25-03-2011, 03:58 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: TNUT
Bà i gởi: 151
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 6 ngà y
Thanks: 572
Thanked 3,471 Times in 116 Posts
Ngược vá» thá»i Minh
Quyển 2 – Nhắm mắt và o kinh .
ChÆ°Æ¡ng 70 - Nhốn nháo ở háºu cung.
Tác giả : Nguyệt Quan
Dịch giả : workman
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Chỉ nghe Chu Háºu Chiếu hừ má»™t tiếng, giá»ng khá uy nghiêm:
- Vĩnh Thuần, chẳng có chút quy củ nà o cả! Gặp ta mà cũng không biết là m lễ à ?
Thiếu nữ có giá»ng ngây thÆ¡ đáp:
- Thôi Ä‘i! Nếu hoà ng huynh chịu nói quy củ thì mẫu háºu đã bá»›t lo lắng. Huynh suốt ngà y cứ ta ta, có từng xÆ°ng “Cô giaâ€, “Quả nhân†đâu, muá»™i là m lá»… cái gì chứ?
DÆ°Æ¡ng Lăng đứng sau bình phong, nghe Chu Háºu Chiếu gá»i nà ng là VÄ©nh Thuần, thầm nghÄ©: “Hiện giá» hoà ng đế Hoằng Trị có má»™t trai hai gái, cô nÆ°Æ¡ng nà y chÃnh là con gái nhá» nhất của Hoằng Trị - công chúa VÄ©nh Thuần. Nghe nói nà ng ta má»›i mÆ°á»i má»™t tuổi, chẳng trách nghịch ngợm nhÆ° thế, ngÆ°á»i kia Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là công chúa VÄ©nh Phúc rồi. Hai tiểu cô nÆ°Æ¡ng tá»›i đây là m gì nhỉ?â€
Công chúa VÄ©nh Phúc năm nay mÆ°á»i ba tuổi, nhá» hÆ¡n Chu Háºu Chiếu hai tuổi, nhÆ°ng lại Ä‘oan trang ôn nhu, hết sức biết lá»…. Dù tiểu muá»™i nghịch ngợm nhÆ°ng nà ng cÅ©ng chỉ mỉm cÆ°á»i chứ không trách, vẫn sá»a vạt áo ngay ngắn thi lá»… theo đúng lá»… tiết chÃnh thức của cung đình:
- Hoà ng muá»™i VÄ©nh Phúc ra mắt thái tá» Ä‘iện hạ. Äiện hạ thiên tuế thiên thiên tuế!
TrÆ°á»›c nay Chu Háºu Chiếu vẫn không thÃch lá»… nghi cung đình, mặc dù vừa rồi y giáo huấn tiểu muá»™i, nhÆ°ng kỳ tháºt lại rất thÃch thái Ä‘á»™ thoải mái nhÆ° váºy của nà ng. Lúc nà y thấy công chúa VÄ©nh Phúc quả tháºt là m đại lá»…, y Ä‘Ã nh phải ngồi nghiêm chỉnh nháºn lá»…, sau đó nhấc cánh tay phải lên nhÆ° má»™t con rối gá»—, cất giá»ng nhạt nhẽo:
- Hoà ng muá»™i miá»…n lá»…, bình thân! Các muá»™i xÆ°a nay không đến Xuân PhÆ°á»ng, hôm nay tá»›i đây...?
Công chúa VÄ©nh Thuần cÆ°á»›p lá»i:
- Thái tá» ca ca, háºu cung bây giá» nhốn nháo vô cùng, huynh mau Ä‘i...
Công chúa Vĩnh Phúc đột nhiên ho khan một tiếng, cắt ngang:
- Các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u lui ra Ä‘i, ta có chuyện muốn nói vá»›i thái tá» Ä‘iện hạ.
- Dạ!
Cốc Äại Dụng vốn rất lanh lợi, vá»™i và ng vâng lệnh rồi khoát tay, dắt hai tên tiểu thái giám rá»i khá»i, nhè nhẹ khép cá»a cung.
Công chúa VÄ©nh Phúc ngồi dá»±a và o sạp (giÆ°á»ng hẹp) má»m, lá»™ vẻ lo lắng:
- Hoà ng huynh, huynh mau Ä‘i háºu cung má»™t chuyến Ä‘i! Phụ hoà ng trÆ°á»›c nay vẫn thÆ°Æ¡ng yêu huynh nhất, huynh ra mặt có lẽ có thể dáºp tắt cÆ¡n giáºn lôi đình của phụ hoà ng.
Chu Háºu Chiếu nhất thá»i không hiểu, nghi hoặc há»i:
- Phụ hoà ng tức giáºn vì chuyện gì?
Công chúa Vĩnh Phúc đáp:
- Lúc Ngá» triá»u khi nãy, Lý đại há»c sÄ© hạch tá»™i Thá» Ninh Hầu, nói ông ta lừa gạt, chiếm lấy tÆ° Ä‘iá»n, ngoà i bốn ngà n mẫu (nguyên văn: công khoảnh, bằng má»™t hecta. NB) ruá»™ng tốt do hoà ng gia ban tặng gần đây, còn bá chiếm gần má»™t ngà n tám trăm khoảnh (má»—i khoảnh #6,667 hecta. NB); tranh già nh lợi Ãch vá»›i dân lại cà ng khá»i nói, vừa dung túng gia nhân mua bán muối ở tám mÆ°Æ¡i vạn dặm ven bá» Lưỡng Hoà i, lại vừa bức chiếm nhà dân, cưỡng bức kỹ nữ thanh lâu là m thiếp. Kết quả là cãi nhau to vá»›i Thá» Ninh Hầu ngay giữa triá»u, phụ hoà ng nhất thá»i giáºn dữ giam cả hai ngÆ°á»i và o đại lao. Việc nà y... chà ...!
- A?!
Chu Háºu Chiếu tròn mắt, sao lại tá»›i nông ná»—i nà y? Y ngây ngÆ°á»i má»™t lát, đảo mắt há»i:
- Hai ngÆ°á»i... Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u bị giam à ! DÆ°á»ng nhÆ° trÆ°á»›c kia cÅ©ng có ngÆ°á»i hạch tá»™i Thá» Ninh Hầu, phụ hoà ng đâu có tức giáºn nhÆ° thế, lần nà y là m sao váºy?
Công chúa VÄ©nh Thuần cÆ°á»i khì, rồi nhảy lên nÃu và o cánh tay hắn nói:
- Lý đại há»c sÄ© khi chỉ trÃch Thá» Ninh Hầu là ngoại thÃch chuyên quyá»n nhất thá»i lỡ lá»i, nói đến há» TrÆ°Æ¡ng của mẫu háºu – má»™t ngÆ°á»i vinh cả há» vinh, Thá» Ninh Hầu thừa cÆ¡ chỉ trÃch lão là hạ thần mà dám gá»i hoà ng háºu là “TrÆ°Æ¡ng thịâ€, là đại bất kÃnh, tá»™i đáng xá» trảm.
Lý đại há»c sÄ© nổi giáºn đùng đùng, Ä‘oạt lấy cây ngá»a qua trùy của Kim Qua võ sÄ© trong cung Ä‘uổi đánh Thá» Ninh Hầu. Lão là má»™t lão già gần sáu mÆ°Æ¡i, là m sao đánh nổi Thá» Ninh Hầu, trái lại còn bị Thá» Ninh Hầu Ä‘oạt kim qua đạp cho hai đạp. Phụ hoà ng giáºn dữ, bảo bá»n há» thất lá»… trÆ°á»›c mặt quân thượng nên tống cả hai và o ngục.
Chu Háºu Chiếu nghe váºy muốn báºt cÆ°á»i, y nhếch miệng nói:
- Sao lại như thế? Ha ha, khục khục, việc nà y...
Y vừa nói, khóe mắt vừa hÆ¡i liếc vá» phÃa bình phong, nhÆ°ng bên ngoà i có hai công chúa ngồi đó, DÆ°Æ¡ng Lăng nà o dám lên tiếng.
Công chúa VÄ©nh Phúc lÆ°á»m tiểu muá»™i Ä‘ang hả hê, rồi lo lắng:
- Hoà ng huynh! Thân thể phụ hoà ng không được khá»e, bây giá» Lý Äông DÆ°Æ¡ng bị hạ ngục, cả đám Tạ Thiên, LÆ°u Kiện, LÆ°u Äại Hạ dẫn theo bá quan văn võ cả triá»u quỳ gối trÆ°á»›c đại Ä‘iện xin tha. Phụ hoà ng giáºn dữ lánh và o háºu cung, nhÆ°ng mẫu háºu nghe nói Thá» Ninh Hầu bị bắt, lại khóc lóc không ngừng vá»›i phụ hoà ng, muá»™i cùng hoà ng muá»™i thấy tình thế không ổn, má»›i đến gặp huynh...
Mặc dù nghịch ngợm, nhÆ°ng Chu Háºu Chiếu lại rất kÃnh trá»ng cha, nghe thế y láºp tức đứng dáºy nói:
- Ta nói mà , phụ hoà ng không cho bất kỳ phụ nữ nà o tá»± ý đến chá»— dạy há»c ở Äông Cung, chả trách các muá»™i hôm nay lại đến đây. Ta sẽ đến háºu cung, các muá»™i...
Y má»›i nói tá»›i đây, từ xa xa đã có ngÆ°á»i hô to:
- Bệ hạ giá lâm đông cung, Thái tỠmau đón!
Äây là thái giám chuyên môn phụ trách việc xÆ°á»›ng lá»… trong cung, giá»ng nói thanh cao vang xa. Công chúa VÄ©nh Phúc nghe thế đứng báºt dáºy, hoảng hốt:
- Nguy rồi, phụ hoà ng Ä‘ang nổi nóng, nếu thấy chúng ta không tuân ý chỉ, e rằng cà ng tức giáºn hÆ¡n, việc nà y...
Vĩnh Thuần công chúa kéo hoà ng tỷ, nói:
- Nhanh, lánh Ä‘i trÆ°á»›c đã! Không biết chừng phụ hoà ng tá»›i kiểm tra hoà ng huynh há»c hà nh, đợi phụ hoà ng Ä‘i rồi chúng ta lại ra.
Nói rồi tiểu công chúa VÄ©nh Thuần kéo hoà ng tá»· trốn và o sau bình phong. Chu Háºu Chiếu chÆ°a kịp cản thì hai ngÆ°á»i đã ẩn và o sau bình phong rồi. Má»™t lát sau, không thấy phÃa sau bình phong vá»ng ra tiếng kêu kinh ngạc nà o nên Chu Háºu Chiếu cÅ©ng cảm thấy hÆ¡i bồn chồn. Cá»a cung mở ra, hoà ng đế Hoằng Trị đã đến nÆ¡i, Chu Háºu Chiếu thấy váºy vá»™i và ng khom ngÆ°á»i thÆ°a:
- Nhi thần tham kiến phụ hoà ng!
- Äứng lên Ä‘i!
Hoằng Trị phất tay áo, ra hiệu cho Miêu Quỳ. Miêu Quỳ dẫn ngÆ°á»i rón ra rón rén lui ra ngoà i, nhè nhẹ đóng cá»a cung lại.
Chu Háºu Chiếu đứng dáºy, lẳng lặng nhìn sắc mặt phụ hoà ng. Y thấy thần sắc phụ hoà ng bình thản, trong mắt tá»±a hồ còn có nét cÆ°á»i, không giống dáng vẻ nổi giáºn đùng đùng, lúc nà y má»›i yên lòng, đồng thá»i lại hÆ¡i ngạc nhiên.
Cá»a Ä‘iện vừa đóng, Hoằng Trị cÅ©ng không còn là m ra vẻ hoà ng đế nữa, mà tá»± nhiên ngồi cạnh án thÆ°, vá»— vá»— sạp gấm bảo:
- Hoà ng nhi, ngồi đi!
Chu Háºu Chiếu ngồi xuống cạnh phụ hoà ng, y không tiện nhắc tá»›i việc vừa má»›i phát sinh ở háºu cung, Ä‘Ã nh phải há»i:
- Ngá» triá»u vừa xong, sao phụ hoà ng không nghỉ ngÆ¡i má»™t chút. Xem ngÆ°á»i kìa, lại đổ mồ hôi rồi!
Hoằng Trị hiá»n là nh nhìn y, mỉm cÆ°á»i nói:
- Mẫu háºu con Ä‘ang cằn nhằn phụ hoà ng, phụ hoà ng tá»›i chá»— con trốn, ha ha! Hai ngà y nay mấy đại há»c sÄ© Ä‘á»u báºn rá»™n cho kỳ thi Há»™i, việc há»c của con có bị ảnh hưởng không?
Chu Háºu Chiếu là m vẻ kỳ lạ, ngạc nhiên há»i:
- Mẫu háºu cằn nhằn cha Æ°? Tại sao lại thế chứ?
Hoằng Trị buồn cÆ°á»i liếc nhìn y, rồi Ä‘á»™t nhiên nghiêm mặt há»i:
- Hoà ng nhi, con không biết tháºt sao?
Chu Háºu Chiếu rúng Ä‘á»™ng trong lòng, nhìn thấy ánh mắt nhÆ° rá»i và o táºn tim gan của phụ hoà ng, trên trán bất giác tuôn đầy mồ hôi há»™t.
******************************
DÆ°Æ¡ng Lăng phÃa sau bình phong nghe hoà ng tá», công chúa thảo luáºn quốc sá»± nhÆ° chuyện trong nhà . Thì ra nhà của đế vÆ°Æ¡ng, hoà ng háºu mẫu nghi thiên hạ cÅ©ng giống nhÆ° những đôi vợ chồng nhà bình thÆ°á»ng. Y Ä‘ang nghe rất thú vị, chợt nghe bên ngoà i có tiếng báo Hoà ng Thượng giá đáo. Ngay sau đó má»™t là n hÆ°Æ¡ng phất tá»›i, hai tiểu giai nhân mặc cung trang vá»™i và ng vá»t và o sau tấm bình phong, DÆ°Æ¡ng Lăng không khá»i kinh ngạc đến ngây ngÆ°á»i.
Vá»™i và ng nhìn thoáng qua, y thấy má»™t thiếu nữ mặc áo quần mà u và ng, dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, thần khà cao quÃ, và o khoảng mÆ°á»i ba mÆ°á»i bốn tuổi, trên đầu búi má»™t búi tóc cao vút Ä‘en huyá»n, dÆ°á»›i mái tóc mây là má»™t gÆ°Æ¡ng mặt nhá» nhắn trắng nhÆ° tuyết rất kiá»u mỵ, mi nhÆ° trăng non, mắt nhÆ° thu thủy. Vừa thấy y, nà ng láºp tức cả kinh đến ná»—i đôi môi anh Ä‘Ã o há thà nh hình chữ O, suýt nữa kêu lên thà nh tiếng.
Tiểu cô nÆ°Æ¡ng kia vẫn là má»™t cô bé, mặc má»™t bá»™ quần áo trong cung mà u Ä‘á» tÃa, mặt trái xoan nhá» xinh, tuổi tuy nhá» nhÆ°ng đã có bá»™ dáng rất Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, vóc ngÆ°á»i nhá» nhắn xinh xắn nhÆ° má»™t cánh hoa nhá». Nà ng vừa nhìn thấy DÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng không khá»i tròn mắt nhìn, nhÆ°ng thấy tá»· tá»· sắp kêu lên, vá»™i và ng vÆ°Æ¡n tay bịt lấy đôi môi anh Ä‘Ã o của tá»·, nhè nhẹ lắc đầu.
Công chúa VÄ©nh Phúc bị muá»™i muá»™i bịt miệng, chỉ lá»™ ra đôi mắt to lúng liếng Ä‘en nhánh, nà ng chá»›p chá»›p mắt, ra hiệu cho muá»™i muá»™i. VÄ©nh Thuần lúc nà y má»›i buông tay ra, hai ngÆ°á»i quay đầu, hai đôi mắt Ä‘en lay láy trừng lên nhìn DÆ°Æ¡ng Lăng. DÆ°Æ¡ng Lăng mặt mà y rầu rÄ©, trÆ°á»›c tiên cúi chà o là m lá»…, rồi chỉ chỉ ra phÃa ngoà i, rồi chỉ và o mình, cuối cùng lại chắp tay, mặt mà y rầu rÄ© nhÆ° Ä‘ang diá»…n kịch câm.
Công chúa VÄ©nh Thuần không khá»i phì cÆ°á»i, vá»™i và ng bịt miệng, đôi mắt to cÆ°á»i cÆ°á»i liếc nhìn y. Nhìn thấy bá»™ dáng nà y của y, trong mắt công chúa VÄ©nh Phúc cÅ©ng không khá»i lá»™ vẻ buồn cÆ°á»i. Lúc nà y Hoằng Trị hoà ng đế đã và o phòng, hai ngÆ°á»i sợ bị phụ hoà ng phát hiện, vá»™i và ng lùi và o trong, nhÆ° váºy cà ng gần DÆ°Æ¡ng Lăng hÆ¡n.
DÆ°Æ¡ng Lăng và VÄ©nh Thuần Ä‘á»u không để ý gì, nhÆ°ng công chúa VÄ©nh Phúc đã là cô nÆ°Æ¡ng mÆ°á»i ba tuổi rồi, lần đầu đứng sát má»™t nam nhân đến thế nên trong lòng không khá»i hÆ¡i bồn chồn. Lúc nà y lá»… giáo rất được xem trá»ng, là má»™t thá»i kỳ đáng xấu hổ. Äối vá»›i việc nam nữ, má»™t số nhà nho lá»›n không còn yêu cầu hà khắc nhÆ° Ä‘á»i Tống trÆ°á»›c đây nữa, nhÆ°ng má»™t số khác lại muốn phục cổ, yêu cầu đối vá»›i lá»… giáo cà ng lúc cà ng hà khắc. Và nhÆ° Hải Thụy, chỉ vì cô con gái năm tuổi nháºn má»™t cái bánh từ tay má»™t ngÆ°á»i con trai khác, hắn cÅ©ng cho là đã vượt qua vòng lá»… giáo, buá»™c con gái phải nhịn đói tá»›i chết để bảo toà n danh tiết, tháºt đã tá»›i mức tẩu há»a nháºp ma rồi.
Công chúa VÄ©nh Phúc là con cháu hoà ng gia, tuy tÃnh tình thoải mái phóng khoáng, nhÆ°ng lánh mình cùng má»™t chá»— vá»›i má»™t thanh niên trai tráng nhÆ° váºy, nà ng cÅ©ng không lấy là m tá»± nhiên cho lắm, huống hồ vì ở trong cung, số Ä‘Ã n ông con trai mà nà ng gặp cÅ©ng Ãt vô cùng. Lúc nà y nhìn trá»™m lên, nhìn thấy ngÆ°á»i nà y ăn mặc giống nhÆ° thị Ä‘á»™c bên cạnh Thái tá», trông cao lá»›n khôi ngô, mÅ©i thẳng miệng vuông, tháºp phần anh tuấn, khuôn mặt yêu kiá»u của nà ng bất giác á»ng hồng, rồi mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ không nghe rõ bên ngoà i Ä‘ang nói gì.
Tuy bên cạnh DÆ°Æ¡ng Lăng có hai tiểu mỹ nữ, nhÆ°ng vá»›i nhãn quang từng trãi qua mấy kiếp của mình, y không há» bị Ä‘iên đảo thần hồn. HÆ¡n nữa đến cả Hoà ng đế và Thái tá» cÅ©ng đã gặp qua, thân pháºn các nà ng vị tất đã có thể là m chấn Ä‘á»™ng được y. Y ra hiệu đắc tá»™i vá»›i hai công chúa, thấy các nà ng cÅ©ng không dám lên tiếng, lúc nà y y má»›i yên lòng, vểnh tai nghe Ä‘á»™ng tÄ©nh bên ngoà i. Chỉ nghe bên ngoà i thấp giá»ng nói chuyện má»™t lát, sau đó Hoằng Trị đế ha ha cÆ°á»i lá»›n, còn Hoà ng đế và Thái tá» nói gì thì y không nghe được.
Thì ra Thái tá» Ä‘ang thẳng thắn nháºn vá»›i Hoằng Trị rằng chÃnh mình thu nháºn chứng cá»›, gợi ý cho Lý Äông DÆ°Æ¡ng hạch tá»™i quốc cữu vá»›i hoà ng đế. Y vẫn còn có chút nghÄ©a khÃ, không khai DÆ°Æ¡ng Lăng ra. Hoằng Trị nghe xong cÆ°á»i ha ha, rồi mỉm cÆ°á»i nói:
- Hoà ng nhi! Lý Äông DÆ°Æ¡ng là đại há»c sÄ© Ä‘Æ°Æ¡ng triá»u, là ngÆ°á»i rất nhạy bén, mấy chiêu nho nhá» của con há có thể giấu được hắn? Có má»™t số việc dù cả hai bên Ä‘á»u biết thá»±c hÆ° nhÆ° thế nà o, nhÆ°ng là m nhÆ° thế cÅ©ng không sai.
Hoà ng đế ha ha cÆ°á»i nói tiếp:
- Có má»™t số việc mình không tiện mở miệng thì cứ để thần tá» ra mặt nói rõ. Hoà ng nhi nà y, quý thÃch vÆ°Æ¡ng tá»™c trong triá»u xâm phạm lợi Ãch dân chúng ngà y cà ng nghiêm trá»ng, đâu chỉ có má»™t nhà Thá» Ninh Hầu. Phụ hoà ng và và i vị đại há»c sÄ© Ä‘ang chuẩn bị trừ bá» má»™t số chÃnh sách có hại, tiến hà nh hạn chế má»™t số hà nh vi nhÆ° việc nháºn đất Ä‘ai do cống hiến, xâm phạm lợi Ãch nhân dân của hoà ng thân quốc thÃch.
Hoằng Trị nhìn Thái tỠvẻ khen ngợi, nói:
- Chỉ là trÆ°á»›c đây phụ hoà ng vẫn chÆ°a tìm được thá»i Ä‘iểm thÃch hợp để có thể ban hà nh chÃnh sách má»›i, tránh việc bị cả hoà ng tá»™c và công thần huân khanh phản đối; phụ hoà ng cÅ©ng Ä‘ang phiá»n lòng vì việc nà y. Ha ha, nếu không phải có phụ hoà ng... Lý Äông DÆ°Æ¡ng tuy là trung thần, cÅ©ng vị tất dám Ä‘oạt kim qua, thi triển quyá»n cÆ°á»›c trên kim Ä‘iện. Trẫm chỉ là mượn tay lão cho Thá» Ninh Hầu má»™t bà i há»c thôi.
Hoằng Trị nhÃu mà y than:
- Ta đối vá»›i hoà ng thÃch luôn luôn háºu đãi rá»™ng lượng. NhÆ°ng đúng là gần đây hai anh em Thá» Ninh Hầu vô cùng há»—n xược, giam hắn và i ngà y, mà i bá»›t nhuệ khà của hắn cÅ©ng hay.
Chu Háºu Chiếu trố mắt:
- Thì ra phụ hoà ng... Phụ hoà ng đã sá»›m có ý trừng phạt hắn. Hà i nhi nói mà , Lý Äông DÆ°Æ¡ng sao lại trở nên to gan nhÆ° váºy, thì ra là do ý của phụ hoà ng. Chỉ là ... chỉ là sao phụ hoà ng lại bắt giam luôn cả Lý đại há»c sÄ© thế?
DÆ°Æ¡ng Lăng ở phÃa sau nghe thế cÅ©ng thầm giáºt mình. Bản thân mình quả tháºt đã coi thÆ°á»ng Lý Äông DÆ°Æ¡ng, cà ng coi thÆ°á»ng vị hoà ng đế hÆ¡i máºp béo ụt ịt nà y. Bây giá» xem ra, còn không biết là ai bị ai Ä‘iá»u khiển.
Hoằng Trị vá»— tay con, mỉm cÆ°á»i nói:
- Hà i tá» ngốc, nếu không nhÆ° thế, mẫu háºu của con lại cà ng không chịu bá» qua hay sao? Việc quốc gia dá»… giải quyết, còn nhÆ° mẫu háºu con cứ không tuân không chịu, trẫm cÅ©ng có chút Ä‘au đầu đây!
Hoằng Trì nói rồi lại cÆ°á»i khẽ:
- NhÆ°ng hoà ng nhi trÆ°á»›c nay luôn ham chÆ¡i, chÆ°a từng quan tâm tá»›i quốc sá»±. Bá»n Cốc Äại Dụng lại chỉ biết là m cho con vui lòng, gá»i và i ngÆ°á»i diá»…n xiếc và o gây ồn trong đông cung, không phải là trẫm không biết. Lần nà y, con Ä‘á»™t nhiên quan tâm tá»›i khó khăn của nhân dân, lao tâm khổ tứ bà y trò nhá» ngÆ°á»i can gián, đó có phải là chủ ý của DÆ°Æ¡ng thị Ä‘á»™c kia không?
Công chúa VÄ©nh Phúc cÅ©ng Ä‘ang dán tai và o bình phong nghe lén phụ hoà ng và Thái tá» nói chuyện, nghe đến đây trong lòng khẽ Ä‘á»™ng, nghiêng đầu nhìn DÆ°Æ¡ng Lăng. Nà o ngá» nà ng vừa quay đầu thì trâm ngá»c vạch và o tấm bình phong phát ra tiếng “kétâ€. Trong phòng chỉ có cha con Hoằng Trị nói chuyện, vô cùng yên tÄ©nh, vừa nghe thanh âm đó Hoằng Trị láºp tức lạnh giá»ng quát:
- Ai? Dám nghe lén trẫm và Thái tỠnói chuyện! Ra đây cho trẫm!
DÆ°Æ¡ng Lăng nhìn hai công chúa. Chỉ thấy khuôn mặt nhá» nhắn của công chúa VÄ©nh Phúc Ä‘á» rá»±c lên nhìn hắn. Äôi mắt to tròn của công chúa VÄ©nh Thuần đảo má»™t vòng, thò ra má»™t ngón tay nhá» nhắn, chỉ chỉ và o DÆ°Æ¡ng Lăng, lại chỉ chỉ ra bên ngoà i. DÆ°Æ¡ng Lăng rầu rÄ© chỉ chỉ và o mÅ©i mình, tiểu công chúa gáºt đầu vô cùng tao nhã, cÆ°á»i vô cùng đắc ý.
DÆ°Æ¡ng Lăng chỉ còn biết nhìn công chúa VÄ©nh Phúc, y thấy mặt nà ng tá» vẻ có lá»—i, nhÆ°ng trong mắt cÅ©ng đầy vẻ cầu khẩn. Y Ä‘Ã nh cÆ°á»i khổ, thầm nghÄ©: “Hai vị tiểu công chúa nà y cÅ©ng thiệt là … nghe lén cha nói chuyện đâu phải là việc lá»›n chứ! Nhiá»u lắm cÅ©ng chỉ bị trách mắng và i câu là cùng, hà tất bắt ta phải gánh tá»™i thay?â€
Hắn không biết Hoằng Trị đối với Thái tỠvô cùng rộng lượng, nhưng quản thúc hai công chúa lại rất nghiêm khắc. Trong mắt một đứa trẻ sợ cha, bị cha la rầy đương nhiên là sự trừng phạt rất nặng. Dương Lăng bất đắc dĩ, đà nh phải lấy hết can đảm đi ra ngoà i. Y không dám ngẩng đầu, bước vội lên và i bước, quỳ sụp xuống đất bẩm:
- Thần Dương Lăng ra mắt Hoà ng Thượng! Hoà ng Thượng giá đáo, vi thần tránh không kịp, đà nh phải vội và ng lánh và o sau bình phong, không nghĩ kinh động tới thánh giá, mong Hoà ng Thượng thứ tội!
Tà i sản của chickcannibal
Chữ ký của chickcannibal
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của chickcannibal
25-03-2011, 04:00 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: TNUT
Bà i gởi: 151
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 6 ngà y
Thanks: 572
Thanked 3,471 Times in 116 Posts
Ngược vá» thá»i Minh
Quyển 2 – Nhắm mắt và o kinh .
Chương 71: Doạ khỉ, luyện ưng .
Tác giả : Nguyệt Quan
Dịch giả : workman
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Hoà ng đế Hoằng Trị vừa kinh vừa giáºn, đứng báºt dáºy, chỉa ngón tay và o DÆ°Æ¡ng Lăng, tức giáºn đến nổi má»™t hồi lâu mà vẫn không nói thà nh lá»i.
Kỳ tháºt ông rất tán thưởng DÆ°Æ¡ng Lăng. Hoằng Trị đã từng bà n vá»›i LÆ°u Äại Hạ vá» những kiến giải quân sá»± của DÆ°Æ¡ng Lăng mấy ngà y trÆ°á»›c đây, LÆ°u Äại Hạ tuy cảm thấy trong đó còn có rất nhiá»u chi tiết cần phải cân nhắc thÆ°Æ¡ng thảo, nhÆ°ng ông ta cÅ©ng khẳng định những ý kiến của DÆ°Æ¡ng Lăng là cao kiến, Ä‘Ãch xác rất Ä‘á»™c đáo, nên cÅ©ng rất khen ngợi y.
DÆ°Æ¡ng Lăng là thị Ä‘á»™c của Thái tá» nhÆ°ng không giảng vá» tứ thÆ° ngÅ© kinh, chỉ giảng vá» non nÆ°á»›c núi sông, phong tục táºp quán, tháºm chà cả những chuyện ở các nÆ°á»›c xa xôi khác. ÄÆ°Æ¡ng nhiên được tai mắt thông báo, Hoằng Trị cÅ©ng đã sá»›m biết những việc nà y rồi. NhÆ°ng bản thân Hoằng Trị lại thÃch âm nhạc và há»™i há»a, đám thần tá» cÅ©ng vì chuyện nà y mà thÆ°á»ng nhiá»u lần khuyên can, lo Hoà ng đế sẽ chỉ ham mê những thú vui nà y mà bá» bê việc nÆ°á»›c. Má»—i lần nghe váºy Hoằng Trị cÅ©ng chỉ cÆ°á»i trừ, cho rằng đó là kiến giải của đám cùng nho, nên ông cÅ©ng không quan tâm đến việc ép Thái tá» phải nghe nhiá»u, há»c lắm.
Theo Hoằng Trị suy Ä‘oán, DÆ°Æ¡ng Lăng là đệ nhất tú tà i Tuyên Phủ nên kiến thức tất nhiên là không kém, nhÆ°ng bây giá» y không giảng những lá»i của thánh nhân, lại bắt đầu giảng dạy từ bà ng môn tà đạo, chắc là y cÅ©ng biết tÃnh khà của Thái tá», cho nên má»›i bá» phÆ°Æ¡ng pháp â€Ä‘á»c vạn quyển sách†mà dùng phÆ°Æ¡ng pháp â€Ä‘i vạn dặm Ä‘Æ°á»ng†để dạy Thái tá». NhÆ° váºy DÆ°Æ¡ng Lăng đã khổ tâm suy tÃnh để chá»n phÆ°Æ¡ng án giảng dạy tốt nhất, nên ông rất tán thưởng y.
NhÆ°ng hôm nay ông Ä‘ang dạy cho Thái tỠđạo là m vua, có má»™t và i chiêu thức không muốn cho ngÆ°á»i ngoà i biết lại bị DÆ°Æ¡ng Lăng trốn ở gần đó nghe được. Cho dù Hoằng Trị luôn luôn cÆ° xá» rá»™ng lượng, cÅ©ng bất giác thẹn quá hóa giáºn.
Ông nhìn DÆ°Æ¡ng Lăng lạnh lẽo, cố nén giáºn há»i:
- Dương thị độc, ngươi chỉ kinh động thánh giá sao?
Dương Lăng lắp bắp:
- Hoà ng Thượng! Thần... thần không rõ ý của bệ hạ.
Hoằng Trị vỗ án thư, gằn từng tiếng:
- DÆ°Æ¡ng Lăng! Hôm qua Thái tỠđã xuất cung Ä‘i những đâu? Bản tấu hạch tá»™i TrÆ°Æ¡ng Hạc Linh của Lý Äông DÆ°Æ¡ng hôm nay có phải là chủ ý của ngÆ°Æ¡i?
DÆ°Æ¡ng Lăng á»›n lạnh trong lòng: “Việc nà y mình là m bà máºt nhÆ° váºy, Hoà ng Thượng sao biết được? Chẳng lẽ trong Bát Hổ có tai mắt của Hoà ng Thượng? Không, không phải váºy! Nếu do Bát Hổ rò rỉ tin tức, Hoà ng Thượng sá»›m đã ngăn cản Thái tá» tá»± ý xuất cung rồi, không đợi má»i việc đã rồi má»›i hay biết. Váºy là ai đã tiết lá»™ tin tức chứ? Äông Xưởng? Cẩm Y Vệ? Bá»n há» chắc không đến ná»—i tá»± vả và o mặt mình, váºy là ai chứ?â€
DÆ°Æ¡ng Lăng nghÄ© má»™t lát rồi rùng mình. Y Ä‘á»™t nhiên nhá»› tá»›i Tây Xưởng nghe nói đã bà máºt được thà nh láºp, chẳng lẽ là do máºt thám có mặt ở khắp nÆ¡i của Tây xưởng dò biết được? Việc thà nh láºp lại Tây Xưởng vô cùng bà máºt, bây giá» vẫn chÆ°a chÃnh thức công khai, Äốc Chủ của Tây Xưởng là ai cÅ©ng chÆ°a rõ, phần lá»›n thà nh viên của Tây Xưởng cÅ©ng có thân pháºn bà hiểm. Là ngÆ°á»i của Tây Xưởng sao?
Y quỳ ở dÆ°á»›i mà nghÄ© ngợi lung tung, Hoằng Trị tức giáºn quát:
- NgÆ°Æ¡i tháºt to gan lá»›n máºt, dám xúi giục Thái tá» xuất cung, ghé chốn trăng hoa, đánh nhau vá»›i ngÆ°á»i của hầu phủ. Äiá»u nà y thôi thì bá» qua cÅ©ng được, nhÆ°ng thân là thần tá», hạch tá»™i ngÆ°á»i khác mà không dám quang minh chÃnh đại bẩm thẳng cho quân thượng, lại âm thầm thi hà nh quá»· kế sai khiến đại thần, lợi dụng quân thượng, thá»±c là đáng chém!
Hoà ng Thượng cà ng nói cà ng giáºn, vá»— mạnh má»™t cái lên án thÆ°. DÆ°Æ¡ng Lăng bất giác lạnh cả ngÆ°á»i. Kẻ là m vua kỵ nhất là bầy tôi ép chủ thượng, háºn nhất là dám bà y mÆ°u tÃnh kế trÆ°á»›c mặt vua. Tuy Hoằng Trị cÅ©ng hiểu mình thấy quyá»n thần xâm hại lợi Ãch của dân là nh nên muốn giúp đỡ dân chúng, nhÆ°ng ông lại cho rằng mình xem thÆ°á»ng Thái tá» còn Ãt tuổi, sá» dụng mÆ°u kế để lợi dụng Thái tá», rõ rà ng mình đã phạm và o Ä‘iá»u kiêng kị của thiên tá».
Có câu “bạn quân nhÆ° bạn hổ“ (là m bạn vá»›i vua nhÆ° là m bạn vá»›i hổ). Nếu nhÆ° Hoằng Trị nổi giáºn, xá» trảm má»™t tên thị Ä‘á»™c nho nhá» nhÆ° mình thì có đáng gì? DÆ°Æ¡ng Lăng cà ng nghÄ© cà ng sợ, chỉ biết quì rạp dÆ°á»›i đất, chẳng biết phải giải thÃch nhÆ° thế nà o. Chu Háºu Chiếu có ý muốn xin xá» cho y, nhÆ°ng thấy phụ hoà ng giáºn dữ hầm hầm, nhất thá»i cÅ©ng không dám tùy tiện mở miệng.
Ngay lúc nà y, có giá»ng nói của Miêu Quỳ từ ngoà i cá»a vang lên:
- Kim phu nhân! Hoà ng Thượng Ä‘ang kiểm tra việc há»c hà nh của Thái tá», phu nhân hay đến háºu cung đợi đã. Äến khi Hoà ng Thượng hồi cung, nhất định sẽ gặp mặt bà .
Sau đó lại nghe má»™t giá»ng nữ cao ngạo vang lên:
- Cút ngay! Ta muốn gặp Hoà ng Thượng bây giá». Hoà ng Thượng, thần thiếp oan uổng quá! Hoà ng Thượng, nhá» ngà i là m chủ cho thần thiếp!
Hoằng Trị cả giáºn quát:
- Chuyện gì?
Miêu Quỳ mở cá»a Ä‘iện, hết sức lo sợ tâu:
- Hoà ng Thượng! Kim phu nhân…
Hắn còn chÆ°a dứt lá»i đã bị đẩy ra, má»™t quý phụ khoảng năm mÆ°Æ¡i tuổi xông và o. Vừa thấy Hoằng Trị, bà ta láºp tức quì sụp xuống, khóc sÆ°á»›t mÆ°á»›t van vỉ:
- Hoà ng Thượng! Thần thiếp oan uổng quá! Hạc Linh luôn luôn an pháºn thủ thÆ°á»ng, không dám là m xằng là m báºy, sao lại có thể cưỡng chiếm nhà dân, tùy tiện mua bán muối của triá»u đình, cưỡng bức con gái thanh lâu chứ? Äá»u là do Lý Äông DÆ°Æ¡ng ghen ghét Hoà ng Thượng sủng ái, tin tưởng Hạc Linh nên má»›i vu khống. Xin Hoà ng Thượng là m chủ cho thần thiếp, hu hu... Äứa nhỠđó từ bé tá»›i lá»›n chÆ°a bao giỠở lao ngục cả, Hoà ng Thượng...
Hoằng Trị khẽ nhÃu mà y, giá»ng hòa nhã:
- Kim phu nhân, má»i đứng lên! Thá» Ninh Hầu thất lá»… trên kim Ä‘iện, trẫm chỉ trừng phạt hắn má»™t chút. Lúc nãy trẫm đã nói vá»›i Hoà ng háºu rồi, mấy ngà y nữa sẽ tha hắn ra, chá»› có kinh hoảng!
DÆ°Æ¡ng Lăng nhìn ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà quì bên cạnh mình, nghÄ© thầm: “Äây là mẹ vợ của Ä‘Æ°Æ¡ng kim hoà ng thượng sao? Tháºt may, chỉ mong bị bà nà y chen ngang, Hoà ng Thượng quên béng việc trừng trị ta má»›i là hay.â€
Kim phu nhân vẫn không thôi, tiếp tục khóc lóc:
- Hoà ng Thượng! Lý Äông DÆ°Æ¡ng Ä‘uổi đánh Hạc Linh trên kim Ä‘iện, Hạc Linh không nhịn được, má»›i Ä‘oạt chùy đánh ngÆ°á»i. TÃnh ra không thể trách được Hạc Linh, đứa trẻ đấy nà o có lá»—i gì? Hoà ng Thượng muốn trừng trị, thì nên nghiêm trị Lý Äông DÆ°Æ¡ng má»›i đúng, xin ngà i tha cho Hạc Linh.
Hoằng Trị tái xanh mặt mà y, thân thể máºp mạp bị kÃch Ä‘á»™ng đến thở dốc. Chu Háºu Chiếu thấy váºy vá»™i đỡ lấy cha, lo lắng can:
- Phụ hoà ng! NgÆ°á»i thÆ° dãn má»™t chút, đừng kÃch Ä‘á»™ng quá.
Thấy Kim phu nhân vẫn khóc lóc không ngừng, lòng Hoằng Trị cà ng thêm phẫn ná»™. ÄÆ°a mắt qua thấy DÆ°Æ¡ng Lăng quì ở đó, trÆ°á»›c cá»a Cốc Äại Dụng cÅ©ng thò đầu và o, ông không khá»i căm giáºn chỉa tay và o Cốc Äại Dụng, mắng to:
- Äồ khốn, lăn và o đây cho ta!
Kim phu nhân Ä‘ang lải nhải khóc lóc, bị tiếng quát lá»›n nghiêm nghị của ông là m kinh sợ tá»›i mức sững sá», nÃn bặt. Cốc Äại Dụng vá»™i bò và o trong, quì trên mặt đất. Hoằng Trị mặt nặng nhÆ° chì, lạnh lùng buá»™c tá»™i:
- Các ngÆ°Æ¡i tháºt to gan, dám xúi giục Thái tá» xuất cung, để gia nhân của Thá» Ninh Hầu phủ đánh Thái tá» bị thÆ°Æ¡ng, Trẫm đã có ý muốn lăng trì các ngÆ°Æ¡i. Nếu Thái tá» có mệnh hệ gì, trẫm sẽ diệt chÃn há» các ngÆ°Æ¡i!.
Cốc Äại Dụng dáºp đầu nhÆ° giã gạo, luôn mồm van xin:
- Hoà ng Thượng tha mạng! Hoà ng Thượng tha mạng! Thái tá» xuất cung là để khảo sát dân tình, nà o ngá» có tên gia nhân to gan nhÆ° váºy... Lão nô đáng chết, lão nô vì bảo vệ Thái tá», liá»u chết xông lên cÅ©ng bị gia nhân của hầu phủ đánh mà , Hoà ng Thượng!
Hắn ngẩng mặt lên cho Hoà ng Thượng thấy vết thÆ°Æ¡ng tÃm bầm trên mặt. Kim phu nhân vừa nghe nói Thái tá» bị gia Ä‘inh trong phủ con trai mình đánh, cÅ©ng sợ tá»›i mức không dám lên tiếng, Ä‘á» ngÆ°á»i quỳ rạp má»™t bên, sững sá» nhìn.
Thấy Kim phu nhân không còn ồn à o, Hoằng Trị thầm thở phà o. Ông trừng mắt nhìn Cốc Äại Dụng bảo:
- Hừ! Nếu không do các ngÆ°Æ¡i xúi Thái tá» cải trang rá»i cung, sao lại xảy ra chuyện nhÆ° váºy? Nếu trẫm không trừng phạt các ngÆ°Æ¡i, không biết chừng sau nà y các ngÆ°á»i còn gây ra lắm chuyện lá»›n gì khác. Miêu Quỳ, tổng cá»™ng có mấy ngÆ°á»i xúi giục Thái tá» xuất cung?
Miêu Quỳ vá»™i và ng bÆ°á»›c lên má»™t bÆ°á»›c, khom ngÆ°á»i tâu:
- Khải bẩm Hoà ng Thượng! Có thị Ä‘á»™c DÆ°Æ¡ng Lăng, ná»™i giám LÆ°u Cẩn, TrÆ°Æ¡ng VÄ©nh, Cốc Äại Dụng, Mã VÄ©nh Thà nh, Ngụy Bân, La TÆ°á»ng, Cao Phượng, Khâu Tụ, tất cả chÃn ngÆ°á»i hôm qua cùng Thái tá» rá»i cung, đến tối má»›i vá»!
Hoằng Trị quát:
- Äem chÃn tên nà y ra Ngá» môn...
DÆ°Æ¡ng Lăng nghe thế giáºt mình, lại nghe Hoằng Trị nghỉ lấy hÆ¡i, phán tiếp:
- Äánh má»—i ngÆ°á»i ba mÆ°Æ¡i gáºy để cảnh cáo!
Miêu Quỳ vội đáp:
- Tuân chỉ!
Hắn vẫy tay, và i tên tiểu thái giám Ä‘i và o lôi DÆ°Æ¡ng Lăng, Cốc Äại Dụng ra ngoà i. Cốc Äại Dụng gà o khóc nhÆ° mẹ chết:
- Hoà ng Thượng tha mạng! Hoà ng Thượng tha mạng! Nô tà i không dám nữa, xin Hoà ng Thượng tha mạng! Thái tỠcứu nô tà i với!
DÆ°Æ¡ng Lăng hÆ¡i hoang mang. Äánh thì đánh chứ sao, cÅ©ng chỉ là ba mÆ°Æ¡i gáºy chứ mấy? Cùng lắm là nghỉ ngÆ¡i hai ngà y. Hoà ng Thượng không chém đầu y, y đã thở phà o rồi. NhÆ°ng Cốc Äại Dụng từng là m trong Äông Xưởng nên biết rõ công phu dùng gáºy của quan coi ngục Cẩm Y Vệ không giống nhÆ° công phu dùng gáºy của công sai ở nha môn. Äám ngÆ°á»i đó Ä‘á»u kinh qua huấn luyện nghiêm khắc, chỉ khi nà o luyện đến Ä‘á»™ đặt trên hòn đá má»™t tá» giấy má»ng, đánh má»™t gáºy xuống mà gạch nát bấy nhÆ°ng giấy không rách má»›i có quyá»n thi hà nh án.
Do đó há» thi hà nh hình phạt Ä‘á»u dá»±a xem ý của Hoà ng Thượng. Nếu nhÆ° Hoà ng Thượng không muốn ngÆ°á»i ta chết, và i chục gáºy sẽ đánh đến mức máu thịt tung tóe, xem ra thì thê thảm vô cùng, nhÆ°ng kỳ tháºt chỉ cần bôi chút kim sang, nghỉ ngÆ¡i và i ngà y là không việc gì. Còn nếu Hoà ng Thượng không muốn cho kẻ thụ hình được sống, lúc hạ trượng thoạt nhìn rất nhẹ, da cÅ©ng không trầy, nhÆ°ng đánh rồi thì Ä‘au tá»›i tim phổi, chỉ ba mÆ°Æ¡i trượng mà những mạch máu dÆ°á»›i da đã đứt từng khúc, bắp thịt nát bấy khó là nh, không lâu sau chắc chắn phải chết, tuyệt nhiên không thuốc nà o cứu được.
Cốc Äại Dụng không biết tâm ý Hoà ng Thượng, hắn chỉ nhìn thấy mặt Hoằng Trị tái xanh, cho rằng lần nà y hẳn phải chết chắc nên khóc lóc van xin rất thảm thiết.
Chu Háºu Chiếu hÆ¡i bứt rứt, y vẫn cho rằng việc xuất cung hay không là chỉ theo ý của mình, đám DÆ°Æ¡ng Lăng, Cốc Äại Dụng chỉ nghe lệnh là m theo thôi. Bây giá» mình thì vô sá»±, bá»n há» lại bị đánh tÆ¡i bá»i, trong lòng y cÅ©ng hÆ¡i day dứt. Y ấp úng:
- Phụ hoà ng, bá»n há»...
Hoằng Trị phất ống tay áo, cắt ngang:
- Hoà ng nhi là Thái tá» của má»™t nÆ°á»›c, bá»n chúng dám dắt hoà ng nhi tá»± ý rá»i cung khiến cho hoà ng nhi bị thÆ°Æ¡ng. Việc đại nghịch bất đạo nhÆ° váºy mà không giết hỠđã là thi ân rồi, hoà ng nhi không cần nhiá»u lá»i!
Kim phu nhân nghe xong trong lòng run sợ, cÅ©ng không dám nhắc đến yêu cầu láºp tức phóng thÃch TrÆ°Æ¡ng Hạc Linh, nghiêm trị Lý Äông DÆ°Æ¡ng nữa. Nếu việc tá»± tiện Ä‘Æ°a Thái tá» rá»i cung đã bị xem là đại nghịch bất đạo, váºy gia Ä‘inh trong phủ con trai mình đánh Thái tá» thì sẽ là tá»™i gì? Việc nà y chÆ°a từng nghe gia nhân nói tá»›i, bá»n chúng đánh Thái tá» khi nà o váºy?
Kim Phu nhân đang nghĩ ngợi miên man, Hoằng Trị lại nói:
- Kim phu nhân, xin đứng lên! Äừng quì nữa, ý trẫm đã quyết. NgÆ°á»i đâu, truyá»n chỉ: Lý Äông DÆ°Æ¡ng không giữ tráºt tá»± ở kim Ä‘iện, phạt ba tháng lÆ°Æ¡ng bổng để khiển trách, tha khá»i tù; Thá» Ninh Hầu xâm phạm lợi Ãch của dân, chứng cá»› vô cùng xác thá»±c, giam giữ ba ngà y, phạt ná»a năm bổng lá»™c, sau nà y phải Æ°á»›c thúc gia nhân, trả lại tà i sản phạm pháp. Khâm thá»!
- VỠchuyện Thái tỠbị đánh...
Ông trừng trừng nhìn Kim phu nhân. Lúc nà y khà thế kiêu ngạo của Kim phu nhân đã bị dáºp tắt hoà n toà n, không dám cáºy và o việc con gái mình được sủng ái mà lảm nhảm nữa. Bà thấp thá»m không yên nhìn Hoà ng Thượng, chỉ nghe Hoằng Trị nói chầm cháºm:
- Thá» Ninh Hầu trÆ°á»›c đó cÅ©ng không biết chuyện, nếu không cÅ©ng sẽ không xẩy ra việc nhÆ° váºy. Việc nà y cÅ©ng bá» qua Ä‘i. Những việc xấu hổ của hoà ng gia cÅ©ng không nên nói ra ngoà i...
Kim phu nhân vội dạ dạ vâng vâng:
- Dạ, đúng! Hoà ng Thượng thánh minh, Hoà ng Thượng khai ân!
Hoằng Trị hừ khẽ, bảo:
- Nếu không có chuyện gì khác, Kim phu nhân có thể đến háºu cung gặp Hoà ng háºu an ủi Hoà ng háºu má»™t chút. Trẫm phải kiểm tra việc há»c hà nh của Thái tá».
Kim phu nhân vội đáp:
- Dạ! Thần thiếp xin cáo lui, thần thiếp không quấy rầy Hoà ng Thượng nữa.
Vị phu nhân nà y vá»™i và ng lau những vệt nÆ°á»›c mắt trên mặt, rầu rÄ© lui ra ngoà i. Bà thấy Hoằng Trị vốn tÃnh tình luôn rất tốt mà lúc nà y lại nổi cÆ¡n lôi đình, trong lòng cÅ©ng hÆ¡i sợ hãi. Vốn định láºp tức rá»i cung, nhÆ°ng bà lại sợ Hoà ng háºu vẫn tiếp tục mè nheo khiến cho Hoà ng Thượng tức giáºn nên vá»™i và ng Ä‘i vá» phÃa háºu cung.
Chu Háºu Chiếu thấy má»i ngÆ°á»i đã lui ra, không kìm được kéo cánh tay Hoằng Trị, khẩn cầu:
- Phụ hoà ng! Việc xuất cung hôm qua là chủ ý của nhi thần. DÆ°Æ¡ng Lăng và Äại Dụng Ä‘á»u chỉ là ngÆ°á»i của hà i nhi, phụ hoà ng đánh tà n phế bá»n há», sau nà y ai còn dám theo hà i nhi nữa?
Hoằng Trị nghe váºy cÆ°á»i hà hà , từ từ ngồi xuống, trừng mắt nhìn con trai há»i:
- CÅ©ng biết bảo vệ ngÆ°á»i rồi à ? Hừ! Trẫm còn không biết con quáºy phá cỡ nà o sao? Nếu không có đám ngÆ°á»i nà y xúi giục, trẫm chắc con cÅ©ng không nghÄ© ra được nhiá»u trò quáºy phá nhÆ° váºy. Äám Cốc Äại Dụng, LÆ°u Cẩn chỉ biết lấy lòng con, chỉ biết bà y và i trò nhà nhố để chÆ¡i đùa, dạy dá»— bá»n chúng má»™t chút cÅ©ng đáng.
Chu Háºu Chiếu thấy giá»ng nói của phụ hoà ng bình thản, biết má»›i rồi ông chỉ diá»…n kịch cho Kim phu nhân xem, nên không khá»i cÆ°á»i hì hì yên tâm. Y cÅ©ng ngồi xuống bên cạnh, bóp vai cho vua cha, há»i:
- Váºy... DÆ°Æ¡ng thị Ä‘á»™c thì sao? Hắn ta là má»™t thÆ° sinh chân yếu tay má»m, cái mông trắng nõn không chịu được đòn đâu. Phụ hoà ng đánh hắn tà n phế thì phải là m sao bây giá»?
Công chúa VÄ©nh Phúc đứng sau bình phong nghe thấy hoà ng huynh nói cái gì mà cái mông trắng nõn, không khá»i mặt ngá»c Ä‘á» bừng, nhè nhẹ thở “phì†má»™t tiếng. Công chúa VÄ©nh Thuần Ãt tuổi không biết gì nên không khá»i nhìn nà ng kỳ dị. Công chúa VÄ©nh Phúc thấy hoà ng muá»™i nhìn mình, không khá»i vừa thẹn vừa giáºn, bá»±c tức trừng mắt nhìn lại hoà ng muá»™i. Công chúa VÄ©nh Thuần lè lưỡi, không biết tại sao tá»· tá»· lại có dáng vẻ là lạ, hoà n toà n khác vá»›i má»i khi.
DÆ°Æ¡ng Lăng nói đủ những chuyện trên trá»i dÆ°á»›i đất, quả có lá»±c hấp dẫn Chu Háºu Chiếu không thua gì má»› ảo thuáºt, xiếc thú của bá»n LÆ°u Cẩn. Äó là thế giá»›i mà y chÆ°a từng tiếp xúc, cho dù nằm mÆ¡ y cÅ©ng không nghÄ© tá»›i ngoại trừ Äại Minh, trên Ä‘á»i còn có nhiá»u nÆ¡i đẹp đẽ đến thế. Mặc dù quen biết không lâu, nhÆ°ng y cÅ©ng rất có cảm tình vá»›i DÆ°Æ¡ng Lăng, không muốn DÆ°Æ¡ng Lăng bị thÆ°Æ¡ng, bởi váºy nhân cÆ¡ há»™i nà y cÅ©ng cầu xin cho DÆ°Æ¡ng Lăng.
Hoằng Trị giảng giải:
- DÆ°Æ¡ng Lăng hả... NgÆ°á»i nà y cÅ©ng là má»™t nhân tà i giá»i cả văn lẫn võ. Con đừng xem thÆ°á»ng hắn chỉ là má»™t thÆ° sinh. NgÆ°á»i tháºt sá»± có tà i là m đại tÆ°á»›ng, không cần phải Ä‘Ãch thần cầm Ä‘ao ra chiến trÆ°á»ng. Những kiến giải vá» việc binh của hắn, đến cả lão tÆ°á»›ng nhÆ° LÆ°u Äại Hạ cÅ©ng rất tán thưởng.
Ông cÆ°á»i lá»›n:
- NgÆ°á»i nà y chỉ là thị Ä‘á»™c nho nhá» lại dám đối nghịch vá»›i vÆ°Æ¡ng hầu, tháºt ra là má»™t bá» tôi trung thà nh. HÆ¡n nữa, hắn biết mình thấp cổ bé há»ng, biết dá»±a và o Lý Äông DÆ°Æ¡ng và Äông Cung Thái Tá» ngÆ°Æ¡i để tấu lên trên, nên hắn không phải chỉ là má»™t tên nhóc lá»— mãng. Trẫm rất thÃch hắn.
Hiện giá» thượng thÆ° sáu bá»™ trong triá»u Ä‘á»u đã già rồi, các vị đại há»c sÄ© lại cà ng cao tuổi hÆ¡n. Phụ hoà ng cảm thấy nếu ngÆ°á»i nà y được rèn luyện tốt, trong tÆ°Æ¡ng lai tất sẽ là cánh tay đắc lá»±c của con.
Thấy Thái tá» còn có vẻ không hiểu, Hoằng Trị không khá»i bất đắc dÄ© cÆ°á»i nói:
- Con lấy là m lạ là tại sao trẫm muốn trừng trị hắn Æ°? Ha ha, ngÆ°á»i nà y còn Ãt tuổi lá»— mãng, còn quá trẻ nên quáºy phá, là m việc bất kể háºu quả, nếu không trải qua má»™t phen rèn luyện, tuổi trẻ tá»± đắc, khó tránh khá»i việc không coi ai ra gì. Lúc đó thay vì là má»™t cá»™t trụ của triá»u đình, hắn lại trở thà nh má»™t quyá»n thần ngang ngược kiêu ngạo, con hiểu chÆ°a?
Chu Háºu Chiếu “A†má»™t tiếng, ná»a hiểu ná»a không nói:
- Thì ra... Phụ hoà ng muốn rèn giÅ©a hắn, cÅ©ng nhÆ°... cÅ©ng nhÆ° nhi thần sai ngÆ°á»i luyện Æ°ng váºy, cà ng muốn dùng hắn, cà ng phải già y vò hắn. Ha ha ha, chỉ là ... việc rèn luyện nà y lại trÆ°á»›c tiên bắt đầu từ mông, nên nhi thần có chút ngạc nhiên.
Hoằng Trị nghe và dụ của Thái tá» rất lấy là m hà i lòng, đến khi nghe câu sau của y lại không khá»i báºt cÆ°á»i. Äứa con trai nà y vẫn còn chÆ°a biết việc.
Do bản thân mình gây tiếng Ä‘á»™ng khiến cho DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘Ã nh phải ra ngoà i chịu tá»™i, trong lòng công chúa VÄ©nh Phúc cÅ©ng rất áy náy. Nghe xong những lá»i giải thÃch của phụ hoà ng, nà ng má»›i thở phà o má»™t hÆ¡i. Công chúa VÄ©nh Thuần giÆ¡ ngón cái vá»›i tá»· tá»·, nháy mắt. Hai chị em nhìn nhau mỉm cÆ°á»i.
Tà i sản của chickcannibal
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của chickcannibal
25-03-2011, 04:01 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: TNUT
Bà i gởi: 151
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 6 ngà y
Thanks: 572
Thanked 3,471 Times in 116 Posts
Ngược vá» thá»i Minh
Quyển 2 – Nhắm mắt và o kinh .
ChÆ°Æ¡ng 72: Phạt gáºy mÆ°á»i kẻ gian.
Tác giả : Nguyệt Quan
Dịch giả : workman
Nguồn: Tà ng Thư Viện
DÆ°Æ¡ng Lăng thÆ°á»ng nghe trong tuồng hát có câu "lôi ra ngá» môn chém đầu", vừa rồi nghe xong câu nói hổn hển của Hoằng Trị thì sợ đến giáºt thót. Kỳ tháºt ngá» môn là cá»a chÃnh ở ngoà i hoà ng cung, cÅ©ng là nÆ¡i triá»u đình cá» hà nh những lá»… lá»›n trá»ng yếu. Triá»u đình mà xá» trảm phạm nhân thì không chấp hình ngoà i ngá» môn. NhÆ°ng cÅ©ng không có nghÄ©a là nÆ¡i đó không thể giết ngÆ°á»i được. Vì đó cÅ©ng là nÆ¡i triá»u đình sá» phạt đình trượng (*), dÆ°á»›i đình trượng trÆ°á»›c đây và tÆ°Æ¡ng lai chẳng biết sẽ còn bao nhiêu ngÆ°á»i phải chết nữa. HÆ¡n nữa những ngÆ°á»i đó Ä‘á»u bị đánh chết tÆ°Æ¡i, so vá»›i chém ngÆ°á»i giữa chợ thì còn thê thảm hÆ¡n nhiá»u.
(*): đình trượng là hình thức phạt đòn đối vá»›i quan lại trong triá»u.
DÆ°Æ¡ng Lăng và Cốc Äại Dụng bị thái giám giao cho thị vệ trong cung trói lại Ä‘em ra ngoà i ngá» môn. Ngoà i ngá» môn sá»›m đã có má»™t đám ngÆ°á»i Ä‘ang đứng, viên thái giám ná»™i quan giám hình (chấp pháp hình phạt) ngồi ngay ngắn trên ghÃªÌ thủ viÌ£. PhÃa sau hắn bên traÌi có ba mÆ°Æ¡i tiểu hoạn quan, bên phải có ba mÆ°Æ¡i Cẩm Y Vệ, phÃa trÆ°á»›c là năm mÆ°Æ¡i tên ngục quan hà nh hình tay cầm gáºy gá»— sÆ¡n son, nhìn tÆ° thế cÅ©ng Ä‘ủ cho ngÆ°Æ¡Ì€i ta hoảng sÆ¡Ì£, đến lúc nà y cả DÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng kinh hãi vaÌ£n phần.
Trông hình dạng viên quan thái giám giám hình ngồi xa xa, Cốc Äại Dụng không khá»i mặt maÌ€y taÌi nhÆ¡Ì£t, hắn nức nở nói:
- Không ổn rồi, là Ty Lá»… Giám Phạm Äình Phạm công công giám hình, DÆ°Æ¡ng đại nhân, chúng ta hôm nay e rằng khó mà toà n mạng.
DÆ°Æ¡ng Lăng há»i:
- Phạm Äình? Lão lợi hại lắm à ?
Cốc Äại Dụng run run nói:
- Phạm công công là Ty Lá»… Giám, thủ hạ đắc lá»±c của VÆ°Æ¡ng Nhạc VÆ°Æ¡ng công công, nắm giữ Äông Xưởng. Lão trÆ°á»›c nay là kẻ lòng dạ ác Ä‘á»™c báºc nhất, chúng ta lần nà y toi rồi, ngÆ°Æ¡i hãy chá» xem, quy củ trong cung, phaÌ€m mÅ©i giầy của công công giám hình thu lại và o phÃa trong thiÌ€ duÌ£ng yÌ laÌ€ Ä‘aÌnh cho đêÌn chêÌt, ba mÆ°Æ¡i côn đủ để phaÌ£m nhân mâÌt maÌ£ng rồi.
DÆ°Æ¡ng Lăng má»›i nghe thì nhÃu mà y, vừa nghe đến xưởng công Äông Xưởng đốc hình, trong lòng Ä‘á»™t nhiên có thêm và i phần hy vá»ng. Bản thân mình là ngÆ°á»i của Äông Xưởng và Cẩm Y Vệ phái đến bên cạnh Thái tá», chỉ mong vị quý nhân xưởng công nà y không quên việc Ä‘oÌ, còn nhá»› mình là ai, váºy lúc đánh có lẽ sẽ hạ thủ lÆ°u tình.
Hai ngÆ°á»i bị áp giải tá»›i trÆ°á»›c mặt Phạm Äình, chỉ thấy trên đất sá»›m đã có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang quì dà i trên đất, trên ngÆ°á»i bị vải bố quấn rất chặt, chỉ lá»™ ra cái đầu và bả vai, muốn Ä‘á»™ng cÅ©ng không Ä‘á»™ng được. Nhìn thấy hai ngÆ°á»i vừa tá»›i, ngÆ°á»i ná» cÆ°á»i khổ nói:
- Dương đại nhân, Cốc công công, các ngươi cũng tới rồi à ?
Cốc Äại Dụng nhìn thấy hắn, không khá»i vừa sợ vừa giáºn, cất giá»ng the thé há»i:
- Tiá»n Ninh, là ngÆ°Æ¡i tố giác vá»›i Hoà ng Thượng à ?
Tiá»n Ninh cả ngÆ°á»i nằm thẳng Ä‘Æ¡ nhÆ° xác Æ°á»›p, hắn cố gắng rÆ°á»›n cổ lÆ°á»m Cốc Äại Dụng, bất đắc dÄ© cÆ°á»i gượng đáp:
- Nếu là ta tố giác, ta còn nằm ở đây à ?
Hắn khổ sở rên rỉ nói:
- Ở ngoà i ThỠNinh Hầu phủ, thủ hạ ta vô ý để rơi một tấm yêu bà i (*), kết quả bị Tam Pháp Ti tra ra nguồn gốc, bắt ta tới đây.
(*) thẻ bà i giắt ngang lưng)
Tên tiểu thái giám đứng bên cạnh cao giá»ng hét:
- Im lặng, phạm nhân không được huyên náo!
Chỉ trong khoảnh khắc, bá»n LÆ°u Cẩn, Mã VÄ©nh Thà nh cÅ©ng mặt xaÌm maÌ€y tro bị áp ra ngoà i ngá» môn. Phạm Äình từ từ đứng dáºy, tên tiểu thái giám đứng cạnh vá»™i Ä‘Æ°a lên má»™t cái khay sÆ¡n son trên đặt tâÌm luÌ£a vaÌ€ng, Phạm Äình từ trong khay lấy ra má»™t chiếu thÆ°, cao giá»ng tuyên Ä‘á»c ý chỉ của hoà ng đế:
- Phụng thiên thừa váºn hoà ng đế chiếu viết: DÆ°Æ¡ng Lăng...
Lão Ä‘á»c tá»›i tên nà y thì ngừng lại má»™t chút, mắt lÆ°á»›t nhanh tá»›i DÆ°Æ¡ng Lăng, thấy y cÅ©ng Ä‘ang nhìn mình vẻ mong chá» tha thiết, khóe miệng lão không nhịn được liá»n nhếch lên má»™t nụ cÆ°á»i không dá»… bị phát hiện.
Phạm Äình tiếp tục Ä‘á»c, nhất nhất Ä‘á»c đủ tên mÆ°á»i ngÆ°á»i, tuyên Ä‘á»c xong thánh chỉ, lão lại phâÌt tay, Ä‘aÌm ngÆ°Æ¡Ì€i DÆ°Æ¡ng Lăng đồng loaÌ£t bị Ä‘eÌ€ nằm sâÌp xuống đất, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u bị má»™t tấm vải bố quâÌn chặt thân thể không thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy, hai chân cÅ©ng bị ngÆ°á»i ta dùng dây thừng trói chặt. DÆ°Æ¡ng Lăng thấy mình chỉ bị keÌo vaÌ£t áo khoác, chứ không lá»™t trần mông, cÅ©ng hÆ¡i yên lòng.
Tiá»n Ninh nằm bên cạnh y, nói nhá»:
- Yên tâm, hiệu úy chấp pháp Ä‘á»u là thủ hạ của ta, há» sẽ không đánh tháºt đâu. Chỉ là cú cuối cùng sẽ không là m giả được, đến lúc đó ráng nhịn đừng có chá»i bá»›i là được rồi.
Dương Lăng hồi hộp nói:
- Äa tạ Tiá»n huynh chỉ Ä‘iểm, nãy giá» ta tháºt sá»± cÅ©ng hÆ¡i lo lắng.
Y nằm dà i ở đó cố ngẩng đầu nhìn Phạm Äình, muốn xem mÅ©i chân hắn Ä‘ang ở thế ngoaÌ£i bát tá»± (chÄ©a ra ngoà i) hay ná»™i bát tá»± (chÄ©a và o trong)(chữ baÌt: å…«). Không ngá» từ những kẽ chân của mấy tên đại hán hà nh hình, chỉ thấy Phạm Äình giÆ¡ chén trà ngá»a mặt nhìn trá»i, đôi chân bắt chéo rung rung rất thoải mái, không khá»i ngẩn ngÆ°á»i ra.
Y đảo mắt nhìn mấy ngÆ°á»i Cốc Äại Dụng, chỉ thấy mấy ngÆ°á»i nà y cÅ©ng mở mắt to mắt nhá». Äám ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u biết quy củ đánh ngÆ°á»i của ná»™i giám trong cung, do đó hôm nay lại thấy Phạm Äình chẳng theo sách vở gì cả, ai nấy Ä‘á»u không hiểu ra là m sao.
Chỉ thấy má»™t tên tiểu thái giám tá»›i bên ngÆ°á»i Phạm Äình, cúi xuống lắng nghe lão dặn dò và i câu, rồi đứng lên cao giá»ng quát:
- Hà nh hình!
MÆ°á»i tên tiểu kỳ quan Cẩm Y vệ tay cầm gáºy gá»— Ä‘i đến sau đám ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Lăng, giÆ¡ gáºy gỗ lên cao, hét lá»›n má»™t tiếng, quất xuống vù vù.
Tiếng gió từ cây gáºy lạnh thấu xÆ°Æ¡ng, nhìn lên thấy uy thế cÅ©ng Ä‘ủ kinh hãi, nhÆ°ng khi gáºy quất và o mông, DÆ°Æ¡ng Lăng chỉ cảm thấy hÆ¡i nhồn nhá»™t, chứ không thấy cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n bao nhiêu. Y Ä‘ang kỳ quái, bên cạnh bá»—ng nghe tiếng gà o nhÆ° núi lở đá nhà o, thật sÆ°Ì£ khiêÌn cho ngÆ°Æ¡Ì€i ngÆ°Æ¡Ì€i rÆ¡i lệ, kẻ kẻ thÆ°Æ¡ng tâm.
DÆ°Æ¡ng Lăng giáºt bắn cả ngÆ°á»i, quay đầu lại nhìn Tiá»n Ninh, thấy hắn méo cả miệng, mặt nhăn nhó, tiếng gà o thảm còn hÆ¡n cả tiếng giết heo, nhÆ°ng đôi mắt thì dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang trá»™m nhìn y nháy mắt, ánh mắt giảo hoạt vô cùng. DÆ°Æ¡ng Lăng giáºt mình, vá»™i và ng cÅ©ng lá»›n tiếng kêu gà o thảm thiết theo.
MÆ°á»i tên tiểu kỳ, má»—i ngÆ°á»i đánh xong ba gáºy liá»n lui xuống. Tên tiểu thái giám ra lệnh kia lại quát lên rất uy phong:
- Luân hình!
Năm mÆ°Æ¡i tên lÃnh nghe váºy, năm ngÆ°á»i má»™t tổ cầm bổng thà nh hà ng, luân phiên tiến lên chấp hà nh hình phạt. Há» hô theo nhịp, kêu má»™t tiếng: “Äánh hêÌt sÆ°Ìcâ€, rồi một gáºy nện xuôÌng, ngÆ°Æ¡Ì€i tiêÌp theo laÌ£i hô: “ChuÌ tâm Ä‘aÌnhâ€, rồi gáºy tiêÌp theo đánh xuống. Tuy DÆ°Æ¡ng Lăng thấy tên lÃnh đó tá»±a hồ hạ thủ lÆ°u tình, nhÆ°ng ngoại trừ tên tiểu kỳ lúc đầu đánh ba gáºy mở mà n tháºt là nhẹ, bây giá» mấy gáºy nà y cÅ©ng hÆ¡i Ä‘au Ä‘á»›n, do đó y cất kêu gà o thảm thiết ná»a tháºt ná»a giả, cÅ©ng không phải là hoà n toà n giả mạo.
Bên cạnh y chợt nghe đám Cốc Äại Dụng gà o lên tháºt thê thảm, còn cho rằng những ngÆ°á»i nà y quả có công phu giả vá», nhÆ°ng khi quay đầu lại nhìn, thấy bên trái mình La TÆ°á»ng đầu nhÆ° dập xuống đất, má»™t gáºy đánh xuống là ruÌ thảm má»™t tiếng, biÌ£ vải quâÌn chặt nên thân thể không ngừng vặn vẹo co quắp, cong lên ưỡn xuôÌng nhÆ° má»™t con gioÌ€i, Ä‘au đến mức nÆ°á»›c mắt già n giụa, không thể không khiếp đảm kinh ngạc: “Bá»n há» có vẻ không được đối đãi nhÆ° mình, xem ra là bị đánh tháºtâ€.
Y ngẩng đầu nhìn Phạm Äình, chỉ thấy Phạm công công Ä‘ang nâng chén nhấm nháp, vẻ thản nhiên tá»± đắc, cặp chân bắt chéo rung rung, chẳng thèm để yÌ tá»›i mình. DÆ°Æ¡ng Lăng thầm kêu may mắn. Xem ra Phạm Äình cÅ©ng nhá»› mình là ai, nếu không phải lão hạ lệnh, mình mà chịu đủ ba mÆ°Æ¡i trượng, e rằng tháºt sá»± không chết cÅ©ng tà n phế.
Ba mÆ°Æ¡i trượng đánh xong, đám lÃnh chống gáºy gá»—, gỡ bốn góc của tấm vải bố Ä‘ang trói trên ngÆ°á»i há» ra, giáºt xoaÌ£t má»™t cái. DÆ°Æ¡ng Lăng thấy Tiá»n Ninh hai mắt trợn tròn, mÅ©i nÃn thở, láºp tức không dám cháºm trá»…, cÅ©ng hÃt sâu và o má»™t hÆ¡i, chỉ thấy bốn gã lÃnh đồng loạt phát lá»±c, quát to má»™t tiếng, nâng cao ngÆ°á»i lên “BiÌ£ch†má»™t tiếng thân thể Ä‘ã soÌng soaÌ€i ra đất.
TrÆ°á»›c mắt DÆ°Æ¡ng Lăng chợt tối sầm, cÆ¡ hồ không thở được nữa. Y cố nén Ä‘au, nằm dà i trên mặt đất hồi lâu thở hổn hển. Cả buổi sau y má»›i hồi tỉnh lại, chỉ nghe thấy hai bên vang đầy những tiếng rên rỉ, nhìn trá»™m qua, thấy đám Cao Phượng, La TÆ°á»ng ai nấy sắc mặt trắng bệch, chiếc quần trong trắng tinh thấm máu Ä‘á» lòm, ngÆ°á»i đã ngất Ä‘i rồi.
Phạm Äình chầm cháºm đứng lên, phất tay áo nói:
- Chấp hình xong, chúng ta phải trở lại cung báo cáo rồi, đi thôi!
Phạm Äình dẫn đám Cẩm Y vệ chấp hình ly khai, chỉ còn lại đám ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Lăng nằm ngoà i ngá» môn không thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy.
Cả buổi sau, má»›i có mấy tên tiểu thái giám của Äông Cung bÆ°á»›c ra đỡ đám ngÆ°á»i LÆ°u Cẩn dáºy. Tiá»n Ninh nãy giá» vẫn nằm dà i trên đất liá»n thừa cÆ¡ xoay ngÆ°á»i ngồi lên. Bá»n ngÆ°á»i Cốc Äại Dụng bị đánh cho bủn rủn tay chân, sá»›m không còn sức đâu mà chà o há»i há» nữa, được và i tiểu thái giám dìu trở vá» cung.
Tiá»n Ninh lấy từ trong lòng ra hai bình nhá», Ä‘Æ°a cho DÆ°Æ¡ng Lăng má»™t bình, nói:
- Uống hết cái nà y, đây là thuốc chữa thương tốt nhất, cam đoan sẽ không để lại di chứng.
DÆ°Æ¡ng Lăng khó khăn ngồi xuống, tên thủ hạ Cẩm Y Vệ mặc dù cÅ©ng lÆ°u tình, nhÆ°ng ba mÆ°Æ¡i gáºy đánh xuống, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là phải Ä‘au rát vô cùng, phá»ng chừng mông đã sÆ°ng vù lên, hÆ¡n nữa còn rách tóet ra.
Thủ hạ của Tiá»n Ninh chạy tá»›i nâng hắn và DÆ°Æ¡ng Lăng dáºy, dìu Ä‘i má»™t Ä‘oạn cho khà huyết lÆ°u thông. Äi tá»›i khi hai ngÆ°á»i cảm thấy tê Ä‘i không biết Ä‘au nữa, lúc nà y má»›i đỡ hai ngÆ°á»i lên xe ngá»±a. TrÆ°á»›c khi Tiá»n Ninh chịu phạt sá»›m đã có chuẩn bị, trên xe trải tấm nệm dà y, còn có cả thầy lang của Cẩm Y vệ ở trong xe, láºp tức lá»™t quần hai ngÆ°á»i xuống bôi thuốc.
Hai ngÆ°á»i cứ thế để mông trần nằm cạnh nhau, Tiá»n Ninh nói:
- DÆ°Æ¡ng đại nhân, ta trÆ°á»›c hết Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i vá» nhà , sau đó trở vá» dưỡng thÆ°Æ¡ng. á»i, bôi nhẹ má»™t chút Ä‘i, mông ta Ä‘au quá.
Tiá»n Ninh phân phó tên lang trung má»™t tiếng, lại há»i:
- DÆ°Æ¡ng đại nhân, thủ hạ của ta đánh mất yêu bà i, bị ngÆ°á»i ta dò ra là Cẩm Y Vệ. Mẹ kiếp, Thá» Ninh Hầu quả nhiên ghê gá»›m. Ta Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là thiên há»™ chưởng hình của Cẩm Y vệ đánh má»™t tên gia Ä‘inh nho nhá» của nhà hắn, không ngá» lại Ä‘á»™ng đến thánh chỉ, bị phạt đình trượng. NhÆ°ng việc Thái tá» xuất cung thì ta chẳng nói ra lấy má»™t chữ, các ngÆ°Æ¡i sao cÅ©ng bị giải tá»›i đây thụ hình thế?
DÆ°Æ¡ng Lăng biết Hoằng Trị nhất định có má»™t ban nhân mã khác phụ trách việc nghe ngóng tất cả Ä‘á»™ng tÄ©nh trong ngoà i cung, mÆ°á»i phần thì hết tám chÃn là máºt thám Tây Xưởng trong truyá»n thuyết đã bà máºt được thà nh láºp. Y không dám tùy ý nói toạc ra, chỉ bảo:
- Chúng ta hồi cung bị ngÆ°á»i ta thấy được, bẩm báo lại Hoà ng Thượng, cho nên má»›i bắt chúng ta tá»›i đây chịu đòn, chỉ là ... liên luỵ tá»›i Tiá»n đại nhân, tại hạ tháºt sá»± áy náy.
Tiá»n Ninh ra vẻ hà o khà nói:
- Huynh đệ của mình, vốn phải là có rượu cùng uống, bị đánh cùng chịu. Một chút đau đớn da thịt đã là gì? Vì thái tỠgia, có chịu chút đau khổ nữa cũng đáng giá mà .
Hắn ghé tai gần DÆ°Æ¡ng Lăng, thấp giá»ng cÆ°á»i nói:
- Nghe nói buổi triá»u hôm nay, Lý đại há»c sÄ© và TrÆ°Æ¡ng Hạc Linh đã đánh nhau trên Ä‘iện Kim Loan. Hoà ng Thượng trong cÆ¡n giáºn dữ đã hạ ngục cả lÅ©, ha ha, có thể là m hắn ngồi tù, trong lòng ta cÅ©ng vô cùng khoan khoái, con mẹ nó, nợ nần phải tÃnh cho đủ, quân tá» báo thù mÆ°á»i năm không muá»™n, chúng ta cứ chá» xem, ha ha ha... ối chà !
Hắn cÆ°á»i là m Ä‘á»™ng vết thÆ°Æ¡ng, nụ cÆ°á»i không kìm được thà nh ra méo xệch, thá»±c là khó coi không thể tả.
Xe tá»›i trÆ°á»›c cá»a DÆ°Æ¡ng gia tại phố Há»™ Quốc Tá»±, DÆ°Æ¡ng Lăng ngại thÆ°Æ¡ng thế mình bị Ấu NÆ°Æ¡ng trông thấy mà lo lắng, do đó cá»± tuyệt hảo ý của Tiá»n Ninh phái ngÆ°á»i há»™ tống, má»™t mình xuống xe, cố chịu Ä‘au Ä‘i và o trong viện. Lúc nà y trá»i chiá»u ngả vá» tây, ánh mặt trá»i lúc chiá»u tà rá»i và o trong viện, Ä‘áºp và o mắt má»™t mảng và ng óng.
DÆ°Æ¡ng Lăng phá»ng chừng Ấu NÆ°Æ¡ng Ä‘ang ở trong nhà là m cÆ¡m, do đó khi y Ä‘i đến cá»a, liá»n vÆ°Æ¡n thẳng ngÆ°á»i, nhìn xem không có gì sÆ¡ hở, lúc nà y má»›i yên tâm đẩy cá»a Ä‘i và o. Trên bếp ngá»n lá»a đã dịu Ä‘i, trên đó có má»™t ấm đất mà u Ä‘en Ä‘ang sôi ầm ầm, má»™t mùi thuốc bắc nồng nặc Ä‘áºp và o mÅ©i, nhÆ°ng lại không thấy bóng dáng Ấu NÆ°Æ¡ng đâu.
DÆ°Æ¡ng Lăng thấy thế không khá»i cả kinh, y thất thanh gá»i:
- Ấu Nương, Ấu Nương?
Gá»i và i tiếng mà không thấy ai trả lá»i, DÆ°Æ¡ng Lăng vá»™i và ng nhịn Ä‘au nhà o và o phòng. Trong phòng ánh sáng mù má», chỉ thấy Ấu NÆ°Æ¡ng Ä‘ang cuá»™n tròn trên giÆ°á»ng, đắp chăn không nhúc nhÃch.
DÆ°Æ¡ng Lăng hấp tấp lao tá»›i, nắm lấy bá» vai gầy yếu của nà ng gá»i:
- Ấu Nương, Ấu Nương?
Y sá» trán Ấu NÆ°Æ¡ng, thấy nóng bá»ng cả tay, thân thể Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng run lên nhè nhẹ, nà ng nghe thấy tiếng tÆ°á»›ng công gá»i, cố gắng mở to mắt muốn nói chuyện, nhÆ°ng răng chỉ va và o nhau láºp cáºp, đến má»™t chữ cÅ©ng nói không nên lá»i.
DÆ°Æ¡ng Lăng cõi lòng Ä‘au thắt, y hoảng sợ ôm lấy Ấu NÆ°Æ¡ng, trong lòng vừa Ä‘au vừa hối háºn. Äã nhiá»u ngà y nay y cÅ©ng thấy Ấu NÆ°Æ¡ng ăn không ngon, thần sắc rất tệ, nhÆ°ng y lại cho rằng Ấu NÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i luyện võ, thân thể luôn luôn cÆ°á»ng tráng, hẳn là cảm mạo bình thÆ°á»ng, do đó không quá để ý. Lúc nà y thấy nà ng bá»™ dáng tiá»u tụy, trái tim DÆ°Æ¡ng Lăng nhÆ° bị cà o xé, hoảng hốt nóng ruá»™t vô cùng.
Ấu Nương hơi giãy dụa trong lòng y, rên rỉ nói:
- Lạnh quá, tướng... công, Ấu Nương lạnh quá, ta... Thiếp khát nước quá... Thiếp muốn uống nước...
DÆ°Æ¡ng Lăng vá»™i há»i:
- Ta đi, ta đi, đợi nhé, ta đi lấy nước cho nà ng.
Y vá»™i vá»™i và ng và ng chạy ra gian ngoà i, lục lá»i cả buổi má»›i tìm ra cái chén, lại ngó nghiêng má»™t lát không thấy nÆ°á»›c để ở đâu. TrÆ°á»›c giá» y không cần quan tâm đến việc nhà , lúc y khát, nÆ°á»›c trà ấm láºp tức được Ä‘Æ°a đến trÆ°á»›c mặt, lúc y đói, thức ăn nóng bốc khói nghi ngút láºp tức dá»n lên bà n cho y, tất cả Ä‘á»u vô cùng tá»± nhiên. Bây giá» phải chiếu cố cho Ấu NÆ°Æ¡ng, y lại không tìm thấy cái gì, nhá»› tá»›i Ấu NÆ°Æ¡ng chăm sóc y táºn tình, trong lòng y cà ng thêm khó chịu.
Ấu NÆ°Æ¡ng bệnh nặng thế, chẳng lẽ cho nà ng uống nÆ°á»›c lạnh Æ°? DÆ°Æ¡ng Lăng múc má»™t gáo nÆ°á»›c, lại đổ và o thùng, y chạy đến trÆ°á»›c bếp nhấc ấm sắc thuốc qua má»™t bên, tay cầm nóng bá»ng là m y phải buông tay vứt ấm Ä‘i.
DÆ°Æ¡ng Lăng vá»™i và ng hứng ná»a nồi nÆ°á»›c, để lên bếp, cho và o lò bảy tám thanh củi, thấy lá»a cháy bùng lên, y má»›i yên tâm chạy vá» phòng, châm đèn lên, Ä‘em tá»›i trÆ°á»›c mặt Ấu NÆ°Æ¡ng, sau đó ôm Ấu NÆ°Æ¡ng ôm và o ngá»±c, nhẹ giá»ng nói:
- Ấu Nương, ta đang nấu nước, trong chốc lát là xong, đợi một lát là có ngay.
Ngá»n đèn trÆ°á»›c mắt ráºp rá»n. Ấu NÆ°Æ¡ng khẽ nhắm mắt, nà ng liếm liếm đôi môi nứt nẻ, mở mắt thất thần, ho khan má»™t tráºn, mỉm cÆ°á»i e thẹn, nói:
- Tướng công, chà ng vỠrồi, Ấu Nương quả là vô dụng, thiếp... đi... gặp thầy lang rồi. Ông ấy nói ta nhiễm lạnh, đem thuốc vỠrồi nhưng khi đang sắc thì không... không chịu được nữa.
DÆ°Æ¡ng Lăng thấy nà ng vừa nói tá»›i đây, thân thể nà ng lại không chịu được phải rùng mình, sắc mặt á»ng Ä‘á», dÆ°á»›i ánh sáng ngá»n đèn, thấy cổ nà ng nổi lên những chấm Ä‘á» lấm tấm, bá»™ dáng căn bản không giống cảm mạo, không khá»i kinh hoảng nói:
- Cái gì mà nhiễm lạnh. Tên lang trung chó má. Ta dẫn nà ng đi gặp đại phu, tìm đại phu tốt nhất.
Y không nói gì thêm, bất chấp Ấu NÆ°Æ¡ng giãy dụa yếu á»›t, ôm lấy thân thể nà ng lên rồi phóng ra ngoà i. Cụ già gần nhà y Ä‘ang chuẩn bị dá»n hà ng, kinh ngạc nhìn vị hà ng xóm DÆ°Æ¡ng đại nhân vá»t tá»›i trÆ°á»›c mặt mình, há»i vẻ vô cùng hoảng loạn:
- Cụ ông, xung quanh nơi nà y có y sĩ không? Không, không, không phải mà là có thầy lang, có đại phu không? Ta muốn tìm đại phu tốt nhất!
Cụ già lắm mồm nà y nghe y gá»i mình là cụ ông, không khá»i được khen mà thấy sợ, nói:
- Äại nhân, thầy lang tốt nhất phố là LÆ°u tiên sinh ở Dã Cúc Trai, là Kim Châm LÆ°u nổi tiếng kinh thà nh. NhÆ°ng phà chẩn trị của hắn cÅ©ng hÆ¡i ……
Nhìn thấy DÆ°Æ¡ng Lăng mắt nhÆ° muốn phun lá»a, ông lão vá»™i sá»a lá»i nói
- - Äi hết phố, đến nhà thứ ba cuối Ä‘Æ°á»ng là nó đó. Äại nhân... trong nhà lão có má»™t chiếc xe đẩy, đại nhân muốn dùng nó Ä‘Æ°a phu nhân Ä‘i không, Ä‘Æ°á»ng Ä‘i cÅ©ng không gần lắm đâu.
DÆ°Æ¡ng Lăng gáºt đầu lia lịa, cụ già vá»™i và ng chạy vá» nhà lấy chiếc xe đẩy hai bánh Ä‘em ra, DÆ°Æ¡ng Lăng thấy chiếc xe đẩy xÆ°a nay chỉ dùng để đẩy hà ng, hÆ¡i dÆ¡ bẩn, vá»™i vá» nhà lấy đệm chăn trải lên, xong má»›i đặt Ấu NÆ°Æ¡ng lên trên, đắp cho nà ng má»™t tấm chăn. Sau má»™t hồi lăng xăng, nhịp hô hấp của Ấu NÆ°Æ¡ng cà ng thêm dồn dáºp, hai mắt đã nhắm chặt, cả ngÆ°á»i bất tỉnh rồi.
DÆ°Æ¡ng Lăng lòng nhÆ° lá»a đốt, kéo chiếc xe đẩy chạy má»™t mạch vá» phÃa Dã Cúc Trai. Chỉ là bây giá» bản thân y cÅ©ng Ä‘i đứng khó khăn, cất bÆ°á»›c lảo đảo, nhÆ°ng lại liá»u mạng dùng sức chạy tháºt nhanh, nhìn bóng hình thê lÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i ánh trá»i chiá»u ấy khiến cho ngÆ°á»i ta thÆ°Æ¡ng xót không nói nên lá»i.
***
- Phu nhân tuổi còn trẻ, lại luôn luôn táºp luyện, vì váºy chống chá»i đến giá» má»›i phát bệnh. Nói ra thì việc nà y cÅ©ng chẳng phải là má»™t chuyện tốt, hà n tà trong cÆ¡ thể ứ Ä‘á»ng quá lâu, má»™t khi phát tác, nhÆ° nhà nghiêng sắp đổ ấy, lại muốn chữa trị, à i....
Kim Châm Lưu tay vuốt chòm râu khe khẽ lắc lắc đầu.
Vị DÆ°Æ¡ng đại nhân nà y vừa rồi thế nhÆ° hổ dữ, lôi xe đến xô cá»a xông thẳng và o nhà lão, lại móc ra thẻ bà i Cẩm Y Vệ cưỡng ép lão tống cổ tên phú ông Ä‘ang yêu cầu chữa trị việc không có con của hắn và ả tiểu thiếp thứ mÆ°á»i hai, rồi kéo tay lão vá»™i tá»›i xem bệnh cho nÆ°Æ¡ng tá» mình.
Thấy ngÆ°á»i vừa đến là ngÆ°á»i của Cẩm Y vệ, LÆ°u đại phu ban đầu còn hÆ¡i sá» sợ, nhÆ°ng sau khi xem bệnh và nói vá» bệnh lý, bệnh nghá» nghiệp phát tác, lão bắt đầu rung đùi đắc ý.
Dương Lăng suốt ruột tới mức mồ hôi trên trán nhỠxuống ròng ròng, y nuốt khan, lo lắng nhìn Ấu Nương đang hôn mê bất tỉnh, khẩn cầu nói:
- Tiên sinh! Cầu ngà i xem lại biện pháp, nÆ°Æ¡ng tá» ta phải trị liệu sao má»›i khá»i được? Tiên sinh yên tâm, bất luáºn thuốc quà ra sao, mất bao nhiêu bạc, ta Ä‘á»u có thể tìm được, tiên sinh không cần phải lo.
Kim Châm Lưu cau đôi lông mà y trắng nói:
- Phu nhân bị bệnh thá»i gian đã lâu, dÆ°Æ¡ng khà bảo vệ nhân thể đã hÆ° tổn, rất dá»… mắc phải hà n tà , bệnh phân chia thà nh ngoại hà n và ná»™i hà n. Ta thấy tuy thân thể phu nhân cÆ°á»ng tráng... NhÆ°ng e rằng từng trải qua quá trình nghèo khổ lâu dà i, ngoại hà n xâm nháºp và o thân thể dai dẳng không tan, bây giá» ná»™i hà n phát sinh, hà n tà là âm tà , âm thắng sẽ kết hà n. Cho nên khà huyết đông cứng, cản trở là m cho kinh lạc tắc nghẽn, không lÆ°u thông được...
DÆ°Æ¡ng Lăng nghe đến đó, nhá»› tá»›i ngà y đó mình ở DÆ°Æ¡ng Gia Bình, mùa đông khắc nghiệt, Ấu NÆ°Æ¡ng má»—i khi đêm đến chỉ khoác chiếc áo má»ng, ngà y ngà y chịu lạnh chịu buốt, chẳng lẽ bệnh của nà ng đã phát sinh từ lúc đó? DÆ°Æ¡ng Lăng nghÄ© đến những ngà y tháng Ấu NÆ°Æ¡ng chịu khổ sở, không khá»i lòng Ä‘au nhÆ° cắt, lệ rÆ¡i lã chã, lúc nà y y thấy Kim Châm LÆ°u nói ra nguyên nhân phát bệnh, trong lòng hiện lên má»™t chút hy vá»ng, vá»™i và ng truy vấn:
- Tiên sinh, váºy xin há»i phải là m sao má»›i trị liệu được?
Kim Châm Lưu cau mà y trầm ngâm nói:
- Hà n khà ở lâu trong cÆ¡ thể phu nhân, gây cản trở kinh lạc, khà huyết không lÆ°u thông, vốn thân thể từ từ cÅ©ng quen dần. NhÆ°ng gần đây phu nhân lại ở má»™t nÆ¡i nóng bức, khà dÆ°Æ¡ng oi ả quá nhiá»u, là m cho âm dÆ°Æ¡ng xung khắc, Ä‘em khà hà n tà nhanh chóng đẩy và o tỳ tháºn, dẫn đến tỳ không thể váºn chuyển, tiêu hóa chất dinh dưỡng tạo ra sức sống và máu huyết cho cÆ¡ thể. Tháºn không nạp được khà là m thông suốt niệu đạo để sinh ra tủy và hÆ¡i ấm nuôi dưỡng toà n thân. Dịch thể buá»™c phải hòa cùng máu huyết...
- ...
DÆ°Æ¡ng Lăng nghe hắn còn kể lể vỠâm dÆ°Æ¡ng ngÅ© hà nh, không thể không rùng mình, y đứng báºt dáºt, chụp lấy áo của Kim Châm LÆ°u, mặt mà y dữ tợn, rốt cuá»™c không còn chút lịch sá»± nà o nữa, lá»›n tiếng gà o to:
- Äừng có giảng bệnh lý vá»›i ta, ta chỉ há»i ngÆ°Æ¡i, phải là m sao má»›i trị liệu được? Phải dùng thuốc nhÆ° thế nà o?!
Kim Châm LÆ°u cÅ©ng không tức giáºn, lão nhìn DÆ°Æ¡ng Lăng vẻ thông cảm, khẽ lắc đầu nói:
- Bệnh đã lan khắp nơi, khó có thể chữa trị.
DÆ°Æ¡ng Lăng buông tay, ngồi phịch xuống ghế, ngây ngÆ°á»i hồi lâu, rồi y Ä‘á»™t nhiên nhảy dá»±ng lên hét lá»›n:
- Ta không tin, ta không tin! Không được, ta còn chưa chết, sao Ấu Nương có thể chết được?
Y ôm lấy Hà n Ấu Nương hôn mê bất tỉnh, rơi lệ nói:
- Thà nh Bắc Kinh to nhÆ° váºy, ta không tin không tìm thấy má»™t ngÆ°á»i có thể trị liệu cho Ấu NÆ°Æ¡ng!
Y vô cùng cẩn tháºn đặt Ấu NÆ°Æ¡ng lên xe rồi đẩy Ä‘i. Vì nãy giá» y chạy má»™t mạch nên là m rách miệng vết thÆ°Æ¡ng, vết máu thấm ra ngoà i áo sau của y. DÆ°Æ¡ng Lăng vừa đẩy xe vừa thầm nói:
- Ông trá»i có mắt, quyết không cho Ấu NÆ°Æ¡ng chết được, quyết không chết được!
Kim Châm LÆ°u khẽ lắc đầu, tuy biết ngÆ°á»i trÆ°á»›c mắt là ngÆ°á»i của Cẩm Y vệ, không thể đắc tá»™i vá»›i y được, nhÆ°ng ảnh hưởng tá»›i tôn nghiêm của danh y, nên đợi y ra khá»i cá»a, lão len lén mắng theo:
- Trong thà nh Bắc Kinh, y thuáºt LÆ°u má»— ta không dám xÆ°ng đệ nhất, nhÆ°ng bệnh mà ta trị không được... e rằng cÅ©ng không ai khác trị được. Nếu ngÆ°Æ¡i tin ta, còn có thể dùng và i thứ thuốc hồi sức, để nà ng tạm thá»i tỉnh lại mà trăn trối, còn bây giá»... Hà hà !
Tà i sản của chickcannibal
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của chickcannibal
25-03-2011, 04:03 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: TNUT
Bà i gởi: 151
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 6 ngà y
Thanks: 572
Thanked 3,471 Times in 116 Posts
Ngược vá» thá»i Minh
Quyển 2 – Nhắm mắt và o kinh .
Chương 73: Tìm Thầy Khắp Kinh Sư.
Tác giả : Nguyệt Quan
Dịch giả : workman
Nguồn: Tà ng Thư Viện
DÆ°Æ¡ng Lăng đẩy Ấu NÆ°Æ¡ng Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng lá»›n nhÆ° kẻ mất hồn.
Lúc Ấu NÆ°Æ¡ng còn khá»e, nà ng luôn ôn hoà thuần háºu đứng sau lÆ°ng y, giống nhÆ° má»™t cÆ¡n mÆ°a xuân ấm áp má»m mại âm thầm, chẳng những dần dà khiến ngÆ°á»i ta quên mất sá»± tồn tại của nà ng mà ngay cả DÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng gần nhÆ° quen vá»›i những hiến dâng lặng lẽ của nà ng. Song bây giá» Ä‘á»™t nhiên ý thức được nà ng không thể vÄ©nh viá»…n nhÆ° cái bóng Ä‘i theo mình, chiếu cố cho mình, là m bạn vá»›i mình, Ấu NÆ°Æ¡ng cÅ©ng có ngà y rá»i xa mình thì DÆ°Æ¡ng Lăng má»›i giáºt mình phát giác sá»± đáng sợ của loại mất mát nà y.
Lúc nà y DÆ°Æ¡ng Lăng vừa vá»™i vừa sợ, mồ hôi thấm đẫm lá»›p áo dà y, gió thổi á»›n lạnh cả ngÆ°á»i. Máu tÆ°Æ¡i chảy đầm đìa từ mông nhÆ°ng y hoà n toà n không báºn tâm. Những gì LÆ°u Thần Châm nói, y nghe cÅ©ng hiểu đại khái, vừa nghÄ© tá»›i lại Ä‘au lòng nhÆ° cắt. Mình chỉ cảm thấy Ấu NÆ°Æ¡ng tà i giá»i kiên cÆ°á»ng, sao không nghÄ© tá»›i nà ng còn nhá» tuổi, tấm vai non ná»›t có thể chống chá»i được bao nhiêu áp lá»±c chứ?
Má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng năm mÆ°á»i lăm tuổi gả và o nhà há» DÆ°Æ¡ng, má»™t mình khổ sở chống đỡ, không ngÆ°á»i trợ giúp, không niá»m hy vá»ng. Ãp lá»±c tâm lý trầm trá»ng, cuá»™c sống gian khổ cÆ¡ cá»±c, ngà y tiếp ngà y vất vả lo toan khiến thân thể nà ng ngà y cà ng sa sút, chỉ có thể dá»±a và o tinh thần cố gắng chống chá»i má»›i giúp nà ng chÆ°a ngã gục.
Mùa đông rét lạnh mà má»—i đêm nà ng chỉ đắp má»™t cái chăn rất má»ng, không lâu sau lại tá»›i ở trong tòa nhà của Sở Dịch, giÆ°á»ng đất từ chá»— rất lạnh biến thà nh cá»±c nóng. Hà n khà vốn đã xâm nháºp táºn phế phủ của nà ng hoà n toà n không thÃch ứng được vá»›i loại biến hóa Ä‘á»™t ngá»™t nà y, lúc đó nà ng đã mang mầm mống bệnh hoạn trong mình, chỉ do nà ng có sức khá»e nên cố chống đỡ đến giá» má»›i phát bệnh.
Lúc nà y DÆ°Æ¡ng Lăng khóc không ra nÆ°á»›c mắt. Vừa rồi y dá»±a và o toà n bá»™ sức lá»±c trong lúc kinh hãi đẩy Ấu NÆ°Æ¡ng chạy lâu nhÆ° váºy, bây giá» vừa mệt vừa đói, tháºt sá»± không còn moi ra chút khà lá»±c nà o để Ä‘i nữa.
Vừa cháºt váºt rẽ qua má»™t ngã tÆ°, má»™t chiếc xe ngá»±a Ä‘ang từ xa lÆ°á»›t nhanh đến vá»™i vá»™i và ng và ng khá»±ng lại trÆ°á»›c mặt y. NgÆ°á»i trên xe ngá»±a gò cÆ°Æ¡ng chá»i ầm lên:
- Mẹ, ngÆ°Æ¡i không muốn sống nữa à ? Sao Ä‘i mà không nhìn Ä‘Æ°á»ng, nếu kinh Ä‘á»™ng lão gia nhà ta, ta Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i và o nha môn ăn đòn đó!
Dương Lăng lạnh lùng nhìn gã, gằn từng tiếng:
- Ta vừa má»›i ăn hèo đây, chÃnh là hèo do Ä‘Æ°Æ¡ng kim hoà ng đế ban tặng. NgÆ°Æ¡i có bản lãnh thì tá»›i đây thá» xem!
Gã kia là m sao tin y được, gã cÆ°á»i khẩy má»™t tiếng Ä‘ang muốn nói gì, DÆ°Æ¡ng Lăng đã lấy ngá»c bà i từ trong ngá»±c ra xỉa trÆ°á»›c mặt gã, trầm giá»ng:
- Bảo lão gia nhà ngÆ°Æ¡i xuống xe! Ta là Äồng Tri Cẩm Y vệ, bây giá» cần dùng xe của ngÆ°Æ¡i!
Tên đánh xe kinh hãi biến sắc. Gã nhìn nhìn má»™t hồi vẫn không nháºn biết được thẻ bà i Cẩm Y Vệ, nhÆ°ng đã liên quan tá»›i Xưởng Vệ thì thà tin còn hÆ¡n không. Gã chần chừ má»™t lúc rồi quay đầu lại nói vá»›i ngÆ°á»i trong xe:
- Lão gia! Ngà i xem...
Rèm kiệu vén lên, má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên áo xanh râu ngắn ló đầu ra. NhỠánh đèn lồng treo trên khách sạn bên ngã tÆ° quan sát rõ tấm yêu bà i của DÆ°Æ¡ng Lăng, hắn không khá»i thầm giáºt mình kinh hãi. Äã gặp qua không Ãt đại quan cùng quý nhân, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hắn nháºn biết yêu bà i của Cẩm Y Vệ, đến cả tổ tông hắn cÅ©ng không dám trêu và o. Thầm kêu xui xẻo, hắn ngoan ngoãn bÆ°á»›c ra khá»i xe, chắp tay chà o:
- Ra mắt đại nhân! Không biết đại nhân xưng hô ra sao?
DÆ°Æ¡ng Lăng ôm lấy thân thể má»m mại của Ấu NÆ°Æ¡ng đặt lên xe ngá»±a, thở hà o hển đáp:
- Ta không có thá»i gian nói chuyện vá»›i ngÆ°Æ¡i. Bây giá» ta cần xe của ngÆ°Æ¡i cùng vá»›i mã phu của ngÆ°Æ¡i, khi quay lại ta sẽ thả hắn vá» nhà .
Y nói xong tá»± mình trèo lên xe, đặt Ấu NÆ°Æ¡ng cẩn tháºn trên ghế kiệu, nhè nhẹ hôn lên gÆ°Æ¡ng mặt nóng hổi của Ấu NÆ°Æ¡ng, nghẹn ngà o:
- Ấu NÆ°Æ¡ng! Có tÆ°á»›ng công ở đây, nà ng sẽ không chết được đâu. Nếu nà ng không sống nữa, tÆ°á»›ng công sẽ cùng nà ng Ä‘i đại náo âm tà o địa phủ má»™t tráºn, kiếp sau chúng ta lại là m vợ chồng.
Nói xong, quay đầu lại thấy tên đánh xe vẫn còn đỠđẫn, y không khá»i giáºn dữ hét lá»›n:
- Ngươi còn chưa đi?
Tên đánh xe giáºt bắn cả ngÆ°á»i, vá»™i và ng đáp:
- Äi... Äi đâu chứ? Äại nhân ngà i còn chÆ°a bảo mà .
Dương Lăng yếu ớt xua tay, khuỵu gối bên cạnh Ấu Nương, ôm lấy thân thể nà ng nói:
- Äi tìm lang trung! NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i đánh xe, hẳn biết trong kinh sÆ° nà y ai là danh y, nhà cá»a ở đâu. Nhanh!
Gã đánh xe ngần ngừ chỉ ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông vừa bÆ°á»›c xuống khá»i xe, nói:
- Lão gia nhà ta chÃnh là danh y, hÆ¡n nữa lại là ngá»± y.
- Cái gì?
DÆ°Æ¡ng Lăng vừa mừng vừa sợ, vá»™i và ng nhảy xuống xe, gần nhÆ° nằm rạp trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên kia, y kéo áo ngÆ°á»i ná» la lên:
- Tiên sinh hỠgì? Xin tiên sinh chữa cho nương tỠnhà ta, nà ng... Nà ng...
DÆ°Æ¡ng Lăng cảm thấy phấn khởi, vừa muốn khóc lại vừa muốn cÆ°á»i, nói không ra lá»i.
NgÆ°á»i ná» tuy là ngá»± y nhÆ°ng cÅ©ng không dám đắc tá»™i vá»›i Cẩm Y vệ, má»›i vừa rồi phải nhẫn nhịn xuống xe, bây giá» thấy y từ hống hách trở nên nhún nhÆ°á»ng, trong lòng bất giác có chút khoái chÃ. Hắn cÆ°á»i nói rất tá»± đắc:
- Tại hạ há» Äiá»n, là y sÄ© của thái y viện, chẳng biết tôn phu nhân khó ở thế nà o? NhÆ°ng nÆ¡i nà y không tiện bắt mạch, đại nhân nên theo ta vá» nhà , để ta có thể chẩn Ä‘oán rõ rà ng hÆ¡n.
- Äược được!
DÆ°Æ¡ng Lăng rối rÃt đồng ý. Ngẫm lại mình vừa má»›i buá»™c ngÆ°á»i ta xuống xe, y chẳng biết có nên Ä‘i chiếc xe nà y tá»›i nhà của ngÆ°á»i ta nữa hay không.
Vị Äiá»n đại phu lại cÆ°á»i nói:
- Thôi Ä‘i! Tôn phu nhân Ä‘ang bị bệnh, không cần phải xuống xe. Hà n xá ở ngay phÃa trÆ°á»›c, chúng ta Ä‘i bá»™ vá» nhà cÅ©ng được.
DÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng chẳng cần khách sáo chi nữa, cùng cẩn tháºn theo vị Äiá»n ngá»± y tá»›i nhà hắn. Nhà của Äiá»n ngá»± y nhìn qua có vẻ sang trá»ng, cạnh cá»a treo cao má»™t tấm biển và ng chóe “Hạnh Lâm CÆ°â€. Vừa tá»›i nÆ¡i, DÆ°Æ¡ng Lăng bế Ấu NÆ°Æ¡ng theo hắn Ä‘i qua sân rồi và o thẳng trong đại sảnh. Thấy trong đó treo vô số những thẻ bà i to nhỠ“Y Äạo Thánh Thủâ€, â€Tái Hoa Äà â€, â€ÄÆ°Æ¡ng Thá»i Danh Yâ€, DÆ°Æ¡ng Lăng cà ng thấy an tâm hÆ¡n nhiá»u.
Äiá»n ngá»± y rá»a tay bằng nÆ°á»›c ấm, má»™t mặt dùng khăn tay trắng nhÆ° tuyết lau sạch tay, má»™t mặt đến gần quan sát kỹ Ấu NÆ°Æ¡ng Ä‘ang hôn mê trong lòng DÆ°Æ¡ng Lăng. Hắn chau mà y há»i:
- Tôn phu nhân dÆ°á»ng nhÆ° bị nóng lạnh trong ngÆ°á»i, chân lông bà nghẽn, sốt cao không hạ thì phải!
DÆ°Æ¡ng Lăng vá»™i và ng gáºt đầu, run giá»ng đáp:
- Äúng, đúng, đúng! Thần y có biện pháp cứu nà ng chứ?
Äiá»n ngá»± y khe khẽ lắc đầu, bắt mạch Ấu NÆ°Æ¡ng má»™t lát, rồi mặt mà y trầm trá»ng nói:
- Bệnh nóng lạnh không phải là sở trÆ°á»ng của ta. Trong mÆ°á»i ba khoa của Thái Y viện thì tại hạ chuyên vá» bệnh trẻ em, không thạo vá» lãnh vá»±c nà y, chỉ là ... theo ta thấy... dù là thần y đúng chuyên khoa cÅ©ng khó lắm!
DÆ°Æ¡ng Lăng không biết Thái Y viện Äại Minh chia là m mÆ°á»i ba khoa là Tim Mạch, Nhi Äồng, Phụ Khoa, ThÆ°Æ¡ng Hà n, Chấn ThÆ°Æ¡ng, Châm Cứu, Răng Miệng, Há»ng Hầu, Xoa Bóp, Nối XÆ°Æ¡ng, Kim Thốc, Nhãn Khoa, Bùa ngãi, y còn tưởng rằng phà m là thái y Ä‘á»u là có thể chữa được bách bệnh. Tuy không hiểu bệnh trẻ em là cái gì, nhÆ°ng nghe lão nói không biết chữa, y không khá»i thất vá»ng:
- Thần châm há» LÆ°u cÅ©ng nói không có thuốc nà o trị được, không ai có thể trị. Chẳng lẽ... chẳng lẽ ta phải mất Ấu NÆ°Æ¡ng tháºt sao?
Vốn vẻ mặt Ä‘ang ngượng ngùng, nghe y nói thế, Äiá»n ngá»± y không khá»i báºt thốt:
- NgÆ°Æ¡i đã gặp Kim Châm LÆ°u rồi à ? Hắn nói không trị được là không trị được sao? Tuy ta không giá»i ngà nh nà y, nhÆ°ng cả thà nh Bắc Kinh ngÆ°á»i trị bệnh nóng lạnh giá»i nhất, ngoại trừ Ngô tiên sinh Ngô Thanh Viá»…n đã qua Ä‘á»i thì chỉ còn anh của ta thôi. Nếu anh của ta ở đây, chÆ°a chắc không trị được!
Tinh thần DÆ°Æ¡ng Lăng chấn Ä‘á»™ng, y vá»™i há»i dồn:
- Lệnh huynh ở đâu? Mau mau má»i lệnh huynh xem bệnh cho nà ng, chỉ cần chữa được, DÆ°Æ¡ng Lăng nguyện dốc toà n bá»™ sá»± sản để cảm tạ.
Äiá»n ngá»± y nháºm chức trong cung nên không được tá»± mình mở phòng khám bệnh, nhÆ°ng ca ca hắn vì bị què má»™t chân, mặt mÅ©i lại xấu xà nên không thể và o triá»u nháºm chức ngá»± y, do đó má»›i mở Hạnh Lâm cÆ° nà y. Phòng mạch nà y cách Dã Cúc Trai cÅ©ng không xa, hai nhà luôn là đối thủ cạnh tranh. Nghe thần châm há» LÆ°u Ä‘oan chắc ngÆ°á»i bệnh không thể trị được, Äiá»n ngá»± y tá»± nhiên không chịu phục. Lão há» LÆ°u đã không trị được, chỉ cần nhà mình chữa được thì việc nà y lan truyá»n ra, Thần Châm LÆ°u sau nà y đừng hòng mÆ¡ tưởng cạnh tranh vá»›i Äiá»n gia nữa.
Vì lẽ đó, tinh thần Äiá»n ngá»± y trở nên hăng hái, hắn nói vá»›i DÆ°Æ¡ng Lăng:
- Äại nhân chá»› sốt ruá»™t! Anh của ta vá» quê ở Tam Hà thăm ngÆ°á»i thân rồi, cÅ©ng không xa đây lắm.
Hắn xoay ngÆ°á»i hạ lệnh cho gã đánh xe:
- Thiệu ÄÆ°á»ng! NgÆ°Æ¡i láºp tức đánh xe vá» quê Tam Hà , đón Äại lão gia nhanh nhanh trở vá». Nói trong kinh có quý nhân má»i ngÆ°á»i khám chữa bệnh.
- Dạ, lão gia!
Tên đánh xe vâng lệnh. CÅ©ng may ngá»±a còn chÆ°a tháo khá»i xe, gã vá»™i và ng dắt ra khá»i cổng lá»›n, vung roi lên, à o à o phóng Ä‘i mất.
************************************
Hôm sau và o buổi triá»u sá»›m, Hoằng Trị tinh thần vui vẻ, tháºp phần vừa ý. Hôm qua dá»±a và o việc chỉnh lý bá»n DÆ°Æ¡ng Lăng, ông đã áp chế được sá»± kiêu ngạo của Kim phu nhân; cÅ©ng không biết bà ta nói vá»›i Hoà ng háºu thế nà o mà khi ông trở lại cung, tuy Hoà ng háºu vẫn còn u sầu buồn bã, nhÆ°ng đã không dám khóc dầm khóc dá» nhÆ° trÆ°á»›c nữa.
Ông có ý định phổ biến chÃnh sách má»›i vá» hạn chế quyá»n lợi của hoà ng thân quốc thÃch đã lâu, nhÆ°ng cản trở lá»›n nhất vẫn đến từ gia đình Hoà ng háºu, hÆ¡n nữa đám quà tá»™c vì Ãch lợi có thể bị hao tổn, nhất định cÅ©ng dán mắt và o TrÆ°Æ¡ng gia. Má»™t khi TrÆ°Æ¡ng gia không tuân theo pháp lệnh, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên ngÆ°á»i ngoà i cÅ©ng sẽ há»c theo. Bây giá» Thá» Ninh Hầu đã bị trừng trị, lá»±c cản đối vá»›i việc thúc đẩy cải cách nhất định sẽ giảm mạnh.
Không ngoà i dá»± Ä‘oán của Hoằng Trị, nhân thá»i cÆ¡ chÃn muồi, và o buổi triá»u sá»›m ông Ä‘á» xuất lại việc cải cách, để cho đám ngÆ°á»i Lý Äông DÆ°Æ¡ng vừa được phóng thÃch khá»i ngục cùng LÆ°u Kiện và Tạ Thiên Ká»· bên xÆ°á»›ng bên há»a, thuáºn lợi ban bố luôn. Văn võ cả triá»u Ä‘á»u thức thá»i, không ai dám lên tiếng phản đối.
Hoằng Trị cảm thấy mừng rỡ, xem ra hôm nay không có việc gì quan trá»ng khác phải xá» lý, Ä‘ang muốn tuyên bố bãi triá»u thì lá»… bá»™ thượng thÆ° VÆ°Æ¡ng Quỳnh bÆ°á»›c khá»i hà ng tấu:
- Thần khải bẩm Hoà ng Thượng! Thần nghe nói mấy tên ná»™i quan ở Äông cung chuyên phụng dưỡng Thái tá» hay bà y ra mấy trò chó ngá»±a mua vui, cản trở Chiêm SÄ© Phủ dạy thái tá» Ä‘á»c sách. Gần đây lại nghe thị Ä‘á»™c của thái tá» là DÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng hòa mình vá»›i bá»n chúng, cấu kết nhau là m việc xấu.
Hoà ng Thượng, Thái tá» là ngÆ°á»i kế vị của quốc gia, bản thân quan hệ tá»›i cả thiên hạ. DÆ°Æ¡ng Lăng vốn xuất thân tú tà i, được bệ hạ ân sủng, phá lệ ban danh hiệu Äồng tiến sÄ© xuất thân, cho là m Äông cung thị Ä‘á»™c. Hắn không nghÄ© tá»›i việc báo đáp hoà ng ân, mà lại cùng nịnh thần cấu kết, gây náo loạn Äông cung. Thần xin bệ hạ bãi chức thị Ä‘á»™c Äông cung, Ä‘uổi khá»i triá»u đình.
Hoằng Trị ngẩn ngÆ°á»i, nói vẻ không vui:
- Äó là do Ãi khanh nghe nói DÆ°Æ¡ng khanh hôm qua bị phạt trượng ở ngá» môn phải không? Hắn tuy cÅ©ng bị phạt trượng, trẫm cÅ©ng chỉ khiển trách nhẹ vì hắn chÆ°a là m tròn trách nhiệm thị Ä‘á»™c, không thể ngăn cản ná»™i quan rủ rê Thái tá» chÆ¡i bá»i trì hoãn việc Ä‘á»c sách thôi. Hôm qua trẫm đến Äông cung khảo sát bà i vở Thái tá», thấy tri thức cùng kiến thức của Thái tá» Ä‘á»u tăng lên, việc nà y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là công lao của ba vị thái phó, nhÆ°ng cÅ©ng không phải không có công phụ tá của thị Ä‘á»™c.
Lão Vương Quỳnh không đồng ý, bẩm:
- Bệ hạ! Thị Ä‘á»™c vốn có trách nhiệm giám sát Thái tá» Ä‘á»c sách, chÆ°a tròn trách nhiệm, cÅ©ng khó xứng vá»›i chức vụ. Thần cho rằng nên tuyển má»™t vị thị Ä‘á»™c Äông cung có đức có tà i khác. Sau khi dán thông báo và o kỳ thi mùa xuân, Hoà ng Thượng tá»± mình tuyển má»™t vị hiá»n tà i tá»›i Äông cung. Thần nắm giữ Lá»… Bá»™, đây là chức trách phạm vi của thần, việc nà y không dám không tấu.
Hoằng Trị mỉm cÆ°á»i nói:
- Trẫm biết sá»± trung trá»±c của ái khanh, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Lăng là m việc ở Äông cung luôn luôn khá táºn tâm, hôm qua trẫm cÅ©ng đã tiến hà nh khiển trách hắn rồi, cÅ©ng không cần phải...
VÆ°Æ¡ng Quỳnh láºp tức phục xuống đất khóc lá»›n:
- Hoà ng Thượng nhân từ vô cùng, nhÆ°ng việc Thái tá» là việc xã tắc, không thể sÆ¡ ý chút nà o được. Thái giám ná»™i cung chỉ hầu hạ thái tá» sinh hoạt thÆ°á»ng ngà y, cho dù bá»n chúng có hÆ¡i phi lý cÅ©ng còn có thể khoan dung. NhÆ°ng đã là thị Ä‘á»™c mà không thể hoà n thà nh chức trách thì vạn lần không thể tha thứ. Thần chưởng quản Lá»… Bá»™, sao có thể thấy mà không nói? Thấy mà không can? Thấy mà không gián được chứ?
Hoằng Trị chịu không nổi những tiếng gà o khóc của VÆ°Æ¡ng Quỳnh. Văn võ cả triá»u, lão là kẻ nhiá»u nÆ°á»›c mắt nhất, hÆ¡i má»™t tà là khóc lóc can gián, nhÆ°ng vị lão thần nà y luáºn vỠđạo đức văn chÆ°Æ¡ng Ä‘á»u tháºp phần xuất chúng, là m quan cÅ©ng luôn luôn thanh liêm. Hoằng Trị cÅ©ng không có biện pháp phạt lão. Thấy lão lại khóc lóc, Hoằng Trị bất lá»±c nhìn LÆ°u Kiện.
LÆ°u đại há»c sÄ© thông minh sắc sảo, ánh mắt Hoằng Trị đế vừa nhìn mình, láºp tức bÆ°á»›c ra nói:
- Hoà ng Thượng! Thần tán thà nh Ä‘á» nghị tuyển ngÆ°á»i là m thị Ä‘á»™c Äông cung và o kỳ thi mùa xuân nà y của VÆ°Æ¡ng Äại nhân. DÆ°Æ¡ng thị Ä‘á»™c thấp cổ bé miệng, tuy không phải không muốn ngăn cản ná»™i quan bà y trò, nhÆ°ng hắn cÅ©ng không thể là m được.
Vá» phần DÆ°Æ¡ng Lăng, ngÆ°á»i nà y năm mÆ°á»i sáu tuổi đã là tú tà i đầu bảng Tuyên Phủ, tà i viết văn nhất định bất phà m. Mấy bữa trÆ°á»›c hắn viết báo cáo vá» những thay đổi chế Ä‘á»™ chÃnh sách của quân Ä‘á»™i cùng vá»›i việc cầm binh, luyện quân cÅ©ng rất là không tệ, đầy ý tưởng má»›i. Thần nghÄ© rằng, có thể miá»…n chức thị Ä‘á»™c của DÆ°Æ¡ng Lăng, nhÆ°ng triá»u đình nên Ä‘á» bạt bổ nhiệm nhân tà i giá»i cả văn lẫn võ nà y. Không bằng Hoà ng Thượng bảo hắn lên Ä‘iện, tấu trình ngay trên cung đình, nếu hợp ý Thánh Thượng, có thể cho hắn nháºm chức tại triá»u, hoặc ra ngoà i là m quan. Má»™t khi hắn có kinh nghiệm, không chừng sẽ trở thà nh bầy tôi trụ cá»™t của triá»u đình.
Hoằng Trị nghe váºy rất mừng. Ông vốn có ý lÆ°u DÆ°Æ¡ng Lăng lại chá» hoà ng nhi đăng cÆ¡ sẽ sá» dụng. NhÆ°ng từ năm trÆ°á»›c ông bị bệnh nặng, thân thể ngà y cà ng sa sút. Do đó hôm nay cÅ©ng phải suy nghÄ© rất nhiá»u để chuẩn bị cho hoà ng nhi.
Äám cá»±u thần trong triá»u tuy trung thà nh hết má»±c, nhÆ°ng bảo thủ cÅ©ng có thừa, thiếu chà tiến thủ, hÆ¡n nữa bá»n hỠđã già thế rồi cÅ©ng không biết gắng gượng được bao nhiêu năm nữa. Nếu không thể tìm được bầy tôi tốt phụ tá cho hoà ng nhi, chỉ và i năm sau đám cá»±u thần sẽ tà n lụi, là m sao ông yên tâm được?
Do đó nghe thấy VÆ°Æ¡ng Quỳnh luôn miệng thỉnh cầu thôi chức thị Ä‘á»™c của DÆ°Æ¡ng Lăng, ông liá»n Ä‘á»™ng tâm. Äược lắm, ngÆ°Æ¡i nói hắn không xứng giữ chức thị Ä‘á»™c, không phải là không xứng là m quan trong triá»u. Ta cho hắn là m quan, cÅ©ng không xem nhÆ° bá»™ Lá»… các ngÆ°Æ¡i không là m tròn bổn pháºn phải không? May mà LÆ°u Kiện có thể quan sát được ý ta, nghÄ© ra biện pháp vẹn cả đôi bá» nhÆ° váºy.
Hoằng Trị sợ VÆ°Æ¡ng Quỳnh lại phản đối gì nữa nên láºp tức vui vẻ trá» tiểu thái giám trá»±c giấy má»±c bên cạnh ngá»± thÆ° án, hạ lệnh:
- NgÆ°Æ¡i Ä‘i truyá»n khẩu dụ của trẫm, bảo DÆ°Æ¡ng Lăng láºp tức lên Ä‘iện.
Tên tiểu thái giám giáºt bắn cả ngÆ°á»i. XÆ°a nay việc truyá»n dụ Ä‘á»u do nhân viên của Sở biên táºp phụ trách việc chấp bút rồi sai ngÆ°á»i truyá»n chỉ, hắn chÆ°a bao giá» ra khá»i cung. Bị phái Ä‘i nhÆ° váºy, tên tiểu thái giám hoảng hốt vâng dạ, vá»™i và ng bÆ°á»›c xuống má»™t bên ngá»± Ä‘Ã i. Hắn chỉ cảm thấy lâng lâng, hÆ°ng phấn tá»›i suýt nữa hụt chân ngã tòm.
Tên tiểu thái giám vừa má»›i bÆ°á»›c xuống được mấy báºc bệ ngá»±, Hoằng Trị Ä‘á»™t nhiên gá»i:
- Cháºm đã!
Tên tiểu thái giám vá»™i và ng xoay ngÆ°á»i. Hoằng Trị trầm ngâm má»™t chút, mỉm cÆ°á»i nói:
- Lấy xe gấm trong cung mà đi. Ha ha! E rằng bây giỠhắn chẳng đi nổi nữa đâu.
Äám văn võ bá quan nhất thá»i ồ lên, xe gấm đón à ? Äây là vinh dá»± nhÆ° thế nà o! Chỉ có mấy vị đại há»c sÄ© và nguyên lão trong triá»u đôi khi tiến cung má»›i được đối đãi nhÆ° váºy. Xem ra VÆ°Æ¡ng thượng thÆ° má» mắt đã há»› to rồi, hoà ng đế Hoằng Trị nói trắng ra mình muốn trá»ng dụng DÆ°Æ¡ng Lăng mà .
Lúc nà y DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘ang mượn xe của ngá»± y, giục ngá»±a chạy nhÆ° Ä‘iên. Thần sắc Ấu NÆ°Æ¡ng cà ng lúc cà ng kém, môi khô nứt nẻ, khà tức yếu á»›t, sắc mặt xám xịt là m cho ngÆ°á»i ta vô cùng Ä‘au lòng, trái tim DÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng theo đó chìm xuống táºn vá»±c thẳm.
Nguyên y khổ sở đợi má»™t đêm, tên đánh xe Äiá»n phủ má»›i Ä‘em vị Hạnh Lâm cao thủ sắp mất vÃa trở vá». Vị Äiá»n thần y nà y quả nhiên cao minh hÆ¡n em mình nhiá»u, ông vừa tiến và o y Ä‘Æ°á»ng, vá»ng (nhìn), văn (nghe), vấn (há»i), thiết (thăm mạch) má»™t hồi, láºp tức cả quyết phán:
- Äúng là Tôn phu nhân bị bệnh thÆ°Æ¡ng hà n. Bệnh nà y đã tiá»m ẩn lâu ngà y đáng ra phải sá»›m phát tác rồi. Chỉ là tôn phu nhân khà lá»±c cÆ°á»ng tráng vượt xa ngÆ°á»i thÆ°á»ng, nên luôn cố chống chá»i đến giá».
Mắt DÆ°Æ¡ng Lăng đầy tÆ¡ máu, y trừng đôi mắt Ä‘á» rá»±c, há»i vẻ lo sợ:
- Có thể... có thể... Có thể còn biện pháp chữa trị không?
NgÆ°á»i nà y đã là hy vá»ng cuối cùng của y. Trong thá»i khắc sinh tá», khi y há»i, khá»›p hà m cÅ©ng va và o nhau láºp cáºp, thân hình cÅ©ng run lẩy bẩy.
Äiá»n thần y khẽ cau mà y nói:
- Vốn có biện pháp, “Thông Chân Cứu Khổ Äan†của ta chuyên trị thÆ°Æ¡ng hà n trong ngoà i, là phÆ°Æ¡ng pháp kỳ diệu có thể là m cho thoát ngược mồ hôi, chỉ là ... chà !
Ông nhìn Dương Lăng với vẻ có lỗi, nói tiếp:
- Tôn phu nhân chạy chữa quá muá»™n. Thuốc men thì có thể lấy ÄÆ°Æ¡ng Quy, XÃch Thược Dược, má»—i loại má»™t phần năm lạng; Cam Thảo, Ma Hoà ng Thảo, má»—i thứ bốn lạng, thêm và o ná»a lạng Quan Quế, nghiá»n nát, lấy rượu nóng Ä‘un lên, ba ngà y sau láºp tức phục hồi, phối vá»›i má»™t và i phÆ°Æ¡ng thuốc khác là có thể trị dứt, nhÆ°ng bây giá»... Thứ cho Äiá»n má»— mạo muá»™i nói thẳng, tôn phu nhân quyết không qua há»i hôm nay.
DÆ°Æ¡ng Lăng đầu váng mắt hoa, trá»i đất tối sầm, y ôm thân thể Ấu NÆ°Æ¡ng mà lảo đảo nhÆ° sắp ngã khá»i ghế. Äiá»n thần y thấy váºy chấn Ä‘á»™ng, vá»™i ấy trong tay áo ra má»™t thanh ngân châm, thoáng cái đâm và o đỉnh đầu DÆ°Æ¡ng Lăng. DÆ°Æ¡ng Lăng mở to hai mắt, thì thầm gì đó trong há»ng, hồi lâu má»›i hÃt thở được.
Y định thần, cÆ°á»i sầu thảm:
- Không... Không cứu được à ?
Huynh đệ há» Äiá»n thấy vợ chồng y tình thâm nghÄ©a trá»ng nhÆ° thế, cÅ©ng bất giác thầm cảm Ä‘á»™ng. Äiá»n thần y lặng lẽ rút ngân châm vá», đồng tình nói:
- Äại nhân! Vá» nhà chuẩn bị háºu sá»± cho phu nhân Ä‘i, Äiá»n má»— vô năng... Chà ! Kinh thà nh to nhÆ° váºy nhÆ°ng có lẽ chỉ có viện trưởng viện Thái Y mấy năm trÆ°á»›c là Ngô Thanh Viá»…n tiên sinh má»›i có thể có biện pháp, đáng tiếc... bảy năm trÆ°á»›c Ngô tiên sinh đã qua Ä‘á»i. Ta hiểu rõ danh y kinh sÆ° nhÆ° lòng bà n tay, trừ ông ta ra e rằng không ai... không ai khác có thể ra tay cải tá» hoà n sinh, trị được bệnh bá»™c phát tá»›i mức nà y đâu.
DÆ°Æ¡ng Lăng ngẩn ngÆ°á»i nhÆ° khúc gá»— tháºt lâu. Äiá»n thần y thấy thế kinh ngạc vô cùng, chuẩn bị đâm cho y má»™t châm nữa, con ngÆ°Æ¡i DÆ°Æ¡ng Lăng má»›i Ä‘á»™ng Ä‘áºy, há»i má»™t câu si ngốc:
- Không cứu được nữa sao?
Äiá»n thần y đáp:
- Không...
Vừa thấy đôi tròng mắt đỠđẫn của y, Äiá»n thần y bất giác chấn Ä‘á»™ng mạnh, nÃn lặng không nói thêm gì.
DÆ°Æ¡ng Lăng khẽ gáºt đầu, từ từ ôm Ấu NÆ°Æ¡ng đứng lên, nói vá»›i Äiá»n thần y:
- Xin thần y cho ta mượn xe ngựa! Ta phải đi khắp kinh thà nh tìm danh y, chỉ cần Ấu Nương còn một hơi thở, ta vẫn sẽ còn đi tìm danh y, tìm một phương thuốc cứu sống nà ng!
Vốn thứ mà danh y kiêng kị nhất là bÆ°á»›c khá»i cá»a nhà hắn tìm đến thầy thuốc khác chữa trị. NhÆ°ng huynh đệ Äiá»n thần y lúc nà y không há» buồn lòng chút nà o, há» vá»™i và ng đổi tên đánh xe, giúp DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘Æ°a Ấu NÆ°Æ¡ng lên xe. DÆ°Æ¡ng Lăng mang Ấu NÆ°Æ¡ng chạy loanh quanh và i vòng trên phố không mục tiêu, đầu óc rối loạn, rồi y Ä‘á»™t nhiên nhá»› đến đám hòa thượng Tây dÆ°Æ¡ng ở Há»™ Quốc tá»±, cả ngÆ°á»i chợt run lên. Thần y, ngá»± y Ä‘á»u chẳng là m gì được, còn Tây y thì sao?
Trái tim DÆ°Æ¡ng Lăng nhÆ° muốn nhảy ra khá»i lồng ngá»±c, y vá»™i hạ lệnh:
- Nhanh! Mau tới Hộ Quốc tự, cà ng nhanh cà ng tốt!
Tà i sản của chickcannibal
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của chickcannibal
25-03-2011, 04:05 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: TNUT
Bà i gởi: 151
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 6 ngà y
Thanks: 572
Thanked 3,471 Times in 116 Posts
Ngược vá» thá»i Minh
Quyển 2 – Nhắm mắt và o kinh .
ChÆ°Æ¡ng 74: Thiên Tá» Gá»i .
Tác giả : Nguyệt Quan
Dịch giả : workman
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Xa phu dạ một tiếng, quay ngoặt đầu ngựa. Dương Lăng cúi đầu nhìn Ấu Nương trong lòng mình sắc mặt đã trở nên trắng bệch, áp má và o gương mặt lạnh buốt của nà ng, rơi lệ nói:
- Ấu NÆ°Æ¡ng! Cố kiên trì má»™t chút, đừng bá» tÆ°á»›ng công, tÆ°á»›ng công sẽ cùng nà ng Ä‘i tìm thầy thuốc, nà ng nhất định phải kiên trì chịu Ä‘á»±ng! Ấu NÆ°Æ¡ng! Nà ng đã hứa theo ta cả Ä‘á»i mà ...
Tuy là má»™t hán tá» hà o sảng nhÆ°ng vừa nghe thế tên xa phu cÅ©ng cảm thấy Ä‘au xót, gần nhÆ° rÆ¡i lệ. Hắn chá»›p mắt, quất mạnh roi lên lÆ°ng ngá»±a, quát to “Giá!â€, vá»™i và ng thúc xe phóng nhÆ° bay vá» Há»™ Quốc tá»±.
Lúc nà y tên ngá»± tiá»n tiểu thái giám lần đầu phụng thánh chỉ xuất cung là m việc dẫn theo bốn Tiểu Hoà ng Môn (*), tám tên Cẩm Y vệ, lại có hai đại hán kéo xe gấm trong cung chạy theo, cá»±c kỳ cao hứng chạy tá»›i nhà DÆ°Æ¡ng Lăng. Vừa tá»›i, cả bá»n lại thấy cổng Ä‘ang khoá, đó là lão hà ng xóm giúp DÆ°Æ¡ng Lăng khóa cá»a.
(*): một chức quan của thái giám.
Tên tiểu thái giám ngẩn ngÆ°á»i, váºy thì phải là m sao bây giá»? Hồi cung ná»™p chỉ à ? Tiểu thái giám chÆ°a biết là m gì, Ä‘Ã nh gõ cá»a nhè nhẹ lắng nghe. Khi xe ngá»±a DÆ°Æ¡ng Lăng vá»™i và ng chạy vá» ngang phố nà y, hai tên Cẩm Y Vệ thấy xe phóng à o à o bèn cao giá»ng quát mắng:
- Äứng lại! Ná»™i quan Ä‘ang phụng chỉ là m việc, ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng nà o dám giục ngá»±a chạy ẩu nhÆ° váºy?
DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘ang vô cùng lo lắng, đầu óc mụ mị, chỉ nghÄ© tá»›i việc chạy nhanh Ä‘i tìm thầy thuốc, vừa thấy có ngÆ°á»i cản Ä‘Æ°á»ng, y buá»™t miệng la lên:
- Ai cản xe ta?
Lúc nà y, tên tiểu thái giám đã dò biết được DÆ°Æ¡ng Lăng mang ngÆ°á»i thân Ä‘i cầu thầy thuốc không có ở nhà . Hắn vừa háºm há»±c bÆ°á»›c ra khá»i cá»a nhà lão hà ng xóm nỠđã liếc mắt nhìn thấy DÆ°Æ¡ng Lăng, lòng vô cùng mừng rỡ. Hôm qua hắn theo Hoà ng Thượng Ä‘i đến Äông cung đã từng gặp DÆ°Æ¡ng Thị Äá»™c rồi nên Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết mặt mÅ©i y. Tên tiểu thái giám vá»™i và ng hô to:
- DÆ°Æ¡ng Thị Äá»™c! Hoà ng Thượng có chỉ, truyá»n ngà i láºp tức lên Ä‘iện yết kiến.
Dương Lăng quýnh tới mức đổ mồ hôi, chẳng suy nghĩ gì đáp luôn:
- Không không! Mau tránh ra. Ta muốn đưa Ấu Nương đi xem bệnh!
Nói rồi y phất tay bảo xa phu:
- Äi mau, Ä‘i mau! Láºp tức Ä‘i Há»™ Quốc tá»±!
Tên xa phu lÃu cả lưỡi. Thánh chỉ mà cÅ©ng dám không tuân, tuy Cẩm Y vệ rất oai phong nhÆ°ng đâu có oai phong đến nhÆ° váºy? Hắn không dám cháºm trá»…, vá»™i và ng vung roi lên, xe ngá»±a xuyên qua đám thị vệ đại ná»™i lao thẳng vá» phÃa Há»™ Quốc tá»±.
Nhìn xe ngá»±a lÆ°á»›t Ä‘i, dân chúng Ä‘ang vây quanh ngẩn cả ngÆ°á»i ra. Tám tên Cẩm Y vệ, bốn tên Tiểu Hoà ng Môn Ä‘á»u trÆ¡ mắt nhìn tên thái giám truyá»n chỉ. Bây giá» hắn chÃnh là khâm sai, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cả bá»n Ä‘á»u phải nghe lệnh hắn.
Tên tiểu thái giám má»›i mÆ°á»i bốn mÆ°á»i lăm tuổi, tuy niên kỉ còn nhá», nhÆ°ng hôm nay lại bất chợt bị Hoà ng đế phái Ä‘i tuyên chỉ. Chuyện gì hắn cÅ©ng đã nghÄ© qua, chỉ là không ngá» lại gặp phải tình huống nà y. à chỉ truyá»n tá»›i nÆ¡i mà ngÆ°á»i ta không phụng chỉ, váºy phải là m gì? Việc nà y dÆ°á»ng nhÆ°... DÆ°á»ng nhÆ° xÆ°a nay chÆ°a bao giá» nghe nói tá»›i việc nhÆ° thế nà y, ta nên há»i ai đây?
Tên tiểu thái giám truyá»n chỉ luống cuống muốn khóc. Bây giá» Hoà ng Thượng cùng bá quan cả triá»u Ä‘á»u Ä‘ang ở kim Ä‘iện chá» y, mình báo cáo kết quả công tác là m sao được?
Nếu là thái giám lâu năm gặp phải việc ngà n năm khó gặp nhÆ° thế nà y thì hoặc vung phất trần lên, quay đầu hồi cung phúc chỉ để hoà ng đế nổi tráºn lôi đình, kể cả trong chốc lát ngà i có trừng trị hay diệt cả nhà y cÅ©ng không liên quan tá»›i mình. Nếu đụng phải tên nà o lòng dạ Ä‘á»™c ác, không biết chừng hắn còn ra lệnh má»™t tiếng, láºp tức đám Cẩm Y vệ sẽ giết ngay tên bầy tôi dám kháng chỉ tại chá»—.
NhÆ°ng tên tiểu thái giám nà y hoà n toà n không có chủ định, hắn chỉ nghÄ© tá»›i việc bắt DÆ°Æ¡ng Lăng mang vá», bằng không hoà ng đế nổi giáºn, chÆ°a biết chừng cái mông của hắn còn bị đánh đòn. Hắn lượn hai vòng tại chá»—, vung tay lên nói vẻ nghẹn ngà o bi phẫn, tiếng kêu the thé:
- Äi! Äuổi theo DÆ°Æ¡ng thị Ä‘á»™c!
- Dạ!
Nghe khâm sai lên tiếng, đám Tiểu Hoà ng Môn, Cẩm Y Vệ cùng giáºt cÆ°Æ¡ng ngá»±a, hai đại hán kéo xe gấm chạy theo tên thái giám truyá»n chỉ Ä‘uổi theo DÆ°Æ¡ng Lăng.
Khắp con Ä‘Æ°á»ng lá»›n, ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng Ä‘ang lui tá»›i tấp náºp. Äám sÄ© tá» vừa má»›i thi xong kỳ đầu chuẩn bị thi tiếp buổi chiá»u thấy cảnh lạ lùng nà y Ä‘á»u chạy theo há»i han những ngÆ°á»i Ä‘ang bám theo sau tên tiểu thái giám xem náo nhiệt. Hiểu chuyện, bá»n há» không khá»i vừa sợ hãi vừa buồn cÆ°á»i, thấy việc kháng chỉ của DÆ°Æ¡ng Lăng tháºt sá»± quá hoang Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng đáy lòng cÅ©ng thầm bá»™i phục dÅ©ng khà của y.
Má»™t và i đại cô nÆ°Æ¡ng, tiểu cô nÆ°Æ¡ng cà ng cảm Ä‘á»™ng tá»›i nÆ°á»›c mắt lÆ°ng tròng. Äà n ông si tình nhÆ° váºy, dù trên sân khấu kịch cÅ©ng không tìm thấy được. Chỉ trong chốc lát, tin lạ vá» việc lục phẩm thị Ä‘á»™c ôm vợ cầu thầy, ngay cả thiên tá» hạ chiếu mà cÅ©ng dám kháng chỉ lan truyá»n khắp kinh thà nh vá»›i tốc Ä‘á»™ kinh ngÆ°á»i.
Tên tiểu thái giám Ä‘uổi tá»›i Há»™ Quốc tá»±, vừa kịp nhìn thấy DÆ°Æ¡ng Lăng bế ngÆ°á»i lảo đảo đá tung cá»a bÆ°á»›c ra, và i ngÆ°á»i nÆ°á»›c ngoà i mÅ©i cao mắt lam tháºp thò ở phÃa sau, ngón tay Ä‘ang múa loạn trÆ°á»›c ngá»±c và trên trán (BT: ý là là m dấu thánh).
Thì ra lúc đó y thuáºt Tây DÆ°Æ¡ng chỉ khá là sở trÆ°á»ng vá» ngoại khoa phẫu thuáºt. Vì những thứ dụng cụ nhÆ° kÃnh hiển vi, ống nghe bệnh Ä‘á»u chÆ°a được phát minh nên y há»c vá» ná»™i khoa thua xa so vá»›i ngoại khoa. Äám thầy thuốc nà y sở trÆ°á»ng thuáºt mổ sá», trÃch huyết, rá»a ruá»™t, chứ những thứ sốt cao Ä‘á»™t ngá»™t nhÆ° Ấu NÆ°Æ¡ng thì hoà n toà n bó tay.
Äám thầy tu nà y cÅ©ng Ä‘em theo và i dược váºt trị cảm mạo của Tây DÆ°Æ¡ng tá»›i đây. NhÆ°ng kỳ tháºt hiệu quả của thuốc cÅ©ng không tốt, hÆ¡n nữa và i năm qua cÅ©ng đã dùng hết rồi, do đó cÅ©ng lá»±c bất tòng tâm vá»›i bệnh của Ấu NÆ°Æ¡ng.
Tiểu thái giám đuổi kịp Dương Lăng, hưng phấn tới mức khuôn mặt đỠrực lên, hắn vội và ng chạy tới vươn tay giữ chặt Dương Lăng cầu khẩn:
- DÆ°Æ¡ng đại nhân! Hoà ng Thượng Ä‘ang ở kim Ä‘iện chá» ngà i. Ngà i... ngà i trÆ°á»›c hết Ä‘Æ°a quý nÆ°Æ¡ng tỠđến lang trung để ngÆ°á»i ta chăm sóc còn chúng ta Ä‘i gặp Hoà ng Thượng sá»›m Ä‘i.
DÆ°Æ¡ng Lăng cÆ°á»i thê lÆ°Æ¡ng:
- Gặp Hoà ng Thượng là m gì? Thăng quan phát tà i à ? Ngươi hồi cung phúc chỉ đi, ta phải đưa Ấu Nương vỠnhà .
Y chua xót nhìn Ấu Nương nói tiếp:
- Từ khi đến kinh thà nh tới nay, ta vẫn chưa hỠchăm sóc nà ng, hằng ngà y vẫn để nà ng thui thủi một mình ở nhà . Bây giỠta phải vỠnhà chăm sóc nà ng, trở vỠcùng nà ng.
Bây giá» DÆ°Æ¡ng Lăng đã không còn tiếc gì nữa. Äừng nói sinh mạng y căn bản không còn lâu nữa, cho dù có thể sống lâu trăm tuổi nhÆ°ng không có Ấu NÆ°Æ¡ng bên ngÆ°á»i thì còn ý nghÄ©a gì nữa? Lúc nà y mặt trá»i đã lên cao, nhÆ°ng lòng y lại lạnh tá»›i xÆ°Æ¡ng tủy.
Tiểu thái giám chỉ ngây ngÆ°á»i đứng Ä‘á»±c ở cá»a, ngẫm nghÄ© má»™t lát rồi lại muốn Ä‘uổi theo. Mấy tên Cẩm Y thị vệ trong cung thấy đám ngÆ°á»i vây xem quá nhiá»u, không kìm được vá»™i tá»›i bên cạnh tên tiểu thái giám thấp giá»ng khuyên:
- Công công, hồi cung phúc mệnh Ä‘i! Nếu cứ tiếp tục Ä‘uổi theo nhÆ° váºy thì còn gì thể diện hoà ng gia chứ?
Tiểu thái giám hoang mang lo sợ, nhìn trá»i thấy đã gần trÆ°a, sợ hoà ng đế đợi lâu sốt ruá»™t nên hắn bèn giáºm chân, hổn hển:
- Äi, hồi cung! Láºp tức hồi cung phúc mệnh!
Hắn để chiếc xe gấm trống không cho hai tên vạm vỡ từ từ kéo vá», còn mình cùng những ngÆ°á»i khác quất ngá»±a nhÆ° bay, lao nhanh vá» phÃa hoà ng thà nh.
***************************************
Vua Hoằng Trị cùng bầy tôi lại tiếp tục bà n luáºn việc nÆ°á»›c. Thấy thá»i gian triá»u sá»›m cÅ©ng sắp hết, ông cho văn võ bá quan trở vá», chỉ lÆ°u lại đại há»c sÄ© Cẩn Thiên Ä‘iện Lý Äông DÆ°Æ¡ng, đại há»c sÄ© Hoa Cái Ä‘iện Tạ Thiên, đại há»c sÄ© VÅ© Anh Ä‘iện LÆ°u Kiện, thượng thÆ° bá»™ Lá»… VÆ°Æ¡ng Quỳnh và Kiến XÆ°Æ¡ng hầu TrÆ°Æ¡ng Duyên Linh dùng bữa trong cung.
Hoằng Trị muốn mượn cÆ¡ há»™i ăn chung để là m dịu hiá»m khÃch giữa đám hoà ng thÃch và mấy vị đại há»c sÄ©. Dù sao nếu để đám cá»±u thần rất được nể trá»ng nà y cứ tranh tranh đấu đấu mãi vá»›i đám hoà ng thân thì quả là má»™t việc khiến cho ngÆ°á»i ta Ä‘au đầu.
Ông đã thầm bà y mÆ°u đặt kế để lát nữa LÆ°u Kiện, Lý Äông DÆ°Æ¡ng cầu tình cho TrÆ°Æ¡ng Hạc Linh trong bữa tiệc, sau đó trÆ°á»›c mặt TrÆ°Æ¡ng Duyên Linh ông sẽ phóng thÃch Thá» Ninh Hầu, đồng thá»i má»i há» cùng khảo sát há»c vấn của DÆ°Æ¡ng Lăng. Có được mấy vị nà y đồng ý, ông sẽ ban má»™t chức quan cho DÆ°Æ¡ng Lăng, lúc đó sẽ không còn ai dám phản đối nữa. Vì là tiệc nhà , Hoằng Trị lÆ°u tâm gá»i cả hoà ng háºu cùng em trai của nà ng ra dùng bữa.
Hôm nay thượng triá»u, TrÆ°Æ¡ng Duyên Linh nÆ¡m ná»›p lo sợ trong lòng. Thấy thái Ä‘á»™ Hoà ng Thượng hiá»n hoà , còn má»i cả hoà ng háºu tá»· tá»· ra ăn cùng, lúc nà y hắn má»›i định thần. Hôm qua mẹ của hắn là Kim phu nhân vỠđến nhà láºp tức kinh hoà ng tìm hắn, nói cho hắn biết việc Thái tá» bị đánh. TrÆ°Æ¡ng Duyên Linh nghe xong cÅ©ng giáºt bắn cả ngÆ°á»i. Không dám cháºm trá»…, hắn láºp tức chạy tá»›i phủ của ca ca truy vấn xem nguyên do của vụ ẩu đả ngà y ấy.
Lúc đó Nghiêm Khoan Ä‘ang gục trên giÆ°á»ng giả chết, nghe báo Nhị Hầu gia tá»›i, tưởng là ngÆ°á»i cùng phe nên vá»™i và ng khom lÆ°ng, nhảy tÆ°ng tÆ°ng nhÆ° tôm tá»›i trÆ°á»›c mặt Hầu gia kêu khóc, kể lại toà n bá»™ sá»± tình diá»…n ra, cầu hắn phân xá» cho mình.
Kiến XÆ°Æ¡ng hầu nghe gã nói xong, liá»n biết tên tiểu thÆ° sinh bị hắn đánh chÃnh là Thái tá» chẳng sai. TrÆ°Æ¡ng Duyên Linh không khá»i ngứa cả răng, ca ca và o tù hoà n toà n là vì tên tặc tá» nà y sinh chuyện. Gã còn dám xúi giục mình ra mặt, nếu bởi váºy mà TrÆ°Æ¡ng gia mất thánh quyến thì chém đầu gã cÅ©ng chẳng oan.
TrÆ°Æ¡ng Nhị lão gia nghe Nghiêm Khoan khóc lóc kể lể xong, không nói hai lá»i tung má»™t cú thỠđá Æ°ng. Nghiêm Khoan láºp tức kêu thảm má»™t tiếng, bò lăn ra đất giãy dụa. NgÆ°á»i ta nói cháu ngoại trai giống cáºu, hôm nay cáºu cÅ©ng há»c theo cháu ngoại trai. Cú đá của Kiến XÆ°Æ¡ng hầu chuẩn vô cùng, đá thẳng và o nÆ¡i mà lần trÆ°á»›c Chu Háºu Chiếu đạp trúng. Gân đùi Nghiêm Khoan lại bị trúng thêm má»™t cÆ°á»›c, láºp tức gã kêu thảm má»™t tiếng, lăn lá»™n trên mặt đất, Ä‘au đến mức nghẹn thở, ngất Ä‘i.
Tiểu muá»™i của gã thấy thế lao tá»›i khóc sÆ°á»›t mÆ°á»›t nhÆ° mÆ°a, cÅ©ng không biết má»™t cÆ°á»›c nà y của Kiến XÆ°Æ¡ng hầu đã cắt mất hÆ°Æ¡ng há»a của Nghiêm gia hay chÆ°a. TrÆ°Æ¡ng Duyên Linh xanh mặt, chỉ và o sủng thiếp của ca ca hắn lạnh lẽo nói:
- Khóc gì mà khóc? Nếu đồ khốn đó mà chết Ä‘i thì cuá»™n cho gã má»™t chiếc chiếu rồi ném ra vùng hoang dã cho chó ăn! Nếu gã mạng lá»›n, bảo gã sau nà y nhún nhÆ°á»ng lại má»™t chút cho ta. Buá»™c cái Ä‘uôi và o mông cho chặt, đừng để gã ra ngoà i gây chuyện nữa.
Còn nữa, tống tá» văn tá»± gây rắc rối đó vá» tay cô ả kia cà ng sá»›m cà ng tốt! Mẹ nó! Dám Ä‘oạt nữ nhân của Thái tá», cụ ná»™i nó, ngÆ°Æ¡i hiá»m mình sống quá lâu à !
Hắn trợn mắt, quay vỠđám gia nhân đang câm như hến đứng ở đầu sân lớn tiếng quát:
- Câm miệng hết cho ta, kẻ nà o Ä‘em việc nà y hé ra ngoà i ná»a lá»i, ta cắt lưỡi kẻ đó!
TrÆ°Æ¡ng Duyên Linh đánh Nghiêm Khoan xong, lại ra lệnh cho đám thợ suốt đêm gấp rút dỡ bá» mấy căn nhà vừa mở rá»™ng chiếm dụng Ä‘Æ°á»ng Ä‘i và nhà dân, để miá»…n bị kẻ khác bÆ°á»›i móc. Phải là m xong ngay trong sáng sá»›m má»›i có hiệu quả.
Lúc nà y hắn thấy Hoằng Trị nói nói cÆ°á»i cÆ°á»i, cÅ©ng chÆ°a dám Ä‘á» cáºp tá»›i việc huynh trưởng bị giam. Dần dần hắn yên tâm, cÅ©ng bắt đầu theo ý mà nói theo, nhất thá»i khách chủ vui vẻ, không khà dần dần ấm lên.
Äang lúc bá»n há» trò chuyện, tên tiểu thái giám vá»™i và ng chạy vá», quỳ sụp xuống đất, khóc thút thÃt, bẩm:
- Hoà ng Thượng! Nô tà i có tội, nô tà i là m việc không xong.
Hoằng Trị nghi hoặc há»i:
- Chuyện gì mà là m không xong? Ngươi nói lại xem nà o!
Tên tiểu thái giám không dám đứng dáºy, vẫn quì tại chá»— bẩm:
- Nô tà i Ä‘i truyá»n chỉ. DÆ°Æ¡ng Thị Äá»™c nghe xong ý chỉ, lại nói là phu nhân trúng phải bệnh nặng, phải Ä‘Æ°a nà ng Ä‘i khắp nÆ¡i cầu thầy, bảo nô tà i vá» cung bẩm báo trÆ°á»›c. Hắn... hắn kháng chỉ không tuân, nô tà i không có biện pháp, Ä‘Ã nh phải trở lại má»™t mình.
Äám thần tá» trong bữa tiệc nghe váºy cùng biến sắc. DÆ°Æ¡ng Lăng ăn tim gấu máºt beo à ? Äừng nói thê tá» y bị bệnh nặng, cho dù lúc đó trá»i có sụp xuống, tiếp được thánh chỉ cÅ©ng phải láºp tức Ä‘i yết kiến ngay. Việc hôm nay quả thá»±c là chÆ°a từng thấy, há Hoằng Trị có thể không nổi giáºn?
Cho dù rá»™ng lượng vị tha, nhÆ°ng nghe xong những lá»i nà y sắc mặt Hoằng Trị cÅ©ng sa sầm xuống. Ông đặt mạnh đôi Ä‘Å©a ngà voi xuống bà n đánh cá»™p má»™t tiếng, mấy vị đại thần thấy thế hấp tấp đứng dáºy sụp lạy, quì dà i trên mặt đất, không dám thở mạnh.
Hoằng Trị cả giáºn bảo:
- Giá»i cho DÆ°Æ¡ng Lăng! Lá gan gã to lắm, dám can đảm kháng chiếu!
*********************************
VỠđến nhà , DÆ°Æ¡ng Lăng ôm Ấu NÆ°Æ¡ng xuống xe. Vừa má»›i Ä‘i đến cá»a, y chợt nghe má»™t thanh âm trầm bổng:
- DÆ°Æ¡ng thị Ä‘á»™c! Quả là vừa khéo, tại hạ vừa má»›i tiến kinh, Ä‘ang muốn đăng môn bái phá»ng, không nghÄ© tá»›i... Ủa? Äây là ... A! Tôn phu nhân là m sao váºy?
DÆ°Æ¡ng Lăng quay đầu nhìn lại. Y thấy má»™t lão nhân khuôn mặt quắc thÆ°á»›c Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt, kinh ngạc nhìn Ấu NÆ°Æ¡ng trong lòng mình. DÆ°Æ¡ng Lăng ngÆ¡ ngác nhìn hắn hồi lâu, nhất thá»i thần trà vẫn chÆ°a tỉnh lại. Lão nhân đó thấy y tinh thần hốt hoảng, vá»™i nhắc:
- Tại hạ là thương gia mua bán thuốc Ngô Kiệt ở Kê Minh đây mà , đại nhân còn nhớ chứ?
Vì gần đó còn có má»™t số dân chúng Ä‘ang Ä‘i theo DÆ°Æ¡ng Lăng xem náo nhiệt, nên Ngô Kiệt không dám nói tá»›i thân pháºn chÃnh thức của mình, chỉ dùng thân pháºn nhà buôn nhắc nhở y. DÆ°Æ¡ng Lăng nghe xong, chợt cảm thấy rất quen thuá»™c, y bất giác gáºt đầu nói:
- Nhớ, ngươi là Ngô Kiệt.
Ngô Kiệt tần ngần nhìn Hà n Ấu NÆ°Æ¡ng, há»i:
- DÆ°Æ¡ng đại nhân, tôn phu nhân bị... là m sao váºy?
DÆ°Æ¡ng Lăng cÆ°á»i buồn bã, đáp:
- Ấu Nương bị bệnh thương hà n, bệnh nặng không thể chữa được.
- A?
Thiên há»™ Cẩm Y Vệ Ngô Kiệt giáºt mình nói:
- Bệnh thÆ°Æ¡ng hà n Æ°? NhÆ°ng tháºt ra tại hạ có má»™t phÆ°Æ¡ng thuốc, đại nhân có muốn thá»...
DÆ°Æ¡ng Lăng khanh khách cÆ°á»i, thần sắc kỳ dị há»i lại:
- Ta đã chữa chạy khắp các danh y trong kinh thà nh. Ai cũng bó tay, ngươi trị được sao?
Ngô Kiệt đỠmặt, đáp:
- Tại hạ chỉ biết sÆ¡ vá» dược lý, nói đến chữa bệnh... Tháºt sá»± là xấu hổ, nhÆ°ng phÆ°Æ¡ng thuốc là do bá phụ Ngô Thanh Viá»…n truyá»n xuống, nghe nói chữa bệnh thÆ°Æ¡ng hà n rất tốt...
Vừa nghe nói tá»›i mấy chữ “Ngô-Thanh-Viá»…nâ€, bảy hồn sáu phách của DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘á»™t nhiên trở vá» cÆ¡ thể. Y sải bÆ°á»›c chặn ngay trÆ°á»›c mặt Ngô Kiệt, trợn tròn mắt quát:
- Ngươi nói ai? Ngô Thanh Viễn sao? Viện trưởng Thái Y viện Ngô Thanh Viễn à ?
Ngô Kiệt giáºt bắn cả ngÆ°á»i, lui lại má»™t bÆ°á»›c, láºp cáºp đáp:
- ChÃnh... ChÃnh là ông ấy! Äúng là bá phụ ta từng giữ chức viện trưởng Thái Y viện, chỉ là bảy năm trÆ°á»›c đã qua Ä‘á»i. Äại nhân nghe nói vỠông ta rồi à ?
DÆ°Æ¡ng Lăng há»›n hở, y ngá»a mặt lên trá»i hét to má»™t tiếng, rồi vá»™i và ng bảo Ngô Kiệt:
- Mau mau, mau và o phòng! Nói cho ta biết phương thuốc của ngươi!
...
Cá»a sổ phòng DÆ°Æ¡ng Lăng đóng chặt. Ngô Kiệt và huynh đệ há» Äiá»n Ä‘á»u Ä‘ang đứng trong gian nhà chÃnh, thần sắc khẩn trÆ°Æ¡ng đợi chá» tin tức trong phòng.
Ngô Kiệt chép lại phÆ°Æ¡ng thuốc xong, láºp tức gá»i tên xa phu Ä‘i lấy thuốc, xa phu bèn chạy vá» Hạnh Lâm CÆ°. Anh em há» Äiá»n nghe nói phÆ°Æ¡ng thuốc nà y do diệu thủ thần y Ngô Thanh Viá»…n ngà y xÆ°a lÆ°u lại, có thể trị được bệnh thÆ°Æ¡ng hà n cấp tÃnh bèn láºp tức tá»± mình hốt dược liệu tốt nhất, rồi cùng đến xem kết quả ra sao.
PhÆ°Æ¡ng thuốc trị bệnh thÆ°Æ¡ng hà n của Ngô Kiệt gá»i là â€Hợp Chưởng Caoâ€, chuyên trị bệnh thÆ°Æ¡ng hà n cấp tÃnh dẫn tá»›i bất tỉnh nhân sá»±. Thuốc nà y không được uống, chỉ dùng Xuyên Ô, Thảo Ô, Ban Mao, Ba Äáºu, Tế Tân, Hồ Tiêu, Phèn Chua, Can KhÆ°Æ¡ng, Ma Hoà ng theo phân lượng nhất định mà điá»u chế, nghiá»n thà nh bá»™t. Dùng dấm quết thà nh viên, cặp và o nách, khoeo chân, đốt tay ngÆ°á»i bệnh. Mặt khác, cho má»™t ngÆ°á»i nằm phủ lên trên, hai đôi bà n tay đặt áp và o nhau, tứ chi tÆ°Æ¡ng hợp, đắp chăn tháºt dà y, cho đến lúc cả ngÆ°á»i đẫm mồ hôi, lại dùng nÆ°á»›c nê hoà ng tẩy sạch là khá»i.
Trên ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Lăng đắp ba tầng chăn bông dà y, hai tay nắm lấy đôi bà n tay lạnh buốt của Ấu NÆ°Æ¡ng. Nóng quá, y đổ mồ hôi dầm dá», vì Ä‘ang áp và o má Ấu NÆ°Æ¡ng nên những giá»t mồ hôi to tÆ°á»›ng từ trên đầu y lăn xuống, rÆ¡i lên trán Ấu NÆ°Æ¡ng.
Cảm thụ nhịp hô hấp của nà ng rất khẽ, trong lòng DÆ°Æ¡ng Lăng không ngừng thầm gá»i:
- Ấu NÆ°Æ¡ng, tỉnh lại! Ấu NÆ°Æ¡ng, nà ng nghe được chứ? Nhất định phải sống lại, nà ng hứa sẽ theo tÆ°á»›ng công cả Ä‘á»i mà ...
Bên dÆ°á»›i, dÆ°á»ng nhÆ° Ấu NÆ°Æ¡ng nghe được tiếng thầm thì trong lòng hắn, rất lâu sau đó, nà ng chợt phát ra má»™t tiếng rên rỉ nhÆ° có nhÆ° không...
*********************************
Trong hoà ng cung, Hoằng Trị Ä‘ang chắp tay Ä‘i Ä‘i lại lại, hồi lâu vẫn chÆ°a nói lá»i nà o. TrÆ°Æ¡ng Duyên Linh không nhịn được, cả giáºn bẩm:
- Hoà ng Thượng ân sủng vá»›i DÆ°Æ¡ng Lăng đến thế, y lại cà n quấy nhÆ° váºy, không xem vua ra gì, đại nghịch bất đạo, tháºt là trái đạo lý. Hoà ng Thượng, phải láºp tức chém đầu y, là m gÆ°Æ¡ng cho thiên hạ!
Thượng thÆ° VÆ°Æ¡ng Quỳnh cÅ©ng giáºn đến tóc bạc dá»±ng cả lên, tâu:
- Thiên địa quân thân sÆ° (trá»i - đất – vua - cha - thầy)! Uổng cho DÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘á»c rất nhiá»u sách thánh nhân, đến cả loại đạo lý nà y cÅ©ng không hiểu. Không giết ngÆ°á»i nà y, uy nghiêm triá»u đình còn đâu nữa. Bệ hạ, xin hạ chỉ Ä‘i.
Bá»n ngÆ°á»i LÆ°u Kiện tuy có lòng tiếc rẻ nhân tà i, nhÆ°ng lần nà y DÆ°Æ¡ng Lăng gây chuyện tháºt quá lá»›n. Thiên tá» có chiếu mà không phụng, đó là tá»™i giết cả cá»u tá»™c. Ngay cả giết má»™t mình y cÅ©ng xem nhÆ° là nhẹ nhà ng cho y rồi, há» còn là m sao mở miệng xin bệ hạ khai ân chứ?
Lý Äông DÆ°Æ¡ng thấy bÆ°á»›c chân hoà ng đế Hoằng Trị cà ng lúc cà ng cháºm lại, hai hà ng lông mà y từ từ nhÃu chặt hệt nhÆ° muốn hạ chỉ. Trong lòng lão vô cùng căng thẳng, chợt nhanh trà nghÄ© ra má»™t cách, lúc nà y lão cÅ©ng chẳng còn tâm trà xem xét liệu cách đó có hữu hiệu hay không, láºp tức quì sụp xuống, vô cùng phẫn ná»™ bẩm:
- Hoà ng Thượng! Äừng do dá»± nữa, thần cÅ©ng nghÄ© rằng DÆ°Æ¡ng Lăng đáng chết. Bệ hạ triệu hắn tiến cung, thánh chiếu đã ban, đó là thứ trá»ng yếu nhất trên Ä‘á»i nà y. Äừng nói thê tá» hắn Ä‘ang mắc bệnh nặng, cho dù nhà y có cháy cÅ©ng phải láºp tức tiến cung, sao dám trái lẽ cÆ°Æ¡ng thÆ°á»ng, không phân nặng nhẹ nhÆ° thế?
Lý Äông DÆ°Æ¡ng lại chầm cháºm thốt từng từ:
- HÆ¡n nữa, nếu ngÆ°á»i bị bệnh là cha mẹ y thì còn châm chÆ°á»›c được, Ãt nhất còn được xem là có hiếu. NhÆ°ng thê tá» là cái quái gì? Thê tá» mà mất Ä‘i, cÆ°á»›i má»™t ngÆ°á»i khác là được, đại trượng phu kiến công láºp nghiệp, lo gì không có vợ đẹp thiếp xinh. Tên DÆ°Æ¡ng Lăng nà y có vợ thì quên cha, có cha lại quên vua, ngÆ°á»i ta nói: thê tá» nhÆ° y phục...
LÆ°u Kiện, Tạ Thiên nhất thá»i nghe mà ngÆ¡ ngác chẳng hiểu gì. Lý Äông DÆ°Æ¡ng chÃnh là má»™t đại gia nổi tiếng của văn há»c Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i, sao hôm nay nói chuyện lại thô lá»—, ngang ngược nhÆ° thế? Lại nữa, rõ rà ng bệ hạ có ý yêu tà i, do chuá»™ng tà i nên ngà i má»›i chần chừ, khó ra quyết định xá» trảm; ngÆ°Æ¡i không thÆ°Æ¡ng tiếc kẻ háºu bối thì thôi, sao lại hùa theo bỠđá xuống giếng?
Hai ngÆ°á»i bá»n há» còn chÆ°a hiểu được thâm ý của lão thì Lý Äông DÆ°Æ¡ng đã đứng thẳng ngÆ°á»i lên, mồm miệng leo lẻo, nÆ°á»›c bá»t bắn bay tung tóe, chê bai thê tỠđến mức đừng nói là y phục, ngay cả quần lót cÅ©ng không bằng. Lão Ä‘ang mắng chá»i hăng say thì TrÆ°Æ¡ng hoà ng háºu - báºc mẫu nghi thiên hạ, ngÆ°á»i đứng đầu lục cung-ï€ Ä‘Ã£ mặt ngá»c Ä‘á» bừng, đùng đùng nổi giáºn. Bà vá»— bá»™p lên bà n, mà y liá»…u dá»±ng ngược, mắt phượng tròn xoe, cất giá»ng trong trẻo mắng:
- Lý Äông DÆ°Æ¡ng! NgÆ°Æ¡i câm mồm cho ta!
Tà i sản của chickcannibal
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của chickcannibal
Từ khóa được google tìm thấy
*********** , 4vn nguoc ve thoi minh , àäàìàñ , áàëëîâ , áàëòèéñêèé , àâòîçàï÷àñòè , àâòîìèð , åâðîñïîðò , âèäåî , áèàòëîí , àêöèÿ , àíãëèéñêèé , äîìàøíèé , ãîòèêà , áîóëèíã , àóäèîêíèãè , äóøåâûå , áüÿíêà , đóa nhan tam vệ , çàäàíèÿ , çàùèòå , çíàêîìñòâ , doc nguoc ve thoi minh , êàäåòñòâî , ëàçàðåâ , êàìèí , êèòàéñêèé , êîìïüþòåð , êîðáèíà , èðêóòñê , îäåæäû , íàòàëè , ïåðååçä , ïåðåâîäîâ , ìåðëåí , ïèäîðû , ïîãîäà , ïîòòåð , ìóðàò , ïðèêîë , lac ve thoi minh , ñåêñà , ñàéòîâ , ngouc ve thoi minh 4vn , ngucoc ve thoi minh4vn , nguoc ve minh chieu 208 , nguoc ve thoi duong , nguoc ve thoi minh , nguoc ve thoi minh 104 , nguoc ve thoi minh 4eu , nguoc ve thoi minh 4vn , nguoc ve thoi minh 4vn\ , nguoc ve thoi minh full , nguoc ve thoi minh- 4vn , nguoc ve trieu minh 4vn , nguoc-ve-thoi-minh 4vn , nguocvethoiminh , nguyệt quan , nguyệt quan) , nguyet quan chuong 125 , ñîâåòñêèé , ñïåöîäåæäà , ñïîðò , ñïîðòèâíûå , ñïðàâî÷íèê , nuoc ve thoi minh 4vn , òåàòð , òåëåôîííûé , òàíöû , õðåíîâûé , òðåòüÿêîâñêàÿ , pham nhan tu tien , quan trà sữa ngược , ran khong lo , sat than , tac gia nguyet quan , tac gia nguyet sinh , trở vá» thá»i minh , trinh ngon khanh 4vn , tro ve thoi minh , vu dong can khon , ýðîòèêà , ðåôåðàòè , ðîëèêè