Thiên Địa Quyết
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân Chương 71:Thiên Địa Cửu Chuyển
Dịch: A Cuồng
Converter: xitrumscn (A Trùm)
Nguồn: Banlonghoi.com
Thiên Vũ cười nhạt một tiếng, lấy ra Tâm Hỏa Thạch, nghiêm túc trắc thí, không ngờ kết quả lại nằm ngoài dự tính của gã, nguyên bản giá trị Tâm Hỏa phải là hai mươi, thế nhưng bây giờ đã biến thành hai mươi hai, điều này làm Thiên Vũ cực kỳ vui mừng.
- Xem ra động tĩnh kết hợp, lại thêm đan dược phụ trợ, hiệu quả so với dự tính còn tốt hơn nhiều. Đặc biệt là tu luyện trong lúc vận động, giá trị Tâm Hỏa tăng lên cơ hồ có thể đuổi kịp với tốc độ đề thăng của đan dược.
Sửa sang lại một chút y phục, Thiên Vũ rời khỏi phòng, sau khi ăn điểm tâm liền đi thẳng tới quảng trường, tiếp tục cùng Trịnh Vân học tập Cự Linh chưởng pháp.
Nguyên cả ngày, tâm tình Thiên Vũ không chút tạp niệm, đi theo Trịnh Vân cố gắng học tập, học một lèo xong hai mươi chiêu liền, điều này khiến Trịnh Vân kinh ngạc không thôi.
Buổi tối, Thiên Vũ tiếp tục tu luyện, động tĩnh kết hợp cùng với đan dược phụ trợ, chỉ trong thời gian một đêm đã tăng thêm năm giá trị Tâm Hỏa, thực lực nhanh chóng tăng lên.
Ngày thứ hai, Thiên Vũ chăm chỉ tu luyện, rốt cục đem trọn bộ Cự Linh chưởng pháp học hết toàn bộ.
Trịnh Vân gọi Thiên Vũ đến bên cạnh, nhẹ giọng nói:
- Bộ Cự Linh chưởng pháp này có chút huyền diệu, nghe nói có thể rút gọn lại thành tám chiêu, uy lực cũng tăng lên rất nhiều, trở thành Huyền cấp hạ giai kỹ năng, tất cả ngoại môn đệ tử, thậm chí là nội môn đệ tử cũng vẫn tu luyện bộ chưởng pháp này.
Thiên Vũ kinh ngạc nói:
- Bộ chưởng pháp này có thể tăng cấp bậc?
Trịnh Vân cười nói:
- Trên đời có rất nhiều kỹ năng, đều có tình huống tương tự, thế nhưng một loại kỹ năng chỉ có thể tăng lên một cấp bậc. Ngươi trước mắt xem như miễn cưỡng đã học xong, nhưng muốn luyện đến cảnh giới thu phát tự nhiên, còn cần phải luyện tập rất lâu. Mặt khác, bộ chưởng pháp này lấy đề thăng uy lực làm chủ, thực lực bản thân ngươi càng mạnh, thì uy lực chưởng pháp cũng tăng mạnh theo.
Thiên Vũ vuốt cằm nói:
- Cái này đệ tử hiểu, chỉ là đệ tử có một nghi vấn, người luyện võ thực lực mạnh hay yếu, hoàn toàn căn cứ vào Tâm Hoả để phán định sao?
Trịnh Vân trầm ngâm nói:
- Giá trị Tâm Hoả chỉ là một yếu tố để tham khảo, việc tổng hợp thực lực mạnh yếu, có liên quan đến đến rất nhiều phương diện. Đơn giản mà nói, hai người có giá trị Tâm Hoả tương đương quyết đấu với nhau, mấu chốt quyết định là do kỹ năng và công pháp, cũng như cảnh giới cao hay thấp.
Thiên Vũ nói:
- Kỹ năng và công pháp thì dễ hiểu nhưng cảnh giới cao thấp dường như không có giới hạn rõ ràng.
Trịnh Vân nói:
- Người tu luyện chỉ có giá trị Tâm Hỏa là dễ dàng đánh giá nhất, tương đối chính xác, vì vậy trở thành tiêu chuẩn phân chia lớn nhất. Thực lực mạnh hay yếu liên quan đến giá trị Tâm Hỏa lớn hay nhỏ cùng với cảnh giới cao hay thấp, về Tâm Hỏa rất dễ dàng đánh giá, nhưng cảnh giới lại rất khó để kết luận.
Thiên Vũ hỏi:
- Vì sao khó có thể kết luận?
Trịnh Vân nói:
- Giá trị Tâm Hoả có thể trắc lượng được, rất khó gian dối. Nhưng cảnh giới cao thấp lại có thể ngụy trang, hơn nữa lại không có có một phương pháp đánh giá chuẩn mực nào.
Thiên Vũ trầm ngâm nói:
- Vậy thì có hay không tình huống, một Võ sĩ sơ cấp thua bởi tay của một Võ giả cao cấp?
Trịnh Vân nói:
- Tình huống như thế rất dễ gặp phải, mấu chốt ở kỹ năng cùng công pháp. Trong điều kiện bình thường, Võ giả chiến thắng võ sĩ cũng không hiếm thấy, nhưng nếu Võ sĩ muốn chiến thắng Võ tướng sẽ hết sức khó khăn. Võ tướng so với Võ hồn thì lại có chênh lệch càng lớn, vì vậy cơ hồ không có cách nào vượt cấp khiêu chiến.
Thiên Vũ nhẹ giọng nói:
- Nghe nói tuy luyện vũ kỹ có một vài điều kiện hạn chế, không biết tu luyện công pháp có hạn chế này hay không?
Trịn Vân trầm ngâm nói:
- Tu luyện công pháp không có hạn chế nhưng có rất nhiều điều cần phải chú ý. Lấy một ví dụ, đồng dạng là Võ giả sơ cấp nhưng một người tu luyện công pháp Hoàng cấp hạ giai, một người tu luyện công pháp Hoàng cấp trung giai, đánh giá thực lực tương đối của hai người, nhất định Võ giả tu luyện công pháp trung giai sẽ mạnh hơn, tiềm lực về sau này cũng lớn hơn. Ngược lại, nếu hạn định trong một thời gian ngắn, với điều kiện tư chất hai người ngang nhau, người tu luyện công pháp hạ giai sẽ trở thành Võ giả sơ cấp trước tiên.
Thiên Vũ chất vấn tiếp:
- Trịnh sư phụ nói như vậy, có thể hiểu như thế này không, cấp bậc của công pháp càng cao thì khó khăn trong tu luyện càng nhiều nhưng thành tựu sau này sẽ càng lớn. Còn cấp bậc công pháp càng thấp, khó khăn trong tu luyện sẽ rất nhỏ nhưng thành tựu sau này chỉ là có hạn?
Trịnh Vân vuốt cằm nói:
- Không sai, đại thể là như vậy.
Thiên Vũ nghe vậy cười một tiếng, trong lòng nghĩ đến Hàn Băng Quyết, thầm tính toán phải dành thêm thời gian cẩn thận nghiên cứu Hàn Băng Quyết.
Trước mắt, tốc độ tiến triển của Thiên Vũ rất nhanh, nhưng dù sao cũng chỉ là cảnh giới Du Ti, so sánh với mười người đứng đầu của ba mươi hai tổ vẫn còn kém rất xa.
Thêm một điều nữa là Tam Dương Quyết chẳng qua chỉ là công pháp Hoàng cấp hạ giai, thành tựu trong tương lai là có hạn, vì vậy Thiên Vũ mới tính toán dành bớt thời gian để nghiên cứu thêm Hàn Băng Quyết.
Buổi tối, Thiên Vũ ngồi ở trên giường, lấy ra phó bản của Hàn Băng Quyết từ trong Huyễn Linh Giới, cẩn thận lật ra xem.
Hàn Băng Quyết chính là công pháp Hoàng cấp cao giai, là công pháp đứng đầu Hoàng cấp, lấy hàn băng chi khí mà dương danh thiên hạ, uy lực hết sức khổng lồ.
Đêm đó, Chu Anh Kiệt phải hao tốn năm trăm kim tệ mới mua được, có thể thấy công pháp này không hề tầm thường, nếu không dễ gì Chu Anh Kiệt lại chú ý đến?
Thiên Vũ cẩn thận đọc qua công pháp một lượt, sau khi đọc qua ba lần, gương mặt lập tức hiện lên nét khổ sở, lẩm bẩm:
- Hàn Băng Quyết này cần phải có một lượng lớn hàn băng chi khí mới có thể tu luyện, ta biết đi nơi đâu tìm được môi trường như vậy a.
Hạn chế của công pháp làm Thiên Vũ cảm thấy tuyệt vọng, bản thân có công pháp thượng thừa, lại không có cách nào tu luyện.
Khẽ than nhẹ một tiếng, Thiên Vũ thu hồi phó bản Hàn Băng Quyết, lại tiện tay lấy ra nguyên văn Cửu Chuyển Vô Cực, cẩn thận đọc.
Bởi nguyên văn tương đối phức tạp, Thiên Vũ phiên dịch rất chậm, cơ hồ là đọc từng chữ từng chữ một, một lúc sau mới dịch hết được đoạn văn tự mở đầu.
“Chân khí cửu chuyển, hóa thành thần nguyên. Tâm Hỏa cửu chuyển, cấp bậc bách biến. Nhân chi cửu chuyển, đồ thần diệt tiên. Thiên địa cửu chuyển, hỗn độn quy nguyên.”
Ba mươi hai chữ ngắn gọn hàm chứa rất nhiều huyền diệu, làm Thiên Vũ kinh ngạc không thôi.
Vì muốn hiểu rõ ràng hàm nghĩa trong đó, Thiên Vũ lại tiếp tục nghiên cứu, tốn hao hết một canh giờ, mới dịch được hơn tám trăm chữ của Cửu Chuyển Vô Cực.
Sau đó, Thiên Vũ đọc lại hai lần, càng đọc càng cảm thấy huyền diệu, đáng tiếc Cửu Chuyển Vô Cực quá mức thâm ảo, Thiên Vũ chỉ vẻn vẹn hiểu được một đoạn ngắn đầu tiên.
Theo bí tịch ghi lại, chân khí cửu chuyển chính là chân khí trong cơ thể phải trải qua chín lần biến chuyển mới có thể đạt tới cảnh giới tối cao, hóa thành thần nguyên.
Cửu chuyển lại chia thành bốn giai đoạn, theo thứ tự là chân khí chuyển thành chân nguyên, chân nguyên chuyển thành linh nguyên, linh nguyên chuyển thành tiên nguyên, tiên nguyên chuyển thành thần nguyên.
Mỗi giai đoạn bao gồm bốn loại hình thức, có thể tấn cấp riêng lẻ, cũng có thể tấn cấp toàn diện.
Thiên Vũ tỉ mỉ nghiên cứu giai đoạn chân khí chuyển hóa thành chân nguyên, phát hiện chân khí chuyển hóa có vài loại hình thức, đơn giản nhất chính là tấn cấp chuyển hóa riêng lẻ.
Cái gọi là riêng lẻ, chính là nói về thuộc tính chân khí của thân thể.
Theo thông lệ của Thiện Vũ Minh, phần lớn môn hạ đệ tử đều tu luyện Tam Dương Quyết, chân khí thuộc tính hỏa.
Căn cứ ghi chép trên Cửu Chuyển Vô Cực, loại chân khí thuộc tính hỏa này sau khi tu luyện tới trình độ nhất định, là có thể chuyển hóa thành chân nguyên thuộc tính hỏa, khiến thực lực người tu luyện tăng vọt.
Khác biệt lớn nhất giữa chân khí cùng chân nguyên chính là độ tinh thuần cùng với nồng độ.
Chân khí là một loại năng lượng trạng thái khí, chân nguyên là một loại năng lượng trạng thái lỏng, mật độ và sự tinh khiết so với chân khí đều mạnh hơn gấp trăm lần, uy lực đương nhiên có thể tưởng tượng.
Đã có 27 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo
Thiên Địa Quyết
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân Chương 72: Sơ Luyện Hàn Băng.
Dịch: A Lạ.
Converter: xitrumscn (A Trùm)
Nguồn: Banlonghoi.com
Chuyển hóa thăng cấp riêng lẻ ghi trên Cửu Chuyển Vô Cực, chính là mang từng loại chân khí có thuộc tính riêng trực tiếp chuyển hóa thành chân nguyên. Đây là loại phương thức đơn giản nhất, cũng là loại phương pháp thường dùng nhất.
Ngoại trừ chuyển hóa thăng cấp riêng lẻ ra, còn có ba cách thức khác đó là mang hai loại chân khí thuộc tính đồng thời chuyển hóa thăng cấp, tương tự mang ba loại chân khí thuộc tính chuyển hóa thăng cấp, cuối cùng là đem bốn loại chân khí thuộc tính chuyển hóa thăng cấp.
Thiên địa vạn vật, đều do bốn yếu tố Địa Hỏa Thủy Phong cấu thành, chân khí của người luyện võ tu luyện cũng chia thành bốn đại thuộc tính Địa, Hỏa, Thủy, Phong.
Theo như ghi chép trên Cửu Chuyển Vô Cực, người luyện võ có thể đồng thời tu luyện công pháp bốn loại thuộc tính. Chẳng qua như thế tương đối khó khăn, tịnh không phải ai cũng thích hợp.
Chân khí bốn loại thuộc tính chuyển hóa thăng cấp, đạt đến được chân nguyên cũng chia thành bốn loại thuộc tính, thực lực chung quy cũng không phải người chuyển hóa thăng cấp riêng lẻ có thể sánh được.
Đương nhiên, nếu muốn đồng thời tu luyện công pháp bốn loại thuộc tính, hơn nữa chuyển hóa từng loại thành chân nguyên, đó là cực kỳ trắc trở, nếu không tinh thông pháp môn hoán đổi chân khí, như thế trăm phần trăm sẽ bị tẩu hỏa nhập ma.
Mà trên đời pháp môn có thể vận dụng chuyển hóa các loại thuộc tính chân khí rất hiếm thấy, Cửu Chuyển Vô Cực chính là một phương pháp vận dụng thần kỳ nhất trong số đó.
Lấy trình độ lĩnh hội hiện nay của Thiên Vũ, dĩ nhiên thấy Cửu Chuyển Vô Cực huyền diệu vô cùng, thế nhưng lại có thể đem chân khí thuộc tính Hỏa chuyển hóa thành ba loại chân khí thuộc tính Địa, Thủy, Phong, khiến bốn loại chân khí thuộc tính tương hỗ tự do chuyển hóa lẫn nhau.
Thấy thế, Thiên Vũ sợ ngây người, đồng thời trong lòng cũng nảy lên một chủ ý.
Nếu Cửu Chuyển Vô Cực này thần kỳ như thế, vậy nó có thể đem chân khí Tam Dương Quyết mà mình tu luyện chuyển hóa thành Hàn Băng chân khí hay không đây?
Nghĩ vậy, Thiên Vũ rung động muốn thử ngay. Sau mấy lần tỉ mỉ nghiên cứu pháp môn chuyển hóa thuộc tính chân khí, liền bắt tay vào làm thực hiện luôn.
Đầu tiên Thiên Vũ cất Cửu Chuyển Vô Cực vào, sau đó lấy Hàn Băng Quyết ra, chăm chú tỉ mỉ xem mấy lần. Sau khi nắm giữ phương pháp tu luyện Hàn Băng Quyết, lập ngồi xếp bằng ở trên giường, thôi động chân nguyên trong cơ thể, y theo lộ tuyến vận hành của Hàn Băng Quyết bắt đầu tu luyện.
Là công pháp thượng phẩm Hoàng giai, Hàn Băng Quyết liên quan đến rất nhiều kinh mạch trên thân thể con người, hết sức phong phú, hơn xa Tam Dương Quyết.
Lần đầu tiên Thiên Vũ tu luyện Hàn Băng Quyết, trước tiên cần phải dùng chân khí trong cơ thể đả thông được kinh mạch, đây là một quá trình cực kỳ chậm chạp.
Hiện nay, chân khí Tam Dương Quyết trong cơ thể Thiên Vũ chỉ là tính là bình thường, trong quá trình đả thông kinh mạch, mới chỉ đả thông được một phần ba kinh mạch, cũng đã tiêu hao hầu như không còn.
Thiên Vũ bất đắc dĩ đành phải dừng lại, vội vàng nuốt một viên Tụ Khí Đan, chuyển sang tu luyện Tam Dương Quyết.
Chỉ chốc lát, chân khí trong cơ thể Thiên Vũ bắt đầu khôi phục, dưới sự thúc đẩy của Tụ Khí Đan, chân khí nhanh chóng tích lũy lên, thực lực cũng đề thăng không ít.
Sau nửa canh giờ, Thiên Vũ cảm thấy chân khí trong cơ thể tràn đầy, vì vậy lại bắt đầu tu luyện Hàn Băng Quyết, tiếp tục dùng chân khí Tam Dương Quyết đả thông những kinh mạch còn lại.
Lúc này, thời gian duy trì của Thiên Vũ rõ ràng lâu hơn, nhưng vẫn chưa thể đả thông toàn bộ kinh mạch, phải nuốt thêm một viên Tụ Khí Đan nữa, rồi lại chuyển sang tu luyện Tam Dương Quyết.
Lại qua nửa canh giờ, Thiên Vũ hấp thu năng lượng Tụ Khí Đan, lần thứ ba trùng kích Hàn Băng Quyết, cuối cùng cũng đả thông toàn bộ kinh mạch, chân khí trong cơ thể vận chuyển y theo lộ tuyến vận hành của Hàn Băng Quyết.
Trong khoảnh khắc, Thiên Vũ cảm thấy rõ ràng, vốn thân thể đang ấm áp, thoáng cái đã trở nên lạnh như băng.
Chân khí Tam Dương Quyết trong cơ thể dưới sự chuyển hóa của Cửu Chuyển Vô Cực biến thành Hàn Băng, trong nháy mắt lượng chân khí trong cơ thể rút nhỏ đi gấp mười lần, cảm giác thực lực toàn thân bỗng nhiên giảm xuống không ít.
Bởi lượng chân khí giảm xuống, Hàn Băng Quyết vận chuyển vô cùng chậm chạp, tuy rằng Thiên Vũ ra sức thôi động chân khí. Thế nhưng làm thế nào đi nữa, hiệu quả không lớn.
Vì vậy, Thiên Vũ cuối cùng cũng hiểu được lời nói lúc đầu của Trịnh Vân, càng là công pháp cao cấp, về sau độ khó khi tu luyện càng lớn, tốc độ đề thăng càng chậm.
Cười khổ sở, Thiên Vũ cắn răng kiên trì, cố để Hàn Băng chân khí vận chuyển hai vòng trong cơ thể mới ngừng lại được.
Đến lúc đó, Thiên Vũ lấy ra Tâm Hỏa Thạch cẩn thận đo đạc một chút, kết quả thấy giá trị tâm hoả dĩ nhiên mới chỉ tăng ba điểm, điều này khiến khuôn mặt hắn tái cả đi.
Trầm tư chốc lát, Thiên Vũ chuyển qua tu luyện Tam Dương Quyết, cũng vận dụng phương pháp chuyển hóa của Cửu Chuyển Vô Cực , đem Hàn Băng chân khí chuyển hóa thành chân khí Tam Dương Quyết, cảm giác thực lực thoáng chốc đã bắt đầu đề thăng, toàn thân đều tràn ngập lực lượng.
Thiên Vũ có chút kinh ngạc, lần thứ hai dùng Tâm Hỏa Thạch đo đạc một chút, kết quả cho ra giá trị tâm hoả dĩ nhiên cao tới bốn mươi mốt, điều này khiến hắn giật nảy mình
Tuy nói vừa nãy để đả thông kinh mạch, Thiên Vũ liên tiếp nuốt vào hai viên Tụ Khí Đan, có thể gia tăng sáu giá trị tâm hoả, nhưng cũng đâu đến mức thoáng cái đã tăng lên tới bốn mươi mốt a.
Sáng nay, giá trị tâm hỏa của Thiên Vũ chẳng qua cũng chỉ là hai mươi bảy, cộng thêm giá trị tâm hỏa của hai viên Tụ Khí Đan, cũng chỉ là ba mươi ba, nếu y theo tiến độ ngày hôm qua, cộng thêm hai điểm giá trị tâm hỏa, cũng chỉ là ba mươi lăm mà thôi, nhưng hôm nay lại tới bốn mươi mốt, điều này sao không khiến Thiên Vũ kinh ngạc?
Phân tích một chút, Thiên Vũ cảm thấy việc này có quan hệ cùng với Hàn Băng Quyết và với cả Cửu Chuyển Vô Cực.
Khi chân khí Tam Dương Quyết chuyển hóa thành Hàn Băng chân khí, bằng sự chênh lệch giữa hai loại công pháp, khiến cho chân khí Tam Dương Quyết trong nháy mắt áp súc gấp bội, thực lực đột nhiên đại giảm.
Mà khi Hàn Băng chân khí chuyển hóa thành chân khí Tam Dương Quyết, độ áp súc của chân khí lại đột nhiên tăng vọt, khiến cho thực lực Thiên Vũ tăng mạnh, trong lúc đó đã khiến cho chân khí của Thiên Vũ gia tăng.
Loại tình huống này, Thiên Vũ hiện nay vẫn còn chưa khẳng định được, chỉ là suy đoán đại khái mà thôi, có chuẩn xác hay không còn cần tiếp tục quan sát thêm nữa.
Bất quá lấy tình huống trước mắt Thiên Vũ nảy ra một ý tưởng, nếu như mình muốn ẩn dấu thực lực, có thể đem chân khí Tam Dương Quyết chuyển hóa thành Hàn Băng chân khí, đến lúc đó cho dù là Tâm Hỏa Thạch, cũng không đo đạc được.
Nghĩ vậy, Thiên Vũ trong lòng mừng thầm, lại một lần nữa đem chân khí Tam Dương Quyết chuyển hóa thành Hàn Băng chân khí, rồi đi đo giá trị tâm hỏa.
Lúc này , Thiên Vũ chỉ đo được giá trị tâm hỏa là bốn, điều này làm cho hắn biêt được đại thể sự khác biệt rõ ràng giữa Tam Dương Quyết cùng Hàn Băng Quyết trong, đây chính là một khoảng cách rất lớn.
Hiện nay, Tụ Khí Đan trên người Thiên Vũ đã dùng đi năm viên, còn lại năm viên cũng chỉ đủ để dùng trong ba ngày, hắn phải tiếp tục đi mua đan dược mới.
Nhưng mà lúc này Tiêu gia đối với Thiên Vũ hận thấu xương, nếu hắn tùy tiện ra ngoài, môt khi bị người Tiêu Gia phát hiện, đây chính là việc vô cùng nguy hiểm.
Nghĩ tới đây, Thiên Vũ không khỏi than nhẹ một tiếng, tạm thời thu liễm tâm thần, tiếp tục tu luyện Hàn Băng Quyết.
Trấn Nam Tiêu gia, Tiêu Thư Tài từ sau khi trở về, tin tức không tốt liên tiếp truyền vào tai hắn.
Sáng sớm, Tiêu Thư Tài bị gọi tới trong phòng Tiêu Thư Ngọc, người ở đây bao gồm nội vụ tổng quản Tiêu Hòa, ngũ trưởng lão Tiêu Vân Hoa, ngoại vụ tổng quản Tiêu Thắng Tinh, cùng với đại công tử Tiêu Quang Vũ.
Nhìn mấy người trước mắt, Tiêu Thư Ngọc giận dữ hét: "Là ai nói Thiên Vũ chỉ là một đệ tử nhập môn vô pháp ảnh hưởng tới Tiêu gia chúng ta? Hiện tại Quang Ảnh bị tước đi tư cách tấn chức đệ tử chân truyền, hai phần ba nguồn kinh tế Tiêu gia đều xuất hiện vấn đề, các ngươi ai chịu trách nhiệm đây!"
Tiêu Thư Tài nghe vậy biến sắc, nghi vấn nói: "Sự tình thực sự như vậy sao?"
Tiêu Thư Ngọc quát:
- Ngươi thấy ta giống đang nói đùa sao?
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Thiên Địa Quyết
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân Chương 73: Thương Nghị Đối Sách.
Dịch: A Lạ.
Converter: xitrumscn (A Trùm)
Nguồn: Banlonghoi.com
Thân thể Tiêu Thư Tài run lên, không ngờ rằng Tô Tâm Nghiên nói vậy lại làm thật, điều này khiến hắn cực kỳ khiếp sợ.
Ngoại vụ tổng quản Tiêu Thắng Tinh nói:
- Hiện nay chúng ta đã nghĩ tất cả biện pháp, nhưng tình huống vẫn không có chút khởi sắc!
Tiêu Hòa vẻ mặt vẻ lo lắng, hỏi:
- Phương diện kinh tế có phải do Thiện Vũ Minh ngăn chặn chúng ta không?
Tiêu Thắng Tinh chần chờ nói:
- Không phải Thiện Vũ Minh, mà là một thế lực cường đại, chúng ta tạm thời vẫn chưa tra ra!
Tiêu Hòa cau mày nói:
- Ở Thiết Thạch trấn, ngoại trừ Thiện Vũ Minh ra, còn ai có thể ngăn chặn Tiêu Gia, chẳng lẽ là Thần Cung?
Tiêu Thắng Tinh nói:
- Lấy tình huống hiện nay mà phân tích, thế lực kia cũng không phải đến từ Thiết Thạch trấn, mà là đến từ Phù Cừ Thành, thậm chí còn là địa phương xa hơn nữa!
Ngũ trưởng lão Tiêu Vân Hoa cười khổ nói:
- Lúc này, chỉ sợ chúng ta đã chọc phải nhân vật không nên dây vào rồi!
Tiêu Thư Ngọc giận dữ nhìn Tiêu Thư Tài cùng Tiêu Hòa, chất vấn:
- Sự tình là do các ngươi gây nên, hiện tại các ngươi ăn nói thế nào đây?
Tiêu Thư Tài cúi đầu không nói, đây chính là đại sự liên quan đến sự tồn vong của Tiêu gia, hắn cũng hối hận không kịp.
Tiêu Hòa chần chờ một chút, nhẹ giọng nói:
- Lúc này cầu hoà chỉ sợ đã không kịp rồi, không bằng chúng ta thông báo cho Thư Tuệ tiểu thư, mời nàng đứng ra hỗ trợ điều giải, xem có thể chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không hay không.
Tiêu Thắng Tinh cười khổ nói:
- Việc này đã thông báo cho Thư Tuệ tiểu thư rồi!
Tiêu Hòa nói:
-Trừ việc này ra, chúng ta cũng phải mau chóng điều tra cho rõ tình huống địch nhân, biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng.
Tiêu Quang Vũ thở dài nói:
- Tình huống trước mắt rất gay go, ta đã đi Phi Thiên Môn trả giá cao để mua tin tức, Phi Thiên Môn liền trực tiếp cự tuyệt, bọn họ tựa hồ cũng không trêu chọc vào được.
Tiêu Hòa sắc mặt kinh biến, rốt cục cũng ý thức được tính nghiêm trọng của tình thế.
Tiêu Thư Tài chần chờ nói:
- Nếu không, hay là mời cha trở về!
Tiêu Thư Ngọc hừ giọng nói:
- Ngươi đã biết gây họa, có bản lĩnh ngươi đi mời cha trở về đi!
Tiêu Thư Tài ngượng ngùng nói:
- Ta đâu có ngờ sự tình sẽ biến thành như vậy!?
Tiêu Thư Ngọc hừ giọng nói:
- Chờ ngươi biết đã quá muộn rồi! Ngày mai ngươi chuẩn bị một chút, đi một chuyến nữa đến Thiết Thạch phân đường, tìm Tô Tâm Nghiên kia nói chuyện, xem có thể vãn hồi cục diện hay không?
Tiêu Thư Tài chần chờ nói:
- Chuyện này…Chỉ sợ không tốt lắm đâu!
Tiêu Thư Ngọc quát:
Có cái gì mà không tốt?!! Chẳng lẽ đến khi Tiêu gia diệt vong ngươi mới biết bản thân mình sai sao hả?
Tiêu Thư Tài câm miệng không nói, dưới cơn thịnh nộ của Tiêu Thư Ngọc không phải ai cũng dám trêu chọc.
Tiêu Hòa khuyên nhủ:
- Gia chủ chớ tức giận! Ngày mai ta cùng Nhị đương gia đồng thời đi nhận lỗi, tận lực vãn hồi chuyện này!
Tiêu Thư Ngọc hừ nói:
- Lần này còn làm hỏng việc, cẩn thận ta bóp chết các ngươi! Cút đi…!!!
Tiêu Thư Tài và Tiêu Hòa vẻ mặt xám xịt, mất đi vẻ tiêu sái, xấu hổ bỏ đi.
Tiêu Quang Vũ khuyên nhủ:
- Cha không nên quá tức giận, nếu sự tình đã xảy ra rồi, chúng ta hãy nghĩ biện pháp vãn hồi đi!
Ngũ trưởng lão Tiêu Vân Hoa nói:
- Hiện nay cầu hoà là biện pháp tốt nhất, nhưng ta phỏng chừng hi vọng không lớn.
Tiêu Thắng Tinh nói:
- Đây gọi là người “gỡ chuông phải là người thắt chuông”! Không bằng chúng ta tìm Thiên Vũ kia thử xem?
Tiêu Thư Ngọc lắc đầu nói:
- Chỉ sợ việc này Thiên Vũ cũng không ngăn cản được, then chốt có lẽ là Thiện Vũ Minh."
Tiêu Quang Vũ trầm ngâm nói:
- Sự tình do Thiên Vũ mà nên. Nếu như Thiên Vũ đột nhiên phát sinh biến cố, có thể dời đi sự chú ý của người sau lưng hắn để buông tha chúng ta hay không?
Tiêu Thư Ngọc phất tay nói:
- Ngươi không nên xằng bậy nữa. Lúc này ân oán giữa Thiên Vũ cùng Tiêu gia chúng ta mọi người đều biết. Một khi Thiên Vũ phát sinh chuyện ngoài ý muốn, đối phương chỉ biết giận chó đánh mèo, tình huống của chúng ta sẽ càng thêm gay go!
Tiêu Thắng Tinh nói:
- Gia chủ nói vậy rất có lý! Hiện nay chúng ta không nắm rõ lai lịch đối phương, tùy tiện hành động thiếu suy nghĩ chính là cử chỉ không khôn ngoan.
Tiêu Quang Vũ cau mày nói:
- Như vậy xem ra, bây giờ chúng ta cũng không làm được gì sao?
Tiêu Vân Hoa nói:
- Hãy yên lặng theo dõi kỳ biến! Nghĩ đủ mọi cách! Chúng ta cũng không có thể ngồi chờ chết được!
Tiêu Thắng Tinh nhắc nhở nói:
- Ta chợt nghĩ đến một điểm mấu chốt, nhưng không biết có tác dụng hay không?!
Tiêu Thư Ngọc nghe vậy vui vẻ, hỏi:
- Điểm mấu chốt nào, ngươi nói đi!
Tiêu Thắng Tinh nói:
- Kinh tế huyết mạch chủ yếu của Thiết Thạch trấn nắm giữ trong tay Thiện Vũ Minh, Hiên Viên Thần Cung, Thanh Hiên Môn, Thần Cơ Môn, cùng với tam đại thế gia, phân bố đều nhau, tương đối ổn định. Nếu như có thể khiến Vương gia cùng với Chu gia cũng bị cuốn vào, người đối phó với chúng ta kia, nếu muốn ngăn chặn chúng ta trên phương diện kinh tế , sẽ không có nhiều thuận lợi.
Tiêu Quang Vũ đồng ý nói:
- Lời này có đạo lý, chẳng qua phải như thế nào mới có thể khiến Vương gia cùng Chu gia cũng bị cuốn vào trận phân tranh này đây?
Tiêu Thắng Tinh cười lạnh nói:
- Biện pháp rất đơn giản, vu oan giá họa là được!
Tiêu Thư Ngọc chần chờ nói:
- Nghe không tệ! Nhưng làm được cũng rất phiền phức, hơn nữa tính nguy hiểm cực lớn, chỉ một sơ suất cũng sẽ khiến Tiêu Gia rơi vào vạn kiếp bất phục!
Tiêu Thắng Tinh thản nhiên nói:
- Việc này quả thực tính phiêu lưu rất lớn, một khi vỡ lở, chúng ta sẽ đắc tội với cả Vương gia cùng Chu gia.
Tiêu Thư Ngọc thở dài nói:
- Đúng vậy, đây không phải là trò đùa. Đi thôi, để ta hảo hảo suy nghĩ một chút, có tình huống gì thì trở lại bẩm báo!
Tiêu Thắng Tinh cùng với Tiêu Vân Hoa nghe vậy rời đi, Tiêu Quang Vũ chần chờ một hồi, thấy Tiêu Thư Ngọc không nói một lời, cuối cùng cũng ly khai.
Sau khi học xong Cự Linh Chưởng pháp, thời gian của Thiên Vũ đột nhiên trở nên nhàn rỗi.
Bởi vì nguyên cớ Tiêu gia, Thiên Vũ tạm thời không dám ra ngoài, vì vậy đem toàn bộ tinh lực đặt ở trên tu luyện.
Từ Khai Sơn Quyền đến Cự Linh Chưởng pháp, Thiên Vũ cẩn thận tỉ mỉ luyện tập, mỗi chiêu mỗi thức đều dốc hết sức lực toàn thân, phối hợp với tiết tấu hô hấp, đồng thời chiêu thức càng thành thục, nội công cũng đã tinh tiến.
Vào buổi trưa, Tiêu Nguyên Quân đột nhiên tìm tới Thiên Vũ, đi thẳng vào vấn đề hỏi:
- Là ngươi ở sau lưng giở trò quỷ, muốn phá hoại Tiêu gia?
Thiên Vũ chân mày khẽ nhíu, lạnh lùng nói:
- Nếu ta có thực lực như vậy, ngươi sớm đã không đứng ở đây rồi!
Tiêu Nguyên Quân vẫn nghi hoặc nói:
- Thật sự không phải là ngươi?
Thiên Vũ lãnh đạm nói:
- Nếu đúng ta có lực lượng như vậy, ta đã làm cho Tiêu gia ngươi hối hận không kịp!
Tiêu Nguyên Quân cả giận nói:
- Ngươi dám…???
Thiên Vũ hừ nói:
- Vậy cứ chờ đi, ngươi xem ta có dám hay không?!
Bỏ lại những lời này, Thiên Vũ trực tiếp d0i khỏi, không hề để ý tới Tiêu Nguyên Quân.
Giận dữ nhìn bóng lưng Thiên Vũ đi xa , Tiêu Nguyên Quân quát:
- Thiên Vũ, ta sẽ giết ngươi…!!!
Thiên Vũ cước bộ ngừng lại, quay đầu nhìn chăm chú vào Tiêu Nguyên Quân, ngữ khí lãnh khốc nói:
- Ngươi sẽ vì câu nói này mà về sau hối không kịp!
Ánh mắt lạnh như băng mang theo sát khí nồng đậm, giờ khắc này quanh thân Thiên Vũ lộ ra một cỗ nhuệ khí, khiến Tiêu Nguyên Quân cảm thấy tâm thần chấn động, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt Thiên Vũ.
Thấy Tiêu Nguyên Quân cúi đầu lảng tránh, Thiên Vũ không khỏi hừ lạnh một tiếng, lập tức hướng nhà ăn đi đến.
Buổi trưa, trong phòng ăn người người tấp nập ầm ỹ không gì sánh được, Thiên Vũ vừa vào căn tin liền khiến cho mọi người chú ý, mọi người thoáng cái trở nên yên tĩnh, thái độ so với trước kia là hai loại phản ứng hoàn toàn bất đồng, điều này khiến cho Thiên Vũ vô cùng kinh ngạc.
Tìm đến một góc, Thiên Vũ lẳng lặng ăn, bên tai truyền đến một số tiếng nghị luận rất nhỏ.
- Nghe nói tiểu tử này đã là ngoại môn đệ tử, quả thực khiến người ta khó có thể tin a!
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Thiên Địa Quyết
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân Chương 74: Mỹ Nữ Đến Gần.
Dịch: A Lạ.
Converter: xitrumscn (A Trùm)
Nguồn: Banlonghoi.com
- Nếu không như thế làm sao hắn có thể trụ vững lại nơi này? Phân đường Thiết Thạch sao lại vì hắn mà đắc tội với Tiêu Gia?
“Nhất diệp tri thu”(1)…Thiên Vũ vừa nghe những thứ này của bọn đệ tử nọ, tức khắc hiểu được vì sao họ lại chuyển thái độ, trong lòng không khỏi hừ lạnh một tiếng.
Đối với những đệ tử mới nhập môn này, Thiên Vũ cũng không có hảo cảm gì, cũng không muốn cùng bọn chúng so đo, lập tức rời khỏi Tân Nhân Đường, tiến vào khu vực dành cho ngoại môn đệ tử, học những vũ kỹ cao thâm hơn.
Thiên vũ tới đây học nghệ, không ngoài mục đích báo thù rửa hận.
Thực lực mạnh hay yếu có ý nghĩa quan trọng với việc tâm nguyện của gã có thực hiện được hay không.
Mặc dù hôm nay Thiên Vũ gây nên một số thị phi, nhưng khát vọng lớn nhất trong lòng gã chính là báo thù. Đó mới chính là mục đích chủ yếu của gã khi đến đây học nghệ.
Ra khỏi cửa phòng ăn, Thiên vũ hướng về phía phòng của mình đi về.
Trên đường, Thiên Vũ chợt gặp Niếp Tiểu Song, lập tức nhớ đến nhắc nhở của Nguyệt Hiểu Nhã.
Chặn trước mặt Thiên Vũ, trên mặt Niếp Tiểu Song lộ ra nét cười vui vẻ, ánh mắt pha lẫn sự kinh ngạc, nói:
- Nhìn không ra ngươi cũng thật là lợi hại nha! Thậm chí làm cho Tiêu gia trên dưới cũng không được bình an! Thật sự là ẩn dấu quá sâu mà!
Thiên Vũ nghi hoặc hỏi:
- Lời này của cô có ý tứ gì, ta không hiểu được?!
Nhìn sâu vào đôi mắt Thiên Vũ, thấy gã không có vẻ gì là giả vờ, trên mặt Niếp Tiểu Song hiện lên sự kinh hãi, liền chất vấn:
- Ngươi thật sự không biết gì? Trước mắt, đại bộ phận sản nghiệp của Tiêu gia ở trấn Thiết Thạch đều bị cắt đứt mọi nguồn thu. Có thể nói là tổn thất rất thảm trọng, từ trên xuống dưới gà bay chó chạy không yên, chính là sứt đầu mẻ trán một vố nặng!
Thiên Vũ nghe vậy chấn động, hồi tưởng lại những lời ngày trước của Tô Tâm Nghiên. Không nghĩ ra thế mà lại là sự thật.
Ban đầu, Thiên Vũ và Tiêu Thư Tài giống nhau, chỉ là nghe Tô Tâm Nghiên đe dọa như vậy, đều vẫn chưa để trong lòng.
Mà nay, chuyện này đã chân thật xảy ra, Thiên Vũ cao hứng rất nhiều, nhưng không khỏi lo lắng. Ai dám khẳng định Tiêu gia sẽ không làm chuyện chó cùng rứt dậu, gây phiền toái cho mình đâu?
Niếp Tiểu Song thấy Thiên Vũ không nói lời nào, tiếp tục hỏi dồn:
- Đang suy nghĩ gì thế? Làm sao lại không trả lời?
Thiên Vũ nhìn Niếp Tiểu Song, lạnh nhạt đáp:
- Chuyện này ta cũng không biết làm thế nào để trả lời cho cô được nữa đây!
Niếp Tiểu Song vẫn nghi hoặc nói:
- Cho dù không phải ngươi làm, nhưng hẳn ngươi phải biết là ai làm chứ hả?
Thiên Vũ lắc đầu, trả lời:
- Thật xin lỗi a! Ta cũng không biết là ai làm, nhưng dù sao ta rất cảm kích hắn!
Niếp Tiểu Song híp đôi mắt lại, tiếp tục đánh giá Thiên Vũ, rồi đột nhiên hỏi:
- Là Nguyệt Hiểu Nhã sao?
Thiên Vũ kinh ngạc nói:
- Làm sao có thể là nàng được?! Thật không hiểu vì sao ngươi lại nghĩ như vậy?
Niếp Tiểu Song mang vẻ nghi hoặc, nhưng nhòn vẻ mặt của Thiên Vĩu vẫn tự nhiên, không có một tia giả vờ làm bộ, nên cũng làm cho mọi chuyện càng phức tạp và quỷ dị.
Trầm mặc một chút, Niếp Tiểu Song cười khẽ, nói:
- Nghe nói ngươi đã là ngoại môn đệ tử rồi, chúc mừng ngươi nha!
Thiên Vũ nói với vẻ tự giễu:
- Ngoại môn đệ tử căn bản chính là cũng không lọt vào pháp nhãn của các ngươi, có gì đáng giá để chúc mừng đâu?
Niếp Tiểu Song nhíu đôi mi thanh tú, trầm giọng hỏi:
- Xem ra trong lòng ngươi có oán khí rất sâu rồi hử?
Thiên Vũ cũng không che đậy, hỏi ngược lại:
- Nếu đổi lại là cô thì có để ý hay không?
Niếp Tiểu Song nói:
- Làm người thì ai cũng để tâm, nhưng biểu hiện thì bất đồng thôi! Ngươi lúc đầu sinh sống tại trấn Tân Dân, sau vì báo thù mới đến đây học nghệ. Đáng tiếc, ngươi lại lựa chọn đi trên cầu độc mộc mà bỏ qua quan đạo to lớn! Đây đối với người mà nói, chính là làm chuyện không có lý trí!
Thiên Vũ khẽ biến sắc mặt, gằn giọng hỏi:
- Cô dám tra qua thân thế của ta?
Niếp Tiểu Song cười đáp:
- Không cần ta phải tra qua, đã có người mang lai lịch của ngươi mò ra đến nhất thanh nhị sở rồi. Nếu không bọn họ há lại dám khi dễ ngươi? Chỉ là ngươi lại cư nhiên không dễ chọc, sau lưng lại có thế lực thần bí mà họ không tra được. Như vậy làm cho ta rất có hứng thú đối với ngươi!
Trong lòng Thiên Vũ ngổn ngang trăm mối, nhưng ngoài mắt vẫn duy trì bình tĩnh, lạnh nhạt nói:
- Quá khen! Ta chỉ là hơi có vận khí mà thôi!
Niếp Tiểu Song cười ngọt ngào, cũng không để ý đên những lời của Thiên Vũ, khẽ cười nói:
- Ngày mai chính làthời gian khảo hạch tấn chức cho ngoại môn d8ệ tử rồi! Đến lúc đó ngươi hãy cố gắng thể hiện bản thân cho thật tốt!
Thiên Vũ ngạc nhiên hỏi:
- Ngày mai ư? Không phải là còn khoảng mười ngày nữa sao? Như thế nào lại sớm như vậy?
Niếp Tiểu Song cười đáp:
- Nguyên cớ không phải do chuyện của ngươi mà ra hay sao?
Thiên Vũ nghi hoặc hỏi:
- Nguyên nhân do ta ư?
Niếp Tiểu Song vuốt nhẹ cằm, lập tức xoay người nói:
Thiên Địa Quyết
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân Chương 75: Phi Thiên Môn Hạ.
Dịch: A Lạ.
Converter: xitrumscn (A Trùm)
Nguồn: Banlonghoi.com
Niếp Tiểu Song mỉm cười nói:
- Đi giới thiệu người cho ngươi! Cho ngươi làm quen một chút!
Thiên Vũ nghe xong liền nghi hoặc, cũng đoán không ra Niếp Tiểu Song có ý đồ gì?! Mình và nàng ta căn bản là chưa có giao tình sâu sắc gì thì phải?
Theo sau Niếp Tiểu Song, Thiên Vũ vẫn không quên ngắm vóc dáng động lòng người của nàng, làm biết bao thanh niên nổi lên vài phần dục vọng muốn chiếm hữu cho bằng được.
Song, Thiên Vũ rất rõ ràng, cô gái lúc nào cũng vui vẻ này rất khó cùng mình kết hợp một chỗ. Hiện tại, thân phận của mình giống như một con cóc ghẻ…
Đi tới một góc sân rộng, Niếp Tiểu Song đột nhiên dừng lại, trước mắt hai người xuất hiện một thiếu niên áo xám.
Thiên Vũ đánh giá người này, nhận ra hắn cũng là một đệ tử mới nhập môn, niên cấp cùng mình không khác nhau lắm, chưa tính tướng mạo cũng bình thường như nhau, chính là những nhân vật xoay người đi là sẽ quên mất.
Niếp Tiểu Song trầm mặc trong chốc lát, sau khi đợi Thiên Vũ quan sát xong, mới giới thiệu:
- Vị này chính là Sử Thiên Thu của tổ 24, đối với tình hình xung quanh trấn Thiết Thạch hết sức quen thuộc!
Thiên Vũ gật đầu chào, bắt chuyện, nhưng trong mắt vẫn tràn ngập nghi vấn như trước. Chuyện này có gì quan hệ với mình hay sao?
Tựa như hiểu được ánh mắt của Thiên Vũ, Sử Thiên thu cười nói:
- Sau khi biết nhau, ta đảm bảo ngươi có thể tự do đi lại trong trấn Thiết Thạch!
Thiên Vũ vẫn nghi ngại, hỏi:
- Thật chứ?
Sử Thiên Thu cười nói:
- Không tin thì bây giờ chúng ta ra ngoài một chút!
Thiên Vũ có chút động tâm, nhưng nghĩ lại, vạn nhất đây là một cái bẫy để lừa mình ra khỏi phân đường Thiết Thạch thì sao?! Khi đó, một khi phát sinh nguy hiểm, chính mình sẽ phải chết không nhắm mắt rồi.
Khẽ lắc đầu, Thiên Vũ trả lời:
- Xế chiều ta còn muốn luyện công tiếp tục. Ý tốt ta xin tâm lĩnh!
Niếp Tiểu Song nói:
- Sử Thiên Thu chính là người của Phi Thiên Môn, tin tức hết sức linh thông, đối với ngươi sẽ có trợ giúp rất lớn!
Thiên Vũ nhìn Niếp Tiểu Song hỏi:
- Sao cô lại giúp ta?
Niếp Tiểu Song lạnh nhạt cười, đáp:
- Nhớ kỹ Thiên Hữu ca từng nói qua, nếu ngươi có thể vượt qua một kiếp này của Tiêu gia, sau này sẽ tất có thành tựu. Bởi vậy, tại địa phương này, huynh ấy cho ngươi một điểm trợ giúp!
Thiên Vũ cau mày đáp:
- Có cần phải lung lạc ta như thế không?
Niếp Tiểu Song cười, nói:
- Như vậy có hay không phải xem ngươi sau này đạt được thành công như thế nào? Nhiều bằng hữu so với nhiều địch nhân thì tốt hơn nhiều, có phải không?
Niếp Tiểu Song cười vui vẻ, rồi đi khỏi.
Thiên Vũ nhìn dáng người Niếp Tiểu Song dần xa, trong lòng lại nghĩ đến lời dặn của Nguyệt Hiểu Nhã, không nên trêu vào Niếp Tiểu Song. Đến tột cùng, lai lịch của cô ta là thế nào đây?
Sử Thiên Thu nhìn Thiên Vũ, đột nhiên hỏi:
- Ngươi biết Vân Nguyệt Nhi học nghệ ở đâu không?
Thiên Vũ nghe vậy cả kinh, bật thốt lên:
- Ngươi biết à?
Sử Thiên Thu vuốt cằm nói:
- Ta đến từ Phi Thiên Môn, hiểu rõ về chuyện thiên hạ! Liên quan đến chuyện Vân Ảnh Môn bị diệt đến giờ tuy chưa rõ ràng, vẫn còn khuất tất, nhưng nơi Vân Nguyệt Nhi học nghệ đã tra ra rồi!
Thiên Vũ tâm tình kích động, hỏi dồn:
- Ở đâu? Mau nói cho ta biết!
Sử Thiên Thu nói:
- Hiện tại, ngươi chưa tin tưởng ta, chờ vài ngày nữa, khi ngươi đã quen thuộc với ta rồi, lúc đó ta sẽ nói cho ngươi biết, miễn cho ngươi phải nghi ngờ!
Thiên Vũ vội vàng nói:
- Ta không phải không tin ngươi! Chỉ là, tình cảnh trước mắt ta quá bất lợi nên không thể không đề cao cảnh giác!
Sử Thiên Thu cười nói:
- Ta rất hiểu tình cảnh của ngươi, cũng giải thích được cách hành xử của ngươi. Nhưng việc này đã xảy ra, ngươi cần gì phải nóng lòng nhất thời? Cho dù bây giờ ngươi biết thì cũng vô ích thôi, sao không đợi cơ hội thích hợp hơn rồi lại hỏi?
Thiên Vũ chần chừ hỏi:
- Thời cơ thích hợp ư? Phải chờ đến khi nào?
Sử Thiên Thu nói:
- Chờ đến khi ngươi tấn chức làm đệ tử ngoại môn, ta sẽ cho ngươi biết tình huống chính xác!
Thiên Vũ có chút không cam lòng. Gã thật vất vả mới biết được tin tức của Vân Nguyệt Nhi, nhưng Sử Thiên Thu lại không nói với mình!
Thoáng phân tích, Thiên Vũ cũng hiểu được dụng ý của Sử Thiên Thu. Hắn nghĩ muốn lần này đến để kềm chế mình nhằm đạt được điều gì đó?!
Lo lắng hoàn cảnh trước mắt của mình, Thiên Vũ cũng không hỏi tiếp tin tức có liên quan đến Vân Nguyệt Nhi. Gã biết mình càng thể hiện sự quan tâm, đối phương sẽ càng đắc ý, tình hình đến với mình càng bất lợi.
Than khẽ một tiếng, Thiên Vũ nói:
- Nghe nói ngày mai chính là thời gian khảo hạch ngoại môn đệ tử rồi! Không biết có bao nhiêu người tham dự?
Sử Thiên Thu nói:
- Tất cả đệ tử nhập môn đều tham dự, phân tổ tiến hành!
Thiên Vũ hiếu kỳ hỏi:
- Hiện tại, đệ tử mới nhập môn ước chừng bốn ngàn người, không biết có bao nhiêu người thuận lợi tấn cấp đây?
Sử Thiên Thu trầm ngâm đáp:
- Theo số liệu phân tích trong quá khứ, tỉ lệ tấn cấp là 20%, cũng chính là khoảng 800 người. Trong đó, có thể chíh thức tấn chức khoảng ngoài 600 người, còn những người còn lại phải trải qua nhiều khảo hạch mới có thể miễn cưỡng tấn cấp.
Thiên Vũ nhìn Sử Thiên Thu, hỏi:
- Ngươi thì sao? Hẳn là không thành vấn đề rồi!
Sử Thiên thu cười đáp:
- Đây là tấn cấp loại thấp nhất, tự nhiên là không làm khó được ta! Tốt lắm, đã đến giờ luyện công rồi! Ta muốn đi lên trấn một chuyến, ngươi có gì cần ta mua giúp gì không, ví dụ như đan dược, cơ giới…các loại?
Thiên Vũ nghe thế liền động tâm, từ trong Trữ Vật Đại (túi đựng đồ) lấy ra 800 ngân tệ giao cho Sử Thiên Thu, nói:
- Giúp ta mua một lo Tụ Khí Đan nhé!
Sử Thiên Thu cười đáp:
- Không thành vấn đề! Chỉ là không nghĩ ngươi lại có mang tiền theo thôi!
Thiên Vũ chỉ cười không đáp, dõi theo Sử Thiên Thu rời đi, nhưng trong lòng lại tính toán, người này rốt cuộc có thể tin hay không đây?
Lúc này, Thiên Vũ nhờ Sử Thiên Thu giúp hắn mua Tụ khí Đan, cũng ít nhiều mang ý dò ngầm xét bên trong. Dù sao, tình cảnh của gã hiện giờ cũng rất quỷ dị. Chu Anh Kiệt, Vương Thế Quốc hai người vẫn muốn lợi dụng, lôi kéo gã. Nhưng rốt cuộc có mưu đồ gì Thiên Vũ cũng không biết.
Bên ngoài phân đường Thiết Thạch, Tiêu gia vẫn căm hận gã trong lòng. Giờ phút này, gã cũng không rõ ràng lắm thái độ của Tiêu gia, cũng không dám tùy tiện ra ngoài, cả người giống như cá chậu chim lồng, tinh thần lẫn thể xác đều bị hạn chế rất lớn.
Lo lắng một hồi, Thiên Vũ quay người trở về nơi luyện công của tổ 32, phát hiện Nguyệt Hiểu Nhã, vốn như Thần long thấy đầu không thấy đuôi cũng đang ở chỗ này.
Trên quảng trường, Trịnh Vân đang phát biểu, ánh mắt quét nhìn Thiên Vũ một cái, lập tức tăng cao âm lượng:
- Đúng giờ Thìn buổi sáng ngày mai, tất cả đều phải tập hợp ở đây, tiến hành thi khảo hạch, kiểm tra tấn chức cho ngoại môn đệ tử. Đây là chuyện đại sự, quan hệ đến tương lai của các ngươi! Người nào vắng mặt sẽ chẳng khác nào lãng phí một lần cơ hội, cũng là phí phạm ba tháng khổ luyện! Ta không hy vọng thấy tình huống này! Bởi vậy, toàn bộ đệ tử tổ 32 phải đến đông đủ!
Thiên Vũ đứng trong đám người, lẳng lặng nghe phát biểu của Trịnh Vân, ánh mắt lại dừng trên người Nguyệt Hiểu Nhã và Niếp Tiểu Song.
Trải qua quan sát, Thiên vũ có một phát hiện ngoài ý muốn, hai nàng có vẻ như có một quan hệ rất vi diệu, nhưng lại có khoảng cách, mà ánh mắt lại thường xuyên nhìn nhau. Điều này làm cho Thiên Vũ không biết nội tình là thế nào?
Sau nửa ngày, Trinh Vân cũng phát biểu xong, tổ 32 bắt đầu tự luyện tập. Chỉ có Thập Đại Phong Vân kia vẫn đứng tại chỗ, không có vẻ gì là muốn luyện công.
Thiên Vũ cũng không để ý đến bọn họ, tự tìm một chỗ đất trống nghiêm túc luyện tập Khai Sơn Quyền, Hồi Toàn Thân Pháp, Cự Linh Chưởng Pháp.
Xế chiều giờ Thân, Sử Thiên Thu đột nhiên về tới quảng trường, lặng lẽ đem Tụ Khí Đan giao cho Thiên Vũ, cũng mang đến một tin tức.
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91