12-06-2011, 05:00 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 22: CÆ¡ há»™i trá»i cho (1)
Dịch: pinotran
Biên: Ooppss
Biên táºp: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Äám ngưá»i Lương Thượng Duẫn bị tấn công ở má»™t nÆ¡i cách Lương phá»§ không đến má»™t dặm, không có má»™t ngưá»i sống sót, máu tươi nhuá»™m đỠhết cả con đưá»ng.
Lương Thượng Duẫn bị chết rất thảm, ngá»±c bị khoét má»™t lá»— rá»™ng, hai con mắt lồi hết ra ngoà i, thần sắc trên mặt hoảng sợ vô cùng, hÆ¡n mưá»i ngưá»i nhà nằm ngổn ngang xung quanh ông ta, tay chân đứt Ä‘oạn, rõ rà ng là thá»§ Ä‘oạn cá»§a đám thÃch khách đó cá»±c kỳ tà n nhẫn.
Hai ngưá»i Sở Danh ÄÆ°á»ng và Phương Lệnh TÃn đứng ở ven đưá»ng, cau mà y nhìn cảnh tượng nà y. Hai ngưá»i bá»n há» Ä‘ang trên đưá»ng và o triá»u nháºn được tin liá»n chạy đến, má»™t vị thượng thư đương triá»u bị ngưá»i ta ám sát xôn xao cả phố xá, đây là chuyện chưa từng có từ khi Äại Triệu láºp quốc cho đến nay, huống hồ lại đúng ngay thá»i Ä‘iểm tế nhị nà y.
Sở Danh ÄÆ°á»ng nhân lúc ngưá»i khác không chú ý, khẽ giá»ng há»i:
- Tể tướng đại nhân, ngà i đoán việc nà y là do ai là m?
Phương Lệnh TÃn liếc nhìn Sở Danh ÄÆ°á»ng nói:
- Danh ÄÆ°á»ng, ngươi nghi ngá» việc nà y là do Phương gia bá»n ta là m phải không? Nhưng lão phu có thể thá» vá»›i trá»i, Phương gia bá»n ta dòng dõi Nho há»c, không bao giá» thèm là m chuyện mất phẩm giá nà y. Từ khi Äổng gia bị tiêu diệt đến nay, tranh chấp trong triá»u vẫn chưa từng đổ máu, cùng lắm bị giáng chức hoặc cách chức là xong chuyện, cái mạng nhá» nà y cá»§a Lương Thượng Duẫn lão phu cÅ©ng chẳng thèm lấy.
Sở Danh ÄÆ°á»ng cÅ©ng cảm thấy Phương Lệnh TÃn quả thá»±c không cần thiết phải là m việc nà y, bèn nói:
- Tể tướng đại nhân xin chá»› trách tá»™i, là Danh ÄÆ°á»ng có chút nóng vá»™i. Nhưng Lương Thượng Duẫn chết như thế nà y, triá»u đình Äại Triệu cá»§a ta vừa má»›i bình ổn lại sắp đại loạn tá»›i nÆ¡i.
Phương Lệnh TÃn lặng lẽ gáºt đầu, lão ta biết rõ Phương gia cÅ©ng không là m việc nà y, hai nhà Sở, Vương theo lý mà nói cÅ©ng không có lý do gì phải giết Lương Thượng Duẫn. Lão là m quan đã nhiá»u năm, sóng gió nà o mà chưa từng thấy qua, trong nháy mắt các suy nghÄ© diá»…n ra trong đầu, Lương Thượng Duẫn chết như thế nà y chẳng khác nà o chặt mất má»™t cánh tay cá»§a hoà ng thượng. Ngưá»i thân tÃn hoà ng thượng có thể dùng vốn dÄ© không nhiá»u, bây giá» lại cà ng giáºt gấu vá vai, túng quẫn hÆ¡n. Như váºy, bá» ngoà i xem ra có lợi lá»›n cho ba nhà Sở - Vương - Phương, nhưng thá»±c tế không phải váºy. Cho dù Lương Thượng Duẫn không chết, vị trà Hình Bá»™ thượng thư nà y hắn ngồi cÅ©ng không được lâu, tam đại thế gia căn bản không cần là m việc uổng công vô Ãch, việc xảy ra như vầy sẽ chỉ khiến hoà ng thượng nghi kỵ cà ng sâu đối vá»›i tam đại thế gia.
Sở Danh ÄÆ°á»ng lòng đầy nghi hoặc, triá»u đình cá»§a Triệu quốc không dá»… dà ng bình ổn lại được, bất luáºn là bên nà o Ä‘á»u không có lý do gì giết Lương Thượng Duẫn. Nhưng căn cứ theo báo cáo cá»§a cấm vệ quân ở gần khu vá»±c nà y, bá»n há» từ lúc nghe thấy tiếng đánh nhau đến khi chạy đến chá»— nà y, thá»i gian trước sau bất quá chỉ khoảng chừng đủ uống má»™t chén trà , nhưng ngay cả má»™t tên thÃch khách cÅ©ng không thấy. Äám ngưá»i cá»§a Lương Thượng Duẫn tổng cá»™ng có hÆ¡n mưá»i ngưá»i, trong nháy mắt có thể giết hết tất cả việc nà y tuyệt đối không phải là hạng bình thưá»ng là m ra, hÆ¡n nữa số ngưá»i là m việc giết ngưá»i nà y cÅ©ng không Ãt, trong kinh thà nh có thá»±c lá»±c như váºy có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Sở Danh ÄÆ°á»ng quay sang há»i thống lÄ©nh cấm vệ quân Triệu Vô Kỵ:
- Triệu thống lÄ©nh, các cổng ra và o khắp kinh thà nh Ä‘á»u đã đóng hết rồi chứ?
Thống lÄ©nh cấm vệ quân từ trước tá»›i nay vẫn do hoà ng thân quốc thÃch đảm nháºn, Triệu Vô Kỵ cÅ©ng là má»™t trong số Ãt hoà ng thân quốc thÃch ở tại kinh thà nh. Nghe Sở Danh ÄÆ°á»ng há»i thăm, hắn vá»™i và ng cúi ngưá»i đáp:
- Hồi bẩm Thái úy đại nhân, lúc các đại thần thượng triá»u buổi sáng, thông thưá»ng cấm vệ quân Ä‘á»u luôn tăng cưá»ng tuần tra, Lương đại nhân vừa gặp chuyện, cấm vệ quân liá»n đóng cổng thà nh, lại tăng cưá»ng cảnh giá»›i ở thà nh lâu, quyết không cho má»™t ngưá»i nà o tá»± ý ra khá»i thà nh.
Triệu Vô Kỵ trán đổ mồ hôi, đưá»ng đưá»ng má»™t Hình Bá»™ thượng thư bị ngưá»i ta giết chết ở đầu đưá»ng, thống lÄ©nh cấm vệ quân như hắn thế nà o cÅ©ng không tránh khá»i bị liên quan. Nếu phá được vụ án nà y, hắn cÅ©ng chỉ có thể là m má»™t hoà ng thân quốc thÃch không quyá»n không chức từ nÆ¡i khác đến kinh thà nh, nếu không phá được án thì nhà lao cá»§a kinh thà nh đã sá»›m chừa chá»— sẵn cho bản thân hắn.
Sở Danh ÄÆ°á»ng lúc nà y cÅ©ng không muốn truy cứu trách nhiệm, lá»›n tiếng nói:
- Truyá»n lệnh xuống dưới, tất cả cấm vệ quân lục soát nghiêm ngặt đối má»i nhà , má»i há»™ dân trong kinh thà nh, không thể bá» qua má»™t ngưá»i đáng khả nghi nà o.
Triệu Vô Kỵ nháºn lệnh, xuống bố trà nhân lá»±c Ä‘i là m.
Lúc nà y đã có không Ãt ngưá»i vây xung quanh xem, Sở Danh ÄÆ°á»ng đảo mắt nhìn thoáng qua, vô tình thấy Sở Tranh cÅ©ng ở trong đám ngưá»i hiếu kỳ đó. Lương Thượng Duẫn gặp chuyện không bao lâu, thì ngưá»i cá»§a Ưng ÄÆ°á»ng đã báo cho Sở Tranh địa Ä‘iểm, kinh động đến Sở Tranh cÅ©ng không phải là chuyện đùa, hắn vá»™i và ng dẫn theo Ngô An Nhiên và bốn tỳ nữ Sở Phương Hoa đến đây.
Sở Danh ÄÆ°á»ng sai ngưá»i dẫn Sở Tranh qua, Sở Tranh ra mắt phụ thân và Phương Lệnh TÃn. Phương Lệnh TÃn cưá»i lá»›n tiếng:
- Danh ÄÆ°á»ng, đây là ấu tá» Sở Tranh cá»§a ngươi sao? Quả nhiên tuổi trẻ tà i cao, anh tuấn bất phà m.
Sở Tranh lễ phép nói:
- Tể tướng đại nhân khen nhầm rồi!
Lại nói vá»›i Sở Danh ÄÆ°á»ng:
- Cha, con ở má»™t bên xem xét khá lâu, cÅ©ng há»i qua tướng sÄ© cấm vệ quân. Con cảm thấy trong khoảng thá»i gian ngắn như váºy mà có thể giết chết nhiá»u ngưá»i như thế, trong đám thÃch khách nhất định có rất nhiá»u ngưá»i có võ công cao cưá»ng, con muốn má»i sư phụ khám nghiệm qua tá» thi, coi xem có thể tìm được chút manh mối nà o không.
Sở Danh ÄÆ°á»ng gáºt đầu, nói vá»›i Ngô An Nhiên:
- Váºy là m phiá»n Ngô tiên sinh.
Dứt lá»i lại nói vá»›i ông lão râu bạc trắng ở sau lưng:
- Long tiên sinh, ông cũng đi xem xem.
Long tiên sinh nà y chÃnh là Long Kinh Thiên, má»™t trong tam đại nghệ nhân cá»§a Ưng ÄÆ°á»ng. Sau khi Sở Thiên Phóng giao Ưng ÄÆ°á»ng lại cho Sở Danh ÄÆ°á»ng, Sở phu nhân cảm thấy không tiện giữ lại ngưá»i cá»§a Lang đưá»ng, há»™ vệ lúc trước cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng, liá»n đổi thà nh ba đại nghệ nhân cá»§a Ưng ÄÆ°á»ng thay phiên nhau bảo vệ cho phu quân.
Long Kinh Thiên hướng vá» phÃa Ngô An Nhiên ôm quyá»n nói:
- Ngô tiên sinh, má»i!
Ngô An Nhiên không dám cháºm trá»…, ôm quyá»n nói:
- Xin má»i Long lão tiên sinh trước!
Long Kinh Thiên nà y thà nh danh trước Ngô An Nhiên rất lâu, Ngô An Nhiên cÅ©ng rất kiêng nể lão. Sở Tranh đã nhiá»u lần xúi giục Ngô An Nhiên so chiêu vá»›i ba đại nghệ nhân, nhưng là m thế nà o ông ta cÅ©ng không chịu, ông ta đã qua cái thá»i tranh già nh háo thắng, trừ phi cá»±c chẳng đã, nếu không ông ta sẽ không vô duyên vô cá»› động thá»§ vá»›i mấy ngưá»i nà y.
Hai ngưá»i đến chá»— Lương Thượng Duẫn nằm phÆ¡i xác, Ngô An Nhiên nhìn miệng vết thương cá»§a ông ta, gáºt đầu nói:
- Vết thương do đại Ä‘ao sống dà y tạo thà nh, Ä‘ao chém và o mang theo ná»™i kình rất mạnh, hÆ¡n nữa còn dốc hết toà n lá»±c, vì váºy dưới tác động cá»§a ná»™i lá»±c vết thương bị biến thà nh hình tròn. Xem ra mấy tên thÃch khách cÅ©ng biết thá»i gian cấp bách, muốn má»™t chiêu giết chết Lương đại nhân. Long lão tiên sinh, tại hạ cảm thấy có chút kỳ lạ, đám thÃch khách nà y võ công rất cao, theo lẽ thưá»ng mà nói căn bản không cần dùng loại binh khà thô thiển như đại Ä‘ao sống dà y, chẳng lẽ bá»n hắn cố tình?
Long Kinh Thiên gáºt đầu nói:
- Ngô tiên sinh nói không sai, lão phu đã nhìn sÆ¡ qua, mấy tên thÃch khách nà y hẳn Ä‘á»u cầm binh khÃ, xem vết thương trên ngưá»i gia tướng cá»§a Lương phá»§ thì binh khà nà y chỉ là binh khà bình thưá»ng mà ngưá»i trong giang hồ hay sá» dụng. Lão phu có quen biết hai ngưá»i trong mấy gia tướng nà y, thân thá»§ bá»n há» xem ra không tệ, nhưng Ä‘á»u mất mạng trong mấy chiêu, má»™t đám cao thá»§ không có ngưá»i nà o thi triển bất kỳ loại công phu nà o, đúng là có chút cổ quái.
Ngô An Nhiên quay đầu lại nhìn, nhưng lại không thấy Sở Tranh đi sau lưng, trong lòng có chút khó hiểu, đảo mắt tìm xung quanh, phát hiện Sở Tranh đang nhấc vạt áo trước, nhón chân bước qua các xác chết.
Sở Tranh lần đầu tiên nhìn thấy nhiá»u ngưá»i chết như váºy, cảm thấy mùi máu tươi từng đợt từng đợt xá»™c và o mÅ©i, không chịu nổi có chút buồn nôn. Hắn Ä‘i đến chá»— thi thể nằm ở ngoà i cùng, xác chết nà y cÅ©ng bị má»™t Ä‘ao chém, nhưng không bị thương ở chá»— trá»ng yếu.
Sở Tranh quay vá» phÃa Ngô An Nhiên gá»i:
- Sư phụ, Long lão tiên sinh, hai vị đến đây xem một chút.
Ngô An Nhiên Ä‘i qua tá»›i, Sở Tranh chỉ chỉ và o bức tưá»ng cách xác chết đó không xa:
- Hai vị xem, trên bức tưá»ng nà y có má»™t cái lá»—.
Ngô An Nhiên và Long Kinh Thiên cẩn tháºn xem xét, Sở Tranh nói:
- Äây có phải là dấu vết lưu lại cá»§a má»™t loại binh khà nà o đó hay không?
Long Kinh Thiên khen:
- NgÅ© công tá» quả nhiên cẩn tháºn, theo lão phu thấy đây chÃnh là dấu lưu lại cá»§a Ä‘oản thương bằng thép tinh luyện.
Sở Tranh lại quay vá» phÃa xác chết, nói:
- Khoảng cách từ chá»— nà y đến bức tưá»ng đó chỉ hÆ¡n mưá»i bước chân, ngưá»i nà y sau khi ngã xuống đất vẫn muốn chạy trốn. Hắn biết rõ rà ng chuyện đó không thể nhưng vẫn liá»u chết mà chạy, mục Ä‘Ãch chÃnh là muốn bay qua bức tưá»ng đó và o trong nhà . Mà vết thương do binh khà gây tra trên ngưá»i hắn là ở dưới sưá»n, tuy rằng quanh vết thương huyết nhục bầy nhầy, nhưng bất quá cÅ©ng chỉ là vết thương da thịt, có khả năng là thÃch khách thấy hắn muốn chạy trốn, dưới tình thế cấp bách má»›i phóng thiết thương khá»i tay. Sư phụ, ngưá»i xem coi trên ngưá»i hắn còn có vết thương trà mạng nà o khác không?
Ngô An Nhiên láºt xác chết đó lại, cẩn tháºn xem xét má»™t hồi, đột nhiên vén mái tóc dà i rối tung cá»§a xác chết lên thì thấy ở sau ót có hai lá»— thá»§ng sâu hoắm, ngưá»i không khá»i chấn động.
Long Kinh Thiên cÅ©ng có chút sá»ng sốt:
- Hảo chỉ lực!
Sở Tranh cả kinh:
- Cái nà y chẳng lẽ dùng ngón tay chá»c thẳng và o, công phu cá»§a ngưá»i đó tháºt cao.
Ngô An Nhiên nhìn hắn nói:
- Cái nà y có gì đâu, vá»›i công lá»±c cá»§a ngươi hiện giá» cÅ©ng có thể váºn kình được giống như váºy.
Sở Tranh dÆ¡ hai ngón trá», ngón giữa ra, múa múa và i cái trên miệng vết thương, nhìn thấy chá»— vết thương rỉ ra má»™t Ãt chất mà u xám trắng, rõ rà ng là não trà n ra ngoà i, nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại cuối cùng hắn không dám thò tay và o nữa.
- Nói như váºy đây cÅ©ng là công phu bình thưá»ng.
Sở Tranh có chút thất vá»ng:
- CÅ©ng không thể từ đó phán Ä‘oán ra ngưá»i hạ thá»§ thuá»™c môn phái nà o sao?
- Cái đó cũng chưa chắc!
Long Kinh Thiên nhìn Sở Tranh, dưá»ng như có chút không tin tưởng và o lá»i Ngô An Nhiên vừa má»›i nói:
- Cao thá»§ đương thá»i có thể nhấc tay dùng má»™t ngón chá»c thá»§ng đầu ngưá»i khác không nhiá»u. Hung thá»§ có khả năng là ngưá»i chuyên luyện táºp công phu chỉ pháp, như "Huyá»n Thiên Chỉ" cá»§a Hạ gia ở phÃa bắc Triệu quốc, "Phá Trùy Chỉ" cá»§a Hà nh SÆ¡n Môn ở Nam Tá». Mấy trưởng lão cá»§a hai môn phái nà y Ä‘á»u có thể là m được việc nà y, nhưng nhìn vết thương nà y hình như không giống công phu cá»§a hai môn phái kia. Không biết Ngô tiên sinh nghÄ© như thế nà o?
Ngô An Nhiên yên lặng gáºt đầu.
Sở Tranh có chút khó hiểu, hắn sống chung vá»›i Ngô An Nhiên nhiá»u năm nay, cÅ©ng có chút thấu hiểu ông ta, thấy vẻ mặt cá»§a ông ta rõ rà ng Ä‘ang giấu diếm gì đó. Nhưng lúc nà y Long Kinh Thiên cÅ©ng không muốn truy vấn, liá»n quay sang há»i binh sỹ cấm vệ quân đứng bên cạnh:
- Sau tưá»ng là nhà cá»§a ai?
Thống lĩnh cấm vệ quân Triệu Vô Kỵ đáp:
- Äây là phá»§ cá»§a Công Bá»™ lệnh sá» Cao Kỳ Bình. Lúc Lương đại nhân bị giết, Cao đại nhân cÅ©ng Ä‘ang chuẩn bị và o triá»u buổi sá»›m, theo những gì ông ta nói, ông ta chỉ nghe thấy bên ngoà i bức tưá»ng có tiếng chém giết, nhưng không há» nhìn thấy bất cứ thÃch khách nà o.
Long Kinh Thiên khẽ nhÃu mà y, hướng vá» phÃa Sở Danh ÄÆ°á»ng và Phương Lệnh TÃn Ä‘ang cháºm rãi Ä‘i tá»›i khom ngưá»i nói:
- Hai vị đại nhân, Long má»— cho rằng lá»i khai cá»§a Cao đại nhân e rằng có chá»— không đúng. Triệu thống lÄ©nh lúc nãy đã từng nói, sau khi cấm vệ quân nghe thấy tiếng chém giết gần đó liá»n chạy đến thá»i gian không quá má»™t tuần trà , nhưng lại không thấy bóng dáng cá»§a thÃch khách đâu. Chá»— nà y cách chá»— ngoặt ở đưá»ng cái trước mặt má»™t khoảng cách khá xa, Long má»— Ä‘oán rằng đám thÃch khách có thể bay qua tưá»ng và đà o thoát ra từ bên trong phá»§ đệ cá»§a quan viên ở hai bên con đưá»ng nà y.
Phương Lệnh TÃn vẻ mặt bình tÄ©nh:
- Triệu Vô Kỵ, dẫn Cao Kỳ Bình lại đây cho bổn tướng.
Cao Kỳ Bình xem như là quan viên có quan hệ vá»›i há» Phương, nếu tháºt sá»± hắn có liên quan đến vụ nà y, e rằng mối hiá»m nghi trên ngưá»i Phương Lệnh TÃn khó mà rá»a sạch.
Má»™t viên quan gầy còm nhanh chóng được dẫn tá»›i, hắn ra nÆ¡m ná»›p lo sợ hướng vá» phÃa hai ngưá»i Sở - Phương hà nh lá»…:
- Hạ quan tham kiến Tể tướng đại nhân, Thái úy đại nhân.
Phương Lệnh TÃn ngay cả câu miá»…n lá»… cÅ©ng không thèm nói, há»i:
- Cao Kỳ Bình, bổn tướng há»i ngươi, những lá»i ngươi vừa nói lúc nãy vá»›i thống lÄ©nh cấm vệ quân có phải là tháºt hay không?
Cao Kỳ Bình run giá»ng nói:
- Hồi bẩm Tể tướng đại nhân, lá»i… tiểu nhân đã nói hoà n toà n là sá»± tháºt.
Phương Lệnh TÃn trông thấy thần sắc hoảng sợ cá»§a hắn, trong lòng nghi ngá», lẽ nà o việc nà y tháºt sá»± có liên quan đến hắn, như váºy tháºt khó xá», nhưng Sở Danh ÄÆ°á»ng Ä‘ang ở bên cạnh, nếu không tra cứu kỹ chẳng phải sẽ là m hắn sinh nghi, hai nhà Sở - Phương liên minh chưa lâu, cÅ©ng không nên vì chuyện nà y mà phá há»§y mối quan hệ, Sở Danh ÄÆ°á»ng là ngưá»i hiểu lý lẽ, hay là đem tất cả má»i chuyện Ä‘iá»u tra rõ rà ng rồi hãy nói.
Phương Lệnh TÃn cắn răng nói:
- Triệu Vô Kỵ, ngươi lệnh cho má»™t đội cấm vệ quân và o trong phá»§ cá»§a Cao Kỳ Bình lục soát cẩn tháºn, nếu có ngưá»i ngăn cản, giết chết không cần giải thÃch.
Triệu Vô Kỵ nháºn lệnh, tá»± mình dẫn má»™t đội cấm vệ quân hùng hổ xông và o Cao phá»§, chốc lát sau liá»n nghe thấy bên trong truyá»n ra tiếng la khóc cá»§a phụ nữ và trẻ em. Cả ngưá»i Cao Kỳ Bình run lẩy bẩy, mặt túa mồ hôi ra như mưa.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Chữ ký cá»§a baongoc Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
12-06-2011, 05:01 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 22: CÆ¡ há»™i trá»i cho (2)
Dịch: pinotran
Biên: Ooppss
Biên táºp: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Triệu Vô Kỵ Ä‘i ra, trên mặt có chút hưng phấn, chạy đến trước mặt hai ngưá»i Sở - Phương cúi đầu nói:
- Hai vị đại nhân, hạ quan phát hiện mấy vết máu đã khô ở chân tưá»ng cá»§a Cao phá»§, chắc hẳn là mấy tên thÃch khách đó đã để lại, hạ quan Ä‘ang ra lệnh cho cấm vệ quân tra há»i nghiêm ngặt ngưá»i cá»§a Cao phá»§.
Cao Kỳ Bình khuỵu xuống đất, không ngừng dáºp đầu than khóc:
- Tể tướng đại nhân, hạ quan có tội, nhưng hạ quan kỳ thực không liên quan đến chuyện nà y.
Phương Lệnh TÃn đá hắn má»™t cước té ngã, Ä‘anh giá»ng nói:
- Còn dám tự xưng là hạ quan, muốn nói gì đến hình bộ rồi nói.
Cao Kỳ Bình lăn má»™t vòng trên mặt đất, lại bò đến trước mặt Phương Lệnh TÃn, ôm lấy bắp chân cá»§a lão ta:
- Lúc nãy tiểu nhân Ä‘ang muốn định thượng triá»u, nhưng lại nghe thấy bên ngoà i tưá»ng không ngừng truyá»n đến tiếng kêu thảm thiết, tiểu nhân nhát gan liá»n hạ lệnh cho ngưá»i nhà đóng chặt cá»a lá»›n lại. Chẳng bao lâu sau má»™t đám ngưá»i áo Ä‘en nhảy qua tưá»ng, Ä‘i dá»c theo bá» tưá»ng bên trong phá»§ cá»§a hạ quan, rồi từ háºu viện lại bay qua tưá»ng chạy ra ngoà i. Tiểu nhân không dám bước ra ngăn cản, vì sợ quan trên trách tá»™i nên nhất thá»i hồ đồ không dám bẩm báo sá»± tháºt. Nhưng tiểu nhân có gan bằng trá»i cÅ©ng không dám cấu kết vá»›i tặc nhân sát hại Lương đại nhân, xin Tể tướng đại nhân minh giám.
Sở Danh ÄÆ°á»ng cảm thấy lá»i phân trần cá»§a Cao Kỳ Bình không phải là giả, nếu tháºt sá»± hắn có liên quan đến chuyện nà y, giúp cho đám thÃch khách động thá»§ ngay trước cá»a nhà mình thì tháºt ngu xuẩn, vì váºy liá»n nói:
- Tể tướng đại nhân, chuyện nà y có liên quan đến Cao đại nhân hay không vẫn chưa kết luáºn được, bây giá» mà tống hắn cho hình bá»™ cÅ©ng hÆ¡i võ Ä‘oán quá, huống hồ là m như váºy cÅ©ng sẽ khiến cho bá quan trong triá»u hoảng hốt. Hôm nay sóng gió lại muốn nổi lên ở kinh thà nh thế nà y, trên dưới trong triá»u nên đồng tâm hiệp lá»±c má»›i phải.
Phương Lệnh TÃn suy nghÄ© má»™t chút, Cao Kỳ Bình dù sao cÅ©ng là môn hạ cá»§a ông ta, cứ bắt hắn như váºy e rằng sẽ phát sinh lá»i đồn đại không hay, bèn nói:
- Váºy theo ý cá»§a Danh ÄÆ°á»ng, chúng ta phải là m như thế nà o?
Sở Danh ÄÆ°á»ng đáp:
- Danh ÄÆ°á»ng muốn Hình bá»™ phái má»™t Thị lang mang ngưá»i đến Ä‘iá»u tra nghiêm ngặt bên trong phá»§ cá»§a Cao đại nhân, nếu Danh ÄÆ°á»ng nhá»› không nhầm, mấy thÃch khách đó từ bên trong phá»§ cá»§a Cao đại nhân bay qua tưá»ng ra ngoà i, nếu muốn chạy đến má»™t con đưá»ng khác, trong thá»i gian đó phải Ä‘i qua phá»§ đệ cá»§a mấy vị quan viên nữa. Hình bá»™ có thể cùng vá»›i cấm vệ quân Ä‘iá»u tra cặn kẽ tất cả quan viên cá»§a vùng nà y, giống như đã là m vá»›i phá»§ cá»§a Cao đại nhân. Vá» phần Cao đại nhân, trước khi chưa rá»a sạch tá»™i danh thì không được rá»i phá»§ ná»a bước. Tể tướng đại nhân nghÄ© như thế nà o?
Phương Lệnh TÃn biết Sở Danh ÄÆ°á»ng chú ý đến thể diện cá»§a mình, bèn nói:
- Lá»i Danh ÄÆ°á»ng nói rất đúng, cứ theo ý cá»§a ngươi mà là m Ä‘i.
Nói xong nhìn Triệu Vô Kỵ nói:
- Không biết Triệu thống lĩnh nghĩ như thế nà o?
Triệu Vô Kỵ biết rõ liên hệ lợi hại bên trong, chiếu theo lý mà nói Cao Kỳ Bình tuyệt đối phải bị giam giữ, nhưng bản thân hắn còn khó bảo toà n, là m gì có thá»i gian mà quan tâm tá»›i Cao Kỳ Bình như thế nà o. Chỉ cần má»™t câu nói cá»§a hai vị đại nhân trước mặt, Triệu Vô Kỵ hắn phải ngoan ngoãn cút khá»i kinh thà nh. Äến nay hắn háºn không thể tham dá»± và o việc cá»§a hai nhà Sở - Phương nhiá»u hÆ¡n, khiến cho hai vị đại nhân niệm tình hắn dốc sức theo hầu mà có thể bảo toà n chức thống lÄ©nh cấm vệ quân nà y cho hắn. Nghe Phương Lệnh TÃn mở lá»i há»i thăm, Triệu Vô Kỳ vá»™i đáp:
- Thái úy đại nhân lấy đại cục là m trá»ng, suy nghÄ© má»i mặt cá»±c kỳ chu đáo, Ä‘Ãch thá»±c là kế sách tốt nhất bây giá», cấm vệ quân cá»§a hạ quan đương nhiên sẽ phối hợp chặt chẽ vá»›i Hình bá»™, cố gắng sá»›m phá vụ án nà y.
Sở Danh ÄÆ°á»ng và Phương Lệnh TÃn nhìn nhau cưá»i, tâm tư cá»§a Triệu Vô Kỵ là m sao lại có thể qua mắt hai ngưá»i hỠđược, sau nà y hắn cÅ©ng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lá»i mà là m việc.
Cao Kỳ Bình nằm trên mặt đất thở phà o má»™t hÆ¡i, luôn miệng nói lá»i cảm Æ¡n vá»›i hai ngưá»i Sở - Phương.
Sở Danh ÄÆ°á»ng không để ý tá»›i hắn, nói vá»›i Triệu Vô Kỵ:
- Tốt lắm, ở đây đã có Triệu thống lĩnh lo. Tể tướng đại nhân, chúng ta đến báo cho hoà ng thượng trước, xảy ra chuyện lớn như thế nà y, hoà ng thượng e rằng đã sốt ruột lắm rồi.
Sở Tranh ở bên cạnh có chút lo lắng, tiến lên trước một bước nói:
- Cha, chưa bắt được đám thÃch khách nà y, cha cÅ©ng phải cẩn tháºn má»™t chút, chi bằng lại phái má»™t Ãt thá»§ hạ trong phá»§ đến?
Sở Danh ÄÆ°á»ng cưá»i nói:
- Không cần đâu, đã có Long lão tiên sinh và mấy đệ tá» cá»§a ông ấy ở đây, Tranh nhi, con không cần lo lắng. Huống hồ là cha Ä‘i cùng vá»›i Tể tướng đại nhân, tùy tùng cÅ©ng có mấy trăm ngưá»i, đám thÃch khách đó cho dù có tá»›i nữa cÅ©ng không sợ.
Sau khi Sở Danh ÄÆ°á»ng và Phương Lệnh TÃn Ä‘i khá»i, Triệu Vô Kỵ nói vá»›i Sở Tranh:
- Sở công tá», có cần hạ quan cùng vá»›i công tỠđến Cao phá»§ tra xét má»™t lần hay không?
Sở Tranh cưá»i nói:
- Thống lÄ©nh đại nhân không cần khách sáo, hôm nay vốn dÄ© ta phải đến cấm vệ quân báo danh, sau nà y thống lÄ©nh đại nhân chÃnh là thượng cấp trá»±c tiếp cá»§a ta, vẫn phải nhá» ngà i chiếu cố tiểu tá» nà y nhiá»u.
Triệu Vô Kỵ lúc nà y má»›i sá»±c nhá»› ra quả thá»±c là có việc nà y, không khá»i có chút xấu hổ, ôm quyá»n nói:
- Công tá» không phải vẫn chưa đến nháºn chức sao, ta và công tá» trước mắt cứ nói chuyện ngang hà ng.
Sở Tranh không biết nên khóc hay cưá»i, thống lÄ©nh đại nhân trước mắt nà y râu quai nón đầy mặt, e rằng cÅ©ng đã bốn mươi tuổi, so vá»›i phụ thân cÅ©ng không kém bao nhiêu, lại muốn nói chuyện ngang hà ng vá»›i mình, đây là chuyện gì chứ?
Sở Tranh không dám bất kÃnh, khăng khăng giữ lá»… cá»§a háºu bối, bối pháºn cao hÆ¡n má»™t báºc cÅ©ng không kiếm được thêm mấy cân thịt, mà ngà y lá»… ngà y tết lại phải phát mấy bao lì xì. Triệu thống lÄ©nh trước mặt nà y Ä‘ang mang trá»ng trách khó khăn trong mình, xem vẻ mặt cá»§a phụ thân rồi má»›i cung kÃnh khiêm nhưá»ng đối vá»›i mình, mình thà đắc tá»™i quân tá» cÅ©ng không thể đắc tá»™i vá»›i tiểu nhân, cứ nên khiêm tốn má»™t chút thì tốt hÆ¡n.
Triệu Vô Kỵ mấy lần từ chối không có kết quả, thấy Sở Tranh khăng khăng như váºy cÅ©ng đà nh thôi, nhưng trong lá»i nói cá» chỉ vẫn hết sức cung kÃnh, hoà n toà n không đối đãi Sở Tranh như thuá»™c hạ:
- Sở công tá» nếu đến cấm vệ quân chỉ để nháºm chức giáo úy thì tháºt sá»± quá oan ức, vá»›i tà i năng công tá» má»›i thể hiện lúc nãy, cho dù là m thiên tướng cÅ©ng thừa sức. Nhưng mà đây là việc do Binh bá»™ quản lý, bổn quan không có cách nà o, chi bằng công tỠđến chá»— cá»§a bổn quan, bổn quan dám đảm bảo ná»™i trong má»™t năm nhất định sẽ tiến cá» công tá» là m phó tướng.
Sở Tranh lãnh đạm cưá»i nói:
- Äa tạ hảo ý cá»§a thống lÄ©nh đại nhân, nhưng gia phụ có lệnh bảo ta đến chá»— cá»§a đưá»ng huynh, mệnh lệnh cá»§a gia phụ tiểu tá» tháºt không dám vi phạm.
Triệu Vô Kỵ thấy Sở Tranh vẻ mặt há» hững, thầm mắng bản thân mình hồ đồ, ngưá»i ta là ai chứ, là công tá» cá»§a Thái úy đương triá»u, muốn là m chức quan gì còn cần hắn báºn tâm, vá»™i và ng luôn miệng khen phải.
Sở Tranh biết Triệu Vô Kỵ vì bản thân, nhất định sẽ táºn tâm táºn lá»±c truy tìm manh mối, mình ở lại cÅ©ng không có tác dụng lá»›n gì, liá»n từ biệt quay vá» Sở phá»§.
Hôm nay nhóm ngưá»i cá»§a Sở Tranh vá»™i vã rá»i phá»§, ngay cả xe ngá»±a cÅ©ng không ngồi, Triệu Vô Kỵ tâm tư hoảng loạn nên cÅ©ng không chú ý Ä‘iá»u nà y. Sở Tranh cưá»i thầm, ngưá»i nà y năng lá»±c như thế nà o thì vẫn chưa biết, nhưng Ãt nhất vá» phương diện nịnh hót thì hắn quả không đạt tiêu chuẩn, nếu đổi lại là mình thì đã sá»›m thu xếp má»i việc ổn thá»a.
Rá»i khá»i tầm mắt cá»§a Triệu Vô Kỵ, nét mặt Sở Tranh đột nhiên trở nên u ám vô cùng, hắn lạnh lùng nói vá»›i bốn ngưá»i bá»n Sở Phương Hoa:
- Hôm nay xảy ra việc lá»›n như thế nà y, hai bá»n Lam đưá»ng và TỠđưá»ng phụ trách tin tức trong kinh thà nh cá»§a Ưng ÄÆ°á»ng là m ăn cái quái gì không biết? Má»™t chút tin tức cÅ©ng không có, hÆ¡n nữa việc nà y có khả năng là do ngưá»i đến từ bên ngoà i kinh thà nh gây ra. Nếu là như váºy, tá»™i nà y cà ng không thể tha. Các ngươi láºp tức Ä‘i thông báo cho chấp sá»± cá»§a các đưá»ng, láºp tức đến phòng nghị sá»±, ngoà i ra truyá»n lệnh xuống dưới, lệnh cho toà n bá»™ nhân lá»±c cá»§a Ưng ÄÆ°á»ng âm thầm Ä‘iá»u tra khắp kinh thà nh cho ta, phát hiện nhân váºt khả nghi nà o láºp tức báo vá» tổng đưá»ng.
Sở Phương Hoa ngáºp ngừng:
- Nhưng hôm nay trong kinh thà nh rất bất ổn, bốn ngưá»i bá»n nô tỳ vẫn coi trá»ng việc bảo vệ đưá»ng chá»§, đợi quay vá» phá»§ rồi sẽ phái ngưá»i Ä‘i thông báo.
Sở Tranh lắc đầu nói:
- Không cần, bây giá» ta Ä‘i đến Ưng ÄÆ°á»ng trước, bốn ngưá»i các ngươi chia nhau Ä‘i thông báo cho các chấp sá»±, ở đây đã có sư phụ bên cạnh ta, sẽ không có việc gì đâu.
Äám ngưá»i Sở Phương Hoa Ä‘i theo Sở Tranh cÅ©ng đã mấy tháng, sá»± kÃnh phục đối vá»›i vị tiểu đưá»ng chá»§ nà y cà ng ngà y cà ng tăng, không còn tư tưởng khinh thưá»ng như lúc má»›i gặp, thấy Sở Tranh vì chuyện ám sát nà y mà nổi giáºn tháºt sá»±, nên không dám là m trái, Ä‘á»u nháºn lệnh Ä‘i là m.
Ngô An Nhiên thấy bốn ngưá»i bá»n Sở Phương Hoa đã rá»i Ä‘i, thản nhiên nói:
- Ngươi tháºt sá»± muốn lấy việc nà y là m cá»› khai Ä‘ao vá»›i mấy vị chấp sá»±.
Sở Tranh cả cưá»i:
- Ngưá»i hiểu con tháºt sá»± cÅ©ng là sư phụ, mấy vị chấp sá»± nà y đồ nhi nhịn bá»n hỠđã lâu. Äặc biệt là chấp sá»± Sở Danh Tá cá»§a Lam đưá»ng, cứ á»· là trưởng bối, trong lúc bà n việc ná»™i bá»™ mấy lần có lá»i bất kÃnh vá»›i phụ thân, đối vá»›i đồ nhi lại cà ng không coi ra gì. Huống hồ việc nà y mấy ngưá»i bá»n há» là m việc tắc trách trước, tháºt là trá»i cÅ©ng giúp ta. Nếu không mượn việc nà y chỉnh đốn Sở Danh Tá và Tuyên Tổ Hòa chấp sá»± cá»§a TỠđưá»ng, sau nà y muốn tìm cÆ¡ há»™i lần nữa sẽ không biết phải đợi đến bao giá».
Ngô An Nhiên nhÃu mà y:
- Bãi nhiệm bá»n há» thì dá»…, nhưng lấy ai thay thế bá»n hỠđây? Hai đưá»ng Lam - Tá» nà y Ä‘á»u thuá»™c Ưng ÄÆ°á»ng, má»™t trong sáu đại đưá»ng cá»§a Triệu quốc, nếu chá»n ngưá»i tư cách không đủ e rằng khó phục chúng.
Sở Tranh cưá»i nói:
- Sư phụ yên tâm, đồ nhi sá»›m đã chá»n được ngưá»i, chỉ không tìm được cÆ¡ há»™i thay thế mà thôi. XÃch đưá»ng bây giá» do Trần Chấn Chung trông coi, Úy SÄ© và Nam Phong Thiá»n cùng là m chấp sá»± tạm XÃch đưá»ng trước kia có chút bất mãn vá»›i hắn, nhưng bá»n há» là m việc luôn táºn tâm táºn lá»±c, để hai ngưá»i nà y dư sức chấp chưởng hai đưá»ng Lam - Tá».
Ngô An Nhiên nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại cÅ©ng cảm thấy không sai, liá»n gáºt gáºt đầu.
Sở Tranh trầm tư nói:
- Vá» công vá» tư, việc nà y cÅ©ng không kéo dà i được. Kinh thà nh lúc trước thái bình vô sá»± thì đồ nhi cÅ©ng không phải cấp bách là m gì, nhưng hôm nay xem ra đúng là thất sách, tranh chấp trong triá»u đình đã nổi cÆ¡n phong ba, không thể lÆ¡i lá»ng chút nà o nữa. Mấy tên chấp sá»± ăn không ngồi rồi nà y, ngà y thưá»ng không biết là m cái gì? Phụ thân mặc dù chưa trách cứ, nhưng trong lòng đồ nhi cảm thấy bất an, nếu như có thể sá»›m nắm mấy đưá»ng nà y trong tay, chuyện trở tay không kịp ngà y hôm nay sẽ không xảy ra như thế.
Ngô An Nhiên nói:
- Ngươi không cần tá»± trách mình, ngươi trông coi Ưng ÄÆ°á»ng má»›i có mấy tháng, thà nh tá»±u như thế đã tốt lắm rồi.
Sở Tranh đột nhiên dừng bước:
- Sư phụ, Lương Thượng Duẫn bị ám sát quả thá»±c có chút kỳ quái, Ưng đưá»ng không tìm được tin tức cÅ©ng đà nh, nhưng tại sao Lang đưá»ng cÅ©ng không biết chút gì? Hay là chúng ta quay vá» Sở phá»§ trước, rồi Ä‘i há»i mẹ đồ nhi.
Ngô An Nhiên nói:
- Không phải ngươi nói đến phòng nghị sá»± cá»§a Ưng ÄÆ°á»ng trước sao? Chẳng lẽ để cho mấy chấp sá»± cá»§a Ưng ÄÆ°á»ng cứ chá» như váºy?
Sở Tranh nói:
- Sở Danh Tá và Tuyên Tổ Hòa có lần nà o đến đúng giỠđâu, dù sao vị trà chấp sá»± bá»n há» cÅ©ng không ngồi lâu nữa, hôm nay cứ để bá»n há» chá» con má»™t lần Ä‘i.
Nói xong liá»n quay ngưá»i Ä‘i vá» Sở phá»§.
Ngô An Nhiên do dự một chút, rồi nói với theo:
- Bốn nha đầu kia cá»§a ngươi lúc nãy hình như cÅ©ng có chút không phục, giao cho bá»n chúng nhiá»u việc như váºy, ngươi hoà n toà n yên tâm sao?
Sở Tranh suy nghĩ một chút rồi nói:
- CÅ©ng không phải hoà n toà n yên tâm, dù gì mấy nà ng là do má»™t tay Nhị gia gia đà o tạo ra, không thể không đỠphòng lòng ngưá»i, đối vá»›i những chuyện cá»§a Sở phá»§ đồ nhi vẫn có và i phần cảnh giá»›i, bởi váºy và dụ như chuyện cá»§a Võ Mỵ Nương, đồ nhi sẽ không cho mấy nà ng biết. Nhưng bá»n há» từ nhỠđã được huấn luyện là m Ưng ÄÆ°á»ng tứ kiếm tỳ, kiếp nà y đã được chỉ định phải bảo vệ đưá»ng chá»§ cá»§a Ưng ÄÆ°á»ng, qua hai năm nữa đồ nhi sẽ chÃnh thức tiếp nháºn chức đưá»ng chá»§, mấy nà ng vẫn đáng tin cáºy. Nhất là Sở Phương Hoa, tuổi tác tuy không nhiá»u, nhưng thông minh hiểu chuyện. Thá»i gian trước đồ nhi vì muốn láºp uy nên cÅ©ng có chút tà n nhẫn đối vá»›i bốn nà ng, ba nà ng kia rất oán háºn nhưng Sở Phương Hoa ở giữa thá»a hiệp xoa dịu. Cháºc cháºc, cô nà ng nà y không những tướng mạo xinh đẹp, tÃnh tình cÅ©ng khá hiá»n là nh, nhưng ba nà ng kia lại hết lần nà y tá»›i lần khác nghe lá»i nà ng ta, tháºt là kỳ lạ!
Ngô An Nhiên lạnh lùng nói:
- Thế nà o, ngươi động lòng với nó rồi à ?
Sở Tranh nghe váºy mặt tối sầm, nói:
- Sư phụ, sao ngưá»i cứ đối xá» vá»›i đồ nhi như váºy? Chẳng lẽ đồ nhi là má»™t kẻ háo sắc?
Ngô An Nhiên hừ một tiếng:
- Cái tên tiểu tá» nhà ngươi, từ nhá» há»… thấy con gái đẹp trong phá»§ liá»n nhìn không chá»›p mắt, ngay cả lúc Xuân Doanh đến hầu hạ sư phụ ngươi cÅ©ng nhìn chăm chăm không chá»›p mắt, cái loại háo sắc giống như ngươi, nếu không phải ngươi là đệ tá» cá»§a ta, ta sá»›m đã cho ngươi má»™t chưởng chết tươi rồi.
Sở Tranh gãi gãi đầu, nhá»› mang máng có thá»i gian Ngô An Nhiên đối vá»›i mình thái độ kỳ cục, lúc đó hắn suy nghÄ© cả ná»a ngà y vẫn không hiểu vì sao, thì ra là vì chuyện nà y. Nhưng cÅ©ng không trách được Ngô An Nhiên, đổi lại là ai khác cÅ©ng sẽ không có cảm tình vá»›i tên tiểu tá» thưá»ng xuyên ngây ngưá»i ra nhìn vợ cá»§a mình như váºy.
Ngô An Nhiên lại nói:
- Ngươi nghe kỹ cho ta, tương lai ngươi lấy con gái nhà ai là m chÃnh thất đó là chuyện cá»§a cha mẹ ngươi, ta không quản. Nhưng Khinh Như là nghÄ©a nữ cá»§a ta, ngươi muốn nạp thiếp thì còn phải há»i nắm đấm nà y cá»§a ta coi nó có đồng ý hay không?
Sở Tranh chẳng biết tại sao bá»—ng nhiên bị chá»i rá»§a tháºm tệ, cả ná»a ngà y cÅ©ng chưa hồi phục lại tinh thần, lẩm bẩm má»™t mình:
- Ta nói muốn nạp thiếp lúc nà o?
VỠtới Sở phủ, Sở Tranh đi thẳng và o nội viện bái kiến Sở phu nhân.
Sắc mặt Sở phu nhân có chút không tốt, tá»±a hồ như tức giáºn chưa nguôi, Sở Tranh không hiểu chuyện gì, há»i:
- Mẹ, chuyện gì khiến mẹ không vui váºy?
Sở phu nhân tức giáºn nói:
- Còn ai nữa, bá»n Lang ÄÆ°á»ng giá áo túi cÆ¡m đó, sống nhà n hạ yên là nh lâu quá rồi, cả ngà y chỉ biết tìm hoan lạc mua vui, kinh thà nh xảy ra chuyện lá»›n như váºy mà không có lấy má»™t chút tin tức, tháºt là tức chết ta mà .
Thì ra Sở phu nhân cÅ©ng đã nghe được chút tin tức, giao cho Lang ÄÆ°á»ng Ä‘i Ä‘iá»u tra việc nà y, nhưng bá»n há» lại trở vá» công cốc.
Sở Tranh liá»n kể lại chi tiết chuyện Lương Thượng Duẫn bị ám sát vừa má»›i chứng kiến lúc nãy cho Sở phu nhân. Sở phu nhân nghe xong liá»n nói:
- Việc nà y quả thá»±c kỳ lạ, trong kinh thà nh ngưá»i có thá»±c lá»±c là m được chuyện nà y chỉ có hai đưá»ng Ưng - Lang và cao thá»§ đại ná»™i trong cung như Tứ Thánh Vệ. Phương gia trong triá»u tuy thế lá»±c không nhá», nhưng bá»n há» dòng dõi Nho há»c, cÅ©ng không thèm là m chuyện âm thầm bồi dưỡng sát thá»§, chỉ cần nắm trong tay hÆ¡n má»™t ná»a số thanh lâu trong kinh thà nh để nghe ngóng chuyện triá»u đình và dân gian. Hừ, ngoà i miệng thì quang minh chÃnh đại sau lưng lại là m chuyện "nam đạo nữ xướng" (con trai trá»™m cắp, con gái ** ****).
Sở Tranh biết mẫu thân trong lòng vẫn luôn bất mãn đối vá»›i Phương gia, nên cÅ©ng không để ý, nhưng hắn lần đầu tiên nghe nói đến Tứ Thánh Vệ, liá»n há»i:
- Tứ Thánh Vệ mà mẹ đỠcáºp đến có phải là thá»§ hạ cá»§a ngưá»i đà n bà Diệp môn kia hay không?
Sở phu nhân hừ một tiếng:
- Ngươi đúng là không biết gì, xem ra nắm trong tay Ưng ÄÆ°á»ng nhưng vẫn chưa có hiệu quả, nếu không bá»n chúng đã nói cho ngươi biết. Sư tổ cá»§a Tứ Thánh Vệ và há» Diệp tuy có quan hệ sâu xa, nhưng phần lá»›n võ công lại không giống nhau. Năm xưa Thái tổ sau khi đăng cÆ¡, biết kỳ nhân dị sÄ© trong giang hồ rất nhiá»u, lo lắng hoà ng cung đại ná»™i sẽ không an toà n, liá»n thu tháºp rất nhiá»u bà kÃp võ công, má»i rất nhiá»u cao thá»§ đến Vu Tồn Tinh, chỉnh sá»a thà nh bốn môn võ công truyá»n cho bốn thái giám trong cung. Vì mẹ không có hứng thú vá»›i võ công, chi tiết cá»§a bốn môn võ công nà y con tá»± mình đến Ưng ÄÆ°á»ng Ä‘iá»u tra, hẳn có ghi chép lại.
Sở Tranh nói:
- Váºy năm đó tổ tiên cá»§a hai nhà Sở - Vương phải chăng cÅ©ng tham gia chỉnh sá»a?
Sở phu nhân nói:
- Không có. Nghi kỵ cá»§a Triệu gia hỠđối vá»›i hai nhà Sở - Vương đã tồn tại từ lâu, từ thá»i Thái Tổ đã dần dần hiện rõ ra. Tổ tiên hai nhà nói ra cÅ©ng là cao thá»§ nổi tiếng lúc bấy giá», nhưng Thái tổ nhất định gạt bá» hai ngưá»i há» ra ngoà i. Những ghi chép đó là do háºu nhân thông qua nhiá»u nguồn tin khắp nÆ¡i, sắp xếp rồi ghi chép lại.
Sở Tranh gáºt đầu nói:
- Nhưng ba thế lá»±c mẹ vừa kể ra Ä‘á»u không có lý do gì để ra tay.
Sở phu nhân đáp:
- Không sai, chà Ãt hai đưá»ng Ưng - Lang nhất định sẽ không là m, Tứ Thánh Vệ lại cà ng không có lý do để là m. Ngưá»i có thể dùng bên cạnh hoà ng thượng không nhiá»u, Lương Thượng Duẫn chết Ä‘i, nguyên khà cá»§a hoà ng thượng lại cà ng tổn thương lá»›n. Huống hồ chỉ cần không là m chuyện mưu phản, liên minh tam đại thế gia vẫn tương đối vững chắc, thá»±c lá»±c quả vượt xa thá»±c lá»±c cá»§a hoà ng gia, cho dù hoà ng thượng cÆ¡ mưu túc trÃ, cÅ©ng không là m gì được tam đại thế gia, há» tá»™i gì phải là m chuyện tổn hại mình như thế?
Sở Tranh gáºt gáºt đầu, cưá»i khổ:
- Thôi bá» Ä‘i mẹ, con phải Ä‘i ra ngoà i má»™t chút, ngồi ở trong phòng không thì tháºt vô bổ, mấy vị chấp sá»± cá»§a Ưng ÄÆ°á»ng Ä‘ang đợi con.
Sở phu nhân cưá»i mà như không cưá»i, nói:
- Chuyện ngà y hôm nay xem ra tạo cho con một cơ hội không nhỠnhỉ.
Sở Tranh cưá»i ha hả:
- Chuyện gì mẹ cÅ©ng Ä‘oán được, con nhất định không là m mẹ thất vá»ng.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
12-06-2011, 05:02 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 23: Dấu vết để lại (1)
Dịch: pinotran
Biên: Ooppss
Biên táºp: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Sở Tranh và Ngô An Nhiên ra khá»i Sở phá»§, Ngô An Nhiên nói:
- Tại sao hôm nay không ngồi xe ngựa?
Sở Tranh nói:
- Không cần, ngà y thưá»ng ngồi xe ngá»±a là vì muốn che dấu thân pháºn, nhưng hôm nay cấm vệ quân giá»›i nghiêm toà n kinh thà nh, xe ngá»±a không có ký hiệu như váºy cà ng là m ngưá»i khác chú ý, Ä‘i bá»™ là tốt nhất.
Hai ngưá»i ra khá»i Sở phá»§ lúc trá»i đã sáng tá». Tuy cấm vệ quân đã thông báo giá»›i nghiêm toà n thà nh, nhưng hai bên đưá»ng nhiá»u cá»a tiệm vẫn mở cá»a là m ăn buôn bán. Äối vá»›i những ngưá»i dân bình thưá»ng, việc sinh nhai má»›i là ưu tiên hà ng đầu.
Sở Tranh Ä‘i qua má»™t tiệm bán Ä‘iểm tâm có bà y và i cái bà n ở góc đưá»ng, đột nhiên linh tÃnh có gì không đúng,vá»™i Ä‘i cháºm lại. Từ hôm qua sau khi đột phá tầng thứ năm cá»§a Long tượng phục ma công, Sở Tranh liá»n cảm thấy giác quan cá»§a mình cá»±c kỳ nhạy bén, mÆ¡ hồ cảm thấy từng luồng khà ớn lạnh truyá»n đến từ phÃa bên trái. Sở Tranh quay lại nhìn tiệm bán Ä‘iểm tâm vừa Ä‘i qua, má»™t lão già râu tóc hoa râm, vẻ mặt Ä‘au khổ Ä‘ang ngồi tá»±a và o tưá»ng, hình như vì chuyện buôn bán ế ẩm ngà y hôm nay mà sầu não, má»™t ngưá»i mặc áo lam ngồi cách đó độ năm sáu bà n, lưng quay vá» phÃa Sở Tranh, thân mình không há» cỠđộng. Sở Tranh có thể xác định từng luồng khà ớn lạnh vừa rồi là từ chá»— ngưá»i ná» truyá»n đến.
Sở Tranh quay lại nhìn Ngô An Nhiên, thấy lão cÅ©ng Ä‘ang nhìn ngưá»i ná», vẻ mặt nóng lạnh bất định.
Ngưá»i áo lam trán bắt đầu rịn mồ hôi. Từ lúc Sở Tranh rá»i khá»i Sở phá»§, hắn liá»n bám Ä‘uôi theo sau. Hắn thấy má»™t thiếu niên ăn mặc áo gấm đẹp đẽ rá»i Sở phá»§, hiển nhiên là ngưá»i có thân pháºn trong phá»§, nếu giết chết liá»n có thể tạo ra chấn động lá»›n hÆ¡n nữa trong kinh thà nh. CÅ©ng không ngá» thiếu niên nà y như biết trước, vừa Ä‘i qua nÆ¡i nà y liá»n cảm giác được hắn. Hắn cÅ©ng là ngưá»i hà nh tẩu giang hồ có kinh nghiệm, láºp tức ý thức được mình Ä‘ang chá»c má»™t ngưá»i không nên chá»c.
Sở Tranh nhìn cách ăn mặc cá»§a ngưá»i ná», thấy hÆ¡i quen mắt, dưá»ng như đã gặp qua ở đâu đó, vì thế Ä‘i tá»›i trước bà n ngưá»i ná», kéo ghế ngồi xuống đối diện, miệng kêu:
- Chủ quán, cho một phần điểm tâm!
Lão già chá»§ quán giáºt mình, trả lá»i:
- Có ngay, khách quan.
Lão ta mặc dù không rõ vị công tá» nà y vì sao có bà n trống không thèm ngồi, lại cố tình ngồi cùng bà n vá»›i ngưá»i kia, nhưng vì chuyện là m ăn buôn bán, lão ta mặc kệ chuyện vá»› vẩn không liên quan tá»›i mình.
Ngưá»i áo lam thấy Sở Tranh Ä‘ang nhìn mình chòng chá»c, mắt cÅ©ng không chá»›p má»™t cái, miá»…n cưỡng cưá»i nói:
- Vị công tỠnà y, ngà i nhìn tiểu nhân là m chi?
Sở Tranh lạnh nhạt nói:
- Hôm nay trong thà nh có chuyện lá»›n xảy ra, Hình Bá»™ Thượng Thư không ngá» bị ngưá»i ta giết giữa đưá»ng, cấm vệ quân Ä‘ang lùng bắt ngưá»i khắp thà nh, huynh đà i má»™t thân má»™t mình ngồi đây, sợ rằng không được bao lâu sẽ có ngưá»i đến kiểm tra.
Ngưá»i áo lam nói:
- Tiểu nhân xuất thân là con nhà đà ng hoà ng đứng đắn, cho dù quan gia có đến tra xét cũng chẳng có gì phải sợ hãi.
Sở Tranh đột nhiên nhá»› ra, bá»™ đồ ngưá»i ná» mặc rõ rà ng là quần áo hạ nhân cá»§a gia đình quan lại bình thưá»ng trong kinh thà nh, đầu chợt nảy ra má»™t ý, cưá»i nói:
- Không biết vị lão huynh nà y là m việc trong phủ của vị đại nhân nà o trong kinh thà nh?
Ngưá»i áo lam mặt liá»n biến sắc nói:
- Công tá» nhìn lầm rồi, tiểu nhân chỉ là má»™t ngưá»i là m ăn nhá» trong kinh thà nh, không có bất kỳ quan hệ nà o vá»›i quan gia.
Sở Tranh lạnh lùng hừ một tiếng:
- Phải không?
Nói xong đột nhiên vươn tay chụp lấy bả vai của đối phương.
Ngưá»i áo lam cả kinh, vá»™i và ng lui ngưá»i ra sau, thuáºn thế tung cước đá ngã cái bà n, nước văng tung tóe ra xung quanh. Sở Tranh bản tÃnh vốn ưa sạch sẽ, thấy váºy nhướng mà y, liá»n lùi ra sau mấy bước.
Ngưá»i áo lam thò ray rút ra thanh trưá»ng Ä‘ao ở dưới áo bà o cầm trong tay. Sở Tranh cưá»i lạnh nói:
- Giá»i cho con nhà đà ng hoà ng, tại sao lại mang theo hung khà giết ngưá»i bên mình?
Ngưá»i áo lam thấy hà nh động bại lá»™, cÅ©ng không giấu diếm thân pháºn là m bá»™ là m tịch nữa, hai tay nâng Ä‘ao, thở phù má»™t hÆ¡i, má»™t Ä‘ao nhắm và o đầu Sở Tranh bổ xuống. Tay trái Sở Tranh rút và o tay áo, váºn kình phất má»™t cái, thanh Ä‘ao cá»§a đối phương liá»n bị đẩy ra, hắn láºp tức tiến lên trước má»™t bước, đánh tiếp má»™t quyá»n và o mặt đối phương. Ngưá»i áo lam tránh né không kịp, vá»™i và ng đưa thanh trưá»ng Ä‘ao ra bảo vệ khuôn mặt. Thanh Ä‘ao đó bất quá cÅ©ng chỉ là sắt thép tầm thưá»ng đúc thà nh, là m sao lại có thể đỡ nổi má»™t quyá»n cá»§a Sở Tranh, chỉ nghe thấy má»™t tiếng rắc giòn tan, thanh Ä‘ao trong nháy mắt bị gãy vụn ra thà nh đúng mưá»i mảnh. Ngưá»i áo lam phản ứng cá»±c nhanh, váºn toà n bá»™ công lá»±c xuất ra hai chưởng, đẩy toà n bá»™ mấy mảnh Ä‘ao vỡ giống như mưa bay vá» phÃa Sở Tranh. Sở Tranh nói cho cùng kinh nghiệm lâm địch vẫn còn kém, trong lúc nhất thá»i tay chân luống cuống, chỉ lo tránh né quên hẳn truy kÃch.
Ngưá»i áo lam không để mất thá»i cÆ¡, vá»™i và ng xoay ngưá»i bá» chạy, không được mấy bước thì thấy trước mắt hoa lên, ngưá»i trung niên tháp tùng bên cạnh thiếu niên vừa rồi đã chắn ở trước mặt. Trong lòng cà ng hoảng sợ, hắn vừa nãy theo dõi hai ngưá»i rất lâu, hoà n toà n không nhìn ra ngưá»i trung niên nà y lại có võ công cao cưá»ng, trong đầu lóe lên má»™t ý nghÄ©: "Lẽ nà o võ công cá»§a ngưá»i nà y đã đạt đến cảnh giá»›i tông sư nhưng không để lá»™ ra bên ngoà i?"
Äá»™t nhiên hắn lấy từ trong ngá»±c áo ra má»™t thanh loan Ä‘ao, chỉ thấy đầu Ä‘ao to bè, thân Ä‘ao rất là kỳ lạ, tạo thà nh má»™t váºt hình bầu dục, múa Ä‘ao thà nh những bông hoa trong không trung bảo vệ toà n thân. Ngô An Nhiên trông thấy Ä‘ao nà y không khá»i ngây ngưá»i má»™t lúc, má»™t chưởng vốn dÄ© Ä‘ang muốn đánh ra liá»n ngưng lại giữa chừng. Ngưá»i áo lam cảm thấy kỳ quái, nhưng thân hình không ngừng lại, vụt qua Ngô An Nhiên bá» chạy tháºt xa.
Một lúc lâu sau Ngô An Nhiên mới thu hồi tay phải lại, thấy Sở Tranh vừa lạnh lùng nhìn mình vừa nói:
- Sư phụ, ngưá»i là m váºy là có ý gì?
Sở Tranh tức giáºn vô cùng. Hắn gần như có thể xác nháºn ngưá»i lúc nãy và đám ngưá»i ám sát Lương Thượng Duẫn là cùng má»™t nhóm. Vá»a rồi khi ra tay, Sở Tranh vẫn chưa dốc hết toà n lá»±c, á»· và o sư phụ đứng ở bên cạnh canh chừng, nhưng không ngá» Ngô An Nhiên lại trÆ¡ mắt nhìn ngưá»i kia bá» chạy, muốn tìm lại bá»n chúng trong biển ngưá»i mênh mông ở kinh thà nh sẽ phải tốn biết bao nhiêu công sức.
Ngô An Nhiên đứng chắp tay sau lưng, lẳng lặng nhìn Sở Tranh, ông ta có thể cảm nháºn được lá»a giáºn trong mắt hắn, vả lại khẩu khà trong lá»i hắn vừa nói mang đầy ý chỉ trÃch, Ä‘iá»u nà y ngược lại chỉ kÃch thÃch ngạo khà cá»§a Ngô An Nhiên, ông ta cÅ©ng không muốn giải thÃch tại sao lại để cho ngưá»i kia chạy thoát.
Má»™t loạt tiếng kim loại va leng keng và o nhau truyá»n đến, hÆ¡n má»™t trăm cấm vệ quân chạy nhanh tá»›i, bao vây xung quanh hai ngưá»i. Má»™t phó tướng cấm vệ quân trẻ tuổi bước lên trước má»™t bước, quát tháo:
- Má»›i vừa rồi hhai ngưá»i bá»n ngươi đánh nhau phải không?
Sở Tranh dần dần bình tÄ©nh lại, nghÄ© tá»›i việc Ngô An Nhiên khổ tâm dạy bảo mình bao năm qua, ngà y cà ng yêu thương xem mình như ngưá»i thân, tuy ngà y thưá»ng mặt mà y tá» ra nghiêm túc. Bản thân đã nhiá»u lần chá»c giáºn ông ta, nhưng Ngô An Nhiên cÅ©ng chưa bao giá» tháºt sá»± nổi giáºn, bằng không vá»›i võ công cá»§a ông ta, mưá»i cái mạng nhá» cá»§a mình cÅ©ng không còn. Có thể nói những năm gần đây ông ta vẫn luôn đối xá» tháºt tâm vá»›i mình, mình sao có thể vì má»™t chuyện nhá» mà y sinh lòng nghi kỵ như thế.
Sở Tranh tiến lên trước một bước, thi lễ với Ngô An Nhiên:
- Mới hồi nãy đồ nhi vô lễ, sư phụ, đồ nhi biết sai rồi.
Ngô An Nhiên không thể tin được nhìn Sở Tranh, tên đồ đệ nà y từ khi nà o biết chá»§ động nháºn sai? Ãnh mắt cá»§a ông ta dần dần trở nên ấm áp.
Viên phó tướng trẻ tuổi kia thấy hai ngưá»i coi mình không ra gì, cá»±c kỳ phẫn ná»™, rút Ä‘ao ở lưng ra “keng†má»™t tiếng:
- Bắt hai ngưá»i bá»n há» lại!
- Khoan đã!
Má»™t âm thanh đột nhiên truyá»n đến.
Viên tướng quân trẻ tuổi quay đầu lại nhìn, cưá»i lạnh:
- Phương tướng quân, thế nà o, hạ quan đang chấp hà nh công vụ tướng quân cũng muốn nhúng tay và o hay sao?
Sở Tranh liếc mắt nhìn lại, Phương tướng quân đó không phải ai xa lạ, chÃnh là Phương Trung Thà nh, ngưá»i có khả năng trở thà nh tá»· phu cá»§a hắn.
Phương Trung Thà nh gáºt đầu ra chà o Sở Tranh, cưá»i tá»§m tỉm nói vá»›i viên tướng quân trẻ tuổi kia:
- Thế nà o, Sở Tháºn Thá»§, ngươi vẫn muốn bắt hai ngưá»i nà y hay sao?
Sở Tranh vừa nghe ngưá»i đó là ngưá»i cá»§a Sở gia, liá»n biết Phương Trung Thà nh tâm địa bất lương, hắn tháºt không muốn để Phương Trung Thà nh chế giá»…u, liá»n vá»™i tiến lên trước thi lá»…:
- Thì ra là đưá»ng ca Tháºn Thá»§, tiểu đệ Sở Tranh ra mắt đưá»ng ca.
Sở Tháºn Thá»§ dò xét hắn từ trên xuống dưới má»™t hồi, cÅ©ng không nói vá»›i Sở Tranh miá»…n lá»…, chỉ hừ má»™t tiếng:
- Ngươi chÃnh là Tiểu NgÅ© trong nhà đó à , nghe tam ca Sở Nguyên cá»§a ngươi nói, ngươi chuyên Ä‘i gây chuyện phải không?
Sở Tranh sá»ng sốt, tức thá»i liá»n hiểu ra. Hắn đã từng nghe Sở Nguyên nói qua, con cháu Sở gia trong cấm vệ quân cÅ©ng không Ä‘oà n kết cho lắm, có mấy ngưá»i có chút căm thù đối vá»›i nhà mình. Trong mấy ngưá»i nà y, có ngưá»i là vì trưởng bối bị phụ thân Ä‘uổi ra khá»i kinh thà nh, có ngưá»i là vì có chút giao hảo vá»›i mấy thiếu gia cá»§a Sở gia trước đây ở kinh thà nh, nên không vừa mắt vá»›i Sở Hiên, Sở Nguyên. Mặc dù Sở Hiên và Sở Nguyên đã từng giáo huấn bá»n chúng má»™t tráºn, nhưng thá»i gian hai ngưá»i ở trong kinh thà nh cÅ©ng không lâu, mấy ngưá»i kia vì lợi Ãch cá nhân lại câu kết vá»›i nhau thà nh má»™t nhóm. Sở Nguyên cÅ©ng đã từng nói qua tên tuổi cá»§a mấy ngưá»i nà y, con cháu Sở gia thế hệ nà y Ä‘á»u lấy chữ “Tháºn†là m tên gá»i, bởi váºy nghe viên tướng kia xưng tên cÅ©ng không sai lắm. Sở Hiên và Sở Nguyên đã trưởng thà nh, trước khi rá»i khá»i kinh thà nh phải cúng bái tổ tiên để đổi tên há».
Sở Tranh khi đó vẫn không để ý chuyện nà y, nghe tên mấy ngưá»i đó lá»t lá»— tai nà y ra lá»— tai kia. Bây giá» thấy vẻ mặt cá»§a Sở Tháºn Thá»§, Sở Tranh má»›i mang máng nhá»› ra hắn ta cÅ©ng có tên trong mấy ngưá»i kia.
Sở Tranh lưá»m Phương Trung Thà nh bên cạnh má»™t cái, thầm nghÄ© hôm nay tránh không khá»i bị đối phương chê cưá»i.
Vẻ mặt Phương Trung Thà nh cưá»i tươi như hoa, vừa rồi hắn thấy Sở Tháºn Thá»§ chống đối Sở Tranh, biết rằng cho dù Sở Tranh có bá»™c lá»™ thân pháºn Ä‘i nữa, mà n kịch hay ngà y hôm nay Sở Tranh chạy cÅ©ng không thoát.
Sở Tranh đứng thẳng ngưá»i, thản nhiên nói:
- Tam ca cá»§a ta tháºt đã nói mấy lá»i nà y sao? Thế thì cứ xem như váºy Ä‘i, tam ca ta rất Ãt khi nói sà m.
Phương Trung Thà nh cưá»i “hắc hắcâ€, nghÄ© thầm cáºu em vợ tương lai nà y tháºt đúng là má»™t nhân váºt thú vị.
Sở Tháºn Thá»§ ngẩn ngưá»i ra, suy nghÄ© hết ná»a ngà y má»›i hiểu được ý tứ cá»§a Sở Tranh, cả giáºn nói:
- Sở Hiên, Sở Nguyên Ä‘á»u đã rá»i khá»i kinh thà nh, ngươi lấy tư cách gì mà gây chuyện bừa bãi như vầy?
Sở Tranh hừ một tiếng nói:
- Nếu ta muốn gây chuyện bừa bãi việc gì phải dá»±a và o bá»n há»?
Sở Tháºn Thá»§ tức giáºn, nhưng trong lòng có chút kiêng dè, không dám tiến lên động thá»§, bèn nói:
- Tiểu tá» thối, ngươi bất quá á»· và o phụ thân là Thái úy đương triá»u, nếu như không phải như váºy bản tướng quân hôm nay đã giáo huấn ngươi.
Nói xong chỉ và o Ngô An Nhiên, nói với binh sĩ cấm vệ quân sau lưng:
- Bắt ngưá»i nà y lại, Ä‘em vá» Hình bá»™ thẩm vấn cho kỹ!
Không đắc tội được với công tỠcủa Thái úy đại nhân, nhưng cái lão trung niên nà y thì có lẽ được.
Bá»n lÃnh đồng loạt dạ ran, Ä‘i tá»›i bắt Ngô An Nhiên.
Sắc mặt Ngô An Nhiên lạnh tanh, tay trái rÅ© xuống đột nhiên co thà nh hình trảo, chuẩn bị cho mấy tên binh sÄ© Ä‘i đến trước mặt không xa nếm mùi “Sưu Hồn Thá»§â€. Sở Tranh nhìn thấy váºy, không muốn là m lá»›n chuyện bèn nói:
- Vị nà y là khách quý của phủ Thái úy, không được vô lễ.
Äám binh sÄ© ngẩn ngưá»i ra, dừng bước lại, khách cá»§a phá»§ Thái úy không phải nói bắt là bắt, cả đám nhao nhao quay đầu lại nhìn Sở Tháºn Thá»§.
Phương Trung Thà nh ho khan một tiếng nói:
- Sở tướng quân, vị tiên sinh nà y bản quan cÅ©ng biết, Ä‘Ãch thá»±c là ngưá»i trong phá»§ Thái úy, ngươi cÅ©ng không cần là m khó ông ta.
Tuy hắn không biết Ngô An Nhiên, nhưng thấy Sở Tranh ra mặt bảo vệ cho ngưá»i trung niên nà y, trong lòng biết quan hệ cá»§a hai ngưá»i không tầm thưá»ng, liá»n thuáºn tay giúp tên em rể tương lai má»™t chút.
Sở Tháºn Thá»§ Ä‘ang tìm đưá»ng hạ đà i, thấy Phương Trung Thà nh mở miệng nói giúp, háºm há»±c nói:
- Chẳng lẽ phủ Thái úy không có tặc tỠtrà trộn và o hay sao?
Ngoà i miệng tuy nói váºy nhưng Sở Tháºn Thá»§ vẫn ra hiệu cho quân sÄ© mình lui lại.
Sở Tranh có chút tức giáºn trong lòng, nhá»› tá»›i lá»i Sở Nguyên đã từng nói qua, nếu muốn tạo uy thế trong đám con cháu hai nhà Sở - Vương ở trong quân đội, nhất định phải giáo huấn mấy tên chống đối nà y; hÆ¡n nữa, hai ngà y tá»›i mình phải đến cấm vệ quân báo danh, cái tên nà y vừa vặn dẫn xác đến cá»a, vô lá»… như váºy đương nhiên không thể bá» qua. Sở Tranh vì váºy giả bá»™ tức giáºn nói:
- Câm miệng, phủ Thái úy há lại để cho ngươi nói xấu!
Sở Tháºn Thá»§ liếc nhìn hắn nói:
- Hôm nay tạm giữ thể diện cho phủ Thái úy các ngươi, bằng không, hừ hừ…
Sở Tranh hai tay cháºp lại nói:
- Xem ra ngươi muốn giáo huấn tiểu đệ phải không? Váºy thì cứ tá»›i, tiểu đệ cung kÃnh chỠđợi.
Sở Tháºn Thá»§ lạnh nhạt cưá»i nói:
- Ngươi là con của thái úy đại nhân, đả thương ngươi, Thái úy đại nhân sẽ chẳng cho ta một công đạo.
Sở Tranh nhếch mép cưá»i nói:
- Äại ca và tam ca ta ở trong cấm vệ quân chưa từng á»· và o thế cá»§a phụ thân, việc hôm nay chỉ liên quan đến ta và ngươi, không quan hệ đến trưởng bối trong nhà .
Phương Trung Thà nh vỗ tay nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, bản quan là m chứng cho hai vị, má»™t chá»i má»™t, không được á»· đông thá»§ thắng.
Sở Tháºn Thá»§ nói:
- Nói đùa, bản tướng quân đối phó với tên tiểu tỠnà y còn phải ỷ đông để thủ thắng ư?
Sở Tranh mỉm cưá»i nói:
- Thêm mấy ngưá»i cÅ©ng không sao, đúng lúc ta có thể coi xem da mặt ngươi dà y bao nhiêu.
Phương Trung Thà nh cưá»i nói:
- Không sai, thêm má»™t ngưá»i là da mặt cá»§a Sở Tháºn Thá»§ ngươi dà y thêm má»™t phân, không nên lấy lá»›n hiếp nhá», nếu như hÆ¡n trăm ngưá»i nà y cả đám cùng xông lên, da mặt cá»§a Sở tướng quân so vá»›i bức tưá»ng cá»§a kinh thà nh còn dà y hÆ¡n má»™t chút.
Sở Tháºn Thá»§ trừng mắt liếc nhìn Phương Trung Thà nh, nếu đấu võ mồm bản thân tuyệt đối không phải là đối thá»§ cá»§a tên thiếu gia há» Phương nà y, dứt khoát không thèm để ý tá»›i hắn, liá»n nói vá»›i Sở Tranh:
- Nếu bản thân ngươi cứ muốn đánh nhau, váºy thì không được trách bản tướng quân.
Sở Tháºn Thá»§ cởi giáp trụ trên ngưá»i xuống, giao cho má»™t binh sÄ© phÃa sau lưng, vặn vặn hai tay, xương cốt kêu răng rắc. Sở Tranh cưá»i nói:
- Ngươi là m gì váºy? Nếu không thấy bá»™ quân phục nà y cá»§a ngươi, ta còn tưởng mình đụng phải má»™t tên mãi nghệ vá»› vẩn đầu đưá»ng xó chợ .
Sở Tháºn Thá»§ phát cáu, vẫy vẫy tay vá» phÃa Sở Tranh nói:
- Äến đây Ä‘i, bản tướng quân nhưá»ng ngươi ba chiêu, để tránh ngưá»i khác nói ta lấy lá»›n hiếp nhá».
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
12-06-2011, 05:03 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 23: Dấu vết để lại (2)
Dịch: pinotran
Biên: Ooppss
Biên táºp: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Sở Tranh nhếch mép, nói:
- Nói tháºt không đó?
Sở Tháºn Thá»§ nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tháºt, ngươi có thể há»i đám huynh đệ nà y, Sở Tháºn Thá»§ ta có khi nà o nói mà không giữ lá»i?
Sở Tranh gáºt đầu:
- Váºy ngươi còn có chá»— đáng khen.
Nói xong, đánh má»™t quyá»n vá» phÃa Sở Tháºn Thá»§.
Sở Tháºn Thá»§ nghiêng ngưá»i tránh né, miệng nói:
- Chiêu thứ…
Chữ "nhất†còn chưa ra khá»i miệng, đám ngưá»i Phương Trung Thà nh chỉ thấy trước mắt hoa lên, thân thể Sở Tháºn Thá»§ đã bay lên không, quay tròn mấy vòng như bánh xe rồi ngã úp mặt xuống mặt đất cứng, chữ "nhất†cÅ©ng không thốt ra được.
Sở Tranh vừa rồi đánh má»™t quyá»n và o không khÃ, rồi thuáºn thế đánh tiếp má»™t quyá»n vá» phÃa Sở Tháºn Thá»§, đồng thá»i chân phải quét ngang, đá và o chân cá»§a hắn, chiêu thức cÅ©ng chẳng thần kỳ gì, chỉ xuất ra vá»›i tốc độ cá»±c nhanh, ngay cả Phương Trung Thà nh cÅ©ng không nhìn rõ.
Sở Tháºn Thá»§ mặt đầy bụi bặm, vùng vẫy má»™t thôi má»™t hồi má»›i lồm cồm bò dáºy. Sở Tranh thản nhiên nói:
- Vừa rồi ta đã xuất ra hai quyá»n má»™t cước, đánh đủ ba chiêu, ngươi cứ việc xuất thá»§ trả đòn.
Sở Tháºn Thá»§ nghe váºy hét lá»›n má»™t tiếng, lao bổ và o Sở Tranh, đánh má»™t quyá»n và o mặt hắn, quyá»n nà y Sở Tháºn Thá»§ đã sá» dụng hết sức mạnh toà n thân, ống tay áo bay phần pháºt trong không khÃ. Nhưng trong mắt Sở Tranh, tốc độ cá»§a đối phương cháºm chạp giống như tốc độ cá»§a má»™t đứa trẻ ba tuổi, chỉ cần hÆ¡i nghiêng đầu qua, vai hÆ¡i thấp xuống là Sở Tháºn Thá»§ đánh trượt và o không khÃ. Sở Tranh má»™t tay túm lấy cổ áo hắn, nhấc bổng hắn lên, rồi lại cá» lên cá» xuống như ước chừng cân nặng, cảm thấy trá»ng lượng không bằng hai quả đại chùy ở Nam tuyến đại doanh lúc trước, tiện tay quăng má»™t cái, ném Sở Tháºn Thá»§ ra xa năm sáu trượng.
Phương Trung Thà nh ở má»™t bên nhìn không chá»›p mắt, Sở Tháºn Thá»§ cÅ©ng được coi là má»™t ngưá»i dÅ©ng mãnh trong cấm vệ quân, nếu không đã không có dÅ©ng khà lên giá»ng vá»›i Sở Hiên, Sở Nguyên nhiá»u lần. Không ngỠở trong tay tên Sở Tranh nà y, lại biến thà nh má»™t bao cát lá»›n bị hắn vứt qua vứt lại muốn là m sao thì là m, thảo nà o phụ thân đã từng nói hắn sẽ là mãnh tướng tuyệt thế tương lai cá»§a Äại Triệu.
Sở Tranh bước lên phÃa trước, thấy Sở Tháºn Thá»§ mặt mà y Ä‘au khổ, xem ra lần nà y rÆ¡i xuống không nhẹ. Trông thấy Sở Tranh bước tá»›i, Sở Tháºn Thá»§ mắt ngáºp trà n lá»a giáºn. Sở Tranh xốc hắn lên, nói vá»›i đám cấm vệ quân:
- ÄÆ°a tướng quân cá»§a các ngươi vá» nghỉ ngÆ¡i cho khá»e Ä‘i.
Nói xong liá»n ném Sở Tháºn Thá»§ qua đó.
Äám quân sÄ© sợ tổn thương Sở Tháºn Thá»§, vá»™i và ng bá» binh khà trong tay ra đón lấy hắn. Sở Tranh dù chưa dùng lá»±c, nhưng ngưá»i đà n ông to lá»›n như Sở Tháºn Thá»§ trong không trung từ xa xa bay lại, trá»ng lượng nà y tuyệt đối cÅ©ng không nhẹ, chỉ nghe má»™t loạt âm thanh loảng xoảng, cả đám cấm vệ quân ngã lăn ra thà nh má»™t đống.
Sở Tranh phá»§i phá»§i tay, ôm quyá»n hà nh lá»… vá»›i Phương Trung Thà nh. Dù sao vừa rồi khi Sở Tháºn Thá»§ muốn bắt Ngô An Nhiên, hắn cÅ©ng đã mở miệng nói giúp, nếu không, vá»›i tÃnh cách cá»§a Ngô An Nhiên, con đưá»ng cái nà y e rằng phải máu chảy đầy mặt đất.
Phương Trung Thà nh thấy Sở Tranh xoay ngưá»i muốn Ä‘i, vá»™i và ng thúc ngá»±a đến nói:
- NgÅ© công tá» muốn Ä‘i đâu? Kinh thà nh vừa má»›i xảy ra má»™t vụ huyết án, cấm vệ quân cÅ©ng đã giá»›i nghiêm toà n bá»™ kinh thà nh, NgÅ© công tá» và vị tiên sinh nà y cứ ngang nhiên Ä‘i trên đưá»ng như váºy, e rằng không an toà n cho lắm, chi bằng để ta tiá»…n hai ngưá»i má»™t Ä‘oạn.
Sở Tranh thấy Phương Trung Thà nh cưá»i nói rất ân cần, biết hắn vì nhị tá»· má»›i lấy lòng mình, có lẽ hắn còn muốn há»i thăm má»™t chút tin tức cá»§a nhị tá»·, nhưng vì Ä‘ang muốn Ä‘i Ưng ÄÆ°á»ng, là m sao để cho hắn Ä‘i theo được, vì váºy cưá»i nói:
- Hảo ý cá»§a Phương thế huynh tiểu đệ xin tâm lÄ©nh, nhưng tiểu đệ muốn đến TÄ©nh Bắc Hầu phá»§ cá»§a ông ngoại, đưá»ng đến đó cÅ©ng thênh thang rá»™ng lá»›n, không cần là m phiá»n Phương thế huynh.
Sở Trung Thà nh cưá»i nói:
- Không sao, không sao, vi huynh phụng mệnh Ä‘i tuần tra khắp nÆ¡i, đến đâu cÅ©ng như nhau thôi. Huống hồ phá»§ cá»§a Vương lão hầu gia cÅ©ng là chá»— cần thiết phải bảo vệ nghiêm ngặt, nên vi huynh sẽ cùng Ä‘i vá»›i hai ngưá»i.
Sở Tranh không ngá» Phương Trung Thà nh nhất định bám dÃnh lấy mình, không khá»i cưá»i khổ nói:
- Phương thế huynh, Hình bá»™ thượng thư Lương Thượng Duẫn vừa má»›i bị giết, cấm vệ quân Ä‘ang truy nã hung phạm khắp thà nh, Phương thế huynh bá» công vụ không quản, lại Ä‘i cùng vá»›i ngưá»i nhà n rá»—i vô vị như tiểu đệ đây, hình như có chút không ổn cho lắm!
Phương Trung Thà nh sá»ng sốt, cưá»i khan nói:
- NgÅ© công tá» quả nhiên thạo tin tức, đã biết rõ nhanh như váºy.
Sở Tranh không nói gì, Lương Thượng Duẫn bị ám sát đã gần hai canh giá», e rằng bá tánh bình dân trong kinh thà nh cÅ©ng đã biết được chút Ãt, huống chi mình là công tá» cá»§a Thái úy.
Phương Trung Thà nh than thở:
- Lương Thượng Duẫn vừa chết, cấm vệ quân bá»n ta báºn tối mặt tối mÅ©i, ngưá»i bị bắt cÅ©ng không Ãt, nhưng phần lá»›n Ä‘á»u là mấy tên trá»™m chó bắt gà , không có liên quan gì đến vụ án. Mấy tên hung thá»§ kia giống như biến mất trong không khÃ, không tìm được chút manh mối nà o. NgÅ© công tá», ta vá»›i ngươi Ä‘á»u là ngưá»i cá»§a tam đại thế gia, biết rõ ở kinh thà nh nà y không ai có lý do để giết Lương thượng thư, có thể khẳng định chuyện nà y nhất định là do ngưá»i ngoà i là m. HÆ¡n nữa, mấy hung thá»§ nà y đến kinh thà nh đã lâu, chắc chắn có má»™t chá»— ẩn nấp kÃn đáo, tuyệt đối không phải là mấy chá»— lưu lại tạm thá»i như khách **** hay thanh lâu. Cấm vệ quân và ngưá»i cá»§a Hình bá»™ cÅ©ng đã đến mấy chá»— nà y lục soát, nhưng không tìm được manh mối gì.
Sở Tranh nhá»› ra quần áo cá»§a ngưá»i áo lam lúc nãy chÃnh là trang phục cá»§a hạ nhân phá»§ quan, âm thầm gáºt đầu, Phương Trung Thà nh suy Ä‘oán rất có đạo lý, xem ra cÅ©ng không phải là hạng ngưá»i vô năng.
Sở Tranh cưá»i nói:
- Lá»i Phương thế huynh nói rất đúng, nói đến thanh lâu, tiểu đệ đã từng nghe nói tám phần mưá»i thanh lâu trong thà nh là sản nghiệp cá»§a Phương gia, không biết là tháºt hay giả?
Phương Trung Thà nh không tán đồng, chuyện nà y đối vá»›i ngưá»i ngoà i mà nói là chuyện bà máºt, nhưng tuyệt đối không thể giấu được hai nhà Sở - Vương, bèn cưá»i nói:
- Mấy chỗ đó có là gì, chẳng qua chỉ là chỗ tiêu khiển của mấy vị quan lại quý nhân lúc nhà n rỗi mà thôi.
Sở Tranh không có ý tốt nói:
- Có thể có ngưá»i nghe xong chuyện nà y sẽ không vui vẻ lắm đâu!
Trong lòng Phương Trung Thà nh đột nhiên trầm xuống, vội nói:
- Mấy chá»— nà y Ä‘á»u là sản nghiệp bên ngoà i cá»§a Phương gia, nhưng vi huynh tháºt sá»± cÅ©ng không đến mấy chá»— như thế nà y.
Sở Tranh cưá»i nham hiểm:
- Tháºt không? Váºy tại sao tam ca nói đã từng đánh nhau má»™t tráºn vá»›i Phương huynh ở chá»— đó, lẽ nà o là tiểu đệ nghe lầm?
Phương Trung Thà nh vẻ mặt xấu hổ, bá»n há» là con cháu quan viên tuổi còn trẻ lại hết sức lông bông, khà huyết dồi dà o, mấy chuyện phong lưu kiểu nà y lẽ nà o không có, nhưng nếu việc nà y đến tai Sở Hân thì phiá»n phức to. Phương Trung Thà nh láºp tức cuống quÃt ôm quyá»n nói:
- NgÅ© công tá», xin mở miệng lưu tình, thay vi huynh nói tốt và i câu, ngà y sau có thể có lúc cần đến vi huynh, vi huynh nhất định toà n lá»±c ứng phó.
Sở Tranh nói:
- Váºy cÅ©ng không cần thiết, nhưng trước mắt có má»™t chuyện phải nhá» Phương thế huynh giúp đỡ.
Phương Trung Thà nh vội nói:
- Ngũ công tỠxin cứ nói, chỉ cần Phương mỗ có thể là m được, tuyệt đối không chối từ.
Sở Tranh nói:
- Phương thế huynh chắc hẳn cÅ©ng biết Vạn Hoa Lâu trong kinh thà nh, tam ca Sở Nguyên có má»™t hồng nhan tri ká»· ở chá»— nà y, trước khi rá»i kinh thà nh huynh ấy đã nhá» tiểu đệ chiếu cố cho nà ng ấy. Nếu đã là chỉ thị cá»§a huynh trưởng, tiểu đệ cÅ©ng không tiện từ chối, nhưng gần đây nghe nói Phương gia mấy ngưá»i chèn ép Vạn Hoa Lâu đủ Ä‘iá»u, Vạn Hoa Lâu cÅ©ng là chá»— do nà ng ấy láºp nên, xin Phương thế huynh hạ thá»§ lưu tình.
Phương Trung Thà nh cưá»i nói:
- Nếu NgÅ© công tỠđã nói đỡ cho bá»n há», bên trong lại là ngưá»i cá»§a Tam công tá», chuyện nhá» nà y sau khi vi huynh quay vá» sẽ lệnh cho mấy tên thuá»™c hạ không cần là m khó Vạn Hoa Lâu nữa.
Sở Tranh ôm quyá»n nói:
- Váºy xin Ä‘a tạ Phương thế huynh!
Ngoà i miệng Phương Trung Thà nh nháºn lá»i, nhưng trong lòng lại có chút hoà i nghi. Phương gia khó dá»… Vạn Hoa Lâu đã lâu, nếu như tháºt sá»± là chuyện cá»§a Sở Nguyên, thì tại sao trước khi rá»i khá»i kinh thà nh hắn không tá»± nói vá»›i mình, còn nhá» Sở Tranh chuyển lá»i? Sau khi hai nhà Sở - Phương giảng hòa, Sở Nguyên và hắn coi như không đánh không quen biết, tuy không quá mấy ngà y, nhưng vá» mặt cá nhân mà nói giao tình cÅ©ng không tệ. Chẳng lẽ là chuyện riêng cá»§a Sở Tranh, nhưng hắn lại mượn tên cá»§a Sở Nguyên?
Nhưng nghÄ© tá»›i Sở Tranh có khả năng là ngưá»i đồng đạo vá»›i mình, trong lòng Phương Trung Thà nh liá»n thả lá»ng, thầm nghÄ© chuyện nà y dá»… xá» hÆ¡n nhiá»u, liá»n tiến lên trước má»™t bước, khẽ giá»ng nói:
- Vạn Hoa Lâu nà y mặc dù là má»™t trong tứ đại thanh lâu cá»§a kinh thà nh, phần lá»›n các cô nương bên trong Ä‘á»u thanh tú nhã nhặn, nhưng những ngưá»i đến đây Ä‘á»u là ngưá»i cao tuổi. Không biết NgÅ© công tá» khi nà o rảnh, huynh đệ ta đến Lưu Hương Các gặp mặt má»™t chuyến, cô nương ở đó tÃnh tình phóng khoáng nhanh nhẹn, đại công tá» và tam công tá» cÅ©ng thưá»ng đến đó uống rượu mua vui.
Sở Tranh tim Ä‘áºp thình thịch, nhưng liá»n nhá»› đến Ngô An Nhiên Ä‘ang ở bên cạnh, vá»™i và ng nói:
- Phương huynh nói sai rồi, tá»± cổ hồng nhan há»a thá»§y (từ xưa ngưá»i đẹp thưá»ng Ä‘em đến tai há»a), tiểu đệ còn chưa thà nh niên, sao có thể đến mấy chá»— trăng hoa như váºy được? Nếu ham mê nữ sắc mà bá» bê há»c hà nh, chẳng phải là có lá»—i vá»›i lá»i giáo huấn cá»§a hiá»n nhân sao?
Phương Trung Thà nh thấy Sở Tranh ngoà i miệng nói lá»i Ä‘oan chÃnh, nhưng vẻ mặt lại không cương quyết, mắt luôn liếc vá» phÃa ngưá»i bên cạnh kia, trong lòng hắn chợt động, hà nh lá»… vá»›i Ngô An Nhiên:
- Không biết tiên sinh xưng hô như thế nà o?
Sở Tranh ở bên cạnh đáp:
- Vị nà y là Ngô tiên sinh, ân sư của tiểu đệ.
Phương Trung Thà nh thầm nghÄ© hèn chi như váºy, trong miệng nói lá»i khâm phục, lại hà nh lá»… cá»§a vãn bối vá»›i Ngô An Nhiên. Ngô An Nhiên không dám cháºm trá»… cÅ©ng hà nh lá»… lại, Phương công tá» nà y nếu đồng ý không là m khó Vạn Hoa Lâu nữa, thì cÅ©ng xem như Ngô An Nhiên lão đã táºn thêm má»™t chút lá»±c nữa vì chuyện hương há»a cá»§a Thiên Mị Môn, nên lão cÅ©ng khách khà đối vá»›i quý công tá» nà y.
Sở Tranh nhá»› đến mấy vị chấp chưởng cá»§a Ưng ÄÆ°á»ng vẫn Ä‘ang chỠở phòng nghị sá»±, không muốn lưu lại lâu thêm nữa, bèn cáo từ Phương Trung Thà nh. Phương Trung Thà nh vẫn khăng khăng muốn đưa tiá»…n, Sở Tranh cái khó ló cái khôn, nói:
- Phương thế huynh, hôm qua tiểu đệ nghe nhị tá»· nói, tá»· ấy có hẹn vá»›i nhị tiểu thư cá»§a Sá» bá»™ thị lang Hoắc đại nhân, hôm nay sẽ đến phá»§ thăm viếng, nhưng bây giá» trong kinh thà nh náo loạn như thế nà y, hay là thế huynh Ä‘i bảo vệ nhị tá»· trên đưá»ng, tránh cho tá»· ấy bị đám tục nhân quấy rầy.
Hắn không phải nói sạo, Sở Hân đúng là có đỠcáºp đến chuyện nà y, nhưng sáng hôm nay Sở phu nhân đã dặn dò không cho Sở Hân ra khá»i nhà .
Phương Trung Thà nh quả nhiên trúng kế, không còn lòng dạ nà o ở lại chá»— nà y nữa, cáo lá»—i vá»›i Ngô An Nhiên và Sở Tranh rồi vá»™i và ng rá»i Ä‘i.
Phương Trung Thà nh so vá»›i thượng cấp Triệu Vô Kỵ cá»§a hắn tỉ mỉ hÆ¡n nhiá»u, mặc dù sốt ruá»™t muốn Ä‘i gặp Sở Hân, nhưng vẫn lệnh cho mấy tên binh sÄ© thá»§ hạ tìm má»™t chiếc xe ngá»±a ở mấy con đưá»ng gần đó, hÆ¡n nữa còn phải há»™ tống hai ngưá»i đến phá»§ TÄ©nh Bắc Hầu.
Sở Tranh thấy Phương Trung Thà nh Ä‘i rồi, liá»n ra vẻ ta đây, kiên quyết không để cho mấy tên binh sÄ© đó há»™ tống, lệnh cho bá»n há» phải hết sức tuân thá»§ chức trách, dốc sức Ä‘i truy bắt hung thá»§. Thá»§ lÄ©nh đám binh sÄ© thấy Sở Tranh khăng khăng như váºy, cÅ©ng không dám trái lệnh, đà nh phải đồng ý.
Ngưá»i phu xe đó là má»™t ông lão gần năm mươi tuổi, bị má»™t đám quân sÄ© như hổ như sói lôi qua đây, không biết là vì chuyện gì, mặt đầy vẻ sợ hãi. Thá»§ lÄ©nh đám binh sÄ© quát ông lão:
- ÄÆ°a công tá» và tiên sinh đến phá»§ TÄ©nh Bắc Hầu, nếu ngươi có chá»— nà o không chu toà n, coi chừng quân gia ta cắt đầu ngươi.
Ông lão đó nghe thấy chỉ cần đánh xe, lúc nà y má»›i yên tâm, liá»n lên tiếng thưa vâng.
Tên binh sÄ© kia hướng vá» phÃa Ngô An Nhiên và Sở Tranh hà nh lá»… nói:
- NgÅ© công tá», Ngô tiên sinh, hai vị Ä‘i mạnh giá»i, tiá»n xe tiểu nhân đã trả rồi.
Sở Tranh thấy mặt ông lão có vẻ bất bình, dáng vẻ giống như chưa nháºn được đồng nà o, nhưng lão không dám nói thẳng ra. Hắn nói lá»i từ biệt má»i ngưá»i rồi leo lên xe cùng vá»›i Ngô An Nhiên, xe chạy vá» hướng phá»§ TÄ©nh Bắc Hầu.
Rẽ qua một giao lộ, Sở Tranh ló đầu ra nói:
- Lão nhân gia, tạm không Ä‘i phá»§ TÄ©nh Bắc Hầu nữa, lão chở bá»n ta đến Mã Minh Hạng.
Ông lão đó thấy ngưá»i cá»§a cấm vệ quân cá»±c kỳ kÃnh cẩn đối vá»›i hai ngưá»i nà y, nên không dám trái lá»i, vá»™i và ng quay đầu ngá»±a chạy vá» hướng Mã Minh Hạng.
Bên trong thùng xe láºp tức yên ắng trở lại, hai ngưá»i Sở Tranh và Ngô An Nhiên liếc nhìn nhau, Ä‘á»u cảm thấy có chút không tá»± nhiên. Äã nhiá»u năm trôi qua như váºy, giữa hai thầy trò lần đầu tiên lại có khúc mắc, tuy nói Sở Tranh đã nháºn sai trước, nhưng giữa hai ngưá»i vẫn có chút gượng gạo.
Mấy tên binh sÄ© kia nói chung tương đối nóng vá»™i, chiếc xe ngá»±a được chá»n nà y nhìn bên ngoà i có vẻ còn má»›i đẹp, nhưng ngồi lên lại lắc lư không ngừng. Ngô An Nhiên lắng nghe tiếng kót két cá»§a bánh xe, ánh mắt có chút mù mịt.
Sở Tranh chợt mở miệng há»i:
- Ngưá»i kia là ngưá»i cá»§a Thánh Môn ta sao?
Ngô An Nhiên quay sang nhìn Sở Tranh, thấy Sở Tranh cũng đang nhìn mình, trên khuôn mặt trẻ con lúc trước giỠđã có mấy phần trưởng thà nh.
Sở Tranh thấy Ngô An Nhiên không trả lá»i, cÅ©ng không sốt ruá»™t, tá»± nói vá»›i mình:
- Ãm sát Lương Thượng Duẫn đối vá»›i bất kỳ phe phái nà o trong kinh thà nh Ä‘á»u không có lợi, quan viên có chút hiểu biết trong triá»u và dụ như Phương Trung Thà nh kia Ä‘á»u có thể nhìn ra. Nếu không phải là ngưá»i cá»§a Äại Triệu ta gây ra, váºy rất dá»… dà ng Ä‘oán ra được là do bên ngoà i sai khiến. Äông Ngô xưa nay vốn an pháºn ở má»™t nÆ¡i, không tranh chấp thế sá»±; triá»u đại Nam Tá» gặp phải thất bại má»›i đây, thân mình còn lo chưa xong; duy chỉ có Tây Tần cứ dòm ngó Äại Triệu ta chằm chằm như hổ đói. Nói vá» quốc lá»±c hiện tại, Äại Triệu đã thái bình mấy mươi năm, mà Tây Tần lại còn Ä‘ang ná»™i loạn, Triệu đương nhiên trên cÆ¡ Tần. Nói vá» tướng lÄ©nh, danh tướng Äại Triệu ta xuất hiện lá»›p lá»›p, chẳng hạn như Quách Hoà i Quách đại nhân tuyệt đối không dưới cÆ¡ Tiết Phương Trá»ng cá»§a Tây Tần. Chẳng qua mấy năm gần đây quân thần Triệu Quốc ná»™i bá»™ không ngừng tranh chấp, nên mãi không đủ sức đối phó ngoại bang. Sau khi gia phụ và o triá»u, toà n bá»™ triá»u đình từng bước ổn định trở lại, tam đại gia tá»™c trở thà nh thế liên minh, đương kim hoà ng thượng không còn khả năng chống lại. Tây Tần và Äại Triệu ta giao chiến nhiá»u năm qua, hai bên đã trở thà nh kẻ thù truyá»n kiếp, tình trạng nà y đã tái diá»…n ba đến năm năm má»™t lần, Tây Tần không tấn công Äại Triệu, Äại Triệu ta cÅ©ng sẽ dụng binh đánh há». Nếu đồ nhi là Tần Vương, đồ nhi sẽ không ngồi nhìn Triệu Quốc cà ng ngà y cà ng thêm thịnh vượng, phải tìm đủ má»i cách khiến cho Triệu Quốc loạn lên, như váºy Tây Tần má»›i có cÆ¡ há»™i thắng thế.
Ngô An Nhiên không nhịn được cưá»i, nói:
- "Nếu ta là Tần Vương", ha ha, tiểu tá» thối nhà ngươi khẩu khà cÅ©ng không nhá», dám đánh đồng mình vá»›i quân vương.
Sở Tranh thấy Ngô An Nhiên bắt đầu gá»i mình là tiểu tá» thối, rõ rà ng đã khôi phục lại thái độ bình thưá»ng, trong lòng rất vui mừng. Hắn bình thưá»ng cùng sư phụ cợt nhả đã quen, bèn cưá»i nói:
- Váºy có là m sao? Trần Thắng, Ngô Quảng năm xưa đã từng nói "Vương, hầu, khanh, tướng, há có phân biệt gì?", huống hồ trong con mắt cá»§a ngưá»i dân Äại Triệu ta, Tần Vương chẳng qua cÅ©ng chỉ là má»™t loạn thần tặc tá».
Ngô An Nhiên trầm giá»ng nói:
- Váºy Trần Thắng, Ngô Quảng là nhân váºt gì, lá»i cá»§a bá»n há» ngươi cÅ©ng dẫn ra nói lung tung, lẽ nà o ngươi tháºt sá»± muốn tạo phản hay sao?
Sở Tranh biết mình lỡ lá»i, vá»™i và ng che miệng ho khan mấy tiếng.
Ngô An Nhiên nói:
- Bà i diá»…n thuyết cá»§a ngươi lúc nãy, phân tÃch rất thấu đáo đại sá»± trong thiên hạ, là sư phụ mà ta lại không nhìn ra ngươi có bản lÄ©nh như váºy.
Sở Tranh gượng cưá»i nói:
- Phần lớn là nghe phụ thân nói, một phần cũng chỉ là suy đoán võ vẽ của đồ nhi, cũng không có gì ghê gớm lắm.
Ngô An Nhiên chẳng ừ hỠý kiến gì, đột nhiên nói:
- Ngươi là m sao biết ngưá»i hôm nay là đệ tá» cá»§a Thánh Môn ta?
- Sư phụ chẳng lẽ đã quên ngà y đó ở Vạn Hoa Lâu Thiên Mị môn chá»§ Từ Cảnh Thanh đã từng nói qua, tổng đưá»ng cá»§a Thánh Môn đã Ä‘i nương nhá» Tây Tần, trở thà nh tay chân cá»§a Tần Vương rồi sao?
Sở Tranh nhún nhún vai nói tiếp:
- Sư phụ hôm nay lại có thái độ khác thưá»ng, nhân từ nương tay đối vá»›i ngưá»i đó, không há» có chút phong độ cá»§a "Ma tú sỹ" mà sư phụ từng khoe khoang vá»›i đồ nhi trước đây, nếu đồ nhi còn nghÄ© không ra, chẳng phải là quá ngu ngốc hay sao?
Ngô An Nhiên trầm tư má»™t lúc lâu má»›i cháºm rãi nói:
- Ngươi Ä‘oán không sai, thanh loan cung Ä‘ao ngưá»i đó cầm trong tay chÃnh là binh khà độc môn cá»§a Huyết Äao Tông thuá»™c Thánh Môn. Ta lúc đó cÅ©ng rất mâu thuẫn, Huyết Ảnh Tông dù sao cÅ©ng là má»™t chi cá»§a Ma Môn, trong môn quy tuy không có quy định phải tôn trá»ng Thánh Môn Tổng ÄÆ°á»ng, nhưng nhiá»u năm qua vẫn liên kết hợp lá»±c vá»›i các tông khác cá»§a há». Sư phụ lúc còn trẻ cÅ©ng đã từng Ä‘i đến Tây Vá»±c, có mối giao hảo rất tốt vá»›i tông chá»§ Hách Liên Tuyết cá»§a Huyết Äao Tông. Sư phụ lại không giống như Từ Cảnh Thanh, đã thá» rá»i khá»i Thánh Môn, ngươi bảo sư phụ là m sao có thể ra tay vá»›i ngưá»i cá»§a Hách Liên Tuyết?
Sở Tranh gáºt đầu nói:
- Äồ nhi hiểu sư phụ niệm tình ngưá»i xưa, nhưng Thánh Môn ám sát trá»ng thần cá»§a Äại Triệu ta. Äồ nhi tuy là truyá»n nhân cá»§a Huyết Ảnh Tông, nhưng cÅ©ng là thần dân cá»§a Äại Triệu, nho gia đã từng nói: "Thiên Äịa Quân Thân Sư" (thứ tá»± ưu tiên là trá»i, rồi đến đất, đến vua, đến ngưá»i nhà và cuối cùng là sư phụ), bất luáºn là vì vua hay vì Sở gia, đồ nhi sẽ không để cho mấy ngưá»i cá»§a Thánh Môn quay vá» Tây Tần.
Ngô An Nhiên thở dà i:
- Sư phụ cÅ©ng biết ná»—i khổ cá»§a ngươi. Bá» Ä‘i, sư phụ sẽ trục xuất ngươi khá»i Huyết Ảnh Tông, sau nà y ngươi chống lại bá»n há» cÅ©ng không phải kiêng kỵ, dù sao ná»™i công mà ngươi tu luyện là Long tượng phục ma công, không có ai có thể nhìn ra ngươi là ngưá»i cá»§a Thánh Môn. Nhưng mà ngươi đã là đưá»ng chá»§ cá»§a Ưng ÄÆ°á»ng, trong đưá»ng cao thá»§ rất đông, có lẽ không đến phiên ngươi tá»± mình động thá»§.
Thùng xe ngá»±a có chút cháºt hẹp, Sở Tranh khom lưng hà nh lá»… vá»›i Ngô An Nhiên:
- Váºy được rồi, từ hôm nay đồ nhi rá»i khá»i Huyết Ảnh Tông.
Ngô An Nhiên cả giáºn nói:
- Ở đâu ra ngưá»i cẩu thả giống như ngươi váºy, chà Ãt cÅ©ng phải láºp bà n thá» trong phá»§, cung kÃnh thông báo cho các tiá»n bối trong sư môn.
Sở Tranh cưá»i hì hì nói:
- Äồ nhi…á không, tại hạ là m việc luôn luôn coi trá»ng tình cảm coi nhẹ hình thức, mặc dù con rá»i khá»i Huyết Ảnh Tông, nhưng vẫn mãi xem ngưá»i là sư phụ. Huống hồ ngưá»i thu nháºn con là m đệ tá» cÅ©ng không có mấy ngưá»i biết, hà tất phải phiá»n phức như váºy, đợi sau khi mấy tên nà y bị tá» hình, con sẽ quay lại Huyết Ảnh Tông.
Ngô An Nhiên hừ một tiếng nói:
- Ngươi cho Huyết Ảnh Tông là cái gì hả? Muốn và o là và o, muốn ra là ra à ?
Sở Tranh cưá»i nói:
- Ngưá»i không phải đã từng nói đồ nhi là tuyệt thế kỳ tà i sao? Váºy đối vá»›i kỳ tà i như đồ nhi, môn quy cá»§a Huyết Ảnh Tông có thể phóng khoáng má»™t chút hay không?
Ngô An Nhiên Ä‘ang định quát mắng thì ông lão đánh xe ngá»±a gõ gõ và o cá»a xe nói:
- Hai vị khách quan, đã đến Mã Minh Hạng rồi.
Sở Tranh vội và ng nhảy xuống xe, nói với ông lão:
- ÄÆ°á»£c rồi, đã đến nÆ¡i rồi, ông cứ vá» Ä‘i!
Ông lão phu xe ngáºp ngừng không dám:
- Mấy vị quân gia đã giao phó, nhất định phải đưa hai vị khách quan đến phủ Tĩnh Bắc Hầu.
Sở Tranh từ ngà y hôm đó, sau khi là m công tá» tiêu tiá»n như nước ở Vạn Hoa Lâu, cuối cùng đã hiểu tầm quan trá»ng cá»§a tiá»n bạc, từ trong ngá»±c móc ra mấy quan tiá»n đưa cho ông lão phu xe, nói:
- Mấy binh sÄ© đó vẫn phải nghe lệnh cá»§a bản công tá», không cần lo lắng, cầm tiá»n nà y vá» trước Ä‘i!
Ông lão vui mừng quá đỗi, vốn tưởng rằng hôm nay bị sao quả tạ chiếu, không ngá» lại gặp được thần tà i, vá»™i và ng nháºn tiá»n luôn miệng nói cảm Æ¡n rồi đánh xe trở vá».
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
12-06-2011, 05:04 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 24: Loại bỠđối láºp (1)
Dịch: AMVH_God
Biên dịch: Từ Dương
Biên táºp: Huyết Long
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Sở Tranh cùng Ngô An Nhiên giống như má»i ngà y, Ä‘i lòng vòng trong ngõ nhá» ra phÃa bên kia, tiến và o tổng đưá»ng cá»§a Ưng ÄÆ°á»ng.
Tá»›i phòng nghị sá»±, má»i ngưá»i trong Ưng ÄÆ°á»ng Ä‘á»u đã đến. Sở Tranh nhìn thoáng qua những chén trà ở trong phòng, không có chút hÆ¡i nóng nà o bốc lên, hiển nhiên những ngưá»i nà y đã đợi khá lâu.
Sở Tranh ngồi tại và o ghế thá»§ tá»a, cưá»i ha hả nói:
- Trên đưá»ng có có chút chuyện cần giải quyết, để chư vị đợi lâu, xin chá»› trách.
Trương Bá Xương ngồi yên lặng, bá»™ dạng bình tÄ©nh. Riêng sắc mặt cá»§a Sở Danh Tá cùng Tuyên Tổ Hòa, hai vị chấp sá»± cá»§a Lam đưá»ng và TỠđưá»ng lại có chút khó coi, nếu như má»i ngà y, hai ngưá»i bá»n hỠđã sá»›m mở miệng châm biếm, nhưng hôm nay trong kinh thà nh xảy ra đại sá»±, hai ngưá»i cÅ©ng không ngốc, biết Sở Tranh lúc nà y Ä‘em các chấp sá»± triệu táºp đến đó là muốn tìm há» tÃnh sổ, vì váºy lấy im lặng là và ng, chẳng thốt bất kỳ lá»i nà o.
Sở Tranh liếc mắt nhìn hai ngưá»i nà y, cưá»i nhạt, nghÄ© thầm các ngươi hai ngưá»i hôm nay lại biết Ä‘iá»u, không dám náo động, nhưng muốn tránh há»a đổ và o đầu ư? Hắc hắc, nà o có dá»… dà ng như váºy.
Sở Tranh liếc mắt nhìn má»i ngưá»i má»™t lượt, nói:
- Lam đưá»ng Sở chấp sá»± và TỠđưá»ng Tuyên chấp sá»±, hai ngưá»i nà y đã tá»›i chưa?
Sở Danh Tá và Tuyên Tổ Hòa cùng thầm mắng trong bụng, mình rõ rang Ä‘ang ngồi chá»nh á»nh trước mặt tiểu tá» nà y, nhưng hắn lại là m như không thấy, hiển nhiên là cố ý gây chuyện. Hai ngưá»i miá»…n đứng dáºy nói:
- Có thuộc hạ.
Sở Tranh hừ lạnh nói:
- Chuyện hôm nay, hai ngươi cÅ©ng Ä‘á»u biết rồi há»!
Sở Danh Tá ho khan má»™t tiếng, đáp lá»i:
- Thuộc hạ có nghe qua.
Sở Tranh nói:
- Váºy hai ngưá»i các ngươi cÅ©ng biết tá»™i cá»§a mình chứ?
Sở Danh Tá và Tuyên Tổ Hòa thấy Sở Tranh không há» nể mặt bá»n há», tuy trong lòng tức giáºn, nhưng cÅ©ng chỉ biết liếc nhìn nhau, không ai trả lá»i.
- Hình bá»™ thượng thư đương thá»i má»›i rồi ở trên đưá»ng bị má»™t đám ngưá»i mặc hắc y ám sát, đây là chuyện chưa từng xảy ra ở Äại Triệu ta từ ngà y láºp quốc tá»›i nay.
Sở Tranh, nhìn lướt xuống phÃa dưới rồi nói tiếp:
- Lam đưá»ng và TỠđưá»ng các ngươi phụ trách thăm dò tình báo trong kinh thà nh và trong Äại Triệu, váºy mà trước đó lại không há» có tin tức khả quan nà o. Äám thÃch khách kia nghe nói có hÆ¡n mưá»i ngưá»i, nếu bá»n chúng là ngưá»i trong kinh thà nh, nhiá»u cao thá»§ như váºy tụ táºp cùng má»™t chá»— mà các ngươi lại hoà n toà n không biết gì cả, váºy cần các ngươi là m gì? Nếu bá»n chúng từ bên ngoà i lẩn và o kinh thà nh, váºy tá»™i cá»§a các ngươi lại cà ng không thể tha thứ, nhiá»u sát thá»§ như váºy và o kinh, nếu như mục tiêu bá»n hỠám sát không phải là Lương Thượng Duẫn mà là Sở gia tông chá»§, hai ngưá»i các ngươi thá» nói xem, Ưng đưá»ng còn có mặt mÅ©i nà o tồn tại nữa không?
Sở Tranh cà ng nói cà ng giáºn, đột nhiên vá»— má»™t chưởng lên trên án thư trước mặt, chỉ nghe má»™t tiếng nổ, án thư bằng gá»— lim nhất thá»i vỡ thà nh bẩy tám phần.
Sở Danh Tá và Tuyên Tổ Hòa hoảng sợ không thôi, nhìn án thư trước mắt vỡ thà nh nhiá»u phần nà y, hai ngưá»i trong mắt hiện lên vẻ kinh khá»§ng. Bá»n há» luôn cho rằng Sở Tranh có thể nắm trong tay Ưng đưá»ng vì á»· và o phụ thân hắn là tông chá»§ cá»§a Sở gia, mà bá»n há» trong lòng thá»±c sá»± không phục má»™t tiểu hà i từ múa tay múa chân trên đầu mình, hôm nay má»›i biết Sở Tranh có võ công, hÆ¡n nữa còn rất cao cưá»ng. Nếu chỉ dùng má»™t chưởng Ä‘em án thư kia đánh thà nh hai ná»a, Sở Danh Tá và Tuyên Tổ Hòa miá»…n cưỡng có thể là m được, nhưng Ä‘áºp thà nh bảy tám phần đã vượt qua khả năng cá»§a bá»n há». Cho đến lúc nà y, hai ngưá»i má»›i cảm giác được má»™t nét sợ hãi.
Mấy ngưá»i thị vệ cuống quÃt Ä‘i tá»›i, nhanh chóng Ä‘em những mảnh vỡ trước mặt Sở Tranh thu dá»n sạch sẽ.
CÆ¡n thịnh ná»™ cá»§a Sở Tranh tá»±a hồ theo má»™t chưởng kia giảm xuống khá nhiá»u, má»™t lần nữa ngồi xuống ghế, hai mắt nhắm há», nhà n nhạt nói:
- Lương thượng thư bị đâm chết đã gần ná»a ngà y rồi, hai vị chấp sá»± có biết việc nà y là ngưá»i phương nà o gây nên không?
Tuyên Tổ Hòa đáp:
- Thuá»™c hạ vô năng, chưa tra ra là ngưá»i phương nà o gây nên.
Sở Tranh hừ một tiếng, nói:
- Váºy còn ngươi, Sở chấp sá»±?
Sở Danh Tá nhìn Sở Tranh, dáng dấp cực kỳ kiêu ngạo, bất mãn nói:
- Thuá»™c hạ đã lệnh toà n bá»™ thuá»™c hạ cá»§a Lam đưá»ng Ä‘i tìm hiểu việc nà y, hiện nay chưa có tin tức cụ thể.
Sở Tranh mở mắt, nói:
- Còn không có tin tức? Váºy má»i hai vị chấp sá»± cấp bản đưá»ng chá»§ má»™t mốc thá»i gian xác định Ä‘i, đến tá»™t cùng lúc nà o có thể Ä‘em việc nà y Ä‘iá»u tra rõ rà ng?
Sở Danh Tá và Tuyên Tổ Hòa đưa mắt nhìn nhau, thầm cưá»i khổ trong lòng, căn cứ má»™t Ãt đầu mối bá»n hỠđại khái chỉ biết là những kẻ giết Lương Thượng Duẫn có võ công cao cưá»ng và mặc đồ Ä‘en, ngoại trừ hai Ä‘iểm đó ra hoà n toà n không biết thêm gì cả, Sở Tranh muốn bá»n há» xác định má»™t cái thá»i gian tháºt đúng là là m khó bá»n há».
Một lúc sau, Tuyên Tổ Hòa mới lắp bắp lên tiếng:
- Äại khái phải cần ná»a tháng nữa.
- Ná»a tháng?
Sở Tranh đưa tay là m bá»™ lại muốn Ä‘áºp lên cái gì đó, chợt phát hiện trước mặt ngoại trừ hai ngưá»i kia ra thì đã không có váºt để Ä‘áºp, án thư bị vỡ đã được dá»n Ä‘i rồi, không thể là m gì khác hÆ¡n là ngượng ngùng Ä‘em tay thu hồi:
- Trong ná»a tháng nà y những hung thá»§ kia có thể lại giết bao nhiêu ngưá»i đây? Nói không chừng lại ám sát ngưá»i cá»§a Sở gia chúng ta, Tuyên chấp sá»±, ngươi chấp chưởng TỠđưá»ng cÅ©ng đã nhiá»u năm, lá»i nà y mà ngươi cÅ©ng nói ra khá»i miệng được ư?
Sở Danh Tá biết Sở Tranh hôm nay tháºt không muốn buông tha bá»n há», lạnh lùng nói:
- Váºy đưá»ng chá»§ cho rằng có thể cho chúng ta bao nhiêu thá»i gian để Ä‘iá»u tra?
Sở Tranh suy nghĩ một chút, nói:
- Ba ngà y, nhiá»u nhất cho các ngươi ba ngà y thá»i gian.
Sở Danh Tá nhịn không được kêu lên:
- Ba ngà y? ÄÆ°á»ng chá»§, ngươi hÆ¡i quá đáng rồi.
Sở Tranh cưá»i lạnh nói:
- Ba ngà y bản đưá»ng chá»§ cÅ©ng cảm thấy nhiá»u đó. Hôm nay Cấm vệ quân tại thà nh thị không kiêng nể lùng bắt khắp nÆ¡i, những sát thá»§ kia trong hai ngà y nà y nhất định ẩn nấp, trốn tránh đầu sóng ngá»n gió, chá» khi Cấm vệ quân hÆ¡i chút buông lá»ng, bá»n há» sẽ có khả năng xuất thá»§ lần thứ hai. Lần nà y nhằm và o ngưá»i phương nà o thì không biết được, trong triá»u quan viên cao thấp nhiá»u như váºy, Cấm vệ quân cho dù có nhiá»u binh lá»±c nữa cÅ©ng không có khả năng há»™ vệ từng ngưá»i. Chúng ta tam đại thế gia quan viên cÅ©ng có số lượng đông đảo, vô luáºn là ngưá»i cá»§a nhà nà o bị chết Ä‘á»u có thể đưa tá»›i nhiá»u nghi kỵ, Äại Triệu sẽ rối loạn bất an. Äó là là do bản đưá»ng chá»§ lệnh các ngươi trong ba ngà y phải tra ra là ngưá»i phương nà o gây nên.
XÃch đưá»ng chấp sá»± Trần Chấn Chung đứng lên, nói:
- ÄÆ°á»ng chá»§ nói rất phải, má»™t ngà y không tìm ra những hắc y nhân nà y, kinh thà nh sẽ chẳng được an bình, Cấm vệ quân cÅ©ng sẽ liên tục tìm kiếm. Ưng đưá»ng cá»§a chúng ta ở kinh thà nh có không Ãt chá»— ẩn máºt, hÆ¡n nữa không muốn để ngưá»i khác biết, tuy trong Cấm vệ quân có rất nhiá»u Sở gia đệ tá», nhưng ngưá»i cá»§a hai đại thế gia kia cÅ©ng có không Ãt trong đó. Huống hồ sá»± tồn tại cá»§a Ưng đưá»ng vốn là má»™t bà máºt, trong Sở gia cÅ©ng chỉ có má»™t và i ngưá»i biết vá» nó, cà ng không cần nhắc đến những đệ tá» tuổi còn trẻ nà y. Nếu để việc nà y kéo dà i, Cấm vệ quân sá»›m muá»™n sẽ tìm được Ưng đưá»ng chúng ta, đến lúc đó sợ rằng tổng đưá»ng cá»§a Ưng đưá»ng nà y cÅ©ng sẽ bị láºt tung lên mất.
Sở Danh Tá một bụng đầy ắp cơn tức đang không chỗ phát, thấy Trần Chấn Chung mới là m chấp sự một và i ngà y cũng đã cùng ông ta vung tay múa chân, không nhịn được mắng:
- Ngươi là ai, trước mặt Sở Danh Tá ta nà o có chỗ cho ngươi nói chuyện.
Trần Chấn Chung vẻ mặt không đổi, nói:
- Sở Danh Tá, ngươi là Lam đưá»ng chấp sá»±, ta Trần Chấn Chung là XÃch đưá»ng chấp sá»±, bà n vá» thứ tá»± XÃch đưá»ng còn đứng trước Lam đưá»ng cá»§a ngươi, lẽ nà o bản chấp sá»± lại không thể đứng trước mặt ngươi nói chứ?
Sở Tranh trầm giá»ng nói:
- Sở chấp sự, ngươi cũng có chút cà n rỡ đó.
Sở Danh Tá hừ má»™t tiếng, cÅ©ng không nói lá»i nà o.
Sở Tranh lại nói với Trần Chấn Chung:
- Trần chấp sá»±, ngươi cÅ©ng nói quá má»™t chút, chÃn đại phân đưá»ng cá»§a Ưng đưá»ng Ä‘á»u có trách nhiệm riêng, gánh má»™t phần công việc cá»§a Ưng đưá»ng, cÅ©ng không cái gì thứ tá»± trước sau như vừa nói.
Trần Chấn Chung cáo lỗi một tiếng rồi ngồi xuống ghế.
Sở Tranh không muốn cùng Sở Danh Tá và Tuyên Tổ Hòa dây dưa tiếp nữa, nghiêm nghị nói:
- Hai vị chấp sá»±, hạn Lam đưá»ng và TỠđưá»ng cá»§a các ngươi trong vòng ba ngà y phải Ä‘iá»u tra rõ nÆ¡i ở cá»§a những hắc y nhân nà y. Trần chấp sá»±, hết thảy cao thá»§ cá»§a Ưng đưá»ng do ngươi Ä‘iá»u động, tùy thá»i chuẩn bị xuất kÃch.
Trần Chấn Chung đứng dáºy lÄ©nh mệnh, Sở Danh Tá lại nói:
- ÄÆ°á»ng chá»§, nếu trong vòng ba ngà y không Ä‘iá»u tra được thì sẽ thế nà o?
Sở Tranh nhà n nhạt nói rằng:
- Trong vòng ba ngà y mà không tìm ra được, váºy hai ngưá»i các ngươi sẽ không cần là m chấp sá»± nữa.
Sở Danh Tá giáºn quá, cưá»i gằn:
- ÄÆ°á»ng chá»§ nếu muốn tước Ä‘i vị trà chấp sá»± cá»§a hai ngưá»i chúng ta thì cứ nói thẳng, cần gì lấy việc nà y là m khó chúng ta.
Sở Tranh nói:
- Hai ngưá»i các ngươi không là m được tức là các ngươi vô năng, trong phân đưá»ng có đầy ngưá»i có thể là m được việc nà y.
Sở Danh Tá cưá»i ha ha, nói:
- Nếu có ngưá»i trong Ưng đưá»ng có thể là m được, ta Sở Danh Tá cam nguyện nhượng lại vị trà chấp sá»± Lam đưá»ng nà y.
Sở Tranh cưá»i lạnh nói:
- Tốt lắm, trong vòng ba ngà y bản đưá»ng chá»§ có thể tra ra là ngưá»i phương nà o gây nên. Bất quá dò la tin tức vẫn cần ngưá»i cá»§a Lam đưá»ng, ngươi trước tiên Ä‘em Lam đưá»ng giao ra đây.
Sở Danh Tá thầm nghÄ©, ngưá»i trong Lam đưá»ng phần lá»›n là tá»± mình má»™t tay đà o tạo, đến thá»i khắc mấu chốt có thể lệnh những ngưá»i nà y quấy rối, vì váºy bèn nói:
- ÄÆ°á»£c! Bất quá đưá»ng chá»§, nếu trong vòng ba ngà y cÅ©ng không Ä‘iá»u tra được thì sẽ như thế nà o?
Sở Tranh kiên quyết nói:
- Váºy bản đưá»ng chá»§ sẽ bá» qua chuyện cÅ©, ngươi vẫn tiếp tục là m chấp sá»± Lam đưá»ng cá»§a ngươi, phà chi tiêu hà ng năm cá»§a Lam đưá»ng sẽ được tăng gấp đôi.
Sở Danh Tá thấy Sở Tranh nói kiên quyết như váºy, không khá»i có chút hoà i nghi, nói:
- ÄÆ°á»ng chá»§, ngươi không phải đã nháºn được tin tức gì vỠđám hắc y sát thá»§ kia chứ?
Sở Tranh nói:
- Truyện cưá»i, vụ án tá» nà y má»›i phát sinh sáng nay, bản đưá»ng chá»§ nà o có cái tin tức gì. Lam đưá»ng các ngươi Ä‘á»u có nhân thá»§ trong các bá»™ trong triá»u, váºy các ngươi đã từng nghe phong phanh tin tức gì trước đó chưa?
Sở Danh Tá đà nh gáºt đầu:
- ÄÆ°á»£c rồi, việc nà y má»™t lá»i đã định.
Sở Tranh hướng vá» phÃa dưới há»i to:
- XÃch đưá»ng phó chấp sá»± Úy SÄ© ở đâu?
Má»™t hán tá» mặt đỠđứng lên, ôm quyá»n nói:
- Có thuộc hạ.
Sở Tranh nói:
- Lệnh cho ngươi từ hôm nay tạm thá»i chấp chưởng Lam đưá»ng, toà n lá»±c truy ra vụ án bá»™ binh Lương thượng thư bị ám sát. Sở chấp sá»±, phiá»n ngươi Ä‘em tÃn váºt chấp sá»± cá»§a Lam đưá»ng giao cho hắn.
Sở Danh Tá cưá»i nhạt, từ trong lòng lấy ra má»™t ngá»c ấn nhá» giao cho Úy SÄ©.
Sở Tranh quay sang Tuyên Tổ Hòa, nói:
- Tuyên chấp sự, còn ngươi?
Tuyên Tổ Hòa suy nghÄ© má»™t chút, cho dù thế nà o cÅ©ng không nắm chặt tại trong vòng ba ngà y Ä‘iá»u tra rõ việc nà y, không bằng há»c Sở Danh Tá đánh bạc má»™t phen, nói:
- Thuộc hạ cũng nguyện noi theo Sở chấp sự.
Sở Tranh gáºt đầu, nói:
- Tốt lắm, XÃch đưá»ng phó chấp sá»± Nam Phong Thiá»n, ngươi tạm thá»i chấp chưởng TỠđưá»ng.
Sở Tranh chá» Nam Phong Thiá»n tiếp nháºn tÃn váºt cá»§a tỠđưá»ng xong, quát to:
- Ngưá»i đâu!
Vừa dứt lá»i, hÆ¡n mưá»i cao thá»§ XÃch đưá»ng từ ngoà i phòng bước nhanh và o.
Sở Tranh đứng lên, cháºm rãi nói:
- Vì Lam đưá»ng chấp sá»± Sở Danh Tá, TỠđưá»ng chấp sá»± Tuyên Tổ Hòa, trong vụ án Lương thượng thư bị ám sát có tá»™i không là m tròn bổn pháºn, ấn theo ná»™i quy Ưng đưá»ng, Ä‘em hai ngưá»i đó tá»›i hình phòng nhốt ná»a tháng.
Sở Danh Tá giãy dụa kêu to:
- Thằng nhóc Sở Tranh, ngươi nói không giữ lá»i!
Sở Tranh lạnh lùng nói:
- Hai ngưá»i các ngươi ồn à o cái gì, bản đưá»ng chá»§ có nói sẽ không khiển trách các ngươi sao? Bất quá vẫn y theo ước định vừa rồi, trong vòng ba ngà y, nếu Úy SÄ© và Nam Phong Thiá»n không tra ra được án sá»± nà y, bản đưá»ng chá»§ sẽ thả các ngươi ra.
Sở Danh Tá và Tuyên Tổ Hòa bị dẫn ra phÃa sau, Sở Tranh liếc nhìn Hoà ng đưá»ng chấp sá»± Cao Tốn và Lục đưá»ng chấp sá»± Lục Nạp Ngôn, trên mặt treo đầy bá»™ dáng thân thiết tươi cưá»i, nói:
- Hai vị chấp sá»±, bản đưá»ng chá»§ xá» trà Sở Danh Tá và Tuyên Tổ Hòa như váºy, không có mất công bằng chứ?
Lục Nạp Ngôn vội nói:
- ÄÆ°á»ng chá»§ đối vá»›i hai ngưá»i ấy tuy nghiêm khắc nhưng cÅ©ng đầy bao dung, hết sức thá»a đáng.
Cao Tốn giá»ng đầy buồn bá»±c:
- Äúng váºy, bất quá ba ngà y sau vẫn xin đưá»ng chá»§ nhá»› tá»›i ước định hôm nay.
Sở Tranh ha ha cưá»i:
- Cao chấp sá»± nói rất đúng, bản đưá»ng chá»§ sẽ ghi nhá»› trong lòng. Hai vị chấp sá»± má»i trở vá» Ä‘i.
Cao Tốn cùng Lục Nạp Ngôn nhìn bốn phÃa má»™t chút, ngoại trừ hai ngưá»i bá»n há» ra, đám ngưá»i còn lại Ä‘á»u đã là tâm phúc cá»§a Sở Tranh. Hai ngưá»i ngầm thở dà i, ôm quyá»n nói:
- Thuộc hạ xin cáo lui.
Ra khá»i cá»a chÃnh cá»§a tổng đưá»ng, Cao Tốn thở dà i nói:
- Lục huynh, xem ra mấy ngưá»i chúng ta đã xem nhẹ thiếu niên nà y.
Lục Nạp Ngôn gáºt đầu, cÅ©ng than thở:
- Äúng váºy, ngươi xem lão Sở cùng lão Tuyên, hÆ¡i có nhược Ä‘iểm rÆ¡i và o trong tay hắn, liá»n bị chỉnh đến ná»—i không ngẩng được đầu lên. Thá»§ Ä‘oạn cá»§a thiếu niên nà y độc ác, lão Sở cùng lão Tuyên muốn trở mình có thể sẽ rất khó khăn.
Cao Tốn hừ lạnh một tiếng, nói:
- Cái gì mà kêu khó khăn, ta xem bá»n hắn hai ngưá»i muốn trở mình cÅ©ng không được nữa kìa. Lão Sở và lão Tuyên cÅ©ng thá»±c là , tên nhóc kia gà i bẫy như váºy mà bá»n há» hai ngưá»i vẫn dám xông và o, đây không phải tìm chết hay sao chứ?
Lục Nạp Ngôn khó hiểu nói:
- Không hẳn, ba ngà y sau nếu tên nhóc kia tra không ra chỗ những hắc y nhân đó, còn không phải sẽ thả lão Sở cùng lão Tuyên ra sao?
Cao Tốn lắc đầu, nói:
- Tên nhóc đó đã là m như váºy, sẽ không lại để cho bá»n há» hai ngưá»i bình an Ä‘i ra. Cho dù ba ngà y sau không tìm được chá»— cá»§a đám hắc y sát thá»§ kia, hắn cÅ©ng sẽ có biện pháp khác đối phó lão Sở và lão Tuyên.
Lục Nạp Ngôn nói:
- Cao huynh, ngươi nếu đã nhìn ra, vì sao không đỠtỉnh bá»n há» má»™t chút?
Cao Tốn cưá»i khổ, nói:
- Ta cÅ©ng má»›i nhìn ra Ä‘iá»u nà y, nhưng khi đó lão Sở đã nói xong, không ngăn cản được nữa.
Lục Nạp Ngôn suy nghĩ một chút, than thở:
- Tên nhóc đó đối phó lão Sở và lão Tuyên xong, sẽ đến phiên ta và ngươi đó.
Cao Tốn cưá»i khổ nói:
- Ngươi lo lắng như váºy hÆ¡i thừa, má»›i vừa rồi câu nói cuối cùng cá»§a hắn đã biểu thị sá»± cá»±c kỳ bất mãn đối vá»›i ta. Ta lại chưởng quản các loại sản nghiệp cá»§a Ưng đưá»ng, kế tiếp nhất định là ta không thể nghi ngá».
Lục Nạp Ngôn nói:
- Nếu không chúng ta cáo lão thoái ẩn Ä‘i, chỉ dá»±a và o chúng ta hai ngưá»i đấu không lại hắn đâu.
Cao Tốn trầm mặc hồi lâu mới nói:
- ChỠthêm ba ngà y nữa xem sao.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîçàï÷àñòè , ìâèäåî , ïàðôþìåðèÿ , ngoc thi xuan thu , ñïåöîäåæäà , ninh trà viá»…n , sở danh đưá»ng , sở thị xuân thu , sở thị xuân thu vp , so thi xian thu , so thi xuab thu , so thi xuan thu , so thi xuan thu 3 , so thi xuan thu 4 , so thi xuan thu 7 , so thi xuan thu chuong 4 , so thi xuan thu convert , so thi xuan thu full , so thi xuan thu offline , so thi xuan thu4vn , so thi xuân thu , so thu xuan thu 4vn , truyen so thi xuan thu , ðîñáàíê