Thông Thiên Đại Thánh Tác giả: Xà Thôn Kình
-----oo0oo-----
Chương 746: Linh Hồn Thiết Cát, nghĩa bạc vân thiên. (1)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
- Minh Nghĩa Kinh Viện, ngươi muốn gây phiền toái, không có đối tượng nào thích hợp hơn so với Minh Nghĩa Kinh Viện!
- Xem ra ân oán của ngươi với Minh Nghĩa Kinh Viện quả thật là không nhỏ, có thù lớn như vậy sao? Không phải là ngươi muốn tiêu diệt toàn bộ Minh Nghĩa Kinh Viện đó chứ?
Chu Báo hỏi.
- Đối phó Minh Nghĩa Kinh viện không chỉ là việc của một mình ta, đó cũng là chuyện của ngươi, bởi vì Minh Nghĩa Kinh Viện và Yến Vân Thiên đều là cùng một thế lực. Bọn hắn cũng là một trong những đại biểu của lực lượng chính thống. Theo ta được biết, năm nó vì tiêu diệt Hỏa Nhãn huyết mạch của ngươi, Minh Nghĩa Kinh Viện có thể nói đã xuất ra không ít công sức.
Ánh mắt của Chu Báo ngưng tu lại.
- Ý của ngươi là ta không thể không đi tìm Minh Nghĩa Kinh viện này gây phiền phức sao?
- Ha ha, thế thì không nhất định, nhưng mà có một số việc, nên chuẩn bị càng sớm thì càng tốt, sớm làm suy yếu thực lực của bọn chúng xuống chút nào, đối với tương lai của ngươi cũng càng có lợi chút đó. Hiện tại ngươi mới chỉ mười bảy tuổi, đã có chiến lực Thông Huyền Cảnh, nhưng mà tu vi là tu vi, chiến lực là chiến lực, không thể đánh đồng lại làm một. Đến khi ngươi đứng vào hàng ngũ Tán Tạ thì lại là một chuyện khác. Hắc hắc,tới khi ngươi đứng vào hàng ngũ Tán Tạ, ngươi nghĩ rằng ngươi vẫn còn có thể giấu giếm được Hỏa Nhãn của ngươi sao? Nếu như bọn họ biết được ngươi có Hỏa Nhãn, hơn nữa ngươi còn trẻ như vậy đã có thể đứng vào hàng ngũ Tiên Tạ, nhất định bọn hắn sẽ không bỏ qua cho ngươi. Cho tới lúc đó, ngươi vẫn sẽ phải tiếp tục dây dưa với bọn họ. Chẳng thà hiện tại bố trí thế cục, làm tốt công việc chuẩn bị, vì chính bản thân mình mà lưu lại đầy đủ đường lui. Nếu không mà nói, tới khi ngươi bước vào hàng ngũ Tiên Tạ, chỉ có hai lựa chọn, hoặc là bị bọn hắn giết chết, hoặc là hoàn toàn lui vào bên trong Tiên Cung. Ta nghĩ hai lựa chọn này, cũng không phải là ngươi không hiểu!
- Ngươi nói đứng vào hàng ngũ Tán Tạ là cái gì?
Chu báo nghe thấy được cái từ ngữ này, không khỏi có chút tò mò.
- Tu vi đột phá cửu phẩm, tiến vào Thông Huyền Cảnh, liền có thể đạt được nghiệp vị tán tiên, cũng chính là người đứng vào hàng ngũ Tán Tạ!
Xà Vương nói.
- Đây cũng là cảnh giới mà ta suốt đời theo đuổi!
Nghiệp vị tán tiên này, Chu Báo đẫ nghe Thanh Linh nói qua, nhưng mà đứng vào hàng ngũ Tiên Tạ hắn lại không biết.
- Có ý tứ, hiện tại ta đạt được nghiệp vị tán tiên là liền có thể đứng vào hàng ngũ Tiên Tạ sao? Trừ khi là đạt được nghiệp vị tán tiên, còn nếu không thì không được xếp vào sao!
- Không được xếp vào!
Thần sắc của Chu Báo khẽ biến đổi, nhưng mà bây giờ Vương Xà đang đứng trước mặt của hắn, hắn cũng không thể trao đổi với Thanh Linh được, chỉ có thể gượng cười.
- Tu vi đột phá Thông Huyền Cảnh, đó là chuyện của tương lai, vẫn là nói chuyện của hiện tại đi, ngươi muốn ta làm như thế nào?
- Giúp ta thu xếp một chuyện !
Vương Xà thấy thần sắc của Chu Báo buông lỏng, trên mặt lộ ra một ý cười thoải mái.
- Có một việc ta muốn làm, nhưng mà Minh Nghĩa Kinh Viện nhất định sẽ ngăn cản, người của bọn họ nhiều lắm, mà sự tính này ta không thể nhờ Thiên Long Đạo trợ giúp được. Vốn là ta muốn nhờ Vô Song và Lôi Lão dùng thân phận tư nhân tới trợ giúp ta, nhưng mà hiện tại ngươi đã mạnh như vậy, thì không cần phiền toái như vậy!
- Nói cụ thể !
- Mười ngày sau ta muốn đi làm một việc, cụ thể là muốn ăn trộm một bộ hài cốt của Minh Nghĩa Kinh Viện. Ta muốn hôm đó ngươi đến khiêu chiến với cường giả của Minh Nghĩa Kinh Viện, làm cho bọn họ không thể bận tâm đến ta !
- Tới Minh Nghĩa Kinh Viện đánh cướp một bộ hài cốt ?
Chu Báo nheo nheo ánh mắt nhìn Vương Xà.
- Việc này sẽ không mất nhiều thời gian a !
- Minh Nghĩa Kinh Viện là một trong tam đại môn phái của Đại Tấn. Bên trong môn phái cao thủ nhiều như mây, mà cái bộ hài cốt kia lại nằm ở trọng địa của Minh Nghĩa Kinh Viện, có nhiều lão gia hỏa lợi hại canh gác, ngươi không thi triển đủ thực lực để dẫn dụ được bọn họ đi ra, ta thật sự là không thể xuống tay được !
- Ngươi không phải là muốn đi đào bới phần mộ tổ tiên của Minh Nghĩa Kinh Viện đó chứ?
- Minh Nghĩa Kinh Viện không có phần mộ tổ tiên, chỉ có lăng tẩm của thánh nhân các triều đại!
- Đúng là ngươi muốn đi đào bới phần mộ tổ tiên của người khác!
Chu Báo kêu lên.
Vương Xà bất đắc dĩ, buông cánh tay nói.
- Cứ cho là như thế đi!
- Ta cũng muốn giúp ngươi nhưng lại sợ kết oán thù với Minh Nghĩa Kinh Viện!
- Ngươi và Minh Nghĩa Kinh Viện vốn đã là oan gia không thể giải được, nếu như Hỏa Nhãn của ngươi còn tồn tại. Nhưng mà hiện tại cũng chỉ là tính toán vì tương lai mà thôi, huống chi ngươi lại có đầy đủ lý do để tìm Minh Nghĩa Kinh Viện gây phiền phức!
- Vì sao lại có lý do?
- Đương nhiên là vì việc chung thân đại sự của ngươi, ngươi muốn tạo áp lực với Yến Vân Thiên, quan trọng hơn chính là mười tên cường giả vây giết ngươi, khẳng định bọn chúng là người của Minh Nghĩa Kinh viện, ta sẽ giúp ngươi điều tra thân phận của bọn chúng, sau đó ngươi có thể đường đường chính chính tới nơi đó gây náo loạn!
- Ngươi điều tra như thế nào?
- Ta có cách của ta, ngươi chỉ cần đáp ứng với ta là được rồi!
- Nếu mười tên kia thật sự là người của Minh Nghĩa Kinh Viện, như vậy ta cũng sẽ không cần phải để ý gì nữa mà trực tiếp đi tới Minh Nghĩa Kinh Viện náo loạn!
- Ba ngày, chậm nhất là năm ngày, ta sẽ đem chứng cứ đến cho ngươi!
Vương Xà mừng rỡ nói.
Xoát, xoát, xoát, hô, hô hô
Chu Báo ngồi xếp bằng ở trên giường, hai tay đặt lên đầu gối, một tầng hắc y nhàn nhạt bao phủ ở xung quanh hắn, như mây như khói.
Căn phòng không lớn, trừ cái giường hắn đang ngồi xếp bằng ở bên trên là có dấu hiệu khác thường, còn các địa phương khác đều không chịu ảnh hưởng. Nhưng mà, nếu như trong lúc này, cầm một khối thiết bản ném vào vụ khí màu đen như sương như khói kia, sẽ xảy ra hiện tượng kinh dị. Thiết Bản sẽ tan chảy giống như sáp nến vậy.
Ở bên trong vụ khí màu đen, có một con quái vật bộ dáng dữ tợn chợt ẩn chợt hiện. Bỗng nhiên làn vụ khí chợt xao động, trong lúc đó, hai cánh tay của Chu Báo chợt động, năm ngón tay trái nắm ra năm đạo trảo kình màu xích hồng. Năm đạo trảo kình này bày xung quanh làn hắc vụ rồi chợt dung hợp lại một chỗ, biến ảo thành một con quái điểu chín đầu.
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Thông Thiên Đại Thánh Tác giả: Xà Thôn Kình
-----oo0oo-----
Chương 747: Linh Hồn Thiết Cát, nghĩa bạc vân thiên. (2)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
Sau khi con quái điểu này được hình thành, hai mắt Chu Báo mạnh mẽ mở ra, từ bên trong mắt có hai đạo quang mang màu đỏ bắn tới con quái điểu chín đầu, làm cho con quái điểu chín đầu vừa với hình thành không lâu lại bắt đầu biến hóa, khình khí màu xích hồng bắt đầu bốc lên, mơ hồ ở bên trong còn có lôi quang mày đỏ chớp động. Cuối cùng toàn bộ kình khí ngưng tụ lại một chỗ, biến ảo thành một chữ hạnh huyền ảo, ký tự này được viết rất hoa mỹ, mang theo phong cách cổ xưa thê lương pha lẫn một loại tà khí khó nói lên lời bên trong. Nếu chăm chú nhìn kỹ còn có thể thấy bốn phía xung quanh ký tự này còn có hắc khí mờ ảo bao quanh, nhìn vào có cảm giác hết sức khó chịu.
Sau khi cái ký tự này hình thành, rốt cục Chu Báo cũng thở dài một hơi, nhẹ nhàng đưa tay lên, ký tự kia mạnh mẽ tan rã ra, hóa thành một đạo lốc xoáy màu đỏ, bay về phía mi tâm của Chu Báo.
- Tốt, thật sự là quá tốt, không thể tưởng tượng được chỉ trong thời gian ngắn như vậy mà ngươi có thể luyện thành thần thông Linh Hồn Thiết Cát của Thương Cưu. Nhưng mà cũng không tính là ngoài ý muốn, ngươi là người có được Thông Thiên Pháp NHãn, dung hợp với Thương Cưu Trảo trong Thiên Cầm Cửu Biến, nên luyện thành Linh Hồn Thiết Cát cũng là chuyện đương nhiên ha ha!
Chứng kiến đạo lốc xoáy màu đen kia dung nhập vào trong mi tâm của Chu Báo, Thanh Linh xông ra cất tiếng cười to.
- Linh Hồn Thiết Cát quả nhiên quỷ dị, tuy rằng ta vẫn chưa dùng nó để đối phó với địch nhân được, nhưng mà ta cũng có thể cảm giác được sự khủng bố của nó. Cho dù là một tên cường giả nếu không cẩn thận bị trúng một chiêu này, tinh thần cũng sẽ tổn hao rất nhiêu, mất đi chiến lực, thậm chí là thần hồn câu diệt, chỉ để lại một khối thi thể không có linh hồn. Thật sự là quá kinh khủng!
Chu Báo nhẹ nhàng nói, hút toàn bộ hắc vụ xung quanh vào trong cơ thể, biểu tình trên mặt có chút ngưng trọng.
- Thần thông như thế cũng thật sự là quá mức nham hiểm, nếu ta dùng thần thông này quá nhiều, nói không chừng sẽ gặp cái gì báo ứng!
- Hắc hắc, tiểu tử, không cần lo lắng, thần thông này quả thật là âm độc lợi hại, nhưng mà có thể sử dụng thành công cũng không dễ dàng như vậy, thần thông Linh Hồn Thiết Cát chuyên dùng để đối phó nguyên thần, người bình thường, đặc biệt là nhân vật dưới Thông Huyền Cảnh, cho dù là có thể hiểu được thần niệm, nhưng mà mối liên hệ giữa thần niệm và tinh thần quá mực chặt chẽ, vì thế uy lực của Linh Hồn Thiết Cát sẽ bị suy yếu rất nhiều, cho nên nhiều nhất cũng chỉ có thể đánh cho tinh thần của đối phương bị hao tổn, làm cho bọn họ tạm thời mất đi sức chiến đấu mà thôi, sẽ không lấy được mạng của bọn hắn. Muốn chân chính phát huy được uy lực của thần thông này, thì chỉ có thể chờ tới khi bước vào hàng ngũ Tiên Tạ, khi đó phương pháp dùng lực để chiến đấu thay đổi, lúc đó mới có thể phát huy ra hiệu quả chân chính, cho nên ngươi không cần lo lắng!
- Thật sự?
- Đương nhiên là thật sự, ngươi cho là thân thể vô dụng như vậy sao, có thể để cho người ta tùy ý công kích tinh thần sao?
Thanh Linh cười nói.
- Nhưng mà đối với ngươi bây giờ mà nói, hiệu quả khi sử dụng Linh Hồn Thiết Cát cũng không tệ lắm. Cường giả ở đẳng cấp này đều không sai biết lắm có thể hiểu được thần niệm tồn tại, Nhưng mà thần niệm quá yếu, hơn nữa cũng không có năng lực tự bảo vệ mình, ngươi dùng Linh Hồn Thiết Cát đối phó với bọn hắn, tuy rằng không có cách nào làm cho tinh thần của bọn hắn tiêu tán, tuy nhiên cũng có thể khiến cho thần hồn của bọn hắn bị tổn thương nặng, chèn ép thần niệm vừa mới hình thành của bọn hắn!
- Xem ra thật sự là không sai!
Nghe Thanh Linh nói ra hiệu dụng của Linh Hồn Thiết Cát, trong lòng Chu Báo lập tức nóng lên.
- Đúng rồi, còn có một việc lúc trước ta quên không hỏi ngươi, thần thông này rốt cục là cái thứ gì, dường như không giống như dị thuật và bí kĩ!
- Đương nhiên là không giống, cái gọi là bí kỹ và dị thuật của các ngươi, nói cho cùng thì đều là cách thức vận dụng thiên địa nguyên khí mà thôi, nhưng mà thần thông thì không giống như thế. Ta nghĩ ngươi cũng đã chú ý tới, thần thông cũng không phải là phụ thuộc vào thiên địa nguyên khí, cũng không phụ thuộc vào nội khí của ngươi. Cái gọi là thần thông là nói đến lĩnh ngộ quy luật của thiên địa. Lĩnh ngộ thấu đáo, liền có thể trực tiếp lợi dụng quy luật của thiên địa, tạo thành hiệu quả như ý muốn. Mà cái phù văn ngươi vừa mới nhìn thấy đó cũng là một loại lợi dụng quy luật của thiên địa. Sau khi ngươi hoàn toàn lĩnh ngộ được quy luật của thiên địa, liền có thể ngưng tụ thành đại phù văn, có thể làm ra những chuyện mà người thường không thể tưởng tượng nổi!
Nói tới đây, Thanh Linh chậm rãi bay tới trước mặt Chu Báo.
- Đại Tiêu Dong Thuật của ngươi cũng giống như vậy, tin tưởng trong lúc ngươi vận dụng cương khí cũng có thể phát hiện ra, ở bên trong cương khí của ngươi có ẩn dấu một cái phù văn!
- Không sai, ta cũng phát hiện ra, ta cũng biết mỗi một lần ta sử dụng Đại Tiêu Dong Thuật đều là dẫn lực lượng từ cái phù văn nay ra! Nhưng mà ta không hề có lĩnh ngộ đối với cái quy luật gì đó, làm sao lại có thể vận dụng được nó?
- Vận dụng và lĩnh ngộ đó là hai loại khái niệm hoàn toàn khác nhau. Không thể lĩnh ngộ chưa chắc là đã không thể vận dụng. Giống như là sử dụng pháp khí vậy, đại đa số mọi người đều không biết chế tạo, nhưng lại có thể vận dụng!
Thanh Linh nói.
- Thần thông này, ngươi chỉ cần biết dùng là được, còn về phần lĩnh ngộ, ha ha đợi cho tới khi tu vi của ngươi tới cảnh giới Nhân Tiên, thì hãy thử!
- Nhân Tiên?
Chu Báo mở trừng hai mắt, lặng lẽ suy nghĩ, chuyện xa xôi như vậy, hiện tại suy nghĩ thật sự là quá sớm.
- Thiên Cầm Cửu Biến cũng có thể diễn biến thành chín loại thần thông, hiện tại ta mới luyện thành một loại, còn có tám loại nữa, phải tiếp tục luyện từng cái một mới được.
- Chuyện này cũng đừng nghĩ nữa, sở dĩ ngươi có thể luyện thành Linh Hồn Thiết Cát là bởi vì ngươi có Thông Thiên Pháp nhãn trợ giúp, nếu không thì không có ba mươi đến năm mươi năm công phu ngươi cũng không thể nào luyện thành!
- Vậy ngươi còn muốn ta luyện!
- Còn hơn cái quyền ý cổ quái của ngươi, ba mươi đến năm mươi năm cũng đã là cái gì đâu!
Thanh Linh nói.
Nghĩ đến cái vũ trụ quyền ý chính mình tu luyện ra kia, Chu Báo liền cảm thấy đau đầu một trận.
Hiện tại tu vi của hắn đã ở một cái cảnh giới mà hắn chưa từng tưởng tượng ra, vì thế quyền ý cũng tùy theo mà tăng cường, loại tăng cường này, tuy rằng khiến cho uy lực nắm đấm của hắn đại tăng, có thể nói, hiện tại uy lực của hai nắm đấm của hắn phát ra còn lớn hơn cả hai cái thiết chùy trước kia có khi còn lớn hơn rất nhiều.
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Thông Thiên Đại Thánh Tác giả: Xà Thôn Kình
-----oo0oo-----
Chương 748: Linh Hồn Thiết Cát, nghĩa bạc vân thiên. (3)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
Nhưng theo đó thì quyền ý của hắn cũng càng ngày càng khó khống chế. Chu Báo hiểu được đây là bởi vì tốc độ tăng trưởng tu vi của mình nhanh hơn rất nhiều so với lý giải của mình về quyền pháp, cho nên mới xảy ra tình huống khó khống chế được quyền ý. Việc duy nhất hắn có thể làm là một lần rồi lại một lần thực hiện công việc vô vị là tôi luyện lại quyền thuật, quyền pháp của mình, để có thể tăng cường khả năng lý giải quyền pháp, khiến cho khả năng khống chế quyền ý cũng được đề cao.
Hơn nữa, cho dù là nhận thức của mình đã đủ để khống chế được quyền ý của mình, nhưng đó cũng không phải là việc lâu dài. Bởi vì quyền ý của hắn là khuếch trương vô hạn, tìm tòi ở trong vũ trụ. Vũ trụ vô hạn, cho nên quyền ý của hắn cũng là vô hạn. Hắn nhất thiết phải không ngừng lĩnh ngộ tôi luyện mới có thể khiến cho quyền pháp của mình đuổi kịp độ khuếch trương của quyền ý. Mới có thể chân chính khống chế quyền ý của chính mình.
- Ta thật sự là đã tìm cho mình một cái vấn đề có khó khăn không nhỏ!
- Tuy rằng đóng cửa tu luyện là việc phải làm, nhưng mà nếu ngươi làm giống như vậy, cả đời nhốt mình trong nhà tu luyện và lĩnh ngộ thì thành tựu trong tương lai cũng là có hạn!
Thanh Linh nhìn hắn nói.
- Tu vi và thực lực của ngươi đã tiến triển đến một cảnh giới cực kỳ cường đại, nhưng mà tu vi tâm linh của ngươi thì lại không cách nào hợp nhất với thực lực của ngươi, giống như là quyền pháp của ngươi không thể khống chế được quyền ý vậy. Hiện tại việc ngươi cần làm chính là dung nhập vào trong trần thế để tôi luyện tâm linh của ngươi chứ không phải là đóng cửa bế quan!
- Ta hiểu rồi, thật sự là ta cũng có chuyện muốn đi ra ngoài làm, nhưng mà ta muốn xem hiệu suất của tên Vương Xà kia đến tột cùng là như thế nào, hiện tại đã là ngày thứ ba, hắn nói có thể tìm được một ít chứng cứ chính xác để ta đi tới Minh Nghĩa Kinh Viện gây náo loạn, cũng không biết đã tìm được chưa!
Hiệu xuất của Vương Xà quả thực không tệ, Chu Báo vừa mới nhắc đến hắn thì hôm sau hắn liền mang một bức họa tới đưa cho Chu Báo.
- Nhìn xem, đám người này có phải là người muốn giết ngươi ngày đó không!
Chu Báo vừa mở mắt ra nhìn, thần sắc nhất thời biến đổi, bởi vì bên trong tám bức họa này, thậm chí có tới hai người nằm trong đám bát phẩm cường giả vây giết hắn lần trước.
- Bọn hắn là ai?
- Đại trưởng lão của Minh Nghĩa Kinh Viện!
Xà Vương chứng kiến biểu tình trên mặt Chu Báo, trong mắt hiện lên ý cười.
- Minh Nghĩa Kinh Viện có tám đại trưởng lão, sáu tên bát phẩm, hai tên cửu phẩm, bức họa của bọn họ đều là ở chỗ này!
- Bức tranh này rất giống!
Khóe miệng Chu Báo khẽ nhếch lên, rút hai bức họa ở trong đó ra.
- Hai người này đích thật là trưởng lão của Minh Nghĩa Kinh Viện sao? Ngươi có gạt ta không đó!
- Ha ha, ngươi cầm hai bức họa này đi đến Minh Nghĩa Kinh Viện thì sẽ biết!
Xà Vương âm hiểm cười.
- Minh Nghĩa Kinh Viện tự xưng là danh môn chính phái, ngươi mang bức họa đi, bọn chúng dám không thừa nhận sao? Chỉ cần bọn hắn thừa nhận, ngươi liền có lý do làm loạn!
- Hừ, nếu quả thật là người của Minh Nghĩa Kinh Viện, ta nhất định sẽ làm cho bọn chúng náo loạn!
Trong mắt Chu Báo hiện lên một luồng hàn quang.
- Chu Báo ta cũng không phải là loại người bị người ta nhổ sạch răng còn hướng tới người ta cảm tạ!
Vừa nghĩ tới đám cường giả vây giết mình, một cỗ tà hỏa từ đan điền xông thẳng lên trán của hắn.
Mặc kệ tên Vương Xà này đến tột cùng là có mục đích gì, có chủ ý phá hư cái gì. Hai người trong bức họa này đúng thật là hai tên đã tham gia vây giết mình. Chính mình và bọn hắn đều không cừu không oán, thậm chí là chưa từng gặp mặt. Bọn hắn lại cứ như vậy công khai vây giết mình, nếu tìm không thấy bọn chúng thì thôi, hiện tại đã biết được thân phận của bọn họ, nếu không thể đòi lại món nợ này, cỗ tà hỏa ở đáy lòng của hắn không thể phát tiết ra được sẽ khiến cho tâm hồn có chỗ thiếu hụt, như vậy đối với việc tu luyện trong tương lai của hắn sẽ có trở lực rất lớn, cho nên món nợ này, nhất định hắn phải tự mình đòi lại.
- Xem ra lần này, cho dù ta không muốn giúp ngươi cũng không được!
- Ha ha, chuyện này chỉ có thể nói rằng vận khí của ta không tệ, và vận khí của Minh Nghĩa Kinh Viện không tốt mà thôi!
Xà Vương cười, ở chỗ sâu trong ánh mắt lại lóe lên một cỗ khí thế vô cùng sắc bén.
- Tiểu Báo Tử, lần này ta đã chuẩn bị khiến cho Minh Nghĩa Kinh Viện ăn một cái thiệt thòi thật lớn!
- Ngươi muốn làm như thế nào, con mẹ nó chứ, đó là việc của ngươi, việc ta muốn làm rất đơn giản, chính là bắt được hai tên này!
- Bắt được bọn chúng thì sao đây?
- Ha ha, đương nhiên là phải thủ tiêu bọn họ, không phải ngươi đã nói là muốn ta làm suy yếu thực lực của bọn họ sao? Đây chính là một cơ hội tốt, nói không chừng, ngoài bọn họ ra, một ít trưởng lão của Minh Nghĩa Kinh Viện cũng sẽ bị ta giết chết!
- Xen ra, ngươi rất tin tưởng vào thực lực của mình!
- Đương nhiên là ta tin tưởng!
Chu Báo liếc mắt nhìn Xà Vương một cái, bỗng nhiên cười nói.
- Ta biết ngươi có lá bài tẩy của ngươi, nhưng mà Vương đại tọa à, ngươi có tin là nếu bây giờ hai chúng ta giao đấu, ta có thể xử lý ngươi không ?
- Vậy sao?
Đồng tử của Xà Vương mạnh mẽ co rụt lại, một cỗ hơi thở âm lãnh từ trên người hắn tràn ra, gắt gao nhìn chằm chằm vào Chu Báo, bỗng nhiên cất tiếng cười to.
- Ha ha ha ha, tốt, thật sự là quá tốt, ngươi có lòng tin như vậy là tốt rồi, đương nhiên nếu ngươi thực sự có được thực lực này. Tiểu Tử ta thực tâm hi vọng ngươi có thể sớm đứng vào hàng ngũ Tiên Tạ, ha ha ha ha ha ha!
Mang theo một trận cười to, Vương Xà xoay người rời đi.
- Tiểu tử, dường như là ngươi cố ý kích thích hắn!
- Ta chỉ là làm một phép thử nho nhỏ mà thôi !
Chu Báo hơi híp mắt lại.
- Người này biết quá nhiều bí mất của ta, tuy rằng cũng không có ác ý, nhưng mà tâm tư đề phòng thì không thể không có. Ta vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn, cho hắn một chút cảnh cáo, để cho sau này nếu hắn muốn lợi dụng ta thì cũng phải đắn đo suy nghĩ, đỡ xảy ra trường hợp hắn thật sự bán ta đi !
- Đối với ngươi, hẳn là hắn cũng không có ác ý quá lớn !
Thanh Linh nói.
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Thông Thiên Đại Thánh Tác giả: Xà Thôn Kình
-----oo0oo-----
Chương 749: Khiêu khích càn rỡ và chiến đấu. (1)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
- Bởi vì ngươi có được Hỏa Nhãn, đã định sẵn là đối lập với địch nhân của hắn, cho nên thực lực của ngươi càng mạnh hắn lại càng vui vẻ. Ta nghĩ đây cũng là nguyên nhân mà trước kia hắn dốc hết sức ra giúp ngươi. Trên đời này cũng có những cừu hận là do kết phải, nhưng cũng có những cừu hận đã được định sẵn rồi. Giống như ngươi và nhóm địch nhân của hắn. Bởi vì ngươi có được Hỏa Nhãn cho nên định mệnh đã chú định ngươi cùng với địch nhân của hắn ở vào thế đối lập. Vì vậy hắn trợ giúp ngươi cũng chẳng khác nào trợ giúp chính hắn. An bài cho địch nhân của hắn một kẻ thù vô cùng cường đại. Không thể nghi ngờ, chuyện này cực kỳ có lợi đối với hắn !
- Cho nên, khi thực lực của ta đã đạt đến một cảnh giới nhất định, thì hắn sẽ không chút do dự mà công khai bí mật của ta, đẩy song phương chúng ta vào hoàn cảnh chém giết, còn hắn ngồi làm ngư ông đắc lợi!
Chu Báo lạnh lùng nói.
- Hắn có tâm tư làm như vậy, nhưng mà ngươi cũng không cần phải để cho hắn cứ dễ dàng như vậy mà đạt được mục đích!
Thanh Linh nói.
- Giống như là Tấn đế Yến Vân Thiên, hắn vốn là muốn biến ngươi thành con cờ của hắn, nhưng mà hắn còn chưa có thời gian phản ứng thì ngươi đã thoát khỏi tầm khống chế của hắn.Vương Xà cũng giống như vậy, ngươi cần phải nhanh chóng gia tăng thực lực của mình. Đến khi hắn muốn lợi dụng ngươi, thì ngươi có thể tiến hành khống chế ngược lại, tới khi đó có lẽ ngươi còn có thể thu cơ hội kia về cho mình dùng!
- Lấy cho mình dùng?
Ánh mắt của Chu Báo lóe lên, cười khổ lắc đầu nói.
- Ta cũng không có ý định này, tâm nguyện lớn nhất của ta chính là tu luyện, không ngừng tăng cường thực lực của chính mình, chứ không phải là kết bè kết phái như bây giờ!
- Ngươi có tâm tư như thế dương nhiên là tốt nhất, ta chỉ sợ khi ngươi được nếm mùi vị ngon ngọt của quyền lực, nổi lên tâm tư ngựa nhớ chuồng, ảnh hưởng tới sự tiến cảnh tâm linh của ngươi, do đó sinh ra ảnh hưởng đối với việc tu luyện!
Thanh Linh thản nhiên nói.
- Cho nên, vô luận là lúc nào, ngươi đều phải bảo trì ý nghĩ thành tỉnh, con đường tu luyện vô cùng vô tận, chỉ có chịu đựng được tịch mịch mới có thể tìm được đường đi chân chính.
- Ngươi cũng không cần nói những lời này với ta, đạo lý lớn này ta đã nghe rất nhiều rồi!
Chu Báo khoát tay, mạnh mẽ nhét tên gia hỏa dài dòng này vào bên trong Thanh Đăng, ngồi xuống nhập định.
Chu Báo không kiêng nể gì, thanh âm của hắn vang vọng khắp cả Minh Nghĩa Phường, vang đến tai của tất cả mọi người, không chỉ là cường giả, không chỉ là người trong võ lâm, mà là mọi người.
Thanh âm của hắn mang theo nội khí vô cùng hùng hồn khuấy động bên ngoài, Chu Báo tin rằng thanh âm của hắn có thể đến được tai của tất cả mọi người, đây cũng là mục đích của hắn.
Khiêu khích!
Sau đó, chỉ cần không phải là kẻ ngốc, cũng đều có thể nhìn ra tiểu tử này đến Minh Nghĩa Kinh Viện là để gây sự.
Không gian cũng không duy trì được sự tĩnh lặng bao lâu, liền nghe được một tiếng gầm vang lên đánh vỡ trầm mặc.
- Tiểu tử hỗn trướng từ nơi nào đến, không biết trời cao đất dầy, lại dám vu tội Kỷ đại hiệp!
Tiếng đến người tới, một người dùng tốc độ cực nhanh vọt tới trước mặt Chu Báo, sau đó giơ một cái tát hướng tới mặt của Chu Báo.
Ba!
Một tiếng động thanh thúy vang lên, thân hình bay tới nhanh như một mũi tên, bị đánh bay trở về cũng nhanh như một mũi tên.
Chu Báo vẫn đang ngồi bất động ở chỗ kia, trong tay hắn còn cầm một cái chén trà đang uống dở, trên mặt nở nụ cười lạnh mang theo vẻ khinh miệt.
Bóng người xông tới cuối cùng cũng từ trên không trung rơi xuống mặt đất, tro bụi văng khắp nơi, đó là một tiểu cao thủ có tu vi ngũ phẩm, thân hình cao lớn dũng mãnh, bộ dáng uy mãnh mày rậm mắt to.
Đương nhiên cái gọi là bộ dáng uy mãnh chỉ là lúc trước kia. Hiện tại bộ dáng của hắn quá mức chật vật, một cái tát này của Chu Báo cũng không dùng toàn lực, cũng sẽ không nguy hiểm gì đến tính mạng. Nhưng mà lực đạo lại khiến cho cả hàm răng và xương hàm đều phun ra trên mặt đất, cả khuôn mặt đều sưng vù lên, làm gì còn một chút phong phạm của cao thủ, một tia khí thể uy mãnh.
-Ngươi!
Cả hàm răng trong miệng đều đã rụng sạch, giọng nói cũng trở nên biến đổi. Đại hán kia giãy dụa đứng lên khỏi mặt đất, trong ánh mắt lộ ra vẻ kinh sợ, hung hăng chỉ vào Chu Báo, nhưng cũng không dám tiến lên nữa.
Chu Báo ra tay quá nhanh, khiến cho hắn căn bản là không thể phản ứng, mãi cho tới khi hắn rơi xuống đất, hắn mới phát hiện ra mình đã bị Chu Báo đánh bay ra rồi.
Thực lực của hai bên chênh lệch quá lớn, có xông lên thì cũng chỉ là tự rước lấy nhục mà thôi.
Chu Báo thì vẫn ngồi ở đó, giống như sự tình gì cũng chưa từng phát sinh, chậm rãi nhấm nháp chén trà, tận tới khi uống xong cũng không thèm liếc mắt nhìn tên đại hán kia một cái.
Uống xong chén trà, hắn liền nhẹ nhàng dời ánh mắt của mình đến phương hướng tổng viện của Minh Nghĩa Kinh Viện.
- Ta đây lớn tiếng quát mắng Kỷ Trung Đường, chắc là tên kiếm thánh áo trắng Lục Thiếu Du kia sẽ đứng ngồi không yên. Mười mấy năm trước người này đã là bát phẩm cường giả, cũng không biết đến tột cùng đã đột phá cửu phẩm chưa?
Trong lòng hắn âm thầm nghĩ ngợi.
Kỷ Trung Đường và Lục Thiếu Du gần như là phụ tử, thậm chí so với phụ tử còn chặt chẽ hơn. Điều này cho dù là người không ở trên giang hồ cũng biết. Hiện tại mình lại đứng giữa Minh Nghĩa Phường mà chửi mắng Kỷ Trung Đường, đây không chỉ là khiêu khích với Minh Nghĩa Kinh Viện mà còn là khiêu khích với Lục Thiếu Du. Nếu Lục Thiếu Du không chịu ra mặt, nhất định là không thể được, trừ phi là hắn đi vắng.
Nhưng mà hôm nay là ngày Kỷ Trung Đường tấn chức làm trưởng lão của Minh Nghĩa Kinh Viện, khả năng hắn đi vắng là không lớn.
Quả nhiên, chỉ khoảng mấy hơi thở sau, một cỗ kiếm khí khổng lồ từ bên trong Minh Nghĩa Kinh Viện tràn ra. Một đạo kiếm quang bắn thẳng tới, thế nhưng lại không hề chào hỏi mà chém thẳng vào Chu Báo.
- Kiếm thánh áo trắng Lục Thiếu Du!
Nhìn thấy đạo kiếm quang kia, cái áo trắng độc nhất, khóe miệng Chu Báo hơi cong lên, rốt cục nhịn không được mà nở một nụ cười.
Lần đâu tiên gặp được kiếm thánh Lục Thiếu Du là bởi vì hắn đuổi giết Huyết Vô Nhai, liên lụy chính mình cũng rơi vào tai ương cá chậu chim lồng. Đến khi võ nghệ của chính mình có chút thành tựu, cũng đã từng tiếp xúc với hắn vài lần, nhưng mà vẫn không được tính là chính thức qua lại, mỗi một lần đều là do hắn làm phiền, nhưng mà mỗi một lần cũng không cần ứng đối trực tiếp với hắn.
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Thông Thiên Đại Thánh Tác giả: Xà Thôn Kình
-----oo0oo-----
Chương 750: Khiêu khích càn rỡ và chiến đấu. (2)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
Có thể nói trong vô số cường giả trên thế giới này, Lục Thiếu Du là cường giả mà Chu Báo khi còn nhỏ có ấn tượng sâu sắc nhất. Nhưng mà cũng chưa có cái gì hảo cảm, nếu không phải Lục Thiếu Du, chính mình cũng sẽ không bị Huyết Vô Nhai bắt đi. Mặc dù mình theo Huyết Vô Nhai đến nơi đó kiếm được rất nhiều chỗ tốt, nhưng mà ở nơi đó cũng là cửu tử nhất sinh, toàn bộ phải dựa vào vận khí mới có thể sống sót đi ra, hắn cũng không muốn trải qua một lần nữa. Cho nên đối với Lục Thiêu Du hắn cũng không có cảm kích cái gì cả.
Đương nhiên, thực sự thì Chu Báo cũng không hề có ác cảm gì đối với Lục Thiếu Du cả, ở trong mắt của hắn, ngoại trừ Lục Thiếu Du có chút giả dối, thì cũng không có cái gì khiến cho hắn cảm thấy ghê tởm cả.
Chẳng qua là bởi vì hắn và Vương Xà không cùng một đường, bản thân hắn lại trực tiếp phá hư mấy chuyện của Vương Xà, khiến cho Chu Báo cảm giác được mình và Lục Thiếu Du không chung một con đường mà thôi.
Kiếm quang của Lục Thiếu Du rất nhanh, rất sắc bén. Đã tràn ngập sát khí, có thể nói, một kiếm này chính là một kiếm tất sát.
- Thật là một tên gia hỏa lợi hại, lại có thể thu liễm sát khí của chính mình lại, mãi đến khi đến trước mặt mình thì sát khí mới bộc phát, thôi gan liệt phổi, quả nhiên là không hổ danh kiếm thánh!
Trong lòng Chu Báo hơi cảm thán, cánh tay của hắn chợt mơ hồ, nâng tay chính là một quyền xuất ra.
Một quyền!
Một quyền nhẹ nhàng bay bổng, phảng phất giống như là thời gian hắn ngồi ở trên ghế quá dài, muốn thư giãn gân cốt, cho nên phất tay một cái, tung ra một quyền.
Nhìn một quyền gần như vô lực, nhưng cứ như vậy đánh ra.
Đối diện chính là kiếm quang khiếp người của Lục Thiếu Du.
Nắm tay và kiếm quang đụng vào nhau. Đây chính là kiếm quang do kiếm thánh nổi danh thiên hạ đánh ra. Trong mắt của những người đứng xem, đây chính là hành vi muốn chết, hoàn toàn là hành vi muốn chết.
- Không tốt!
Người khác đều cho rằng như vậy, nhưng mà người phát ra kiếm quang là Lục Thiếu Du thì lại không cho là như vậy. Khi Chu Báo tung một quyền này ra, cái nắm tay nhìn như bình thường này, dưới linh giác của hắn lại có cảm giác giống như cả thiên địa tập trung ở bên trong. Một kiếm này của hắn cũng không phải là đang đánh về phía cái nắm tay này, mà là đánh vào một viên lưu tinh đang rơi xuống từ trên chín tầng trời. Một loại lực lượng khổng lồ vô biên vô hạn ngưng tụ vào bên trong cái nắm tay đang múa may này của Chu Báo.
Nhưng mà lúc này, hắn muốn thu kiếm lại cũng không còn kịp nữa rồi, mặc dù kiếm thuật của hắn đã đạt đến trình độ thu phát tùy tâm, nhưng mà Chu Báo ở phía đối diện cũng không cho hắn cơ hội này. Một quyền nhìn như nhẹ nhàng này lại có tốc độ cực nhanh, căn bản là cũng giống như kiếm quang của hắn đều bay tới với tốc độ ánh sáng.
Cho nên, một quyền một kiếm, cứ như vậy oanh một tiếng, đụng vào nhau.
Rầm rầm!
Thanh sam trên người Chu Báo bị một trận kình phong thổi bay đi, nhưng mà thân thể vẫn ngồi ngay ngắn bất động. Mà kiếm quang của Lục Thiếu Du lại biến mất vô ảnh vô tung dưới một quyền này. Còn hắn thì giống như là đại hán vừa rồi, thân thể bay ngược ra ngoài.
Nhưng mà Lục Thiếu Du chính là Lục Thiếu Du, hắn là bát phẩm cường giả, chỉ kém nửa bước là có thể bước vào cửu phẩm. Bản lãnh của hắn tự nhiên không phải là một tên tiểu cao thủ ngũ phẩm có thể so sánh. Thân thể đang bay ở giữa không trung liền tỏa ra một trận kiếm quang màu trắng, nâng thân thể lên, ổn định ở giữa không trung.
Trong mắt những người xung quanh, chính là một quyền một kiếm của hai người giao nhau, Chu Báo thì bất động, mà Lục Thiếu Du thì bị đánh bay về, ăn một chút thiệt thòi nhỏ. Cũng không phải là cái gì đại bại, chỉ là hơi bị rơi vào thế hạ phong một chút mà thôi.
Tình huống của hắn, chính hắn rõ ràng hơn ai hết. Người khác cho rằng hắn chỉ kém hơn một chút, nhưng mà bản thân Lục Thiếu Du biết, mình đã bị thua.
Một kiếm vừa rồi là do hắn phát ra khi giận dữ, tuy rằng không có dùng toàn lực, nhưng cũng là bảy thành lực lượng. Nhưng mà lực phải đối kháng với lực lượng còn mạnh hơn bảy thành lực lượng của mình rất nhiều, hơn nữa sau khi đánh ra một quyền này thì tên kia vẫn bất động. Cho dù chính mình dùng mười thành lực lượng, cũng không thể nào là đối thủ của hắn.
Huống chi, kiếm khí của chính mình hoàn toàn bị kình khí nóng vô cùng ẩn chứa bên trong quyền kình của hắn hủy diệt. Viêm kình của đối phương còn men theo kiếm khí để xâm nhập vào trong cơ thể hắn. Bây giờ hắn vẫn dựa vào kiếm quang cương khí mới có thể miễn cưỡng đứng trên không trung, nhưng kinh mạch trong cơ thể đã sớm biến thành một đám rối loạn. Kinh mạch bị hao tổn, đan điền bị thương, có thể nói hắn đã hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.
- Người này đến tột cùng là ai, từ khi nào mà thiên hạ lại xuất hiện một tên cường giả đáng sợ như vậy?
Sắc mặt của Lục Thiếu Du trắng bệch, cố chấp vận nội khí để ngăn chặn thương thế trong cơ thể, hoảng sợ nhìn Chu Báo.
Bỗng nhiên trong lúc đó chợt có một tia linh quang chợt lóe ở trong đầu của hắn, một cái tên chợt xuất hiện ở trong đầu của hắn.
- Ngươi là, Vân Châu Chu Báo?
Hắn chỉ vào Chu Báo, ngữ khí cực kỳ chắc chắn nói.
- Ha ha, tiện danh của tại hạ lại có thể đến được tai của Lục kiếm thánh, thật sự là vạn phần vinh quang và may mắn.
Chu Báo cười a a ôm quyền.
- Tại hạ chính là Chu Báo.
- Ngươi là Chu Báo, nói như vậy lời đồn đại kia là sự thật?
Tuy rằng trong lòng tràn ngập cảm giác không thể tin nổi, nhưng mà liên tưởng đến một ít chuyện được cao tầng của Minh Nghĩa Kinh Viện đồn đại khi mình trở lại hôm qua, trong lòng hắn cũng dần tin tưởng.
- Đồn đại? Ngươi muốn biết thì hỏi hai người này đi?
Chu Báo lạnh lùng cười, cánh tay nhấc lên lập tức có hai bức họa ở trong tay hắn bay ra, dính lên bức tường đối diện.
- Mục đích ta tới đây lúc này, cũng là vì bọn hắn.
Quét mắt nhìn tới chỗ hai bức họa kia một cái, sắc mặt của Lục Thiếu Du càng trắng.
- Ngươi, làm sao ngươi biết bọn hắn!
- Nếu muốn người ta không biết, trừ phi mình đừng làm.
Chu Báo mạnh mẽ đứng lên, tùy theo động tác của hắn mà nhiệt độ xung quanh cũng dần tăng lên, không khí bắt đầu bốc lên.
- Uông Hải Minh, Du Thiên Kinh, hai người các ngươi bố trí vây giết lão tử, ý đồ mưu sát mệnh quan triều đình. Hôm nay, Chu Báo ta tới tìm các ngươi tính sổ. Nếu hai người các ngươi là nam nhân thì đi ra cho ta, nếu không thì đừng trách lão tử không nể mặt Minh Nghĩa Kinh Viện!
Chu Báo lớn tiếng quát, thanh âm thật lớn của hắn giống như lôi đình cửu thiên, cuồn cuộn bao phủ cả khu Minh Nghĩa Phường.
Đã có 36 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế