03-02-2014, 03:32 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
oO0Oo
Quyển thứ 8 : Chuyển cà n khôn đạp tà dương.
ChÆ°Æ¡ng 1021-1025
Nhóm dịch: KoCo
Nguồn: Mê Truyện
Chương 1021: Ngựa Tây Bắc dưới Thiên Sơn.
Cảnh ban đêm thâm trầm, má»i thứ yên tÄ©nh.
Trong má»™t sảnh ở phủ Tổng đốc, chỉ có bốn ngÆ°á»i ngồi. Ngoà i trừ Sở Hoan, Äá»— Phụ Công cùng Tô bá Ä‘ang ngồi, ngoà i ba ngÆ°á»i nà y, ngÆ°á»i còn lại sắc mặt bình thản, mặc trÆ°á»ng bà o, đúng là Bùi TÃch đại ca kết nghÄ©a của Sở Hoan.
- Hôm nay má»™t là bà y tiệc má»i khách vì Tô bá, thứ hai cÅ©ng phải kÃnh đại ca.
Sở Hoan nâng chén rượu nhá», nhìn Bùi TÃch:
- Äại ca tá»›i kịp thá»i, phối phÆ°Æ¡ng đối phó bệnh dịch đã ban bố cáo, nếu nhÆ° không có đại ca, đại nạn lần nà y không thể tránh được.
Äá»— Phụ Công vuốt cằm nói:
- Bùi huynh thế ngoại cao nhân, cứu dân nhÆ° cứu há»a, câu cá»a miệng nói, cứu má»™t mạng ngÆ°á»i hÆ¡n xây bảy tháp phù đồ, lần nà y Bùi huynh cứu được tÃnh mạng ngà n vạn ngÆ°á»i…
Bùi TÃch thần sắc bình tÄ©nh, lại cÆ°á»i nói:
- Äây là chuyện trong bổn pháºn của ta…
Gã nhìn vá» phÃa Sở Hoan, cÆ°á»i nói:
- Nhị đệ, hiện giá» dân chúng toà n thà nh Ä‘á»u tưởng rằng thần linh báo má»™ng cho ngÆ°Æ¡i, truyá»n thụ cho ngÆ°á»i phối phÆ°Æ¡ng giải Ä‘á»™c, chẳng mấy chốc chuyện nà y sẽ lan truyá»n ra ngoà i, dân chúng Tây Quan chắc chắn phải mang Æ¡n ngÆ°Æ¡i rồi.
Sở Hoan cÆ°á»i khổ nói:
- Äây còn không phải đại ca dạy ta, tháºt ra… tiểu đệ thá»±c sá»± hổ thẹn trong lòng, đây Ä‘á»u là công lao của đại ca cùng TrÆ°Æ¡ng Y thánh…
Lá»i hắn còn chÆ°a dứt, Bùi TÃch đã giÆ¡ tay lên nói:
- Không nên nói nhÆ° váºy, tháºt ra ta cÅ©ng có tÆ° tâm.
- Tư tâm?
- Ban đầu tìm sư huynh nghiên cứu chế tạo phối phương, quả thực là muốn dốc lòng vì dân chúng Tây Quan.
Bùi TÃch vuốt râu cÆ°á»i nói:
- Chẳng qua biết rõ Nhị đệ tá»›i Tây Quan nháºm chức, vi huynh má»™t lòng muốn giao phối phÆ°Æ¡ng nà y cho ngÆ°Æ¡i.
Sở Hoan cảm kÃch nói:
- Äại ca muốn giúp ta mua chuá»™c lòng dân Tây Quan.
Äá»— Phụ Công lại nghiêm mặt nói:
- Tháºt ra nhìn nhÆ° là Bùi huynh trợ giúp đại nhân, có vẻ là tÆ° tâm, nhÆ°ng nếu nói tháºt lại vẫn là công lá»›n… Äại nhân muốn trị má»™t phÆ°Æ¡ng, Ä‘iểm đầu tiên chÃnh là phải an lòng dân, được lòng dân. Lòng dân là căn cÆ¡, không có lòng dân, cho dù khát vá»ng có lá»›n, đó cÅ©ng chỉ là lý luáºn suông mà thôi. Lần nà y Bùi huynh dùng phối phÆ°Æ¡ng khiến cho dân chúng mang Æ¡n đại nhân, từ đó đại nhân đã có căn cÆ¡ ban đầu, nhÆ° váºy má»›i có thể thống trị má»™t phÆ°Æ¡ng. Nói cho cùng, có thể thống trị má»™t phÆ°Æ¡ng ngay ngắn rõ rà ng, bản thân cÅ©ng phải là m việc có lợi cho dân.
Bùi TÃch cÆ°á»i ha ha nói:
- Má»™t câu của Äá»— tiên sinh là m tỉnh ngÆ°á»i trong má»™ng. Xem ra tÆ° tâm nà y của Bùi TÃch, quả thá»±c là ẩn chứa công lá»›n.
Nhất thá»i má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i ha ha, Sở Hoan láºp tức thở dà i:
- Chỉ tiếc TrÆ°Æ¡ng thần y cùng Xoa Bác đại sÆ° nhà n vân dã hạc, lại không thể nói cảm Æ¡n trÆ°á»›c mặt há», cÅ©ng chẳng biết lúc nà o má»›i có thể gặp há».
- Gặp nhau không bằng không gặp.
Bùi TÃch mỉm cÆ°á»i nói:
- Há» Ä‘á»u là ngÆ°á»i trong y đạo, nÆ¡i há» xuất hiện, nhất định có bệnh tai, ẩn ý của ta, cà ng Ãt gặp há» cà ng tốt.
Gã lại há»i:
- Äúng rồi, Nhị đệ, hôm qua ngÆ°Æ¡i Ä‘á» cáºp chuyện muối ăn, có thể sắp xếp?
- Tô lão thái gia đã phái ngÆ°á»i tá»›i núi Tây Hạp thăm dò địa hình, không có gì bất ngá» xảy ra, ruá»™ng muối thứ nhất sẽ xây ở sÆ¡n cốc Tây Hạp.
Sở Hoan giải thÃch:
- Vốn Ä‘ang muốn bảy há» Tây Quan góp má»™t số tiá»n bạc xây dá»±ng ruá»™ng muối, chẳng qua lần nà y Tô bá mang tá»›i bạc từ quan ná»™i, chuyện tiá»n bạc cÅ©ng đã giải quyết, không cần tá»›i bảy há» Tây Quan.
- Sau khi vấn Ä‘á» chế muối được giải quyết, chÃnh là vấn Ä‘á» con Ä‘Æ°á»ng buôn bán.
Bùi TÃch vuốt râu nói:
- Nếu nhÆ° chiến sá»± Äông Nam kéo dà i không kết thúc, quan ná»™i chắc chắn nhanh chóng rÆ¡i và o thiếu muối, muối má»›i và o quan, tiá»n lá»i nhất định không nhá».
Äá»— Phụ Công lại cÆ°á»i nói:
- Hai ngà y nay ta cÅ©ng từng nghe nói, hà n thạch cÅ©ng coi là đặc sản Tây Bắc, cÅ©ng không phải nói quan ná»™i không có hà n thạch, nhÆ°ng so sánh vá»›i Tây Bắc, không đáng nhắc tá»›i. Mà nÆ¡i táºp trung hà n thạch ở Tây Bắc, có bảy phần là ở cảnh ná»™i Tây Quan, bên Bắc SÆ¡n kia chiếm được hai thà nh, Thiên SÆ¡n Äạo chÆ°a tá»›i má»™t thà nh.
- Äá»— tiên sinh, hôm nay vừa lúc ở đây, ta có má»™t việc nhá» ngÆ°Æ¡i.
Sở Hoan trịnh trá»ng nhìn Äá»— Phụ Công:
- Hai ngà y nay ta luôn nghĩ, việc nà y cũng chỉ có thể giao cho tiên sinh là m.
- Xin đại nhân phân phó.
- Ta chuẩn bị xây dựng một nha môn mới.
Sở Hoan đáp:
- Vốn muối quan chở tá»›i từ trong quan ná»™i, Ä‘á»u là do Quan Diêm Thá»± phụ trách Ä‘iá»u phối, nhÆ°ng hiện giá» ta lại không định sá» dụng Quan Diêm Thá»±. Mặc dù Quan Diêm Thá»± là nha môn bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng vô cùng quan trá»ng, đám ngÆ°á»i Äổng Thế Trân kia đã sá»›m nhìn chằm chằm, đã sắp xếp ngÆ°á»i của hỠở bên trong. Vốn ta chuẩn bị tìm lý do thay đổi ngÆ°á»i bên trong, chẳng qua suy nghÄ©, tốn thá»i gian đối phó những ngÆ°á»i kia, không bằng trá»±c tiếp thiết láºp má»™t nha môn má»›i.
Äá»— Phụ Công nói:
- à của đại nhân là , bỠqua Quan Diêm Thự?
Gã do dự:
- Chẳng qua Quan Diêm Thá»± quản lý muối ăn, đại nhân thiết láºp nha môn khác, sợ rằng là m trái pháp luáºt triá»u đình, đám ngÆ°á»i Äổng Thế Trân không có khả năng từ bỠý đồ, chắc chắn sẽ tấu triá»u đình.
- Äúng váºy.
Sở Hoan đáp:
- Quan Diêm Thá»± là nha môn Ä‘iá»u phối muối quan, mà trÆ°á»›c đây muối quan trá»±c tiếp do nha môn Há»™ Bá»™ Ä‘iá»u chuyển tá»›i các Äạo, nó là má»™t phần của Há»™ Bá»™, thuế muối cÅ©ng trá»±c tiếp giao ná»™p và o Há»™ Bá»™.
Hắn mỉm cÆ°á»i nói:
- Chẳng qua Thánh thượng lại tá»± mình hạ ý chỉ, miá»…n trừ ba năm thuế má cho Tây Bắc, nói cho cùng Quan Diêm Thá»± quản lý muối ăn đúng là rút thuế má giao ná»™p, hiện giá» không cần há» phải giao ná»™p thuế má, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng không cần há» quản lý muối ăn. Trong vòng ba năm, thu hồi quyá»n lợi Ä‘iá»u phối của Quan Diêm Thá»±, do nha môn địa phÆ°Æ¡ng má»›i thiết láºp quản lý khai thác Ä‘iá»u phối muối ăn, qua ba năm có thể xem tình hình chuyển giao lại quyá»n lợi.
Äá»— Phụ Công và Bùi TÃch liếc nhau, trong mắt Ä‘á»u vui vẻ, mặc dù chỉ là má»™t câu ý chỉ miá»…n thuế ba năm, nhÆ°ng môn đạo trong nà y kỳ thá»±c rất nhiá»u.
Cái gá»i miá»…n thuế ba năm, thá»±c sá»± không phải chỉ toà n bá»™ công nông thÆ°Æ¡ng Tây Bắc không cần giao ná»™p thuế mà , mà chỉ là giảm bá»›t thuế má, có má»™t số thuế má vẫn tồn tại, số thuế má nà y được Ä‘Æ°a và o tà i chÃnh địa phÆ°Æ¡ng, dùng để xây dá»±ng địa phÆ°Æ¡ng.
NhÆ° váºy, tà i chÃnh địa phÆ°Æ¡ng do địa phÆ°Æ¡ng Ä‘iá»u chỉnh, Quan Diêm Thá»± thuá»™c vá» cÆ¡ cấu triá»u đình, thu nạp thuế má giao ná»™p cho Há»™ Bá»™ Ti, sau đó chuyển và o Há»™ Bá»™. NhÆ°ng hiện giá» không cần giao ná»™p thuế cho triá»u đình, vì dá»… quản lý tà i chÃnh, địa phÆ°Æ¡ng thiết láºp nha môn má»›i cÅ©ng không phải không được.
- Äại nhân thiết láºp nha môn má»›i, đã có tên chÆ°a?
- Tân Diêm Cục thế nà o?
Sở Hoan cÆ°á»i đáp:
- Chúng ta khai thác ra muối má»›i, thà nh láºp Tân Diêm Cục, Tân Diêm Cục quản lý toà n bá»™ khai thác hà n thạch trong cảnh ná»™i Tây Quan Äạo, ngoà i ra quy định muối, tiêu thụ, Ä‘á»u cần Tân Diêm Cục phụ trách quản lý, tà i chÃnh bán muối thu được, trá»±c tiếp Ä‘Æ°a và o Tân Diêm Cục.
Äá»— Phụ Công suy nghÄ©, há»i:
- Äại nhân nói là , để Äá»— má»— gánh vác công việc của Tân Diêm Cục nà y?
- Không phải Äá»— tiên sinh không ai hÆ¡n được.
Sở Hoan nghiêm mặt nói:
- Ngoại trừ Äá»— tiên sinh, ta thá»±c sá»± nghÄ© không ra ngÆ°á»i lá»±a chá»n thÃch hợp hÆ¡n.
Bùi TÃch cÆ°á»i nói:
- Äá»— tiên sinh, hiện giá» ngÆ°Æ¡i đã là nhân viên thu chi phủ Tổng dốc, Nhị đệ chỉ cho ngÆ°á»i quản lý lá»›n hÆ¡n má»™t chút, quản lý sổ sách Tân Diêm Cục, đối vá»›i ngÆ°Æ¡i mà nói cÅ©ng không phải việc khó.
Äá»— Phụ Công do dá»± má»™t chút, nói:
- Äại nhân đã tin được, Äá»— má»— có thể thá» má»™t lần.
Sở Hoan cÆ°á»i lên ha ha, nâng chén kÃnh Äá»— Phụ Công má»™t ly.
Ä‚n uống linh đình, lúc đêm khuya, Tố bá Ä‘i nghỉ ngÆ¡i trÆ°á»›c, Äá»— Phụ Công cÅ©ng không thắng được tá»u lá»±c, lui xuống. Chỉ còn lại hai ngÆ°á»i Sở Hoan và Bùi TÃch, hai huynh đệ liá»n uống và i chén, cÅ©ng hÆ¡i say sÆ°a, Sở Hoan buông ly rượu nói:
- Äại ca, lần nà y huynh đệ chúng ta gặp nhau, nói gì cÅ©ng không cần tách ra nữa, sau nà y đại ca hãy ở lại bên cạnh tiểu đệ, giúp đỡ tiểu đệ.
Bùi TÃch nhìn Sở Hoan, bình tÄ©nh nói:
- Nhị đệ, ngÆ°Æ¡i tá»›i Tây Quan nháºm chức, nguyện vá»ng lá»›n nhất trong lòng là gì?
- Nguyện vá»ng?
Sở Hoan sững sá», suy nghÄ©, má»›i lắc đầu cÆ°á»i khổ nói:
- Tháºt sá»± mà nói, cÅ©ng chỉ hy vá»ng có thể khiến cho dân chúng ổn định lại…
- Vi huynh biết rõ đây là tâm nguyện hiện tại của ngươi.
Bùi TÃch khẽ thở dà i:
- Thế nhưng Nhị đệ cảm thấy muốn là m cho Tây Quan yên ổn, có phải là chuyện dễ dà ng?
- Äiá»u nà y… tháºt ra hiện tại ta cÅ©ng là đi má»™t bÆ°á»›c tÃnh má»™t bÆ°á»›c.
Sở Hoan thở dà i:
- Äại ca cÅ©ng biết, tiểu đệ và o triá»u là m quan cÅ©ng không quá hai năm, cÆ¡ duyên xảo hợp, Ä‘á»™t nhiên bị Ä‘iá»u đến Tây Quan là m Tổng đốc, má»i việc Ä‘á»u không có đầu mối, chÃnh bởi vì nhÆ° váºy má»›i cần Äá»— tiên sinh cùng đại ca trợ giúp bên ngÆ°á»i.
Bùi TÃch chăm chú nhìn Sở Hoan, cháºm rãi nói:
- Nhị đệ, ngÆ°Æ¡i có biết, triá»u đình… hoặc là nói, Hoà ng đế phái ngÆ°Æ¡i tá»›i Tây Quan, là bởi vì sao? CÅ©ng không phải triá»u đình không có quan viên thÃch hợp đảm nhiệm Tổng đốc Tây Quan, vì sao lại để ngÆ°Æ¡i tá»›i?
Sở Hoan nhìn Bùi TÃch, há»i ngược lại:
- à của đại ca là ?
- Một núi cần hai hổ.
Bùi TÃch thở dà i:
- Tây Bắc là má»™t ngá»n núi, Hoà ng đế không hi vá»ng trông thấy má»™t con hổ xÆ°ng vÆ°Æ¡ng xÆ°ng bá ở Tây Bắc. Từ xÆ°a tá»›i nay, Tây Bắc vốn là nÆ¡i loạn lạc bá»™c phát, Äông Nam Ä‘ang loạn, triá»u đình Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể bá» mặc không quản Tây Bắc, thế nhÆ°ng dùng năng lá»±c hiện giá» của triá»u đình, chÆ°a chắc có bản lÄ©nh khống chế Tây Bắc.
Sở Hoan nhÃu mà y, Bùi TÃch cÆ°á»i nói:
- Nhị đệ, ngươi tới Tây Quan, phải chăng cảm giác được bị quản chế khắp nơi?
Sở Hoan tháºt lòng coi Bùi TÃch là huynh đệ của mình, không há» giấu diếm, gáºt đầu nói:
- Äại ca nói là Chu đảng?
- Không sai.
Bùi TÃch nghiêm mặt nói:
- Nhị đệ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cảm giác được, mặc dù Chu Lăng Nhạc là Tổng đốc Thiên SÆ¡n Äạo trên danh nghÄ©a, nhÆ°ng mà tay của ngÆ°á»i ná» duá»—i thá»±c dà i… Ba Äạo Tây Bắc, trải rá»™ng thế lá»±c của hắn, cái gá»i là thá»i thế tạo anh hùng, Chu Lăng Nhạc tuyệt đối không phải kẻ Ä‘Æ¡n giản. Tổng đốc ba Äạo Tây Bắc, Chu Lăng Nhạc thừa cÆ¡ há»™i chiến loạn, nhanh chóng phát triển thá»±c lá»±c của mình.
Gã dừng một chút, nói:
- Nhị đệ nên biết, Äại Tần có câu nói tám chuồng ngá»±a lá»›n, Tây Bắc Ä‘á»™c chiếm ba chuồng ngá»±a… !
Sở Hoan vuốt cằm nói:
- Tiểu đệ từng nghe nói, Tây Quan Äạo có chuồng ngá»±a Lạc Nháºt, chỉ là … Chuồng ngá»±a Lạc Nháºt nà y hiện giá» thá»±c sá»± là mặt trá»i lặn phÃa tây, chuồng ngá»±a trống trải, không còn ngá»±a…
Bùi TÃch lắc đầu:
- Tần quốc có hai loại ngá»±a có thể lên tráºn giết địch, má»™t là ngá»±a Liêu Äông, má»™t là ngá»±a Tây Bắc. So sánh mà nói, ngá»±a Tây Bắc dÆ°á»ng nhÆ° còn cao hÆ¡n ngá»±a Liêu Äông má»™t báºc… Năm đó thiết kỵ Äại Tần tung hoà nh thiên hạ, quân Ä‘oà n kỵ binh sá» dụng chÃnh là ngá»±a Tây Bắc.
Gã nhìn Sở Hoan, há»i:
- Nhị đệ, bây giỠđệ có thể thấy được bao nhiêu ngựa Tây Bắc?
Sở Hoan nhÆ° có suy nghÄ©, Bùi TÃch cÆ°á»i nhạt nói:
- Äá»u nói ngÆ°á»i Tây LÆ°Æ¡ng đánh và o quan ná»™i, cÆ°á»›p bóc giết ngÆ°á»i, cÆ°á»›p rất nhiá»u thứ, vô luáºn là khoáng sản hay là ngá»±a, ngÆ°á»i Tây LÆ°Æ¡ng cÆ°á»›p sạch từ Tây Bắc… NhÆ°ng nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i tá»›i nông trÆ°á»ng dÆ°á»›i Thiên SÆ¡n nhìn, ngÆ°Æ¡i sẽ biết rõ, ngá»±a Tây Bắc dÆ°á»›i Thiên SÆ¡n, đông nghìn nghịt, ngá»±a Tây Bắc Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên bị ngÆ°á»i Tây LÆ°Æ¡ng cÆ°á»›p Ä‘i má»™t bá»™ pháºn, nhÆ°ng phần lá»›n ngá»±a lại tá»›i dÆ°á»›i chân Thiên SÆ¡n.
Chương 1022: Dã tâm.
- Dưới chân Thiên Sơn?
Sở Hoan sững sá». Thá»±c ra hắn vẫn kỳ quái, ba chuồng ngá»±a lá»›n ở Tây Bắc, chuồng ngá»±a lá»›n nhất chÃnh là chuồng ngá»±a Lạc Nháºt. Lúc chuồng ngá»±a Lạc Nháºt hÆ°ng thịnh, ngá»±a tÃnh bằng Ä‘Æ¡n vị nghìn, lúc trÆ°á»›c Ä‘oà n ngá»±a của kỵ binh Tây Bắc chủ yếu do chuồng ngá»±a Lạc Nháºt cung ứng.
Tây Quan thất thủ, rất nhiá»u thất ngá»±a váºt tÆ° rÆ¡i và o tay Tây LÆ°Æ¡ng, đây là chuyện má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết. Chẳng qua Sở Hoan tá»›i Tây Bắc lại phát hiện phủ thà nh Tây Quan cÅ©ng rất hiếm thấy ngá»±a, mà hắn thăm dò được, chuồng ngá»±a Lạc Nháºt từng huy hoà ng nhất thá»i, hiện giá» chỉ là má»™t đồng cá» hoang, khó thấy tung tÃch tuấn mã.
TrÆ°á»›c kia tâm tÆ° không đặt ở mặt nà y, lúc nà y nghe Bùi TÃch nói nhÆ° váºy, hắn láºp tức cảm thấy có vấn Ä‘á» lá»›n.
Bùi TÃch khẽ vuốt râu:
- Trong cảnh ná»™i Thiên SÆ¡n Äạo có Thiên SÆ¡n trăm dặm, từ sÆ°á»n núi hÆ°á»›ng lên trên, quanh năm tuyết Ä‘á»ng, nhÆ°ng dÆ°á»›i chân núi lại là quang cảnh khác. Mấy trăm dặm đồng cá», vùng đất bằng phẳng, chuồng ngá»±a Thiên SÆ¡n má»™t trong ba chuồng ngá»±a lá»›n Tây Bắc là ở chá»— nà y. Vốn số lượng ngá»±a trog chuồng ngá»±a Thiên SÆ¡n đứng hà ng thấp nhất trong ba chuồng ngá»±a lá»›n, nhÆ°ng hiện giá» ngá»±a thà nh Ä‘Ã n trong chuồng ngá»±a Thiên SÆ¡n, hÆ¡n nữa đã thiết láºp cấm khu, các Ä‘Æ°á»ng Ä‘i quan trá»ng tá»›i chuồng ngá»±a Thiên SÆ¡n Ä‘á»u có lÃnh gác, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng căn bản không cách nà o tá»›i gần chuồng ngá»±a.
Sở Hoan hÆ¡i trầm ngâm, dÆ°á»ng nhÆ° hiểu được cái gì, giáºt mình nói:
- Äại ca, có phải huynh uốn nói, Chu Lăng Nhạc thừa dịp chiến loạn…
Hắn không tiếp tục nói hết, nhÆ°ng Bùi TÃch Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hiểu được ý của hắn, gáºt đầu nói:
- NgÆ°Æ¡i Ä‘oán không sai, ngÆ°á»i trong thiên hạ Ä‘á»u biết, quân Tây Bắc tháo chạy khá»i Nhạn Môn Quan, binh bại nhÆ° núi đổ. Quân Tây LÆ°Æ¡ng theo sát phÃa sau, mạnh mẽ truy Ä‘uổi, sau đó Chu Lăng Nhạc thống lÄ©nh Cấm Vệ Quân Thiên SÆ¡n của hắn lao tá»›i tiá»n tuyến, thu nạp binh sÄ©, xây dá»±ng phòng tuyến, vừa đánh vừa lui… Nhị đệ, ngÆ°Æ¡i có biết, trÆ°á»›c khi ngÆ°á»i Tây LÆ°Æ¡ng đến chuồng ngá»±a Lạc Nháºt, binh mã Chu Lăng Nhạc đã tá»›i tiá»n tuyến chặn đánh ngÆ°á»i Tây LÆ°Æ¡ng.
Sở Hoan đáp:
- NgÆ°á»i trong thiên hạ chỉ biết rõ Chu Lăng Nhạc chặn đánh quân Tây LÆ°Æ¡ng, chẳng qua khi đó rối loạn, Chu Lăng Nhạc vừa đánh vừa lui, hiện giá» không ai rõ rà ng lúc đầu Chu Lăng Nhạc chặn đánh ở nÆ¡i nà o.
- Chu Lăng Nhạc không phải ngÆ°á»i Ä‘Æ¡n giản.
Bùi TÃch cháºm rãi nói:
- Lúc ấy ai cÅ©ng không nhìn ra mấu chốt trong đó, ai cÅ©ng cho rằng Chu Lăng Nhạc là trung thà nh Ä‘á»n nợ nÆ°á»›c, dÅ©ng cảm đúng ra… NhÆ°ng hiện giá» xem ra, Chu Lăng Nhạc cÅ©ng không vÄ© đại nhÆ° váºy, hắn xuất binh Tây Quan, tuyệt đối không phải chỉ Ä‘Æ¡n giản chặn đánh quân Tây LÆ°Æ¡ng, trong đó có mục Ä‘Ãch khác không thể cho ai biết.
- Vì váºt tÆ°.
Sở Hoan rốt cuộc hiểu được:
- Chu Lăng Nhạc dẫn binh chặn đánh quân Tây LÆ°Æ¡ng ở tiá»n tuyến, phÃa sau lại thôn phệ váºt tÆ° Tây Quan.
- Không sai. Lúc ấy cục diện Tây Quan há»—n loạn, Chu Lăng Nhạc Ä‘á»™t nhiên xuất hiện, giống nhÆ° thần binh trá»i giáng, má»i ngÆ°á»i Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên Ä‘á»u cho hắn là đại anh hùng dÅ©ng cảm đứng ra.
Bùi TÃch thản nhiên nói:
- TrÆ°á»›c khi DÆ° Bất Khuất tá»›i, chiến sá»± Tây Bắc do Chu Lăng Nhạc thống lÄ©nh, váºt tÆ° Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng do hắn Ä‘iá»u phối. CÅ©ng chÃnh và o lúc đó, chiến mã chuồng ngá»±a Lạc Nháºt đã bị Ä‘iá»u chuyển đến Thiên SÆ¡n, chẳng những nhÆ° váºy, lúc ấy nhà kho tất cả các Châu Huyện cÅ©ng không thiếu lÆ°Æ¡ng thá»±c, cÅ©ng bị Chu Lăng Nhạc Ä‘iá»u Ä‘i má»™t lượng lá»›n lÆ°Æ¡ng thá»±c.
Sở Hoan nắm chặt tay:
- Lúc ấy quân Ä‘á»™i cÅ©ng có ngÆ°á»i chết đói… Chu Lăng Nhạc… hắn dÄ© nhiên là m chuyện nhÆ° váºy…
NghÄ© tá»›i Chu Lăng Nhạc phong Ä‘á»™ nhẹ nhà ng, mặt mÅ©i nho nhã, so sánh vá»›i ná»™i tâm âm tà n của gã quả thá»±c tưởng nhÆ° hai ngÆ°á»i.
- Chu Lăng Nhạc cũng coi như một vị kiêu hùng.
Bùi TÃch mỉm cÆ°á»i nói:
- Nhị đệ, tháºt lòng mà nói, đối vá»›i Chu Lăng Nhạc, ta cÅ©ng có và i phần bá»™i phục. Có thể nắm lấy thá»i cÆ¡, an toà n phát triển ngay tại chá»—, chẳng những phải có ánh mắt nhạy cảm, còn phải có phách lá»±c và gan dạ sáng suốt vượt qua ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng… Hắn dã tâm bừng bừng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không để ý tá»›i có bao nhiêu ngÆ°á»i chết đói, chỉ quan tâm gia tăng thá»±c lá»±c của mình mà thôi.
Sở Hoan cau mà y nói:
- Äiá»u chuyển lượng lá»›n chiến mã và váºt tÆ° từ Tây Quan, cho dù che giấu cÅ©ng không có khả năng má»™t giá»t nÆ°á»›c cÅ©ng không lá»t. HÆ¡n nữa chuồng ngá»±a Thiên SÆ¡n có nhiá»u chiến mã nhÆ° váºy, cÅ©ng không có khả năng hoà n toà n giấu diếm… NgÆ°á»i của Thần Y Vệ ta mắt khắp thiên hạ, hà nh vi của Chu Lăng Nhạc chẳng lẽ triá»u đình không biết?
- Không biết sao?
Bùi TÃch cÆ°á»i ha ha:
- Nhị đệ, ngÆ°Æ¡i quá xem nhẹ Hoà ng đế của các ngÆ°Æ¡i rồi, theo ta kết luáºn, Hoà ng đế hẳn là biết rõ rà ng chuyện nà y.
Sở Hoan cảm thấy hÆ¡i kỳ quái, Bùi TÃch cÅ©ng là con dân Äại Tần, lại xÆ°ng hô Hoà ng đế là "Hoà ng đế của các ngÆ°Æ¡i", tá»±a nhÆ° gã cÅ©ng không phải con dân Tần quốc. Chẳng qua việc nà y hắn cÅ©ng không để ý tá»›i, há»i:
- Äại ca, đã là triá»u đình biết rõ, vì sao lại không có chút Ä‘á»™ng tác? Lúc ta ở kinh thà nh, chÆ°a từng nghe ngÆ°á»i khác nói đến chuyện nhÆ° váºy…
Lá»i vừa nói xong, hắn láºp tức hiểu được cái gì:
- Chẳng lẽ… Thánh thượng cố ý giả bộ không biết?
Bùi TÃch cÆ°á»i nói:
- Nhị đệ rốt cuộc hiểu rõ.
Sở Hoan cầm bầu rượu lên, trÆ°á»›c tiên rót cho Bùi TÃch, lại rót cho mình, lúc nà y má»›i nói:
- Hiện giá» Äông Nam Ä‘ang đánh nhau túi bụi, dá»±a theo tình hình hiện giá», cho dù Thiên Môn Äạo không tá»›i mức giết tá»›i kinh thà nh, thế nhÆ°ng… dÆ°á»ng nhÆ° trong thá»i gian ngắn quan binh cÅ©ng không thể tiêu diệt Thiên Môn Äạo. Những năm nà y triá»u đình tiêu xà i trắng trợn, Há»™ Bá»™ giáºt gấu vá vai, hiện giá» cÅ©ng chỉ có thể miá»…n cưỡng chống đỡ chiến sá»± Äông Nam, léo dà i cà ng lâu, cà ng bất lợi đối vá»›i triá»u đình. Nghe nói Hà Bắc bên kia, mặc dù Thanh Thiên VÆ°Æ¡ng từng bị Hà n Tam Thông đánh bại, nhÆ°ng cÅ©ng không bị tiêu diệt, bá»™ hạ cÅ© của Thanh Thiên VÆ°Æ¡ng vẫn Ä‘ang rục rịch…
Hắn nâng chén rượu uống má»™t ná»a, bừng tỉnh đại ngá»™:
- Äại ca, ta hiểu được, cho dù Thánh thượng biết rõ hà nh vi của Chu Lăng Nhạc, nhÆ°ng dÆ°á»›i thế cục hiện giá», cÅ©ng không dám tùy tiện Ä‘á»™ng tá»›i Chu Lăng Nhạc…
Bùi Tich cÆ°á»i lên ha ha, gáºt đầu nói:
- Nếu nhÆ° Ä‘oán không sai, đúng là nhÆ° váºy rồi. Danh vá»ng của Chu Lăng Nhạc tại Tây Bắc không yếu, quan trá»ng nhất chÃnh là tâm phúc của hắn trải rá»™ng khắp Tây Bắc. Tuy nói trong tay hắn chỉ có mấy ngà n Cấm Vệ Quân, nhÆ°ng đây chẳng qua là binh mã bá» ngoà i mà thôi.
Giá»ng gã hÆ¡i hạ thấp:
- Chu Lăng Nhạc tá»a trấn Thiên SÆ¡n Äạo nhiá»u năm, quan viên từ trên xuống dÆ°á»›i Ä‘á»u là ngÆ°á»i của hắn, hắn đối vá»›i dân chúng Thiên SÆ¡n cÅ©ng không tồi, được nhiá»u ngÆ°á»i ủng há»™ tại Thiên SÆ¡n. Má»™t khi hắn muốn tăng cÆ°á»ng quân bị, trong phút chốc có thể là m được, nuôi nhiá»u chiến mã nhÆ° váºy, chắc chắn cÅ©ng chứa Ä‘á»±ng má»™t lượng lá»›n trang bị… NgÆ°Æ¡i đừng quên, còn có Bình Tây Quân, Bình Tây Quân có rất nhiá»u tÆ°á»›ng sÄ© sinh sống ở Tây Bắc, hiện giá» là Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn thống lÄ©nh, nhÆ°ng Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn lại là tÆ°á»›ng lãnh tâm phúc của Chu Lăng Nhạc…
Nói tá»›i đây, Bùi TÃch cÅ©ng không nói tiếp, nhÆ°ng câu tiếp theo Sở Hoan lại biết rõ là gì.
Äúng nhÆ° Bùi TÃch nói, căn cÆ¡ của Chu Lăng Nhạc tại Tây Bắc quả thá»±c thâm căn cố đế. NgÆ°á»i Tây LÆ°Æ¡ng lui binh rồi, giống nhÆ° hổ lá»›n cá»a trÆ°á»›c, thế nhÆ°ng Chu Lăng Nhạc lại thừa dịp chiến loạn, khuếch trÆ°Æ¡ng thế lá»±c, giống nhÆ° sói và o cá»a sau. Hiện giá» triá»u đình dốc toà n lá»±c đối phó Thiên Môn Äạo ở Äông Nam, Sở Hoan từng ở tại Há»™ Bá»™, biết rõ ná»™i tình triá»u đình. Những năm nà y Hoà ng đế tiêu xà i trắng trợn, mà đám quan chức tham nhÅ©ng thà nh phong trà o, đế quốc trông vẫn giống má»™t đế quốc khổng lồ, nhÆ°ng bên trong đã vô cùng suy yếu.
Hoà ng đế chắc chắn hết sức rõ rà ng Ä‘iá»u nà y, lão biết rõ dùng thá»±c lá»±c trÆ°á»›c mắt của triá»u đình, chỉ có thể ứng phó chiến sá»± Äông Nam, Äông Nam là khẩn cấp, không thể không đánh.
Cho dù lão rõ rà ng Chu Lăng Nhạc bừng bừng dã tâm, thế nhÆ°ng lúc nà y lại không thể ra tay vá»›i Chu Lăng Nhạc. Chu Lăng Nhạc tay nắm quyá»n to, má»™t khi triá»u đình nóng vá»™i, Chu Lăng Nhạc chắc chắn thừa cÆ¡ là m phản. Trong tay gã có lÆ°Æ¡ng thá»±c, có váºt tÆ°, có thể chiêu má»™ đại quân trong thá»i gian ngắn. Má»™t khi Tây Bắc là m phản, đế quốc Äại Tần có thể thá»±c sá»± sụp đổ, trà n đầy nguy cÆ¡ rồi.
Sở Hoan hiểu được, không phải vạn bất đắc dĩ, cho dù Hoà ng đế biết rõ hà nh vi của Chu Lăng Nhạc, cũng sẽ không hà nh động thiếu suy nghĩ.
- DÆ° Bất Khuất chết cÅ©ng đúng thá»i gian.
Bùi TÃch thở dà i:
- Bình Tây Quân thà nh láºp không bao lâu, hắn liá»n hồn vá» cá»u tuyá»n… Nếu nhÆ° nói lúc trÆ°á»›c DÆ° Bất Khuất còn có thể hÆ¡i trấn trụ Chu Lăng Nhạc, chỠđến lúc DÆ° Bất Khuất chết, Ä‘Æ°a mắt Tây Bắc, không ai có thể trấn trụ vị Chu Tổng đốc nà y rồi.
- Dư lão tướng quân…
Sở Hoan như có suy nghĩ:
- Trước khi hắn tạ thế, ta từng gặp mặt hắn một lần…
- Tuổi hắn đã cao, nghe nói mang theo bệnh đến Tây Bắc dẫn binh…
Bùi TÃch nói:
- Vị lão tÆ°á»›ng nà y, đáng để ngÆ°á»i ta tôn kÃnh.
- Äại ca, ta nhá»› được, trÆ°á»›c khi DÆ° lão tÆ°á»›ng quân mất, cá»±c kỳ suy yếu…
Sở Hoan cháºm rãi nói:
- TrÆ°á»›c khi Ä‘i sứ Tây LÆ°Æ¡ng, mặc dù thân thể DÆ° lão tÆ°á»›ng quân đã không phải rất khá»e, chẳng qua hùng phong không giảm… Mấy tháng sau trở vá», hắn đã gầy trÆ¡ xÆ°Æ¡ng, không thấy hùng phong lúc trÆ°á»›c…
Sở Hoan nhÃu chặt mà y, nhÆ° có suy nghÄ©, trầm mặc má»™t hồi. Bùi TÃch biết hắn Ä‘ang suy nghÄ© cái gì, cÅ©ng không quấy rầy. Sau má»™t lát, đôi mà y Sở Hoan nhÆ°á»›ng lên, trong mắt xẹt qua vẻ lăng lệ, quay đầu nhìn Bùi TÃch, thấp giá»ng nói:
- Äại ca, huynh nói, DÆ° lão tÆ°á»›ng quân chết, có thể… có thể liên quan tá»›i Chu Lăng Nhạc hay không?
Bùi TÃch cÅ©ng khẽ giáºt mình, láºp tức há»i:
- Tại sao Nhị đệ lại có suy nghÄ© nhÆ° váºy? Chẳng lẽ có Ä‘iểm gì nghi vấn?
Sở Hoan đáp:
- Ta cÅ©ng không thể xác định, chẳng qua ta nhá»› rõ, trÆ°á»›c khi DÆ° lão tÆ°á»›ng quân mất, thủ ở bên cạnh hắn là má»™t tÆ°á»›ng lãnh tâm phúc của lão tÆ°á»›ng quân, gá»i là Hứa Thiệu. Lúc ấy lão tÆ°á»›ng quân và Lá»… bá»™ Thượng thÆ° Tiết Hoà i An còn Ä‘ang nói chuyện trong phòng, ta nói và i câu vá»›i Hứa Thiệu trong sân, lúc ấy Hứa Thiệu từng nói, đại phu chữa bệnh cho lão tÆ°á»›ng quân, là … Chu Lăng Nhạc phái tá»›i.
Bùi TÃch láºp tức lá»™ vẻ nghiêm nghị, há»i:
- NgÆ°Æ¡i nói rằng, Ä‘iá»u trị thân thể cho DÆ° Bất Khuất, là ngÆ°á»i của Chu Lăng Nhạc?
- Sau khi lão tÆ°á»›ng quân tá»›i Tây Bắc, quân vụ nặng ná», cho nên thân thể cÅ©ng không khá»e.
Sở Hoan đáp:
- Chu Lăng Nhạc phái má»™t gã đại phu, Ä‘iá»u trị thân thể cho lão tÆ°á»›ng quân…
Bùi TÃch há»i:
- Nhị đệ cảm thấy Dư Bất Khuất chết trong tay tên đại phu kia?
- Tiểu đệ chỉ đột nhiên nghĩ tới chuyện lúc trước, không biết có kỳ quặc hay không.
Sở Hoan đáp:
- Vừa rồi đại ca cÅ©ng nói, lão tÆ°á»›ng quân qua Ä‘á»i vừa vặn, Bình Tây Quân vừa má»›i thà nh láºp, hÆ¡n nữa… lúc ấy sÆ° Ä‘oà n vừa rá»i Ä‘i, lão tÆ°á»›ng quân láºp tức tạ thế, thá»i cÆ¡ quá mức trùng hợp…
Bùi TÃch nhắm mắt lại, khẽ vuốt chòm râu, nhÆ° có suy nghÄ©. Sau má»™t lát, gã từ từ mở mắt:
- Nhị đệ, suy Ä‘oán của ngÆ°Æ¡i rất có đạo lý, thá»i gian quá mức trùng hợp, có đôi khi chuyện quá mức trùng hợp sẽ tồn tại vấn Ä‘á». Có lẽ lúc đó thân thể DÆ° Bất Khuất thá»±c sá»± không khá»e, nhÆ°ng nếu Ä‘iá»u trị tỉ mỉ, chÆ°a hẳn mất sá»›m nhÆ° váºy, hắn xuất thân võ tÆ°á»›ng, má»™t trong bốn Äại Thượng tÆ°á»›ng quân của Äại Tần, thể chất không giống bình thÆ°á»ng…
Gã khẽ thở dà i:
- Nếu tháºt sá»± nhÆ° váºy, trÆ°á»›c khi chết, chỉ sợ DÆ° Bất Khuất chết không nhắm mắt.
Chương 1023: Kiến quân.
Sở Hoan thở dà i:
- DÆ° Bất Khuất chết rốt cuá»™c có quan hệ vá»›i Chu Lăng Nhạc hay không, cÅ©ng chỉ có thể là má»™t vụ án chÆ°a giải quyết. Theo tÃnh tình Chu Lăng Nhạc, là m ra chuyện nhÆ° váºy, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không lÆ°u lại chút dấu vết nà o.
Hắn dừng má»™t chút, cÆ°á»i lạnh nói:
- Có lẽ vị đại phu Ä‘iá»u trị thân thể cho DÆ° Bất Khuất đã chết không có chá»— chôn.
Bùi TÃch há»i:
- Nhị đệ, ta nói những lá»i nà y, đệ có hiểu được ý ta hay không?
Sở Hoan khẽ vuốt cằm, nói:
- Äại ca nói là , Chu Lăng Nhạc thâm căn cố đế ở Tây Bắc, tình cảnh của ta không lạc quan.
- Ta muốn nói cho đệ, địch nhân lá»›n nhất của đệ, không phải những loạn phỉ kia, địch nhân thá»±c sá»± chÃnh là Chu Lăng Nhạc.
Bùi TÃch cháºm rãi nói:
- Chu Lăng Nhạc có dã tâm trong lòng, chà hÆ°á»›ng không nhá», Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không cho phép Tây Bắc tồn tại thế lá»±c đối láºp hắn.
Sở Hoan thở dà i:
- Thế nhÆ°ng từ sau khi ta bÆ°á»›c chân và o Tây Bắc, dÆ°á»ng nhÆ° má»—i việc Ä‘á»u đối láºp vá»›i hắn. Ãi tÆ°á»›ng tâm phúc Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn của hắn sợ rằng trong lòng nghÄ© cách dồn ta và o chá»— chết cho thống khoái.
- Hoà ng đế của các đệ phái đệ tá»›i Tây Quan, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không phải ý nhất thá»i.
Bùi TÃch lại cÆ°á»i nói:
- Äi sứ Tây LÆ°Æ¡ng đã khiến danh tiếng của đệ vang xa, tru sát Má»™c TÆ°á»›ng quân ở Thái Nguyên, phá nát âm mÆ°u Thiên Môn Äạo tại Thái Nguyên cÅ©ng đã chứng minh tà i cán của đệ. Nhị đệ là m ngÆ°á»i bất khuất, có lẽ đây chÃnh là điểm Hoà ng đế thưởng thức nhất. Chợt nhìn dÆ°á»ng nhÆ° ứng cá» viên tá»›i Tây Quan nháºm chức cÅ©ng không Ãt, nhÆ°ng nghÄ© kỹ lại sợ rằng cÅ©ng không có mấy ngÆ°á»i.
Sở Hoan cÆ°á»i nói:
- Tiểu đệ cÅ©ng không tÃnh là bất khuất, chỉ là đầu gối hÆ¡i cứng má»™t chút.
- Quan viên chÃnh trá»±c có đảm lượng trong triá»u đình, đã là lông phượng râu lân.
Bùi TÃch khẽ thở dà i:
- Ở trong quan trÆ°á»ng lâu rồi, sẽ mắc táºt quan liêu. Trái lại Nhị đệ ở trong quan trÆ°á»ng không dà i, chÆ°a há» bị nhiá»…m bẩn. Nhị đệ, nếu nhÆ° đổi lại quan viên khác tá»›i Tây Quan, đệ cảm thấy há» có lá gan dám đối kháng vá»›i Chu đảng? Hoặc là bị ép bởi uy thế Chu đảng, rÆ¡i xuống là m ngÆ°á»i của bá»n hắn. Hoặc chÃnh là bị há» thu mua, nghe theo lệnh mà là m… Hoà ng đế phái đệ tá»›i, Ä‘Æ¡n giản là Hoà ng đế nhìn ra được, Nhị đệ thân có ngạo cốt, tuyệt đối sẽ không khuất phục dÆ°á»›i thế lá»±c của Chu Lăng Nhạc.
Sở Hoan như có suy nghĩ, nói:
- Äại ca nói rằng, Thánh thượng phái ta tá»›i đây, là trải qua suy tÃnh rất kỹ, mà mục Ä‘Ãch của hắn vốn là để ta đối láºp vá»›i Chu Lăng Nhạc?
- Äúng là ý nà y.
Bùi TÃch nói:
- Vừa rồi ta cÅ©ng đã nói, Tây Bắc là má»™t ngá»n núi, trên núi chỉ có con hổ Chu Lăng Nhạc nà y, uy hiếp rất lá»›n đối vá»›i triá»u đình. Hiện giá» triá»u đình không thể rút tay đối phó Chu Lăng Nhạc, tuy nhiên lại không thể tùy ý Chu Lăng Nhạc phát triển an toà n ở Tây Bắc, nếu nhÆ° tháºt sá»± bị Chu Lăng Nhạc hoà n toà n khống chế ba Äạo Tây Bắc, háºu quả chắc chắn không thể lÆ°á»ng được.
Sở Hoan nâng chén rượu nhá», kÃnh Bùi TÃch má»™t ly:
- Triá»u đình sợ Chu Lăng Nhạc phát triển an toà n, cho nên phái ta tá»i là m rối loạn?
- Từ là m rối loạn nà y dùng hay.
Bùi TÃch cÆ°á»i nói:
- Theo ta thấy được, quan hệ giữa Nhị đệ và bảy há» Tây Quan, Hoà ng đế chÆ°a hẳn không biết… Có lẽ Hoà ng đế đã sá»›m biết Nhị đệ từng qua lại vá»›i bảy há» Tây Quan, đây cÅ©ng chÃnh là má»™t trong những nguyên nhân Hoà ng đế phái đệ tá»›i.
- Thần Y Vệ không đâu không nhúng tay, ta thực sự không biết trong thiên hạ nà y còn chuyện gì Hoà ng đế không biết.
- Cản tay Chu Lăng Nhạc tại Tây Quan, Tổng đốc Tây Quan nà y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể là ngÆ°á»i Tây Bắc. Tây Bắc là phạm vi thế lá»±c của Chu Lăng Nhạc, nếu nhÆ° quan viên bản địa Tây bắc đảm nhiệm Tổng đốc, sẽ rất dá»… bị Chu đảng lôi kéo.
Bùi TÃch khẽ nói:
- NhÆ°ng quan viên nÆ¡i khác đến Tây Quan nháºm chức, chÆ°a quen thuá»™c cuá»™c sống nÆ¡i nà y, lại dá»… bị Chu đảng đùa bỡn trong lòng bà n tay. Trái lại Nhị đệ có thân sÄ© bản địa là bảy há» Tây Quan chống đỡ, sẽ có quan hệ rất rá»™ng, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng có thể coi là căn cÆ¡, so vá»›i những quan viên khác, đã chiếm được địa lợi nhân hòa.
- Mặc dù bảy há» Tây Quan chống đỡ, nhÆ°ng so vá»›i thế lá»±c của Chu Lăng Nhạc, vẫn cách biệt má»™t trá»i.
Sở Hoan cau mà y nói:
- Không nói tá»›i Tây Quan hiện giá» má»™t nghèo hai trắng, quyá»n hà nh quân chÃnh của Tây Quan nà y, hiện giá» tiểu đệ vẫn không thể nắm trong tay, quân vụ có Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn, chÃnh vụ còn có Äổng Thế Trân, hai ngÆ°á»i nà y cấu kết vá»›i nhau, có hai ngÆ°á»i nà y cản tay, sau nà y má»i thứ Ä‘á»u hết sức phiá»n toái.
- Hoà ng đế đúng là muốn đệ tới Tây Quan là m rối loạn.
Bùi TÃch nói:
- Dùng thế lá»±c của Chu Lăng Nhạc hiện giá», còn chÆ°a đủ để khiêu chiến vá»›i triá»u đình, trừ khi triá»u đình bị bức bách quá mức, nếu không trÆ°á»›c khi khống chế được ba Äạo Tây Bắc, Chu Lăng Nhạc cÅ©ng không dám hà nh Ä‘á»™ng thiếu suy nghÄ©. Hoà ng đế lợi dụng Nhị đệ là m rối loạn ở Tây Quan, chỉ cần Tây Quan không bị Chu Lăng Nhạc khống chế, Chu Lăng Nhạc cÅ©ng không dám vá»ng Ä‘á»™ng. Mặc dù hắn Ä‘ang âm thầm dùng má»™t số thủ Ä‘oạn, nhÆ°ng ở ngoà i sáng lại không dám trá»±c tiếp nhúng tay và o công việc Tây Quan, chỉ có thể lợi dụng Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn cùng Äổng Thế Trân gây khó xá» cho Nhị đệ… Có lẽ Hoà ng đế rất tin tưởng Nhị đệ, cảm thấy Nhị đệ đủ để quấn lấy Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn và Äổng Thế Trân, có Nhị đệ ở Tây Quan, Chu đảng không cách nà o khống chế Tây Quan, nhÆ° váºy mÆ°u đồ khống chế Tây Bắc của Chu Lăng Nhạc, sẽ khó mà thá»±c hiện.
Sở Hoan chỉ chăm chú lắng nghe, Bùi TÃch tiếp tục nói:
- Chỉ cần Nhị đệ chống đỡ ở Tây Quan, hÆ¡i có căn cÆ¡, chẳng những có thể ngăn cản Chu đảng khống chế Tây Quan, còn có thể cho Chu đảng má»™t sá»± đả kÃch.
- Má»™t sá»± đả kÃch?
- Nhị đệ đừng quên, Tây Bắc có ba Äạo, ngoại trừ Tây Quan cùng Thiên SÆ¡n, còn có Bắc SÆ¡n.
Bùi TÃch cháºm rãi nói:
- Tổng đốc Bắc SÆ¡n Tiếu Hoán ChÆ°Æ¡ng cÅ©ng không phải đèn cạn dầu. TrÆ°á»›c khi nhị đệ tá»›i Tây Bắc, Chu Lăng Nhạc thế lá»›n, Tiếu Hoán ChÆ°Æ¡ng không dám đối láºp vá»›i Chu Lăng Nhạc, biết rõ Chu Lăng Nhạc cà i rất nhiá»u tâm phúc và o Bắc SÆ¡n Äạo, cÅ©ng không dám ngăn cản… Äệ nói Tiếu Hoán ChÆ°Æ¡ng nà y cam lòng nghe theo bà i bố của Chu Lăng Nhạc?
- Tiếu Hoán Chương đệ từng gặp một lần, quả thực không phải kẻ đơn giản.
Sở Hoan đáp.
- Theo ta thấy, Nhị đệ tới Tây Bắc, chỉ sợ Tiếu Hoán Chương nà y rất vui vẻ trong lòng.
Bùi TÃch nói:
- TrÆ°á»›c đây Chu Lăng Nhạc coi Tiếu Hoán ChÆ°Æ¡ng là địch thủ, ép sát từng bÆ°á»›c, thế lá»±c thẩm thấu Bắc SÆ¡n, nghÄ© tá»›i Tiếu Hoán ChÆ°Æ¡ng cÅ©ng khổ không thể tả. NhÆ°ng dùng thế lá»±c của hắn, không đủ để đối kháng vá»›i Chu Lăng Nhạc, chỉ có thể mặc hắn xâm lược. NhÆ°ng Nhị đệ tá»›i Tây Bắc, ánh mắt của Chu Lăng Nhạc chuyển từ ngÆ°á»i Tiếu Hoán ChÆ°Æ¡ng lên ngÆ°á»i Nhị đệ, Tiếu Hoán ChÆ°Æ¡ng có thể thở dốc má»™t hÆ¡i. Äệ nói Tiếu Hoán ChÆ°Æ¡ng có thể không vui vẻ sao?
- Tiếu Hoán ChÆ°Æ¡ng có thể nhẫn nại, ngÆ°á»i nhÆ° váºy đã vô cùng đáng sợ.
Sở Hoan đáp.
Bùi TÃch nâng chén rượu uống, đặt chén xuống:
- Hiện giá» Tiếu Hoán ChÆ°Æ¡ng có thể ngồi núi xem hổ đấu, nếu Nhị đệ đứng vững gót chân ở Tây Quan, nhÆ° váºy Tiếu Hoán ChÆ°Æ¡ng chắc chắn sẽ tá»›i gần Nhị đệ, Bắc SÆ¡n và Tây Quan liên thủ, ngăn được Chu Lăng Nhạc, từ đó Tây Bắc sẽ xuất hiện cục diện bế tắc. Tháºt ra đây là điá»u Tiếu Hoán ChÆ°Æ¡ng hi vá»ng thấy, cÅ©ng là Hoà ng đế hi vá»ng thấy nhất.
- Hiện giá» triá»u đình vô lá»±c ra tay đối phó Chu Lăng Nhạc, nếu nhÆ° ba Äạo Tây Bắc xuất hiện cục diện bế tắc, Chu Lăng Nhạc không thể nhanh chóng lá»›n mạnh, cÅ©ng sẽ tranh thủ thá»i gian cho triá»u đình.
Sở Hoan cÅ©ng là ngÆ°á»i thông minh, suy nghÄ© cẩn tháºn mấu chốt trong đó:
- Chỉ cần triá»u đình có thể tiêu diệt Thiên Môn Äạo, nhÆ° váºy tiếp theo sẽ láºp tức thu tháºp Chu Lăng Nhạc.
- Không sai.
Bùi TÃch gáºt đầu nói:
- Äây là ý định của Hoà ng đế, lợi dụng Nhị đệ ổn định Tây Quan, xÃch tá»›i gần Bắc SÆ¡n Tiếu Hoán ChÆ°Æ¡ng, hai Äạo liên thủ ngăn cản Chu Lăng Nhạc, đây là kết quả tốt nhất đối vá»›i Hoà ng đế.
- NhÆ° váºy kết quả xấu nhất là ?
- Nhị đệ không cách nà o đặt chân ở Tây Quan, Chu đảng khống chế Tây Quan, Tiếu Hoán Chương thấy Nhị đệ vô lực tranh chấp, chỉ có thể cúi đầu trước Chu Lăng Nhạc. Chu Lăng Nhạc nhanh chóng lớn mạnh, có được Tây Bắc.
Bùi TÃch cháºm rãi nói:
- Äây là kết quả Chu Lăng Nhạc muốn thấy nhất, cÅ©ng là kết quả Hoà ng đế không muốn thấy nhất. TÆ°Æ¡ng tá»±, kết quả nhÆ° váºy cÅ©ng không phải vi huynh muốn thấy.
Bùi TÃch nói má»™t phen, Sở Hoan rốt cuá»™c hiểu được tầm quan trá»ng của mình ở Tây Bắc. Hoà ng đế phái mình tá»›i Tây Bắc, trên thá»±c tế chÃnh là má»™t canh bạc lá»›n, thà nh bại Ä‘á»u ở bản lÄ©nh của Sở Hoan.
Sở Hoan cÆ°á»i khổ nói:
- Äại ca nói má»™t phen, khiến cho tiểu đệ hiểu ra…
- Cho nên muốn ngăn cản Chu Lăng Nhạc khống chế Tây Bắc, Nhị đệ chÃnh là khâu trá»ng yếu nhất, phải ổn định được Tây Quan.
Bùi TÃch thần sắc nghiêm trá»ng:
- Nhị đệ cÅ©ng không phải không có cÆ¡ há»™i, Ãt nhất bá» ngoà i Chu Lăng Nhạc không dám trá»±c tiếp nhúng tay và o công việc của Tây Quan. Mặc dù hắn dã tâm bừng bừng, nhÆ°ng lòng muôn dạ thú cÅ©ng không dám bà y ra mặt bà n. Thế nhÆ°ng không thể nghi ngá», hắn cÅ©ng Ä‘ang là m má»™t canh bạc lá»›n, hắn hiểu hÆ¡n bất cứ ai, nếu nhÆ° trÆ°á»›c khi triá»u đình bình định được Thiên Môn Äạo, hắn còn không cách nà o khống chế Tây Bắc, nhÆ° váºy triá»u đình nhất định sẽ quay đầu trừng trị hắn, cho nên đối vá»›i hắn mà nói, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hi vá»ng Thiên Môn Äạo chống đỡ cà ng lâu cà ng tốt, đồng thá»i lại dốc toà n lá»±c, nghÄ© hết biện pháp bức Nhị đệ ra khá»i Tây Bắc.
Sở Hoan trầm ngâm má»™t lát, cuối cùng há»i:
- Äại ca, muốn đặt chân ở Tây Quan, ta nên là m thế nà o?
- Äịch nhân lá»›n nhất của đệ ở Tây Bắc chÃnh là Chu Lăng Nhạc, nhÆ°ng cần giải quyết trÆ°á»›c nhất, là Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn và Äổng Thế Trân.
Bùi TÃch cháºm rãi nói:
- Hai ngÆ°á»i nà y tồn tại, cho dù Nhị đệ là m chuyện gì, cÅ©ng sẽ liên tục gặp khó… Ngoà i ra, Nhị đệ phải mượn nhá» hết thảy thế lá»±c có thể lợi dụng ở Tây Quan, nhanh chóng phát triển thế lá»±c của mình, trong loạn thế, hết thảy Ä‘á»u phải dá»±a và o nắm tay.
- Nắm tay?
- Nói toạc ra, chÃnh là bạc và đao.
Bùi TÃch nghiêm mặt nói:
- Nhị đệ thiên tÆ° thông minh, nghÄ© ra phÆ°Æ¡ng pháp chế muối bằng hà n thạch, chỉ cần kinh doanh giá»i, có thể giải quyết chuyện bạc, đây là mạch máu của Nhị đệ, phải cố gắng bảo vệ. Hôm nay Nhị đệ nói muốn xây dá»±ng Tân Diêm Cục, đó chÃnh là má»™t chiêu sách thần kỳ, muối má»›i phải nằm trong tay Nhị đệ, quyết không để cho Chu Lăng Nhạc chạm và o…
- NhÆ° váºy Ä‘ao là … ?
- Quân đội.
Bùi TÃch cháºm rãi nói:
- Nói cho cùng, mục Ä‘Ãch của bạc, chÃnh là vì Ä‘ao, có Ä‘ao má»›i có thể bảo vệ mình, chém giết địch nhân. Trong tay Nhị đệ hiện giá» chỉ có 200 Cáºn Vệ Quân, mặc dù Ä‘á»u là ngÆ°á»i tinh nhuệ kiêu dÅ©ng thiện chiến, nhÆ°ng vẫn không đủ. Äệ nhất định phải có má»™t sÆ° Ä‘oà n tinh nhuệ, hoà n toà n nghe theo hiệu lệnh của đệ, từ đó má»›i có năng lá»±c ổn định Tây Quan, đối kháng vá»›i Chu Lăng Nhạc.
Sở Hoan láºp tức hiểu được:
- Äại ca nói là , phải kiến quân?
- Äệ là Tổng đốc Tây Quan, ắt không thể thiếu Cấm Vệ Quân Tổng đốc.
Bùi TÃch nói:
- TrÆ°á»›c đây Cấm Vệ Quân Tổng đốc Tây Quan đã sá»›m không còn tồn tại, tÆ°á»›ng sÄ© Cấm Vệ Quân hoặc là chết tráºn, hoặc trốn Ä‘i, số còn lại từ lâu đã bị biên chế tá»›i quân Ä‘oà n khác. Hôm nay trùng kiến Cấm Vệ Quân Tổng đốc Tây Quan, thuáºn lý thà nh chÆ°Æ¡ng, ai cÅ©ng không chỉ ra sai lầm.
Chương 1024: Quyên sách.
Sở Hoan nghe Bùi TÃch nói muốn xây dá»±ng quân Ä‘á»™i, ánh mắt lóe sáng nhÆ°ng sau đó liá»n nhÃu chặt mà y. Bùi TÃch há»i:
- Chẳng lẽ nhị đệ cảm thấy không phải lúc sao?
- Äại ca hiểu lầm rồi.
Sở Hoan lắc đầu nói:
- Äại ca nói không sai. Muốn đặt chân ở Tây Quan, nếu trong tay không có quân Ä‘á»™i thì đúng là ná»a bÆ°á»›c khó Ä‘i, tháºm chà có thể nói là mặc ngÆ°á»i xâu xé.
Hắn dừng lại má»™t chút, cÆ°á»i khổ nói:
- Chỉ là tiểu đệ chẳng biết chút nà o vá» sá»± vụ xây dá»±ng quân Ä‘á»™i, hÆ¡n nữa cÅ©ng biết là muốn thà nh láºp nhanh má»™t quân Ä‘oà n cấm vệ sẽ tốn kém không Ãt. Tuy rằng lÆ°Æ¡ng cấm vệ quân là do tà i chÃnh địa phÆ°Æ¡ng phụ trách nhÆ°ng hiện giá» Há»™ bá»™ ti Ä‘ang nghèo rá»›t mùng tÆ¡i, muốn lấy bạc là m quân phà từ Há»™ bá»™ ti đúng là chuyện nói mÆ¡ giữa ban ngà y.
- Nói mơ giữa ban ngà y sao?
Bùi TÃch ngẩn ra, ngạc nhiên nói:
- Nhị đệ, cái gì là nói mơ giữa ban ngà y?
Sở Hoan biết mình nói sai, chỉ có thể giải thÃch:
- à là nói chuyện viển vông.
- Thì ra là nhÆ° váºy.
Bùi TÃch cÆ°á»i nói:
- Nhị đệ. Nếu tháºt sá»± mà nói thì váºn khà của nhị đệ từ sau khi tá»›i Tây Quan rất tốt. Ôn dịch cả trăm năm xuất hiện má»™t lần lại được sÆ° huynh ta xuất hiện mà giải quyết dá»… dà ng, không còn tồn tại vấn Ä‘á» quá lá»›n. Bây giá» chuyện tiá»n bạc xây dá»±ng quân Ä‘á»™i tháºt ra cÅ©ng có thể giải quyết dá»… dà ng.
- Äại ca nói là tà i váºt vừa chở từ quan ná»™i tá»›i đây sao?
Sở Hoan nói:
- Những tà i váºt chở tá»›i lần nà y đúng là không Ãt, nhÆ°ng lại Ä‘á»u thuá»™c vá» tà i sản tÆ° nhân.
Chỉ sợ Bùi TÃch hiểu lầm, Sở Hoan lại giải thÃch thêm.
- Äại ca Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết rõ, không phải tiểu đệ không nỡ dùng tá»›i những tà i váºt nà y mà do đế quốc có pháp luáºt, quân lÆ°Æ¡ng của quân Ä‘á»™i Ä‘á»u phải do triá»u đình và tà i chÃnh địa phÆ°Æ¡ng cung cấp. Nếu lấy tà i sản tÆ° nhân xây dá»±ng quân Ä‘á»™i thì cÅ©ng ngang vá»›i tạo phản rồi.
- Äiểm nà y tất nhiên ta hiểu rõ.
Bùi TÃch cÆ°á»i nói:
- Dùng tà i sản riêng xây dá»±ng quân Ä‘á»™i là điá»u pháp luáºt không cho phép. NhÆ°ng sao nhị đệ không suy nghÄ© má»™t chút, tà i váºt lần nà y váºn chuyển từ quan ná»™i tá»›i, ngoà i tâm phúc của nhị đệ ra thì cÅ©ng không có ai biết tình huống, Ä‘á»u cho là Tô cô nÆ°Æ¡ng chở tà i váºt tá»›i mà thôi.
Sở Hoan thấy Bùi TÃch thần định khà nhà n, biết hắn đã tÃnh toán kỹ cà ng rồi, nói:
- Äại ca có diệu sách gì chăng?
- Äám tà i váºt lần nà y Ä‘Æ°a tá»›i phủ tổng đốc, nhị đệ cÅ©ng không ngại lá»›n tiếng nói những tà i váºt nà y là của Tô cô nÆ°Æ¡ng. Tô cô nÆ°Æ¡ng vốn là ngÆ°á»i Tây Bắc, bây giá» Tây Bắc tan hoang, Tô cô nÆ°Æ¡ng nhá»› tá»›i cố hÆ°Æ¡ng, trong thá»i khắc gian nan nà y muốn góp sức xây dá»±ng lại quê hÆ°Æ¡ng.
Bùi TÃch vuốt chòm râu dà i, bình tÄ©nh tá»± nhiên nói:
- Mà tà i váºt nà y của Tô cô nÆ°Æ¡ng là để hiến cho quan phủ.
- Hiến tặng sao?
- Äúng thế.
Bùi TÃch cÆ°á»i nói:
- Nếu vẻn vẹn chỉ là hiến tặng thì chỉ sợ ngÆ°á»i của Há»™ bá»™ ti sẽ tá»›i dây dÆ°a. NhÆ° váºy trá»±c tiếp lấy danh nghÄ©a của Tô công nÆ°Æ¡ng nói rõ, đám tà i váºt nà y dùng để giúp quan phủ khai thác muối khoáng. Không phải nhị đệ được muốn thà nh láºp cục muối má»›i sao? TrÃch má»™t phần trong đám tà i váºt nà y ra, trá»±c tiếp cho và o cục muối má»›i là được. Bạc chuyển và o đó cÅ©ng là thuáºn lý thà nh chÆ°Æ¡ng. Há»™ bá»™ ti dù có không cam tâm thì cÅ©ng chẳng thể là m được chuyện gì.
Sở Hoan không thể không bá»™i phục khả năng ứng biến của Bùi TÃch, vá»— tay nói:
- à kiến của đại ca hay tháºt. Thế chẳng những có thể giải quyết được vấn Ä‘á» phà dụng xây dá»±ng quân Ä‘á»™i, hÆ¡n nữa lại còn giải quyết được vấn Ä‘á» xây dá»±ng trÆ°á»ng muối.
- Nhị đệ. Lần nà y ngÆ°Æ¡i phải cảm Æ¡n Tô cô nÆ°Æ¡ng tháºt rồi. Äám tiá»n tà i nà y của nà ng tá»›i rất đúng lúc. Xây dá»±ng trÆ°á»ng muối nếu dùng tà i lá»±c của bảy há» Tây Quan thì khó tránh khá»i chuyện phải dây dÆ°a.
Bùi TÃch nghiêm mặt nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải dùng tá»›i bảy há» Tây Quan. Bá»n há» là thân sÄ© bản thổ. Lạc Ä‘Ã gầy còn hÆ¡n ngá»±a béo. Huống chi bá»n há» hiện giá» cÅ©ng không phải lạc Ä‘Ã gầy, còn có quan hệ rất mạnh tại Tây Quan. Nhị đệ lúc nà y nhất định phải cố gắng lợi dụng những quan hệ nà y. Thế nhÆ° nói Ä‘i nói lại, phải vừa dùng vừa phòng bảy há» Tây Quan. Nhị đệ cần phải mượn thế lá»±c của bá»n há» tại Tây Quan để đứng vững, đồng thá»i bá»n há» cÅ©ng muốn mượn thế lá»±c của nhị đệ để phát triển trở lại, cùng nhau sinh tồn. NhÆ°ng vạn lần không được để bá»n há» chiếm thế chủ Ä‘á»™ng, đặc biệt là chuyện khai thác, chế muối. Nhị đệ phải nắm chặt trong tay, lợi dụng bảy há» Tây Quan mở ra con Ä‘Æ°á»ng tiêu thụ. Vì váºy gốc rá»… của trÆ°á»ng muối không thể để bá»n há» Ä‘á»™ng và o được.
Sở Hoan hiểu rõ lo lắng của Bùi TÃch, khẽ gáºt đầu.
- Äại ca, xây dá»±ng quân Ä‘á»™i phải chiêu má»™ tân binh. Má»™ binh ở Tây Quan cÅ©ng không phải chuyện khó. Thế nhÆ°ng trang bị vÅ© khà lại là vấn Ä‘á» lá»›n.
Sở Hoan nói nhá»:
- Äại ca có chá»— không biết. Ta đã tra xét kho của Bá»™ binh ti má»™t chút rồi. Theo lý mà nói thì Tây Quan trải qua đại chiến, hẳn phải không thiếu trang bị khà giá»›i má»›i đúng. NhÆ°ng đại ca có biết tình huống kho vÅ© khà hiện giá» thế nà o không?
Bùi TÃch cÆ°á»i ha hả nói:
- Thá»i Ä‘iểm tá»›i đây nháºm chức, nhị đệ chẳng lẽ còn cho rằng Chu Lăng Nhạc sẽ lÆ°u lại thứ gì cho ngÆ°Æ¡i sao? NgÆ°Æ¡i còn hy vá»ng trong kho vÅ© khà có đồ tồn kho cho ngÆ°Æ¡i à ?
Sở Hoan than thở:
- Tháºt ra tiểu đệ cÅ©ng không hy vá»ng là còn lại được bao nhiêu. Chỉ là hiện giá» thứ còn lại khiến ngÆ°á»i ta nhìn thấy mà giáºt mình. Trong kho không còn nổi má»™t bá»™ giáp, chỉ còn má»™t Ãt trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng và khiên thôi.
Bùi TÃch nhÃu mà y:
- Kho vũ khà mà một bộ giáp cũng không có à ?
- Äúng váºy.
Biểu hiện của Sở Hoan trở nên nghiêm nghị.
- Có ngÆ°á»i nói trÆ°á»›c khi ta tá»›i Sóc Tuyá»n, kho vÅ© khà còn sáu trăm bá»™ giáp trụ, nhÆ°ng lại bị Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn chuyển và o trong Bình Tây Quân.
Chân mà y Bùi TÃch nhÆ°á»›ng lên, cÆ°á»i nói:
- Nhị đệ chẳng lẽ không thấy đây là chuyện tốt à ?
Sở Hoan suy nghÄ© má»™t chút, hiểu ra, nói nhá»:
- Äại ca cảm thấy vụ nà y là m nổi không?
- Äâu chỉ là m nổi, mà là phải là m lá»›n.
Bùi TÃch cÆ°á»i nói:
- Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn vá»›i ngÆ°Æ¡i phân biệt rõ rà ng, đối chá»i gay gắt. Dân chúng thì còn không rõ rà ng lắm chứ quan trÆ°á»ng Tây Quan ai chẳng biết Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn và ngÆ°Æ¡i thế nhÆ° nÆ°á»›c vá»›i lá»a. Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn và Äổng Thế Trân má»™t lòng má»™t dạ gây phiá»n phức cho nhị đệ, nhị đệ tất nhiên cÅ©ng không thể ẩn nhẫn mãi.
Sở Hoan than thở:
- Tiểu đệ không phải muốn ẩn nhẫn. Má»›i tá»›i Tây Quan, còn nhiá»u chuyện chÆ°a là m rõ. Ở hoà n cảnh nà y thì phải cẩn tháºn má»™t chút là tốt hÆ¡n.
Bùi TÃch lại cÆ°á»i nói:
- Nhị đệ biết cẩn tháºn là vô cùng tốt. NhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng khà thế hùng hổ, nhị đệ phải biết lợi dụng địa vị của mình, tìm thá»i cÆ¡, cho bá»n há» biết má»™t chút. Có lúc lấy công là m thủ, ngược lại mang lại kết quả tốt không thể tưởng tượng được.
- Lấy công là m thủ sao?
Sở Hoan cÆ°á»i nói:
- Äại ca am hiểu binh pháp, xem ra binh pháp không phải chỉ có thể dùng trên sa trÆ°á»ng rồi.
Hắn sỠsỠcằm, hơi trầm ngâm nói:
- Nếu thánh thượng muốn lợi dụng ta đảo loạn Tây Quan, ngăn chặn Chu Lăng Nhạc thì tất nhiên cÅ©ng không muốn thấy ta bị quản chế khắp nÆ¡i. Xây dá»±ng quân Ä‘á»™i nhÆ°ng không đòi bạc của triá»u đình, ta nghÄ© thánh thượng hẳn phải thÃch nhìn thấy cảnh nà y.
- Chà Ãt thì hiện nà y hoà ng đế nhất định sẽ ủng há»™ ngÆ°Æ¡i xây dá»±ng tân binh.
Bùi TÃch nói.
- Hoà ng đế không muốn nhìn thấy Chu Lăng Nhạc lá»›n mạnh. Thế nhÆ°ng cục diện Tây Bắc hiện tại lại không thể cho ngÆ°Æ¡i phát triển. Tân binh Tây Quan vốn là để xây dá»±ng để ứng đối vá»›i Chu Lăng Nhạc. Äây là chuyện hoà ng đế Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên đồng ý thấy.
- Vì lẽ đó, nếu lúc nà y gá»i tấu lên triá»u đình, khẩn cầu triá»u đình chuyển má»™t nhóm trang bị khà giá»›i tá»›i, hoà ng đế chắc sẽ đồng ý.
Sở Hoan suy ngẫm, nói.
Bùi TÃch vuốt râu gáºt đầu:
- Hiểu rõ toà n bá»™ cục diện liá»n biết Æ°u thế của mình, biết ngÆ°á»i biết ta má»›i có thể ứng phó thong dong. Hoà ng đế lợi dụng ngÆ°Æ¡i tá»›i Tây Bắc ngăn chặn Chu Lăng Nhạc, nếu ngÆ°Æ¡i không đòi và i thứ từ triá»u đình thì ngược lại hoà ng đế sẽ thấy nghi hoặc. Có mấy lá»i hoà ng đế không nói vá»›i ngÆ°Æ¡i nhÆ°ng hắn biết lấy sá»± thông minh tà i trà của ngÆ°Æ¡i, Ä‘i tá»›i Tây Bắc tất nhiên sẽ hiểu rõ thâm ý của hắn. Chỉ cần ngÆ°Æ¡i hiểu rõ ý của hắn, trong lòng không có ý khác thì chắc chắn sẽ tÃch cá»±c ngăn chặn Chu Lăng Nhạc. Hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng hiểu, không được triá»u đình trợ giúp, trÆ°á»›c tiên ngÆ°Æ¡i phải dá»±a và o lá»±c lượng cá nhân ngăn Chu Lăng Nhạc. NhÆ°ng đó là chuyện viển vông chứ không còn nghi ngá» gì nữa. Nếu ngÆ°Æ¡i mãi không Ä‘Æ°a tay ra vá»›i triá»u đình thì chỉ sợ vị hoà ng đế Ä‘a nghi kia lại cảm thấy ngÆ°Æ¡i có lòng dạ khác, sẽ trở thà nh cùng má»™t nhóm vá»›i Chu Lăng Nhạc.
Trong lòng lúc nà y Sở Hoan vô cùng vui mừng. Sở Hoan cÅ©ng không cảm thấy mình ngốc nhÆ°ng có rất nhiá»u chuyện chÃnh trị còn chÆ°a nhìn thấu được. Lúc nà y hắn rất vui là bên cạnh mình có nhân váºt nhÆ° Bùi TÃch. Mấy câu nói của Bùi TÃch đã khiến cục diện hoà n toà n dá»… dà ng.
Giống nhÆ° Bùi TÃch nói, hiểu rõ toà n bá»™ cục diện, biết Æ°u, khuyết Ä‘iểm của mình, biết ngÆ°á»i biết ta là có thể thong dong ứng đối.
- Váºy tiểu đệ phải giở công phu sÆ° tá» ngoạm, yêu cầu váºt tÆ° vá»›i triá»u đình.
Sở Hoan cảm thấy đầu óc mình lúc nà y trong suốt, tỉnh ngá»™ ra rất nhiá»u.
- Hắn có thể cho bao nhiêu ta cÅ©ng mặc nhÆ°ng phải đòi nhiá»u má»™t chút.
- Äúng thế.
Bùi TÃch cÆ°á»i ha hả nói:
- XÆ°a nay nhị đệ hà o phóng, mở miệng đòi nhiá»u vá»›i triá»u đình và o. NgÆ°Æ¡i cà ng đòi nhiá»u thì lão hoà ng đế cà ng cảm thấy ngÆ°Æ¡i muốn dốc hết sức tranh má»™t hồi vá»›i Chu Lăng Nhạc tháºt, đối vá»›i ngÆ°Æ¡i là có lợi vô hại.
Sở Hoan nghÄ© thông vấn Ä‘á» then chốt, tuy rằng biết tình cảnh của mình hiện giá» cÅ©ng vẫn không lạc quan nhÆ°ng tâm tình lại vui sÆ°á»›ng hÆ¡n nhiá»u. Hắn rót rượu, Ä‘ang muốn uống cạn vá»›i Bùi TÃch thì ngoà i cá»a có tiếng của Cừu NhÆ° Huyết truyá»n và o:
- Äại nhân, ta đã trở vá».
Sở Hoan nghe ra giá»ng Cừu NhÆ° Huyết, láºp tức đứng lên nói:
- Cừu huynh mau và o Ä‘i. Có rượu đây, má»i ngÆ°á»i cùng uống mấy chén.
Cừu NhÆ° Huyết và o trong nhà , trÆ°á»ng bà o mà u xám, đầu Ä‘á»™i mÅ© rá»™ng và nh. Hắn bá» mÅ© xuống, đầu tiên hÆ¡i khom ngÆ°á»i vá»›i Bùi TÃch. Hắn đã biết Bùi TÃch là nghÄ©a huynh của Sở Hoan, cÅ©ng biết Bùi TÃch cao thâm khó lÆ°á»ng. Äừng nói là chuyện khác, chỉ Tần Lôi ngà y đêm tùy tùng vá»›i Bùi TÃch nhìn thì gầy nhá» cÅ©ng đã khiến vị Ä‘ao khách ngang dá»c giang hồ nhiá»u năm nhÆ° Cừu NhÆ° Huyết chịu thiệt lá»›n rồi. Tần Lôi đã nhÆ° váºy, Cừu NhÆ° Huyết cà ng kÃnh nể Bùi TÃch hÆ¡n, không dám mất lá»… nghi. Thấy
Sở Hoan gá»i, hắn liá»n tá»›i ngồi cạnh Sở Hoan. Sở Hoan há»i:
- Tình huống thế nà o? Có Ä‘iá»u tra ra rõ rà ng không?
Cừu NhÆ° Huyết thấy Sở Hoan há»i ngay trÆ°á»›c mặt Bùi TÃch nhÆ° váºy, khẳng định không có e dè gì, láºp tức nói không cần che dấu:
- Äại nhân, đã Ä‘iá»u tra rõ rà ng. Nà ng ở ngay trong thà nh.
Chương 1025: Súc thế.
Ãnh bình minh vÆ°Í€a mÆ¡Íi lên. Khu diÌ£ch bệnh ngoaÍ€i thaÍ€nh Ä‘ã không coÍ€n loaÌ£i cảm giaÍc âm u đầy khà tÆ°Íc chết choÍc nhÆ° trÆ°á»›c đây nữa. Khi Ä‘a số moÌ£i ngÆ°á»i Ä‘á»u cho rằng ngÆ°á»i trong khu diÌ£ch bệnh sẽ nối tiếp nhau chết Ä‘i, viÌ£ Tổng đốc mÆ¡Íi Ä‘ã tìm ra phÆ°Æ¡ng thuốc trong thÆ¡Í€i gian ngắn nhất nhÆ° một kyÍ€ tÃch. PhÆ°Æ¡ng thuốc naÍ€y chÃnh laÍ€ được duÍ€ng để đối phoÍ vÆ¡Íi sÆ°Ì£ lan traÍ€n của diÌ£ch bệnh trÆ°á»›c mắt.
Äiá»u quan troÌ£ng nhất laÍ€ phÆ°Æ¡ng thuốc duÍ€ng để đối phoÍ vÆ¡Íi ôn diÌ£ch rất Ä‘Æ¡n giản, không cần dÆ°Æ¡Ì£c liệu đắt tiá»n. Mấy loaÌ£i dÆ°Æ¡Ì£c liệu cần duÍ€ng Ä‘á»u coÍ thể tìm được ở ngay trong bản Ä‘iÌ£a vuÍ€ng Tây Bắc.
DÆ°Æ¡Ì£c liệu quan troÌ£ng nhất chÃnh laÍ€ cỏ laÍc. MaÍ€ noÍ moÌ£c khắp nÆ¡i ở Tây Bắc.
TrÆ°á»›c đây, Tô lão thaÍi gia vẫn không hiểu vì sao Sở Hoan laÌ£i phaÍi ngÆ°á»i Ä‘i haÍi một lÆ°Æ¡Ì£ng lÆ¡Ín cỏ laÍc nhÆ° váºy. Mãi cho tÆ¡Íi khi phÆ°Æ¡ng thuốc được công bố thì hắn mÆ¡Íi hiểu được việc naÍ€y.
NgoaÍ€i cỏ laÍc thì phÆ°Æ¡ng thuốc coÍ€n cần đến mấy viÌ£ thuốc khaÍc nhÆ°ng chuÍng Ä‘á»u laÍ€ những loaÌ£i thông duÌ£ng, không đắt tiá»n. Rất nhiá»u thÆ°Æ¡ng nhân kinh doanh dÆ°Æ¡Ì£c liệu trong thaÍ€nh SoÍc Tuyá»n biết tổng đốc Ä‘aÌ£i nhân haÌ£ lệnh thu thập dÆ°Æ¡Ì£c liệu để Ä‘iá»u chế thuốc giải cÆ°Íu baÍch tÃnh Ä‘ã tÆ°Ì£
nguyện quyên goÍp không Ãt dÆ°Æ¡Ì£c liệu, Ä‘Æ°a ra ngoaÍ€i thaÍ€nh, phối hÆ¡Ì£p vÆ¡Íi cỏ laÍc do bảy hoÌ£ Tây Quan thu thập trÆ°á»›c đây, để Ä‘iá»u chế thaÍ€nh thuốc giải, rồi phân phaÍt cho ngÆ°á»i mắc ôn diÌ£ch.
Äiá»u khiến moÌ£i ngÆ°á»i kÃnh phuÌ£c chÃnh laÍ€ tổng đốc Ä‘aÌ£i nhân rất rộng lÆ°Æ¡Ì£ng, không há» giấu giếm phÆ°Æ¡ng thuốc maÍ€ công bố khắp nÆ¡i. Thậm chÃ, ngÆ°á»i bình thÆ°Æ¡Í€ng không cần đến Ä‘aÌ£i phu cÅ©ng coÍ thể tÆ°Ì£ mình Ä‘iá»u chế thuốc giải dÆ°Ì£a theo phÆ°Æ¡ng thuốc kia.
PhÆ°Æ¡ng thuốc được truyá»n ra nhanh choÍng, trải rộng khắp caÍc nẻo Tây Quan. Chỉ trong mấy ngaÍ€y, hầu hết nam nữ giaÍ€ trẻ ở Tây Quan Ä‘á»u biết đến phÆ°Æ¡ng phaÍp Ä‘iá»u chế thuốc giải đối phoÍ vÆ¡Íi ôn diÌ£ch. Không những thế, tất cả moÌ£i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết phÆ°Æ¡ng thuốc naÍ€y laÍ€ do viÌ£ Tổng đốc mÆ¡Íi mang tá»›i.
Trong khi má»i ngÆ°á»i Ä‘ang tuyệt vá»ng, chỠđợi kiếp nạn đến vá»›i mình, Sở Hoan đã tá»›i và ngăn chặn kiếp nạn nà y. Tuy rằng vẫn có không Ãt ngÆ°á»i bị chết bởi ôn dịch nhÆ°ng khi phÆ°Æ¡ng thuốc xuất hiện đã khiến Ä‘a số má»i ngÆ°á»i may mắn thoát khá»i nó. Rất nhiá»u ngÆ°á»i đã mắc ôn dịch, Ä‘ang ngồi chá» chết, chá» Tá» Thần đến. NhÆ°ng ai có thể ngá», chỉ trong nháy mắt mà hỠđã già nh lại sá»± sống. Dù là ngÆ°á»i bị mắc bệnh hay thân nhân của há» Ä‘á»u cảm Æ¡n sâu sắc đối vá»›i ân đức của Sở Hoan.
Không ai cÆ°á»›p được phần công lao nà y của hắn. Trong khi quan phủ Tây Quan bó tay toà n táºp, các đại phu, thầy thuốc lắc đầu, Sở Hoan lại leo lên trên tÆ°á»ng thà nh, chÃnh mồm nói vá»›i dân chúng rằng đã có biện pháp đối phó vá»›i ôn dịch. Không những thế, hắn lại nhanh chóng công bố cách Ä‘iá»u chế phÆ°Æ¡ng thuốc vô giá kia. Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cảm thấy Sở Hoan đã cứu được má»i ngÆ°á»i. NhÆ°ng Sở Hoan lại không nghÄ© đến việc nà y đã Ä‘em lại thu hoạch rất lá»›n cho hắn. Tháºm chÃ, rất nhiá»u ngÆ°á»i bệnh chuyển nguy thà nh an đã thá» phụng tổng đốc đại nhân tại trong nhà mình, coi hắn nhÆ° thần tiên giáng trần.
Vốn dân chúng thÆ°á»ng hay mê tÃn. Lúc ban đầu, há» chỉ cảm kÃch Sở Hoan đã mang bình an đến cho há». NhÆ°ng dần dần qua những tiếng bình luáºn của má»i ngÆ°á»i, há» cảm thấy và o thá»i khắc kiếp nạn buông xuống, Sở Hoan đã từ trên trá»i giáng xuống, mang đến may mắn cho há». Äây tuyệt đối không phải việc ngẫu nhiên. Có lẽ đó là trá»i xanh có mắt, nhìn thấy dân chúng Tây Quan vừa má»›i phải chịu ná»—i khổ do chiến tranh, không Ä‘Ã nh lòng khiến há» gặp nạn tiếp nên đã phái Sở Hoan tá»›i giải cứu muôn dân.
Dân phong Tây Bắc dÅ©ng mãnh nhÆ°ng bách tÃnh Tây Bắc lại rất thuần phác. Trong lòng bá»n há» Ä‘á»u rõ rà ng, ở tình huống bình thÆ°á»ng há» có thể phân biệt thị phi. Sở Hoan đã mang phÆ°Æ¡ng pháp thuốc giải đến cứu dân. Váºy nên trong lòng dân chúng, Sở Hoan chÃnh là má»™t vị quan tốt. TrÆ°á»›c đây, rất nhiá»u ngÆ°á»i vẫn không hy vá»ng và o tÆ°Æ¡ng lai của Tây Quan nhÆ°ng qua chuyện nà y, trong lòng hỠđã sinh ra hy vá»ng má»›i. Sở đại nhân có thể giải trừ má»™t hồi kiếp nạn lá»›n. Từ đó, rất nhiá»u ngÆ°á»i mÆ¡ hồ cảm thấy vị Tổng đốc tân nhiệm nà y chÆ°a chắc không thể giúp dân chúng Tây Quan xây dá»±ng lại quê hÆ°Æ¡ng.
Tuy Há»™ bá»™ ti không thuá»™c phạm vi quản lý của Sở Hoan nhÆ°ng việc liên quan đến sá»± tồn vong của bách tÃnh Tây Quan thì không thể là m ăn qua loa được. Vì thế, dÆ°á»›i sá»± dặn dò của Sở Hoan, há» vẫn tÃch cá»±c triển khai hà nh Ä‘á»™ng cứu viện.
PhÆ°Æ¡ng thuốc truyá»n khắp Tây Quan. Các châu phủ, huyện Tây Quan cÅ©ng Ä‘á»u nháºn được lệnh của phủ Tổng đốc ban ra, tÃch cá»±c triển khai cứu viện. Äồng thá»i, đại phu cùng ngÆ°á»i dân ở địa phÆ°Æ¡ng cÅ©ng được phân công công việc. Äại phu phụ trách Ä‘iá»u chế thuốc giải theo phÆ°Æ¡ng thuốc, còn dân chúng được phân công Ä‘i hái dược liệu. Má»™t cuá»™c váºn Ä‘á»™ng chống ôn dịch được triển khai nhanh chóng ở Tây Quan. Trong gần mÆ°á»i ngà y liên tục, Sở Hoan ra khá»i thà nh tuần tra, kiểm tra công tác cứu viện. Má»—i khi hắn đến đâu, dân chúng biết được Ä‘Ãch thân tổng đốc đại nhân tá»± mình đến thăm há», Ä‘á»u khiến cho tiếng hoan hô nổi lên bốn phÃa ở đó.
Sở Hoan thấy tình hình ôn dịch ở Tây Quan đang dần được khống chế mới thở phà o nhẹ nhõm.
Trong quá trình khống chế ôn dịch, Sở Hoan cÅ©ng không quên thiết láºp lại cục muối má»›i. Số ngÆ°á»i biết Sở Hoan định khống chế cục muối cÅ©ng không có nhiá»u. Chỉ có rất Ãt ngÆ°á»i biết Sở Hoan sẽ lợi dụng cục muối má»›i để chấn hÆ°ng kinh tế Tây Quan. Vì thế, sau khi cục muối má»›i được thiết láºp, rất nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘á»u không hiểu vì sao Sở Hoan phải thiết láºp nha môn nhÆ° váºy. Tuy trong loÍ€ng Äổng Thế Trân rất khoÍ hiểu nhÆ°ng cÅ©ng không thể ngăn cản công khai. DuÍ€ sao trong thÆ¡Í€i kyÍ€ đặc biệt, quan phủ thiết lập một số nha môn đặc biệt cÅ©ng laÍ€ việc bình thÆ°Æ¡Í€ng. Và duÌ£ nhÆ° trong thÆ¡Í€i kyÍ€ chống ôn diÌ£ch, Sở Hoan Ä‘ã thiết lập hội uỷ viên cÆ°Íu tế. Vì thế, tuy rất nhiá»u ngÆ°á»i biết cuÌ£c muối mÆ¡Íi naÍ€y coÍ liên quan đến muối ăn nhÆ°ng số ngÆ°á»i biết rõ nội tình trong Ä‘oÍ thì chỉ đếm trên đầu ngoÍn tay thôi.
CuÌ£c muối mÆ¡Íi được thaÍ€nh lập. Äỗ PhuÌ£ Công được uỷ nhiệm laÍ€m tổng quản đầu tiên. Sở Hoan chÆ°a duÍ€ng đến từ CuÌ£c trưởng. Hắn luôn coÍ một loaÌ£i cảm giaÍc, cảm thấy tÆ°Í€ tổng quản cÅ©ng rất Ä‘Æ°Æ¡Ì£c.
Ngay sau ngaÍ€y Äỗ PhuÌ£ Công nhậm chÆ°Íc, moÍn tiá»n vốn đầu tiên Ä‘ã được nhập vaÍ€o trong cuÌ£c muối mÆ¡Íi. Số quan laÌ£i trong cuÌ£c muối mÆ¡Íi cÅ©ng không nhiá»u. Äây laÍ€ nha môn để Sở Hoan nắm giữ maÌ£ch maÍu kinh tế nên quan laÌ£i trong Ä‘oÍ Ä‘á»u laÍ€ tâm phuÍc của hắn. NgoaÌ£i trÆ°Í€ Äỗ PhuÌ£ Công, Sở Hoan cÅ©ng Ä‘iá»u cả Tôn Tử Không vaÍ€o cuÌ£c muối mÆ¡Íi laÍ€m trÆ¡Ì£ thủ cho Äỗ PhuÌ£ Công. Tôn Tử Không laÍ€m việc nhanh nheÌ£n nhÆ°ng Sở Hoan cÅ©ng không kyÍ€ voÌ£ng hắn coÍ thể laÍ€m được việc lÆ¡Ín gì. ThÆ°Ì£c ra hắn biết rõ, vÆ¡Íi năng lÆ°Ì£c của Äỗ PhuÌ£ Công cÅ©ng Ä‘ủ quản lyÍ cuÌ£c muối mÆ¡Íi ngay ngắn, goÌ£n gaÍ€ng. Hắn cử Tôn Tử Không, Dã ChÃch tÆ¡Íi chỉ laÍ€ để Äỗ PhuÌ£ Công coÍ ngÆ°á»i sai bảo thuận tiện thôi.
Danh không chÃnh thì ngôn không thuận. Bởi vì lẽ Ä‘oÍ nên Sở Hoan Ä‘ã Ä‘á» baÌ£t Tôn Tử Không laÍ€m phoÍ tổng quản. Sau khi mệnh lệnh naÍ€y được ban ra, Tôn Tử Không không ngủ được trong mấy ngaÍ€y liá»n. Hắn chÆ°a tÆ°Í€ng nghĩ tÆ¡Íi sẽ coÍ một ngaÍ€y chÃnh mình cÅ©ng coÍ thể trở thaÍ€nh quan chÆ°Íc. Hắn chỉ hy voÌ£ng coÍ cÆ¡ hội mặc quan phuÌ£c, trở laÌ£i quê hÆ°Æ¡ng rồi tÆ¡Íi trÆ°á»›c mặt VÆ°Æ¡ng quả phuÌ£ maÍ€ hắn thÃch nhất một lần. Hắn Ä‘ã từng thầm mến VÆ°Æ¡ng quả phuÌ£ mông to kia nhÆ°ng hắn tÆ°Ì£ ti mặc cảm nên chỉ coÍ thể chôn chuÍt tình cảm naÍ€y trong loÍ€ng. Hiện taÌ£i, hắn Ä‘ã nổi bật hÆ¡n ngÆ°á»i nên rất muốn bay đến bên caÌ£nh VÆ°Æ¡ng quả phuÌ£, để naÍ€ng coÍ thể thấy được hắn Ä‘ã nhÆ° caÍ cheÍp vÆ°Æ¡Ì£t long môn hóa rồng rồi.
NgoaÍ€i ra, Sở Hoan cÅ©ng baÍ€n baÌ£c vÆ¡Íi Tô baÍ, mÆ¡Í€i Tô baÍ taÌ£m thÆ¡Í€i tiến vaÍ€o cuÌ£c muối mÆ¡Íi, giuÍp đỡ công việc bên trong cuÌ£c. Tô baÍ vẫn theo quản lyÍ Lâm Lang vaÍ€ ThiÌ£nh Tuyá»n Ä‘i baÍ€n chuyện laÍ€m ăn, coÍ kinh nghiệm quản lyÍ phong phuÍ vaÍ€ thaÍ€nh thuÌ£c. NhaÍ€ coÍ một ngÆ°á»i giaÍ€ nhÆ° coÍ một bảo vật. Tuy Tô baÍ Ä‘ã lÆ¡Ín tuổi nhÆ°ng cuÌ£c muối mÆ¡Íi coÍ Ã´ng cÅ©ng giống nhÆ° coÍ bảo vật trấn cuÌ£c rối.
NgoaÍ€i ra, Sở Hoan còn Ä‘iá»u mÆ°Æ¡Í€i lăm tên cận vệ quân từ trong đội cận vệ nghe theo lệnh của Äỗ PhuÌ£ Công. CuÌ£c muối mÆ¡Íi được thiết lập bÆ°á»›c đầu laÍ€ một nha môn rất Ä‘Æ¡n sÆ¡ nhÆ°ng Sở Hoan biết đây chÃnh laÍ€ trÆ¡Ì£ lÆ°Ì£c lÆ¡Ín nhất cho mình sau naÍ€y.
Theo nhÆ° lÆ¡Í€i của BuÍ€i TÃch, Sở Hoan lấy của cải Ä‘Æ°a tÆ¡Íi, nhÆ¡Í€ danh nghĩa của Lâm Lang lấy ra một phần, Ä‘Æ°a vaÍ€o trong cuÌ£c muối mÆ¡Íi. CuÌ£c muối mÆ¡Íi coÍ số tiá»n vốn naÍ€y sẽ có thể đến Tây HaÌ£p SÆ¡n xây dÆ°Ì£ng khu sản xuất muối. Ban đầu chÆ°a thể chế xuất được muối má»›i nên cục muối má»›i nà y cÅ©ng không có việc gì lá»›n. Äá»— Phụ Công tá»± mình Ä‘i tá»›i Tây Hạp SÆ¡n giám sát công tác xây dá»±ng trÆ°á»ng muối.
Tuy trÆ°á»ng muối không dùng đến tiá»n của bảy há» Tây Quan nhÆ°ng Tô lão thái gia vẫn rất tÃch cá»±c vá»›i chuyện nà y nhÆ° cÅ©. Ông đã Ä‘iá»u ngÆ°á»i là m của nhà há» Tô đến Tây Hạp SÆ¡n để xây dá»±ng trÆ°á»ng muối.
Tây Hạp SÆ¡n xây dá»±ng trÆ°á»ng muối. Sau khi khởi công, Äổng Thế Trân tất nhiên không biết trÆ°á»ng muối được xây dá»±ng ở chá»— nà y. Tuy hắn đã phái ngÆ°á»i đến há»i thăm tình huống nÆ¡i đây nhÆ°ng cÅ©ng chỉ biết ở đây xây dá»±ng phòng ốc, chứ tác dụng của nó là gì thì Äổng Thế Trân cÅ©ng không biết rõ.
Thá»i tiết ở Tây Quan Ä‘ang nóng dần lên. Chủ sá»± của Bá»™ binh ty Triệu TÃn vá»›i thân hình máºp mạp cà ng cảm nháºn được cái nóng đến sá»›m hÆ¡n so vá»›i ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng. NhÆ°ng khi ngÆ°á»i của phủ Tổng đốc đến gá»i hắn Ä‘i, cái nóng trên ngÆ°á»i hắn liá»n hoà n toà n biến mất.
Sở Hoan tiếp Triệu TÃn ở trong sảnh lá»›n của phủ Tổng đốc. Trong lòng Triệu TÃn rất khó hiểu, không biết tại sao Sở Hoan lại Ä‘á»™t nhiên đòi gặp hắn. Chỉ đến khi hắn nhìn thấy Sở Hoan, vẻ mặt Sở Hoan tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, há»i thăm má»™t số việc vặt trong Bá»™ binh ty thì trong lòng Triệu TÃn vốn căng thẳng má»›i thở phà o má»™t hÆ¡i.
- Chủ sá»± Triệu, thá»±c ra hôm nay gá»i ngÆ°Æ¡i tá»›i là muốn há»i ngÆ°Æ¡i má»™t số việc.
Khi Sở Hoan uống hết chén trà thứ nhất, rồi rót chén thứ hai, Sở Hoan má»›i bắt đầu thu lại nụ cÆ°á»i trên mặt, Ä‘Ã ng hoà ng trịnh trá»ng há»i:
- Lần trÆ°á»›c nghe chủ sá»± Triệu nói rằng bây giá» trong kho vÅ© khà chỉ có má»™t Ãt trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng và và i tấm khiên, không biết bản đốc có nhá»› nhầm không?
Triệu TÃn láºp tức liá»n cảnh giác nhÆ°ng vẫn cÆ°á»i nói:
- Äại nhân nhá»› không lầm. Hiện tại, kho vÅ© khà cÅ©ng không được trang bị gì. Hạ quan đã gá»i Ä‘Æ¡n lên bá»™ binh mấy lần, hy vá»ng có thể cấp vÅ© khà tân trang má»›i. NhÆ°ng đại nhân cÅ©ng biết đấy, bây giá» các nha môn Ä‘á»u quan tâm đến Äông Nam. Dù là tiá»n lÆ°Æ¡ng thảo hay trang bị ngá»±a Ä‘á»u được chuyển vá» bên Äông Nam. Có mấy lần bá»™ binh đã trả lá»i vá»›i chúng ta rằng phải bình tÄ©nh đừng nóng. NhÆ°ng sau đó, những Ä‘Æ¡n được gá»i lên cứ nhÆ° đá chìm xuống biển lá»›n, ngay cả câu trả lá»i cÅ©ng không có.
- Äúng là không dá»… dà ng.
Sở Hoan thở dà i, nhìn chằm chằm và o Triệu TÃn:
- Chủ sá»± Triệu, hình nhÆ° nghe nói Chu tổng đốc tiá»n nhiệm không bao lâu đã Ä‘á» cá» ngÆ°Æ¡i vá»›i Triá»u đình, nói ngÆ°Æ¡i trong thá»i gian giao chiến vá»›i Tây LÆ°Æ¡ng đã láºp được chiến công, mà công lao cÅ©ng không nhá».
Triệu TÃn nghe nhắc đến ba chữ Chu Lăng Nhạc, cà ng cảnh giác hÆ¡n, duy trì nụ cÆ°á»i, nói:
- Quốc gia gặp nạn, nam nhi nên cống hiến trên chiến trÆ°á»ng mà .
- Nói rất hay.
Sở Hoan cầm chén trà lên, thổi thổi lá trà , nói:
- Äúng rồi, chủ sá»± Triệu, chủ sá»± tiá»n nhiệm của ty bá»™ binh Tây Quan tên là …
Hắn suy nghĩ một chút mới nói tiếp:
- Hình như tên hắn là Thuần Vu Hoà n phải không?
Lúc nà y, Triệu tÃn đã cảm giác mãnh liệt được trong lá»i nói của Sở Hoan có ý tứ khác rồi. Hắn biết tuy vị tổng đốc đại nhân trÆ°á»›c mắt nà y còn trẻ nhÆ°ng cÅ©ng không phải hạng ngÆ°á»i há»i hợt. Hắn không biết sao Sở Hoan lại nhắc đến chủ sá»± tiá»n nhiệm của ty bá»™ binh và o lúc nà y nhÆ°ng hắn biết việc nà y chắc chắn có giấu cạm bẫy, suy nghÄ© má»™t lát, má»›i cẩn tháºn nói:
- Äại nhân nói không sai. Chủ sá»± ty bá»™ binh tiá»n nhiệm chÃnh là Thuần Vu Hoà n. Chẳng qua, bởi vì ngÆ°á»i nà y cấu kết vá»›i ngÆ°á»i Tây LÆ°Æ¡ng, có hiá»m nghi bán nÆ°á»›c, nên…
- Bản đốc biết, bản đốc biết.
Sở Hoan lại cÆ°á»i nói:
- Trong lần Công Tôn sở bị Ä‘Æ°a tá»›i pháp trÆ°á»ng trÆ°á»›c đây, cÅ©ng có không Ãt quan chức bị xá» trảm. Trong số đó cÅ©ng có cả Thuần Vu Hoà n.
Triệu TÃn gáºt đầu nói:
- Vâng.
- Bản đốc đã báo cáo vá»›i triá»u đình vá» vụ Công Tôn Sở. Hắn có bán nÆ°á»›c hay không sẽ do triá»u đình phán xét. TrÆ°á»›c khi triá»u đình ban ý chỉ xuống đây, chúng ta cÅ©ng không thể oan uổng cho bá»n há».
Sở Hoan bình thản nói tiếp:
- Bây giá» Công Tôn Sở cùng đám quan chức kia đã bị bản đốc giam lại, phải giết hay thả thì phải chỠý chỉ của triá»u đình. Chẳng qua hai ngà y trÆ°á»›c, bản đốc thuáºn tiện Ä‘i thẩm vấn và i câu, đã há»i được má»™t số thứ từ miệng Thuần Vu Hoà n. ChÃnh vì nhÆ° thế nên hôm nay má»›i má» chủ sá»± Triệu tá»›i đây để xách định lại má»™t chút.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ 4r trong thá»i kỳ khó khăn nà y
Tà i sản của conem_bendoianh
Chữ ký của conem_bendoianh
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
04-02-2014, 10:41 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
oO0Oo
Quyển thứ 8 : Chuyển cà n khôn đạp tà dương.
ChÆ°Æ¡ng 1026-1030
Nhóm dịch: KoCo
Nguồn: Mê Truyện
Chương 1026: Giết ngươi không kịp trở tay.
Triệu TÃn nhÃu mà y lo lắng, cố gắng gượng cÆ°á»i nói:
- Không biết đại nhân muốn xác định chuyện gì?
Sở Hoan ném má»™t phần hồ sÆ¡ từ trên bà n cho Triệu TÃn, Triệu TÃn vá»™i giÆ¡ tay đón lấy. Äá»™ng tác nà y của Sở Hoan khiến cho Triệu TÃn cảm thấy bất thÆ°á»ng. Äá»™t nhiên Sở Hoan nói:
- Äây là lá»i khai của Thuần Vu Hoà n, Triệu đại nhân có thể nhìn qua má»™t chút.
Triệu TÃn mở hồ sÆ¡ ra, đảo mắt và i lần, cà ng nhÃu mà y chặt hÆ¡n.
Sở Hoan nhấp một ngụm trà . Sau khi đặt chén trà xuống, mới nói:
- Cái Triệu đại nhân Ä‘ang Ä‘á»c chÃnh là lá»i khai của Thuần Vu Hoà n. Dá»±a theo lá»i hắn nói thì trÆ°á»›c khi Triệu đại nhân đảm nhiệm chủ sá»± Bá»™ binh ty, bá»™ binh ty vẫn do hắn nắm giữ. TrÆ°á»›c khi Sóc Tuyá»n luân hãm, nha môn các ty Sóc Tuyá»n Ä‘á»u ở thị trấn Bình Nguyên, kho vÅ© khà lúc đó cÅ©ng được thiết láºp tại Bình Nguyên huyá»n.
- Quả tháºt là có việc nà y.
Triệu TÃn gáºt đầu nói:
- Nhưng con số ghi ở trên nà y…
- Chẳng lẽ có vấn đỠgì sao?
Không đợi Triệu TÃn nói xong, Sở Hoan đã ngắt lá»i, nói:
- Chắc hẳn Thuần Vu Hoà n vốn là ngÆ°á»i có tà i, nếu không thì lúc trÆ°á»›c, DÆ° lão tÆ°á»›ng quân đã không giao tất cả quân giá»›i, trang bị cho Thuần Vu Hoà n quản lý. Lúc xẩy ra chiến sá»±, triá»u đình Ä‘iá»u váºn rất nhiá»u trang bị, khà giá»›i vá» bên nà y. Số vÅ© khà ở Bắc nguyên ra ra và o và o khiến ta không biết được con số cụ thể. NhÆ°ng dá»±a và o lá»i khai của Thuần Vu Hoà n, ta đã biết con số cụ thể của kho vÅ© khà sau khi Tây LÆ°Æ¡ng rút quân từ Bắc nguyên trở vá» Sóc Tuyá»n.
Sau khi suy nghĩ một chút, Sở Hoan nói tiếp:
- Lúc Chu Tổng đốc khôi phục Sóc Tuyá»n, lẽ ra việc đầu tiên phải là m chÃnh là bắt Công Tôn Sở. NhÆ°ng khi đó hắn lại không có láºp tức bắt kẻ vây cánh Công Tôn Sở mà là Thuần Vu Hoà n. Bởi vì chuyện quản lý quân giá»›i khá phức tạp. Sau khi hắn bãi bá» chức quan của Thuần Vu Hoà n, sá»± vụ binh tÆ°á»›ng bá»™ ty liá»n rÆ¡i và o tay Triệu đại nhân. Äiểm nà y không sai chứ?
- Quả tháºt đúng là nhÆ° váºy.
Triệu TÃn cảm thấy dÆ°á»ng nhÆ° Sở Hoan Ä‘ang giăng bẫy, khiến mình bất tri bất giác bị dẫn và o bên trong vòng vây.
- Äược rồi. Lúc trở vá» Sóc Tuyá»n, Thuần Vu Hoà n vẫn hiểu rất rõ tình huống trong kho vÅ© khÃ.
Sở Hoan nhiÍ€n chằm chằm và o Triệu TÃn, nói:
- Äây là con số vÅ© khÃ, trang bị trong kho mà Thuần Vu Hoà n đã bà n giao lúc đó.
Triệu TÃn nhìn qua, đầu tiên rất sững sá», nhÆ°ng láºp tức hiểu rõ, vá»™i và ng trình lên phần hồ sÆ¡ kia.
Sở Hoan nháºn lấy, cháºm rãi nói:
- Trên nà y nói rất rõ, tổng số binh khà không Ãt hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i ngà n, hÆ¡n mÆ°á»i ngà n tấm khiên, quần áo chiến đấu hai mÆ°Æ¡i tÆ° ngà n bá»™. Äúng rồi, năm ngà n trÆ°á»ng cung, năm trăm tên, ná». Ão giáp thì giống nhÆ° Triệu đại nhân nói lần trÆ°á»›c, đúng trá»ng giáp là hạng nhất.
Sở Hoan nheo mắt lại, đặt hồ sÆ¡ xuống, há»i:
- Triệu đại nhân thấy có nên tin và o những con số nà y không?
Khóe mắt của Triệu TÃn hÆ¡i giáºt giáºt. Hắn còn chÆ°a nói chuyện thì Sở Hoan đã hÆ¡i nghiêng ngÆ°á»i vá» phÃa trÆ°á»›c, lại cÆ°á»i nói:
- Số lượng đồ váºt trong kho vÅ© khà lúc đó không nhá», cÅ©ng có rất nhiá»u ngÆ°á»i biết Ä‘iá»u nà y. Chỉ cần Ä‘iá»u tra thêm má»™t chút nữa là có thể biết được lá»i của Thuần Vu Hoà n nói là tháºt hay giả. Triệu đại nhân, ngÆ°Æ¡i thấy sao?
Triệu TÃn không thể không nói:
- Äại nhân nói đúng. Tuy những gì Thuần Vu Hoà n khai cÅ©ng không đúng hoà n toà n, thế nhÆ°ng đại thể cÅ©ng là nhÆ° váºy.
Sở Hoan mỉm cÆ°á»i gáºt đầu, há»i:
- Bản đốc muốn há»i Triệu đại nhân má»™t chút. Các trang bị bên trong kho vÅ© khà binh bá»™ ty chủ yếu có công dụng nà o?
- Chủ yếu là để cho cấm vệ quân thay đổi trang bị.
Triệu TÃn nói:
- Ngoà i ra, bộ binh ty cũng phụ trách việc Châu quân thay đổi quân giới.
- Thì ra là váºy.
Sở Hoan cau mà y nói:
- NhÆ°ng theo ta được biết thì tình huống Tây Quan sau chiến tranh lại khác. Châu quân và cấm vệ quân Ä‘á»u không còn tồn tại. NhÆ° váºy không biết số lượng vÅ© khà trang bị khổng lồ trong kho đã Ä‘i vá» phÆ°Æ¡ng nà o?
Triệu TÃn đã đổ mồ hôi trán, do dá»±, cÅ©ng không trả lá»i ngay. Äá»™t nhiên, bên tai hắn vang lên má»™t tiếng "Rầm". Sở Hoan Ä‘áºp má»™t tay xuống bà n khiến cho Triệu TÃn sợ hết hồn, suýt nữa đã tiểu ra quần. Sở Hoan lạnh lùng nói:
- Triệu TÃn, bản đốc há»i ngÆ°Æ¡i, có phải những trang bị nà y Ä‘á»u đã bị ngÆ°Æ¡i tham ô không?
Sắc mặt Triệu TÃn biến đổi kịch liệt, thất thanh nói:
- Äại nhân, không há» có chuyện đó, hạ quan nà o có gan lá»›n nhÆ° váºy. Äây chÃnh là mấy vaÌ£n trang bị, cho dù gan của hạ quan có to bằng trá»i thì cũng không dám có ý đồ vá»›i những trang bị nà y.
Sở Hoan đã không còn giữ vẻ hòa khà lúc trÆ°á»›c, cÆ°á»i lạnh nói:
- Triệu TÃn, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết Äại Tần ta có luáºt lệ rằng bách tÃnh không được tÆ° tà ng binh khÃ, cà ng cấm việc lén lút mua bán binh khÃ. Nếu có ngÆ°á»i trái lệnh, láºp tức xá» lý dá»±a theo tá»™i mÆ°u phản. Lượng quân giá»›i, trang bị khổng lồ trong kho vÅ© khà biến mất nhÆ° váºy, nếu nhÆ° chủ sá»± Bá»™ binh ty ngÆ°Æ¡i không thể Ä‘Æ°a ra đáp án thì bản đốc sẽ quy ngÆ°Æ¡i và o tá»™i mÆ°u phản, láºp tức chém đầu. NgÆ°Æ¡i cÅ©ng biết, trÆ°á»›c khi bản đốc đến Tây Quan nà y nháºm chức, thánh thượng đã ban xuống kim kiếm, có thể tùy cÆ¡ ứng biến, có quyá»n tiên trảm háºu tấu.
Sắc mặt Triệu TÃn trở nên trắng bệnh, vá»™i nói:
- Tổng đốc đại nhân, quân giá»›i, trang bị trong kho vÅ© khà đá»u được giao cho Bình Tây Quân. Äại nhân có thể Ä‘i tìm Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân để há»i rõ vá» việc nà y.
- Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân sao?
Sở Hoan cÆ°á»i lạnh nói:
- Trang bị trong kho vÅ© khà biến mất, bản đốc chỉ cần tìm ngÆ°Æ¡i, tìm hắn để là m gì? Hắn là Bình Tây Quân, chÃnh là quân Ä‘á»™i của triá»u đình, không thuá»™c vá» quân chế địa phÆ°Æ¡ng, cÅ©ng không bị bản đốc chỉ huy, Ä‘iểm nà y, ngÆ°Æ¡i biết rõ hÆ¡n bản đốc. Vừa nãy ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nói, quân giá»›i trang bị trong kho vÅ© khà chỉ có thể cung cấp cho quân Ä‘á»™i địa phÆ°Æ¡ng. Bình Tây Quân có tÆ° cách gì mà có thể Ä‘iá»u Ä‘á»™ng khà giá»›i trong kho vÅ© khà từ nÆ¡i nà y? NgÆ°Æ¡i phải biết rằng đây là trái vá»›i pháp luáºt triá»u đình, tá»± Ä‘iá»u quân giá»›i cÅ©ng giống nhÆ° mÆ°u phản.
Rốt cuá»™c Triệu TÃn cÅ©ng đã hiểu rõ ý đồ của Sở Hoan. Má»™t chiêu của Sở Hoan hôm nay đã khiến cho Triệu TÃn trở tay không kịp. Hắn hoà n toà n không chuẩn bị gì, tuy hoảng hồn nhÆ°ng cÅ©ng vẫn giải thÃch:
- Äại nhân, hầu nhÆ° trang bị trong kho vÅ© khà là do triá»u đình phân phối tá»›i để cho ngÆ°á»i giao chiến cùng Tây LÆ°Æ¡ng. Tiá»n thân của Bình Tây Quân chÃnh là quân chủ lá»±c do DÆ° lão tÆ°á»›ng quân suất lÄ©nh đối kháng ngÆ°á»i Tây LÆ°Æ¡ng.
Sở Hoan giÆ¡ tay ngắt lá»i nói:
- Bản đốc hiểu ý ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i cảm thấy triá»u đình chuẩn bị kho vÅ© khà cho quân Tây Bắc, Ä‘em những vÅ© khà đó trang bị cho Bình Tây Quân là việc thiên kinh địa nghÄ©a sao?
Triệu TÃn cảm nháºn được ánh mắt sắc bén của Sở Hoan, tuy khiếp đảm nhÆ°ng vẫn miá»…n cưỡng nói:
- Quả tháºt là nhÆ° váºy. Hạ quan cho rằng việc chuyển giao binh khà cho Bình Tây Quân cÅ©ng không có gì là không thá»a đáng.
Sở Hoan cÆ°á»i lạnh nói:
- Triệu TÃn à Triệu TÃn, hiện tại bản đốc Ä‘ang cảm thấy rất kỳ quái. Vì sao Chu tổng đốc lại chá»n ngÆ°Æ¡i đảm nhiệm vị trà chủ sá»± bá»™ binh ty? NgÆ°Æ¡i tháºt sá»± không biết chút gì vá» sá»± vụ bá»™ binh ty. Xem ra Chu tổng đốc đã nhìn lầm ngÆ°á»i rồi.
Triệu TÃn tức giáºn, nói:
- Hạ quan bất tà i nhÆ°ng lá»i đại nhân nói, hạ quan khó có thể tiếp thu. Tuy hạ quan nháºm chức không lâu, nhÆ°ng luôn khiêm tốn thỉnh giáo, vẫn thông hiểu sá»± vụ của bá»™ binh ty.
- Thông hiểu sao?
GÆ°Æ¡ng mặt Sở Hoan hiện ra vẻ khinh thÆ°á»ng.
- Nếu nhÆ° bây giá» còn có má»™t binh hay má»™t tốt của ngÆ°á»i Tây LÆ°Æ¡ng ở trong Äại Tần ta thì chắc chắn bản đốc sẽ không há»i đến việc nà y. NhÆ°ng ngÆ°á»i Tây LÆ°Æ¡ng đã sá»›m bị đẩy ra khá»i ranh giá»›i Äại Tần ta, cho nên bản đốc má»›i há»i ngÆ°Æ¡i đã rút Ä‘i vÅ© khà trang bị hay là dùng để đối kháng ngÆ°á»i Tây LÆ°Æ¡ng? Quả tháºt tiá»n thân của Bình Tây Quân là quân chủ lá»±c đối kháng ngÆ°á»i Tây LÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i đừng quên, khi đó Bình Tây Quân đã không còn tồn tại mà chỉ có Tây Bắc quân. DÆ° lão tÆ°á»›ng quân biên chế Bình Tây Quân, vốn nhìn thấy cục diện của Tây Quan há»—n loạn, muốn lấy Bình Tây Quân chinh phạt loạn phỉ Tây Quan. Bình Tây Quân lệ thuá»™c và o triá»u đình, không há» bị quản chế bởi địa phÆ°Æ¡ng.
Khóe mắt của Triệu TÃn giáºt giáºt, há»i:
- Äại nhân, nếu quả tháºt binh khà trong kho vÅ© khà do triá»u đình phân tá»›i, váºy thì Ä‘iá»u cho Bình Tây Quân diệt cÆ°á»›p cũng không phải là việc đáng trách.
- Các ty nha môn thiên vá» Sóc Tuyá»n nói rõ các nha môn địa phÆ°Æ¡ng khác đã khôi phục lại, má»—i ngÆ°á»i quản lý chức vụ của mình.
Sở Hoan cháºm rãi nói:
- Bá»™ binh ty thuá»™c Sóc Tuyá»n, kho vÅ© khà chuyển vá» Sóc Tuyá»n, nhÆ° váºy, bá»™ binh ty lệ thuá»™c và o nha môn Tổng đốc. Kho vÅ© khà chÃnh là kho vÅ© khà địa phÆ°Æ¡ng. Tất cả trang bị bên trong kho vÅ© khà cÅ©ng chỉ có thể chuyển giao cho quân địa phÆ°Æ¡ng Tây Quan. Chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i còn không rõ Ä‘iểm nà y?
Sau khi hừ lạnh một tiếng, Sở Hoan nói tiếp:
- Triá»u đình cÅ©ng không có ý chỉ Bình Tây Quân có thể thuyên chuyển kho vÅ© khà địa phÆ°Æ¡ng. NhÆ° váºy, các ty nha môn địa phÆ°Æ¡ng phải dá»±a theo pháp luáºt triá»u đình mà là m. Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn không có quyá»n tìm tá»›i các địa phÆ°Æ¡ng yêu cầu trang bị. Mà ngÆ°Æ¡i cà ng không có quyá»n Ä‘iá»u Ä‘á»™ng binh khà trong kho vÅ© khÃ. Váºy mà bây giá», Triệu đại nhân ngÆ°Æ¡i đã Ä‘Æ°a hết sạch trang bị, tÆ°á»›ng khố. Bản đốc há»i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i có quyá»n gì mà là m nhÆ° váºy? Lẽ nà o ngÆ°Æ¡i muốn là m phản sao?
Triệu TÃn há miệng, trong lúc nhất thá»i không biết cãi lại nhÆ° thế nà o.
- Cho dù triá»u đình tháºt sá»± có rất ý chỉ rằng Bình Tây Quân cần trang bị má»›i, váºy sau khi ngÆ°Æ¡i đổi hết trang bị má»›i lấy trang bị cÅ©, bây giá» chúng Ä‘ang ở đâu?
Sở Hoan vươn tay ra.
- Triệu đại nhân, ngÆ°Æ¡i chỉ cần cho bản đốc má»™t câu trả lá»i.
Triệu TÃn giÆ¡ tay lau mồ hôi lạnh trên trán, nói:
- Tháºt ra Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân đã tìm tá»›i.
- Bản đốc không cần biết là ai đã tìm tới.
Sở Hoan khoát tay nói:
- Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn không bị bản đốc chỉ huy, bản đốc không có quyá»n Ä‘i tá»›i há»i chuyện hắn. DÄ© nhiên hắn cũng không có quyá»n Ä‘iá»u Ä‘á»™ng trang bị từ kho vÅ© khà địa phÆ°Æ¡ng. Äối vá»›i bản đốc thì việc Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn tá»›i yêu cầu binh khà cÅ©ng giống nhÆ° má»™t ngÆ°á»i dân thÆ°á»ng tá»›i, Ä‘á»u không có tÆ° cách. Triệu đại nhân, nếu nhÆ° má»™t tên bách tÃnh bình thÆ°á»ng, không có tÆ° cách tìm tá»›i, yêu cầu ngÆ°Æ¡i con số khổng lồ nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có thể thoải dâng tặng hết kho vÅ© khà sao? Bản đốc muốn há»i ngÆ°Æ¡i, Ä‘iá»u nà y khác gì vá»›i việc mÆ°u đồ tạo phản?
- à của đại nhân là sao?
- Theo lý mà nói, ngÆ°Æ¡i đã là m trái luáºt, lúc nà y bản đốc có thể trị tá»™i ngÆ°Æ¡i. NhÆ°ng nếu là m nhÆ° váºy, e rằng ngÆ°Æ¡i không phục. Tây Quan trải qua đại chiến, có má»™t số việc vẫn khá há»—n loạn. Dù sao thì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là quan má»›i nháºm chức, để xảy ra sai sót nà y, bản đốc cũng không thể không cho ngÆ°Æ¡i cÆ¡ há»™i.
Sở Hoan dá»±a và o ghế, nâng chén trà lên, cháºm rãi nói:
- Bây giá» bản đốc cho ngÆ°Æ¡i hai lá»±a chá»n. Thứ nhất là thu hồi lại tất cả vÅ© khÃ, trang bị đã Ä‘Æ°a đến Bình Tây Quân. Cho dù chỉ là má»™t miếng vải rách nát, má»™t mảnh sắt, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải thu hồi lại cho bản đốc. Bản đốc cho ngÆ°Æ¡i ba ngà y. Nếu nhÆ° đến thá»i hạn, bản đốc không thấy ngÆ°Æ¡i thu hồi đủ thì bản đốc cÅ©ng chỉ có thể báo lên triá»u đình vá» tá»™i mÆ°u phản của ngÆ°Æ¡i mà thôi.
- Lá»±a chá»n thứ hai là gì?
- Bản đốc tin rằng ngÆ°Æ¡i sẽ không lá»±a chá»n cái thứ hai.
Sở Hoan nhà n nhạt nói:
- Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i không muốn thu hồi váºt tÆ° thì bản đốc sẽ nói cho ngÆ°Æ¡i con Ä‘Æ°á»ng thứ hai, là sẽ bắt ngÆ°Æ¡i và o ngục. HÆ¡n nữa, bản đốc tin rằng chuyện lá»›n nhÆ° váºy, ngÆ°á»i trong bá»™ binh ty cũng không chỉ có má»™t mình Triệu đại nhân và o trong đó. Công bằng mà nói, bản đốc muốn chỉnh đốn lại bá»™ binh ty. NgÆ°Æ¡i Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là chủ sá»± bá»™ binh ty váºy mà không xứng chức. Bản đốc nghi ngá», trong bá»™ binh ty còn có những quan lại cÅ©ng không xứng chức.
Sau khi uống má»™t há»›p trà , Sở Hoan đặt chén trà xuống, lạnh lùng nhìn Triệu TÃn, nói:
- Triệu đại nhân, sá»± lá»±a chá»n của ngÆ°Æ¡i là gì?
Chương 1027: Bánh bao vừa trắng vừa to.
Triệu TÃn tất nhiên đã nghe danh tiếng của Sở Hoan. Trong lòng hắn hiểu rất rõ, có thể được hoà ng đế phái tá»›i Tây Quan, ngÆ°á»i thanh niên nà y tuyệt không Ä‘Æ¡n giản. Nhìn nhÆ° bình tÄ©nh tá»± nhiên nhÆ°ng trong lá»i nói của hắn Ä‘á»u ẩn dấu lưỡi Ä‘ao. Biết lúc nà y nếu cứng đầu thì khẳng định chẳng có được kết quả tốt, hắn chỉ có thể nhắm mắt nói:
- Äại nhân, hạ quan tất nhiên là là m theo lệnh đại nhân, Ä‘i tìm Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân đòi trang bị rồi.
- NhÆ° váºy là tốt.
Sở Hoan mỉm cÆ°á»i gáºt đầu nói:
- Triệu đại nhân, bản đốc hy vá»ng trong vòng ba ngà y ngÆ°Æ¡i có thể là m việc nà y thá»a đáng, cÅ©ng coi nhÆ° là lấy công chuá»™c tá»™i. Nếu hoà n thà nh nhiệm vụ thuáºn lợi thì tất nhiên bản đốc sẽ mở má»™t con Ä‘Æ°á»ng, tuyệt đối không truy cứu chuyện nà y quá mức.
Trong lòng Triệu TÃn háºn tá»›i nghiến răng thế nhÆ°ng trên mặt cÅ©ng chỉ có thể duy trì thái Ä‘á»™ cung kÃnh, chắp tay nói:
- Hạ quan xin cảm ơn tổng đốc đại nhân trước.
- Việc nà y không cần cảm Æ¡n vá»™i. Nếu không đòi được váºt tÆ° vốn thuá»™c kho vÅ© khà Tây Quan đúng hạn thì bản đốc sẽ vẫn không khách sáo vá»›i ngÆ°Æ¡i đâu.
Sở Hoan lại nâng chén trà lên, không nhìn Triệu TÃn, chỉ lạnh nhạt nói:
- Äã đến giá» cÆ¡m trÆ°a, bản đốc Ä‘á»u ăn uống đạm bạc, không tiện má»i Triệu đại nhân ở lại ăn cÆ¡m. Triệu đại nhân mau Ä‘i tìm Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân má»›i đúng.
Triệu TÃn Æ°á»›c gì được rá»i Ä‘i sá»›m hÆ¡n, láºp tức đứng dáºy, chắp tay cáo lui.
Sở Hoan nhìn bóng lÆ°ng Triệu TÃn, bÆ°ng chén trà suy tÆ°. Chợt nghe thấy bên cạnh dÆ°á»ng nhÆ° có Ä‘á»™ng tÄ©nh nhẹ nhà ng. TÃnh cảnh giác của hắn cá»±c cao, giống nhÆ° má»™t con sói cô Ä‘á»™c, liếc sang phÃa tấm bình phong ở đại sảnh có má»™t cái đầu lấp ló, tá»±a nhÆ° Ä‘ang cân nhắc có nên Ä‘i ra không. Sở Hoan liếc má»™t cái liá»n thấy đó là Tố NÆ°Æ¡ng, đặt chén trà xuống, quay đầu lại cÆ°á»i nói:
- Tố Nương, có việc gì thế?
Tố NÆ°Æ¡ng bị Sở Hoan phát hiện ra, hÆ¡i lúng túng nhÆ°ng vẫn Ä‘i ra. Lúc nà y nà ng đã cà i má»™t chiếc trâm phượng. Äây là cách búi tóc của má»™t phu nhân, cho thấy nà ng đã có hôn phối. TrÆ°á»›c đây tuy Tố NÆ°Æ¡ng trên danh nghÄ©a đã gả cho Sở Hoan nhÆ°ng vẫn chÆ°a Ä‘á»™ng phòng, cÅ©ng chÆ°a trang Ä‘iểm kiểu phụ nhân nà y. Cách búi tóc nà y kết hợp vá»›i quần áo của nà ng lại cà ng thể hiện nét phong tình quyến rÅ© của má»™t thiếu phụ.
- Lão gia, chuyện nà y... Äây là bánh bao thiếp hấp cho chà ng.
Tố Nương bưng một đĩa bánh bao lại. Bánh bao vẫn đang bốc khói nóng hổi.
- Chà ng... Mấy ngà y nay chà ng vẫn báºn rá»™n ở bên ngoà i, vì thế...
Nói ra câu nà y, thấy Sở Hoan nhìn chằm chằm và o mặt mình, láºp tức trái tim nhá» bé của Tố NÆ°Æ¡ng gia tốc, mặt nóng lên, cúi đầu Ä‘i rón rén tá»›i gần.
Sở Hoan dịu dà ng nói:
- Nà ng vất vả rồi.
- Vốn trong phủ cÅ©ng không có bá»™t mì. Äây là thứ vừa được Ä‘Æ°a từ quan ná»™i tá»›i.
Tố Nương nói:
- Äợt nà y chà ng báºn rá»™n cả ngà y ở bên ngoà i, cÅ©ng không ăn nổi bữa cÆ¡m Ä‘Ã ng hoà ng. Giữa trÆ°a rồi, chà ng ăn lót dạ hai cái bánh bao trÆ°á»›c Ä‘i...
Sở Hoan nắm má»™t cái bánh bao, hÆ¡i trầm ngâm, Ä‘á»™t nhiên há»i:
- Tố NÆ°Æ¡ng, nà ng biết bách tÃnh Tây Quan hiện giỠăn gì không?
- Ta... Ta chÆ°a từng ra khá»i cá»a, cÅ©ng không biết.
Tố Nương chớp mắt một cái, lắc đầu nói:
- Nhị... À, lão gia, ta chỉ nghe nói Tây Quan rất Ãt lÆ°Æ¡ng thá»±c, rất nhiá»u ngÆ°á»i chết đói.
- Äúng váºy.
Sở Hoan ra hiệu cho Tố Nương ngồi xuống ghế cạnh mình.
- Những ngà y gần đây ta ra khá»i thà nh dò xét dịch bệnh. Ôn dịch đã được khống chế rồi nhÆ°ng lại nhìn thấy, nghe thấy rất nhiá»u chuyện. Tây Quan có rất nhiá»u ngÆ°á»i chết đói cÅ©ng không phải là nói ngoa. Äáng mừng là hiện giá» chÃnh là xuân hạ, cá» má»c én bay. Rất nhiá»u dân chúng giá» Ä‘á»u dùng rau dại và vá» cây lót dạ.
Hắn chán nản nói:
- Ngay hai ngà y trÆ°á»›c, ta tá»›i má»™t là ng ná», táºn mắt thấy má»™t đứa bé gái vừa chết đói. Nó... Nó má»›i chỉ năm sáu tuổi... Nạn dân nhÆ° váºy, Tây Quan có rất nhiá»u...
Tố NÆ°Æ¡ng vốn xuất thân là ngÆ°á»i cùng khổ, cÅ©ng bị cảm Ä‘á»™ng lây, và nh mắt liá»n Ä‘á» lên, há»i:
- Thế thì... phải là m sao bây giá»? Nhị lang, ngÆ°Æ¡i có năng lá»±c nhÆ° váºy, có thể nghÄ© cách nà o cứu bá»n há» không?
- Ta vẫn đang có ý nghĩ nhưng không bột đố gột nên hồ.
Sở Hoan cháºm rãi nói:
- Triá»u đình chÆ°a chuyển lÆ°Æ¡ng thá»±c cứu tế tá»›i. Hiện tại dân chúng chỉ có thể dá»±a và o cá» dại và vá» cây sống qua ngà y. Khá má»™t chút thì chấp nháºn lên núi săn bắn, hái chút quả dại. NhÆ°ng Tây Quan nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy...
Hắn dừng lại một chút, than khẽ một tiếng:
- CÅ©ng may mà các châu huyện Tây Quan cÅ©ng đã gieo lÆ°Æ¡ng thá»±c. Dá»±a theo lá»i bá»n há» nói thì năm nay ông trá»i cÅ©ng há»— trợ, tuy không tÃnh là mÆ°a thuáºn gió hòa nhÆ°ng hoa mầu sinh trưởng cÅ©ng không tồi lắm. Chỉ cần tiếp tục nhÆ° váºy thì đến mùa thu sẽ có thu hoạch tốt.
Tố Nương nói:
- Äợi tá»›i mùa thu có lÆ°Æ¡ng thá»±c thì sẽ không có ngÆ°á»i chết đói nữa.
- Chỉ hy vá»ng là nhÆ° thế.
Sở Hoan nói.
- Chỉ là lÆ°Æ¡ng thá»±c Tây Quan gieo cÅ©ng không nhiá»u. Hoa mầu gieo xuống không nhiá»u, rất nhiá»u đất ruá»™ng còn hoang vu. Äây cÅ©ng không phải là chuyện ta lo lắng nhất...
Tố Nương chớp mắt một cái. Bây giỠnà ng không giống như trước, cũng biết trang điểm mỗi ngà y, ánh mắt trong trẻo nhìn Sở Hoan nói:
- Lão gia lo lắng nhất là điá»u gì?
- Thổ phỉ.
Sở Hoan nói:
- Loạn phỉ Tây Quan đông đảo, và o nhà cướp của nhưng không phá hoại hoa mà u...
- Thế không phải là rất tốt sao?
Tố Nương không hiểu nói:
- Hoa mầu má»c lên má»›i có thu hoạch. Bá»n há» không phá hoại hoa mà u cÅ©ng không phải là chuyện xấu.
- Giặc cá» loạn phỉ tháºt ra Ä‘a số cÅ©ng là bách tÃnh bình thÆ°á»ng, hoà n toà n bất đắc dÄ© má»›i phải trở thà nh thổ phỉ.
Sở Hoan nói:
- TrÆ°á»›c đây bá»n há» cÅ©ng trồng hoa mà u, tất nhiên có cảm tình vá»›i hoa mầu, sẽ không phá hoại dá»… dà ng. Thế nhÆ°ng đây cÅ©ng không phải nguyên nhân chủ yếu nhất. Nguyên nhân chủ yếu là bá»n há» chá» hoa mà u chÃn rồi...
Hắn nhìn Tố Nương nói:
- Chúng ta chá» hoa mà u chÃn, thu hoạch để dân chúng có lÆ°Æ¡ng ăn. NhÆ°ng thổ phỉ cÅ©ng chá» lÆ°Æ¡ng thá»±c thu hoạch là dốc toà n lá»±c đánh cÆ°á»›p.
- Hả?
Mặt hoa của Tố Nương thất sắc, vội la lên:
- Nhị lang, váºy chà ng phải nghÄ© biện pháp Ä‘i. Không thể để bá»n chúng cÆ°á»›p hết lÆ°Æ¡ng thá»±c được. Nếu bị thổ phỉ cÆ°á»›p hết lÆ°Æ¡ng thá»±c thì ngÆ°á»i chết đói sẽ nhiá»u hÆ¡n.
Nà ng nhất thá»i lo lắng, cách xÆ°ng hô nhị lang cÅ©ng nói ra thuáºn miệng.
Tháºt ra cách nói nà y Sở Hoan và Tố NÆ°Æ¡ng Ä‘á»u ngầm hiểu để tránh gá»i. Gá»i nhị lang, hai ngÆ°á»i cảm thấy quan hệ của bá»n há» giống nhÆ° chị dâu vá»›i em chồng, hÆ¡i lúng túng má»™t chút.
Sở Hoan nói:
- Vì lẽ đó nên tình thế rất cấp bách. Quan phủ phải tranh thủ thu hoạch tốt, không cho thổ phỉ cÆ°á»›p lÆ°Æ¡ng. Äám lÆ°Æ¡ng thá»±c nà y là để cứu mạng, không chỉ liên quan tá»›i việc dân chúng có lÆ°Æ¡ng ăn hay không mà còn liên quan tá»›i giống năm sau, tuyệt đối không thể để bá»n há» cÆ°á»›p Ä‘i. LÆ°Æ¡ng thá»±c nếu rÆ¡i và o tay bá»n há» thì dù bách tÃnh không muốn nhÆ°ng vì mạng sống cÅ©ng không thể không theo đám loạn phỉ kia tạo phản.
Bá»—ng hắn vá»— đầu má»™t cái, cÆ°á»i nói:
- Äúng là , nhìn thấy bánh bao, tại sao lại nói nhảm nhiá»u nhÆ° thế chứ?
Khuôn mặt Tố NÆ°Æ¡ng hÆ¡i Ä‘á» lên, cúi đầu nói nhá»:
- Chà ng... Chà ng có thể nói má»i chuyện vá»›i thiếp. Nếu trong lòng chà ng... Trong lòng không thoải mái thì cÅ©ng có thể nói vá»›i thiếp...
Sở Hoan cảm thấy dáng vẻ xấu hổ của nà ng rất mê ngÆ°á»i, rất khác phong Ä‘á»™ thôn phụ trÆ°á»›c kia. Xem ra hoà n cảnh vẫn có thể thay đổi má»™t ngÆ°á»i.
- Äúng. Ta mà không thoải mái sẽ nói hết vá»›i Tố NÆ°Æ¡ng.
Sở Hoan cÆ°á»i nói:
- NhÆ°ng tạm thá»i đừng Ä‘á»™ng tá»›i bá»™t mì váºn chuyển từ quan ná»™i. Sau nà y có khi còn có thể cứu được mấy ngÆ°á»i.
- Ta nghe lá»i chà ng, sau nà y không nấu bá»™t mì nà y nữa.
Tố NÆ°Æ¡ng nhu thuáºn nói:
- Mấy cái bánh bao nà y, lão gia ăn trước đi...
- Cho Lôi nhi ăn đi.
Sở Hoan nói.
- Hắn nhỠtuổi, sức ăn lớn, đang tuổi lớn mà ...
Tố NÆ°Æ¡ng nghe thấy Sở Hoan nhắc tá»›i Tần Lôi, trên mặt liá»n hiện lên vẻ kỳ quái, nói nhá»:
- Lão gia, đứa nhá» kia thá»±c sá»± là ăn rất nhiá»u. Má»™t mình hắn ăn có thể bằng ba ngÆ°á»i. Thảo nà o sức lá»±c hắn lại lá»›n nhÆ° váºy. Hai ngÆ°á»i trÆ°á»›c cái ngÆ°á»i máºp mạp kia đánh cược vá»›i hắn, nói nếu hắn giÆ¡ được khối đá lá»›n ở háºu hoa viên lên thì vá» sau sẽ gá»i hắn là đại ca....
Sở Hoan biết Tố NÆ°Æ¡ng nói tá»›i tên máºp là Bà n Liá»…u, cÆ°á»i ha hả nói:
- Nà ng nói tá»›i khối đá lá»›n ở háºu hoa viên à ? CÅ©ng chỉ chừng ba trăm cân, đối vá»›i Lôi nhi mà nói thì chẳng tÃnh là gì. Hắn có thần lá»±c trá»i sinh, dù có hai tảng nhÆ° thế cÅ©ng nắm chắc.
Tố NÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i nói:
- Äúng váºy. Tần Lôi nhấc tảng đá đó lên rất nhẹ nhà ng. Bà n Liá»…u giáºt mình, muốn chÆ¡i xấu thì lại bị Tần Lôi kéo lại, bắt phải gá»i là đại ca. Lúc đó có rất nhiá»u ngÆ°á»i, tên máºp Ä‘Ã nh phải gá»i Tần Lôi là đại ca trÆ°á»›c mặt nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy.
Sở Hoan mỉm cÆ°á»i gáºt đầu. Tố NÆ°Æ¡ng láºp tức nhÃu mà y nói:
- Váºy... Chà ng để hắn ăn hết à ?
Sở Hoan cÆ°á»i nói:
- Cho hắn cả đi. Tâm địa đứa nhỠnà y hồn nhiên. Hôm nay nà ng cho hắn mấy cái bánh bao, ngà y khác hắn sẽ báo đáp lòng tốt của nà ng.
Tố Nương do dự một chút:
- Hay là ... Chà ng ăn một cái, còn lại... Còn lại ta sẽ đưa hắn.
Sở Hoan biết tâm ý của Tố NÆ°Æ¡ng. Äây là bánh bao nà ng là m cho mình, nếu mình không ăn má»™t cái thì đúng là là m tổn thÆ°Æ¡ng tá»›i tấm lòng Tố NÆ°Æ¡ng. Hắn cầm má»™t cái, cắn má»™t miếng, cÆ°á»i nói:
- Nà ng là m bánh bao lá»›n tháºt. Vừa lá»›n vừa trắng, ăn ngon tháºt.
Nói tá»›i đây, trong đầu Sở Hoan lại không kìm được mà nhìn vá» phÃa ngá»±c Tố NÆ°Æ¡ng.
Tố NÆ°Æ¡ng thấy Sở Hoan ăn bánh bao của mình, ánh mắt lại quét qua ngá»±c mình má»™t lượt. Nữ nhân mẫn cảm vá»›i những chuyện nà y nhất. Tố NÆ°Æ¡ng sao không biết tâm tÆ° của Sở Hoan chứ, trong đầu láºp tức nghÄ© lại đêm hắn lấy Ä‘i trinh tiết của mình. Lúc trên giÆ°á»ng, không phải Sở Hoan đã khen ngá»±c mình lá»›n lại trắng, giống nhÆ° hai cái bánh bao thịt lá»›n sao? Nhất thá»i nà ng liá»n Ä‘á» mặt, cá»±c kỳ ngượng ngùng.
Sở Hoan cÅ©ng biết những lá»i nà y của mình sẽ khiến Tố NÆ°Æ¡ng hiểu lầm nhÆ°ng cÅ©ng không giải thÃch, nhìn dáng vẻ cúi đấu Ä‘á» mặt của tiểu thê tá» lại cà ng mê ngÆ°á»i.
- Thức ăn trong phủ nếu hạn chế được thì nên hạn chế một chút.
Sở Hoan thấy tiểu thê tỠquá ngượng ngùng, chỉ có thể chuyển đỠtà i:
- CÅ©ng không phải chắt bóp, chỉ là nếu có thể tiết kiệm Ãt lÆ°Æ¡ng thá»±c thì sau nà y có khi lại cứu mạng ngÆ°á»i được. Tuy rằng Tô lão thái gia Ä‘Æ°a tá»›i không Ãt lÆ°Æ¡ng thá»±c nhÆ°ng cÅ©ng nên tiết kiệm. Äá»— tiên sinh không thể ở trong phủ há»— trợ, má»i chuyện Ä‘á»u phải trông cáºy ở nà ng.
Tố Nương nói:
- Äá»— tiên sinh khi còn ở đây, má»i chuyện Ä‘á»u rất ngay ngắn rõ rà ng. NhÆ°ng khi Äá»— tiên sinh Ä‘i, ta còn có rất nhiá»u việc không là m được. Lão gia, có phải ta ngốc quá không?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là không phải.
Sở Hoan hòa nhã nói:
- Là m quen má»™t thá»i gian là sẽ thuáºn lợi thôi.
- Ta sẽ tiết kiệm thức ăn má»™t chút. Thế còn tiá»n công của má»i ngÆ°á»i, có phải cÅ©ng nên giảm má»™t chút?
- Tiá»n công thì không nên giảm.
Sở Hoan nói:
- Tuy Ä‘á»u là ngÆ°á»i dÆ°á»›i trong phủ nhÆ°ng bá»n há» Ä‘á»u theo chúng ta từ quan ná»™i tá»›i, cÅ©ng không dá»… dà ng gì. Tiá»n công phát cho bá»n há» không thể giảm má»™t văn.
Tố NÆ°Æ¡ng vá»™i gáºt đầu, bê khay bánh bao lên, ánh mắt lấp lóe, nhất thá»i chÆ°a rá»i Ä‘i mà môi mấp máy, dÆ°á»ng nhÆ° muốn nói gì lại thôi.
- Tố Nương, nà ng có chuyện gì muốn nói phải không?
Sở Hoan nghe lá»i Ä‘oán ý, láºp tức phát hiện.
Tố Nương vội đáp:
- Không... Không có...
Vẻ mặt nà ng hơi bối rối.
Sở Hoan có tâm tÆ° cỡ nà o chứ? Tâm sá»± của Tố NÆ°Æ¡ng, sao hắn lại không thể nháºn ra? Hắn dịu dà ng há»i:
- Có chuyện gì thì nà ng cứ nói. Chúng ta là phu thê, nà ng vừa nói là nếu ta không vui có thể kể vá»›i nà ng. Váºy nà ng có tâm sá»± thì cÅ©ng nói vá»›i ta.
Tố NÆ°Æ¡ng cắn cặp môi Ä‘á», do dá»± má»™t chút má»›i ấp úng nói:
- Lão gia, ta... Ta có má»™t chuyện... Muốn há»i chà ng!
Chương 1028: Bánh bao thịt.
Sở Hoan cắn hai ba miếng, ăn hết bánh bao, má»›i cÆ°á»i nói:
- Chuyện gì?
- Là …
Tố Nương do dự một chút nhưng vẫn ấp úng nói:
- Những ngÆ°á»i từ quan ná»™i đến kia… là những ngÆ°á»i của phủ há» Tô ấy, sau nà y… sau nà y Ä‘á»u ở trong phủ của chúng ta sao?
- Nà ng nói là mấy ngÆ°á»i Tô bá sao?
Sở Hoan há»i.
- Vâng.
Tố NÆ°Æ¡ng thấp thá»m bất an, nói:
- Tô bá dẫn theo mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i. Hiện tại những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u ở trong phủ chúng ta…
Nà ng không dám nhìn thẳng Sở Hoan, chỉ liếc nhìn một chút:
- Ta nghe bá»n há» nói, giá» là bá»n há» Ä‘ang trở vá» quê cÅ©, sau nà y sẽ không rá»i Ä‘i. Chuyện nà y… Ä‘á»u là sá»± tháºt sao?
Sở Hoan gáºt đầu nói:
- Äúng là sá»± tháºt. Lúc trÆ°á»›c, bá»n há» Ä‘á»u theo Tô lão gia nháºp quan, còn gốc của bá»n há» Ä‘á»u là ở đây, bây giá» trở vá» quê cÅ© rồi thì sẽ không rá»i Ä‘i nữa.
- Ừ…
Vẻ mặt Tố NÆ°Æ¡ng hÆ¡i ủ rÅ©, Sở Hoan cau mà y há»i:
- Là m sao váºy?
Tố Nương vội lắc đầu, nói:
- Không… không có gì.
Nhưng vẻ mặt của nà ng rõ rà ng cho thấy có chuyện.
- Nà ng lo lắng bá»n há» vẫn ở lại phủ sao?
Sở Hoan cÆ°á»i nói. Bây giá» hắn đã hÆ¡i hiểu tÃnh cách của Tố NÆ°Æ¡ng rồi. Tuy quá khứ đã qua lâu, nà ng đã từ má»™t thiếu nữ thôn dã trở thà nh phu nhân của má»™t vị quan to má»™t phÆ°Æ¡ng nhÆ°ng bản tÃnh của Tố NÆ°Æ¡ng vẫn chÆ°a há» thay đổi hoà n toà n. Tô bá dẫn theo mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i theo tá»›i Tây Quan trÆ°á»›c. Tuy bá»n há» lệ thuá»™c và o chi nhaÍnh Tô gia trong bảy há» Tây quan nhÆ°ng hỠđã không liên lạc vá»›i nhau nhiá»u năm rồi. Lần nà y vá», bá»n há» cÅ©ng không trá»±c tiếp Ä‘i tìm Tô lão thái gia. Sở Hoan cùng Tô bá đã bà n bạc qua, tạm thá»i sẽ để những ngÆ°á»i nà y ở bên trong phủ Tổng đốc. Tuy phủ Tổng đốc bị hÆ° há»ng, vẫn chÆ°a sá»a chữa hoà n toà n, không tÃnh là xa hoa nhÆ°ng diện tÃch rất lá»›n vaÍ€ có nhiá»u đình viện. Äừng nói là mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i, dù có thêm trăm ngÆ°á»i đến đây cÅ©ng vẫn đủ chá»— ở.
Äám ngÆ°á»i kia và o ở trong phủ Tổng đốc, cÅ©ng nhÆ° có thêm mÆ°á»i mấy miệng ăn. HÆ¡n thế nữa, đám ngÆ°á»i Tô phủ đến lần nà y Ä‘á»u là những thanh niên trai tráng, sức ăn không nhá». Dù khi còn ở kinh thà nh, trong nhà đột nhiên có thêm nhiá»u miệng ăn nhÆ° váºy, trong lòng Tố NÆ°Æ¡ng cÅ©ng sẽ không thoải mái. Huống chi ở Tây Quan bây giá» thiếu nhất chÃnh là lÆ°Æ¡ng thá»±c. Trong phủ Tổng đốc cÅ©ng phải cố gắng tiết kiệm. Váºy nên, nà ng tất nhiên sẽ suy nghÄ© đến việc nà y.
Tố NÆ°Æ¡ng hÆ¡i lúng túng, cúi đầu, suy nghÄ© má»™t chút má»›i há»i:
- Bá»n há» nói… Tô đông gia… Tô đông gia bán gia sản lấy tiá»n, không lâu sau, không lâu sau sẽ đến Tây Bắc…
Nà ng nói xong lá»i cuối cùng, tiếng nói đã cá»±c kỳ nhá».
Lúc nà y Sở Hoan má»›i hiểu rõ, không phải Tố NÆ°Æ¡ng để bụng chuyện ngÆ°á»i há» Tô ở lại phủ Tổng đốc. Hóa ra tiểu thê tá» nà y để ý chÃnh là Lâm Lang.
Tố NÆ°Æ¡ng thấy Sở Hoan không láºp tức nói gì, nghÄ© rằng Sở Hoan không muốn nói nhiá»u, nên đứng dáºy, nói:
- Váºy… váºy ta Ä‘i Ä‘Æ°a bánh bao trÆ°á»›c.
- Tố Nương… nà ng cứ ngồi xuống.
Sở Hoan bảo Tố NÆ°Æ¡ng ngồi xuống, sau đó nhìn chăm chú và o mặt tiểu thê tá», cÆ°á»i há»i:
- Tố NÆ°Æ¡ng, nà ng nói tháºt lòng xem, nà ng thấy con ngÆ°á»i Tô đông gia nhÆ° thế nà o?
Tố Nương hơi lúng túng nhưng vẫn nói:
- Nà ng… nà ng xinh đẹp, hÆ¡n nữa tÃnh cách tốt… còn có gia sản phong phú, không có… không có nhiá»u thiếu nữ có thể so sánh được vá»›i nà ng…
- Váºy nà ng thÃch nà ng ấy sao?
Sở Hoan suy nghÄ© má»™t chút, má»›i há»i:
- Nà ng có cảm giác gì với nà ng ấy?
Ãnh mắt Tố NÆ°Æ¡ng lấp lánh, thấy Sở Hoan nhìn mình, không dám nhìn thẳng và o Sở Hoan, chỉ có thể cúi thấp mặt:
- Ta… ta cÅ©ng không biết. Nà ng… nà ng là ngÆ°á»i tốt. Lúc mẹ bị bệnh, nà ng vẫn luôn giúp đỡ chăm sóc.
Tố NÆ°Æ¡ng do dá»± má»™t chút, bá»—ng nhiên lấy dÅ©ng khÃ, ngẩng đầu lên, nhìn Sở Hoan, há»i:
- Nà ng… có phải nà ng ấy thÃch chà ng không?
Sở Hoan ngẩn ra. Tố NÆ°Æ¡ng sâu kÃn nói:
- Lúc chà ng ở Tô phủ chỉ là má»™t hạ nhân. Nếu… nếu nà ng ấy không thÃch chà ng thì sao lại đối xá» tốt vá»›i mẹ nhÆ° váºy. Yêu ai yêu cả Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, vì nà ng ấy thÃch chà ng, nên má»›i… chăm sóc tốt cho chúng ta.
Trong lòng Sở Hoan biết rõ, Tố NÆ°Æ¡ng chỉ là chất phác chứ không phải ngu dốt. Tuy rằng tiểu thê tá» nà y không nói nhiá»u nhÆ°ng trong lòng nà ng luôn sáng nhÆ° gÆ°Æ¡ng. HÆ¡n nữa, bản thân phụ nữ rất mẫn cảm vá»›i chuyện tình cảm. Lúc trÆ°á»›c, Lâm Lang vừa sắp xếp nhà ở, lại vừa dốc lòng chăm sóc khi Lý thị bị bệnh nặng. Äừng nói Tố NÆ°Æ¡ng không ngu ngốc, mà dù nà ng không thông minh thì cÅ©ng có thể cảm nháºn được nghi vấn trong đó.
- Tố Nương, ta vẫn có chuyện muốn nói với nà ng.
Sở Hoan hiểu, Tố NÆ°Æ¡ng là vợ cả của mình, váºy cuối cùng vẫn phải bà n bạc chuyện của Lâm Lang vá»›i Tố NÆ°Æ¡ng. Äiá»u nà y cÅ©ng là tôn trá»ng nà ng.
- Thực ra, trước khi chúng ta kết hôn, ta đã cùng Lâm Lang tự định chung thân. Nà ng ấy là một nữ tỠtốt. Ta cũng đã quyết tâm, sẽ không phụ bạc nà ng ấy.
Ngoà i dá»± Ä‘oán của Sở Hoan, Tố NÆ°Æ¡ng không há» giáºt mình, ngược lại còn nói nhá»:
- Thá»±c ra… ta đã sá»›m biết. Cô nÆ°Æ¡ng Lâm Lang thÃch chà ng, mà chà ng… chà ng cÅ©ng thÃch nà ng ấy…
Tố NÆ°Æ¡ng cúi thấp đầu, im lặng má»™t lúc không nói. Sở Hoan hÆ¡i lúng túng. Hắn vốn chất phác vá» mặt tình cảm, lúc nà y cÅ©ng không biết nói gì vá»›i Tố NÆ°Æ¡ng. Tố NÆ°Æ¡ng im lặng má»™t lúc, má»›i há»i nhá»:
- Chuyện kia… nếu không phải… không phải ý tứ của mẹ, chà ng… chà ng có… có cưới ta hay không?
Tố Nương nói xong câu nà y, đầu cúi cà ng thấp hơn.
Sở Hoan đứng dáºy, Ä‘i đến trÆ°á»›c ngÆ°á»i Tố NÆ°Æ¡ng. Tố NÆ°Æ¡ng láºp tức khẩn trÆ°Æ¡ng lên. Sở Hoan liá»n đã ngồi xổm ở trÆ°á»›c mặt Tố NÆ°Æ¡ng, nắm chặt hai bà n tay nà ng, dịu dà ng nói:
- Có mấy lá»i, vốn ta định giấu chặt trong lòng không nói ra. NhÆ°ng hôm nay đã nói đến chá»— nà y rồi, ta liá»n nói lá»i tháºt lòng vá»›i nà ng.
Lúc nà y, hắn đã ngồi ngay cạnh bên gối Tố Nương, khẽ ngẩng đầu lên là có thể thấy được khuôn mặt của nà ng. Nhưng hắn phát hiện khóe mắt Tố Nương đã ngân ngấn nước mắt.
- Thá»±c ra, ngà y trở lại LÆ°u gia thôn, ta liá»n biết nà ng là má»™t cô gái tốt.
Sở Hoan nắm tay Tố NÆ°Æ¡ng, nói nhá»:
- Nếu không có Lâm Lang, ta sẽ ở lại LÆ°u gia thôn chăm sóc tháºt tốt cho nà ng cùng mẹ. Lúc má»›i bắt đầu, ta kÃnh trá»ng nà ng nhÆ° chị dâu của ta. NhÆ°ng trong lòng ta rất có cảm tình vá»›i nà ng. Thá»±c ra, có lúc ta nghÄ©, nếu nhÆ° ta không Ä‘i cùng Thịnh Tuyá»n thì nhất định sẽ sống ở bên cạnh nà ng cùng mẹ. HÆ¡n thế nữa, lâu ngà y sinh tình, sống vá»›i nà ng lâu thì có thể…
Hắn nói tới chỗ nà y nhưng ngại nói tiếp.
Tố NÆ°Æ¡ng nháy mắt má»™t cái, há»i:
- Có thể cái gì?
- Có thể không có ý của mẹ thì có một ngà y ta cũng sẽ cưới nà ng là m vợ.
Sở Hoan nói nhá»:
- Nhà có má»™t cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° hoa nhÆ° ngá»c váºy thì sao ta có thể không Ä‘á»™ng tâm chút nà o được?
Gò má Tố NÆ°Æ¡ng bá»—ng nhiên á»ng Ä‘á», nói nhá»:
- Váºy… váºy chà ng thÃch… thÃch ta sao?
- Tất nhiên.
Sở Hoan khẳng định, nghiêm túc nói:
- Tố NÆ°Æ¡ng, tuy rằng chúng ta lấy nhau theo ý của mẹ nhÆ°ng nếu ta tháºt sá»± không có cảm giác vá»›i nà ng thì ta sẽ không vì là m theo ý của mẹ mà lấy nà ng. Nếu ta không thÃch nà ng thì ta chỉ có thể đảm bảo vá»›i mẹ, ta nhất định sẽ chăm sóc tháºt tốt cho nà ng, sẽ không để nà ng phải chịu oan ức. HÆ¡n thế nữa, ta tin ta có thể thuyết phục được mẹ. Ngà y đó, mẹ vì chúng ta đã định ra chuyện cÆ°á»›i há»i, tuy ta rất giáºt mình, tâm cÅ©ng rất loạn nhÆ°ng ta không phản đối. Hoặc là khi đó, chÃnh ta cÅ©ng không biết, thá»±c ra trong lòng ta cÅ©ng rất muốn nà ng là m vợ của ta.
Tố NÆ°Æ¡ng nghe Sở Hoan nói nhÆ° váºy, vẻ ảm đạm trên mặt dần dần bị đánh tan. Sở Hoan giÆ¡ tay lên, lau nÆ°á»›c mắt nÆ¡i khóe mắt nà ng, ôn nhu nói:
- Không nên suy nghÄ© báºy bạ. Nếu ta đã cÆ°á»›i nà ng thì ta sẽ chăm sóc tháºt tốt cho nà ng cả Ä‘á»i.
- Váºy có phải chà ng nói, chà ng cÆ°á»›i ta không phải… không phải vì nể tình ta chăm sóc mẹ nhiá»u năm, mà là … mà là chà ng tháºt lòng thÃch ta không?
- Ừ.
Sở Hoan gáºt đầu nói:
- Nà ng biết không, có lúc ta có một loại cảm giác rất kỳ quái…
Tố Nương ngạc nhiên, nói:
- Cảm giác gì?
- Có lúc ta cảm thấy, nà ng chÃnh là do ông trá»i đặc biệt ban cho ta.
Sở Hoan khẽ thở dà i:
- Lần đầu tiên ta ôm nà ng, loại cảm giác đó rất chân tháºt, giống như… giống nhÆ° chúng ta đã là m vợ chồng rất rất nhiá»u năm rồi váºy.
Tố NÆ°Æ¡ng cắn đôi môi Ä‘á», hai hà ng nÆ°á»›c mắt long lanh, cảm giác trên mặt hÆ¡i nóng lên nhÆ°ng trong lòng khi nghe được lá»i nà y lại rất ngá»t ngà o. Nà ng cảm giác Sở Hoan nhìn chăm chú và o mình, tim Ä‘áºp cà ng nhanh hÆ¡n. Ãnh mắt của Sở Hoan là m cho nà ng tâm hoảng ý loạn. Nà ng Ä‘á»™t nhiên đứng dáºy, lấy Ä‘Ä©a bánh, hoang mang nói:
- Ta… ta đi đưa bánh bao trước.
Nà ng lắc mông Ä‘i, Ä‘i được và i bÆ°á»›c, không nhịn được quay đầu lại, thấy Sở Hoan vẫn nhìn mình, cà ng lúng túng hÆ¡n, không nhịn được há»i:
- Váºy… váºy có phải hôm nay chà ng còn phải ra ngoà i? Chà ng còn phải ra ngoà i thà nh sao?
Sở Hoan lắc đầu, nói:
- Hai ngà y nà y còn có việc khác, sẽ không ra khá»i thà nh.
- Váºy thì tốt.
Tảng đá trong lòng Tố Nương hình như đã rơi xuống.
Sở Hoan chắp hai tay sau lÆ°ng, Ä‘i lên. Tố NÆ°Æ¡ng thấy hắn Ä‘i vá» phÃa mình liá»n muốn rá»i Ä‘i. Sở Hoan nói ngay:
- ChỠmột chút.
Tố NÆ°Æ¡ng không dám là m sai lá»i Sở Hoan, cÅ©ng không dám quay đầu lại, quay lÆ°ng vá»›i Sở Hoan, khẩn trÆ°Æ¡ng nói:
- Sao… sao váºy?
Sở Hoan đã Ä‘i tá»›i phÃa sau Tố NÆ°Æ¡ng, nhìn cái cổ trắng nõn của Tố NÆ°Æ¡ng. Mùi thÆ¡m từ trên ngÆ°á»i nà ng tá»a ra, thấm và o ruá»™t gan hắn, hắn há»i nhá»:
- Tại sao Ä‘á»™t nhiên nà ng lại há»i váºy?
- Không… không có gì.
Tố NÆ°Æ¡ng cảm giác Sở Hoan Ä‘ang ở sau lÆ°ng mình, cả ngÆ°á»i cà ng căng thẳng hÆ¡n, tiếng nói cÅ©ng bối rối hÆ¡n.
- Tháºt không có gì sao?
Sở Hoan khẽ cÆ°á»i nói:
- Nói tháºt Ä‘i, có phải nhá»› ta rồi không?
Hai má Tố NÆ°Æ¡ng á»ng hồng, nghÄ© thầm nhị lang cái gì cÅ©ng dám nói. Loại chuyện ngượng ngùng nà y mà hắn cÅ©ng dám há»i ngay giữa ban ngà y. Nà ng chỉ có thể nói nhá»:
- Không… không có.
- Hóa ra không có à .
Sở Hoan thở dà i:
- Trong mấy ngà y vừa rồi khi ta Ä‘i kiểm tra các nÆ¡i, má»—i ngà y Ä‘á»u nhá»› tá»›i nà ng. Hóa ra… hóa ra nà ng lại không nhá»› ta.
- Hả?
Tố NÆ°Æ¡ng nghe tiếng nói của Sở Hoan trà n đầy thất vá»ng, nghÄ© rằng Sở Hoan Ä‘au lòng, liá»n vá»™i và ng nói:
- Không phải, chuyện nà y… không phải ta không nhá»› chà ng. Ta… ta má»—i ngà y Ä‘á»u nhá»› chà ng.
Lá»i vừa ra khá»i miệng, nà ng cà ng hoảng loạn, nghÄ© thầm mình là má»™t ngÆ°á»i phụ nữ tuân theo chuẩn má»±c đạo đức, sao lại có thể nói những lá»i nhÆ° váºy. Nếu bị ngÆ°á»i khác nghe thấy thì nà ng sao còn mặt mÅ©i gặp ngÆ°á»i?
Khóe miệng Sở Hoan nổi lên ý cÆ°á»i, ghé sát và o bên tai Tố NÆ°Æ¡ng, há»i nhá»:
- Nhớ ta cái gì?
Tố NÆ°Æ¡ng cảm giaÍc loÍ€ng baÍ€n tay của mình Ä‘ang chảy mồ hôi, không biết trả lÆ¡Í€i nhÆ° thế nà o vÆ¡Íi Sở Hoan vá» vấn Ä‘á» naÍ€y. CÅ©ng may ngÆ°á»i vÆ¡Ì£ nhỏ naÍ€y khaÍ linh hoaÌ£t, cuÍi đầu, ấp a ấp uÍng hỏi nhỏ laÌ£i:
- Vậy… vậy chaÍ€ng nhÆ¡Í ta caÍi giÍ€?
Sở Hoan Ä‘ã tÆ°Í€ phÃa sau ôm lấy voÍ€ng eo của Tố NÆ°Æ¡ng. Tố NÆ°Æ¡ng chấn động toaÍ€n thân, hãi huÍ€ng khiếp vÃa.
- Không thể… không thể nhÆ° váºy. Bây giÆ¡Í€ laÍ€ ban ngaÍ€y, không thể để ngÆ°á»i khaÍc nhìn thấy.
- NaÍ€ng laÍ€ vÆ¡Ì£ ta, ai daÍm quản ta ôm naÍ€ng chÆ°Í?
Sở Hoan cÆ°Æ¡Í€i khẽ, noÍi:
- Äể ta noÍi cho naÍ€ng biết. ThÆ°Ì£c ra ta muốn ăn nhất… chÃnh laÍ€ baÍnh bao thiÌ£t vÆ°Í€a to laÌ£i vừa trắng trên ngÆ°á»i Tố NÆ°Æ¡ng nhaÍ€ ta đấy!
ChÆ°Æ¡ng 1029: Quán cÆ¡m nhá».
Nếu nhÆ° hai câu nói vừa rồi cÅ©ng đã khiến cho Tố NÆ°Æ¡ng vô cùng ngượng, thì câu nói cuối cùng của Sở Hoan nà y lại cà ng là m cho Tố NÆ°Æ¡ng muốn tìm má»™t cái lá»— để chui xuống ngay láºp tức.
Những lá»i của Sở Hoan Ä‘á»u là tháºt lòng. Sau khi hắn đến Tây Bắc, những Ä‘iá»u nghe thấy Ä‘á»u khiến cho lòng ngÆ°á»i nặng ná». HÆ¡n nữa, mặc dù bây giá» mình là Tổng đốc Tây Quan nhÆ°ng vẫn bị Äổng Thế Trân và Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn cản trở. Äiá»u nà y khiến cho tâm tình của Sở Hoan hÆ¡i ngá»™t ngạt.
Lúc ở cùng vá»›i Tố NÆ°Æ¡ng, hắn tháºt sá»± cảm thấy thoải mái, cho nên má»›i trêu đùa hai câu. Tâm tình của hắn rất vui vẻ, không kìm lòng được liá»n nói ra câu nà y.
- Sao váºy?
Sở Hoan ôm vòng eo nhỠnhắn của Tố Nương, thì thầm bên tai nà ng:
- Không muốn sao?
Äêm đó, sau khi có được thân thể Tố NÆ°Æ¡ng, Sở Hoan đã gặp quá nhiá»u chuyện, không có thá»i gian gần gÅ©i Tố NÆ°Æ¡ng. Thân thể của hắn là máu thịt, lúc nà y ôm thân thể má»m mại, đẫy Ä‘Ã của Tố NÆ°Æ¡ng, dÄ© nhiên là có một chuÍt cảm giác. Chẳng biết vì sao thân thể má»m mại của Tố NÆ°Æ¡ng Ä‘ang run rẩy. DÄ© nhiên, Sở Hoan đã là m cho nà ng ngượng cá»±c kỳ, nhÆ°ng sâu trong lòng lại cảm thấy vô cùng kÃch Ä‘á»™ng. Nà ng nhá»› lại đêm đó Sở Hoan ôm lấy, hết vò lại cắn bá»™ ngá»±c mình, láºp tức thân thể nóng lên.
- Không phải.
Giá»ng nói của Tố NÆ°Æ¡ng cá»±c thấp.
- Bây giá» Ä‘ang là ban ngà y, sẽ bị ngÆ°á»i khác nhìn thấy, muốn gì thì để buổi tối Ä‘i.
- Buổi tối thì sao?
Sở Hoan khẽ cÆ°á»i nói:
- Buổi tối là m cái gì?
- A?
Tố Nương hơi hoảng hốt, nói:
- Không, không gì cả.
Sở Hoan ôm vòng eo nhá» nhắn của Tố NÆ°Æ¡ng, hai tay hÆ¡i dùng sức, cà ng ôm chặt hÆ¡n. Bụng hắn dÃnh sát và o bá»™ mông tròn vo, vểnh cao kia của Tố NÆ°Æ¡ng. Cảm nháºn được da thịt má»m mại và nghe được tiếng nói hoảng hốt của nà ng, láºp tức má»™t luồng khà huyết chảy qua thân thể Sở Hoan.
Hắn cảm thấy thân thể mình Ä‘ang hÆ¡i phản ứng, cà ng dÃnh sát bụng dÆ°á»›i của mình và o bá» mông mẩy của Tố NÆ°Æ¡ng. Tố NÆ°Æ¡ng lại không thể không cảm nháºn được thanh trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i thân Tổng đốc kia Ä‘ang rục rà rục rịch, không kìm lòng được liá»n uốn éo vòng eo.
- Chà ng cứ buông tay ra đã. Buổi tối có được hay không?
- Buổi tối là m cái gì?
Sở Hoan nhẹ giá»ng cÆ°á»i trêu nói:
- Nà ng không nói thì là m sao ta biết được?
- Cái đó…
Khuôn mặt Tố Nương đỠrực.
- Buổi tối đó chà ng… A!
Tố NÆ°Æ¡ng thốt khẽ má»™t tiếng đầy kinh ngạc, cảm thấy tiểu tÆ°á»›ng quân của Sở Hoan kia Ä‘ang lách và o mông mình. Láºp tức, nà ng run giá»ng nói:
- Äể tối ăn Ä‘i, lúc nà y không thể được. Ta xin chà ng đấy, đừng để ngÆ°á»i khác nhìn thấy.
- Ăn cái gì?
Sở Hoan ôm Tố Nương đi tới sau tấm bình phong, cắn và o và nh tai nà ng, nói:
- Chà ng để ta ăn cái gì và o buổi tối?
- Ăn bánh bao thịt..thịt lớn.
Tố Nương vừa nói vừa đưa hai tay lên ôm ngực. Theo hơi thở hổn hển, bộ ngực nhấp nhô kịch liệt.
Má»™t bà n tay của Sở Hoan đã giÆ¡ lên, thăm dò và o bên trong vạt áo của Tố NÆ°Æ¡ng. Chỉ trong tÃch tắc hắn đã tóm được má»™t chiếc bánh bao thịt má»m mại, thÆ¡m ngát.
- Ăn cái nà y đúng không?
Tố NÆ°Æ¡ng "Ừ" khẽ má»™t tiếng rồi ưỡn ngÆ°á»i, suýt chút nữa thì buông hai tay ra, chiếc Ä‘Ä©a Ä‘á»±ng bánh bao kia thiếu chuÍt nữa đã bị rÆ¡i xuống.
- Có phải mấy ngà y nay nà ng Ä‘á»u chá» ta tá»›i ăn bánh bao thịt không?
Sở Hoan vừa nhà o nặn má»™t chiếc bánh bao thịt của Tố NÆ°Æ¡ng, vừa há»i nhá»:
- Ta đi ra ngoà i mấy ngà y, có phải là nà ng vẫn đang chỠta không?
Tố NÆ°Æ¡ng "Ừ" khẽ má»™t tiếng, bá»—ng nhiên cảm thấy đùi mình mát lạnh. Thì ra bà n tay còn lại của Sở Hoan đã cháºm rãi vén váy Tố NÆ°Æ¡ng lên. Láºp tức, Tố NÆ°Æ¡ng giáºt nảy mình, hoảng hốt nói:
- Nhị lang, chà ng muốn là m gì váºy? Chuyện nà y không thể được.
Sở Hoan vẫn tiếp tục vén váy nà ng tá»›i bên hông, ngón tay đặt ở cạp quần nhá», muốn cởi xuống.
Tuy thân thể của Tố NÆ°Æ¡ng cÅ©ng có phản ứng nhÆ°ng vẫn biết rõ lúc nà y không há» thÃch hợp. Dù bá»n hỠđã ở sau tấm bình phong, thế nhÆ°ng nếu nhÆ° lúc nà y có ngÆ°á»i xông và o bên trong đại sảnh thì chắc chắn sẽ nhìn thấy. Nà ng hoảng hốt, má»™t tay nắm lấy lÆ°ng quần của mình, cầu xin nói:
- Nhị lang, buổi tối chà ng muốn là m gì ta cÅ©ng chịu. NhÆ°ng van chà ng lúc nà y dừng lại, nếu không sẽ bị ngÆ°á»i khác chê cÆ°á»i.
Sở Hoan ôm chặt vòng eo của Tố NÆ°Æ¡ng trong khi nà ng dùng sức nắm lấy lÆ°ng quần, không cho Sở Hoan cởi xuống. Äá»™t nhiên, má»™t tiếng nói từ bên ngoà i truyá»n tá»›i.
- Tổng đốc đại nhân, ngà i có ở đây không?
Sở Hoan vừa nghe được tiếng nói nà y liá»n nhẹ nhà ng buông tay, gấu quần của Tố NÆ°Æ¡ng láºp tức hạ xuống. Tiểu thê tá» Ä‘á» mặt, cũng không dám quay đầu lại nhìn Sở Hoan, vá»™i và ng thu dá»n quần áo.
Sở Hoan ghét sát và o bên tai nà ng, nói nhá»:
- Váºy nà ng chuẩn bị kỹ cà ng Ä‘i, buổi tối chá» ta tá»›i ăn bánh bao.
Tố NÆ°Æ¡ng không dám trả lá»i nhÆ°ng vẫn quay đầu lại liếc mắt nhìn. Lúc nà y, trán nà ng đổ rất nhiá»u mồ hôi, gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘á» rá»±c, hai tròng mắt má» mịt. Thấy Sở Hoan cũng Ä‘ang nhìn mình, nà ng vá»™i và ng rá»i Ä‘i.
Tố NÆ°Æ¡ng vừa Ä‘i qua cá»a hông thì Bà n Liá»…u cÅ©ng đã Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c cá»a đại sảnh. Vừa ghé mắt nhìn đã không thấy Sở Hoan đâu, liá»n quay đầu lại nói:
- Lão Vương, đại nhân giống như không ở nơi nà y.
Vương Hà m "Ồ" một tiếng thì Bà n Liễu đã nói tiếp:
- Hay là chúng ta tới những nơi khác tìm xem?
- Không cần tìm.
Sở Hoan đã chỉnh xong quần áo, bÆ°á»›c ra từ sau tấm bình phong, cÆ°á»i nói:
- Vương Hà m, Bà n Liễu, các ngươi tìm ta sao? Và o đây nói chuyện đi.
Lúc nà y hai ngÆ°á»i Bà n Liá»…u má»›i tiến và o bên trong đại sảnh. Sau khi ngồi xuống, Bà n Liá»…u đã nói:
- Äại nhân, chúng ta đã đợi ở đây mÆ°á»i ngà y, đã nghỉ ngÆ¡i rất thoải mái rồi, ngà y mai sẽ tiếp tục khởi hà nh.
Sở Hoan nói:
- Ngà y mai sẽ phải đi sao?
- Ngà y mai phải đi.
Vương Hà m nói:
- Lúc trÆ°á»›c thống chế đại nhân đã thông báo rằng nếu nhÆ° đại nhân báºn bịu thì chúng ta có thể ở lại Ãt ngà y để giúp đỡ đại nhân. NhÆ°ng nếu nhÆ° không có chuyện gì thì không nên ở chá»— nà y quấy rối. Những ngà y qua, chúng ta chỉ ở đây ăn uống, cũng không thể giúp đỡ được đại nhân. Bởi váºy cho nên ngà y mai chúng ta sẽ trở vá» quan ná»™i.
Sở Hoan suy nghĩ một chút rồi nói:
- Ta cÅ©ng không thể ngăn các ngÆ°Æ¡i phải Ä‘i vá». NhÆ°ng có má»™t việc ta muốn thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i các ngÆ°Æ¡i má»™t chút.
Bà n Liá»…u đã tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nói:
- Cái gì mà thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i không thÆ°Æ¡ng lượng. Tổng đốc đại nhân, ngÆ°Æ¡i vì lợi Ãch của địa phÆ°Æ¡ng, muốn Ä‘iá»u gì xin cứ việc ra lệnh.
- Hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i chÃnh là tÆ°á»›ng lÄ©nh cấm vệ quân Tổng đốc, cho nên hiểu rất rõ vá» cấm vệ quân.
Sở Hoan nói:
- Tây Quan cÅ©ng phải thà nh láºp cấm vệ quân nhÆ°ng tất cả Ä‘á»u phải bắt đầu lại từ đầu. Tuy không thiếu binh nguyên nhÆ°ng lại thiếu tÆ°á»›ng lÄ©nh hiểu rất rõ vá» cấm vệ quân.
Bà n Liá»…u và VÆ°Æ¡ng Hà m nhìn nhau, VÆ°Æ¡ng Hà m thăm doÍ€ há»i:
- à của đại nhân là sao?
- Ta biết hoà n cảnh ở Tây Quan cÅ©ng không phải rất tốt, tháºm chà là vô cùng ác liệt.
Sở Hoan than thở:
- Loạn phỉ hợp thà nh Ä‘Ã n, sá»± an nguy của dân chúng không thể được bảo đảm. Bình Tây Quân muốn trùng kiến Tây Quan thì trÆ°á»›c hết phải khiến cho dân an lòng. Muốn váºy thì phải diệt cÆ°á»›p, muốn diệt cÆ°á»›p thì phải có cấm vệ quân, muốn thà nh láºp cấm vệ quân thì phải có tÆ°á»›ng lÄ©nh hiểu quân sá»±. Ban đầu thà nh láºp quân Ä‘á»™i không cần phải có dÅ©ng tÆ°á»›ng có thể dẫn dắt quân Ä‘á»™i xông pha chiến đấu nhÆ°ng cần phải có được vị tÆ°á»›ng lÄ©nh am hiểu quân sá»±, quân chế. Hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i đã ở trong quân Ä‘á»™i nhiá»u năm, Ä‘á»u là lão binh. Không biết các ngÆ°Æ¡i có hoà i mãi phát triển Tây Quan không?
- Tây Quan sao?
Bà n Liá»…u ngẩn ngÆ°á»i.
- Äại nhân, ý ngÆ°Æ¡i là để chúng ta ở lại Tây Quan sao?
Sở Hoan nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là vẫn cần sá»± đồng ý của các ngÆ°Æ¡i. NhÆ°ng ta cảm thấy là m lÃnh mà không có cÆ¡ há»™i giết địch thì rất khó có tiá»n đồ là m quang tông diệu tổ. Sau khi cấm vệ quân thà nh láºp, vá»›i thế cục Tây Quan trÆ°á»›c mắt thì các ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± có nhiá»u cÆ¡ há»™i láºp công. Các ngÆ°Æ¡i đến Tây Quan, dÄ© nhiên là có đầy đủ cÆ¡ há»™i kiến công láºp nghiệp, mà ta cũng sẽ không bạc đãi vá»›i các ngÆ°Æ¡i.
Sở Hoan láºp tức cÆ°á»i nói:
- NhÆ°ng để cho các ngÆ°Æ¡i có thể ở lại thì vẫn cần phải báo cho Vệ đại ca biết. Vì váºy cho nên ngà y mai các ngÆ°Æ¡i vẫn nháºp quan nhÆ° thÆ°á»ng, nhÆ°ng ta sẽ để các ngÆ°Æ¡i giao má»™t bức giao cho Vệ đại ca. Nếu nhÆ° hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i đồng ý thì Vệ đại ca sẽ Ä‘iá»u hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i tá»›i Tây Quan, giúp đỡ ta thà nh láºp cấm vệ quân. ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta sẽ không cưỡng ép. Nếu nhÆ° hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i không muốn thì Vệ đại ca sẽ nghÄ© cách Ä‘iá»u cho ta ngÆ°á»i khác.
Vương Hà m cùng Bà n Liễu liếc mắt nhìn nhau, sau khi trầm ngâm một lát, Vương Hà m mới nói:
- Äại nhân cảm thấy hai ngÆ°á»i chúng ta có thể giúp được việc khó khăn nà y sao?
- Dĩ nhiên.
Sở Hoan gáºt đầu nói:
- Chúng ta đã quen biết lâu. Ta vẫn hết sức tin tưởng hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i.
Vương Hà m suy tư một lúc.
Tháºt ra trong lòng Bà n Liá»…u hiểu rõ nếu nhÆ° lúc nà y ở lại Vân SÆ¡n thì đúng là vô cùng an ổn, nhÆ°ng muốn lên chức lại vô cùng khó khăn. Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u qua tuổi bốn mÆ°Æ¡i, Ä‘á»u là ngÆ°á»i trung niên. Nếu ở lại phủ Vân SÆ¡n, e rằng cũng không có tiá»n đồ gì rá»™ng lá»›n.
Nếu nhÆ° ở Tây Quan, tuy hoà n cảnh ác liệt nhÆ°ng đúng là trong hoà n cảnh ác liệt sẽ có nhiá»u cÆ¡ há»™i kiến công láºp nghiệp. Thá»i loạn lạc sinh ra anh hùng, trong tình hình rối loạn có thể kiến công láºp nghiệp. Nếu nhÆ° tháºt sá»± có thể kiến công láºp nghiệp ở Tây Quan thì dÄ© nhiên có cÆ¡ há»™i lá»›n để quang tông diệu tổ.
- Nếu nhÆ° đại nhân tháºt sá»± muốn dùng đến chúng tôi, tuy rằng VÆ°Æ¡ng Hà m không có tà i gì, nhÆ°ng nhất định sẽ dốc hết sức thá»±c hiện.
Sau khi Vương Hà m trầm mặc một lát, nói:
- Chỉ cần Vệ thống chế cho đi, Vương Hà m đồng ý ở lại đây cống hiến vì đại nhân.
- Lão VÆ°Æ¡ng đã đồng ý ở lại đây, váºy Bà n Liá»…u ta cũng không hà m hồ.
Bà n Liễu vội và ng nói:
- Lúc ở Vân SÆ¡n, Vệ thống chế vốn Ä‘iá»u hai ngÆ°á»i chúng ta đến bá»™ hạ đại nhân chá» sai phái. Äại nhân đã đồng ý thu dùng chúng ta, váºy dÄ© nhiên chúng phải cống hiến hết sức.
- Äược.
Sở Hoan mỉm cÆ°á»i.
- NhÆ° váºy các ngÆ°Æ¡i hãy để ngà y mai lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i. Ta sẽ phái Lang Oa Tá» mang các ngÆ°Æ¡i cùng vá»›i mấy ngÆ°á»i nháºp quan.
- Cùng chúng ta nháºp quan sao?
- Hôm nay Lâm Lang phải xuất quan.
Sở Hoan nói:
- Ta phái Lang Oa Tá» dẫn ngÆ°á»i tá»›i đón. Nếu nhÆ° có thá»i gian thì các ngÆ°Æ¡i tùy tùng Lang Oa Tá» và bảo vệ Lâm Lang đến Sóc Tuyá»n.
Vương Hà m và Bà n Liễu hiểu ra, cùng "Vâng" một tiếng.
Bắc Vá»ng Lâu là quầy rượu lá»›n nhất Sóc Tuyá»n nhÆ°ng giá cả trong Bắc Vá»ng Lâu rất đắt, không phải ai cÅ©ng có thể tá»›i được. Trên con Ä‘Æ°á»ng nà y cÅ©ng có và i quán cÆ¡m nhá», là m ăn cÅ©ng rất tốt.
Äa số những quán cÆ¡m, quán rượu kinh doanh tại thà nh Sóc Tuyá»n Ä‘á»u là thÆ°Æ¡ng nhân từ nÆ¡i khác tá»›i, đặc biệt là thÆ°Æ¡ng thân từ Bắc SÆ¡n theo Cao Liêm cùng tiến và o Tây Quan. Sau khi đến Tây Quan, há» mua đất xây quán, phát triển cá»±c nhanh.
ThÆ°Æ¡ng nhân bản địa Tây Quan tháºt sá»± là khó có thể khôi phục, không có cách nà o phải bán cá»a hà ng Ä‘i. Bây giỠở thà nh Sóc Tuyá»n, Ä‘a số thÆ°Æ¡ng nhân không phải là ngÆ°á»i bản Ä‘iạ.
Ở ngay gần Bắc Vá»ng Lâu có má»™t quán ăn nhá», bá» ngoà i tháºt ra không lá»›n nhÆ°ng bên trong vô cùng sạch sẽ.
Những ngÆ°á»i đứng ở ngoà i cá»a đón khách vô cùng nhiệt tình.
Sở Hoan mặc quần áo thÆ°á»ng dân Ä‘i tá»›i quán cÆ¡m nhá». Trên cá»a tiệm cÆ¡m là tấm biển ghi ba chữ "Tây Phong Quán", phÃa dÆ°á»›i là tiểu nhị tÆ°Æ¡i cÆ°á»i niá»m nở. Trong quán ăn là bảy, tám chiếc bà n, má»™t ná»a số đó đã có ngÆ°á»i ngồi. Sở Hoan Ä‘i tá»›i chiếc bà n bên tÆ°á»ng, ngồi xuống quan sát khắp má»™t lượt. Má»™t gã tiểu nhị chạy tá»›i há»i Sở Hoan muốn ăn gì, hắn liá»n gá»i má»™t bình rượu và hai cái bánh. Äợi gã tiểu nhị lui ra sau, ánh mắt Sở Hoan đã nhìn và o rèm cá»a phÃa sau quán cÆ¡m.
Äó là cá»a nhá» Ä‘i vá» phÃa sau tiệm cÆ¡m, vải mà nh buông xuống. Bà n ghế hay rèm cá»a trong quán ăn nà y Ä‘á»u rất má»›i. Hiển nhiên, quán cÆ¡m nhá» nà y má»›i kinh doanh gần đây.
Chương 1030: Bà chủ.
Tiểu nhị bÆ°ng rượu và thức ăn lên. Sở Hoan nói nhá»:
- Tiểu nhị, các ngươi mới mở tiệm cơm ở đây sao?
Tiểu nhị tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói:
- Äúng, má»›i khai trÆ°Æ¡ng mấy ngà y thôi. Khách quan nếm thá» thức ăn nà y xem sao? Nếu thÃch thì sau nà y xin má»i tá»›i thÆ°á»ng xuyên.
- Ông chủ của các ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i địa phÆ°Æ¡ng sao?
Sở Hoan rót một chén rượu:
- Nghe giá»ng nói của ngÆ°Æ¡i thì đúng là ngÆ°á»i địa phÆ°Æ¡ng rồi.
- Tiểu nhân đúng là ngÆ°á»i địa phÆ°Æ¡ng.
Tiểu nhị nói:
- Trước khi tiệm cơm nà y khai trương đã tuyển tiểu nhị. Ta tới đăng ký thì được chủ thuê. Bây giỠcó thể tìm được việc là m cũng không dễ dà ng gì.
Sở Hoan khẽ vuốt cằm. Tiểu nhị kia lại nói tiếp:
- NhÆ°ng chủ quán của chúng ta không phải là ngÆ°á»i địa phÆ°Æ¡ng mà từ nÆ¡i khác tá»›i. Có rất nhiá»u ngÆ°á»i nÆ¡i khác tá»›i mở tiệm cÆ¡m bên nà y.
- Hả?
Sở Hoan cÆ°á»i há»i:
- Váºy chủ quán của các ngÆ°Æ¡i là nam hay nữ?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là nam rồi.
Tiểu nhị láºp tức đáp.
- Ông chủ chúng ta hỠHoà ng.
Hắn ghé sát tai Sở Hoan, nói nhá»:
- Tướng mạo ông chủ cực kỳ hung ác, nhưng mà ...... Bà chủ lại là một đại mỹ nhân.
- Ông chủ các ngươi hỠHoà ng sao?
Sở Hoan há»i nhá»:
- Tên của ông chủ nhà các ngươi là gì?
Tiểu nhị lắc đầu nói:
- Váºy thì ta không biết.
Hắn kỳ quái há»i:
- Khách quan há»i thăm ông chủ là m gì?
- CÅ©ng không phải là há»i thăm đâu.
Sở Hoan chỉ chỉ phÃa sau quầy.
- Không thấy ngÆ°á»i đứng phÃa sau quầy, do váºy má»›i tùy tiện há»i và i câu thôi.
Tiểu nhị cÆ°á»i ha hả. Äúng lúc nà y thì có má»™t đám ngÆ°á»i Ä‘i và o tiệm cÆ¡m, phải có tầm năm, sáu ngÆ°á»i. Mấy ngÆ°á»i nà y vây quanh má»™t cáºu ấm mặc áo gấm Ä‘ai ngá»c. Trên đầu cáºu ấm kia Ä‘á»™i mÅ© quan, da thịt má»m mại, vừa nhìn đã biết là công tá» nhà già u được nuông chiá»u từ bé. Sở Hoan đánh giá má»™t chút, cảm thấy hÆ¡i kỳ quái. Dá»±a và o trang phục của công tỠáo gấm kia thì hiển nhiên phải xuất thân nhà già u. Tây Phong Quán nà y chỉ là má»™t quán ăn nhá», cá»±c kỳ không hợp vá»›i thân pháºn công tỠáo gấm nà y. Vốn hắn nên Ä‘i vá» quán ở Bắc Vá»ng Lâu nhÆ°ng lại hạ mình Ä‘i tá»›i Tây Phong Quán nà y.
Tiểu nhị thấy công tá» mặc áo gấm kia, mặt hÆ¡i biến sắc nhÆ°ng vẫn giữ nụ cÆ°á»i, tiến lên nói:
- Cao công tá», hôm nay muốn ăn gì, tiểu nhân...
Hắn còn chÆ°a dứt lá»i, má»™t ngÆ°á»i đứng cạnh công tỠáo gấm kia Ä‘ang Ä‘Æ°a tay ra đẩy tiểu nhị, tức giáºn nói:
- Cút ngay.
Sau đó hắn lại tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói:
- Công tá», là chá»— nà y.
Cao công tá» kia lấy má»™t chiếc khăn lụa trắng ra, lau lau khóe miệng, sá»a sang lại quần áo, nhìn khắp nÆ¡i má»™t lượt. Có ngÆ°á»i kéo má»™t cái ghế ra để Cao công tá» ngồi xuống. Má»™t tên tùy tùng đã lá»›n tiếng nói vá»›i má»i ngÆ°á»i bốn phÃa:
- Ăn xong chưa? Ăn xong rồi thì cút.
Ngoà i Sở Hoan ra thì ở đây còn có bốn bà n khác có ngÆ°á»i ngồi. Hai bà n nhìn thấy Cao công tá» phô trÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy, bên cạnh lại có mấy tên tùy tùng kiêu hoà nh nên cÅ©ng hÆ¡i ngại, bá» lại tiá»n cÆ¡m, đứng dáºy Ä‘i luôn. NgÆ°á»i ở hai bà n khác không rá»i Ä‘i ngay, giống nhÆ° cảm thấy nhÆ° váºy mất mặt quá. NhÆ°ng láºp tức có tùy tùng áp sát tá»›i, chân đạp lên ghế dà i, ra hiệu mau rá»i Ä‘i.
Cao công tá» lúc nà y đã vẫy tay ra hiệu cho tiểu nhị Ä‘i tá»›i. Tiểu nhị kia hiển nhiên là rất sợ Cao công tá», vá»™i và ng chạy tá»›i. Cao công tá» cÆ°á»i hÃp mắt nói:
- Sợ cái gì? Ta cÅ©ng không đánh ông chủ vá»›i bà chủ của ngÆ°Æ¡i. Mau gá»i nà ng ra đây. Ta muốn nói chuyện nghiêm túc vá»›i nà ng.
Tiểu nhị nhìn vá» phÃa tấm mà n má»™t chút, sốt sắng nói:
- Cao công tá», bà chủ... Bà chủ không ở nhà .
- Không có nhà sao?
Cao công tỠđột nhiên giơ tay túm cố áo tiểu nhị, tay còn lại tát và o mặt hắn mắng:
- Mẹ kiếp, ngươi cũng dám nói dối thế à ? Ngươi có biết là khi nói dối, mắt trái sẽ nháy rất nhanh không? Mẹ kiếp ngươi không biết là vừa rồi mình nháy mắt à ?
Mấy ngÆ°á»i khách bên kia còn định cố giữ chút mặt mÅ©i nhÆ°ng thấy Cao công tá» bên nà y nói lá»i không hợp liá»n ra tay, mà mấy tùy tùng của hắn cÅ©ng giống nhÆ° hung thần ác sát nên không dám ở lại nữa. NgÆ°á»i tá»›i tiệm cÆ¡m nà y ăn cÆ¡m cÅ©ng không phải ngÆ°á»i phú quý phát đạt gì, tất nhiên không muốn xung Ä‘á»™t vá»›i đại thiếu gia nhà già u cho Cao công tá».
Má»™t tên tùy tùng cÆ°á»ng tráng lúc nà y Ä‘i tá»›i cạnh chá»— Sở Hoan, đứng chép miệng, ra hiệu cho Sở Hoan rá»i Ä‘i. Sở Hoan tá»±a nhÆ° không nghe thấy, tiếp tục ăn uống.
Tên tùy tùng Ä‘Æ°a tay đặt lên bả vai Sở Hoan. Sở Hoan nghiêng đầu lại. Tùy tùng giÆ¡ tay chỉ ra phÃa ngoà i, trầm giá»ng nói:
- Cút ra ngoà i.
Sở Hoan lắc đầu, chỉ chỉ lỗ tai mình, lại lắc đầu, ra hiệu mình không nghe thấy.
- Là một kẻ điếc sao?
Tên tùy tùng quay đầu, muốn nhấc Sở Hoan ném đi nhưng thân thể Sở Hoan lại nặng như đá tảng.
Tên tùy tùng nà y dùng sức thế nà o cũng không thể lay động được hắn chút nà o.
- Quái tháºt!
Tên tùy tùng hứng thú:
- Xem ra thằng nhãi nà y cũng có và i miếng.
Hắn thu tay lại, Ä‘ang muốn thứ lay bả vai Sở Hoan má»™t lần nữa thì có má»™t giá»ng nói trong trẻo đã vang lên:
- Ôi, không phải là Cao công tá» sao? Sao lại nóng nảy thế, vừa tá»›i đã ra tay đánh ngÆ°á»i rồi? Hắn chỉ là má»™t tiểu nhị, không hiểu chuyện, có là m sai Ä‘iá»u gì thì Cao công tỠđại nhân đại lượng, cÅ©ng không cần phải tức giáºn tá»›i váºy chứ?
Ãnh mắt má»i ngÆ°á»i láºp tức hÆ°á»›ng vá» phÃa tiếng nói truyá»n ra. Chỉ thấy tấm mà n cá»a phòng kia đã vén lên Minh môn góc. Má»™t khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần lá»™ ra từ khe hở. Mặt nhÆ° trứng ngá»—ng, mắt phượng mà y ngà i, tuy rằng chỉ mang theo nụ cÆ°á»i nhạt nhÆ°ng vẻ mỉm cÆ°á»i ở giữa hai lông mà y kia lại lá»™ vẻ quyến rÅ© vô táºn.
Sở Hoan liếc mắt, ánh mắt vừa tiếp xúc vá»›i ánh mắt của nữ tá» kia, trong mắt nà ng liá»n hÆ¡i lá»™ vẻ kinh ngạc nhÆ°ng trong nháy mắt liá»n biến mất. Hai mắt nà ng lại chuyển hÆ°á»›ng tá»›i Cao công tá» kia.
Cao công tỠđã đứng dáºy, đẩy tiểu nhị ra, mặt cÆ°á»i tá»›i hÃp mắt lại, nói:
- Bà chủ, nà ng đã Ä‘i ra rồi. Äám ngÆ°á»i là m của nhà nà ng đúng là không hiểu chuyện. Ta tá»›i bà n chuyện nghiêm túc vá»›i nà ng, thế mà thằng ranh chết bầm nà y lại dám lừa gạt bổn công tá», nói nà ng không ở nhà . Nà ng nói tên nhãi ba hoa nhÆ° váºy thì sao có thể ở lại trong cá»a hà ng chứ? Ta chỉ dạy hắn giúp nà ng thôi, bà chủ cÅ©ng không tức giáºn chứ?
Nữ tá» kia lúc nà y đã ra khá»i cá»a, lắc mông Ä‘i ra, áo tÃm quần dà i vô cùng yêu diá»…m. Trên hông nà ng là má»™t cái thắt lÆ°ng mà u Ä‘en, buá»™c chặt vòng eo của nà ng lại, do đó cà ng thể hiện bá»™ ngá»±c nà ng cao vút. Bên dÆ°á»›i chiếc váy là má»™t chiếc quần hồng nhạt, má»™t đôi già y thêu hồng nhạt. Mà u tÃm và mà u hồng nhạt Ä‘an xen, khiến nà ng giống nhÆ° má»™t đóa hoa thần bà mà yêu dị. Vòng eo vặn vẹo, giống nhÆ° liá»…u rủ má»m mại, quyến rÅ© vô cùng.
Lúc nà y không chỉ Cao công tá» mà cả đám tùy tùng sau lÆ°ng hắn cÅ©ng Ä‘á»u nhìn chằm chằm và o ngÆ°á»i nữ tá» nà y. Hai ngÆ°á»i tùy tùng bên cạnh Sở Hoan cÅ©ng không chú ý tá»›i hắn nữa, Ä‘Æ°a mắt nhìn nữ tá» nà y, mà con mắt hầu nhÆ° Ä‘á»u đảo qua bá»™ ngá»±c nà ng.
- Cao công tá» giúp ta dạy dá»— tiểu nhị, đây là chuyện tốt, sao ta phải tức giáºn chứ?
Nữ tá» cÆ°á»i dịu dà ng.
- Chẳng qua phiá»n Cao công tá» dạy tiểu nhị há»™ nô gia, tháºt sá»± khiến ta hÆ¡i băn khoăn.
- Nếu bà chủ cảm thấy băn khoăn tháºt thì nà ng tá»›i uống vá»›i ta và i chén Ä‘i.
Cao công tỠquét qua bộ ngực và khuôn mặt diễm lệ của nữ tỠkia, ánh mắt nóng rực:
- Chúng ta vui vẻ một chút, là m bằng hữu, thế cũng là cám ơn ta rồi.
- á»’?
Äối mặt đẹp của nữ tá» kia đảo qua, khẽ thở dà i:
- NhÆ°ng ta không biết uống rượu. Cao công tá», thá»±c sá»± xin lá»—i. NhÆ° váºy Ä‘i, hôm nay mấy vị muốn ăn uống gì thì ta má»i tất. Cao công tá» thấy sao?
Cao công tá» cháºm rãi tiến tá»›i, cợt nhả:
- Bà chủ tháºt sá»± không biết uống rượu sao? Tháºt ra uống rượu cÅ©ng không khó. Chỉ cần uống nhiá»u và i chén là được. Nà o nà o, bà chủ, ta dạy ngÆ°Æ¡i uống rượu.
Vừa nói hắn vừa nắm tay bà chủ. Bà chủ láºp tức né tránh, than thở:
- Cao công tá», nể mặt chút có được không? Ban ngà y ban mặt, ta lại là gái đã có chồng, là má»™t nữ nhân đạo đức. Là m nhÆ° ngÆ°Æ¡i váºy, bị ngÆ°á»i ta nhìn thấy không tốt đâu.
- Nể mặt cũng được thôi.
Cao công tỠép sát tới từng bước một.
- NgÆ°Æ¡i uống và i chén vá»›i ta thì chúng ta sẽ thân thuá»™c, tất nhiên sẽ nể mặt. Bà chủ, tháºt ra bổn công tá» hôm nay tá»›i cÅ©ng là muốn nói chuyện vá»›i ngÆ°Æ¡i. Ta thấy quán nà y của ngÆ°Æ¡i rất được, ngÆ°Æ¡i ra giá Ä‘i. Bao nhiêu bạc ta sẽ mua. NgÆ°Æ¡i yên tâm, đợi tá»›i lúc ta mua tiệm cÆ¡m nà y xong, cá»a hà ng vẫn là m ăn. Lúc đó ta là ông chủ, ngÆ°Æ¡i... Kha khà , ngÆ°Æ¡i vẫn là bà chủ. NgÆ°Æ¡i thấy thế nà o?
- Äừng nói báºy.
Bà chủ nghiêm mặt nhưng là m thế lại cà ng xinh đẹp.
- Cao công tá», lá»i nà y nếu để nam nhân nhà ta nghe thấy thì có hay không?
- Là cái tên xấu xà kia à ?
Cao công tỠchép chép miệng.
- Má»™t đóa hoa nhà i lại cắm bãi *** trâu. Bà chủ, kẻ xấu xà nhÆ° váºy sao có thể xứng vá»›i ngÆ°á»i đẹp nhÆ° nà ng. Äúng là đáng tiếc. Ta biết trong lòng ngÆ°Æ¡i nhất định rất không vừa lòng vá»›i hiện thá»±c. Muốn thay đổi chuyện nà y rất dá»… dà ng thôi. Bổn công tá» có thể giúp ngÆ°Æ¡i. Äừng nói là quán cÆ¡m nà y, nếu ngÆ°Æ¡i đồng ý thì Bắc Vá»ng Lâu cÅ©ng là của ngÆ°Æ¡i.
Hắn nhìn chằm chằm và o bá»™ ngá»±c má»m mại của bà chủ, hai mắt cà ng ngà y cà ng nóng rá»±c, nói chuyện cÅ©ng cà ng ngà y cà ng rõ rà ng. Hắn lại Ä‘Æ°a tay ra, nắm cánh tay bà chủ. Bà chủ lùi lại phÃa sau liên tiếp, trên khuôn mặt lá»™ vẻ sợ hãi, Ä‘á»™t nhiên vấp má»™t cái. Thân thể nà ng ngã nghiêng Ä‘i, vừa vặn ngã vá» phÃa Sở Hoan, láºp tức chui tá»t và o ngá»±c hắn. Mùi hÆ°Æ¡ng nhà n nhạt trà n ngáºp chóp mÅ©i Sở Hoan trong nháy mắt. Tháºm chà hắn có thể cảm nháºn được vòng eo má»m mại, cặp mông chắc mẩy dÆ°á»›i quần áo của nữ nhân nà y. Loại cảm giác nà y tuyệt vá»i không thể tả nổi.
Bà chủ sau khi ngã xuống, hô lên kinh hãi má»™t tiếng, vá»™i và ng chống tay đứng lên khá»i ngá»±c Sở Hoan, khuôn mặt kiá»u diá»…m Ä‘á» bừng Æ°á»›t át, giống nhÆ° hoa Ä‘Ã o trong gió xuân. Cặp lông mà y nhÃu lại, cà ng lá»™ vẻ quyến rÅ© má»m mại.
Sở Hoan cÅ©ng nhÃu mà y, thấy vị Cao công tá» kia Ä‘ang tá»›i gần, mặt nhÆ° trÆ° bát giá»›i thấy mỹ nữ. Äối vá»›i ngÆ°á»i nhÆ° thế, vá»›i thân pháºn Sở Hoan hiện giá» thá»±c sá»± không thèm dây. Bà chủ lúc nà y đứng bên cạnh Sở Hoan, xin lá»—i hắn:
- Thực xin lỗi khách quan.
Cao công tá» nhìn Sở Hoan má»™t chút, trong mắt lá»™ vẻ chán ghét, ánh mắt lại chuyển vá» phÃa bà chủ nói:
- Bà chủ, nà ng không sao chứ? Có phải là mệt quá không? Äể ta khám xem. Ta có há»c y dược, sẽ trị khá»i cho nà ng ngay. Xoa bóp và i lần là có thể trị khá»i thôi.
Hắn cúi ngÆ°á»i xuống, muốn nắm chân bà chủ.
Bà chủ xem ra vô cùng sợ sệt, kêu lên kinh hãi, má»™t tay nắm lấy vạt áo Sở Hoan, giống nhÆ° là muốn cầu cứu hắn váºy.
Sở Hoan thở dà i nói:
- Mấy vị, đủ rồi đấy. Äừng quá đáng. Chấm dứt ở đây thôi. Ra ngoà i hết Ä‘i.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ 4r trong thá»i kỳ khó khăn nà y
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
05-02-2014, 12:40 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
oO0Oo
Quyển thứ 8 : Chuyển cà n khôn đạp tà dương.
ChÆ°Æ¡ng 1031-1033
Nhóm dịch: KoCo
Nguồn: Mê Truyện
Chương 1031: Phụ nữ như câu đố.
Sở Hoan vừa nói xong, tất cả má»i ngÆ°á»i bao gồm cả Cao công tá» Ä‘á»u ngẩn ngÆ°á»i má»™t chút. Mấy ngÆ°á»i quay sang nhìn nhau. Láºp tức, vị Cao công tá» kia cÆ°á»i lên ha hả đầu tiên. Những ngÆ°á»i khác cÅ©ng cÆ°á»i theo hắn. Má»™t tên tùy tùng đã khoác tay lên vai Sở Hoan, đến gần bên tai hắn, há»i:
- Ranh con, ngươi vừa mới nói gì? Gia nghe không rõ, nói lại một lần nữa cho gia nghe coi.
Sở Hoan thở dà i một tiếng, nói:
- Lá»— tai của các vị Ä‘á»u không dùng được sao? Váºy ta đây sẽ nói thêm lần nữa. Giữa ban ngà y ban mặt mà đối xá» vá»›i má»™t ngÆ°á»i phụ nữ nhÆ° váºy tháºt không phải chuyện vẻ vang gì. Chuyện dừng ở đây thôi. Các ngÆ°Æ¡i Ä‘i ra ngoà i Ä‘i. Bây giá» các ngÆ°Æ¡i đã nghe rõ chÆ°a?
- Ta nhổ và o.
Tên tùy tùng kia không thèm nói thêm, vung nắm đấm lên, hung hăng đánh xuống đầu Sở Hoan.
Tất nhiên, nắm đấm của hắn chÆ°a rÆ¡i xuống đầu Sở Hoan, đã nghe thấy má»™t tiếng “Úiâ€. Tên ra tay nà y phải gáºp ngÆ°á»i lại, kêu lên thảm thiết, cả ngÆ°á»i quỳ xuống dÆ°á»›i.
Bên cạnh có ngÆ°á»i nhìn thấy rõ rà ng, trong tÃch tắc tên tùy tùng kia ra quyá»n, Sở Hoan đã đá chân ra. Tốc Ä‘á»™ của hắn nhanh chóng, gá»n gà ng linh hoạt, đá và o đầu gối của tên tùy tùng kia. Má»™t cÆ°á»›c nà y chẳng những gá»n gà ng linh hoạt mà còn rất hung ác, nháy mắt đã đá cho đầu gối của tên tùy tùng lõm xuống, xÆ°Æ¡ng bánh chè phát ra tiếng xÆ°Æ¡ng bị vỡ vụn, kêu lên răng rắc.
NgÆ°á»i tùy tùng nà y liá»n ngã xuống đất, ôm đầu gối, không ngừng rú lên.
Cao công tá» sợ hãi, kêu lên má»™t tiếng, mặt liá»n biến sắc, láºp tức lui vá» phÃa sau, kinh hãi nói:
- Tên ranh con được lắm. Äánh gãy chân hắn cho ta.
Mấy tên tùy tùng lao lên nhÆ° lang hổ. Bà chủ kia sá»›m đã kinh sợ, trốn sang bên cạnh. Sở Hoan vẫn ngồi ngay ngắn, bình tÄ©nh trên ghế. Tên tùy tùng xông lên đầu tiên đã đánh tá»›i ngá»±c Sở Hoan. Khi hắn còn chÆ°a đụng được vạt áo Sở Hoan, Sở Hoan ra tay sau nhÆ°ng đòn tá»›i trÆ°á»›c, bắt lấy cổ tay của tên tùy tùng. Tiếp đó, không đợi hắn kịp phản ứng, tay kia của Sở Hoan đã cầm vò rượu lên, Ä‘áºp mạnh và o đầu tên tùy tùng không chút do dá»± . Ngay láºp tức, rượu cùng máu xen lẫn má»™t chá»—, chảy trà n trên trán hắn.
Sở Hoan lại giÆ¡ chân lên, hung hăng đá má»™t phát và o bụng tên tùy tùng. Cả ngÆ°á»i tên nà y liá»n lui lại phÃa sau, đâm và o ngÆ°á»i tên đồng bá»n đằng sau. Cả hai láºp tức cùng ngã xuống đất.
Tên tùy tùng bên cạnh thấy Sở Hoan ra tay rất nhanh, thuáºn tay vá»› lấy má»™t băng ghế dà i, Ä‘áºp mạnh và o đầu Sở Hoan. Äúng lúc nà y, Sở Hoan đã cầm má»™t chồng thức ăn trên bà n, ném và o mặt tên nà y. Thức ăn rÆ¡i trên mặt tên nà y vẫn còn nóng khiến cho tên nà y kêu lên thảm thiết, mặt mÅ©i trà n đầy dầu ăn. Trong lúc nhất thá»i, khi hắn còn chÆ°a nhìn rõ tình huống, Sở Hoan đã vÆ°Æ¡n tay túm lấy ghế dà i, kéo mạnh má»™t phát. NgÆ°á»i ná» liá»n buông tay. Sở Hoan cầm ghế dà i, thuáºn tiện vung ra, quét trúng hai tên tùy tùng vừa chạy tá»›i, khiến chúng lại cùng nhau bị ngã xuống đất.
Chỉ trong chá»›p mắt, trong năm tên tùy tùng của Cao công tỠđã có tá»›i bốn tên ngã trên mặt đất, tên còn lại thì bị dÃnh đầy dầu nóng trên mặt, Ä‘ang dốc sức liá»u mạng lấy tay áo lau dầu mỡ trên mặt.
Cao công tá» nghẹn há»ng, nhìn trân trối, há to miệng, vẻ mặt trà n đầy hoảng sợ.
Hắn thấy tình thế không ổn, láºp tức quay ngÆ°á»i muốn chạy trốn. Sở Hoan liá»n thở dà i, nói:
- ChỠmột chút.
Chân tên Cao công tá» kia nhÆ° nhÅ©n ra, không dám chạy trốn nữa, xoay ngÆ°á»i lại, gióng nói run run:
- Vâng… hảo hán, là chúng ta… là chúng ta không tốt. Ngà i đại nhân độ lượng…
- Ta có độ lượng hay không cũng không liên quan.
Sở Hoan lắc đầu, chỉ và o đống bừa bộn đầy đất trong quán cơm, nói:
- NgÆ°Æ¡i há»i bà chủ xem nà ng có Ä‘á»™ lượng hay không? Nà ng buôn bán nhá». Tổn thất lần nà y chắc không Ãt. Chúng ta là m việc, cÅ©ng nên nói đạo lý. Là các ngÆ°Æ¡i gây chuyện trÆ°á»›c nên Cao công tá» ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nên bồi thÆ°á»ng những tổn thất nà y má»™t chút, ngÆ°Æ¡i nói có phải hay không?
- Vâng vâng vâng…
Trong lòng Cao công tá» sợ hãi, run run móc túi tiá»n từ trong lồng ngá»±c ra, không quản trong đó có bao nhiêu, để nó lên mặt bà n:
- Cái nà y… đây Ä‘á»u là bồi thÆ°á»ng. Hảo hán, ta… ta có thể Ä‘i được chÆ°a?
Sở Hoan xua xua tay. Cao công tá» không thèm để ý đến tùy tùng, vá»™i và ng chạy Ä‘i giống nhÆ° có ác quá»· Ä‘uổi theo đằng sau váºy. Mấy tên tùy tùng kia cÅ©ng bắt đầu cố gắng đứng lên, nối Ä‘uôi nhau chạy trốn.
Bà chủ cÅ©ng không nhìn Sở Hoan, Ä‘i đến bên cạnh bà n, cầm lấy túi tiá»n mà Cao công tỠđể lại, lấy tay lắc lắc, láºp tức lá»™ ra nụ cÆ°á»i quyến rÅ©, rồi ra lệnh cho tiểu nhị Ä‘ang trốn ở nÆ¡i hẻo lánh:
- Nhanh Ä‘i thu dá»n má»™t chút.
Sau đó nà ng má»›i quay ngÆ°á»i lại, nhìn vá» phÃa Sở Hoan, cÆ°á»i ngá»t ngà o:
- Sở đại nhân, cảm ơn ngà i đã giúp ta giải vây. Khiến cho ngà i không ăn được, rất xin lỗi ngà i, hay là tôi là m thêm mấy món thức ăn ngon và thêm mấy bình rượu cho ngà i được không?
Sở Hoan đứng dáºy, sá»a sang lại quần áo, nói:
- Äúng là không ăn được. Là m mấy món ăn ngon Ä‘á»n bù tổn thất cÅ©ng không phải không được.
Hắn nhìn lÆ°á»›t qua bốn phÃa, lắc đầu nói:
- Ở đây đã loạn thà nh như thế nà y, ta là m gì còn tâm tình ăn uống nữa.
- Sở đại nhân có ơn giải cứu, tất nhiên không thể khiến ngà i thiệt thòi.
Bà chủ cÆ°á»i nÅ©ng nịu:
- Phòng sau đây lịch sá»±, tao nhã, u tÄ©nh nhiá»u, chỉ là …
Nà ng than nhẹ một tiếng, buồn bã nói:
- Chồng của ta Ä‘i ra ngoà i rồi, đằng sau không có ngÆ°á»i khác, nếu như… Nếu ta tùy tiện dẫn má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông và o phòng sau thì khi hắn trở vá» gặp được, chỉ sợ khi đó sẽ không nói rõ được.
- Ta lại cảm thấy bà chủ Ngá»c chÆ°a bao giá» sợ Hổ PhÃch Lịch.
Sở Hoan bình tĩnh tự nhiên nói:
- Bà chủ Ngá»c đã từng nói, ta và ngÆ°Æ¡i là cố nhân, quen biết từ phủ Vân SÆ¡n, đến kinh thà nh còn có thể ở cùng má»™t chá»—. Hôm nay tại Tây Bắc, chúng ta còn có duyên gặp nhau lần nữa. Tha hÆ°Æ¡ng gặp được ngÆ°á»i quen cÅ©, chỉ tá»± ôn chuyện, ta tin Hổ PhÃch Lịch cÅ©ng sẽ không nói nhiá»u cái gì?
Nụ cÆ°á»i trên mặt ngÆ°á»i phụ nữ kia cà ng thêm vÅ© mị, bắt đầu nÅ©ng nịu cÆ°á»i, khuôn mặt được trang Ä‘iểm xinh đẹp, bá»™ ngá»±c sữa đầy đặn kia cÅ©ng pháºp phồng theo tiếng cÆ°á»i của bà chủ:
- Tiểu Trịnh, ngươi đi chuẩn bị trước, bảo nhà bếp là m mấy món ăn ngon, rồi lấy thêm hai bình rượu, đưa và o phòng đằng sau.
Sau đó, nà ng Ä‘i qua, vén rèm lên, ném mị nhãn vá» phÃa Sở Hoan, dịu dà ng nói:
- Sở đại nhân, má»i.
Sở Hoan cÅ©ng không khách khÃ, chắp hai tay sau lÆ°ng, bÆ°á»›c thẳng qua rèm. Khi hắn Ä‘i qua bên ngÆ°á»i bà chủ, mùi hÆ°Æ¡ng xông và o mÅ©i. Bà chủ buông rèm, dẫn Ä‘Æ°á»ng ở phÃa trÆ°á»›c, dẫn Sở Hoan đến má»™t căn phòng ở đằng sau, mở cá»a phòng ra, má»i Sở Hoan Ä‘i và o bên trong. Tuy bên trong bà y biện Ä‘Æ¡n giản nhÆ°ng rất sạch sẽ và thanh tịnh. Sở Hoan chắp hai tay sau lÆ°ng, Ä‘i và o phòng. Bà chủ cÅ©ng Ä‘i theo và o trong. Sở Hoan không quay đầu lại, chỉ thản nhiên nói:
- Äóng cá»a.
Bà chủ tá»±a trên cánh cá»a, hai tay khoanh trÆ°á»›c ngá»±c, cÆ°á»i nói:
- Æ , Sở đại nhân đây là muốn là m gì nha? Ngà i chỉ là giúp ta giải vây, chẳng lẽ muốn ta lấy thân báo đáp sao? Bây giá» Ä‘ang là ban ngà y ban mặt… nếu Sở đại nhân tháºt sá»± muốn ta báo đáp, cÅ©ng không thể chá»n… không thể chá»n đúng lúc nà y nha.
Giá»ng nói nà ng kiá»u mị, lá»™ rõ sá»± lẳng lÆ¡.
Sở Hoan lặp lại một câu:
- Äóng cá»a.
Bà chủ thở dà i, đóng cá»a lại, lúc nà y má»›i u oán nói:
- Sở đại nhân, cá»a đã đóng, cho dù chúng ta không là m gì, cÅ©ng không thể nói rõ rồi. Nếu như…nếu nhÆ° hắn tháºt sá»± trở vá» lúc nà y, chỉ sợ hắn sẽ nghÄ© chúng ta thà nh… aiz…
- Thà nh cái gì?
- Ngà i cứ nói đi.
Bà chủ khẽ cÆ°á»i, nói:
- Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông và má»™t ngÆ°á»i phụ nữ ở chung trong má»™t căn phòng, phòng còn đóng cá»a. Ngà i nói xem, không biết ngÆ°á»i khác sẽ nghÄ© nhÆ° thế nà o?
Sở Hoan cháºm rãi xoay ngÆ°á»i lại, ngÆ°ng mắt nhìn ngÆ°á»i phụ nữ có dáng ngÆ°á»i nóng bá»ng trÆ°á»›c mắt, nhÃu lại lông mà y, há»i:
- Ngá»c Hồng Trang, ta rất muốn biết rốt cuá»™c thì ngÆ°Æ¡i Ä‘ang giở trò quá»· gì?
- Sở đại nhân, có thể ta nghe không hiểu lá»i nà y của ngà i rồi.
Ngá»c Hồng Trang vặn vẹo vòng eo, Ä‘i đến ngồi xuống má»™t cái ghế ở bên cạnh. TÆ° thế ngồi của nà ng cÅ©ng rất Æ°u nhã, mở to hai mắt, hà ng lông mi dà i chá»›p Ä‘á»™ng:
- Chẳng lẽ ta là m kinh doanh tại Sóc Tuyá»n cÅ©ng là phạm pháp sao?
- Không phạm pháp.
Sở Hoan kéo má»™t cái ghế ra, ngồi đối diện vá»›i Ngá»c Hồng Trang:
- Hổ PhÃch Lịch tất nhiên không phải chồng của ngÆ°Æ¡i. Hắn chỉ là kẻ giả mạo để che giấu tai mắt ngÆ°á»i khác. Bà chủ Ngá»c ngÆ°Æ¡i xinh đẹp nên sao có thể vừa ý vá»›i Hổ PhÃch Lịch được.
- Æ , lá»i nà y của Sở đại nhân cÅ©ng không thể nói lung tung.
Ngá»c Hồng Trang cÆ°á»i nÅ©ng nịu:
- Ngà i có chứng cứ gì nói hắn không phải Ä‘Ã n ông của ta? Nếu hắn nghe được thì chắc chắn sẽ liá»u mạng vá»›i ngà i đấy. Ngà i khen ta xinh đẹp khiến trong lòng ta rất vui. NhÆ°ng chẳng lẽ ta không thể yêu thÃch ngÆ°á»i nhÆ° Hổ PhÃch Lịch được sao? CÅ©ng giống nhÆ° Ä‘Ã n ông các ngà i váºy, có ngÆ°á»i thÃch phụ nữ gầy má»™t chút, lại có ngÆ°á»i thÃch phụ nữ béo má»™t chút. Có câu nói rất hay, trong mắt ngÆ°á»i tình hóa Tây Thi. Chẳng lẽ phụ nữ lại không thể có lá»±a chá»n của mình sao? Ta chÃnh là thÃch ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cÆ°á»ng tráng nhÆ° Hổ PhÃch Lịch váºy, có gì không được chứ?
Sở Hoan nhìn chằm chằm Ngá»c Hồng Trang, không nói lá»i nà o.
Không thể không thừa nháºn Ngá»c Hồng Trang có thể khiến cho bất kỳ ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o sinh ra xúc Ä‘á»™ng thân thể nguyên thủy nhất. Nụ cÆ°á»i quyến rÅ© của nà ng có thể ăn mòn ý chà của đại Ä‘a số Ä‘Ã n ông. NhÆ°ng má»™t ngÆ°á»i phụ nữ cho há» cảm giác tốt đẹp ấy lại khiến Sở Hoan hoà i nghi rất nhiá»u vá» thân pháºn của nà ng.
Lúc tại phủ Vân SÆ¡n, Ngá»c Hồng Trang cùng Hổ PhÃch Lịch mở má»™t sòng bạc. Khi đó, Sở Hoan chỉ nghÄ© bá»n há» là những kẻ lÆ°u manh bình thÆ°á»ng.
NhÆ°ng vá» sau, khi Sở Hoan đã ổn định bÆ°á»›c chân ở kinh thà nh và đón ngÆ°á»i nhà đến kinh thà nh, Ngá»c Hồng Trang cÅ©ng Ä‘i theo tá»›i kinh thà nh và còn mở má»™t cá»a hà ng thêu ở kinh thà nh.
Lúc đó, trong lòng Sở Hoan cÅ©ng đã có hoà i nghi. Mãi cho đến lần Sở Hoan đứng trên tÆ°á»ng thà nh, thấy được thân ảnh quen thuá»™c trong đám ngÆ°á»i, má»›i biết thân pháºn của Ngá»c Hồng Trang tuyệt đối không Ä‘Æ¡n giản.
Sau khi vạch trần bà đồng Mã, Sở Hoan nhìn xuống dÆ°á»›i thà nh. Tuy đám ngÆ°á»i rất đông nhÆ°ng hắn lại vẫn nhìn thấy Ngá»c Hồng Trang xen lẫn trong đám ngÆ°á»i đó. Khi đó hắn cÅ©ng không dám khẳng định chắc chắn nhÆ°ng thân ảnh đó quá Ä‘á»—i quen thuá»™c, nên hắn má»›i phái Cừu NhÆ° Huyết Ä‘i tìm hiểu tung tÃch của Ngá»c Hồng Trang. Hiệu suất là m việc của Cừu NhÆ° Huyết không kém, không lâu sau đã tìm được nÆ¡i ở của Ngá»c Hồng Trang. Tháºm chÃ, dÆ°á»›i sá»± sắp đặt của Sở Hoan, hắn đã âm thầm giám thị tiệm cÆ¡m nà y trong mấy ngà y. Mãi cho đến hôm nay, Sở Hoan má»›i bá»›t thá»i gian tá»± mình tá»›i đây.
Từ Vân SÆ¡n đến kinh thà nh, từ kinh thà nh đến Tây Bắc, Ngá»c Hồng Trang nhÆ° hình vá»›i bóng khiến cho Sở Hoan cảm giác được tám chÃn phần Ngá»c Hồng Trang là đi theo mình.
- Ta không muốn nói nhảm nhiá»u.
Sở Hoan nhìn chằm chằm và o đôi mắt vÅ© mị của Ngá»c Hồng Trang.
- Rốt cuộc các ngươi là ai? Vì sao luôn đi theo bổn quan?
- A, Sở đại nhân là muốn dùng thân pháºn quan lá»›n nói chuyện vá»›i ta sao?
Ngá»c Hồng Trang thay đổi tÆ° thế, nghiêng ngÆ°á»i đối vá»›i Sở Hoan. Nhìn nghiên, dáng ngÆ°á»i Ngá»c Hồng Trang cà ng thêm nổi báºt. Äôi ngá»c phong đứng vững nhÆ° ngá»n núi cao, bá» mông được váy dà i bao lấy. Bởi vì tÆ° thế ngồi khiến cho bá» mông của nà ng được phác há»a cà ng thêm xinh đẹp:
- Sở đại nhân vừa nói chúng ta là cố nhân phải không? Nếu là cố nhân gặp nhau thì sao phải bà y ra quan uy chứ?
- ÄaÌ£o lyÍ rất Ä‘Æ¡n giản. Bản đốc muốn ngÆ°Æ¡i rõ raÍ€ng, nếu viÌ£ cố nhân nhÆ° ngÆ°Æ¡i không noÍi lÆ¡Í€i noÍi thật thì vÆ¡Íi thân phận hiện taÌ£i của bản đốc maÍ€ muốn truÌ£c xuất caÍc ngÆ°Æ¡i ra khỏi Tây Quan không phải laÍ€ chuyện khoÍ.
Sở Hoan chậm rãi noÍi:
- CaÍc ngÆ°Æ¡i Ä‘ã đến SoÍc Tuyá»n, chắc sẽ không muốn biÌ£ truÌ£c xuất nhanh nhÆ° vậy chÆ°Í? CaÍc ngÆ°Æ¡i noÍi thật mÆ¡Íi coÍ lÆ¡Ì£i.
Hắn tiến lên hai bÆ°á»›c, đến gần Ngá»c Hồng Trang không Ãt. Hắn hÆ¡i nghiêng vá» phÃa trÆ°á»›c, gần saÍt vÆ¡Íi khuôn mặt diễm lệ vũ miÌ£ của Ngá»c Hồng Trang:
- Bản đốc hỏi laÌ£i ngÆ°Æ¡i một lần nữa. Rốt cuộc ngÆ°Æ¡i laÍ€ ai? Vì sao muốn Ä‘i theo bản đốc? Rốt cuÌ£c caÍc ngÆ°Æ¡i coÍ muÌ£c Ä‘Ãch gì?
ChÆ°Æ¡ng 1032: Phòng nhá», Tổng đốc, bà chủ!
Nụ cÆ°á»i Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i trên khuôn mặt Ngá»c Hồng Trang dần dần biến mất, thay và o đó là vẻ bất đắc dÄ©, buồn bã nói:
- Sở đại nhân Ä‘ang thẩm vấn phạm nhân sao? Công việc buôn bán ở kinh thà nh của ta gặp khó khăn, tiá»n vốn không còn lại nhiá»u. Nghe nói mở quán cÆ¡m tại Tây Quan có thể sống được, cho nên ta từ kinh thà nh ngà n dặm xa chạy tá»›i Tây Quan nà y buôn bán, chẳng lẽ Ä‘iá»u nà y là sai sao?
Sở Hoan thản nhiên nhìn Ngá»c Hồng Trang. Từ trong đôi mắt có thể biết rõ hắn không há» tin tưởng Ngá»c Hồng Trang chút nà o.
- Ôi!
Ngá»c Hồng Trang khẽ thở dà i:
- Chẳng lẽ đại nhân không tin lá»i của ta sao? Váºy ta Ä‘Ã nh phải nói tháºt rồi. Tháºt ra khi ở phủ Vân SÆ¡n, ta có nghe ngÆ°á»i ta nói Sở đại nhân là m quan lá»›n tại kinh thà nh, cho nên đã Ä‘i tá»›i tìm nÆ¡i nÆ°Æ¡ng tá»±a. Ta hy vá»ng đại nhân có thể nể mặt ngÆ°á»i quen cÅ© mà chiếu cố ta má»™t chút. NhÆ°ng công việc buôn bán không tốt đẹp, đại nhân lại được Ä‘iá»u đến Tây Quan. NgÆ°Æ¡i cÅ©ng biết đấy, nếu nhÆ° buôn bán ở kinh thà nh mà không có ngÆ°á»i chống đỡ, căn bản là không thể là m được.
Sở Hoan chắp hai tay sau lÆ°ng, há»i Ngá»c Hồng Trang:
- Váºy sao?
- Có lẽ đại nhân vẫn còn có tai mắt ở kinh thà nh, tháºt sá»± có thể nghe ngóng má»™t chút.
Ngá»c Hồng Trang lắc đầu cÆ°á»i khổ nói:
- NgÆ°Æ¡i vừa rá»i khá»i kinh thà nh Ä‘i đến tây bắc nháºm chức, láºp tức có ngÆ°á»i tá»›i ngăn cản việc buôn bán của chúng ta, xảo trá vÆ¡ vét tà i sản. Ta nghÄ© tá»›i đại nhân Ä‘ang ở Tây Quan, cho nên quả tháºt mong muốn tá»›i Tây Quan để được đại nhân chiếu cố. Có chá»— đứng tại Tây Quan, quả tháºt cÅ©ng đã là m cho Tây Quan khôi phục được má»™t phần thịnh vượng.
- Nói như thế thì chẳng phải bản đốc nên cảm ơn ngươi sao?
Sở Hoan giống nhÆ° cÆ°á»i mà không cÆ°á»i, noÍi.
Ngá»c Hồng Trang tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, phong tình vạn chủng, nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta không dám để đại nhân cảm tạ. Chỉ là ngà y sau nếu nhÆ° ta gặp rắc rồi thì kÃnh xin đại nhân nể tình ngÆ°á»i quen cÅ© mà giúp ta má»™t tay.
- Tốt, ta sẽ giúp ngươi.
Sở Hoan láºp tức nói. Trong lúc nói chuyện, thân hình của hắn khẽ Ä‘á»™ng, vô cùng linh hoạt, nhanh nhÆ° chá»›p đã tá»›i trÆ°á»›c ngÆ°á»i Ngá»c Hồng Trang.
Ngá»c Hồng Trang vẫn ngồi yên ở trên mặt ghế, tay Sở Hoan đã nhanh chóng nắm lấy cổ áo của Ngá»c Hồng Trang. Äá»™ng tác của hắn cá»±c nhanh, vốn tưởng rằng Ngá»c Hồng Trang sẽ vá»™i và ng né tránh theo phản xạ, nà o ngá» Ngá»c Hồng Trang giống nhÆ° phản ứng không kịp, khiến cho Sở Hoan rất dá»… dà ng nắm được cổ áo. Sở Hoan hÆ¡i bất ngá», nhÆ°ng Ngá»c Hồng Trang lại hoa dung thất sắc, dịu dà ng nói:
- Ngươi muốn. . . Ngươi muốn gì?
Trên gương mặt xinh đẹp, diễm lệ kia hiện ra vẻ hoảng sợ.
Sở Hoan nhÃu mà y nhìn xuống, cánh tay kia vẫn không buông ra. Bởi vì hắn đã nắm được vạt áo của Ngá»c Hồng Trang, cho nên cổ áo của nà ng liá»n mở rá»™ng ra. Từ trên cao nhìn xuống, Sở Hoan đã nhìn thấy bá»™ ngá»±c trắng nhÆ° tuyết của Ngá»c Hồng Trang, hai bầu ngá»±c đầy đặn ẩn sau cái yếm nhá» mà u tÃm. Cái yếm mà u tÃm cà ng khiến cho ngá»±c của Ngá»c Hồng Trang trắng hÆ¡n. Lúc Sở Hoan nhìn xuống, Ngá»c Hồng Trang đã nâng má»™t tay lên, đè ở biên giá»›i cái yếm. Nếu Sở Hoan từ trên cao nhìn xuống, hoà n toà n có thể nhìn thấy hai khá»a tuyết lê từ khe hở cái yếm kia. Ngá»c Hồng Trang đỡ nhÆ° váºy, Sở Hoan cÅ©ng chỉ có thể nhìn thấy phần cổ trắng mà thôi. NhÆ°ng cho dù nhÆ° váºy, hai bầu ngá»±c đầy đặn kia vẫn nâng cao cái yếm mà u tÃm lên, khiến cho ngÆ°á»i lo lắng cái yếm kia có thể vỡ ra bất cứ lúc nà o.
Sở Hoan chỉ nhìn thoáng qua ngá»±c nà ng rồi nhanh chóng chuyển ánh mắt lên gÆ°Æ¡ng mặt hoảng sợ của nà ng. Ãnh mắt hắn nhÆ° Ä‘ao, không há» có vẻ thÆ°Æ¡ng hoa tiếc ngá»c, cÆ°á»i lạnh nói:
- Vì sao không đánh trả?
- Sở đại nhân, ta không biết ngươi đang nói cái gì.
Ngá»c Hồng Trang chá»›p mắt, bên trong nét hoảng sợ là má»™t vẻ Ä‘iá»m đạm, đáng yêu.
- Ta là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà , ngÆ°Æ¡i. . . NgÆ°Æ¡i muốn là m gì? Ta đã có chồng, ngÆ°Æ¡i không thể là m nhÆ° váºy. Má»™t lát nữa sẽ có ngÆ°á»i tá»›i, nếu nhÆ° bị bá»n hắn trông thấy, ta là m sao còn mặt mÅ©i gặp ngÆ°á»i?
Sở Hoan chỉ cÆ°á»i lạnh.
- Sở đại nhân, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± muốn thì không nên vá»™i và ng nhất thá»i.
Ngá»c Hồng Trang cắn bá» môi nở nang, gÆ°Æ¡ng mặt á»ng Ä‘á». Äôi mắt long lanh của nà ng hiện ra chút sợ hãi, Ä‘iá»m đạm, đáng yêu nhìn Sở Hoan, nói:
- Äợi ta má»™t thá»i gian. Nếu ngÆ°Æ¡i còn muốn ta, ta. . . sẽ tìm má»™t cÆ¡ há»™i cho ngÆ°Æ¡i là được.
Sở Hoan thản nhiên nói:
- Bà chủ Ngá»c không nên mở quán cÆ¡m, coÍ lẽ nên Ä‘i diá»…n kịch thì tốt hÆ¡n.
- Sở đại nhân thÃch nghe hát sao?
Ngá»c Hồng Trang mở to mắt, ngượng ngùng há»i Sở Hoan.
- Äại nhân muốn nghe ta hát sao?
Sở Hoan ngây ngÆ°á»i má»™t chút. Ngá»c Hồng Trang rất thông minh, là má»™t nhân váºt rất khó đối phó.
Dá»±a và o cách Ä‘i đứng và hÆ¡i thở của Ngá»c Hồng Trang, Sở Hoan biết rõ Ngá»c Hồng Trang chắc chắn là ngÆ°á»i trong võ đạo, hÆ¡n nữa tu vi võ đạo không há» thấp. Hắn vốn tưởng rằng mình Ä‘á»™t nhiên ra tay thì có thể là m cho Ngá»c Hồng Trang né tránh, tháºm chà là đánh trả. Nếu nhÆ° váºy thì hắn hoà n toà n có thể thá» võ công của Ngá»c Hồng Trang má»™t chút, để hiểu rõ hÆ¡n vá» nữ nhân xinh đẹp nà y. NhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° trong tÃch tắc Sở Hoan ra tay, Ngá»c Hồng Trang đã hiểu rõ tâm tÆ° của hắn, không há» phản ứng chút nà o.
Tay của nà ng vẫn che ngá»±c. Nếu nhìn theo cách khác thì đây chỉ là phản ứng bình thÆ°á»ng của má»™t nữ nhân mà thôi. Äặc biệt là Ngá»c Hồng Trang lại có bầu ngá»±c đầy đặn, cà ng muốn che giấu Ä‘i.
Lúc đầu, Sở Hoan cÅ©ng tưởng rằng nhÆ° váºy. NhÆ°ng trong tÃch tắc, trong đầu hắn lóe lên má»™t tia sáng.
Hắn nhá»› lúc mình vừa túm lấy vạt áo của Ngá»c Hồng Trang, tay của Ngá»c Hồng Trang cÅ©ng láºp tức che yếm lại. Äá»™ng tác của Ngá»c Hồng Trang rất nhanh, nhÆ°ng tốc Ä‘á»™ của Sở Hoan còn nhanh hÆ¡n.
Trong nháy mắt nhÆ° váºy, Sở Hoan tháºt sá»± đã nhìn thoáng qua khuôn ngá»±c đầy đặn ẩn sau cái yếm của Ngá»c Hồng Trang. Mặc dù không nhìn trá»™m được hết nhÆ°ng có thể thoáng nhìn ra váºt mà u hồng kia. Trong mÆ¡ hồ, hắn cảm thấy bên trong bầu ngá»±c mà u trắng kia, hình nhÆ° còn ẩn chứa những thứ khác.
Sở Hoan nhăn mà y, nhìn chằm chằm và o mặt Ngá»c Hồng Trang. Ngá»c Hồng Trang nhút nhát, e lệ nhìn Sở Hoan, má»™t tÆ° thái vô cùng yếu Æ¡Ít. HÆ°Æ¡ng thÆ¡m dịu ngá»t trên ngÆ°á»i nà ng chui và o trong mÅ©i Sở Hoan.
Sở Hoan không nói lá»i nà o. Trong lúc nhất thá»i, Ngá»c Hồng Trang không thấy được rõ tâm tÆ° Sở Hoan. Nhìn thấy ánh mắt Sở Hoan cháºm chạp rá»i khá»i gÆ°Æ¡ng mặt của nà ng, chuyển qua bá»™ ngá»±c, lúc đầu, trong mắt của Ngá»c Hồng Trang hiện ra vẻ khinh miệt. NhÆ°ng rất nhanh, nà ng đã nháºn ra rằng, tuy Sở Hoan vẫn nhìn chằm chằm và o ngá»±c mình, thế nhÆ°ng trong ánh mắt không há» hiện lên má»™t tia dâm tục, không há» kÃch Ä‘á»™ng chút nà o. DÆ°á»ng nhÆ° trong đôi mắt đó mang theo vẻ nghi ngá».
Biểu hiện nà y của Sở Hoan lại cà ng khiến cho Ngá»c Hồng Trang cảnh giác hÆ¡n. Thân thể nà ng không kìm được liá»n hÆ¡i vặn vẹo, tá»±a nhÆ° đã bị con mắt của Sở Hoan là m cho sợ hãi. Nà ng dịu dà ng nói:
- Sở đại nhân, ngươi. . . ngươi có thể buông ta ra không?
Sở Hoan cÅ©ng không buông tay ra mà đột nhiên lại nhoẻn miệng cÆ°á»i. Ãnh mắt vốn trà n ngáºp nghi ngá» kia tá»±a nhÆ° nóng lên, gÆ°Æ¡ng mặt lạnh lùng lúc trÆ°á»›c bá»—ng hiện ra vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nói:
- Bà chủ Ngá»c nói chuyện có giữ lá»i không?
- Cái gì?
Ngá»c Hồng Trang khẽ giáºt mình.
Sở Hoan ghé sát lại. Lúc nà y khuôn mặt của hai ngÆ°á»i đã gần trong gang tấc. Má»™t tay Sở Hoan kéo cổ áo của Ngá»c Hồng Trang, thân thể nghiêng vá» phÃa trÆ°á»›c. Tuy Ngá»c Hồng Trang ngồi ở trên mặt ghế, nhÆ°ng thân thể lại hÆ¡i ngá»a ra sau, bá»™ ngá»±c sữa hở ra, má»™t tay vẫn đè chặt lên biên giá»›i cái yếm. Khuôn mặt của hai ngÆ°á»i chỉ cách nhau má»™t ngón tay, nhìn vá» phÃa trên cá»±c kỳ máºp má». TÆ° thế nà y nếu nhÆ° để ngÆ°á»i khác nhìn thấy thì sẽ không có ai tin giữa hai ngÆ°á»i không có vấn Ä‘á» gì.
- Bà chủ Ngá»c vừa nói muốn báo đáp bản đốc.
Trong mắt Sở Hoan trà n ngáºp vẻ ôn hòa, nhìn thẳng và o mặt Ngá»c Hồng Trang, nói:
- NgÆ°Æ¡i nói có thể hiến mình cho bản đốc. Äiá»u nà y chắc hẳn không phải là lá»i nói đùa chứ?
Ngá»c Hồng Trang vốn mị ý đãng ngÆ°á»i. Lúc nà y nhìn thấy ánh mắt nóng bá»ng của Sở Hoan nhÆ° váºy, trong mắt láºp tức hiện ra vẻ khẩn trÆ°Æ¡ng, vá»™i la lên:
- Äại nhân, ngÆ°Æ¡i. . . Hiện tại thì không thể được.
- Bản đốc cÅ©ng không nói bây giá» ngÆ°Æ¡i phải dâng hiến chÃnh mình.
Sở Hoan nâng má»™t tay lên, nhẹ nhà ng vuốt ve lên đôi môi má»ng của Ngá»c Hồng Trang.
- NgÆ°Æ¡i từ Vân SÆ¡n Ä‘i theo bản đốc đến Tây Bắc, xem ra đúng tháºt là có tình có nghÄ©a vá»›i bản đốc. Bản đốc cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i vô tình. Bà chủ Ngá»c muốn bản đốc chiếu cố, là m sao bản đốc có thể từ chối má»™t mỹ nhân nhÆ° ngÆ°Æ¡i được?
Sở Hoan giống nhÆ° cÆ°á»i mà không phải cÆ°á»i, khiến cho thân thể của Ngá»c Hồng Trang bị kéo căng ra.
- Sở đại nhân, rốt cuá»™c ngÆ°Æ¡i muốn là m gì? Nếu ngÆ°Æ¡i còn nhÆ° váºy, ta sẽ hô lên đấy.
- Bản đốc là Tây Quan Tổng đốc, sao có thể để ngÆ°Æ¡i hô ngÆ°á»i tá»›i?
Sở Hoan nhà n nhạt cÆ°á»i nói:
- Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i không muốn tiếp tục ở lại Tây Quan thì cứ hô ngÆ°á»i tá»›i Ä‘i. Bà chủ Ngá»c, ngÆ°Æ¡i yên tâm, bây giá» bản đốc sẽ không cưỡng bức ngÆ°Æ¡i. NhÆ°ng…
Sở Hoan cÆ°á»i hắc hắc, trong mắt mang theo má»™t tia đùa giỡn.
- Bản đốc vẫn cảm thấy rất hứng thú với một chỗ trên cơ thể ngươi. Hôm nay, chỉ cần ngươi để cho bản đốc coi trộm chỗ đó một chút thì bản đốc cũng đã hà i lòng rồi.
Ngá»c Hồng Trang nhÃu mà y nói:
- Ngươi muốn nói tới chỗ nà o?
Sở Hoan nhà n nhạt cÆ°á»i nói:
- Chẳng lẽ Bà chủ Ngá»c không biết tiá»n vốn lá»›n nhất của mình là cái gì sao?
Sở Hoan Ä‘Æ°a mắt nhìn và o ngá»±c của Ngá»c Hồng Trang, dùng giá»ng Ä‘iệu ra lệnh, nói:
- Buông tay ra, để cho bản đốc nhìn một cái.
Ngá»c Hồng Trang hÆ¡i biến sắc, vá»™i la lên:
- Sở. . . Sở Hoan, ngÆ°Æ¡i là mệnh quan triá»u đình, ngÆ°Æ¡i dám ngang nhiên đùa giỡn nữ tá» sao?
- Thì sao?
Sở Hoan cÆ°á»i lạnh nói:
- Không phải bản đốc xông và o đây mà là Bà chủ Ngá»c ngÆ°Æ¡i dẫn bản đốc và o trong phòng, vừa rồi cÅ©ng là Bà chủ Ngá»c ngÆ°Æ¡i đóng cá»a phòng lại, khoe vẻ lẳng lÆ¡ để hấp dẫn bản đốc. Hôm nay bản đốc chỉ muốn nhìn má»™t chút, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i muốn từ chối sao? Váºy vừa rồi ngÆ°Æ¡i đã lừa gạt bản đốc sao? NgÆ°Æ¡i cÅ©ng biết rõ tá»™i lừa gạt mệnh quan triá»u đình sẽ bị xá» nhÆ° thế nà o, đúng không?
Hiển nhiên Ngá»c Hồng Trang không ngá» Sở Hoan đã biết bà máºt của mình. Má»™t tay của nà ng che cái yếm, tay kia đã nắm chặt lại. NhÆ°ng chỉ vừa nắm chặt tay má»™t cái đã láºp tức buông ra. Äúng lúc nà y, từ ngoà i cá»a đã truyá»n tá»›i nhÆ°ng tiếng bÆ°á»›c chân dồn dáºp. Nghe tiếng vang, ba, năm ngÆ°á»i láºp tức kêu lên:
- ChÃnh là chá»— đó.
- Rầm!
Má»™t tiếng lá»›n vang lên. Cánh cá»a vốn bị Ngá»c Hồng Trang đóng lại, sau tiếng vang lá»›n nà y đã bị đá văng ra. Trong tÃch tắc, mấy thân ảnh đồng loạt xông và o.
Chương 1033: Tư hình.
Sở Hoan láºp tức quay đầu lại nhìn. Chỉ thấy năm sáu nam nhân mặc áo lam và áo mà u tro phá cá»a xông và o. Những kẻ nà y Ä‘á»u mang trÆ°á»ng côn theo, Ä‘i đầu là má»™t ngÆ°á»i Ä‘á»™i mÅ© vuông bên trên có thêu ba vết trắng, bên hông mang Ä‘ao. Hắn tá»›i phòng liá»n nhìn quét má»™t vòng, láºp tức ánh mắt rÆ¡i xuống ngÆ°á»i Sở Hoan, cÆ°á»i lạnh nói:
- Tốt lắm. Hóa ra ở chá»— nà y. Giữa ban ngà y ban mặt mà tên phản tặc ngÆ°Æ¡i lại dám tá»›i giÆ°Æ¡ng oai. NgÆ°á»i đâu, bắt lại cho ta.
Trên mặt Ngá»c Hồng Trang cÅ©ng hiện lên vẻ kinh ngạc, hiển nhiên là cảm thấy kinh ngạc đối vá»›i đám ngÆ°á»i Ä‘á»™t nhiên xuất hiện nà y.
- Bà chủ, đừng sợ hãi.
Má»™t ngÆ°á»i chen lên từ phÃa sau đám ngÆ°á»i nà y, chÃnh là Cao công tá» vừa má»›i bị Sở Hoan dá»a tá»›i hồn phi phách tán, cháºt váºt bá» chạy cách đó không lâu. Lúc nà y hắn đã sá»›m không còn vẻ run sợ, ngược lại dáng vẻ trở nên dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng đắc ý. Thấy tay Sở Hoan còn Ä‘ang túm cổ áo Ngá»c Hồng Trang, vạt áo ngá»±c bị giáºt ra má»™t chút, tuy không thấy bá»™ ngá»±c sữa nhÆ°ng thá»±c sá»± chứng kiến má»™t đám ngá»±c trắng nhÆ° tuyết, hắn nhìn tham lam và i lần, lúc nà y má»›i Ä‘Æ°a tay chỉ và o Sở Hoan mắng:
- Thằng ranh thối, còn không buông tay ra?
Sở Hoan buông tay ra, liếc mắt nhìn đám ngÆ°á»i nà y. ÄÆ°Æ¡ng nhiên hắn biết rõ, mấy tên nam nhân Ä‘i theo Cao công tá» nà y không phải là tùy tùng của Cao công tá». Từ quần áo bá»n há» cho thấy bá»n há» chÃnh là nha sai của Hình bá»™ ti.
- Hiện tại đã biết sợ chưa?
Cao công tỠchắp hai tay sau lưng, dương dương đắc ý nói:
- Thằng ranh thối, xem lão tá» thu tháºp ngÆ°Æ¡i thế nà o.
Hắn quay đầu lại nhìn quan sai đội mũ có hai vạch trắng, nói:
- Chá» Äầu, bắt vá» trÆ°á»›c rồi hãy nói.
Chá» Äầu tiến lên, Ä‘Æ°a tay khoác lên vai Sở Hoan. Cao công tá» tuy dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng đắc y nhÆ°ng vừa rồi cÅ©ng đã lÄ©nh giáo công phu của Sở Hoan, sợ Sở Hoan nổi giáºn. Lúc Chá» Äầu Ä‘Æ°a tay khoác lên vai Sở Hoan, Cao công tá» còn hÆ¡i lo lắng, vì mục Ä‘Ãch an toà n liá»n lui lại phÃa sau hai bÆ°á»›c. Chẳng qua Sở Hoan lại không có Ä‘á»™ng tác gì, tháºm chà chẳng thèm cãi lại. Chá» Äầu nói:
- Theo chúng ta Ä‘i tá»›i nha môn trÆ°á»›c. Thằng ranh ngÆ°Æ¡i tốt nhất là thà nh tháºt má»™t chút. NgÆ°Æ¡i nên biết rõ, Tây Quan chúng ta má»›i có tổng đốc nháºm chức, nghiêm cấm giặc phỉ. Nếu ngÆ°Æ¡i có hà nh Ä‘á»™ng thiếu suy nghÄ© thì Ä‘ao trong tay lão tá» không nháºn ngÆ°á»i đâu.
Khóe miệng Sở Hoan hiện lên má»™t tia cÆ°á»i lạnh, há»i ngược lại:
- Các ngươi có chứng cớ gì chứng minh ta là loạn phỉ không?
- Giữa ban ngà y ban mặt, hà nh hung tại quán cÆ¡m, ẩu đả Cao công tá», hiện tại còn Ä‘ang cÆ°á»ng bạo nữ tá».
Chá» Äầu cÆ°á»i lạnh nói:
- Nếu thế mà không phải là loạn phỉ thì còn có vÆ°Æ¡ng pháp sao? Äừng nói nhảm.
Hắn chép miệng:
- Trói hắn lại.
Và i tên nha sai cầm dây thừng tiến tá»›i, bắt đầu trói hai tay Sở Hoan từ phÃa sau. Trên mặt Ngá»c Hồng Trang lá»™ vẻ rất sợ hãi nhÆ°ng đôi mắt lại không há» có chút vẻ nà y, ngược lại còn có chút trêu tức, nhìn mấy vị nha sai nà y, Ä‘iá»m đạm đáng yêu nói:
- Äa tạ các vị đại ca......
Cao công tá» thấy hai tay Sở Hoan bị trói lại rồi, lúc nà y má»›i an tâm, Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c, thần khà nhãn nhã nói:
- Bà chủ. Ta đã nói rồi, ở Sóc Tuyá»n thà nh nà y, dù có chuyện gì ta cÅ©ng có thể thu xếp được.
Hắn áp sát ngÆ°á»i Ngá»c Hồng Trang, con mắt tham lam nhìn nà ng. Lúc nà y Ngá»c Hồng Trang dÆ°á»ng nhÆ° má»›i kịp phản ứng, úi má»™t tiếng rồi nắm chặt vạt áo trÆ°á»›c ngá»±c lại, mặt Ä‘á» bừng, đôi mắt lại trà n ngáºp vẻ quyến rÅ©, gắt giá»ng nói:
- Cao công tá», ngÆ°Æ¡i... NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i xấu...
Má»™t câu nói kia nhÆ° nÅ©ng nịu, khiến xÆ°Æ¡ng cốt Cao công tá» nhÅ©n ra, nói nhá»:
- Nam nhân không xấu, nữ nhân không yêu. Bà chủ, hiện tại có phải nà ng rất thÃch ta không?
- Giữa ban ngà y ban mặt, đừng nói nhÆ° váºy, ta... Ta xấu hổ lắm.
Ngá»c Hồng Trang quay lá»±c Ä‘i, tá»±a nhÆ° e thẹn lắm.
Cao công tá» cÆ°á»i lên ha hả, đắc ý nói:
- Ban ngà y không được thì buổi tối sẽ được phải không?
Hắn nói nhá»:
- Bà chủ, ta đi tới nha môn dạy dỗ thằng ranh kia trước, phải đánh gãy hai đùi hắn. ChỠtới tối ta tới, chúng ta mới nói chuyện cho tốt...
Lúc nà y hai tay Sở Hoan đã bị trói lại. Chá» Äầu vung tay lên nói.
- Ãp giải tá»›i nha môn Ä‘i.
Sở Hoan bình tÄ©nh tá»± nhiên, nhìn vá» phÃa Cao công tá», há»i:
- Vị công tỠnà y, nhìn tướng mạo của ngươi có và i phần giống đại thương cổ Cao Liêm mới tới Tây Quan gần đây. Hẳn ngươi và Cao Liêm có chút liên quan phải không?
- Thế nà o?
Cao công tỠthủng thẳng đi tới gần:
- Sợ rồi hả? Nói cho ngươi biết, hiện tại đã quá muộn rồi.
Hắn hất mÅ© của Sở Hoan xuống, nắm lấy tóc Sở Hoan, cÆ°á»i lạnh nói:
- Thằng ranh thối, con mẹ nó ngÆ°Æ¡i không có mắt, tá»± tìm Ä‘Æ°á»ng chết, không thể trách ta được.
Chá» Äầu đứng cạnh cÅ©ng cÆ°á»i lạnh nói:
- Vị nà y là công tá» của đại lão gia Cao Liêm. NgÆ°Æ¡i dám đắc tá»™i vá»›i Cao công tá», chỉ trách tổ tiên ngÆ°Æ¡i không tÃch đức thôi.
Hắn khua tay nói:
- Giải đi!
Mặt Sở Hoan không lá»™ vẻ gì, liếc nhìn Ngá»c Hồng Trang má»™t cái. Hai ngÆ°á»i bốn mắt nhìn nhau, Ngá»c Hồng Trang cÆ°á»i quyến rÅ©. Sở Hoan không nói gì, bị má»i ngÆ°á»i xô đẩy ra khá»i quán.
Và i tên nha sai vây lấy Sở Hoan, lôi hắn tá»›i phụ cáºn nha môn Hình bá»™ ti, cÅ©ng không dẫn ngay và o nha môn mà đi tá»›i má»™t nÆ¡i đằng sau Hình Bá»™ ti. Trên Ä‘Æ°á»ng nà y Cao công tá» và Chá» Äầu cÆ°á»i cÆ°á»i nói nói, xÆ°ng huynh gá»i đệ, rất là thân thiết.
Lúc nà y trá»i đã lá» má» tối, mặt trá»i xuống núi từ lâu. Sở Hoan Ä‘i theo má»™t đám ngÆ°á»i và o cá»a bên má»™t bức tÆ°á»ng cao, thấy cứ cách má»™t Ä‘oạn trên bức tÆ°á»ng lại viết má»™t chữ "tù", rất nhanh hiểu ra, đám ngÆ°á»i nà y không dẫn mình và o nha môn Hình bá»™ ti mà dẫn và o nhà lao của Hình Bá»™ ti.
Má»™t đám ngÆ°á»i dẫn Sở Hoan và o trong nhà lao, cÅ©ng không nhốt hắn và o đại lao mà đưa tá»›i má»™t gian phòng nhỠâm u, thắp đèn lên. Sở Hoan há»i:
- Các ngươi dẫn ta tới đây là m gì?
- Là m gì à ?
Chá» Äầu kéo má»™t cái ghế dà i, ngồi xuống, má»™t chân đạp lên ghế, lúc nà y má»›i nói vá»›i Cao công tá»:
- Cao công tá», mấy huynh đệ đã Ä‘em ngÆ°á»i nà y tá»›i cho ngÆ°Æ¡i rồi. ChÆ¡i thế nà o thì ngÆ°Æ¡i nói Ä‘i.
Cao công tá» cÆ°á»i hì hì, móc ra má»™t túi bạc từ trong ngá»±c. Túi bạc nà y không nhá», ném cho Chá» Äầu:
- Chá» Äầu, chút tiá»n thưởng nà y vá» sau ngÆ°Æ¡i chia cho các huynh đệ Ä‘i.
Chá» Äầu láºp tức vá» từ chối:
- Cao công tá», sao lại thế được. Chúng ta là huynh đệ, chút việc nhá» nà y, sao có thể... Có thể để ngÆ°Æ¡i tốn kém thế được?
- Không thể để má»i ngÆ°á»i báºn rá»™n không công được.
Cao công tỠnói:
- Các ngÆ°Æ¡i có lòng thì bổn công tá» có dạ. Chá» Äầu, đừng nói gì nữa. Thu tiá»n thưởng trÆ°á»›c, đợi tá»›i lúc xá» lý xong thằng ranh nà y, ta mang mấy ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i nÆ¡i tiêu khiển cho tốt.
- Äược, Cao công tỠđã nói nhÆ° váºy, nếu lại sÄ© diện cãi láo thì ngược lại trở thà nh xa lạ rồi.
Chá» Äầu cất túi tiá»n Ä‘i, sau đó đứng dáºy phất tay áo, nói:
- Cao công tá», ngÆ°Æ¡i nói Ä‘i. Chúng ta ra tay. Äợi lát nữa ra tay rồi thì công tỠđứng xa xa má»™t chút, tránh để máu tÆ°Æ¡i bắn lên ngÆ°á»i... Chỉ cần không mất mạng thì muốn xá» hắn thế nà o cÅ©ng được.
Cao công tá» cÆ°á»i ha hả nói:
- Cho dù mất mạng thì đã sao? Äến lúc đó phà chút bạc là được.
- Công tá», bây giá» không giống ngà y xÆ°a đâu.
Chá» Äầu kéo Cao công tá» qua, hạ giá»ng nói:
- Tổng đốc tân nhiệm không phải là loại lÆ°Æ¡ng thiện gì. Chủ sá»± Ngải của Hình Bá»™ ti của chúng ta cÅ©ng bị hắn cho rÆ¡i ngá»±a. Hắn nhìn chằm chằm và o Hình Bá»™ ti chúng ta, má»i thứ phải cẩn tháºn hÆ¡n trÆ°á»›c má»™t chút. Nếu là trÆ°á»›c kia thì đừng nói má»™t mạng, cho dù là tám tá»›i mÆ°á»i mạng cÅ©ng không quan trá»ng gì.
- Ngươi nói là hỠSở kia sao?
Cao công tá» khoát khoát tay, khinh thÆ°á»ng nói:
- Không gạt ngÆ°Æ¡i. Chuyện nà y ta hiểu rất rõ. Há» Sở kia không ra vẻ ở Tây Quan được mấy ngà y đâu. Chỉ cần hắn sai lầm má»™t tia thôi thì Äổng Thế Trân và Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân sẽ cho hắn xám xịt rá»i Tây Quan. Vá»›i hắn mà nói, kết quả đó là tốt nhất. Nếu không thì há» Sở kia chỉ có để mạng lại tại Tây Quan thôi.
Chá» Äầu cÆ°á»i hắc hắc nói:
- Công tỠmuốn xỠlý thằng ranh nà y, cho dù có thế nà o thì cũng chẳng cần để ý tới cái mạng nát nà y...
Hắn hạ giá»ng cÆ°á»i nói:
- Công tá» là m thế nà y là muốn ăn gá»n tiệm cÆ¡m kia phải không?
Cao công tá» láºp tức phát ra tiếng cÆ°á»i dâm dục, nói:
- Chá» Äầu, buổi tối cho ta mượn mấy ngÆ°á»i. Cạnh ả Ä‘Ã n bà lẳng lÆ¡ kia có má»™t gã nam nhân xấu xÃ, thoạt nhìn cÅ©ng khó đối phó...
- Công tá», chuyện nà y dá»… thôi.
Chá» Äầu láºp tức nói:
- Tháºt sá»± có gì. Xá» lý thằng ranh nà y xong, chúng ta Ä‘i tá»›i tiệm cÆ¡m lần nữa, tìm cá»› bắt luôn cả gã nam nhân xấu xà kia vỠđây, cho hắn nghỉ ngÆ¡i ở đây má»™t đêm. Công tá» thoải mái Ä‘i gặp bà chủ kia. NgÆ°Æ¡i thấy sao?
- Tốt rồi.
Cao công tá» láºp tức cÆ°á»i nói.
- Cứ là m nhÆ° váºy Ä‘i. Äợi lát nữa các ngÆ°Æ¡i lại tá»›i bắt gã nam tá» xấu xà kia Ä‘i. Tối nay ta liá»n tiến và o ...
Trong căn phòng tối, ánh mắt lóe sáng, dâm dục nói:
- Chá» Äầu, ả Ä‘Ã n bà lẳng lÆ¡ kia tháºt sá»± là vÆ°u váºt khó gặp. NgÆ°Æ¡i nhìn bá»™ ngá»±c lá»›n đó, tháºt sá»± là muốn đâm đầu và o và o đó... Còn cặp mông uống éo nhÆ° sóng nÆ°á»›c kia nữa chứ. Hắc hắc. Kiểu gì đêm nay cÅ©ng phải xá» lý rồi. Äược ở vá»›i nà ng má»™t đêm thì có chết sá»›m mÆ°á»i năm cÅ©ng đáng...
Cà ng nghÄ© hắn cà ng bị dục há»a đốt thần, đã nóng ruá»™t không đợi nổi nữa, xoay ngÆ°á»i lại Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Sở Hoan, túm tóc hắn nói:
- Quỳ xuống đây, gá»i bổn công tá» là gia gia. Äợi má»™t lát nữa các huynh đệ ra tay có thể sẽ nhẹ hÆ¡n má»™t chút...
Sở Hoan mặc hắn túm tóc mình. Cao công tá» chụp rất nhanh, da đầu Sở Hoan tháºm chà đã cảm thấy hÆ¡i Ä‘au nhÆ°ng mặt không thể hiện gì, chỉ dùng má»™t loại ánh mắt kỳ quái nhìn Cao công tá».
- Nhìn cái gì chứ?
Biểu lá»™ lạnh lùng và ánh mắt sắc bén của Sở Hoan tháºt sá»± khiến Cao công tá» hÆ¡i sợ hãi. Hắn giÆ¡ tay lên, vung tay đấm và o trán Sở Hoan.
Sở Hoan mình đồng da sắt, tố chất thân thể ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng không thể sánh được. Cao công tá» nà y được nuông chiá»u từ bé, tá»u sắc quá Ä‘á»™, là m gì có sức lá»±c. Tuy hắn dùng hết sức đánh và o trán Sở Hoan nhÆ°ng cÅ©ng chỉ nhÆ° gãi ngứa cho hắn. Tháºm chà Sở Hoan còn không cảm thấy Ä‘au Ä‘á»›n gì, ngược lại Cao công tá» sức yếu xÆ°Æ¡ng má»m, đánh và o ngÆ°á»i xÆ°Æ¡ng cốt cứng nhÆ° Sở Hoan, nắm đấm còn hÆ¡i Ä‘au nhức.
Chứng kiến trong mắt Sở Hoan mang theo nét đùa cợt, Cao công tá» căm tức, quay đầu há»i:
- Chá» Äầu, nÆ¡i nà y có dầu há»a không? Äốt Ãt dầu nóng, dá»™i và o đầu thằng ranh nà y Ä‘i. Äể cho hắn nếm chút lợi hại.
Chá» Äầu quay đầu ra lệnh cho má»™t tên nha sai:
- Äi lấy dầu nóng tá»›i đây.
Tên nha sai kia lÄ©nh mệnh Ä‘i ra ngoà i. Nhà lao Hình Bá»™ ti có phòng hà nh hình riêng. Chá»— đó có rất nhiá»u loại dụng cụ hà nh hình. ChÆ°a Ä‘i tá»›i phòng kia thì đã đụng phải má»™t ngÆ°á»i, nha sai suýt húc và o ngÆ°á»i đó. NgÆ°á»i đó láºp tức mắng:
- Con mẹ nó ngươi muốn chết à ? Không có mắt chắc?
Nha sai nhìn lại, bối rối nói:
- Thẩm ngục quan...
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ 4r trong thá»i kỳ khó khăn nà y
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
07-02-2014, 06:25 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
oO0Oo
Quyển thứ 8 : Chuyển cà n khôn đạp tà dương.
ChÆ°Æ¡ng 1034-1036
Nhóm dịch: KoCo
Nguồn: Mê Truyện
Chương 1034: Bắt trói.
NguÌ£c quan laÍ€ trưởng quan cao nhất trong nhaÍ€ lao thuộc một phần của Hình Bá»™ ty. ÄiÌ£a viÌ£ của ty Hình hộ không thấp. Thẩm nguÌ£c quan mặc một chiếc trÆ°Æ¡Í€ng baÍ€o maÍ€u xanh nhaÌ£t, liếc ngang, tÆ°Íc giận noÍi:
- Con meÌ£ ngÆ°Æ¡i hấp tấp caÍi gì? Gặp quỷ hả?
Nha sai vội Ä‘aÍp:
- DaÌ£ không phải. ThÆ°a nguÌ£c quan Ä‘aÌ£i nhan, tiểu tử kia Ä‘ã biÌ£ bắt vá», hiện Ä‘ang biÌ£ thẩm vấn.
- Vậy hả?
Sắc mặt Thẩm nguÌ£c quan hÆ¡i hòa hoãn một chuÍt. Tuy do Chử Äầu dẫn ngÆ°á»i Ä‘i bắt ngÆ°á»i nhÆ°ng chuyện naÍ€y Ä‘ã được baÍo vÆ¡Íi Thẩm nguÌ£c quan hắn trÆ°á»›c Ä‘oÍ. Hắn laÍ€ ngÆ°á»i đứng đầu nhaÍ€ lao. BoÌ£n đầu trâu mặt ngÆ°Ì£a trong nhaÍ€ lao Hình bộ ty Ä‘á»u thuộc phaÌ£m viÌ£ quản lyÍ của hắn. Tên Chử Äầu laÍ€ một trong những tên đội trưởng dÆ°Æ¡Íi quyá»n hắn.
Hôm nay Cao công tử tìm tÆ¡Íi hắn, muốn caÍo mÆ°Æ¡Ì£n oai huÍ€m, tìm mấy ngÆ°á»i tay chân Ä‘i laÍ€m chuÍt chuyện. Thẩm nguÌ£c quan hiểu rõ loaÌ£i chuyện naÍ€y. CoÍ Ä‘Ã´i khi, tùy tuÍ€ng của Cao công tử không trấn aÍp được ngÆ°á»i khaÍc. LuÍc Ä‘oÍ, nha sai của Hình Bá»™ ty sẽ ra tay, sẽ không coÍ mấy ngÆ°á»i daÍm phản khaÍng.
Những ngaÍ€y gần đây, Hình Bá»™ ty quan hệ rất thân vÆ¡Íi những thÆ°Æ¡ng nhân tÆ°Í€ bên ngoaÍ€i đến. Trên thÆ°Ì£c tế, chủ sÆ°Ì£ Hình Bá»™ ty luÍc trÆ°á»›c thống lĩnh nha môn ở dÆ°Æ¡Íi Hình Bá»™ ty laÍ€ Ngải Thông cÅ©ng laÍ€ tay sai cho Ä‘aÍm ngÆ°á»i Cao Liêm naÍ€y. ÄaÍm thÆ°Æ¡ng nhân Cao Liêm tÆ°Í€ bên ngoaÍ€i đến naÍ€y vÆ°Í€a đấm vÆ°Í€a xoa, eÍp mua caÍc cửa haÍ€ng bản Ä‘iÌ£a vÆ¡Íi giaÍ thấp nhất. Một khi chuÍng gặp lÆ°Ì£c cản sẽ lÆ¡Ì£i duÌ£ng du côn, lÆ°u manh, thậm chà laÍ€ lÆ°Ì£c lÆ°Æ¡Ì£ng quan phủ. Nha môn Hình Bá»™ ty Ä‘ã giuÍp boÌ£n hắn chiếm được không Ãt cửa haÍ€ng bản Ä‘iÌ£a.
Cao gia cuÍ€ng Hình Bá»™ ty coÍ quan hệ. Vì cha của tên Cao công tử naÍ€y laÍ€ Cao Liêm nên hắn cÅ©ng quen biết không Ãt quan viên thuộc Hình Bá»™ ty. Lần naÍ€y tên Cao công tử biÌ£ Ä‘aÍnh taÌ£i Tây Phong Quán nên Ä‘ã lập tÆ°Íc tÆ¡Íi tìm Thẩm nguÌ£c quan. Thẩm nguÌ£c quan ngÆ°Ì£a quen Ä‘Æ°Æ¡Í€ng cũ, thu phà vất vả tÆ°Í€ chỗ Cao công tử xong liến lập tÆ°Íc phaÍi Chử đội trưởng nhaÍ€ lao dẫn theo ngÆ°á»i Ä‘i cuÍ€ng Cao công tử đến bắt ngÆ°á»i vá».
Äối vÆ¡Íi Thẩm nguÌ£c quan, loaÌ£i chuyện nhỏ nhặt naÍ€y không tÃnh laÍ€ chuyện gì.
- Thẩm vấn như thế nà o?
Thẩm nguÌ£c quan thản nhiên, noÍi:
- Nếu hắn thật sÆ°Ì£ laÍ€ loaÌ£n phỉ thì duÍ€ng chuÍt hình phaÌ£t cÅ©ng được.
- Cao công tử noÍi laÍ€ lấy dầu noÍng đổ vaÍ€o hắn.
Nha sai giải thÃch noÍi:
- Tiểu nhân Ä‘ang muốn Ä‘i lấy dầu noÍng.
Thẩm nguÌ£c quan xua tay noÍi:
- Vậy đi đi.
Sau Ä‘oÍ, hắn nghiêng ngÆ°á»i nhìn vaÍ€o bên trong xem xeÍt. Trong phoÍ€ng lÆ¡Í€ mÆ¡Í€, nhất thÆ¡Í€i cÅ©ng không thấy được rõ raÍ€ng, chỉ thấy coÍ mấy boÍng ngÆ°á»i di chuyển trong phoÍ€ng.
- Thẩm đại nhân.
Trong phoÍ€ng truyá»n ra tiếng noÍi. Cao công tử mắt sắc nhìn thấy Thẩm nguÌ£c quan, chaÌ£y tÆ¡Íi Ä‘oÍn:
- ChÃnh laÍ€ tiểu tử naÍ€y. Hắn laÍ€ loaÌ£n phỉ. Chử Äầu Ä‘ã bắt hắn vá» quy aÍn.
Vốn Thẩm nguÌ£c quan chỉ Ä‘iÌ£nh nhìn một chuÍt liá»n rÆ¡Í€i Ä‘i nhÆ°ng Ä‘ã biÌ£ Cao công tử nhìn thấy nên hắn không tiện rá»i Ä‘i ngay. Hắn thong thả bÆ°á»›c vaÍ€o phoÍ€ng. MoÌ£i ngÆ°á»i thi nhau haÍ€nh lễ vÆ¡Íi hắn.
Thẩm nguÌ£c quan queÍt mắt nhìn moÌ£i ngÆ°á»i, liếc mắt vá» phÃa Sở Hoan. LuÍc Ä‘oÍ, Cao công tử Ä‘ã dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng đắc yÍ, Ä‘i đến bên caÌ£nh Sở Hoan, noÍi:
- Thẩm Ä‘aÌ£i nhân, Chử Äầu Ä‘ang thẩm vấn, chuẩn biÌ£ lấy dầu noÍng đổ vaÍ€o ngÆ°á»i hắn, không lo tiểu tử naÍ€y không…
Hắn coÍ€n chÆ°a noÍi xong, Thẩm nguÌ£c quan Ä‘ã giống nhÆ° nhìn thấy quỷ, thất thanh noÍi:
- Chậm… chậm đã!
Cao công tử Ä‘ang đắc yÍ, chÆ¡Ì£t nghe được tiếng noÍi của Thẩm nguÌ£c quan coÍ chuÍt quaÍi diÌ£, hỏi:
- Thẩm đại nhân, ngươi… ngươi làm sao vậy?
Thẩm nguÌ£c quan giÆ¡ tay duÌ£i duÌ£i mắt, sắc mặt Ä‘ã taÍi nhÆ¡Ì£t, veÍo Ä‘uÍ€i mình một caÍi, mồ hôi laÌ£nh lập tÆ°Íc chảy ra.
- ÄaÌ£i nhân, coÍ phải ngaÍ€i không thoải maÍi hay không?
Chử Äầu cÅ©ng cảm thấy Thẩm nguÌ£c quan khaÍc laÌ£.
Thẩm nguÌ£c quan chỉ cảm thấy chân mình nhÆ° nhũn ra, rất muốn đặt mông ngồi xuống đất. Sao Thẩm nguÌ£c quan coÍ thể không biết tên “loaÌ£n phỉ†biÌ£ troÍi hai tay trÆ°á»›c mắt chÆ°Í?
NgaÍ€y Ä‘aÍm ngÆ°á»i Công Tôn Sở biÌ£ giải ra phaÍp trÆ°Æ¡Í€ng chÃnh laÍ€ được giải Ä‘i tÆ°Í€ nha lao của Hình Bá»™ ty.
VÆ¡Íi tÆ° caÍch laÍ€ trưởng quan cao nhất trong nhaÍ€ lao Hình Bá»™ ty, Thẩm nguÌ£c quan phải tÆ°Ì£ mình dẫn phạm nhân đến phaÍp trÆ°Æ¡Í€ng.
LuÍc taÌ£i phaÍp trÆ°Æ¡Í€ng, khi Thẩm nguÌ£c quan bẩm baÍo vÆ¡Íi Ngải tổng chủ sÆ°Ì£ Hình Bá»™ ty luÍc Ä‘oÍ, hắn Ä‘ã tÆ°Í€ng leo lên xem hình Ä‘aÍ€i, cÅ©ng thấy được phong phaÌ£m của Tổng đốc tân nhiệm ở khoảng caÍch rất gần.
LuÍc naÍ€y, hắn quả thật không thể tin vaÍ€o hai mắt mình. Vì sao viÌ£ Tổng đốc tân nhiệm kia laÌ£i biÌ£ bắt tÆ¡Íi nhaÍ€ lao Hình Bá»™ ty, laÌ£i coÍ€n biÌ£ troÍi hai tay sau lÆ°ng nữa chÆ°Í?
Tổng đốc biến thành loạn phỉ, loại chuyện này hoang đường cỡ nào.
NgaÍ€y Ä‘oÍ Sở Hoan giải quyết Ngải tổng một caÍch nhanh choÍng, laÌ£i dễ daÍ€ng trấn aÍp được một nhoÍm ngÆ°á»i. Thẩm nguÌ£c quan quay sang thấy Chử Äầu cuÍ€ng Cao công tử Ä‘á»u nhìn mình. LuÍc naÍ€y, ngay cả tâm muốn tÆ°Ì£ saÍt hắn cÅ©ng coÍ.
- CÆ°Í… cÆ°Í Ä‘i ra ngoaÍ€i trÆ°á»›c đã...
Thẩm ngục quan miễn cưỡng phất phất tay.
Chử Äầu cảm thấy chuyện bất thÆ°Æ¡Í€ng, lập tÆ°Íc xua tay, noÍi:
- Mấy ngÆ°á»i caÍc ngÆ°Æ¡i Ä‘i ra ngoaÍ€i trÆ°á»›c.
Sau khi Ä‘aÍm nha sai thuộc haÌ£ hắn Ä‘ã Ä‘i ra ngoaÍ€i, Chử Äầu mÆ¡Íi đến gần bên ngÆ°á»i Thẩm nguÌ£c quan, hỏi nhỏ:
- ÄaÌ£i nhân, ngÆ°Æ¡i laÍ€m sao vậy? Giống như…
Hắn không daÍm noÍi tiếp lÆ¡Í€i sau bởi vì hắn nhìn thấy Thẩm nguÌ£c quan Ä‘ang duÍ€ng aÍnh mắt phun ra lửa nhìn mình. LoaÌ£i aÍnh mắt naÍ€y giống nhÆ° coi mình nhÆ° kẻ thuÍ€ giết cha, traÍ€n đầy oaÍn hận vậy.
Chử Äầu cảm thấy sÆ¡Ì£ hãi, không nhịn được lui vá» sau má»™t bÆ°á»›c. Cao công tỠđứng bên cạnh cÅ©ng cảm nháºn được không khà hÆ¡i khác lạ, còn tưởng rằng Thẩm nguÌ£c quan có mâu thuẫn vá»›i Chá» Äầu.
Hắn nghÄ© mình cÅ©ng có và i phần mặt mÅ©i, liá»n hòa giải nói:
- Thẩm nguÌ£c quan cùng Chá» Äầu Ä‘á»u là ngÆ°á»i má»™t nhà cả. Có chuyện gì thì hai chén rượu là có thể hóa giải. Äợi sau khi dạy dá»— tên tiểu tá» thúi nà y xong, chúng ta sẽ tìm chá»— uống mấy chén rượu.
Thẩm nguÌ£c quan nghe được Cao công tá» nói váºy, gần nhÆ° muốn nhảy dá»±ng lên.
Hắn Ä‘ang nghÄ© xem nên dùng cách gì để thoát khá»i nguy cÆ¡ trÆ°á»›c mắt. Váºy mà tên Cao công tá» nói ra những lá»i nà y lại chẳng khác gì đổ thêm dầu và o lá»a. Thẩm nguÌ£c quan không biết lấy sức lá»±c ở đâu, Ä‘á»™t nhiên nhảy lên, đạp má»™t phát và o ngá»±c Chá» Äầu.
Tuy nhìn hắn hÆ¡i máºp nhÆ°ng Ä‘á»™ng tác lần nà y lại rất gá»n gà ng. Chá» Äầu căn bản không có bất kỳ phản ứng nà o, bị đạp trúng giữa ngá»±c, liá»n lại mấy bÆ°á»›c, ngã dáºp mông xuống mặt đất, giáºt mình nói:
- Äại nhân, ngà i đây là …
Hắn chỉ cảm thấy ngá»±c nhÆ° bị cái gì đè nén, nhất thá»i còn chÆ°a thở nổi.
Thẩm nguÌ£c quan giống nhÆ° còn chÆ°a hết giáºn, xông lên phÃa trÆ°á»›c, giÆ¡ chân lên, lại giẫm mấy cái lên ngÆ°á»i Chá» Äầu. Lúc nà y, Cao công tá» cÅ©ng không hiểu nổi, không biết là chuyện gì Ä‘ang diá»…n ra.
- Thẩm đại nhân, ông là m cái gì váºy?
Cao công tá» thấy Thẩm nguÌ£c quan không tiếp thu ý kiến của mình, liá»n tiến lên, giữ chặt hắn lại, nói:
- Äá»u là ngÆ°á»i má»™t nhà , ông là m gì váºy?
- NgÆ°á»i má»™t nhà cái gì?
Thẩm nguÌ£c quan trừng mắt lạnh lùng nhìn Cao công tá»:
- Các ngÆ°Æ¡i không có công văn của Hình Bá»™ ty mà dám tá»± tiện bắt ngÆ°á»i, lại còn dùng hình phạt riêng bức cung. Các ngÆ°Æ¡i là muốn là m gì hả?
Cao công tỠcà ng khó hiểu:
- Tá»± tiện bắt ngÆ°á»i? Dùng hình phạt riêng bức cung sao? Thẩm đại nhân, đúng là ta muốn bắt hắn nhÆ°ng trÆ°á»›c đó đã được sá»± đồng ý của ông rồi cÆ¡ mà .
- Äừng có ăn nói báºy bạ.
Thẩm nguÌ£c quan không kìm được giáºn:
- Ta hạ lệnh cho các ngÆ°Æ¡i Ä‘i bắt ngÆ°á»i lúc nà o hả? Cao công tá», ngÆ°Æ¡i đừng ngáºm máu phun ngÆ°á»i.
Chá» Äầu bị Thẩm nguÌ£c quan giẫm, ngá»±c rất Ä‘au nhức. Hắn tất nhiên biết thái Ä‘á»™ Thẩm nguÌ£c quan khác thÆ°á»ng nhÆ° váºy là có duyên cá»›. Trong lúc nhất thá»i hắn cÅ©ng chÆ°a nghÄ© ra nguyên do gì.
NhÆ°ng qua hai câu nói của Thẩm nguÌ£c quan, hắn biết chắc chắn có liên quan đến việc nà y. Mặc dù Chá» Äầu chỉ là má»™t Ä‘á»™i trưởng trong nhà lao nhÆ°ng hắn rất nhanh đã hiểu được tâm tÆ° của Thẩm nguÌ£c quan.
Cao công tỠkhông hiểu, nói:
- Thẩm đại nhân, ta ngáºm máu phun ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o hả?
Hắn chỉ và o Chá» Äầu, nói:
- Nếu không thì ông há»i Chá» Äầu xem. Nếu không có sá»± đồng ý của ông thì bá»n hắn sao lại cùng ta Ä‘i bắt ngÆ°á»i?
Hai mắt Thẩm nguÌ£c quan phát lạnh, nhìn chằm chằm và o Chá» Äầu, há»i:
- NgÆ°Æ¡i nói xem, là bổn quan phải ngÆ°Æ¡i Ä‘i bắt ngÆ°á»i hả?
Chá» Äầu nhìn mặt ngÆ°á»i mà nói chuyện, biết vấn Ä‘á» nà y của Thẩm nguÌ£c quan rất quan trá»ng. Trong lúc nhất thá»i hắn cÅ©ng không biết trả lá»i nhÆ° thế nà o, chỉ biết che ngá»±c, giả vá» ho khan để tránh Ä‘i vấn Ä‘á» nà y.
Äúng lúc nà y, tiếng quát tháo từ bên ngoà i truyá»n và o. Không lâu sau, má»™t tên nha sai vá»™i và ng chạy và o, nói:
- Äại nhân, không tốt rồi, không tốt rồi, xảy ra chuyện lá»›n rồi…!
Vẻ mặt Thẩm ngục quan trầm xuống:
- Có chuyện gì?
- Quân cáºn vệ…!
Nha sai thở không ra hơi, nói:
- NgÆ°á»i phủ tổng đốc đến. Bá»n hắn… bá»n hắn muốn xông và o. Chúng ta… chúng ta không ngăn được…!
Cao công tỠngạc nhiên:
- Phủ tổng đốc hả? Bá»n hắn phải ngÆ°á»i tá»›i là m gì?
Mặt Thẩm nguÌ£c quan đã tái nhợt. Chá» Äầu vừa nằm trên đất vá» ho khan vừa nhìn vá» phÃa Sở Hoan cách đó không xa, đã thấy Sở Hoan vÆ°Æ¡n ngÆ°á»i đứng dáºy, sắc mặt bình tÄ©nh, đạm mạc. Chuyện đã xảy ra trÆ°á»›c mắt mà hắn vẫn thá» Æ¡ lạnh nhạt.
Con ngÆ°Æ¡i Chá» Äầu bắt đầu co rút lại, lén liếc nhìn Thẩm nguÌ£c quan, lại nhìn Sở Hoan, không nhịn được há to miệng, vẻ mặt kinh hãi.
- Rầm!
Má»™t tiếng Ä‘á»™ng lá»›n vang lên. Cá»a phòng vốn khép hỠđã mở ra ầm ầm. Ãnh lá»a chiếu rá»i khắp nÆ¡i. NgÆ°á»i Ä‘i đầu mặc má»™t thân áo giáp, mÅ© chiến lấp lánh dÆ°á»›i ánh lá»a, tản ra hà n quang lạnh nhÆ° băng nhÆ°ng vẫn khiến má»i ngÆ°á»i sinh ra hy vá»ng.
NgÆ°á»i võ tÆ°á»›ng nà y cầm trÆ°á»ng Ä‘ao, theo sau là má»™t đám võ sÄ© nhÆ° lang nhÆ° hổ. Trong lòng Thẩm nguÌ£c quan run sợ, chắp hai tay, Ä‘ang muốn Ä‘i lên nói chuyện. NhÆ°ng tên võ tÆ°á»›ng kia cÅ©ng không thèm nhìn hắn, quét mắt khắp căn phòng, đẩy Thẩm nguÌ£c quan ra, bÆ°á»›c nhanh Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Sở Hoan, cung kÃnh nói:
- Äại nhân, mạt tÆ°á»›ng há»™ vệ đến cháºm, kÃnh xin đại nhân giáng tá»™i.
- Hiên Viên tướng quân, ngươi đến rất đúng lúc.
Vẻ mặt Sở Hoan không thay đổi, thản nhiên nói:
- Nếu ngÆ°Æ¡i đến cháºm má»™t lát thì mấy vị quan sai nà y đã dùng hình vá»›i bản đốc rồi.
Hiên Viên Thắng vung tay lên, đám võ sÄ© liá»n nhanh chóng tháo dây thừng cho Sở Hoan.
Cao công tá» nghẹn há»ng nhìn trân trối, ngÆ¡ ngác nhìn. Má»™t câu ‘bản đốc’ của Sở Hoan đã khiến Cao công tá» nhÆ° bị trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp sấm sét đánh trúng. Hắn chỉ cảm thấy đầu choáng mắt hoa, toà n thân nhÆ° nhÅ©n ra, cả ngÆ°á»i lắc lÆ°, có vẻ nhÆ° có thể ngã xuống bất cứ lúc nà o. Sở Hoan được cởi dây thừng ra, sá»a sang lại búi tóc, sau đó sá»a sang lại quần áo xong rồi má»›i nhìn vá» phÃa Cao công tá», há»i:
- Hình như ngươi là m mất mũ của bản đốc đấy, mũ ở nơi nà o rồi?
Cao công tá» run rẩy toà n thân, kêu ‘A, A’ hai tiếng, không nói lên lá»i, Ä‘á»™t nhiên má»›i hiểu được ý gì, hai đầu gối đã má»m nhÅ©n, quỳ rạp xuống trÆ°á»›c mặt Sở Hoan.
Chá» Äầu cÅ©ng đứng dáºy khá»i mặt đất, bò đến trÆ°á»›c ngÆ°á»i Sở Hoan, không dám nói cái gì, chỉ dáºp đầu liên tục. Mặt Thẩm nguÌ£c quan xám nhÆ° tro tà n, quỳ rạp xuống đất, run run nói:
- Tổng đốc đại nhân, tiểu nhân… tội tiểu nhân đáng chết vạn lần.
- Vừa rồi ngươi rất uy phong, rất bá đạo.
Sở Hoan nhìn Thẩm ngục quan:
- Thân thủ vị đại nhân nà y còn khá tốt đấy.
- Không dám…!
Thẩm ngục quan run run nói:
- Tiểu nhân hoà n toà n không biết chuyện nà y. Tất cả Ä‘á»u do há» Cao…
- Vâng vâng vâng…!
Rốt cuá»™c Chá» Äầu cÅ©ng hiểu rõ nguyên nhân trong chuyên nà y:
- Mắt tiểu nhân bị mù. Việc nà y không liên quan đến Thẩm nguÌ£c quan, Ä‘á»u do Cao công tá» báo cáo láo vá»›i chúng ta rằng tiệm cÆ¡m có loạn phỉ. Lúc đó chúng ta má»›i đến bắt ngÆ°á»i. Tiểu nhân… tiểu nhân mắt chó, có mắt nhÆ° mù, mạo phạm đại nhân… Cầu xin đại nhân khoan dung…
Hiên Viên Thắng cÆ°á»i lạnh nói:
- Bắt cóc Tổng đốc đại nhân. Chỉ bằng một tội nà y đã là tội chết rồi.
- Äại nhân tha mạng, đại nhân tha mạng ạ…chúng ta là mắt chó. Cầu xin đại nhân khai ân tha mạng…
Ngay láºp tức, ba ngÆ°á»i Thẩm ngục quan, Chá» Ä‘á»™i trưởng nhà lao, Cao công tá» Ä‘á»u kêu khóc thảm thiết, hồn phi phách tán.
ChÆ°Æ¡ng 1035: Lòng ngÆ°á»i dá»… thay đổi.
Phủ Tri châu.
Äêm đã khuya, Tri châu Äổng Thế Trân Ä‘ang bÆ°ng chén trà , cau mà y. Trên ghế khách là chủ sá»± Binh Bá»™ ty Triệu TÃn, mặt đầy oán khÃ, nÆ°á»›c miếng tung bay miêu tả sá»± việc:
- Tri châu đại nhân, chuyện nà y xin ngÆ°á»i đứng ra là m chủ. Äiá»u và i món binh khà trong kho Ä‘i là do ngÆ°á»i ra lệnh đấy. Hạ quan đã từng nói rồi, chuyện nà y không thể xá» lý theo pháp luáºt triá»u đình được. Nếu không có việc gì thì thôi, nếu có ngÆ°á»i truy cứu tá»›i thì sẽ phiá»n toái ngay. Hiện giá» há» Sở hÆ°á»›ng mÅ©i mâu vá» phÃa hạ quan, nếu không thể thu hồi binh khà lại trong kho thì cái ghế dÆ°á»›i mông hạ quan sẽ bị hắn rút Ä‘i, nói không chừng cái đầu cÅ©ng mất vì tay hắn.
- Triệu đại nhân, an tâm một chút đi.
Äổng Thế Trân nói lá»i trấn an:
- Chuyện nà y ngÆ°Æ¡i đã Ä‘i tìm Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân chÆ°a?
- Hạ quan đã Ä‘i tìm Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân nhÆ°ng Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân lại nói rõ là bảo ta cho há» Sở biết, muốn đòi trang bị vá» thì cứ trá»±c tiếp tá»›i tìm hắn.
Vẻ mặt Triệu TÃn rất bất đắc dÄ© nói:
- Sở Hoan bức hạ quan Ä‘i thu hồi trang bị, Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân rõ rà ng lại không muốn trả đám trang bị nà y vá». Hạ quan bị kẹp giữa, tháºt sá»± là tiến thoái lưỡng nan...
Hắn nói với vẻ cầu khẩn:
- Tri châu đại nhân, tháºt sá»± hạ quan không còn cách nà o, chỉ có thể thỉnh giáo ngÆ°á»i thôi.
Äổng Thế Trân lắc đầu nói:
- Chuyện nà y Triệu đại nhân muốn ta phải là m sao đây?
- Äổng đại nhân, sao ngà i có thể nói váºy chứ?
Triệu TÃn láºp tức nói:
- Lúc ấy ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đã nói, cho dù tháºt sá»± có quan má»›i tá»›i nháºm chức thì cÅ©ng không dám Ä‘iá»u tra chuyện nà y. Hiện tại há» Sở đã lôi chuyện nà y ra rồi. NgÆ°Æ¡i cÅ©ng phải biết, trong tay hắn có kim kiếm thánh thượng ban cho. Kim kiếm nà y mà rá»i vá», chém lên ngÆ°á»i hạ quan cÅ©ng có thể tiá»n trảm háºu tấu đấy.
Äổng Thế Trân đặt chén trà xuống, giang hai tay nói:
- Triệu đại nhân, ngÆ°Æ¡i có lẽ nháºn ra, Sở Hoan đến Tây Bắc là muốn đối phó vá»›i chúng ta. Hôm nay Triệu đại nhân ngÆ°Æ¡i bị hắn nắm được, tất nhiên hắn sẽ bám cứng lấy việc nà y. Chuyện nà y khó giải quyết mÆ°á»i phần. Tuy thế lá»±c Sở Hoan hôm nay chÆ°a ra gì nhÆ°ng dù sao hắn cÅ©ng là Tổng đốc Tây Quan được triá»u đình bổ nhiệm, hÆ¡n nữa tay cầm kim kiếm, tháºt sá»± khó đối phó...
Hắn thở dà i lắc đầu, nói:
- Äiá»u Ä‘á»™ng quân giá»›i trong kho binh đúng là trái pháp luáºt triá»u đình. Hiện nay ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chỉ còn có hai con Ä‘Æ°á»ng.
- Hai con Ä‘Æ°á»ng gì?
- Con Ä‘Æ°á»ng thứ nhất là thuyết phục Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân, để hắn chuyển trả lại trang bị quân giá»›i.
Äổng Thế Trân hạ giá»ng nói:
- Tháºt ra trang bị quân giá»›i lần trÆ°á»›c Ä‘Æ°a tá»›i vẫn còn ở trong quân doanh, còn chÆ°a mở cả rÆ°Æ¡ng hòm ra. Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân chỉ cần há miệng thì đám trang bị kia sẽ được trả vỠđầy đủ.
Dừng lại má»™t chút, hắn cÆ°á»i nói:
- Triệu đại nhân, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng xuất thân binh nghiệp, lúc trÆ°á»›c cÅ©ng Ä‘á»u là hãn tÆ°á»›ng dÆ°á»›i tÆ°á»›ng Chu tổng đốc nhÆ° Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân. Lúc nà y Triệu đại nhân gặp khốn cảnh, ta nghÄ© Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân sẽ giải vây giúp ngÆ°Æ¡i.
- Giải vây giúp ta sao?
Triệu TÃn ngoà i cÆ°á»i mà lòng không cÆ°á»i, há»i ngược lại:
- Äổng đại nhân cho là hắn sẽ giải vây cho ta tháºt à ?
Äổng Thế Trân lại cÆ°á»i nói:
- Theo ta được biết, Triệu đại nhân và Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân năm đó cùng nhau nháºp ngÅ©, vá» sau cùng được Chu tổng đốc coi trá»ng. Nếu nhÆ° ta nhá»› không lầm thì nghe ngÆ°á»i ta nói, Triệu đại nhân và Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân năm đó còn từng kết bái huynh đệ... Chỉ là vá» sau Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân nhiá»u lần láºp công, cho nên...
Hắn khoát tay áo, xấu hổ cÆ°á»i nói:
- Mà thôi, mà thôi. Äá»u là chuyện đã qua rồi. Chỉ là ta nghÄ© hai vị trÆ°á»›c kia có lẽ tình nghÄ©a rất sâu mà . Lần trÆ°á»›c để Triệu đại nhân là m chủ Binh Bá»™ ty, nghe nói Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân cÅ©ng bá» rất nhiá»u công sức mà .
Hai mắt Triệu TÃn chá»›p chá»›p, nhịn không được nói:
- Nếu không phải có ba ngà n lượng bạc kia thì Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn sẽ nói chuyện giúp ta chắc?
Lá»i vừa ra khá»i miệng, sắc mặt liá»n lá»™ vẻ hÆ¡i xấu hổ.
Äổng Thế Trân lại hiểu ý cÆ°á»i cÆ°á»i, hạ giá»ng nói:
- Triệu đại nhân, tháºt ra có má»™t câu tháºt lòng, không biết có nên nói hay không...
Triệu TÃn cau mà y nói:
- Tri châu đại nhân muốn nói gì?
- Tháºt muốn nói nhÆ°ng chỉ sợ Triệu đại nhân sẽ hiểu lầm Äổng má»— châm ngòi ly gián thôi.
Äổng Thế Trân thở dà i:
- Thế nhÆ°ng công tâm mà nói, Äổng má»— vẫn cảm thấy, bà n vá» hà nh quân đánh tráºn, Triệu đại nhân chÆ°a hẳn đã dÆ°á»›i Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân...
DÆ°á»ng nhÆ° cảm thấy nói váºy không ổn, hắn khoát khoát tay nói:
- Mà thôi, mà thôi, là ta ăn nói lung tung...
Äôi chân mà y Triệu TÃn lại nhÆ°á»›ng lên, nói:
- Äổng đại nhân, ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± quá khen rồi... NhÆ°ng nói lại, trÆ°á»›c kia Chu tổng đốc không cho ta nhiá»u cÆ¡ há»™i chứ nếu cho ta cÆ¡ há»™i nhÆ° thế thì thà nh tá»±u hôm nay của hạ quan chÆ°a hẳn đã thấp hÆ¡n Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn...
Hắn cÆ°á»i hai tiếng, cÅ©ng không nói gì thêm, tá»±a nhÆ° cảm thấy hứng thú vá»›i Ä‘á» tà i nà y mÆ°á»i phần.
Sắc mặt Äổng Thế Trân nghiêm túc, nói:
- Chỉ sợ là nhÆ° thế tháºt. Tháºt ra Ä‘á»i nà y đôi khi trà n ngáºp khát vá»ng nhÆ°ng lại không có má»™t cÆ¡ há»™i thi triển. Äó cÅ©ng là ... Ôi, Äổng má»— lại cảm thấy, chuyện khiến ngÆ°á»i ta cảm thấy tiếc nuối nhất trên thế gian là chuyện anh hùng không có đất dụng võ mà .
- Äổng đại nhân có ý gì?
Triệu TÃn nghe trong lá»i nói của Äổng Thế Trân có ý khác, nhịn không được mà xê ghế tá»›i gần Äổng Thế Trân.
Äổng Thế Trân mỉm cÆ°á»i lắc đầu nói:
- Không có gì, không có gì. À đúng rồi, ta nói là Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân và Triệu đại nhân có tình bạn cố tri. Hôm nay Sở Hoan hùng hổ dá»a ngÆ°á»i, Triệu đại nhân gặp khốn cảnh lá»›n, Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân có lẽ vẫn sẽ giúp đỡ đấy. Triệu đại nhân Ä‘i tá»›i bà n chuyện cho kỹ vá»›i Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân Ä‘i, lấy đám trang bị kia trở lại kho. Äược thế là có thể báo cáo công tác cho Sở Hoan rồi. Triệu đại nhân cÅ©ng có thể chuyển nguy thà nh an.
Hắn vuốt râu cÆ°á»i nói:
- NgÆ°á»i là sống, trang bị là chết. Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân chẳng lẽ lại vì và i trang bị mà không để ý tá»›i an nguy của Triệu đại nhân... HÆ¡n nữa lúc đó Triệu đại nhân đồng ý Ä‘iá»u trang bị trong kho binh Ä‘i cÅ©ng đã gặp mối nguy lá»›n, rõ là nể mặt Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân. Hiện giá» xảy ra chuyện, Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân chắc cÅ©ng không thể để mình Triệu đại nhân tá»›i gánh vác hoà n toà n chuyện nà y chứ?
Triệu TÃn láºp tức cÆ°á»i lạnh nói:
- Nếu bên kia nói thông được thì hạ quan cần gì phải tá»›i tìm Äổng đại nhân? Từ khi Sở Hoan rá»i Ä‘i, hạ quan liá»n trá»±c tiếp tá»›i tìm Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn. Ta khuyên can mãi, nói hết nÆ°á»›c hết cái, cÅ©ng nhắc lại tình cảm trÆ°á»›c đây, chỉ thiếu nÆ°á»›c quỳ xuống cầu xin hắn. Hừ, Triệu TÃn ta còn nhá»› rõ tình xÆ°a, thế nhÆ° Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân ngÆ°á»i ta đã không nhá»› được nữa rồi, nói Ä‘i nói lại cÅ©ng chỉ có má»™t câu, trang bị Ä‘iá»u từ kho binh Ä‘i đã và o Bình Tây Quân thì trở thà nh trang bị của Bình Tây Quân. Nếu Sở Hoan muốn thì tá»± mình tá»›i mà lấy... Thế nhÆ°ng Binh Bá»™ ty của chúng ta là má»™t phần nha môn dÆ°á»›i sá»± quản lý của phủ tổng đốc. Sở Hoan ở ngoà i sáng tuy không là m gì được Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn nhÆ°ng lại là cấp trên trá»±c tiếp của chúng ta. Hắn đã ném công việc nà y cho ta, rõ rà ng là không muốn tá»± ra mặt. ...
Hắn nắm chặt nắm đấm, ảo não nói:
- Äổng đại nhân, con Ä‘Æ°á»ng thứ nhất mà ngÆ°Æ¡i nói nà y đã không thể thá»±c hiện được rồi. Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn tuyệt đối không giao trang bị ra đâu.
Äổng Thế Trân nhÃu mà y, tiến sát Triệu TÃn, hạ giá»ng nói:
- Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân tháºt sá»± không nể tình nhÆ° váºy sao?
Triệu TÃn cÅ©ng áp sát tá»›i, nói nhá»:
- NgÆ°Æ¡i coi Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn là ngÆ°á»i nói nghÄ©a khà sao? Lúc ta và hắn cùng nháºp ngÅ© đã kết bái huynh đệ. Sau nà y hắn má»™t Ä‘Æ°á»ng thăng chức, vênh váo tá»± đắc, dần dần bất hòa vá»›i ta. Lần nà y được Chu tổng đốc giá»›i thiệu tá»›i Tây Quan là m quan viên, ta nghÄ© dù sao Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn vá»›i ta cÅ©ng là bạn cÅ©. Hắn mà nói vá»›i Chu tổng đốc thì cÅ©ng có và i phần sức nặng cho nên má»›i tá»›i tìm hắn, hy vá»ng hắn nói giúp...
Hắn lại nhìn trái nhìn phải, lúc nà y má»›i trà n đầy tức giáºn nói:
- NgÆ°á»i ta ngược lại cÅ©ng tốt, ngay từ đầu đã vá» vịt nói Chu tổng đốc đã có lá»±a chá»n rồi, hắn cÅ©ng không tiện lắm lá»i. Vá» sau kẻ nà y lại quanh co lòng vòng, nói mãi cuối cùng ra giá ba ngà n lượng bạc...
Äổng Thế Trân nheo mắt lại.
- Ba ngà n lượng bạc, đó không phải con số nhá».
Triệu TÃn thở dà i:
- Tây LÆ°Æ¡ng lui binh, dẫn má»™t Ä‘á»™i nhân mã già nh lại và i thị trấn, rất vất vả má»›i tÃch lÅ©y được má»™t chút bạc, cuối cùng còn chÆ°a đủ trả giá vá»›i hắn. Tháºt sá»± không còn cách nà o khác, ta phải nợ bên ngoà i không Ãt bạc...
Hắn phất tay áo, tức giáºn và cảm khái vô hạn:
- Bây giá» ta đã hiểu, lòng ngÆ°á»i dá»… thay đổi. NghÄ©a khà cái chó má gì, Ä‘á»u là giả dối hết... Váºy đó, Äổng đại nhân, còn có con Ä‘Æ°á»ng thứ hai là gì? KÃnh xin chỉ giáo.
Äổng Thế Trân lắc đầu thở dà i:
- Con Ä‘Æ°á»ng thứ nhất không thông nhÆ°ng con Ä‘Æ°á»ng thứ hai nà y, Triệu đại nhân nhất định không muốn Ä‘i. Thế nhÆ°ng... Tình thế trÆ°á»›c mắt cÅ©ng chỉ có thể Ä‘i con Ä‘Æ°á»ng thứ hai.
- Xin đại nhân chỉ giáo.
- Tam tháºp lục kế, chạy là thượng sách.
Äổng Thế Trân nói.
- Triệu đại nhân hiện giá» bị kẹt giữa Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn và Sở Hoan. Sở Hoan nà y cÅ©ng không phải loại thiện lÆ°Æ¡ng gì. Nếu Triệu đại nhân mà không thể trả lá»i cho hắn thì hắn nhất định sẽ mượn chuyện nà y mà sá»a trị ngÆ°Æ¡i rất mạnh. Tốt má»™t chút à bãi quan miá»…n chức, nếu tệ hÆ¡n thì giống Triệu đại nhân vừa nói, không chừng...
Hắn liếc cổ Triệu TÃn má»™t cái, cÅ©ng không nói hết nhÆ°ng Triệu TÃn cảm thấy cổ mình mát lạnh, hiểu rõ ý tứ của Äổng Thế Trân.
- Äã nhÆ° váºy thì thà bá» chạy.
Äổng Thế Trân lại nâng chén trà lên, uống má»™t ngụm má»›i cháºm rãi nói:
- Không phải Sở Hoan cho Triệu đại nhân thá»i gian ba ngà y sao? Thá»i gian ba ngà y đủ để Triệu đại nhân rá»i đây rồi. NgÆ°á»i phòng thủ ngoà i thà nh là của ngÆ°á»i ta. Triệu đại nhân mang gia quyến rá»i Ä‘i, tạm thá»i tìm má»™t địa phÆ°Æ¡ng ẩn nấp. Chỉ cần ngÆ°Æ¡i Ä‘i rồi, Sở Hoan cÅ©ng không thể tá»± Ä‘i tìm Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn. Chuyện sau nà y thì Triệu đại nhân ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không cần quan tâm nữa. Giữ mạng vẫn là quan trá»ng.
Triệu TÃn vá»™i la lên:
- NgÆ°Æ¡i nói là để ta vứt bá» hết má»i thứ, cứ nhÆ° váºy rá»i Ä‘i sao?
Äổng Thế Trân thở dà i:
- Chẳng lẽ Triệu đại nhân còn có biện pháp khác sao?
- Ta dốc sức nhiá»u năm nhÆ° váºy má»›i ngồi được lên vị trà nà y, còn nợ không Ãt bạc đâu.
Triệu TÃn không cam lòng nói.
- Cứ lặng yên rá»i Ä‘i nhÆ° váºy, bá» lại tất cả, ta... Ná»™i tâm ta không cam lòng...
Äổng Thế Trân gáºt đầu nói:
- Äổng má»— có thể thông cảm được vá»›i tâm tình của Triệu đại nhân. Thế nhÆ°ng ngoà i cách nà y ra thì còn là m thế nà o?
Hắn lắc đầu, cÆ°á»i khổ, nói nhá»:
- Nếu Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân chỉ hÆ¡i nhá»› tình cảm xÆ°a, Triệu đại nhân lần nà y có thể chuyển nguy thà nh an thuáºn lợi. Thế nhÆ°ng... Äông PhÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân đã không nhả trang bị ra, Triệu đại nhân cÅ©ng không còn con Ä‘Æ°á»ng nà o khác nữa. Há» Sở kia nhìn thì hòa nhã thế nhÆ°ng bên trong thá»±c tế lại là má»™t kẻ tâm ngoan thủ lạt. Triệu đại nhân nếu không tá»± bảo vệ mình, háºu quả nà y...
Hắn không nói tiếp nhÆ°ng vẻ mặt nghiêm trá»ng đã nói rõ tất cả.
Chương 1036: Hảo hán nhà hỠCao.
Triệu TÃn Ä‘Æ°Ìng bật dậy, nắm chặt hai tay, quắc mắt nhìn trÆ°Ì€ng trÆ°Ì€ng, cÆ°Æ¡Ì€i laÌ£nh noÌi:
- Tất cả những gì ta coÌ Ä‘Æ°á»£c hiện nay Ä‘á»u laÌ€ liá»u maÌ£ng Ä‘oaÌ£t lấy, vứt bỏ tất cả chuÌng cÅ©ng giống nhÆ° vứt bỏ tÃnh maÌ£ng. Hôm nay, nếu muốn ta vứt bỏ tất cả, trốn traÌnh, vậy coÌ€n không bằng chêÌm ta một Ä‘ao cho thống khoaÌi hÆ¡n.
Äổng Thế Trân thở daÌ€i, lắc đầu noÌi:
- NuÌi xanh coÌ€n thì lo gì không coÌ củi Ä‘un. Triệu Ä‘aÌ£i nhân, giữ maÌ£ng trÆ°á»›c, ngaÌ€y sau coÌ€n coÌ cÆ¡ hội Äông SÆ¡n taÌi khởi maÌ€. Nếu hiện taÌ£i mất Ä‘i tÃnh maÌ£ng thì cho duÌ€ coÌ cÆ¡ hội Äông SÆ¡n taÌi khởi ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không coÌ phuÌc maÌ€ hưởng đâu.
- Theo nhÆ° lÆ¡Ì€i Äổng Ä‘aÌ£i nhân thì cÆ¡ hội laÌ€ cÆ¡ hội gì?
Äổng Thế Trân cÆ°Æ¡Ì€i sâu xa:
- LaÌ€m sao Ä‘ooÌn được mệnh trÆ¡Ì€i. NgÆ°Æ¡Ì€i coÌ há»a phuÌc khôn lÆ°Æ¡Ì€ng. Chỉ cần coÌ thay đổi bất ngá», ngÆ°á»i không nên tồn taÌ£i Ä‘ã không tồn taÌ£i rồi. MoÌ£i việc Ä‘á»u sẽ xuất hiện cÆ¡ hội.
Hắn xua tay, laÌ£i cÆ°Æ¡Ì€i noÌi:
- Triệu Ä‘aÌ£i nhân, đây cÅ©ng laÌ€ do Äổng mỗ thấy ngÆ°Æ¡i một thân taÌ€i nghệ maÌ€ không chỗ Ä‘Æ°Ì€ng nên tiếc nuối trong loÌ€ng mÆ¡Íi noÍi nhiá»u vaÍ€i câu maÍ€ thôi. Nếu coÍ chỗ naÍ€o không Ä‘uÍng thì Triệu Ä‘aÌ£i nhân cÅ©ng Ä‘Æ°Í€ng để trong loÍ€ng.
Hắn noÍi xong, cầm taÍch traÍ€ lên, thản nhiên thưởng thÆ°Íc traÍ€.
Triệu TÃn hÆ¡i trầm ngâm, Ä‘ang Ä‘iÌ£nh noÍi gì thì Ä‘uÍng luÍc naÍ€y, một tên ngÆ°á»i laÍ€m vội vaÍ€ng chaÌ£y vaÍ€o bẩm baÍo:
- ÄaÌ£i nhân, coÍ ngÆ°á»i tÆ¡Íi xin gặp.
- Äã muộn thế naÍ€y coÍ€n coÍ ai tÆ¡Íi gặp?
- Bẩm đại nhân, là Cao Liêm Cao lão gia.
Äổng Thế Trân hÆ¡i nhÃu maÍ€y, tÆ°Ì£ noÍi nhỏ:
- Äã muộn nhÆ° thế nà y, hắn tÆ¡Íi laÍ€m gì?
Rồi hắn ra lệnh:
- Bảo hắn vào đi.
Triệu TÃn Ä‘ã Ä‘Æ°Íng dậy chaÍ€o:
- Tri châu Ä‘aÌ£i nhân coÍ việc, vậy haÌ£ quan không laÍ€m phiá»n nữa. HaÌ£ quan vỠđây.
Äổng Thế Trân sâu kÃn noÍi:
- Triệu Ä‘aÌ£i nhân, kyÍ€ haÌ£n Sở Hoan cho ngÆ°Æ¡i coÍ€n hai ngaÍ€y nữa. Sau khi ngÆ°Æ¡i vá» hãy suy nghĩ thật kiỹ, nếu Ä‘iÌ£nh rÆ¡Í€i Ä‘i thì nên chuẩn biÌ£ sÆ¡Ím vẫn tốt hÆ¡n.
Triệu TÃn gật đầu, không noÍi thêm gì, chắp tay lui xuống.
Triệu TÃn vÆ°Í€a Ä‘i, Cao Liêm liá»n bÆ°á»›c vaÍ€o Ä‘aÌ£i sảnh. Vẻ mặt hắn cÆ°Ì£c kyÍ€ bối rối, không kiÌ£p chaÍ€o hỏi Äổng Thế Trân, Ä‘ã quay đầu laÌ£i, noÍi:
- Nhanh, nhanh, nhanh, nhanh khiêng vào.
Hai gã tùy tuÍ€ng cÆ°á»ng traÍng Ä‘i theo đằng sau hắn duÍ€ng một chiếc côn gỗ vÆ°Í€a to vÆ°Í€a thô khiêng một chiếc hoÍ€m Ä‘i vaÍ€o.
Äổng Thế Trân ngồi ngay ngắn không nhuÍc nhÃch, vẫn cầm cheÍn traÍ€, hÃp mắt, không noÍi lÆ¡Í€i naÍ€o.
Cao Liêm bÆ°á»›c nhanh tÆ¡Íi, cung kÃnh noÍi:
- Äêm khuya maÍ€ vẫn quấy ầy, mong tri châu Ä‘aÌ£i nhân Ä‘Æ°Í€ng traÍch. Thật sÆ°Ì£ việc rất gấp, không thể không cầu xin Ä‘aÌ£i nhân ra tay giuÍp đỡ.
LuÍc hắn quay đầu laÌ£i, hai gã tùy tuÍ€ng Ä‘ã khiêng chiếc hoÍ€m vaÍ€o Ä‘aÌ£i sảnh, đặt xuống. Cao Liêm xua tay noÍi:
- Hai ngÆ°á»i caÍc ngÆ°Æ¡i Ä‘i ra ngoaÍ€i trÆ°á»›c Ä‘i.
ÄÆ¡Ì£i sau khi hai gã tùy tuÍ€ng ra ngoaÍ€i, Äổng Thế Trân mÆ¡Íi buông cheÍn traÍ€ trong tay, gioÌ£ng noÍi nghi hoặc, thong thả hỏi:
- Cao lão gia, không biết đêm khuya ngÆ°Æ¡i đến tận đây laÍ€ coÍ việc gì?
Ãnh mắt hắn Ä‘ã liếc nhìn vá» phÃa chiếc hoÍ€m kia, hÆ¡i kinh ngaÌ£c noÍi:
- Äây là…?
LuÍc naÍ€y Cao Liêm Ä‘ã Ä‘oÍng cửa laÌ£i, mở ra nắp hoÍ€m. Ãnh kim quang lập tÆ°Íc toả ra. Hai haÍ€ng lông mà y Äổng Thế Trân mở lÆ¡Ín, đôi mắt xeÌ£t qua haÍ€o quang, Ä‘Æ°Íng bật dậy Ä‘i đến bên caÌ£nh chiếc hoÍ€m, liá»n thấy bên trong coÍ rất nhiá»u kyÍ€ trân diÌ£ bảo, đồ cổ, tranh chữ. Hắn liá»n nghiêm tuÍc, vẻ mặt traÍ€n đầy nghiêm nghiÌ£ noÍi:
- Cao lão gia, ngÆ°Æ¡i laÍ€m vậy laÍ€ không thÃch hÆ¡Ì£p đâu.
Vẻ mặt Cao Liêm laÌ£i kinh hoảng, tiếng noÍi cÅ©ng thay đổi:
- Tri châu Ä‘aÌ£i nhân, lần naÍ€y duÍ€ thế naÍ€o ngaÍ€i cÅ©ng phải giuÍp tiểu nhân một lần. Chuyện naÍ€y liên quan đến maÌ£ng ngÆ°á»i, chỉ coÍ thể xin tri châu Ä‘aÌ£i nhân giuÍp đỡ.
Äổng Thế Trân ngaÌ£c nhiên noÍi:
- Liên quan đến maÌ£ng ngÆ°á»i sao? Sao laÌ£i noÍi nhÆ° váºy?
Trong mắt Cao Liêm hiện lên sự hoảng sợ:
- LaÍ€ Tiểu Khuyển. ÄaÌ£i nhân, Tiểu Khuyển vÆ°Í€a mÆ¡Íi biÌ£ quan binh bắt laÌ£i, hôm nay Ä‘ã biÌ£ dẫn Ä‘i, chÆ°a rõ sống chết.
Äổng Thế Trân caÍ€ng ngaÌ£c nhiên:
- Tiểu Khuyển Æ°? LaÍ€ lệnh lang aÍ€? Ông noÍi laÍ€ lệnh lang biÌ£ bắt sao? Cao lão gia, ông không noÍi mê Ä‘oÍ chÆ°Í?
Vẻ mặt hắn traÍ€n đầy kinh ngaÌ£c, noÍi:
- Quan binh bắt lệnh lang sao? Sao coÍ thể xảy ra chuyện naÍ€y được? TrÆ°á»›c Ä‘oÍ bổn quan hoaÍ€n toaÍ€n không biết gì cả. HÆ¡n thế nữa, trong thaÍ€nh SoÍc Tuyá»n, ai daÍm Ä‘Æ¡n giản trêu choÌ£c lệnh lang chÆ°Í? Hay laÍ€ boÌ£n loaÌ£n phỉ giả daÌ£ng thaÍ€nh quan binh bắt lệnh lang?
Cao Liêm lắc đầu noÍi:
- ÄuÍng laÍ€ quan binh. Không chỉ Tiểu Khuyển maÍ€ vaÍ€i ngÆ°á»i trong Hình Bá»™ ty cÅ©ng biÌ£ bắt.
- Tại sao lại liên quan đến Hình Bộ ty nữa?
Äôi mắt nhỏ của Äổng Thế Trân bỗng nhiên trÆ¡Ì£n to. Äôi mắt nhÆ° haÌ£t đậu traÍ€n đầy kinh diÌ£:
- Cao lão gia, bây giÆ¡Í€ ngÆ°Æ¡i laÍ€m bổn quan hồ đồ rồi. Äừng vội, trÆ¡Í€i không sập xuống, rốt cuộc laÍ€ coÍ chuyện giÍ€? NgÆ°Æ¡i noÍi quan binh laÍ€ ngÆ°á»i của ai?
- Sở Hoan, laÍ€ ngÆ°á»i của Sở Hoan.
Cao lão gia hÆ¡i thất hồn laÌ£c phaÍch.
- Sở Hoan hả?
Lông maÍ€y Äổng Thế Trân nhÃu chặt, lập tÆ°Íc nghi hoặc noÍi:
- Sao lệnh lang laÌ£i dÃnh đến Sở Hoan rồi? Sở Hoan laÍ€ Tổng đốc, sao hắn daÍm bắt ngÆ°á»i không coÍ tội một caÍch dễ daÍ€ng được?
Cao Liêm cÆ°Æ¡Í€i khổ noÍi:
- Äến bây giÆ¡Í€ tiểu nhân cÅ©ng không biết rốt cuộc Ä‘ã xảy ra chuyện gì? NhÆ°ng coÍ ngÆ°á»i noÍi cho tiểu nhân biết Tiểu Khuyển Ä‘ã bắt coÍc Sở Hoan nên mÆ¡Íi biÌ£ Sở Hoan bắt Ä‘i. NhÆ°ng chuyện naÍ€y sao coÍ thể xảy ra được. Cho duÍ€ Tiểu Khuyển tùy hứng laÍ€m bậy thì cÅ©ng không daÍm bắt coÍc một Tổng đốc đâu. Tiểu nhân hiểu con của mình, hắn tuyệt đối sẽ không laÍ€m ra loaÌ£i chuyện naÍ€y. Tri châu Ä‘aÌ£i nhân, trong đây nhất Ä‘iÌ£nh coÍ hiểu lầm lÆ¡Ín. NgaÍ€i nhất Ä‘iÌ£nh phải giuÍp tiểu nhân một lần.
Sau Ä‘oÍ hắn laÌ£i chỉ chiếc hoÍ€m, noÍi:
- Trong Ä‘oÍ coÍ một Ãt đồ cổ, tranh chữ. ÄaÌ£i nhân cÆ°Í thử Ä‘i tìm hiểu, không Ãt đồ quyÍ hiếm. ÄaÌ£i nhân taÌ£m thÆ¡Í€i nhận những vật naÍ€y, nếu coÍ€n không Ä‘ủ thì Ä‘aÌ£i nhân cÆ°Í noÍi.
Äổng Thế Trân nghiêm nghiÌ£ noÍi:
- Chuyện này không gấp, quan trọng là an nguy của lệnh lang.
Hắn vÆ°Æ¡n tay, Ä‘oÍng laÌ£i nắp hoÍ€m kỹ caÍ€ng, rồi mÆ¡Íi noÍi nhỏ:
- Cao lão gia, nếu lệnh lang Ä‘uÍng laÍ€ do Sở Hoan bắt Ä‘i thì chuyện naÍ€y hÆ¡i khoÍ giải quyết.
- ÄuÍng laÍ€ nhÆ° thế.
Cao Liêm gấp đến dậm chân:
- HoÌ£ Sở sÆ¡Ím Ä‘ã không vÆ°Í€a mắt vÆ¡Íi tiểu nhân. Nếu hắn bắt được nhÆ°Æ¡Ì£c Ä‘iểm của tiểu nhân thì nhất Ä‘iÌ£nh sẽ không bỏ qua. Hôm nay, Tiểu Khuyển biÌ£ hắn bắt Ä‘i, chÆ°a rõ sống chết.
- Bổn quan chỉ laÍ€ không nghĩ ra vì sao laÌ£i noÍi hắn bắt coÍc Tổng đốc chÆ°Í?
Äổng Thế Trân vẫn chÆ°a hiểu:
- Cao lão gia, chuyện naÍ€y hÆ¡i khoÍ tin. NgÆ°Æ¡i phải biết, nếu lệnh lang thật sÆ°Ì£ phaÌ£m vaÍ€o tội lÆ¡Ín naÍ€y vaÍ€ coÍ€n biÌ£ Sở Hoan bắt được, vậy thì hắn laÍ€nh Ãt dữ nhiá»u rồi. Giống nhÆ° ngÆ°Æ¡i noÍi, Sở Hoan không Æ°a thÃch những kẻ đến tÆ°Í€ bên ngoaÍ€i nhÆ° caÍc ngÆ°Æ¡i. Hắn Ä‘ã cấu kết vÆ¡Íi Ä‘aÍm ngÆ°á»i bảy hoÌ£ Tây Quan kia rồi. Một khi hắn bắt được nhÆ°Æ¡Ì£c Ä‘iểm của ngÆ°Æ¡i thì nhất Ä‘iÌ£nh sẽ ra tay độc aÍc.
- ÄaÌ£i nhân, đến bây giÆ¡Í€ tiểu nhân cÅ©ng không hiểu rốt cuộc Ä‘ã xảy ra chuyện gì.
Cao Liêm không thể laÍ€m gì noÍi:
- Tiểu nhân chỉ nghe haÌ£ nhân baÍo rằng binh sĩ của Sở Hoan chaÌ£y tÆ¡Íi nhaÍ€ lao, bắt Tiểu Khuyển Ä‘i. NgoaÌ£i trÆ°Í€ Tiểu Khuyển coÍ€n coÍ mấy ngÆ°á»i quan sai của Hình Bá»™ ty cÅ©ng biÌ£ bắt, Thẩm nguÌ£c quan cÅ©ng biÌ£ ngÆ°á»i Sở Hoan dẫn Ä‘i.
Hai haÍ€ng lông maÍ€y của Äổng Thế Trân nhÃu caÍ€ng chặt, hÆ¡i trầm ngâm rồi Ä‘i ra cửa, goÌ£i một tên haÌ£ nhân đến, noÍi nhỏ mấy câu vÆ¡Íi ngÆ°á»i noÌ£. NgÆ°á»i noÌ£ liá»n lĩnh mệnh Ä‘i.
Cao Liêm gấp đến độ bứt tai. Hiển nhiên Äổng Thế Trân cÅ©ng cảm thấy tình huống không ổn. Không biết bao lâu sau, tiếng noÍi tÆ°Í€ bên ngoaÍ€i truyá»n đến. Äổng Thế Trân lập tÆ°Íc Ä‘i ra ngoaÍ€i một laÍt, không lâu sau Ä‘ã trở laÌ£i, nhìn Cao Liêm. Cao Liêm trông mong nhìn Äổng Thế Trân, thấy sắc mặt Äổng Thế Trân nghiêm troÌ£ng, trong loÍ€ng lập tÆ°Íc cảm thấy không ổn, run gioÌ£ng noÍi:
- Tri châu đại nhân, rốt cuộc… rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
- Cao lão gia, xem ra việc nghiêm trọng rồi.
Äổng Thế Trân thở daÍ€i:
- Tin tÆ°Íc hỏi thăm được noÍi rằng lệnh lang… lệnh lang thật Ä‘uÍng Ä‘ã bắt troÍi Sở Hoan, maÍ€ suyÍt chuÍt nữa coÍ€n duÌ£ng hình vÆ¡Íi Sở Hoan nữa.
- Hả?
Cao Liêm chỉ cảm thấy đây laÍ€ việc hiểu lầm, nghĩ rằng trong chuyện naÍ€y coÍ€n lỗ hổng. Äổng Thế Trân vÆ°Í€a noÍi nhÆ° váºy, hắn liá»n cảm thấy đầu vaÍng mắt hoa:
- Tri châu Ä‘aÌ£i nhân, naÍ€y… sao coÍ thể coÍ việc naÍ€y?
- Lệnh lang phaÍt sinh xung đột vÆ¡Íi Sở Hoan taÌ£i một quaÍn cÆ¡m. LuÍc ấy lệnh lang coÍ thể thật sÆ°Ì£ không biết Sở Hoan.
Äổng Thế Trân lắc đầu thở daÍ€i:
- Hắn biÌ£ mất mặt ở quaÍn cÆ¡m. Vì hắn muốn xả giận, Ä‘ã Ä‘i nhÆ¡Í€ sai diÌ£ch của Hình Bá»™ ty Ä‘i bắt Sở Hoan vá» nhaÍ€ lao của Hình Bá»™ ty. Thuộc haÌ£ của Sở Hoan nhất Ä‘iÌ£nh laÍ€ Ä‘ang âm thầm bảo vệ. Sau khi Sở Hoan vaÍ€o nhaÍ€ lao không lâu, Hiên Viên Thắng Tà i mÆ¡Íi mang theo quân cận vệ tÆ¡Íi nhaÍ€ lao Hình Bá»™ ty. Hôm nay, lệnh lang thật Ä‘uÍng laÍ€ Ä‘ã rÆ¡i vaÍ€o trong tay Sở Hoan.
Cao Liêm haÍ to miệng, cảm thấy không thể tưởng tÆ°Æ¡Ì£ng nổi, toaÍ€n thân nhÆ° nhũn ra:
- Vậy… Vậy tiểu Khuyển hắn…
- Bắt coÍc Tổng đốc chẳng khaÍc gì mÆ°u phản.
Äổng Thế Trân lắc đầu cÆ°Æ¡Í€i khổ:
- Cao lão gia, bổn quan không giuÍp ngÆ°Æ¡i chuyện naÍ€y được. Nếu laÍ€ chuyện khaÍc thì bổn quan coÍ€n coÍ thể noÍi giuÍp ngÆ°Æ¡i mấy câu. NhÆ°ng lần naÍ€y lệnh lang Ä‘ã trÆ°Ì£c tiếp đắc tội vÆ¡Íi Sở Hoan. Sở Hoan laÌ£i vốn coÍ thaÍ€nh kiến vÆ¡Íi nhaÍ€ hoÌ£ Cao caÍc ngÆ°Æ¡i.
Hắn nhÃu maÍ€y, trầm ngâm, nghiêm nghiÌ£ noÍi:
- Bây giÆ¡Í€ chuyện không chỉ liên quan đến tÃnh maÌ£ng lệnh lang Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy. Bổn quan lo rằng Sở Hoan sẽ mÆ°Æ¡Ì£n cÆ¡ hội naÍ€y Ä‘ả kÃch đến cả Cao gia caÍc ngÆ°Æ¡i.
Cả ngÆ°á»i Cao Liêm phaÍt laÌ£nh, hoang mang lo sÆ¡Ì£:
- Tri châu đại nhân, cầu ngài chỉ điểm, ban cho tiểu nhân con đường sống.
- Bổn quan thật sÆ°Ì£ không coÍ biện phaÍp.
Äổng Thế Trân lắc đầu noÍi:
- Hay laÍ€ ngÆ°Æ¡i trÆ°Ì£c tiếp tÆ¡Íi gặp Sở Hoan, xem rốt cuộc hắn coÍ yÍ gì.
Cao Liêm do dÆ°Ì£ một chuÍt, mÆ¡Íi hỏi:
- ÄaÌ£i nhân, ngaÍ€i noÍi thử xem Sở Hoan coÍ thể mở một phần lÆ°Æ¡Íi không?
- Tuy Sở Hoan coÍ€n trẻ nhÆ°ng tâm cÆ¡ thâm trầm. Cao lão gia coÍ thể Ä‘i nghe ngoÍng trÆ°á»›c một chuÍt.
Äổng Thế Trân noÍi nheÌ£:
- Chỉ cần coÍ một tia hy voÌ£ng, cần phải tận duÌ£ng hết sÆ°Íc. NgÆ°Æ¡i Ä‘i tìm hắn, xem hắn coÍ Ä‘iá»u kiện gì. Bổn quan cÅ©ng sẽ tìm cÆ¡ hội, noÍi giuÍp cho lệnh lang.
Cao Liêm biết bây giÆ¡Í€ cÅ©ng không coÍ€n caÍch khaÍc. Quyá»n chủ động nằm trong tay Sở Hoan, hắn chỉ coÍ thể đến doÍ€ xét yÍ tÆ°Í Sở Hoan thôi.
- Äa taÌ£ tri châu Ä‘aÌ£i nhân. Vậy tiểu nhân Ä‘i tìm Sở Hoan trÆ°á»›c, xem hắn Ä‘Æ°a ra Ä‘iá»u kiện giÍ€. Chỉ cần hắn thả Tiểu Khuyển thì duÍ€ hy sinh nhiá»u hÆ¡n nữa ta cÅ©ng coÍ thể chấp nhận.
Cao Liêm đang lo lắng cho con của mình, mà hiện tại Cao công tử cũng đang sống không tốt.
NÆ¡i Ä‘oÍng quân của quân Cận Vệ.
KyÍ€ Hồng để trần hai tay, cầm roi da trong tay. Trong một căn phoÍ€ng ở nÆ¡i Ä‘oÍng quân của quân Cận Vệ, hắn Ä‘ang thẩm vấn vaÍ€i tên phaÌ£m nhân vÆ°Í€a mÆ¡Íi vaÍ€o. Cao công tử, Thẩm nguÌ£c quan cuÍ€ng Chử đội trưởng Ä‘á»u Ä‘ã biÌ£ lột saÌ£ch quần aÍo, chỉ coÍ€n laÌ£i một chiếc quần Ä‘uÍ€i, biÌ£ troÍi trên ba chiếc coÌ£c gỗ. Da thiÌ£t Cao công tử vốn trắng nõn, giá» Ä‘ã loang lổ vết maÍu. Khắp nÆ¡i trên ngÆ°á»i hắn Ä‘á»u laÍ€ vết roi, toÍc tai buÍ€ xuÍ€, nhìn nhÆ° sắp hấp hối, miệng vẫn vô lÆ°Ì£c noÍi:
- Ta thật sÆ°Ì£ không biết… không biết Ä‘oÍ laÍ€ Sở Ä‘aÌ£i nhân… Ta thật sự… thật không phải laÍ€ thổ phỉ. Cầu xin caÍc ngÆ°Æ¡i, thả… thả ta Ä‘i…!
KyÍ€ Hồng ngồi trên mặt ghế, thở phì phoÌ€, giÆ¡ ngoÌn tay caÌi lên:
- Cao công tử, ngÆ°Æ¡i laÌ€ một hảo haÌn. Vá» sau ai daÌm noÌi xấu sau lÆ°ng ngÆ°Æ¡i laÌ€ một kẻ heÌ€n nhaÌt, laÌ€ công tử ăn chÆ¡i thì ông đây sẽ laÌ€ ngÆ°á»i đầu tiên vả miệng hắn. Äã đến mÆ°Ìc nầy maÌ€ Cao công tử ngÆ°Æ¡i coÌ€n coÌ thể cắn chặt răng. NgÆ°Æ¡i Ä‘uÌng laÌ€ hảo haÌnta bội phuÌ£c, thật sÆ°Ì£ bội phuÌ£c.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ 4r trong thá»i kỳ khó khăn nà y
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
08-02-2014, 07:09 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
oO0Oo
Quyển thứ 8 : Chuyển cà n khôn đạp tà dương.
ChÆ°Æ¡ng 1037-1040
Nhóm dịch: KoCo
Nguồn: Mê Truyện
Chương 1034: Bắt trói.
Chương 1037: Dẫn quân và o hũ.
Cao Liêm đã Ä‘i tá»›i phủ Tổng đốc. Sau khi Cao Liêm Ä‘Æ°a cho gia bá»™c canh cá»a phủ tổng đốc má»™t Ãt bạc, hắn má»›i biết Tổng đốc đại nhân không ở trong phủ mà đang ở doanh trại Cáºn Vệ quân đóng quân.
Doanh trại đóng quân của Cáºn Vệ quân cách phủ tổng đốc không xa. Lúc Cao Liêm Ä‘i tá»›i doanh trại đóng quân của Cáºn Vệ quân thì đã là canh ba. Äêm nay, Cao Liêm đã mệt má»i tá»›i cá»±c Ä‘iểm, nhÆ°ng tinh thần vẫn luôn căng thẳng. Cao Liêm phải nói ngon ngá»t má»™t lúc thì bốn gã vệ sÄ© trÆ°á»›c cá»a doanh trại đóng quân má»›i cho ngÆ°á»i Ä‘i và o bẩm báo.
Gần ná»a ngà y trôi qua, tên vệ sÄ© má»›i cháºm rãi quay lại, nói:
- Tổng đốc đại nhân Ä‘ang thẩm án, tạm thá»i không có thá»i gian. Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i có chuyện thì ngà y mai tá»›i nữa Ä‘i.
Cao Liêm cảm thấy cà ng lo lắng hÆ¡n. DÄ© nhiên hắn biết rõ, bản án mà Sở Hoan Ä‘ang thẩm vấn chÃnh là con trai của mình. Trong lòng hắn Ä‘ang nghÄ© không biết lúc nà y, con trai mình Ä‘ang phải chịu cá»±c hình gì. Hắn láºp tức khẩn cầu:
- Xin ngÆ°Æ¡i quay lại bẩm báo má»™t tiếng, tiểu nhân có việc rất gấp muốn được gặp Tổng đốc đại nhân. Chuyện nà y rất quan trá»ng!
Hắn cầm lấy tay tên thủ vệ, đút và o má»™t thá»i bạc.
- Là m phiá»n binh gia lại Ä‘i thông báo má»™t tiếng.
Tên thủ vệ nghĩ một lát rồi mới đi và o. Lát sau, hắt trở ra, nói:
- Äi theo ta.
Hắn dẫn Cao Liêm Ä‘i và o trong doanh trại đóng quân, đến bên ngoà i má»™t phòng. Äá»™t nhiên, má»™t tiếng kêu thảm thiết truyá»n tá»›i từ gian phòng bên cạnh, vô cùng lÆ°Æ¡ng. Cao Liêm có cảm thấy nhÆ° chÃnh mình Ä‘ang bị đánh, toà n thân lạnh toát. Tiếng kêu thê lÆ°Æ¡ng, thảm thiết kia khiến cho tóc gáy của hắn dá»±ng đứng lên.
Hắn đi và o trong phòng thấy trong phòng bà y biện rất đơn giản. Lúc nà y, Sở Hoan đang ngồi ở trên một cái ghế. Ngoà i Sở Hoan ra, trong phòng còn có Hiên Viên Thắng Tà i và Cừu Như Huyết đang nói chuyện với nhau. Sau khi Cao Liêm đi và o, Sở Hoan cũng không nói gì với hắn. Lúc Cao Liêm muốn tiến lên bái kiến thì Sở Hoan đã khoát tay, chỉ và o cái ghế bên cạnh, ra hiệu Cao Liêm ngồi xuống rồi, vẫn tiếp tục nói với Hiên Viên Thắng Tà i:
- Thiên Môn Äạo ở Äông Nam hung hăng ngang ngược, quan binh đã cố gắng hết sức nhÆ°ng không chặn được bởi vì Thiên môn đạo đã mua rất nhiá»u ngÆ°á»i trong quan phủ. Lần nà y, ngÆ°á»i của Hình bá»™ ty ra tay vá»›i bản đốc, theo ý kiến bản đốc thì chỉ có má»™t lý do, chÃnh là Thiên môn đạo muốn là m loạn. Chắc chắn và i tên quan lại trong Hình bá»™ ty đã bị ngÆ°á»i Thiên môn đạo mua chuá»™c. Nhất định tên tiểu tá» kia chÃnh là ngÆ°á»i của Thiên môn đạo, nếu không thì sao có thể sai ngÆ°á»i Hình bá»™ ty tá»›i tra tấn ta chứ?
Cao Liêm được những lá»i nà y, láºp tức cảm thấy vô cùng khiếp sợ. Hắn Ä‘ang muốn đứng lên giải thÃch thì dÆ°á»ng nhÆ° Sở Hoan đã nháºn ra Ä‘iá»u gì, giÆ¡ ngón tay vá» phÃa hắn khiến hắn không thể nói được.
Hiên Viên Thắng Tà i vừa nắm chuôi Ä‘ao bên hông, vừa cÆ°á»i lạnh nói:
- Äại nhân nói rất đúng. Thánh thượng đã sá»›m nói nếu phát hiện ra yêu nghiệt thì phải láºp tức chém giết hết. Rốt cuá»™c lần nà y chúng ta cÅ©ng đã phát hiện ta tung tÃch của yêu nghiệt Thiên môn đạo. Chúng ta nhất định phải tìm hiểu nguồn gốc, má»™t mẻ hốt gá»n yêu đạo Thiên môn đạo tại Tây Quan. Tiểu tá» nà y dám bắt cóc Tổng đốc đại nhân, chắc chắn chÃnh là yêu nghiệt Thiên môn. Chúng ta phải tống công sức trên ngÆ°á»i tiểu tá» nà y để lấy được manh mối vá» yêu đạo Thiên môn.
Cừu Như Huyết nắm chặt tay, nói:
- Äại nhân, tiểu tá» nà y rất mạnh miệng, đến bây giá» vẫn không chịu thừa nháºn mình chÃnh là phản tặc Thiên môn. TrÆ°á»›c kia ta hà nh tẩu giang hồ, đã biết rất nhiá»u loại cá»±c hình. Có má»™t loại cá»±c hình rất hiệu quả, không biết có thể thá» má»™t lần không?
DÆ°á»ng nhÆ° Sở Hoan cảm thấy rất hứng thú, vá»™i nói:
- Lúc ta còn ở trong kinh thà nh, cÅ©ng có quan hệ vá»›i hình bá»™ thượng thÆ° Cầu Tuấn Cao. Có lẽ bây giá» ta nên há»i hắn má»™t và i cá»±c hình, không thì dùng Ä‘i dùng lại và i cá»±c hình hôm nay, cÅ©ng không lo bá»n hắn không mở miệng. À, đúng rồi, cá»±c hình mà ngÆ°Æ¡i nói tá»›i là gì?
- Tháºt ra cÅ©ng Ä‘Æ¡n giản. Äầu tiên buá»™c chặt thân thể phạm nhân, sau đó rạch má»™t Ä‘Æ°á»ng trên đỉnh đầu phạm nhân để lá»™ ra huyết nhục bên trong. Sau đó Ä‘un sôi má»™t nồi dầu rồi dùng muá»—ng nhá» múc dầu đổ và o đầu phạm nhân. Lúc đó, phạm nhân sẽ ngứa vô cùng, muốn liá»u mạng giãy giụa, nhÆ°ng thân thể đã bị trói chặt, cÅ©ng chỉ có cách xoa đầu và o má»™t váºt. Có Ãt ngÆ°á»i không chịu được, trong lúc giãy giụa, da đầu kia sẽ rách hoà n toà n. Sau đó. . .
Cừu NhÆ° Huyết nói rất cháºm, Hiên Viên Thắng Tà i đứng bên cạnh vừa nghe vừa gáºt đầu, Sở Hoan thì sá» lên cằm, tá»±a nhÆ° Ä‘ang suy nghÄ©.
Lúc nà y, Cao Liêm đã là hồn bay phách lạc, hãi huÍ€ng khiếp vÃa. Vừa nghÄ© tá»›i việc cá»±c hình mà Cừu NhÆ° Huyết nói kia rất có thể sẽ dùng trên ngÆ°á»i con trai mình, hắn đã cảm thấy da đầu của mình tá»±a nhÆ° đã bị cắt, cảm giác toà n thân ngứa ngáy. Hắn thất thanh kêu lên:
- Tuyệt đối không thể, tuyệt đối không thể!
Hắn vốn ngồi ở mép ghế, lúc nà y không nhịn được, láºp tức được đứng lên.
Ba ngÆ°á»i Sở Hoan láºp tức quay đầu lại, ánh mắt hiện vẻ kỳ quái nhìn Cao Liêm.
Cao Liêm biết rõ chÃnh mình thất thố, cảm thấy hÆ¡i xấu hổ và hoảng sợ. Nếu nhÆ° không phải chuôi Ä‘ao ở trong tay Sở Hoan, chÆ°a chắc Cao Liêm đã để vị Tổng đốc trẻ tuổi nà y và o mắt. NhÆ°ng lúc nà y, chẳng những chuôi Ä‘ao Ä‘ang ở trong tay đối phÆ°Æ¡ng, hÆ¡n nữa chuôi Ä‘ao nà y lại còn rất lá»›n. Lá»›n đến mức nếu không cẩn tháºn, nó có thể là m cho Cao gia cá»a nát nhà tan, toà n tá»™c Ä‘á»u bị liên luỵ. Ãt nhất thì trÆ°á»›c mắt, tÃnh mạng của đại công tá» há» Cao Ä‘ang hoà n toà n nằm trong tay Hoan. Cao Liêm vốn là má»™t kẻ rất khôn khéo, giảo hoạt nhÆ°ng dÆ°á»›i tình huống nà y, tâm thần của hắn cÅ©ng rối loạn vô cùng.
- NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng nà o?
Hiên Viên Thắng Tà i tá»±a nhÆ° vừa má»›i nháºn ra sá»± có mặt của Cao Liêm.
Không để Cao Liêm trả lá»i, Sở Hoan đã cÆ°á»i nói:
- Äây là Cao lão gia, Cao Liêm, là đại thân sÄ© có nhà giầu nhất Bắc SÆ¡n đạo Thanh Châu. Hiên Viên tÆ°á»›ng quân, trÆ°á»›c đây chắc hẳn ngÆ°Æ¡i đã từng bái kiến rồi.
- Sao?
Hiên Viên Thắng Tà i dò xét và i lần rồi nói:
- Trá»i tối quá nên ta không nhìn rõ lắm, thì ra là Cao lão gia!
Cao Liêm vội và ng chắp tay nói:
- Không dám, không dám, tới quấy rầy mấy vị đại nhân, tiểu nhân thất lễ, chớ trách, chớ trách.
- Cao lão gia nghĩa bạc vân thiên, mang theo nhóm thân sĩ Bắc Sơn đến đây trợ giúp xây dựng Tây Quan. Bản đốc vô cùng khâm phục đấy.
Sở Hoan giơ tay, ra hiệu Cao Liêm ngồi xuống.
- Ta vốn muốn tìm má»™t cÆ¡ há»™i má»i Cao lão gia tá»›i, cùng bà n chuyện kế tiếp nên chấn hÆ°ng Tây Quan nhÆ° thế nà o. Chỉ là sau khi bản đốc Ä‘i tá»›i Sóc Tuyá»n, có quá nhiá»u việc vặt nên không có thá»i gian.
Tá»±a hồ Sở Hoan má»›i nháºn ra Ä‘iá»u gì, vẻ mặt đầy nghi hoặc, há»i:
- Äúng rồi, Cao lão gia, đêm hôm khuya khoắt thế nà y, ngÆ°Æ¡i…
Hắn nhìn chằm chằm và o Cao Liêm, không cần phải nói hết câu, ánh mắt đã dò há»i.
Cao Liêm vẫn là rất khôn khéo, chÆ°a ngồi vững và ng đã láºp tức đứng lên, khiêm tốn nói:
- Tổng đốc đại nhân, xin đừng gá»i tiểu nhân là lão gia. Tối nay tiểu nhân đến đây, tháºt sá»± là có việc lá»›n, mong đại nhân là m chủ.
- Sao?
Gương mặt của Sở Hoan hiện ra vẻ ân cần.
- Hình như Cao tiên sinh đang vô cùng lo lắng. Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện lớn gì?
Sở Hoan còn chÆ°a dứt lá»i thì bên ngoà i đã vang lên tiếng Ä‘áºp cá»a. Sở Hoan ngẩng đầu lên, nói:
- VÃ o Ä‘i.
Kỳ Hồng ở trần, hiện ra một thân cơ bắp rắn chắc, trong tay cầm cây roi, nhanh chóng tiến và o.
Khắp ngÆ°á»i hắn trà n đầy mồ hôi, vá»™i và ng tiến lên phÃa trÆ°á»›c, nói:
- Äại nhân, đã thẩm vấn cả buổi nhÆ°ng tên yêu nghiệt kia vẫn rất kÃn miệng, xem ra ta phải dùng đại cá»±c hình rồi. Nếu không dùng đại cá»±c hình, e rằng hắn sẽ không chịu mở miệng.
Sở Hoan nhÃu mà y, cÆ°á»i lạnh nói:
- Tháºt là má»™t kẻ không sợ chết.
Hắn nhìn vá» phÃa Cừu NhÆ° Huyết, nói:
- Lão Cừu, ngÆ°Æ¡i tá»›i đó tá»± mình ra tay Ä‘i. Dùng Ä‘ao cắt da đầu của hắn sau đó đổ dầu và o bên trong. Bản đốc cÅ©ng không tin là m nhÆ° váºy vẫn không thể cáºy được miệng của hắn. Nếu nhÆ° hắn vẫn không mở miệng thì láºp tức chém đầu. Sau đó, ngÆ°Æ¡i treo đầu hắn lên cá»a thà nh để cho những yêu nghiệt Thiên môn kia nhìn xem kết cục của việc đối nghịch triá»u đình nhÆ° thế nà o.
- Äại nhân, không thể.
Cao Liêm vội la lên.
- Cao tiên sinh, ngÆ°Æ¡i đã hai lần nói rằng không thể, vì sao váºy?
Sở Hoan nhÃu mà y, nói:
- Ngươi cảm thấy bản đốc là m chuyện gì sai sao?
- Tiểu nhân không dám.
Cao Liêm nói:
- Chỉ là ngÆ°á»i đại nhân bắt kia không phải là yêu đạo Thiên môn.
Sở Hoan ngạc nhiên nói:
- Cao tiên sinh nói ai?
- ChÃnh là má»™t ngÆ°á»i trẻ tuổi.
- NgÆ°á»i trẻ tuổi sao?
Sở Hoan ngừng lại một chút.
- Không phải Cao tiên sinh Ä‘ang nói tá»›i cáºu ấm há» Cao kia chứ?
- Äúng váºy.
Cao Liêm láºp tức nói:
- Hắn chÃnh là ngÆ°á»i trẻ tuổi. Tổng đốc đại nhân, hắn không phải là đệ tá» Thiên môn.
- Không đúng sao?
Hiên Viên Thắng Tà i cÆ°á»i lạnh nói:
- Cao tiên sinh, ngươi cũng biết tên hỠCao kia sao?
DÆ°á»ng nhÆ° hắn đã nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, vá»™i nói:
- Cao tiên sinh, ngÆ°Æ¡i há» Cao, tiểu tá» kia cÅ©ng há» Cao. Chẳng lẽ. . . Hắn là ngÆ°á»i trong há» của ngÆ°Æ¡i sao?
- Không chỉ là ngÆ°á»i trong há».
Cao Liêm cÆ°á»i khổ nói:
- Tổng đốc đại nhân, Hiên Viên tÆ°á»›ng quân, tháºt ra hắn chÃnh là con trai của tiểu nhân.
- Sao?
Sở Hoan đã sá»›m biết rõ thân pháºn của Cao công tá», nhÆ°ng lại giả vá» giáºt mình, thần sắc trầm xuống, nghiêm nghị nói:
- Cao tiên sinh rất vui tÃnh đấy. Tuy bản đốc cÅ©ng thÃch vui đùa nhÆ°ng lại không thÃch vui đùa nhÆ° váºy.
- Tiểu nhân nà o dám nói đùa.
Vẻ mặt Cao Liêm cực kỳ đau khổ.
- Hắn quả tháºt là con trai của tiểu nhân.
- NgÆ°á»i đâu.
Hiên Viên Thắng Tà i lạnh lùng nói:
- Bắt Cao Liêm.
Láºp tức, hai võ sÄ© khôi ngôi ở ngoà i phá cá»a xông và o, nhÆ° sói nhÆ° hổ muốn nhà o lên nâng hai tay Cao Liêm. Cao Liêm vá»™i và ng hô:
- Tổng đốc đại nhân, cháºm đã, cháºm đã.
Sở Hoan cau mà y, sắc mặt lạnh lùng, nói:
- Cao tiên sinh, bản đốc là mệnh quan triá»u đình, chuyện đã rõ rà ng, tuyệt đối không nể tình riêng. Cao công tá» là yêu nghiệt Thiên môn. Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i là cha của hắn thì cÅ©ng không thoát khá»i liên quan đấy.
- Tổng đốc đại nhân, tiểu nhân cũng không phải là yêu nghiệt Thiên môn, Tiểu Khuyển cũng không phải là đạo nhân Thiên môn.
Sắc mặt Cao Liêm trắng bệch.
- Là do tiểu nhân không biết dạy con, quá cÆ°ng chiá»u khiến cho hắn là m báºy. Hắn có mắt không tròng, đã mạo phạm Tổng đốc đại nhân, kÃnh xin Tổng đốc đại nhân hạ thủ lÆ°u tình.
Cao Liêm nhìn và o đám ngÆ°á»i Hiên Viên Thắng Tà i, tuy cảm thấy có mấy lá»i không tiện nói ra, nhÆ°ng vẫn kiên trì nói:
- Äại nhân, nếu nhÆ° ngà i hạ thủ lÆ°u tình thì tiểu nhân. . . Tiểu nhân tất có trá»ng báo.
Sở Hoan ngồi xuống lÆ°á»m Hiên Viên Thắng Tà i má»™t cái, láºp tức Hiên Viên Thắng Tà i Ä‘Æ°a mắt nhìn đám ngÆ°á»i Cừu NhÆ° Huyết và Kỳ Hồng. Tất cả bá»n há» Ä‘á»u không nói lá»i nà o, nhanh chóng lui xuống.
Trong tÃch tắc, trong phòng chỉ còn lại ba ngÆ°á»i Sở Hoan, Hiên Viên Thắng Tà i và Cao Liêm.
Cao Liêm thấy váºy liá»n cảm thấy có hy vá»ng, Ä‘ang muốn nói chuyện thì Sở Hoan đã cau mà y nói:
- Cao tiên sinh, ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i từng trải. Vừa rồi nói những lá»i đó ở trÆ°á»›c mặt nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i cảm thấy thÃch hợp sao?
ChÆ°Æ¡ng 1038: Miệng sÆ° tá».
Cao Liêm bất đắc dĩ nói:
- Là tiểu nhân lỡ lá»i, kÃnh xin đại nhân đừng trách.
Hắn lại tiếng sát tới nói:
- Tổng đốc, tiểu nhân đúng là có chút chuyện muốn nói riêng với đại nhân...
Hắn lại nhìn Hiên Viên Thắng Tà i một cái, ý nói rõ là muốn Sở Hoan cho Hiên Viên Thắng Tà i lui ra.
Sở Hoan nhìn Cao Liêm tháºt sâu má»™t cái, mỉm cÆ°á»i nói:
- Không sao đâu. Hiên Viên tÆ°á»›ng quân là ngÆ°á»i má»™t nhà . Dù có chuyện gì thì cÅ©ng có thể nói trÆ°á»›c mặt Hiên Viên tÆ°á»›ng quân.
Hắn ra hiệu cho Hiên Viên Thắng Tà i ngồi xuống.
Hiên Viên Thắng Tà i cÅ©ng tá»›i ngồi. Lúc nà y Sở Hoan má»›i cÆ°á»i nói:
- Cao trượng phu, có chuyện gì cứ nói. Nếu ngÆ°á»i thanh niên kia là lệnh lang thì ngÆ°Æ¡i đúng là cÅ©ng phải giải thÃch cho chúng ta má»™t chút.
- Tổng đốc đại nhân, tiểu khuyển không phải là ngÆ°á»i của Thiên Môn đạo. Hắn ăn uống, chÆ¡i gái, đánh bạc, không há»c vấn không nghá» ngá»—ng, tháºt sá»± không có năng lá»±c gì. NgÆ°á»i Thiên Môn đạo không có khả năng coi trá»ng hắn.
Cao Liêm vì muốn cứu đứa con nà y của mình mà hạ thấp hắn tới cùng cực.
- Lần nà y chỉ là hiểu lầm thôi. Tiểu khuyển lòng dạ hẹp hòi, có thù tất báo. Hắn có mắt không tròng, không nháºn ra tôn nhan của đại nhân, lại xung Ä‘á»™t vá»›i đại nhân, thế má»›i tụ táºp nhân thủ mạo phạm tá»›i đại nhân... Äại nhân, đây chỉ là má»™t sá»± hiểu lầm thôi. Tiểu khuyển nhất định là gan lá»›n bằng trá»i cÅ©ng không dám bất kÃnh vá»›i đại nhân.
- Cao trượng phu. Äây Ä‘á»u là lá»i nói má»™t phÃa của ngÆ°Æ¡i.
Sở Hoan lắc đầu:
- Cao trượng phu là nhà già u nhất Thanh Châu, gia tà i ngà n vạn. Lệnh lang cÅ©ng là con nhà già u có, ngÆ°Æ¡i cảm thấy ngÆ°á»i nhÆ° váºy lại hạ mình Ä‘i tá»›i má»™t tiệm cÆ¡m chẳng thu hút chút nà o sao? Hắn tá»›i tìm hiểu hà nh tung của bản đốc, sau đó má»›i tiến hà nh bắt cóc. Cao trượng phu có chá»— không biết. Lệnh lang cÅ©ng không chỉ Ä‘Æ¡n giản là bắt cóc mà hắn còn chuẩn bị Ä‘Æ°a bản đốc và o chá»— chết.
Hiên Viên Thắng Tà i cÆ°á»i lạnh nói:
- Nếu không phải chúng ta tá»›i kịp thì tổng đốc đại nhân có lẽ đã bị khuyển tá» nhà ngÆ°Æ¡i là m hại rồi. NgÆ°Æ¡i còn dám nói đây là hiểu lầm sao? Nếu không có âm mÆ°u, chỉ má»™t xung Ä‘á»™t nhá» nhÆ° váºy, sao hắn lại chuẩn bị hà nh hung sát nhân chứ?
- Sát nhân sao?
- Việc nà y ngục quan của Hình Bá»™ ty đã khai nháºn rồi.
Hiên Viên Thắng Tà i nắm tay nói:
- Cao công tá» của nhà ngÆ°Æ¡i đúng là muốn hà nh hung. Cao Liêm, thánh thượng Ä‘iá»u Sở đại nhân đến Tây Quan, không chỉ là riêng thống trị Tây Quan mà còn muốn tiêu diệt loạn phỉ Tây Quan. Lệnh lang mÆ°á»i phần có liên quan vá»›i Thiên Môn đạo. Hiện tại còn phải há»i ngược lại ngÆ°Æ¡i có dây dÆ°a vá»›i Thiên Môn đạo không đấy.
- Hả?
Cao Liêm hồn phi phách tán:
- Không có. Tuyệt đối không có. Tiểu nhân sao lại cấu kết với Thiên Môn đạo được.
- Có hay không thì còn cần chúng ta Ä‘iá»u tra cẩn tháºn.
Sở Hoan cháºm rãi nói:
- Cao trượng phu tạm thá»i vá» phủ, nhÆ°ng mấy ngà y nà y ta sẽ phái ngÆ°á»i bảo há»™ các ngÆ°Æ¡i cho tốt, tránh để ngÆ°á»i của Thiên Môn đạo tá»›i giết ngÆ°á»i diệt khẩu. Äợi tá»›i khi Ä‘iá»u tra rõ rà ng rồi, có trong sạch hay không sẽ báo cho ngÆ°Æ¡i.
Trong lòng Cao Liêm hoảng sợ. Hắn đương nhiên hiểu rõ, Sở Hoan tuy nhìn như bình tĩnh nhưng nếu đã nắm được cơ hội thì tuyệt đối sẽ không từ bỠý đồ. Hôm nay nếu không thể thuyết phục Sở Hoan thì từ nay vỠsau sợ là sẽ khó có cơ hội nữa. Hắn cũng bất chấp sự có mặt của Hiên Viên Thắng Tà i, nói:
- Äại nhân, tiểu nhân... Tiểu nhân biết là chuyện nà y muốn nói rõ rà ng rất khó nhÆ°ng đại nhân thanh chánh liêm minh, nhất định sẽ không để oan uổng ngÆ°á»i tốt...
Hắn kiên trì, móc ra một xấp văn tự từ trong ngực:
- Äại nhân, đây là tiểu nhân hiếu kÃnh ngà i và Hiên Viên tÆ°á»›ng quân. Äây là khế đất và khế nhà của bốn cá»a hiệu mặt tiá»n...
- Cao trượng phu, ngươi hối lộ bản đốc đó sao?
Sắc mặt Sở Hoan thay đổi, nói:
- Ngươi coi bản đốc là ai?
- Äại nhân, không phải tiểu nhân... Là là ...
Cao Liêm thấy Sở Hoan chÃnh khà nghiêm nghị, vẻ mặt nghiêm túc, trong lòng cÅ©ng hÆ¡i sợ hãi.
Sở Hoan thở dà i:
- Cao trượng phu, ngÆ°Æ¡i sốt ruá»™t cứu con, nhất thá»i hồ đồ, bản đốc có thể hiểu được. Thế nhÆ°ng bản đốc có phải là ngÆ°á»i tham ô nháºn hối lá»™ đâu? Ôi, hôm nay dừng ở đây Ä‘i. NgÆ°Æ¡i Ä‘i vá» trÆ°á»›c, bản đốc còn phải bà n bạc chuyện cục muối má»›i vá»›i Hiên Viên tÆ°á»›ng quân. ... Cục muối má»›i vừa được xây dá»±ng là má»™t chuyện lá»›n, là nha môn mÆ°u lợi cho dân. Nếu váºn hà nh thá»a đáng thì nhất định có thể tạo phúc cho dân chúng. Chỉ tiếc...
Hắn lắc đầu:
- Há»™ Bá»™ ty lại không bá» ra nổi bạc. Cho dù cục muối má»›i có muốn là m gì thì cÅ©ng cần bạc cả. Bản đốc và Hiên Viên tÆ°á»›ng quân Ä‘ang cùng tìm cách, xem có thể gom góp đủ bạc để cục muối má»›i váºn chuyển không.
Äôi chân mà y Cao Liêm nhÆ°á»›ng lên. Tại thá»i Ä‘iểm nà y nếu hắn còn nghe không hiểu ý bóng gió thì còn không bằng đầu heo, láºp tức nói:
- Äại nhân, tháºt ra vừa rồi ngà i đã hiểu nhầm tiểu nhân rồi.
- á»’?
Sở Hoan ra vẻ ngạc nhiên:
- Cao trượng phu chỉ giáo cho?
- Tháºt ra khế nhà khế đất nà y cÅ©ng không phải là để hối lá»™ cho đại nhân. Äại nhân đã hiểu lầm rồi. Những thứ nà y là ...... Là tiểu nhân hiến cho cục muối má»›i đấy...
Sở Hoan hả má»™t tiếng, cÆ°á»i nói:
- Công pháp chuẩn bị quyên tiá»n giúp cục muối má»›i sao?
- Vâng, vâng, vâng!
Cao Liêm cảm thấy mình đã mở được một lối ra, nói:
- Tiểu nhân chuyển nhà tá»›i Sóc Tuyá»n, vốn là muốn góp sức xây dá»±ng lại Tây Quan. Äại nhân má»›i láºp cục muối má»›i, đây là vì muốn tạo phúc cho bá tánh. Tiểu nhân tất nhiên phải góp sức.
Hiên Viên Thắng Tà i nói:
- Äại nhân, cục muối má»›i cần không phải Ãt bạc. Má»™t chút quyên góp nhá» của Cao trượng phu nhÆ° váºy cÅ©ng chỉ nhÆ° muối bá» biển, căn bản không giải quyết được vấn Ä‘á».
Sở Hoan vá»— nhẹ đầu mình, cÆ°á»i khổ nói:
- Äúng váºy, đúng thế tháºt. Không quản việc nhà không biết củi gạo quý. TrÆ°á»›c khi là m tổng đốc chỉ cảm thấy tổng đốc má»™t phÆ°Æ¡ng là rất có khà phái. NhÆ°ng giá» bản đốc thấy, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng không có bạc thì ná»a bÆ°á»›c khó Ä‘i, quan phủ không có bạc thì chẳng là m nổi chuyện không cả.
Cao Liêm tựa như đã chuẩn bị trước, nói:
- Äại nhân, tiểu nhân lại dâng lên năm ngà n lượng bạc... Không, má»™t vạn lượng bạc!
Thân thể Sở Hoan hÆ¡i nghiêng vá» phÃa trÆ°á»›c, há»i:
- Cao trượng phu, nghe nói ngÆ°Æ¡i sau khi và o Tây Quan đã mua rất nhiá»u ruá»™ng đất, sắm nhiá»u cá»a hà ng. Äây là má»™t món tiá»n khổng lồ. Tháºt ra bản đốc rất muốn biết, hiện giỠở Tây Quan, ngÆ°Æ¡i có bao nhiêu cá»a hiệu mặt tiá»n? Bao nhiêu mảnh đất đấy?
Khóe mắt Cao Liêm hơi run rẩy, ấp úng nói:
- Äại nhân, chuyện nà y... Tiểu nhân đúng là có má»™t Ãt gia sản, chuẩn bị an cÆ° lạc nghiệp tại Tây Quan...
- Hai mÆ°Æ¡i tám cá»a hiệu mặt tiá»n, hà o phóng mÆ°á»i mấy biệt thá»± lá»›n, cÅ©ng mua mấy chục mẫu ruá»™ng tốt...
Sở Hoan mỉm cÆ°á»i giÆ¡ ngón tay cái lên.
- Tà i lá»±c của Cao trượng phu quả tháºt không giống ngÆ°á»i thÆ°á»ng. Thảo nà o má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói Cao trượng phu là nhà già u nhất Thanh Châu, cÅ©ng phải thế má»›i xứng vá»›i thân pháºn. Äúng rồi. Nghe nói đám ruá»™ng tốt Cao trượng phu mua đã trồng hoa mà u, hÆ¡n nữa còn thuê không Ãt dân phu phải không?
Cao Liêm hãi hùng khiếp vÃa nhÆ°ng vẫn kiên trì nói:
- Äại nhân... Äại nhân nói quá rồi. NhÆ°ng ... CÅ©ng không phải mình Cao gia ta mua những cá»a hiệu vá»›i ruá»™ng tốt kia. Cái gá»i là nhà già u nhất Thanh Châu chẳng qua chỉ là có tiếng mà không có miếng thôi. Gia sản tiểu nhân táºt ra không nhiá»u... Tiá»n mua ruá»™ng vá»›i cá»a hiệu phần nhiá»u là từ thân thuá»™c của tiểu nhân. Số ruá»™ng đã gieo lÆ°Æ¡ng thá»±c ở đây tuy không Ãt nhÆ°ng Cao gia ta không thể nà o gánh chịu má»™t mình được. Rất nhiá»u lúa giống Ä‘á»u là tiểu nhân mượn từ Bắc SÆ¡n, tá»›i khi thu hoạch phải trả lại cho bá»n há».
Sở Hoan hÆ¡i gáºt đầu, thở dà i:
- Không biết Cao công tá» có hiểu hay không, Cao trượng phu vất vả nhÆ° thế, cuối cùng cÅ©ng chỉ vì háºu nhân. NgÆ°á»i trÆ°á»›c trồng cây, ngÆ°á»i sau hái quả. Cao trượng phu vất vả cả Ä‘á»i, những sản nghiệp nà y vá» sau cÅ©ng chỉ để truyá»n lại cho con cháu... À, đúng rồi. Cao trượng phu nói tá»›i đây, bản đốc bá»—ng nhiên nghÄ© tá»›i má»™t vấn Ä‘á» rất kỳ quái. NgÆ°Æ¡i nói ngÆ°Æ¡i vất vả cả Ä‘á»i, cố gắng chèo chống để gia nghiệp được nhÆ° ngà y hôm nay. Trong lòng ngÆ°Æ¡i, sản nghiệp nà y vá»›i lệnh lang, cái nà o nặng hÆ¡n?
Toà n thân Cao Liêm lạnh ngắt.
Tiếng nói của Sở Hoan mặc dù hòa hoãn nhÆ°ng lá»i nói có ý nhÆ° ngà n cân ép xuống, khiến Cao Liêm không thở nổi. Hiện tại cuối cùng hắn đã rõ, vị tổng đốc trẻ tuổi trÆ°á»›c mặt nà y còn hung ác hÆ¡n mình tưởng tượng nhiá»u lắm. Quả nhiên hắn cho giá trên trá»i. Hắn muốn cÅ©ng không phải má»™t miếng nhá» mà muốn nuốt sạch cả của cải Cao gia mấy Ä‘á»i khổ tâm kinh doanh đấy.
Thấy sắc mặt Cao Liêm không tốt, Sở Hoan cÆ°á»i cÆ°á»i, nói:
- Cao trượng phu có vẻ rất mệt má»i rồi phải không? Nếu mệt quá thì không bằng vá» trÆ°á»›c nghỉ ngÆ¡i Ä‘i.
Hắn không nhìn Cao Liêm nữa, chắp tay sau lÆ°ng Ä‘i tá»›i vách tÆ°á»ng, thò tay lấy má»™t tấm gạch xuống.
Ở đó có má»™t lá»— hổng, có thể nhìn thấy bên đối diện. Bên kia nhất định là nÆ¡i thẩm vấn, có thể chứng kiến ba ngÆ°á»i Cao công tá» Ä‘ang bị trói trên giá gá»—.
- Cao trượng phu, nói thế ngươi cũng đừng nghĩ sai nhé.
Sở Hoan nhìn qua lỗ hổng và i lần, bỗng nhiên nói:
- NgÆ°Æ¡i nói Cao công tá» nà y có phải là lệnh lang không? Äừng nhầm nhé. Hay là tá»›i nhìn má»™t cái, xác nháºn rồi hãy nói.
Cao Liêm lo lắng nhất là tình huống nhi tá» hiện giá», nghe Sở Hoan nói váºy liá»n vá»™i và ng Ä‘i tá»›i. Sở Hoan mở lá»— để Cao Liêm nhìn xuyên qua, thấy Cao công tá» phÃa đối diện. Tuy hiện giá» Cao công tỠđã bị lá»™t sạch chỉ còn cái khố, tóc tai bù xù, toà n thân đầy vết thÆ°Æ¡ng chồng chất, vết máu loang lổ.
NhÆ°ng Cao Liêm vẫn xác nháºn được đó là con trai hắn. Hắn chỉ cảm thấy toà n thân phát run, hoảng sợ nhÆ°ng lại cà ng phẫn ná»™ hÆ¡n. Lúc nà y Sở Hoan khà định thần nhà n đứng bên cạnh hắn, hắn háºn trong tay không thể có má»™t con dao, láºp tức đâm và o ngá»±c Sở Hoan. NhÆ°ng hắn biết đó cÅ©ng chỉ là nằm mÆ¡ giữa ban ngà y thôi. Hôm nay mình hoà n toà n ở thế hạ phong, bị Sở Hoan nắm sinh tá» trong tay. Hắn cố gắng kiá»m chế phẫn ná»™ ngáºp trá»i trong lòng, nhịn không được mà kêu lên:
- Hoắc nhi, ngươi sao rồi? Ta là cha ngươi đây. GiỠngươi sao rồi?
Cao công tá» kia vốn Ä‘ang cúi thấp đầu, mái tóc rủ xuống, giống nhÆ° đã chết, nghe thấy tiếng nói liá»n gắng ngẩng đầu lên, mái tóc Ä‘en che mặt, giá»ng nói thê lÆ°Æ¡ng:
- Cha... NgÆ°á»i ở đâu? Ã... Cha, mau tá»›i cứu con, mau cứu con Ä‘i... Con sắp chết rồi. Cha, van cha mau cứu con Ä‘i... Con phải vá» nhà , nếu không sẽ chết ở đây mất...
- Hoắc nhi, con đừng gấp. Cha sẽ mang con á».
Thấy dáng vẻ thê thảm của Cao công tá», Cao Liêm vừa Ä‘au lòng vừa phẫn ná»™. Cao gia của hắn tại Bắc SÆ¡n là thế gia đại tá»™c, cả quan phủ cÅ©ng nể tình, không dám chá»c và o. Cao gia ở Bắc SÆ¡n dù không thể má»™t tay che trá»i nhÆ°ng cÅ©ng có thể hô phong hoán vÅ©. Äi và o Tây Quan, bá»n há» cÅ©ng nhất thá»i cà n quấy, không ngá» lại có ngà y lâm và o tuyệt cảnh nhÆ° váºy.
Sở Hoan cÅ©ng đã mỉm cÆ°á»i nói:
- Cao trượng phu, xem ra bên trong là lệnh lang tháºt rồi. Váºy là tốt, không nháºn lầm, váºy là tốt rồi.
Hắn cất lá»i nói sâu xa:
- Cao trượng phu, ngÆ°Æ¡i yên tâm. Bản đốc xÆ°a nay chấp pháp theo lẽ công bằng, sẽ không vu oan cho ngÆ°á»i tốt nhÆ°ng cÅ©ng không bá» qua cho ngÆ°á»i xấu. Lệnh lang là đen hay là trắng, bản đốc nhất định Ä‘iá»u tra tháºt kỹ, không sÆ¡ ý đâu.
Chương 1039: Kinh Bắc Sơn.
Cao Liêm háºn tá»›i ngứa răng ngứa lợi nhÆ°ng lại không dám biểu hiện ra ngoà i. Hắn nhìn xuyên qua khe hở, thấy Kỳ Hồng hai tay để trần xuất hiện trong tầm mắt. Bên cạnh Kỳ Hồng là má»™t đại hán mang theo thùng nÆ°á»›c, không nói hai lá»i liá»n giá»™i và o đầu ba ngÆ°á»i đám Cao công tá». Ba ngÆ°á»i bị nÆ°á»›c lạnh giá»™i, láºp tức tỉnh táo lại.
Kỳ Hồng thò tay túm cổ Cao công tá», lạnh lùng nói:
- Thằng ranh thối, còn không thú tá»™i Ä‘i? Nói, thủ lÄ©nh Thiên Môn đạo tại Tây Quan là ai? Các ngÆ°Æ¡i bắt cóc tổng đốc đại nhân có mục Ä‘Ãch gì?
Miệng Cao công tá» thì thì thà o và i tiếng, không nói rõ lên lá»i.
Phịch một cái. Lúc nà y Cao Liêm bất chấp tất cả, quỳ gối trước mặt Sở Hoan.
- Tổng đốc đại nhân, xin ngÆ°á»i giÆ¡ cao đánh khẽ, đừng thẩm vấn nữa. Nếu thẩm vấn tiếp thì tiểu khuyển mất mạng mất.
Hắn nhét vội khế nhà , khế đất trong tay và o tay Sở Hoan.
- Äại nhân, đây là tiểu nhân quyên góp cho cục muối má»›i. Những thứ khác tiểu nhân trở vá» sẽ là m. Van ngà i giÆ¡ cao đánh khẽ...
- Äây là Cao tiên sinh quyên góp cho cục muối má»›i sao?
Sở Hoan cÆ°á»i há»i:
- Cao tiên sinh. Nếu quyên góp cho cục muối má»›i thì có Hiên Viên tÆ°á»›ng quân là m chứng, bản đốc có thể nháºn được. Nếu không phải thì bản đốc cÅ©ng không thể nháºn của ngÆ°Æ¡i má»™t đồng.
Bên cạnh lại truyá»n tá»›i tiếng Cao công tá» kêu thảm thiết. Kỳ Hồng đã cầm roi lên, bắt đầu quáºt Cao công tá».
- Vâng, tổng đốc đại nhân, những thứ nà y Ä‘á»u là tiểu nhân hiến cho cục muối má»›i.
Mặt Cao Liêm đỠbừng.
- Xin đại nhân hạ thủ lưu tình.
Lúc nà y Sở Hoan mới ghé sát lổ hổng, nói với phòng bên:
- Kỳ Hồng, dừng tay. Äể cho Cao công tá» suy nghÄ© kỹ đã. Cho hắn... Thá»i gian má»™t ngà y suy nghÄ© tháºt kỹ Ä‘i.
Hắn lại chuyển hÆ°á»›ng vá» phÃa Cao Liêm, khẽ thở dà i:
- Cao tiên sinh. NgÆ°Æ¡i cÅ©ng biết bản đốc bá» sức lá»›n muốn tiêu diệt Thiên Môn đạo. Thiên Môn đạo má»™t ngà y còn chÆ°a bị trừ diệt thì bản đốc không an tâm. HÆ¡n nữa cho chúng thêm thá»i gian má»™t ngà y, chúng sẽ lại lá»›n mạnh thêm má»™t phần. Cho nên... Lệnh lang trong má»™t ngà y nà y sẽ không chịu ná»—i khổ da thịt thế nhÆ°ng bản đốc là m việc công minh, ngà y hôm sau sẽ lại tiếp tục thẩm vấn đấy.
Cao Liêm là m sao không biết, căn bản Sở Hoan không cho hắn cÆ¡ há»™i mặc cả. Cái gá»i là thá»i gian má»™t ngà y nà y là để Cao Liêm có cÆ¡ há»™i hiến gia tà i. Lúc nà y hắn không còn sá»± lá»±a chá»n nà o khác, chỉ có thể nói:
- Sau khi tiểu nhân trở vá» sẽ suy nghÄ© tháºt kỹ. Chỉ là ... Äại nhân cÅ©ng biết, nếu tất cả Ä‘á»u do tiểu nhân quyết định thì ngược lại cÅ©ng không có gì. NhÆ°ng Cao gia ta là má»™t đại tá»™c, huynh đệ rất đông. Tà i sản Cao gia cÅ©ng không phải do mình tiểu nhân định Ä‘oạt, cần bà n bạc trong gia tá»™c...
Sở Hoan láºp tức nhÃu mà y nói:
- Lá»i nà y của Cao tiên sinh là có ý gì? Chẳng lẽ cho rằng bản đốc muốn bức bách ngÆ°Æ¡i dâng gia sản sao?
Hắn cầm khế nhà khế đất trong tay đưa lại chúng Cao Liêm:
- Nếu là nhÆ° váºy thì bản đốc cÅ©ng không dám thu những váºt nà y nữa. Bản đốc thanh liêm nhÆ° nÆ°á»›c, công chÃnh liêm khiết, cÅ©ng không bức bách ngÆ°á»i khác hiến tà i váºt. Cao tiên sinh, ngÆ°Æ¡i cất những váºt nà y Ä‘i....
Cao Liêm vá»™i và ng lui lại phÃa sau, không thể là m gì mà đà nh nói:
- Äại nhân, đây là tiểu nhân tháºt lòng hiến cho cục muối má»›i. Äây là vì tạo phúc cho Tây Quan, không phải bởi đại nhân.
- NhÆ° váºy là tốt.
Sở Hoan gáºt đầu:
- Vừa hay ở đây có giấy bút, không bằng Cao tiên sinh ngÆ°Æ¡i viết rồi Ä‘iểm chỉ rằng ngÆ°á»i tháºt tâm tháºt ý quyên góp cho cục muối má»›i Ä‘i. Nếu thế thì bản đốc cÅ©ng đỡ bị ngÆ°á»i khác hiểu lầm.
Cao Liêm không còn cách nà o, chỉ còn cách viết giấy, Ä‘iểm chỉ. Sở Hoan cầm giấy tá», Ä‘á»c má»™t lần rồi má»›i cÆ°á»i nói:
- Cao tiên sinh đại nhân đại nghÄ©a khiến ngÆ°á»i ta tháºt khâm phục. NhÆ° váºy Ä‘i, ngÆ°Æ¡i vá» trÆ°á»›c, bà n bạc vá»›i gia tá»™c má»™t phen. Thá»i gian má»™t ngà y hẳn đủ để Cao tiên sinh lá»±a chá»n... Cao tiên sinh ngà n vạn lần đừng miá»…n cưỡng. Nếu gia tá»™c của ngÆ°Æ¡i không có lòng muốn hiến thì Cao tiên sinh đừng ép buá»™c!
Hắn giơ tay lên nói:
- Hiên Viên tÆ°á»›ng quân. ÄÆ°a Cao tiên sinh ra ngoà i trÆ°á»›c.
Cao Liêm không thể là m gì, bị Hiên Viên Thắng Tà i Ä‘Æ°a ra khá»i cá»a. Äợi tá»›i lúc Hiên Viên Thắng Tà i trở vá», Sở Hoan Ä‘ang ngồi trên ghế suy nghÄ© gì đó. Hiên Viên Thắng Tà i tá»›i sát bên cạnh, cÆ°á»i nói:
- Äại nhân thần cÆ¡ diệu toán, há» Cao quả nhiên tá»›i tháºt.
- Hổ dữ không ăn thịt con. Cao Liêm tuy âm hiểm xảo trá nhưng cuối cùng cũng không bỠđược đứa con trai nà y.
Sở Hoan cÆ°á»i lạnh nói:
- Hiên Viên tướng quân, tất cả thực hiện theo kế hoạch đi.
Hiên Viên Thắng Tà i láºp tức chắp tay nói:
- Mạt tướng rõ rồi.
ThÆ°Æ¡ng nhân già u có di chuyển từ Bắc SÆ¡n tá»›i Sóc Tuyá»n Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không chỉ có mình Cao gia. Ngoà i Cao gia, đại gia tá»™c tá»›i Sóc Tuyá»n không dÆ°á»›i hai mÆ°Æ¡i tá»™c. Những gia tá»™c nà y Ä‘á»u là gia tá»™c nổi tiếng tại Bắc SÆ¡n.
Bá»n há» Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể di Ä‘á»™ng toà n tá»™c. Loại đại gia tá»™c thế nà y, nhân khẩu gia tá»™c Ä‘á»u rất thịnh vượng. Má»™t bá»™ pháºn thừa cÆ¡ Ä‘i tá»›i Tây Quan, chiếm Ä‘oạt trắng trợn của thân sÄ© bản thổ Tây Quan. Má»™t bá»™ pháºn khác tiếp tục lÆ°u lại Bắc SÆ¡n.
Chẳng qua thừa dịp Tây Quan loạn lạc mà chiếm được lợi Ãch lá»›n, bá»n há» ngược lại cÅ©ng mang tá»›i rất nhiá»u tiá»n vốn. Thân sÄ© Bắc SÆ¡n và Chu đảng Tây Quan liên thủ, trong thá»i gian ngắn ngủi đã phát triển thà nh má»™t thế lá»±c tại Tây Quan.
Äại biểu thân sÄ© từ Bắc SÆ¡n tá»›i tất nhiên là Cao gia. Mà gần Cao gia nhất là Triệu gia.
Gia chủ Triệu gia tên là Triệu Khôn Du, quan hệ vá»›i Cao Liêm thân máºt mÆ°á»i phần. Lần nà y thân sÄ© Bắc SÆ¡n tá»›i Tây Quan, Triệu thị cÅ©ng nhÆ° Cao thị, biểu hiện tÃch cá»±c dị thÆ°á»ng. Bá»n há» theo sát Cao gia tá»›i Tây Quan, lợi dụng các loại quan hệ, chiếm Ä‘oạt rất nhiá»u cá»a hà ng, ruá»™ng tốt. Từ góc Ä‘á»™ nà o mà nói, bá»n há» là đồng minh kiên định của Cao thị.
Ãnh ban mai chiếu khắp thiên địa. Má»—i sáng Triệu Khôn Du Ä‘á»u thức dáºy rất sá»›m, luyện má»™t bá»™ quyá»n dưỡng sinh. Thá»i Ä‘iểm luyện quyá»n, bình thÆ°á»ng cÅ©ng không ai quấy rầy hắn.
Thế nhÆ°ng hôm nay còn chÆ°a đánh xong ná»a bá»™ quyá»n, má»™t loạt tiếng chân dồn dáºp đã truyá»n tá»›i, sau đó là rất nhiá»u âm thanh xôn xao. Má»™t tên gia phó chạy tá»›i. Triệu Khôn Du còn chÆ°a kịp quát lá»›n, tên gia phó đã gà o khóc thảm thiết nói:
- Lão gia, không tốt rồi, không tốt rồi. Quan binh tới...
- Quan binh sao?
Triệu Khôn Du hơi ngẩn ra:
- NgÆ°á»i của Ai? Là Äổng đại nhân phái ngÆ°á»i tá»›i sao?
- Không phải Äổng đại nhân mà là Sở tổng đốc.
NgÆ°á»i kia còn chÆ°a nói xong thì từ háºu hoa viên đã có má»™t đám ngÆ°á»i mặc áo giáp, uy phong lẫm lẫm Ä‘i tá»›i:
- Triệu lão gia, đi theo chúng ta một chuyến đi.
Triệu Khôn Du dò xét Hiên Viên Thắng Tà i và i lần, cảm thấy hÆ¡i quen. Tại thá»i Ä‘iểm ra mắt Sở Hoan ở Sóc Tuyá»n, sau đó là buổi tiếc dằn mặt tại Bắc Vá»ng Lâu, tuy rằng không vui vẻ nhÆ°ng Hiên Viên Thắng Tà i luôn Ä‘i theo Sở Hoan cÅ©ng khiến ngÆ°á»i khác dá»… chú ý. Triệu Khôn Du ngà y đó cÅ©ng trong đám ngÆ°á»i Ä‘i đón, ngược lại có và i phần ấn tượng vá»›i Hiên Viên Thắng Tà i.
- Ngươi là Hiên Viên tướng quân phải không?
Triệu Khôn Du nhÃu mà y.
- Không biết Hiên Viên tÆ°á»›ng quân dẫn ngÆ°á»i tá»›i đây là m gì?
- Bổn tướng đã nói rồi, ngươi phải theo chúng ta một chuyến.
Sắc mặt Hiên Viên Thắng Tà i không thay đổi, thản nhiên nói:
- Quan phủ hoà i nghi ngươi có liên quan với Thiên Môn đạo. Ngươi phải đi nói cho rõ.
Triệu Khôn Du đương nhiên biết Thiên Môn đạo là thứ gì, sắc mặt kịch biến, thất thanh nói:
- Thiên Môn đạo sao?
Hắn lại vội la lên:
- Các ngÆ°Æ¡i không được vu oan cho ngÆ°á»i tốt... Ta... Ta có liên quan gì tá»›i Thiên Môn đạo chứ? Các ngÆ°Æ¡i tá»± tiện xông và o nhà dân, vu oan giá há»a...
- Không phải là vu oan đâu.
Hiên Viên Thắng Tà i lắc đầu nói:
- Äã có chứng cứ chứng minh ngÆ°Æ¡i có liên quan tá»›i Thiên Môn đạo.
Hắn vung tay lên. Và i tên võ sÄ© cáºn vệ cÆ°á»ng hãn xông lên, không nói hai lá»i liá»n túm lấy Triệu Khôn Du, xô ra phÃa ngoà i.
Triệu Khôn Du kêu la lá»›n, bị xô đẩy ra cái sân nhá». Nhiá»u ngÆ°á»i Triệu gia đã nghe được tin tức, má»™t đám xông tá»›i. Má»™t nam nhân trung niên ngăn Ä‘Æ°á»ng, lạnh lùng nói:
- Các ngÆ°Æ¡i là ai? Vì sao lại bắt ngÆ°á»i tùy tiện nhÆ° váºy?
- Ngươi là kẻ nà o?
Hiên Viên Thắng Tà i lạnh lùng nhìn lại.
- Các ngươi bắt cha ta. Ta là Triệu Thuẫn.
NgÆ°á»i trung niên nà y cÅ©ng có và i phần dÅ©ng khÃ.
- Các ngÆ°Æ¡i dá»±a và o cái gì mà bắt ngÆ°á»i?
- Bổn tÆ°á»›ng phụng mệnh bắt ngÆ°á»i, không cần phải giải thÃch vá»›i ngÆ°Æ¡i.
Bà n tay lớn của Hiên Viên Thắng Tà i đã đặt lên chuôi đao:
- Tránh ra.
Hắn tiến lên, dá»… dà ng đẩy Triệu Thuẫn ra. Má»™t đám ngÆ°á»i liá»n áp giải Triệu Khôn Du ra ngoà i.
- Äi tìm Äổng đại nhân. Äi tìm Cao bá phụ ngÆ°Æ¡i.
Triệu Khôn Du bị lôi ra ngoà i, nghiêng đầu lại kêu lên.
Triệu Thuẫn biết rõ chuyện trá»ng đại, láºp tức sai hạ nhân chuẩn bị xe ngá»±a. Triệu Khôn Du bị quan binh bắt Ä‘i, Triệu Thuẫn láºp tức ngá»±a không dừng vó Ä‘i tá»›i Cao phủ.
Triệu gia và Cao gia có quan hệ thân máºt, cÅ©ng không cần phải thông báo. Triệu Thuẫn vá»™i và ng Ä‘i tá»›i chÃnh Ä‘Æ°á»ng Cao gia, lại phát hiện ra không Ãt ngÆ°á»i Ä‘ang tụ táºp ở đây. Ngoà i ngÆ°á»i Cao gia còn có mấy ngÆ°á»i khác Ä‘á»u là thân sÄ© Bắc SÆ¡n. Bá»n há» thấy Triệu Thuẫn vá»™i và ng tá»›i, có ngÆ°á»i đã tiến lên hô:
- Sao Triệu huynh cũng ở đây?
- Quan phủ không nói đạo lý, bắt gia phụ đi rồi.
Triệu Thuẫn vội la lên:
- Ta đang muốn tìm Cao bá phụ thương lượng đối sách.
NgÆ°á»i ná» hoảng sợ nói:
- Hẳn là Triệu bá phụ cũng bởi Thiên Môn đạo mới bị bắt phải không?
- Äúng váºy.
Triệu Thuẫn gáºt đầu, láºp tức ngạc nhiên nói:
- Sao các ngươi cũng tới đây?
- Gia phụ chúng ta cÅ©ng Ä‘á»u bị bắt rồi.
NgÆ°á»i ná» lo lắng nói:
- Ta tới tìm Cao bá phụ thương lượng đối sách... Triệu huynh, rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Tại sao quan phủ lại vu oan cho chúng ta cấu kết với Thiên Môn đạo?
- Bá»n há» nói có nhân chứng.
Triệu Thuẫn nắm tay nói:
- Là ai vu oan cho chúng ta?
Má»™t ngÆ°á»i tá»›i sát, thấp giá»ng nói:
- Chẳng lẽ các ngươi không biết tối qua xảy ra đại sự, Cao Hoắc bị bắt đi, hôm nay còn chưa rõ sống chết sao?
- Cao Hoắc?
Triệu Thuẫn hÆ¡i giáºt mình.
- Hắn gặp chuyện gì?
- Chuyện cụ thể thì không biết, chỉ biết hình nhÆ°ng hắn dẫn ngÆ°á»i bắt cóc tổng đốc đại nhân.
NgÆ°á»i ná» hạ giá»ng nói:
- Cao bá phụ hiện giá» Ä‘ang bà n bạc vá»›i ngÆ°á»i nhà , tạm thá»i không thể gặp chúng ta.
- Bắt cóc tổng đốc sao?
Sắc mặt Triệu Thuẫn kịch biến, giáºt mình nói:
- Cao Hoắc muốn chết sao? Hắn... Tại sao hắn lại bắt cóc tổng đốc đại nhân?
Linh quang lóe lên, hắn thấp giá»ng nói:
- Chẳng lẽ quan binh bắt ngÆ°á»i nhà chúng ta là có liên quan tá»›i Cao Hoắc?
NgÆ°á»i ná» còn chÆ°a kịp trả lá»i thì đã thấy Cao Liêm Ä‘i ra. Má»i ngÆ°á»i láºp tức túm tụm lại, nhao nhao nói:
- Cao bá phụ, rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Sắc mặt Cao Liêm khó coi dị thÆ°á»ng, khóe mắt cÅ©ng run rẩy:
- ChÆ° vị đừng lo. Äúng là đã xảy ra chuyện. Chúng ta không thể để rối loạn tráºn tuyến.
- Cao bá phụ, nghe nói tối qua Cao Hoắc bị bắt đi rồi?
Triệu Thuẫn tiến lên hai bước, nhìn chằm chằm và o Cao Liêm.
- Sáng sá»›m nay ngÆ°á»i nhà chúng ta Ä‘á»u bị bắt Ä‘i nhÆ°ng lại nói là có dÃnh dáng tá»›i Thiên Môn đạo. Quan binh nói bá»n há» có nhân chứng trong tay. Nhân chứng ná» rốt cục là ai? Có phải là ... Cao Hoắc đã ăn nói lung tung vá»›i quan phủ rồi không?
Chương 1040: Khẩu vị.
Lá»i Triệu Thuẫn vừa nói ra, ánh mắt má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn chằm chằm và o Cao Liêm, trong ánh mắt má»™t số ngÆ°á»i đã hiện lên vẻ bất mãn.
Cao Liêm vẫy tay nói:
- Mấy ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i tiến và o đây.
Hắn gá»i ba bốn ngÆ°á»i nhóm Triệu Thuẫn và o trong phòng. Lúc nà y trong lòng má»™t đám thân sÄ© Bắc SÆ¡n Ä‘á»u hoảng sợ. Äi và o trong phòng, Triệu Thuẫn Ä‘i thẳng và o vấn Ä‘á»:
- Cao bá phụ. Có phải là Cao Hoắc nói linh tinh nên mới liên lụy tới chúng ta không?
Tuy nói Triệu gia và Cao gia có quan hệ sâu, tháºm chà giống nhÆ° thân tá»™c nhÆ°ng vừa nghÄ© tá»›i chuyện phụ thân mình có thể bị Cao Hoắc liên lụy, trong ná»™i tâm Triệu Thuẫn liá»n nổi tráºn lôi đình, bất chấp tất tình nghÄ©a rồi.
Mấy ngÆ°á»i khác cÅ©ng Ä‘á»u nhao nhao nói:
- Sao Cao Hoắc có thể là m nhÆ° váºy chứ? Từ trÆ°á»›c tá»›i giá» chúng ta chÆ°a bao giá» liên quan chút nà o vá»›i Thiên Môn đạo. Hắn vì sao lại ăn nói lung tung nhÆ° thế?
Cao Liêm xanh mặt nói:
- Không có chứng cứ thì đừng nói bừa. Hiện tại các ngÆ°Æ¡i trách tá»™i Cao Hoắc, thế nhÆ°ng chuyện nà y vốn là do Sở Hoan nhằm và o thế gia vá»ng tá»™c Bắc SÆ¡n chúng ta.
- Tuy nói nhÆ° váºy nhÆ°ng nếu không phải bị há» Sở bắt được thì sao hắn dám ra tay vá»›i chúng ta được?
Triệu Thuẫn trầm giá»ng nói:
- Nghe nói Cao Hoắc bắt cóc Sở Hoan, đây là chuyện huyên náo gì? Hắn điên rồi sao?
Cao Liêm biết rõ chuyện nà y trá»ng đại, nếu không giải thÃch rõ rà ng thì ná»™i bá»™ thế gia vá»ng tá»™c Bắc SÆ¡n sẽ phân liệt. Hắn nói lại tình huống của mình má»™t lần. Lúc nà y má»i ngÆ°á»i hai mặt nhìn nhau.
Triệu Thuẫn cau mà y nói:
- Như thế thì Sở Hoan cố ý để Cao Hoắc rơi và o bẫy à ?
- Không đúng.
Má»™t ngÆ°á»i bên cạnh láºp tức nói.
- ChÆ° vị có chá»— không biết. Ngà y hôm trÆ°á»›c ta còn gặp Cao Hoắc, hắn đúng là đi tá»›i Tây Phong quán. Tiệm ăn kia vừa má»›i khai trÆ°Æ¡ng, Cao Hoắc ngẫu nhiên Ä‘i qua và i lần, thấy bà chủ Tây Phong quán kia. Nghe nói bà chủ kia vô cùng xinh đẹp, Cao Hoắc gặp liá»n coi trá»ng nà ng.
- Thì ra là thế.
Má»™t ngÆ°á»i bên cạnh hừ lạnh nói:
- Chúng ta Ä‘á»u hiểu tÃnh tình của tiểu tá» Cao Hoắc kia. Hắn Æ°a thÃch gió trăng, thÃch nhất là phụ nữ đã có chồng, lúc nà y má»›i và o bẫy của Sở Hoan.
- Nếu nói thế thì ngÆ°á»i trong Tây Phong quán chẳng lẽ là của Sở Hoan? Nếu không thì sao Cao Hoắc và o Tây Phong quán lại đụng phải Sở Hoan được?
Cao Liêm ngồi trên ghế, vô cùng mệt má»i nói:
- Bây giá» nói những chuyện nà y có Ãch gì? Má»i ngÆ°á»i bị bắt, chúng ta phải nhanh chóng nghÄ© biện pháp cứu ngÆ°á»i rồi nói sau.
Triệu Thuẫn nắm tay nói:
- Quan hệ giữa há» Sở và bảy há» Tây Quan không cạn. Bảy há» Tây Quan xem chúng ta là tỠđịch, Sở Hoan cùng má»™t đám vá»›i bá»n há», là m sao nÆ°Æ¡ng tay cho chúng ta được?
Hắn cau mà y:
- Hiện tại ta lo lắng nhất chÃnh là Cao Hoắc kia nói lung tung trong quan phủ. Nếu hắn đổ hết cho chúng ta là ngÆ°á»i Thiên Môn đạo thì Sở Hoan nhất định sẽ nhân cÆ¡ há»™i nà y mà hạ thủ vá»›i chúng ta.
- Chá»› nói tá»›i liên quan tá»›i Thiên Môn đạo. Chỉ má»—i bắt cóc Sở Hoan đã là tá»™i lá»›n khó lÆ°á»ng rồi, ngang vá»›i mÆ°u phản đó.
Trong mắt má»™t ngÆ°á»i bên cạnh hiện lên vẻ hoảng sợ:
- Cho dù là bởi vì chuyện gì, Cao Hoắc đúng là dẫn ngÆ°á»i trói Sở Hoan lại. Hôm nay Sở Hoan lại cố ý lợi dụng Cao Hoắc để dÃnh chúng ta vá»›i Thiên Môn đạo, rõ rà ng cho thấy muốn kéo hết chúng ta và o việc nà y... Hôm nay triá»u đình Ä‘ang đụng binh Ä‘ao vá»›i Thiên Môn đạo ở phÃa Äông Nam, triá»u đình thống háºn nhất chÃnh là Thiên Môn đạo. Nếu tá»™i danh nà y mà bị đổ lên đầu chúng ta...
NgÆ°á»i nà y nói còn chÆ°a dứt, má»i ngÆ°á»i ở đây nhịn không được mà rùng mình má»™t cái.
- Äổng đại nhân nói thế nà o?
Triệu Thuẫn tiến lên một bước.
- Cao bá phụ, lúc trÆ°á»›c chúng ta di chuyển quy mô lá»›n tá»›i Tây Quan. Äây chÃnh là chuyện Chu Tổng đốc đứng phÃa sau cam Ä‘oan. Quan phủ Tây Quan sẽ bảo đảm Ãch lợi của chúng ta. Äổng Thế Trân và Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn trÆ°á»›c cÅ©ng vá»— ngá»±c cam Ä‘oan, chúng ta tá»›i Tây Quan tất nhiên sẽ bảo vệ chúng ta thuáºn buồm xuôi gió. Hiện nà y chuyện đã lá»›n thế nà y, bá»n há» cÅ©ng nên nói vá»›i chúng ta má»™t câu chứ.
- Äêm qua ta đã Ä‘i tá»›i phủ tri châu.
Cao Liêm nói:
- Äổng Thế Trân cÅ©ng không nghÄ© ra biện pháp, chỉ nói là sẽ nói giúp chúng ta. Thế nhÆ°ng mà ...
- Nói giúp chúng ta sao?
Triệu Thuẫn cÆ°á»i lạnh nói:
- Nói giúp chúng ta thế nà o chứ? Äổng Thế Trân kia và Sở Hoan là tỠđịch. Sở Hoan sao có thể nghe lá»i hắn nói chứ?
Mấy ngÆ°á»i khác Ä‘á»u lo lắng nói:
- Chẳng lẽ chúng ta cứ ngồi chá» chết nhÆ° váºy?
Có má»™t ngÆ°á»i lại nói:
- Tháºt sá»± không ổn thì chỉ có thể dá»i vá» Bắc SÆ¡n, không thể ở lại đây nữa.
Cao Liêm cÆ°á»i lạnh nói:
- Dá»i vá» Bắc SÆ¡n sao? Nói dá»… dà ng váºy. Nếu há» Sở đã muốn đại khai sát giá»›i vá»›i chúng ta thì dù dá»i vá» Bắc SÆ¡n cÅ©ng có là m sao? Nếu đổ tá»™i danh tạo phản cho chúng ta thì chạy tá»›i chân trá»i góc biển cÅ©ng không thoát!
- Con bà nó chứ. Nếu không ổn thì chúng ta đi Tây Lương.
Má»™t ngÆ°á»i nhịn không được nói:
- Sở Hoan hắn chẳng lẽ có thể chạy tá»›i Tây LÆ°Æ¡ng bắt chúng ta trở lại? Lúc trÆ°á»›c thiên hạ phân loạn, chẳng phải cÅ©ng có rất nhiá»u ngÆ°á»i chạy tá»›i Tây LÆ°Æ¡ng tránh tai nạn sao?
- Chạy tới Tây Lương sao?
Triệu Thuẫn thản nhiên nói:
- Chỉ sợ còn chÆ°a ra khá»i Nhan Môn Quan thì nhân mã của Sở Hoan đã chém đầu chúng ta rồi.
- Sở Hoan thì sao chứ? DÆ°á»›i tay hắn chẳng phải chỉ có hai trăm ngÆ°á»i sao?
NgÆ°á»i bên cạnh cÆ°á»i nói:
- Tổng cộng tất cả chúng ta, cả gia phó hộ viện cũng tới và i trăm, chưa hẳn không thể đánh cược một lần.
- DÆ°á»›i tay hắn tuy chỉ có hai trăm ngÆ°á»i nhÆ°ng Ä‘á»u là cáºn vệ quân hoà ng gia, lấy má»™t chá»i mÆ°á»i. Huống chi nếu ra tay tháºt thì đúng là tạo phản chÃnh thức rồi.
Triệu Thuẫn cau mà y nói:
- Äến lúc đó thì dù là Äổng Thế Trân hay Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn cÅ©ng không dám tá»›i gần chúng ta. NgÆ°Æ¡i chá»› quên, bá»n há» cÅ©ng là ngÆ°á»i triá»u đình. Tuy là tỠđịch vá»›i Sở Hoan nhÆ°ng nếu chúng ta tụ táºp ngÆ°á»i là m phản thì bá»n há» cÅ©ng chỉ còn có thể đứng vá» phÃa Sở Hoan. Nếu tháºt nhÆ° thế thì chúng ta không chỉ phải đối phó vá»›i nhân mã thủ hạ của Sở Hoan mà còn phải đối phó vá»›i Äông PhÆ°Æ¡ng TÃn nắm binh mã, tứ đại quân doanh gồm hai vạn binh mã nữa. Chúng ta cá»™ng lại còn chÆ°a đủ cho ngÆ°á»i ta giết.
- Cái nà y cÅ©ng không được, cái kia cÅ©ng không được, váºy thì chúng ta phải là m thế nà o?
Má»™t ngÆ°á»i đứng cạnh hổn hển nói:
- Dao găm Sở Hoan đã chém xuống phÃa chúng ta, chúng ta không thể nghển cổ đợi giết được...
Hắn mang theo vẻ giáºn dữ nhìn vá» phÃa Cao Liêm:
- Cao bá phụ, tai há»a nà y cÅ©ng bắt đầu từ Cao gia các ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nên nghÄ© má»™t biện pháp giúp má»i ngÆ°á»i tránh thoát được kiếp nạn nà y.
Trong mắt Cao Liêm lóe lên vẻ ác Ä‘á»™c nhÆ°ng vẫn giÆ¡ tay lên, ra hiệu cho má»i ngÆ°á»i yên tÄ©nh, cháºm rãi nói:
- Hiện tại đừng nói tá»›i ai dẫn tá»›i tai há»a nà y nữa. Äã tá»›i lúc nà y, truy cứu trách nhiệm của ai cÅ©ng không còn chút ý nghÄ©a nữa.
Triệu Thuẫn đi tới một cái ghế gần đó, đặt mông ngồi xuống nói:
- Cao bá phụ, váºy ngÆ°Æ¡i phải cho má»i ngÆ°á»i má»™t biện pháp.
- Äêm qua ta Ä‘i tìm Sở Hoan.
Cao Liêm cháºm rãi nói. Má»i ngÆ°á»i láºp tức khẩn trÆ°Æ¡ng hẳn. Lại có ngÆ°á»i há»i:
- NgÆ°á»i bái kiến Sở Hoan sao? Váºy... Váºy hắn có ý gì?
- Các ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên đã từng nghe nói tá»›i chuyện của Ä‘i thay ngÆ°á»i rồi chứ?
Cao Liêm cháºm rãi nói:
- Sở Hoan ám chỉ, nếu để của Ä‘i thì ngÆ°á»i có thể được bảo toà n.
Má»i ngÆ°á»i nghe thế, sắc mặt ngược lại hòa hoãn hÆ¡n và i phần. Hai hà ng lông mà y Triệu Thuẫn hÆ¡i giãn ra:
- Bá phụ nói là hỠSở là một kẻ tham tà i sao?
- Ãt nhất hắn cÅ©ng không chán ghét tiá»n tà i.
Cao Liêm nói:
- Các ngÆ°Æ¡i phải biết, Sở Hoan vừa má»›i thiết láºp nha môn cục muối má»›i. Hôm nay Sở Hoan không khống chế được mấy nha môn tại Tây Quan. Äại Ä‘a số nha môn tạm thá»i vẫn nằm trong khống chế của Chu đảng. NhÆ°ng cục muối má»›i nà y là do má»™t tay Sở Hoan thiết láºp. Ta cÅ©ng đã từng nghe ngóng qua, tạm thá»i cục muối má»›i nà y còn chÆ°a có bao nhiêu quan lại, cÅ©ng không biết dùng là m gì, hoà n toà n nằm trong tay Sở Hoan.
- Chuyện nà y liên quan gì tới cục muối mới chứ?
- Hiện tại ta cũng hơi hiểu rõ rồi. Sở Hoan nà y hơi bất đồng với những quan viên khác.
Cao Liêm vuốt chòm râu, nhÆ° có Ä‘iá»u suy nghÄ©:
- Các ngÆ°Æ¡i ngẫm lại xem. Äá»™t nhiên hắn thiết láºp nha môn má»›i là để là m gì?
Má»i ngÆ°á»i nhìn nhau, Ä‘á»u lắc đầu.
- Tiá»n tà i.
Cao Liêm nói rất khẳng định:
- NgÆ°á»i chết vì tiá»n, chim chết vì mồi. Ngay trong đêm qua, ta rốt cục đã hiểu, há» Sở thiết láºp cục muối má»›i nà y, mục Ä‘Ãch là để vÆ¡ vét của cải.
- Vì vơ vét của cải sao?
- Không sai.
Cao Liêm cÆ°á»i lạnh nói:
- Ta không tin hắn lại muốn là m đại sá»± tại Tây Quan. Hắn ra vẻ đạo mạo, nói cho cùng cÅ©ng chỉ để cho ngÆ°á»i khác xem thôi. Tối qua hắn đã để lá»™ tâm tÆ° của hắn. Hắn không tiện nháºn hối lá»™ trá»±c tiếp, cho nên cần phải tìm kế, vÆ¡ vét của cải mà dùng. Cục muối má»›i nà y chÃnh là công cụ vÆ¡ vét của cải của hắn. Äêm qua ta Ä‘Æ°a khế nhà , khế đất cho hắn, hắn không dám nháºn nhÆ°ng lại ám chỉ ta hiến tiá»n tà i cho cục muối má»›i... Các ngÆ°Æ¡i ngẫm lại xem, trong nà y có ý gì chứ?
Triệu Thuẫn vỗ tay một cái nói:
- Cao bá phụ không hổ là có kiến thức rá»™ng rãi. Kẻ là m quan tâm địa gian xảo, bá phụ liếc má»™t cái liá»n nháºn ra ngay. Hiện tại xem ra, Sở Hoan thiết láºp cục muối má»›i nà y chÃnh là để vÆ¡ vét. Hắn không trá»±c tiếp thu tiá»n tà i mà lại để má»i ngÆ°á»i hiến tiá»n tà i cho cục muối má»›i. Cục muối má»›i nà y là do má»™t tay hắn thiết láºp, cÅ©ng giống nhÆ° tiến và o hầu bao của Sở Hoan hắn. NhÆ° váºy thì có ngÆ°á»i tá»›i Ä‘á»u tra cÅ©ng không thể có liên quan tá»›i hắn.
Không khà vốn khẩn trÆ°Æ¡ng, trong nhất thá»i liá»n được thả lá»ng. Sắc mặt Cao Liêm lại vẫn ngÆ°ng trá»ng nhÆ° cÅ©, nói:
- Nhưng dù là như thế thì đây cũng không phải là tin tức tốt.
- Vì sao lại thế?
Triệu Thuẫn nói:
- Chỉ cần là bạc thì có thể giải quyết, cũng không phải chuyện gì lớn cả. Hôm nay bà n vỠtà i lực tại Tây Quan thì chỉ sợ không có ai thắng được thân sĩ Bắc Sơn chúng ta.
- Miệng Sở Hoan rất lớn.
Cao Liêm thở dà i:
- So vá»›i Sở Hoan, đám cÆ°á»›p biển Äổng Thế Trân kia tháºt chẳng đáng để nhắc tá»›i.
Láºp tức có ngÆ°á»i há»i:
- Sở Hoan ra giá rất cao sao?
Triệu Thuẫn nói:
- Ngược lại ta cÅ©ng biết rõ chút tình huống của Sở Hoan. Hai năm trÆ°á»›c kẻ nà y vẫn là hạng vô danh, nghe nói xuất thân từ Vân SÆ¡n, gia đình nghèo khổ. Vá» sau hắn ôm đùi Tá» VÆ°Æ¡ng, lúc nà y má»›i má»™t bÆ°á»›c lên mây. Hắn đã trải qua cuá»™c Ä‘á»i nghèo khổ, tham luyến tiá»n tà i, cÅ©ng không có gì lạ. Chẳng qua miệng loại ngÆ°á»i nà y lại quá lá»›n thì cÅ©ng có bao nhiêu. Tổng cá»™ng tiá»n tà i của nhân sÄ© Bắc SÆ¡n chúng ta cÅ©ng đủ cho hắn sống mấy Ä‘á»i!
Má»™t ngÆ°á»i bên cạnh Triệu Thuẫn gáºt đầu nói:
- Äúng váºy, không phải chỉ là bạc sao? Hiện tại chúng ta không thiếu nhất chÃnh là bạc. So vá»›i tá»™i danh tạo phản thì bá» má»™t chút bạc cÅ©ng không phải gì không được. Bạc là chết, ngÆ°á»i là sống. Chỉ cần tránh thoát lần nà y, kinh tế Tây Quan vẫn nằm trong quyá»n khống chế của chúng ta. Số bạc bị hắn nuốt cÅ©ng sẽ trở lại tay chúng ta... Äúng rồi, Cao bá phụ, hắn ra giá bao nhiêu vá»›i ngÆ°á»i?
Mặt Cao Liêm âm trầm, cÆ°á»i lạnh nói:
- Hắn không có nói thẳng giá ra nhưng ý lại rất rõ rà ng, muốn nuốt toà n bộ tà i sản của Cao gia ở Tây Quan.
Má»i ngÆ°á»i nghe váºy Ä‘á»u biến sắc.
.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ 4r trong thá»i kỳ khó khăn nà y
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu sa mac nhat hung , áðèòíè , dekdodc , gia khong lich su , gia khong lich su sa mac , giá không lịch sá» , há»· sủng sinh kiêu , hoac sac sinh kieu , hoac sac sinhhieu , hoat sac sinh kieu , hoạt sắc sinh kiêu , kich tinh uot at , ñòàòü , prc quoc sac sinh kieu , qouc sac sinh kieu , quôc sac sinh kiêu , quá»c sẮc sinh kiÊu , quốc sắc , quốc sắc sinh kiêu , quốc sắc sinh kiá»u , quoc sac kieu sinh , quoc sac kieu sinh 733 , quoc sac sinh keu , quoc sac sinh keu q 9 , quoc sac sinh kiêu vn , quoc sac sinh kieu , quoc sac sinh kieu 1047 , quoc sac sinh kieu 4 , quoc sac sinh kieu 4eu , quoc sac sinh kieu full , quoc sac sinh kieu prc , quoc sac sinh lieu , quoc sac thien kieu , quoc sac tuu lau 4vn , quoc sach sinh kieu , quoc sach sinh kieu 4vn , quoc sắc sinh kiêu , sa mac nhât hung , sa mạc nhất hùng , sac sinh kieu con , tac gia sa mac 4vn , tác giả sa mạc , truyen gia khong linh su , truyen sa mac nhat hung , æèçíü