Hôm nay mình đã đánh nhau một trận với con khỉ thối kia!
Cái con khỉ thối này, mất bàn chải đánh răng không biết đường đi mua, lại lấy bàn chải của mình ra dùng. May mà mình phát hiện kịp thời, chứ không mình lại dùng nó để chải, khác gì đã hôn gián tiếp con khỉ đấy. Ọe, buồn nôn quá, không thể nghĩ tiếp nữa.
Đời này mình hận nhất hai loại người: Một là loại tự tay xử lý đại ca của mình; Một là mấy thằng đểu dùng bàn chải đánh răng của người khác.
Mình chửi hắn là đồ không biết xấu hổ, thế mà hắn vẫn cười hì hì nói:
- Đừng keo kiệt quá thế! Mọi người đều là đồng chí cả mà...
Mình tức xì khói, liền kéo mạnh lấy thằng nhỏ của hắn, xong kéo dài ra, thắt nơ lại! Hắn cũng nổi giận, túm tóc rồi cắn tai mình. Sau đó mình dùng móng tay cào mặt hắn, hắn bèn nhổ nước bọt vào mình...
Bọn mình đánh nhau tưng bừng, cực kỳ hoành tá tràng! Sư phụ đứng một bên im thit thít, lặng lẽ chuẩn bị sẵn băng y tế.
Cuối cùng lại là Nhị sư huynh đứng ra can hai người bọn mình. Mình nghĩ thầm từ giờ trở đi mình sẽ không thèm để ý tới con khỉ đít đỏ này nữa. Để hắn chết không yên lành! Đi đường thì ngã chết. Nằm ngủ thì ngủ say quá mà chết....
Ba ngày liền mình không thèm để ý đến con khỉ đầu chó kia, khiến hắn có vẻ hơi bồn chồn.
Hôm nay lúc ăn cơm, hắn cố ý gắp thức ăn ngon để về phía mình. Nhưng mình sẽ không vì mấy cử chỉ tử tế đấy mà nói chuyện với hắn, bởi vì đạo đức của hắn quá kém.
Người đạo đức kém mình đã không thèm ngó tới, huống hồ là một con khỉ đầu chó đít đỏ đạo đức kém.
Hôm nay, khỉ đầu chó mua một cái bàn chải đánh răng mới cho mình... Mình nghĩ: Có đôi lúc người đạo đức kém ở với người đạo đức tốt trong thời gian dài, đạo đức của người đầu sẽ nhích lên một chút. Nhưng con khỉ đầu chó này là ngoại lệ.
Tên khỉ đầu chó kia tuy đạo đức kém, nhưng đôi lúc cũng làm được mấy việc có giáo dục... Hôm nay hắn đã gánh hành lý giúp mình một tiếng. Có điều việc hắn dùng bàn chải đánh răng của mình khiến mình rất tức giận, mình không thể tha thứ cho hắn.
Có đôi lúc mình thấy Đại sư huynh không hề đáng ghét... Hôm nay, ảnh đã chịu nhận lỗi với mình, còn mời mình ăn mứt quả.
Mình nghĩ: Mọi người là đồng chí cách mạng cả, khó tránh khỏi có mâu thuẫn nội bộ. Nhưng tất cả đều chung một mục tiêu, mình không thể vì mấy chuyện nhỏ nhặt mà để bụng đồng chí, vậy chẳng phải quá hẹp hòi sao? Thôi được rồi, mình quyết định ngày mai sẽ nói chuyện với Đại sư huynh.