|
|
08-04-2008, 02:56 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 76
Lại Tưởng Vạn Äá»™c Cung Không Có NgÆ°á»i
Tiểu Hồng bực mình gắt luôn:
- Cô nương không biết!
Thiên Sinh lại cÆ°á»i nhạt mấy tiếng. Chống gáºy Lan Can xuống đất nói tiếp:
- Lá»i nói của lão phu nặng nhÆ° núi Thái SÆ¡n, đáng lẽ các ngÆ°á»i chỉ cần xuyên qua Äá»™c Tráºn đồ là sá»± ân oán của đôi bên được xà xoá liá»n và lão phu quyết không là m khó dá»… các ngÆ°á»á»‹ NhÆ°ng bây giỠđược biết là Giang thiếu hiệp đã nhá» có Hồng Hoà ng châu, váºt báu của ÄÆ°á»ng môn nên má»›i phá được tráºn ấỵ Việc nà y ta lại phải sá»± má»™t cách khác...
Y chÆ°a nói dứt, Bạch Mai đã cÆ°á»i khì, ngắt lá»i y và há»i:
- Chẳng lẽ khắp thiên hạ chỉ có má»™t mình nhà há» ÄÆ°á»ng má»›i có Hồng Hoà ng châu hay saá»
- Hà hà ... Váºt nà y là báu váºt gia truyá»n của ÄÆ°á»ng môn, lão phu chỉ khẽ trông thấy cÅ©ng đã nháºn ra ngay, lừa bịp sao được lão phu cÆ¡ chứ?
- Lão trượng đã biết Hồng Hoà ng châu là váºt gia truyá»n của ÄÆ°á»ng môn, chẳng lẽ lão trượng lại quên mất hai câu di huấn gia truyá»n của quý môn saá» Tại hạ vẫn còn nhá»› hai câu đó là :
“Äứng đầu bách Ä‘á»™c, lấy Ä‘á»™c để cứu tai ách cho nhân gianâ€.
Thấy Thanh Lam nói nhÆ° váºy, Thiên Sinh lại biến sắc mặt, cÆ°á»i khỉnh đáp:
- Thế ra các ngÆ°á»i do tên sÆ° đệ phản môn ngịch đạo đã xui khiến tá»›i đây đấỷ Äược, nếu hôm nay lão phu để cho các ngÆ°á»i ra khá»i được Vạn Äá»™c Cung, từ giá» trở Ä‘i trên giang hồ không còn cái tên BÃch Mục Thiá»n Thừ nữạ
Bạch Mai không sao nhịn được liá»n quát mắng:
- Váºy ngÆ°Æ¡i muốn...
Nà ng chÆ°a nói dứt lá»i, Thiên Sinh đã giÆ¡ gáºy Lan Can lên, nhằm yết hầu của Thanh Lam Ä‘iểm tớị Äồng thá»i, y còn giÆ¡ tay trái ra định chá»™p và o ngá»±c Thanh Lam.
Hà nh Ä‘á»™ng của Thiên Sinh nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, nhÆ°ng những ngÆ°á»i quanh cạnh Thanh Lam có phải là tay tầm thÆ°á»ng đâụ Huống hồ ai nấy Ä‘á»u chăm chú nhìn cả và o y, nên dù Thiên Sinh ra tay nhanh đến đâu nhÆ°ng đối thủ của y cÅ©ng không cháºm chút nà ỠBạch Mai giở thế “Äảo Quyá»n Châu Liêm†(cá»™t ngược mà nh mà nh) nhằm Äá»™c Lan Can chém luôn, còn Tiểu Hồng thì dùng thế “Phong Tảo Lạc Äiệp†(Gió quét lá rụng) múa roi nhằm hai chân của Thiên Sinh quáºt tớị
Thiên Sinh vừa tung mình nhảy lên đã nháºn thấy trÆ°á»›c mắt có ánh sáng lóe mắt, kiếm khi lạnh lùng, mà bên dÆ°á»›i thì có bóng xanh lấp loé, mùi tanh hôi xông lên tá»›i táºn mũị Y là ngÆ°á»i giầu kinh nghiệm tất nhiên phải biết hai kẻ địch ấy lợi á»ai nhÆ° thế nà o, dù cây gáºy Äá»™c Lan Can của y không sợ Ä‘ao kiếm thá»±c, nhÆ°ng trông tháy Ä‘oản kiếm ở trong tay đối phÆ°Æ¡ng y đã biết ngay là bảo kiếm quà nên không dám để cho cây gáºy của mình va chạm và o khà giá»›i của địch.
Còn ánh sáng xanh ở dÆ°á»›i chân thì y đã nháºn ra là Äá»™c Lân Tiên của Bắc Hải Huyá»n Linh Tú nên y lại cà ng không dám coi thÆ°á»ng.
NhÆ°ng dù sao y cÅ©ng là ngÆ°á»i đứng đầu của má»™t môn phái, dù nguy hiểm nhÆ° váºy mà y vẫn không rối trà chút nà o, vá»™i hÃt mạnh má»™t hÆ¡i, thâu trượng, khom lÆ°ng cố ngá»a ngÆ°á»i nhảy sang bên để tránh né.
Thanh Lam chưa có dịp ra tay thì Thiên Sinh đã bị đẩy luị
Châu nhi đứng cạnh thấy váºy liá»n bịt mồm cÆ°á»i và nói:
- Giang công tá» cứ việc Ä‘i giải cứu cho Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng đị Äể lão tặc nà y cho chúng tôi đối phó là được rồị
Nà ng vẫn tưởng Lan Nhi là Liá»…u Kỳ, nhÆ°ng lúc nà y Thanh Lam không có thì giỠđể giải thÃch. Chà ng biết vá»›i tà i ba của Bạch Mai và Tiểu Hồng, hai ngÆ°á»i cÅ©ng đủ sức đối phó vá»›i Thiên Sinh rồi, nên chà ng gáºt đầu, rồi quay mình Ä‘i đến cạnh xe ngá»±a ngaỵ
Bốn ngÆ°á»i áo trắng chá» Thanh Lam leo lên xe rồi, liá»n đứng ở bốn góc để bảo vệ cái xe ấỵ
- Hai con nhãi kiạ Các ngÆ°á»i muốn chết phải không?
ÄÆ°á»ng Thiên Sinh vốn khét tiếng vá» xá» dụng Ä‘á»™c, khắp thiên hạ, ngÆ°á»i trên giang hồ há»… ai nghe thấy tên tuổi của y cÅ©ng phải biến sắc. Lần nà y thấy Äá»™c Tráºn đồ của mình đã tốn hết sức bình sinh má»›i bà y ra được, nay đã bị ngÆ°á»i ta phá má»™t cách dá»… dà ng nhÆ° váºy, và y còn thấy Hồng Hoà ng châu, váºt báu của ÄÆ°á»ng môn lại xuất hiện ở trên tay của kẻ địch nên y cà ng tức giáºn thêm.
Lúc ấy y vừa ra tay đã bị hai thiếu nữ đẩy lui nên y cà ng bá»±c tức thêm, lá»a giáºn đã che lấp hết cả trà khôn, nên thoạt tiên y còn e dè sÆ° trưởng của ngÆ°á»i ta, nhÆ°ng bây giá» y đã quên hẳn. Vì váºy y thét lá»›n má»™t tiếng, nhảy tá»›i trÆ°á»›c mặt Bạch Maị
- Chị Tiểu Hồng cứ đứng yên mà xem, nếu em địch không nổi y, lúc ấy chị hãy ra tay giúp sức.
Thấy Thiên Sinh đã tiến tá»›i gần chẳng những Bạch Mai không có vẻ gì là sợ hãi y hết, mà còn nói vá»›i Tiểu Hồng nhÆ° váºá»µ Tiểu Hồng gáºt đầu đáp:
- Chị cứ việc đối phó y đị Tiểu muá»™i xin đứng yên lược tráºn chá»
À, chiếc gáºy Lan Can ở trong tay lão tặc có chất Ä‘á»™c rất lợi hại đấy, chị phải cẩn tháºn lắm má»›i được.
Bạch Mai tủm tỉm chà ng, đáp:
- Không sao, kiếm của em không sợ chất độc đâụ
Thiên Sinh thấy hai ngÆ°á»i nói chuyện vá»›i nhau nhÆ° váºy, hình nhÆ° không coi mình và o đâu hết, nên y tức giáºn đế suýt nổ lồng ngá»±c, vá»™i múa tÃt cây gáºy Lan Can nhằm đầu Bạch Mai bổ xuống mồm thì quát lá»›n:
- Con nhãi nà y mau nộp mạng đị
Ra tay tấn công thì cứ việc tấn công đị Hà tất ngươi phải nói hung hăng như thế.
Bạch Mai vừa nói vừa nhảy sang bên tránh né đồng thá»i nà ng múa kiếm nhằm cổ tay phải của Thiên Sinh phản công lạị Thế kiếm của nà ng vừa nhanh nhẹn vừa lợi hại, khiến Thiên Sinh cÅ©ng phải rùng mình kinh hãi nghÄ© thầm:
“Äá»™c trượng của mình chÆ°a tấn công tá»›i, sao đối phÆ°Æ¡ng lại đến được gần ta nhÆ° váºá»· Y thị xá» dụng thân pháp gì mà huyá»n ảo đến nhÆ° thế. Ừ phải, có lẽ Cà n Khôn Nhất Kiếm của phái Côn Luân đấỵ..â€.
Y vừa nghÄ© vừa vá»™i nhảy lui vá» phÃa sau ba bÆ°á»›c. Tuy y tránh rất nhanh, nhÆ°ng kiếm thế của Bạch Mai lại còn nhanh nhẹn hÆ¡n.
Chỉ nghe thấy kêu “soạt†má»™t tiếng, tay áo của y đã bị mÅ©i kiếm đâm toạc mất má»™t Ä‘Æ°á»ng.
Thì ra pho kiếm pháp ấy của Bạch Mai chÃnh là pho “Cà n Khôn Bát Kiếmâ€, kiếm pháp trấn sÆ¡n của phái Côn Luân và không bao giá» truyá»n thụ cho ngÆ°á»i ngoà i cả. Pho kiếm pháp nầy tuy chỉ có tám thế nhÆ°ng biến hóa huyá»n ảo, thần diệu tinh vi, quả thá»±c là kiếm pháp lợi hại nhất trong các môn kiếm pháp khác, nên dù võ công của Thiên Sinh cao siêu đến đâu cÅ©ng không sao chống đỡ nổi tám thế kiếm tấn công liá»n miên bất tuyệt nhÆ° váºá»µ Vì thế y má»›i cuống quÃt cả chân tay lên. Y vừa lui bÆ°á»›c tránh né thì kiếm quang của Bạch Mai đã lấn át tớị Y Ä‘Ã nh phải nhảy sang bên hai bÆ°á»›c nữạ
Nhất thá»i thất cÆ¡. Thiên Sinh bị dồn và o thế bị Ä‘á»™ng, lại thêm Bạch Hồng Kiếm của Bạch Mai kiếm quang vút lên là m lóe cả mắt y, nên y biết ngay thanh bảo kiếm nầy của nà ng là má»™t thanh bảo kiếm rất quà báụ Tuy Äá»™c Lan Can của Thiên Sinh không sợ bảo kiếm thÆ°á»ng, nhÆ°ng gặp phải những thần váºt lợi khà nà y y cÅ©ng phải e dè, không dùng gáºy để chống đỡ kiếm của đối phÆ°Æ¡ng. CÅ©ng vì thế, mà Bạch Mai tấn công liá»n ba thế, y phải lui lia lịa liá»n.
Dù sao Thiên Sinh cÅ©ng là chưởng môn của má»™t môn phái và đã tuy luyện hà ng mấy chục năm rồi, có phải là tay tầm thÆ°á»ng đâủ
Tránh khá»i được ba thế kiếm của đối phÆ°Æ¡ng rồi y liá»n múa tÃt cây Lan Can để bảo vệ toà n thân, dù có lép vế nhÆ°ng y vẫn không rối loạn. Äồng thá»i, y váºn hết công lá»±c và o tay trái, nhằm Bạch Mai phản công luôn má»™t chưởng.
Chưởng đó Thiên Sinh đã váºn hết hÆ¡i sức ra tấn công nên chưởng phong nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p và mạnh nhÆ° vÅ© bãá»
Bạch Mai thấy bà n tay của địch Ä‘en nhÆ° má»±c cÅ©ng phải kinh hãi thầm. Nà ng biết đó là NgÅ© Äá»™c chưởng, nếu bị chưởng phong dÃnh và o ngÆ°á»i hÆ¡i Ä‘á»™c liá»n xâm nháºp và o mình mẩy ngay, và chÃnh Lan Nhi đã bị thÆ°Æ¡ng bởi môn Ä‘á»™c chưởng nà ỵ Vì váºy, Bạch Mai không dám cháºm trá»…, vá»™i dáºm chân má»™t cái, ngÆ°á»i đã nhảy lên cao hÆ¡n trượng, ở trên không lượn má»™t vòng để tránh khá»i chưởng phong của địch, rồi nà ng má»›i múa kiếm nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p tấn công xuống.
Nà ng sá» dụng thân pháp “Long Phi Cá»u Thiên†(Rồng bay chÃn từng trá»i) ngÆ°á»i nà ng ở trên không lượn Ä‘i lượn lại, kiếm ở trong tay đâm thế nà y đến thế khác, cứ liên miên bất tuyệt mà tấn công xuống.
Thiên Sinh thấy váºy mặt lá»™ sát khÃ, cứ múa tÃt chiếc gáºy mà khua lên phÃa trên hoà ị
Tráºn đấu của hai ngÆ°á»i không những kiến cho Tiểu Hồng phải ngẩn ngÆ°á»i ra, mà cả Châu Nhi vá»›i bốn ngÆ°á»i áo trắng cÅ©ng ngẩn ngÆ°á»i ra nốt.
Äang lúc ấy, Thiên Sinh bá»—ng ngá»ng mặt lên trá»i mà cÆ°á»i khanh khách rồi nói:
- Con nhỠkia, xem ngươi còn có thể giở thêm được bao nhiêu thế kiếm nữả Hì hì...
Long Phi Cá»u Thiên có thể ở trên không lượn chÃn vòng nhÆ°ng nà ng má»›i lượn đến vòng thứ tÆ°, nghe thấy Thiên Sinh cÆ°á»i vẻ chế nhạo, trông ngá»±c đã Ä‘áºp rất mạnh, và đầu óc đã thấy hÆ¡i choáng váng. Nà ng kinh hãi vô cùng, vá»™i nÃn hÆ¡i thở, ngÆ°á»i lại phi cao lên rồi thò tay và o túi lấy Thúy Diệp Chu Lan ra nhét và o mồm, rồi má»›i bay ra ngoà i xa hÆ¡n trượng nhẹ nhà ng hạ chân xuống dÆ°á»›i đất.
Dù nà ng nhanh trà đã biết cách Ä‘á» phòng nhÆ° váºy, nhÆ°ng khi nhảy xuống dÆ°á»›i mặt đất cÅ©ng phải hÆ¡i loạng choạng.
Châu Nhi thấy thế cả kinh, vá»™i chạy lại há»i:
- Cô nương là m sao thế?
Bạch Mai có vẻ cảm Ä‘á»™ng, gáºt đầu đáp:
- Không saá» Tôi trúng phải Ä‘á»™c khà của chiếc gáºy của lão tặc đấy thôị
Nói xong, nà ng ngồi xuống đất váºn công Ä‘iá»u tức.
Châu Nhi vẫy tay gá»i hai ngÆ°á»i áo trắng tá»›i, má»—i ngÆ°á»i đứng má»™t bên há»™ pháp cho Bạch Maị
Lúc ấy, Tiểu Hồng đã đấu vá»›i Thiên Sinh rất kịch liệt. Chiếc roi Äá»™c Lân của nà ng nhÆ° giao long xuất hải, lợi hại vô cùng. Má»™t đạo ánh sáng xanh, xen lẫn tiếng gió kêu “vù vù†và mùi tanh thôi, cứ nhằm quanh ngÆ°á»i Thiên Sinh mà bao trùm, mạnh và nhanh nhÆ° vÅ© bãá»
Tuy võ công cÅ©ng khá cao siêu, nhÆ°ng Thiên Sinh vẫn phải nhá» vả đến chất Ä‘á»™c khà của cây gáºy Lan Can để khắc địch chế thắng, cho nên y thủ nhiá»u hÆ¡n là công.
Má»™t mặt y lại muốn giở trò cÅ© ra ngấm ngầm váºn chân lá»±c và o chiếc gáºy để dồn chất Ä‘á»™c định hạ đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°g lần nà y mÆ°u kế của y không ăn thua gì cả vá»›i chiếc roi Äá»™c Lân Tiên của Tiểu Hồng.
Chiếc roi ấy do Huyá»n Linh Tú đã dùng chất Ä‘á»™c lợi hại trong ngÆ°á»i của con Äá»™c giao phối hợp vá»›i các thứ thuốc Ä‘á»™c khác kết thà nh, má»—i má»™t miếng vẩy gang ở trên Ä‘á»u có chất Ä‘á»™c lợi hại vô cùng, khi đã múa tÃt cây roi và chất Ä‘á»™c tanh hôi tá»a ra nhÆ° má»™t là n sÆ°Æ¡ng mù.
Trên gáºy Lan Can chỉ có má»™t thứ thuốc Ä‘á»™c là m cho ngÆ°á»i ta mê man bất tỉnh, mà chất Ä‘á»™c của chiếc gáºy lại không nặng lắm và phải dùng ná»™i lá»±c dồn ra má»›i có công hiệụ Cho nên chất Ä‘á»™c ở cây roi Äá»™c Long vừa má»›i tiếp xúc vá»›i chất Ä‘á»™c của chiếc gáºy, hai thứ gặp nhau liá»n biến thà nh dung hòa ngay, nhÆ° váºy thì là m sao có thể là m mê man được kẻ địch?
Chỉ trong nháy mắt hai bên đã đấu được hai ba chục hiệp, Thiên Sinh vẫn kiếm không ra má»™t chút sÆ¡ hở nà o của Tiểu Hồng, tháºm chà thế roi của nà ng ta đấu lâu nhÆ° váºy mà vẫn không thấy có hiện tượng nà o là cháºm trá»… cả.
Vì váºy mà Thiên Sinh kinh hoảng hết sức y khẽ cÆ°á»i nhạt rồi biến thế gáºy, liá»n có ánh sáng xanh toả ra, và đầu gáºy cứ nhằm đầu của Tiểu Hồng mà đẩy xuống.
Thân pháp của Tiểu Hồng đã được Huyá»n Linh Tú Ä‘Ãch thân truyá»n thụ chứ có phải là tầm thÆ°á»ng đâụ Nà ng thấy đối phÆ°Æ¡ng biến thế gáºy cÅ©ng thét lá»›n má»™t tiếng:
- Äược lắm!
Nói xong nà ng không những không lui bÆ°á»›c, trái lại còn xông bừa lên là khác, thế roi của nà ng cà ng nhanh cà ng mạnh hÆ¡n trÆ°á»›c, chứ nà ng không chịu lép vế chút nà á»
Tráºn đấu của hai ngÆ°á»i cà ng kịch liệt thêm, chỉ thấy má»™t cái bóng xanh vá»›i má»™t cái bóng lam quây quần lấy nhau thôi chứ không sao phân biệt được ai là Thiên Sinh và ai là Tiểu Hồng hết.
Trong lúc tráºn đấu của hai ngÆ°á»i kịch liệt nhÆ° váºy, bên ngoà i bá»—ng có má»™t tiếng quát tháo rất thánh thót, má»™t cái bóng trắng nhanh vô cùng đã nhảy ngay và o trong vòng chiến.
ÄÆ°á»ng Thiên Sinh vá»›i Tiểu Hồng Ä‘ang đấu ngang tay vá»›i nhau bây giá» y thấy Bạch Mai nhảy và o giúp sức, y hoảng sợ vô cùng, vá»™i dùng gáºy Ä‘iểm xuống mặt đất, nhảy lui vá» phÃa sau bảy tám bÆ°á»›c liá»n.
Y định thần nhìn kÅ©, má»›i hay ngÆ°á»i vừa nhảy và o giúp đó chÃnh là Bạch Mai, ngÆ°á»i đã trúng phải Ä‘á»™c khà của chiếc gáºy Lan Can của mình. Nà ng đã trúng Ä‘á»™c rồi sao lại khá»i má»™t cách nhanh chóng nhÆ° thế.
Nhưng y có biết đâu rằng Bạch Mai đã nhỠcó cái lá Chu Lan là một thứ linh thảo giải độc rất nhanh.
Y vừa thắc mắc vừa kinh ngạc liá»n cÆ°á»i khỉnh nói:
- Hai con nhãi nà y nếu hôm nay lão phu không để cho bá»n bây rõ sá»± lợi hại thì bá»n bây cứ tưởng Vạn Äá»™c Cung không có ngÆ°á»á»‹
- Lão tặc, đừng có nói dóc.
Bạch Mai vừa nói vừa múa kiếm xông lại gần ngaỵ
Thế kiếm của nà ng quá mạnh, Thiên Sinh chÆ°a kịp trông thấy rõ thì là m sao mà biết trả Ä‘Å©a được, nên y vá»™i lui vá» phÃa sau mấy bÆ°á»›c. NgỠđâu, y lại nghe thấy có tiếng quát rất thánh thót:
- Lão tặc, hãy coi roi của cô nương đâỵ
Äá»™c Lân Tiên của Tiểu Hồng đã nhằm ngÆ°á»i Thiên Sinh quét ngang tớị
Thiên Sinh là chưởng môn của má»™t môn phái, có bao giá» bị ngÆ°á»i ta đánh đến tÆ¡i bá»i nhÆ° thế nà y đâụ Y cÆ°á»i khỉnh váºn công lá»±c và o cánh tay phải, giở thế “Kim Trâm Äịnh Hải†ra và giở hết toà n lá»±c giÆ¡ gáºy lên chống đỡ roi của đối phÆ°Æ¡ng.
Y đã tu luyện mấy chục năm rồi, công lá»±c rất tinh thâm mà thế nà y y đã giở toà n lá»±c ra đối phó rồi thì có phải là tầm thÆ°á»ng đâủ
Nên sau má»™t tiếng kêu “bá»™p†roi và gáºy đụng nhau, Tiểu Hồng đã bị đẩy lùi vá» phÃa sau mấy thÆ°á»›c liá»n.
Thấy mình đã thắng thế, Thiên Sinh cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° khùng, múa trượng nhảy xổ lại tấn công Tiểu Hồng. Y nhằm đầu của nà ng mà đánh bổ xuống má»™t thế.
Tiểu Hồng chỉ khẽ cÆ°á»i nhạt, và không thấy tay chân của nà ng cá» Ä‘á»™ng gì hết đã có má»™t chùm cát bạc bắn ra kèm theo hÆ¡i lạnh nhằm mặt Thiên Sinh bắn tớị
Thiên Sinh thấy váºy giáºt mình kinh hãi thầm nghÄ©:
“Sao ta lại quên mất chuyện ám khà của Huyá»n Linh môn rất bá đạo thế?â€.
Y không kịp nghÄ© tiếp, đã vá»™i gắng sức gò ngÆ°á»i lại để cho thần hình khá»i bị đâm bổ vá» phÃa trÆ°á»›c, tay phải thì thâu chiếc gáºy Lan Can lại, ná»a ngÆ°á»i trên của y thì đổi sang bên phải để tránh.
Cũng may là y đã ứng biến thần tốc nên mới không bị chùm cát bạc Bắc Cực Hà n Tinh bắn trúng mặt mà chỉ lướt qua cạnh tai ỵ
NgỠđâu, y vừa tránh thoát được ám khà của Tiểu Hồng, thì Bạch Mai ở trên đầu đã nhảy bổ xuống tấn công liá»n.
Thiên Sinh ngá»™ hiểm luôn luôn nên tức giáºn khôn tả vá»™i thò tay và o túi lấy má»™t nắm Thiết Vỹ Trâm ra, nhằm ngÆ°á»i Bạch Mai ném luôn.
Tiểu Hồng thấy thế lo âu vô cùng, vá»™i kêu gá»i:
- Chị Bạch Mai, nên đỠphòng ám khà của ỵ
Nà ng vừa nói vừa giơ hữu chưởng lên tấn công Thiên Sinh một chưởng.
Tuy Ä‘á»™ng tác của ngÆ°á»i có trÆ°á»›c có sau, nhÆ°ng không hÆ¡n kém nhau mấỵ Trong khi Thiên Sinh giÆ¡ gáºy Lan Can lên hết, thì kiếm của Bạch Mai cÅ©ng vừa tấn công xuống. Trượng và kiếm vừa va đụng nhau, đã có tiếng kêu “Cắc†gáºy lẩm nhẩm liá»n bị gãy mất má»™t khúc lá»›n. Äáng lẽ gá»— Lan Can không sợ gì Ä‘ao kiếm, vì nó cứng nhÆ° sắt đã, nhÆ°ng bây giá» gặp phải bảo kiếm của Bạch Mai, dù gá»— Lan Can có cứng rắn đến đâu cÅ©ng vẫn là chất gá»—, váºy địch sao nổi bảo kiếm thượng cổ kiạ
Có lẽ vì đánh đến mê man cả đầu óc, nên Thiên Sinh má»›i sÆ¡ ý đến thế, nhÆ°ng khi y hay biết thì đã muá»™n mất rồị Theo lý ra, Thiên Sinh đã giở toà n lá»±c mà giÆ¡ gáºy lên chống đỡ thì ngÆ°á»i y tránh né sao nổị Vì nếu gáºy Lan Can bị chém gẫy, thế kiếm của Bạch Mai sẽ thuáºn thế chém xuống, ngÆ°á»i của y thể nà o cÅ©ng bị bổ ra là m đôi chứ không saị NhÆ°ng vì Tiểu Hồng đã lên tiếng dặn bảo Bạch Mai phải cáºn thẩn để ý tá»›i ám khÃ, nên Bạch Mai vừa chém gãy được gáºy của Thiên Sinh xong, đã vá»™i giở ngay thế “Phi Long Cá»u Thiên†ngÆ°á»i đã bay ra ngoà i xa liá»n.
Thiên Sinh thấy gáºy Lan Can của mình bị chém gãy hoảng sợ vô cùng và còn sợ Bạch Mai thuáºn thế chém xuống nữa, nên nhất thá»i y cÅ©ng không kịp để ý xem Thiết Vỹ trâm của mình có ném trúng kẻ địch hay không, và cÅ©ng quên của mình là ngÆ°á»i chưởng môn của Tây Xuyên Ä‘Æ°á»ng môn, liá»n nằm ngay xuống đất và lăn ra ngoà i xa hÆ¡n hai trượng.
“Bùngâ€.
Trong khi y vừa lăn được mấy vòng, thì phÃa sau đã có má»™t luồng chưởng phong mạnh nhÆ° bà i sÆ¡n đảo hải lấn át tá»›i, tiếng kêu nhÆ° sấm Ä‘á»™ng là m inh cả tai má»i ngÆ°á»i, cát bụi bay mù mịt. Thì ra chá»— tiếng vừa đứng đã bị lõm thà nh má»™t cái hố khá sâụ
Äó là Huyá»n Linh chưởng, và chỉ có Huyá»n Linh chưởng má»›i đủ thanh thế và oai lá»±c nhÆ° váºá»µ
Chuyện Ä‘á»i nếu không có sá»± may mắn thì đã không nên chuyện.
Nếu Bạch Mai không chặt gẫy được chiếc gáºy Lan Can của Thiên Sinh, thì không bao giá» y lại hoảng sợ đến mức phải nằm xuống đất mà lăn Ä‘i mấy vòng để tránh né nhÆ° thế. Nếu y không tránh né thì dù y có là ngÆ°á»i mình đồng xÆ°Æ¡ng sắt cÅ©ng chịu không nổi Huyá»n Linh chưởng của Tiểu Hồng.
Tráºn đấu kinh thiện Ä‘á»™ng địa ấy, nói ra thì dà i, nhÆ°ng sá»± thá»±c lại nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p và chỉ sai má»™t li là đi má»™t dặm ngaỵ
Äang lúc ấy, trong chiếc xe lá»™ng lẫy Ä‘áºu ở cách đó không xa, bá»—ng có má»™t cái bóng ngÆ°á»i nho nhá» nhanh nhÆ° má»™t con chim cắt bay ra phi tá»›i đấu trÆ°á»ng. Theo sau cái bóng ấy lại có má»™t cái bóng xanh nữạ
Thiên Sinh vừa thoát khá»i thế kiếm của Bạch Mai và thế chưởng của Tiểu Hồng, chÆ°a hoà n hồn xong, đã Ä‘á»™t nhiên nghe thấy tiếng ngÆ°á»i quát tháo:
- Lão tặc, hôm nay ta không thể nà o tha chết cho ngươị
Tiếng nói đó vừa dứt, đã có má»™t cái cầu vồn bạc nhÆ° trÆ°á»ng giang đại hải đổ xuống, kiếm quanh cÅ©ng mạnh đến ná»—i là m loé cả mắt má»i ngÆ°á»á»‹
Thiên Sinh cả kinh thất sắc, vì thấy thế kiếm của đối phÆ°Æ¡ng quá mạnh lại còn nhanh và mạnh hÆ¡n thế kiếm của Bạch Mai, y không những có cách phái giải mà muốn chống đỡ cÅ©ng không kịp nốt. Y vá»™i chống chiếc gáºy Lan Can gẫy xuống đất, ngÆ°á»i lui ngay vá» phÃa saụ
Dù thân pháp của Thiên Sinh nhanh đến đâu nhÆ°ng vẫn còn cháºm ná»a bÆ°á»›c. Kiếm quang vừa quét qua má»™t cái, máu tÆ°Æ¡i đã phá»t ra ngaỵ Y chỉ kêu “Hự†được má»™t tiếng, ngÆ°á»i đã lui vá» phÃa sau, cánh tay phải của y bị chém rÆ¡i xuống mặt đất ngaỵ
Thế kiếm ấy nhanh không thể tưởng tượng được, ngay cả Bạch Mai với Tiểu Hồng đứng gần đó mà cũng không sao trông thấy rõ.
- Ủa! Chị Lan Nhị Chị Lan Nhị..
Bạch Mai đã trông thấy rõ ngÆ°á»i đó là ai, liá»n há»›n hở kêu gá»á»‹
Lan Nhi chém đứt cánh tay phải của Thiên Sinh lại dáºm chân má»™t cái, ngÆ°á»i nhÆ° má»™t mÅ©i tên đã phi thẳng vá» phÃa Ngô Tán Äình.
- Lan Nhi, không nên. Chiếc áo bà o của y có độc đấỵ
Thanh Lam thấy Lan Nhi xoay hÆ°á»›ng sang tấn công Tân Äình, trong lòng kinh hoà ng, vá»™i Ä‘uổi theo và cảnh cáo nhÆ° váºá»µ
Thì ra Thanh Lam nháºn thấy Bạch Mai vá»›i Tiểu Hồng cÅ©ng dÆ° sức đối phó vá»›i Thiên Sinh rồi, chà ng nóng lòng cứu ngÆ°á»i, vá»™i leo lên xe ngá»±a và thấy Lan Nhi Ä‘ang nằm ở trên đó. Lúc nà y mặt nà ng ta và ng khè, hai mắt nhắm nghiá»n, hÆ¡i thở thoi thóp giữa lông mà y quả có má»™t ô Ä‘en to bằng đồng tiá»n.
“NgÅ© Ä‘á»™c chưởng. NgÅ© Ä‘á»™c thần công ác Ä‘á»™c thá»±câ€.
Thanh Lam vừa nghÄ© nhÆ° váºy vừa rất thÆ°Æ¡ng hại cho Lan Nhi vì Lan Nhi là ngÆ°á»i thứ nhất mà chà ng đã quen biết từ khi má»›i bÆ°á»›c chân và o giang hồ. Tuy tánh nết của nà ng rất Æ°Æ¡ng ngạnh, nhÆ°ng đối vá»›i chà ng thì nà ng lại yêu Ä‘Æ°Æ¡ng thá»±c sá»± và hiá»n nhÆ° má»™t con cừu non váºá»µ Tạo hóa quá trêu ngươị Hai lần hiểu lầm đã khiến cho nà ng phải Ä‘i lang bạt giang hồ và cÅ©ng vì chà ng mà nà ng má»›i bị trúng phải bà n tay Ä‘á»™c của Ngô Tán Äình.
Chà ng nghÄ© nhÆ° váºy máu nóng trong ngÆ°á»i sôi sùng sục, vá»™i nhảy ngay lên trên xe, cởi hạt châu Hồng Hoà ng ở trên cổ xuống, để và o mÅ©i cho Lan Nhi ngá»á»‹
Má»™t lát sau, chà ng thấy dấu vết thâm ở trên trán, chá»— giữa lông mà y của Lan Nhi vẫn không nhạt Ä‘i chút nà o, và nà ng vẫn còn mê man. Chà ng hoảng sợ vô cùng, tá»± trách mình sao lúc Kiếm SÆ¡n cÆ° sÄ© trao hạt Hồng Hoà ng châu cho lại không há»i rõ cách thức cứu chữa nhÆ° thế nà ỠChà ng cuống cả lên, liá»n để hạt châu lên chá»— vết thâm của Lan Nhi mà lăn Ä‘i lăn lại thá» xem. Quả nhiên công hiệu tháºt, chỉ trong nháy mắt, vết thâm ấy đã nhạt dần. Chà ng mừng rỡ khôn tả, cứ dà hạt châu và o chá»— vết thâm, và không lăn Ä‘i lăn lại nữa, cứ để mặc cho nó hút hết Ä‘á»™c khà ở chá»— vết thÆ°Æ¡ng ấỵ
Chỉ trong giây lát, vết thâm đã biến mất ngaỵ Chà ng còn sợ chÆ°a hết dÆ° Ä‘á»™c, lại để hạt châu và o mÅ©i cho nà ng ngá»i má»™t hồi nữa.
|
08-04-2008, 02:57 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 77
Hà Tất Phải Cho Chất Äá»™c LÆ°u Truyá»n Khắp Thiên Hạ
Ngẫu nhiên chữa khá»i vết thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™c của Lan Nhi, Thanh Lam mừng rỡ khôn tả.
Lan Nhi thở hắt ra má»™t cái thá»±c mạnh, ngÆ°á»i cá» Ä‘á»™ng mấy cái rồi má»›i từ tá» mở mắt ra nhìn. Nà ng chỉ liếc nhìn Thanh Lam má»™t cái rồi nhằm mắt lại ngaỵ
Có lẽ vì trúng Ä‘á»™c lâu ngà y, vì không ăn uống gì hết, đã nhá» có Tuyết Liên Tá» của Băng Phách phu nhân, chất Ä‘á»™c không xâm nháºp được và o trong ngÆ°á»i, nhÆ°ng sức khoẻ đã kém sút Ä‘i rất nhiá»u nên nà ng má»›i có hiện tượng nhÆ° thế.
Thanh Lam thấy váºy vá»™i lấy cây sâm ngà n năm ra thái má»™t miếng má»ng bá» và o mồm nhai rồi má»›m cho Lan Nhi và dùng chân khà đẩy nÆ°á»›c sâm xuống dÆ°á»›i tạng phủ của nà ng.
Cây sâm ấy quý báu thực. Lan Nhi vừa uống được chốc lát đã mở mắt ra, đôi ngươi có thần ngay, và mặt nà ng cũng hồng hà o dần.
Lúc nà y Thanh Lam má»›i nhá»› đến tráºn đấu ở bên ngoà ị Chà ng vá»™i váºn ná»™i công xoa bóp cho Lan Nhi để nà ng chóng được phục hồi sức khoẻ. Vì thá»i gian lúc bấy giá» quý báu lắm, Lan Nhi cà ng sá»›m hồi phục lại sức khoẻ bao nhiêu thì cà ng có lợi bấy nhiêụ
Ná»™i lá»±c của chà ng Ä‘i tá»›i đâu là Lan Nhi rùng mình tá»›i đó. Khi tay chà ng xoa bó tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c của nà ng ta thấy có hai cục thịt nhÆ° hai trái lê vừa má»m vừa rắn chắc, chà ng liá»n cảm thấy trong ngÆ°á»i rạo rá»±c và khó chịu, vá»™i rụt tay ngay lại, không dám xoa bóp và o chá»— đó nữạ
Trong lúc Thanh Lam xoa bóp cho Lan Nhi tất nhiên phải mất rất nhiá»u hÆ¡i sức. Lúc ấy Lan Nhi ná»a tỉnh ná»a mê, nhÆ°ng sá»± tháºt Thanh Lam là m những gì, nà ng Ä‘á»u biết rõ hết. Nà ng chỉ hao tốn cảm thấy hai luồng hÆ¡i nóng ở hai bà n tay của Thanh Lam dồn sang ngÆ°á»i mình, Ä‘i tá»›i đâu là dá»… chịu tá»›i đó, nhất thá»i nà ng không muốn chà ng ngừng tay ngay, nên dù đã tỉnh táo rồi mà vẫn nhắm nghiá»n hai mắt, là m nhÆ° hãy còn chÆ°a tỉnh.
Má»™t lát sau, nà ng bá»—ng mở mắt ra, và nghe thấy Thanh Lam há»i:
- Em đã tỉnh rồi đấy à ?
Nà ng nháºn ra ngay đó là tiếng nói của ngÆ°á»i yêu nên trống ngá»±c Ä‘áºp rất mạnh, lúc nà y nà ng không biết là yêu hay là háºn, nhÆ°ng nà ng vẫn háºm há»±c đáp:
- Thôi đị. đại ca đừng có chú ý tới con bé nà y nữạ
- Sao Lan Nhi lại nói như thế?
- Äại ca đã có Kỳ muá»™i rồi, còn nghÄ© gì đến con bé nà y nữạ
Nói tá»›i đó, nà ng nghÄ© tá»›i Liá»…u Kỳ, nÆ°á»›c mắt lại ứa ra, và nức nở khóc liá»n.
Thấy nà ng khóc nhÆ° thế, Thanh Lam không biết dùng lá»i lẽ gì để an ủi nà ng, chỉ khẽ bảo rằng:
- Lan Nhi, em đừng có hiểu lầm nhÆ° thế..... Lan Nhi giÆ¡ hai tay lên bịt tai, lắc lÆ° ngÆ°á»i mấy cái rồi đáp:
- Tôi không nghẹ Tôi không muốn nghẹ Äại ca Ä‘i kiếm những ngÆ°á»i ấy Ä‘i, đừng có lý tá»›i con bé nà y nữạ
Thanh Lam gượng cÆ°á»i, vì chà ng chỉ yêu có má»™t mình Hồng Tuyến cô nÆ°Æ¡ng thôi, còn mấy nà ng nà y chà ng Ä‘á»u coi há» nhÆ° em gái của mình cả, nên chà ng vẫn bình tÄ©nh cầm và o vai nà ng khẽ lay mấy cái và nói tiếp:
- Lan Nhi đừng giáºn anh nữạ Äó là má»™t sá»± hiểu lầm.
Nói tá»›i đó, chà ng liá»n Ä‘em chuyện mình tưởng lầm Liá»…u Kỳ là nà ng, và đưa nà ng ta lên núi Chung Nam nhá» ngÆ°á»i cứu chữa, rồi mình Ä‘i TrÆ°á»ng Háºn Cốc cứu ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o, bị trúng phải Ä‘á»™c thủ của ÄÆ°á»ng Thiên Sinh ra sao, sau lại theo dõi và o Tứ Xuyên, thấy nà ng bị Phi Thiên Ngô công dùng NgÅ© Äá»™c chưởng đả thÆ°Æ¡ng. Băng Phách phu nhân sai Châu Nhi báo tin cho hay nhÆ° thế nà o, mình Ä‘i mượn Hồng Hoà ng Châu để cứu chữa cho nà ng ra sao, nhất nhất kể lại hết cho nà ng nghẹ
Tuy Lan Nhi giÆ¡ hai tay lên bịt tai, ra Ä‘á»u không nghe, nhÆ°ng sá»± tháºt lá»i nói của Thanh Lam Ä‘á»u lá»t và o tai nà ng hết, không sót má»™t câu má»™t chữ nà o cả. Vì váºy nà ng má»›i nÃn dần, và nháºn thấy chỉ tại mình nóng tÃnh quá nên má»›i có sá»± hiá»u lầm nhÆ° thế.
Nà ng rất yêu Thanh Lam nên trốn cha mẹ xuống núi Thác Thà nh, rồi cứ nhÆ° ẩn nhÆ° hiện mà theo sau chà ng. Vì váºy nà ng đã phải chịu Ä‘á»±ng rất nhiá»u ná»—i đắng caỵ
Thanh Lam kể xong, Lan Nhi lại cà ng khóc lá»›n tiếng thêm, hình nhÆ° nà ng muốn dùng nÆ°á»›c mắt để tẩy trừ những nối uất ức ấy, và đồng thá»i nà ng cảm thấy chỉ có nÆ°á»›c mắt má»›i che giấu được sá»± hổ thẹn kiạ
Thanh Lam thấy nà ng khóc sÆ°á»›t mÆ°á»›t nhÆ° váºy, cà ng Ä‘á»™ng lòng thÆ°Æ¡ng thêm, cứ vuốt ve mái tóc và đầu nà ng hoà ị
Lan Nhi bá»—ng cảm thấy có má»™t sá»± ấm áp từ hồi nhỠđến giá» chÆ°a há» có bao giá», và nháºn thấy chà ng ta vuốt ve nhÆ° thế nà y còn hÆ¡n là dùng thiên ngôn vạn ngữ để an ủi mình, rồi nà ng nhÆ° má»™t đứa trẻ gục ngay và lòng Thanh Lam. Lúc nà y Thanh Lam đã cảm thấy trống ngá»±c của mình Ä‘áºp rất mạnh, rồi bá»—ng dÆ°ng ôm chặt lấy nà ng. Hai ngÆ°á»i im lặng, chẳng nói chẳng rằng...
Äang lúc ấy, bá»—ng có tiếng kêu “bùng†tháºt lá»›n, Lan Nhi vá»™i nói:
- Lam đại ca, chúng ta mau ra xem hỠđang là m gì đị
Thanh Lam má»›i giáºt mình thức tỉnh. Chà ng không hiểu tráºn đấu ở bên ngoà i đã biến chuyển ra saá» Chà ng chÆ°a kịp trả lá»i thì Lan Nhi đã vá»™i vén tấm mà ng lên và nhảy ngay ra bên ngoà ị Äáng lẽ nà ng má»›i được là nh mạnh cần phải nghỉ ngÆ¡i chốc lát để lấy lại hÆ¡i sức đã, ngỠđâu nà ng lại hấp tấp chạy ra nhÆ° thế nên Thanh Lam hoảng sợ vô cùng, vá»™i Ä‘uổi theo nà ng ngaỵ
Lan Nhi vừa ra tới nơi đã múa chưởng nhằm Thiên Sinh tấn công luôn.
Lan Nhi vừa dùng chưởng tấn công vừa rút kiến ra chém y, chỉ má»™t nhát đã chặt đứt gẫy được cánh tay của Thiên Sinh ngay, rồi nà ng nhảy sổ tá»›i tấn công Tán Äinh.
- Ủa! Chị Lan đấy à ?
Bạch Mai đã nháºn ra là Lan Nhi liá»n thất thanh kêu gá»i nhÆ° váºy, rồi quay ngÆ°á»i lại nói vá»›i Tiểu Hồng rằng:
- Chị Tiểu Hồng, chúng ta mau qua bên kia ngay để giúp chị Lan Nhi đị
Nói xong, nà ng theo chân Lan Nhi đi luôn.
Tiểu Hồng quay đầu lại nhìn, thấy Thiên Sinh mặt nhợt nhÆ° không có sắc máu, ngÆ°á»i lảo đảo suýt ngã.
Tiểu Hồng coi kẻ ác nhÆ° kẻ thù, thấy váºy khi nà o lại chịu buông tha cho Thiên Sinh. Nà ng vá»™i tung mình nhẩy tá»›i, nhằm Thiên Sinh ném luôn má»™t nắm Bắc Cá»±c Hà n Tinh.
Chỉ tại Thiên Sinh xÆ°a nay tác ác tác quái quen Ä‘i rồi và cÅ©ng rất hay dùng chất Ä‘á»™c để giết ngÆ°á»i, nên lúc nà y Thiên Sinh đã bị chém cụt mất cánh tay phải mà vẫn còn bị chết dÆ°á»›i ám khà ác Ä‘á»™c của Tiểu Hồng.
Bốn cái bóng ngÆ°á»i lần lượt phi tá»›i trÆ°á»›c đấu trÆ°á»ng. Băng Phách phu nhân vá»›i Ngô Tán Äình vẫn cầm cá»± vá»›i nhau nhÆ° trÆ°á»›c, hình nhÆ° cả hai Ä‘á»u không biết là có ngÆ°á»i đã phi tá»›i cạnh. Vì há» thi thố chân lá»±c vá»›i nhau đã tá»›i giai Ä‘oạn sinh tá», nên không má»™t ngÆ°á»i nà o dám sÆ¡ ý hết.
Trong hai ngÆ°á»i ấy có má»™t ngÆ°á»i chống đỡ không nổi, thì nếu không phải là Băng Phách phu nhân bị chất Ä‘á»™c ở áo bà o Ä‘á»™c Ä‘Æ°a ra là m cho chết ngay tại chá»—, thì tức là Ngô Tán Äình đã bị Băng Phách Hà n Quang của đối phÆ°Æ¡ng là m cho chết rét, nên tráºn đấu của hai ngÆ°á»i rất gây cấn, chỉ sai má»™t ly là toi mạng liá»n.
Vì váºy mà cả hai không má»™t ai dám sÆ¡ y và cÅ©ng phải giở toà n lá»±c ra đối phó.
Cà ng đấu lâu bao nhiêu, cả hai cà ng mệt má»i bấy nhiêu, mồ hôi toát ra nhÆ° tắm, chân tay mình mẩy đã run lẩy bẩỵ
Ná»™i lá»±c của Tán Äình vá»—n dÄ© kém hÆ¡n Băng Phách phu nhân má»™t mức, nhÆ°ng nhá» có cái áo bà o Ä‘á»™c nên y má»›i cầm cá»± được bấy nhiêu lâụ Lúc nà y y đã thở hồng há»™c, mồ hôi toán ra nhÆ° tắm, chung quanh ngÆ°á»i y nhÆ° có má»™t là n sÆ°Æ¡ng mù bao bá»c, đó là độc khà ở trong Ä‘á»™c bà o của y phát ra, nhÆ°ng vì bị hÆ¡i lạnh của Băng Phách phu nhân ngăn cản nên không sao tiến lên được.
Còn Băng Phách phu nhân thì cũng dồn hơi lạnh ở hai tay ra hoà ị
Tráºn đấu của ngÆ°á»i có lẽ Ä‘i tá»›i chá»— cả hai cùng liệt sức mà chết chứ không saị
Chỉ trong nháy mắt đã có bốn cái bóng ngÆ°á»i lần lượt phi tớị
Lan Nhi vừa nhảy tá»›i nÆ¡i, đã múa Ä‘oản kiếm xông và o tấn công Tán Äình liá»n.
- Lan Nhi, không nên. Y có độc khà đấỵ..
Thanh Lam biết có ngăn cản cũng không kịp, nên mồm vừa quát bảo, tay đã múa Hồng Hoà ng Châu xông và o tiếp viện ngaỵ
Äá»™ng tác của hai ngÆ°á»i nhanh không thể tưởng tượng được. Lan Nhi múa kiếm nhảy và o tấn công trÆ°á»›c, Thanh Lam cÅ©ng múa Hồng Hoà ng Châu xông tá»›i tiếp ứng ngaỵ
Äang lúc ấy đằng xa có tiếng ngÆ°á»i nói vá»ng tá»›i:
- Xin Giang thiếu hiệp hãy nương taỵ
Tiếp theo đó, có một bóng đen nhanh như điện chớp phi tớị
NhÆ°ng dù sao ngÆ°á»i nà y cÅ©ng cháºm mất má»™t bÆ°á»›c, hÆ¡i giải Ä‘á»™c Hồng Hoà ng Châu Ä‘i tá»›i đâu là chất Ä‘á»™c của áo bà o Ä‘á»™c bị tiêu tan tá»›i đó.
Tán Äình đã lặng lặng ngã lăn ra đất máu tÆ°Æ¡i chảy ra nhÆ° suối cả cái áo bà o Ä‘á»™c của y cÅ©ng đã bị Lan Nhi chặt đứt là m đôị
Thanh Lam quay đầu lại nhìn ngÆ°á»i vừa kêu gá»i mình, má»›i hay ngÆ°á»i đó là má»™t ông già và cÅ©ng chÃnh là Liá»…u Thanh Hà , ngÆ°á»i đã cho mình mượn Hồng Hoà ng Châụ DÆ°á»›i nách cuả ông ta có kẹp má»™t thiếu nữ đầu tóc rối bù. Vừa tá»›i nÆ¡i, ông ta đã vứt ngay thiếu nữ xuống đất, hình nhÆ° thiếu nữ ấy đã bị ông ta Ä‘iểm huyệt, nên cứ nằm yên ở dÆ°á»›i đất, không há» cá» Ä‘á»™ng chút nà o hết. Thanh Lam nhìn kỹ má»›i biết ngÆ°á»i đó chÃnh là Liá»…u Giao CÆ¡.
Thanh Hà vẻ mặt rầu rÄ©, nhìn và o hai cái xác của Thiên Sinh vá»›i Tán Äình, mồm lẩm bẩm nói:
- Äại sÆ° huynh! Nhị sÆ° huynh! Hà tất hai vị phải lÆ°u chất Ä‘á»™c khăp thiên hạ, giết hại lÆ°Æ¡ng dân, để đến ná»—i bị kết quả nhÆ° thế nà ỵ
Thanh Lam thấy ông ta nói nhÆ° thế, trong lòng ăn năn vô cùng liá»n nghÄ©:
“Nếu không được ông ta cho mượn Hồng Hoà ng Châu thì mình đã chết ở trong Äá»™c Tráºn đồ rồi, chứ là m sao có thể xuyên qua được tráºn ấy mà sống sót cho tá»›i bây giá» nữạ Ngay cả NgÅ© Äá»™c thần công ở trong ngÆ°á»i Lan Nhi cÅ©ng không sao giải cứu nổi, mà bây giá» mình thị có Hồng Hoà ng Châu lại Ä‘ang tâm giết chết chai ngÆ°á»i sÆ° huynh của ngÆ°á»i ta nhÆ° thế. Tuy Thiên Sinh vá»›i Tán Äình lÆ°u Ä‘á»™c thiên hạ, tá»™i rất đáng chết rồi, nhÆ°ng lúc nà y ta biết nói năng là m sao vá»›i vị Kiếm SÆ¡n cÆ° sÄ© nà y cÆ¡ chứâ€.
Chà ng cà ng nghĩ cà ng bứt rứt thêm, vừa trao trả Hồng Hoà ng Châu cho Liễu Thanh Hà , vừa chắp tay vái chà o và nói:
- Tiểu sinh được lão trượng cho mượn Hồng Hoà ng Châu nên bốn anh em tiểu sinh má»›i được thoát nạn, ân đức nà y tháºt không biết lây gì để báo Ä‘á»n, nên tiểu sinh chỉ có má»™t cách là ghi lòng tạc dạ thôị NghÄ©a muá»™i của tiểu sinh vì nhất thá»i tức giáºn, nên má»›i lỡ tay giết chết hai vị lện sÆ° huynh nhÆ° váºy, tiểu sinh rất lấy là m áy náy trong lòng.
- Hà hà !
Thanh Lam chÆ°a nói dứt, Thanh Hà đã cÆ°á»i ha hả. Tiếng cÆ°á»i của ông ta là m rung Ä‘á»™ng cả cây cối quanh đó, rồi ông ta bá»—ng Ä‘Æ°a mắt nhìn và o ba vị cô nÆ°Æ¡ng đứng cạnh Thanh Lam đồng thá»i lắc đầu đáp; - Lệnh nghÄ©a muá»™i không giết lầm ngÆ°á»i đâụ Giang thiếu hiệp!
Lệnh nghÄ©a muá»™i giết chết hai vị sÆ° huynh của lão nhÆ° váºy là đã duy trì được chÃnh nghÄ©a cho võ lâm. Äại sÆ° huynh và nhị sÆ° huynh của lão lÆ°u Ä‘á»™c thiên hạ, di hại sinh linh có thể nói là đáng chết lắm.
Nay lệnh nghÄ©a muá»™i đã diệt trừ há»™ tai hại cho ngÆ°á»i Ä‘á»i lão phu không có gì là căm thù hết.
Nói tá»›i đó ông ta nhìn và o chiếc gáºy Lan Can gẫy vá»›i áo bà o Ä‘á»™c bị chặt đứt là m đôi mà thở dà i, rồi nói tiếp:
- ÄÆ°á»ng môn tứ bảo mà tổ sÆ° của bổn môn đã chế ra vốn dÄ© là để tế thế cứu ngÆ°á»i, không ngá» má»›i truyá»n tá»›i ngà y nay mà đã bị hủy diệt vì những việc ác Ä‘á»™c hại ngÆ°á»i Ä‘á»á»‹ NhÆ° váºy có phải là do số trá»i đã định nhÆ° thế trÆ°á»›c không?
Lúc ấy Băng Phách phu nhân váºn công Ä‘iá»u tức má»™t hồi xong đã được khá»e khoắc nhÆ° thÆ°á»ng, vá»™i đứng dáºy, vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Liá»…u đại hiệp là ngÆ°á»i thâm minh đại nghÄ©a, thá»±c là hiếm có.
Từ giá» trở Ä‘i đại hiệp sẽ phải gánh vác các trá»ng trách dùng chất Ä‘á»™c để giải cứu chúng sinh, là m rạng rỡ lại thanh danh cho ÄÆ°á»ng môn.
Thanh Hà tỠvẻ kinh hoảng, đáp:
- Thống xuất bách Ä‘á»™c để giải cứu ách cho nhân dân, đó là di huấn của tổ sÆ° của ÄÆ°á»ng Môn chúng tôi, lão phu không dám thối thác trách nhiệm ấy, nhÆ°ng mong phu nhân cÅ©ng phải chỉ giáo cho luôn luôn.
Các đệ tá» của ÄÆ°á»ng Môn thấy ngÆ°á»i chưởng môn chết má»™t cách thảm khốc nhÆ° váºy, Ä‘ang không có ngÆ°á»i cầm đầu, nay bá»—ng thấy tam sÆ° thúc vá» tá»›i, nên tất cả vá»™i chạy lại vái chà o tham kiến.
Thanh Hà khuyên răn má»i ngÆ°á»i và i câu, rồi bảo chúng khênh xác của Thiên Sinh và Tán Äình Ä‘em Ä‘i mai táng, là m ma chay háºu hÄ©, rồi má»™t mặt lại bảo mấy tên đồ đệ khiêng Giao CÆ¡ và o trong nhà , tạm thá»i cho quản thúc.
Thanh Lam vội bảo Lan Nhi tiến lên vái chà o và cảm ơn Liễu Thanh Hà đã cho mượn Hồng Hoà ng Châu để chữa vết thương độc, rồi chà ng lại giới thiệu Bạch Mai và Tiểu Hồng cho Băng Phách phu nhân được biết.
Lan Nhi cảm ơn Thanh Hà xong, lại tiến lên cảm ơn Băng Phách phu nhân.
Lúc nà y Băng Phách phu nhân má»›i biết là Lan Nhi chứ không phải là Liá»…u Kỳ, liá»n nắm lấy tay nà ng và ngắm nhìn má»™t hồi lâụ
Thanh Lam vừa cÆ°á»i vừa Ä‘em chuyện Liá»…u Kỳ trúng phải Tuyệt Tình Trâm, thì lại tưởng lầm là Lan Nhi rồi Thẩm sÆ° thái vá»›i Thiên Hô đấu vá»›i nhau, kẻ cÆ°á»›p đồ đệ lại, ngÆ°á»i già nh con gái, vv... ai nấy nghe chà ng kể xong Ä‘á»u cÆ°á»i ồ.
Thấy má»i việc đã xong xuôi, Băng Phách phu nhân quyết định trở vá» Tuyết SÆ¡n để luyện thuốc liá»n cáo từ má»i ngÆ°á»i ngaỵ
Thanh Lam cÅ©ng vì cuá»™c hẹn Æ°á»›c ở Äông Hải, nên cÅ©ng xin cáo biệt Thanh Hà đi luôn.
Ngà y ná» lén xuống núi Thách Thà nh là vì Lan Nhi muốn Ä‘i tìm kiếm Lam đại cạ Vừa rồi nà ng đã hiểu rõ má»i chuyện Ä‘á»u do sá»± hiểu lầm mà nên và bây giá» nà ng lại nghe thấy Lam đại ca bảo là chà ng định Ä‘i Äông Hải, nà ng cÅ©ng xin Ä‘i theá»
Thế rồi ba nữ má»™t nam liá»n rá»i khá»i núi Hùng NhÄ© để Ä‘i núi Cá»u Cung ngay, vì Thanh Lam đã hẹn vá»›i vợ chồng há» Thôi sẽ gặp nhau ở đó.
Lúc ấy trá»i đã tối, Thanh Lam Ä‘á» nghị và o nhà má»™t ngÆ°á»i nông phu ở gần đó để nghị tạm má»™t đêm, sáng sá»›m ngà y hôm sau má»›i lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i tiếp. NhÆ°ng Bạch Mai vì có thêm hai ngÆ°á»i bạn gái Ä‘i cùng, nên trong lòng rất cao hứng, cứ nhất định đòi lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i ngaỵ
Khi bốn ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i núi Cá»u Cung, há»i thăm má»›i biết vợ chồng Văn Úy đã Ä‘i từ mấy hôm trÆ°á»›c rồị
Bốn ngÆ°á»i lại rá»i khá»i nÆ¡i đó mà đi tiếp. Trong khi Ä‘i Ä‘Æ°á»ng ba cô bé vừa Ä‘i vừa truyện trò, miệng cÆ°á»i khanh khách, vui vẻ không thể tưởng tượng được.
Thanh Lam thấy ba ngÆ°á»i tÃnh nết trẻ con nên chà ng chỉ lắc đầu thôi, chứ không dám khuyên ngăn há», và chà ng đã hiểu biết tÃnh nết của các cô nÆ°Æ¡ng nà y chỉ hÆ¡i mÃch lòng là phiá»n phức lắm.
Bốn ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘i, Thanh Lam bá»—ng ngừng chân lại, khẽ ra hiệu và bảo ba nà ng rằng:
- Thiên Lý Cô Hà nh khách kia kìa!
Bạch Mai không biết Thiên Lý Cô Hà nh khách là ai, nà ng liá»n ngạc nhiên há»i:
- Thiên Lý Cô Hà nh khách là ai thế?
Thanh Lam đáp:
- Äó là vị lão tiá»n bối ẩn cÆ° trong TrÆ°á»ng Háºn Cốc đấỵ
Chà ng vừa nói vừa phi thân lên nghinh đón. NgỠđâu, chà ng lại nghe thấy có tiếng ngÆ°á»i nói vá»ng tá»›i:
- A di Ä‘Ã pháºt! Thà chủ ẩn cÆ° ở TrÆ°á»ng Háºn Cốc không tranh chấp vá»›i ngÆ°á»i Ä‘á»i, tháºt khoái lạc biết baá» Lão tăng là ngÆ°á»i tu ở chùa Thiếu Lâm, xÆ°a nay không có Ä‘iá»u gì thất lá»… vá»›i thà chủ hết, thà chủ lại đến bổn chùa mà phá phách “Tà ng Kinh lầu, rồi lấy cuốn Dịch Cân kinh Ä‘i nhÆ° thế là m chỉâ€.
Thanh Lam đã nháºn ra đó là tiếng nói của Äại Giác đại sÆ°, phÆ°Æ¡ng trượng của chùa Thiếu Lâm, chà ng giáºt mình kinh hãị
Thiên Lý Cô Hà nh khách là ngÆ°á»i rất chÃnh phái, ẩn cÆ° ở TrÆ°á»ng Háºn Cốc đã mấy chục năm, theo sá»± nháºn xét của chà ng thì ngÆ°á»i đến phá phách và lấy trá»™m cuốn kinh của chùa Thiếu Lâm là ngÆ°á»i khác chứ không phải ông tạ NhÆ° váºy chẳng lẽ trên giang hồ nà y lại còn có má»™t Thiên Lý Cô Hà nh khách khác nữa hay saá» Nếu quả thá»±c nhÆ° váºy thì võ công của ngÆ°á»i ấy cÅ©ng cao siêu lắm. Nếu Äại Giác đại sÆ° gặp được Thiên Lý Cô Hà nh khách trÆ°á»›c thì không sao chứ gặp phải ngÆ°á»i sau thì ông ta thể nà o cÅ©ng bị nguy tai chứ không saị
Chà ng nghÄ© nhÆ° váºy Ä‘ang định dặn bảo ba nà ng đừng có lên tiếng, ngỠđâu chà ng vừa quay đầu lại, đã không thấy hình bóng của Tiểu Hồng đâu hết. Chà ng Ä‘oán chắc là nà ng đã lẻn và o trong rừng nên không để ý tớị
Chà ng liá»n ra hiệu bảo, Lan Nhi vá»›i Bạch Mai hãy và o trong rừng ẩn núp để nhìn ra bên ngoà ị Lúc ấy ba ngÆ°á»i đã trông thấy ở ngoà i rừng có má»™t ngÆ°á»i mặc áo bà o Ä‘en, mặt bịt khăn Ä‘en hình dáng nhÆ° hệt Thiên Lý Cô Hà nh Khách, nhÆ°ng hôm gặp ở TrÆ°á»ng Háºn Cốc thì Thiên Lý Cô Hà nh Khách lại mặc áo xanh, chứ không phải là mặc áo Ä‘en. Tuy váºy Thanh Lam cÅ©ng không để ý đến Ä‘iểm đó, vì mặc áo khác mà u là chuyện rất thÆ°á»ng, và cÅ©ng vì thế mà chà ng không nghi ngá» gì hết.
Äang lúc ấy, ngÆ°á»i mặc áo bà o Ä‘en bá»—ng cÆ°á»i khì và há»i:
- Lão phu nghe phong thanh cuốn Dịch Cân Kinh của Äạt ma thiá»n sÆ° uyên bác, ảo diệu và tinh thâm, nên lão phu cao hứng muốn lấy để xem thá» chứ có ai thèm thuồng gì cuốn sách ấy đâủ
Äại giác đại sÆ° đứng ở trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i mặc áo bà o Ä‘en ấy vá»™i đáp:
- A di Ä‘Ã pháºt, Dịch Cân Kinh là váºt báu của chùa Thiếu Lâm.
Tổ sÆ° đã truyá»n lại cho mà lại để cho thất lạc. Dù lão tăng có bị chết muôn vạn lần cÅ©ng không sao chuá»™c lại tá»™i lá»—i được. Thà chủ đã không thèm cuốn sách ấy, thì cho lão tăng xin lại, lão tăng thá»±c cảm Æ¡n vô cùng.
NgÆ°á»i mặc áo bà o Ä‘en ấy, đứng khoanh tay vá» phÃa sau, trông rất kiêu ngạo nghe thấy Äại Giác Äại SÆ° nói nhÆ° váºy, y liá»n ngá»ng mặt lên trá»i cÆ°á»i ha hả vá»›i giá»ng lạnh lùng nói tiếp:
- Lão phu đã giở cuốn Dịch Cân Kinh ấy ra xem, nhung má»›i xem có mấy trang, thấy cuốn Dịch Cân Kinh ấy rất tầm thÆ°á»ng nên đã vứt Ä‘i rồị
Bạch Mai thấy ngÆ°á»i ấy ăn nói vô lý nhÆ° váºy, liá»n tiến tá»›i Thanh Lam rỉ tai nói nhá»:
- Lam đại ca, y không phải là sÆ° phụ của tiểu muá»™i đâụ Vì tiểu muá»™i nghe giá»ng nói đã nháºn ra được ngaỵ
|
08-04-2008, 02:58 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 78
Thiên Lý Cô Hà nh Khách Giả Hiệu
Tuy chỉ gặp có má»™t lần, nhÆ°ng Thanh Lam rất tôn kÃnh Thiên Lý Cô Hà nh Khách. Chà ng nghe tiếng nói cÅ©ng biết ngÆ°á»i áo Ä‘en nà y không phải là Thiên Lý Cô Hà nh Khách, nhÆ°ng chà ng biết ngay ngÆ°á»i nà y chÃnh là ngÆ°á»i đã lấy trá»™m cuốn Dịch Cân kinh của chùa Thiếu Lâm chứ không saị
Äại Giác đại sÆ° thất thanh há»i:
- Thà chủ nói thực hay nói đùa thế?
NgÆ°á»i áo bà o Ä‘en vá»›i giá»ng khinh khỉnh đáp:
- Lão phu không bao giỠnói dối ai hết.
Äại Giác đại sÆ° chần chừ giây lát, rồi bất đắc dÄ© há»i tiếp:
- Thế thà chủ có nhớ đã vứt ở đâu không?
- Lão phu ngao du sơn thuỷ, luôn luôn nay đây mai đó thì là m sao mà nhớ được rớt ở đâu chứ?
- A di Ä‘Ã pháºt! Thà chủ nói nhÆ° váºy thì lão tăng tin sao được?
- Tin hay không ta cÅ©ng bất chấp. Lão hòa thượng ngÆ°Æ¡i thì là m gì nổi ta nà á»
Äại Giác đại sÆ° cÅ©ng biết công lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng cao siêu lắm, nên ông ta không dám trì hoãn, vá»™i váºn ngầm công lá»±c và o hai tay rồi trầm giá»ng tiếp:
- Thà chủ không chịu trả lại váºt báu chùa cho Thiếu Lâm, bần tăng là chưởng môn của bổn phái, bắt buá»™c phải thất lá»… vá»›i thà chủ váºá»µ
- Hòa thượng nên nhá»› là ngÆ°á»i nà o đã đấu vá»›i lão phu thì không bao giỠđược sống sót cả.
Äại Giác đại sÆ° nghe nói liá»n rúng mình má»™t cái, nhÆ°ng vẫn trả lá»i má»™t cách rất cứng cá»á»‹
- ChÃnh bần tăng phải Ä‘Ãch thân Ä‘i lấy vá». Nếu vạn nhất địch không nổi thà chủ mà bị bá» mạng, thì bần tăng chỉ có thể tá»± trách mình là tà i nghệ còn non kém chứ không dám oán trách ai cả.
Thanh Lam nghe giá»ng nói của hai ngÆ°á»i, biết là há» sắp ra tay đấu đến nÆ¡i, chà ng vá»™i khẽ kéo tay Bạch Mai rồi nhảy ngay ra ngoà i rừng.
- Ai đó?
NgÆ°á»i mặc áo bà o Ä‘en thị tà i và rất kiêu ngạo, rõ rà ng biết có ngÆ°á»i nhảy tá»›i chá»— cạnh mình, mà y vẫn đứng yên, không thèm quay ngÆ°á»i lại nhìn, chỉ lạnh lùng há»i nhÆ° váºy thôi hình nhÆ° bất cứ là ai, y Ä‘á»u không coi ngÆ°á»i ta và o đâu hết.
Thanh Lam tiến tới trước mặt y vái chà o và nói:
- Từ khi chia tay ở TrÆ°á»ng Háºn Cốc đến giá», lúc nà o tiểu bối cÅ©ng ngưỡng má»™ và nhá»› nhung lão tiá»n bối vô cùng, không ngá» lại được gặp ở nÆ¡i đâỵ
Äại Giác đại sÆ° thấy có ngÆ°á»i phi tá»›i lại tưởng là đồng bá»n của ngÆ°á»i mặc áo bà o Ä‘en, trong lòng kinh hãi vô cùng, nhÆ°ng tá»›i khi trông thấy rõ là Thanh Lam, lúc ấy ông ta má»›i mừng thầm. Không ngỠông ta nghe thấy Thanh Lam nịnh bợ và chà o há»i đối phÆ°Æ¡ng nhÆ° thế ông ta thắc mắc vô cùng.
Bạch Mai bỗng bị Thanh Lam lôi kéo nhảy ra ngoà i rừng, nên nà ng thất kinh la lên:
- Lam đại cạ..
NgÆ°á»i áo Ä‘en vẫn đứng yên, nghe thấy Thanh Lam nói nhÆ° váºy có vẻ hÆ¡i ngạc nhiên, hai mắt lóng lánh chá»›p nháy tia ra hai luồng ánh sáng chói lá»á»‹ Y ngắm nhìn Thanh Lam má»™t hồi, rồi kêu “hừ†và lạnh lùng há»i:
- Ngươi kiếm lão phu có việc gì?
Y thá»±c là giảo hoạt vô cùng, thấy Thanh Lam há»i nhÆ° váºy mà vẫn còn ung dung nói được nhÆ° thế, thá»±c không mất thân pháºn của Thiên Lý Cô Hà nh Khách.
Thấy thái Ä‘á»™ của đối phÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy, Thanh Lam cÆ°á»i thầm, nhÆ°ng chà ng vẫn là m ra vẻ ngây thÆ¡, và cung kÃnh há»i tiếp:
- Ngà y nỠở TrÆ°á»ng Háºn Cốc, được lão tiá»n bối Ä‘oái hoà i ban cho tám thế kiếm pháp, nhÆ°ng tiểu bối đần Ä‘á»™ng lắm, đến giá» mà vẫn chÆ°a biết rõ hết, váºy xin lão tiá»n bối đã giúp ngÆ°á»i thì giúp cho trót.
Bạch Mai má»›i hiểu ý định của Thanh Lam liá»n cÆ°á»i thầm.
Hình nhÆ° ngÆ°á»i áo bà o Ä‘en hÆ¡i cau mà y lại, vênh váo nói tiếp:
- Vì thấy ngÆ°Æ¡i tÆ° chất hÆ¡n ngÆ°á»i, nên lão phu má»›i phá lệ mà truyá»n thụ cho ngÆ°Æ¡i mấy thế kiếm ấỵ Chá» lão phu đánh Ä‘uổi tên hòa thÆ°á»ng của phái Thiếu Lâm nà y Ä‘i đã, rồi cáºu hãy luyện lại má»™t lần cho lão phu xem, nếu có Ä‘iá»u gì sÆ¡ sót lúc ấy lão phu sẽ chỉ bảo chá»
Nói tới đó y phẩy tay ra hiệu:
- Ngươi hãy đứng sang một bên trước đã.
Thấy đối phÆ°Æ¡ng chỉ khẽ phất tay áo, đã có má»™t luồng kình phong là m cho tà áo của mình vá»›i Bạch Mai cùng bay tung lên, cả hai Ä‘á»u kinh hãi thầm.
Tuy Thanh Lam đã há»c há»i được Tiên Thiên chân khà của Trì Lão Tà n, nhÆ°ng chà ng vẫn không dám khinh địch, thấy thế vá»™i giả bá»™ kinh hãi và há»i tiếp:
- Lão tiá»n bối, thế ra lão hòa thượng nà y là ngÆ°á»i chưởng môn của phái Thiếu Lâm đấy à ?
Rồi chà ng giả bá»™ quay đầu lại ngắm nhìn Äại Giác đại sÆ°, nhÆ°ng đã ngấm ngầm nháy mắt bảo Äại Giác đại sÆ° cứ yên tâm.
Äại Giác đại sÆ° thấy váºy liá»n hiểu ý ngay, nhÆ°ng nhất thá»i ông ta vẫn chÆ°a biết tại sao Thanh Lam lại có mặt ở đây và cÅ©ng không hiểu chà ng ta có dụng ý gì? Nên ông ta, vá»›i má»™t vẻ mặt hÆ¡i ngÆ¡ ngác, nhìn và o Thanh Lam nhÆ° muốn đợi chá» chà ng giải vây há»™ chá»
NgÆ°á»i áo bà o Ä‘en không chịu nhịn được nữa, liá»n quát bảo tiếp:
- Thế nà ỠNgươi có chịu đứng sang một bên không?
Sở dÄ© ngÆ°á»i áo Ä‘en chịu nhịn Thanh Lam nhÆ° váºy là vì y thấy Thanh Lam đã tưởng mình là Thiên Lý Cô Hà nh Khách và lại nghe thấy chà ng nói được Thiên Lý Cô Hà nh Khách truyá»n thụ cho tám thế kiếm, y muốn được biết những thế kiếm ấy tuyệt diệu nhÆ° thế nà o, nên má»›i giả bá»™ dặn bảo Thanh Lam đứng sang má»™t bên nhÆ° váºy là để muốn được xem những thế kiếm cao siêu của Thiên Lý Cô Hà nh Khách nhÆ° thế nà á»
NgỠđâu Thanh Lam vẫn giả bá»™ là m nhÆ° không hay biết nhảy và o ngay giữa tráºn đấu rồi vá»™i và ng há»i tiếp:
- Chẳng hay có việc gì mà lão tiá»n bối muốn há»i tiểu bối thế?
- Ta còn chuyện gì muốn nói với ngươi đâủ
Thanh Lam chỉ tay và o Bạch Mai nói tiếp:
- Lão tiá»n bối có biết cô tạ..
- Nà ng là aỉ
Há»i xong, ngÆ°á»i áo bà o Ä‘en liá»n Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn hai ngÆ°á»i má»™t vòng, Thanh Lam lại há»i tiếp:
- Chẳng lẽ lão tiá»n bối không nháºn ra được nà ng ta là ai Æ°?
NgÆ°á»i áo bà o Ä‘en lạnh lùng đáp:
- Hình nhÆ° con nhá» nà y có vẻ mặt quen lắm, nhiá»u háºu sinh tiểu bối nhÆ° thế, lão phu là m sao mà nhá»› hết được?
Thanh Lam ngá»ng mặt lên trá»i cÆ°á»i ha hả, tiếng cÆ°á»i của chà ng là m rung Ä‘á»™ng cả những cây cối ở quanh đó, đủ thấy ná»™i công của chà ng đã luyện tá»›i mức thượng thừa rồị
NgÆ°á»i áo Ä‘en bá»—ng thấy thiếu niên há» cất tiếng cÆ°á»i kêu được nhÆ° váºy cÅ©ng phải giáºt mình kinh hãi, thầm nghÄ©:
“Không ngá» tiểu tá» nà y lại có công lá»±c thâm háºu đến nhÆ° thế NhÆ°ng y vẫn giả bá»™ là m nhÆ° không hay biết gì cả, mà chỉ há»i:
- NgÆ°á»i cÆ°á»i gì thế?
Thanh Lam liá»n đáp:
- NghÄ©a muá»™i Bạch Mai của tiểu sinh đã được lão tiá»n bối nuôi nấng dạy bảo cho từ hổi còn nhá», và nà ng cÅ©ng sinh sống ở trong TrÆ°á»ng Háºn Cốc từ nhỠđến giá», nếu lão tiá»n bối là Thiên Lý Cô Hà nh Khách thá»±c, thì là m sao lại không nháºn ra được nà ng?
Bạch Mai bá»—ng xen lá»i:
- Em đã trông thấy rõ rồi, y không giống sÆ° phụ em chút nà á»
Äại ca thá» há»i xem tại sao y lại mạo nháºn là m ân sÆ° của em nhÆ° thế?
Äại Giác đại sÆ° nghe tá»›i đây má»›i vỡ nhẽ, nhÆ°ng trong bụng vẫn rùng mình kinh hãi thầm:
“Giang tiểu bối vá»›i Bạch cô nÆ°Æ¡ng không chuẩn bị gì cả, nhỡ bị ngÆ°á»i áo bà o Ä‘en nà y hổ thẹn quá tức giáºn mà đột nhiên ra taỵ..â€.
NghÄ© tá»›i đó, ông ta liá»n múa cây thiá»n trượng định xông lên tấn công.
- Tiểu thà giá»i tháºt!
Thiên Lý Cô Hà nh Khách hổ thẹn quá hóa tức giáºn, liá»n quát lên đồng thá»i giÆ¡ tay ra tấn công bá»n Thanh Lam ngaỵ
- Äại sÆ° huynh...
Lúc ấy ở trong rừng bá»—ng có má»™t bóng hồng phi rạ Thì ra ngÆ°á»i đó là Tiểu Hồng. Nà ng leo lên trên cây ẩn núp. Bây giá» thấy ngÆ°á»i mặc áo bà o Ä‘en định hạ Ä‘á»™c thủ giết bá»n Thanh Lam hai ngÆ°á»i, nà ng vá»™i phi thân ra quát lá»›n:
- SÆ° huynh không nên đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i nhÆ° váºá»µ
“Bùngâ€.
Sau má»™t tiếng kêu thá»±c lá»›n, cát bụi bay mù mịt, ngÆ°á»i ta chỉ thấy má»™t cái bóng trắng phi lên trên cao, còn má»™t cái bóng xám thì bị đẩy lui ra ngoà i xa hÆ¡n trượng, ngÆ°á»i mặc áo bà o Ä‘en cÅ©ng bị đẩy lui vá» phÃa sau năm bÆ°á»›c má»›i đứng vững được. Riêng Thanh Lam đã có thêm má»™t ngÆ°á»i mặc áo mầu đỠđứng sừng sững ra cạnh đó, tay cầm chiếc Liệt Há»a phÆ°á»›ng của đạo nhân, và Tiểu Hồng cÅ©ng nhảy tá»›i cạnh Thanh Lam, nhìn chà ng vá»›i vẻ mặt rất quan tâm và há»i:
- Lam đại ca có việc gì không?
Sá»± thá»±c, trong lúc nói chuyện, Thanh Lam đã ngầm ngầm váºn Thiên Tiên chân khà để bảo vệ lấy toà n thân rồị
Trong lúc Thanh Lam vá»›i ngÆ°á»i áo bà o Ä‘ang đấu chưởng thì Äại Giác đại sÆ° cÅ©ng vừa múa thiá»n trượng khua tớị
Thiên tiên chân khà của Thanh Lam tuy là chà đại chà cÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng vì công lá»±c của chà ng hãy còn non ná»›t, nên chà ng má»›i bị đẩy lui vá» phÃa sau mÆ°á»i mấy bÆ°á»›c nhÆ° thế. Còn ngÆ°á»i áo bà o Ä‘en bị chưởng lá»±c của chà ng thêm và o đó sức đẩy của Tiểu Hồng và gáºy của Äại Giác đại sÆ° nhÆ° váºy mà y cÅ©ng chỉ bị lùi có năm bÆ°á»›c.
Thanh Lam thấy có thêm má»™t ngÆ°á»i đó là Ly Há»a chân nhân, tay cầm Liệt Há»a kỳ, Ä‘ang kinh ngạc nhìn mình. Có lẽ vì ông ta thấy má»›i cách biệt có mấy tháng, không ngá» công lá»±c của chà ng lại tiến bá»™ đến nhÆ° váºá»·
NgÆ°á»i áo bà o Ä‘en bị đẩy lui mấy bÆ°á»›c, chân vừa đứng vững thì đã nghe thấy trong rừng có tiếng quát tháo và có má»™t ngÆ°á»i múa bảo kiếm phi ra, nhằm đầu y tấn công xuống. Thế công của ngÆ°á»i ấy lợi hại khôn tả.
NgÆ°á»i áo bà o Ä‘en chÆ°a trông thấy rõ đối phÆ°Æ¡ng là ai, đã thấy má»™t luồng kiếm khà lấn át tớịY giáºt mình kinh Há»ang và không kịp suy nghÄ© đã vá»™i lui vá» phÃa sau hÆ¡n trượng ngaỵ Dù y lui nhanh đến đây, nhÆ°ng áo của y cÅ©ng đã bị kiếm của ngÆ°á»i nỠđâm thủng má»™t miếng dà i chừng ba thÆ°á»›c.
Khi y đứng vững má»›i trố mắt lên nhìn Ly Há»a chân nhân mà quát há»i:
- Cảnh Tu Nguyên! Ngươi cũng định đối địch lão phu phải không?
Ly Há»a chân nhân bá» lá cá» Liệt Há»a kỳ và o trong tay áo, rồi chắp tay vái chà o ngÆ°á»i áo Ä‘en ấy và đáp:
- Äại sÆ° huynh.
NgÆ°á»i áo bà o Ä‘en quát lá»›n:
- Khá»i cần nói nhiá»á»¥ Tiểu tá» kia là aỉ
Thanh Lam lá»›n tiếng cÆ°á»i và đáp:
- Tiểu sinh là Giang Thanh Lam, môn hạ của phái Không Äá»™ng.
NgÆ°á»i áo bà o Ä‘en cÆ°á»i nhạt, lại nhìn Tiểu Hồng và há»i:
- Tiểu sư muội, có mau theo lão phu đi không?
Tiểu Hồng chần chừ một hồi rồi đáp:
- Äại sÆ° huynh! Tôị. . tôị..
NgÆ°á»i áo bà o Ä‘en thấy nà ng do dá»± nhÆ° váºy, cÆ°á»i khẩy mấy tiếng và nói tiếp:
- Äược, tùy ở cô đấy, lão phu cÅ©ng chẳng bắt ép là m chị
Nói xong y quay mình đi luôn.
Äại Giác đại sÆ° vừa rồi đã bị chưởng lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng đẩy lui mÆ°á»i mấy bÆ°á»›c. Dù sao ông ta là ngÆ°á»i đã tu luyện được mấy chục năm rồi, nên dù bị đẩy lui nhÆ° thế mà vẫn không bị thÆ°Æ¡ng gì cả.
Thấy ngÆ°á»i áo Ä‘en Ä‘i rồi, ông ta vá»™i tiến lên vái chà o Thanh Lam và nói:
- A di Ä‘Ã pháºt. Nếu không được Giang thiếu hiệp tá»›i kịp thì có lẽ hôm nay lão tăng đã bị mất mạng chứ không saị
Nói tá»›i đó, ông ta lại chắp tay vái chà o Ly Há»a chân nhân và há»i:
- Có phải vị lão trượng nà y là Ly Há»a chân nhân đấy không?
Thanh Lam vá»™i giá»›i thiệu Ly Há»a chân nhân, Bạch Mai và Tiểu Hồng vá»›i má»i ngÆ°á»á»‹ Äại Giác đại sÆ° lại há»i tiếp; - Vừa rồi lão tăng nghe chân nhân xÆ°ng hô nhÆ° váºy thế ra y là Thần Hà nh vô ảnh Chúc đại hiệp đấy à ?
Ly Há»a chân nhân khẽ đáp:
- Phải! Y là Chúc Sĩ Ngạc, đại sư huynh của bần đạo đấỵ
Không hiểu tại sao lại bỗng dưng giả dạng là m Thiên Lý Cô Hà nh Khách như thế?
Nói tá»›i đó, hình nhÆ° ông ta nghÄ© đến má»™t việc gì, liá»n Ä‘Æ°a mắt nhìn Tiểu Hồng rồi vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp:
- Nhiếp cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i của phái Bắc Hải và cÅ©ng là đồng môn vá»›i đại sÆ° huynh của bần đạo, chắc cô nÆ°Æ¡ng thể nà o cÅ©ng biết rõ hết?
Äại Giác đại sÆ° thấy Ly Há»a chân nhân nói nhÆ° váºy, liá»n trố mắt lên nhìn Tiểu Hồng và há»i tiếp:
- Thế ra nữ thà chủ là ngÆ°á»i đã dùng chưởng đánh phá Tứ Äại Thiên VÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c cá»a chùa Thanh Lam, sau lại xông và o Tà ng Kinh Các phải không?
Tiểu Hồng mặt đỠbừng, ngượng ngiụ đáp:
- ThÆ°a lão sÆ° phụ, lúc ấy quả thá»±c tiểu nữ không biết rõ, thấy đại sÆ° huynh bảo có việc phải và o Trung Nguyên và cho tiểu nữ Ä‘i theo, nên tiểu nữ liá»n theo đại sÆ° huynh và o chơị Sau nghe thấy giang hồ đồn đại ở TrÆ°á»ng Háºn Cốc có má»™t vị ẩn sÄ©, võ công rất cao siêu, tên là cái gì Thiên Lý Cô Hà nh Khách ấy, há»… ai tá»± tiện và o trong sÆ¡n cốc thì dù võ công cao siêu đến đây cÅ©ng bị phế hết, rồi bị vứt ra ngoà i cá»a sÆ¡n cốc liá»n. Äại sÆ° huynh của tiểu nữ không phục nên má»›i lên núi Cá»u Hoa để thá» tà i vá»›i ẩn sÄ© ná».
Nghe tới đây, Bạch Mai bỗng kêu “ồ†rồi nói:
- Thế ra ngà y Lam đại ca vá»›i chị Ly Há»a chân nhân bị thÆ°Æ¡ng nằm ở dÆ°á»›i đất, chúng ta hãy còn đấu vá»›i nhau phải không?
Tiểu Hồng lắc đầu đáp:
- Äó là lần thứ hai rồị Vì tôi nghe nói Lam đại ca định má»™t mình xông và o TrÆ°á»ng Háºn Cốc, nên má»›i vá»™i và ng Ä‘uổi theo tá»›i đó...
Nói tá»›i đó, nà ng má»›i biết là mình đã lỡ lá»á»‹ Vì ấy nà ng chÆ°a quen biết Thanh Lam thì dù Thanh Lam có Ä‘i TrÆ°á»ng Háºn Cốc má»™t mình chăng nữa cÅ©ng không việc gì đến nà ng nên nói đến đó nà ng đã hổ thẹn mặt Ä‘á» bừng ngaỵ
Lúc ấy ai ai cũng muốn biết rõ chuyện tại sao Chúc Sĩ Ngạc lại giả dạng là m Thiên Lý Cô Hà nh Khách như thế, nên không ai để ý đến sắc mặt của nà ng và cũng không ai chế diễu nà ng cả.
Tiểu Hồng ngừng giây lát lại nói tiếp:
- Tôi không muốn chút nà o, liá»n nghÄ© thầm “Chả lẽ ta lại không biết theo sau hay saá»â€. Cho nên tôi chỠđợi đại sÆ° huynh Ä‘i rồi, liá»n rón rén theo saụ
Thanh Lam thất thanh há»i:
- Thế ra Nhiếp cô nương cũng và o trong đấy à ?
Ly Há»a chân nhân đứng cạnh Ä‘Æ°a mắt lÆ°á»m chà ng, hình nhÆ° có vẻ trách chà ng không nên xen lá»i nóị
Tiểu Hồng lại cÆ°á»i khẩy, nói tiếp:
- Không, đại sư huynh tôi và o trong đó giây lát rồi lại ra ngay và cắp tôi chạy một mạch, mồm thì cứ kêu lợi hai liên tiếp.
Thanh Lam vừa cÆ°á»i vừa xen lá»i nói tiếp:
- Có lẽ y bị Thiên Lý Cô Hà nh Khách lão tiá»n bối cho má»™t tráºn phải không?
Tiểu Hồng đáp:
- Äại sÆ° huynh không chịu nói cho tôi biết tình hình và o trong cốc nhÆ° thế nà o, chỉ háºm há»±c mắng tôi bảo tôi không chịu nghe lá»i anh ta thôị Sau đó tôi má»›i biết đại sÆ° huynh và o trong cốc đấu vá»›i Thiên Lý Cô Hà nh Khách má»™t chưởng, nhÆ°ng thấy chưởng lá»±c của Thiên Lý Cô Hà nh Khách quá mạnh, nên đại huynh má»›i ù té chạy nhÆ° thế.
Bạch Mai không sao nhịn được, liá»n xen lá»i há»i:
- Tại sao huynh của chị lại giả dạng là m sư phụ của tôi như thế?
Tiểu Hồng đáp:
- Từ ngà y hôm đó trở Ä‘i, đại sÆ° huynh tôi má»›i có ý định giả dạng là m Thiên Lý Cô Hà nh Khách để xuất hiện trên giang hồ. Anh ta nói “Thiên Lý Cô Hà nh Khách quyết không ra khá»i TrÆ°á»ng Háºn Cốc ná»a bÆ°á»›c váºy mà Huyá»n Linh môn của chúng ta thì ngÆ°á»i trên giang hồ Ãt ai biết tá»›i váºy chi bằng chúng tiếng cứ dùng cái tên Thiên Lý Cô Hà nh Khách mà xông pha nhÆ° thế tất nhiên không ai hay biết chúng ta là ai cả, và để cho thiên hạ kinh hãi ngá» vá»±c má»™t phen nhÆ° váºy lại cà ng tiện hÆ¡n.
Äại Giác đại sÆ° cau mà y lại há»i:
- Lệnh sư huynh có thù hằn gì với chùa Thiếu Lâm đâủ Sao lệnh sư huynh lại đến tệ chùa lấy trộm kinh như thế?
- Theo đại sÆ° huynh tôi nói thì các đại môn phái của giang hồ, chỉ có chùa Thiếu Lâm là nổi tiếng nhất, vì từ khi Äạt Ma thiá»n sÆ° sáng láºp chùa Thiếu Lâm đến giá», võ công của chùa ấy đã lừng danh khắp thiên hạ, nhất là cuốn Dịch Cân kinh lại là ná»™i gia chÃnh tông tâm pháp, nên anh ta muốn coi xem cuốn sách ấy nhÆ° thế nà ỠVì váºy anh ấy má»›i bảo tôi đến chùa Thiếu Lâm để dò thá»±c hÆ° trÆ°á»›c là thế.
Äại Giác đại sÆ° lại há»i tiếp.
- Thế cô nương có biết cuốn kinh mà lệnh sư huynh đã lấy trộm được hiện nay để ở đâu không?
Tiểu Hồng lắc đầu đáp:
- Äiá»u nà y tôi không được rõ, vì sau đó đại sÆ° huynh tôi bảo là phải thừa lệnh Ä‘i Äông Hải má»™t phen, dặn tôi ở lại Giang Nam.
NhÆ°ng theo sá»± nháºn xét của tôi thì có lẽ đại sÆ° huynh tôi đã trở vá» Bắc Hải rồị
Thanh Lam sá»±c nghÄ© tá»›i chuyện mình đã gặp Trà Nguyên Giáp vá»›i Lý Thừa Phong ở TrÆ°á»ng Háºn Cốc. Theo nhÆ° hai ngÆ°á»i ấy nói thì Thiên Lý Cô Hà nh Khách đã lên Äồ Long đảo định lấy trá»™m cao Long Giác, không những đả thÆ°Æ¡ng đệ tá» môn hạ của phái đó mà còn phá hủy mất hÆ¡n trăm cây Dừa đồng, nên há» má»›i phải đến TrÆ°á»ng Háºn Cốc để tìm Thiên Lý Cô Hà nh Khách. Nay chà ng lại nghe thấy Tiểu Hồng nói thế. Chà ng Ä‘oán chắc SÄ© Ngạc Ä‘i Äồ Long đảo là thừa lệnh sÆ° phụ của y mà hà nh sá»±. NghÄ© nhÆ° váºy, chà ng lại thấy Äại Giác đại sÆ° gáºt đầu nói tiếp:
- Nếu váºy phen nà y lão tăng cÅ©ng phải Ä‘i Bắc Hải yết kiến tôn sÆ° má»™t phen má»›i được.
Tiểu Hồng nghe nói giáºt mình kinh hãi, vá»™i đỡ lá»i:
- Lão sư phụ không nên đi Bắc Hải, vì môn quy của gia sư nghiêm khắc lắm. Nếu lão sư phụ đi tới đó, chớ có bảo là câu chuyện nà y do tiểu bối nói cho sư phụ hay đấy nhé.
- A di Ä‘Ã pháºt! Cô nÆ°Æ¡ng cứ yên chÃ. Không khi nà o bần tăng lại nói cho lệnh sÆ° biết là cô nÆ°Æ¡ng đã nói cho bần tăng hay biết câu chuyện nà y đâụ
Nói tá»›i đó, ông ta chắp tay vái chà o Ly Há»a chân nhân và Thanh Lam, rồi nói tiếp:
- Chân nhân, Giang thiếu hiệp xin lỗi lão tăng có việc phải đi trước một bước.
Nói xong ông ta quay ngÆ°á»i Ä‘i luôn.
Chá» Äại Giác đại sÆ° Ä‘i khá»á»‹ Ly Há»a chân nhân liá»n cau mà y lại nói:
- Chuyến nà y lão hòa thượng Ä‘i Bắc Hải rất nguy hiểm. Việc nà y do đại sÆ° huynh tôi mà nên váºy có lẽ tôi phải Ä‘i Bắc Hải má»™t phen.
|
08-04-2008, 02:59 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 79
Trấn Äối Nhất Kiếm
Thanh Lam nghe thấy ông ta nói nhÆ° thê lo âu vô cùng vá»™i đỡ lá»i:
- Lão tiá»n bối Ä‘i Bắc Hải nhÆ° váºy không sợ nguy hiểm đến tÃnh mạng hay saá»
Ly Há»a chân nhân liếc nhìn Tiểu Hồng, lá»›n tiếng cÆ°á»i và đáp:
- Huyá»n Linh Tú tuổi đã ngoà i trăm, võ công thông huyá»n ngà y thÆ°á»ng rất tá»± phụ, tÃnh lại hay bênh môn đồ. Nếu phen nà y lão hoà thượng Ä‘i tá»›i đó nói rõ hết má»i hà nh vi của đại sÆ° huynh ở Trung Nguyên, chắc thể nà o lệnh sÆ° cÅ©ng nổi giáºn. NhÆ° váºy đại sÆ° huynh của cô là m gì mà chả bị khiển trách và lão hoà thượng cÅ©ng không sao thoát khá»i được tai hoạ.
Thanh Lam nghe thấy Ly Há»a chân nhân nói nhÆ° thế chà ng lo âu thêm, vì bữa nỠở trÆ°á»›c mặt Äại Giác đại sÆ°, chà ng đã hứa thể nà o cÅ©ng sẽ giúp ông ta má»™t phen. Äại trượng phu má»™t lá»i hứa nặng nhÆ° nghìn và ng, bây giỠông ta đã Ä‘i rồi, mình lại có việc phải Ä‘i Äông Hải, nhất thá»i không sao phân trần ra được, nên chà ng trầm ngâm má»™t hồi rồi nói:
- Biết là m sao bây giá»? Tiếc thay tiểu bối lại có hẹn Æ°á»›c vá»›i Äại PhÆ°Æ¡ng chân nhân nên bắt buá»™c phải Ä‘i Äông Hải bằng không tiểu bối thể nà o cÅ©ng Ä‘i vá»›i lão tiá»n bối má»™t phen.
Nghe thấy chà ng nói đến cái tên Äại PhÆ°Æ¡ng chân nhân, Ly Há»a chân nhân liá»n ngạc nhiên, vá»™i há»i:
- Äại PhÆ°Æ¡ng chân nhân nà ỠCáºu đã hẹn Æ°á»›c vá»›i y là sẽ Ä‘i Äông Hải Æ°?
Thanh Lam bèn Ä‘em chuyện mình hẹn Æ°á»›c vá»›i Nam Quái, Bắc Tà n sẽ gặp nhau ở Äông Hải để cùng Ä‘i lấy Äồ Long .vv.. kể hết cho Ly Há»a chân nhân nghẹ
Nói xong, Ly Há»a chân nhân cÆ°á»i ha hả, nói tiếp:
- Không ngá» Nam Quái, Bắc Tà n, hai lão tiá»n bối hãy còn sống ở trên trần gian nà ỵ Cáºu bé nà y tháºt tốt phúc quá. Thôi được, cáºu cứ Ä‘i Äồ Long Äảo phó Æ°á»›c trÆ°á»›c, nếu lấy được váºt gì quý báu của Äại PhÆ°Æ¡ng chân nhân là m tÃn váºt thì chắc Huyá»n Linh Tú thể nà o cÅ©ng nể mặt ông ta mà phải bá» qua chuyện nà y chứ không saỉ
Thanh Lam nghe nói cả mừng, vá»™i há»i tiếp:
- Lão tiá»n bối nói Huyá»n Linh Tú có quen biết Trì lão tiá»n bối đấy à ?
Ly Há»a chân nhân vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Thế ra cáºu vẫn chÆ°a biết Trì lão tiá»n bối là sÆ° phụ của Thiên Long Thiên Hô hay saá» Vai vế của ông ta rất cao, năm xÆ°a ông ta cùng nổi danh vá»›i Lầu Nhất Quái, Huyá»n Linh Tú Äồng Da Lão Nhân vá»›i tiên sÆ°. Ngoà i Côn Luân Song Tiên ra thì không ai có thể so sánh được vá»›i mấy vị lão tiá»n bối ấỵ
Thanh Lam lần đầu tiên má»›i nghe thấy ngÆ°á»i ta nói đến cái tên Côn Luân Song Tiên, vì chà ng chỉ biết có má»™t mình Côn Luân lão nhân thôi, nên chà ng vá»™i há»i tiếp:
- ThÆ°a lão tiá»n bối, Côn Luân Song Tiên là ai thế?
Ly Há»a chân nhân kinh ngạc đáp:
- Ủa! Cáºu là đệ tá» ký danh của Côn Luân lão nhân lão thần tiên mà cÅ©ng không biết Côn Luân Song Tiên là ai hay saá»
Thanh Lam lắc đầu đáp:
- Sá»± thá»±c tiểu bối chỉ được Côn Luân lão nhân truyá»n thụ cho có má»™t thế kiếm còn cái tên đệ tá» ký danh cÅ©ng chỉ nghe thấy Hắc Ma Lặc nói thôi, chứ thá»±c sá»± vẫn không hay biết gì hết.
- Nếu do Hắc Ma Lặc nói ra nhÆ° váºy, thì tất nhiên Ä‘iá»u đó phải là ý của Côn Luân lão thần tiên. Cáºu không biết Côn Luân Song Tiên là ai, Ä‘iá»u ấy không thể trách cáºu được, vì câu chuyện nà y đã xảy ra từ hồi mấy chục năm vá» trÆ°á»›c. Côn Luân Song Tiên tức là Côn Luân lão nhân vá»›i sÆ° đệ Tinh Tinh Tá». Côn Luân lão nhân kiếm thuáºt Ä‘á»™c bá»™ thiên hạ, còn Tinh Tinh Tá» sở trÆ°á»ng vá» pho võ công Long Phi Cá»u Thiên.
Nghe thấy Ly Há»a chân nhân nói đến pho kinh công Long Phi Cá»u Thiên, Thanh Lam liá»n Ä‘á»™ng lòng, vá»™i há»i tiếp:
- Lão tiá»n bối, chẳng hay Tinh Tinh Tá» lão tiá»n bối hiện giỠở đâủ
- Äã mấy chục năm nay, không ai còn thấy Tinh Tinh Tá» tái xuất hiện giang hồ nữa nên ai ai cÅ©ng Ä‘oán chắc là ông ta quy tiên rồị
Thanh Lam nghe thấy Ly Há»a chân nhân nói nhÆ° thế chà ng nản chà vô cùng, vẻ mặt liá»n rầu rÄ© ngaỵ Ly Há»a chân nhân thấy chà ng há»i nhÆ° thế ngạc nhiên vô cùng, vá»™i há»i lại:
- Cáºu há»i Tinh Tinh Tá» lão tiá»n bối là m chỉ
Thanh Lam lắc đầu khẽ đáp:
- Tiểu bối chỉ há»i thế thôị
Nói tá»›i đó, hình nhÆ° chà ng bá»—ng nghÄ© ra được việc gì, vá»™i ngá»ng đầu lên há»i tiếp:
- Lão tiá»n bối, chẳng hay võ công của Hoà nh Pháp lão sÆ° phu ở chùa Thất Bảo trên núi NgÅ© Äà i vá»›i võ công của Huyá»n Linh Tú thì ai hÆ¡n ai kém?
Ly Há»a chân nhân nghe thấy chà ng nói nhÆ° thế, bá»—ng vá»— tay và đáp:
- Nếu cáºu không nhắc nhở thì lão đã quên mất rồị Phải, Hoà nh Pháp đại sÆ° chÃnh là đệ tá» Ä‘Ãch truyá»n của Äạm Tôn đại sÆ°, vá» môn Dịch Cân Kinh của Äạt Ma thiá»n sÆ° truyá»n lại, có thể nói trên thế gian nà y không ai giá»i bằng ông tạ Hiện giỠông ta là trưởng lão lá»›n tuổi nhất của phái Thiếu Lâm, nhÆ°ng ông ta đã không để ý đến việc trần tục từ lâu rồi, sao cáºu lại há»i đến tên tuổi của ông ta là m gì?
- Vì tiểu bối nghe thấy trÆ°á»›c khi Äại Giác đại sÆ° hạ sÆ¡n có nói là phải lên núi NgÅ© Äà i để há»i ý kiến của sÆ° thúc ông ta trÆ°á»›c đã.
- Tuy Hoà nh Pháp đại sÆ° không can dá»± đến việc trần tục, nhÆ°ng chùa Thiếu Lâm bị mất cuốn Dịch Cân Kinh nhÆ° váºy, việc nà y rất quan trá»ng, có lẽ sau khi Äại Giác đại sÆ° lên núi NgÅ© Äà i thỉnh thị rồi, ông ta thế nà o cÅ©ng phải xuống núi má»™t phen chứ không saỉ Cáºu cứ yên tâm Ä‘i Äồ Long đảo trÆ°á»›c đị Nếu cáºu được tÃn váºt của Äại PhÆ°Æ¡ng chân nhân thì cà ng hay, bằng không đã có Hoà nh Pháp đại sÆ° lá»™ diện, dù Huyá»n Linh Tú có ngông cuồng đến đâu cÅ©ng phải nể mặt.
- Thế bây giá» lão tiá»n bối định Ä‘i đâủ
- Cáºu há»i lão phu Æ°? Hà hà ! Bất cứ Hoà nh Pháp lão thiá»n sÆ° có chịu xuống núi hay không, việc nà y đã do đại sÆ° huynh của lão gây nên, thì thể nà o lão cÅ©ng phải theo Äại Giác hoà thượng Ä‘i Bắc Hải má»™t phen.
Nói xong, ông ta quay ngÆ°á»i tiến thẳng vá» phÃa Bắc ngaỵ
Thanh Lam thấy Ly Há»a chân nhân có bụng dạ sốt sắng nhÆ° váºy, trong lòng rất kÄ©nh ngưỡng, nên cứ đứng ngẩn ngÆ°á»i ra mà nhìn theo hoà ị
Lan Nhi tiến tá»›i gần khẽ há»i:
- Lam đại ca, khà giới của ông ta vừa xỠdụng là khà giới gì thế?
Dà i bảy tám thÆ°á»›c nhÆ° váºy mà ông ta chỉ vừa thâu lại đã chui gá»n ngay và o tay áo rồi biến mất?
- Äó là Liệt Há»a Kỳ đấỷ
- Liệt Há»a Kỳ là cái gì?
Bạch Mai bá»—ng xen lá»i nói:
- Sao đại ca không sá»›m nói cho chúng tôi biết? Bằng không, tôi bảo ông ta lấy lá cỠấy ra cho chúng ta thưởng thức báu váºt của Liệt Há»a môn ấy có phải là chúng ta được sáng mắt má»™t phen không?
Tiểu Hồng xen lá»i há»i:
- Lam đại ca, ông ta có thù với sư phụ của tiểu muội phải không?
Thanh Lam lắc đầu đáp:
- Tôi cÅ©ng chỉ biết nhÆ° cô thôị Hôm đó tôi có nghe Hồng Phúc nói, có lẽ đó là việc của Ä‘á»i trên. Hà ! NgÆ°á»i trên giang hồ Ä‘á»u thế hết. Há»… thấy võ công của đối phÆ°Æ¡ng khắc chế được võ công mình là coi đối phÆ°Æ¡ng nhÆ° kẻ thù địch ngaỵ Nếu ngÆ°á»i nà o mình cÅ©ng rá»™ng lượng cả và biết hợp tác vá»›i nhau Ä‘em những sở trÆ°á»ng của mình ra bổ cứu và o sở Ä‘oản của đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ° váºy võ há»c của nÆ°á»›c ta có phải ngay cà ng tinh xảo và rạng rỡ hÆ¡n không?
Lan Nhi bĩu môi nói:
- Ai chả biết nói thế! NhÆ°ng đại ca thá» nghÄ© xem, từ xÆ°a tá»›i nay đã có ai là m được nhÆ° váºy không?
Thanh Lam đáp:
- Chỉ tại vì lòng hẹp hòi ấy mà ngÆ°á»i nà o cÅ©ng muốn cho môn phái mình được nổi tiếng hÆ¡n môn phái của ngÆ°á»i khác, cho nên sÆ° ân oán của giang hồ không bao giá» dứt được cả.
Nói tá»›i đó, chà ng sá»±c nghÄ© tá»›i gần đây Lan Nhi xá» dụng má»™t thế kiếm pháp trông có vẻ quen mắt lắm, kiếm pháp của nà ng vừa nhanh vừa lợi hại, chỉ thoáng cái đã chặt gãy được tay của ÄÆ°á»ng Thiên Sinh và đã giết được Ngô Tán Äình, nhÆ°ng vì lúc ấy Ä‘ang báºn rá»™n, chà ng không kịp há»i nà ng đã há»c ở đây ra thế kiếm ấỵ Hôm nay nà ng lại sá» dụng thế kiếm đó mà đẩy lui được SÄ© Ngạc, thế kiếm của nà ng quả tháºt lợi hạị Nà ng ra tay nhÆ° thế nà o mà chà ng cÅ©ng không trông thấy rõ. Võ công của Lan Nhi ra sao, chà ng biết rõ lắm chẳng lẽ gần đây nà ng đã gặp gỡ má»™t danh sÆ° nà o truyá»n thụ cho pho kiếm ấy, chứ bằng không, kiếm pháp của Thác Thà nh Song Hung truyá»n thụ cho không thể nà o lợi hại nhÆ° thế được.
NghÄ© nhÆ° váºy, chà ng cứ trố mắt lên nhìn Lan Nhi không chá»›p.
Lan Nhi thấy chà ng nhìn mình nhÆ° thế, hổ thẹn vô cùng, nÅ©ng nịu há»i:
- Lam đại ca, sao chẳng nói chẳng rằng, cứ nhìn em nhÆ° váºá»·
Em không chịu đâụ
Thanh Lam thủng thẳng há»i:
- Lan Nhi, tôi muốn há»i cô má»™t Ä‘iá»u nà ỵ
Lan Nhi u oán đáp:
- Há»i gì đại ca cứ nói đị
- Tôi muốn há»i hiá»n muá»™i há»c ở đâu ra thế kiếm vừa đẩy lui được Chúc SÄ© Ngạc?
Bạch Mai vá»— tay xen lá»i nói:
- Phải đấy, kiếm pháp của chị Lan thần diệu lắm. SÆ° phu của em nói Cà n Khôn Bát Kiếm của ông ta truyá»n thụ cho đã là đệ nhất kiếm pháp của thiên hạ rồi, nhÆ°ng kiếm pháp của chị Lan vừa xá» dụng còn lợi hại hÆ¡n Cà n Khôn Bát Kiếm.
Thấy Bạch Mai nói nhÆ° váºy, Thanh Lam ngạc nhiên, nghÄ© thầm:
“Thế ra kiếm pháp của Thiên Lý Cô Hà nh Khách truyá»n thụ cho ta là Cà n Khôn Bát Kiếm đấỵ Nếu váºy pho kiếm pháp Cà n Khôn Nhất Kiếm của ông già Côn Luân truyá»n thụ cho ta chỉ khác nhau có má»™t chữ “Bát†và chữ “ Nhất†thôị..
Chà ng vừa nghĩ tới đó nghe thấy Lan Nhi nói:
- Ủa! Thế Lam đại ca không nghe thấy Hắc sÆ° huynh nói hay saá»
- Hắc sư huynh nà ỠCó phải là Hắc Ma Lặc đấy không?
- Không phải anh ấy, chả lẽ lại còn hai ngÆ°á»i Hắc sÆ° huynh hay saá»
- Hắc sư huynh đã nói gì?
- Sau khi đại ca rá»i khá»i Thác Thà nh, em cÅ©ng lẻn xuống núi, không ngá» giữa Ä‘Æ°á»ng lại gặp Hắc sÆ° huynh. Hắc sÆ° huynh nhÆ° quen biết em từ trÆ°á»›c rồi váºy, vừa gặp mặt anh ta đã gá»i em là Tiểu Thiên Hồ liá»n.
Thanh Lam biết Hắc Ma Lặc hay nói bóng, nên nghe tá»›i đó chà ng cÅ©ng phải báºt cÆ°á»á»‹ Lan Nhi lÆ°á»m chà ng má»™t cái rồi nÅ©ng nịu nói tiếp:
- Cả đại ca cÅ©ng cÆ°á»i em nốt. Em không nói nữa đâụ
Thanh Lam vội xin lỗi và nói tiếp:
- Tôi cÆ°á»i Hắc sÆ° huynh hay nói bông đùa đấy, chứ tôi đâu dám cÆ°á»i cô.
- Äại ca có biết Hắc sÆ° huynh nói những gì không? Anh ấy vừa lên tiếng nói câu đầu, em đã bá»±c mình chịu nhịn không nổi rồị Anh ấy bảo :
“Cô có phải là Tiểu Thiên Hồ không? Lại đây, tôi Ä‘ang tìm kiếm cô đấyâ€. Thấy anh ta nói nhÆ° thế, em tức giáºn vô cùng, liá»n ra tay tấn công ngay, không ngá» anh ấy lại bá» chạy luôn. Khinh công của anh ấy lợi hại tháºt chỉ trong nháy mắt đã mất tÃch ngaỵ Em tức giáºn khôn tả, háºm há»±c nói :
“Tên ma lem ấy, lần sau cô nÆ°Æ¡ng bắt gặp, thế nà o cÅ©ng phải đánh cho má»™t tráºn nên thân má»›i được†ngỠđâu anh ta đã ẩn núp ở phÃa sau em từ hồi nà o mà em không hay biết gì hết. Anh ta vừa cÆ°á»i vừa đỡ lá»i:
“Xui tháºt! SÆ° phụ cứ bắt mình Ä‘i tìm kiếm Tiểu Thiên Hô cái quái gì ấỵ Má»›i lên tiếng há»i có má»™t câu mà cô ta đã tức giáºn mình nhÆ° váºy rồi lại còn chá»i thầm mình là tên Ma lem nữạ Hừ! Ma lem.. ma lem... chÃnh mình cÅ©ng giả dạng là m ma lem má»™t lần rồi, lại còn Ä‘i nói ngÆ°á»i khác. Nếu phải má»— là ngÆ°á»i khác thì má»— đã bá» từ lâu rồiâ€. Em nghe tiếng nói biết ngay là anh ta vá»™i quay lại tìm kiếm, ngỠđâu anh ta lại có khinh công nhanh đến nhÆ° thế, em vừa quay ngÆ°á»i lại đã không thấy hình bóng anh ta đâu hết. Äang ngÆ¡ ngác thì phÃa sau lÆ°ng lại có tiếng nói của anh ta nổi lên. “Tiểu Thiên Hồ, đừng có nóng nảy mà bá»±c mình nhÆ° thế. Má»— đến đây là đem thÆ° đến cho cô, chứ không phải đến để giá»…u cợt cô đâụ Nà y đây, cô thá» xem có phải thÆ° của cô không?â€.
Em quay ngÆ°á»i lại thì quả thấy anh ta Ä‘ang cầm má»™t lá thÆ° tháºt, trên có viết tên của em là ngÆ°á»i nháºn nữạ Em liá»n nghÄ© :
“Ngoà i cha mẹ ra, ta không có má»™t ngÆ°á»i bạn nà o hết. Hay là thÆ° nà y của Lam đại ca gá»i cho ta chăng?â€.
NghÄ© tá»›i đó, em mừng rỡ khôn tả, vá»™i giÆ¡ tay giáºt lấy lá thÆ°.
Lần nầy anh ấy không tránh né, trái lại còn cÆ°á»i hì hì rồi nói tiếp:
- Cô nên nhá»›, từ giá» trở Ä‘i cô phải gá»i tôi là sÆ° huynh. TrÆ°á»›c Tết Äoan Ngá» ba ngà y, cô đến Miên Trì đợi tôi, đừng có sai hẹn đấy nhé?
Thanh Lam vá»™i há»i:
- Trong thư nói những gì?
Lan Nhi vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Trấn đối nhất kiếm.
- Trấn đối nhất kiếm ư?
Thanh Lam rất ngạc nhiên há»i nhÆ° váºy, Lan Nhi gáºt đầu đáp:
- Trong thư chỉ có một thế kiếm pháp ấy thôi, chứ không viết gì thêm hết.
Lúc nà y Thanh Lam mới vỡ nhẽ:
- Thế kiếm ấy là của Côn Luân lão nhân cho cô đấỵ
Lan Nhi gáºt đầu đáp:
- Äúng thế! Thoạt tiên em không biết gì hết, cứ theo kiếm pháp ấy mà luyên táºp. Kiếm pháp ấy thần diệu lắm và oai lá»±c mạnh không thể tưởng tượng được. Em vừa mừng rỡ vừa cảm Ä‘á»™ng. Sau em đến Miên Trì quả lại gặp Hắc sÆ° huynh. Anh ấy bảo:
“Lần trÆ°á»›c là do lão sÆ° phụ sai anh Ä‘em thế kiếm ấy đến cho em và bảo đã nháºn em là m đệ tá» ký danh rồị†Hắc sÆ° huynh còn nói:
“Lam đại ca cÅ©ng là đệ tá» ký danh của sÆ° phụ và cÅ©ng đã được sÆ° phụ truyá»n thụ cho má»™t thế kiếm.†Em nhá»› ra ngay thế kiếm của sÆ° phụ đã truyá»n thụ cho đại ca tên là Cà n Khôn Nhất Kiếm. Äại ca đã nhá» thế kiếm đó mà đánh cho Äá»™c Băng Luân phải hoảng sợ ù té chạy là gì? Hắc sÆ° huynh còn nói:
“SÆ° phụ chúng ta có tất cả bốn thế kiếm mà ngÆ°á»i trên thiên hạ không ai đánh nổị Thế thứ nhất là Cà n Khôn Nhất Kiếm, đã truyá»n thụ cho Lam đại ca và cÅ©ng là mạnh nhất trong bốn thế. Thế thứ hai là Khảm Ly Nhất kiếm thì truyá»n thụ cho chị Hồng Tuyến.
Thế thứ ba là Trấn Äối Nhất Kiếm truyá»n thụ cho em. Còn thế thứ tÆ° là Cà n Tốn Nhất Kiếm truyá»n thụ cho Hắc sÆ° huynh.
Lúc nà y Thanh Lam mới biết Cà n Khôn Nhất Kiếm là thế kiếm mạnh nhất trong bốn thế kiếm đó.
Lan Nhi lại nói tiếp:
- Hắc sư huynh còn nói:
“Bốn thế kiếm ấy tách ra xá» dụng, các cao thủ hạng nhất trong võ lâm đã khó mà chá»—ng đỡ nổi, nếu hợp bốn thế lại xá» dụng thì sẽ vô địch thiên hạ ngaỵ Vì bốn thế kiếm pháp đó vốn dÄ© có tất cả tám thế, sau sÆ° phụ nghiên cứu kỹ lưỡng rồi ghép hai thế thà nh má»™t, nên má»›i còn lại có bốn thế nhÆ° váºy và được gá»i chung là Cà n Khôn Tứ Kiếm Thanh Lam nghe thấy Lan Nhi nói tá»›i đó, sá»±c nghÄ© đến kiếm của Thiên Lý Cô Hà nh Khách đã truyá»n thụ cho, mà Bạch Mai gá»i là Cà n Khôn Nhất Kiếm của mình nhÆ°ng oai lá»±c hÆ¡i kém má»™t chút.
NhÆ° váºy pho kiếm mà Thiên Lý Cô Hà nh Khách đã truyá»n thụ cho là ở trong thá»i kỳ chÆ°a được Côn Luân lão nhân ghép hai thế thà nh má»™t nên oai lá»±c má»›i kém hÆ¡n. NhÆ° váºy Thiên Lý Cô Hà nh Khách thế nà o cÅ©ng có sá»± liên quan gì tá»›i Côn Luân lão nhân...
Thanh Lam Ä‘oán chắc chỉ cần gặp Hắc Ma Lặc là có thể biết rõ được Thiên Lý Cô Hà nh Khách là ai và lai lịch của Bạch Mai liá»n.
NghÄ© tá»›i đó, chà ng lại lên tiếng há»i tiếp:
- Sau rồi thế nà o nữả
Lan Nhi vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Sau rồi thế nà o thì đại ca biết rõ rồi, việc gì phải há»i tiểu muá»™i nữả Hắc sÆ° huynh nói đại ca bị cha mẹ em vá»›i ông già há» Kỳ liên tay đánh rá»›t xuống dÆ°á»›i thung lÅ©ng, nên anh ta bảo em nối những sợi mây lại, rồi thòng xuống bên dÆ°á»›i để cứu đại ca lên.
- Ủa! Thế ra ngÆ°á»i thòng sợi mây xuống cứu tôi chÃnh là hiá»n muá»™i đấy à ?
- Nếu không phải là em thì còn ai đến cứu đại ca nữả
Bạch Mai thấy Lan Nhi nói nhÆ° thế, nÅ©ng nịu xen lá»i nói:
- Nếu em biết, thế nà o em cũng tới đó cứu đại ca ngaỵ
Lan Nhi cÆ°á»i khì, nói tiếp:
- Lúc ấy hiá»n muá»™i đã quen biết Lam đại ca đâủ Nếu là bây giá» thì ngÆ°á»i đến cứu đại ca sẽ nhiá»u không biết bao nhiêu mà kể.
Bạch Mai vá»™i cÆ°á»›p lá»i nói tiếp:
- Lam đại ca chỉ cần há»c biết Long Phi Cá»u Thiên là không sợ rá»›t xuống dÆ°á»›i thung lÅ©ng nữạ Äể tôi dạy môn khinh công đó cho đại ca nhé?
Lan Nhi nhảy bắn ngÆ°á»i lên, há»i:
- Thế chị Bạch Mai có chịu dạy tôi không?
Bạch Mai chá»›p nháy mắt mấy cái rồi vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Sao lại không? Chị chỉ cần há»c thuá»™c lòng khẩu quyết là luyện táºp được ngaỵ
Lan Nhi mừng rỡ vô cùng, vội kéo tay Tiểu Hồng và quay lại nói với Thanh Lam rằng:
- Lam đại ca, chúng ta mau kiếm tảng đá lá»›n nà o để ngồi và nghe chị Bạch Mai truyá»n thụ cho môn khinh công ấy đị
Bốn ngÆ°á»i liá»n tá»›i má»™t tảng đá lá»›n ở đó ngồi xuống. Bạch Mai liá»n Ä‘á»c khẩu quyết của môn Long Phi Cá»u Thiên cho ba ngÆ°á»i nghe, vừa Ä‘á»c vừa giảng giảị Ba ngÆ°á»i Ä‘á»u có khinh công tuyệt mức nên chỉ nghe Bạch Mai giảng giải qua má»™t lần là đã hiểu biết liá»n.
Bốn ngÆ°á»i cứ ngồi ở trên táng đá ấy mà chuyện trò cho đến sáng, rồi má»›i lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Äông. Ngà y thứ tÆ°, bốn ngÆ°á»i đã Ä‘i tá»›i chá»— táºn cùng của Äông Hải rồị
Thì ra lúc bấy giá» tuy gá»i là Äông Hải, nhÆ°ng sá»± tháºt là bá» bể của tỉnh Triết Giang hiện thá»á»‹ Từ Châu SÆ¡n đến Ngá»c Hoà n, ven bá» bể Ä‘á»u lác đác có những là ng mạc của các ngÆ°á»i thuyá»n chà ị Dân cÆ° ở đó Ä‘á»u sống bằng nghỠđánh cá.
Bốn ngÆ°á»i tá»›i đó rồi, tìm kiếm luôn ba ngà y mà cÅ©ng không thấy tung tÃch của Nam Quái, Bắc Tà n hai ông già ấy đâu và cả vợ chồng Thôi Văn Úy cÅ©ng không thấy nốt.
Thanh Lam nóng lòng sốt ruá»™t vô cùng. Chà ng biết Nam Quái, Bắc Tà n không bao giá» sai lá»i hẹn Æ°á»›c, thể nà o cÅ©ng tá»›i nÆ¡i đây, nhất là vợ chồng Văn Úy lại Ä‘i trÆ°á»›c mình mấy ngà y, đáng lẽ phải tá»›i trÆ°á»›c má»›i phảị Chà ng cà ng nghÄ© cà ng ân háºn tại sao lúc đầu lại không há»i rõ Nam Quái, Bắc Tà n là sẽ gặp nhau ở là ng nà o, huyện nà á»
Äiá»u nà y cÅ©ng không thể trách chà ng được, vì từ nhỠđến giá» chà ng đã trông thấy bể bao giỠđâu, nên cứ tưởng bá» bể Äông Hải chỉ là má»™t chá»— dà i nhất Ä‘á»™ ba mÆ°Æ¡i dặm là cùng chá»› có ngá» lại mênh mông lá»›n rá»™ng nhÆ° thế nà ỷ
Sau Bạch Mai nghÄ© ra được má»™t cách. Nà ng cho bá»n mình đã hẹn Æ°á»›c vá»›i Nam Quái, Bắc Tà n Ä‘i Äồ Long đảo rồi đến đó tìm kiếm sẽ gặp liá»n.
Thanh Lam nháºn thấy ý kiến của Bạch Mai rất hay, liá»n há»i thăm những ngÆ°á»i thuyá»n chà i, bến nà o là bến Ä‘i Äồ Long đảá»
NhÆ°ng chà ng đã há»i thăm luôn mấy ngÆ°á»i mà không má»™t ai biết cái đảo ấy ở đâu hết. Có ngÆ°á»i lại bảo đảo ấy là đảo của thần tiên, ngÆ°á»i phà m không thể nà o Ä‘i tá»›i đó được. Sau cùng má»›i có má»™t ông già đánh cá nói đảo Äồ Long hình nhÆ° ở bên phÃa Nam, các vị cứ Ä‘i vá» phÃa Nam chừng ba bốn chục dặm, đến núi Äại Bà n há»i thăm thì may ra nÆ¡i đó sẽ có ngÆ°á»i biết.
Bá»n Thanh Lam bốn ngÆ°á»i liá»n nghe theo lá»i ông già ấy mà đi vá» phÃa Nam tìm kiếm. Äi Ä‘á»™ ba bốn chục dặm, thấy phÃa trÆ°á»›c có má»™t khoảng núi cao, dÆ°á»›i chân núi có má»™t cái là ng có chừng hai ba chục nóc nhà . Bá» bể ở đó là má»™t hải cảng, có Ä‘áºu mÆ°á»i mấy chiếc thuyá»n đánh cá to nhá».
Những ngÆ°á»i dân thuyá»n chà i trông thấy bá»n Thanh Lam ăn mặc kỳ lạ nhÆ° váºy đến quây quần lại xem. Thanh Lam chắp tay vái chà o má»™t ông già tuổi khá cao và há»i:
- ThÆ°a lão trượng. Äại Mạc dÆ°Æ¡ng ở đâủ
Ông già ấy ngắm nhìn bốn ngÆ°á»i má»™t hồi, rồi kinh ngạc há»i:
- Có phải công tá» gia muốn Ä‘i Äồ Long đảo đấy không?
|
08-04-2008, 03:00 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 80
Chỉ Túc CÆ°á»ng Lạc
Thanh Lam chÆ°a kịp trả lá»i thì Bạch Mai đã gáºt đầu, cÆ°á»›p lá»i đáp:
- Vâng, chúng tôi muốn Ä‘i Äồ Long đảo thá»±c. Tại sao lão trượng lại biết rõ nhÆ° thế?
- Vì lão thấy ngÆ°á»i nà o Ä‘i Äồ Long đảo cÅ©ng hay Ä‘em theo Ä‘ao kiếm. Nay tiểu lão thấy bốn vị cÅ©ng có mang theo khà giá»›i nên má»›i há»i nhÆ° váºá»µ
Nói tới đó, ông già lại ngắm nhìn Thanh Lam rồi nói tiếp:
- Tiểu lão ở đây mấy chục năm rồi, năm nà o cÅ©ng thấy có má»™t hai bá»n ngÆ°á»i mÆ°á»›n thuyá»n Ä‘i Äồ Long đảo, nhÆ°ng chÆ°a bao giỠđược trông thấy những ngÆ°á»i đẹp tá»±a thần tiên nhÆ° công tá» và mấy vị cô nÆ°Æ¡ng đây váºá»µ Theo ý tiểu lão thì bốn vị không nên Ä‘i Äồ Long đảá»
Tiểu Hồng vá»™i há»i:
- Sao cụ lại nói như thế?
Ông già hÃt má»™t hÆ¡i thuốc, thở khói ra và đáp:
- Lão nghe nói trên Äồ Long đảo có má»™t vị lão thần tiên và có ba ngÆ°á»i đồ đệ cÅ©ng đã thà nh tiên hết. Vì dÆ°á»›i chân núi có má»™t cái hang lá»a sâu hÆ¡n trăm trượng, bên trong chứa Ä‘á»±ng đầy những kim ngân châu báu, ai tá»›i đó chỉ cần lấy được má»™t nắm cÅ©ng đủ sung sÆ°á»›ng suốt cả má»™t Ä‘á»i, nhÆ°ng... ngÆ°á»i Ä‘i thì nhiá»u, và từ đó đến giá» chÆ°a thấy má»™t ngÆ°á»i nà o quay trở lại cả. ChÃnh tiểu lão đã chở hai ba trăm ngÆ°á»i lên đảo đó rồị
Bạch Mai há»i tiếp:
- ThÆ°a cụ, chúng tôi đã hẹn vá»›i ngÆ°á»i ta thể nà o cÅ©ng phải Ä‘i đến đó, và thể nà o cÅ©ng sẽ quay trở vá». Cụ cứ cho chúng tôi biết Äồ Long đảo ở đâu là được rồị
Ông già thuyá»n chà i cầm ống Ä‘iếu chỉ ra ngoà i khÆ¡i và đáp:
- Từ đây đến Äồ Long đảo còn xa lắm.
Thanh Lam lại lên tiếng há»i:
- ThÆ°a cụ, không biết mấy ngà y gần đây có hai ông cụ và hai vợ chồng trẻ tuổi mÆ°á»›n thuyá»n Ä‘i ra Äồ Long đảo không?
Ông cụ ấy đáp:
- Hôm ná» có hai ngÆ°á»i má»™t già má»™t trẻ mÆ°á»›n thuyá»n của Tiểu Tam TỠở bên láng giá»ng của lão Ä‘i Äồ Long đảo, nhÆ°ng tá»›i nay vẫn chÆ°a thấy há» vá». Tối hôm qua, cÅ©ng có má»™t ngÆ°á»i mặt Ä‘en mặc áo khoác tá»›i đây chứ không có hai ông cụ vá»›i hai vợ chồng trẻ tuổi nhÆ° công tá» vừa nóị Nếu muốn Ä‘i Äại Mạc DÆ°Æ¡ng để tá»›i Äồ Long đảo thì thể nà o cÅ©ng phải mÆ°á»›n thuyá»n ở nÆ¡i đây Ä‘i má»›i được.
Thanh Lam nghe nói Nam Quái, Bắc Tà n và vợ chồng Văn Uý chÆ°a tá»›i nÆ¡i, Ä‘ang thất vá»ng thì Lan Nhi đã xen lá»i há»i:
- Cụ nói ngÆ°á»i mặt Ä‘en có phải ngÆ°á»i ấy trên lÆ°ng có Ä‘eo má»™t chiếc đồng trùy bóng nhoáng đấy không?
Ông già ná» gáºt đầu đáp:
- Phải đấy, lão thấy cái trùy ấy có vẻ nặng lắm, nên lão có đưa mắt ngắm nhìn mấy lần.
Lan Nhi nghe nói, mừng rỡ khôn tả, nhẩy bắn ngÆ°á»i lên, vá»™i la lá»›n:
- Lam đại ca, Hắc sÆ° huynh đã Ä‘i Äồ Long đảo rồi, chúng ta phải Ä‘i ngay má»›i được.
Thanh Lam sá»±c nghÄ© tá»›i chuyện mình đánh gẫy hai cái răng của Kỳ Thiên Hà nh, nên y má»›i kiếm mình để trả thù. Lúc ấy, Hắc Y Côn Luân liá»n nháºn lá»i gắn lại hai cái răng cÆ°a ấy cho y, quà hồ hai chiếc răng cá»a ấy còn giữ lại được.
VÆ°Æ¡ng ốc Tản Nhân có há»i Hắc Y Côn Luân rằng:
- Ngươi có thể lấy được cao sừng rồng hay sao mà dám cam đoan gắn lại được hai cái răng cưa ấy cho lão phụ
“Có lẽ phen nà y Hắc sÆ° huynh Ä‘i đảo Äồ Long là muốn lấy được Long Giác Cao để gắn lại hai cái răng cá»a kia cho VÆ°Æ¡ng ốc Tản Nhân há»™ ta cÅ©ng nênâ€.
Nghĩ tới đó, chà ng bỗng thất thanh kêu “ối chà †một tiếng và nghĩ tiếp:
“Bữa nỠở TrÆ°á»ng Háºn Cốc, gặp Äông Hải tam tiên, võ công của há» cao siêu nhÆ° thế, tất nhiên sÆ° phụ của há» là Äồng Da lão nhân thì võ công ắt phải cao siêu hÆ¡n há» nhiá»á»¥ Ừ, phải rồi, Trì và Lầu hai lão tiá»n bối nói, võ công của Äồng Da lão nhân cÅ©ng ngang vá»›i hai ông ấỵ NhÆ° váºy má»™t mình Hắc sÆ° huynh địch sao nổi thầy trò há»? Vì việc của mình mà Hắc sÆ° huynh phải mạo hiểm nhÆ° váºy, nếu anh ấy có mệnh hệ nà o, thì tạ..
NghÄ© tá»›i đó, chà ng cà ng lo âu thêm, vá»™i nói vá»›i ông già thuyá»n chà i rằng:
- ThÆ°a cụ, anh em chúng tôi, có việc cần phải Ä‘i Äồ Long đảo ngay, cụ là m Æ¡n muá»›n há»™ chúng tôi má»™t cái thuyá»n, dù phải trả đắt đến đâu, chúng tôi cÅ©ng vui lòng. Quà hồ cụ mÆ°á»›n cho chiếc thuyá»n nà o Ä‘i thá»±c nhanh thì anh em chúng tôi cảm Æ¡n cụ vô cùng.
Chà ng vừa nói vừa móc túi lấy một nén bạc ra đưa cho ông già .
Ông cụ trông thấy nén bạc trắng xoá nhÆ° thế cÆ°á»i đến tÃt mắt lại và đáp:
- Nếu công tá» cứ nhất định Ä‘i thì tiểu lão không dám ngăn cản nữạ Ngà y hôm nay trá»i quanh mây tạnh ai nấy Ä‘á»u ra ngoà i khÆ¡i đánh cá hết. Thôi, để lão chở công tá» và ba vị tiểu thÆ° Ä‘i váºá»µ
Bạch Mai kinh ngạc há»i:
- Lam đại ca, chúng ta không đợi chá» Thôi đại ca vá»›i hai vị lão tiá»n bối nữa hay saá»
Thanh Lam cau mà y lại, đáp:
- Hắc sÆ° huynh đã má»™t mình mạo hiểm Ä‘i trÆ°á»›c rồi, chúng ta phải Ä‘i tiếp viện ngay má»›i được. Còn hai vị tiá»n bối vá»›i vợ chồng Thôi đại ca chÆ°a tá»›i thì chúng ta chỉ cần viết má»™t lá thÆ° để lại, bảo há» Ä‘i ngay cÅ©ng được chứ saá»
Má»™t lát sau, ông già vá»›i má»™t ngÆ°á»i trẻ tuổi Ä‘em rất nhiá»u lÆ°Æ¡ng thá»±c xuống thuyá»n, rồi má»i bốn ngÆ°á»i xuống, nhổ neo chèo thuyá»n Ä‘i luôn.
Chiếc thuyá»n ấy cÅ©ng khá lá»›n, trÆ°á»›c sau có những hai cá»™t buồm, bốn ngÆ°á»i liá»n và o trong ngồi xuống. Ông già đẩy cá»a sổ ra để cho bốn ngÆ°á»i có thể xem cảnh ở ngoà i bể, rồi ông ta má»›i kéo buồm để cho gió thổi đẩy thuyá»n đị
Chiá»u hôm ấy, ngÆ°á»i trẻ tuổi bÆ°ng cÆ¡m và o trong khoang cho bốn nhiá»u ăn và nói:
- Bốn vị xÆ¡i cÆ¡m xong, nên Ä‘i nghỉ ngÆ¡i chốc lát trÆ°á»›c. Bằng không, khi thuyá»n ra tá»›i ngoà i khÆ¡i, sóng gió nổi lên có lẽ chịu không nổi, sẽ thấy khó chịu vô cùng đấỵ
Thanh Lam gáºt đầu đáp:
- Không sao, phổ cáºy hãy cho chúng tôi biết bây giỠđã tá»›i Äại Mạc DÆ°Æ¡ng chưả
NgÆ°á»i thuyá»n chà i ấy vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Hãy còn sá»›m, đêm hôm nay má»›i chÃnh thức ra tá»›i ngoà i bể, hiện giá» chúng ta vẫn còn Ä‘i ở trong ven bể, khi ra tá»›i Äại Mạc DÆ°Æ¡ng rồi, lại còn phải Ä‘i vá» phÃa Nam rồi má»›i tá»›i Äồ Long đảo được.
Lan Nhi xen lá»i há»i:
- Äến bao giá» má»›i tớỉ
NgÆ°á»i thuyá»n chà i vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Nếu thuáºn buồm xuôi gió, thì đến trÆ°a mai chúng ta má»›i tá»›i Äồ Long đảo được.
Má»i ngÆ°á»i ăn cÆ¡m xong vẫn chÆ°a chịu Ä‘i ngủ ngay, cứ ngồi xem cảnh trên mặt bể hoà ị
Khi trá»i đã tối xẫm, thuyá»n đã bắt đầu ra tá»›i ngoà i khÆ¡i liá»n có những ngá»n sóng cao nhÆ° núi đánh tá»›i, dồn chiếc thuyá»n bồng lên, bồng xuống nhÆ° sắp bị đắm tá»›i nÆ¡i váºy, dù bốn ngÆ°á»i có võ công rất cao siêu, nhÆ°ng thấy thế cÅ©ng phải kinh hoảng.
Ông cụ ngồi ở đầu lái bị sóng đánh Æ°á»›t áo mà vẫn trấn tÄ©nh nhÆ° thÆ°á»ng, không thấy ông ta có vẻ gì là sợ hãi hết. Bốn ngÆ°á»i liá»n ngồi xếp bằng tròn váºn công Ä‘iá»u tức, mặc cho tình cảnh kinh hiểm đến đâu cÅ©ng không để ý tá»›i, nhá» váºy má»›i bá»›t sợ hãi dần.
Sáng ngà y hôm sau, từ khi mặt trá»i má»c cho đến lúc trÆ°a, sóng gió không còn mạnh nhÆ° trong đêm khuya nữa, bốn ngÆ°á»i ra đứng ở đằng mÅ©i để ngắm phong cảnh không bao lâu má»i ngÆ°á»i trông thấy đằng trÆ°á»›c có má»™t cái chấm Ä‘en nhá» nhÆ° má»™t hạt thóc váºá»µ
Lúc bấy giỠông cụ má»›i gá»i ngÆ°á»i trẻ tuổi kia đến cầm lái thay cho mình. Ông ta châm ống Ä‘iếu rồi Ä‘i tá»›i cạnh bốn ngÆ°á»i và nói:
- Công tá» gia vá»›i mấy vị tiểu thÆ° đã trông thấy chưả Cái chấm Ä‘en ở phÃa đằng trÆ°á»›c đó là đảo Äồ Long đấỵ
Má»i ngÆ°á»i má»›i hay nÆ¡i đó là Äồ Long đảo, Bạch Mai vừa nhìn vá» phÃa đó vừa lên tiếng há»i:
- Cụ bảo Äồ Long đảo còn xa bao nhiêu nữa má»›i tớỉ
Ông cụ thuyá»n chà i tủm tỉm cÆ°á»i và thủng thẳng đáp:
- Từ đây tới đó phải mất hai tiếng đồng hồ nữa mới tới nơi được.
Ai nây Ä‘á»u trông thấy cái chấm Ä‘en ở phÃa đằng xa và thuyá»n của mình Ä‘ang Ä‘i thẳng vá» phÃa đó.
Chiếc thuyá»n đánh cá cứ xông pha trÆ°á»›c sóng gió mà tiến, không bao lâu bốn ngÆ°á»i đã trông thấy rõ có đảo ở trÆ°á»›c mặt rồi, và cÅ©ng biết đảo nà y chÃnh là Äồ Long đảo, nhÆ°ng cà ng tá»›i gần đảo bao nhiêu, sóng vá»— và o mạn thuyá»n cà ng mạnh bấy nhiêụ Ông già thuyá»n chà i vá»™i hạ buồm xuống, rồi Ä‘i xuống đằng lái để cầm tay lái thay cho ngÆ°á»i trẻ tuổi kiạ Còn ngÆ°á»i trẻ tuổi thì tay cầm chiếc sà o thá»±c dà i đứng chá»±c sẵn ở đằng mũị
Thuyá»n ghé dần và o eo biển. Trên đảo, trên bá» có má»™t bãi cát nho nhá». Vách núi của hòn đảo ấy tá»±a nhÆ° má»™t cái bình phong ngăn cản trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i, và trên đó đục ba chữ “Äồng Da Äảo†thá»±c lá»›n.
Bạch Mai bá»—ng kêu “ủa†má»™t tiếng và há»i:
- Ông già ơi, đảo Äồ Long tức là đảo Äồng Da nà y đây à ?
Ông già mỉm cÆ°á»i đáp:
- Cô nÆ°Æ¡ng nói rất đúng. Äồ Long đảo trÆ°á»›c kia là Äồng Da đảá»
Vì trên đảo có những cây dừa cứng rắn nhÆ° đồng, cho nên ngÆ°á»i ta má»›i gá»i đảo nà y là Äồng Da đảỠNghe nói năm xÆ°a trên đảo nà y có má»™t con khủng long thÆ°á»ng thÆ°á»ng xuất hiện gây gió bão đánh đắm thuyá»n bè, sau có má»™t lão thần tiên dùng thanh kiếm Äồng Da giết chết con nghiệt long ấy, rồi từ đó trở Ä‘i hòn đảo nà y má»›i đổi tên là Äồ Long đảá»
Thuyá»n vừa má»›i chạm cà o cát. Lan Nhi đã nhanh nhÆ° chim cắt phi thân lên trên bãi cát ấy luôn. Khi nà o Bạch Mai lại chịu lép vế, nà ng cÅ©ng vá»™i Ä‘uổi theo luôn.
Ông già thuyá»n chà i thấy váºy giáºt mình kinh hãị Ông ta không ngá» hai cô bé nà y lại biết bay nhÆ° váºá»µ Mồm ông ta chỉ ú á»› được hai tiếng rồi vá»™i và ng lá»›n tiếng kêu gá»i:
- Công tá» Æ¡i!..... Các ngÆ°á»i hãy khoan. Lão còn có lá»i nà y muốn thÆ°a cùng công tá».
Thanh Lam vá»™i há»i:
- Chuyện gì thế? lão trượng cứ nói!
Ông già há hốc mồm ra hồi lâu rồi má»›i gượng lá»i, nói tiếp được:
- Già không biết bốn vị là những ngÆ°á»i có tà i bai thông thiên đến nhÆ° thế. Chắc quà vị có liên quan gì tá»›i lão thần tiên ở trên đảo nà ỵ Quả thá»±c già không biết...
Thanh Lam biết những ngÆ°á»i thuyá»n chà i rất hay mê tÃn, dù chà ng có giải thÃch cÅ©ng vô Ãch, vì váºy mà chà ng chỉ áºm áºm ừ ừ thôị
Ông già thuyá»n chà i lại nói tiếp:
- Xin tha lá»—i cho sá»± Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t của già , lão có câu nà y muốn thÆ°a cùng công tá»... nhÆ°ng cÅ©ng may công tá» vá»›i lão thần tiên ở đây có sá»± liên quan vá»›i nhau, nên già chả cần phải nói nữa chắc công tá» cÅ©ng đã biết rồị Vì nÆ¡i đây có má»™t luáºt lệ, thuyá»n ở đâu tá»›i cÅ©ng chỉ được phép Ä‘áºu có má»™t ngà y thôi, bằng không... Hì hì! công tá» là ngÆ°á»i hiểu biết, dù già có đợi chá» thêm má»™t ngà y nữa cÅ©ng không sao, nhÆ°ng... già sanh sống ở trên mặt biển nà y, ná»…u lão thần tiên trách cứ, thì già quả thá»±c chịu không nổị Cho nên... công tá» muốn vá»...
Thanh Lam nghe nói liá»n ngẩn ngÆ°á»i ra, má»›i hay những thuyá»n bè chỉ được phép Ä‘áºu ở đây có má»™t ngà y thôị Chà ng suy nghÄ© giây lát rồi vừa cÆ°á»i vừa đáp:
Cụ cứ yên tâm, nếu chỠđến ngà y mai vẫn không thấy chúng tôi quay lại, thì cụ cứ việc vỠtrước đị
Ông già vâng vâng dạ dạ. Tiểu Hồng đã nóng lòng sốt ruá»™t liá»n thúc giục.
- Lam đại ca, chúng ta nên đi ngay đi thôị
Thanh Lam không nói năng gì nữa, hai cái bóng ngÆ°á»i cùng phi thân xuống bãi cát, Lan Nhi vá»™i chạy há»i:
- Ông già nói gì thế hở Lam đại cả
Thanh Lam đáp:
- Ông già lão vá»ng nói đảo quy định thuyá»n chỉ được phép Ä‘áºu có má»™t ngà y thôi, nên cháºm nhất là giá» nà y ngà y mai, chúng ta phải rá»i khá»i nÆ¡i đâỵ
Bạch Mai xen lá»i há»i:
- Thế Lam đại ca có nháºn lá»i ông ta không?
Thanh Lam đáp:
- Không nháºn lá»i thì cÅ©ng phải nháºn chứ biết là m sao bây giá»?
Bạch Mai lo âu vô cùng, vá»™i há»i tiếp:
- Nhỡ chúng ta không ra kịp, thuyá»n đã bá» Ä‘i rồi thì biết là m saá»
Thanh Lam nói tiếp:
- Ông già ấy rất thà nh thá»±c, chắc không bao giỠông ta lại bá» rÆ¡i chúng ta mà vá» trÆ°á»›c đâủ Trong má»™t ngà y trá»i chúng ta cÅ©ng đủ thá»i gian để quay vá» rồị
Lan Nhi lại xen lá»i nói:
- Äảo Äồ Long nho nhá» nà y thì giữ là m sao nổi được chúng tả
Bốn ngÆ°á»i vừa Ä‘i vừa chuyện trò. Khi Ä‘i tá»›i dÆ°á»›i vách núi, má»›i hay hai bên vách Ä‘á»u có han đá do ngÆ°á»i ta đục thà nh. Äi lên phÃa trên bốn ngÆ°á»i liá»n theo hang đá ấy mà tiến lên. Lên đến đầu vách đá ấy, liá»n có má»™t Ä‘Æ°á»ng vừa rá»™ng vừa phẳng lỳ, hai bên Ä‘Æ°á»ng trồng toà n những cây dừa đồng. Con Ä‘Æ°á»ng nà y Ä‘i thẳng tá»›i chân đỉnh núị
Bốn ngÆ°á»i Ä‘i hết con Ä‘Æ°á»ng đó, lại thấy có hai con Ä‘Æ°á»ng nhá».
Con Ä‘Æ°á»ng ở bên trái cứ theo chân núi mà đi xuống. Còn con Ä‘Æ°á»ng ở phÃa bên trái thì Ä‘i lên trên đỉnh núị Giữa hai con Ä‘Æ°á»ng ấy lại có má»™t cái đỉnh bát giác bằng đá, bên trong có bà n đá, ghế đá, hình nhÆ° để cho ngÆ°á»i ta nghỉ ngÆ¡i váºá»µ
Quả nhiên trên đỉnh núi có má»™t cái biển đỠ“Chỉ Túc Äìnhâ€.
thá»±c.
Hai bên còn có má»™t câu đối, vế bên phải Ä‘á»:
“Hối đầu bất nanâ€.
(Quay trở lại không khó) vế bên trái đỠ:
“Chỉ túc thÆ°á»ng lạc†(Ngừng chân lại sẽ được sung sÆ°á»›ng luôn luôn) Thanh Lam xem xong câu đối ấy, liá»n nghÄ©:
“Äôi câu đối nà y ngông cuồng thá»±c, ý của y là muốn bảo ngÆ°á»i ta nên quay trở lại thì má»›i khá»i bị tai nạn, và nếu kip thôi ngừng bÆ°á»›c thì bao gá» cÅ©ng được sung sÆ°á»›ng. Thế ta chủ nhân nÆ¡i dây dặn bảo những ngÆ°á»i đến Äồ Long đảo chỉ nên Ä‘i tá»›i Chỉ Túc Äinh nà y là phải quay trở vá» ngay, chứ đừng nên tiến thêm nữa mà bị mang tai hoạ và o ngÆ°á»iâ€.
Bốn ngÆ°á»i Ä‘ang ngắm nhìn, thì bá»—ng có tiếng khánh kêu “coongâ€, phÃa sau đình đã có bốn đạo sÄ© trẻ tuổi, lÆ°ng deo kiếm dừa đồng, bÆ°á»›c ra đứng xếp thà nh hà ng ngang chắp tay vái chà o Thanh Lam, rồi lạnh lùng há»i:
- Bốn vị ở xa đến thăm Äồ Long đảo, váºy có biết luáºt lệ ở trên đảo nà y nhÆ° thế nà o không?
Thanh Lam ngạc nhiên nghĩ thầm:
“Không ngá» trên Äồ Long đảo nà y mà cÅ©ng có lắm luáºt lệ nhÆ° váºy!â€.
NghÄ© Ä‘oạn, chà ng vá»™i chắp tay đáp lá»… và trả lá»i:
- Tiểu sinh là Giang Thanh Lam, môn hạ của phái Không Äá»™ng, tháng trÆ°á»›c đã được Äồng Äịch Tiên đạo trưởng cho hay, má»›i không quản ngại ngà n dặm xa xôi tá»›i đây để xin má»™t chút Long Giác Caá»
Còn luáºt lệ của quý đảo nhÆ° thế nà o thì quả thá»±c chúng tôi không hay biết gì cả. Xin quý đảo hãy cho hay để chúng tôi biết tuân theá»
Äạo sÄ© trẻ tuổi ấy thấy Thanh Lam nhắc đến tên nhị sÆ° thúc của y, nên giá»ng nói của y đã thấy có vẻ khách khà hÆ¡n trÆ°á»›c và mặt cÅ©ng bá»›t lầm lỳ hẳn, vá»™i há»i lại:
- Nhị sÆ° thúc Trà chân nhân hiện giá» không phải là ngÆ°á»i tổng trá»±c, nên ông ta Ä‘ang ở trong Ä‘Æ¡n thất luyện công, không tiếp khách.
Luáºt lệ của Äồ Long đảo chúng tôi là không cần biết ngÆ°á»i tá»›i bổn đảo tên há» là gi, và là ngÆ°á»i của môn phái nà ỠDù là đệ tá» của mấy đại môn phái ở Trung Nguyên nếu đã đến Äồ Long đảo nà y rồi thì cÅ©ng chỉ được lấy tÆ° cách cá nhân của mình mà hà nh sá»± thôị Sở dÄ© bổn đảo có quy định nhÆ° thế là muốn để tránh má»i sá»± hiểu lầm vá»›i các đại môn pháị Äồng thá»i, ai tá»›i đây cÅ©ng phải qua má»™t cuá»™c thà nghiệm thá» thách xem có đủ tÆ° cách để lên Äồ Long đảo hay không?
Lòng hiếu kỳ thúc đẩy, Thanh Lam liá»n há»i tiếp:
- Chẳng hay cách thá» thách của quà đảo nhÆ° thế nà á»
- NghÄ©a là phải thắng nổi bốn anh em bần đạo, rồi má»›i được phép yêu cầu yết kiến trức nháºt sÆ° tôn.
- Bốn vị đạo huynh thừa lệnh trên để thá» thách võ công của ngÆ°á»i tá»›i đảo, nhÆ° váºy tiểu sinh đâu dám không tuân theo luáºt lệ đó, mong bốn vị đạo huynh hãy nÆ°Æ¡ng tay chá»
Nói xong, chà ng vá»™i rút Thất Tinh kiếm ra từ từ tiến lên. Lan Nhi, Bạch Mai và Tiểu Hồng cÅ©ng rút kiếm ra theá»
Thanh Lam vá»™i ngăn cản ba ngÆ°á»i rằng:
- Các ngÆ°á»i hãy khoan, để mình tôi thá» thách trÆ°á»›c đã.
Bạch Mai tủm tỉm cÆ°á»i, quay đầu lại nói:
- Nếu váºy chúng tôi lược tráºn cho Lam đại ca nhé?
Bốn đạo sÄ© trẻ tuổi cÅ©ng rút Äông Da kiếm ra, rồi đứng yên, trông rất oai nghị
Thanh Lam có vẻ phong nhã, giơ kiếm lên, lớn tiếng nói:
- Xin má»i bốn vị đạo huynh ra tay trÆ°á»›c.
Bốn đạo sÄ© ấy Ä‘á»u chăm chú nhìn và o thanh Thất tinh kiếm của Thanh Lam, rồi ngÆ°á»i đứng giữa đáp:
- Xin thiếu hiệp cứ việc ra tay đi!
Thanh Lam mỉm cÆ°á»i, mÅ©i kiếm giÆ¡ thẳng lên, chân khà truyá»n và o kiếm, thuáºn tay khẽ rung Ä‘á»™ng thanh kiếm má»™t cái, trên không đã có ba luồng kiếm phong, nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên ngừng lại ngaỵ
Bốn đạo sỹ trẻ tuổi ná» vốn dÄ© không coi Thanh Lam và o đâu cả nhÆ°ng bây giá» má»›i thấy chà ng giở có má»™t thế kiếm ra thôi, cả bốn đã biến sắc mặt cùng Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, rồi không hẹn mà nên vá»™i đẩy Äông Da kiếm vá» phÃa trÆ°á»›c ná»a thÆ°á»›c để phong bế lấy cá»a ngõ đã.
Thì ra thế kiếm của Thanh Lam vừa rồi chÃnh là thế Cà n Tam Liên trong Cà n Khôn Bát Kiếm mà Thiên Lý Cô Hà nh Khách đã truyá»n thụ cho chà ng.
Má»›i thoáng trông, chỉ thấy mÅ©i kiếm của chà ng ở trên không rạch ba cái thôi, nhÆ°ng thá»±c sá»± thế kiếm nà y là thế đầu của Cà n Khôn Bát Kiếm tất nhiên bên trong bao hà m rất nhiá»u sá»± biến hóa kỳ ảỠCó lẽ bốn đạo sỹ nà y đã biết thế kiếm ấy rất lợi hại, nên há» má»›i biến sắc mặt không dám khinh thÆ°á»ng chà ng ta nữa.
|
|
|
| |