108 Thiếu Nữ Lương Sơn
Chương 75: Thanh Hư bảo điện, Giao Long hội.
Tác giả: Tha Khốc Đích Tượng Băng
Dịch: bozece
Nguồn: Lương Sơn Bạc
Tô Tinh ở Biên Kinh phường thị dạo qua một vòng, không hổ là thủ đô của Đại Lương vương triều, bởi vì có thiên hạ đệ nhất hoàng đế Lương Huy Tông tọa trấn, các đại môn phái kiếm tông ở đằng sau, số lượng tinh giả đến Biện Kinh này cũng đạt tới con số vài vạn. Đồ vật nơi này so với Thiên Hà phường thị càng gấp vài lần, giá cả cũng không cần phải nói, cực kì đắt, một lọ Bổ Khí Đan cũng hơn một ngàn hai hoàng kim. Tô Tinh nhìn trúng một lo phi thường không tồi Hồi Linh Dịch, giá cả thì cao đến hai vạn lượng hoàng kim, nhưng nếu như dùng pháp khí đan dược bí pháp linh tinh ra trao đổi thì cũng không phải là hà khắc lắm.
Cứ tiếp tục xem một hồi, Tô Tinh mới phát hiện ra một sự thật phủ phàng, mình đúng là nghèo rớt mòng tơi. Tài sản của hắn tổng cộng ước chừng có năm vạn lượng hoàng kim, nên chỉ mua một lọ Hồi Linh Dịch, còn những pháp khí mà hắn thèm nhỏ dãi cũng đành cho qua.
Tô Tinh đi khoảng trăm cửa hàng, cũng không hề nhìn thấy Côn Ngô Sa, nhưng Lôi Hỏa Sa, Xích Đồng Thiết, cùng nhiều loại linh tinh khác thì nhiều không đếm xuể. Thế nhưng Tô Tinh có chút lo lắng, chính Côn Ngô Sa đã tạm thời bị giấu đi.
Cuối cùng, Tô Tinh chỉ có thể đem hết hy vọng ký thác ở trên phường thị Thanh Hư bảo điện.
Mà nói đến Thanh Hư bảo điện, cũng làm người khác thấy thú vị. Chân Tiên Điện nương theo việc đăng cơ của Lương Huy Tông thế lực ngày càng lớn mạnh, nhận được không ít ưu đãi làm cho Thanh Hư Đạo có chút bất mãn. Lương Huy Tông không hổ là thiên hạ đệ nhất hoàng đế, hắn nhìn thấy Thanh Hư Đạo đang bất mãn, liền lập ra một cái Đấu giá hội, mục đích là muốn tập trung một số tài liệu cao cấp lại, dù sao có những tu sĩ cấp thấp lấy được tài liệu tốt nhưng không dám bán theo cách phổ thông vì dễ dẫn đến họa sát thân, hoài bích có tội, đây là đạo lý mà mỗi người khi trở thành tinh giả đều phải biết.
Trừ bỏ việc mượn cơ hội phát triển Biện Kinh phường thị dành cho tinh giả, còn lại chính là có thể để cho Thanh Hư Đạo nắm trong tay phần lớn lợi nhuận, loại công khai bán đấu giá này khi mới phổ biến cũng bị hoài nghi, nhưng vài món pháp khí quý giá, đan dược linh tinh được bán ra ngày càng nhiều, thì danh tiếng của Đấu giá hội càng được lan xa. Hơn nữa, nó còn hấp dẫn được những tinh giả cấp thấp, Lương Sơn đại lục lớn như vậy, nhiều lúc những tu sĩ cấp thấp này lại được kỳ ngộ nhặt được thứ gì đó quý giá nhưng không xài được, nhưng giữ lại thì bỏng tay, càng không dám đem đi bán hoặc trao đổi, Đấu giá hội xuất hiện đã giúp họ giải quyết được vấn đề.
Chính là thu của ngươi một chút phí dụng, giúp ngươi bán ra với giá cao nhất, lại có độ bảo mật cao, nên cũng an toàn được phần nào. Mặt khác, vật phẩm bán ra sẽ được Đấu giá hội tra xét qua, đảm bảo không có gian lận hoặc giả dối. Từ đó, nó có thể thỏa mãn được cả hai bên người mua và người bán. Lương Huy Tông nhận ra được lợi nhuận do Đấu giá hội mang lại nên liền giao chó Lương Sơn đại lục đại nhất phái Thanh Hư Đạo, coi như cho bọn họ một phần lợi ích.
Từ đó cái đấu giá hội này có tên – Thanh Hư bảo điện!
Thứ có giá trị duy nhất của Tô Tinh có thể bán ra đó chính là thi thể của thượng cổ yêu thú Giao Long nhưng nó sẽ làm cho Thanh Hư Đạo chú ý đến hắn. Nghĩ vậy, Tô Tinh liền ăn vào một viên Dịch Dung Đan, đây là đan dược An Tố Vấn luyện chế riêng cho hắn. Vị nghĩ muội này cũng thật cẩn thận, nàng biết Biện Kinh là long đầm hổ huyệt nên khó tránh khỏi phải thay đổi hình dáng, tránh khỏi một số phiền phức. Mà khỏa đan dược Dịch Dung Đan, hắn vừa uống có giá trị hơn mười vạn lượng hoàng kim, đúng là luyện đan sư là một nghề có tiền đồ a.
An Tố Vấn cũng chỉ luyện chế cho hắn có ba khỏa mà thôi.
Ăn vào dịch dung đan, đan dược khi khuếch tán tạo cảm giác như có vạn con trùng đục khoét trên mặt, thật là thống khổ, xương cốt rung rẩy, cơ thể cũng không ngừng biến hóa, Tô Tinh cảm thấy mặt hắn bây giờ như bị vài ngàn người giẫm đạp qua. Sau một hồi lâu rốt cuộc cũng dừng lại, Tô Tinh liền quan sát khuôn mặt mới của hắn, bộ dáng là một gã trung niên có chùm râu quai nón, mặt lại lồi lõm xấu xí khó coi.
Thật là khó nhìn!!
Khó coi thì khó coi, dịch dung đan này cũng chỉ có hiệu lực trong năm canh giờ thôi, Tô Tinh liền đi về phía Thanh Hư bảo điện.
Một gã đồng tử mặc áo xanh liền tiến lên tiếp đãi Tô Tinh, vừa nghe hắn có ý đồ đến bán vật phẩm thì gã liền quay đi tìm chưởng quầy. Tinh giả muốn bán đấu giá cái gì thì đầu tiên cũng phải do chưởng quầy xem qua, coi xác định có đủ tư cách đưa ra đấu giá hay không, rồi mới an bài sau.
Chưởng quầy là một gã mập mạp, tu vi chừng tinh vân hậu kỳ. Gã nhìn thấy Tô Tinh liền có chút chán ghét, đại khái là do bộ dáng hắn bây giờ thật khó nhìn, nhưng dù sao gã cũng đã kinh doanh hơn mười năm rồi, cũng đã gặp qua không ít tu sĩ đến đây bán trân phẩm, hắn nói: “Đạo hữu, không biết ngươi muốn bán đấu giá vật phẩm gì?”
Chưởng quầy nhíu mày, thần niệm đảo qua miệng túi, biểu tình trên mặt hắn chuyển thành kinh ngạc trơn mắt há mồm, lắp bắp nói: “Này… Đây là…”
“Vị đạo hữu này, xin đợi một chút, thứ này thật sự là ngoài ý loại, tại hạ cần phải bẩm báo lại đại chưởng quỹ!”
Tô Tinh gật đầu.
Một lát sau, một lão nhân râu dài như tuyết vén rèm đi ra. Ánh mắt lão ấm áp, vẻ mặt hồng nhuận, mặc trên người một bộ pháp bào, thoạt trông làm người cảm thấy lão như người thoát tục, uy nghiêm khiến cho TôTinh thiếu chút nữa đã quỳ bái, đây chính là tinh hải kì tu sĩ!
“Vị đạo hữu này, có thể xưng hô như thế nào?” Lão nhân dùng thanh âm ôn hòa hỏi Tô Tinh, tuy lão có tu vi tinh hà kì nhưng không hề có thái độ ngạo mạn của kẻ bề trên, nên Tô Tinh rất có hảo cảm, không hổ là Thanh Hư Đạo, đệ nhất tiên phái của Lương Sơn đại lục.
“Tại hạ là Trâu Tứ Hải.” Tô Tinh tùy tiện kiếm một cái tên. “Xin hỏi tôn xưng của tiền bối?”
Trâu Tứ Hải?
Ngô Tâm Giải nghe cái tên Tô Tinh chọn, liền muốn cười to.
“Lão đạo là Thanh Phong chân nhân, không biết Trâu đạo hữu có thể cho lão đạo xem qua đồ vật nọ không?” Thanh Phong chân nhân hỏi.
Sau khi xem xong, Thanh Phong chân nhân cũng không giống như chưởng quầy lộ vẻ kinh ngạc, chỉ ảm đạm cười, có hương vị thần bí khó lường: “Thượng cổ yêu thú Quý Thủy Giao Long thập phần hiếm thấy, nhưng lại không có Quý Thủy Lôi Giao Đan, đáng tiếc đáng tiếc.”
“Chẳng lẽ không thể bán đấu giá được?” Tô Tinh hỏi.
“Đương nhiên không phải, đây có thể xem như là thứ trân quý nhất Thanh Hư bảo điện bán ra gần đây a, xin hỏi, thi thể của Quý Thủy Giao Long này, làm sao Trâu đạo hữu có được vậy?” Thanh Phong chân nhân mỉm cười.
Tô Tinh đã sớm nghĩ đến lý do thoái thác, liền bật thốt lên: “Cái này là tại hạ cùng với một gã đạo hữu trùng hợp gặp được con giao long đang hấp hối thì liền chém chết nó, hắn cầm đi quý thủy giao long đan cùng giao long tinh phách, còn thi thể giao long thì cho tại hạ.” Tô Tinh làm ra một bộ biểu tình thương tiếc.
Hai vị tinh giả thực đồng tình nhìn hắn, trên người yêu thú đáng quý giá nhất chính là quý thủy giao long đan cùng giao long tinh phách, ít nhất cũng có thể gấp trăm lần so với long thi. Thanh Phong chân nhân cũng không hề hoài nghi Tô Tinh, hắn nhìn ra được đầu giao long này đích xác gần xuống mồ mới bị giết, coi như bọn hắn gặp được kỳ ngộ a.
“Nếu đã là thượng cổ yêu thú quý thủy giao long, lão đạo có một ý kiến, không biết Trâu đạo hữu có hay không muốn nghe?” Thanh Phong chân nhân cười nói.
“Mời nói!”
“Thanh Hư bảo điện cử hành một lần giao long hội, buổi hội này dàng riêng cho việc bán đấu giá thi thể giao long, ngươi thấy thế nào?”
Tên chưởng quầy sợ Tô Tinh thô tục không hiểu được dụng ý của trưởng lão, liền giải thích: “Ý tứ của chân nhân là dùng mấy ngày tạo thế cho việc đấu giá thi thể giao long, vậy ngươi càng có thêm nhiều lợi nhuận.”
Tô Tinh há có thể không biết, nếu giao long bán được giá tốt thì lợi ích của Thanh Hư bảo điện cũng lớn. Đương nhiên, Thanh Hư chân nhân này không hề để ý đến hoàng kim, lão chủ yếu chỉ muốn tạo danh tiếng cho Thanh Hư bảo điện. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên Thanh Hư bảo điện bán đấu giá thi thể của thượng cổ yêu thú giao long a.
“Có thể, nhưng ta có một yêu cầu!”
“Mời nói.”
“Đầu giao long này, ta muốn đổi thành Côn Ngô Sa.”
Thanh Phong chân nhân hơi sửng sốt, chưởng quầy thì bất khả tư nghị nhìn Tô Tinh. Cái tên đại hán xấu xí này chẳng lẽ muốn có Côn Ngô Sa để dụ dỗ tinh thiếu nữ ký kết khế ước với hắn sao? Đúng là nằm mơ, cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, nghĩ như vậy nên tên chưởng quầy mập mạp liền khinh bỉ Tô Tinh.
Thanh Phong chân nhân đại khái cũng nghĩ như vậy, nhưng vẫn duy trì vẻ lạnh nhạt gật đầu đồng ý.
Tiếp theo lại thảo luận chi tiết, ký hạ giao ước, Giao long hội an bài thời gian vào ba ngày sau!
.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo
108 Thiếu Nữ Lương Sơn
Chương 76: Phân giao cùng Côn Ngô Sa (2).
Tác giả: Tha Khốc Đích Tượng Băng
Dịch: bozece
Nguồn: Lương Sơn Bạc
“Ta vì chuyện của đồ tôn nên đi ra ngoài một chuyến, nghe nói ở đây đặc biệt đấu giá thi thể của quý thủy giao long nên liền đến xem, không biết vị đạo hữu nào lợi hại như vậy, có thể giết cả giao long, lão phu thật muốn kết giao một chút.” Bách Lí lão tỗ nói, thanh âm mang theo một cỗ sát ý lạnh thấu xương. “Quý thủy giao long cùng bổn phái có quan hệ rất sâu xa, chân nhân sẽ thành toàn cho lão phu chứ? Ngày khác, lão phu nhất định sẽ đăng môn bái tạ.”
“Đây không phải là làm cho lão đạo mê muội lương tâm sao? Về sau còn ai nguyện ý đến Thanh Hư bảo điện này nữa chứ!” Thanh Phong chân nhân cười nhạt, nói tiếp: “Loại sự tình này không cần nhắc lại nữa, Thanh Hư bảo điện có quy củ của Thanh Hư bảo điện, Bách Lí lão tổ, nếu ngươi nguyện ý dùng hai mươi lạng Côn Ngô Sa đổi lần thứ nhất, bần đạo cũng không miễn cưỡng ngươi!”
“Hừ.” Bách Lí lão tổ hừ lạnh: “Mười một lạng Côn Ngô Sa, năm mươi vạn lượng hoàng kim, bản tổ muốn đầu long.”
Âm Phong lão ẩu có chút oán hận nhưng không tiện phát tác, ba người cũng không cùng hắn tranh cãi nữa.
“Mắt làm đan, não làm dịch, lưỡi làm thuốc dẫn… Chậc chậc, dùng mười một lạng Côn Ngô Sa đã nghĩ lấy được thứ tốt như vậy sao, như vậy đi, bản cung ra mười hai lạng Côn Ngô Sa cùng một viên Mệnh Nguyên Đan được không?”
Một giọng nam không chút cố kị vang lên, đánh gãy mộng đẹp của Bách Lí lão tổ.
Nói chuyện chính là một thanh niên tuấn tú nho nhã, cử chỉ đầy phong độ lịch sự.
Tô Tinh thấy hắn có tu vi bất quá chỉ là mới tinh hà sơ kỳ, đối mặt với tinh hải kì Bách Lí lão tổ mà không có tý gì sợ hãi, xem ra bối cảnh của gã cũng không vừa.
“Lí Tiên Ngạn, ngươi muốn tranh giành cùng bản tổ sao?” Bách Lí lão tổ nói, giọng có chút giận dữ.
“Gia sư gần đây cần dùng một đầu giao long để trông cửa, thỉnh lão tổ thông cảm cho.” Lí Tiên Ngạn thực cung kính, vừa cười vừa nói. (DG: Thế làm quái nào mà tôn kính cho được!!)
Bách Lí lão tổ còn chưa kịp trả lời, lại một giọng nói lạnh lùng vang lên.
“Nếu đầu giao long quý giá như vậy thì ta đây ra giá mười ba lạng Côn Ngô Sa, thêm một viên Khí Trần Đan.”
Giọng nói này là của một nữ tử, mặc váy lụa trắng lung linh, mày liễu như nguyệt, môi đỏ như anh, trông rất xinh đẹp.
“Cửu kiếp đạo nhân muốn lấy làm thuốc dẫn, tỷ tỷ của ta thì lại muốn dùng đầu long này làm bồn nước tiểu a.”
Những tu khác liền ồn ào trở lại, vừa mới bắt đầu mà thôi, mười đại tông môn cũng đã bắt đầu đối chọi gay gắt, canh tranh tăng giá, một cái sau lớn hơn cái trước, cứ như vậy đối chọi không ngừng. Vô luận là Mệnh Nguyên Đan hay Khí Trần Đan đều là những đan dược cực kì trân quý, nếu quy đổi ra hoàng kim thì ít nhất cũng có giá là trăm vạn a. Những tu sĩ khác không tài nào hiểu được, không phải đây chỉ là một cái đầu của giao long thôi sao, có đáng giá như vậy không.
“Thủ đoạn cao minh.” Ngô Tâm Giải bỗng nhiên thấp giọng nói.
Tô Tinh hỏi nàng vì sao lại nói thế.
“Vừa rồi nữ nhân mới cạnh tranh chinh là tông nhân của Di Hoa kiếm tông, còn thanh niên kia thuộc Thiên Hà kiếm phái.” Ngô Tâm Giải một lời vạch trần huyền cơ. Thiên Hà kiếm phái cùng Quý Thủy Kiếm Tông có cừu oán không nói, Di Hoa Kiếm Tông cùng Quý Thủy Kiếm Tông vẫn đang tranh đoạt vị trí đệ tam trong tứ đại kiếm tông. Hai cái kiếm tông này đều là nhưng môn phái vừa quật khởi, tự nhiên là không muốn đi sau kẻ khác.
Vừa mới nãy, bọn họ dùng tên của giao long là Quý Thủy, một cái dùng Quý Thủy để canh cửa, còn một thì dùng làm bồn nước tiểu. Đây rõ ràng chính là sỉ nhục trắng trợn với Qúy Thủy Kiếm Tông. Dù sao Quý Thủy Giao Long chính là thánh thú của tông môn a. Mà Thanh Phong chân nhân chính là cố ý tạo ra cục diện như thế này, để nâng giá lên.
Tộ Tinh gật đầu, khó trách Bách Lí lão tổ lại nghiến răng nghiến lợi như vậy, hắn cũng thấy vui vẻ ngồi mát ăn bát vàng, không ngại cái đầu giao long này bán được giá trên trời.
“Lương Phi Huyên, dùng đầu giao long để làm bồn nước tiểu, đại giới cũng không nhỏ!”
Bách Lí lão tổ nheo mắt, lộ ra một nụ cười lạnh, hắn vung bàn tay to lên quát: “Hai mươi lạng Côn Ngô Sa, năm khỏa quý thủy bồi nguyên đan! Nếu hai ngươi có thể đưa ra cái giá cao hơn, lão phu xin nhường lại đầu long này.”
Lí Tiên Ngạn cùng với Lương Phi Huyên, liếc mắt nhìn nhau. Vốn Lí Tiên Ngạn nâng giá chỉ vì muốn bức Bách Lí lão tổ phải trả đại giới, mục đích đã đạt được nên cũng không nói nữa. Nhưng Lương Phi Huyên lại cười lạnh, nói: “Bản tiên cũng ra hai mươi lạng Côn Ngô Sa, năm khỏa khí trần đan!”
Mọi người trợn mắt há hốc mồm, nhất thời đối với chủ nhân của đầu long này thật ghen tỵ biết bao.
“Lão đạo muốn hỏi ý kiến của chủ bán.” Thanh Phong chân nhân cười nói.
“Có cái gì cần hỏi, quý thủy bồi nguyên đan chỉ có tác dụng bồi bổ với người tu luyện quý thủy thần lôi thôi, cấp cho các tu sĩ khác chỉ là lãng phí, khí trần đan lại khiến cho người tu luyện vó thể tăng nhanh tu vi, còn suy nghĩ nữa sao?” Lương Phi Huyên hừ lạnh một tiếng.
Linh bảo điện lặng ngắt như tờ.
Chưởng quầy mập mạp tiến vào hỏi ý kiến Tô Tinh. Tô Tinh đương nhiên không chút do dự lựa chọn quý thủy bồi nguyên đan, hắn đang tu luyện quý thủy thần lôi, nếu có thêm loại thánh đan này nữa thì giống như buồn ngủ gặp chiếu manh a. Đối với Khí trần đan có thể đột phá tu vi, Tô Tinh bây giờ không có hứng thú.
Kết quả vừa ra.
Lương Phi Huyên liền ngẩn người ra, biểu tình khó coi. “Cái tên tu sĩ kia thực ngu xuẩn!”
Bách Lí lão tổ thì lại lộ vẻ tươi cười, trong mắt hiện lên một đạo âm hiểm.
Giao long hội lần đầu tiên bán đấu giá liền được giá: Hai mươi lạng Côn Ngô Sa cùng năm khỏa quý thủy bồi nguyên đan. Giá cả này làm cho các tinh giả khác đều đỏ mắt, thầm nghĩ tên này đúng là có vận … chó.
Bách Lí lão tổ đem hai cái túi nhỏ ném qua cho Thanh Phong chân nhân, bình tĩnh nói: “Thanh Phong chân nhân, lần này quý tông xem ra buôn bán lời không ít a, ngày khác chân nhân cùng bản tổ uống một chén Mi Hầu Tiên Tửu a.”
Thanh Phong chân nhân mỉm cười, đảo mắt qua hai gói to, gật đầu nói: “Đó là đương nhiên, Bách Lí lão tổ đã rộng rãi như thế, ta đành phải tiếp nhận thôi.”
“Hừ!”
Chỉ thấy Thanh Phong chân nhân đưa tay lên điểm một cái, một đạo bạch mang từ long cảnh xuất hiện, từ đầu long bay lên, Bách Lí lão tổ nhét vào trong một cái túi.
Những lần bán đấu giá kế tiếp cũng trôi qua bình thản, da giao long, trảo, cốt, cân, huyết, thậm chí là thịt cũng không có tái xuất hiện lại tình cảnh tranh đấu kịch liệt như vừa rồi nữa. Dù sao đầu quý thủy giao long này cũng sắp chết rồi, những bộ vị khác không còn tác dụng quá lớn nữa. Thế nhưng cũng đem lại cho Tô Tinh không ít Côn Ngô Sa, hoàng kim, cùng vài thứ linh tinh khác. Mà làm cho Tô Tinh khó quên nhất chính là cảnh tượng đấu giá long nhục.
Nhìn một con thất giai thượng cổ yêu thú bị mổ ra bán như bán thịt heo, những người tu sĩ đến tham gia cũng không nguyện ý ra về tay không, đều đem hoàng kim ra đấu giá thịt giao long. Mà đúng là thịt giao long theo truyền thuyết có thể cường thân tráng dương a, ăn được cũng không có hại gì, tốt xấu cũng là thịt của thượng cổ yêu thú mà, mà về sau gặp người khác cũng có thể nói mình đã từng ăn qua thịt rồng.
Năm canh giờ sau, một con quý thủy giao long liền bị chia cắt sạch sẽ, ngay cả một miếng cũng không lưu lại.
Tô Tinh đối với lần bán đấu giá này cũng cảm thấy vừa lòng, thu hoạch rất xa xỉ.
“Trâu đạo hữu, mời theo tại hạ đến đây.”
Vị chưởng quầy mập mạp ra dấu cho hắn đi theo, cũng không dấu sự hâm mộ trên mặt.
Tô Tinh đứng dậy, theo hắn đi vào trong gian phòng ở, phía trong của linh bảo điện. Bách Lí lão tổ nhìn phía đài cao, lộ ra nụ cười lạnh.
.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo
108 Thiếu Nữ Lương Sơn
Chương 77: Ra vẻ đạo mạo, bản chất lang sói...
Tác giả: Tha Khốc Đích Tượng Băng
Dịch: bozece
Nguồn: Lương Sơn Bạc
“Thật chúc mừng Trâu đạo hữu, một cái quý thủy giao long này đã thu hoạch thật lớn a.” Chưởng quầy mập mạp cười hắc hắc nói.
“Đó là phần nào nhờ thanh danh của Thanh Hư bảo điện.” Tô Tinh khiêm tốn trả lời.
Hai đồng tử của gã chưởng quầy đảo một vòng, hỏi: “Có một việc, La mỗ thật không biết tại sao ngươi lại không lấy năm khỏa khí trần đan mà lại lấy năm khỏa quý thủy bồi nguyên đan vô dụng kia? Nó không đáng giá a?”
“Chưởng quầy cũng thật tò mò quá a!”
“Vậy phải giải thích như thế nào?” Chưởng quầy hỏi.
“Quý thủy bồi nguyên đan là độc môn đan dược của Quý Thủy Kiếm Tông, có tiền cũng chưa chắc mua được, tuy rằng chỉ có thể dùng để bồi dưỡng quý thủy thần lôi, nhưng nếu bán cho đệ tử của quý thủy kiếm tông thì, hắc hắc, giá cả so với khí trần đan phải cao hơn vài phần a.” Tô Tinh làm bộ giảo hoạt trả lời.
Chưởng quầy lập tức hiểu được tính toán của Tô Tinh, quý thủy bồi nguyên đan tốt xấu gì cũng là thượng phẩm thuốc tiên của tông môn, cũng chỉ có một ít đệ tử có siêu cấp tiên phú mới được dùng, nếu bán cho người có thiên phú tàm tạm thì cũng có thể kiếm được rất nhiều a. “Bội phục, bội phục, Trâu đạo hữu thật sự là có ánh mắt nhìn xa trông rộng, La mỗ thiển cận rồi, ha ha.” Chưởng quầy khen.
“Thiếu chủ, ngươi muốn lấy quý thủy bồi nguyên đan này có thể hay không ẩn tàng chút nguy hiểm?” Lâm Anh Mi bỗng nhiên mở miệng nói. “Nếu hắn lấy điều này để nhận ra công tử thì sẽ rất phiền toái.”
“Anh Mi, ngươi nghĩ vậy cũng đúng, đầu tiên là từ ngoài nhìn qua đã cảm thấy có điểm cổ quái, bất quá làm gì cũng phải mạo hiểm một chút, đi trên đường đều có thể bị mất ngựa, quý thủy bồi nguyên đan rất là hiếm thấy, ta như thế nào chỉ vì chút nguy hiểm mà chấp nhận bỏ qua.”
Tô Tinh khẽ cười.
“Chỉ là nguy hiểm nho nhỏ sao?”
“Anh Mi muội muội, điều này không cần lo lắng, Thời Viện có nói qua, trước khi chúng ta trộm đồ thì có một gã tinh hải tổ sư đã đến Biện Kinh, có thể chính là lão, mà lúc sau khi chúng ta trộm được Ngũ Linh Chính Pháp thiên thư cũng không có lan truyền ra ngoài, cho nên chắc là vị Bách Lí lão tổ này vẫn chưa hay tin đâu.” Thiên Cơ Tinh giải thích.
“Đương nhiên quan trọng hơn là công tử dùng dịch dung đan, cho dù biết là không phải quan trọng, thế nhưng hiện tại chúng ta phải chú ý tới một việc khác.”
“Việc gì nữa?”
“Hiện tại cái lão Thanh Phong chân nhân kia chẳng lẽ trơ mắt nhìn chúng ta thuận lợi lấy đi Côn Ngô Sa sao?” Ngô Tâm Giải quả quyết.
“Thanh Phong chân nhân?”
Lâm Anh Mi ngẩn ra, không nghĩ tới việc này có liên quan đến hắn.
“Chẳng lẽ hắn đã tính toán chủ ý gì với thiếu chủ?”
“Ở trong đấu giá hội, Anh Mi, Tâm Giải, các ngươi đối với lão có đánh giá gì?” Tô Tinh trầm ngâm hỏi.
“Khôn khéo, giảo hoạt…” Lâm Anh Mi nói.
“Ra vẻ đạo mạo.” Ngô Anh Giải cười hi hi, trực tiếp nói.
Tô Tinh gật đầu, “Rất khôn khéo, nhân thường tối ích kỷ, loại đấu giá hội này sẽ đem đến cho tu sĩ ích lợi lớn nhất, cũng là đáng sợ nhất. Tâm GIải nói lão luôn ra vẻ đạo mạo là phi thường thích hợp… Nếu là một trăm phần trăm lợi nhuận, thì nhà tư bản sẽ bí quá hóa liều, nếu có hai trăm phần trăm lợi nhuận thì nhà tư bản sẽ coi rẻ luật pháp, nếu có ba trăm phần trăm lợi nhuận thì nhà tư bản sẽ giẫm đạt lên những cái luân thường đạo lý của thế gian. Đấu giá hội khiến những thứ bán ra, có được lợi nhuận cao nhất, Côn Ngô Sa còn có sáu bảy mươi lạng, nếu lão thật sự vô tâm thì ta chẳng tin.” Tô Tinh hắc hắc cười lạnh.
Cái gì mà nhà tư bản, Lâm Anh Mi cũng không biết nó nghĩ là gì! Nhưng nàng nghe hiểu được ý tứ của Tô Tinh, hiện thân phận của Tô Tinh hết sức nhỏ bé, cho dù hắn chết cũng không đáng kể, giao long hội lấy được thành công lớn, những tu sĩ kia chỉ cần động một ngón tay là có thể giữ lấy tất cả lợi nhuận, nên cũng không phải là không có khả năng này.
Nhưng nếu làm như vậy thì thanh danh của tinh hải kỳ tu sĩ, Thanh Hư bảo điện sẽ bị hủy, mất nhiều hơn được, nhưng chỉ với điều kiện là có thể thoát mà thôi.
“Nếu hắn nghĩ đến nội đan cùng linh phách đang ở trên người công tử thì nhất định sẽ có nguy hiểm.” Ngô Tâm Giải bỏ thêm một câu. “Thế nhưng có lẽ sẽ có người khác tới thay hắn mạo hiểm.”
“Mượn đao giết người?” Lâm Anh Mi sửng sốt.
Lâm Anh Mi cũng không phải là nguy dốt, rất nhanh đã nắm được mấu chốt – Bách Lí lão tổ, xem trong hội đấu giá, giao tình của hai người cũng không cạn.
Khó trách khi lựa chọn quý thủy bồi nguyên đan cùng khí trần đan, Ngô Tâm Giải và Tô Tinh đã nghĩ rằng sẽ không thuận lợi hết thảy, cho nên mới có những vấn đề này.
Lâm Anh Mi thật không sợ gì tinh hải tu sĩ, có điều nàng lo lắng cho thiếu chủ, thế nhưng thấy Tô Tinh trấn định tự nhiên, không có chút kinh hoảng, theo như kinh nghiệm nhiều ngày đi cùng hắn thì chắc chắn hắn đã có đối sách.
“Tới rồi!” La chưởng quầy mở ra một cánh cửa.
Tô Tinh không chút nghĩ ngợi liền đi vào. Hắn cũng không sợ Thanh Phong chân nhân liền trở mặt, chắc chắn lão là con người khôn khéo, không muốn dây vào vũng bùn này, nên khi hắn vẫn ở Thanh Hư bảo điện này sẽ an toàn tuyệt đối.
“Chúc mừng Trâu đạo hữu, lần này thu hoạch lớn rồi.” Thanh Phong chân nhân mỉm cười nói.
“Ít nhiều nhờ vào sự tương trợ của chân nhân a.” Tô Tinh làm bộ khách sáo, bộ dáng có chút sợ hãi.
“Đây là vật phẩm bán đấu giá, thỉnh đếm một chút.” Thanh Phong chân nhân đưa ra một cái tinh giới túi.
Tô Tinh lấy tay cầm, thần niệm tìm tòi một lát.
Thanh Phong chân nhân liếc nhìn Tô Tinh một cái, vẫn là bộ dáng phong đạm khinh trần thoát tục.
La trưởng quầy cũng bắt đầu tinh toán tiền lời của lần bán đấu giá này: “Lần này bản đấu giá tổng cộng lấy được bốn trăm vạn hoàng kim, ba khối tử kim, năm khỏa quý thủy bồi nguyên đan, mười bình bổ khí đan, hai bình hồi linh dịch tốt, hai kiện tinh vân pháp khí cao cấp, bảy mươi hai lạng Cô Ngô Sa. Nếu đổi làm hoàng kim ước chừng giá trị là ba nghìn ba trăm vạn.”
Tô Tinh sửng sốt, giá trị đã vượt xa tưởng tượng của hắn, Cung Thải Vi nói là có thể bán được mấy trăm vạn lượng thôi, hiện tại giá đã gấp mười lần, chẳng lẽ nàng nói giá cả là tử kim giới sao.
“Dựa theo quy củ, Thanh Hư bảo điện lấy một thành lời nhuận, xin hỏi Trâu đạo hữu là lựa chọn một thành vật phẩm hay hai thành hoàng kim.”
“Hoàng kim đi.” Tô Tinh không chút do dự lựa chọn, vật phẩm thì hắn chắc chắn không đưa ra rồi.
Bảo điện này thật là đen à.
Trong túi tinh giới một chút liền mất đi sáu trăm sáu mươi vạn lượng hoàng kim, Tô Tinh cảm thấy đau lòng, nhưng cũng không có biện pháp, không có hội bán đấu giá này, thì hắn cũng không bán được cái giá cao như thế, hơn nữa đã đổi được rất nhiều Côn Ngô Sa, dùng để luyện chế thì chắc đã đủ rồi.
Tô Tinh liền tung ra ba mươi khối Tử Kim, mỗi khối tương đương với mười vạn lượng hoàng kim, tiếp theo lại xuất ra ba trăm sáu mươi vạn tiền còn thiếu, bởi vậy, Tô Tinh chỉ còn lại có năm mươi vạn lượng hoàng kim, lập tức trở lại giai cấp người nghèo, thật đúng là nhịn không được liền mắng một câu: đúng là bọn tư bản hỗn đản.
Thế nhưng Tô Tinh bây giờ cũng phải giả bộ cảm động rơi nước mắt, đem tiết mục này biểu diễn cho xong. “Tại hạ thật sự vô cùng cảm kích, tại hạ còn có một kiện bảo vật nữa cần bán ra, vốn đang có chút lo lắng, hiện tại xem ra có thể tin tưởng được chân nhân a.”
“Trâu đạo hữu nói gì vậy, chỉ có ngàn vạn lượng hoàng kim đó, chân nào làm thế nào để trong mắt.” La chưởng quầy bất mãn nói.
Hai mắt của Thanh Phong chân nhân sáng ngời, trên mặt mang theo nụ cười nói: “Trâu đạo hữu, đây là Thanh Hư Đạo mà.”
Tô Tinh gật đầu.
......
Nhìn theo Tô Tinh đi ngày càng xa, “Chân nhân, đại hán xấu xí này chẳng lẽ thực sự có nội đan, linh phách sao? Cái đó thật đúng là phát tài rồi, cho dù là Long Cung cũng rất ít khi bán ra linh phách của thượng cổ yêu thú, ta xem không bằng chúng ta trực tiếp…”
“Lo làm chuyện của ngươi đi.” Thanh Phong chân nhân vuốt râu nói.
La Chưởng quầy ngượng ngùng bỏ chạy vào bên trong.
Sau đó không lâu, Bách Lí lão tổ tựu hiện ra bên cạnh lão. “Thanh Phong, chẳng lẽ để tiểu tử đó chạy mất sao?”
“Dùng truyền âm.” Thanh Phong chân nhân vội nói.
“Không cần phải… để ý như vậy, ai dám nghe trộm ở xung quanh đây chứ.” Bách Lí lão tổ sắc mặt bất thiện: “Bản tổ đáp ứng đồ tôn lấy Côn Ngô Sa về, nhưng không hề nghĩ rằng phải trao ra ngoài a.” Theo như lúc đầu thì Bách Lí lão tổ cũng không tính dùng Côn Ngô Sa, quý thủy bồi nguyên đan giao ra, chẳng qua âm thầm truyền âm cùng Thanh Phong chân nhân đạo diễn một màn vừa qua.
“Hiện nói cho ta biết hắn ở đâu, lão phu sẽ đi làm thịt hắn, đoạt lại tất cả.” Bách Lí lão tổ biểu tình cực kì ác độc.
“Không cần gấp như vậy, hắn vừa rồi nói là có một kiện vật phẩm trọng yếu cần bán đấu giá, lão đạo nghĩ là hắn muốn bán chính là nội đan, linh phách của giao long a, hắc hắc, hiện tại, nếu giết hắn thì không thể chiếm được.” Thanh Phong chân nhân cười nhạt nói.
Bách Lí lão tổ nhíu mày: “Nếu tên kia lừa ngươi thì sao?”
Thanh Phong chân nhân cười ha hả, như cảm thấy đây chính là chuyện khôi hài: “Lão đạo đã sơm đem thần niệm tập trung trên người hắn, lấy tu vi tinh vân sơ kỳ của hắn thì làm sao có thể trốn thoát bàn tay của lão đạo được!”
Bách Lí lão tổ chợt hiểu ra, thế nhưng cũng không quá yên tâm, hai mươi lạng Côn Ngô Sa này là lão phải bỏ rất nhiều công sức mới lấy được. “Ngươi trước cứ nói cho bản tổ biết bộ dáng của hắn đi, bản tổ sẽ giúp ngươi để ý hắn.”
“Ngươi vẫn còn có tiểu tâm sao?” Thanh Phong chân nhân cười nói, một đạo thần niệm nhập vào trong óc Bách Lí lão tổ.
Bách Lí lão tổ liền nắm giữ được hình dáng của Tô Tinh khi dịch dung. Hắn liền mở rộng thần niệm để tìm kiếm, với thần niệm của tinh hải kì tu sĩ thành thì có thể dư dả tìm ra hắn, rất nhanh Bách Lí lão tổ liền tập trung vào hơi thở của Tô Tinh, nhìn hắn không có chạy trốn liền cười lạnh một tiếng: “Sao một nam nhân xấu như vậy lại có được giao lng, còn muốn dùng Côn Ngô Sa để ký khế ước với tinh tướng, đúng là nằm mộng a.”
“Ha ha, cho nên chúng ta cứ từ từ một chút, làm cho hắn tỉnh mộng đi.” Thanh Phong chân nhân cười nói.
Bách Lí lão tổ cũng thoải mái không ít. “Cũng không nên quên mời bản tổ uống Hầu Tiên Tử đó chứ?”
Ngay khi hai tinh hải tu sĩ đang vui vẻ chuyện trò thì, sắc mặt Thanh Phong chân nhân chợt biến đổi.
“Không tốt!!”
Thân ảnh lão liền hóa thành một đạo độn quang, biến mất trong nháy mắt.
Bách Lí lão tổ cũng sửng sốt, thần niệm tìm tòi, nhất thời sắc mặt đại biến, bám theo đằng sau.
.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo
Thanh Phong chân nhân cùng Bách Lí lão tổ nháy mắt độn tới địa điểm tên đại hán biến mất, thần niệm triển khai, rõ ràng thân ảnh của tên đại hán đã biến mất, hai người lộ vẻ mặt hoảng sợ, cái tên tu sĩ kia lại có thể bốc hơi trước mặt hai đại tu sĩ.
“Thanh Phong, ngươi đang trêu chọc bản tổ phải không?” Bách Lí lão tổ nghiến răng nghiến lợi, hai mắt như phun lửa, nghiễm nhiên đã đem việc biến mất của tên đại hán là do Thanh Phong chân nhân đạo diễn, nếu không thì một tên tinh vân tu sĩ làm sao có được thủ đoạn ghê gớm như vậy chứ.
Thanh Phong chân nhân lạnh nhạt, thần sắc căng thẳng, ngưng trọng nói: “Bách Lí lão tổ, lão đạo cùng ngươi tương giao đã nhiều năm, ngươi còn không hiểu biết con người ta sao? Một cái tinh vân tu sĩ thì đáng giá để lão đạo lừa ngươi sao?”
“Hừ, cái đó thì rất khó nói trước, gần đây ngươi ở Thanh Hư bảo điện giở những trò gì, bản tổ rất rõ ràng.” Bách Lí lão tổ không cho là đúng, ngữ khí cũng không hề dịu xuống, lão không thể không nghi ngờ mình đã bị lừa một vố.
Thanh Phong chân nhân trong mắt hiện lên tia âm độc, hai cái thần niệm của tinh hải đại tu sĩ liền khiến cho những người trong phạm vi hơn mười lý xung quanh không thở nổi. Bản thân Thanh Phong chân nhân biết không thể làm cho người khác chú ý, biến thành bộ dáng tươi cười, vận khởi độn pháp, truyền âm nói: “Bản chân nhân xem cái tên đại hán đó nhất định đã có được kỳ ngộ, có được chí bảo ẩn giấu hơi thở, nhất định hắn vẫn ở phụ cận, tự ngươi giải quyết cho tốt đi.”
“Như thế nào lại như vậy, ngươi không giúp ta sao?”
Thanh Phong chân nhân cười nhạt nói: “Bản chân nhân đương nhiên không thể rồi, danh tiếng của ta không thể bị hủy hoại như thế.”
“Thanh Phong, còn Côn Ngô Sa của bản tổ thì sao?” Nếu không phải biết đánh không lại lão thì Bách Lí lão tổ đã đánh một trận rồi.
“Côn Ngô Sa một lạng giá là một trăm vạn lượng, bản chân nhân có cũng không ít, xem như giao tình của chúng ta, ta chỉ lấy chín mươi vạn lượng một lạng, bán lại cho ngươi, thế nào được không?”
“Hừ, bản tổ không tin một tên tinh vân tu sĩ có thể trốn được ta, có phải đem cả Biện Kinh này lật lên, ta cũng phải tìm ra hắn.” Bách Lí lão tổ quát, khí thế như thủy triều bay đi, thần niệm của tinh hải kỳ tu sĩ giống như cuộn sóng thổi quét qua mọi người, những tinh giả một khi bị thần niệm đụng tới liền giống như bị con chuột bị con mèo nhìn chằm chằm vậy, toàn thân run rẩy, không dám động đậy.
“Nếu ngươi thay đổi chủ ý thì cứ đến bảo điện, đến lúc đó bổn chân nhân sẽ chiêu đãi Hầu Tiên Tửu, thê nhưng cho lão đạo nhắc một tiếng, nơi này là Biện Kinh, cẩn thận coi chừng chọc đến Lương hoàng!”
Bách Lí lão tổ chợt khựng lại, đối với Đại Lương vương triều Lương Hoàng có chút kiêng kị. Hơi thở lão thu liễm không ít, thần niệm vẫn như cũ, liên tục dò xét, lão không tin tên đại hán xấu xí có thể thoát được khỏi bàn tay lão.
Phía trên Nhạc Dương trà lâu.
Tô Tinh đang ngồi ở lầu ba, miệng ngậm hương trà, thần thanh khí sảng, cực kì tiêu dao, hắn liếc nhìn Bách Lí lão tổ đang tìm kiếm ở dưới lầu, nhìn thấy bộ dáng nổi giận của lão, đáy lòng hắn có một sự thích thú, Thiên Nhân Hợp Nhất quả thật lợi hại, cho dù là tinh hải tu sĩ cũng khó phát hiện ra hắn.
Xem ra đúng như dự đoán, Thanh Phong chân nhân cùng Bách Lí lão tổ cấu kết với nhau. Hắn hoàn hảo lừa được Thanh Phong chân nhân tranh thủ chút thời gian để dịch dung đan trở lại như cũ, rồi sử dụng Thiên Nhân Hợp Nhất, nếu không vừa ra khỏi cửa đã bị theo dõi thì không có cơ hội thoát thân a.
“Không thể tưởng tượng được Lương Sơn đệ nhất đạo cũng có thể ti tiện như vậy.” Lâm Anh Mi lạnh lùng nói.
“Ở bảo điện đã lâu, khó tránh khỏi bị biến chất.” Tô Tinh nói.
Uống thêm một tách trà, cho đến khi Bách Lí lão tổ hổn hển rời khỏi Biện Kinh, Tô Tinh lúc này mới tiêu sái chậm rãi rời khỏi trà lâu. Một lần nữa hắn trở lại phường thị tiến hành kế hoạch của mình, mà chắc rằng Thanh Phong chân nhân cùng Bách Lí lão tổ cũng không dám nghĩ là Tô Tinh sẽ trở lại.
Tô Tinh chuẩn bị tái chế tạo một ít lôi hỏa đạn, hai mươi viên đại lúc trước đã làm hắn cực kì thỏa mãn, nên giờ tìm cách làm nhiều một chút. Ở phường thị dạo một vòng, trừ bỏ lôi hỏa sa, kim cương sa, thứ lam sa, xích tinh sa đều tìm thấy không ít, chính là giá cả khiến cho Tô Tinh líu cả lưỡi.
Thế nhưng không biết có thể tạo ra được loại đạn khác nữa không?
Tô Tinh tìm được một nhà luyện khí có danh tiếng không tồi, lão bản là một đại thúc khá vạm vỡ, tu vi tinh vân trung kỳ. Khi nghe hắn nói muốn tao ra một trăm khỏa lôi hỏa đạn, người trung niên bị dọa không nhỏ: “Một trăm khỏa lôi hỏa đạn, đạo hữu, ngươi biết ngươi đang nói gì không?”
“Như thế nào, chẳng lẽ không thể sao?”
“Một trăm khỏa lôi hỏa đạn không phải là vấn đề, khoảng mười ngày là xong, nhưng một trăm khỏa lôi hỏa đạn thì không thể bằng phương tiện phù lục a.” Đại thúc trung niên có ý khuyên bảo, dù sao một trăm khỏa lôi hỏa đạn không thể tạo ra sát thương bằng một khỏa liên châu hỏa phù lục. Liên Châu Hỏa phù lục sau khi luyện chế tạo ra một trăm hỏa cầu thì đại khái giá cũng chỉ là mười vạn lượng hoàng kim, còn một trăm khỏa lôi hỏa đạn thì giá gấp mười lần.
“Phù lục mềm quá, không thích hợp cho lắm!” Tô Tinh cười nói.
Đại thúc gật đầu, hắn từng nhìn thấy không ít tu sĩ cổ quái, nhưng chưa từng thấy qua tu sĩ nào lại ngại phù lục quá mềm. “Giá một viên lôi hỏa đạn là 100 lượng hoàng kim, một trăm khỏa thì một vạn lượng, nhìn ngươi luyện nhiều như vậy, lấy giá ưu đãi, chín ngàn lượng.”
“Dùng hai bình bổ khí thủy để trả, được không?” Tô Tinh hỏi.
“Đúng rồi, lão bản, trừ bỏ lôi hỏa đạn, ngươi có thể dựa theo yêu cầu vừa rồi của ta chế tạo các loại đạn khác không?” Tô Tinh chợt nghĩ, liền hỏi ngay.
Lão bản cười nói: “Vị khách nhân này, sao ngươi lại có hứng thú với các loại đạn thế? Có thể làm được như Bạo hảo đạn, tốt hơn chút nữa thì có Huyết nhận đạn, Thiên lôi đạn, xuyên hồn đạn… Tại hạ đều có thể tạo ra, nhưng tốt nhất là dùng huyền băng ngàn năm tạo ra Huyền băng giám, xích sơn kim cương tao ra Kim cương hống, hoặc là phổ đà tử thanh sa tạo ra Đông phong phá. Thế nhưng những thứ tốt hơn nữa thì tại hạ đành chịu, chỉ có luyện khí tông sư mới có thể a.”
Tô Tinh nghe mà líu cả lưỡi, thật sự có rất nhiều loại đạn mà hắn không biết, nhìn thấy lão bản này có kiến thức rất tốt, Tô Tinh liền hỏi: “Những kiến thức này có thể xem ở đâu vậy?”
“Đạo hữu cảm thấy có hứng thú sao? Ta đưa cho ngươi một quyển là được.” Bởi vì luyện khí là một việc phi thường cực khổ, mà bản thân hắn cũng không nổi tiếng gì, gặp được người nhiệt tâm như Tô Tinh liền cảm thấy có hứng thú, rất rộng rãi tặng cho Tô Tinh một quyển Thăng Sơn Hải Châu, một ít luyện khí đoán tạo, cùng với giới thiệu những thiên tài địa thạch của đại lục.
Tô Tinh cảm tạ một tiếng, tặng thêm một lọ bổ khí thủy.
“Đạo hữu cần tạo nhiều lôi hỏa đạn như vậy, hẳn là thường hành tẩu ở Lương Sơn, dùng để phòng thân sao? Bản thô nhân cảm thấy cùng đạo hữu đúng là có cơ duyên, ta có một kiện pháp khí phòng thân cao cấp, không biết đạo hữu có hứng thú hay không?”
“Được!”
Lão bản liền đóng cửa phòng lại, dẫn Tô Tinh vào trong nội ốc, chỉ thấy ở trong phòng treo đầy binh khí, có thêm vào những phù lục, pháp trận, khắc ấn cũng tạm xem như là pháp khí. Luyện khí sư tự nhiên có thể tạo ra được pháp khí, Tô Tinh cũng không thấy có gì ngoài ý muốn, nhưng có thể tạo ra nhiều như vậy cũng là hiếm thấy.
Lão bản từ trên tường gỡ xuống một thanh tế kiếm, thân kiếm cong cong nhẵn nhụi, giống như là dòng nước, phía trên có khắc hơn mười cái ký hiệu hoa lệ, kỳ quái chinh là cái chuôi của tế kiếm không hề có khai phong, nhưng có một cỗ linh lực truyền ra từ thân kiếm, có chút bất phàm.
Tô Tinh không nhịn được cũng thầm tán thưởng.
“Hắc hắc, thanh kiếm này cũng xem như là vật đắc ý nhất của mỗ.” Lão bản vuốt ve thân kiếm, tự hào vô cùng.
“Tại hạ Tô Tinh, xin thỉnh giáo danh tín của tiền bối?”
“Cứ gọi ta Ngô Thiết là được!”
“Ngô tiền bối, vì sao thanh kiếm này lại không có khai phong?” Tô Tinh hỏi.
“Ngươi nhìn xem.” Ngô Thiết bước lên vài bước, bỗng nhiên giương ngón tay lên, quán thâu pháp lực, tế kiếm hóa thành mấy chục đạo bóng kiếm hướng tới Tô Tinh.
Thấy thế kiếm không hề có sát khí, Tô Tinh cũng không làm ra động tác đón đỡ, chỉ thấy thế kiếm bay đến trước mặt hắn lại nhất thời biến hóa, bóng kiếm mở rộng, ảnh trung lóe lên ánh sáng đen, thế như một cái trận pháp do vạn thanh kiếm lập ra, bao quanh Tô Tinh. Tô Tinh kinh ngạc khi bản thân có cảm giác bị vây khốn, ngay cả một di động nhỏ cũng không làm được.
Ngô Thiết vừa thu tay lại, vô số bóng kiếm ở trên không như trọng điệp trở lại trong lòng bàn tay, biến thành bộ dáng đầy đủ.
“Thật là một vũ khí kỳ quái.” Ngô Tâm Giải sợ hãi than một tiếng, kiếm trận kia kỳ thật cũng không phải là quá mạnh, thế nhưng tác dụng của thanh kiếm này lại ngoài dự liệu của Thiên Cơ Tinh.
“Thanh kiếm này không thể dùng giết địch, giống như ngươi vừa chứng kiến, nó chỉ có thê ngăn chặn hành động của đối phương, Ngô mỗ đặt cho nó cái tên Phong Ma kiếm.”
“Giá trị của pháp khí thật cũng không rẻ!” Tô Tinh nói.
“Đương nhiên, đỉnh cấp tinh vân pháp khí mà!” Ngô Thiết tự hào nói, tiếp theo ngượng ngùng nói: “Đương nhiên nó cũng có chỗ khiếm khuyết, nhưng nếu Tô đạo hữu đụng tới cường địch, dùng Phong Ma kiếm ít nhất cũng có thể vây khốn kẻ địch trong một chốc, tranh thủ thời cơ thoát thân.”
Tô Tinh gật đầu chấp nhận, Phong Ma kiếm này đúng là có chỗ thiếu hụt rất lớn, đầu tiên là nó được chế tạo từ chất liệu gỗ bình thường, không chịu được tinh lực quá lớn, đây xem như là nhược điểm lớn nhất, tiếp theo chính là vây khốn đối thủ, nếu đối phương có thần niệm cường đại thì Phong Ma kiếm cũng vô dụng.
Thế nhưng, Tô Tinh vẫn thích cái chuôi Phong Ma kiếm này, nếu khi chiến đấu mà có một pháp khí đột nhiên vây khốn được đối thủ thì cũng có thể sinh ra nhiều biến số a.
“Ba kiện cao cấp tinh vân pháp khí, cái chuôi Phong Ma kiếm này liền thuộc về Tô đạo hữu, thế nào? Hơn nữa, Ngô mỗ còn đưa thêm một quyển Luyện khí bút ký cho đạo hữu, tin tưởng sau này đạo hữu nhập môn luyện khí tất sẽ hữu dụng.”
“Vì sao ngươi lại bán cho ta?” Tô Tinh hỏi.
“Không vì cái gì cả, đầu tiên, Ngô mỗ chỉ thích luyện khí, không thích tranh đấu, thanh kiếm này nếu bị người biết được cũng đem lại phiền toái không nhỏ. Tiếp theo, Phong Ma kiếm để ở chỗ Ngô mỗ cũng không có tác dụng gì, thanh kiếm này thích hợp cho một người trẻ tuổi tài năng như đạo hữu, cuối cùng chính là sự nhiệt tâm của Tô đạo hữu đối với luyện khí, có thể đem cái thanh Phong Ma kiếm này luyện chế lại, trở thành cường đại hơn…” Ngô Thiết trình bày vài lý do.
Tô Tinh cũng nhìn ra được tiềm lực của Phong Ma kiếm, về phần hắn có thể luyện chế thành cường đại hơn hay không thì cũng là chuyện của tương lai. Nhưng ở trước mắt thì Tô Tinh cảm thấy hứng thú với luyện khí.
Nghĩ rằng có lấy cũng không có gì xấu, Tô Tinh đáp ứng, đấu giá hội hắn vừa có được hai kiện cao cấp pháp khí, công thêm một cái Thanh Phong Phiến nữa là đủ.
“Cái Thanh Long Phiến này cũng rất đáng giá, đạo hữu có thể đổi thứ khác không?” Ngô Thiết nói, hắn cũng xem như là người hào phóng, không muốn chiếm tiện nghi của Tô Tinh.
Thanh Long Phiến đối với Tô Tinh hiện tại cũng không có tác dụng lớn, nên Tô Tinh đáp: “Nếu không thì ngươi cứ giúp ta luyện chế thêm một món vũ khí là được.”
“Vũ khí?”
“Ừ!” Tô Tinh xuất ra Ngân kiếm, xem ra cũng nên thăng cấp cho nó rồi a.
“Thật là một vũ khí kỳ lạ!” Ngô Thiết cười nói, cũng đáp ứng.
“Thiếu chủ, đem Côn Ngô Sa ra để luyện chế Ngân kiếm đi, nhất định sẽ có trợ giúp lớn.” Ngô Tâm Giải nói.
Tô Tinh suy nghĩ một lúc, liền xuất ra một lạng Côn Ngô Sa, âm thầm đánh giá Ngô Thiết, thấy hắn không lộ ra bộ dáng tham lam, liền nói: “Đây là một lạng Côn Ngô Sa thỉnh tiền bối hỗ trợ.”
“Tô đạo hữu quả nhiên là rồng trong loài người (DG: nguyên tác là nhân trung chi long.), Ngô mỗ nhìn người không sai a.” Ngô Thiết có chút kích động, dù sao dùng Côn Ngô Sa làm tài liệu luyện khí đều là mơ ước của không ít luyện khí sư.
Sau một phen bàn bạc, Tô Tinh mới đi ra khỏi phố luyện khí.
Hắn ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, xem ra đã qua một ngày dài rồi.
.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo
108 Thiếu Nữ Lương Sơn
Chương 79: Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương nhất tinh.
Tác giả: Tha Khốc Đích Tượng Băng
Dịch: bozece
Nguồn: Lương Sơn Bạc
Biến mất?!!
Đêm lạnh, vầng trăng sáng treo trên cao.
Đêm khuya, ở ngoại ô thành Biện Kinh đầy tịch mịch, ở một tòa động phủ trong núi hoang cách Biện Kinh chừng trăm dặm, xuất hiện một nam hai nữ đang làm chuyện mờ ám. Ba người ở chung quanh tra xét một lần, thật cẩn thận, lén lút, người khác không biết còn tưởng ba người định…3P.
Ánh trăng chiếu sáng lờ mờ trên khuôn mặt ba người, chính là bọn Tô Tinh.
“Anh Mi, quyết định ở đây sao?” Tô Tinh hỏi. (DG: rồi sau gần cả trăm chương, chúng ta thấy được chúng hơi hớm của sắc hiệp rồi, ha ha, nhưng đừng vội vui mừng…)
“Đã làm phiền thiếu chủ rồi, nơi này là được rồi.” Lâm Anh Mi đáp.
Thấy nàng nói vậy, Tô Tinh cũng không nói thêm cái gì, đem một cái túi nhỏ màu vàng ra đưa cho nàng. “Nhiêu đây Côn Ngô Sa đã đủ chưa?”
“Luyện chế hai lần còn dư dả.”
“Anh Mi, các tài liệu khác ngươi đều có rồi sao?” Ngô Tâm Giải tò mò hỏi.
Lâm Anh Mi gật đầu.
Kế tiếp chinh là luyện chế thiên mệnh tinh võ, Tô Tinh rất tò mò coi tinh tướng luyện chế vũ khí như thế nào, nên đứng một bên quan sát nhất cử nhất động của Lâm Anh Mi. Chỉ thấy Lâm Anh Mi dùng tinh lực vẽ trên mặt đất một đồ án, từ đơn giản rồi dần phức tạp, đó là một khắc ấn rất đẹp.
Tô Tinh cảm thấy nó có chút quen thuộc, Ngô Tâm Giải nhắc nhở mới khiến hắn nhớ đây là Thiên Hùng Tinh khắc ấn, cũng là dấu hiệu tinh phù khi hắn cùng Lâm Anh Mi ký hạ khế ước.
Từng tinh tướng đều có một loại tinh phù đặc thù của bản thân, dùng tinh phù trận pháp này mới có thể luyện chế được tinh võ.
Ước chừng khoảng vài canh giờ sau, Lâm Anh Mi mới khắc xong tinh phù, tiếp theo nàng vung tay lên, ném Hàng Tinh Lãng Nguyệt Thương lơ lửng chính giữa trận pháp. Rồi Lâm Anh Mi nhanh chóng lấy từ trong tinh giới bảo thạch của nàng ra ba khối tinh thạch trắng như ngọc, có mây mù bao phủ xung quanh, vừa xuất hiện đã khiến nhiệt độ không khí chợt hạ thấp vài độ.
Đúng là Hàn Vân Băng Phách!
“Lên.”
Lâm Anh Mi kêu khẽ một tiếng, mười ngón tay vung lên, tinh lực bắn nhanh ra, bao phủ Hàn Tinh Lãng Nguyệt Thương.
Khắc ấn ở phía trên Tinh Phù trận như chuyển động theo một quy tắc nhất định nào đó, Tô Tinh khẽ giật mình, đồ án cùng Hàn Tinh Lãng Nguyệt Thương như chiếu rọi lẫn nhau, ở trung gian của cả hai chợt bùng phát một ánh sáng mãnh liệt, rồi hai món cùng chìm trong vầng sáng. Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương vẫn phiêu phù trên không, trên thân tản mát ra tinh lực dồi dào, khí thế mạnh mẽ khiến cho Tô Tinh nhịn không được phải lùi lại vài bước.
Một vầng lửa trong suốt bắt đầu thiêu đốt Hàn Tinh Lãng Nguyệt Thương, ngọn lửa trông thật kì quái. Tô Tinh vốn tưởng nó là chỉ là một ngọn lửa thường nhưng nhìn qua thì lại không giống, nó trong suốt, còn thỉnh thoảng lóe ra tinh quang, nhưng hình dạng thì đúng là một ngọn lửa, còn tỏa ra nhiệt độ cao đến mức đáng sợ. Xem ra nó chính là tinh hỏa a.
Mười ngón tay của Lâm Anh Mi không ngừng chuyển động, tinh hỏa không ngừng cắn nuốt Hàn Tinh Lãng Nguyệt Thương. Tinh hỏa, tinh phù cùng tinh võ, giống như có mối liên hệ nào đó, cùng kết thành một thể, chậm rãi hòa tan Hàn Vân Băng Phách.
Luyện hóa thì cần phải có một đoạn thời gian lâu dài.
Thừa dịp đó, Ngô Tâm Giải liền hướng Tô Tinh phổ cập kiến thức một chút, để hắn biết tinh võ được luyện thành như thế nào. “Luyện chế tinh võ, thì bình thường phải có đủ ba bước tinh, khí, thần. Tinh chính là tinh tướng đem chính tinh lực của mình hòa tan vào bên trong vũ khí, luyện chế tinh hỏa càng lâu thì tinh võ càng có thể chịu tải được tinh lực càng lớn. Khí đó chinh là linh khí của tinh võ, đây là mấu chốt để thăng cấp tinh võ, đại đa số luyện chế tinh võ, khi linh khí tăng lên cần phải có linh sa để đảm bảo tinh cùng thần hợp thành một thể. Cuối cùng chính là tinh võ thần vận, có linh khí cùng tinh hồn còn chưa đủ, phải gia thăng các phương diện năng lực khác của tinh võ nữa, tỷ như tốc độ, lực lượng, cứng cỏi, sắc bén, thậm chí là chú pháp cuối cùng vẫn phải xem khả năng luyện chế thần vận, nói trắng ra chính là dựa vào các loại tài liệu tuyệt thế.”
Đúng là dựa vào luyện khí pháp quyết, tinh tướng khi luyện chế đều không thể thiếu tinh, khí, thần. Nên ở Lương Sơn đại lục, họ mới đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, không ai không sợ.
Tô Tinh nghe xong, cũng phải âm thầm tán thưởng, tinh tướng quả nhiên rất đáng sợ, từ đó hắn càng cảm thấy tò mò hơn nữa với Nữ Lương Sơn, tinh tướng đều là một đám cao thủ tuyệt luân, Nữ Lương Sơn không phải càng đáng sợ hơn nữa sao?
“Tâm Giải cũng không biết.” Thiên Cơ Tinh lắc đầu trả lời, ánh mắt lộ ra sự mờ mịt.
“Khi chúng ta sinh ra ở Lương Sơn đại lục thì tất cả trí nhớ chỉ còn ở giai đoạn đấu tinh thôi.” Ngô Tâm Giải ngượng ngùng giải thích. “Có rất nhiều tỷ muội sở dĩ chém giết lẫn nhau đều là vì Nữ Lương Sơn.”
Tô Tinh gật gật đầu an ủi, thấy Thiên Cơ Tinh cũng không thoải mái, liền lấy tay ôn lấy bả vai nàng, kéo nàng vào trong ngực lòng hắn.
Ngô Tâm Giải hưởng thụ cảm giác được rúc vào trong lồng ngực của Tô Tinh, mắt nàng vẫn theo dõi Lâm Anh Mi luyện chế tinh võ.
Lần luyện Tinh hỏa đầu tiên mất ba ngày, ba khối hàn tinh băng phách hóa thành chất lỏng dung hợp vào trong Hàn Tinh Lãng Nguyệt Thương. Tiếp theo, Lâm Anh Mi chuyển động ngón tay một chút, một gói to Côn Ngô Sa trôi nổi trên không trung. Mười ngón tay của Lâm Anh Mi đan vào nhau như cái lưới, theo túng Côn Ngô Sa theo một quy tắc nhất định sắp xếp lại, một đạo ánh sáng trắng chậm rãi hiện lên trên tinh võ.
Hàn Tinh Lãnh Nguyệt Thương cũng chậm rãi xoay tròn, ngón tay Lâm Anh Mi lại tiếp tục vẽ lên trên hư không, một sợi ánh sáng nhỏ chuyển động như dòng nước, Côn Ngô Sa từng chút một dung nhập vào đó.
“Anh Mi muội muội đã bước vào thời khắc cuối cùng khi luyện chế rồi, có lẽ sắp xong.” Ngô Tâm Giải gối đầu lên vai Tô Tinh nhưng cũng không quên giải thích tình hình.
“Ngươi cũng muốn luyện chế tinh võ chứ?” Tô Tinh hỏi, dù sao hắn mới dùng chừng 20 lạng Côn Ngô Sa, còn thừa lại 49 lạng, hẳn là cũng đủ cho Thiên Cơ Tinh.
Ngô Tâm Giải cười khẽ, thè cái lưỡi nho nhắn ra: “Còn lại cứ để cho Anh Mi muội muội luyện chế đệ nhị khỏa tinh, Tâm Giải sẽ không dùng đâu. Tâm Giải không phải là võ tướng, luyện chế tinh võ cũng không có tác dụng gì lớn.”
“Thế nhưng, cứ luyện chế đi cũng tốt mà!” Tô Tinh mỉm cười khuyên.
“Công tử, về sau rồi hãy nói.” Ngô Tâm Giải hạ mí mắt, đột nhiên rời khỏi vòng tay của Tô Tinh.
“Thiếu chủ hãy trấn an Anh Mi muội muội cho tốt nha.” Thiên Cơ Tinh ái muội nói một câu.
Tô Tinh không hiểu, lúc này, ngọn lửa trong suốt rốt cuộc cũng tắt.Thần sắc Lâm Anh Mi mệt mỏi không chịu nổi, Tô Tinh thấy vậy liền bước nhanh tới, đỡ lấy nàng. Khuôn mặt Lâm Anh Mi trắng bệch, cực kì suy yếu, ba ngày nay, nàng phải không ngừng hao phí tinh lực bản mạng a.
“Thiếu chủ!” Lâm Anh Mi cúi đầu kêu một tiếng, muốn đứng dậy, nhưng Tô Tinh mặc kệ nàng.
“Đừng nhúc nhích, ngươi hãy nghĩ ngơi cho tốt đi, có muốn tiến vào tinh thai không?”
“Không cần.” Lâm Anh Mi nhìn Hàn Tinh Lãng Nguyệt Thương đang ở giữa trận pháp, trên thân thương có một viên ngọc trắng lóe sáng.
Hàn Tinh Lãng Nguyệt Thương rốt cuộc đã đạt được nhất tinh!
Thu hồi trường thương lại, Lâm Anh Mi cũng nhắm mắt lại. Tô Tinh cấp cho nàng dùng một lọ hồi linh dịch, tiếp theo buộc nàng tiến vào trong tinh thai điều tức.
“Ngươi thật sự không luyện sao?” Tô Tinh lại hỏi Ngô Tâm Giải một lần nữa.
Ngô Tâm Giải lại gật đầu không luyện.
“Vậy được rồi, chúng ta về thôi!” Tô Tinh cũng không ép buộc nàng.
Hắn hít mạnh một hơi, tu luyện Ngũ Linh Tử Hình Quý Thủy Thần Lôi, Mặc Thạch Thủy Tích, Lan Vĩ Độn Pháp… Đột phá tinh vân kỳ, rồi còn phải nhanh chóng đi Bặc Tinh Thai một chuyến, việc hắn phải làm còn không ít à.
---
Thương Long giới cùng Chu Tước giới giáp ranh với nhau bởi một sơn mạch.
Hắc Thạch Sơn, Thiên Cơ Giáo.
Một nam nhân vẻ mặt nghiêm túc đi ra, chờ ở bên ngoài là một nam một nữ mà Tô Tinh từng gặp mặt một lần, đó chinh là Công Tự cùng tinh tướng của hắn, Địa Ma Tinh Tống Vạn.
Vừa nhìn thấy người nam nhân kia, Công Tự liền vui vẻ, vội vàng nghênh đón. “Phó giáo chủ, giáo chủ nói thế nào?”
Thiên Cơ Giáo phó giáo chủ liếc mắt nhìn Công Tự một cái, mở miệng nói: “Công Tự a, hành vị lần này của ngươi thật khiến cho giáo chủ phẫn nộ a, Thiên Cơ Giáo hiện tại căn cơ không ổn định, chúng ta cần chậm rãi trọng chỉnh lại Thần Cơ bộ tộc, nhưng một lần ngươi bảo có tinh báo về Mặc công cơ quan lục ở Thương Long giới, nên giáo chủ mới phái Công Dương hộ pháp đến hiệp trợ cho ngươi, không ngờ…” Nói đến đó, nam tử thở dài, cũng không tiếp tục nữa.
“Đệ tử cũng không hề nghĩ tới sẽ chạm trán Lâm Xung a.” Công Tử nở nụ cười ảm đạm.
“Thật đúng là một trong cửu đại đấu tinh trong truyền thuyết, người chẳng bao giờ ký kết khế ước với ai, Thiên Hùng Tinh Lâm Xung?” Phó giáo chủ vẻ mặt đầy nghiêm túc hỏi lại.
Công Tự gật đầu khẳng định.
“Mặc công cơ quan lục bị Địa Tặc Tinh lấy được, hiện tại nếu giết bọn họ thật đúng là thời cơ tốt a, phó giáo chủ, ngươi nhất định hiểu rõ, đây chinh là thời cơ để có thể trọng trấn lại Ngô tộc a, Già nhi, ngươi nói đúng không?”
Tống Vạn bĩu môi, quay đầu, không hề có hứng thú tiếp chuyện.
Phó giáo chủ liếc mắt nhìn Vân Lý Kim Cương, rồi quay sang Công Tự nói: “Giáo chủ mấy ngày nữa mới xuất quan, sự tình do ta toàn quyền xử lý! À, Công Tự, ta thấy ngươi nói cũng có phần đúng, lần trước ngươi dẫn theo trăm tên đệ tử, mà vất vả lắm chưởng giáo mới chiêu nạp được, đi một chuyến chết hơn phân nửa, nếu lần này tiếp tục thương vong như vậy, Thiên Cơ Giáo sẽ lâm vào nguy hiểm… Công Tự, ngươi hiểu ý của ta chứ?”
Thiên hùng tinh Báo Tử Đầu Lâm Xung thật sự là một sát tinh đáng sợ, đây cũng là nguyên nhân chính hắn do dự không chịu hạ quyết định, lấy thực lực của Thiên Cơ Giáo hiện tại, không thể chịu một lần tổn thất nữa.
“Địa Tặc Tinh Thời Thiên đã xuất hiện rồi, nếu cứ do dự thì một thời gian nữa khó lòng mà tìm được tung tích của ả.”
“Hừ, nếu ngươi sơ hãi như vậy thì hãy tìm người liên thủ.” Tống Vạn đột nhiên mở miệng.
Hai nam nhân cùng ngẩn người.
“Có một tin tức tốt, Quý Thủy Kiếm Tông bị mất Quý Thủy Thần Lôi chân pháp, bổn tọa dự đoán nhất định là do Địa Tặc Tinh gây nên, chỉ cần cùng Quý Thủy Kiếm Tông liên thủ, vậy cả nhà hoan hỉ a. Về phần sau đó, chỉ cần giáo chủ xuất quan đúng lúc thì cũng không cần e ngại Quý Thủy Kiếm Tông trở mặt.” Tống Vạn Cười.
“Thật là chủ ý tốt.” Phó giáo chủ vỗ tay khen ngợi, có Quý Thủy Kiếm Tông tham gia, hắn cũng bớt lo lắng, dù cho Lâm Xung có lợi hại như thế nào thì cũng không thể đối đầu với một trong tứ đại kiếm tông của Thương Long giới.
“Công Tự, chuyện này giao cho ngươi đi làm, ta sẽ thông báo cho giáo chủ.”
“Công Tự lĩnh mệnh.” Công Tự kích động ôm quyền nói.
.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo