13-10-2008, 05:53 PM
Äại sắc lang bán cánh gà nướng Vu Thần Giáo Thống LÄ©nh Quân Äoà n Liệp Sát
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 76
Trịnh Luân bắt Tướng thâu Tỵ Thủy
Lúc nà y Hà ng Vinh Ä‘ang ở sau dinh coi quân thâu dá»n đồ đạc, Hà ng Thăng và Hà ng Biên bước và o há»i cha:
- Chẳng hay phụ thân dá»n đồ Ä‘i đâu?
Hà ng Vinh nói:
- Hai con còn nhá», không biết gì mà há»i. Hãy mau áp lại dá»n đồ mà chạy giặc.
- Cha nói tháºt khó hiểu. Nếu thiên hạ nghe được chuyện nà y thì danh tiếng cá»§a cha còn gì nữa. Cha hiện quyá»n cao chức trá»ng Ä‘eo ấn mang gươm, vợ hưởng con nhá», tướng hầu quân lạy. HÆ¡n nữa là m má»™t ông tướng không phải tầm thưá»ng. Thiên Tá» tin cáºy cha má»™t tôi lương đống nên má»›i giao giữ ải địa đầu. Nay giặc má»›i tá»›i, cha lại tham sanh quý tá», không trá»n cùng vua thì còn gì cái tiếng "đấng trượng phu" bấy lâu nay thiên hạ ai cÅ©ng Ä‘á»u kêu. Lá»i xưa lại có câu: "Ở Triá»u Ca thì chết tại Triá»u Ca, còn trấn ải phải thác nÆ¡i ải". Sao cha nỡ là m như váºy? Anh em con nhá» cha chỉ dạy kiếm cung, lại gặp tiên quyá»n phép báu, mấy bữa rà y quyết táºp tráºn cho tinh đặng dẹp giặc, không dè cha lại dá»n đồ chạy giặc. Thôi, nếu cha chạy thì chạy Ä‘i, anh em con quyết ra má»™t tráºn sống còn vá»›i giặc. Nếu có chết cÅ©ng không ân háºn.
Hà ng Vinh nghe con nói, than:
- Hà dá»… cha không biết hai chữ trung nghÄ©a hay sao? Song ngặt vì Thiên Tá» hôn mê vô đạo, đắm say tá»u sắc, bá» việc nước bê bối khiến cho trăm há» lầm than nên thượng đế khiến xã tắc nhà Thương vá» Châu. Nếu trá»i đã định như váºy thì chúng ta có cá»± chỉ là m hao binh tổn tướng mà thôi, chẳng lợi gì đâu. Chi bằng bá» thà nh lên núi mai danh ẩn tÃch để cứu dân trong thà nh khá»i cảnh chết chóc là hÆ¡n. HÆ¡n nữa binh tướng Tá» Nha mạnh như rồng, oai cá»§a CÆ¡ Phát vang lừng tợ sấm chá»›p, đến như Dư Nguyên còn phải bá» mạng, huống chi binh trần tướng tục thì là m gì chống nổi. Hai anh em con có lòng trung nghÄ©a như váºy cha mừng lắm. Nhưng cha chỉ sợ hai con vẽ cá»p không xong, khi ấy ngã ngữa ra thì khó mà bà o chữa.
Hà ng Thăng tức giáºn đỠmặt cúi đầu thưa:
- Sao cha lại nói như váºy? Ãã ăn lá»™c chúa thì phải gánh nạn dân. Nếu ải nà o cÅ©ng tÃnh như cha thì Triá»u Ca dụng Tổng binh uổng cá»§a lắm. Con nguyện ra tráºn sống chết vá»›i Tá» Nha. Xin cha đợi đây coi phép cá»§a anh em con hay dở thế nà o cho biết.
Hà ng Vinh tuy nói thế, song trong bụng mừng khấp khởi vì có được hai đứa con trung trinh tiết nghĩa.
Hà ng Thăng vá»™i vã và o thÆ¡ phòng, lấy má»™t cái xe bằng giấy, chÃnh giữa có bốn cây phướng Ä‘á»: "Ãịa thá»§y há»a phong" chung quanh Ä‘á»u có bùa ấn, gá»i là Vạn nhân xa thổi gió lồng và o tá»± nhiên chạy đến trước mặt Hà ng Vinh.
Hà ng Vinh trong thấy vá»— tay cưá»i lá»›n nói:
- Ấy là đồ chÆ¡i cá»§a con nÃt ngươi Ä‘em ra đây là m gì?
Hà ng Thăng thưa:
- Cha chưa rõ phép mầu nhiệm cá»§a xe nà y má»›i khinh dá»… nó. Ãể con là m cho cha xem.
Hà ng Thăng nói xong đẩy xe đến giáo trưá»ng.
Hà ng Vinh nghe con nói ná»a tin ná»a nghi nên cÅ©ng bước theo hai con đến giáo trưá»ng xem thá». Xảy thấy hai con đẩy xe để giữa giáo trưá»ng, rồi cỡi ngá»±a cầm gươm, bá» tóc xõa xuống, miệng lâm râm niệm thần chú. Tức thì mây bay ngùn ngụt, lá»a cháy dáºy trá»i, gió thổi à o à o, gươm bay cháºt đất, là m cho Hà ng Vinh thất kinh hồn vÃa, mặt tái nhợt.
Anh em Hà ng Thăng thấy cha thất kinh, vá»™i thâu phép vá».
Hà ng Vinh há»i:
- Ai truyá»n phép ấy cho con váºy?
Hà ng Thăng thưa:
- Năm trước cha Ä‘i chầu thiên tá», anh em con ở nhà thì có má»™t ông đến xin cÆ¡m, anh em con thấy ngưá»i khác thưá»ng nên đãi đằng tá» tế. Khi ăn uống xong thì ông ấy há»i hai con có muốn là m đệ tá» cá»§a ông không. Chúng con thấy tướng mạo biết không phải ngưá»i tầm thưá»ng nên nháºn là m thầy.
Thầy con nói:
- Ngà y sau Khương Thượng đánh Tỵ Thá»§y nên truyá»n phép ấy để sau nà y giữ ải.
Quả nhiên, ngà y hôm nay xảy ra chuyện nà y, tháºt thầy con nói không sai. Chúng con quyết bắt Khương Thượng để láºp công.
Hà ng Vinh mừng rỡ há»i:
- Con muốn dùng nhân mã bao nhiêu?
Hà ng Thăng nói:
- Xin dùng ba ngà n binh, bởi vì chúng con có ba ngà n cá»— xe giấy. Ná»™i bao nhiêu cÅ©ng đủ phá sáu mươi muôn binh Khương Thượng cần gì phải chế cho nhiá»u.
Hà ng Vinh mừng rỡ, phát đủ số ba ngà n, anh em Hà ng Thăng dẫn binh luyện táºp ở pháp trưá»ng.
Khi ấy hai anh em Hà ng Thăng Ä‘iá»u khiển ba ngà n binh bá» tóc xõa, cầm gươm, má»—i đứa cầm trên tay má»—i chiếc xe bằng giấy, luyện táºp trong ba ngà y thì thuần thục.
Hà ng Thăng trở và o thưa lại vá»›i cha má»i việc Hà ng Vinh há»i:
- GiỠđây hai con tÃnh sao?
Hà ng Thăng nói:
- Cha đem đại binh đến trước dinh Châu khiêu chiến, hai con theo bảo hộ.
Hà ng Vinh theo lá»i dẫn quân đến kêu Tá» Nha ra nói chuyện.
Tá» Nha được tin liá»n dẫn binh ra khá»i dinh, nói:
- Hà ng Vinh, hãy sá»›m liệu cÆ¡ trá»i mà đầu hà ng kẻo liên lụy cả thà nh, ăn năn sao kịp?
Hà ng Vinh cưá»i lá»›n nói:
- Tá» Nha, ngươi chá»› cáºy binh ròng tướng mạnh mà hiếp ngưá»i, ta e ngươi có ngà y phải thịt nát xương tan.
Tá» Nha nổi giáºn quay qua há»i các tướng:
- Tướng nà o ra bắt Hà ng Vinh cho ta.
Ngụy Bôn liá»n xông tá»›i.
Hà ng Thăng, Hà ng Biên vội ngăn lại.
Ngụy Bôn há»i:
- Các ngươi là ai váºy?
Hà ng Thăng nói:
- Anh em ta là con trai Hà ng tổng binh, quyết ra đây tỠchiến với giết các ngươi để trừ loà i bội nghịch.
Ngụy Bôn nổi giáºn đâm má»™t Ä‘ao, hai tướng hiệp lá»±c giao tranh.
Ãánh được Ãt hiệp, Hà ng Thăng và Hà ng Biên bá» chạy.
Ngụy Bôn thừa thắng Ä‘uổi theo, hai tướng Thương cầm Ä‘ao ngoắt má»™t cái, ba ngà n cá»— xe Vạn nhân đẩy tá»›i như dông bão, lá»a cháy bừng bừng.
Binh Châu bị lá»a chạy toán loạn, bị quân Hà ng Vinh chém tÆ¡i bá»i, lá»›p bị lá»a thiêu, lá»›p bị chết chém đạp nhau mà chạy, các tướng có phép thì độn thổ trốn, còn những tướng thưá»ng tuy khá»i chết cÅ©ng không khá»i bị thương, thây chất đầy non, máu tuôn như suối.
Hà ng Vinh thấy binh Châu chết quá nhiá»u, tướng Châu trốn chạy hết liá»n gióng kiểng thu quân.
Anh em Hà ng Thăng nghe lệnh kiểng liá»n thâu phép, kéo ba ngà n quân và o thà nh ra mắt Hà ng Vinh.
Hà ng Thăng há»i cha:
- Chúng con đang đốt binh địch, sao cha thâu quân là m gì?
Hà ng Vinh nói:
- Bữa nay tuy có gió, song là ban ngà y, chúng ta chỉ giết được má»™t má»› quân há»—n độn mà thôi, còn các tướng tà i trốn hết. Nếu ta dùng phép nà y đốt dinh trại địch trong lúc ban đêm, binh tướng không biết đà ng nà o chạy, thì chỉ cần má»™t tráºn là trá»n thắng.
Hà ng Thăng khen:
- Cha tÃnh mưu rất hay.
Bấy giá» Khương Thượng há»™i các tướng vá» dinh, kiểm Ä‘iểm thấy hao hÆ¡n tám ngà n quân mã, kinh hoà ng há»i các tướng:
- Có ai biết tráºn nà y là tráºn gì chăng?
Các tướng Ä‘á»u lắc đầu, không ai hiểu tráºn gì lạ như váºy.
TỠNha ngồi buồn bực nghĩ thầm:
- Tráºn nà y chắc cá»§a Triệt giáo bà y ra, chẳng biết kế gì trừ được.
Mãi lo các việc, Tá» Nha quên chuyện cướp dinh, còn binh tướng qua má»™t tráºn chạy lá»a, ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u má»i mệt, nằm vùi, ngá»§ thiếp.
Lúc nà y cha con Hà ng Vinh chỠđến canh má»™t liá»n Ä‘em quân tướng và xe phép đến ải.
Hà ng Thăng, Hà ng Biên xá»a tóc là m phép nổi lá»a đốt cá»a dinh.
Tá» Nha Ä‘ang nằm, bá»—ng nghe binh ó vang trá»i, liá»n cỡi Tứ Bất Tướng ra trước. Còn các tướng há»™ giá theo sau. Ra đến cá»a dinh thấy lá»a cháy rần rần, khói Ä‘en bốc lên ngùn ngụt, các tướng thất kinh nên mạnh ai nấy chạy.
Châu Công Ãáng và Mao Công Toại thấy lá»a cháy đến dinh, gá»i Võ Vương ra cá»a sau dinh.
Còn binh sĩ mạnh ai nấy chạy thoát thân.
Phần trá»i tối, phần má»›i ngá»§ dáºy nên tráºn nà y quân Tá» Nha chết rất nhiá»u.
Tá» Nha nhá» có Hạnh Huỳnh kỳ nên khá»i chết ngạt.
Cha con Hà ng Vinh thừa thắng, xua quân đuổi theo TỠNha cho đến sáng.
Hà ng Thăng đắc chà nói lớn:
- Hôm nay nếu không bắt được Khương Thượng, ta thỠquyết không trở vỠdinh.
Nói rồi, quay lại khuyến khÃch quân sÄ©:
- Chúng bay phải Ä‘uổi cho táºn ổ bá»n nó. Nếu không và o hang cá»p thì là m sao bắt được cá»p hùm.
Dứt lá»i xua quân Ä‘uổi bén gót theo Tá» Nha.
Thương hại cho binh tướng Tá» Nha chạy đến núi Kim Kê thì ngưá»i ngá»±a đã má»i mệt, song chẳng dám dừng lại vì sau lưng hai tướng Ä‘uổi theo đốt chém.
Bỗng TỠNha thấy từ trong núi có hai cây cỠkéo ra, nhìn kỹ là Trịnh Luân.
TỠNha mừng rỡ hết lo.
Trịnh Luân vừa giải lương đến đây thấy Tá» Nha vá»™i phi ngá»±a tá»›i, há»i:
- Vì cớ gì mà Nguyên soái lại bại tẩu đến nơi nà y.
TỠNha nói:
- Ãằng sau có hai tướng Ä‘ang dùng lá»a phép Ä‘uổi theo đốt phá. Ngươi hãy xua binh Ä‘i ngõ khác kẻo bị phép lạ cá»§a bá»n chúng đốt lương thì nguy.
Trịnh Luân tức giáºn, giục thú đến xem thì thấy có hai tướng nhá» cưỡi ngá»±a Ä‘i trước, đằng sau có ba ngà n binh phép chạy như bay.
Trịnh Luân đón lại nạt lớn:
- Bá»n bay là lÅ© vô danh tiểu tốt sao dám vô lá»… rượt đốt binh cá»§a Nguyên soái ta?
Hà ng Thăng nói:
- Dầu ngươi có Ä‘em mạng đến nạp đặng thế mạng cho Tá» Nha cÅ©ng không được đâu. Hãy tránh đưá»ng cho mau kẻo mang há»a và o thân.
Nói rồi, vung gươm chém liá»n.
Trịnh Luân đưa kÃch ra đỡ và liếc nhìn thấy xe lá»a đã đến gần, liá»n giÆ¡ Gián ma xá» triệu binh Ô Nha, gầm lên má»™t tiếng, tức thì hai đạo hà o quang trắng xóa từ trong lá»— mÅ©i bay ra là m cho Hà ng Thăng và Hà ng Biên mê man té nhà o xuống ngá»±a bị quân Ô Nha bắt trói.
Ãến khi Hà ng Thăng và Hà ng Biên tỉnh dáºy thì thấy mình bị trói, cất tiếng than:
- Tháºt là trá»i hại tôi rồi.
Còn ba ngà n binh thấy chá»§ tướng bị bắt, quay lại thì thấy lá»a cÅ©ng đã tắt hết, chỉ còn những chiếc xe giấy nằm ngổn ngang ngoà i đưá»ng, thất kinh mạnh ai nấy chạy để thoát chết.
Hà ng Vinh đứng trong thà nh thấy binh chạy vá» mà không thấy hai con đâu cả, liá»n há»i binh sÄ©:
- Hai vị tiểu tướng quân đâu?
Quân sĩ bẩm:
- Hai cáºu Ä‘uổi theo Khương Thượng đến núi Kim Kê bá»—ng có má»™t tướng từ trong rừng xông ra cháºn lại, dùng phép bắt sống hai cáºu trói Ä‘em đến nạp cho Tá» Nha rồi. Chúng tôi quay lại thì thấy lá»a gươm tắt hết nên vá»™i chạy vỠđây báo lại.
Hà ng Vinh nghe tin thất kinh đứng chết đứng một lúc rồi tỉnh lại, thu binh vỠải.
Nói vá» Trịnh Luân bắt được hai tướng truyá»n quân Ä‘em nạp cho Tá» Nha.
Tá» Nha mừng rỡ khen ngợi rồi truyá»n quân Ä‘em bá» và o xe lương giải vá» trại.
Ãi được ná»a đưá»ng, bá»—ng gặp Võ Vương.
Tá» Nha vá»™i xuống ngá»±a lạy tạvà há»i thăm dinh trại.
Võ Vương nói:
- Ta sợ đến gần chết nên chẳng biết gì cả. May nhá» có Ngá»± đệ và Mao tướng quân há»™ giá nên má»›i còn sống đến bây giá».
TỠNha buồn rầu nói:
- Tá»™i nà y Ä‘á»u do tôi gây ra tất cả.
Nói rồi, Vua tôi đưa nhau vá» trại sá»a soạn dinh cung, kiểm Ä‘iểm binh mã thì thấy hao hÆ¡n hai lần trước.
Rạng ngà y, TỠNha dẫn binh tướng đến trước thà nh khiêu chiến.
Trên mặt trướng, quân cá»§a Tá» Nha ai nấy Ä‘á»u đằng đằng sát khÃ.
TỠNha kêu lớn:
- Tá» Nha má»i Hà ng tổng binh ra đây nói chuyện.
Lúc nà y Hà ng Vinh đã nghe tin Tá» Nha kéo binh vá» dá»±ng lại dinh trại, thì biết hai con mình bị hại, buồn bá»±c vô cùng, xảy nghe Tá» Nha kêu mình ra tráºn, liá»n lên mặt thà nh há»i vá»ng xuống:
- TỠNha, ngươi là tướng bại binh, sao hôm nay còn đến đây khoác lác nữa?
Tá» Nha cưá»i ha hả nói:
- Ta tuy mắc mưu kế của ngươi, song chưa phải là bại đâu. Ngươi có biết hiện giỠhai tướng của ngươi bị ta bắt trói không?
Nói rồi truyá»n quân sÄ© xách cổ hai anh em Hà ng Thăng ra trước tráºn.
Hà ng Vinh nhìn thấy con bị trói, lòng đau như cắt, nói:
- Khương Nguyên soái ôi! Bởi hai con ta khá» dại nên phạm đến oai hùm. Theo quân luáºt thì không thể dung được, song tôi xin dâng ải để cứu mạng hai con. Xin Nguyên soái rá»™ng lòng từ bi cho hai con tôi toà n mạng.
Hà ng Thăng thấy cha đòi dâng ải để cứu con, liá»n la lá»›n:
- Xin phụ thân đừng dâng ải. Bởi phụ thân là tay chân Thiên tá», lẽ nà o thương con mà đem ải đưa cho kẻ giặc. Phụ thân hãy cố thá»§ quan ải cho nghiêm nhặt chá» viện binh đến. Khi đã có viện binh thì con tin chắc thế nà o cha cÅ©ng bắt được tên phản tặc Khương Thượng để báo thù cho con. ÃÆ°á»£c như thế thì dầu có đứt đầu, chúng con không ân háºn tà nà o nÆ¡i chÃn suối.
Tá» Nha nổi giáºn liá»n sai Nam Cung Hoát lôi cổ anh em Hà ng Thăng ra chém đầu.
Hà ng Vinh đứng trên lầu nhìn xuống thấy hai con bị rụng đầu, lòng Ä‘au như kim chÃch, la lên má»™t tiếng thất thanh rồi nhà o xuống thà nh chết tươi.
Ngưá»i sau có là m bà i thÆ¡ khen cha con Hà ng Vinh trung nghÄ©a như sau:
HỠHà ng trung nghĩa cả vừa ba,
Tỵ Thá»§y thÆ¡m danh trẻ lẫn giÃ
Con vẹn thỠVua ngay cổ chịu,
Cha Ä‘á»n nghÄ©a chúa há»§y mình sa
Thà nh siêu để tiếng sầu non biển,
Nước mất liá»u thân á»§ cá» hoa
Khẳng khái lúc nà y nên vị tướng,
Khi xưa sao há»c thói đà n bà ?
Ba cha con Hà ng Vinh chết, linh hồn lên đà i Phong Thần.
Còn binh tướng mở cá»a ải rước Võ Vương và Tá» Nha và o.
Tá» Nha lấy được ải Tỵ Thá»§y, tra xét lương thảo, treo bảng chiêu an bá tánh, chôn cất ba cha con Hà ng Vinh, rồi dá»n yến khao thưởng binh sÄ©.
Nói vỠThái Ất chơn nhơn đang ngồi trong động, thấy Kim Hà đồng tỠvà o thưa:
- Có Bạch Hạc đồng tỠđến xin ra mắt.
Thái Ất chÆ¡n nhÆ¡n má»i và o.
Bạch Hạc cầm thẻ ngá»c, nói vá»›i Thái Ất:
- Tôn sư sai tôi đến đây thỉnh Sư thúc xuống phá tráºn Tru Tiên.
Thái Ất chơn nhơn lạy vỠnúi Côn Lôn, nói:
- Ãệ tá» xin tuân lệnh.
Bạch Hạc đồng tá» từ giã lui vá».
Thái Ất liá»n sai Kim Hà đồng tỠđòi Na Tra và o dạy rằng:
- Nay ngươi bệnh đã mạnh, hãy xuống ải Tỵ Thá»§y trước, ta cÅ©ng sẽ theo sau phá tráºn Tru Tiên.
Na Tra vâng lệnh sá»a soạn ra Ä‘i.
Thái Ất bảo:
- Ngà y xưa Tá» Nha vâng lệnh chinh Ãông, Nguyên Thỉ thiên tôn có tiá»…n ba chén rượu, nay ngươi xuống ải Tỵ Thá»§y, ta cÅ©ng tặng ngươi ba chung.
Nói rồi truyá»n Kim Hà đồng tá» rót rượu, Thái Ất lấy ba trái táo trong túi áo đưa ra, bảo Na Tra cứ ăn má»™t trái uống má»™t chén.
Na Tra ăn ba trái, uống đủ ba chung, lạy thầy giã bạn ra đi.
Thái Ất theo đưa ra khá»i động, rồi trở và o.
Na Tra vừa bước lên xe, bá»—ng thấy trong mình ngứa ngáy, rồi hai bên nách má»c thêm ra hai cánh tay.
Na Tra sá»ng sốt, không biết cá»› gì.
Chỉ chốc lát Na Tra má»c đủ sáu tay và hai đầu, cá»™ng là ba đầu tám tay.
Na Tra vá»™i trở lại há»i thầy, thì đã thấy Thái Ất bước ra khá»i động, vá»— tay cưá»i lá»›n ngâm:
Táo hồng ba trái rượu ba chung
Biến hóa xem ra rất lạ lùng
Tám cánh đã thà nh tay diệu thuáºt
Ba đầu mới sợ mặt anh hùng
Thâu thâu biến biến tùy lòng muốn,
Sâu sắc không không tự ý dùng
Chá»› trách Tây Kỳ nhiá»u tướng dữ,
Trá»i xanh ghét Trụ giết tôi trung
Na Tra quỳ thưa:
- Tôi nhiá»u tay quá, chống chá»i vá»›i nhau là m sau đánh giặc?
Thái Ất nói:
- Trong dinh Tá» Nha rất nhiá»u tướng kỳ dị, có kẻ hai cánh, có kẻ má»™t chân, có ngưá»i giá»i địa hà nh, có ngưá»i thông biến hóa. Nay ta cho ngươi ba đầu tám tay, để địch vá»›i các dị tướng khác cho thiên hạ thấy há»c trò ta mạnh bạo. Ta truyá»n cho ngươi phép thâu, phép biến, tùy ý ngươi muốn dùng cách nà o cÅ©ng được.
Nói rồi truyá»n mấy câu thần chú. Na Tra cúi lạy tạ Æ¡n, má»™t tay cầm Há»—n thiên lăn, má»™t tay cầm Cà n khôn quyện, hai tay cầm hay cây giáo, má»™t tay cầm Kim chuyên, còn ba tay không, Thái Ất cho thêm ba món bá»u bối là : Cá»u long thần há»a, và Song kiếm âm dương. Cá»™ng đủ tám món binh khÃ.
Na Tra bái tạ lên xe, đi thẳng qua ải Tỵ Thủy.
Bấy giá» Tá» Nha được dưỡng binh ba ngà y, tÃnh kéo rốc qua ải Giá»›i Bà i, sá»±c nhá»› bà i kệ cá»§a Nguyên Thỉ trước kia có dặn, đến ải Giá»›i Bà i thì gặp tráºn Tru Tiên, không biết là nh dữ thế nà o, nên chưa dám quyết định.
Bỗng có quân và o báo:
- Có Huỳnh Long chơn nhơn đến trước ải xin và o ra mắt.
TỠNha mừng rỡ rước và o.
Huỳnh Long chơn nhơn nói:
- Trước ải Giá»›i Bà i có tráºn Tru tiên, chẳng nên kéo đại binh đến vá»™i. Phải truyá»n cất Lư bồng cách xa ải, đợi các vị chÆ¡n nhÆ¡n và tôn sư đến đây phá tráºn ấy đã.
Tá» Nha vâng lá»i truyá»n Nam Cung Hoát và Võ Kiết Ä‘em binh cất má»™t cái lư bồng rất rá»™ng rãi, đẹp đẽ vô cùng.
Còn Na Tra vỠđến ải Tỵ Thá»§y, quân sÄ© nhìn không biết là ai, vì Na Tra bây giá» ba đầu tám tay, lại trổ ra mặt xanh tóc Ä‘á».
Na Tra xin và o yết kiến.
Quân sĩ và o báo với TỠNha:
- Có má»™t tướng kỳ dị, cÅ©ng Ä‘i xe như Na Tra mà ba đầu tám tay mặt xanh tóc Ä‘á», đến trước cá»a thà nh.
Khương Thượng lấy là m lạ, sai Lý Tịnh ra ngoà i coi thá».
Lý Tịnh lên cá»a ải thấy ngưá»i kỳ dị, liá»n há»i lá»›n:
- Ai đứng ngoà i đó?
Na Tra bái và thưa:
- Con là Na Tra, phụ thân không nháºn ra sao?
Lý Tịnh kinh hãi há»i:
- Con là m sao biến hóa ra như váºy?
Na Tra thuáºt hết các việc, Lý Tịnh và o thưa lại vá»›i Tá» Nha.
Tá» Nha mừng rỡ đòi và o, các tướng ai nấy Ä‘á»u xầm xì và khen ngợi.
Cách ba hôm sau, Nam Cung Hoát và Võ Kiết đã là m xong Lư Bồng, trở vỠbáo lại với TỠNha.
Huỳnh Long chơn nhơn nói:
- Trên Lư Bồng chỉ có các đệ tá» tiên gia được đến đó mà thôi, còn ngưá»i phà m tục thì cấm hẳn.
Tá» Nha y lá»i truyá»n các tướng:
- Các ngươi phải bảo vệ chúa công ở trong ải không được ra ngoà i. Còn ta và các đệ tá» tiên gia phải lên Lư Bồng đợi chưởng giáo và các vị tiên trưởng đến phá tráºn Tru Tiên. Nếu tướng nà o cãi lệnh sẽ bị quân pháp gia hình.
Các tướng Ä‘á»u tuân lệnh, ai nấy Ä‘á»u ở trong ải chứ không dám ló ra ngoà i.
TỠNha lại và o tâu với Võ Vương:
- Nay tôi và các vị tiên trưởng hợp lực đánh ải Giới Bà i, xin đại vương ở đây với các tướng, đợi tôi lấy ải xong sẽ sai quân tiếp giá.
Võ Vương nói:
- Thượng phụ nên giữ gìn sức khá»e, nhá» Æ¡n trá»i đến ải thì thà nh công.
Tá» Nha từ tạ Võ Vương, cùng vá»›i Huỳnh Long chÆ¡n nhÆ¡n và các đệ tá» ra khá»i ải Tỵ Thá»§y chừng bốn mươi dặm thì đến Lư Bồng.
Trên Lư bồng đã treo đèn xông hương, trải nệm nhung gấm, đâu đó rất tươm tất.
Tá» Nha đến chẳng bao lâu thì Quảng Thà nh Tá» từ trên mây sa xuống, XÃch Tinh Tá» từ dưới đất chun lên, các tiên há»™i nhau chà o há»i chuyện trò.
Sáng hôm sau, Cù Lưu Tôn, Văn Thù quảng pháp, Phổ Hiá»n chÆ¡n nhÆ¡n, Từ Hà ng đạo nhân, Ngá»c Ãảnh chÆ¡n nhÆ¡n đồng đến Lư Bồng má»™t lượt.
Kế đó, Vân Trung Tá», Thái Ất chÆ¡n nhÆ¡n, Ãạo Hạnh thiên tôn, Linh Bá»u đại pháp cÅ©ng đồng há»™i đến.
TỠNha nghinh tiếp đủ lễ.
Lục yểm đạo nhơn bước đến bái các tiên và nói:
- Chỉ còn tráºn Tru Tiên nà y, và tráºn Vạn Tiên nữa thì chúng ta được vá» núi thung dung, lo tu luyện như xưa.
Các tiên nói:
- Phải rồi! Chúng ta chỉ còn hai lần khổ nữa là hết trách nhiệm phà m trần.
Chư tiên đồng ngồi đà m đạo chỠchưởng giáo tôn sư.
Cách và i giá» sau, nghe khua tiếng ngá»c trên mây, các tiên biết Nhiên Ãăng đã đến, bèn xuống Lư Bồng rước và o.
Nhiên Ãăng há»i:
- Tráºn Tru Tiên trước mặt, quý đạo hữu có thấy không?
Các tiên đồng nói:
- Chúng tôi không thấy gì cả.
Nhiên Ãăng chỉ tay phÃa trước và nói:
- Tráºn Tru Tiên ở chổ có hồng quang chiếu năm sắc đó.
Các tiên Ä‘á»u bước ra xem.
Lúc đó Ãa Bá»u đạo nhÆ¡n thấy nÆ¡i Lư Bồng hà o quang tá»a chiếu biết các tiên Xiển giáo đã đến muốn biểu diá»…n tráºn thế, liá»n vá»— tay má»™t cái, sấm nổ vang trá»i hà o quang bốc lên ngùn ngụt, hiện ra má»™t tráºn rõ rà ng.
Các tiên ở trên Lư Bồng thấy mây bay mịt mịt, ngút tá»a trùng trùng, gió lạnh ghê mình, chá»›p giăng chóa mắt, hoặc hiện ra, hoặc biến mất, khi hạ xuống, khi nổi lên. Tháºt là má»™t tráºn dữ, xưa nay chưa từng thấy.
Huỳnh Long chơn nhơn nói:
- Chúng ta gặp tráºn dữ nà y không đến xem cÅ©ng uổng.
Nhiên Ãăng sợ chư tiên ham xem tráºn, hại đến thân mình, nên tìm lá»i ngăn cản.
Mặc dù váºy, các tiên ai cÅ©ng thÃch xem nên mưá»i hai vị tiên đã có chÃn vị đứng dáºy, Nhiên Ãăng không thể nà o cản nổi.
Tà i sản của Cánh gà nướng
Chữ ký của Cánh gà nướng
13-10-2008, 06:28 PM
Äại sắc lang bán cánh gà nướng Vu Thần Giáo Thống LÄ©nh Quân Äoà n Liệp Sát
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 77
Lão TỠhóa Tam Thanh đánh Giáo Chủ
Các tiên đến xem tráºn má»™t hồi Ä‘á»u ngây ngất, không ai muốn vá» cả. Trước mặt há» thấy nhiá»u lạ lùng, nhưng vá»n vẹn bên cá»a Ãông có treo Tru tiên kiếm, cá»a Bắc có treo Lục tiên kiếm, cá»a Tây có treo Hãm tiên kiếm, cá»a Nam có treo Tuyệt tiên kiếm. Chỉ có chừng đó thôi mà khà độc lên ngắt trá»i, gió thổi ghê mình, biến hóa trăm ngà n thứ lạ.
Bá»—ng trong tráºn có tiếng ca:
Là m sao cho khá»i tráºn Tru tiên,
Tánh lá»a không dằn khiến đảo Ä‘iên
Giết Há»a linh tiên đà nh rấm há»a,
Trói Dư Nguyên nữa lại thêm duyên
Ãem dây kết oán ai mà nhịn,
Tìm đến gây há»n, đó chá»› phiá»n
Ãừng cáºy Ngá»c Hư nhiá»u phép lạ,
Thá» xem Triệt giáo dữ hay hiá»n?
Nhiên Ãăng nghe ca, nói vá»›i các tiên:
- Ngưá»i ca lá»i đó không phải kẻ hiá»n. Thôi chúng ta trở vá» Lư Bồng xem tôn sư đến dạy thế nà o?
Nói chưa dứt lá»i, đã thấy Ãa Bá»u đạo nhân ở trong tráºn nhảy ra cầm gươm lướt tá»›i nói:
- Quảng Thà nh Tá», chạy Ä‘i đâu cho khá»i, có ta đến đây.
Quảng Thà nh Tá» nổi giáºn nói:
- Trước kia ở trên BÃch Du cung, ngươi á»· đông khinh dá»… ta. Rất đỗi giáo chá»§ cá»§a ngươi răn dạy ngươi cÅ©ng chẳng nghe lá»i, nay lại láºp tráºn Tru Tiên quyết lòng là m dữ. Ta là kẻ phạm sát sanh ngươi không biết hay sao?
Hai ngưá»i há»—n đấu vá»›i nhau, kẻ thì tháºt thần thông quảng đại, má»™t kẻ bá»u pháp vô cùng, Ngá»c Hư không nhịn BÃch Du, Triệt giáo không nhưá»ng Xiển giáo.
Quảng Thà nh Tá» quăng Thiên Phiên Ấn lên, Ãa Bá»u đạo nhân né không kịp, bị ấn đánh nhằm lưng té nhà o xuống đất, vá»™i bá» chạy và o tráºn.
Nhiên Ãăng sợ Quảng Thà nh Tá» nóng giáºn Ä‘uổi theo và o tráºn nguy đến tÃnh mạng liá»n gá»i lá»›n:
- Thôi, chúng ta trở vỠLư Bồng rồi sẽ thương nghị.
CÅ©ng may, Quảng Thà nh Tá» dằn được cÆ¡n giáºn, nếu không, bước và o cá»a tráºn thì tiêu mạng rồi!
Các tiên trở vỠđến Lư Bồng má»™t lúc thì bá»—ng nghe tiếng nhạc trổi vang, mùi hương bay bát ngát, các tiên biết Chưởng giáo sư tôn giáng hạ, liá»n bước xuống Lư Bồng quỳ lạy nghênh tiếp.
Nguyên Thỉ ngồi trên Trầm Hương liá»…n, bay đến Lư Bồng, các tiên Ä‘á»u là m lá»….
Nguyên Thỉ nói:
- Nay phá tráºn Tru Tiên má»›i biết ai cao thấp.
Nói rồi ngồi im lặng. Các tiên đứng bên hầu hạ.
Qua đến giá» TÃ, trên đầu Nguyên Thỉ hiện ra hà o quang, trên hà o quang có mây ngÅ© sắc, há»™t châu và bông và ng nhểu xuống, nối chuyá»n như những hạt mưa sa.
Ãa Bá»u đạo nhân ở trong tráºn nhìn lên Lư bồng xem thấy, biết Nguyên Thỉ giáng trần, nghÄ© thầm:
- Nhắm lại tráºn nà y có thầy mình xuống đây má»›i cá»± nổi, chứ sức mình sánh sao kịp vá»›i Chưởng giáo tôn sư?
Hôm sau, trên ná»n trá»i xanh thẫm, trước tráºn Tru Tiên tiếng nhạc vang trá»i, Ãa Bá»u đạo nhân biết Thông Thiên giáo chá»§ dắt đồ đệ xuống tráºn, liá»n ra nghênh tiếp, rước và o Bát quái.
Thông Thiên giáo chá»§ ngồi giữa, bốn vị đệ tá» hầu cáºn là Ãa Bá»u đạo nhân, Kim Linh thánh mẫu, Võ Dương thánh mẫu, Quy Linh thánh mẫu. Còn các tiên nhá» Ä‘á»u đứng hầu ở từng dưới.
Thông Thiên giáo chá»§ tu nhiá»u kiếp nên phép tắc vô cùng.
Ãến canh ba, trên đầu Thông Thiên giáo chá»§ hiện hà o quang ngun ngút tá»›i mây xanh tá»a ra năm sắc rá»±c rỡ.
Các tiên ở Lư Bồng trông thấy trong tráºn Tru Tiên nổi lên hà o quang lạ, Nhiên Ãăng bạch vá»›i Nguyên Thỉ:
- Hồi khuya tôi thấy trong tráºn Tru Tiên hiện lên ngÅ© sắc hà o quang chắc là Thông Thiên giáo chá»§ đã đến. Váºy bữa nay tôn sư định phá tráºn hay chưa?
Nguyên Thỉ nói:
- Chốn nà y ta chẳng ở lâu, nên ta tÃnh Ä‘i xem tráºn.
Nói rồi truyá»n các đệ tá» sắp hà ng từng cặp theo thứ tá»± sau:
- XÃch Tinh Tá» Ä‘i vá»›i Quảng Thà nh tá».
- Thái Ất chÆ¡n nhÆ¡n Ä‘i vá»›i Linh Bá»u Ãại pháp sư.
- Cù Lưu Tôn đi với Thanh Hư đạo đức chơn quân.
- Phổ Hiá»n chÆ¡n nhÆ¡n Ä‘i vá»›i Văn Thù Quảng pháp thiên tôn.
- Vân Trung TỠđi với Từ Hà ng đạo nhơn.
- Ãạo Hạnh thiên tôn Ä‘i vá»›i Ngá»c Ãảnh chÆ¡n nhÆ¡n.
- Huỳnh Long chơn nhơn đi với Lục Yểm.
- Nhiên Ãăng Ä‘i vá»›i Tá» Nha.
Còn Kim Tra, Mộc Tra bưng lư hương theo sau, kế nữa là Na Tra, Vi Hộ, Lôi Chấn TỠvà Lý Tịnh.
Bên tráºn Tru tiên, các đệ tá» hay tin Nguyên Thỉ đến liá»n và o bạch vá»›i Thông Thiên giáo chá»§, tức thì má»™t hồi kiểng đổ vang như từng giá»t mưa Ä‘iểm trên vÅ©ng nước, tiếp đó cá» phướng kéo ra như mây má», Thông Thiên giáo chá»§ cỡi Khuê ngưu ra trước cá»a tráºn, đệ tá» hầu hạ hai bên.
Thông Thiên giáo chá»§ thấy Nguyên Thỉ liá»n bái và nói:
- Tôi chà o đạo huynh.
Nguyên Thỉ nói:
- Sư đệ láºp là m chi tráºn dữ như váºy? Khi trước chúng ta đồng há»p mặt trên BÃch Du cung, nghị láºp bảng Phong thần, chia ra ba báºc, ai có đức thì là m tiên, ai Ãt đức công quả thì là m thần, nếu ai quá nữa thì là m quá»·. Nay Trụ Vương vô đạo, khà số hết rồi, Châu Võ hà nh nhÆ¡n, số trá»i đã định, lẽ nà o sư đệ không biết hay sao mà láºp tráºn lá»›n đón đưá»ng Tá» Nha? Trước khi luáºn bảng Phong thần, sư đệ đã thá»a thuáºn vá»›i số 365 ngưá»i lên đà i Phong thần trong đó Triệt giáo có tên những ngưá»i không được thà nh chánh quả cÅ©ng nhiá»u sao nay sư đệ lại quên lá»i, thất tÃn?
Thông Thiên giáo chủ nói:
- Sư huynh há»i tôi việc ấy là m gì? Hãy há»i Quảng Thà nh Tá» thì rõ hÆ¡n.
Nguyên Thỉ nói:
- Quảng Thà nh Tá», công việc ra sao?
Quảng Thà nh Tá» thuáºt lại chuyện trả mão trên BÃch Du cung bị các tiên đón đưá»ng vấn nạn, kể hết các việc không sót má»™t Ä‘iá»u.
Thông Thiên giáo chủ nói:
- Quảng Thà nh TỠđã mắng ta không biết phải quấy, chẳng luáºn hiá»n ngu, dạy há»c trò có lông, có sừng ở chung vá»›i cầm thú. Ta nghÄ© lại, thầy ta truyá»n đạo cho ba anh em ta, sau chia là m hai, kẻ dạy Xiển giáo tu hà nh, ngưá»i dạy Triệt giáo an bang tế thế. Tuy chia là m hai cách dạy, cÅ©ng má»™t gốc mà ra. Nếu nó nói ta ăn chung ở lá»™n vá»›i cầm thú thì sư huynh lại khác hÆ¡n sao?
Nguyên Thỉ nói:
- Sư đệ đừng trách Quảng Thà nh Tá», chÃnh tại há»c trò sư đệ ngang dá»c, á»· mạnh hiếp ngưá»i, thiệt là lòng cầm thú, sư đệ đụng đâu dạy đó, chá»n kẻ không biết Ä‘iá»u, nên kiếm chuyện thị phi thêu dệt hại muôn dân đồ thán.
Thông Thiên giáo chá»§ vừa cưá»i vừa đáp:
- Sư huynh nói sai rồi. Ãạo là má»™t đưá»ng sáng cần phải mở rá»™ng cho chúng sanh và o khoảng ánh sáng ấy. Ãạo dạy ngưá»i, sá»a Ä‘á»i, thì bất kỳ những ai muốn đắc đạo Ä‘á»u có quyá»n hà nh đạo, tại sao lại hạn chế, chỉ lá»±a những ngưá»i có đức hạnh? Ãạo giúp ngưá»i hay ngưá»i giúp đạo? Nếu chỉ lá»±a những ngưá»i đạo đức má»›i cho hà nh đạo thì té ra sai lạc ý nghÄ©a cá»§a đạo rồi. Ãạo đâu phải là má»™t triá»u đình mà bảo phải lá»±a ngưá»i tà i đức để cai trị, mà đạo chÃnh là chá»— đà o tạo ngưá»i bất tà i, thiếu đức trở thà nh ngưá»i tà i đức kia mà . Ãạo huynh nên xét lại Ä‘iểm ấy. Còn há»c trò đạo huynh khinh há»c trò tôi là loà i có lông, có sừng, tôi thiết tưởng má»i sinh váºt trong vÅ© trụ Ä‘á»u bình đẳng trước đạo đức, trong lãnh vá»±c đạo đức không thể phân chia trên dưới, dầu là loà i có lông, có sừng cÅ©ng được quyá»n là m việc đạo, thì lá»i khinh miệt ấy rất trái lẽ. Ãến như đạo huynh, trước mặt tôi mà đạo huynh còn mắng há»c trò tôi là cầm thú thì bảo sao ý thức ấy không ăn sâu và o tư tưởng cá»§a môn đồ Xiển giáo?
Nguyên Thỉ nói:
- Sư đệ quá nghe lá»i há»c trò mình mà nóng nảy tai hại đến công việc tu hà nh. Tôi thiết tưởng má»™t kẻ chân tu không bao giá» thiên lệch, đã thiên lệch tất nhiên trái vá»›i con đưá»ng hà nh đạo. Lẽ há»c trò mình chưa thuần thục vỠđạo đức, sư đệ phải Ä‘em luáºt lệ ra dạy dá»—, là m cho chúng nó Ä‘i trên con đưá»ng ngay, sao lại vì lá»i thêu dệt cá»§a chúng mà láºp tráºn dữ, trái mệnh trá»i?
Thông Thiên giáo chủ nói:
- Hà nh đạo là nhiệm vụ thiêng liêng và trưá»ng cá»u cá»§a ngưá»i dẫn đạo, không phải má»™t thá»i gian mà hoà n tất. Nó như má»™t con đò đưa khách sang sông, thì biết bao giá» dứt được. Lúc bắt đầu tức là lúc đã đến, mà lúc đã đến là bắt đầu. Ãạo huynh bắt đầu trách tôi thiên lệch, nhưng nếu tôi cứ nhắm mắt là m ngÆ¡, để cho môn đồ tôi bị áp chế mãi mãi, môn đồ tôi sẽ có quan niệm rằng tu hà nh là ép mình và o má»™t khuôn khổ để cho má»i ngưá»i hà hiếp, như váºy có bảo tồn được đạo giáo không?
Nguyên Thỉ nói:
- Nhưng tại sao sư đệ cứ cho là môn đồ mình bị kẻ khác hà hiếp? à nghÄ© ấy có phải sư đệ đã thiên lệch, nghe theo lá»i thêu dệt cá»§a môn đồ mình không? Vì nghe môn đồ mình nói mà láºp tráºn dữ sát phạt nhau, như thế là trái lẽ.
Thông Thiên giáo chủ nói:
- ChÃnh sư huynh đã bênh môn đồ mình không xét lẽ công bằng. Tôi láºp tráºn nà y không phải vì nóng giáºn hay vì trái mệnh trá»i, mà chỉ để giữ thể diện, bảo vệ giáo lý Triệt giáo thôi.
Nguyên Thỉ cưá»i:
- Giáo lý Triệt giáo là sát kiếp là nghịch thiên?
Thông Thiên giáo chá»§ cÅ©ng cưá»i cay đắng:
- Ãạo huynh lầm rồi! Nó là sá»± vươn lên không chịu bị tiêu diệt.
Nguyên Thỉ nói:
- Thế thì cÅ©ng do số trá»i định, không thể tránh nổi.
Thông Thiên giáo chủ nói:
- Tôi đã láºp tráºn rồi, đạo huynh cứ và o phá.
Nguyên Thỉ nói:
- Muốn phá tráºn ấy cÅ©ng chẳng khó gì. Ãể ta và o xem thá».
Thông Thiên giáo chá»§ giục Khuê Ngưu và o cá»a Lục tiên, các đệ tá» Ä‘á»u theo và o tráºn.
Còn Nguyên Thỉ ngồi dá»±a trên Trầm hương liá»…n vịn tay ghế thá»§ng thỉnh bay và o đến cá»a chánh Ãông là chổ treo gươm Tru Tiên, Nguyên Thỉ vá»— Trầm Hương Liá»…n má»™t cái truyá»n thần Yết Ãế giở thẳng chân ghế lên, bốn chân ghế hiện bốn bụi bông sen trên bông sen hà o quang sáng chói.
Nguyên Thỉ bay ra cá»a Tru Tiên, Thông Thiên vá»— tay má»™t cái sấm nổ vang trá»i, gươm Tru Tiên múa má»™t cái, chém đứt má»™t bông sen.
Nguyên Thỉ bay khắp bốn cá»a, hao mất bốn bông sen, liá»n ngâm bà i kệ:
Thông Thiên láºp tráºn tháºt chưa thông,
Bốn cá»a treo gươm rất uổng công
Hãm, Tuyệt, Lục, Tru Ä‘á»u chẳng Ãch,
Ra và o coi lại thể như không
Nguyên Thỉ ra khá»i tráºn các đệ tá» rước và o Lư bồng.
Nhiên Ãăng há»i:
- Tôn sư xem tráºn ấy ra thế nà o?
Nguyên Thỉ nói:
- Ta coi chưa rõ.
Nam Cực tiên ông nói:
Tôn sư đã và o tráºn, sao không phá cho rồi đặng Tá» Nha phạt Trụ.
Nguyên Thỉ nói:
- Má»i việc còn phải có ý kiến sư huynh ta nữa ta đâu dám tá»± chuyên. Chá» sư huynh ta đến đây sẽ tÃnh.
Nói vừa dứt tiếng xảy nghe tiếng nhạc trên mây, mùi hương nghi ngút, Lão Tá» cỡi Thanh ngưu có Huyá»n Ãô Ãại pháp sư theo phò há»™, đồng đáp xuống Lư Bồng.
Nguyên Thỉ dẫn đồ đệ nghênh tiếp.
Hai vị tiên lão ngồi và o giữa, các đệ tỠđứng xung quanh hầu hạ.
Lão Tá» há»i:
- Thông Thiên láºp tráºn Tru Tiên cản đưá»ng Khương Thượng để ta xuống đây há»i thá» xem Thông Thiên trả lá»i là m sao?
Nguyên Thỉ nói:
- Tôi vô phép đã và o xem tráºn rồi, nhưng chưa giao chiến.
Lão TỠnói:
- Sao không phá tráºn cho rồi?
Nguyên Thỉ nói:
- Tôi còn đợi lệnh sư huynh.
Lão TỠnói:
- Như Thông Thiên chịu phép thì thôi, bằng cưỡng lại thì bắt vỠcung TỠTiêu cho sư tôn vấn tội.
Khi ấy hai vị giáo chá»§ ngồi trên Lư Bồng, hà o quang ngÅ© sắc tá»a đến táºn ải Giá»›i Bà i.
Thông Thiên giáo chá»§ nói vá»›i các đệ tá»:
- Ãại sư huynh ta đã đến, ta cần gặp mặt xem đại sư huynh ta xá» sá»± là m sao.
Nói rồi truyá»n Ãa Bá»u đạo nhân gióng chuông đánh khánh, kéo ra ngoà i tráºn Tru Tiên má»i Lão Tá» xuống Lư Bồng nói chuyện.
Na Tra và o thưa.
Giây phút Lão TỠcỡi Thanh ngưu bay xuống Lư Bồng.
Thông Thiên giáo chủ là m lễ ra mắt và nói:
- Tiểu đệ xin chà o Ãại sư huynh.
Lão TỠnói:
- Sư đệ! Ba anh em ta láºp bảng Phong thần là tuân theo cÆ¡ tạo hóa sao sư đệ nghịch thiên láºp tráºn dữ, ngăn cản binh Châu?
Thông Thiên giáo chủ nói:
- Tôi không có ý ngăn cản binh Châu, việc trần tục chánh tà đã rõ ai vô đạo, bạo tà n thì bị phạt, đó là lẽ đương nhiên. Tôi xuống đây láºp tráºn chỉ vì muốn bảo tồn giáo lý cá»§a Triệt giáo mà thôi.
Lão TỠnói:
- Sư đệ nói sao khó nghe quá! Bảo tồn giáo lý thế nà o?
Thông Thiên giáo chủ nói:
- Môn đồ Xiển giáo khi dá»… môn đồ cá»§a Triệt giáo chúng tôi. Quảng Thà nh Tá» ba lần đến cung BÃch Du khi thị cả tôi nữa. Ấy là phạm luáºt nghiêm kẻ nhá» không nhưá»ng ngưá»i trên, đạo lý đổ nát. Hôm qua tôi đã tá» bà y vá»›i Nhị sư huynh, mà Nhị sư huynh vẫn binh há»c trò mình, cố hiếp bức tôi nhiá»u chuyện. Nếu muốn khá»i mÃch lòng nhau phải giao Quảng Thà nh Tá» cho tôi trị tá»™i, nếu không chịu thì tá»± ý đại huynh xá» sá»±.
Lão TỠđáp:
- Quảng Thà nh Tá» là ngưá»i đạo đức, lẽ nà o dám phạm ngưá»i trên? Sư đệ đừng nghe lá»i thêm bá»›t cá»§a há»c trò mình láºp tráºn bất nhÆ¡n, hại ngưá»i tu luyện. Dẫu Quảng Thà nh Tá» có vô lá»…, tá»™i cÅ©ng chưa đáng chết, sao sư đệ nóng giáºn là m chuyện nghịch thiên. Thôi, phải nghe lá»i ta dẹp tráºn ấy Ä‘i, rồi trở vá» BÃch Du cung ăn năn sá»a lá»—i, thì ta còn dung được, bằng không ta bắt nạp cho thầy, Ä‘uổi vá» phà m tục không cho đến BÃch Du cung là m giáo chá»§ nữa, chừng ấy ăn năn không kịp.
Thông Thiên giáo chá»§ tưởng Ä‘em lẽ phải bạch minh vá»›i Lão TỠđể Lão Tá» suy xét, ngỠđâu bị Lão Tá» mắng như váºy, nổi giáºn nói:
- Tôi vá»›i Ãại sư huynh là bạn há»c má»™t thầy, cùng là giáo chá»§, sao sư huynh tư vị há»c trò, nói nhục tôi như váºy. Nếu thế còn gì là đạo đức, lẽ phải. Tôi đã láºp tráºn thì không dẹp bao giá». Sư huynh là ngưá»i thần thông cứ và o phá thá»?
Lão Tá» cưá»i, nói:
- Phá tráºn không khó chi, song ta khuyên ngươi sau chá»› thở than, hối háºn. Thôi, ta cho ngươi và o trước sá»a soạn Ä‘i, rồi ta sẽ và o phá. Nếu không sắp đặt sẳn, chắc là bị bối rối.
Thông Thiên giáo chủ nói:
- Tôi không cần sắp đặt gì nữa. Sư huynh muốn phá thì cứ và o tôi chỉ khuyên má»™t Ä‘iá»u là phải cẩn tháºn kẻo bị bắt.
Nói rồi giục Khuê ngưu vá» cá»a Hãm tiên, đứng trong tráºn chá» Lão Tá».
Lão Tá» vá»— sừng trâu, bốn chân trâu hiện hà o quang bay há»ng đất.
Lão Tá» lại trải bức Thái Cá»±c Ãồ ra, hóa thà nh cái cầu vòng rồi bước lên cầu vòng ấy xông và o tráºn ca rằng:
Sanh Ä‘á»i há»—n độn gặp thầy truyá»n,
Biến hóa vô cùng phép tự nhiên
Dạy chúng là m là nh toan bỠdữ,
Ãá»™ ngưá»i khá»i tục đặng thà nh tiên
Má»™t trưá»ng Xiển giáo ưa thanh tịnh,
Hai chữ vô vi lánh thị trưá»ng
Chẳng đã thương ngưá»i trong nước lá»a,
Phải và o tráºn dữ dẹp cho yên
Thông Thiên thấy Lão Tá» và o phá tráºn, liá»n vá»— tay má»™t cái, sấm nổ vang trá»i.
Lão Tá» cưá»i ngất nói:
- Sư đệ đừng vá»— tay vô Ãch, hãy coi cây gáºy cá»§a ta đây.
Thông Thiên giáo chá»§ thấy Lão Tá» và o tráºn má»™t cách dể dà ng, lại vung gáºy múa máy, nổi giáºn vung Ä‘ao đến chém. Nhưng gáºy thì dà i, gươm thì ngắn nên Thông Thiên giáo chá»§ cứ lo đỡ gạt chứ đâm không tá»›i.
Lão Tá» thấy váºy lại cưá»i to nói:
- Ta thấy ngươi chưa thông đạo pháp, thế mà dám lên là m giáo chủ Triệt giáo.
Thông Thiên giáo chá»§ giáºn tÃm mặt, nói:
- Ngươi khinh khi ta đến thế, hèn chi để há»c trò giết hại đệ tá» ta không biết bao nhiêu cả. Tháºt thù nà y không biết chừng nà o nguôi.
Các đệ tá» Triệt giáo đứng trên đà i Bát quái thấy cảnh váºt xảy ra, ai nấy mặt mà y cÅ©ng đầy sát khÃ, muốn bay xuống ăn tươi nuốt sống Lão Tá».
Thông Thiên giáo chá»§ liá»n lâm râm niệm chú, tức thì bốn cá»a sấm nổ vang trá»i, tám phương gió thổi ngùn ngụt.
Lão Tá» thấy váºy liá»n hiện hà o quang lên đầu, trên hà o quang đó lại hiện cái tháp lồng lá»™ng, là m cho sấm gió không sao động và o mình được.
Lão TỠlại nghĩ thầm:
- Nó đã dùng đến bà quyết tráºn đồ để hại mình, mình cần phải biến hóa phá tráºn cho tan. Nếu không lÅ© há»c trò nó coi mình chẳng ra gì.
NghÄ© rồi, Lão Tá» liá»n vá»— và o sừng trâu, tức thì Thần ngưu bay vá»t ra khá»i tráºn.
Lão Tá» vá»™i cỡi mão Ä‘uôi cá, tức thì trên đầu hiện ba đạo hà o quang rồi giục trâu và o phá tráºn.
Xảy nghe phÃa Ãông có tiếng chuông ngân, rồi má»™t ngưá»i đội mão, mình mặc áo hồng, cỡi thú trắng, cầm gươm xông tá»›i nói:
- Lý đạo huynh! Ãừng sợ! Có tôi đến giúp sức đây.
Thông Thiên giáo chá»§ không biết ai lại xông và o phá tráºn, liá»n há»i lá»›n:
- Ãạo sÄ© là ai mà đến đây giúp Lão Tá»?
Ngưá»i ấy nói:
- Nếu không biết thì nghe bốn câu ca nà y sẽ rõ:
Trá»i đất sanh thà nh đã có ta,
Theo thầy há»c đạo rá»™ng bao la
Thấy Ä‘iá»u nghịch ý nên ra giúp,
Cho rõ hai bên lẽ chánh tÃ
Ca xong, ngưá»i ấy nói:
- Ta là Thượng Thanh đạo nhơn đây.
Vừa nói vừa chém Thông Thiên giáo chủ.
Thông Thiên giáo chủ nghĩ thầm:
- Lạ tháºt! Thượng Thanh đạo nhÆ¡n là ngưá»i ở giáo phái nà o mà ta không biết.
Trong lúc Thông Thiên giáo chá»§ Ä‘ang nói chuyện vá»›i Thượng Thanh đạo nhÆ¡n thì lại nghe bên phÃa Nam có má»™t tiếng chuông ngân, rồi má»™t ông già đội mão và ng, mặc áo bát quái, tay cầm cây Như ý, cỡi ngá»±a chạy đến kêu lá»›n:
- Lý đạo nhơn! Có tôi đến trợ chiến.
Thông Thiên giáo chá»§ há»i:
- Ai đó váºy?
Ngưá»i ấy nói:
- Thấy ta mà ngươi không biết thì là m chủ Triệt giáo sao được. Hãy nghe đây:
Hồng Quân lão tổ dạy vuông tròn,
Sống mãi trên Ä‘á»i vá»›i nước non
Trá»i đất không già ta chẳng thác,
Say sưa mùi đạo tấm lòng son
Ca rồi nói:
- Ta là Ngá»c Thanh đạo nhÆ¡n đến đây thá» tà i Thông Thiên giáo chá»§.
Thông Thiên giáo chủ nghĩ thầm:
- Từ xưa đến nay thầy ta chỉ dạy có ba ngưá»i đệ tá», sao nay lại có Thượng Thanh và Ngá»c Thanh nà o đó?
Ngá»c Thanh đánh xuống má»™t Như ý, Thông Thiên giáo chá»§ đưa kiếm ra đỡ.
Hai bên Ä‘ang đánh vá»›i nhau chưa phân thắng bại, xảy nghe phÃa Bắc có tiếng chuông ngân, rồi má»™t ông đạo sÄ© đội mão Cá»u tiên, mặc áo tiên y, má»™t tay cầm quạt râu rồng, má»™t tay cầm ngá»c Như ý, cỡi sư tá» chạy đến kêu lá»›n:
- Lý đạo huynh, tôi đến trợ chiến phá tráºn Hãm Tiên!
Thông Thiên giáo chá»§ thấy ngưá»i ấy mặc còn trẻ mà tóc đã bạc không biết là ai, liá»n tiếp há»i:
- Còn ai đó nữa?
Ngưá»i ấy nói:
- Hãy nghe bà i ca nà y:
Từ thuở sinh ra lúc hỗn mang,
TÃnh năm kể tháng biết muôn ngà n?
Má»™t bầu tạo hóa dầu ngang dá»c,
Những kể bà n môn khó tá» tÃ
Ca rồi nói:
- Ta là Thái Thượng đạo nhơn.
Khi ấy bốn ngưá»i vây Thông Thiên giáo chá»§ đánh vùi má»™t tráºn.
Thông Thiên giáo chá»§ má»™t ngưá»i phải cá»± vá»›i ba ngưá»i, chỉ còn biết đỡ mà không thể nà o đánh lại được.
Các đệ tá» Triệt giáo thấy ba ngưá»i má»›i tá»›i hà o quang chiếu sáng lòa ai nấy Ä‘á»u khen phục, nhất là Trương NhÄ© Tiên, đệ tá» Triệt giáo mà hâm má»™ Xiển giáo vô cùng.
Tà i sản của Cánh gà nướng
13-10-2008, 06:31 PM
Äại sắc lang bán cánh gà nướng Vu Thần Giáo Thống LÄ©nh Quân Äoà n Liệp Sát
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 78
Tây Phương hai vị phá Tru Tiên
Ba vị Tam Thanh vừa giao chiến với Thông Thiên giáo chủ là do Lão TỠlà m phép hiện ra, chỉ trong một giỠthì tan mất. Lão TỠcố là m cho Thông Thiên giáo chủ rối trà mà thôi.
Thấy phép mình gần mãn, Lão TỠngâm lên một bà i kệ:
Hồng quân truyá»n phép đạo Ä‘a thà nh,
Là m chủ thần tiên độ chúng sanh
Biến thỠba hình ai dể biết,
Cho hay nguyên khà hóa Tam Thanh
Lão Tá» ngâm vừa dứt, nghe tiếng chuông inh á»i, ba ông biến mất chỉ còn má»™t Lão Tá» mà thôi, Thông Thiên giáo chá»§ thất kinh nhìn sững, bị Lão Tá» Ä‘áºp cho ba gáºy.
Ãa Bá»u đạo nhÆ¡n thấy thầy mình bị đánh, nổi giáºn ngâm:
BÃch du môn đệ há»c đông đầy,
Nỡ để cho ai phạm đến thầy
Nay quyết trổ tà i không lẽ nhịn,
Cự cùng sư bá một phen nà y
Ãa Bá»u đạo nhÆ¡n ca rồi cầm gươm và o chém Lão Tá», Lão Tá» cưá»i lá»›n nói:
- Hột châu bằng hột thóc cũng chiếu hà o quang.
Nói rồi đưa gáºy ra đỡ và quăng tấm nệm, truyá»n Huỳnh Cân lá»±c sÄ© gói Ãa Bá»u Ä‘em bá» tại đà o viên, cung Huyá»n Ãô, chá» lúc vá» sẽ xá» tá»™i.
Huỳnh Cân lá»±c sÄ© tuân lệnh, dùng tấm nệm ấy bắt Ãa Bá»u đạo nhÆ¡n Ä‘em Ä‘i.
Còn Lão Tá» ra khá»i tráºn, trở vá» Lư Bồng, Nguyên Thỉ bước ra đón và o và há»i:
- Nay đạo huynh ra tráºn thế nà o?
Lão TỠnói:
- Tráºn dữ ghê hồn, phá gấp không được đâu.
Tuy váºy, ta cÅ©ng đã đánh Thông Thiên ba gáºy và bắt Ãa Bá»u đạo nhÆ¡n Ä‘em vá» cung Huyá»n Ãô.
Nguyên Thỉ nói:
- Tráºn nà y bốn cá»a có bốn cây gươm dữ, váºy phải có bốn ngưá»i đại thần thông và o bốn cá»a má»™t lượt thì má»›i phá nổi.
Lão TỠnói:
- Hai anh em mình phá được hai cá»a còn hai cá»a nữa thiếu ngưá»i. Ná»™i trong đám môn đồ chúng ta nhắm không ai và o tráºn ấy được, biết là m sao.
Hai vị giáo chủ trầm mặc, ngồi buồn không biết phải là m sao giải quyết công việc khó khăn nà y.
Các đệ tỠđứng hầu thấy thế Ä‘á»u lo lắng.
Nhiên Ãăng bước tá»›i thưa:
- Ãệ tá» có thể đảm đương được trách nhiệm nà y chăng?
Lão TỠnói:
- Bốn cây gươm ấy Thông Thiên giáo chá»§ luyện rất nhiệm mầu, nó là loại tru tiên, nếu kẻ nà o chưa đủ mức thần thông Ä‘á»u bị nó chém giết.
Nguyên Thỉ nói:
- Ta đây và o xem bốn cá»a mà còn bị gươm ấy chém đứt bốn bông sen, các ngươi xem đó thì biết bốn cây gươm ấy lợi hại dưá»ng nà o rồi.
Các đệ tá» Xiển giáo nghe chá»§ mình nói váºy Ä‘á»u rởn đến táºn óc, không còn dám có ý khinh khi nữa.
Giữa lúc đang bối rối, xảy thấy Quảng Thà nh TỠbước và o bẩm:
- Có hai Ãạo sư ở Tây phương đến ra mắt.
Nguyên Thỉ và Lão Tá» Ä‘á»u ra rước và o Lư Bồng, sau khi hai bên thá»§ lá»…, Lão Tá» nói:
- Chắc hai vị đạo sư đến đây giúp chúng tôi phá tráºn Tru Tiên để tiếp dẫn những ngưá»i có đức vá» Tây phương. Chúng tôi Ä‘ang bà lối, tÃnh Ä‘i thỉnh hai vị thì hai vị đã đến đây, tháºt may lắm.
Chuẩn Ãá» nói:
- Tôi thấy ao sen bên Tây phương hÆ¡n hai trăm bông nở, biết nhiá»u ngưá»i phước đức gần thà nh, lại nhìn qua bên Ãông và Nam hà o quang hÆ¡n hai trăm đạo, nên tôi tìm đến rước kẻ tu hà nh.
Lão TỠnói:
- Ãạo sư tìm đến đây tháºt hợp vá»›i cÆ¡ trá»i.
Chuẩn Ãá» há»i:
- Bốn cây gươm phép ấy là váºt tiên thiên sao lại vá» tay Triệt giáo?
Lão TỠnói:
- Nguyên thuở xưa, bốn cây gươm ấy thầy tôi cất dưới núi Phân Bá»u, cốt không trao cho giáo hệ nà o, vì biết nó là gươm độc, sau đó Thông Thiên giáo chá»§ lấy được Ä‘em vá» cất ở BÃch Du cung, ngà y nay lại Ä‘em xuống trần láºp tráºn dữ. Ãó cÅ©ng là số trá»i khiến thần tiên mắc nạn.
Chuẩn Ãá» nói:
- Nhị vị đạo huynh định bao giá» phá tráºn?
Lão TỠnói:
- Tráºn ấy có bốn cây gươm, treo bốn cá»a, nếu không có đủ bốn vị thần thông và o má»™t lúc thì không phá được. Nay Ãại sư đến đây giúp chúng tôi thì được ba ngưá»i rồi, chỉ còn thiếu má»™t.
Chuẩn Ãá» nói:
- Như váºy để tôi vá» há»i Tây phương giáo chá»§ là Tiếp Dẫn đạo sư nếu thuáºn ý thì cùng tôi đến đây giúp hai vị phá tráºn nà y thì tiện lắm.
Nói rồi từ giã ra Ä‘i. Ãến Tây phương, Chuẩn Ãá» và o ra mắt Tiếp Dẫn đạo sư, Tiếp Dẫn đạo sư há»i:
- Ãại sư xuống Ãông độ sao trở vá» vá»™i như thế?
Chuẩn Ãá» nói:
- Tôi thấy đệ tá» trong Xiển giáo và Triệt giáo có nhiá»u ngưá»i chiếu hà o quang, nay Thông Thiên giáo chá»§ láºp tráºn Tru Tiên, tráºn ấy có bốn cá»a, ba ngưá»i phá không được nên phải thỉnh sư huynh. Nếu sư huynh thấy tiện thì cÅ©ng nên xuống đó phá tráºn rước ngưá»i công quả.
Tiếp Dẫn đạo sư nói:
- Tây phương là chốn thanh tịnh, không xen và o chuyện hồng trần, tôi e phá tráºn không kham, hoà i công tiến dẫn.
Chuẩn Ãá» nói:
- Ãại sư phá được tráºn Tru Tiên?
Tiếp Dẫn đạo sư thuáºn lá»i, theo Chuẩn Ãá» xuống ải Giá»›i Bà i.
Quảng Thà nh Tá» thấy hai vị Ãạo sư Tây phương đến, liá»n và o bạch vá»›i Nguyên Thỉ.
Lão TỠvà Nguyên Thỉ đồng ra ngoà i nghênh tiếp.
Sau khi chá»§ khác an tá»a, Lão Tá» tá» lá»i cám Æ¡n và nói:
- Nay có hai vị đại sư đến đây giúp thì đủ sức phá tráºn Tru Tiên rồi.
Tiếp Dẫn đạo sư nói:
- Bần đạo muốn rước ngưá»i dà y công vá» Tây phương nên từ giã chốn thanh tịnh đến đây, mong cho sá»›m xong việc.
Nguyên Thỉ nói:
- Hai vị ở Tây phương đã không muốn lưu lại chốn trần tục lâu thì chúng ta cÅ©ng nên tÃnh chuyện phá tráºn cho sá»›m.
Lão TỠnói:
- Sư đệ khá xếp đặt sẳn sà ng, ngà y mai phá tráºn.
Nguyên Thỉ gá»i bốn ngưá»i đồ đệ là : Ngá»c Ãảnh chÆ¡n nhÆ¡n, Ãạo Hạnh thiên tôn, Quảng Thà nh Tá», XÃch Tinh TỠđến bảo xòe tay ra cho mình há»a bùa và o, và dặn:
- Các ngươi há»… nghe trong tráºn Tru Tiên lá»a vang sấm dáºy thì chạy và o giáºt bốn cây gươm Ä‘em vỠđể ngà y sau ta có việc dùng đến.
Lại dặn Nhiên Ãăng:
- Ngươi đứng trên cao mà đón, há»… thấy Thông Thiên chạy lên thì dùng xâu chuá»—i Ãịnh Hải châu mà đánh cho té xuống, là m cho chúng thấy Xiển giáo thần thông.
Rạng ngà y các tiên gióng chuông vang rá»n, bốn ông Ä‘i trước, các đệ tá» Ä‘i sau, đến tráºn Tru Tiên sai ngưá»i báo cho Thông Thiên hay trước.
Thông Thiên giáo chá»§ vá»™i dắt há»c trò ra cá»a Lục tiên, gặp Chuẩn Ãá» và Tiếp Dẫn đạo sư, liá»n há»i:
- Hai ông ở Tây phương là nÆ¡i thanh tịnh, tìm đến tráºn nà y là m gì?
Chuẩn Ãá» nói:
- Anh em chúng tôi ở Tây phương đến đây rước ngưá»i phước đức. Xin đạo hữu nghe lá»i nà y:
Mình những bông sen biến hóa ra,
Tây phương thanh tịnh mặc ta bÃ
Ba hoà n Xá lợi cao vòi vá»i,
Mấy hột minh châu chiếu sáng lòa
Xâu chuỗi bồ đỠvui thú vị,
Nhà nh cây thất bá»u đánh tà ma
Xem qua Ãông độ nhiá»u ngưá»i thiện,
Rước đến Linh sÆ¡n ở má»™t nhÃ
Thông Thiên giáo chủ nói:
- Các ngưá»i ở Tây phương, tôi ở Ãông độ sao lại muốn rước há»c trò chúng tôi?
Chuẩn Ãá» nói:
- Kẻ có phước mới được rước vỠchốn thanh tịnh. Còn đạo là tình thương, không kể lãnh vực.
Thông Thiên giáo chủ nói:
- Các ngưá»i nói sai rồi. Tư tưởng có lãnh vá»±c tư tưởng, nếu không có lãnh vá»±c thì không có giáo hệ. Mặc dù đạo nà o cÅ©ng lấy gốc ở tình thương, nhân đạo, tu hà nh, song má»—i đạo có má»™t ý nghÄ©a cá»§a nó. Ãồ đệ cá»§a giáo hữu không là đồ đệ cá»§a Triệt giáo, ngược lại đồ đệ cá»§a Triệt giáo không thể trở thà nh đồ đệ cá»§a giáo hữu được.
Chuẩn Ãá» nói:
- Ãà nh váºy, song ai cÅ©ng có quyá»n lá»±a chá»n đưá»ng lối tu hà nh cá»§a mình thì Tây phương và Ãông độ tuy là hai lãnh vá»±c ngăn cách song ý thức giáo đạo vẫn được tá»± do, không ngăn cách bao giá».
Thông Thiên giáo chủ nói:
- VÅ© trụ mênh mang ngưá»i có phúc và vô phúc, ngưá»i có đức và thất đức không thiếu gì tại sao phải tìm đến tráºn nà y nhắm và o tÃn đồ Triệt giáo chúng tôi để tìm môn đồ Ä‘em vá» Tây phương?
Chuẩn Ãá» nói:
- Ãạo hữu chưa rõ, cho chúng tôi có ác ý, thá»±c ra vị đạo hữu láºp tráºn dữ ngưá»i là nh phải lâm nạn nên chúng tôi phải đến đây độ ngưá»i là nh không để há» chịu sa và o kiếp luân hồi đó là thiện chà cá»§a chúng tôi.
Thông Thiên giáo chá»§ cưá»i lá»›n:
- Tôi e đó chỉ là lá»i ngụy biện để che Ä‘áºy hà nh vi Ä‘en tối cá»§a mình. Tây phương là chổ thanh tịnh quý vị bá» chốn thanh tịnh đến đây giúp ngưá»i dữ Ä‘ang lăm le má»™t cuá»™c sát kiếp sao lại bảo là mình độ ngưá»i là nh? Nếu quý vị không tham gia và o tráºn nà y, không giúp cho kẻ tạo sát kiếp thì là m gì có những linh hồn bị đà y Ä‘á»a trong luân hồi? Nhúng tay và o việc giết ngưá»i để độ ngưá»i, đó chỉ là chuyện cướp Ä‘oạt linh hồn mà thôi.
Chuẩn Ãá» nói:
- Ãâu phải chúng tôi gây ra chuyện chém giết. Chuyện chém giết chÃnh là do hai phái hệ cá»§a Ãông độ gây ra, cái nhân đã đặt ra rồi, thì cái quả tất nhiên phải có. Chúng tôi nhúng tay và o chỉ là thêm và o cái nhân để tạo cái quả bá»›t thảm khốc hÆ¡n.
Thông Thiên giáo chủ nói:
- Quý vị tự cho mình tà i cao có thể dùng áp lực buộc tôi phải tùng phục sao?
Chuẩn Ãá» nói:
- Không phải chuyện tùng phục mà là chuyện nhịn nhục cốt để không sanh ra cảnh bạo tà n.
Thông Thiên giáo chủ nói:
- Ãây là việc tranh chấp riêng giữa hai phái hệ Ãông độ, chÃnh quý vị xen và o là trái luáºt. Vả lại sá»± giúp đỡ cá»§a quý vị chưa chắc đã là m cho cuá»™c tranh chấp cá»§a chúng tôi bá»›t thảm khốc mà tôi e còn thảm khốc hÆ¡n. Xin quý vị nghe đây:
Ngũ hà nh độn thấu khắp nơi nơi,
Ngà n kiếp muôn năm chẳng đổi dá»i
Hai chữ vô vi bà y mối đạo,
Má»™t câu bất động sá»a cÆ¡ trá»i
Trưá»ng sanh saÜn có phương tìm thuốc,
Chà đức nà o không việc giúp Ä‘á»i
Biến hóa huyá»n công ra cứu thế,
Chi mà ng thanh tịnh, cứ vui chơi
Chuẩn Ãá» nói:
- Thông Thiên đạo hữu chá»› tranh cao thấp là m chi, xin dẹp tráºn nà y, lấy chữ hòa là m quý, chúng ta đã không mÃch lòng nhau lại không gây ra má»™t cuá»™c sát kiếp vô Ãch, tổn thương đến các môn đồ.
Thông Thiên nói:
- Nếu có một cuộc sát kiếp thì nguyên nhân là do hai vị đã đến đây giúp kẻ dữ gây ra.
Chuẩn Ãá» nói:
- Ãạo hữu nói sai rồi. Chúng tôi không đến đây tráºn Tru Tiên vẫn phải sanh ra sát kiếp. Hai vị giáo chá»§ Xiển giáo không bao giỠđể cho tráºn Tru Tiên cá»§a đạo hữu cản trở việc chinh Ãông, như váºy hai bên Ä‘á»u dắt nhau đến bá» vá»±c thẳm cả, mà kết cục chỉ khổ Ä‘au cho các môn đồ đức hạnh.
Thông Thiên giáo chủ cãi lại:
- Tôi không cho lá»i ấy là đúng. Nếu không đủ tà i năng, ai dám phá tráºn Tru Tiên nà y mà sanh ra ác sát? Chúng tôi sẽ dùng lá»±c lượng tương quan mà bảo tồn lẽ sống. Trong vÅ© trụ, nếu sức áp chế và sức phản ứng tương quan sẽ không bao giá» Ä‘i đến tiêu diệt cả. Vạn hữu chỉ bị tiêu diệt khi nà o sức chống chá»i cá»§a cá thể mình bị yếu Ä‘uối, không đủ sức chống lại vá»›i áp lá»±c cá»§a cá thể khác. Mạnh được yếu thua cÅ©ng là luáºt tá»± nhiên cá»§a vÅ© trụ. Thôi, chúng ta đã nói bấy nhiêu lá»i cÅ©ng đủ, tôi đã láºp tráºn rồi, không bao giá» chịu dẹp, quý vị muốn phá xin và o tráºn.
Dứt lá»i, Thông Thiên giáo chá»§ trở và o tráºn.
Nguyên Thỉ nói với các đạo hữu:
- Chúng ta cùng phá bốn cá»a má»™t lần.
Tiếp Dẫn nói:
- Tôi và o cá»a Nam.
Lão TỠnói:
- Tôi và o cá»a Tây.
Chuẩn Ãá» nói:
- Tôi và o cá»a Bắc.
Còn cá»a Ãông thuá»™c phần Nguyên Thỉ. Bốn ngưá»i lãnh trách nhiệm xong, chia nhau và o tráºn.
Nguyên Thỉ cỡi Tứ Bất Tướng, xông và o cá»a Tru Tiên, Thông Thiên giáo chá»§ đứng trên đà i Bát quái vá»— tay má»™t cái sấm nổ vang trá»i gươm thiêng chuyển động.
Nguyên Thỉ hiện hà o quang chiếu sáng có bông sen cản, nên gươm không sa xuống được.
Nguyên Thỉ đứng trong tráºn Tru tiên bình yên vô sá»±.
Tiếp Dẫn đạo sư và o cá»a Lục tiên, Thông Thiên giáo chá»§ cÅ©ng vá»— tay, sấm nổ vang trá»i, gươm báu rung lên.
Tiếp Dẫn hiện ba viên Xá lợi chiếu lên, hà o quang sáng chói, gươm Lục tiên đứng sững.
Tiếp Dẫn cÅ©ng đứng yên mà chá».
Lão Tá» và o cá»a Hãm tiên, Thông Thiên cÅ©ng vá»— tay sấm nổ, gươm Hãm tiên bay lên, Lão Tá» hiện lung linh bá»u pháp chiếu hà o quang, gươm Hãm tiên dừng lại.
Lão TỠđứng đó mà chá».
Còn Chuẩn ÃỠđến cá»a Tuyệt tiên, Thông Thiên giáo chá»§ cÅ©ng vá»— tay, sấm nổ vang trá»i, gươm Tuyệt tiên bay lên lượn qua lượn lại, Chuẩn Ãá» cầm nhà nh cây Thất bá»u, hiện bông sen cả ngà n, gươm ấy liá»n dừng lại.
Chuẩn ÃỠđứng lại mà chá».
Bấy giỠbốn vị đã và o đủ mặt.
Lão TỠkêu Thông Thiên giáo chủ nói:
- Thông Thiên, chúng ta đã và o đủ bốn cá»a rồi, muốn là m cách nà o thì là m thá».
Thông Thiên giáo chá»§ vá»— tay bốn cái, sấm dáºy ầm ầm, tráºn Tru tiên tua tá»§a hà o quang, giáo gươm bao phá»§, lá»a dáºy phừng phừng, gió bay nghìn nghịt.
Thông Thiên giáo chủ cầm gươm phép chém Tiếp Dẫn, Tiếp Dẫn đưa Phất chủ ra đỡ, bông sen ngũ sắc cản gươm lại.
Tiếp đó Lão Tá» cầm gáºy xông và o, Nguyên Thỉ cầm Ngá»c như ý đánh tiếp, Chuẩn Ãá» dùng mình hiện ra mưá»i tám tay cầm đủ các món binh khà và bá»u pháp, lại kêu lá»›n:
- Ãạo hữu tá»›i đây cho mau.
Tức thì chim Khổng tước bay đến trợ lực.
Thông Thiên giáo chá»§ đỡ không kịp bị Lão TỠđánh trên lưng má»™t gáºy, Nguyên Thỉ đánh Ngá»c như ý ngang vai, Chuẩn ÃỠđánh má»™t Gia kỳ xá» nhằm đùi.
Thông Thiên giáo chá»§ té xuống Khuê ngưu, liá»n độn thổ bay lên, bị Nhiên Ãăng quăng Ãịnh Hải châu đánh ngã xuống.
Còn bốn vị đệ tá» Xiển giáo ở ngoà i tráºn, thấy sấm chá»›p vang lừng, lá»a dáºy gió rung, liá»n xông và o giữa tráºn giá»±t gươm:
Quảng Thà nh TỠlấy được gươm Tru tiên.
XÃch Tinh Tá» lấy được gươm Lục tiên.
Ngá»c Ãảnh chÆ¡n nhÆ¡n lấy được gươm Hãm tiên.
Ãạo Hạnh thiên tôn lấy được gươm Tuyệt tiên.
Bốn cây gươm báu bị Ä‘oạt hết, tráºn Tru Tiên tan vỡ.
Thông Thiên giáo chá»§ hóa hà o quang bay Ä‘i, các đệ tá» Triệt giáo thấy thầy mình thua tráºn lén trốn chạy vỠđộng.
Nguyên Thỉ thấy phá tráºn tan nát, đắc ý cưá»i lá»›n và ngâm:
Thông Thiên giáo chá»§ láºp Tru tiên,
Bốn cá»a treo gươm ý chẳng hiá»n
Can gián nhiá»u lần không chịu dẹp,
Tan tà nh má»™t tráºn má»›i đà nh kiêng
Bị thương cÅ©ng bởi khoe gan máºt,
Chịu nhục chỉ vì tánh đảo điên
Cho biết phép tà không lại chánh,
Cãi trá»i bao thuở được bình yên
Bốn vị phá tráºn xong đồng trở lại Lư Bồng, Nguyên Thỉ nói:
- Vì xÃch mÃch giữa hai giáo phái chúng tôi nên nhá»c sức hai vị đại sư đến giúp. Ngà y sau xin tạ Æ¡n.
Lão TỠnói:
- Thông Thiên cãi lá»i là m sao nên việc được? Các đệ tá» ta đã gần dứt việc hồng trần. Khương Thượng lo lấy ải Giá»›i Bà i còn chúng ta vá» núi.
Nói rồi cùng nhau giã biệt: Chuẩn Ãá», Tiếp Dẫn vá» Tây phương, Nguyên Thỉ vá» cung Ngá»c Hư, Lão Tá» vá» cung Huyá»n Ãô bát cảnh. Còn các tiên ai vỠđộng nấy. Tá» Nha trở lại Tỵ Thá»§y quan.
Võ Vương thấy TỠNha vỠải, mừng rỡ nói:
- Thượng phụ Ä‘i phá tráºn dữ, ta nghe có há»™i chư tiên nên không dám sai ngưá»i Ä‘i thăm viếng.
TỠNha tâu:
- CÅ©ng nhá» hồng phước chúa công, nên có đại tiên đến giúp sức. Ngà y nay phá tráºn đã xong, ngà y mai lo lấy ải Giá»›i Bà i.
Võ Vương truyá»n dá»n tiệc đãi đằng.
Bấy giá» Thông Thiên giáo chá»§ bị Lão Tá» Ä‘áºp má»™t gáºy, Chuẩn ÃỠđánh má»™t Gia kỳ xá» rêm mình, đã bị mất bốn cây gươm, lại bị nhục má»™t tráºn nên hổ thẹn không trở vá» cung BÃch Du, dắt đệ tỠđến núi Tá» Chi, láºp đà n luyện phép là m má»™t cây phướng sáu lá gá»i là Lục hồn phang.
Một là đỠtên Tiếp Dẫn đạo sư
Má»™t là đỠtên Chuẩn ÃỠđạo sư
Má»™t là đỠtên Lão Tá»
Một là đỠtên Nguyên Thỉ
Một là đỠtên Khương TỠNha
Một là đỠtên Võ Vương Cơ Phát
Thông Thiên ngà y đêm luyện phép, để sau nà y láºp tráºn Vạn Tiên dùng phướng ấy rá»a nhục.
Ãây nói vỠải Giá»›i Bà i, chá»§ tướng là Từ Cái, nghe đạo binh Tá» Nha kéo đến, thương nghị vá»›i các tướng:
- Binh Châu lấy ải Tỵ Thá»§y đã lâu mà chưa xâm phạm ải Giá»›i Bà i. Ta nghe Ãa Bá»u đạo nhÆ¡n láºp tráºn Tru Tiên đón đưá»ng nên binh Châu tiến không được. Chưa biết hai bên thắng bại lẽ nà o, ta lợi dụng cÆ¡ há»™i nà y cho ngưá»i Ä‘em sá»› vá» kinh, xin thêm binh tiếp viện.
Các tướng đồng khen phải. Từ Cái viết sá»› sai ngưá»i Ä‘em vá» Triá»u Ca.
Ngà y ấy nhằm phiên Cơ TỠbỉnh chánh, Cơ TỠxem sớ kinh hãi nói:
- Khương Thượng đã lấy ba ải: Tỵ Thá»§y, Giai Má»™ng và Thanh Long. Nay đã đến ải Giá»›i Bà i, binh thế mạnh vô cùng. Việc nà y như lá»a cháy không thể xem thưá»ng.
Nói rồi ôm biểu đến Lá»™c Ãà i và o chầu vua Trụ.
Vua Trụ xem qua thất kinh, phán:
- Khương Thuợng đã là m lá»™ng, cướp hết ba ải cá»§a trẫm, váºy phải lo thêm binh tướng trừ nó má»›i yên.
Cơ TỠtâu:
- Nay bốn phương Ä‘á»u có giặc nhưng ngại nhất là việc Khương Thượng tôn CÆ¡ Phát là m Võ Vương, có ý thâu tóm thiên hạ, nên hưng binh sá»›m chinh phạt và o lấy ngÅ© quan. Ấy là bệnh trong tim, không phải ghẻ chốc bên ngoà i xin bệ hạ bá»›t vui say lo đưá»ng tiến thá»§, lấy xã tắc là m trá»ng, cÆ¡ nghiệp là hÆ¡n.
CÆ¡ Tá» tâu xong xuống đà i. Trụ Vương ngồi má»™t mình buồn bã, bổng có Ãắt Ká»· và Hồ Há»· Mị bước ra.
Ãắt Ká»· thấy mặt vua rầu rầu liá»n há»i:
- Vì cớ nà o bệ hạ không vui?
Trụ Vương nói:
- Hiện nay bốn phương giặc giã như ong, Khương Thượng phò CÆ¡ Phát chiếm mất ba thà nh, binh tướng phái ra tráºn Ä‘á»u chết hết, trẫm không buồn sao được?
Ãắt Ká»· mỉm cưá»i nói:
- Lẽ nà o bệ hạ không hiểu Ä‘iá»u ấy mà buồn bá»±c.
Trụ Vương nói:
- Ãiá»u ấy là điá»u gì?
Ãắt Ká»· nói:
- Các quan trấn ải và quan đại thần sanh tệ, lấy việc binh Ä‘ao mà dối bệ hạ, để lãnh lương tiá»n cho nhiá»u, chia nhau là m già u, bệ hạ không biết buồn rầu vô Ãch.
Trụ Vương nghe nói liá»n há»i:
- Binh tướng sai ra tráºn không có ngưá»i vá» sao ái khanh lại bảo là dối gạt.
Ãắt Ká»· nói:
- Chúng láºp mưu nhau ngoà i ải. Bệ hạ biết được sao? Vả lại, việc giặc giã chỉ có má»™t, chúng nói lên mưá»i, để là m cho bệ hạ sợ mà trá»ng chúng.
Vua Trụ ngẫm nghĩ rồi nói:
- Nếu chúng dâng biểu nữa thì tÃnh là m sao?
Ãắt Ká»· tâu:
- Chém đầu kẻ dâng sá»› thì chúng giáºt mình không dám là m Ä‘iá»u dối trá nữa.
Vua Trụ khen ngợi, truyá»n chém sứ bêu đầu.
Cơ TỠnghe tin Trụ Vương chém sứ kinh hãi và o tâu:
- Vì cớ nà o mà bệ hạ chém sứ?
Trụ Vương phán:
- Hoà ng bá chưa rõ, ấy là tại các quan trấn ải đặt Ä‘iá»u, lấy việc chiến chinh mà đòi há»i triá»u đình phải cung cấp lương tiá»n để chúng chia tay nhau hưởng lợi. Nếu không là m như váºy tình trạng ấy còn mãi.
Cơ TỠtâu:
- Khương Thượng đăng đà n bái tướng, kéo quân và o ngÅ© quan, việc ấy thiên hạ ai không biết, sao lại đổ thừa cho quan trấn ải đặt Ä‘iá»u. Nếu bệ hạ không thêm binh lương, mà chém sứ, thì các tướng ai còn Ä‘em thân chống giặc, cứu sÆ¡n hà ?
Trụ Vương nói:
- Trẫm xem ải Huỳnh Hà và Mạnh Tân là hai nÆ¡i hiểm trở, dầu Tá» Nha có sáu mươi vạn quân, cÅ©ng không thể vượt hai nÆ¡i đó mà và o đến Triá»u Ca. Hoà ng bá cứ yên lòng, đừng lo lắng gì hết.
Cơ TỠthở dà i, rưng rưng nước mắt bước xuống lầu.
Có bà i thơ rằng:
Thuở trước Thà nh Thang dựng nghiệp vương,
Chư hầu tùng phục khắp bốn phương
Sáu trăm năm lẻ thà nh cơ nghiệp,
Nay lại vá» Châu tháºt bất ngá»
Bấy giỠKhương Thượng đóng quân tại Tỵ Thủy, và o bà n với Võ Vương:
- Xin chúa công ở lại đây, để lão thần kéo binh tướng đến đánh ải Giới Bà i. Chừng nà o lấy được ải sẽ xin thỉnh giá.
Võ Vương nói:
- Mong Thượng phụ đến Mạnh Tân sớm để hội chư hầu rồi lo việc kéo quân vỠnước.
TỠNha từ tạ Võ Vương, phát pháo khai thà nh, kéo quân đến ải Giới Bà i đóng trại cách tám mươi dặm.
Từ Cái hay tin liá»n dẫn các tướng lên mặt thà nh xem thá», thấy cỠđỠmá»™t mà u, binh uy nghiêm chỉnh.
Từ Cái nói với các tướng:
- Tá» Nha là gã đạo sÄ© ở núi Côn Lôn, song xuống thế là m má»™t ngư phá»§, váºy mà lúc dùng binh chẳng thua má»™t danh tướng.
Tiên phong Vương Báo và Bà nh Tuân đồng nói:
- Chá»§ tướng khen địch, là m hạ giá trị cá»§a mình. Ãể ngà y mai chúng tôi ra bắt sống Khương Thượng giải vá» triá»u ca trị tá»™i.
Từ Cái không tin buồn bã xuống thà nh sá»a soạn khà giá»›i chá» lúc giao chinh.
Hôm sau, Khương Thượng sắp đặt an bà i, ngồi trên trướng há»p các tướng đủ mặt há»i:
- Hôm nay ai muốn ra binh thắng tráºn đầu?
Ngụy Bôn xin xuất tráºn, rồi dẫn binh đến trước ải Giá»›i Bà i khiêu chiến.
Quân và o báo lại. Từ Cái thăng tướng, há»p mặt các tướng trong thà nh nói:
- Ta vừa nghe tin Thiên TỠđã không phát binh lương, lại giết ngưá»i dâng sá»›. Giặc đánh ngoà i thà nh như ong vỡ tổ, trong triá»u Thiên Tá» nghe lá»i sà m tấu không kể gì đến những ngưá»i Ä‘em thân chống giặc giữ sÆ¡n hà . Như váºy thì Trụ Vương đã muốn mất nước chứ đâu phải chúng ta bất trung? Nay thiên hạ vá» Châu hết chÃn phần, chúng ta có liá»u thân giữ ải nà y cÅ©ng vô Ãch.
Bà nh Tuân nói:
- Vua không minh triá»u thần sẽ có cách là m cho vua tỉnh ngá»™, còn bổn pháºn chúng ta là tôi nhà Thương, suốt Ä‘á»i ăn lá»™c vua, đến lúc binh biến lại bá» nhiệm vụ sao phải? Mạc tướng xin liá»u thân má»™t tráºn rồi sẽ tÃnh.
Nói rồi lên ngựa ra trước ải nạt lớn:
- Tướng Châu tên hỠlà chi?
Ngụy Bôn nói:
- Ta là Tả tiên phuông Ngụy Bôn, còn ngươi là ai mà dám ra đây chịu chết? Nếu biết cÆ¡ trá»i mau dưng ải đầu hà ng, bằng chống lại ắt ngá»c đá Ä‘á»u tiêu hết.
Bà nh Tuân nổi giáºn mắng:
- Ngụy Bôn, ngươi bất quá là một đứa tay sai, sao dám khoe tà i trước một viên đại tướng?
Nói rồi đâm một thương. Ngụy Bôn đỡ ra rồi đâm lại. Ngụy Bôn là một hổ tướng, Bà nh Tuân cự không lại, chỉ đánh được ba chục hiệp rồi bại tẩu.
Ngụy Bôn Ä‘uổi theo, Bà nh Tuân liá»n quăng cây bút sen lên, hóa ra tráºn hạm đạm.
Bà nh Tuân và o tráºn ấy, Ngụy Bôn cÅ©ng Ä‘uổi theo.
Bà nh Tuân vá»— tay má»™t cái, sấm nổ vang trá»i, Ngụy Bôn cả ngưá»i và ngá»±a Ä‘á»u tan nát ra tro, má»™t luồng khói Ä‘en bắn thẳng lên trá»i ấy là hồn Ngụy Bôn vỠđà i Phong thần, Bà nh Tuân thâu quân vỠải.
Quân thua vỠbáo với TỠNha:
- Ngụy tiên phong xông tráºn, nghe sấm nổ má»™t tiếng cả ngưá»i và ngá»±a Ä‘á»u nát ra tro.
Tá» Nha than:
- Thương thay! Ngụy Bôn nghĩa dõng, rất uổng đấng anh hùng.
Bấy giá» Bà nh Tuân và o ải thuáºt chuyện cho Từ Cái nghe.
Từ Cái vị tình điểm công thứ nhất.
Hôm sau Từ Cái nói với các tướng:
- Trong ải thiếu lương mà triá»u đình không phát, ta biết tÃnh là m sao? Tuy thắng má»™t tráºn hôm sau, song thá»§ thà nh cÅ©ng không được.
Các tướng còn đang bối rối, bỗng có tin tướng Châu đến ngoà i thà nh khiêu chiến.
Vương Báo tình nguyện cầm kÃch cỡi ngá»±a ra thà nh, thấy tướng Châu mặc thanh y thanh giáp liá»n há»i lá»›n:
- Tướng Châu tên gì đó?
Tướng Châu đáp:
- Ta là Ký Châu hầu Tô Hộ.
Vương Báo nói:
- Tô Há»™, ngươi là ngưá»i bạc tình vô nghÄ©a, mình là quốc thÃch, con hưởng tiêu phòng, chẳng lo trừ giặc giúp vua, lại đầu Châu phản Trụ. Nay Ä‘em binh lấy ải sao không biết xấu?
Nói rồi không đợi Tô Há»™ trả lá»i đâm tá»›i má»™t kÃch.
Tô Há»™ đưa Ä‘ao lên đỡ. Hai ngưá»i há»—n chiến má»™t hồi.
Tô Toà n Trung, Triệu Bình, Tôn TỠVõ đồng áp và o giúp Tô Hộ vây Vương Báo và o giữa.
Vương Báo cự không lại giục ngựa nhảy ra ngoà i. Triệu Bình đuổi theo, Vương Báo vỗ tay hóa một luồng sét đánh và o mặt Triệu Bình nám đen.
Triệu Bình liá»n sa xuống ngá»±a, bị Vương Báo đâm má»™t kÃch bay hồn.
Tôn TỠVõ tiếp theo cũng bị Vương Báo dùng phép ấy giết chết nữa.
Cha con Tô Hộ thất kinh quà y chạy ngay.
Vương Báo thâu binh vỠải.
Cha con Tô Hộ vỠtrại thưa lại các việc với TỠNha, TỠNha khiển trách:
- Sao không liệu thế mà lui, để hao hết hai tướng?
Tô Toà n Trung thưa:
- Nếu đấu lực thì liệu sức mà lui, ngặt nó có phép dị kỳ, vỗ tay thà nh luồng sét đánh thì chạy sao kịp?
Tá» Nha nghe nói thêm buồn, ngồi tÃnh kế trừ tướng giặc.
Hôm sau Khương Thượng há»i các đệ tá»:
- Các ngươi có biết cách nà o trừ tướng địch chăng?
Lôi Chấn TỠnói:
- Xin Nguyên soái cho tôi ra tráºn bắt tướng địch.
Tá» Nha nháºn lá»i, Lôi Chấn TỠđến trước ải khiêu chiến.
Quân và o báo, Từ Cái há»i:
- Tướng nà o muốn ra tráºn?
Bà nh Tuân liá»n vác giáo, kéo binh xông ra, thấy tướng Châu mặt mà y kỳ dị, liá»n há»i lá»›n:
- Ngươi tên là chi dám đến đây múa men như váºy?
Lôi Chấn TỠnói:
- Ta là em vua Võ Vương tên Lôi Chấn Tá».
Bà nh Tuân nổi giáºn đâm má»™t thương, hai tướng há»—n chiến má»™t hồi.
Bà nh Tuân theo cách cÅ© trá bại bá» chạy, nhưng chưa kịp là m phép thì Lôi Chấn TỠđã bay theo, Bà nh Tuân không dè Lôi Chấn Tá» biết bay, nên trở tay không kịp, bị Lôi Chấn Tá» Ä‘áºp và o vai má»™t búa hạ mã.
Lôi Chấn TỠchặt lấy thủ cấp đem vỠnạp cho TỠNha.
Tá» Nha mừng rỡ thưởng công Lôi Chấn Tá» rất háºu.
Bên kia Từ Cái nghe quân và o báo:
- Bà nh Tuân tá» tráºn, bị tướng địch cắt đầu bêu trước dinh là m lệnh.
Từ Cái nói:
- Ta nhắm không thể giữ ải nà y được, đưá»ng thuáºn nghịch đã rõ rà ng, các ngươi còn Ä‘em sức chống lại là m chi?
Vương Báo thưa:
- Xin chá»§ tướng chá»› nóng nảy, để nay tôi bắt tướng dẫn vá».
Tà i sản của Cánh gà nướng
Last edited by Cánh gà nướng; 13-10-2008 at 07:07 PM .
13-10-2008, 06:53 PM
Äại sắc lang bán cánh gà nướng Vu Thần Giáo Thống LÄ©nh Quân Äoà n Liệp Sát
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 79
Ải Xuyên Vân, bốn tướng Châu bị bắt
Bữa sau, Vương Báo lén Ä‘i khiêu chiến tại dinh Châu, quân và o báo lại, Tá» Nha há»i các tướng:
- Ai muốn ra tráºn?
Na Tra liá»n cầm thương lên xe phong há»a, ra khá»i trại.
Vương Báo xem thấy há»i:
- Ngươi có phải là Na Tra không?
Na Tra không thèm trả lá»i, xốc tá»›i đâm má»™t giáo.
Vương Báo đưa kÃch ra đỡ, hai tướng há»—n chiến vá»›i nhau má»™t hồi, Vương Báo biết Na Tra là há»c trò Xiển giáo, tÃnh ra tay trước má»›i xong, liá»n hóa sấm và đánh, chẳng ngá» Na Tra có xe phong há»a liá»n giục xe lên cao, tránh khá»i tầm sét, rồi quăng Cà n khôn quyện đánh trúng Vương Báo nhà o xuống ngá»±a. Na Tra đâm bồi má»™t giáo, Vương Báo bay hồn.
Quân thua vỠthưa lại với Từ Cái.
Từ Cái thất kinh nghĩ thầm:
- Vương Báo và Bà nh Tuân bởi không biết váºn trá»i nên sa cÆ¡ tá» tráºn. Ta nhân lúc nà y viết thÆ¡ dâng ải để cứu dâng trong thà nh thì hÆ¡n.
Từ Cái đang ngồi suy nghĩ, bỗng có quân và o báo:
- Có một đạo sĩ xin và o ra mắt.
Từ Cái truyá»n má»i và o.
Ãạo sÄ© bước vô bái là m lá»….
Từ Cái há»i:
- Chẳng hay đạo trưởng đến đây có việc chi?
Ãạo sÄ© nói:
- Tôi là thầy cá»§a Bà nh Tuân, nghe tin Bà nh Tuân bị Lôi Chấn Tá» giết nên xuống đây báo thù cho đệ tá».
Từ Cái lại há»i:
- Chẳng hay danh tánh của đạo trưởng là chi?
Ãạo sÄ© nói:
- Tôi hỠPháp, tên Giai.
Từ Cái thấy Pháp Giai có vẻ không phải tiên phong đạo cốt, chắc phép tắc không bao nhiêu, nên yên lòng, má»i ngồi, rồi nói:
- Tá» Nha là ngưá»i tà i phép, lại có rất nhiá»u tướng tà i phò tá, tôi e đạo trưởng khó thắng nổi.
Pháp Giai nói:
- Tướng quân cứ an lòng, để tôi ra bắt Khương Thượng Ä‘em vỠđây, trước tướng công dâng vá» Triá»u Ca lãnh công, sau tôi báo thù cho đệ tá».
Tù Cái nói:
- Nếu được váºy thì hay lắm. Dân trong thà nh chúng tôi mang Æ¡n đạo trưởng rất nhiá»u. Nhưng chẳng hay đạo trưởng dùng chay hay mặn?
Pháp Giai nói:
- Tôi là ngưá»i tu hà nh không biết ăn mặn, xin tướng quân đừng dá»n tiệc.
Rạng ngà y, Pháp Giai kéo quân đến trước dinh Châu kêu TỠNha ra nói chuyện. Quân và o báo:
- Có má»™t đạo sÄ© đến trước dinh gá»i Nguyên soái ra nói chuyện.
Tá» Nha liá»n dẫn các tướng ra thà nh. Ra vừa khá»i dinh thà nh thấy má»™t đạo sÄ© đầu đội kim cô, mình mặc đồ trắng.
Tá» Nha liá»n đến vái chà o.
Pháp Giai nói:
- Ta nghe thiên hạ đồn ngươi tà i phép lắm, nên hôm nay đến đây thỠxem thế nà o.
Tá» Nha mỉm cưá»i há»i:
- Chẳng hay đạo trưởng tên hỠlà chi?
Pháp Giai nói:
- Ta là Pháp Giai ở Bồng Lai. Há»c trò ta là Bà nh Tuân bị Lôi Chấn Tá» cắt đầu nên xuống đây trả thù. Váºy ngươi hãy kêu nó ra đây chịu chết. Ãừng để ta nổi nóng thì ngá»c đá cÅ©ng chẳng còn.
Lôi Chấn Tá» nghe nói nổi giáºn, lướt tá»›i mắng:
- Thất phu! Có ta đến đây.
Nói rồi vá»— cánh bay lên, vung Kim côn Ä‘áºp xuống, Pháp Giai vá»™i đưa gươm ra đỡ. Thế là hai ngưá»i há»—n chiến kịch liệt.
Ãánh được năm hiệp Pháp Giai biết mình không chống lại Lôi Chấn Tá» liá»n nhảy vá»t ra xa lấy phướng rung trước mặt Lôi Chấn Tá» là m cho Lôi Chấn Tá» hôn mê té nhà o xuống đất bị quân sÄ© bắt trói dẫn vá» dinh.
Bắt được Lôi Chấn TỠrồi Pháp Giai hét lớn:
- Phen nà y ta quyết bắt Khương Thượng trừ háºu hoạn cho nhà Thương.
Na Tra nổi giáºn nạt lá»›n:
- Thất phu! Chá»› vô lá»… vá»›i sư thúc ta. Ngươi dùng tà thuáºt bắt đạo huynh ta, ta quyết lấy đầu ngươi không tha.
Dứt lá»i, vung giáo đâm liá»n.
Pháp Giai đưa gươm ra đỡ và cũng dùng như trước, lấy phướng ra rung.
Nà o ngỠNa Tra là cốt bông sen nên không thể nà o hốt hồn được.
Na Tra liá»n quăng Cà n khôn quyện lên, đánh Pháp Giai té nhà o. Nhưng chưa kịp đánh bồi thì Pháp Giai đã độn thổ Ä‘i mất.
Tá» Nha liá»n thâu binh vá» trại, và o dinh lòng lo nghÄ© không biết Lôi Chấn Tá» lúc nà y sống chết thế nà o.
Pháp Giai độn thổ vỠải Giá»›i Bà i, Từ Cái nghe tin ra nghênh tiếp và há»i:
- Vì cá»› gì mà đạo trưởng lại thất bại tráºn đầu?
Pháp Giai nói:
- Bởi ta không biết Na Tra là Linh Châu Tá», liên hoa hóa thân nên dùng phướng không thu hồn được, bị nó quăng Cà n khôn quyện đáng trúng. Nhưng không sao, ta có linh dược, chỉ uống má»™t viên là hết ngay.
Nói rồi thò và o túi da lấy thuốc bá» và o miệng. Chẳng mấy chốc vết thương đã là nh lại như xưa. Liá»n truyá»n quân khiêng Lôi Chấn TỠđến, rồi dùng phướng phất qua phất lại và i cái.
Lôi Chấn Tá» tỉnh hồn mở mắt thấy mình bị trói, trợn mắt nhìn Pháp Giai nảy lá»a.
Pháp Giai cÅ©ng giáºn dữ nhìn Lôi Chấn Tá» nói:
- Cũng tại ta bắt ngươi, nên bị Na Tra đánh ta một Cà n khôn quyện.
Nói rồi truyá»n tả hữu Ä‘em Lôi Chấn Tá» ra xá» trảm.
Từ Cái thưa:
- Nếu đạo trưởng cố giúp tôi xin đừng chém tướng địch, để tôi giam lại, sau nà y giải vá» triá»u ca lãnh thưởng.
Pháp Giai nháºn lá»i.
- Như thế cũng được.
Sáng hôm sau Pháp Giai đến dinh Châu khiêu chiến.
Quân và o báo lại, Tá» Nha dẫn binh ra khá»i trại kêu lá»›n:
- Pháp Giai, bữa nay ta quyết cùng ngươi má»™t tráºn cho biết thấp cao.
Nói rồi giục Tứ bất tướng đến chém Pháp Giai một gươm.
Hai bên giao đấu được Ãt hiệp, Lý Tịnh xông và o trợ chiến.
Tá» Nha rảnh tay quăng Ãả thần tiên lên đánh Pháp Giai, Pháp Giai liá»n thâu roi thần.
Bởi Pháp Giai không có tên trong bảng Phong thần, nên Ãả thần tiên không đánh được.
TỠNha trông thấy kinh hãi.
Thổ Hà nh Tôn thấy Pháp Giai thâu mất roi thần, nổi giáºn hét lá»›n:
- Có ta đến đây! Nói rồi vác Thiết côn chạy đến Ä‘áºp.
Pháp Giai Ä‘ang há»—n chiến, thấy má»™t thằng lùn chạy tá»›i, Ä‘áºp gáºy sắt và o đùi mình, nổi giáºn rượt đánh Thổ Hà nh Tôn.
Thá»i may lúc ấy Dương Tiá»…n giải lương vá» tá»›i, vá»™i múa Ä‘ao trợ lá»±c vá»›i Thổ Hà nh Tôn.
TỠNha trông thấy mừng rỡ nghĩ thầm:
- Nay có Dương Tiễn vỠđó, chắc là trừ được Pháp Giai.
Kế Trịnh Luân cũng chở lương vỠnữa, thấy các tướng vây đánh một mình Pháp Giai, thầm nghĩ:
- Cả mấy ngưá»i vây đánh mà không bắt được tướng nà y, chắc nó có tà thuáºt phi thưá»ng, ta đã vỠđến đây, chẳng lẽ đứng ngoà i mà ngó.
Nghĩ rồi giục thú tròng và ng xông và o đánh tiếp.
Tá» Nha trông thấy mừng rỡ truyá»n quân giục trống thị uy. Pháp Giai má»™t mình đánh vá»›i các tướng không hở tay mà rung phướng bị Thổ Hà nh Tôn Ä‘áºp má»™t gáºy trúng Ä‘Ãt, Ä‘au quá thất kinh muốn độn thổ, bá»—ng nghe Trịnh Luân gầm má»™t tiếng hai luồng khói trắng trong lá»— mÅ©i bay ra, Pháp Giai hôn mê té nhà o xuống đất.
Quân Châu bắt Pháp Giai trói lại. Tá» Nha vẽ bùa dán lên đầu Pháp Giai, vì sợ Pháp Giai tỉnh lại biến mất, rồi thâu roi Ãả thần tiên dẫn quân vá» trại.
Pháp Giai tỉnh dáºy mở mắt thấy mình bị trói, than:
- Ta không ngỠbị mắc nạn ở chốn nà y, ăn năn không kịp.
TỠNha khen các tướng:
- Các ngươi váºn lương vá» mà trợ lá»±c bắt được Pháp Giai tháºt công lao chẳng nhá».
Các tướng Ä‘á»u tạ Æ¡n.
Tá» Nha truyá»n quân dẫn Pháp Giai tá»›i.
Pháp Giai hét lớn:
- Khương Thượng, đừng buông lá»i dụ dá»— vô Ãch, Ä‘em ta chém quách cho xong.
TỠNha nói:
- Ãã biết váºy sao không đầu hà ng cho sá»›m?
Nói rồi truyá»n quân Ä‘em Pháp Giai ra xá» trảm.
Quân sÄ© tuân lệnh dẫn Pháp Giai ra trước cá»a dinh bá»—ng thấy má»™t đạo sư bước đến ngâm rằng:
Không phân là nh dữ cáºy tà i cao,
Muốn cản binh Châu có được nà o
Nóng giáºn hại ngưá»i thưá»ng bá» mạng,
Chi bằng nhẫn nhục khá»i gươm Ä‘ao
Ca rồi nói lớn:
- Tả Ä‘ao, khoan chém đã. Hãy và o báo có Chuẩn ÃỠđại sư đến đây.
Dương Tiá»…n nghe rõ liá»n và o thưa:
- Có Chuẩn Ãá» xin ra mắt.
Tá» Nha và các tướng đồng ra ngoà i trại nghênh tiếp, Chuẩn Ãá» nói:
- Bần đạo không có việc gì và o trại, đến đây chỉ vì Pháp Giai mà thôi. Pháp Giai tuy cãi mệnh trá»i, đánh Châu phò Trụ. Song không có tên trong bảng Phong Thần, lại có công tu luyện rất dà y bần đạo xin Ä‘em vá» Tây phương để tiếp nối việc tu hà nh.
TỠNha nói:
- Ãại sư dạy như váºy tôi đâu dám cãi lá»i.
Nói rồi truyá»n quân mở trói, Chuẩn ÃỠđỡ Pháp Giai dáºy, ngâm:
Tây phương phong cảnh khác hồng trần,
Gió mát trăng thanh chẳng cực thân
Vượn hú chim kêu vang động tÃa,
Hoa thơm cỠlạ khắp non bồng
Ãầy đưá»ng trải ngá»c coi như đá,
Dựa núi bóng chim tự hạc, lân
Không có mùa đông cùng tháng hạ,
Thảnh thơi một cõi rất thanh tân
Pháp Giai nghe Chuẩn Ãá» ngâm xong tình nguyện quy y.
Chuẩn Ãá» dắt Pháp Giai vá» Tây phương. Sau Pháp Giai độ thái tá» nước Xá Huệ tu thà nh chánh quả, xưng hiệu ThÃch ca. Ãến Ä‘á»i Há»›n Minh đế, và Chương đế, đạo nà y truyá»n và o Trung Quốc, má»›i dá»±ng gầy đạo ThÃch.
Bấy giá» Từ Cái nghe Pháp Giai bị bắt tức thì truyá»n tả hữu thả Lôi Chấn Tá» ra, rồi theo Lôi Chấn TỠđến dinh Châu đầu hà ng.
Quân và o báo:
- Lôi Chấn TỠđã vá», còn đứng chá» lệnh ngoà i cá»a.
TỠNha cho và o, Lôi Chấn TỠbước đến là m lễ và thưa:
- Chá»§ tướng ải Giá»›i Bà i là Từ Cái muốn quy thuáºn đã lâu, song bị các tướng ngăn trở nên trá»… việc, nay theo đệ tỠđến đây xin nạp ải, còn chá» lệnh ngoà i cá»a dinh, xin sư thúc định liệu.
Tá» Nha truyá»n má»i và o, Từ Cái bước đến là m lá»… quỳ dưới đất thưa:
- Tiểu tướng có ý vá» Châu đã lâu, bởi các tướng nghịch thiên ngăn trở mãi, khiến tôi phạm tá»™i vá»›i Nguyên soái rất nhiá»u. Xin Nguyên soái mở lòng từ bi cho tôi được phép đầu hà nh dâng ải.
TỠNha nói:
- Từ tướng quân đã biết thiên mạng, bỠTrụ đầu Châu thì có tội gì mà ngại.
Nói rồi truyá»n quân đỡ Từ Cái dáºy, sá»a soạn binh tướng dẫn và o ải Giá»›i Bà i.
Quân trong thà nh Ä‘á»u mở cá»a đón chá». Tá» Nha kiểm Ä‘iểm binh lương rồi sai ngưá»i đến ải Tỵ Thá»§y rước Võ Vương.
Hôm sau Võ Vương đến ải Giới Bà i, TỠNha dẫn các tướng ra ngoà i thà nh nghênh tiếp.
Võ Vương nói:
- Thượng phụ rất mệt nhá»c, ta ăn nằm không yên. Biết ngà y nà o thái bình để chúa tôi nhà n hạ.
TỠNha nói:
- Lão thần xem thiên hạ và chư hầu là trá»ng, cứu lê dân trong nước lá»a là hÆ¡n, nên không dám vui riêng, nghịch trá»i trái mạng.
Từ Cái bước đến là m lễ, Võ Vương khen:
- Từ tướng công thương ta dâng ải, tháºt đức lá»›n vô cùng.
Nói rồi truyá»n quân dá»n tiệc khao thưởng quân sÄ©.
Hôm sau Tá» Nha truyá»n kéo binh qua ải Xuyên Vân.
Ãi được tám chục dặm thì đã đến nÆ¡i.
Tá» Nha truyá»n đóng trại để xem xét địch tình.
Tướng giữ ải Xuyên Vân là Từ Phương em ruá»™t cá»§a Từ Cái. Khi nghe anh mình đầu Châu dâng ải, Từ Phương tức giáºn mắng thầm:
- Anh ta không kể cha mẹ vợ con tham quyá»n cao tước trá»ng quên Ä‘iá»u trung nghÄ©a bêu tiếng xấu ngà n năm.
Nói rồi nhóm há»p các tướng bà n rằng:
- Nay anh ta đầu giặc, quên nhà quên chúa, dâng ải cho Châu, tá»™i nà y cả há» phải liên lụy, ta phải là m sao bắt được anh ta, giải vá» triá»u đình xá» tá»™i, thì gia đình má»›i tránh được tiếng nhÆ¡.
Tướng tiên phuông là Long An Khiết thưa:
- Xin chá»§ tướng an lòng để tôi bắt và i tên tướng cá»§a Tây Châu trước giải vá» triá»u ca chuá»™c tá»™i sau bắt Võ Vương và Khương Thượng mà láºp công thì chá»§ tướng và lệnh huynh vô sá»±.
Từ Phương nói:
- Nếu được váºy thì tốt lắm. Ta chỉ cầu cho tướng quân và quý vị đồng hiệp lá»±c dẹp giặc cứu dân chứ ta không muốn công trạng gì cả.
Các tướng Ä‘á»u hết lòng ra sức.
Ngà y hôm sau, Tá» Nha ra khách há»i các tướng:
- Ai dám ra đánh tráºn đầu?
Từ Cái thưa:
- Chá»§ tướng ải nà y là em ruá»™t tôi, xin cho tôi ra tráºn khuyên nó hà ng đầu để khá»i nhá»c binh tướng. Ấy là tôi láºp chút công lao.
TỠNha mừng rỡ cho đi, và khen:
- Nếu tướng quân thuyết hà ng được thì công tráºn chẳng nhá».
Từ Cái cỡi ngựa đến trước ải kêu lớn:
- Quân bay mở cá»a cho mau.
Quân canh cá»a không dám mở, và o báo vá»›i Từ Phương.
- Có Ãại lão gia đến đây kêu cá»a.
Từ Phương mừng quá mở cá»a má»i và o, lại dặn Ä‘ao phá»§ quân mai phục.
Từ Cái không ngỠem là m kế bắt mình, nên xuống ngựa bước ngay và o trướng.
Từ Phương đợi Từ Cái và o bên trong, má»›i là m mặt lạ há»i:
- Tướng quân là ai? Ãến đây có chuyện chi?
Từ Cái bỡ ngỡ, há»i lại:
- Tại sao em có thái độ như váºy? Em đối xá» vá»›i anh như thế sao?
Từ Phương nạt má»™t tiếng, quân Ä‘ao phá»§ áp lại bắt liá»n.
Từ Phương nói:
- Anh là m nhục cả tổ tông, chỉ biết cầu vinh, không biết gì gia đình, xã tắc. Nay anh đến đây tháºt ông bà linh hiển, không muốn có má»™t đứa con là m xấu như váºy.
Từ Cái mắng lớn:
- Ngươi là đứa thất phu, không biết gì thá»i thế. Nay thiên hạ vá» Châu hết thảy. Trụ Vương không biết sá»a mình. Dù ngươi có bá» mình giữ ải lại được gì sao? Ngươi trung nghÄ©a cho bằng Tô Há»™, Hoà ng Phi Hổ, Ãặng Cá»u Công, Hồng Cẩm ư? Nay ta bị bắt, ta không sợ chết, chỉ tiếc cho ngươi vì dại khá» mà không tránh được há»a trá»i.
Từ Phương nói:
- Quân bay hãy giam và o ngục, chá» ta bắt được Võ Vương và Khương Thượng sẽ giải vá» triá»u ca má»™t lượt.
Quân sĩ tuân lệnh đem Từ Cái giam và o ngục thất.
Từ Phương há»i các tướng:
- Ai muốn láºp công đầu?
Tướng tiên phuông là Mã Trung thưa:
- Tôi xin xuất tráºn.
Từ Phương đồng ý, Mã Trung lãnh binh mã kéo đến dinh Châu khiêu chiến.
Lúc ấy TỠNha đang trông tin Từ Cái, xảy thấy quân và o báo:
- Có tướng ải Xuyên Vân đến khiêu chiến.
Tá» Nha than:
- Ôi thôi! Từ Cái đã bị nạn rồi.
Liá»n sai Na Tra ra tráºn.
Na Tra tuân lệnh cầm giáo lên xe, vừa ra khá»i trại đã thấy má»™t tướng giáp và ng áo Ä‘á», mạnh bạo phi thưá»ng.
Tướng ấy giục ngá»±a đến trước mặt Na Tra há»i lá»›n:
- Ngươi là Na Tra phải không?
Na Tra gáºt đầu:
- Ngươi đã biết tên ta sao chưa xuống ngựa?
Mã Trung nổi giáºn nói:
- Chúng bay là m phản, lá»›n mặt xưng vương, xâm phạm bá» cõi, cướp ải giết binh tướng thiên triá»u, tá»™i nặng biết chừng nà o mà còn dám uốn lưỡi kêu ta.
Na Tra cưá»i lá»›n:
- Chúng bay là lũ ếch ngồi đáy giếng, chuột chết ngoà i đồng, ta hơi sức đâu mà nói chuyện.
Mã Trung nổi giáºn đâm má»™t thương, Na Tra đỡ ra đánh lại.
Hai tướng đánh đồng lực, kéo dà i đến năm chục hiệp vẫn chưa thấy hơn thua.
Mã Trung nghĩ thầm:
- Na Tra là đệ tá» cá»§a thần tiên, trong mình có nhiá»u phép tắc, nếu ta không dùng phép trước, thì là m hại chẳng không.
NghÄ© rồi liá»n hả miệng phun khói ra tối tăm trá»i đất.
Na Tra vá»™i giục xe phong há»a bay thẳng lên mây, hiện ra ba đầu tám tay, mắt xanh nanh bạc.
Mã Trung lặn trong khói, tìm mãi không thấy Na Tra, liá»n thâu phép lại.
Bỗng nghe có tiếng kêu lớn:
- Súc sanh đừng chạy!
Mã Trung ngó lên, thấy má»™t tướng dị thưá»ng, ba đầu tám tay, tóc xanh nanh bạc, thì thất kinh vừa chạy vừa nói:
- Tráºn nà y ta gặp quỹ dữ rồi.
Na Tra quăng nÆ¡m phép Cá»u long thần há»a lên chụp nhằm Mã Trung rồi nhảy xuống vá»— và o nÆ¡m lá»a dáºy rần rần, đốt Mã Trung tan xác.
Binh Thương thấy chủ tướng chết, vội chạy và o thà nh báo với chủ tướng:
- Mã Trung bị Na Tra đốt chết rồi.
Từ Phương nổi giáºn hét vang như sấm.
Long An Khiết thưa:
- Mã Trung không biết tấn thối á»· có tà i phun khói nên má»›i bá» mình. Ãể mai tôi ra bắt tướng Châu báo cừu.
Rạng ngà y Long An Khiết Ä‘em binh ra khiêu chiến, Hoà ng Phi Hổ xin ra tráºn.
TỠNha nói:
- Tướng quân phải cẩn tháºn.
Hoà ng Phi Hổ cỡi thần ngưu cầm giáo xông ra.
Long An Khiết há»i:
- Ngươi tên hỠlà chi?
Hoà ng Phi Hổ nói:
- Ta là Võ Thà nh Vương Hoà ng phi Hổ.
Long An Khiết nói:
- A! Nếu váºy ngươi là đứa phản Trụ đầu Châu ngà y trước, gây mối loạn muôn dân. Ta quyết bắt ngươi Ä‘em vá» nạp cho thiên tá».
Nói rồi chém một đao.
Hoà ng Phi Hổ lướt tới giao chiến.
Hai bên đánh đến năm mươi hiệp vẫn không phân thắng bại.
Long An Khiết nghĩ thầm:
- Thương pháp nó hay lắm, ta dùng sức đánh với nó là m chi mệt, chỉ cần dùng phép cũng thắng được rồi.
Liá»n giục ngá»±a bá» chạy rồi thò trong túi lấy má»™t váºt quăng lên nói lá»›n:
- Hoà ng Phi Hổ! Hãy coi bá»u bối cá»§a ta đây.
Hoà ng Phi Hổ ngó lên liá»n xụi lÆ¡ té xuống đất.
Quân sĩ áp lại trói Hoà ng Phi Hổ dẫn và o ải Xuyên Vân.
Binh Châu thất kinh chạy vỠbáo với TỠNha:
- Hoà ng Phi Hổ bị bắt rồi.
Tá» Nha kinh hãi há»i:
- Tướng giặc dùng cách nà o mà bắt Hoà ng Phi Hổ?
Quân sĩ thưa:
- Tướng Thương Ä‘ang giao chiến bá»—ng bá» chạy ra ngoà i, lấy má»™t váºt gì trong lưng không biết quăng lên hình như chiếc vòng, nghe có tiếng rổn rảng. Hoà ng tướng quân liá»n sa xuống đất.
TỠNha nghĩ thầm:
- Ãó cÅ©ng thuá»™c vá» loại tà thuáºt nữa.
Long An Khiết dẫn Hoà ng Phi Hổ và o nạp cho Từ Phương.
Hoà ng Phi Hổ trợn mắt đứng sững trước trướng nói lớn:
- Ta rá»§i bị tà thuáºt, bắt được ta các ngươi cứ giết Ä‘i. Ta bằng lòng bá» thây Ä‘á»n Æ¡n chúa.
Từ Phương mắng:
- Thất phu! Ãã phản chúa, trái đạo là m tôi mà không biết xấu.
Nói rồi liá»n giam và o ngục, Từ Cái thấy Hoà ng Phi Hổ bị giam và o má»™t chá»— vá»›i mình, liá»n lấy lá»i an á»§i:
- Em tôi là đứa dữ, không biết cÆ¡ trá»i, là m cho tướng quân mắc nạn.
Hoà ng Phi Hổ ngồi là m thinh, nét mắt buồn bã.
Ãêm ấy Từ Phương mở tiệc ăn mừng.
Bữa sau Long An Khiết lại đem binh khiêu chiến.
Quân và o báo lại, Hồng Cẩm xin ra tráºn.
TỠNha dặn:
- Tướng địch có tà thuáºt, tướng quân ra binh phải cẩn tháºn.
Hồng Cẩm xông ra, thấy mặt Long An Khiết là bá»™ hạ cá»§a mình khi trước liá»n nói:
- Long An Khiết, ngươi không nhớ ta là chủ ngươi hay sao? Muốn xuống ngựa đầu hà ng hay muốn kình địch?
Long An Khiết cưá»i lá»›n:
- Ngươi là chủ ta khi mà ngươi giữ lòng trung quân ái quốc. Còn nay ngươi là kẻ bội phản, ta cần theo ngươi là m gì mà xưng chủ tớ?
Nói rồi chém một đao, Hồng Cẩm đưa thương ra đỡ.
Long An Khiết quăng cái Tứ chi tô lên, tiếng khua rổn rảng, Hồng Cẩm vừa trông thấy tay chân rũ liệt, buông thả cây đao, mình sa xuống ngựa, binh Thương bắt trói dẫn và o ải Xuyên Vân.
Hồng Cẩm nghĩ thầm:
- Khi trước nó ở vá»›i mình không thấy nó có phép ấy, chắc mình vô ý, không biết tà thuáºt cá»§a nó.
Long An Khiết dẫn Hồng Cẩm và o ải, Từ Phương thấy mặt hét lớn:
- Hồng Cẩm, ngươi vâng chỉ chinh Tây sao lại đầu giặc?
Hồng Cẩm đáp:
- Trá»i đã khiến như váºy, muốn giết ta thì giết, ta chẳng cần cãi.
Từ Phương truyá»n Ä‘em giam lại.
Hoà ng Phi Hổ thấy Hồng Cẩm bị bắt và o nữa, cùng nhau thở ngắn thở dà i.
TỠNha nghe tin Hồng Cẩm bị bắt cà ng thêm buồn bực.
Bữa sau lại có tin Long An Khiết tá»›i khiêu chiến nữa, Tá» Nha há»i:
- Tướng nà o dám ra tráºn?
Nam Cung Hoát xin đi.
Té ra cũng bị Long An Khiết dùng Tứ chi tô bắt trói nữa.
Từ Phương truyá»n giam lại má»™t chá»— vá»›i các tướng Châu.
TỠNha hay tin Nam Cung Hoát bị bắt lòng cà ng bối rối.
Na Tra nổi giáºn nói:
- Má»™t thằng Long An Khiết tà i cán gì mà dùng tà thuáºt bắt luôn mấy tướng. Ãể tôi xin ra tráºn coi thá».
Tà i sản của Cánh gà nướng
13-10-2008, 07:13 PM
Äại sắc lang bán cánh gà nướng Vu Thần Giáo Thống LÄ©nh Quân Äoà n Liệp Sát
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 80
Tráºn Ôn Hoà ng bị quạt Mầu phá tiêu
Na Tra nổi giáºn, lên xe phong há»a, đến trước ải kêu lá»›n:
- Chúng bây và o báo vá»›i chá»§ tướng, gá»i Long An Khiết ra đây ta bảo.
Từ Phương liá»n sai Long An Khiết ra đấu chiến.
Long An Khiết thấy Na Tra đã biết ngay ngưá»i tà i phép song toà n, tÃnh phải ra tay trước liá»n giục ngá»±a tá»›i há»i:
- Ngươi phải Na Tra chăng?
Na Tra chưa kịp trả lá»i đã thấy Long An Khiết đâm tá»›i má»™t giáo, vá»™i và ng đỡ ra rồi đánh lại.
Long An Khiết quăng Tứ chi tô lên, và nói:
- Na Tra, xem bá»u bối cá»§a ta kia.
Na Tra ngó lên thấy hai chiếc vòng nẹo lại, nghe tiếng khua rổn rảng, không biết váºt gì.
Giây phút Tứ chi tô rớt xuống đất.
Long An Khiết lấy là m lạ, vì không biết Na Tra là cốt bông sen.
Na Tra cưá»i lá»›n:
- Ngươi là m cái trò gì lạ váºy?
Nói rồi rùng mình một cái, hiện ra ba đầu tám tay, mặt xanh nanh bạc, hình tượng kỳ dị, quăng Cà n khôn quyện lên, nói lớn:
- Ãôi vòng cá»§a ngươi là m chi ta nổi, váºy ta trả lại cho ngươi má»™t chiếc vòng nà y.
Long An Khiết tránh không khá»i, bị chiếc vòng cá»§a Na Tra đánh trúng nhằm đầu, sa xuống yên, bị Na Tra đâm má»™t thương chết tươi.
Na Tra rút gươm cắt lấy thá»§ cấp Long An Khiết thâu binh vá» trại và o ra mắt Tá» Nha, thuáºt hết má»i Ä‘iá»u.
Tá» Nha mừng rỡ, truyá»n Ä‘em bêu đầu ngoà i ngõ dinh.
Quân thua vỠbáo lại, Từ Phương hay được tin than:
- Ải nà y chỉ còn má»™t mình ta, là m sao giữ cho nổi, tướng tá chết hết, triá»u đình lại không cho viện binh.
Than rồi viết sá»› cho ngưá»i vá» Triá»u Ca cấp báo.
Bỗng có quân và o thưa:
- Ngoà i cá»a ải có má»™t vị đạo sÄ© xin ra mắt.
Từ Phương truyá»n má»i và o.
Ãạo sÄ© bước và o là má»™t ngưá»i có ba con mắt, mặt xanh, tóc Ä‘á», nanh bạc, tròng và ng.
Từ Phương bước đến chà o há»i, đối đãi như báºc thượng khách.
Ãạo sÄ© nói:
- Ta là Lữ Nhạc, ở Cá»u Long đảo, trước kia có thù vá»›i Tá» Nha nên nay đến đây giúp tướng quân rá»a há»n.
Từ Phương mừng rỡ nói:
- Cơ nghiệp Thà nh Thang có phước lớn nên mới khiến có tiên đến giúp.
Nói rồi truyá»n quân dá»n tiệc đãi đằng, và kể các việc bại tráºn vừa rồi.
Lữ Nhạc an ủi:
- Tướng quân chá»› lo, để ngà y mai tôi ra tráºn bắt tướng Châu cho xem.
Rạng ngà y, Lữ Nhạc đến bên dinh Châu khiêu chiến.
Quân và o báo lại:
- Ngoà i dinh có má»™t ông đạo mặt xanh tóc đỠmá»i Nguyên soái ra tráºn.
Tá» Nha không ngá» là Lữ Nhạc nên kéo ca đệ tá» ra ngoà i chừng nháºn ra Lữ Nhạc, cả đệ tá» Ä‘á»u nổi giáºn nghiến răng. Tá» Nha nói:
- Lữ Nhạc đạo nhân không biết sức mình, trước đây ngươi đã bại tẩu bỠtrốn, sao nay còn đến đây nạp mạng?
Lữ Nhạc nói:
- Chúng bây chá»› khoe tà i. Háºn thù lúc trước nay ta đến đây để rá»a nhục. Ta sẽ quyết vá»›i các ngươi má»™t còn má»™t mất.
Lôi Chấn TỠnạt lớn:
- Thất phu! Không biết thân pháºn lẽ nà o chúng ta dung cho ngươi hai lần?
Nói rồi quạt cánh bay đến đánh liá»n. Má»™c Tra, Lý Tịnh, Na Tra, Vi Há»™ đồng hét lên má»™t tiếng áp và o trợ chiến.
Lữ Nhạc bị các tướng Châu phủ vây, phải hiện ra ba đầu sáu tay mặt xanh nanh bạc mà chống cự.
Giây phút Lữ Nhạc quăng Liệt ôn ấn lên đánh nhằm Lôi Chấn TỠsa xuống đất.
Các tướng áp lại cứu Lôi Chấn Tá» Ä‘em vá».
Tá» Nha quăng roi Ãả thần tiên lên Ä‘áºp nhằm lưng Lữ Nhạc.
Lữ Nhạc chịu không nổi chạy vỠải Xuyên Vân.
Từ Phương ra nghênh tiếp và an ủi:
- Ãạo trưởng giao đấu tà i lắm chỉ vì chúng á»· đông còn đạo trưởng có má»™t mình là m sao cá»± lại.
Lữ Nhạc nói:
- Tại ta nóng nảy nên bị thất cÆ¡, nếu ta đợi vị đạo hữu cá»§a ta Ãt hôm nữa đến đây rồi sẽ ra binh thì không sợ gì chúng nó.
Từ Phương há»i:
- Ãạo trưởng còn có ngưá»i bạn nà o sắp đến đây sao?
Lữ Nhạc nói:
- Ta đã có hẹn trước với bạn ta rồi.
Bấy giá» Tá» Nha trở vá» dinh thấy Lôi Chấn Tá» bị thương, lòng phiá»n muá»™n vô cùng, không biết thuốc gì để cứu chữa . Các tướng không được lệnh xuất chinh cứ lóng nhóng mãi.
Còn Lữ Nhạc mấy hôm liá»n không khiêu chiến đợi ngưá»i bạn đến.
Hôm ná», có quân và o báo:
- Ngoà i thà nh có một đạo nhân xin và o ra mắt.
Lữ Nhạc mừng rỡ nói lớn:
- Ãúng là ngưá»i bạn cá»§a ta đã đến.
Nói rồi ra trước cá»a thà nh rước và o.
Ãạo sÄ© bước đến là m lá»….
Từ Phương há»i:
- Vị đạo trưởng nà y danh hiệu là gì?
Lữ Nhạc nói:
- Ngưá»i nà y là Trần Canh bạn cá»§a ta, hứa đến đây giúp tướng quân bắt Võ Vương và Khương Thượng.
Từ Phương cảm tạ rồi truyá»n quân dá»n tiệc đãi đằng.
Lữ Nhạc há»i Trần Canh:
- Sư đệ luyện bá»u bối hôm trước nay đã hoà n thà nh chưa?
Trần Canh đáp:
- Vì tôi cố hoà n thà nh bá»u bối ấy mà đến đây trá»… má»™t chút. Ngà y mai chúng ta giao đấu vá»›i Tá» Nha.
Hôm sau Lữ Nhạc sai Trần Canh chá»n ba ngà n quân kéo ra trước thà nh dà n tráºn, còn mình thì đến trước dinh Châu khiêu chiến.
Tá» Nha hay tin triệu táºp các tướng dặn:
- Mấy hôm nay Lữ Nhạc im lìm nay đến khiêu chiến chắc có Ä‘iá»u lạ, các ngươi phải giữ gìn cẩn tháºn má»›i được.
Bỗng có quân báo:
- Dương Tiễn đã giải lương vỠđến.
Tá» Nha truyá»n cho và o.
Dương Tiễn nói:
- Lương thực tôi giải đúng kỳ và đủ số không trễ.
TỠNha nói:
- Nay có Lữ Nhạc đến đây ngăn cản là m quân ta không thể tiến được. Nó giúp Từ Phương giữ ải Xuyên Vân...
Dương Tiễn nói:
- Lữ Nhạc trước kia thất bại đã bá» trốn nay sao còn dám cản đưá»ng. Váºy thì Nguyên soái ra tráºn cho tôi xem thá».
Tá» Nha y lá»i dẫn các tướng ra ngoà i dinh bố tráºn.
Lữ Nhạc kêu TỠNha nói:
- Ta vá»›i ngươi háºn chất bằng non, thù sâu tợ biển, quyết má»™t mất má»™t còn mà thôi. Ngươi là đệ tá» Ngá»c Hư, ta là môn đồ Triệt giáo, hÆ¡n thua nhau chỉ vá» pháp thuáºt, cần gì đấu sức cho mất công. Ãể ta láºp má»™t tráºn, nếu ngươi biết tráºn ấy tên là tráºn gì thì ta tình nguyện theo ngươi đánh Trụ, còn nếu ngươi không biết thì ta vá»›i ngươi thá» tà i cho biết thấp cao.
TỠNha nói:
- Ãạo hữu không giữ pháºn tu hà nh, muốn láºp tráºn gì thì cứ láºp, ta là m sao cản trở nổi.
Lữ Nhạc liá»n trở vá» trước thà nh cùng vá»›i Trần Canh láºp tráºn độ ná»a giá» thì hoà n thà nh, Lữ Nhạc trở lại trước dinh Châu kêu Tá» Nha nói:
- Tá» Nha, ta đã láºp tráºn xong, ngươi đến đó xem thá».
TỠNha dẫn Na Tra, Vi Hộ, Lý Tịnh và Dương Tiễn đến xem.
Dương Tiễn nói với Lữ Nhạc:
- Chúng ta và o xem tráºn, các ngươi chá»› dùng tà thuáºt hại lén nhé.
Lữ Nhạc cưá»i lá»›n, mắng:
- Dương Tiá»…n, ngươi khinh ta là con nÃt hay sao lại nói lá»i ấy?
Tá» Nha dẫn bốn đệ tá» và o tráºn xem hoà i không rõ là tráºn gì nghÄ© thầm:
- Nếu không biết là tráºn gì thì là m sao phá được?
Bá»—ng nhá»› đến lá»i Nguyên Thỉ tiên tri rằng đến ải Xuyên Vân có tráºn Ôn Hoà ng, liá»n nói nhá» vá»›i Dương Tiá»…n:
- Thầy ta có dặn, chắc đây là tráºn Ôn Hoà ng.
Dương Tiễn thưa:
- Nếu váºy để tôi tìm cách trả lá»i, dò xét cá» chỉ nó ra sao cho biết.
Tá» Nha dẫn bốn tướng ra ngoà i, Lữ Nhạc đón lại há»i:
- Các ngươi biết tên tráºn nà y hay không?
Dương Tiễn nói hớt:
- Lữ đạo trưởng Æ¡i! Tráºn ấy nhá» má»n lắm chẳng có gì đáng gá»i là tà i năng.
Lữ Nhạc nổi giáºn nói:
- Ngươi biết tráºn gì mà nói dóc?
Dương Tiá»…n cưá»i lá»›n:
- Ấy là tráºn Ôn Hoà ng, mà các ngươi láºp chưa xong. Nguyên soái ta đợi hoà n thà nh sẽ phá.
Lữ Nhạc nghe nói rụng rá»i, đứng sững như pho tượng.
Dương Tiá»…n theo Tá» Nha và các tướng và o trại. Ai nấy Ä‘á»u khen Dương Tiá»…n thông minh, dùng mánh khóe là m cho tướng địch thất thần.
TỠNha nói:
- Tuy đã trả lá»i là m cho Lữ Nhạc nản chÃ, song không biết cách phá tráºn thì liệu là m sao?
Na Tra thưa:
- Miá»…n nói cho xong việc, rồi thá»§ng thẳng sẽ tÃnh. Vả lại tráºn Tháºp tuyệt, Tru tiên, mà còn phá được thay, huống chi tráºn nhá» như vầy lo là m chi cho mệt.
TỠNha nói:
- Ãà nh váºy, xong lá»i xưa có nói: " Không lo xa thì há»a tá»›i gần" Chá»› khinh tráºn nhá» mà bị hại.
Các tướng Ä‘á»u nói:
- Nguyên soái tÃnh phải lắm. Má»i ngưá»i Ä‘á»u lo kế phá tráºn, xong không ai có ý kiến nà o hay.
Bỗng có quân và o báo:
- Có Vân Trung TỠtới.
TỠNha mừng rỡ nói với các tướng:
- Tháºt Võ Vương hồng phước tà y trá»i, nên lúc nà o lâm nạn Ä‘á»u có kẻ sẳn sà ng lo lắng.
Nói rồi đồng ra nghinh tiếp, má»i Vân Trung Tá» và o trong, Tá» Nha há»i:
- Có phải đạo huynh đến đây phá tráºn Ôn Hoà ng cá»§a Lữ Nhạc không?
Vân Trung TỠđáp:
- ChÃnh vì việc ấy mà ta đến đây.
TỠNha tạ ơn và nói:
- Số tôi mắc nhiá»u tai nạn, nhá» quý vị đạo huynh nhá»c lòng giải cứu. Nhưng chẳng biết tráºn ấy ra thế nà o? Phải là m sao má»›i phá được?
Vân Trung TỠnói:
- Tráºn nà y vá» phần Nguyên soái phá, chứ chúng tôi không đủ tà i lá»±c.
Tá» Nha thất kinh há»i:
- Tôi không biết cách nà o để phá tráºn thì là m sao?
Vân Trung TỠnói:
- Số Nguyên soái mắc nạn má»™t trăm ngà y trong tráºn ấy, chá» mãn hạn có ngưá»i đến cứu. Còn tôi đến đây chỉ để thay Nguyên soái, tạm giữ ấn Nguyên nhung trong thá»i gian đó mà thôi.
TỠNha nói:
- Nếu đạo huynh giúp đỡ như váºy, dầu tôi có mắc nạn cÅ©ng chẳng há» chi.
Nói rồi trao ấn soái và cá» lệnh cho Vân Trung Tá».
Các tướng sÄ© Ä‘em việc ấy nói đến tay Võ Vương, Võ Vương liá»n đến trướng nói vá»›i Tá» Nha.
- Ta nghe Thượng phụ muốn phá tráºn, lòng ta chẳng đà nh. Nếu tranh Ä‘ua mà cá»±c khổ như váºy, thà lui vá» nước để hưởng thanh bình.
TỠNha là m thinh, Vân Trung TỠnói:
- Xin hiá»n vương an lòng, số trá»i đã định, dẫu trốn Ä‘i đâu cÅ©ng chẳng khá»i, huống chi là m tướng ra tráºn thì hoạn nạn là chuyện thưá»ng, có chi mà sợ.
Võ Vương là m thinh không dám cãi nữa.
Bấy giá» Lữ Nhạc và Trần Canh Ä‘em hai mươi mốt cây lá»™ng Ôn hoà ng để và o trong tráºn, chia ra chÃn cung tám hướng, sắp đặt an bà y. Giữa tráºn lại có láºp má»™t cái đà i bằng đất, dùng phù ấn án ngữ.
Hai ngưá»i sắp hoà n thà nh tráºn đồ, bá»—ng có quân và o báo:
- Có một đạo sĩ đến tìm lão gia.
Lữ Nhạc truyá»n má»i và o ra mắt, thấy ngưá»i đó là Lý Bình, mừng rỡ nói:
- Lý đạo hữu đến đây chắc là giúp tôi đánh Châu bắt Khương Thượng.
Lý Bình nói:
- Không phải như váºy! Tôi đến đây để can đạo hữu, vì khi Ä‘i dạo chÆ¡i dá»c đưá»ng, tôi nghe đạo hữu láºp tráºn Ôn Hoà ng, nên tôi phải bôn bả đến đây mà khuyên giải. Nay Trụ Vương vô đạo, khà số nhà Thương đã hết, các chư hầu Ä‘á»u phản, thì Trụ Vương mất nước đã đà nh. Còn Võ Vương là ngưá»i có đức, trên sánh Thuấn, Nghiêu, dưới vừa lòng dân chúng, ấy là chúa thánh ra Ä‘á»i, thì thu giang sÆ¡n nhà Thương cÅ©ng là lẽ phải. Vả lại, Tá» Nha vâng lệnh thầy phò Châu diệt Trụ, há»p chư hầu tại đất Mạnh Tân, giết vua Trụ tại ngà y Giáp Tý. Số trá»i định như váºy, đạo hữu là m trái Ä‘i, lẽ nà o tôi chẳng can gián? Nếu đạo hữu nghe lá»i tôi, dẹp tráºn vá» non để Võ Vương và Tá» Nha chinh phạt, còn mình lo việc tu hà nh, chẳng tham dá»± việc can qua, thì khá»i lo gì đưá»ng há»a phước. Xin lui má»™t bước cho nhân lạc là hÆ¡n.
Lữ Nhạc cưá»i rằng:
- Lý đạo huynh nói còn sai lầm! Ai chẳng biết trước đây giáo chá»§ ta đã há»p vá»›i tam giáo nghị bảng Phong Thần, giúp Châu diệt Trụ. Ãó là khà số cá»§a trá»i đất, chúng ta là ngưá»i tu hà nh lẽ nà o chẳng biết? Nhưng, môn đồ Xiển giáo cáºy mình hà nh đạo, khi dá»… Triệt giáo chúng ta là bà ng môn tả đạo, hiếp bức đủ Ä‘iá»u, lắm lá»i nhục mạ, đạo huynh không biết hay sao. Tôi láºp tráºn nà y không phải bênh vá»±c Trụ Vương, chống lại vua Võ, mà để cảnh cáo môn đồ Xiển giáo biết rằng Triệt giáo không phải vô dụng, thấp hèn như há» tưởng.
Lý Bình nói:
- Ãạo hữu lấy cá»› gì mà cho Xiển giáo khinh chúng ta?
Lữ Nhạc nói:
- Thân Công Báo là môn đồ Xiển giáo, thấy ý khinh miệt cá»§a Xiển giáo đối vá»›i Triệt giáo còn Ä‘em lòng tức tối thay, huống chi chúng ta là ngưá»i trong giáo hệ. Môn đồ Xiển giáo chẳng những khinh chúng ta, mà còn khinh cả vị giáo chá»§ cá»§a chúng ta nữa. Ãạo huynh không nghe việc Quảnh Thà nh TỠđến cung BÃch Du ăn nói lá»— mãng, khinh Triệt giáo chúng ta là loà i có lông, có sừng hay sao? Ãến như vị sư tôn chúng ta là Thông Thiên giáo chá»§ còn không chịu nổi hà nh động khinh bỉ ấy phải xuống láºp tráºn Tru tiên nÆ¡i ải Giá»›i Bà i để răn ngưá»i Xiển giáo. Chúng ta là môn đồ, dù phải chết cÅ©ng cố bảo tồn giáo hệ cá»§a chúng ta.
Lý Bình nói:
- Tôi thấy Tá» Nha tuy gặp nhiá»u tai nạn, song Ä‘á»u vượt qua khá»i. Như tráºn Tháºp tuyệt, Tru tiên là những tráºn dữ, mà chưa là m gì được, thì tráºn Ôn Hoà ng cá»§a đạo huynh có Ãch gì. Xe trước đã gãy, xe sau phải lấy đó là m gương, đạo huynh phải xem xét lại.
Lý Bình nói năm bảy lượt, Lữ Nhạc vẫn không nghe, lấy bút hạ chiến thư, sai ngưá»i Ä‘em tá»›i cho Tá» Nha.
Chiến thư viết như sau:
"Cá»u Long đảo Luyện khà sÄ© là Lữ Nhạc, gá»i thư cho Nguyên soái Tây Kỳ Khương Tá» Nha được rõ:
Thưá»ng nghe, kẻ tu hà nh thì lấy đức là m gốc, ngưá»i đạo nghÄ©a lấy khiêm tốn là m đầu. Thế mà nhiá»u lần Xiển giáo khi dể Triệt giáo chúng tôi, nay tôi láºp tráºn nà y,nếu môn đồ Xiển giáo liệu không phá được thì kéo nhau ra trước tráºn hà ng đầu, tôi sẽ dạy tráºn để binh Châu tiến bước, bằng cứ tưởng mình tà i cao phép giá»i liá»u mạng xông và o tráºn dữ, thì chắc binh tướng không còn. Y¨ định thế nà o xin cho biết".
Tá» Nha xem chiến thư, phê đà ng sau mấy chữ hẹn ngà y mai phá tráºn.
Ngưá»i Ä‘em thÆ¡ trở vá» trình cho Lữ Nhạc xem, Lữ Nhạc mừng rỡ chuẩn bị sẳn sà ng.
Ngà y hôm sau Vân Trung Tá» má»i Tá» Nha đến, trao cho ba lá bùa, má»™t lá dán trước ngá»±c, má»™t lá dán sau lưng, má»™t lá giắt trên mão, lại cho má»™t hoà n thuốc để trừ lúc lên cÆ¡n.
Xảy nghe quân và o báo:
- Có Lữ Nhạc khiêu chiến.
Tá» Nha cỡi Tứ bất tướng ra tráºn, còn Võ Vương và các tướng lược tráºn đà ng sau.
TỠNha kêu lớn:
- Lữ Nhạc, ngươi láºp tráºn dữ hại ta, ta nguyá»n vá»›i ngươi má»™t tráºn cho biết sức, chỉ sợ ngà y sau ngươi ăn năn không kịp.
Lữ Nhạc giục con lạc đà mắt thau tá»›i, chém Tá» Nha má»™t gươm, Tá» Nha đỡ ra đánh lại. Hai bên giao chiến, hÆ¡n mưá»i hiệp, Lữ Nhạc bá» chạy và o tráºn Ôn Hoà ng, Tá» Nha giục thú Ä‘uổi theo, Lữ Nhạc nhảy lên đà i Bát quái, quăng lá»ng phép chụp Tá» Nha, Tá» Nha thấy cát Ä‘en, khói đỠvãi xuống, liá»n lấy Hạnh Huỳnh kỳ che thân, và uống hoà n thuốc linh đơn chịu tráºn.
Lữ Nhạc thấy Tá» Nha đã mắc và o tráºn liá»n giục lạc đà chạy ra ngoà i kêu lá»›n:
- Tá» Nha đã chết trong tráºn rồi, còn CÆ¡ Phát hãy ra đây nạp mạng.
Võ Vương nghe nói kinh hãi, há»i Vân Trung Tá»:
- Nếu quả Thượng phụ bá» mình trong tráºn, thì ta sống là m gì?
Vân Trung TỠnói:
- Không há» gì đâu. Lữ Nhạc nói dối, Tá» Nha chỉ mắc nạn trong đó Ãt lâu, mãn hạn sẽ có ngưá»i đến cứu.
Lý Tịnh, Vi Há»™, Lôi Chấn Tá», và ba anh em Na Tra Ä‘á»u nổi giáºn, hét lên má»™t tiếng:
- Chúng ta bắt Lữ Nhạc phân thây, trả thù cho Nguyên soái.
Nói rồi áp tá»›i vây Trần Canh và Lữ Nhạc và o giữa, đánh thôi cát bụi mịt mù, vang trá»i dáºy đất.
Na Tra biến ra ba đầu tám tay đánh Trần Canh má»™t Cà n khôn quyện, Dương Tiá»…n quăng Hạo thiên khuyển lên, cắn cổ Lữ Nhạc đổ máu. Hai ngưá»i thất kinh chạy và o tráºn.
Các tướng không dám đuổi theo, cùng nhau trở lại dinh Châu.
Võ Vương sầu thảm, há»i Vân Trung Tá»:
- Thượng phụ bị tráºn nà y chừng nà o má»›i ra khá»i?
Vân Trung TỠnói:
- Mãn hạn má»™t trăm ngà y má»›i thoát khá»i được.
Võ Vương thất sắc há»i:
- Nhịn đói ba tháng mưá»i ngà y là m sao sống được?
Vân Trung TỠnói:
- Xin hiá»n vương chá»› ngại. Trước kia tại tráºn Hồng sa, hiá»n vương cÅ©ng bị nạn má»™t trăm ngà y, nhưng vẫn không chết, thì Tá» Nha chết sao được?
Tuy có lá»i Vân Trung Tá» khuyên giải, Võ Vương cÅ©ng buồn bã không vui, coi má»™t ngà y dà i hÆ¡n má»™t năm váºy.
Còn Lữ Nhạc, má»—i ngà y và o tráºn ba lần, cứ lấy lá»ng Ôn Hoà ng quăng xuống.
TỠNha nhỠcó Hạnh huỳnh kỳ che chở, hà o quang chiếu sáng, không đến nổi hại thân.
Lữ Nhạc thăm tráºn rồi lại trở và o ải bà n luáºn vá»›i Từ Phương.
Từ Phương há»i:
- Ãạo trưởng cầm Tá» Nha trong tráºn bao lâu Tá» Nha má»›i chết? Và bao giá» má»›i triệt thoái được quân Châu?
Lữ Nhạc nói:
- Thủng thỉnh sẽ hay, tướng quân lo việc ấy là m chi cho mệt.
Từ Phương nói:
- Váºy thì phải giải các tướng Châu vừa bị bắt vá» triá»u ca cho thiên tá» xá» trị, đồng thá»i viện thêm binh tướng đến giữ thà nh má»›i khá»i bị hại.
Lữ Nhạc nói:
- Ãó là nhiệm vụ cá»§a tướng quân. Tôi thiết tưởng bắt được tướng giặc không nên nhốt trong thà nh lâu.
Từ Phương nói:
- Nhân dịp nà y tôi sẽ viết sá»› tâu vá»›i thiên tá» vá» việc đạo trưởng đến láºp tráºn trừ giặc.
Lữ Nhạc nói:
- Ãừng nói đến việc tôi là m gì, tôi không có ý hưởng lá»™c triá»u đình, việc là m cá»§a tôi chẳng qua là chuyện riêng giữa cá nhân tôi vá»›i Tá» Nha thôi.
Từ Phương y lá»i ấy, viết sá»› sai ngưá»i giải tù nhân vá» Triá»u Ca.
Khi ấy viên tướng cạnh là Phương Nghĩa Chân bước ra xin đảm lãnh nhiệm vụ giải tù.
Bây giá» nói vỠông Thanh Hư đạo nhân ở động Tá» Dương, trong cÆ¡n rảnh rang ra ngoà i hừng mát, trông thấy Dương Nháºm Ä‘ang ngoạn kiển, sá»±c nhá»› đến công việc, liá»n nói vá»›i Dương Nháºm:
- Lúc nà y ngươi cÅ©ng nên ra mặt cứu bốn tướng Châu, và đến ải Xuyên Vân phá Ôn Hoà ng tráºn.
Dương Nháºm nói:
- Trước kia tôi là m quan văn cho Trụ Vương, chỉ biết việc văn chương chữ nghÄ©a, từ khi được thầy cứu Ä‘em vỠđây, tôi có được táºp luyện võ nghệ gì đâu mà thầy sai Ä‘i cứu tướng, phá tráºn?
Thanh Hư đạo nhân nói:
- Muốn trở thà nh tướng võ cÅ©ng chẳng khó gì. Há»… há»c thì biết. Ãã mang tiếng tu luyện mà không biết dụng võ thì chưa phải cao.
Nói rồi và o động lấy cây thương Phi Ä‘iểu Ä‘em ra vưá»n táºp cho Dương Nháºm múa men má»™t hồi.
Dương Nháºm là ngưá»i có tên trong bảng Phong thần, lại thông minh, nên táºp chẳng bao lâu đã thuá»™c.
Thanh Hư đạo nhân nói:
- Ta cho ngươi con thú Vân Hà mà cỡi, và cho má»™t cây quạt NgÅ© há»a thần diệm, há»… và o tráºn cứ theo cách ta truyá»n mà là m, lo gì không giết được Lữ Nhạc? Vả lại, Hoà ng Phi Hổ và các tướng Ä‘ang bị nhốt trong tù xa, giải Ä‘i dá»c đưá»ng, ngươi phải cứu những ngưá»i ấy trước, sau nà y má»›i dể phá ải.
Dương Nháºm lạy tạ thầy, cầm quạt và thương, lên lưng thú, vá»— sừng nó má»™t cái, con Vân Hà bay bổng như chim.
Bay trên mây má»™t hồi, Dương Nháºm trông thấy thú linh sa xuống cách ải Ãồng quan chừng ba mươi dặm, bên đưá»ng có má»™t tướng Ä‘ang giải xe tù, trên cá» có đỠmấy chữ: Giải Tây Kỳ phản tướng.
Dương Nháºm liá»n vá»— thú chạy đến đón đưá»ng kêu lá»›n:
- Hãy đứng lại, có ta đến đây.
Quân sÄ© thấy có ngưá»i đón đưá»ng thất kinh chạy trở lại báo vá»›i Phương NghÄ©a Chân:
- Ãằng trước có má»™t ngưá»i dị hình, dị tướng, ngăn cản đầu quân. Ngưá»i ấy hai con mắt có má»c ra cánh tay nhá», trong hai bà n tay Ä‘á»u có con mắt, năm chòm râu dà i, phất phÆ¡ theo gió.
Phương Chân NghÄ©a cáºy mình võ giá»i, liá»n xốc ngá»±a tá»›i, quả thấy Dương Nháºm tướng mạo khác thưá»ng, trong lòng kinh hãi, liá»n nạt lá»›n:
- Ngươi là ai dám đón đưá»ng ta?
Dương Nháºm ôn tồn nói:
- Ta là quan Thượng Ãại phu Dương Nháºm. Tướng quân Æ¡i! Trụ Vương vô đạo lắm, thiên hạ vá» Châu hết, tướng quân chá»› cãi trá»i mà mang há»a.
Phương Nghĩa Chân nói:
- Ta vâng lệnh chá»§ tướng giải phản tặc vá», sao ngươi dám đón đưá»ng quân sÄ©?
Dương Nháºm nói:
- Ta vâng lệnh thầy ta xuống ải Xuyên Vân phá tráºn Ôn Hoà ng. Ta khuyên ngươi đầu hà ng minh chúa, để khá»i mất phong hầu.
Phương NghÄ©a Chân thấy Dương Nháºm nói nhá» nhen, tưởng Dương Nháºm chỉ là má»™t quan văn, trói gà không chặt, liá»n trợn mắt hét lá»›n:
- Nghịch tặc! Ãã phản chúa còn muốn dụ dá»— ta sao?
Nói rồi đâm má»™t giáo. Dương Nháºm đỡ ra đánh lại. Hai tướng đánh cầm đồng.
Dương Nháºm sợ để lâu, quân sÄ© giết mất bốn tướng, liá»n lấy quạt NgÅ© há»a thần diệm ra quạt mấy cái tức thì Phương NghÄ©a Chân cả ngưá»i và ngá»±a Ä‘á»u tiêu ra gió.
Bởi cây quạt nà y dữ lắm nên có thơ rằng:
Quạt bay ra lá»a cháy rần rần,
Cháy núi tiêu non thiệt phép thần
Khói dáºy gió tuôn oai tợ sấm,
Dù cho tà i giá»i chẳng nên gần
Dương Nháºm thấy phép báu lạ lùng, ngồi trên lưng thú sững sá», còn bao nhiêu quân sÄ© thất kinh chạy toán loạn.
Hoà ng Phi Hổ tưởng Dương Nháºm là thần tiên giáng hạ, ngồi trong tù xa lá»›n tiếng há»i:
- Chẳng hay ông là vị thần chi, cứu chúng tôi khá»i há»a.
Dương Nháºm nhìn biết Hoà ng Phi Hổ, liá»n xuống lưng thú đáp:
- Hoà ng tướng quân! Tôi không phải ngưá»i lạ cÅ©ng không là thần tiên, trước kia là quan Thượng đại phu Dương Nháºm. Bởi Trụ Vương thất chánh, bà y cất Lá»™c đà i, tôi hết lòng can gián bị hôn quân khoét mắt, nên má»c ra hai cái tay nhá» như vầy. Nhá» thầy tôi cứu sống, nay sai tôi xuống cứu bốn tướng và phá tráºn Ôn Hoà ng.
Nói rồi liá»n mở cá»a tù xa. Bốn tướng mừng thoát chết, bước ra ngoà i lạy tạ.
Dương Nháºm nói:
- Bốn vị tướng quân khoan vá» trại, hãy kiếm nhà dân sá»± mà nương ngụ, đợi tôi phá tráºn Ôn Hoà ng xong, Ä‘em quân cướp ải, chừng ấy há»… nghe tiếng pháo nổ thì trà trá»™n và o thà nh là m ná»™i công.
Bốn tướng y theo lá»i dặn. Dương Nháºm cỡi thú Vân hà bay khá»i ải Xuyên Vân, sa xuống trước trại. Binh Châu thấy ngưá»i dị tướng, Ä‘á»u thất vÃa kinh hồn.
Dương Nháºm nói:
- Không há» chi đâu. Ta không phải là ngưá»i cá»§a Trụ Vương đâu mà sợ, hãy và o tâu vá»›i Võ Vương rằng ta là Dương Nháºm đến xin ra mắt.
Quân và o báo:
- Có một tướng dị hình đến trước ải xin và o yết.
Vân Trung Tá» biết Dương Nháºm tá»›i, truyá»n má»i và o.
Dương Nháºm là m lá»… rồi thưa:
- Có sư thúc ở đây lo chi phá tráºn không được?
Vân Trung TỠđỡ Dương Nháºm dáºy, giá»›i thiệu vá»›i các tướng rồi dẫn và o ra mắt Võ Vương.
Võ Vương kinh hãi há»i:
- Vì cớ nà o mà mặt mà y ra thế ấy?
Dương Nháºm tâu lại việc Trụ Vương khoét mắt được tiên nhân cứu chữa vân vân.
Võ Vương mừng rỡ, truyá»n dá»n yến tiệc thết đãi.
Dương Nháºm lại thuáºt chuyện cứu bốn tướng dá»c đưá»ng và vâng lệnh thầy dạy đến phá tráºn Ôn Hoà ng.
Vân Trung TỠkhen:
- Ngươi đến đây đúng kỳ lắm! Chỉ còn ba ngà y nữa TỠNha mãn hạn một trăm ngà y.
Các tướng thấy có thêm được Dương Nháºm, ai nấy mừng vui khôn xiết.
Ãến ngà y thứ ba, Dương Nháºm cỡi thú Ä‘i trước, Võ Vương, Vân Trung Tá», và các tướng theo sau lược tráºn.
Dương Nháºm đến trước thà nh kêu lá»›n:
- Lữ Nhạc, sao không ra mắt ta?
Lữ Nhạc liá»n hiện ra ba đầu sáu tay, cầm gươm đến trước tráºn, thấy Dương Nháºm dị tướng dị hình kinh hãi há»i lá»›n:
- Ngươi tên hỠlà chi?
Dương Nháºm nói:
- Ta là Dương Nháºm, há»c trò ông Thanh Hư đạo nhân, vâng lệnh xuống phá tráºn Ôn Hoà ng.
Lữ Nhạc cưá»i lá»›n:
- Ngươi là má»™t đứa tiểu đồng theo hầu hạ dám phách lối như váºy sao.
Nói rồi liá»n chém má»™t gươm.
Dương Nháºm đỡ ra rồi đâm lại.
Hai tướng đánh được ba hiệp, Lữ Nhạc bá» chạy và o tráºn Ôn Hoà ng, Dương Nháºm kêu lá»›n:
- Lữ Nhạc, coi ta và o phá tráºn.
Nói rồi giục thú xông và o.
Tà i sản của Cánh gà nướng
Từ khóa được google tìm thấy
âåòåð , âèäåîêëèïû , ãîòèêà , èãðîìàíèÿ , ìàãèÿ , ïàòðèîò , ïåðåâîä , ìàðêåòèíã , ïåðèñ , ìèýëü , îïåëü , ïîðíîðàññêàçû , ïðîãðàììû , ñâåòèëüíèêè , òîðãîâîå , þáèëååì