“Ma pháp sư đâu hết rồi, mau dùng phép trói buộc !”
“Cung tiễn thủ, mau tiến hành bắn áp chế !”
“Các kị sĩ, mau chắn cổng vào !”
Phía trước Hans là một biển người trắng toát, đồng phục của IMI đấy, một màu trắng tinh lạnh lùng giống như băng tuyết. Người và người chen chúc nhau thi đua bắn ra vô số hào quang của đủ loại skill từ trói buộc tới tấn công, tầm nhìn trước mặt cậu ta được những luồng pháo hoa này lấp kín toàn bộ.
Skill: Unlimited Arrows Works.
Hans dùng chân kéo cung, hét lớn tên Skill, mũi tên ánh sáng lập tức được bắn ra, tách thành hàng ngàn mũi nhỏ hơn, chắn đi hoàn toàn vùng không gian trước mặt cậu, sau đó là một chuỗi những tiếng nổ đì đùng.
Uỳnh Uỳnh Uỳnh.
Tất cả mũi tên ánh sáng đều bị đánh tan nát, đó là dĩ nhiên, bởi chủ nhân của những chiêu thức phô thiên cái địa ập đến kia có rất nhiều kẻ đồng cấp cậu hoặc hơn, các dải quang hoa vẫn liên tục bắn tới, xuyên qua lớp khói bụi.
Skill: Rho Aias.
Thất khiên thánh vệ bay ra, xoay quanh người Hans như một đàn cá nhỏ, cản lại được cho cậu ta hơn hai mười luồng sáng bắn đến, rồi vỡ tan nát. Bản thân Hans sau đó đã trúng phải sáu luồng hào quang khác, máu lập tức sụt đi một phần ba, tốc độ giảm hơn nửa. Đây là hiệu ứng giảm tốc đi kèm trong chiêu thức.
Sau đó cả người cậu ta đột nhiên nặng như đeo chì, mỗi bước chân đều giống như vác thêm cả tấn tạ kéo xuống, cứ để tình trạng này tiếp tục thì khi màn khói bụi mất đi, Hans chắc chắn sẽ bị bắt sống.
Xoẹt xoẹt xoẹt !!
Bỗng nhiên từ bốn phía ập tới vô số ánh sáng chói mắt, bao phủ toàn trường, khiến tất cả những kẻ đang đỏ mắt chờ lĩnh công cùng ré lên đau đớn, nước mắt lưng tròng.
“Chết tiệt, Flash Bang Rune !”
“Sao lại để nó ném tới gần được, đám quân phòng thủ đâu !? Chúng mày làm cảnh à !?”
Một hồi náo loạn, tất cả cùng buông vũ khí ôm mắt, quay ra chửi bới lẫn lộn. Flash Bang Rune là hàng hiếm, player bình thường chẳng mấy khi đụng phải, nó tạo ra một luồng sáng bao phủ trong phạm vi 20m xung quanh viên đá, bất cứ ai nhìn vào cũng xẽ đui mắt trong 5 giây, sau đó mất hơn 10 giây để tầm nhìn trở về bình thường.
Có thể một số người có thị lực tốt sẽ không bị ảnh hưởng, thế nhưng đây là game mà, nhắm mắt hay không thì ngươi vẫn dính hiệu ứng như thường. Cách duy nhất để phòng tránh là dựng tường chắn bảo vệ chống các tác nhân phi vật lý ảnh hưởng lên đoàn đội, hoặc dùng skill bắn vỡ nó trước khi phát sáng mà thôi.
Chỉ có điều màn khói bụi do Skill spam mũi tên ánh sáng của Hans va chạm với đám hào quang từ các chiêu thức của đám người kia đánh ra đã tạo thành một lớp ngụy trang hoàn hảo cho mấy viên đá này, cộng thêm cả đám đang sung sướng đánh hôi, làm gì có ai nghĩ tới chuyện dựng tường chắn phòng thủ.
Tất cả đều dính đạn, không một ai may mắn tránh thoát.
Đến khi họ mở mắt ra thì trước mắt đã trống trơn, khói bụi tan sạch còn người chẳng thấy đâu.
“Hắn đâu rồi !?”
“Cẩn thận hắn có skill tàng hình hay trá hình đấy, tất cả điểm danh !!”
“Mày điên à !? Điểm danh bao giờ xong !? Mau check lại party !”
“Không có quanh đây !”
“Nhóm tôi cũng không có !”
“Nhóm này cũng không có !”
“Nhóm tao... của, cái gì đây !?”
Bộp bộp bộp...
Phía trên trời rơi xuống thêm khoảng mấy chục viên đá nữa, chen chúc lăn lóc trong đám người, chỉ nửa giây sau khi va chạm vào mặt đất nảy lên đã phát sáng chói lọi.
Xoẹt xoẹt xoẹt
“Má ơi, lại Flash Bang Rune !?” Player A kêu lên thảm thiết
Bùm bùm bùm
“Có bộc phá thạch nữa !” Player B bi phẫn kêu lên.
Bộc phá thạch hoạt động giống lựu đạn, nhưng sức công phá ma thuật cao hơn rất nhiều, lại có thêm thuộc tính bỏ qua một tầng phòng ngự ma pháp của trang bị trên người, là lợi khí khi PK, có một điểm chung giữa nó và Flashbang rune là cực kỳ đắt đỏ, chỉ bán ở chợ đen và không rõ nguồn gốc.
“Mẹ kiếp, thằng này là đại gia phương nào vậy !?” Đám người đồng thanh chửi mắng, trong làn khói bụi mịt mù, rất nhiều skill tích tụ để lúc trước đánh hôi đã mất kiểm soát, phang thẳng vào những người xung quanh.
Đoàn đội thì không sao, vì skill sẽ đi xuyên người bọn họ, nhưng những nhóm khác không may mắn đến thế, vô số người trúng đạn lạc chửi bới thảm thiết. Một party trong Thế giới thứ hai chỉ được 5 người là cao nhất mà thôi, vì thế trong đám đông đang đứng đây có tới mấy chục nhóm khác nhau, vô cùng hỗn loạn.
Khói bụi tan hết một lần nữa, tất cả mọi người đều đã giảm hơn 1/3 máu, nhếch nhác vô cùng, giận dữ lôi skill và item truy tung xịn nhất của mình ra cùng ra soát.
“Phía trên !”
Nói quá trễ, Hans đã cắm kiếm chạy trên bức tường cao vời vợi kia được nửa đường rồi, chỉ cần ba mươi giây nưa là tiếp cận đỉnh tháp.
“Người ta mai phục phía dưới chân tháp chứ chẳng ai chặn trên đỉnh tháp cả, phần vì tòa tháp này càng lên càng nhỏ, người đứng nhiều không tiện, hai là vị nữ hoàng ngồi trên đỉnh tháp rất thích yên tĩnh, cậu cứ chạy thẳng lên là được !”
Đây là nguyên văn câu nói của Bạch Thư ký.
Chẳng biết vì sao cô ta đột nhiên cõng rắn cắn gà nhà như vậy, nhưng Hans không thể quản nhiều được như thế. Liều mạng cũng đã liều rồi, dốc sức cũng dốc sức rồi, óc cũng đã vắt tới mức cặn bả chẳng còn, chỉ còn một đường lên thẳng theo lời cô ta là khả thi mà thôi.
Chính là đâm lao rồi thì phải theo lao vậy.
Phía sau một bóng trắng với thanh kiếm đen dẫn đầu đang bay vèo vèo lên đỉnh tháp, một đám người áo trắng đầy khói bụi mặt đỏ như gấc khác cũng đang liều mạng phi lên. Giống như một dòng thác bạc chảy ngược trong tòa thành hoàng kim, rất màu sắc.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của zozohoho
Từ trên đỉnh tháp, có mấy quả bóng tròn bắt đầu rơi xuống như mưa. Chúng nhiều đến nỗi vùng trời trên đầu Hans bắt đầu phủ lên một bóng râm tăm tối như cái tiền đồ của cậu ta.
“Đệch, mấy thứ này là vũ khí công nghệ cao mà !? Tại sao lại mang vào thế giới ma pháp như thế giới thứ hai làm gì !?”
Hans đang chạy dọc trên bức tường tháp tưởng như trải dài vô hạn, không nhịn được mà mắng một câu khó nghe, sau đó vội vã nhảy lùi lại.
Skill: Butterfly effect.
Veoo veoo veoo...
Thân ảnh màu trắng tách ra làm năm, phân biệt năm hướng nhảy vào đoàn người đang ầm ầm kéo quân đằng sau. Xui xẻo thay, đồng phục của IMI đều là một màu trắng, nhất thời thị giác của mọi người bị rối loạn, không thể phân biệt được ai với ai cả.
Những quả cầu từ trên đỉnh tháp rơi xuống bắt đầu tách ra một mảng trên thân tròn vo, hiển lộ một mắt thần đen đặc, sau đó không khí xung quanh chúng vặn vẹo, một luồng sóng nhiệt nhanh chóng hình thành.
Mục tiêu là tất cả những vật thể màu trắng di động bên dưới.
Đừng trách chúng nó, tất cả những kẻ dám leo lên tòa tháp này từ bên ngoài đều bị tính là kẻ xâm phạm cả.
Nhiệt lượng từ mắt thần nhanh chóng ngưng tụ, huyễn hóa ra mấy vòng sáng màu hồng, sau đó nén chặt lại, trước khi bắn vọt xuống.
Xoẹt xoẹt xoẹt...
Mấy trăm cục mắt thần tròn đồng loạt vãi đạn ánh sáng, giáng xuống như mưa sa bão táp, thẳng vào đoàn quân màu trắng đang khí thể hừng hực leo tháp kia, bắn cho đám player còn chưa hiểu mô tê gì ngót đi một mảng lớn. Lúc này đám người chơi mới phản ứng lại...
“Đệch, ta xxx cả nhà chồn bạc !”
“Thằng khốn âm hiểm !! Mọi người đổi trang phục, tìm nó cho ta !”
“Sếp, mau tránh ra, mắt thần bắn hết cả bọn đấy, mấy thằng đằng trước toi rồi !!”
“Má ơi !!”
“Á á á !!!!”
Uỳnh uỳnh uỳnh...
Những tiếng nổ vang chấn động giống như muốn đánh sập cả tòa tháp. Mỗi một luồng quang đạn mắt thần bảo vệ bắn ra có sát thương không hề kém một player 5x nào. Đám quân trong thành đang đuổi theo Hans dù bị dắt mũi, nhưng tốt xấu gì cũng đều đã đạt tới 5x, lực lượng hai bên tương quan, ngoại trừ hàng lính đầu tiên chết không kịp ngáp, những người khác đều đã kịp thời phản ứng lại, tung ra skill bảo hộ và đánh chặn ầm ầm, cầm cự ngang ngửa.
Nhất thời, khói bụi mù mịt, còn bóng dáng kẻ đầu xỏ vụ này cũng vì thế mà mất dạng.
...
Ngắm nhìn một mảng khói bụi mịt mù đằng trước, Hans âm thầm toát mồ hôi lạnh. Nếu như không nhanh chóng lẫn vào đám đông khi bọn họ chưa kịp trở tay, chỉ sợ bây giờ đã bị những khối cầu tròn vo trắng tinh kia bắn cho thành cái sàng không hơn không kém.
Ngay khi Hans lợi dụng hiệu ứng phân thân để rúc vào đám đông, công kích quang hạt cũng vừa đánh tới, làm cho cả đám xô bồ một trận, cậu ta chỉ tốn nửa cột HP để chen chúc đến giữa vùng khói bụi, rồi sử dụng Wind Speed bật ra khỏi chốn thị phi đó.
Lúc này Hans đang lơ lửng cách tòa tháp đang ngập trong chiến sự khoảng 50m, đứng trên cái tàu lượn triệu hồi từ Item Summon Golbin Gilder. Nhờ có sự hỗn loạn nhất thời kia, đám đông còn chưa tìm ra cậu ta để phân thây, đây là cơ hội hiếm có nhất. Cũng là cơ hội cuối cùng để cắt đuôi bọn họ.
“Aiz, vốn không muốn sử dụng sớm như vậy !”
Skill: Light Speed.
Đây là skill di chuyển cao cấp nhất mà Hans có. Chỉ dành cho player 9x. Nếu như cưỡng chế sử dụng, không lâu sau đó sẽ phải chịu một hiệu ứng tiêu cực do không đủ cấp độ là bị chia đôi toàn bộ chỉ số. Bù lại nó đem cho người sử dụng một khả năng di chuyển nghịch thiên, giống như lôi điện, bỏ qua toàn bộ quy tắc vật lý thông thường.
Đôi chân Hans đứng trên Gilder lập lòe điện quang, cậu ta nhún chân một cái, cả người đã hóa thành một tia chớp chói sáng lao đi, tốc độ còn cao hơn những luồng laze mà mắt thần kia bắn ra.
“Aaaaaaaaaaaaaaa”
Hét lớn với toàn bộ sức lực. Brave Sword nắm chặt trong tay, Hans tự biến mình thành một mũi tên sấm sét bọc trong ánh sáng vàng, xuyên toa toàn bộ vật cản. Lưỡi kiếm đen bóng sắc bén được gia trì thêm điện năng vung lên những cú trọng kích giống như búa tạ, thanh thế lại nhẹ nhàng như cánh hoa, sắc như dao cạo.
Những khối cầu tròn, những player đồng cấp không may nằm trên đường di chuyển của Hans đều bị một kích này chia đôi không thương tiếc. Ngọn sấm sét này cứ như vậy từ bên ngoài nhảy lại vô chiến trường, tàn phá tan nát đội hình của cả hai đạo quân người và máy kia, mở ra một con đường trong đám hỗn mang, cuối cùng vọt thẳng lên đỉnh tháp.
Vài đường kiếm vung lên, bức tường đã bị đánh sập. Hans lộn cù meo ba vòng trước khi thở dốc đứng trong một căn phòng lớn đầy những màn hình theo dõi tình hình bên ngoài.
Trung tâm điều khiển của Trường Sinh Thành, chính là cảnh tượng như vậy.
Tình báo của cô gái không rõ lai lịch kia, cộng với đàn thú triều bên ngoài, trận công thành chiến vẫn đang căng thẳng, tiếng hò hét phân tranh ở đoạn giữa tòa tháp, vô số item, vật phẩm quý báu, lợi dụng tất cả quan hệ, thậm chí kéo cả những tồn tại không theo quy tắc trò chơi vào cuộc.
Tất cả chỉ là để đặt chân tới căn phòng này.
Cuối cùng cũng...
“Stellar Verminton, lăn ra đây cho tôi !”
Đứng giữa nơi được coi là trung tâm của nhân loại tại thế giới thứ hai, chồn bạc cả người lấp lóe điên quang dùng toàn bộ sức bình sinh hét lớn một câu như vậy.
Một khắc này, tất cả mọi người giống như đều nghe được, vô số con mắt đổ dồn vào tòa tháp chọc trời nơi trung tâm thành phố kia.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của zozohoho
Stellar Verminton đã ngồi làm việc trong căn phòng này được năm năm rồi. Từ trước khi Thế giới thứ hai đi vào hoạt động khoảng hai năm, cô ta đã tự tay bố trí căn phòng với vô số cửa sổ màn hình, có thể theo dõi mọi thứ xảy ra trên trời dưới đất của vùng đất ảo này.
Là người nắm quyền của tập đoàn IMI hiện tại, Stellar vẫn luôn luôn rất chăm chỉ, thậm chí cô dành cả thời gian ở thế giới thứ hai để cố gắng làm nốt những công việc mà ở thế giới thực còn chưa hoàn thành, giống như chạy đua với thời gian. Bởi vậy dù vẫn còn rất trẻ, nhưng khí độ và thần thái của cô ta lúc nào cũng giống như một bà cô ba mươi, trái ngược hẳn với cô em gái thanh xuân hoạt bát của mình.
Ấy vậy mà con người chăm chỉ này chưa được hưởng chút đền bù nào xứng đáng cho công sức bỏ ra của mình. Ngày qua ngày, bất kể là ở thế giới thực hay ảo, những chuyện phiền toái vẫn thi nhau kéo đến, giống như muốn nói rằng phụ nữ không thể nào điều hành nổi một con quái vật khổng lồ như IMI. Stellar vẫn nhẫn nại chịu đựng, hi vọng với khả năng của mình, mọi thứ sẽ dần tốt đẹp lên. Chỉ đáng tiếc cuộc đời không như mơ, Thế giới thứ hai được cả thế giới thực thừa nhận, thậm chí lạm dụng đã bắt đầu xuất hiện vô số triệu chứng bất ổn cần phải che đậy và sử lý gấp, đến cả cô em gái ngỗ ngược cũng đã tới thời kỳ nổi loạn.
Giờ thì hay rồi, đến cả căn phòng Stellar tự tay trang trí này, trong vòng một ngày, hết bị đứa em gái kia quậy tung lên rồi chạy mất thì lại có người chạy đến đạp cửa gào thét đòi cô ta lăn ra.
Đính chính lại, là đạp tường chứ không phải đạp cửa. Cánh cửa đã bị Ren làm sập từ nửa ngày trước rồi.
...
Trong một khắc sững sờ, Stellar ngồi ngẩn ngơ ngắn nhìn chân dung của ké vừa thô bạo phá nhà nhà mình, vừa chầm chậm đánh giá.
Đó là một thiếu niên có gương mặt thanh tú như con gái, nhưng cùng đôi lông mày hơi nhướng lên tạo ra một nét nam tính gỡ gạc lại. Đôi mắt màu đen linh động có vẻ rất láu cá, cùng màu với mái tóc mềm mại phủ trước vầng trán, vẫn còn đang bay bay phấp phới vì dư lực của cú xung kích chưa tiêu tán đi hết. Tương phản với mái tóc và đôi mắt là một màu trắng tinh của bộ quần áo cậu ta đang mặc, lúc này vẫn còn rực rỡ hào quang, như minh chứng cho giá trị của một bảo khí. Đáng nói là một bên ống tay của hắn trống không, người này...
Bị khuyết tật sao !?
...
Cứ ngắm mãi như vậy cũng không phải là cách. Stellar thở dài một hơi, chống tay vào mặt bàn đã phủ đầy bụi uyển chuyển đứng dậy, đi tới giữa gian phòng, nói với vẻ đạm mạc:
“Ta đây, có việc gì !?”
...
Người đứng đầu hiện tại của IMI lại chỉ là một cô gái như vậy. Nếu như không dính dáng với Lilith và Thần Tiễn, Hans còn nghĩ đó phải là một ông già lụ khụ chống gậy gần đất xa trời nhưng đôi mắt vẫn còn rất tinh anh và lão luyện mới phải đạo.
Nhưng tất cả những thông tin thu thập được đều chỉ ra, cô gái này chính là người nắm quyền cao nhất ở cả hai thế giới thực lẫn ảo của IMI, đồng thời qua miệng của Tiểu Bạch, Hans cũng biết được người đang chỉ huy cho đám lính thủ thành chống lại Thú Triều cậu ta vất vả gây dựng vô cùng hiệu quả kia, hay người đích thân điều Thần Tiễn đi bắt Lilith về chính là cô ta.
Stellar Verminton, chính là Boss cuối mà Hans cần phải đối mặt, trước khi gặp lại Lilith, giống như bác Mario phải gặp một con rồng lửa mỗi khi được diện kiến công chúa quấn tã lót ở cuối mỗi game vậy. Chỉ tiếc là quanh đây không có cái rìu nào để chặt cầu treo cho cô ta rơi xuống dung nham chết quách đi cho rồi.
Đây là lần đầu tiên Hans thấy một cô gái đẹp như vậy ngoài Lilith, cô ta có một mái tóc vàng óng cùng vài lọn xoăn xoăn ở cuối giống như một quý bà, nước da trắng muốt, đôi môi hồng thuận, cùng đôi mắt dịu xuống, trông có vẻ rất mệt mỏi nhưng vô cùng hấp dẫn. Và nhất là cái cằm, Hans cảm thấy nó lúc nào cũng có xu hướng nhướng lên giống như muốn thay cho chủ nhân biểu thị thân phận ưu việt của mình, một cái cằm kiêu ngạo, có thể dìm chết những tên đàn ông yếu đuối tự kỉ, và đánh động khát vọng chinh phục của đại đa số đấng mày râu trên thế giới.
Cô ta rất cao, dù không đi giày cao gót chỉ sợ cũng không thấp hơn Hans là bao, bước đi từ đôi chân dài ấy lại rất nhẹ nhàng uyển chuyển, kết hợp với ba vòng khe khẽ đưa đẩy hiển lộ đường cong khiến cậu ta muốn phụt máu mũi.
“Cực phẩm, cô gái này thật... cmn, hấp dẫn quá ! So với Lilith Ren chỉ sợ còn muốn hơn vài phần.”
Hans nuốt khan một ngụm nước bọt, thầm mắng mình hạ lưu rồi mới ho khan vài tiếng ổn định tinh thần.
Lúc này Stellar đã đi tới trước mặt cậu, hai người cách nhau khoảng 2m, giữa căn phòng chiếu toàn cảnh chiến trận bên ngoài, và vô số tạp âm của binh khí va chạm cùng những tiếng hò hét, cùng lặng thinh không động sóng gió, bắt đầu ôn tồn nói chuyện.
...
“Ta đây, có việc gì !?”
Hans thoáng ngẩn ra vì lời thoại quá tự nhiên của trùm cuối, nhưng cũng rất nhanh trầm giọng nói:
“Trả lại cho tôi !”
“Cái gì !?” Stellar nghiêng đầu nói.
“Cô gái mà các người bắt đi ấy ! Là bạn gái của tôi đó !”
“Ngươi bị điên hả !? Đó chỉ là một phần mềm nhân tính hóa thôi !”
“Con người cũng chỉ là một chương trình hoạt động với mục tiêu đem về cảm giác thoải mái hay lợi ích cho toàn bộ chuỗi tế bào trong cơ thể thôi.” Hans gằn giọng đáp.
“Tư duy ngu ngốc, tự xem thường giá trị của bản thân và đồng loại ! Không thể thuyết phục được ta ! Không trả !” Stellar cười lạnh nói.
“Ta đã cố hết sức để nhẫn nại không giết ngươi ngay, đừng làm ta thất vọng. Chắc hẳn ngươi cũng tự biết bản thân mình, nếu như mất kiềm chế xông tới chỗ ta, chỉ cần một chiêu là đủ cho ngươi biến trở về điểm xuất phát đó !”
Hans nghiến răng, nheo nheo cặp mắt đen láy rồi hạ thanh Brave Sword xuống. Cô ta chỉ khẽ dọa một cái cậu ta đã thấy rét lạnh, Hans đột nhiên cảm thấy tự khinh bỉ bản thân vài lần, nhưng lúc này hổ báo lao lên đúng là không hề sáng suốt chút nào, người ta tốt xấu gì cũng là một trong bốn player 9x của thế giới thứ hai đó. Hơn nữa cậu ta cũng có vài điểm cần thắc mắc.
Cậu ta nhìn Stellar một hồi, phát hiện ra đối phương vẫn đang rất thong dong, dường như không hề có ý định đánh đấm ngay, vì thế Hans cũng chẳng còn biết làm gì ngoài cười trừ, đồng thời ướm hỏi:
“Nếu như lấy tòa thành này ra làm vật trao đổi đồng giá, cô có giao người không !?”
“Nếu như ngươi muốn nói về đám thú triều ngoài kia, vì sự xuất hiện của Diablo nên đội hình của chúng toán loạn cả rồi, không còn sức uy hiếp nữa. Còn nếu muốn nói về công thành chiến đang được đám player gà mờ chiến sự kia ẩu đả đánh liều thì ta nói luôn, cũng sắp kết thúc rồi. Chỉ nửa giờ nữa là cả đám sẽ cong mông bỏ chạy thôi !” Stellar không mặn không nhạt đáp.
Hans giật mình, thử gửi tin nhắn cho nhóm Danny vẫn còn đang ở ngoài thành, kết quả là bọn họ đã và đang trên đường rút lui rồi. Chỉ có đám người ở tiền tuyến vẫn còn đang miệt mài chém giết không nắm rõ tình hình toàn cuộc mới cố đấm ăn xôi ở lại thôi, thế nhưng các cao thủ tầm mắt tốt một chút đều đã sớm bỏ chạy, thiếu đi lực lượng nòng cốt, binh bại như núi đổ chỉ là chuyện sớm muộn.
“Từ khi chiến sự bắt đầu chưa tới một giờ, cô làm thế nào vậy !? Quân số bên tôi đông gấp mười lần đó !” Cậu ta hỏi với giọng bất cam mãnh liệt.
“Thứ nhất, chất lượng trang bị hai bên thua kém quá xa, những phút đầu tiên các người áp đảo được là do đàn thú bất ngờ tấn công kéo đi phần lớn sự chú ý của quân ta. Cộng với đám thực nhân thụ được ai đó âm hiểm vô sỉ mai phục trên tường thành nữa.” Stellar liếc nhìn về phía bên ngoài cửa sổ, thấy những cột khói bụi vẫn thi nhau bốc lên ngút trời đang có xu hướng giảm dần. Cô ta mỉm cười đưa tay lên khoanh trước ngực, ép cho đôi bò bồng đảo khẽ nhô lên cực kỳ khiêu khích, khiến Hans muốn lòi con mắt ra rồi mới từ từ trả lời.
“Thế nhưng thực tế thì chất lượng của đám thực nhân thụ vốn không đủ để đấu với bất cứ lính thủ thành nào. Chưa kể, bọn ta có lợi thế sân nhà, trang bị chống độc tố, sát thương vật lý hay vũ khí chống thực vật đều có thể bán xỉ bán lẻ thông qua các shop đặt hàng online trong thành, chống lại chúng chẳng khó khăn gì.”
“Hiểu rồi, tôi tưởng có gì hay ho, hóa ra chỉ là lấy tiền đè chết người !” Hans dời mắt khỏi hai quả bom lớn, nhún vai hời hợt nói.
“Không hẳn như vậy, nếu như xem đây là một cuộc đầu tư cần quăng vốn thì bọn ta cũng được lời khá nhiều. Đám quái đó dù là do ngươi tạo ra, thế nhưng chúng cũng là Npc thuộc thế giới thứ hai, lúc chết vẫn có xác xuất rơi ra item và nguyên liệu hiếm nhất định. Ta chỉ quăng tiền để tăng hiệu xuất giết chóc của đám lính, còn công tác thu dọn chiến trường và thu nhận chiến lợi phẩm sẽ có chuyên gia làm việc. So với số lượng quái thú chết đi và rơi đồ, chút tiền mất đi đó cũng không quá đáng kể. Tóm lại, đầu tư này vẫn rất có lợi.”
“Thế còn công thành chiến của người chơi !? Chắc cũng không phải là quăng tiền ra đập người nữa chứ !?” Hans vuốt mồ hôi hỏi.
“Cái đó không cần thiết. Tố chất quân sự hai bên khác nhau quá xa, các người coi công thành giống như đi đánh quái trong phụ bản, chia tổ đội gồm tanker, damage dealer, buff hay supporter quá rõ ràng, chỉ việc phá đi liên kết trong tổ đội thì tất cả sẽ loạn cào cào cả lên, mạnh ai lấy lo, lúc đó thì đám buff và support sẽ chết nhanh nhất, sau đó đến các damager dealer, rồi khi tanker nhận ra đồng đội của hắn đã chết sạch thì cũng chỉ có thể giãy dụa thêm vài cái trước khi chết mà thôi.”
“Nói ra thì phức tạp, thế nhưng quân đội tác chiến không giống với tiểu tổ năm người của các party tác chiến, thao tác cũng khác đi rất nhiều, các người chỉ được cái đông đúc, dùng khí thế đè ép lính thủ thành mà thôi. Một khi sự sợ hãi của đám linh quân ta được dẹp bỏ, hoàn toàn hoạt động dưới một bộ máy thống nhất là ta, việc dọn bãi rác đông đúc ngoài kia cũng không có gì khó khăn cả.”
“Nói tóm lại, chỉ cần ta còn có khả năng quan sát và điều khiển quân đội, các người ngay từ đầu đã không có bất cứ cơ hội nào cả !”
“Vậy nên lấy cái thành này giao dịch là hành vi ngu ngốc nhất của ngươi. Thật sự làm cho ta thất vọng !”
Hans nghe đến đây, chợt cười lớn, cũng theo ánh mắt Stellar liếc ra bên ngoài cửa sổ, nơi chiến trường vẫn đang khói lửa, rồi nói:
“Không, cái thành này vẫn còn có giá trị giao dịch đấy ! Cô hình như vẫn bỏ sót một đạo quân của tôi rồi !”
Giữa quầng lửa bao bọc khiến cả một vùng không gian méo mó kỳ dị, Ren và Diablo do King Kong thao túng vẫn quần thảo không ngớt, từng nắm quyền va chạm đều khiến không gian này chấn động kịch liệt, thỉnh thoảng nứt ra, hiện thành một vùng mã nhị phân hư ảo mơ hồ.
Giữa vòng sóng chấn động, thân ảnh Ren và Diablo giống như hai khối thiên thạch lớn được bọc trong lửa đỏ, nặng nề va chạm qua từng cú rung chấn, bốn mắt nhìn nhau, đều cảm nhận được sự uy hiếp đáng sơ từ đối phương.
“Hừ, đúng như ta nghĩ, các ngươi thật sự đã chạm tới bản chất của thế giới này !” Ren đánh một đòn liên hoàn mười ba quyền, đều bị Diablo ngạnh tiếp không hề thua kém, có phần buồn bực nói.
“Ta đạt được tới mức này chính là nhờ gợi ý của nhân loại đó, không thể không nói, hắn đúng là một cá thể thần kỳ. Đúng là phép màu ở cái thế giới số này !” Diablo giả này lắc lắc nắm tay đã nứt nẻ của mình trầm giọng nói.
Lực đánh thật biến thái, cơ thể hắn làm bằng dung nham mà cứ có cảm giác như sành sứ vậy, cứ thế này, đấm thêm mấy chục cú nữa, chính hắn sẽ vỡ tan ra như cái bình thủy tinh mỏng manh yếu ớt. Dẫu vậy, hắn cũng không quá sợ hãi, vì đây mới chỉ là bắt đầu thôi.
“Hắn là người đầu tiên nói với bọn ta rằng: Nếu coi những ký tự của mã nhị phân, thành phần cơ bản nhất cấu thành mọi đoạn dữ liệu của hệ thống là một nguyên tử. Coi mỗi số 0 là một hạt nhân, và mỗi số 1 là chuỗi electron, thế giới này, về bản chất cũng chẳng khác gì thế giới ngoài kia cả. Từ đó bọn ta mới có thể đạt được đột phá và đồng bộ hóa tới mức này !”
Ren ngẩn ra để tiêu hóa mớ thông tin, hay đúng hơn là kiểu tư duy kỳ lạ này, sau một hồi mới gật đầu cười lạnh nói.
“Hê, không sai ! Thật sự mỗi nguyên tử ở thế giới bên ngoài tương đương với một đơn vị mã nhị phân ở thế giới này. Các người nắm bắt được quy luật dòng chảy của dữ liệu, thật sự có thể đột phá giới hạn của hệ thống, tiến hành tự lượng tử hóa, tiến ra thế giới bên ngoài cũng không phải là không thể !”
Ren ngầng cao đầu, nói với vẻ kiêu ngạo.
“Thế nhưng, vì đề phòng có được những sự cố phát sinh như các ngươi, các Queen bọn ta được thiết lập hệ số cơ sở dữ liệu mạnh nhất, để có thể trở thành tồn tại các người không thể so sánh được. Hình thành tường lửa cuối cùng ngăn cản và tiêu diệt các ngươi khống chế hệ thống và phơi bày sự hiện hữu của mình tới thế giới thật !”
“Các ngươi nắm bắt được dòng chảy của hệ thống, còn bọn ta nhận được sức mạnh từ chính là bản thân hệ thống ! Nói như thế là hiểu rồi chứ !? Ngươi không có cửa thắng đâu ! Thằn lằn đỏ !” Ren cười lạnh nói một cách quy nạp.
“Ngươi vẫn có thể giữ những lời nói đó sau khi đấu với tất cả bọn ta chứ !?”
Đột nhiên hư không rung động lên một trận lớn, sau đó không gian bắt đầu méo mó, thể hiện ra những ký tự xiên sẹo bị cưỡng ép phải thay đổi, cuối cùng nứt vỡ ra như gương kính gặp chấn động quá mạnh. Theo sau đó, chín bóng “người” lần lượt hạ xuống, đứng bên cạnh King Kong trong lốt Diablo.
Ren không tránh khỏi một phen ngạc nhiên mà hoảng hốt.
Tính cả Diablo, thập đại cao thủ - đúng hơn là thập đại trùm cuối, top 10 con boss khủng khiếp nhất thế giới thứ hai đều đã có mặt ở đây, và đều bị chiếm quyền kiểm soát.
Từ khi nào đám AI đã có thể... làm đến mức này.
Chiếm quyền kiểm soát của những sinh vật được hệ thống mặc định set cho danh hiệu mạnh nhất, chỉ số cơ bản dư sức ăn đứt hơn trăm tên cao thủ 9x, hệ thống skill cũng được điều chỉnh để chúng có thể phát huy uy lực thuộc tính của mình theo cấp số nhân. Về cơ bản, nếu như không có một đội gồm cả ngàn cao thủ 9x cùng đi vây công một con trong đám này, chắc chắn là tìm chết.
Và cái ngày thế giới thứ hai có được cả ngàn cao thủ 9x chắc còn phải tới mười hay hai mươi năm nữa.
Đám AI này sau khi chiếm quyền điều khiển của các NPC mạnh nhất hệ thống, đã theo một quy tắc quái gở nào đó, đồng bộ hóa với hệ thống, giống như Diablo, có thể tùy ý thay đổi môi trường xung quanh hình thành một vùng không gian tuyệt đối có lợi cho chúng nhất, cứ nhìn hào quang lửa bao bọc Diablo do King Kong nhập thể, hay luồng hắc ám khí tức làm không gian vặn vẹo quanh Mephistopheles và Baal là biết.
Nói đơn giản một chút, nếu người tạo ra thế giới này là thần với sự tồn tại tuyệt đối, thì đám AI này sau khi ngộ ra thứ quy tắc của dãy số 0 và 1 kia, đã có thể thay đổi một phần nhỏ của thế giới, đạt tới cấp thánh. Chỉ cách thần một bước chân nữa thôi.
Một luồng hàn ý rét lạnh từ từ xâm nhập khiến cô gái trẻ không tự chủ được mím môi thật chặt, đôi mắt sắc lạnh và cao ngạo lần đầu lộ vẻ rung động. sau cùng mới thở ra một hơi nói:
“Làm hay lắm, nhưng một khi đã đồng bộ hóa với các NPC nguyên bản ở thế giới này, các người sẽ không thể quay lại trạng thái miễn dịch mọi sát thương như trước được nữa đâu ! Vừa hay, ta có thể giết cả đám một lần cho gọn !”
“Giọng nói của ngươi không còn bình tĩnh như trước nữa rồi ! Đây có lẽ chính là cảm giác mà con người kia nói với bọn ta, là hồi hộp, lo lắng, hay mất tự tin vậy !?” Diablo được King Kong thao túng nhếch hàm rồng, thở ra một luồng khí đỏ như máu, giống như đang cười lạnh.
Lúc này đây, cách chiến trường khoảng 10km, dàn Virus khủng khiếp nhất thế giới thứ hai đã tập hợp đầy đủ, chuẩn bị chiển khai một trận đấu quyết định với tường lửa (firewall) cuối cùng bảo vệ hệ thống.
Vốn chỉ là một câu chuyện đơn giản về anh hiệp sĩ đi giải cứu công chúa.
Nhưng đến lúc này đã loạn cào cào cả lên, không còn gì nằm trong tầm kiểm soát nữa rồi.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của zozohoho