Hoa Sơn Tiên Môn
Tác Giả: Mạt Lăng Biệt Tuyết
-----oo0oo-----
Chương 1236: Lại là ai giết chết Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ?
Nguồn: 4vn.eu Sưu Tầm
Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ, đầu óc suy nghĩ vô số, phân thân vô số, được gọi là không khả năng bị giết chết, dù là Hoang Chi Tử cũng công nhạn không thể giết nó, kết quả bây giờ bị giết rồi, sao có thể!
- Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ chết rồi?
Có người phản đối:
- Không thể nào, Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ từ khi sinh ra chưa từng chết!
Một người khác nói:
- Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ cũng là từ lúc sinh ra chưa từng chết cũng chẳng phải bị Hoang Chi Tử giết rồi sao? Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ đã chết thì HỗnĐộn Não Phong Bạo Chủ cũng có thể.
- Nghe tiếng hét thảm này rồi cảm nhận gió xung quanh hình như yếu đi nhiều, e rằng Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ đã chết thật.
- Ai có thể giết Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ chứ?
- Mới nãy có nhiều nửa bước văn minh cảnh ra mặt, chắc là một trong số họ.
- Ngay cả Tinh Trường Hà xuất thân từ phong chi văn minh Nho Chi phó chủ văn minh còn đuổi không kịp Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ thì những người khác muốn đuổi theo rất khó, giết chết càng khó hơn. Xem ra chắc lại là Hoang Chi Tử làm, chắc Hoang Chi Tử lần thứ hai giết chết Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ rồi, dùng thần hồn trường đao nhuộm hỗn độn sắc giết chết Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ.
Có người phỏng đoán sự việc.
- Hoang Chi Tử không uổng là kỷ nguyên chi tử, giết chết được Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ.
Hiển nhiên đa số người đều cho rằng Hoang Chi Tử là có khả năng nhất, mấy người khác thì không giống lắm, chỉ mình Hoang Chi Tử là có phần lớn nhất.
- Đúng vậy, Hoang Chi Tử chính là Hoang Chi Tử, bây giờ hắn đã giết chết Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ, Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ, hai quái vật được gọi là tỷ lệ tử vong bằng không đều chết.
- Kỷ nguyên chi tử chính là kỷ nguyên chi tử.
Cơ bản mọi người đều cho rằng là Hoang Chi Tử giết chết Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ, Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ.
Lúc này Cửu Hoang Truy mới bảo đảm xong gã không tìm thấy, mọi người đều không thấy Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ kết quả giờ nghe tin nó chết, khiến Cửu Hoang Truy lúng túng nhưng cũng tò mò. Gã truy không kịp Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ thì ai đuổi kịp đây?
Hoang Chi Tử cầm Hồng Hoang Thần Kích, hỏi:
- Rốt cuộc là ai?
Gã biết Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ không phải gã giết, Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ càng không phải.
Bây giờ Hoang Chi Tử rất muốn biết rốt cuộc là ai giết hai quái vật cực kỳ khó gặm này.
Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ chưa đấu qua nên không biết, Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ thì có đấu một trân, mặc dù gã thắng nhưng sự thật muốn giết chết rất khó. Vậy thì rốt cuộc là ai giết Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ?
Hoang Chi Tử nhắm mắt suy tư, thì thào nói:
- Trong một vạn năm ngàn người có một người rất khó đối phó, chắc là kẻ đã giết Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ, Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ, rất có thểgần với người Năm Mươi Thiên Bảng. Người này là đại địch của ta, nên cẩn thận là hơn hết.
Gã cảm thấy có một kẻ địch cường đại núp trong chỗ tối đem đến áp lực không nhỏ.
Tương tự, trong hơn một vạn người có một pháp lực vô cùng huyền diệu, tràn ngập pháp thuật áo nghĩa thì thào:
- Nếu Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ và Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ là Hoang Chi Tử toàn là giết thì hắn thật là mạnh, có lẽ thực lực ngang bằng với ta.
Người này giọng điệu thật lớn lối, tự xưng không dưới Hoang Chi Tử. Xem bộ dạng người này không phải nói khoác mà là lời thật.
Trong hơn một vạn người chính là ngọa hổ tàng long, rất nhiều cao thủ.
Lục Nguyên giết chết Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ, có được chiến lợi phẩm Hỗn Độn Não Tinh mình cần rồi, thần hồn tăng vọt nhiều, một đường bay nhanh hướng tới phần sau.
Lúc trước đã nói bản thân hỗn độn văn minh thú không có thất khiếu ngũ quan, vì sau này mở ra nên tinh hoa trong não mất đi, não không có bao nhiêu tinh hoa và ích lợi. Dù là khoang miệng hỗn độn văn minh thú Ngũ Thiệt Địa Ngục hay là não hỗn độn văn minh thú thần hồn địa ngục nói trắng ra đều để đào thải người, chỉ thiên tài như Lục Nguyên mới từ đó vớt vát món hời thôi.
Chân chính chỗ tốt là thân thể dưới đầu hỗn độn văn minh thú.
Trọng điểm là trái tim.
Đương nhiên chỗ khác như túc, phổi, tỳ, gan, tràng, vị, thận, can cũng là trọng điểm, còn lại thì không phải.
Tới đây sẽ là hơn một vạn người tiến hành chém giết.
Thật ra vì Lục Nguyên giết Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ, Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ giảm thấp độ khó của Ngũ Thiệt Địa Ngục, thần hồn địa ngục nên đi tới thân thể hỗn độn văn minh thú có hơn một vạn bốn ngàn người, chỉ mấy trăm người là bị hai cửa này đào thải. Người ở lại càng nhiều thì mặt sau cạnh tranh càng kịch liệt.
Nhanh chóng bay ra khỏi não hỗn độn văn minh thú, hắn bỗng phát hiện đằng trước có người quen. Nhìn sang, ủa, chẳng phải là Pháp Thánh Đế Tử, Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tử đó sao? Ba người này Lục Nguyên đều quen biết nên đi qua chào.
Pháp Thánh Đế Tử cười nói:
- Thì ra là ngươi, nếu đã gặp ở trong thân thể hỗn độn văn minh thú vậy cùng nhau hành động đi.
Pháp Thánh Đế Tử, Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tử lại bàn tán về việc Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ và Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ.
Pháp Tiêu Đế Tử nói:
- Mọi người đều nói là Hoang Chi Tử giết chúng nhưng ta cho rằng không phải. Vì mới rồi Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ chết ta từ xa có thấy Hoang Chi Tử, không phải hắn ra tay.
Pháp Thánh Đế Tử cảm thán nói:
- Xem ra hơn một vạn người còn có cao thủ xuất sắc tồn tại, ngay cả Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ, Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ còn bị đánh chết.
Hiển nhiên ba đế tử Lục Nguyên quen biết đều không ngờ hắn nhúng tay vào vụ này, đánh chết họ cũng không tin bởi vì chuyện rất là khó tin.
- Phải rồi, Lục Nguyên, ngươi lần thứ nhất đến Văn Minh Thánh Địa hỗn độn văn minh thú, giải thích một chút về hỗn độn thánh địa cho ngươi biết vậy. Trong thân thể mới là chân chính bắt đầu liều mạng. Ở trong hỗn độn văn minh thú có tổng cộng tám nơi trọng điểm là túc, phổi, tỳ, gan, tràng, vị, thận, can. Tám chỗ này bình quân có nhất định lượng hỗn độn văn minh mảnh vỡ, nhưng số lượng rất ít. Nếu hỗn độn văn minh mảnh vỡ ở tám chỗđều bị lấy đi thì trái tim mới khởi động. Chỗ trái tim có nhiều hỗn độn văn minh mảnh vỡ, mọi người đấu cuộc chiến cuối cùng là ở trái tim giành hỗn độn văn minh mảnh vỡ.
Pháp Thánh Đế Tử nói:
- Bây giờ chúng ta ở chỗ vị, xem coi có thể cướp được hỗn độn văn minh mảnh vỡ ở vị không.
Lục Nguyên gật đầu nói:
- Cũng tốt, vậy chúng ta cùng đi thôi.
Pháp Thánh Đế Tử, Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tử cùng Lục Nguyên một đường bay đi. Trong số những người này Pháp Thánh Đế Tử mạnh nhất là nửa bước văn minh cảnh, Pháp Tiêu Đế Tử là thế giới cảnh thập tầng, Pháp Cường Đế Tử từng huấn luyện Lục Nguyên là thế giới cảnh cửu tầng. Pháp Cường Đế Tử nhìn năm đó huấn luyện Lục Nguyên đã trưởng thành đến mức này thì có vài phần cảm thán. Bây giờ Lục Nguyên sắp mạnh hơn mình rồi.
Pháp Thánh Đế Tử, Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tử trong lúc bay tăng tốc độ cực nhanh, họ có ý thử xem tốc độ hiện tại của Lục Nguyên. Dù sao hai năm hắn mất tích, giờ rốt cuộc gặp sao không thử độ mạnh của hắn một lần. Giờ không tiện đấu nhau nên trước thử tốc độ bay đi.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Tác giả: Mạt Lăng Biệt Tuyết
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Kết quả bay đi Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tử phát hiện họ đã đến tốc độ cực hạn mà Lục Nguyên dễ dàng theo sau, xem bộ dạng của hắn thì còn chưa đến cực hạn. Pháp Thánh Đế Tử thầm nghĩ tốc độ cực hạn của mình có thể nhanh hơn Lục Nguyên chút, xem ra hắn lắng đọng hai năm đã trưởng thành đôi chút.
Bốn người một đường bay đi, ba vị đế tử đã đến Văn Minh Thánh Địa rồi nên khá quen thuộc, vậy mà vẫn tốn thời gian rất dài mới bay đến mục đích.
Đây là một hồ nước khá lớn, mặt trến có vị toan, toan này có thể cắn nuốt thần thể thế giới cảnh nhưng từ cấp thiên tôn trở lên thì thương tổn không lớn.
Pháp Thánh Đế Tử nói:
- Đây chính là vị của hỗn độn văn minh thú.
Lục Nguyên ồ lên:
- Không phải chứ? Nhỏ như vậy?
Khoang miệng hỗn độn văn minh thú và đầu não đều to lạ lùng, bây giờ hồ nước này cũng khá to nhưng so với thể hình to lớn của hỗn độn văn minh thú thì nhỏ rất nhiều.
Pháp Thánh Đế Tử gật đầu nói:
- Nghe nói lúc hỗn độn văn minh thú còn sống vị rất to lớn nhưng sau khi nó chết thì khoảnh khắc vị co lại chín phần chín, bây giờ kích cỡ vị không bằng một phần vạn tình huống bình thường.
Pháp Thánh Đế Tử nói:
- Bây giờ chúng ta trước tiên khống chế vị rồi mới luyện hóa hỗn độn văn minh mảnh vỡ bên trong.
Gã tuyệt đối có thực lực này, gã là nửa bước văn minh cảnh đế tử pháp cổ văn minh, không thể xem thường nửa bước văn minh cảnh. Trong hơn một vạn người nửa bước văn minh cảnh chỉ có mấy chục mà thôi, không bao nhiêu cả. Ngũ đại cổ văn minh thì một văn minh có hai, ba người. Ba mươi văn minh bình thường có một người, tổng số chừng bốn mươi, đây chính là số lượng nửa bước văn minh cảnh.
Khoảng bốn mươi này lại chia làm tám hướng, một hướng khoảng ba, bốn, năm người mà thôi.
Pháp Thánh Đế Tử đến nơi này bây giờ muốn cướp hỗn độn văn minh mảnh vỡ vị là rất có khả năng.
Phần đầu khoang miệng cùng não, chỉ là một ít thử thách, điểm tâm mà thôi.
Chiến đấu đặc sắc thật sự, hơn một vạn người liều mạng bắt đầu trong thân thể hỗn độn văn minh thú.
Trong đó số người rất nhiều, có Hoang Chi Tử kỷ nguyên chi tử cực kỳ cường đại, có người bí ẩn khó lường pháp thuật huyền ảo tự nhận không kém gì Hoang Chi Tử, có những người th Pháp Thánh Đế Tử, Pháp Hoàng Đế Tử, có giống Khổng Ni, Mạnh Vi, hơn nữa người như Giản Vân Sầu cũng có,
Có cả như Kiếm Chi Tử.
Tiên Chi Tử, Võ Chi Tử, Pháp Chi Tử cũng có mặt.
Trong đám người có nhân vật thành danh mấy chục vạn năm, có nhân tài xuất sắc mới xuất hiện.
Đây là thịnh sự to lớn một lần trong trung ương thiên triều.
Lục Nguyên ở trong đó không hề bắt mắt.
.........
Pháp Thánh Đế Tử, Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tử và Lục Nguyên đứng trên mặt.
Hò này là vị hỗn độn văn minh thú.
Bây giờ có nhiều người tranh đoạt nên Pháp Thánh Đế Tử không dám kéo dài, lập tức lấy ra một đoàn vạn pháp địa hỏa. Vạn pháp địa hỏa của gã chính là một loạn đánh ra pháp thuật ngọn lửa hòa hợp lại, hóa ra hỏa diễm mãnh liệt khó mà tưởng tượng. Đoàn lửa tạc mặt hồ, muốn tinh luyện hỗn độn văn minh mảnh vỡ.
Đoàn lửa của gã dung hợp vạn loại lửa, vô cùng tinh thuần.
Trong khoảnh khắc xuất hiện một loại hồng hoang lửa cực kỳ cuồng bạo cứng rắn chặn lửa của Pháp Thánh Đế Tử. Hai ngọn lửa ở trên không trung va đụng nổ tung. Năng lượng nóng cháy to lớn tản ra, hồ nước cũng tức là vị biểu hiện chỗ bất phàm. Đụng phải năng lượng tạc nổ biển bình thường sẽ khô cạn, nhưng vị hồ bạc không bị lay động, một chút sóng nước cũng không giảm bớt.
Pháp Thánh Đế Tử quát lạnh:
- Là ai?
Một thanh âm hùng hồn vang lên, đi ra là một gã đàn ông mặc tím vàng. Gã đàn ông vóc dáng cao to uy phong lẫm lẫm, không ai bì nổi. Mặc dù Lục Nguyên chưa từng trông thấy người này nhưng bản năng cảm giác rất quen thuộc, dường như trời sinh ghét gã.
Pháp Thánh Đế Tử liếc mắt một cái, nói:
- Thì ra là ngươi, Hoang Thánh Đế Tử.
Lục Nguyên nghe vậy rốt cuộc hiểu tại sao ghét người này, gã nếu đã là Hoang Thánh Đế Tử thì tất nhiên hắn cực kỳ căm ghét. Năm đó Giản Vân Sầu muốn hại hắn, bày mưu lập kế, hắn giận dữ giết chết người thái cổ văn minh. Dưới tình huống đó, Hoang Thánh Đế Tử đế tử xếp thứ hai thái cổ văn minh tìm tới cửa. Khi ấy Hoang Thánh Đế Tử khủng bố tính áp đảo, gã có thực lực chủ thái cổ văn minh khiến hắn vô cùng rung động, thật là nghiền nát hắn chỉ mới là hỗn động cảnh so với giết một con kiến đươn giản hơn nhiều.
May là có Pháp Thánh Đế Tử ra tay, nếu không có gã thì khi ấy mình chết rồi.
Hoang Thánh Đế Tử, là kẻ thù to lớn của mình.
Hèn chi mình thấy người đó là người khó chịu.
Hoang Thánh Đế Tử và Pháp Thánh Đế Tử vốn có thù rồi, lần này vì tranh đoạt hỗn độn văn minh mảnh vỡ trong vị hỗn độn văn minh thú càng muốn tốc chiến tốc thắng nên không nói nhiều, oanh kích nhau. hai vị nửa bước văn minh cảnh đánh nhau, đánh đến thiên hôn địa ám, nhật nguyệt vô quang. Trên không trung hoang khí tung hoành, pháp thuật cuồng phi.
Lục Nguyên bất giác nhớ đến khi hắn ở hỗn động cảnh dùng ánh mắt xem thiên thần nhìn hai đế tử chiến đấu. Khi đó hai đế tử huyễn hóa ra nắm đấm to khổng lồ, hai nắm đấm ở không trung đánh nhau, cục diện cực kỳ oanh động.
Bây giờ nhìn lại, hai đế tử đều mạnh hơn trước một chút nhưng cho cảm giác không rung động bằng năm đó, mình đã biến mạnh nhiều.
Lại nói hai đế tử ở không trung giao đấu, hai thánh đế tử lần thứ hai đấu nhau.
Không biết khi nào thì sau lưng Hoang Thánh Đế Tử xuất hiện một đám người.
Nhóm người đó đương nhiên là người thái cổ văn minh, dẫn đầu chính là Cửu Hoang Truy, am hiểu thuật truy tung. Có vài người nữa đều là hạng thế giới cảnh cửu tầng, thế giới cảnh thập tầng. Họ có sáu, bảy người, so với bên Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tử, Lục Nguyên thì nhiều hơn.
Tình huống không ổn.
Cửu Hoang Truy nhìn Pháp Tiêu Đế Tử, nói:
- Pháp Tiêu Đế Tử, chúng ta lại gặp mặt, một lần này ngươi sẽ chết trong tay ta.
Cửu Hoang Truy và Pháp Tiêu Đế Tử vốn có thù. Năm đó Pháp Tiêu Đế Tử muốn đoạt một pháp bảo, kết quả Cửu Hoang Truy ẩn thân bệnh cạnh định giết người đoạt bảo. Ai dè Pháp Tiêu Đế Tử giữa trận đột phá, ngược lại trọng thương Cửu Hoang Truy, thù từ đó kết xuống, giờ là lúc giải quyết. Cửu Hoang Truy dấy lên sát tâm mãnh liệt. Trong Văn Minh Thánh Địa mọi người không lưu tình gì, có cơ hội giết chóc tuyệt đối không bỏ qua. Hơn nữa thù hạn trong Văn Minh Thánh Địa không thể mang ra ngoài, đây là sớm đã có quy định,
Tương tự, Cửu Hoang Bá nhìn hướng Pháp Cường Đế Tử, nói:
- Pháp Cường Đế Tử, chúng ta cũng nên giải quyết món nợ.
Gã muốn giết Pháp Cường Đế Tử, trên mặt gã có một vết đao sâu là do Pháp Cường Đế Tử để lại.
Như vậy là còn lại bốn người.
Bên Pháp Thánh Đế Tử còn lại một người tức là Lục Nguyên.
Lục Nguyên một chọi bốn.
Bốn người bên thái cổ văn minh, Cửu Hoang Thai thế giới cảnh bát tầng nhìn Lục Nguyên, nói:
- Lục Nguyên, ngươi chính là Lục Nguyên đúng không? Nghe nói hơn hai năm trước ngươi bị Hoang Chi Tử văn minh cảnh chúng ta truy sát, sợ đến hai năm không dám lộ mặt, từ đó thành tang gia bại khuyển, thật buồn cười.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Long
Tác giả: Mạt Lăng Biệt Tuyết
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
- Bây giờ Hoang Chi Tử đi lấy hỗn độn văn minh mảnh vỡ để trùng kích thái cổ văn minh, không rảnh quan tâm ngươi, hãy để ta giết ngươi đi!
Cửu Hoang Thai cười nhạo nói.
Người khác cất tiếng cười nói:
- Đâu cần Cửu Hoang Thai đại ca ra tay, để Cửu Hoang Cực ta là được rồi. Thế giới cảnh thất tầng như ta ngược Lục Nguyên thế giới cảnh lục tầng hoàn toàn không thành vấn đề.
Đó là một thanh niên cực kỳ kiêu ngạo, tay cầm trường đao. Đừng trách đám người xem thường Lục Nguyên, một là năm đó khi hắn biến mất mới là thế giới cảnh lục tầng, pháp lực cấp bậc thấp nhất trong Văn Minh Thánh Địa, thứ hai Lục Nguyên bị Hoang Chi Tử tùy ý một kích đánh trọng thương rồi mất tích hơn hai năm, có vẻ tang gia bại khuyển. Đương nhiên điều này Lục Nguyên rất oan, hắn là đi theo Nho Chi phó chủ văn minh tu hành. Thứ ba rất đơn giản, hoang đụng phải kiếm bình thường có tuyệt đối tâm lý ưu thế, đều cho rằng mình thắng chắc.
Cho nên trong đám người thế giới cảnh thất tầng Cửu Hoang Cực càn rỡ nhìn Lục Nguyên, bộ dạng như dễ dàng chém gã rớt xuống.
Cửu Hoang Cực bước ra nói:
- Trận chiến này để ta đối phó.
Gã tới trước mặt Lục Nguyên, vênh váo nói:
- Lục Nguyên đúng không? Người như ngươi cũng dám đối đầu với thái cổ văn minh chúng ta, thật là buồn cười. Bây giờ ngươi hãy quỳ xuống nhận tội với ta, ta có thể nói Hoang Chi Tử đại ca suy xét thả ngươi.
Gã luôn ngang ngược kiêu ngạo vô cùng, không chỉ vì thân phận này mà còn một thân phận khác, là con trai của phó chủ hoang hải văn minh hơn nữa là đứa con được yêu thương, bình thường Hoang Chi Tử còn nể mặt gã vài phần.
Lục Nguyên nghe vậy giận dữ mà cười, bây giờ hắn có sức chiến đâu cao nhất toàn thế giới cảnh, lâu rồi không ai mở miệng kêu hắn quỳ xuống cầu xin tha thứ. Người thái cổ văn minh đúng là một tên so với một tên cuồng, một tên tiếp một tên vọng, không dạy cho họ một bài học thì đúng là có lỗi với bản thân.
Một đao kia hùng hồn đại khí, trong một đao như có vô cùng biển cả tản ra. Đây là hoang hải văn minh đao pháp của phụ thân gã, phó chủ hoang hải văn minh. Gã không thể luyện thành văn minh cấp, đem đao pháp cải tạo thành cấp diệt thế cũng rất có uy lực, cách một đường chỉ, chém hướng Lục Nguyên.
Lục Nguyên lập tức lấy ra Dưỡng Ngô tiên kiếm chặn.
*Ầm!*
Hai bên ở không trung va chạm.
Lục Nguyên lập tức bị đánh bay đi, một đường rơi vào vị hồ bạc. Cửu Hoang Cực lập tức thừa thắng truy pháp. Đao pháp của gã càng xinh đẹp, một đao tiếp một đao đuổi theo gắt gao, đánh đến Lục Nguyên chỉ có nước chống đỡ chứ không phản kích được. Liên tiếp truy kích hơn mười chiêu thì ầm một tiếng, Cửu Hoang Cực đánh Lục Nguyên vào vị chi tâm trong vị hồ bạc.
Vị chi tâm! Là trung tâm của vị chi hồ.
Chỗ đó sẽ không sinh ra hỗn độn văn minh mảnh vỡ nhưng độ toan rất mạnh, coi như chủ thái cổ văn minh vào đó cũng cực kỳ khó chịu, cấp thiên tôn vào thì là tìm chết.
Chiến thắng!
Cửu Hoang Cực rất là tùy ý giơ đao lên nói:
- Lục Nguyên bình thường ở trước mặt ta mà dám không quỳ xuống xin ta, là đi tìm chết mà. Cho nên dưới đao của ta chỉ chống mười lăm chiêu là chết, thật nực cười.
Cửu Hoang Cực rất là đắc ý quơ đao.
Đúng vậy, Lục Nguyên nổi danh thiên hạ thì sao chứ? Dưới đao của mình chỉ có thể chống mười lăm chiêu liền bị chém vào trong vị chi hồ, thakạt vô dụng.
Cửu Hoang Cực có vài phần đắc ý, mình giết Lục Nguyên nổi danh thiên hạ, đến lượt mình nổi tiếng rồi.
Lục Nguyên cứ thế thua?
Ba đế tử pháp cổ văn minh đều giật mình, ban đầu họ bản năng cho rằng Lục Nguyên sẽ không thua, nhưng giờ tình hình bày ngay trước mắt, Lục Nguyên thua, hơn nữa bị người đánh vào trong vị chi tâm vị chi hồ chết chắc. Ở đó độ toan siêu cao, Lục Nguyên chết chắc rồi. Đây là sao? Họ muốn đi cứu Lục Nguyên nhưng trong phút chốc bị đối thủ quấn lấy không thoát ra được.
Người thái cổ văn minh cũng ngây ra. Lục Nguyên cứ thế chết rồi? Chết dễ quá đi? Phút chốc người thái cổ văn minh cũng hơi khó hiểu, dù sao Lục Nguyên nổi danh thiên hạ. Nhưng ngẫm lại hai năm trước Lục Nguyên là thực lực thế giới cảnh lục tầng, mà kiếm thì bị hoang khắc chế cho nên thua chết dưới đao của Cửu Hoang Cực, chết trong vòng mười lăm chiêu cũng là chuyện cực kỳ bình thường, nghĩ vậy thì sự việc hợp tình hợp lý rồi.
Lục Nguyên tại sao thua được? Thua trong tay Cửu Hoang Cực thế giới cảnh thất tầng thái cổ văn minh?
Bây giờ thực lực của Lục Nguyên là thế giới cảnh bát tầng cộng thêm kiếm khắc hoang, cho dù chém thế giới cảnh thập tầng thái cổ văn minh trừ Hoang Chi Tử ra cũng đủ dùng, sao mà thua trong tay thế giới cảnh thất tầng được. Chuyện này càng quái lạ đây.
Vị hỗn độn văn minh thú, cực kỳ nhỏ, chỉ cỡ một hồ nước to thôi.
Thái Cổ và Pháp Cổ đấu nhau kịch liệt.
Cửu Hoang Cực cười to, vô cùng đắc ý nói:
- Lục Nguyên tầm thường chỉ là đá lót chân cho ta thành danh. Sau này vị chi tâm ta danh chấn thiên địa.
Lúc này còn chưa ra tay gồm thế giới cảnh cửu tầng Nguyên Tuyệt Tâm, Nguyên Tuyệt Xích. Thế giới cảnh bát tầng Cửu Hoang Thai, thế giới cảnh thất tầng Cửu Hoang Cực. Bốn người thấy Lục Nguyên rơi vào vị chi tâm vị chi hồ cực kỳ toan thì không ngừng lại đánh hướng Pháp Tiêu Đế Tử cùng Pháp Cường Đế Tử.
Lúc này Lục Nguyên bị hút vào vị chi tâm cũng rất lấy làm lạ. Chuyện gì vậy, sao mình có thể không làm gì được Cửu Hoang Cực thế giới cảnh thất tầng bình thường? Thật vớ vẩn. Nhưng lúc đánh nhau không biết tại sao mặt sau truyền đến lực hút cực mạnh làm hắn kiềm không được bị kéo xuống vị chi tâm. Lực lượng này mạnh đến hắn khó mà đối kháng.
Mười lăm đao chiêu của Cửu Hoang Cực nói thẳng ra là thêm vào chút pháp lực thôi, chân chính đánh mình vào trong vị chi tâm là do lực hút mạnh mẽ đó.
Vậy nên Lục Nguyên mới thua mà chẳng hiểu gì cả.
Bây giờ Lục Nguyên chỉ cảm thấy buồn bực vô cùng.
Trong vị chi tâm cường toan tổn thương cực kỳ lớn với Lục Nguyên.
Cường toan vị chi tâm tại sao hút mình vào đây? Lục Nguyên rất lấy làm lạ, vừa vận pháp lực chống cường toan vừa khắp nơi đánh giá, phát hiện cường toan vị chi tâm màu hổ phách. Sức quan sát của Lục Nguyên rất mạnh, bây giờ vận pháp lực vào đôi mắt nên phát hiện mấy chỗ rất nhỏ trong vị chi tâm dường như có đủ kiểu đủ dạng tế bào, những này tế bào không tính hoàn mỹ, căn bản không giống tế bào của hỗn độn văn minh thú. Tế bào giống thế giới cảnh, thậm chí là hỗn động cảnh này là sao chứ?
Không lẽ?
Lục Nguyên đột nhiên nghĩ ra một loại khả năng, nơi này là vị.
Vị nói trắng ra là chỗ ăn uống.
Tế bào khác trong đây có lẽ là tế bào thực vật bị hỗn độn văn minh thú nuốt.
Nếu nghĩ vậy thì hợp lý rồi.
Khoan đã!
Tại sao vị của mình cũng nhảy lên? Hơn nữa nhảy rất nhanh, dường như cộng hưởng với vị chi tâm hỗn độn văn minh thú. Đây rốt cuộc là chuyện gì? Lúc này, một ý niệm cường đến không gì sánh bằng truyền vào óc Lục Nguyên, khiến hắn hiểu đầu đuôi câu chuyện.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Long
Tác giả: Mạt Lăng Biệt Tuyết
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Vị hỗn độn văn minh thú, cái gọi là vị tức là nơi tiêu hóa thực vật. Trước kia hỗn độn văn minh thú xem như thú ham ăn, ăn không biết bao nhiêu thứ tốt.
Lục Nguyên cũng tham ăn, trong bụng ăn không biết bao nhiêu món ngon.
Tức là nói vị hỗn độn văn minh thú và vị của Lục Nguyên vì tham ăn mỹ thực mà có chút cộng hưởng.
Lý do cộng hưởng cũng vì vị hỗn độn văn minh thú có chút sinh ra mùi vị ma thần.
Trong khoang miệng xuất hiện mùi vị Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ, đầu não thì xuất hiện mùi vị Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ ma thần não, bởi vì mở thất khiếu ngũ quan nên đặc biệt dễ dàng sinh ra ma thần. Hoàn cảnh ở đó cũng ác liệt hơn thân thể, không bằng thân thể có văn minh mảnh vỡ.
Còn vị thì sao? Nơi này tuy là thân thể nhưng liên kết với đầu, ăn thứ gì cái thứ nhất đến chính là vị, cho nên vị cũng dần muốn sinh ra một ma thần.
Ma thần bản chất giống như Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ, Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ.
Nhưng vị sinh ra ma thần tốc độ chậm hơn hai cái trên, nếu cứ tiếp tục không biết một kỷ nguyên nữa có sinh ra ma thần không. Nhưng mà vị hỗn độn văn minh thú và vị của Lục Nguyên sinh ra cộng hưởng, cho nên bản năng vị chi tâm đem vị chi ma niệm truyền cho hắn, và cũng truyền đến Hỗn Độn Vị Tinh.
Không sai, chính là Hỗn Độn Vị Tinh mà Lục Nguyên muốn.
Lúc trước Hỗn Độn Thiệt Tinh, Hỗn Độn Não Tinh đều là đánh chết đánh sống.
Nhưng bây giờ Hỗn Độn Vị Tinh tự động đưa lên cửa, tương đương chủ động.
Đây thật là muốn đem Lục Nguyên cải tạo thành hỗn độn vị toan chủ. Chậc chậc, Lục Nguyên chưa từng nghĩ mình suýt chút chuyển biến thành một tinh anh quái vật. Khó được, khó được nha, ban đầu văn tự chính tự giơ lên, đã triệt để tẩy trừ ma niệm đó, và cũng hấp thu Hỗn Độn Vị Tinh vào trong tân kiếm thế giới.
Lấy thần niệm rót vào trong đó, phát hiện Hỗn Độn Vị Tinh xinh đẹp không giống bình thường.
Đúng vậy, rất xinh đẹp, quá hoàn mỹ. Loại hình thức sinh mệnh này so với của mình cao minh quá nhiều, thật là kém xa lắc xa lơ.
Khoan đã, trong ý niệm này trừ vị và toan ra còn có một điểm.
Chính là làm sao đột phá đến thế giới cảnh cửu tầng.
Bây giờ Lục Nguyên là thế giới cảnh bát tầng, muốn trước đột phá thế giới cảnh cửu tầng nhưng tra xét nhiều tư liệu nho chi văn minh mà không có cách nói cố định, nói là có thể ngộ đạo đột phá hay là dùng tài nguyên đột phát, nhưng cho tới nay còn chưa ngộ đạo làm sao đột phá. Tài nguyên thì trong phút chốc không tìm ra tài nguyên nào đột phá thế giới cảnh cửu tầng.
Cho nên luôn kẹt ở thế giới cảnh bát tầng chân giới cảnh.
Nhưng bây giờ tiếp nhận vị chi ma niệm và Hỗn Độn Vị Tinh, hắn bỗng nghĩ tới làm sao đột phá thế giới cảnh cửu tầng quy nhất cảnh.
Thế giới cảnh bát tầng là chân giới cảnh, xuất hiện thế giới của mình. Thế giới cảnh cửu tầng là chân nhất cảnh, có thể đem pháp lực thế giới dung nhập vào mỗi chiêu mỗi thức. Tức là nói tầng này mấu chốt ở chỗ có thể lợi dụng tân kiếm thế giới của mình, đem lực lượng tân kiếm thế giới cùng phát huy ra, dùng tân kiếm thế giới đè bẹp đối thủ.
Lúc trước mình không thể đột phá cũng là vì chẳng thể lợi dụng lực lượng tân kiếm thế giới.
Lục Nguyên sinh ra loại ngộ đạo, thực vật ở trong vị của mình, mình có thể phát huy năng lượng trong thực vật. Tân kiếm thế giới nếu liên kết với vị, thông qua vị thì có phải là mình sẽ dùng được năng lượng tân kiếm thế giới? Tức là nói chỉ cần mình đem tân kiếm thế giới liên kết với vị là được.
Vị của mình và tân kiếm thế giới làm sao liên kết đây?
Vị của mình tuy là một phần thần thể nhưng không tính quá khoa trương, tân kiếm thế giới thì sao? Đều là kiếm chi thế giới. Cố tình kiếm chi thế giới là sắc bén nhất, tức là tân kiếm thế giới sắc bén không gì sánh bằng, nếu dễ dàng liên tiếp e rằng sẽ đâm thủng vị. Lúc đó dạ dày tiêu đời, mình cũng bị thương nhẹ.
Có thể chứa kiếm thì chỉ có vỏ.
Kiếm có sắc bén cỡ nào cũng không thương tổn vỏ được.
Kiếm dù có mũi nhọn hơn cũng sẽ bị vỏ che đi ánh sáng.
Mình phải tạo ra một vỏ tân kiếm thế giới.
Tức là nói đem vị của mình sửa đổi thành cổ kính, thâm trầm như vỏ kiếm. Nhưng muốn đem vị đổi thành cổ kính thâm trầm vỏ kiếm để chứa vô tận kiếm phong thì nói dễ hơn làm. Lục Nguyên suy tư, cũng cải tạo vị của mình. Muốn cải tạo vị thành hình dạng đó, không đúng, không chỉ là hình dạng mà còn thần tủy, nhất định phải được vỏ thần tủy mới được.
Lần đầu sửa đổi, thất bại mà còn hộc búng máu. Mũi nhọn tân kiếm thế giới đâm bị thương dạ dày, may mà rút lui sớm.
Lần thứ hai, thất bại, lần này lại bị mũi nhọn tân kiếm thế giới đâm thương.
Lần thứ ba thất bại, vẫn là thất bại.
Lại đến, dù thất bại mấy lần đều lặp lại. Bây giờ mỗi tăng lên chút thực lực thì cách trùng kích văn minh cảnh càng gần một bước. Vốn không khát vọng tăng thực lực lắm nhưng có Hoang Chi Tử nặng nề đè ép, không nhanh chút tăng thực lực được không?
Lục Nguyên tiếp tục thử đem vị đổi thành vỏ, nhưng muốn làm chuyện đó không dễ dàng. Đôi tay Lục Nguyên ở không trung huyễn hóa, ngón tay trái thành vỏ, ngón tay phải thành kiếm. Ngón tay phải không ngừng mấp máy, ngón tay trái cũng không ngừng di chuyển như cuộc chiến kiếm đối vỏ kiếm vậy.
Kiếm thức tinh diệu, trong thoáng chốc vỏ kiếm không kiềm được, nhưng dần dần vỏ kiếm có thể tiếp được kiếm thế. Dù sao vỏ và kiếm là một thể. Kiếm tức có vỏ, có vỏ là có kiếm.
Đương nhiên đây là đối với Lục Nguyên, đối với loại người như Phi Kiếm Khách thì có kiếm không có vỏ, xuất thủ vô tình.
Lục Nguyên thì sao, bình thường hết ăn lại nằm, người rất là lười, chỉ khi phải liều mạng thì kiếm mới tỏa ra ánh sáng. Lục Nguyên bỗng phát hiện thường ngày mình lười và mê rượu vân vân thật ra đều là một cái vỏ, vỏ có thể chei đi mũi nhọn kiếm, đây là vỏ kiếm lười nhác của mình.
Không biết khi nào thì Lục Nguyên phát hiện ra vỏ của mình ngày càng thành công. Cổ kính, đại khí, lại du nhưng có thể hoàn toàn che giấu mũi nhọn kiếm. Đây là bình thường Lục Nguyên gom góp tích luỹ, thường ngày tu vi vỏ kiếm của hắn không hời hợt chút nào. Khi tu kiếm thì cũng tu sao, kiếm là dương mà vỏ là âm, âm dương cùng thể cùng tồn tại, chẳng qua tu vi vỏ luôn không bị kích thích, lần này đột nhiên nghĩ tới chuyện này, bỗng kích hoạt tu vi vỏ kiếm của mình.
Vỏ, rốt cuộc thành.
Lục Nguyên dừng lại động tác đôi tay, thần niệm tiến vào dạ dày, dựa theo lĩnh ngộ với kiếm chân chính thay đổi vị của mình. Lần này không giống lúc trước cải tạo hình dạng mà là cải tọa về thần tủy. Dần dần hình dạng dạ dày không biến đổi bao nhiêu nhưng thần tủy thì có.
Cổ kính, đại khí, cắn nuốt tất cả, bình thản an nhàn.
Đây là đặc tính của mình.
Vỏ kiếm vị.
Dùng thần hồn quan sát vỏ kiếm vị sau khi mình cải tạo, Lục Nguyên thầm nhủ, rốt cuộc thành công, đúng vậy, thất bại mấy lần cuối cùng phát triển tu vi vỏ kiếm thì cũng rốt cuộc thành công.
Tiếp theo chính là công tác cuối cùng trùng kích thế giới cảnh cửu tầng quy nhất cảnh, tức là nói từ tân kiếm thế giới cùng vị của mình liên tiếp, khâu tiếp theo cực kỳ quan trọng.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Long
Tác giả: Mạt Lăng Biệt Tuyết
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Ầm ầm ù ù!
Liên kết đã bắt đầu.
Tân kiếm thế giới giống như thanh kiếm cực kỳ sắc bén từ dị thế giới đâm tới, kẻ chặn phải chết, đây quả thực là lực lượng một thế giới ập đến, không người có thể vận dụng.
Lực lượng cực kỳ sắc bén, tân kiếm thế giới đập hướng Lục Nguyên. Lục Nguyên dùng hết tinh thần dẫn đạo vị, bây giờ phải xem có thành công hay không. Lục Nguyên đã chuẩn bị sẽ bị trọng thương rồi. Tân kiếm thế giới nặng nềđánh vào dạ dày.
Trong chớp mắt vô số ánh sáng biến mất vô hình.
Kiếm vào trong vỏ, kiếm quang biến mất.
Thành công!
Lòng Lục Nguyên dâng lên vui sướng, không sai, rốt cuộc đã thành công, vị của mình không bị thương chút xíu nào.
Bây giờ tân kiếm thế giới và vị liên kết, sử dụng lực lượng vị thôi.
Tựa như bình thường vận dụng lực lượng trong thực vật vậy, bắt đầu dùng lực lượng vị liên tiếp cùng tân kiếm thế giới. Lục Nguyên từng chút một sử dụng lực lượng tân kiếm thế giới, phát hiện lực lượng tân kiếm thế giới từng chút từng chút rót vào bàn tay mình, vào kiếm.
Tốt lắm, loại suy nghĩ chợt lóe này quả nhiên hữu dụng, hèn chi trước kia có người từng nói thế giới cảnh bát tầng chân giới cảnh xông thế giới cảnh cửu tầng quy nhất cảnh không có cách cố định, tùy tiện ngươi muốn nghĩ sao thì nghĩ.
Vậy tiếp tục thôi!
Pháp lực tân kiếm thế giới cho ta dùng đi!
Pháp lực tân kiếm thế giới không ngừng tuôn hướng bàn tay Lục Nguyên.
Một phần pháp lực!
Hai phần pháp lực!
Ba phần pháp lực!
Năm phần pháp lực!
Tám phần pháp lực!
Khoan đã, chính lúc này phát hiện hơi kẹt, trong nguyên thế giới kiếm quyển có một ít nơi bí ẩn khó lường, một số thứ bí ẩn khôn cùng, mặc dù Lục Nguyên đã thu thế giới kiếm quyển về mình hóa thành một phần tân kiếm thế giới nhưng nguyên thế giới kiếm quyển còn có không ít đồ tốt, bây giờ muốn đem chúng phát huy cùng đánh ra thì hơi khó. Nhưng mà...
- Vạn kiếm quy nhất, kiếm đạo phía trên, cho ta sử dụng!
Lục Nguyên quát dài:
- Nó và ta nếu thành văn minh, hồi phục kiếm đạo, phát dương kiếm đạo!
Lời này dường như ánh vạn cổ trời xanh, một câu như đối với kiếm kỷ nguyên.
Chín phần pháp lực!
Mười phần pháp lực!
Ầm ầm ù ù!
Chớp mắt Lục Nguyên cảm thấy trong bàn tay có lực lượng vô cùng. Toàn bộ lực lượng tân kiếm thế giới đều nắm trong tay mình, hoàn toàn thành công! Và hắn cảm giác toàn thân biến hóa nhiều, như có vô số ánh sáng quay quanh mình, thậm chí còn thấy trên không trung xuất hiện vô số thụy tường, dường như bên cạnh có vô số thụy long, thụy hổ, thụy phượng, tử khí thiên điều, hồng quang vạn trượng, tất cả xuất hiện. Đây là cõi trời đất chúc mừng, chúc mừng thiên địa lại xuất hiện một cường giả mới thế giới cảnh cửu tầng.
Thế giới cảnh cửu tầng tại trung ương thiên triều không gặp nhiều lắm, xem như khá mạnh, cơ bản đứng trên đỉnh sinh mệnh.
Rất tốt!
Lục Nguyên vận pháp lực, pháp lực dâng lên cực kỳ rõ ràng, hữu dụng nhất là có thểđem pháp lực, tân kiếm thế giới rót vào trong công kích của mình, lực công kích tăng gấp đôi, độ cứng thân thểđều thăng lên rất nhiều. Lục Nguyên nhẹ giương tay, dường như cảm thấy lực lượng bước hướng hoàn mỹ.
Không sai, là hoàn mỹ!
Hiện tại thế giới cảnh là bước hướng hoàn mỹ cá nhân, hoàn mỹ mọi mặt.
Còn văn minh cảnh là vượt qua hoàn mỹ.
Bây giờ có thểđi ra ngoài rồi. Mới rồi bị Cửu Hoang Cực thế giới cảnh thất tầng cực kỳ bình thường mười lăm đao đánh bại thật là mất mặt. Lục Nguyên định ra ngoài thì phát hiện không thể, dường như vị chi tâm kết thành một tầng cường toan bình chướng chặn lại, muốn đi ra mà không thể.
Đây là sao? Lục Nguyên suy nghĩ một chút liền hiểu, thì ra làm nửa ngày vị chi tâm đang hạn chết mình ra ngoài. Không sai, vị chi tâm là xem mình thành hỗn độn vị toan chủ, muốn mình có thể biến cường chút tiêu hóa một tầng cường toan bình chướng mới đi ra được.
Cũng được, nếu bây giờ không ra được vậy hãy tiêu hóa tầng cường toan bình chướng này đi.
Hiện tại thân phận của Lục Nguyên là hỗn độn vị toan chủ, Hỗn Độn Vị Tinh đều ở trong tân kiếm thế giới của hắn, cho nên nhẹ động là thu tầng cường toan bình chướng vào ngay. Phút chốc trong tân kiếm thế giới xuất hiện một hồ nước cường toan, độ toan của nó có vài phần phong thái hỗn độn văn minh chủ.
Phải rồi, có cần mình chơi một kiếm không? Trong ngũ vị chi kiếm chẳng phải có một phong chi toan kiếm sao? Nếu đem phong chi toan kiếm đơn độc đánh ra thêm vào hồ nước cường toan thì sẽ biến thành loại kiếm gì đây? Ngón tay Lục Nguyên động, chớp mắt một kiếm khí thản nhiên tuôn ra.
Ủa, không tác dụng.
Phong chi toan kiếm thêm vào cường toan hồ nước, không có một chút tác dụng, hiệu quả vô cùng bình thường.
Khoan đã! Mới rồi Lục Nguyên không cẩn thận thử kết quả kiếm pháp này đánh vào tay, cảm thấy tay vô cùng đau đớn, khó chịu tới cực điểm, cảm giác bàn tay chớp mắt bị thiêu đốt, dường như ngón tay sắp ăn mòn, thảm thiết quá!
Đây chính là uy lực của một kiếm này. Mặt ngoài nhìn thì vô cùng bình thường nhưng sự thật là uy lực rất lớn. Tốt lắm, một kiếm uy lực to lớn có thể xếp vào cổ quái kiếm đạo đệ nhị kiếm. Đặt tên cho nó nào, gọi là vạn toan chi kiếm đi! Tác dụng của một kiếm này cũng là ăn mòn đối thủ, dù là địch thủ có pháp bảo phòng ngự cũng sẽ bị ăn mòn luôn.
Giờ nên là lúc đi ra ngoài, không còn cường toan bình chướng ngăn trở, Lục Nguyên trực tiếp vọt ra bay lên, lao ra khỏi vị chi tâm tiến vào vị chi hồ rồi từ vị chi hồ bay lên trời. Lục Nguyên phóng lên cao phát hiện tình thế không tốt lắm. Ví dụ như cuộc chiến song thánh đế tử của Pháp Thánh Đế Tử, Hoang Thánh Đế Tử. Lần trước Pháp Thánh Đế Tử chiếm ưu thế mà lần này là Hoang Thánh Đế Tử lấn lướt.
Trên không trung truyền đến tiếng cười to của Hoang Thánh Đế Tử:
- Pháp Thánh Đế Tử, ngươi có biết tại sao ta thắng ngươi không? Lần trước ta không bằng ngươi, nhưng sau khi trở về Hoang Chi Tử chỉđiểm cho ta nhiều, chỉ ra sơ hở trong chiêu thức của ngươi hơn nữa trợ giúp ta tăng sức chiến đấu. Bây giờ sức chiến đấu của ngươi đã dưới ta, thua cho ta!
Sấm sét to lớn tạc nổ giữa hai người giao đấu. Hoang Thánh Đế Tửđúng là chiếm hết ưu thế, Pháp Thánh Đế Tử ngàn cân treo sợi tóc. Hoang Chi Tử thật đáng sợ, cứng rắn tăng sức chiến đấu của Hoang Thánh Đế Tử lên trên Pháp Thánh Đế Tử làm Pháp Thánh Đế Tử bị thương không nhẹ.
Chiến cuộc bên kia, Pháp Tiêu Đế Tử và Pháp Cường Đế Tử lại bị Cửu Hoang Truy thế giới cảnh thập tầng, Cửu Hoang Bá thế giới cảnh bát tầng, Nguyên Tuyệt Tâm thế giới cảnh cửu tầng, Nguyên Tuyệt Xích thế giới cảnh cửu tầng, Cửu Hoang Thai thế giới cảnh bát tầng, và Cửu Hoang Cực thế giới cảnh thất tầng, sáu người vây công. Đụng phải sáu người bao vây, Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tử bị thương rất nặng tùy thời sẽ chết. Lần này Pháp Cổ và Thái Cổ tranh đấu, là Thái Cổ chiếm ưu thế tuyệt đối, điều này trước kia rất hiếm thấy.
Thật ra nhiều người đều cho rằng Thái Cổ sớm muộn gì sẽ hoàn toàn vùng lên, trong ngũ đại cổ văn minh có thể lại leo thang. Dù sao Hoang Chi Tử xuất hiện, người này chú định là văn minh cảnh, hơn nữa rất có khả năng xông lên chủ văn minh. Nếu gã xông chủ văn minh thì thực lực Thái Cổ có thể nói là tăng rất lớn.
Hoa Sơn Tiên Môn
Quyết đấu(1)
Thế giới cảnh thập tầng Cửu Hoang Truy còn thua, hai người Nguyên Tuyệt Tâm, Nguyên Tuyệt Xích đều là thế giới cảnh cửu tầng, cảm thấy mình không có khả năng là đối thủ của Lục Nguyên. Họ tự biết sức mạnh, tuy không biết tại sao Lục Nguyên mạnh như vậy nhưng họ tuyệt đối không cường bằng hắn bây giờ.
Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tử cũng là kinh nghiệm tràn đầy, ánh mắt sâu sắc, mặc dù người có nhiều vết thương nhưng thấy Nguyên Tuyệt Tâm, Nguyên Tuyệt Xích không có ý muốn chiến lập tức bắt lấy cơ hội phản công. Khoảnh khắc đã đẩy hai người Nguyên Tuyệt Tâm, Nguyên Tuyệt Xích rơi vào thế yếu gần như vào đường chết. Mới rồi Nguyên Tuyệt Tâm, Nguyên Tuyệt Xích hạ sát thủ với họ thì đương nhiên họ sẽ không nương tay. Hai đế tử bùng phát sức chiến đấu cường đại, Nguyên Tuyệt Tâm, Nguyên Tuyệt Xích không ngừng tăng thêm vết thương, nguy hiểm đường tơ kẽ tóc.
Cửu Hoang Bá nằm trên mặt đất thở hồng hộc, gã bị thương quá nặng.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh.
Một kiếm này đã đánh chết ba người, trọng thương một người.
Trong đó có thế giới cảnh thập tầng Cửu Hoang Truy.
Vốn một kiếm bình thường này kiếm thế sớm tận, nhưng mà vị chi hồ bạc đè nén áp lực nhiều năm không trút ra vậy nên kiếm này chưa tuyệt.
Một kiếm chưa tuyệt đánh thẳng hướng Hoang Thánh Đế Tử.
Kiếm phong lạnh lẽo, thân kiếm sáng lóng lánh.
Một kiếm quyết tuyệt.
Chính lúc này, Hoang Thánh Đế Tử ở không trung bàn tay to khựng lại, giữa trời mạnh mẽ chém ra một nhát đao pháp như uyển nhược hồng hoang thủy sơ, thánh mà minh, đao khí đậm đặc đến cực điểm, chớp mắt chém một kiếm của Lục Nguyên thành bụi phấn, kiếm thế cuối cùng tận.
Hoang Thánh Đế Tử không uổng là Hoang Thánh Đế Tử, một kiếm tuyệt vời như thế bị gã dễ dàng ngăn cản.
Nhưng Lục Nguyên cũng hiểu, Hoang Thánh Đế Tử có thể làm được điều này rất đơn giản, kiếm thế lúc tru Cửu Hoang Truy đã dùng hết, kiếm ý chưa tận mà kiếm thếđã chấm dứt, vậy nên mới bị Hoang Thánh Đế Tử dễ dàng một đao chém nát. Đương nhiên bản thân Hoang Thánh Đế Tửđủ mạnh, nếu không thì đã không thực hiện được điều này.
Hoang Thánh Đế Tử ở không trung chém ra một kích tuyệt đối mạnh mẽ.
- Đại Hoang Vô Pháp!
Nhát đao đột nhiên đánh ra nặng nềđập hướng Pháp Thánh Đế Tử, chiêu này đại biểu pháp thuật biến mất ở thời đại hoang. Pháp Thánh Đế Tử vốn rơi vào thế yếu còn bị Hoang Thánh Đế Tử nặng nềđập một cú, ngã xuống đất, bị thương nặng.
Cuộc chiến hai thánh đế tử lần đầu tiên là Hoang Thánh Đế Tử thua, lần thứ hai là Pháp Thánh Đế Tử bại.
Hoang Thánh Đế Tử cười to, chắp tay sau lưng nói:
- Pháp Thánh Đế Tử, lần này là ngươi thua.
Gã và Pháp Thánh Đế Tử vốn chỉ cách một đường chỉ, có được Hoang Chi Tử giúp đỡ tăng cao thực lực, đánh bại Pháp Thánh Đế Tử. Sau khi Hoang Thánh Đế Tửđánh bại Pháp Thánh Đế Tử rồi mới nhìn hướng Lục Nguyên.
Thế cục bỗng nhiên chuyển đổi.
Mới bắt đầu là Thái Cổ chiếm ưu thế, nhưng Lục Nguyên bỗng bày ra lực sát thương mạnh mẽ khiến bên Pháp Cổ ngoi lên. Nhưng ai dè tình thế lần thứ hai xoay chuyển, Hoang Thánh Đế Tử trọng thương Pháp Thánh Đế Tử, tình thế lại đổi. Dù sao hai trận chiến này mấu chốt nhất là cuộc chiến của hai thánh đế tử, những người khác có đánh dữ dội hơn cũng không bằng.
Bây giờ Pháp Thánh Đế Tử nửa bước văn minh cảnh bị yếu thế, Hoang Thánh Đế Tử thì chiếm ưu thế. Hoang Thánh Đế Tử có thểđại sát tứ phương.
Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tửđều biến sắc mặt.
Còn Nguyên Xích Tâm, Nguyên Xích Tuyệt, cùng với Cửu Hoang Bá trọng thương thì thờ phào một hơi. Hoang Thánh Đế Tử có thểđặt định đại cục.
Hoang Thánh Đế Tử trọng thương Pháp Thánh Đế Tử xong đáp uống mặt hồ, tùy tiện búng ngón tay, bùm bùm, Pháp Tiêu Đế Tử và Pháp Cường Đế Tử bay ra ngoài miệng hộc máu. Tực lực của hai người kém hơn Hoang Thánh Đế Tử thật xa, lúc trước chiến đấu đã bị thương rất nặng cho nên mới dễ dàng hai cái búng đã bắn ra ngoài, bị trọng thương.
Bây giờ hai phe còn lại người có sức chiến đấu đều chỉ có một người.
Bên Thái Cổ còn lại Hoang Thánh Đế Tử.
Bên Pháp Cổ còn lại Lục Nguyên.
Cuộc chiến đấu thảm liệt đến mức độ này, thảm khốc đến chỉ còn lại hai người cuối cùng.
Nhưng hai người còn đứng rõ ràng thấy ra Hoang Thánh Đế Tử mạnh hơn xa Lục Nguyên. Hoang Thánh Đế Tử một thân khí thế cường đại khiến thiên địa rung động. Lục Nguyên khí thế kém hơn. Hoang Thánh Đế Tử là nửa bước văn minh cảnh, là người mạnh nhất dưới văn minh cảnh, Lục Nguyên thì kém rất nhiều.
Hoang Thánh Đế Tử nhìn hướng Lục Nguyên, nói:
- Lần đầu tiên muốn giết ngươi đã bị Pháp Thánh Đế Tử ngăn chăn, khiến ngươi trưởng thành nhiều như vậy, bây giờđánh chết cả Cửu Hoang Truy thế giới cảnh thập tầng. Thời gian qua rất lâu, ngươi cũng trưởng thành nhiều, tiếc rằng ngươi sẽ dừng lại ở đây.
Hoang Thánh Đế Tử nhìn Lục Nguyên, nói:
- Ta rất ít khi thật sự muốn hủy diệt một người, tùy tiện nghiền liền diệt nhiều sinh mệnh. Nhưng ngươi thì khác, ta tật sự rất muốn hủy diệt ngươi, còn ngươi, ngoan ngoãn để ta tiêu diệt đi. Ta muốn giết ngươi rồi lại tìm tới chỗ Kiếm Môn ở, đồ cả nhà Kiếm Môn. Môn phái nước ngoài ngươi xuất thân ta cũng sẽ triệt để tàn sát!
Gã phóng sát khí ngập trời.
- Bây giờ thì, ngươi chết cho ta!
Hoang Thánh Đế Tử quát dài, rút ra đao, nói:
- Hiện tại ngươi có chút thực lực, để ngươi chết biết tên đao của ta vậy. Đao của ta gọi là Hoang Thú Đao.
Đao của gã dài sáu trượng năm phân, thân đao bóng loáng sáng ngời, đuôi đao có đồ án dã thú. Đồ án đó dường như đại biểu dã thú chân lý nhất.
Lục Nguyên lạnh nhạt nói:
- Ngươi rất mạnh, Hoang Thánh Đế Tử, nhưng trận chiến này ngươi sẽ thua.
Lục Nguyên nhẹ ấn kiếm mình, kiếm sáng ngời mà chính khí. Sau khi được ban đầu văn tự chính tự rồi Dưỡng Ngô tiên kiếm càng có vài phần thần tú. Kiếm vốn là có chút vị thần mà minh rồi.
Cái gì? Lục Nguyên cho rằng hắn sẽ thắng?
Thật là buồn cười!
Hắn có biết nửa bước văn minh cảnh ở trung ương thiên triều đại biểu là gì không? Nửa bước văn minh cảnh là gần với văn minh, trong cổ văn minh có quyền thế rất lớn.
Nửa! Bước! Văn! Minh! Bốn chữ, hiện ra uy thế!
- Ngươi có biết đao pháo của ta gọi là gì không?
Hoang Thánh Đế Tử nhìn Lục Nguyên, nói:
- Đao pháp của ta gọi là Hoang Thú Văn Minh Đao Pháp, lấy đặc điểm hoang và thú. Đao pháp của ta đã nắm giữ hoang chân lý, thú chân lý, văn minh dưới đao của ta trôi chảy.
Thật ra mới rồi Hoang Thánh Đế Tử có thểđánh bại Pháp Thánh Đế Tử là dựa vào bộ hoang Hoang Thú Văn Minh Đao Pháp này đây.
Hoang Thú Đao bắn ra khỏi vỏ, dường như cảm giác được một loại hơi thở hoang, là hơi thở từđại hoang mãnh thú.
Một đao kia ở không trung vạch một đường như tia chớp chém hướng Lục Nguyên. Không gian dường như bị rạch nát, thời gian dường như cũng bị một đao kia dừng lại.
Đây thật là một đao sao?
Tại sao một đao kia xẹt qua không trung mà người bên cạnh thấy rất nhiều vật không giống bình thường? Dường như thấy thời hồng hoang, trên đại hoang hoang điểu cực kỳ nhanh nhẹn bay lượn, đường cong linh hoạt mà hoàn mỹ. Và như thấy hồng hoang thì có hoang lang, độc tác tàn bạo mà hoàn mỹ. Thấy thời hồng hoang có chín đầu nguyên hổ, động tác uy bá mà hoàn mỹ.
Và như thấy thời hồng hoang thiên tuyết kình, động tác ưu nhã mà hoàn mỹ.
Dường như thấy thời hồng hoang ám dạ xà, động tác tàn nhẫn âm hiểm mà hoàn mỹ.
Dường như thấy thời hồng hoang bạch phụ quái, nó uyên bác mà hoàn mỹ.
Dường như thấy thời hồng hoang địa hành thú, lặn đi mà hoàn mỹ.
Trong một đao kia hiện ra vô số chiêu thức hoàn mỹ.
Đúng vậy, là hoàn mỹ.
Đủ kiểu đủ dạng hoàn mỹ.
Kiếm khí cấp văn minh đặc điểm lớn nhất chính là hoàn mỹ. Mà không phải hoàn mỹ một mặt, là hoàn mỹ nhiều mặt. Dường như tới cấp văn minh rồi không phải đơn nhất chiêu thức, đó là hàng loạt hoàn mỹ tổ thành. Chính vì đây là hệ liệt hoàn mỹ nên mới càng đáng sợ. Ngươi chắn được ưu nhã nhưng không chặn lại tàn nhẫn, chặn được uyên bác nhưng không chắn được lặn đi, chặn được nhanh nhẹn nhưng không thể chắn uy bá. Trong một thức có vô tận ưu điểm, cái này rất giống với Lục Nguyên sáng chế ra kiếm bát, vạn kiếm quy nhất.
Hơn nữa nhiều con thú tổ hợp thành biến ra một loại đao pháp điên cuồng, đáng sợ, làm ẩu, huênh hoang, không sợ chết, tuyệt đối là đao pháp biến thái.
Đây chính là đặc điểm của đại hoang thú, đây chính là Hoang Thú Văn Minh Đao Pháp. Hoang Thánh Đế Tử chân chính phát huy ra hơi thở văn minh, giống như Cửu Hoang Cực là hoàn toàn lãng phí đao pháp.
Đao pháp như vậy chém ra, nửa bước văn minh cảnh thêm vào cấp văn minh đao pháp khiến Lục Nguyên rơi vào thế yếu.
Không sai, Lục Nguyên là pháp lực thế giới cảnh cửu tầng cộng thêm hơn sáu thiết tắc, rồi kiếm khắc hoang thế mà vẫn yếu thế. Lục Nguyên thầm giật mình, Hoang Thú Văn Minh Đao Pháp của đối thủ tuy chưa hoàn toàn phát huy uy lực nhưng rất mạnh. Lục Nguyên định đợi lát nữa mới phản kích, hắn không sợ Hoang Thánh Đế Tử, hắn chắc chắn sẽ thắng được gã.
Lục Nguyên vốn muốn đợi chốc lát nữa mới phản kích nhưng dần có một ý niệm chảy xuôi trong người.
Đây là ý niệm mạnh mẽ vị chi hồ bạc bỗng dưng sinh ra. Năm đó ở trước mặt hỗn độn văn minh thú uy phong tám phương, không biết nuốt bao nhiêu mỹ thực, trong đó mỹ thực nửa bước văn minh cảnh có nuốt qua. Hỗn độn văn minh thú đã chết nó không ăn được món ngon nào nữa.
Tiếp theo thời gian có thể dùng hàn ức vạn năm để tính.
Kỷ nguyên phá diệt, kỷ nguyên tái sinh.
Một ý niệm nếu bịđè ép hàng ức vạn năm sẽ xảy ra phản ứng gì? Thật là một chuyện ảo diệu.
Bây giờ ý niệm đó là như vậy, truyền cho hỗn độn vị toan chi tinh cũng chinhs là Lục Nguyên. Lục Nguyên đánh ra Dưỡng Ngô tiên kiếm kích phát nộ khí, đúng vậy, Dưỡng Ngô tiên kiếm cũng đang giận. Nó suýt bịđánh gãy, cho đến nay nó còn nhớ hơi thở của Hoang Chi Tử. Bây giờ trên người Hoang Thánh Đế Tử có mùi của Hoang Chi Tử, vậy nên giận dữđè nén hơn hai năm sắp bùng phát và còn có một hơi thở, đó là năm ấy suýt bị Hoang Thánh Đế Tử nên nổi giận. Ba hơi thở hỗn hợp một chỗ, lấy khí bịđè nén hàng ức vạn năm của vị chi hồ bạc mạnh mẽ nhất.
Đè nén lâu cần bùng nổ!
Lần này, vì bịđè nén quá lâu nên cần điên cuồng bùng phát một lần.
Không biết khi nào thì đôi mắt trong suốt của Lục Nguyên biến thành đỏ rực.
- Hoang Thánh Đế Tử, Hoang Thú Văn Minh Đao Pháp của ngươi là thú điên cuồng, nhưng bây giờ ta phải cho ngươi biết ta càng điên cuồng hơn ngươi. Ngươi đấu với ta là sai lầm vô cùng to lớn, a a a a a a a a a!!!
Rống ra một hơi Lục Nguyên hơi trút áp lực.
Lúc trước chiến đấu đều là chơi kỹ xảo lưu.
Bây giờ phải đùa điên cuồng lưu thôi.
Trong đời lần đầu tiên chơi điên cuồng lưu.
Vị chi hồ bạc.
Hoang Thánh Đế Tử triển khai đoa pháp cấp văn minh, Hoang Thú Văn Minh Đao Pháp. Bộ đao pháp này là hoàn mỹ thú điên cuồng, trong một thức bao gồm vô tận hoàn mỹ. Trong chớp mắt Hoang Thánh Đế Tử biến thành một con thú nguyên thủy nhất, mỗi một chiêu một thức của gã đại biểu thú nguyên thủy, thú hoàn mỹ, thú điên cuồng.
Hoang Thánh Đế Tử dùng góc độ gần như điên cuồng chém Lục Nguyên, một thức này tuyệt đối điên cuồng.
Nhưng chớp mắt Lục Nguyên cũng đánh trả một kiếm điên cuồng.
Không ngờ Lục Nguyên chẳng thèm đón đỡ mà trực tiếp điên cuồng đánh trả.
Các đánh kiểu này quá điên cuồng rồi đi.
Hắn tương đương với để trường đao của Hoang Thánh Đế Tử chém vào người, mà tương tự nếu gã vẫn chém xuống thì sẽ bị trường kiếm của Lục Nguyên đâm vào người. Khoảnh khắc hai người đều sẽ trọng thương, đây là cách đánh đồng quy vu tận. Hoang Thánh Đế Tử chưa từng thấy kiếm pháp điên cuồng như vậy.
Đối mặt kiếm pháp điên cuồng như thế, Hoang Thánh Đế Tử chỉđành lùi một bước.
Cùng lúc đó, Lục Nguyên nương ưu thế một kiếm này phát huy kiếm pháp cực kỳ điên cuồng, từng thức liều mạng, chỉ tấn công chứ không phòng thủ. Trong rất nhiều thức Hoang Thánh Đế Tử có thểđánh bị thương Lục Nguyên nhưng cũng sẽ trả cái giá chịu vết thương. Đối mặt loại tình huống này thì Hoang Thánh Đế Tử chỉ có nước né tránh, gã không muốn cùng Lục Nguyên đồng quy vu tận.
Nói đơn giản là bây giờđấu nhau Hoang Thánh Đế Tửđiên, Lục Nguyên điên hơn, mọi người đều không muốn sống. Trong chiến đấu liều mạng thì hiển nhiên Hoang Thánh Đế Tử rơi vào thế yếu.
Hoang Thánh Đế Tử thầm giật mình, tại sao trước kia không phát hiện Lục Nguyên là đồ điên nhỉ? Lúc trước nghe nói người này chỉ thuần về kỹ thuật, tại sao bây giờđiên cuồng đến thế? Gã lại nhìn đôi mắt Lục Nguyên, nó hoàn toàn khác với bình thường, mắt đỏ rực. Hoang Thánh Đế Tử tim rớt cái bịch.
Bất giác Hoang Thánh Đế Tử phát hiện điên trong đao bịđè ép.
Nhưng Hoang Thánh Đế Tử không dễ dàng chịu thua đâu.
Hoang Thú Văn Minh Đao Pháp không vẻn vẹn là điên thôi, nó là bốn chữđiên cuồng loạn tà, bởi vì điên cuồng loạn tà mới là bản tính thú chân chính, chân lý của thú. Vậy nên phát hiện điên không hữu dụng thì Hoang Thánh Đế Tử dẫn phát cái chân lsy thú thứ hai, tà. Trong khoảnh khắc vô biên tà ác xuất hiện trong đao của gã.
Gã tà ác từ chỗ này phát ra lan tràn bốn phía, tà khí cuồn cuộn.
Nhưng kiếm của Lục Nguyên chớp mắt biến cực kỳ tà ác, tà vô cùng, khủng bố đến cực hạn.
Tà đao đối với tà kiếm, đang so bên nào tà hơn.
Nhưng lần này Hoang Thánh Đế Tử phát hiện Lục Nguyên càng tà hơn mình, kiếm pháp của hắn có vị tà đến cực điểm.
Hoang Thánh Đế Tử lần thứ hai đổi hoán đao pháp, vẫn là Hoang Thú Văn Minh Đao Pháp nhưng lần này đao pháp của gã rối loạn, là chân lý loạn trong chân lý thú. Đao pháp loạn tới cực điểm không có bất cứ khung sườn nào, đột nhiên ra chiêu này bỗng đánh chiêu kia, cách này này sức uy hiếp khá lớn, dù sao đây là đao pháp điên cuồng mà cực loạn.
Nhưng kiếm của Lục Nguyên chớp mắt càng loạn hơn, đó là kiếm pháp điên cuồng cực loạn.
Lúc này đao pháp của Hoang Thánh Đế Tử và kiếm pháp của Lục Nguyên hoàn toàn không có lý gì cả, đều chỉ có một chữ, loạn.
- Trảm trảm trảm!
- Trúng trúng trúng!
Hoang Thánh Đế Tử quyết tâm đánh bừa một lần, đem chân lý loạn phát huy đến cực độ, nhưng gã dần phát hiện Lục Nguyên bị thương nhẹ hơn gã nhiều, gã từ từ rơi vào thế yếu.
Vè mặt loạn gã cũng lép vế.
Vậy thì là chữ cuối trong bốn chữ chân lý, cuồng.
Hoang Thánh Đế Tửđánh ra một đao cuồng khí, trong nhát đao kia ẩn chứa hữu vô hạn cuồng khí. Lục Nguyên đánh ra cũng là một kiếm cuồng khí. Một đao cuồng khí đánh với một kiếm cuồng khí, hai người so ai cuồng hơn, lần này cách đánh của Lục Nguyên càng thêm cuồng.
- Diệt!
Hoang Thánh Đế Tử lại bịđâm trúng một kiếm.
Hoang Thánh Đế Tử giật mình phát hiện sử dụng Hoang Thú Văn Minh Đao Pháp, dùng bốn chữ quyết điên, cuồng, tà, loạn trong chân lý thú lại bị Lục Nguyên thắng vềđiên, cuồng, tà, loạn hơn cả gã. Gã dùng chân lý thú vậy mà không đánh lại Lục Nguyên được, hắn càng điên, cuồng, tà, loạn hơn.
Hoang Thánh Đế Tửđã nảy ý lùi bước, khi thú ý dần rút đi thì lòng càng muốn bỏ trốn, và gã phát hiện bị Lục Nguyên chém trúng nhiều nhát, mặc dù gã cũng có chém trúng hắn nhưng gã bị thương nặng hơn hắn.
Lục Nguyên, nhân vật như vậy trước kia luôn cho rằng chỉ là một tiểu bối.
Vậy mà bây giờ hắn đấu thắng được cả nửa bước văn minh cảnh như mình.
Trong lòng Hoang Thánh Đế Tửđầy thắc mắc, gã thật sự bị chấn kinh rồi. Gã không biết Lục Nguyên làm sao mà làm được điều.
Nửa bước văn minh cảnh như gã cực kỳ khó tu thành, dù là con trai chủ văn minh cũng rất khó khăn, đa số không thểđến mức này. Nửa bước văn minh cảnh, uy chấn thiên địa. Chính vì cảnh giới này khó tu được nên Hoang Thánh Đế Tử không muốn chết tại đây.
Chớp mắt Hoang Thánh Đế Tử chém ra bảy đao, một đao nhanh hơn một đao, một đao độc hơn một đao. Chém xong bảy đao Hoang Thánh Đế Tử bay tới bên cạnh Cửu Hoang Bá.
Gã quát to:
- Lui!
Gã lập tức rút lui, đến nhanh mà đi càng nhanh hơn, lập tức biến mất.
Muốn gã chết không dễ dàng. Một nửa bước văn minh cảnh rất khó giết chết, dù là cuộc chiến giữa nửa bước văn minh cảnh và nửa bước văn minh cảnh cũng khó thể giết đối thủ được, trừ phi là văn minh cảnh ra tay.
Cho nên khi Hoang Thánh Đế Tửđánh không lại thì muốn bỏ trốn không phải chuyện gì khó.
Đương nhiên Hoang Thánh Đế Tử có thể trốn được một phần thì trạng thái hiện nay của Lục Nguyên. Tình trạng hiện giờ của hắn không thích hợp truy sát, Lục Nguyên đang ở trạng thái điên cuồng. Lục Nguyên vừa đi, Nguyên Xích Tâm, Nguyên Xích Tuyệt lập tức bỏ chạy, trạng tái Lục Nguyên không đúng. Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tửđều bị trọng thương nên đã để hai tên đó trốn thoát.
Trận chiến này thái cổ văn minh chết ba người, là Cửu Hoang Thai, Cửu Hoang Cực, Cửu Hoang Truy, điều này là tổn thất khá lớn với thái cổ văn minh.
Lại nói Hoang Thánh Đế Tử, Cửu Hoang Bá, Nguyên Xích Tâm, Nguyên Xích Tuyệt một đường bay nhanh, trong hỗn độn văn minh thú khá rộng lớn, họ bay thật lâu sau rốt cuộc đến chỗ tỳ. Trước kia đã nói rồi, trong hỗn độn văn minh thú trừ trái tim ra thì tám chỗ còn lại cạnh tranh khá kịch liệt. Tám chỗ gồm túc, phế, tỳ, đảm, tràng, vị, thận, can, nhiều người đều tham gia vào cuộc tranh đoạt tám nơi này.
Trái tim là kịch liệt nhất nhưng là cuối cùng mới mở ra.
Bây giờ Hoang Chi Tửđang tranh đoạt ở chỗ tỳ,
Hoang Thánh Đế Tử nhanh chóng đáp xuống, phát hiện bây giờ Hoang Chi Tử còn chưa đoạt được Tỳ Sơn, đây là một ngọn sơn mạch tỳ, vô cùng to lớn.
Hoang Thánh Đế Tử giật mình hỏi người bên cạnh:
- Tại sao Hoang Chi Tử còn chưa tranh đoạt tỳ văn minh hỗn độn mảnh vỡ? Có người là đối thủ của hắn được sao?
Hoang Hoàng Đế Tử ở bên cạnh lạnh nhạt nói:
- Đúng là có một người, thực lực không kém gì Hoang Chi Tử.
Hoang Hoàng Đế Tử cũng là một nửa bước văn minh cảnh và nghe theo lệnh Hoang Chi Tử.
- Cái gì? Lại có người thực lực không dưới Hoang Chi Tử?
Hoang Thánh Đế Tử biến sắc mặt. Gã luôn cho rằng Hoang Chi Tử ở trong đám người nên là thực lực vô địch, gã có pháp lực nửa bước văn minh cảnh, chiêu thức khủng bố, còn ai có thể là đối thủ của gã chứ?
- Đúng là có một người.
Hoang Hoàng Đế Tử gật đầu nói:
- Người đó chính là...
Nói đến đây gã thấp giọng hơn chút.
- Không ngờ là hắn, hắn cũng đến rồi.
Hoang Thánh Đế Tử giật mình, đúng là không ngờ người đó xuất hiện.
Hoang Hoàng Đế Tử hỏi:
- Phải rồi, sao ngươi tới đây? Không phải ngươi đi tranh đoạt vị hỗn độn văn minh mảnh vỡ ở vị chi hồ bạc ư?
- Đụng phải đám người Pháp Thánh Đế Tử.
Hoang Thánh Đế Tửđơn giản kể lại chuyến đi một lần.
- Cái gì? Lục Nguyên giết Cửu Hoang Truy rồi còn thắng ngươi? Trọng thương ngươi? Hơn hai năm trước hắn chỉ là một thế giới cảnh lục tầng gió thổi liền gục mà thôi.
Hoang Hoàng Đế Tử biến sắc mặt, gã thật sự không ngờ hơn hai năm trước Lục Nguyên bị Hoang Chi Tử giết như tang gia bại khuyển thế mà bây giờđã thắng Hoang Thánh Đế Tử nửa bước văn minh cảnh, thật là chuyện khó tin.
Nhưng sự thật bày ngay trước mắt.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden