 |
|

28-08-2008, 12:26 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Nữ hoà ng lại nói :
Vì váºy, chúng tôi quyết định tưởng thưởng công lao cá»§a Phi đội trưởng bằng cách tuyên dương công trạng cá»§a bạn đối vá»›i nước Úc hÆ¡n là các bạn khác vì nó chứng tá» cho chúng tôi thấy rằng sá»± thông minh và nhạy cảm rất xứng đáng được tưởng thưởng như thế. Chúng tôi tin tưởng rằng phẩm chất cá»§a bạn đã biểu lá»™, sẽ là giá trị cá»§a những vấn đỠquốc gia, khác vá»›i chuyện phi cÆ¡ và phi hà nh. Vì váºy, chúng tôi sẽ lưu ý bà thư cá»§a chúng tôi thảo má»™t Nghị định Hoà ng gia do chúng tôi ký và cấp cho bạn quyá»n bầu cá» thứ bảy đối vá»›i chÃnh phá»§ Liên bang Úc để sá» dụng trong các cuá»™c bầu cá» cá»§a chÃnh quyá»n ở bất kỳ tiểu bang nà o mà bạn cư ngụ. Là m như thế để tá» lòng biết Æ¡n bạn từ nÆ¡i đáy lòng cá»§a chúng tôi.
Nữ hoà ng đưa bà n tay ra, lòng bà n tay úp xuống, David Ä‘oán ra ngà i định là m gì, cúi xuống tháºt thấp và hôn bà n tay má»™t cách vụng vá».
Há» hạ cánh ở Ratmalana thuá»™c TÃch Lan và o lúc chÃn giá», giỠđịa phương. Toà n quyá»n và má»™t nhóm chÃnh trị gia cùng Tiểu đội Danh dá»± đã có mặt trên sân bay để chà o đón Nữ hoà ng. Ngà i bước xuống máy bay trông tươi mát như đóa hoa cúc, mỉm cưá»i bình tÄ©nh, ngưá»i đà n bà mệt má»i, lo lắng đã biến mất. David ngạc nhiên thấy Nữ hoà ng có thể là m được như thế, trong lúc sá»± căng thẳng mà Hoà ng gia Ä‘ang bị áp đặt, nhưng chà ng cÅ©ng phải suy nghÄ© vá» những Ä‘iá»u khác nữa. Trong lúc Nữ hoà ng Ä‘ang trò chuyện vá»›i các nhà chÃnh trị Sri LanKa và trong lúc nhiên liệu Ä‘ang tiếp tế, David ra lệnh Ä‘em tất cả hà nh lý ra khá»i máy bay, kể cả công tây nÆ¡ đựng thá»±c phẩm cÅ©ng như các thiết bị. Khi tất cả những thứ nà y Ä‘ang nằm trên đưá»ng băng dưới bóng im cá»§a cánh máy bay, chà ng đã cùng vá»›i Frank Cox và Dick Ryder Ä‘i kiểm tra hết chiếc máy bay. Sau ná»a tiếng đồng hồ là m việc, há» má»›i yên lòng. Rồi, má»—i hà nh lý khi được mang lên máy bay, hỠđã mở ra lục soát nhá» sá»± giúp sức cá»§a chá»§ nhân như là đã kiểm tra, trước khi bá» và o khoang hà nh lý. Cuối cùng, há» sẵn sà ng cho máy bay cất cánh, hỠđã là m như thế để ngầm hiểu rằng máy bay không còn những váºt là m má»i ngưá»i thấp thá»m nữa.
Há» cất cánh và o lúc mưá»i giá» rưỡi, giỠđịa phương, phải ở lại trên đất lâu hÆ¡n thưá»ng lệ vì phải là m công việc nà y. Trong năm giỠđồng hồ há» bay trong ánh mặt trá»i gay gắt, chói chang dưới bầu trá»i xanh trong, chẳng có gì trước mặt trừ sá»± xuất hiện đột ngá»™t cá»§a biển xanh phÃa dưới. Tất cả Ä‘oà n ngưá»i đã mệt má»i vì sá»± căng thẳng trước khi bay và giá» là sá»± bình tâm cá»§a những xúc động ở giai Ä‘oạn đầu. Nữ hoà ng và phu quân Ä‘ang ở trong khoang, có lẽ Ä‘ang nghỉ ngÆ¡i. Những ngưá»i khác Ä‘ang ngá»§ gà ngá»§ gáºt trong ghế ngồi mở ra, trông cho cuá»™c hà nh trình kết thúc. Ngay cả trong buồng lái, sá»± bình tâm cÅ©ng đã trở lại. ChÃnh CÆ¡ trưởng cÅ©ng buồn ngá»§, ngay khi độ cao phi hà nh đã đạt chà ng cÅ©ng muốn ngá»§ má»™t giá» trên giưá»ng bay.
Há» bay qua bá» biển miá»n tây Úc và o lúc ba giá» rưỡi, giá» Colombo, nhưng trá»i đã tối ở Úc, ngay khi bắt đầu qua sa mạc, mặt trá»i lặn sau lưng há» và ngà n sao xuất hiện. Há» tiếp tục bay trong ánh sáng trăng vừa má»c và giá» nà y David uống hai viên Benzedrine, và cho cả phi hà nh Ä‘oà n cùng uống. Bữa ăn dá»n ra cho qua giá» và sau khi mặt trá»i lặn ba giá», há» bắt đầu hạ độ cao và chấm dứt bằng vòng bay quanh phi trưá»ng Fairbairn cá»§a Canberra. Và o lúc ná»a đêm, giỠđịa phương, há» thấy được ánh đèn thà nh phố trước mặt khi tiến gần đến độ cao bảy ngà n bá»™, cẩn tháºn đối những dãy đồi chung quanh, há» cho máy bay lượn sát xuống phi trưá»ng Ä‘iện sáng và xuống dần hai ngà n bá»™ má»™t phút. Mưá»i hai giá» mưá»i bốn phút David từ từ cho máy bay hạ xuống đúng phi đạo.
Có và i chiếc xe hÆ¡i Ä‘ang đợi chá» há» trên sân bay, chỉ và i chiếc thôi, vì tin Nữ hoà ng đến không được phổ biến. Toà n quyá»n có mặt ở đấy để đón ngà i và Thá»§ tướng Hogan nữa, nhưng tất cả Ä‘á»u trong vòng thân máºt, và sau má»™t và i phút nói chuyện vá»›i há», Nữ hoà ng cùng phu quân lên xe vá» Tharwa. Những ngưá»i còn lại trong Ä‘oà n tùy tùng cÅ©ng trở vá» Hoà ng cung vá»›i hà nh lý trên má»™t chiếc xe buýt nhá», trong lúc David và Ryder Ä‘i taxi đến nhà chứa máy bay cá»§a Phi đội Nữ hoà ng thì thấy chiếc máy bay đã được kéo và o trong an toà n.
Các thà nh viên trong phái Ä‘oà n Hoà ng gia đã được đặt chá»— trước ở Khách sạn Canberra. Khi David lái chiếc xe đến đây thì đã thấy phi hà nh Ä‘oà n cá»§a chà ng có chá»— ăn ở và o lúc má»™t giá» rưỡi sáng. Ở Canberra trá»i nóng ná»±c và hà n thá» biểu lên tá»›i chÃn mươi độ, ban đêm thì ấm và có mùi thÆ¡m dịu dà ng cá»§a cây bạch đà n và cây keo tây. Chà ng lá»… má»… khiêng cái vali bước lên tầng cấp để và o phòng khách cá»§a khách sạn thì đã thấy Rosemary ngồi đợi chà ng giữa những bà n ghế trống trải. Má»™t cây Giáng sinh lá»›n có trang trà những chùm tuyết giả đứng giữa phòng bên cạnh Rosemary.
Nà ng nói :
Chúng ta lại trở vá» những căn phòng như trước đây, anh Nigger ạ ! Em đã nháºn phòng rồi và chế được hai chai nước chanh nhá» có tá»§ đá. Em nghÄ© là anh cÅ©ng muốn uống chút gì, phải không ?
Chà ng nói :
Em đừng nên thức khuya như thế !
Giá» nà y mà nói Ä‘i ngá»§, chắc em không ngá»§ được đâu ! Có lẽ nên ra ngồi ngoà i vưá»n cho thoáng má»™t chút, cho đến khi buồn ngá»§.
Chà ng gáºt đầu :
Thôi để anh Ä‘em cái vali và o đã ! và rá»a cái mặt. Năm phút nữa, anh sẽ ra vá»›i em.
Khi chà ng trở ra thì thấy nà ng ngồi trong góc vưá»n, có tiếng nước phun ri rỉ từ má»™t vòi nước ai đã để chảy suốt đêm. Chà ng ngồi xuống bên cạnh, nháºn ly nước từ tay nà ng nói :
GiỠchúng ta lại ở bên nhau, em nhỉ ?
Cô gái dịu dà ng nói :
CÅ©ng khó mà tin được ! Vì cả hai chúng ta sống cách trở và chuyện xảy đến quá dồn dáºp. Chỉ má»›i ba tuần thôi mà chúng ta đã trở lại nÆ¡i đây. Và má»i váºt chẳng có gì thay đổi, trong lúc nà y ở nước Anh lại có quá nhiá»u sá»± đổi thay, anh David nhỉ ?
Chà ng trả lá»i :
NÆ¡i đây tháºt êm ả, đã xa lìa má»i kÃch động và cảm xúc, không còn lo nghÄ© phải là m sao để có đủ tiá»n bạc, nÆ¡i đây con ngưá»i có thể ngồi suy tư. – Quay vá» phÃa Rosemary, chà ng nói – Äến nước Anh để có những kinh nghiệm tuyệt vá»i và hòa mình và o những công việc lá»›n, nhưng khi đã là m xong, đây là nÆ¡i tốt nhất để thư giãn.
Cô gái cháºm rãi nói :
Em tin rằng đấy cÅ©ng là ý kiến cá»§a Nữ hoà ng. Em cÅ©ng không chắc tại sao Nữ hoà ng lại thÃch ở đây.
Quay qua David nà ng há»i :
Hôm nay là thứ mấy anh nhỉ ?
Chà ng suy nghĩ một chốc rồi nói :
Ngà y Giáng sinh là thứ hai. Hôm nay là sáng thứ Tư.
Thế thì chiá»u nay ngà i Tom Forrest sẽ Ä‘á»c diá»…n văn trên đà i. Chúng ta có thể nghe được không ?
ÄÆ°á»£c chứ. Buổi nói chuyện sẽ được truyá»n thanh lại trên là n sóng ngắn. Äà i phát thanh Úc Äại Lợi sẽ có trong chương trình. Ông ta nói lúc mấy giá».
Và o lúc chÃn giá», sau bản tin.
Như thế sẽ là bảy giá» sáng mai ở đây. – Chà ng trả lá»i.
Thế hả anh ? Chúng em có thể nghe ở đây được không ?
Äể anh xem đã. Nếu có thể anh sẽ mượn cho má»™t cái radio xách tay. Chuyện có quan trá»ng lắm không ?
Nà ng gáºt đầu :
Hình như ông ta bị Ba em luôn ám ảnh trong đầu. Em không biết là ông ta sẽ không nói những Ä‘iá»u gì vì hiện tại ông ta bị bá» lại má»™t mình và đang nắm quyá»n.
Có lẽ cũng chẳng có gì đáng ngại.
Nà ng từ tốn nói :
Anh nói đúng. Äã đến lúc phải nói tháºt cho dân chúng biết.
Hai ngưá»i lại ngồi trong bóng tối tÄ©nh lặng, không nói lá»i nà o, chỉ lắng nghe tiếng nước chảy rì rà o. Sau đấy nà ng nói vá»›i chà ng :
Thôi, chúng ta Ä‘i ngá»§, anh David nhé ! Ắt hẳn anh cÅ©ng đã mệt má»i lắm rồi ! – Nà ng đứng dáºy nói – Äi nà o ! Không lý anh lại ngá»§ ở đây sao ?
Chà ng cũng đứng lên theo nà ng :
Anh lớn rồi, đâu cần ai ru cho mình ngủ nữa !
Nà ng nhìn đồng hồ há»i :
Mấy giỠrồi, anh nhỉ ? Em còn xà i giỠLuân đôn.
|

28-08-2008, 12:27 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chà ng cưá»i :
Anh đâu biết, giữa đêm giữa hôm như thế nà y biết là mấy giỠ! Có lẽ nên đi ngủ thôi, em nhỉ ?
Nà ng nói :
Ngủ đến ngà y mai luôn anh ạ ! Em cũng sẽ đi ngủ thôi. Ngà i nói chẳng cần ai trong chúng ta ở Tharwa cho đến ngà y mốt, tức là thứ Năm.
David suy nghĩ nói :
Và o thá»i Ä‘iểm ấy, ngà i sẽ nghe ông Tom Forrest phát biểu. Ngà i có biết ông ta sẽ nói gì chăng ?
Chắc không đâu ! Thưá»ng thưá»ng ngà i chẳng biết má»™t vị Toà n quyá»n sẽ nói gì, ngay cả các chi tiết.
Chà ng cầm tay nà ng, dịu dà ng nói :
Thôi Ä‘i ngá»§ Ä‘i em. Chẳng hÆ¡i đâu mà suy nghÄ© những gì sắp xảy ra ở cách đây những mưá»i hai ngà n dặm.
Cô nà ng láºp lại :
Chẳng hÆ¡i đâu mà suy nghÄ©, – quay qua phÃa David, Rosemary nói – Khi tìm ra váºt ấy trên máy bay, anh có sợ không anh ?
Chà ng trả lá»i :
Cũng có, em ạ ! Cứ nghĩ rằng tất cả chúng ta sẽ chết.
Nà ng gáºt đầu :
Chắc anh lo nghÄ© nhiá»u lắm nhỉ ?
Chà ng trả lá»i :
Lo lắm em ạ !
Nà ng nép và o ngưá»i chà ng nói :
Em thì không. Em cÅ©ng không chắc là ngà i có lo nghÄ© hay không nữa. Lúc nà y đáng buồn tháºt ! Má»i sá»± Ä‘ang thay đổi và tan ra như cám ở nước Anh. Äôi khi em cảm thấy không còn muốn gặp ai nữa cả.
Chà ng nói :
Anh thì phải lưu tâm tá»›i má»i việc. Nếu Nữ hoà ng bị mưu sát trên máy bay cá»§a chÃnh anh, như thế là do lá»—i lầm cá»§a anh. Anh là CÆ¡ trưởng, anh phải chịu trách nhiệm. Anh không muốn chết như thế. Còn Ä‘iá»u nà y nữa…
Äiá»u gì hả anh ?
Chà ng nhìn nà ng cưá»i :
Nếu anh chết, là m sao có thể cưới em được và bắt buá»™c em phải cho anh má»™t gia đình. Mà điá»u nà y thì anh Ä‘ang còn hy vá»ng thá»±c hiện má»™t ngà y nà o đó.
Anh nói gì gì đâu ạ ! – Nà ng dụi đầu và o ngá»±c chà ng và ngá»a mặt lên đón nháºn chiếc hôn. Cuối cùng nà ng nói – Em nghÄ© chuyện ấy cÅ©ng không lâu đâu. Có lẽ ngà i chỉ ở lại đây lo công việc chừng sáu tháng thôi. Nếu sá»± việc đúng như váºy, em có thể xin thôi việc mà không là m phiá»n đến ngà i.
Chà ng cúi xuống hôn nà ng một lần nữa và nói :
Äối vá»›i anh, Ä‘iá»u đó không thể sá»›m hÆ¡n được !
Rồi hai ngưá»i, tay trong tay, dắt nhau vỠđến cá»a phòng ngá»§ rồi lại hôn nhau trên lối Ä‘i. Rosemary nói :
Chúc anh ngá»§ ngon, anh David. Em không má»i anh và o đâu nhé ! Em còn là đệ tá» cá»§a Ngà i thì chưa đâu nhé!
Chà ng cưá»i :
Thôi mà ! Ráng mà đi cho vững, đừng ra yết thị nữa !
Nà ng cÅ©ng cưá»i :
Chúc anh ngủ ngon, anh Nigger thương yêu.
Chúc em ngủ ngon, Rosemary. Ngủ ngon nhé !
Chà ng không gặp nà ng nữa trước khi ra sân bay sáng hôm sau và o lúc mưá»i giỠđể là m việc kiểm tra thưá»ng lệ và tiếp tế nhiên liệu cho máy bay. Trong phòng ăn sÄ© quan Không lá»±c Hoà ng gia Úc, chà ng cầm tá» Thá»i báo cá»§a Canberra, trên trang nhất những đỠlá»›n mà u Ä‘en nói vá» bà i phát biểu cá»§a Nữ hoà ng và o dịp lá»… Giáng sinh, vá» chuyến Ä‘i cá»§a ngà i đến Úc, vá» việc chỉ định ông Tom Forrest và vá» những háºu quả chÃnh trị cá»§a nước Anh. Trong phòng ăn, chà ng nháºn ra rằng các sÄ© quan Ä‘ang nói chuyện bá»—ng ngưng ngay lại khi chà ng bước và o phòng trước và má»i ngưá»i cố tránh không há»i chà ng má»™t câu há»i nà o. Äó là má»™t bầu không khà nặng ná», ngượng ngùng và dùng trưa xong, chà ng Ä‘i liá»n để thấy nhẹ nhõm tâm hồn. Chà ng trở vá» nhà chứa máy bay để là m thá»§ tục giấy tá» liên hệ đến chuyến bay, sau đó chà ng lên má»™t trong hai xe hÆ¡i biệt phái cho Phi đội Nữ hoà ng để trở vá» khách sạn.
Rosemary đi vắng và chà ng chẳng tìm được nà ng, cho đến lúc chà ng đang ngồi trong phòng khách, đợi giỠăn tối, thư giản trong bộ đồ nhiệt đới rộng thùng thình, bên cạnh cây Giáng sinh lớn có trang trà những chùm len giả tuyết. Nà ng hiện đến tươi mát nói :
Em Ä‘i tắm vá»›i cô Gillian. Lá»™i tháºt đã, anh ạ ! Anh vỠđã lâu chưa ?
Chà ng trả lá»i :
Anh vỠđến đây lúc bốn giá». Äã kiếm ra cái đà i. Ông ta sẽ nói trên đà i lúc bảy giá» mưá»i lăm sáng mai, giỠÚc. Em muốn nghe ở đâu ?
Nà ng trả lá»i :
Äừng ở chá»— đông ngưá»i anh nhé ! Có lẽ chúng em bị cú sốc cÅ©ng nên !
Chà ng nhướng đôi mà y ngạc nhiên há»i :
Thế cơ à !
Em cÅ©ng chẳng biết. Ông ta là ngưá»i cứng rắn và ba em thì nhồi nhét cho ông ta quá nhiá»u tư tưởng. Thôi nghe ở phòng em hay phòng anh gì cÅ©ng được, anh Nigger ạ ! Em sẽ dáºy trước giỠấy.
Chà ng gáºt đầu :
Tốt thôi. Anh sẽ Ä‘em máy đến phòng em sau bảy giá» má»™t chút. Äêm nay em muốn là m gì nà o ?
Nà ng nhá» nhẹ trả lá»i :
Chúng ta hãy là m má»™t việc gì đó để thư giãn tâm hồn. Cố mà nghÄ© đến những Ä‘iá»u khác nữa đêm nay.
Em thÃch Ä‘i xinê không ?
Chắc là nóng dễ sợ, anh nhỉ ?
Äâu có, – chà ng trả lá»i – Có rạp chiếu phim ở ngoà i trá»i. Có lẽ em nên mang theo áo choà ng, trá»i ở đây buổi tối thưá»ng lạnh dầu sau má»™t ngà y nóng ná»±c như thế nà y. Chúng ta Ä‘ang ở trên độ cao hai ngà n bá»™ mà em !
Nà ng nói :
Em chưa bao giá» xem chiếu phim ở ngoà i trá»i, thế há» chiếu phim gì váºy anh ?
Vivienne Walsh và Douglas Mason trong phim Ước vá»ng cá»§a con tim – chà ng nói – Anh không nghÄ© đây là phim hay nhất.
Nà ng nói :
Vivienne Walsh cũng khá lắm ! Cứ xem thỠđi anh. Nếu dở quá thì chúng mình đi ra, có sao đâu !
Chà ng trả lá»i :
Anh không nghÄ© ngưá»i ở đây là m như thế đâu. Anh cho đó là thói quen cá»§a ngưá»i Úc gốc Anh. Có lẽ chúng ta sẽ mang tiếng là khinh ngưá»i. Douglas Mason ngưá»i ở thà nh phố Adelaide. Tà i tỠđịa phương chắc cÅ©ng không đến ná»—i tệ.
Nà ng cưá»i :
Thôi thì đi nhé !
Thế nên hai ngưá»i đã Ä‘i xinê, sau khi ăn tối và cả hai ngồi nắm tay nhau trong bóng đêm giá lạnh dưới bầu trá»i đầy sao, trong lúc mối tình lãng mạn cá»§a ngưá»i Cali Ä‘ang diá»…n ra trước mắt há». Hai ngưá»i ngồi như thế trong niá»m vui má»™c mạc, cách ly khá»i những giây phút cá»§a các biến chuyển trá»ng đại Ä‘ang diá»…n ra ở bên kia địa cầu giá lạnh, bão tuyết cá»§a Luân đôn và o tháng Chạp. Khi tay trong tay trở vá» khách sạn, những ý nghÄ© ấy vẫn còn trong tâm tư hai ngưá»i, trong bóng đêm ngạt ngà o hương hoa. Chà ng hôn nà ng và chúc ngá»§ ngon trước cá»a phòng ngá»§.
Sáng hôm sau, lúc bảy giá», chà ng Ä‘i qua phòng nà ng, ăn mặc chỉnh tá», tay xách cái radio mà chà ng đã nghe thá» trước ở phòng ngá»§ cá»§a chà ng. Nà ng cÅ©ng ăn mặc xong và đang đợi chà ng, căn phòng còn thoảng thoảng mùi nước hoa “ân tình†(intimate), rÆ¡i rá»›t trên giưá»ng vừa má»›i ngá»§, trên quần áo ngá»§ bá» lại trên nệm và hương phấn còn tá»a nhẹ trong không gian. Chà ng nén lòng và cố lãng quên bằng cách đặt radio xuống và vặn đà i lên. Chà ng nói :
Và i phút nữa, ông ấy sẽ phát biểu. Äà i đã thông báo là lúc sáu giá» ba mươi và bảy giá» sẽ thông báo lại.
Nhạc mở đầu vang lên cả căn phòng, chà ng Ä‘iá»u chỉnh cho vừa đủ nghe và ngồi xuống chỠđợi. GiỠđây, sau lá»i giá»›i thiệu, má»™t giá»ng nói mạnh, hÆ¡i chối tai cá»§a Nguyên soái, ngưá»i xuất thân từ thợ giặt á»§i, vang lên trong phòng.
Há» ngồi yên lặng lắng tai nghe. Việc tiếp váºn cÅ©ng khá tốt, tuy thỉnh thoảng tiếng nói có lúc như bị nghẹn, chứng tá» phát thanh viên ở xa quá bên kia địa cầu.
Rosemary bất thần nói :
Sao ông ta là m như váºy được ! – Và David trả lá»i – Ông ta đã là m rồi! – Sau đấy hai ngưá»i trở lại im lặng.
Hai mươi phút sau, giá»ng nói trầm trầm ấy ngừng hẳn và David tắt radio. Chà ng nói :
Thế là xong. Ông ta cũng cải cách vỠbầu cỠđấy chứ !
Rosemary phản đối :
Ông ta không có quyá»n phát biểu như thế ! Nước Anh là Khối Thịnh vượng Anh. Ông ta có quyá»n gì mà đỠnghị các nước khác là m mà không có nước Anh.
|

28-08-2008, 12:27 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chà ng dè dặt trả lá»i :
Ông ấy có nói như thế đâu !
Nà ng giáºn dá»—i nói :
à cá»§a ông ta là như váºy đấy ! Ông ấy đã từng nói nếu há» không là m được gì cho việc cải cách bầu cá», há» sẽ không bao giá» gặp mặt Nữ hoà ng nữa. Há» chẳng cần phải nói như váºy vá» việc bầu phiếu kÃn và quyá»n đầu phiếu cá»§a phụ nữ.
David cưá»i :
Chắc chắn ông ta đã nói hÆ¡i quá lá»i. – Má»™t phút sau chà ng má»›i nói tiếp – Em có để ý đến cách nói cá»§a ông ta khi dùng từ “Tôi đã triệu táºp Quốc há»™i cá»§a tôi để há»p và o ngà y thứ haiâ€, Quốc há»™i cá»§a ông ta, có tháºt thế không ?
Nà ng vẫn còn hằn há»c :
Em nghĩ đó là một sự xúc phạm trắng trợn. Quốc hội của Nữ hoà ng chứ đâu phải của ông ta.
Ông ta là ngưá»i đại diện Nữ hoà ng.
Dừng một chút, nà ng nói tiếp :
Trên mặt pháp lý, có thể là ông ấy đúng, nhưng đấy không phải là điá»u được nói ra. Ông ta không phải là vua, nên không có quyá»n nói như vua. – Và rồi nà ng nói tiếp – Quốc há»™i Ä‘ang ngừng há»p cho đến ngà y hai bốn tháng Giêng. Vá»›i thông báo ba ngà y, ông ta cÅ©ng không thể triệu táºp Quốc há»™i được.
David nói :
Ông ta đã là m được. Anh nghĩ là ông ta đã biết các thủ tục vỠmặt pháp lý.
Nà ng suy tư một lúc rồi nói :
DÄ© nhiên Vương triá»u có thể triệu táºp Quốc há»™i bất cứ lúc nà o và yêu cầu há» thảo luáºn bất cứ Ä‘iá»u gì. Nhưng ông ta không phải là Vương triá»u – hay ông ta là Vương triá»u ?
Chà ng cưá»i :
Rõ rà ng là ông ta cư xá» như má»™t ngưá»i cá»§a Vương triá»u.
Nhưng ông ta luôn luôn chống đối trá»±c tiếp vá»›i chÃnh sách cá»§a Nhà nước. Nhà nước nà y không á»§ng há»™ má»™t loại hiệu triệu từ ngai và ng hay má»™t loại diá»…n văn từ Toà n quyá»n.
Chà ng nói :
Có lẽ ông ta tá»± tạo cho mình má»™t Nhà nước khác cÅ©ng nên! Anh dốt môn Sá» ký lắm, nhưng anh cÅ©ng xét thấy chẳng có Ä‘iá»u gì má»›i lạ đối vá»›i Nhà vua mà phải *****ng đầu vá»›i Hạ viện.
Nà ng trả lá»i :
Chắc không. Nhưng chúng ta đã bỠcái cách tạo sự lộn xộn cách đây hà ng thế kỷ.
Äấy má»›i là điá»u là m em suy nghÄ©.
Một lúc sau, chà ng mới nói :
Ông ta là má»™t ngưá»i vừa thông minh vừa khôn ngoan. Và ông ta còn là má»™t ngưá»i đầy kinh nghiệm nữa, nên chẳng để mất cái gì. Ông ta không cầu xin để được là m Toà n quyá»n cá»§a nước Anh và khi bị giải nhiệm, theo anh nghÄ©, ông ta cÅ©ng chẳng ân háºn gì. Ông ta có toà n quyá»n hà nh động và suy nghÄ© cần là m những việc phải là m, và nếu có sÆ¡ sẩy thì xin từ nhiệm thôi, tuy có hÆ¡i nhục. Nhưng ông ta cÅ©ng chẳng mất gì !
Nà ng nói :
DÄ© nhiên là không mất gì, nhưng em băn khoăn nếu có sÆ¡ sẩy đối vá»›i Vương triá»u, thì lại mất quá nhiá»u, phải không anh ?
Theo em, mất cái gì ? – chà ng há»i.
Nà ng từ tốn trả lá»i :
Chỉ nói riêng việc Vương triá»u Ä‘ang kết hợp Liên hiệp Anh lại vá»›i nhau. Nếu không có Vương triá»u, các quốc gia trong Khối Thịnh vượng chung sẽ tan rã, má»—i nước Ä‘i theo má»—i đưá»ng. Nữ hoà ng biết rất rõ vá» Ä‘iá»u nà y, và ngà i không bao giỠđể cho nó xảy ra. Ngà i không bao giá» bị bắt buá»™c phải Ä‘iá»u qua tiếng lại vá»›i Hạ viện cho đến ná»—i ngà i và tất cả Hoà ng gia phải thoái vị, vì Ä‘iá»u đó có nghÄ©a là sá»± sụp đổ cá»§a Khối Thịnh vượng Anh. Em lo là vả chăng Ä‘iá»u ấy đã ngăn cản ngà i cai trị nước Anh như má»™t Nữ hoà ng phải cai trị ?
à em muốn nói, Thá»§ tướng Iorwerth Jones đã chèn ép con cái cá»§a ngà i cà ng nhiá»u cà ng tốt như ý ông ta muốn, phải không ?
Nà ng đỠmặt một chút :
Äấy là điá»u em muốn nói, anh ạ !
Chà ng nói :
Váºy đấy, nhưng ông ta lại không chèn ép được ôngTom Forrest. Nếu ông ta muốn có má»™t cuá»™c đối địch bằng đầu vá»›i Toà n quyá»n, thì bất cứ lúc nà o mà chả được và theo anh nghÄ© dưá»ng như ông ta Ä‘ang lâm tráºn.
Nà ng nói :
Em chỉ băn khoăn… – rồi tự nhiên ngừng nói.
Chà ng nhìn nà ng như dò há»i :
Em băn khoăn gì nà o ?
Nà ng cưá»i, tuy có hÆ¡i khác lạ :
Äiá»u tháºt đáng khôi hà i nếu nước Anh có được má»™t vị vua theo cách nà y. Má»™t vị vua tháºt sá»± có thể cai trị bằng cách đứng mÅ©i chịu sà o chống lại những nhà chÃnh trị khoác lác và bắt há» trở vá» vị trà cÅ© cá»§a há». Vương triá»u tháºt sá»± đã được thay đổi, ngưá»i đầu tiên từ lúc Nữ hoà ng Victoria.
Hai ngưá»i ngồi yên lặng má»™t lúc, cuối cùng chà ng nói :
Anh băn khoăn không hiểu chuyện gì sẽ xảy ra ngà y thứ Hai. Khi Quốc há»™i há»p, ông ta Ä‘Ãch thân Ä‘á»c bà i diá»…n văn cá»§a Toà n quyá»n – ông không nói như thế sao ? Ông ta sẽ Ä‘á»c bà i diá»…n văn ấy ở đâu ?
Nà ng trả lá»i :
Ở Thượng viện. Nữ hoà ng cÅ©ng thưá»ng là m như thế. Anh Ä‘oán có lẽ ông ta sẽ cho cả Thượng viện má»™t liá»u thuốc vá»›i liá»u lượng như cÅ©. Cải cách bầu cá», nếu không sẽ chia tay vá»›i Nữ hoà ng. Em băn khoăn tại sao ông ta dám nói má»™t Ä‘iá»u như thế. Em cÅ©ng tá»± há»i nếu Nữ hoà ng biết được Ä‘iá»u nà y trước khi ra Ä‘i, ông ta có tiếp tục là m như thế chăng ?
Một ý tưởng lại hiện đến trong trà chà ng phi công :
Trong lúc Vương triá»u muốn thăm từng quốc gia má»™t trong Khối Thịnh vượng Anh, Nữ hoà ng muốn ưu tiên lưu tâm đến những quốc gia nà y để hỠđạt được những bước tiến bá»™ nhất trong việc phát triển chÃnh trị.
Cô gái nói :
Thế đấy ! Nhưng sao ông ta lại nói đến má»™t Ä‘iá»u như váºy ?
Chà ng cưá»i :
Ông ta là ngưá»i gan dạ và quả quyết nhưng không là m thương tổn má»™t ai dù bị giải nhiệm. Bạn có thể nói rất nhiá»u Ä‘iá»u, và không bị trừng phạt vì những lá»i nà y, vì bạn đã thôi việc.
Hai ngưá»i ngồi trong yên lặng má»™t lúc, cuối cùng chà ng nói :
Giai đoạn nhiễu nhương ! Anh không nghĩ những việc như thế nà y lại xảy ra dà i dà i ở Anh.
Nà ng trả lá»i :
Không đâu anh ạ ! Chúng ta Ä‘ang sống trong thá»i đại có sá». Những gì xảy ra bây giá» sẽ được nói đến trong tất cả sách sá» ký trong thá»i gian hai mươi năm, có thể tốt hÆ¡n hay xấu hÆ¡n. Và em và anh là những nhân chứng. Chúng ta chẳng có trong sách vì chúng ta chẳng phải là những nhân váºt quan trá»ng. Nhưng chúng ta là những nhân chứng tháºt sá»±, sống trong đó, có liên quan máºt thiết trong suốt giai Ä‘oạn ấy.
|

28-08-2008, 12:27 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chà ng cầm tay nà ng nói :
Em nói đúng. Chắc nó không là m em tức giáºn đâu nhỉ ?
Tức giáºn cái gì, anh David ?
Chà ng cưá»i nhìn nà ng :
Vì phải để cho những việc vô nghĩa lý nà y tiếp diễn đúng lúc chúng ta quyết định yêu nhau.
Nhưng nó đâu quan trá»ng bằng hai chúng ta, anh David nhỉ ?
Không phải anh đâu nhé ! Anh mà nghĩa lý gì ! – chà ng đáp.
Hai ngưá»i Ä‘i ăn sáng vá»›i nhau và sau đấy chà ng đưa nà ng ra xe Ä‘i Tharwa. Chà ng không còn gặp nà ng nữa cho đến giỠăn tối. Trông nà ng có vẻ mệt má»i, nhưng không kiệt sức. Trong lúc ăn, nà ng đã kể cho chà ng nghe những việc nà ng đã là m :
Em đã có văn phòng má»›i rồi, ở South Block trên đồi Capital vá»›i ba thư ký đánh máy chá»n trong số nhân viên trá»±c.
Thế em không ở Tharwa nữa à !
Nà ng lắc đầu trả lá»i, rồi nói tiếp :
Công tác thư tÃn đấy anh ạ ! Có hÆ¡n má»™t ngà n tám trăm lá thư ở bưu Ä‘iện sáng hôm nay, hầu hết là cá»§a các ngưá»i láºp dị. Chúng ta không thể xá» lý vụ nà y ngay ở Vương cung Tharwa. Cô Turnbull và em suốt ngà y đã Ä‘á»c qua tất cả, và lá»±a ra những thư cần trả lá»i và các thư không cần. Cô ấy đã lá»±a ra má»™t trăm năm mươi cái quan trá»ng nhất gởi đến cho Tharwa và sẽ đưa cho Thiếu tá Macmahon tối nay. Ngà y mai em bắt đầu trả lá»i những cái khác vá»›i sá»± giúp sức cá»§a ba cô gái ở trá»±c ban.
Chà ng nhìn nà ng :
Khổ chưa ! Thế em phải trả lá»i từng lá thư má»™t à ?
Nà ng lắc đầu :
Cô ấy không là m thế đâu. Tất cả Ä‘á»u là thư cá nhân, nhưng chúng em sẽ trả lá»i gá»n trong má»™t hay hai câu thôi là đủ. Tất cả các thư Ä‘á»u bắt đầu bằng câu â€œÄÆ°á»£c sá»± cho phép cá»§a Nữ hoà ng Tôn KÃnhâ€. Thư nà o cÅ©ng nói Ä‘i nói lại thế thôi, tuy cÅ©ng có thay đổi chút Ãt, nhưng tháºt ra không đủ từ mà viết, nên cái nà o cÅ©ng giống nhau.â€
Chà ng lại há»i :
Tiếp tục như thế bao lâu nữa ?
Nà ng nhún vai trả lá»i :
Thiếu tá nói có lẽ cÅ©ng phải mất má»™t tháng, công việc má»›i trở lại bình thưá»ng. Tuần tá»›i tốc độ thư gá»i đến có lẽ là má»™t ngà y má»™t ngà n cái, rồi con số ấy sẽ nhá» dần Ä‘i. Nhưng chúng em chỉ có mưá»i ngà n tá» giấy viết thư có dấu cá»§a Hoà ng gia, vì váºy chúng em được nghỉ xả hÆ¡i và i ngà y. Hôm nay chúng em má»›i đặt in, nhưng cÅ©ng phải ná»a tháng má»›i xong. DÄ© nhiên, đây là mùa nghỉ ngÆ¡i.
Chà ng thắc mắc há»i :
Hôm nay em trả lá»i được bao nhiêu cái ?
À, chẳng được cái nà o, – nà ng trả lá»i – Các em chỉ má»›i hoà n thiện khâu tổ chức. Má»™t cô gái giá»i có thể hoà n thà nh má»™t trăm năm mươi cái thư má»™t ngà y. Em Ä‘ang xin thêm hai cô gái nữa nếu như ngà y mai em nháºn nhiá»u thư. Chẳng bao lâu nữa thì cÅ©ng thoải mái thôi !
Và o cuối tuần chà ng Ãt gặp được nà ng. Ngà y thứ sáu, Quáºn công cùng Frank Cox bất ngỠđến phi trưá»ng, tháºt ra chẳng có mục Ä‘Ãch nà o khác ngoà i việc thăm chiếc máy bay và ngá» lá»i má»i xã giao David đến tắm ở hồ bÆ¡i Tharwa khi nà o thấy thÃch. Äây là dịp may hiếm có, bởi vì và o dịp Tết Tây, Canberra nóng đến chÃn mươi độ dù đứng trong bóng mát má»—i ngà y, và thà nh phố đã lá»›n dáºy rất nhanh nhá» hồ bÆ¡i. Tháºt ra, Tharwa cách thà nh phố đến hai mươi dặm, nhưng khi bạn đến đấy, hồ bÆ¡i tháºt là má»™ng tưởng, vừa im, vừa rá»™ng rãi lại không có ngưá»i, nằm dưới chân má»™t vưá»n hoa hồng.
Chà ng phi công nói :
Ngà i tháºt quá chu đáo ! Xin phép Ä‘em cô Long đến được không ?
ÄÆ°á»£c thôi !
Há» Ä‘i quanh máy bay và i phút nhìn những ngưá»i chùi bóng Ä‘ang là m việc ở cánh. David há»i :
Thưa ngà i, ngà i có ý kiến gì nếu công việc tiếp tục cÅ©ng giống như váºy ? Nếu công việc nà y mất khoản mưá»i lăm hôm, tôi sẽ cho há» Ä‘i phép.
Frank Cox nói :
Nên ở lại thêm má»™t thá»i gian nữa, Nigger ạ !
ÄÆ°á»£c thôi.
Quáºn công há»i :
Từ đây anh có thể bay thẳng đến Kenya được không, CÆ¡ trưởng ? Äiá»u cần thiết là anh phải đến Sagana tìm cho ra Công chúa Anne Ä‘em vỠđây.
Tôi không thể bay thẳng từ đây đến đó được. Trên đưá»ng bay phải hạ cánh đâu đó để tiếp tế nhiên liệu. Chá»— tốt nhất là quần đảo Keeling Cocos. Từ đây đến Nanyuki độ mưá»i bốn giá» bay.
Không thể lâu hơn được ?
Thưa ngà i, không. Như thế là quá xa – chà ng dừng má»™t chút rồi nói tiếp – Tháºt ra, tôi đã nghiên cứu đưá»ng bay nà y ngà y trước cÆ¡ !
|

28-08-2008, 12:28 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Có gì trở ngại chăng ?
Chà ng trả lá»i :
Dạ thưa không. Chúng tôi đã sẵn sà ng, còn chỠlệnh ngà i nữa thôi.
Tôi sẽ cho anh biết.
Rosamary được nghỉ chiá»u thứ Bảy vì cô đánh máy không là m việc ngà y cuối tuần. Nà ng còn là m má»™t Ãt công việc ở văn phòng, sau đó và o lúc mưá»i hai giá» David lái xe đến South Block đón nà ng đến Tharwa. HỠăn trưa vá»›i ông Macmahon trong phòng bà thư và thay áo quần ở đây, Ä‘i ra vá»›i áo quần tắm có áo choà ng ngoà i, Ä‘i xuống khá»i vưá»n hoa hồng trong nắng nóng để xuống hồ bÆ¡i.
Hai ngưá»i đã ở bên nhau suốt buổi chiá»u, hồ bÆ¡i vắng và chẳng có ai là m phiá»n. Ngồi trên ghế bố bên cạnh bá» nước, hai ngưá»i trao đổi những việc đại sá»±.
Từ khi chúng ta đến đây, em chưa lần nà o gặp Nữ hoà ng – cô gái nói vá»›i chà ng trai – Nhưng Thiếu tá Macmahon và cô Turnbill nói rằng ngà i trông rất vui. Tối nà o ngà i cÅ©ng nói chuyện vá»›i Huân tước Marlow ở Luân đôn bằng Ä‘iện thoại, và ngà i cÅ©ng đã má»™t lần nói chuyện vá»›i ông Tom Forrest. Ngà i hôm qua ngà i đã nháºn vô số tá» báo Luân đôn bằng máy bay và hôm nay lại nháºn thêm nhiá»u nữa. Vá» cuá»™c cải cách bầu cá», rõ rà ng là má»™t số pháºn bấp bênh trong diá»…n tiến.
David há»i :
Phiếu bầu nhiá»u thà nh phần, như ở đây phải không em ?
Em nghÄ© có lẽ váºy. Bản thân em đã thấy giấy tá» nói gì đâu ! Thiếu tá Macmahon nói, tháºt đáng tiếc ông Tom Forrest đã nói ra những Ä‘iá»u ông đã là m cho việc bầu phiếu kÃn và phiếu bầu cá»§a nữ giá»›i. Ông ta nghÄ© rằng sẽ được á»§ng há»™ cá»§a má»i ngưá»i ở Anh quốc.
Tại sao lại như váºy ?
Nà ng nhìn chà ng cưá»i :
Anh không thể cho rằng nước Anh cứ mãi theo đuôi nước Úc, anh Nigger ạ !
Chà ng cưá»i nói :
Äâu phải cứ mãi. Chỉ thêm má»™t lần nữa thôi. Tóm lại, dân Úc đã theo Ä‘uôi nước Anh hằng ngà n việc và vẫn sung sướng được là m như thế.
Nà ng nói :
Phải, đúng như váºy. Nhưng dân Anh lại không thể thấy được hoà n toà n như thế. Äối vá»›i há», văn hóa và phát triển chÃnh trị là con đưá»ng má»™t chiá»u.
Và o buổi chiá»u, chà ng lái xe đưa nà ng vá» Canberra. Thiếu tá Macmahon nói cho há» biết là Nữ hoà ng sẽ Ä‘i đến Vương cung Thánh đưá»ng má»›i St. Mark và o ngà y Chá»§ nháºt, lần đầu tiên ngà i xuất hiện trước công chúng từ khi đến Úc. David và Rosemary góp mặt để cho Ä‘oà n tùy tùng thêm đông, cả hai ngồi trên dãy ghế trong Thánh đưá»ng ngay sau lưng Nữ hoà ng và Quáºn công, vá»›i cô Turnbill, ông Macmahon và bác sÄ© Mitchison. Äiá»u ngạc nhiên đối vá»›i David là tất cả phi hà nh Ä‘oà n cá»§a chiếc Tare Ä‘á»u có mặt do Ryder dẫn đầu, và do sá»± sắp xếp gấp rút cá»§a phụ tá há»™i đồng giáo xứ, hỠđược ngồi ở dãy ghế tiếp liá»n sau Nữ hoà ng, cho nên cả ba dãy ghế những ngưá»i Ä‘i lá»… đã cám Æ¡n sá»± giải thoát cho há» mà chẳng có lá»i phà n nà n.
Sau khi ăn trưa, nà ng không Ä‘i xe hÆ¡i vá»›i chà ng nữa. Chà ng muốn đưa nà ng đến Letchworth, ở đó có má»™t bất động sản má»›i thuá»™c loại tốt ở phÃa trên đưá»ng Yarrow ngay ngoà i địa giá»›i cá»§a Liên bang, hy vá»ng thuyết phục nà ng thÃch má»™t trong những căn nhà ấy nhưng nà ng không hứng. Nà ng nói :
Chiá»u nay em báºn là m việc rồi, anh Nigger ạ ! Trong văn phòng yên tịnh, em có thể bắt đầu trả lá»i thư. Tháºt ra, ngưá»i ta chẳng có thì giỠđâu mà để ý kỹ cà ng từng lá thư, trong lúc bá»n em, cả năm cô gái phải là m việc liên tục. Cô Jennifer Menzies cÅ©ng đến giúp em.
Cô Jennifer Menzies là ai váºy ?
Cô ta có liên hệ giòng hỠvới ông cụ ấy – chắc nội hay gì gì đấy. Cô ta là một trong năm cô gái đánh máy.
Cô ta có giá»i không ?
Cô gái gáºt đầu :
Chắc chắn cô ta là thượng thặng vì giá»i hÆ¡n các ngưá»i khác nhiá»u. CÅ©ng nhỠý kiến cá»§a cô ta mà công việc đến chiá»u hôm nay đã giảm xuống thấy rõ.
Cô ta ngưá»i Úc ?
Vâng. Cô ta ở Sydney. Cô ta đến nước Anh đã ba năm và ở Girton. Em má»›i thoáng nghÄ© là nếu cô ta đảm nháºn công việc trong và i tháng, cô ta đúng là ngưá»i có thể thay thế em.
Chà ng cưá»i :
Anh rất vui mừng là em đã suy nghÄ© đúng. – Chà ng ngừng má»™t lúc rồi nói tiếp – Có phải cô ta là ngưá»i Úc đầu tiên được là m công tác riêng cho Nữ hoà ng ?
Nà ng nói :
Còn anh nữa chứ !
Ngoà i anh ra, cô ta có thể đảm trách những công tác đáng tin cáºy ?
Em nghÄ© là được. – Cô gái nói – Em không nhá»› ra là có ngưá»i nước nà o là m được chưa trừ ngưá»i Anh. Tuy nhiên đấy chưa phải là má»™t trở ngại.
Chà ng cưá»i nói :
Nghe ra, anh cÅ©ng là váºt thà nghiệm quan trá»ng đấy nhỉ ?
Nà ng nói :
Anh tháºt tinh quái, cứ trêu em hoà i ! Trên thá»±c tế, em tin là Nữ hoà ng cÅ©ng sẽ mến cô ấy.
Äến tối thứ Hai, chà ng còn thấy được Rosemary trước giỠăn tối và hai ngưá»i đã gặp nhau trong phòng khách. Nà ng nói vá»›i chà ng :
Tối nay em sẽ Ä‘i Tharwa, có xe tá»›i đón em lúc tám giá».
Chà ng lưu ý nà ng :
Việc gì mà không giới hạn giỠnhư thế ! Em là m sao là m được việc gì tốt nữa, nếu em kiệt sức !
Nà ng cưá»i trả lá»i :
Em sẽ không kiệt sức đâu vì đêm nay là má»™t đêm quan trá»ng.
Ông Tom Forrest sẽ Ä‘á»c diá»…n văn cá»§a má»™t vị Toà n quyá»n chứ ?
Nà ng gáºt đầu trả lá»i :
ChÃn giá», giá» bên Anh. Ngà i sẽ nói chuyện vá»›i Huân tước Marlow sau khi diá»…n văn chấm dứt và ngà i muốn chúng ta ghi lại câu chuyện ấy để ngà i xem lại. Cuá»™c thảo luáºn cá»§a Hạ viện và o lúc má»™t giá» sáng và ngà i sẽ nói chuyện vá»›i ông ấy bất cứ giá» nà o sau cuá»™c thảo luáºn. Những cuá»™c nói chuyện nà y cÅ©ng phải được ghi chép.
|
 |
|
| |