Sinh vật vốn tồn tại trong truyền thuyết đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người , không phải 1 con mà là 1 đám ! Miệng chúng nó mở lớn , móng vuốt sắc bén vươn xao , nhào về phía nhân loại !
Va chạm đầu tiên ở trên không . Vài ma pháp sư cấp 5 bay lên , bị tiếng rống của chúng làm cho thất thần , kết quả rồng đến trước mặt vẫn không kịp mở kết giới phòng ngự , bị móng vuốt xuyên thấu thân thể . Bị trúng 1 luồng long tức , thi thể tan nát
Sau đó , mười mấy con rồng bay qua tường thành , mỗi con há rộng miệng , hơn mười đạo long tức các chủng loại càng quét qua lại ! Trên tường thành , tức thì bạo phát vô số quang mang !
Rất nhiều thủ quân , thậm chí không kịp có phản ứng , chỉ trong chớp mắt đã bị long tức cuồng bạo đốt thành tro bụi !
Mười mấy ma pháp sư lên không phản kích , nhưng ma pháp sư đánh với mười mấy con rồng trưởng thành , chiến cuộc lại vô cùng bi thảm
Một đại ma pháp sư cấp bậc cao nhất , vốn là thủ lĩnh ma pháp sư phòng tuyến phía đông bị 2 con rồng đem đeo bám . Đại ma pháp sư này tuy trong bụng cuồng hãi , nhưng cũng cứng rắn lấy 1 quyển trục ma pháp mình cất kỹ ra dùng , tạo ra 1 lồng chụp lên người ngăn đỡ long tức !
Ma pháp sư dồn dập phản kích , nhất thời vô số thanh âm chú ngữ vang lên ! Có ma pháp sư thực lực thấp kém , cơ hồ là chỉ chớp mắt bị cự long giết chết , có ma pháp sư cường đại hơn 1 chút chống đỡ được vài chiêu , bị mấy con rồng vây công xé xác
Vị đại ma pháp sư áo trắng cao nhất , sau khi dùng ma pháp phòng ngự , cũng giơ cao ma trượng tụng niệm chú ngữ . Từng dải sáng ma pháp , trong không trung hình thành gió bão đánh lên cự long . Nhưng với cơ thể cường hãn của long tộc , nguyên bản đề kháng với ma pháp cũng không thấp
Tuy ma pháp có tạo nên thương tổn , nhưng mấy con rồng này phảng phất không hề để ý , nhanh chóng tiếp tục giết chóc ma pháp sư , cuối cùng vị đại ma pháp sư này tuyệt vọng nhận ra , mình đã bị mười mấy con rồng bao vây !
Mười mấy con…
Trong lòng hắn lúc này chỉ còn tuyệt vọng . Thân là đại ma pháp sư , nếu đơn độc đánh với 1 con rồng hắn cũng không sợ . Cho dù là đánh với 2 con – nếu không gặp phải rồng đẳng cấp cao cũng có lòng tin . Nhưng mà…. Mười mấy con ?
Ta ! Ta không phải cường giả thánh cấp a !!
Mười mấy con rồng vây lấy đại ma pháp sư mà điên cuồng phun long tức . Ánh sáng của ma pháp kết giới phòng ngự rất nhanh ảm đạm đi , ma lực điên cuồng tiêu hao , thấy sắp không chống đỡ được , vị đại ma pháp sư này ném đi toàn bộ đạo cụ , các quyển trục ma pháp ; công kích , gia trì , mê hoặc , sợ hãi , cầu lửa , triệu hồi …
Trên không , mười mấy cong rồng vây công 1 đại ma pháp sư , phát ra ánh sáng chói mắt hoa lệ . Các quang mang ma pháp khác nhau lóe lên liên tục . Sau cùng , thấy phòng ngự của ma pháp sư không giữ nổi , dưới sức công phá tập thể nổ tung !
Ngay cả kêu thảm cũng không có , đại ma pháp sư đã hóa thành tro bụi !
Ầm !
2 con rồng lao lên tường thành , móng vuốt của chúng dẫm cho tường thành xuất hiện vết nứt . Theo sau điên cuồng cắn xe , một vài binh sĩ không kịp chạy trốn tức khắc bị nát nhừ . Mà có người dũng cảm thử phản kích , nhưng cơ thể cường hãn của rồng , đao kiếm phổ thông nào có thể xuyên qua được ?
Dù có binh sĩ liều chết dùng nỏ pháo bắn trả , nhưng đối mặt với vài chục con rồng , nhưng nỏ pháo trong tháp lâu bị long tức phun trúng , chiến sĩ bên trong cũng lập tức hóa thành tro bụi !
Đồ sát ! Chân chính là 1 trường thảm sát 1 chiều . Nhân loại không phải không có sức chiến đấu , không ít tướng lĩnh cao cấp thi triển đấu khí , dây dưa với long tộc . Chỉ là rồng không chỉ có cơ thể mạnh mẽ , còn có thể bay lượn !
Trên không không ngừng tấn công , khiến binh sĩ nhân loại tử thương vô số !
Thủ quân loài người , triệt để bị đánh cho tan tác !
Mà ngay lúc này , trong quân doanh thú nhân ngoài thành vang lên tiếng trống , từng đội binh sĩ thú nhân xông ra khỏi doanh trại , như thủy triều hướng về phía tường thành tiến lên …
Trong phòng tuyến , nơi nơi là tiếng kêu thảm hò hét ! Trên không , mặt đất , toàn bộ đều có ánh lửa !
Cuối cùng , dưới 1 tiếng nổ vang , chỉ thấy của thành 1 luồng lửa xung thiên cháy lên , sóng công kích của ma pháp lập tức phá tan cửa thành !
Dưới của thành , 1 con cự long gầm rú , dùng răng nanh đem võ sĩ trước mặt xé thành 2 đoạn . Theo sau 2 cánh chấn động , thân hình nó lập tức bay lên không , song song với tường thành , long tức phun ra quét ngang 1 lượt , đem mấy binh sĩ nhốt vào biển lửa … Không chỉ có vậy , long uy cường liệt phát ra đè bẹp ý chí của nhân loại . Pháp tắc tự nhiên , các sinh vật đều sợ sệt loại cao đẳng hơn , lại thêm đợt tập kích quy mô lớn , thủ quân hoàn toàn rơi vào hỗn loạn !
Dần dần , không ít thủ quân vứt bỏ đao kiếm , như tổ ong tháo chạy về hướng nam , mọi người chen chúc nhau ,ở của thành gần như là giẫm đạp , khắp nơi là giáp trụ cùng vũ khí bị vứt bỏ , bên tai thỉnh thoảng còn truyền đến tiếng cự long gầm rú . Trong lòng mỗi người , lúc này chỉ có 1 khái niệm :
Chạy !
Rạng sáng , cuộc chiến đã chấm dứt . Tinh linh tộc bắt đầu tiến hành thu dọn chiến trường , lợi dụng ưu thế trên không muốn đem toàn bộ tàn quân triệt để đánh tan .
Mà con đường về phương nam , khắp nơi đều là bại binh điên cuồng chạy trốn , dù sao phòng tuyến phía đông có tới mười mấy vạn đại quân , bị đánh tan rồi khắp nơi chạy trốn . Cự long trên không không đuổi theo , nhưng thú nhân lại phái lang kỵ binh 1 đường xuôi nam đuổi giết .
Trong quân đội cũng có vài tướng lĩnh thử tập trung bại binh đề kháng , nhưng cũng đành chịu thua . Quân tâm đã sụp đổ , phòng tuyến thất thủ , đầy núi đầy đồng là bại binh tháo chạy , sau lưng có lang kỵ binh đuổi giết . Mấy lần tập kết được , chỉ đánh được vài phút đã lại tan tác
Càng lúc , càng không ai dám nảy ra ý niệm đề kháng .
Chỉ thấy vài ngàn lang kỵ binh , theo bình nguyên tản , phía sau kêu gào đuổi theo , bại binh nhân loại bỏ chạy tan tác , một đường kêu khóc . Thâm chí có người 1 hơi chạy mấy chục dặm , cuối cùng kiệt sức , lảo đảo 1 cái , phun máu tuyệt khí .
Lang kỵ binh đuổi theo đủ 30 dặm , 1 đường giết chết ít nhất hơn 1 vạn quân đội loài người mới triệt thoái .
Mà vô số bại binh , sau hơn 1 đêm điên cuồng chạy trốn , lúc trời sáng , thấy phía sau không có địch nhân đuổi theo , có người ngồi trên mặt đất , có người không đứng lên nổi , có người tỉnh táo lại , có người hốt hoảng tiếp tục chạy . Còn có người dứt khoát cởi bỏ quân phục , ném đi , sau đó chạy vào trong núi .
Đại bộ phận , cố gắng thu gom 1 chút tàn quân , theo đội hình hướng về phía nam mà đi , bại binh như quả cầu tuyết , càng lăn càng lớn , chỉ là người người đều vô cùng thể thảm , không ít người bị thương , càng nhiều người sợ mất mật , trên đường đi khóc lóc , hoảng sợ , cho dù gió thổi cũng làm họ nhảy dựng lên .
- Đại nhân ! Ngài… xem phía dưới kìa !!!
Trên không phía nam phòng tuyến phía đông , 2 nhiệt khí cầu mở đường , còn có chiến hạm Arch Angel Đỗ Duy tự mình suất lĩnh , cùng Griffin kỵ sĩ và phi thuyền vận chuyển
Lúc này 2 phi thuyền đi trước nhìn xuống , chỉ thấy con đường phía dưới 1 đám túm năm tụm ba . Toàn bộ đều là quân đội đế quốc , quần áo rách nát , nghiêng đông nghiêng tây , phảng phất gió thổi cũng bay !
Phi thuyền đi trước không dám chậm trễ , vội hạ thấp độ cao , chỉ là binh sĩ nhân loại dưới đất vừa thấy trên cao là phi thuyền của mình , tức thì ai cũng điên cuồng kêu gào , còn có ngươi mở rộng tay , nói vọng lên không :
- Cứu mạng !! Cứu mạng !!
- Cứu chúng ta !! Cứu chúng ta !!
- Cho ta lên !! Cho ta lên !!
Binh sĩ gia tộc hoa tulip trên phi thuyền trong lòng chấn động , nổi lên 1 cảm giác bất an , vội đưa 2 bại binh lên mẫu hạm Arch Angel
Hắn đứng lên , đi tới gã mặc quân phục thống lĩnh , hung hăng lay vai quát :
- Ngươi nghe cho rõ đây ! Ta là công tước hoa tulip của đế quốc , Đỗ Duy Rudolf Rowling !! Mau nói cho ta , ngươi là chi bộ đội nào ! Tiền tuyến xảy ra chuyện gì !!
Tên thống lĩnh kia bị Đỗ Duy lay mấy cái , phải nghe hỏi đến lần thứ 2 , nghe mấy chữ công tước hoa tulip như có ma lực lay tỉnh hắn . Đột nhiên hắn nhào xuống ôm chân Đỗ Duy :
- Công tước hoa tulip ! Công tước đại nhân ! Có ngài , chúng ta cuối cùng cũng được cứu rồi !
Nói xong , hắn nhanh chóng chạy đến cạnh chiến hạm , cởi trường bào xuống :
- Ta tự mình dẫn quân đi !
Hắn nói với Gageu :
- Tốc độ của Griffin kỵ sĩ đoàn nhanh hơn , ta lên trước , ngươi mang chiến hạm theo sau , mặc kệ thế nào , nhất định phải thiêu hủy kho lương trong phòng tuyến !
Sau đó , Đỗ Duy nhảy ra khỏi thuyền , dùng sức huýt sáo 1 tiếng
Sao đó , 1 con Griffin toàn thân đen nhánh như cuồng phong bay tới , trên lưng cũng không có ai cưỡi .
Đỗ Duy vừa nhảy , tức thì rơi trên mình con Griffin này.
Con Griffin này so với những con khác to hơn mấy phần , toàn thân đen bóng , cánh to lực lưỡng , nanh vuốt sắc bén , tròng mắt lóe lên tinh quang .
Đây là con Griffin Đỗ Duy tự chọn cho mình – hắn làm ra được binh chủng này , sao có thể không cấp cho chính mình 1 con ?
Tuy hắn không có thời gian nuôi nấng nó , nhưng đừng quên , hắn là ma pháp sư . Người thường chỉ có thể chăn nuôi mà thuần phục , Đỗ Duy lại có thể trực tiếp dùng ma pháp thu nó làm sủng vật !
Tuy sau này hắn mất hết ma lực , nhưng con Griffin này từ sớm đã bị hắn ký kết sủng vật , cho nên bây giờ hắn vẫn có thể cưỡi được nó
Vững vàng ngồi trên lưng nó , Đỗ Duy gào thét 1 lần nữa , mang 100 Griffin kỵ sĩ , thoát ly kỳ hạm bay đi
Trong tay hắn là 1 thanh mâu mô phỏng trường thương Longnius , huýt dài 1 tiếng , 100 Griffin kỵ sĩ phá không mà đi
Gió bên tai gào thét , Griffin toàn lực bay đi , rất nhanh , trên mặt đất đã là phòng tuyến !
Trên không không cách nào nói chuyện , Đỗ Duy làm 1 cái thủ lệnh , kỵ sĩ bên cạnh lập tức hiểu ý
Từng kỵ sĩ Griffin lập tức tháo miếng bịt mồm thú cưỡi của mình , lại mang tấm bịt tai lên , sau đó nắm chặt dây cương …
Cuối cùng , Griffin dưới háng Đỗ Duy phát ra 1 tiếng kêu lớn , sau đó 100 con Griffin đồng thời gầm lên , trên trời , trong khoảng khắc như chỉ còn tiếng kêu này .
100 kỵ sĩ Griffin theo sau Đỗ Duy , cúi người phóng về phía phòng tuyến .
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Tòa nhà kho này chứa đủ các loại lương thực . Mặt trước là các loại túi chồng dày như núi , còn có thịt khô treo móc khắp nơi dày đặc như rừng ! Trong ngách , còn vài chục thùng gỗ , có thú nhân khịt khịt mũi , mắt sáng lên đi tới , rút đao cắm vào thùng . Sau đó nhìn chất lỏng chảy ra , nhấp thử 1 chút tức thì lớn tiếng gầm nói :
- Rượu ! Là rượu cực phẩm ! Thú thần tại thượng , cả đời ta chưa từng thấy rượu ngon như vậy !
Thú nhân khác nghe thấy , tức thì chen chúc đi lên , như bầy ong đem mấy chục thùng rượu mở ra , có người thậm chí trực tiếp dốc vào miệng
Thủ lĩnh thú nhân không vui , giận quát :
- Hỗn đản ! Dừng lại cho ta !
Nó 1 cước đá bay thủ hạ , giận nói :
- Đồ vật trong này không cho phép tư dùng ! Triệu tập 2 đội tới đấy , lấy toàn bộ xe gỗ trong thành chuyển về !
Thủ lĩnh thú nhân phát hỏa xong , trên mặt cũng biến thành hớn hỏ – loại nhà kho này có cả chục gian . Nếu tính ra là bao nhiêu lương thực !
Nhiều lương như vậy , cứ cho là toàn bộ nằm há miệng chờ ăn cũng đủ 10 vạn thú nhân ăn cả nửa năm !!
Rất nhanh , 2 đội thú nhân chiến sĩ được triệu tập đên , đem nhà kho nắm giữ , thủ lĩnh thú nhân mang thủ hạ tra từng cái thương khố một , càng nhìn càng hớn hở !
Không chỉ có lương thực , trong này còn có rơm cỏ cho ngựa ăn chất chồng như núi , còn có khải giáp cùng binh khí nhân loại luyện chế . Tuy những thứ này thú nhân không dùng được – nhưng lấy về ném vào lò luyện chế lại là có thể biến thành quân giới do ải nhân chế tao ! “
- Đổi đồ ! Con mẹ nó ! Lần này chúng ta có thể đổi đồ !! Không cần phải đỏ mắt nhìn những vũ khí giáp trụ của lang tộc nữa ! Ha ha ha ha !!
- Rất tốt , lần này chúng nó làm rất tốt . Không cần quá hà khắc với chúng nó , sau này còn cần chúng nó ra sức .
Dừng 1 chút , khóe miệng Lạc Tuyết lộ ra 1 tia không đáng :
- Bọn thú nhân kia vào thành rồi hóa điên a ? Hừ , không cần so đo với đám không có não ấy , còn dám bảo tinh linh chiến sĩ lập tức xuôi nam , truy kích tàn quân ! Truyền lệnh , tinh linh tộc vào thành ! Bọn thú nhân chỉ biết cướp đoạt kho lương kia thật là , thành đoạt được rồi , kho lương còn chạy đi đâu được ?
Phân phó xong , Lạc Tuyết nhìn Roland sắc mặt thảm hại ở bên cạnh , hòa nhã nói :
- Ta biết ngươi trong lòng khó chịu . Nhưng đây là chiến tranh . Hiện tại , ngươi cùng ta nhập thành đi .
Roland sắc mặt lạnh lung , nói :
- Ta vẫn không rõ . Ngươi vì sao không giết ta !
Ánh mắt hắn sắc như dao :
- Nếu ngươi nghĩ có thể khiến ta đầu hàng , đó là việc tuyệt đối không có khả năng ! Ta ở bên các ngươi càng lâu , càng biết nhiều hơn về các ngươi ! Sẽ có ngày ta tìm cách chạy về . Đến lúc đó , ta sẽ khiến ngươi hối hận ! Cho nên , bây giờ , tốt nhất ngươi giết ta đi !
Trời hơi sáng , thú nhân trong thành sai nhóm lớn lao động đem thương khố vận chuyển lên phía bắc , tính là dời đến hậu phương thú nhân
Mà theo lệnh Lạc Tuyết , chiến sĩ tinh linh tộc chuẩn bị nam tiến , cùng lang kỵ binh truy kích tàn quân
Tù binh nhân loại bị bắt cũng được tập trung lại chừng trên dưới 3000 người – thực tế số lượng lớn hơn thế , chỉ là thú nhân dã man không kịp đợi lệnh đã giết không ít tù binh – dù sao bọn nó cũng không có thói quen lưu người sống .
Lạc Tuyết cũng không ở trong thành bao lâu . Nó chỉ đi tượng trưng 1 vòng rồi rời đi . Chỉ là nó vẫn lưu lại 1 phần lớn chiến sĩ tinh linh tộc , bản thân dẫn theo thân vệ vượt sông về phía trận doanh của mình
Khi ánh mặt trời đầu tiên từ đường chân trời chiếu tới , tội dân qua 1 đêm bận rộn đang chuẩn bị nghỉ ngơi , mà tinh linh chiến sĩ cũng đang chuẩn bị bay về phía nam …
Đột nhiên , giữa không trung vang lên 1 tiếng rít bén nhọn . Tiếng rít kia phảng phất là của 1 loại ác điểu , thanh âm bén nhọn chói tai , lại ẩn ẩn mang theo loại ma lực chấn động lòng người !
Khi hắn 1 lần nữa bay lên cao , nhìn thấy vài chục kỵ sĩ Griffin của mình đang bay loạn khắp nơi gặt hái sinh mạng , trên bầu trời tỉnh thoảng xuất hiện máu tươi tung téo …
- Quả nhiên ! Chris không gạt ta . Sterling , quả nhiên là thiên địch của tinh linh tộc !
- Năm đó Ma tộc sở dĩ thành lập Sterling , mục đích chính là nhằm vào tinh linh tộc có khả năng bay lượn . Mà Griffin , tiếng kêu của nó có ma lực thiên phú , nhân loại bình thường nghe được , có thể hôn mê sợ hãi . Thú nhân hay Ma tộc nghe được , cũng sinh ra hỗn loạn nhất định . Móng vuốt và răng nanh của chúng sắc bén vô cùng . Griffin trưởng thành có thể dễ dàng xé nát áo giáp kiên cố . Chỉ là , đó không phải là nguyên nhân chính .. Sterling đáng sợ ở chỗ , Griffin , là thiên địch của tinh linh tộc !
Trên không , Đỗ Duy 1 mình chắn ở phương nam , phía bắc là mấy con hắc long gào thét lao tới . Chỉ là gặp phải 1 tiếng gầm như vậy khiến thân hình chúng đột nhiên dừng lại
Sau đó , mấy con hắc long này chỉ dám lượn lờ xa xa , ánh mắt kinh ngạc nhìn vào bóng người phía trước …
Chúng nó cảm giác được rõ ràng long uy từ thân thể Đỗ Duy phát ra . Đây là long uy tối thuần tối cao , so với mình thì đúng là 1 trời 1 vực ! Mức độ thuần khiết như thế , chỉ sợ là vương tộc hoàng kim long cũng chỉ đến vậy là cùng .
Cỗ long uy này còn mang theo 1 luồng khí tức cao quý cổ lão , khiến bọn hắc long đằng sau không khỏi mờ mịt , chúng nó đã rất lâu rồi chưa từng thấy đồng loại có khí thế như vậy .
Bị Đỗ Duy gầm 1 tiếng như vậy , bọn chúng lâm vào mờ mịt , trừng mắt nhìn Đỗ Duy không biết nên làm thế nào .
Đồng loại ? Khí tức này… chẳng lẽ là hoàng kim long ? Chỉ là… hắn rõ ràng là nhân loại , chẳng lẽ thật sự là 1 con hoàng kim long sao ?
Trừ hoàng kim long ra , long tộc tuyệt không kiếm đâu ra khí thế thuần khiết cao quý như vậy ! Vài con hắc long , dưới khí thế áp đảo của Đỗ Duy , thậm chí không tự chủ cúi đầu xuống . Đây là khác biệt về đẳng cấp trong long tộc , cũng là kinh sợ đối với thành viên vương tộc
Đỗ Duy ngang nhiên đứng trên Griffin , 1 tay ôm cổ vuốt ve an ủi thú cưỡi của mình . Vì long uy hắn phát ra quá mạnh , cả con Griffin đen bóng này cũng cảm thấy sợ sệt bất an muốn ngã
Con hắc long bay đầu bị trúng đòn , tức thì như đâm vào tường gạch , đang bay bị bật ngược trở về !
Đỗ Duy 1 tay cầm thương , mặt đằng đằng sát khí , lạnh lùng nhìn đám hắc long xa xa đang không biết xoay xở thế nào . Hắn hít sâu 1 hơi , lớn tiếng , trong miệng lập tức vang lên 1 chuỗi thanh âm cổ quái tràn ngập âm khoang mũi , chính là long ngữ tiêu chuẩn !
- Cút về cho ta ! Bọn hắc long thấp hèn . Chẳng lẽ các ngươi dám khiêu chiến quyền uy cao quý của vương tộc ư !!
Một tiếng quát , càng khiến bọn hắc long khiếp đảm lui về sau , chẳng qua ngại nghiêm lệnh tinh linh tộc , chúng nó cũng không dám bỏ chạy . Nhưng lại e dè long uy của Đỗ Duy , chỉ có thể nhìn mà thôi . Vài con còn bắt đầu nhỏ giọng nói :
- Chẳng lẽ thất sự là thành viên vương tộc ư ?
- Không có khả năng … thế giới này đã không còn hoàng kim long nữa rồi ….
- Nhưng mà gã này ….
- Nếu hắn thật sự là 1 con hoàng kim long , hắc long bọn ta không có khả năng là đối thủ .
Tranh luận 1 lúc , đột nhiên có 1 con hắc long đề nghị :
- Hay là…. Chúng ta thừa dịp này , dứt khoát bỏ đi với nó đi ! Ta cũng không muốn tiếp tục chịu tinh linh nô dịch nữa !
Đề nghị này lập tức khiến hắc long xung quanh trầm mặc , xem ra bọn chúng cũng động tâm
- Chỉ là…tộc nhân còn trong tay tinh linh tộc , còn có vài con non nữa …
1 con hắc long lắc đầu
- Nếu quả thật chúng ta không nghe lệnh tinh linh , một khi tinh linh vương nổi giận , đừng quên…. Cái gã ấy cả hoàng kim long cũng không đánh lại được .
- Như thế , chả lẽ chỉ có thể giết gã trước mặt hay sao ? Nó là hoàng kim long đó …
Sau 1 hồi tranh luận , bọn hắc long này vẫn không biết làm thế nào mới tốt – dù sao trong long tộc hắc long là thấp nhất , trí tuệ cũng không cao . Sau khi thảo luận 1 hồi , cuối cùng có 1 con bay ra , vươn cổ nói với Đỗ Duy :
- Các hạ tôn kính , nếu ngươi quả thật là long tộc , xin hiển lộ thân hình thực sự của mình ! Chúng ta không nguyện ý cùng hoàng kim long là địch . Nhưng chúng ta cũng không muốn bị lừa gạt !
- Hừ !
Đỗ Duy cười lạnh 1 tiếng . Không thấy quan tài không rơi lệ à !
Hiển lộ thân rồng thì Đỗ Duy không làm được , chẳng qua ….
Mà chuỗi âm tiết này vừa ra khỏi miệng Đỗ Duy , đám hắc long tức thì biến sắc !
Một tiếng kinh hô vang lên , 2 con hắc long bay đầu vội vã quay người lùi lại .
- Long ngữ ma pháp ! Nó thực sự là hoàng kim long ! Nếu là nhân loại tuyệt không thể nói được long ngữ ma pháp !
Nhốn nháo một lúc , vài con hắc long vô cùng sợ hãi quay đầu , liều mạng bỏ chạy về hướng phòng tuyến . Mà cuối cùng , một con hắc long có vẻ nhiều tuổi nhất chần chừ nhìn Đỗ Duy ở xa , ở trên không làm 1 tư thế bò rạp , thanh âm hồn hậu truyền tới
- Hoàng kim long cao quý ! Chúng ta không dám làm địch nhân của ngài . Chỉ là chúng ta bị tinh linh tộc tà ác áp bức ! Chúng ta không nghĩ trên thế giới này còn hoàng kim long . Nếu có khả năng , xin ngài cứu giúp chúng ta . Tinh linh kia thực sự quá cường đại , tộc trưởng lại bị chúng nó đánh bại … cho nên , khẩn cầu ngài có thể cứu vớt toàn tộc chúng ta !
Nói xong , nó cúi đầu hành lễ , sau đó mới bỏ đi
Đỗ Duy mới tụng niệm long ngữ ma pháp được 1 nửa , thấy đối phương lui đi cũng ngậm miệng không tiếp nữa – niệm tiếp có khi lại lòi cái đuôi hồ ly của mình ra . Hắn mặc dù có nước mắt sao chổ trợ giúp , có thể nói được long ngữ , nhưng với tình trạng hiện giờ làm sao có thể dùng được ma pháp chứ .
May mà xem ra chúng nó kiêng dè thành viên vương tộc đã thành thói quen , nhìn đám rồng này bị hù chạy rồi , Đỗ Duy mới thả lỏng được , lau mồ hôi trên trán
- Khó trách phòng tuyến đột nhiên thất thủ . Thằng cha Lạc Tuyết kia hóa ra sai long tộc đi tiên phong !
Lạc Tuyết nhìn thủ lĩnh thú nhân trước mặt , lớp da trâu của nó vốn màu trắng bị lửa hun đen , đầu tóc đầy tro tàn , xem ra cũng khá nhếch nhác .
- Không cần .
Lạc Tuyết nhìn kho lương :
- Lửa lớn như vậy , lương thực kia không cứu nổi nữa rồi . Hơn nữa , hiện giờ ta sợ địch nhân tùy thời phản công , ta không thể lãng phí sức lực pháp sư được .
- Thế còn…. Lương thực kia….
Thủ lĩnh thú nhân có vẻ không muốn bỏ
- Chúng ta hiện tại không thiếu lương thực .
Lạc Tuyết lắc đầu :
- Đồng ruộng ở hậu phương , thêm 2 tháng nữa là có thể thu hoạch được . Chúng ta cần là cần kim loại . Bất kể là áo giáp vũ khí hay nông cụ như cuốc xẻng cũng cần kim loại . Nhà kho kia có rất nhiều áo giáp và vũ khí . Những đồ sắt đó sẽ không bị thiêu , hơn nữa chúng ta cũng cần mang chúng về luyện chế lại . Còn về các thương khó khác , chỉ cần không để lửa lan tràn là tốt rồi , đừng để thủ hạ ngươi chết uổng là được .
Đỗ Duy 1 đường chạy về phía nam chừng 400 dặm , tới 1 toàn thành nhỏ : Asian
Thành Asian nguyên bản là 1 tòa thành nhỏ ở phía nam phòng tuyến đông bộ . Sau khi đại chiến bùng nổ , tòa thành này bị quân bộ đế quốc biến thành nơi để dự trự vật tư quân nhu , tường thành cũng được cải thiện khá nhiều
Từ lúc chiến tranh bắt đầu , tòa thành này trở thành nơi trung chuyển vật tư từ hậu phương tới tiền tuyến . Trong thành có chừng 2 vạn quân – chẳng qua đại bộ phận đều là nhân viên hậu cần
Cư dân trong thành , lúc chiến tranh bắt đầu , vì né tránh đã dời đi 1 nửa , nửa còn lại vì không muốn rời quê nhà . Lúc Đỗ Duy về tới thành Asian , trên đường cùng mẫu hạm Arch Angel hội họp , khi về tới nơi mấy thấy ở đây 1 không khí khẩn trương
Lòng người hoảng loạn , trên tường thành còn treo vài cái thi thể , nghe nói là thống lĩnh thành vì ổn định lòng quân , đem mấy binh sĩ lan truyền tin tức ra chém
Đỗ Duy lúc đi tới nơi , trong thành đã hoàn toàn chuẩn bị chiến đấu . May mà chiến hạm của hắn có treo cờ , không thì binh sĩ chưa từng thấy chiến hạm trên không sẽ tưởng là những chủng tộc quái vật kia đánh tới rồi .
Khi cờ hiệu hoa tulip vào thành , cuối cùng cái thành đang hoảng loạn này cũng bình tĩnh lại được
Công tước hoa tulip , mấy chữ này thực sự là quá vang dội , uy danh hiển hách , ít ra cũng cấp cho người ta chút cảm giác an toàn
Đã sớm có lệnh , trong thành vì nghênh tiếp viện quân Đỗ Duy bắc tiến đã sớm chuẩn bị phủ thống soái , chiến hạm của Đỗ Duy đương nhiên là nằm trong phủ . Quân dân đối với chiến hạm vô cùng ngạc nhiên . Chẳng qua biết trong chiến hạm còn vài trăm ma pháp sư – tin tức này Đỗ Duy cố ý để lộ ra – mọi người cũng an tâm hơn !
Tốt rồi ! Vài trăm ma pháp sư đó ! Có nhiều ma pháp sư như vậy tọa trấn , cũng không cần sợ quái vật kia nữa !
Kỵ sĩ Griffin thì được Đỗ Duy bố trí tại 1 quân doanh đơn độc bên ngoài , còn phái 300 thân vệ ra canh gác không cho người lạ ra vào
Sau đó , Đỗ Duy hạ lệnh đem 2000 kỵ binh trong thành toàn bộ phát ra , cứ 10 một tổ , mang quân kỳ đế quốc cùng cờ hoa tulip đi , cứ theo hướng bắc mà tìm
Nhiệm vụ của bọn họ là thu gom toàn bộ bại quân tiền tuyến , mệnh lệnh của Đỗ Duy rất đơn giản : phàm là quân trốn về từ tiền tuyến , không quản là thuộc chi quân nào , dù là Bạo Phong quân đoàn hay thủ quân địa phương hay là hải quân . Tóm lại chỉ cần là người , mang hết về đây cho ta !
Vì lo có bại quân sợ quân pháp trừng phạt mà chạy – dù sao quân pháp cũng rất nghiêm , binh sĩ không kể , nếu là tướng lĩnh có trách nhiệm thủ thành , 1 khi thành mất , thống lĩnh không chết mà cho quân lui lại , theo bình thường là trực tiếp lôi đi xử trảm !
Mà Đỗ Duy phái người mang theo tin tức , láy danh nghĩa công tước hoa tulip phát lệnh : bất luận quân hàm cao thấp thế nào , bất kể là chi bộ đội nào , chỉ cần về đến thành Asian không truy cứu trách nhiệm chiến bại !
Hai ngàn kỵ binh xuất phát , không tới 1 ngày mang về nhóm lớn bại binh
Chiến bại này tuy thê thảm , nhưng thực tế mười mấy vạn quân tổn thất cũng không quá mức thảm trọng . Lần này tan vỡ , nguyên nhân chính là long tộc đột nhiên tập kích gây náo loạn cho nhân loại . Sau đó thừa dịp phá vỡ cửa thành , khiến quân đội nhiều ngày mệt nhọc triệt để hỗn loạn .
Đến lúc thú nhân vào thành , thủ quân mất đi ưu thế tường thành , trường chiến đấu bên trong cơ bản đã không thể xoay chuyển nổi
Có thể nói , đây là tan vỡ chứ không phải là tiêu diệt . Mười mấy vạn đại quân , chân chính ở trong thành chỉ có hai ba vạn mà thôi . Đa số là lúc nửa đêm canh ba được tin địch nhân phá thành nên hốt hoảng , lại nhìn thấy trên trời đầy rồng là rồng , trong thành khói lửa mù mịt , thú nhân vào thành lại càng gây thêm hỗn loạn . Kết quả là sụp đổ chạy tứ tán .
Đỗ Duy biết , vào thời đại binh khí lạnh , loại sự tình này cũng không hiếm thấy . Không thể trách Bạo Phong quân đoàn là phế thải , dù sao trên chiến trường gặp hoàn cảnh bất ngờ này , dù là ai cũng quá nửa là ngây ngốc ra
Tỷ như tiền thế trận Phì Thủy , thời đại binh khí lạnh này , tan vỡ cũng không hiếm thấy (trận Phì Thủy : 2 nhà Tần Tấn đánh nhau bên sông , quân Tần cố ý lui lại dụ quân Tấn qua sông thì đánh úp , nhân cơ hội đó quân Tấn la lên ‘ quân Tần đại bại rồi ‘ khiến quấn Tần đại loạn , không những qua sông thành công mà còn mặc sức chém giết , quân Tần hoàn toàn vỡ trận , xem thêm ở đây : http://vi.wikipedia.org/wiki/Tr%E1%B...C_Th%E1%BB%A7y )
Bận rộn mấy ngày , loạn quân cuối cùng cũng thu gom được thành 1 đống trong thành . Nguyên bản quân số từ 2 vạn dần tăng lên đến gần 10 vạn .
Mọi người cuối cùng cũng thở ra được 1 hơi . Vốn lo những quái vật kia đánh úp , dù sao thành Asian chỉ có 2 vạn quân hậu cần , tuy sau này thu gom thêm bại binh , nhưng những người này bị đánh đến rối loạn lung tung cả lên , phải tốn thời gian dài mới có thể khôi phục sức chiến đấu được
Nếu lúc này tội dân tiếp tục tiến xuống , ngay cả Đỗ Duy cũng không thể không thừa nhận : nếu thật sự xảy ra chuyện này , như vậy chính mình quá nửa cũng chỉ có cách mang theo người lui tiếp về phương nam mà thôi .
Nhưng nếu phát triển thành thánh cấp đại chiến , như vậy thánh cấp của tội dân mình lại đánh không nổi . Chí ít , 1 mình Lạc Tuyết , mình đã không đỡ được . Cho thêm Hussein cùng Rodriguez toàn bộ tới cũng chưa chắc ăn được hắn .
Chỉ tiếc … cái lão Bạch Hà Sầu kia không biết chạy đâu rồi . Cái lão này tựa hồ với sứ mạng “ người bảo vệ thế giới “ cao quý hình như không hứng thú lắm
May mắn , tội dân tựa hồ thỏa mãn với việc đánh hạ 1 tòa thành , hoàn toàn chưa có ý đồ xuôi nam
Kỵ sĩ Griffin lúc tuần tra , ngẫu nhiên đụng độ với lang kỵ binh từ xa . Chẳng qua những lang kỵ binh kia tựa hồ được nghiêm lệnh , vừa thấy Griffin kỵ sĩ trên không lập tức rút lui , tuyệt không đến gần
Mấy ngày thời gian , Đỗ Duy cơ hồ bận tối tăm mặt mũi . Hắn thu gom toàn bộ bảy tám vạn bại binh , miễn cưỡng chỉnh biên thành 1 đội quân , chẳng qua tướng lĩnh cao cấp lại cực kỳ thiếu hụt – lúc kịch chiến phá thành , tướng lĩnh quan quân là người duy nhất có năng lực đánh trả long tộc , rất nhiều tướng lĩnh tập hợp nhau lại cùng xông lên chém giết hy sinh . Những tàn binh này sở dĩ tan vỡ cũng khi chiến đấu gần xong , quan quân bỏ mình quá nhiều thiếu người chỉ huy
Cơ hồ là đếm ngón tay mà tính , Đỗ Duy mỗi ngày đều phái Griffin kỵ sĩ từ xa tuần tra , 1 mực ngóng đợi viện binh tới
Cuối cùng , ngày thứ 6 đã có người tới
Khi mình làm chủ soái viện quân bắc tiến , có thủ bị quân các nơi gần đó lục đục kéo tới thành Asian tập kết , còn có 1 vạn 4 ngàn quân theo đường thủy tới .
Đến ngày thứ 10 , học viện quân sự do Knight dẫn đầu cũng mang 1 vạn 6 ngàn người tới – đây còn tính là họ nửa đường được tin phòng tuyến tan vỡ , Knight lập tức cường hành đẩy nhanh tốc độ hành quân , thậm chí không tiếc vứt bỏ lượng lớn tải trọng để gấp rút đến đích
Đỗ Duy với hành động này của Knight rất vừa ý . Lúc này tải nặng hay không cũng không quan trọng nữa rồi . Phải nhanh chóng tới tiền tuyến , không thì một khi thành Asian bị vây rồi như vậy từ đấy đến phương nam , 1 mảng thẳng tới trung tâm đế quốc hoàn toàn không thể thủ nổi !Tội dân có thể thẳng đường xâm nhập , trực tiếp theo sông đào mà đi!
Viện quân các nơi ùn ùn kéo tới thành Asian . Một lần nữa tập hợp đủ 15 vạn quân , nhiều người như vậy , nhìn khắp nơi đều có quân đội đế quốc , người trong thành mới hơi hơi an tâm
Chỉ là lúc này , nghi hoặc trong lòng Đỗ Duy càng lớn : nếu đã phá được phòng tuyến đông bộ , vì sao tội dân không xuôi nam ? Chúng nó vứt bỏ 1 cơ hội tốt như vậy , vì cái gì ?
Lần này chúng thắng được , hiển nhiên là Lạc Tuyết tự mình chỉ huy ! Lấy trí tuệ của Lạc Tuyết , sẽ không thể không nhìn thấy cơ hội tốt như vậy !!
Quan quân ra sức hô gào , dưới tường thành Asian , từng khung xe bắn đá được chuyển tới . Binh sĩ mang vô số khúc gỗ đi tới đi lui , hết đẩy từng khung nỏ pháo nặng nề lên tường thành lại đem các dãy xe bắn đá chuyển tới bên dưới .
Binh lính hậu cần đi tìm toàn bộ tấm gỗ trong thành có thể tháo ra được , chế thành từng khối khiên gỗ lớn đơn giản .
Binh sĩ cũng biến chiến đấu có thể nổ ra bất cứ lúc nào , mất đi phòng tuyến đông bộ , thành Asian nằm ngay dưới đường tiến của quân địch . Lang kỵ binh , còn có thú nhân chiến sĩ có thể hành quân trên bình nguyên không gặp chút trở ngại 1 đường xuôi nam , chỉ cần 2 ngày có thể giết tới chân thành !
Tuy địch nhân chậm chạp không có động tĩnh , nhưng công tước hoa tulip nói không sai : vận mệnh của mình phải do mình nắm giữ trong tay mới được . Không thể chỉ ngồi cầu khẩn địch nhân không xuôi nam , hiện tại phải chuẩn bị nhiều 1 chút mới được.
Cho nên , quan quân giám công tuy là gần như hà khắc , nhưng đại đa số binh lính không có gì oán thán . Rút cục đây cũng là để bảo vệ cái mạng của mình a .
Ngoại vi thành Asian có 1 tòa núi nhỏ , Đỗ Duy đã sớm phái người lên núi đem toàn bộ gốc cây sườn núi chặt xuống , lại chế thêm 1 cái đài quan sát , từ độ cao này có thể nhìn xa vài dặm , rất có tác dụng cho việc hộ thành – tuy có kỵ sĩ Griffin tuần tra , nhưng kỵ sĩ chỉ có trăm người , lúc tuần tra cũng không thể nào đủ được .
Tại phủ thống soái lâm thời trong thành Asian , Đỗ Duy ở cùng 11 đệ tử học viện quân sự , ngoài ra còn vài thống lĩnh thủ quân các nơi bị rút về , còn có mấy quan quân cấp trung trốn từ Bạo Phong quân đoàn chạy được
Tiền tuyến tan vỡ , tướng lĩnh cao cấp cơ hồ là bị quét sạch . Phàm là ai võ kỹ giỏi 1 chút đã là tướng lĩnh cao cấp rồi , mà đa số loại này trong lúc kháng cự long tộc vì nước ngã xuống . Còn về phần mấy gã trốn ra được , nói thật , trong lòng Đỗ Duy không coi bọn này vào đâu
Binh sĩ phổ thông chạy trốn , có lẽ còn chấp nhận được , dù sao lúc đó loạn cào cào như vậy , ai ai cũng chạy như vịt hết
Chỉ là tướng quân chạy trốn thì khác ! Thân là tướng lĩnh , trên chiến trường không thu gom nổi quân đội của chính mình , không thể làm ra chỉ huy hữu hiệu quyết đoán – Đỗ Duy chỉ gặp mấy tên tướng trốn về , kết quả lúc đầu còn mong thu được tướng giỏi , cuối cùng hoàn toàn thất vọng .
Xem ra … dù là Bạo Phong quân đoàn , ngoài sồ sư Finke tráng liệt còn có loại vớ vẩn a . Mấy thằng cha trốn ra được kia , có tên thậm chí còn mặc quần áo ngủ . Còn có tên thậm chí vắt chân lên cổ mà chạy , ngay cả thủ hạ cũng vứt bỏ luôn
Càng tức cười hơn là , chạy tới thành Asian gặp Đỗ Duy còn có gã lớn tiếng yêu cầu quay lại chỉ huy quân đội của mình – Đỗ Duy lúc này trả lời hắn : quân của ngươi đã không tồn tại nữa rồi . Khi ngươi chạy trốn , thân là tướng lĩnh là vứt bỏ cả quân đội của chính mình , giờ lại chạy tới gặp ta muốn xin về ?
Hắn được làm chủ tướng chiến tuyến đông bộ là thật , nhưng nếu bình thường , hắn cũng không có quyền miễn chức nhiều tướng lĩnh như vậy . Chẳng qua may mà đây là lúc chiến bại , hết thảy đều loạn cào cào , cũng chả có ai rảnh rỗi đến mức tìm hắn truy cứu xem làm vậy có hợp lệ không
Ngược lại , quân bộ gửi gấp tới vài phong thư . Nghe nói khi tin tức phòng tuyến đông bộ thất thủ truyền tới đế đô , cả quân bộ đều chấn động , nhiếp chính vương cũng đập bàn . Sau đó vài kiện thư hỏa tốc đi tới thành Asian , tóm lại nói rằng : Đỗ Duy ngươi muốn người ta cho người , muốn tiền ta cho tiền , muốn cái gì ta cho cái đó ! Đế đô thỏa mãn mọi yêu cầu của ngươi ! Nhưng phải giữ chặt thành Asian , không thể lui thêm 1 bước !
Bởi vì phía sau , từ phương bắc đến trung tâm đế quốc cơ hồ toàn bộ là bình nguyên chống trải
- Chúng ta có mấy vấn đề
Gabri dùng khăn xoa xoa mặt , tuy vẫn có vẻ mệt nhọc nhưng ánh mắt còn rất tốt , lần đầu tiên lên tiền tuyến đã gặp biến cố như vậy , Gabri lại càng phát ra tinh lực dồi dào . Hắn ném khăn lông đi , nhìn Đỗ Duy nói :
- Đại nhân , nỏ pháo trong kho toàn bộ đã lên tường thành , nhưng chúng ta có vài vấn đề là : thứ nhất , chúng ta thiếu pháo thủ ! Nỏ pháo muốn tạo thành sát thương hữu hiệu phải có pháo thủ lão luyện cùng quan sát viên . Chúng ta thiếu nhân viên dự trữ cả hai loại này .Bây giờ cho người của mình lên sử dụng nỏ pháo , ta sợ là bắn 1 con trâu cách có 20 thước cũng trượt . Đây là vấn đề thứ nhất . Vấn đề nghiêm trọng thứ 2 , trong nhà kho tuy có không ít tên , nhưng mà tên chuyên dụng cho nỏ pháo lại thiếu . Hiện tại bình quân mỗi nỏ pháo chỉ có 2 mũi , đến lúc khai chiến sợ rằng sau khi dùng hết , đống nỏ pháo này chỉ có thể làm cảnh mà thôi .
Gabri nhìn đồng bạn , lớn tiếng nói :
- Nếu là tên thông thường , còn có thể bảo thợ trong thành chế ra thêm . Nhưng loại tên đặc biệt này phải thợ chuyên rèn vũ khí quân đội mới làm ra nổi . Chúng ta bây giờ hoàn toàn không có cách nào chế tạo được .
Đỗ Duy gật gật đầu , hài lòng nhìn em mình , thằng nhóc này quả không hổ danh là nhà Rowling , di truyền của lão phụ thân Raymond thể hiện rõ ràng . Vừa lên chiến trường hắn liền lập tức biến thành 1 con trâu non , khí lực toàn thân xài hoài không hết . Nhìn mắt Gabri có chút đỏ , Đỗ Duy biết tiểu tử này đã 3 ngày không ngủ .
- A , 2 vấn đề ngươi nói ta đã phái người đi hậu phương xin thêm , còn người đi chiến tuyến trung tâm báo lại , Rostock tướng quân nói hắn sẽ rất nhanh chuyển vật tư đến cho chúng ta .
Gabri vừa xong , không đợi Đỗ Duy nói tiếp , Knight lập tức lớn tiếng :
- Đại nhân , ta thị sát tường thành phát hiện , tường thành Asian đã qua tu sửa rất phù hợp tiêu chuẩn , chẳng qua hướng thành tây có 1 ngọn núi cách không xa , ta sợ 1 khi chiến sự nổ ra địch nhân trước sẽ chiếm ngọn núi này rồi từ đó nhìn toàn bộ hoạt động của chúng ta trong thành . Chỉ là thời gian quá cấp bách , chúng ta không có thời gian đào ngọn núi này đi ..
Đỗ Duy nhíu mày gõ gõ bàn :
- Đây là 1 vấn đề phức tạp , các ngươi thử động não xem có cách gì không . Nếu không có , mời ma pháp sư trợ giúp . Chỉ lo đấy là núi dốc , sợ không dễ dời đi như thế . Nếu quả thật không được , an bài vài xe bắn đá tại hướng thành tây .
Knight hồi báo xong , theo sau là 1 quan quân tuổi trẻ tóc đen . Đỗ Duy nhìn gã này 1 cái – Kira ? A , đúng là đệ tử học viện quân sự của mình , 1 trong 2 vai chính của Gundam
- Đại nhân , quân doanh có thể nói là tạm ổn , chúng ta rút nhóm lớn quan quân theo phân phố của ngài , đem quân đội tan vỡ trong Bạo Phong quân đoàn chỉnh đốn lại . Chẳng qua …
Nói tới đây , gã này có chút khó nói .
- Chẳng qua cái gì ?
Đỗ Duy hừ 1 tiếng
- Mấy ngày nay , có vài quan quân tan vỡ từ tiền tuyến lục đục chạy tới , yêu cầu tiếp quản lại quyền chỉ huy quân đội bọn họ .
Những người này nửa thân trên cũng có vết thương , áo giáp cùng vũ khí đương nhiên là không còn . Ai ai cũng mang 1 bộ quần áo nhẹ , cúi đầu uể oải .
Càng khiến Đỗ Duy ngoài ý muốn là , trong 300 tù binh lang kỵ binh dẫn tới , có 1 người hắn nhận ra !
Roland !
Khi Roland dẫn các tù binh khác về thành , lập tức được binh sĩ chuyển đi . Còn Roland gặp mặt Đỗ Duy , tự tay mang 1 phong thư của Lạc Tuyết giao ra .
- Ngươi… không chết ?
Đỗ Duy không nhìn qua thư , mà cẩn thận nhìn thiếu niên từ bình nguyên Rowling này , nét mặt lộ ra 1 tia hớn hở
Sau đó hắn đi tới vỗ vai Roland , lớn tiếng cười nói :
- Roland ! Ha ha , tiểu tử này , ta nhớ ngươi quá ! Ngươi hóa ra không chết ! Quá tốt rồi ! Ngươi biết không , khi mọi người đều cho là ngươi chết rồi , Ziege còn khóc lớn 1 trận đấy !
Roland lui lại 1 bước , nhìn Đỗ Duy với vẻ mặt kích động nhưng sau đó lại ảm đạm trở lại :
- Đại nhân , cám ơn ngài ưu ái … Mời ngài nhận phong thư này , sau đó … ta phải quay về , đem câu trả lời của ngài cho tinh linh vương .
- Ngươi… mấy ngày này , ở bên Lạc Tuyết học được không ít nhỉ
Đỗ Duy đột nhiên than thở
- Vâng … không ít
Roland rũ đầu xuống :
- Không rõ vì sao , tinh linh vương rất ưu đãi ta , thậm chỉ chủ động cùng ta nói chuyện rất nhiều vấn đề . Sau này ta nghĩ lại , có vẻ nó cố ý truyền cho ta những tri thức này , thậm chí , nó còn thường xuyên cùng ta nói chuyện lịch sử .
Đỗ Duy trầm mặc 1 chút , mới cười gượng :
- Tốt rồi , ngươi không cần bận tâm , ta tuyệt không hoài nghi ngươi . Chỉ là nhất thời ta nghĩ không ra Lạc Tuyết vì sao lại làm thế mà thôi
- Đại nhân .
Tròng mắt Roland đã có chút đỏ :
- Ta ở địch doanh , đã sớm chuẩn bị chết đi bất cứ lúc nào , hoặc là…. Hy vọng có 1 này có thể trở lại .Chỉ là hiện tại …
Roland nói tới đây, rút cục nghẹn ngào không tiếp được
Đỗ Duy vỗ vai hắn , thấp giọng nói :
- Ta rất hiểu tâm trạng của ngươi . Thật không dễ trở lại chút nào . Về đến bên người mình rồi , lại còn muốn quay về bên đó với quân địch không thể cùng huynh đệ tụ tập , trong lòng ngươi rất thổng khổ . Cái này ta hiểu được .
Ngừng 1 chút , Đỗ Duy thở dài nhìn Roland :
- Ngươi… khi mọi người tưởng ngươi đã chết , đã phái người đến nhà ngươi . Cha mẹ ngươi thân thể đều tốt cả , anh chị em trong nhà cũng bình an . Tuy nhiên ngươi cũng không cần thương tâm , người nhà ngươi đã là người Rowling , tự nhiên sẽ có người trông nom . Ta sẽ an bài cho em gái của ngươi đến thành Rowling làm việc , sau này sẽ chiếu cố cho nó …
Roland vội lau nước mắt , hít sâu 1 hơi , trong mắt chớp lên 1 tia , ngang nhiên nói :
- Đa tạ đại nhân ! Chẳng qua , thời gian cấp bách , không nói việc nhà ta được …. Đại nhân , ta mang tới thư của Lạc Tuyết , mời ngài xem . Nó dặn ta phải mang hồi đáp của ngài về . Trước khi mặt trời lặn ngày mai ta phải về , nếu không….
Mà nhìn cẩn thận , nội dung phong thư không ngờ là “ Thư gửi công tước hoa tulip , Đỗ Duy Rudolf Rowling
Thấy thư như gặp mặt !
Từ lần cùng các hạ đi săn nơi tây bắc , thoáng cái đã hơn 4 năm . Ta tại vùng cực bắc giá lạnh , ngày ngày đều tưởng nhớ phong thái của các hạ . Nhớ khi xưa , 2 người chúng ta bàn luận cổ kim , tranh luận việc thiên hạ , tây bắc độc hành vạn dặm , thảo nguyên mơn mởn , tuyết sơn tốt tươi , hết thảy vẫn như còn rành rành trong mắt , vô cùng sảng khoái !
Tiếc rằng hôm nay ngươi và ta là địch , không còn có thể tọa đàm , đáng tiếc !
Chỉ là nhớ năm xưa chúng ta từng hẹn ước , các hạ có lời , ta cũng có chí !
Nay , ta tự lãnh binh vài chục vạn , 1 đường nam hạ , đã thành chí xưa vậy . Thấy phong cảnh Roland vẫn như cũ nhưng không gặp cố nhân , trong lòng không khỏi cảm khái
Hôm qua nghe tin các hạ cũng đã bắc tiến , trong lòng rất mừng . Tuy không thể cùng ngồi mà đàm đạo , nhưng có thể cùng các hạ lãnh binh cùng ở sa trường , nhân sinh như thế thực vô cùng sảng khoái !
Lần này thế của hai ta đã thành nước lửa bất dung . Nhưng ta cũng muốn tìm lại cảm giác xưa , đàm đạo 1 lần . Vì thế mới viết thư này mới các hạ đến gặp mặt . Tuy không tránh khỏi gặp mặt bằng đao thương trên chiến trường , nhưng nếu có thể đi trước 1 bước , dùng rượu nói chuyện trước khi dùng đao , hào kiệt xưa nay vẫn nên làm như vậy !
Nếu các hạ có ý , xin nhận lời mời của ta ! Ta biết tâm tư các hạ rộng rãi , năm xưa tại tây bắc tung hoàng , dũng cảm hơn ngươi , tất sẽ không cười nhạo ta làm trò trẻ con !
Tâm tư của ta đều ở trong thư . Nếu các hạ quả thực tài năng phi phàm , sẽ không cho là ta nói suông !
Nếu các hạ nhận lời mời , ta tuyệt sẽ không làm hại mảy may . Nếu không nhận , mời cười mà đem thư này đi đốt .
Roland thấy sắc mặt Đỗ Duy không vui không buồn , lại ẩn ẩn như cười 1 cách cổ quái ….
Cuối cùng , Đỗ Duy buông thư , vỗ nhẹ lên bàn , sau đó phá lên cười !
- Ha ha ! Hay ! Hay cho 1 tên Lạc Tuyết ! Hay cho 1 tên tinh linh vương !
Đỗ Duy đứng lên , ánh mắt lóe sáng :
- Vào lúc này lại mời ta đi gặp mặt 1 lần ! Nếu là người khác viết , ta nhất định là cho đối phương bị điên .. nhưng nếu là nó…. Hừ , quá nửa là chỉ có nó mới viết ra thứ này !
Nói xong , hắn đứng lên đi đi lại lại vài vòng trong phòng . Roland vừa nghe biến sắc , cũng không đợi Đỗ Duy phản ứng cầm thư lên đọc , đột nhiên sắc mặt đại biến :
- Đại nhân ! Theo như trong thư viết… Ngài ! Ngài ! Ngài tuyệt đối không thể đi !!
Đỗ Duy lúc này đã dừng lại , chắp tay cười lạnh :
- Vì sao không thể đi . Ta mà không đi , há không phải bị coi là nhát gan hay sao ? Hừ hừ ….
Nói xong , Đỗ Duy nhìn Roland mặt đầy lo lắng , an ủi :
- Ngươi yên tâm , ta sẽ không gặp nguy hiểm đâu . Cái gã tinh linh vương này … hắc hắc !!
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Đội trưởng lang kỵ binh cẩn thận nhìn Đỗ Duy 1 lát , mới hừ lạnh 1 tiếng , sau đó quay đầu nói vài câu với đồng bọn . Tuy Đỗ Duy không nghe hiểu chúng nó nói gì , chẳng qua sau đó ánh mắt lang kỵ binh nhìn hắn lại ẩn ẩn vài phần xem thường
Đỗ Duy nhìn Roland , Roland cười khổ đáp :
- Đại nhân , chúng nó nói ngôn ngữ của tộc sói , ta cũng không hiểu . Ta chỉ miễn cưỡng nói được vài câu tiếng tinh linh thôi
Sau đó , Roland còn giải thích : trong tội dân , vì tộc sói cùng tinh linh tộc quan hệ thân mật nhất , nên không ít lang nhân là nói được tiếng tinh linh , nhưng các thú nhân khác thì chưa chắc
Đỗ Duy lúc này cùng các lang kỵ binh này lên đường . Hắn chỉ mặc 1 cái áo choàng đơn giản , bên trong có giáp nhẹ , cưỡi 1 con ngựa thượng đẳng , toàn thân đen tuyền chọn tử tây bắc – chỉ là tuy con ngựa này cao lớn khác thường , ngựa tốt hiếm thấy , nhưng bị bầy sói bao quanh cũng có chút sợ sệt . Nếu không phải Đỗ Duy tại tây bắc nhiều năm luyện khống chế cưỡi ngựa , có lẽ con ngựa này đã sớm tung vó chạy rồi . Hai mươi lang kỵ binh cũng vây Roland cùng Đỗ Duy vào giữa , mà Roland lúc tới là bộ binh , khi về Đỗ Duy cũng cho hắn 1 con ngựa . Hai người hai ngựa , bị 1 đám sói bao quanh cứ thế tiến về hướng bắc . Roland cũng không chịu kém , thử học theo Đỗ Duy thao túng ngựa , bất quá tại tây bắc hắn chỉ học kỹ thuật bay , kỹ thuật cưỡi ngựa lại không giỏi , đi được 1 chốc , ngựa dưới háng đột nhiên sợ hãi hí dài , thân hình giãy dụa muốn chạy trốn . Roland liều mạng kéo cương , vỗ về ngựa không có kết quả , cuối cùng bị ném từ trên lưng ngựa xuống đất . Ngựa của hắn lập tức tung vó chạy mất
Những lang kỵ binh xung quanh nhìn thấy cười lớn , những tên này tiếng cười nhọn như sói tru , cũng khiến Roland bực tới đỏ mặt
Đỗ Duy xuống ngựa nâng Roland dậy , nhàn nhạt nói :
- Cùng 1 đám súc sinh không đôi co làm gì . Lên , không cần để ý chúng coi thường
Hắn kéo Roland lên ngựa , 2 người cưỡi chung , tiếp tục hành trình
Trên đường , lang kỵ binh tùy ý cười lớn , tuy không hiểu ngôn ngữ của nó , chẳng qua cũng hiểu được chúng nó đang cười nhạo
Mãi cho tới lúc chạng vạng , đi được hai ba mươi dặm mới đến 1 rừng cây nghỉ ngơi . Đỗ Duy buộc ngựa trên thân cây cho nó tự ăn cỏ . Đáng thương cho con ngựa , thú cưới của lang kỵ binh xung quanh tựa hồ coi nó là thức ăn , không ngừng có sói lớn gầm gừ đe dọa , thậm chí còn có con mon men tới gần . Nếu không phải lang kỵ binh quát dừng đã sớm xé con ngựa thành mảnh vụn
Những lang kỵ binh kia tựa hồ cố ý mặc kệ thú cưỡi của mình đi dọa nạt Đỗ Duy , chỉ là không cho sói thực sự tấn công . Nhưng thế cũng đủ để con ngựa đi tới đi lui , toàn thân run rẩy
Đỗ Duy nhìn thấy , trong lòng cũng phát cáu , đi tới cạnh con ngựa , hai tay dùng sức , đẩy nó quỳ xuống , lại vuốt ve cổ ngựa . Hắn lại nhẹ nhàng lấy nước mắt sao chổi ngậm dưới lưỡi , sau đó hướng tới đám sói cố ý “Hừ ! “ 1 tiếng !
Một tiếng hừ này cũng giống như tiếng rồng gầm , thanh âm tuy không lớn , nhưng trong đó có 1 cỗ long uy hùng mạnh
Những con sói xung quanh vốn đang nhe răng vừa nghe thấy thanh âm này , tức thì toàn bộ kêu ẳng ẳng , thậm chí còn nháo nhào bỏ chạy về phía sau . Còn có con sợ tới mức lấy 2 chân sau cụp đuôi , run lẩy bẩy
Đỗ Duy cố ý cười ha hả , thanh âm như rồng ngâm , tiếng rít truyền ra xa , khiến không chỉ sói , mà ngay cả lang kỵ sĩ cùng sắc mặt đại biến , lộ ra 1 tia sợ sệt . Còn có tên không chịu được long uy áp bức , sợ đến mức rút hẳn đao ra , khẩn trương coi chừng Đỗ Duy
Đội trưởng lang kỵ binh vội quát to một tiếng , kêu gào với đồng bọn thu đao lại . Sau đó nó lạnh lùng nhìn Đỗ Duy , thầm thì hai tiếng , khẽ vung tay , lúc này đồng bọn nó mới tản ra , thu gom chó sói thú cưới của mình , cũng cẩn thận trông chừng không cho chúng đi chọc ngựa của Đỗ Duy nữa
Đỗ Duy lúc này mới lấy lương khô ra , cùng Roland ngồi ăn , lại quan sát cẩn thận những lang kỵ binh kia
Lang kỵ binh…. Đỗ Duy lần đầu tiên lên tiền tuyến , cũng lần đầu tiên nhìn thấy binh chủng truyền thuyết này . Khi tại đế đô xem chiến báo , hắn có hứng thú lớn với loại binh chủng này của tội dân . Lang kỵ binh có sức chiến đấu bưu hãn , khiến nhân loại chịu khổ không ít
Đầu tiên là dưới tình huống dã chiến , kỵ binh của nhân loại gặp lang kỵ binh luôn là thua nhiều thắng ít . Có ngẫu nhiên thắng cũng là dưới tình huống quân mình hơn xa quân địch
Trong mắt người khác chỉ thấy lang kỵ binh đáng sợ , nhưng trong mắt Đỗ Duy thì khác
Roland suy nghĩ 1 lúc :
- Đại khái cũng rõ . Khi tại địch doanh , tinh linh vương Lạc Tuyết chưa hề giấu diếm ta việc gì . Dù là 1 chút việc quân sự cơ mật , nó cũng nói cho ta
Đỗ Duy nhìn những lang kỵ binh kia , sáng mắt lên :
- Ngươi nói… chúng ta có thể không nhé , tóm 1 con sói mang về thuần hóa làm thú cưỡi cho kỵ binh của chúng ta ? Nói thật nhé , ta đã cẩn thân nghiên cứu lang kỵ binh rồi , lợi hại của chúng không phải ở ưu thế cưỡi sói , mà là chủ yếu ở thú cưỡi cường hãn này
Roland nghe xong , cúi đầu suy nghĩ 1 lúc , chẳng qua sau đó hắn lắc đầu :
- Đại nhân , theo ta là không được
- Vì sao ?
Đỗ Duy có chút thất vọng :
- Cho dù là dã tính của dã thú , cũng không phải không có biện pháp thuần hóa
- Ta hiểu ý ngài
Roland nhìn những lang kỵ nơi xa , nhỏ giọng nói :
- Chỉ là , đại nhân , ngài không biết , những con sói này … chúng nó không phải là dã thú ! Chúng nó kỳ thực cũng là thú nhân !
- Cái gì ?
Đỗ Duy có chút kinh ngạc
- Vâng . Chúng nó không đơn giản là dã thú hoặc thú cưỡi . Ta ở địch doanh , đối với lang tộc cũng biết một chút
Sau đó , Roland nhỏ giọng nói ra toàn bộ những gì mình biết
Những con sói này của lang tộc , không giống chiến mã của nhân loại do thuần hóa mà ra
Tình huống của lang tộc rất đặc thù . Dưới tình huống bình thường , ở các thế hệ , 1 cặp nam nữ thú nhân lang tộc có thể sinh ra bốn đến năm con . Nhưng đại khái là vì thiếu hụt thiên bẩm gì đó hay là nguyên tố di truyền , trong 4 đến 5 con này , luôn có ít nhất 1 con xuất hiện tình huống đặc thù : thân hình của chúng căn bản là không giống “ thú nhân “ mà càng giống tổ tiên của chúng : chó sói !
Một con đặc biệt này , từ lúc sinh ra đã thiếu trí tuệ , vô luận là cơ thể hay đầu óc đều giống chó sói hoang , chỉ là thân hình càng to lớn càng thêm tàn bạo hung hãn . Dạng thế hệ sau này , cho dù đến lúc trưởng thành trí lực vẫn y nguyên như thú nhân lang tộc thời trẻ con , không cách nào phát triển hơn được
Chủng hậu duệ đặc biệt này , bên trong thú nhân có xưng hô đặc thù , gọi là “ thú thân “ Những thú thân này cùng các thú nhân khác là cùng 1 mẹ sinh ra , nhưng cơ thể cùng trí tuệ lại không giống “ người “
- Đại nhân , ngài xem những lang kỵ binh kia , chúng nó với thú cưỡi đều rất thân mật , cũng không phải chỉ vì yêu thương chiến mã , mà thực tế nguyên nhân là : những thú cưỡi này đều là anh em của chúng nó ! Kỵ binh lang tộc sở dĩ cường địa , chúng nó sở dĩ có thể cùng thú cưỡi tâm ý tương đồng , cho dù là kỵ binh tinh nhuệ của nhân loại cũng không cách nào thắng được , chính vì bọn chúng là cưỡi anh em của mình mà tác chiến ! Đây không phải là thuần hóa ra , mà là liên kết huyết mạch trời sinh không cách nào dùng lời nói ra được .. Khi tác chiến , những con sói này sẽ thề chết bảo vệ kỵ binh trên lưng mình , bảo vệ anh em của chúng nó . Loại quan hệ thân mật này không cách nào dùng thuần hóa mà ra được
Tình huống là thế… xem ra không có khả năng à !
Lúc này , nhìn những lang kỵ binh tay cầm thịt khô và túi nước , luân phiên cùng chó sói ăn uống , trong lòng Đỗ Duy sinh ra một tia xót thương
Trông thấy Đỗ Duy một lời không nói , Roland còn tưởng Đỗ Duy thất vọng , đang muốn an ủi vài câu , Đỗ Duy lại cười cười , dánh vẻ rất nhẹ nhàng :
- Tốt rồi , vậy thì quên đi . Chẳng qua , ngươi yên tâm , ta cũng không thất vọng lắm
Dừng một chút , Đỗ Duy vỗ vai Roland :
- Ta sớm biết lang kỵ binh lợi hại , nên mới muốn thử thuần hóa mà thôi . Chẳng qua nếu đã vậy thì thôi , cũng không chết ai . Ta có thể nói cho ngươi biết… hừ hừ , ta đã sớm chuẩn bị một chiêu khác ! Trong thành Gilea tại tây bắc , ta đã sớm tạo ra chi kỵ binh tuy số lượng hiện giờ không nhiều , nhưng từ sức chiến đấu mà nói , ta tự tin sẽ tuyệt không yếu hơn lang kỵ binh !
Roland nhìn Đỗ Duy , trong lòng không khỏi chấn động , chẳng qua vị công tước đại nhân này vẫn thường làm ra kỳ tích , lần này không biết hắn làm ra cái gì
Lang kỵ binh rất bưu hãn , chỉ nghỉ ngơi một canh giờ sau đó tiếp tục đi thâu đem
Đến trưa ngày thứ hai , cuối cùng cũng đến phòng tuyến đông bộ
Đỗ Duy lần thứ hai đến đây , từ xa nhìn lại , phía nam tường thành ám khói , xem ra lúc kỵ sĩ Griffin Sterling đánh lén , khắp nơi đều cháy , sau đó địch nhân cũng không có sức tu sửa tường thành