10-10-2013, 03:18 PM
Cơn gió vô tình Giang hồ lãng tỠQuy ẩn giang hồ
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Ngôi nhà cô Ä‘Æ¡n ....
Bà i gởi: 8,045
Thá»i gian online: 4 tháng 0 tuần 2 ngà y
Thanks: 608
Thanked 32,079 Times in 4,176 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 890 : Kẻ gian thúc giục.
Nhóm Dịch Nữ hiệp
Nguồn: Mê truyện
Kho lÆ°Æ¡ng trong Ngô Äồng các chÃnh là má»™t trong ba kho lÆ°Æ¡ng lá»›n được Äịnh Nam VÆ°Æ¡ng bố trÃ.
Hai trong ba kho lÆ°Æ¡ng lá»›n đó Ä‘á»u nằm trên tiá»n tuyến biên cảnh, chỉ có cái kho lÆ°Æ¡ng Ngô Äồng các nà y nằm trong Nham Äô thà nh.
HÆ¡n nữa kho lÆ°Æ¡ng Ngô Äồng các lại là kho lÆ°Æ¡ng dá»± trữ bà máºt.
Ngoại trừ số Ãt tÆ°á»›ng quân, đại thần cấp cao, còn có mấy Phiên tăng được đặc biệt má»i đến kia, ngoà i ra không ai được biết.
Nên khi nhìn thấy kho lÆ°Æ¡ng Ngô Äồng các bốc cháy ngút trá»i, Mã VÅ© má»™t tên tâm trà kiên cÆ°á»ng cÅ©ng không thể Ä‘iá»m tÄ©nh được nữa.
Trên trán toát ra từng đợt mồ hôi lạnh, thân hình chợt như già đi, trong đầu như một mớ bòng bong.
Äổi lại lúc bình thÆ°á»ng, Mã VÅ© cÅ©ng không có khẩn trÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy, chỉ là má»™t cái kho lÆ°Æ¡ng mà thôi, là m sao lung lay được địa vị đại tÆ°á»›ng quân của gã.
NhÆ°ng hiện tại lại là thá»i Ä‘iểm đặc thù, tráºn há»a hoạn xảy ra Ä‘á»™t ngá»™t khiến đầu gã bốc hà n phong, từng đợt từng đợt lạnh buốt tim.
Triá»u đình thế cục thay đổi bất ngá», từng là nhân váºt đại trà tuệ nhÆ° Phòng Linh cÅ©ng bị Äịnh Nam VÆ°Æ¡ng khăng khăng cố chấp mà xá» lý, lại thêm tiểu vÆ°Æ¡ng gia Ngô Äồng vì chuyện không lấy được Thiên VÅ© công chúa nhÆ° theo ý muốn mà khiến Äịnh Nam VÆ°Æ¡ng và triá»u đình Äại Yến lâm và o tình thế giÆ°Æ¡ng cung bạt kiếm.
Nói không chừng không lâu nữa là song phÆ°Æ¡ng đến thá»i khắc đối đầu đánh nhau kịch liệt.
Äây là điá»u Äịnh Nam VÆ°Æ¡ng chỠđợi đã lâu.
Äịnh Nam VÆ°Æ¡ng vì má»™t tráºn, chuẩn bị từ rất nhiá»u năm.
Mà đánh tráºn thì lại không ngoà i ba Ä‘iểm, má»™t là số lượng binh mã, tố chất, thao luyện và sÄ© khÃ, hai là khảo nghiệm kẻ là m tÆ°á»›ng: trà tuệ, gan dạ,sáng suốt, ba là háºu cần tiếp viện.
Äây chÃnh là ba Ä‘iểm không thể thiếu, nhất là điểm thứ ba ------ háºu cần tiếp viện, cÆ¡ hồ quyết định được thắng lợi trên chiến trÆ°á»ng.
Äánh tráºn không Ä‘Æ¡n giản đánh má»™t tráºn là xong, trừ khi chiến lá»±c đạt đến Ä‘á»™ không đối thủ trên chiến trÆ°á»ng.
Chỉ cần song phÆ°Æ¡ng cầm cá»± giằng co, thì đến cuối cùng đánh tráºn chÃnh là so đấu lÆ°Æ¡ng thảo. Binh mã chÆ°a Ä‘á»™ng, lÆ°Æ¡ng thảo Ä‘i trÆ°á»›c.
Äịnh Nam VÆ°Æ¡ng Ä‘em hai kho lÆ°Æ¡ng lá»›n láºp ở tiá»n tuyến chÃnh là trÆ°á»›c tiên chuyển lÆ°Æ¡ng, chuẩn bị đánh tráºn.
Còn kho lÆ°Æ¡ng Ngô Äồng nà y chÃnh là dùng để tiếp tế lúc có chiến tranh, bây giá» kho lÆ°Æ¡ng Ngô Äồng lại bị há»a thiêu, giống nhÆ° chặt đứt Ä‘Æ°á»ng lui của Äịnh Nam VÆ°Æ¡ng, lẽ nà o lại là chuyện nhá»?
Mã VÅ© khẩn trÆ°Æ¡ng đến Ä‘á»™ tái mặt, không dám giăng co thêm vá»›i Nguyệt Thần giáo nữa, quyết định tháºt nhanh, lệnh cho má»™t ngà n cung thủ tiếp tục vây công Tà Nguyệt giáo có thể giết thêm bao nhiêu thì giết bấy nhiêu.
MÆ°á»i mấy Phiên tăng kia thì tiếp tục vây công hai ngÆ°á»i đứng đầu là Nguyệt Thần và Hồng Hạnh ---------- chỉ cần Nguyệt Thần chết Ä‘i, Tà Nguyệt giáo kia sá»›m muá»™n cÅ©ng bị tiêu diệt hoà n toà n.
Mã VÅ© tá»± mình mang theo hai nghìn trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng thủ, Ä‘ao thủ chạy tá»›i háºu viện cứu há»a, trong lòng lại thầm cầu nguyện ông trá»i cho mình thêm chút thá»i gian.
Trần Tiểu Cá»u, Xuân Tuyết và tám ngÆ°á»i hÆ°á»›ng phÃa trÆ°á»›c viện chạy đến, vừa vặn gặp được Mã VÅ© cùng hai nghìn đại quân. NhÆ°ng đám ngÆ°á»i Trần Tiểu Cá»u cùng mặc quân phục giống bá»n chúng, tất nhiên là bá»n chúng không nhìn ra Ä‘iểm khác biệt nà o. HÆ¡n nữa hiện tại Mã VÅ© Ä‘ang vá»™i và ng cứu há»a, sao còn lòng dạ nà o nhúng tay và o việc khác.
Nguyệt Thần thân thể má»m mại linh Ä‘á»™ng nhÆ° ngá»n lá»a Ä‘ang ra sức tá» chiến, tuy nà ng Ä‘ang bị hãm sâu trong vòng vây, nhÆ°ng khi vÅ© Ä‘á»™ng vẫn trà n đầy quyến rÅ©.
HÆ¡n mÆ°á»i vị Phiên tăng trưởng lão nà y dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang bà y ra má»™t cái tráºn pháp, cá»™ng thêm công phu bản thân cÅ©ng cao liá»n Ä‘em Nguyệt Thần và Hồng Hạnh gắt gao vây ở giữa không sao thoát được.
Nguyệt Thần một mặt ngăn cản Phiên tăng, một mặt còn muốn chiếu cố Hồng Hạnh, tình thế vạn phần nguy cấp.
Vừa hay lúc nà y nhìn thấy ánh lá»a ngút trá»i, chiếu sáng cả bầu trá»i, mà lão cáo già Mã VÅ© lại Ä‘em đại bá»™ pháºn binh lÃnh vá»™i và ng thối lui, chỉ để lại má»™t bá»™ pháºn nhá» nhân mã vây khốn mình --------- chẳng lẽ xảy ra đại sá»± sao?
Có ngÆ°á»i ở âm thầm giúp ta?
NhÆ°ng…. Ãp lá»±c lên Nguyệt Thần không vì váºy mà nhá» Ä‘i ná»a phần, ngược lại cà ng bị hãm sâu hÆ¡n trong nguy cÆ¡.
HÆ¡n chục Phiên tăng nà y vây công Nguyệt Thần đã lâu mà đánh không được, đã Ä‘em toà n bá»™ thủ Ä‘oạn công kÃch dá»i lên ngÆ°á»i Hồng Hạnh, dù sao chỉ cần giết được má»™t trong hai ngÆ°á»i đó Ä‘á»u được phần thưởng vạn kim, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là chá»n quả hồng má»m rồi.
Hồng Hạnh võ công mặc dù cao, nhÆ°ng tối Ä‘a cÅ©ng chỉ ngang hà ng vá»›i Hoa NhÆ° Ngá»c, sao có thể chống lại được mÆ°á»i lăm tên Phiên tăng vây khốn? Má»›i đánh Ä‘i đánh lại được mấy chiêu láºp tức cảm thấy sinh mệnh tuyệt vá»ng.
Hồng Hạnh nghiến răng nghiến lợi nói:
- Sư phụ chạy mau không cần để ý đến con, vỠsau vì Hạnh nhi mà báo thù là được rồi.
Nguyệt Thần có má»™t đồ đệ nhÆ° váºy Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không lỡ má»™t mình chạy trốn, ra sức ngăn cản, cổ vÅ© Hồng Hạnh:
- Cố gắng lên, hẳn là có ngÆ°á»i đến giúp chúng ta nếu không sao có lá»a cháy lá»›n váºy?
Có tên Phiên tăng cÆ°á»i hô hố không ngừng:
- Các ngÆ°Æ¡i chÃnh là và ng trong tay pháºt gia, má»™t đứa cÅ©ng đừng mong thoát, ngoan ngoãn mà chịu chết Ä‘i.
Trần Tiểu Cá»u lúc nà y đã xông tá»›i tiá»n viện, tuy là hiện trÆ°á»ng há»—n loạn, nhÆ°ng nhìn thấy hÆ¡n chục tên Phiên tăng Ä‘ang vây khốn hai hắc y nhân, trong lòng cÅ©ng Ä‘oán được hai ngÆ°á»i nà y chắc hẳn là Nguyệt Thần, Hồng Hạnh không thể nghi ngá». Nhìn hai ngÆ°á»i Ä‘ang lâm và o nguy hiểm, trong lòng Trần Tiểu Cá»u cá»±c kỳ tức giáºn, hét lá»›n má»™t tiếng:
- Con lừa trá»c, còn không mau chịu chết.
Lăng không phi tá»›i, Hiên Viên kiếm xuất ra kiếm quang rá»±c rỡ, nhằm đúng tên Phiên tăng Ä‘ang đánh Hồng Hạnh chém xuống. Tên Phiên tăng kia là m sao nghÄ© ra ná»a Ä‘Æ°á»ng lại xuất hiện Trình Giảo Kim, cuống quÃt giÆ¡ phục ma trượng lên đón đỡ.
Tạch...!
Một tiếng giòn vang, theo sau đó là phù một tiếng trầm đục.
Hiên Viên kiếm không chỉ có chặt đứt phục ma trượng, lực đạo còn chưa dứt, từ trên đỉnh đầu của tên Phiên tăng mà bổ xuống, đem Phiên tăng từ đầu đến chân chém thà nh hai khúc.
Má»™t tráºn mÆ°a máu diá»…n ra, trên vẻ mặt tuấn lãng của Trần Tiểu Cá»u còn và i giá»t máu tÆ°Æ¡i dÃnh xuống, phảng phất giống nhÆ° má»™t pho tượng sát thần.
Nhìn cảnh tưởng tên Phiên tăng kia bị phanh bụng thê thảm, hÆ¡n mÆ°á»i tên Phiên tăng còn lại kinh hãi tháºp phần, quÆ¡ phục ma trượng lên ra sức công kÃch nghiến lợi nói:
- NgÆ°á»i má»›i tá»›i là ai? Báo danh Ä‘i rồi chết.
Trần Tiểu Cá»u lúc nà y đâu còn lòng dạ nà o mà cÅ©ng Phiên tăng đối thoại? Hiên Viên kiếm thu lại quay ngÆ°á»i kéo tay Nguyệt Thần và Hồng Hạnh, trong mắt hà m chứa hồng quang hÆ°ng phấn nhìn Nguyệt Thần, Hồng Hạnh, hai ngÆ°á»i Ä‘ang thần tình kinh ngạc nói:
- Nguyệt Thần tá»· tá»·, Hồng Hạnh, Tiểu Cá»u đã tá»›i cháºm….
Nguyệt Thần, Hồng Hạnh nắm chặt cánh tay hắn, trong đôi mắt quyến rÅ© chứa Ä‘á»±ng nÆ°á»›c mắt, còn chÆ°a kịp biểu đạt được tình ý thì má»™t tên Phiên tăng vung ma trượng hung ác ép tá»›i, lÃu lo cÆ°á»i quái dị:
- NgÆ°Æ¡i tá»›i tháºt đúng lúc ba ngÆ°á»i cùng chết Ä‘i.
Bá»—ng nhiên lúc đó, khúc cổ Man Diệu vang lên, hÆ¡n mÆ°á»i tên Phiên tăng trong nháy mắt liá»n nhÆ° rÆ¡i và o ảo má»™ng.
Trần Tiểu Cá»u nói:
- Mau giết.
Nguyệt Thần không biết tại sao Phiên tăng tá»± nhiên lâm và o mê ảo, nhÆ°ng thá»i cÆ¡ không thể bá» lỡ, mất rồi sẽ không trở lại.
Nà ng không kiêng kỵ giÆ¡ tay rút Hiên Viên kiếm trên lÆ°ng Trần Tiểu Cá»u ra, lăng không xuất ra từng đạo kiếm kiếm hoa mỹ lệ -------- nà ng công lá»±c không tầm thÆ°á»ng, tốc Ä‘á»™ xuất kiếm so vá»›i Tiểu Cá»u còn muốn nhanh hÆ¡n, chỉ cần cho nà ng cÆ¡ há»™i dù là nhá», địch nhân kia cÅ©ng không còn cÆ¡ há»™i láºt lại.
Một kiếm xuất ra năm tên Phiên tăng rơi đầu tạo ra một cảnh mưa máu.
Tuyết TỠdụng công quá sức, miệng phun ra một ngụm máu tươi, tiếng đà n két lên một tiếng rồi dừng lại.
ChÃn tên Phiên tăng còn lại liá»n tỉnh táo, phẫn ná»™ đến mất lý trÃ, không để ý tÃnh mạng hÆ°á»›ng đám ngÆ°á»i Nguyệt Thần bổ nhà o qua.
Äá»™c Hoà ng, Há»— Tam NÆ°Æ¡ng vá»t và o bên trong tráºn doanh cùng Tiểu Cá»u, Nguyệt Thần, Hồng Hạnh kết hợp má»™t chá»—.
Trần Tiểu Cá»u năm ngÆ°á»i đấu vá»›i Phiên tăng chÃn ngÆ°á»i, chiến cuá»™c thoải mái lại thêm khoái trá.
Chỉ qua ba hiệp chÃn tên Phiên tăng còn lại liá»n bá» mạng.
Trần Tiểu Cá»u không rảnh cùng Nguyệt Thần, Hồng Hạnh thân thiết, hấp tấp nói:
- Há»a tốc mệnh lệnh cho giáo chúng lui lại, ná»a khắc không được trá»….
Nguyệt Thần vừa định đáp ứng, bỗng nhiên từ bên cạnh nà ng đi tới một nam nhân trung niên thân hình cao lớn, nói với Nguyệt Thần:
- Nguyệt Thần giáo chủ, thắng lợi Ä‘ang ở trÆ°á»›c mắt, Yên Nhiên Ä‘ang ở trong Ngô Äồng các, chúng ta chỉ cần giết tá»›i là cứu được Yên Nhiên, cứu con tin ra trÆ°á»›c rồi rút lui sau được không?
Nguyệt Thần sắc mặt hiện lên thoáng do dá»±, mà Hồng Hạnh vì quá quan tâm liá»n rối loạn, trong mặt lóe ra hà o quang mong đợi.
Trần Tiểu Cá»u cÆ°á»i nhìn nam nhân kia, từng chữ má»™t nói:
- Vị huynh đệ kia, Hồng SÆ¡n Hồng phó giáo chủ? Ta kÃnh ngưỡng đại danh Hồng phó giáo chủ đã lâu.
Hồng SÆ¡n đứng thẳng ngÆ°á»i dáºy, nhìn Trần Tiểu Cá»u không kiêu ngạo không xiểm nịnh nói:
- Äúng váºy, ta chÃnh là Hồng SÆ¡n, xin há»i ngÆ°Æ¡i là ai, không ngá» biết tên của ta?
- Ta là ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng nà o? Ha ha...
Trần Tiểu Cá»u mỉm cÆ°á»i và i tiếng, bất thình lình giÆ¡ chân đạp tá»›i, quát lạnh nói:
- Ta là ngÆ°á»i giết ngÆ°Æ¡i.
Hồng Sơn không kịp đỠphòng, bị đá trúng đũng quần.
Phốc phì!
Âm thanh “trứng†vỡ vang lên, Hồng SÆ¡n bị đá bay ba trượng, giống nhÆ° ruá»™t bông rách nát, rÆ¡i trên mặt đất vẫn không thể nhúc nhÃch. DÆ°á»›i Ä‘Å©ng quần rịn ra má»™t mà u Ä‘á» sẫm.
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ 4r trong thá»i kỳ khó khăn nà y
Tà i sản của kimnambin
Chữ ký của kimnambin
Như chưa từng nhớ
Như chưa từng quên
Như chưa từng yêu
NhÆ° chÆ°a từng hy vá»ng
NgÆ°á»i có vui buồn tan hợp,
trăng có khi tá» khi má»
chỉ mong ngÆ°á»i mãi mãi
ngà n dặm vẫn xinh tươi
Vạn lý phong sương vạn lý sầu
Ngà n thu ôm mối háºn mÆ°a ngâu
Gió sao bắc được cầu Ô Thước
Em nhé thôi mình hẹn kiếp sau!
Lệ nhòa chảy thẳng và o tim
Trăm ngà n nổi nhớ lại thêm nổi sầu
Trải bao sương gió dải dầu
Xin đai TỠLộ xin bầu Nhang Uyên
Mai nà y dẫu gặp thuyá»n quyên
CÅ©ng Ä‘Ã nh hẹn lại tÆ¡ duyên má»™t Ä‘á»i
Một mình trong chốn bể khơi
Thân nà y tà n tạ vẻ vá»i là m chi
Xin ngÆ°á»i cứ quải gánh Ä‘i
Một mình tôi lại tìm bi với sầu
Cây không buồn sao Cây rụng lá
Äá không buồn sao đá phủ rêu
Trá»i không buồn sao mÆ°a lại đổ
Mắt không buồn sao lệ hoen mi
ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là 1 đấng nam nhi thì phải biết gánh vác việc lá»›n.
Nếu muốn thà nh công thì phải biết giữ bà máºt---->" Ném đá phải biết giấu tay".
Muốn thà nh đại nghiệp thì phải theo đuổi đến cùng, là m việc dứt khoác, đến nơi đến chốn
>"Qua cầu nhớ phải rút ván".
Phải biết ngăn chặn những mối nguy tiá»m ẩn---->" Phải biết thá»c gáºy bánh xe". Phải có khả năng hùng biện và giữ vững láºp trÆ°á»ng---->" Phải ngáºm máu phun ngÆ°á»i"
Äông vá» rồi, nÆ¡i xa anh vẫn biết
Em cô Ä‘Æ¡n và mong ngóng anh nhiá»u
Luôn mong chỠnhững tin nhắn tình yêu
Anh đã biết nói ngà n lần chưa đủ
Anh biết chứ em cần cần nhiá»u lắm
Một vòng tay ủ ấm giấc mơ mình
Chiá»u rồi tối giảng Ä‘Æ°á»ng vắng lạnh tanh
Ná»—i nhá»› em ngáºp trà n căn gác trá»
Hà Nội đêm đông có anh ngồi ngắm phố
Nhớ vỠem quên giá lạnh tê lòng...
Hạnh phúc là gì em có biết không?
Hạnh phúc là được nghÄ© vá» em dù trong má»i lúc
Hạnh phúc là khi anh biết tình cảm em trao là chân thực
sẽ chẳng đổi thay ...
Hạnh phúc là gì anh có hay
Hạnh phúc là bỠvai anh mỗi khi em muốn khóc
Hạnh phúc là khi em biết mình chẳng bao giỠđơn độc
Dù em xa anh...
Hạnh phúc là gì em có hiểu không
Hạnh phúc là khi anh bên cạnh em mỗi khi em cần anh nhất
Dù lặng im nhÆ°ng sá»± đồng cảm trong anh là chân tháºt
Anh nghĩ rằng mình gánh được nỗi đau
Hạnh phúc của anh em chẳng hiểu được đâu
Hạnh phúc bắt đầu từ khi anh gặp em ngà y ấy
Dẫu biết rằng cuá»™c Ä‘á»i vẫn còn nhiá»u sóng dáºy
Hạnh phúc vẫn yên bình khi anh có em bên cạnh
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của kimnambin
11-10-2013, 01:24 PM
Nòng Ná»c Thiếu Soái Phong Vân Phi VÅ©
Tham gia: Jul 2013
Äến từ: Sà i Gòn
Bà i gởi: 4,814
Thá»i gian online: 1 tháng 3 tuần 4 ngà y
Thanks: 129
Thanked 26,417 Times in 3,451 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
ChÆ°Æ¡ng 891 :Äêm trăng Ä‘iên cuồng
Nhóm Dịch Nữ hiệp
Nguồn: Mê truyện
- Tiểu Cá»u, là m gì váºy? Hồng giáo chủ là ngÆ°á»i mình.
Lúc nà y binh hung chiến nguy, căn bản không kịp tâm sá»± ná»—i lòng vá»›i nhau, nhÆ°ng khuôn mặt đẹp vô thÆ°á»ng kia của Nguyệt Thần, bất luáºn là giáºn dữ hay nghi ngá», Ä‘á»u trà n đầy ý vị mê ngÆ°á»i.
Trần Tiểu Cá»u Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Hồng giáo chủ, thá» hÆ¡i thở của y, xác nháºn y đã chết không thể chết hÆ¡n nữa, má»›i cÆ°á»i lạnh nói:
- Nguyệt Thần tá»· tá»· vá»™i cái gì? Ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết ông ta là ngÆ°á»i mình rồi.
- À? Biết rõ hắn là ngÆ°á»i mình, ngÆ°Æ¡i còn giết hắn, ngÆ°Æ¡i…
Nguyệt Thần nói tá»›i đây, không khá»i bừng tỉnh, lông mà y nhÃu chặt, hừ lạnh nói:
- Lẽ nà o là Hồng Sơn tiết lộ hà nh tung của chúng ta?
Trần Tiểu Cá»u gáºt đầu.
Xuân Tuyết vá»™i và ng chạy tá»›i, nói ngắn gá»n, hồi báo vá»›i Nguyệt Thần vá» việc Phiên tăng sát nháºp Quân SÆ¡n, còn lấy được tin tức từ kẻ địch ná»™i gián là Hồng SÆ¡n.
Nguyệt Thần nghe váºy, mắt phượng trợn lên, bá»™ ngá»±c pháºp phồng:
- Hồng SÆ¡n tháºt là đáng chết, hại ta là m hại bao nhiêu tá»· muá»™i của Tà Nguyệt giáo.
Nguyệt Thần cÆ¡n giáºn bùng lên, không ngừng múa kiếm, kiếm quang đầy sát khÃ, đâm thẳng tá»›i thi thể của Hồng SÆ¡n.
Phốc…
DÆ°á»›i sá»± tà n phá của kiếm quang, thi thể của Hồng SÆ¡n hóa thà nh má»™t vÅ©ng máu, cÅ©ng không còn hình ngÆ°á»i.
Trần Tiểu Cá»u thúc giục nói:
- Nguyệt Thần tá»· tá»·, việc không nên cháºm trá»…, chúng ta mau lui vá» phÃa sau, đốt cháy nÆ¡i nà y, đại quân khác nhất định mau chóng tá»›i cứu há»a, nếu còn không xuất thà nh, có thể không thoát được..
Trong mắt Hồng Hạnh chứa lệ, gục và o lòng Tiểu Cá»u, cắn môi, u oán nói:
- NhÆ°ng, mẹ thiếp là m thế nà o? Tiểu Cá»u, thiếp muốn cứu mẹ thiếp ra.
Nguyệt Thần nhìn Hồng Hạnh rất Ä‘au lòng, tuy rất muốn chạy trốn, nhÆ°ng nhìn sá»± bi thÆ°Æ¡ng của Hồng Hạnh nhÆ° váºy, rối loạn, tiến thoái lưỡng nan.
Trần Tiểu Cá»u ôm chặt lấy cÆ¡ thể má»m mại của Hồng Hạnh, xoa khuôn mặt vô song của nà ng, an ủi nói:
- Hạnh nhi, nà ng phải kiên cÆ°á»ng má»™t chút.
- Phải biết rằng, nếu Äịnh Nam VÆ°Æ¡ng đặt bẫy, dụ dá»— các nà ng tiến và o, váºy mẹ nà ng nhất định bị chuyển đến nÆ¡i khác, chúng ta tìm ở đây thế nà o, cÅ©ng là vô Ãch.
Tiểu Cá»u nói nhÆ° váºy, Nguyệt Thần, Hồng Hạnh Ä‘á»u hiểu ra.
Äôi mắt quyến rÅ© của Hồng Hạnh, nÆ°á»›c mắt chảy xuống nhÆ° mÆ°a, thê thảm nói:
- NhÆ°ng nếu chúng ta bá» chạy rồi, Äịnh Nam VÆ°Æ¡ng sẽ là m khó mẹ thiếp không? Thiếp rất sợ, hÆ¡n nữa trải qua lần đánh lén nà y, sau nà y nghÄ© cách cứu mẹ thiếp ra cà ng khó hÆ¡n.
Trần Tiểu Cá»u an ủi nói:
- Hạnh nhi yên tâm, lần nà y ta đến, cÅ©ng là vì cứu mẹ nà ng, ta đã có kế sách tháºp toà n, chúng ta cứ lui trÆ°á»›c đã, nói chuyện đó sau cÅ©ng không muá»™n.
- Tiểu Cá»u, chà ng nói tháºt chứ?
Äôi mắt trong suốt của Hồng Hạnh nhìn Tiểu Cá»u, dÆ°á»ng nhÆ° sợ hắn Ä‘ang nói dối.
Nguyệt Thần an ủi nói:
- Tiểu Cá»u ngoà i lừa phụ nữ lên giÆ°á»ng ra, những việc khác tháºt chÆ°a từng nói dối.
Há»— Tam NÆ°Æ¡ng, Äá»™c Hoà ng, Tuyết Tá» Ä‘á»u cÆ°á»i lá»›n, trong lòng rất đồng tình.
Trần Tiểu Cá»u đổ mồ hôi, nhìn trái lại nhìn phải, thấy những giáo chúng Tà nguyệt chế cung ná», tá»· muá»™i thÆ°Æ¡ng chết cà ng ngà y cà ng nhiá»u, vá»™i nói:
- Việc không nên cháºm trá»…, chúng ta láºp tức phá vòng vây.
- Nguyệt Thần tá»· tá»·, Hồng Hạnh, bốn cô nÆ°Æ¡ng Xuân, Hạ, Thu, Äông dẫn Ä‘Æ°á»ng trÆ°á»›c, bốn ngÆ°á»i ta, mẹ nuôi, Äá»™c Hoà ng, Tuyết Tá» cản phÃa sau, nhanh chóng phá vây.
Má»i ngÆ°á»i lên tiếng đáp ứng, nếu không rút lui, Nguyệt Thần, Hồng Hạnh không kịp là m nÅ©ng, quÆ¡ kiếm sắc, sát nháºp và o phá vòng vây.
DÆ°á»›i uy thế của Nguyệt Thần, Hồng Hạnh và tứ đại hoa đán, bóng kiếm quanh quẩn, mùi máu nồng nặc, nhanh chóng giết ra – má»™t Ä‘Æ°á»ng máu.
Hơn trăm chúng sĩ của Tà nguyệt giáo đại chấn, một tiếng trống là m tinh thần hăng hái, như ong vỡ tổ xông ra ngoà i.
Trần Tiểu Cá»u cùng vá»›i Tuyết Tá», Äá»™c Hoà ng, Há»— Tam NÆ°Æ¡ng cản phÃa sau.
Những tiá»…n thủ kia đâu ngỠđám ngÆ°á»i hắc y nà y lợi hại nhÆ° váºy, ai cÅ©ng kéo tên, lại không dám xông lên.
Äoà n ngÆ°á»i khà thế bừng bừng,nhanh chóng thoát khá»i vòng vây.
Nguyệt Thần dẫn theo đại Ä‘á»™i binh mã, xông vá» Bắc thà nh, Trần Tiểu Cá»u vá»™i và ng Ä‘uổi tá»›i phÃa trÆ°á»›c, ngăn cản nói:
- Lúc nà y các thà nh Ä‘á»u nháºn được tin kho lúa bị thiêu, nhất định Ä‘ang canh chừng nghiêm ngặt ở cá»a thà nh, chúng ta xông ra thà nh, không khác nà o xông và o chá»— chết.
- Váºy là m thế nà o má»›i phải?
Nguyệt Thần nhếch môi, ngóng nhìn Tiểu Cá»u, chợt cÆ°á»i rá»™ lên má»™t tiếng đầy quyến rÅ©, bà n tay dịu dà ng véo hai má Tiểu Cá»u, á»n ẻn nói:
- Tiểu Cá»u, ngÆ°Æ¡i nhất định có cách chứ? NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông của ta, lá»i ngÆ°Æ¡i nói, ta Ä‘á»u nghe hết.
Hồng Hạnh đứng xa hÆ¡n má»™t chút, nghe không rõ lá»i của Nguyệt Thần, nhÆ°ng thấy Nguyệt Thần thân thiết véo má Tiểu Cá»u, kiểu cÆ°á»i thản nhiên, trong lòng không khá»i thấy kỳ lạ ------ sÆ° phụ thân thiết vá»›i Tiểu Cá»u nhÆ° váºy từ khi nà o váºy? Không ngá» thân tá»›i mức “động chân Ä‘á»™ng tay†rồi.
Nguyệt Thần không kìm nổi là m nÅ©ng, bá»—ng cảm thấy ánh mắt kinh ngạc của Hồng Hạnh bên cạnh bắn tá»›i, trong lòng giáºt mình, vá»™i và ng không cam tâm buông bà n tay nhá» trên má Tiểu Cá»u ra, sa sầm nét mặt, hồi phục lại bá»™ dạng nghiêm chỉnh lạnh lùng ban đầu, âm thầm liếc ánh mắt quyến rÅ© vá»›i Tiểu Cá»u.
Trần Tiểu Cá»u chịu sá»± trêu chá»c của Nguyệt Thần, dõng dạc nói:
- Phòng Linh tặng ta má»™t tấm bản đồ, bên trên có ghi lại má»™t con Ä‘Æ°á»ng máºt ở ngoà i thà nh, chúng ta có thể thần không biết, quá»· không hay rá»i khá»i đây.
- Phòng Linh?
Nguyệt Thần cÆ°á»i hÃp mắt võ tay:
- Hắn là trá»ng thần của Äịnh Nam vÆ°Æ¡ng, không ngá» lại quan hệ phi phà m vá»›i Tiểu Cá»u, bản đồ của hắn nhất định ra chÃnh xác, bởi vì chá»— nà y Ä‘á»u là tá»± tay hắn thiết kế, bất luáºn công, phòng, Ä‘á»u có thể nói là kinh Ä‘iển.
Trần Tiểu Cá»u lấy ra tấm bản đồ, dÆ°á»›i ánh trăng, tìm ra vị trà cụ thể.
- á»’! Hóa ra là ở đây! Lại đây! Äi theo ta, cam Ä‘oan không lạc….
Nguyệt Thần rất thân thuá»™c vá»›i Nham Äô thà nh nà y, cÆ°á»i hÃp mắt huýt sáo, kéo tay Hồng Hạnh, Ä‘i thẳng và o máºt đạo.
- SÆ° phụ, sÆ° phụ và Tiểu Cá»u rất thân thiết!
Lúc chạy nhanh nhÆ° chá»›p, Hồng Hạnh vẫn không kìm nổi mà đặt câu há»i.
- Ồ..cái đó…
Trong lòng Nguyệt Thần thấy thẹn, khuôn mặt yêu mị ngượng ngùng Ä‘á» á»ng lên, quay đầu Ä‘i chá»— khác, lắp bắp nói:
- SÆ° phụ và Tiểu Cá»u không đánh thì không quen, Hạnh nhi sau nà y sẽ biết.
- Nhưng…
Hồng Hạnh vụt sáng đôi mắt, vẫn muốn há»i thêm, lại nghe thấy Nguyệt Thần bá»—ng trở nên uy nghiêm, lạnh lùng nói:
- Khẩn cấp nhÆ° váºy, còn nghÄ© lung tung cái gì? Chạy thoát má»›i là quan trá»ng nhất.
- Dạ.
Trong lòng Hồng Hạnh vẫn có sá»± sợ hãi vá»›i Nguyệt Thần, nhá» giá»ng tán thà nh, lại cÅ©ng không dám há»i nhiá»u, chỉ là đôi mắt quyến rÅ© nhìn Nguyệt Thần, nhÆ°ng không biết tại sao sÆ° phụ lại Ä‘á» mặt nhÆ° váºy?
Nguyệt Thần nhanh chóng tìm ra máºt đạo đó.
Má»™t lùm cây ráºm rạp, xem ra không có bất cứ Ä‘Æ°á»ng ra nà o, trong lòng Nguyệt Thần nảy sinh ác Ä‘á»™c, giằng lấy Hiên Viên kiếm trong tay Tiểu Cá»u, muốn khai thông má»™t con Ä‘Æ°á»ng thoát.
Khi bà n tay thăm dò tá»›i, còn cố ý nhéo má»™t cái dÆ°á»›i Ä‘Å©ng quần Tiểu Cá»u.
Lần nà y, khiến Tiểu Cá»u lòng hÆ°Æ¡u dạ vượn, liếm miệng, trong lòng nghÄ© vui thÃch, Nguyệt Thần tá»· tá»· vẫn quyến rÅ© nhÆ° váºy.
Nguyệt Thần múa may Hiên Viên kiếm, kiếm khà tung hoà nh, tất cả má»i thứ trÆ°á»›c mặt tan thà nh tro bụi.
Chém liên tiếp nhÆ° váºy hÆ¡n mÆ°á»i phát, hai mÆ°Æ¡i trượng phÃa trÆ°á»›c, liá»n phát hiện ra má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá» u ám, xuất hiện trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i.
Quả nhiên là có máºt đạo.
Trong lòng Nguyệt Thần vui mừng, lén véo eo Tiểu Cá»u, thể hiện sá»± vui mừng, quay ngÆ°á»i lại vẫy tay vá»›i má»i ngÆ°á»i, rầm rầm xông ra khá»i Nham Äô thà nh.
Má»™t hà ng hÆ¡n má»™t trăm ngÆ°á»i chạy mÆ°á»i dặm, cÅ©ng không thấy có truy binh Ä‘uổi theo, má»›i đứng vững, thở ra má»™t hÆ¡i.
- Tiểu Cá»u, ta nhá»› chà ng.
Hồng Hạnh má»i mệt, dịu dà ng ngả và o lòng Tiểu Cá»u, đôi tay ôm chặt cổ hắn, đôi mắt quyến rÅ© nhìn chằm chằm Tiểu Cá»u, lại nhìn thế nà o cÅ©ng không đủ.
- Äừng sợ, có ta đây.
Trần Tiểu Cá»u an ủi Hồng Hạnh, lại nghe Nguyệt Thần dịu dà ng nói:
- Bây giỠchúng ta rút cuộc phải đi đâu?
Trần Tiểu Cá»u nghÄ© má»™t lát, nói:
- VỠQuân Sơn trước.
- VỠQuân Sơn?
Nguyệt Thần nhÃu mà y, nghi ngá»:
- NgÆ°Æ¡i không sợ Äịnh Nam VÆ°Æ¡ng lục soát núi?
Trần Tiểu Cá»u nói:
- NÆ¡i nguy hiểm nhất, chÃnh là nÆ¡i an toà n nhất, đây là bóng Ä‘en dÆ°á»›i đèn, chỉ cần hắn không rảnh rá»—i, là tuyệt đối sẽ không phà sức mà lục soát Quân SÆ¡n, trừ phi…, có sá»± chỉ Ä‘iểm của Phòng Linh, chỉ cần váºt thị ngÆ°á»i phi, lại cÅ©ng không có cÆ¡ há»™i đó.
Hắn sở dÄ© lá»±a chá»n quay vá» Quân SÆ¡n, thá»±c ra còn má»™t ý khác, những nÆ¡i mà đại quân Ngô Äồng Ä‘i qua, cách 50 dặm vá»›i Quân SÆ¡n, tung hoà nh khe núi nÆ¡i đó, địa hình phức tạp, rất dá»… bà máºt, đại quân cà ng nhiá»u, cÅ©ng khó triển khai, là má»™t cÆ¡ há»™i tốt để đánh lén.
Nguyệt Thần đồng tình, Ä‘i tá»›i giữa Ä‘á»™i ngÅ©, an ủi giáo chúng, để giáo chúng Ä‘Æ°a mẹ nuôi nhét đầy bao tá», má»›i dặn dò má»i ngÆ°á»i chạy Ä‘i.
Cả Ä‘Æ°á»ng không nói chuyện, vá»™i và ng chạy Ä‘i.
Má»™t hà ng hÆ¡n trăm ngÆ°á»i, dùng cả ba ngà y, má»›i chạy tá»›i Quân SÆ¡n, nhiá»u hÆ¡n má»™t ngà y rưỡi so vá»›i Tiểu Cá»u chạy tá»›i kinh thà nh – đây cÅ©ng là việc không có cách nà o, công lá»±c của Tà Nguyệt giáo không Ä‘á»u, chỉ có thể lấy ngÆ°á»i có công lá»±c kém nhất Ä‘i đầu.
Sau khi vá» tá»›i Quân SÆ¡n, má»i ngÆ°á»i trong Tà Nguyệt giáo không khá»i cất tiếng kinh hô vui sÆ°á»›ng dị thÆ°á»ng.
NgÆ°á»i canh giữ của Tà Nguyệt giáo ở Quân SÆ¡n vá»™i và ng chuẩn bị đồ ăn thức uống, an ủi lòng quân.
TrÆ°á»›c khi đêm xuống, má»i ngÆ°á»i ăn uống no nê, thêm và o má»™t Ä‘Æ°á»ng vất vả, liá»n rá»a mặt Ä‘i ngủ.
Trần Tiểu Cá»u rá»a mặt xong, lại tìm Nguyệt Thần thÆ°Æ¡ng lượng sá»± sắp xếp tiếp theo, gõ cá»a phòng Nguyệt Thần, liá»n phát hiện Nguyệt Thần cÅ©ng vừa rá»a mặt xong, chỉ là mặc má»™t chiếc áo ngá»±c mà u hồng nhạt, lá»™ ra má»™t là n da trắng mịn, cặp đùi đẫy Ä‘Ã , lá»™ ra trÆ°á»›c mặt Tiểu Cá»u.
Nguyệt Thần cÆ°á»i khanh khách và i tiếng, lắc mông, nhếch lên, ngồi trên bà n, hÆ°á»›ng vá» ngón tay Tiểu Cá»u, dịu dà ng nói:
- Sói đói khi nà o lại trở lên dịu dà ng nhÆ° váºy? Hừ…, còn ngốc nghếch đứng ở đó nhìn cái gì?
Trần Tiểu Cá»u nuốt nÆ°á»›c miếng, tình thế cấp bách, vá»™i đóng cá»a lại, xông lên, hôn lên đôi môi mịn mà ng Ä‘á» má»ng của Nguyệt Thần.
- Ừ...Tiểu Cá»u...hôn ta.
Nguyệt Thần trống trải đã lâu, mẫn cảm dị thÆ°á»ng, bị Tiểu Cá»u tùy ý hôn nhÆ° váºy, cÆ¡ thể nóng lên, ý loạn tình mê, còn chÆ°a thá»±c sá»± tiến và o hoan ái, liá»n má»m mại lên, bá»™ ngá»±c trắng nuá»™t đầy đặn bị Tiểu Cá»u tùy ý xoa bóp, má»m yếu tá»›i táºn xÆ°Æ¡ng tủy.
- Tiểu Cá»u, lên giÆ°á»ng Ä‘i, ta không chịu nổi rồi…
Nguyệt Thần nhẹ giá»ng than lên.
Trần Tiểu Cá»u đâu có thể nghe lá»i nhÆ° váºy?
Mạnh mẽ xé rách chiếc áo ngá»±c má»ng manh của Nguyệt Thần Ä‘i, chiếc quần trong cÅ©ng xé rách, ấn Nguyệt Thần lên bà n, tiểu “bảo bối†hung hăng dữ tợn thẳng tiến lên.
Má»i ngÆ°á»i và o đây để ủng há»™ diá»…n Ä‘Ã n thá»i kỳ khó khăn nà o
Tà i sản của V.E.A.R
Chữ ký của V.E.A.R †Nòng Ná»c Thiếu TÆ°á»›ngâ€
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của V.E.A.R
11-10-2013, 01:25 PM
Nòng Ná»c Thiếu Soái Phong Vân Phi VÅ©
Tham gia: Jul 2013
Äến từ: Sà i Gòn
Bà i gởi: 4,814
Thá»i gian online: 1 tháng 3 tuần 4 ngà y
Thanks: 129
Thanked 26,417 Times in 3,451 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 892: Tình yêu khắc cốt ghi tâm
Nhóm Dịch Nữ hiệp
Nguồn: Mê truyện
CÆ¡ thể má»m mại của Nguyệt Thần đã héo úa từ lâu, lại là thủy máºt thà nh thục. CÆ¡ thể mẫn cảm mà co dãn, cÅ©ng không ngượng ngùng giống nhÆ° má»™t khối gá»—, đợi táºn hưởng sá»± mạnh mẽ của Tiểu Cá»u mà chủ Ä‘á»™ng hòa nhịp, dùng lá»a nóng riêng hưởng thụ sá»± công kÃch của gáºy kim cÆ°Æ¡ng nóng bá»ng.
Má»™t tiếng “ưm†nhẹ nhà ng tá»±a nhÆ° tiếng chim hoà ng oanh, đôi mắt quyến rÅ© mê ly, môi cắn chặt, thần trà khi tỉnh táo, khi lại mÆ¡ hồ, không có sá»± xấu hổ ngây ngô, nà ng là m cho lá»a nóng nhiệt tình dâng cao, dáng ngÆ°á»i uốn éo nhÆ° rắn, mị ý vô hạn.
Tiểu Cá»u là m không biết mệt, chiến đấu hăng say hồi lâu, chợt nghe thấy má»™t tiếng răng rắc, cá»a bị mở tung ---- lúc nà y Trần Tiểu Cá»u má»›i nhá»› tá»›i, mình vừa rồi đã quá mức gấp gáp, không ngá» chÆ°a cà i chốt.
Nguyệt Thần mệt má»i ôm cổ Tiểu Cá»u, cùng nhìn vá» phÃa sau, má»›i phát hiện Hồng Hạnh Ä‘ang ngây ngốc đứng ở cá»a, trên trán trà n đầy sá»± kinh ngạc, khó hiểu, còn có chút ngượng ngùng.
- SÆ° phụ, Tiểu Cá»u, các ngÆ°á»i…Các ngÆ°á»i từ khi nà o…
Ãnh nến quanh quẩn trong phòng, nhìn từ chá»— Hồng Hạnh, có thể thấy rõ được Tiểu Cá»u và cÆ¡ thể trắng ngần của Nguyệt Thần Ä‘ang quấn lấy nhau trên bà n. Nguyệt Thần vá»›i cánh tay tá»±a nhÆ° ngá»c, ôm chặt lấy cổ Tiểu Cá»u, còn bà n tay Tiểu Cá»u Ä‘ang tham lam sá» soạng trên cặp đùi trắng nõn, mượt mà của Nguyệt Thần, cái thứ dÆ°á»›i háng kia Ä‘ang xấu hổ Ä‘i lên má»™t ná»a, má»™t ná»a vẫn còn chừa lại.
Trong sâu thẳm nhụy hoa của Nguyệt Thần, còn có thủy máºt đầm đìa..
Rất lâu sau, Hồng Hạnh má»›i hồi phục lại tinh thần, che mắt, gắt giá»ng:
- Sư phụ ức hiếp Hạnh nhi, Sư phụ ức hiếp Hạnh nhi…
Liá»n quay ngÆ°á»i đóng cá»a lại, chạy xuống lầu.
Trần Tiểu Cá»u bị bắt quả tang, chịu sá»± kÃch thÃch, cái thứ phÃa dÆ°á»›i cÅ©ng cà ng ngà y cà ng cứng lên, nhÆ°ng lại vừa sợ gánh nặng tâm lý của Nguyệt Thần quá nặng, lắp bắp nói:
- Nguyệt Thần tỷ tỷ, tỷ còn được không? Bằng không…chúng ta đi khuyên Hồng Hạnh trước?
Nói xong liá»n lui thân lại, tạm thá»i nghỉ binh.
- Không..
Nguyệt Thần đâu nỡ bá» cái tÆ° vị nà y, cánh tay má»m mại vẫn ôm chặt eo Tiểu Cá»u, mạnh mẽ, khiến cho “bảo bối†của Tiểu Cá»u lần nữa tiến và o nhụy hoa, thân thể má»m mại cá»± chiến, thoải mái tá»›i táºn xÆ°Æ¡ng tủy, thể xác và tinh thần Ä‘á»u thoải mái nhÆ° bị Ä‘iện giáºt.
Rất lâu, Nguyệt Thần má»›i thở ra má»™t hÆ¡i, đôi mắt quyến rÅ©, mê ly, nhìn Tiểu Cá»u, cắn môi nói:
- Äồ đệ của ta, ta thÆ°Æ¡ng nó nhất, nó cÅ©ng thÆ°Æ¡ng ta nhất, cho nên, ngÆ°Æ¡i cứ yên tâm, lát nữa, chúng ta Ä‘i tìm nó tâm sá»±.
Hồng Hạnh che mắt chạy Ä‘i, ngồi ở dÆ°á»›i gốc cây tùng, táºn hưởng gió mát nhẹ, nghÄ© tá»›i cảnh tượng xấu hổ vừa rồi, hai má Ä‘á» á»ng, dÆ°á»ng nhÆ° muốn chảy nÆ°á»›c.
- Sao có thể nhÆ° váºy?
Hồng Hạnh co chân, hai tay nâng má, nghÄ© không hiểu rút cuá»™c quan hệ giữa Nguyệt Thần và Tiểu Cá»u tốt lên từ bao giá».
Trong đầu chợt nhá»› tá»›i những lá»i Nguyệt Thần từng nói vá»›i mình:
- Hạnh nhi, hai sÆ° đồ chúng ta chỉ kém nhau có bảy tuổi, ai không biết cho rằng chúng ta là tá»· muá»™i, ngÆ°Æ¡i luôn gá»i sÆ° phụ, sÆ° phụ, Ä‘á»u khiến sÆ° phụ già rồi.
Cho tới lúc nà y, Hồng Hạnh mới hiểu được dụng ý của Nguyệt Thần ----- hóa ra sư phụ đã coi mình là tỷ muội rồi.
Chỉ là , sÆ° phụ rút cuá»™c sao lại thông đồng vá»›i Tiểu Cá»u chứ?
SÆ° phụ không phải ghét Ä‘Ã n ông lắm sao? Sao lại có thể bị Tiểu Cá»u đặt dÆ°á»›i thân, hÆ¡n nữa còn kêu thoải mái nhÆ° váºy, bá»™ dạng mãn nguyện táºn xÆ°Æ¡ng tủy?
Äang lúc suy tÆ°, lại thấy má»™t cô gái quyến rÅ© bay múa mạn diệu trên ngá»n cây, chÃnh là Äá»™c Hoà ng.
Äá»™c Hoà ng đứng trên ngá»n cây, từ xa hÆ°á»›ng Hồng Hạnh cÆ°á»i cÆ°á»i, má»›i lắc eo, giống nhÆ° má»™t tiên nữ, phiêu diêu từ trên nhánh cây bay xuống.
- Äá»™c Hoà ng tá»· tá»·, công phu của tá»· tháºt giá»i!
Hồng Hạnh nháºn ra thân pháºn của Äá»™c Hoà ng, cÅ©ng biết nà ng là bạn của Tiểu Cá»u.
Nhưng cụ thể là bạn gì, trong lòng Hồng Hạnh vẫn không yên.
Äôi mắt Äá»™c Hoà ng lÆ°á»›t qua khuôn mặt trắng mịn của Hồng Hạnh, cÆ°á»i trong suốt:
- Muá»™i gá»i ta là tá»· tá»·, ta chỉ có thể gá»i muá»™i má»™t tiếng muá»™i muá»™i thôi.
- Hihi.. Hồng Hạnh muội muội, sao muội lại đỠmặt thế?
- À? Muội…
Hồng Hạnh xoa xoa đôi má nóng bá»ng, lại không biết nên giải thÃch thế nà o.
Äá»™c Hoà ng cÆ°á»i nói:
- Thứ cho ta nói thẳng, Hồng Hạnh muội muội, có phải muội nhìn thấy cái gì không nên nhìn rồi đúng không?
Hồng Hạnh nhÃu mà y lại, hà m chứa sá»± ủy khuất, nhìn Äá»™c Hoà ng, thấp giá»ng nói:
- Tỷ tỷ, tỷ là thần tiên ư? Sao có thể biết chứ?
Äá»™c Hoà ng cÆ°á»i má»™t tiếng:
- Cái gì mà thần vá»›i tiên chứ? Ta vừa khéo nhìn thấy muá»™i bÆ°á»›c và o phòng của Nguyệt Thần, lại ôm mặt chạy ra. Trong lòng ta thấy lạ, liá»n đứng trên nóc nhà của Nguyệt Thần, sau đó liá»n nghe thấy Nguyệt Thần thở hổn hển.
- À? Tỷ tỷ, tỷ…, tỷ không ngỠlại nghe lén rồi…
Hồng Hạnh nghe váºy, hai má Ä‘á» á»ng, ủy khuất nói:
- Tá»· tá»·, rút cuá»™c là chuyện gì, trong lòng muá»™i rất rối bá»i, không biết là m thế nà o.
Äá»™c Hoà ng cÆ°á»i thở dà i má»™t tiếng, vuốt tóc rối của Hồng Hạnh, cÆ°á»i nói:
- Sau khi muá»™i Ä‘i, xảy ra rất nhiá»u chuyện, ta không ngại nói cho muá»™i biết, tháºt ra, Nguyệt Thần và Tiểu Cá»u đã bái Ä‘Æ°á»ng thà nh thân rồi. Bá»n há» trở thà nh phu thê có sá»± chứng kiến của các huynh đệ.
- Gì cơ? Không ngỠcó việc nà y, muội…muội sao lại không biết chứ?
Hồng Hạnh há miệng bất ngá», đôi mắt diá»…m lệ trừng lên, trong lòng trấn Ä‘á»™ng ----- cái tin nà y đã hoà n toà n vượt qua sức tưởng tượng của nà ng.
- Kinh ngạc sao? Hồng Hạnh muội muội.
Äá»™c Hoà ng cÅ©ng ngồi bên cạnh Hồng Hạnh, nói:
- Tháºt ra rất nhiá»u việc Ä‘á»u là do số mệnh sắp đặt, tuy nghe ra có vẻ rất hoang Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng tháºt ra lại xảy ra má»™t cách chân thá»±c bên cạnh mình, ai có thể ngỠđược má»™t Nguyệt Thần háºn Ä‘Ã n ông tá»›i táºn xÆ°Æ¡ng tủy, không ngá» lại má»™t má»±c khăng khăng yêu tên khốn khiếp Tiểu Cá»u nhÆ° váºy? Mà tất cả nguyên do dẫn đến việc nà y, chẳng qua chỉ là vì Hồng Hạnh muá»™i.
- Muá»™i?
Hồng Hạnh có chút há»—n loạn, thở dốc, nà ng ôm chặt tay Äá»™c Hoà ng, lo lắng nói:
- Äá»™c Hoà ng tá»· tá»·, tả hữu vô sá»±, tá»· kể tỉ mỉ cho muá»™i nghe Ä‘i? Trong lòng muá»™i vô cùng rối bá»i, không biết nên là m thế nà o má»›i tốt.
Äá»™c Hoà ng tiếp xúc vá»›i Trần Tiểu Cá»u đã lâu, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không phải ngÆ°á»i ngoà i, sau má»™t lần Tiểu Cá»u say mèm, đã Ä‘em má»i chuyện không trong sáng giữa Nguyệt Thần và hắn nói cho Äá»™c Hoà ng nghe, Äá»™c Hoà ng khắc ghi trong lòng, lúc nà y, rút cuá»™c có đất dụng võ rồi.
- Hồng Hạnh muá»™i muá»™i, muá»™i cÅ©ng biết, Nguyệt Thần là ngÆ°á»i háºn Ä‘Ã n ông nhất, tá»· muá»™i trong giáo cÅ©ng không cho phép có bất kỳ quan hệ gì vá»›i Ä‘Ã n ông, nếu không, sẽ bị giáo quy xá» lý.
- Còn Hồng Hạnh muá»™i muá»™i lại là m việc nghÄ©a không chùn bÆ°á»›c mà yêu Tiểu Cá»u, Nguyệt Thần không nỡ giết muá»™i, chỉ là đuổi muá»™i vá» núi để tu tỉnh, nhÆ°ng lại sợ Tiểu Cá»u sẽ có má»™t ngà y có thà nh tá»±u, sẽ tìm đến táºn cá»a lấy muá»™i. Cho nên, Nguyệt Thần quyết định truy sát Tiểu Cá»u tá»›i cùng, trÆ°á»›c khi truy sát, lại gặp Tà o công công…
- Tà o công công? ChÃnh là Tà o công công kẻ thù truyá»n kiếp của muá»™i?
Ãnh mắt Hồng Hạnh hiện ra sá»± Ä‘au buồn, tuy biết rõ Nguyệt Thần bình an vô sá»±, nhÆ°ng nghÄ© tá»›i sÆ° phụ má»™t thân má»™t mình rÆ¡i và o nguy cÆ¡ bị bao vây của thiên quân vạn mã, vẫn không kìm nổi sá»± kinh hãi.
Lúc nà y, trong lòng lại trà n đầy tình cảm nồng Ä‘áºm vá»›i Nguyệt Thần.
- Thế...thế sau đó thì sao? Äá»™c Hoà ng tá»· tá»·, tá»· nói rõ vá»›i muá»™i Ä‘i.
Hồng Hạnh lại nảy sinh tình cảm thân thiết vá»›i Äá»™c Hoà ng, trong lòng chua xót, không kìm nổi dá»±a và o vai Äá»™c Hoà ng, nghe Äá»™c Hoà ng kể lại.
Äá»™c Hoà ng nói:
- Nguyệt Thần tuy lợi hại, nhÆ°ng Tà o công công tá»± xÆ°ng đệ nhất thiên hạ, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên lợi hại vô cùng. HÆ¡n nữa Tá» Cấm vệ rất hung hãn, Nguyệt Thần lúc đầu chiếm Æ°u thế, sau đó liá»n rÆ¡i và o cạm bẫy bị Ä‘á»™ng, cÆ¡ thể bị thÆ°Æ¡ng, đã lâm và o cảnh không còn lối thoát.
- Váºy...váºy là m thế nà o?
Không thể không nói Äá»™c Hoà ng là má»™t cao thủ biết kể chuyện, nhịp Ä‘iệu trầm bổng du dÆ°Æ¡ng khiến trái tim Hồng Hạnh nhảy loạn, có cảm giác lâm và o nguy cÆ¡ cảnh giá»›i.
Äá»™c Hoà ng nói tá»›i đây, ấn trán Hồng Hạnh, cÆ°á»i nói:
- Muá»™i muá»™i ngốc, muá»™i căng thẳng cái gì? Và o thá»i khắc quan trá»ng nhất, má»›i tạo ra tình cảm khôi nguyên nhất giữa Nguyệt Thần và Tiểu Cá»u.
- Tiểu Cá»u lúc đó Ä‘ang ở trong tráºn chiến. Tuy hắn biết Nguyệt Thần là kẻ thù, nhÆ°ng nghÄ© Nguyệt Thần là sÆ° phụ của Hồng Hạnh muá»™i muá»™i, nếu tùy ý để Nguyệt Thần chết Ä‘i, há chẳng phải khiến Hồng Hạnh Ä‘au lòng, hoa tà n tiá»u tụy sao? Sao có thể nhẫn tâm nhÆ° váºy? Cho nên, Tiểu Cá»u liá»n ra tay giúp đỡ.
- á»’ ! Hóa ra là nhÆ° váºy...
Hồng Hạnh nhÃu đôi lông mà y kẻ Ä‘en lại:
- Nghe ra tháºt huyá»n diệu.
Äá»™c Hoà ng có thâm ý nói:
- Muá»™i nghÄ© Ä‘i, Nguyệt Thần là báo thù cho Hồng Hạnh muá»™i muá»™i, còn Tiểu Cá»u lại nể Hồng Hạnh mà cứu giúp Nguyệt Thần, muá»™i nói xem, Hồng Hạnh muá»™i muá»™i không phải chÃnh là nguyệt lão chân chÃnh giữa Nguyệt Thần và Tiểu Cá»u sao?
Hồng Hạnh nghÄ© má»™t lát, nhếch môi, gáºt đầu tháºt mạnh:
- Äá»™c Hoà ng tá»· tá»· nói không sai, má»™t răng má»™t môi, đúng là tiá»n định, xem ra hôn sá»± giữa sÆ° phụ và Tiểu Cá»u, quả nhiên là vì muá»™i rồi. Cái đó…Äá»™c Hoà ng tá»· tá»·, kể tiếp Ä‘i, xảy ra chuyện gì nữa?
Äá»™c Hoà ng nói:
- Tiểu Cá»u có má»™t con khoái mã, tên là Ô Nhã, là má»™t con ngá»±a thần, Tiểu Cá»u cưỡi ngá»±a, trong đêm mÆ°a gió giao nhau, cÆ°á»›p Ä‘Æ°á»ng mà đi, liá»n cứu Nguyệt Thần khá»i cÆ¡n nguy cấp.
Hồng Hạnh yên lòng, lại nói:
- Thế sau đó thì sao?
Äá»™c Hoà ng nói:
- Äược ná»a Ä‘Æ°á»ng Ô nhã chợt phạm và o sá»± kÃch thÃch, hất bá»n há» ra má»™t mình chạy Ä‘i. Nguyệt Thần được Tiểu Cá»u cõng trên lÆ°ng chạy trốn, nhÆ°ng sÄ© binh của Tá» Cấm vệ toà n quân xuất Ä‘á»™ng, tìm kiếm Nguyệt Thần, Tiểu Cá»u. Vì thoát mạng, rÆ¡i và o Ä‘Æ°á»ng cùng, Tiểu Cá»u cõng Nguyệt Thần rÆ¡i và o vách núi nÆ¡i rừng ráºm.
- NhÆ°ng cuối cùng, Tá» cấm vệ cÅ©ng lên tá»›i vách núi, Tiểu Cá»u để Nguyệt Thần nấp trong vách núi, dá»±a và o võ công không được cao minh của mình, lượn quanh tà n nhẫn giết Tá» cấm vệ, liên tiếp giết tám ngÆ°á»i. Cuối cùng, má»™t tÆ°á»›ng quân trong Tá» cấm vệ lên núi, lại không ngá» vị TÆ°á»›ng quân nà y và Trần Tiểu Cá»u có chút quan hệ, nên đã thả Tiểu Cá»u, để Tiểu Cá»u cõng Nguyệt Thần chạy trốn.
Hồng Hạnh nghe tới đây, trái tim đeo đá rút cuộc đã buông xuống, nói:
- Tiểu Cá»u đối vá»›i sÆ° phụ có ân cứu mạng, yêu cầu sÆ° phụ thế nà o cÅ©ng không phải là quá đáng, sÆ° phụ tuy diá»…m lệ, tuyệt tình, nhÆ°ng trong xÆ°Æ¡ng tủy lại là ngÆ°á»i nhiệt tình nhÆ° lá»a, có ân phải báo, hẳn là sẽ không từ chối yêu cầu của Tiểu Cá»u.
- Ha ha…Hồng Hạnh muội muội, một đoạn nhân duyên, đâu đơn giản như muội nghĩ?
Äá»™c Hoà ng lại nói:
- Hắc y vệ tháºt ra chỉ là bắt đầu quá trình gian khổ của hai ngÆ°á»i, những việc sau đó, má»›i cà ng thêm phần kÃch thÃch mạo hiểm.
- Tiểu Cá»u và Nguyệt Thần xuống núi, liá»n chạy thẳng tá»›i Há»— gia trại, ná»a Ä‘Æ°á»ng gặp phải bà đồng hoang dã của Uy quốc, còn có cả đệ đệ TÆ° Äồ Hùng của nhị Ä‘Æ°Æ¡ng gia, bà đồng hấp dẫn Tiểu Cá»u, TÆ° Äồ Hùng lại có ý phi lá»… vá»›i Nguyệt Thần, nhÆ°ng Tiểu Cá»u nhìn rõ mÆ°u kế của hai ngÆ°á»i. Trong lúc trá»ng thÆ°Æ¡ng, hắn diệt trừ hai ngÆ°á»i đó. ChÃnh bởi nhÆ° váºy, tình cảm của bá»n há» má»›i tăng thêm má»™t tầng.
Hồng Hạnh nghe váºy, xuýt xoa liên tục, buồn bã nói:
- Tháºt cảm Ä‘á»™ng, không ngá» giữa sÆ° phụ và Tiểu Cá»u lại trải qua nhiá»u kÃch thÃch ấm áp nhÆ° váºy, tháºt khiến muá»™i lo lắng mà hâm má»™.
Äá»™c Hoà ng cÆ°á»i nói:
- NhÆ°ng, kiếp nạn của hai ngÆ°á»i còn chÆ°a hết, Tiểu Cá»u, Nguyệt Thần vá» tá»›i Há»— gia trại, tất cả Ä‘á»u tốt, nhÆ°ng, lại suýt nữa bị ta giết..
- Cái gì?
Hồng Hạnh nghe tá»›i đây, không khá»i giáºt mình:
- Äá»™c Hoà ng tá»· tá»·, tại sao tá»· lại muốn giết Tiểu Cá»u, sÆ° phụ? Có phải vì tá»· ghen tị không?
Má»i ngÆ°á»i và o đây để ủng há»™ diá»…n Ä‘Ã n thá»i kỳ khó khăn nà o
Tà i sản của V.E.A.R
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của V.E.A.R
11-10-2013, 01:27 PM
Nòng Ná»c Thiếu Soái Phong Vân Phi VÅ©
Tham gia: Jul 2013
Äến từ: Sà i Gòn
Bà i gởi: 4,814
Thá»i gian online: 1 tháng 3 tuần 4 ngà y
Thanks: 129
Thanked 26,417 Times in 3,451 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 893: Thầy trò tỷ muội
Nhóm Dịch Nữ hiệp
Nguồn: Mê truyện
Äá»™c Hoà ng nói:
- Äâu phải là ghen tị gì chứ? Tá»· tá»· lúc đó không phải dáng vẻ bây giá». Tá»· trúng ma thuáºt của bà đồng hoang dã Uy quốc, ngÆ°á»i ngoà i nhìn bá»™ dạng của tá»· tá»·, giống nhÆ° là quá»· váºy, rất sợ hãi. HÆ¡n nữa, tá»· tá»· bị nhốt trong rừng cả Ä‘á»i không ra được, thần trà cÅ©ng không bình thÆ°á»ng.
- Hả? Lại có cả chuyện nà y?
Hồng Hạnh ôm miệng, căng thẳng há»i:
- Thế sau đó thế nà o?
Äá»™c Hoà ng nói:
- Tiểu Cá»u và Nguyệt Thần không biết sao lại xông và o, sau đó má»›i biết là vì nhìn thấy địa bà n của ta cảnh sắc hợp lòng ngÆ°á»i, cà ng thÃch hợp để nói chuyện yêu Ä‘Æ°Æ¡ng.
- Äịa bà n của ta ma thuáºt rất nặng, ngÆ°á»i thÆ°á»ng và o, nhất định sẽ tứ chi vô lá»±c, mê muá»™i tá»›i chết. NhÆ°ng Tiểu Cá»u thân có ảo diệu, không sợ sá»± sÆ°Æ¡ng mù nà y. Nguyệt Thần chịu chút ảnh hưởng, nhÆ°ng chỉ cần liên kết cùng Tiểu Cá»u, sá»± mê muá»™i láºp tức tiêu tán. Còn ta phát hiện cảnh tượng kỳ lạ nà y, hÆ°ng phấn tá»›i chân tay Ä‘iên đảo.
Hồng Hạnh nói:
- Tiểu Cá»u tại sao lại không sợ?
- Ta đâu biết? Sau đó má»›i hiểu vì Tiểu Cá»u có duyên vá»›i Thôi Lão tổ.
Äá»™c Hoà ng nói tá»›i đây, chợt Ä‘á» mặt, quyến rÅ© cÆ°á»i:
- Hồng Hạnh muá»™i muá»™i, muá»™i Ä‘oán Nguyệt Thần và Tiểu Cá»u chÆ¡i đùa má»™t tráºn, bắt đầu là m việc gì?
- Muội sao mà biết được? Muội không phải thần tiên.
Hồng Hạnh chu cái miệng lên, lắc bá» vai Äá»™c Hoà ng, bá»™ dạng ủy khuất, nhÆ°ng nhìn thấy hai má Äá»™c Hoà ng Ä‘á» á»ng, còn có cả nụ cÆ°á»i ngượng ngùng, chợt hiểu được ý của Äá»™c Hoà ng, ôm mặt Ä‘ang nóng, lắp bắp nói:
- SÆ° phụ và Tiểu Cá»u chắc không phải là m cái đó…cái đó chứ?
- Hả? Cái đó là cái nà o?
Äá»™c Hoà ng bỡn cợt cÆ°á»i.
- Ai dà , Äá»™c Hoà ng tá»· tá»· lại trêu muá»™i.
Hồng Hạnh vặn vẹo eo thon, cúi đầu thở dà i nói:
- Cái đó…chÃnh là việc lúc nà y nhìn thấy sÆ° phụ và Tiểu Cá»u là m ấy.
Äá»™c Hoà ng cÆ°á»i, vuốt đầu Hồng Hạnh, dịu dà ng nói:
- Không sai, ta vừa lúc từ ngoà i cá»a sổ nhìn thấy Tiểu Cá»u và Nguyệt Thần Ä‘ang Ä‘iên cuồng triá»n miên, Nguyệt Thần tiếng kêu uyển chuyển, khiến tá»· tá»· xấu hổ tá»›i tim Ä‘áºp loạn, không dám nhìn nữa. Sau đó tá»· má»›i biết, đây là lần đầu tiên Tiểu Cá»u và Nguyệt Thần Ä‘iên cuồng, từ thá»i khắc đó, Nguyệt Thần không còn là trinh nữ nữa, Ä‘em hiến tặng lần đầu tiên của mình cho Tiểu Cá»u.
Hồng Hạnh con mắt chợt sáng, môi Ä‘á» má»ng há hốc, cuối cùng vẫn không nói lên lá»i.
Äá»™c Hoà ng lúc nà y má»›i nắm tay, nói:
- NhÆ°ng, cái giÆ°á»ng đó là giÆ°á»ng nghỉ của ta, sao có thể để ngÆ°á»i khác là m những chuyện dung tục đó trên giÆ°á»ng được chứ? Ta tức giáºn, chịu Ä‘á»±ng sá»± xấu hổ, xông và o, muốn giết đôi cẩu nam nữ.
- Thế...thế sau đó thì sao?
Hồng Hạnh chợt lo lắng,
- Thế tỷ tỷ giết được không?
- Muội đoán xem?
Äá»™c Hoà ng cÆ°á»i nhìn Hồng Hạnh, dáng vẻ rất đắc ý.
Hồng Hạnh nhÃu mi suy nghÄ©, má»›i nói:
- Váºy nhất định là không giết được, bằng không sÆ° phụ và Tiểu Cá»u sao lại còn sống chứ, nhÆ°ng, muá»™i Ä‘oán chắc chắn là có phát sinh những chuyện đặc sắc khác.
- Thông minh.
Äá»™c Hoà ng cÆ°á»i má»™t tiếng:
- Lúc đó trên ngÆ°á»i Nguyệt Thần có vết thÆ°Æ¡ng, hÆ¡n nữa trên địa bà n của ta sÆ°Æ¡ng phủ khiến cả ngÆ°á»i vô lá»±c, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không có sức chống cá»±.
- Còn võ công lúc đó của Tiểu Cá»u, cÅ©ng không cao minh nhÆ° bây giá». Tiểu Cá»u cõng Nguyệt Thần xông ra ngoà i chiến đấu vá»›i ta, ta dùng châm Ä‘á»™c ném tá»›i, trúng và o ngÆ°á»i Nguyệt Thần. Sau đó ta dá»± định giết chết Nguyệt Thần, nhÆ°ng Tiểu Cá»u trong lúc nguy cấp phát ra sức mạnh kinh ngạc, đối kháng vá»›i ta mấy chưởng, trong hoang mang vá»™i và ng chạy mất.
- Thoát nhÆ° váºy sao?
Hồng Hạnh bĩu môi:
- Có vẻ không phấn khÃch mấy.
Äá»™c Hoà ng tá»± tin cÆ°á»i:
- Muá»™i muá»™i đừng quên, ta là Äá»™c Hoà ng mà , Ä‘á»™c dược của ta chế là thiên hạ đệ nhất, rất nhiá»u Ä‘á»™c dược, trừ ta ra, không ai có thể giải được. HÆ¡n nữa châm Ä‘á»™c trong ngÆ°á»i Nguyệt Thần là má»™t loại kịch Ä‘á»™c, chỉ ta má»›i có thể giải được.
Hồng Hạnh kinh ngạc kêu lên, kéo tay Äá»™c Hoà ng, dịu dà ng nói:
- Tá»· tá»·, muá»™i chỉ có má»™t sÆ° phụ, tá»· đừng là m hại ngÆ°á»i.
Äá»™c Hoà ng nắm chặt tay Hồng Hạnh, má»›i buồn bã nói:
- Nguyệt Thần trúng Ä‘á»™c của ta, nguy hiểm vô cùng, Tiểu Cá»u tuy vô cùng sợ ta, nhÆ°ng vẫn quyết định mạo hiểm xông và o nói chuyện vá»›i ta. HÆ¡n nữa, còn tìm thấy má»™t ngÆ°á»i quen cÅ© của ta trong Há»— gia trại, cÅ©ng chÃnh là Há»— Tam NÆ°Æ¡ng. Tiểu Cá»u, Nguyệt Thần Há»— Tam NÆ°Æ¡ng, ba ngÆ°á»i há» má»›i cùng và o rừng tìm ta cứu giúp.
Hồng Hạnh thở dà i, vỗ tay nói:
- Tháºt tốt! Cuối cùng cÅ©ng cứu rồi..
Äá»™c Hoà ng lại nói:
- Ta lúc đó thần trà không tỉnh, không nháºn bất cứ ai, nhÆ°ng duy chỉ nháºn ra Há»— Tam NÆ°Æ¡ng đã quen biết mấy chục năm.
- Cho nên, do Há»— Tam NÆ°Æ¡ng chắp nối, trÆ°á»›c tiên lấy má»™t Ãt máu trên ngÆ°á»i Tiểu Cá»u, để ta khống chế ma thuáºt, hồi phục lại cÆ¡ thể bình thÆ°á»ng, sau đó ta lại thi triển diệu thủ, cứu Nguyệt Thần khá»i khổ ải, cho nên má»›i có má»™t kết cục tất cả Ä‘á»u vui vẻ.
- À? Hóa ra là phức tạp nhÆ° váºy.
Trong con ngÆ°Æ¡i của Hồng Hạnh chợt lóa lên giá»t lệ trong suốt, dùng gấu tay áo lau má»™t chút, má»›i nói vá»›i Äá»™c Hoà ng:
- Tá»· tá»·, cảm Æ¡n tá»· đã giải thÃch tá»· mỉ nhÆ° váºy cho muá»™i nghe, bây giá» muá»™i đã biết chuyện giữa sÆ° phụ và Tiểu Cá»u, trong lòng rất cảm Ä‘á»™ng. Tá»· tá»· yên tâm, tình cảm giữa sÆ° phụ và Tiểu Cá»u gắn bó nhÆ° váºy, muá»™i tuyệt không ngăn trở.
- Không chỉ nhÆ° váºy, muá»™i còn cố gắng khuyên hỠở cùng nhau, sÆ° phụ tuy là sÆ° phụ, nhÆ°ng cÅ©ng chỉ lá»›n hÆ¡n muá»™i má»™t chút, sau nà y gá»i tá»· tá»·, cà ng cảm thấy thân thiết. Vả lại sÆ° phụ cÅ©ng là miêu nữ, muá»™i cÅ©ng chịu ảnh hưởng của Miêu nữ tá»™c, không mấy xem trá»ng vá»›i những lá»… nghÄ©a rÆ°á»m rà nà y, chỉ cần hai ngÆ°á»i yêu nhau, ở cùng nhau không có vấn Ä‘á» gì.
Äá»™c Hoà ng cÆ°á»i má»™t tiếng, vuốt mặt Hồng Hạnh, cÆ°á»i nói:
- Muá»™i muá»™i, muá»™i tháºt tốt, còn khai sáng hÆ¡n nhiá»u so vá»›i Äan Nhi.
- Äan Nhi?
Con ngươi của Hồng Hạnh nheo lại, lại mở to ra, nắm tay nói:
- Có phải là tiểu nha đầu có đôi mắt tròn đó ở Chu phủ? Hừ…, cô ta tháºt khó Æ°a, thÆ°á»ng xuyên nấp trên xà nhà trong phòng của muá»™i, lén nghe muá»™i và Tiểu Cá»u nói chuyện, tháºt tức chết Ä‘i được.
- á»’? Không ngá» giữa các muá»™i lại thân quen nhÆ° váºy?
Äá»™c Hoà ng ngây ngÆ°á»i, má»›i nói:
- NhÆ° váºy cÅ©ng tốt, sau nà y không cần phải giá»›i thiệu nhiá»u.
- à của tỷ tỷ là gì?
Hồng Hạnh cắn môi, cảnh giác nói:
- Giữa cô ta và Tiểu Cá»u cÅ©ng...
Äá»™c Hoà ng vá»™i và ng xua tay:
- Những việc đó muá»™i tá»± há»i riêng Tiểu Cá»u Ä‘i, tá»· tá»· không dám tham gia! Äược rồi, Tam NÆ°Æ¡ng tìm tá»· có việc, nếu tâm tÆ° của muá»™i đã giải tá»a được rồi, váºy ta Ä‘i trÆ°á»›c…
Nói rồi xoay ngÆ°á»i nhảy lên, biến và o rừng tùng.
Hồng Hạnh vá»™i cao giá»ng nói:
- Tỷ tỷ, cảm ơn tỷ.
Äá»™c Hoà ng quay đầu cÆ°á»i, lÆ°á»›t gió Ä‘i xa.
Hồng Hạnh khai tá»a được tâm tÆ°, còn lại chỉ Ä‘á»u là sá»± kỳ vá»ng kết hợp vá»›i sÆ° phụ và Tiểu Cá»u, tâm trạng đã tốt hÆ¡n nhiá»u.
Nà ng hát má»™t tiểu khúc, Ä‘i vá» khuê phòng, vừa Ä‘i tá»›i cá»a, liá»n nhìn thấy Nguyệt Thần và Tiểu Cá»u Ä‘ang đứng ở cá»a, hai mắt đầy kinh ngạc, nhìn chằm chằm lại, dÆ°á»ng nhÆ° không ngá» Hồng Hạnh lại vui vẻ hát ca.
Nguyệt Thần giãy khá»i sá»± lôi kéo của Tiểu Cá»u, con mắt tá» ra quan tâm, Ä‘i lên trÆ°á»›c, xoa trán Hồng Hạnh, lo âu nói:
- Hạnh nhi, có phải con cấp há»a công tâm, đầu óc hồ đồ rồi, sao lại hát được chứ? Äá»u là sÆ° phụ không tốt, sÆ° phụ cÆ°á»›p ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông của con..
Hồng Hạnh thấy Nguyệt Thần đối tốt vá»›i mình nhÆ° váºy, trong lòng cà ng cảm Ä‘á»™ng, dịu dà ng rúc và o lòng Nguyệt Thần, con mắt lóe ra lệ quang, cái miệng nhá» nhắn há ra, cuối cùng cÅ©ng phát được ra hai từ khó khăn:
- Tá»· tá»·..
Tá»· tá»·?
Nguyệt Thần nhìn Tiểu Cá»u, trong mắt đầy kinh ngạc, bà n tay không kìm được bắt mạch cho Hồng Hạnh, hấp tấp nói:
- Không sao! Mạch vẫn bình thÆ°á»ng, sao lại nói năng nhÆ° váºy? Phải là m thế nà o má»›i tốt? Nhất định là cấp há»a công tâm rồi, khiến Hồng Hạnh trở nên ngốc nghếch! Phải mau chữa trị má»›i được.
- Tá»· tá»·..Hạnh nhi không cấp há»a công tâm, Hạnh nhi tỉnh tỉnh táo mà .
Hồng Hạnh ôm chặt chiếc cổ trắng nõn của Nguyệt Thần, gục trên ngÆ°á»i nà ng, nức nở nói:
- SÆ° phụ, Äá»™c Hoà ng tá»· tá»· đã Ä‘em chuyện cÅ© của sÆ° phụ và Tiểu Cá»u kể cho Hạnh nhi nghe rồi. Hạnh nhi rất cảm Ä‘á»™ng, cÅ©ng rất hãnh diện. Hạnh nhi mong sÆ° phụ và Tiểu Cá»u được sống cùng nhau. SÆ° phụ, sau nà y ngÆ°á»i sẽ là tá»· tá»· của Hạnh nhi. Chuyện nà y cÅ©ng tốt, ba ngÆ°á»i chúng ta ở chung má»™t chá»—, sẽ không chia lìa.
- Hạnh nhi, sư phụ…
Nguyệt Thần vừa má»›i triá»n miên vá»›i Tiểu Cá»u xong, ham muốn trong lúc đó khiến Nguyệt Thần bất chấp tâm tÆ° mâu thuẫn của Hồng Hạnh.
Sau khi hết thúc, má»›i tháºt sá»± Ä‘au khổ.
Thầy trò Nguyệt Thần và Hồng Hạnh vốn quan hệ rất tốt, nhÆ°ng lại không biết có thể chịu được sá»± khảo nghiệm đáng kinh ngạc nà y không. NghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, má»›i lấy hết dÅ©ng khÃ, tiến lên cùng vá»›i Tiểu Cá»u, cùng thuyết phục Hồng Hạnh giải tá»a tâm tÆ° --- Tiểu Cá»u miệng nở hoa sen, là m việc nà y, hẳn không phải là rất khó chứ?
NhÆ°ng Nguyệt Thần đâu ngá», mình còn chÆ°a biết mở miệng thế nà o, Hồng Hạnh khéo hiểu lòng ngÆ°á»i lại mở miệng gá»i ra tiếng tá»· tá»·.
Má»™t tiếng “tá»· tỷ†nà y đại diện cho sá»± chắc chắn vá» thân pháºn, má»™t sá»± chuyển hóa vá» thân pháºn.
Nguyệt Thần nghe váºy, vừa mừng, vừa chua xót, nà ng muốn nói cái gì đó, lại không biết nên nói gì, chỉ là ôm lấy Hồng Hạnh, an ủi lẫn nhau.
Tiểu Cá»u nhìn thấy, hạnh phúc trong tim, Ä‘i lên trÆ°á»›c, dang rá»™ng đôi tay, đồng thá»i ôm cả Hồng Hạnh và Nguyệt Thần và o lòng.
Trong lòng lại nghÄ©: Äá»™c Hoà ng tá»· tá»· à ! Tháºt là tri ká»· tốt của mình, biết mình khó xá», giúp mình giải quyết má»™t sá»± phiá»n phức vô cùng lá»›n.
Ai!
NhÆ°ng sá»± khúc mắc giữa ta và Äá»™c Hoà ng tá»· tá»·, rút cuá»™c khi nà o má»›i giải quyết được?
Nguyệt Thần và Hồng Hạnh ôm nhau an ủi má»™t hồi, lại phát hiện Tiểu Cá»u không biết xấu hổ Ä‘i tá»›i, ôm chặt lấy hai ngÆ°á»i, Nguyệt Thần và Hồng Hạnh nhìn nhau, Ä‘á»u có chút xấu hổ, Nguyệt Thần đẩy Tiểu Cá»u ra, gắt giá»ng:
- Äá»u trách chà ng, khiến ta và Hồng Hạnh khó xá» nhÆ° váºy.
- Äâu có khó chịu chứ.
Tiểu Cá»u cÆ°á»i vui thÃch nói:
- Ta lại cảm thấy rất tốt, từ nay vá» sau, chúng ta Ä‘á»u là ngÆ°á»i má»™t nhà rồi, yêu thÆ°Æ¡ng kÃnh trá»ng lẫn nhau.
- Sướng nhất chà ng.
Hồng Hạnh há»n dá»—i má»™t tiếng, khúc mắc cuối cùng cÅ©ng được giải tá»a, nà ng kéo tay Nguyệt Thần, dịu dà ng nói:
- Sư phụ…tỷ tỷ..chúng ta và o phòng nói chuyện.
Nguyệt Thần cÆ°á»i, lại nhìn Tiểu Cá»u, nói vá»›i Hồng Hạnh:
- Muá»™i và Tiểu Cá»u lâu ngà y không gặp, hai ngÆ°á»i nói chuyện trÆ°á»›c Ä‘i, sÆ° phụ…tá»· tá»· đó, không và o quấy rầy chuyện tốt của hai ngÆ°á»i.
Thân pháºn của nà ng và Hồng Hạnh và chuyển đổi, cách xÆ°ng hô còn có chút không quen.
Hai má Hồng Hạnh diễm lệ như hoa hồng, cúi đầu, nói:
- Tá»· tá»·, muá»™i và Tiểu Cá»u không là m chuyện tốt gì, cùng và o ngồi má»™t lát Ä‘i, cÅ©ng không sao.
Lá»i tuy nói nhÆ° váºy, giá»ng lại giống nhÆ° là con muá»—i, dÆ°á»ng nhÆ° sợ Nguyệt Thần nghe rõ.
Nhìn thấy sá»± ngượng ngùng ẩn giấu trong mắt Hồng Hạnh, Nguyệt Thần đâu thể không hiểu tâm tÆ° của Hồng Hạnh ---- hÆ¡n nữa, mình cÅ©ng vừa thoải mái rồi, sao có thể là m lỡ chuyện tốt của Hồng Hạnh? Chỉ là Tiểu Cá»u không tránh khá»i phải vất vả má»™t lần rồi! Không…không phải má»™t lần, hẳn là rất nhiá»u lần.
Nguyệt Thần xoa xoa mái tóc của Hồng Hạnh, cÆ°á»i nói :
- Hạnh nhi và o trong Ä‘i, sÆ° phụ…tá»· tá»· phải Ä‘i cảm Æ¡n Äá»™c Hoà ng, ngÆ°á»i ta là ân nhân của chúng ta, sao có thể quên chứ?
Nói xong, liá»n nháy mắt vá»›i Tiểu Cá»u, quay ngÆ°á»i, biến mất và o trong bóng đêm.
Má»i ngÆ°á»i và o đây để ủng há»™ diá»…n Ä‘Ã n thá»i kỳ khó khăn nà o
Tà i sản của V.E.A.R
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của V.E.A.R
11-10-2013, 01:30 PM
Nòng Ná»c Thiếu Soái Phong Vân Phi VÅ©
Tham gia: Jul 2013
Äến từ: Sà i Gòn
Bà i gởi: 4,814
Thá»i gian online: 1 tháng 3 tuần 4 ngà y
Thanks: 129
Thanked 26,417 Times in 3,451 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
ChÆ°Æ¡ng 894: Nguyệt Thần và Äá»™c Hoà ng
Nhóm Dịch Nữ hiệp
Nguồn: Mê truyện
Trần Tiểu Cá»u đứng ngoà i chá» Hồng Hạnh Ä‘ang tắm rá»a, nghe tiếng nÆ°á»›c dá»™i à o à o đứng ngồi không yên, muốn nhanh chóng từ đại sảnh bÆ°á»›c và o. Trong lòng hắn cÅ©ng biết Hồng Hạnh là đang đùa giỡn mình.
- Hạnh nhi, bao giỠmới tắm xong?
- Tiểu Cá»u, chà ng vá»™i gì chứ? Sắp xong rồi..
Tiếng nói vừa á»n ẻn vừa uyển chuyển của Hồng Hạnh truyá»n ra ngoà i:
- Nóng vá»™i không ăn được Ä‘áºu phụ nóng, má»™t chút xÃu đã không đợi được rồi sao?
Trần Tiểu Cá»u không muốn bị Hồng Hạnh tra tấn mình má»™t cách bị Ä‘á»™ng nhÆ° váºy, mắt loạn chuyển, nói:
- Hạnh nhi, nà ng cứ từ từ tắm nhé! Ta phải Ä‘i thÆ°Æ¡ng lượng đối sách vá»›i Äá»™c Hoà ng, Tuyết Tá», mẹ nuôi má»™t lát, đợi thÆ°Æ¡ng lượng xong rồi, ta sẽ quay lại tìm Hạnh nhi chÆ¡i.
Nói xong, bÆ°á»›c và i bÆ°á»›c trong phòng, phát ra tiếng Ä‘á»™ng, lại giả bá»™ đẩy cá»a ra.
- Chà ng dám?
Hạnh nhi giáºn dá»—i:
- Chà ng không được đi! Nếu không, thiếp không thèm để ý tới chà ng nữa.
Trần Tiểu Cá»u cÆ°á»i ha ha nói:
- Ta không Ä‘i? Äược thôi! Chỉ là ta thấy buồn chán quá, đâu có thể chịu được sá»± cô Ä‘Æ¡n nà y?
- Ai! Tiểu Cá»u, chà ng tháºt tệ…
Hồng Hạnh nÅ©ng nịu, á»n ẻn nói:
- Chà ng và o đi, chúng ta tắm chung.
- Hả? Thế được không chứ?
Trần Tiểu Cá»u vui mừng cÆ°á»i không má»™t tiếng Ä‘á»™ng.
- Cái gì mà không được? Äây không phải là thứ mà trong lòng chà ng muốn sao? Mau và o Ä‘i, còn giả bá»™ nữa, cÆ¡ há»™i sẽ không có đâu.
Hồng Hạnh vừa há»n dá»—i, vừa dịu dà ng.
Trần Tiểu Cá»u đâu còn có thể chỠđợi thêm nữa, đẩy cá»a Ä‘i và o phòng tắm khói tá»a nhÆ° sÆ°Æ¡ng mù.
Giữa phòng đặt một chiếc thùng gỗ lớn, xuyên qua lớp bụi nước có thể nhìn thấy đôi mắt vụt sáng đầy quyến rũ của Hồng Hạnh, đang hướng vỠbên nà y.
Má»™t khuôn mặt bị nÆ°á»›c nóng là m á»ng Ä‘á» tá»±a nhÆ° mây, cà ng phát ra sá»± kiá»u diá»…m, cái miệng anh Ä‘Ã o hÆ¡i hé, cái lưỡi má»m mại trong môi khẽ liếm đôi môi hồng nhuáºn, hình ảnh trà n đầy sức hấp dẫn.
Bùm.
Trần Tiểu Cá»u không muốn giả bá»™ bản tÃnh tham lam của mình nữa, lá»™t sạch quần áo, nhảy và o trong thùng gá»—, mặc cho nÆ°á»›c bắn lên tung tóe.
- Ai dà , không thể dịu dà ng chút sao?
Hồng Hạnh giáºn tái Ä‘i, lại quay ngÆ°á»i nhảy lên lÆ°ng Tiểu Cá»u, phá Ä‘i cái mòng trên ngá»±c Tiểu Cá»u, sẵng giá»ng:
- Äợi không được rồi sao? Biết thế để chà ng vá»™i thêm chút nữa, thiếp má»›i bảo và o.
Tiểu Cá»u cuối cùng cÅ©ng được nhÆ° ý muốn, ôm được cái eo má»m mại của Hồng Hạnh, trong lòng vô cùng sảng khoái, thấy đôi mắt mông lung đầy dục vá»ng của Hồng Hạnh, từ khuôn mặt kiá»u diá»…m nhìn xuống dÆ°á»›i là bá»™ ngá»±c sữa vểnh lên, gần trong gang tấc, vừa tròn vừa trắng. Hai hạt Ä‘áºu Ä‘á» Ä‘iểm giữa bầu ngá»±c trắng bóng nhÆ° khÃch lệ hắn đặt lên má»™t nụ hôn.
- Tháºt đẹp!
Tiểu Cá»u thở mạnh, ôm chặt Hồng Hạnh và o lòng.
Hắn tuy đã từng gần gÅ©i xác thịt vá»›i Hồng Hạnh, nhÆ°ng đó là triá»n miên trong trạng thái mê muá»™i, đối vá»›i sá»± dịu dà ng của Hồng Hạnh tháºt vẫn còn lạ lẫm.
Cho tá»›i lúc nà y, hắn má»›i thá»±c sá»± cảm nháºn được là n da của nà ng trắng mịn tá»›i cỡ nà o, mịn mà ng tá»›i cỡ nà o.
Hồng Hạnh không nói lá»i nà o, hai mắt sáng lên, ngắm nhìn khuôn mặt lãng tá» của Tiểu Cá»u, dịu dà ng nói:
- Chà ng đang nói ai đẹp?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là Hồng Hạnh!
Trần Tiểu Cá»u không hiểu tại sao.
Hồng Hạnh sẵng giá»ng:
- Thiếp đẹp hÆ¡n nữa, cÅ©ng có thể đẹp hÆ¡n sÆ° phụ không? Hừ…, sÆ° phụ là ngÆ°á»i phụ nữ đẹp nhất thiên hạ, là duy nhất đó.
Tiểu Cá»u cÅ©ng không thể không thừa nháºn sá»± thá»±c nà y, xoa mặt Hồng Hạnh, lấy lòng nói:
- Ngoà i Nguyệt Thần, nà ng đẹp nhất, nhÆ° váºy là chu toà n rồi?
- Thế những ngÆ°á»i khác thì sao? Những ngÆ°á»i khác không đẹp sao?
Hồng Hạnh không thuáºn cÅ©ng không buông nói, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm và o hắn.
- Là m gì váºy? Trong lòng ta không thẹn, nà ng nhìn ta cÅ©ng vô dụng.
Trần Tiểu Cá»u cÆ°á»i, thưởng thức bá»™ ngá»±c sữa đầy đặn trắng muốt trong tay, cá» xát da thịt, cả ngÆ°á»i nóng lên, cái thứ dÆ°á»›i kia lại nhanh chóng thức tỉnh, chÄ©a và o nhụy hoa giữa hai chân của Hồng Hạnh, ra sức cá» xát, dÆ°á»ng nhÆ° muốn chui và o.
- Chà ng là m gì váºy?
Hồng Hạnh Æ°m má»™t tiếng, má»m mại rên rỉ, vá»™i và ng nhếch mông lên, lấy tay che nhụy hoa, vẻ mặt ngượng ngùng.
- Nà ng nói là m gì?
Bà n tay của Trần Tiểu Cá»u thò và o là n nÆ°á»›c, nâng cặp đùi mượt mà của Hồng Hạnh lên, chỉnh lại tÆ° thế ngay ngắn, tham lam nói:
- Hạnh nhi, mau ngồi lên trên.
- Không! Thiếp không ngồi.
Hồng Hạnh lắc đầu nói.
- Ngồi lên, rất thoải mái.
- Không ngồi, không ngồi.
Hồng Hạnh cúi đầu, nhìn con trăn lớn đang nghển cổ trong mong, trong lòng bất an --- cái thứ to lớn kia, lúc trước là m sao chui được và o mình?
- Hạnh nhi! Nà ng là m ta vội chết đi được, rút cuộc sao nà ng mới đồng ý chứ?
Trần Tiểu Cá»u nóng lòng, thá»±c sá»± muốn thượng cung.
- Rất đơn giản.
Hồng Hạnh nói:
- Chà ng phải nói một lần cho thiếp nghe những cô gái mà chà ng từng gần gũi qua, thiếp muốn nghe một chút. Sau khi nghe xong, mới có thể cùng chà ng! Thiếp muốn nghe, trong những ngà y thiếp không có ở đây, chà ng rút cuộc đã hại bao nhiêu cô gái đáng thương rồi?
Ai! Váºy sao có thể gá»i là là m hại chứ? Hai ngÆ°á»i yêu nhau, không coi là tai há»a.
Trần Tiểu Cá»u không có cách nà o, Ä‘Ã nh phải nói ngắn gá»n, nói việc của Mị Nhi, Äan Nhi, Song Nhi, Hoa NhÆ° Ngá»c, Tuệ NÆ°Æ¡ng, Tiểu ÄÆ°á»ng muá»™i muá»™i, Tuyết Tá», Thiên VÅ© công chúa cho Hồng Hạnh nghe.
Hồng Hạnh kinh ngạc, bà n tay Ä‘á»™t nhiên thò xuống, tóm lấy “quái váºt†phÃa dÆ°á»›i của Tiểu Cá»u, hung hăng nhéo má»™t cái, nghe tiếng kêu Ä‘au của hắn, cáu giáºn nói:
- Sao chà ng lại hại nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy? Chà ng… chà ng tháºt là chẳng ra sao.
Tiểu Cá»u hÃt sâu má»™t hÆ¡i.
Không được, cứ thế mãi, sẽ không phải thà nh bị vợ quản nghiêm rồi sao? Trần Tiểu Cá»u ôm lấy eo Hạnh nhi, “quái váºt†kia nhắm ngay và o miệng khe suối Äà o Nguyên của Hồng Hạnh, hung hăng đánh tá»›i.
Nghe tiếng ngâm kiá»u mị của Hồng Hạnh, cảm nháºn được thanh “kim cÆ°Æ¡ng†kia bị tầng tầng lá»›p thịt cắn nuốt, Tiểu Cá»u thoải mái thở hổn hển, cúi đầu nhìn cÆ¡ thể má»m mại Ä‘ang phủ phục ở ngá»±c mình, đắc ý nói:
- Lần nà y nà ng tháºt là thà nh tháºt à ?
- NhÆ° váºy là tốt, cứ lợi hại thế, đừng nhúc nhÃch.
Äây là lần thứ hai trong cuá»™c Ä‘á»i nà y Hồng Hạnh triá»n miên vá»›i Tiểu Cá»u, nhụy hoa còn chÆ°a mở ra, bị cái váºt cứng rắn kia xông và o, cÆ¡ thể má»m yếu hẳn Ä‘i.
- Chà ng không phải trách ta, ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không nhúc nhÃch.
Tiểu Cá»u đắc ý nhìn Hồng Hạnh Ä‘ang Ä‘á» mặt, trong lòng thấy vui thÃch, tìm đầu lưỡi của nà ng cùng quấn quÃt.
Khi hắn cảm nháºn được cÆ¡ thể Ä‘ang căng thẳng của Hồng Hạnh thả lá»ng ra, lúc nà y má»›i ôn nhu má»m mại vùng lên.
CÆ¡ thể Hồng Hạnh mẫn cảm, phÃa dÆ°á»›i sức hút dị thÆ°á»ng, Tiểu Cá»u khẽ vặn vẹo, khiến Hồng Hạnh được đẩy lên mây mấy lần.
- Äừng…
Nhiá»u lần thảo phạt, Hồng Hạnh ngã và o lòng Tiểu Cá»u, má»m yếu nói:
- Tiểu Cá»u, thiếp không được nữa rồi, không chịu nổi nữa, chà ng đừng Ä‘á»™ng Ä‘áºy, để thiếp nghỉ má»™t lát, tháºt không ngá», thoải mái lại mệt nhÆ° thế nà y.
Tiểu Cá»u đâu buông tha cho Hồng Hạnh nhÆ° váºy, giúp nà ng đứng vững trong thùng gá»—, để nà ng bám và o thà nh thùng, cúi ngÆ°á»i nhô mông, bà n tay vuốt ve cặp mông tuyết trắng, cÆ°á»i xấu nói:
- Xem nà ng còn dám giáºn tÆ°á»›ng công nữa không? Ha ha…ta sẽ trừng phạt nặng nà ng.
Nói xong, lắc eo, hơi nước lượn lỠkhắp phòng tắm, lại nghĩ tới những tiếng ưm ưm.
Nguyệt Thần tá»›i phòng Äá»™c Hoà ng trÆ°á»›c, thấy Äá»™c Hoà ng Ä‘ang nằm trên giÆ°á»ng ngẩn ngÆ°á»i, trong mắt hà m chứa sá»± u oán khó hiểu đầy phức tạp.
- Äá»™c Hoà ng tá»· tá»·, cảm Æ¡n tá»· đã giúp muá»™i má»™t việc lá»›n.
Khi còn ở Há»— gia trại, Nguyệt Thần từng đại chiến vá»›i ba ngÆ°á»i Äá»™c Hoà ng, Há»— Tam NÆ°Æ¡ng và Hoa NhÆ° Ngá»c, nhÆ°ng cho tá»›i hôm nay, cuối cùng cÅ©ng có má»™t kết thúc viên mãn, từ kẻ thù biến thà nh bằng hữu, quan hệ vẫn là khâm phục lẫn nhau.
- Tiện thể mà thôi, còn cần cám ơn sao?
Äá»™c Hoà ng vá»™i đón Nguyệt Thần ngồi xuống, ngâm trà , cùng Nguyệt Thần đối ẩm.
- Äá»™c Hoà ng tá»· tá»· có tâm sá»± sao?
Nguyệt Thần thấy sá»± u oán hà m chứa trong mắt Äá»™c Hoà ng, nhÆ°ng không hiểu vì sao nhÆ° váºy.
Äá»™c Hoà ng cÆ°á»i nói:
- U oán thì là m sao? CÅ©ng là tá»± mình vá»ng tưởng mông lung mà thôi.
- Vá»ng tưởng?
Nguyệt Thần cÆ°á»i cÆ°á»i:
- Muá»™i và Hồng Hạnh là thầy trò, cùng theo Tiểu Cá»u là m tá»· muá»™i, đây có coi là vá»ng tưởng không?
Äá»™c Hoà ng ngẩn ra.
Nguyệt Thần lại nói:
- Äá»™c Hoà ng tá»· tá»·, trên thế giá»›i nà y không có việc gì là không thể, nếu táºn trong xÆ°Æ¡ng tủy muá»™i không có sá»± to gan lá»›n máºt của Miêu nữ, cứ chấp nhất, chỉ e bây giá» muá»™i vẫn còn Ä‘ang sống trong sá»± thù háºn! Ôi, những thứ ngoà i thân nà y Ä‘á»u là trói buá»™c, ngÆ°á»i khác hạnh phúc, chỉ khổ chÃnh mình, sá»›m đã nhìn rõ má»›i tốt.
Trong lòng Äá»™c Hoà ng được khai sáng, kéo tay má»m mại của Nguyệt Thần, cÆ°á»i nói:
- Nguyệt Thần muá»™i muá»™i, tá»· tá»· tháºt phải cảm Æ¡n muá»™i rồi…
Nguyệt Thần cÆ°á»i hì hì nói:
- Là n da của Äá»™c Hoà ng tá»· tá»· tháºt đẹp, sá» và o vừa trÆ¡n vừa mịn, khuôn mặt cÅ©ng quyến rÅ©, xem ra còn trẻ hÆ¡n muá»™i rất nhiá»u.
- Thế nà o? Hai vị tuyệt sắc mỹ nhân đang so sánh sao? Ta cũng muốn chen một chân và o.
Há»— Tam NÆ°Æ¡ng truyá»n thanh âm trong trẻo tá»›i.
Äá»™c Hoà ng, Nguyệt Thần đứng dáºy đón chà o, liá»n nhìn thấy Há»— Tam NÆ°Æ¡ng và Tuyết Tá» cùng Ä‘i và o.
- Thế nà o? Tiểu Cá»u chÆ°a tá»›i sao?
Hỗ Tam Nương nhìn một lượt, rất kinh ngạc.
Tuyết TỠu oán lẩm bẩm:
- Hồng Hạnh muội muội cũng không tới.
Bốn mỹ nhân nhìn nhau, không kìm nổi cÆ°á»i rá»™ lên, bốn vị tá»· muá»™i Xuân Hạ Thu Äông vá»™i dâng trà , nói chuyện vui vẻ.
Äám ngÆ°á»i Äá»™c Hoà ng lần lượt ngồi lên ghế, nói chuyện vá»›i nhau, chỉ đợi Tiểu Cá»u và Hồng Hạnh tá»›i.
Khoảng ná»a canh giá» qua Ä‘i, Trần Tiểu Cá»u má»›i đỡ Hồng Hạnh, xuất hiện ở đại sảnh.
Hai má Tuyết Tá» Ä‘á» á»ng, cÆ°á»i nói:
- Hồng Hạnh muá»™i muá»™i, muá»™i sao váºy? CÆ¡ thể không được thoải mái sao?
- Ừ.
Giá»ng nói Hồng Hạnh nhá» nhÆ° muá»—i, má»ng manh vô cùng.
Äá»™c Hoà ng cÅ©ng trêu ghẹo nói:
- Tiểu Cá»u, sao giá» má»›i tá»›i? Vừa rồi hai ngÆ°á»i là m gì váºy? Sao lại để Hạnh nhi không được thoải mái thế?
- Äá»™c Hoà ng tá»· tá»·, tá»· đừng có giá»…u cợt ta.
Trên mặt Hồng Hạnh Ä‘á» á»ng lên nhÆ° rặng mây, nhẹ nhà ng dá»±a và o bên cạnh Nguyệt Thần, ngón tay xanh nhạt, tâm loạn ý hoảng.
Nguyệt Thần ghé và o tai Hồng Hạnh, lặng lẽ há»i:
- Hạnh nhi, vẫn ổn chứ?
Äôi mắt quyến rÅ© của Hồng Hạnh liếc nhìn Tiểu Cá»u, thấp giá»ng nói vá»›i Nguyệt Thần:
- Thảm rồi, chỉ lo thoải mái, bây giá» hÆ¡i Ä‘au, Tiểu Cá»u tháºt là gây sức ép quá.
Nguyệt Thần cÆ°á»i ngốc và i tiếng, cÅ©ng nói:
- Ta cÅ©ng khó chịu, sau nà y chúng ta cùng nhau, sẽ không bị Ä‘á»™ng nhÆ° váºy nữa.
- Hả?
Hồng Hạnh giáºt mình run rẩy, không dám đáp ứng, gáºt đầu không nói, thầm nghÄ© sÆ° phụ quả nhiên là Miêu nữ, tháºt sá»± dám cả gan là m loạn.
Lá»— tai Trần Tiểu Cá»u rất thÃnh, đã nghe thấy bà máºt giữa Nguyệt Thần và Hồng Hạnh, trong lòng lại vui thÃch nghÄ©: cặp sÆ° đồ nà y cùng hầu hạ mình, sẽ kÃch thÃch biết bao.
Má»i ngÆ°á»i và o đây để ủng há»™ diá»…n Ä‘Ã n thá»i kỳ khó khăn nà o
Tà i sản của V.E.A.R
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của V.E.A.R
Từ khóa được google tìm thấy
4eu sieu cap gia dinh , ãàçåòà , benh hoa mai , dinh cap gia dinh , down sieu cap gia dinh , ëîãîòèï , gia dinh sieu cap , gia dinh sieu cap hix , giai ma con so 09876 , giá không lịch sá» , hong mong sieu cap gia , hs sieu cap gia dinh , ieu cap gia dinh , mông đẫy Ä‘Ã hixx , monkey4vn , nhi tieu thu nung lon , ñòàâêà , òåëåâèçîðû , siau cap gia dinh , siêu cấp gia Äinh , siêu cấp gia định , siêu cấp gia Ä‘inh , sieu cap gia boc , sieu cap gia dinh , sieu cap gia dinh 296 , sieu cap gia dinh 33 4vn , sieu cap gia dinh 370 , sieu cap gia dinh 4vn , sieu cap gia dinh c 260 , sieu cap gia dinh ebook , sieu cap gia dinh full , sieu cap gia dinh full\ , sieu cap gia dinh hixx , sieu cap gia dinh o 4vn , sieu cap gia dinh online , sieu cap gia dinh q2 , sieu cap gia dinh truyen , sieu cap gia dinh tu vi , sieu cap giai dinh , sieu cap ia dinh , sieu capgia dinh , sieu cấp gia Ä‘inh , sieu.cap.gia.dinh , sieucapgiadinh , truyen sieu cap 98 , truyen sieu cap gia dinh , truyen tu chan full