Vu Thần cũng chỉ là tu sĩ Hợp Đạo kỳ, đồng thời còn là tu sĩ nhân tộc, thọ nguyên không vượt qua 12960 năm, theo thời gian trôi qua, hắn phải đi tìm con đường trường sinh, tiên độ phàm gian, thế nhưng hận ý trong lòng hắn đối với cổ vu tộc lại khiến hắn không cam lòng vứt bỏ mọi thứ.
Thời điểm Vu Thần còn ở tiên giới Cổ Hoang, cổ vu tộc cũng có cường giả thực lực không thua kém gì hắn, hắn không thể báo thù, vì vậy Vu Thần vắt óc nghĩ ra một biện pháp, đó là chân thân tiên độ phàm gian, thông qua lực lượng tinh thần, chắt lọc một phần nguyên thần di lưu lại tiên giới Cổ Hoang.
Theo thời gian trôi qua, vu tộc một ngày nào đó sẽ xuống dốc, đến lúc đó Vu Thần có thể tìm cổ vu tộc tính sổ rồi.
Thế nhưng khả năng lúc tiên độ thế gian, tu sĩ không thể tiếp tục trở về tiên giới Cổ Hoang, vì vậy nếu muốn thông qua lực lượng tinh thần, câu thông hai giới tiên phàm, đó là chuyện vô cùng khó khăn.
Tuy rằng Vu Thần tìm được phương pháp, nhưng cũng cần phải có tu sĩ triệu hoán mới có thể phóng xuất ra lực lượng nguyên thần của hắn, đồng thời thả ra lực lượng nguyên thần mạnh yếu ra sao có liên quan chặt chẽ với tu vi của tu sĩ, vì vậy lực lượng nguyên thần Vu Thần lưu lại trong tiên giới Cổ Hoang căn bản không thể phá huy hiệu quả đối phó với cổ vu tộc, tự nhiên đến nay không thể thành công báo thù.
Trong Vu Thần Điện, ngoại trừ pho tượng Vu Thần ra, còn có hai vị cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ bị thương nặng cùng với một vị nữ tử nhìn qua tuổi tác ước chừng hai mươi.
Nữ tử này chính là thánh nữ Vu Nguyệt, Cổ Thần và Vu Nguyệt gần bốn trăm năm không gặp mặt, theo vận khí thiên địa trở về thời đại thượng cổ, Vu Nguyệt đã thành công lĩnh ngộ pháp tắc, trở thành một cường giả Độ Hư cảnh, đồng thời tu vi còn đạt tới Đằng Vân trung kỳ, thế nhưng điểm tiến bộ này của nàng so với Cổ Thần quả thực nhỏ bé không đáng kể.
Hiện tại, trong ánh mắt Vu Nguyệt nhìn Cổ Thần chỉ có ngưỡng mộ thật sâu.
Vu Nguyệt và hai vị cường giả cái thế Thần Vu Tông đứng một bên, Cổ Thần đã phá hủy quang tráo bên ngoài Vu Thần Điện, với thực lực của bọn họ đã không thể ngăn cản được Cổ Thần. Vu Thần muốn bảo toàn pho tượng của bản thân chỉ có thể dựa vào chính hắn.
Cổ Thần tiến vào Vu Thần Điện, vẫn không hề có chút vẻ coi thường đối với pho tượng Vu Thần.
Vu Thần từ mấy vạn năm trước đã là cường giả cấp độ chư tử đại tiên hợp đạo thành công, hiện tại không biết đã đạt tới loại cảnh giới gì, pho tượng di lưu lại cho dù là chư tử đại tiên cũng khó có thể phá hủy, Cổ Thần không phải người cuồng ngạo, đương nhiên sẽ không coi thường Vu Thần.
Tựa hồ cảm nhận được khí tức của Cổ Thần, pho tượng Vu Thần vốn tĩnh mạch đột nhiên như có thêm vài phần tức giận, sản sinh một cỗ khí tức vô cùng cường đại, bắt đầu lan tràn bốn phía, so với khí thế của Cổ Thần càng thêm kinh người.
Thanh âm của Vu Thần vang lên:
- Cổ Thần, bản thần thực sự không ngờ! Chỉ bốn trăm năm ngươi dĩ nhiên đã trưởng thành tới mức độ này, thực sự ngoài dự liệu của ta!
Cổ Thần nói:
- Chuyện ngoài dự liệu của ngươi còn nhiều!
- Hắc hắc… Hắc hắc hắc hắc!
Vu Thần đột nhiên nở nụ cười, tựa hồ tâm tình vô cùng vui vẻ, nói:
- Những điều này đã không còn quan trọng nữa rồi, quan trọng là ngươi đã chạy tới cung điện bản thân!
Cổ Thần âm thầm đề cao cảnh giác, hỏi:
- Vì sao?
- Ha ha ha ha…
Vu Thần cười to nói:
- Cổ Thần, ngươi không biết, lực lượng của bản thần trên thực tế có thể hoàn toàn phủ xuống tiên giới Cổ Hoang, thế nhưng giới hạn trong cung điện của bản thần, không thể rời khỏi pho tượng bản thần quá nghìn trượng, ngươi đã tới cung điện của bản thần, ngươi đã bước vào con đường tử vong rồi, ha ha…
Tuy rằng trong lòng Cổ Thần cảnh giác, nhưng trên mặt không hề tiết lộ mảy may, nói:
- Ngươi cho rằng bằng vào lực lượng của ngươi có thể ngăn cản ta sao?
- Hừ! Có thể hay không, thử xem là biết!
Ngữ khí Vu Thần biến đổi, tiếng nói vừa dứt, một ảnh tử cực lớn đột nhiên xuất hiện, cao chừng trăm trượng, chân đạp trên mặt đất, đầu sắp chạm tới đỉnh Vu Thần Điện.
Bóng người nửa trắng nửa đen, so với pho tượng Vu Thần không khác nhau, chính là nguyên thần của Vu Thần.
Theo bóng ảnh này vừa ra, lực lượng dâng trào giống như sóng biển, một sóng lại một sóng kéo tới, vô số hắc khí từ trong cự ảnh tuôn trào, trong sát na hơn mười trượng xung quanh nguyên thần Vu Thần đều bị hắc khí bao phủ.
Cổ Thần tản mát ra quang hoa chói mắt, hoàn toàn xua tan đi hắc khí do nguyên thần Vu Thần phát tán tới gần.
Chỉ nghe tiếng bạo tạc rắc rắc, không gian giữa Cổ Thần và Vu Thần nghiền nát tầng tầng, một bàn tay vô cùng đen kịt đột nhiên xuất hiện, vỗ thẳng về phía Cổ Thần.
Bàn tay Cổ Thần khẽ nhắc, lòng bàn tay bùng phát quang mang màu xanh, một đạo chưởng ấn màu xanh nhất thời từ trong lòng bàn tay Cổ Thần kích phát bắn đi.
Ngũ Hành Bản Nguyên Ấn --- Bản Nguyên Mộc Ấn, theo lĩnh ngộ của Cổ Thần đối với bản nguyên ngũ hành càng lúc càng khắc sâu, bản nguyên ngũ hành càng lúc càng dung hợp sâu sắc hơn, uy lực Ngũ Hành Bản Nguyên Ấn của Cổ Thần cũng tăng lên, so với Chiến Thần Diệt Tinh Quyền không hề thua kém.
Hai đạo chưởng ấn va chạm với nhau, một tiếng nổ vang, lực lượng cuồng bạo bạo phát về bốn phía, lại bị lực khống chế cực mạnh của hai người giữ lại trong phạm vi cực kỳ nhỏ bé.
Tuy rằng nghe thanh âm chấn động lòng người, thế nhưng không hề tạo thành bất cứ phá hủy nào đối với Vu Thần Điện ngay bên cạnh.
Cường giả chân chính, không chỉ có thể phát huy được lực công kích cường đại, còn có thể khống chế lực công kích trong lòng bàn tay, hủy diệt và phá hủy, tất cả chỉ trong ý niệm, trong lòng không có ý niệm hủy diệt, phá hư, cho dù công kích có mãnh liệt như thế nào đi nữa cũng khong hề tạo thành hủy diệt, phá hư.
Thủ đoạn như thế này, chí ít cần phải là chư tử đại tiên hợp đạo thành công mới có thể thi triển.
Vu Thần là cường giả cấp bậc chư tử đại tiên, tuy rằng Cổ Thần chưa hợp đạo thành công, nhưng bằng vào bản nguyên ngũ hành, thực lực so với chư tử đại tiên không hề thua kém, tự nhiên cũng có thủ đoạn như vậy.
Cổ Thần và Vu Thần công kích lần đầu, cân sức ngang tài.
- Đây là lực lượng mộc chi bản nguyên ngươi có thể phát huy ra? Thực sự là lãng phí thiên vật!
Thanh âm Vu Thần vô cùng coi thường vang lên.
Lông mày Cổ Thần vừa nhíu, bàn tay khẽ lộn, một đạo chưởng ấn màu vàng nổ bắn ra, quát lên:
- Bản Nguyên Kim Ấn!
Cực chưởng màu vàng mang theo lực lượng bản nguyên sát lục, Vu Nguyệt và hai vị cường giả cái thế đứng cách không xa vừa nhìn liền lập tức cảm giác trong lòng sản sinh một cỗ ý niệm giết chóc mãnh liệt, muốn chém nát bất cứ thứ gì đó thành vô số mảnh mới cam tâm, lập tức nhắm lại hai mắt, không dám quan sát.
Thanh âm coi thường của Vu Thần quàng quạc dừng lại, trong hắc khí cuồn cuộn bổ ra một đạo chưởng ấn màu trắng.
Nửa người màu trắng xuất thủ rồi.
Hai đạo chưởng ấn màu vàng một trắng lại va chạm với nhau.
Ầm…
Lại là một tiếng bạo tạc kinh thiên.
Thân thể Cổ Thần chưa động, thân ảnh Vu Thần cũng không hề có chút ảnh hưởng, lạnh lùng nói:
- Lực lượng kim chi bản nguyên cũng chỉ như vậy, Cổ Thần, nguyên lai ngươi chỉ có chút điểm bản lĩnh này, mang mệnh tới đây đi!
Theo một tiếng rống to hơn của Vu Thần, đột nhiên hai bàn tay một đen một trắng xuất hiện, vỗ mạnh về phía Cổ Thần.
Hai chưởng đánh tới đỉnh đầu Cổ Thần, đột nhiên biến đổi, hóa thành hai đại luân bàn một đen một trắng, một âm một dương, một sinh một diệt, hai đại luân bàn một đen một trắng mang theo lưc lượng kinh khủng tới cực điểm, tiếp tục rơi xuống đầu Cổ Thần.
Muốn đẩy Cổ Thần vào trong luân bàn, nghiền nát thành phấn mạt.
“Lực lượng thực khủng khiếp! Đây là lực lượng chỉ có chư tử đại tiên mới có thể thi triển được sao?”
Trong lòng Cổ Thần chấn động, đây là một kích cực mạnh hắn từng đối mặt.
Trong nháy mắt này, khí thế Cổ Thần một lần nữa tăng lên, đề cao tới đỉnh, hai chưởng của hắn đều hiện, quát lên:
- Bản Nguyên Thổ Ấn.
Hai đạo chưởng ấn màu vàng đất nổ bắn đi, chưởng ấn cực mạnh trong Ngũ Hành Bản Nguyên Ấn --- Bản Nguyên Thổ Ấn, liên tục đánh ra hai chưởng về phía Vu Thần.
Rất nhanh, Bản Nguyên Thổ Ấn và đại luân bàn âm dương của Vu Thần va chạm với nhau.
Không hề có tiếng bạo tạc như dự tính, Bản Nguyên Thổ Ấn giống như đi qua không khí, trực tiếp vượt qua đại luân bàn âm dương, tiếp tục vỗ mạnh vào thân ảnh Vu Thần và pho tượng.
Ầm ầm…
Hai tiếng bạo tạc, thân ảnh nguyên thần và pho tượng trong sát na bị đánh tan thành phấn mạt, hóa thành hư vô.
Đại luân bàn âm dương theo Vu Thần biến mất cũng lập tức biến mất không còn bóng dáng tăm hơi.
- Ha ha ha ha…
Tiếng cười to của Vu Thần từ trong hư không truyền ra, vui sướng vô cùng:
- Cổ Thần, bản thần muốn đa tạ ngươi, thân thể bản thần và nguyên thần chia lìa hai giới, mấy vạn năm trôi qua tu vi cũng không tiến thêm, ngươi đã triệt để hủy diệt ký thác của bản thần tại tiên giới cổ Hoang, rất nhanh nguyên thần của bản thần sẽ dung hợp với thân thể, lấy cảm ngộ của bản thần, tu vi sẽ tiếp tục đề cao, Cổ Thần, rất nhanh chúng ta sẽ gặp mặt, ha ha ha ha, đến lúc đó ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết! Ha ha ha ha ha…
Theo tiếng cười biến mất, Cổ Thần cảm giác khí tức của Vu Thần càng lúc càng yếu, cuối cùng trong tiên giới Cổ Hoang đã không còn một chút cảm giác về khí tức Vu Thần.
Tựa hồ, Vu Thần thực sự triệt để rời khỏi tiên giới Cổ Hoang.
- Hừ!
Cổ Thần hừ nhẹ một tiếng, nói:
- Lần này ta có thể diệt ngươi, lần sau cũng có thể diệt ngươi, Vu Thần, ngươi linh nhục hợp nhất, lần sau gặp mặt ngươi sẽ không có bất cứ địa phương nào để chạy trốn, ai sống ai chết, đến lúc đó sẽ biết kết quả.
Vu Thần triệt để rời khỏi tiên giới Cổ Hoang, tất cả con bài chưa lật của Thần Vu Tông đều đã mất đi tác dụng, không thể ngăn cản Cổ Thần mảy may.
Cổ Thần quan sát một lượt toàn bộ ghi chép pháp quyết các loại của Vu Thần lưu lại, ngộ tính của hắn kinh người, bất luận là pháp quyết gì, vừa nhìn một lượt là có thể thấy được bản chất hạch tâm nhất, rất nhanh trên một quyển Khổ Hải Kinh tìm được nghiên cứu thâm ảo về linh hồn của Vu Thần.
Nhìn bản kinh văn này, Cổ Thần biết, Vu Thần đã biết tới sự tồn tại của thế giới tinh thần, đồng thời còn tiếp xúc tới khổ hải.
Vu Thần tại Khổ Hải Kinh ghi chép lại những cảm ngộ đối với thế giới tinh thần, tạo nghệ phi thường sâu đậm.
Thế nhưng, sau khi Vu Thần bước vào Hợp Đạo kỳ mới cảm ngộ tới thế giới tinh thần, khi đó đã hợp thành đạo của chính mình, viết vào đây chỉ là quan niệm chủ quan.
Bởi vì, đại đạo thế gian, vô luận là loại nào đều không thể vượt qua được khổ hải, vì vậy trong suy nghĩ của Vu Thần, lực lượng tinh thần trầm luân trong khổ hải là chuyện hiển nhiên, không thể thay đổi, có thể thay đổi chỉ tăng mạnh ý niệm, thích ứng khổ hải, để ý niệm có thể truyền từ trong khổ hải tới thế giới tinh thần và ngược lại.
Vô luận là tiên giới Cổ Hoang hay là vũ trụ phàm gian, vạn vật thiên địa tại các thế giới khác nhau, nhưng thế giới tinh thần lại chỉ có một, đó chính là khổ hải vô biên vô hạn, chỉ cần tìm được phương pháp truyền qua lại giữa thế giới tinh thần và khổ hải, cho dù nhục thân và nguyên thần ở hai giới khác nhau cũng có thể liên hệ chặt chẽ.
Vu Thần chính là bằng vào một bộ phương pháp truyền tải ý niệm qua lại này, chân thân ở trong vũ trụ phàm gian, ý niệm tại tiên giới Cổ Hoang vẫn có thể phủ xuống vũ trụ phàm gian.
Tuy rằng Vu Thần không có phương pháp, hướng đi vượt qua khổ hải, nhưng thành tựu trên lĩnh vực tinh thần đã tới trình độ rất cao, thân thể và nguyên thần có thể liên hệ với nhau và tách nhau qua hai thế giới vũ trụ phàm gian và tiên giới Cổ Hoang, đây hầu như là hành động vĩ đại chưa từng có người nào khác làm được.
Đương nhiên, Vu Thần không phải hoàn toàn bằng vào lực lượng của chính mình câu thông âm dương, quán thông thiên địa, mà là dựa vào lực lượng tín ngưỡng, trong Khổ Hải Kinh có phương pháp mượn lực lượng tín ngưỡng truyền lại ý niệm trong khổ hải.
Tại Khổ Hải Kinh, Vu Thần có ghi chép một ý niệm khiến Cổ Thần phải chấn động kinh hãi.
Vu Thần cho rằng, ý niệm của con người trong khổ hải là tồn tại vĩnh hằng bất diệt, tu sĩ Kim Đan kỳ trở lên sau khi tử vong, linh hồn đủ cường đại, sẽ xúc động tới pháp tắc thế giới, trực tiếp trở về âm giới, mà tu sĩ dưới Kim Đan kỳ, hoặc là phàm nhân, sau khi tử vong, ý niệm sẽ trầm luân tới khổ hải, tuy rằng không có sinh mệnh, nhưng vẫn tồn tại chân thực.
Vì vậy, Vu Thần dùng lực lượng tín ngưỡng thu thập ý niệm chúng sinh trong khổ hải, chỉ cần là phàm nhân tín ngưỡng hắn, hoặc là tu sĩ, sau khi tử vong, ý niệm bất diệt, bị Vu Thần lấy lực lượng tín ngưỡng thu thập, trong khổ hải hình thành một cỗ lực lượng cường đại, không bị trôi dạt khắp nơi trong khổ hải, có thể đưa ý niệm của hắn tự do truyền qua lại.
Vì vậy ý niệm của Vu Thần có thể quán thông giữa tiên giới Cổ Hoang và vũ trụ phàm gian.
- Tuyệt! Tuyệt! Tuyệt vời!
Đọc tới chỗ tinh diệu, Cổ Thần không nhịn được vỗ tay tán thưởng, tuy rằng hắn chưa hoàn toàn tìm được phương pháp cứu vớt chúng sinh, thế nhưng rốt cuộc cũng tìm được một con đường.
Tuy rằng Cổ Thần lĩnh ngộ Bàn chi đại đạo, nhưng Bàn chi đại đạo chỉ là một khái niệm không rõ ràng, đến tột cùng phải Bàn như thế nào? Điều này là một vấn đề!
Bàn! Thuyền đi trên biển, nếu thủy là thiên địa, vậy con thuyền kia đi trên thiên địa, ý vị siêu thoát.
Bàn chi đại đạo cũng là siêu thoát chi đạo, vĩnh sinh bất diệt chi đạo.
Siêu thoát, vĩnh sinh bất diệt! Hiện tại mới chỉ là phương hướng Cổ Thần truy cầu, phương pháp cụ thể ra sao, còn phải nghiên cứu cẩn thận.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Quyển 8: Chư Thiên Vạn Giới.
Chương 11 : Một khi tỉnh ngộ
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Phương pháp cụ thể kia chính là Cổ Thần hợp đạo, hắn đã tìm được phương hướng rồi, then chốt là hợp đạo như thế nào, làm sao trên con đường bị chia cắt này xây lên một con cầu, kết nối với con đường tu đạo phía trước.
Bước ra được bước này, hắn có thể theo con đường đã chọn, đi tới! Tiếp tục đi tới!
Hiện tại Cổ Thần chỉ sáng tạo ra lý niệm của bàn chi đại đạo, còn chưa hợp với bản thân làm một.
“Nếu ý niệm thực sự tồn tại vĩnh hằng bất diệt? Lúc ngũ hành thoát thai kiếp tới, ta có thể bảo toàn ý niệm của chúng sinh, đợi khi thiên kiếp qua đi, có thể để bọn họ sống lại hay không?”
“Số lượng sinh linh trong tiên giới Cổ Hoang hàng ức tỉ vạn, số lượng nhiều như sao trên bầu trời, để cho bọn họ tụ tập cùng một chỗ, một vạn thánh địa Ngũ Hành cũng không thể dung nạp được, thế nhưng ý niệm là một loại hư vô, nếu như ta có thể thu được được ý niệm chúng sinh, nhiều ý niệm hơn nữa cũng có thể bảo toàn trong tay.”
“Không chỉ có như vậy, nếu như ý niệm tồn tại vĩnh sinh bất diệt, vậy những con người tử vong trước đây, ý niệm của bọn họ còn tồn tại trong khổ hải hay không? Mẫu thân của ta, ngoại công của ta, tại thời điểm thành Nhạc Thủy bị hủy diệt, rất nhiều sinh mệnh bị vẫn lạc, nếu như ta có thể tìm được ý niệm của bọn họ trong khổ hải, có thể một lần nữa phục sinh bọn họ hay không?”
“Còn có mấy vạn tu sĩ Tàng gia Đại Doanh, ta đã bị Cơ Nghiêu tính toán, lửa giận ngập trời, bị cừu hận che mờ tâm trí, rất nhiều người vì ta mà chết, nếu như bọn họ còn ý niệm tổn tại, ta chẳng phỉa có thể bù đắp sai lầm trước kia? Để bọn họ sống lại một lần nữa?
Cổ Thần càng nghĩ càng vui vẻ.
Người chết như đèn tắt, lúc tử vong tất cả đều là không, nguyên nhân chính là vì như vậy, không thể trọng sinh trở lại, nếu như có thể bảo trì ý niệm bất diệt, vậy dùng đại thần thông giúp sống lại, điều này không phải là không thể.
Như Côn Ngô Tiên Đế, lấy đại pháp lực, trực tiếp xoay chuyển càn không, để thời gian quay ngược lại năm trăm năm, để Cổ Thần chết rồi phục sinh, ngay cả Thiên, Địa cũng không thể ngăn cản.
Đây là bởi vì ý niệm của Cổ Thần bất diệt, nếu như ý niệm tiêu tan, cái gì cũng không còn tồn tại, không thể sống lại được nữa.
“Đúng rồi đúng rồi! Kiếp trước ta và Tàng Thiên Cơ quyết đấu, ta đã tự bạo nguyên thần, ngay cả nguyên thần cũng đã bị diệt rồi,ta làm sao có thể sống lại? Nói rõ ý niệm của ta chưa diệt, nếu như nguyên thần có thể sống lại, sau khi ta sống lại có thể bảo trì lực lượng lúc trước mà không chỉ có ký ức, còn lại tất cả đều không có.”
“Thì ra là thế, ý niệm và linh hồn con người căn bản không phải là một chỉnh thể, ý thức, ý niệm là tồn tại bản chất nhất của sinh linh, vĩnh sinh bất diệt, nhìn không thấy, sờ không được, nhưng xác thực có tồn tại, tựa như thế giới tinh thần, tựa như khổ hải, nhìn không thấy, sờ không được, nhưng xác thực tồn tại.”
“Mà linh hồn, bất quá là lực lượng của tu sĩ sau khi cường đại, ý niệm đản sinh ra lực lượng, diễn hóa thành một loại hình thái, cũng không phải là bản thân ý niệm, vô luận là linh hồn tu luyện tới cảnh giới gì, trở thành linh anh, thành nguyên anh, thành nguyên thần, cho dù là Phật tổ Nguyên, nguyên thần đã tu luyện tới cực hạn, cao tới chín vạn chín nghìn chín trăm chín mươi chín trượng cũng không thể vượt qua được khổ hải.”
“Bởi vì, nguyên thần và ý niệm là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, nguyên thần cường đại hơn nữa cũng chỉ là lực lượng của ý niệm, một loại hình thái, ý niệm chân chính vĩnh viễn nhìn không thấy, sờ không được, chỉ tồn tại trong thế giới tinh thần, vẫn trầm luân trong khổ hải.”
“Vì vậy, vô luận là tu thể hay tu linh hồn cũng không phải là đại đạo vượt qua được khổ hải, mà chỉ là thu được lực lượng cường đại mà thôi.”
- Ha ha ha ha… Thì ra là thế! Thì ra là thế!
Cổ Thần tỉnh ngộ, vui vẻ cười lên ha hả.
Cổ Thần buông Khổ Hải Kinh, đi nhanh ra bên ngoài, mặc dù Khổ Hải Kinh của Vu Thần rất thần diệu, thế nhưng vẫn có nhiều chỗ thiếu hụt như trước, Cổ Thần chỉ hấp thu tinh hoa nhất, bỏ cặn bã, một thân bản lĩnh của Vu Thần đều là tu luyện Thuần Dương Bí Điển và Thuần Âm Bí Điển, âm dương tương hợp mới đạt thành đại đạo.
Lấy tu vi của Cổ Thần hôm nay, tùy thời đều có thể tiến vào trong Chiến Thần Sơn, quan sát bí điển tuyệt học của các bộ lạc, lấy năng lực của Cổ Thần, hắn tự tin có thể cảm ngộ được phương pháp càng cao minh hơn so với Vu Thần.
- Cổ Thần!
Giữa lúc Cổ Thần rời khỏi Vu Thần Điện, Vu Nguyệt cố lấy dũng khí, hô lên một câu.
- Chuyện gì?
Cổ Thần dừng bước chân, xoay người.
Thời gian cách bốn trăm năm, thân ảnh Vu Nguyệt vẫn giống như trước đây, nàng bước vài bước về phía Cổ Thần, nói:
- Ngươi còn nhớ Nguyệt Nhi hay không?
Cổ Thần gật đầu, nói:
- Vậy thì sao?
Vu Nguyệt nói:
- Nguyệt Nhi muốn theo ngươi.
- Vì sao?
Cổ Thần hỏi.
Vu Nguyệt nói:
- Thiên địa biến đổi, chỉ có bên cạnh ngươi mới có thể tránh được một kiếp, lấy thân phận bản thân ta là Thánh nữ Thần Vu Tông, thân bất do kỷ, hiện tại Vu Thần đã biến mất khỏi tiên giới Cổ Hoang, Thần Vu Tông đã tiêu tan thành mây khói, con đường của Nguyệt Nhi sau này muốn đi theo ý của mình.
Hai mắt Cổ Thần như đuốc, nói:
- Ngươi là âm mị chi thể?
Trên mặt Vu Nguyệt không có nửa phần dị tượng, gật đầu nói:
- Đúng, nhưng Nguyệt Nhi đến nay vẫn là tấm thân xử nữ, Nguyệt Nhi từ hồi tu đạo chỉ có một trái tim tu đạo chân thành, chưa bao giờ mượn sức bất cứ người nào, người khác cũng như vậy.
Cổ Thần thu hồi ánh mắt:
- Nàng đi theo ta! ( Chấp nhận rồi, abc xyz thay đổi xưng hô thoai!)
Trên mặt Vu Nguyệt lộ ra một tia vui mừng, hiển nhiên Cổ Thần đáp ứng khiến nàng cảm thấy vui vẻ ngoài dự liệu, bước nhanh về phía Cổ Thần.
- Cổ Thánh chủ, chúng ta cũng nguyện đi theo người!
Hai cường giả cái thế Hợp đạo kỳ Thần Vu Tông thấy thế, cùng kêu lên nói.
Cổ Thần hỏi ngược lại:
- Nguyệt Nhi và ta có quen biết từ trước, đồng thời còn là tấm thân xử nữ, có thể âm dương tương hợp với ta, các ngươi dựa vào cái gì theo ta?
- Này…
Hai vị cường giả cái thế á khẩu không trả lời được.
Cổ Thần nói:
- Ta cần tín ngưỡng, chúng sinh địa giới Đại Ly tín ngưỡng Vu Thần đã vô số năm tháng, nếu như các ngươi có thể trong vòng năm mươi năm để ta thu được tín ngưỡng của chúng sinh địa giới Đại Ly, đại kiếp nạn thiên địa tới, ta sẽ giúp các ngươi vượt qua một kiếp!
- Dạ, tạ ơn Cổ Thánh chủ!
Hai vị cường giả cái thế đại hỉ, nhất thời quỳ xuống tham bái.
Chờ khi bọn họ ngẩng đầu lên, thân ảnh của Cổ Thần và Vu Nguyệt đã sớm biến mất trong Thần Vu Điện.
Cổ Thần mang theo Vu Nguyệt, trực tiếp phi độn về Vu Cương Nam Hoang, rất nhanh đã tới Chiến Thần Sơn.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 8: Chư Thiên Vạn Giới.
Chương 12 : Âm Dương đại đạo
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Hồi tưởng lại những chuyện trước đây, Vu Nguyệt lẻn vào cổ vu tộc, tìm kiếm truyền nhân Chiến thần, lúc đó còn biến thành vu sĩ nói chuyện nhiều với Cổ Thần, nhưng lúc đó Cổ Thần nhận ra Vu Nguyệt, Vu Nguyệt lại không nhận ra hắn, hiện tại nghĩ đến, khiến Vu Nguyệt có chút cảm giác đỏ tận mang tai.
Cổ Thần nói:
- Trước kia, thời điểm ta tiến vào Chiến Thần Sơn, nàng còn đang trong cổ vu tộc, cùng nói chuyện với ta, sau đó vì sao không thấy nàng đâu?
Bị Cổ Thần nhắc tới chuyện xưa, Vu Nguyệt càng thêm xấu hổ, sắc mặt càng hồng, nói:
- Sau đó thiếp thấy Tàng Thiên Cơ cũng tiến vào trong Chiến Thần Sơn, vì vậy thiếp nghĩ chàng có thể cũng lẻn vào, sau lại thấy chàng từ trong Chiến Thần Sơn đi ra, thiếp chỉ liếc mắt nhìn từ xa, thấy quả nhiên càng thu được truyền thừa Chiến thần, liền trở về Thần Vu Tông, Vu Thần biết chàng đã thu được truyền thừa Chiến Thần, không tiếp tục đối phó với chàng nữa, lâm vào ngủ say!
Cổ Thần kinh ngạc nói:
- Lúc đó vì sao nàng không truyền tin tức ta có Chiến Thần Lệnh rải khắp thiên hạ, để ta trở thành cái đích mọi người nhắm tới?
Vu Nguyệt cười cười, không nói gì.
Tâm tinh Cổ Thần khẽ động, nói:
- Là nàng?
Vu Nguyệt gật đầu, nói:
- Một khi Vu Thần rơi vào ngủ say, nếu như thiếp không triệu hoán, khẳ năng trăm năm cũng không tỉnh lại một lần, hắn muốn thiếp rải tin tức Chiến Thần Lệnh khắp thiên hạ, lúc đó thiếp không nghe theo, chờ trăm năm sau hắn tỉnh lại, tin tức chàng mang theo Chiến Thần Lệnh đã bại lộ rồi, Vu Thần vẫn tưởng là do thiếp làm.
Đang khi nói chuyện, Cổ Thần và Vu Nguyệt liền hạ xuống Chiến Thần Điện.
Khí tức cường đại của Cổ Thần tản ra, chốc lát sau Chúc Hỏa Dung liền chạy tới nghênh đón, cung kính nói:
- Sư tôn giá lâm Chiến Thần Điện, có gì phải làm sao?
Chúc Hỏa Dung bước vào Độ Hư bí cảnh, trở thành Chiến thần cổ vu tộc, đã hơn hai trăm năm trôi qua, dưới sự hiệp sợ của Dương Châu đại vu và Kim Mãng đại vu, toàn bộ cổ vu tộc đã nằm trong lòng bàn tay Chúc Hỏa Dung.
Cổ Thần nói:
- Ta có chuyện quan trọng, muốn tiến vào Chiến Thần Sơn một chuyến.
- Sư tôn, mời!
Chúc Hỏa Dung liếc mắt nhìn Vu Nguyệt ngay bên cạnh, không hỏi nhiều, lui sang một bên.
Cổ Thần nói:
- Chúng ta đi!
Rất nhanh, Cổ Thần mang theo Vu Nguyệt vượt qua Chiến Thần Điện, đi tới trước Chiến Thần Sơn.
Hiện tại không phải thời gian Chiến Thần Sơn mở ra, toàn bộ Chiến Thần Sơn đều thiêu đốt pháp tắc chi hỏa hừng hực.
Đây là pháp tắc chi hỏa cực kỳ bản nguyên, coi như là chư tử đại tiên hợp đạo thành công cũng phải sợ hãi, không dám xâm nhập vào quá sâu.
Nhưng Cổ Thần có hỏa chi bản nguyên, ngay cả Hỏa Chi Đại Trận cũng đã cảm ngộ hoàn toàn, luyện vào Phá Thiên Chỉ, pháp tắc chi hỏa trong Chiến Thần Sơn đối với hắn đã không tạo thành bất cứ ảnh hưởng nào, cho dù không phải thời điểm mở ra, Cổ Thần vẫn có thể tiến vào như thường.
Cổ Thần vung tay lên, một vòng quang tráo tiên lực lập tức sản sinh, đây là quang tráo màu đỏ do bản nguyên chi hỏa hình thành, thân thể Cổ Thần và Vu Nguyệt đều được bao phủ trong vòng quang tráo, tiến vào trong Chiến Thần Sơn.
Bước chân rất nhanh, chốc lát sau Cổ Thần đã đi tới khỗ khắc Thuần Dương Bí Điển.
Lần trước tại Chiến Thần Sơn Cổ Thần thu được Chiến Thần Tinh Kinh, vì vậy đối với Thuần Dương Bí Điển không quá mức lưu ý, nhưng trong lòng cũng có ký ức không cạn, một lần nữa quan sát, có cảm ngộ khác biệt đột nhiên dâng lên trong lòng.
Cổ Thần nói:
- Đây là bí điển vô thượng của Dương vu bộ lạc, Thuần Dương Bí Điển, một trong hai bản bí điển vô thượng năm xưa Vu Thần thu được, Nguyệt Nhi, tinh tế thể hội Thuần Dương Bí Điển, ghi nhớ trong lòng, chúng ta sẽ dừng lại ở đây trong thời gian một năm, một năm sau ta sẽ dẫn nàng tới quan sát Thuần Âm Bí Điển của bộ lạc Âm vu, Vu Thần có thể từ hai bộ bí điển vô thượng này lĩnh ngộ được đại đạo vô thượng, có thể thấy được hai loại bí điển hợp nhất chắc chắn có chỗ bất phàm.
- Uhm!
Vu Nguyệt gật đầu.
Hai người đều có tu vi cao thâm, sớm đạt tới cảnh giới ích cốc, ngồi trước vách đá dựng đứng có khắc Thuần Âm Bí Điển, chậm rãi tìm hiểu, rất nhanh thời gian một năm trôi đi.
Cổ Thần có thuần dương chi thể, luyện thành Thuần Dương Bí Điển rất dễ dàng, nhưng Thuần Dương Bí Điển chỉ là bí điển giúp tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh đột phá Độ Hư cảnh, đối với việc Cổ Thần đề cao thực lực không có tác dụng gì lớn, nhưng tu luyện Thuần Dương Bí Điển tới cảnh giới chí cao, Cổ Thần cũng có thể dễ dàng lĩnh ngộ được tất cả ảo diệu, huyền cơ của Thuần Dương Bí Điển, so với Vu Thần lĩnh ngộ Thuần Dương Bí Điển còn cao thâm hơn rất nhiều.
Thời gian một năm ngắn ngủi, Vu Nguyệt muốn tu luyện Thuần Dương Bí Điển thành công là chuyện không có khả năng, Vu Nguyệt không phải thuần dương chi thể, cũng không thể tu luyện Thuần Dương Bí Điển tới cảnh giới cao nhất, nàng đã có tu vi Độ Hư cảnh, ngộ tính kích phát trên diện rộng, phải qua thời gian một năm, lĩnh ngộ đối với Thuần Dương Bí Điển cũng đã tới cảnh giới nhất định.
Đương nhiên, so sánh với Cổ Thần lĩnh ngộ, chút ít lĩnh ngộ của Vu Nguyệt có thể nói hoàn toàn là con số không.
Đối với chuyện Cổ Thần muốn nàng lĩnh ngộ Thuần Dương Bí Điển, đồng thời chỉ trong thời gian một năm, đưa ra một yêu cầu cái hiểu cái không, tỉnh tỉnh mê mê, Vu Nguyệt không giải thích được, nhưng vẫn chưa hỏi nhiều, nếu Cổ Thần đã đưa nàng tới tìm hiểu Thuần Dương Bí Điển, tự nhiên có dụng ý.
Một năm sau, Cổ Thần dẫn theo Vu Nguyệt tới vách đá có khắc Thuần Âm Bí Điển.
Cổ Thần nói:
- Huyền ảo trong Thuần Âm Bí Điển cũng giống như Thuần Dương Bí Điển, nàng tỉ mỉ thể hội, cảm ngộ, cũng trong thời gian một năm.
Thời gian trôi qua, chớp mắt đã là một năm.
Trong một năm này, Cổ Thần cũng tìm hiểu Thuần Dương Bí Điển, bản nguyên ngũ hành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ đồng nguyên, âm dương là ngũ hành biến thành, cũng đồng nguyên giống nhau, Cổ Thần tìm hiểu Thuần Dương Bí Điển tới cảnh giới hoàn toàn thấu triệt, tuy rằng hắn không thể tu luyện Thuần Âm Bí Điển, nhưng cũng có thể lĩnh ngộ ảo diệu huyền cơ vô thượng trong đó.
- Thì ra là thế! Ngũ hành là đầu nguồn thế giới, âm dương là bản chất thế giới, ngũ hành hóa âm dương, âm dương tương hợp, đó là diễn hóa thiên địa, đại đạo cao nhất.
Cổ thần lĩnh ngộ Thuần Dương Bí Điển và Thuần Âm Bí Điển rồi, quan điêm cuối cùng của cả hai so với miêu tả trong Hỗn Độn Âm Dương Chân Quyết cơ bản tương đồng, đại đạo đồng quy.
Chỉ là Hỗn Độn Âm Dương Chân Tuyết chỉ có lý niệm âm dương tương hợp, không có con đường âm dương tương hợp, mà Thuần Dương Bí Điển và Thuần Âm Bí Điển, hai đại bí điển hợp nhất lại ẩn ẩn để lộ ra một loại đại đạo vo thượng âm dương tương hợp.
Vu Thần chính là bằng vào hai bộ bí điển này lĩnh ngộ được âm dương đại đạo, nhất cử đột phá hợp đạo thành công, đột phá Hợp Đạo trung kỳ, thành tựu chư tử đại tiên.
Âm dương đại đạo là đại đạo vô thượng có thể diễn hóa thiên địa, trong các đại đạo vô thượng là tồn tại chí cao tương tương với vô tình đại đạo, đệ nhất đại đạo, hồng chi đại đạo…
“Âm dương đại đạo, chú ý chính là thuần dương thuần âm hợp nhất, Vu Thần không phải thuần dương chi thể, cũng không phải thuần âm chi thể, lại mạnh mẽ hòa hợp âm dương đại đạo… Hừ, cuối cùng chỉ rơi vào kết cục bán nam bán nữ, nửa âm nửa dương, ngay cả một phần vạn lực lượng của âm dương đại đạo cũng không thể dung hợp được.”
Cổ Thần lĩnh ngộ Thuần Dương Bí Điển và Thuần Âm Bí Điển, đối với con đường tu luyện của Vu Thần liếc mắt đã nhìn ra được then chốt.
“Âm dương đại đạo, âm dương đại đạo, cần thuần âm và thuần dương hợp nhất, nhưng ta và sư tỷ đã từng thử qua, thuần âm và thuần dương đều đã trở thành cá thể độc lập tinh khiết, căn bản không thể tuong dung, đến tột cùng phải làm như thế nào mới có thể thuần dương thuần âm hợp nhất?”
Cổ Thần âm thầm nhíu mày.
“Ngũ hành là chất của âm dương, âm dương là khí của ngũ hành, khí không chất không lập, chất không khí không được, người hành khí, ngũ hành biến hóa thành chất, là âm dương chi khí, ngũ hành hóa âm dương, âm dương diễn thiên địa, đây là đại đạo chí cao.”
“Ta lấy bản nguyên ngũ hành hóa bản nguyên âm dương, diễn hóa bản nguyên thiên địa, trong đại đạo này có một phần bàn chi đại đạo!”
Trong đôi mắt Cổ Thần lóe lên tinh quang, rất nhiều trở ngại trong tâm linh đột nhiên trở nên thông thuận vô cùng, hắn cảm giác được, bàn chi đại đạo lại gần hắn hơn một bước.
“Ngũ hành hóa âm dương, âm dương diễn thiên địa, đây không phải là vũ trụ ba lần đại thiên kiếp hay sao? Ngũ hành thoát thai kiếp, âm dương sinh tử kiếp, thiên địa vô lượng kiếp, tam đại thiên kiếp này, mỗi một kiếp mạnh hơn một kiếp, một một kiếp phủ xuống đều muốn hủy diệt tất cả, hai kiếp trước đó còn có phương pháp tránh né, nhất là thiên địa vô lượng kiếp, hủy thiên diệt địa, không người có thể tránh.”
“Như Ý Linh Lung tháp, Lăng Tiêu Cung Thiên đình, vô lượng thiên kiếp tới, đến cùng công dã tràng”. Vô lượng thiên kiếp hàng lâm khiến thời đại thái cổ kết thúc, tiên tôn tiên vương thái cổ, thậm chí ngay cả tồn tại giống như Thiên đế, Hồng cũng phải tiên độ phàm gian, để tránh thiên địa vô lượng kiếp, có thể thấy được kiếp nạn này cường đại và kinh khủng tới mức nào, hiện tại ngay cả Hợp Đạo trung kỳ ta cũng chưa đạt được, làm sao có thể để ngũ hành hóa âm dương, âm dương diễn thiên địa đây?”
Trong lòng Cổ Thần nghĩ lại, cản trở tâm linh vừa mới bài trừ lại có một nan đề to lớn hơn nữa chắn trước mặt.
Lấy ngộ tính của Cổ Thần, nếu như lĩnh ngộ bất luận một loại đại đạo nào đó, không cần trăm năm đã có thể biết được huyền cơ ảo diệu, hai trăm năm liền có thể hợp đạo thành công.
Thế nhưng, Cổ Thần muốn hợp đạo là bàn chi đại đạo, một loại đại đạo từ trước tới nay chưa từng xuất hiện, bàn chi đại đạo siêu việt thiên địa, siêu việt tất cả, giống như con thuyền đi trên biển, vĩnh viễn không bị diệt, vĩnh sinh bất tử.
Tự nghĩ ra một loại đại đạo, độ khó so với các tu sĩ hợp đạo cao hơn nghìn lần.
Từ xưa cho tới nay, tu sĩ tự nghĩ ra đại đạo không phải là không có, đệ nhât đại đạo của Côn Ngô Tiên Đế, hồng chi đại đạo của đạo tổ Hồng đều là tự nghĩ ra, thế nhưng đạo bọn họ sáng lập lại không thể vượt qua được Thiên Địa, nhiều lắm chỉ dừng lại ở mức cân sức ngang tài với đại đạo vô tình của Thiên, Địa.
Mà bàn chi đại đạo Cổ Thần sáng lập ra là siêu việt Thiên, Địa, là đại đạo vĩnh tồn bất diệt, vĩnh sinh bất cử, độ khó to lớn có thể nghĩ, cho dù là Côn Ngô Tiên Đế sống lại chỉ sợ cũng kinh hãi vô cùng đối với bàn chi đại đạo Cổ Thần sáng lập.
Trong lúc nhất thời, Cổ Thần lại đọc qua tất cả những tài liệu có liên quan tới Đại Hồn Kinh, Khổ Hải Kinh, Thuần Dương Bí Điển, Thuần Âm Bí Điển, trong đầu Cổ Thần không ngừng xoay quanh các vấn đề khác nhau.
Từng ý niệm chậm rãi hỗn độn hiện ra trong đầu Cổ Thần.
Thế nhưng, dưới sự suy tư của Cổ Thần, những ý niệm này chậm rãi đan xen vào nhau, cuối cùng gắn bó thành một chỉnh thể.
“Lấy tu vi hiện tại của ta, căn bản không thể để ý niệm sống lại, cũng không thể làm được âm dương hợp nhất, thế nhưng ta lại có thể bảo toàn ý niệm của sinh linh vạn vật, chỉ cần sinh linh vạn vật tín ngưỡng ta, sau khi bọn họ tử vong, ta có thể thông qua lực lượng tín ngưỡng, trong khổ hải tinh thần, đưa ý niệm của bọn họ thu thập vào một chỗ, để bọn họ không đánh mất ký ức, đợi sau này ta sẽ đúc thân thể mới cho bọn họ, cho bọn họ sống lại hậu thế.”
“Bất quá, thông qua lực lượng tín ngưỡng, thu thập ý niệm trong khổ hải tinh thần, cần lực lượng âm dương đại đạo, ta bây giờ không thể âm dương hợp nhất, hợp thể với sư tỷ, thuần dương thuần âm cũng không thể hòa hợp thành một thể, có lực lượng gì có thể thay thế cho thuần âm và thuần dương dung hợp đây?”
Cổ Thần rơi vào suy tư.
- Có rồi!
Trong lòng Cổ Thần sáng ngời.
“Nguyên âm xử nữ, nguyên âm xử nữ là khí tức vô hạn tiếp cận thuần âm, mỗi một thiếu nữ trước khi thất thân đều có khí tức xử nữ nguyên âm của chính mình, phải là nữ tu có tu vi rất cao thâm, khí tức xử nữ nguyên âm nặng nhất mới có thể so sánh được với thuần âm khí.”
“Một khi xử nữ hợp thể với nam, xử nữ nguyên âm sẽ dung hợp trăm phần trăm với nam thân, thuần dương khí của ta không thể tương dung với bất luận khí tức gì, không biết xử nữ nguyên âm có thể bao dung vạn vật, có thể dung hợp với thuần dương khí của ta hay không? Để ta lĩnh ngộ được lực lượng âm dương nhất thể, có thể trong tinh thần khổ hải thu thập ý niệm chúng sinh?”
Ánh mắt Cổ Thần rơi vào người Vu Nguyệt, trước mắt đã có một xử nữ, đồng thời còn là cường giả Độ Hư bí cảnh, xử nữ nguyên âm khí nhất định vô cùng cường đại, tiên giới Cổ Hoang cũng không tìm được nữ tử có xử nữ nguyên âm khí cường đại hơn Vu Nguyệt.
…
Thời gian một năm trôi qua.
Vu Nguyệt dừng tìm hiểu Thuần Âm Bí Điển, phát hiện Cổ Thần đang chăm chú nhìn vào chính mình, ánh mắt chuyển hướng Cổ Thần.
Cổ Thần hỏi:
- Tìm hiểu thế nào rồi?
Vu Nguyệt trả lời:
- Cảm giác hai bản bí điển đều bác đai tinh thâm, tựa hồ ẩn chứa thế giới cực lớn, nhưng đến tột cùng như thế nào, Nguyệt Nhi vẫn rất mơ màng!
Cổ Thần nói:
- Ngắn ngủi trong vòng hai năm có thể đến được bước này, ngộ tính của nàng đã vượt qua rất nhiều người, thuần âm thuần dương, loại bí điển nào nàng tìm hiểu sâu hơn một chút?
Vu Nguyệt không cần nghĩ ngợi, trực tiếp trả lời:
- Thuần Âm Bí Điển!
Nàng là tấm thân xử nữ, bản tính nguyên âm, khí chất và Thuần Âm Bí Điển tương xứng, lĩnh ngộ tự nhiên nhanh hơn một chút so với Thuần Dương Bí Điển.
Cổ Thần gật đầu, nói:
- Tốt, Nguyệt Nhi, chúng ta cần phải làm một chuyện.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 8: Chư Thiên Vạn Giới.
Chương 13 : Trước đại kiếp nạn
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
- Chuyện gì?
Vu Nguyệt hỏi.
Cổ Thần trả lời:
- Chúng ta hợp thể âm dương, thuần dương khí trong cơ thể ta không thể tương dung với bất cứ vật thể gì, mà xử nữ nguyên âm lại trăm phần trăm tương dung với nam thân, ta muốn mượn xử nữ nguyên âm của nàng, nhìn xem có thể dung hợp thuần dương khí, để ta thu được lực lượng âm dương hợp nhất, hoàn thiện đại đạo của ta.
Con mắt Vu Nguyệt rõ ràng trừng lớn hơn rất nhiều, hơi kinh hãi, nói:
- Cổ Thần, chàng không phải cũng biết hay sao? Ta là âm mị chi thể…
- Không ngại!
Cổ Thần nói:
- Lực lượng của ta, nàng có thể hấp thu bao nhiêu vậy hấp thu bấy nhiêu, nếu như ta thu được lực lượng âm dương hợp nhất, thời điểm chúng ta âm dương tương giao, ta sẽ có âm dương hợp nhất, để chúng ta gắn bó thành một chỉnh thể, lực lượng pháp tắc ta lĩnh ngộ được nàng cũng có thể tìm hiểu đơn giản hơn nhiều, trong vòng trăm năm đạt tới Hư Không hậu kỳ không phải là việc khó, Nguyệt Nhi, nàng có bằng lòng hay không?
Vu Nguyệt gật đầu, nói:
- Thiếp sao lại không muốn? Thiên địa phân âm dương, người phân nam nữ, vạn linh phân thư hùng (sống, mái), âm dương tương hợp là thiên kinh địa nghĩa, làm nữ nhân ai cũng muốn tìm một nam tử đủ cường đại để âm dương tương giao, Cổ Thần, càng là đệ nhất nam tử toàn bộ tiên giới Cổ Hoang, ta chỉ sợ chàng không muốn thiếp!
Cổ Thần nói:
- Nàng không nên đánh giá thấp chính mình như vậy, nếu như xử nữ nguyên âm của nàng xác thực có thể dung hợp với thuần dương khí của ta, để ta thu được lực lượng âm dương hợp nhất, ta đại biểu cho toàn bộ chúng sinh tiên giới Cổ Hoang, sinh linh vạn tộc cảm tạ nàng, Nguyệt Nhi, trong Chiến Thần Sơn này không có người khác, nơi này lại ngay dưới vách đá khắc Thuần Âm Bí Điển, chúng ta ở chỗ này đi, thời điểm âm dương giao hợp, không nên bị dục vọng làm mờ phương hướng, trong lòng ghi nhờ ảo diệu Thuần Âm Bí Điển, ta tìm hiểu nàng cũng có thể cảm thụ, then chốt chính là nàng phải bảo trì một phần lĩnh ngộ kia, lĩnh ngộ khắc ghi trong lòng huyền cơ ảo diệu ta tìm hiểu được, thuần dương khí của ta bá đạo phi thường, nàng lần đầu âm dương tương hợp, chỉ sợ không chịu nổi, dao động tâm thần liền quan sát vách đá, bảo trì thanh minh.
Vu Nguyệt gật đầu, dù sao cũng là kinh lịch lần đầu, nghe Cổ Thần nói thuần dương khí của hắn phi thường bá đạo, không khỏi nổi lên hai rặng mây hồng.
Lúc gật đầu, Vu Nguyệt đã đi tới cạnh Cổ Thần, ngã vào lòng hắn.
Cổ Thần nhẹ nhàng cởi đai lưng của Vu Nguyệt, quần áo chậm rãi chảy xuống, toàn bộ thân thể vô cùng hoàn mỹ hiện ra trước mặt Cổ Thần, cặp phong nhũ thẳng tắp, trắng noãn như bạch ngọc.
Trong miệng Vu Nguyệt truyền tới tiếng rên rỉ mê hồng, hai người chậm rãi triền miên hòa hợp.
Mây mưa qua đi, hai người xích lõa toàn thân, ôm chặt lấy nhau, Vu Nguyệt vùi đầu trước ngực Cổ Thần, tóc hơi tán loạn, hô hấp có chút gấp gáp, cuối cùng nàng cũng hiểu ra rồi, thuần dương khí theo như lời Cổ Thần bá đạo phi thường đến tột cùng là bá đạo tới mức nào, thân thể trắng như bạch ngọc vẫn còn lưu lại nét hồng đậm hưng phấn chưa tan.
Lúc âm dương tương hợp, xử nữ nguyên âm khí của Vu Nguyệt biến mất, dung nhập vào trong cơ thể Cổ Thần, nhưng Vu Nguyệt cũng thu được chỗ tốt cực lớn, tu vi của nàng nhất cử đột phá từ Đằng Vân trung kỳ đỉnh phong tới Đằng Vân hậu kỳ.
Nàng là âm mị chi thể, có thể hấp thu lực lượng trên người nam tử, thực lực của Cổ Thần ngày hôm nay so với chư tử đại tiên hợp đạo thành công còn kinh khủng hơn, chỉ cần Vu Nguyệt hấp thu được một tia nho nhỏ cũng đủ khiến tu vi của nàng đề cao như ngồi hỏa tiễn.
Cổ Thần nhắm hai mắt, hắn suy đoán quả nhiên không sai, xử nữ nguyên âm trăm phần trăm dung hợp với nam thân, thuần dương khí vạn vật không dung của hắn cũng không ngoại lệ, cùng với xử nữ nguyên âm của Vu Nguyệt chậm rãi dung hợp với nhau.
Từ sau khi tu luyện thành thuần dương chi thể, Cổ Thần đã không còn cảm xúc đến lực lượng âm nhu, thuần dương chi thể theo bản năng tiêu diệt toàn bộ âm nhu.
Thế nhưng ngày hôm nay, hắn một lần nữa cảm ngộ được rồi, xử nữ nguyên âm của Vu Nguyệt dung hợp với chân khí thuần dương của Cổ Thần, Cổ Thần cảm thụ được lực lượng âm dương hợp nhất, bàn chi đại đạo cũng bước được nửa bước vô cùng quan trọng.
Bằng vào cỗ lực lượng âm dương hợp nhất này, ý niệm của Cổ Thần càng trở nên cường đại hơn nhiều, hắn có thể trở trong khổ hải tinh thần thu thập được tín ngưỡng, gom lại cùng nhau, hình thành một cỗ lực lượng phi thường cường đại.
Cổ lực lượng này có thể bảo toàn được chúng sinh, sinh linh vạn vật tiên giới Cổ Hoang, sau khi bị thiên kiếp tiêu diệt, ý niệm không chìm vào đáy khổ hải, có thể bảo trì ký tức, một ngày nào đó Cổ Thần có thể vì bọn họ đúc một thân thể mới, trọng sinh một lần nữa.
Đủ trôi qua bảy bảy bốn mươi chín ngày, Cổ Thần đã hoàn toàn lĩnh ngộ thấu triệt cỗ lực lượng âm dương hợp nhất này, khắc ghi trong lòng.
Tuy rằng đây không phải là âm dương hợp nhất chân chính, so với lực lượng thuần âm thuần dương hợp nhất ngay cả một phần vạn cũng không được, nhưng cuối cùng cũng thành công bước ra được một bước quan trọng nhất.
Có phần lực lượng âm dương hợp nhất này, Cổ Thần có thể đưa lực lượng pháp tăc hắn lĩnh ngộ được, trong thời điểm âm dương giao hợp, chia xẻ cho một nửa bên kia tìm hiểu.
Nói cách khác, sau này tại thời điểm âm dương giao hợp với Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc, tứ nữ có thể trực tiếp tìm hiểu lực lượng Cổ Thần lĩnh ngộ được, những kinh nghiệm ngộ đạo của Cổ Thần đều có thể thông qua âm dương giao hợp truyền cho các nàng, để các nàng có thể lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc một cách nhanh nhất, tu vi đề cao cực nhanh.
Sau bốn mươi chín ngày, Cổ Thần và Vu Nguyệt rời khỏi Chiến Thần Sơn, trở về thánh địa Ngũ Hành.
Trở lại thánh địa Ngũ Hành, Cổ Thần hạ lệnh, phóng xuất tất cả cường giả thượng cổ bị trấn áp, tiến hành tìm kiếm toàn bộ tiên giới Cổ Hoang, tìm kiếm tài liệu luyện chế pháp bảo âm hồn, đồng thời để toàn bộ ba tộc nhân, vu, yêu khắp Cổ Hoang thành lập miếu thờ, để pho tượng của Cổ Thần được chúng sinh tế bái, tín ngưỡng.
Không ít cường giả thượng cổ đều biết đến tin tức đại kiếp nạn thiên địa, người không biết cũng đã mơ hồ nghe nói qua, sau khi nghe được Cổ Thần giảng giải toàn bộ, biết tiên giới Cổ Hoang sắp phải nghênh đón một trường hạo kiếp, nghênh đón ngày diệt vong hủy diệt thế giới.
Biết Cổ Thần có phương pháp tránh kiếp, trên dưới một lòng hiệp trợ Cổ Thần, cầu tránh được kiếp nạn này.
Trong miếu thờ, chúng sinh tế bái, tín ngưỡng cần phải biết rõ danh hào của thần linh, Cổ Thần lấy bàn chi đại đạo để đặt tên, toàn bộ tiên giới Cổ Hoang, tất cả pho tượng của hắn trong vũ trụ đều gọi là Bàn.
Toàn bộ tiên giới Cổ Hoang trên thực tế đã thuộc về Cổ Thần nhất thống, cho dù là long tộc cũng không ngoại lệ, Ngô Tinh vì muốn để long tộc thoát được một mạng trong đại kiếp nạn thiên địa, để cả long tộc đều tín ngưỡng Cổ Thần.
Cổ Thần đã trở thành “hoàng” duy nhất, “đế” duy nhất, “chủ” duy nhất, “thần” duy nhất toàn bộ tiên giới Cổ Hoang.
Vì vậy, miếu thờ của hắn bởi vì tại các địa vực khác nhau mà sinh ra tên gọi khác nhau: Bàn Hoàng Miếu, Bàn Đế Miếu, Bàn Chủ Miếu, Bàn Thần Miếu.
Tu sĩ trong các miếu thờ đều hoàn toàn tín ngưỡng Cổ Thần, là thành viên thánh địa Ngũ Hành, bọn họ nghĩ để miếu thờ có thêm khí thế, pho tượng Cổ Thần đều lấy bộ dáng ba đầu sáu tay của hắn, trong tay cầm sáu thanh cự phủ.
Tu sĩ tiên giới Cổ Hoang trên cơ bản đều biết truyền thuyết về Cổ Thần, biết được Bàn Hoàng, Bàn Đế, Bàn Chủ, Bàn Thần trong miếu thờ chính là thánh chủ Cổ Thần thánh địa Ngũ Hành, mà chúng sinh, bọn họ lại không biết rất nhiều sự tích trong tu chân giới thực sự có một vị thần linh là Bàn, ba đầu sáu tay, cầm cự phủ trong tay, vũ dũng phi phàm.
Việc này đều do các tu sĩ tiên giới Cổ Hoang đi làm, Cổ Thần trong thánh địa Ngũ Hành chờ đợi, đợi những cường giả mang theo tài liệu luyện chế pháp bảo âm hồn trở về.
Đang trong lúc chờ đợi, Cổ Thần tụ thập ngũ nữ Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc và Vu Nguyệt cùng một chỗ, cùng bọn họ âm dương hợp thể, trong quá trình hợp thể, lợi dụng lực lượng âm dương hợp nhất, để ngũ nữ thu được lực lượng cường đại của hắn.
Ngũ hành thiên kiếp hàng lâm, tuy rằng Cổ Thần có phương pháp tránh kiếp, nhưng để phòng ngừa vạn nhất, trước khi ngũ hành thiên kiếp tới, giúp tu vi ngũ nữ đề thăng càng cao càng tốt.
Tại thời điểm âm dương giao hợp với ngũ nữ, lực lượng âm dương hợp nhất càng lúc càng cường đại.
Vạn sự khởi đầu nan, ban đầu Cổ Thần lĩnh ngộ được lực lượng âm dương hợp nhất, cần phải có xử nữ nguyên âm khí và thuần dương khí dung hợp, hiện tại đã có lực lượng âm dương hợp nhất, không nhất định cần phải có xử nữ nguyên âm khí nữa rồi, khi âm dương giao hợp với ngũ nữ đều có thể khiến lực lượng âm dương hợp nhất dần dần phát triển cường đại.
Mà lực lượng âm dương hợp nhất của Cổ Thần càng cường đại, lực lượng Cổ Thần truyền cho ngũ nữ cũng càng mạnh hơn.
Cổ Thần chuyên môn sáng tạo một bí thuật, gọi là Ngự Nữ Quyết, bằng vào Ngự Nữ Quyết, ba năm sau Vu Nguyệt vượt qua lôi kiếp đệ lục trọng, tu vi đột phá tiến vào Giá Vụ kỳ.
Năm năm sau Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc, tu vi nhất tề đột phá Giá Vụ trung kỳ.
Bảy năm sau, tu vi Vu Nguyệt đột phá đến Giá Vụ trung kỳ.
Mười hai năm sau, tu vi ngũ nữ toàn bộ đột phá tới Giá Vụ hậu kỳ.
Vu Nguyệt là âm mị chi thể, ngoại trừ Cổ Thần sử dụng Ngự Nữ Quyết có thể truyền cho nàng lực lượng ra, nàng còn có thể tự động hấp thu một phần lực lượng của Cổ Thần, âm dương song tu với Cổ Thần, tu vi tăng trưởng nhanh nhất.
Hai mươi năm sau, tu vi của ngũ nữ đề thăng một lần nữa, bước vào Hư Không kỳ, vượt qua lôi kiếp đệ thất trọng.
Lúc này, cách ngũ hành thoát thai kiếp chỉ còn thời gian ba mươi tám năm, tài liệu Cổ Thần cần rốt cục cũng đã tập hợp đầy đủ rồi.
Lấy căn bản là Đại Hồn Kinh của Thi Hồn Tông, Cổ Thần muốn luyện chế một kiện pháp bảo siêu cấp kinh thiên địa, khấp quỷ thần.
Phương pháp luyện hồn của Thi Hồn Tông chính là lấy linh hồn của tu sĩ, ý niệm luyện hóa thành nô, Cổ Thần cũng muốn luyện chế một kiện tụ hồn phiên, thu thập ý niệm chúng sinh, bảo trì tính mệnh, không cho ý niệm chúng sinh bị chìm vào đáy khổ hải, mất đi ký ức.
Khổ hải vô biên vô hạn, sâu không thấy đáy, một khi trầm luân xuống đáy khổ hải, cho dù Cổ Thần có thần thông cái thế cũng không thể tìm nổi, người chết đi trước kia, tìm được ý niệm của bọn họ, giúp bọn họ trọng sinh, đây chỉ là lý luận, lấy tu vi của Cổ Thần hiện tại, thu thập ý niệm cảu chúng sinh vừa mới tử vong đã là cực hạn, tìm kiếm ý niệm đã tử vong từ lâu trong khổ hải là chuyện không thể.
Thoáng qua, ba mươi năm lại trôi đi.
Dòng thời gian trôi qua ba mươi năm, Cổ Thần lấy ý cảnh bàn chi đại đạo, thành công luyện chế một kiện pháp bảo siêu cấp --- Tụ Hồn Phiên.
Tụ Hồn Phiên nửa trắng nửa đen, dài ba nghìn ba trăm ba mươi ba trượng, rộng ba nghìn ba trăm ba mươi ba trượng.
Chính giữa Tụ Hồn Phiên có một chữ bàn cực lớn, dài chín trăm chín mươi chín trượng, rộng chín trăm chín mươi chín trượng.
Cổ Thần gọi Tụ Hồn Phiên này là Bàn, nhưng tu sĩ tiên giới Cổ Hoang lúc đó vì kính trọng Cổ Thần, liền lấy họ của Cổ Thần thêm vào tên của Tụ Hồn Phiên, đều gọi là Bàn Cổ Phiên.
Trong thánh địa Ngũ Hành, Cổ Thần thành lập một đàn tế năm góc cực lớn, phân thành kim, mộc, thủy, hỏa thổ, mỗi góc đan tế đều rộng chín trăm chín mươi chín trượng, cao chín trăm chín mươi chín trượng.
Trung ương đàn tế ngũ hành, Bàn Cổ Phiên được dựng thẳng lên trời cao.
Bàn Cổ Phiên đứng thẳng, mặt phiên (quạt) mở ra, lấy một loại vận động với quỹ tích vận hành vô cùng kỳ lạ, quỹ tích này ẩn chứa đại đạo vô thượng, lực lượng bên ngoài không thể thay đổi, cho dù mưa rền gió dữ cũng không thể thay đổi.
Bàn Cổ Phiên xuất thế, thiên địa dị biến, bầu trời đột nhiên biến thành nửa trắng nửa đen, không phải thái cực mà như âm dương, toàn bộ tiên giới Cổ Hoang, vô luận là phàm nhân hay tu sĩ, từ nay về sau đều cảm giác được linh đài thanh minh, tinh thần sung mãn, toàn bộ âm dương tạo hóa trong thiên địa, số phận nghịch thiên, vô số phàm phu tục tử đều thông suốt cơ thể, từ nay về sau hình thành tiên căn.
Từ nay về sau, tiên giới Cổ Hoang không người không thể tu tiên.
Bàn Cổ Phiên dựng thẳng giữa trung ương tế đàn, lấy một loại quỹ tích đại đạo vận hành, Cổ Thần đứng trên tế dàn, nhìn pháp bảo tiêu hao tâm huyết ba mươi năm của hắn để luyện thành.
Bàn Cổ Phiên có ẩn chứa đại đào Bàn của hắn, âm dương đại đạo, có thể linh về khổ hải, tâm niệm hư không, trong khổ hải mang mang thu thập tất cả ý niệm tín ngưỡng Cổ Thần.
Bàn Cổ Phiên là pháp bảo hậu thiên do Cổ Thần luyện chế, thế nhưng công hiệu vô cùng to lớn, so với tiên bảo vô thượng còn mạnh hơn nhiều.
Bất luận một kiện tiên bảo vô thượng nào cũng chỉ dừng lại tại cấp độ tăng công kích, tăng phòng ngự, hoặc là thay đổi thời gian, không gian, mà Bàn Cổ Phiên thì ẩn chứa đại đạo, có thể tranh phong với thiên địa, có thể ở trong khổ hải mang mang bảo trì ý niệm không diệt, không vong!
Đương nhiên, Cổ Thần hiện tại còn chưa hoàn toàn có ý cảnh đại đạo, còn chưa hợp thành đại đạo chân chính của bản thân, Bàn Cổ Phiên còn chưa đạt tới trình độ cường đại nhất, cho dù có thể thu thập ý niệm chúng sinh trong khổ hải mang mang, nhưng không cách nào chân chính đạt tới mức độ thiên địa diệt kỳ bất diệt, thiên địa hủy kỳ bất biệt.
Vì vậy Bàn Cổ Phiên chỉ có thể tồn tại trong thánh địa Ngũ Hành, còn cần phải có thánh địa Ngũ Hành bảo hộ để đối kháng với Thiên Kiếp.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Nếu như Cổ Thần hợp đạo thành công, bàn chi đại đạo, âm dương đại đạo đại thành, Bàn Cổ Phiên mới là chân chính ẩn chứa đại đạo, tùy tiện thả ở nơi nào cũng có thể tồn tại bất diệt, thiên địa hủy diệt cũng vĩnh tồn bất diệt.
- Đây là một kiện pháp bảo cường đại nhất từ khi ta chào đời tới nay được chứng kiến, cho dù là tiên thiên linh bảo Chiến Thần Lệnh cũng không thể so sánh được với Bàn Cổ Phiên.
Ngô Tinh nhìn Bàn Cổ Phiên, thì thào nói, linh quang trong mắt chớp động, hình như có sở ngộ.
Từ lúc long tộc tín ngưỡng Cổ Thần, Ngô Tinh liền thường xuyên tới thánh địa Ngũ Hành, Cổ Thần luyện thành Bàn Cổ Phiên, chuyện trọng đại như vậy, tự nhiên Ngô Tinh không thể bỏ qua, lập tức chạy tới thánh địa Ngũ Hành.
Cổ Thần mở miệng, đại đạo theo âm mà ra, sinh linh phương viên trăm vạn dặm đều có thể nghe được thanh âm Cổ Thần:
- Bàn Cổ Phiên có ẩn chứa đại đạo vô thượng, pháp tắc thiên địa, không chỗ nào không có, không chỗ nào không ở, quan sát Bàn Cổ Phiên có thể giúp tinh thần nhẹ nhàng khoan khoái, kích phát ngộ tính, bước vào hư không, kéo dài tuyên cổ, Bàn Cổ Phiên đạt tại đàn tế ngũ hành, vĩnh tồn bất diệt, tu sĩ thiên hạ đều có thể tùy ý quan sát, lĩnh ngộ ảo diệu huyền cơ trong đó.
- Âm dương, sinh tử, vĩnh tồn bất diệt? Sinh sinh bất tức?
Ngô Tinh nhìn Bàn Cổ Phiên, linh quang trong mắt lập lòe, thần tình hưng phấn:
- Sinh sinh bất tức, sinh sinh bất tức! Hơn bốn trăm năm rồi, ta bước vào Hợp Đạo hơn bốn trăm năm, rốt cuộc cũng tìm được đại đạo vô thượng thích có thể hợp hai làm một với ta, sinh sinh bất tức, sinh chi đai đạo, ha ha ha ha…
Không chỉ Ngô Tinh tìm được đại đạo thích hợp với bản thân, không ít tu sĩ Minh Khiếu hậu kỳ, Minh Khiếu hậu kỳ đỉnh quan sát Bàn Cổ Phiên đều linh trí mở ra, ngộ tính tăng lên, lĩnh ngộ pháp tắc vô cùng, bước vào Độ Hư bí cảnh.
Toàn bộ tiên giới Cổ Hoang một mảnh vui sướng hướng quan vinh, tựa hồ một thời đại tu chân đỉnh cao sẽ đến.
Nhưng mà, sự thực không phải như vậy, gần đến chính là ngũ hành thoát thai kiếp.
Tiên giới Cổ Hoang sắp phải nghênh đón ngày diệt phong, nghênh đón ngày hủy diệt.
Tất cả văn minh sẽ bị hủy diệt, tất cả sinh linh đều sẽ bị hủy diệt.
Thiên kiếp qua đi, vạn vật sống lại, tất cả bắt đầu từ con số không, cùng đợi thiên kiếp đại diệt thế tiếp theo phủ xuống.
Cách ngũ hành thoái thai kiếp phủ xuống chỉ còn thời gian tám năm.
Trận đánh cờ đầu tiên này, ai thắng ai thua? Rất nhanh sẽ thấy được kết quả.
Ngũ nữ Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc, Vu Nguyệt trải qua Ngự Nữ quyết tẩm bổ, tu vi đều đã đột phá Hư Không hậu kỳ, nhất là Vu Nguyệt, với âm mị chi thể hấp thu lực lượng pháp tắc của Cổ Thần, tu vi tăng trưởng nhanh nhất, đạt tới Hư Không hậu kỳ đỉnh.
Trong tay ngũ nữ đều có tiên bảo vô thượng Cổ Thần lưu lại, đồng thời Cổ Thần còn truyền thụ một bộ ngũ hành ngũ phương trận, năm người liên thủ, cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ cũng phải nuốt hận.
Ngũ hành thoát thai kiếp hàng lâm, Cổ Thần muốn đi vào chỗ sâu trong Tây Hải, tiến vào hung trận thái cổ vô cùng lợi hại kia, chuyến đi này hung hiểm khó liệu, Cổ Thần sẽ không dẫn theo bất cứ người nào đi cùng.
Cho dù chư tử đại tiên hợp đạo thành công cũng không có chút sức phản kháng nào, long hoàng dựa vào huyết mạch tổ long mới tránh thoát được một kiếp, có thể thấy được nơi này tuyệt đối là hiểm địa đệ nhất đẳng thiên hạ, so với Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hỏa đại trận tại cấm địa Bắc Hoang còn hung hiểm hơn nhiều.
Ngũ nữ đã có thực lực so sánh với cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ, đồng thời ở trong thánh địa Ngũ Hành, Cổ Thần đã giúp ngũ nữ hạ rất nhiều cấm pháp, các nàng có thể dựa vào tương hợp với Ngũ Hành Đại Trận, trong thánh địa Ngũ Hành, ngũ nữ chính là tồn tại vô địch, chư tử đại tiên hợp đạo thành công cũng không thể làm gì được.
Tiên giới Cổ Hoang còn có Ngô Tinh, muốn nói tới tiên giới Cổ Hoang hiện nay ai là người đầu tiên hợp đạo thành công, Cổ Thần có thể xác định, tuyệt đối là Ngô Tinh, như vậy cho dù Cổ Thần ở chỗ sâu trong Tây Hải gặp phải chuyện ngoài ý muốn, bị nhốt mây nghìn năm, trên vạn năm, ngũ nữ tại tiên giới Cổ Hoang cũng không chịu bất cứ kẻ nào khi dễ.
Còn có thời gian tám năm, ngũ hành thoát thai kiếp phủ xuống, tại thời khắc cuối cùng này, Cổ Thần bế quan một lần nữa, tìm hiểu đại đạo, bằng vào tư thái cường uy, đối mặt với ngũ hànhthoát thai kiếp tới.
Thời gian như nước!
Tám năm cuối cùng trôi qua.
Ngũ hành thoái thai kiếp đúng hạn phủ xuống.
Thiên địa trở về trạng thái nguyên thủy ban đầu, tất cả đều trở về đầu nguồn, biến thành ngũ hành.
Trong thiên địa kim quang ngang dọc, nơi đi qua, sơn băng địa liệt, vạn vật đều vong.
Kim quang đi qua, vô số cây cối trong nháy mắt thối rữa, hóa thành mộc khí bản nguyên nhất, sinh cơ tràn ngập trong mộc khí nhưng lại tản mát khí tử vong, mộc khí lướt qua, chúng sinh diệt sạch sinh cơ, tốc độ tử vong so với ôn dịch lan tràn còn nhanh hơn rất nhiều.
Một khí qua đi, bầu trời tầng tầng vỡ tan, đại hỏa vô cùng vô tận từ trên bầu trời giáng xuống, toàn bộ tiên giới Cổ Hoang hóa thành một mảnh đại dương lửa mênh môn, đây là bản nguyên chi thủy, bản nguyên chi thủy vô cùng vô tận đè xuống, bất luận sinh linh nào cũng bị áp thành nát bấy, hư vô, tất cả hủy diệt.
Hồng thủy qua đi, liệt dương chiếu rọi, đại địa rạn nứt, địa tâm chi hỏa vô cùng vô tận từ chỗ sâu trong đại địa phun ra, toàn bộ thế giới biến thành một biển lửa, bản nguyên chi hỏa đốt hết mọi thứ.
Hỏa hải qua đi, bầu trời hàng thổ, đây là bản nguyên chi thổ, ngũ hành chi nguyên, toàn bộ thiên địa bị bao phủ, bản nguyên chi thổ hạ xuống, không còn bất cứ sinh cơ nào khác.
Ngũ hành thoát thai kiếp, mỗi một kiếp ba năm ba tháng ba ngày.
Thiên kiếp qua đi, trên bản nguyên chi thổ sẽ một lần nữa tỏa sáng sinh cơ, vạn vật sống lại, sinh linh tiến hóa, một thời đại mới sẽ bắt đầu.
Dựa theo tiến trình lịch sử, ngũ hành thoát thai kiếp tới, thiên địa đề bị hủy diệt, phải làm như vậy.
Nhưng lúc này lại xảy ra một điểm biến hóa nho nho.
Tiến trình ngũ hành thoát thai kiếp chưa thay đổi.
Thế nhưng trước khi thiên kiếp phủ xuống đã có rất nhiều tu sĩ tiến vào trong Ngũ Hành bí cảnh, Sinh Tử Bí Cảnh, chỗ tị nạn cổ vu tộc, Nguyên Tổ Thánh Trường… Cùng với một số địa phương đặc biệt có thể tránh né thiên kiếp.
Hiện tại thời đại này, tiên giới Cổ Hoang đã không còn con người, chỉ có tu sĩ, thậm chí ngay cả trong quốc gia phàm nhân bắc hoang cũng không ngoại lệ, tất cả đều tín ngưỡng Cổ Thần, bước chân vào con đường tu chân.
Thế nhưng nơi tránh kiếp hữu hạn, tuyệt đại đa số tu sĩ không thể tránh kiếp, sẽ bị hủy diệt trong trận thiên kiếp ngũ hành này.
Vì vậy, thiên kiếp phủ xuống, Cổ Thần leo lên tế đàn ngũ hành, thi triển đại pháp lực, khởi động Bàn Cổ Phiên.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden