Quyển 8: Chư Thiên Vạn Giới
Chương 25 : Chư tử đại tiên
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
- Có một nhi tử như ngươi, nói vậy phụ thân ngươi từ nhỏ đã thiếu giáo dục cẩn thận, Lý gia xem ra không cần phải tồn tại nữa rồi.
Thanh âm Cổ Thần lạnh lùng.
Lý Nguyên Phong ngẩn ra, lập tức cười to một tiếng, phì phì nói:
- Tu sĩ ngoại tinh, chỉ bằng ngươi cũng dám đến Tử Vân Tinh giương oai?
Ầm!
Cổ Thần xuất thủ rồi, oanh ra một quyền.
Chiến Thần Diệt Tinh Quyền kích bắn đi, một đạo quyền ấn trong sát na biến thành lớn, đánh thẳng về phía Lý Nguyên Phong.
Trong sát na, tất cả tu sĩ ở đây đều sản sinh một loại cảm giác, không gian trong phương viên vạn trượng xung quanh đều thu nhỏ lại, cuối cùng ngưng tụ vào trong một đạo quyền cương Cổ Thần đánh ra kia, khiến mọi người có cảm giác sai lầm không gian bị hủy diệt.
Còn đang trong lúc hoảng hốt, chỉ nghe thấy một tiếng bạo nổ, một quyền của Cổ Thần đã oannh kích lên người Lý Nguyên Phong.
- Chính Nguyên Thiên Cương!
Lý Nguyên Phong hét lớn một tiếng.
Trong sát na, trận gió nổi lên bốn phía, một đạo khí trường sản sinh bên ngoài cơ thể Lý Nguyên Phong, hình thành một vong cương tráo, bao phủ Lý Nguyên Phong bên trong.
Chiến Thần Diệt Tinh Quyền của Cổ Thần kích bắn vào cương tráo phòng ngự bên ngoài cơ thể Lý Nguyên Phong, tiếng bạo tạc kịch liệt khiến không gian bị nghiền nát tầng tầng, thế nhưng cương tráo bên ngoài cơ thể Lý Nguyên Phong lại không hề lay động dù chỉ một chút.
Trong sát na, quyền thế đánh tan, khí lưu cuồng bạo dần dần bình tĩnh, Lý Nguyên Phong không chút thương tổn.
Thấy Cổ Thần không thể làm gì được chính mình, thần thái Lý Nguyên Phong càng thêm kiêu ngạo, cười nói:
- Đây là Chính Nguyên Thiên Cương chính phụ thân luyện chế cho ta, cho dù là Vân Khoát Thiên, không có nhất thời nửa khắc cũng đừng mong công phá được phòng ngự của Chính Nguyên Thiên Cương, tu sĩ ngoại tinh, ngươi dám công kích ta, xúc động Chính Nguyên Thiên Cương, cha ta đã biết được, ngươi cách cái chết không xa rồi, ha ha ha ha…
Lý Cương đã từng thu được truyền thừa của một vị cường giả Thiên Kiếp bí cảnh, vị cường giả Thiên Kiếp bí cảnh này chính là tu sĩ Nho môn thời đại thái cổ, từ tiên giới Cổ Hoang tiên độ phàm gian tới đây, thế nhưng bởi vì ngoài ý muốn rơi vào tình cảnh vẫn lạc trên Tử Vân Tinh.
Lý Cương thu được một tia thiên cương chính khí của cường giả cường giả Thiên Kiếp bí cảnh, thực lực bạo tăng, đặc biệt là lực phòng ngự cực kỳ cường đại, cho dù là Vân Khoát Thiên tu vi Hợp Đạo hậu kỳ cũng có thể chống lại được.
Chính Nguyên Thiên Cương bên ngoài cơ thể Lý Nguyên Phong chính là do Lý Cương dùng tiên lực đã dung hợp với một tia thiên cương chính khí của cường giả Thiên Kiếp bí cảnh luyện chế mà thành, tuy rằng lực phòng ngự thua xa so với chính bản thân hắn, thế nhưng cho dù là công kích của cường giả Hợp Đạo hậu kỳ cũng có thể chống lại được trong một đoạn thời gian ngắn.
Triệu Chính Đình và Tề Thiên Hạo đều có chút ước ao nhìn Lý Nguyên Phong, trên người bọn họ cũng có pháp bảo bảo mệnh do chính tay chư tử đại tiên luyện chế thành, thế nhưng lục phòng ngự kém xa so với Lý Nguyên Phong.
Đối mặt với vẻ kiêu ngạo của Lý Nguyên Phong, sắc mặt Cổ Thần lạnh lùng, lạnh giọng nói:
- Ngươi không đợi được phụ thân ngươi tới.
Ngũ Hành Bản Nguyên Ấn!
Đột nhiên, Cổ Thần kết thành chưởng ấn, trong sát na biến hóa năm lần, vỗ mạnh lên trời, năm đạo chưởng ấn một trắng, một xanh, một ngân, một bạc, một đỏ, một vàng từ lòng bàn tay Cổ Thần liên tục oanh kích ra.
Ầm ầm ầm ầm ầm…
Trên bầu trời đột nhiên truyền tới năm tiếng nổ, trong sát na năm đạo chưởng ấn biến lớn, Ngũ Hành Bản Nguyên Ấn theo trình tự kim mộc thủy hỏa thổ từ trên trời giáng xuống, mạnh mẽ vỗ về phía Lý Nguyên Phong.
Tốc độ chụp xuống của Ngũ Hành Bản Nguyên Ấn nhanh tới cực điểm, trong sát na đã oanh kích vào Chính Nguyên Thiên Cương bên ngoài cơ thể Lý Nguyên Phong, phát sinh năm tiếng bạo tạc.
Không khí bạo tạc, khí lưu giống như đao phong kích bắn về bốn phía, hơn trăm tên tu sĩ Lý gia ngay cách Lý Nguyên Phong không xa đang trong lúc tán thán gia chủ lợi hại, trực tiếp bị khí lưu cắn xé tan thành bột phấn.
Một tiếng bạo tạc qua đi, khí lưu dần dần bình tĩnh, Chính Nguyên Thiên Cương bên ngoài cơ thể Lý Nguyên Phong vẫn không bị nghiền nát, phòng ngự dung hợp với một tia thiên cương chính khí của cường giả Thiên Kiếp bí cảnh quả nhiên không bình thường.
Thế nhưng lúc này trong mắt Lý Nguyên Phong lại tràn đầy kinh khủng, tuy rằng Chính Nguyên Thiên Cương chặn được công kích của Cổ Thần, thế nhưng hắn chính diện cảm thụ được lực lượng kinh khủng từ Ngũ Hành Bản Nguyên Ấn chụp xuống, hắn có thể cảm thụ lực lượng ẩn chứa trong Ngũ Hành Bản Nguyên Ấn.
Đại địa bên dưới Vân gia, nguyên bản được trận pháp phòng ngự trói buộc, cho dù là chư tử đại tiên Hợp Đạo hậu kỳ cũng cần có thời gian mới phá hủy được, thế nhưng lúc này lấy dưới chân Lý Nguyên Phong làm nguyên điểm, xung quanh hình thành vô số vết nứt nẻ, tản đi hơn trăm trượng.
Thân thể Lý Nguyên Phong liên quan tới Chính Nguyên Thiên Cương bị Cổ Thần oanh kích chìm xuống dưới lòng đất chừng một thước, hầu như đã khiến Lý Nguyên Phong chìm xuống tận đầu gối.
Bất quá, Chính Nguyên Thiên Cương vẫn vững chắc như trước, sự kinh hãi của Lý Nguyên Phong qua đi, quát lên:
- Tu sĩ ngoại tinh, cho dù ngươi có oanh ta xuống lòng đất cũng không thể phá vỡ được phòng ngự của ta, cha ta Lý Cương lập tức sẽ tới, ngươi nhất định chết không chỗ chôn, ha ha ha ha…
Cổ Thần bất động thanh sắc, trong mi tâm chợt lóe kim quang, một tòa bảo tháp chín tầng lấp lánh kim quang bay ra ngoài, chính là Như Ý Linh Lung bảo tháp.
Như Ý Linh Lung bảo tháp bay lên trời cao, trong sát na biến thành lớn, đủ cao chín nghìn chín trăm chín mươi chín trượng, hầu như tương đương với Nguyên Tổ Thánh Tháp trong Thiên Thiền Tự.
Tu vi của Cổ Thần hôm nay đã hoàn toàn có thể phát huy được lực lượng của tiên bảo vô thượng Như Ý Linh Lung bảo tháp, so với trước đây sử dụng Như Ý Linh Lung bảo tháp, uy lực đâu chỉ lơn hơn gấp trăm lần, đồng thời hiện tại Như Ý Linh Lung bảo tháp không có người nào khác, Cổ Thần có thể tùy ý công kích, không cần quan tâm lực phản chấn.
Khi Như Ý Linh Lung bảo tháp bay lên trời, chân phải Cổ Thần mạnh mẽ đạp xuống đại địa, lực lượng bản nguyên chi thổ trong sát na dọc theo đùi phải Cổ Thần cuộn trào mãnh liệt, dũng mãnh truyền vào đại địa, trong nháy mắt đại địa phương viên mấy nghìn trượng đều hóa thành bản nguyên chi thổ, so với cấm pháp nguyên bản Vân gia bố trí còn kiên cố hơn gấp trăm lần.
Cánh tay Cổ Thần vỗ lên trời, một đại thủ che trời xuất hiện, lớn đủ vạn trượng, chộp Như Ý Linh Lung bảo tháp vào trong tay, mạnh mẽ ấn xuống dưới mặt đất.
Xẹt xẹt…
Toàn bộ trời xanh bị sụp đổ, Như Ý Linh Lung bảo tháp cao tới chín nghìn chín trăm chín mươi chín trượng từ trên trời hạ xuống, mạnh mẽ đập về phía Lý Nguyên Phong dưới mặt đất.
Sắc mặt Lý Nguyên Phong khẽ biến, nhưng vẫn giả vờ kiên cường như trước, ha ha cười nói:
- Cho dù ngươi có đập nát đại địa cũng không thể công phá được phòng ngự Chính Nguyên Thiên Cương của ta!
Vừa dứt lời, Như Ý Linh Lung bảo tháp đã rơi xuống đất, oanh kích vào Chính Nguyên Thiên Cương bên ngoài cơ thể Lý Nguyên Phong.
Rắc rắc rắc rắc…
Trong tiếng bạo tạc kinh thiên hỗn loạn vài tiếng nổ răng rắc.
Mặt đất đã biến thành bản nguyên chi thổ, cứng rắn không gì sánh được, Chính Nguyên Thiên Cương bên ngoài cơ thể Lý Nguyên Phong căn bản không thể phá võ được mặt đất, chỉ có thể mạnh mẽ chịu đựng lực lượng trấn áp kinh khủng từ Như Ý Linh Lung bảo tháp, lập tức phát ra từng vết rạn nứt giống như mai rùa.
Lý Nguyên Phong kêu lên một tiếng sợ hãi, trong mắt hoảng loạn.
Cánh tay Cổ Thần vừa nhắc, đại thủ che trời trên không trung lại một lần nữa cầm theo Như Ý Linh Lung bảo tháp bay lên trên hư không mấy vạn trượng, lần thứ hai đập mạnh xuống, Như Ý Linh Lung bảo tháp giống như một đạo thiểm điện, từ trên trời giáng mạnh, lần thứ hai trấn áp về phía Lý Nguyên Phong.
Rắc rắc rắc rắc rắc…
Trong tiếng bạo tạc rung trời, Chính Nguyên Thiên Cương bên ngoài cơ thể Lý Nguyên Phong vang lên tiếng nứt vỡ liên tiếp, vết nứt giống như mai rùa, dần dần biến thành mạng nhện, rậm rạp toàn bộ cương tráo, nhìn qua rất nhanh sẽ bị nghiền nát hoàn toàn.
- A…
Lý Nguyên Phong đã không thể bảo trì vẻ bình tĩnh kiêu ngạo ban đầu, kinh khủng kêu to:
- Cha ta là Lý Cương! Cha ta là Lý Cương! Ngươi dám giết ta, cha ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, phụ thân, nhanh tới cứu ta!
Đang khi nói chuyện Như Ý Linh Lung bảo tháp lại bị đại thủ che trời nhấc lên, mạnh mẽ hạ xuống.
Ầm ầm…
Tiếng tiếng nổ bạo tạc, Chính Nguyên Thiên Cương vỡ nát tầng tầng, hóa thành hư vô.
Lý Nguyên Phong chấn động toàn thân, lực lượng thật lớn khiến thân thể hắn sản sinh vô số vết rách, máu tươi phun trào điên cuồng.
Như Ý Linh Lung bảo tháp hóa thành một đạo kim quang, trong sát na tiến vào mi tâm Cổ Thần.
Đồng thời, thân thể Cổ Thần chợt lóe, liền tới bên cạnh Lý Nguyên Phong, khẽ nhấc tay lập tức bắt được chân Lý Nguyên Phong.
Trong không gian xẹt qua một đường vòng cung tuyệt đẹp, Lý Nguyên Phong bị Cổ Thần nhấc lên, lại mạnh mẽ nện xuống dưới mặt đất.
- Cha ngươi là Lý Cương?
- Ngươi chính là kiêu ngạo?
- Ta cho ngươi kiêu ngạo!
Cổ Thần cầm cổ chân Lý Nguyên Cương, giống như con chó chết, trên bầu trời liên tiếp xuất hiện đường vong cung, trong nháy mắt, không biết đã đạp xuống bao nhiêu lần, thân thể Lý Nguyên Phong trực tiếp bị đập xuống, toàn bộ thân thể bị đập thành một tầng hơi mỏng, càng giống như tập giấy viết.
Nếu không phải thân thể tu sĩ Hợp Đạo sơ kỳ vô cùng kiên cố, chỉ sợ đã sớm bị Cổ Thần đập thành một bãi thịt nát.
Thân thể Lý Nguyên Phong đã triệt để bị phế đi!
- Buông hài nhi ta!
Chính vào lúc này, một đạo thanh âm to rõ vang lên trong thiên địa.
Hư không phía tây bắc đột nhiên bị nghiền nát, chia ra theo hai phía trái phải, một hắc động đen kịt sản sinh trong nháy mắt, một cỗ kiếm thế sắc bén không gì sánh được từ trong hắc động cuộn trào mãnh liệt tuôn ra, mạnh mẽ kéo về phía Cổ Thần.
Kiếm thế thực cường đại!
Trong lòng Cổ Thần cả kinh, người tới tuyệt đối là chư tử đại tiên hợp đạo thành công, còn chưa nhìn thấy kiếm quang, mới chỉ là kiếm thế đã bao phủ toàn bộ hư không bốn phương tám hướng, tập trung vào thân ảnh Cổ Thần, khiến Cổ Thần không có chỗ nào tránh né.
Kiếm thế này tới cực nhanh, ngoại trừ Cổ Thần đối với kiếm thế còn có chút cảm xúc, những tu sĩ còn lại mới chỉ cảm nhận được một cỗ đại thế đột ngột xuất hiện, theo hướng tây bắc ập tới, lại đột nhiên quang mang đại thịnh, một đạo kiếm quang vô cùng đẹp mắt dài tới nghìn dặm xuất hiện, đâm thẳng về phía Cổ Thần.
Cổ Thần ngay cả quay đầu cũng không, trong tay đột nhiên nhiều hơn một thanh tiên phủ màu xanh --- Thanh Đế Tiên Phủ, xoay người chém xuống một phủ.
Xoẹt…
Phủ cương tung hoàng vạn trượng, hư không xa nhau, chém thành hai nửa.
Trong sát na phủ cương đã chém vào kiếm quang.
Tiếng bạo tạc kinh thiên động địa, phủ cương và kiếm quang nghiền nát tầng tầng, trong thiên địa vang lên một tiếng kinh nghi, kiếm quang nghìn dặm đột nhiên biến mất không còn.
Vèo!
Lại một tiếng âm vang, hư không ngay đỉnh đầu Cổ Thần sát na chia lìa, một đạo kiếm quang dài tới nghìn dặm từ trên trời giáng thẳng xuống, đâm vào đỉnh đầu Cổ Thần.
Cổ Thần khí định thần nhàn, Thanh Đế Tiên Phủ trong tay quay lên bầu trời chém một phủ, nơi phủ cương vạn trượng lướt qua, tất cả đều bị chém thành hư vô, kiếm quang cũng không ngoại lệ.
Một kiếm này lại bị Cổ Thần chém nát!
Trong hư không lần thứ hai truyền tới tiếng kinh nghi.
Hiển nhiên, hai kiếm đều bị Cổ Thần phá giải một cách đơn giản hoàn toàn nằm ngoài dự liệu người tấn công.
Kiếm quang nghìn dặm trên đỉnh đầu Cổ Thần đột nhiên biến mất không thấy, thực lực người mới xuất hiện vô cùng cường đại, trong lúc điện quang đá lửa đã thay đổi vị trí.
Lúc này Cổ Thần đột nhiên xoay người, Thanh Đế Tiên Phủ trong tay chém về một vị trí phía sau.
Thanh quang phủ cương đại thịnh, một phủ chém ra, phủ cương lập tức chia hư không thành hai nửa, liên tục chém về phía trước, ngang dọc nghìn dặm.
Đinh…
Bên ngoài nghìn dặm, kiếm quang sáng lạn chợt lóe, phát sinh một tiếng bạo tạc kinh thiên.
Người tới thay hình đổi vị, nhưng cảm giác thân thể của Cổ Thần linh mẫn dị thường, trong không khí truyền tới một tia ba động yếu ớt nhất cũng có thể cảm nhận được, trong nháy mắt đã bắt được vị trí của người nọ, trước khi hắn kịp xuất kiếm đã tiên hạ thủ vi cường, chém ra một phủ đoạt tiên cơ.
Một tiếng thét kinh hãi xuất hiện cách nghìn dặm, tầng tầng hư không bị phủ cương của Cổ Thần bổ ra, một trung niên nhân nhìn qua ước chừng bốn mươi từ trong hư không dần dần bại lộ thân hình.
Vóc người của hắn hơi gầy, thân cao chừng một mét chín, toàn thân toát lên một tia bất khuất, thân thể đứng thẳng, giống như một thanh lợi kiếm, thẳng tắp, phong mang.
Trong tay hắn cầm theo một thanh kiếm, kiếm quang giống như ánh trăng, thân kiếm lóe sáng, dài chừng ba thước, bề rộng chừng ba ngón tay.
Ánh mắt của hắn cũng giống như một thanh kiếm, nhìn về phía Cổ Thần, trong hư không giống như có một thanh cự kiếm dài tới vạn trượng, đâm về phía Cổ Thần.
Ánh mắt Cổ Thần chợt lóe, như cự phủ tung hoành, trong hư không, một thanh cự phủ vạn trượng chém xuống, tất cả mọi thứ cản đường đều bị chém nát tan thành hư vô.
Người đến là chư tử đại tiên, khí trường bên cạnh hắn lưu động, phương viên trăm dặm đều hình thành một lĩnh vực tuyệt đối, đó là thế giới thuộc về hắn chủ tể, bất luận kẻ nào tiến vào trong lĩnh vưc của hắn đều sẽ suy yếu lực lượng.
Hợp thành đạo của chính mình, hợp thành vực của chính mình, đây chính là thần thông chỉ có chư tử đại tiên mới nắm giữ được.
Tu sĩ sau khi bước vào Độ Hư, bên cạnh cũng có sự tồn tại của lĩnh vực, bất quá đó chỉ là thần thông bị động do lĩnh ngộ đối với pháp tắc không gian mà sản sinh ra, so với lĩnh vực tuyệt đối của chư tử đại tiên hoàn toàn là hai cấp bậc khác nhau, trong vực, chủ nhân của vực chính là chủ tể.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 8: Chư Thiên Vạn Giới
Chương 26 : Bạo đánh Lý Cương
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Cổ Thần còn chưa hợp đạo thành công, tuy rằng hắn thông qua bản nguyên ngũ hành, có thể tạo thành bản lĩnh ngôn xuất pháp tùy đại điện cho chư tử đại tiên, nhưng không thể hình thành được vực của chính mình, bởi vì hình thành được được của chính mình cần phải mượn vào ngoại lực của đạo, không có không được.
Cho dù Cổ Thần có lực lượng tương đương với chư tử đại tiên hợp đạo thành công, nhưng dù sao chưa hợp đạo thành công, chưa hình thành vực của bản thân, tu vi mới chỉ là Hợp Đạo sơ kỳ mà không phải là Hợp Đạo trung kỳ, không phải là chư tử đại tiên.
Khí trường bên cạnh Cổ Thần chỉ là một cỗ ý cảnh, ý cảnh của đạo, không phải là lĩnh vực tuyệt đối do chính bản thân làm chủ tể.
Tu sĩ dưới chư tử đại tiên không nhìn ra được đáy của Cổ Thần, thấy khí trường lưu động bên ngoài cơ thể hắn cho rằng đó là vực đặc thù của chư tử đại tiên, thế nhưng chư tử đại tiên vừa nhìn liền lập tức biết được, Cổ Thần còn chưa hợp đạo thành công, mới chỉ có tu vi Hợp Đạo sơ kỳ.
Hai người đứng cách xa hơn nghìn dặm, đối mặt nhìn nhau, ánh mắt giống như phủ cương kiếm quang đối chọi.
Người tới nói:
- Còn chưa hợp đạo thành công, mới chỉ là tu vi Hợp Đạo sơ kỳ đã có lực lượng không thua gì chư tử đại tiên Hợp Đạo trung kỳ, xem ra ngươi cũng là người từng gặp kỳ ngộ đặc biệt, tu sĩ ngoại tinh, ngươi đến từ khỏa tu chân tinh nào?
Cổ Thần nhìn người tới, hỏi:
- Ngươi chính là Lý Cương?
Người tới chính là Lý Cương, một trong bốn vị chư tử đại tiên trên Tử Vân Tinh, bài danh thứ hai, Lý Cương nói:
- Chính là lão phu, tu sĩ ngoại tinh, nói lai lịch của ngươi một chút, vì sao phải trợ giúp Vân gia?
Cổ Thần nói:
- Ta đến từ đâu ngươi không cần phải hỏi đến, ta trợ giúp Vân gia ngươi cũng không cần xen vào, chỉ là nhi tử của ngươi có điểm kiêu ngạo, không có gia giáo, ta thay ngươi thu thập hắn rồi, giết thân thể của hắn làm nghiêm phạt!
Trong mắt Lý Cương chợt lóe sáng, hai đạo kiếm quang từ ánh mắt ngưng tụ thành thực chất, nói:
- Tu sĩ ngoại tinh, ngươi đây là muốn chết!
Cổ Thần không chút lay động, nói:
- Sớm biết hôm nay ngươi nên dạy dỗ nhi tử cho tốt, đừng nên kiêu ngạo như vậy, nguyên thần của hắn còn đang trong tay ta, ngươi còn có cơ hội dạy hắn!
- Ha ha ha ha…
Lý Cương cười lớn một tiếng, nói:
- Nhi tử chết thì chết rồi, không có gì đáng nói, lão tử còn nhiều tinh lực, lúc nào cũng có thể sinh tiếp một đứa, thế nhưng, tu sĩ ngoại tinh, ngươi đã thành công khơi mào lửa giận của ta, bản tiên muốn trừu hồn luyện tủy ngươi, nhìn xem đến tột cùng ngươi đạt được kỳ ngộ gì, để tiết lửa giận của ta!
Cổ Thần khẽ cười một tiếng, nói:
- Chỉ sợ ngươi không có bản sự này!
- Dám cả gan coi thường bản tiên, ngươi làm càn, tu sĩ ngoại tinh, ngươi cho là thu được một chút kỳ ngộ, bản thân có lực lượng tương đương chư tử đại tiên là có thể chân chính so sánh với chư tử đại tiên? Bản tiên sẽ cho ngươi kiến thức một chút, lực lượng chân chính của chư tử đại tiên là như thế nào!
Lý Cương hô to mộ tiếng:
- Pháp tắc thiên địa, ngưng tụ thân ta, Thiên Nguyên Phân Kiếm Quang!
Theo thanh âm của Lý Cương, hư không vạn trượng xung quanh bắt đầu vặn vẹo, vô số lực lượng pháp tắc thiên địa dũng mãnh hội tụ vào cơ thể Lý Cương, trên bầu trời phong vân biến sắc, cuồn cuộn không ngừng nghỉ, sấm sét ì ùng.
Tiên kiếm vô thượng trong tay Lý Cương bùng phát quang mang, một kiếm chém thẳng về phía Cổ Thần, kiếm quang ngang dọc vạn dặm, chặt đứt hư không, phân đoạn âm dương, ẩn chứa quỹ tích đại đạo, hợp nhất với thiên địa.
Một kiếm này kinh thiên địa, khiếp quỷ thần, kiếm chưa đến, một cỗ đại thế thiên địa đã hình thành, phô thiên cái địa mà tới, kiếm quang nhìn như từ một phương hướng ập tới, nhưng trên thực tế lại cảm giác kiếm quang không chỗ nào không có, lên trời xuống đất, lục diện bát phương đều là phương hướng kiếm quang công kích tới.
Đây là sự vận dụng của đạo, tu sĩ dưới chư tử đại tiên đối mặt với công kích như vậy, thường thường còn đang hoảng hốt cũng đã đánh mất tính mệnh, bị kiếm quang chém thành mảnh nhỏ, tan biến hư vô, đến chết cũng không hiểu rõ chính mình chết như thế nào.
Bất quá hiển nhiên Cổ Thần khác xa so với tu sĩ Hợp Đạo sơ kỳ bình thường, năm loại tiên lực hoàn toàn khác nhau đột nhiên từ trong cơ thể hắn tuôn trào, hình thành một tầng khí trường ngũ hành, tuy rằng không phải là vực của Cổ Thần, thế nhưng khí trường ngũ hành này lại có hiệu quả không khác biệt nhiều so với vực của chư tử đại tiên Hợp đạo thành công.
Trong khí trường ngũ hành, Cổ Thần không bị đạo của các chư tử đại tiên khác gây ảnh hưởng.
Trong sát na, cảm giác hoảng hốt ban đầu đều biến mất, trong thiên địa chỉ còn lại một kiếm, nhanh hơn thiểm điện, nhanh hơn quang mang, nhanh hơn ánh sáng, mạnh mẽ chém về phía Cổ Thần, nếu như Cổ Thần tiếp tục chậm trễ dù chỉ chốc lát, trong lúc hoảng hốt sẽ bị kiếm quang kinh thiên này chém thành hai nửa.
Thanh Đế Tiên Phủ trong tay Cổ Thần bùng phát quang mang, Cổ Thần nắm tiên phủ bằng hai tay, tiên lực thuần dương dâng trào, một phủ chém xuống, Thanh Đế Tiên Phủ hóa thành một thanh tiên phủ vạn trượng, chém vào tiên kiếm vô thượng do Lý Cương bổ tới.
Từ lúc Cổ Thần bước vào Hợp Đạo kỳ tại tiên giới Cổ Hoang đã lấy sáu thanh tiên bảo thượng phẩm trong tay luyện chế một lần nữa, trở thành tiên bảo vô thượng. Thanh Đế Tiên Phủ của Cổ Thần tuyệt đối không thua kém so với tiên kiếm vô thượng trong tay Lý Cương, đều là tồn tại cấp bậc tiên bảo vô thượng.
Cổ Thần dĩ nhiên chặn đứng một kiếm ẩn chứa đạo khiến Lý Cương hơi kinh hãi, thế nhưng lập tức Lý Cương lại nở nụ cười, quát lên:
- Thiên Nguyên Phân Quang.
Phủ cương của Cổ Thần vừa mới chém vào kiếm quang của Lý Cương, kiếm quang đột nhiên bạo tạc, tựa hồ bị phủ chương chém thành vô số mảnh nhỏ, văng đi bốn phía.
Thế nhưng kiếm quang của Lý Cương tựa hồ không hề mất đi lực lượng, bạo tạc vừa rồi tựa hồ là cố ý, theo vô số mảnh nhỏ bay về bốn phía, kiếm quang dài tới vạn trượng hóa thành ức tỷ tiểu kiếm, bao phủ toàn bộ hư không xung quanh Cổ Thần.
- Vạn Kiếm Quy Nguyên!
Lý Cương lại hét lên, thanh âm vang vọng thiên địa, ẩn chứa pháp tắc vô thượng.
Hàng ức tỷ thanh tiểu kiếm kia trong sát na lấy Cổ Thần làm trung tâm, làm đầu nguồn, toàn bộ bắn mạnh, đâm thẳng vào Cổ Thần.
Quỹ tích mỗi một thanh kiếm đâm về phía Cổ Thần cũng không phải là thẳng tắp, mà là khúc khúc chiết chiết, trong đó ẩn chứa quỹ tích đại đạo, khiến người khác muốn ngăn cản cũng không thể ngăn được.
Xung quanh, trên trời dưới đất, lục diện bát phương, hàng ức tỷ thanh tiểu kiếm dựa theo quỹ tích đại đạo chém tới, cho dù là chư tử đại tiên hợp đạo thành công bình thường dưới công kích của một chiêu Vạn Kiếm Quy Nguyên này cũng có nguy hiểm vẫn lạc.
Đối mặt với công kích kiếm quang vô cùng vô tận, Cổ Thần không đổi sắc mặt, năm ngón tay phải chia tay, trảo lên trời cao.
Bản nguyên chi kim, bản nguyên chi mộc, bản nguyên chi thủy, bản nguyên chi hỏa, bản nguyên chi thổ!
Năm loại bản nguyên ngũ hành từ đầu ngón tay cuồn cuộn mãnh liệt tuôn trào, trong sát na một cự chưởng năm màu xuất hiện, năm ngón tay dài tới mấy vạn trượng, đâm thẳng vào vòm trời, mỗi một ngón tay đều là một loại màu sắc, một trắng, một xanh, một bạc, một đỏ, một vàng, đại biểu cho bản nguyên ngũ hành.
Một không gian tuyệt đối xuất hiện.
Không gian do bản nguyên ngũ hành hình thành tuy rằng không phải là vực của Cổ Thần, nhưng cũng là một thế giới do Cổ Thần làm chủ tể, hàng ức tỷ thanh tiểu kiếm phóng về phía Cổ Thần, vừa mới tiến vào trong không do năm ngón tay kia hình thành, tất cả quỹ tích đại đạo đều hoàn toàn biến mất.
- Thời gian tĩnh chỉ!
Cổ Thần ngôn xuất pháp tùy, hàng ức tỷ kiếm quang vừa mới tiến vào trong không gian ngũ hành lập tức hóa thành yên tĩnh, định trong hư không bốn phía Cổ Thần.
- Chết!
Lý Cương hét lớn một tiếng, công kích càng lợi hại hơn còn ở phía sau, tiên kiếm vô thượng còn đang trong tay hắn, quang mang sáng lạn trương lên, toàn thân nắm kiếm, vọt về phía Cổ Thần.
Kiếm quang bất quá trăm trượng, đã không còn loại khí thế tung hoành nghìn dặm, chỉ còn lại duy nhất khí tức tử vong, chém giết tất cả.
Lý Cương vừa mới tới gần Cổ Thần trăm dặm, không gian ngũ hành lập tức chấn động mãnh liệt, vực của Lý Cương và không gian ngũ hành đánh vào cùng một chỗ, hai người đều là chủ tể thế giới xung quanh bản thân, va chạm vào một chỗ, đều tự hủy diệt lần nhau.
Tuy vực của Lý Cương không thể hoàn toàn hủy diệt được không gian ngũ hành của Cổ Thần, thế nhưng một đạo kiếm cương kia cũng mang theo khí tức tử vong, cấp bách đâm tới.
- Nghìn quyền hợp nhất, Chiến Thần Diệt Tinh quyền!
Cổ Thần kết quyền ấn tay trái, một quyền đánh ra, một đạo quyền cương kích mạnh, chỉ hóa thành trăm trượng nhưng cũng vẫn ẩn chứa năm loại màu trắng trắng, xanh, bạc, đỏ, vàng.
Quyền cương này không chỉ đơn giản là Chiến Thần Diệt Tinh Quyền, Cổ Thần dung hợp vào trong quyền cương này lực lượng của bản nguyên ngũ hành, uy lực nhân lên nhiều lần.
Ầm ầm…
Một tiếng bạo tạc kinh thiên, quyền cương và kiếm cương oanh kích một chỗ, kiếm cương giống như thủy tinh, trong sát na tan vỡ, quyền cương của Cổ Thần thẳng tắp oanh kích về phía trước, kích vào lĩnh vực của Lý Cương.
Kiếm cương diệt, hàng ức tỷ thanh tiểu kiếm xung quanh Cổ Thần đều tan biến, Lý Cương chấn động mãnh liệt, lĩnh vực tuyệt đối của hắn rung mạnh, toàn thân giống như bị một cỗ lực lượng cường đại vô cùng đánh trúng, văng ngược về phía sau, trong sát na đã bị đánh bay đi trăm dặm.
Oanh…
Cổ Thần như bóng với hình, hai quyền đều hiện, hai đạo nghìn quyền hợp nhất Chiến Thần Diệt Tinh Quyền dung hợp với bản nguyên ngũ hành đồng thời oanh kích vào lĩnh vực của Lý Cương.
Phụt…
Lý Cương phun ra một ngụm máu tươi, lĩnh vực của hắn lập tức sản sinh vết rách giống như mai rùa, thân thể trong sát na bị đánh bay đi nghìn dặm.
Quyền cương của Cổ Thần ẩn chứa lực công kích kinh khủng tới cực điểm, khiến tất cả mọi người khiếp sợ vô hạn.
Ngay cả lĩnh vực tuyệt đối của Lý Cương cũng bị đánh tới vỡ tan tầng tầng, giống như mai rùa.
Phải biết rằng, chư tử đại tiên hợp đạo thành công thi triển lĩnh vực tuyệt đối giống như một phương thế giới riêng biệt, vô cùng kiên cố, cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ trừ phi mượn tiên bảo vô thượng, bằng không ngay cả phòng ngự của chư tử đại tiên cũng không thể phá được.
Mà Cổ Thần không hề dùng tới bất cứ tiên bảo nào, chỉ dựa vào nắm tay đã đánh lĩnh vực tuyệt đối của Lý Cương nứt vỡ, miệng phun máu tươi.
Lý Cương bị một quyền của Cổ Thần đẩy lui trăm dặm, ngay sau đó lại bị hai quyền đánh trúng, đẩy lùi nghìn dặm, nghìn vực gần như đã bị nghiền nát, trong lòng Lý Cương lần đầu tiên xuất hiện kinh hãi.
Tuy rằng Cổ Thần chưa hợp đạo, thế nhưng thực lực mạnh tới không thể tưởng tượng nổi, so với chư tử đại tiên hợp đạo thành công như Lý Cương còn mạnh hơn một bậc.
Bị Cổ Thần đẩy lui ngay trước mặt mọi người, đồng thời miệng phun máu tươi khiến Lý Cương vô cùng giận dữ, hắn rống to hơn:
- Ta chính là chư tử đại tiên, một tên tu sĩ Hợp Đạo sơ kỳ sao có khả năng thắng ta? Không có khả năng, tu sĩ ngoại tinh, ta phải bầm thây ngươi vạn đoạn.
Đang khi nói chuyện, vô số cương khí tiên lực từ trong cơ thể Lý Cương tuôn ra, dung nhập vào trong vực của hắn, lĩnh vực của hắn rất nhanh được chữa trị, chỉ trong sát na đã hoàn hảo sáu bảy thành.
Vèo!
Ầm ầm…
Lúc Lý Cương rống to hơn, thân thể Cổ Thần lại giống như thiểm điện xuất hiện ngay bên cạnh lĩnh vực tuyệt đối của Lý Cương, lại là hai quyền oanh kích đi.
Quyền cương năm màu trắng, xanh, bạc, đỏ, vàng là dung nhập lực lượng bản nguyên ngũ hành vào nghìn quyền hợp nhất Chiến Thần Diệt Tinh quyên.
Hai tiếng vang rung trời chuyển đất, thân thể Lý Cương mọt lần nữa bật lui nghìn dặm, phụt một tiếng, một ngụm máu tươi phun ra.
Vực của Lý Cương vừa mới được chữa trị sáu bảy thành lại bị hai quyền của Cổ Thần đánh rách nát nhiều hơn, trên lĩnh vực, vết rách dày đặc giống như mạng nhện, gần như đã bị hủy diệt hoàn toàn.
- Chư tử đại tiên yếu đuối!
Thanh âm lạnh lẽo của Cổ Thần vang lên, thân thể càng giống như giòi bám vào xương, bám sát chặt ché, lại là hai quyền oanh kích về phía Lý Cương.
- A, tu sĩ ngoại tinh, ngươi khi dễ ta quá mức!
Liên tục bị Cổ Thần đánh phun ra hai ngụm máu tươi, Lý Cương giận dữ rồi, trong đôi mắt tuôn trào lửa giận như kiếm, rống to:
- Chính Nguyên Thiên Cương, phòng ngự tuyệt đối!
Đột nhiên, một trận quang mang đẹp mắt từ trong cơ thể Lý Cương nổ bắn ra, khuếch tán bốn phía, hóa thành một chương tráo, bao phủ Lý Cương bên trong.
Cương tráo này có phương viên nghìn trượng, trong cương tráo chảy xuôi khí tức chính trực, chân cương đặc thù của Nho môn, như phong mang lợi kiếm vạn trượng, như chính thống vĩnh viễn lưu truyền.
Nhìn qua cương tráo này so với Chính Nguyên Thiên Cương Lý Nguyên Phong sử dụng trước đó có chút tương tự nhau, thế nhưng phạm vi phòng ngự của Chính Nguyên Thiên Cương lý Cương sử dụng so với Lý Nguyên Phong rộng hơn gấp mười lần, lực phòng ngự càng cường đại hơn không chỉ gấp trăm lần.
Ầm ầm!
Hai đạo Chiến Thần Diệt Tinh quyền oanh kích vào Chính Nguyên Thiên Cương do Lý Cương phát ra, rung trời chuyển đất, đất rung núi chuyển, trời long đất lở…
Khí lưu bạo tạc trực tiếp cuộn lên trời cao vạn dặm, hình thành một cơn lóc kinh thiên khủng khiếp tới cực điểm, tựa hồ ngay cả toàn bộ vòm trời cũng bị một kích kinh thiên này phá tan nát.
Lúc này đây, Lý Cương vẫn như trước bị quyền cương của Cổ Thần đẩy lùi, thế nhưng khoảng cách lui về phía sau không tới nghìn trượng đã dừng lại thân thể.
Đồng thời, Chính Nguyên Thiên Cương bên ngoài cơ thể Lý Cương không hề lay động, không chút tổn thương, Lý Cương càng thêm an toàn.
- Tu sĩ ngoại tinh, ngươi có thể bức ra sử dụng Chính Nguyên Thiên Cương do cường giả Thiên Kiếp bí cảnh lưu lại, với tu vi Hợp Đạo sơ kỳ của ngươi đã đủ kiêu ngạo rồi, bất quá hiện tại ngươi tìm chết cho bản tiên, bản tiên phải bâm thây ngươi vạn đoạn.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 8: Chư Thiên Vạn Giới
Chương 27 : Ba vị chư tử đại tiên
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Khóe môi Lý Cương nhếch lên, trong đôi mắt chợt lóe hồng mang, toàn thân giống như một đầu cuồng sư giận dữ, lại rống to điên cuồng, thân thể vừa mới lui về phía sau hơn nghìn dặm, lúc này không lui mà tiến tới, vọt thẳn về phía Cổ Thần, triển khai phản kích mãnh liệt.
- Hạo Nhiên Chính Khí Kiếm!
Tiên kiếm vô thượng trong tay Lý Cương một lần nữa bùng phát quang mang vạn trượng, hóa thành một thanh cự kiếm, kiếm mang thẳng tắp, dài tới nghìn dặm, bề rộng chừng nghìn trượng, giống như nhân gian hạo nhiên chính khí, chính trực vô cùng, sắc bén vô cùng, trùng thẳng trời cao, trùng thẳng khung thương.
Một kiếp ẩn này ẩn chứa chính trực đặc thù Nho môn, cương dũng chi đại đạo, mạnh mẽ chém xuống, cự kiếm dài nghìn dặm hoàn toàn chém bầu trời thành hai nửa, trong hư không xuất hiện một vết rách thật lớn, dài tới mấy nghìn trượng, một mảnh đen kịt, thôn phệ tất cả.
Kiếm cương mang theo chính trực, mang theo cương dũng, mang theo sắc bén, chém về phía Cổ Thần.
Kiếm chưa đến, đại thế thiên địa đã bao phủ phương viên mấy nghìn dặm, quang minh kiếm cương cùng với hắc ám của hư không bị chém nát kết hợp cùng một chỗ, ẩn chứa lực lượng vô cùng vô tận, muốn chém diệt tất cả mọi thứ.
Cổ Thần nhìn đạo kiếm cương dài tới nghìn dặm này chém tới, sắc mặt không sợ không vội, thần tình đạm nhiên, cười khẽ một tiếng, quát lên:
- Không có một trái tim chính trực lại si tâm vọng tưởng muốn luyện kiếm chính trực, tâm chính thì kiếm chính, kiếm chính tâm bất chính, tất cả đều bằng không, Lý Cương, chỉ bằng ngươi cũng muốn luyện đại đạo chính trực? Ngươi và kiếm bất hòa, niệm và đạo không hợp nhau, đại đạo của ngươi thực sự quá nhiều lỗ thủng!
Theo tiếng nói vừa dứt, Cổ Thần không lùi mà tiến tới, đón kiếm cương, một quyền đánh ra, kích thẳng vào một vị trí trên kiếm cương nghìn dặm.
Kiếm thế kiếm cương nhìn qua hồn nhiên thiên tài, chính trực cương dũng trong sát na tan vỡ hoàn toàn, Cổ Thần liếc mắt liền lập tức nhìn ra được rất nhiều chỗ không hòa hợp trong kiếm đạo của Lý Cương, một quyền đánh ra, trúng vào nhược điểm, kiếm cương nghìn dặm bị hủy diệt trong nháy mắt.
Hạo Nhiên Chính Khí kiếm này cũng giống như Chính Nguyên Thiên Cương đều là do Lý Cương thu được truyền thừa của vị cường giả Thiên Kiếp bí cảnh Nho môn, không phải là đạo của bản thân hắn lĩnh ngộ ra, tuy rằng hắn là chư tử đại tiên, lợi dụng đạo của bản thân tu luyện thành Hạo Nhiên Chính Khí kiếm, thế nhưng đúng như lời nói của Cổ Thần, tâm và kiếm của hắn không hòa hợp, niệm và đạo không hòa hợp, căn bản không thể phát huy được uy lực chân chính của bộ kiếm thuật này.
Trong mắt Lý Cương kinh hãi, cả kinh nói:
- Sao có khả năng?
Hạo Nhiên Chính Khí kiếm cho dù là Vân Khoát Thiên tu vi Hợp Đạo thành công cũng khó có thể phá giải, dĩ nhiên bị một quyền của Cổ Thần đánh trúng tan vỡ hoàn toàn, biến mất không còn bóng dáng tăm hơi.
Trong cơ thể Cổ Thần có bản nguyên ngũ hành, bản nguyên ngũ hành là vạn vật chi nguyên, từ lúc bản nguyên ngũ hành hợp nhất, trong mệnh tuyền của Cổ Thần giống như sản sinh một thế giới hoàn toàn độc lập, một thế giới do bản nguyên ngũ hành cấu thành, tự nhiên, hài hòa vô cùng, không có một tia xung đột và hỗn loạn.
Chính bởi vì Cổ Thần đã quen thuộc với thế giới do bản nguyên ngũ hành cấu thành, một mảnh hài hòa, tự nhiên, vì vậy có bất cứ hỗn loạn, xung đột nào, Cổ Thần chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn ra được.
Vì vậy, chư tử đại tiên Hợp Đạo hậu kỳ như Vân Khoát Thiên cũng không thể nhìn thấy được kẽ hở, lỗ thủng, xung đột, hỗn loạn trong kiếm của Lý Cương, nhưng lại bị Cổ Thần thấy được, một quyền phá tan kiếm thế.
Kiếm cương trương lên, tung hoàng nghìn dặm, Lý Cương không tin, hắn thu được truyền thừa của cường giả Thiên Kiếp, cho dù bị Cổ Thần phá vỡ, hắn lại tiếp tục chém hai kiếm về phía Cổ Thần.
Cổ Thần nhìn kiếm cương tung hoành ngang dọc, khí thế kinh khủng tới cực điểm, khóe miệng mỉm cười, hai quyền oanh kích ra.
Ầm…
Hai đạo kiếm cương lập tức tan vỡ trong nháy mắt, hóa thành hư vô.
Cổ Thần đón kiếm quang chém xuống của Lý Cương, thân thể không ngừng tiến lên, một quyền kích vào kiếm cương, quyền thứ hai lại kích vào Chính Nguyên Thiên Cương bên ngoài cơ thể Lý Cương.
Ầm một tiếng bạo tạc, lực phòng ngự của Chính Nguyên Thiên Cương vô cùng cường đại, chỉ bị đánh chấn động.
Cổ Thần khẽ động quyền thế, quyền thứ ba theo sát oanh kích không ngừng.
Lý Cương kinh hãi, hét lớn:
- Triệu Giang Hà, Tề Thiên Hành, hai người các ngươi còn không ra tay, lão phu phải đi rồi.
Lúc trước Lý Cương xuất hiện khiến chúng tu sĩ Vân gia kinh hãi không ngớt, Vân Khoát Thiên thụ thương, toàn bộ Vân gia không có người ngăn cản được Lý Cương, sau đó lại nhìn thấy Lý Cương bị Cổ Thần ngăn chặn, tu sĩ Vân gia chuyển biến tâm tình thư sướng.
Thế nhưng, lúc này nghe được lời hét lớn của Lý Cương, tất cả đều thất kinh, ngay cả chư tử đại tiên của Triệu gia, Tề gia cũng đã tới.
Lý Cương, Triệu Giang Hà, Tề Thiên Hành, ba vị chư tử đại tiên liên thủ, cho dù là Vân Khoát Thiên lúc toàn thịnh cũng khó đánh bại.
Cổ Thần mới chỉ có tu vi Hợp Đạo sơ kỳ đã so sánh được với chư tử đại tiên, ngăn cản được một chư tử đại tiên đã khiến chúng tu sĩ rất khó lường rồi, ngăn cản ba chư tử đại tiên, điều này hoàn toàn phá vỡ nhận thức của chúng tu sĩ, thế nào lúc không thể tin được.
Mọi người suy nghĩ, tất cả chỉ phát sinh trong chớp mắt.
Tiếng nói của Lý Cương vừa dứt, đột nhiên trên bầu trời bùng lên kim quang, toàn bộ vòm trời giống như biến thành một phiến hải dương màu vàng.
Một đạo kim giản dài tới nghìn dặm từ trên trời cao giáng xuống, đập thẳng vào đỉnh đầu Cổ Thần.
Kim giản này vuông vắn bốn cạnh, trên mặt khác rất nhiều đồ họa bàn long ngọa hổ, thao thiết giải trĩ, tràn ngập khí tức cổ xưa tang thương.
Cùng lúc đó, cách nghìn dặm phía sau Cổ Thần đột nhiên hỏa diễm đằng đằng, không gian hóa thành một biển lửa khổng lồ, một đạo kim thương liệt diễm từ trong biển lửa đâm mạnh ra ngoài, kim thương liệt diễm này dài tới nghìn dặm, đâm thẳng vào lưng Cổ Thần.
Kim giản vuông góc bốn cạnh và kim thương liệt diễm tại Tử Vân Tinh có danh tiếng cực lớn, chính là chí bảo vô thượng của hai đại chư tử thế gia Triệu, Tề, tên gọi Tứ Lăng Phách Thiên Giản và Liệt Không Kinh Diễm thương.
Tu sĩ có mặt trong phủ Vân gia đều phát sinh tiếng kinh hô, chư tử đại tiên hai nhà Triệu, Tề đều đã xuất thủ rồi, một mình một người Cổ Thần đối mặt với ba người Lý Cương, Triệu Giang Hà, Tề Thiên Hành, tình huống nghiêm trọng tới cực điểm, chúng tu sĩ căn bản không thể tưởng tượng, Cổ Thần mới chỉ có tu vi Hợp Đạo sơ kỳ, làm sao là đối thủ của ba vị chư tử đại tiên.
Về phần chúng tu sĩ ba nhà Lý, Triệu, Tề, vẻ mặt tràn đầy tiếu ý.
Hiện tại Vân Khoát Thiên vẫn chưa hiện thân, đã trăm phần trăm xác thực, khẳng định là không được rồi, chỉ chờ ba vị chư tử đại tiên tiêu diệt được Cổ Thần, bọn họ có thể diệt trừ Vân gia, chia cắt tài nguyên của Vân gia, phát triển gia tộc của chính mình.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 8: Chư Thiên Vạn Giới
Chương 28 : Đánh chết toàn bộ
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Tài nguyên của Vân gia lớn nhất, vì vậy cường giả cũng nhiều nhất, cường giả Hợp Đạo sơ kỳ ngoài chín vị gia chủ còn có mười vị thái thượng trưởng lão, tổng cộng mười chín người, mà cường giả cái thế ba nhà Lý, Triệu, Tề không có nhà nào vượt qua mười người.
Chỉ cần Vân Khoát Thiên không được, như vậy thời cơ xâu xé Vân gia sẽ tới rồi.
Cổ Thần cảm nhận được công kích kinh khủng từ Tứ Lăng Kim giản và Liệt Diễm Kim Thương, đều là tiên bảo vô thượng cực kỳ lợi hại, nếu như bị bắn trúng, cho dù thân thể của hắn kiên cố giống như tiên bảo vô thượng thì cũng không thể tránh khỏi thụ thương.
Cổ Thần oanh kích một quyền vào chỗ trống, tất cả phong ấn không gian đều bị hóa thành hư vô, thân thể Cổ Thần trong nháy mắt biến mất, khi xuất hiện đã cách vị trí cũ mấy nghìn trượng, Từ Lăng Kim Giản và Liệt Diễm Kim Thương đều công kích thất bại.
- Chư tử đại tiên hai nhà Triệu, Tề, các ngươi dám to gan đánh lén ta!
Thanh âm của Cổ Thần lạnh lùng vang lên.
- Ít nói nhảm!
Lý Cương hét lớn, kiếm cương tung hoàng nghìn dặm, lại bổ về phía Cổ Thần.
- Ba Đầu Sáu Tay!
Thân thể Cổ Thần đột nhiên biến đổi, biến thành bộ dáng ba đầu sáu tay, sáu đạo quang mang ba xanh ba đen bùng lên, trong tay nhiều hơn sáu thanh tiên phủ vô thượng.
Hai cánh tay Cổ Thần chém xuống, hai đạo phủ cương phá âm phân dương, chém
Một phủ trực tiếp chém tan Hạo Nhiên Chính Khí kiếm của Lý Cương.
Một phủ khác tiến quân thần tốc, thẳng tắp chém vào thân thể Lý Cương.
Phủ cương Trảm Sát Chi Phủ cũng ẩn chứa lực lượng bản nguyên ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ, theo Cổ Thần đối với việc dung hợp bản nguyên ngũ hành ngày càng nhiều, mỗi một cử động nhỏ nhất, mỗi một tiếng nói đều là pháp tắc tương tùy, mặc kệ là Chiến Thần Diệt Tinh quyền hay Trảm Sát Chi Phủ, Cổ Thần sử dụng bất cứ loại bí thuật công thủ nào cũng đều ẩn chứa lực lượng bản nguyên ngũ hành, khiến lực công kích lẫn lực phòng ngự tăng lên rất nhiều lần.
Ầm ầm…
Một tiếng nổ vang vọng, phủ cương tung hoàng nghìn dặm, chém thẳng vào Chính Nguyên Thiên Cương bên ngoài cơ thể Lý Cương, tuy rằng tiếng vang rung trời chuyển đất, cương tráo bên ngoài cơ thể Lý Cương cũng bị chấn động mãnh liệt, thế nhưng lực công kích hoàn toàn không thể đột phá được tầng phòng ngự Chính Nguyên Thiên Cương.
Lý Cương đang ở trong Chính Nguyên Thiên Cương, lớn tiếng cười cuồng ngạo, quát lên:
- Tu sĩ ngoại tinh, chỉ bằng lực công kích của ngươi mơ tưởng phá vỡ phòng ngự tuyệt đối của ta, bản tiên đã đứng trên vị thế bất bại, dám tới Tử Vân Tinh dương oai, hôm nay ngươi chết chắc rồi, Triệu Giang Hà, Tề Thiên Hành, đồng loạt ra tay giết hắn.
Theo tiếng nói của Lý Cương vừa dứt, kim quang khắp bầu trời và biển lửa lại xuất hiện trong nháy mắt, bao phủ toàn bộ hư không.
Triệu Giang Hà cầm Tứ Lăng Phách Thiên giản trong tay, một giản hạ xuống, kim quang bạo phát, dài tới nghìn dặm, giống như nghìn nghìn vạn vạn tòa kim sơm, hóa thành một ngọn núi khổng lồ không gì sánh được từ trên trời giáng xuống, đập thẳng vào đỉnh đầu Cổ Thần.
Tề Thiên Hành cầm Liệt Không Kinh Diễm Thương, thương cương lướt qua, liệt diễm đằng đằng biến toàn bộ hư không xung quanh thành biển lửa, thương theo thế lửa, lửa trợ thương uy, một thương đâm ra, thời gian không gian trong thiên địa đều biến mất, tựa hồ chỉ còn lại một thương sắc bén đầy bá đạo!
- Tu sĩ ngoại tinh, ngươi dám nhúng tay vào tranh đấu giữa chư tử đại tiên trong Tử Vân Tinh, là ăn tim gấu gan báo hay sao? Ngươi tới tử khỏa tu chân tinh nào, hôm nay không chỉ phải chết, chúng ta còn đăng báo cho Hằng Hà tinh hệ chi chủ, chế tài tu chân tinh của ngươi.
Một giản đánh ra, Triệu Giang Hà còn hét lên ầm ĩ.
Đối mặt với công kích của Triệu Giang Hà và Tề Thiên Hình, thần hình của Cổ Thần vẫn như thường, hắn thi triển Ba Đầu Sáu Tay, thực lực tăng lên mấy lần, dưới hình thái bình thường đã có thể ngăn chặn Lý Cương, hiện tại thi triển Ba Đầu Sáu Tay, đối với ba người Lý Cương, Triệu Giang Hà và Tề Thiên Hành cũng không thành vấn đề.
Cổ Thần bổ một phủ lên trời, những vị trí phủ cương lướt qua, tất cả không gian đều bị chém thành hư vô, nghìn nghìn vạn vạn tòa kim sơn đều bị chém thành mảnh nhỏ, cương mang Tứ Lăng Phách Thiên giản dài tới nghìn trượng bạo liệt bốn phía, hóa thành hư vô.
Cổ Thần chém một búa xuống dưới đất, phủ cương nghìn dặm phân định âm dương, toàn bộ hư không đều bị chém thành hai nửa, sản sinh một lỗ thủng không gian đen kịt dài mấy nghìn trượng, một tiếng bạo tạc kinh thiên, phủ cương và thương cương va chạm với nhau.
Tiếng bạo tạc kinh thiên khiến hư không phương viên nghìn dặm đều bị mai một, thanh âm phá vỡ trời cao, phong bạo vô tận xoáy lên vòm trời, cơn lốc to lớn không gì sánh được hầu như rõ ràng tới tận vũ trụ.
Thân thể Cổ Thần không lui mà tiến tới, quát lớn:
- Bản tọa tới từ tiên giới Cổ Hoang, tu sĩ thế gian, cảm thụ một chút lực lượng đến từ tiên giới!
Hai phủ còn lại đều chém xuống, tất cả đều chém một chiêu Nhất Thiết Hư Không, phủ cương vô cùng khổng lồ nghiền nát tầng tầng bầu trời, mạnh mẽ nghiền ép hướng về phía hai người Triệu Giang Hà và Tề Thiên Hành.
Một đạo kiếm cương nghìn dặm từ bên cạnh đâm ra, tiên kiếm vô thượng trong tay Lý Cương lấp lánh quang mang vô hạn, khí thế trảm thiên phá địa.
Kim giản nghìn dặm và hỏa diễm thương nghìn dặm một lần nữa xuất hiện, tam đại chư tử đại tiên liên thủ, trực tiếp chém tan nát một đạo phủ cương của Cổ Thần.
Lý Cương cười nhạo một tiếng, nói:
- Hét lớn không biết thẹn, cường giả tiên giới Cổ Hoang tiên độ phàm gian thấp nhất cũng phải có tu vi chư tử đại tiên Hợp Đạo thành công, tu sĩ Hợp Đạo hậu kỳ cũng phi thường nhiều, cho dù là cường giả Thiên Kiếp bí cảnh cũng không phải số ít, chưa từng xuất hiện qua bất cứ tu sĩ Hợp Đạo sơ kỳ nào, tu sĩ ngoại tinh, ngươi dám khinh nhờn tiên giới, ngươi sẽ chết không có chỗ chôn.
Triệu Giang Hà và Tề Thiên Hành cũng cười cười, nói:
- Nếu là cường giả tiên giới hạ phàm, ta chính là cổ thần thiên địa chuyển thế rồi, giả thần giả quỷ, khinh nhờn tiên giới, rốt cuộc là ma đầu tới từ khỏa tu chân tinh nào? Chẳng lẽ ngươi tới từ Vạn Giới?
Thân thể Lý Cương chợt lóe, trực tiếp xuất hiện phía trước hai người Triệu Giang Hà và Tề Thiên Hành, quát:
- Đánh chết ma đầu tới từ Vạn Giới, đăng báo cho Hằng Hà tinh hệ chi chủ, tinh chủ nhất định sẽ thưởng lớn cho chúng ta, ta dùng phòng ngự tuyệt đối Chính Nguyên Thiên Cương ngăn cản hắn, Triệu Giang Hà, Tề Thiên Hành, các ngươi buông tay công kích, hắn không thể phá được phòng ngự của ta, lúc này hắn đã chết chắc rồi, hắn mới chỉ có tu vi Hợp Đạo sơ kỳ mà đã có thực lực lợi hại tới như vậy, khẳng định thu được kỳ ngộ cực kỳ to lớn nào đó, trên người không chỉ có sáu thanh tiên phủ vô thượng, thậm chi còn có bảo bối càng mạnh hơn, chúng ta giết hắn sẽ thu được chỗ tốt vô cùng to lớn.
Đang khi nói chuyện, cương tráo bên ngoài cơ thể Lý Cương lập tức mở rộng, trong sát na từ phương viên nghìn trượng mở rộng tới phương viên vạn trượng.
Tiên bảo vô thượng trong tay Lý Cương càng thêm bùng phát quang mang, hắn chém một kiếm về phía Cổ Thần, kiếm thế càng thêm to lớn, kiếm cương càng cường đại, kiếm ý vô thượng tràn ngập hư không mấy nghìn trượng, muốn chém tan tất cả.
Hai vị chư tử đại tiên Triệu Giang Hà, Tề Thiên Hành ngay phía sau Lý Cương đồng thời xuất thủ, Tứ Lăng Phách Thiên giản và Liệt Không Kinh Diễm thương một lần nữa đánh ra, công kích về phía Cổ Thần.
Kim quang khắp bầu trời thoáng hiện, Tứ Lăng Phách Thiên Giản giống như một ngọn núi liên miên nghìn trượng từ trên trời giáng xuống, biển lửa vô biên vô hạn nổi lên, Liệt Không Kinh Diễm thương từ trong hỏa diễm đâm tới, không gian đều nứt nẻ, Kinh Diễm Thương mang theo liệt diễm đằng đằng, xuyên toa hư không.
Nắm cánh tay của Cổ Thần khẽ động, năm đạo Trảm Sát Chi Phù chém ra, phủ cương khai thiên phách địa, trảm sát bốn phương tám hướng, vô luận là kiếm ý vô thượng hay là kim quang khắp bầu trời, hoặc là biển lửa vô biên, tất cả đều bị năm phủ của Cổ Thần chém tan, công kích của ba người trong nháy mắt tan vỡ.
Còn có một tay, tiên phủ vô thượng trong tay biến mất không thấy, hai mắt Cổ Thần như phủ, mang theo lực lượng trảm sát tất cả, tập trung vào người Lý Cương, lạnh lùng nói:
- Lý Cương, ngươi cho rằng có chỗ dựa Chính Nguyên Thiên Cương là có thể vô pháp vô thiên hay sao? Là có thể kiêu ngạo ương ngạnh hay sao? Là có thể không coi ai ra gì hay sao? Có ta ở đây, ngươi không càn rỡ được, hôm nay ta sẽ đích thân đánh vỡ Chính Nguyên Thiên Cương của ngươi, cho ngươi không chút che chắn, ở trước mặt ta ngươi bất quá cũng chỉ là kẻ yếu đuối như bao kẻ khác trong thiên hạ, Phá Thiên Chỉ, phá diệt tất cả!
Theo tiếng nói của Cổ Thần vừa dứt, cánh tay thứ sáu giơ lên cao, chỉ một ngón tay về phía Lý Cương, một đạo quang mang ánh sáng ngọc trong sát na từ đầu ngón tay bắn mạnh đi.
Xoẹt…
Một tiếng xé gió chói tai tới cực điểm đột nhiên vang lên, một đạo chỉ cương cực kỳ to lớn đột nhiên xuất hiện, nổ bắn mạnh vào Chính Nguyên Thiên Cương bên ngoài cơ thể Lý Cương.
- Ngươi không phá được phòng ngự của ta, Chính Nguyên Thiên Cương của bản tiên là không thể….
Thanh âm rống to hơn của Lý Cương đột nhiên dừng lại, chỉ nghe thấy một tiếng xoẹt, Chính Nguyên Thiên Cương đột nhiên tan vỡ, khuếch tán sang hai bên, bị chỉ cương đánh ra một lỗ thủng thật lớn.
- A! Phòng ngự tuyệt đối Chính Nguyên Thiên Cương của ta, không có khả năng, không có khả năng bị nghiền nát a….
Hai con mắt Lý Cương ro rút, trong sát na sắc mặt biến đổi lớn, kinh khủng kêu to.
Cổ Thần đã luyện Phá Thiên Chỉ tới cảnh giới đệ nhị trọng đã mấy trăm năm, hiện tại Phá Thiên Chỉ đệ nhị trọng hầu như đã có dấu hiệu đột phá tới cảnh giới đại thành, uy lực so với lúc mới luyện thành công cường đại hơn không chỉ mười lần, đừng nói là chư tử đại tiên hợp đạo thành công, cho dù là cường giả cái thế Hợp Đạo hậu kỳ bị Phá Thiên Chỉ bắn trúng sợ rằng lập tức bị mất mạng tại chỗ, khó có thể phục sinh. Thế đi hủy diệt tất cả của Phá Thiên Chỉ không thể đón đỡ, trong nháy mắt Chính Nguyên Thiên Cương bên ngoài cơ thể Lý Cương đã bị Phá Thiên chỉ đánh bại, quang tráo vạn trượng giống như bọt biển, hóa thành nát bấy.
Phá Thiên Chỉ liên tục nổ bắn về phía trước, lĩnh vực tuyệt đối của Lý Cương dưới uy lực khủng khiếp của Phá Thiên Chỉ cũng lập tức vỡ tan tầng tầng, cuối cùng hoàn hoàn biến mất. Mặc dù uy lực của Phá Thiên Chỉ sau khi xuyên thủng Chính Nguyên Thiên Cương đã yếu đi nhiều, nhưng vẫn không thể coi thường như trước, xoẹt một tiếng liền bắn trúng vào thân thể Lý Cương, giữa ngực Lý Cương xuất hiện một lỗ thủng chừng nắm tay người lớn. Phá Thiên Chỉ xuyên qua Chính Nguyên Thiên Cương, uy lực đã giảm đi nhiều, không thể một kích miểu sát đối với Lý Cương, thế nhưng vết thương tạo thành lại không ngừng mở rộng khuếch tán ra, pháp tắc thiên địa vô cùng vô tận đang tàn phá thân thể Lý Cương một cách mãnh liệt.
- A…
Lý Cương che vết thương, gào thét thê lương thảm thiết, nhưng hoàn toàn không thể ngăn cản được xu thế mở rộng của vết thương, không quá lâu sau sinh cơ của hắn sẽ bị Phá Thiên Chỉ hủy diệt toàn bộ, cho dù hắn có là chư tử đại tiên hợp đạo thành công thì cũng phải vẫn lạc.
Một chỉ, Cổ Thần đã phá được phòng ngự tuyệt đối của Lý Cương, phá tan vực của Lý Cương, đồng thời tạo thành vết thương trí mạng.
Triệu Giang Hà và Tề Thiên Hành thấy thế, trong sát na cả kinh hồn phi phách tán, tâm liệt đảm nứt.
Lý Cương chính là chư tử đại tiên gần với Vân Khoát Thiên nhất trên Tử Vân Tinh, thực sự so với Triệu Giang Hà và Tề Thiên Hành mạnh hơn nửa bậc, dĩ nhiên bị một ngón tay của Cổ Thần đánh trọng thương, hai người Triệu Giang Hà và Tề Thiên Hành làm sao không khiếp sợ, làm sao không hoảng hốt?
Hai người nhìn nhau, trong sát na giao lưu ánh mắt đã có kết quả: Trốn!
Thân thể hai người chợt lóe, trong sát na đã biến mất không thấy, thuấn di chạy trốn cực nhanh.
- Nếu đã dám đánh lén ta, hà tất cả chạy trốn nhanh như vậy, lăn ra ngoài cho ta!
Cổ Thần hét lớn, hai cánh tay bắn ra, trong sát na bản nguyên ngũ hành ngưng tụ thành một cự chưởng giơ lên trời, hai lần bắt vào hư không, mỗi một ngón tay lớn tới nghìn trượng, dài tới mấy vạn trượng, đồng lại thời gian và không gian, sản sinh một thế giới ngũ hành hoàn toàn độc lập.
Triệu Giang Hà và Tề Thiên Hành vừa mới bước vào hư không đã phát hiện ra hư không bốn phía căng cứng, trong sát na trở nên kiên cố vô cùng, hai người bị một cỗ lực lượng cực lớn bức phải ra ngoài.
Hai người đều là chư tử đại tiên, nhưng lúc này trong mắt hiện rõ vẻ kinh khủng vô hạn, chỉ nhìn thấy cự chưởng giơ lên trời kia, bàn tay còn đang ở trong vòm trời mấy vạn dặm, ngón tay quay xuống dưới đất nắm mạnh, trực tiếp chạm tới tận mặt đất.
Đây là bàn tay to lớn cỡ nào?
Hai người Triệu Giang Hà và Tề Thiên Hành đang trong lúc cả kinh hoảng hốt, ầm ầm ầm ầm, bốn tiếng bạo tạc vang lên.
Hai cánh tay Cổ Thần phong tỏa hai phiến thời không, bốn cánh tay còn lại, hoặc là Chiến Thần Diệt Tinh quyền, hoặc là Bản Nguyên Thổ Ấn, Bản Nguyên Kim Ấn, oanh kích mãnh liệt về phía hai người.
Cổ Thần phát động công kích, tiến vào trong hai thế giới ngũ hành, không một chút ngăn cản liền oanh kích vào lĩnh vực tuyệt đối bên ngoài cơ thể Triệu Giang Hà và Tề Thiên Hành, khiến vực của hai người xuất hiện vết nứt, rất nhanh vỡ tan tầng tầng.
Triệu Giang Hà và Tề Thiên Hành trong hai bàn tay của Cổ Thần tả xung hữu đột, nhưng không thể xông ra được phong tỏa của thế giới ngũ hành, bốn cánh tay còn lại của Cổ Thần oanh kích liên miên không ngừng nghỉ.
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm… Quyền cương, chưởng ấn liên miên không dứt, lĩnh vực tuyệt đối bên ngoài cơ thể hai người Triệu Giang Hà và Tề Thiên Hành rất nhanh liền bị oanh kích nát bấy.
Hai vị chư tử đại tiên bị quyền cương và chưởng ấn không ngừng nghỉ bao phủ, chốc lát sau chỉ nghe thấy hai tiếng kêu thảm thiết vang vọng, đều bị mạnh mẽ đánh chết.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 8: Chư Thiên Vạn Giới
Chương 29 : Thiên Lan tinh hải
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Theo Triệu Giang Hà và Tề Thiên Hành vẫn lạc, thân thể Lý Cương cũng bị Phá Thiên Chỉ hủy diệt, trong hư không truyền tới tiếng hét thảm cuối cùng, thân thể của Lý Cương trực tiếp bị Phá Thiên Chỉ vĩnh hằng bất diệt phá hư, toàn bộ đều bị hủy diệt tan biến thành hư vô.
Nhanh!
Quá nhanh rồi!
Từ lúc hai người Triệu Giang Hà và Tề Thiên Hành xuất hiện mới chỉ qua thời gian non nửa khắc, tròn ba vị chư tử đại tiên Hợp Đạo hậu kỳ đều chết trong tay Cổ Thần.
Ba vị chư tử đại tiên, vực của bọn họ bị hủy diệt, theo sinh mệnh của bọn họ vẫn lạc, đạo lĩnh ngộ được cũng theo đó tiêu tan, thần hình câu diệt.
So với tử vong bình thường giống hệt nhau, không hề lưu lại bất cứ vết tích nào trên thế gian này, chỉ có trong khổ hải vô biên vô hạn tại thế giới tinh thần mới bảo lưu lại một chút dấu vết tinh thần của bọn họ.
Chấn kinh rồi!
Chúng tu sĩ dưới mặt đất triệt để chấn kinh rồi!
Cổ Thần mới chỉ có tu vi Hợp Đạo sơ kỳ, dĩ nhiên thành công chém giết ba vị chư tử đại tiên hợp đạo thành công, điều này đã hoàn toàn phá vỡ nhận thức thông thường nhất của toàn bộ tu sĩ Tử Vân Tinh từ trước tới nay.
Dựa theo tình huống thực lực bình thường, chư tử đại tiên hợp đạo thành công bởi vì đã hình thành đạo, hình thành vực của chính mình, so với tu sĩ Hợp Đạo sơ kỳ mạnh hơn không chỉ gấp trăm lần.
Khác biệt thực lực gấp trăm lần không chỉ riêng một trăm vị tu sĩ Hợp Đạo sơ kỳ liên thủ với nhau là có thể san bằng được, giữa hai cảnh giới này hoàn toàn là một vực sâu không đáy, một lạch trời, một ở trên trời cao, một ở dưới mặt đất.
Dưới tình huống bình thường, cho dù có nhiều tu sĩ Hợp Đạo sơ kỳ hơn nữa thì cũng sẽ không phải là đối thủ của chư tử đại tiên Hợp Đạo trung kỳ.
Thế nhưng Cổ Thần mới chỉ có tu vi Hợp Đạo sơ kỳ cũng đã chém giết được ba vị chư tử đại tiên hợp đạo thành công.
Chém giết và chống lại, đây hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau, cho dù là Vân Khoát Thiên tu vi Hợp Đạo hậu kỳ cũng không có thực lực giết chết ba người Lý Cương, Triệu Giang Hà và Tề Thiên Hành liên thủ với nhau.
Tu sĩ Vân gia sau khi khiếp sợ chính là kinh hỉ, là mừng rỡ như điên.
Tu sĩ ba nhà Lý, Triệu, Tề kinh hãi vô hạn, sợ hãi thật sâu!
Vèo vèo vèo vèo vèo vèo… Vô số đạo độn quang từ trong Vân phủ bắn ra, chúng tu sĩ ba nhà Lý, Triệu. Tề đều bỏ chạy về phía gia tộc của mình, bỏ chạy điên cuồng.
Chư tử đại tiên ba nhà Lý, Triệu, Tề đều vẫn lạc toàn bộ, sau này đã không còn một chút thực lực chống lại Vân gia nữa rồi, từ nay về sau, Vân gia không chỉ là bá chủ toàn bộ Tử Vân Tinh, mà còn là một chư tử thế gia duy nhất toàn bộ Tử Vân Tinh.
Đối với Cổ Thần mà nói, chúng tu sĩ ba nhà Lý, Triệu, Tề chạy trốn chỉ là những con tôm nhỏ, hắn căn bản mặc kệ. Ba nhà Lý, Triệu, Tề đã quyết định triệt để xé rách mặt với Vân gia, chư tử đại tiên ba nhà lại vẫn lạc, số phận cả ba nhà đã định, Vân gia sẽ tự biết thu dọn tàn cục.
Cánh tay che trời thu lại, thân thể cũng biến đổi trở thành trạng thái bình thường, càn tay khổng lồ trên bầu trời, cương khí tiên lực, pháp tắc ngũ hành… Tất cả đều biến mất không còn, đã khôi phục lại bình thường, nếu không phải đã từng chứng kiến, ai cũng không nghĩ ra được phiến hư không này vừa mới có ba vị chư tử đại tiên hợp đạo thành công vẫn lạc.
Thân ảnh phiêu phù trên trời hạ xuống, trực tiếp xuất hiện bên trong quảng trường Vân phủ.
Chúng tu sĩ ba nhà Lý, Triệu, Tề đã sớm chạy trốn không còn một mảnh.
Tu sĩ Vân gia thì nhìn Cổ Thần, cả đám trợn mắt há mồm, Cổ Thần giết chết Lý Cương, giết chết Triệu Giang Hà, giết chết Tề Thiên Hành, thực sự khiến chúng tu sĩ Vân gia bị hù dọa khiếp sợ không nhẹ.
Trong mắt nhìn Cổ Thần lúc này thiếu đi phần túy ý trước đó, hơn một phần sợ hãi, khi nhược giả (kẻ yếu) nhìn thấy cường giả, tự nhiên sẽ có loại sợ hãi như vậy.
Vân Tuyết là người thứ nhất khôi phục lại tinh thần, nhìn Cổ Thần, trong thanh âm vẫn tiết lộ một chút khiếp sợ:
- Cổ Thần, ngươi thực sự là tu vi Hợp Đạo sơ kỳ?
Cổ Thần gật đầu, nói:
- Cảnh giới tu vi của ta rốt cuộc là gì không quan trọng, nàng mau mau đưa sinh mệnh chi tâm cho gia gia mình, ta có thể cảm nhận được, khí tức của hắn đã yếu đi rất nhiều rồi, nếu như không có sinh mệnh chi tâm, tối đa mười ngày nửa tháng sẽ vẫn lạc !
Vân Khoát Thiên đang ở trong Vân Tử Điện, được mười tám vị cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ liên thủ chữa thương, Cổ Thần tự nhiên cảm nhận rõ ràng, Vân Khoát Thiên thụ thương rất nặng, tu sĩ Hợp Đạo sơ kỳ căn bản không thể ngăn cản được thương thế của hắn dần dần lan tràn.
Một lời thức tỉnh người trong mộng.
Nhắc tới Vân Khoát Thiên, chúng tu sĩ Vân gia nhất thời từ trong khiếp sợ khôi phục lại tinh thần.
Trên mặt Vân Tuyết xuất hiện vẻ lo lắng, nói:
- Ta lập tức đi, thập trưởng lão, mời dẫn Cổ Thần đi phòng khách tốt nhất nghỉ ngơi.
Nói xong, vội vã chạy vào trong Vân Tử Điện.
Vân Phi Ưng bước tới trước mặt Cổ Thần, cúi người hành lễ với Cổ Thần, nói:
- Lão hủ Vân Phi Ưng, là đệ thập thái thượng trưởng lão, thực lực của Cổ Thần đạo hữu thông thiên, lão tổ nhà ta so sánh cũng có chút thua kém, vốn nên gọi đạo hữu là tiền bối, đại nhân, nhưng đạo hữu lại là bằng hữu của Vân Tuyết, lão phủ trực tiếp gọi đạo hữu tương xứng, thỉnh trách tội.
Cổ Thần nói:
- Chỉ là một lời xưng hô mà thôi, đạo hữu không cần phải khách khí, đã là tu đạo chi sĩ, đạo hữu tương xứng là được.
Cổ Thần không có cái giá lớn gì đó, khiến Vân Phi Ưng thả lỏng rất nhiều, nói:
- Cổ Thần đạo hữu cứu Vân gia trong nguy nan, Vân gia mang ơn, cảm tạ ân tình của đạo hữu, đêm nay mời đạo hữu nghỉ tạm trong Vân phủ, lão tổ tông nhà ta dùng xong sinh mệnh chi tâm, sau khi thương thế chuyển biến tốt đẹp, nhất định sẽ tới tạ ân tình của đạo hữu, Cổ Thần đạo hữu, xin theo ta!
Cổ Thần theo Vân Phi Ưng đi tới tòa phủ viện thứ nhất tại phía đông Vân phủ, trên hoành phi có viết Đệ Nhất Khách Phủ, đông tay nam bắc, đông mới là lớn, tòa phủ viện thứ nhất phía đông Vân phủ gọi là Đệ Nhất Khách Phủ, hiển nhiên là Vân gia chuyên dùng để chiêu đãi khách quan trọng nhất.
Vân Phi Ưng nói:
- Mời đạo hữu tạm thời ở lại nơi này, nếu có gì cần, cứ phân phó là được!
Trong phủ viện bố trí phi thường tinh tế, cao sơn lưu thủy, hoa cỏ cây cối mọc san sát thành rừng, tạo thành cảm giác giống như đang sinh hoạt trong thiên nhiên, hoàn toàn không có một chút khí tức thế tục trong thành lớn.
Cổ Thần nói:
- Nếu đạo hữu không bận, Cổ mỗ có một chút nghi vấn cần đạo hữu giải thích nghi hoặc.
Vân Phi Ưng hơi cả kinh nói:
- Đạo hữu mời nói, tại hạ nhất định biết gì nói nấy.
Cổ Thần nói:
- Mời vào trong phòng nói chuyện!
- Mời Cổ Thần đạo hữu đi trước!
Vân Phi Ưng tự lùi hai bước, để Cổ Thần đi đầu.
Cổ Thần không khách khí, dẫn đầu tiến vào trong phòng, gian phòng đầu tiên là một phòng khách, hai người bước tới cạnh bàn, Vân Phi Ưng nói:
- Mời ngồi!
- Mời!
Cổ Thần một mặt ngồi xuống, một mặt nói.
Vân Phi Ưng ngồi xuống ghế đối diện.
Cổ Thần hỏi:
- Thời điểm chiến đấu, đạo hữu hẳn là nghe thấy lời ta nói, ta từ tiên giới Cổ Hoang tới?
Sắc mặt Vân Phi Ưng trong nháy mắt biến đổi, nói:
- Đạo hữu thực sự là tiên nhân tiên giới? Không phải chỉ có chư tử đại tiên hợp đạo thành công mới có thể từ tiên giới hạ phàm hay sao?
Cổ Thần nhàn nhạt cười, nói:
- Ta tự nhiên có phương pháp của chính mình, đạo hữu không cần phải kinh ngạc, đồng thời người tiên giới cũng không phải là tiên nhân gì đó, những điều này đều là dối người không hiểu, không cần phải nói nhiều nữa, ta từ tiên giới tới, tiên giới là một khối đại lục, mà vũ trụ phàm gian thì là một phiến hư không, một phiến hư không có vô số tinh cầu phiêu phù trôi nổi.
- Tử Vân Tinh là tinh cầu sinh mệnh đầu tiên ta tới, đối với vũ trụ phàm gia, Cổ mỗ có thể nói là hoàn toàn không hiểu gì hết, thỉnh đạo hữu giới thiệu một chút, ví dụ như bố cục vũ trụ phàm gian, hoặc là có phân bố thế lực gì đó, ta nghe nói cái gì là Hằng Hà tinh hệ chi chủ, đây là chuyện gì?
Cổ Thần tâm bình khí hòa nhìn Vân Phi Ưng, khiến thần sắc của Vân Phi Ưng dần dần bình tĩnh lại.
Vân Phi Ưng nói:
- Vũ trụ phàm gian, số lượng tinh cầu nhiều không đếm nổi, vô cùng vô tận, mỗi một khỏa tinh cầu đối với vũ trụ phàm gian mà nói chỉ là một hạt bụi nhỏ nhất, đại bộ phận tinh cầu đều không có sinh mệnh, trong hơn mười vạn khỏa tinh cầu cũng khó xuất hiện một khỏa tinh cầu có sinh mệnh.
Trong tinh cầu sinh mệnh chia thành phàm nhân tinh và tu chân tinh, tu chân tinh tất nhiên là tinh cầu có mạch khoáng linh thạch, người có tiên căn có thể bước vào con đường tu chân, trở thành tu sĩ, mà phàm nhân tinh thì không thể tu luyện, toàn bộ nhân loại trong tinh cầu đều là người bình thường.
Nói như vậy, phàm nhân tinh đều tương đối nhỏ, chỉ có những tinh cầu sinh mệnh cỡ lớn mới có linh mạch dưới lòng đất, tinh cầu càng lớn, phẩm chất linh mạch dưới lòng đất lại càng cao, thể tích càng lớn. Tử Vân Tinh chúng ta coi như một khỏa tinh cầu thuộc tầng cấp tương đối giữa, có thể sinh ra được cường giả Hợp Đạo hậu kỳ, những tu chân tinh hạ đẳng đối đa chỉ có thể sinh ra được chư tử đại tiên Hợp Đạo trung kỳ mà thôi.
Khoảng cách giữa các tinh cầu phi thường xa xôi, chỉ có chư tử đại tiên hợp đạo thành công mới có thể tiến vào trong vũ trụ, cũng chỉ có thể du lịch một số những tinh cầu xung quanh, trong vũ trụ tràn ngập các loại lực lượng vô cùng kinh khủng, đối với chư tử đại tiên cũng nguy hiểm mười phần.
Nếu muốn chân chính ngao du tại vũ trụ, xuyên toa qua các tu chân tinh, chỉ có cường giả cấp bậc Thiên Kiếp bí cảnh mới được, số lượng tinh cầu sinh mệnh tương đối ít ỏi, trên mười vạn khỏa tinh cầu cũng khó có thể xuất hiện một tinh cầu sinh mệnh, số lượng tu chân tinh càng ít ỏi hơn, mười tinh cầu sinh mệnh cũng khó xuất hiện một người tu chân tinh.
Tuy rằng khoảng cách giữa các tinh cầu phi thường xa xôi, nhưng cũng có phân chia khoảng cách, khoảnh cách giữa tinh cầu thuộc hạng bình thường, chư tử đại tiên có thể du hành trong mấy ngày là tới, cường giả Thiên Kiếp bí cảnh có thể tới trong nháy mắt, mà có một số tinh cầu, khoảng cách giữa chúng xa xôi phi thường, cho dù là cường giả Thiên Kiếp bí cảnh cũng cần phải có mười ngày nửa tháng, thậm chí là một tháng mới có thể tới được.
Vì vậy, chỉ có những tu chân tinh khoảng cách tương đối gần mới có sự qua lại tương đối nhiều, dần dần hình thành một chỉnh thể, xưng là tinh hệ, tinh hệ của Tử Vân Tinh chính là Hằng Hà tinh hệ.
Địa phương xa xôi nhất ta từng đi qua chính là chủ tinh Hằng Hà tinh của Hằng Hà tinh hệ, đây là một khỏa tu chân tinh lớn nhất trong Hằng Hà tinh hệ, so với Tử Vân Tinh còn lớn hơn mười lần, trong Hằng Hà tinh không chỉ có cường giả cái thế Hợp Đạo hậu kỳ, thậm chí ngay cả cường giả Thiên Kiếp từng vượt qua ngũ hành thoát thai kiếp cũng có, Hằng Hà tinh hệ chi chủ chính là chủ nhân toàn bộ Hằng Hà tinh hệ, cũng là một vị cường giả ngũ hành một kiếp.
Phụ cận tinh cầu xa xôi không gì sánh được cũng có một số tinh cầu có khoảng cách tương đối gần, tựa như Hằng Hà tinh hệ hình thành một chỉnh thể, cũng gọi là tinh hệ nào đó, ví dụ như Ngộ Hà tinh hệ, cũng có Ngân Hà tinh hệ, Thiên Hà tinh hệ, Lưu Vân tinh hệ, Lạc Vân tinh hệ và rất nhiều tinh hệ khác nhau.
Có người nói, bên ngoài vô số tinh hệ còn có một phiến tinh không vô cùng xa xôi, vô cùng vô tận, cho dù là cường giả Thiên Kiếp ngũ hành một kiếp cũng khó có thể vượt qua tinh không, trong vòng một mảnh tinh không này có trăm triệu tinh hệ giống như Hằng Hà tinh hệ tụ tập cùng một chỗ, giống như một mảnh hải dương trong tinh không, tên gọi Thiên Lan tinh hải.
Tử Vân Tinh chính là Thiên Lan tinh hải, Hằng Hà tinh hệ chỉ là một tu chân tinh trong đó, nghe nói tinh không bên kia Thiên Lan tinh hải còn có những tinh hải khác, cũng không biết có phải thực hay không.
Vô số tinh cầu hình thành một mảnh tinh hệ, vô số phiến tinh hệ hình thành một phiến tinh hải, tinh không xa xôi bên ngoài tinh hải vẫn như trước vô biên vô hạn, còn có những tinh hải khác tồn tại.
Vũ trụ phàm gian vô cùng rộng lớn, trong lòng Cổ Thần đã có suy đoán từ trước, thế nhưng nghe được lời nói của Vân Phi Ưng, hắn vẫn cảm thấy khiếp sợ không ngớt.
Hằng Hà tinh hệ chi chủ đã là cường giả Thiên Kiếp ngũ hành một kiếp, như vậy Thiên Lan tinh hải chi chủ rốt cuộc có tu vi đạt tới loại cảnh giới như thế nào?
Không biết Hồng, Thiên đế tại địa phương nào trong vũ trụ phàm gian, có ở trong phiến tinh hải Thiên Lan hay không! Trong lòng Cổ Thần thầm suy nghĩ
Cổ Thần hỏi:
- Đạo hữu ta từng nghe nói qua Hồng và Thiên đế?
Vân Phi Ưng lắc đầu, đáp:
- Chưa bao giờ nghe nói qua, hai người này cũng là tiên nhân tới từ tiên giới hay sao?
Cổ Thần gật đầu, trong mắt không hề thất vọng, Tử Vân Tinh so sánh với toàn bộ Thiên Lan tinh hải giống như một hạt bụi nho nhỏ, càng đừng nói là toàn bộ vũ trụ phàm gian.
Hồng chính là đại năng thái cổ cùng cấp bậc với Côn Ngô Tiên Đế, siêu việt rất nhiều cổ thần, cùng một cấp bậc tồn tại so với Thiên và Địa.
Thiên đế có thể làm tọa kỵ của Côn Ngô Tiên Đế, đồng thời có thể ám toán Côn Ngô Tiên Đế thụ thương, tu vi, thực lực chỉ sợ cũng là tồn tại nhất đẳng trong yêu tộc thái cổ, so với Hồng và Côn Ngô Tiên Đế không kém quá nhiều.
Lấy thân phận của Hồng và Thiên đế, trong vũ trụ phàm gian khẳng định là tồn tại nhất đẳng, Vân Phi Ưng chỉ là một phàm tu sinh trưởng tại địa phương trong hỏa tu chân tinh Tử Vân Tinh này mà thôi, địa phương xa nhất từng đi bất quá chỉ là Hằng Hà tinh, chưa từng nghe nói qua về Hồng và Thiên đế cũng là chuyện rất bình thường.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế