Cốt Hoàng bị loại ánh mắt này kích thích muốn rồ, Sở Vân tính là gì, chỉ là một tên nhà giàu mới nổi mà thôi. Cho rằng bằng một điểm kỳ ngộ, là có thể giỏi hơn chúng cường giả Hoàng cấp lâu đời?
Hừ, quả thực là chê cười!
Chỉ cần tại Quỷ Châu, có thánh vật của Quỷ Thánh bảo hộ, dù Sở Vân có mạnh tới đâu cũng làm được gì? Hắn tuyệt không dám ép buộc chính mình.
Biểu tình Cốt Hoàng vặn vẹo, oán hận nhìn chằm chằm vào Sở Vân, không hề sợ hãi.
Nhưng một khắc sau, thần tình hắn chợt biến đổi, từ cừu hận dần chuyển thành sợ hãi vì không dám tin được.
Chỉ thấy Sở Vân chậm rãi lấy ra từ trong lòng một chiếc bát màu lam, nhắm ngay hướng Cốt Hoàng.
- Sở Vân, ngươi làm sao dám…
Cốt Hoàng còn chưa gào rít xong, đã bị Tinh Hải Oản thu vào.
Ánh kim quang trong bát vừa chuyển, liền phun ra thi thể Cốt Hoàng.
Toàn thân hắn hầu như bị Thiên Ngoại Tinh Ma đánh thành mảnh vụn, chỉ còn lại cái đầu, hai mắt trợn tròn, sắc mặt tràn ngập vẻ kinh khủng trước lúc chết.
Thấy hạ tràng Cốt Hoàng như vậy, toàn trường kinh hô một trận.
- Phụ thân!
Hủ Đế quát to một tiếng, hai mắt đỏ ngàu, đánh về phía Sở Vân.
Lần này Sở Vân lười vận dụng cả Tinh Hải Oản, trực tiếp bạo phát linh áp. Linh áp cấp bậc Ngụy Thánh nhất thời quét ngang thiên hạ, kinh sợ toàn trường.
Hủ Đế quỳ rạp xuống đất, trên lưng tựa như bị một ngọn núi vô hình đè xuống. Áp lực cực lớn khiến hắn phải dùng hai chân hai tay chống đỡ chính mình, cơ thể toàn thân run lên, mồ hôi tuôn như mưa.
- Không có khả năng, đây là giả, đây đều là giả. Ngươi nếu đã giết phụ hoàng ta, sao không lọt vào thiên kiếp? Ta là đại Đế Quỷ Châu, ngươi muốn giết ta, chính là kẻ địch của Quỷ Châu, thánh vật Quỷ Thánh cũng sẽ phủ nhận ngươi!
Hủ Đế nghiến răng nghiến lợi, dùng hết sức toàn thân nói ra một đoạn này.
- A? Phải…
Sở Vân cười nhàn nhạt, gọi ra Túy Tuyết Đao, tay chém xuống.
Ánh đao sáng như tuyết hiện lên, Hủ Đế cụt đầu ngã xuống, chiếc đầu lăn lốc tới dưới chân một vị đại đế.
- A! Hủ Đế đã chết, Sở Vân thực sự giết hắn!
Vị đại đế kia bị dọa cho nhảy dựng lên, sợ hãi rống lớn, sắc mặt trắng bệch như người chết.
Những Đế Hoàng khác cũng đều như vậy, hít vội một ngụm khí lạnh, vì Sở Vân đe dọa mà sợ hãi tận đáy lòng.
Nhưng vào lúc này, lưới pháp tắc Quỷ Châu tự động đánh xuống vô hạn thiên kiếp.
Chỉ là mấy thiên kiếp này đối với Sở Vân mà nói, căn bản không tính là gì. Tinh Hải Oản huyền phù trên đầu hắn, ánh kim quang trong bát vận chuyển thành dòng xoáy, hút toàn bộ thiên kiếp vào trong bát.
Trên mặt chúng Đế Hoàng dần hiện ra một tia vui mừng. Thiên kiếp đã phủ xuống, tuy rằng không làm gì được Sở Vân, nhưng thánh vật Quỷ Châu không còn xa nữa.
Sở Vân muốn không may rồi, dĩ nhiên thực sư ép buộc chúng ta, cướp đoạt tự do của chúng ta!
Minh Hoàng cũng không nhịn được hơi biến sắc, trong lòng lo lắng.
Nếu thánh vật Quỷ Châu phủ xuống, mặc dù Sở Vân có Tinh Hải Oản, thế nhưng nơi đây là Quỷ Châu, nhiều nhất chỉ có thể cầm hòa.
Nếu lúc trước có Âm Dương Đại Hậu Cung còn có chút hy vọng thắng lợi. Thế nhưng lúc này, Âm Dương Đại Hậu Cung đã trở thành đầu mối lưới pháp tắc Linh Châu, không thể dùng chiến đấu.
Đến lúc đó Sở Vân phải làm thế nào?
Thu hết biểu tình mọi người vào trong mắt, Sở Vân vẫn ung dung, cười khẽ:
- Thế nào, chư vị vẫn mong chờ thánh vật Quỷ Thánh sao? Nó sẽ không tới.
- Cái gì? Sở Vân ngươi có ý gì?
- Sở Vân, ngươi không nên nói chuyện giật gân, ngươi cho rằng ăn nói bừa bãi, chúng ta sẽ tin ngươi?
- Thánh vật của Quỷ Thánh rốt cuộc thế nào, chúng ta đều đang rất chờ mong đây.
Lại có mấy cường giả mạnh mẽ đứng dậy.
Sở Vân thưởng thức nhìn bọn họ, cất lời khen:
- Tốt tốt tốt, đều không chút sợ chết, có dũng khí. Có điều cũng ngu muội, các ngươi cho rằng ta là đầu đất, dám giết người ngay trước mặt các ngươi? Chỉ là muốn chứng minh một điểm, bởi vì Quỷ Thánh thực sự không có thánh vật.
- Thánh Hoàng đại nhân, ý của người là…
Minh Hoàng bỗng nhiên khẽ động linh quang, nghĩ tới điều gì đó.
- Không sai.
Sở Vân gật đầu, nói:
- Chúng ta đều biết thánh vật sinh ra như thế nào, khi ngự yêu sư tu hành đến cấp Ngụy Thánh, sẽ gặp phải hạn chế. Chỉ khi chuyển sang kiếp khác mới có thể đột phá, sỡ hữu Tiên Thiên thánh thể, thánh hồn, thánh linh. Đồng thời yêu vật mang theo sẽ trở thành thánh vật.
- Thế nhưng ta hỏi các ngươi, Quỷ Thánh từng chuyển qua kiếp khác sao?
Chúng Đế Hoàng hai mặt nhìn nhau, Quỷ Thánh là tồn tại thần bí nhất trong cửu thánh, ngay cả chư thánh cũng không biết được, bọn họ sao biết được.
- Chuyển sang kiếp khác là con đường truyền thống khi tấn chức Thánh cấp, thế nhưng vẫn còn những lối tắt khác. Ví dụ như ta, không cần chuyển sang kiếp khác, bởi vì ta đã sớm có Tiên Thiên đạo thể, đã hoàn thành xong một bước then chốt, chỉ cần kế tiếp tích lũy hùng hậu, là có thể nước chảy thành sông, tấn chức trở thành Thánh nhân thực sự.
- Đại thể Quỷ Thánh cũng tương tự, chỉ là hắn tấn chức đầu tiên không phải là Tiên Thiên thánh thể, mà là thánh hồn. Hắn dựa vào pháp tắc đặc biệt của Quỷ Châu, thôn phệ hồn phách khác, dùng biến đổi lượng dẫn tới biến đổi về chất. Rốt cục nghịch phản Hậu
Thiên, đạt được Tiên Thiên, sở hữu Tiên Thiên thánh hồn. Bằng vào cách này, hắn không cần chuyển sang kiếp khác để đột phá, dựa vào tích lũy dần đề thăng thân thể và linh quang, đạt được Thánh nhân.
- Có điều phương pháp này cũng có khuyết điểm. Bởi vì không thể hợp đạo, dẫn tới liên hệ giữa lục địa và Thánh nhân không được chuyển sang một kiếp chặt chẽ hơn, đây là thứ nhất. Thứ hai đó là không có thánh vật chuyên chúc, chiến lực giảm đi. Đó cũng là nguyên nhân Quỷ Thánh tốn công bố trí quỷ môn tam quan, bảo hộ Quỷ Châu. Cũng là nguyên nhân hắn rất ít khi xuất thủ, thậm chí ít khi lộ diện.
- Ta dựa vào Tinh Hải Oản suy tính tới điểm này, cuối cùng chọn đánh chiếm Quỷ Châu. Chư vị, các ngươi có ý kiến gì khác không?
Ánh mắt Sở Vân sáng quắc, nhìn quét bốn phía.
Không một ai dám nói gì.
Năm đó Binh Thánh bị Cổ Thánh truy sát, từng đi qua nhiều lục địa. Khi đi qua Quỷ Châu, đột nhiên có suy nghĩ kỳ lạ, âm thầm chế ra tổ hợp yêu binh nghịch thiên là Âm Dương Đại Hậu Cung.
Đây kỳ thực là sao chiếu theo sáng kiến của Quỷ Thánh. Quỷ Thánh lấy thánh hồn làm chủ, Binh Thánh tham khảo ý kiến này, lại liên hệ đặc điểm của Thánh nhân chuyển kiếp, bởi vậy thiết kế ra Âm Dương Đại Hậu Cung.
Phải công nhận, khi Quỷ Thánh còn sống, có rất nhiều sáng kiến vô song. Binh Thánh đi sau, chỉ là bắt chước lại người khác.
Thiên kiếp vẫn đánh xuống như mưa, tất cả đều bị Tinh Hải Oản hấp thu hết.
Ngoại trừ âm thanh của thiên kiếp, chúng Đế Hoàng đều ngây ngốc, trầm mặc.
Lời Sở Vân nói, bọn họ đều lựa chọn tin tưởng, bởi sự thực nói lên tất cả. Tiếp tục như vậy, thánh vật Quỷ Thánh cũng không xuất hiện.
Trên thực tế, tuyệt đại đa số Thương Viêm thần ma tấn công Quỷ Châu đều bị chặn ngoài quỷ môn tam quan. Mấy ngày nay, Thương Viêm thần ma lẻn vào Quỷ Châu ngày càng nhiều, thế nhưng vẫn chưa thấy thánh vật Quỷ Thánh xuất hiện qua một lần.
- Thánh Hoàng, ta nguyện ý thần phục người, nghe lệnh người điều khiển.
Một lúc lâu sau, một vị hoàng giả lên tiếng thỏa hiệp.
Đây là một vị hoàng giả nhãn hiệu lâu đời của Quỷ Châu, lời nói rất có trọng lượng.
Nhưng tình thế này, hắn cũng chỉ có thể bỏ qua kiêu ngạo, chấp nhận cúi đầu.
- Tốt, vậy chịu ta một đạo Nhân Đạo Vô Lượng.
- Chuyện này?
Vị hoàng giả kia nghe vậy, nhất thời ngẩng đầu, chạm vào ánh mắt u lãnh của Sở Vân, thân thể hơi chấn động.
Môi hơi giật, cuối cùng đành cắn răng, chắp tay nói:
- Tạ ơn đại nhân ban cho!
Thấy bạch quang bắn trúng mi tâm vị hoàng giả, trong lòng Minh Hoàng sợ hãi than:
- Đại cục tại Quỷ Châu đã định.
Lại tốn hơn một tháng, Sở Vân đã chiếm đoạt Quỷ Châu, sát nhập vào Linh Châu. Lại hợp nhất mấy trăm vị cường giả Đế Hoàng của Quỷ Châu, vô số Vương cấp, cấp Hầu, cấp Quân. Chiến lực dưới trướng nhất thời tăng mạnh thêm mấy chục lần.
Tin tức truyền ra, các châu khác đều kinh hãi.
Nhất là phân thân Đan Thánh, càng trợn mắt không hiểu làm sao.
Hắn lập tức dự cảm tính nghiêm trọng của vấn đề. Bởi vì Quỷ Châu dưới thủ đoạn của Quỷ Thánh, có thể hấp thu vong hồn các lục địa khác.
Đây là nguồn cung cấp lính vô tận!
…
Sở Vân chiếm đoạt Quỷ Châu, nắm giữ Tửu Trì Nhục Lâm, có thể phục sinh vô hạn cường giả ngự yêu sư chết đi.
Nếu chỉ điểm ấy, cũng đành thôi.
Càng đáng sợ chính là, hắn sở hữu thần thông Nhân Đạo Vô Lượng, có thể thu phục Đế Hoàng, khiến bọn họ trung thành vô điều kiện.
Hai lợi thế hỗ trợ cho nhau, mức nghiêm trọng đã tới trình độ kinh khủng.
- Thủ đoạn lợi hại, thoáng cái mở rộng ưu thế lên mấy lần. Quỷ Thánh cư nhiên không có thánh vật, chân tướng hóa ra là vậy.
Trong lòng phân thân Đan Thánh trầm trọng, như bị một khối cự thạch đè nặng.
- Lúc Sở Vân chiếm đoạt Tinh Châu, là chiếm được thiên thời. Hiện lại có được Quỷ Châu, chính là địa lợi. Lại có Nhân Đạo Vô Lượng, quả thực là nhân hòa. Chỉ là ta
còn chưa triệt để thua trận, chỉ cần thu được càng nhiều thánh vật, ta liền có thể nghịch chuyển cục diện, bắt được một tia cơ hội chiến thắng duy nhất.
Sở Vân có thiên thời địa lợi nhân hòa, chiếm ưu thế cực lớn, còn có lợi thế biết trước tiên cơ. Thế nhưng phân thân Đan Thánh còn hy vọng, bởi vì còn có Man Châu, Đà Châu, Nữ Châu, và các thánh vật vẫn còn đó.
Chỉ cần phân thân Đan Thánh gom góp được càng nhiều thánh vật, trong đối chiến cứng đối cứng đánh bại Sở Vân, là có thể lấy chiến thuật đánh bại chiến lược, một trận thắng quyết định.
Sở Vân có Tinh Hải Oản, là đệ nhất mưu tính, là một nhà đại chiến lược. Thế nhưng chiếm ưu thế chiến lược, cũng không có nghĩa là thắng thế, cuối cùng vẫn phải có một hồi quyết chiến.
Điểm lý giải ấy của Đan Thánh, trong lòng Sở Vân cũng rõ ràng.
- Phân thân Đan Thánh chỉ còn một con đường duy nhất có thể đi, kế tiếp nhất định phải thu được càng nhiều thánh vật. Ta hiện tại có ưu thế thật lớn, tự nhiên phải tận dụng. Thế nên…
Tấn công Đà Châu!
Sở Vân vung tay lên, Linh Châu tiếp cận Đà Châu, đội ngũ hơn một nghìn cường giả Đế Hoàng thẳng tiến Đà Châu.
Thế nhưng những cường giả này không trực tiếp khai chiến Đà Châu.
Mà là hỗ trợ Đà Châu, tấn công đại quân Tiên Thiên thần ma.
Có nhân khẩu đông đúc của Quỷ Châu, Sở Vân tin tưởng cuộc chiến diễn ra cực kỳ nhanh chóng, có Tinh Hải Oản phát huy, hai đầu thần ma vương bị diệt, rất nhiều Tiên Thiên thần ma diệt vong.
Cường giả Đế Hoàng tử vong, hồn phách bay trở về Linh Châu, trông nháy mắt sống lại tại Tửu Trì Nhục Lâm, bị Sở Vân một lần nữa bắn hạ Nhân Đạo Vô Lượng, sau một đoạn thời gian ngắn tu dưỡng, tiếp tục quay trở lại chiến trường.
Với đội quân hùng mạnh như vậy, Đà Châu rất nhanh trở lại an toàn, toàn bộ Tiên Thiên thần ma đều bị tiêu diệt.
Sau đó, trong những tiếng nổ ầm ầm, Sở Vân điều khiển Tinh Hải Oản chống lại Đà Âm Loa. Dưới sự kiềm chế của hắn, đại quân ngự yêu sư dưới chướng quét ngang Đà Châu, thay thế Tiên Thiên thần ma tiến hành phá hư và hủy diệt.
Đà Châu vốn đã bị thương nặng, lại lọt vào tấn công như vậy, căn bản khó có thể chống lại.
Tình huống tại Đà Châu, trực tiếp quan hệ đến cục diện ở Hải Nhãn thâm uyên.
Đà Thánh lập tức có dấu hiệu không thể chống đỡ nổi, càng ngày càng yếu.
Vốn tình trạng chư thánh càng ngày càng không ổn. Bởi vì Quỷ Thánh không lâu trước diệt vong, dẫn tới Cổ Thánh có dư lực luyện hóa những người khác.
Đà Thánh kiên trì thêm hai tháng, rốt cục không địch lại lửa thiêu, triệt để ngã xuống.
Cùng lúc đó, Đà Âm Loa thành vật vô chủ, chiến lực đột nhiên giảm mạnh. Sở Vân vận dụng Tinh Hải Oản, mạnh mẽ trấn áp Đà Âm Loa, thu lại trong nang.
Cứ như vậy, Sở Vân chiếm đoạt Đà Châu, Linh Châu một lần nữa được mở rộng với quy mô lớn.
Đồng thời, hắn cũng sở hữu thêm kiện thánh vật thứ hai, chính là Đà Âm Loa.
Không còn bất luận lực lượng gì có thể khắc chế hắn mưu tính nữa.
Có điều gần ba ngày sau, phân thân Đan Thánh cũng hoàn tất chinh phục Trung Châu, nắm trong tay thánh vật Trung Thần Chung của Trung Thánh.
Năm ngày sau Binh Châu bị chiếm đóng, triệt để hủy diệt.
Sở Vân không chút trì hoãn, lại khởi động đại quân, tấn công Hòa Châu.
Phân thân Đan Thánh không muốn bị Sở Vân bỏ lại quá xa, cắn chặt răng gom góp toàn bộ nhân lực, vật lực, đồng thời tấn công Nữ Châu.
Thế nhưng lúc này, Sở Vân lại gặp phải trở lực thật lớn.
Linh Châu của hắn bị đại quân Tiên Thiên thần ma tấn công điên cuồng, kìm chân đại bộ phận chiến lực của hắn.
Xuất thủ tự nhiên là Cổ Thánh.
Tuy rằng Sở Vân là đệ nhất mưu tính, thế nhưng Cổ Thánh là Thánh nhân đỉnh phong, trí tuệ cao hơn Sở Vân một đường, khi nhận ra dị biến, lập tức có hành động đáp lại chính xác, ngăn cản cước bộ phát triển của Sở Vân.
Hắn thậm chí điều động đại quân thần ma tại Nữ Châu, ngưng tụ toàn bộ lực lượng, nhắm vào Sở Vân.
Tân Linh Châu bị tổn thương nặng, tín ngưỡng sôi trào, Sở Vân dựa vào Âm Dương Đại Hậu Cung ổn định đầu trận tuyến, ỷ vào hai đại thánh vật là Đà Âm Loa và Tinh hải Oản chinh phạt tứ phương, trước sau chém giết sáu đầu Tiên Thiên thần ma vương.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Qua đủ hơn thời gian ba tháng, Sở Vân mới ổn định được cục diện Linh Châu, nhưng còn chưa công chiến được Hòa Châu, liền bị phân thân Đan Thánh tập kích.
Hắn lúc này đã chinh phục Trung Châu, Nữ Châu. Chấp chưởng hai đại thánh vật là Trung Thần Chung và Nữ Tâm Chúc.
Song phương đều biết đối phương là tử địch, không nói một lời liền đi vào trong hỗn độn chi hải triển khai trận đại chiến có một không hai.
Tu vi phân thân Đan Thánh lúc này đã từ Á Thánh tăng lên Ngụy Thánh. Trong tay nâng Nữ Tâm Chúc, chỉ cần Sở Vân không chú ý, liền bị ánh sáng này chiếu tận trong lòng, tâm thần hoảng hốt trong sát na.
Chỉ một sát na đó, thế nhưng với giao chiến giữa Thánh nhân mà nói, đã tạo thành kẽ hở đủ lớn.
Bởi vậy, ngay từ đầu Sở Vân liền rơi vào khổ chiến.
Tinh Hải Oản trên đỉnh đầu hắn phóng xuất tinh quang u lam, che chở thân thể. Thổi Đà Âm Loa, âm ba tản mát ra vòng sáng màu vàng, tiến hành phản kích.
Dưới âm ba màu vàng, hỗn độn hải nổi trận sóng triều vô biên, những con sóng kinh người cuồn cuộn đổ về phía phân thân Đan Thánh.
Phân thân Đan Thánh dù bận nhưng vẫn ung dung, Trung Thần Chung huyền phù ngay trên đầu.
Chuông này thuộc dạng thần khí âm công, chỉ nhẹ nhoáng lên, thanh âm như oanh truyền hồng hoang tám cực, thiên địa càn khôn. Âm ba vô hình trùng kích phương viên trăm vạn dặm, ngay cả sóng triều hỗn độn hải cũng bị chấn động vỡ tan.
- Trung Thần Chung thật là lợi hại!
Trong lòng Sở Vân thở dài, vòng tinh quang bảo hộ trên người dưới tiếng chuông cũng đong đưa bất định. Trung Thần Chung to lớn, là thánh vật quần công cực mạnh, tiếng chuông có uy năng chấn động tất cả. Coi như vật Tiên Thiên cũng có thể hủy diệt. Thậm chí ngay cả yêu tinh hỗn độn, đều có thể bị nổ thành bột phấn, trở lại thành hỗn độn khí.
So sánh hai bên, Sở Vân mặc dù có Tinh Hải Oản và Đà Âm Loa, nhưng đều không am hiểu công phạt. Bởi vậy càng lúc càng rơi vào hạ phong.
- Ta đã sớm tính tới Trung Thần Chung lợi hại, bởi vậy đã nghĩ tranh đoạt Hòa Xuyên Cầm của Hòa Thánh. Tiếng đàn này có thể trừ khử chiến ý, dẫn tới hòa bình, chính là khắc chế của Trung Thần Chung. Đáng tiếng bị Cổ Thánh phá hủy kế hoạch.
Sở Vân cắn răng kiên trì, sắc mặt kiên nghị như sắt thép.
Hắn đã sớm tính đến, mặc dù rơi vào thế hạ phong, nhưng vẫn nắm chắc phần thắng về phía mình.
Bởi vì mặc dù hắn không đối thẳng chính diện với phân thân Đan Thánh, nhưng Linh Châu và Đan Châu cũng đang giao chiến toàn diện. Tại mặt trận này, ưu thế Linh Châu thực sự quá mạnh mẽ, Đan Châu mới với tập hợp cả Trung Châu và Nữ Châu hoàn toàn không phải đối thủ.
Chỉ cần sinh linh Đan Châu giảm thiểu đến trình độ nhất định, tín ngưỡng cung cấp giảm xuống, không đủ chống đỡ tiêu hao của Trung Thần Chung và Nữ Tâm Chúc chiến đấu, khi đó Sở Vân sẽ chuyển cơ thắng.
Một trận chiến này đánh cho thiên địa rạn nứt, hỗn độn hải rung chuyển.
Đánh được hơn hai tháng, Sở Vân dần dần giành lại thế cân bằng.
Thế nhưng chiến ý hắn lại càng ngày càng thấp.
Phân thân Đan Thánh cũng như vậy.
- Ngừng tay đi thôi.
Sở Vân bỗng nhiên thu tay lại, nói.
Sắc mặt phân thân Đan Thánh trầm trọng, dĩ nhiên thực sự thu tại lại. Ánh mắt hắn lấp lóe, thanh âm rất âm trầm:
- Ngươi nói không sai, chúng ta cứ đánh tiếp như vậy, chiến thắng cuối cùng sẽ là ngươi. Thế nhưng thời gian lại thiếu, vẫn phải chịu thua Cổ Thánh. Đương nhiên ta cũng có thể trực tiếp phá hư Linh Châu của ngươi, nhưng cứ như vậy, ta cũng thắng thảm, không có Linh Châu bổ sung, ta căn bản không có tư cách đối chiến Cổ Thánh.
- Đây cũng là cục diện Cổ Thánh đang muốn. Trong lúc chúng ta chiến đấu, Hòa Châu đã bị diệt rồi. Hiện tại bên phía Hải Nhãn thâm uyên chỉ còn lại có Man Thánh chống đỡ. Nếu để Cổ Thánh tiêu diệt Man Thánh, chúng ta càng không có cơ hội. Thế nên ta có một đề nghị.
Sở Vân mở miệng nói.
- Ta tiếp thu đề nghị của ngươi.
Phân thân Đan Thánh hoàn toàn hiểu rõ ý tứ Sở Vân, lập tức gật đầu đáp ứng.
Vì vậy hai người cùng lúc ngưng chiến, giữ lại mặc kệ Man Châu, dùng đó làm kiềm chế Cổ Thánh. Các thế giới tiên nang đều nhất tề lao tới Hải Nhãn thâm uyên.
Dáng dấp Hải Nhãn thâm uyên sớm đã thay đổi, hai người hỗ trợ đề phòng, vẫn nhảy vào tới chỗ sâu nhất, chỉ thấy một biển lửa thanh liên mênh mông.
Trung tâm biển lửa sớm đã không còn nhìn thấy chư thánh. Hiện chỉ còn lại một đoàn quang vựng đang lung lay sắp đổ, chống đỡ cực kỳ miễn cưỡng, đó chính là
Man Thánh.
Biển lửa phút chốc thu hồi, hóa thành một đóa hoa sen xanh.
Chính là thánh vật Cổ Thanh Liên của Cổ Thánh.
- Chẳng ngờ một chút kế hoạch đã qua bao năm tháng, tới nay lại sinh ra biến số. Có điều chỉ cần chém giết các ngươi, con đường lão phu tấn chức sẽ là một mảnh bằng phẳng.
Cổ Thánh nói, thu hồi Cổ Thanh Liên, hung hãn xuất thủ hướng Sở Vân và Đan Thánh.
- Binh Tuyệt Luân!
Hắn há miệng phun ra một đạo lưu tinh ngân sắc, thoáng qua liền tới, ngay người phân thân Đan Thánh.
Phân thân Đan Thánh dùng Trung Thần Chung che chắn thân thể, bị ngân quang này đụng tới, nhất thời bay ngược ra ngoài, lui xa hơn nghìn dặm, trực tiếp bay ra khỏi Hải Nhãn thâm uyên.
Tiếng chuông “Đang đang” như gào thét, vang vọng toàn bộ Hải Nhãn thâm uyên.
- Đây là thánh vật Binh Tuyệt Luân của Binh Thánh, chính là thánh vật có tính công kích mạnh nhất.
Tinh quang trong mắt Sở Vân bùng lên, Binh Tuyệt Luân kia lại bay về phía hắn.
Tốc độ nhanh không thể tưởng tượng, chớp mắt liền bắn trúng Sở Vân.
Sở Vân có bài học của phân thân Đan Thánh trước đó, ngay trong khoảnh khắc, gọi ra Đà Âm Loa, hiệp trợ Tinh Hải Oản phòng thủ.
Oanh một tiếng, tinh quang vàng rực cùng với ngân mang tiêu chuyển, giống như pháo hoa vụt sáng tại Hải Nhãn thâm uyên.
Sở Vân bị đánh bay mấy trăm dặm, Tinh Hải Oản và Đà Âm Loa trên đỉnh đầu hoảng động một trận.
- Uy lực thật mạnh!
Trong lòng Sở Vân sợ hãi than liên tục.
Kỳ thực theo đạo lý mà nói, Tinh Hải Oản, Đà Âm Loa và Binh Tuyệt Luân đều là thánh vật, dù Binh Tuyệt Luân là đệ nhất công kích, cũng không đến mức phải suy yếu như vậy.
Đây chủ yếu là do chênh lệch tu vi giữa ngự yêu sư điều khiển thánh vật.
Sở Vân hiện đã tấn chức thành Thánh, nhưng cũng chỉ là sơ đoạn. Cổ Thánh sớm là là Thánh nhân đỉnh phong từ lâu.
Bởi vậy Binh Tuyệt Luân bộc phát ra lực lượng cường đại, khiến Sở Vân phải chống đỡ gian nan.
- Phải liên thủ! Khiến hắn phân tâm thao túng Cổ Thanh Liên, nếu để hắn luyện hóa Man Thánh, chúng ta liền mất thời cơ chiến đấu.
Phân thân Đan Thánh bay vụt trở về, kêu lớn.
Sở Vân không hé răng, lấy hành động thực tế đáp lại. Hắn và phân thân Đan Thánh đồng loạt ra tay, một trái một phải giáp công Cổ Thánh.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Quyển 8: Chí tôn
Chương 90 + 91: Mưu tính của Sở Vân
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Đối mặt với hai người giáp công, Cổ Thánh không thể làm gì khác hơn là thu lại Binh Tuyệt luân, gắn lên đỉnh đầu.
Ngân quang phóng xuất vô tận quang minh, Binh Tuyệt Luân hiện ra nguyên hình, dạng tròn phẳng, toàn thân ngân quang xán lạng, nhìn qua như một viên bánh ngân sắc to dày.
Trên mặt bánh có khắc vô số hoa văn chi chít, lấp lóe thánh quang, hình dạng các loại binh khí như đao, thương, kiếm, thuẫn. Đúng là thánh văn của Binh Thánh. Sở Vân thổi lên Đà Âm Loa, bên kia Trung Thần Chung cũng chấn động ra âm ba mênh mông cuồn cuộn.
Dưới thế giáp công, Cổ Thánh kêu lên một tiếng đau đớn, lỗ mũi chảy xuống dòng thánh huyết màu xanh hồng.
Binh Tuyệt Luân mạnh tấn công, yếu phòng thủ, tự nhiên khó bạo hộ chu toàn cho Cổ Thánh.
- Tốt!
Phân thân Đan Thánh chợt quát một tiếng, tinh thần rung lên, thế tiến công như sóng triều, mãnh liệt đánh về phía Cổ Thánh.
Sở Vân cũng thổi Đà Âm Loa, âm loa hòa hợp với tiếng chuông, chấn động thiên địa, nát vỡ càn khôn.
Cổ Thánh cười nhạt vài tiếng, triệt tiêu Binh Tuyệt Luân, thay bằng một kiện thánh vật khác.
Thánh vật này có dạng đèn lồng bát giác, lửa bên trong đỏ rực, chiếu sáng cửu u thập địa, vạn vật sinh linh. Chính là thánh vật Đan Bảo Đăng của Đan Thánh.
Dưới ánh sáng ngọn đèn, thương thế Cổ Thánh nhất thời khôi phục hoàn toàn, thần thanh khí sảng, khôi phục trạng thái tới đỉnh phong.
Vì Đan Thánh mang theo thánh vật này tới Hải Nhãn thâm uyên, sau khi bị Cổ Thánh luyện hóa, Đan Bảo Đăng tự nhiên rơi vào tay Cổ Thánh.
Đèn này không thiện tấn công, không tinh phòng thủ, nhưng am hiểu nhất là khôi phục. Ánh đèn chiếu tới, là có thể khôi phục thương thế như cũ, khôi phục sinh cơ, hưng phấn tinh thần như long như hổ.
- Ha ha, chỉ sợ ngươi không cầm được ngọn đèn này.
Phân thân Đan Thánh cười to, hai mắt bỗng nhiên bắn ra hai đạo ánh sáng vàng nhạt, thẳng hướng Đan Bảo dăng.
Đan Bảo Đăng nhất thời lay động bất định, đã bị hắn triệu hoán.
Cổ Thánh biến sắc, vội vã thu hồi Đan Bảo Đăng.
Sở Vân và phân thân Đan Thánh lập tức nắm sơ hở, tiến công như vũ bão, có thể tê liệt thiên địa.
Cổ Thánh muốn duy trì Cổ Thanh Liên, âm thầm luyện hóa Man Thánh, bởi vậy không dùng tới, chỉ có thể sử dụng một kiện thánh vật.
Binh Tuyệt Luân không am hiểu phòng thủ, Đan Bảo Đăng lại có nguy cơ bị triệu hoán, hắn liền lấy ra Hòa Xuyên Cầm.
Hòa Châu bị Tiên Thiên thần ma hủy diệt, Hòa Xuyên Cầm tự nhiên bị thần ma vương lấy đi, dâng lên cho Cổ Thánh.
Cổ Thánh phất phơ râu bạc, nhẹ nhàng chơi đàn. Tiếng đàn ngân khẽ, đồng dạng là âm ba nhưng lại chặn được loa âm và tiếng chuông, thể hiện rõ tu vi cường đại của Cổ Thánh.
Chiến cuộc rơi vào giằng co, Sở Vân và phân thân Đan Thánh điên cuồng công kích Cổ Thánh, đủ bảy tuần bốn mươi chín ngày, vẫn như cũ không thể đột phá cục diện.
Cả hai không khỏi nóng nảy.
- Tiếp tục như vậy không được, Man Thánh sắp chống đỡ không xong rồi, một khi Cổ Thánh toàn lực xuất thủ, chúng ta phải chết không thể nghi ngờ.
Phân thân Đan Thánh kêu to:
- Sở Vân, ngươi kìm hắn, ta tới Man Châu, lấy Man Giáp Cốt, lúc đó mới có vốn chống lại Binh Tuyệt Luân.
Sở Vân nghe vậy, đương nhiên không muốn:
- Không được, ngươi tới giữ Cổ Thánh, ta đi lấy thánh vật của Man Thánh.
Phân thân Đan Thánh hừ lạnh một tiếng, mặc kệ lời Sở Vân, rời khỏi chiến trường.
Sở Vân đề phòng từ trước, ngay lập tức xuất thủ, ngăn trở lối đi Đan Thánh.
- Sở Vân, đây là ngươi tự hại mình!
Phân thân Đan Thánh chửi ầm lên.
Sở Vân cười nhạt:
- Vậy ngươi nên để ta đi.
Phân thân Đan Thánh càng không tin Sở Vân.
Hiện tại hắn có hai thánh vật, Sở Vân cũng có hai, thế nhưng Cổ Thánh có tới bốn kiện.
Còn lại Man Giáp Cốt liền trở thành then chốt chiến đấu.
Ai giữ nó, liền có ba kiện, có thể chống lại Cổ Thánh. Đồng thời người còn lại chỉ có hai kiện thánh vật, tất nhiên phải chịu áp lực cực lớn, rất có khả năng phải ngã xuống.
- Ha ha ha!
Ngay khi Sở Vân và phân thân Đan Thánh đang giằng co, Cổ Thánh bỗng nhiên ngửa mặt lên trời cười to:
- Rốt cục đã luyện hóa được Man Thánh, lần này người chiến thắng cuối cùng chắc chắn là ta.
Hắn rốt cục rảnh tay xuất thủ, Cổ Thanh Liên bay lên đỉnh đầu, bảo vệ toàn thân hắn từ trên xuống dưới. Binh Tuyệt Luân bắn ra như một viên lưu tinh, sát khí kinh người. Hòa Xuyên Cầm lẳng lặng nằm dưới hai tay hắn, hắn khẽ đánh, tấu hưởng tà âm, khiến ý chí đối phương tiêu tán.
Áp lực lên Sở Vân và phân thân Đan Thánh lập tức gia tăng mãnh liệt.
Cổ Thánh đã xuất thủ toàn lực.
Rất nhanh, Sở Vân và phân thân Đan Thánh gặp khó, hai người phải vứt bỏ nghi ngại, một lần nữa liên thủ đối kháng cổ Thánh.
Một trận chiến này đánh đủ ba tháng.
Tình huống Sở Vân và phân thân Đan Thánh càng lúc càng không xong, bóng ma thất bại đã lan tràn trên hai người.
- Lão phu đã sớm nói qua, các ngươi chỉ là những tên hề biết chút nhảy nhót, đánh vài cái liền xong, cuối cùng không làm được trò trống gì. Đi chết cho lão phu!
Cổ Thánh lại tận sức làm tan rã ý chí chiến đấu của hai người.
- Lẽ nào thực sự xong rồi sao…
Ánh mắt Đan Thánh đã toát ra tia tuyệt vọng.
- Hừ, còn chưa hết!
Sở Vân vẫn kiên nghị như lúc ban đầu, hắn nói với phân thân Đan Thánh:
- Còn có một phương pháp đủ giúp chúng ta chuyển bại thành thắng.
Sắc mặt Cổ Thánh hơi đổi, thế tiến công càng thêm điên cuồng.
Hai người Sở, Đan liên tiếp bại lui.
Nhưng tinh thần phân thân Đan Thánh lại sôi sục, phản ứng của Cổ Thánh đã nói ra vấn đề, hắn vội hỏi lại:
- Là phương pháp gì, nói mau!
Trong mắt Sở Vân lóe ra trí quang:
- Muốn thôi động thánh vật tác chiến sẽ tiêu hao tín ngưỡng. Ta có Linh Châu cung cấp tín ngưỡng, còn ngươi có Hòa Châu và Nữ Châu hợp thành Đan Châu mới. Cổ Thánh thì chỉ có Cổ Châu.
Phân thân Đan Thánh nhất thời mừng như điên, một mặt gian khổ chống đỡ thế tiến công, một mặt hét lớn:
- Không sai, không sai! Trước kia còn cho rằng Cổ Châu đã sớm diệt vong, nhưng hiển nhiên không phải. Tuy rằng tu vi hắn cao hơn chúng ta, thế nhưng hắn cũng là
Thánh nhân, không có biến chất. Bởi vậy còn phải dựa vào tín đồ cung dưỡng!
- Lúc trước Cổ Thánh muốn ngụy trang thành Binh Thánh, tiếp cận gần các Thánh nhân khác, bên người tự nhiên sẽ không mang theo thế giới tiên nang. Cổ Châu của hắn nhất định ẩn giấu tại một địa phương trong biển hỗn độn. Lúc trước bởi vì manh mối quá ít, không thôi diễn đến được. Hiện tại chúng ta chiến đấu với hắn kịch liệt như vậy, càng thêm lý giải về hắn, ta liền vận dụng Tinh Hải Oản tính qua, nếu có thể tính ra vị trí Cổ Châu, liền có thể khiến hắn há hốc mồm.
Sở Vân nói.
Lời này quá chính xác.
Mặc dù Cổ Thánh có tứ đại thánh vật, thế nhưng tiêu hao tín ngưỡng cũng nhiều. Chỉ cần tiêu diệt Cổ Châu của hắn, dù hắn có nhiều thánh vật, cũng giống như súng không đạn, ưu thế hắn chắc chắn sẽ giảm xuống trên diện rộng.
- Tốt! Ta toàn lực phòng thủ, Sở Vân ngươi mau mau giải toán. Trước tiên chúng ta diệt trừ Cổ Thánh, sau giải quyết vấn đề của cả hai.
Phân thân Đan Thánh rốt cuộc bị thuyết phục.
Sở Vân trốn tại phía sau hắn, gỡ Tinh Hải Oản khỏi đỉnh đầu, thay bằng Đà Âm Loa.
Hắn tính toàn đủ ba ngày ba đêm, rốt cục ánh mắt sáng lên:
- Ta tính ra rồi, đi theo ta!
Phân thân Đan Thánh sớm muốn xong rồi, nghe được lời này liền mừng rỡ, vội vã đuổi theo Sở Vân.
- Chạy đi đâu!
Sắc mặt Cổ Thánh kịch biến, hai người Sở Vân dùng kế vây Ngụy cứu Triệu, thật khiến hắn bị uy hiếp.
Không sai, thánh vật uy lực vô cùng, thế nhưng tiêu hao thật lớn, cần lượng lớn tín đồ chống đỡ. Đây cũng là một trong những hạn chế của Thánh cấp, chỉ khi đạt tới cảnh giới Hỗn Độn Chí Tôn mới có thể bỏ đi nhược điểm này.
Sở Vân và phân thân Đan Thánh nối tiếp nhau bay vào sâu trong biển hỗn độn, Cổ Thánh ở phía sau hăng hái truy đuổi.
Thế nhưng biển hỗn độn mười phần kỳ diệu, không gian của nó là hỗn loạn, biến động, không giống như đại dương bình thường. Nó không có khái niệm phương hướng, chỉ có tọa độ.
Hơn nữa tọa độ này còn không ngừng biến hóa, ngay như Thánh nhân đi lại trong hỗn độn cũng dễ bị lạc lối.
Nếu muốn tìm một địa phương nào đó, cách duy nhất là luyện chế định tinh bàn.
Thế nhưng phạm vi ghi lại của định tinh bàn cũng rất hữu hạn, đối với Thánh nhân mà nói, tác dụng không đáng kể.
Sở Vân không ngừng chuyển biến phương hướng, phân thân Đan Thánh không thấy có bất luận chút không hợp lý nào, thế nhưng vẻ mặt Cổ Thánh đang truy đuổi phía sau lại dần lộ vẻ nghi hoặc.
- Chuyện này không thích hợp, Cổ Châu căn bản còn ở xa ngoài ức dặm. Tuy rằng đối phương liên tục đổi hướng, thế nhưng khoảng cách tới Cổ Châu lại càng ngày càng xa. Chẳng lẽ hắn tính sai rồi?
Điều này cũng rất có thể.
Kết quả thôi diễn, tự nhiên có đúng có sai. Không có khả năng trăm phát trăm trúng.
Nghĩ tới đây, Cổ Thánh vẫn đuổi theo không bỏ như cũ.
Kỳ thực hắn có thể lựa chọn đi trước Man Châu, đạt được thánh vật của Man Thánh, tăng cường lực lượng bản thân.
Thế nhưng hắn cũng sợ hãi vạn nhất Sở Vân lại tính đúng, tới được Cổ Châu của hắn, vậy phải làm thế nào đây?
Nhưng lại có một loại tình huống càng nghiêm trọng, chính là Sở Vân cố ý làm bộ như vậy, kỳ thực sớm đã tính ra tọa độ Cổ Châu, lại làm trò trống đánh xuôi, kèn thổi ngược.
Chính là vì muốn lừa Cổ Thánh, dụ dỗ hắn rời khỏi đây, không tiếp tục truy sát, đi trước Man Châu, cứ như vậy Cổ Châu liền xong rồi.
Ý niệm trong đầu Cổ Thánh chạy mấy vòng, trong lòng cười nhạt vài tiếng, quyết tâm đi theo Sở Vân, triển khai truy sát.
Nhưng nửa giờ sau, sắc mặt hắn thay đổi.
- Đây là…
Hắn cảm giác được phía trước cách đó không xa có một tồn tại hỗn loạn cực kỳ kinh khủng.
Lực lượng tồn tại này, khiến cho hắn cảm giác nguy cơ cường liệt.
- Đúng tại nơi đây rồi.
Hai tròng mắt Sở Vân lấp lánh tinh quang.
- Là ai, dám can đảm quấy rối ta ngủ say?
Một thanh âm thật lớn bỗng dưng nổ vang, biển hỗn độn dưới thanh âm này cũng phải run lên.
- Sở Vân, ngươi cư nhiên dám gạt ta?
Phân thân Đan Thánh ý thức được có điểm không thích hợp, tức giận mắng.
Sở Vân không thèm nhìn, hắn bay vào trong thế giới tiên nang, kêu Minh Đế ra mặt.
- Ngươi…
Phát giác Minh Đế, thanh âm trong bóng tối toát ra nghi hoặc. Hắn có thể cảm giác được bản thân và Minh Đế có tồn tại mối liên quan nào đó thân mật.
Phát hiện này, khiến tuyệt đại bộ phận địch ý của hắn đều ngưng tụ trên người Cổ Thánh và phân thân Đan Thánh.
- Hừ, nguyên lai là ngươi, Binh Thánh.
Ngữ khí Cổ Thánh lạnh như băng, cười rộ lên.
- Thực sự đáng buồn, cư nhiên vọng tưởng lấy riêng lực lượng một Thánh, trùng kích Hỗn Độn Chí Tôn. Hiện tại, ngược lại còn bị hỗn loạn ăn mòn thần chí, chuyển thành Tiên Thiên ma thánh. Ngay cả lão phu còn thấy tích lũy chưa đủ, muốn cướp đoạt tiền vốn của cửu thánh, ngươi lấy gì có thể được?
- Ngươi… Đi tìm chết!
Biển hỗn độn xé ra, lộ ra dung mạo thực của Tiên Thiên ma thánh.
Thân hình thật quá lớn, so với Tiên Thiên thần ma vương, quả thực là người trưởng thành so với trẻ con.
Ký ức trước kia của Binh Thánh, sớm đã thành mảnh ký ức nhỏ hỗn tạp. Nhưng nó tuân theo trực giác bản năng, cảm giác được giữa ba người, Cổ Thánh là kẻ đáng ghét nhất.
Bởi vậy lập tức công kích, thi triển cự trảo ô kim, hung hắn chụp về phía Cổ Thánh.
Cổ Thánh cười lạnh, thúc dục ba đại thánh vật Hòa Xuyên Cầm, Binh Tuyệt Luân, Cổ Thanh Liên, ngay trong quang huy chói mắt, đẩy lùi cự trảo ô kim.
- Lực lượng trật tự, ta căm hận ngươi!
Tiên Thiên ma thánh càng thêm cuồng nộ, như tìm được cừu nhân lớn nhất trong đời.
Vừa bị đẩy lui, đã lập tức phát ra thế tiến công kinh khủng như triều dâng.
- Ghê tởm, Sở Vân ngươi không chết được tử tế!
Nằm trong phạm vi công kích của ma thánh, phân thân Đan Thánh cũng bị lan đến, phải vận dụng Trung Thần Chung phòng hộ bản thân.
Minh Đế vừa xuất hiện, bởi vì hắn và binh Thánh từng thành lập liên hệ linh quang, bởi vậy được ma thánh cho thành người một nhà, không gặp phải công kích…
Thế nhưng Tiên Thiên thần ma đều là dạng hỷ nộ vô thường, Minh Đế cũng chỉ tạm thời an toàn mà thôi.
Liên hệ linh quang chỉ khiến ma thánh tạm thời quên hắn, lực ảnh hưởng thực ra rất nhỏ.
- Các ngươi ngoan ngoãn chơi đùa đi.
Rời khỏi phạm vi chiến trường, Minh Đế lại trở vào tiên nang Linh Châu, theo đó Sở Vân liền xuất hiện.
Tranh thủ ma thánh phát cuồng, dây dưa với Cổ Thánh và phân thân Đan Thánh, Sở Vân nắm chặt thời cơ chạy tới Man Châu.
Lúc này Man Thánh đã sớm bị Cổ Thánh luyện hóa, Man Giáp Cốt trở thành vật vô chủ, dưới hợp lực của Tinh Hải Oản và Đà Âm Loa, dễ dàng bị Sở Vân thu phục thành công.
Đồng thời, Man Châu thương vong thảm trọng, cũng bị Linh Châu chiếm đoạt.
Ba kiện thánh vật!
Sở Vân có được vốn liếng, ngay lập tức xoay người trở lại chiến trường.
Cổ Châu bị Cổ Thánh ẩn dấu rất kỹ, tại các biển hỗn độn, khiến Sở Vân trong khoảng thời gian ngắn không thể thôi diễn ra kết quả chính xác.
Lúc trước, chỉ là bố cục của Sở Vân mà thôi.
Sau khi chạy về chiến trường, liền thấy ngay tràng cảnh Tiên Thiên ma thánh bị Cổ Thánh và phân thân Đan Thánh hợp lực giết chết.
Nhìn đỉnh đầu Sở Vân xuất hiện Man Giáp Cốt, sắc mặt Cổ Thánh âm lạnh như băng, thần tình phân thân Đan Thánh càng đặc sắc vạn phần.
Đề phòng cẩn thận, vẫn bị Sở Vân tính kế.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Quyển 8: Chí tôn
Chương 92 + 93: Người chiến thắng cuối cùng
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Hiện tại Sở Vân nắm giữ ba kiện thánh vật, Cổ Thánh có bốn kiện, phân thân Đan Thánh có hai kiện. Chiến lực song phương đã hình thành chênh lệch.
- Đan Thánh, cả ngươi và ta đều bị Sở Vân tính kế, chiến đấu kịch liệt với ma thánh đã tiêu hao quá nhiều. Chúng ta phải liên hợp, đối phó Sở Vân!
Cổ Thánh hét lớn.
Sở Vân cười nhạt:
- Đan Thánh, ta cũng chỉ muốn bảo mệnh, đổi lại là ngươi hẳn cũng sẽ làm như vậy. Hiện tại Cổ Thánh có bốn kiện thánh vật, ta chỉ có ba kiện. Ngươi chỉ có hai kiện, ngươi xem đi rồi tính.
Phân thân Đan Thánh do dự một chút, cuối cùng cắn răng, vẫn lựa chọn đứng về phía Sở Vân.
Tại trong cảm nhận của hắn, tính uy hiếp của Cổ Thánh vẫn cao hơn một chút.
Thấy một màn như vậy, Cổ Thánh đám ngực dậm chân, chỉ vào phân thân Đan Thánh, tức giận mắng:
- Đồ ngu xuẩn, hắn đã sớm tính tới phản ứng này của ngươi. Ngươi bị tính kế còn không tự biết sao?
Trên mặt phân thân Đan Thánh nhất thời hiện vẻ do dự, bắt đầu khoanh tay đứng nhìn.
Trong lòng Sở Vân cười nhạt vài tiếng, cũng không khuyên nhủ phân thân Đan Thánh, mà trực tiếp đánh về phía Cổ Thánh.
Song phương giao chiến, Sở Vân rất nhanh rơi vào thế hạ phong. Mặc dù có phòng ngự chí bảo Man Giáp Cốt, thế nhưng tu vi Cổ Thánh quá cao, lại có bốn kiện thánh vật bên người, đánh Sở Vân tới nhiều lần hộc máu, chật vật vô cùng.
Phân thân Đan Thánh rốt cục không kiềm chế được, gia nhập chiến trường, liên hợp Sở Vân đối phó Cổ Thánh.
Giao chiến lần này, chiến cuộc rất nhanh thay đổi, Cổ Thánh lần đầu tiên bị ép xuống hạ phong.
Trước kia Cổ Thánh dùng Hòa Xuyên Cầm, Binh Tuyệt Luân, Cổ Thanh Liên truy sát Sở Vân và phân thân Đan Thánh, hiện tại dưới liên hợp của năm đại thánh vật là Tinh Hải Oản, Đà Âm Loa, Man Giáp Cốt cùng với Trung Thần Chung, Nữ Âm Chúc, Cổ Thánh phải đưa ra quyết định phiêu lưu, một lần nữa sử dụng Đan Bảo Đăng.
Rốt cục lại chiến đấu kịch liệt tám mươi mốt ngày, Sở Vân bỗng nhiên cười lớn một tiếng, làm ra cử chỉ kinh người. Hắn tung Man Giáp Cốt chống đỡ Binh Tuyệt Luân, dùng Tinh Hải Oản và Đà Âm Loa chống lại Hòa Xuyên Cầm và Cổ Thanh Liên.
Cứ như vậy, bản thân Sở Vân liền không còn thánh vật phòng thủ.
Cổ Thánh không ngờ tới Sở Vân mạo hiểm như vậy. Lập tức kêu lên:
- Đan Thánh, hắn đã không có phòng ngự! Cơ hội tốt như vậy, không động thủ còn đợi tới khi nào!
Sở Vân thì hét lên:
- Đan Thánh, ngươi lựa chọn thế nào, tự nhìn chính mình đi.
Phân thân Đan Thánh do dự một chút, hắn nghĩ đến Sở Vân có Âm Dương Đại Hậu Cung, vật này được xưng là tiểu thánh vật, tuy rằng không có uy năng chân chính của thánh vật, nhưng phòng ngự trong khoảng thời gian ngắn cũng không thành vấn đề, đây là chỗ Sở Vân đang dựa vào.
So sánh mà nói, đoạt lại thánh vật của bản thể sẽ có xác suất thành công cao hơn một chút.
- Đoạt lại Đan Bảo Đăng, ta liền có ba kiện thánh vật. Ba phương, mỗi bên đều có ba kiện thánh vật, cục diện trở thành ngang nhau!
Nghĩ tới đây, phân thân Đan Thánh không do dự nữa, Nữ Tâm Chúc trong tay nhoáng lên, bay về phía Cổ Thánh.
Cố Thánh nhất thời hoảng hốt tâm thần, lộ ra kẽ hở.
Phân thân Đan Thánh lại tung Trung Thần Chung, thần chung bay đến đỉnh đầu Cổ Thánh, bộc phát ra lực hút cường đại, hút lấy Đan Bảo Đăng, tựa như cuồng phong cuộn bay cây cỏ dại.
Cổ Thánh nghiến răng, tức giận mắng to:
- Đan Thánh, ngươi tự lầm, chui vào quỷ kế của Sở Vân!
- Lời này ngươi đã nói rất nhiều lần.
Phân thân Đan Thánh cười nhạt, ngoảnh mặt làm ngơ với lời cảnh tỉnh của Cổ Thánh, hai mắt một lần nữa bạo phát hai đạo quang mang màu vàng nhạt, chiếu lên trên mặt Đan Bảo Đăng.
Sắc mặt Cổ Thánh tái di, cũng không còn khống chế được Đan Bảo Đăng, mắt mở trừng trừng nhìn nó bị Trung Thần Chung hút đi.
Mặc dù Đan Thánh chết, thế nhưng còn tồn tại phân thân, đây là một dạng sinh mệnh kéo dài của Đan Thánh, bởi vậy Đan Bảo Đăng không tính là vật vô chủ.
- Ha ha ha, Đan Bảo Đăng trở về, ta liền trở về bản nguyên, trọng tân thành người, cũng không còn phải sợ hãi nhị vị nữa!
Phân thân Đan Thánh cười ha ha.
- Thật không…
Tiếng cười nhạt của Sở Vân bỗng nhiên truyền vào tai hắn.
Phân thân Đan Thánh nhìn lại, nhất thời kinh hãi gần chết.
Chỉ thấy một viên Thái Nhật Âm Nguyệt Vạn Cực Cầu đang bắn về phía hắn như thiểm điện, hắn muốn phòng ngự, thế nhưng Nữ Tâm Chúc trong tay còn đang toàn
lực công kích Cổ Thánh, Trung Thần Chung còn đang trên đường trở về.
- Không…
Hắn thảm thiết kêu một tiếng, thanh âm đầy vẻ không cam lòng. Đi sai một nước liền thua cả bàn, hai mắt hắn mở trừng nhìn Thái Nhật Âm Nguyệt Vạn Cực cầu bắn trúng thân mình, vô tận hắc ám phủ xuống, nuốt trọn đại kế và cả tham vọng của hắn về với hư không.
- Đại đạo thành công!
Trong nháy mắt, Sở Vân liền đoạt lấy Nữ Tâm Chúc, Trung Thần Chung và Đan Bảo Đăng.
Nhưng còn chưa kịp thu phuc, liền bị Cổ Thánh điên cuồng tấn công.
Sở Vân bị thế tiến công này đánh bị thương nặng, miệng hộc máu, nhưng vẫn cười ha ha.
Hắn không phản kích, mà dùng Man Giáp Cốt, Tinh Hải Oản, Đà Âm Loa bảo vệ bản thân, xoay người bỏ chạy.
- Sở Vân, ngươi chạy đi đâu.
Cổ Thánh biến giọng, đuổi theo không bỏ, điên cuồng triển khai truy sát.
Đáng tiếc, lúc này tuy hắn chiếm hết thượng phong, thế nhưng lại không khống chế được tràng diện. Chiến đấu trong biển hỗn độn, hắn căn bản không có năng lực vây kín.
Sở Vân chạy phía trước, Cổ Thánh một mặt đuổi sát phía sau, một mặt chửi ầm lên.
Cái gì khó nghe đều nói, ác độc, âm hiểm, các loại trào phúng, hay tức giận mắng chửi đều dùng đến, chính là muốn khích tưởng Sở Vân quay lại giao chiến với hắn.
Sở Vân không chút xúc động, nắm chắc thời gian thu phục ba kiện thánh vật mới thu được.
Đầu tiên là Nữ Tâm Chúc, sau là Trung Thần Chung, tiếp nữa là Đan Bảo Đăng.
Nắm giữ sáu kiện thánh vật, Sở Vân không phản công. Mà vận dụng Tinh Hải Oản toàn lực tính toán phương vị Cổ Châu.
Nhìn sáu kiện thánh vật lượn lờ bên người Sở Vân, trong lòng Cổ Thánh vốn không muốn bỏ cuộc, dù sao thôi động thánh vật cần tiêu hao tín ngưỡng lực. Sở Vân dù có Linh Châu cũng không thể mãi chống đỡ được.
Thế nhưng khi hắn thấy Sở Vân đang toàn lực thôi diễn, hắn rốt cục đã tuyệt vọng.
Sở Vân đã cắt đứt một tia hy vọng cuối cùng của hắn.
- Trận chiến này ngươi thắng rồi, đừng để ta thấy người lần nữa. Rồi sẽ có một ngày, ngươi phải trả giá thật lớn.
Cổ Thánh xoay người rời đi.
Sở Vân cao giọng cười:
- Ngươi muốn chạy đi đâu?
Lập tức theo sát phía sau Cổ Thánh, triển khai truy sát.
Cổ Thánh tức giận muốn hộc máu, Sở Vân rõ ràng là không muốn buông tha hắn.
Nhưng lần này đến phiên hắn không dám xoay người chiến đấu, hắn phải nhanh chóng thu hồi Cổ Châu.
Bằng không, một khi Cổ Châu thất thủ, hắn sẽ không còn thất bại đơn giản nữa, mà là triệt để bại vong.
Hai người một trước một sau, không biết xẹt qua bao nhiêu khoảng cách, rốt cục một tòa lục địa xuất hiện trước mắt.
Châu này rộng lớn vô cùng, bao phủ một tầng sương mờ thanh lệ. Xuyên thấu qua sương mờ, mơ hồ có thể thấy được bên trong cổ thụ um tùm, suối trong uốn lượn, vạn vật phồn thịnh.
- Thu!
Cổ Thánh đưa tay chụp vào hư không, Cổ Châu lập tức thu nhỏ lại, hóa thành tiên nang hướng trở về tay hắn.
- Chính là lúc này!
Hai mắt Sở Vân bắn ra thần quang mênh mông.
Hắn nâng Nữ Tâm Chúc, chiếu về phía Cổ Thánh.
Ánh sáng này, nếu chiếu thẳng nhân tâm, bất luận phòng hộ gì đều không thể ngăn chặn, Cổ Thánh lập tức hoảng hốt tâm thần. Thế nhưng thời gian ngắn ngủi, không đến một sát na.
Cổ Thánh đã sớm phòng bị Sở Vân.
Chỉ là Sở Vân cũng sớm có dự liệu, tấu hưởng Trung Thần Chung, Đà Âm Loa công kích về phía Cổ Châu.
Cổ Thánh vội vã lấy ra Hòa Xuyên Cầm chống đỡ. Âm ba nổ vang, chấn động biển hỗn độn.
- Đáng ghét…
Sở Vân cắn răng. Giờ khắc này tu vi song phương hoàn toàn lộ rõ chênh lệch. Cổ Thánh chấp chưởng một kiện thánh vật liền có thể chống đỡ hai kiện thánh vật hợp sức tấn công của Sở Vân.
Hắn lại muốn vận dụng thủ đoạn khác, tấn công Cổ Châu.
Cổ Thánh cảm giác không ổn, hét lớn một tiếng:
- Tấn công là cách phòng thủ tốt nhất, Binh Tuyệt Luân, đi!
Binh Tuyệt Luân không am hiểu phòng thủ, Cổ Thánh liền đơn giản phóng nó đi.
Đan Bảo Đăng trên đỉnh đầu Sở Vân, Man Giáp Cốt huyền phù trước người, khó khăn ngăn trở công kích sắc bén của Binh Tuyệt Luân.
Thấy Binh Tuyệt Luân thành công chế trụ hai đại thánh vật của Sở Vân, Cổ Thánh cười ha ha:
- Sở Vân, ngươi nghĩ phá hủy Cổ Châu, tiêu diệt hết tín đồ của ta, quả thực là si tâm vọng tưởng. Ta sẽ không cho ngươi thực hiện đâu.
- Phải không… Nhìn một kích này đi!
Sở Vân cười lạnh một tiếng, tung ra Tinh Hải oản.
Bát này như một viên lưu tinh, lập tức bắn thẳng hướng Cổ Thánh.
Bỗng nhiên một tiếng nổ lớn, tinh quang bắn xa vạn dặm, soi sáng một vùng biển hỗn độn, càng mở ra một tảng hư không lớn.
- Cái gì? Ngươi dĩ nhiên tự bạo Tinh Hải Oản, ngay cả thánh vật cũng có thể bỏ?
Cổ Thánh quá sợ hãi, bị Tinh Hải Oản tự bạo, Cổ Thanh Liên cũng phải xuất hiện trên đỉnh đầu.
Tiên nang Cổ Châu bị trọng thương, lượng lớn tín đồ tử vong.
- Để chiến thắng, không gì là không thể bỏ. Huống hồ ta đã nắm trọn đạo Tinh Thánh, thánh văn của hắn cũng bị ta thu nạp, trở thành tích lũy của ta.
Tự bạo thánh vật, mắt không hề chớp dù chỉ một chút.
Hơn nữa, hắn thừa dịp Cổ Thánh đại loạn trận cước, tụ tập toàn bộ lực lượng, điên cuồng thôi động Đà Âm Loa, Trung Thần Chung, Nữ Tâm Chúc, Đan Bảo Đăng, Man Giáp Cốt.
Quang huy của năm đại thánh vật quyện lại thành một, Cổ Thánh trong lúc vội vã khó có thể toàn lực chống đỡ.
Kiên trì được mười lần hô hấp, sau cùng bị Sở Vân công kích đánh vỡ phòng ngự.
- Sở Vân, ta cư nhiên bại dưới tay tiểu nhi ngươi? Không, ta không muốn chết, ta mưu tính qua không biết bao năm tháng, cuối cùng thu phải kết cục này? Ta đầu hàng, đầu hàng rồi!
Tại thời khắc tử vong, Cổ Thánh kinh khủng hét lên.
- Cổ Thánh, đây là nguyên nhân thảm bại của ngươi. Sinh mệnh quá dài, khiến ngươi sợ chết mất đi dũng khí. Bẫy rập của ngươi rất mạnh, hãm hại được cửu thánh. Nhưng cũng vì nó làm lộ ra ngươi nhu nhược, không dám chính diện chiến đấu liều mạng. Ngươi đi, người thắng cuối cùng chỉ có một, đó chính là ta, Sở Vân!
Sở Vân vừa dứt lời, vô tận thánh quang liền bao phủ toàn bộ Cổ Thánh, đưa hắn trở về hư vô.
Khi quang mang chói mắt tan hết, xa xa chỉ còn lại ba kiện thánh vật vô chủ nằm yên lặng, một kiện thế giới tiên nang sứt mẻ, cùng với hạt châu hỗn độn sau khi Đan Châu và Hòa Châu bị phá hủy và luyện hóa.
Ào ào ào…
Biển hỗn độn từ biên giới chiến trường chảy ngược trở về, nhanh chóng lấp đầu tảng lớn hư không bị chiến đấu đánh ra.
Tâm tình Sở Vân tĩnh lặng vô cùng, hắn biết tất cả đều đã kết thúc.
Hắn phun ra một ngụm trọc khí thật sâu, tận hưởng cảm giác uể oải cường liệt và suy yếu đang tập kích trong lòng.
Đã bao nhiêu năm, hắn không ngừng phấn đấu, không dám có chút thả lỏng. Rất nhiều khi, chỉ tranh đấu một đường, một khi thất bại, liền ảnh hưởng tới toàn cục.
May rằng kết quả khiến người ta thoả mãn, qua thiên tân vạn khổ, hắn liều mạng đánh ra một đường sinh cơ.
- Kế tiếp, ta cần nghỉ ngơi.
Sở Vân thu lại toàn bộ thánh vật, dung nhập Cổ Châu vào Linh Châu, đi vào trong Âm Dương Đại Hậu Cung ngủ vùi.
Một giấc ngủ này, chính là ba nghìn năm.
Khi hắn tỉnh lại, hắn phát hiện chính mình đã trở thành Thánh cấp đỉnh phong.
Đây là tác dụng của tám kiện thánh vật ngày đêm cải tạo cơ thể. Thánh vân trong đó cũng bị hắn nắm giữ hoàn toàn.
Chỉ là tình huống Linh Châu mới sinh không được tốt. Quỷ hồn và nhân loại ở chung một bầu trời, yêu vật hoành hành đấu đá nhau liên miên. Nhân loại thế giới bị vây trong vòng hỗn chiến, tín ngưỡng cực kỳ lộn xộn. Hơn một nghìn cường giả Đế Hoàng được cắt cứ một phương, trở thành đầu nguồn uy hiếp.
- Chúng ta hổ thẹn, phụ kỳ vọng.
Biết Sở Vân thức tỉnh, các phi tần trong Âm Dương Đại Hậu Cung vui mừng rất nhiều, thêm nữa là hổ thẹn.
- Không trách các nàng. Lực lượng các nàng mấy năm nay chủ yếu dùng để bảo vệ Đại Hậu Cung. Bảo hộ ta được an toàn. Việc này làm rất đúng. Hừ, trong khi đó, thật có rất nhiều Đế Hoàng đến tấn công cung điện của ta, thừa dịp ta ngủ say lộ lòng muông dạ thú…
- Toàn bộ Linh Châu, giáo đồ thờ phụng ta cũng trở nên thưa thớt như vậy, ngược lại còn cung cấp tín ngưỡng lực cho đám phản tặc kia. Đã như vậy, ta cũng nên làm một bước then chốt rồi.
Sở Vân nhàn nhạt nói chuyện.
Vừa dứt lời, toàn bộ Linh Châu đều rung chuyển, lưới pháp tắc bị thu về, yêu vật mắt trận đều hóa thành lưu quang, bay về phía Âm Dương Đại Hậu Cung.
Dòng chảy hỗn độn trong nháy mắt đổ về. Chúng Đế Hoàng muốn thoát đi, nhưng đều bị lực lượng vô hình trói buộc tại chỗ.
Chỉ có một số rất ít người được Sở Vân gọi về âm Dương Đại Hậu Cung.
Toàn bộ Linh Châu đều bị luyện hóa, mặc kệ là vạn vật sinh linh, hay thiên địa sông núi.
Thậm chí Sở Vân không cầm tám đại thánh vật trong tay, đều bỏ qua tất cả, bỏ xuống Linh Châu. Hắn ngồi trên ghế chủ vị, Âm Dương Đại Hậu Cung cả người cả yêu, ầm ầm bay lên, thoát khỏi Linh Châu.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
- Ta hiểu được, đây là thủ bút của Thánh nhân. Sở Vân hắn quá độc ác, cư dân toàn bộ Linh Châu đều không buông tha.
Đám người Du Hoàng, Long Hoàng tuyệt vọng.
- Ta sám hối, ta sám hối. Thánh nhân vĩ đại, thỉnh người giơ cao đánh khẽ, tha thứ cho kẻ hèn mọn đã vô tâm mạo phạm…
Rất nhiều Đế Hoàng đều quỳ xuống, thế nhưng đã chậm.
- Toàn bộ Linh Châu đều được luyện hóa, ngưng tụ thành hạt châu hỗn độn.
Các phi tần trong Âm Dương Đại Hậu Cung đều chấn động tâm thần.
- Con ta, con đây là…
Mẫu thân Sở Vân, từng là Nguyệt Sương Vương, hiện là Nguyệt Hoàng, thấy cảnh tượng vạn vật sinh linh diệt tuyệt, cảm giác mười phần không đành lòng.
- Đây không là gì.
Sở Vân ngồi ngay ngắn trên ghế chủ vị, tay áo khẽ vung lên, ý bảo mọi người ngồi xuống.
Hắn bắt đầu giảng đạo, nói:
- Ngự yêu sư tu hành, chuyên tâm ngưng tụ đại đạo. Ngự yêu sư Vương cấp, có thể tự hình thành một sợi đạo tuyến cho bản thân. Tới cấp Đế, Hoàng cấp bắt đầu thu thập pháp tắc. Tới Thánh cấp, càng không bình thường nữa, có được lưới pháp tắc.
- Những pháp tắc này, mặc kệ là đạo tính toán của Tinh Thánh, đạo Thiên Ngưng Tinh Chi của Đan Thánh, Âm Dương Đại Đạo, hay Nhân Đạo của bản thánh đều có cực hạn. Chỉ có thể bố trí tại thế giới tiên nang, không thể gây ảnh hưởng tại biển hỗn độn. Coi thế giới tiên nang là một nơi trật tự, pháp tắc là dây xích trật tự, trong thế giới tiên nang, mọi người cư ngụ cứ theo trật tự, hành sự theo lệ.
- Nhưng toàn bộ biển hỗn độn, còn có một cỗ lực lượng có thể chống lại trật tự, đó chính là hỗn loạn. Trong hỗn loạn, sản sinh ra vô tận Tiên Thiên thần ma. Nó với trật tự giống như hai mặt đối lập. Ngự yêu sư không ngừng tu hành, đạt được Thánh cấp, liền sở hữu lực lượng thuộc tính trật tự. Khi cỗ lực lượng này đạt tới cực hạn, liền thành xiềng xích gông cùm. Muốn tiến thêm một bước nữa, nhất định phải nắm giữ lực hỗn loạn.
- Chỉ là lực hỗn loạn, khó có thể nắm bắt được. Phải tích lũy lực trật tự thâm hậu, bằng không nếu mạnh mẽ nắm trong tay, sẽ bị hỗn loạn ăn mòn, Binh Thánh trở thành Tiên Thiên thánh ma là một ví dụ tốt nhất. Cổ Thánh hiểu rõ điểm ấy, bởi vậy muốn cướp đoạt tích lũy của cửu thánh. Đáng tiếc cuối cùng, khi hắn sắp thành lại bại, để ta đạt được thành quả.
Nói đến đây, Linh Châu to lớn như vậy đã bị luyện hóa, thành một hạt châu hỗn độn cực lớn.
Hạt châu này đen bóng, bên trong lóe ra ánh sáng nhạt, không ngừng có thánh văn hiển hiện.
Đây là do thánh vật bị luyện hóa, gom góp đại đạo Thánh nhân dung hợp lại với nhau.
Sở Vân thấy thế, cười mỉm không thành tiếng, thanh âm du dương đạm nhiên:
- Chư vị, hãy xem ta hiện tại trở thành Hỗn Độn Chí Tôn.
Hắn tung ra hạt châu hỗn độn của Hòa Châu và Đan Châu, lấy được từ lần trước chém giết Cổ Thánh, đồng thời ngón trỏ bắn ra Nhân Đạo Vô Lượng.
Hắn hiện tại đã thành Thánh, Nhân Đạo Vô lượng không còn đơn giản là một bó bạch quang, hiện đã là một luồng thánh văn bạch kim.
Đây là văn tự của riêng Sở Vân, ghi chép đại đạo của hắn.
Lại há miệng phun ra một đống tinh văn. Chính là đại đạo Tinh Thánh có trong Tinh Hải Oản.
Tất cả dung hợp lại với hạt châu hỗn độn màu đen, biến thành một khỏa thần châu.
Chính giữa thần châu lóe ra đủ mọi màu sắc, mỗi loại đều là văn tự thánh văn. Thánh văn thanh sắc là của Cổ Thánh, màu lam là của Tinh Thánh, bạch kim đến từ Nhân Đạo của Sở Vân, vàng nhạt từ đan đạo của Đan Thánh, còn có quỷ đạo của Quỷ Thánh, hung man đạo của Man Thánh, công chính đạo của Trung Thánh, hòa bình đạo của Hòa Thánh, chiến đạo của Binh Thánh, nhân duyên đạo của Đà Thánh, tình đạo của Nữ Thánh.
Những văn tự này trộn lẫn, va chạm lẫn nhau nhưng không dung hợp.
Giống như trong một nồi canh, dầu mỡ trộn với nước thành một chỗ, nhưng dầu vẫn là dầu, nước vẫn là nước. Khi yên tĩnh xuống, dầu một lần nữa ngưng tụ lại, nổi lên trên mặt nước, khi đó dầu và nước sẽ phân biệt rõ ràng.
Loại phân biệt rõ ràng này thuộc về tính trật tự.
Trật tự duy trì hiện trạng, hỗn loạn mang đến hủy diệt, nhưng nó là nguyên nhân chính có thể đánh vỡ thường quy, sáng tạo sự vật mới.
Hiện tại, đã tới thời điểm then chốt.
Sở Vân hít sâu một hơi, cẩn thận nâng hạt châu hỗn độn này, giơ lên cao.
Hạt châu hỗn độn nhất thời sinh ra một tia lực hấp dẫn, từ biển hỗn độn xung quanh lấy ra một tổ hợp văn tự hỗn loạn.
Những văn tự này khác với thánh văn, đều là đảo loạn, đen kít vô cùng. Hơn nữa còn không ngừng biến hóa, không có bất luận quy luật nào.
Sở Vân dẫn văn tự hỗn loạn tiến đến, hết sức chăm chú nhìn vào hạt châu hỗn độn.
Văn tự hỗn loạn đụng vào thánh văn, lập tức phát sinh biến hóa kịch liệt. Các thánh văn khác nhau bắt đầu dung hợp, thánh quang nguyên bản còn trộn lẫn cũng dần dần tinh khiết, chỉ còn lại một màu sắc.
Vô số năm tháng trong biển hỗn độn, cũng không biết trải qua bao lâu, khi Sở Vân mượn một đoạn văn tự hỗn loạn từ ngoại giới, hạt châu hỗn độn bỗng nhiên chấn
động mạnh, thánh văn bên trong đã triệt để dung hợp, hình thành một ký hiệu văn tự hoàn toàn mới.
Ký hiệu này không phải thánh văn trật tự, cũng không phải văn tự hỗn loạn.
Trong Âm Dương Đại Hậu Cung không ai lý giải được. Chỉ có Sở Vân biết được hàm nghĩa trong đó.
Đây là ký hiệu chí tôn.
Sở Vân há miệng hút ký hiệu chí tôn này vào bụng, nhất thời toàn thân liền tràn ngập ra một tia khí tức tôn quý khó có thể tả bằng lời.
Khí tức này hoàn toàn vượt trên đại đạo, bởi vì đại đạo là trật tự, còn khí tức này không chỉ bao hàm trật tự, nó bao hàm cả hỗn loạn.
Sở Vân ngửa mặt lên trời huýt dài, tán đi những văn tự hỗn loạn dư thừa. Từ nay về sau hắn đã siêu thoát Thánh cấp, bước tới một bước Cổ Thánh vẫn khát khao, thành công đạt đến Hỗn Độn Chí Tôn.
Ngay trong tiếng huýt dài kia, hạt châu hỗn độn mạnh mẽ bạo tạo.
Một thế giới mới, trong nháy mắt được hình thành.
Nó cũng không phải thế giới chỉ có một tầng lục địa, mà được phân ra thành ba tầng.
Tầng dưới cùng là minh giới, chỉ thích hợp cho quỷ hồn sinh tồn. Tầng giữa là nhân giới, nơi tạo ra vô số sinh linh. Tầng cao nhất là thiên giới, các loại tiên đảo cung điện bay lượn trên bầu trời, nguyên khí cũng rất hồn hậu, hóa lỏng thành mây trôi.
- Rất lợi hại! Quả thực là đại thần thông khó có thể tưởng tượng, trong khoảnh khắc liền sáng tạo ra một thế giới mới!
Vạn vật sinh linh này, toàn bộ đều là chủng loài mới, tài nguyên hùng hậu, linh mẫn gấp trăm lần. Diện tích tam giới, càng vượt quá trăm lần so với Linh Châu.
- Ngươi xem lưới pháp tắc kia, cũng không giống như trước. Pháp tắc Linh Châu chỉ có thể bao trùm trời cao, nhưng lưới pháp tắc của thế giới này quay chung quanh một vòng, hình thành mặt cầu, bao bọc toàn bộ thế giới vào bên trong. Hơn nữa lưới pháp tắc đông đúc, hình thành võng cách. Võng cách hình thành lên tấm màn màu tím, không ngừng hấp thu chuyển hóa dòng chảy hỗn độn của ngoại giới.
Trong Âm Dương Đại Hậu Cung, mọi người đều nghẹn giọng nhìn trân trối, tất cả đều trấn kinh rồi.
Nhất là thấy lưới pháp tắc mới này, rất nhiều người đều chấn động toàn thân, cảm ngộ tới chỗ then chốt.
Cửu châu cũng không thể hấp thu dòng chảy hỗn độn như vậy, nhiều lắm chỉ có thể tiêu hóa hỗn độn yêu tinh.
Thế giới mới có thủ đoạn như vậy, rất có khả năng là vì hấp thụ được văn tự hỗn loạn.
- Các ngươi đã cảm thụ được rồi? Không sai, năm mươi viên mãn, bắt đầu từ một. Một này chính là biến số, sản sinh trong hỗn loạn. Nhưng chính biến số đó, thế giới này sẽ sản sinh hiện tượng tiến hóa, vạn vật sinh linh càng ngày càng mạnh, kẻ yếu sẽ bị lịch sử đấu loại, biến mất khỏi dòng sông lịch sử.
Sở Vân nói chỉ điểm cho mọi người.
Nếu như nói chín lục địa lúc trước, giống như chín hồ lớn. Mặc dù có lượng nước phong phú, nhưng đều là nước chết. Linh Châu hiện tại, cũng có biển rộng, còn
không ngừng hấp thụ dinh dưỡng từ biển hỗn độn bên ngoài, đây là nước thông.
Tiên nang tuyệt phẩm lớn mạnh, một mặt hấp thu tài nguyên từ bên ngoài, bổ xung cho mình, một mặt tuần hoàn tài nguyên tự có, không ngừng sản sinh.
Thế nhưng Linh Châu hiện tại, lại có thể tự động hấp thu dinh dưỡng từ biển hỗn độn, hiệu suất cực cao, giống như thời khắc lúc nào cũng tiêu hóa hỗn độn yêu vương tinh.
- Được rồi, ta có chuyện muốn nói.
Sở Vân ngồi lại ghế chủ vị trong Âm Dương Đại Hậu Cung.
Đại Hậu Cung này tuy rằng được xưng là tiểu thánh vật, nhưng chung quy chỉ là tạo vật Hậu Thiên. Lúc này được tiên nhiễm khí tức chí tôn trên người Sở Vân, nhất thời biến chất, trong khoảnh khắc liền tấn chức trở thành thánh vật chân chính…
Tu vi các phi tần đều tăng vọt một mảng lớn. Trong lúc nhất thời, tạo nên vô số Đế Hoàng.
Thanh âm kinh thán lan truyền mãi, muốn tấn chức Đế Hoàng gian nan cỡ nào, nhưng hiện tại chỉ nhờ một tia khí tức của Sở Vân, lại có thể tạo thành kết quả như vậy, có thể thấy được hiện tại Sở Vân cường đại đến mức nào, đã hoàn toàn vượt xa đẳng Thánh cấp nhân, chân chính đạt được biến hóa về chất, đạt được cảnh giới chí cao.
Sở Vân lẳng lặng nhìn quét một vòng, đại điện nhất thời im tiếng. Vô số đạo ánh mắt tập trung lại trên người hắn, đợi hắn chỉ giáo.
Sở vân nói:
- Thế giới mới, vẫn gọi là Linh Châu như trước, nhưng được phân chia thành ba giới, từ nay về sau người, quỷ, yêu đều khác biệt, Linh Châu không còn cảnh chiến đấu hỗn loạn như trước nữa.
- Chí tôn anh minh.
- Còn đây là phúc sinh linh.
Các Đế Hoàng trong điện nghe xong lời này của Sở Vân, cũng hết lời khen ngợi.
Sở Vân nói tiếp:
- Ngự yêu sư dùng tiêu chuẩn truyền thống phân chia thực lực. Tuấn Kiệt, Dị Sĩ, Kỳ Nhân, Hào Hùng, Quân, Hầu, Vương, Đế, Hoàng, Thánh. Chỉ là nhân giới, nhiều nhất chỉ đạt được Vương cấp cao đoạn. Một khi có ngự yêu sư tấn chức thành Vương giả đỉnh phong, ngộ ra đạo của mình, cống hiến cho lưới pháp tắc. Nhất định phải thăng lên thiên giới, ban thưởng một tòa cung điện tiên đảo, cũng cấp cho quyển quản lý nhất định, để hắn tham dự quản lý thế giới.
Các Đế Hoàng đồng loạt gật đầu, minh bạch thâm ý của Sở Vân.
Ngự yêu sư đến Vương cấp đỉnh phong, thực lực cá nhân đã đạt đến trình độ đối đầu cả một quốc gia. Cũng tiếp xúc sơ bộ tới tầng cao lực lượng trật tự. Bởi vậy muốn nhân giới được yên ổn, cùng việc bồi dưỡng chiến lực thế giới cao tầng, để hắn thăng lên thiên giới là chính sách rất hợp lý.
Kế tiếp chính là trọng điểm. Sở Vân lại nói:
- Ngự yêu sư đạt đến cấp Đế, liền cho phép truyền giáo. Thế nhưng mặc kệ là giáo phái gì, trước nhất phải bái bản tôn, trước hết bái Thánh nhân, cuối cùng mới bái tới Đế Hoàng.
Các Đế Hoàng khẽ rùng mình trong lòng.
Trí tuệ của chí tôn, thực sự uyên bác vô cùng, nhìn đến từng chi tiết nhỏ.
Quy định này tuy rằng đơn giản, chỉ ngắn ngủi trong hai câu nói. Nhưng đã bóp chết nguy cơ tín ngưỡng hỗn loạn. Cũng triệt để ổn định lực lượng cục diện thượng tầng.
Bất luận một vị Đế Hoàng nào, khi truyền giáo trước hết phải bái bản tôn, bái Thánh nhân, rồi mới bái tới bản thân mình. Như vậy đại bộ phận tín ngưỡng lực được chia ra, kính dâng cho thượng tầng.
Địa vị của Sở Vân là mãi mãi theo thời gian, dù một tia cũng sẽ không dao động.
Không giống như tình huống của cửu châu trước đó.
- Cuối cùng, thiết lập Thánh vị.
- Nhiều hơn cũng không có khả năng, lúc này Linh Châu chỉ có thể chịu tải nhiều nhất một vị chí tôn, mười vị Thánh nhân.
Nói đến đây, ánh mắt Sở Vân chuyển về phía phụ thân hắn, Cổ Đan Vương.
Hoặc nói xưng là Hoàng càng chuẩn xác hơn.
Bởi vì Cổ Đan Vương sau khi phục sinh từ Tửu Trì Nhục Lâm, tu vi đã sớm tăng vọt tới Hoàng cấp.
Sở Vân cười nói:
- Phụ thân, người là Thánh nhân thứ nhất, tôn xưng Phụ Thánh, chưởng quản phía đông thiên giới.
Nói xong liền làm. Một đạo tử quang hạ xuống người Cổ Đan Vương. Khí tức Cổ Đan Vương nhất thời tăng vọt, từ Hoàng cấp tấn chức thành Thánh cấp sơ đoạn.
Mọi người trong điện thấy vậy, trong lòng càng thêm kính nể với lực lượng của Sở Vân, đồng thanh nói:
- Chúc mừng Phụ Thánh.
Tiếp đến, Sở Vân quay sang mẫu thân là Nguyệt Sương Vương, nói:
- Mẫu thân, người là Mẫu Thánh, chưởng quản phía tây thiên giới.
Với nghĩa phụ Thư Thiên Hào:
- Nghĩa phụ, người là Thánh nhân thứ ba, xưng là Nghĩa Thánh, chưởng quản phía bắc thiên giới.
Nói với Kim Bích Hàm:
- Bích Hàm, nàng là Thánh nhân thứ tư, xưng làm Hậu Thánh, chưởng quản trung ương Âm Dương Đại Hậu Cung.
Tiếp đến, nói với Dạ Đế:
- Ngươi là thánh thứ năm, xưng Dạ Thánh, chưởng quản phía nam thiên giới.
Nói với Minh Hoàng:
- Ngươi là thánh thứ sáu, Minh Thánh, phụ trách Minh Giới.
- Những người còn lại, Hoàng Hiếu, Nhan Khuyết, Hoa Anh, Vũ Văn Uyển Nhi, Tửu Hoàng, Trực Hoàng đều có thể thành thánh. Cuối cùng ai là Thánh nhân, còn phải
nhìn xem lỗ lực của chư vị.
- Dạ, chí tôn…
Mọi người trong điện có vui sướng, có buồn bã, nhưng không ai dám nghi vấn Sở Vân, lại càng không dám sinh lòng oán giận không công bằng.
Sau một phen nói chuyện, Sở Vân đã định hình được cấp bậc khu vực cao tầng. Một người đắc đạo, gà chó thăng thiên, cũng không ngoài câu nói này.
Rất nhiều người chỉ hận, không được sớm đi theo hắn.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart