Rất nhanh , mọi người đều cảm giác được sự biến hóa của đế đô !
Lão tể tướng Rabus Richer chết vì bệnh ngày đó . Ngự lâm quân đều nhận được mệnh lệnh đưa xuống .
Theo mệnh lệnh của tiểu công chúa , tất cả cổng thành đều do một cánh quân chia làm hai nhóm luân phiên canh gác , sự thay đổi này lập tức có hiệu lực , vì thế , kẻ nào có muốn làm loạn cũng không có cách nào làm được .
Tiếp theo đó . Trong cùng ngày , đương nhiệm chuyên viên tài chính , tiền nhiệm thống lĩnh đế đô trị an sở nam tước Sax , đến đế đô trị an sở , trên danh nghĩa phụng mệnh đến thống kê phí quân dụng của trị an sở . Trên thục tế lại mang một đội vệ binh theo sau . Đi tới tổng bộ trị an sở .
Mà thống lĩnh trị an sở cũng là một tên thông minh , rất nhanh chóng phối hợp .
Sau đó , trị an sở tăng cường tuần tra thêm một lần nữa . Nhưng tại khu phố gần hoàng thành tiến hành luật giới nghiêm còn nghiêm khắc hơn .
Ngự lâm quân bị điều động , trị an sở tăng cường giám sát . Lúc này , mọi người đều biết : Đã có chuyện xảy ra !
Trong đế đô , tin tức không ngừng chuyển đến . Mọi người đều nhận thấy giới bị sâm nghiêm của hoàng cung , lại có tin tức tuyền tới cách đây hai ngày . Có người thấy tiểu hoàng đế triệu kỵ binh nhanh chóng quay về đế đô trong im lặng …
Tất cả , đều không phải là dấu hiệu tốt .
Cuối cùng , hoàng cung chính thức truyền ra tin tức : Nhiếp chính vương thân mang trọng bệnh .
Mà có vẻ như bệnh này “Cực kỳ nặng” !
(đã dùng bệnh nặng ở trên , ở dưới đành ghi cực kỳ nặng vậy !)
Mọi người đều giật mình , một số tin đồn và vu khống bắt đầu xuất hiện , bị người có tâm gieo rắc thêm : Nhiếp chính vương thân thể luôn khỏe mạng . Sao có thể nói bệnh là bệnh được ? Chẳng lẽ là …
Các lời đồn đại dần lan ra , khiến cho quân tâm bất định . May mắn ngự lâm quân đối với hoàng thất một mực trung thành . Hơn nữa trước sự điều động quân đội , người có tư tưởng phản loạn cũng không có cơ hội .
Chẳng qua . Vẫn có một lời đồn được truyền đi : Đây là chính biến ! Nhiếp chính vương bị người hãm hại !
Trong dân chúng bắt đầu có sự hoảng loạn .
Nếu như là chính biến …
Sự kiện chính biến mấy năm trước mọi người vẫn còn nhớ rõ ! Lần chính biến đó , quảng trường hoàng gia trở thành sông máu . Sau khi mở ma pháp trận , bên trong đế đô đâu đâu cũng là chém giết . Phản quân cùng với ngự lâm quân giao chiến khắp nơi trong thành . Nhiều khu phố trở thành chiến trường , bình dân tử thương vô số . Thậm chí tại một số bịa phương gần chiến trường , đều bị phản quân hỏa thiêu trong lúc tuyệt vọng !
Cuộc đảo chính đó khiến cho bình dân đế đô tử thương quá năm thành , một trường thảm chiến đó , không một ai muốn nó tái diễn lần nữa .
Thậm chí , rất nhiều thị dân , di quá hoảng sợ , liền mang cả nhà chuẩn bị ly khai đế đô để tránh tai họa .
Nhưng mà , cổng thành bị canh gác nghiêm mật . Đế đô tiến hành quản chế . Trừ những thương đoàn đặc biệt có lệnh ra vào , cùng với một số quân đội địa phương cùng nhân mã , bình dân bị cấm ly khai đế đô !
Mệnh lệnh này càng làm cho người dân cảm thấy bất an .
Chính biến ? chẳng lẽ thực sự xảy ra chính biến sao !
May mắn thay , trong thời khắc dân tâm xao động này , nhiếp chính vương bỗng nhiên công khai xuất hiện !
Liên tục hai ngày , tại thành lâu trước cổng thành , nhiếp chính vương trước mặt mọi người , đứng trên lầu , cao giọng tuyên đọc tin chiến thắng từ chiến khu phương bắc mới gửi tới .
Ngày đâu tiên , nhiều người còn sợ không dám tới quảng trường hoàng gia để xem . Sau khi nghe được tin tức của những người đã đi xem nói ra . Càng nhiều người chạy tới quảng trường hoàng gia , mọi người đều muốn : đi xem nhiếp chính vương bây giờ như thế nào ?
Mỗi người đều tận mắt nhìn thấy . Vị quân chủ trẻ tuổi của họ đứng tại lầu cao , từ xa nhìn lại . Vóc người mảnh dẻ , đứng thẳng đang đọc chiến báo , âm thanh hùng hậu . Cho dù đứng ở đằng xa , cũng vẫn cảm thấy được khí thế uy nghiêm của nhiếp chính vương !
Thế nên , mọi người đều cảm thấy yên lòng .
Mà tại ngày thứ hai sau khi lộ diện . Nhiếp chính vương lại tự thân đưa tiểu hoàng đế , tận tay đem chiến báo đưa cho Charles đọc .
(Những chiến báo này , có một nửa là bịa đặt . Khoảng thời gian này , chiến khu phương bắc chiến sự cơ bản ổn định . Đâu ra mà nhiều chiến báo thắng lợi như vậy chứ ?)
Sau khi Charles đọc xong chiến báo sau cùng , lại nói mấy lời cổ vũ nhân tâm , cuối cùng , trước mắt mọi người dời bước rời đi . Thần hoàng tử đột nhiên lui về sau hai bước , trước mặt vạn người , khom người cúi mình thật sâu với nhi tử !
Hắn hành lễ !!!
Trước ánh mắt của vạn người , là chúa tể đế quốc , khom mình trước nhi tử , công khai tiến hành … Chuyển giao quyền lực !!
Tất cả mọi người đều ngây ngốc , bởi vì trong suy nghĩ của mọi người , tuy nhiếp chính vương là danh xưng của Thần hoàng tử . Nhưng mà mọi người đều xem hắn là hoàng đế thực sự của đế quốc .
Đây là cũng là một kiểu nghi thức chuyển giao quyền lực . Không cần lễ nghi trang nghiêm , không cần cận vệ quân , không có tế tự . Chỉ là trước ánh mắt của mười vạn người .
Thần hoàng tử dùng chính hành động của bản thân , đem đế quốc quyền uy vô thanh vô tức giao cho nhi tử của mình .
Ngay sau đó , buổi chiều và tối cùng ngày , một vài nhân vật quyền quý và có uy quyền trong đế đô được triệu vào trong cung . Tiến về phía hoàng cung để diện kiến nhiếp chính vương .
Lần triệu tập này khác với các lần trước . Lần triệu tập này , lại là từng người đơn độc diện kiến . Hơn nữa , đại đa số người này đều là chính tay nhiếp chính vương đề bạt !
Quân vụ đại thần Camille Ciro , tài chính đại thần kiêm quân vụ hậu cần đại thần Delanson matheus . Cùng với đế quốc thương vụ đại thần Billiat bá tước và nhiều người nữa , đều bị tính là “Thần hệ” ( nhóm or phe Thần hoàng tử , hỉu sao cũng dc ) , trước sau tiến vào cung . Đơn độc gặp mặt Thần hoàng từ . Không ai biết rốt cuộc Thần hoàng tử triệu kiến bọn họ có việc gì .
Chỉ là , mọi người sau khi gặp mặt thần hoàng tử . Sau khi ra khỏi cung liền về ngay phủ đệ của mình . Sau đó đồng loạt thực hiện : đóng cửa bế quan , không tiếp khách !
Theo sau đó , Thần hoàng tử sau khi gặp nhóm thứ nhất , tiếp tục triệu hoán nhóm thứ hai .
Nhóm thứ hai này không phải các nhân vật thuộc hệ Thần hoàng tử , mà là những nhân vật có thực quyền tại đế đô . Nhóm này được tính là “Không thuộc Thần hệ” .
Những người này tuy không được tính là đại nhân vật , nhưng cũng có chút quyền lục trọng yếu trong tay , đại khái khoảng trăm người . Sau khi được triệu tập tại hoàng cung .Lại không được Thần hoàng tử tiếp kiến .
Những người ngày đều được dẫn tới một tòa cung điện , lập tức bị mấy đội ngự lâm quân giám sát !
Thần hoàng tử phái người nói với những người này . Ý tứ rất rõ ràng : Yên lặng ở lại nơi này thì sẽ không có chuyện gì xảy ra cho các người .
Trong số những người được triệu kiến có vài người là quân nhân . Tất cả đều là những người thẳng thắng , thấy cảnh này thì cực kỳ bất mãn . Kêu lớn : Nhiếp chính vương triệu kiến chúng ta đến đây . Chẳng lẽ là muốn giam lỏng chúng ta ư !!
Chẳng qua , phía sau vẫn còn có người thông minh liền đề tỉnh ngay : yên tâm đi , có vẻ như không phải đối phó với chúng ta ! Thậm chí là , đây là một cách bảo vệ chúng ta .
Có người chưa minh bạch lại tiếp tục hỏi . Những người đã hiểu ra bèn than thở : còn không nhìn ra ư ? Đế quốc đang chuyển biến , Thần hoàng tử muốn chính thức truyền ngôi vị hoàng đế lại cho tiểu hoàng đế bệ hạ …
Những người này tạm thời “Giam lỏng” tại trong hoàng cung , chẳng qua lại có cung đình thị giả đem thức ăn ngon và nước uống tới chiêu đãi bọn họ . Chỉ yêu cầu không rời khỏi nơi đây !
Thần hoàng tử đối với những người này yêu cầu cũng rất đơn giản : Trong khoảng thời gian này , đem những người không thuộc vây cánh của mình nhưng có địa vị quan trọng triệu kiến rồi tiến hành giám thị . Đây cũng là một cách hữu hiệu phòng ngừa hỗn loạn .
Điều duy nhất còn vướng mắc là có hay không người bất mãn : Người thông minh thì sẽ nhận ra đây là việc tốt . Nếu như có những lời ngu xuẩn … Tự nhiên những thị giả đang chiếu cố bọn họ khẽ khàng ghi chép lại . Những người kêu gào không ngớt đều ngu xuẩn . Đợi một thời gian . Chính nhi tử của hắn sẽ chầm chậm đem những kẻ này ra xử lý .
“Ngày thứ năm .”
Thần hoàng tử ngồi trong thư phòng .
Vào ngày đó , sau khi sử dụng thuốc do pháp sư cung đình phối chế “Mãnh dược” . Thân thể ngay tức khắc trong thời gian ngắn “Hồi phục” !
Hắn lần nữa phảng phất có lại tuổi trẻ cùng sức sống , bệnh tật trong cơ thể nhanh chóng tan biến vô ảnh vô tung , cảm giác tràn đầy sức sống , phảng phất như ngọn lửa tuổi trẻ đang cháy bùng trong hắn --- giống như là trở lại lúc hắn hai mươi tuổi .
Nhưng mà , hắn hiểu rõ , đây là lấy ma pháp dược tề thiêu đốt tàn dư thọ mệnh của mình , lấy nhiều đổi ít !
Bảy ngày ! Chính mình chỉ có thời gian bảy ngày . Tại bảy ngày thời gian , hắn phải nhanh chóng hoàn thành tất cả công việc !
Vỗ an dân chúng , triệu kiến người ủng hộ mình . Giám sát những kẻ không ủng hộ . Điều động trị an sở . Điều động ngự lâm quân …
Hắn trở lại nơi mà hằng ngày hắn vẫn dùng để điều hành mọi việc : Thư phòng .
(Câu này dịch ko bít là đúng hay ko , anh em check lại dùm nhé !)
Kể từ khi đảm đương chức vụ nhiếp chính vương , qua đêm tại trong thư phòng . Ngủ qua đêm tại thư phòng ! Thậm chí có lúc quên mất phòng ngủ của mình như thế nào .
Lúc này ngồi tại thư phòng . Thần hoàng tử đem chồng công văn trước mặt thả xuống : đây là công văn cần có chữ ký của hắn --- đây có thể coi là quốc vụ sau cùng .
Bất đồng là , so với các văn kiện ngày xưa , những văn kiện này không chỉ có mỗi chữ ký của hắn mà còn có thêm chữ ký của Charles ở mặt sau .
Đây là một tín hiệu : Thông báo cho cả thiên hạ . Tiểu hoàng đế Charles , đã bắt đầu chính thức nắm quyền !
Hiện tại thân thể không có cảm giác bệnh tật nên thập phần thoải mái . Nhưng mà đây cũng là khoảng thời gian cuối cùng của mình .
Bảy ngày trôi qua … sẽ là giấc ngủ vĩnh viễn .
“Thời gian còn lại . Ta có thể làm gì đây ? Thời gian … thời gian …”
Não hắn không ngừng hoạt động , từng sự tình lần lượt hiện ra , càng đến thời khắc sau cùng . Hắn hận không được có thể làm nhiều một chút , phảng phất hận không thể dùng thời gian còn thừa , cấp cho nhi tử một con đường đi thật tốt .
“Thời gian quá ngắn . Quá ngắn .” Thần hoàng tử than thở .
Hắn ban đầu cho rằng mình có một năm thọ mệnh . Chỉ là không nghĩ tới . Thân thể đột nhiên chuyển biến xấu . Khiến cho hắn không còn thời gian nữa .
Hắn lần này chỉ muốn để Charles đi tới tiền tuyến gặp quân đội . Kỳ thực là tính toán từ sự kiện này để bắt đầu . Sau đó từ từ , chầm chậm cho Charles làm vài chính vụ địa phương , thông qua quá trình đó trong khoảng một năm cho hắn làm quen .
Đáng tiếc , hiện tại mình một năm thọ mệnh cũng không có !
Lão thiên , là cố ý cho gia tộc Augustine của ta phiền toái sao ?
Hừ …
Thời gian , thời gian … Thời gian !
Thần a , nếu như ngươi có thể cho ta mười năm , không , năm năm … không , ba năm !
Chỉ cần ngươi có thể cấp cho ta ba năm thời gian , ta có thể đem gia tộc Augustine lên địa vị thống thị , chắc chắn như cương thiết !! Ta có thể sửa đổi đế quốc cổ lão này , lần nữa tái hiện hào quang của đất nước !Ta có thể bắt bộ máy đã rỉ sắt này , trong cuộc chiến này . Lần nữa quay nhanh , giành lại sinh cơ !!
Nhìn vào đống văn thư trước mặt . Thần hoàng tử bỗng nhiên cảm thấy chút mệt mỏi .
Ném cây bút lông ngỗng qua một bên . Sau đó , hắn rung chuông gần đó .
Chung quanh thư phòng , ngự lâm quân cùng ma pháp sư cung đình thủ hộ nghiêm mật . Mấy ngày này , Thần hoàng tử cơ hồ không ngủ , liều mạng chạy đua với thời gian .
Tiểu hoàng đế , tiểu công chúa . Thậm chí là Louise công chúa . Tất cả đều chờ đợi hắn triệu kiến .
“Ta còn hai ngày thời gian .” Nhìn vào ma pháp sư cung đình đang đi tới , Thần hoàng tử tự nghĩ : “Đi đem Charles …”
Hắn muốn triệu kiến Charles ,nhưng bỗng nhiên ý nghĩ thay đổi .
Trong lòng Thần hoàng tử , bỗng nhiên hiện ra ngày đó , tại giường bệnh của chính mình , nhi tử nhãn thần mờ mịt . Trong khi Karina nhãn thần lại tràn đầy trí tuệ .
So sánh . Là ánh sáng .
“Đem Karina triệu kiến … Một mình .”
Last edited by kedochanh; 07-04-2011 at 03:28 PM.
Đã có 38 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kedochanh
Karina cùng mẹ và anh trai đều ăn ngủ tại chỗ , lúc nào cũng sẵn sàng đợi phụ thân gọi vào
Cuối cùng …. Cũng tới lúc !
Thần hoàng tử chỉ còn sống được mấy ngày , bí mật này chỉ có họ biết mà thôi
Đột nhiên phụ thân triệu vào , lại còn triệt một mình …. Ngay cả Karina cũng ngây ngốc
Vào lúc thế này .. phụ thân bình thường là phải gọi anh trai mới đúng chứ
Charles sắc mặt cũng cổ quái , chẳng qua hắn cũng cho rằng rồi sẽ tới lượt mình thôi
Karina sắc mặt ngưng trọng đi theo ma pháp sư cung đình vào thư phòng của Thần hoàng tử - nơi đây là trung tâm quyền lực của đế quốc !
Lúc vào trong phòng , thần hoàng tử tinh thần còn rất tỉnh táo , dưới tác dụng của thuốc có vẻ còn khỏe hơn cả thanh niên trai tráng
Khóe miệng phụ thân có một tia cười – Karina thích nhất là khi phụ thân cười . Trên thực tế , cả phụ thân cùng lão sư của nàng đều có một thói quen là nhiều lúc sẽ hơi nhếch khóe miệng lên một chút , mỉm cười một cách cao thâm khó lường
Cảm nhận ánh mắt của phụ thân ôn hòa , Karina vừa khẩn trương vừa lo lắng
- Lại đây với cha
Thần hoàng tử khẽ cười nói
Khi con gái đến bên mình , Thần hoàng tử có vẻ muốn ôm Karina đặt lên đầu gối như trước , chẳng qua nghĩ tới nội dung mình sắp nói , đành thở dài , chỉ một cái ghế bảo Karina ngồi xuống
- Ta có một việc muốn giao cho con
Thần hoàng tử nói câu này , tức thì Karina rơi lệ
Đây… là di ngôn sao ?
Sau đó , Thần hoàng tử dùng giọng điệu trầm ổn chậm rãi nói :
- Con rất thông minh . Thông minh hơn Charles nhiều . Việc này , cha đã sớm biết rồi . Từ trước tới nay trong lòng ta cũng có một ý tưởng , chỉ là ý này quá bất công với Charles nên cha không nói ra cho bất kỳ ai
Nói tới đây , Thần hoàng tử dừng lại nhìn Karina , chậm rãi thở dài ….
- Vì sao …. Vì sao con không phải con trai ….
Trong câu nói này tràn ngập tiếc nuối và đau thương
Karina cả kinh , cảm thấy phụ thân nhìn mình với ánh mắt nóng bỏng :
- Nếu con là con trai ….Cha đâu cần phải chống đỡ khổ sở như vậy … Đáng tiếc … con có trí tuệ đủ để kế nghiệp ta , chỉ là trời xanh lại để con là nữ … Rất nhiều lúc , cha thậm chí nhịn không nổi định mang hoàng vị chuyển cho con . Cho dù con là nữ hoàng cũng không sao cả. Chỉ là … sự việc này quá kinh hãi , cục diện lại đang khẩn trương … Cha không làm được
- Cha ! Con , con từ từ trước tới nay chưa hề muốn làm nữ hoàng , cũng không muốn đấu với anh trai
- Cha biết
Thần hoàng tử cười đắng chát :
- Con rất lương thiện , lương thiện hơn Charles rất nhiều !
Dừng một chút , Thần hoàng tử mới nói tiếp :
- Chẳng qua cha cũng thấy may vì con không phải con trai . Nếu quả thật ta có hai con trai , chỉ sợ cảnh nồi da nấu thịt năm đó của ta và anh trai lại diễn ra lần nữa . Cũng may , Charles không thông minh lắm nhưng cũng tránh cho ta một chút phiền hà
- Cha ….
- Không , nghe cha nói
Thần hoàng tử vẫy tay , nhìn con gái :
- Kỳ thực cũng buồn cười . Con còn nhỏ như vậy , nhưng lúc nói chuyện cha không hề coi con là trẻ con . Vì cha biết , trí tuệ của con đủ để đối thoại ngang hàng với ta
Nói tới đây , Thần hoàng tử biểu tình nghiêm túc hẳn :
- Sau khi cha chết… Con trợ giúp Charles nhiều một chút
- Nó quá nóng vội , thậm chí cả ta cũng không hiểu tính nôn nóng ấy ở đâu mà ra . Nó cũng có chút thông minh , nhưng chỉ là chút xíu bé tẹo mà thôi . Thông minh như nó , làm một đứa trẻ con thì vui , nhưng trị quốc thì không nổi . Nếu cha có lựa chọn khác , chắc cha sẽ không cho nó kế vị
Cuộc nói chuyện này rất thẳng thắn , ngôn ngữ loại này ngày thường tuyệt đối không nói ra được ! Nhất là nói với con gái của mình !
Sắc mặt Karina càng lúc khẩn trương hơn
- Con thông minh hơn nó rất nhiều . Mà trọng yếu hơn , con là em gái của nó . Ta nhận ra , Charles rất muốn cứng rắn , rất kiêu ngạo , nhưng nó không đủ độ lượng . Nếu người khác quá thông minh trước mặt nó , ta chỉ sợ nó sẽ nảy ra tâm lý đố kỵ . Nhưng con là em gái nó , hai đứa tình cảm rất tốt . Hơn nữa , con là nữ , bất kể thế nào con cũng không uy hiếp địa vị của nó . Cho nên , ta mới bảo con trợ giúp nó
- Trợ giúp … trợ giúp … anh trai
Karina càng ngây ngốc , có lẽ nàng cũng khôn ngờ phụ thân lại ném cho mình một chức trách lớn như thế !
- Hiện tại con còn quá nhỏ , nhưng thêm vài năm nữa là đủ rồi
Thần hoàng tử nhìn Karina , sắc mặt ngưng trọng :
- Cố gắng trợ giúp Charles , nối tiếp gia tộc Augustine …
- Chỉ là … cha … nếu là phụ tá , có lẽ lão sư càng hợp ….
- Đỗ Duy ?
Thần hoàng tử lắc đầu :
- Hắn không được . Cha quá rõ Charles , tính nó quá nóng vội , quá hấp tấp , quá kiêu ngạo . Đỗ Duy tuy có tài năng xuất chúng , nhưng dù sao hắn cũng là thần tử . Nếu hắn tỏ ra quá xuất sắc , chỉ sợ Charles sẽ đố kỵ nghi ngờ hắn . Nếu để Đỗ Duy phụ tá Charles , tương lai hai người chắc chắn sẽ nảy sinh mâu thuẫn lớn . Mà Charles quá cứng , lỡ hắn ép Đỗ Duy quá mức , cha sợ là ….
- Cha cần con ở bên Charles , thường xuyên đề tỉnh nó . Lúc nó đi vòng vèo thì chỉ điểm . Khi nó phạm sai lầm thì đánh . Khi nó té ngã thì kéo dậy . Việc này , người ngoài không cách nào làm được . Nhưng con có thể , vì con là em gái nó , nó sẽ không phòng bị , không nghi ngờ đố kỵ con
Thần hoàng tử có chút cam chịu
Karina cảm thấy trong lòng càng lúc càng nặng . Nàng dù thông minh thế nào cũng vẫn còn nhỏ
- Cha … Con sợ .. con sợ mình làm không tốt …
Ánh mắt Thần hoàng tử thoáng chút lo âu :
- Cha sắp chết rồi , một thỉnh cầu này con không đáp ứng sao ?
Karina hơi mở miệng , nhưng cũng không nói
Thần hoàng tử lúc này mới gật đầu , ánh mắt lộ ra vài phần không đành lòng , còn có hổ thẹn :
- Cha biết , với con như vậy là quá tàn nhẫn , quá nặng nề . Chỉ là , cha không còn lựa chọn nào khác . Vốn dĩ ta định nhờ vào Louise , chỉ tiếc nàng lại cùng gia tộc hoa tulip …
Thần hoàng tử lắc đầu , sau đó đưa tay cho Karina :
- Con gái , lại đây
Nhè nhẹ kéo Karina ôm vào lòng , Thần hoàng tử ôn nhu nói :
- Cha biết con sợ hãi . Chẳng qua con là con của ta ! Con có huyết mạch của ta ! Con là đứa con xuất sắc nhất của ta ! Có lẽ đây cũng là vận mệnh của con ! Năm đó khi ta 10 tuổi cũng đã ngầm đấu với anh trai của mình rồi . Cha cũng chưng từng được hưởng thụ vui vẻ của tuổi trẻ …. Hiện giờ … chỉ sợ cũng đến lượt con …
Nhè nhẹ vuốt tóc Karina , Thần hoàng tử tiếp tục nói :
- Ngoài ra , cha có vài việc muốn nói với con . Việc này cha định nói cho Charles , nhưng cha nghĩ nên cho con biết trước
Nói xong , ánh mắt Thần hoàng tử tràn ngập hổ thẹn :
- Karina , đây không phải thỉnh cầu , mà là mệnh lệnh của ta !
- Mệnh lệnh ?
Karina ngầng đầu nhìn phụ thân , chỉ thấy cặp mắt kia đầy tuyệt vọng cùng tàn nhẫn !
Trong lòng nàng trầm xuống !
- Đúng ! Mệnh lệnh .
Thần hoàng tử cắn răng :
- Mệnh lệnh này , cha xin lỗi con . Cho dù con vì thế mà hận ta suốt đời cũng được . Nhưng cha nghĩ , chắc con hiểu khổ tâm của ta !
- Chúng ta là người gia tộc Augustine , chúng ta cả đời đều hy sinh cho gia tộc !
- Hạnh phúc cá nhân , đến lúc quan trọng sẽ phải hy sinh
Nói xong , Thần hoàng tử nhìn con gái , chậm rãi nói :
- Tương lai khi con lớn lên , bất luận con thích ai , con muốn gả cho ai …Cha sẽ lưu lại một thiết luật , nam nhân mà con lấy ….
Thần hoàng tử cắn răng nói :
- Có thể phong tước , không được phong quan ! Có thể giàu có , không được có quyền lực !
Karina sững sờ , chỉ nghe phụ thân nói tiếp một cách lạnh lùng :
- Cũng có nghĩa là , bất luận con gả cho tai , người đó phải vứt bỏ hết quyền lực cá nhân , làm một quý tộc phú quý nhưng không có chức quan gì ! Cả đời không được nắm quyền lực !
Nhìn ánh mắt nghiêm nghị của phụ thân , Karina có chút sợ hãi , nhưng nàng rất nhanh cũng hiểu ra ….
Phụ thân …. Đề phòng chính mình
Mình thông minh cũng khiến phụ thân lo lắng , cha lo mình lớn lên rồi uy hiếp Charles !
Sợ nhất là với trí tuệ của mình , lại gả cho một gia tộc quyền quý thế lực mạnh mẽ…. Tuy mình là em gái Charles , nhưng nữ nhân một khi lớn lên , khó đảm bảo sẽ không phát sinh chuyện gì . Nhưng nếu chồng mình cả đời không nắm quyền lực gì , như vậy dù mình là công chúa cũng chỉ có làm một người phụ tá cho Charles , ẩn sau lưng mà thôi . Vĩnh viễn không tạo được uy hiếp gì !
Cái này cũng là để cân bằng !
Thần hoàng tử nhìn con gái cũng thấy đau lòng , thở dài :
- Cha biết , thế quá bất công với con . Chẳng qua cha cũng sẽ cố bồi thường cho con một chút
- Cha biết tuy con tâm tính hiền hòa , nhưng bên trong lại cứng rắn , từ nhỏ đã không thích chịu quản chế …
- Cha sẽ công khai lưu lại một mệnh lệnh bồi thường cho con , suốt đời này , bất kể ai , dù là bình dân hay quý tộc , chuyện hôn sự hoàn toàn do con làm chủ . Cho dù Charles làm hoàng đế cũng không được nhúng tay vào . Đây cũng là chút bồi thường của ta
Sau đó , Thần hoàng tử nhìn con gái , đột nhiên mềm lòng :
- Con … hận cha sao ?
Karina ngập ngừng , cuối cùng chậm rãi lắc đầu :
- Con hiểu ! Phụ thân , người nói rồi , con là người gia tộc Augustine
Thần hoàng tử nhìn Karina hồi lâu , xác định câu này thật lòng , mới chậm rãi lấy xuống một sợi dây chuyền
Dây chuyền này trông rất kỳ cục , nhưng Thần hoàng tử đeo lên cổ Karina , trầm giọng :
- Đây là Roland thủ hộ , là trân bảo của hoàng thất ta ! Đây là một bảo vật , lúc con gặp nguy hiểm , nó có thể gọi một võ sĩ ma pháp tới bảo vệ con . Đây là dùng máu tươi của 12 kỵ sĩ đoàn thánh Roland mà chế ra , có thể phát ra lực lương thánh cấp ! Năm xưa nhờ nó , ta mới không bị Rodriguez chém chết ! Hiện ta giao cho con , chờ sau này con tiếp tục truyền xuống . Nghe kỹ , đây là bảo vật hoàng thất , không thể truyền ra ngoài !
Karina gật đầu
- Còn có ….
Thần hoàng tử thở dài :
- Tiến lên đi
Trong góc tướng xuất hiện một người , đó chính là thủ tịch ma pháp sư cung đình . Hắn đứng đó thấp giọng :
- Điện hạ
- Sau khi ta chết , toàn bộ cung đình ma pháp sư nghe lệnh Karina . Nàng sẽ là người lãnh đạo mới của các ngươi , cũng là người các ngươi sẽ hiệu trung
Câu này mới khiến Karina thật sự chấn động !
- Cha không thể cho con quá nhiều … đây cũng tính là chút bồi thường
Ánh mắt Thần hoàng tử thoáng chút ảm đạm
Last edited by hamhieubiet; 20-04-2011 at 11:35 AM.
Đã có 35 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của hamhieubiet
Khi phụ thân giao toàn bộ ma pháp sư cung đình cho mình , Karina mới thật sự chấn kinh !
Ma pháp sư cung đình … đây chính là lực lượng thần bí nhất của hoàng thất !
Theo lệ cũ của hoàng thất , ma pháp sư cung đình đều chỉ nhận lệnh từ hoàng đế ! Cho dù ngẫu nhiên khi hoàng đế về già trao quyền điều hành bọn họ cho hoàng tử , nhưng vị hoàng tử này đa số đều là người sau này sẽ lên ngôi vua !
Đem một lực lượng trọng yếu như vậy giao cho công chúa , trong ngàn năm lịch sử đế quốc chưa từng có tiền lệ !
Bởi vì theo truyền thống , công chúa tuy là hoàng thất , nhưng con gái rồi cũng phải đi lấy chống , dần dần bị coi là “người ngoài ”
Karina cũng hiểu ra dụng ý của phụ thân mình
Dạng giao quyền này , ngoài ý tứ bồi thường cho mình , nhưng cũng là tăng thực lực cho mình !
Dù sao , đã giao cho mình nhiệm vụ trọng yếu như vậy , sau này phụ tá Charles . Nếu lúc đó trong tay mình không có chút thực quyền nào , chỉ là một công chúa thôi thì còn xa mới đủ
Nhưng nếu có một đội ma pháp sư thực lực bất phàm thề chết nghe theo mình , như vậy … hoàn toàn khác !
Một con ngựa chạy như bay mang một phần quân lệnh từ đế đô đưa tới phòng tuyến đông bộ .
Tòa phòng tuyến này sau mấy tháng sửa chữa , cũng đã khôi phục vài phần quy mô khi trước
Người đưa tin mang quân lệnh tới phủ thống soái , giao cho công tước hoa tulip
Đỗ Duy … công tước đại nhân mấy ngày trước vội vã trở về . Lần này hắn bí mật ly khai , thoát ly tiền tuyến , tin tức này đương nhiên được bảo mật tối đa
Vừa mấy bữa trước , công tước đại nhân trở về mới khiến mọi người bỏ được tảng đá trong lòng
Chỉ là … mọi người cảm thấy …. Công tước đại nhân hình như … hơi khác !
Điểm khác biệt thứ nhất là …. Mọi người rõ ràng cảm nhận được , công tước đại nhân trầm mặc hơn trước nhiều , tựa hồ ít nói hơn hẳn
Lúc trở về , công tước đại nhân còn mang theo 1 nam 2 nữ . Tuy 3 người này không ai biết thân phận là gì , chỉ biết bọn họ vào phủ rồi tuyệt không xuất hiện nữa
Chẳng qua , chả biết tin đồn từ đâu , có một quan quân từ đế đô nhận ra trong số 2 nữ , có một người chính là nữ võ sĩ tham gia “đại hội luận võ thiên hạ đệ nhất ” . Đương nhiên , tin này không thể kiểm chứng được
Điểm khác biệt thứ 2 , công tước đại nhân tựa hồ mắc bệnh gì đó . Tuy cái này không dám đồn rộng , chỉ là từ trong phủ thống soái truyền ra , công tước đại nhân rất ít khi lộ diện , cũng rất ít nói chuyện
Khi hắn ở trong phòng một mình , lại thường tự nói chuyện
Mà cũng chả biết cụ thể là bệnh gì , thỉnh thoảng tiếng của hắn lại kích động
Thậm chí còn to tiếng cãi vã với chính mình nữa
Giống như. .. tâm thần phân liệt ?
A , đương nhiên , không ai dám nói ra câu này
Từng có một người hầu trong phủ , từng vô ý thấy Đỗ Duy ôm lấy cây to tự nói chuyện , mà lời nói cũng rất cổ quái
- Ares . Tên hèn nhát này ! Đồ hèn !
- Artemis , ngươi bị thù hận che kín tròng mắt rồi
- Hai vị đại thần đừng cãi nhau , ta sắp quỵ rồi …..
Ngôn từ rất cổ quái đều do Đỗ Duy phát ra , giống như hắn phân thành 3 nhân cách , ngày thường cãi vã nhau
Sau cùng Đỗ Duy đành chịu , chỉ có thể đuổi toàn bộ người hầu trong phủ đi , chỉ lưu lại lão Marde chăm sóc mình
Điểm khác biệt thứ 3 : bệnh của công tước đại nhân có vẻ không nhẹ , bởi vì nhiều lúc đột nhiên đại nhân … ngất xỉu !
Từ lúc hắn trở lại , có vài ngày mà đã xỉu tới 3 lần . Lần đầu tiên là trên hội nghị quân sự , trực tiếp làm một đám tướng lĩnh thiếu điều sợ chết khiếp , vội vã gọi y quan tới , tra nửa canh giờ không ra bệnh gì , cũng may sau đó đại nhân tự tỉnh lại
Đại nhân tỉnh lại xong , câu đầu tiên phát ra là “Van các ngươi , đừng có đánh nhau trong đầu ta ! ”
Điểm khác biệt thứ 4 : đại nhân thỉnh thoảng lại … phát điên !
Đây mới là việc cực kỳ đáng sợ !
Khi trước không có ai biết Đỗ Duy thực lực mạnh tới đâu . Biết là cao , nhưng cao tới đâu ? Cấp 8 ? Cấp 9 ? Thánh cấp ?
Ai cũng không biết rõ
Chẳng qua , cuối cùng mọi người cũng có một lần nhìn tận mắt thực lực của Đỗ Duy
Khi Đỗ Duy quay về ngày thứ hai , hắn tự mình kiểm tra một đoạn tường thành phía Bắc . Qua môt tháng lao động , một đoạn tường thành 50m đạt tiêu chuẩn của đế quốc đã hoàn thành
Kết quả ….. ngày hôm đó , dưới ánh mắt của vài chục tướng lĩnh cùng vài ngàn binh lính , nhân công . Đúng ra , công tước đại nhân nên nói vài câu kích thích sĩ khí …. Kết quả , Đỗ Duy đột nhiên ôm đầu kêu gào . Hắn phảng phất rất thống khổ , đột nhiên gầm lên “Các ngươi tại sao lại xây lên !!!!”
Câu này khiến mọi người mờ mịt , chỉ là nhìn đại nhân ôm đầu đau đớn , vội chạy tới định xem sao …
Chỉ là … đi được 2 bước , toàn bộ dừng lại !
Bởi vì trong lúc Đỗ Duy đau đớn , vô tình vỗ một cái vào đoạn tường thành vừa xây xong hoàn chỉnh !
Kết quả …. Dưới vài ngàn cặp mắt của mọi người , đoạn thành dài 50m , đạt đúng chuẩn của đế quốc bị hắn vỗ một cái , đột nhiên đổ sụp !
Mọi người đều thấy rõ , dưới 1 chưởng của công tước đại nhân , phảng phất có một luồng sáng tiến vào tường thành . Sau đó , đoạn tường thành này phát ra một tiếng ầm , hóa thành đá vụn ! !
Thực sự là đá vụn à ! Sau này lúc thu thập dọn dẹp , tìm nửa ngày cũng chỉ gặp hòn đá to nhất là bằng nắm tay – gặp quỷ
Tường thành kia là dùng đá khối hình lập phương mà xây thành à !!
Cho nên , khi công tước đại nhân phát điên , phản ứng đầu tiên của moi người là : vắt chân lên cổ chạy cho xa ! Không thì , nếu ngươi không cẩn thận bị đại nhân vỗ vai một cái .. Hừ hừ , nghĩ xem đoạn tường thành biến thành cái gì kia !!
Không thể không nói , cái loại quái bệnh của Đỗ Duy có ảnh hưởng nhất định với lòng quân
Chủ soái mang bệnh , lại còn thỉnh thoảng nổi điên , lòng quân không xôn xao mới là lạ
May mà thời gian nay , hai bên ở thế giằng co ít khi tham chiến
Mà Đỗ Duy lúc tỉnh táo , cũng ra một mệnh lệnh ,quân vụ các loại do sư đoàn trưởng họp tự quyết , cái gì trọng đại mới cần báo cho mình
Chẳng qua , ai ai cũng đều tự hỏi :
Công tước hoa tulip đại nhân , đến tột cùng là bị chứng gì ?
Khi người đưa tin của đế đô mang mệnh lệnh tối cao của quân bộ tới , bộ tướng không dám quyết , đành đí báo Đỗ Duy
May mà lúc này hắn còn tỉnh , vội tự mình đi gặp sứ giả , nhận lấy quân lệnh
Mệnh lệnh cũng đơn giản : quân đội chiến khu từ thời khắc này toàn bộ ở nguyên chỗ cũ , không được tự ý điều động ! Không được rời khỏi khu vực phòng thủ của mình ! Nếu cần điều động quá 1000 người phải có sự cho phép của quân bộ ! Nếu không , xử tội phản nghịch !
Vừa nhìn mệnh lệnh này , Đỗ Duy đầu tiên là ngẩn ra , sau đó chư tướng thấy trong mắt hắn lóe lên một tia ưu thương
Không sai . Chính là ưu thương !
Tối hôm đó , Đỗ Duy một mình đứng ở trong phòng , tay ôm bình rượu trầm mặc không nói . Cứ thế uống từng ngụm nhỏ cả đêm !
Thằng tới lúc trời sáng , hắn mới ném bình rượu đi thở dài
- Ra đi bình an !
Ngày hôm đó , Đỗ Duy uống rượu cả đêm , đến mờ sáng lại than thở
Ở đế đô , trên tường thành , toàn bộ các lá cờ hoa bụi gại bị chậm rãi hạ xuống . Sau đó , trong hoàng thành , lần lượt các lá cờ hoa bụi gai màu đen được kéo lên !
Cũng chính là buổi sáng sớm hôm đó , vô số kỵ sĩ tinh nhuệ mang trang phục đen , mang theo công văn khẩn cấp hướng về mọi nơi trên đại lục lao tới . Nhiệm vụ của họ là đem cái tin đau thương này truyền đi
Mùa thu năm 966 của đế quốc
Lúc chớm đông
Từ đế đô , một tin tức truyền khắp đại lục
Thủ lĩnh đế quốc , nhiếp chính vương , Thần Augustine bệnh mất ở hoàng thành , thọ 32 tuổi
Vị nhiếp chính vương này , từ năm 961 sau khi chính biến lên nắm quyền , đến lúc bệnh mất mới được 5 năm
Tuy hắn cả đời chưa từng làm hoàng đế , thậm chí hậu thế còn vì hắn chủ động vứt bở hoàng quyền , chỉ làm nhiếp chính vương mà tranh cãi không thôi . Nhưng không ai có thể phủ nhận , trong 5 năm hắn thống trị , thực sự là một minh quân
Sau khi hắn chết , lễ tang cũng là theo quy tắc dành cho hoàng đế
Nhiều năm sau , bản “đại lục thống sử” được biên soạn lại , chuyện về vị nhiếp chính vương này cũng được đưa vào quyển về các hoàng đế
Hắn cả đời chưa từng đội vương miệng , nhưng trong lòng mọi người , hắn là một đế vương
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của hamhieubiet
Bầu trời âm u, mây đen che mất ánh trăng, trên bầu trời đêm một nửa điểm tinh quang cũng không có. Bên ngoài trời đêm đặc biệt tĩnh mịch.
Trên tường thành phòng tuyến, nguyên bản cờ hoa bụi gai của đế quốc đã chuyển thành cờ màu đen. Cả các tướng sĩ trong quân cũng đều quấn một mảnh vải màu đen trên cánh tay phải.
Trong màn đêm tĩnh mịch, trong phủ thống soái của phòng tuyến, Đỗ Duy vẫn chưa đi ngủ mà đứng trong đình viện, ngước nhìn bầu trời… Tuy bầu trời không có nửa điểm tinh quang nhưng hắn lại phảng phất như nhìn đến xuất thần, trong ánh mắt có chút phức tạp. Cũng không biết là đang suy nghĩ gì.
Trong đình viện không chỉ có mình hắn, phía sau Đỗ Duy, còn có một thân ảnh. Trong hắc ám, nhãn thần sắc bén nhìn chầm chầm vào lưng Đỗ Duy.
- Ngươi cứ nhìn ta như thế , lại còn sát khí mạnh quá vậy
Đỗ Duy bỗng khẽ cười, chuyển thân qua nhìn vào người sau lưng mình, nhíu mày nói:
- Xích Thủy Đoạn, ngươi tới đây nhiều ngày như vậy, chẳng lẽ không định đi gặp con trai của mình ?
Người này chính là Xích Thủy Đoạn, chỉ nghe hắn hừ một tiếng mà không đáp.
Đỗ Duy gật dật đầu, trong mắt có chút giễu cợt:
- A, ta quên mất… Bộ dạng của ngươi như thế này, là tuyệt tình tuyệt dục, ngươi muốn học theo bộ dạng của Bạch Hà Sầu, biến thành một quái vật giống hắn, đúng không ?
Xích Thủy Đoạn trong ánh mắt cuối cùng cũng lộ ra một tia nộ khí.
- Tốt rồi, dù nói thế nào thì chúng ta cũng có danh phận là sư huynh đệ.
Đỗ Duy cười khổ nói:
- Huống hồ lần này ta cứu ngươi một lần, ngươi hiện tại nhìn ta như vậy lại giống như là có thù với ta a.
- Bạch Hà Sầu đến cùng là ở đâu !
Xích Thủy Đoạn cuối cùng lạnh lùng nói ra một câu.
Đỗ Duy lắc đầu:
- Ta đã sớm nói với ngươi rồi, ta không biết.
Xích Thủy Đoạn cười lạnh, hiển nhiên không tin lời của Đỗ Duy:
- Ngươi nói chuyện trước nay đều không thành thật !
Đỗ Duy sờ sờ mũi của mình nói:
- Oh? Ta trong ấn tượng của ngươi là như thế này à ?
Chẳng qua nghĩ lại tử tế, tựa hồ cũng không tính là sai, trước đó mình với Xích Thủy Đoạn đều là quan hệ đối địch, mình đã không ít lần lừa gạt hắn.
Xích Thủy Đoạn trầm ngâm một lát, nhãn thần cuối cùng cũng bình hoà một chút:
- Ngươi cũng chưa nói cho ta biết, ngày đó trên tuyết sơn đến cùng là đã phát sinh chuyện gì ?
- Sau đó ?
Ngữ khí Đỗ Duy có chút hàm hồ.
- Sau đó! Sau khi ta xuống núi, ngươi và tên tinh linh kia cùng đi tới hậu sơn, ngươi mang nó tiến vào trong ma thần điện. Đúng không !
Xích Thủy Đoạn nói tới đây, ngữ khí lại có chút nghiêm túc.
- Sau đó…
Đỗ Duy nhắm mắt lại, biểu tình trên mặt như có chút kỳ quái. Lông mày nhíu lại, tựa như có chút đau đớn, nghiêng đầu như cố nhớ lại lúc đó.
Sau khi hắn mở mắt ra, nhìn vào Xích Thủy Đoạn, nụ cười trên mặt có chút chát đắng:
- Nếu như ta nói với ngươi là ta không nhớ được thì ngươi có tin ta hay không ?
Tin hay không? Xem biểu tình của Xích Thủy Đoạn, đáp án rõ ràng là: không tin !
- Ta thật là không nhớ được.
Đỗ Duy cười khổ:
- Chính ta cũng đang có một bụng nghi vấn đây.
Ngày đó...
Dưới thông thiên tháp, tinh linh thần Artemis sát khí gần như thực chất, mạnh mẽ đến nỗi Đỗ Duy không có cách nào nhìn rõ! Phảng phất như nhìn nó một cái thì sẽ làm cho mắt chính mình đau đớn.
Trước đại môn của thông thiên tháp, Artemis hai tay nắm chặt lấy thanh trường cung kỳ quái, cây cung này tạo hình so với thần cung Pandora thì cơ hồ giống nhau như đúc, lúc tinh linh thần chuẩn bị tiến vào thì trong thông thiên tháp cuối cùng cũng truyền ra âm thanh của Ares...
- Đỗ Duy, ngươi đến đây. Ta có lời muốn nói với ngươi.
Lúc đó Đỗ Duy cả kinh, đang do dự thì tinh linh thần mở miệng nói:
- Vào đi.
Nói xong, gia hoả toàn thân sát khí gần như thực chất này cự nhiên nghiêng người nhường đường cho Đỗ Duy.
Đỗ Duy có chút nghi hoặc đi tới, lúc đi qua bên cạnh tinh linh thần, thậm chí có cảm giác thân thể mình vừa tiếp xúc với một thanh đao sắc bén! Cảm giác này làm Đỗ Duy toàn thân phát lạnh!
Tiến vào trong Thông Thiên tháp.
Trong Thông Thiên tháp vẫn giống như lần đầu Đỗ Duy tới đây. Ngẩng đầu nhìn thì Ares vẫn bị phong ấn bên trong khối thuỷ tinh. Tuy cách nhau rất xa, nhưng Đỗ Duy vẫn y nguyên cảm giác được một ánh mắt dừng lại trên thân mình, phảng phất muốn nhìn thấu qua !
- Oh ?
Đây là phản ứng đầu tiên của Ares, tựa hồ đối với cấu tạo thân thể của Đỗ Duy có chút kinh ngạc, chẳng qua sau đó Ares dùng thanh âm trầm thấp nói:
- Thực lực ngươi dường như có biến hoá.
Hắn dùng từ “biến hoá” này, là không nói rằng tăng lên mà hắn nhìn ra lúc này tinh thần lực của Đỗ Duy tựa hồ đại giảm, ngược lại thân thể lại ngược lại…
- Một lời khó nói hết.
Đỗ Duy lắc đầu, nhìn vào chiến thần đứng đầu của nhân loại:
- Ta cũng không nghĩ sẽ gặp lại ngươi nhanh như vậy, nguyên lai ta còn cho rằng cả đời này sẽ không gặp lại ngươi. Gia hoả Xích Thủy Đoạn kia hắn làm sao ra được ?
Thanh âm Ares rất bình đạm:
- Ngươi rất thích nghe chuyện xưa, sau này sẽ có cơ hội nói. Hiện tại, ta cần ngươi giải quyết giúp một cái phiền toái.
- Giúp đỡ?
Đỗ Duy hỏi.
- Artemis ngoài cửa.
Chiến thần thanh âm rất bình tĩnh:
- Ngươi cũng cảm giác được chiến ý của nó chứ ?
- Đó đâu phải là chiến ý, căn bản chính là sát khí.
Đỗ Duy cười khổ:
- Hai vị thần các ngươi chuẩn bị đại chiến ư ?
- Không phải là ý này.
Ares thanh âm cuối cùng có chút đắng chát. Phảng phất như ngừng lại một chút, có chút chần chừ. Vị Chiến thần của nhân loại này cuối cùng cũng mở miệng, nói một câu làm Đỗ Duy trợn mắt há mồm.
- Ta… cần mượn dùng thân thể của ngươi.
- Mượn thân thể để dùng ?
Đỗ Duy cơ hồ muốn té xỉu, cảnh giác nhìn vào bóng người trong thuỷ tinh kia:
- Đây là có ý gì ?
Thanh âm Ares có chút đành chịu:
- Một vạn năm trước, ta có lẽ không sợ Artemis, thần lực của nó chưa hẳn có thể chiến thắng ta, nhưng hiện tại…
Thanh âm của Chiến thần có chút chán nản:
- Ta bị phong ấn ở đây một vạn năm, thân thể cuả ta trong thuỷ tinh này không có cách nào cử động, chỉ có thể dùng thần niệm thao khống một bộ phận thần lực mà thôi. Nhưng một vạn năm nay, Artemis có lẽ không ngừng tu luyện, hiện tại ta nếu có thể miễn cường đi từ trong này ra thì nhục thân của ta qua một vạn năm hẳn đã rất hư nhược.
- Ý ngươi là, ngươi hiện tại… đánh không lại tinh linh kia ?
Đỗ Duy than thở nói.
Ares rất thản nhiên:
- Khi đánh nhau , thần lực thì không sai biệt lắm nhưng nhục thân của ta quá hư nhược, ta bị giam ở đây quá lâu, không cách nào tu luyện thân thể. Mà Artemis ở bên ngoài kia, ta có thể cảm giác được chiến lực cường đại của nó. Dưới tình trạng này, ta dù miễn cưỡng ra tay cũng không phải là đối thủ của nó. Huống hồ, trong tay ta cũng không có cây thương Longinus.
Đỗ Duy vẫn có chút không tình nguyện:
- Dù ngươi có thua cũng không sao cả, các ngươi chính là các thần cấp cường giả thì đều sẽ không chết được. Ngươi thua thì cũng không có gì, lại không có chết được.
Ares nghe xong, khẽ cười lạnh:
- Ta không chết được, còn ngươi ?
Đỗ Duy nói không ra lời.
Tinh linh thần không giết chết được Ares, nhưng mình cũng không phải là bất tử chi thân a! Tuy lão Chris nói là nhục thân của mình hiện tại cường hãn như cường giả thần cấp. Nhưng rốt cuộc chỉ là nhục thân cường hãn mà thôi.
Xét trên lập trường mình là nhân loại đối địch thì tinh linh thần ít nhất có một trăm lý do giết mình. Huống hồ hai đại cường giả thần cấp đang giống như là khiêu chiến với nhau, chiến ý hừng hực. Mình có thể còn bị liên luỵ, vấn đề này cũng không hẳn sẽ không xảy ra.
Những Đỗ Duy vẫn có chút nghi hoặc… Ares, dường như không có lý do gì phải lo cho mình như vậy ?
Đỗ Duy ta có chết hay không, Ares còn cần phải quan tâm ư ? Hắn nhất định mượn thân thể ta để đấu với tinh linh thần, khẳng định là còn có nguyên nhân đặc thù khác !
- Ngươi có cho mượn hay không ?
Nghe Ares lạnh lùng hỏi, Đỗ Duy trầm ngâm trong chốc lát, cuối cùng cũng thở ra nói:
- Vì tự bảo vệ… ta cho mượn.
- Ngươi sẽ được đền bù xứng đáng.
Ares cười lạnh một tiếng.
- Sau đó thì sao ?
Xích Thủy Đoạn nhíu mày, nhìn Đỗ Duy hỏi.
Đỗ Duy lắc đầu:
- Ngươi nói cho ta biết trước, ngươi làm sao mà có thể từ cái địa phương quỷ quái kia đi ra, muốn đi từ bên trong ra ngoài thì tất phải có thần khí mới được.
Xích Thủy Đoạn cũng lắc đầu:
- Ngươi nói trước thì ta sẽ nói cho ngươi biết.
Đỗ Duy nhìn gia hoả này một cái, nhíu mày suy nghĩ rồi nói:
- Tốt thôi… sau đó, Ares nhập vào thân thể ta. Ân, có lẽ nói là “Linh hồn phụ thể” thì chính xác hơn một chút.
- Linh hồn phụ thể?
- Đúng, chính là linh hồn phụ thể.
----------oOo----------
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Hiện tại, Đỗ Duy không cách nào dùng ngôn ngữ để diễn tả chính xác loại cảm giác kia.
Tựa hồ từ truyền thuyết mà nói thì người sau khi bị linh hồn phụ thể sẽ mất khống chế đối với bản thân, thậm chí còn mất đi ý thức trong một khoảng thời gian… Sau đó, cơ thể làm gì thì cũng hoàn toàn không biết.
Nhưng mà… có loại chuyện này thật ư ?
- Ta giờ mới biết được truyền thuyết là để lừa quỷ.
Đỗ Duy nhìn vào Xích Thủy Đoạn cười khổ:
- Kỳ thực ta lúc đó còn tính là thanh tỉnh.
Đúng, cảm giác như là một giấc mộng.
Chiến thần Ares bên trong tấm thuỷ tinh hoá làm một cái bóng chiều lên Đỗ Duy, trong nháy mắt, Đỗ Duy tựa hồ cảm thấy toàn thân phát lạnh! Tựa như là đang trong mùa đông, còn hắn thì đột nhiên ở trong một hồ nước lạnh lẽo.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, cảm giác rét lạnh này đột nhiên biến mắt, toàn thân nóng như sôi lên giống như là đang ở bên trong lò lửa !
Loại cảm giác nóng lạnh này đan xen trong nháy mắt, Đỗ Duy có thể cảm giác được toàn bộ ý thức, ngũ quan, cảm giác, tinh thần trong nháy mắt này toàn bộ đều chậm lại.
Chậm!
Tất cả dường như đều chậm lại! Tựa như là một người đang ở trong mộng cảnh, tất cả trở nên chậm lại. Chậm lại. Nhưng loại cảm giác này lại càng thêm vi diệu.
Dùng tai cẩn thận lắng nghe thì có thể nghe được tiếng đập của trái tim mình, đến cả lúc hô hấp cũng có thể “nghe” được rõ ràng, không khí bị hút vào lá phổi, sau đó là quá trình chậm rãi thở ra.
Còn có cảm giác của năm giác quan.
Tựa như đưa mắt nhìn thì ở trong Thông Thiên tháp này tựa hồ mỗi một đạo quang tuyến đều đang chảy xuôi, đều có thể nhìn thấy rõ ràng! Dùng mắt thì cơ hồ có thể đem tóm lấy từng đạo quang tuyến !
Cuối cùng, Đỗ Duy trong nháy mắt tỉnh lại !
Không phải mình trở nên “chậm” mà là cả cái thế giới chung quanh này trở nên “chậm” !
Hoặc giả là nói, không phải cái thế giới này trở nên “chậm” mà là các giác quan của mình trở nên “nhanh” !
Đây là một thuyết tương đối.
Thần niệm của thần cấp cường giả trở nên cường đại ! Nguyên bản Đỗ Duy là một “Người bình thường:, trình độ các giác quan nhạy bén cùng với thế giới chung quanh hình thành một sự cân bằng.
Cũng chính là nói, trong não ngươi muốn làm cái động tác, trong đầu sinh ra một ý niệm, sau đó sẽ truyền đến tứ chi rồi thân thể theo đó mà hành động. Một người bình thường đều có cái loại “cân bằng” này.
Sau khi Ares phụ thể, trong nháy mắt Đỗ Duy phá được cái “cân bằng” này !!
Nếu như muốn dùng lời để định nghĩa chính xác thì có thể là cảm ứng ý thức của Đỗ Duy trong nháy mắt nhanh hơn vô số lần! Cái loại “Nhanh” này chính là đã lên đến cực hạn! Hoàn toàn phá bỏ cân bằng, làm Đỗ Duy như là sinh ra ảo giác !
Kỳ thực không phải thế giới xung quanh biến thành chậm mà là chính hắn trở nên quá nhanh !
Nhanh đến nổi chính thân thể hắn cũng hoàn toàn không thể thích nghi được với lại thần niệm cường đại này !
Loại thay đổi này Đỗ Duy vẫn rất không thích ứng, bởi vì lúc này, hắn thấy toàn bộ thế giới chung quanh đều biến thành “ chuyển động chậm”.
Đây thật đúng với câu nói “Chuyển động chậm”.
Thanh âm mỗi lần hô hấp của chính mình, sự lưu động của không khí, dấu vết ánh sáng đang chảy xuôi Đỗ Duy đều có thể cảm ứng được. Phảng phất như loại “Chuyển động chậm” này mình hoàn toàn có thể nhìn thấy rõ.
Giống như toàn bộ thế giới đã không còn là một thế giới hoàn chỉnh mà biến thành một bức tranh đang chuyển động một cách chậm rãi!
Loại cảm giác này rất bất thường. Đương nhiên, Đỗ Duy cũng không phải chưa từng trải qua chuyện này. Thực lực của hắn đã là thánh giai, lúc chiến đấu phát huy ra lực lượng thánh giai thì cũng có thể trong một khoảng thời gian ngắn ngủi trải qua loại cảm giác này.
Nhưng đó rốt cuộc chỉ là một khoảnh khắc.
Mà không giống như hiện tại, mình căn bản không có dùng lực lượng gì tác động mà cứ vậy đứng yên tại chỗ. Nhưng lại vẫn y vậy tiến vào loại cảm giác kỳ diệu này…
Trong tiềm thức, Đỗ Duy thở dài:
- Ta bắt đầu có chút đồng tình với những thần cấp cường giả này.
Dừng một chút, Đỗ Duy tiếp tục cười khổ nói:
- Nguyên lại tại vì trong mắt các thần cấp cường giả các ngươi toàn bộ thế giới đều chuyển động rất chậm, loại sinh hoạt này cũng không quá thú vị.
Quả thật rất không thú vị.
Giống như ngươi xem DVD, ngẫu nhiên sẽ nhảy đĩa, các hình ảnh chuyển động thì ngươi có thể miễn cưỡng chấp nhận được.
Nhưng nếu như toàn bộ phim từ đấu tới cuối toàn bộ đều là các hình ảnh chuyển động rất chậm… thì ngươi có thể kiên nhẫn mà xem không ?
Nhưng nếu như không phải đơn giản như ngươi xem phim mà là ngươi sinh hoạt bình thường, ngươi nghe, ngươi nhìn thấy, va chạm… tất cả mọi thứ sinh hoạt chung quanh không phải như bình thường mà là một bức tranh đang chuyển động thật chậm, trôi đi thật chậm rãi… Ai có thể chịu đựng được loại “Giày vò” này ?
Trong nháy mắt, Đỗ Duy ngược lại lại có chút thương xót những người được gọi là “Thần cấp cường giả” này.
Chẳng qua, cũng vẫn có ngạc nhiên.
Lúc Đỗ Duy dùng hai mắt nhìn thì đột nhiên có cảm giác ý thức tinh thần của mình đang trở nên cường đại !
Nguyên bản là tinh thần lực của hắn đã bị Long thần phá huỷ hơn chín thành, còn lại chỉ có thể miễn cưỡng giúp hắn duy trì trạng thái bình thường.
Nhưng trong nháy mắt, hắn có thể cảm giác được tất cả các giác quan đều trở nên nhạy bén. Lập tức, Đỗ Duy hiểu ra: Tinh thần lực của mình đang phát sinh biến hoá !
Nhắm mắt lại, Đỗ Duy tiến vào trạng thái minh tưởng, tiến vào trong không gian ý thức. Sau đó hắn thất kinh đến nhảy dựng lên!
Rộng lớn vô bờ!
Chính xác là rộng lớn vô bờ!! Nguyên bản ý thức không gian giống như một cái xoáy nước nhỏ đang tự động xoay tròn, lúc trước tinh thần lực Đỗ Duy tuy cường đại nhưng phạm vi không gian ý thức của hắn chỉ như một vòng xoáy nước lớn mà thôi. Lúc bị phá huỷ thì đã tan thành từng mảnh vụng, chỉ là được Bạch Hà Sầu trợ giúp nên miễn cưỡng giữ lại được một bộ phận nhỏ, lần nữa xoay tròn một cách khiên cưỡng, duy trì sinh hoạt bình thường.
Nhưng lúc hắn tiến vào không gian ý thức thì Đỗ Duy “nhìn” thấy một mãnh không gian rộng lớn không có điễm cuối!
Không bờ không bến! Chính là một mảnh hư không!
Không gian ý thức to lớn, Đỗ Duy thậm chí còn sinh ra một loại ảo giác, phảng phất như mình đã tiến vào trong không gian vũ trụ!
Nhìn chung quanh, toàn bộ là một thế giới hư không. Không thể nhìn thấy điểm cuối!
- Vòng xoáy đâu ?
Đỗ Duy trong lòng thầm nghĩ :
- Chẳng lẽ thần cấp cường giả đều không có vòng xoáy trong không gian ý thức? Đã không có vòng xoáy thì tiêu hao tinh thần lực lúc bình thường làm sao bổ sung ?
Nhưng sau đó, trong đầu Đỗ Duy đã có câu trả lời.
- Bản thân ngươi đang ở bên trong vòng xoáy
Đỗ Duy chấn kinh một lúc lâu mớ miễn cưỡng thở ra!
Thân ở trong núi! Lấy hạt sỏi mà nhìn thế giới!
Không gian ý thức của thần cấp cường giả lớn đến vô biên! Lớn đến nổi mình căn bản không thể thấy hết được bản chất của nó!
Sau khi mở mắt ra, Đỗ Duy thất kinh, đầu lấm tấm mồ hôi, thở dốc mất cái mới lẩm bẩm nói:
- Đây… đây là…
- Hừ, hiện tại ngươi đồng tình với ta sao?
Trong đầu bỗng truyền đến âm thanh kỳ dị của Ares.
- Ares?
Đỗ Duy cả kinh:
- Ngươi… ngươi đã nhập vào ngươi ta ?
- Ngươi dùng từ phụ thể có chút kỳ quặc.
Thanh âm Ares rất bình tĩnh.
- Ta còn tưởng rằng, sau khi phụ thể thì ý thức của ta tạm thời mất đi chứ.
Ares trả lời càng làm Đỗ Duy thấy kỳ quái, hắn hỏi ngược lại:
- Ngươi cho rằng phụ thể là cái gì ?
Đỗ Duy: "..."
Chẳng qua sau đó, hắn nói:
- Vậy chẳng lẽ sau khi ngươi phụ thể thì ta xem thế giới như là một bức tranh đang chuyển động chậm ? Như vậy, nhân sinh còn gì lạc thú ?
Chẳng qua sau đó Đỗ Duy tự tìm ra cho mình đáp án: Cân bằng!
Hiện tại mình bị Ares cường hành phá tan cân bằng của ý thức cho nên mình tạm sa vào trạng thái mất cân bằng, cần phải có một quá trình thích ứng. Lúc thân thể mình dần dần thích ứng với thần niệm của thần cấp, sau đó sẽ dần dần thích ứng với cái loại “Nhanh” và “Chậm” này. Sau này mới có thể khôi phục lại cảm giác bình thường.
- Như vậy, sau khi ngươi phụ thể thì ta đã là thần cấp ?
Đỗ Duy có chút động tâm.
Ý thức chính mình không mất đi, tựa hồ Ares cũng không có khống chết thân thể mình, còn có thể đạt được thần cấp lực lượng, tựa hồ cũng không khác mấy.
- Hiện tại ngươi chẳng qua chỉ là một Nguỵ thần cấp mà thôi.
Tthanh âm Ares có chút chế giễu:
- Ta chỉ là tạm thời mượn thân thể của ngươi.
- Như vậy giống như là ta cùng tinh linh thần quyết đấu ?
Tâm lý Đỗ Duy có chút bất an.
May mắn là phần trả lời của Ares làm Đỗ Duy yên tâm hơn chút:
- Nếu như là ở thế giới bên ngoài, ta tạm tính là mượn dùng thân thể của ngươi thì cũng không phải là đối thủ của nó. Rốt cuộc thì nguỵ thần cấp với thần cấp chính thức căn bản không cần phải đánh. Chẳng qua tại nơi này, cái không gian này là do nữ thần phong ấn ta, trong đây, đối với thực lực của Artemis cũng có hạn chế, chúng ta miễn cưỡng có thể liều một lần.
Đỗ Duy suy nghĩ một chút, vẫn chỉ hỏi một câu:
- Nhưng sau khi ngươi phụ thể, thì… thì chỉ đơn giản như vậy? Tựa hồ ta chỉ là cảm thấy không gian ý thức rộng lớn, còn cái khác thì không có cảm giác được. Tỷ như ngươi là Chiến thần của nhân loại, ngươi có các loại thần kỹ, chẳng lẽ sau khi ngươi phụ thể thì ta có thể lĩnh ngộ hết sao ?
Ares cười lạnh
- Phụ thể tạm thời, thì có thể chân chính lĩnh ngộ các loại tuyệt kỹ của thần cấp cường giả? Ở đâu có loại chuyện tốt như vậy! Nếu như có thể như vậy thì lúc đại chiến, chúng ta chỉ cần phụ thể lên vài nhân loại thì có thể cấp tốc sáng tạo ra một nhóm cường giả lớn !
Đỗ Duy còn muốn hỏi thêm thì Ares lành lạnh nói:
- Ngươi tận lực đánh một trận đi, có thần niệm làm cơ sở, ngươi có thể tạm thời phát huy ra uy lực tiêu chuẩn thần cấp, căn bản không cần lĩnh ngộ kỹ năng của ta.
Đỗ Duy gật gật đầu.
Hiểu rồi! Cũng chính là nói: “Nội lực làm căn cơ, chiêu thức là bề ngoài”, có nội lực thì đều có thể phát huy ra uy lực tuyệt đại.
Tuy Ares nói có chút hàm hồ, nhưng lúc ở kiếp trước những tiểu thuyết võ hiệp kia cũng có nói cái đạo lý này, cũng miễn cưỡng có thể hiểu được.
Nghĩ tới đây, Đỗ Duy bước ra ngoài Thông Thiên tháp. Đi đến cửa thì dừng lại.
- Ta… dùng vũ khí gì đây ?
Đỗ Duy than:
- Ta sở trường sử dụng bộ võ kỹ cung Nguyệt Vũ, nhưng bên ngoài là tổ sư gia sáng tạo ra cung Nguyệt Vũ a. Ta dùng loại này đánh nhau với nó há không phải đi tìm chết sao ?
Ares cười lạnh:
- Ngươi nói đi nói lại cũng muốn ta cấp chỗ tốt cho ngươi. Không nói lời thừa nữa, đánh xong ta tự nhiên có thù lao cho ngươi !
Đỗ Duy hừ một tiếng:
- Ta biết ngay, Chiến thần ngươi khẳng định còn có hậu chiêu. Lúc ngươi nói trong tay không có thần khí xem ra là gạt người, nếu không thì làm sao Xích Thủy Đoạn có thể ra ngoài được.
Sau khi ra khỏi Thông Thiên tháp, nhìn vào Artemis đã đứng chờ nãy giờ, Đỗ Duy lập tức kinh ngạc phát hiện, Artemis nhìn thấy lúc này, cùng lúc mình nhìn thấy lúc chưa đến thần cấp thì hoàn toàn bất đồng !
Thần cấp cường giả, trên người không giống với cường giả thánh giai hoặc có lĩnh vực, lúc chiến đấu cần bạo phát lực lượng, trên thân sẽ toát ra đấu khí màu kim sắc.
Mới rồi Artemis người đầy sát khí, đứng đó lại không có quang mang gì lạ nhưng hiện tại Đỗ Duy nhìn thấy lại bất đồng !!
Mắt thường nhìn thấy Artemis đứng ở đằng kia, phảng phất vẫn đứng đó, nhưng Đỗ Duy lại có một loại cảm ứng huyền diệu. Dường như ý thức tinh thần có thể “Thấy” đối phương đứng ở đó, nhưng quanh thân lại tuôn ra một đoàn “Khí thế” kỳ dị.
Loại “khí thế” này không thể dùng mắt thường mà nhìn, nhưng lại cứ rõ ràng như vậy! Giống như là Artemis đứng trong một đoàn hoả diễm vô hình vậy !
“Hoả diễm” kia hung mãnh sôi trào, khí thế lại trực tiếp bức bách về phía mình!
- Hừ
Tinh linh thần thấy Đỗ Duy đi ra thì không có nửa điểm nào kinh ngạc mà nhàn nhạt nói:
- Ngươi quả nhiên là mượn thân thể của nhân loại này. Nhưng mà Ares, trong loại trạng thái này ngươi còn là đối thủ của ta ư ?
Đỗ Duy không biết sao, nhưng cảm thấy trong ngực tự nhiên sinh ra một cổ hào khí, hừ một tiếng, quát lớn:
- Artemis, ngươi không nên tự tin thái quá !
Lời này vừa ra khỏi miệng thì Đỗ Duy cảm thấy không đúng, đây không phải là giọng điệu của mình. Nhưng vừa rồi nói như vậy tự nhiên thấy sảng khoái, cứ như đó là phảnứng trong tiềm thức !
Thật giống như là ý thức của bản thân mình, cùng ý thức của Ares tạm thời dung hợp làm một !
Tinh linh thần không nói chuyện tiếp, hít vào một hơi thật sâu. Đột nhiên, ngòn tay nhè nhẹ kéo dây cung, thân ảnh đột nhiên vọt lên, cơ hồ trong nháy mắt cũng đã tới trước người Đỗ Duy !!
Trong mắt Đỗ Duy chớp động, tinh linh thần bộc phát trong nháy mắt, nếu như là lúc trước thì chỉ sợ khả năng phản ứng cũng không có, nháy mắt đã bị kích trúng.
Nhưng lúc này, dưới cảm giác ý thức của thần cấp, thời gian chung quanh đã biến thành loại chuyển động chậm! Cảm ứng của Đỗ Duy đã đề cao thêm vô số lần !
Ngược lại là động tác của Artemis mặc dù nhanh nhưng ở trong mắt Đỗ Duy là…
Đỗ Duy “di” một tiếng, không những không kinh ngạc mà còn mang theo một tia vui sường nhàn nhạt.
Chỉ bởi vì, động tác của Artemis lúc này xem ra đã không còn loại quỷ dị trước kia nữa mà ngược lại trở nên rất “Bình thường”.
Chung quanh đều đang chuyển động một cách chậm chạp, động tác của Artemis lại chỉ giống như của người bình thường mà thôi.
Cũng chỉ như vậy mà thôi!
Mỗi động tác của Artemis cơ hồ Đỗ Duy đều có thể nhìn thấy rõ rệt!
Ngón tay của đối phương móc dây cung, chân trái bước tới một bước, cong người, sau đó thân thể tấn tốc phân ra mấy cái bóng, trược đến bên thân mình. Hai cái bóng, một trái một phải…
Đứng ở xa xa Muse đã ngây dại !
Nàng nhìn vào động tác của tinh linh thần thì phản ứng đầu tiên là: “Đỗ Duy xong rồi !”
Trước đó nàng đã thấy qua tinh linh thần ra tay với Xích Thủy Đoạn, lấy loại thực lực cường hãn của Xích Thủy Đoạn cũng bị tinh linh thần một kích đánh bại !
Nhưng lúc này, mắt thấy tinh linh thần vừa động thân thì đã đến trước người Đỗ Duy, Muse cơ hồ đã hét lên. Nhưng tiếp theo trong nháy mắt lại biến thành kinh ngạc!
Đỗ Duy phảng phất xoay người tại chỗ, sau đó nâng tay phải của mình lên chặn lại…
Phanh!
Cánh cung bị cánh tay Đỗ Duy ngăn trở! Artemis một kích không công, lập tức thân hoá thành một đạo lưu quang loé lên, xoay tròn quanh người Đỗ Duy !
Nhưng là, chỉ nghe những tiếng phanh phanh phanh phanh vang lên không dứt…
Đỗ Duy đứng nguyên tại chỗ, phảng phất thân thể không ngừng vặn cong, bàn tay, khuỷa tay, đầu gối… hắn giống như là đang khiêu vũ, không ngừng giơ tay nhấc chân.
Động tác như là không nhanh nhưng mỗi cái đều vừa vặn ngăn trở các công kích của Artemis !!
Cuối cùng thân hình Artemis chớp động, lui về xa xa, nhìn Đỗ Duy nói:
- Hừ, không sai! Ares, ngươi tìm được một thân thể rất tốt, thân thể hắn rất cường hãn, có thể theo kịp tốc độ ý thức của ngươi.
Kỳ thực Đỗ Duy người đầy mồ hôi lạnh !
Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi đó mà Artemis đã tổng cộng ra tay hơn một trăm sáu mươi lần !
Mỗi một kích, đều phảng phất có thể trực tiếp phá vỡ quy tắc không gian, thậm chí rất nhiều công kích đều vặn cong không gien, trực tiếp đánh vào những chỗ yếu hại của Đỗ Duy !
Động tác của Artemis quỷ dị đến cùng cự, nhưng Đỗ Duy nổ lực ngạnh kháng, cư nhiên đem toàn bộ ngăn trở!
Sau khi thần niệm Ares phụ thể thì hắn được củng cố mọi phương diện, cảm giác có thể bắt kịp động tác và tốc độ của đối phương. Một phương diện khác là Đỗ Duy tinh thông “ Cung Nguyệt vũ ” nên đối với công kích của Artemis đều có thể nắm bắt được quỷ tích của đối phương.
- Hừ, ta lại quên mất, ngươi cũng biết cung Nguyệt Vũ.”
Tinh linh thần cười lạnh một tiếng lại đột nhiên lui về sau nửa bước, thân hình cuối xuống mấy phần, sau đó kéo dây cung, nhắm về phía Đỗ Duy…
Vừa nhìn thấy tư thế này Đỗ Duy lập tức cả kinh !
Cái tư thế này, hắn quá quen thuộc !!
Tinh linh thần sau khi công kích thăm dò thì trực tiếp tung ra tuyệt chiêu !
Mũi tên địa ngục Pandora !
Dây cung chớp động! Một tia sáng nhỏ bé chớp lên, sau đó càng ngày càng rõ rệt! Sau cùng hai bên cánh cung lập tức chiếu ra quang mang.
Từ xa nhìn lại. phảng phất trên trường cung kia hoá thành một ánh “Trăng cong” !!
Đỗ Duy trong lòng cuống lên! Uy lực của mũi tên địa ngục hắn đã quá quen thuộc !!
- Xuất cung!
Trong đầu truyền đến một tiếng quát! Đỗ Duy không có thời gian tự hỏi, cơ hồ thân thể tự ra phản ứng!
Trong tay hắn, nháy mắt vạch ra một đạo quang mang! Trong giới chỉ trên ngón tay, thần cung Pandora nháy mắt được lấy ra!
Trong nháy mắt, Đỗ Duy chuyển mình, đem cung “đặt” sau người, làm ra một động tác đeo cung !
Ngón tay móc nhẹ một cái….
Ông!
Một tiếng chấn động này, Muse ở gần đó đột nhiên cảm giác đạo âm ba cơ hồ đem toàn thân mình xé nứt.
Sau đó, liền nhìn thấy Đỗ Duy cũng rã ra sau làm ra một chiêu trăng cong !!
Hai bên cơ hồ đồng thời phát ra, hai thân ảnh đồng thời chấn động, liền nhìn thấy hai ánh trăng cong ở giữa hai người mà va chạm !!
Mũi tên địa ngục VS Mũi tên địa ngục
----------oOo----------
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91