Chương 86: Mãng điêu đánh nhau
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Huyền Ưng Huyết Phi bay nhanh hướng hang Đại Mãng màu xanh.
Cùng lúc đó, Dương Thạc vội lấy ra vài bình sứ nhỏ, đổ ra chút thuốc bột rắc vào người mình và Huyền Ưng Huyết Phi. Những thuốc bột này che đi hơi thở của Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi, đó là Nặc Khí Tán lúc trước hắn lục từ người Dương Liệt.
- A? Dùng thuốc bột che đậy hơi thở?
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp tủy kích sau đuôi ngửi được mùi nham thạch của Nặc Khí Tán.
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp lạnh lùng cười:
- Hừ! Nghĩ rằng che đi hơi thở thì chúng ta không đuổi theo kịp các ngươi sao? Kim Linh Điêu có khứu giác nhạy bén, chỉ cần ngửi được chút mùi nham thạch trên người các ngươi là nó sẽ luôn truy tung theo.
Hai ác điểu một chạy một đuổi, chỉ chốc lát sau đã xâm nhập vào gần hai trăm dặm Yến sơn.
Đằng trước xuất hiện một sơn cốc, là hang lớn của Đại Mãng màu xanh.
- Nhìn thấy cửa hang rồi!
Dương Thạc từ một bên rừng cây vọt ra, thấy cửa hang tối om.
- Vào động!
Dương Thạc lập tức cưỡi Huyền Ưng Huyết Phi chui vào trong hang.
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp theo sát nút nhíu mày nói:
- Ủa? Vào hang?
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp không biết tình hình bên trong hang là gì, nhưng thấy Dương Thạc liều lĩnh chui vào trong thì chắc không có mãnh thú gì cường đại. Nhưng dù không có mãnh thú cường đại, lỡ như hoàn cảnh trong hang phức tạp thì không tốt cho Kim Linh Điêu, thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp. Dù sao hình thể của Kim Linh Điêu quá lớn, lỡ như hang này thông bốn hướng, Dương Thạc và Huyền Ưng Huyết Phi chui ra từ lỗ nhỏ nào đó thì Kim Linh Điêu không thể truy kích tiếp.
- Kệ nó, vào hang trước rồi tính. Nếu Dương Thạc may mắn chạy đi, coi như mạng hắn lớn, lần sau hắn sẽ không may mắn như vậy.
Lòng nghĩ như vậy, thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp lập tức khống chế Kim Linh Điêu vào trong hang.
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp mới vào hang liền thấy trước mắt tối sầm, khắp nơi đều là mùi nham thạch, không thấy Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi ở đâu.
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp lạnh lùng nói:
- Kim Linh Điêu, đập nát nham thạch xung quanh, trước che cửa hang rồi tính. Cho dù không phát hiện ra hơi thở của các ngươi, chỉ cần hang này không có lối ra khác thì sẽ là bắt cá trong thúng!
Kim Linh Điêu kêu lên:
- Gru! Gru! Gru!
Hai vuốt liên tục vươn ra đập vào vách cửa hang.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vài tiếng trầm đục vang lên, mấy khối đá to bị đập xuống chặn cửa hang.
Dương Thạc núp trong bóng đêm thầm nghĩ:
- A? Che cửa hang? Cũng tốt, xem ra hôm nay chúng ta không chết không ngừng!
- Dẫn bọn chúng vào sâu trong hang.
Huyền Ưng Huyết Phi kêu một tiếng hấp dẫn thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp chú ý, một người một ưng bay nhanh vào hang lớn.
- A? Ở bên kia? Đuổi theo!
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp, Kim Linh Điêu vội đuổi theo. Thân hình Kim Linh Điêu to lớn, không bay trong hang được. Thân hình khổng lồ lắc lư va đập vào nham thạch trên vách hang, vang bùm bùm vỡ vụn.
Khoảng cách hai trăm trượng nhanh chóng rút ngắn, Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi đã tới chỗ Huyết Tinh Thạch Nhũ.
Đại Mãng màu xanh cuộn tròn người lại, trợn to mắt canh giữ bên dưới Huyết Tinh Thạch Nhũ.
Giờ phút này, lực lượng khí huyết của Đại Mãng màu xanh càng hùng hồn hơn, thực lực lại tăng lên, ít nhất đã tới luyện khí cao giai đẳng cấp. Đại Mãng màu xanh canh giữ Huyết Tinh Thạch Nhũ, không ngừng cắn nuốt, tốc độ tăng thực lực của nó nhanh hơn cả Dương Thạc. Cứ tiếp tục như vậy e rằng Dương Thạc mãi mãi không có thực lực cướp đoạt Huyết Tinh Thạch Nhũ.
- Luyện khí cao giai sao? Thực lực càng mạnh càng tốt, nếu chỉ có thực lực luyện khí trung giai thì e rằng không đối phó Kim Linh Điêu kia được.
Đại Mãng màu xanh lại tăng thực lực càng hợp ý Dương Thạc.
- Grao!
Khi Dương Thạc trông thấy Đại Mãng màu xanh thì nó cũng thấy hắn.
Đại Mãng màu xanh thấy kẻ thù cũ thì rất giận, há to mồm máu gầm rống. Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi liên tục khiêu khích đã chọc Đại Mãng màu xanh gần như nổ tung.
Chính lúc này, thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp, Kim Linh Điêu chạy tới.
- Ủa? Đây là ... Huyết Tinh Thạch Nhũ nhiều như vậy? Trong hang này lại có Huyết Tinh Thạch Nhũ?
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp mới chạy tới ánh mắt liền bị Huyết Tinh Thạch Nhũ ở trên hang toát ra ánh sáng đỏ hấp dẫn. Năm đó Dương Tử Mặc từng dùng Huyết Tinh Thạch Nhũ, thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp đi theo bên cạnh gã, chưa ăn thịt heo cũng thấy heo chạy rồi, lập tức nhận ra Huyết Tinh Thạch Nhũ ngay.
Trong mắt thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp tràn ngập tham lam:
- Sao lại có nhiều như vậy? Năm đó công gia chỉ được một khối nhỏ cho đại công tử dùng. Các Huyết Tinh Thạch Nhũ này nhiều hơn khối của đại công tử gấp chục lần, trăm lần.
Kim Linh Điêu hưng phấn hét lên:
- Gru! Gru! Gru!
Tiếng gầm của Đại Mãng màu xanh lại vang lên:
- Grao!
Đại Mãng màu xanh không ngờ Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi tới đây còn mang theo 'viện binh', còn là đẳng cấp võ sư. Trong phút chốc Đại Mãng màu xanh cảm thấy cực kỳ uy hiếp, gầm một tiếng, nó bất chấp Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi, lao tới địch thủ lớn nhất, Kim Linh Điêu đẳng cấp võ sư.
Lực lượng khí huyết hùng hồn, trong phút chốc Đại Mãng màu xanh đã tới gần Kim Linh Điêu.
Đại Mãng màu xanh nhảy lên, Dương Thạc phát hiện trên người nó không chỉ có hai chân sau, còn tiến hóa hai chân trước. Nếu cho Đại Mãng màu xanh đủ thời gian thì e rằng nó thật sự sinh ra bốn cái chân, hóa thành giao long.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Một tiếng nổ vang, thân thể Đại Mãng màu xanh mạnh va chạm với Kim Linh Điêu. Một điêu một mãng lăn quay, đập đá vụn trên vách bay tán loạn. Vang tiếng nổ điếc tai, toàn bộ hang kịch liệt chấn động như có động đất.
Đại Mãng màu xanh vặn vẹo người quấn lấy Kim Linh Điêu.
Kim Linh Điêu hét chói tai:
- Gru! Gru! Gru!
Kim Linh Điêu là đẳng cấp võ sư bị Đại Mãng màu xanh luyện khí cao giai khiêu khích khiến nó cực kỳ tức giận, vung vuốt mỏ nhọn công kích Đại Mãng màu xanh.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Đại Mãng màu xanh, Kim Linh Điêu điên cuồng đánh nhau, bốn phía hòn đá bay tán loạn. Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi, thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp ở gần đó thành cá trong chậu, đá vụn đập vào người hơi đau. Quan trọng hơn là Đại Mãng màu xanh, Kim Linh Điêu quấn lấy nhau, cánh, đuôi quét lung tung. Đám Dương Thạc bị đánh trúng thì sẽ trọng thương ngay.
- Lui! Lui!
Dương Thạc, thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp, Huyền Ưng Huyết Phi lập tức lắc người chạy tới cửa hang lớn.
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Chương 87: Ngươi xuống đường hoàng tuyền nói nhảm đi
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Đại Mãng màu xanh, luyện khí cao giai. Kim Linh Điêu, ác điểu đẳng cấp võ sư.
Hai đại ác điểu mãnh thú đánh nhau, bùng phát ra uy thế đại đến cực hạn, đừng nói là Dương Thạc, dù là thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp luyện khí trung giai đẳng cấp cũng không dám ở gần Đại Mãng màu xanh, Kim Linh Điêu. Chúng nó đánh nhau trong hang lớn, Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi, thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp chỉ có thể tạm tránh ra.
Tốc độ của hai người một ưng cực nhanh, trong phút chốc rời khỏi hơn trăm trượng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Giây phút tới cửa hang, hai người một ưng vẫn cảm giác được uy thế từ cuộc đánh nhau giữ mãng điêu.
Tiếng ưng kêu, tiếng Đại Mãng màu xanh gầm rống không ngừng đan xen, hiển nhiên nhất mãng nhất điêu đánh nhau hết sức thảm thiết, cơ hồ là thế lực ngang nhau!
- Cửa hang đã bị chặn, không thể lui!
Đại Mãng màu xanh, Kim Linh Điêu đánh nhau sâu trong hang, Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi, thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp lùi tới cửa hang.
Cửa hang bị một đống hòn đá ngăn chặn, Đại Mãng màu xanh, Kim Linh Điêu đánh nhau chấn nguyên hang rung lắc như động đất. Những hòn đá chặn cửa động run run, có vài hòn đá lăn ra. Nhưng vẫn có vài hòn đá khá to chặn kín cửa hang, muốn kéo chúng để ra khỏi hang phải tốn sức.
Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi, thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp cùng lúc đứng lại trước cửa hang.
Bây giờ điều quan trọng nhất không phải đẩy đá to chạy ra khỏi hang mà phải giải quyết đối phương trước.
Mắt Dương Thạc sáng ngời nhìn chằm chằm vào thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp:
- Ngươi là người của Dương Tử Mặc?
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp lạnh lùng cười:
- Đúng vậy. Ta là thống lĩnh Hắc Y Vệ dưới tay đại công tử, Dương Giáp. Năm tên Hắc Y Vệ thuộc hạ của ta bị ngươi giết đúng không? Hừ, dám giết huynh đệ Hắc Y Vệ của ta, không sợ đại công tử trả thù sao?
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp nhìn chằm chằm vào Dương Thạc:
- Nhưng tiểu tử, không thể không nói đại công tử cùng phu nhân đã xem thường ngươi, không ngờ ngươi có thể tìm ra thiên tài địa bảo như Huyết Tinh Thạch Nhũ, có thể dẫn ta và Kim Linh Điêu tới đây, khiến Đại Mãng kia cuốn lấy Kim Linh Điêu. Nhưng dù Kim Linh Điêu bị cuốn lấy thì sao? Đại Mãng màu xanh chỉ là luyện khí cao giai, dù có chiếm địa lợi cũng không phải đối thủ của Kim Linh Điêu, không bao lâu sau Đại Mãng màu xanh sẽ bị Kim Linh Điêu giết chết.
- Huống chi không cần Kim Linh Điêu ra tay, Dương Giáp ta đủ giết được ngươi!
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp nhe răng cười nói:
- Giết chết ngươi, mang httu vi về phủ, chắc chắn phu nhân, đại công tử sẽ thưởng cho ta hậu hĩnh. Còn ngươi thì vĩnh viễn ngủ trong hang này đi!
Nghe thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp lải nhải, Dương Thạc rũ mi mắt xuống:
- A? Thuộc hạ của Dương Tử Mặc nói nhảm nhiều như vậy sao?
Có võ giả trước khi đánh nhau thích nói dài dòng, chủ yếu là vì chèn ép, chọc giận đối thủ, làm cho tinh thần đối thủ dao động, khi đánh nhau giảm mạnh thực lực. Nhưng tâm trí của Dương Thạc kiên định, vài lời nói không thể ảnh hưởng đến tâm tình. Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp nói một đống chỉ xem như nhảm nhí.
- Ngươi cho là ngươi có thể giết ta? Ngươi khiến Kim Linh Điêu ngăn cửa hang, dù ta khó thể chạy đi nhưng ngươi là tự chui đầu vào rọ, hôm nay ngươi hãy ở trong hang này đi!
Dương Thạc khẽ quát, khí thế bùng phát, Lục Dương Huyền Ưng chân khí trong người vận chuyển nhanh.
- Bớt nói nhảm đi, giết!
- Giết!
Dương Thạc, thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp gần như hành động cùng lúc.
Hai người đều là bàn tay trần lao hướng đối thủ, gần sát đến một trượng thì chớp mắt Dương Thạc, thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp đánh ra cú đấm.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lực lượng khí huyết hùng hồn khởi động từ người thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp, như thủy triều chớp mắt bao phủ Dương Thạc.
Thực lực luyện khí trung giai cao hơn Dương Thạc một giai.
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp bước vào luyện khí trung giai không phải một ngày hai ngày, tích lũy lực lượng khí huyết, chân khí khổng lồ. Dù Dương Thạc đột phá thần tốc, nhưng rốt cuộc mới vào luyện khí đẳng cấp, hơn nữa đột phá đến luyện khí đẳng cấp đã là rất miễn cưỡng. Chân khí trong người thậm chí không tích lũy đến trình độ luyện khí sơ giai. Một lần giao kích, chân khí, lực lượng khí huyết của Dương Thạc đều yếu hơn người ta.
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp cười nanh tranh:
- Chết đi!
Nắm đấm đánh hướng ngực Dương Thạc.
Cú đấm này nếu Dương Thạc giơ hai chưởng cản thì sẽ đánh gãy tay hắn, nếu không ngăn cản bị đấm túng ngực thì sẽ đánh nát phần ngực, chân khí cuồng bạo trong phút chốc cắn nát nội tạng.
Đối mặt cú đấm của thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp, mặt Dương Thạc không biểu tình, không tránh không né, cũng ra một đấm đánh vào ngực gã.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một tiếng trầm đục vang lên, nắm đấm của thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp trúng ngực Dương Thạc.
Chính lúc này, chỉ thấy ngực Dương Thạc tuôn ra chân khí như đao, tiếng xẹt xẹt vang lên, cắt nát quần áo của hắn, xoay tít. Nắm đấm của thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp tiếp xúc tầng chân khí thì chân khí của gã nhanh chóng bị tiêu hao, nắm đấm bị chân khí như đao rạch trúng, trong tiếng xẹt xẹt cắt nát thịt trên tay, chỉ còn khúc xương trắng.
Trong phút chốc thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi!
Mặt thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp tràn đầy vẻ khó tin:
- Đây là ... Cương khí hộ thể? Sao có thể ... Chỉ là võ giả luyện khí sao có cương khí hộ thể được?
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp nhớ rõ hơn mười năm trước gã vừa tới Trấn Quốc Công phủ có ba gã thích khách ám sát Trấn Quốc Công, Dương Thiên, chủy thủ đâm sau lưng Dương Thiên thì bị cương khí của gã đánh nát cùng với cánh tay. Khi đó Trấn Quốc Công, Dương Thiên có thực lực đỉnh đại tông sư, cương khí hộ thể mạnh mẽ đến mức tận cùng, có thể cắt nát cương khí. Bây giờ Dương Thạc chỉ là đẳng cấp luyện khí mà đã nắm giữ cương khí hộ thể chỉ đại tông sư mới làm được, dưới loại tình huống này làm sao thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp không sợ cho được?
Nhưng ngay sau đó, vẻ khiếp sợ đọng lại trên mặt thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp.
Nắm đấm của Dương Thạc trúng ngực gã.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
- Grao!
- Grao!
- Grao!
Hổ báo lôi âm chợt phát ra, một kích của Dương Thạc, lực lượng cuồng bạo, rắc một tiếng, đấm nát xương sườn ngực thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Đốt cháy chân khí xoắn ốc bay ra, trong phút chốc nhập vào ngực thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp, đập nát nội tạng.
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp ói ra ngụm máu đen, bên trong ẩn chứa mảnh vụn nội tạng bị đốt trọi. Nội tạng vỡ, bị đốt cháy, giờ đây thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp bị cắt đứt sự sống, dù ăn vào Đại Hồi Thiên Đan cũng không hồi thiên được.
Dù đã đứt sự sống nhưng thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp chưa chết ngay, mắt nhìn chằm chằm Dương Thạc, yết hầu lăn lộn như có gì muốn nói.
- Lúc trước ngươi nói nhảm nhiều, câu cuối cùng này chắc là muốn uy hiếp ta? Ta đã nghe nhàm tai lời uy hiếp rồi, ngươi không cần nói thêm.
Dương Thạc mạnh giẫm chân tới trước mặt thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp, duỗi tay trái bóp cổ gã, rắc một tiếng, bẻ gãy cổ. Câu nói cuối cùng treo bên miệng thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp không thể thốt ra.
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Chương 88: Thanh mãng đại điêu, đồng quy vu tận
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Chỉ trong một chiêu, thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp luyện khí trung giai bị Dương Thạc dễ dàng xử lý.
Thậm chí không kịp tự bạo huyệt khiếu.
Trước khi chết, câu uy hiếp cuối nghẹn lại trong họng thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp.
Dương Thạc vượt cấp giết thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp không chút áp lực, công kích của gã không tạo thành vết thương gì cho hắn. Đương nhiên toàn nhờ vào cương khí hộ thể, xoắn ốc đốt cháy cương khí, hổ báo lôi âm mạnh mẽ.
Nhất là cương khí hộ thể, bí pháp đẳng cấp đại tông sư phát huy tác dụng rất lớn.
Dù thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp cao hơn Dương Thạc một đẳng cấp nhưng công kích chân khí bị vòng bảo vệ cương khí hộ thể của Dương Thạc tiêu hao lớn. Sau khi đụng phải Hỗn Nguyên Hộ Thể Khí Kình của Dương Thạc, gần như mười phần chỉ còn sót một phần, tạo thành tổn thương cho hắn có hạn.
Bí pháp cương khí đại tông sư dù là tôn giả giống An Võ Hầu, Trình Ngọc, cao thủ đẳng cấp đại tông sư thì uy lực một đấm sẽ bị giảm sáu phần. Bây giờ thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp còn chưa phải là đẳng cấp võ sư, đòn công kích bị Dương Thạc hoàn toàn miễn dịch, thậm chí có thể dùng cương khí hộ thể tổn thương ngược lại.
- Lợi dụng cương khí, xuất kỳ bất ý có thể tạo ra hiệu quả tốt nhất.
Dương Thạc biết vạn dụng chân khí chủ yếu là xuất kỳ bất ý.
Dù có được bí pháp cương đại nhưng so sánh với thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp thì hắn kém hơn một bậc.
Nếu thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp sớm biết chi tiết của Dương Thạc, không đánh bừa với hắn mà chạy đi công kích thì dù là cương khí, hay đốt cháy chân khí mang đến tác dụng rất hữu hạn với gã.
Dù cương khí mạnh nhưng tiêu hao chân khí quá lớn, Dương Thạc không thể kéo thời gian dài.
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp cố ý muốn trốn thì chưa chắc đốt cháy chân khí đánh trúng gã được.
Nhưng chuyện gì không có nếu, tóm lại là bây giờ thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp bị đánh chết mà Dương Thạc vẫn còn sống.
Một chiêu giải quyết thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp, Dương Thạc thở phào.
- Bây giờ đi xem kết quả đánh nhau của Kim Linh Điêu, Đại Mãng màu xanh.
Dương Thạc thầm nghĩ, dời mắt vào sâu trong hang.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
- Gru! Gru! Gru!
- Grao!
- Grao!
- Grao!
Sâu trong hang, Kim Linh Điêu, Đại Mãng màu xanh vẫn đang đánh nhau, tiếng gầm rống, rít chói tai liên tục vang lên. Nguyên cái hang rung động ù ù.
Dưới loại tình huống này, một số Đại Mãng màu xanh bình thường sống trong hang không dám đi ra hoạt động. Cho dù trốn đi nhưng vài Đại Mãng bị dính chưởng, đập nát xương sống, đứt hơi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Sau khi Dương Thạc giải quyết thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp, hơn mười giây sau chỉ nghe tiếng đánh nhau của Kim Linh Điêu, Đại Mãng màu xanh ngày càng gần, hình như một điêu một mãng vừa đánh vừa di chuyển về cửa hang.
Dương Thạc nhíu mày nói:
- Sắp đi ra?
- Gru! Gru! Gru!
Ngay sau đó, chỉ thấy Kim Linh Điêu lắc lư lao ra trước.
Lông chim tán loạn, Kim Linh Điêu cực kỳ chật vật, trên người bị xé rách đầy vết thương. Ở ngực trái có một miệng vết thương dài sáu, bảy thước, sâu thấy xương. Ngoài ra khi Kim Linh Điêu lao tới thì trên người có mùi tanh hôi, bị mùi ảnh hưởng, tia sáng trong mắt nó ảm đạm nhiều.
- Là kịch độc của Đại Mãng màu xanh!
Rõ ràng Kim Linh Điêu túng kịch độc của Đại Mãng màu xanh.
Kim Linh Điêu sống ở Bát Xuyên nguyên, có thử bắt giết vài mãnh thú loài rắn làm thức ăn, có chất đề kháng mạnh với nọc độc. Nhưng độc tính của rắn độc Nam tỉnh cách biệt rất lớn với bên Yến sơn. Đại Mãng màu xanh là dị chủng cắn nuốt Huyết Tinh Thạch Nhũ, kịch độc của nó ảnh hưởng Kim Linh Điêu rất lớn.
Dù không tới mức lập tức trúng độc chết nhưng lúc này Kim Linh Điêu bị nọc rắn ảnh hưởng, giảm mạnh thực lực.
- Grao!
- Grao!
Kim Linh Điêu chạy ra, Đại Mãng màu xanh đuổi theo sát.
Đại Mãng màu xanh càng chật vật hơn Kim Linh Điêu.
Trên người Đại Mãng màu xanh có từng vết thương do vuốt nhọn cào, nghiêm trọng nhất là chỗ bảy tấc sâu thấy xương. Một chân trước mới sinh ra bị Kim Linh Điêu cắt tận gốc, nếu không phải ở phút mấu chốt Đại Mãng màu xanh phun ra kịch độc thì không mười giây sau đã bị Kim Linh Điêu giết.
Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, Kim Linh Điêu là ác điểu đẳng cấp võ sư, dù ở trong hang to chỉ phát huy ra thực lực đỉnh luyện khí nhưng mạnh hơn Đại Mãng màu xanh luyện khí cao giai nhiều.
Đại Mãng màu xanh nhanh chóng truy kích, há to mồm, lại phun ra chùm độc khói đen bao phủ Kim Linh Điêu.
- Gru! Gru! Gru!
Kim Linh Điêu không dám tiếp xúc khói độc, bay nhanh hướng cửa hang, hai cánh rung lên, thân mình lao lên, bùm một tiếng đụng vào hòn đá to che cửa hang. Vài tiếng vang, hòn đá lăn xuốn lộ ra cái lỗ to sáu, bảy thước.
- Không thể cho Kim Linh Điêu này chạy đi!
Đang lúc Kim Linh Điêu chuẩn bị phá mở hòn đá còn lại chạy ra khỏi hang thì Dương Thạc lắc người vọt hướng Kim Linh Điêu.
Cương khí hộ thể phát ra bao phủ quanh người Dương Thạc.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Dương Thạc và Kim Linh Điêu mạnh va chạm, lực phản chấn to lớn khiến hắn văng ra xa, ở giữa không trung khóe miệng trào máu. Kim Linh Điêu bị Dương Thạc va chạm khựng lại, đốt chước cương khí của hắn cắt nát lông chim trước ngực nó, để lại từng vết máu khét đen.
- Gru! Gru! Gru!
Huyền Ưng Huyết Phi lao nhanh tới ngăn cản Kim Linh Điêu, không cho nó dễ dàng chạy đi.
Một người một ưng chỉ ngăn cản Kim Linh Điêu chốc lát, giây sau Đại Mãng màu xanh đã đuổi tới, phun ra khói độc màu đen bao phủ Kim Linh Điêu. Đại Mãng màu xanh duỗi chân sau, phút chốc vọt tới trước mặt Kim Linh Điêu, vặn vẹo cuốn lấy nó.
Sức quấn của Đại Mãng màu xanh dù Kim Linh Điêu có là đẳng cấp võ sư cũng khó thể ngăn cản. Kim Linh Điêu bị Đại Mãng màu xanh quấn quanh kiềm không được há mồm hút vào khí độc.
- Gru! Gru! Gru!
Kim Linh Điêu nổi máu hung ác, không giãy dụa Đại Mãng màu xanh, mạnh vung vuốt nhọt, xẹt một tiếng tước một chân sau của Đại Mãng màu xanh.
Mỏ nhọn mạnh mổ, mổ mù một con mắt của Đại Mãng màu xanh.
Đại Mãng màu xanh mặc kệ Kim Linh Điêu công kích, cuốn chặt nó không chút thả lỏng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đại Mãng màu xanh cuốn Kim Linh Điêu, mãng nhất điêu không ngừng quay cuồng, đập ra hố to trên vách tường trong hang.
Đại Mãng màu xanh rít gào, Kim Linh Điêu hét chói tai ngày càng yếu, động tác cũng nhỏ dần, hiển nhiên thể lực của Kim Linh Điêu bị tiêu hao nhiều. Đại Mãng màu xanh, Kim Linh Điêu quấn quýt lấy nhau khít khao khoảng mười phút sau đều không nhúc nhích.
- Đã chết rồi?
Dương Thạc đánh gần đó cảm giác rõ ràng sức sống trên người Đại Mãng màu xanh, Kim Linh Điêu tụt xuống thấp nhất, khí huyết không còn khởi động, đã đồng quy vu tận.
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Chương 89: Uống huyết long, tôi khí lực, thông âm khiếu
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Kim Linh Điêu, Đại Mãng màu xanh đồng quy vu tận?
Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi liếc nhau. Dù không cảm giác được khí huyết trên người Kim Linh Điêu, Đại Mãng màu xanh chảy nhưng Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi không vội chạy đi xem. Dù sao uy thế của Kim Linh Điêu, Đại Mãng màu xanh quá mạnh mẽ, dù là hồi quang phản chiếu, sắp chết tung một kích đủ khiến Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi trọng thương, thậm chí giết một người một ưng.
Đã tới nước này rồi, cẩn thận vẫn hơn.
Dù Kim Linh Điêu, Đại Mãng màu xanh chưa chết hẳn nhưng bản thân chúng nó bị trọng thương, khí huyết không ngừng xói mòn, tiếp theo qua một đoạn thời gian, chúng nó muốn hồi quang phản chiếu đều bất lực.
Trên người Kim Linh Điêu, Đại Mãng màu xanh có ít nhất mấy chục miệng vết thương.
Vết thương trí mạng của Đại Mãng màu xanh là miệng vết thương chỗ bảy tấc, bị chặt hai chân và mổ mù mắt. Nếu Đại Mãng màu xanh không chết nhưng bị giảm mạnh thực lực, Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi hợp sức giết nó không khó.
Còn Kim Linh Điêu, mặt ngoài không bị thương nặng bao nhiêu.
Nhưng Kim Linh Điêu bị Đại Mãng màu xanh cuốn lấy, nội tạng như bị bóp nát, miệng mũi chảy ra máu đậm đặc.
Hơn nữa Kim Linh Điêu trúng kịch độc của Đại Mãng màu xanh, tuyệt đối không có khả năng còn sống.
Nửa canh giờ qua đi, Kim Linh Điêu, Đại Mãng màu xanh vẫn không nhúc nhích.
- Xem ra thật sự đồng quy vu tận, đều chết hết.
Dương Thạc thở phào nhẹ nhõm.
- Đi qua nhìn thử.
Hai mãnh thú ác điểu đã chết nên Dương Thạc không sợ, lập tức cùng Huyền Ưng Huyết Phi xem xét xác của Kim Linh Điêu, Đại Mãng màu xanh.
Dù Đại Mãng màu xanh bị thương nặng nhưng vẫn quấn chết Kim Linh Điêu, bản thân kiệt sức, hơn nữa vết thương quá nặng, xói mòn nhiều khí huyết mới chết. Đại Mãng màu xanh cao giai đẳng cấp luyện khí lại giết chết Kim Linh Điêu đẳng cấp võ sư, dù nó vốn chiếm ưu thế lớn nhưng cũng chứng minh Đại Mãng màu xanh khủng bố tới mức nào.
Huyền Ưng Huyết Phi đập cánh tay tới xác Kim Linh Điêu, hưng phấn kêu to một tiếng:
- Gru! Gru! Gru!
Ngay sau đó, Huyền Ưng Huyết Phi vung vuốt nọn rạch mở bụng Kim Linh Điêu, từ bên trong môi ra hạt châu cỡ long nhãn màu xanh nhạt. Huyền Ưng Huyết Phi há mồm nuốt hạt châu vào bụng, nó là nội đan khí huyết của Kim Linh Điêu.
Kim Linh Điêu đẳng cấp võ sư trong bụng tồn tại nội đan là chuyện bình thường.
Nuốt vào nội đan của Kim Linh Điêu xong Huyền Ưng Huyết Phi bay tới xác Đại Mãng màu xanh, làm y như vậy, moi bụng nó lấy ra một viên mật rắn cực to, nuốt một hơi mật rắn là chỗ khí huyết của mãnh thú loài rắn, thường tương đương với nội đan khí huyết của mãnh thú ác điểu.
Dương Thạc thấy Huyền Ưng Huyết Phi nuốt nội đan của Kim Linh Điêu, mật rắn của Đại Mãng màu xanh thì lắc đầu cười khổ:
- Thứ tốt đều bị ngươi nuốt mất, không chừa cho ta một chút.
- Gru! Gru! Gru!
Huyền Ưng Huyết Phi kêu to, tiếp tục xé bụng Đại Mãng màu xanh đào ra trái tim, cắp đến trước mặt Dương Thạc.
Thân hình Đại Mãng màu xanh vô cùng khổng lồ, khoảng ba trượng, một trái tim cũng rất to, cỡ tim heo.
Dương Thạc tùy tay cầm tim rắn, nhìn:
- Một viên tim rắn xem như là báu vật sao?
Khi Dương Thạc cầm tim rắn thì cảm giác bên trong có lực lượng khí huyết cuồn cuộn.
Thình thịch thình thịch!
Tiếng đập như nhịp tim nhảy lên, dù nhỏ bé nhưng Dương Thạc nghe ra.
Dương Thạc kinh ngạc há hốc mồm:
- Đại Mãng màu xanh đã chết nửa canh giờ mà trái tim chưa hoàn toàn mất sự sống, cái này ... Cũng quá khủng bố đi?
Mãnh thú loài rắn bị moi tim ra, bởi vì khí huyết quá mức cường đại, trái tim có thể nhảy thêm mười phút.
Nhưng dù khí huyết có mạch đến đâu, trái tim bị đào không thể luôn luôn đập được. Trái tim Đại Mãng màu xanh trong tay Dương Thạc là sau khi Đại Mãng màu xanh chết một canh giờ vẫn có khí huyết nhảy, đã rất khủng bố. Dương Thạc cảm giác theo năng lượng khí huyết trong trái tim này cứ giữ trạng thái đập nhẹ thế này thì ba, bốn canh giờ chưa mất sự sống.
Khí huyết bắt đầu khởi động, sinh cơ không ngừng, còn có khả năng vô hạn!
Có thể nói là nếu mới rồi đút cho Đại Mãng màu xanh mười, hai mươi viên Đại Hồi Thiên Đan, che lại huyết mạch, không cho máu xói mòn thì không chừng nó thật sự khởi tử hồi sinh, lần nữa sống lại! Thậm chí cho nó nuốt Huyết Tinh Thạch Nhũ, tứ chi đứt, mắt mù có thể hồi phục.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Hèn chi có thể vượt hai cấp giết Kim Linh Điêu, chỉ tính khí huyết thì Đại Mãng màu xanh không kém hơn Kim Linh Điêu.
Dương Thạc không biết rằng Đại Mãng màu xanh vốn là mãnh thú sinh ra cùng Huyết Tinh Thạch Nhũ, khí huyết cực kỳ khổng lồ.
Chỗ nào có Huyết Tinh Thạch Nhũ thì rắn bình thường sẽ tiến hóa thành Đại Mãng màu xanh, trong Đại Mãng màu xanh sẽ có một mãng vuốt cắn nuốt Huyết Tinh Thạch Nhũ, không ngừng biến đổi.
Một tháng đi vào luyện khí đẳng cấp, ba tháng có thể từ luyện khí đẳng cấp đi vào võ sư đẳng cấp, một năm bước vào tôn giả đẳng cấp. Lúc này Huyết Tinh Thạch Nhũ đã bị mãng vương hao hết, mãng vương có thể sinh ra tứ chi, tiến hóa trở thành giao long.
Dù chỉ có thực lực tôn giả võ đạo nhưng khí huyết của giao long có thể so với đại tông sư!
Mười năm tiếp theo giao long đẳng cấp tôn giả sẽ không ngừng tăng lên, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, có thể thoải mái bước vào cảnh giới đại tông sư, nếu may mắn gặp kỳ ngộ thì cuối cùng còn có thể đi vào Đẳng cấp Võ Thánh. Giao long Đẳng cấp Võ Thánh mới là long thật sự.
Tiếc rằng mãng vương này quá xui, mấy tháng trước khi tới đẳng cấp võ sư cũng không chờ được.
- Ủa, trong trái tim rắn dường như có tinh huyết của Đại Mãng màu xanh.
Trên trái tim rắn có tổng cộng bốn tâm khiếu liên thông bốn huyết mạch, bây giờ bốn khiếu đều đóng kín, trong tim rắn tồn tại chút tinh huyết.
Mở ra một tâm khiếu, hơi thở khí huyết đậm đặc tràn ra. Tinh huyết lưu trữ trong tim rắn độ đậm đặc vượt qua Huyết Tinh Thạch Nhũ.
Những tinh huyết này mới là thiên tài địa bảo thật sự, không kém gì nội đan của Kim Linh Điêu, mật rắn Đại Mãng màu xanh.
Lòng Dương Thạc vui vẻ.
Xem ra Huyền Ưng Huyết Phi không tệ, dù nó nuốt nội đan, mật rắn nhưng để lại tinh huyết cho Dương Thạc.
- Tinh huyết Đại Mãng màu xanh chắc có thể so với long huyết, không biết ăn vào rồi sẽ có hiệu quả gì.
Dương Thạc thầm nhĩ, lập tức đưa tim rắn đến bê môi, uống tinh huyết. Tim rắn không lớn, tinh huyết chỉ có một hớp.
Dương Thạc nuốt vào tinh huyết của Đại Mãng màu xanh, lập tức cảm giác tinh huyết biến thành lực lượng khí huyết cường đại hùng hồn, nhanh chóng hòa vào các cơ, xương cốt, huyết mạch, kinh mạch khắp người.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lực lượng khí huyết khổng lồ kích thích, bảy mươi hai âm khiếu trong người Dương Thạc nổ ầm vang.
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Chương 90: Da Đại Mãng màu xanh tạo thành quần áo.
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Tinh huyết trong tim rắn ẩn chứa lực lượng khí huyết không giống với lực lượng khí huyết trong Huyết Tinh Thạch Nhũ.
Lực lượng khí huyết trong Huyết Tinh Thạch Nhũ là lực lượng khí huyết đơn thuần, dù rất tinh thuần nhưng sau khi vào cần luyện hóa hấp thu.
Lực lượng khí huyết trong tinh huyết có đặc điểm lớn nhất là ẩn chứa sự sống.
Khí huyết ẩn chứa sự sống tiến vào thân thể Dương Thạc không cần luyện hóa, trực tiếp dung nhập vào các cơ, xương cốt, huyết mạch, kinh mạch, tẩm bổ khí lực cho Dương Thạc. Trong chớp mắt, Dương Thạc cảm giác sức mạnh thân thể tăng lên một khúc.
Bao gồm bảy mươi hai chỗ âm khiếu trong người chấn động.
Dương Thạc đi vào đẳng cấp luyện khí đã đả thông bảy mươi hai chỗ dương khiếu.
Tác dụng chủ yếu của dương khiếu là tăng lên lực lượng chân khí, âm khiếu là tôi luyện khí lực của võ giả.
Lúc trước Dương Thạc đả thông bảy mươi hai chỗ dương khiếu, chỉ cần tu luyện thổ tức công pháp của Huyền Ưng, muốn đả thông toàn thân bảy mươi hai chỗ âm khiếu không quá khó khăn. Chẳng qua Dương Thạc vừa đột phá, chưa kịp tu luyện thổ tức công pháp của Huyền Ưng để đả thông bảy mươi hai chỗ âm khiếu.
Bây giờ Dương Thạc nuốt tinh huyết của Đại Mãng màu xanh, độ mạnh cơ thể tăng vọt, bao gồm bảy mươi hai chỗ âm khiếu chấn động, gần như bị đả thông ngay lập tức.
- Tác dụng thật mạnh mẽ.
Dương Thạc không bao giờ ngờ một hớp tinh huyết sẽ có công dụng như vậy.
Độ mạnh khí lực không ngừng tăng lên, Dương Thạc vội tập trung tinh thần, khoanh chân ngồi xong, hai mắt khép kín, tiến vào trạng thái tu luyện.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mới mười phút ngắn ngủi Dương Thạc đã cảm giác trong bảy mươi hai chỗ âm khiếu, ba mươi sáu chỗ chưa được đả thông đều mở ra hết. Bảy mươi hai chỗ âm khiếu toàn bộ quán thông, khiến lực lượng thân thể của Dương Thạc lại tăng vọt. Bây giờ đơn thuần so về lực lượng thì Dương Thạc không kém hơn thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp là đẳng cấp luyện khí bao nhiêu, thậm chí còn hơn.
Bây giờ Dương Thạc có thể xưng là "Nửa bước luyện khí trung giai."
Muốn đi vào luyện khí trung giai cần đả thông một trăm năm mươi sáu chỗ huyệt khiếu, đối với Dương Thạc thì cần đả thông một trăm năm mươi sáu chỗ dương khiếu. Nếu không có kỳ ngộ gì, sợ là tu luyện nửa năm mới hoàn thành mục tiêu được, dù có kỳ ngộ, được Huyết Tinh Thạch Nhũ hỗ trợ, nhưng phải mất ba, mới có khả năng tiến vào luyện khí trung giai đẳng cấp ...
Lúc đó đã là mùa xuân năm sau, chọn lựa võ đạo tới giai đoạn thứ hai, võ cử.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Tranh thủ lúc võ cử đi vào luyện khí trung giai đi. Nếu được như vậy thì ta thông qua võ cử chắc không khó.
Bảy mươi hai chỗ âm khiếu toàn bộ quán thông, năng lượng khí huyết trong tinh huyết liên tục rèn luyện cơ thể Dương Thạc. Nhưng dù gì đẳng cấp của Dương Thạc quá thấp, rèn luyện khí lực đến trình độ nhất định rồi không thể tăng lên nữa. Lực lượng khí huyết trong tinh huyết không có chỗ dùng, tán loạn trong huyết mạch, kinh mạch của Dương Thạc. Khí huyết hùng hồn chạy chồm trong kinh mạch làm mấy huyết mạch của Dương Thạc bị phình lên vỡ toác ra, kinh mạch bị hao tổn nghiêm trọng!
- Nguy rồi!
- Tốt quá thành xấu, dù tinh huyết này mạnh nhưng ta không chịu nổi, sẽ tạo thành tổn thương thân thể.
Dương Thạc đang tu luyện chợt mở mắt ra, hộc ngụm máu.
Dương Thạc không chịu nổi năng lượng khí huyết trong tinh huyết nên hộc máu, Huyền Ưng Huyết Phi cũng gặp rắc rối không nhỏ.
Huyền Ưng Huyết Phi nuốt vào nội đang thuộc về Kim Linh Điêu đẳng cấp võ sư, mật rắn là của Đại Mãng màu xanh luyện khí cao giai. Cộng thêm khí huyết của Đại Mãng màu xanh cường đại, mật rắn tương đương với nội đan mãnh thú đỉnh luyện khí.
Một viên nội đan, mật rắn ẩn chứa lực lượng khí huyết khổng lồ, Huyền Ưng Huyết Phi nuốt vào hết giờ khí huyết phát ra làm huyết mạch vỡ tung, phình ra. Huyền Ưng Huyết Phi hoảng hốt, kêu liên tục.
- Vui hóa quá buồn.
- Không ngờ lần này mới giải quyết Kim Linh Điêu, Đại Mãng màu xanh có được nhiều ích lợi, ta và Huyền Ưng Huyết Phi vui quá hóa buồn.
Dương Thạc chỉ biết cười khổ.
Một tay nhúc nhích, một bình ngọc nhỏ xuất hiện trong tay Dương Thạc. Dương Thạc mau chóng rút nắp bình, đổ ra một viên đan dược.
Dương Thạc cắn một nửa đan dược, còn một nửa quăng cho Huyền Ưng Huyết Phi.
- Huyết Phi, nuốt đan dược này vào.
Đan dược là Tiểu Hồi Thiên Đan, thánh dược trị thương của Nam Lâm Tự.
Dương Thạc nuốt nửa viên Tiểu Hồi Thiên Đan liền cảm giác dược lực nhanh chóng dung nhập vào thân thể, mau chóng chữa trị một kinh mạch bị khí huyết trong tinh huyết của Đại Mãng màu xanh chống đỡ sắp nứt.
Phá hư, chữa trị, lại phá hư, lại chữa trị. Trong quá trình thân thể Dương Thạc như khối sắt liên tục được rèn, dù không tăng thêm lực lượng khí huyết nhưng khí lực càng ngày càng mạnh.
Huyền Ưng Huyết Phi nuốt vào một nửa Tiểu Hồi Thiên Đan cũng gặp tình hình tương tự.
Một người một ưng ăn vào một viên Tiểu Hồi Thiên Đan cuối cùng, không còn nguy hiểm gì. Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi nhắm mắt lại, bắt đầu tiềm tu.
Một canh giờ qua đi, Dương Thạc mở mắt ra.
- Lực lượng khí huyết trong tinh huyết của Đại Mãng màu xanh đã bị luyện hóa hết? Tiểu Hồi Thiên Đan này có thể kéo dài hai, ba ngày.
Dù lực lượng khí huyết trong tinh huyết của Đại Mãng màu xanh mạnh nhưng không phải vô cùng vô tận, giờ phút này đã bị luyện hóa hết. Thân thể Dương Thạc lành lặn như thường, sức mạnh cơ thể tăng lên nhiều. Bây giờ Dương Thạc nhẹ nhàng co tay lại, cảm giác lực lượng mênh mông trong thân thể.
Còn Huyền Ưng Huyết Phi cũng nhắm mắt tu luyện, hiển nhiên không thể tu luyện xong trong phút chốc.
- Lần này giết Dương Giáp kia khiến Kim Linh Điêu, Đại Mãng màu xanh đồng quy vu tận, thu hoạch thật sự không nhỏ!
Dương Thạc đứng dậy, nhìn thoáng qua sâu trong hang, chỗ kia còn có nhiều Huyết Tinh Thạch Nhũ đủ để cung ứng cho hắn, Huyền Ưng Huyết Phi tu luyện đến đẳng cấp võ sư. Còn dư có thể chia cho hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục một ít, để các nàng trong thời gian ngắn nhất đi vào võ sư cảnh giới.
Dương Thạc vào sâu trong hang lấy xuống hết Huyết Tinh Thạch Nhũ đặt bên cạnh Huyền Ưng Huyết Phi.
Dương Thạc lấy xong Huyết Tinh Thạch Nhũ, Dương Thạc hộ pháp cho Huyền Ưng Huyết Phi, đợi nó tu luyện xong thì một người một ưng sẽ mang Huyết Tinh Thạch Nhũ rời đi.
- Lúc trước phát động cương khí hộ thể hai lần, quần áo trên người bị cắt nát hết.
Dương Thạc nhìn thân thể treo vài sợi vải, không thể che đi chỗ hiểm.
Dù trong Yến sơn bình thường Dương Thạc không gặp ai nhưng hắn không thể như người rừng trần truồng chạy lung tung đi?
- Phải rồi, da của Đại Mãng màu xanh có thể làm thành quần áo.
Dương Thạc động ý niệm, đưa mắt nhìn xác Đại Mãng màu xanh.
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư