Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #86  
Old 26-06-2008, 12:22 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 89

Thua trí anh hùng phải vố cay


DÆ°á»›i ánh trăng tá», cặp lông mày khuynh quốc của Liên Tuyết Kiá»u hÆ¡i nhíu lại. Khóe thu ba ẩn giấu mối tình chan chứa khiến ngÆ°á»i đối diện không khá»i rung Ä‘á»™ng cõi lòng.
Cuá»™c biến thiên của ngÆ°á»i đàn bà thật mau chóng. Má»›i ná»­a năm trÆ°á»›c đây, Liên Tuyết Kiá»u là má»™t nữ ma đầu mặt lạnh nhÆ° tiá»n, thủ Ä‘oạn hiểm sâu đầy lòng Ä‘á»™c ác, mà nay đã biến thành má»™t ngÆ°á»i ôn nhu thùy mị vá»›i vẻ mặt thẹn thùng xinh đẹp làm xúc Ä‘á»™ng tâm hồn. Thượng Quan Kỳ bất giác lại chú ý nhìn kỹ nàng.
Liên Tuyết Kiá»u thu ba chuyển Ä‘á»™ng, phát giác ra Thượng Quan Kỳ Ä‘ang chú ý nhìn mình, trong lòng nàng thoáng hiện má»™t cảm giác mê ly, nghÄ© thầm:
- “Té ra chàng cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i vô tình vá»›i mìnhâ€.
Bỗng nghe Viên Hiếu toát cái miệng rộng ra nói :
- Äại ca Æ¡i! Äại ca hãy vỠở vá»›i chúng tôi má»™t chá»—, Liên cô nÆ°Æ¡ng thÆ°á»ng vẫn nhắc đến đại ca. Nếu chúng ta thật sá»± sống quây quần vá»›i nhau thì thật vui sÆ°á»›ng vô cùng.
Anh chàng ngốc nghếch nghÄ© hàng ná»­a ngày trá»i, không biết đã lẩm bẩm bao nhiêu lần má»›i thốt ra được mấy câu này. Gã tưởng mình ăn nói đắc thế đầy vẻ xúc Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, gã nhìn Thượng Quan Kỳ để chá» phúc đáp.
Thượng Quan Kỳ thở dài sÆ°á»n sượt, ngẩng mặt lên nhìn vầng trăng tá», thoáng vẻ buồn rầu thầm kín đáp :
- Thịnh tình của hai vị khiến cho tại hạ cảm kích vô cùng.
Liên Tuyết Kiá»u khẽ ngẩng đầu lên thấy nét mặt Thượng Quan Kỳ thay đổi Ä‘á»™t ngá»™t, trong lòng không khá»i bồn chồn liá»n há»i :
- Sao? Thượng Quan huynh chỉ muốn Ä‘ua hÆ¡i trên chốn giang hồ, tranh giành cùng bá»n võ lâm để làm nên má»™t sá»± nghiệp anh hùng Æ°?
Thượng Quan Kỳ lại thở dài chÆ°a kịp trả lá»i thì Liên Tuyết Kiá»u đã nói luôn :
- Dù Thượng Quan huynh có muốn tranh giành Ä‘i chăng nữa nhÆ°ng lúc này không thuận thá»i cÆ¡, chi bằng hãy tạm cùng chúng tôi vỠẩn cÆ° nÆ¡i chốn thâm sÆ¡n yên tỉnh, rèn luyện võ công thêm mấy năm nữa rồi xuống núi cÅ©ng chÆ°a muá»™n.
Thiếp chẳng phải nói ngoa, chỉ trong khoảng thá»i gian ba năm dám cam kết võ công Thượng Quan huynh sẽ tiến bá»™ vượt bá»±c, muốn kháng cá»± vá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÅ©ng không phải là việc khó. Khi đó, thiếp sẽ cùng Viên huynh đệ theo Ä‘i giúp sức, việc tranh Ä‘oạt ngôi bá chủ võ lâm chỉ sá»›m muá»™n là thành tá»±u.
Thượng Quan Kỳ lắc đầu nói :
- Liên cô nương đã lầm rồi, tại hạ không có chí lớn đó đâu.
Liên Tuyết Kiá»u há»i :
- Thượng Quan huynh định làm cái bung xung để ra sức giúp Cùng Gia bang thật ư?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Tại hạ đã có lá»i hứa vá»›i ÄÆ°á»ng đại ca giúp cho Cùng Gia bang, lẽ nào lại bá»™i Æ°á»›c.
Liên Tuyết Kiá»u há»i :
- Dù Thượng Quan huynh có ý muốn giúp, nhưng lực không đủ thì sao?
Thượng Quan Kỳ đột nhiên đứng lên vái dài nói :
- Vì tại hạ biết thế nên khẩn cầu Liên cô nương giúp cho.
Liên Tuyết Kiá»u lắc đầu đáp :
- Nhưng bất luận vỠmưu lược hay võ công, tiện thiếp chưa phải là đối thủ của Cổn Long Vương.
Thượng Quan Kỳ nhá»› đến lá»i ủy thác của ÄÆ°á»ng Toàn, nghÄ© thầm :
- “Nếu đêm nay không khuyên được Liên Tuyết Kiá»u Æ°ng thuận để nàng bá» Ä‘i thì biết đến bao giá» má»›i được gặp. Song nếu mình cố tình năn nỉ thì lại thấy ngượng miệngâ€.
Chàng lấy làm khó nghĩ quá, bất giác đứng thộn mặt ra.
Äôi mắt diá»…m lệ của Liên Tuyết Kiá»u đảo nhìn chàng hai lần rồi há»i :
- Thượng Quan huynh làm sao vậy?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Chao ôi! Tại hạ biết Liên cô nÆ°Æ¡ng tùy tùng Cổn Long VÆ°Æ¡ng lâu ngày đã bị dÆ° oai của y trấn áp chí khí hiên ngang. Con ngÆ°á»i ta chÆ°a hết lòng sợ sệt thì khó mà lÆ°u lại đây được.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i khẩy nói :
- Hay lắm! Thượng Quan huynh muốn dùng cách nói khích phải không?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Cô nương lòng như sắt đá, dù cho nói khích cũng bằng thừa.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Thượng Quan huynh biết thế là được rồi.
Thượng Quan Kỳ buông tiếng cÆ°á»i vang, kinh Ä‘á»™ng cả đến chim chóc phải bay tung lên khá»i tổ. Chàng nói :
- Äại ca tại hạ má»™t Ä‘á»i ngÆ°á»i không tính sai lầm má»™t Ä‘iá»u gì, chẳng ngá» khi mất Ä‘i rồi lại Ä‘oán trật lất.
Liên Tuyết Kiá»u há»i :
- Y bảo sao?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Tiên sinh nói khắp trên thế gian này chỉ có mình Liên cô nÆ°Æ¡ng đủ tài trí đấu chá»i vá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng để quyết thắng ra ngoài ngàn dặm.
Liên Tuyết Kiá»u lạnh lùng nói :
- ÄÆ°á»ng tiên sinh coi thiếp nhÆ° vậy thật là hân hạnh quá.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Kể ra thì ÄÆ°á»ng tiên sinh Ä‘oán cÅ©ng đúng nhÆ°ng còn thiếu sót má»™t Ä‘iểm.
Liên Tuyết Kiá»u há»i :
- Äiểm nào?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Tiên sinh quên rằng cô nÆ°Æ¡ng là môn hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng, võ công do Cổn Long VÆ°Æ¡ng truyá»n thụ, mÆ°u lược do Cổn Long VÆ°Æ¡ng chỉ giáo...
Liên Tuyết Kiá»u ngắt lá»i :
- Võ công đã do y truyá»n dạy, nếu không được cao nhân khác chỉ Ä‘iểm thì hÆ¡n thế nào được? Câu ấy quả đã không lầm, nhÆ°ng còn vá» binh cÆ¡ mÆ°u lược thì phải tá»± mình có thiên tÆ° thông tuệ má»›i hiểu được. Trò hÆ¡n thầy cÅ©ng là thÆ°á»ng.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Bàn vỠthực lực thì Cùng Gia bang đâu thiếu bậc anh hào. Nếu chỉ trong vào thực lực thì Cổn Long Vương vị tất đã ăn chắc.
Liên Tuyết Kiá»u nổi lòng hiếu thắng, dần dần bị Thượng Quan Kỳ khích bác, không chịu được cÆ°á»i nói :
- Cuá»™c đấu tranh giữa phe này và phe khác không giống nhÆ° hai ngÆ°á»i tá»· võ. Những cuá»™c há»a công tập kích, vây hãm Ä‘á»u trông vào ngÆ°á»i vận dụng mÆ°u lược, nếu chỉ trông vào cái mạnh của kẻ thất phu là rÆ°á»›c lấy cái nhục bại vong.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng muốn cÆ°á»ng biện thế nào thì mặc, tại hạ chỉ nghÄ© rằng dù sao má»™t ngÆ°á»i đàn bà “Ngồi trong trÆ°á»›ng để bàn việc, hay luận binh trên giấy tá» hoặc giả có chá»— nghe đượcâ€. Còn chân chính ban hành mệnh lệnh đối phó vá»›i địch, quyết thắng trên chốn sa trÆ°á»ng tại hạ e rằng khó lòng tranh thủ vá»›i bá»n mày râu.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Thượng Quan huynh đừng nói khích tiểu muội nữa cũng vô ích...
Thượng Quan Kỳ nói :
- Äêm nay ta được há»™i diện, chÆ°a biết bao giá» có cuá»™c trùng phùng. Cô nÆ°Æ¡ng vỠẩn náu chốn lâm tuyá»n, chúng ta chẳng qua bàn chuyện phiếm trên giang hồ mà thôi. Thật ra Âu DÆ°Æ¡ng bang chủ đâu dám Ä‘em vận mạng Cùng Gia bang và sá»± an nguy của trăm ngàn đệ tá»­, hào kiệt vào trong tay má»™t ngÆ°á»i đàn bà.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Thế ra trong mắt y không biết rõ ngÆ°á»i...
Thượng Quan Kỳ lại nói :
- Nói chÆ¡i vậy thôi! Tại hạ thật không thể nào tin được má»™t ngÆ°á»i đàn bà yếu á»›t mà lại đủ tài thống lÄ©nh trăm ngàn tay hào kiệt trong võ lâm.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Dù sao Thượng Quan huynh không phải là Âu Dương Thống.
Thượng Quan Kỳ há»i :
- Nếu phải thì sao?
Liên Tuyết Kiá»u đáp :
- Nếu Thượng Quan huynh là Âu DÆ°Æ¡ng Thống thì tiểu muá»™i sẽ thá»­ cầm quyá»n mấy tháng coi.
Bá»—ng má»™t trận cÆ°á»i dòn dã nổi lên :
- Liên cô nÆ°Æ¡ng bất tất phải đặt địa vị Thượng Quan huynh vào Âu DÆ°Æ¡ng Thống. Kim bài sắc lệnh của Cùng Gia bang Ä‘á»u ở cả đây.
Liên Tuyết Kiá»u ngoảnh lại nhìn, quả thật Âu DÆ°Æ¡ng Thống Ä‘ang thủng thẳng Ä‘i vào, hai tay bÆ°ng má»™t cái há»™p vuông trịnh trá»ng Ä‘Æ°a đến trÆ°á»›c mặt nàng.
Trong hộp đã đặt đầy đủ kim bài sắc lệnh.
Liên Tuyết Kiá»u cả kinh nói :
- Tiện thiếp thuận miệng nói đùa mấy câu với Thượng Quan huynh mà Bang chủ cho là thật ư?
Âu Dương Thống hai tay giơ cao chiếc hộp lên, dõng dạc nói :
- Trong chiếc há»™p này có Ä‘á»±ng miếng đồng bài để Ä‘iá»u khiển các đệ tá»­ cùng Bát Anh, Tứ Thập Bát Kiệt. Còn ba miếng kim bài là tín lệnh tối cao có thể sai khiến cả Âu DÆ°Æ¡ng Thống này và hai vị trưởng lão Lung, Ã.
Liên Tuyết Kiá»u lắc đầu nói :
- Những cái này tiện thiếp đâu dám lãnh nhận, xin Bang chủ thu lại đi.
Thượng Quan Kỳ nghĩ thầm :
- “Nếu bị nàng chối từ bá» Ä‘i thì khó lòng Ä‘Æ°a nàng và Cùng Gia bangâ€.
Chàng liá»n làm ra bá»™ kính cẩn nói :
- Äịa vị Âu DÆ°Æ¡ng bang chủ tôn quí là thế, kim bài sắc lệnh trá»ng đại là thế, há đâu phải chuyện Ä‘em ra làm trò cÆ°á»i Æ°?
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Chính vì kim bài sắc lệnh không phải chuyện tầm thÆ°á»ng tiện thiếp má»›i không dám nhận.
Thượng Quan Kỳ lạnh lùng há»i :
- Cô nương vừa nói gì bây giỠđã quên rồi chăng?
Liên Tuyết Kiá»u ngÆ¡ ngẩn há»i lại :
- Thượng Quan huynh cho đó là chuyện thực ư?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Äó là chuyện đại sá»± trong võ lâm, đâu phải chuyện đùa.
Liên Tuyết Kiá»u thấy Thượng Quan Kỳ nét mặt trang nghiêm, nói dằn từng tiếng ra vẻ cá»±c kỳ trịnh trá»ng thì vừa tức mình vừa buồn cÆ°á»i. Nàng trầm ngâm má»™t lát rồi há»i :
- Thượng Quan huynh giữ địa vị gì mà dám chất vấn tiện thiếp như vậy?
Thượng Quan Kỳ bị há»i đúng lý, ngây ngÆ°á»i ra không biết trả lá»i thế nào.
Liên Tuyết Kiá»u lại há»i tiếp :
- HÆ¡n nữa, Thượng Quan huynh không phải là ngÆ°á»i Cùng Gia bang, căn cứ vào Ä‘iá»u chi mà coi là sá»± thật?
Thượng Quan Kỳ bị bắt bẻ, ấp úng đáp :
- Tại hạ đã được ÄÆ°á»ng ca dẫn vào gia nhập Cùng Gia bang rồi.
Liên Tuyết Kiá»u há»i vặn :
- Có đúng thế không?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Vừa rồi Âu Dương bang chủ bảo là tại hạ còn ở địa vị tân khách là vì còn nhún nhượng đó thôi.
Liên Tuyết Kiá»u há»i :
- Tá»· dụ bây giá» tiện thiếp muốn Ä‘iá»u Ä‘á»™ng Thượng Quan huynh thì dùng kim bài hay dùng đồng bài?
Thượng Quan Kỳ trố mắt cứng há»ng, không trả lá»i được, quay lại nhìn Âu DÆ°Æ¡ng Thống.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống khẽ đằng hắng đỡ lá»i :
- Thượng Quan huynh ở địa vị tân khách, dù có gia nhập Cùng Gia bang cũng được coi là bậc thượng tân trong Tổng đàn.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Tôi chỉ muốn há»i y có vâng mệnh lệnh bài hay không?
Thượng Quan Kỳ nghĩ thầm :
- “Cô này quả nhiên đáo để thật, mình định lừa nàng vào tròng, không ngá» nàng lại đẩy mình vào trÆ°á»›c. Kiểu này thì khó lòng thoát ra đượcâ€.
Nghĩ vậy, Thượng Quan Kỳ đáp :
- Dĩ nhiên là tại hạ phải vâng lệnh, dù muôn thác cũng không dám từ chối.
Liên Tuyết Kiá»u nhìn há»™p kim bài sắc lệnh khẽ há»i Âu DÆ°Æ¡ng Thống :
- Äối vá»›i quí tân khách trong Tổng đàn thì dùng kim bài gì để Ä‘iá»u khiển?
Âu DÆ°Æ¡ng Thống Ä‘Æ°a mắt nhìn Thượng Quan Kỳ ra chiá»u khó nghÄ©, ông lẩm bẩm :
- “Chàng chÆ°a gia nhập Cùng Gia bang, còn Ä‘ang ở địa vị tân khách thì bất luận kim bài hay đồng bài cÅ©ng không cần phải tuân lệnhâ€.
Ông nghÄ© mãi mà vẫn không biết trả lá»i ra sao.
Liên Tuyết Kiá»u tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Thôi! Bang chủ hãy thu lại kim bài sắc lệnh đi, tiện thiếp xin cáo từ đây.
Nàng đảo mắt nhìn Thượng Quan Kỳ rồi nói :
- Thế là Thượng Quan huynh lại má»™t phen uổng phí tâm cÆ¡. NhÆ°ng dù sao thì tiện thiếp cÅ©ng nhá»› Æ¡n Thượng Quan huynh đã cứu mạng cho. Chúng tôi vá» chốn thâm sÆ¡n, vÄ©nh viá»…n mở rá»™ng cá»­a chỠđón. Khi nào Thượng Quan huynh mõi mệt giang hồ, chán ghét võ lâm, tiểu muá»™i rất mong Thượng Quan huynh dá»i gót qua đó má»™t lần để cùng nhau hàn huyên tâm sá»±.
Ngừng một lát, nàng lại tiếp :
- Hoặc khi Thượng Quan huynh mưu đồ đại vận, dựng ra một phái độc lập để dựng nghiệp bá trên giang hồ, tiểu muội sẽ cùng Viên huynh đệ ra giúp sức, dù chết cũng không hối hận.
Thượng Quan Kỳ thấy mÆ°u sá»± của mình Ä‘i đến chá»— thất bại, lại nhá»› đến di thÆ° của ÄÆ°á»ng Toàn đã ủy thác việc lá»›n cho mình thì lòng nóng nhÆ° lá»­a, nhìn chằm chặp Âu DÆ°Æ¡ng Thống nói :
- Bang chủ bất tất phải nể mặt tại hạ nữa. Tại hạ đã gia nhập quí bang lẽ nào lại không tuân lệnh bài mà hành động?
Âu Dương Thống thở dài nói :
- Nếu Ä‘iá»u Ä‘á»™ng đến há»™ pháp, hÆ°Æ¡ng chủ ở Tổng đàn thì phải dùng đến kim bài sắc lệnh.
Liên Tuyết Kiá»u nghiêm nét mặt há»i :
- Nếu Ä‘iá»u Ä‘á»™ng Bang chủ ra trận thì sao?
Âu Dương Thống đáp :
- Cũng xử dụng kim bài.
Liên Tuyết Kiá»u thò tay lấy má»™t tấm kim bài rồi há»i :
- Tá»· dụ nhÆ° tại hạ dùng kim bài làm lệnh dụ truyá»n cho Bang chủ phải nhÆ°á»ng ngôi thì nhÆ° thế nào?
Âu Dương Thống ngập ngừng đáp :
- Việc đó phải triệu tập đông đủ các vị trong tam các, nhất Ä‘Æ°á»ng và các vị trưởng lão há»™i thảo phán quyết xong, lại triệu tập toàn bang đại há»™i để công khai suy tôn vị nào được toàn thể bang chúng ủng há»™ lên kế vị Bang chủ.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Thế thì phiá»n lắm.
Âu Dương Thống nói :
- Äó là thể lệ của bổn bang truyá»n lại từ bao Ä‘á»i.
Liên Tuyết Kiá»u lại há»i :
- Tỷ như tiện thiếp dùng Kim bài tứ tử (bắt chết) thì sao?
Âu Dương Thống đáp :
- Ngoại trừ bản tòa, còn ai nấy Ä‘á»u phải nhất nhất tuân theo kim bài sắc lệnh.
Thượng Quan Kỳ lẩm bẩm: “Thôi chết rồiâ€!, Ä‘oạn chàng rảo bÆ°á»›c ra nghiêng mình nói :
- Äệ tá»­ là Thượng Quan Kỳ xin kính cẩn chá» lệnh Kim bài.
Liên Tuyết Kiá»u chăm chú nhìn Âu DÆ°Æ¡ng Thống há»i :
- Tiện thiếp nếu nhận lãnh mÆ°á»i hai tấm Kim bài này thì đứng vào địa vị nào trong Bang?
Âu Dương Thống đáp :
- Cô nÆ°Æ¡ng bổ khuyết vào chức Văn thừa của ÄÆ°á»ng tiên sinh.
Liên Tuyết Kiá»u lại há»i :
- Äịa vị của chức Văn thừa trong quí bang nhÆ° thế nào?
Âu Dương Thống đáp :
- Quyá»n ngÆ°á»i giữ mÆ°á»i hai kim bài sắc lệnh chỉ dÆ°á»›i má»™t mình bản tòa mà thôi.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Vậy ra chức Văn thừa cũng cao lắm nhỉ.
Âu Dương Thống nói :
- DÆ°á»›i má»™t ngÆ°á»i mà trên vạn ngÆ°á»i.
Liên Tuyết Kiá»u lại há»i :
- Nếu trong bang có ngÆ°á»i không phục thì làm thế nào?
Âu Dương Thống đáp :
- Luật lệ bổn bang rất nghiêm ngặt, từ trÆ°á»›c đến nay chÆ°a có ai dám trái lệnh phạm thượng. NgÆ°á»i nào trái lệnh phải chịu bang qui trừng trị.
Liên Tuyết Kiá»u liệng kim bài ra đánh “Keng†má»™t tiếng hạ lệnh :
-Thượng Quan Kỳ ngươi sung chức thị vệ tùy tùng Văn thừa trong nhà thay kẻ thư đồng đã đi đâu làm gã đánh xe.
Thượng Quan Kỳ ngẩn ngÆ°á»i ra, nghiêng mình nói :
- Thượng Quan Kỳ này kính cẩn vâng chỉ dụ của kim bài.
Liên Tuyết Kiá»u nhặt lại kim bài bá» vào há»™p, quan sang há»i Âu DÆ°Æ¡ng Thống :
- Xin há»i Bang chủ, thủ tục gia nhập quí bang phải dùng những nghi lá»… gì?
Âu Dương Thống đáp :
- Cô nương lên ngôi Văn thừa thì địa vị gần ngang bản tòa, cần phải bày hương án để tuyên thệ.
Liên Tuyết Kiá»u khẽ thở dài má»™t tiếng, đón lấy há»™p kim bài trong tay Âu DÆ°Æ¡ng Thống nói :
- Tiện thiếp xin vâng lệnh Bang chủ an bài.
Âu Dương Thống nói :
- Äêm nay đã khuya rồi xin má»i cô nÆ°Æ¡ng hãy Ä‘i nghÄ© Ä‘i. Sáng mai bản tòa chuẩn bị đâu đó rồi sẽ phái ngÆ°á»i vào má»i cô nÆ°Æ¡ng đến bái kiến các vị tổ sÆ° Ä‘á»i trÆ°á»›c.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Äã vậy xin Bang chủ cứ tùy tiện.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống tủm tỉm cÆ°á»i bÆ°á»›c ra.
Liên Tuyết Kiá»u nhìn Thượng Quan Kỳ nói :
- Ngươi đẩy ta vào Cùng Gia bang thì ngươi phải chầu chực tận tâm chăm sóc ngựa cho ta.
Thượng Quan Kỳ mừng thầm lẩm bẩm :
- May mà ta chÆ°a gia nhập Cùng Gia bang, kim bài cÅ©ng thế mà đồng bài cÅ©ng thế, sai khiến ta thế nào được. Äể sáng mai cô tuyên thệ gia nhập Cùng Gia bang đã rồi sẽ nói chuyện...
Chàng vừa nghÄ© vừa đắc ý cÆ°á»i thầm.
Liên Tuyết Kiá»u vá» nhÆ° không biết, ngẩng đầu lên nhìn vầng trăng tá» nói :
- Äêm khuya rồi chúng ta Ä‘i nghỉ thôi.
Thượng Quan Kỳ muốn nói xen vào nhÆ°ng lúc mở miệng lại thấy ngại lá»i, liá»n trở gót bÆ°á»›c ra khá»i rừng rậm.
Bá»—ng Liên Tuyết Kiá»u gá»i giật lại :
- Khoan đã!
Thượng Quan Kỳ đành dừng bÆ°á»›c, quay lại chắp tay há»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng có Ä‘iá»u chi sai bảo?
Liên Tuyết Kiá»u há»i :
- Chúng ta nghĩ ở đâu?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Tại hạ xin trở vá» chuẩn bị giÆ°á»ng ngủ cho cô nÆ°Æ¡ng.
Liên Tuyết Kiá»u vừa lững thững bÆ°á»›c Ä‘i vừa há»i :
- Bây giỠngươi đã biết thân phận chưa?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Tại hạ là thị vệ cao cấp dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Văn thừa Liên Tuyết Kiá»u trong Cùng Gia bang...
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Ngươi kiêm cả những chức buông màn giải đệm, cầm roi ngựa nâng bàn đạp, đó cũng là công việc của thư đồng và gã đánh xe.
Thượng Quan Kỳ lẩm bẩm :
- Äược lắm! Cô muốn nói thế nào thì nói cho thích Ä‘i. Äến sáng mai cô gia nhập Cùng Gia bang rồi sẽ biết.
Bụng chàng nghĩ vậy, nhưng miệng vẫn vâng dạ liên thanh.
Liên Tuyết Kiá»u tủm tỉm cÆ°á»i nhẹ gót bÆ°á»›c Ä‘i.
Thượng Quan Kỳ và Viên Hiếu theo sau tiến vào trang viện.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống đã sai ngÆ°á»i báo cho bốn cô hầu Lan, Liên, Cúc, Mai chỠđón ở cổng viện.
Bốn cô hầu đã quét tÆ°á»›c sạch sẽ các căn phòng cho ba ngÆ°á»i vào từng phòng riêng an nghÄ©.
Sáng sá»›m hôm sau, Liên Tuyết Kiá»u vừa dậy thì Tuyết Mai bÆ°ng nÆ°á»›c rá»­a mặt vào nói :
- Âu Dương bang chủ đã bày hương án và thống lĩnh những tay cao thủ trong bang, kính cẩn chỠđợi cô nương từ lâu rồi.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói :
- Hãy để bá»n há» chỠđó. Ta rá»­a mặt xong rồi ăn Ä‘iểm tâm đã.
Tuyết Mai yên lặng đứng sang một bên chầu chực.
Liên Tuyết Kiá»u tá»±a hồ cố ý trùng trình để bá»n Âu DÆ°Æ¡ng Thống phải chỠđợi. Nàng từ từ rá»­a mặt, ngáp ngắn ngáp dài rồi thủng thỉnh ngồi vào bàn ăn thật lâu, đến gần giá» Thìn thì má»›i xong bá»­a Ä‘iểm tâm. Nàng thá»­ chá» xem bá»n hỠđợi lâu có sai ngÆ°á»i đến thôi thúc không?
NhÆ°ng nàng đã thất vá»ng.
Nàng trùng trình đến mấy giỠmà vẫn không thấy ai đến. Tuyết Mai vẫn đứng một bên thủ lễ.
Vầng thái dÆ°Æ¡ng chiếu qua khe cá»­a. Vào khoảng đầu giá» Thân, Liên Tuyết Kiá»u chẫm rãi bảo Tuyết Mai :
- Ngươi dẫn ta đi!
Äi xuyên qua má»™t dãy hành lang dài ra đến đại sảnh. Bên trong đã có hàng trăm ngÆ°á»i túc trá»±c.
Trong sảnh Ä‘Æ°á»ng thắp tám cây hồng trúc cháy đã gần tàn.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống cầm đầu mÆ°á»i tay cao thủ Cùng Gia bang đứng theo hình cánh nhạn. Vẻ mặt chẳng có vẻ gì buồn bá»±c, dÆ°á»ng nhÆ° không để ý gì đến hành Ä‘á»™ng trùng trình của Liên Tuyết Kiá»u.
Liên Tuyết Kiá»u thấy Thượng Quan Kỳ đứng đầu hàng mé tả sau Âu DÆ°Æ¡ng Thống, còn Viên Hiếu thì chẳng thấy tông tích đâu cả, không biết gã đã Ä‘i đàng nào? Con ngÆ°á»i ngÆ¡ ngác nhÆ° gã không có mặt tại đây khiến cho Liên Tuyết Kiá»u băn khoăn trong dạ.
Nàng còn đang thắc mắc, bỗng nghe Âu Dương Thống lên tiếng :
- Thưa Liên cô nương! Hương án đã bày xong từ lâu rồi.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘ang bận tâm vá» Viên Hiếu, miệng cất tiếng há»i :
- Bao giỠtuyên thệ và tuyên thệ như thế nào?
Âu Dương Thống đáp :
- Trên hÆ°Æ¡ng án có đặt linh vị tổ sÆ° bản bang, chỉ cần Liên cô nÆ°Æ¡ng quay mặt vá» phía tổ sÆ° tuyên má»™t lá»i trá»ng thệ là kể nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng đã gia nhập bản bang rồi.
Liên Tuyết Kiá»u chÆ°a quay đầu lại đã há»i luôn :
- Chỉ đơn giản vậy thôi?
Âu Dương Thống đáp :
- Äức tổ sÆ° gầy dá»±ng ra bổn bang, Ä‘á»™ lượng rá»™ng rãi, không câu nệ tiểu tiết.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘á»™t nhiên quay phắt lại đứng trÆ°á»›c hÆ°Æ¡ng án. Nàng chỉ cần vái lạy linh vị tổ sÆ° và tuyên thệ là xong việc gia nhập Cùng Gia bang, nhÆ°ng nàng vừa đứng trÆ°á»›c hÆ°Æ¡ng án bá»—ng cất tiếng gá»i :
- Thượng Quan Kỳ ngươi lại đây.
Thượng Quan Kỳ nhíu mày lật đật chạy đến bên cung kính há»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng có Ä‘iá»u chi truyá»n dạy?
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Ngươi hãy tuyên thệ trước linh vị tổ sư xin gia nhập Cùng Gia bang đi.
Thượng Quan Kỳ ngơ ngẩn đáp :
- Tại hạ đã gia nhập Cùng Gia bang rồi.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Ta muốn xem ngươi tuyên thệ lần nữa.
Äoạn nàng quay sang há»i Âu DÆ°Æ¡ng Thống :
- Âu DÆ°Æ¡ng bang chủ! Äệ tá»­ bổn bang tuyên thệ trÆ°á»›c linh vị tổ sÆ° hai lần có phạm gì đến luật lệ bổn bang không?
Âu Dương Thống đáp :
- Việc đó không hỠchi.
Liên Tuyết Kiá»u trầm giá»ng há»i Thượng Quan Kỳ :
- Ngươi đã nghe rõ chưa?
Thượng Quan Kỳ không biết làm thế nào đành miễn cưỡng quay mặt vào hương án tổ sư Cùng Gia bang lạy một lạy rồi tuyên thệ.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Bây giỠngươi chân chính là đệ tử Cùng Gia bang rồi.
Thượng Quan Kỳ ấm ức trong lòng nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng có Ä‘iá»u chi dạy bảo, tại hạ xin rá»­a tai để nghe đây.
Liên Tuyết Kiá»u dÆ°á»ng nhÆ° cảm thấy thÆ°Æ¡ng tâm vô hạn, nàng chậm rãi nói :
- NgÆ°Æ¡i muốn đẩy ta vào Ä‘Æ°á»ng cát bụi này thì đừng oán ta nữa.
Thượng Quan Kỳ nhăn nhó cÆ°á»i nói :
- Sau này đại cuá»™c bình định xong, cô nÆ°Æ¡ng vẫn có thể trở vá» thạch Ä‘á»™ng tiêu dao thế nguyệt, hưởng ná»­a cuá»™c Ä‘á»i an nhàn.
Liên Tuyết Kiá»u tuyên thệ trÆ°á»›c hÆ°Æ¡ng án xong, những tay cao thủ Cùng Gia bang rầm rá»™ tiến vào theo nghi lá»… bái kiến Liên Tuyết Kiá»u.
Âu Dương Thống chắp tay nói :
- Nay bổn bang được cô nÆ°Æ¡ng gia nhập thật là vinh hạnh vô cùng, chỉ tiếc rằng Võ tÆ°á»›ng còn Ä‘ang dưỡng thÆ°Æ¡ng. Tam các nhất Ä‘Æ°á»ng cùng hai mÆ°Æ¡i tám vị đà chủ các phân đà Ä‘á»u chÆ°a đến đây để làm lá»… bái kiến. Bản tòa sẽ chuẩn bị má»™t cuá»™c đại há»™i để bá»n há» làm lá»… ra mắt Văn thừa.
Liên Tuyết Kiá»u tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Hiện giỠđại địch Ä‘ang ở trÆ°á»›c mắt, các vị Các, ÄÆ°á»ng cùng các đà chủ Ä‘á»u có nhiệm vụ trá»ng yếu, bất tất phải câu nệ lá»… tiết nhá» nhặt.
Âu Dương Thống nói :
- Nghi lá»… của bổn bang, bản tòa đâu dám phế bá».
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Thuộc hạ xin vâng mệnh Bang chủ.
Ngừng một lát, nàng nói tiếp :
- Lúc thuá»™c hạ lên đây có phát giác ra những Ä‘á»™i thị vệ áo Ä‘en, thiết giáp kî sÄ© xuất hiện cách đây chừng mấy dặm. Việc này rất quan hệ, có khi Cổn Long VÆ°Æ¡ng thân hành đến đây. Thuá»™c hạ đã được Bang chủ giao trá»ng trách cho thuá»™c hạ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải hết lòng muốn Ä‘i Ä‘iá»u tra tình hình xem sao.
Âu Dương Thống nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng để bản tòa cắt ngÆ°á»i Ä‘i theo há»™ vệ.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Không cần! Thuộc hạ đem Thượng Quan Kỳ và Viên Hiếu theo là đủ.
Nói xong nàng đứng dậy đi ra.
Âu Dương Thống nói theo :
- Bản tòa xin chỠđợi tại đây.
Liên Tuyết Kiá»u quay lại thi lá»… cÆ°á»i nói :
- TrÆ°á»›c khi mặt trá»i lặn thuá»™c hạ sẽ trở vá» trang viện để phúc trình Bang chủ kết quả cuá»™c Ä‘iá»u tra.
Liên Tuyết Kiá»u cùng Thượng Quan Kỳ và Viên Hiếu rảo bÆ°á»›c Ä‘i ra.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống chá» cho ba ngÆ°á»i Ä‘i khá»i liá»n dặn bá»n đệ tá»­ trong bang hiện có mặt tại nhà đại sảnh :
- Liên Tuyết Kiá»u là ngÆ°á»i do ÄÆ°á»ng tiên sinh có di thÆ° chỉ định để kế tiếp chức Văn thừa. Hôm nay cô đã gia nhập bản bang, vậy các vị phải má»™t lòng tôn kính nhÆ° đối vá»›i ÄÆ°á»ng tiên sinh ngày trÆ°á»›c.
Nhiá»u đệ tá»­ trong bang có ý bất phục vì thấy nàng đã là đàn bà con gái lại còn nhá» tuổi, hÆ¡n nữa lại xuất thân dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Cổn Long VÆ°Æ¡ng mà bây giá» lại được nắm lấy chức Văn thừa của Cùng Gia bang. Song khi há» nghe nàng là ngÆ°á»i do di ngôn của ÄÆ°á»ng Toàn chỉ định thì không ai bá»±c mình nữa.
Ta nên biết rằng tài đức của ÄÆ°á»ng Toàn đã thấm nhuần vào cõi lòng tất cả đệ tá»­ Cùng Gia bang, há» kính cẩn ÄÆ°á»ng tiên sinh nhÆ° má»™t vị thần tiên nên khi há» nghe con ngÆ°á»i do ÄÆ°á»ng tiên sinh chỉ định là không ai dám kháng nghị nữa.
Bá»n đệ tá»­ đáp :
- Bá»n thuá»™c hạ xin kính cẩn vâng theo di thÆ° của ÄÆ°á»ng tiên sinh.
Âu Dương Thống nét mặt đăm chiêu nói :
- Các vị hãy phòng vệ cẩn mật, đôn đốc bá»n thuá»™c hạ canh giữ cho nghiêm ngặt. Nếu chÆ°a được lệnh trên thì không nên rá»i khá»i vị trí của mình.
Những đệ tá»­ còn đứng lại xung quanh sảnh Ä‘Æ°á»ng đồng thanh đáp :
- Xin Bang chủ yên lòng, bá»n thuá»™c hạ nếu không được thượng lệnh thì xin chiến đấu đến ngÆ°á»i cuối cùng, cố chết mà giữ lấy từng tấc đất.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống trông thấy vẻ mặt bá»n đệ tá»­ trong bang cÅ©ng thấy an ủi trong lòng, ông cÅ©ng tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Liên cô nÆ°Æ¡ng đây đã là ngÆ°á»i thừa kế của ÄÆ°á»ng tiên sinh, các ngÆ°Æ¡i đối vá»›i ÄÆ°á»ng tiên sinh thế nào thì cÅ©ng phải đối vá»›i Liên cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° vậy.
Bá»n đệ tá»­ vâng lá»i “Dạ†vang.
o O o Lại nói đến Liên Tuyết Kiá»u cùng Thượng Quan Kỳ và Viên Hiếu ra khá»i sÆ¡n trang. Nàng quay lại há»i Viên Hiếu :
- Hồi nãy ngươi đã đi đâu mà ta trông mãi không thấy?
Viên Hiếu cÆ°á»i khì khì đáp :
- Tôi gặp má»™t ngÆ°á»i bạn, mãi mê nói chuyện thành ra chậm má»™t chút.
Thượng Quan Kỳ lấy làm lạ tá»± há»i :
- Viên Hiếu làm gì có bạn bè? Và dù có Ä‘i nữa phải chăng là ngÆ°á»i Cùng Gia bang?
Äoạn chàng cất tiếng há»i Viên Hiếu :
- NgÆ°á»i bạn của Viên đệ là ai?
Viên Hiếu cÆ°á»i đáp :
- Em cũng không biết nữa.
Thượng Quan Kỳ ngÆ¡ ngác há»i lại :
- NgÆ°á»i đó có phải là ngÆ°á»i trong Cùng Gia bang không?
Viên Hiếu đáp :
- Cái đó em cũng chưa chắc.
Thượng Quan Kỳ gặp phải con ngÆ°á»i nhÆ° Viên Hiếu không biết làm thế nào há»i cho rõ được. Chàng trầm ngâm má»™t lát rồi há»i :
- NgÆ°á»i đó hình dạng thế nào Viên đệ có thấy được không?
Viên Hiếu đáp :
- Dĩ nhiên là em nhớ được bộ dạng y.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Vậy Viên đệ từ từ nói lại cho ta nghe. Cần nói cho đúng, chớ có sai lầm.
Viên Hiếu nói :
- NgÆ°á»i y thấp lùn thủng mà có cái gì dài lòng thòng.
Nghĩ một lát, y nói tiếp :
- Y gầy và xấu lắm.
Thượng Quan Kỳ há»i :
- Y ăn mặc thế nào?
Viên Hiếu đáp :
- Y mặc áo đen.
Thượng Quan Kỳ hồi há»™p há»i :
- Ngươi nói y có cái gì dài lòng thòng phải chăng là râu tóc?
Viên Hiếu nói :
-Phải đấy! Sao đại ca biết?
Thượng Quan Kỳ lại há»i :
- Trong tay y cầm một ống tiêu phải không?
Viên Hiếu đáp :
- Phải lắm! Phải lắm! Äại ca đã gặp y rồi sao?
Thượng Quan Kỳ không trả lá»i Viên Hiếu, há»i ngay :
- Hiện giỠy ở đâu?
Viên Hiếu đáp :
- Y đi rồi!
Thượng Quan Kỳ há»i :
- Viên đệ có biết y đi vỠphương nào không? Chỉ có mình đệ gặp hay còn ai nữa không?
Viên Hiếu nghe Thượng Quan Kỳ há»i những câu kỳ cục, y ngÆ¡ ngác há»i lại :
- Sao? Äại ca muốn gặp y Æ°? Y chÆ°a có Ä‘i xa đâu. Sáng mai y còn hẹn gặp em nữa.
Thượng Quan Kỳ dặn :
- Khi nào Viên đệ đi gặp y thì báo ta biết trước nghe.
Viên Hiếu nói :
- Äược rồi! Vậy mai em sẽ nhắc đại ca.
Thượng Quan Kỳ dặn thêm :
- Nhưng Viên đệ đừng cho y biết là có ta đi theo.
Viên Hiếu nói :
- Em hiểu rồi.
Liên Tuyết Kiá»u lẳng lặng nghe hai ngÆ°á»i đối thoại, không xen vào.
Ba ngÆ°á»i vừa nói chuyện vừa Ä‘i, bất giác đã Ä‘i được chừng bảy, tám dặm thì đến má»™t ngã ba Ä‘Æ°á»ng.
Liên Tuyết Kiá»u đảo mắt nhìn địa thế bất giác thở dài nói :
- NÆ¡i đây hiểm yếu Ä‘Æ°á»ng núi quanh co. Giả tá»· ta dụ được bá»n thuá»™c hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng vào chá»— này rồi chỉ cần gác lối cả bốn phía rồi ba bá» phóng lá»­a, bắt buá»™c chúng phải trốn vào hang sâu phía chính Bắc kia, nhÆ° vậy ta sẽ tiêu diệt được hết và làm giảm bá»›t nhuệ khí đối phÆ°Æ¡ng.
Thượng Quan Kỳ Ä‘á»™t nhiên nhá»› đến ÄÆ°á»ng Toàn lúc lâm chung có để lại tập sách dùng binh viết tay, trong đó có cả mÆ°u lược, đồ trận giảng giải rất tỉ mỉ.
Chàng nói :
- Liên cô nÆ°Æ¡ng! Lúc ÄÆ°á»ng tiên sinh mất có di ngôn tiến cá»­ cô nÆ°Æ¡ng vào chức Văn thừa và có lÆ°u lại má»™t tập binh thÆ°.
Äoạn chàng thò tay vào bá»c lấy ra má»™t cuốn sách bằng lụa, hai tay Ä‘Æ°a cho Liên Tuyết Kiá»u.
Liên Tuyết Kiá»u thấy cách cá»­ Ä‘á»™ng của Thượng Quan Kỳ đối vá»›i mình cá»±c kỳ cung kính thì cÆ°á»i thầm trong bụng, nhÆ°ng nét mặt vẫn lạnh nhÆ° tiá»n, nàng há»i :
- Phải chăng y bảo đưa cuốn sách này cho ta?
Thượng Quan Kỳ trầm ngâm một lát rồi đáp :
- Ngày thÆ°á»ng ÄÆ°á»ng tiên sinh vẫn có ý nói kín đáo vá»›i tại hạ nhÆ° vậy.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘Æ°a tay đón lấy cuốn sách, chÆ°a để mắt nhìn đã cất ngay vào bá»c, nói :
- ÄÆ°á»ng Toàn trăm khôn ngàn khéo thế ấy mà còn má»™t chá»— sÆ¡ hở chÆ°a tính đến.
Thượng Quan Kỳ há»i :
- Cô nương căn cứ vào đâu mà nói vậy?
Liên Tuyết Kiá»u tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Ta xem chừng ngÆ°Æ¡i đối vá»›i gã thầy đồ đó có vẻ kính trá»ng lắm nhỉ?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Äúng thế! Bất luận vá» công hay tÆ°, tại hạ cÅ©ng rất kính phục đại ca. Tại hạ nói ra câu này chắc cô nÆ°Æ¡ng phải phục sát đất.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói :
- Cái đó chưa chắc. Ngươi nói thử ta nghe.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Việc ÄÆ°á»ng tiên sinh tiến cá»­ cô nÆ°Æ¡ng vào chức Văn thừa Cùng Gia bang có phải cô nÆ°Æ¡ng cho là câu nói giỡn?
Ngừng một lát, chàng nói tiếp :
- Ai có ngỠđâu giữa cái đêm công cuộc xây nhà mồ vừa hoàn tất thì cô nương đã tự dẫn thân đến và quả nhiên đã gia nhập Cùng Gia bang, thừa kế chức Văn thừa.
Liên Tuyết Kiá»u ngẫm nghÄ© má»™t lát rồi há»i :
- Y còn nói gì nữa không?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Tiên sinh bảo rằng: Từ đây sắp tới, Cùng Gia bang có nở mặt với giang hồ hay không hoàn toàn tùy vào ở cô nương.
Liên Tuyết Kiá»u há»i :
- Ta há»i ngÆ°Æ¡i là y có nói gì vá» việc giữa ta và ngÆ°Æ¡i kia mà?
Thượng Quan Kỳ nói :
- Tiên sinh bảo cô nÆ°Æ¡ng bá» ngoài nét mặt lạnh lùng mà trong tâm rất là hòa hoãn. Lúc cô nÆ°Æ¡ng ra đối trận vá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng e rằng có nhiá»u chá»— sÆ¡ hở.
Liên Tuyết Kiá»u há»i :
- Sao vậy?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Vì cô nương có tình phụ tử với Cổn Long Vương khá lâu nên khó bỠhạ độc thủ.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói :
- Tuy y nhìn vấn Ä‘á» má»™t cách bao quát lại soi tá» cả những chá»— nhá» nhặt, thế mà có Ä‘iá»u y chÆ°a Ä‘oán được là ta đã lấy được Võ lâm Tam bảo.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Việc này tại hạ không thấy tiên sinh nói tá»›i, có lẽ tiên sinh cÅ©ng không cần để ý đến Ä‘iá»u đó. NhÆ°ng tiên sinh đã kết luận rằng bất luận cô nÆ°Æ¡ng bị thất bại bao nhiêu lần Ä‘i chăng nữa, nhÆ°ng cuối cùng cô nÆ°Æ¡ng vẫn nắm được phần thắng.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘á»™t nhiên nhíu cặp lông mày há»i :
- Nơi đây đã đặt mai phục chưa?
Thượng Quan Kỳ ấp úng :
- Cái đó...
Bất thình lình, má»™t trận cÆ°á»i vang lên, má»™t ngÆ°á»i mặt áo xanh từ góc núi Ä‘i ra, mặt lạnh nhÆ° xác chết không lá»™ vẻ gì cả. Thì ra là má»™t quái nhân.
Thượng Quan Kỳ giật mình la lên :
- Cổn Long Vương!...
Äại địch xuất hiện má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t, Liên Tuyết Kiá»u mặt tái mét nhÆ°ng chỉ thoáng má»™t cái, nàng đã trấn tÄ©nh lại được ngay.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng, bá»™ mặt quái gở, cặp mắt láo liên căm há»n, hung quang nảy lá»­a nhìn chằm chặp Liên Tuyết Kiá»u, lạnh lùng cất tiếng há»i :
- Mi còn chưa chết ư?
Liên Tuyết Kiá»u đã lấy lại được bình tÄ©nh, nàng lạnh lùng nói :
- NgÆ°á»i nghÄ©a nữ của Cổn Long VÆ°Æ¡ng đã chết lâu rồi, dưỡng phụ nàng nuôi nàng khôn lá»›n rồi lại ra tay hạ sát. Con ngÆ°á»i Liên Tuyết Kiá»u còn sống hiện nay không phải là nghÄ©a nữ của Cổn Long VÆ°Æ¡ng nữa và cô ta đã được Cùng Gia bang giao cho chức Văn thừa và được muôn ngàn ngÆ°á»i kính ái.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng ngoác cái miệng to ra cÆ°á»i gằn há»i :
- Thế ra ÄÆ°á»ng Toàn chết thật rồi Æ°?
Liên Tuyết Kiá»u đáp :
- Y chết rồi mà Cổn Long Vương vẫn còn chưa tin sao?
Cổn Long Vương nói :
- Tên thầy đồ đó rất nhiá»u quỉ kế. Y sống hay chết khiến ngÆ°á»i ta khó mà biết được chân hay giả.
Liên Tuyết Kiá»u há»i :
- Cổn Long Vương sợ y đến thế kia à?
Cổn Long Vương đáp :
- Ta vá»›i y cùng há»c má»™t thầy nên ta biết rõ y là con ngÆ°á»i lắm mÆ°u nhiá»u trí.
Äá»™t nhiên y nghÄ© địa vị giữa Liên Tuyết Kiá»u vá»›i mình, nếu mình Ä‘em chuyện riêng ra nói vá»›i nàng chẳng hóa ra mất cả bá» bậc. NghÄ© vậy y không nói nữa, cÆ°á»i lạt má»™t tiếng rồi vẫy tay nói :
- Ngươi lại đây!

hết: Hồi 89, xem tiếp: Hồi 90
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 04-07-2008 at 09:52 AM.
  #87  
Old 26-06-2008, 12:27 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 90

Sá»± lòng giải tá»a khúc nôi


Liên Tuyết Kiá»u bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng uy hiếp lâu ngày, tâm lý chÆ°a thoát khá»i vòng sợ sệt, không tá»± chủ được, cất bÆ°á»›c Ä‘i vá» phía y.
Thượng Quan Kỳ thấy Liên Tuyết Kiá»u líu ríu vâng lá»i trÆ°á»›c con mắt lạnh lùng hung dữ của Cổn Long VÆ°Æ¡ng thì chàng kinh hãi nghÄ© thầm :
- “Xem tình hình này thì nàng khó lòng quyết thắng được ngoài chốn chiến trÆ°á»ng. Äại ca ta trÆ°á»›c nay tính việc không sai, e rằng lúc ngÆ°á»i sắp chết, tinh thần không được tỉnh táo mà xét lầm ngÆ°á»i chăng?â€.
NghÄ© vậy chàng lá»›n tiếng há»i :
- Liên cô nÆ°Æ¡ng đã Ä‘Æ°Æ¡ng đảm trá»ng trách giữ địa vị cao quý trên hàng ngàn đệ tá»­ Cùng Gia bang, có lý đâu để cho ngÆ°á»i ta sai khiến được mình?
Chàng vừa nói vừa vung chưởng phóng ra. Luồng chưởng phong cực mạnh nghe kêu veo véo nhắm Cổn Long Vương đánh tới.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng vung chưởng bên trái ra để đối chá»i vá»›i chưởng lá»±c Thượng Quan Kỳ. NgÆ°á»i y cÅ©ng băng theo chưởng thế, tiến thêm hai bÆ°á»›c vá» phía Liên Tuyết Kiá»u.
Thượng Quan Kỳ thấy cánh tay tê nhức, kình lực tựa hồ bị chưởng lực đối phương quá mạnh làm cho tiêu tan phải lùi lại bốn năm bước mới đứng vững.
Chưởng lá»±c Cổn Long VÆ°Æ¡ng đã hất được Thượng Quan Kỳ phải lùi lại nhÆ°ng cặp mắt y Ä‘ang tóe lá»­a cÅ©ng biến thành ngÆ¡ ngác. Nhá» giây phút Cổn Long VÆ°Æ¡ng mất tinh thần này, cặp mắt y không uy hiếp được Liên Tuyết Kiá»u, tinh thần nàng trở lại tỉnh táo, nàng liá»n thừa cÆ¡ nhảy lùi lại năm bÆ°á»›c.
Cổn Long Vương tiến lại phóng chưởng bên hữu ra thì đã chậm mất rồi.
Viên Hiếu Ä‘ang ngÆ¡ ngác thấy Thượng Quan Kỳ cùng Cổn Long VÆ°Æ¡ng Ä‘ang đấu chưởng, gã má»›i tỉnh ngá»™, gầm lên má»™t tiếng, tung ngÆ°á»i lên nhảy xổ vào Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng Ä‘inh ninh Liên Tuyết Kiá»u tất bị đả thÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i bàn tay mình, không ngá» bị Thượng Quan Kỳ phóng chưởng ra cứu nàng, trong lòng căm tức vô cùng. Y ngầm vận chân khí tung chưởng bên hữu ra, toan đánh Thượng Quan Kỳ thì Viên Hiếu lại từ trên không xông tá»›i.
Trước tình thế cấp bách, Cổn Long Vương đành phải chống với thế công của Viên Hiếu, tay phải y đã vận toàn lực để đánh Thượng Quan Kỳ, quay sang đánh Viên Hiếu.
Viên Hiếu vung cả hai chưởng ra phản kích. Chưởng lá»±c hai bên vừa chạm nhau làm chấn Ä‘á»™ng Viên Hiếu. Gã gầm lên má»™t tiếng rùng rợn, tung ngÆ°á»i nhảy lên trên không, lá»™n Ä‘i sáu bảy vòng và chỉ hạ xuống đã xa ra bốn năm trượng.
Thượng Quan Kỳ kinh hãi nghĩ thầm :
- “Công lá»±c lão này thâm hậu ghê ngÆ°á»i, võ công biết đến đâu mà lÆ°á»ng!â€.
Chàng nghiến răng ngầm vận chân khí, lại vung chưởng đánh tới.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng phóng chưởng bên trái ra đón chưởng Thượng Quan Kỳ. Y quát lên má»™t tiếng phóng ngÆ°á»i nhảy xổ lại Liên Tuyết Kiá»u.
Liên Tuyết Kiá»u khẽ lÆ°á»›t tấm thân liá»…u, nhoài ngÆ°á»i Ä‘i má»™t cái đã tránh xa được hÆ¡n má»™t trượng.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng nhảy xổ vào quãng không, gã Viên Hiếu đã kêu dừng lại, mau lẹ dị thÆ°á»ng gã đã xông tá»›i đánh vào cạnh sÆ°á»n. Quyá»n bên hữu chưởng bên tả nhằm đánh vào hai đại huyệt đối phÆ°Æ¡ng.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng từ lúc thấy mình dùng đến bảy phần công lá»±c mà Thượng Quan Kỳ và Viên Hiếu còn đỡ được đã không bị thÆ°Æ¡ng mà còn vung chưởng phản kích thì y không khá»i kinh hãi nghÄ© thầm :
- “Nếu bữa nay mình không trừ được hai thằng lá»i này thì thật là mối lo vá» sau!â€.
NghÄ© vậy y không chạy đến đánh Liên Tuyết Kiá»u nữa, trở tay gạt quyá»n, chưởng của Viên Hiếu, đồng thá»i phóng cÆ°á»›c ra đá vào bụng dÆ°á»›i gã.
Viên Hiếu được trá»i phú cho võ dÅ©ng hÆ¡n ngÆ°á»i, lại tính tình hiá»n hậu, chất phác, không biết sợ trá»i đất là gì, chiến đấu má»™t cách rất hiên ngang. Gã né ngÆ°á»i tránh cÆ°á»›c Cổn Long VÆ°Æ¡ng rồi ra chiêu xuyên tâm đánh vào bụng đối phÆ°Æ¡ng.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạt má»™t tiếng. Tay phải y ra chiêu “Pháp Luân Nhất Chuyểnâ€, má»™t cánh tay Ä‘á»™t nhiên biến hóa thành mÆ°á»i mấy thế, đánh xéo lại khiến cho đối phÆ°Æ¡ng phải hoa mắt không biết đâu là thá»±c là hÆ°. NgÆ°á»i y cÅ©ng chuyển theo thế quyá»n để tránh quyá»n Viên Hiếu, đồng thá»i bóng quyá»n đánh ra vun vút phản kích lại.
Viên Hiếu thấy bóng ngÆ°á»i mÆ°á»i mấy cánh tay liên tiếp đánh tá»›i thì trong lòng kinh hãi, gã giÆ¡ hai tay lên đập mạnh vào má»™t vùng bóng cánh tay dày đặc của đối phÆ°Æ¡ng. Quyá»n phong đổ xuống ầm ầm nhÆ° nÆ°á»›c vỡ bá».
Bỗng thấy Cổn Long Vương đằng hắng một tiếng rồi nhảy lùi lại phía sau năm thước.
Nguyên Viên Hiếu không bị thế quyá»n dầy khít của Cổn Long VÆ°Æ¡ng làm hoa mắt, thoi quyá»n gã đánh trúng vào huyệt “Khúc Trì†ở khuá»·u tay đối phÆ°Æ¡ng.
Cổn Long Vương thấy cánh tay trái đột nhiên tê buốt, khiến cho những chiêu sắp tiếp tục đánh ra không thi triển được nữa đành phải nhảy lùi lại.
Viên Hiếu gầm lên má»™t tiếng nhảy xổ tá»›i, vung hai quyá»n đánh theo thế liên hoàn vào Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng bị thÆ°Æ¡ng ở huyệt “Khúc Trì†tay trái, không còn rảnh được giây phút nào để khôi phục cho khí huyết lÆ°u thông Ä‘iá»u hòa, đành dùng má»™t cánh tay phải cá»± địch. Chưởng đánh chỉ Ä‘iểm phóng ra tá»›i tấp để phong tá»a song quyá»n của Viên Hiếu.
Thượng Quan Kỳ đánh vá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng hai chưởng tuy ngÆ°á»i chàng chÆ°a bị thÆ°Æ¡ng nhÆ°ng phủ tạng đã bị chấn Ä‘á»™ng. Nếu không vận khí Ä‘iá»u hòa hÆ¡i thở thì không thể tái chiến được nữa. Chàng xem chừng Viên Hiếu hãy còn đủ sức chống cá»± vá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng chÆ°a đến nổi bị thua ngay, liá»n nhân cÆ¡ há»™i này Ä‘iá»u dưỡng tinh thần má»™t chút. Chàng không ra tay đánh giúp, đứng lại ngÆ°ng thần, vận khí Ä‘iá»u hòa hÆ¡i thở.
Thượng Quan Kỳ đảo mắt nhìn Liên Tuyết Kiá»u thấy nàng đứng ngây ngÆ°á»i ra cách xa má»™t trượng, theo dõi cuá»™c chiến đấu. Nét mặt nàng biến đổi luôn luôn, rõ ra trong lòng nàng rất Ä‘á»—i xôn xao!
Thật là má»™t cuá»™c chiến đấu kịch liệt ít thấy trong võ lâm. Viên Hiếu ra nhiá»u đòn hay tuyệt, giữ được thế quân bình không hÆ¡n không kém vá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng bị thÆ°Æ¡ng má»™t tay, thế quyá»n biến hóa kém phần linh lợi thành ra bao nhiêu tuyệt chiêu không thể thi triển được.
Y là ngÆ°á»i từng trải đại địch đã nhiá»u, tâm cÆ¡ hiểm Ä‘á»™c, tuy gặp lúc căm giận mà y vẫn bình tÄ©nh nhận xét tình hình đối phÆ°Æ¡ng: Nếu cả Thượng Quan Kỳ cùng Liên Tuyết Kiá»u hợp lá»±c lại đánh, tất mình sẽ bị thua, hiên giá» tuy tạm giữ được thế quân bình, song cánh tay trái chÆ°a giải phóng được huyệt đạo nên không thể huy Ä‘á»™ng cả hai tay đối địch. Nếu tình trạng này còn kéo dài thì chỉ trong chốc lát là má»™t Ä‘á»i lừng lẫy tiếng anh hùng sẽ bị tuôn theo giòng nÆ°á»›c, có khi còn bị tá»­ thÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i bàn tay ba ngÆ°á»i này.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng còn Ä‘ang suy nghÄ© thì Thượng Quan Kỳ đã Ä‘iá»u dưỡng xong, chàng từ từ tiến lại trÆ°á»ng đấu.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng là má»™t gã hung tàn nổi tiếng, trên chốn giang hồ chẳng ai là ngÆ°á»i không biết. NhÆ°ng y là con thần long giấu mình trong đám mây mù, lúc ẩn lúc hiện, lại càng khiến cho ngÆ°á»i ta phát sinh nhiá»u cảm giác thần bí vá» con ngÆ°á»i y, Trong võ lâm ai vừa nghe đến ba chữ “Cổn Long VÆ°Æ¡ng†đã hồn lạc phách bay.
Hoặc giả có ngÆ°á»i cùng y Ä‘á»™ng thủ, nhÆ°ng trong tâm lý đã Ä‘em lòng khiếp sợ thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên võ công giảm Ä‘i rất nhiá»u.
Cứ tình hình đó chẳng những các tay cao thủ thứ nhì thứ ba, mà cả đến tay anh hùng đại lược là Âu Dương Thống cũng có tâm lý sợ sệt này.
Chỉ có Thượng Quan Kỳ và Viên Hiếu là có cảm giác trái ngược. Gã Viên Hiếu ngá»› ngá»› ngẩn ngẩn không biết sợ trá»i sợ đất là gì. Còn Thượng Quan Kỳ thì mang má»™t mối cừu hận rất sâu cay vá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Ngày trÆ°á»›c trên núi bạch mã chàng đã bị ngÆ°á»i áo xanh (tức Cổn Long VÆ°Æ¡ng) hất xuống vá»±c thẳm. Nếu không nhỠở số mạng rá»›t xuống đầm nÆ°á»›c thì dÄ© nhiên chàng bị tan xác rồi. HÆ¡n nữa chàng lại chịu lá»i di ngôn của Chưởng môn phái Võ ÄÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i truyá»n thụ “Thái Cá»±c tuệ kiếm†cho chàng, và yêu cầu chàng duy trì sá»± an toàn cho môn phái Võ ÄÆ°Æ¡ng. Việc này khác nào khối nặng nghìn cân đè lên vai Thượng Quan Kỳ. Chàng nghÄ© đến trách nhiệm trá»ng đại lúc nào thì không yên lòng lúc ấy.
Nhân thế mà lúc Ä‘á»™ng thủ vá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng, chẳng những chàng không sợ hãi chút nào mà lại còn cố tình liá»u má»™t trận sống chết vá»›i y. Cái cảm giác trái ngược vá»›i tâm lý má»i ngÆ°á»i trong võ lâm là ở chá»— đó. Tâm lý này rất quan hệ đối vá»›i võ công mà tăng thêm hay giảm Ä‘i rất nhiá»u.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng vừa chống đỡ vá»›i thế quyá»n mãnh liệt của Viên Hiếu vừa Ä‘Æ°a mắt nhìn ra thấy Thượng Quan Kỳ vẻ mặt hiên ngang lá»™ đầy sát khí, ngạo nghá»… bÆ°á»›c tá»›i, tá»±a hồ không coi mình vào đâu.
Mấy chục năm nay Cổn Long VÆ°Æ¡ng chÆ°a từng thấy má»™t ai dám nghênh ngang chiến đấu vá»›i mình. Giá» y thấy Thượng Quan Kỳ chẳng những tỠý không thận trá»ng lại coi mình bằng con mắt khinh thÆ°á»ng thì y nghÄ© thầm :
- “Thằng lá»i này gan dạ ghê thật! Theo tâm lý thì mình thua gã mấy phần, nếu mình không sá»›m tìm cách trừ gã Ä‘i thì e rằng có ngày chết vá» tay gãâ€.
Nghĩ vậy, Cổn Long Vương xoay mình nhảy vỠThượng Quan Kỳ phóng chưởng vào trước ngực chàng.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c nay vùng vẫy giang hồ muốn để ai sống thì được, muốn giết ai chỉ má»™t chiêu là xong. Ngoài ÄÆ°á»ng Toàn ra trên Ä‘á»i y không còn sợ ai nữa. Bản tính ngang ngược đã in sâu vào đầu óc y, nên bây giá» tuy bị luôn mấy lần tá»a nhụt nhuệ khí, nhÆ°ng chỉ trong giây lát là y chuyển sang ý nghÄ© phải giết cho được cả ba: Liên Tuyết Kiá»u, Viên Hiếu và Thượng Quan Kỳ.
Thượng Quan Kỳ sau khi Ä‘iá»u dưỡng được má»™t lúc đã khôi phục lại công lá»±c được đến quá ná»­a. Chàng vung chưởng ra để đón chưởng của Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng đánh lâu sức mệt lại thêm cánh tay bị thÆ°Æ¡ng, công lá»±c bị giảm rất nhiá»u. Chưởng của y đánh ra dÄ© nhiên làm chấn Ä‘á»™ng, Thượng Quan Kỳ phải lùi lại mấy bÆ°á»›c, nhÆ°ng ngÆ°á»i y cÅ©ng run lên cÆ¡ hồ không đứng vững. Thượng Quan Kỳ định thần lại má»™t chút rồi lại vung chưởng ra đánh nữa.
Mấy chục năm trá»i, ý chí Cổn Long VÆ°Æ¡ng lại nuôi thành bản tính ngang ngược, Ä‘á»™t nhiên bị tiêu tan. TrÆ°á»›c tình cảm này y không thể không tỉnh ngá»™ và phát giác ra rằng những ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c mặt mình Ä‘á»u là những tay kình địch.
Nếu cả mấy ngÆ°á»i cùng hợp sức lại thì đánh mình bị thÆ°Æ¡ng thì chẳng khó khăn gì.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng biết mình hiện Ä‘ang bị hãm vào má»™t tình thế cá»±c kỳ nguy hiểm. NhÆ°ng y vốn là má»™t tay đại gian hùng biết ngÆ°á»i biết mình, lập tức y nghÄ© đến Ä‘Æ°á»ng trốn thoát.
Thượng Quan Kỳ thi triển cả quyá»n lẫn chưởng tấn công tá»›i tấp. Cổn Long VÆ°Æ¡ng chÆ°a nghÄ© ra cách gì thoát thân.
Viên Hiếu mắt nhìn chằm chặp vào Cổn Long VÆ°Æ¡ng, hai tay chuẩn bị để tùy thá»i Ä‘á»™ng thủ.
Liên Tuyết Kiá»u cÅ©ng đã khôi phục lại vẻ trấn tÄ©nh, tấm lòng sợ sệt Cổn Long VÆ°Æ¡ng giảm Ä‘i rất nhiá»u.
Äây là lần thứ nhất Cổn Long VÆ°Æ¡ng thấy oai quyá»n của mình bị sứt mẻ trầm trá»ng, trong lòng y nghÄ© ngợi rất nhiá»u. Vì y Ä‘ang phân tâm, bất giác ra tay chậm lại má»™t chút. Thượng Quan Kỳ thừa cÆ¡ phóng quyá»n ra gạt hai tay Cổn Long VÆ°Æ¡ng rồi đánh vào vai đối phÆ°Æ¡ng.
Thoi quyá»n này chàng đánh ra rất nặng, khiến Cổn Long VÆ°Æ¡ng phải lùi lại ba bốn bÆ°á»›c.
Thượng Quan Kỳ Ä‘á»™t nhiên thu quyá»n vá» không đánh nữa, buông tiếng cÆ°á»i ngạo nghá»….
Cổn Long VÆ°Æ¡ng Ä‘ang chá» cÆ¡ há»™i để chuồn nhÆ°ng nghe tiếng cÆ°á»i của Thượng Quan Kỳ đầy vẻ khinh mạn thì vừa thẹn vừa giận, lá»›n tiếng quát :
- Thằng lá»i con chÆ°a ráo máu đầu này thật là há»—n xược ngu ngốc, biết gì mà cÆ°á»i?
Thượng Quan Kỳ thôi không cÆ°á»i nữa, nói :
- Cổn Long Vương! Ngươi nên biết rằng bản lãnh ngươi chỉ đến thế thôi.
Cổn Long Vương lạnh lùng nói :
- Bá»n ngÆ°Æ¡i theo cách “Xa luân chiến†để hòng thủ thắng, là hạng tầm thÆ°á»ng.
Thượng Quan Kỳ cÆ°á»i nói :
- Liên cô nÆ°Æ¡ng đã thèm ra chiêu nào đâu. Dù ngÆ°Æ¡i có gá»i là “Xa luân đại chiến†gì Ä‘i nữa thì cÅ©ng chỉ có hai chúng ta mà thôi. Ha ha! Äối vá»›i hạng tá»™i ác ngập đầu nhÆ° ngÆ°Æ¡i, ta tưởng cần phải hợp lá»±c để trừ loài ác quá»· cho thiên hạ.
Cổn Long Vương kinh hãi nghĩ thầm :
- “Tình thế trÆ°á»›c mắt rất là bất lợi cho ta. Cánh tay trái bị thÆ°Æ¡ng, chÆ°a rá»—i lúc nào vận khí Ä‘iá»u dưỡng để khôi phục lại. Nếu cả ba ngÆ°á»i hợp lá»±c lại đánh thì khó lòng thoát chếtâ€.
Nguyên Cổn Long VÆ°Æ¡ng má»i khi Ä‘i đâu vẫn Ä‘em theo rất nhiá»u ngÆ°á»i há»™ giá. Chỉ có lần này sở dÄ© y Ä‘i má»™t mình vì trong khu vá»±c sáu bảy dặm vuông, chá»— nào cÅ©ng có ngÆ°á»i Cùng Gia bang ngấm ngầm mai phục, y sợ bị đông ngÆ°á»i khó lòng qua khá»i tay mắt bá»n Cùng Gia bang.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng lại rất sợ hãi ÄÆ°á»ng Toàn, y Ä‘iá»u Ä‘á»™ng cao thủ giữ ngoài sÆ¡n trang đến hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i hôm, không dám mạo hiểm tiến vào. Y tưởng Ä‘em khinh công tuyệt thế, Ä‘Æ¡n thân Ä‘á»™c mã vào trong Cùng Gia bang để Ä‘iá»u tra hÆ° thá»±c. Không ngá» giữa Ä‘Æ°á»ng lại gặp bá»n Thượng Quan Kỳ, giả tá»· chỉ gặp Thượng Quan Kỳ cùng Viên Hiếu thì đã không ra mặt khiêu chiến, ngỠđâu lại gặp cả Liên Tuyết Kiá»u là ngÆ°á»i đã bị y phóng Phụ Cốt Ä‘á»™c châm vào trong thân thể.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng tưởng rằng Liên Tuyết Kiá»u vẫn còn kinh sợ mình nhÆ° trÆ°á»›c, quyết không dám cùng mình Ä‘á»™ng thủ, không ngá» y vừa ra lệnh gá»i Liên Tuyết Kiá»u lại, thì Thượng Quan Kỳ và Viên Hiếu đã ra tay.
Tình thế ngày nay đã đảo ngược hẳn lại, Liên Tuyết Kiá»u chẳng những bị Thượng Quan Kỳ quát lên ngăn lại, mà hành Ä‘á»™ng của nàng đã tá» ra phản bá»™i má»™t cách rõ rệt. Mặt khác chiêu thức võ công của Thượng Quan Kỳ cùng viên Hiếu đã ngấm ngầm có những thế đả phá võ công của y.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng ngấm ngầm nhận xét tình hình, không dám tham chiến được nữa, bèn cÆ°á»i lạt nói :
- Dù cả ba ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i hợp lá»±c lại, đã làm gì nổi ta.
Ngừng một lát y nói tiếp :
- Thôi! Bữa nay ta hãy tha mạng cho các ngươi vì còn có chút việc gấp rút đang chỠta.
Cổn Long VÆ°Æ¡ng vừa nói vừa lạng ngÆ°á»i Ä‘i má»™t cái đã xa ngoài mấy trượng.
Thượng Quan Kỳ buông tiếng cÆ°á»i rá»™ nói :
- Ha ha! Cổn Long Vương! Ngươi sợ rồi phải không?
Cổn Long VÆ°Æ¡ng không trả lá»i Thượng Quan Kỳ nhảy luôn hai bÆ°á»›c nữa, ngÆ°á»i y đã ra xa hÆ¡n mấy chục trượng che khuất vào khúc quanh sÆ°á»n núi, không trông thấy nữa.
Viên Hiếu giÆ¡ song quyá»n lên há»i :
- Äại ca! Chúng ta Ä‘uổi theo y chứ?
Thượng Quan Kỳ lắc đầu nói :
- Không đuổi nữa! Ta bị y làm rung động nội phủ.
NgÆ°á»i chàng lảo đảo rá»—i ngồi phịch xuống đất.
Nguyên Thượng Quan Kỳ từ lúc tiếp hai chưởng của Cổn Long VÆ°Æ¡ng, ná»™i tạng đã bị chấn Ä‘á»™ng. NhÆ°ng chàng biết rằng nếu mình không cố chống giữ, để lá»™ cho Cổn Long VÆ°Æ¡ng biết là mình đã bị ná»™i thÆ°Æ¡ng thì y sẽ thi triển tuyệt kỹ để sát hại Viên Hiếu cùng Liên Tuyết Kiá»u nên chàng phải cố nhẫn nại làm bá»™ nhÆ° mình không sao cả, miá»…n cưỡng vung quyá»n đánh ra để hăm dá»a cho Cổn Long VÆ°Æ¡ng phải rút lui.
Liên Tuyết Kiá»u từ từ bÆ°á»›c lại, cúi xuống nâng Thượng Quan Kỳ lên thủ thỉ há»i :
- NgÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng khá nặng phải không?
Trong thâm tâm nàng đã in sâu hình ảnh chàng thiếu niên anh tuấn, lúc này chân tình bộc lộ hẳn ra, nàng không để ý còn có Viên Hiếu đứng bên.
Thượng Quan Kỳ cÅ©ng biết Liên Tuyết Kiá»u nặng tình vá»›i mình. NgÆ°á»i nàng đã đẹp nhÆ° hoa, tài trí lại chẳng ai bì kịp. Trong võ lâm thá»±c khó lòng kiếm ra con ngÆ°á»i thứ hai toàn vẹn nhÆ° nàng. NhÆ°ng ÄÆ°á»ng Toàn lúc sinh thá»i đã Ä‘inh ninh dặn chàng phải cố gắng chịu Ä‘á»±ng mối tình Ä‘au khổ dày vò, khiến cho Liên Tuyết Kiá»u phấn khởi hùng tâm. Tuy nhiên, chàng cÅ©ng không tuyệt tình má»™t cách thái quá để nàng sinh lòng chán nản. Lá»i nói của ÄÆ°á»ng tiên sinh nặng bằng ngàn cân đè chÄ©u tâm hồn chàng.
Liên Tuyết Kiá»u thấy Thượng Quan Kỳ hồi lâu không đáp chỉ cho là chàng bị thÆ°Æ¡ng trầm trá»ng, tai mắt không minh mẫn nữa bết giác thở dài nói :
- Cổn Long VÆ°Æ¡ng công lá»±c thâm hậu, ngÆ°Æ¡i cùng y đấu mấy chưởng, e rằng ná»™i thÆ°Æ¡ng khá nặng đó, không thể ở lâu đây được, phải tìm nÆ¡i tÄ©nh mịch để ta Ä‘iá»u trị thÆ°Æ¡ng thế cho.
Nói xong nàng Ä‘Æ°a hai bàn tay ngá»c ra nâng Thượng Quan Kỳ dậy.
Viên Hiếu đột nhiên rảo bước đến gần nói :
- Äại ca Æ¡i! Äể em ẵm đại ca Ä‘i!
Rồi gã đưa hai tay ra ẵm Thượng Quan Kỳ cất bước.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng đến má»™t hang núi kín đáo thì dừng lại.
Viên Hiếu đặt Thượng Quan Kỳ xuống, cÆ°á»i nói :
- Äại ca! Liên cô nÆ°Æ¡ng chữa thÆ°Æ¡ng giá»i lắm!
Gã nói câu này để tán tụng Liên Tuyết Kiá»u, còn muốn nói nữa nhÆ°ng không thốt nên lá»i, liá»n toét miệng cÆ°á»i rồi đứng im.
Liên Tuyết Kiá»u đảo mắt nhìn xung quanh má»™t lượt rồi nói :
- Viên huynh đệ! Ngươi ra ngoài cửa hang để coi chừng, bất luận là ai nhất luận cấm hết không cho vào, để ta yên tĩnh chữa thương cho đại ca ngươi.
Viên Hiếu “Dạ†một tiếng rồi lật đật đi ngay.
Trong hang núi tÄ©nh mịch chỉ còn lại hai ngÆ°á»i là Liên Tuyết Kiá»u và Thượng Quan Kỳ.
Thượng Quan Kỳ thở phào một cái rồi nói :
- ThÆ°Æ¡ng thế tại hạ không nặng lắm, tại hạ tin rằng chỉ cần Ä‘iá»u dưỡng má»™t lúc là khá»i ngay, không dám nhá»c lòng cô nÆ°Æ¡ng.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i lạt nói :
- Ta biết ngươi thoái thác.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Không phải thế đâu, thật tình tại hạ chỉ bị Cổng Long Vương làm rung động nội phủ thôi.
Liên Tuyết Kiá»u khẽ thở dài nói :
- Trong chốn hang sâu vắng vẻ này, trong thâm tâm ngÆ°Æ¡i còn có Ä‘iá»u gì hãy nói hết vá»›i ta.
Thượng Quan Kỳ rùng mình nói :
- Tại hạ rất hy vá»ng cô nÆ°Æ¡ng lÆ°u lại Cùng Gia bang để cứu vãn kiếp vận cho võ lâm, mong rằng cô nÆ°Æ¡ng gắng sức hết lòng.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Thế ta chả lÆ°u lại là gì? Bây giá» không phải là lúc ngồi trong trÆ°á»›ng bàn việc binh cÆ¡ hay ở ngoài giáo trÆ°á»ng Ä‘iá»u binh khiển tÆ°á»›ng, chúng ta bất tất bàn đến việc lá»›n trong chốn giang hồ mà là việc riêng giữa chúng ta.
Thượng Quan Kỳ cảm thấy mối tình sôi Ä‘á»™ng chứa chan nhÆ°ng ân hận rằng không thố lá»™ ra được, chàng biết rằng chỉ má»™t câu nói lỡ lá»i có thể lung lay đến đại cuá»™c, chàng đành ngấm ngầm nén nhịn sá»± Ä‘au khổ, há»i lại :
- Cô nương muốn bàn việc gì đây?
Liên Tuyết Kiá»u dằn từng tiếng :
- Việc riêng của chúng ta.
Thượng Quan Kỳ ngẩng mặt trông trá»i chậm rãi nói :
- Hiện chúng ta được thế này là hay lắm rồi còn gì? Cô nÆ°Æ¡ng giữ địa vị trá»ng yếu trong tay cầm đủ kim bài lệnh phù Cùng Gia bang, chỉ dÆ°á»›i quyá»n má»™t ngÆ°á»i mà trên hàng muôn ngÆ°á»i...
Liên Tuyết Kiá»u tức quá gắt lên :
- Ta có nói chuyện đó đâu? Ta chỉ há»i ngÆ°Æ¡i đối vá»›i ta ra sao mà thôi...
Nàng khẽ thở dài nói tiếp :
- NgÆ°Æ¡i đã cứu mạng ta, đã bồng hẳn ngÆ°á»i ta lên, đó là ân ái hay là tiá»n oan nghiệp chÆ°á»›ng? Bây giá» ngÆ°Æ¡i tính sao đây?
Thượng Quan Kỳ Ä‘Æ°a mắt nhìn Liên Tuyết Kiá»u thấy vẻ mặt hồng hào xinh tÆ°Æ¡i của nàng có bao phủ má»™t lá»›p sÆ°Æ¡ng má»ng. Nàng nói mấy câu vừa rồi phải dùng khí lá»±c rất nhiá»u vá»›i vẻ mặt cá»±c kỳ nghiêm trá»ng.
Sá»± tình tá»±a hồ đã đến chá»— quyết liệt. Bất giác trong lòng chàng rất Ä‘á»—i bồn chồn. May chàng là ngÆ°á»i lanh trí thá» dài thÆ°á»n thượt, há»i lại :
- Cô nương định đối đáp với Viên đệ ra sao?
Liên Tuyết Kiá»u không ngá» Thượng Quan Kỳ Ä‘em vấn Ä‘á» này ra há»i ngược lại, nàng thá»™n mặt ra nói :
- Y đối vá»›i ta rất tốt, tình thâm ý trá»ng vô cùng. NhÆ°ng ta không thể coi y là ngÆ°á»i chồng mà kết đôi vá»›i y được Ngừng má»™t lát, Liên Tuyết Kiá»u lại nói tiếp :
- Nửa năm nay Viên Hiếu ở với ta một lòng kính ái nhưng tuyệt chưa có sự đụng chạm giữa đôi bên.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Chẳng lẽ cô nương còn chưa hiểu y đối với cô nương tình mặn nghĩa nồng là thế nào?
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Ta hiểu rồi nhưng làm sao được? Ngươi muốn ép uổng ta kết duyên với y chăng?
Thượng Quan Kỳ Ä‘Æ°a tay lên vò đầu, chàng cảm thấy khó trả lá»i, ngẫm nghÄ© hồi lâu rồi nói :
- Dù sao ít ra ta cũng nên thương hại y.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Việc này sá»›m muá»™n gì cÅ©ng cho y hay, nếu còn kéo dài thá»i gian vô ích thì thà rằng báo cho y biết sá»›m còn hay hÆ¡n.
Thượng Quan Kỳ ngần ngừ nói :
- Cô nương để tại hạ nghĩ lại xem sao đã.
Chàng cúi đầu ngẫm nghÄ© không nói gì, nhÆ°ng trong lòng chàng rất Ä‘á»—i xao xuyến. Chàng nghÄ© lại lá»i di ngôn của ÄÆ°á»ng Toàn, lại nhá»› đến bá»™ mặt chất phác của Viên Hiếu, rồi dần dần chàng cÅ©ng nén được mối tình rung Ä‘á»™ng cõi lòng.
Thượng Quan Kỳ khôi phục lại vẻ trấn tÄ©nh quay đầu nhìn lại thấy Liên Tuyết Kiá»u cúi mặt xuống, tá»±a hồ nhÆ° nàng Ä‘ang nghÄ© lung lắm.
Thốt nhiên má»™t tiếng hú vá»ng lại, Viên Hiếu Ä‘ang chạy nhanh vá», chá»›p mắt đã đến bên hai ngÆ°á»i nói :
- Äại ca! Liên cô nÆ°Æ¡ng! Có ngÆ°á»i đến.
Liên Tuyết Kiá»u đứng đối diện vá»›i gã Viên Hiếu chất phác, nàng cùng Thượng Quan Kỳ Ä‘á»u nảy ra má»™t cảm giác sững sá», Liên Tuyết Kiá»u từ từ nhìn ra phía khác há»i :
- Ai đến đây?
Viên Hiếu đáp :
- Tôi không biết. NgÆ°á»i đó không phải là Cổn Long VÆ°Æ¡ng mà cÅ©ng không giống ngÆ°á»i Cùng Gia bang.
Thượng Quan Kỳ đứng thẳng ngÆ°á»i lên nói :
- Nếu vậy thì lạ quá! Chúng ta phải ra xem sao.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- ThÆ°Æ¡ng thế ngÆ°Æ¡i đã khá»i chÆ°a?
Tuy đang lâm vào hoàn cảnh bất an ninh, mà nàng vẫn nhớ đến thương thế Thượng Quan Kỳ.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Äược nghÄ© má»™t lúc tại hạ đã thấy đỡ nhiá»u. Chúng ta hãy xem ai đến đã rồi sẽ liệu.
Chàng đứng dậy, vẫy tay há»i Viên Hiếu :
- NgÆ°á»i đó ở chá»— nào?
Viên Hiếu đáp :
- Ở khe núi bên kia.
Rồi gã Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng.
Ba ngÆ°á»i trèo lên má»™t chá»— sÆ°á»n núi cao, cúi đầu nhìn xuống quả thấy má»™t ngÆ°á»i mặc áo hồng bào ở khe núi Ä‘ang Ä‘i nhấp nhô, vì còn cách xa quá nên chỉ thấp thoáng thấy bóng ngÆ°á»i, chứ chÆ°a nhìn rõ được là má»™t nhân vật thế nào.
Bỗng nghe Viên Hiếu kêu lên :
- DÆ°á»ng nhÆ° là má»™t nhà sÆ°.
Thượng Quan Kỳ há»i :
- Nhà sÆ° à? Gần đây không có chùa chiá»n, nhà sÆ° đến khu này làm gì?
Viên Hiếu đáp :
- Äúng là nhà sÆ° rồi, em trông rõ lắm.
Nguyên Viên Hiếu được trá»i phú cho cặp mắt rất tinh, Thượng Quan Kỳ cùng Liên Tuyết Kiá»u nhỡn lá»±c còn kém gã xa.
Liên Tuyết Kiá»u thở phào má»™t cái nói :
- NÆ¡i đây hang thẩm rừng sâu, ít có vết chân ngÆ°á»i, bá» suối rêu má»c đầy khe, ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng thí khó lòng Ä‘i được...
Thược Quan Kỳ nói :
- Äúng thế, ngÆ°á»i đến đây chắc là tay bản lãnh không vừa.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Theo chá»— ta biết thì Cổn Long VÆ°Æ¡ng có má»™t ngÆ°á»i bạn võ công ghê gá»›m lắm, thuá»™c phe Mật Tông xứ Tây Tạng.
Ngừng một lát nàng lại nói :
- Nhưng cũng có thể là một nhà sư phái Thiếu Lâm đến đây để giúp ta.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Hai vị cao tăng chùa Thiếu Lâm có thâm giao vá»›i Âu DÆ°Æ¡ng bang chủ, Ä‘á»u có địa vị quan trá»ng tại chùa Thiếu Lâm. Má»™t vị là Thiết Má»™c Äại sÆ° còn lÆ°u lại Cùng Gia bang. Má»™t vị nữa là Phàm Má»™c thì đã trở vá» chùa Thiếu Lâm. Hồi ÄÆ°á»ng đại ca còn, hai vị đại sÆ° này bàn đến thân thế Cổn Long VÆ°Æ¡ng, biết y xuất thân từ chùa Thiếu Lâm. Các vị hòa thượng đó Ä‘ang Ä‘i tróc nã tên đồ đệ phản nghịch (tức Cổn Long VÆ°Æ¡ng).
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Bất luận ngÆ°á»i này là ai, chÆ°a rõ há» là bạn hay thù, chúng ta phải Ä‘á» phòng má»›i được.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Có cần báo cáo với Bang chủ không?
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Ta chắc trong hang sâu thẳm này, Cùng Gia bang Ä‘á»u có bố trí mai phục.
Bỗng thấy Viên Hiếu hô lên :
- Có ngÆ°á»i!
Liên Tuyết Kiá»u, Thượng Quan Kỳ Ä‘á»u chú ý nhìn ra, quả thấy hai ngÆ°á»i chạy nhanh nhÆ° chim bay đến sÆ°á»n núi, há» bám vào vách đá từ dÆ°á»›i vá»±c thẳm trèo rất mau.
Liên Tuyết Kiá»u tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Bá»n mai phục bên ta đã phát Ä‘á»™ng rồi. Nếu ngÆ°á»i đến đây quả là nhà sÆ° Tây Tạng bạn vá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng dẫn những tay cao thủ Mật Tông đến thì bá»n ngÆ°á»i mai phục bên ta quyết không địch lại há». Nếu há» là nhà sÆ° chùa Thiếu Lâm, thì ta e rằng có thể xảy ra sá»± hiểu lầm. Chúng ta phải xuống xem sao?
Viên Hiếu quay lại nhìn Liên Tuyết Kiá»u rồi há»i :
- Xuống ư?
Liên Tuyết Kiá»u gật đầu nói :
- Ngươi xuống đi, nhưng không được động thủ, phải chỠlệnh ta.
Nàng nói câu này lam lấy địa vị chức văn thừa Cùng Gia bang để sai khiến Viên Hiếu. NhÆ°ng nàng buá»™t miệng ra rồi má»›i nhá»› rằng gã không phải là ngÆ°á»i Cùng Gia bang.
Bỗng nghe Viên Hiếu thở dài nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng nói gì mà kỳ cục vậy? TrÆ°á»›c nay có bao giá» tôi không nghe lá»i cô nÆ°Æ¡ng đâu.
Liên Tuyết Kiá»u ngẩn ngÆ°á»i ra, không biết làm thế nào để an ủi gã, liá»n tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Phải rồi, trÆ°á»›c nay ngÆ°Æ¡i vẫn nghe lá»i ta.
Viên Hiếu tá»±a hồ rất hoan hỉ, gã vÆ°Æ¡n tay bám vào cành cây rồi truyá»n dần xuống đáy vá»±c sâu hàng ngàn trượng má»™t cách mau lẹ Thượng Quan Kỳ trông gã thất thanh la lên :
- Viên đệ phải cẩn thận.
Bỗng thấy Viên Hiếu hai chân móc vào cành cây để lộn đầu xuống, lộn đi mấy vòng bám lấy một cành thông rồi cứ nhào lộn từ từ xuống tới đáy vực.
Thượng Quan Kỳ nhăn nhó cÆ°á»i nói :
- Trá»i phú cho Viên đệ cách leo trèo rất tài tình, chúng ta không theo kịp y được.
Chàng Ä‘Æ°a tay vịn vào sÆ°á»n núi cho trượt xuống dần dần.
Liên Tuyết Kiá»u tấm thân má»m mại nhÆ° cành liá»…u thÆ°á»›t tha cÅ©ng băng mình nhảy theo sau Thượng Quan Kỳ.
Hai ngÆ°á»i xuống đến đáy vá»±c thì Viên Hiếu đã chỠở đó lâu rồi. Lúc ấy ngÆ°á»i mặc áo Ä‘á» cÅ©ng Ä‘i gần đến nÆ¡i chỉ còn cách chừng mÆ°á»i trượng. Quả nhiên là má»™t nhà sÆ° mặc áo cà sa Ä‘á».
Viên Hiếu quay lại ngó Liên Tuyết Kiá»u rồi băng mình nhảy tá»›i quát lên :
- Äứng lại!
Thượng Quan Kỳ chÆ°a rõ ngÆ°á»i má»›i đến là thù hay bạn, sợ gã lá»— mãng đánh ngÆ°Æ¡i bị thÆ°Æ¡ng, liá»n chạy theo sát gã.
Nhà sÆ° áo đỠđể má»™t tay trÆ°á»›c ngá»±c, nhìn Viên Hiếu nghiêng mình thi lá»… há»i :
- Phải chăng thí chủ là ngÆ°á»i Cùng Gia bang?
Viên Hiếu nói :
-Tốt lắm! Tôi quên chÆ°a há»i đại sÆ°...
Rồi gã không biết nói thế nào liá»n dứng lại.
Thượng Quan Kỳ chắp tay há»i :
- Có phải đại sư ở Tây Tạng đến đây không?
Nhà sÆ° áo Ä‘á» tủm tỉm cÆ°á»i đáp :
- Bần tăng ở núi Tung Sơn chùa Thiếu Lâm đến đây.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Chùa Thiếu Lâm ở Tung SÆ¡n được anh em đồng đạo trong võ lâm tôn sùng nhÆ° núi Thái SÆ¡n nhÆ° sao Bắc Äẩu, tại hạ đành chịu lá»—i thất kính.
Nhà sư áo đỠnghiêng mình nói :
- A Di Äà Phật! Bần tăng không dám!
Ngừng một lát, nhà sư lại nói tiếp :
- Phải chăng thí chủ là một bậc cao nhân Cùng Gia bang?
Thượng Quan Kỳ nghe giá»ng lưỡi ngÆ°á»i này biết ngay là má»™t nhân vật thÆ°á»ng bôn tẩu giang hồ, chàng tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Äúng rồi! Tại hạ chÆ°a hiểu đại sÆ° muốn kiếm ai?
Nhà sư áo đỠđáp :
- Bần tăng là Tích Mộc xin ra mắt Âu Dương bang chủ.
Thượng Quan Kỳ há»i :
- Äại sÆ° chắc giữ má»™t địa vị cao cả ở quý tá»±?
Tích Mộc đáp :
- Bần tăng vâng lệnh Chưởng môn Phương trượng đến đây.
Thượng Quan Kỳ há»i :
- Phải chăng có một mình đại sư đến đây?
Tích Mộc đại sư đáp :
- Bá»n bần tăng bốn ngÆ°á»i, thấy thí chủ ra đón, sợ có sá»± hiểu lầm, nên má»™t mình bần tăng đến có lá»i nói trÆ°á»›c.
Thượng Quan Kỳ há»i :
- Tại hạ muốn gặp các vị kia nữa có được không?
Tích Mộc đáp :
- Dĩ nhiên là được.
Nói xong quay ngẩng mặt tuyên Phật hiệu vang lên một hồi.
Bỗng thấy phía sau thung lũng cách đó chừng mấy chục trượng có ba nhà sư áo đỠtừ từ đi tới.
Liên Tuyết Kiá»u từ lúc xuống đáy vá»±c, chÆ°a nói má»™t câu nào. Nàng giữ vẻ mặt nghiệm nghị, lạnh lùng để quan sát.
Ba nhà sÆ° kia Ä‘i tá»›i sau Tích Má»™c đại sÆ° Ä‘á»u dừng bÆ°á»›c lại.
Tích Mộc đại sư trỠba nhà sư mới đến, giới thiệu :
- Äây là ba vị sÆ° đệ của bần tăng pháp hiệu là Nhân Má»™c, TÆ° Má»™c, Pháp Má»™c.
Thượng Quan Kỳ chấp tay nói :
- Tại hạ là Thượng Quan Kỳ xin ra mắt các vị đại sư.
Liên Tuyết Kiá»u nhìn bốn nhà sÆ° má»™t lượt rồi ngó xung quanh không thấy bá»n ngÆ°á»i mai phục bên Cùng Gia bang đâu, trong lòng rất lấy làm kỳ, liá»n há»i Viên Hiếu :
- Ngươi có nhìn thấy ai không?
Viên Hiếu ngó quang bốn phía một lượt rồi đáp :
- Không thấy ai cả.
Bỗng thấy Tích Mộc đại sư lại nói :
- Bá»n bần tăng vâng mệnh đến đây có việc gấp cần được bái kiến Âu DÆ°Æ¡ng bang chủ, mong rằng thí chủ thông báo ngay cho.
Thượng Quan Kỳ nghĩ thầm :
- “Hiện giỠkhông biết Âu Dương bang chủ ở đâu? Cách liên lạc thế nào mình cũng chưa hay, thì làm sao mà thông báo được�
Chàng lấy làm khó nghÄ©, quay lại nhìn Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Vị này là Văn Thừa bản bang, trừ Bang chủ ra quyá»n vị Văn thừa rất quan trá»ng, trông coi hết má»i việc, các vị có việc gì cứ nói vá»›i Văn Thừa đây cÅ©ng thế.
Tích Má»™c đại sÆ° Ä‘Æ°a mắt nhìn Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Bần tăng cam chịu lỗi thất kính.
Liên Tuyết Kiá»u xua tay nói :
- Không dám! đại sÆ° có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Tích Mộc đại sư nói :
- Tệ môn Phương trượng có phong thơ để trình Âu Dương bang chủ.
Liên Tuyết Kiá»u há»i :
- Xin đại sư cho biết đây là việc công hay việc tư?
Tích Mộc đại sư nói :
- Bần tăng cũng không rõ. Như vậy cần được trao tay cho Âu Dương bang chủ.
Liên Tuyết Kiá»u há»i :
- Các vị nhất định muốn yết kiến Bang chủ tệ bang phải không?
Tích Mộc nói :
- Lệ luật chùa Thiếu Lâm rất nghiêm ngặt. Mệnh lệnh của PhÆ°Æ¡ng trượng Ä‘Æ°a ra bá»n đệ tá»­ không được cẩu thả, xin nữ thí chủ lượng cho.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Nếu vậy phiá»n bốn vị chỠđây má»™t chút.
Tích Má»™c là má»™t vị tu dưỡng lâu ngày, tính tình nhẫn nại đã quen, nhÆ°ng Từ Má»™c, Pháp Má»™c tá» vẻ nóng ruá»™t không chỠđợi được, liá»n niệm Phật hiệu rồi nói :
- Bần tăng từ ngàn dặm tá»i đây mà quý bang đối xá»­ nhÆ° thế há chẳng thiếu lá»… võ lâm Æ°?
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói :
- Hiện Cổn Long VÆ°Æ¡ng thống lãnh những tay cao thủ đến đây áp bức, hai bên có thể xảy ra cuá»™c chiến tranh bất cứ lúc nào, khu này Ä‘Æ°á»ng Ä‘i khuất khúc, nhiá»u chá»— khó khăn, không dám phiá»n các vị cao tăng phải vất vả, tại hạ xin phái ngÆ°á»i Ä‘i má»i tệ Bang chủ đến đây ra mắt các vị trÆ°á»›c khi Bang chủ tá»›i nÆ¡i, có tại hạ ở đây bồi tiếp.
Nói xong nàng quay lại ngó Thượng Quan Kỳ nói :
- NgÆ°Æ¡i báo đệ tá»­ Cùng Gia bang Ä‘em tín hiệu này má»i Bang chủ tá»›i đây.
Thượng Quan Kỳ đứng lên cung kính nghiêng mình thi lễ rồi trở gót đi ngay, trong lòng nóng nảy lẩm bẩm một mình :
- Bá»n ngÆ°á»i mai phục bên Cùng Gia bang không biết hiện giỠở đâu? Mình biết làm thế nào để Ä‘Æ°a tin cho há»?
Äi được mÆ°á»i trượng thì đến trÆ°á»›c má»™t phiến đá lá»›n, chàng nghÄ© thầm :
- “Nếu mình không thể thông báo cho bá»n để tá»­ mai phục nÆ¡i đây thì biết trả lá»i nàng thế nào? Âu là mình hãy ẩn vào đây để tránh tai mắt bốn nhà sÆ°â€.
NghÄ© vậy, chàng liá»n nấp vào sau phiến đá lá»›n.
Thượng Quan Kỳ vừa ngồi yên chá»—, bá»—ng thấy ánh kiếm lóe lên trong đám cá» rậm Ä‘á»™t nhiên có hai ngÆ°á»i đứng phắt dậy, chính là Tả Hữu nhị đồng.

hết: Hồi 90, xem tiếp: Hồi 91
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 04-07-2008 at 10:00 AM.
  #88  
Old 26-06-2008, 12:31 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 91

Gái thuyá»n quyên tá» mặt phi thÆ°á»ng



Thượng Quan Kỳ cả mừng há»i :
- Hai vị đến đây lâu chưa?
Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng cÆ°á»i đáp :
- Bá»n tôi vâng lệnh giữ khu vá»±c này đến ná»­a ngày trá»i.
Thượng Quan Kỳ nghĩ thầm :
- “Liên cô nÆ°Æ¡ng quả là ngÆ°á»i có tài ngang đại ca ta. Không hiểu sao nàng lại biết nÆ¡i đây có bố trí mai phục?â€
Chàng chắp tay nói :
- Liên cô nÆ°Æ¡ng có lệnh truyá»n xin hai vị báo tin vá» cho Bang chủ: Bá»n Tích Má»™c đại sÆ° chùa Thiếu Lâm bốn vị xin đến ra mắt.
TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng hạ thấp giá»ng xuống nói :
- TrÆ°á»›c khi mất ÄÆ°á»ng tiên sinh lÆ°u lại ba bức cẩm nang sai thị tỳ thân tín giao cho tiểu đệ. Ba bức cẩm nang này chỉ để số hiệu. Tại hạ mở coi bức thứ nhất. Phần trên tiên sinh di ngôn vá» việc cá»± địch, còn Ä‘oạn cuối dặn tại hạ trao hai cẩm nang này lại cho Thượng Quan huynh.
Thượng Quan Kỳ trong lòng buồn bã nghĩ thầm :
- “Việc này đại ca mình sao lẩm cẩm thế này? Äã là di thÆ° để cho mình, sao không chịu trao tay mà lại nhá» Tả Hữu nhị đồng chuyển đếnâ€?
Bá»—ng thấy Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nói :
- Bức cẩm nang của ÄÆ°á»ng tiên sinh giao cho chúng tôi mở xem đã nói rõ :
Khi Liên cô nương chưa gia nhập Cùng Gia bang thì hai cẩm nang này không được đưa đến Thượng Quan huynh.
Thượng Quan Kỳ nghĩ thầm :
- “À ra thế đây! Chắc đại ca sợ mình không lÆ°u nổi Liên Tuyết Kiá»uâ€
Chàng bóc ra xem rồi há»i :
- Giả tỉ Liên cô nương không gia nhập Cùng Gia bang chúng ta thì sao?
Hữu Äồng Lý Tân đáp :
- Chúng tôi mở cẩm nang thấy ÄÆ°á»ng tiên sinh dặn rằng. Nếu cô nÆ°Æ¡ng không chịu gia nhập bản bang thì phải Ä‘Æ°a di thÆ° lên trình Bang chủ.
Thượng Quan Kỳ không nhịn được há»i lại :
- Trong bức thư đó nói gì, hai vị có xem không?
Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nói :
- Chúng tôi xem rồi. Trong di thÆ° ÄÆ°Æ¡ng tiên sinh dặn Bang chủ tập há»p hết những đệ tá»­ tinh nhuệ toàn bang, Ä‘á»™ng viên luôn hai lão Lung Ã, hạ chiến thÆ° thách Cổn Long VÆ°Æ¡ng đến trÆ°á»›c má»™ tiên sinh để quyết định võ lâm thuá»™c vá» ai?
Còn hai bức cẩm nang kia không trao lại cho Thượng Quan huynh nữa, mà lúc bắt đầu khai chiến phải đem đốt trước mộ tiên sinh.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Äó là chuyện bất đắc dÄ© phải dùng hạ sách.
Tả Hữu nhị dông tủm tỉm cÆ°á»i, xoay mình Ä‘i chúm môi huýt lên tiếng sáo thật dài.
Tiếng sáo chÆ°a dứt thì từ đằng xa đã có tiếng sáo khác nổi lên rồi cứ thế truyá»n Ä‘i.
Thượng Quan Kỳ để ý nghe tiếng sáo huýt, tá»±a hồ nhÆ° cÅ©ng có mạch lạc hẳn hoi, nhÆ°ng mình không hiểu mà thôi. Chàng toan trở gót vá» phục mệnh Liên Tuyết Kiá»u, bá»—ng thấy Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng khẽ nói :
- Thượng Quan huynh!
Thượng Quan Kỳ ngÆ¡ ngác há»i :
- TrÆ°Æ¡ng huynh có Ä‘iá»u gì chỉ dạy?
Trương Phương nói :
- Vừa rồi thính mắt tiểu đệ trông thấy Thượng Quan huynh cùng Viên huynh đệ đấu cùng Cổn Long Vương, chúng tôi rất bội phục.
Thượng Quan Kỳ há»i :
- Sao? Hai vị cũng thấy ư?
TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Vì đứng cách xa quá nên không được rõ lắm...
Gã khẽ đằng hắng rồi nói tiếp :
- Tại dÆ°á»›i đáy vá»±c này, bá»n tôi có mÆ°á»i hai ngÆ°á»i mai phục do tiểu đệ cùng Lý huynh đây cầm đầu để chá» lệnh, khi cần đến sẽ ra sức. Thượng Quan huynh có Ä‘á»u chi xin cứ sai bảo.
Thượng Quan Kỳ chắp tay cÆ°á»i nói :
- Bang chủ quả là má»™t tay hùng tài đại lược, ngÆ°á»i đã bố trí đâu vào đó cả.
Trương Phương lắc đầu nói :
- Nếu quả là Bang chủ sắp đặt thì tại hạ chả cần phải nói để Thượng Quan huynh rõ.
Thượng Quan Kỳ há»i :
- Vậy Trương huynh đã vâng lệnh ai?
Trương Phương đáp :
- ÄÆ°á»ng tiên sinh...
Thượng Quan Kỳ giật mình há»i :
- ÄÆ°á»ng tiên sinh đã quy tiên mấy tháng nay sao còn chỉ thị này.
Trương Phương đáp :
- ÄÆ°á»ng tiên sinh diệu toán từ trÆ°á»›c không sót mảy may, ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng hiểu thế nào được.
Hữu Äồng Lý Tân nói :
- Nay Liên cô nương đã gia nhập Cùng Gia bang vậy trao hai bức cẩm nang này lại Thượng Quan huynh.
Äang lúc nói chuyện, Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng đã lấy hai bức cẩm nang trong bá»c ra, hai tay trịnh trá»ng Ä‘Æ°a lại cho Thượng Quan Kỳ.
Thượng Quan Kỳ đón lấy cẩm nang, chàng để ý nhìn kỹ thì bên ngoài chi ghi số hiệu chứ không ghi rõ ngày mở. Chàng nhíu cặp lông mày, há»i :
- Ngoài bì không ghi rõ ngày giỠmở cẩm nang vậy biết lúc nào nên bóc ra?
Trương Phương đáp :
- Lúc ÄÆ°á»ng tiên sinh phái nữ tỳ trao cẩm nang cho tại hạ có dặn hai câu là: “Lúc bị hãm vào nÆ¡i tuyệt địa thì mở phong thứ hai. Khi bể tình nổi sóng thì mở phong thứ baâ€.
Thượng Quan Kỳ cất cẩm nang vào bá»c, nói :
- Xin đa tạ hai vị.
Äoạn trá» gót Ä‘i luôn.
Thượng Quan Kỳ ngoảnh đầu nhìn Liên Tuyết Kiá»u Ä‘ang nhắm mắt ngồi xếp bằng để chắn lối Ä‘i. Viên Hiếu khoanh tay đứng bên Liên Tuyết Kiá»u, giÆ°Æ¡ng cặp mắt tròn xoe nhìn chằm chặp bốn nhà sÆ°.
Thượng Quan Kỳ nghĩ thầm :
- “Phái Thiếu Lâm được các phái võ tôn sùng, nay bên mình đối vá»›i bá»n cao tăng nhÆ° vậy há chẳng thất lá»… lắm Æ°â€?
NghÄ© vậy, chàng cảm thấy áy náy trong lòng, muốn nói mấy lá»i từ tạ cùng bốn nhà sÆ°, song chàng thấy Liên Tuyết Kiá»u vẻ mặt lạnh lùng, nhÆ° bao phủ má»™t lá»›p màn sÆ°Æ¡ng, nên không dám mở miệng.
Nên biết rằng Liên Tuyết Kiá»u lúc này quyá»n cao chức trá»ng, giữ địa vị Văn Thừa Cùng Gia bang, mà Thượng Quan Kỳ bất quá là má»™t gã hÆ°Æ¡ng chủ, thứ bậc hai ngÆ°á»i cách xa quá. Liên Tuyết Kiá»u chỉ biến sắc mặt má»™t cái là lập tức có thể Ä‘em Thượng Quan Kỳ chịu luật xá»­ trị.
Thá»i gian lặng lẽ trôi chừng ăn xong bữa cÆ¡m, các nhà sÆ° chỉ có Tích Má»™c tu dưỡng lâu ngày còn trầm tÄ©nh được, nhÆ°ng ba vị Pháp Má»™c, Từ má»™c và Nhân Má»™c thì không nhịn được nữa, Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, Ä‘á»™t nhiên cất bÆ°á»›c Ä‘i vá» phía trÆ°á»›c.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘á»™t nhiên trừng cặp mắt sáng nhÆ° Ä‘iện đảo nhìn các nhà sÆ°, xẵng giá»ng quát :
- Äứng lại!
Miệng nàng tÆ°Æ¡i nhÆ° đóa hoa đào, mặt lạnh nhÆ° băng tuyết. Trong vẻ đẹp của nàng có lẫn nét oai nghiêm, khiến ngÆ°á»i trông thấy phải khiếp sợ.
Ba nhà sư bị nàng lớn tiếng gay gắt dừng chân lại.
Nhân Má»™c cÆ°á»i lạt nói :
- Nữ thí chủ hạch há»i ai vậy?
Liên Tuyết Kiá»u từ từ đứng dậy, mặt lạnh nhÆ° tiá»n há»i lại :
- Äây là đâu mà ba vị đại sÆ° cứ xông xáo bừa bãi?
Từ Mộc tức mình đáp :
- Bá»n bần tăng không phải ngÆ°á»i Cùng Gia bang, ngay Âu DÆ°Æ¡ng Thống cÅ©ng chẳng khinh ngÆ°á»i đến thế.
Liên Tuyết Kiá»u chậm rãi nói :
- Tệ Bang chủ Ä‘á»™ lượng rá»™ng rãi, đối vá»›i ai ngÆ°á»i cÅ©ng tá» vẻ hòa hoãn.
Nhưng bản tòa phải giữ pháp luật nghiêm ngặt, cứ lý mà làm, chứ không nể mặt.
Phàm Mộc chau mày nói :
- Pháp luật Cùng Gia bang dù có nghiêm ngặt nhÆ°ng cÅ©ng không thể thi hành vá»›i ngÆ°á»i ngoài được.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i lạt nói :
- Bất luận là ai bÆ°á»›c chân vào cấm địa Cùng Gia bang Ä‘á»u nhất luật phải theo quy củ của bản bang.
Nhân Má»™c đại sÆ° gằn giá»ng há»i :
- Nếu bần tăng không chịu tuân theo thì sao?
Liên Tuyết Kiá»u đáp :
- Thì phải Ä‘em ra há»i tá»™i.
Nhân Mộc nhíu cặp lông mày dài nói :
- Nữ thí chủ cậy quyá»n hành, bần tăng xin lãnh giáo mấy chiêu.
Nói xong lão đỠkhí sấn xổ bước tới.
Liên Tuyết Kiá»u vung chưởng đánh Nhân Má»™c.
Nhân Má»™c cÆ°á»i lạt nói :
- Giá»i lắm.
Vừa nói vừa vung chưởng ra đón.
Thượng Quan Kỳ thấy hai bên má»—i lúc má»™t găng, lòng chàng nóng nảy vô cùng nhÆ°ng không ngá» hai ngÆ°á»i lại Ä‘i đến chá»— Ä‘á»™ng thủ.
Thượng Quan Kỳ tá»± biết không thể ra tay giúp Liên Tuyết Kiá»u mà cÅ©ng không dám khuyên can, đứng thá»™n mặt ra mà nhìn, chàng chỉ trong mong bá»n Tích Má»™c ngăn cản Nhân Má»™c để tránh cuá»™c đổ máu hay gây thÆ°Æ¡ng tích, nhÆ°ng chàng đã thất vá»ng, Tích Má»™c tuy chÆ°a Ä‘á»™ng thủ nhÆ°ng cÅ©ng thong tay đứng nhín, xem chừng nhÆ° muốn để mặc.
Pháp Má»™c, Từ Má»™c thì vung quyá»n múa tay nhÆ° sắp xông vào trợ chiến.
Viên Hiếu hai tay nắm chặt, dÆ°Æ¡ng cặp mắt thao láo chăm chú theo dõi cuá»™c đấu, gã chỉ chá» há»… thấy Liên Tuyết Kiá»u kém thế không địch nổi hoặc nàng lên tiếng gá»i là lập tức ra tay.
Liên Tuyết Kiá»u cùng Nhân Má»™c đã giao đấu được bốn năm hiệp, chưởng pháp của nàng rất linh diệu và ngấm ngầm muốn hạ thủ mau lẹ.
Nhân Mộc vẫn phải đứng yên một chỗ không tiến được bước nào, nhưng chưởng thế lão mỗi lúc một mãnh liệt.
Hai ngÆ°á»i đấu thêm ba bốn chiêu nữa chưởng lá»±c phóng ra vù vù nhÆ° gió.
Äá»™t nhiên có tiếng hô lá»›n :
- Bang chủ đã đến.
Lúc này Nhân Má»™c đại sÆ° Ä‘ang thi triển má»™t chiêu “Phá SÆ¡n quyá»n†đấm vào ngá»±c đối phÆ°Æ¡ng, thế quyá»n này rất mãnh liệt, quyá»n phong lật tung vạt áo Liên Tuyết Kiá»u lên.
Thượng Quan Kỳ thấy vậy ngấm ngầm căm tức, lầm bầm :
- Nhà sÆ° này thật là khả ố. Lão đã nghe rõ có tiếng ngÆ°á»i khuyên can mà còn ra chiêu hiểm Ä‘á»™c.
Liên Tuyết Kiá»u né mình Ä‘i tránh khá»i thế quyá»n của Nhân Má»™c, đồng thá»i nàng xoay tay lại rất mau chụp vào cổ tay đối phÆ°Æ¡ng rồi nhảy lùi lại bảy tám thÆ°á»›c.
Nhân Má»™c toan ra tay đánh nữa thì Âu DÆ°Æ¡ng Thống đã chạy đến nÆ¡i. Ông lạng ngÆ°á»i Ä‘i chắn Nhân Má»™c lại rồi chắp tay cÆ°á»i nói :
- Tại hạ là Âu DÆ°Æ¡ng Thống. Bốn vị đại sÆ° có Ä‘iá»u gì chỉ giáo?
Nhân Má»™c đành thu quyá»n lại, Ä‘Æ°a mắt nhìn Âu DÆ°Æ¡ng Thống nói :
- Bần tăng là Nhân Mộc từ chùa Thiếu Lâm núi Tung Sơn đến đây.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống cÆ°á»i nói :
- Thiếu Lâm là má»™t phái đứng đầu võ lâm, ai cÅ©ng tôn trá»ng. Tại hạ cam Ä‘iá»u thất kính.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống vừa nói vừa khoanh tay thi lá»…. Nhân Má»™c tuy vẫn còn giận Liên Tuyết Kiá»u, nhÆ°ng đứng trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i lừng danh thiên hạ là Âu DÆ°Æ¡ng Thống, nên lão không tiện buông cÆ¡n giận cho nổi lên, lão Ä‘Æ°a mắt nhìn Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Vị nữ thí chủ quý bang đây võ công rất cao cÆ°á»ng. Bần tăng Ä‘ang lãnh giáo dở cuá»™c thật là đáng tiếc.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Nàng là Văn Thừa bản bang, mong rằng đại sư phụ nể mặt bản tòa, chẳng nên tỷ thí làm gì nữa.
Nhân Má»™c cúi xuống nhìn cổ tay mình, thấy có má»™t vết ngón tay Ä‘á» á»­ng. Lão ngấm ngầm vận khí coi nhÆ°ng không thấy Ä‘au Ä‘á»›n, mà cÅ©ng không phải là bị thÆ°Æ¡ng. Trừ vết Ä‘á» này, ngoài ra không có cảm giác gì khác lạ. Lão cho rằng lúc Ä‘á»™ng thủ bị ngón tay của Liên Tuyết Kiá»u quét trúng, nên lão cÅ©ng chẳng quan tâm. lão chắp tay thi lá»… xong lùi lại, lạnh lùng nói :
- Nếu có cơ hội nào khác, bần tăng xin lãnh giáo nữ thí chủ đây thêm mấy hiệp nữa.
Liên Tuyết Kiá»u vá» nhÆ° không nghe thấy gì, vẻ mặt vẫn lạnh lùng đứng yên má»™t bên.
Tích Mộc đái sư thong thả bước lại chắp tay tự giới thiệu :
- Bần tăng là Tích Mộc.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống cÆ°á»i há»i :
- Thiết Mộc đại sư là chỗ thâm giao với bản tòa, chắc đại sư phụ cũng biết vị đó.
Tích Mộc trầm ngầm một lúc rồi đáp :
- Vị đó là sư huynh bần tăng.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống há»i :
- Lệnh sư huynh hiện giỠở đây, đại sư có muốn gặp không?
Tích Mộc biến sắc, trầm ngâm một lúc rồi nói :
- Bần tăng vâng lệnh đến đây ra mắt Bang chủ để trình phong mật thÆ° của Chưởng môn PhÆ°Æ¡ng trượng. Hiện Chưởng môn PhÆ°Æ¡ng trượng Ä‘ang nóng lòng chỠđợi lá»i phúc đáp của Bang chủ. Chuyến Ä‘i này lật đật lắm, không được rảnh thì giá».
Lão nói câu này tá» ra không muốn gặp Thiết Má»™c đại sÆ° Âu DÆ°Æ¡ng Thống tủm tỉm cÆ°á»i há»i :
- Thủ thư của quý Phương trượng đâu?
Tích Má»™c đại sÆ° thò tay vào bá»c lấy ra cái túi gấm vuông vắn chừng ná»­a thÆ°á»›c rồi nói :
- PhÆ°Æ¡ng trượng đệ tá»­ có dặn rằng phong thÆ¡ này không được Ä‘Æ°a cho ngÆ°á»i thứ ba nào coi.
Âu Dương Thống cầm lấy túi gấm ngoài niêm phong cẩn thận và đỠrằng :
“Kính đệ Âu DÆ°Æ¡ng bang chủ đích thân chiếu khángâ€.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống toan mở ra coi. Äá»™t nhiên Liên Tuyết Kiá»u ngăn lại nói :
- Bang chủ hãy khoan!
Âu DÆ°Æ¡ng Thống quay lại nhìn Liên Tuyết Kiá»u há»i :
- Sao vậy?
Liên Tuyết Kiá»u đáp :
- Trên chốn giang hồ nhiá»u Ä‘iá»u dối trá không thể không Ä‘á» phòng.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống Ä‘Æ°a mắt nhìn Tích Má»™c cÆ°á»i nói :
- Thơ này bản tòa đã nhận rồi, xin đại sư vỠbẩm lại với Phương trượng quý tự...
Tích Má»™c đại sÆ° ngắt lá»i :
- Bần tăng chỠthơ phúc đáp rất gấp.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống nhìn kỹ lại chiếc túi gấm trên tay thì tuyệt không có chá»— nào khả nghi, trong lòng rất khó nghÄ© vì Tiêu Dao Tú Tài ÄÆ°á»ng Toàn lúc lâm chung đã trân trá»ng tiến cá»­ Liên Tuyết Kiá»u, chắc là tiên sinh nghÄ© kỹ lắm.
Hồi sinh thá»i ÄÆ°á»ng Toàn, Âu DÆ°Æ¡ng Thống rất trá»ng tài năng của ÄÆ°á»ng tiên sinh, và nghe theo hết má»i việc. Nay tuy ÄÆ°á»ng Toàn đã chết rồi, nhÆ°ng Âu DÆ°Æ¡ng Thống vẫn má»™t lòng sùng kính, tất nhiên đối vá»›i Liên Tuyết Kiá»u ông cÅ©ng phải đặc biệt tín nhiệm, và lá»i nàng khuyên ngăn quyết không thể vô lý.
Ngẫm nghÄ© hồi lâu, Âu DÆ°Æ¡ng Thống tủm tim cÆ°á»i nói :
- NÆ¡i đây không tiên mở thÆ¡ coi. Xin đại sÆ° vá» phúc đáp PhÆ°Æ¡ng trượng quý tá»± là: Âu DÆ°Æ¡ng Thống này xin tuân theo chỉ thị của ngÆ°á»i mà hành Ä‘á»™ng.
Tích Mộc đại sư nói :
- Bần tăng phải chỠphúc đáp thư ngay lập tức. Nếu Bang chủ không tiếp nhận thì xin trả lại nguyên phong để bần tăng đưa vỠThiếu Lâm tự hoàn lại Chưởng môn Phương trượng.
Nên biết rằng Thiếu Lâm tá»± có địa vị đàn anh trong chốn giang hồ, nếu Âu DÆ°Æ¡ng Thống hành Ä‘á»™ng nhÆ° vậy thì đối vá»›i chùa Thiếu Lâm rất là bất kính. HÆ¡n nữa Tích Má»™c đại sÆ° Ä‘Æ°a thÆ° vá» trả, lão lại đặt thêm vài lá»i khiêu khích thì có thể gây ra sá»± hiểu lầm rất tai hại.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống nghÄ© ngợi hồi lâu không biết trả lá»i ra sao.
Liên Tuyết Kiá»u cặp mắt trong suốt nhìn chằm chặp vào Tích Má»™c đại sÆ°, dÆ°á»ng nhÆ° nàng muốn dò la những bí mật trong thâm tâm lão qua nét mặt có vẻ gì khác lạ chăng.
Thượng Quan Kỳ thấy cá»­ Ä‘á»™ng của Liên Tuyết Kiá»u có Ä‘iá»u quá nóng, mà cá»­ Ä‘á»™ng của bốn nhà sÆ° cÅ©ng có Ä‘iá»u đáng trách. NhÆ°ng chàng tá»± biết địa vị của mình trong bang đối vá»›i Liên Tuyết Kiá»u cách biệt rất xa, nên không dám khuyên ngăn. Chàng đành lẳng lặng không dám nói gì.
Bá»—ng thấy Liên Tuyết Kiá»u từ từ dá»i gót đến Âu DÆ°Æ¡ng Thống, nàng đảo mắt nhìn bá»n Tích Má»™c nói :
- Thuá»™c hạ Ä‘á»u nghe khách tăng lữ chùa Thiếu Lâm Ä‘á»u là những bậc trầm tÄ©nh. Thế mà mấy vị đại sÆ° đây tính nóng nhÆ° lá»­a, thá»±c khiến cho ngÆ°á»i ta phải nghi ngá».
Tích Má»™c đại sÆ° há»i :
- Nữ thí chủ ngá» vá»±c Ä‘iá»u gì?
Liên Tuyết Kiá»u đáp :
- Vừa rồi tại hạ lãnh giáo mấy chưởng pháp thì quả nhiên mấy vị Ä‘á»u là môn phái Thiếu Lâm...
Tích Má»™c cÆ°á»i lạt há»i :
- Các hạ đã biết bá»n bần tăng ở chùa Thiếu Lâm đến đây thì còn Ä‘iá»u gì nghi ngá» nữa?
Liên Tuyết Kiá»u nghiêm mặt lá»›n tiếng nói :
- Tại hạ e rằng các vị đại sÆ° Ä‘á»u bị Cổn Long vÆ°Æ¡ng đánh thuốc mê, nên quên hết bản tính.
Âu Dương Thống trong dạ bồn chồn lẩm bẩm :
- Thật là há»ng bét! TrÆ°á»›c nay phái Thiếu Lâm vẫn tá»± phụ là má»™t phái đứng đầu võ lâm, thế mà Liên Tuyết Kiá»u mắng vào mặt há», e rằng sẽ xảy ra chuyện lôi thôi...
Âu DÆ°Æ¡ng Thống còn Ä‘ang băn khoăn ngẫm nghÄ© thì bá»n Tích Má»™c, pháp Má»™c biến sắc, nhìn chằm chặp vào Liên Tuyết Kiá»u lá»™ vẻ đăm chiêu dÆ°á»ng nhÆ° có Ä‘iá»u gì thất thố.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘á»™t nhiên tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, dịu giá»ng nói :
- Mấy vị Ä‘á»u là những cao tăng đắc đạo, tuy có bị trúng kế Cổn Long VÆ°Æ¡ng, song vẫn còn giữ được tỉnh táo không đến ná»—i mê muá»™i.
Bốn nhà sÆ° vẻ mặt biến đổi luôn hồi, có lúc cáu giận, có lúc thẫn thá».
Liên Tuyết Kiá»u lại nói :
- Bốn vị chịu mệnh lệnh của PhÆ°Æ¡ng trượng đến đây, nếu Cổn Long VÆ°Æ¡ng đã ám toán thì chẳng những nguy hại cho bản bang mà phiá»n lụy đến cả quý tá»± nữa...
Äá»™t nhiên nàng giÆ¡ tay lên Ä‘iểm nhanh vào mắt Tích Má»™c.
Nàng ra tay lẹ quá, Âu Dương Thống muốn ngăn lại thì đã không kịp.
Tích Má»™c đại sÆ° vẻ mặt hoang mang không Ä‘á» phòng bị Liên Tuyết Kiá»u Ä‘iểm trúng, ngÆ°á»i lảo đảo rồi ngã lăn ra.
Pháp Má»™c, Nhân Má»™c, Từ Má»™c thấy sÆ° huynh té uống thần trí Ä‘ang mÆ¡ màng, Ä‘á»™t nhiên tỉnh táo lại, cáu tiết phóng ba chưởng thế dÆ°á»ng nghiêng non dốc bể để đánh Liên Tuyết Kiá»u.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống thấy Liên Tuyết Kiá»u có những cá»­ Ä‘á»™ng khác thÆ°á»ng, vui cÆ°á»i đấy rồi lại tức giận ngay đấy thì trong lòng không khá»i hồi há»™p. Nàng xuất thân là nghÄ©a nữ Cổn Long VÆ°Æ¡ng, tuy được ÄÆ°á»ng tiên sinh tiến cá»­, song chÆ°a chắc đã thoát khá»i sá»± kiá»m chế của y nên trong lòng ông đối vá»›i Liên Tuyết Kiá»u vẫn phải Ä‘á» phòng lùi lại mấy bÆ°á»›c.
Bá»—ng thấy Liên Tuyết Kiá»u cá»­ Ä‘á»™ng tay ngá»c, tấm thân má»m mại lạng Ä‘i hai cái để tránh ba đòn chưởng của ba nhà sÆ°.
Ba nhà sÆ° đánh sểnh ra ngoài quãng không, nhÆ°ng đánh mạnh quá không thu lại kịp, chưởng phong xoáy tròn làm bay cả áo những ngÆ°á»i đứng xem bên ngoài.
Viên Hiếu đứng theo dõi cuá»™c chiến thấy Liên Tuyết Kiá»u vừa thoát khá»i trùng vi ba nhà sÆ°, Ä‘á»™t nhiên gã quát lên má»™t tiếng thật to rồi nhảy xổ vào Pháp Má»™c.
Từ Má»™c, Nhân Má»™c đồng thá»i phóng chưởng ra rất lẹ đánh vào hai cạnh sÆ°á»n Viên Hiếu. Viên Hiếu thốt nhiên giÆ¡ hai tay ra đón lấy thế quyá»n của hai nhà sÆ°.
Thần lá»±c của gã quả là ghê gá»›m, gã đã đón đỡ hai quyá»n tập kích hai bên, mà đồng thá»i còn phóng cÆ°á»›c ra đá Pháp Má»™c.
Liên Tuyết Kiá»u đảo mắt nhìn Thượng Quan Kỳ nói :
- Ngươi động thủ mau đi để giúp cho Viên huynh đệ. Chỉ cần bắt sống nhà sư này, chứ đừng đánh hỠbị thương để tránh việc gây thù oán với phái Thiếu Lâm.
Thượng Quan Kỳ tuy không muốn ra tay, nhưng nàng là Văn Thừa bản bang ra lệnh, đành phải nhảy ra tiếp tay cho Viên Hiếu cùng đánh ba nhà sư.
Liên Tuyết Kiá»u quay lại nhìn Âu DÆ°Æ¡ng Thống há»i :
- Phải chăng Bang chủ có lòng nghi ngỠthuộc hạ?
Âu Dương Thống không ngỠnàng mở miệng bốp chát như vậy, bất giác rùng mình đáp :
- Bản tòa nghÄ© rằng chÆ°a có Ä‘iá»u chi chứng minh được các vị đại sÆ° đến đây vá»›i tấm lòng bất trắc thì không nên gây thù hận vá»›i phái Thiếu Lâm.
Liên Tuyết Kiá»u đảo mắt nhìn tình hình trÆ°á»ng đấu má»™t lượt, lạnh lùng nói :
- Nếu vậy Bang chủ tựa hồ không tín nhiệm thuộc hạ.
Âu Dương Thống ngập ngừng nói :
- Cái đó, cái đó...
Ông là ngÆ°á»i lá»—i lạc nên không quen nói dối. Liên Tuyết Kiá»u nghe ông mở miệng đã biết trong lòng lo buồn không muốn nói gì nữa.
Liên Tuyết Kiá»u ngẩng mặt lên, thá» phào má»™t cái nói :
- Bang chủ nếu không yên dạ thì cứ tùy tiện thu hồi quyá»n vị Văn Thừa của thuá»™c hạ.
Âu Dương Thống nói :
- Tại hạ dùng ngÆ°á»i bản tâm không có tính Ä‘a nghi, mà chỉ muốn tránh việc thù oán vá»›i phái Thiếu Lâm, chứ tuyệt không có ý phạm vào quyá»n hạn của cô nÆ°Æ¡ng.
Liên Tuyết Kiá»u lại theo dõi tình hình cuá»™c đấu. Viên Hiếu và Thượng Quan Kỳ dần dần kiá»m chế được đối phÆ°Æ¡ng.
Ba nhà sÆ° bị hai ngÆ°á»i tấn công bằng cả chưởng lẫn chỉ đã bị kém thế. Nàng từ từ nói :
- Nếu thuộc hạ đoán không lầm thì ba nhà sư này đã bị Cổn Long Vương thu dụng.
Âu Dương Thống nói :
- Phải chăng cô nÆ°Æ¡ng nghi ngá» lai lịch bá»n há»?
Liên Tuyết Kiá»u lắc đầu nói :
- Bốn nhà sÆ° này trăm phần trăm là chùa Thiếu Lâm nhÆ°ng hỠđã bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng cho uống thuốc mê nên tinh thần bị chi phối. Äó cÅ©ng là sá»± bất đắc dÄ© mà chịu để ngÆ°á»i sá»­ dụng.
Âu Dương Thống nói :
- Nếu vậy chúng ta không nên đánh bị thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i vô tá»™i để gây ra thù hận vá»›i phái thiêu Lâm, chắc là Cổn Long VÆ°Æ¡ng cố ý dụng tâm nhÆ° vậy để ly gián phe chúng ta.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Cổn Long Vương dụng tâm không chỉ có thế mà thôi...
Âu DÆ°Æ¡ng Thống chú ý nhìn bốn vị hòa thượng má»™t lúc, quả thấy bá»n há» ra quyá»n chưởng Ä‘á»u là những chiêu thức phái Thiếu Lâm tuyệt không ngượng nghịu chút nào, ông nói :
- Mục lực của bản tòa nhìn chưa ra chỗ bốn vị này đã bị thuốc mê của Cổn Long Vương.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i lạt nói :
- Bang chủ đã trao toàn quyá»n cho thuá»™c hạ thì hay hÆ¡n hết là đừng can dá»± vào công việc của thuá»™c hạ.
Âu Dương Thống đứng thộn mặt ra, muốn nói lại thôi, ông cảm thấy bồn chồn trong dạ, nghĩ thầm :
- Cùng Gia bang vừa bị tổn hại nặng, bá»n Bát Anh, Tứ Thập Bát Kiệt vừa chết vừa bị thÆ°Æ¡ng rất nhiá»u, chÆ°a kịp chá»n ngÆ°á»i bổ sung, bản tòa đã hạ lệnh Ä‘iá»u Ä‘á»™ng những tay cao thủ các phân đà cÅ©ng chÆ°a thấy đến thế mà Cổn Long VÆ°Æ¡ng đã thân hành đốc suất bốn vị hầu bá cÅ©ng những tay cao thủ đến đây. Hiện nay ngòi lá»­a chiến tranh Ä‘ang ầm á»· không biết bung lên lúc nào, tình thế giang hồ trong lúc này, chỉ còn má»™t phái Thiếu Lâm là có thể giúp ta để chống cá»± vá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng, nếu ta lại đánh cho các nhà sÆ° Thiếu Lâm bị thÆ°Æ¡ng gây nên cừu oán, thì thành ra hai mặt thụ địch, thá»±c nguy hiểm không biết đến đâu mà lÆ°á»ng.
Song ông chỉ trình bày vậy thôi chứ không dám can ngăn Liên Tuyết Kiá»u.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống còn Ä‘ang ngẫm nghÄ©, bá»—ng nghe Liên Tuyết Kiá»u lá»›n tiếng ra lệnh cho Viên Hiếu cùng Thượng Quan Kỳ :
- Các ngươi phải tận lực công kích, cố bắt cho được ba nhà sư trong vòng ba mươi hiệp nữa.
Viên Hiếu đối vá»›i Liên Tuyết Kiá»u vẫn má»™t lòng sùng kính nhÆ° đối vá»›i má»™t vị thần minh. Lệnh vừa tuyên ra, gã Ä‘á»™t nhiên vung quyá»n đánh rất gấp, quyá»n phong cá»±c kỳ lợi hại.
Còn Thượng Quan Kỳ trong lòng vẫn dè dặt không chịu đánh hết sức.
Liên Tuyết Kiá»u cặp mắt rất tinh lanh. Hai bên vừa đánh thêm hai hiệp, nàng đã nhìn rõ chiêu thức Thượng Quan Kỳ “Hư†mà không “Thá»±câ€. Chẳng những chàng có ý dè dặt mà còn làm trở ngại cho chưởng thế của Viên Hiếu không phát huy được toàn lá»±c. Nàng nổi giận đùng đùng lá»›n tiếng quát :
- Thượng Quan Kỳ! Ngươi với địch không chịu ra sức bỠngoài tuy phụng mệnh mà bỠtrong có ý phản trắc. Ta hãy ghi lấy tội trạng ngươi chỠbắt xong ba nhà sư là lập tức thi hành.
Thượng Quan Kỳ giật mình, biết rằng Liên Tuyết Kiá»u đã khám phá ra chá»— dụng tâm của mình, đành phải thay đổi thế chưởng, thi triển toàn lá»±c võ công.
Tình thế cuộc chiến đấu lập tức thay đổi. Pháp Mộc, Nhân Mộc, Từ Mộc bị Viên Hiếu cùng Thượng Quan Kỳ đem toàn lực ra công kích, chỉ còn sức chống đỡ chứ không thể phản kích, cuộc hơn thua đã rõ ràng.
Tích Má»™c đại sÆ° võ công thâm hậu vô cùng, tuy lão bị Liên Tuyết Kiá»u Ä‘iểm má»™t chỉ, nhÆ°ng sau má»™t hồi ngầm vận chân khí Ä‘iá»u hòa hÆ¡i thở, huyệt đạo đã tá»± Ä‘á»™ng giải phóng được ngay, sức lá»±c lại hồi phục nhÆ° thÆ°á»ng.
Lão trông thấy chiến cuộc biến chuyển, nghĩ thầm: Thượng Quan Kỳ cùng Viên Hiếu hợp lực lai đánh đoạt mất ưu thế. Nếu mình không ra sức thì ba nhà sư bị thất bại.
Lão liá»n nhảy vào, vung quyá»n ra chiêu “Hiệp SÆ¡n Diên Hải†đánh mau vào Thượng Quan Kỳ.
Thượng Quan Kỳ vung chưởng ra đón, cảm thấy cánh tay bị tê nhức đành lùi lại hai bước.
Tích Má»™c đại sÆ° cÅ©ng bị sức phản kích của Thượng Quan Kỳ rất mãnh liệt rung ngÆ°á»i lên và lùi lại má»™t bÆ°á»›c. Lão lầm bầm :
- Gã này còn nhỠtuổi mà sao công lực thâm hậu đến thế.
Lão vừa nghÄ© vừa tiến gần lại, vung cả hai tay ra chiêu “Song Phong Quán NhÄ©â€.
Thượng Quan Kỳ cÅ©ng chấp hai tay lại rồi từ chiêu “Äồng Tá»­ Bái Phật†biến sang chiêu “Hoạch Phân Âm DÆ°Æ¡ng†hai tay chắp lại rồi vung ra hai bên để giải khai thế “Song Phong Quán Nhĩ†của đối phÆ°Æ¡ng.
Hai ngÆ°á»i má»›i đấu hai chiêu đã biết là gặp phải tay cÆ°á»ng địch và cuá»™c chiến này khó lòng phân thắng bại trong năm ba chục chiêu.
Liên Tuyết Kiá»u để ý Thượng Quan Kỳ cùng Viên Hiếu thấy hai ngÆ°á»i đã chiếm được thượng phong, nhÆ°ng từ lúc Tích Má»™c đại sÆ° ra tay thì cục diện lại biến đổi. Võ công Tích Má»™c cao cÆ°á»ng hÆ¡n ba nhà sÆ° kia nhiá»u. Lão vừa ra tay đã chuyển ngay được thế nguy thành ra vững vàng.
Cứ hiện tình mà nói, nếu Liên Tuyết Kiá»u không ra tay thì hai bên ở vào thế quân bình và có thể dằng dai trong má»™t thá»i gian khá lâu.
Lúc này Tích Má»™c cùng Thượng Quan Kỳ đấu vá»›i nhau, Viên Hiếu đánh vá»›i ba ngÆ°á»i, Pháp Má»™c, Nhân Má»™c và Từ Má»™c.
Thượng Quan Kỳ gặp phải tay cÆ°á»ng địch, tâm thần phấn khởi Ä‘Æ°á»ng quyá»n biến ảo, càng đánh càng kỳ diệu.
Tích Mộc bị Thượng Quan Kỳ phản kích mạnh quá, dần dần bị kém thế.
Âu Dương Thống vừa theo dõi cuộc chiến vừa nghĩ thầm :
- “Các vị hòa thượng tại chùa Thiếu Lâm, hàng ngày tu luyện dÆ°á»›i ngá»n đèn xanh, đại Ä‘a số tính tình trầm lặng. Bốn nhà sÆ° này pháp hiệu đã dùng chữ Má»™c, tất là đồng hành vá»›i Thiết Má»™c đại sÆ°. Hiện giá» Thiết Má»™c bị thÆ°Æ¡ng chÆ°a khá»i. Hay là ta má»i ngÆ°á»i thá»­ há»i xem saoâ€?
Âu DÆ°Æ¡ng Thống còn Ä‘ang ngẫm nghÄ©, Tích Má»™c Ä‘á»™t nhiên biến đổi thế quyá»n, thi triển má»™t thế trong Thập Bát La Hán chưởng tuyệt kỹ trấn sÆ¡n của chùa Thiếu Lâm.
Chưởng pháp Thập Bát La Hán này là má»™t lối võ công cÆ°Æ¡ng cÆ°á»ng mãnh liệt, ngÆ°á»i nào không đủ công lá»±c thì không thể thi triển được mạnh mẽ để thủ thắng.
Tích Mộc đại sư thắng luôn ba chưởng, ổn định lại được tình thế.
Thượng Quan Kỳ thấy đối phÆ°Æ¡ng phóng chưởng ra, áp lá»±c rất trầm trá»ng cần phải có ná»™i lá»±c rất thâm hậu má»›i chống lại được áp lá»±c này. Chàng thấy La Hán chưởng của Tích Má»™c đại sÆ° càng đánh càng mạnh, chưởng phong vù vù trong phạm vi hÆ¡n má»™t trượng.
Thượng Quan Kỳ cả kinh nhận thấy ná»™i lá»±c mình lúc trÆ°á»›c ngang vá»›i Tích Má»™c đại sÆ° mà bây giỠđối phÆ°Æ¡ng mạnh hÆ¡n rất nhiá»u nên rất lấy làm kỳ.
Phải biết rằng Thập Bát La Hán chưởng của phái Thiếu Lâm khác nào sóng đánh đá ngầm, hoàn toàn khác nào ná»™i lá»±c dÆ°Æ¡ng cÆ°Æ¡ng, thế Ä‘Æ°á»ng nghiêng non dốc biển để thủ thắng. Thế chưởng mãnh liệt này lại biến hóa rất là kỳ dị. Chưởng phóng ra càng mạnh bao nhiêu, sức ngÆ°á»i càng đỡ mệt bấy nhiêu, thế chưởng biến hóa, chiêu thức liên tiếp, dÆ° lá»±c của chiêu trÆ°á»›c dồn vào chiêu sau, vì thế mà những chiêu vá» sau càng mạnh, nhÆ°ng ngÆ°á»i phát chưởng lại không thấy mệt nhá»c.
Thượng Quan Kỳ dần dần đuối sức bị thế chưởng lực mãnh liệt của Tích Mộc áp bức, chỉ có phần thủ chứ không phản kích được.
Liên Tuyết Kiá»u nhíu cặp lông mày, ngó qua phía Viên Hiếu, thấy gã đấu vá»›i ba nhà sÆ° kia đã có phần thắng thế.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống huýt lên má»™t tiếng sáo dài. Phía sau tảng đá lá»›n, bóng ngÆ°á»i nhấp nhô, rồi Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng chạy ra.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống toan bảo TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng Ä‘i má»i Thiết Má»™c đại sÆ° thì Liên Tuyết Kiá»u đã cÆ°á»›p lá»i hạ lệnh :
- Thượng Quan Kỳ đã vào giai đoạn hữu thủ vô công, ngươi ra giúp y một tay.
Trương Phương vâng lệnh, chống kiếm bước ra đâm xéo sang.
Tích Mộc đại sư trở tay đánh ra một chưởng. Chưởng phong mãnh liệt hất thế kiếm của Trương Phương phải chùn lại.
Thượng Quan Kỳ nhỠđược một giây Tích Mộc phát chưởng chống lại thế kiếm của Trương Phương, lập tức thi triển đòn phản kích. Chưởng phóng chỉ điểm cướp lại thượng phong, miệng chàng lớn tiếng quát :
- Xin Trương huynh lùi lại. Mình tiểu đệ cũng đủ đối phó với lão.
Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng biết rằng những tay cao thủ Ä‘ang giao đấu vá»›i nhau, rất ghét ngÆ°á»i ngoài xen vào giúp sức. Gã vừa nghe Thượng Quan Kỳ hô hoán, lập tức thu kiếm vỠđứng xa ra.
Nên biết rằng Thập Bát La Hán chưởng là má»™t môn tuyệt há»c để trấn sÆ¡n của phái Thiếu Lâm. Thượng Quan Kỳ sau khi bị mất thế trấn sÆ¡n chủ Ä‘á»™ng, Tích Má»™c Ä‘oạt được tiên cÆ¡, chàng bị đối phÆ°Æ¡ng thi triển La Hán chưởng kiá»m chế mình không còn sức phản kích. NhÆ°ng từ lúc TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng phóng kiếm đánh ra, bắt buá»™c Tích Má»™c phải trở tay chống lại, Thượng Quan Kỳ chụp lấy cÆ¡ há»™i đó cÆ°á»›p lại thế chủ Ä‘á»™ng và ra đòn phản kích.
Tích Má»™c đại sÆ° liên tiếp phóng ra những chiêu thức kỳ diệu để cứu vãn tình thế. NhÆ°ng Thượng Quan Kỳ đã kịp Ä‘á» phòng, không khi nào để Thập Bát La Hán chưởng của đối phÆ°Æ¡ng sinh cÆ°á»ng nhÆ° trÆ°á»›c nữa. Chàng liên tiếp phóng cả chưởng lẫn chỉ tấn công mãnh liệt uy hiếp Tích Má»™c đến ná»—i chân tay luống cuống, đón đỡ không xong còn nói chi đến phản kích.

hết: Hồi 91, xem tiếp: Hồi 92
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 04-07-2008 at 10:05 AM.
  #89  
Old 26-06-2008, 12:38 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 92

Võ lâm Tam bảo là gì?



Tình thế cuộc giao đấu đã khá rõ ràng. Toàn thể phe tăng lữ chùa Thiếu Lâm dần dần đi vào chỗ thất bại.
Äang lúc kịch chiến, thốt nhiên Thượng Quan Kỳ thốt lên má»™t tiếng thật to phóng chưởng đánh mạnh vào vai bên tả Tích Má»™c đại sÆ°.
Tích Má»™c cảm thấy tê nhói bên vai, ná»­a ngÆ°á»i tê buốt. Bất giác chân tay chậm lại má»™t chút, Thượng Quan Kỳ thừa thế phóng chỉ Ä‘iểm trúng vào huyệt Linh Äài Tích Má»™c, khiến lão té xuống lập tức.
Thượng Quan Kỳ điểm huyệt cho Tích Mộc ngã ra rồi, lui lại một bên coi Viên Hiếu đấu với ba nhà sư Thiếu Lâm.
Bỗng nghe Viên Hiếu quát lên một tiếng phóng ra ba chưởng liên tiếp.
Trong lúc chưởng đôi bên đang giao đấu, bỗng một tiếng rú thê thảm vang lên, thì ra Từ Mộc đại sư đã bị trúng chưởng.
Lúc này chỉ còn Nhân Má»™c và Pháp Má»™c chống chá»i vá»›i Viên Hiếu. Phe nhà sÆ° bị thua trận đã rõ rệt. Từ Má»™c trúng chưởng nhảy ra ngoài vòng rồi, Nhân Má»™c, Pháp Má»™c miá»…n cưỡng chống được năm hiệp thì Pháp Má»™c lại trúng má»™t chưởng.
Viên Hiếu ra tay mạnh quá khiến cho cánh tay Pháp Mộc bị gãy.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống chau mày muốn lên tiếng ngăn lại nhÆ°ng sợ Viên Hiếu không nghe, vì gã không phải là ngÆ°á»i Cùng Gia bang. Âu DÆ°Æ¡ng Thống tuy là chúa tể má»™t bang, nhÆ°ng Viên Hiếu không nghe ông cÅ©ng không làm gì được.
Thượng Quan Kỳ Ä‘á»™t nhiên nhảy ra phóng cả hai tay Ä‘iểm huyệt Từ Má»™c và Pháp Má»™c cho hai ngÆ°á»i không nhúc nhích được nữa.
Viên Hiếu bá»—ng gầm lên má»™t tiếng, tay trái gạt song quyá»n của Nhân Má»™c ra, tay phải nắm lấy cổ nhà sÆ°, Nhân Má»™c chỉ kịp kêu lên má»™t tiếng, không cá»±a quậy được nữa.
Âu Dương Thống thấy Viên Hiếu mặt mũi dữ tợn, sợ gã nổi hung bóp chết Nhân Mộc gây nên một mối thâm thù với phái Thiếu Lâm, vội la lên :
- Viên huynh! Chá»› có giết ngÆ°á»i!
Liên Tuyết Kiá»u giÆ¡ tay ra Ä‘iểm huyệt khẽ bảo Viên Hiếu :
- Thôi buông lão ra.
Viên Hiếu vâng lá»i buông tay rồi lui ra má»™t bên.
Liên Tuyết Kiá»u nhìn Thượng Quan Kỳ ra lệnh :
- Ngươi đem bốn nhà sư này để vào một chỗ.
Thượng Quan Kỳ vâng lá»i, nhấc bốn nhà sÆ° đặt lại cẩn thận vào gần nhau.
Liên Tuyết Kiá»u thủng thỉnh nói :
- Xin Bang chủ đưa phong thư của Phương trượng chùa Thiếu Lâm lại cho thuộc hạ.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống từ từ lấy túi gấm ra Ä‘Æ°a cho Liên Tuyết Kiá»u.
Liên Tuyết Kiá»u vừa nắm túi gấm vừa khẽ bảo Thượng Quan Kỳ :
- Trong bốn nhà sÆ° này thì võ công Tích Má»™c cao hÆ¡n hết, chắc y cầm đầu phái Ä‘oàn này. NgÆ°Æ¡i giải phóng huyệt đạo má»™t ná»­a ngÆ°á»i cho y để ta há»i đầu Ä‘uôi.
Thượng Quan Kỳ vâng lá»i giải huyệt đạo cho Tích Má»™c.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống chợt nghÄ© ra: Vì Liên Tuyết Kiá»u xuất thân từ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Cổn Long VÆ°Æ¡ng nên má»›i hiểu những sá»± hiểm Ä‘á»™c Ä‘iêu trá của y. Sở dÄ© ÄÆ°á»ng Toàn tiến cá»­ nàng, chắc là vì Ä‘iểm quan hệ này, ông liá»n để ý quan sát, đứng yên không nói gì.
Liên Tuyết Kiá»u cầm túi gấm thủng thẳng giao lại cho Tích Má»™c cÆ°á»i nói :
- Trong túi gấm này có thủ thÆ° của PhÆ°Æ¡ng trượng quí tá»± phiá»n đại sÆ° phụ mở ra xem được chăng?
Thiết Má»™c đại sÆ° đón lấy túi gấm, sắc mặt biến tái chăm chú nhìn Liên Tuyết Kiá»u, từ từ đáp :
- Không thể xem được.
Liên Tuyết Kiá»u quay lại nhìn Âu DÆ°Æ¡ng Thống má»™t cái rồi chậm rãi há»i Tích Má»™c :
- Trong bốn vị đây thì ba vị đã bị Cổn Long Vương đánh thuốc mê, bản tính hỗn loạn, tinh thần bị Cổn Long Vương chi phối, chỉ còn đại sư phụ là tinh thần hãy còn tỉnh táo có đúng thế không?
Tích Mộc đại sư đáp :
- Bần tăng tuy chÆ°a uống phải thuốc mê nhÆ°ng lại bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng phóng Phụ Cốt Ä‘á»™c châm vào ngÆ°á»i.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Vì thế mà đại sÆ° cam tâm để bá»n Cổn Long VÆ°Æ¡ng sai khiến, tưởng Ä‘em phong thÆ° này mÆ°u ám toán Bang chủ bản bang phải không?
Tích Mộc đại sư nói :
- Bần tăng đã bị y kiá»m chế nên bất đắc dÄ© phải theo y.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Tại hạ cÅ©ng biết thứ Phụ Cốt Äá»™c châm của Cổn Long VÆ°Æ¡ng có bôi chất Ä‘á»™c. NgÆ°á»i nào trúng phải Ä‘á»™c châm này, tuy tinh thần còn tỉnh táo nhÆ°ng mất hết ý chí. Còn ba vị kia tuy bị thuốc mê nhÆ°ng không nặng lắm, nên khó mà khám phá ra được.
Tích Mộc đại sư nói :
- Cô nương đoán đúng lắm.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Nếu những mạch huyệt trong ngÆ°á»i đại sÆ° không bị Ä‘iểm huyệt để bế tắc lại thì chất Ä‘á»™c trong Ä‘á»™c châm không bị ngăn trở, và e rằng thần trí đại sÆ° cÅ©ng chÆ°a tỉnh lại được.
Tích Mộc ngửa mặt lên ngẫm nghĩ một hồi rồi nói :
- Hiện giỠbần tăng đã tự chủ được rồi.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘á»™t nhiên Ä‘Æ°a tay ra lấy thanh trÆ°á»ng kiếm của TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng chỉ vào chiếc túi gấm ở trong tay Tích Má»™c đại sÆ° và cÆ°á»i há»i :
- Äại sÆ° phụ không biết ná»™i dung tá» mật thÆ° trong túi này thật Æ°?
Tích Mộc đại sư đáp :
- Phong thÆ° này quả là thủ bút của PhÆ°Æ¡ng trượng tệ tá»±. NhÆ°ng bá»n bần tăng bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng bắt rồi, y mở thÆ¡ ra xem, không biết có thay đổi gì không, bần tăng thật không biết.
Liên Tuyết Kiá»u từ từ đặt túi gấm lên tảng đá, quay lại nói vá»›i Âu DÆ°Æ¡ng Thống :
- Bang chủ đã thâm giao với Phương trượng chùa Thiếu Lâm vậy có nhận biết nét bút của Phương trượng không?
Âu Dương Thống đáp :
- Chúng tôi rất ít gởi thư từ cho nhau. Hoặc giả có đôi khi xem bút tích của Phương trượng, nhưng không nhớ nữa...
Ngừng một lát Âu Dương Thống lại nói tiếp :
- NhÆ°ng việc này dá»… lắm, hiện Thiết Má»™c đại sÆ° chùa Thiếu Lâm ở đây, chỉ má»i ngÆ°á»i đến xem là biết rõ chân giả.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘á»™t nhiên nghiêm sắc mặt há»i :
- Lúc sinh thá»i, ÄÆ°á»ng tiên sinh giữ chức Văn Thừa trong bang. Bang chủ đối vá»›i y thế nào?
Âu Dương Thống đáp :
- Tiên sinh nói gì tại hạ cũng nghe, bàn kế gì cũng theo.
Liên Tuyết Kiá»u lại há»i :
- Còn bây giỠBang chủ đối với thuộc hạ thì sao?
Âu Dương Thống đáp :
- Vẫn má»™t niá»m kính trá»ng nhÆ° ÄÆ°á»ng tiên sinh.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Nếu Bang chủ còn có ý nghi ngỠthuộc hạ, thì bây giỠthay đổi hãy vẫn còn kịp.
Âu Dương Thống nói :
- Bản tòa dùng ngÆ°á»i vẫn không có tính Ä‘a nghi, huống chi cô nÆ°Æ¡ng lại được ÄÆ°á»ng tiên sinh di ngôn tiến cá»­. Nếu không được cô nÆ°Æ¡ng xuất lá»±c thì khó lòng vãn hồi kiếp vận cho võ lâm. Cô nÆ°Æ¡ng không nghÄ© đến Cùng Gia bang thì cÅ©ng nên vì kiếp vận võ lâm mà hết lòng.
Liên Tuyết Kiá»u vung kiếm má»™t cái, chặt đứt túi gấm để lá»™ phong thÆ° ra.
Lúc này Âu DÆ°Æ¡ng Thống đối vá»›i sá»± xét Ä‘oán của Liên Tuyết Kiá»u đã Ä‘em lòng bá»™i phục, ông đứng yên má»™t bên để xem cá»­ Ä‘á»™ng của nàng, không dám nói gì.
Liên Tuyết Kiá»u lấy mÅ©i kiếm khá»u mở tá» giấy trắng chú ý nhìn má»™t lát Ä‘á»™t nhiên quay lại há»i TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng :
- Ngươi có đá lửa đây không?
Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng thò tay vào bá»c móc viên đá lá»­a Ä‘Æ°a lên.
Liên Tuyết Kiá»u quẹt lá»­a đốt thÆ° rồi đốt luôn cả túi gấm.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống quả ngÆ°á»i lượng rá»™ng nhÆ° biển, thoáng lá»™ nụ cÆ°á»i, vẻ mặt bình tÄ©nh nhÆ° không, đứng nhìn Liên Tuyết Kiá»u đốt túi gấm và mật thÆ°, không nói câu nào.
Liên Tuyết Kiá»u cầm thanh trÆ°á»ng kiếm quẳng xuống đất để trả lại TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng, Ä‘oạn quay sang nhìn Thượng Quan Kỳ há»i :
- Ngươi đã biết tội chưa?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Tại hạ biết tá»™i rồi, xin nghe lá»i cô nÆ°Æ¡ng xá»­ Ä‘oán.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘Æ°a mắt nhìn TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nói :
- Chỉ để mình Tích Mộc lại đây còn ba nhà sư kia thì ngươi áp giải vỠsơn trang, chỠta vỠphát lạc!
Trương Phương vâng lệnh, vẫy tay một cái. Ba gã đại hán mặc áo sắc tro chạy đến, điệu ba nhà sư đi.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Äây ta không cần gì đến ngÆ°Æ¡i nữa, vậy ngÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘i TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nghiêng mình thi lá»…, trở gót Ä‘i ngay.
Liên Tuyết Kiá»u trá» Tích Má»™c quay lại bảo Thượng Quan Kỳ :
- Ngươi cõng nhà sư này.
Rồi rảo bước đi trước.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống khẽ đằng hắng má»™t tiếng rồi rụt rè há»i :
- Bản tòa có đi không?
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Bang chủ cần tham dự vài việc cơ mật.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống cÆ°á»i nhăn nhó cất bÆ°á»›c theo sau Thượng Quan Kỳ.
Liên Tuyết Kiá»u rẽ vào má»™t chá»— kín trong khúc quanh sÆ°á»n núi rồi dừng bÆ°á»›c lại.
Thượng Quan Kỳ cõng Tích Má»™c đại sÆ° theo sau Liên Tuyết Kiá»u vừa Ä‘i vừa lo, chàng tá»± há»i :
- Tính cách cô này không biết đâu mà lÆ°á»ng, chÆ°a hiểu cô ta định trừng trị nhà sÆ° cách nào đây?
Äi thêm mấy trượng nữa thì đến chá»— cùng khúc quanh trên núi, Liên Tuyết Kiá»u quay lại bảo Thượng Quan Kỳ :
- Äược lắm! NgÆ°Æ¡i đặt y xuống đây!
Thượng Quan Kỳ vâng lá»i đặt Tích Má»™c xuống rồi lui ra đứng bên Âu DÆ°Æ¡ng Thống, chàng đã len lõi vào chốn giang hồ biết rõ Thiếu Lâm là má»™t môn phái lá»›n chân chính được các ngÆ°á»i đồng đạo trong võ lâm rất kính ngưỡng, chàng vẫn ngấm ngầm chú ý, nếu Liên Tuyết Kiá»u có cá»­ Ä‘á»™ng bất lợi cho Tích Má»™c đại sÆ° thì lập tức chàng sẽ yêu cầu Âu DÆ°Æ¡ng Thống ngăn cản nàng.
Bá»—ng thấy Liên Tuyết Kiá»u cúi xuống, chưởng phóng chỉ Ä‘iểm, giải khai huyệt đạo cho Tích Má»™c đại sÆ°. Nàng lại móc tay trong bá»c lấy ra má»™t miếng đá nam châm rồi há»i nhà sÆ° :
- Cổn Long VÆ°Æ¡ng phóng Ä‘á»™c châm vào chá»— nào trong ngÆ°á»i đại sÆ°?
Tích Má»™c đại sÆ° được giải khai huyệt đạo rồi chất Ä‘á»™c ở phụ cốt Ä‘á»™c châm lại bá»™c phát, Ä‘á»™t nhiên lão nhảy lên hai tay cá»­ Ä‘á»™ng má»™t hồi rồi bất thình lình phóng ra má»™t chưởng đánh vào ngá»±c Liên Tuyết Kiá»u.
Viên Hiếu vẫn theo sát bên mình Liên Tuyết Kiá»u để há»™ vệ, thấy vậy vÆ°Æ¡n tay ra nắm lấy tay phải Tích Má»™c còn tay phải gã nắm cổ nhà sÆ°. Gã đá luôn má»™t phát nữa, thế là Tích Má»™c ngã lăn ra.
Liên Tuyết Kiá»u khẽ thở dài quay lại nhìn Âu DÆ°Æ¡ng Thống há»i :
- Bang chủ đã thấy rõ chưa?
Âu Dương Thống đáp :
- Bản tòa thấy rõ rồi, nhưng nhà sư này bị thuốc mê của Cổn Long Vương không tự chủ được, nên có hành động như thế mong cô nương lưu tình cho.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Bang chủ đã hiểu lầm thuộc hạ.
Âu Dương Thống nói :
- Bản tòa xin cô nương cho biết ý kiến.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Thủ hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng ai nấy Ä‘á»u không sợ chết, không phải thiên tính há» vốn hung dữ, mà tâm thân bị thuốc mê chi phối không tá»± chủ được.
Âu Dương Thống nói :
- Äiá»u đó bản tòa đã biết rồi.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Tích Má»™c đại sÆ° bị Ä‘á»™c rất nhẹ còn không kìm hãm được tấm thân, nếu ngÆ°á»i bị Ä‘á»™c nặng hÆ¡n thì suốt Ä‘á»i sẽ liá»u chết cho Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Bá»n để tá»± Cùng Gia bang tuy hết thảy Ä‘iá»u kính yêu Bang chủ thá» chết để giữ vẹn lòng trung. NhÆ°ng tấm thân bằng da bằng thịt của bá»n đệ tá»­ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Bang chủ ra tỉ thí vá»›i bá»n ngÆ°á»i thần trí hôn mê, chiến đấu nhÆ° kẻ Ä‘iên cuồng liá»u mạng, thì thế nào cÅ©ng không chống lại được.
Âu Dương Thống rùng mình, ngẫm nghĩ hồi lâu rồi thở dài nói :
- Äã là kiếp vận xui nên, mình cÅ©ng đành làm hết sức ngÆ°á»i, chứ biết sao bây giá»?
Thượng Quan Kỳ nhá»› lại ngày ở trong cánh đồng cá» mÆ°á»i dặm, bá»n thuá»™c hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng liá»u mạng tấn công, không khá»i á»›n da gà.
Liên Tuyết Kiá»u thở phào má»™t cái rồi nói :
- ÄÆ°á»ng tiên sinh tài cao quán thế, thuá»™c hạ muôn phần không kịp má»™t, nhÆ°ng đã được tiên sinh di ngôn tiến cá»­, lại được Bang chủ trịnh trá»ng giao cho nhậm chức Văn Thừa, thuá»™c hạ nghÄ© đến việc này, dù ta có được những môn phái lá»›n giúp sức tập hợp hết tất cả những tinh anh trong võ lâm hiện nay, thì cuá»™c huyết chiến sắp tá»›i đây e rằng sẽ bị tổn thÆ°Æ¡ng đến quá ná»­a. Vậy nếu ta không nắm chắc được phần thắng, Cổn Long VÆ°Æ¡ng bản tính tàn nhẫn lại giá»i dùng Ä‘á»™c mà để mình y trốn thoát thì giang hồ vẫn chÆ°a hết vạ lá»›n.
Âu Dương Thống nói :
- Ngày ÄÆ°á»ng tiên sinh còn tại thế cÅ©ng chÆ°a có mẹo hay để đối phó. Bản tòa lại vô tài bất tất phải Ä‘á» cập đến nữa.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Thuộc hạ đã nghĩ ra được một kế.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống nghe nói mừng nhÆ° Ä‘iên lên, chắp tay há»i :
- Quả vậy ư?
Liên Tuyết Kiá»u đáp :
- Thuộc hạ khi nào dám lừa dối Bang chủ.
Âu Dương Thống cảm kích quá, chắp tay vái dài nói :
- Nếu cô nÆ°Æ¡ng cứu vãn được kiếp nạn cho võ lâm thì bản tòa xin Ä‘em địa vị Bang chủ nhÆ°á»ng lại.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i lạt nói :
- Cổn Long VÆ°Æ¡ng tài trí hÆ¡n ngÆ°á»i. Äá»i này, ngoài ÄÆ°á»ng tiên sinh ra, e rằng không có má»™t ai hÆ¡n y. Thuá»™c hạ chẳng qua làm hết sức mình mà thôi. Còn nhÆ° việc thuá»™c hạ quy đầu Cùng Gia bang, tuyệt không có ý tranh ngôi bá chủ vá»›i giang hồ, chỉ biết Ä‘em sức má»n ra để Ä‘á»n Æ¡n tri ká»·. ÄÆ°á»ng tiên sinh cùng thuá»™c hạ chÆ°a từng quen biết nhau, nhÆ°ng ngÆ°á»i đã tái tạm tiến cá»­ trong lá»i ủy thác thì dù thuá»™c hạ không đủ tài trì đối phó vá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÅ©ng không nỡ để ÄÆ°á»ng tiên sinh ân hận nÆ¡i chín suối. Vì thế mà phải miá»…n cưỡng vâng lệnh.
Âu Dương Thống nói :
- Bản tòa trÆ°á»›c nay lòng ngay miệng lẹ. Hồi sinh thá»i ÄÆ°á»ng tiên sinh đã từng có phen tranh luận. Hỡi ôi! Nếu bản tòa nói năng cả Ä‘iá»u chÆ°á»›ng tai, mong cô nÆ°Æ¡ng đừng để tâm.
Liên Tuyết Kiá»u mỉm cÆ°á»i nói :
- Xin Bang chủ yên lòng, thuá»™c hạ đã vâng mệnh nhậm chức Văn Thừa dÄ© nhiên là phải gắng sức hết long để hoàn thành chí nguyện của ÄÆ°á»ng tiên sinh quyết không vì mấy lá»i tranh luận mà rÅ© áo ra Ä‘i.
Âu Dương Thống nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng lòng dạ quảng đại khiến bá»n tu mi chúng tôi hổ thẹn.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói :
- Có má»™t Ä‘iá»u thuá»™c hạ cần nói rõ vá»›i Bang chủ trÆ°á»›c, mong Bang chủ thể tình cho.
Âu Dương Thống nói :
- Bất luận việc gì bản tòa cũng ưng thuận, miễn là bản tòa có đủ khả năng làm việc đó.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Nếu không may thuá»™c hạ không có thể hoàn thành chí nguyện của ÄÆ°á»ng tiên sinh, thuá»™c hạ cam đành lấy cái chết để báo Ä‘á»n. Vạn nhất mà thành công thì cái ngày mà Cổn Long VÆ°Æ¡ng rÆ¡i đầu thì là ngày thuá»™c hạ xin Bang chủ trả lại tá»± do. Bang chủ nên biết cho rằng: Thuá»™c hạ vào hàng nữ lÆ°u, không muốn len lá»i vào chốn giang hồ mãi mãi.
Âu Dương Thống ngơ ngẩn đáp :
- Việc này chỠlúc tới nơi sẽ bàn bản tòa tự nhiên phải trù tính cho cô nương.
Liên Tuyết Kiá»u nó i :
- YÙ chí thuá»™c hạ đã kiên quyết, xin Bang chủ hứa lá»i cho.
Âu Dương Thống thở dài nói :
- Cô nương để bản tòa nghĩ vài ngày rồi sẽ phúc đáp được chăng?
Liên Tuyết Kiá»u không thúc giục nữa, nàng trở lại vấn Ä‘á» chính đã nói :
- Theo chỗ thuộc hạ biết, nếu một phen cử động mà khiến cho thể lực của Cổn Long Vương tan tành thì chỉ có một biện pháp...
Âu Dương Thống lắng nghe một hồi lộ vẻ nóng ruột.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Biện pháp đó làm tìm cách giải Ä‘á»™c cho bá»n thuá»™c hạ y.
Âu Dương Thống nói :
- Kế ấy rất diệu, song Cổn Long Vương rất quan tâm vỠviệc này, chắc là y đã phòng bị nghiêm mật.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Cổn Long VÆ°Æ¡ng tuy giá»i nghá» dùng chất Ä‘á»™c, nhÆ°ng sức má»™t mình y thì trông nom thế nào cho xiết được toàn cục. Thuá»™c hạ biết trong phủ y có nhà mật thất để cất giấu chất Ä‘á»™c. Chỉ cần má»™t ngÆ°á»i trà trá»™n vào nhà mật thất đó thì việc hiểu cách giải Ä‘á»™c của Cổn Long VÆ°Æ¡ng chẳng khó khăn gì nữa.
Thượng Quan Kỳ Ä‘á»™t nhiên há»i xen vào :
- Cô nương đã bao giỠvào nhà mật thất đó chưa?
Liên Tuyết Kiá»u đáp :
- Ngoài Cổn Long VÆ°Æ¡ng ra, có lẽ không có ngÆ°á»i nào đã được vào đó, có ra chăng nữa chỉ là ngÆ°á»i coi giữ nhà này, nhÆ°ng đã vào nhà mật thất thì đừng hòng yên ổn mà trở ra, vì thế việc Cổn Long VÆ°Æ¡ng dụng chất Ä‘á»™c không lan ra đến chốn giang hồ.
Âu Dương Thống nói :
- Chắc cô nương đã có kế hoạch?
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘Æ°a mắt nhìn Tích Má»™c nói :
- Tại hạ muốn nhá» sức đại sÆ° phụ vào phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng rồi len lõi đến chá»— mật thất này nhÆ°ng còn có má»™t Ä‘iá»u... má»™t Ä‘iá»u rất khó giải quyết...
Âu Dương Thống nói :
- Việc gì mà bản bang có thể làm được, bản tòa xin hết sức.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Cổn Long VÆ°Æ¡ng sở dÄ© mặc sức tung hoành dá»±ng cá» bá nghiệp trong võ lâm là trông vào nhà mật thất này, chỉ cần chúng ta phá hủy được nÆ¡i đó tức là đánh má»™t đòn trí mạng vào ngÆ°á»i y. NhÆ°ng cần lá»±a được mấy tay trí dÅ©ng kiêm toàn, giàu lòng mạo hiểm liá»u chết, má»›i có hy vá»ng thành công.
Âu Dương Thống nói :
- Xin tùy ý cô nÆ°Æ¡ng lá»±a chá»n trong bá»n đệ tá»­ bản bang.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Nhưng thuộc hạ chưa biết hết tài năng của các đệ tử trong bang.
Âu Dương Thống nói :
- Vậy bản tòa Ä‘Æ°a ra má»™t loạt những hạng võ công cao cÆ°á»ng, rồi do cô nÆ°Æ¡ng chá»n lấy...
Ngừng má»™t lát, Âu DÆ°Æ¡ng Thống lại há»i tiếp :
- Cô nÆ°Æ¡ng cần Ä‘á»™ bao nhiêu ngÆ°á»i?
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Ba ngÆ°á»i ná»™i ứng, còn bên ngoài ít ra sáu tay cao thủ.
Âu Dương Thống nhăn mày ngẫm nghĩ.
Liên Tuyết Kiá»u lại nói :
- Ba ngÆ°á»i ná»™i ứng bên trong cần những tay cao thủ có thể chống được vá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng năm mÆ°Æ¡i chiêu trở lên.
Thế là ba ngÆ°á»i hợp sức lại có thể chống vá»›i ngoài ba trăm hiệp.
Âu Dương Thống nói :
- Việc này trong bá»n đệ tá»­ bản bang khó có ngÆ°á»i Ä‘Æ°Æ¡ng cá»± nổi trá»ng trách, cần phải má»i những vị các chúa và Ä‘Æ°á»ng chủ trong tam các nhất Ä‘Æ°á»ng, cùng các vị tân khách hoặc cùng bạn bè của Cùng Gia bang.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- NgÆ°á»i ngoại hợp chỉ cần có võ công cao cÆ°á»ng là được còn ngÆ°á»i ná»™i ứng phải là những ngÆ°á»i bôn tẩu giang hồ, mà há» cải trang trà trá»™n vào phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng...
Nàng đưa mắt nhìn Thượng Quan Kỳ, muốn nói lại thôi.
Trong lòng nàng tuy biết Thượng Quan Kỳ đáng ứng tuyển nhất, nhÆ°ng nàng biết vụ này nguy hiểm dị thÆ°á»ng, không nỡ mở miệng phái chàng Ä‘i.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống cÅ©ng nghÄ© ngay đến Thượng Quan Kỳ, nhÆ°ng biết rằng chàng không phải chân chính là đệ tá»­ Cùng Gia bang. Hôm trÆ°á»›c sở dÄ© chàng phải tuyên thệ gia nhập bản bang là do lá»i buá»™c của Liên Tuyết Kiá»u, dÄ© nhiên là ông không tiện chỉ định chàng dấn thân vào nÆ¡i nguy hiểm.
Thượng Quan Kỳ thốt nhiên ưỡn ngá»±c ra há»i :
- Không hiểu tại hạ có được cô nÆ°Æ¡ng lá»±a chá»n chăng?
Liên Tuyết Kiá»u cặp mắt trong suất chăm chú nhìn Thượng Quan Kỳ má»™t hồi rồi nói :
- DÄ© nhiên ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i đáng lá»±a chá»n nhất.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Äã được cô nÆ°Æ¡ng trân trá»ng, tại hạ tình nguyện đến phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng má»™t chuyến.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘Æ°a mắt nhìn Âu DÆ°Æ¡ng Thống nói :
- Bang chủ suy nghÄ© lá»±a chá»n lấy hai ngÆ°á»i võ công cao cÆ°á»ng trong bá»n đệ tá»­ Ä‘i theo Thượng Quan Kỳ.
Âu Dương Thống ngẫm nghĩ một hồi rồi nói :
- Có rồi! Tả Hữu nhị đồng có thể sung vào chân này.
Ông Ä‘Æ°a mắt nhìn Thượng Quan Kỳ há»i :
- Tả Hữu nhị đồng đã động thủ với Thượng Quan huynh, võ công chúng thế nào?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Nếu cả hai ngÆ°á»i liên hiệp ra tay thì có nhiá»u chiêu tuyệt diệu, chẳng kém gì thuá»™c hạ.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Vậy là quyết định cho Tả Hữu nhị đồng cùng Ä‘i. Việc này càng ít ngÆ°á»i Ä‘i càng tốt. Vậy xin cho vá»i hai gã đến đây ngay!
Âu Dương Thống nói :
- Bản tòa đi triệu Tả Hữu nhị đồng đây.
Nói xong trở gót chạy ngay.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘á»™t nhiên giÆ¡ tay ra Ä‘iểm vào huyệt đạo Tích Má»™c đại sÆ°.
Nàng nhìn Thượng Quan Kỳ khẽ há»i :
- Ngươi quyết định đi ư?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Tại hạ quyết định rồi...
Ngừng một lát, chàng nói tiếp :
- Ân sÆ° tại hạ bị thÆ°Æ¡ng vá» tay Thiên Tý Äá»™c Tẩu Ông Thiên NghÄ©a. Vụ ấy đã trải qua nhiá»u Ä‘iá»u rất phức tạp. NhÆ°ng nếu chắp nối lại vá»›i nhau có lẽ cÅ©ng liên quan vá»›i nhau.
Liên Tuyết Kiá»u há»i :
- Thiên Tý Äá»™c Tẩu Ông Thiên NghÄ©a Æ°?
Thượng Quan Kỳ há»i lại :
- Äúng y, cô nÆ°Æ¡ng có biết y không?
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Ta biết y là má»™t trong những ngÆ°á»i thân tín của Cổn Long VÆ°Æ¡ng trong việc dùng thuốc Ä‘á»™c, chỉ có má»™t mình Ông Thiên NghÄ©a là ra vào được tá»± do nhà mật thất.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Nguyên nhân gia sư cùng mấy vị sư thúc bị chết rất phức tạp, chỉ có mình Ông Thiên Nghĩa là biết mà thôi.
Liên Tuyết Kiá»u khẽ bảo :
- Ngươi đã quyết định đi, ta không tiện ngăn trở nhưng chuyến đi này nguy hiểm vô cùng, không biết đâu mà liệu trước được, ta có một vật phòng thân và một món khí giới để ngươi đem theo.
Nói xong, nàng thò tay vào bá»c móc ra má»™t vật sắc xanh rất tÆ°Æ¡i đẹp và má»™t thanh Ä‘oản Ä‘ao!
Thượng Quan Kỳ biết rằng vật này chàng trông rất quen, nhưng không nhớ đã thấy ở đâu?
Liên Tuyết Kiá»u chắm chú nhìn Thượng Quan Kỳ tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Ngươi cất ngay đi, đừng để ai trông thấy.
NhÆ°ng Thượng Quan Kỳ rất Ä‘á»—i nghi ngá», nhÆ°ng vẫn tuân lá»i cất ngay Ä‘i.
Liên Tuyết Kiá»u há»i :
- Ngươi có biết vật này không?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- DÆ°á»ng nhÆ° tại hạ đã thấy qua nhÆ°ng chÆ°a hiểu lai lịch thế nào?
Liên Tuyết Kiá»u há»i lại :
- NgÆ°á»i đã từng nghe ai nói đến “Võ lâm Tam bảo†bao giá» chÆ°a?
Thượng Quan Kỳ nhắc lại :
- Võ lâm Tam bảo?
Liên Tuyết Kiá»u nó i :
- Phải rồi! Äây là hai vật trong “Võ lâm Tam bảo†Thanh Ä‘ao chuôi vàng này gá»i là “Kinh Hồn Äaoâ€.
Thượng Quan Kỳ sực nhớ đến ngày nỠdo sự ngẫu nhiên lẫn vào hang đá, đã thấy vật này. Chàng thất thanh kêu lên :
- Tại hạ biết rồi! Phải chăng Viên đệ đã dẫn cô nương vào hang đá lấy ra?
Liên Tuyết Kiá»u tủm tỉm cÆ°á»i đáp :
- Äúng đó! Cổn Long VÆ°Æ¡ng phí biết bao nhiêu tâm cÆ¡ phái ta trà trá»™n vào Mẫn phủ Ä‘iá»u tra vật này. NgỠđâu ta lại vô tình lấy được.
Nàng ngừng một lát rồi nói tiếp :
- Võ lâm Tam bảo này có liên quan đến bao nhiêu vụ ân oán rất phức tạp, rất to lớn trong võ lâm, không thể một lúc mà thuật hết được cho rõ ràng. Sau này ta sẽ nói cho ngươi biết. Bây giỠta bảo ngươi cách dùng.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Trong nhà thạch thất đó có hai cổ tá»­ thi ngÆ°á»i chết đã lâu, má»™t ngÆ°á»i mặc áo Ä‘á», dÆ°á»ng nhÆ° là vị nữ lang...
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Võ lâm Tam bảo là lưỡi đao Kinh Hồn, áo Thiên Tăm Ti và túi Ngũ Mang Thần Châu...
Thượng Quan Kỳ nói :
- Thi thể nữ lang mặc áo đỠtrong tay nắm chặt một cái túi sắc vàng, không biết bên trong đựng những gì?
Liên Tuyết Kiá»u đáp :
- Ngũ Mang Thần Châu.
Thượng Quan Kỳ há»i :
- Ngũ Mang Thần Châu là gì?
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói :
- Lưỡi Ä‘ao Kinh Hồn, cùng áo Thiên Ti và túi Ä‘á»±ng ngÅ© Mang Thần Châu hợp lại gá»i là Võ lâm Tam bảo.
Äang nói dở bá»—ng thấy Âu DÆ°Æ¡ng Thống Ä‘ang dẫn Tả Hữu nhị đồng Ä‘ang lật đật chạy tá»›i, nàng lập tức im bặt.
Thượng Quan Kỳ tuy chưa biết lai lịch Võ lâm Tam bảo, nhưng biết những thứ đó rất quan hệ không tiện phô bày ra.
Bữa đó vào trong thạch thất, chàng đã thử lưỡi đao Kinh Hồn thấy sắc bén vô cùng, có thể chém sắt, chém đá như chém cành khô, còn áo Thiên Tằm Ti thì ở trong chỗ ẩm ướt lâu ngày vẫn còn như mới, chắc cũng có diệu dụng của nó cả.
Liên Tuyết Kiá»u đã lấy nhị bảo giao cho mình để làm vật há»™ thân thì đủ biết tình ý nàng thâm trá»ng nhÆ° thế nào, không cần nói ra cÅ©ng biết. Lòng chàng rung Ä‘á»™ng, chàng Ä‘Æ°a mắt nhìn Liên Tuyết Kiá»u thì đúng lúc Liên Tuyết Kiá»u Ä‘ang giÆ°Æ¡ng mắt trong sáng nhìn chàng.
Bốn mắt vừa gặp nhau nhÆ°ng chỉ má»™t loáng, hai ngÆ°á»i đồng thá»i vá»™i quay ra phía khác. Giữa lúc đó Âu DÆ°Æ¡ng Thống đã dẫn Tả Hữu nhị đồng đến nÆ¡i. Tả Hữu nhị đồng nghiêng mình, dùng đại lá»… trong bang để tham kiến Liên Tuyết Kiá»u xong, hai gã thõng tay đứng sang má»™t bên.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘Æ°a mắt nhìn Tả Hữu nhị đồng, chậm rãi nói :
- Có má»™t việc rất nguy hiểm, cần phiá»n đến hai vị Ä‘i má»™t chuyến.
Tả Hữu nhị đồng đồng thanh đáp :
- Xin cô nương cứ sai bảo, dù muôn thác cũng không dám từ chối.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Chuyến Ä‘i này trách nhiệm trá»ng đại, Ä‘Æ°á»ng sá xa xôi, chẳng những có quan hệ đến vận mạng Cùng Gia bang chúng ta vá» mai hậu mà còn liên hệ đến cả kiếp vận võ lâm. Vì nó quan hệ nhÆ° vậy nên phải làm cho bằng được, chứ đừng để thất bại.
Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nghiêng mình nói :
- Tại hạ xin đem toàn lực ra để gánh vác, nếu mà thất bại đành xin một chết cho rồi.
Liên Tuyết Kiá»u khen :
- Äược vậy thì hay lắm!
Äá»™t nhiên nàng thò tay vào bá»c lấy cái bình ngá»c, móc ra ba viên thuốc sắc Ä‘á», nói tiếp :
- Thuốc hoàn này là thứ thuốc rất Ä‘á»™c, nuốt vào bụng rồi chỉ trong khoảnh khắc là chết ngay. Ba vị má»—i ngÆ°á»i giữ lấy má»™t viên.
Tả Hữu nhị đồng cùng Thượng Quan Kỳ nhất tá» tiến lại gần, má»—i ngÆ°á»i cầm lấy má»™t viên.
Liên Tuyết Kiá»u lại nói :
- Thuốc này mãnh liệt lắm! Nếu ba vị chưa đến lúc sức cùng lực kiệt thì chớ bỠvào miệng.
Thượng Quan Kỳ cùng Tả Hữu nhị đồng nói :
- Bá»n thuá»™c hạ xin ghi lá»i.
Äoạn cất thuốc Ä‘i rồi đứng chá».
Liên Tuyết Kiá»u ngẩng mặt trông chiá»u trá»i, thở phào má»™t cái, rồi nói :
- Trong phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng không biết bao nhiêu là tay cao thủ và hầu hết bị thuốc Ä‘á»™c kiá»m chế, nên ngÆ°á»i nào cÅ©ng hung hãn và dÅ©ng mãnh vô cùng.
Dù há» có bị trá»ng thÆ°Æ¡ng cÅ©ng liá»u sức cố đánh cho đến chết má»›i chịu thôi.
Nguyên Ä‘iá»u đó cÅ©ng đủ khiến ngÆ°á»i phải kinh hãi.
Ngừng một lát nàng nói tiếp :
- Nếu không cần thì hay hÆ¡n hết là các ngÆ°Æ¡i đừng Ä‘á»™ng thủ vá»›i há», mà khi mình đã ra tay lại phải hạ Ä‘á»™c thủ ngay, đừng có dè dặt gì cả. Các ngÆ°Æ¡i nên nhá»› rằng bá»n hỠđã mất hết bản tính, chẳng kể sống chết, không khác kẻ Ä‘iên khùng.
Lá»… nghÄ©a giang hồ không còn thứ gì câu thúc bá»n há» cả.
Tả Hữu nhị đồng kính cẩn tuân lá»i chỉ giáo, nghiêng mình gật đầu lia lịa.
Thượng Quan Kỳ chậm rãi nói :
- Còn má»™t Ä‘iá»u rất khó là chÆ°a biết dùng cách nào để trà trá»™n vào phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng?
Liên Tuyết Kiá»u khẽ nói :
- Cổn Long VÆ°Æ¡ng phủ chu vi có đến mÆ°á»i dặm, lại phòng bị cá»±c kỳ nghiêm mật, bất luận ngÆ°á»i võ công cao cÆ°á»ng đến đâu cÅ©ng khó lòng tiến vào được.
Nàng đưa mắt nhìn Tích Mộc đại sư nói :
- Vì thế việc này phải trông cậy vào đại sư phụ đấy.
Âu Dương Thống chau mày muốn nói lại thôi...
Liên Tuyết Kiá»u tá»±a hồ đã Ä‘oán biết ý kiến Âu DÆ°Æ¡ng Thống, nàng tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Bang chủ bất tất phải lo ngại. Việc này quan hệ đến kiếp vận võ lâm, dù PhÆ°Æ¡ng trượng chùa Thiếu Lâm có biết chăng nữa cÅ©ng không phiá»n trách các vị hòa thượng này đâu.
Liên Tuyết Kiá»u dần dà nói toàn chuyện đâu đâu, vẫn chÆ°a Ä‘Æ°a ra biện pháp nào để trà trá»™n vào Cổn Long VÆ°Æ¡ng phủ, Âu DÆ°Æ¡ng Thống khẽ thở dài nói :
- Hiện nay trưởng môn phái Thiếu Lâm là ngÆ°á»i nóng nảy tá»± phụ, bản tòa muốn tránh hết má»i sá»± xích mích vá»›i phái này.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói :
- Không há» chi! Y đã đủ tài làm Chưởng môn, tức phải có trí tuệ khác ngÆ°á»i.
Tính nóng nảy tá»± phụ chẳng qua vì kiến văn hẹp hòi. Nhiá»u ngÆ°á»i tá»± đại rồi sau bị mấy phen nhục nhã, tá»± nhiên biến đổi tâm tính.
Nàng nói má»™t cách tá»± nhiên phóng khoáng tá»±a hồ nhÆ° coi việc đó rất tầm thÆ°á»ng.
Âu Dương Thống chỉ ngấm ngầm thở dài không nói gì nữa.
Liên Tuyết Kiá»u lấy cục đá nam châm hút Phụ Cốt Äá»™c châm trong ngÆ°á»i Tích Má»™c đại sÆ° ra, rồi vá»— huyệt đạo cho nhà sÆ° tỉnh lại.
Sau má»™t lúc, Tích Má»™c đại sÆ° Ä‘á»™t nhiên ngồi nhá»m dậy.
Vị cao tăng này thần trí bị Phụ Cốt Äá»™c châm làm mê muá»™i, sau khi lấy Ä‘á»™c châm ra rồi, nhà sÆ° tỉnh táo lại ngay lập tức. Lão thở phào má»™t tiếng đứng dậy chấp tay thi lá»… trÆ°á»›c mặt Âu DÆ°Æ¡ng Thống rồi khẽ nói vá»›i Liên Tuyết Kiá»u :
- Äa tạ nữ thí chủ đã cứu tôi.
Liên Tuyết Kiá»u tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Mấy vị đại sÆ° Ä‘i vá»›i đại sÆ° phụ đã được Ä‘Æ°a đến má»™t nÆ¡i tÄ©nh mịch bí mật để được nghỉ ngÆ¡i, Ä‘iá»u trị ná»™i thÆ°Æ¡ng. Mấy vị đó trúng Ä‘á»™c khá nặng chứ không phải nhẹ, cần Ä‘iá»u dưỡng má»™t thá»i gian má»›i phục hồi lại được nhÆ° cÅ©.
Tích Mộc đại sư nói :
- Bần tăng vâng mệnh Ä‘em thÆ° đến đây, không ngá» giữa Ä‘Æ°á»ng bị bá»n thuá»™c hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng mai phục bắt được, có Ä‘iá»u giá»›i luật bản tá»± rất nghiêm ngặt mà trưởng môn PhÆ°Æ¡ng trượng hiện Ä‘ang chá» phục mệnh.
Liên Tuyết Kiá»u há»i :
- Giả tỉ bây giỠchưa lấy phụ cốt độc châm trong mình ra được, thì đại sư có nghĩ đến chuyện phục mệnh không?
Tích Mộc đại sư ấp úng :
- Cái đó! Cái đó!...
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Hiện giá» những tay cao thủ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Cổn Long VÆ°Æ¡ng Ä‘ang vây bá»c mấy tầng, dù đại sÆ° có lòng muốn trở vá» quý tá»±, tại hạ e rằng khó mà ra khá»i trùng vi.
Tích Mộc đại sư nghĩ lại lúc bị bắt biết là nàng không phải nói ngoa, chỉ thở dài đáp :
- Nữ thí chủ nói vậy cũng đúng lắm.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Hiện khắp chốn giang hồ đang bị một làn mây sầu thảm bao phủ. Giả tỉ Cùng Gia bang chúng tôi không may bị bại vì Cổn Long Vương thì mục tiêu thứ hai là nhằm vào quý tự.
Tích Mộc đại sư nói :
- Lá»i nữ thí chủ nói rất đúng.
Liên Tuyết Kiá»u há»i :
- Bởi thế tại hạ muốn thương lượng với đại sư nên vì quý phái, vì tệ bang và vì anh em đồng đạo trong võ lâm thiên hạ mà giúp cho một việc hùng tráng, không hiểu đại sư có vui lòng không?
Tích Má»™c đại sÆ° há»i :
- Nữ thí chủ muốn sai bần tăng làm việc gì?
Liên Tuyết Kiá»u đáp :
- Việc này rất giản dị, chỉ mong đại sÆ° theo đúng lá»i tại hạ dặn mà làm là được.
Tích Mộc đại sư nói :
- Nếu vậy xin nữ thí chủ chỉ bảo cho.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Bây giỠchỉ một vấn đỠlà cần khuất tất đại sư một chút.
Tích Má»™c nhíu lông mày há»i :
- Việc gì?
Liên Tuyết Kiá»u đáp :
- Cổn Long Vương độc ác thế nào thì đại sư đã biết rồi, tại hạ bất tất phải nói nữa. Nếu đại sư đi chuyến này thì bất luận giả vỠcòn bị độc cách nào cũng không qua được mắt Cổn Long Vương.
Tích Má»™c đại sÆ° cả kinh há»i :
- Sao? Chẳng lẽ nữ thí chủ lại bắt bần tăng uống thuốc độc nữa ư?
Liên Tuyết Kiá»u đáp :
- TrÆ°á»›c là vì quý tá»±, sau là vì tệ bang xin đại sÆ° phiá»n lụy má»™t phen.
Âu Dương Thống cũng cả kinh nghĩ thầm :
- “Cùng Gia bang chúng ta trÆ°á»›c nay nổi tiếng là chính đại quang minh trên khốn giang hồ. Thủ Ä‘oạn này khác chi Ä‘Æ°á»ng lối Cổn Long VÆ°Æ¡ng chi phối bá»n thuá»™c hạâ€.
Tuy trong lòng ông bất mãn, nhưng không tiện nói ra.
Liên Tuyết Kiá»u thò tay vào bá»c lấy bình ngá»c móc ra má»™t viên thuốc nói :
- Xin đại sư uống thuốc này Cổn Long Vương không khám phá ra được.
Tích Mộc đại sư lại nhìn Âu Dương Thống, toan nói lại thôi đưa tay ra đón lấy viên thuốc nói :
- Tính mạng bần tăng đây đã được nữ thí chủ cứu cho, bây giỠdù có thế nào cũng là đạo nhân quả luân hồi.
Nói xong bỠviên thuốc độc vào miệng nuốt.
Âu Dương Thống quay đi phía khác, ngấm ngầm lắc đầu thở dài.
Thượng Quan Kỳ khẽ đằng hắng nghĩ thầm :
- “Thủ Ä‘oạn cô này hiểm Ä‘á»™c nhÆ° vậy không hiểu tại sao đại ca lại trá»ng vá»ng cô đến thếâ€.
Liên Tuyết Kiá»u tủm tỉm cÆ°á»i khẽ nói :
- Chuyến Ä‘i này bá» ngoài đại sÆ° là má»™t nhân vật đầu não nhÆ°ng bá» trong lại là dÆ°á»›i quyá»n quản cố của bản bang.
Tích Một đại sư nói :
- Lão tăng đã uống thuốc độc rồi, sống chết là ở tay cô nương, chẳng lẽ còn giở trò gì nữa được.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Äại sÆ° hiểu lầm rồi. Cổn Long VÆ°Æ¡ng rất nhiá»u quá»· kế. Chuyến này chẳng những hai bên đấu lá»±c, mà còn đấu trí nữa. Äại sÆ° là ngÆ°á»i trung hậu thì làm sao địch nổi Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
Tích Mộc đại sư nghĩ thầm :
- “Lá»i cô này quả là không saiâ€.
Nhà sÆ° liá»n đáp :
- Phải lắm! Nữ thí chủ có thân hành đi không?
Liên Tuyết Kiá»u trá» Thượng Quan Kỳ nói :
- Tại hạ không, đại sư cứ nghe y là được.
Tích Mộc đại sư nhìn Thượng Quan Kỳ nói :
- Ta nên đi ngay, nhân lúc này thuốc độc bần tăng chưa bộc phát có lẽ hay hơn.

hết: Hồi 92, xem tiếp: Hồi 93
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 04-07-2008 at 10:09 AM.
  #90  
Old 26-06-2008, 12:46 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 93

Lãnh sứ mạng hào kiệt lên Ä‘Æ°á»ng



Liên Tuyết Kiá»u tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Không gấp lắm! Äại sÆ° uống thuốc này trong ba ngày vẫn chÆ°a lên cÆ¡n.
Tích Má»™c đại sÆ° nghe nàng nói ná»­a tin ná»­a ngá», ngÆ¡ ngẩn không biết làm cách nào.
Liên Tuyết Kiá»u đảo mắt nhìn Thượng Quan Kỳ, trầm giá»ng nói :
- NgÆ°Æ¡i cầm thuốc giải Ä‘á»™c này cứ cách mÆ°á»i hai giá» là Ä‘Æ°a đến cho đại sÆ° phụ đây uống má»™t viên là tá»± giải được Thượng Quan Kỳ nghÄ© thầm: “Sao cô không cho mình thuốc giải Ä‘á»™c?â€, nghÄ© vậy nhÆ°ng chàng chỉ biết nghe lá»i nàng, không dám nói ra.
Tích Mộc đại sư quay lại nhìn Thượng Quan Kỳ nói :
- Quý Bang chủ cùng trưởng môn PhÆ°Æ¡ng trượng tệ tá»± có tình hữu nghị rất sâu xa. Tuy bần tăng chÆ°a biết phong thÆ¡ gá»­i cho Bang chủ nói gì, nhÆ°ng chắc rằng thÆ¡ giá»›i thiệu cho mấy anh em bần tăng đến giúp đỡ. Không may bá»n bần tăng bất tài để bá»n Cổn Long VÆ°Æ¡ng bắt được rồi bị thuốc Ä‘á»™c làm cho loạn trí. Dù bá»n bần tăng coi chết nhÆ° không và cÅ©ng không có tài phản kháng, nhÆ°ng thấy nữ thí chủ cho bá»n bần tăng uống thuốc Ä‘á»™c thì biết rằng thủ Ä‘oạn cùng phÆ°Æ¡ng pháp này đủ chống đối vá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Bần tăng không phải là hạng tham sinh úy tá»­ chỉ mong cho lê dân thoát khá»i tai nạn, nguyện Ä‘em chút sức má»n ra phụng sá»±, xin nữ thí chủ cứ việc chỉ bảo cho.
Mấy câu nói Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chính chính này khiến Âu DÆ°Æ¡ng Thống lòng Ä‘au nhÆ° cắt, nhÆ°ng đó là sá»± thá»±c, ông đành quay Ä‘i phía khác vá» nhÆ° không nghe tiếng.
Liên Tuyết Kiá»u khẽ nghiêng mình cÆ°á»i nói :
- Äại sÆ° có tinh thần bác ái nhÆ° vậy, toàn thể Cùng Gia bang chúng tôi cảm kích vô cùng!
Tích Mộc đại sư lạnh lùng nói :
- Bần tăng đã uống thuốc của nữ thí chủ, chẳng qua là việc không thể không xong.
Liên Tuyết Kiá»u tủm tỉm cÆ°á»i, không giải thích nữa, trá» tay vá» phía đằng xa nói :
- Giá» tí đêm nay, xin bốn vị lên đỉnh núi kia há»p mặt, tại hạ Ä‘Æ°a những đồ ứng dụng cho các vị và nói vá» má»i cách hành Ä‘á»™ng.
Thượng Quan Kỳ, Tả Hữu nhị đồng cùng Tích Má»™c đại sÆ° lẳng lặng nghe lá»i không nói gì nữa.
Liên Tuyết Kiá»u quay lại nói vá»›i Âu DÆ°Æ¡ng Thống :
- Bang chủ! Chúng ta đi thôi!
Âu Dương Thống từ từ đi vỠphía trước, vẻ bất mãn lộ ra ngoài mặt.
Liên Tuyết Kiá»u vá» nhÆ° không thấy, nói cÆ°á»i tá»± nhiên cùng Viên Hiếu theo sau Âu DÆ°Æ¡ng Thống.
Thượng Quan Kỳ thấy bá»n Liên Tuyết Kiá»u Ä‘i xa rồi, thở dài má»™t tiếng nhìn Tích Má»™c đại sÆ° nói :
- Xin đại sÆ° thá»­ vận khí xem chất Ä‘á»™c trong ngÆ°á»i có nặng lắm không?
Tích Mộc đại sư lạnh lùng nói :
- Bần tăng đã chẳng quan tâm đến sống chết còn thử làm gì?
Thượng Quan Kỳ hiểu rõ tâm trạng nhà sÆ°, tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Äại sÆ° chẳng nên cố chấp.
Tích Mộc cả giận nói :
- Tiểu thí chủ đừng giả dạng từ bi vá»›i bần tăng nữa. Dù bần tăng có bị thuốc Ä‘á»™c lên cÆ¡n mà chết, cÅ©ng không ngá» lá»i xin thuốc giải ở nÆ¡i tiểu thí chủ đâu.
Thượng Quan Kỳ lầm bầm một mình :
- Giả tỉ đại sÆ° có há»i thuốc giải lại càng khó nghÄ© cho ta.
Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a mắt nhìn Thượng Quan Kỳ nói :
- Thượng Quan huynh từ giá» tá»›i đêm có má»™t quãng thá»i gian khá lâu, chúng ta cứ ngồi đây chá» hay sao?
Thượng Quan Kỳ cÅ©ng không có chủ định, nhÆ°ng nghe lá»i TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nói khiến chàng phải nghÄ© quanh nghÄ© quẩn để tìm ra má»™t ý định rồi trả lá»i hàm hồ :
- Cô nÆ°Æ¡ng lÆ°u chúng ta lại đây chắc là để trông coi ngá»n núi kia hình thế nÆ¡i đây rất bí mật, lại đối diện vá»›i ngá»n núi đó. Äứng đây vận ná»™i lá»±c có thể trông rõ Ä‘á»™ng tÄ©nh bên kia.
Lối giải pháp này thật là miá»…n cưỡng, song Tả Hữu nhị đồng cÅ©ng không tiện tranh luận. Tích Má»™c đại sÆ° cÆ°á»i lạt nói :
- Bần tăng từng nghe Âu Dương bang chủ Cùng Gia bang là một bậc chính đại quang minh, lượng rộng như biển, dè đâu tai nghe không bằng mắt thấy, nay xem ra cũng cùng một tuồng như Cổn Long Vương chứ chẳng khác gì.
Tả Hữu nhị đồng vần cực kỳ sùng kính Âu Dương Thống, nghe nhà sư nói như vậy, bất giác nổi giận đùng đùng, lớn tiếng quát :
- Äại sÆ° nói năng phải giữ mồm giữ miệng má»™t chút, đừng có mở miệng mắng ngÆ°á»i.
Tích Má»™c đại sÆ° cÆ°á»i lạt nói :
- Bần tăng đã khẳng khái uống thuốc Ä‘á»™c là đã bá» cuá»™c sống chết ra ngoài cõi lòng, há còn sợ chi hai vị hăm dá»a. Này này! Nếu hai vị muốn thá»­ sức thì hãy Ä‘á»™ng thủ Ä‘i.
Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên đứng đậy nói :
- Tại hạ xin lĩnh giáo mấy chiêu!
Thượng Quan Kỳ vá»™i giữ TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng lại nhăn nhó cÆ°á»i khuyên can :
- Thôi mà, đại sÆ° phụ đây Ä‘ang uất ức trong lòng để ngÆ°á»i nói mấy câu cho hả, đừng coi đó là chuyện khích bác thật sá»±.
Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nghÄ© thầm :
- “Phải rồi! Má»™t ngÆ°á»i vừa uống thuốc kích Ä‘á»™ng không biết sống chết ra sao thì dù có trầm tÄ©nh đến đâu cÅ©ng khó lòng giữ cho tâm thần trầm tÄ©nh đượcâ€.
NghÄ© vậy, gã tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Thượng Quan huynh nói phải đó. Äứng trÆ°á»›c tình cảnh này ta nên ráng nhẫn nại.
Nói xong từ từ ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thần, để mặc kệ Tích Mộc đại sư nói khích bác nhân vật Cùng Gia bang thế nào thì nói, thủy chung gã cũng không xen vào nữa.
Thượng Quan Kỳ bá» ngoài tuy ra vẻ vận công dưỡng thần, mà trong lòng rất là xao xuyến. Chàng âm thầm xét Ä‘oán tâm lý Liên Tuyết Kiá»u, nhÆ°ng vận dụng hết trí thông minh vẫn chÆ°a hiểu Liên Tuyết Kiá»u an bài nhÆ° thế là có dụng ý gì?
Tích Má»™c đại sÆ° càng nghÄ© càng ấm ức, lá»­a giận lại bốc má»—i lúc má»™t lên ngùn ngụt. Nhà sÆ° càng hậm há»±c hÆ¡n vì không tìm được ngÆ°á»i Cùng Gia bang nào để đánh nhau má»™t lúc cho nguôi giận.
Thượng Quan Kỳ cùng Tả Hữu nhị đồng ngồi nhắm mắt, dù nhà sư muốn mắng chửi, sỉ nhục thể nào cũng mặc.
Tích Má»™c đại sÆ° mắng chá»­i chừng ná»­a giá», lá»­a giận đã dần bá»›t Ä‘i. Lão thở dài thÆ°á»n thượt không nói gì nữa.
Thá»i gian tÄ©nh mịch lặng lẽ trôi, vừng thái dÆ°Æ¡ng đã lặn non Ä‘oài, mấy ngÆ°á»i Ä‘á»u cảm thấy bụng đói miệng khát.
Thượng Quan Kỳ vẫn ngậm miệng, Tả Hữu nhị đồng vẫn lặng thinh. Tích Má»™c đại sÆ° cÅ©ng chẳng buồn lên tiếng. Cả ba ngÆ°á»i ngồi im lặng.
Gần sang canh hai. Thượng Quan Kỳ đột nhiên đứng dậy nói :
- Äi thôi! Chúng ta thá»­ lên đỉnh núi kia xem sao.
Bốn ngÆ°á»i Ä‘á»u đứng dậy, trèo lên đỉnh núi.
Äêm hôm ấy không có trăng, đầy trá»i ánh sao lấp lánh.
Mấy ngÆ°á»i vừa lên đến đỉnh núi thì ngá»­i thấy mùi rượu thịt thÆ¡m ngát, ngá»n gió đêm thổi bay xào xạc mấy ngÆ°á»i Ä‘i lại thấy hình nhÆ° má»›i lên đỉnh núi.
Lần đầu tiên. Thượng Quan Kỳ phóng ngựa đi trước thì thấy trên bàn bát tiên đã bày sẵn rượu thịt.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống cùng Liên Tuyết Kiá»u đã đến đó từ trÆ°á»›c, bốn mặt trong bụi rậm hay trong những khe núi bố trí sẵn vô số đệ tá»­ Cùng Gia bang.
Liên Tuyết Kiá»u đứng dậy nghiêng đầu má»i Tích Má»™c đại sÆ° :
- Má»i đại sÆ° ngồi trên.
Tích Mộc đại sư nhớ tới chuyện nàng hạ độc, lạnh nhạt đáp :
- Bất tất phải ngồi nữa. Nữ thí chủ còn Ä‘iá»u chi dạy bảo xin cứ nói ra.
Từ vẻ mặt cho đến lá»i nói đại sÆ° đầy vẻ tức giận.
Liên Tuyết Kiá»u mỉm cÆ°á»i nói :
- Bàn rượu thịt này Ä‘á»u làm tinh khiết ngon lành, chắc đại sÆ° phụ cÅ©ng đã đói rồi, xin má»i đại sÆ° phụ ăn uống má»™t chút rồi sẽ nói chuyện cÅ©ng chÆ°a muá»™n.
Tích Má»™c để ý nhìn kỹ quả là má»™t bữa thịnh soạn, trong bụng lại đói meo, bất giác lão cầm Ä‘Å©a gắp ăn liá»n.
Liên Tuyết Kiá»u tÆ°Æ¡i cÆ°á»i má»i tiếp vá»›i vẻ mặt ôn nhu hòa nhã dị thÆ°á»ng.
Tích Má»™c đại sÆ° đã ná»­a Ä‘á»i ngÆ°á»i ở nÆ¡i thanh tịnh lấy quyển sách ngá»n đèn làm bạn. Trừ lúc luyện tập võ công lại tụng kinh niệm phật. Lão chÆ°a từng ngồi vá»›i đàn bà cùng mâm bao giá». Lúc này lão ngồi đối diện vá»›i cô gái khuynh quốc, cÆ°á»i nói bồi tiếp, ân cần má»i rượu khiến cho nhà sÆ° xÆ°a nay yên lặng nhÆ° nÆ°á»›c hồ, phát sinh ra má»™t cảm giác kì dị. Cảm giác làm tiêu tan hết má»i ná»—i căm hận Liên Tuyết Kiá»u.
Xong bữa cÆ¡m, đêm đã qua giá» tý, Liên Tuyết Kiá»u Ä‘Æ°a bàn tay ngà ngá»c ra vẫy má»™t cái. Lập tức có mấy gã đại hán chạy đến thu dá»n bàn tiệc Ä‘i, rồi Ä‘Æ°a ra hai bá»c sắc vàng.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống đứng bên không nói câu nào, nhất thiết để tùy ý Liên Tuyết Kiá»u sắp đặt.
Tích Mộc đại sư sau một bữa cơm no, lửa giận bốc đi gần hết, lão ngồi ngay ngắn nhưng không nói gì...
Liên Tuyết Kiá»u vẫy tay gá»i Thượng Quan Kỳ cùng Tả Hữu nhị đồng lại, cÆ°á»i há»i :
- Ba vị đã ăn no chưa?
Ba ngÆ°á»i chÆ°a kịp trả lá»i, nàng ngá»­a mặt lên khẽ thở dài nói tiếp :
- Các vị ra Ä‘i chuyến này trăm ngàn đệ tá»­ Cùng Gia bang trông mong các vị Ä‘em thành quả phản hồi, chẳng khác gì trẻ con mong mẹ vá» chợ, ở đó biết bao nhiêu hào kiệt làm nô dịch cho Cổn Long VÆ°Æ¡ng, có thoát khá»i gông cùm trở lại vá»›i chân tÆ°á»›ng cÅ© hay không Ä‘á»u mong vào sá»± thành bại của các vị...
Tả Hữu nhị đồng nghĩ thầm :
- “Sao cô nÆ°Æ¡ng toàn nói những việc đâu đâuâ€.
Rồi hai gã đứng lên trả lá»i :
- Bá»n thủ hạ ăn no rồi.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘á»™t nhiên nghiêm sắc mặt nói :
- Cuộc thành bại của các vị phen này không những quan hệ đến sự yên vui của Cùng Gia bang, mà còn quan hệ cả đến kiếp vận võ lâm nữa. Bữa tiệc lạt lẽo này các vị ăn ngon miệng là vì bụng đói mà ra.
Thượng Quan Kỳ cảm thấy bầu nhiệt huyết rung động. Chàng chắp tay nghiêm nghị nói :
- Chuyến này nếu bá»n tại hạ không thành công, thì không còn mặt mÅ©i nào đứng ở nhân gian nữa.
Tả Hữu nhị đồng nói :
- Nếu bá»n thủ hạ không ca khúc khải hoàn thì duy còn cái chết để phục mệnh.
Tích Mộc đại sư đột nhiên đứng dậy nói :
- Nữ thí chủ đem lòng bác ái đến lê dân khắp thiên hạ. Bần tăng dù chết cũng không có gì đáng tiếc. Xin nữ thí chủ cho lệnh, dù muôn thác bần tăng cũng không từ chối.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Thấy các vị một lòng hào hiệp, tại hạ kính mộ vô cùng!
Âu Dương Thống đột nhiên xen vào :
- Sự thành bại của mấy vị chuyến này có mối liên quan đến đại cuộc võ lâm, tại hạ sẽ đem hết những tay cao thủ trong bang đến sau để tiếp viện.
Liên Tuyết Kiá»u từ từ mở bá»c vải vàng ra nói :
- Cổn Long Vương vốn tính đa nghi. Các vị cần phải cải trang rồi sẽ ra đi.
Trong bá»c này có ba tấm mặt nạ bằng da cùng y phục của Ä‘á»™i áo tím trong phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Các vị cải trang Ä‘i...
Liên Tuyết Kiá»u lại nhìn Tích Má»™c đại sÆ° nói :
- Chuyến này tại hạ khuất tất đại sư một chút.
Tích Mộc nói :
- Xin cô nương cứ chỉ bảo.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Äại sÆ° cần Ä‘eo hình cụ, giả làm ngÆ°á»i bị bắt, do bá»n Thượng Quan Kỳ trá hình làm thị vệ áo tím áp giải vào VÆ°Æ¡ng phủ. Làm nhÆ° vậy tuy che mắt được ngÆ°á»i khác nhÆ°ng không thể lừa bịp được Cổn Long VÆ°Æ¡ng, vạn nhất giữa Ä‘Æ°á»ng gặp y.
Äá»™t nhiên nàng đứng dậy, ghé tai Tích Má»™c đại sÆ° nói nhá» mấy câu.
Tích Mộc đại sư gật đầu lia lịa nói :
- Dạ, dạ! Bần tăng xin ghi nhớ.
Liên Tuyết Kiá»u thò tay vào bá»c lấy bình ngá»c trao ngầm cho Thượng Quan Kỳ khẽ dặn :
- Äây là thuốc giải cho Tích Má»™c đại sÆ°. NgÆ°Æ¡i giữ lấy cứ cách mÆ°á»i hai giá» cho uống má»™t viên.
Thượng Quan Kỳ lắc đầu nói :
- Mình chỉ khác địch ở chá»— Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chính chính, sao cô nÆ°Æ¡ng lại đùng thuốc Ä‘á»™c để áp chế ngÆ°á»i?
Liên Tuyết Kiá»u tủm tỉm cÆ°á»i không đáp.
Nàng móc trong bá»c ra má»™t tấm địa đồ chia thành phân ly rất tÆ°á»ng tận đặt lên mặt đá, rồi nói :
- Äây là tấm địa đồ chia rất kỹ địa thế phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng tại hạ rá»i nÆ¡i đó mấy năm nay, hoặc giả có chá»— thay đổi, dù sao cÅ©ng là những chi tiết nhá» nhặt, còn lại thì chắc vẫn nhÆ° cÅ©.
Bá»n Thượng Quan Kỳ ngÆ°ng thần lắng tai nghe những lá»i giải thích của Liên Tuyết Kiá»u vã để ghi nhá»› trong lòng.
Liên Tuyết Kiá»u lại cho những ám hiệu vá» sá»± liên lạc. Rồi nàng giục :
- Các vị lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i.
Nghe nàng dặn xong, bá»n Thượng Quan Kỳ Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau rồi đứng dậy vái chào từ biệt lên Ä‘Æ°á»ng.
Mấy ngÆ°á»i xuống núi vẫn theo lối mà Liên Tuyết đã dặn kỹ.
Äi được vài dặm, ra khá»i khu vá»±c phòng thủ Cùng Gia bang, Tích Má»™c đại sÆ° giÆ¡ tay lên nói :
- Xin các vị đeo hình cụ vào cho tôi.
Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng lấy ra má»™t cái khóa bạc, khóa hai tay Tích Má»™c lại, Thượng Quan Kỳ mở bình ngá»c lấy má»™t viên thuốc bá» vào miệng Tích Má»™c đại sÆ°.
Bốn ngÆ°á»i trông vá» phía trÆ°á»›c mà Ä‘i, chừng vài dặm thì đến cá»­a rừng. Äá»™t nhiên thấy có bóng ngÆ°á»i thấp thoáng, ngÆ°á»i nào cÅ©ng áo Ä‘en, lÆ°ng cài Ä‘oản Ä‘ao, tay cầm binh khí bÆ°á»›c ra cản dÆ°á»ng.
Bốn ngÆ°á»i áo Ä‘en nhìn bá»n Thượng Quan Kỳ má»™t hồi, không nói câu gì, rồi lại ẩn vào trong rừng.
Bốn ngÆ°á»i Ä‘i gặp rất nhiá»u vị đại hán áo Ä‘en, giÆ¡ Ä‘ao ra cản Ä‘Æ°á»ng. Tả Hữu nhị đồng Ä‘iên tiết lên không nhịn được mấy lần toan cùng ngÆ°á»i Ä‘á»™ng thủ song Ä‘á»u bị Thượng Quan Kỳ Ä‘Æ°a mắt can ngăn. Bá»n ngÆ°á»i áo Ä‘en xuất hiện rất là kỳ dị, chúng chỉ giÆ°Æ¡ng đôi mắt lạnh lùng ra nhìn vào mặt bá»n Thượng Quan Kỳ má»™t lúc rồi lại ẩn vào rừng, chứ không há»i lai lịch mà cÅ©ng chẳng há»i tên tuổi. Kiểu canh gác này khác thÆ°á»ng, tưởng chừng nhÆ° há» Ä‘á»u là những ngÆ°á»i mặt lạnh nhÆ° tiá»n, trÆ¡ nhÆ° đá.
Bốn ngÆ°á»i lại Ä‘i má»™t quãng nữa thì trá»i sáng rõ. Vừng thái dÆ°Æ¡ng đỠối từ từ má»c lên chiếu ra muôn vạn hào quang xua Ä‘uổi đêm tối.
Bá»n Thượng Quan Kỳ Ä‘i Ä‘Æ°á»ng rất yên ổn, tuy trên Ä‘Æ°á»ng ngÆ°á»i qua lại lÅ© lượt.
Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng khẽ thở dài nói :
- Giữa lúc thanh thiên bạch nhật, càn khôn trong sáng, thế mà bá»n thuá»™c hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng nhÆ° lÅ© âm hồn không chịu tiêu tan, nhÆ°ng may há» không ra cản Ä‘Æ°á»ng quấy nhiá»…u nữa.
Thượng Quan Kỳ Ä‘Æ°a mắt nhìn Tích Má»™c đại sÆ° thấy tay lão Ä‘eo hình cụ, khiến cho má»i ngÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u chú ý, khẽ bảo :
- Bây giá» chúng ta hãy tháo hình cụ trên tay đại sÆ° ra để thiên hạ khá»i dòm ngó.
Tích Mộc đại sư, lắc đầu nói :
- Cổn Long VÆ°Æ¡ng tâm địa thâm Ä‘á»™c, tuy giữa ban ngày, e rằng lão cÅ©ng ngấm ngầm bố trí ngÆ°á»i giám sát đừng tháo ra nữa.
Rồi nhà sư chắp hai tay lại thòng tay áo rộng thùng thình để che lấy khóa tay đi.
Thượng Quan Kỳ ngẩng mặt trông chiá»u trá»i, tính toán má»™t lúc rồi nói :
- Nếu chúng ta đi gấp một mạch thì chỉ chừng chập tối là đến đất Cửu Giang.
Khi mấy ngÆ°á»i ra Ä‘i, Liên Tuyết Kiá»u dặn hành trình cùng quán trá» cho má»™t mình Thượng Quan Kỳ, còn Tả Hữu nhị đồng cùng Tích Má»™c đại sÆ° Ä‘á»u không biết gì hết. Thượng Quan Kỳ không nói ra mấy ngÆ°á»i kia cÅ©ng không tiện há»i.
Ban ngày Ä‘i Ä‘Æ°á»ng, quả nhiên không thấy bá»n thuá»™c hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng xuất hiện. Äến gần tối, quả nhiên đến địa hạt Cá»­u Giang.
Thượng Quan Kỳ không vào ngủ trong khách sạn mà lại vào nghỉ trong một tòa cổ miếu bên ngoài thành.
Tòa cổ miếu này rất hoang vu tịch mịch, tÆ°á»ng vách đã đổ nát trông rất thê lÆ°Æ¡ng. Chỉ còn tòa đại Ä‘iện tÆ°Æ¡ng đối khá hÆ¡n má»™t chút.
Thượng Quan Kỳ vào đại Ä‘iện ngồi xuống trÆ°á»›c cái hÆ°Æ¡ng án bày đồ thá».
Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng ngẩng đầu nhìn xung quanh má»™t lượt, chỉ thấy mấy pho tượng thần cao lá»›n đã tróc hết sÆ¡n, không nhìn rõ mặt, nên không biết pho tượng này là tượng gì.
Thượng Quan Kỳ khẽ nói :
- Chúng ta hãy ngồi trong điện này chỠmột lát.
Hữu Äồng cảm thấy trong lòng bứt rứt, bồn chồn, toan cất tiếng há»i, song bị Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a mắt ra hiệu ngăn lại.
Bỗng thấy Thượng Quan Kỳ tay bên phải đá xuống đất lắng nghe một lúc rồi nói :
- Theo mệnh lệnh của văn thừa, chúng ta phải ở trong miếu này chá» má»™t ngÆ°á»i.
Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng há»i :
- ChỠai vậy?
Thượng Quan Kỳ lắc đầu đáp :
- Tại hạ cũng không biết nữa.
Hữu Äồng Lý Tân há»i :
- Tòa cổ miếu này đã hoang lÆ°Æ¡ng lại bị tàn phá, dÆ°á»ng nhÆ° lâu nay không có vết chân ngÆ°á»i, hay là Thượng Quan huynh nghe lá»™n?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Không lầm đâu! NgÆ°á»i biểu tại hạ đúng là ngôi cổ miếu này và dặn rằng nếu không thấy ngÆ°á»i đó thì đừng ra.
Tả Hữu nhị đồng không nói gì nữa, song trên mặt lộ vẻ không tin tưởng.
Tích Má»™c đại sÆ° không nói câu gì, vào miếu rồi xếp bằng ngồi ngay, vận khí Ä‘iá»u dưỡng. Lão ngầm vận ná»™i lá»±c để thá»­ xem thì dÆ°á»ng nhÆ° không có chút hiện tượng nào trúng Ä‘á»™c.
Äêm má»—i lúc má»™t khuya, ngá»n gió lạnh rít lên từng cÆ¡n veo véo. Ngôi cổ miếu đã hoang lÆ°Æ¡ng càng tăng thêm vẻ lạnh lẽo và thê lÆ°Æ¡ng.
Thốt nhiên có tiếng chân bÆ°á»›c, dÆ°á»ng nhÆ° có ngÆ°á»i Ä‘i vào đại Ä‘iện. NhÆ°ng lạ thay tiếng bÆ°á»›c chân gần tá»›i đại Ä‘iện Ä‘á»™t nhiên dừng lại.
Thượng Quan Kỳ, Tả Hữu nhị đồng Ä‘á»u lá»™ vẻ khẩn trÆ°Æ¡ng. Cả Tích Má»™c đại sÆ° Ä‘ang ngồi xếp bằng nhắm mắt, cÅ©ng Ä‘á»™t nhiên mở bừng, chú ý nhìn ra ngoài.
Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng không nhịn được khẽ há»i :
- Ai đó?
Phía ngoài đại điện có tiếng lạnh lùng đáp lại :
- Ta!
Bóng Ä‘en thấp thoáng, má»™t ngÆ°á»i toàn thân vận áo Ä‘en từ từ tiến vào.
NgÆ°á»i này cao lêu khêu và gầy khẳng gầy kheo Ä‘i ngất ngưởng, dÆ°á»ng nhÆ° bÆ°á»›c không vững mà thanh âm lanh lảnh chẳng ra đàn ông cÅ©ng không ra đàn bà, khiến ngÆ°á»i nghe thấy có cảm giác kỳ lạ.
Thượng Quan Kỳ ngầm vận chân khí từ từ đứng lên chắp tay thi lễ nói :
- Lão tiá»n bối phải chăng há» TrÆ°Æ¡ng?
NgÆ°á»i áo Ä‘en lạnh lùng nói :
- Lão phu hỠVương.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Tại hạ vâng mệnh đến đây, mong rằng lão tiá»n bối chỉ Ä‘Æ°á»ng cho.
NgÆ°á»i áo Ä‘en từ từ móc trong bá»c ra má»™t vật Ä‘Æ°a cho Thượng Quan Kỳ rồi từ từ Ä‘i ra ngoài Ä‘iện. Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nhìn bóng sau lÆ°ng ngÆ°á»i áo Ä‘en Ä‘i xa rồi lầm bầm :
- NgÆ°á»i này trên lÆ°ng có tật nên Ä‘i đứng không được ngay ngắn. Tích Má»™c đại sÆ° nói :
- Theo ý bần tăng thì y giả vá».
Trương Phương nói :
- Äúng thế, có Ä‘iá»u mình chÆ°a biết tại sao y phải trá hình nhÆ° vậy.
Thượng Quan Kỳ lừ lừ cầm cái túi đen trong tay đặt vào chính giữa nhà đại điện nôi :
- Xin các vị đỠphòng để tại hạ mở cái túi này ra coi...
TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng lấy cây trÆ°á»ng kiếm đánh soạt má»™t cái rồi nói :
- Thượng Quan huynh để tại hạ mở cho.
Thượng Quan Kỳ gật đầu nói :
- Xin Trương huynh mở giúp đi.
Tiếng Cổn Long VÆ°Æ¡ng dùng Ä‘á»™c thiên hạ Ä‘á»u biết, nên mấy ngÆ°á»i này phải cẩn thận. TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng cầm kiếm chém mạnh má»™t cái, túi Ä‘en đứt ra ngay.
Bốn ngÆ°á»i không thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì lại từ từ đến thì chỉ thấy ba cái thẻ bạc đè lên má»™t tá» giấy trắng.
TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng lại thấy mÅ©i kiếm khá»u ba chiếc thẻ bạc lên thì thấy trên tá» giấy viết mấy chữ sau đây:
“Phải đi ngay để vào tới một nơi mé tây cách phủ Cổn Long Vương chừng ba mươi trượng trước canh năm. Tại đó có một khu rừng trúc.
Trong rừng sẽ có ngÆ°á»i đón tiếp. Nhất thiết phải nghe mệnh lệnh ngÆ°á»i này. Từ đây trở Ä‘i tất có ngÆ°á»i chặn há»i, phải Ä‘Æ°a thẻ bạc ra là lập tức há» cho Ä‘i ngay. Phải nhá»› cho kỹ mấy lá»i dặn đấyâ€.
Phía dưới không thủ danh nhưng có mật hiệu của Cùng Gia bang.
Hữu Äồng Lý Tân khẽ đằng hắng rồi nói :
- Nếu ngÆ°á»i vừa đến đây quả là ngÆ°á»i Cùng Gia bang chúng ta thì hà tất phải lẩn quất nhÆ° vậy, giả tỉ không phải ngÆ°á»i Cùng Gia bang thì tại sao há» lại biết mật hiệu? Tại hạ xem việc này đáng nghi lắm, không khéo lại bị mắc vào cạm bẫy Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
Thượng Quan Kỳ cầm lấy thẻ bạc chú ý nhìn hồi lâu Ä‘oạn Ä‘Æ°a cho má»—i ngÆ°á»i cầm má»™t cái rồi nói :
- Việc đã đến thế này không lẽ chúng ta cứ ngồi đây mãi Æ°? Chúng ta phải ra Ä‘i và giữ gìn cẩn thận má»™t chút để đối phó vá»›i má»i việc xảy ra.
Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nói :
- Thì dù mình có bị lá»™ hình tích thì sẽ quyết liá»u má»™t trận sống mái vá»›i há» chứ sao.
Thượng Quan Kỳ thò tay vào bá»c lấy thuốc giải Ä‘Æ°a cho Tích Má»™c đại sÆ° nói :
- Xin đại sÆ° cất Ä‘i, nếu chúng ta bị bá»n thuá»™c hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng khám phá hành tung, tất phải trải qua má»™t trÆ°á»ng ác chiến, hoặc khi trà trá»™n vào phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng má»™t cách âm thầm cÅ©ng khó lòng cùng ở liá»n vá»›i nhau má»™t chá»—. Nếu để thuốc trong mình tại hạ, e khi dùng đến có Ä‘iá»u bất tiện.
Tích Mộc đại sư nói :
- Bần tăng còn có má»™t Ä‘iá»u nghi ngá», không nói ra được thì bứt rứt quá.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Xin đại sư cứ nói ra.
Tích Mộc đại sư nói :
- Bần tăng đã ngầm vận công lá»±c thì dÆ°á»ng nhÆ° không bị trúng Ä‘á»™c chút nào cả, má»™t là quan văn thừa Cùng Gia bang có phép lạ trong việc dùng Ä‘á»™c, hai là tại ná»™i công của bần tăng kém cá»i không tra ra được mình có bị Ä‘á»™c hay không?
Thượng Quan Kỳ trầm ngâm một lát rồi đáp :
- Văn thừa bản bang trí hÆ¡n ngÆ°á»i, chúng ta không biết đâu mà dò. Có Ä‘iá»u ngÆ°á»i đã an bài nhÆ° vậy tất có dụng ý gì. Vậy đại sÆ° cứ cất thuốc giải này Ä‘i!
Tích Mộc đại sư đón lấy thuốc, nuốt một viên, còn bao nhiêu cất vào trong mình.
Thượng Quan Kỳ thò tay vào bá»c lấy lưỡi kim Ä‘ao ra cầm sẵn trong tay rồi nói :
- Chúng ta đi thôi!
Bốn ngÆ°á»i ra khá»i tòa cổ miếu, nhắm Cổn Long VÆ°Æ¡ng phủ Ä‘i tá»›i. Thượng Quan Kỳ đã được Liên Tuyết Kiá»u cho biết phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng ở ngoài thành Cá»­u Giang ngay trên bá» sông. Äứng ngoài trông tá»±a hồ nhÆ° má»™t trang viên rá»™ng lá»›n, bốn mặt có thôn trang nhá», má»—i thôn chỉ năm ba góc nhà. Ai ở ngoài vào thì tưởng chừng nhÆ° xóm vạn chài, nhÆ°ng thá»±c ra đó là những nhà của bá»n thuá»™c hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Trong khoảng chu vi chừng mÆ°á»i dặm, không có má»™t cÆ° dân nào cả.
Thượng Quan Kỳ theo ám thị của Liên Tuyết Kiá»u, nhìn nhận phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng chỉ Ä‘Æ°á»ng cho đồng bạn. Bốn ngÆ°á»i Ä‘i rất mau liá»n má»™t mạch chừng bảy tám dặm, dÆ°á»›i ánh sao trông thấy mấy tòa nhà tranh ở bên Ä‘Æ°á»ng.
Thốt nhiên có tiếng quát :
- Äứng lại!
Từ trong má»™t căn nhà tranh bảy tám ngÆ°á»i cầm khí giá»›i chui ra, ngÆ°á»i nào cÅ©ng mặc võ trang, đứng thành hàng chữ nhất để chắn lối Ä‘i.
Thượng Quan Kỳ thò tay vào bá»c lấy má»™t chiếc ngân bài cầm trong tay.
Mấy gã đại hán cản Ä‘Æ°á»ng vừa nhìn thấy ngân bài liá»n đảo mắt nhìn Tả Hữu nhị đồng thì thấy hai gã cÅ©ng Ä‘á»u cầm thẻ bạc trong tay.
Mấy gã đại hán xét nghiệm thá»i bạc xong lại Ä‘Æ°a mắt nhìn Tích Má»™c đại sÆ° má»™t hồi thấy tay lão Ä‘eo khóa liá»n mở Ä‘Æ°á»ng cho Ä‘i, Ä‘oạn huýt lên má»™t tiếng còi rồi lại núp vào trong nhà tranh. Thượng Quan Kỳ thở phào má»™t tiếng, rồi lầm bầm :
Hú vía! Nếu bá»n đại hán cản Ä‘Æ°á»ng này vặn há»i thì không biết trả lá»i thế nào và mình chắc bị bại lạ hành tung.
Qua má»™t lần kinh nghiệm, bốn ngÆ°á»i Ä‘á»u nín thở, qua luôn bảy tám trạm nhÆ° vậy má»™t cách âm thầm.
Äến lúc gần sáng thì đến má»™t tòa nhà cao ngất tá»±a hồ nhÆ° má»™t trang viên rá»™ng lá»›n.
Thượng Quan Kỳ khẽ bảo Tả Hữu nhị đồng :
- Chúng ta càng vào gần Cổn Long Vương phủ bao nhiêu thì càng nguy hiểm bấy nhiêu, vì thuộc hạ Cổn Long Vương đa số bị thuốc mà chi phối tinh thần.
Võ công há» rất cao cÆ°á»ng nhÆ°ng cÆ¡ trí ứng biến không bằng ngÆ°á»i thÆ°á»ng. Vậy chúng ta hết sức bình tÄ©nh mà đối phó má»›i có thể qua má»i cÆ¡n nguy hiểm. Khi chúng ta thấy ngÆ°á»i mình hẹn rồi chia nhau trà trá»™n vào Cổn Long VÆ°Æ¡ng phủ thế nào thì tại hạ xin nói cho các vị hay.
Tả Hữu nhị đồng khẽ gật đầu toan đáp, Ä‘á»™t nhiên thấy ngá»n nến Ä‘á» xuất hiện trong đêm tối. Tiếp theo đó là tiếng ngá»±a lá»™p cá»™p từ phía trÆ°á»›c mặt má»—i ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i.
Thượng Quan Kỳ chau mày nói :
- Không biết nhân vật nào ở trong phủ Cổn Long Vương đi ra.
Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng há»i :
- Chúng ta có cần tránh Ä‘i không? Chẳng lẽ chúng ta đứng đây chá» há» phát giác hay sao? Chúng ta phải linh tâm để đối phó vá»›i má»i cuá»™c biến chuyển.
Äang lúc nói chuyện, ngá»n đèn đỠđến gần chỉ còn cách bảy tám trăm trượng và Ä‘i rất nhanh, thoáng cái đã đến trÆ°á»›c má»i ngÆ°á»i đứng. Thượng Quan Kỳ cảm thấy trong dạ bồn chồn không biết đối phó cách nào. DÆ°á»›i ánh đèn Ä‘á» chàng thấy mấy ngÆ°á»i Ä‘ang quỳ lạy ở bên Ä‘Æ°á»ng liá»n khẽ bảo :
- Việc đã đến thế này, chá» cho ngá»n đèn đến gần, chúng ta cùng nhất tá» quỳ xuống bên Ä‘Æ°á»ng.
Vừa dứt lá»i, ngá»n đèn chỉ còn cách má»™t trượng.
Thượng Quan Kỳ quỳ xuống trÆ°á»›c liá»n giÆ¡ hai tay cao lên quá đỉnh đầu.
Tả Hữu nhị đồng tuy trong lòng không muốn thế, nhÆ°ng thấy Thượng Quan Kỳ làm trÆ°á»›c đành cố nhịn tức bá»±c, cÅ©ng quỳ xuống theo. Tích Má»™c đại sÆ° cÅ©ng theo mấy ngÆ°á»i quỳ xuống. Bá»—ng nghe tiếng vó ngá»±a chạy đến nÆ¡i. Trên lÆ°ng ngá»±a Ä‘i đầu có má»™t đại hán cưỡi. Äại hán này toàn thân áo Ä‘en tay cầm chiếc đèn Ä‘á» giÆ¡ cao lên, theo sau là tám con tuấn mã. Những đại hán cưỡi ngá»±a Ä‘á»u Ä‘eo binh khí để há»™ vệ cho thiếu nữ áo Ä‘á». Thượng Quan Kỳ nhìn trá»™m thấy thiếu nữ cưỡi ngá»±a trắng nàng má»›i Ä‘á»™ mÆ°á»i bốn mÆ°á»i lăm tuổi. Tuy canh khuya gió lạnh nàng cÅ©ng chỉ mặc má»™t manh áo Ä‘á» tay ngắn để lá»™ hai cánh tay trắng nõn, sau lÆ°ng nàng dắt thanh trÆ°á»ng kiếm kiểu cổ. Sau lÆ°ng nàng còn má»™t túi gấm không biết Ä‘á»±ng ám khí gì.
Con ngựa trắng chạy đến bên Thượng Quan Kỳ thì thốt nhiên dừng lại.
Chàng hốt hoảng cúi đầu xuống.
Bỗng nghe thiếu nữ ngồi trên lưng ngựa đằng hắng rồi nói :
- Gã này không hiểu lỠluật gì, sao dám nhìn trộm ta?
Thượng Quan Kỳ lại càng bỡ vía, nghĩ thầm :
- Con nhỠnày nhỡn quang ghê thật.
Thượng Quan Kỳ còn Ä‘ang ngẫm nghÄ©, bá»—ng nghe “Chát†má»™t tiếng, roi ngá»±a quất tá»›i nÆ¡i. Thượng Quan Kỳ không kịp Ä‘á» phòng mà đối phÆ°Æ¡ng ra tay rất nặng. Chàng cảm thấy trên lÆ°ng Ä‘au nhói, ngÆ°á»i chàng Ä‘á»™t nhiên xiêu vá» phía trÆ°á»›c.
Bên tai chàng nghe má»™t tràng cÆ°á»i ha hả.
Thiếu nữ áo đỠcùng mấy tên hộ vệ đã giục cương cho ngựa chạy.
Thượng Quan Kỳ căm giận vô cùng nhÆ°ng cố nhẫn nại, ngẩng đầu nhìn lên thì thấy ngÆ°á»i và ngá»±a đã chìm đắm vào trong bóng tối.
Tả Hữu nhị đồng từ từ đứng dậy há»i :
- Thượng Quan huynh bị thương có nặng lắm không?
Thượng Quan Kỳ tủm tỉm cÆ°á»i đáp :
- Không hỠchi. Thế là mình đã qua một cửa hiểm nghèo rồi.
Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng khẽ thở dài nói :
- Tính trầm lặng của Thượng Quan huynh khiến cho tiểu đệ phải khâm phục. Nếu ở vào địa vị tiểu đệ thì không nhịn nổi cái nhục đó.
Thượng Quan Kỳ tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Nếu không cố nhịn những Ä‘iá»u nhá» má»n tất có hại đến đại cuá»™c. Äứng trÆ°á»›c tình cảnh này dù có bị sỉ nhục hÆ¡n thế nữa tại hạ cÅ©ng cố nhịn.
Tích Mộc đại sư nói :
- Thá»i gian sắp hết đến nÆ¡i rồi, chúng ta phải Ä‘i đến chá»— ngÆ°á»i chỠđón kia, chá»› để chậm trá»…. Nếu để đến lúc trá»i sáng thì mình lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Thượng Quan Kỳ khẽ gật đầu rồi nhìn phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng Ä‘i lên trÆ°á»›c. Lúc này đã gần đến trang viên rá»™ng lá»›n, những đại hán qua lại Ä‘á»u mang binh khí, rõ ràng bá»n Ä‘i tuần trong phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng lạ thay những ngÆ°á»i này thấy bá»n ThÆ°Æ¡ng Quan Kỳ Ä‘i nhÆ°ng chẳng ai há»i han gì hết, dÆ°á»ng nhÆ° há» vá» không trông thấy.
Bá»n Thượng Quan Kỳ lúc má»›i gặp hạng tuần tiá»…u này trong lòng rất hoang mang, nhÆ°ng sau mấy chá»— chẳng ai há»i han gì đã hÆ¡i vững dạ dần dần Ä‘i gần vào phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
DÆ°á»›i ánh sáng lá» má» thấy bức tÆ°á»ng cao, bất quá Ä‘á»™ mÆ°á»i trượng. Thượng Quan Kỳ ngẩng mặt trông sao trên trá»i rồi xoay vá» phía ấy mà Ä‘i. Äi chừng hai mÆ°Æ¡i trượng quả nhiên đến má»™t khu rừng rá»™ng lá»›n. Äá»™t nhiên lá trúc Ä‘á»™ng phất phÆ¡, má»™t bàn tay chìa ra vẫy mấy cái.
Thượng Quan Kỳ ngầm vận chân khí Ä‘i vào gần rừng, chàng thò tay vào bá»c lấy lưỡi kim Ä‘ao ra. Bá»—ng thấy bàn tay quái gở thò ra từ từ rút vào, má»™t thanh âm nói rất khẽ :
- Trá»i gần sáng rồi, Ä‘á»™i ky mã sắp Ä‘i gần đến nÆ¡i, các ngÆ°Æ¡i còn chá» gì không vào rừng Ä‘i?
Thượng Quan Kỳ nghĩ thầm :
- “Bất luận ngÆ°á»i này là bạn hay là thù, vào trong rừng tÆ°Æ¡ng đối kín đáo hÆ¡n là đứng lại đâyâ€.
Chàng lạng ngÆ°á»i Ä‘i má»™t cái chuồn vào trong rừng.
Khu rừng trúc này rậm rạp khác thÆ°á»ng, cành lá chen chúc, khó lòng lách mình qua được. Thượng Quan Kỳ phải Ä‘Æ°a hai tay rÅ© mạnh những cành trúc ra để Ä‘i vào, Tả Hữu nhị đồng cùng Tích Má»™c đại sÆ° theo sát sau lÆ°ng Thượng Quan Kỳ.
Thượng Quan Kỳ chú ý nhìn ra thì thấy phía trÆ°á»›c mặt chừng ba thÆ°á»›c có má»™t ngÆ°á»i áo Ä‘en cÅ©ng Ä‘ang theo lối Ä‘i vào. Tuy cách nhau có ba thÆ°á»›c song rừng trúc rậm quả Ä‘i rất khó, nên không Ä‘uổi kịp.
Vào rừng sâu chừng Ä‘á»™ sáu bảy trượng qua má»™t khu đất khá rá»™ng thì đến gần những khu nhà gá»— lụp xụp đầy nhÆ° bát úp, tất cả có đến ba bốn chục căn. NgÆ°á»i áo Ä‘en Ä‘á»™t nhiên đứng lại.
Thượng Quan Ky để ý nhìn kỹ thì dãy nhà lụp xụp này, cá»­a sổ cá»­a vào Ä‘á»u đóng kín, không biết bên trong chứa Ä‘á»±ng những gì.
Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng khẽ hắng giá»ng há»i vá»›i ngÆ°á»i áo Ä‘en :
- Chúng tôi được đại gia dẫn đến đây, sao không chịu lộ diện?
NgÆ°á»i áo Ä‘en từ từ ngoảnh mặt lại đáp :
- Xin các vị vào nghỉ chân trong căn nhà gỗ bé nhỠnày, đến tối mai tại hạ lại đến đây đón.
Thượng Quan Kỳ chú ý nhìn thì ngÆ°á»i này che mặt bằng má»™t tấm vải Ä‘en, chỉ để hở đôi mắt. Toàn thân cùng vận đồ Ä‘en. Lúc đó chàng đằng hắng má»™t tiếng rồi há»i :
- Trong căn nhà này chứa đựng những gì?
NgÆ°á»i áo Ä‘en đáp bằng má»™t tiếng cá»™c lốc :
- NgÆ°á»i.
Thượng Quan Kỳ hồi há»™p há»i lại :
- Nhưng là ai mới được chứ?
NgÆ°á»i áo Ä‘en đáp :
- Số đông là tù phạm đã trái luật của Cổn Long Vương.
Thượng Quan Kỳ há»i :
- Trong những căn nhà nhỠxíu này mà cầm được những nhân vật võ lâm?
NgÆ°á»i áo Ä‘en đáp :
- Thì giỠgấp lắm ta không thể nói kỹ cho các vị nghe được.

hết: Hồi 93, xem tiếp: Hồi 94
Tài sản của danangcity


Last edited by danangcity; 04-07-2008 at 10:20 AM.
Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
àëüôà, âîäîíàåâà, çàêîí, çîëîòî, danangcity24, dieu sao me hon hoi 1, dieu sao me hon tron bo, ëèòûå, ïåðåâîä, ïåðåâîäîâ, ìàðãàðèòà, ïèòàíèå, ïîðíóøêà, ñëîâàðè, ñìàéëèê, ñîëÿðèé, ñòðèì


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™