Hồi 92
Võ lâm Tam bảo là gì?
Tình thế cuộc giao đấu đã khá rõ rà ng. Toà n thể phe tăng lữ chùa Thiếu Lâm dần dần đi và o chỗ thất bại.
Äang lúc kịch chiến, thốt nhiên Thượng Quan Kỳ thốt lên má»™t tiếng tháºt to phóng chưởng đánh mạnh và o vai bên tả TÃch Má»™c đại sÆ°.
TÃch Má»™c cảm thấy tê nhói bên vai, ná»a ngÆ°á»i tê buốt. Bất giác chân tay cháºm lại má»™t chút, Thượng Quan Kỳ thừa thế phóng chỉ Ä‘iểm trúng và o huyệt Linh Äà i TÃch Má»™c, khiến lão té xuống láºp tức.
Thượng Quan Kỳ Ä‘iểm huyệt cho TÃch Má»™c ngã ra rồi, lui lại má»™t bên coi Viên Hiếu đấu vá»›i ba nhà sÆ° Thiếu Lâm.
Bỗng nghe Viên Hiếu quát lên một tiếng phóng ra ba chưởng liên tiếp.
Trong lúc chưởng đôi bên đang giao đấu, bỗng một tiếng rú thê thảm vang lên, thì ra Từ Mộc đại sư đã bị trúng chưởng.
Lúc nà y chỉ còn Nhân Má»™c và Pháp Má»™c chống chá»i vá»›i Viên Hiếu. Phe nhà sÆ° bị thua tráºn đã rõ rệt. Từ Má»™c trúng chưởng nhảy ra ngoà i vòng rồi, Nhân Má»™c, Pháp Má»™c miá»…n cưỡng chống được năm hiệp thì Pháp Má»™c lại trúng má»™t chưởng.
Viên Hiếu ra tay mạnh quá khiến cho cánh tay Pháp Mộc bị gãy.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống chau mà y muốn lên tiếng ngăn lại nhÆ°ng sợ Viên Hiếu không nghe, vì gã không phải là ngÆ°á»i Cùng Gia bang. Âu DÆ°Æ¡ng Thống tuy là chúa tể má»™t bang, nhÆ°ng Viên Hiếu không nghe ông cÅ©ng không là m gì được.
Thượng Quan Kỳ Ä‘á»™t nhiên nhảy ra phóng cả hai tay Ä‘iểm huyệt Từ Má»™c và Pháp Má»™c cho hai ngÆ°á»i không nhúc nhÃch được nữa.
Viên Hiếu bá»—ng gầm lên má»™t tiếng, tay trái gạt song quyá»n của Nhân Má»™c ra, tay phải nắm lấy cổ nhà sÆ°, Nhân Má»™c chỉ kịp kêu lên má»™t tiếng, không cá»±a quáºy được nữa.
Âu Dương Thống thấy Viên Hiếu mặt mũi dữ tợn, sợ gã nổi hung bóp chết Nhân Mộc gây nên một mối thâm thù với phái Thiếu Lâm, vội la lên :
- Viên huynh! Chá»› có giết ngÆ°á»i!
Liên Tuyết Kiá»u giÆ¡ tay ra Ä‘iểm huyệt khẽ bảo Viên Hiếu :
- Thôi buông lão ra.
Viên Hiếu vâng lá»i buông tay rồi lui ra má»™t bên.
Liên Tuyết Kiá»u nhìn Thượng Quan Kỳ ra lệnh :
- Ngươi đem bốn nhà sư nà y để và o một chỗ.
Thượng Quan Kỳ vâng lá»i, nhấc bốn nhà sÆ° đặt lại cẩn tháºn và o gần nhau.
Liên Tuyết Kiá»u thủng thỉnh nói :
- Xin Bang chủ đưa phong thư của Phương trượng chùa Thiếu Lâm lại cho thuộc hạ.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống từ từ lấy túi gấm ra Ä‘Æ°a cho Liên Tuyết Kiá»u.
Liên Tuyết Kiá»u vừa nắm túi gấm vừa khẽ bảo Thượng Quan Kỳ :
- Trong bốn nhà sÆ° nà y thì võ công TÃch Má»™c cao hÆ¡n hết, chắc y cầm đầu phái Ä‘oà n nà y. NgÆ°Æ¡i giải phóng huyệt đạo má»™t ná»a ngÆ°á»i cho y để ta há»i đầu Ä‘uôi.
Thượng Quan Kỳ vâng lá»i giải huyệt đạo cho TÃch Má»™c.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống chợt nghÄ© ra: Vì Liên Tuyết Kiá»u xuất thân từ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Cổn Long VÆ°Æ¡ng nên má»›i hiểu những sá»± hiểm Ä‘á»™c Ä‘iêu trá của y. Sở dÄ© ÄÆ°á»ng Toà n tiến cá» nà ng, chắc là vì Ä‘iểm quan hệ nà y, ông liá»n để ý quan sát, đứng yên không nói gì.
Liên Tuyết Kiá»u cầm túi gấm thủng thẳng giao lại cho TÃch Má»™c cÆ°á»i nói :
- Trong túi gấm nà y có thủ thÆ° của PhÆ°Æ¡ng trượng quà tá»± phiá»n đại sÆ° phụ mở ra xem được chăng?
Thiết Má»™c đại sÆ° đón lấy túi gấm, sắc mặt biến tái chăm chú nhìn Liên Tuyết Kiá»u, từ từ đáp :
- Không thể xem được.
Liên Tuyết Kiá»u quay lại nhìn Âu DÆ°Æ¡ng Thống má»™t cái rồi cháºm rãi há»i TÃch Má»™c :
- Trong bốn vị đây thì ba vị đã bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng đánh thuốc mê, bản tÃnh há»—n loạn, tinh thần bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng chi phối, chỉ còn đại sÆ° phụ là tinh thần hãy còn tỉnh táo có đúng thế không?
TÃch Má»™c đại sÆ° đáp :
- Bần tăng tuy chÆ°a uống phải thuốc mê nhÆ°ng lại bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng phóng Phụ Cốt Ä‘á»™c châm và o ngÆ°á»i.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Vì thế mà đại sÆ° cam tâm để bá»n Cổn Long VÆ°Æ¡ng sai khiến, tưởng Ä‘em phong thÆ° nà y mÆ°u ám toán Bang chủ bản bang phải không?
TÃch Má»™c đại sÆ° nói :
- Bần tăng đã bị y kiá»m chế nên bất đắc dÄ© phải theo y.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Tại hạ cÅ©ng biết thứ Phụ Cốt Äá»™c châm của Cổn Long VÆ°Æ¡ng có bôi chất Ä‘á»™c. NgÆ°á»i nà o trúng phải Ä‘á»™c châm nà y, tuy tinh thần còn tỉnh táo nhÆ°ng mất hết ý chÃ. Còn ba vị kia tuy bị thuốc mê nhÆ°ng không nặng lắm, nên khó mà khám phá ra được.
TÃch Má»™c đại sÆ° nói :
- Cô nương đoán đúng lắm.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Nếu những mạch huyệt trong ngÆ°á»i đại sÆ° không bị Ä‘iểm huyệt để bế tắc lại thì chất Ä‘á»™c trong Ä‘á»™c châm không bị ngăn trở, và e rằng thần trà đại sÆ° cÅ©ng chÆ°a tỉnh lại được.
TÃch Má»™c ngá»a mặt lên ngẫm nghÄ© má»™t hồi rồi nói :
- Hiện giỠbần tăng đã tự chủ được rồi.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘á»™t nhiên Ä‘Æ°a tay ra lấy thanh trÆ°á»ng kiếm của TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng chỉ và o chiếc túi gấm ở trong tay TÃch Má»™c đại sÆ° và cÆ°á»i há»i :
- Äại sÆ° phụ không biết ná»™i dung tá» máºt thÆ° trong túi nà y tháºt Æ°?
TÃch Má»™c đại sÆ° đáp :
- Phong thÆ° nà y quả là thủ bút của PhÆ°Æ¡ng trượng tệ tá»±. NhÆ°ng bá»n bần tăng bị Cổn Long VÆ°Æ¡ng bắt rồi, y mở thÆ¡ ra xem, không biết có thay đổi gì không, bần tăng tháºt không biết.
Liên Tuyết Kiá»u từ từ đặt túi gấm lên tảng đá, quay lại nói vá»›i Âu DÆ°Æ¡ng Thống :
- Bang chủ đã thâm giao vá»›i PhÆ°Æ¡ng trượng chùa Thiếu Lâm váºy có nháºn biết nét bút của PhÆ°Æ¡ng trượng không?
Âu Dương Thống đáp :
- Chúng tôi rất Ãt gởi thÆ° từ cho nhau. Hoặc giả có đôi khi xem bút tÃch của PhÆ°Æ¡ng trượng, nhÆ°ng không nhá»› nữa...
Ngừng một lát Âu Dương Thống lại nói tiếp :
- NhÆ°ng việc nà y dá»… lắm, hiện Thiết Má»™c đại sÆ° chùa Thiếu Lâm ở đây, chỉ má»i ngÆ°á»i đến xem là biết rõ chân giả.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘á»™t nhiên nghiêm sắc mặt há»i :
- Lúc sinh thá»i, ÄÆ°á»ng tiên sinh giữ chức Văn Thừa trong bang. Bang chủ đối vá»›i y thế nà o?
Âu Dương Thống đáp :
- Tiên sinh nói gì tại hạ cũng nghe, bà n kế gì cũng theo.
Liên Tuyết Kiá»u lại há»i :
- Còn bây giỠBang chủ đối với thuộc hạ thì sao?
Âu Dương Thống đáp :
- Vẫn má»™t niá»m kÃnh trá»ng nhÆ° ÄÆ°á»ng tiên sinh.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Nếu Bang chủ còn có ý nghi ngỠthuộc hạ, thì bây giỠthay đổi hãy vẫn còn kịp.
Âu Dương Thống nói :
- Bản tòa dùng ngÆ°á»i vẫn không có tÃnh Ä‘a nghi, huống chi cô nÆ°Æ¡ng lại được ÄÆ°á»ng tiên sinh di ngôn tiến cá». Nếu không được cô nÆ°Æ¡ng xuất lá»±c thì khó lòng vãn hồi kiếp váºn cho võ lâm. Cô nÆ°Æ¡ng không nghÄ© đến Cùng Gia bang thì cÅ©ng nên vì kiếp váºn võ lâm mà hết lòng.
Liên Tuyết Kiá»u vung kiếm má»™t cái, chặt đứt túi gấm để lá»™ phong thÆ° ra.
Lúc nà y Âu DÆ°Æ¡ng Thống đối vá»›i sá»± xét Ä‘oán của Liên Tuyết Kiá»u đã Ä‘em lòng bá»™i phục, ông đứng yên má»™t bên để xem cá» Ä‘á»™ng của nà ng, không dám nói gì.
Liên Tuyết Kiá»u lấy mÅ©i kiếm khá»u mở tá» giấy trắng chú ý nhìn má»™t lát Ä‘á»™t nhiên quay lại há»i TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng :
- NgÆ°Æ¡i có đá lá»a đây không?
Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng thò tay và o bá»c móc viên đá lá»a Ä‘Æ°a lên.
Liên Tuyết Kiá»u quẹt lá»a đốt thÆ° rồi đốt luôn cả túi gấm.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống quả ngÆ°á»i lượng rá»™ng nhÆ° biển, thoáng lá»™ nụ cÆ°á»i, vẻ mặt bình tÄ©nh nhÆ° không, đứng nhìn Liên Tuyết Kiá»u đốt túi gấm và máºt thÆ°, không nói câu nà o.
Liên Tuyết Kiá»u cầm thanh trÆ°á»ng kiếm quẳng xuống đất để trả lại TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng, Ä‘oạn quay sang nhìn Thượng Quan Kỳ há»i :
- Ngươi đã biết tội chưa?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Tại hạ biết tá»™i rồi, xin nghe lá»i cô nÆ°Æ¡ng xá» Ä‘oán.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘Æ°a mắt nhìn TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nói :
- Chỉ để mình TÃch Má»™c lại đây còn ba nhà sÆ° kia thì ngÆ°Æ¡i áp giải vá» sÆ¡n trang, chá» ta vá» phát lạc!
Trương Phương vâng lệnh, vẫy tay một cái. Ba gã đại hán mặc áo sắc tro chạy đến, điệu ba nhà sư đi.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Äây ta không cần gì đến ngÆ°Æ¡i nữa, váºy ngÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘i TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nghiêng mình thi lá»…, trở gót Ä‘i ngay.
Liên Tuyết Kiá»u trá» TÃch Má»™c quay lại bảo Thượng Quan Kỳ :
- Ngươi cõng nhà sư nà y.
Rồi rảo bước đi trước.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống khẽ đằng hắng má»™t tiếng rồi rụt rè há»i :
- Bản tòa có đi không?
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Bang chủ cần tham dá»± và i việc cÆ¡ máºt.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống cÆ°á»i nhăn nhó cất bÆ°á»›c theo sau Thượng Quan Kỳ.
Liên Tuyết Kiá»u rẽ và o má»™t chá»— kÃn trong khúc quanh sÆ°á»n núi rồi dừng bÆ°á»›c lại.
Thượng Quan Kỳ cõng TÃch Má»™c đại sÆ° theo sau Liên Tuyết Kiá»u vừa Ä‘i vừa lo, chà ng tá»± há»i :
- TÃnh cách cô nà y không biết đâu mà lÆ°á»ng, chÆ°a hiểu cô ta định trừng trị nhà sÆ° cách nà o đây?
Äi thêm mấy trượng nữa thì đến chá»— cùng khúc quanh trên núi, Liên Tuyết Kiá»u quay lại bảo Thượng Quan Kỳ :
- Äược lắm! NgÆ°Æ¡i đặt y xuống đây!
Thượng Quan Kỳ vâng lá»i đặt TÃch Má»™c xuống rồi lui ra đứng bên Âu DÆ°Æ¡ng Thống, chà ng đã len lõi và o chốn giang hồ biết rõ Thiếu Lâm là má»™t môn phái lá»›n chân chÃnh được các ngÆ°á»i đồng đạo trong võ lâm rất kÃnh ngưỡng, chà ng vẫn ngấm ngầm chú ý, nếu Liên Tuyết Kiá»u có cá» Ä‘á»™ng bất lợi cho TÃch Má»™c đại sÆ° thì láºp tức chà ng sẽ yêu cầu Âu DÆ°Æ¡ng Thống ngăn cản nà ng.
Bá»—ng thấy Liên Tuyết Kiá»u cúi xuống, chưởng phóng chỉ Ä‘iểm, giải khai huyệt đạo cho TÃch Má»™c đại sÆ°. Nà ng lại móc tay trong bá»c lấy ra má»™t miếng đá nam châm rồi há»i nhà sÆ° :
- Cổn Long VÆ°Æ¡ng phóng Ä‘á»™c châm và o chá»— nà o trong ngÆ°á»i đại sÆ°?
TÃch Má»™c đại sÆ° được giải khai huyệt đạo rồi chất Ä‘á»™c ở phụ cốt Ä‘á»™c châm lại bá»™c phát, Ä‘á»™t nhiên lão nhảy lên hai tay cá» Ä‘á»™ng má»™t hồi rồi bất thình lình phóng ra má»™t chưởng đánh và o ngá»±c Liên Tuyết Kiá»u.
Viên Hiếu vẫn theo sát bên mình Liên Tuyết Kiá»u để há»™ vệ, thấy váºy vÆ°Æ¡n tay ra nắm lấy tay phải TÃch Má»™c còn tay phải gã nắm cổ nhà sÆ°. Gã đá luôn má»™t phát nữa, thế là TÃch Má»™c ngã lăn ra.
Liên Tuyết Kiá»u khẽ thở dà i quay lại nhìn Âu DÆ°Æ¡ng Thống há»i :
- Bang chủ đã thấy rõ chưa?
Âu Dương Thống đáp :
- Bản tòa thấy rõ rồi, nhưng nhà sư nà y bị thuốc mê của Cổn Long Vương không tự chủ được, nên có hà nh động như thế mong cô nương lưu tình cho.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Bang chủ đã hiểu lầm thuộc hạ.
Âu Dương Thống nói :
- Bản tòa xin cô nương cho biết ý kiến.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Thủ hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng ai nấy Ä‘á»u không sợ chết, không phải thiên tÃnh há» vốn hung dữ, mà tâm thân bị thuốc mê chi phối không tá»± chủ được.
Âu Dương Thống nói :
- Äiá»u đó bản tòa đã biết rồi.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- TÃch Má»™c đại sÆ° bị Ä‘á»™c rất nhẹ còn không kìm hãm được tấm thân, nếu ngÆ°á»i bị Ä‘á»™c nặng hÆ¡n thì suốt Ä‘á»i sẽ liá»u chết cho Cổn Long VÆ°Æ¡ng. Bá»n để tá»± Cùng Gia bang tuy hết thảy Ä‘iá»u kÃnh yêu Bang chủ thá» chết để giữ vẹn lòng trung. NhÆ°ng tấm thân bằng da bằng thịt của bá»n đệ tá» dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Bang chủ ra tỉ thà vá»›i bá»n ngÆ°á»i thần trà hôn mê, chiến đấu nhÆ° kẻ Ä‘iên cuồng liá»u mạng, thì thế nà o cÅ©ng không chống lại được.
Âu Dương Thống rùng mình, ngẫm nghĩ hồi lâu rồi thở dà i nói :
- Äã là kiếp váºn xui nên, mình cÅ©ng Ä‘Ã nh là m hết sức ngÆ°á»i, chứ biết sao bây giá»?
Thượng Quan Kỳ nhá»› lại ngà y ở trong cánh đồng cá» mÆ°á»i dặm, bá»n thuá»™c hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng liá»u mạng tấn công, không khá»i á»›n da gà .
Liên Tuyết Kiá»u thở phà o má»™t cái rồi nói :
- ÄÆ°á»ng tiên sinh tà i cao quán thế, thuá»™c hạ muôn phần không kịp má»™t, nhÆ°ng đã được tiên sinh di ngôn tiến cá», lại được Bang chủ trịnh trá»ng giao cho nháºm chức Văn Thừa, thuá»™c hạ nghÄ© đến việc nà y, dù ta có được những môn phái lá»›n giúp sức táºp hợp hết tất cả những tinh anh trong võ lâm hiện nay, thì cuá»™c huyết chiến sắp tá»›i đây e rằng sẽ bị tổn thÆ°Æ¡ng đến quá ná»a. Váºy nếu ta không nắm chắc được phần thắng, Cổn Long VÆ°Æ¡ng bản tÃnh tà n nhẫn lại giá»i dùng Ä‘á»™c mà để mình y trốn thoát thì giang hồ vẫn chÆ°a hết vạ lá»›n.
Âu Dương Thống nói :
- Ngà y ÄÆ°á»ng tiên sinh còn tại thế cÅ©ng chÆ°a có mẹo hay để đối phó. Bản tòa lại vô tà i bất tất phải Ä‘á» cáºp đến nữa.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Thuộc hạ đã nghĩ ra được một kế.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống nghe nói mừng nhÆ° Ä‘iên lên, chắp tay há»i :
- Quả váºy Æ°?
Liên Tuyết Kiá»u đáp :
- Thuộc hạ khi nà o dám lừa dối Bang chủ.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống cảm kÃch quá, chắp tay vái dà i nói :
- Nếu cô nÆ°Æ¡ng cứu vãn được kiếp nạn cho võ lâm thì bản tòa xin Ä‘em địa vị Bang chủ nhÆ°á»ng lại.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i lạt nói :
- Cổn Long VÆ°Æ¡ng tà i trà hÆ¡n ngÆ°á»i. Äá»i nà y, ngoà i ÄÆ°á»ng tiên sinh ra, e rằng không có má»™t ai hÆ¡n y. Thuá»™c hạ chẳng qua là m hết sức mình mà thôi. Còn nhÆ° việc thuá»™c hạ quy đầu Cùng Gia bang, tuyệt không có ý tranh ngôi bá chủ vá»›i giang hồ, chỉ biết Ä‘em sức má»n ra để Ä‘á»n Æ¡n tri ká»·. ÄÆ°á»ng tiên sinh cùng thuá»™c hạ chÆ°a từng quen biết nhau, nhÆ°ng ngÆ°á»i đã tái tạm tiến cá» trong lá»i ủy thác thì dù thuá»™c hạ không đủ tà i trì đối phó vá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng cÅ©ng không nỡ để ÄÆ°á»ng tiên sinh ân háºn nÆ¡i chÃn suối. Vì thế mà phải miá»…n cưỡng vâng lệnh.
Âu Dương Thống nói :
- Bản tòa trÆ°á»›c nay lòng ngay miệng lẹ. Hồi sinh thá»i ÄÆ°á»ng tiên sinh đã từng có phen tranh luáºn. Hỡi ôi! Nếu bản tòa nói năng cả Ä‘iá»u chÆ°á»›ng tai, mong cô nÆ°Æ¡ng đừng để tâm.
Liên Tuyết Kiá»u mỉm cÆ°á»i nói :
- Xin Bang chủ yên lòng, thuá»™c hạ đã vâng mệnh nháºm chức Văn Thừa dÄ© nhiên là phải gắng sức hết long để hoà n thà nh chà nguyện của ÄÆ°á»ng tiên sinh quyết không vì mấy lá»i tranh luáºn mà rÅ© áo ra Ä‘i.
Âu Dương Thống nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng lòng dạ quảng đại khiến bá»n tu mi chúng tôi hổ thẹn.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói :
- Có má»™t Ä‘iá»u thuá»™c hạ cần nói rõ vá»›i Bang chủ trÆ°á»›c, mong Bang chủ thể tình cho.
Âu Dương Thống nói :
- Bất luáºn việc gì bản tòa cÅ©ng Æ°ng thuáºn, miá»…n là bản tòa có đủ khả năng là m việc đó.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Nếu không may thuá»™c hạ không có thể hoà n thà nh chà nguyện của ÄÆ°á»ng tiên sinh, thuá»™c hạ cam Ä‘Ã nh lấy cái chết để báo Ä‘á»n. Vạn nhất mà thà nh công thì cái ngà y mà Cổn Long VÆ°Æ¡ng rÆ¡i đầu thì là ngà y thuá»™c hạ xin Bang chủ trả lại tá»± do. Bang chủ nên biết cho rằng: Thuá»™c hạ và o hà ng nữ lÆ°u, không muốn len lá»i và o chốn giang hồ mãi mãi.
Âu Dương Thống ngơ ngẩn đáp :
- Việc nà y chá» lúc tá»›i nÆ¡i sẽ bà n bản tòa tá»± nhiên phải trù tÃnh cho cô nÆ°Æ¡ng.
Liên Tuyết Kiá»u nó i :
- YÙ chà thuá»™c hạ đã kiên quyết, xin Bang chủ hứa lá»i cho.
Âu Dương Thống thở dà i nói :
- Cô nương để bản tòa nghĩ và i ngà y rồi sẽ phúc đáp được chăng?
Liên Tuyết Kiá»u không thúc giục nữa, nà ng trở lại vấn Ä‘á» chÃnh đã nói :
- Theo chỗ thuộc hạ biết, nếu một phen cỠđộng mà khiến cho thể lực của Cổn Long Vương tan tà nh thì chỉ có một biện pháp...
Âu Dương Thống lắng nghe một hồi lộ vẻ nóng ruột.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Biện pháp đó là m tìm cách giải Ä‘á»™c cho bá»n thuá»™c hạ y.
Âu Dương Thống nói :
- Kế ấy rất diệu, song Cổn Long VÆ°Æ¡ng rất quan tâm vá» việc nà y, chắc là y đã phòng bị nghiêm máºt.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Cổn Long VÆ°Æ¡ng tuy giá»i nghá» dùng chất Ä‘á»™c, nhÆ°ng sức má»™t mình y thì trông nom thế nà o cho xiết được toà n cục. Thuá»™c hạ biết trong phủ y có nhà máºt thất để cất giấu chất Ä‘á»™c. Chỉ cần má»™t ngÆ°á»i trà trá»™n và o nhà máºt thất đó thì việc hiểu cách giải Ä‘á»™c của Cổn Long VÆ°Æ¡ng chẳng khó khăn gì nữa.
Thượng Quan Kỳ Ä‘á»™t nhiên há»i xen và o :
- Cô nÆ°Æ¡ng đã bao giá» và o nhà máºt thất đó chÆ°a?
Liên Tuyết Kiá»u đáp :
- Ngoà i Cổn Long VÆ°Æ¡ng ra, có lẽ không có ngÆ°á»i nà o đã được và o đó, có ra chăng nữa chỉ là ngÆ°á»i coi giữ nhà nà y, nhÆ°ng đã và o nhà máºt thất thì đừng hòng yên ổn mà trở ra, vì thế việc Cổn Long VÆ°Æ¡ng dụng chất Ä‘á»™c không lan ra đến chốn giang hồ.
Âu Dương Thống nói :
- Chắc cô nương đã có kế hoạch?
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘Æ°a mắt nhìn TÃch Má»™c nói :
- Tại hạ muốn nhá» sức đại sÆ° phụ và o phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng rồi len lõi đến chá»— máºt thất nà y nhÆ°ng còn có má»™t Ä‘iá»u... má»™t Ä‘iá»u rất khó giải quyết...
Âu Dương Thống nói :
- Việc gì mà bản bang có thể là m được, bản tòa xin hết sức.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Cổn Long VÆ°Æ¡ng sở dÄ© mặc sức tung hoà nh dá»±ng cá» bá nghiệp trong võ lâm là trông và o nhà máºt thất nà y, chỉ cần chúng ta phá hủy được nÆ¡i đó tức là đánh má»™t đòn trà mạng và o ngÆ°á»i y. NhÆ°ng cần lá»±a được mấy tay trà dÅ©ng kiêm toà n, già u lòng mạo hiểm liá»u chết, má»›i có hy vá»ng thà nh công.
Âu Dương Thống nói :
- Xin tùy ý cô nÆ°Æ¡ng lá»±a chá»n trong bá»n đệ tá» bản bang.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Nhưng thuộc hạ chưa biết hết tà i năng của các đệ tỠtrong bang.
Âu Dương Thống nói :
- Váºy bản tòa Ä‘Æ°a ra má»™t loạt những hạng võ công cao cÆ°á»ng, rồi do cô nÆ°Æ¡ng chá»n lấy...
Ngừng má»™t lát, Âu DÆ°Æ¡ng Thống lại há»i tiếp :
- Cô nÆ°Æ¡ng cần Ä‘á»™ bao nhiêu ngÆ°á»i?
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Ba ngÆ°á»i ná»™i ứng, còn bên ngoà i Ãt ra sáu tay cao thủ.
Âu Dương Thống nhăn mà y ngẫm nghĩ.
Liên Tuyết Kiá»u lại nói :
- Ba ngÆ°á»i ná»™i ứng bên trong cần những tay cao thủ có thể chống được vá»›i Cổn Long VÆ°Æ¡ng năm mÆ°Æ¡i chiêu trở lên.
Thế là ba ngÆ°á»i hợp sức lại có thể chống vá»›i ngoà i ba trăm hiệp.
Âu Dương Thống nói :
- Việc nà y trong bá»n đệ tá» bản bang khó có ngÆ°á»i Ä‘Æ°Æ¡ng cá»± nổi trá»ng trách, cần phải má»i những vị các chúa và đưá»ng chủ trong tam các nhất Ä‘Æ°á»ng, cùng các vị tân khách hoặc cùng bạn bè của Cùng Gia bang.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- NgÆ°á»i ngoại hợp chỉ cần có võ công cao cÆ°á»ng là được còn ngÆ°á»i ná»™i ứng phải là những ngÆ°á»i bôn tẩu giang hồ, mà há» cải trang trà trá»™n và o phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng...
Nà ng đưa mắt nhìn Thượng Quan Kỳ, muốn nói lại thôi.
Trong lòng nà ng tuy biết Thượng Quan Kỳ đáng ứng tuyển nhất, nhÆ°ng nà ng biết vụ nà y nguy hiểm dị thÆ°á»ng, không nỡ mở miệng phái chà ng Ä‘i.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống cÅ©ng nghÄ© ngay đến Thượng Quan Kỳ, nhÆ°ng biết rằng chà ng không phải chân chÃnh là đệ tá» Cùng Gia bang. Hôm trÆ°á»›c sở dÄ© chà ng phải tuyên thệ gia nháºp bản bang là do lá»i buá»™c của Liên Tuyết Kiá»u, dÄ© nhiên là ông không tiện chỉ định chà ng dấn thân và o nÆ¡i nguy hiểm.
Thượng Quan Kỳ thốt nhiên ưỡn ngá»±c ra há»i :
- Không hiểu tại hạ có được cô nÆ°Æ¡ng lá»±a chá»n chăng?
Liên Tuyết Kiá»u cặp mắt trong suất chăm chú nhìn Thượng Quan Kỳ má»™t hồi rồi nói :
- DÄ© nhiên ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i đáng lá»±a chá»n nhất.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Äã được cô nÆ°Æ¡ng trân trá»ng, tại hạ tình nguyện đến phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng má»™t chuyến.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘Æ°a mắt nhìn Âu DÆ°Æ¡ng Thống nói :
- Bang chủ suy nghÄ© lá»±a chá»n lấy hai ngÆ°á»i võ công cao cÆ°á»ng trong bá»n đệ tá» Ä‘i theo Thượng Quan Kỳ.
Âu Dương Thống ngẫm nghĩ một hồi rồi nói :
- Có rồi! Tả Hữu nhị đồng có thể sung và o chân nà y.
Ông Ä‘Æ°a mắt nhìn Thượng Quan Kỳ há»i :
- Tả Hữu nhị đồng đã động thủ với Thượng Quan huynh, võ công chúng thế nà o?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Nếu cả hai ngÆ°á»i liên hiệp ra tay thì có nhiá»u chiêu tuyệt diệu, chẳng kém gì thuá»™c hạ.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Váºy là quyết định cho Tả Hữu nhị đồng cùng Ä‘i. Việc nà y cà ng Ãt ngÆ°á»i Ä‘i cà ng tốt. Váºy xin cho vá»i hai gã đến đây ngay!
Âu Dương Thống nói :
- Bản tòa đi triệu Tả Hữu nhị đồng đây.
Nói xong trở gót chạy ngay.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘á»™t nhiên giÆ¡ tay ra Ä‘iểm và o huyệt đạo TÃch Má»™c đại sÆ°.
Nà ng nhìn Thượng Quan Kỳ khẽ há»i :
- Ngươi quyết định đi ư?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- Tại hạ quyết định rồi...
Ngừng một lát, chà ng nói tiếp :
- Ân sÆ° tại hạ bị thÆ°Æ¡ng vá» tay Thiên Tý Äá»™c Tẩu Ông Thiên NghÄ©a. Vụ ấy đã trải qua nhiá»u Ä‘iá»u rất phức tạp. NhÆ°ng nếu chắp nối lại vá»›i nhau có lẽ cÅ©ng liên quan vá»›i nhau.
Liên Tuyết Kiá»u há»i :
- Thiên Tý Äá»™c Tẩu Ông Thiên NghÄ©a Æ°?
Thượng Quan Kỳ há»i lại :
- Äúng y, cô nÆ°Æ¡ng có biết y không?
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Ta biết y là má»™t trong những ngÆ°á»i thân tÃn của Cổn Long VÆ°Æ¡ng trong việc dùng thuốc Ä‘á»™c, chỉ có má»™t mình Ông Thiên NghÄ©a là ra và o được tá»± do nhà máºt thất.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Nguyên nhân gia sư cùng mấy vị sư thúc bị chết rất phức tạp, chỉ có mình Ông Thiên Nghĩa là biết mà thôi.
Liên Tuyết Kiá»u khẽ bảo :
- NgÆ°Æ¡i đã quyết định Ä‘i, ta không tiện ngăn trở nhÆ°ng chuyến Ä‘i nà y nguy hiểm vô cùng, không biết đâu mà liệu trÆ°á»›c được, ta có má»™t váºt phòng thân và má»™t món khà giá»›i để ngÆ°Æ¡i Ä‘em theo.
Nói xong, nà ng thò tay và o bá»c móc ra má»™t váºt sắc xanh rất tÆ°Æ¡i đẹp và má»™t thanh Ä‘oản Ä‘ao!
Thượng Quan Kỳ biết rằng váºt nà y chà ng trông rất quen, nhÆ°ng không nhá»› đã thấy ở đâu?
Liên Tuyết Kiá»u chắm chú nhìn Thượng Quan Kỳ tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Ngươi cất ngay đi, đừng để ai trông thấy.
NhÆ°ng Thượng Quan Kỳ rất Ä‘á»—i nghi ngá», nhÆ°ng vẫn tuân lá»i cất ngay Ä‘i.
Liên Tuyết Kiá»u há»i :
- NgÆ°Æ¡i có biết váºt nà y không?
Thượng Quan Kỳ đáp :
- DÆ°á»ng nhÆ° tại hạ đã thấy qua nhÆ°ng chÆ°a hiểu lai lịch thế nà o?
Liên Tuyết Kiá»u há»i lại :
- NgÆ°á»i đã từng nghe ai nói đến “Võ lâm Tam bảo†bao giá» chÆ°a?
Thượng Quan Kỳ nhắc lại :
- Võ lâm Tam bảo?
Liên Tuyết Kiá»u nó i :
- Phải rồi! Äây là hai váºt trong “Võ lâm Tam bảo†Thanh Ä‘ao chuôi và ng nà y gá»i là “Kinh Hồn Äaoâ€.
Thượng Quan Kỳ sá»±c nhá»› đến ngà y ná» do sá»± ngẫu nhiên lẫn và o hang đá, đã thấy váºt nà y. Chà ng thất thanh kêu lên :
- Tại hạ biết rồi! Phải chăng Viên đệ đã dẫn cô nương và o hang đá lấy ra?
Liên Tuyết Kiá»u tủm tỉm cÆ°á»i đáp :
- Äúng đó! Cổn Long VÆ°Æ¡ng phà biết bao nhiêu tâm cÆ¡ phái ta trà trá»™n và o Mẫn phủ Ä‘iá»u tra váºt nà y. NgỠđâu ta lại vô tình lấy được.
Nà ng ngừng một lát rồi nói tiếp :
- Võ lâm Tam bảo nà y có liên quan đến bao nhiêu vụ ân oán rất phức tạp, rất to lá»›n trong võ lâm, không thể má»™t lúc mà thuáºt hết được cho rõ rà ng. Sau nà y ta sẽ nói cho ngÆ°Æ¡i biết. Bây giá» ta bảo ngÆ°Æ¡i cách dùng.
Thượng Quan Kỳ nói :
- Trong nhà thạch thất đó có hai cổ tá» thi ngÆ°á»i chết đã lâu, má»™t ngÆ°á»i mặc áo Ä‘á», dÆ°á»ng nhÆ° là vị nữ lang...
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Võ lâm Tam bảo là lưỡi đao Kinh Hồn, áo Thiên Tăm Ti và túi Ngũ Mang Thần Châu...
Thượng Quan Kỳ nói :
- Thi thể nữ lang mặc áo đỠtrong tay nắm chặt một cái túi sắc và ng, không biết bên trong đựng những gì?
Liên Tuyết Kiá»u đáp :
- Ngũ Mang Thần Châu.
Thượng Quan Kỳ há»i :
- Ngũ Mang Thần Châu là gì?
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói :
- Lưỡi Ä‘ao Kinh Hồn, cùng áo Thiên Ti và túi Ä‘á»±ng ngÅ© Mang Thần Châu hợp lại gá»i là Võ lâm Tam bảo.
Äang nói dở bá»—ng thấy Âu DÆ°Æ¡ng Thống Ä‘ang dẫn Tả Hữu nhị đồng Ä‘ang láºt Ä‘áºt chạy tá»›i, nà ng láºp tức im bặt.
Thượng Quan Kỳ tuy chưa biết lai lịch Võ lâm Tam bảo, nhưng biết những thứ đó rất quan hệ không tiện phô bà y ra.
Bữa đó và o trong thạch thất, chà ng đã thỠlưỡi đao Kinh Hồn thấy sắc bén vô cùng, có thể chém sắt, chém đá như chém cà nh khô, còn áo Thiên Tằm Ti thì ở trong chỗ ẩm ướt lâu ngà y vẫn còn như mới, chắc cũng có diệu dụng của nó cả.
Liên Tuyết Kiá»u đã lấy nhị bảo giao cho mình để là m váºt há»™ thân thì đủ biết tình ý nà ng thâm trá»ng nhÆ° thế nà o, không cần nói ra cÅ©ng biết. Lòng chà ng rung Ä‘á»™ng, chà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn Liên Tuyết Kiá»u thì đúng lúc Liên Tuyết Kiá»u Ä‘ang giÆ°Æ¡ng mắt trong sáng nhìn chà ng.
Bốn mắt vừa gặp nhau nhÆ°ng chỉ má»™t loáng, hai ngÆ°á»i đồng thá»i vá»™i quay ra phÃa khác. Giữa lúc đó Âu DÆ°Æ¡ng Thống đã dẫn Tả Hữu nhị đồng đến nÆ¡i. Tả Hữu nhị đồng nghiêng mình, dùng đại lá»… trong bang để tham kiến Liên Tuyết Kiá»u xong, hai gã thõng tay đứng sang má»™t bên.
Liên Tuyết Kiá»u Ä‘Æ°a mắt nhìn Tả Hữu nhị đồng, cháºm rãi nói :
- Có má»™t việc rất nguy hiểm, cần phiá»n đến hai vị Ä‘i má»™t chuyến.
Tả Hữu nhị đồng đồng thanh đáp :
- Xin cô nương cứ sai bảo, dù muôn thác cũng không dám từ chối.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Chuyến Ä‘i nà y trách nhiệm trá»ng đại, Ä‘Æ°á»ng sá xa xôi, chẳng những có quan hệ đến váºn mạng Cùng Gia bang chúng ta vá» mai háºu mà còn liên hệ đến cả kiếp váºn võ lâm. Vì nó quan hệ nhÆ° váºy nên phải là m cho bằng được, chứ đừng để thất bại.
Tả Äồng TrÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nghiêng mình nói :
- Tại hạ xin đem toà n lực ra để gánh vác, nếu mà thất bại đà nh xin một chết cho rồi.
Liên Tuyết Kiá»u khen :
- Äược váºy thì hay lắm!
Äá»™t nhiên nà ng thò tay và o bá»c lấy cái bình ngá»c, móc ra ba viên thuốc sắc Ä‘á», nói tiếp :
- Thuốc hoà n nà y là thứ thuốc rất Ä‘á»™c, nuốt và o bụng rồi chỉ trong khoảnh khắc là chết ngay. Ba vị má»—i ngÆ°á»i giữ lấy má»™t viên.
Tả Hữu nhị đồng cùng Thượng Quan Kỳ nhất tá» tiến lại gần, má»—i ngÆ°á»i cầm lấy má»™t viên.
Liên Tuyết Kiá»u lại nói :
- Thuốc nà y mãnh liệt lắm! Nếu ba vị chưa đến lúc sức cùng lực kiệt thì chớ bỠvà o miệng.
Thượng Quan Kỳ cùng Tả Hữu nhị đồng nói :
- Bá»n thuá»™c hạ xin ghi lá»i.
Äoạn cất thuốc Ä‘i rồi đứng chá».
Liên Tuyết Kiá»u ngẩng mặt trông chiá»u trá»i, thở phà o má»™t cái, rồi nói :
- Trong phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng không biết bao nhiêu là tay cao thủ và hầu hết bị thuốc Ä‘á»™c kiá»m chế, nên ngÆ°á»i nà o cÅ©ng hung hãn và dÅ©ng mãnh vô cùng.
Dù há» có bị trá»ng thÆ°Æ¡ng cÅ©ng liá»u sức cố đánh cho đến chết má»›i chịu thôi.
Nguyên Ä‘iá»u đó cÅ©ng đủ khiến ngÆ°á»i phải kinh hãi.
Ngừng một lát nà ng nói tiếp :
- Nếu không cần thì hay hÆ¡n hết là các ngÆ°Æ¡i đừng Ä‘á»™ng thủ vá»›i há», mà khi mình đã ra tay lại phải hạ Ä‘á»™c thủ ngay, đừng có dè dặt gì cả. Các ngÆ°Æ¡i nên nhá»› rằng bá»n hỠđã mất hết bản tÃnh, chẳng kể sống chết, không khác kẻ Ä‘iên khùng.
Lá»… nghÄ©a giang hồ không còn thứ gì câu thúc bá»n há» cả.
Tả Hữu nhị đồng kÃnh cẩn tuân lá»i chỉ giáo, nghiêng mình gáºt đầu lia lịa.
Thượng Quan Kỳ cháºm rãi nói :
- Còn má»™t Ä‘iá»u rất khó là chÆ°a biết dùng cách nà o để trà trá»™n và o phủ Cổn Long VÆ°Æ¡ng?
Liên Tuyết Kiá»u khẽ nói :
- Cổn Long VÆ°Æ¡ng phủ chu vi có đến mÆ°á»i dặm, lại phòng bị cá»±c kỳ nghiêm máºt, bất luáºn ngÆ°á»i võ công cao cÆ°á»ng đến đâu cÅ©ng khó lòng tiến và o được.
Nà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn TÃch Má»™c đại sÆ° nói :
- Vì thế việc nà y phải trông cáºy và o đại sÆ° phụ đấy.
Âu Dương Thống chau mà y muốn nói lại thôi...
Liên Tuyết Kiá»u tá»±a hồ đã Ä‘oán biết ý kiến Âu DÆ°Æ¡ng Thống, nà ng tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Bang chủ bất tất phải lo ngại. Việc nà y quan hệ đến kiếp váºn võ lâm, dù PhÆ°Æ¡ng trượng chùa Thiếu Lâm có biết chăng nữa cÅ©ng không phiá»n trách các vị hòa thượng nà y đâu.
Liên Tuyết Kiá»u dần dà nói toà n chuyện đâu đâu, vẫn chÆ°a Ä‘Æ°a ra biện pháp nà o để trà trá»™n và o Cổn Long VÆ°Æ¡ng phủ, Âu DÆ°Æ¡ng Thống khẽ thở dà i nói :
- Hiện nay trưởng môn phái Thiếu Lâm là ngÆ°á»i nóng nảy tá»± phụ, bản tòa muốn tránh hết má»i sá»± xÃch mÃch vá»›i phái nà y.
Liên Tuyết Kiá»u cÆ°á»i nói :
- Không há» chi! Y đã đủ tà i là m Chưởng môn, tức phải có trà tuệ khác ngÆ°á»i.
TÃnh nóng nảy tá»± phụ chẳng qua vì kiến văn hẹp hòi. Nhiá»u ngÆ°á»i tá»± đại rồi sau bị mấy phen nhục nhã, tá»± nhiên biến đổi tâm tÃnh.
Nà ng nói má»™t cách tá»± nhiên phóng khoáng tá»±a hồ nhÆ° coi việc đó rất tầm thÆ°á»ng.
Âu Dương Thống chỉ ngấm ngầm thở dà i không nói gì nữa.
Liên Tuyết Kiá»u lấy cục đá nam châm hút Phụ Cốt Äá»™c châm trong ngÆ°á»i TÃch Má»™c đại sÆ° ra, rồi vá»— huyệt đạo cho nhà sÆ° tỉnh lại.
Sau má»™t lúc, TÃch Má»™c đại sÆ° Ä‘á»™t nhiên ngồi nhá»m dáºy.
Vị cao tăng nà y thần trà bị Phụ Cốt Äá»™c châm là m mê muá»™i, sau khi lấy Ä‘á»™c châm ra rồi, nhà sÆ° tỉnh táo lại ngay láºp tức. Lão thở phà o má»™t tiếng đứng dáºy chấp tay thi lá»… trÆ°á»›c mặt Âu DÆ°Æ¡ng Thống rồi khẽ nói vá»›i Liên Tuyết Kiá»u :
- Äa tạ nữ thà chủ đã cứu tôi.
Liên Tuyết Kiá»u tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Mấy vị đại sÆ° Ä‘i vá»›i đại sÆ° phụ đã được Ä‘Æ°a đến má»™t nÆ¡i tÄ©nh mịch bà máºt để được nghỉ ngÆ¡i, Ä‘iá»u trị ná»™i thÆ°Æ¡ng. Mấy vị đó trúng Ä‘á»™c khá nặng chứ không phải nhẹ, cần Ä‘iá»u dưỡng má»™t thá»i gian má»›i phục hồi lại được nhÆ° cÅ©.
TÃch Má»™c đại sÆ° nói :
- Bần tăng vâng mệnh Ä‘em thÆ° đến đây, không ngá» giữa Ä‘Æ°á»ng bị bá»n thuá»™c hạ Cổn Long VÆ°Æ¡ng mai phục bắt được, có Ä‘iá»u giá»›i luáºt bản tá»± rất nghiêm ngặt mà trưởng môn PhÆ°Æ¡ng trượng hiện Ä‘ang chá» phục mệnh.
Liên Tuyết Kiá»u há»i :
- Giả tỉ bây giỠchưa lấy phụ cốt độc châm trong mình ra được, thì đại sư có nghĩ đến chuyện phục mệnh không?
TÃch Má»™c đại sÆ° ấp úng :
- Cái đó! Cái đó!...
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Hiện giá» những tay cao thủ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Cổn Long VÆ°Æ¡ng Ä‘ang vây bá»c mấy tầng, dù đại sÆ° có lòng muốn trở vá» quý tá»±, tại hạ e rằng khó mà ra khá»i trùng vi.
TÃch Má»™c đại sÆ° nghÄ© lại lúc bị bắt biết là nà ng không phải nói ngoa, chỉ thở dà i đáp :
- Nữ thà chủ nói váºy cÅ©ng đúng lắm.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Hiện khắp chốn giang hồ đang bị một là n mây sầu thảm bao phủ. Giả tỉ Cùng Gia bang chúng tôi không may bị bại vì Cổn Long Vương thì mục tiêu thứ hai là nhằm và o quý tự.
TÃch Má»™c đại sÆ° nói :
- Lá»i nữ thà chủ nói rất đúng.
Liên Tuyết Kiá»u há»i :
- Bởi thế tại hạ muốn thương lượng với đại sư nên vì quý phái, vì tệ bang và vì anh em đồng đạo trong võ lâm thiên hạ mà giúp cho một việc hùng tráng, không hiểu đại sư có vui lòng không?
TÃch Má»™c đại sÆ° há»i :
- Nữ thà chủ muốn sai bần tăng là m việc gì?
Liên Tuyết Kiá»u đáp :
- Việc nà y rất giản dị, chỉ mong đại sÆ° theo đúng lá»i tại hạ dặn mà là m là được.
TÃch Má»™c đại sÆ° nói :
- Nếu váºy xin nữ thà chủ chỉ bảo cho.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Bây giỠchỉ một vấn đỠlà cần khuất tất đại sư một chút.
TÃch Má»™c nhÃu lông mà y há»i :
- Việc gì?
Liên Tuyết Kiá»u đáp :
- Cổn Long VÆ°Æ¡ng Ä‘á»™c ác thế nà o thì đại sÆ° đã biết rồi, tại hạ bất tất phải nói nữa. Nếu đại sÆ° Ä‘i chuyến nà y thì bất luáºn giả vá» còn bị Ä‘á»™c cách nà o cÅ©ng không qua được mắt Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
TÃch Má»™c đại sÆ° cả kinh há»i :
- Sao? Chẳng lẽ nữ thà chủ lại bắt bần tăng uống thuốc độc nữa ư?
Liên Tuyết Kiá»u đáp :
- TrÆ°á»›c là vì quý tá»±, sau là vì tệ bang xin đại sÆ° phiá»n lụy má»™t phen.
Âu Dương Thống cũng cả kinh nghĩ thầm :
- “Cùng Gia bang chúng ta trÆ°á»›c nay nổi tiếng là chÃnh đại quang minh trên khốn giang hồ. Thủ Ä‘oạn nà y khác chi Ä‘Æ°á»ng lối Cổn Long VÆ°Æ¡ng chi phối bá»n thuá»™c hạâ€.
Tuy trong lòng ông bất mãn, nhưng không tiện nói ra.
Liên Tuyết Kiá»u thò tay và o bá»c lấy bình ngá»c móc ra má»™t viên thuốc nói :
- Xin đại sư uống thuốc nà y Cổn Long Vương không khám phá ra được.
TÃch Má»™c đại sÆ° lại nhìn Âu DÆ°Æ¡ng Thống, toan nói lại thôi Ä‘Æ°a tay ra đón lấy viên thuốc nói :
- TÃnh mạng bần tăng đây đã được nữ thà chủ cứu cho, bây giá» dù có thế nà o cÅ©ng là đạo nhân quả luân hồi.
Nói xong bỠviên thuốc độc và o miệng nuốt.
Âu DÆ°Æ¡ng Thống quay Ä‘i phÃa khác, ngấm ngầm lắc đầu thở dà i.
Thượng Quan Kỳ khẽ đằng hắng nghĩ thầm :
- “Thủ Ä‘oạn cô nà y hiểm Ä‘á»™c nhÆ° váºy không hiểu tại sao đại ca lại trá»ng vá»ng cô đến thếâ€.
Liên Tuyết Kiá»u tủm tỉm cÆ°á»i khẽ nói :
- Chuyến Ä‘i nà y bá» ngoà i đại sÆ° là má»™t nhân váºt đầu não nhÆ°ng bá» trong lại là dÆ°á»›i quyá»n quản cố của bản bang.
TÃch Má»™t đại sÆ° nói :
- Lão tăng đã uống thuốc độc rồi, sống chết là ở tay cô nương, chẳng lẽ còn giở trò gì nữa được.
Liên Tuyết Kiá»u nói :
- Äại sÆ° hiểu lầm rồi. Cổn Long VÆ°Æ¡ng rất nhiá»u quá»· kế. Chuyến nà y chẳng những hai bên đấu lá»±c, mà còn đấu trà nữa. Äại sÆ° là ngÆ°á»i trung háºu thì là m sao địch nổi Cổn Long VÆ°Æ¡ng.
TÃch Má»™c đại sÆ° nghÄ© thầm :
- “Lá»i cô nà y quả là không saiâ€.
Nhà sÆ° liá»n đáp :
- Phải lắm! Nữ thà chủ có thân hà nh đi không?
Liên Tuyết Kiá»u trá» Thượng Quan Kỳ nói :
- Tại hạ không, đại sư cứ nghe y là được.
TÃch Má»™c đại sÆ° nhìn Thượng Quan Kỳ nói :
- Ta nên đi ngay, nhân lúc nà y thuốc độc bần tăng chưa bộc phát có lẽ hay hơn.
hết: Hồi 92, xem tiếp: Hồi 93