Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #86  
Old 08-04-2008, 03:08 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 86

Thù Cao Bằng Trá»i


Lan Nhi thấy kẻ đại thù bị cháy xém nhÆ° vậy, nàng vá»™i cúi xuống nhặt những hòn đá to bằng nắm tay, và cứ nhằm ngÆ°á»i SÄ© Ngạc mà ném tá»›i tấp.
- Chú em ở đây làm gì thế? Mau theo lão Lầu Ä‘i gặp lão già Äồng Da, chứ không nên quanh quẩn nhÆ° thế này nữa!
Giá»ng nói kêu nhÆ° tiếng trống ở đằng xa vá»ng lạị Tiếng nói vừa tá»›i nÆ¡i thì đã có má»™t bóng ngÆ°á»i cao lá»›n vạm vỡ lÆ°á»›t theo tá»›i, dÆ°á»›i hông của ông ta còn cặp hai ngÆ°á»á»‹ Khi tá»›i nÆ¡i, ông già ná» bá»—ng buông hai nam nữ Ä‘ang cặp ở dÆ°á»›i nách xuống đất. Äôi nam nữ này trông rất xinh đẹp, rất anh tuấn và phong lưụ
Thiếu nữ ná» nằm ở trên mặt đất, vừa trông thấy Bạch Mai bá»—ng thất kinh kêu “ủa†má»™t tiếng, rồi phi thân lên, chạy lại ôm chặt lấy ngÆ°á»i Bạch Maị Còn ông già to lá»›n vạm vỡ, tóc phủ xuống tận vai, trông rất quái dị, hai mắt sáng nhÆ° hai ngá»n đèn ló, cứ nhìn thẳng vào mặt SÄ© Ngạc, mồm thì cÆ°á»i ha hả và nói:
- Lại là ngươi! Hà hà! Then sắt tự rớt, cửa đá tự mở!
Ông ta vừa nói vừa giơ bàn tay to như cái quạt nan lên, nhằm Sĩ Ngạc tấn công luôn.
Lúc này SÄ© Ngạc vừa dập tắt được ngá»n lá»­a cháy bén vào quần áo của mình, và còn bị Lan Nhi dùng đá ném vào ngÆ°á»i lia lịa, y chÆ°a hết Ä‘au nhức, nay lại nghe thấy những lá»i nói của lão Quái nhÆ° trên, trong lòng rất kinh ngạc. Y không dám tiếp chiến, chỉ rú lên má»™t tiếng rất rùng rợn rồi chạy thẳng luôn vá» phía Tâỵ Biệt hiệu của y là Thần Hành Vô Ảnh nên thân pháp của y nhanh kỳ lạ, chỉ trong nháy mắt y đã lÆ°á»›t vào trong khu rừng rồị Quái nhân tóc dài thấy thế lại cất tiếng cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° khùng.
Lan Nhi thấy SÄ© Ngạc bá» chạy, vừa lo âu vừa tức giận, liá»n quát lá»›n:
- Lão tặc, ngươi còn chạy đi đâu nữả
Quát xong, nàng định Ä‘uổi theá» NgỠđâu nàng vừa cất bÆ°á»›c thì cánh tay phải của nàng đã bị ngÆ°á»i khác nắm chặt. Lúc này lý trí của nàng đã bị há»—n loạn hết, nên nàng không biết ngÆ°á»i vừa nắm lấy tay mình là ai, vá»™i rụt tay lại và vẫn dùng chưởng thay kiếm, sá»­ dụng thế “Trấn Äối Nhất Kiếm†nhằm ngá»±c ngÆ°á»i đó bổ xuống luôn.
Má»™t tiếng kêu “bùng†thật to nổi lên, đủ thấy Lan Nhi tấn công thế ấy mạnh biết baá»
NgỠđâu chưởng của nàng đánh trúng vào ngá»±c đối phÆ°Æ¡ng nhÆ° là đánh vào má»™t cái trống bằng đá vậy, khiến cánh tay của nàng vừa Ä‘au nhức vừa tê táị Nàng kinh hãi vô cùng, vá»™i quay đầu lại nhìn, má»›i hay ngÆ°á»i vừa nắm tay mình chính là quái nhân tóc dai đã dá»a nạt SÄ© Ngạc. Nàng vá»™i cố giắng tay ra và lá»›n tiếng nói:
- Lão tiá»n bối mau buông tay ra! Y là kẻ thù của tiểu bối đấy!
Quái nhân tóc dài cÆ°á»i ha hả, đáp:
- Con nhá» này, mi không Ä‘uổi kịp y đâụ À, lão phu há»i mi câu này! Chẳng hay mi có thấy chú em của lão phu ở đâu không?
Lan Nhi lắc đầu, hậm hực đáp:
- Không biết! Ông có mau buông tay tôi ra không?
Thì ra hai thanh niên nam nữ vừa được Lầu Nhất Quái đem tới chính là vợ chồng Văn Úỵ HỠvừa mới tới nơi đã ôm chặt lấy Bạch Maị Hồng Tiếu còn dùng tay xoa bóp cho nàng. Giây phút sau, Bạch Mai mới lai tỉnh, hai mắt chớp nháy một hồi rồi bỗng òa lên khóc.
Hồng Tiếu thấy vậy cả kinh, vá»™i há»i:
- Cô Bạch Mai, mau tỉnh lại đi! Tại sao cô khóc lóc như thế?
Bạch Mai đã nhận ra là Hồng Tiếu lại càng khóc to tiếng thêm, và nức nở đáp:
- Anh...anh ấy... đã... rớt vào trong hang lửa chết rồi!
Vợ chồng Văn Úy nghe thấy Bạch Mai nói nhÆ° thế không khác gì sét đánh ngang tai, vá»™i há»i tiếp:
- Cô nói gì thế? Giang huynh đã bị té vào trong hang lá»­a này chết rồi Æ°? á»’! Lão tiá»n bối! Lầu lão tiá»n bối! Mau mau cứu Giang huynh Ä‘i! Anh ấy đã rá»›t vào trong hang lá»­a này rồi!
Nhất Quái nghe nói, bá»—ng buông Lan Nhi ra và há»i:
- Cái gì? Chú em của lão... chú em của lão đã rớt vào trong hang lửa này rồi ư?
Ông ta vừa há»i vừa trợn tròn xoe đôi mắt lên, nhìn vào trong hang đá lá»­a Ä‘ang bốc lên nghi ngút.
Tất nhiên Lan Nhi không biết Nhất Chưởng Khai Thiên Lầu Nhất Quái là ai cả, nhÆ°ng vừa rồi nàng đánh vào ngÆ°á»i ông ta má»™t chưởng, cảm thấy nhÆ° đánh vào má»™t cái trống đá vậy, nàng đã biết công lá»±c của ông ta còn cao siêu hÆ¡n SÄ© Ngạc nhiá»á»¥ Chả thế mà SÄ© Ngạc vừa trông thấy ông ta đã hoảng sợ ù té chạy ngaỵ NhÆ° vậy quái nhân này ắt phải là má»™t vị tiá»n bối rất có lai lịch.
Nghĩ như vậy, nàng đột nhiên quỳ xuống trước mặt Nhất Quái vái lạy và van lơn:
- Lão tiá»n bối, mau mau cứu Giang đại ca Ä‘i! Tiểu bối xin vái lạy lão tiá»n bối!...
- Hà hà!
Nhất Quái bá»—ng ngá»­ng mặt lên trá»i mà cả cÆ°á»á»‹ Tiếng cÆ°á»i của ông ta bao hàm cả bi đát lẫn phẫn ná»™, và lá»›n đến ná»—i khiến mấy ngÆ°á»i có mặt tại đó đếu váng tai nhức óc, tá»±a nhÆ° nghe thấy tiếng sấm vậỵ
- Äồng Da lão nhân! NgÆ°Æ¡i tá»± phụ là thanh cao, bầy cái gì Äồng Da trận và giấu Long Giác Giao ở trong hang lá»­a để cho ngÆ°á»i ngoài tá»± tiện vào lấy, nhÆ°ng sá»± thá»±c ngÆ°Æ¡i Ä‘á»™c ác, xếp đặt mÆ°u kế này để hãm hại ngÆ°á»á»‹ Ngày hôm nay lão phu phải trả thù cho chú em của tạ Nếu không phá tan cái đảo nho nhá» này của ngÆ°Æ¡i Ä‘i, lão không còn là Lầu Nhất Quái nữạ
Ông ta tức giận quá ná»—i, liá»n múa chưởng nhằm vách đá ở quanh hang lá»­a tấn công mạnh má»™t thế.
Chỉ nghe thấy kêu “bùng†một tiếng thực lớn, đá vụn bay tung tóe, vách đá cao hàng hai mươi trượng ấy đã bị ông ta đánh thủng một lỗ hổng thật lớn.
Thì ra vách đá này, vì bị địa há»a thiêu đốt hoài, lâu ngày đã biến thành há»a thạch và đã xốp rồi, nên chân vách vừa bị lão Quái đánh thủng, những đã ở bên trên liá»n rá»›t xuống ngaỵ
Chỉ nghe thấy tiếng kêu “ùm ùm†liên tiếp, núi rung, đất Ä‘á»™ng, và cả vách đá ấy Ä‘á»u đổ sụp xuống.
Hồng Tiếu thấy vậy vội ẵm Bạch Mai lui vỠphía sau ngaỵ
Văn Úy, Lan Nhi cÅ©ng đã rảo cẳng rút lui kịp, bằng không mấy ngÆ°á»i dù không bị những tảng đá ấy đẩy rá»›t xuống dÆ°á»›i hang lá»­a thì cÅ©ng bị chôn sống dÆ°á»›i đống đá vụn kiạ
Lan Nhi thấy vậy liá»n dậm chân lia lịa, nói:
- Lão tiá»n bối mau ngừng tay! Lão tiá»n bối phá phách nhÆ° thế này, Lam đại ca còn Ä‘Æ°á»ng lối đâu mà ra khá»i chốn này nữạ
Nhất Quái đã nổi khùng rồi, khi nào chịu nghe ai nói nữạ Hai tay cứ tấn công lia lịa, rồi phi thân lên, xông thẳng xuống dÆ°á»›i chân núị Äi tá»›i đâu ông ta phá phách tá»›i đó, gặp cây là chặt gẫy câỵ Tá»™i nghiệp cho những cây dừa Äồng Da, chịu sao nổi Phách Thiên chưởng lá»±c của ông ta nên cây nào cây ấy nhÆ° bị ngÆ°á»i ta dùng dao chặt mà đổ cả vá» phía sau ngaỵ
Lão quái là ngÆ°á»i rất trá»±c tính, lại nóng nẩy hÆ¡n ai hết, dù lá»›n tuổi nhÆ° vậy mà vẫn không thay đổi chút nàỠLúc này ông ta đã tức giận khôn tả, râu tóc Ä‘á»u dá»±ng ngược, khua chân múa tay lia lịa, khiến cả vùng đó nhÆ° trá»i long đất lở vậỵ
- Hà hà! Lão quái vật! Côn Luân tiểu bối trong ngÆ°á»i có báu vật kỵ há»a, không há» bị tổn thÆ°Æ¡ng gì đâu! Lúc này y đã được lão phu chỉ dẫn cho, Ä‘ang ở dÆ°á»›i Linh Toàn cứu ngÆ°á»á»‹ Bây giá» lão quái đánh sụp vách đá, phá phách những cây Äồng Da của lão phu nhÆ° thế này, vậy khi gặp mặt lão phu, lão Quái sẽ nói năng ra saá»
Giá»ng nói ấy chính là của Äồng Da lão nhân ở dÆ°á»›i đất vá»ng lên.
Nhất Quái nghe thấy Äồng Da lão nhân nói nhÆ° vậy liá»n đứng ngẩn ngÆ°á»i ra và nghÄ© bụng:
“Ta không phân biệt nếp tẻ gì hết, đánh sụp vách đá, phá hủy bao nhiêu cây dừa Äồng Da nhÆ° thế này! NgỠđâu chú em lại chÆ°a chết...â€.
NghÄ© tá»›i đó, ông ra mừng rỡ khôn tả, liá»n buá»™t miệng há»i:
- Lão già Tư Mã bảo chú em của lão phu chưa chết, chẳng hay lão nói thực hay nói dối thế?
Äồng Da lão nhân cÆ°á»i nhạt há»i lại:
- Lá»i há»i của lão phu, lão quái đã trả lá»i đâu!
Nhất Quái vội đáp:
- Quý hồ chú em của lão phu chưa chết thì sự hiểu lầm này của chúng ta coi như là xí xóạ
Äồng Da lão nhân cÆ°á»i ha hả, nói tiếp:
- Lầu Nhất Quái, làm gì có chuyện dễ dàng như thế?
Lầu Nhất Quái là ngÆ°á»i sợ má»m chứ không sợ cứng, thấy Äồng Da lão nhân nói nhÆ° vậy, ông ta liá»n sầm nét mặt lại ngay, giận dữ há»i:
- Thế theo ý lão già TÆ° Mã thì muốn làm gì lão phu nàá»
- Lão Lầu, trên giang hồ đã cho phép lão được ngang dá»c suốt mấy chục năm, không ngá» ngày hôm nay lão lại dám đến tận Äồ Long đảo này định ngang dá»c nốt! Hì! Lão phu muốn xem cách biệt nhau năm mÆ°Æ¡i năm nay, tài ba của lão Lầu đã tiến bá»™ tá»›i mức Ä‘á»™ nào mà lại dám làm bá»™ làm phách nhÆ° thế?
- Hà hà! Lầu má»— có đánh gẫy mấy cây dừa Äồng Da của lão thá»±c, nhÆ°ng mấy cây dừa ấy có ý nghÄ©a gì đâu mà lão lại coi quan trá»ng đến nhÆ° thế? Äừng có chá»c lão Lầu này, chÆ°a biết chừng lão còn phá tan cả cái Äồ Long đảo này nữạ Thôi được, lão già TÆ° Mã muốn đấu nhÆ° thế nào, lão Lầu này cÅ©ng tuân theo hết.
- Äược! Ná»­a tiếng sau lão Lầu đến trÆ°á»›c núi Linh Từ đợi chá» lão phu!
Nhất Quái nhận lá»i ngay và quay đầu lại nói vá»›i má»i ngÆ°á»i rằng:
- Mấy đứa nhỠkia, mau theo lão tới đằng này!
Lan Nhi, Bạch Mai, cùng vợ chồng Văn Úy đã nghe thấy Äồng Da lão nhân nói những gì rồi, và đến bây giá» má»i ngÆ°á»i má»›i biết Thanh Lam nhá» có báu vật kỵ há»a Ä‘eo ở trong ngÆ°á»i nên không bị thÆ°Æ¡ng gì hết. Bạch Mai phấn chấn vô cùng vá»™i xen lá»i há»i ngay:
- Lão tiá»n bối, ngÆ°á»i vừa bảo Lam đại ca chÆ°a chết là ai thế?
Nhất Quái nghếch đầu nhìn Bạch Mai và há»i lại:
- Mi có phải là cô em của chú em lão phu đấy không?
Rồi ông ta lại chỉ vào Lan Nhi mà há»i tiếp:
- Cả con nhá» kia nữa, cÅ©ng là em gái của chú em nữa phải không? Thảo nào mà các ngÆ°Æ¡i chả nóng tính hÆ¡n cả lão TÆ° Mã phải không? Y là ngÆ°á»i có thân phận cao cả nhÆ° thế, có khi nào lại đánh lừa các ngươị Các ngÆ°Æ¡i cứ yên tâm, lão Lầu này dám bảo đảm là chú em không việc gì đâụ Hừ! Ai dám Ä‘á»™ng tá»›i má»™t cái lông chân của chú em lão phu nàỠÄừng nói lão Lầu này không chịu để yên cho, lại còn cả lão Tàn nữa, y cÅ©ng không chịu để yên cho ngÆ°á»i đó nốt!
Lan Nhi biết ông già quái dị này tài ba còn cao siêu hÆ¡n cha mẹ mình nhiá»u, nên ông ta nói gì, nàng cÅ©ng tin ngaỵ Lúc này nàng má»›i sá»±c nhá»› đến Hắc Y Côn Luân hãy còn bị giữ ở trong trận, nên nàng lại lên tiếng há»i:
- Lão tiá»n bối, đại sÆ° huynh của tiểu bối hiện còn bị giam ở trong trận, lão tiá»n bối làm Æ¡n cứu cả đại sÆ° huynh của tiểu bối má»™t thể!
Lầu Nhất Quái ngá»­ng đầu há»i:
- NgÆ°á»i đó lão Lầu có quen biết không?
Äã bốn chục năm rồi, Nhất Quái chÆ°a há» bÆ°á»›c chân vào giang hồ, nên chỉ có những ngÆ°á»i lá»›n tuồi là còn có thể biết được ông ta mà thôi, chứ còn những ngÆ°á»i khác thì làm sao mà biết ông ta được.
Lan Nhi sợ Nhất Quái không chịu ra tay cứu sư huynh của mình, nàng đảo ngược đôi ngươi một vòng rồi đáp:
- Anh ấy là đại sÆ° huynh của Lam đại ca đấy, và cÅ©ng tá»›i đây để lấy Long Giác Giaá»
Nhất Quái bá»—ng cau mày lại, hình nhÆ° suy nghÄ© má»™t việc gì rồi bá»—ng kêu “ồ†má»™t tiếng, há»i lại Lan Nhi:
- Con nhỠnày, mi có biết chú em đến đây lấy Long Giác Giao cái quái gì ấy để làm gì không?
Lan Nhi đáp:
- Äó là do tiểu bối bị Lạc Thủ Lang Quân Ôn Hoành hà hiếp, Lam đại ca liá»n ra tay đấu vá»›i y, không ngỠđã lỡ tay đánh gẫy mất hai chiếc răng cÆ°a ở trên chiếc bánh xe Äá»™c Băng Luân của sÆ° phụ ỵ
Thế rồi sÆ° phụ của y là VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân Ä‘i khắp nÆ¡i tìm kiếm Lam đại ca để trả thù. Sau đại sÆ° huynh Hắc Y Côn Luân má»›i đứng ra Ä‘iá»u đình, nhận lá»i phụ trách tìm kiếm Long Giác Giao để gắn lại hai cái răng cÆ°a ấỵ Vì thế mà đại sÆ° huynh vá»›i Lam đại ca không quản ngại Ä‘Æ°á»ng sá xa xôi tá»›i tận Äồ Long đảo này nhÆ° vậy!
Nhất Quái ngạc nhiên há»i lại:
- Äá»™c Băng Luân? Äá»™c Băng Luân là cái gì?
Lan Nhi thấy ông ta há»i nhÆ° thế cÅ©ng ngạc nhiên vô cùng.
Nàng không ngá» Äá»™c Băng Luân của Võ Lâm Lục Tuyệt, tiếng tăm lừng lẫy giang hồ nhÆ° vậy mà ông già này lại không hay biết gì cả.
NhÆ°ng nàng vẫn trả lá»i:
- Äá»™c Băng Luân là võ khí nổi danh của VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân, ngÆ°á»i trong nhóm Võ Lâm Lục Tuyệt. Chả lẽ lão tiá»n bối chÆ°a nghe thấy ai nói qua hay saá»
Nhất Quái lắc đầu, nhÆ°ng có vẻ cao hứng, lại há»i tiếp:
- Lão Lầu chÆ°a nghe thấy ai nói đến cái tên Võ Lâm Lục Tuyệt cả! Nhá», ngÆ°Æ¡i hãy kể cho lão Lầu nghe thá»­ xem.
Bạch Mai cÅ©ng xen lá»i nói:
- Chị Lan Nhi, chị kể cho em nghe với!
Lan Nhi đáp:
- Võ Lâm Lục Tuyệt tức là:
“Ngân Hốt, Kim Hoàn, NhÆ° à Ngá»c, Lượng Thiên Hàn Xích, Äá»™c Băng Luânâ€. Ngân Hốt là Thiên Si Thượng Nhân của phái Tần Lãnh, Kim Hoàn là Không Không lão nhân của phái Không Äá»™ng...
Nhất Quái nghe tá»›i đó liá»n gật đầu kêu “ừâ€, hình nhÆ° ông ta tá» vẻ có ngÆ°á»i ấỵ Lan Nhi lại kể tiếp:
- NhÆ° à Ngá»c là chỉ vào hai cái Bạch Ngá»c NhÆ° Ã. Äó là khí giá»›i của cha tôi Thiên Lang Phù Kỳ Lập và mẹ tôi Thiên Hồ...
- Mỉ Hà hà...
Lầu Nhất Quái bá»—ng ngá»­ng đầu lên, lá»›n tiếng cÆ°á»i nhÆ° vậy và nói tiếp:
- Thế ra con nhỠnày là cháu ngoại của lão tàn phế đấy! Hà hà...
Lan Nhi nghe thấy Nhất Quái nói nhÆ° vậy liá»n ngẩn ngÆ°á»i rạ
Nhất Quái lại nói tiếp:
- Mi kể nốt đi!
- Lượng Thiên Hàn Xích là của Băng Tâm cÆ° sÄ© Lãnh Bạch Y ở núi Äại Tuyết, còn Äá»™c Băng Luân là khí giá»›i của VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân Kỳ Thiên Hành. Chiếc Äá»™c Băng Luân ấy, cán nó làm bằng ngá»c trắng, bánh xe làm bằng ngá»c xanh, trên bánh xe lại còn có ba mÆ°Æ¡i sáu cái răng cÆ°a móc ngược, không những kỳ Ä‘á»™c vô cùng mà còn chuyên dùng để khóa khí giá»›i của địch thủ, lợi hại vô song.
- Bốn mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c đây, lão Lầu này có nghe thấy ngÆ°á»i ta nói đến tên của Thiên Si Thượng Nhân và Diệu Thủ Không Không.
Còn những ngÆ°á»i khác, nhÆ° cha mẹ mi chẳng hạn, Ä‘á»u là hậu sinh tiểu bối, thì chúng ta làm sao mà biết được?
Lầu Nhất Quái nói xong liá»n dẫn má»i ngÆ°á»i Ä‘i vá» phía trÆ°á»›c, Lan Nhi nghe nói kinh hoảng vô cùng và nghÄ© thầm:
“Võ Lâm Lục Tuyệt nhÆ° cha mẹ mình còn là hậu bối của ông già quái dị này, không hiểu lai lịch của ông ta nhÆ° thế nàỠÄiá»u đó ta không cần biết tá»›i vá»™i, ta chỉ biết đã có những ngÆ°á»i tài ba nhÆ° ông già này ra mặt, chắc Lam đại ca sẽ được bình yên vô sá»± chứ không saịâ€.
Nàng vừa nghĩ như vậy vừa cùng Bạch Mai và vợ chồng Văn Úy theo sau Lầu Nhất Quái tiến thẳng vào trong rừng.
Hãy nói Kỳ Thiên Hành Ä‘i chậm hÆ¡n Thần Hành Vô Ảnh má»™t bÆ°á»›c. Khi y tá»›i gần cá»­a hang lá»­a thì chính lúc Tiểu Hồng Ä‘ang sá»­ dụng Huyá»n Quý Châu và nhảy vào trong hang lá»­a, còn SÄ© Ngạc thì ở phía sau, vốn xuất thân ở Bắc Hải mà còn bị lá»­a bén vào ngÆ°á»i, Ä‘ang lăn lá»™n trên mặt đất, nên y nghÄ© thầm:
“Chi bằng ta hãy đứng yên ở trên đây để xem tình hình ra sao đã rồi hãy tính toán sau, chứ ta không dại gì mà liá»u lÄ©nh nhÆ° há» làm chiâ€.
Äang lúc ấy, y bá»—ng thấy trên không có má»™t ông già tóc dài phi xuống, chỉ má»›i Ä‘Æ°a tay lên định tấn công mà SÄ© Ngạc đã hoảng sợ ù té chạy ngaỵ Tiếp theo đó, ông ta còn giÆ¡ song chưởng lên, cách không tấn công má»™t thế, vách đá cao hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i trượng đã đổ sụp ngaỵ
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân thấy ông già tóc dài mạnh nhÆ° vậy, hoảng sợ đến Ä‘á» ngÆ°á»i ra và nghÄ© thầm:
“Sức lực của ông già này mạnh không thể tưởng tượng được.
Hiện giá» tiểu tá»­ há» Giang đã bị vùi thân trong hang lá»­a, mà cả hang lá»­a cÅ©ng bị san bằng rồi, thế là Long Giác Giao vÄ©nh viá»…n chôn vùi dÆ°á»›i đất, không còn cách gì lấy ra được nữạ NhÆ° vậy hai cái răng cÆ°a ở trên Äá»™c Băng Luân của mình không trông mong gắn liá»n lại được nữạ CÅ©ng may là Äá»™c Băng Luân của ta còn lại những ba mÆ°Æ¡i tÆ° răng cÆ°a, tuy mất hai cái kia nhÆ°ng cÅ©ng không ảnh hưởng cho lắm.
Chi bằng ta nên sá»›m rá»i đây thì hÆ¡nâ€.
Nghĩ như vậy, nhân lúc vách đá đổ sụp, không ai chú ý tới, y lẳng lặng rút lui xuống dưới chân núi luôn, rồi dắt đồ đệ vội vàng tiến thẳng vào khu rừng dừa ở phía Tâỵ
Y Ä‘i vào phÆ°Æ¡ng vị Ất Má»™c và Bính Há»a của trận Äồng Da, tất nhiên y phải biết phía Tây là Canh Kim, và cÅ©ng là nÆ¡i yếu nhất của trận Äồng Da nàỵ NhÆ°ng vì lúc ấy y hốt hoảng cắm đầu chạy, nên chỉ cảm thấy hai thầy trò Ä‘ang ở trong chốn đầy những cá»­a ngõ xuyên Ä‘i xuyên lại, không khác gì đã tiến sâu và khu núi Ä‘ao rừng kiếm, bốn mặt toàn là những khí giá»›i và những cây gá»— xanh cứ lấn tá»›i hoài, không khác gì vừa rồi lúc y còn bị giam giữ trong phÆ°Æ¡ng vị Bính Há»a vậỵ Y kinh hãi vô cùng.
Äồng Da trận này là lấy những cây dừa đồng làm chủ, cây nào cÅ©ng theo trận pháp mà trồng nên, tuy ngụ kỳ môn bát quái, ngÅ© hành sinh khắc thật, nhÆ°ng thá»±c vật trồng ở dÆ°á»›i đất không thể nào xê dịch được nên trận này chỉ là má»™t trận pháp chết thôi, chứ không hoạt Ä‘á»™ng nhÆ° những trận pháp khác. Phía Tây tuy là cá»­a sinh, tất nhiên không có biến Ä‘á»™ng mấy má»›i phải, nhÆ°ng bây giá» lại có tình hình nhÆ° trên hiển nhiên đã có ngÆ°á»i làm đảo lá»™n trận pháp rồi vậỵ
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân nghÄ© đến Ä‘á»™t nhiên quát lên:
- Hoành nhi! Con theo sát sÆ° phụ! Äừng có rá»i sÆ° phụ ná»­a bÆ°á»›c!
Y vừa nói vừa múa tít chiếc Äá»™c Băng Luân, nhằm những thân cây xanh Ä‘ang lăn tá»›i mà quét ngang má»™t thế.
Lạ thật! Những cây xanh đó hình nhÆ° có linh tính, Äá»™c Băng Luân của y chÆ°a va đụng phải, những thân cây đó đã biết xê dịch vá» phía trÆ°á»›c luôn.
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân lại quát lá»›n má»™t tiếng, nhảy luôn vá» phía trÆ°á»›c, tay vẫn múa Äá»™c Băng Luân để thừa lúc những cây xanh rẽ ra là y tiến lên luôn. NgỠđâu hai bên tả hữu lại có rất nhiá»u khí giá»›i dồn ép tớị Y Ä‘oán chắc thể nào cÅ©ng có ngÆ°á»i đứng ở trong trận Ä‘iá»u khiển. Y lại mua chiếc bánh xe ngá»c để bảo vệ lấy bản thân. NgỠđâu những khí giá»›i ở hai bên dồn ép tá»›i, chÆ°a đụng phải bánh xe ngá»c của y đã tá»± Ä‘á»™ng biến mất. Lúc này y má»›i giác ngá»™ đó là ảo ảnh, nên y vá»™i bình tâm tÄ©nh trí, không nóng nảy nhÆ° trÆ°á»›c nữạ Quả nhiên y chỉ còn thấy ở trÆ°á»›c mặt có những làn sÆ°Æ¡ng mù trắng rất nhạt mà thôi, chứ không còn khí giá»›i vá»›i thân cây nhÆ° vừa rồi nữạ NhÆ°ng y biết trận pháp này đã có sá»± biến Ä‘á»™ng rồi, há»… mình Ä‘i má»™t bÆ°á»›c, ảo tượng lại nổi lên ngaỵ Vì vậy y đành phải đứng yên, tay nắm tay Ôn Hoành, lẳng lặng xem xét trận thế để nghÄ© cách xông pha saụ
Äúng lúc ấy, y bá»—ng nghe thấy ở cách chá»— đó chừng ba trượng có tiếng ngÆ°á»i quát tháo, và có hai tiếng kêu “bùng bùng†thật lá»›n. Y liá»n nghÄ© thầm:
“Ủa! Tiếng đó chả là tiếng của SÄ© Ngạc là gì? Thế ra y cÅ©ng Ä‘ang bị giam giữ trong trận này và còn dùng Huyá»n Linh Chưởng để đánh pháâ€.
NghÄ© tá»›i đó, y mừng rỡ vô cùng, vá»™i vận chân khí ở Ä‘Æ¡n Ä‘iá»n lên, quát há»i:
- Chúc đại ca đấy à? Mau sá»­ dụng Thiên Lôi Chưởng Ä‘i! Äệ sẽ giúp đại ca má»™t tay! Chúng ta cùng nhau phá trận pháp này!
Y vừa nói vừa múa tít Äá»™c Băng Luân, giở thế “Khai Thiên Phích Äịa†ra, tay trái dắt Ôn Hoành, từ từ tiến vá» phía SÄ© Ngạc.
Sĩ Ngạc nghe thấy tiếng của Thiên Hành, vội giở Thiên Lôi Chưởng ra tấn công vào tả hữu hai bên.
Hai ngÆ°á»i cùng tấn công vào má»™t phía, nên oai lá»±c mạnh không thể tưởng tượng được. Chỉ trong nháy mắt đã có ba bốn cây dừa đồng bị chặt làm đôi liá»n. Äồng thá»i, lại có tiếng kêu la thảm khốc vá»ng lên nữạ Thì ra là má»™t đạo sÄ© trẻ đã bị đánh cho bị thÆ°Æ¡ng rất nặng, Ä‘ang lăn lá»™n ở trên mặt đất.
SÄ© Ngạc vừa hiện thân ra, cÆ°á»i nhạt mấy tiếng, tá» vẻ rất đắc chí, rồi vừa cÆ°á»i vừa nói vá»›i Thiên Hành:
- Thế ra tiểu tử kia đứng ở trong rừng tác quái, nên chúng ta mới gặp những ảo ảnh luôn luôn như vậỵ
Vừa rồi Thiên Hành nghÄ© ra được kế đó, rủ SÄ© Ngạc cả hai cùng tấn công úp má»™t lúc, quả nhiên đã có công hiệụ Y là má»™t tên rất gian giảo, trong khi y chặt gẫy cây dừa đồng, đã thoáng trông thấy có bóng ngÆ°á»i lui sang má»™t bên, nên y đã biết sở dÄ© trận pháp này thay đổi luôn luôn là vì có ngÆ°á»i đứng ở trong bóng tối thao túng.
Bây giá» y lại thấy đạo sÄ© trẻ tuổi bị thÆ°Æ¡ng nằm dÆ°á»›i đất, tay vẫn còn cầm lá phÆ°á»›n nhá» màu Ä‘en, y càng hiểu rõ thêm, liá»n cÆ°á»i và khen ngợi SÄ© Ngạc:
- Thiên Lôi Chưởng của Chúc lão ca lợi hại thực.
SÄ© Ngạc vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Kỳ huynh cứ quá khen ngợi đấy thôi, chứ có nghĩa lý gì đâụ
- Theo sá»± Æ°á»›c Ä‘oán của tiểu đệ, trận pháp Äồng Da này cứ thay đổi luôn luôn, có lẽ ngÆ°á»i trên đảo đã xuất Ä‘á»™ng hết để Ä‘iá»u khiển trận pháp cÅ©ng nên.
Sĩ Ngạc tỠvẻ kiêu ngạo và khinh thị, nói tiếp:
- Trận pháp như đồ đồng nát này thì có nghĩa lý gì đâụ Cản trở sao nổi chúng tạ
Thiên Hành tá»± biết nếu không hợp sức hai ngÆ°á»i lại thì khó mà ra khá»i được nÆ¡i đây, nên y gật đầu đáp:
- Chúc huynh nói rất phải! Trận Äồng Da này giam giữ sao nổi chúng tạ Huống hồ Thiên Lôi Chưởng của đại ca lại là khắc tinh của Tây PhÆ°Æ¡ng Canh Kim, dù chúng có xuất Ä‘á»™ng hết nhân tài trên đảo này chúng ta cÅ©ng không sợ gì hết.
SÄ© Ngạc thấy Thiên Hành nói nhÆ° vậy má»›i vỡ nhẽ, và má»›i biết vừa rồi mình sá»­ dụng Huyá»n Linh Chưởng, tha hồ tốn công mệt sức mà cÅ©ng không chặt gẫy được má»™t cây dừa nàỠY liá»n nghÄ© bụng:
“Thì ra Huyá»n Linh Chưởng của ta thuá»™c Quý Thủy, chỉ lợi ở nÆ¡i Bính Há»a, sá»­ dụng vào phÆ°Æ¡ng vị Canh Kim thì lại biến thành Kim Thủy tÆ°Æ¡ng sinh. Thiên Lôi Chưởng là Há»a, có thể khắc kim, cho nên mình vừa ra tay má»›i có công hiệu ngay nhÆ° vậyâ€.
Y là ngÆ°á»i rất kiêu ngạo, không coi ai vào đâu hết. Bây giá» lại được VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân khen ngợi nhÆ° vậy, trong lòng lấy làm khoan khoái, nên y mỉm cÆ°á»i đáp:
- Oai danh Äá»™c Băng Luân của Kỳ huynh, đệ cÅ©ng ngưỡng má»™ đã lâụ NhÆ°ng trận vị này thuá»™c Canh Kim, nếu chỉ cần Thiên Lôi chưởng của đệ khắc chế, tất nhiên đệ phải tận lá»±c thi hành.
Thiên Hành thấy SÄ© Ngạc hăng hái nhÆ° vậy, trong lòng mừng thầm, nhÆ°ng mặt vẫn thản nhiên nhÆ° thÆ°á»ng, vá»™i nói tiếp:
- Nếu vậy xin Chúc đại ca hãy ra tay đi!
SÄ© Ngạc khoái chí vô cùng, nắm chặt song quyá»n, hai tay của y đẩy mạnh vá» phía trÆ°á»›c má»™t thế. Chỉ nghe thấy hai tiếng kêu “ùm ùmâ€, má»™t loạt cây dừa ở phía trÆ°á»›c đã bị quyá»n phong của y đánh gẫy gục luôn ba cây má»™t lúc.
- HỠChúc kia, ngươi đừng có ngông cuồng như thế!
Trà Nguyên Giáp, Lý Thừa Phong vừa quát tháo vừa nhảy xổ ra, ngÆ°á»i cầm sáo, kẻ cầm kiếm nhằm ngÆ°á»i SÄ© Ngạc tấn công luôn.
- Hà hà! Chúc lão ca cứ việc dùng Thiên Lôi Chưởng mở Ä‘Æ°á»ng Ä‘i! Äể đệ đối phó vá»›i hai tên tiểu bối này cho!
Thiên Hành vừa nói vừa múa Äá»™c Băng Luân lên, giở thế “Tả Hữu Phùng Nguyên†ra, không chống đỡ, trái lại còn phản công vào hai món khí giá»›i của hai kẻ địch.
Tài sản của phamduy88

Chữ ký của phamduy88
[CENTER][B][SIZE=5]Click here: [/SIZE][URL="http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=6237"][SIZE=5][COLOR=darkgreen]Tà Äạo Tu Tiên Lục[/COLOR][/SIZE][/URL][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=red]Quyển 1: các dịch giả đang tiến hành dịch[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=magenta]Quyển 2: Äã bắt đầu, kính mong bằng hữu xa gần tiếp tục há»— trợ bằng cách click vào link bên trên và đăng ký tên chÆ°Æ¡ng, nhanh nhanh nào [/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
  #87  
Old 08-04-2008, 03:09 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 87

Chu Lục Vân, Biệt Hiệu Là Hồng Tuyến Nữ


SÄ© Ngạc Ä‘Æ°a mắt nhìn, thấy Äồng Äịch Tiên vá»›i Xích CÆ°á»›c Tiên hai ngÆ°á»i đã bị Thiên Hành chặn đứng, y lại giở Thiên Lôi Chưởng ra phá hủy cây tiếp.
Tạo hóa sinh ra vật này trị vật kia, Sĩ Ngạc sử dụng Thiên Lôi Chưởng chặt gẫy cây dừa đồng dễ dàng như chặt trúc vậỵ
Äá»™t nhiên có mấy tiếng còi rất bén nhá»n vá»ng tớị Chỉ trong nháy mắt, trong rừng dừa đã có bóng ngÆ°á»i thấp thoáng, hai đạo sỹ tay cầm kiếm Dừa Äồng vừa múa tít vừa nhảy xổ tá»›i tấn công SÄ© Ngạc.
CÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, SÄ© Ngạc hÆ¡i né ngÆ°á»i sang bên và thuận tay tấn công luôn má»™t chưởng. NgỠđâu chưởng phong của y vừa đẩy ra, hai đạo sỹ bá»—ng tránh sang hai bên, phía sau lại có hai thanh trÆ°á»ng kiếm khác đâm tớị Tiếp theo đó, bốn mặt tám phÆ°Æ¡ng, Ä‘á»u có trÆ°á»ng kiếm đâm tá»›i cả.
SÄ© Ngạc thấy vậy giật mình kinh hãị Y xuất thân ở Huyá»n Linh, môn hạ Bắc Hải Thất Tinh, quen bố trí bẩy ngÆ°á»i liên tay tấn công kẻ địch, lúc này y thấy bá»n đạo sỹ cứ hai ngÆ°á»i tiến lại hai ngÆ°á»i lui, và toàn dùng cây Dừa Äồng yểm há»™, rõ ràng là má»™t thứ trận pháp, nên y nghÄ© thầm:
“Nếu mình cứ chống đỡ há» hoài thì mình sẽ sa vào thế bị Ä‘á»™ng ngaỵâ€.
NghÄ© nhÆ° vậy, y vá»™i quay ngÆ°á»i má»™t vòng, và nhân lúc ấy dùng song chưởng đẩy lui hai thanh trÆ°á»ng kiếm vừa tấn công tá»›i, mồm thì cÆ°á»i khì má»™t tiếng, tung mình nhảy lên trên cao, lại tấn công vào hai ngÆ°á»i ở phía trÆ°á»›c má»™t chưởng nữạ Chưởng lá»±c của y rất oai mãnh, hai đạo nhân ở phía trÆ°á»›c đâu dám thẳng tay chống đỡ, vá»™i nhảy sang bên tránh né.
SÄ© Ngạc cÆ°á»i ha hả, thân pháp nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p phi thẳng vá» phía trÆ°á»›c. NgỠđâu y vừa xuống tá»›i mặt đất đã thấy má»™t tấm màn kiếm ở bốn mặt dồn tớị Bóng kiếm càng rá»™ng ra càng kín đáo, mÅ©i kiếm nào cÅ©ng có ná»™i gia chân lá»±c tá»a ra và nhằm ngÆ°á»i y áp đảo tá»›i, dù võ công của y có cao siêu đến đâu cÅ©ng không sao phá nổi vòng vây kiếm quang ấỵ
Sĩ Ngạc tả xung hữu đột mãi mà không sao phá nổi vòng vâỵ
Äồng thá»i, y còn bị ná»™i lá»±c từ những mÅ©i kiếm dồn cho y cuống cả chân taỵ Y không sao nén được lá»­a giận, mặt lá»™ sát khí liá»n. Má»i ngÆ°á»i chỉ thấy y cÆ°á»i khẩy, cái áo bào Ä‘en của y đã phồng to lên ngaỵ Thì ra y Ä‘ang vận ná»™i lá»±c để đẩy những mÅ©i trÆ°á»ng kiếm vừa đâm tá»›i, rồi hai bàn tay Ä‘á» hồng của y tấn công luôn má»™t thế.
Äạo sÄ© ở phía bên trái bị chưởng phong của y đánh trúng, chỉ rú lên được má»™t tiếng thảm khốc đã ngã lăn ra đất tức thì.
Sĩ Ngạc dùng một chưởng đánh chết kẻ địch vẫn còn chưa hài lòng, lại quát lên, rồi giơ song chưởng tấn công luôn một thế nữạ
Bảy đạo sỹ ná» có biết đâu Thiên Lôi Chưởng của y lợi hại nhÆ° thế nàỠHá» trông thấy ngÆ°á»i đồng môn bị chết thảm nhÆ° thế Ä‘á»u ngẩn ngÆ°á»i ra nhìn. Trong lúc đó thì chưởng phong của SÄ© Ngạc nhÆ° gió lốc lấn át tá»›i, lại có hai ngÆ°á»i nữa nhÆ° bị sét đánh trúng, ngÆ°á»i cháy xém, ngã lăn ra chết tốt.
Lúc ấy SÄ© Ngạc đã nổi hung rồi, y không để cho đối phÆ°Æ¡ng trả Ä‘Å©a, lại giÆ¡ tay phải tấn công má»™t thế nữạ Lại có má»™t đạo sỹ kêu la thảm khốc, ngÆ°á»i bị đánh bắn ra ngoài xa hÆ¡n hai trượng, mình mẩy cháy Ä‘en nhÆ° than, chết tốt.
Chưởng thế của SÄ© Ngạc quá oai mãnh và nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, chỉ trong nháy mắt đã giết chết luôn bốn ngÆ°á»i rồị Còn lại bốn đạo sỹ hoảng sợ đến mặt tái mét, không còn can đảm nào mà xông vào nữạ
Những tiếng kêu nhÆ° sét đánh ấy đã làm cho má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang ngủ gật ở trên ngá»n cây dừa thức tỉnh. NgÆ°á»i đó chính là Hắc Y Côn Luân Ma Lạc.
Thì ra chàng lẻn vào trong Äồ Long đảo, vì không biết Long Giác Giao giấu ở đâu nên má»›i chạy lung tung, bị đệ tá»­ trên đảo phát hiện, cùng xúm lại tấn công chàng.
Vá»›i võ công của Hắc Y Côn Luân thì những đệ tá»­ Ä‘á»i thứ ba của Äồ Long đảo này địch sao nổi chàng. NhÆ°ng cÅ©ng may mục đích của chàng là đến lấy Long Giác Giao, nên thấy những ngÆ°á»i trên đảo hay biết mình lẻn vào rồi, chàng nóng lòng sốt ruá»™t khôn tả, vá»™i ra tay nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p Ä‘iểm huyệt cho mấy ngÆ°á»i té ngã, rồi lẻn vào trong rừng dừạ Chàng có ngỠđâu lại lỡ bÆ°á»›c vào trong Äồng Da trận nhÆ° thế. Chàng là ngÆ°á»i võ công cao siêu thá»±c, nhÆ°ng tiếc thay lại không rành vá» trận pháp, nên chàng cứ quanh quẩn trong trận, mãi mà không sao ra khá»i được. Chàng tức giận khôn tả, lấy cây chùy đồng ra múa, nhÆ°ng chỉ múa được má»™t quãng thôi, cây chùy đồng lại bị cÆ°á»›p mất. Chàng không biết là chùy đồng của mình đã bị núi nam châm hút, lại tưởng là ngÆ°á»i trên đảo cố ý đùa giỡn mình, nên chàng càng tức giận thêm, liá»n rút thanh kiếm gá»— ra, cứ thấy cây là chặt.
Chàng sá»­ dụng Càn Khôn Nhất Kiếm, và lại dùng tá»›i mÆ°á»i thành công lá»±c, nên oai thế càng mạnh thêm. Những cây dừa đồng tuy cứng rắn thá»±c, nhÆ°ng dù sao vẫn là vật chất, khi nào chống chá»i nổi thế kiếm lợi hại ấy, nên chàng vừa Ä‘i vừa chém, chỉ trong chốc lát đã chặt gẫy hai ba chục cây Dừa Äồng ngaỵ
Lúc ấy chàng nghe thấy dÆ°á»›i đất có tiếng cÆ°á»i nhạt và tiếng nói vá»ng lên:
- Tiểu tá»­, ngÆ°Æ¡i là môn hạ của phái Côn Luân mà dám tá»›i bổn đảo phá phách nhÆ° vậy, chẳng lẽ sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i lại không nói cho ngÆ°Æ¡i biết lão phu là ai hay saá» Hà hà... nhÆ°ng dù sao lão phu cÅ©ng nể mặt sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i, chỉ phạt ngÆ°Æ¡i nhịn đói ba ngày thôị Hết hạn ba ngày sẽ có ngÆ°á»i vào trong trận Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i rạ Nếu ngÆ°Æ¡i còn ngoan cố, cứ thị Côn Luân kiếm pháp lợi hại mà vẫn tiếp tục phá hủy cây cối nữa thì đừng có trách lão phu giở mặt vô tình đấy!
Hắc Y Côn Luân nghe nói cả kinh, liá»n nghÄ© bụng:
“Thế ra đảo chủ là bạn cÅ© của sÆ° phụ. Ta lá»— mãng thá»±c!â€.
Chàng ăn năn vô cùng, vội nghiêm nghị đáp:
- Lão tiá»n bối là bạn cÅ© của gia sÆ° mà tiểu bối không hay biết.
Xin lão tiá»n bối tha tá»™i vô tri cho tiểu bối!
Chàng nói xong không thấy tiếng nói ấy tiếp nữạ Nhưng chỉ trong nháy mắt, Hắc Y Côn Luân đã thấy cảnh vật trước mặt thay đổi hẳn, chỉ còn thấy sương mù lỠmỠthôi, nhưng hễ đi một bước là ảo ảnh hiện ra ngaỵ Lúc này chàng biết là mình đã vào đúng chỗ mai phục rồi, và được rõ đảo chủ là bạn cũ của sư phụ mình nên chàng không dám lỗ mãng như hồi nãy nữa mà nghĩ thầm:
“Tuy trong rừng có bố trí trận pháp thá»±c, nhÆ°ng chả lẽ ta lại không thể vượt qua khá»i khu rừng này mà ra được bên ngoài hay saá»â€.
NghÄ© Ä‘oạn, chàng phi thân lên trên ngá»n cây Dừa Äồng. NgỠđâu trận pháp này kỳ diệu thá»±c. Dù chàng đứng ở trên cao nhìn xuống cÅ©ng chỉ trông thấy sÆ°Æ¡ng mù lá» má», chứ không trông thấy vật gì khác, tá»±a nhÆ° mình Ä‘ang đứng ở giữa bể vậỵ
Lúc này, Hắc Y Côn Luân má»›i biết là mình không sao ra được trận pháp, liá»n nghÄ© tiếp:
“Äồng Da lão nhân đã nói chỉ giam giữ ta ba ngày thôị Vậy hãy chỠđợi ba ngày trÆ°á»›c đã, tá»›i lúc ấy xem hỠđối xá»­ vá»›i mình nhÆ° thế nào, rồi sẽ tùy cÆ¡ ứng biến mà đối phó vá»›i há» saụâ€.
NghÄ© nhÆ° vậy, chàng không thấy nóng lòng sốt ruá»™t nhÆ° trÆ°á»›c nữa, nên vừa phi thân xuống dÆ°á»›i đất xong, chàng liá»n ngồi ngay ở dÆ°á»›i gốc cây mà Ä‘iá»u vận chân khí tức thì.
Lúc ấy má»›i được có hai ngày, trá»i sắp tối rồi, Hắc Y Côn Luân bá»—ng bị tiếng sấm có mùi khét lẹt làm cho thức tỉnh, chàng vá»™i mở mắt ra nhìn, liá»n thấy khu rừng Äồng Da đã hiện ra trÆ°á»›c mặt má»™t cách rất rõ ràng, và cách chá»— mình chừng hai mÆ°Æ¡i trượng có bóng ngÆ°á»i thấp thoáng, tiếng ngÆ°á»i quát tháo liên tiếp, hình nhÆ° Ä‘ang có trận đấu rất kịch liệt vậỵ
Hắc Y Côn Luân đang trố mắt nhìn, lại nghe thấy hai tiếng kêu “ùm ùm†như sấm động vậỵ Chàng ngạc nhiên vô cùng, nghĩ bụng:
“Thiên Lôi Chưởng! Chẳng lẽ ngÆ°á»i của Liệt Há»a môn cÅ©ng tá»›i đây hay saá»â€.
Chàng vá»™i nhảy tá»›i xem sao, liá»n thấy Chúc SÄ© Ngạc dùng Thiên Lôi Chưởng đả thÆ°Æ¡ng luôn bốn ngÆ°á»i má»™t lúc. Chàng vá»™i quát bảo:
- Ngừng taỵ Có phải ngài là ngÆ°á»i của Liệt Há»a môn đấy không?
SÄ© Ngạc Ä‘ang đánh sÆ°á»›ng tay, nghe thấy tiếng quát há»i cÅ©ng phải ngẩn ngÆ°á»i rạ Y thấy trong rừng dừa có má»™t ngÆ°á»i bÆ°á»›c ra và Ä‘ang Ä‘i tớị NgÆ°á»i ấy rất bé nhá», mặt lại Ä‘en sì, nên y không coi đối phÆ°Æ¡ng vào đâu hết, mặt lá»™ vẻ khinh thị, cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng rồi lạnh lùng đáp:
- Lão phu là môn hạ của Bắc Hải Huyá»n Linh môn!
- Hà hà! Ta đang tìm kiếm khắp nơi không thấy ngươi đâu cả, ngỠđâu lại thấy ngươi ở đây, thực là hên cho ta vô cùng.
Hắc Y Côn Luân nói và cÆ°á»i ha hả, rồi há»i tiếp:
- NgÆ°Æ¡i tá»± nhận là môn hạ của Bắc Hải Huyá»n Linh môn, lại sở trÆ°á»ng vá» Liệt Há»a kỳ công nhÆ° vậy, chắc ngÆ°Æ¡i là Thần Hành Vô Ảnh Chúc SÄ© Ngạc đấỷ
- Phải, chính lão phu đây! Ngươi muốn làm gì lão phu thế?
- NgÆ°Æ¡i còn là hung thủ giết chết cả gia đình Giang Nam đại hiệp nữạ NhÆ°ng ngài Thần Hành Vô Ảnh Æ¡i! Ngài có biết là ngÆ°á»i nối dõi Chu đại hiệp Ä‘ang Ä‘i khắp nÆ¡i để tìm kiếm ngài không?
Nghe thấy đối phÆ°Æ¡ng nói nhÆ° vậy, SÄ© Ngạc cả giận, quát há»i tiếp:
- Tiểu tử, ngươi là aỉ
- Tại hạ là Hắc Y Côn Luân Ma Lạc! Con gái của Chu đại hiệp là Chu Lục Vân, biệt hiệu là Hồng Tuyến Nữ, cũng là sư muội của kẻ này!
- Hồng Tuyến Nữ ư?
SÄ© Ngạc nói nhÆ° vậy, suy nghÄ© giây lát, rồi cÆ°á»i the thé, nói tiếp:
- Vá»›i tài ba hèn má»n của y thị thì làm gì nổi lão phu cÆ¡ chứ?
Nếu lão phu sớm biết y thị là nghiệt chủng của Chu Thiên Kỳ thì lão phu đã dùng chưởng đánh chết y thị từ lâu rồị
- Muá»™n mất rồi! Hiện giá» tệ sÆ° muá»™i Ä‘ang đợi ân sÆ° viết cho má»™t lá thÆ° để Ä‘em Ä‘i Bắc Hải, yêu cầu Huyá»n Linh Tú lão tiá»n bối chủ trì công đạo chá»
Nghe thấy Hắc Y Côn Luân nói nhÆ° thế, SÄ© Ngạc kinh hoảng đến mặt biến sắc, liá»n nổi giận quát tiếp:
- Äã vậy, lão phu hãy giết chết ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c!
Y vừa nói vừa giơ tay phải đỠnhư lửa lên tấn công luôn một chưởng kêu đến “ùm†một tiếng. Hắc Y Côn Luân vội rụt cổ và lướt ra ngoài xa tránh né, mồm thì la lên:
- Thiên Lôi chưởng tuy lợi hại thực, nhưng tiếc thay ngươi hãy còn non nớt, chưa luyện tới mức thượng thừa!
Sĩ Ngạc tấn công hụt thế chưởng ấy càng tức giận thêm, lại xông lên tấn công tiếp.
Trong khi tránh né, Hắc Y Côn Luân đã rút kiếm gỗ ra cầm ở trong tay, nhưng chưa kịp phản công thì đối phương lại tấn công luôn chưởng thứ haị
Sau tiếng kêu “ùm†thứ hai này, Hắc Y Côn Luân đã ở phía bên phải, nói tiếp:
- Äấy, ta nói có sai đâụ Vá»›i tài ba hèn má»n của ngÆ°Æ¡i thì đả thÆ°Æ¡ng ta sao được cÆ¡ chứ.
Sĩ Ngạc đột nhiên thâu Thiên Lôi chưởng lại, rồi múa động hai tay liên hoàn tấn công luôn mấy chưởng một lúc, chưởng phong của y lan ra tận ngoài xa năm trượng và mạnh vô cùng.
Có lẽ y thấy Thiên Lôi chưởng hao tổn hÆ¡i sức quá nhiá»u nên má»›i thay đổi và dùng pho chưởng pháp rất ác Ä‘á»™c ra tấn công luôn mấy thế.
Hắc Y Côn Luân tá»± biết ná»™i lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng mạnh hÆ¡n ná»™i lá»±c của mình nhiá»u, nên chàng phải dùng mánh lá»›i tả tránh hữu né, thỉnh thoảng thừa cÆ¡ tấn công má»™t vài thế kiếm.
Äã có mấy lần SÄ© Ngạc thấy rõ ràng tay của mình sắp đánh trúng ngÆ°á»i đối thủ rồi, nhÆ°ng ngỠđâu, khi chỉ còn cách Ä‘á»™ sợi lông chỉ tóc là va đụng ngay, lại bị đối thủ tránh né thoát. Thân pháp của địch khéo léo vô cùng, tha hồ y tấn công nhanh và mạnh đến đâu cÅ©ng không thể nào đụng chạm được vạt áo của địch, chứ đừng có mong đánh trúng ngÆ°á»i đối phÆ°Æ¡ng nữạ Tá»›i lúc này, y má»›i biết môn hạ của phái Côn Luân quả thá»±c danh bất hÆ° truyá»n, nên y không dám ngông cuồng và tá»± cao tá»± đại nhÆ° trÆ°á»›c nữạ
Bốn ngÆ°á»i của Äồ Long đảo thấy SÄ© Ngạc vá»›i Hắc Y Côn Luân sắp ra tay đấu vá»›i nhau đến nÆ¡i, há» má»›i có dịp may được nghỉ ngÆ¡i, vá»™i đứng cả vào má»™t chá»— để đợi ngÆ°á»i của mình đến cứu viện.
Còn VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân, thoạt tiên thấy Thiên Lôi chưởng của SÄ© Ngạc vừa kiá»m chế được Tây PhÆ°Æ¡ng Canh Kim của trận Äồng Da này, má»›i bảo SÄ© Ngạc mở Ä‘Æ°á»ng, còn mình thì tiếpchiến vá»›i Äồng Äịch Tiên và Xích CÆ°á»›c Tiên hai ngÆ°á»á»‹ Y nghÄ© nhÆ° thế rất phải, nhÆ°ng Äồng Äịch Tiên Trà Nguyên Giáp vá»›i Xích CÆ°á»›c Tiên Lý Thừa Phong hai ngÆ°á»i có phải tầm thÆ°á»ng đâụ Nếu má»™t đấu vá»›i má»™t, y còn hÆ¡n được há» ná»­a mức, nhÆ°ng lúc này hai ngÆ°á»i liên tay vây đánh thì y địch sao nổị CÅ©ng may Äá»™c Băng Luân của y chuyên khóa khí giá»›i của địch, nhá» vậy mà Trà Nguyên Giáp vá»›i Lý Thừa Phong má»›i không thể phát huy hết tài ba của mình ra được. Cho nên tuy hai ngÆ°á»i thắng thế hÆ¡n đối phÆ°Æ¡ng thá»±c, nhÆ°ng nhất thá»i cÅ©ng không sao đả thÆ°Æ¡ng được Thiên Hành.
Kế hoạch của VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân đã định là đấu từ từ rồi rút lui, đã không thành công thì chá»›, trái lại còn bị hai kẻ địch đánh cho cuống cả chân tay lên. Y vừa kinh hãi vừa tức giận, nhất là không sao rút được tay trái ra sá»­ dụng Hắc Sát chưởng, nên y lại càng tức giận thêm.
Ba ngÆ°á»i đấu vá»›i nhau cứ chạy vòng quanh nhÆ° đèn kéo quân, ai nấy Ä‘á»u giở hết tài ba ra đối phó, có công, có thủ, trận đấu thật kịch liệt vô cùng.
Ôn Hoành thấy sÆ° phụ mình bị lép vế, trong lòng gay cấn thêm, thanh kiếm của y Ä‘em theo đã bị ngÆ°á»i ta Ä‘oạt mất từ lâu rồi bị núi nam châm hút mất. Lúc này tay không, y không biết làm thế nào mà vào giúp sÆ° phụ mình được. Sau y liá»n nhặt má»™t khúc cây dừa lên, tạm dùng làm khí giá»›i để đứng ở má»™t bên phòng bị.
Trận đấu của ba ngÆ°á»i càng ngày càng kinh hồn Ä‘á»™ng phách.
Kỳ Thiên Hành đã bị đánh đến đầu tóc rối bù, và mặt đã lá»™ vẻ rất hung ác, tay trái dùng chưởng, tay phải cầm Äá»™c Băng Luân. Y vẫn cố hết sức ứng chiến, nhÆ°ng đã Ä‘uối sức rồi, không còn bá đạo nhÆ° lúc đầu nữa, ngay cả bÆ°á»›c Ä‘i của y cÅ©ng vậy, đã bắt đầu loạng choạng rồị
Ôn Hoành đứng cạnh đó thấy vậy, Ä‘ang định múa khúc cây dừa đồng tiến vào giúp sÆ° phụ má»™t tay, thì Ä‘á»™t nhiên trên đỉnh đầu có tiếng ngÆ°á»i quát lá»›n:
- Các ngÆ°á»i có mau ngừng tay lại không?
Tiếng quát ấy kêu nhÆ° sấm Ä‘á»™ng, khiến má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u giật mình kinh hoảng. Tiếp theo đó, có má»™t bóng ngÆ°á»i từ trên ngá»n cây nhảy xuống giữa trận đấu của Trà Nguyên Giáp, Lý Thừa Phong và Kỳ Thiên Hành.
NgÆ°á»i ấy chỉ khẽ giÆ¡ tay ra gạt, ba ngÆ°á»i Ä‘ang đấu đã bị đẩy lui vá» phía sau và loạng choạng mấy bÆ°á»›c má»›i đứng vững được.
Äồng Äịch Tiên đã nhận ra ngÆ°á»i này chính là quái nhân tóc dài mà sÆ° huynh đệ mình đã gặp ở trong TrÆ°á»ng Hận cốc, chÆ°a biết chừng là má»™t trong hai vị bạn cÅ© của sÆ° tôn mà vừa rồi đại sÆ° huynh thừa lệnh sÆ° phụ Ä‘i ra nghênh đón cÅ©ng nên.
Y nghÄ© nhÆ° vậy, liá»n Ä‘Æ°a mắt ra hiệu, bảo Lý Thừa Phong đừng có lá»— mãng ra tay tấn công quái nhân.
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân Ä‘ang bị đẩy lui thì bá»—ng thấy hai mắt hoa lên, và có má»™t luồng tiá»m lá»±c rất mạnh đẩy mình bắn vá» phía sau, suýt tý nữa té ngã. Y gượng mãi má»›i đứng vững được, liá»n định thần nhìn kỹ, nhÆ° y không nhận ra quái nhân tóc dài này là Nhất Chưởng Khai Thiên Lầu Nhất Quái, ngÆ°á»i đã nổi danh trên giang hồ hồi bốn mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c. Tuy vậy, y vẫn cảm thấy võ công của quái nhân này rất cao siêu, nên y kinh hoảng vô cùng. Sau khi nghÄ© lại dù sao mình cÅ©ng là nhân vật nổi danh bấy lâu nay, khi nào lại chịu tá» vẻ hèn nhát khiếp sợ. Vì vậy y liá»n giÆ¡ Äá»™c Băng Luân lên trÆ°á»›c ngá»±c, lá»›n tiếng quát há»i:
- Quái nhân kia! NgÆ°Æ¡i là aỉ Nhân vật nhÆ° thế nào của Äồ Long đảo nàỷ
Nhất Quái trợn ngược mắt, cÆ°á»i ha hả đáp:
- Tiểu bối, chẳng nhẽ ngÆ°á»i chÆ°a nghe ai nói tá»›i lão Lầu này hay saá»
Tiếp theo đó, lại có bốn bóng ngÆ°á»i lần lượt nhảy tớị
Lan Nhi vừa xuống tới mặt đất đã vội lớn tiếng nói:
- ThÆ°a lão tiá»n bối y chính là Äá»™c Băng Luân Kỳ Thiên Hành đấy!
- Aỉ
Nhất Quái chỉ tay vào VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân rồi há»i Lan Nhi tiếp:
- Có phải y không?
Từ khi ra Ä‘á»i tá»›i giá», đã hoành hành giang hồ mấy chục năm nay, chÆ°a bao giá» Kỳ Thiên Hành lại bị ai gá»i mình là tiểu bối nhÆ° thế cả. Bây giá» y thấy Lầu Nhất Quái còn chỉ tay vào mặt mình mà há»i Lan Nhi nhÆ° thế thì y nhịn sao được. Cho nên không đợi Lan Nhi trả lá»i, y đã cÆ°á»i nhạt và đỡ lá»i ngay:
- Phải ta thì saá» NgÆ°Æ¡i làm gì nổi ta nàá»
Nhất Quái gật đầu nói tiếp:
- Kể cÅ©ng có chút cốt khí đấy! Lão Lầu này hãy há»i ngÆ°Æ¡i, chú em của ta chặt gẫy hai cái răng cÆ°a ở bánh xe Äá»™c Băng Luân của ngÆ°Æ¡i, vì thế mà ngÆ°á»i Ä‘i khắp nÆ¡i khắp chốn tìm kiếm y để tầm thù, và còn bắt ép y phải lên Äồ Long đảo lấy Long Giác Giao để gắn lại hai cái răng cÆ°a ấy cho ngÆ°Æ¡i phải không?
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân giận giữ đáp:
- Phải, lão phu tới đây cũng vì việc đó đấy!
Nhất Quái vừa cÆ°á»i vừa quát tiếp:
- Như vậy ngươi là hung thủ, có biết không? Hà hà! Cũng may chú em của ta chưa chết, nếu chú em ta mà chết.... Hừ! Lão Lầu này không bổ ngươi ra làm hai mảnh thì ta không còn là lão Lầu nữa!
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân thấy giá»ng nói của đối phÆ°Æ¡ng hình nhÆ° không coi mình đáng má»™t đồng cân nào cả, liá»n cÆ°á»i nhạt đáp:
- Chưa chắc ngươi đã làm gì nổi tạ
- Tiểu bối, ngÆ°Æ¡i tưởng lão phu dá»a nạt suông Æ°? Hà hà! NgÆ°Æ¡i phải biết, lão Lầu này, ngay cả trá»i cÅ©ng dám bổ ra làm hai mảnh, huống hồ má»™t tên nhÆ° ngÆ°Æ¡i thì có nghÄ©a lý gì cÆ¡ chứ.
Lan Nhi đứng cạnh lại xúi bẩy thêm:
- Lão tiá»n bối, đừng có buông tha y Bạch Mai cÅ©ng vá»™i lên tiếng:
- Lam đại ca cÅ©ng chỉ vì chiếc Äá»™c Băng Luân của y mà bị khốn đốn nhÆ° vậỵ Lão tiá»n bối hãy cÆ°á»›p lấy cái bánh xe ấy đị
Lan Nhi lại nói tiếp:
- Phải đấy, lão tiá»n bối nên hủy ngay Äá»™c Băng Luân của y Ä‘i!
Tuy võ công cao siêu khôn lÆ°á»ng, nhÆ°ng Nhất Quái là ngÆ°á»i rất cÆ°Æ¡ng trá»±c, thấy hai cô bé kẻ xúi ngÆ°á»i bẩy nhÆ° vậy, ông ta há»›n hở vô cùng, cÆ°á»i ha hả đáp:
- Phải! Phải! Nên hủy ngay cái Äá»™c Băng Luân của y lắm! Ủa!
Sao lão Lầu lại không nghÄ© đến Ä‘iá»u đó nhỉ?
Nói tá»›i đó, ông ta đảo đôi ngÆ°Æ¡i má»™t vòng, và giÆ¡ bàn tay há»™ pháp, to nhÆ° cái quạt nan ra, chÄ©a vào mặt VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân và nói tiếp:
- Nào! Tiểu bối mau Ä‘Æ°a chiếc Äá»™c Băng Luân cho lão Lầu, để tay hủy nó Ä‘i, nếu không mấy con nhá» cứ nói lôi thôi hoài!
Äến giá» Kỳ Thiên Hành má»›i biêt là mình đã gặp phải con ngÆ°á»i lẩn thẩn, nên y hổ thẹn quá hóa tức giận, không sao nhịn được, liá»n quát lá»›n:
- Ngươi có tài thì cứ việc ra tay cướp đi!
Nhất Quái cÆ°á»i hi hí, nói tiếp:
- NgÆ°Æ¡i vẫn chÆ°a tin phải không? NhÆ°ng lão Lầu vẫn cho ngÆ°Æ¡i được ra tay trÆ°á»›c, bằng không ngÆ°á»i ta lại chê cÆ°á»i ta là bắt nạt bá»n tiểu bốị
Kỳ Thiên Hành thấy đối phÆ°Æ¡ng cứ gá»i mình là tiểu bối luôn mồm nhÆ° vậy, y không sao nhịn được nữa, vá»™i thét lá»›n:
- Ngươi muốn chết phải không?
Y vừa nói vừa múa chiếc Äá»™c Băng Luân, tá»±a nhÆ° bài sÆ¡n đảo hải đẩy tá»›i trÆ°á»›c mặt Nhất Quái, tay trái y ngấm ngầm vận Hắc Sát chưởng để thừa cÆ¡ đánh úp.
Vì thấy đối phÆ°Æ¡ng không phải là ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng nên y má»›i phải ra tay cẩn thận nhÆ° thế. Quý vị nên rõ, trong Ä‘á»i y đã trải qua không biết bao nhiêu trận ác chiến rồi, nhÆ°ng đây là lần đầu tiên y cẩn thận nhÆ° vậỵ
Tha hồ cho thế công của Äá»™c Băng Luân lợi hại và mạnh nhÆ° thế nào, Lầu Nhất Quái vẫn cÆ°á»i hi hí, không coi vào đâu hết. Chá» bánh xe ngá»c ấy tá»›i trÆ°á»›c mặt rồi, quái nhân bá»—ng thét lá»›n:
- Hà hà! Then sắt tự gẫy, cửa đá tự mở!
Y vừa nói vừa giÆ¡ bàn tay há»™ pháp ra chá»™p luôn lấy cái bánh xe ngá»c.
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân thấy thế công của mình lợi hại nhÆ° vậy mà đối phÆ°Æ¡ng lại dám giÆ¡ tay ra cÆ°á»›p nhÆ° thế, tuy trong lòng rất kinh hoàng, nhÆ° y vẫn cÆ°á»i nhạt, giÆ¡ tay trái lên, dùng Hắc Sát chưởng tấn công luôn.
Hai thế công bằng Äá»™c Băng Luân vá»›i Hắc Sát chưởng của Thiên Hành rất lợi hại , dù đối phÆ°Æ¡ng là mình đồng da sắt cÅ©ng phải bị thÆ°Æ¡ng nặng chứ không sai, nên y rất yên chí thể nào cÅ©ng đắc thắng. NgỠđâu y bá»—ng thấy mắt hoa má»™t cái, khắp mình mẩy rung Ä‘á»™ng rất mạnh, chÆ°a kịp kêu thì ngÆ°á»i đã bị văng ra ngoài xa hÆ¡n trượng liá»n.
Dù sao y cÅ©ng là ngÆ°á»i nổi tiếng lâu năm, công lá»±c tất nhiên phải cao siêu, nên trong khi bị tung lên cao, y liá»n lá»™n Ä‘i hai vòng, nhẹ nhàng hạ chân xuống mặt đất. Tuy vậy y vẫn phải lùi lại mấy bÆ°á»›c má»›i đứng vững được. Y vá»™i ngá»­ng đầu lên nhìn, thấy chiếc Äá»™c Băng Luân, món khí giá»›i Ä‘á»™c đáo đã tung hoành trong giang hồ ba mÆ°Æ¡i năm nay, và nhá» nó mà y được đứng vào trong nhóm Lục Tuyệt, bây giá» không hiểu tại sao lại lá»t vào tay của lão quái vật tóc dài kia má»™t cách dá»… dàng nhÆ° thế.
- Hà hà! Tiểu bối, lần này ngươi đã chịu thua lão Lầu chưả
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân hoàn hồn xong, mạt vẫn còn kinh hoàng. Y không dám tin là mình đã khổ công tiá»m tu mấy chục năm nhÆ° vậy, nay đối địch vá»›i quái nhân này, chÆ°a giở được má»™t thế võ nào, đã bị đối phÆ°Æ¡ng cÆ°á»›p mất khí giá»›i nhÆ° thế. Chả lẽ võ công của ngÆ°á»i này đã luyện tá»›i mức siêu phàm nhập thánh rồi chăng?
NghÄ© tá»›i đó, y liá»n cau mày, lại nghÄ© bụng:
“Y tá»± nhận là lão Lầu... ỵ..â€.
Y nghÄ© tá»›i những ngÆ°á»i đã nổi danh trong thá»i gian trăm năm gần đây, mồm thì lẩm bẩm nói má»™t hồi, rồi bá»—ng nhiên mặt biến sắc, và lẩm bẩm nói tiếp:
- Ỵ..lão Lầu... chả lẽ y là...
Lúc ấy Nhất Quái Ä‘ang cầm cái bánh xe ngá»c, vừa xem vừa nói:
- Vật này kể cũng khá đẹp đấy! Nhưng dù sao lão Lầu cũng phải hủy nó đi mới xong!
Ông ta vừa nói vừa giÆ¡ hai tay lên định bẻ, thì bá»—ng từ đằng xa ở trên đỉnh núi, có tiếng nói nhÆ° giá»ng con nít vá»ng xuống:
- Lão quái vật, hãy khoan đã! Chả lẽ lão đã quên mất vị đạo sỹ già mà chúng là đã gặp ở trên Càn LÆ°u hay saá» Y chả nói ngẫu nhiên đã lượm được má»™t miếng gân ngá»c già hàng vạn năm, bất cứ Ä‘ao kiếm sắc bén đến đâu cÅ©ng không chặt nổị Y Ä‘ang định làm má»™t món khí giá»›i kỳ lạ, chuyên môn dùng để khóa Ä‘ao kiếm.
Nhất Quái ngẩn ngÆ°á»i ra suy nghÄ© giây lát rồi gật đầu đáp:
- Có! Lão tàn phế, đạo sỹ ấy hình nhÆ° tên là là Cái Má»™c đạo nhân. À! Phải! Lão Lầu còn há»i y:
“hòn ngá»c này làm khí giá»›i gì là thích hợp nhất?†Y bảo:
“Nhật Nguyệt Luânâ€.
Giá»ng nói bén nhá»n kia vá»™i đỡ lá»i:
- Thế thì phải rồi! Tiểu tử này chính là môn hạ của đạo sỹ ấy đấy! Lão quái vật phá hủy khí giới của y sao tiện?
Tài sản của phamduy88

  #88  
Old 08-04-2008, 03:10 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 88

Quần Ão Của Nàng Hóa Thành Tro Hết


Nhất Quái gật đầu rồi chần chừ đáp:
- Nhưng lão Lầu đã trót hứa với hai đứa nhỠnày là sẽ trả thù cho chúng rồi!
Nói tá»›i đó, ông ta nghiêng đầu nhìn chiếc Äá»™c Băng Luân rồi bá»—ng cÆ°á»i khì, nói tiếp:
- À, có rồi! Chú em mới chặt gãy hai cái răng cưa mà y đã làm lôi thôi hoài! Lão Lầu nể mặt lão đạo sỹ nên không bẻ gẫy bánh xe này nữa, nhưng phải chặt hết những răng cưa ở quanh bánh xe để cảnh cáo y mới được!
Nói xong, ông ta định dùng tay phải bẻ những chiếc răng cưa ở quanh bánh xe đó. Lan Nhi thấy vậy vội kêu lên:
- Lão tiá»n bối, nhÆ°ng cái móc ấy có Ä‘á»™c đấy!
Nhất Quái vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Nếu răng cưa của chiếc bánh xe này có độc thì càng phải bẻ gẫy nữa! Lão Lầu ghét nhất những môn khí giới có tẩm độc như thế này, vì sử dụng những khí giới độc ác này không được quang minh chút nào cả!
Lan Nhi càng lo âu thêm, vội nói tiếp:
- Không nên! Lão tiá»n bối, tay của tiá»n bốị..
Nhất Quái vội đáp:
- Con bé này coi thÆ°á»ng lão Lầu quá. Bàn tay của lão mà còn sợ thuốc Ä‘á»™c thì còn gá»i làm sao được là cái gì Thiên nữả
Thoạt tiên Thiên Hành nghe thấy ông già này vá»›i má»™t ngÆ°á»i nữa nói đến tiên sÆ° của mình và nÆ¡i xuất xứ của chiếc Äá»™c Băng Luân, đã biết ông già này là ai rồị Bây giá» lại thấy ông ta nói đến chữ Thiên lại càng chứng thá»±c là không sai, y má»›i biết mình đã gặp phải lão quái vật khó đối phó nhất, nhÆ°ng y vẫn còn nghi ngá» và nghÄ© bụng:
“Äá»™c Băng Luân của ta cứng rắn lắm, ngoài Thất Tinh kiếm ra, các bảo Ä‘ao bảo kiếm thÆ°á»ng không sao chặt gẫy nổi nó. Lầu Nhất Quái dù lợi hại đến đâu, tay của y cÅ©ng không thể cứng rắn hÆ¡n bảo Ä‘ao bảo kiếm được!â€.
Lan Nhi cÅ©ng không tin Lầu Nhất Quái tay không mà có thể bẻ gẫy được nhÆ°ng cái móc ở trên chiếc bánh xe nhÆ° thế. Nàng thấy ông già này ngô nghê nhÆ° vậy cÅ©ng phải tức cÆ°á»i, liá»n đảo đôi ngÆ°Æ¡i má»™t vòng, đã nghÄ© ra má»™t kế, vá»™i nói tiếp:
- Lão tiá»n bối, Lan Nhi không định nói nhÆ° thế đâu! Thôi được!
Lão tiá»n bối mau bẻ gẫy cái móc ấy Ä‘i!
- Hà hà!
Lão quái vật chÆ°a dứt tiếng cÆ°á»i thì râu tóc của ông ta bá»—ng tá»± Ä‘á»™ng dá»±ng cả lên, cái áo bào cụt ấy cÅ©ng phồng lên nhÆ° bÆ¡m hÆ¡i vậy, rồi ông ta dùng hữu chưởng để vào mép bánh xe vuốt ngược má»™t cáị
Chỉ nghe thấy có tiếng kêu “leng keng†má»™t hồi, ba mÆ°Æ¡i tÆ° chiếc bánh xe ở trên Äá»™c Băng Luân Ä‘á»u bị gẫy hết.
Thấy Nhất Quái biểu diá»…n nhÆ° vậy, không riêng gì Trà Nguyên Giáp, Lý Thừa Phong, vợ chồng Văn Úy, Lan Nhi và Bạch Mai Ä‘á»u kinh hãi đến ngẩn ngÆ°á»i ra, mà nhất là thầy trò Kỳ Thiên Hành lại càng sợ hãi đến mất hồn mất vía - Hà hà! Tiểu bối hãy bắt lấy!
Nhất Quái vừa nói vừa thuận tay ném cái Äá»™c Băng Luân trả cho VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân.
Thiên Hành vá»™i giÆ¡ tay ra đỡ, nhÆ°ng y vẫn phải loạng choạng lùi vá» phía sau mấy bÆ°á»›c má»›i nắm vững được chiếc bánh xe, rồi y hậm há»±c há»i:
- Thá»±c là Kỳ má»— có mắt mà không biết có núi Thái SÆ¡n! Dám há»i ngài có phải là Nhất Chưởng Khai Thiên Lầụ..
Không đợi y nói dứt, Nhất Quái đã vá»™i đỡ lá»i:
- Lầu Nhất Quái! Tiểu bối bây giỠmới biết ư?
Thiên Hành không dám nói nữa, quay đầu lại khẽ bảo đồ đệ:
- Hoành nhi, chúng ta đi thôi!
Y vừa nói dứt, hai bóng ngÆ°á»i đã Ä‘i thẳng vào trong rừng mất dạng.
Lan Nhi lại nói tiếp:
- Tài ba của lão tiá»n bối lợi hại thá»±c!
Nhất Quái khoái chí vô cùng, nhếch mép cÆ°á»i và đáp:
- Cái trò bẻ vài ba cái răng cưa ở bánh xe ấy có nghĩa gì đâu mà con nhỠđã khen ngợi rồi!
Lan Nhi liá»n thừa cÆ¡ nói khích:
- NhÆ°ng còn đại sÆ° huynh của tiểu bối, hiện giá» vẫn chÆ°a thấy đâu cả, lão tiá»n bối ạ!
Nhất Quái trợn to đôi mắt nhìn bốn chung quanh để tìm kiếm một hồi, rồi đột nhiên lớn bước đi thẳng vào trong rừng.
Lúc ấy, Hắc Y Côn Luân đã cảm thấy má»i mết, chàng nhá» có thân pháp rất lẹ tránh Äông né Tây nên má»›i đấu được vá»›i Chúc SÄ© Ngạc liá»n hai ba trăm hiệp, nhÆ°ng càng đấu lâu, chàng càng thấy má»i mệt thêm - NgÆ°á»i kia là đại sÆ° huynh của tiểu bối đấy!
- Hà hà! Thế ra kẻ đánh cuá»™c cÅ©ng có mặt ở đây đấỵ Nhá» kia, ngÆ°Æ¡i há»c được Hồng Mông tam tức của lão Lầu không giở ra thá»­ xem?
Má»™t công tá»­ trẻ tuổi vâng lá»i, liá»n tiến thẳng vào chá»— hai ngÆ°á»i Ä‘ang đấụ
Tuy SÄ© Ngạc rất e dè quái nhân tóc dài, nhÆ°ng thấy ngÆ°á»i nhảy vào đối đấu vá»›i mình lại là má»™t chàng thiếu niên ngoài đôi mÆ°Æ¡i, nên y tức giận vô cùng, cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, giÆ¡ hữu chưởng lên tấn công má»™t thế, đẩy Hắc Y Côn Luân lui bÆ°á»›c, rồi giÆ¡ tay trái, nhằm thiếu niên ná» bổ luôn má»™t thế.
Thiếu niên thừa lệnh lão quái nhảy vào trận đấu chính là Văn Úỵ Chàng chưa tới gần, Sĩ Ngạc đã giơ chưởng lên tấn công luôn.
- Thôi lang!
Hồng Tiếu thấy thế công của Sĩ Ngạc lợi hại như vậy, kinh hãi vô cùng, vội phi thân tới trước Văn Úỵ
Nhất Quái lại cÆ°á»i ha hả nói tiếp:
- Con nhá» kia, khá»i cần phải lo sợ nhÆ° thế! Äã có lão Lầu ở đây, khi nao ta lại để cho chồng mi suy suyển? Hừ! Nhá» kia, mau sá»­ dụng thức thứ hai Trá»±c Phích Càn Khôn Ä‘i!
Quả nhiên Văn Úy theo lá»i dặn bảo của Nhất Quái, bÆ°á»›c chân trái lên, giÆ¡ thẳng hữu chưởng ra tấn công luôn vá» phía trÆ°á»›c má»™t thế. Chỉ nghe thấy “soạt†má»™t tiếng, má»™t luồng chưởng phong vừa nhá» vừa dài ở bàn tay Văn Úy tá»a ra, phi thẳng vá» phía trÆ°á»›c.
SÄ© Ngạc thấy đối phÆ°Æ¡ng chỉ là má»™t hậu sinh tiểu tá»­ nên y rất coi thÆ°á»ng, chỉ dùng có sáu thành chân lá»±c thôi, và nghÄ© bụng:
“Ta chỉ dùng sáu thành chưởng lá»±c nhÆ° thế này thôi, chắc tiểu tá»­ này đã chịu Ä‘á»±ng không nổi rồịâ€.
NgỠđâu kình phong của hai ngÆ°á»i va đụng nhau, y thấy kình phong của đối phÆ°Æ¡ng tá»±a nhÆ° má»™t con dao sắc bén,chặt đứt đôi chưởng phong của mình mà nhằm mặt mình lấn át tớị Y không biết Hồng Mông tam thức này là tinh túy của pho Phách Thiên chưởng của Nhất Quái, và thức Trá»±c Phích Càn Khôn này lại là môn chưởng phong của kẻ địch, nên hoảng sợ vô cùng, bụng bảo dạ rằng:
“Tiểu tá»­ này dùng chưởng pháp gì mà lợi hại đến nhÆ° thế?â€.
Y vừa nghĩ vừa xoay mình để tránh né.
- Hì hì! Há» Chúc kia, hãy nếm thá»­ thế kiếm này của ta xem saá»
Hắc Y Côn Luân chưa quát xong, kiếm khí đã ở phía sau Sĩ Ngạc tấn công tớị
SÄ© Ngạc biết thế kiếm ấy rất lợi hại, vá»™i nhảy sang tám thÆ°á»›c để tránh né, trong lòng tức giận vô cùng, thét lá»›n má»™t tiếng, vá»™i giở Huyá»n Linh chưởng ra tấn công luôn.
Lần này y đã nổi giận, nên ra tay mạnh không tưởng tượng được.
Hắc Y Côn Luân thấy chưởng thế của y mạnh nhÆ° thế, vá»™i lá»›n tiếng kêu gá»i:
- Hiá»n phu thê, mau rút lui đị
Chàng vừa nói vừa vận toàn lực vào thanh kiếm gỗ, giở thế Càn Khôn Nhất Kiếm ra tấn công luôn.
- Nhá»! Giở thức DÆ°Æ¡ng Thanh Nghinh Tục ra Ä‘i!
Nhất Quái đứng bên cạnh đó lớn tiếng quát Văn Úy như vậỵ
Văn Úy thấy thế đầu tiên của mình đã đắc thắng vá»™i trầm khí xuống Ä‘Æ¡n Ä‘iá»n, chân trái hÆ¡i co lên, chân phải bÆ°á»›c vá» phía trÆ°á»›c, ngÆ°á»i hÆ¡i ngồi sụp xuống, song chưởng vá»™i lá»™n ngược lên, hữu chưởng từ dÆ°á»›i đánh lên, tả chưởng từ trên đánh xuống, nhằm kình phong của SÄ© Ngạc vừa dồn ra thúc mạnh luôn.
Hồng Tiếu đứng cạnh chồng không chịu đứng yên, liá»n giÆ¡ hai tay lên ngang ngá»±c, sá»­ dụng “Thiên Thái Cá»±c Thức†nhằm chưởng phong của SÄ© Ngạc chống đỡ luôn.
Thế công của ba ngÆ°á»i cùng nhanh nhÆ° nhau, ba môn tuyệt há»c cùng thi thố má»™t lúc và cùng phát ra oai lá»±c mạnh kinh ngÆ°á»á»‹
SÄ© Ngạc không ngá» ba thanh niên nam nữ này lại dám chống đỡ Huyá»n Linh chưởng của mình, nên y nghÄ© bụng:
“Ba tên này liá»u lÄ©nh thá»±c, dám chống đỡ Huyá»n Linh chưởng của ta! NhÆ° thế có lẽ chúng đã tá»›i số chết rồi cÅ©ng nên.â€.
“Bùng!â€.
Bốn thứ cương phong khác biệt va đụng nhau bật lên một tiếng kêu mạnh vô cùng.
Sĩ Ngạc cảm thấy sức mạnh của mình đột nhiên bị phân tán, phía bên phải kiếm khí của Hắc Y Côn Luân dồn tới đẩy chưởng phong của y bắn ngược trở lạị Còn phía bên trái, thiếu nữ áo đỠcàng kỳ lạ thêm. Nàng chỉ giơ tay lên xoay một cái, và chưởng phong của y bị hút mất, tựa như rơi xuống dưới vực thẳm vậỵ
Äồng thá»i SÄ© Ngạc còn nghe thấy có tiếng kêu “ùm†và thấy má»™t luồng kình phong ở phía trÆ°á»›c, nhÆ° má»™t cái búa nặng hàng nghìn cân, nhằm thẳng ngá»±c mình lấn át tớị Y Ä‘oán chắc kình lá»±c này là của công tá»­ trẻ tuổi đã tấn công chứ không saị
Y rất ngạc nhiên, dù thế thức của ba ngÆ°á»i có kỳ lạ đến đâu cÅ©ng không thể nào phá nổi Huyá»n Linh chưởng của y khét tiếng giang hồ nhÆ° vậỵ NhÆ°ng sá»± thá»±c đã hiện ra, nhÆ° vậy y không tin không được, nên y hoảng sợ vô cùng, vá»™i rú lên má»™t tiếng thá»±c dài, hai chân nhún mạnh, ngÆ°á»i đã phi lên cao ngaỵ
Trà Nguyên Giáp vá»›i Lý Thừa Phong thấy ba thiếu niên giở những thế võ kỳ lạ ra nhÆ° vậy cÅ©ng phải kinh ngạc đến ngẩn ngÆ°á»i ra - SÆ° đệ, mau chặn bắt ngÆ°á»i này!
Nguyên Giáp múa tít cây sáo đồng, quát lá»›n má»™t tiếng, Ä‘ang định Ä‘uổi theo, thì Äồng Da lão nhân ở dÆ°á»›i đất đã từ từ nói vá»ng lên:
- Y là môn hạ của Bắc Hải Huyá»n Linh lão nhân, đồ đệ cứ để cho y Ä‘i! SÆ° phụ sẽ kiếm y để thanh toán saụ Các ngÆ°Æ¡i không được thất lá»… vá»›i viá»…n khác. Mau má»i Lầu lão tiá»n bối đến Linh Từ Phong ngay!
Nguyên Giáp nghe thấy sÆ° phụ dặn bảo nhÆ° vậy liá»n vâng lá»i, chắp tay vái chào Nhất Quái và nói:
- Gia sÆ° Ä‘ang đợi chá» tiá»n bố ở Linh Từ Phong, má»i Lầu lão tiá»n bối tá»›i đó cho!
Nhất Quái cÆ°á»i ha hả, đáp:
- SÆ° phụ của các ngÆ°Æ¡i đã ăn sung mặc sÆ°á»›ng quen Ä‘i rồi thì má»›i có lắm trò lá»…n phép nhÆ° thế này! Mấy đứa nhỠđâu, chúng ta Ä‘i thôi Nói xong, y vá»›i Äồng Äịch, Xích CÆ°á»›c nhị tiên Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng, cùng tiến thẳng vào trong khu rừng ở cạnh đó.
Hãy nói Thanh Lam bị chưởng phong của Chúc SÄ© Ngạc đẩy lui, chàng muốn ngừng chân cÅ©ng không được, đành phải lui tá»›i chá»— mép hang lửạ Chàng bá»—ng cảm thấy hai chân má»m nhÅ©n, ngÆ°á»i té ngá»­a vá» phía sau, vá»™i Ä‘Æ°a chân ra đằng sau để chống đỡ cho khá»i ngã. NgỠđâu lại dẫm hụt và hÆ¡i lá»­a lại bốc lên ngùn ngụt. Thế là chàng bị rá»›t ngay xuống bên dÆ°á»›i tức thì.
Chàng hoảng sợ vô cùng, vá»™i nhảy sang bên hÆ¡n trượng. May quá, chân chàng đã dẫm được vào mặt đất. Chàng vá»™i Ä‘Æ°a mắt nhìn bốn xung quanh để xem chá»— mình té ngã đây là nÆ¡i nàỠLúc ấy chàng má»›i biết mình rá»›t vào trong má»™t cái hang Ä‘á»™ng bằng đá. Äá»™ng này cao hÆ¡n trượng và rất rá»™ng lá»›n, bốn bên vách Ä‘á»™ng Ä‘á»u là đá cả, chỉ thoáng trông cÅ©ng biết là má»™t cái hang Ä‘á»™ng thiên nhiên. NÆ¡i chính giữa có má»™t lá»— hổng to bằng mặt bàn, lá»­a hồng ở cái lá»— ấy bốc lên, phong tá»a kín cá»­a hang. Cá»­a hang ấy chỉ rá»™ng có năm thÆ°á»›c thôi, nếu chàng không rá»›t xuống bên dÆ°á»›i thì không biết rõ sá»± thật, lại cứ tưởng cá»­a hang chính là chá»— miệng phun lửạ Không riêng gì chàng, tất cả những ngÆ°á»i ở bên ngoài cÅ©ng Ä‘á»u tưởng nhÆ° thế, nên há» má»›i yên chí là chàng đã rá»›t vào trong hố lá»­a rồị NhÆ°ng chàng vẫn thắc mắc má»™t Ä‘iá»u, là trong hang Ä‘á»™ng này bên dÆ°á»›i có ngá»n lá»­a phun lên nhÆ° thế, theo lý ra, nếu mình bị rá»›t xuống, dù không bị lá»­a thiêu chết thì cÅ©ng bị bén phải mà mang thÆ°Æ¡ng tích rất nặng, tại sao chỉ có lúc rá»›t xuống là thấy nóng hổi thôi, còn bây giá» thì không nóng ná»±c gì mấỵ Ngoài không khí nặng ná» khó thở má»™t chút ra, chàng không cảm thấy khó chịu gì cả. Chàng lại khám xét khắp mình mẩy má»™t lượt, thấy quần áo của mình cÅ©ng không việc gì nốt.
Chàng Ä‘ang kinh ngạc, thì bá»—ng nghe thấy có tiếng kêu “soạtâ€, lá»­a dÆ°á»›i hố bá»—ng hạ thấp xuống. Tiếp theo có má»™t bóng ngÆ°á»i nhanh nhÆ° sao sa, xuyên qua cá»­a hang, chÆ°a kịp nhìn bốn xung quanh đã lá»›n tiếng kêu gá»i:
- Lam đại cạ..
Lá»­a trong hố Ä‘á»™t nhiên bùng lên và còn mạnh hÆ¡n trÆ°á»›c nhiá»u, bốc thẳng lên trên đỉnh Ä‘á»™ng. Äó là Tiểu Hồng ném Huyá»n Quý Châu, má»™t báu vật liệt há»a rất kỳ lạ của sÆ° môn, vào trong đống lá»­a nên ngá»n lá»­a má»›i bị đè xuống. Khi hạt châu ná» tan hết, ngá»n lá»­a lại bốc lên này tất nhiên phải mạnh hÆ¡n lúc thÆ°á»ng. Quý vị nên biết, Huyá»n Quý Châu tuy có công dụng diệt há»a thật, Huyá»n Linh Tú chỉ dùng nó để đối phó vá»›i Liệt Há»a đạn và Chu Thiên thần há»a, những thứ há»a khí do nhân công tạo nên thôi, chứ còn địa há»a này là lá»­a thiên nhiên ở dÆ°á»›i đất bốc lên, nên Huyá»n Quý Châu chỉ có thể đè được nó xuống giây lát thôi chứ không thể nào dập tắt nó được.
Thanh Lam vừa nghe thấy tiếng gá»i:
“Lam đại cạ..†đã thấy má»™t ngÆ°á»i rá»›t xuống. Chàng hoảng sợ vô cùng, vá»™i phi thân tá»›i cạnh hố lá»­a giÆ¡ tay ra túm lấy ngÆ°á»i đó, và vá»™i lui ngay vá» chá»— cÅ© tức thì.
Chàng cúi đầu nhìn xem ngÆ°á»i đó là ai, má»›i hay là Nhiếp Tiểu Hồng đã mạo hiểm nhảy vào trong hố lá»­a để cứu mình.
Lúc này mặt của Tiểu Hồng Ä‘á» nhÆ° lá»­a, hai mắt nhắm nghiá»n, đã mê man bất tỉnh, mái tóc trên đầu bị cháy xém rất nhiá»á»¥ Chàng thÆ°Æ¡ng xót vô cùng và cÅ©ng rất cảm Ä‘á»™ng nữạ Nàng nhảy vào trong đống lá»­a xả thân cứu mình, ngỠđâu mình không việc gì, trái lại nàng bị phá»ng rất nhiá»u chá»—. Chàng thấy vết thÆ°Æ¡ng của nàng cÅ©ng rất nặng, và mình cÅ©ng ôm má»™t ngÆ°á»i nhÆ° thế này không còn cách gì Ä‘i kiếm Long Giác Giao nữa, chi bằng ta hãy mạo hiểm Ä‘Æ°a nàng ra khá»i hang Ä‘á»™ng này đã, rồi hãy tính toán saụ
NghÄ© nhÆ° vậy, chàng liá»n ôm chặt Tiểu Hồng định nhảy qua cá»­a hang ra bên ngoàị NgỠđâu, chàng vừa ôm chặt nàng vào lòng, đã thấy tay mình trÆ¡n tuá»™t. Chàng giật mình kinh hãi, vá»™i cúi đầu nhìn, má»›i hay quần áo nàng đã bị thiêu thành tro, bây giá» mình ôm nàng ở trong lòng. Má»™t ná»­a ngÆ°á»i nàng bị lá»­a xém phải Ä‘en thui và nóng nhÆ° lửạ Chàng thắc mắc vô cùng, nghÄ© thầm:
“Nàng chỉ bị ngá»n lá»­a hÆ¡ qua má»™t cái đã bị thÆ°Æ¡ng nhÆ° vậy, tại sao tạ..â€.
Chàng sực nghĩ tới tay trái mình có đeo chiếc vòng đá đen, tức là chiếc vòng Phích Lôi, chàng lại nghĩ tiếp:
“Phải rồi, vì cái vòng này mà ta không việc gìâ€.
Chàng trông thấy Tiểu Hồng cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° vậy, ẵm ra ngoài sao tiện. Huống hồ nàng bị phá»ng đã mê man bất tỉnh, vết thÆ°Æ¡ng trầm trá»ng nhÆ° vậy, nếu để há»a công tâm thì nguy hiểm lắm. Chàng suy nghÄ© má»™t hồi, vá»™i cởi áo ngoài ra quấn chặt ngÆ°á»i nàng, và nhanh tay Ä‘iểm vào nÆ¡i đại huyệt để lá»­a khá»i chạy vào trong trái tim nàng nữạ
- Nhá» kia! NgÆ°Æ¡i là môn hạ của Côn Luân, trong ngÆ°á»i lại có báu vật tỵ há»a, ngÆ°Æ¡i vào đây có phải là muốn lấy được Long Giác Giao đấy không?
Má»™t giá»ng nói rất già dặn rót vào tai chàng.
Thanh Lam sực nghĩ đến, trước khi vào trận, Thực Cô Tiên đã dặn bảo:
khi tá»›i gần hang lá»­a thì phải thành thật nói cho Äồng Da lão nhân hay, chuyến này mình tá»›i đây là thừa lệnh Côn Luân Lão Nhân. NhÆ° vậy má»›i may ra có hi vá»ng lấy được Long Giác Giao ấỵ
Vì vậy mà chàng liên tưởng đến chuyện Tiểu Hồng. Nay Tiểu Hồng bị thương nặng như vậy, nếu cầu ông ta cứu chữa cho, may ra chàng sẽ thoát nạn. Nghĩ như vậy, chàng thành thật đáp:
- Chắc lão tiá»n bối là Äồng Da lão thần tiên đấỷ Tiểu bối là Giang Thanh Lam, môn hạ của phái Không Äá»™ng, được Côn Luân lão thần tiên Ä‘oái thÆ°Æ¡ng, cho tiểu bối được làm đệ tá»­ ký danh. Lần này tiểu bối đến Linh SÆ¡n là muốn được xin má»™t ít Long Giác Giao, nhÆ°ng....
Äồng Da lão nhân không chá» cho chàng nói dứt, đã nói tiếp:
- Mấy chục năm nay, chÆ°a có ngÆ°á»i nào có thể vào được trong hang lá»­a của trận Äồng Da này, chỉ có má»™t mình cậu thôị Dù sao môn hạ của Côn Luân cÅ©ng phi thÆ°á»ng. Long Giác Giao ngâm ở trong đầm Linh Toàn, cậu cứ việc vào trong đầm ở trong Ä‘á»™ng mà lấy đị
Thanh Lam nói tiếp:
- Äược lão tiá»n bối Ä‘oái thÆ°Æ¡ng nhÆ° vậy, tiểu bối cám Æ¡n vô cùng, NhÆ°ng vừa rồi cô em của tiểu bối lỡ té vào trong hang lá»­a, bị phá»ng già ná»­a ngÆ°á»i, lúc này Ä‘ang mê man bất tỉnh, mong lão tiá»n bối cứu giúp cho!
- Âm há»a của địa phủ này Ä‘á»™c địa lắm. Há»a Ä‘á»™c công tâm, không có thuốc nào cứu được. Con nhá» này không nên thị có vài trái diệt há»a đạn mà liá»u lÄ©nh nhÆ° thế. Thôi được, lão phu nể mặt Côn Luân lão nhân mà giúp cho con nhá» luôn má»™t thể. Cậu ẵm nó tá»›i đầm Linh Toàn, ngâm xuống nÆ°á»›c đầm ná»­a tiếng đồng hồ, rồi uống Äồng Da lá»™ của lão phu bí chế thì sẽ khá»i ngaỵ
Thanh Lam mừng rỡ vô cùng, Ä‘ang định cám Æ¡n, thì bá»—ng nghe thấy tiếng gào thét của Nhất Quái làm rung Ä‘á»™ng cả cái hang Ä‘á»™ng ấỵ Tiếp theo lại có hai tiếng kêu “ùm ùm†thật lá»›n nhÆ° trá»i long đất lở và cát đá bay mù mịt.
Thanh Lam không biết bên ngoài động có chuyện gì xảy ra, vội ôm chặt lấy Tiểu Hồng, rồi tiến thẳng vào trong hang.
Hang đá này rá»™ng lắm, vừa rồi có ánh sáng lá»­a chiếu còn trông thấy rõ, nhÆ°ng lúc này ngá»n lá»­a nhÆ° bị tắt ngóm, hang lá»­a đá vụn lấp kín, nên bốn bá» liá»n tối om nhÆ° má»±c ngaỵ
Tuy Thanh Lam có thể trông thấy má»i vật trong đêm tối, nhÆ°ng vừa rồi Ä‘ang có lá»­a lóe mắt, nay Ä‘á»™t ngá»™t tối xầm nên nhất thá»i chàng cÅ©ng không thể trông thấy gì được, và cát bụi vẫn ở trên trút xuống liên tiếp, không khác gì má»™t trận mÆ°a đá vậỵ Chàng vá»™i ẵm Tiểu Hồng chạy thẳng má»™t mạch vào trong cùng của hang Ä‘á»™ng ấỵ
NgỠđâu, vào được má»™t quãng, chàng đã thấy dÆ°á»›i chân mát dịu, hình nhÆ° mình Ä‘ang Ä‘i ở trên mặt đất, cả mình mẩy cÅ©ng mát mẻ dá»… chịu theá» Chàng Ä‘oán chắc nÆ¡i đây là chá»— Linh Toàn mà Äồng Da lão nhân vừa nói cÅ©ng nên. NhÆ°ng dÆ°á»›i đất có hÆ¡i nÆ°á»›c bốc lên, tá»±a nhÆ° sÆ°Æ¡ng mù, khiến chàng không sao trông thấy má»™t vật gì cả, nhÆ°ng chàng vẫn tiếp tục tiến vá» phía trÆ°á»›c. Càng Ä‘i sâu vào bao nhiêu, càng thấy bên dÆ°á»›i nÆ°á»›c dâng lên bấy nhiêụ Lúc ấy nÆ°á»›c ở dÆ°á»›i chân đã ngập lên tá»›i mắt cá, chàng tiếp tục tiến vá» phía trÆ°á»›c. Khi Ä‘i tá»›i chá»— tận cùng. Hai bên vách đá thu hẹp dần và nÆ°á»›c đã ngập lên tá»›i đầu gốị Chá»— này không có má»™t chút sÆ°Æ¡ng mù nào nhÆ° bên ngoài cả.
Chàng định thần nhìn kỹ, má»›i hay mình đã Ä‘i tá»›i chá»— đáy Ä‘á»™ng, ba mặt là vách, chỉ có má»™t rút lui là chá»— mình vừa Ä‘i vào thôị DÆ°á»›i đáy là cát nhá» rất má»m mạị
Lúc này Thanh Lam không suy nghÄ© đến má»™t việc gì hết chỉ vá»™i vàng cởi áo bên ngoài của mình ra, từ từ đặt ngÆ°á»i Tiểu Hồng xuống dÆ°á»›i nÆ°á»›c để ngâm.
Lúc nãy ở cạnh hố lá»­a, chàng không thấy sao, nhÆ°ng bây giá» vào trong đầm này mát dịu nhÆ° thế, trái lại chàng lại cảm thấy mặt Ä‘á» tai tía, mình mẩy nóng hổi, trống ngá»±c đập rất mạnh. Chàng vá»™i nhắm mắt để thâu liá»…m tâm thần. NhÆ°ng tha hổ chàng cố làm cho tâm thần trấn tÄ©nh nhÆ° thế nào Ä‘i chăng nữa cÅ©ng không được, vì hai tay của chàng đụng vào má»™t thân ngá»c rất khêu gợi, và trong ngÆ°á»i của Tiểu Hồng có mùi thÆ¡m bốc lên lại càng quyến rÅ© thêm. Chàng hoảng sợ vô cùng, chỉ mình không cầm lòng được thôi, vá»™i dùng tay múc má»™t ít nÆ°á»›c đầm lên hất vào mặt, nhá» vậy trống ngá»±c má»›i bá»›t đập mạnh và ngÆ°á»i cÅ©ng đỡ nóng dần. Chàng cảm thấy hai chân bị ngâm nÆ°á»›c có má»™t luồng hÆ¡i lạnh bốc lên lan tràn ra khắp mình mẩỵ Chàng cảm thấy dá»… chịu không thể tưởng tượng được tất nhiên tinh thần cÅ©ng phải phấn trấn theá»
Lúc này chàng mới yên tâm, định thần để cứu chữa Tiểu Hồng.
Chàng nghĩ bụng:
“Vừa rồi Äồng Da lão nhân có nói:
“Phải ngâm nàng vào trong nÆ°á»›c ná»­a tiếng, sau lại phải cho nàng uống Äồng Da Lá»™ má»›i khá»i hẳn.. À, vừa rồi ông ta nói:
Long Giác Cao ngâm ở trong Linh Toàn này, bảo ta cứ Ä‘i vào bên trong mà lấy Ä‘i! Äầm này chỉ rá»™ng chừng hai trượng thôi, sao ta không nhân lúc còn ở trong này mà tìm kiếm thá»­ xem có hÆ¡n không?â€.
NghÄ© Ä‘oạn, chàng vá»™i vun má»™ đống cát để làm gối cho Tiểu Hồng khá»i bị nÆ°á»›c vào mồm, rồi để nàng nằm yên ngâm nÆ°á»›c ở chá»— đó.
Chàng lần mò kiếm Long Giác Cao, nhưng chàng tìm mãi cũng không thấy Long Giác Cao ở đâu hết.
Tài sản của phamduy88

  #89  
Old 08-04-2008, 03:11 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 89

Trân Châu Linh Toàn


Thanh Lam tìm kiếm và lầm mò mãi vẫn không thấy Long Giác Cao ở đâu hết? Nhưng chàng chỉ nhìn thấy nước ở dưới đáy hồ nổi lên lăn tăn.
Thanh Lam sá»±c nghÄ© lá»›i ngÆ°á»i xÆ°a đã nói:
Nước của Trân Châu Toàn rất mát, có thể chữa được bách bệnh, nếu dùng nước này tắm rửa, da dẻ sẽ đẹp vô cùng nhưng hiếm khi kiếm thấy thứ nước Trân Châu Toàn nàỵ
Chàng vừa nghÄ© vừa lần mò dÆ°á»›i đáy hầm lần nữa, nhÆ°ng vẫn không thấy Long giác Cao giấu ở đâu cả? Chàng nản trí vô cùng, ngẫu nhiên quay đầu nhìn, thấy ngÆ°á»i Tiểu Hồng bị lá»­a cháy xém Ä‘en thui, hiện giỠđã hồng hào nhÆ° thÆ°á»ng, không còn trông thấy vết bá»ng nữạ Chàng không dám nhìn vào nàng nữa nhÆ°ng chàng cÅ©ng hải kinh ngạc, vì thấy nÆ°á»›c Trân Châu Toàn này quả thật công hiệu nhÆ° thần.
Chàng phải quay mặt Ä‘i má»›i đám Ä‘Æ°a tay lắm lấy cánh tay của nàng. Chàng thấy ngÆ°á»i nàng má»m và mát dịụ Chỉ sợ ngâm lâu quá nàng sẽ bị lạnh, chàng quên lá»i dặn của Äồng Äa lão nhân là phải ngâm trên ná»­a tiếng má»›i hết được há»a Ä‘á»™c, nên chàng vá»™i ẵm nàng lên lấy áo ngoài cuốn chặt.
Lúc này hÆ¡i thở của Tiểu Hồng đã Ä‘á»u, hai mắt vẫn nhắm nghiá»n nhÆ° ngủ say, và thỉnh thoảng lại kêu nhẹ mấy tiếng "Ứ, á»±".
nhẹ thôị
Thang Lam mừng rỡ vô cùng vá»™i rỉ tai nàng khẽ gá»i:
- Nhiếp cô nương! Tỉnh lại đi!
Tiểu Hồng cứ nằm im không trả lá»á»‹ Lúc này chàng lại thấy trong ngÆ°á»i rạo rá»±c, vá»™i quay ngÆ°á»i Ä‘i chá»— khác. Chàng bá»—ng thấy trên vách đá chá»— cách mình không xa, hình nhÆ° có có má»™t cái bóng trắng nho nhá» hiện lên trÆ°á»›c mặt, chàng định thần nhìn kỹ, má»›i hay tất cả vách đá Ä‘á»u mầu Ä‘á» thẫm, riêng chỉ có chá»— đó nhÆ° có má»™t tảng đá nho nhá» trắng nhÆ° mỡ dê bóng bẩy có ánh sáng, hình nhÆ° tàng đá này lấy ở nÆ¡i khác đặt vào hốc vách đá ấy vậỵ
Lòng hiếu kỳ thúc đẩy, chàng tiến tá»›i gần nhìn kỹ, má»›i hay có má»™t cái há»™p ngá»c hình tròn cắm vào trong vách đá, che lá»™ ra bên ngoài má»™t phần nhá» thôị
- Long Giác Cao!
Thanh Lam mừng rỡ khôn tả, vá»™i giÆ¡ tay trái lên khẽ nắm lấy mép há»™p lôi vá» phía sau má»™t cáị Äáng lẽ há»™p ngá»c khảm vào trong vách đá phải vững trắc lắm ngỠđâu Thanh Lam chỉ khẽ kéo má»™t cái, cái há»™p ngá»c tròn xoe đó nhÆ° tá»± Ä‘á»™ng nhẩy ra kêu đến "Bá»™p" má»™t tiếng. Äồng thá»i lá»— hổng ở trên vách đá có nÆ°á»›c suối phun ra vừa trong vừa mát dịụ
Äang lúc ấy, chàng lại nghe thấy phía sau lÆ°ng có tiếng kêu kèn kẹt, vá»™i quay đầu nhìn vá» phía đó, thì ra chá»— vách đá ấy có má»™t cánh cá»­a đá Ä‘ang từ từ mở toang, bên trong là má»™t căn mật thất. Chàng Ä‘oán chắc cái há»™p ngá»c này là then chốt của cÆ¡ quan mở cá»­a đá.
Bằng không, sao lại có sự sẩy ra khéo léo như thế?
Vừa rồi, Thanh lam chỉ mải ẵm Tiểu Hồng vào trong này để cứu thương thôi, chứ không nghĩ tới vấn đỠrút luị Bây giỠchàng mới sực nhớ ra là cửa hang bên ngoài đã sụp đổ, muốn quay trở vỠlối đó cũng vô ích, vì cửa hang đã bị bịt kín rồi nên bây giò chẳng thấy có thạch thất hiện ra như thế, đoán chắc nơi đây thể nào cũng có lối ra khác.
NghÄ© nhÆ° vậy chàng liá»n ẵm Tiểu Hồng tiến thẳng vào trong thạch thất. NgỠđâu vừa vào tá»›i bên trong, cánh cá»­a đá đã tá»± Ä‘á»™ng đóng lại liá»n.
Thanh Lam Ä‘Æ°a mắt nhìn xung quanh, thấy thạch thất này cÅ©ng khá rá»™ng lá»›n, và hình nhÆ° là thạch thất này do nhân công tạo nên, nÆ¡i chính giữa, ở trên trần có treo má»™t hạt châu to bằng trứng gà, ánh sáng của hạt châu ấy lá»›n rá»™ng, bên ngoài có má»™t cái bao da cá sấu, cán kiếm có khảm ngá»c thạch và minh châu trông rất đẹp mắt.
Phía sau cùng lai có má»™t cái sập đá và má»™t cây quái trượng đầu rồng bằng dừa đồng. Chiếc gậy đầu rồng đó đặt trên má»™t chiếc giá bằng san hô mầu Ä‘á». Äầu con rồng ở chiếc gậy được Ä‘iêu khắc rất khéo léo, trông nhÆ° đầu rồng thật, nhất là hai mắt nó được diêu khắc bằng hai hạt kim cÆ°Æ¡ng sang chóị Lạ nhất là ở chính giữa sập đá có má»™t chá»— lõm xuống to bằng đít ngÆ°á»i và chính giữa chá»— hõm ấy lại có má»™t lá»— hổng to bằng đầu ngón tay trong lá»— có lá»­a phun lên. Bốn bên mép sập đá có máng nÆ°á»›c, rá»™ng hÆ¡n tấc, nÆ°á»›c trong máng cứ chẩy quanh hoài không bao giá» ngÆ°ng cả. TrÆ°á»›c mặt sập đá có áng thÆ° dài bằng đá xanh, trên để má»™t bình ngá»c cao ba tấc, dÆ°á»›i bình ngá»c có má»™t tá» giấy, trên có viết mấy chữ má»±c còn chÆ°a khô. Dòng chữ đó nhÆ° sau:
"Äồng Da Lá»™ thanh tâm giáng há»a, khÆ°á»›c trừ nhiệt Ä‘á»™c tặng cho cậu để làm linh dược chữa thÆ°Æ¡ng.".
Thanh Lam rất ngạc nhiên, Ä‘á»c những chữ ở trên giấy, lại xem căn phòng bầy biện nhÆ° vậy, chàng Ä‘oán mật thất này chính là tinh thất của Äồng Da Lão nhân, chủ nhân của Äồ Long ÄảỠChàng lại thấy chá»— ngồi đã tá»a ở trên sập đá của ông ta lõm xuống mấy phần, đủ thấy công lá»±c của ông ta thâm hậu kinh ngÆ°á»i nhÆ° thế nàá»
Chàng lại để ý nhìn cái sập đá kỳ lạ, chàng Ä‘oán chắc dòng nÆ°á»›c chảy ở bốn xung quanh thế nào cÅ©ng tiếp đẫn từ đầm nÆ°á»›c Trân Châu Toàn sang. Giữa sập lại có cái lá»— nhá» có lá»­a phun rạ Thấy thế chàng liá»n nghÄ© bụng:
- Chẳng nhẽ Äồng Da Lão nhân lại dùng ngá»n lá»­a nhá» này để luyện môn võ công kỳ lạ gì chăng?
Vừa nghÄ©, chàng vừa đặt Tiểu Hồng nằm trên cái áng thÆ°, rồi lấy lá» nÆ°á»›c Äồng Da lá»™ đẩy vào mồm nàng. Chàng thấy có chỉ ba giá»t nÆ°á»›c không sắc, không mùi, liá»n nghÄ© tiếp:
- Sao Äồng Da lão nhân lại bần tiện nhÆ° thế? Hay thứ nÆ°á»›c này rất hiếm và quý hiếm chăng?
Vì vậy chàng không dám khinh thÆ°á»›ng thứ nÆ°á»›c ấy nữạ Äổ xong, chàng còn vá»™i cúi mìnhxuống, dí mồm mình vào mồm nàng, dùng chân khí từ từ thổi sang, để nÆ°á»›c ấy mau dẫn Ä‘i khắp mình mẩy của nàng.
Tiểu Hồng bị phá»ng bở địa hảo nhiệt công tâm, cứ mê man bất tỉnh hoài, sau má»›i được ngâm vào trong đầm nÆ°á»›c Trân Châu, quí vị nên rõ, trá»i sinh ra vạn vật, cái gì lợi hại đến đâu cÅ©ng có cái khác kìm chế nó, cÅ©ng nhÆ° địa há»a tuy mạnh và Ä‘á»™c nhÆ° thế, nhÆ°ng đã có nÆ°á»›c Linh Toàn khắc chế. Nếu Thang Lam cứ nghe theo lá»i Äồng Da lão nhân dặn bảo và ngâm nàng trên ná»­a tiếng thì há»a Ä‘á»™c ở trên ngÆ°á»i đã Ä‘i hết rồị NhÆ°ng vì chàng rá» vào ngÆ°á»i nàng, thấy lạnh buốt, sợ nÆ°á»›c đầm quá lạnh, nên vá»™i ẵm nàng lên ngay, tuy vậy há»a Ä‘á»™c ở trông ngÆ°á»i nàng đã tiêu trừ Ä‘i được bẩy tám thành nên nàng đã tỉnh táo dần. Còn Äồng Da Lá»™ là của Äồng Da lão nhân đã tìm các thứ linh dược ở trên đảo phối hợp vá»›i Da Lá»™ không những thanh tâm giáng há»a, mà còn Ä‘iá»u hòa âm dÆ°Æ¡ng, bồi bổ nguyên khí nữạ
Huống hồ bây giá» Thanh Lam lại còn dồn nguyên khí của mình sang ngÆ°á»i nàng, nên công hiệu lại càng nhanh chóng hÆ¡n.
Tiểu Hồng cảm thấy trong ngÆ°á»i mát dịu, đồng thá»i lại thấy má»™t nguồn chân khí dÆ°Æ¡ng hòa tá»± mồm mình chạy vào trong âm phế, và thấy môi mình bị má»™t vật gì mím chặt, nàng ngạc nhiên vô cùng vá»™i mở mắt nhìn má»›i hay má»™t bá»™ mặt rất quen thuá»™c Ä‘ang đè lên mặt mình. Nàng hổ thẹn vô cùng, trống ngá»±c đập rất mạnh, ngÆ°á»i hÆ¡i cá»±a quậy má»™t chút và kêu “Hự†má»™t tiếng liá»n.
Thanh Lam không ngá» nàng lại tỉnh nhanh chóng đến nhÆ° thế, nên tiếng “Hự†của nàng không khác gì má»™t tiếng sấm dá»™i vào tai vậỵ Chàng Ä‘ang bình tÄ©nh bá»—ng gây cấn vô cùng, nhất là thấy đôi mắt lóng lánh của nàng ta Ä‘ang nhìn vào mặt mình, chàng càng hổ thẹn hÆ¡n, vá»™i đứng thẳng ngÆ°á»i lên.
- Lam đại ca! Chính đại ca!
Tiểu Hồng vừa nói vừa ngồi dậỵ NgỠđâu cái áo dài của Thanh Lam Ä‘ang phủ trên ngÆ°á»i nàng bá»—ng rá»›t ngay xuống đất. Nàng má»›i hay là mình trần. Nàng hoảng sợ đến toát cả mồ hôi lạnh ra, mặt tái mét, vá»™i vàng nhặt cái áo ngoài của chàng quấn chặt vào ngÆ°á»i nói vá»›i giá»ng run run há»i:
- Äạị.. cạ..
Nàng hổ thẹn đến suýt khóc ra tiếng nên chỉ nói được hai tiếng “đại ca†thôi, rồi không sao nói ra miệng được nữạ
Thanh Lam vội khẽ giải thích:
- Nhiếp cô nÆ°Æ¡ng chá»› có hiểu lầm! Quần áo của cô nÆ°Æ¡ng đã bị địa há»a thiêu rụi hết. Cô nÆ°Æ¡ng còn bị há»a Ä‘á»™c công tâm làm cho mê man bất tỉnh, may có Äồng Äa Lá»™ của lão thần tiên, nên những vết há»a thÆ°Æ¡ng của cô nÆ°Æ¡ng má»›i được lành mạnh. Cô nÆ°Æ¡ng nên nghỉ ngÆ¡i giây lát thì hÆ¡n!
Tiểu Hồng nghe thấy chàng nói nhÆ° thế, và cÅ©ng cảm thấy uể oải nhÆ° không có hÆ¡i sức. Äồng thá»i nhÆ° nghÄ© đến câu chuyện hồi nãy, mình nhảy vào trong hang lá»­a để cứu Lam đại ca, sau khi nghe thấy tiếng kêu “Bùng†má»™t tiếng rồi mình mê man bất tỉnh ngaỵ..
NhÆ°ng bây giá» nàng nghÄ© tá»›i tấm thân chinh bạch của mình đã bị chàng... Mình còn mặt mÅ©i nào trông thấy ngÆ°á»i nữả
NghÄ© tá»›i đó nàng liá»n khóc sÆ°á»›t mÆ°á»›t và nói tiếp:
- Lam đại cạ.. muộị.. muá»™i còn mặt mÅ©i nào trông thấy ngÆ°á»á»‹..
Thấy nàng khóc, Thanh Lam cuống cả chân tay lên, ngập ngừng đáp:
- Hồng muá»™i không nên nói nhÆ° thế nữa! Tiểụ.. ngu huynh vì cứu ngÆ°á»i nhất thá»i tạm bợ.... sá»± thật không há» vượt qua lá»… giáo chút nào! Nếu ngu huynh nói sai thì...
Tiểu Hồng quên cả hổ thẹn, không đợi chỠchàng nói dứt, đã vội giơ tay ra bịt mồm chàng và nói tiếp:
- Äại ca! Không phải tiểu muá»™i nói nhÆ° thế đâu! Tiểu muộị..
Thanh Lam trông thấy nàng sấu hổ, hai má Ä‘á» bừng, lại càng đẹp thêm, không sao cầm được lòng, vá»™i nắm lấy hai tay má»m mại của nàng mà an ủi rằng:
- Hồng muội mới lành mạnh, nên nghỉ ngơi một lát rồi nói sau hẵng chưa muộn!
Tiểu Hồng thấy chàng, nắm lấy tay mình, nàng cứ để yên chứ không rụt lại, nhưng lắc đầu đáp:
- Lam đại ca, phải để cho tiểu muội nói rõ đã!
Nói tới đó nàng lại hổ thẹn, không tiện nói dứt, ngập ngừng giây lát mới nói tiếp được:
- Quý hồ đại ca không hiểu tiểu muá»™i, tiểu muộị.. sẽ sống chung vá»›i đại ca suốt Ä‘á»á»‹.. bằng không... tiểu muá»™i còn làm sao làm ngÆ°á»i được nữạ
Cô bé nói tá»›i đó không sao nói tiếp được nữa, liá»n rúc đầu vào trong lòng Thanh Lam ngaỵ
Thấy nàng há»i trắng trợn nhÆ° vậy Thanh Lam cÅ©ng phải giật mình, không biết phải trả lá»i thế nào cho phảỉ NhÆ°ng nhất thá»i chàng không nhẫn tâm đẩy nàng ra, liá»n vuốt đầu nàng, vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp:
- Hồng muá»™i! TrÆ°á»›c sau hai lần, ngu huynh được Hồng muá»™i cứu giúp, nay lại theo ngu huynh đến Äông Hải này, trong lòng ngu huynh cảm Ä‘á»™ng vô cùng. NgÆ°á»i có phải cây cỠđâu, ai mà chẳng có tình, ngu huynh còn có ná»—i khổ tâm...
Tiểu Hồng thấy chàng không nhận lá»i, liá»n u oán nói tiếp:
- Có phải đại ca đã có Lan muội và Mai muội rồi, nên không còn coi tiểu muội vào đâu nữa, phải không?
Thanh Lam gượng cÆ°á»i đáp:
- Hồng muội lại hiểu lầm rồi! Xưa nay ngu huynh chỉ coi Lan muội với Mai muội như là một cô em thôi, cũng như Hồng muội vậỵ
Tiểu Hồng vẫn cứ rúc vào lòng chàng hoài, không chịu ngẩng đầu lên và khẽ há»i tiếp:
- Nếu vậy Lam đại ca chẳng nhẽ lại còn...
- Nói thật cho Hồng muá»™i hay, trong phủ của dượng anh có má»™t cô nữ thÆ° ký tên là Hồng Tuyến cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i mà anh yêu nhất.
Cô ta đẹp nhÆ° đòa lý, lạnh nhÆ° băng tuyết, ngày thÆ°á»ng gặp nhau ít khi trò chuyện vá»›i nhaụ Sau này, má»™t đêm ná» lén vào Äiá»n vÆ°Æ¡ng phủ lấy trá»™m cái há»™p vàng. Nhá» vậy má»›i dập tắt được ngá»n lá»­a binh tai lúc bấy giá». Sau nàng lại lẳng lặng bá» Ä‘i, có nhá» Hắc sÆ° huynh tặng cho ngu huynh má»™t thành Thất Tinh kiếm. Tá»›i đó ngu huynh má»›i biết cô ta là môn hạ của phái Côn Luân. Lần này anh Ä‘i đến Giang Nam này, mục đích cÅ©ng là để tìm kiếm cô tạ Hồng muá»™i, ngu huynh đã nói rõ cho muá»™i biết nhÆ° vậy rồi, mong hiá»n muá»™i đừng có cÆ°á»i ngu huynh nhá? Và cÅ©ng mong hiá»n muá»™i lượng thứ cho Giang Thanh Lam này không phải là kẻ bạc tình bạc nghĩạ
- Chị ấy là Hồng Tuyến Nữ, là em gái của chị Hồng Tiếụ Chị ấy muốn kiếm đại sư huynh của tiểu muội để trả thù, nên đã đi Bắc Hải từ tháng trước rồị
Thanh Lam chỉ gật đầu thôi chứ không trả lá»á»‹ Tiểu Hồng bèn khóc sÆ°á»›t mÆ°á»›t, ngá»­ng đầu lên há»i tiếp:
- Äại ca chung tình vá»›i chị Hồng Tuyến nhÆ° vậy, em đâu dám nói gì. NhÆ°ng tấm thân trinh bạch của tiểu muá»™i đã lá»™ ra trÆ°á»›c mặt đại ca rồi, dù trút hết nÆ°á»›c Giang Tây cÅ©ng không sao rá»­a sạch được tiếng tăm nàỵ Vậy em... đành chỉ có lấy cái chết má»›i có thể tá» rõ được ý chí của mình thôị..
Vá»›i vẻ mặt ai oán nàng ngÆ°á»›c nhìn Thanh Lam, rồi cả tấm thân ngá»c ngà ngã luôn vào ngÆ°á»i chàng.
Thanh Lam do dá»± má»™t hồi, thấy ngÆ°á»i nàng cứ má»m nhÅ©n ở trong tay mình, mùi thÆ¡m xông lên lại càng làm cho chàng không sao cầm được lòng thèm, tình cảnh này quả thật là vừa thÆ°Æ¡ng, vừa yêụ
Chàng không nhẫn tâm cá»± tuyệt mối ái tình ấy của nàng, vá»›i giá»ng run run để an ủi rằng:
- Hồng muá»™i chá»› nói nhÆ° thế! Thanh Lam này chỉ là má»™t kẻ thÆ° sinh lăn lá»™n trên giang hồ, nay được hiá»n muá»™i yêu thÆ°Æ¡ng nhÆ° vậy, ngu huynh chỉ sợ không xứng nên lấy làm hoảng sợ.... NhÆ°ng...
nhÆ°ng...
Không đợi chàng nói dứt, Tiểu Hồng đã vá»™i đỡ lá»i ngay:
- Lam đại ca quý hồ trong lòng đại ca có kẻ bạc mệnh này, thì nhất định em không để cho đại ca phải khó xử đâu!
Thanh Lam vẫn ôm chặt lấy nàng, càng ôm lâu bao nhiêu càng thấy rạo rực khó xử bấy nhiêụ Như vậy chàng còn cầm lòng sao nổị..
- Hồng muộị..
Vừa nói tá»›i đó, chàng đã cúi đầu xuống hôn nàng ngay, Tiểu Hồng chỉ khẽ kêu được má»™t tiếng "ứ á»± ", ngÆ°á»i nàng đã run lẩy bẩy, và rất nhanh nhẹn ngá»­ng đầu lên hứng đỡ cái hôn yêu của chàng.
Hai cặp môi như có keo dính chặt vào nhau vậy làm cả hai suýt ngạt thở...
Không biết trải qua bao lâu, Ä‘á»™t nhiên hai ngÆ°á»i nghe thấy có tiếng chân ngÆ°á»i ở đằng xa Ä‘i tớị Tiểu Hồng hổ thẹn vô cùng, vá»™i ngồi phắt dậỵ Thanh Lam chân tay cuống quít, ấp úng nói:
- Hồng muộị.. anh... thực hổ...
Chàng vừa nói tá»›i đó, đã có má»™t tiểu hoàn mặc áo Ä‘á», tuổi trạc mÆ°á»i ba mÆ°á»i bốn đẩy má»™t cái của nhá» khác bÆ°á»›c vào, nhìn hai ngÆ°á»i và nói:
- Tiểu tì thừa lệnh lão thần tiên vào đây, lão thần tiên nói:
"Cô nÆ°Æ¡ng này uống Äồng Da Lá»™ rồi, há»a Ä‘á»™c đã sạch hết, vậy xin má»i hai vị lên Linh Tá»­ Phong để tÆ°Æ¡ng kiến!".
Thanh Lam vá»™i cám Æ¡n, Ä‘ang định lên tiếng thì Tiểu Hồng đã lấy áo ngoài của chàng quấn chặt lấy tấm thân ngá»c ngà rồi nhìn thẳng vào chàng cau mày cau mặt. Chàng thấy nàng ngượng nghịu nhÆ° vậy liá»n rỉ tai nói khẽ vá»›i tiểu hoàn mấy lá»i, tiểu hoàn gật đầu đáp:
- Nếu vậy xin mỠcô nương theo tiểu hoàn ra ngoài này!
Y thị nói với Tiểu Hồng xong lại quay lại vái chào Thanh Lam và nói tiếp:
- Má»i thiếu đại hiệp hãy đợi chá» nÆ¡i đây!
Nói xong, y thị dẫn Tiểu Hồng Ä‘i luôn. Má»™t lát sau, y thị đã quay trở lại, Tiểu Hồng theo saụ Lúc này ngÆ°á»i nàng đã mặc má»™t bá»™ quần áo Ä‘á» hồng bÆ°á»›c vàỠThanh Lam cứ đứng ngẩn ngÆ°á»i ra nhìn, Tiểu Hồng vá»™i thúc giục:
- Lam đại ca! Chúng ta đi thôi! Lão thần tiên đang ở Linh Từ Phòng đợi chỠđấy!
Thế là cả hai cùng theo tiểu hoàn ra khá»i thạch thất, Ä‘i qua má»™t cái hành lang, leo lên má»™t cái cầu thang đá khá caá» Äi được má»™t lát, đằng trÆ°á»›c đã có vách đá chặn Ä‘Æ°á»ng. Con nhá» ngừng bÆ°á»›c, Ä‘Æ°a tay ấn má»™t cái, trên vách hiện ra má»™t cái cá»­a hang liá»n.
Vừa ra khá»i cánh cá»­a đó, đã trông thấy có trăng sao ngaỵ Tiểu hoàn cung kính vái chào và nói tiếp:
- Bên ngoài là đỉnh núi Linh Từ, má»i hai vị cứ tiếp tục tiến lên.
Tiểu tì xin thất lễ.
Thanh Lam vá»›i Tiểu Hồng cám Æ¡n con nhá» tiến thẳng vá» phái trÆ°á»›c má»›i hay nÆ¡i đây chính là đỉnh của má»™t ngá»n núi cao chá»c trá»á»‹
Trên đỉnh núi này có má»™t đỉnh đài, rá»™ng chừng mÆ°á»i mẫu, có trồng đủ các loại hoa thÆ¡m cá» lạ. NÆ¡i chính giữa lại có má»™t cái đình bát giác trông rất huy hoàng, tám góc mái hiên treo tám cái đèn pha lê mầu trắng. Xa xa trông nhÆ° có tám ngôi mặt trăng vậỵ Äình đài này hình nhÆ° xây bằng bạch ngá»c bốn, bên lan can lại làm bằng san hô, dÆ°á»›i ánh trăng và đèn, trông khác gì là ở trên cung trăng vậy
Tài sản của phamduy88

  #90  
Old 08-04-2008, 03:12 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 90

Hai NgÆ°á»i Äá»u Thua


TrÆ°á»›c mặt cái đình, dÆ°á»›i đất Ä‘á»u xây bằng ngá»c thạch bóng nhoáng nhÆ° gÆ°Æ¡ng. Lúc ấy có hai ngÆ°á»i ngồi đối diện nhau, cả hai cùng ngồi xếp bằng tròn và cách nhau chừng má»™t trượng.
Thanh Lam và Tiểu Hồng đã nhận ra má»™t ngÆ°á»i chính là Lầu Nhất Quái, còn ngÆ°á»i ngồi ở trÆ°á»›c mặt ông ta ăn mặc áo đạo sÄ©, lông mày rất dài, mặc áo hồng bào, râu trắng xõa xuống tận ngá»±c. Hai ngÆ°á»i Ä‘oán chắc lão đạo sÄ© ấy thế nào cÅ©ng là Äồng Da lão nhân chứ không saị
Thấy hai ông già ngồi yên nhÆ° vậy chẳng nói chằng rằng, Thanh Lam vá»›i Tiểu Hồng không hiểu hai ông ấy Ä‘ang suy nghÄ© và Ä‘Æ°a mắt nhìn lên trên thá»m ngá»c đằng trÆ°á»›c cái đình, má»›i hay chá»— dó có cả Trì Lão Tàn, Thôi Văn Úy, Hồng Tiếu, Hắc Y Côn Luân, Lan Nhi, Bạch Mai và Äông Hải Tam Tiên v... v...
Thanh Lam mừng rỡ vô cùng, vì chàng thấy Nam Quái, Bắc Tàn vá»›i Hắc sÆ° huynh Ä‘á»u có mặt ở đâỵ
- Nhá» kia! Mau lại đây! Lão quái vật vá»›i lão già Äồng Da Ä‘ang đấu phép vá»›i nhau đấy!
Chàng đã nhận ra đó là tiếng nói của Lão Tàn, tuy nhá» nhÆ° tiếng muá»—i, nhÆ°ng rót vào tai mình lại nghe rất rõ ràng. Chàng rất lấy làm ngạc nhiên, vì lần trÆ°á»›c ở Äá»™c Cung, chàng thấy Băng Phách phu nhân tá»· thí ná»™i công vá»›i Ngô Tản Äình, cả hai cùng giÆ¡ tay ra và bàn tay dính vào nhaụ NhÆ° vậy, ai trông thấy cÅ©ng biết hai ngÆ°á»i Ä‘ang đấu ná»™i lá»±c vá»›i nhau liá»n. NhÆ°ng còn hai ông già này ngồi xếp bằng tròn, hai tay bá» xuôi xuống, trông không có vẻ gì là đấu võ vậy chàng vừa suy nghÄ© vừa vẫy tay gá»i Tiểu Hồng rồi tiến thẳng vá» phía các ngÆ°á»i Ä‘ang đứng.
Văn Úy, Hồng Tiếu, Lan nhi và Bạch Mai trông thấy Thanh Lam vá»›i Tiểu Hồng cùng xuất hiện trên đình này, ai nấy Ä‘á»u mừng rỡ khôn tả, nhất là Lan Nhi vá»›i Bạch Mai đã vá»™i chạy lại nghênh đón hai ngÆ°á»á»‹ Có lẽ vì không dám làm kinh Ä‘á»™ng đến trận đấu của hai ông già nên ai nấy Ä‘á»u im lặng không dám nói ná»­a lá»á»‹
Má»™t lát sau, hai ông già ngồi ở trÆ°á»›c đình vẫn ngồi yên nhÆ° cÅ©, không thấy há» cá»­ Ä‘á»™ng tý nàá»
Thanh Lam rất ngạc nhiên, không hiểu hai ngÆ°á»i đấu nhÆ° thế là đấu cái gì? Tất nhiên những ngÆ°á»i có mặt tại đó, ngoài Trì lão Tàn ra, ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u thắc mắc nhÆ° Thanh Lam vậy, riêng chỉ có Thá»±c Cô Tiên là vẫn chăm chú nhìn vào trận đấu thôị
Äáng nhẽ lối đấu chân khí vá»›i chân khí này nó vô hình vô thức không thể rõ được ai thắng ai bại cả.
Thanh Lam nhá» có Huyá»n quan được đả thông, ná»™i công há»a hầu Ä‘á»u luyện được tá»›i mức tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng, nên chàng chỉ chú ý xem xét má»™t hồi, đã nhận ra lối đấu tranh này rất hao tổn tinh thần và chân lá»±c, nhÆ°ng vì cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u có sáu bảy chục năm há»a hầu, ná»™i công thâm hậu, tuy đấu vá»›i nhau lâu nhÆ° vậy, dù có lúc ngÆ°á»i này hÆ¡n má»™t chút, ngÆ°á»i kia kém má»™t chút, nhÆ°ng mà ngÆ°á»i coi khó mà trông rõ được. Vậy trừ khi có má»™t bên nào bị bại hẳn, hoặc chết ngay tại chá»—, hoặc bị thÆ°Æ¡ng nặng nằm gục xuống, thì trận đấu má»›i có thể ngừng được. Còn đấu công lá»±c của đôi bên ngang nhau thì hai ngÆ°á»i chỉ có đấu đến lúc kiệt hÆ¡i kiệt sức, và cùng chịu Ä‘á»±ng không nổi, ngã lăn ra đất thì trận đấu má»›i kết thúc được. Bằng không, không thể nào ngÆ°ng tay ở giữa trận đấu nhÆ° vậy được.
Cách đấu như thế này là một thứ đấu tranh tối thượng thừa trong võ lâm, và cũng ít ai dám đấu bằng cách nàỵ Vì đấu với nhau bằng cách này, dù không chết cũng bị thương nặng, nên không phải là những cao thủ thật thượng thặng thì không ai dám thử thách nhau đấu thế hết.
Hai vị kỳ nhân này chỉ vì tức khí nhất thá»i mà không tiếc đêm tính mạng ra so tài vá»›i nhaụ Äồng Da lão nhân đã tu luyện hàng trăm năm rồi, xÆ°a nay vẫn cho mình là ngÆ°á»i vô địch thên hạ, bây giỠông ta thấy Nhất Quái đánh đổ hang đá lấy bằng hang lá»­a nên ông ta không sao nhịn được. Äã thế, Nhất Quái cÅ©ng là má»™t ông già nông nổi, tính lại nóng nảy, xÆ°a nay không chịu nhÆ°á»ng nhịn ai hết.
Vì vậy hai ngÆ°á»i vừa gặp mặt nhau, má»›i có cuá»™c tá»· thí ná»™i lá»±c nhÆ° thế nàỵ
Thá»i gian trôi chẩy từng giây từng phút má»™t, mặt trăng Ä‘ang ở trên đỉnh đầu đã lặn dần xuống bên phía Tâỵ Tất cả những ngÆ°á»i ở đó Ä‘á»u im hÆ¡i lặng tiếng đứng nhìn hai ông già sếp bằng tròn đối diện vá»›i nhaụ NhÆ°ng vì đã quá lâu nên các ngÆ°á»i, dù có võ công cao siêu đến đâu, cÅ©ng phải thấy má»i chân, riêng có hai ông già ná» vẫn ngồi yên nhÆ° tượng gá»—.
Thanh Lam thấy vậy liá»n nghÄ© bụng:
- Hai ông cứ đấu với nhau thế này, biết đấu đến bao giỠmới xong?
Chàng đang nghĩ ngợi thì nghe thấy tiếng nói của Trì Lão Tàn rót vào tai rằng:
- Nhá»! Trận đấu của lão quái vật vá»›i lão già TÆ° Mã đây dù có đấu thêm ba ngày ba đêm cÅ©ng khó có thể phân thắng bại được.
NgÆ°á»i có mau đứng lên hòa giải cho há» không?
Thanh Lam nghe thấy Trì lão Tàn nói nhÆ° thế liá»n nghÄ© bụng tiếp:
- Với tài ba của ta như thế này, ở trước mặt hai ông già ấy, không khác gì đom đóm ở trước mặt trăng, quả thật còn kém xa lắm.
Äừng nói là hòa giải không nổi, ngay tá»›i gần hai ngÆ°á»i, chÆ°a biết ta có tiến đến đó được không nữả
Chàng nghÄ© vậy liá»n Ä‘Æ°a mắt nhìn Trì lão Tàn:
- Hừ! Tiểu tá»­ này vô dụng thá»±c! NgÆ°Æ¡i đã há»c há»i được Tiên Thiên chân khí trong Lưỡng Nghi Chân Giải rồi mà còn sợ sệt gì nữả Phải! Cuá»™c đấu ná»™i da chân khí này của há», bất cứ ngÆ°á»i nào muốn xen tay vào, Ä‘á»u bị chân khí bảo vệ của há» bắn ra liá»n. Chỉ bị há» hất ra nhẹ mình cÅ©ng đủ bị thÆ°Æ¡ng nặng, mà há»… bị há» hất mạnh, mình sẽ chết ngay tại chá»—. Cho nên, muốn phân giải há», cần phải cá»­ má»™t ngÆ°á»i có công lá»±c rất mạnh má»›i có thể chịu Ä‘á»±ng nổi chân khí bảo vệ thân thể của há» và má»›i tiến tá»›i gần hỠđược. Nếu lão phu tiến lên can thiệp, thế nào lão già TÆ° Mã cÅ©ng hiểu lầm, tưởng lão phu bên lão Quái, chỉ có ngÆ°á»i nhá» tiến lên can thiệp là y má»›i không có ý nghÄ© ấy thôị Thế nào, ngÆ°Æ¡i đã nghe hiểu lá»i của lão phu chưả
Thanh Lam nghe thấy Trì Lão Tàn nói như vậy, nhưng vẫn chưa nghe thấy ông tao nói làm cách nào để gạt hai ông già nỠrả
Chàng Ä‘ang định há»i rõ, bá»—ng thấy sau lÆ°ng mình nhÆ° bị ngÆ°á»i dùng sức mạnh đẩy má»™t cái, ngÆ°á»i chàng đã bắn tá»›i chá»— hai ông già Ä‘ang ngồi rồị
Sá»± thể xảy ra má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t, Thanh Lam giật mình kinh hãi, vá»™i vận hết Tiên Thiên chân khí ở trong ngÆ°á»i ra, rồi Ä‘á»™t nhiên giÆ¡ tay hất mạnh má»™t cáị Äồng thá»i chàng cảm thấy sau lÆ°ng mình bá»—ng có má»™t nguồn sức mạnh cứ liên miên bất tuyệt dồn vào trong ngÆ°á»i mình nên chàng nhận thấy mình chống đỡ hai nguồn kình lá»±c của hai ông già má»™t cách rất dá»… dàng. Chàng Ä‘ang mừng thầm, đã nghe thấy hai tiếng quát lá»›n, hai cái bóng nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p nhằm chàng nhảy xổ tá»›i:
- Sư đệ! Không nên nông nổi như thế!
Thá»±c cô Tiên vừa quát xong đã có hai tiếng kêu bùng, bùng ", hai bóng ngÆ°á»i ná» tá»›i rất nhanh và Ä‘i lại còn nhanh hÆ¡n, đã bị Tiên thiên Chân khí ở quanh ngÆ°á»i Thanh Lam đẩy cho bắn ra ngài xạ
Nhất Quái bá»—ng mở mồm cÆ°á»i ha hả, tung mình nhẩy lên lá»›n tiếng nói:
- Chú em thực nhiễu sự lắm! Chúng ta đây còn chưa phân cao thấp cơ mà?
Äồng Da lão nhân vẫn ngồi yên nhÆ° thÆ°á»ng, chỉ tròn xoe đôi mắt lên, đôi ngÆ°Æ¡i tia ra hai luồng ánh sáng nhÆ° Ä‘iện và trầm trá»ng nói:
- Lầu lão quái, việc này rõ ràng là lão già Äại PhÆ°Æ¡ng đã phá rối chúng ta chứ không saỉ
Nói tá»›i đó, ông ta nhìn Thanh Lam, gật đầu mấy cái rồi há»i:
- Ừ, có phải ngươi là đệ tử ký danh của Côn Luân lão nhân đấy không?
Thanh Lam vội vái chào và cúi đầu nhận phảị
Trì Lão Tàn vừa cÆ°á»i vừa xen lá»i nói:
- Lão già TÆ° Mã sao lại đổ lá»—i cho ngÆ°á»i làm trá»ng tài thế nàỷ
Äồng Da lão nhân vẫn cứ ngồi xếp bằng tròn nhÆ° thế, bá»—ng bay thẳng lên và bay vào trong đình Bát Giác, giận dữ đáp:
- Lão còn cãi phải không? Thằng nhá» há» Giang này làm sao mà biết sá»­ dụng Tiên Thiên chân khí, môn tuyệt há»c Ä‘á»™c đáo ấy của lãá»
Lúc ấy, Thanh Lam đã theo Nhất Quái Ä‘i vào trong đình Bát Giác Trà Nguyên Giáp vá»›i Lý Thừa Phong bị chân khí của Thanh Lam hất bắn ra ngoài xa, nhÆ°ng không bị thÆ°Æ¡ng, nên lúc này hai ngÆ°á»i cÅ©ng theo Äá»™c Cô Tiên Ä‘i vào trong đình.
Äại PhÆ°Æ¡ng chân nhân, Trì lão Tàn cÆ°á»i ha hả nói tiếp:
- Lão già TÆ° Mã thá»±c là ngÆ°á»i ít Ä‘i ra ngoài nên ít trông thấy sá»± Ä‘á»i, hÆ¡i má»™t tý là trách cứ bừa ngÆ°á»i ta có khác. Thằng nhá» há» Giang có thể nói là ngÆ°á»i môn hạ duy nhất của lão Tàn này, nhÆ° vậy làm sao nó lại không biết Tiên Thiên Chân Khí?
Äồng Da lão nhân nghe nói kinh ngạc vô cùng vá»™i há»i tiếp:
- Thằng nhá» này là môn hạ của phái Không Äá»™ng, đệ tá»­ ký danh của Côn Luân, sao lại là đệ tá»­ duy nhất của lão già Kỳ PhÆ°Æ¡ng được?
Nhất Quái cÅ©ng trợn ngược mắt lên, xen lá»i há»i:
- Sao lại không được? Y còn là chú em của lão Lầu này nữa!
Äồng Da lão nhân hậm há»±c nói tiếp:
- Thế ra các ngÆ°Æ¡i kết bè kết đảng, định đến Äồ Long Äảo này quấy nhiá»…u phải không?
Nhất quái lớn tiếng đáp:
- Phải thì saá»
Äòng Da lão nhân càng tức giận thêm:
- Lầu Nhất Quái, trận đấu của chúng ta vừa rồi vẫn chưa phân thắng bại, có phải lão muốn đấu tiếp không?
Nhất Quái gật đầu đáp:
- Lão Quái này muốn lắm!
Lão Tàn vá»™i xua tay, xen lá»i nói:
- Hai ngÆ°á»i đừng đấu tiếp nữa, hãy nghe trá»ng tài này phê phán má»›i được! Hai ngÆ°á»i có biết tại sao Lão Tàn này lại bảo thằng nhá» ra tay ngăn cản không?
Äồng Da lão nhân vá»›i Nhất Quái cùng ngẩn ngÆ°á»i rạ Vì hai ngÆ°á»i thấy trận đấu rõ ràng vẫn chÆ°a phân thắng bại, sao Trì Lão Tàn lại nói khá»i cần phải đấu nữả
Hai ngÆ°á»i thắc mắc nhÆ° vậy liá»n đồng thanh há»i:
- Lão Tàn bảo ai thua thế?
Trì Lão tàn cÆ°á»i ha hả đáp:
- Cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u bị thua hết!
Nhất Quái không phục vá»™i há»i tiếp:
- Nếu vậy, ai là ngÆ°á»i thắng?
Trì Lão Tàn đáp:
- Cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u thắng!
Äồng Da lão nhân cÆ°á»i nhạt, xen lá»i nói:
- Lão Äại PhÆ°Æ¡ng hồ đồ thá»±c.
Trì Lão Tàn ha hả tiếp:
- Lão già TÆ° Mã phải nhìn nhận là lão đã tẩu há»a nhập ma, chÆ°a thu phục được Cá»­u Truyá»n Huyá»n Công, nên trận đấu này lão phải gượng giở hết chân khí đã tu luyện được ngót trăm năm nay ra đấu vói lão Quáị Cứ nhÆ° thế mà kéo dài mãi thá»­ xem lão có phải thua không?
Nhất Quái nghe nói liá»n gật đầu lia lịạ Äồng Da lão nhân càng tức giận thêm, thét lá»›n:
- Nhưng lão phu có bị thua đâủ
Trì lão Tàn cÆ°á»i hi hí đáp:
- Nhưng đó cũng là điểm lão đắc thắng đấỵ
Thấy lão tàn nói nhÆ° thế, lão Lầu lại nổi giận quát há»i:
- Chả nhẽ lão Lầu này lại chịu thua saá»
Lão Tàn gật đầu:
- Phải!
Nhất Quái:
- Lão thua ở Ä‘iểm nàá»
Lão Tàn vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Lão Tàn thá»­ há»i lão Lầu câu này đã. Chúng ta đấu vá»›i nhau mấy chục năm rồi, đã có ai chịu thua ai chưả
Nhất Quái trả lá»i:
- Vì lẽ ấy mà lão Lầu này cảm thấy khó chịụ Chúng ta đã đấu vá»›i nhau mấy chục năm rồi, nhÆ°ng lần nào cÅ©ng thế, Ä‘á»u ná»­a cân tám lạng, không ai được và cÅ©ng không ai bị thua hết!
Lão Tàn nói tiếp:
- Phải rồi! Chúng ta đấu vá»›i nhau mấy chục năm liá»n, nhÆ°ng chúng ta có bị tẩu há»a nhập ma bao giỠđâủ Lão TÆ° Mã không dồn được chân khí xuống dÆ°á»›i hạ bổn mà lão cÅ©ng không thắng nổi y, nhÆ° vậy lão chẳng thua là gì?
Nhất Quái nghĩ ngợi gây lát, bỗng gật đầu đáp:
- Lão Tàn phế nói rất có lý! Nếu lão Tư Mã hai chân không bị tàn phế, cũng chưa chắc thắng nổi lão Lầu nàỵ Nhưng hôm nay quả thực lão Tư Mã có bị thiệt thòi một chút.
Trì Lão Tàn mặt lá»™ vẻ đắc ý, vừa cÆ°á»i vừa há»i Äồng Da lão nhân:
- Thế nàỠLá»i phê bình của trá»ng tài này có công bằng hay không?
Äồng Da lão nhân chỉ cÆ°á»i "hì" má»™t tiếng, nhÆ°ng vẻ mặt đã bá»›t tức giận hÆ¡n hồi nãỵ
Thanh Lam vá»™i tiến lên cám Æ¡n ông ta đã cứu giúp mình, rồi lại giá»›i thiệu Hắc Y Côn Luân, vợ chồng Văn Úy, Lan Nhi, Bạch Mai, Tiểu Hồng các ngÆ°á»i vá»›i ông tạ
Nhất Quái chỉ tay vào Lan Nhi mà há»i Lão Tàn rằng:
- Lão Tàn Phế có biết con nhỠnày là ai không?
Trì Lão Tàn trợn trừng mắt lên há»i lại:
- Con nhỠấy là aỉ Lão Lầu nói đi!
Nhất Quái lá»›n tiếng cÆ°á»i và đáp:
- Y thị Æ°? Là cháu ngoại của lão Tàn chứ còn ai vào đây nữả Y thị cÅ©ng phải goi lão Lầu này là ông. Hà hà, ông...! Nhá» có lão Tàn, má»— má»›i có ngÆ°á»i gá»i mình bằng ông! Hà hà hà...
Lão Tàn híp hai mắt lại ngắm nhìn Lan nhi má»™t hồi, rồi ngạc nhiên há»i lại:
- Thế ra nó là con của đôi nghiệp súc kia ư?
Thanh Lam thấy Lão Tàn nói nhÆ° vậy vá»™i đỡ lá»i:
- ThÆ°a lão tiá»n bối, nàng chính là con gái của Phù tiá»n bối vá»›i Trì tiá»n bối đấy ạ!
Nói tới đó, chàng quay lại bảo Lan nhi rằng:
- Lan muội, mau lại đây chào ông ngoại đi!
Lan Nhi nhìn lão Tàn một hồi, rồi tiến tới gần, quỳ xuống vái lạy và chào:
- Cháu Lan Nhi vái chào ông ngoại!
Trì lão Tàn bá»—ng tá» vẻ hiá»n từ, ôm lấy Lan Nhi, vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Cháu ngoan ngoãn của ông! Cha mẹ cháu bất hiếu, chứ có liên quan gì đến cháu đâu! Ừ, tư chất của cháu khá lắm!
Hắc Y Côn Luân xen lá»i nói:
- Trì Lão tiá»n bối, Lan Nhi muá»™i còn là đệ tá»­ ký danh của sÆ° phụ cháu đấy!
Lão Tàn lắc đầu, đáp:
- SÆ° phụ các ngÆ°Æ¡i thần thông quảng đại thá»±c! Mấy đứa nhá» có tÆ° chất khá giả má»™t chút Ä‘á»u bị sÆ° phụ các ngÆ°Æ¡i thâu làm môn hạ hết! Hừ! Ký danh đệ tá»­! Chẳng hay sÆ° phụ các ngÆ°Æ¡i đã cho nó cái gì chưả
Lan Nhi vá»™i đỡ lá»i:
- SÆ° phụ đã truyá»n thụ cho cháu má»™t thế kiếm pháp đấy ông ạ!
Lão Tàn lại cÆ°á»i ha hả nói tiếp:
- Truyá»n thụ có má»™t thế kiếm đã nhận là đệ tá»­ ký danh rồi!
Nếu là ông ngoại của cháu thì không biết sẽ thâu nhận bao nhiêu đệ tử ký danh? Hừ! Nếu cháu có rảnh thì cháu hãy theo con nhỠkiạ..
Ông ta vừa nói vừa chỉ tay vào Hồng Tiếu với Thanh Lam và nói tiếp:
- Vá»›i chú em kia mà luyện tập! Võ công tuyệt kỹ của ông đã truyá»n thụ cho chúng rồi!
Lan Nhi nghe nói mừng rỡ khôn tả, mắt chá»›p chá»›p mấy cái, rồi há»i lại rằng:
- Ông ngoại, có phải ông nói Lam đại ca với chị Hồng Tiếu đấy không?
Nhất Quái bá»—ng xen lá»i nói:
- Khéo thực! Chú em của ông ngoại, đại ca của cháu gái, như vậy con số này biết tính toán ra làm saỠÀ! Lại còn đệ tử ký danh của Côn Luân mà lại là cháu gái của Trì Lão Tàn. Như vậy có phải lão già Côn Luân còn thấp hơn chúng mình một vai vế không? hà hà...
Nhất Quái càng nói càng khoái chí, cÆ°á»i ha hả. Tiếng cÆ°á»i của ông lá»›n đến ná»—i trấn Ä‘á»™ng cả núi đá cÅ©ng nứt rạn.
"Lá»™p bá»™p" đó là tiếng kêu của má»™t ngÆ°á»i bá»—ng ngã lăn ra đất.
Má»i ngÆ°á»i quay đầu lại nhìn, má»›i hay Tiểu Hồng sắc mặt nhợt nhạt, hai mắt nhắm nghiá»n, đã ngã lăn ra chết giấc rồị
Hồng Tiếu đứng gần nàng, thấy thế vá»™i ẵm nàng lên và há»i Trì Lão Tàn:
- Lão tiá»n bối không hiểu tại sao Hồng muá»™i lại nhÆ° vậỵ
Lão Tàn không hiểu tại sao, Ä‘ang định lại gần xem saá» Thì Äồng Da lão nhân đã cau mày lại và lên tiếng há»i Thanh Lam:
- Vừa rồi cậu nhá» có nghe lá»i của lão ngâm con nhá» này vào trong nÆ°á»›c ná»­a tiếng đồng hồ hay không?
Thanh Lam kinh hoảng, đáp:
- Vì thấy nước đầm lạnh quá, tiểu bối sợ Hồng muội bị lạnh...
Äồng Da lão nhân thở dài má»™t tiếng rồi nói tiếp:
- Chỉ thiếu sót có má»™t tý mà há»ng hết bấy nhiêu công lao khó nhá»c! NhÆ° vậy địa há»a nhiệt Ä‘á»™c ở trong tang phủ của con nhá» chÆ°a hết, nên trải qua má»™t thá»i gian há»a Ä‘á»™c lại dần dần tập chung mà xâm nhập vào trong tâm tạng.
Nghe thấy ông ta nói nhÆ° vậy, Thanh Lam lo âu vô cùng vá»™i há»i tiếp:
- Chỉ vì tiểu bối nhất thá»i bất cẩn nên má»›i gây thành tai ách nàỵ Chẳng hay có cách gì cứu chữa được không? Mong lão tiá»n bối ra tay cứu giúp cho lần nữa!
Äồng Da lão nhân chỉ lắc đầu thôi chứ không trả lá»á»‹
Trì lão Tàn xen lá»i há»i:
- Lão già TÆ° Mã! Chả nhẽ chút há»a Ä‘á»™c ấy mà lão không có cách gì cứu chữa cho con nhá» này hay saá»
Äồng Da lão nhân lắc đầu đáp:
- Nếu chất há»a Ä‘á»™c ấy chÆ°a xâm nhập vào trong tâm trạng thì nÆ°á»›c ở bổn đảo là linh dược cứu chữa tốt nhất. Bây giỠđể cho chất há»a Ä‘á»™c Ä‘á»™t nhập tâm trạng nhÆ° vậy, dù có linh dược cứu chữa được, nhÆ°ng nhất thá»i khó mà kiếm ra được thứ thuốc ấy!
Nhất Quái cũng lên tiếng oán trách:
- Hố lá»­a của lão quả thá»±c hại ngÆ°á»i vô cùng!
Thanh Lam nghe nói lòng đau như dao cắt hai mắt ứa lệ, vội van lơn tiếp:
- Lão tiá»n bối thá»­ xem còn có cách gì cứu chữa được không, làm Æ¡n giúp cho Hồng muá»™i lần nữa!
Äồng Da lão nhân trần trừ giây lát rồi đáp:
- Nếu không kiếm được những linh dược kháng chế thuốc thiên địa báu thì chỉ còn má»™t cách là dùng kim Äồng Da rổng ruá»™t của lão phu châm vào mÆ°á»i hai tá»­ huyệt của con nhỠđể cho há»a Ä‘á»™c bài tiết ra ngoài, nhÆ° vậy nó má»›i mong thoát chết. NhÆ°ng cứu chữa bằng cách ấy, võ công của nó sẽ bị phế hết, từ nay trở Ä‘i đừng có hòng luyện tập võ công được nữa!
Má»i ngÆ°á»i nghe thấy Äồng Da lão nhân nói má»™t cách nghiêm trá»ng nhÆ° vậy ngẩn ngÆ°á»i ra nhìn nhau vô kế khả thị
Nhất là Thanh Lam lại càng ân hận thêm, lòng nóng như thiêụ
Chàng sá»±c nhá»› tá»›i Äồng Da lão nhân vừa nói câu:
"trừ phi có linh dược thuá»™c thiên tài địa báu ". Chàng liá»n sá» tay vào túi sá» soạng má»™t hồi, móc ra má»™t túi nho nhá» rồi lại há»i tiếp:
- ThÆ°a lão tiá»n bối, vừa rồi lão tiá»n bối nói linh được thuá»™c thiên tài địa báu là linh dược gì thế? Hiện giá» tiểu bối có sâm chúa ngàn năm vá»›i Tuyết liên Tá»­ của núi Äại Tuyết, không hiểu hai thứ ấy có cứu chữa được cho hồng muá»™i hay không?
Chàng vừa nói vừa lấy Thiên Niên Sâm Vương với ba hạt Tuyết liên Tử của Bắng Phách phu nhân tặng cho để cả lên mặt bàn.
Äồng Da lão nhân bá»—ng trợn tròn xoe đôi mắt lên nhìn thẳng vào hai vật đó, khẽ gật đầu đáp:
- Môn hạ của Côn Luân thá»±c là địa linh nhân kiệt! Hà hà! Nếu lão phu biết trÆ°á»›c trong ngÆ°á»i thiếu hiệp ngâm con nhá» vào trong nÆ°á»›c lần nữa!
Thanh Lam cả mừng lại há»i tiếp:
- Thế ra linh dược mà lão tiá»n bối vừa nói là thứ Tuyết liên Tá»­ này đấỷ
Äồng Da lão nhân vuốt râu cÆ°á»i, đáp:
- Thiếu hiệp mau bảo mấy con nhỠdùng Thuẫn âm chân khí mớm cho con nhỠnày uống thì công hiệu lại càng nhanh hơn!
Tài sản của phamduy88

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
àâàòàðêè, àëèñà, côn luân vnthuquan, çíàêîìñòâ, õîêêåé, ðîëèêè



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™