 |
|

15-09-2008, 09:24 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 86
Äá» phòng
Sau khi rá»i Anne d Autriche, Mazarin Ä‘i vá» nhà mình ở Reuil. Ông Ä‘i vá»›i Ä‘oà n há»™ tống hùng mạnh vì thá»i loạn, và thưá»ng hay cải trang. Như chúng tôi đã nói, trong bá»™ quần áo hiệp khách trông ông là má»™t nhà quý tá»™c rất bảnh bao.
Trong sân toà nhà lâu đà i cổ ông lên xe ngá»±a và đi đến sông Seine ở quãng Chatou. Ngà i Hoà ng thân đã cấp cho ông năm mươi khinh kỵ binh Ä‘i há»™ tống, nhiá»u như váºy không phải chỉ để bảo vệ ông mà còn để phô trương cho các kỵ sÄ© thấy rằng các tướng lÄ©nh cá»§a hoà ng háºu bố trà các toán quân tháºt dá»… dà ng biết bao và có thể phân tán tuỳ hứng.
Bị Comminger canh gác chặt chẽ. Arthos cưỡi ngá»±a, không có gươm, Ä‘i theo giáo chá»§, mà chẳng nói ná»a lá»i, Grimaud lúc đứng ở cổng toà lâu đà i đã nghe tin chá»§ mình bị bắt khi anh kêu lên vá»›i Aramis, và theo hiệu lệnh cá»§a chá»§, bác chẳng nói chẳng rằng đứng và o sát cạnh Aramis là m như không có chuyện gì xảy ra.
Từ hai mươi năm nay Ä‘i hầu chá»§ thá»±c ra Grimaud đã thấy chá»§ đã thoát khá»i biết bao nhiêu cuá»™c phiêu lưu, nên cÅ©ng chẳng có gì khiến bác phải lo lẳng.
Các đại biểu nghị viện ngay sau cuá»™c tiếp kiến lên đưá»ng trở vá» Paris, nghÄ©a là đi trước tể tướng chừng năm trăm bước. Cho nên Arthos có thể trông thấy phÃa sau lưng Aramis mà chiếc thắt lưng mạ và ng và dáng Ä‘i kiêu hãnh khiến anh cứ dán chặt mắt và o đấy giữa các đám đông Ä‘en nghịt cÅ©ng như hướng và o đó niá»m hy vá»ng được giải thoát, thói quen giao du và lòng quyến luyến nó nảy ra từ má»i tình bằng hữu.
Aramis trái lại chẳng tá» ra băn khoăn má»™t chút nà o rằng Arthos có Ä‘i theo anh hay không. Äúng là có má»™t lần anh quay lại khi đến lâu đà i. Anh giả thiết rằng có lẽ Mazarin để ngưá»i tù má»›i trong cái thà nh quách nhá» có lÃnh canh gác cầu và do má»™t đại uý cai quản cho Hoà ng háºu. Nhưng không phải như váºy. Arthos Ä‘i theo giáo chá»§ sang Chatou.
Tá»›i chá»— chẽ đưá»ng Paris Ä‘i Reuil, Aramis quay lại. Lần nà y dá»± Ä‘oán cá»§a anh không lầm, Mazarin rẽ bên phải và Aramis trông thấy ngưá»i tù khuất ở chá»— rẽ có cây cồi. Cùng lúc ấy do má»™t ý nghÄ© giống nhau. Arthos cÅ©ng quay lại. Äôi bạn trao đổi má»™t cái gáºt đầu và Aramis đưa ngón tay lên mÅ©i như để chà o. Riêng Arthos hiểu rằng bạn mình ra hiệu là anh ta đã có má»™t suy nghÄ©.
Mưá»i phút sau, Mazarin Ä‘i và o sân toà lâu đà i mà vị giáo chá»§ tiá»n bổi cá»§a ông ta đã sai dá»n cho mình ở Reuil.
- Thưa Äức ông, chúng tôi cho ông De La Fère ở đâu để vừa ý Các hạ.
- Ở khu nhà vưá»n cam phÃa trước có cái cái nhà giam đấy.
- Ta muốn rằng ngưá»i ta trá»ng vá»ng bá tước De La Fère mặc dầu ông ta là tù nhân cá»§a Hoà ng háºu.
- Trình đức ông - Comminger đánh liá»u nói, - Ông ta xin được chiếu cố đến chá»— ông d Artagnan, ông nà y Ä‘ang ở khu nhà săn phÃa trước mặt vưá»n cam theo như Các hạ đã truyá»n lệnh.
Mazarin ngẫm nghĩ một lát.
Comminger thấy rõ ông ta đang cân nhắc. Hắn nói thêm:
- Äó là má»™t cái nhà giam rất chắc, có bốn chục ngưá»i chắc chắn, những binh sÄ© đã được thá» thách hầu hết là ngưá»i Äức và do đó không có chút liên hệ nà o vá»›i bá»n Fronde và cÅ©ng chẳng có quyá»n lợi gì ở đó cả.
- Ông Comminger nà y, - Mazarin nói, - Nếu chúng ta để ba ngưá»i ở cùng nhau thì phải tăng gấp đôi quân số bốt nà y mà chúng ta chẳng có sẵn nhiá»u ngưá»i bảo vệ để là m những chuyện phung phà ấy.
Comminger mỉm cưá»i. Mazarin trông thấy và hiểu rõ nụ cưá»i ấy.
- Ông Comminger ạ, ông không hiểu đâu, nhưng tôi tôi hiểu há» lắm trước hết do chÃnh há», rồi do tục truyá»n. Tôi đã phái há» sang giúp vua Charles, và hỠđã là m những chuyện thần kỳ để cứu ông ta. Hẳn là số mệnh đã phải can thiệp và o để cho vua Charles thân mến ấy giỠđây không được sống an toà n ở giữa chúng ta.
- Nhưng nếu hỠđã hết lòng phục vụ Các hạ thì vì sao Các hạ lại cho hỠvà o tù?
- Và o tù ư? Mazarin nói, - thế Reuil là nhà tù từ bao gi�
- Từ khi có các tù nhân, - Comminger đáp.
Vá»›i nụ cưá»i quá»· quyệt, Mazarin nói:
- Các ông ấy không phải là tù nhân cá»§a tôi, đó là các vị khách cá»§a tôi đấy; khách quý đến ná»—i tôi phải cho là m thêm song sắt ở cá»a sổ, là m thêm khoá ở gian phòng hỠở, tôi sợ các ông ấy chán bầu bạn vá»›i tôi biết chừng nà o. Nhưng dù sÆ¡ kiến, các ông ấy có vẻ là tù nhân, tôi vẫn rất kÃnh trá»ng há». Chứng cá»› là tôi muốn đến thăm ông de La Fère và nói chuyện riêng vá»›i ông ấy. Do đó, để chúng tôi khá»i bị quấy rầy trong khi trò chuyện, như tôi đã dặn, ông hãy dẫn ông ta đến khu vưá»n cam, ông biết rằng đó là nÆ¡i tôi thưá»ng Ä‘i dạo tôi sẽ và o phòng ông ta và nói chuyện. Ngưá»i ta cho rằng ông ta là kẻ thù cá»§a tôi, nhưng tôi có cảm tình vá»›i ông ta, và nếu như ông ta là ngưá»i biết phải, thì có lẽ có thể dùng ông ta và o việc gì đó.
Comminger cúi chà o và trở lại chá»— Arthos. Anh Ä‘ang chỠđợi kết quả cuá»™c há»™i đà m vá»›i vẻ ngoà i bình thản, nhưng trong lòng tháºt sá»± lo âu.
- Thế nà o? - Anh há»i viên trung uý thị vệ.
- Thưa ông, - Comminger đáp, - Dưá»ng như không thể được.
- Ông Comminger Æ¡i, - Arthos nói, - Suốt Ä‘á»i tôi là lÃnh, tôi hiểu thế nà o là mệnh lệnh, nhưng ngoà i mệnh lệnh đó ra, ông có thể giúp tôi má»™t việc.
- Thưa ông, tôi rất vui lòng - Comminger đáp,
- Kể từ khi tôi biết ông là ai, và ngà y xưa đã giúp những việc gì cho Hoà ng thượng, từ khi tôi biết ông thân cáºn biết chừng nà o vá»›i ngưá»i thanh niên đã hết lòng dÅ©ng cảm đến cứu trợ tôi cái hôm bắt giữ lão già Broussel cá»§a nợ ấy, tôi xin tuyên bố là hết lòng vì ông, tất nhiên trừ Ä‘iá»u lệnh.
- Xin cảm Æ¡n ông, tôi không mong muốn gì hÆ¡n và tôi sẽ yêu cầu ông má»™t Ä‘iá»u chẳng là m lụy gì đến ông đâu.
- Nếu Ä‘iá»u đó có là m lụy đến tôi má»™t chút thì xin ông cứ nói, - Comminger mỉm cưá»i đáp, - Tôi thÃch ông Mazarini. cÅ©ng chẳng hÆ¡n gì ông đâu, tôi phục vụ hoà ng háºu và điá»u đó tất nhiên dẫn tôi đến phục vụ giáo chá»§. Nhưng tôi phục vụ bà nà y vá»›i niá»m vui và ông kia má»™t cách miá»…n cưỡng. Váºy xin ông cứ nói Ä‘i, tôi chá» nghe đây.
- Bởi vì không có Ä‘iá»u gì phương hại, - Arthos nói, - Khi tôi biết rằng ông d Artagnan ở đây, thì tôi chắc rằng cÅ©ng sẽ chẳng có gì tai hại hÆ¡n nếu ông ấy biết rằng chÃnh tôi cÅ©ng ở đây.
- Tôi không được mệnh lệnh gì vỠvấn đỠnà y cả.
- Thế thì xin ông vui lòng, chuyển lá»i thăm há»i cá»§a tôi tá»›i ông ấy và nói rằng tôi là ngưá»i láng giá»ng cá»§a ông ấy. Äồng thá»i xin ông bảo cho ông ấy biết Ä‘iá»u mà ông nói vá»›i tôi ban nãy, tức là ngà i Mazarin đã để tôi ở khu vưá»n cam để tá»›i thăm tôi, và tôi sẽ lợi dụng Ä‘iá»u vinh hạnh mà ngà i đã ban cho ấy để xoa dịu phần nà o cảnh tù đầy cá»§a chúng tôi…
- Mà cảnh ấy không thể kéo dà i, - Comminger tiếp lá»i - ChÃnh ngà i Mazarin đã nói vá»›i ông rằng ở đây không có nhà tù.
- Mà có những hầm sâu nhốt ngưá»i - Arthos mỉm cưá»i nói.
- á»’! Äó lại là chuyện khác, - Comminger đáp.
- Phải rồi, tôi có nghe những lá»i đồn vá» vấn đỠấy: nhưng má»™t ngưá»i dòng dõi tầm thưá»ng như ông giáo chá»§, má»™t ngưá»i à sang Pháp để tìm váºn há»™i, sẽ chẳng dám Ä‘i đến những Ä‘iá»u quá quắt như váºy, đó sẽ là má»™t sá»± quái đản. Thá»i giáo chá»§ trước tháºt là hay, ông ta là má»™t báºc đại thần, nhưng còn ông Mazarin! Những hầm kÃn là những thứ trả thù vương giả mà má»™t kẻ ti tiện như ông ta không nên *****ng và o. Ngưá»i ta biết việc bắt giữ ông, ngưá»i ta cÅ©ng sẽ biết việc bắt giam các bạn ông, và tất cả giá»›i quý tá»™c Pháp sẽ đòi ông ta phải báo cáo vá» sá»± mất tÃch cá»§a các ông. Không, không, xin ông hãy yên tâm, những hầm nhốt ngưá»i ở Reuil từ mưá»i năm nay đã thà nh những chuyện tục truyá»n dùng cho trẻ con. Ông cứ ở đây không phải băn khoăn gì vá» chuyện đó. Vá» phần tôi, tôi sẽ báo cho ông d Artagnan biết việc ông đến đây. Biết đâu trong mưá»i lăm ngà y nữa ông sẽ chẳng giúp tôi má»™t việc tương tá»±!
- Tôi ư, thưa ông?
- Hẳn đi chứ! Tôi chẳng thể đến lượt là m tù nhân của ông chủ giáo hay sao?
Trong trưá»ng hợp ấy, - Arthos nghiêng mình thi lá»…, - Xin ông hãy tin chắc rằng, tôi sẽ hết sức là m vừa lòng ông.
- Thưa bá tước, ông có chiếu cố dùng bữa tối vá»›i tôi không? - Comminger há»i.
- Xin cảm ơn ông, tôi khó ở, e rằng sẽ là m bữa tối mất vui.
Comminger bèn đưa bá tước đến má»™t phòng sát đất tại má»™t khu nhà nối tiếp vưá»n cam và nằm ngang bằng vá»›i vưá»n. Äi tá»›i vưá»n cam phải qua má»™t sân lá»›n đầy lÃnh tráng và cáºn thần. Cái sân ấy hình móng ngá»±a; ở trung tâm là các gian nhà Mazarin ở, má»—i bên cánh là khu nhà săn nÆ¡i giam d Artagnan và khu vưá»n cam nÆ¡i Arthos vừa má»›i và o. Ở sau hai đầu cánh là khu vưá»n trải dà i.
Và o trong căn phòng mình sẽ ở, qua ô cá»a sổ ken sắt cẩn tháºn. Arthos trông thấy các tưá»ng và mái nhà .
- Toà nhà nà y là m gì? - anh há»i.
Comminger đáp:
- Äó là phÃa sau khu nhà săn nÆ¡i các bạn ông bị giam giữ. Tiếc thay những cá»a sổ trông ra phÃa nà y bị bịt lại từ thá»i ông giáo chá»§ trước, vì rằng các toà nhà đã nhiá»u lần được dùng là m nhà tù, và ông Mazarin khi nhốt các ông và o đây, chỉ là đưa các toà nhà trở lại mục Ä‘Ãch sá» dụng ban đầu. Nếu như các cá»a sổ kia không bị bịt kÃn thì ông sẽ có niá»m an á»§i là liên hệ vá»›i các bạn bằng những dấu hiệu.
- Ông Comminger ơi, - Arthos nói, - Ông có chắc rằng giáo chủ sẽ hạ cố đến thăm tôi không?
- Ãt ra thì ông ấy cÅ©ng nói chắc vá»›i tôi như váºy.
Arthos nhìn những chấn song cá»a sổ mà thở dà i.
Comminger nói:
- Äúng tháºt, hầu như là má»™t nhà tù, ở đây chẳng thiếu gì, kể cả những chấn song. Mà cÅ©ng lạ thay chẳng biết ý nghÄ© kỳ cục nà o đã khiến ông, má»™t Ä‘oá hoa quyá»n quý Ä‘i xoè nở tinh thần dÅ©ng cảm và lòng trung thá»±c cá»§a mình ở giữa đám nấm dại La Fronde. Tháºt đấy, bá tước ạ, nếu như có bao giá» tôi có ý nghÄ© kiếm má»™t ngưá»i bạn trong hà ng ngÅ© quân đội hoà ng gia, thì chÃnh là ông mà tôi nghÄ© đến đó. Ông bá tước de La Fère, má»™t ngưá»i Fronde, thuá»™c phe đảng cá»§a má»™t Broussel, má»™t Blancmensnil, má»™t Viole! Chán tháºt, Ä‘iá»u đó khiến ngưá»i ta tưởng rằng bà mẹ ông là má»™t bà pháp quan nhá» má»n nà o. Ông mà là má»™t Fronde?
- Ông bạn thân mến Æ¡i, - Arthos nói, - thá»±c tình bây giá» phải là Mazarin hoặc Fronde. Tôi đã cho hai cái tên ấy vang lên tháºt lâu bên tai tôi, và rồi tôi tuyên bố theo cái tên sau, Ãt ra nó cÅ©ng là má»™t tên Pháp. Vá»›i lại tôi là Fronde không phải vá»›i ông Broussel, ông Blancmensnil, và ông Viole, mà vá»›i ông de Beaufort, ông de Buinng, ông d d Elbeuf, vá»›i những hoà ng thân, chứ không phải vá»›i những chá»§ tịch, tham nghị, pháp quan. Vả chăng, phục vụ ông Mazarin mang lại kết quả là thú vị! Ông de Comminger hãy nhìn bức tưá»ng không có cá»a sổ kia nó sẽ kể cho ông nghe khối chuyện hay ho vá» lòng biết Æ¡n Mazarin.
- Tháºt váºy, - Comminger cưá»i nói, - Nhất là nếu bức tưá»ng ấy vá»ng lại những Ä‘iá»u mà ông d Artagnan đã văng ra cho ông ta từ tám ngà y rá»§i ro váºn hạn.
- Tá»™i nghiệp d Artagnan? - Arthos thốt lên vá»›i cái vẻ ưu sầu tuyệt đẹp, nó là má»™t mặt trong tÃnh cách cá»§a anh, má»™t con ngưá»i tháºt là tá» tế tháºt là dÅ©ng cảm, nhưng tháºt là khá»§ng khiếp đối vá»›i những kẻ không yêu mến những ngưá»i mà anh yêu mến.
Anh nói tiếp:
- Ông có hai tù nhân rất ghê gá»›m, ông Comminger ạ, và tôi lấy là m ái ngại cho ông là ngưá»i ta đã giao cho ông chịu trách nhiệm hai con ngưá»i bất trị ấy.
- Bất trị à ! - Comminger mỉm cưá»i, nói. - Chà ! Ông muốn là m tôi kinh hãi ư? Ngà y đẩu bị giam giữ, ông d Artagnan khiêu khÃch tất cả lÃnh trang và hạ sÄ© quan, chắc hẳn để có được má»™t thanh kiếm. Tình trạng ấy tiếp diá»…n ngà y hôm sau và cả ngà y hôm sau nữa, nhưng rồi ông ta trở nên bình thản và hiá»n là nh như con cừu non. Bây giá» thì ông ta hát những bà i ca Gascogne khiến chúng tôi chết cưá»i.
- Thế còn ông Du Vallon? - Arthos há»i.
- À ông ấy lại là chuyện khác. Thú tháºt rằng đó là má»™t nhà quý tá»™c đáng sợ. Ngà y đầu tiên ông ta hÃch vai má»™t cái là đổ tất cả các cá»a và tôi đã trù liệu là sẽ Ä‘em ông ta ra khá»i Reuil, giống như Samson ra khá»i Gada. Nhưng thái độ ông ra cÅ©ng theo nhịp ông d Artagnan. Bây giá» không những ông ta quen Ä‘i vá»›i cảnh giam cầm mà còn pha trò nữa.
- Cà ng hay, - Arthos nói, - Cà ng hay.
Äem khá»›p những Ä‘iá»u Mazarin nói vá» mấy ngưá»i tù vá»›i những Ä‘iá»u bá tước de La Fère vừa nói, Comminger bắt đầu thấy đôi chút lo ngại, nên há»i:
- Ông liệu xem còn có Ä‘iá»u gì khác nữa?
Arthos nghĩ rằng tình trạng tinh thần của các bạn khá hơn lên chắc chắn do d Artagnan đã nghĩ ra một kế hoạch nà o đó. Do đó anh không muốn là m hại các bạn bằng cách tán dương hỠquá. Anh nói:
- Các ông ấy à ? Äó là những cái đầu dá»… cháy. Má»™t ngưá»i là dân Gascon, má»™t ngưá»i là dân Picardi. Cả hai Ä‘á»u bốc lá»a dá»… dà ng, nhưng tắt ngóm cÅ©ng nhanh chóng. Ông đã có bằng cá»›, và điá»u mà ông kể tôi nghe lúc nà y chứng thá»±c cho Ä‘iá»u mà tôi nói vá»›i ông bây giá».
Äó cÅ©ng là ý kiến cá»§a Comminger. Cho nên hắn ta cáo lui, yên tâm hÆ¡n. Còn lại má»™t mình Arthos trong căn phòng rá»™ng rãi nÆ¡i theo lệnh giáo chá»§, anh được đối xá» như má»™t nhà quý tá»™c.
HÆ¡n nữa, để có má»™t ý niệm chÃnh xác vá» tình thế cá»§a mình, anh đợi chá» má»™t cuá»™c viếng thăm trứ danh mà chÃnh Mazarin đã hứa hẹn.
--------------------
Chú thÃch:
(1) Thủ lĩnh của dân Hebrơ (thế kỷ I trước Công nguyên) có sức mạnh siêu nhiên nằm trong bộ tóc.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 11:16 AM.
|

15-09-2008, 09:25 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 87
Trà óc và cánh tay
Bây giá» ta hãy từ vưá»n cam sang khu nhà săn.
Ở phÃa cuối sân nÆ¡i qua má»™t cái cổng đông hà ng cá»™t kiểu ioniennes, ngưá»i ta phát hiện những túp lá»u tồi tà n, có má»™t toà nhà hình như vuÆ¡ng dà i ra như má»™t cánh tay đón má»™t cánh tay khác, khu nhà vưá»n cam, hợp thà nh má»™t và nh bán nguyệt bao bá»c lấy cái sân danh dá»±.
ChÃnh trong tầng dưới toà nhà đó. Porthos và d Artagnan bị nhốt, chia sẻ vá»›i nhau những chuá»—i giá» phút dà i dằng đặc cá»§a má»™t sá»± giam cầm chăng thú vị gì đổi vá»›i hai tÃnh khà ấy.
Như má»™t con hổ, mắt trân trân, đôi khi gầm gừ, d Artagnan Ä‘i Ä‘i lại lại dá»c theo những chấn song má»™t cá»a sổ rá»™ng trông ra sân.
Porthos yên lặng nhai lại má»™t bữa ăn tuyệt diệu mà ngưá»i ta vừa má»›i Ä‘em thức ăn thừa Ä‘i. Má»™t ngưá»i như là mất trà và suy ngẫm ngưá»i kia có suy ngẫm sâu xa và ngá»§. Song giấc ngá»§ cá»§a anh là má»™t cÆ¡n ác má»™ng, Ä‘iá»u đó có thể Ä‘oán ra do cách anh ta ngáy ngắt quãng và chẳng ăn nháºp gì vá»›i nhau cả.
- Kìa, trá»i đã xế chiá»u rồi, - D Artagnan nói, - Bây giá» cÅ©ng phải gần bốn giá». Thế mà đã má»™t trăm tám mươi ba giá» ta nằm ở đây rồi.
- Hừm! - Porthos như có vẻ đáp lại.
- Cáºu có nghe thấy không, hởi tên ngá»§ muôn thuở kia? - D Artagnan nói, bá»±c bá»™i vì má»™t ngưá»i khác có thể ngá»§ cả ban ngà y trong khi bản thân anh trằn trá»c cả đêm mà không ngá»§ được.
- Gì đó? - Porthos há»i.
- Äiá»u tôi nói ư?
- Cáºu nói gì thế?
- Tôi nói rằng, - D Artagnan đáp, - Chúng ta và o đây thế mà đã một trăm tám mươi ba tiếng đồng hồ rồi.
- Äó là lá»—i cá»§a cáºu, - Porthos nói.
- Thế nà o, đó là lỗi của tôi à ?
- Phải, tôi đã bà n vá»›i cáºu ta chuồn Ä‘i mà .
- Bằng cách bê má»™t chắn song hoặc phá má»™t cảnh cá»a.
- Tất nhiên.
- Porthos Æ¡i, những ngưá»i như cảnh ta không ra Ä‘i thuần tuý và đơn giản thế đâu.
- Thá»±c tình, - Porthos, - Tôi ra Ä‘i vá»›i sá»± thuần tuý và đơn giản ấy mà hình như cáºu rất coi khinh.
D Artagnan nhún vai nói:
- Vá»›i lại không phải cứ ra khá»i căn phòng nà y là xong cả đâu.
- Bạn thân mến Æ¡i, - Porthos nói - Hình như hôm nay thái độ cá»§a cáºu có khá hÆ¡n hôm qua đấy. Cáºu hãy cắt nghÄ©a cho mình xem thế nà o mà ra khá»i phòng chưa phải là đã hết.
- Chưa phải là hết, vì rằng không có vÅ© khÃ, không có máºt khẩu, chúng ta sẽ không Ä‘i nổi năm mươi bước mà không vấp phải má»™t lÃnh canh.
- Khó gì! – Porthos nói. - Chúng ta Ä‘áºp chết tên lÃnh canh và sẽ có vÅ© khÃ.
- Phải, nhưng trước khi chết hẳn - mà má»™t tên lÃnh Thụy SÄ© sống dai lắm - hắn sẽ kêu lên hoặc Ãt ra cÅ©ng rên rỉ khiến cả nhà giam đổ ra ngoà i; chúng ta sẽ bị dồn Ä‘uổi và tóm gá»n như những con cáo, trong khi chúng ta là những con hổ và ngưá»i ta sẽ quăng chúng ta và o má»™t cái hầm sâu nà o đó, ở đấy chúng ta sẽ không có cả niá»m an á»§i là được xem mảnh trá»i xám ghê gá»›m cá»§a Reuil so vá»›i bầu trá»i ở Tarbes nó cÅ©ng chẳng giống gì hÆ¡n mặt trăng vá»›i mặt trá»i. Mẹ kiếp! Nếu chúng ta có má»™t ngưá»i nà o đó ở bên ngoà i có thể cho ta những tin tức vá» tình hình địa lý, hình thể và tinh thần cá»§a cái lâu đà i nà y, vá» cái mà César gá»i là táºp quán và xứ sở tôi nghe ngưá»i ta nói như thế… Nà y! Khi nghÄ© rằng suốt hai mươi năm qua, trong thá»i gian ấy mình chẳng biết là m gì, thì mình chẳng có ý nghÄ© lấy má»™t tiếng đồng hồ thôi để đến nghiên cứu Reuil.
- Äể là m gì kia chứ? - Porthos nói - Chúng ta cứ trốn Ä‘i thôi.
- Bạn thân mến Æ¡i, - D Artagnan nói, - cáºu có biết vì sao các bác thợ cả là m bánh ngá»t không bao giá» tá»± tay mình là m không?
- Không, - Porthos đáp - Nhưng tôi cÅ©ng thÃch được biết.
- Ấy là vì trước mặt các há»c trò mình, há» sợ là m phải mấy cái bánh nước bị chảy hoặc mấy chiếc kem chua.
- Thì sao?
- Thì ngưá»i ta sẽ cưá»i há», mà đừng bao giỠđể ngưá»i ta cưá»i chê những thà y dạy là m bánh ngá»t.
- Thế những ông thấy là m bánh có liên quan gì đến chúng ta.
- Ấy là trong cái nghá» phiêu lưu, chúng ta chá»› có bao giá» thất bại, chá»› là m trò cưá»i cho thiên hạ. Vừa rồi ở nước Anh chúng ta đã thất bại, đã bị thua; và đó là má»™t vết nhÆ¡ cho danh tiếng cá»§a chúng ta.
- Chúng ta bị ai đánh bại? - Porthos há»i.
- Mordaunt.
- Phải, nhưng chúng ta đã dìm chết Mordaunt rồi.
- Tôi biết chứ, và điá»u đó phục hồi chúng ta má»™t chút trong tâm trà cá»§a háºu thế, nếu như háºu thế quan tâm đến chúng ta. Nhưng nà y, cáºu hãy nghe đây: Dù rằng ông Mazarin chẳng thể để ta coi thưá»ng, tôi thấy ông Mazarin còn mạnh má»™t cách khác hÆ¡n ông Mordaunt nữa kia, và chúng ta sẽ chẳng dá»… dà ng dìm chết ông ta đâu. Ta hãy tá»± xét mình cẩn tháºn và chÆ¡i tháºt chặt chẽ; vì rằng, - D Artagnan thở dà i và nói thêm, - chỉ riêng hai chúng ta, chúng ta có thể bằng tám ngưá»i khác, song chúng ta không bằng bốn ngưá»i mà cáºu biết đấy.
Porthos cũng thở dà i theo và nói:
- Äúng thế.
- Váºy thì cáºu hãy là m như tôi. Hãy Ä‘i Ä‘i lại lại cho đến khi nà o má»™t tin tức cá»§a các bạn đến vá»›i chúng ta, hoặc má»™t ý nghÄ© nà o hay ho nảy ra; chứ đừng có ngá»§ triá»n miên như má»i khi, vì chẳng có gì là m nặng đầu óc như giấc ngá»§. Còn vá» Ä‘iá»u gì Ä‘ang như ta, có lẽ không đến ná»—i nghiêm trá»ng chỠđợi chúng ta Ä‘ang nghÄ© lúc đầu. Tôi không tin rằng ông Mazarin nghÄ© đến việc chặt đầu chúng ta, vì ngưá»i ta sẽ không chặt đầu mà không xỠán, mà xỠán thì gây tiếng tăm, tiếng tăm sẽ thu hút bạn bè chúng ta, và khi ấy há» sẽ chẳng để cho Mazarin yên đâu.
Porthos tỠvẻ khâm phục:
- Cáºu biện luáºn hay lắm.
- Phải, không đến ná»—i tệ, - D Artagnan nói. - Và rồi cáºu xem, nếu há» không xỠán chúng ta, nếu há» không chém đầu chúng ta, há» sẽ phải để chúng ta ở đây hoặc chuyển Ä‘i nÆ¡i khác:
- Ừ tất nhiên phải như thế, - Porthos nói.
- Mà nà y, không thế nà o mà tiên sinh Aramis, nhà thám tỠcừ khôi ấy, và Arthos nhà quý tộc khôn ngoan ấy lại không khám phá ra chỗ ẩn náu của chúng ta; tôi tin là sẽ đến lúc.
- Phải đấy, nhất là ở đây ngưá»i ta không phải hoà n toà n tồi tệ; song le trừ má»™t Ä‘iá»u.
- Äiá»u gì?
- Cáºu có nháºn thấy không, hỠđã cho chúng ta ăn thịt cừu hầm ba ngà y liên tiếp.
- Không, - D Artagnan đáp, - Nhưng nếu lần thứ tư lại thế, thì tôi sẽ kêu, cứ yên trÃ.
- Và đôi lần tôi thấy nhớ nhà , đã lâu lắm rồi, tôi chưa vỠthăm các lâu đà i của tôi.
- Ô hay! Hãy tạm quên đi chứ; chúng ta sẽ thăm lại trừ phi ông Mazarin cho san bằng.
- Cáºu bảo rằng lão ta dám là m việc bạo hà nh đó ư? - Porthos băn khoăn há»i.
- Không, những quyết định như váºy ông giáo chá»§ cÅ© dám chÆ¡i lắm. Nhưng ông giáo chá»§ nà y rất biển láºn nên chẳng dám liá»u đâu.
- Cáºu là m tôi yên tâm, d Artagnan ạ.
- Váºy thì cáºu hãy tươi tỉnh lên như tôi nà o. Hãy bông đùa vá»›i lÃnh gác, hãy gây cảm tình vá»›i bá»n lÃnh tráng vì ta không thể mua chuá»™c chúng, hãy tán tỉnh chúng hÆ¡n nữa khi chúng đến bên song cá»a. Cho đến nay cáºu má»›i chỉ giÆ¡ nắm đấm ra vá»›i há» thôi, mà Porthos ạ, nắm đấm cá»§a cáºu cà ng to lá»›n bao nhiêu thì nó cà ng kém thu hút bấy nhiêu.
- À! Tôi muốn cho Ä‘i rất nhiá»u chỉ để đổi lấy năm trăm louis thôi.
Chẳng chịu thua bạn vỠlòng hà o hiệp, Porthos nói chêm:
- Tôi cÅ©ng váºy, tôi sẽ cho Ä‘i hẳn má»™t trăm pistol.
Hai tù nhân chuyện trò vừa tá»›i đây thì Comminger và o, Ä‘i sau viên đội là hai ngưá»i mang bữa ăn tối đến đựng trong má»™t cái giỠđầy những bát đĩa.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 11:16 AM.
|

15-09-2008, 09:26 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 88
Trà óc và cánh tay (tiếp theo)
Hay tháºt! - Porthos nói. - Lại thịt cừu!
- Ông de Comminger thân mến Æ¡i, - D Artagnan tiếp lá»i - Xin ông biết cho rằng, ông bạn du Vallon cá»§a tôi định sẽ là m những chuyện cá»±c Ä‘oan ghê gá»›m, nếu như ông Mazarin cứ khăng khăng nuôi nấng chúng tôi bằng cái thứ thịt nà y.
- Tôi cũng tuyên bố rằng, - Porthos nói, - tôi sẽ không ăn gì cả nếu hỠkhông mang thứ nà y đi.
- Mang thịt cừu đi, - Comminger bảo, - tôi muốn rằng ông du Vallon ăn bữa tối khoan khoái, nhất là tôi sẽ báo cho ông một tin tức mà tôi chắc rằng sẽ là m cho ông thấy ngon miệng.
- Ông Mazarin qua Ä‘á»i chăng? - Porthos há»i.
- Không, tôi cÅ©ng lấy là m tiếc phải báo vá»›i ông rằng ông ta vẫn khá»e như vâm.
- Mặc kệ, - Porthos nói.
- Tin tức gì váºy, - D Artagnan há»i. - Ngồi tù thì tin tức là thú hoa trái tháºt hiếm hoi, cho nên mong ông de Comminger sẽ miá»…n thứ cho ná»—i sốt ruá»™t cá»§a tôi, nhất là nếu ông cho biết rằng đó là má»™t tin là nh.
Comminger đáp:
- Liệu ông có vui mừng khi biết bá tước de La Fère vẫn mạnh khá»e không?
D Artagnan trợn tròn mắt ra và reo lên:
- Tôi vui mừng chứ! Mà còn hơn nữa kia, tôi rất sung sướng.
- Thế thì, tôi đã được chÃnh ông ta á»§y nhiệm gá»i tá»›i ông những lá»i chúc mừng và nói vá»›i ông rằng ông ta khá»e mạnh.
D Artagnan suýt nhảy há»ng lên vì mừng rỡ. Anh liếc nhanh nhìn Porthos như muốn bảo: "Nếu Arthos biết chúng ta ở đâu, nếu anh ta nhắn bảo chúng ta, thì Arthos sẽ hà nh động ngay đấy".
Porthos vốn Ãt khôn ngoan để hiểu những cái nhìn, nhưng lần nà y, nghe tên Arthos, anh cÅ©ng có cảm tưởng như d Artagnan và anh hiểu ra.
Chà ng Gascon rụt rè há»i lại:
- Thế ông nói rằng bá tước de La Fère đã nhỠông chuyển lá»i chúc mừng đến ông Du Vallon và tôi ư?
- Vâng, thưa ông.
- Ông đã gặp ông ấy à ?
- Tất nhiên.
- Ở đâu cÆ¡? Tôi há»i không có ý tá»c mạch.
- Ngay gần đây, - Comminger mỉm cưá»i đáp.
- Ngay gần đây? - D Artagnan nhắc lại, mắt sáng long lanh.
- Gần đến mức nếu như các cá»a sổ phòng nà y trông ra vưá»n cam không bị bịt kÃn thì đứng đây các ông sẽ nhìn thấy ông ta.
"Anh ta rình mò quanh lâu đà i", d Artagnan nghÄ© váºy và nói.
- Có lẽ ông Ä‘i săn trong khu vưá»n và gặp ông ta chăng?
- Không đâu, gần hÆ¡n, gần hÆ¡n nữa. Ngay, ngay sau bức tưá»ng nà y, - Comminger vừa nói vừa gõ và o tưá»ng.
Sau bức tưá»ng nà y? Có gì sau bức tưá»ng nà y cÆ¡ chứ? Ngưá»i ta dẫn tôi đến đây ban đêm, thà nh thá» tôi mà biết mình Ä‘ang ở đâu thì quá»· bắt tôi Ä‘i.
- Thế thì, ông hãy giả định má»™t Ä‘iá»u, - Comminger bảo.
- Tôi sẽ giả định đủ má»i thứ.
- Giả định rằng có má»™t cá»a sổ ở bức tưá»ng nà y.
- Thì sao?
- Thì từ cá»a sổ nà y, ông sẽ trông thấy ông de La Fère đứng ở cá»a sổ phòng ông ấy.
Váºy ông de La Fère Ä‘ang ở trong lâu đà i à ?
- Phải.
- Với tư cách gì?
- Với tư cách như ông.
- Arthos là tù nhân ư?
Comminger cưá»i đáp:
- Ông biết rằng không có tù nhân ở Reuil, vì đây không có nhà tù.
- Ta không nên chơi chữ, ông ạ. Arthos bị bắt à ?
- Phải, ngà y hôm qua, ở Saint-Germain, khi ra khá»i chá»— hoà ng háºu.
Hai cánh tay d Artagnan Reuil thõng xuống bên sưá»n. Anh như bị sét đánh.
Một đám mây trắng nhợt nhạt lướt trên khuôn mặt sạm nâu của anh, rồi vụt tan ngay.
- Tù nhân? - anh nhắc lại.
- Tù nhân? - Porthos nhắc lại theo, chán nản.
Bá»—ng nhiên d Artagnan ngẩng đầu lên, và cặp mắt lóe lên má»™t tia sáng mà ngay Porthos cÅ©ng không nháºn thấy. Rồi vẫn ná»—i thất vá»ng chán chưá»ng ban nãy lại nối tiếp ngay tia sáng thoáng qua ấy.
Comminger vốn có tình cảm quý mến tháºt sá»± vá»›i d Artagnan từ cái hôm bắt bá»› Broussel, khi anh giúp kéo hắn ta ra khá»i tay đám dân chúng Paris, bèn nói:
- Thôi, thôi, đừng vá»™i buồn phiá»n, ông ạ. Tôi không ngá» là mang đến cho ông má»™t tin buồn đâu? Do Ä‘ang có chiến tranh, tất cả chúng ta Ä‘á»u là những sinh váºt bấp bênh vô định. Hãy vui lên vì sá»± tình cỠđã khiến bạn ông gần lại vá»›i các ông, chứ đừng có thất vá»ng.
Những lá»i khuyên giải ấy chẳng có tác dụng gì đến d Artagnan, anh vẫn giữ vẻ buồn thảm.
Thấy d Artagnan bỠReuil cuộc chuyện trò, Porthos thừa dịp nói chen và o:
- Thế vẻ mặt ông ấy thế nà o?
- Ô rất tươi tỉnh, - Comminger đáp. - Lúc đầu ông ta cũng có vẻ chán nản như các ông; nhưng khi biết rằng ngà i giáo chủ sẽ đến thăm ông ta ngay tối nay…
- A! - D Artagnan thốt lên, - ngà i giáo chủ sẽ đến thăm bá tước de La Fère à ?
- Phải, giáo chủ đã cho báo trước, và bá tước de La Fère khi biết tin ấy đã nhỠtôi nói với các ông rằng ông ta sẽ thừa dịp ân huệ ấy để khiếu nại vỠvụ của các ông và của ông ta.
- Ôi cái ông bá tước thân mến ấy.
- Việc khá hay nhỉ, - Porthos cà u nhà u, - Ân huệ quá lớn lao! Mẹ kiếp!
- Ông bá tước de La Fère mà gia đình liên kết với những dòng Montmorency và Rohan lại bỠvai phải lứa với lão Mazarin ấy.
- Không sao, - D Artagnan nói vá»›i giá»ng tháºt vồn vã - Ông Du Vallon thân mến Æ¡i, thế là vinh dá»± cho bá tước de La Fère lắm đấy, nhất là cuá»™c viếng thăm đầy hy vá»ng. Mà theo lá»i tôi là má»™t vinh dá»± quá lá»›n lao đối vá»›i má»™t ngưá»i tù, nên tôi ngỡ rằng ông Comminger nhầm.
- Sao, tôi nhầm ư?
- Có lẽ không phải ngà i Mazarin sẽ đến thăm bá tước de La Fère, mà là bá tước de La Fère sẽ được ngà i Mazarin gá»i đến chăng?
Cố sắp xếp lại má»i việc cho tháºt chÃnh xác, Comminger cãi:
- Không, không, không! Tôi nghe đầy đủ Ä‘iá»u mà giáo chá»§ nói vá»›i tôi ChÃnh giáo chá»§ sẽ đến thăm bá tước de la Fère.
D Artagnan thá» bắt chợt má»™t cái nhìn cá»§a Porthos xem anh ta có hiểu tầm quan trá»ng cá»§a cuá»™c viếng thăm ấy không, nhưng Porthos chẳng buồn nhìn gì hết.
- Ngà i giáo chá»§ vẫn quen Ä‘i dạo ở vưá»n cam à ? - D Artagnan há»i.
Tối nà o ông ấy cũng và o đó. Hình như ông ta đến đấy để suy nghĩ vỠcông việc quốc gia.
- Thế thì tôi bắt đầu tin rằng ông de La Fère được Các hạ đến thăm - D Artagnan nói. - Chắc hẳn ngà i cũng đi cùng với ai chứ?
- Cùng hai tên lÃnh.
- Ngà i bà n việc như váºy trước hai ngưá»i lÃnh ư?
Bá»n lÃnh là những dân Thụy SÄ© ở các là ng xóm nhá» và chỉ nói tiếng Äức. Vả lại rất có khả năng là chúng đợi ở ngoà i cá»a.
D Artagnan bấm chặt ngón tay và o lòng bà n tay, để cho nét mặt của mình chỉ lộ ra những gì mà anh cho phép biểu hiện. Anh nói:
- Ngà i Mazarin tránh Ä‘i má»™t mình và o nhà bá tước de La Fère như váºy, chắc là vì bá tước Ä‘iên khùng lắm nhỉ.
Comminger báºt cưá»i nói:
- Ai chà ! Chẳng trách ngưá»i ta bảo các ông là những kẻ ăn thịt ngưá»i! Còn ông bá tước de La Fère thì lịch thiệp, lại không có vÅ© khÃ. Vả chăng Các hạ chỉ kêu má»™t tiếng thôi là hai lÃnh tùy tùng sẽ chạy đến ngay.
Có vẻ đang nhớ lại những kỷ niệm d Artagnan nói:
- Hai tên lÃnh! Phải rồi, thì ra đó là hai ngưá»i mà tôi nà o tôi cÅ©ng nghe thấy gá»i há» và tôi trông thấy Ä‘i dạo có khi đến ná»a giỠở ngoà i cá»a sổ.
- Äúng đấy: hỠđợi giáo chá»§ hay đúng hÆ¡n là đợi Bernouin đến gá»i há» khi giáo chá»§ Ä‘i ra.
- Thực tình, - D Artagnan nói, - trông hỠđẹp mã lắm.
- HỠthuộc trung đoà n trước ở Lens và ngà i hoà ng thân đem tặng giáo chủ cho oai.
Như để tóm tất cả cuộc chuyện trò kéo dà i ấy và o một câu, d Artagnan nói:
- A, ông ơi, miễn là Các hạ nguôi đi và ban lại tự do cho ông de La Fère.
- Tôi hết lòng mong má»i Ä‘iá»u đó, - Comminger nói.
- Thế nếu như giáo chủ quên mất cuộc viếng thăm ấy, ông sẽ chẳng ngần ngại gì mà không nhắc ngà i cho.
- Äúng thế.
- A, như váºy tôi yên tâm má»™t chút.
Cách lái câu chuyện khéo léo ấy dưá»ng như là má»™t mưu chước tuyệt vá»i cá»§a anh đối vá»›i những ai có thể Ä‘á»c thấu trong tâm hồn chà ng Gascon.
- Bây giá», - anh nói tiếp, xin ông án huệ cuối cùng, ông de Comminger ạ.
- Sẵn sà ng phục vụ ông.
- Ông sẽ gặp lại bá tước de La Fère chứ?
- Sáng mai.
- Chúng tôi xin gá»i lá»i chà o ông ấy và nhỠông ấy cÅ©ng cầu xin cho tôi má»™t ân huệ như ông ấy đã được hưởng.
- Ông muốn rằng ngà i giáo chủ đến đây ư?
- Không đâu, tôi tá»± biết mình và không đến ná»—i đòi há»i nhiá»u như thế đâu. Chỉ xin Các hạ ban cho tôi vinh dá»± là nghe tôi trình bà y thôi, đó là tất cả Ä‘iá»u tôi mong muốn.
Porthos lắc đẩu lẩm bẩm: "Ôi, ta không bao giá» ngá» cáºu ấy lại như váºy. Sá»± bất hạnh đã đánh quỵ ở anh má»™t con ngưá»i?"
- Äiá»u ấy sẽ thá»±c hiện thôi, - Comminger đáp.
- Ông cÅ©ng nói để bá tước yên tâm là tôi rất khá»e mạnh và ông trông thấy tôi buồn rầu nhưng nhẫn nại.
- Ông nói như váºy cÅ©ng là m vui lòng tôi đấy.
- Ông cÅ©ng nói Ä‘iá»u ấy há»™ ông Du Vallon.
- Không nói hộ tôi đâu! - Porthos la lên. - Tôi ấy à , tôi chẳng nhẫn nại gì hết.
- Nhưng bạn Æ¡i, cáºu sẽ nhẫn nại.
- Không bao giá».
- Ông ta sẽ nhẫn nại đấy, ông de Comminger ạ. Tôi hiểu rõ ông ấy hÆ¡n là ông ấy tá»± hiểu mình. Và tôi còn biết hà ng nghìn đức tÃnh tốt cá»§a ông ấy mà ông ấy không ngỠđến nữa kia. Thôi, đừng nói nữa, Du Vallon thân mến, và hãy nhẫn nại.
- Xin tạm biệt các ông, - Comminger nói. - Chúc ngủ ngon!
- Chúng tôi sẽ cố gắng.
Comminger chà o và đi ra. D Artagnan nhìn theo và vẫn đứng trong tư thế nhún nhưá»ng vá»›i vẻ mặt nhẫn nhục. Nhưng khi cánh cá»a vừa má»›i đóng lại sau lưng viên đại uý thì d Artagnan nhảy bổ lại phÃa Porthos, ôm chầm lấy bạn vá»›i má»™t vẻ vui mừng rõ rệt.
- Ô, ô! - Porthos nói. - Có chuyện gì đấy! Cáºu phát Ä‘iên đấy à , anh bạn khốn khổ cá»§a tôi?
- Có chuyện là , - D Artagnan đáp, - Chúng ta được cứu thoát rồi.
- Tôi chẳng thấy mảy may chút nà o, - Porthos nói. - Trái lại, tôi thấy rằng chúng ta bị tóm cả, trừ Aramis, và khả năng Ä‘i ra giảm Ä‘i từ khi có thêm má»™t ngưá»i chui và o cái bẫy chuá»™t cá»§a Mazarin.
- Không đâu, Porthos ạ. Cái bẫy chuá»™t nà y chỉ đủ cho hai ngưá»i vá»›i ba ngưá»i nó trở thà nh yếu quá.
- Tôi chẳng hiểu gì cả, - Porthos nói.
- Chẳng cần thiết, - D Artagnan nói, - Ta hãy ngồi và o ăn và lấy sức vì sẽ cần đến nó đêm nay.
- Äêm nay chúng ta là m gì? - Porthos ngà y cà ng tò mò há»i.
- Có khả năng ta sẽ du hà nh.
- Nhưng mà …
- Ngồi và o bà n Ä‘i, bạn thân mến. ý nghÄ© thưá»ng đến vá»›i tôi khi ăn. Sau bữa ăn, khi ý nghÄ© cá»§a tôi đầy đủ rồi, tôi sẽ nói vá»›i cáºu.
Dù rất mong muốn được biết vá» kế hoạch cá»§a d Artagnan, do biết cách bạn tiến hà nh công việc như thế nà o, Porthos ngồi và o bà n mà không nà i thêm câu nà o, và ăn vá»›i má»™t vẻ ngon là nh và nó là m rạng rỡ cho niá»m tin cáºy mà sức tưởng tượng phong phú cá»§a d Artagnan đã gây cho anh.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 11:17 AM.
|

15-09-2008, 09:26 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 89
Cánh tay và trà óc
Bữa ăn lặng lẽ nhưng không buồn tẻ. Vì rằng nụ cưá»i ranh mãnh quen thuá»™c vá»›i d Artagnan trong những lúc vui vẻ chốc chốc lại rạng rỡ trên khuôn mặt anh. Porthos không để lá»t má»™t nụ cưá»i nà o cá»a bạn, và má»—i lần như váºy, anh lại thốt ra má»™t lá»i cảm thán nó chỉ rõ cho bạn rằng, mặc dầu không hiểu nhưng anh vẫn theo dõi Ä‘iá»u suy nghÄ© Ä‘ang sục sôi trong đầu óc bạn.
Äến lúc tráng miệng, d Artagnan nằm ká»nh ra ghế, ghếch chân ná» lên chân kia và rung đùi ra vẻ má»™t ngưá»i hoà n toà n hà i lòng vá» mình.
Porthos chống khuá»·u tay lên bà n tì cằm lên hai bà n tay và nhìn, d Artagnan vá»›i vẻ tin cáºy nó khiến cho anh chà ng khổng lồ ấy có má»™t vẻ chất phác tuyệt vá»i.
Một lát sau d Artagnan nói:
- Thế nà o?
- Thế nà o? - Porthos láºp lại.
- Bạn thân mến, cáºu nói rằng…
- Tôi có nói gì đâu?
- Có chứ? Cáºu nói rằng cáºu muốn Ä‘i khá»i đây.
- À vá» Ä‘iá»u đó thì có, chẳng phải tôi thiếu lòng mong muốn đâu.
- Và cáºu nói thêm rằng, để Ä‘i khá»i đây, chỉ cần tháo má»™t cánh cá»a, hoặc hÃch đổ má»™t bức tưá»ng.
- Äúng đấy, tôi đã nói và tôi còn nói Ä‘iá»u đó.
- Còn tôi, Porthos Æ¡i, tôi đã trả lá»i cáºu rằng đó là má»™t cách dở và chúng ta chẳng Ä‘i nổi má»™t trăm bước mà không bị bắt lại và đáºp chết, trừ phi chúng ta có quần áo cải trang và vÅ© khà để tá»± vệ.
- Äúng rồi, chúng ta phải có quẩn áo và vÅ© khÃ.
D Artagnan nhổm dáºy nói:
- Thế thì chúng ta có đấy, Porthos ạ, và còn có cả cái gì hơn thế nữa kia.
- Lạ chưa, - Porthos nói và ngơ ngác nhìn quanh.
- Äừng có tìm kiếm, vô Ãch, tất cả những thứ đó sẽ đến tìm chúng ta và o lúc ta muốn. Hôm qua chúng ta thấy những tên lÃnh gác Thụy SÄ© Ä‘i dạo và o khoảng mấy giá» nhỉ?
- Khoảng má»™t giá», sau lúc ná»a đêm.
- Nếu như hôm nay chúng lại ra như hôm qua, chúng ta sẽ chẳng đợi mưá»i lăm phút để được ngắm nhìn chúng.
- Chắc chắn là chúng ta đợi mưá»i lăm phút là cùng.
- Cáºu vẫn có cánh tay khá tốt đấy chứ, Porthos?
Porthos cởi cúc tay áo, vén áo sÆ¡-mi lên và khoái trá ngắm nhìn đôi cánh tay gân guốc cá»§a mình nó to bằng bắp đùi má»™t ngưá»i bình thưá»ng.
- Có chứ! - anh đáp - Khá tốt.
- Thà nh thá» cáºu có thể biến cái kẹp than nà y thà nh má»™t cái vòng và cái xẻng nà y thà nh má»™t cái mở nút chai, mà không khó nhá»c lắm phải không?
- Tất nhiên rồi, - Porthos đáp.
- Xem nà o, - D Artagnan bảo.
Chà ng khổng lồ cầm lấy hai váºt kia và vá»›i thao tác dá»… dà ng như không tá» ra phải gắng sức chút nà o, biến chúng thà nh hai váºt má»›i mà bạn mình mong muốn.
- Äây nà y? - anh nói.
- Tuyệt Ä‘iệu! Và tháºt sá»± là cáºu có tà i đấy.
Porthos nói:
- Tôi có nghe kể vá» má»™t chà ng khổng lồ Milon de Crotone(1) nà o đó đã là m những Ä‘iá»u phi thưá»ng, như cuá»™n dây thlừng và o quanh trán, rồi là m đứt dây ra, đấm má»™t cái chết con bò, rồi vác nó lên vai, tóm hai chân sau má»™t con ngá»±a Ä‘ang chạy, v v… Tôi bảo ngưá»i ta kể cho tôi nghe tất cả những kỳ tÃch cá»§a anh ta hồi ở Pierrefonds ấy và tôi Ä‘á»u là m được cả, trừ cái trò phùng thái dương ra là m đứt dây thừng.
- Ấy là vì sức lá»±c cá»§a cáºu không nằm trong đầu cáºu, - D Artagnan nói.
- Không, nó nằm ở cánh tay và bắp vai tôi chứ! - Porthos ngây thơ đáp.
- Bạn Æ¡i, bây giá» ta lại chá»— cá»a sổ và cáºu dùng sức bẻ má»™t thanh chấn song. Äợi tôi tắt đèn đã.
---------------------
Chú thÃch:
(1) Lá»±c sÄ© Hy Lạp (thế ká»· 16), đã láºp nhiá»u thà nh tÃch và ká»· lục ở các há»™i thi đấu Olimpich. Tục truyá»n là vá» sau anh đẵn và bá»a má»™t cây to bì cây kẹp ngưá»i lại, anh không thoát ra được và bị mãnh thú đến ăn.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 11:17 AM.
|

15-09-2008, 09:27 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 90
Cánh tay và trà óc (tiếp theo)
Porthos đến cá»a sổ, dùng hai tay nắm chặt má»™t thanh chắn kéo mạnh vá» phÃa mình khiến nó cong lại như cánh cung và hai đầu thanh sắt báºt ra khá»i báºc nÆ¡i nó đã được gắn chặt bằng xi-măng từ ba chục năm rồi.
- Nà y bạn Æ¡i, - D Artagnan nói, - đó là điá»u mà ngà i giáo chá»§ không bao giá» là m được dù ngà i tháºt là má»™t thiên tà i.
- Có cần bẻ những thanh khác nữa không? - Porthos há»i.
- Không cần má»™t thanh là đủ, má»™t ngưá»i có thể chui qua được rồi.
Porthos thá» và chui lá»t cả mình.
- ÄÆ°á»£c đấy - anh nói.
- Quả tháºt đó là má»™t cái cá»a ra và o khá đẹp. Bây giá» cáºu thò tay ra.
- Qua đâu?
- Qua lá»— cá»a ấy.
- Äể là m gì?
- Lát nữa cáºu sẽ biết. Là m Ä‘i.
Porthos tuân lệnh, dá»… bảo như má»™t ngưá»i lÃnh, và thò cả cánh tay ra khá»i chấn song.
- Tuyệt lắm? - D Artagnan nói.
- Hình như việc đó tiến hà nh thuáºn lợi phải không?
- Như chạy trên bánh xe ấy.
- Bây giỠtôi phải là m gì?
- Không có gì đâu.
- Thế là xong hết rồi à ?
- Chưa đâu.
- Nhưng tôi cũng muốn hiểu rõ một chút, - Porthos nói.
- Cáºu hãy nghe đây, chỉ hai câu là cáºu rõ. Cá»a cái phòng giam Ä‘ang mở như cáºu thấy đấy.
- Tôi có trông thấy.
- Ông Mazarin sẽ Ä‘i qua sân nà y để đến vưá»n cam, và ngưá»i ta sẽ cá» hai tên lÃnh gác Ä‘i theo ông ta.
- Chúng đang đi ra kìa…
- Miá»…n là chúng đóng cá»a lại! Tốt rồi, chúng đã đóng lại.
- Rồi sao?
- Im nà o, khéo chúng nghe thấy.
- Tôi chẳng hiểu tà gì cả, - Porthos nói.
- Có chứ, vừa là m cáºu sẽ vừa hiểu.
- Tuy nhiên tôi thÃch…
- Cáºu sẽ thÃch thú vá» sá»± bất ngá».
- Äúng thế, - Porthos nói.
- Sụyt!
Porthos im lặng và không động Ä‘áºy.
Quả nhiên hai tên lÃnh tiến vá» phÃa cá»a sổ vừa Ä‘i vừa xoa xoa bà n tay, vì Ä‘ang là tháng Hai, trá»i rét.
Vừa lúc ấy cá»a phòng canh mở và ngưá»i ta gá»i má»™t tên lÃnh lại. Tên nà y rá»i bạn và trở và o đơn vị.
- Thế vẫn tiến hà nh chứ, - Porthos há»i.
- Tốt hÆ¡n là khác, - D Artagnan đáp. - Bây giá» cáºu nghe đây.
- Tôi sẽ gá»i tên lÃnh nà y đến và nói chuyện vá»›i nó, như hôm qua tôi đã là m vá»›i má»™t đứa, cáºu có nhá»› không?
- Có, nhưng tôi chẳng hiểu nó nói gì.
- Äó là vì giá»ng nó hÆ¡i nặng. Nhưng cáºu phải chú ý nghe rõ từng lá»i tôi sắp nói vá»›i cáºu; tất cả là ở sá»± thá»±c hiện, Porthos ạ.
- ÄÆ°á»£c rồi. Thá»±c hiện đó là mặt mạnh cá»§a tôi.
- Tôi biết quá Ä‘i chứ, cho nên tôi trông cáºy và o cáºu - Nói Ä‘i.
- Tôi sẽ gá»i tên lÃnh và o và nói chuyện vá»›i nó.
- Cáºu vừa nói rồi.
- Tôi sẽ quay lại bên trái, thà nh ra khi nó bước lên chiếc ghế dà i nó sẽ ở bên phải cáºu.
- Nhưng nếu nó không bước lên thì sao?
- Nó sẽ lên, cứ yên trÃ. Lúc nó bước lên ghế cáºu sẽ thò cánh tay ghê gá»›m cá»§a cáºu ra và tóm lấy cổ nó. Rồi nhắc lên như Tôby bắt con cá bằng mang, cáºu lôi nó và o phòng nà y, và chú ý siết cổ nó khá chặt để nó khá»i kêu.
- ÄÆ°á»£c rồi, - Porthos đáp, - Nhưng nếu tôi bóp chết nó thì sao?
- Thì cÅ©ng chỉ là bá»›t Ä‘i má»™t tên gác Thuỵ SÄ©. Nhưng tôi mong rằng cáºu đừng bóp chết nó. Cáºu nhẹ nhà ng đặt nó xuống đây; ta sẽ nhét giẻ và o miệng nó và trói nó lại. Nhưng thế trước hết ta sẽ có má»™t bá»™ quân phục và má»™t thanh gươm.
- Tuyệt diệu! - Porthos reo lên và nhìn d Artagnan với vẻ khâm phục vô cùng.
- Hèm? - chà ng Gascon nói.
- Ừ nhưng mà , - Porthos thay đổi ý kiến nói, - má»™t bá»™ quân phục và má»™t thanh gươm chẳng đủ cho hai ngưá»i.
- Æ ! Thế nó không còn thằng bạn nữa à ?
- Äúng rồi!
- Váºy thì khi tôi ho thì cáºu lại vươn tay ra, sẽ đến lúc đấy.
- ÄÆ°á»£c!
Äôi bạn đứng và o vị trà đã định. Porthos đứng khuất hẳn và o góc cá»a sổ.
- Xin chà o anh bạn? - D Artagnan cất cao giá»ng ngá»t ngà o nhất và ôn hoà nhất nói.
- Xin chà o ông? - Tên lÃnh đáp.
- Äi dạo thế chẳng ấm lên được lắm đâu, - D Artagnan nói.
- Brrun… - tên lÃnh áºm ừ.
- Tôi chắc rằng một cốc rượu vang sẽ chẳng là m ông khó chịu đâu nhỉ
- Một côôc lượu phang à , nó sẽ tược hoan nghêng.
- Cá cắn câu, cá cắn câu! - D Artagnan lẩm bẩm bảo Porthos.
- Tôi hiểu rồi - Porthos đáp.
- Tôi có một chai rượu đây, - D Artagnan nói.
- Mộc chai tầy à ?
- Äầy nguyên, và nó sẽ thuá»™c vỠông nếu ông vui lòng uống mừng sức khá»e cho tôi.
- Hê hê! Tôi phui loòng lắm, - tên lÃnh vừa nói vừa bước gần lại.
- Nà o, anh bạn, - chà ng Gascon bảo, - lại đây mà lấy.
- Lất phui loòng! Tôi ngô là có mộc cái ghế.
- Ô lạy Chúa, có một cái ghế đặt ở ngay đây nà y.
- Trèo lên đi… Thế, thế, được rồi, anh bạn ạ.
Và d Artagnan ho lên.
Cùng lúc ấy cánh tay cá»§a Porthos hạ xuống nhanh như tia chá»›p, chắc như gá»ng kìm, bà n tay sắt cá»§a anh tóm lấy cổ tên lÃnh bóp chặt lại và kéo nó và o qua lá»— trống chỉ sợ nó xước da, và đặt nó xuống sà n. Äể nó vừa đủ thá»i gian lấy lại hÆ¡i thở, d Artagnan nhét giẻ và o mồm nó, rồi cởi bá» quần áo nói vá»›i sá»± nhanh nhẹn và khéo léo cá»§a má»™t ngưá»i đã từng há»c nghỠấy trên chiến trưá»ng.
Rồi tên lÃnh bị bịt miệng và trói chặt được mang đến lòng lò sưởi mà các anh đã tắt lá»a từ trước.
- Vẫn chỉ là một thanh gươm và một bộ quân phục, - Porthos nói.
- Tôi sẽ lấy dùng, - D Artagnan nói. - Nếu cáºu muốn má»™t bá»™ y phục và má»™t thanh kiếm khác, thì lại phải là m lại trò nà y. Chú ý, tôi thấy rõ tên lÃnh kia Ä‘i ra và đang đến đây.
Porthos nói:
- Tôi cho rằng là m lại mưu chước ấy là không khôn ngoan. Má»™t cách mà là m đến hai lần chắc chắn là không thà nh công. Nếu tôi tóm hụt nó thì há»ng bét cả. Tôi sẽ ra và tóm nó và o lúc không ngá» nhất, và tôi sẽ ná»™p cáºu thằng lÃnh bịt miệng sẵn rồi.
- Thế thì tốt hơn, - chà ng Gascon nói.
- Cáºu hãy sẵn sà ng. - Porthos vừa nói vừa trưá»n qua lá»— hổng.
Công việc tiến hà nh đúng như Porthos đã hẹn. Chà ng khổng lồ nấp ở trên đưá»ng, khi tên lÃnh Ä‘i qua, anh tóm lấy cổ nó, bịt miệng và đẩy nó như má»™t xác ướp qua những song cá»a đã bẻ doãng ra và chui và o theo.
Các anh lá»™t quần áo nó cÅ©ng nhanh như lá»™t thằng trước. Các anh đặt nó lên giưá»ng và lấy dây Ä‘ai cá»™t chặt nó lại. Do giưá»ng bằng gá»— sến cả tấm, dây Ä‘ai lại cháºp đôi, cho nên các anh có thể yên tâm vá» nó như vá» tên trước.
D Artagnan nói:
- Công việc tiến hà nh tuyệt diệu. Bây giá» cáºu hãy mặc thá» bá»™ quần áo cá»§a thằng kia, chắc không vừa.
- Nhưng nếu có cháºt thì cÅ©ng không lo, cái dải Ä‘eo gươm là đủ, nhất là cái mÅ© có lông chim đó.
May sao thằng lÃnh thứ hai là má»™t tên Thụy SÄ© to lá»›n, thà nh thá» trừ má»™t và i chá»— bị báºt chỉ, có thể nói là bá»™ quần áo mặc rất vừa.
Trong một lúc, có (tiếng vải sột soạt) Porthos và d Artagnan mặc vội và ng.
- Xong rồi! - cả hai ngưá»i cùng nói. Rồi quay lại phÃa hai tên lÃnh anh bảo - Nếu các anh ngoan ngoãn thì sẽ chẳng có chuyện gì ra đâu, nhưng nếu động Ä‘áºy thì toi mạng đấy.
Hai tên lÃnh câm như hến. Chúng đã nếm bà n tay Porthos và hiểu rằng đây là chuyện hết sức nghiêm túc và chẳng nên kêu ca phà n nà n gì cả.
Bây giá», - D Artagnan nói - chắc là cáºu chẳng bá»±c mình vì đã hiểu ra có phải không?
- Phải lắm.
- Nà o, ta ra sân.
- Chúng ta thay thế hai thằng cha kia.
- ÄÆ°á»£c - Chúng ta Ä‘i lại dá»c ngang.
- Và trông tháºt là hay, vì trá»i không nóng.
- Lát nữa tên hầu phòng sẽ đến gá»i như hôm qua và hôm kia.
- Chúng ta trả lá»i chứ?
- Không, trái lại.
- Tùy cáºu thôi… Tôi chẳng thiết trả lá»i.
- Chúng ta không trả lá»i. Chúng ta chỉ chụp mÅ© lên đầu và đi há»™ tống Các hạ.
- Äi đâu?
- Äi theo ông ta, đến chá»— Arthos. Cáºu tưởng rằng anh ta sẽ bá»±c mình phải gặp chúng ta hay sao?
- á»’, ồ -Porthos kêu lên, - tôi hiá»u rồi.
- Hãy đợi mà kêu, Porthos ạ, vì tôi xin thá» vá»›i cáºu là chưa đến chá»— kết thúc đâu, - Chà ng Gascon nói giá»…u cợt.
- Có chuyện gì sẽ xảy ra? - Porthos há»i.
- Hãy theo tôi, - D Artagnan đáp, - Ai sống thì sẽ thấy.
Rồi chui lại qua lá»— hổng anh nhẹ nhà ng rưá»n xuống sân. Porthos ra cÅ©ng bằng lối ấy mặc dầu khó khăn hÆ¡n và cháºm chạp hÆ¡n.
Ngưá»i ta nghe thấy hai tên lÃnh bị trói ở trong phòng run lên vì sợ hãi.
D Artagnan và Porthos vừa chạm chân tá»›i đất thì má»™t cánh cá»a mở ra và tiếng tên hầu phòng vang lên:
- LÃnh hầu đâu?
Cùng lúc ấy phòng giam mở ra và có tiếng kêu:
- La Bruye và Bactoa, ơi!
D Artagnan nói nhá»:
- Hình như tôi tên là La Bruye.
- Còn tôi là Bactoa, - Porthos nói.
Tên hầu phòng mắt quáng vì ánh sáng chắc hắn không nháºn ra hai nhân váºt cá»§a chúng ta đứng trong bóng tối, nên há»i:
- Các ông ở đâu?
- Chúng tôi đây, - D Artagnan đáp. Rồi anh quay lại há»i Porthos.
- Ông Du Vallon, thấy việc nà y thế nà o?
- Thực tình, miễn là cứ như cái đà nà y, tôi cho là tốt đẹp.
Hai ngươi lÃnh bất ưng trịnh trá»ng bước sau tên hầu phòng; hắn mở má»™t cá»a gian tiá»n sảnh, rồi mở má»™t cá»§a khác như cá»a phòng đợi, trá» hai cái ghế đẩu và bảo:
- Mệnh lệnh tháºt đơn giản. Các ông chỉ cho má»™t ngưá»i và o đây thôi, má»™t ngưá»i duy nhất, các ông nghe rõ chưa? Không có gì hÆ¡n.
- Các ông phải tuyệt đối phục tùng ngưá»i ấy. Còn lúc trở vá», dÄ© nhiên là các ông phải đợi tôi cho ngưá»i thay.
D Artagnan thì tên hầu phòng biết rõ quá, hắn chẳng phải ai khác là Bernouin, từ bảy tảm tháng nay đã chục lần đưa anh và o chá»— tể tướng. Cho nên anh không trả lá»i mà chỉ, là u bà u tiếng ia là tiếng giống tiếng Gascogne Ãt nhất và giống tiếng Äức nhiá»u nhất.
Còn vá» Porthos thì d Artagnan đòi há»i và được anh hứa hẹn là bất cứ trưá»ng hợp nà o cÅ©ng không được mở miệng. Cùng bất đắc dÄ© thì anh ta chỉ được phép thốt ra tiếng tacteflÆ¡ phổ biến và trang trá»ng.
Bernouin đóng cá»a và đi ra.
Nghe tiếng khoá cá»a lách cách, Porthos nói:
- Ô ô! Dưá»ng như ở đây nhốt ngưá»i là cái mốt hay sao ấy. Hình như chúng ta chỉ có đổi phòng giam mà thôi, Ä‘ang lẽ bị giam đằng kia, chúng ta bị giam ở vưá»n cam. Tôi chẳng biết rằng mình đã thắng hay chưa?
- Bạn thân mến Æ¡i, - D Artagnan khẽ bảo, - Äừng có nghi ngá» Thượng đế và hãy để tôi suy nghÄ©.
- Thì cáºu cứ suy nghÄ© Ä‘i? - Porthos bá»±c dá»c nói khi thấy sá»± việc lại xoay chuyển như váºy.
D Artagnan lẩm bẩm:
- Chúng ta đã bước tám mươi bước, đã leo lên sáu báºc, váºy thì như ông bạn de Comminger trứ danh cá»§a ta nói ban nãy, đây là khu nhà song song vá»›i khu nhà ở và ngưá»i ta gá»i là khu vưá»n cam. Bá tước de La Fère ở không xa đây đâu, song các cá»a Ä‘á»u đóng kÃn.
- Khó cái gì! - Porthos nói, - chỉ hÃch vai má»™t cái…
- Ấy chết, Porthos thân mến Æ¡i, hãy giữ gìn sức lá»±c cá»§a cáºu kẻo đến lúc cần nó chẳng còn giá trị nữa. Cáºu không nghe tiếng ngưá»i nà o đó Ä‘ang đến ư?
- Có chứ.
- Thế thì, cái ngưá»i nà o ấy sẽ mở cá»a cho chúng ta.
- Nhưng bạn thân mến Æ¡i nếu cái ngưá»i nà o ấy nháºn ra chúng ta, và nếu khi nháºn ra, hắn kêu lên thì chúng ta bá» Ä‘á»i; vì tôi chắc rằng cuối cùng cáºu không có ý định cho tôi Ä‘áºp chết hoặc bóp cổ cái ngưá»i nhà thỠấy đâu. Những kiểu cách ấy rất tốt đối vá»›i bá»n Anh và bá»n Äức.
- Ôi nhá» Trá»i che chở cho tôi và cho cáºu! - D Artagnan nói.
- Ông vua trẻ có lẽ sẽ biết Æ¡n chúng ta đấy; nhưng hoà ng háºu sẽ chẳng tha tá»™i cho ta đâu, và chÃnh là phải vì nể bà ấy. Vá»›i lại, đổ máu vô Ãch. Không, không bao giá»! Tôi có kế hoạch rồi. Hãy để tôi là m và chúng ta sẽ được cưá»i thoả thÃch.
- Tốt thôi, - Porthos nói, - tôi Ä‘ang muốn được cưá»i đấy.
- Sụyt! - D Artagnan bảo, - ngưá»i ấy đến đấy.
Lúc ấy ở phòng phÃa trước, tức là ở tiá»n sảnh, có tiếng chân bước nhè nhẹ. Bản lá» cá»a rÃt lên và má»™t ngưá»i váºn kiểu kỵ sÄ© trùm áo choà ng nâu, đội mÅ© rá»™ng và nh sụp xuống mắt, tay cầm đèn xuất hiện.
Porthos đứng nép và o góc tưá»ng, nhưng anh không thể nà o tránh khá»i ngưá»i má»›i và o trông thấy. Ông ta đưa đèn cho anh và bảo.
- Châm đèn ở trần lên.
Rồi quay lại d Artagnan và há»i:
- Ông biết mệnh lệnh chứ?
Và chà ng Gascon đáp, anh cố tá»± giá»›i hạn ở cái mẫu tiếng Äức ấy.
Ngưá»i kỵ sÄ© nói:
- Teđescô, va bene.
Rồi đến phÃa cá»a trước mặt nÆ¡i đã và o, ông mở ra và biến mất sau khi khép cá»a lại.
- Thế bây giá» chúng ta là m gì? - Porthos há»i.
Bây giá» chúng ta sẽ dùng đến cái vai cá»§a cáºu nếu cái cá»a nà y đóng, Porthos ạ. Giá» nà o việc ấy, và má»i việc Ä‘á»u đến đúng lúc đối vá»›i ai biết chỠđợi. Nhưng trước hết chúng ta hãy chặn cái cá»a trước má»™t cách thÃch đáng, sau đó chúng ta sẽ Ä‘i theo ngưá»i kỵ sÄ©.
Äôi bạn láºp tức bắt tay và o việc và khuân hết đồ đạc trong phòng ra chèn và o cá»a, cá»a lại mở và o phÃa trong nên cà ng khó mà đi qua được.
- Äấy - D Artagnan nói. - Thế là chúng ta yên tâm không bị đột kÃch từ phÃa sau. Nà o, tiến lên!
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 11:17 AM.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
àâòîñèãíàëèçàöèè, àâòîðàäèî, àíåãäîòû, çåíèò, èìåíà, êîíäèöèîíåð, èñòîðèè, giống ngá»±a andalou, hai muoi nam sau dumas, îáðàçåö, ìåðëåí, ìîñêîâñêèé, ìóëüòèêè, ñëóæáà, ñïåöîäåæäà, ñòðàõîâàíèå  |
| |