Cảm ơn bác TL một cái nhé. Truyện rất hay, mà văn dịch cũng rất tốt. Bác tiếp tục ra cho đều nhé. Chậm cũng được nhưng phải chất lượng như những chương vừa rồi nhé.
Dương Thần là tác phẩm thể loại Tiên hiệp xuất sắc nhất mà tôi từng đọc! Không còn nghi ngờ gì nữa, tôi là một con nghiện của Dương Thần!
Có lẽ trong chúng ta, ai cũng từng xem nhiều bộ phim Trung Quốc, Thái Lan, Nhật Bản,...nói về ma quỷ, yêu quái, linh hồn. Trong đó cũng xuất hiện những nhân vật "Chân nhân bất lộ tướng" có thể hàng ma phục yêu, như đạo sĩ, tăng lữ, thầy bói,...Tất cả chúng đã trở nên quá quen thuộc với bản thân tôi từ thuở hãy còn thơ. Chính xác! Chúng mới thực sự là cái thế giới Tiên hiệp mà tôi hằng mơ ước, chứ không phải mấy loại vớ vẩn như "Trúc Cơ, Khai Quang, Kết Đan, Ngưng Anh, Xuất Khiếu, Phân Thần, Hợp Thể, Độ Kiếp, Đại Thành" giống hầu hết truyện Tiên hiệp đang rầm rộ trên mạng hiện nay.
Phong cách Tiên hiệp trong Dương Thần mới thực sự chí lý, mới thực sự thuyết phục được tôi. Thậm chí có đôi khi tôi còn tin rằng mình cũng làm được cái việc "Thần hồn ngoại xác" nếu chịu tuân theo những hướng dẫn khắt khe trong truyện mà khai triển! Điều đó chứng tỏ sức hấp dẫn của truyện là cực kỳ kinh khủng đối với tôi. Không biết các bạn thì sao nhỉ?
Hồng Dịch - Nhân vật chính, đã được xây dựng hoàn toàn phù hợp với mẫu người lý tưởng mà tôi tự đặt ra cho mình mỗi khi xem những truyện khác nhau để so sánh. Thường rằng, hễ cứ truyện nào "tên chủ giác" khác biệt quá xa với lý tưởng đó, tôi sẽ không thèm đọc dù cho tác phẩm đó có hay đến mấy.
Việc Hồng Dịch đối đầu với cha mình, tôi hoàn toàn tán thành, đồng tình, thậm chí còn ủng hộ nhiệt liệt. Bởi lẽ mối quan hệ của hai cha con họ thực chất đã không thể cứu vãn, thì mắc mớ gì vì một chút danh phận thế tục, ngại mang tiếng "Bất hiếu tử" mà cam chịu thiệt thòi, bị đánh không dám đánh trả, bị mắng không dám mắng lại. Kể cả bị đuổi giết cũng phải "Phụ xử tử vong, tử bất vong bất hiếu" hay sao???
Mỗi con người trong chúng ta, có thể may mắn xuất hiện trên đời, chính là phụ thuộc vào tạo hóa của mỗi người. Cha sinh mẹ đẻ, bất quá chỉ là cái danh phận mà tạo hóa an bài cho sự tồn tại của chúng ta, sao cho hợp lý mà thôi!
Chắc không ai trong các bạn ngu ngốc đến độ nghĩ rằng :Mình có mặt trên đời là nhờ vào cha mẹ đấy chứ?...
Có người đã từng hỏi tôi :Gà có trước hay trứng có trước? Có gà mới đẻ ra trứng hay có trứng mới nở ra gà?
Tôi cười trả lời rằng :Tạo hóa sinh ra cả hai, chẳng cái nào có trước cả!
Rất có thể đạo lý mà tôi nói ra ở trên, một số người sẽ phản đối, thậm chí chửi mắng, cũng không có gì là lạ. Vì họ vẫn chỉ là con rối của lễ giáo thế tục, họ chưa có cái tầm nhìn "Vượt trên tất cả" như của tôi.
Quay trở lại vấn đề chính. Tôi cảm thấy Hồng Dịch chọn Thiện Ngân Sa làm đạo lữ, ban đầu có hơi khó chịu vì cảm thấy cô nàng này không xứng đáng với chàng. Nhưng dần dần, tôi đã bị chinh phục bởi "Sự sáng suốt" và "Thấu tình đạt lý" của nàng hơn hẳn nhiều "ứng cử viên" khác, lúc này tôi mới tạm nguôi ngoai mà chấp nhận.
Các "ứng cử viên" ở đây gồm những ai, đó là Tô Mộc - Thánh nữ Thái Thượng Đạo, tiếp đến là Hương Hồ Vương Nguyên Phi, cuối cùng mới tới Tiểu Mục - Nha đầu luôn kề cận hầu hạ Hồng Dịch.
Tuy nhiên, sau đó tôi đã loại bỏ Tô Mộc. Hình tượng "Thái thượng vong tình" của nàng khiến tôi ghét cay ghét đắng. Không biết các bạn thì sao chứ riêng tôi, ghét nhất là mấy cô nàng lãnh đạm băng giá, hoặc kiêu kỳ ngạo mạn. Hồi trước còn đọc Đại Đường Song Long, chúa ghét con ả Sư Phi Tuyên, cứ cầu cho nó chết chùm với Loan Loan mẹ cho rồi!
Tuy nhiên tôi lại rất thích Tiểu Long Nữ trong Thần Điêu Đại Hiệp, bởi lẽ :Cô nàng này thuộc loại "Lãnh diện nhiệt tâm", chứ không như tôi nói. Các bạn hiểu ý tôi chứ?
Như vậy "Ứng cử viên" tiếp theo chỉ còn lại có hai người, hy vọng trong tương lai Hồng Dịch hãy để mắt đến! Tuy nhiên, đã xem qua nhiếu tác phẩm của Mộng Nhập Thần Cơ, thì có lẽ điều đó sẽ không xảy ra... Thật là đáng tiếc!
Ở đây lại bàn tiếp về ba quyển kinh Quá Khứ - Hiện Tại - Tương Lai. Theo tôi "Hiện Tại Như Lai Kinh" là VIP nhất! "Tương Lai" chỉ có tác dụng phụ trợ bắt bớ mấy thằng yếu hơn mình, còn "Quá Khứ" thì ban đầu rất hữu dụng, về sau thấy ít nói đến, nhưng nhờ nó mà Hồng Dịch mới lần tìm được những kinh thư thất lạc khác, xem như quan trọng nhất trong ba cuốn.
Nhân vật phản diện, các bạn có ghét ai không nào? Riên tôi, tôi ghét nhất là con mụ Thiên Xà Vương, mụ này gây hấn trước đòi chém đòi giết Hồng Dịch, sau đó thấy đánh không lại mới làm bộ đáng thương xin giảng hòa, khốn nạn!
Con nhãi Hạnh Vũ Hiên ỷ thế cha nó Khổng Tước Vương Hạnh Hiên cũng là con mất dạy. Ban đầu đòi truy sát Hồng Dịch, về sau biết thân biết phận lại đánh trống lãng coi như chưa có chuyện gì. Nếu không phải sư phụ và cha nó có mặt bảo vệ chắc nó đã lên mâm làm món "Nem công" hay chả Phượng gì rồi. Thế mà còn chưa biết điều đợi Hồng Dịch vừa bỏ đi ả liền kích tướng cha cùng sư phụ Ngao Loan đi giết Hồng Dịch =>Cha nào con nấy mất dạy như nhau!
Còn một vài nhân vật nữ phải kể thêm như Triệu phu nhân - Chính thê của Hồng Huyền Cơ, Triệu Phi Nhi - Tông chủ Đại La Phái,... Nói chung toàn lũ đàn bà rác rưỡi, thật xứng đôi vừa lứa với thằng cha khốn nạn Hồng Huyền Cơ của Hồng Dịch.
Đương nhiên, không thể không nhắc đến Quán Quân Hầu, đối thủ truyền kiếp của Hồng Dịch. Thực ra, tôi thấy tên này thật đáng thương, bởi có bao nhiêu vốn liếng từ đầu đến cuối đều bị Hồng Dịch cướp trắng :Nhân Tiên phân thân, Thiên Mang Giác Thần Giáp, Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm, cuối cùng ngay cả ý niệm trong đầu cũng bị Hồng Dịch luyện hóa. Tên này xui đến tận mạng mới đối đầu với Hồng Dịch, vậy mà lúc đầu hắn còn mạnh miệng tuyên bố :"Hồng Dịch, ngươi chết chắc rồi! Ta chắc chắn sẽ giết chết ngươi. Không một ai có thể cứu ngươi hay ngăn cản được ta đâu. Cho dù có trốn đến chân trời góc biển, hay quỳ xuống xin tha thì cũng đã muộn, ngươi nhất định phải chết!..." Đại loại thế đấy.
Thôi trời sắp sáng rồi, thức suốt đêm không ngủ mệt quá. Các bạn ai có bình luận gì thì đóng góp vào để topic thật xom tụ nhé. Thấy mấy bài trước toàn nói nhảm mấy chuyện gì đâu không! Bye bye!
Dương Thần là tác phẩm thể loại Tiên hiệp xuất sắc nhất ... Bye bye!
Chu choa !!! Chắc bạn LieuTueNhi đã đọc xong Dương Thần nên lời bàn bao gồm hết cả truyện từ đầu tới cuối. Rất nhiều tên nhân vật bạn nhắc tới chưa được xuất hiện trong bản dịch của Thương Long. Nếu có dư dả thời gian, bạn nhảy vào dịch cho ae đọc ké với. Đọc bài viết của bạn mà mình cứ chép miệng buồn cho thân phận mù chữ của mình.
Tiện đây, xin chúc các dịch giả 4VN.EU nói chung, cùng bạn Thương Long, đầu năm cuối tháng công việc thuận lợi --> vui vẻ trong mình --> lì xì cho ae vài chục chương để tung tăng ngày tết vói người ta.
Dương Thần là tác phẩm thể loại Tiên hiệp xuất sắc nhất mà tôi từng đọc! Không còn nghi ngờ gì nữa, tôi là một con nghiện của Dương Thần!
Có lẽ trong chúng ta, ai cũng từng xem nhiều bộ phim Trung Quốc, Thái Lan, Nhật Bản,...nói về ma quỷ, yêu quái, linh hồn. Trong đó cũng xuất hiện những nhân vật "Chân nhân bất lộ tướng" có thể hàng ma phục yêu, như đạo sĩ, tăng lữ, thầy bói,...Tất cả chúng đã trở nên quá quen thuộc với bản thân tôi từ thuở hãy còn thơ. Chính xác! Chúng mới thực sự là cái thế giới Tiên hiệp mà tôi hằng mơ ước, chứ không phải mấy loại vớ vẩn như "Trúc Cơ, Khai Quang, Kết Đan, Ngưng Anh, Xuất Khiếu, Phân Thần, Hợp Thể, Độ Kiếp, Đại Thành" giống hầu hết truyện Tiên hiệp đang rầm rộ trên mạng hiện nay.
Phong cách Tiên hiệp trong Dương Thần mới thực sự chí lý, mới thực sự thuyết phục được tôi. Thậm chí có đôi khi tôi còn tin rằng mình cũng làm được cái việc "Thần hồn ngoại xác" nếu chịu tuân theo những hướng dẫn khắt khe trong truyện mà khai triển! Điều đó chứng tỏ sức hấp dẫn của truyện là cực kỳ kinh khủng đối với tôi. Không biết các bạn thì sao nhỉ?
Hồng Dịch - Nhân vật chính, đã được xây dựng hoàn toàn phù hợp với mẫu người lý tưởng mà tôi tự đặt ra cho mình mỗi khi xem những truyện khác nhau để so sánh. Thường rằng, hễ cứ truyện nào "tên chủ giác" khác biệt quá xa với lý tưởng đó, tôi sẽ không thèm đọc dù cho tác phẩm đó có hay đến mấy.
Việc Hồng Dịch đối đầu với cha mình, tôi hoàn toàn tán thành, đồng tình, thậm chí còn ủng hộ nhiệt liệt. Bởi lẽ mối quan hệ của hai cha con họ thực chất đã không thể cứu vãn, thì mắc mớ gì vì một chút danh phận thế tục, ngại mang tiếng "Bất hiếu tử" mà cam chịu thiệt thòi, bị đánh không dám đánh trả, bị mắng không dám mắng lại. Kể cả bị đuổi giết cũng phải "Phụ xử tử vong, tử bất vong bất hiếu" hay sao???
Mỗi con người trong chúng ta, có thể may mắn xuất hiện trên đời, chính là phụ thuộc vào tạo hóa của mỗi người. Cha sinh mẹ đẻ, bất quá chỉ là cái danh phận mà tạo hóa an bài cho sự tồn tại của chúng ta, sao cho hợp lý mà thôi!
Chắc không ai trong các bạn ngu ngốc đến độ nghĩ rằng :Mình có mặt trên đời là nhờ vào cha mẹ đấy chứ?...
Có người đã từng hỏi tôi :Gà có trước hay trứng có trước? Có gà mới đẻ ra trứng hay có trứng mới nở ra gà?
Tôi cười trả lời rằng :Tạo hóa sinh ra cả hai, chẳng cái nào có trước cả!
Rất có thể đạo lý mà tôi nói ra ở trên, một số người sẽ phản đối, thậm chí chửi mắng, cũng không có gì là lạ. Vì họ vẫn chỉ là con rối của lễ giáo thế tục, họ chưa có cái tầm nhìn "Vượt trên tất cả" như của tôi.
Quay trở lại vấn đề chính. Tôi cảm thấy Hồng Dịch chọn Thiện Ngân Sa làm đạo lữ, ban đầu có hơi khó chịu vì cảm thấy cô nàng này không xứng đáng với chàng. Nhưng dần dần, tôi đã bị chinh phục bởi "Sự sáng suốt" và "Thấu tình đạt lý" của nàng hơn hẳn nhiều "ứng cử viên" khác, lúc này tôi mới tạm nguôi ngoai mà chấp nhận.
Các "ứng cử viên" ở đây gồm những ai, đó là Tô Mộc - Thánh nữ Thái Thượng Đạo, tiếp đến là Hương Hồ Vương Nguyên Phi, cuối cùng mới tới Tiểu Mục - Nha đầu luôn kề cận hầu hạ Hồng Dịch.
Tuy nhiên, sau đó tôi đã loại bỏ Tô Mộc. Hình tượng "Thái thượng vong tình" của nàng khiến tôi ghét cay ghét đắng. Không biết các bạn thì sao chứ riêng tôi, ghét nhất là mấy cô nàng lãnh đạm băng giá, hoặc kiêu kỳ ngạo mạn. Hồi trước còn đọc Đại Đường Song Long, chúa ghét con ả Sư Phi Tuyên, cứ cầu cho nó chết chùm với Loan Loan mẹ cho rồi!
Tuy nhiên tôi lại rất thích Tiểu Long Nữ trong Thần Điêu Đại Hiệp, bởi lẽ :Cô nàng này thuộc loại "Lãnh diện nhiệt tâm", chứ không như tôi nói. Các bạn hiểu ý tôi chứ?
Như vậy "Ứng cử viên" tiếp theo chỉ còn lại có hai người, hy vọng trong tương lai Hồng Dịch hãy để mắt đến! Tuy nhiên, đã xem qua nhiếu tác phẩm của Mộng Nhập Thần Cơ, thì có lẽ điều đó sẽ không xảy ra... Thật là đáng tiếc!
Ở đây lại bàn tiếp về ba quyển kinh Quá Khứ - Hiện Tại - Tương Lai. Theo tôi "Hiện Tại Như Lai Kinh" là VIP nhất! "Tương Lai" chỉ có tác dụng phụ trợ bắt bớ mấy thằng yếu hơn mình, còn "Quá Khứ" thì ban đầu rất hữu dụng, về sau thấy ít nói đến, nhưng nhờ nó mà Hồng Dịch mới lần tìm được những kinh thư thất lạc khác, xem như quan trọng nhất trong ba cuốn.
Nhân vật phản diện, các bạn có ghét ai không nào? Riên tôi, tôi ghét nhất là con mụ Thiên Xà Vương, mụ này gây hấn trước đòi chém đòi giết Hồng Dịch, sau đó thấy đánh không lại mới làm bộ đáng thương xin giảng hòa, khốn nạn!
Con nhãi Hạnh Vũ Hiên ỷ thế cha nó Khổng Tước Vương Hạnh Hiên cũng là con mất dạy. Ban đầu đòi truy sát Hồng Dịch, về sau biết thân biết phận lại đánh trống lãng coi như chưa có chuyện gì. Nếu không phải sư phụ và cha nó có mặt bảo vệ chắc nó đã lên mâm làm món "Nem công" hay chả Phượng gì rồi. Thế mà còn chưa biết điều đợi Hồng Dịch vừa bỏ đi ả liền kích tướng cha cùng sư phụ Ngao Loan đi giết Hồng Dịch =>Cha nào con nấy mất dạy như nhau!
Còn một vài nhân vật nữ phải kể thêm như Triệu phu nhân - Chính thê của Hồng Huyền Cơ, Triệu Phi Nhi - Tông chủ Đại La Phái,... Nói chung toàn lũ đàn bà rác rưỡi, thật xứng đôi vừa lứa với thằng cha khốn nạn Hồng Huyền Cơ của Hồng Dịch.
Đương nhiên, không thể không nhắc đến Quán Quân Hầu, đối thủ truyền kiếp của Hồng Dịch. Thực ra, tôi thấy tên này thật đáng thương, bởi có bao nhiêu vốn liếng từ đầu đến cuối đều bị Hồng Dịch cướp trắng :Nhân Tiên phân thân, Thiên Mang Giác Thần Giáp, Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm, cuối cùng ngay cả ý niệm trong đầu cũng bị Hồng Dịch luyện hóa. Tên này xui đến tận mạng mới đối đầu với Hồng Dịch, vậy mà lúc đầu hắn còn mạnh miệng tuyên bố :"Hồng Dịch, ngươi chết chắc rồi! Ta chắc chắn sẽ giết chết ngươi. Không một ai có thể cứu ngươi hay ngăn cản được ta đâu. Cho dù có trốn đến chân trời góc biển, hay quỳ xuống xin tha thì cũng đã muộn, ngươi nhất định phải chết!..." Đại loại thế đấy.
Thôi trời sắp sáng rồi, thức suốt đêm không ngủ mệt quá. Các bạn ai có bình luận gì thì đóng góp vào để topic thật xom tụ nhé. Thấy mấy bài trước toàn nói nhảm mấy chuyện gì đâu không! Bye bye!
quả là một người tâm huyết, bài viết của bạn hay quá