Ta Là Một Tên Trộm Quyển 2: Thế Giới Dong Binh
Tác giả: Quan Trào
Chương 4: Guild Demon (2)
Người Dịch: Minh*Thiên
Nguồn: 2T
Từ Thông Minh thành đi về phía nam mất 2 ngày sẽ đến Phượng Hoàng thành, trên con đường là rặng núi Thúy Phong, cấp bậc ma thú theo bậc thang tăng lên. Tuyến đường này cũng là nơi tụ tập của người chơi đánh quái. Bởi vì cần phải ăn uống, nên trong túi bao giờ cũng phải mang theo đồ ăn sẵn mua ở tửu lâu. Còn về đồ ăn chưa chín như gạo ngũ cốc, rau dưa thịt sống đều không bao giờ mang theo.
Đồng thời, đồ ăn thức uống quá nhiều lại rẻ nên không thể thông qua truyền tống trận vận chuyển. Vì vậy lựa chọn duy nhất là thông qua thương hội. Muốn vận chuyển hàng hóa cần nộp tiền thuế, xong rồi sẽ có NPC vận chuyển. Song có một điều làm người chơi bất mãn đó là NPC chỉ vận chuyển chứ không bảo vệ, chỉ cần cướp nộp thuế sẽ lại vận chuyển hộ. Như thế làm người chơi than thở thằng sáng tạo game này thật hiểm độc. Nhưng đồng thời cũng tăng lên kịch tính không ít.
Thương đội rời đi Phượng Hoàng thành trước khi Mộ Dung Tiểu Thiên quay lại 1 ngày. Lúc này đoàn người cách Thông Minh Thành 80 km, địa phận rặng núi Thúy Phong. Đồng hồ vừa điểm 12 giờ, ánh nắng đầu xuân mềm nhẹ ấm áp, mây trắng lơ lửng trên khoảng không phía trên rặng núi xanh khiến người ta sảng khoái, trên sườn núi thấp thoáng bóng người đánh quái. Hơn hai mươi chiếc xe đi chậm rãi thu hút ánh mắt rất nhiều người chơi.
- Bác Đồ Ăn ơi còn 80 km nữa sẽ đến Thông Minh Thành.
Trên chiếc xe ngựa đầu tiên có một cô gái 18 – 19 tuổi, khoác lên thân hình xinh đẹp là một bộ quần áo du ngoạn, vẻ mặt non nớt thanh tú.
- Đúng vậy, chuyến này sẽ kiếm không ít tiền.
Bên cạnh là một người đàn ông khôi ngô chừng 40, chạy cùng với xe. Người này ăn mặc như nông dân, da dẻ đen nhẻm đen nhèm, hai mắt sáng ngời hữu thần, chất phác nhìn sang nữ hài.
- Bác Đồ Ăn có muốn ngồi nên đây nghỉ không, bác cũng đỡ mệt!
Giọng nữ hài hòa vào tiếng lóc cóc của đội xe vô cùng dễ nghe.
- Không cần đâu.
Khuôn mặt đen nở nụ cười:
- Ta là nông dân chạy quen rồi, chỉ có nhóc như cháu mới ưa ngọt.
- Bác Đồ Ăn này, cháu vừa lên 19 tuổi rồi đó!
Cô gái nhỏ chẹp miệng rất không phục.
- Ha ha, so với bác Đồ ăn thì thế vẫn là nhãi ranh.
Lúc này đội vận chuyển đi qua một khe núi, đi thêm 5 km nữa là ra khỏi Thúy Phong, đường sẽ mở rộng thẳng tiến đến Thông Minh Thành.
- Dừng lại.
Một đội nhân mã chặn đường, dẫn đầu là 1 kỵ sĩ 2x cùng 1 nữ ma pháp sư cũng 2x nốt.
- Người của Guild Demon, phiền rồi đây.
Cô gái sửa lại khuôn mặt đang cười hớn hở, nghiêm túc nói với bác Đồ Ăn của nàng.
- Núi này ta mở, cây kia ta trồng, muốn qua đường, lưu mãi lộ.
(Dịch giả: câu cửa miệng của cướp)
Tên kỵ sĩ vẻ mặt ngạo mạn.
- Núi này hệ thống mở, cây kia là hệ thống trồng.
Cô gái nhẩy xuống xe đi đến trước mặt đôi trai gái:
- Lão Đao, Phong Chi Vũ, các ngươi gì cũng tính xếp thứ 6 trong các guild Trung Quốc, muốn làm cướp đường cũng thật mất mặt quá đi.
[ Vận Mệnh ] Chia cấp bậc guild A, B, C, D, E, F, G theo đó số lượng người số lượng thành viên tăng lên. Thành lập guild rồi có thêm điểm thuộc tính.
Cấp Số Lượng thành viên Điểm thuộc tính thêm cho đoàn viên. Điểm thuộc tính thêm cho đoàn trưởng
G 10 người 2 3
F 50 người 4 5
E 100 người 6 7
D 200 người 8 9
C 500 người 10 11
B 1000 người 12 13
A 2000 người 14 15
Ngẫm lại nếu gia nhập guild cấp D vậy tức là lên 2 lv rồi. Song việc lên cấp cho guild rất khó khăn. Chỉ trừ guild của Vô Phong là cấp D ra thì có mỗi 5 guild cấp E xếp phía sau.
- Không còn cách nào khác, ta cũng phải đi nuôi anh em.
Lão Đao nhìn nữ hài, mắt chẳng nháy một cái.
- Dự Báo Thời Tiết, ta cũng biết cô, trên diễn đàn rất nhiều thông tin đều do cô post, nhưng năng lực như vậy thì đã thế nào, nhiều lắm là một cái thiên phú gián tiếp, hắc hắc, mấy thứ này ta muốn.
- Vậy sao anh không hỏi những thứ này là của ai?
- Là ai ta cũng không sợ… Các huynh đệ ngươi nói xem ta sẽ sợ ai nào? Ha ha.
- Không có ai hết.
Đoàn người hô lớn.
- Ha ha ha, anh em lên
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Ms Mèo
Ta Là Một Tên Trộm Quyển 2: Thế Giới Dong Binh
Tác giả: Quan Trào
Chương 4: Guild Demon (3)
Người Dịch: Minh*Thiên
Nguồn: 2T
Lão Đao thét to, người của guild Demon tràn lên như ong vỡ tổ.
- Phạm luật, chết hết cho tao.
Một tiếng gào to tiếp đó là tiếng đánh đập, bóng người bay ra xa khỏi đoàn xe, hóa thành mấy đạo bạch quang hi sinh hồi thành!
- Ặc.
Mọi người như bị điểm huyệt ngây ngốc, chờ guild mất thêm mấy người bọn họ mới nhìn rõ người đến là ai.
- Lão Đao, không phải NPC sẽ không can thiệp? Sao lại đụng phải tên NPC rảnh rỗi này.
Nữ ma pháp sư Phong Chi Vũ cuống quýt.
- Chém, tớ biết thế nào được.
Lão Đao trừng mắt nhìn mấy tên NPC kêu lên không cam lòng:
- NPC thương hội sao lại can thiệp đánh cướp? Thật bất công.
- Zê, Tạp Tạp đội trưởng em biết anh rất trọng nghĩa khí sẽ không bỏ mặc chúng em mà.
Dự Báo Thời Tiết như con chim nhỏ ôm chặt lấy tay Tạp Tạp.
- Không ôm ấp gì hết.
Tạp Tạp lạnh lùng đẩy bay Dự Báo Thời Tiết rồi lao thẳng đến Lão Đao.
- HỨ, chẳng biết thương hương tiếc ngọc gì hết, đúng là đầu gỗ.
Tiếng oán trách vọng lại đằng sau Tạp Tạp.
Tạp Tạp căn bản chẳng đế ý đến Dự Báo, thân hình to lớn bước đến trước mặt Lão Đao:
- Mày, bớt nói vớ vẩn đi, không ông đập cho về thành. Ta tuy thô tháo nhưng có nguyên tắc, đó là hộ hàng không hộ người, chỉ cần đem hàng hóa đến đích bất cứ kẻ nào cũng đừng hòng động vào.
Tạp Tạp liếc nhóm Dự Báo Thời Tiết tiếp tục:
- Hiện tại bọn họ vẫn còn ở đây, hàng hóa ta vẫn phải vận chuyển đến nơi, đừng trách ta giết không nể mặt.
- Là sao?
Lão Đao nghi hoặc.
- Ngay cả ý tử đơn giản như vậy mà cũng không hiểu, làm đầu lĩnh cái thể loại gì thế.
Tạp Tạp khinh bỉ.
- Đại ca, ý hắn là nếu giết hoặc bắt chủ hàng rời đi thì hàng hóa sẽ là của chúng ta. NPC sẽ đưa hàng hóa đến điểm chỉ định.
Một người chơi bên cạnh giải thích.
- Hừm, ngu quá, may mà có thằng tiểu đệ khá khẩm hơn một tý.
- Trùi ạ! Thiên lý ở đâu!
Dự Báo Thời Tiết bi thiết:
- Người vận chuyển lại đi giải thích cho tặc làm thế nào cướp hợp tình hợp lý?!
- Ta sống 40 năm vẫn chưa đụng phải cái gì như thế này.
Bác Đồ Ăn cũng dở khóc dở cười.
- Các chú biến hay muốn các anh tiễn?
Lão Đao vui vẻ, nhẩy xuống ngựa lại gần đám Dự Báo Thời Tiết, toàn đội vận chuyển chỉ có 16 người chơi, trừ Dự Báo Thời Tiết mặc một bộ váy áo đi chơi sặc sỡ ra còn vài người đều là nghệ nghiệp tự do. Lão Đao không để vào mắt.
- Anh không cần lớn tiếng như thế, hàng hóa anh cầm là được rồi.
Dự Báo Thời Tiết chẳng để bụng chút nào.
- Nha đầu …
Đồ Ăn muốn nói.
- Không cần nòi gì nữa.
Dự Báo Thời Tiết phất tay, giọng kiên quyết:
- Tính mạng quý giá hơn so với hàng hóa nhiều, hơn nữa mọi người chết ở đây cũng chẳng thay đổi được gì.
- Đúng là nhân vật đặc biệt, quyết định rất nhanh rất quyết đoán.
Lão Đao cười gian.
- Tuy vậy anh đừng quá đắc ý, bởi Ta Là Một Tên Trộm đại ca nhất định sẽ đón tiếp đó.
Dự Báo Thời Tiết nhìn Lão Đao cười nhạt.
Mặt hơi đổi một chút nhưng Lão Đao rất nhanh bình tĩnh lại:
- Cô đừng dọa ta, ta gan lớn lắm đấy.
Đáng tiếc, Lão Đao không biết chuyện xẩy ra ở Nghĩ Huyệt, trên diễn đàn [ Vận Mệnh ] còn chưa truyền bá, nếu Lão Đao biết nhất định sẽ không thong dong như vậy.
- Chỉ mong anh cứ tiếp tục “máu” thế này lâu lâu.
Dự Báo Thời Tiết bình tĩnh quay đầu lại với bác Đồ Ăn cùng hai người bạn:
- Chúng mình đi, về Thông Minh Thành.
Sau lưng Dự Báo Thời Tiết vang lên tiếng nói chuyện của Tạp Tạp và Lão Đao.
- Đội trưởng Tạp Tạp, hiện tại chúng ta hợp cách rồi chứ …
- Tất nhiên, hiện tại chú mày là khách hàng của ta…
- Có thể vận chuyển đến ….
- Ok, tới đó mất ….
- Thông Minh Thành …
- Không thành vấn đề, tuy nhiên phải trả trước tiền thuế …
- Đương nhiên, chúng ta là công dân mẫu mực mà nỵ…
… …
Đại trạch viện của Mộ Dung Tiểu Thiên. Tĩnh Di nghe xong câu nói của Dự Báo Thời Tiết.
- Mọi người không việc gì chứ?
- Chúng em ổn cả.
Mọi người đang ngồi xung quanh cũng thở ra một hơi.
- Hỏi một chút vị trí hiện tại của họ cùng Guild Demon đi.
Mộ Dung Tiểu Thiên ngồi một góc, bình tĩnh một cách kỳ lạ, nhưng ai ở đây cũng biết bão táp sắp bắt đầu.
- Bọn em đang dưới chân núi Thúy Phong, mục tiêu của guild Demon cũng là Thông Minh Thành, guild Demon cấp E, 100 người, xếp vị trí thứ 6, Đoàn trưởng Lão Đao lv 21 xếp 12 ở Trung Quốc cùng Thổ hệ Ma pháp sư Phong Chi Vũ lv 21 xếp thứ 41. Guild Demon ở ngay Thông Minh Thành.
- Tốt.
Mộ Dung Tiểu Thiên đợi Dự Báo Thời Tiết nói xong rất vừa lòng. Rõ ràng lưu loát đây không phải là người thường có thể làm được.
- Gọi họ bằng tốc độ nhanh nhất đến Thông Minh Thành.
Mộ Dung Tiểu Thiên đứng lên nhìn Tĩnh Di chăm chú:
- Việc ở đây giao cả cho em cùng Võ Đại, việc khác để anh lo.
Nói rồi cùng Minh Tâm và Rồng Ngoan Ngoãn đi ra.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Ms Mèo
Ta Là Một Tên Trộm Quyển 2: Thế Giới Dong Binh
Tác giả: Quan Trào
Chương 4: Guild Demon (4)
Người Dịch: Minh*Thiên
Nguồn: 2T
- Anh Thiên à, bọn mình chỉ có 3 người hả? Đối phương có 100 mạng nha!
Rời khỏi truyền tống trận của Thông Minh Thành, Rồng Ngoan Ngoãn bồn chồn.
- Đừng lo lắng, anh sẽ gọi Vô Phong đến hỗ trợ.
Mộ Dung Tiểu Thiên vừa nói ra miệng trong lòng bỗng cảm thấy rất khó chịu, hắn cuối cùng hiểu ra bản thân mình nhỏ yếu quá, mỗi lần gặp phiền toái đều mượn thế lực của người khác, bản thân chỉ là một người đơn độc.
Tuy quan hệ giữa hắn cùng Vô Phong rất tốt, nhưng thế lực của Niệm Thiên không phải của riêng một mình ai, hắn đã rời khỏi Niệm Thiên có tư cách gì sử dụng người của họ?
- Từ bây giờ sẽ không còn thế nữa.
Mộ Dung Tiểu Thiên thì thào.
Trong lòng Mộ Dung Tiểu Thiên bắt đầu muốn bồi dưỡng thế lực, thành lập chiến đội!
- Chúng ta chỉ có 3 người em có sợ không?
Mộ Dung Tiểu Thiên dừng lại nhìn sang Rồng Ngoan Ngoãn.
- Sợ? Ha ha
Rồng Ngoan Ngoãn cười rộ:
- Lúc trước em bị Bại Gia Nguyệt Nguyệt giết về lv 0, em cũng chưa thèm trau mày chứ đừng nói đến sợ.
- Tốt, có dũng khí.
Mộ Dung Tiểu Thiên vỗ vai Rồng Ngoan Ngoãn,
- Tuy nhiên anh cũng không điên lấy lực 3 người vs 100, nếu làm thế đúng là ngu xuẩn.
- Hà hà, em cũng nghĩ Thiên Ca không lỗ mãng như vậy.
Niệm Thiên không dùng được thì gọi bạn bè đến hỗ trợ, không thành vấn đề!
- Minh Tâm giúp anh nói với Dự Báo Thời Tiết gặp mặt ở khách sạn Hòa Bình.
Mộ Dung Tiểu Thiên chưa thấy Dự Báo Thời Tiết bao giờ nên không có add vào danh sách liên hệ, đành nhờ Minh Tâm vậy.
- Guild Demon phải mất 2 – 3 tiếng nữa mới về đến Thông Minh Thành, bọn mình chờ ở khách sạn Hòa Bình.
Tiệm rượu Hòa Bình nằm trong một loạt khách sạn lớn do hệ thống lập lên, tọa lạc trong khu phố phồn hoa nhất Thông Mình thành, cao 4 tầng, quy mô đứng nhất nhì trong 6 đại thành chủ.
Lúc này Mộ Dung Tiểu Thiên đang chờ Lôi Đình Hiên ở một phòng kín tầng 2.
- Đại ca, guild của Hiên ở ngay Thông Minh Thành nhỉ!
- Ừ, nghe Dự Báo Thời Tiết nói Guild Lôi Đình ở cấp E, xếp thứ 5 Trung Quốc, trên một bậc so với Demon.
Chưa chờ Mộ Dung Tiểu Thiên mở miệng Rồng Ngoan Ngoãn đã chen vào mất.
- Cái bọn kia thật là, khách đến đông đủ rồi mà vẫn chưa thấy bóng dáng tăm hơi!
Cửa được đẩy ra Tuyệt Phong bước vào.
- Huynh đệ, lần này có việc cần mọi người hỗ trợ.
Mộ Dung Tiểu Thiên ôm nhẹ Tuyệt Phong.
- Anh Thiên đến bây giờ còn khách khí với em sao? Chúng ta lúc nào lại phân giới tuyến thế?
Hoạn nạn biết chân tình, hai kẻ hữu tình gặp nhau thì ắt hợp.
- Không biết Thiên ca lần này gọi bọn em đến là có việc gì?
Tuyệt Phong ngồi xuống rồi nhấp một ngụm trà.
- Nói cũng thật dọa người, đoàn thương vận của ta bị cướp trên đường đến Thông Minh Thành, hiện tại bọn kia đang nghênh ngang về đây.
- Là kẻ nào? Danh tiếng Ta là Một Tên Trộm ở Trung Quốc này đầu kém a.
- Danh tiếng hay không có ích lợi gì?
Mộ Dung Tiểu Thiên thâm ý nhìn Tuyệt Phong:
- Cậu là Võng Du đệ nhất nhân còn bị người ta đánh tí chết nữa là.
- Xem ra thời đại “Độc Khách Hành” đã hết hạn.
Tuyết Phong than nhẹ rồi tiến vào trầm tư.
- Sức mạnh của một người rất nhỏ bé.
Rồng Ngoan Ngoãn chiêm vào một câu, hắn lại nhớ thời điểm bị Bại Gia Nguyệt Nguyệt truy sát khắp đại lục.
- Em thấy [ Vận Mệnh ] phát triển theo hướng quần hùng tụ hội, chiến hỏa sắp nổ ra, các anh xem Vô Phong nhờ có thế lực mà muốn gió có gió muốn mưa có mưa.
Minh Tâm mở miệng.
- Cậu đương nhiên phải nói giúp Vô Phong rồi, lúc hai người gặp nhau, hắn nhìn cậu cùng thái độ của cậu với hắn đều khác biệt một chút, cậu cho tớ là không biết hả?
Rồng Ngoan Ngoãn cười he he nhìn Minh Tâm.
- Nói láo, hình như muốn ăn đòn.
Mặt Minh Tâm đã đỏ lên rồi, vùng dậy đánh Rồng Ngoan Ngoãn.
Mộ Dung Tiểu Thiên cùng Tuyệt Phong ngồi yên lặng uống trà, dường như không bị ảnh hưởng bởi Minh Tâm cùng Rồng Ngoan Ngoãn đang cười đùa ầm ĩ.
- Anh nghĩ lập một guild.
Nửa ngày Mộ Dung Tiểu Thiên ngẩng đầu lên nói kiên định.
- Được, cho em một chỗ.
Tuyệt Phong ngẩng đầu cười vui vẻ.
- Thật tốt, bọn mình có guild để vào rồi!
Minh Tâm đang đùa nghịch cũng bật dậy vỗ tay hoan hô.
Tại căn phòng nhỏ tầng 2 tiệm rượu Hòa Bình, một guild 【 hữu tình năm tháng ★ bất lạc hào quang 】đã ra đời từ đây.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Ms Mèo
Ta Là Một Tên Trộm Quyển 2: Thế Giới Dong Binh
Tác giả: Quan Trào
Chương 5: Phá Sát (1+2)
Người Dịch: Minh*Thiên
Nguồn: 2T
- Tam tỷ, nhanh lên, chậm như rùa, chị tốt nhất là cộng thêm thuộc tính nhanh nhẹn đi.
Bên ngoài truyền đến tiếng nói quyến rũ của Lôi Đình Bách Hợp.
- Câm miệng cho bà, lúc đánh quái mở đường sao không chê bà chậm?
Chen vào là tiếng bước chân huỳnh huỵch cùng thanh âm như hét vào tai của Lôi Đình Khí Phách.
- Đại ca, mọi người nhanh nói giúp em với, Tam Tỷ nàng luôn khi dễ em.
Không nhìn được mặt Lôi Đình Bách Hợp mà chỉ nghe thấy tiếng nói khiến tâm hồn người ta thăng hoa bay bổng.
- Bọn họ đến rồi.
Nhóm Mộ Dung Tiểu Thiên đều mỉm cười nhìn nhau.
- Tam tỷ, Tứ tỷ, hai người cả ngày tranh cãi, một phút không ngừng, phiền chết mất!
Lôi Đình Cuồng Chiến người đã to, giọng nói lại càng to hơn.
- Mày thì lắm miệng vừa thôi!
Thanh âm tới gần, thân thể mập mạp của Bách Hợp đi vào mang theo một trận gió lốc.
- Thiên ca, anh không có vấn đề gì chứ!
Lôi Đình Hiên, Phá, Cuồng Chiến lục tục xuất hiện, cuối cùng vẫn là Lôi Đình Khí Phách cùng Thiên Nhai Vắng Khách. Lần trước Tiểu Thiên bị đá khỏi mạng làm cho mọi người thật lo lắng.
- May nhờ máy Dưỡng Sinh tiếp nước khôi phục thể lực, không anh 3 – 4 ngày không ăn chắc cũng toi rồi.
Mộ Dung Tiểu Thiên đứng dậy bắt tay mọi người, trong ánh mắt họ ánh lên vẻ quan tâm. Tuyệt Phong cùng Minh Tâm Rồng Ngoan Ngoãn cũng đứng lên chào hỏi nhiệt tình.
- Thiên ca, sao tới Thông Minh Thành lại không dừng lại ở đại bàn doanh của chúng em, kiểu gì bọn em cũng phải chiêu đãi anh một bữa chứ.
Chờ mọi người ngồi xuống Lôi Đình Hiên bắt chuyện.
- Không phải là không nghĩ tới, mà sự việc lần này khá khẩn cấp!
- Chuyện gì thế?
Lôi Đình Hiên nghe vậy chén trà đang bưng tới miệng cũng bỏ xuống.
- Hàng hóa của ta bị người cướp.
Mộ Dung Tiểu Thiên bất đắc dĩ.
- Tên nào gan lớn như vậy, dám cướp của Thiên Ca, đúng là không muốn sống nữa.
Người nóng tính nhất, Lôi Đình Khí Phách nhảy lên.
- Là kẻ nào?
Lông mày của Lôi Đình Phá cũng cong lên hỏi.
- Những kẻ này chắc các cậu rất quen thuộc, đều là dân Thông Minh Thành.
Mộ Dung Tiểu Thiên trầm giọng
- Đến cuối cùng là ai?
Lôi Đình Hiên mắt phát sáng.
- Guild Demon.
Mộ Dung Tiểu Thiên thản nhiên.
- Thề có chúa, em đã sớm không vừa mắt với bọn này.
Lôi Đình Cuồng Chiến hung hăn vỗ xuống bàn.
- Làm thịt tên Lão Đao kia đi.
Lôi Đình Khí Phách cũng góp cây búa to đùng lên cái bàn bé xíu.
Chiếc bàn chịu áp lực từ hai người nát vỡ đôi. Tửu điếm của hệ thống chẳng nhẽ cho bàn miễn phí? Tất nhiên là không, vừa đập xong thì đã có NPC đến xin bồi thường. Người quản gia này rất bình tĩnh, trên mặt luôn đeo nụ cười, lại còn khuyến khích bọn Mộ Dung Tiểu Thiên thoải mái mà phát tiết, đập sập tửu điếm cũng được, miễn là trong túi có đủ tiền mặt.
Dĩ nhiên là có dịch vụ bảo hộ trong khách sạn nhưng dịch vụ đi cùng nộp thuế.
Chờ Mộ Dung Tiểu Thiên giao tiền bồi thường, NPC quản gia thay toàn bộ những thứ bị hủy sau đó vứt lại một câu:
- Đừng ngại, đập tiếp đi!
Lôi Đình Hiên trừng mắt với Khí Phách cùng Cuồng Chiến.
…
Lôi Đình Phá phân tích:
- Thực lực guild Demon không thể coi thường được, so về năng lực cá nhân bọn mình nhỉnh hơn nhưng nếu trực tiếp đối đầu người bại là chúng ta. Dù sao tổng cộng chúng ta chỉ có 10 người tỉ lệ là 1 trọi 10 đó.
Rồng Ngoan Ngoãn không kìm được hỏi:
- Guild Lôi Đình của mọi người xếp trên vậy mà cũng chỉ có 6 mạng thôi à?
- Rất tiếc đấy là sự thật.
Lôi Đình Hiên cười tiếp nhận đề tài:
- Bởi chúng em làm nhiệm vụ Dong Binh nhiều hơn nên chỉ số guild cũng cao hơn. Thêm nữa mải mê đánh quái luyện cấp chẳng ai nghĩ mời thêm thanh viên thành ra cả guild chỉ có 6 nhân mạng.
- Em thấy cứ gọi tên Vô Phong kia, hắn có đến nghìn người rồi.
Lôi Đình Khí Phách định giơ lên búa lớn, ngờ đâu Lôi Đình Hiên trừng mắt một cái đành phải thả lại trên vai.
- Em nói chị Khí Phách, đừng suy bụng ta ra bụng người nữa.
Rồng Ngoan Ngoãn lại không kìm được.
- Anh không muốn dùng lực lượng của Niệm Thiên nữa.
Mộ Dung Tiểu Thiên ngừng lại cho tất mọi người tập trung vào đây rồi mới nói tiếp:
- Ai trong chúng ta ngồi đây đều chưa biết mặt kẻ chủ trì của Niệm Thiên, Vô Phong dù sao cũng là nhân viên cấp cao mà thôi. Cho nên chẳng ai có thể đảm bảo về sau sẽ không xung đột với Niệm Thiên. Anh sợ phải quan hệ mật thiết với tổ chức này. Hơn nữa chúng ta không thể lúc nào cùng dựa vào thế lực người khác để sống, nếu muốn ẩn núp thì tốt nhất lên quấn gói rời khỏi [ Vận Mệnh ] cho nhanh.
- Nói đúng nắm.
Tuyệt Phong gật đầu cho là phải.
- Quan trọng nhất là chúng ta không thể núp dưới sự che chở của người khác được.
Những người khác đều đồng ý với ý kiến của hai người.
- Xem ra hai vị chuẩn bị thành lập thế lực của riêng bản thân.
Mắt Lôi Đình tỏa sáng.
Có thể cùng huynh đệ lập nghiệp khai bang, oai phong một cõi. Đây chính là giấc mộng Lôi Đình Hiên ấp ủ đã lâu.
- Hiên à, đây là hoàn cảnh yêu cầu. Lấy ví dụ việc hôm nay, Guild Demon 100 mạng có thể làm chúng ta xấu mặt đến mức này, Tuyệt Phong Võng Du đệ nhất thì đã làm sao? Guild Lôi Đình xếp thứ hạng cao hơn thì thế nào? Còn có anh, ở Trung Quốc này cũng tính là vang danh khắp nơi, có thể đánh bừa một trận với guild Demon không? 1 vs 10 cho dù chiến thắng bọn mình cũng phải tổn thất nghiêm trọng.
Mộ Dung Tiểu Thiên nhìn Lôi Đình Hiên nói:
- Giống với suy nghĩ của em.
Lôi Đình Phá gật đầu:
- Lv của người chơi càng cao thì càng nhiều guild được tạo ra, không bao lâu nữa đi đến đâu ta cũng phải đối đấu với 100, 1000 hay hàng nghìn người, nếu bọn mình không phát triển thế lực sẽ bị người ta coi là chuột nhắt ai cũng đánh giết.
Lôi Đình Phá cười ha hả, dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên cùng Tuyệt Phong.
- Hai người sẽ là mục tiêu hàng đầu của tất cả guild, giết được hai người danh khí của guild sẽ bay lên trời. Cho dù hai người có thần khí thì sao? Bị ngàn người vây đánh cũng đành chạy trối chết.
- Được rồi, không cần nói nhiều nữa.
Lôi Đình Hiên kết một câu:
- Tóm lại anh Thiên mà lập guild thì phải cho chúng ta một chỗ, hiện tại giải quyết việc trước mắt đã, làm sao để đối phó với guild Demon đây.
Mọi người tiến vào thảo luận.
…
- Cộc cộc cộc.
Tiếng gõ cửa vang lên.
- Xem ra Dự Báo Thời Tiết đã đến.
Rồng Ngoan Ngoãn hai mắt tỏa sáng, xông lên mở cửa.
- Mệt chết à, em muốn uống nước.
Dự Báo Thời Tiết vừa vào cửa ngồi phích ngay xuống gần bàn với tay lấy bình trà tu ừng ực.
- Bụng đói rồi, ta không khách khí đâu, ăn cơm ăn cơm thôi.
Bác Đồ Ăn cũng cười với nhóm Mộ Dung Tiểu Thiên sau đó cùng hai người bạn đằng sau ngồi xuống ăn.
Trên bàn đã bầy sẵn đồ ăn, nhưng nhóm Mộ Dung Tiểu Thiên chỉ uống trà. Cũng không phải bọn họ lo nghĩ cho nhóm Dự Báo Thời Tiết mà là vì nếu không gọi rượu thịt chỉ sợ tên NPC kia sẽ đuổi mọi người ra mất.
Những người ở trong phòng không ai nói gì chỉ mím miệng cười. Hành động không ngại ngùng, không giả tạo của nhóm người Dự Báo Thời Tiết bất chợt kéo mọi người gần nhau hơn.
- Em giới thiệu với mọi người nhá…
Rồng Ngoan Ngoãn đứng lên mở đầu.
- Giới thiệu cái khỉ mốc! Nick trên đầu mọi người đều có, coi người ta không biết đọc à, hơn nữa giới thiệu không đến lượt mi, ở đây tui mới là người hiểu tình hình nhất.
Dự Báo Thời Tiết chen ngang, đứng lên phủi bụi trên quần áo:
- Chạy hùng hục hùng hục, bẩn hết cả quần áo, đi tong mấy ngàn kim tệ rồi.
Rồng Ngoan Ngoan mặt đỏ, thở hồng hộc, xấu hổ lắc đầu rồi bất đắc dĩ ngồi xuống.
Mộ Dung Tiểu Thiên nhìn Rồng Ngoan Ngoãn, rồi lại đến Thiên Nhai Vắng Khách đang ngồi lải nhải bên Lôi Đình Khí Phách âm thầm cười khổ:
- Lại một gã trai rơi vào bẫy tình, bị ngược đãi a!
- Hừm, nhãi ranh thì biết cái gì.
Khí Phách không phục, há mồm là muốn tranh cãi, quên không ngẫm lại, kỳ thực ai nhiều tuổi hơn ai.
- Thật không? Chắc thế thật.
Dự Báo Thời Tiết liếc Khí Phách, xong rồi rút ra khăn một bên lau mặt một bên mở miệng:
- Tuyệt Phong thì nổi tiếng rồi, 2x kị sĩ, cấp 22, xếp thứ 2 khu Trung Quốc;
- Ta Là Một Tên Trộm, chức nghiệp Không Rõ, lv 20, xếp hạng 138.
- Lôi Đình Hiên, chiến sĩ 2x, lv 21 xếp thứ 9.
- Lôi Đình Phá, chiến sĩ 2x, lv 21, xếp 17
- Lôi Đình Cuồng Chiến, chiến sĩ 2x, lv 21, xếp 18
- Lôi Đình Khí Phách, chiến sĩ 2x, lv 21, xếp 45.
- Lôi Đình Bách Hợp, chiến sĩ 2x, lv 21, xếp 71
- Thiên Nhai Vắng Khách, 2x Triệu Hoán sư, lv 20 xếp 266.
Mọi người trợn tròn mắt tắc tịt.
- Lợi hại.
Thiên Nhai Vắng Khách vã mồ hôi, người khác thì đã đành nhưng hắn là kẻ xếp ngoài 200 người mạnh nhất a! Trọng yếu hơn bảng top mỗi ngày đều có thay đổi, hắn hôm nay vừa xem xong chính xác cực kỳ.
- Không ngờ mình từ vị trí thứ 3 nhẩy xuống 138 đó.
Mộ Dung Tiểu Thiên lắc đầu, lần trước ở Lam Ẩn bộ lạc một phát nhẩy lên thứ 3, đến bây giờ hắn vẫn chưa xem lại bảng thứ hạng.
Tuy nhiên ngẫm lại cũng không phải không có lý, những ngày ở chỗ người lùn cũng rất dài, lại chậm thêm nữa vì việc của Tuyệt Phong, một con quái còn chưa kịp đánh không tụt lùi mới là lạ.
- Hừm, coi nhóc lợi hại nhưng vẫn sai rồi, chị xếp 46 không phải 45.
Lôi Đình Khí Phách không có từ bỏ.
- Đó là chuyện ngày hôm qua, hôm nay chị là 45.
Dự Báo Thời Tiết không thèm nhìn lại trả lời rất nhẹ nhàng.
Lôi Đình Khí Phách vội bật bảng xếp hạng lên xem, ánh mắt lướt qua rồi lập tức ngậm miệng.
- Được rồi, nghiên cứu lại sau nhé.
Mộ Dung Tiểu Thiên mở miệng:
Dự Báo Thời Tiết, guild Demon hiện tại đang ở đâu?
Dự Báo Thời Tiết trở lại ngồi trước bàn nói với Mộ Dung Tiểu Thiên:
- Theo tốc độ vận chuyển đến Thông Minh Thành sẽ mất 36 phút nữa!
Tình thế đã muốn khẩn cấp rồi, thời gian quá ngắn nếu không có cách nào chỉ có thể đối đầu.
Dự Báo Thời Tiết từ chỗ Rồng Ngoan Ngoãn hiểu được tình huống, cũng không nghĩ được cách nào tốt.
Trong phòng một lần nữa yên ắng.
Mà dòng cát thời gian vẫn chảy.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Ms Mèo
Ta Là Một Tên Trộm Quyển 2: Thế Giới Dong Binh
Tác giả: Quan Trào
Chương 5: Phá Sát (3+4)
Người Dịch: Minh*Thiên
Nguồn: 2T
Trong hàng ghế không khí dị thường ngưng trọng, trong không khí tràn ngập áp lực cùng hơi thở gấp gáp. Trong lòng mọi người đều nặng trĩu hiu quạnh, bi tráng mà không lùi bước.
- Tuyệt Phong.
Mộ Dung Tiểu Thiên ánh mắt linh động xua tan u ám.
- Nếu đoàn trưởng cùng phó đều bị đánh về lv 19 thì sẽ thế nào?
- Như vậy guild bị giải tán vì không đủ điều kiện lập guild.
- Tốt, chúng ta lấy nhàn quân đánh kẻ địch kiệt quệ, đánh đột kích, giết để phá.
Mộ Dung Tiểu Thiên quyết đoán.
- Bây giờ giảng giải ý tưởng của anh.
Mộ Dung Tiểu Thiên chờ mọi người đồng ý bắt đầu bố trí.
- Tuyệt Phong lập đội rồi xuất phát.
An bài thỏa đáng rồi Mộ Dung Tiểu Thiên đưa ra mệnh lệnh.
Đi theo đội trong [ Vận Mệnh ] tối đa là 10 người, Mộ Dung Tiểu Thiên, Tuyệt Phong, Anh em Lôi Đình cùng Thiên Nhai Vắng Khách Rồng Ngoan Ngoãn, Minh Tâm đủ một đội. Dự Báo Thời Tiết bác Đồ Ăn cùng hai người bạn thành một đội. Đặc điểm của đội là kênh thông tin riêng, chỉ cần không cách nhau quá xa mọi người đều có thể nghe rõ người khác nói gì.
…
Ngoài thành Thông Minh, cửa Nam, Guild Demon sắp đội chỉnh tề tiến đến. Hai mươi mấy chiếc xe ngựa ở đằng sau.
- He he, chỉ cần bán hết đống hàng hóa này bọn mình giàu to rồi.
Lão Đao bỏ ngựa cùng sóng đôi với Phong Chi Vũ, cảm giác bước đi phiêu phiêu.
- Lão Đao, tớ vẫn thấy bất ổn lắm, Ta Là Một Tên Trộm chính là Sát Nhân Cuồng đó không phải đậu hũ đâu.
Tay trái Phong Chi Vũ cầm pháp trượng tay phải vuốt nhẹ những nọn tóc bị gió thổi loạn, chậm rãi tiến lên cũng không hớn hở như Lão Đao.
- Thôi đi thôi đi, chỉ có mấy người ngốc mới tin chuyện đó. Rõ ràng bị đàn sói đuổi giết thế mà thành ra dẫn sói về đồ sát thôn. Chỉ bằng một mình hắn thôi ư? Hơn nữa cho dù hắn tìm tới hàng hóa cũng bán hết rồi. Nếu lúc đó đấu không lại thì mình reset, có đống tiền này, he he, tớ mới có thời gian chăm sóc cậu.
- Tên nhóc này thật hư đốn.
Phong Chi Vũ phát hiện ánh mắt của Lão Đao đang lướt trên người mình thì kiều mỵ trừng hắn một cái:
- Tối hôm qua cho một lần bây giờ vẫn chưa biết điều nha.
- He he, nếu không vì chuyến hàng này, tớ đã sớm log out tìm cậu rồi.
- Chán ghét, người xấu.
Phong Chi Vũ mặt càng đỏ hơn, cười duyên dáng, vươn tay đập Lão Đao.
- Vậy chẳng nhẽ tối qua cậu không thoải mái?
- Chán ghét, ai cho phép hỏi người ta cái vấn đề đó hả!
- He he, nhanh lên thôi, chúng mình bán xong hạ tuyến đánh 300 hiệp.
Lão Đao nói rồi đi như chạy.
Vừa vào Thông Minh Thành đã bị hai kẻ chặn lại.
Mộ Dung Tiểu Thiên đứng đó:
- Dừng lại.
- Hóa ra Ta Là Một Tên Trộm, xin hỏi có chuyện gì thế?
Lão Đao dừng lại bộ mắt rất gian thương. (Rất giống Lâm Vãn Vinh - Lâm Tam)
- Ừ, khá lắm, da mắt đủ dày, cướp của người ta mà vẫn cười vui vẻ ghê.
Mộ Dung Tiểu Thiên mỉm cười vỗ tay khen ngợi.
- Hàng của chú mày sao?
Lão Đao cười càng cạc, quay đầu nhìn hướng phía sau:
- Đội trưởng hàng hóa này là của Ta Là Một Tên Trộm hay là của Lão Đao?
- Theo lý luận thì thuộc về Lão Đao.
Tạp Tạp lười biếng trả lời, ngay ngón chân cũng chẳng động.
- Nhìn xem, nhìn xem cả thương đội đều làm chứng cho anh, thế nào, định ăn cướp?!
Lão Đao đắc ý cười rộ lên.
- Ta không nói vớ vẩn với ngươi nữa.
Mộ Dung Tiểu Thiên vẫn tươi cười:
- Trả lại toàn bộ sau đó thanh toán tiền thuế, năm mới vừa đến bỏ qua xung đột, nếu không, tự gánh hậu quả.
- Kẻ khác sợ nhưng ta không sợ mày, thích gì nào?
Lão Đao thấy trước mặt chỉ có Mộ Dung Tiểu Thiên và Rồng Ngoan Ngoãn, bộ dạng lại càng hống hách.
- Tên nào trâu bò thế này, nhiều hàng hóa zậy chắc kiếm không ít tiền đâu.
Thanh âm của hai gã người chơi từ xa vọng lại.
Một tên ngồi trên lưng ngựa, tay cầm kỹ sĩ thương, bộ dạng biếng nhác, một tên khác đi đằng sau không nói tiếng nào chỉ mong đi cho nhanh.
- Là Võng Du đệ nhất nhân a, anh xem thằng Ta Là Một Tên Trộm đang chuẩn bị cướp hàng của em đó, em nghĩ hắn thanh danh rất lớn sẽ không tự dưng khi dễ người khác!
Nhìn thấy Tuyệt Phong, Lão Đao giở trò ăn vạ.
Phải từ từ mượn sức người khác, ai mà chẳng biết, Tuyệt Phong là kẻ bênh vực kể yếu thích quản chuyện bao đồng.
- Hàng hóa này là của cậu sao?
Tuyệt Phong trực tiếp cưỡi ngựa thẳng đến trước mặt Lão Đao, mà theo sau đó là Thiên Nhai Vắng Khác cũng tiếp cận.
- Tạp Tạp đội trưởng, hàng hóa là của ai?
- Theo lý thuyết thì thuộc về Lão Đao.
- Thấy chưa, thấy chưa, Tuyệt Phong à, Tên Trộm thật khinh người quá đáng!
Lão Đao giả bộ ủy khuất
- Ta Là Một Tên Trộm đây là ngươi xui xẻo …
- Ai chạy đến địa bàn chúng ta giương oai thế này?
Lôi Đình Phá từ xa tiến tới.
- Ùi chà, là Lôi Đình Phá! Anh bạn đến vừa đúng lúc a!
Lão Đao càng đắc ý:
- Cậu xem, có kẻ khi dễ đến cửa rồi.
- Hả, kẻ nào kiêu ngạo như vậy!
- Chính là Ta Là Một Tên Trộm đại danh đỉnh đỉnh nha! Hai mống mà dám đánh cướp của ta, nghĩ hắn là siêu nhân chắc!
Lão Đao lấy tay chỉ Mộ Dung Tiểu Thiên, mồm không ngừng nói móc, cảm giác rất sảng khoái.
- Đây là của ngươi? Sao tiểu tư ngươi lại tự nhiên giàu như thế? Ta nhớ hồi trước ngay cả tử trang cấp 3 chú mày còn mua không được cơ mà.
Lôi Đình Phá đùa cợt.
- Đương nhiên là của ta.
Lão Đao đỏ mặt, lần thứ 3 quay sang hỏi Tạp Tạp.
- Tạp Tạp đội trưởng, hàng hóa là của ai?
- Theo lý thuyết thì thuộc về Lão Đao.
- Ha ha, Lôi huynh đệ đã nghe thấy chưa, thương hội đã nói là thật!
- Ta nhắc lại lần nữa, trả hàng hóa sau rồi thanh toán tiền thuế, coi như giữa chúng ta không có việc gì xẩy ra, nếu không tự gánh lấy hậu quả.
Mộ Dung Tiểu Thiên ý cười càng đậm.
Hắn đứng đó tiêu sái, không sợ hãi, không tức giận, đủng đỉnh như vệt mây trắng giữa trời.
- Ha ha, Tuyệt Phong huynh Lôi Đình huynh, đây là câu nói buồn cười nhất ta …
- GIẾT
Mộ Dung Tiểu Thiên mở miệng gào một tiếng.
Ánh mắt đang khép hờ bỗng trừng mở, long lanh sắc bén vô cùng, nụ cười trên phiêu dật trên khóe môi biến động tràn ra vô hạn sát khí.
Động rồi, thân thể hắn động, động tác như gió lốc.
Mộ Dung Tiểu Thiên tung ra Sử Độc Thuật biến Lão Đao thành con rùa màu xanh.
Mị Ảnh Phiêu Di thực hiện thuần thục nhưng không phải đánh về Lão Đao mà là Phong Chi Vũ.
Trong thời khắc chữ “Giết” vang lên, một ánh chớp màu trắng từ trên người Mộ Dung Tiểu Thiên vọt ra, giống như là thuần di vậy tốc độ so với Mộ Dung Tiểu Thiên còn phải nhanh hơn khiến mắt người ta sinh ra ảo giác.
- Nếm thử Băng Tuyết Vụ của ta.
Tiếng kêu từ bóng trắng theo đó một mảnh sương mù chụp xuống đầu Phong Chi Vũ.
Mộ Dung Tiểu Thiên thả Tuyết Thần Điêu, tuy nó mới chỉ là lv 0 nhưng suy cho cùng vẫn là thần thú, sở hữu skill bản năng.
Trong không khí lạnh lẽo, Phong Chi Vũ mặt tái đi môi run run.
Băng Tuyết Vụ của Tuyết Thần Điêu làm ngưng kết đóng băng gây chậm lại tốc độ đối phương.
Nếu nó trên lv50 đối phương không đơn giản răng đập vào nhau mà có thể trong nháy mắt biền thành tượng băng!
Băng Tuyết Vụ vừa trúng chiêu Mộ Dung Tiểu Thiên đã nhào vào, Tán Hồn Thiết Trảo nện nên người ma pháp sư, chịu đòn nghiêm trọng này Hp của Phong Chi Vũ cũng không còn bao nhiêu.
- Aaa!
Phong Chi Vũ kêu lên đau đớn, muốn uống thuốc hồi màu mặt khác rời khỏi đối phương thật xa, chỉ cần chạy lại chỗ guild Demon của mình như vậy nàng chẳng sợ kẻ nào nữa.
- Không có cửa đâu.
Phong Chi Vũ vừa chuyển thân Rồng Ngoan Ngoãn đã cản đường từ khi nào, khuôn mặt baby kề sát mặt cô gái.
- Về điểm hồi sinh đi!
Phân Thủy Nhận (cấp 4 Lục Trang) trong tay Rồng Ngoan Ngoãn không lưu tình chút nào cắm vào khuôn ngực ngạo nghễ gợi cảm của Phong Chi Vũ.
Con dao này thu được trong chuyến Mộ Dung Tiểu Thiên đi vùng đất Cực Lạnh, Rồng Ngoan Ngoãn và Thiên Nhai Vắng Khách tranh nhau mãi, cuối cùng Ngoan Ngoãn thắng.
Đừng nhầm tưởng Rồng Ngoan Ngoãn không được nhắc đền nhiều mà coi thường, khi chiến đấu nó thuộc hàng nhất lưu, chém giết với Bại Gia Nguyệt Nguyệt khiến bé này trưởng thành nhiều.
Phong Chi Vũ chỉ đành liếc nhìn Lão Đao rồi trở thành bạch quang biến mất.
Khi Mộ Dung Tiểu Thiên nhào lên Lão Đao cũng phản ứng.
Ở khu Trung Quốc này xếp hàng thứ 12 có thể xây dựng guild lên cấp E, hết thẩy không phải dùng vận may. Lão Đao tuyệt đối là một nhân vật lợi hại.
Lúc bị phóng độc Lão Đao nhanh chóng thay kỵ sĩ thương ứng chiến, ai ngờ Mộ Dung Tiểu Thiên lại vọt đến Phong Chi Vũ, đây là nguyên nhân hắn sửng sốt.
- Mày Phải Chết.
Lão Đao phục hồi tinh thần kỵ sĩ thương vung lên đánh về phía Mộ Dung Tiểu Thiên. Hắn không để hai kẻ trước mặt vào đâu cả.
Liên kích chiến sĩ 2x, 4 ánh kiếm chớp giật xuyên qua thân hình Lão Đao.
Liên Kích: là kĩ năng của Đại Chiến sĩ, sơ cấp, chuyển 20% điểm công kích thành dam, thời gian hồi skill 2 phút; Trung cấp là 30%, còn Cao Cấp thì chuyển 40%!!!
Chiêu thức không đẹp nhưng thực dụng.
Lôi Đình Phá không giống Mộ Dung Tiểu Thiên skill vẫn ở dạng sơ cấp, tên này đã luyện đến Liên Kích cao cấp, xóa không ít HP của tên đoàn trưởng.
Lão Đao muốn ngất, kinh nghiệm dù nhiều nhưng hắn cũng không thể tránh một kích bất ngờ của Lôi Đình Phá.
Cho đến khi Lão Đao bị liên kích đánh lùi mới thấy rõ người tập kích hắn là ai!
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Ms Mèo