Chương 87: Ta Là Đại Sắc Lang .
Tác giả: Lãnh Thạch
Dịch: Hoa Thiên
Biên dịch: Hoa Thiên
Nguồn: 4vn.eu
[[Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương]] bay lượn một vòng trước mặt chúng ta, bởi vì vừa mới ấp trứng, chỉ mới Lv1, thân thể cũng không lớn, có thể dễ dàng hạ xuống vai ta, "Chip chip" kêu vang không ngừng.
"Đinh đông, chúc mừng người chơi Thạch Đầu Thành sở hữu sủng vật [[Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương]], sủng vật không có tên, mời đưa tính danh."
"Tiểu Kim."
"Đinh đông, chúc mừng người chơi Thạch Đầu Thành có sủng vật [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương] được xếp trong [Bảng Sủng Vật], người chơi Thạch Đầu Thành có muốn hiển lộ tính danh không."
"Không hiện lộ."
Mở ra [Bảng Sủng Vật], Tiểu Kim của ta quả không hổ danh, vượt qua cả vị trí của [Hắc Ám Hỏa Điểu], lập tức trở thanh để nhất sủng vật.
1:sủng vật cấp 9 [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương]. Chủ nhân: tính danh che dấu
"Ha ha...." Thật sảng khoái.
"Thạch Đầu, hắc ám bất tử kim điêu của ngươi thật lợi hại, sủng vật cấp 9, đệ nhất sủng vật nha."
Thanh Trúc vui vẻ mỉm cười, so với ta còn cao hứng hơn.
"Ha ha, Tiểu Kim thật lợi hại."
"Tiểu Kim, [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương] của ngươi tên là Tiểu Kim?"
"Đúng vậy."
"Sủng vật [Tam Dực Hắc Ám Kim Bức Vương] của ta cũng tên là Tiểu Kim."
"Cái này, có ảnh hưởng không."
"Ân."
Thanh Trúc trong lòng rất vui mừng, trên mặt xuất hiện vẻ thẹn thùng mê người.
Ta nhìn xem thuộc tình của Tiểu Kim.
[Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương]: cao cấp sủng vật cấp 9, có thuộc tính hắc ám, lôi cùng phong, có huyết thống trực hệ với thần thú Đại Sí Côn Bằng Vương.
Lv 0, HP 500, MP 500, công kích 300, phòng ngự 300.
Thiên phú: Hồi Sinh, mỗi ngày dùng được 1 lần, sau khí sống lại trạng thái toàn mãn(vô địch), trong vòng ba phút các thuộc tình + 30%.
Kỹ năng: [Tiểu Phong Bạo], kỹ năng công kích chủ động, công kích đơn thể, nhằm thẳng hướng địch nhân công kích.
Đại Bàng Giương Cánh: kỹ năng bị động, mỗi khi tăng 5 Lv, tốc độ +1, HP+30%, tốc độ phi hành + 50%.
Sau khi lên Lv 40 có thể cưỡi được.
"A, Thạch Đầu, ta không hoa mắt chứ, không ngờ thuộc tính lại cường hãn như vậy."
Thanh Trúc giật mình nhìn thuộc tính của [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương], vô tình kéo kéo cánh tay ta, khiến ta cảm nhận được một trận ấm áp, dặc biệt là tay ta lại “bị” nàng ép vào “khe núi”, khiến ta cảm nhận được sự mềm mại của nàng, cảm giác khiến cho ta vô cùng sảng khoái.
Ta thật không ngờ rằng song nhũ của Thanh Trúc cũng mềm mại và đầy đặn như vậy, trong khi ta đang chuẩn bị nhìn lén, âm thanh của Thanh Trúc lập tức khiến ta giật mình.
Hừ hừ, đây tính là cái gì, ta còn có cả sủng vật đản của thần thú [Hắc Ám Tử Thiên Long] nữa nha, đáng tiếc là không thể ấp trứng được, sủng vật cấp 9 đã biến thái như vậy, vậy thì thần thú sẽ biến thái đến mức nào, ta quả thật muốn xem xem.
Ta trong lòng vô cùng đắc ý, đương nhiên, ta cũng không có nói ra.
Bất quá, không ngờ sủng vật cấp 9 [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương] lại cường hãn như vậy, còn hơn [Hắc Ám Hỏa Điểu] 1 cấp, sủng vật cấp bậc này, thuộc tính cường hãn như vậy cũng rất hiếm.
"Thạch Đầu, ta có thể sờ sờ Tiểu Kim của ngươi một chút không?"
Thanh Trúc bắt đầu làm nũng, lắc lắc cánh tay của ta, bộ dáng như là nếu không được ta chấp nhận sẽ không ngừng lại.
"A. thật thoải mái."
Ta nhịn không được trong lòng rên rỉ, Thanh Trúc hoàn toàn không ý thức được hành động của nàng rất “nguy hiểm” cánh tay ta bị nàng lắc liên tục chạm vào ngực nàng, liên tục được tiếp xúc vô cùng “thân mật” với ngực nàng.
Cánh tay ta vẫn bị nàng ôm trong ngực, bị bộ ngực kiêu hãnh của nàng bao bọc, khiến ta sảng khoái đến chết nha, không thể nói hết được thoải mái.
"Ân..."
Ta nhanh chóng để Thanh Trúc vuốt ve Tiểu Kim, nếu không thì ta thật sự sẽ “phạm tội” mất.
"Ha ha, Thạch Đầu, ngươi thật tốt."
Thanh Trúc vuốt ve Tiểu Kim, si ngốc nhìn ta, trên mặt mang nụ cười sáng lạn, trong mắt tràn ngập vẻ sùng bái, chiếc miệng nhỏ nhắn đáng yêu vô cùng, khiến ta không cách nào kiềm chế được.
Ta là nam nhân, ta trong lòng điên cùng thét lên.
Ta không thể kìm được nữa, đột nhiên nghiêng đầu qua, trong lúc Thanh Trúc không để ý, lập tức hôn vào chiếc miệng nhỏ nhắn của nàng, nhẹ nhàng hôn trộm một cái, nhấm nháp tử vị mê người của nàng.
"Thạch Đầu, ngươi......"
Thanh Trúc bị ta “đánh lén” một cái, không kịp phản ứng, căn bản không nghĩ đến ta lại lớn mật như vậy.
Thật mê người, Thanh Trúc khuôn mặt ửng hồng, ngọc diện đỏ ửng dấu trong ngực ta, không dám đối mặt với kỵ sĩ Thạch Đầu Thành trước mặt, nhưng mà trong lòng nàng lại tràn ngập cao hứng, lặng lẽ cảm nhận lại hương vị còn vương lại trên môi nàng, muốn đem nó nhớ kỹ ở trong lòng.
Nhìn Thanh Trúc đang thẹn thùng, thật sự rất mê người, thật sự rất xinh đẹp, nếu không phải sự nàng phản cảm, ta thật sự muốn ngay lập tức “ăn” nàng.
Ta đột nhiên phát hiện, ta không ngờ lại hoa tâm như vậy, chẳng lẽ lại thật sự như Kỳ Tiểu Giai nói, ta là một tên Hoa Hoa công tử, là một tên nam nhân phong lưu.
Phong lưu hay không phong lưu, ta cũng không dám xác nhận, cũng không biết được, nhưng hiện tại ta chỉ biết một điều, ta thật sự là một đại sắc lang, một đại sắc lang vô cùng thích mĩ nữ, một đại sắc lang không bao giờ chán ghét mĩ nữ.
Trí mạng chính là ta lại rất thích cảm giác này, thích bị gọi là đại sắc lang, ta cảm giác được trong lòng mình chính là một đại sắc lang chân chính, một đại sắc lang có năng lực, mong muốn trở thành một thiên hạ đệ nhất sắc lang.
Nhìn thanht rúc đang thẹn thùng, bản sắc đại sắc lang của ta lập tức được phát huy, ta nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của Thanh Trúc, kéo nàng lại gần mình.
"Nhanh, đi luyện cấp."
Khuôn mặt Thanh Trúc càng thêm đỏ ửng, trong lòng nàng bây giờ đang ngập tràn hạnh phúc, tùy ý để ta lôi kéo nàng, hướng về phía thạch lâm.
Ta làm sao vậy?
Hơn hai mươi năm qua không có tiếp xúc với nam nhân, càng không muốn tiếp xúc với nam nhân, nhưng mà bây giờ, lại như một cô gái yếu đuối rung động trước nam nhân này, tùy ý để nam nhân này bãi bố(xắp xếp), đây là chuyện chưa từng xuất hiện đối với nàng.
Tại sao?
Thanh Trúc trong lòng không ngừng tự hỏi, nàng muốn tìm ra đáp án, nhưng trong lòng đang rất rối loạn, chỉ tùy ý để hắn nắm lấy bàn tay, dẫn về phía trước.
"Thật là cao hứng nha!"
Thanh Trúc không tìm được đáp án, nàng chỉ cảm thấy rất thích bị nam nhân này nắm tay, thích ở gần hắn, thích ngửi hương thơm của hắn.
"Chip chip..."
"Thu thu..."
Sủng vật của ta cùng với Thanh Trúc, [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương] và [Tam Dực Hắc Ám Kim Bức Vương] đồng thời kêu lên, vui vẻ bay lượn tại không trung, phảng phất như phi thương thân mật, bay theo sau ta cùng Thanh Trúc.
Ai! Thật sự là tiếc nuối mà!
Mỗi người chơi chỉ có thể gọi được 1 sủng vật để chiến đấu, nếu không ta đã gọi thêm [Hắc Ám Hỏa Điểu] cùng tham gia chiến đấu, chắc chắn cảnh tam đại cao cấp phi hành sủng vật bay trên đầu sẽ vô cùng ngoạn mục, phải biết rằng phi hành sủng vật rất khó kiếm, vô cùng quý hiếm nha.
Bây giờ chỉ có thể đợi đến lúc [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương] lên Lv 40, đến lúc đó ta cưỡi [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương], sau đó triệu hồi [Hắc Ám Hỏa Điểu], là có thể đồng thời điều khiển hai sủng vật cùng chiến đấu.
Nghĩ tới [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương] của ta có thể cưỡi được, điều này trong đám phi hành sủng vật, sợ là trong 1 vạn mới có một, cho dù một sủng vật không có thuộc tính gì nhưng nếu nó là phi hành sủng vật có thể cưỡi được, trong [Vương Giả] sợ là có tiền cũng không mua được .
Như thế này cũng không được, ta còn có cả [Hắc Ám Tử Thiên Long], nếu có thể đồng thời gọi về mấy sủng vật một lúc thì tốt quá.
Bất quá, cũng phải xem lại [Hắc Ám Tử Thiên Long],[Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương],[Hắc Ám Hỏa Điểu], đều là sủng vật hệ hắc ám, chỉ riêng điều này cũng khiến người ta toát mồ hôi nha, ta thật giống như Đại Ma Vương, điều khiển một đám sủng vật thuộc tính hắc ám.
Hết Boom, nếu anh em muốn truyện này được đẩy nhanh tốc độ, vậy còn chờ gì nữa, hãy thank thật nhiều, hãy nếu thật nhiều ý kiến trong mục góp ý.
Ta sẽ cố tăng nhanh tốc độ, 1 ngày 1C là điều không xa vời gì.
Ta còn đang làm tiếp đến C 100, anh em ủng hộ tiếp nha.!!!!!
Chương 88: Thạch Lâm .
Tác giả: Lãnh Thạch
Dịch: Hoa Thiên
Biên dịch: Hoa Thiên
Nguồn: 4vn.eu
Ta nắm bàn tay Thanh Trúc, nhẹ nhàng kéo nàng tiến dần vào sâu trong núi, bên trong ngoại trừ các tảng đá màu xanh cũng không còn gì nữa.
Ở trung tâm Thạch Lâm, có một vùng đất rất bằng phẳng, bên trong chứa rất nhiều tảng đá mang hình dạng động vật, nơi này chính là Thạch Lâm.
Thạch Lâm vốn ban đầu chính là một vùng khai thác đá, đá ngoại trừ dùng để xây dừng kiến trúc, còn dùng để điêu khắc các loại hình động vật, nhưng đến 10 năm trước, trong khi đang khai thác ở Thạch Lâm phát hiện một hắc động, một cái hắc động rất lớn, thỉnh thoảng lại có sóng năng lượng rất cường đại tràn ra.
Rất nhanh, Thạch Lâm bắt đầu xuất hiện một ít Thạch Quái, càng đến gần huyệt động, năng lực quái vật càng lớn, có rất nhiều cao thủ từng tiến vào huyệt động chuẩn bị tìm tòi và khám phá bí mật, đáng tiếc đều không thấy trở về.
Bản đồ Đông Phương Hành có ghi chú đặc biệt về huyệt động này, kêu huyệt động này là Dung Nham Huyệt Động, bên trong có năng lượng rất lớn, khẳng định là có tồn tại bảo vật, đáng tiếc Đông Phương Hành không có năng lực tiến vào đến tầng cuối, nên không cách nào biết được tình huống ở bên trong.
Bên ngoài của Thạch Lâm tồn tại quái vật chủ yếu là Thạch Quái và Đồng Nhân Lv 30, cũng là quái vật cấp thấp nhất trong Thạch Lâm.
Thanh Trúc giúp ta đạt đến trạng thái tốt nhất(Buff nha), ta cũng dùng thêm [Thuẫn Phòng] và [Kỵ Sĩ Cầu Khẩn], sau đó tiến về phía quái Đồng Nhân.
Phạm vi của đám Thạch Quái và Đồng Nhân cũng khá lớn, trong chớp mắt đã thấy ta và Thanh Trúc, sau đó nó lập tức vọt tới phía chúng ta, may là quái ở đây cũng phân bố không dày đặc, cùng lắm chỉ có 5 hoặc 6 con tiến lại gần, nhìn bề ngoài cứng rắn của chúng, quả thật cũng có chút khiếp đảm.
Nhìn một con Thạch Quái cùng một con Đồng Nhân đang vọt tới, lập tức dùng [Động Sát Thuật] để xem.
Thạch Quái: Lv 30, HP: 2000, vốn là một hòn đá chất lượng tốt, bị năng lượng trong Dung Nham Huyệt Động tràn ra ảnh hưởng, dần tiến hóa thành Thạch Quái rắn chắc.
Kỹ năng: Ngạnh Thạch Khối(khối đá rắc chắc), kỹ năng chủ động, phòng ngự + 30%.
Vẫn Thạch Công Kích: kỹ năng chủ động, triệu hồi vẫn thạch tấn công địch nhân.
Đồng Nhân: Lv 30, HP: 2500, kim loại có phẩm chất không tồi, bị năng lượng trong Dung Nham Huyệt Động tràn ra ảnh hưởng, dấn tiến hóa thành Đồng Nhân cường đại.
Kỹ năng: Đồng Nhân Tam Bổng Chùy, kỹ năng chủ động, dùng đại chùy trong tay liên tục tấn công địch nhân 3 lần, hiệu quả choáng hoặc xuất huyết.
"Sát!"
Cứ đúng im như vậy mà đợi chết, đó không phải là phong cách của ta, vì thế trước khi bị quái vật công kích, ta lập tức dùng Khô Lâu Chi Nhận trong tay đại khai sát giới.
Ta bây giờ đã biết sự lợi hại của Mục Sư, cũng biết tại sao hệ thống lại tạo ra ngành nghề Mục Sư. Có Thanh Trúc là Mục Sư, ta hoàn toàn không lo vấn đề HP, cũng căn bản không cần uống HP, chỉ cần không ngừng huy động Khô Lâu Chi Nhận trong tay, “kiếm”HP của Đồng Nhân và Thạch Quái, gia tăng kinh nghiệm cho ta và Thanh Trúc.
Nguyên lý luyện cấp chính là đơn giản như vậy, nhìn kinh nghiệm không ngừng tăng lên khi sát quái, ta không khỏi hưng phấn hô to.
Nói đến công kích, đã có [Cường Lực Thuật] của Thanh Trúc gia tăng cho ta, lại còn có 10% công kích được tăng khi hai chúng ta tổ đội, vì thế ta chỉ cần 3,4 đao đã dễ dàng sát được một Đồng Nhân, mặc kệ là Thạch Quái thủ khủng, hay là Đồng Nhân HP “trâu”.
Nếu xuất hiện bạo kích, thì chỉ cần 2 đao là giải quyết xong, đối mặt với Thạch Quái và Đồng Nhân có tốc độ thấp, ta có tới 40% tỉ lệ xuất hiện bạo kích.
Có thể ta sẽ phát triển thành một tên công kích không bình thường, trở thành một Kỵ Sĩ chỉ có bạo kích mất, trong lòng ta âm thầm hoài nghi, có lẽ ta sẽ cố hướng tới phương diện đó cố gắng.
Công kích chính là khuyết điểm của ta, đây là phần ta kém nhất, phòng ngự mới là điểm mạnh của ta.
Đối mặt với công kích của Đồng Nhân, cùng với việc liên tục nhận [Đồng Nhân Tam Bổng Chùy], thương tổn cũng chỉ phải chịu 200, còn không kể đến việc Đồng Nhân công kích MISS, công kích bình thường càng là rác rưởi, căn bản không đáng giá nhắc tới.
Quả là buồn bực, ta hóa ra đã coi thương thực lực của chính mình, mặc dù ta không có kỹ năng công kích đại phạm vi, nhưng công kích đơn thể của ta rất cao, tốc độ xuất hiện của quái lại có vẻ hơi chậm, không theo kịp tốc độ công kích của ta, nếu biết sớm vậy thì ta và Thanh Trúc đã tới Thiên Tinh Cốc để sát đàn Độc Xích Phong.
Thanh Trúc đứng ở phía sau ta, nhìn cảnh tượng chiến đấu oai hùng của ta, thật sự là không thể tưởng tượng được hình ảnh của ta trong lòng nàng, thực lực cường hãn không ai so bì được.
Đại ca nàng là toàn lực Chiến Sĩ Ngạo Thế Long Tường đã là rất mạnh rồi, nhưng bất kể là phòng thủ biến thái của Thạch Đầu, hay là tốc độ sát quái đồng cấp, đại ca nàng đều chậm hơn nhiều, hơn nữa, quái mà Thạch Đầu sát chính là quái Lv 30, so với hắn Lv còn cao hơn là khác.
Bất quá, đây không phải là nguyên nhân chủ yếu, Thanh Trúc cũng không quan tâm đến việc Thạch Đầu lợi hại đến mức nào, cũng không thèm để ý đến việc kinh nghiệm nhân được là bao nhiêu.
Thanh Trúc cao hứng chính là, nàng có thể ở bên cạnh cùng luyện cấp với hắn, hai người một bên sát quái, một bên nói chuyện phiếm, cùng cười cùng nói. Nếu có quái vật lao tới, Thạch Đầu lập tức sẽ bảo vệ nàng, không cho nàng bị một chút thương tổn nào, đây mới chính là chuyện khiến nàng vui nhất.
"Đinh đông, Thạch Đầu Thành, Thanh Trúc gia tăng cho ngươi [Ngũ Hành Hộ Thân], kháng ngũ hành + 20."
"Đinh đông, Thạch Đầu Thành, Thanh Trúc gia tăng cho ngươi [Ngũ Hành Thần Lực], công kích ngũ hành + 20."
Đây là kỹ năng gì, Thanh Trúc học được từ lúc nào, sao ta chưa từng thấy qua, ta nghi hoặc quay đầu lại nhìn Thanh Trúc.
"Thạch Đầu, ta đã Lv 20. Vừa học được thêm hai kỹ năng của Ngũ Hành Mục Sư," [Ngũ Hành Hộ Thân] "và" [Ngũ Hành Thần Lực] ", ngươi thử xem hiệu quả như thế nào?"
Thanh Trúc biết ta khẳng định sẽ quay đầu lại, trên mặt nở nụ cười, trong khi ta quay đầu lại nháy nháy mắt, đưa ra một cái thủ thế OK.
Thanh Trúc chính là ẩn tàng chức nghiệp Ngũ Hành Mục Sư, ngũ hành kỹ năng cũng là tự động học hỏi, quả thậ quá hâm mộ, điều này quả là đỡ đi rất nhiều kim tệ nha.
Nhìn ngũ hành hiệu quả, mới gia tăng cho ta kháng ngũ hành +20 và công kích ngũ hành +20, hơi ít, đối với ta hình như không có gì trợ giúp, chẳng lẻ là kỹ năng vớ vẩn?
Ta thử xem lại.
"Ta ngất! Thanh Trúc, kỹ năng của ngươi thật sự quá mạnh mẽ đi. Còn có kỹ năng khác không?"
Trong lòng vừa thấy kỹ năng của nàng vớ vẩn, nhưng sau khi “thí nghiệm” trên người một Đồng Nhân, ta lập tức thấy công kích tăng thêm hơn 100 điểm, kỹ năng "[Đồng Nhân Tam Bổng Chùy]" của Đồng Nhân tạo cho ta thương tổn cũng bị giảm hơn 100 điểm, công kích bình thường càng không cần phải nói tới.
Trạng thái của ta bây giờ, cho dù không cần Thanh Trúc buff HP, chỉ bằng vào ký năng "[Kỵ Sĩ Cầu Khẩn]", ta cũng có thể nhẹ nhàng “làm thịt” Thạch Quái và Đồng Nhân.
"Còn có một kỹ nằng, [Ngũ Hành Thần Nhãn] có thể nhìn thấy thuộc tính ngũ hành của quái vật."
Thanh Trúc đắc ý vạn phần nói, sau đó không ngừng thử những kỹ năng mới.
Không hổ là ẩn tàng chức nghiệp, kỹ năng của Thanh Trúc thật sự là quá mạnh mẽ, ta thật sự chờ mong sự phát triển của nàng, đến lúc đó thử xem xem lời nói của Ngũ Hành Thánh Ma Đạo Sư về việc mở ra thần lộ là như thế nào.
Nói đến ẩn tàng chức nghiệp, ta cũng là ẩn tàng chức nghiệp nha, thành chủ Thiên Long Thành Mạnh Long tự mình chuyển chức cho ta thành Kỵ Sĩ Hoàng Gia, nhưng ngoại trừ khi chuyển chức có gia tăng một chút thuộc tính, cũng không thấy có thêm kỹ năng đặc biệt gì.
Chẳng lẽ là chưa đủ cấp bậc, hiệu quả chưa được thể hiện ra, điều này quả thật khiến ta chờ mong nha!
"Đinh đông, chúc mừng Thạch Đầu Thành, sủng vật [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương] lên Lv 15, HP +100, MP +100, công kích + 80, phòng ngự + 80."
"Đinh đông, chúc mừng Thạch Đầu Thành, sủng vật Lv 15, học được kỹ năng [Đại Phong Bạo], [Hắc Ám Hấp Thụ]."
Sủng vật [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương] của ta cùng với [Tam Dực Hắc Ám Kim Bức Vương] của Thanh Trúc theo chúng ta luyện Lv, kinh nghiệm tăng rất nhanh, bốn người, hơn 3 giờ, sủng vật [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương] của ta đã lên Lv 15.
"Thanh Trúc, Tiểu Kim của ta đã Lv 15, Tiểu Kim của ngươi cấp bao nhiêu?"
"Lv 18, bất quá, bây giờ thăng cấp không tốt lắm."
Thanh Trúc mặt ửng hồng, nhỏ giọng trả lời, nghĩ tới sủng vật của chúng ta tên giống nhau, nàng thật sự cảm thấy rất hạnh phúc.
[Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương] của ta là sủng vật cấp 9, thuộc tính phát triển không cần phải nói, lợi hại hớn nhiều so với [Hắc Ám Hỏa Điểu].
[Hắc Ám Hỏa Điểu] mỗi lần lên Lv đều chỉ tăng 80 HP và 80 MP, công kích và phòng ngự +60, quả thật là cấp bậc không giống nhau, khác nhau cũng rất lớn.
Bất quá, [Hắc Ám Hỏa Điểu] dù sao cũng là sủng vật đầu tiên của ta, hơn nữa lại rất xinh đẹp, khiến ta rất yêu thích, mặc kệ như thế nào, ta đều phải mang [Hắc Ám Hỏa Điểu] đi luyện Lv.
Nhìn lại thuộc tính của [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương].
[Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương]: cao cấp sủng vật cấp 9, thuộc tính hắc ám, phong và lôi, có huyết thống trực hệ với thần thú Đại Sí Côn Bằng Vương.
Lv 15, HP 2000, MP 2000, công kích 1500, phòng ngự 1500.
Thiên phú: Hồi Sinh, mỗi ngày dùng được 1 lần, sau khi sống lại trạng thái toàn mãn, trong 3 phút tất cả thuộc tính + 30%.
Kỹ năng: [Đại Phong Bạo]: kỹ năng công kích chủ động, công kích phạm vi, hai cánh phát ra năng lượng phong thuộc tính rất lớn công kích địch nhân, công kích+150 điểm phong thuộc tính, phạm vi công kích: quanh người 5 mét([Đại Phong Bạo] là tiến hóa của[Tiểu Phong Bạo]).
Đại Bàng Giương Cánh: kỹ năng bị động, mỗi lần tăng 5 Lv, tốc độ + 1, HP +30%, tốc độ phi hành +50%.
Hắc Ám Hấp Thụ: kỹ năng bị động, sơ cấp, hấp thu 20%hắc ám thuộc tính.
Chương 89: Lại Gặp Quái “Cùi Bắp” .
Tác giả: Lãnh Thạch
Dịch: Hoa Thiên
Biên dịch: Hoa Thiên
Nguồn: 4vn.eu
Thanh Trúc lên Lv 20, [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương] Lv 15, [Tam Dực Hắc Ám Kim Bức Vương] Lv 18, nhưng ta vẫn Lv 28, không có lên Lv, ta thật sự hâm mộ bọn họ.
Đương nhiên, kinh nghiêm ta sát quái vượt cấp, cũng tương đối khả quan, chỉ trong chốc lát công phu như vậy, mà kinh nghiệm cũng tăng được 30%, cứ theo tốc độ này, lên đến Lv 30 cũng không phải là chuyện khó.
"Thạch Đầu, mau xem, con quái kia thật lớn, liệu có phải là BOSS không?"
Ta nhìn theo hướng Thanh Trúc chỉ, thấy một tên Thạch Quái cao đến 8 mét, khiêng một cái Đại Bổng Nanh Sói, phía sau có một đám tiểu đệ, uy phong lẫm lẫm hướng tới phía chúng ta.
"Có thể là BOSS, cẩn thận một chút."
Ta vội vàng kéo Thanh Trúc ra sau, hướng tới phía tên Thạch Quái kia sử dụng [Động Sát Thuật].
Thạch Quái Đội Trưởng: BOSS trung cấp Lv 30, HP 6500, chuyên môn tuần tra trong khu vực Thạch Lâm, toàn lực tiến hành đả kích người xâm nhập.
Kỹ năng: Ngạnh Thạch Khối, kỹ năng chủ động, phòng ngự + 30%.
Đồng Nhân Tam Bổng Chùy, kỹ năng chủ động, vẫn dụng đại bổng trong tay công kích đối thủ 3 lần, hiểu quả choáng vàng hoặc xuất huyết.
Toàn Lực Xuất Chiêu: nhất kích tất sát của Thạch Quái Đội Trưởng, 80% xuất hiện hiệu quả đẩy lùi.
Nguyên lai là BOSS kết hợp giữa Thạch Quái và Đồng Nhân, đối với ta căn bản không có chút khó khăn nào, ta lại tiếp tục nhìn về phía 8 tên tiểu đệ của nó.
Diêu Đầu Thạch Quái: Lv 30, HP: 3000
Kỹ năng: Ngạnh Thạch Khối, kỹ năng chủ động, phòng ngự +30%.
Vẫn Thạch Công Kích: kỹ năng chủ động, triệu hồi Vẫn Thạch Công Kích địch nhân.
Ngoài việc HP hơn quái bình thương 1000, còn lại cũng không có gì mạnh hơn, đều là quái vớ vẩn.
"Thanh Trúc, là một con BOSS vớ vẩn, sát nó cũng đơn giản thôi."
Thanh Trúc lại cấp cho ta mấy kỹ năng phụ trợ, rồi đừng phía sau ta, để ta cùng với hai sủng vật tiến đến công kích.
Ta ngất, không còn gì để nói.
"Thạch Đầu, thật lợi hại."
Thanh Trúc ngay sau đó lập tức cảm khái.
Ta còn chưa có xông tới, [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương] đã giương hai cánh,một trận lốc xoáy xuất hiện, 3 cặp cánh của [Tam Dực Hắc Ám Kim Bức Vương] cũng vỗ vỗ, phát ra một trận âm ba kỳ quái, trong không gian lập tức xuất hiện hơn 30 con tiểu biên bức, đồng thời hướng tới đám Thạch Quái Đội Trưởng và Diêu Đầu Thạch Quái.
Đến khi Thạch Quái Đội Trưởng và Diêu Đầu Thạch Quái đến trước mặt ta, Thạch Quái Đội Trưởng đã mất ¼ HP, còn đám Diêu Đầu Thạch Quái lại càng đáng thương hơn, chỉ còn ½ HP.
Hai sủng vật quá lợi hại, Lv sau, nhất định phải tới Thiên Tinh Cốc để thiêu đám Độc Xích Phong, nếu cần có thể đến địa phương lợi hại hơn nữa.
Ta đã hạ quyết tâm, cần phải lợi dụng tốt năng lực của sủng vật, phát huy hết sức tiềm lực của chúng, khiến chúng thể hiện được giá trị lớn nhất.
"Thạch Đầu, sủng vật của chúng ta thật lợi hại, có hai sủng vật này, chúng ta có khi là vô địch rồi?"
Thanh Trúc nhìn thương tổn mà hai sủng vật gây ra, căn bản không cần chúng ta phải ra tay, sủng vật của chúng ta có uy lực lớn như vậy, nàng vốn là Mục Sư không có lực công kích cũng có thể là cao thủ sát địch.
"Ngốc, sủng vật chỉ là một phương diện, chủ yếu là cần sự cố gằng của người chơi, sủng vật chỉ phát triển cao ở thời kì đầu của người chơi, uy lực tuy rất lớn, có giá trị giúp đỡ đối với người chơi. Nhưng khi tới Lv cao, người chơi bắt đầu có trang bị cực phẩm, năng lực gia tăng rất nhiều, không phải chỉ bằng vào sủng vật là có thể đối phó được. Ngoại trừ sủng vật, còn cần người chơi tự mình phấn đấu, truy tìm kỹ năng cấp cao cùng với trang bị cực phẩm, đương nhiên nếu thật sự có được sủng vật thần thú, người chơi có yếu chút cũng không có quan hệ."
Ta một bên giải thích cho Thanh Trúc, một bên chuẩn bị đối phó Thạch Quái Đội Trưởng đang lao tới, ta lập tức dùng kỹ năng [Khiêu Khích] hấp dẫn nó tới gần, nhưng ta không thèm để ý đến nó, bắt đầu giết hại Diêu Đầu Thạch Quái ở chung quanh, cuối cùng mới khai đao với nó.
Ta giơ tay chém xuống, "Ba ba" hai đao giải quyết luôn một con Diêu Đầu Thạch Quái, vô cùng dễ dàng, thật sự là sảng khoái.
"Thạch Đầu, có người đến."
Thanh Trúc một bên buff máu cho ta, một bên chú ý xem có quái vật xuất hiện quanh chúng ta không, nhưng nàng lại phát hiên có 3 người đang tới, nhanh lên hướng ta nhắc nhở.
"Thanh Trúc, đem sủng vật thu hồi, miễn cho thêm phiền toái, sau đó tới phía sau ta."
Ta quay đầu nhìn lại, mơ hồ trông thấy ba bóng người đang phi tới, dần dần đi tới đây.
"Ân."
Thanh Trúc nhu thuận đi tới phía sau ta, để ta đối mặt với mấy người mới tới, ta và Thanh Trúc lập tức sử dụng thêm các kỹ năng, để phòng ngừa vạn nhất.
Trong trò chơi giết người cướp BOSS là việc không hiếm..., lần trước tại Tân Thủ Thôn 3 tên Phong Vân gì gì đó cướp BOSS của ta, vì vậy ta phải chuẩn bị cho tốt, tránh việc đối phó không kịp.
Ta và Thanh Trúc lập tức thu hồi sủng vật, sau đó ta định kịp thời “dọn sạch” Thạch Quái Đội Trưởng và Diêu Đầu Thạch Quái, ba người kia bắt đầu đi tới, gồm có một Kỵ Sĩ, phía sau đi theo một Cung Thủ và một hỏa hệ Ma Pháp Sư.
Ba người toàn thân đều mặc đồ Lv 20, thoạt nhìn cũng có chút khí thế, đặc biệt là 3 người có thể đi tới đây, chắc chắn cũng phải có chút thực lực, mà cây cung trong tay Cung Thủ cùng với cây trượng trong tay Ma Pháp Sư, đều có tạo hình kỳ lạ, xem ra cũng không phải trang bị đơn giản.
"Thạch Đầu, bọn họ đang tới."
Thanh Trúc theo ta phân phó lui về phía sau, nhìn ba người chơi đang tới, không nói một lời nào, bộ dáng có phần khẩn trương.
"Không cần lo cho bọn họ, tự mình chú ý là được, nếu bọn họ muốn cướp quái, ngươi chạy ra xa một chút, ngàn vạn lần không nên tới gần ta, cũng không cần buff máu cho ta."
Ta bây giờ đã xác nhận là 3 người này có ý cướp quái, bọn họ 3 người sắc mặt không đổi nhìn ta, khẳng định là đang đợi thời cơ, đang đợi ta sát BOSS, sau đó họ sẽ ra tay, ngư ông đắc lợi; nếu không thu được thời cơ tốt nhất, sẽ tập trung ra tay, trực tiếp miểu sát ta.
Nhưng ta dù sao cũng là người chơi có kinh nghiệm, đối với mấy kĩ xảo nhỏ này vốn nắm rất rõ, nghĩ tới năm đó, Tam Diệp cũng nếm của ta không ít khổ.
Đương nhiên, năm đó là năm đó, bây giờ là bây giờ, năm đó không ai dám cướp quái của ta, bây giờ thì không giống vậy, đây là nhóm thứ 2 dám cướp quái của ta.
"bọn chúng có 3 người, không buff máu thì ngươi tính làm sao?"
Thanh Trúc có chút khẩn trương, nàng sao có thể để Thạch Đầu chiến đấu một mình, nàng muốn dùng hết sưc mình để giúp đỡ hắn.
"Nghe lời đi, ta đối phó được, nếu ngươi tiến đến, ta sẽ bị phân tâm."
"Thạch Đầu......"
Thanh Trúc thiếu chút nữa kích động rơi nước mắt, Thạch Đầu quan tâm nàng như vậy, khiến nàng càng thêm do dự, cho dù là chết trận, nàng cũng muốn trợ giúp Thạch Đầu, nhưng mà những lời Thạch Đầu vừa nói, nàng không thể không nghe, điều này khiến nàng vô cùng khó nghĩ.
"Yên tâm, ta là đệ nhất cao thủ của [Vương Giả] mà, 3 tên vớ vẩn này, làm sao có thể đối phó ta được."
Nhìn Thanh Trúc đang lo lắng, ta lập tức hiểu được tâm ý của nàng, lập tức lên tiếng an ủi, để cho Thanh Trúc yên lòng, đồng thời nhanh chóng công kích Thạch Quái Đội Trưởng.
"Ngao....."
"[Toàn Lực Xuất Chiêu]."
"A... Thạch Đầu."
Thạch Quái đội trường xem chừng còn không đến 1/10 HP, hai tay nắm chặt Đại Bổng Nanh Sói trong tay, nhất kích tất sát "[Toàn Lực Xuất Chiêu]" chẳng những tạo thành 500 thương tổn đối với ta, còn phát huy được thêm hiệu quả đánh bay, khiến ta bay xa gần 2 mét.
Theo tiếng thét chói tai của Thanh Trúc, 3 tên kia cũng lập tức động thủ, cơ hội tốt vậy sao họ có thể bỏ qua, họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Ta ngất, không ngờ lại gặp bọn cướp quái vớ vẩn!
Last edited by kedatinh1974; 06-01-2010 at 09:56 PM.
Chương 0090 .
Tác giả: Lãnh Thạch
Dịch: Hoa Thiên
Biên dịch: Hoa Thiên
Nguồn: 4vn.eu
Trong nháy mắt nhìn thấy ta bị đánh bay tại không trung, Cung Thủ cùng Ma Pháp Sư lập tức sử dụng viễn trình công kích, Kỵ Sĩ thì nắm chặt lá chắn trong tay, hướng ta vọt tới.
"Đinh đông, đinh đông, Thạch Đầu Thành, ngươi đã bị Ám Nguyệt tiểu đội công kích, bây giờ có thể tiến hành phản kích." Mặc dù Cung Thủ và Ma Pháp Sư công kích ta xuất hiện MISS, nhưng vẫn bị hệ thống tính là đã PK, ta vẫn được phép phản kích. Mà ta cũng đã biết được danh tính của ba tên này, Kỵ Sĩ tên là Ám Nguyệt Nhị Hào, Ma Pháp Sư là Ám Nguyệt Tam Hào, Cung Thủ là Ám Nguyệt Tứ Hào. "Thạch Đầu, cẩn thận." Thanh Trúc thấy ta bị bọn kia công kích, có chút luống cuống, quên cả mệnh lệnh của ta, lập tức chạy lại gần, sử dụng [Hồi Phục Thuật] cho ta.
Nha đầu ngốc này, làm vậy sẽ khiến ta bị phân tâm, ta trong lòng âm thầm trách cứ, nhưng cũng tràn ngập hạnh phúc. Trong lúc ta bị đánh bay, mặc dù [Hồi Phục Thuật] của Thanh Trúc khiến HP của ta hồi nguyên, nhưng là vì để phòng ngừa vạn nhất, ta vẫn sử dụng một bình đại hồng, chuẩn bị phản kích 3 tên Ám Nguyệt vớ vẩn.
Nhưng trong nháy mắt khi ta rơi xuống đất, chuẩn bị phản kích 3 tên vớ vẩn kia, nha đầu ngốc Thanh Trúc này lại chạy tới, hấp dẫn sự chú ý của Thạch Quái Đội Trưởng, nó đang chuẩn bị công kích nàng.
Ta ngất, nó và 8 huynh đệ của nó muốn khi dễ muội muội xinh đẹp của ta, ta phải “bóp chết” nó. Ta đang rất muốn chạy tới chém Thạch Quái Đội Trưởng, nhưng mà lại muốn cứu Thanh Trúc hơn, bởi vì Ám Nguyệt muốn công kích Thanh Trúc, nên bất đắc dĩ, ta đành phải dùng "[Khiêu Khích]",...trước tiên hấp dẫn Thạch Quái Đội Trưởng chạy tới.
Không hổ là người có may mắn cao nhất, ngoại trừ lần trước tại biên bức động khi ta khiêu khích Hắc Ám Kim Bức Vương có bị MISS, còn lại vẫn bách phát bách trúng, lần này tất nhiên cũng không khác. Thạch Quái Đội Trưởng bị ta khiêu khích, kêu vang một tiếng, bỏ qua Thanh Trúc đang ở trước mặt, xoạy người, vác Đại Bổng Nanh Sói chạy tới phía ta.
Ta ngất, mẹ nó toàn lũ vớ vẩn. Vốn ta tưởng rằng hấp dẫn Thạch Quái Đội Trưởng đến đây, Thanh Trúc sẽ an toàn, nhưng mà Cung Thủ Ám Nguyệt Tứ Hào thấy Thanh Trúc tiến vào tầm bắn của hắn, liền hướng Thanh Trúc công kích. 3 tên Ám Nguyệt này mặc dù là vớ vẩn, nhưng tuyệt đối cũng là người có kinh nghiệm PK, phân công rất cẩn thận, biết là trước tiên lên sát Mục Sư, cắt đứt đi hậu thuẫn của ta.
"Phanh" một tiếng, Thanh Trúc bị đánh trúng một chiêu, công kích của tên Cung Thủ có thêm hiệu quả đóng băng, khiến cho tốc độ của Thanh Trúc giảm hẳn.
"Mẹ nó chứ!" Ta hét lớn một tiếng, trong khi Ám Nguyệt Tứ Hào chuẩn bị công kích Thanh Trúc lần nữa, ta lập tức dùng kỹ năng [Toàn Lực Nhất Kích], dùng trường kiếm Lv 25 trong tay, phi như bay đến tên Cung Thủ Ám Nguyệt Tứ Hào.
[Toàn Lực Nhất Kích] có 100% chí mạng, cho dù ta có vội vàng cũng không sợ thất bại, mà kỹ năng này khiến công kích tăng gấp 3 lần khiến ta không còn phải lo đến tên Cung Thủ nữa.
"A......" "Đinh......" Ám Nguyệt Tứ Hào hét thảm một tiếng, trực tiếp bị miễu sát, về thành luôn, cây cung trong tay hắn cũng rơi xuống trên mặt đất cứng rắn, phát ra âm thanh thanh thúy.
Sao lại thế này, cũng có thể rơi ra vũ khí đang dùng sao, chẳng lẻ hắn là Thích Khách, có thể sử dụng phi phiêu, nhưng mà không đúng, đối phương rõ ràng là Kỵ Sĩ, Ám Nguyệt Tứ Hào thật sự không rõ ràng lắm.
"Ngất, tên Kỵ Sĩ này rất lợi hại. Nhị ca, cẩn thận." Ma Pháp Sư Ám Nguyệt Tam Hào có nhiệm vụ là công kích ta, nhưng mà liên tục ba dùng [Lôi Thiểm], tất cả đều bị MISS, không thương tổn một chút nào đến Kỵ Sĩ kia, trong lòng hắn đang rất bối rối.
Kỵ Sĩ Ám Nguyệt Nhị Hào rút cuộc đã tiến đến gần ta, lập tức vác đao, muốn ngăn chặn ta, để cho Ma Pháp Sư công kích, đáng tiếc hắn công kích cũng là MISS. Kỵ Sĩ Ám Nguyệt Nhị Hào không cam lòng, lại vung trường kiếm trong tay chuẩn bị công kích lại, đáng tiếc ta đã trang bị khô lâu chi nhận, lập tức quay qua, “cho” hắn một đao, tốc độ của ta vô cùng nhanh, phát chiêu sau nhưng lại đến trước.
"Thật nhanh." Kỵ Sĩ Ám Nguyệt Nhị Hào có chút choáng váng, Kỵ Sĩ mà lại có tốc độ công kích nhanh như vậy, hắn nhất thời khiếp đảm, đạo trong tay càng chậm hơn, không còn cách nào khác đành vung tấm chắn trong tay chuẩn bị đỡ đòn công kích của ta.
Đáng thương cho hắn, “ăn” được một cái bạo kích, thân là Kỵ Sĩ HP “trâu” cũng trực tiếp bị miễu sát, đây hoàn toàn không nằm trong dự liệu của một người.
"Đây là làm sao vậy? tên kia thật là Kỵ Sĩ sao? Cùng là chức nghiệp Kỵ Sĩ, sao lại khác nhau lớn như vậy?" Kỵ Sĩ Ám Nguyệt Nhị Hào chết không nhắm mắt, đến chết cũng không biết chuyện gì xảy ra, vốn lúc đó hắn đang chuẩn bị đón đỡ công kích, mà tấm chắn cùng áo giáp của hắn cũng không phải là hàng “lởm”.
Vừa MISS, Ma Pháp Sư Ám Nguyệt Tam Hào cũng trợn tròn mắt, toàn bộ công kích đều bị MISS.
Làm sao bây giờ? Biết công kích thế nào giờ? Là người chơi có kinh nghiệm, kinh nghiệm PK cũng khá phong phú, nhưng nhìn Kỵ Sĩ đang chạy tới phía hắn, hắn không biết tiếp theo phải làm gì nữa. Chẳng lẻ Kỵ Sĩ này chính là đệ nhất cao thủ trong [Vương Giả]? Trách không được lại có thể chiến BOSS ở nơi này, ba người bọn họ quá khinh thường liễu.
Giờ phải mau chạy! Ma Pháp Sư Ám Nguyệt Tam Hào rốt cuộc phản ứng, ngoại trừ chạy trốn, hắn không còn con đường nào khác. Nhìn Cung Thủ Ám Nguyệt Tứ Hào bị rơi lại trường cung, đó là trang bị hoàng kim mà vất vả lắm họ mới có được, Ám Nguyệt Tam Hào nhất quyết phải nhặt lại cho bằng được, nhưng mà Kỵ Sĩ kia trong nháy mắt đã tới trước mặt, giơ tay chém xuống, phảng phất như chém củ cải vậy.
"Phanh."
Lại là bạo kích, Ma Pháp Sư Ám Nguyệt Tam Hào đáng thương lập tức biến thành một làn khói trắng thăng thiên.
Làm sao tốc độ lại nhanh đến như vậy, hắn là Thích Khách hay là Kỵ Sĩ vậy? Hay là hắn cưỡi ngựa xông tới không? Ma Pháp Sư Ám Nguyệt Tam Hào không thể tìm được đáp án, quá nhanh, hắn còn không kịp chú ý là làm sao Kỵ Sĩ kia đến được bên người hắn.
Ta ngất, rác rưởi, trình độ như vậy cũng dám PK, thật sự là chẳng biết trời cao đất rộng. Ta hung hăng mắng một câu, quay đầu lại chuẩn bị cho Thạch Quái Đội Trưởng một cái " [Toàn Lực Nhất Kích]", đáng tiếc [Toàn Lực Nhất Kích] lại đang trong trạng thái chờ.
Ngất! trang bị của 3 tên vớ vẩn kia cũng thật là xa hoa đi, thật cường hãn, may mà ta đã cẩn thận, toàn lực phòng bị như lâm đại địch. Năng lực của ba tên vớ vẩn kia đến cùng là như thế nào? Ta cũng không rõ, công kích của hộ đối với ta đều là MISS.
Thật buồn bực, hiệu quả phòng ngự của ta còn chưa có thể hiện, ta rất muốn bọn họ đánh trúng ta, để xem có thể tạo thành thương tổn bao nhiêu.
Thật buồn bực.
" Sát!"
Nhìn Thạch Quái Đội Trưởng đang lao đến, ta hét lớn một tiếng, đem tất cả buồn bực của vụ PK vừa rồi dồn hết lên người nó, chỉ trong chớp mắt, nó đã nằm xuống rồi, lưu lại trên mặt đất thanh Đại Bổng Nanh Sói và hai viên Vân Mộng Bảo Thạch.
" Thạch Đầu......" Thanh Trúc kích động gọi ta, khéo léo dùng đôi tay mềm mại của nàng ôm tay ta, lại còn chớp chớp đôi mắt làm ra vẻ đáng thương, không dám nhắc lại chuyện vừa xảy ra. Thạch Đầu thật sự quá dũng mãnh!
" Thạch Đầu......" Thanh Trúc lại kêu nhỏ một tiếng, nhưng lại nói không ra lời, trong mắt cũng hơi có chút nước mắt, có vẻ rất nhanh nàng sẽ khóc.
" Thanh Trúc, làm sao vậy?" Không biết chuyện gì xảy ra, ta vội vàng đi về phía Thanh Trúc.
" Phốc xích......" Thanh Trúc đột nhiên cười cười, khuôn mặt vừa mang nụ cười lại vừa đọng lại vài giọt nước mắt, càng tăng thêm vẻ đáng yêu mê người, ta không khỏi đưa tay ra, nhẹ nhàng lau nước mắt cho nàng.
"Một hồi khóc, một hồi cười, làm sao vậy?"
" Thạch Đầu, ngươi thật là lợi hại." Thanh Trúc cũng không có trả lời vấn đề của ta, trên mặt chỉ có vẻ sùng bái vô cùng, khiến cho hư vinh trong lòng ta bành trướng.
" Thạch Đầu, thấy 3 người kia đánh ngươi, ta rất lo lắng, nhưng mà thấy ngươi sát 3 tên rác rưởi đó, ta rất kích động, thật muốn đi theo ngươi, đánh cho bọn chúng một trận.
" Thanh Trúc thấy được hình ảnh chiến đấu oai phong của ta, cao hứng đến mức rớt nước mắt."
Ngốc, đây chính là PK? Nghĩ nhiều như vậy làm gì, sau này chắc sẽ có cơ hội thôi?"
" Ân." Thanh Trúc hoàn toàn tin tưởng năng lực của ta, chỉ có Thạch Đầu PK người khác, không có người có thể PK được Thạch Đầu.
" Nhanh kiểm tra trang bị rơi ra......"
" Thạch Đầu, ngươi......" thừa dịp Thanh Trúc không có phòng bị, lại nhìn thấy Thanh Trúc đang thẹn thùng, ta nhịn không được lại nhẹ nhàng hôn cái miệng nhỏ nhắn dáng yêu của nàng thêm một cái, rồi trong khi Thanh Trúc đang tức giận dậm dậm chân, ta nhanh chóng chạy đi kiểm tra trang bị rơi.
" Thạch Đầu......" Thanh Trúc nhìn bóng lưng của Thạch Đầu, ngọc thủ nhẹ nhàng đặt lên môi, hôm nay đã là lần thứ hai bị tên Thạch Đầu xấu xa kia hôn lén, thật sự là tên hư hỏng mà.
Chương 0091: Ám Nguyệt Tứ Hào Bi Thống .
Tác giả: Lãnh Thạch
Dịch: Hoa Thiên
Biên dịch: Hoa Thiên
Nguồn: 4vn.eu
Không tồi, Thạch Quái Đội Trưởng không ngờ lại rơi ra hai viên Vân Mộng Bảo Thạch quý hiếm, lại còn cả trang bị hoàng kim Đại Bổng Nanh Sói nữa chứ.
Hắc Thiết Nanh Sói Bổng: vũ khí hoàng kim, yêu cầu: chiến sĩ Lv 30, vũ khí song thủ, hoàng kim trang bị, hiệu quả không rõ.
Ta lại tiếp tục sử dụng [Thải Tập Thuật] trên người Thạch Quái Đội Trưởng.
"Đinh đông, chúc mừng người chơi Thạch Đầu Thành kiếm được Nội Đan thổ thuộc tính, độ thải tập đề cao."
Thạch Quái Đội Trưởng mang theo Diêu Đầu Thạch Quái cũng không tồi, lam trang Lv 30 cũng rơi 5 kiện, thật cao hứng, ta lập tức ném tất cả vào trong hành trang.
Ta lại tiếp tục xem xem ba tên Ám Nguyệt rớt ra cái gì.
Ta ngất, không tồi nha, Kỵ Sĩ Ám Nguyệt Nhị Hào tuôn ra thuẫn và khôi giáp lam trang, được cái là lam trang mãn thuộc tính, có thể đổi được chút kim tệ.
Lại nhìn tiếp đến trang bị của Ma Pháp Sư và Cung Thủ.
Ta ngất!
Ta thích bị người khác cướp quái, ta thích bị PK, hơn nữa càng thích cao thủ PK ta, để cho PK càng kịch liệt càng tốt!
Nhìn hai kiện trang bị mà Ma Pháp Sư và Cung Thủ rơi ra, ta âm thầm gào lên.
Khô Lâu Chi Cung, trang bị hoàng kim, yêu cầu: chức nghiệp binh lính Lv 20, vũ khí song thủ, dùng xương cốt của quái vật cao cấp tử vong làm thành, tăng thêm hiệu quả choáng.
Công kích 150, bạo kích + 20%, tốc độ công kích + 2, phụ gia: tốc độ di động +2, hồi HP +1, hồi MP+ 1, công kích +10 thương tổn đóng băng, tăng thêm hiệu quả đóng băng, công kích +20 độc thuộc tính.
Cuồng Lôi Chi Trượng: trang bị hoàng kim, yêu cầu: Ma Pháp Sư Lv 20, vũ khí đơn thủ, dùng nội đan của cuồng lôi báo thêm vào cao cấp khoáng chất làm thành, sở hữu lôi thuộc tính rất mạnh.
Công kích 130, hồi MP+ 3, phụ gia: hồi HP+ 1, hồi MP+ 1, công kích +30 thương tổn hỏa thuộc tính, kỹ năng Lv 20 +1, công kích trúng có 5% dẫn phát trung cấp kỹ năng [Lôi Thiểm Thuật].
Quá hạnh phúc, một hồi PK nhỏ mà cũng kiếm được trang bị hoàng kim, so với sát BOSS còn dễ hơn nhiều nha.
Nhìn hai kiện trang bị hoàng kim trong tay, ta lập tức phải sửa lại, nhóm Ám Nguyệt không phải là rác rưởi, năng lực rất mạnh, bất quá, lại bị ta dễ dàng PK, thậm chí còn không mất một giọt HP nào(quá biến thái).
Ta không khỏi sợ hãi than: Thạch Đầu Thành, ngươi thật biến thái(đó thấy chưa, tự nó nói nè)!
Ta lại bắt đầu suy nghĩ YY.
"Thạch Đầu, làm sao vậy? sao tự nhiên cười gian như vậy."
"xem đây là cái gì đi?"
Cái gì mà cười gian trá, ta đây là hạnh phúc, ta đắc ý giờ cho Thanh Trúc xem hai kiện trang bị trong tay.
"A, trang bị hoàng kim, là vừa rồi rơi ra sao?"
"Đương nhiên, ba tên rác rưởi kia chắc giờ đang hối hận muốn chết đó."
"buồn cười thật, đó là do bọn chúng PK ngươi thôi."
Nhớ tới vừa rồi ba tên kia đánh lén Thạch Đầu của nàng, vẻ mặt Thanh Trúc rất giận dữ.
"Tốt lắm, tức giận sẽ dễ sinh ra nếp nhăn đó, đừng nên tức giận vì bọn vớ vẩn đó, nếu thích thì sau này thấy chúng 1 lần thì PK 1 lần, thôi, giờ thì tiếp tục luyện Lv."
"Ân."
"A, đã 11 giờ rồi, Thạch Đầu, thời gian không còn sớm nữa, ta phải rời mạng rồi."
Thanh Trúc vừa đi được 2 bước, nhìn lại thời gian, nàng cần phải nghỉ ngơi rồi.
"Tốt lắm, ngày mai gặp lại."
"Ân, Thạch Đầu, người cũng nghỉ ngơi sớm đi."
"Uh."
Hai người luyến luyến không rời rồi tạm biệt, Thanh Trúc rời khỏi trò chơi để nghỉ ngơi, ta liền gọi ra [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương], một người một điêu tiếp tục giết hại quái vật nơi này, bắt đầu hành trính luyện Lv.
"Cung của ta?"
"Trời ơi!"
Cùng lúc này, tại khu hồi sinh ở Thiên Long Thành đang có một người điên cuống kêu lớn, thanh âm vô cùng bi tráng, phảng phất như bị người khác cầm đao đâm mấy nhát, khiến tất cả người chơi xung quanh nhìn hắn với ánh mắt thương hại.
Người này không phải ai xa lạ, chính là người bị ta dùng "[Toàn Lực Nhất Kích]" miễu sát, Ám Nguyệt Tứ Hào.
Sau khi sống lại, Ám Nguyệt Tứ Hào thấy trong tay nhẹ bỗng, cúi đầu nhìn lại, trong tay đã trống không, trong lòng vô cùng đau, thiếu chút nữa hôn mê đi.
Sẽ không xảo hợp như vậy chứ, Ám Nguyệt Tứ Hào nhanh chóng mở hành trang, tìm kiếm cây Khô Lâu Chi Cung hoàng kim mà hắn yêu quý nhất.
Không có, không có Khô Lâu Chi Cung hoàng kim của hắn, quả nhiên là bị Kỵ Sĩ kia đánh cho rớt ra, Ám Nguyệt Tứ Hào vì vậy mà kêu gào thảm thiết.
"Đinh đông, người chơi Ám Nguyệt Tứ Hào, trong [Vương Giả] không được kêu gào quá lớn, không thể ảnh hưởng đến người chơi trong vòng 10 mét xung quanh, bởi vì ngươi vừa rồi kêu gào lớn gấp 3 lần quy định, bị phạt 2000 kim tệ, hệ thống tự động chuyết khấu trên người."
"Ta... Ta ngất, phạt cái mẹ ngươi?"
Ám Nguyệt Tứ Hào đang buồn bực sắp điên lên, vốn đang buồn bực, lại bị hệ thống phạt, thiếu chút nữa hắn lại chửi hệ thống, nhưng mà nghĩ đến khoản phạt, nhanh chóng nhỏ giọng mắng thầm.
"Ô ô ô, tiền của ta."
Đáng thương thay, hắn mãi mới kiếm được 2013 kim tệ, bây giờ bị phạt đến mức gần trắng tay.
Sẽ không đến nỗi thảm như vậy chứ!
Nhị ca và Tam ca hai đánh một, khẳng định có thể giết được tên kỹ sĩ mang mặt nạ thỏ kia, Khô Lâu Chi Cung hoàng kim của hắn nhất định sẽ quay về, Ám Nguyệt Tứ Hào lập tức tự tin trở lại, vội vàng chuẩn bị mật đàm với nhị ca và tam ca.
"Nhị ca, ngươi......."
Ám Nguyệt Tứ Hào còn chưa kịp hành động, một thân ảnh quen thuộc bỗng đi tra từ trong điểm truyền tống, chánh là Nhị ca hắn Ám Nguyệt Nhị Hào, nhưng mà Ám Nguyệt Nhị Hào đi tới lại đang cúi đầu ủ rũ, trong tay không còn tấm chắn, trên người đã đánh mất khôi giáp, một bộ dáng đang “NUDE”, khiến cho Ám Nguyệt Tứ Hào lập tức dừng lại.
Chẳng lẻ, chẳng lẻ......
Không, không phải, chúng ta ba người, làm sao bị thua bởi 1 tên Kỵ Sĩ được.
"Nhị ca, ngươi......"
Ám Nguyệt Tứ Hào chưa biết được tình huống phía sau, nhưng mà nhìn vẻ mặt Nhị ca, hắn không cách nào mở miệng được.
"Bị miểu sát, trang bị cũng đã bị mất."
Kỵ Sĩ Ám Nguyệt Nhị Hào nói thẳng không quanh co, nhưng vẻ mặt bất đắc dĩ ai cũng có thể thấy được.
"Ta còn bị hạ 3 Lv, lão Tứ, còn ngươi?"
Được rồi, người chơi PK bị phản kích, Lv bị giảm từ 2 -5 Lv, bởi vì vừa rồi chỉ chú ý đến Khô Lâu Chi Cung hoàng kim, không có chú ý đến Lv, bây giờ Ám Nguyệt Tứ Hào mới chú ý đến thuộc tính của mình.
"Ta!"
"Ta….mẹ ơi......"
"Ô ô ô......"
Ám Nguyệt Tứ Hào nhìn lại Lv của mình, lại muốn lớn tiếng mắng, nhưng mà chữ "Ta" vừa mới ra khỏi miệng, nghĩ đến trừng phạt của hệ thống, hắn vội vàng sửa lại, bất đắc dĩ nhỏ giọng mắng, nhưng mà sau đó lại đột nhiên khóc lớn.
Người chơi giáp: "......."
Người chơi ất: "tên ngốc kia sao vậy? Một hồi lớn tiếng mắng chửi người, một hồi kêu khổ, có bệnh mạ? liệu có phải là mới trong “trại” trốn ra không?"
Người chơi bính: "Làm sao vậy? bị bạn gái “đá” sao?"
Người chơi đinh: "người điên à? Bị bạn gái “đá” còn khóc, có thêm một lần nữa đi theo đuổi MM khác, cười còn không kịp đó!"
Muội muội 1: "nam nhân khóc cái gì, giống ý như đàn bà, ta khinh bỉ."
Muội muội 2: "khóc thật là tốt đáng thương, đáng tiếc là “hơi” xấu, không lôi kéo được sự đồng cảm."
Khủng Long muội muội: "Đại ca ca, ngươi có chuyện gì mà thương tâm vậy? Nói với ta đi, ta sẽ chia sẻ với ngươi."
Người chơi xung quanh vây lấy Ám Nguyệt Tứ Hào, bắt đầu không ngớt lên tiếng.
"Lão Tứ, làm sao vậy? Khóc cái gì?"
Ám Nguyệt Nhị Hào nhíu nhíu mày, có cái gì mà khóc, lâu lâu PK bị phản kích, đánh mất trang bị, hạ Lv, nếu PK, thất bại cứ như vậy, coi như là thừa nhận thất bại sao.
Huống hồ chỉ là thất bại có một lần, chỉ cần cố gắng, sau này còn có cơ hội báo thù.
"Nhị ca, ta bị hạ 5Lv."
Ám Nguyệt Tứ Hào bình tĩnh lại nói, cho tới nay, hắn là người thăng cấp nhanh nhất, được lão đại thưởng cho Khô Lâu Chi Cung là trang bị hoàng kim.
Có trang bị hoàng kim đó, hắn vô cùng hưng phấn, thăng cấp rất nhanh, [Bảng Thập Đại Cao Thủ] chính là mục tiêu của hắn, nhưng mà bây giờ, chỉ vì một phút tham, tưởng có thể giết người cướp quái, không ngờ lại thê thảm như vậy.
Làm sao không khiến hắn thương tâm, sao không khiến hắn rơi lệ.
1C nữa, hôm nay ta đang buồn, làm thêm cho anh em vậy!!!!!:00 (20):