15-09-2008, 09:27 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Chương 91
Những hầm nhốt ngưá»i cá»§a Mazarin
Äôi bạn tá»›i cái cá»a mà Mazarin đã Ä‘i ra. Cá»a đóng chặt, d Artagnan thá» mở mà không được. Anh nói:
- Porthos, đây là chá»— mà cáºu cần đặt vai và o. Äẩy Ä‘i, nhưng từ từ đừng gây tiếng động. Äừng phá, mà là m báºt cánh cá»a ra thôi.
Porthos tì bắp vai lá»±c luỡng và o má»™t bên cánh cá»a khiến nó ưỡn ra. D Artagnan lách mÅ©i gươm và o giữa cái chốt và ổ khoá. Cái chốt bị vạt chéo báºt ra và cá»a mở.
Porthos Æ¡i, khi nà o tôi nói vá»›i cáºu rằng cứ nhẹ nhà ng là đạt được tất cả ở đà n bà và các cánh cá»a nhỉ?
- Chắc chắn rằng cáºu là má»™t nhà đạo lý há»c lá»›n rồi, - Porthos đáp.
- Ta và o đi, - D Artagnan bảo.
Há» và o. PhÃa sau má»™t tấm kÃnh, nhỠánh sáng ngá»n đèn cá»§a giáo chá»§ đặt ở giữa hà nh lang, há» trông thấy những cây cam và cây lá»±u cá»§a lâu đà i Reuil xếp thẳng hà ng thà nh má»™t lối Ä‘i lá»›n và hai lối ngang nhá» hÆ¡n.
- Không thấy giáo chủ, - D Artagnan nói, - mà chỉ có mỗi cái đèn. Lão ta biến đâu nhỉ?
Anh bảo Porthos tìm kiếm má»™t bên đưá»ng ngang và anh má»™t bên thì bá»—ng nhiên trông thấy ở phÃa trái má»™t cái bồn cây để trệch sang bên cạnh và ở chá»— cÅ© cá»§a nó là má»™t cái hố mở toang hoác.
Mưá»i ngưá»i có xoay cái bồn ấy cÅ©ng gay go, nhưng nhá» má»™t bá»™ máy nà o đó, nó đã xoay ra cùng phiến đá. D Artagnan nhìn xuống hố thấy có những báºc thang Ä‘i xuống cá»§a chiếc cầu thang xoay.
Anh vẫy Porthos lại và chỉ cho xem cái hố và những báºc thang.
Hai ngưá»i nhìn nhau vá»›i vẻ kinh hãi.
D Artagnan nói thầm:
- Nếu chúng ta chỉ muốn có và ng thôi, thì chúng ta đã toại nguyện và sẽ già u có suốt Ä‘á»i.
- Sao váºy?
- Cáºu không hiểu à , Porthos Dưới chân cầu thang nà y chắc chắn là kho và ng trứ danh cá»§a giáo chá»§ mà ngưá»i ta đồn mãi. Chúng ta chỉ có việc Ä‘i xuống, vét rá»—ng má»™t két, nhốt ông giáo chá»§ và o đó và khoá hai vòng lại, rồi chúng ta có sức mang được bao nhiêu và ng Ä‘i thì cứ việc lấy, xong chúng ta để lại bồn cam và o chá»— cÅ©. Chẳng có ai trên Ä‘á»i nà y, kể cả ông giáo chá»§ sẽ đến tra há»i chúng tra xem cá»§a cải cá»§a chúng ta ở đâu mà ra.
- Äối vá»›i bá»n tiện dân. - Porthos đáp - thì đó là má»™t vố chÆ¡i rất hay, nhưng tôi thấy nó như không xứng đáng vá»›i hai nhà quý tá»™c.
- Tôi cÅ©ng nghÄ© váºy, - D Artagnan nói, - cho nên tôi má»›i nói. "Nếu chúng ta chỉ muốn có và ng… ", nhưng chúng ta muốn cái khác.
Cùng lúc đó, do d Artagnan cúi đầu xuống hầm để nghe ngóng, thì thấy có tiếng kim loại như má»™t túi và ng lóc xóc Ä‘áºp và o tai, anh giáºt mình. Sau đó có tiếng khép cá»a và ánh đèn le lói ở chân cầu thang.
Mazarin đã để đèn lại ở vưá»n cam để ngưá»i ta tưởng rằng ông vẫn Ä‘i dạo. Nhưng ông đã dùng má»™t cây nến để tìm kiếm két và ng bà máºt cá»§a mình.
Vừa trèo lên cầu thang, vừa ngắm nghÃa cái túi căng phồng những đồng tiá»n và ng Tây Ban Nha, ông ta hỉ há»ng nói:
- Hê hê! Äây là để trả cho năm ông tham nghị và hai ông tướng ở Paris. Ta cÅ©ng váºy, ta là má»™t vị chỉ huy lá»›n song ta là m chiến tranh theo kiểu cá»§a ta…
D Artagnan và Porthos má»—i ngưá»i nấp sau má»™t bồn cây ở má»™t đưá»ng ngang và chỠđợi.
Mazarin đến cách d Artagnan ba bước và ấn và o má»™t chiếc lò-xo ẩn trong tưá»ng. Phiến đá xoay lại và đưa bồn cam trở lại chá»— cÅ©.
Rồi giáo chủ tắt nến bỠvà o túi, xách cái đèn ***g và nói:
- Ta đến thăm lão de La Fère nà o.
D Artagnan nghÄ© thầm: "Tốt! Äó là đưá»ng cá»§a ta, chúng ta sẽ cùng Ä‘i".
Cả ba ngưá»i cất bước. Mazarin Ä‘i ở đưá»ng giữa, Porthos và d Artagnan Ä‘i lối hai bên. Hai anh cẩn tháºn tránh những vệt sáng dà i do cái đèn cá»§a giáo chá»§ chiếu ra những khoảng trống giữa các bồn cây.
Các anh bước rất êm trên cát má»m nên giáo chá»§ đến cá»a kÃnh thứ hai mà vẫn không biết mình bị theo dõi.
Ông ta quay sang bên trái Ä‘i và o má»™t hà nh lang mà hai anh chưa nhìn thấy. Nhưng lúc sắp mở cá»a thì ông ta dừng lại, đăm chiêu:
- A! Quá»· thần ạ! - Ông nói, - ta quên mất lá»i dặn cá»§a de Comminger rồi. Cần phải lấy mấy tên lÃnh đặt ở cá»a nà y để ta khá»i bị rÆ¡i và o tay tên thiên lôi quỉ sứ ấy. Nà o Ä‘i.
Và với vẻ sốt ruột ông ta quay lại định trở lui.
D Artagnan bước lên, mũ cầm tay, vẻ mặt nhã nhặn nói:
- Chẳng phải mất công đâu, thưa Äức ông, chúng tôi Ä‘i theo ngà i từng bước, và có chúng tôi đây rồi.
Và anh lại cúi chà o rất nhã nhặn.
- Váºy có chúng tôi đây, - Porthos nói theo.
Mazarin đưa mắt kinh hãi nhìn từ ngưá»i nà y sang ngưá»i kia, nháºn ra cả hai và vừa để tuá»™t cái đèn vừa thốt lên má»™t tiếng rên rỉ hết hồn.
D Artagnan nhặt đèn lên, may thay nó rơi mà không bị tắt.
- á»’! Äức ông tháºt là khinh suất, - D Artagnan nói.
- Äi ở đây mà không có đèn thì chẳng tốt đâu Các hạ có thể vấp và o má»™t bồn cây nà o đó và rÆ¡i xuống má»™t cái hố nà o đó.
- Ông d Artagnan, - Mazarin lẩm bẩm, chưa hết kinh ngạc.
- Vâng, thưa Äức ông, chÃnh tôi đây, và tôi rất vinh hạnh được giá»›i thiệu ông Du Vallon, ngưá»i bạn quý cá»§a tôi mà hồi trước Äức ông đã hạ cố quan tâm tháºt là sốt sắng.
Và d Artagnan chiếu đèn lên bộ mặt hớn hở của Porthos lúc ấy mới hiểu ra và rất lấy là m tự hà o.
- Ngà i đi đến chỗ ông de La Fère, - D Artagnan nói tiếp.
Chúng tôi sẽ chẳng là m phiá»n Äức ông đâu. Xin ngà i hãy dẫn đưá»ng và chúng tôi sẽ Ä‘i theo.
Mazarin dần dần lấy lại bình tÄ©nh. Ông nghÄ© đến việc thăm kho và ng cá»§a mình vừa rồi và há»i bằng má»™t giá»ng run run:
- Các ông đến vưá»n cam lâu chưa?
Porthos mở miệng toan nói, nhưng d Artagnan ra hiệu, anh đà nh im và miệng anh từ từ ngáºm lại.
- Chúng tôi vừa mới đến xong, - D Artagnan đáp.
Mazarin thở phà o má»™t cái: ông không lo cho kho và ng nữa, chỉ còn phải lo cho bản thân mình. Má»™t nụ cưá»i lá»›n nở trên môi ông.
- Nà o, - Ông nói, - các ông đã đánh bẫy được tôi rồi, tôi xin chịu thua. Các ông yêu cầu được tự do phải không? Tôi xin trả lại tự do cho các ông.
- á»’, thưa Äức ông, - D Artagnan nói, - Ngà i tháºt tá» tế quá nhưng chúng tôi đã có tá»± do rồi, và chúng tôi còn thÃch yêu cầu ngà i cái khác cÆ¡.
- Các ông tá»± do rồi ư? - Mazarin hoảng hốt há»i.
- Tất nhiên rồi, và trái lại Äức ông má»›i mất tá»± do và biết là m thế nà o, thưa Äức ông, luáºt lệ chiến tranh mà , phải chuá»™c lại tá»± do thôi.
Mazarin thấy á»›n lạnh đến táºn xương tuá»·. Con mắt sắc như dao cá»§a ông nhìn thẳng chằm chằm và o khuôn mặt giá»…u cợt cá»§a d Artagnan và bá»™ mặt lạnh lùng cá»§a Porthos. Cả hai khuôn mặt Ä‘á»u khuất trong bóng tối, và cả đến cô đồng bói toán ở động QuymÆ¡(1) cÅ©ng đà nh chịu chẳng Ä‘oán được gì ở đó.
Chuộc lại tự do của tôi ư? - Mazarin đáp.
- Phải, Äức ông ạ.
- Thế tôi phải trả bao nhiêu tiá»n hả, ông d Artagnan?
- Ấy chết, thưa Äức ông, tôi chưa biết được đâu. - Nếu Các hạ cho phép, chúng tôi sẽ đến há»i bá tước de La Fère. Váºy xin ngà i chiếu cố mở cái cá»a đến chá»— ông ấy, và trong mưá»i phút ta sẽ ngã giá.
Mazarin rùng mình.
- Thưa Äức ông, - D Artagnan nói, - ngà i xem chúng tôi nhã nhặn biết chừng nà o; tuy nhiên chúng tôi buá»™c lòng phải báo trước vá»›i ngà i là chúng tôi không có thì giỠđể mất đâu. Váºy xin Äức ông hãy mở cá»a ra, và má»™t lần cho mãi mãi, xin ngà i nhá»› cho rằng nếu ngà i chỉ kêu lên má»™t tiếng hoặc toan chạy trốn, thì vì tình thế cá»§a chúng tôi là rất ngoại lệ, xin ngà i chá»› oán giáºn nếu như chúng tôi phải là m má»™t việc bạo hà nh.
- Các ông cứ yên trÃ, - Mazarin nói, - Tôi không mưu toan gì đâu, xin lấy danh dá»± mà thá».
D Artagnan ra hiệu bảo Porthos giám sát cẩn tháºn, rồi quay lại bảo Mazarin:
- Bây giá», thưa Äức ông chúng ta Ä‘i và o nà o.
--------------------
Chú thÃch:
(1) Trong thần thoại Hy Lạp.
Tà i sản của phongvan
Chữ ký cá»§a phongvan [CENTER][B][SIZE=6][COLOR=blue]Má»™t lần lầm lỡ nghìn thu háºn.[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=6][COLOR=#0000ff]Má»™t phút sa cÆ¡ trá»n kiếp sầu.[/COLOR][/SIZE][/B] [/CENTER]
[spoiler][CENTER][B][COLOR=red][SIZE=7]Chúa đảng Lưu Manh[/SIZE][/COLOR][/B][/CENTER]
[CENTER][COLOR=blue][B][URL]http://www.4vn.eu/forum/forumdisplay.php?f=349[/URL][/B][/COLOR] [/CENTER]
[CENTER][COLOR=blue]Là m trai thiết nghÄ© phải dê, không dê ngưá»i nói "bê đê" khó xà i. TÃnh dê phát triển dà i dà i, Nhát dê phải chịu những ngà y cô đơn. Lỡ dê con gái giáºn há»n, "Anh nà y dê quá... vô duyên hổng thèm". Dê phải giữ vững tinh thần, Trở thà nh dê chúa cuối cùng có đôi. Con trai dê phải dê rồi, Dê không sà m sỡ cho Ä‘á»i thêm tươi. Hãy dê mặc kệ ai cưá»i, Cứ dê cố gắng thì trá»i sẽ thương. Chẳng dê con gái sẽ buồn, Dê theo nghệ thuáºt thẳng đưá»ng mà đi hey wa' hey wa'!![/COLOR][/CENTER]
[/spoiler]
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 11:14 AM .
15-09-2008, 09:28 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Chương 92
Äà m phán
Mazarin mở khoá cá»§a cái cá»a đôi. Arthos đứng ở ngưỡng cá»a sẵn sà ng nghênh tiếp vị khách trứ danh theo như Comminger đã báo trước.
Nhìn thấy Mazarin anh cúi chà o và nói:
- Xin Äức ông miá»…n khá»i phải có ngưá»i Ä‘i theo; vinh dá»± mà tôi được ban quá lá»›n lao, nên tôi không thể quên Ä‘iá»u ấy.
- Bá tước thân mến Æ¡i, - D Artagnan nói, - Cho nên Các hạ dứt khoát không muốn cho chúng tôi theo. ChÃnh Du Vallon và tôi nà i nỉ, bằng má»™t cách có thể là khiếm nhã đấy, vì chúng tôi rất tha thiết gặp lại anh.
Nghe tiếng nói và giá»ng giá»…u cợt ấy, trông cá» chỉ rất quen thuá»™c ấy kèm theo tiếng nói và cái giá»ng ấy, Arthos nẩy báºt lên vì kinh ngạc.
- D Artagnan! Porthos! anh reo lên.
- ChÃnh tôi đây, bạn thân mến ạ.
- ChÃnh tôi đây, - Porthos nhắc lại.
- Thể nà y là thế nà o? - Bá tước há»i.
Mazarin gượng cưá»i, vừa cắn môi vừa mỉm cưá»i và nói:
- Thế nà y nghÄ©a là bây giỠđã thay báºc đổi ngôi. Äáng lẽ các ông nà y là tù binh cá»§a tôi thì chÃnh tôi lại là tù binh cá»§a các ông ấy. Äến ná»—i ông thấy đấy, tôi bị buá»™c phải chấp nháºn luáºt lệ lẽ ra chÃnh tôi má»›i là ngưá»i đặt ra luáºt lệ. Nhưng nà y các ông, tôi xin báo trước là trừ phi các ông giết chết tôi, thắng lợi cá»§a các ông mong manh lắm: sẽ đến lượt tôi, ngưá»i ta sẽ đến.
- A a, Äức ông Æ¡i, - D Artagnan nói, - Chá»› có doạ nạt tôi, đó là gương xấu đấy. Chúng tôi hiá»n là nh và nhã nhặn vá»›i Các hạ đến thế cÆ¡ mà ! Nà o, ta hãy gác má»i ná»—i bá»±c dá»c ra má»™t bên, hãy xếp hằn thù lại và ta nói chuyện lịch sá»±.
- Tôi không đòi há»i gì hÆ¡n, - Mazarin nói. - Nhưng khi bà n bạc vá» tiá»n chuá»™c tôi? Tôi không muốn các ông coi cái thế cá»§a các ông cao hÆ¡n thá»±c tế, vì khi dùng bẫy bắt tôi thì các ông cÅ©ng bị mắc luôn và o đó. Là m thế nà o mà các ông ra khá»i đây? Hãy nhìn các song sắt các cá»a, hãy nhìn hay đúng hÆ¡n là đoán xem các lÃnh canh Ä‘ang gác ở sau các cánh cá»a và song sắt, các lÃnh tráng ngổn ngang ở các sân, và ta Ä‘iá»u đình. Äây, tôi sắp chứng tá» vá»›i các ông rằng tôi thà nh thá»±c.
- ÄÆ°á»£c rồi, - D Artagnan ngẫm nghÄ©, - ta hãy vững và ng, lão sắp chÆ¡i chúng ta má»™t vố đây!
Tể tướng nói tiếp:
- Tôi đã đỠnghị trả lại tá»± do cho các ông và tôi còn đỠnghị như thế nữa. Các ông có nháºn không? Trước má»™t giá» nữa, các ông sẽ bị phát hiện, bị bắt giữ, bị buá»™c phải giết tôi; nhưng như váºy sẽ là má»™t tá»™i ác ghê gá»›m và hoà n toà n không xứng đáng vá»›i những ngưá»i quý tá»™c trung háºu như các ông.
"Ông ta nói có lý", Arthos nghĩ.
Và giống như má»i lý lẽ diá»…n ra trong cái tâm hồn chỉ có toà n những ý tưởng cao quý ấy, ý nghÄ© cá»§a Arthos phản ảnh ngay trên mặt anh.
Äể sá»a lại niá»m hy vá»ng mà sá»± đồng tình thầm lặng cá»§a Arthos đã tạo ra cho Mazarin, d Artagnan nói:
- Cho nên chúng ta chỉ đi tới sự bạo hà nh đó và o lúc cùng kế mà thôi.
- Nếu trái lại, - Mazarin nói - Các ông nháºn lấy tá»± do cá»§a mình và để cho tôi Ä‘i…
- Thế nà o, - D Artagnan ngắt lá»i, - phải chăng ngà i muốn chúng tôi nháºn tá»± do cá»§a mình bởi vì ngà i có thể lấy nó lại à - chÃnh ngà i nói Ä‘iá»u đó - năm phút sau khi ngà i ban cho chúng tôi? Và thưa Äức ông, - D Artagnan nói thêm - đúng như tôi hiểu vá» ngà i, ngà i sẽ lấy lại nó ngay thôi.
- Không, lá»i thá» cá»§a giáo chủ… ông không tin tôi!
- Thưa Äức ông, tôi không tin ở những giáo chá»§ không phải là tu sÄ©. Ngà i không còn là tể tướng nữa, thưa Äức ông, ngà i là tù binh cá»§a chúng tôi.
- Thế thì, lá»i thá» cá»§a Mazarin? Tôi là Mazarin và tôi mãi mãi là Mazarin, tôi hy vá»ng như váºy.
- Hừm! - D Artagnan nói, - tôi có nghe nói má»™t Mazarin Ãt có lòng thà nh kÃnh đối vá»›i những lá»i thá», và tôi e rằng đó là má»™t vị tổ tiên cá»§a Các hạ chăng? "
- Ông d Artagnan Æ¡i, - Mazarin nói, ông là ngưá»i trà xảo lắm, và tôi hết sức bá»±c mình là đã Ä‘i cãi cá» vá»›i ông.
- Thưa Äức ông, chúng ta dà n hoà vá»›i nhau váºy, tôi không mong gì hÆ¡n.
- Thế nà y nhé, - Mazarin nói, nếu tôi cho các ông đựợc an toà n một cách minh bạch, hiển nhiên thì sao?
- A! Thế lại là một chuyện khác, - Porthos nói. - Xem nà o!
- Xem nà o? - D Artagnan láºp lại.
Trước hết hãy trình bà y kế hoạch của ngà i, và chúng tôi sẽ xem xét.
- Hãy chú ý là các ông vẫn đang bị giam giữ, bị cầm tù.
- Äức ông nên biết rõ rằng, chúng tôi vẫn còn má»™t kế hoạch cuối cùng, - D Artagnan nói.
- Kế sách gì?
- Cùng chết với nhau.
Mazarin rùng mình.
- Nà y. – Mazarin nói, - Ở cuối hà nh lang là má»™t cái cá»a mà tôi có chìa khoá, cá»a ấy thông ra vưá»n. Hãy dùng chìa khoá ấy mà đi. Các ông cưá»ng tráng và nhanh nhẹn, lại có vÅ© khÃ. Äi má»™t trăm bước rẽ sang trái, các ông sẽ gặp bức tưá»ng cá»§a khu vưá»n. Các ông trèo qua và nhảy ba cái là các ông sẽ ra đưá»ng cái và tá»± do. Bây giá» tôi đã hiểu các ông khá rõ để biết rằng nếu như ngưá»i ta công kÃch các ông thì đó sẽ chẳng là điá»u trở ngại cho việc chạy trốn cá»§a các ông.
- A, mẹ kiếp, - D Artagnan nói. - Tốt lắm, Ä‘iá»u ấy đã nói ra.
- Cái chìa khoá ấy đâu?
- Nó đây.
- Äức ông nà y, - D Artagnan nói, - ngà i sẽ thân hà nh dẫn chúng tôi đến cái cá»a ấy.
- Rất sẵn lòng, - Tể tướng nói, - Nếu như các ông cần như váºy để được yên tâm.
Mazarin không hy vá»ng được thoát kiếp má»™t cách dá»… dãi như váºy, nên mặt mà y tươi tỉnh hẳn lên và đi ra hà nh lang để mở cá»a.
Cá»a ấy thông ra khu vưá»n và ba kẻ Ä‘i trốn nháºn ra Ä‘iá»u ấy do gió ban đêm lùa và o hà nh lang và thổi cả tuyết bay và o mặt há».
- Ghê tháºt, ghê tháºt? - D Artagnan nói. - Tháºt là má»™t đêm kinh khá»§ng. Äức ông ạ! Chúng tôi không thuá»™c nÆ¡i nà y và chẳng bao giá» tìm được đưá»ng Ä‘i đâu. Vì Các hạ đã ra công ra đến táºn đây, xin ngà i cố thêm và i bước nữa… dẫn chúng tôi đến bức tưá»ng.
- ÄÆ°á»£c thôi, - giáo chá»§ đáp.
Và cắt má»™t đưá»ng thẳng, ông bước nhanh đến bức tưá»ng, và chỉ má»™t loáng bốn ngưá»i đã tá»›i chân tưá»ng.
- Các ông đã hà i lòng chứ? - Mazarin há»i.
- Chắc thế! Chúng tôi khó tÃnh tháºt! Vinh dá»± chưa! Ba gã quý tá»™c khốn khổ được má»™t ông hoà ng cá»§a Nhà thá» Ä‘i há»™ tông! A, nhân tiện xin há»i có phải lúc nãy Äức ông có nói rằng chúng tôi dÅ©ng cảm, nhanh nhẹn và được vÅ© trang không?
- Phải…
- Thế thì ngà i nhầm rồi. Chỉ có ông Du Vallon và tôi được vũ trang thôi, còn ông bá tước thì không. Và nếu gặp một đội tuần tra thì chúng tôi phải có thể tự vệ được chứ?
- Äúng quá Ä‘i rồi.
Nhưng chúng ta kiếm đâu được thanh gươm, - Porthos há»i.
D Artagnan nói:
- Äức ông sẽ cho bá tước mượn thanh gươm cá»§a ngà i, vì đối vá»›i ngà i nó cÅ©ng vô Ãch.
- Rất sẵn lòng, - giáo chủ nói, - Tôi còn mong ông bá tước hãy vui lòng giữ nó đỠnhớ đến tôi.
- Äiá»u ấy lịch sá»± đấy chứ bá tước! - D Artagnan nói.
- Cho nên, - Arthosđáp, - Tôi xin hứa vá»›i Äức ông là sẽ chẳng bao giá» rá»i nó.
- Hay - D Artagnan nói, - Äối đãi cư xá» vá»›i nhau, tháºt là cảm động! Porthos, cáºu có rưng rưng nước mắt không nhỉ?.
- Có - Porthos đáp, - nhưng không hiểu là do thế hay do gió nó là m tôi chảy nước mắt. Tôi chắc là tại gió đấy.
- Bây giá», Arthos trèo lên Ä‘i, - D Artagnan bảo, - và nhanh lên.
Arthos được Porthos nhấc lên như má»™t chiếc lông chim, đặt chân lên bá» tưá»ng.
- Bây giỠnhảy xuống đi, Arthos.
Arthos nhảy xuống và biến sau bức tưá»ng.
- Anh đã tá»›i đất chứ - D Artagnan há»i.
- Rồi.
- Không xảy ra Ä‘iá»u gì chứ?
- Hoà n toà n bình yên.
- Porthos, - D Artagnan bảo - hãy theo dõi ngà i giảo chá»§, trong khi tôi leo lên. Không, tôi không cần cáºu giúp, tôi trèo lên má»™t mình.
- Hãy theo dõi ngà i giáo chủ, thế thôi.
- Tôi theo dõi đây, - Porthos đáp. - Æ kìa!…
- Cáºu nói phải đấy, tháºt khó leo hÆ¡n mình tưởng. Hãy giÆ¡ lưng ra cho mình, nhưng chá»› có buông ngà i giáo chá»§.
- Tôi không buông đâu.
Porthos giÆ¡ lưng cho d Artagnan bám, anh leo lên và ngồi ngá»± trên bá» tưá»ng.
Mazarin là m bá»™ cưá»i.
- Xong chưa? - Porthos há»i.
- ÄÆ°á»£c rồi, nhưng bây giá»â€¦
- Bây giỠlà m sao?
- Bây giá» cáºu đưa ông giáo chá»§ lên đây cho tôi và nếu ông ta kêu lên má»™t tiếng thì cáºu cứ bóp nghẹt ông ta.
Mazarin toan kêu lên, thì Porthos đã lấy tay siết chặt lấy ông và nhấc lên, d Artagnan tóm lấy cổ áo ông và đặt ông ngồi cạnh mình. Rồi bằng má»™t giá»ng hăm doạ, anh bảo:
- Ông hãy nhảy ngay xuống bên cạnh ông De La Fère, nếu không tôi kết liá»…u đòi ông sá»›m hÆ¡n, lá»i thá» nhà quý tá»™c.
- Ông Æ¡i, ông Æ¡i, - Mazarin kêu - Ông không giữ lá»i hứa.
- Tôi ấy à ? Tôi đã hứa vá»›i ông Ä‘iá»u gì nà o?
Mazarin rên rỉ nói.
- Nhá» tôi mà các ông được tá»± do, tá»± do cá»§a các ông là tiá»n chuá»™c cá»§a tôi rồi.
- Äồng ý, nhưng mà tiá»n chuá»™c cá»§a cái kho và ng kếch sù chôn ở trong hầm và ngưá»i ta xuống đó bằng cách bấm má»™t nút lò-so ẩn ở trong tưá»ng để nó xay ở bốn cây và là m hở ra má»™t cầu thang, thì có phải bà n đến nó má»™t chút không, nói Ä‘i, Äức ông!
- Giêsu! - Mazarin thốt lên, hầu như ngạt thở và chắp hai bà n tay lại - Giêsu, lạy Chúa tôi. Thế là tôi mất hết cả rồi.
Nhưng không dừng trước những lá»i than vãn, d Artagnan nắm lấy cánh tay ông và đẩy nhẹ ông xuống tay Arthos, anh Ä‘ang đứng thản nhiên ở chân tưá»ng.
Rồi quay lại phÃa Porthos, d Artagnan bảo:
- Tôi ngồi chắc ở bá» tưá»ng, cáºu bám lấy tay tôi mà leo lên.
Porthos ráng sức là m lung lay cả bức tưá»ng và trèo lên. Anh nói:
- Trước tôi hiểu chưa đầy đủ đâu, nhưng bây giá» thì rõ rồi, tháºt là kỳ khôi lắm…
- Cáºu thấy như thế à ? - D Artagnan đáp. - Cà ng tốt! Nhưng để cho nó kỳ khôi đến cùng, ta đừng để mất thì giá».
Và anh nhảy xuống chân tưá»ng.
Porthos nhẩy xuống theo.
- Các ông Ä‘i há»™ tống ngà i giáo chá»§ - D Artagnan bảo, - Tôi Ä‘i dò đưá»ng.
Chà ng tuốt gươm ra và đi tiên phong.
- Thưa Äức ông, - anh nói, - phải rẽ lối nà o để Ä‘i ra đưá»ng cái? Cần suy nghÄ© kỹ trước khi trả lá»i, bởi vì nếu Äức ông có má»™t sá»± nhầm lẫn thì có thể xảy ra những tai hại nghiêm trá»ng không chỉ vá»›i chúng tôi mà cả vá»›i ngà i nữa đấy.
- Ông cứ men theo tưá»ng, - Mazarin nói, - và không sợ lạc đâu.
Ba ngưá»i bạn gấp bước lên và sau má»™t lát há» buá»™c phải Ä‘i cháºm lại, vì giáo chá»§ đã hết sức cố gắng mà cÅ©ng không theo kịp há».
Bá»—ng nhiên, d Artagnan vấp phải má»™t váºt gì âm ấm và động Ä‘áºy.
- Nà y, một con ngựa! - anh nói, - các ông ạ, tôi vừa mới thấy một con ngựa.
- Tôi cũng thấy một con - Arthos nói.
- Tôi cÅ©ng váºy! - Porthos reo lên; tuân theo mệnh lệnh, anh vẫn nắm lấy tay giáo chá»§.
- Thưa Äức ông, - D Artagnan nói - Äây là cái mà ngưá»i ta nói là váºn may, đúng và o lúc ngà i than phiá»n là buá»™c phải cuốc bá»™.
Nhưng anh vừa nói xong thì một nòng súng ngắn hạ xuống ngực anh và một tiếng nói trang nghiêm vang lên.
- Chớ có **ng và o.
- A! Grimaud, - D Artagnan reo lên. - Grimaud! Bác là m gì ở đây thế? Có phải trá»i đã kêu bác đến đây chăng?
- Không đâu, ông ạ, - Ngưá»i đầy tá»› tháºt thà đáp, - Ông Aramis sai tôi canh những con ngá»±a.
- Aramis ở đây à ?
- Vâng, từ hôm qua.
- Thế các anh là m, gì?
- Chúng tôi rình.
- Sao? Aramis ở đây à ? - Arthos há»i.
- Ở chỗ cà i cổng nhỠcủa lâu đà i. Vị trà của ông ấy ở đó.
- Các bạn có đông không?
- Chúng tôi có sáu mươi ngưá»i.
- Báo cho hỠbiết đi.
- Thưa ông, tôi sẽ đi ngay bây giỠđây.
NghÄ© rằng không có ai, là m nhiệm vụ đó tốt hÆ¡n mình. Grimaud co cẳng lên mà chạy, trong khi ba ngưá»i vừa táºp hợp xong, Ä‘ang đứng chá».
Trong cả đám ấy, chỉ có ngà i Mazarin là tỠra hết sức bực bội.
Tà i sản của phongvan
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 11:15 AM .
15-09-2008, 09:30 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Chương 93
Do đâu mà ngưá»i ta bắt đầu tin rằng cuối cùng Porthos sẽ là qnam tước và d'Artagnan sẽ là đại uý
Mưá»i phút sau Aramis đến, có Grimaud và chÃn mươi nhà quý tá»™c Ä‘i cùng. Anh há»›n hở ôm chầm lấy các bạn và nói:
- Thế là các anh Ä‘á»u được tá»± do rồi! Tá»± do không cần sá»± giúp đỡ cá»§a tôi? Thế là mặc dầu tôi đã hết sức cố găng mà chẳng là m được gì.
- Bạn thân mến Æ¡i, chá»› phiá»n lòng. Cái gì hoãn lại không phải là mất đâu. Nếu anh chưa là m được thì rồi anh sẽ là m.
- Tuy nhiên, tôi đã dùng nhiá»u biện pháp, - Aramis nói. - Ông chá»§ giáo cho tôi sáu mươi ngưá»i; hai mươi ngưá»i gác các bức tưá»ng từ Rueil Ä‘i Saint-Germain; hai mươi ngưá»i phân tán trong rừng. Nhá» bà i binh bố tráºn như váºy, tôi đã chặn được hai ngưá»i mang thư cá»§a Mazarin gá»i hoà ng háºu.
Mazarin vểnh tai lên.
- Nhưng - D Artagnan nói, - Tôi chắc rằng anh đã hà nh động má»™t cách đứng đắn là gá»i trả lại ngà i giáo chá»§ những bức thư đó.
- À vâng, - Aramis đáp. - Äối vá»›i ông ấy mà tôi phải sốt sắng là m cái Ä‘iá»u lịch sá»± như váºy ư? Trong má»™t bức thư, giáo chá»§ tuyên bố rằng két và ng bạc Ä‘á»u rá»—ng và Hoà ng thượng không còn tiá»n.
Trong bức thư kia, ông ta bảo rằng sẽ cho chuyển các tù nhân cá»§a mình đến Melun, vì Rueil không tá» ra là má»™t nÆ¡i khá an toà n. Bạn thân mến Æ¡i, anh có biết không, bức thư sau nà y cho tôi nhiá»u hy vá»ng. Tôi cùng sáu chục ngưá»i đã mai phục bao vây toà lâu dà i, chuẩn bị ngá»±a và giao cho Grimaud thông minh nà y trông coi; và tôi chá» ngưá»i đưa các anh ra. Tôi tÃnh là phải đến sáng mai, và không mong giải thoát cho các anh mà không có đánh nhau. Thế mà tối nay các anh đã được tá»± do, tá»± do không có chiến đấu, cà ng tốt? Các anh là m thế nà o mà thoát khá»i cái lão Mazarin đê tiện ấy? Các anh chắc oán lão ấy lắm nhỉ?
- Ãt thôi - D Artagnan nói.
- Tháºt ư?
- Có thể nói chúng tôi phải hà i lòng vỠông ấy.
- Vô lý!
- Tháºt đấy! NhỠông ấy mà chúng tôi được tá»± do.
- NhỠông ta?
- Phải. Ông ấy đã cho Bernouin, ngưá»i hầu phòng cá»§a ông, dẫn chúng tôi ra vưá»n cam, rồi từ đó chúng tôi theo ông đến chá»— bá tước De La Fère. Rồi ông ta đỠnghị trả tá»± do cho chúng tôi, chúng tôi chấp nháºn, và ông ta còn tá» ra ân cần đến mức chỉ đưá»ng và đưa chúng tôi đến táºn bức tưá»ng cá»§a khu vưá»n mà chúng tôi vừa má»›i trèo qua vá»›i ná»—i sung sướng nhất Ä‘á»i và đã gặp Grimaud.
- A, hay lắm, - Aramis nói, - việc nà y giúp tôi dà n hoà với ông ấy và tôi mong ông ấy có mặt ở đây để nói với ông ấy rằng tôi không tin rằng ông ta lại có khả năng là m một việc đẹp đẽ như thế.
- Không thể nhịn được lâu, d Artagnan nói:
- Thưa Äức ông, tôi xin giá»›i thiệu vá»›i ngà i ông hiệp sÄ© D Herblay, ông ta Ä‘ang muốn - Như ngà i vừa nghe đấy - Dâng những lá»i chúc tụng cung kÃnh lên Các hạ.
Và anh tránh ra để lộ Mazarin đang bối rối trước cái nhìn kinh hãi của Aramis.
- Ô ô! Aramis kêu lên, - giáo chá»§ à ? Chiến lợi phẩm tuyệt quá? Æ nà y, các bạn Æ¡i, ngá»±a đâu, ngá»±a đâu?
Mấy kị sĩ chạy đến.
- Mẹ kiếp! - Aramis nói. - Có lẽ tôi cÅ©ng đã có Ãch cho má»™t việc gì đó. Thưa Äức ông, xin ngà i hãy hạ cố nháºn cho tất cả những kÃnh lá»… cá»§a tôi. Tôi cuá»™c rằng ông thánh Christophe de Porthos(1) đây đã là m cái việc nà y! À, tôi còn quên…
Và anh khẽ ra lệnh cho một kỵ sĩ.
D Artagnan nói:
- Tôi nghÄ© rằng, ta nên tháºn trá»ng Ä‘i ngay thôi.
- Ừ, nhưng tôi còn đợi má»™t ngưá»i…, má»™t ngưá»i bạn cá»§a Arthos.
- Má»™t ngưá»i bạn à ? - Bá tước há»i.
- Kia rồi, anh ta Ä‘ang phóng ngá»±a đến qua các bụi ráºm.
- Ông bá tước Æ¡i ông bá tước Æ¡i! -Má»™t giá»ng thÆ¡ trẻ vang lên khiến Arthos rùng mình.
- Raoul, Raoul! - Bá tước de La Fère reo lên.
Trong giây lát, chà ng thanh niên quên bẵng sá»± kÃnh lá»… thông thưá»ng; anh nhẩy lên bá lấy cổ cha.
- Ngà i giáo chá»§ xem đấy, - Aramis nói, - Tháºt là tai hại khi chia rẽ những con ngưá»i yêu thương nhau như chúng tôi.
Rồi quay lại phÃa các kỵ sÄ© đến táºp hợp má»—i lúc má»™t đông thêm, anh nói tiếp:
- Xin các ông hãy vây quanh Các hạ để tá» lòng tôn kÃnh ngà i. Ngà i rất muốn chiếu cố đánh bạn vá»›i chúng ta; tôi mong rằng các ông sẽ biết Æ¡n ngà i. Nà y, Porthos, chá»› có rá»i mắt khá»i Các hạ nhé.
D Artagnan và Arthos Ä‘ang bà n bạc vá»›i nhau Aramis cÅ©ng đến bà n vá»›i há».
- Nà o, - D Artagnan nói, - Sau năm phút bà n luáºn, chúng ta sẽ lên đưá»ng!
- Chúng ta Ä‘i đâu? - Porthos há»i.
- Äến chá»— cáºu ở Pierrefonds, bạn thân mến ạ. Toà lâu đà i tráng lệ cá»§a cáºu xứng đáng là nÆ¡i trú ngụ vương giả để má»i Các hạ đến. Vả lại ở nó ở cách Paris chẳng gần quá mà cÅ©ng chẳng xa quá, ngưá»i ta có thể thiết láºp những việc liên lạc dá»… dà ng giữa đấy và Paris. Äến đấy, Äức ông sẽ như má»™t ông hoà ng, vì ngà i cÅ©ng là má»™t ông hoà ng hẳn hoi.
- Một ông hoà ng sa cơ, - Mazarin nói một cách thảm hại.
- Chiến tranh có những may rá»§i, Äức ông ạ, - Arthos nói - nhưng xin ngà i hãy yên tâm là chúng tôi sẽ không lợi dụng nó đâu.
- Không, nhưng chúng tôi sẽ sỠdụng nó, - D Artagnan nói.
Suốt đêm những kẻ cưỡng Ä‘oạt phóng vá»›i nhịp độ nhanh không biết mệt xưa kia, Mazarin á»§ rÅ© và đăm chiêu, phó mặc cho ngưá»i ta lôi cuốn mình Ä‘i giữa cuá»™c chạy Ä‘ua cá»§a những bóng ma. Äoà n ngưá»i phóng liá»n má»™t mạch mưá»i hai dặm thì trá»i vừa rạng đông. Má»™t ná»a Ä‘oà n mệt lá», mấy con ngá»±a ngã quỵ.
Porthos nói:
- Những con ngá»±a ngà y nay không bằng những con ngá»±a ngà y xưa. Má»i thứ suy vi cả.
Tôi đã phái Grimaud đến Dammartin, - Aramis nói, - Hắn ta phải mang đến năm con ngá»±a khá»e, má»™t cho Các hạ và bốn cho chúng ta.
Äiá»u cốt yếu là chúng ta không rá»i Äức ông; số ngưá»i còn lại trong Ä‘oà n sẽ Ä‘uổi kịp chúng ta sau, Ä‘i qua khá»i Saint-Denis thì là chẳng còn sợ gì nữa.
Vừa đúng lúc Grimaud dẫn đến năm con ngá»±a. Vị lãnh chúa mà bác đến há»i là má»™t ngưá»i bạn cá»§a Porthos. Ông vá»™i vã không phải để bán như ngưá»i ta yêu cầu, mà ông rất vui lòng Ä‘em biếu những con ngá»±a khoẻ mạnh hất cá»§a ông.
Mưá»i phút sau, Ä‘oà n ngưá»i đến Ermenonville, nhưng bốn ngưá»i bạn vá»›i niá»m hăng hái má»›i, phóng nhanh há»™ tống Mazarin.
Giữa trưa há» Ä‘i và o con đưá»ng cá»§a lâu đà i Porthos. Mousqueton Ä‘i bên d Artagnan suốt dá»c đưá»ng chẳng nói câu nà o bây giá» má»›i thốt lên.
- A! Xin ông hãy tin rằng, từ khi ở Pierrefonds ra đi, đây là lần đầu tiên tôi mới thở được.
Và anh ta cho ngá»±a phi nhanh vỠđể báo cho các gia nhân tin ông Du Vallon và các bạn bè ông sắp vá».
D Artagnan nói với các bạn:
- Chúng ta có bốn ngưá»i, ta sẽ thay phiên nhau canh giữ Äức ông má»—i ngưá»i canh ba giá», Arthos Ä‘i thăm lâu đà i cốt là m cho nó có thể cố thá»§ trong trưá»ng hợp bị bao vây. Porthos lo việc cung cấp, và Aramis lo việc đóng quân. NghÄ©a là Arthos sẽ là kỹ sư trưởng, Porthos là tổng chỉ huy háºu cần, và Aramis là quan tổng trấn địa phương.
Trong khi chỠđợi, ngưá»i ta đặt Mazarin tại gian phòng đẹp nhất cá»§a lâu đà i. Khi đã yên vị, Mazarin nói:
- Thưa các ông, tôi Ä‘oán rằng các ông không giữ tôi ở đây lâu má»™t cách bà máºt chứ?
- Không đâu, - D Artagnan đáp, - Trái lại chúng tôi tÃnh sẽ sá»›m công bố việc chúng tôi giữ ngà i.
- Thế thì các ông sẽ bị bao vây.
- Chúng tôi có tÃnh đến chuyện ấy.
- Thế các ông sẽ là m gì?
- Chúng tôi sẽ tá»± vệ. Nếu như giáo chá»§ de Richelieu còn sống, ông ta sẽ kể cho ngà i nghe má»™t câu chuyện vá» pháo đà i Saint-Gervais mà chỉ có bốn chúng tôi cùng vá»›i bốn đầy tá»› đã chiếm giữ được, chống lại cả má»™t đạo quân và còn diệt mưá»i hai tên địch.
- Ông Æ¡i, nhưng chiến tÃch ấy chỉ là m có má»™t lần và không tái diá»…n nữa đâu.
- Cho nên ngà y nay chúng tôi không cần phải anh dÅ©ng đến thế, ngà y mai quân đội Paris sẽ được báo tin và ngà y kia sẽ ở đấy rồi. Chiến sá»± đáng lẽ xảy ra ở Saint-Denis hoặc Charenton, sẽ diá»…n ra ở phÃa Compiègne hoặc Villers Cotterêts.
- Ngà i Hoà ng thân sẽ đánh bại các ông như đã luôn luôn đánh bại các ông.
- CÅ©ng có thể, Äức ông ạ. Nhưng trước khi đánh nhau, chúng tôi sẽ đưa Các hạ đến má»™t lâu đà i khác cá»§a ông bạn Du Vallon chúng tôi, ông ta có ba lâu đà i như cái nà y. Chúng tôi không muốn phÆ¡i bà y Các hạ ra trước những sá»± may rá»§i cá»§a chiến tranh.
- Nà y ông, - Mazarin nói, - Tôi thấy là cần phải đầu hà ng.
- Trước khi có cuộc bao vây ư?
- Phải, Ä‘iá»u kiện có lẽ sẽ lợi hÆ¡n.
- A! Thưa Äức ông, vá» chuyện Ä‘iá»u kiện, ngà i sẽ thấy chúng tôi là rất biết Ä‘iá»u.
- Thá» xem những Ä‘iá»u kiện cá»§a các ông là gì.
- Xin ngà i hãy nghỉ ngơi đã; chúng tôi sẽ suy nghĩ…
- Tôi không cần nghỉ ngơi, tôi cần được biết tôi ở trong tay bạn bè hay thù địch.
- Bạn bè, Äức ông ạ.
- Váºy thì, hãy nói ngay Ä‘iá»u mà các ông muốn để tôi xem có thể à n xếp giữa chúng ta được không? Bá tước de La Fére hãy nói Ä‘i.
- Thưa Äức ông, - Arthos nói, - tôi chẳng có gì để đòi há»i cho riêng tôi, nhưng lại có quá nhiá»u để đòi há»i cho nước Pháp. Cho nên tôi xin khước từ và nhưá»ng lá»i cho ông hiệp sÄ© D Herblay.
Arthos nghiêng mình và lùi lại má»™t bước, rồi đứng tá»±a và o lò sưởi, như má»™t khán giả bình thưá»ng cá»§a cuá»™c đà m phán.
- Ông hiệp sÄ© D Herblay nói Ä‘i, - giáo chá»§ bảo. - Các ông muốn gì? Äừng quanh co, mÆ¡ hồ. Xin nói rõ rà ng ngắn gá»n và rà nh mạch.
- Äức ông ạ, tôi sẽ chÆ¡i đưá»ng hoà ng, bà i đặt trên bà n.
- Váºy ông hãy ngả bà i ra.
- Tôi có sẵn trong túi, - Aramis nói, - bản dá»± thảo các Ä‘iá»u kiện mà phái Ä‘oà n đã đỠra cho ngà i ngà y hôm kia ở Saint-Germain, tôi là thà nh viên phải Ä‘oà n đó. Ta hãy tôn trá»ng những quyá»n lợi cÅ©, những yêu Pont-Neuf đưa thêm và o chương trình sẽ được chấp thuáºn.
- Chúng ta hầu như đã đồng á»· vá» những Ä‘iá»u kiện đó, Mazarin nói, - Ta hãy chuyển sang những Ä‘iá»u kiện đặc biệt.
- Ngà i tưởng rằng có những Ä‘iá»u kiện đặc biệt ư? - Aramis mỉm cưá»i há»i.
- Tôi cho rằng tất cả các ông chẳng phải Ä‘á»u có tÃnh vô tư giống như bá tước de La Fère đâu - Mazarin nói và quay chà o Arthos.
- A! Thưa Äức ông, ngà i nói đúng đấy, - Porthos đáp, - và tôi sung sướng là cuối cùng đã thấy ngà i thừa nháºn Ä‘iá»u đó cho bá tước.
Bá tước de La Fère là má»™t linh hồn thượng đẳng bay lượn lỠở trên những ham muốn tầm thưá»ng và những dục vá»ng trần tục cá»§a con ngưá»i. Äó là má»™t tâm hồn cổ kÃnh và cao thượng. Bá tước là má»™t con ngưá»i riêng biệt. Thưa Äức ông, ngà i nói đúng, chúng ta không sánh được vá»›i bá tước, và chúng tôi là những ngưá»i đầu tiên thú nháºn vá»›i ngà i Ä‘iá»u đó.
- Porthos, - Arthos nói, - anh chế giễu đấy à ?
- Không đâu, bá tước thân mến Æ¡i, tôi nói Ä‘iá»u mà chúng tôi nghÄ©. Nhưng mà anh nói phải đấy, cái chÃnh không phải là bà n vá» anh, mà vá» Äức ông và kẻ tôi tá»› không xứng đáng cá»§a ngà i là hiệp sÄ© D Herblay.
- Thế nà o, - giáo chá»§ nói, - Ông mong muốn gì ngoà i những Ä‘iá»u kiện chung mà chúng ta sẽ bà n lại.
- Thưa Äức ông, tôi muốn rằng ngưá»i ta ban xứ Normandie cho bà De Longueville, vá»›i sá»± xá tá»™i hoà n toà n và đầy đủ, và năm trăm nghìn livres. Tôi muốn rằng Äức vua chiếu cố là m ngưá»i đỡ đầu cho đứa con trai mà bà ta má»›i sinh hạ; Äức ông sẽ dá»± lá»… rá»a tá»™i cho nó và sau đó sẽ Ä‘i dâng kinh lá»… lên đức Thánh Cha giáo hoà ng.
- NghÄ©a là ông muốn tôi rút lui khá»i chức vụ tể tướng, tôi rá»i bá» nước Pháp, tôi tá»± Ä‘i lưu đầy.
- Ấy tôi muốn rằng Äức ông sẽ là Giáo hoà ng ngay kỳ khuyết vị đầu tiên, và tôi chá» dịp để khẩn cầu sá»± xá tá»™i hoà n toà n cho tôi và các bạn tôi.
Mazarin nhăn nhó má»™t cái tháºt khó tả.
- Thế còn ông? - Giáo chá»§ há»i d Artagnan.
- Thưa Äức ông, - Chà ng Gascon nói, - Tôi đồng á»· vá» má»i Ä‘iểm vá»›i hiệp sÄ© D Herblay, trừ Ä‘iá»u khoản cuối cùng mà tôi hoà n toà n khác vá»›i ông ấy. Tôi chẳng mong Äức ông từ giã nước Pháp mà muốn ngà i ở lại Paris. Tôi chẳng mong ngà i trở thà nh giáo hoà ng mà muốn ngà i vẫn là m tể tướng, bởi vì Äức ông là má»™t nhà chÃnh trị lá»›n. Nếu như vấn đỠtuỳ thuá»™c tôi, thì tôi còn cố gắng để ngà i cầm đầu cả phải La Fronde nữa; nhưng vá»›i Ä‘iá»u kiện là ngà i sẽ nhá»› má»™t chút đến những bầy tôi trung thà nh cá»§a đức vua và ngà i sẽ trao đại đội ngá»± lâm quân đầu tiên cho má»™t ngưá»i nà o đó mà tôi sẽ chỉ định. Thế còn ông, ông Du Vallon?
- Phải, - Mazarin nói, - đến lượt ông, nói đi.
- Tôi ư? - Porthos nói. - Tôi muốn rằng để là m vẻ vang cho ngôi nhà cá»§a tôi mà giáo chá»§ đã trú ngụ và để ghi nhá»› cuá»™c phiêu lưu nà y, ngà i sẽ phong tước Nam tước cho mảnh đất cá»§a tôi vá»›i lá»i hứa hẹn là thưởng huân chương cho má»™t ngưá»i bạn cá»§a tôi trong kỳ thăng nhiệm đầu tiên mà Hoà ng thượng sẽ là m.
- Ông biết rằng muốn được thưởng huân chương phải tỠrõ tà i năng.
- Ngưá»i bạn ấy sẽ tá» rátrõ. Vả lại nếu nhất thiết cần như váºy. Äức ông sẽ bảo cho ông ta biết là m thế nà o để tránh thá»§ tục ấy.
Äòn đánh thá»±c là trá»±c tiếp. Mazarin cắn môi để dằn cÆ¡n tức giáºn và trả lá»i vá»›i giá»ng cá»™c lốc.
- Tất cả những Ä‘iá»u đó hình như dung hoà vá»›i nhau rất khó, các ông ạ. Vì nếu tôi thoả mãn ngưá»i nà y thì tất nhiên sẽ là m mất lòng ngưá»i khác. Nếu tôi ở lại Paris, tôi không thể đến Rome: nếu tôi trở thà nh Giáo hoà ng, tôi không thể còn là tể tướng, và nếu tôi không là m tể tướng thì tôi không thể phong đại uý cho ông d Artagnan và phong Nam tước cho ông Porthos.
- Äúng thế, - Porthos nói, - à kiến cá»§a tôi là má»™t số Ãt, tôi xin rút kiến nghị cá»§a tôi vá» chuyện Ä‘i Rome và việc từ chức cá»§a Äức ông.
- Thế tôi vẫn là tể tướng à ? - Mazarin há»i.
- Ngà i vẫn là tể tướng thoả thuáºn rồi Äức ông ạ, - D Artagnan nói, - Nước Pháp cần đến ngà i.
- Còn tôi, - Aramis nói, - Tôi xin từ bá» những yêu sách cá»§a mình, Äức ông vẫn là tể tướng và là sá»§ng thần cá»§a hoà ng háºu nữa, nếu như bà vui lòng ban cho tôi và các bạn cá»§a những Ä‘iá»u mà chúng tôi đòi há»i cho nước Pháp và chúng tôi.
- Xin các ông hãy lo cho các ông và để nước Pháp dà n xếp với tôi như nó muốn, - Mazarin đáp.
- Không được, không được - Aramis nói, - Cần phải có má»™t hiệp nghị vá»›i những ngưá»i Fronde và xin các hạ vui lòng thảo ra và ký trước mặt chúng tôi và trong đó còn cam kết là sẽ được hoà ng háºu phê chuẩn.
- Tôi chỉ có thể bảo đảm cho mình tôi, - Mazarin nói, - và không thể bảo đảm vá» hoà ng háºu. Nếu như hoà ng thượng từ chối thì sao?
- á»’, d Artagnan dap, Äức ông thừa biết rằng Hoà ng háºu chẳng từ chối ngà i cái gì.
- Nà y - Aramis há»i, - Äây là bản hiệp nghị do phái Ä‘oà n Fronde đỠxuất, xin Các hạ hãy Ä‘á»c và xem xét.
- Tôi biết rồi, - Mazarin đáp.
- Váºy xin ngà i ký Ä‘i.
- Các ông cần suy nghÄ© rằng má»™t chữ ký hạ bút trong hoà n cảnh cá»§a chúng ta hiện nay có thể bị coi là bị giáºt lấy bằng bạo lá»±c.
- Äức ông sẽ có đó để nói rằng đây là tá»± nguyện ký.
- Nhưng cuối cùng, nếu tôi từ chối thì sao?
- Thế thì, thưa Äức ông, - D Artagnan nói, - Các hạ sẽ hứng chịu những háºu quả sá»± từ chối ấy.
- Các ông dám **ng chạm đến một giáo chủ ư?
- Thì Äức ông đã từng **ng chạm mãi đến những ngá»± lâm quân cá»§a Hoà ng thượng rồi còn gì.
- Hoà ng háºu sẽ trả thù cho tôi!
- Tôi không tin đâu, Äức ông ạ, mặc dầu tôi không nghÄ© rằng Hoà ng háºu chẳng thiếu lòng mong muốn ấy. Nhưng tôi sẽ đến Paris cùng vá»›i Các hạ, và dân chúng Paris là ngưá»i bảo vệ chúng tôi.
Aramis nói chêm và o:
- Lúc nà y ở Rueil và Saint-Germain, ngưá»i ta lo lắng lắm đấy! Ngưá»i ta há»i nhau là giáo chá»§ ở đâu, tể tướng ra sao rồi, sá»§ng thần Ä‘i đâu? Hắn là ngưá»i ta Ä‘ang nhao nhác tìm kiếm Äức ông ở khắp các hang cùng ngõ hẻm? Hắn là ngưá»i phải bình luáºn ghê lắm, và nếu La Fronde biết tin Äức ông mất tÃch thì hẳn là La Fronde rất đắc chÃ
- Tháºt là ghê gá»›m, - Mazarin lẩm bẩm.
- Äức ông hãy ký bản hiệp nghị Ä‘i! - Aramis bảo.
- Nhưng nếu tôi ký mà Hoà ng háºu không phê chuẩn thì là m thế nà o?
- Tôi đảm nháºn đến gặp Hoà ng thượng, - D Artagnan nói, - Và xin chữ ký cá»§a bà .
- Hãy coi chừng - Mazarin nhắc nhở: Tại Saint-Germain ông sẽ chẳng nháºn được sá»± đón tiếp mà ông cho là có quyá»n chỠđợi đâu.
- Lo gì! - D Artagnan nói, - Tôi sẽ thu xếp là m sao để mình là ngưá»i được hoan nghênh, tôi có má»™t kế.
- Kế gì?
- Tôi sẽ đưa Hoà ng háºu bức thư mà Äức ông bảo vá»›i bà rằng tà i chÃnh đã hoà n toà n bị kiệt quệ.
- Rồi sao nữa. - Mazarin há»i.
Rồi khi thấy Hoà ng háºu bối rối đến cá»±c Ä‘iểm, tôi sẽ đưa bà đến Rueil, tôi sẽ dẫn bà và o vưá»n cam và tôi sẽ trá» cho bà xem má»™t cái lò-xo nà o đẩy nó là m xoay chuyển má»™t bồn cây.
- Thôi thôi, ông ơi! - giáo chủ lẩm bẩm. - Bản hiệp nghị đâu?
- Äây - Porthos đáp.
- Ngà i, thấy rằng chúng tôi đại lượng lắm đấy chứ, - D Artagnan nói, - Vì rằng vá»›i má»™t bà máºt như váºy, chúng tôi có thể là m được khối chuyện.
Aramis đưa bút cho giáo chủ và nói:
- Váºy thì xin ngà i ký Ä‘i.
Mazarin đứng lên, Ä‘i Ä‘i lại lại má»™t vá»›i vẻ mặt trầm ngâm hÆ¡n là thất vá»ng. Rồi đột nhiên ông dừng bước và há»i:
- Các ông ơi, khà tôi ký rồi, thì có gì đảm bảo cho tôi?
- Lá»i thá» danh dá»± cá»§a tôi, ông ạ, - Arthos nói.
Mazarin rùng mình, quay lại phÃa bá tước de La Fère, ngắm nghÃa má»™t gương mặt tháºt cao quý và trung thá»±c ấy rồi cầm lấy bút và nói:
- Thế là đủ cho tôi rồi ông bá tước ạ.
Và ông ta hạ bút ký.
- Và bây giá», - Ông nói thêm, - Ông d Artagnan hãy sá»a soạn Ä‘i Saint-German và mang má»™t bức thư cá»§a tôi tá»›i Hoà ng háºu.
--------------
Chú thÃch:
(1) Theo truyá»n thuyết, thánh Cristoff đã kiệu cáºu bé Giêsu lên vai để Ä‘i qua sông.
Tà i sản của phongvan
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 11:15 AM .
15-09-2008, 09:31 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Chương 94
Thế nà o mà vá»›i má»™t cây bút và lá»i doạ nạt, ngưá»i ta là m nhanh hÆ¡n, tốt hÆ¡n là đối vá»›i má»™t thanh gươm hoặc lòng táºn tụy
D Artagnan hiểu biết thần thoại. Anh biết rằng cÆ¡ há»™i chỉ có má»™t chá»m tóc mà nắm lấy nó thì ngưá»i ta má»›i bắt được cÆ¡ há»™i và anh không phải loại ngưá»i để cho cÆ¡ há»™i chạy qua mà không tóm nó lại bằng chá»m tóc. Anh bèn tổ chức má»™t hệ thống giao thông nhanh chóng và chắc chắn bằng cách gá»i trước những ngá»±a thay thế đến Chantilly, để anh có thể Ä‘i tá»›i Paris trong khoảng năm sáu tiếng đồng hồ. Nhưng trước khi Ä‘i, anh ngẫm nghÄ© rằng đối vá»›i má»™t chà ng trai có trà xảo và kinh nghiệm, thì nếu dấn bước tá»›i cái bấp bênh và để cái chắc chắn lại phÃa sau mình thì tháºt là má»™t tư thế kỳ cục.
Cho nên lúc lên ngựa để thực hiện cái sứ mệnh nguy hiểm của mình, anh tự nhủ thầm.
Arthos là má»™t nhân váºt tiểu thuyết Ä‘iển hình vá» lòng hà o hiệp và độ lượng. Porthos là má»™t bản chất tuyệt diệu nhưng rất dá»… bị tác động. Aramis là má»™t bá»™ mặt tượng hình, nghÄ©a là luôn luôn khó hiểu.
Ba cái phần tỠấy sẽ gây ra Ä‘iá»u gì nếu ta không có ở đây để liên kết chúng lại vá»›i nhau?… Sá»± giải thoát cho giáo chá»§ chăng? Giải thoát giáo chá»§ là sá»± đổ vỡ tan tà nh những kỳ vá»ng cá»§a chúng ta, mà những kỳ vá»ng cá»§a chúng ta cho đến nay là phần thưởng duy nhất cá»§a hai mươi năm láºp những kỳ công mà so vá»›i chúng thì những kỳ công cá»§a Hecquyn chỉ là những công trình cá»§a đám ngưá»i chim chÃch.
Anh tìm đến Aramis và nói:
- Hiệp sÄ© D Herblay thân mến Æ¡i, anh là phái La Fronde hiện thân. Váºy anh hãy coi chừng Arthos, anh ấy không muốn là m những việc thuá»™c vá» cá nhân, ngay cả những công việc riêng tư cá»§a mình nữa. Nhất là hãy coi chừng Porthos, vì để là m vừa lòng bá tước mà anh ta coi như thần thánh ở dưới trần nà y, anh ta sẽ giúp Arthos giải thoát cho Mazarin, nếu Mazarin chỉ cần khóc lóc hoặc là m ra bá»™ hiệp khách.
Aramis mỉm má»™t nụ cưá»i vừa ranh mãnh vừa quả . Anh nói.
- Äừng sợ gì cả: tôi đặt ra những Ä‘iá»u kiện. Tôi không là m cho tôi mà là m cho những ngưá»i khác. Cái tham vá»ng nhá» bé cá»§a tôi cÅ©ng phải thà nh đạt có lợi cho kẻ có quyá»n được hưởng chứ?
Tốt, - D Artagnan nghĩ, - VỠmặt đó ta yên tâm.
Anh bắt tay Aramis và đến gặp Porthos:
- Bạn thân mến Æ¡i, - anh nói. - Cáºu đã cùng vá»›i tôi đổ bao nhiêu công sức ra để xây dá»±ng cÆ¡ đồ cá»§a mình. Cho nên và o lúc chúng ta sắp sá»a thu hoạch thà nh quả cá»§a công việc cá»§a mình, sẽ là má»™t sá»± mắc lỡm kỳ cục đối vá»›i cáºu nếu để cho Aramis lấn át mình. Aramis là má»™t ngưá»i tinh ranh, nhưng ta nói riêng vá»›i nhau thôi, sá»± tinh ranh ấy không phải lúc nà o cÅ©ng không mang tÃnh Ãch ká»· đâu. Hoặc chá»› để Arthos lấn át, anh ấy là ngưá»i cao thượng và vô tư, nhưng cÅ©ng là ngưá»i chán Ä‘á»i, chẳng còn mong muốn gì cho riêng mình, nhưng không hiểu rằng ngưá»i khác có những ao ước. Cáºu sẽ nói thế nà o nếu Arthos hoặc Aramis đỠnghị cáºu để Mazarin Ä‘i?
- Tôi sẽ nói rằng chúng tôi quá cá»±c nhá»c đỠbắt lão ta, nên không thể thả lão ra như váºy được.
- Hoan hô Portho! Và cáºu nói đúng đấy. Vì rằng thả lão ra là cáºu buông thả luôn cả cái tước hiệu Nam tước cá»§a mình. Ấy là chưa kể ra khá»i đây Mazarin sẽ treo cổ cáºu.
- ÄÆ°á»£c! Cáºu cho là thế à ?
- Tôi chắc chắn như váºy.
- Thể thì tôi thà giết chết lão hơn là để cho lão thoát.
- Có lẽ cáºu nói đúng. Cáºu biết rằng khi chúng ta là m những công việc cá»§a mình thì không phải là cốt là m những việc cá»§a những ngưá»i Fronde, há» hiểu những vấn đỠchÃnh trị không giống như chúng ta là những ngưá»i lÃnh cá»±u đâu.
- Bạn thân mến Æ¡i, - Porthos nói. - Äừng sợ. Qua cá»a sổ tôi nhìn cáºu lên ngá»±a và dõi theo cáºu cho đến lúc khuất, rồi tôi sẽ và o ngồi ở cái cá»a kÃnh trông sang phòng giáo chá»§. Tại đấy, tôi sẽ nhìn thấy hết, và chỉ cần thấy má»™t cá» chỉ khả nghi thôi là tôi sẽ tiêu diệt.
- Hoan hô! - D Artagnan nghÄ© bụng. - Vá» mặt ấy, ta tin rằng giáo chá»§ sẽ bị canh gác cẩn tháºn.
Và anh bắt tay vị lãnh chúa Pierrefonds, rồi đến tìm Arthos. Anh nói:
- Arthos thân mến Æ¡i, tôi Ä‘i đây. Tôi chỉ có má»™t Ä‘iẽu nói vá»›i anh thôi. Anh biết rõ Anne d Autriche rồi đấy. Äiá»u bảo đảm duy nhất cho tÃnh mạng cá»§a tôi là sá»± giam giữ Mazarin; nếu các anh thả hắn ra là tôi chết đấy.
- D Artagnan thân mến Æ¡i, - Arthos nói, - chỉ cần má»™t duyên cá»› ấy thôi cÅ©ng để tôi là m cái nghá» gác ngục. Tôi xin hứa là cáºu để giáo chá»§ ở đâu thì cáºu sẽ tìm thấy lại ông ta ở đấy.
D Artagnan thầm nghĩ:
"Äiá»u ấy là m ta yên tâm hÆ¡n tất cả má»i chữ ký cá»§a vua, chúa. Bây giá», đã có lá»i hứa cá»§a Arthos rồi, ta có thể ra Ä‘i".
Thá»±c sá»±, d Artagnan ra Ä‘i má»™t mạch không có há»™ tống nà o khác ngoà i thanh gươm và tá» thông hà nh đơn giản cá»§a Mazarin để đến chá»— Hoà ng háºu.
Sau khi rá»i Pierrefonds sáu tiếng đồng hồ, anh tá»›i Saint-Germain.
Việc Mazarin mất tÃch vẫn chưa ai biết. Chỉ riêng Anne d Autriche biết tin và giấu giếm Ä‘i ná»—i lo ngại cá»§a mình vá»›i cả những ngưá»i thân. Ngưá»i ta đã tìm thấy ở trong phòng d Artagnan và Porthos hai tên lÃnh bị trói và bịt miệng. Ngưá»i ta cứu cho chúng ngay, nhưng chúng chẳng biết nói gì hÆ¡n ngoà i Ä‘iá»u chúng biết, nghÄ©a là chúng đã bị tóm, bị trói và bị lá»™t quần áo như thế nà o.
Nhưng còn sau khỉ d Artagnan và Porthos đã ra ngoà i bằng lối chúng và o, tình hình ra sao thì chúng cÅ©ng mù tịt như má»i ngưá»i khác ở trong lâu đà i.
Chỉ có Bernouin là có biết hÆ¡n những ngưá»i khác chút Ãt.
Chuông Ä‘iểm ná»a đêm rồi mà không thấy chá»§ mình trở vá», hắn bèn Ä‘i và o khu vưá»n cam xem. Cá»a đầu tiên bị chặn bằng các đồ đạc đã gây cho hắn đôi Ä‘iá»u nghi ngá», nhưng hắn không nói cho ai biết và kiên nhẫn dá»n đưá»ng Ä‘i qua đống lá»™n xá»™n ấy. Rồi khi đến hà nh lang hắn thấy các cánh cá»a Ä‘á»u mở tung. Cá»a phòng Arthos và cá»a Ä‘i ra vưá»n cÅ©ng mở. Ra vưá»n thì dá»… nháºn ra những dấu chân trên tuyết nối nhau ra đến táºn bức tưá»ng. Sang bên kia tưá»ng lại vẫn thấy những dấu chân ấy, rồi vết chân ngá»±a giẫm tại chá»—, rồi dấu tÃch cá»§a cả má»™t toán kỵ binh Ä‘i xa vá» phÃa d Enghien.
Từ lúc ấy hắn không còn nghi ngá» gì nữa rằng ông giáo chá»§ đã bị ba ngưá»i tù bắt cóc mang Ä‘i, và hẳn vá»™i chạy vá» Saint-Germain để báo cho hoà ng háºu vá» sá»± mất tÃch ấy.
Anne d Autriche dặn Bernouin phải giữ kÃn việc đó và hắn nghiêm chÃnh tuân theo. Tuy nhiên bà có nói cho ngà i Hoà ng thân Condé biết và ông ta đã láºp tức tung ra năm sáu trăm kỵ binh vá»›i mệnh lệnh sục sạo tất cả những vùng xung quanh và dẫn vá» Saint-Germain má»i toán ngưá»i dá»i Rueil Ä‘i ra bất cứ hướng nà o.
Do d Artagnan không đi thà nh toán mà đi một mình lại đi tới Saint-Germain, cho nên chẳng ai chú ý tới anh và chuyến đi của anh chẳng bị trở ngại gì.
Khi và o đến sân cá»§a toà lâu đà i cổ, ngưá»i đầu tiên trông thấy vị sứ giả lại chÃnh là Bernouin, hắn ta Ä‘ang đứng má»™t mình ở ngưỡng cá»§a chỠđợi tin tức cá»§a ông chá»§ mất tÃch.
Nhìn thấy d Artagnan cưỡi ngá»±a nghá»…u nghện Ä‘i và o trong sân danh dá»±, Bernouin dụi mắt ngỡ mình trông lầm. Nhưng d Artagnan gáºt đầu chà o thân thiện, xuống ngá»±a và ném dây cương và o tay má»™t tên hầu Ä‘i ngang qua. Anh mỉm cưá»i tiến đến chá»— Bernouin.
Giống như một kẻ đang mơ một cơn ác mộng vừa ngủ vừa nói, hắn kêu lên:
- Ông d Artagnan! Ông d Artagnan!
- Tôi đây, ông Bernouin ạ!
- Thế ông đến đây là m gì?
- Mang đến đây tin tức của ngà i Mazarin, mà tin tức mới nhất cơ đấy!
- Thế ngà i ấy ra sao rồi?
- Vẫn khá»e như ông và tôi.
- Không có chuyện gì tai hại xảy đến với ngà i chứ?
- Tuyệt đối không. Ngà i chỉ cảm thấy cần phải là m má»™t chuyến Ä‘i ra khá»i Ile de France và đã yêu cầu bá tước de La Fère, ông Du Vallon và tôi cùng Ä‘i. Là tôi tá»› cá»§a ngà i, chúng tôi chẳng thể nà o từ chối má»™t yêu cầu như váºy. Chúng tôi ra Ä‘i tối hôm qua và chúng tôi đây rồi.
- Các ông đây rồi?
Các hạ có chuyện cần nói vá»›i Hoà ng háºu, má»™t chuyện riêng tư và bà máºt, má»™t sứ mệnh chỉ có thể uá»· thác cho má»™t ngưá»i chắc chắn, cho nên ngà i đã phải tôi vá» Saint-Germain. Váºy thì, ông Bernouin thân mến Æ¡i, nếu ông muốn là m má»™t Ä‘iá»u gì đó vui lòng chá»§ cá»§a ông, thì hãy trình báo vá»›i Hoà ng thượng rằng tôi đến và đến vì mục Ä‘Ãch gì.
Dù anh nói nghiêm chÃnh hay là nói bông đùa, thì trong tình huống hiện giá», rà nh rà nh chỉ có d Artagnan là ngưá»i duy nhất có thể gỡ mối băn khoăn lo lắng cho Anne d Autriche, cho nên Bernouin chẳng gây khó khăn gì và và o trình vá»›i Hoà ng háºu cái chức đại sứ kỳ quặc kia và như hắn đã dá»± Ä‘oán, Hoà ng háºu ra lệnh đưa d Artagnan và o ngay.
D Artagnan tiến lại phÃa nữ chúa cá»§a mình vá»›i tất cả biểu hiện cá»§a niá»m cung kÃnh sâu xa nhất.
Äến cách Hoà ng háºu ba bước, anh quỳ má»™t chân xuống và trình bức thư.
Như chúng tôi đã nói, đó là má»™t bức thư đơn giản, ná»a là thư giá»›i thiệu ná»a là thư uá»· nhiệm. Hoà ng háºu Ä‘á»c, nháºn thấy đúng là chữ cá»§a giáo chá»§, mặc dầu chữ viết hÆ¡i run. Do bức thư không kể gì chuyện đã xảy ra, bà há»i anh những chi tiết.
D Artagnan kể lại vá»›i cái vẻ chất phác và giản dị mà anh rất khéo biểu lá»™ trong má»™t số trưá»ng hợp. …
Cà ng nghe kể Hoà ng háºu cà ng nhìn anh vá»›i ná»—i kinh ngạc tăng dần. Bà không hiểu sao má»™t ngưá»i dám âm mưu là m má»™t việc ghê gá»›m như váºy và nhất là hắn ta lại cả gan kể nó ra vá»›i má»™t bà hoà ng đầy quyá»n uy và hầu như nghÄ©a vụ là phải trừng phạt hắn.
D Artagnan kể chuyện xong, Hoà ng háºu tức đỠmặt kêu lên:
- Ông dám thú nháºn tá»™i ác cá»§a ông và kể lại cho tôi nghe việc phản bá»™i cá»§a ông à ?
- Xin Lệnh bà xá lá»—i, nhưng hình như tôi đã diá»…n đạt tồi hoặc Hoà ng thượng hiểu sai tôi, chứ trong chuyện nà y không há» có tá»™i ác hoặc phản bá»™i. Ngà i Mazarin bắt giam ông duy Vallon và tôi, bởi vì chúng tôi không thể ngá» rằng ngà i phải chúng tôi sang nước Anh cốt chỉ để yên lặng xem ngưá»i ta chém đầu vua Charles đệ nhất, anh rể cá»§a cá»±u vương đã khuất là chồng Lệnh bà , vua Charles là chồng cá»§a bà Henriette em chồng Lệnh bà và hiện là khách cá»§a Lệnh bà , và chúng tôi đã là m hết sức mình để cứu tÃnh mạng cá»§a ông vua tuẫn tiết. Cho nên chúng tôi tin chắc rằng trong chuyện nà y có Ä‘iá»u gì lầm lẫn mà chúng tôi là nạn nhân, và má»™t sá»± biện giải giữa chúng tôi vá»›i Các hạ là cần thiết. Muốn cuá»™c biện giải có kết quả, ná» phải tiến hà nh má»™t cách lặng lẽ, xa những kẻ quấy nhiá»…u. Vì váºy chúng tôi đã đưa ngà i giáo chá»§ đến lâu dà i cá»§a má»™t bạn tôi, và ở đó chúng tôi biện giải vá»›i nhau. Thế đấy, thưa Lệnh bà , Ä‘iá»u chúng tôi dá»± Ä‘oán đã đến, đúng là có sá»± nhầm lẫn. Ngà i Mazarin đã tưởng rằng chúng tôi phục vụ tướng Cromwell, chứ không phục vụ vua Charles vì như váºy sẽ là má»™t Ä‘iá»u hổ nhục từ chúng tôi lan sang ngà i, và từ ngà i sang Hoà ng thượng, má»™t Ä‘iá»u hèn nhát có thể là m hoen ố đến táºn nguồn gốc vương vị cá»§a quý hoà ng tá» vẻ vang. Do chúng tôi đã nêu ra chứng cá»› trái ngược lại, và chứng cá»› ấy chúng tôi sẵn sà ng trình bà y vá»›i Ä‘Ãch thân Hoà ng thượng bằng cách kêu vá»›i bà quả phụ tôn nghiêm Ä‘ang than khóc trong vùng Louvre mà lòng đại độ cao quý cá»§a Hoà ng thượng đã dung nạp. Chứng cá»› ấy đã hoà n toà n thoả mãn ngà i giáo chá»§ đến mức để chứng tá» sá»± hà i lòng ấy, ngà i đã phái tôi đến đây như Hoà ng thượng thấy đấy để thưa vá»›i Lệnh bà vá» những Ä‘iá»u sá»a chữa cần thiết đối vá»›i những ngưá»i quà tá»™c đã bị đánh giá sai và ngược đãi má»™t cách sai lầm.
- Tôi đã nghe và khâm phục ông đấy, - Anne d Autriche nói. - Kể ra, tôi chưa thấy má»™t sá»± trâng tráo thái quá đến như váºy.
- Ấy, thưa Hoà ng thượng, - D Artagnan nói, - Äến lượt Lệnh bà lại lầm lẫn vỠý đồ cá»§a chúng tôi như ngà i Mazarin đã mắc.
- ChÃnh ông Ä‘ang sai lầm đấy, - Hoà ng háºu nói,
- Và tôi sai lầm rất Ãt đến ná»—i trong mươi phút nữa ông sẽ bị bắt giữ và trong má»™t giá» nữa, tôi sẽ dẫn đầu quân đội cá»§a tôi Ä‘i giải thoát cho tể tướng cá»§a tôi.
- Tôi chắc rằng, - D Artagnan đáp, - Hoà ng thượng sẽ không khi nà o phạm Ä‘iá»u khinh suất như thế đâu. Trước hết vì việc là m ấy không những là vô Ãch và nó sẽ đẫn đến những háºu quả tháºt nghiêm trá»ng. Trước khi được giải thoát, ngà i giáo chá»§ sẽ chết, và Äức ông, rất tin tưởng sá»± tháºt cá»§a Ä‘iá»u mà tôi nói vá»›i ngà i, đến ná»—i trái lại, ngà i đã van tôi là nếu thấy Hoà ng thượng ở trong những trạng thái như thế nà y thì tôi phải là m má»i Ä‘iá»u có thể để Lệnh bà thay đổi chá»§ trương.
- Thế thì tôi đà nh bằng lòng vá»›i việc cho bắt giữ ông váºy.
- Tôi không mong gì hÆ¡n, thưa Lệnh bà , vì rằng trưá»ng hợp bắi giữ tôi cÅ©ng được tiên liệu như trưá»ng hợp giải thoát ngà i giáo chá»§. Nếu ngà y mai tá»›i giỠđã định mà tôi chưa trở vá» thì ngà y kia, ngà i giáo chá»§ sẽ được đưa tá»›i Paris.
- Nà y ông, ngưá»i ta thấy rõ rà ng, do địa vị cá»§a ông, ông sống xa má»i ngưá»i và má»i sá»±, vì nếu không thì ông đã biết rằng ngà i giáo chá»§ đã năm sáu lần vá» Paris kể từ khi chúng tôi rá»i khá»i đó, và ngà i đã gặp các ông de Beaufort, de Bouillon, d Elbeuf, ông chá»§ giáo và chẳng má»™t ông nà o có ý định bắt giữ ngà i.
- Xin lá»—i Lệnh bà , tôi biết tất cả những Ä‘iá»u đó. Cho nên bạn bè tôi sẽ chẳng đưa ngà i Mazarin đến chá»— các vị ấy đâu. Các vị ấy là m chiến tranh là vì lợi Ãch cá»§a chÃnh há», và nếu ban cho há» cái mà há» yêu cầu thì ngà i giáo chá»§ sẽ mua được rất lợi. Trái lại các bạn cá»§a tôi sẽ dẫn ngà i Mazarin đến Nghị viện mà chắc chắn ngưá»i tà có thể mua lẻ, còn bản thân ngà i Mazarin thì chẳng khá già u để có thể mua cả má»›.
Vá»›i cái nhìn khinh thị ở má»™t ngưá»i đà n bà và trở thà nh khá»§ng khiếp ở má»™t nữ hoà ng, Anne d Autriche nói:
- Tôi ngỡ rằng ông doạ nạt ngưá»i mẹ Äức vua cá»§a ông.
- Thưa Lệnh bà , - D Artagnan nói:
- Tôi doạ nạt bởi vì ngưá»i ta cưỡng bách tôi là m thế. Tôi lá»›n lên bởi vì tôi cần phải đứng ở tầm cao cá»§a các sá»± kiện và con ngưá»i. Nhưng xin Lệnh bà hãy tin má»™t Ä‘iá»u cÅ©ng đúng như có má»™t trái tim Ä‘ang Ä‘áºp vì Lệnh bà trong *****g ngá»±c nà y, hãy tin rằng Lệnh bà là má»™t thần tượng vÄ©nh hằng cá»§a cuá»™c Ä‘á»i chúng tôi mà Lệnh bà biết đấy, lạy Chúa, chúng tôi đã Ä‘em mạo hiểm hà ng chục lần vì Hoà ng thượng. Nà o, thưa Lệnh bà , phải chăng Lệnh bà sẽ không Ä‘oái thương những bầy tôi cá»§a mình từ hai chục năm trá»i nay sống vất vưởng trong bóng tối, dù trong má»™t tiếng thở dải cÅ©ng không thể lá»t ra má»™t Ä‘iá»u bà máºt thiêng liêng và trân trá»ng mà hỠđã có vinh dá»± được chia sẻ vá»›i Lệnh bả. Xin Lệnh bà hãy nhìn tôi kẻ Ä‘ang nói vá»›i Lệnh bà đây, kẻ mà Lệnh bà cáo buá»™c là lá»›n tiếng và buông giá»ng doạ nạt. Tôi là cái thá gì kia chứ? Má»™t sÄ© quan khốn khổ không có tà i sản, không có nÆ¡i nương tá»±a, không có tương lai, nếu như con mắt nữ hoà ng cá»§a tôi mà tôi tìm kiếm khá lâu rồi, không nhòm ngó đến tôi má»™t lát. Xin hãy nhìn bá tước de La Fère, má»™t Ä‘iển hình cá»§a lòng cao thượng, má»™t Ä‘oá hoa cá»§a tinh thần nghÄ©a hiệp. Ông ta đã và o phe chống lại Hoà ng háºu, không, đúng ra là chống lại tể tướng, và tôi tin là ông ta chẳng có đòi há»i gì hết. Cuối cùng, xin hãy xem ông Du Vallon, tấm lòng trung thà nh ấy, cánh tay sắt thép ấy ông ta đợi chá» từ hai mươi năm nay từ miệng Lệnh bà má»™t tiếng thôi có thể bằng tấm huy hiệu khiến ông ta trở thà nh cái mà ông ta rất xứng đáng vá» tinh thần và tà i năng. Cuối cùng xin hãy xem đám dân chúng kia, há» quan trá»ng đối vá»›i má»™t nữ hoà ng lắm chứ, đám dân chúng ấy yêu quà Lệnh bà , tuy nhiên há» Ä‘au khổ. Lệnh bà yêu quý há», tuy nhiên hỠđói rách, há» không đòi há»i gì hÆ¡n là cầu phúc cho Lệnh bà , tuy nhiên há»â€¦ không, tôi nói nhầm, không bao giá» dân chúng oán trách Lệnh bà . Váºy thì xin Lệnh bà nói má»™t lá»i và má»i việc xong xuôi, hoà bình thay thế chiến tranh niá»m vui thay thế nước mắt, hạnh phúc thay thế thảm hoạ.
Vá»›i vẻ ngạc nhiên. Anne d Autriche ngắm nhìn gương mặt võ thượng cá»§a d Artagnan, trên đó có thể Ä‘á»c được má»™t biểu hiện xúc động lạ lùng.
- Sao ông không nói ra tất cả Ä‘iá»u đó trước khi hà nh động? - bà há»i.
- Thưa Lệnh bà , vì cốt để chứng minh vá»›i Hoà ng thượng má»™t Ä‘iá»u mà Ngưá»i còn nghi ngá», hình như váºy. Ấy là chúng tôi hãy còn má»™t giá trị nà o đó, và ngưá»i ta có coi trá»ng chúng tôi chừng nà o thì cÅ©ng là đúng đắn thôi.
- Thế cái giá trị ấy. - Anne d Autriche há»i - Tôi xem chừng nó chẳng lùi bước trước cái gì cả, có phải không?
D Artagnan đáp:
- Trong quá khứ nó đã không lùi bước trước bất cứ cái gì, tại sao trong tương lai nó lại không như váºy?
- Trong trưá»ng hợp bị từ chối, và do đó trong trưá»ng hợp chiến đấu, liệu cái giá trị ấy có Ä‘i đến bắt cóc cả tôi ngay giữa triá»u đìth để ná»™p tôi cho La Fronde, như ông định ná»™p tể tướng cá»§a tôi không?
D Artagnan đáp với vẻ hợm mình kiểu Gascon mà ở anh chỉ là sự chất phác:
- Thưa Lệnh bà , chúng tôi không bao giá» nghÄ© đến Ä‘iá»u ấy, nhưng nếu giữa bốn ngưá»i chúng tôi đã quyết định, thì chắc chắn là chúng tôi sẽ là m.
- Ta cần biết Ä‘iá»u ấy, - Anne d Autriche lẩm bẩm, - Äó là những con ngưá»i thép.
- Chao ôi! Thưa Lệnh bà , - D Artagnan nói, Ä‘iá»u nà y chứng tá» vá»›i tôi rằng chỉ đến hôm nay Hoà ng thượng má»›i có má»™t ý nghÄ© đứng đắn vá» chúng tôi.
- ÄÆ°á»£c, Anne noi, - nhưng nếu cuối cùng tôi đã có được ý nghÄ© ấy.
- Thì Hoà ng thượng sẽ thừa nháºn sá»± công bằng cho chúng tôi. Thừa nháºn cho chúng tôi, Lệnh bà sẽ không còn đối đãi vá»›i chúng tôi như những kẻ tầm thưá»ng. Lệnh bà sẽ thấy ở tôi má»™t vị đại sứ xứng đáng vá»›i những lợi Ãch cao cả mà ông ta đã được giao phó để thảo luáºn vá»›i Lệnh bà .
- Bản hiệp ước đâu?
Tà i sản của phongvan
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 11:15 AM .
15-09-2008, 09:31 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Chương 95
Thế nà o mà vá»›i má»™t cây bút và lá»i doạ nạt, ngưá»i ta là m nhanh hÆ¡n, tốt hÆ¡n là đối vá»›i má»™t thanh gươm hoặc lòng táºn tụy
(tiếp theo)
Anne d Autriche xem qua bản hiệp ước mà d Artagnan đưa trình. Bà nói:
Tôi chỉ thấy những Ä‘iá»u kiện chung thôi. Những quyá»n lợi cá»§a các ông de Conti, de Beaufort, de Bouillon, d d Elbeuf, và ông chá»§ giáo Ä‘á»u có ghi. Nhưng còn Ä‘iá»u kiện cá»§a các ông đâu?
- Thưa Lệnh bà , chúng tôi thừa nháºn mình trong khi đặt mình và o tầm cao cá»§a mình. Chúng tôi nghÄ© rằng tên tuổi cá»§a chúng t ô không đáng ghi và o bên cạnh những đại danh ấy.
- Nhưng tôi Ä‘oán rằng ông chẳng từ chối trình bà y vá»›i tôi nhưng yêu sách cá»§a ông bằng lá»i.
- Thưa Lệnh bà , tôi nghÄ© rằng Lệnh bà là má»™t nữ hoà ng vÄ© đại và quyá»n thế, và chắc là sẽ chẳng xứng đảng vá»›i sá»± vÄ© đại và quyá»n thế ấy, nếu không khen thưởng xứng đáng những cánh tay sẽ đưa Các hạ vá» Saint-Germain.
- Äó là ý định cá»§a tôi, nói Ä‘i.
- Xin lá»—i Lệnh bà , tôi bắt đầu bằng tôi, nhưng cần phải nêu rõ tầm quan trá»ng cá»§a tôi, tôi không vÆ¡ lấy nó nhưng ngưá»i ta đã ban cho tôi. Äối vá»›i con ngưá»i đã thương lượng việc chuá»™c lại ngà i giáo chá»§ thì việc khen thưởng không thể dưới tầm cá»§a Hoà ng thượng và ngưá»i đó phải được phong là m chỉ huy thị vệ, đại khái như là đại uý ngá»± lâm quân.
- Äó là chức vị cá»§a ông de Treville mà ông yêu cầu đấy.
- Chức vị ấy hiện nay khuyết, thưa Lệnh bà , từ má»™t năm nay ông de Treville rá»i bá» nó và chưa có ai thay thế.
- Nhưng đó là một trong những chức vụ quân sự hà ng đầu của hoà ng gia.
- Ngà i de Treville xưa cÅ©ng chỉ là má»™t thiếu sinh bình thưá»ng ở xứ Gascogne như tôi thôi, và cÅ©ng giữ chức vụ đó hai mươi năm.
- Cái gì ông cũng đối đáp được cả, - Anne d Autriche nói.
Và cầm má»™t tấm bằng ở trên bà n giấy bà điá»n và o rồi ký.
D Artagnan đỡ lấy tấm bằng, cúi mình thi lễ và nói:
- Thưa Lệnh bà , tất nhiên đây là má»™t phần thưởng đẹp đẽ và cao quÃ; nhưng má»i việc ở trên Ä‘á»i nà y Ä‘á»u đầy bất trắc, và má»™t ngưá»i khi Reuil và o sá»± thất sá»§ng cá»§a Hoà ng thượng thì hôm sau mất luôn cái chức vụ đó.
Äá» mặt lên vì cái trà não kia cÅ©ng tinh tế như trà não cá»§a bà và thấy suốt tâm địa bà , bà nói:
- Váºy thì ông muốn gì nà o?
- Một trăm nghìn livrơ cho cái gã đại uý ngự lâm quân khốn khổ nà y, được trả ngay mà công việc phục vụ của hắn không vừa lòng Hoà ng thượng nữa.
Anne ngáºp ngừng, d Artagnan nói tiếp:
- Tôi xin phép Lệnh bà hãy lưu ý rằng, hôm nỠtheo phán quyết của nghị viện dân chúng Paris treo giải thưởng sáu trăm nghìn livres cho ai đem nộp ngà i giáo chủ còn sống hay chết sống thì đem treo cổ, chết thì kéo ra bãi đổ rác?
- Thôi được, thế cũng là phải chăng, - Anne d Autriche nói,
- Vì rằng ông chỉ đòi ở má»™t hoà ng háºu có má»™t phần sáu số tiá»n mà nghị viện đỠra.
Và bà ký má»™t Ä‘iá»u ước cấp má»™t trăm nghìn livres.
- Rồi sao nữa, - bà há»i.
- Thưa Lệnh bà , ông bạn Du Vallon cá»§a tôi già u, có do đó không ao ước cá»§a cải, nhưng tôi nhá»› rằng giữa ông ấy và ngà i Mazarin có bà n vấn đỠphong Nam tước cho lãnh địa cá»§a ông ấy. Tôi còn nhá»› rõ đó là má»™t Ä‘iá»u đã hứa hẹn.
- Má»™t tên nông dân thô lá»— ấy à ? - Anne d Autriche nói, - Ngưá»i ta sẽ cưá»i cho.
- ÄÆ°á»£c - D Artagnan nói. - Nhưng tôi tin chắc má»™t Ä‘iá»u, ấy là kẻ nà o cưá»i trước mặt ông ấy sẽ không cưá»i được hai lần đâu.
- Thôi được, cho cái tước vị ấy, - Anne d Autriche nói và ký luôn.
- Bây giá» còn hiệp sÄ© hoặc tu viện trưởng D Herblay, xin tuỳ Thánh thượng gá»i.
- Ông ta muốn là m giám mục à ?
- Không ạ, ông ta mong muốn má»™t Ä‘iá»u dá»… dãi hÆ¡n.
- Äiá»u gì?
- Ấy là Äức vua hạ cố là m cha đỡ đầu cho con trai bà de Longueville.
Hoà ng háºu tá»§m tỉm cưá»i.
- Thưa Lệnh bà , - D Artagnan nói, - Ông de Longueville là dòng dõi hoà ng gia.
- Phải, nhưng con ông ta?
- Thưa Lệnh bà , đứa con trai ấy… cÅ©ng thế chứ ạ, bởi vì chồng cá»§a mẹ nó đã như váºy.
- Thế bạn của ông không yêu cầu thêm gì cho bà de Longueville à ?
- Thưa Lệnh bà , không ạ, bởi vì ông ấy Ä‘oán rằng Äức vua khi nháºn là m cha đỡ đầu cho đứa trẻ, không thể không tặng cho mẹ nó nhân lá»… mừng giải cữ má»™t món quà dưới năm trăm nghìn livres, và tất nhiên vẫn giữ cho cha nó quyá»n cai trị xứ Normandie.
- Vá» quyá»n cai trị xứ Normandie, tôi nghÄ© có thể cam kết, - Hoà ng háºu đáp, - Nhưng vá» khoản năm trăm nghìn livrÆ¡, thì ngà i giáo chá»§ không ngá»›t nhắc nhở tôi rằng không còn tiá»n bạc trong các quỹ cá»§a Nhà nước nữa.
- Thưa Lệnh bà , nếu Ngưá»i cho phép, chúng ta sẽ cùng Ä‘i tìm kiếm và chúng ta sẽ tìm thấy.
- Còn gì nữa.
- Dạ, hết rồi ạ.
- Ông chẳng có má»™t ngưá»i bạn đồng đội thứ tư nà o?
- Có chứ ạ; bá tước de La Fère.
- Ông ta xin gì.
- Không xin gì cả.
- Không xin gì ư?
- Không.
- Trên Ä‘á»i nà y có má»™t ngưá»i có thể đòi há»i mà không đòi há»i gì ư?
- Thưa Lệnh bà , có bá tước De La Fère; ông ta không phải là má»™t con ngưá»i.
- Váºy là gì?
- Bá tước de La Fère là một nữa của Thánh.
- Ông ta chẳng có má»™t con trai, má»™t cáºu thiếu niên, má»™t ngưá»i há» hà ng, má»™t đứa cháu đấy ư? Ông Comminger đã nói vá»›i tôi vá» cáºu ta như má»™t chà ng trai dÅ©ng cảm, cáºu ta đã cùng ông de Châtillon mang vá» những lá cỠở mặt tráºn Lens mà .
- Như Hoà ng thượng nói, ông ta có một đứa con nuôi tên là tỠtước de Bragelonne.
- Nếu ngưá»i ta ban cho cáºu ta má»™t trung Ä‘oà n, thì ngưá»i cha đỡ đầu sẽ nói gì?
- Có thể ông ấy sẽ đồng ý.
- Có thể à ?
- Vâng, nếu như Ä‘Ãch thân Hoà ng thượng yêu cầu ông ấy nháºn.
- Äúng như ông nói, đấy là má»™t con ngưá»i kỳ lạ. ÄÆ°á»£c rồi, chúng tôi sẽ suy nghÄ© thêm và chúng tôi có thể nói vá»›i ông ta. Ông hà i lòng chứ?
- Vâng, thưa Hoà ng thượng. Nhưng có má»™t Ä‘iá»u mà Ngưá»i chưa ký.
- Äiá»u gì?
- Mà điá»u ấy lại là quan trá»ng nhất.
- Việc chấp thuáºn bản hoà ước?
- Vâng.
- Äể là m quái gì? Ngà y mai tôi sẽ ký.
- Có má»™t Ä‘iá»u mà tôi ngỡ có thể khẳng định vá»›i Hoà ng thượng, - D Artagnan nói,
- Äó là nếu như Hoà ng thượng không ký phê chuẩn bản hiệp ước hôm nay thì sau nà y sẽ không có dịp để ký nữa. Váºy tôi van xin Lệnh bà ký, ở dưới bản hiệp ước đó có câu hoà n toà n do ngà i Mazarin viết, như Lệnh bà thấy đấy.
"Tôi bằng lòng phê chuẩn bản hiệp ước do nhân dân Paris đỠnghị".
Anne bị tiến tới rồi không thể lùi, đà nh phải ký.
Nhưng vừa ký xong, thì lòng kiêu hãnh nổ ra ở bà như một cơn giông tố, và bà bưng mặt khóc nức nở.
Nhìn những giá»t nước mắt ấy, d Artagnan rùng mình. Ngay từ thá»i ấy các bà hoà ng khóc lóc như những ngưá»i đà n bà tầm thưá»ng.
Chà ng Gascon lắc đầu. Những giá»t lệ vương hầu ấy thiếu đốt lòng anh. Anh quỳ xuống và nói:
- Xin Lệnh bà hãy nhìn gã quý tá»™c khốn khổ Ä‘ang quỳ dưới chân Ngưá»i, hắn xin Ngưá»i hãy tin rằng chỉ má»™t cá» chỉ cá»§a Hoà ng thượng thôi là hắn có thể là m tất cả để vui lòng Ngưá»i! Hắn tá»± tin ở mình, hắn tin ở bè bạn, hắn cÅ©ng muốn tin ở nữ hoà ng cá»§a mình và chứng cá»› là hắn không sợ hãi gì hết, hắn không lợi dụng gì hết, hắn sẽ dẫn ngà i Mazarin trở vá» vá»›i Hoà ng thượng không Ä‘iá»u kiện gì hết. Äây, thưa Lệnh bà , đây là những chữ ký thiêng liêng cá»§a Hoà ng thượng, nếu như Lệnh bà thấy cần phải đưa cho tôi thì Lệnh bà sẽ là m. Nhưng từ giá» phút nà y trở Ä‘i: những chữ ký ấy không rà ng buá»™c gì Lệnh bà nữa.
Và d Artagnan vẫn quỳ, vá»›i cái nhìn rừng rá»±c niá»m kiêu hãnh và lòng táo tợn nam nhi, anh đưa lại cho Anne d Autriche cả má»› giấy tá» mà anh mất bao công sức má»›i già nh giáºt được từng tá» má»™t.
Nếu như ở trên Ä‘á»i nà y tất cả không phải Ä‘á»u tốt, và tất cả không phải Ä‘á»u xấu, thì có những lúc, trong những trái tim khô cằn và lạnh giá nhất, nhỠđược tưới bằng những giá»t lệ cá»§a má»™t ná»—i xúc động cao độ sẽ nảy mầm má»™t tình cảm khoan dung hà o hiệp, mà sá»± tÃnh toán và lòng kiêu ngạo sẽ bóp nghẹt ngay, nếu má»™t tình cảm khác không chiếm lấy nó ngay khi má»›i ra Ä‘á»i.
Anne Ä‘ang ở trong má»™t lúc như thế, d Artagnan nhượng bá»™ trước ná»—i xúc động cá»§a bản thân mình, hoà nhịp vá»›i ná»—i xúc động cá»§a Hoà ng háºu, anh đã hoà n tất công trình cá»§a má»™t thuáºt ngoại giao sâu sắc Anh láºp tức được Ä‘á»n bù vá» tà i khéo léo hoặc lòng táºn tụy cá»§a mình, tuỳ theo ngưá»i ta muốn là m vinh dá»± cho trà não hoặc con tim anh vá» cái động cÆ¡ nó khiến anh hà nh động.
Anne nói:
- Ông nói đúng. Tôi đã không biết đến ông. Äây là những văn bản đã ký mà tôi trao lại cho ông má»™t cách tá»± do. Hãy Ä‘i Ä‘i và nhanh chóng đưa ông giáo chá»§ trở vá».
- Thưa Lệnh bà , - D Artagnan nói, - Tôi có trà nhá»› và nhá»› rằng cách đây hai mươi năm, đứng sau tấm thảm ở Toà Äô sảnh, tôi đã có vinh dá»± được hôn lên má»™t trong hai bà n tay tuyệt mỹ kia.
- Váºy thì bà n tay kia đây, - Hoà ng háºu nói, và để bà n tay trái không kém rá»™ng rãi như bà n tay phải (bà tháo ở ngón tay má»™t chiếc nhẫn kim cương gần giống chiếc nhẫn ngà y xưa đã ban cho d Artagnan), - Xin ông hãy cầm lấy và giữ chiếc nhẫn nà y để nhá»› đến tôi.
D Artagnan vừa đứng lên vừa nói:
- Thưa Lệnh bà , bây giá» tôi chỉ còn má»™t ao ước, ấy tôi Ä‘iá»u đầu tiên Lệnh bà đòi há»i ở tôi sẽ là tÃnh mạng tôi.
Và vá»›i cái phong thái chỉ có ở riêng anh, anh đứng dáºy và đi ra.
Nhìn d Artagnan rá»i chân, Anne d Autriche lẩm bẩm:
- Ta đã quên những con ngưá»i nà y, nhưng bây giá» ta dùng há» thì quá muá»™n rồi, trong má»™t năm nhà vua sẽ thà nh niên.
Mưá»i lăm tiếng đồng hồ sau, d Artagnan và Porthos đưa Mazarin trở vá» vá»›i Hoà ng háºu và má»™t ngưá»i lÄ©nh tấm bằng đại uý ngá»± lâm quân, má»™t ngưá»i nháºn tá» sắc phong Nam tước.
- Thế nà o, các ông hà i lòng chứ? - Anne d Autriche há»i.
D Artagnan nghiêng mình, Porthos tay mân mê tỠsắc phong của mình, mắt nhìn Mazarin.
- Còn Ä‘iá»u gì nữa. - Mazarin há»i.
- Thưa Äức ông, còn Ä‘iá»u hứa hẹn tặng huân chương trong kỳ thăng thưởng đầu tiên.
- Ông Nam tước ơi, - Mazarin đáp,
- Ông biết rằng không thể được tặng huân chương, nếu không có những bằng chứng vỠtà i năng.
- á»’! Thưa Äức ông, - Porthos nói. - Tôi xin cái dải huân chương mà u xanh, có phải cho tôi đâu?
- Thế cho ai? - Mazarin há»i.
- Cho bạn tôi, bá tước De La Fère.
- Ô! - Hoà ng háºu nói, - Ông ấy lại là chuyện khác. Những bằng chứng đã có rồi.
- Ông ấy sẽ có?
- Ông ấy đã có.
Cùng ngà y hôm ấy, hiệp ước Paris được ký kết và khắp nÆ¡i ngưá»i ta đồn rằng tể tướng đã ở lỳ trong nhà ba hôm để thảo bản hiệp ước cho tháºt kỹ.
Hiệp ước ấy đã mang lại quyá»n lợi cho má»—i ngưá»i như sau:
- Ông de Conti được hưởng xứ Damvilliers, và do chứng tá» tà i năng như má»™t vị tướng, ông được ở lại là m quân nhân và không trở thà nh giáo chá»§. HÆ¡n nữa, ngưá»i ta đã buông và i lá»i vá» sá»± kết hôn vá»›i má»™t ngưá»i cháu gái cá»§a Mazarin. Và i lá»i ấy được Hoà ng thân rất hoan nghênh, đối vá»›i ông thì cưá»i ai cÅ©ng không can hệ, miá»…n là ngưá»i ta cưới vợ cho ông(1).
- Ông de Beaufort trở vá» triá»u đình vá»›i tất cả những sá»± bồi thưá»ng vá» việc ngưá»i ta đã lăng nhục ông và những quyá»n cao chức trá»ng mà thá» vị cá»§a ông có quyá»n đòi há»i. Ngưá»i ta cÅ©ng miá»…n xá hoà n toà n và đầy đủ cho những ngưá»i đã giúp ông vượt ngục, để cho ông thừa hưởng tước vị đô đốc mà quáºn công de Vendôme cha ông đã giữ, và má»™t khoản tiá»n bù cho những ngôi nhà và lâu đà i cá»§a ông mà nghị viện xứ Bretagne đã cho phá huá»·.
- Quáºn công de Bouillon được nháºn những lãnh địa ngang giá vá»›i thái ấp cá»§a ông ở Sedan; má»™t khoản bồi thưá»ng những lợi tức cá»§a thái ấp ấy mà ông không được hưởng trong tám năm, và danh hiệu hoà ng thân được ban cho ông và những ngưá»i trong gia đình.
- Quáºn công de Longueville được hưởng quyá»n cai trị Pont de l Arche, năm trăm nghìn livres cho vợ và có vinh dá»± thấy con trai mình được ông vua trẻ và cô công chúa trẻ Henriette Anh quốc đỡ trên những tấm gấm trong buổi lá»… rá»a tá»™i.
Aramis chỉ định Bazin sẽ hà nh lá»… trong buổi lá»… long trá»ng và Planchet sẽ cung cấp bánh kẹo.
- Quáºn công d Elbeuf được ngưá»i ta cấp má»™t số tiá»n cho vợ, má»™t trăm nghìn livrÆ¡ cho con trai cả, còn ba đứa sau má»—i đứa được hai mươi lăm nghìn livrÆ¡.
Chỉ có ông chá»§ giáo chẳng được gì cả. Ngưá»i ta hứa vá»›i ông sẽ thương lượng vá»›i giáo hoà ng vá» chiếc mÅ© giáo chá»§ cho ông, nhưng ông hiểu rõ mình sẽ xây dá»±ng được cái gì trên những lá»i hứa hẹn cá»§a hoà ng háºu và giáo chá»§. Trái hẳn lại ông de Conti, không thể trở thà nh giáo chá»§, ông buá»™c vẫn là ngưá»i kiếm cung.
Cho nên trong khi toà n thể Paris vui mừng vá» việc Äức vua trở vỠấn định và o ngà y hôm sau nữa, thì giữa niá»m hoan lạc chung ấy, ông chá»§ giáo de Gondy hết sức bá»±c bá»™i, đến ná»—i ông sai Ä‘i tìm ngay tức khắc hai ngưá»i mà ông thưá»ng có thói quen cho gá»i đến khi ông ở trong những trạng thái tinh thần như váºy.
Hai ngưá»i ấy, má»™t là bá tước dá» Rochefort, ngưá»i kia là gã ăn mà y ở nhà thá» Saint- Eustache.
HỠđến rất đúng giá» như thưá»ng lệ, và ông chá»§ giáo đà m đạo vÆ¡i há» trong đêm hôm ấy.
------------------
Chú thÃch:
(1) vì ông ta bị gù lưng.
Tà i sản của phongvan
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 11:16 AM .
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîñèãíàëèçàöèè , àâòîðàäèî , àíåãäîòû , çåíèò , èìåíà , êîíäèöèîíåð , èñòîðèè , giống ngá»±a andalou , hai muoi nam sau dumas , îáðàçåö , ìåðëåí , ìîñêîâñêèé , ìóëüòèêè , ñëóæáà , ñïåöîäåæäà , ñòðàõîâàíèå