Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1053: Thiên tướng thủ trận. (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Bọn họ cũng có thể đoán được, trận cơ duyên này rốt cuộc đại biểu cho cái gì, mà ngay cả Tô Triệt cũng không có đầu mối.
Nếu chuyện này không làm cho rõ ràng lắm, vậy thì không cách nào xác định bước tiếp theo nên tiến hành như thế nào. Muốn cướp đi cơ duyên cùng số mệnh trên người Tô Triệt, đầu tiên phải biết phương pháp chính xác mới được, tuyệt không có thể lỗ mãng làm việc.
Như vậy, trận linh thủ hộ ở đây bảy ngàn vạn năm, hẳn là biết rõ những đáp án này. . .
- Ngươi là một phàm nhân?
Kim Giáp chiến tướng lại nói thầm một lần nữa, tựa hồ, đối với thân phận phàm nhân của Tô Triệt cảm thấy ngoài ý muốn.
- Thủ trận thiên tướng, người này. . .
Quang Khải còn muốn nói điều gì, chỉ là lúc này, lại bị Kim Giáp chiến tướng phất tay cắt ngang.
- Chớ có nhiều lời! Ta muốn nghe một chút, hắn muốn nói cái gì.
Tiếng nói của Kim Giáp chiến tướng xuyên thấu qua mặt nạ kim sắc trên mặt, giống như Lôi Minh, vang vọng bên trong thiên địa.
Lâm Cứu và Quang Khải lập tức câm miệng, hai người liếc nhau một cái, rõ ràng đang âm thầm trao đổi sự tình gì đó.
Tuy Tô Triệt đoán không được kế tiếp sẽ phát sinh loại chuyện nào, nhưng vẫn có thể bảo trì trấn định, thờ ơ lạnh nhạt trước hai người Lâm Cứu biểu diễn, không nóng không vội, bình tĩnh không có gợn sóng. Dù sao cũng không phải thiếu niên mười mấy tuổi người, một phần trầm ổn trời sập xuống cũng không sợ hãi, nhất định phải có!
- Thuận theo một loại triệu hoán không hiểu, ta mang theo những người này, mở ra Tiên Ma chiến trường.
Tô Triệt chậm rãi nói:
- Cho tới bây giờ, ta cũng không rõ ràng lắm, cơ duyên của mình rốt cuộc là cái gì, chỉ là từng bước đi đến nơi này, ngay cả Kim Dực Ma Vương trên mặt đất cũng không có ngăn trở. Giống như, hết thảy sự tình sớm đã sắp xếp xong xuôi ở bên trong sâu xa, ta chỉ là thuận theo vận mệnh chỉ dẫn, tìm đến nơi này.
Tô Triệt nhìn thẳng Kim Giáp chiến tướng, nhìn không ra bất luận khiếp đảm gì:
- Không trông nom kết quả như thế nào, ta chỉ muốn được một đáp án. . . Đây chính là ta muốn nói.
Nghe qua những lời nói này của Tô Triệt, Kim Giáp chiến tướng thật lâu không có lên tiếng, giống như đang suy tư cái gì đó.
Không ai dám can đảm thúc giục hắn, tất cả mọi người đều vô thanh vô tức chờ đợi.
Hồi lâu sau, lúc này Kim Giáp chiến tướng mới trầm thấp nói:
- Nhưng ngươi chỉ là một phàm nhân, rất khó được sự tán thành của nó.
Lời nói này có chút hàm hồ, nhưng Tô Triệt lại mơ hồ nghe ra một điểm gì đó, trả lời:
- Không thử một chút, sao có thể biết!
- Ý của ta là, ngươi tới sớm chút ít, tối thiểu nhất cũng phải đạt tới tu vi Thiên Tiên, lại tới nơi này cũng không muộn...
Mục quang của Kim Giáp chiến tướng chậm rãi chuyển dời đến bên Lâm Cứu cùng Quang Khải, nói:
- Mà bây giờ, một hồi cơ duyên nguyên thuộc về ngươi, rất có thể sẽ bị người khác cướp đi.
- Phải không?
Tô Triệt nhíu mày, trong lòng tự nhủ: thật là có loại khả năng này sao?
Lâm Cứu cùng Quang Khải nghe liền kinh hỉ, đều tự nghĩ thầm: Đường chủ đoán không sai, phần cơ duyên này quả nhiên có thể chuyển dời đến trên thân người khác... Đây cũng là một đáp án lý tưởng nhất mà bọn họ muốn biết!
Tô Triệt giương giọng hỏi:
- Từng bước một đi cho tới bây giờ, việc đã đến nước này, ta còn kịp đổi ý sao?
Ý trong lời nói là: bây giờ ta trở về, đợi cho sau này đạt đến tu vi Thiên Tiên lại tới một lần, có thể chứ?
- Hẳn là không được!
Kim Giáp chiến tướng trả lời:
- Ta sẽ không can thiệp bất luận quyết định gì của ngươi, bất quá, nếu như ngươi quay đầu lại, có thể còn sống rời khỏi Tiên Ma chiến trường sao?
- Đúng vậy, không thể quay đầu lại.
Tô Triệt gật đầu thở dài.
Nếu như tay không mà về, Ma tộc công chúa nhất định sẽ nghĩ tất cả biện pháp đùa bỡn chết mình.
Hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Khởi Nguyên Ma tộc, không có khả năng nhân từ đối với ngươi, nếu không phải người kia mà bọn họ chờ mong, vậy thì đi chết đi!
- Nếu như thế, này còn có cái gì có thể do dự.
Tô Triệt cất cao giọng, bất cứ giá nào hô lớn:
- Là của ta, chính là của ta, ai cũng đoạt không được!
- Hảo!
Kim Giáp chiến tướng oanh thanh đáp:
- Nếu như ngươi quyết định như thế, ta liền cùng ngươi mở ra cánh cửa cơ duyên cuối cùng này.
Thoại âm rơi xuống, hắn vung tay lên, liền có một truyền tống quang môn rộng thùng thình ngưng hiện ở trước mắt mọi người.
- Xuyên qua cánh cửa này, là nơi các ngươi phải đi.
Tô Triệt cùng mấy người Liên Y yên lặng liếc nhau, không tiếng động nói một câu: cẩn thận một chút!
Đi qua bên kia, ai cũng không biết sẽ phát sinh loại chuyện nào.
Không có gì có thể nói, thân hình Tô Triệt vừa động, không chút do dự bay về phía trước, trực tiếp xuyên qua đạo quang môn này, biến mất vô tung.
Sưu! Sưu! Sưu. . .
Mấy người Liên Y theo sát phía sau.
Chuyện cho tới bây giờ, mặc dù biết rõ phía trước có nguy hiểm, vậy cũng không kịp hối hận. Tựa như Tô Triệt vừa mới nói, đều đã không có đường lui.
Trước khi tiến vào quang môn, Lâm Cứu giống như truyền âm nói cái gì đó với U Lâm.
- Không!
Thái độ của U Lâm kiên quyết chối bỏ:
- Cạnh tranh công bình không có vấn đề gì cả, nhưng mà, ta không có âm hiểm như ngươi.
- Tốt lắm, tùy ngươi, nhưng không nên hối hận!
Lâm Cứu lạnh lùng cười, liền cùng Quang Khải xuyên qua đạo quang môn này.
U Lâm ẩn ẩn thở dài, mang theo tả hữu phó sứ, đồng dạng bay vào.
Xuyên qua truyền tống quang môn, Tô Triệt đi tới bên trong một đại sảnh hình tròn có diện tích khoáng đạt.
Cả đại sảnh không có vật gì, nhưng ở trên vách tường có thể chứng kiến năm cánh cửa, thoạt nhìn cũng là truyền tống quang môn, nhưng không biết thông đi phương nào.
Phía trên mỗi cánh cửa khắc có một chữ to, theo thứ tự là: đạo, pháp, khí, đan, trận.
- Đạo, pháp, khí, đan, trận?
Trong lòng Tô Triệt suy đoán:
- Chẳng lẽ, đây là năm tàng bảo khố, phân loại cất giữ các loại bảo vật sao?
- Mặt ngoài xem ra là như vậy, nhưng chắc chắn sẽ không đơn giản như vậy a.
Lão Hắc thầm nói.
Bá bá bá. . .
Mấy người Liên Y thông qua truyền tống, liên tiếp xuất hiện ở sau lưng Tô Triệt, sau khi nhìn rõ ràng hoàn cảnh quanh mình, đều tự sinh ra các loại suy đoán trong nội tâm.
Mọi người còn chưa kịp thương nghị lẫn nhau, năm người Lâm Cứu, Quang Khải cùng U Lâm, ngay sau đó xuất hiện ở phía sau.
- Đạo, pháp, khí, đan, trận, năm cánh cửa!
Lâm Cứu nhìn khắp bốn phía, gật đầu cười nói:
- Rất tốt, rất tốt!
Tiếng cười bỗng nhiên thu lại, mục quang âm hàn chuyển đến trên mặt Tô Triệt, lạnh giọng nói ra:
- Trước đó, Thiên Vũ, chúng ta trong lúc đó có hẳn là nên có một kết thúc rồi?
- Gấp gáp như vậy sao?
Tô Triệt nhàn nhạt trả lời.
- Phải.
Lâm Cứu âm trầm cười.
- Lâm Cứu, nếu ngươi muốn động thủ với Thiên Vũ, đầu tiên phải qua cửa ải chúng ta đã!
Cước bộ Liên Y khẽ động, lập tức ngăn ở trước người Tô Triệt; Vân Phiến, Huyết Sát, Hắc Nha cùng Lão Ngưu cũng xếp thành một hàng, bảo hộ Tô Triệt ở sau người; Chỉ có Mông La là chưa hề đụng tới, vẫn đứng sóng vai với Tô Triệt.
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1054: Cơ duyên chi môn.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Mấy người Liên Y cũng biết, mặc dù Tô Triệt ở nhiều khía cạnh có đủ năng lực thần kỳ không thể tưởng tượng nổi, nhưng mà tu vi thực lực thì xa xa không phải đối thủ của Huyền Tiên, thậm chí có khả năng, Lâm Cứu tùy tiện ra một cái sát chiêu. Là có thể thoải mái cướp đi tánh mạng của Thiên Vũ.
Mấy người mình tuy chỉ là Thiên Tiên, nhưng nếu như đồng tâm hợp lực. Ứng đối bất luận một người nào trong Lâm Cứu hoặc Quang Khải. Vẫn miễn cưỡng có thể đủ chống đỡ một hồi. Tuy nhiên, kết quả cuối cùng tất nhiên là bị Huyền Tiên như Lâm Cứu diệt sát từng cái. . .
Nếu Lâm Cứu và Quang Khải cùng một chỗ động thủ mà nói, này chỉ có thể dựa vào Mông La thần bí nhất sáng tạo kỳ tích.
Đương nhiên, lập trường của ba người U Lâm cũng rất quan trọng, nếu ba người bọn hắn giúp đỡ Lâm Cứu và Quang Khải đối phó mọi người. Tình thế sẽ không còn huyền niệm.
- Thiên Vũ, thực xin lỗi, ta không thể giúp ngươi. Chỉ có thể không đếm xỉa đến.
Trong mắt của U Lâm tràn ngập xin lỗi. Truyền âm nói với Tô Triệt.
Tô Triệt nhìn về phía nàng mỉm cười gật đầu, đã tỏ vẻ lý giải, không tiếng động cảm tạ.
Vì vậy, U Lâm dẫn theo tả hữu phó sứ, ba người vô thanh vô tức bay đến xa xa, đáp xuống bên cạnh vách tường. Nói rõ lập trường chính là: hoàn toàn trung lập, ai cũng không giúp.
- Coi như không tệ.
Liên Y thoáng yên tâm một ít. Trong nội tâm cân nhắc:
- Tô Triệt, nếu thực là gặp phải nguy cơ tử vong, Mông La chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Tu vi chân thật của Mông La, tối thiểu nhất cũng là Huyền Tiên. . .
Đối mặt mấy người Liên Y ngăn trở, Quang Khải vẫn bình tĩnh không có chút gợn sóng, Lâm Cứu thì cười nói:
- Chuyện mà chúng ta muốn làm, mấy người các ngươi ngăn được sao?
- Nhiều lời vô ích, các ngươi thử một lần sẽ biết!
Huyết Sát lạnh như băng trả lời.
Huyết Sát truy tìm Sát lục chi đạo, sẽ không sợ hãi bất luận hình thức chiến đấu gì, huống chi, trong lòng hắn đã sớm tinh tường, vận mệnh của mấy người mình đã buộc cùng một chỗ với Tô Triệt; Dựa vào Tô Triệt, mọi người mới có hi vọng được chia một phần cơ duyên; Trái lại, nếu như dựa vào Lâm Cứu và Quang Khải, đừng nói là được chia cơ duyên, tánh mạng cũng khó giữ được.
Vì giữ gìn tánh mạng cùng ích lợi của mình mà chiến, lại có sợ gì!
Quang Khải trầm thấp nói:
- Mục tiêu của chúng ta là Thiên Vũ, không nhất định cần phải giết chết các ngươi, mới có thể bắt lấy hắn.
Hai đại Huyền Tiên liên thủ đột tập, quả thật có khả năng ở trong nháy mắt đột phá bọn người Liên Y ngăn trở, bắt sống Tô Triệt tới tay.
Tô Triệt lại lạnh nhạt trả lời:
- Có lẽ, các ngươi có thể bắt được ta, nhưng khẳng định sẽ không phải là người sống.
Thà rằng tự sát, cũng không thể bị bọn họ bắt sống!
Thần sắc Lâm Cứu, Quang Khải ngưng lại, đây cũng là tình huống bọn họ lo lắng nhất. Nếu không phải băn khoăn đến điểm này, bọn họ đã sớm động thủ, sao còn có nhiều nói nhảm như vậy.
- Thiên Vũ, đúng như thủ trận thiên tướng vừa nói, ngươi tới quá sớm, tu vi quá thấp, căn bản không lấy được một phần cơ duyên này, ngược lại sẽ bởi vì vậy mà vứt bỏ tánh mạng.
Ngữ khí Quang Khải biến đổi, ôn hòa nói ra:
- Kỳ thật, giữa chúng ta cũng không có thù oán, chúng ta cũng không phải không thể không giết ngươi. Chỉ cần ngươi nguyện ý chủ động nhường lại phần cơ duyên này, như vậy, ta cùng Lâm Cứu có thể cam đoan, sẽ không để cho ngươi bị bất luận tổn thương gì. . .
Không đợi hắn nói xong, Tô Triệt lắc đầu nói:
- Nói những thứ này vô dụng, ta không tin ngươi, càng sẽ không tin Lâm Cứu. Trừ khi, hai người các ngươi có thể tự mình phong ấn tu vi, mới có thể thu được tín nhiệm của ta.
- Tự mình phong ấn tu vi?
Lâm Cứu cuồng tiếu một tiếng:
- Thiên Vũ, si tâm vọng tưởng đến loại trình độ này, đầu óc của ngươi hư mất rồi sao?
- Cũng như nhau thôi.
Mặt Tô Triệt lộ vẻ vẻ châm chọc:
- Muốn cho ta chủ động bỏ qua cơ duyên của mình, đầu óc của các ngươi càng giống là bị ai đá rồi hay sao?
- Muốn chết!
Lâm Cứu giận tím mặt, cổ tay xoay chuyển, Đại Trảm Sát Thuật có lực công kích cường hãn nhất lập tức bộc phát.
Hô!
Một đạo Không gian chi nhận hình trăng lưỡi liềm rộng mấy trượng, như tia chớp bay tới trước mặt Tô Triệt. Dùng tạo nghệ Đại Trảm Sát Thuật của hắn, mặc cho Tô Triệt dùng hết thủ đoạn, khẳng định cũng phòng không được. Bất quá, trước người Tô Triệt còn có Liên Y.
Liên Y quát một tiếng, muốn thi triển phòng ngự thuật, lại chứng kiến. . .
Xích một tiếng, Lâm Cứu bộc phát không gian chi nhận vậy mà tại phi hành nửa đường bên trong bỗng nhiên biến mất, phảng phất phá toái hư không, bay đi dị độ không gian.
Ai làm?
Kể cả Lâm Cứu cùng Liên Y, tất cả mọi người nhất tề sững sờ, bởi vì, căn bản nhìn không ra rốt cuộc là người phương nào ra tay, lấy đi đạo không gian chi nhận này.
Tô Triệt quay đầu nhìn về phía Mông La bên người, hắn lại khẽ lắc đầu: không phải ta.
Cũng may, đáp án lập tức công bố ra.
- Trong Thiên trận, không cho phép tư đấu vũ lực!
Tiếng nói của Kim giáp chiến tướng tùy theo vang lên:
- Hiện tại, việc mà các ngươi cần phải làm, là tự lựa chọn một cánh cửa, đi vào trong đó, tìm kiếm cơ duyên của mình. Không cho phép tư đấu?
Đối với Tô Triệt mà nói, không thể nghi ngờ là một tin tức tốt cực kỳ có lợi.
Bất quá, tinh tế tưởng tượng, thì thấy cũng không kỳ quái. Ý nghĩa tồn tại của Phong Ma Thiên Trận là trừ ma vệ đạo, đại biểu chính nghĩa. Tâm ma trong lòng Tu luyện giả, đó cũng là ma, ở nơi này nên bị trấn áp hoặc ngăn lại mới đúng.
Lâm Cứu cùng Quang Khải, sắc mặt đều có chút khó coi. Lại không dám vi phạm ý chỉ của thiên tướng thủ trận, chỉ có thể đối với giữa không trung khom mình hành lễ. Nói một tiếng:
- Tuân lệnh!
- Hai tiểu bối các ngươi, thật sự cho rằng, cướp lấy cơ duyên hoặc số mệnh của người khác. Dựa vào vũ lực đơn thuần là có thể làm được sao?
Thủ trận thiên tướng nói:
- Nếu thật sự là như thế. Thập đại tiên tôn đã sớm giết sạch tất cả mọi người rồi, tất cả cơ duyên và khí vận trong thiên hạ, chẳng phải là đều về bọn hắn sao?
- Vãn bối ngu dốt, kính xin thủ trận thiên tướng thứ tội.
Lâm Cứu và Quang Khải không dám cãi cọ, mặc dù trong nội tâm vẫn rất không phục. Người tu luyện, khắp nơi tranh đoạt với người, không tranh, không đoạt, ở đâu đạt được?
- Thế gian sinh linh, đạo đức ẩn sâu, tâm ma đầy rẫy.
Thủ trận thiên tướng tiếp tục nói:
- Cái này rất bình thường, ta sẽ không trách tội các ngươi. Bất quá, các ngươi đã may mắn tiến nhập Phong Ma Thiên Trận, ta hi vọng, các ngươi có thể quý trọng một cơ hội này, tận khả năng xóa bỏ ma niệm trong lòng, lưu ở bên trong thiên trận, ta sẽ giúp các ngươi phong ấn nó vĩnh viễn. Mặc dù phương diện khác không có thu hoạch, đây cũng là một hồi cơ duyên khó được. Các ngươi tự giải quyết cho tốt.
- Đa tạ thiên tướng!
Lúc này, không chỉ là Lâm Cứu cùng Quang Khải, mà ngay cả bọn người Tô Triệt cũng đều khom mình hành lễ, cùng nói lên lời cảm tạ. Chỉ có điều, trong chuyện này có mấy người thật tình, vậy thì khó mà nói.
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1055: Cánh cửa Đan môn. (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Chờ một lát, không có nghe được thanh âm của thủ trận thiên tướng, bọn người Tô Triệt mới đứng lên, đưa mắt nhìn nhau, trong nội tâm tinh tường: trận này không thể đánh tiếp.
Đối với bọn người Tô Triệt mà nói, cái này đương nhiên là cục diện không còn gì tốt hơn, bất quá, lại nhìn hai người Lâm Cứu, thần thái biểu lộ cũng đã khôi phục bình thường, nhìn không ra thất vọng hoặc ảo não nào.
Chẳng lẽ, hai người này sở tác sở vi, vẫn luôn là thăm dò?
Mọi người thu thập tâm tình, đều tự nhìn năm cánh cửa chung quanh. . .
Y theo thuyết pháp của thủ trận thiên tướng, phải từ trong đó tuyển ra một cánh cửa, tiến vào trong đó, mới có thể tìm được phần cơ duyên này của mình.
Trừ ba người Tô Triệt, Lâm Cứu cùng Quang Khải, vì tâm lý trạng thái phức tạp không đề cập tới, bọn người Liên Y, U Lâm đều âm thầm hưng phấn, bởi vì, phần cơ duyên thuộc về các nàng này, tựa hồ tựu ở trước mắt, chỉ cần tuyển đúng cánh cửa là được.
Bọn người Liên Y không có dã tâm lớn như vậy, cũng không nghĩ độc chiếm hết thảy, chỉ cần được đến một phần của mình là đủ.
- Đạo, pháp, khí, đan, trận. . . ta nên lựa chọn cái nào?
Giờ khắc này, tâm niệm của tất cả mọi người đều là như thế, Tô Triệt cũng không ngoại lệ.
- Đạo?
Trong lòng Tô Triệt thầm nghĩ:
- Đạo của ta, đã phi thường minh xác, ý nghĩa Tiên Ngục tồn tại, là đạo của ta. Tiên Ngục chính là căn bản của ta, không cần phải truy tìm những Đạo khác nữa.
- Pháp?
- Mặc dù là thần thông như Tam Thiên Đại Đạo, tương lai đi Tiên Giới, với ta mà nói, căn bản không thành vấn đề. Dựa vào công năng rút ra kỹ năng của tầng năm Tiên Ngục, cuối cùng có một ngày, ta có thể thực hiện nguyện vọng Tam Thiên Đại Đạo hòa vào một thân kia.
- Trận?
- Ta không có hứng thú với trận pháp, huống hồ, sau này muốn nắm giữ trận pháp chi đạo, đồng dạng có thể rút kỹ năng của phạm nhân.
- Cho nên, có thể lựa chọn ở khí và đan.
Cũng không có tốn thời gian quá lâu, Tô Triệt quyết định chủ ý: đan!
Lựa chọn Đan môn, tiến vào trong đó.
Bất quá, mặc dù đã chọn cánh cửa đan môn, Tô Triệt cũng không cho rằng, cơ duyên của mình ở trong cánh cửa này. Trực giác cho rằng, cơ duyên của mình không có đơn giản như vậy. . .
- Đúng vậy, chủ nhân, ý nghĩ của ta và ngươi không sai biệt lắm.
Lão Hắc đồng ý nói:
- Loại lựa chọn này, chỉ là cách bọn người Liên Y, U Lâm đạt được cơ duyên, cơ duyên của ngươi khẳng định siêu việt bọn họ, tuyệt sẽ không đơn giản như vậy. Cho nên ta cho rằng, tùy tiện lựa chọn một cánh cửa, đối với ngươi mà nói đều là giống nhau.
- Hảo!
Trong lòng Tô Triệt gật đầu:
- Nếu như thế, vậy thì Đan môn!
Chứng kiến Tô Triệt đi về phía cánh cửa Đan môn, Lâm Cứu cùng Quang Khải lập tức theo qua, đối với hai người bọn họ mà nói, lựa chọn một cánh cửa nào cũng không trọng yếu, theo sát Tô Triệt mới là mấu chốt nhất.
Nhìn thấy tình huống này, Liên Y và Mông La cũng cùng một chỗ di động, đồng dạng hướng về phía cánh cửa Đan môn.
Liên Y đương nhiên là vì bảo vệ Tô Triệt, vì thế, nàng thậm chí nguyện ý buông tha cho lựa chọn lý tưởng nhất trong lòng mình kia.
Mông La thì là một loại thái độ không sao cả, giống như không coi trọng cánh cửa nào, cũng là ôm một loại tâm tư theo sát Tô Triệt.
- Liên Y này, thật đúng là rất giảng nghĩa khí, thân là một nữ nhân, cái này thật sự là khó được!
Một câu đánh giá này, lão Hắc không có bất kỳ thành phần trêu chọc nào, chỉ là nghĩ sao thì nói như vậy.
Tình yêu nam nữ lúc trước nói, chỉ là một câu vui đùa mà thôi, lão Hắc đương nhiên biết rõ, dù chủ nhân của mình có mị lực thế nào, cũng không có khả năng mê hoặc Tiên nhân tu hành trăm vạn năm như Liên Y, đây căn bản là không thực tế.
Một chút hảo cảm và nhận đồng, nhất định sẽ có, nhưng tuyệt đối không phải loại yêu thích khác phái kia.
- Đúng vậy, trong lòng Liên Y nàng còn có chính nghĩa, hiểu được ân tình, so với đại đa số nam nhân còn mạnh hơn nhiều.
Tô Triệt cũng là trong nội tâm cảm động, chỉ có thể dừng bước lại, xoay người nhìn nàng truyền âm nói:
- Liên Y tỷ, không cần phải lo lắng cho ta, năm cánh cửa này, lựa chọn tùy theo suy nghĩ trong lòng nàng là được.
- Cái này không được!
Liên Y truyền âm trả lời:
- Không có trợ giúp của ngươi, làm sao ta có thể đi đến nơi đây, càng không có khả năng đến bước ngoặt cuối cùng, sao có thể vứt bỏ đồng bạn của mình không quan tâm. Hai tên Lâm Cứu khốn kiếp này rõ ràng quấn quít lấy ngươi, ta lo lắng.
- Ngươi xem, có Mông La ở đây, chắc chắn sẽ không có việc gì.
Tô Triệt mỉm cười trả lời:
- Huống hồ, thủ trận thiên tướng nơi này vừa mới nói, trong Phong Ma Thiên Trận không cho phép tư đấu, bọn họ không dám dùng vũ lực với ta. Chỉ cần không phải vũ lực, các thủ đoạn khác. Ta còn không sợ.
- Ta biết rõ, ta không thể chiếu cố quá lớn, có thể còn trở thành vướng víu cho ngươi, chỉ là, ở loại thời khắc này bỏ qua đồng bạn của mình, trong nội tâm quả thực có chút xấu hổ.
Liên Y nhẹ nói:
- Chẳng lẽ, ngươi cho rằng tỷ tỷ ta là một bạch nhãn lang vong ân phụ nghĩa?
- Nếu không như vậy. . .
Ngữ khí của Tô Triệt xoay chuyển:
- Nói cho ta biết, trong lòng tỷ tuyển định cánh cửa nào. Ta và tỷ cùng một chỗ tiến vào cánh cửa kia là được. Kỳ thật, với ta mà nói, tiến vào cánh cửa nào, đều không có gì khác nhau.
- Không được!
Ngữ khí của Liên Y kiên quyết, lắc đầu nói:
- Như vậy càng không được!
Liên Y biết rõ, chút cơ duyên đó của mình, còn lâu mới có thể đánh đồng cùng đại cơ duyên trên người Tô Triệt, sao có thể bởi vì nguyên nhân của mình, cấu thành ảnh hưởng đối với lựa chọn của hắn.
Mặc dù giữa hai người là truyền âm nói chuyện với nhau, bất quá, Mông La lặng im ở một bên trên đại thể cũng có thể đoán được bọn họ đang nói cái gì, giờ phút này liền tiến đến.
Mông La đồng thời truyền âm cho Tô Triệt và Liên Y. Lúc này, ngữ khí của hắn đã không có lạnh lùng trước sau như một, đồng dạng toát ra rất chân thành:
- Liên Y, yên tâm đi, có ta ở đây, Tô Triệt sẽ không có việc gì. Ngươi lựa chọn của mình, thuận theo cảm giác của mình là được.
- Hảo!
Không nghĩ tới, Liên Y đáp ứng cực kỳ thống khoái, cười một tiếng, thần sắc lộ ra chút ý tứ giảo hoạt:
- Muốn đúng là ngươi những lời này! Được rồi, có câu cam đoan này của ngươi, ta liền có thể yên tâm.
Mông La gật gật đầu, trên mặt kéo ra một tia mỉm cười khó được.
Liên Y nhìn Tô Triệt nói ra:
- Hảo đệ đệ, ta lựa chọn Pháp môn, như vậy. Chúc ta may mắn đi!
- Chúc tỷ nhiều may mắn, Liên Y tỷ.
Tô Triệt chăm chú nói:
- Ta cũng có thể cam đoan, sau khi tiến vào môn hộ kia, nhất định tỷ sẽ có đại thu hoạch! Những gì tỷ chờ đợi kia, nhất định cũng tìm được.
- Ta tin ngươi!
Liên Y mềm mại đáng yêu cười cười, lại không có bất kỳ nói nhảm. Không chút do dự xoay người mà đi, váy áo phiêu động, trong chớp mắt chui vào Pháp môn, dĩ nhiên là trong mười hai người, người thứ nhất tiến vào môn hộ.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1056 : Cánh cửa Đan môn (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Những người khác, còn đang do dự, cẩn thận lựa chọn. . .
- Nữ nhân này, rất không tệ!
Mông La quay đầu lại, hướng về phía Tô Triệt nói thầm một câu.
Tựa hồ, hắn khen ngợi người khác, tối đa cũng chỉ là ba chữ “rất không tệ” kia.
Đương nhiên, muốn cho hắn nói ra ba chữ kia, cũng là không dễ dàng. . .
Tô Triệt đầu tiên là không tiếng động gật đầu, ngay sau đó, biểu lộ lập tức biến đổi, nhìn Lâm Cứu cùng Quang Khải nói:
- Ta có lời tiên đoán, các ngươi theo ta vào cánh cửa này, sẽ là một sự kiện hối hận cuối cùng trong cả đời các ngươi.
Quang Khải chỉ cười nhạt một tiếng, Lâm Cứu thì lạnh mặt nói:
- Lời tiên đoán của ngươi, chó má cũng không phải!
Bá! Bá!
Tô Triệt căn bản không có ý định nghe hắn phản kích, cùng Mông La tung bay, lập tức chui vào Đan môn.
Lâm Cứu rất tức giận, nhưng chỉ có thể thầm mắng một tiếng, vội vàng cùng Quang Khải đi vào theo.
Lúc xuyên qua môn hộ, cũng không có cảm giác truyền tống như trong tưởng tượng, thật giống như xuyên thấu một tầng kết giới, trực tiếp tiến vào một không gian trận pháp, hoặc là trong lĩnh vực đặc thù.
Nơi này dĩ nhiên là một sơn cốc cảnh sắc mê người, hoa cỏ tươi tốt, sinh cơ dạt dào, trong không khí phiêu đãng mùi thơm nhàn nhạt, thậm chí còn có dương quang từ trên trời rơi xuống.
Tô Triệt cũng không cảm thấy có gì đáng kinh ngạc, đừng nói là thủ đoạn của Tiên nhân, mình cũng có thể tiện tay tạo ra tràng cảnh như vậy.
Cái này cũng không coi vào đâu!
Ở giữa sơn cốc, đứng sừng sững một lô đỉnh cao hơn mười trượng, cũng có thể xưng là lò đan.
Không hề nghi ngờ, cơ duyên đan môn, phải từ trong đỉnh này mà ra.
Bốn người Tô Triệt, Mông La, Lâm Cứu, Quang Khải, đều không có nói chuyện, vô thanh vô tức đi đến phụ cận lô đỉnh, cẩn thận xem xét.
Lô đỉnh cao tới hơn mười trượng, giống như một tòa lâu vũ cao vài chục tầng, ở phía trên, có thể chứng kiến vô số cửa sổ, càng giống là những ngăn kéo.
- Chủ nhân, ta có thể cảm giác ra, lô đỉnh này là một kiện tiên khí phẩm cấp không thấp.
Lão Hắc lập tức nói:
- Chỉ có điều, chúng ta hiểu rõ đối với tiên khí rất ít, ta vẫn không thể xác định phẩm cấp cụ thể của nó.
Lão Hắc vừa mới nói xong câu đó, liền nghe được Quang Khải ở một bên trầm giọng nói:
- Cái này là một Tiên khí thượng phẩm.
Tiên khí thượng phẩm?
Tô Triệt ngược lại nghe nói qua, bên trong Tiên Giới, tiên khí phân làm năm cấp: hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, tuyệt phẩm.
Phía trên Tiên khí, còn có các loại bảo vật đỉnh cấp như Tiên Thiên Thần Vật, Tiên Thiên Chí Bảo, Hỗn Độn Chí Bảo, mình từng lấy được Tạo Hóa Thần Thạch chính là một Tiên Thiên Thần Vật.
Sở dĩ Quang Khải có thể kết luận lô đỉnh này là một Tiên khí thượng phẩm, đây là bởi vì, hắn thân là Huyền Tiên, có thể dùng công chức Phong ma sứ, bản thân liền có được một Tiên khí thượng phẩm, chắc chắn sẽ không nhận lầm.
- Chỉ là một tiên khí thượng phẩm?
Trong giọng nói của Lâm Cứu toát ra tâm tình thất vọng rõ ràng, tiên khí thượng phẩm mà thôi, Tiên Giới Phong ma sứ có thể nói là mỗi người một kiện, này được cho là cơ duyên sao!
Đừng nói là Lâm Cứu và Quang Khải là hai đại Huyền Tiên, ngay cả Tô Triệt là một phàm nhân nho nhỏ, giờ phút này đối mặt một tiên khí thượng phẩm, cũng không có cảm thấy có cái gì có thể kích động.
Chỉ là trong nội tâm Tô Triệt đoán rằng:
- Lò đan đặt ở nơi này, khẳng định không phải đợi người ta thu nó. Chẳng lẽ, là vì suy tính trình độ luyện đan của chúng ta, phải lợi dụng nó luyện đan tại hiện trường sao?
- Nếu là lợi dụng lò luyện đan này, chủ nhân sẽ không thể chiếm ưu thế.
Lão Hắc tùy theo phân tích nói:
- Chúng ta đâu có biết luyện đan gì, từ trước đến nay đều là quăng các loại tài liệu tới hỏa giới tầng ba, do Tiên Ngục tự hành luyện chế. . .
Tô Triệt yên lặng gật đầu, đối với trình độ luyện đan của mình rất có nhận thức, ngay cả Luyện Đan Sư thế gian cũng là xa xa không bằng, càng không có khả năng đánh đồng cùng những Tiên nhân sống vài trăm vạn năm kia.
Thời điểm Tô Triệt đang có chút nghi hoặc khó hiểu, Mông La ở bên người lại không nhanh không chậm mở miệng nói:
- Cái lô đỉnh này, không chỉ là một lò luyện đan đơn thuần, xác thực mà nói, nó là một hỏa lò, chuyên môn dùng để chịu tải đủ loại linh hỏa. Ngươi xem, những ngăn kéo rậm rạp trên lô kia, chính là dùng để thu nạp linh hỏa.
Nghe hắn nói như vậy, Tô Triệt lập tức có chỗ tỉnh ngộ, liền hỏi:
- Nói như vậy, muốn thu hoạch ở chỗ này, đầu tiên phải cung cấp cho nó các loại linh hỏa mới được?
- Hẳn là như vậy.
Mông La gật đầu trả lời:
- Ta phỏng chừng, nếu ngươi có thể cung cấp cho nó những linh hỏa cực kỳ hi hữu, chủng loại càng nhiều, thu hoạch càng lớn.
Nói đến đây, thì cải thành phương thức lén truyền âm, phảng phất chỉ điểm Tô Triệt:
- Lúc đó, phải biểu hiện các phương diện năng lực của mình, hướng nó chứng minh, ngươi chính là người thiên định kia. Tô Triệt, có bao nhiêu bổn sự, tất cả đều lấy ra đi, không thể bảo lưu lại. . .
Tuy về sau Lâm Cứu và Quang Khải nghe không được Mông La truyền âm cho Tô Triệt, nhưng mà lời nói lúc trước kia, hai người bọn họ đều nghe được, hơn nữa, đồng dạng cho rằng, Mông La đoán rất có đạo lý.
Vì vậy, Lâm Cứu và Quang Khải liền từ trong không gian tùy thân, lấy ra mấy trăm loại linh hỏa, đương nhiên cũng không phải linh hỏa thế gian, mà là các linh hỏa tiên phẩm bên trong Tiên Giới.
Nhiều đóa linh hỏa đủ mọi màu sắc chứa đựng từ trong khí cụ lấy ra, lẳng lặng huyền phù trên không trung, chờ đợi tiếp nhận kiểm nghiệm của lô đỉnh trước mắt kia.
Nhìn thấy những linh hỏa này, Tô Triệt khó tránh khỏi sẽ sinh tâm lo lắng:
- Đây đều là linh hỏa tiên phẩm, cao cấp nhiều hơn so với những linh hỏa thế gian kia của mình, không cùng một đẳng cấp a. . .
- Không nhất định chủ nhân.
Lão Hắc thì tương đối lạc quan, lập tức nhắc nhở:
- Các loại linh hỏa trong tầng ba Tiên Ngục, phẩm cấp không nhất định cao, nhưng mà, nếu bàn về trình độ hi hữu, rất nhiều đều là đặc sản độc nhất vô nhị của Tiên Ngục thế giới, ngoại giới căn bản không có!
Hỏa giới tầng ba có mấy ngàn vạn loại linh hỏa, hai phần ba đều là tự hành diễn biến ra linh hỏa biến dị, đại đa số trong đó, vài nô bộc Đại Thừa kỳ trong Tiên Ngục căn bản nhận không ra lai lịch của bọn nó.
Cái này liền chứng minh, những linh hỏa biến dị này ở bên trong Tu Tiên Giới thế gian, hẳn là không tồn tại. Trong tiên giới có tồn tại hay không, tạm thời còn không có cách nào xác định.
Bất quá, Tô Triệt và lão Hắc nhất trí cho rằng, những uy năng của linh hỏa này còn không có đạt được đẳng cấp linh hỏa tiên phẩm, nhưng chắc chắn là trong tiên giới cũng không có tồn tại.
Bên trong thế gian không có linh hỏa như vậy, Tiên Giới lại không có khả năng tồn tại linh hỏa cấp thấp như thế, như vậy, trình độ hi hữu của chúng nó, thì có thể nghĩ.
Đối với độ hi hữu của linh hỏa biến dị ở tầng ba Tiên Ngục, Tô Triệt vẫn có chút tin tưởng, nhưng dù sao phẩm cấp quá thấp, chỉ là linh hỏa thế gian mà thôi.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1057 : Giao dịch linh hỏa (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
- Lô đỉnh thượng phẩm tiên khí trước mắt này, để ý linh hỏa thế gian sao?
Tô Triệt khó tránh khỏi có chút bận tâm.
Giờ phút này, chứng kiến Lâm Cứu và Quang Khải lấy ra mấy trăm loại linh hỏa tiên phẩm, Mông La lại có chút khinh thường lạnh giọng nói:
- Những linh hỏa này, ở trong Tiên Giới không tính là thưa thớt cỡ nào, hao phí chút tiên tinh là có thể mua được. Mặt hàng như vậy, cũng không biết xấu hổ lấy ra?
Hai người Lâm Cứu đối với Mông La còn tồn tại trình độ cố kỵ nhất định, cũng không dám quá gây hấn, chỉ phản bác nói:
- Linh hỏa hi hữu, đây chỉ là suy đoán của ngươi, tiên lô này có cần linh hỏa hay không, trước mắt mà nói, còn khó xác định. . .
Lời còn chưa nói hết, liền nghe ô…n…g một tiếng, bốn người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy được, phía trên lò đan mở ra ba ô cửa nhỏ, thò ra ngăn kéo cấu tạo tinh vi, sau đó, mấy trăm loại linh hỏa ở trước mặt hai người Lâm Cứu, chỉ có ba loại linh hỏa bị hấp thu qua, đều tự bay vào một ngăn kéo nhỏ.
Ông. . .
Tiếng oanh minh lại vang lên lần nữa, ngăn kéo lùi về, cửa nhỏ đóng cửa, kín kẽ.
- Thật đúng là. . .
Hai người Lâm Cứu lập tức sững sờ, tận lực đè nén kinh hỉ, tối thiểu nhất, lò đan này tiếp nhận ba loại linh hỏa, có trả giá, sẽ có thu hoạch mới đúng.
Bất quá, phần kinh hỉ này duy trì không có bao lâu, thì dần dần nhạt đi, bởi vì, lô đỉnh này lại không có động tĩnh nào, vừa rồi ba loại linh hỏa kia, giống như đá chìm đáy biển, không có nửa điểm gợn sóng.
Mặc dù hai người Lâm Cứu cảm thấy kỳ quái, cũng không dám lỗ mãng, chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.
Lại đợi trong chốc lát, cũng không có bất cứ động tĩnh gì, Mông La nhìn về phía Tô Triệt khẽ gật đầu. Ý là: tới phiên ngươi!
Phần phật một cái, hỏa quang khắp trời, đủ mọi màu sắc. Giống như ánh chiều đẹp nhất thế gian bỗng nhiên xuất hiện ở trước mắt.
Tô Triệt từ trong Hỏa Giới tầng ba Tiên Ngục, tùy tiện chọn ra hơn mười vạn loại linh hỏa biến dị, mỗi một loại cũng chỉ là một đoàn hỏa diễm lớn bằng nắm tay, thoáng cái đều phóng ra.
Hơn mười vạn đóa hỏa diễm, sắc thái không đồng nhất, đều có linh tính. Trôi nổi ở giữa không trung, tràng diện đương nhiên là có chút đồ sộ.
Lại nhìn sắc mặt của Lâm Cứu cùng Quang Khải, có thể nói là tương đối phức tạp.
Chứng kiến những linh hỏa này, bọn họ có thể cảm ứng ra, tất cả đều là linh hỏa thế gian, không có một loại nào đạt tới đẳng cấp tiên phẩm.
Linh hỏa thế gian mà thôi, đồ rác rưởi!
Chỉ là ngay sau đó, bọn họ phát giác được, những linh hỏa này cực kỳ quái dị, vậy mà đoán không ra tên của bọn nó. Giống như chưa bao giờ thấy qua, thậm chí chưa bao giờ nghe nói qua. . .
- Điều đó không có khả năng!
Lâm Cứu nhìn Quang Khải truyền âm nói:
- Nếu như chỉ là một hai loại chúng ta nhận không ra thì cũng thôi. Nhưng ở đây có hơn mười vạn loại linh hỏa, sao chúng ta một loại cũng nhận không ra?
Quang Khải khẽ lắc đầu, thở dài nói:
- Chúng ta còn đánh giá thấp tiểu tử này, hắn xác thực có một ít năng lực đặc thù không thể tưởng tượng.
Ông. . .
Linh hỏa vừa hiện, lô đỉnh khổng lồ này lập tức bộc phát ra thanh âm nổ vang quy mô hùng vĩ, bá a a, vô số cửa nhỏ mở ra, thò ra hằng hà ngăn kéo, ít nhất cũng có mấy vạn.
Tô Triệt lấy ra hơn mười vạn loại linh hỏa biến dị, trong đó bị chọn trúng mấy vạn loại sao?
Kỳ quái chính là, trong tiếng nổ vang, những ngăn kéo kia lại vô cùng quái dị rụt trở về, vô số cửa nhỏ cũng tùy theo khép lại, không có bất kỳ một loại linh hỏa nào đi ra.
- Ha ha!
Lâm Cứu nhìn có chút hả hê cười nói:
- Những linh hỏa này của ngươi, tuy có chút kỳ quái, nhưng phẩm cấp quá thấp, người ta căn bản nhìn không thuận mắt!
Tô Triệt không rên một tiếng, như là chẳng muốn phản ứng đến hắn, kỳ thật, căn bản là chẳng quan tâm phản ứng đến hắn. Lúc này, đang lấy phương thức tâm linh truyền âm, tiến hành câu thông cùng sinh mạng thể đặc thù nào đó.
Vừa rồi, khi một ít ngăn kéo kia chậm rãi lùi về, Tô Triệt tiếp thu một đạo tâm linh ba động:
- Những linh hỏa này của ngươi, là từ nơi nào đến ?
Tô Triệt phi thường xác định, đạo tâm linh ba động này đến từ lô đỉnh trước mắt kia, hẳn là khí linh của tiên khí này, liền dùng phương thức tâm linh truyền âm trả lời:
- Những linh hỏa này, là một ít linh hỏa ở thế gian dung hợp, phân liệt, trải qua một quá trình diễn biến có chút phức tạp, cuối cùng tái tạo thành linh hỏa biến dị.
- Ngươi có thể tái tạo linh hỏa?
Thanh âm kia có vẻ có chút ngạc nhiên.
- Đúng vậy.
Tô Triệt đầu tiên là tỏ vẻ khẳng định, lập tức hỏi:
- Ngươi là khí linh của lô đỉnh này sao?
- Không sai.
Phương thức nói chuyện của Khí linh Lô đỉnh cơ hồ giống như Tô Triệt, đầu tiên là khẳng định, tiếp theo hỏi vấn đề:
- Chỉ tiếc, phẩm cấp những linh hỏa này của ngươi quá thấp, ngươi có thể sáng tạo linh hỏa tiên phẩm biến dị không?
- Đương nhiên có thể!
Tô Triệt trả lời tin tưởng mười phần, phải nói, là vô cùng tin tưởng đối với Tiên Ngục. Tuy chưa bao giờ thử qua tái tạo linh hỏa tiên phẩm, nhưng mà, một chút sự tình này tuyệt đối không khó được Tiên Ngục.
- Tốt, tốt!
Khí linh Lô đỉnh tương đối hưng phấn, lập tức trả lời:
- Ta đây cho ngươi một ít linh hỏa, hiện tại ngươi có thể làm cho ta xem không?
- Làm cho ngươi xem, không có khả năng, cái này là bí mật tư nhân của ta.
Tô Triệt tỉnh táo trả lời:
- Bất quá, nếu ngươi cần đại lượng linh hỏa biến dị, ta sẽ nguyện ý cống hiến sức lực. Nói thí dụ như, ngươi cho ta một trăm loại linh hỏa tiên phẩm, ta liền có thể cho ngươi số lượng linh hỏa biến dị tương đương.
Những lời này của Tô Triệt, nghe tương đối khoa trương, trên thực tế, đã là lưu lại lợi nhuận rất nhiều.
Công năng diễn biến linh hỏa của tầng ba Hỏa Giới, có thể nói là cực kỳ cường đại, một trăm loại linh hỏa y theo tỉ lệ bất đồng, phối hợp bất đồng, tổ hợp bất đồng, sẽ sáng tạo ra mấy vạn loại hoàn toàn bất đồng, ít nhất cũng có thể diễn biến ra hơn vạn loại linh hỏa biến dị hoàn toàn mới.
Tô Triệt cho rằng, cái này cũng đại biểu cho thế giới Tiên Ngục là một thế giới mới, tràn đầy sức sáng tạo vô hạn, không có chuyện gì là không thể nào thực hiện.
- Thật tốt quá! Thật tốt quá!
Khí linh Lô đỉnh hoan hô tung tăng như chim sẻ:
- Ta cho ngươi năm trăm loại linh hỏa tiên phẩm, đều là linh hỏa tương đối hi hữu bên trong Tiên Giới, nếu ngươi có thể cho ta năm trăm loại linh hỏa biến dị chưa bao giờ thấy qua, ta sẽ hảo hảo báo đáp ngươi, tặng cho ngươi một phần không tưởng được kinh hỉ. Ta rất công bình, nếu ngươi có thể cho ta kinh hỉ, ta cũng sẽ tống trả lại cho ngươi một phần kinh hỉ!
- Hảo!
Tô Triệt cũng không có nói nhảm, thống khoái đáp ứng.
Ngốc tử mới không đáp ứng!
Có thể thu hoạch năm trăm loại linh hỏa tương đối hi hữu bên trong Tiên Giới, bản thân cái này chính là một phần tài phú không nhỏ. Vừa rồi, hai người Lâm Cứu lấy ra mấy trăm loại linh hỏa tiên phẩm. Nó chỉ tiếp thu ba loại trong đó, bởi vậy có thể thấy được, khẩu vị của nó bắt bẻ đến cỡ nào.
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden