Quyển 9 Hoành hành Âm Dương! Tu đạo đỉnh! Khai thiên phách địa! Thuần Dương Chân Tiên!
Chương 20 : Âm chi Cổ Thần
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Mười tám con cua cực lớn này, toàn thân màu đen thùi, mỗi một con đều tỏa ra khí tức cường giả ngũ hành năm kiếp đại viên mãn.
Cường giả ngũ hành năm kiếp đại viên mãn, cho dù là tại vũ trụ phàm gian cũng đã được coi như cao tầng, tại âm giới, địa vị cao cao tại thượng, ngoại trừ quỷ đạo hoàng giả, tôn giả âm dương sinh tử kiếp, không ai có thể so sánh.
Trong đầu Cổ Thần nháy mắt nhớ tới Hà Giải Quỷ Thánh mà Thần Mã Quỷ Vương đã nói qua, rất có khả năng chính là chỉ những con cua cường đại tu vi ngũ hành năm kiếp đại viên mãn.
- Một nhân loại!
- Trên người có dương khí, là nhân loại Dương giới!
- Đại bổ chúng ta có thể ăn!
- Cũng dám tới Âm giới, tiến vào tránh địa bản triều!
- Quả thực chính là muốn chết, ăn hắn!
- Chia hắn thành mười tám khối!
…
Mười tám con Hà Giải Quỷ Thánh, nhìn Cổ Thần, ngươi một câu ta một câu.
Hiện tại Cổ Thần có tu vi cảnh giới Đạo sinh Nhất, nhìn qua có chút giống nhau so với ngũ hành năm kiếp đại viên mãn, Hà Giải Quỷ Thánh tự nhiên nhìn không ra đáy hòm của Cổ Thần, cho rằng Cổ Thần chỉ là một tu sĩ ngũ hành năm kiếp đại viên mãn bình thường.
Nhưng trên thực tế, Cổ Thần có thuần dương chi thể, tu vi bước vào Đạo sinh Nhất, Nhất sinh Nhị hầu như đã hoàn thành phân nửa, tiên lực trong cơ thể đều là thuần dương, chỉ còn kém thuần dương, so sánh với tu sĩ bình thường, hẳn là tu vi âm dương sinh tử nửa kiếp, hoặc chí ít cũng là nửa bước âm dương sinh tử kiếp.
Bởi vì con đường tu luyện của Cổ Thần khác nhau, vì vậy không thể đạt thành điểm chung đối với những tu sĩ bình thường, tuy rằng miễn cưỡng so sánh được tu vi cảnh giới, nhưng thực lực lại vượt rất xa, cho dù là cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng nửa kiếp Cổ Thần cũng không cần phải sợ hãi.
- Các ngươi nhìn, để bản thánh tới tiêu diệt nhân loại xông vào thánh địa bản triều!
- Hừ hừ, ngươi muốn ăn một mình? Ta cúng muốn phân một ngụm!
- Tu sĩ Dương giới, không biết bao nhiêu vạn năm khó có thể xuất hiện một lần tại Âm giới, ta cũng muốn ăn một ngụm!
- Ta cũng muốn ăn!
- Ta cũng muốn ăn!
…
…
- Hắc hắc, tất cả mọi người đừng tranh, một người một ngụm, chia hắn thành mười tám phần.
Mười tám con Hà Giải Quỷ Thánh, ai cũng không nhường ai, tám cái chân lớn đạp nhẹ, trong sát na đồng thời đánh về phía Cổ Thần.
Đồng thời, cái kìm lớn trên tay tỏa hàn quang bức người, giống như cây kéo khổng lồ, kéo rộng đánh vào Cổ Thần, thế muốn chia thân thể Cổ Thần thành mười tám khối.
Bốn phương tám hướng, Cổ Thần phải đối mặt với công kích dày đặc.
Hừ!
Cổ Thần hừ nhẹ một tiếng!
- Nhất vĩnh hằng!
Đột nhiên, Cổ Thần xuất thủ rồi, đưa tay lên cao nắm nhẹ, một trảo này cẩn chứa vạn vật thiên địa, vô cùng vô tận.
Mười tám Hà Giải Đại Thánh, chỉ cảm thấy hoa mắt, vô số quyền cương, chưởng ấn, thối cương các loại công kích về phía mình, cùng với thần kiếm, thiên đao, tiên thương… Tất cả đồng thời ập tới.
Mười tám tiếng nổ rất nhỏ vang lên, mười tám đầu Hà Giải Quỷ Thánh đồng thời nổ tan trong nháy mắt, hóa thành vụ khí màu đen, trong sát na bị diệt sát hoàn toàn, không hề lưu lại nửa điểm vết tích, chỉ để lại mười tám tiếng kêu thê lương thảm thiết ngăn ngủi.
Ngay tại thời điểm mười tám con Hà Giải Quỷ Thánh vẫn lạc, trên bầu trời Thiên Hồn Cốc đột nhiên giáng xuống bốn đạo hắc mang, bốn thanh âm đồng thời vang lên:
- Người nào, dám can đảm tiến vào thánh địa bản triều, giết Quỷ Thánh bản triều? Thực sự to gan lớn mật, tối đáng chết vạn lần.
Bốn quỷ hồn mặc minh bào màu đen, đầu đội hoàng quan, xuất hiện ngay bên trong Thiên Hồn Cốc.
Bốn người này đều có tu vi âm dương sinh tử kiếp, trong đó hai người đại viên mãn, hai người nửa kiếp, là thiên tử của Âm Triêu từ khi khai triều tới nay, là bốn đời Quỷ Hoàng.
Quỷ Hoàng là cường giả vô địch âm dương sinh tử kiếp, trên người không chỉ có âm khí, còn có dương khí, so với Hà Giải Quỷ Thánh tu vi ngũ hành năm kiếp đại viên mãn lợi hại hơn không biết bao nhiêu lần.
Cho dù có Dương khí, nhưng dù sao cũng là quỷ hồn, Cổ Thần thân là sinh linh Dương giới, đối với quỷ vật Âm giới tự nhiên không có lòng thương hại.
Tay phải Cổ Thần vừa nhắc, kim quang bùng lên, Táng Tiên Thần Cung liền xuất hiện trong tay, tay trái co lại, lập tức rút ra chín mũi ngọc tiễn.
Còn chưa đáp cung bắn tên, ánh mắt bốn vị Quỷ Hoàng ngẩn ra, sắc mặt trong sát na hóa thành kinh hãi.
- Tiên thiên linh bảo trung đẳng! Chạy mau!
Bốn vị Quỷ Hoàng hồn phi phách tán hô to, chạy còn nhanh hơn tới, trong sát na đã phóng lên cao, biến mất không còn bóng dáng.
Thiên Hồn Cốc này nằm ngay bên dưới đô thành Âm Triêu, như vậy hẳn là có thông đạo nào đó trực tiếp nối thông lên bên trên.
Nếu như bốn vị Quỷ Hoàng động thủ, Táng Tiên Thần Cung trong tay Cổ Thần khẽ động, chín mũi ngọc tiến xuất hiện, không ngại diệt sạch bốn vị Quỷ Hoàng, nhưng bọn họ coi như tương đối thức thời, nhìn thời cơ không ổn, trong sát na chạy trốn không còn bóng dáng tăm hơi, Cổ Thần cũng không cần phải đuổi theo.
Tìm hiểu âm chi bản nguyên mới là chính sự.
Cổ Thần lập tức chạy tới trung ương Thiên Hồn Cốc, nơi này âm chi bản nguyên nồng nặc như thực chất, hóa thành một viên cầu màu đen đường kính ước chừng trượng rưỡi.
“Khí tức âm chi bản nguyên thực nồng đậm, trong viên cầu màu đen này chỉ sợ có âm chi bản nguyên, cho dù không có cũng không kém xa, ta có thuần dương chi thể, Nhất sinh Nhị, hóa dương coi như tốt rồi, then chốt là hóa âm, vừa vặn tu luyện ở nơi này, nếu như có thể hóa âm thành công, ta có thể luyện thành thuần dương thuần âm chi thể, có thể đạt tới cảnh giới cao nhất trong miêu tả của Hỗn Độn Âm Dương chân quyết, thuần dương thuần âm, tuyên cổ tới nay chưa từng có người nào đạt được, bất quá, đã có âm chi bản nguyên, ta vị tất không thể đạt được.”
Tâm niệm của Cổ Thần chuyển động, bước chân vừa nhấc, trực tiếp tiến vào trong viên cầu màu đen.
Khí tức âm chi bản nguyên vô cùng vô tận bao vây xung quanh Cổ Thần, so với bản nguyên chi địa tầng thứ hai, khí tức bản nguyên nồng đậm hơn không chỉ trăm lần, đồng thời còn là khí tức âm chi bản nguyên thuần túy, không hề có một chút khí tức dương chi bản nguyên, đối với Cổ Thần chỉ cần tu luyện hóa âm mà nói, tu luyện ở nơi này so với bản nguyên chi địa tầng thứ hai có hiệu quả tốt hơn trăm nghìn lần.
Cổ Thần đã hoàn toàn luyện hóa hoàn tất bản nguyên ngũ hành, tiếp tục tu luyện bước tiếp theo cần phải có khí tức bản nguyên âm dương. Hiện tại trong cơ thể Cổ Thần không có hai loại bản nguyên âm, dương, vì vậy tiến vào trong Như Ý Linh Lung bảo tháp tu luyện là không được rồi, không có khí tức bản nguyên âm dương, thời gian dài hơn nữa cũng không có tác dụng gì, cho dù tu luyện bên trong Như Ý Linh Lung bảo tháp mười vạn năm cũng chỉ là vô dụng.
Cổ Thần tiến vào bên trong viên cầu màu đen do âm chi bản nguyên ngưng tụ thành, khẽ ngồi một lúc, bắt đầu cảm ngộ khí tức âm chi bản nguyên xung quanh, tìm hiểu, luyện hóa, dung hợp, sinh sinh không ngừng cùng với thuần dương khí trong cơ thể.
Thông qua cảm ngộ, Cổ Thần cảm giác được, bốn phía viên cầu màu đen, cũng ở trong Âm Hành Hương Địa, địa phương có khí tức âm chi bản nguyên nồng đạm nhất chính là ở phía dưới viên cầu màu đen, càng tiến xuống dưới, khí tức âm chi bản nguyên càng thêm nồng đậm.
“Chẳng lẽ, chỗ sâu bên dưới chính là âm chi bản nguyên?”
Trong lòng Cổ Thần khẽ động, thân thể trực tiếp chui xuống dưới nền đất, càng tiến sâu xuống dưới nền đất, khí tức âm chi bản nguyên càng thêm dày đặc.
Đủ tiến xuống dưới lòng đất mấy vạn dặm, khí tức âm chi bản nguyên bốn phía Cổ Thần đã nồng đậm tới cực điểm.
Cổ Thần cảm ứng được rồi, cách đó không xa chính là đầu nguồn tỏa ra khí tức âm chi bản nguyên vô cùng vô tận xung quanh,
Tiếp tục tiến xuống phía dưới, rốt cuộc Cổ Thần đã tới đầu nguồn tỏa ra khí tức âm chi bản nguyên, trong lòng không khỏi hoan hô một tiếng:
“Là âm chi bản nguyên!”
Nơi này cách Thiên Hồn Cốc ước chừng trên dưới sáu vạn dặm, Thiên Hồn Cốc cách mặt đất Âm giới cũng chừng sáu vạn dặm.
Chiều sâu nơi này dĩ nhiên đạt tới mười hai vạn dặm hiếm thấy.
Mười hai vạn dặm trên mặt đất không coi là rất xa, thế nhưng nếu luận chiều sâu tuyệt đối là cự ly kinh khủng, ngầm dưới lòng đất một vạn dặm đã là sâu hơn mười vạn trượng, nếu như tại tiên giới Cổ Hoang, trời cao cũng chỉ mới mười hai vạn chín nghìn sáu trăm trượng, có thể tưởng tượng được, vị trí âm chi bản nguyên nơi này cách mặt đất Âm giới xa tới mức nào, là hơn mười lần so với trời cao của tiên giới Cổ Hoang.
Bất quá, Cổ Thần vừa mới hưng phấn, còn chưa kịp hành động đối với âm chi bản nguyên, đột nhiên phía sau lưng mát lạnh, một cỗ nguy hiểm thật lớn từ phía sau lưng truyền tới.
Đây là một thanh trường mâu khổng lồ, dài tới vạn trượng, từ phụ cận âm chi bản nguyên chừng vạn trượng, đột nhiên đâm tới.
“Hử? Lực lượng thực cường đại, dĩ nhiên có thể tạo thành nguy hiểm đối với ta, chẳng lẽ là cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng kiếp, không phải nói Âm giới không có tu sĩ thiên địa vô lượng kiếp tồn tại hay sao?”
Trong sát na, trong đầu Cổ Thần chuyển qua mấy ý niệm.
- Nhất vĩnh hằng!
Cổ Thần lập tức xoay người, đón trường mâu vạn trượng, một quyền đánh ra.
Phá!
Khí tức phía trước đột nhiên chia lìa giống như sóng triều, Chiến Thần Diệt Tinh quyền vạn quyền hợp nhất trực tiếp oanh kích vào thân trường mâu vạn trượng.
Liên tiếp vang lên tiếng nổ mạnh, trường mâu vạn trượng từng tấc từng tấc vỡ vụn, Chiến Thần Diệt Tinh quyền vạn quyền hợp nhất co dù Chư Thiên Vạn Giới cũng có thể hủy diệt, uy lực kinh khủng không gì sánh được, cho dù là cường giả âm dương sinh tử kiếp đại viên mãn cũng không thể đỡ được một quyền.
Xa xa truyền tới tiếng kinh nghi, lập tức, một thanh âm băng hàn lạnh thấu xương vang lên:
- Thực lực dĩ nhiên còn mạnh hơn so với cường giả vô địch âm dương sinh tử kiếp đại viên mãn? Về mặt quyền pháp, cho ngươi kiến thức một chút, cái gì mới là quyền pháp chân chính --- Đại Âm Quy Tắc Thần Quyền!
Theo thanh âm vang lên, đột nhiên phía trước xuất hiện một đạo quyền cương khổng lồ kéo tới, toàn thân đen kịt, cùng với hoàn cảnh bốn phía hoàn toàn dung hợp một chỗ.
Sắc mặt Cổ Thần đột nhiên biến đổi.
Trong quyền cương kéo tới ẩn chứa lực lượng dĩ nhiên không phải là âm chi pháp tắc, mà là âm chi quy tắc.
Pháp tắc có thể phá, quy tắc khó phá!
Tu sĩ tu luyện chỉ là tìm hiểu pháp tắc, mà quy tắc là lực lượng chỉ có những cổ thần thiên địa đồng sinh với thiên địa mới có thể nắm giữ.
“Lẽ nào, người xuất thủ là một vị cổ thần thiên địa? Cổ thần vận dụng âm chi quy tắc, chẳng lẽ lại là Âm chi cổ thần?”
Toàn thân Cổ Thần mát lạnh, tuy rằng là thuần dương chi thể, nhưng phía sau lưng không khỏi toát mồ hôi lạnh, nếu như thực sự là Âm chi cổ thần, đây chính là vị cổ thần thiên địa đầu tiên Cổ Thần gặp mặt.
Thiên gặp phải tại thời điểm độ kiếp không thể tính, Cổ Thần căn bản không hề có một chút giao tế gần gũi đối với Thiên!
Cổ thần thiên địa chỉ tồn tại trong truyền thuyết, ngoại trừ thời đại thái cổ, Côn Ngô Tiên Đế dẫn dắt hàng tỉ chi sĩ tu chân trong vũ trụ chiến đấu với cổ thần thiên địa, cổ thần thiên địa mới xuất hiện trước mặt tu sĩ, thậm chí xuất hiện tương đối nhiều lần, thời gian còn lại, cổ thần thiên địa đều là những tồn tại cao cao tại thượng, tu sĩ khó gặp. Từ trong cuộc đại chiến thời đại thái cổ, cổ thần thiên địa càng lúc càng ý thức được không nên chính diện tiếp xúc xung đột với tu sĩ, lợi dụng tu sĩ chế hành tu sĩ mới là cách cai trị tốt nhất, cho nên mới có trận doanh Chư Thiên đại biểu cho cổ thần thiên địa.
Mà cổ thần thiên địa thì chuyển vào chỗ tối, tiếp nhận thượng cống của trận doanh Chư Thiên.
Vì vậy, từ thời đại thái cổ tới nay, cổ thần thiên địa giống như hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại trong truyền thuyết.
Dĩ nhiên gặp phải Âm chi cổ thần, Cổ Thần tự nhiên thất kinh.
Bất quá, suy nghĩ một chút, trong lòng Cổ Thần liền sáng ngời, nơi này chính là Âm giới, lại có âm chi bản nguyên, có thể nói chính là nguyên điểm của Âm giới, Âm chi cổ thần làm vương giả của Âm giới, là tồn tại cao nhất, xuất hiện tại nơi này cũng không có gì lạ.
- Nhất vĩnh hằng!
Cảm giác được Đại Âm Quy Tắc Thần Quyền của Âm chi cổ thần kích tới, lực lượng quy tắc ẩn chứa trong đó khó có thể chống lại được, Cổ Thần cũng đã sử dụng thần thông lợi hại nhất.
Nhất vĩnh hằng, tồn tại vĩnh hằng, không gì không thể phá, không gì không thể diệt.
Đây chính là Nhất cổ thần đã dung hợp bản nguyên ngũ hành với Bàn cổ đại đạo hình thành nên, trở thành nguyên vũ trụ của Cổ Thần.
Một tiếng bạo tạc, Đại Âm Quy Tắc Thần Quyền vừa mới kích tới trước Cổ Thần chừng trăm trượng liền bị một cỗ lực lượng vô hình oanh kích tan thành hư vô.
- Âm chi quy tắc của bản thân dĩ nhiên bị đánh vỡ rồi?
Xa xa, thanh âm băng lãnh thấu xương kia lại vang lên, trong thanh âm để lộ vẻ khiếp sợ không gì sánh được.
- Dĩ nhiên cũng là lực lượng quy tắc? Đây là quy tắc gì? Quy tắc ẩn chứa kim mộc thủy hỏa thổ, còn có một loại lực lượng cường đại khác, tuy rằng còn chưa đạt tới cảnh giới hình thành quy tắc, nhưng cũng kém không xa, sao có khả năng? Rõ ràng chỉ là một tú sĩ, vì sao có khả năng sở hữu lực lượng quy tắc chỉ có cổ thần mới sở hữu?
Âm chi cổ thần chấn kinh rồi!
Cổ Thần nghe được lời nói của Âm chi cổ thần, cũng giật mình không nhỏ, Nhất vĩnh hằng dĩ nhiên là lực lượng quy tắc?
“Chẳng lẽ, lực lượng bản nguyên chính là quy tắc? Trách không được, thời điểm ta mới chỉ có tu vi ngũ hành ba kiếp, bốn kiếp, ngay cả sát biên giới pháp tắc âm dương cũng chưa chạm tới, thế nhưng lại bằng vào lực lượng bản nguyên ngũ hành, có thể đánh một trận với cường giả vô địch âm dương sinh tử kiếp!”
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Quyển 9 Hoành hành Âm Dương! Tu đạo đỉnh! Khai thiên phách địa! Thuần Dương Chân Tiên!
Chương 21 : Trở về Cổ Hoang
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
“Theo đạo lý, pháp tắc ngũ hành có cường thịnh hơn nữa cũng không thể so sánh được với pháp tắc âm dương, bởi vì pháp tắc âm dương cường đại hơn pháp tắc ngũ hành hẳn một đẳng cấp, mà lực lượng ngũ hành của ta lại có thể đánh bại được pháp tắc âm dương của cường giả vô địch âm dương sinh tử kiếp, nguyên lai, lực lượng ngũ hành của ta không phải là pháp tắc ngũ hành, mà là quy tắc ngũ hành!”
Cổ Thần lặng yên hiểu ra.
Lực lượng bản nguyên chính là quy tắc vũ trụ.
Pháp tắc bất quá là lực lượng do quy tắc vũ trụ diễn biến sinh ra, pháp tắc có thể phá, quy tắc khó phá!
Đương nhiên, cũng không nhất định là quy tắc không thể phá được, cổ thần thiên địa đồng sinh với vũ trụ, trời sinh đã sở hữu lực lượng bản nguyên, sở hữu lực lượng quy tắc, nguyên nhân chính là như vậy nên không thể tiếp tục tu luyện, căn cứ vào lực lượng bản nguyên mạnh yếu ra sao, thực lực của cổ thần thiên địa cũng mạnh yếu bấy nhiêu, vì vậy mới có cổ thần thiên địa vẫn lạc dưới tay Côn Ngô Tiên Đế.
Nếu như tất cả cổ thần đều lợi hại giống như Thiên, Địa, như vậy tu sĩ căn bản không thể nào phản kháng được.
Trong quy tắc, quy tắc thiên địa chính là cường đại nhất, cũng là quy tắc khó phá nhất, cho dù là Côn Ngô Tiên Đế, Hồng cũng không thể nào đánh vỡ được quy tắc thiên địa, quy tắc âm dương chung quy chỉ là lực lượng trung cấp, quy tắc ngũ hành thấp nhất.
Thế nhưng quy tắc ngũ hành chính là đầu nguồn quy tắc vũ trụ, là đầu nguồn của bản nguyên vũ trụ, cực kỳ quan trọng.
Cổ Thần đã dung hợp bản nguyên ngũ hành thành Nhất, đồng thời còn dung hợp bàn cổ đại đạo, hình thành một bản nguyên vũ trụ thuộc về riêng bản thân Cổ Thần, hình thành Nhất vĩnh hằng, lực lượng cực mạnh, đã vượt qua lực lượng quy tắc ngũ hành mấy lần, cho dù là quy tắc âm dương so sánh cũng có chút thua kém.
Cuối cùng Cổ Thần cũng hiểu ra rồi, khác biệt căn bản của chính mình so với những tu sĩ bình thường khác, tu sĩ bình thường tu luyện là lực lượng pháp tắc vũ trụ, mà Cổ Thần tu luyện chính là lực lượng quy tắc vũ trụ.
Đồng thời, quy tắc vũ trụ của Cổ Thần và quy tắc bản nguyên vũ trụ còn có chút khác nhau, dung nhập bàn cổ đại đạo, so với quy tắc vũ trụ bản nguyên càng thêm lợi hại hơn, càng thêm kinh khủng.
- Đại Quy Tắc Thần Quyền!
Âm chi cổ thần khó có thể tiếp thu chuyện thực này, dĩ nhiên có tu sĩ nắm giữ lực lượng quy tắc vũ trụ, đây chính là lực lượng chuyên dụng của riêng cổ thần thiên địa, vì vậy cổ thần thiên địa cao nhất, hắn không thể dễ dàng tha thứ cho một tu sĩ hèn mọn cũng có thể sở hữu quy tắc vũ trụ cao nhất như vậy.
Đối mặt với Đại Quy Tắc Thần Quyền, thần tình Cổ Thần đạm nhiên, cánh tay nhấc lên, Nhất vĩnh hằng thi triển ra, lập tức hủy diệt Đại Quy Tắc Thần Quyền, đồng thời thân thể Cổ Thần nổ bắn về phía trước, vọt thẳng về phía Âm chi cổ thần, bàn tay to nắm mạnh.
- Nhất vĩnh hằng!
Lực lượng dâng trào trực tiếp công kích vào bản thân Âm chi cổ thần.
Âm chi cổ thần và khí tức âm chi bản nguyên dung hợp cùng một chỗ, vô hình vô tướng, mắt thường không nhìn ra được, thế nhưng Cổ Thần lại có thể cảm ứng.
Trong hư không đen kịt truyền ra một tiếng kêu thảm, trong sát na, một cỗ âm phong cuồng bạo cuồn cuộn nổi lên, rất nhanh liền biến mất không thấy.
Cổ Thần lẳng lặng cảm nhận một hồi, tất cả bốn phía đều không còn, tựa hồ Âm chi cổ thần đã chạy trốn.
Cổ Thần trở lại ngay bên cạnh âm chi bản nguyên, âm chi bản nguyên và bản nguyên ngũ hành không giống nhau, bản nguyên ngũ hành là thể rắn, là hạt châu lớn chừng nắm tay, mà âm chi bản nguyên lại là thể khí, ngưng tụ trong một phạm vi nhất định, Cổ Thần tiến vào trong phạm vi này là có thể cảm nhận được lực lượng của âm chi bản nguyên.
Cổ Thần tiến vào phạm vi bao phủ của âm chi bản nguyên, ngồi xuống, tỉ mỉ cảm ngộ khí tức, lực lượng của âm chi bản nguyên.
Âm chi bản nguyên, tự nhiên là thuần âm, không có một chút tạp chất, thuần dương chi thể của Cổ Thần vừa vặn tương dung dung với thuần âm.
Trước đây muốn tu luyện thành thuần âm thuần dương chi thể hoàn toàn không có cách nào thành công, cuối cùng Cổ Thần song tu với Hư Tử Uyên, mượn huyền âm tuyệt mạch, cửu âm huyền thể của Hư Tử Uyên mới có thể tu luyện Hỗn Độn Âm Dương chân quyết tới cảnh giới đại thành, luyện thành thuần dương chi thể.
Thế nhưng khí thuần âm đều chuyển dời toàn bộ lên người Hư Tử Uyên, Cổ Thần chỉ tu thành thuần dương, mà thuần âm là do Hư Tử Uyên tu luyện thành, nếu như một người một tu luyện thành thuần âm thuần dương chi thể, căn bản là không có khả năng.
Bất quá hiện tại, trong lòng Cổ Thần tràn đầy tự tin, một người tu luyện đơn độc, nếu như muốn từ thuần dương tu ra thuần âm, điều này tự nhiên là không có khả năng, thế nhưng nếu tu luyện bên trong âm chi bản nguyên, liên tục có khí thuần âm dung nhập vào trong cơ thể, tu luyện thành thuần âm thể tự nhiên nước chảy thành sông.
Bản thân tu luyện là từ không chuyển thành có, tu luyện trong âm chi bản nguyên là trực tiếp hấp thu, độ khó giữa hai bên chính là có khả năng và không có khả năng, rất rõ ràng.
Thuần dương chi thể đối với âm khí có bài xích, tất cả âm khí vừa mới vào trong cơ thể cổ thần đã bị thuần dương chi hỏa đốt cháy không còn một mảnh. Trước kia Cổ Thần muốn tu luyện thành thuần âm chi thể hiển nhiên là không thể được, căn bản không thể tích lũy được khí thuần âm.
Hiện tại vấn đề này có thể giải quyết được.
Cổ Thần đang ở trong âm chi bản nguyên, có khí tức âm chi bản nguyên hầu như vô cùng vô tận, hấp thu tiến vào trong cơ thể chính là khí thuần âm cùng cấp bậc với khí thuần dương, thuần dương chân thể muốn diệt sát cũng không thể diệt sát được.
Chỉ trong một lần hô hấp, Cổ Thần đã hấp thu một vạn tia khí thuần âm, thuần dương chi thể lập tức diệt sát chín nghìn chín trăm chín mươi chín tia, chỉ còn lại duy nhất một tia khí thuần âm còn tồn tại.
Hô hấp một lần nữa, Cổ Thần lại hấp thu một vạn tia khí thuần âm, thuần dương chi thể lại diệt sát chín nghìn chín trăm chín mươi chín tia, như vậy khí thuần âm trong cơ thể đã từ một tia biến thành hai tia.
Cổ Thần lẳng lặng ngồi trong âm chi bản nguyên, liên tục hấp thu khí tức âm chi bản nguyên, khí thuần âm dù vạn phần có tới chín nghìn chín trăm chín mươi chín phần bị thuần dương chi thể diệt sát, nhưng vẫn có thể chậm rãi tích lũy.
Một trăm lần hô hấp sau, Cổ Thần đã tích lũy được một trăm tia khí thuần âm.
Một vạn lần hô hấp sau, Cổ Thần đã tích lũy được một vạn tia khí thuần âm.
…
Ngày qua ngày, năm qua năm!
Mười năm trôi qua… Hai mươi năm trôi qua…
Thời giant thay đổi, một nghìn vạn lần hô hấp, hàng tỉ lần hô hấp, trong cơ thể Cổ Thần đã tích lũy được một nghìn vạn tia khí thuần âm, hàng tỉ tia khí thuần âm.
Theo khí thuần âm trong cơ thể càng lúc càng nhiều, dần dần thuần dương chi thể chống đỡ, tốc độ diệt sát khí thuần âm tiến vào cơ thể càng chậm lại, theo đó, tốc độ tích lũy khí thuần âm trong cơ thể Cổ Thần càng lúc càng tăng nhanh.
Cổ Thần không ngừng luyện hóa, dung hợp, lực lượng của âm chi bản nguyên dần dần bị Cổ Thần lĩnh ngộ, hấp thu, chuyển hóa thành lực lượng của riêng mình.
Nhất vĩnh hằng cũng theo khí thuần âm càng lúc càng nhiều, thuần dương và thuần âm trong cơ thể tương hòa, chậm rãi bắt đầu quá trình chuyển biến Nhất sinh Nhị.
…
Thời gian trôi nhanh, hơn mười năm trôi qua… Một trăm năm trôi qua!
Cổ Thần đã bế quan tu luyện tại âm chi bản nguyên dưới lòng đất đô thành Âm Triêu tròn một trăm năm!
Trải qua một trăm năm tu luyện, khí thuần âm trong cơ thể Cổ Thần đã tới trình độ tương dương với khí thuần dương, thể chất của Cổ Thần đã không còn là thuần dương chi thể, mà là thuần âm thuần dương, khí âm dương đạt tới trạng thái cân bằng bình lặng, không can thiệp vào chuyện của nhau, lưu động trong cơ thể giống như ấn ký âm dương, lại giống như thái cực, sinh sôi không ngừng.
Tu vi của Cổ Thần rốt cuộc đã từ Đạo sinh Nhất đột phá tiến vào cảnh giới Nhất sinh Nhị.
Thực lực của Cổ Thần xảy ra biến đổi về chất, lực lượng quy tắc cũng sản sinh đề cao về chất.
Nguyên bản là bàn cổ đại đạo dung hợp với quy tắc ngũ hành hình thành nên Nhất vĩnh hằng.
Hiện tại bàn cổ đại đạo và quy tắc âm dương chỉnh hợp lẫn nhau, sinh sôi không thôi, vĩnh tồn bất diệt, hình thành Nhị bất diệt!
“Thiên đế, gặp ngươi một lần nữa, nhất định sẽ cho ngươi một kinh hỉ!”
Hai mắt Cổ Thần vừa mở, chậm rãi đứng lên.
Thuần dương thuần âm trong cơ thể đã đạt tới trạng thái hoàn toàn bình thản, tiếp tục ở lại trong địa phương âm chi bản nguyên này sẽ ảnh hưởng tới sự cân đối của âm dương, nếu như âm dương mất cân bằng sẽ trở thành nam nữ không phân biệt được, đối với Cổ Thần không có lợi.
“Tu vi đạt tới Nhất sinh Nhị, chờ khi âm dương hoàn toàn dung hợp, hóa thành hỗn độn, đó chính là Nhị sinh Tam, điều này cần có thời gian tích lũy và kỳ ngộ nhất định, tại Âm giới thời gian ngắn căn bản không có thời gian đề cao, là lúc trở lại tiên giới Cổ Hoang rồi.”
Dọc theo Âm Sát Động, không quá lâu sau, Cổ Thần liền trở về Quỷ Vương Lĩnh, rất nhanh rời khỏi màn sương mù màu đen tầng tầng tại Quỷ Vương Lĩnh, phi độn thẳng về phía Nam Âm Hải.
Cổ Thần vừa mới rời khỏi Quỷ Vương Lĩnh, trong màn sương mù màu đen tầng tầng tại Quỷ Vương Lĩnh kia truyền tới một thanh âm lạnh lẽo tới cực điểm:
- Ghê tởm, tu vi của Cổ Thần dĩ nhiên có bước tiến triển, ta đã cảm thụ được lực lượng quy tắc âm dương trên người hắn, thực lực như vậy, cho dù là tu sĩ thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn cũng không chắc là đối thủ của hắn, trong các cổ thần chúng ta, ngoại trừ thiên chi cổ thần và địa chi cổ thần đã không còn bất cứ ai áp chế được hắn, nhìn hắn đi về phía nam, hẳn là muốn từ thông đạo hai giới âm dương phụ cận đảo Quỷ Dạ Xoa, Nam Âm Hải trở về tiên giới Cổ Hoang, địa chi cổ thần ngủ say chưa tỉnh, thiên chi cổ thần tại tiên giới Cổ Hoang, ta đã thông báo cho thiên chi cổ thần, nhất định phải giết chết Cổ Thần, lực lượng quy tắc vũ trụ không nên bị tu sĩ hèn mọn nắm giữ, hừ!
Cổ Thần tiến về phía nam, không quá lâu sau liền vượt qua Nam Minh Châu, đi tới Nam Âm Hải vô biên vô hạn, trên đường tùy tiện hỏi một Quỷ Thánh tu vi ngũ hành thoát thai kiếp, biết được vị trí của đảo Quỷ Dạ Xoa.
Đảo Quỷ Dạ Xoa ở cách phía nam Nam Minh Châu ước chừng sáu ức bốn nghìn chín trăm chín trăm vạn dặm, đối với Cổ Thần một lần thuấn di liền vượt qua khoảng cách gần ức dặm mà nói, từ Nam Minh Châu tới đảo Quy Dạ Xoa chỉ là hơn ba mươi lần hô hấp mà thôi.
Đảo Quỷ Dạ Xoa là một hải đạo phương viên mấy vạn dặm, bộ tộc quỷ dạ xoa sinh hoạt trên đảo có thực lực từ Đằng Vân Kỳ tới Hợp Đạo kỳ, Cổ Thần không tới thăm thú đảo Quỷ Dạ Xoa, mà trực tiếp vượt qua Quỷ Dạ Xoa đảo chừng nghìn dặm phái tây, tiến vào Nam Âm Hải.
Nam Âm Hải cực sâu vô cùng, Cổ Thần đã lặn xuống hơn ba mươi vạn trượng, đủ ba vạn dặm mới tới đáy, quả nhiên nhìn thấy một tầng quang giới hơi mỏng, đó là chỗ phân cách hai giới âm dương.
Cổ Thần đi qua quang giới, cảnh sắc phía trước hoàn toàn biến đổi, tuy rằng vẫn là đáy nước, thế nhưng không gian bốn phía đã không còn là biển rộng vô biên vô hạn, mà biến thành một thủy đàm.
Chính là Âm Minh Đàm!
Võng Lượng Thạch!
Cổ Thần lập tức phát hiện ra không ít võng lượng thạch dưới đáy Âm Minh Đàm, lần trước Cổ Thần không hề lặn xuống dưới đáy Âm Minh Đàm cũng đã phát hiện ra một khối võng lượng thạch cực phẩm, nơi này là đáy sau nhất của Âm Minh Đàm, mỗi một khối võng lượng thạch đều có thể tích lớn hơn khối Cổ Thần lấy lần trước, phẩm chất càng cao.
Võng lượng thạch đối với Quỷ Hồn có lực sát thương rất lớn, vì vậy quỷ vật Âm giới căn bản không dám đụng vào, mà nơi này lại không có tu sĩ Dương giới đi qua, vô số năm tích lũy đến nay mới hình thành võng lượng thạch với phẩm chất cao như vậy.
Thậm chí Cổ Thần từ những võng lượng thạch phát hiện ra một ít thạch tinh, kích cỡ chỉ chừng một ngón tay cái, đó chính là tinh ngọc võng lượng thạch, phẩm chất cao hơn võng lượng thạch cực phẩm vô số lần, tinh quang lấp lánh, giống như thủy tinh, nhưng màu thiên màu trắng, có điểm như bạch ngọc.
“Trấn Minh Ngọc Bi chính là tài liệu như vậy!”
Cổ Thần thầm nghĩ trong lòng:
“Trách không được Trấn Minh Ngọc Bi có sát thương cực lớn đối với quỷ hồn, nguyên lai lúc võng lượng thạch đạt tới phẩm chất đỉnh cao sẽ một lần nữa tiến hóa thành loại tài liệu khác, so với võng lượng thạch cực phẩm còn cao hơn vô số lần, trời sinh ẩn chứa lực lượng sát thương rất mạnh đối với quỷ hồn, là bảo bối cấp tiên thiên linh bảo.”
Thể tích của Trấn Minh Ngọc Bi lớn hơn những khối võng lượng thạch ngọc Cổ Thần phát hiện ra không chỉ nghìn lần, nếu như nói những khối võng lượng thạch ngọc trước mắt Cổ Thần là tiên thiên linh bảo bình thường nhất, như vậy Trấn Minh Ngọc Bi tuyệt đối là tiên thiên linh bảo đỉnh cấp.
“Thể tích của võng lượng thạch ngọc còn quá nhỏ, đang trong giai đoạn phát triển, nơi này tu sĩ Dương giới không đến, quỷ hồn Âm giới càng không đụng vào, để nó tiếp tục phát triển, sau này có thể trở thành một kiện tiên thiên linh bảo đỉnh cấp giống như Trấn Minh Ngọc Bi.”
Cổ Thần không đào hết võng lượng thạch ngọc, thân thể tiếp tục hướng về phía trước, trong sát na liền chạy ra khỏi Âm Minh Đàm.
Trấn Minh Ngọc Bi, vẫn lẳng lặng đứng bên cạnh Âm Minh Đàm như cũ, trấn thủ thông đạo hai giới âm dương, ngăn cản quỷ hồn Âm giới tiến vào Dương giới.
Côn Ngô Bí Cảnh đã tan vỡ, Âm Minh Đàm đã từ Côn Ngô bí cảnh xuất hiện trong tiên giới Cổ Hoang, tọa lạc chính giữa đỉnh Thiên Phong trong Liên Thiên sơn mạch.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Quyển 9 Hoành hành Âm Dương! Tu đạo đỉnh! Khai thiên phách địa! Thuần Dương Chân Tiên!
Chương 22 : Thiên chi Cổ Thần
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Toàn bộ Âm Minh sâm lâm đều đã từ Côn Ngô bí cảnh xuất hiện rồi, từ Âm Minh Đàm bước ra, bốn phía một mảnh âm u, lực cảm ứng của Cổ Thần khuếch tán bốn phía, trong Âm Minh sâm lâm không có bất cứ quỷ hồn gì, xem ra tiên giới Cổ Hoang đã trải qua ngũ hành thoát thai kiếp, khiến quỷ hồn trong Âm Minh sâm lâm đều bị giết chết.
Lực cảm ứng của Cổ Thần trong nháy mắt khuếch tán ra bên ngoài Âm Minh sâm lâm, trực tiếp chuyển về phía thánh địa Ngũ Hành phương tây.
Hơn một trăm năm mươi năm trước, Cổ Thần tiến vào chỗ sâu trong tây hải, cứu giúp Long hoàng, kết quả bởi vì thông đạo tiên phàm mở ra, trực tiếp từ tiên giới Cổ Hoang tiến vào trong vũ trụ phàm gian, đủ qua hơn một trăn năm mươi năm, nếu là thời gian trong Như Ý Linh Lung bảo tháp chính là hơn nghìn năm rồi.
Cổ Thần sinh tại tiên giới Cổ Hoang, lớn tại tiên giới Cổ Hoang, phụ thân, thê tử, tộc nhân, bằng hữu của hắn đều trong tiên giới Cổ Hoang.
Đối với tiên giới Cổ Hoang, Cổ Thần có một loại tình cảm khó có thể dứt bỏ được, trong những năm tháng tại vũ trụ phàm gian, không lúc nào không hoài niệm đối với tiên giới Cổ Hoang.
Thế nhưng, thông qua ý niệm phủ xuống, Cổ Thần dùng tín ngưỡng đối với chính mình, ý niệm xuyên qua khổ hải, tiến hành giao lưu đối với mấy người Hư Tử Uyên, nhưng như vậy tiêu hao vô cùng to lớn, một lần kiên trì không được bao lâu, đồng thời sau một lần câu thông cần phải chờ thời gian tương đối dài mới có thể phủ xuống lần thứ hai, đồng thời cần phải có đủ lực lượng tín ngưỡng, sau này Cổ Thần bế quan tu luyện, thực tế giao lưu rất ít đối với mấy người Hư Tử Uyên.
Nhất là hơn một trăm năm vừa qua, Cổ Thần vẫn ở trong vũ trụ phàm gian, thời điểm tới bản nguyên chi địa, ý niệm phủ xuống tiên giới Cổ Hoang, giao lưu với mấy người Hư Tử Uyên một lần nữa, biết được tiên giới Cổ Hoang đang trong quá trình tái sinh sau đại kiếp nạn, đồng thời còn là thời kỳ phát triển rất nhanh, tất cả đều mạnh khỏe, Cổ Thần không phải lo lắng cái gì.
Sau khi tiến vào trong bản nguyên chi địa, Cổ Thần bị Thái sử dụng Thiên Địa Thần Lô bắt vào trong Thiên Cung, sau đó đại chiến một hồi với Thiên Cung, cự đầu Chư Thiên Vạn Giới đều lên sân khấu, cuối cùng ngay cả ảnh tượng của Côn Ngô Tiên Đế, chân thân của Hồng cũng xuất hiện, đánh tới mức long trời lở đất.
Cổ Thần được Côn Ngô Tiên Đế sử dụng một tia lực lượng cuối cùng xuyên toa qua Âm giới, lại bế quan một lần trăm năm, lúc này mới trở về tiên giới Cổ Hoang, lúc này Cổ Thần tự nhiên không cần phải tiến hành phủ xuống bằng ý niệm, chân thân trực tiếp trở lại tiên giới Cổ Hoang, tốc độ nhanh hơn.
Thời gian đã trôi qua hơn một trăm năm mươi năm, rốt cuộc Cổ Thần cũng trở về tiên giới Cổ Hoang, chuyện thứ nhất chính là trở về thánh địa ngũ hành, gặp lại phụ thân Cổ Thương Khung và năm vị thê tử Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc và Vu Nguyệt.
Vì vậy, lực cảm ứng trực tiếp kéo dài về phía thánh địa ngũ hành, vị trí thân thể, thanh âm của Cổ Thần trong nháy mắt có thể truyền tới trong tai mấy người Hư Tử Uyên.
Thế nhưng, sự tình phát triển có điểm ngoài ý muốn.
Lực cảm ứng của Cổ Thần vừa mới phát đi được hơn vạn dặm đã bị chặn lại, trong hư không tự hồ có một tầng vách chắn vô hình để lực cảm ứng của Cổ Thần không thể xuyên thấu qua được.
- Hử?
Cổ Thần nhướng mày, tuy rằng nói không gian tại tiên giới Cổ Hoang so với vũ trụ phàm gian vững chắc hơn hàng nghìn vạn lần, Âm giới cũng không thể so sánh được, thế nhưng lực cảm ứng tuyệt đối không thể chỉ vượt qua được khoảng cách van dặm, trước kia tại Độ Hư bí cảnh Cổ Thần đã cảm ứng được mấy vạn dặm.
Hiện tại, cho dù Cổ Thần không giống ở trong Âm giới, có thể cảm ứng được gần ức dặm, khoảng cách thuấn di cũng cách ức dặm, thế nhưng cảm ứng cách nghìn vạn dặm tuyệt đối không thành vấn đề, tuyệt đối không thể vạn dặm đã bị dừng lại.
Là có người cố ý ngăn cản.
Thân ảnh Cổ Thần chợt lóe, trong sát na rời khỏi Âm Minh sâm lâm, đi tới nghìn dặm phía tây Âm Minh sâm lâm.
Đưa mắt nhìn quanh, quả nhiên có một tầng quang mạc giống như thiên tráo từ trên vòm trời cao chụp xuống dưới, bao phủ phạm vi phương viên vạn dặm xung quanh Âm Minh sâm lâm, lực cảm ứng của Cổ Thần vô luận tản ra từ phương hướng nào đều chỉ có thể truyền được khoảng cách vạn dặm sẽ bị chặn đứng.
Trên vòm trời cao cao, chính giữa quang mạc có một chữ “thiên” vô cùng khổng lồ, soi sáng thập phương vạn cổ, tất cả quang mạc đều là từ chữ “thiên” cực lớn này tản ra.
Cổ Thần từ chữ “thiên” cực lớn này cảm thụ được lực lượng vô cùng khổng lồ, đồng thời còn cảm ứng được phía sau chữ “thiên” còn có một lực lượng càng thêm kinh khủng tồn tại.
- Chẳng lẽ là --- Thiên chi cổ thần?
Trong lòng Cổ Thần cả kinh.
Đúng lúc này, một đạo thiên âm từ trên trời giáng xuống:
- Trước kia bản thân nên sớm nghĩ tới, nghịch tặc ngươi dẫn phát lôi kiếp hủy diệt, nhất định có quan hệ không nhỏ với phản tặc Côn Ngô kia, ngươi quả nhiên là dư nghiệt phản tặc Côn Ngô lưu lại, bản thần thực sự sơ sẩy, dĩ nhiên để ngươi trưởng thành tới trình độ như vậy rồi, còn nắm giữ lực lượng quy tắc ngay cả phản tặc Côn Ngô cũng không thể nắm giữ, hừ, lực lượng quy tắc chỉ thuộc về chư thần, một dư nhiệt phản tặc hèn mọn như ngươi sao xứng sở hữu?
Thanh âm đánh xuống, vô số sóng ầm chồng chất từ trên trời cao bao phủ, hình thành vô tận vòng tròn sóng âm, chụp vào đỉnh đầu cổ Thần, cùng với địa thần thông Thiên Địa Thương Ca của Hồng giống nhau, ẩn chứa lực lượng vô cùng to lớn.
Cường giả vô địch âm dương sinh tử kiếp dưới thiên âm của Thiên chi cổ thần, ngay cả lực phản kháng cũng không có, sẽ bị thanh âm trực tiếp chấn tới chết ngất.
Bất quá thực lực của Cổ Thần sao có thể là cường giả vô địch âm dương sinh tử kiếp có thể sánh bằng, thiên âm rơi vào trong tai của hắn, Cổ Thần không chút lay động, môi hé ra, thần thông vô thượng Đạo gia Kình Ca, đại đạo chi âm lập tức phản kích, nói:
- Xứng hay không xứng không phải ngươi có thể định đoạt được, ngươi chính là vương của cổ thần --- Thiên?
Thiên chi cổ thần nhẹ giọng cười, nói:
- Chính là bản thần, bản thần là vũ trụ chi chủ, vương của chư thần, thiên đạo tức là ta đạo, trong vũ trụ vô cùng vô tận, bản thân nói một chính là một, không ai dám nói hai, bản thần nói ngươi xứng ngươi sẽ xứng, bản tọa nói nói không xứng thì là không xứng, tất cả đều chỉ là một ý niệm của bản thần, toàn bộ vũ trụ đều nằm trong lòng bàn tay của bản thần, tên nghịch tặc ngươi có lợi hại hơn nữa cũng nằm trong lòng bàn tay của bản thần, trốn không thoát, tránh không khỏi, trong tay bản thần, ngay cả sinh tử của ngươi cũng không do ngươi nắm giữ.
- Ha ha ha ha…
Cổ Thần cười lớn, nói:
- Thứ không biết xấu hổ như ngươi, trước kia thua dưới sự liên thủ của hai người Côn Ngô Tiên Đế và Hồng sao không thấy ngươi dát vàng trên mặt như vậy?
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Quyển 9 Hoành hành Âm Dương! Tu đạo đỉnh! Khai thiên phách địa! Thuần Dương Chân Tiên!
Chương 23 : Vào Côn Ngô Giới
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
- Hỗn trướng, tên phản tặc hèn mọn ngươi, dám coi khinh bản thần?
Thiên chi cổ thần giận dữ, quát lên:
- Tu sĩ giống như con kiến hôi, cho ngươi kiến thức biết cái gì là lực lượng của chư thần --- Thiên Hỏa Hàng Lâm!
Theo tiếng nói của Thiên chi Cổ Thần vừa dứt, đột nhiên vô số hỏa diễm màu trắng từ trong chữ “thiên” trên vòm trời bùng phát, cuồn cuộn ập xuống, hạ xuống một con mưa lửa màu trắng chói lòa.
Thiên tráo bao phủ không gian phương viên hai vạn dặm, tất cả đều nằm trong phạm vi hỏa vũ màu trắng bao phủ.
Đây không phải là hỏa diễm bình thường, mà là thiên hỏa, hỏa diễm cho Thiên chi cổ thần phóng ra, có ẩn chứa lực lượng quy tắc.
Thiên hỏa ẩn chứa lực lượng quy tắc hệ hỏa, so với dương hỏa thiên địa bình thường còn cường liệt hơn gấp trăm lần.
- Đại Hải Vô Lượng!
Cổ Thần nhẹ giọng niệm một câu, hai tay kết pháp ấn, chống mạnh lên trời.
Đột nhiên, hồng thủy vô tận xuất hiện bốn phía Cổ Thần, khiến không gian phương viên hai vạn dặm hoàn toàn bị bao phủ, hóa thành một khiến biển rộng.
Trong biển rộng tràn đầy bản nguyên chi thủy, ẩn chứa lực lượng quy tắc hệ thủy, dựng lên khắp bầu trời, tạo thành những cơn song gió vạn trượng muốn nhấn chìm tất cả.
Thiên hỏa ẩn chứa quy tắc hệ hỏa gặp phải bản nguyên chi thủy ẩn chứa quy tắc hệ thủy, tất cả đều tắt ngấm.
- Lực lượng quy tắc hệ thủy?
Thanh âm Thiên chi cổ thần hơi kinh hãi, quát lên:
- Âm chi cổ thần nói quả nhiên không sai, tên phản tặc ngươi dĩ nhiên thực sự nắm giữ lực lượng quy tắc, đây là lực lượng chỉ thuộc về chư thần, bất luận tu sĩ nào tiếp xúc hẳn phải chết, phản tặc, trên trời dưới đất đều không dung được ngươi, ngươi phải chết không cần nghi ngờ, thiên chi quy tắc --- thiên đạo mệnh vận, diệt cho bản thần!
Tiếng nói của Thiên chi cổ thần vừa dứt, chữ “thiên” trên vòm trời đột nhiên từ trên cao hạ xuống, đập thẳng vào cổ Thần dưới mặt đất.
Thiên tráo bốn phía kịch liệt thu nhỏ lại, giống như một vòng lao lung, tất cả mọi sinh vật trong thiên tráo vừa rồi còn bừng bừng sinh cơ, thế nhưng trong sát na đều điêu linh, héo rũ, tử vong toàn bộ, tựa hồ như thọ nguyên đã tới điểm cuối cùng, trong nháy mắt mất mạng.
- Ngũ nguyên hợp nhất, bàn cổ đại đạo, Nhất vĩnh hằng, Phá Thiên Nhất Chỉ!
Thanh âm đại đạo tự nhiên vang lên, trong hư không xuất hiện vô số đạo sóng âm phản chấn ngược về phía Thiên chi cổ thần, cùng một lúc, Cổ Thần đã thi triển hai loại thần thông vô thượng, Nhất vĩnh hằng và Phá Thiên Chỉ.
Cổ Thần bế quan tu luyện trăm năm, đối với vận dụng khống chế Nhất vĩnh hằng càng thêm thuận buồm xuôi gió, lực lượng vô cùng kinh khủng, vũ trụ của Cổ Thần sản sinh lực lượng quy tắc âm dương, đạt tới cảnh giới Nhất sinh Nhị, để vũ trụ của Cổ Thần đánh vững cơ sở kiên cố nhất, Nhất vĩnh hằng chính là lực lượng bản nguyên nhất của vũ trụ Cổ Thần, là lực lượng sơ thủy, lực lượng cơ sở nhất, uy lực tự nhiên là nước lên thì thuyền lên, tăng mạnh theo cấp số nhân.
Về phần Phá Thiên Chỉ, theo Cổ Thần đối với lực lượng quy tắc của vũ trụ càng lúc càng thêm khắc sâu, tạo nghệ đối với trận pháp càng lúc càng khắc sâu, trận pháp vốn nguyên bản chính là mượn đại thế của thiên địa, lực lượng quy tắc vũ trụ mà diễn hóa thành một loại lực lượng gần với pháp tắc.
Lực lượng quy tắc là căn bản của lực lượng trận pháp và lực lượng pháp tắc, nắm giữ lực lượng quy tắc càng thêm khắc sâu, càng thêm triệt để, tự nhiên lực lượng pháp tắc và lực lượng trận pháp càng thêm có tạo nghệ.
Một số điểm nguyên bản không rõ ràng, không khắc sâu, cảm thấy có chút mê võng, từ khi thu được lực lượng quy tắc âm dương, trong đầu Cổ Thần dường như hiểu ra, trong nháy mắt thông suốt, đối với tu vi Phá Thiên Chỉ trực tiếp đề cao, trực tiếp từ cảnh giới đệ tứ trọng đạt tới cảnh giới đệ ngũ trọng sơ thành, cách đại viên mãn chỉ còn một bước.
Cổ Thần hiện tại, cho dù là Côn Ngô Tiên Đế sống lại nhìn thấy cũng phải sợ hãi than thở, thực lực cường đại, so với thời điểm hắn còn sống đã không còn kém xa rồi.
Phá Thiên Chỉ chính là đại thần thông vô thượng do Côn Ngô Tiên Đế đặc biệt sáng tạo ra để đối phó với Thiên chi cổ thần, tuy rằng thời điểm đối phó với Hồng có hiệu quả kém hơn rất nhiều, nhưng đối với Thiên chi cổ thần lại có lực công kích cực kỳ cường đại, bởi vì Phá Thiên Chỉ, phá chính là thiên chi quy tắc.
Quang mang ánh sáng ngọc lấp lánh từ đầu ngón tay của Cổ Thần phát ra, chỉ cương đẹp mắt đột nhiên xuyên thấu qua không gian mấy vạn trượng, trực tiếp nổ bắn vào chữ “thiên”.
- Hử?
Trên vòm trời vô tận, Thiên chi cổ thần truyền tới một tiếng kinh nghi, nói:
- Phá thiên chi lực? Đây là lực lượng do tên phản tặc Côn Ngô kia lưu lại, dĩ nhiên để thiên chi quy tắc của bản thần bị một điểm thương tổn?
Tiếng nói vừa dứt, răng rắc một tiếng, chữ “thiên” trên vòm trời đột nhiên xuất hiện rất nhiều vết rách, thế nhưng lại chưa hề bị Phá Thiên Chỉ Cương đánh bại.
- Ha ha ha ha!
Tiếng cười to của Thiên chi cổ thần chợt vang lên, nói:
- Thiên chi quy tắc chính là lực lượng quy tắc cường đại nhất vũ trụ, vạn vật có thể phá, thiên quy không thể phá, đây là đạo chí cao của vũ trụ, ngươi thực sự nghĩ ngươi có thể phá? Cái gì là lực lượng quy tắc ngũ hành, trước mặt lực lượng thiên quy đều như con kiến hôi, diệt toàn bộ cho ta!
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm…
Liên tục vang lên mấy tiếng nổ mạnh, phá vỡ hư không vô cùng vô tận, Nhất vĩnh hằng vô hình vô tướng của Cổ Thần dĩ nhiên bị Thiên chi cổ thần đánh tan, trực tiếp bạo tạc, hóa tan thành hư vô.
Trong sát na, tựa hồ Cổ Thần đã mất đi toàn bộ ngăn căn, tốc độ chữ “thiên” càng nhanh hơn, trong chớp mắt từ trên cao vạn trượng hạ xuống Cổ Thần, thiên tráo cũng càng lui càng nhỏ, thế muốn nhốt, trấn áp, hủy diệt Cổ Thần.
- Đây là lực lượng của chư thần, hàng nghìn hàng vạn quy tắc tề tụ một thân của bản thân, hóa thành thiên chi quy tắc, thiên đạo chi lực, chiếu sáng thập phương vạn cổ, trăm nghìn vị diện, vô tận hư không, tất cả thế gian đều phải bị hủy diệt, chỉ có chư thần bất hủ, thiên đạo trường tồn, phản tặc, diệt vong cho bản thần, tất cả lực lượng của ngươi đều sẽ bị thiên chi quy tắc của bản thần hấp thu, hóa thành thiên đạo chi lực càng thêm cường đại hơn! Ha ha ha ha…
Thiên chi cổ thần cười ha hả, tất cả mọi chuyện chỉ diễn ra trong chớp mắt.
- Thuần âm thuần dương, hỗn độn vô thường, bàn cổ chân thân, vô địch thập phương, quá khứ bất diệt, tương lai bất vong, chỉ ta vĩnh hằng, thiên địa giai thương --- Nhị bất diệt!
Lúc này đây, ngoại trừ bản thân Cổ Thần đã không còn bất cứ cái gì dựa vào, không có bất cứ người nào có thể cứu vớt hắn, chỉ có thể dựa vào chính mình.
Dưới nguy cơ sinh tử, tiềm lực của Cổ Thần đã bạo phát tới cực điểm, trong sát na, vô số tồn tại, không tồn tại, quá khứ, tương lai, hữu hình, vô hình… Lực lượng vô cùng vôt ận đột nhiện bạo phát hiện ra, thuần âm thuần dương trong cơ thể hầu như hoàn toàn hóa tan, hóa thành một phiến hỗn độn, giống như sản sinh một phiến thiên địa hoàn toàn mới.
Hai tay Cổ Thần chống mạnh lên trời, hai đạo quang mang sắc bén một đen một trắng đột nhiên đánh thẳng về phía chữ “thiên” trên bầu trời, hắc bạch nhị khí chính là thuần âm thuần dương, hai tia âm dương hòa tan thành một chỉnh thể, ẩn chứa lực lượng quy tắc âm dương cực hạn, giống như hỗn độn tân sinh, lực lượng tân sinh, không thể ngăn cản, lợi hại vô cùng, trong đó còn ẩn chứa tính chất vĩnh hằng bất diệt của bàn cổ đại đạo, lực lượng vĩnh hằng bất biến.
- Trước mặt thiên chi quy tắc, quy tắc âm dương, vạn loại quy tắc vũ trụ đều là vô dụng, thiên quy vô cùng, cao nhất, phản tặc, ngươi đỡ không được bản thần diệt sát, ha ha ha… Hử?
Tiếng cười to của Thiên chi cổ thần đột nhiên dừng lại, kinh nghi một tiếng, một tiếng nổ mạnh khủng bố vô hạn đột nhiên bạo phát.
Ầm…
Ấn kỹ chữ “thiên” cực lớn bị Nhị bất diệt trong sát na oanh kích tan nát, toàn bộ thiên tráo trong nháy mắt hóa thành hư vô, lao tù bốn phía, phá!
Thân ảnh Cổ Thần lập tức biến mất không còn, thuấn di thẳng về phía đông, chớp mắt đã xuất hiện tại nơi cực đông Đông hải --- Phong Bạo Thâm Uyên.
Một lần thuấn di, khoảng cách đạt tới hơn bốn nghìn vạn dặm, ngao du ngũ hoang tứ hải khắp tiên giới Cổ Hoang đối với Cổ Thần hiện tại mà nói bất quá chỉ là thời gian vài lần hô hấp.
Cổ Thần không hề trở lại thánh địa Ngũ Hành, sợ hấp dẫn Thiên chi cổ thần tới, tạo thành tai nạn hủy diệt cho mọi người trong thánh địa Ngũ Hành, tuy rằng thánh địa Ngũ Hành có thể ngăn cản được ngũ thành thoát thai kiếp, thế nhưng tuyệt đối không đỡ được cơn giận dữ hủy diệt của Thiên chi cổ thần.
Tu vi của Cổ Thần mới chỉ đạt tới Nhị bất diệt, tuy rằng vừa rồi trong nguy cơ sinh tử đã kích ép tiềm năng, Nhất sinh Nhị càng tiến gần một bước tới Nhị sinh Tam, nhưng dù sao thuần âm thuần dương trong cơ thể còn chưa thực sự hóa thành hỗn độn, lực lượng vừa mới bạo phát có thể Nhất không thể Nhị, Nhị bất diệt chân chính nhiều nhất có thể sánh ngang cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, đối với những cường giả cấp bậc vương giả chư thần như Thiên chi cổ thần, Hồng và Côn Ngô Tiên Đế còn có chút nhỏ bé, cho dù Thiên chi cổ thần hiện tại vẫn đang bị thương chưa khỏi, lực công kích yếu hơn đỉnh cao vài phần.
Vì vậy, Cổ Thần nhất cử phá đi lực lượng của Thiên chi cổ thần, thừa dịp Thiên chi cổ thần kinh ngạc trong chớp mắt, liền trực tiếp chạy tới Phong Bạo Thâm Uyên, nơi này có con bài cuối cùng của Côn Ngô Tiên Đế lưu lại cho hắn để đối kháng lại Hồng và Thiên chi cổ thần --- Côn Ngô Giới!
Trong nháy mắt kế tiếp, Cổ Thần trực tiếp nhảy vào trong đáy biển Phong Bạo Thâm Uyên, tới cấp độ thực lực như Cổ Thần hiện tại, cho dù là phong bạo hủy diệt tại trung tâm Phong Bạo Thâm Uyên cũng không thể tạo thành thương tổn mảy may đối với hắn, trong nháy mắt đã vượt qua phong bạo vô cùng vô tận, tiến vào trong di tích thái cổ, chính là phía dưới Phong Bạo Thâm Uyên.
Phía trước tựa hồ như có vật gì đó kêu gọi, thân thể vừa mới tới liền cảm nhận được Côn Ngô Giới tồn tại, trong Âm Dương tiên giới đột nhiên rung động, Cổ Thần khẽ nhấc tay lên, một kiện pháp bảo tỏa quang mang đẹp mắt xuất hiện trong lòng bàn tay, là Côn Ngô Ấn.
Côn Ngô Giới không ở trong tiên giới Cổ Hoang, mà là trong một không gian hoàn toàn độc lập, mắt thường không nhìn hấy, thần thức không tra xét được, ý niệm cũng không cảm ứng tới, thế nhưng Côn Ngô Ấn lại có thể cảm ứng được, giống như tiến vào trong Côn Ngô bí cảnh, Côn Ngô Ấn tản mát quang mang hưng phấn.
Cổ Thần cầm Côn Ngô Ấn, Côn Ngô Ấn tựa như biến thành cánh tay của hắn, rõ ràng cảm ứng được sự tồn tại của Côn Ngô Giới, thân thể hóa thành một đạo độn quang, chợt lóe lên rồi biến mất, trong sát na tựa hồ trực tiếp biến mất hoàn toàn khỏi tiên giới Cổ Hoang.
Ngay trong nháy mắt Cổ Thần biến mất kia, một cự chưởng đột nhiên từ hư không xé nát không gian xuất hiện, nắm mạnh, trong lòng bàn tay có một chữ “thiên”, chữ “thiên” này không lớn không nhỏ, vuông vuông vắn vắn, ẩn chứa lực lượng cao nhất, bàn tay đi tới đâu, tất cả vạn vật thiên địa đều bị hạ thấp vài phần dưới uy áp của “thiên”.
Bàn tay của Thiên chi cổ thần xuất hiện, chộp vào hư không, lực lượng của hắn có cường thịnh hơn nữa cũng không thể cảm ứng được sự tồn tại của Cổ Thần.
- Ghê tởm! Trong tiên giới Cổ Hoang, còn có chỗ nào bản thần không tới được? Tên phản tặc Cổ Thần này dĩ nhiên giống như phản tặc Côn Ngô kia, trốn tới đây liền biến mất, ngay cả bản thần cũng không thể phát hiện ra được, điều này sao có thể? Sao có khả năng?
Thanh âm của Thiên chi cổ thần từ trong chỗ sâu hư không tầng tầng vang lên.
Lúc này Cổ Thần đã sớm không ở trong tiên giới Cổ Hoang, mà là tiến vào trong một không gian khác --- Côn Ngô Giới!
“Ở đây, chính là Côn Ngô Giới?”
Cổ Thần đánh giá “không gian” trước mặt.
So với nói là không gian không bằng nói là một gian phòng còn đúng hơn, chỉ là một gian phòng hơi lớn một chút mà thôi.
Bề rộng chừng sáu mét, dài chừng chín mét, có điểm ngoài dự liệu của Cổ Thần.
Côn Ngô Giới đã xưng là “giới”, tự nhiên là một không gian, một phương thế giới khác, một thế giới nhỏ như thế này, cuộc đời Cổ Thần hiếm thấy.
Hiện tại Cổ Thần muốn phá vỡ một mảnh thiên địa, tiền tay bố trí một chút đều có thể rộng lớn hơn không gian Côn Ngô Giới trăm nghìn lần.
- Cổ Thần, rốt cuộc ngươi đã tới, ngươi có thể đến Côn Ngô Giới nói rõ ngươi chí ít đã thành công phân nửa, có Côn Ngô Giới, cho dù là Thiên hay Hồng cũng không thể tìm được ngươi, không thể làm gì được ngươi.
Đột nhiên, phía tước xuất hiện một đạo ảnh tử nhàn nhạt, thanh âm của Côn Ngô Tiên Đế vang lên.
Côn Ngô Tiên Đế cũng để lại trong Côn Ngô Giới một đạo ý chí ảnh tượng, chỉ là so với đạo ý chí ảnh tưởng dung nhập toàn bộ linh hồn nhạt hơn rất nhiều, hiển nhiên không hề ẩn chứa lực lượng gì, chỉ là lưu lại một đạo ảnh tử, giới thiệu một chút cơ bản về Côn Ngô Giới cho Cổ Thần mà thôi.
- Côn Ngô tiền bối!
Cổ Thần giật mình.
Hiển nhiên Côn Ngô Tiên Đế nghe được lời nói của Cổ Thần, chỉ bất quá là một đạo ảnh tử lưu lại trước khi tử vong mà thôi, nói:
- Côn Ngô Giới rộng sáu mét, dài chín mét, cao bốn mét, không gian không lớn, có thể nói cực nhỏ, thế nhưng chính là tâm huyết suốt đời của ta mới mở được một thế giới nho nhỏ như vậy, không nằm trong phạm vi quy tắc thiên địa, vô luận là Thiên hay Hồng đều không thể phát hiện ra sự tồn tại của Côn Ngô Giới.
Trong lòng Cổ Thần vui vẻ, ngay cả Thiên và Hồng đều không thể phát hiện ra, như vậy trong thiên hạ không còn bất cứ người nào có khả năng phát hiện Côn Ngô Giới, mang theo Côn Ngô Giới tùy thân, cho dù gặp phải Thiên hay Hồng đều không sợ hãi chút nào, trực tiếp tiến vào trong Côn Ngô Giới tương đương với trực tiếp biến mất khỏi vũ trụ bản nguyên.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Quyển 9 Hoành hành Âm Dương! Tu đạo đỉnh! Khai thiên phách địa! Thuần Dương Chân Tiên!
Chương 24 : Gặp lại thân hữu
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Côn Ngô Tiên Đế dừng lại một chút, tiếp tục nói:
- Có Côn Ngô Giới, ngươi có thể tùy ý đi lại trong tiên giới Cổ Hoang, vũ trụ phàm gian, ai cũng không thể làm gì được ngươi, có thể làm chuyện ngươi muốn, không có bất cứ người nào ngăn cản, trên người ngươi có Côn Ngô Ấn, đó là một kiện pháp bảo nho nhỏ ta luyện chế ra, tuy rằng phẩm cấp rất thấp, cũng không có uy lực gì, nhưng trong đó ẩn chứa khí tức của ta, trong thế giới ta sáng tạo ra, có thể bằng vào Côn Ngô Giới dung hợp nhanh hơn, thông qua Côn Ngô Giới, ngươi có thể nhanh chóng luyện hóa Côn Ngô Giới thành của mình, tan biến thiên đạo, tru diệt cổ thần thiên địa, việc này ta không thể hoàn thành, hi vọng --- ngươi có thể làm được!
Nói xong, ảnh tử của Côn Ngô Tiên Đế nhàn nhạt tiêu tán, tựa hồ như chưa từng xuất hiện qua.
Cổ Thần nhìn phương hướng Côn Ngô Tiên Đế biến mất, kiên định nói:
- Côn Ngô tiên bối, người yên tâm đi, chung quy có một ngày ta tuyệt đối sẽ làm được!
Trong Côn Ngô Giới chỉ có một chiếc bàn, mấy chiếc ghế, còn lại tất cả mọi thứ đều không có, Cổ Thần ngồi trên ghế, dùng Côn Ngô Ấn cảm ngộ Côn Ngô Giới, chậm rãi luyện hóa.
Lời nói của Côn Ngô Tiên Đế quả nhiên không sai, có Côn Ngô Ấn, Cổ Thần có thể rất nhanh dung hợp với thế giới Côn Ngô Tiên Đế sáng tạo ra, trong Côn Ngô Bí Cảnh như vậy, trong Côn Ngô Tiên Đế cũng là như vậy.
Có Côn Ngô Ấn làm môi giới, tốc độ luyện hóa Côn Ngô Giới nhanh hơn gấp trăm nghìn lần. Chỉ ba ngày ba đêm trôi qua, Cổ Thần đã triệt để nắm giữ Côn Ngô Giới, ý niệm khẽ động liền có thể cảm thụ được bất cứ ngõ ngách nhỏ nhất trong Côn Ngô Giới, Côn Ngô Giới theo ý niệm của Cổ Thần mà chuyển động, từ dưới đáy Phong Bạo Thâm Uyên trực tiếp phóng lên cao, xuyên qua vô số phong bạo hủy diệt, khẽ dừng lại tên bầu trời Phong Bạo Thâm Uyên.
Ba ngày ba đêm trôi qua, nhưng sát ý của Thiên chi cổ thần đối với Cổ Thần chưa tan, một chữ “thiên” cực lớn dẫn lẳng lặng dừng lại trên bầu trời Phong Bạo Thâm Uyên.
Thân thể Thiên chi cổ thần ẩn giấu trong chữ “thiên” cực lớn kia.
Cổ Thần ở bên trong Côn Ngô Giới, có thể nhìn thấy tất cả bên ngoài, nhưng Thiên chi cổ thần lại không thể cảm nhận được Cổ Thần.
- Tuy rằng Côn Ngô Giới này rất nhỏ, nhưng tác dụng quả nhiên vô cùng huyền diệu!
Cổ Thần nhìn chữ “thiên” thật lớn treo cao trên bầu trời, trong lòng vô cùng thư sướng, nói:
- Không biết có thể tới thần Thiên chi cổ thần, trực tiếp đánh lén hắn hay không?
Trong lòng Cổ Thần nghĩ như vậy, liền lập tức hành động, khống chế Côn Ngô Giới, xuyên toa qua hư không, rất nhanh đã tới gần chữ “thiên” trên bầu trời, chữ “thiên” này có kích cỡ chừng vạn dặm, trong nét chữ ẩn chứa lực lượng thiên chi quy tắc vô cùng cường đại, Cổ Thần càng tới gần chữ “thiên” càng có thể cảm nhận được uy áp thật lớn từ chữ “thiên” kia.
- Hử? Lực cảm ứng không thể xuyên thấu qua chữ “thiên”, không biết thân thể Thiên chi cổ thần ẩn giấu tại chỗ nào trong chữ “thiên”? Có lẽ chữ “thiên” thật lớn này lại chính là thân thể của Thiên chi cổ thần?
Cổ Thần một mặt suy đoán, một mặt tiến tới gần chữ “thiên”, lúc này mới phát hiện, muốn đánh lén Thiên chi cổ thần vô cùng không rõ ràng, căn bản không thể xác định chân thân của Thiên chi cổ thần ở chỗ nào, không giống như Âm chi cổ thần, tuy rằng ẩn giấu trong khí tức âm chi bản nguyên, nhưng Cổ Thần vẫn có thể phản ứng được.
Mà Thiên chi cổ thần thoạt nhìn ở trong chữ “thiên” cực lớn kia, nhưng cụ thể ở nơi nào, Cổ Thần không thể phán đoán chính xác được.
Vừa mới tới gần chữ “thiên” vạn trượng, chữ “thiên” thật lớn kia đột nhiên khẽ động, khẽ chuyển động về phía Cổ Thần, tựa hồ như cảm ứng được cái gì đó.
Cổ Thần lập tức dừng đi tới, xem ra muốn đánh lén Thiên chi cổ thần căn bản là chuyện không có khả năng, ngược lại còn bại lộ hành tung của chính mình, Cổ Thần suy nghĩ một chút, khống chế Côn Ngô Giới thối lui về phía sau, rất nhanh rời khỏi mấy vạn dặm, sau đó, xuyên qua hư không, phi độn về phía thánh địa Ngũ Hành, Thiên chi cổ thần không đuổi theo, hiển nhiên vừa rồi không phát hiện ra Cổ Thần, chỉ là có chút cảm ứng mà thôi.
Trung thổ, tuy rằng đã trải qua ngũ hành thoát thai kiếp, không ít địa phương đã xảy ra biến hóa cực lớn, có núi cao biến thành đất bằng, có hồ nước khô cạn, nhô lên thành núi cao, có núi non đứt gãy, hóa thành sông lớn, có đại địa trầm luân, hóa thành một phiến biển rộng.
Thế nhưng, chỉnh thể diện tích đại lục Cổ Hoang cơ bản không xảy ra biến hóa gì lớn, lục địa vẫn là lục địa, biển rộng vẫn là biển rộng, chỉ bất quá sông núi hồ nước trên đất liền có chút biến động mà thôi, đồng thời một ít dãy núi chủ yếu vẫn sững sững như tuyên cổ muôn đời vẫn vậy.
Thánh địa Ngũ Hành ở vào phương hướng đông bắc Trung thổ, vị trí Hư Thiên Tông trước kia.
Trung ương thánh địa Ngũ Hành có một tế đàn năm màu thật lớn, trên tế đàn có cắm một chiếc hắc phiên to lớn, cao tới ba trăm ba mươi trượng, chính là Bàn Cổ Phiền, mặt ngoài minh khí trận trận, tiếng u u không ngừng, đều là những sinh linh vạn vật chết trong kiếp số ngũ hành thoát thai kiếp được giữ lại ý niệm.
Những sinh linh vạn vật này vốn phải chết trong kiếm số, ý niệm trầm luân khổ hải, vĩnh viễn không có ngày xuất đầu, thế nhưng lại được Cổ Thần sử dụng Bàn Cổ Phiền nghịch thiên cải mệnh, thu lại ý niệm của bọn họ lúc tử vong, ngay sau tìm được phương pháp, có thể đúc lại thân thể cho bọn họ, trọng sinh hậu thế.
Trong ngũ hành thoát thai kiếp, tuy rằng số lượng sinh linh chết đi rất nhiều, nhưng những tu sĩ sống sót cũng không ít, trải qua hơn một trăm năm phát triển, sinh linh vạn vật đã khai chi tán diệp, tiên giới Cổ Hoang đã khôi phục sinh cơ, đồng thời bởi vì không còn phàm nhân tồn tại, toàn bộ tiên giới Cổ Hoang đã trở thành thế giới tu sĩ chân chính.
Không chỉ có nhân loại đều là tu sĩ, ngay cả sinh linh vạn vật cũng bước lên con đường tu đạo, động vật đều là yêu thú, thực vật đều là sinh linh, không còn phàm vật.
Thánh địa Ngũ Thánh cách Phong Bạo Thâm Uyên chừng hơn bốn nghìn vạn dặm, đã sớm vượt qua khỏi đường nhìn của Thiên chi cổ thần, Cổ Thần phong ấn toàn bộ ba động tu vi, từ trong Côn Ngô Giới bước ra ngoài, xuất hiện ngay dưới pho tượng Bàn thần.
Cổ Thần trở về chốn cũ, nhìn pho tượng của chính mình, cùng với cảnh sắc quen thuộc bốn phía, cảnh sắc này, sau hơn một trăm năm mươi năm, lần lượt hiện lên trong đầu hắn. Một lần đi này hầu như đã vòng qua một lượt toàn bộ vũ trụ bản nguyên, từ tiên giới Cổ Hoang tới vũ trụ phàm gian, trong vũ trụ phàm gian, trận doanh Chư Thiên Vạn Giới đều đã tới, sau đó lại tới Âm giới, cuối cùng mới trở về tiên giới Cổ Hoang.
Tựa hồ nhớ lại nguyên điểm, thế nhưng Cổ Thần lúc này đã không còn là Cổ Thần của hơn một trăm năm mươi năm trước nữa rồi, kinh lịch hơn một trăm năm qua, tất cả mọi chuyện kiến thức so với hơn năm trăm năm tại tiên giới Cổ Hoang còn nhiều hơn, rộng hơn rất rất nhiều.
So sánh với hiện tại, một trăm năm mươi nam trước vừa mới rời khỏi tiên giới Cổ Hoang, mới tới vũ trụ phàm gian chỉ có thể coi như ếch ngồi đáy giếng.
- Ngươi xem, người nọ là ai? Vừa rồi tựa hồ không có người, vì sao đột nhiên lại xuất hiện ngay bên dưới pho tượng Bàn Cổ đại thần?
- Nhìn bóng lưng của hắn, vì sao lại có chút quen thuộc cùng với Bàn Cổ đại thần?
- A, hắn quay đầu lại, cái gì? Lớn lên giống y như đúc so với Bàn Cổ đại thần?
- Chẳng lẽ lại là Bàn Cổ đại thần hiển linh?
- Đúng, chính là Bàn Cổ đại thần, là Bàn Cổ đại thần đã trở về…
…
…
Nhất thời, trên quảng trường thánh địa, không ít tu sĩ bắt đầu kinh hô.
Trước kia, pho tượng của Cổ Thần tại các nơi khác nhau có cách xưng hô khác nhau, Bàn Thần có, Bàn Hoàng có, Bàn Tiên cũng có, còn có Bàn Cổ, bởi vì tế đàn ngũ hành có dựng Bàn Cổ Phiên, tu sĩ tiên giới cổ Hoang thống nhất cách gọi đối với pho tượng của Cổ Thần là Bàn Cổ đại thần.
Tin tức Bàn Cổ đại thần trở về, trong sát na truyền đi bốn phương tám hướng.
Đột nhiên, một người thanh niên ngân y tóc bạc xuất hiện tại trung ương quảng trường thánh địa, trên đầu đội long quan, y phục thêu long văn, chính là Ngô Tinh, thấy Cổ Thần, Ngô Tinh hét lên một tiếng kinh hãi:
- Cổ Thần lão đệ, lão đệ thực sự đã trở về?
Cổ Thần mỉm cười, gật đầu, nói:
- Đã trở về!
Ba chữ này tràn ngập tang thương muôn đời, nhìn bị bằng hữu trước kia, trong lòng Cổ Thần đột nhiên có chút cảm giác xa lạ, một lần rời đi này, rời đi rất lâu, đã trải qua rất nhiều chuyện, tựa hồ như tất cả đều trở nên có chút mới lạ rồi.
Tu vi của Ngô Tinh đã đột phá tiến vào Hợp Đạo trung kỳ, trở thành chư tử đại tiên, hắn đối với Cổ Thần thực ra không hề có nửa phần xa lạ, tràn đầy hưng phấn, nói:
- Ta chỉ biết, lão đệ khẳng định không có việc gì, nhất định sẽ trở về, ha ha ha…
Lúc Ngô Tinh cười to, sáu đạo độn quang đột nhiên bay tới, sáu người xuất hiện ngay phía trước Cổ Thần, chính là Cổ Thương Khung cùng với năm vị thê tử Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc, Vu Nguyệt.
- Phụ thân! Tử Uyên, Tiểu Bạch, Tiên Âm, Tự Ngọc, Nguyệt Nhi…
Thanh âm của Cổ Thần hơi lộ vẻ kích động, mặc dù đã cách xa hơn một trăm năm mươi năm không gặp, mặc dù đã trải qua rất nhiều chuyện tang thương, thế nhưng có một số người chí thân vĩnh viễn ở lại trong lòng, vĩnh viễn không mới lạ, vĩnh viễn không xa lạ.
Bộ dáng của sáu người so với một trăm năm mươi năm trước cũng không hề có biến hóa, bất quá tu vi đều đã đề cao hẳn một cảnh giới.
Cổ Thương Khung, Tiểu Bạch, Mông Tiên Âm, Tử Ngọc, Nguyệt Nhi đều đã đột phá tiến vào cảnh giới Hợp Đạo kỳ, năm người đều là cường giả đỉnh cao Hợp Đạo sơ kỳ, mà Hư Tử Uyên càng vượt lên trước mọi người, đã hợp đạo thành công, nàng có thuần âm chi thể, dung hợp với âm chi đại đạo nước chảy thành sông, đã trở thành chư tử đại tiên.
Ngắn ngủi một trăm năm mươi năm, đại lục Cổ Hoang đã trải qua ngũ hành thoát thai kiếp, ngược lại xuất hiện hai vị chư tử đại tiên Hợp Đạo trung kỳ, số mệnh của tiên giới Cổ Hoang càng lúc càng tăng cao.
- Thần nhi!
Cổ Thương Khung nhìn vào Cổ Thần, hỏi:
- Lần này tới đây có phải là chân thân của con?
Cổ Thần gật đầu, khẽ cười, nói:
- Đúng vậy, hài nhi đã từ vũ trụ phàm gian trở về, phụ thân, các lão bà, mấy năm nay có rất nhiều chuyện, từng chuyện nối tiếp một chuyện khiến ta có chút trở tay không kịp, vì vậy hơn một trăm năm qua ta không giao lưu với mọi người, lần này trở về nhất định phải tâm sự với mọi người thật lâu, sau đó dẫn mọi người bước vào con đường trường sinh!
- Con đã trở về là tốt rồi!
Cổ Thương Khugn vui mừng nói.
Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc, Vu Nguyệt trực tiếp vây quanh bên cạnh Cổ Thần, cùng kêu lên hỏi:
- Cổ Thần, chàng tại vũ trụ phàm gian có nhiều địch nhân cường đại như vậy, không thụ thương gì sao?
- Có chút thương nhỏ, thương lớn không có, hiện tại đã chuyển nguy thành an không có việc gì rồi.
Cỏ Thần vỗ vỗ ngực biểu thị chính mình không có việc gì, nói:
- Chúng ta trở về phòng nói chuyện.
Ngô Tinh biết người một nhà Cổ Thần có rất nhiều chuyện muốn nói, tuy rằng hắn là bằng hữu tốt nhất của Cổ Thần, thế nhưng chung quy không người người nhà, không có khả năng giống như Cổ Thương Khung và năm người Hư Tử Uyên, chung quy ở bên cạnh Cổ Thần, liền cáo từ trước:
- Cổ Thần lão đệ, biết lão đệ trở về ta đã rất yên tâm rồi, không cùng với một nhà các ngươi náo nhiệt nữa, cáo từ!
- Ngô Tinh đại ca chờ!
Cổ Thần gọi hắn lại, nói:
- Ta từ vũ trụ phàm gian trở về, không mang theo thứ gì tốt, chỉ có một ít thiên địa đồng sinh quả, đối với tu sĩ đột phá Thiên Kiếp bí cảnh có chút tác dụng, lớn chính là thiên địa đồng sinh quả đã thành thục, nhỏ chính là thiên địa đồng sinh quả chưa thành thục, lấy tu vi của đại ca trước mắt, có thể phục dụng ba thiên địa đồng sinh quả chưa thành thục trước, trong vòng trăm năm hẳn là sẽ đột phá Thiên Kiếp bí cảnh, sau đó lại dùng thiên địa đồng sinh quả thành thục, có thể hấp thu được lực lượng hiệu quả lớn nhất, số thiên địa đồng sinh quả còn lại có thể phân phối cho những tu sĩ long tộc khác, để bọn họ đề cao tu vi của chính mình rất nhanh.
Cổ Thần nói, cánh tay vừa lộn, hóa thành một cự chưởng tiên lực thật lớn, lấy ra gần bốn mươi thiên địa đồng sinh quả, lớn có ba quả, nhỏ có hơn ba mươi quả, trên người Cổ Thần có tổng cộng gần nghìn thiên địa đồng sinh quả thành thục, về phần quả non và đóa hoa càng lên tới mấy nghìn, đối với cường giả Thiên Kiếp bí cảnh không có tác dụng gì nhiều, nhưng đối với những tu sĩ dưới Thiên Kiếp bí cảnh, thiên địa đồng sinh quả chưa thành thục này so với bất cứ linh đan thiên địa nào cũng trân quý hơn nghìn vạn lần.
Trên đời này có linh đan thiên địa gì có thể giúp tu sĩ Hợp Đạo kỳ rất nhanh bước vào Thiên Kiếp bí cảnh? Đồng thời xác suất thành công hầu như là một trăm phần trăm.
Ngoại trừ thiên địa đồng sinh quả kết xuất trên thế giới chi thụ, không còn loại bảo bối như vậy.
Nhìn thiên địa đồng sinh quả trong tay Cổ Thần, mặc kệ là Ngô Tinh, hay mấy người Cổ Thương Khung, Hư Tử Uyên, trong mắt đều tràn đầy vẻ kinh hãi, bọn họ chưa từng nghe nói qua trên đời lại có bảo bối quý giá như vậy, có hiệu quả nghịch thiên tới mức này, giúp tu sĩ Hợp Đạo kỳ rất nhanh bước vào Thiên Kiếp bí cảnh.
Bảo bối như vậy đã không thể dùng hai từ trân quý để hình dùng, hoàn toàn là chỉ có thể ngộ không thể cầu.
Ngô Tinh nhìn thiên địa đồng sinh quả trong tay Cổ Thần, đích xác vô cùng động tâm, bất quá không cầm lấy, nói:
- Cổ Thần lão đệ, bảo bối trân quý như vậy, sao ta có thể không biết xấu hổ nhận lấy, hơn nữa, chính người nhà của lão đệ cũng không có, ta…
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden