|
|
20-07-2008, 01:11 PM
|
|
Quá»· VÆ°Æ¡ng Äại Lão Gia
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: ha noi
Bà i gởi: 613
Thá»i gian online: 1 giá» 27 phút 20 giây
Thanks: 79
Thanked 105 Times in 10 Posts
|
|
Yến Tháºp Tam
Tác giả: Cổ Long
Hồi 6
Phi lai điển phúc
Nguôn:story.mi9.com
Má»™t Ä‘á»™ng tác tháºt cháºm chạp , tháºt hoa mỹ , tá»± nhiên nhÆ° gió thoảng . Rồi
thanh kiếm của hắn từ từ đâm tới xuất phát từ một chỗ không thể ngỠ, Sau đó
lại biến hoá không thể ngỠ. Quạ đen hoảng Sợ nhìn hắn , bỗng lớn tiếng :
- Không Sai , hắn đã SỠdụng chiêu nà y .
***
CỠđã úa và ng , máu cũng đã khô .
Yến Tháºp Tam âm thầm ngồi xuống , đối diện vá»›i Quạ Ä‘en . Quạ Ä‘en
không nhịn được há»i :
- sao ngươi biết được chiêu nà y ?
- Bởi vì hắn chỉ SỠdụng chiêu nà y mới đả thương được ngươi .
- Ãó không phải là Ãiểm sÆ°Æ¡ng kiếm pháp cÅ©ng không phải là kiếm pháp
của ngươi .
- ÃÆ°Æ¡ng nhiên không phải .
- váºy chiêu đó của ai ?
- Ãáng lẽ ngÆ°Æ¡i phải Ä‘oán được . Là của Tam Thiếu gia .
- Ngoà i hắn ra đâu còn ai ?
- Ãt ra còn có ngÆ°Æ¡i , còn có Tà o Băng .
Yến Tháºp Tam cÆ°á»i . Hắn không ngá» Tà o Băng lại há»c lén được chiêu nà y
, lúc Ä‘o há» Ä‘ang quá táºp trung không há» chú ý đến trong rừng có kẻ khác .
Hắn cà ng không ngá»i Tà o Băng lấy Quạ Ä‘en để thá» Sức . Hắn chỉ nghÄ© đến
má»™t việc . NgÆ°á»i kế tiếp mà Tà o Băng Sẽ tìm nhất định phải là Tạ Hiểu Phong
, Tam thiếu gia , Tạ Hiểu Phong của Thần Kiếm sơn Trang .
***
Yến Tháºp Tam đã gặp ai ở trong rừng , Sao há» lại há»c được kiếm pháp của
Tam thiếu gia ? Những việc nà y Quạ Ä‘en Ä‘á»u không há»i , hắn rất khó hiểu rõ
con ngÆ°á»i của Yến Tháºp Tam .
- NgÆ°á»i muốn đến Thần Kiếm sÆ¡n Trang thì hãy mau Ä‘i Ä‘i , ta ở lại .
Yến Tháºp Tam quả là muốn Ä‘i , Tà o Băng đã há»c lén được chiêu kiếm của
Tam thiếu gia thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng há»c lén được chiêu phá giải của hắn .
Hắn tháºt Sá»± không muốn kẻ khác dùng kiếm pháp của hắn để phá giải kiếm
pháp của Tam thiếu gia , đó cÅ©ng là vinh dá»± và quyá»n lợi của hắn . Cho dù
không pháp được chiêu kiếm đó , kẻ chết cũng nên là hắn .
- Nhưng ngươi đã bị thương một mình ở lại đây .
Hắn không thể không lo lắng cho Quạ đen . Quạ đen là một loà i chim
không được ngÆ°á»i ta hoan nghinh . NgÆ°á»i muốn giết Quạ Ä‘en nhất định
không Ãt . NhÆ°ng Quạ Ä‘en lại cÆ°á»i lạnh nhạt :
- NgÆ°Æ¡i yêm tâm , ta không chết đâu . NgÆ°á»i đáng lo lắng chÃnh là ngÆ°Æ¡i
đấy.
- ChÃnh ta .
- Từ đây đến Lục Thuá»· Hồ không xa lắm , trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i Sẽ không có ai trả
tiá»n dùm ngÆ°Æ¡i đâu .
Tà o Băng nhất định đã kiếm được một chỗ xe ngựa thoải mái và nhanh
nhất , nhất định Ä‘i con Ä‘Æ°á»ng ngắn nhất . Má»™t ngÆ°á»i hai túi rá»—ng chạy bằng
hai chân để Thần Kiếm sÆ¡n Trang , ngÆ°á»i bại tráºn duy nhất chỉ có mình hắn
thôi .
Quạ đen :
- Trừ phi ngÆ°Æ¡i có may mắn đặc biệt , Sắp gặp được má»™t ngÆ°á»i già u có
cưỡi má»™t con ngá»±a nhanh , cÆ°á»›p tiá»n của hắn trÆ°á»›c rồi Ä‘oạt luôn con ngá»±a
của hắn .
- Ngươi yên tâm những việc nà y ta không là m được đâu .
Quạ Ä‘en cÅ©ng cÆ°á»i . Bá»—ng nhiên hai ngÆ°á»i đồng thá»i Ä‘Æ°a tay ra , nắm chặt
lại .
Quạ đen :
- Ngươi đi nhanh , chỉ cần ngươi không chết , ta đảm bảo nhất định ngươi
Sẽ gặp lại ta .
- Nếu ta chết , nhất định ta Sẽ nhá» ngÆ°á»i khác Ä‘em tặng ngÆ°Æ¡i thanh kiếm
của ta .
- NgÆ°Æ¡i đừng nói má»™t ngÆ°á»i Sắp chết nhất định Sẽ gặp may mắn .
- Ãúng .
- Xem ra may mắn của ngươi đến rồi .
***
Một chiếc xe ngựa chạy đến . Khoãi mã khinh xa , chạy rất nhanh . HỠvừa
nghe tiếng ngá»±a hà thì đã thấy xe ngá»±a xuất hiện ở ngá»n đồi .
Quạ đen :
- Những việc nà y nhất định ngươi là m được .
Yến Tháºp Tam cÆ°á»i :
- ÃÆ°Æ¡nmg nhiên .
Miệng hắn nói thế nhÆ°ng lúc thất Sá»± là m việc nà y hắn lại ngá»› ra . Hắn tháºt
Sự không biết phải ra tay thế nà o . Hắn bỗng phát hiện muốn là m một tên
cướp cũng không dễ dà ng như trong tưởng tượng .
Xemchừng chiếc xe ngựa đã lướt qua bên mình của hỠ. Hắn còn không
biết ra tay thế nà o .
Quạ Ä‘en nhÃu mà y :
- Dịp may không đến với ta hai lần đâu .
- Ta ...
Hắn chÆ°a dứt câu Ä‘á»™t nhiên xe ngá»±a ngừng trÆ°á»›c mặt há» . Hắn không há»
ra tay , xe ngá»±a lại tá»± Ä‘á»™ng ngừng lại . Trong xe có giá»ng nói khô khan mà lạ
:
- Muốn gấp rút lên Ä‘Æ°á»ng thì hãy mau lên xa .
Quạ Ä‘en nhìn Yến Tháºp Tam , Yến Tháºp Tam cÅ©ng nhìn Quạ Ä‘en .
Quạ đen :
- NgÆ°Æ¡i gặp nhiá»u may mắn , chÆ°a chắc đã Sắp chết .
Yến Tháºp Tam cÆ°á»i to . Cá»a xe đã mở , hắn nhảy vá»™i lên , vẫy tay cÆ°á»i lá»›n
:
- Chỉ cần ta không chết , ta bảo đảm ngươi nhất định cũng Sẽ gặp lại ta
cho dù ngươi không muốn cũng không được .
***
NgÆ°á»i trong xe là ai ? Khinh xa khoái mã . Trong xe Sạch Sẽ thoải mãi ,
chỉ có má»™t ngÆ°á»i mặc má»™t chiếc thụng Ä‘en rá»™ng lá»›n , khăn Ä‘en trùm đầu ,
còn che cả mặt . Yến Tháºp Tam ngồi đối diện vá»›i ngÆ°á»i đó , chỉ há»i má»™t câu :
- Ngươi có thể gấp rút đưa ta đến Thuý vân Phong Lục Thuỷ Hồ không ?
- Ãược .
Nghe được tiếng nà y , Yến Tháºp Tam nhÃch lại . Ããng lẽ hắn còn nhiá»u
việc phải há»i nhÆ°ng hắn không há» lên tiếng . Hắn không phải là má»™t ngÆ°á»i
hiếu kỳ . NgÆ°á»i áo Ä‘en lại tá» ra có má»™t chút hiếu kỳ , má»™t cặp mắt lá»™ ra Sau
chiếc khăn đen đang trừng nhìn hắn , một cặp mắt rất Sáng .
***
Xe bngá»±a chạy rất nhanh , Yến Tháºp Tam luôn nhắm mắt , không biết có
ngủ không . Hắn không có ngủ vì ngÆ°á»i áo Ä‘en lấy từ trên xe ra má»™t bình
rượu , lúc bắt đầu uống thì cổ há»ng hắn cảm thấy ngứa ngáy . NgÆ°á»i Ä‘ang
ngủ thì không ngá»i được mùi hÆ°Æ¡ng của rÆ°Æ¡u, Trong cặp mắt ngÆ°á»i áo Ä‘en
có ý cÆ°á»i , Ä‘Æ°a bình rượu cho hắn , há»i :
- Cần là m và i hớp chứ ?
- ÃÆ°Æ¡ng nhiên cần .
Lúc Ä‘Æ°a tay đón lấy bình rượu tháºt giống nhÆ° ngÆ°á»i Sắp chết Ä‘uối nắm
được miếng ván . Nhưng đôi mắt của hắn chưa chịu mở ra . Nếu hắn mở mắt
ra , hắn Sẽ phát hiện ngÆ°á»i áo Ä‘en có má»™t bà n tay rất đẹp . Cho dù má»™t ngÆ°á»i
Ä‘Ã n ông tao nhã đến đâu cÅ©ng rất Ãt khi có được má»™t đôi tay nhÆ° thế . sá»± tháºt
má»™t đôi tay đẹp nhÆ° thế , ngay cả Ä‘Ã n bà cÅ©ng Ãt khi có , ngón tay búp măng
thon dà i , là n da trong nhÆ° tÆ¡ lụa . Lúc Yến Tháºp Tam trả lại bình rượu ,
đương nhiên là bình rượu đã Sắp cạn , hắn chạm được và o đôi tay nà y . Chỉ
cần hắn còn má»™t chút cmả giác , hắn Sẽ phải cảm thấy Sá»± trÆ¡n tru mb miá»n
của đôi bà n tay nà y . Nhưng hình như hắn không còn một chút cảm giác ,
ngÆ°á»i áo Ä‘en lại nhìn hắn hồi lâu bá»—ng há»i :
- NgÆ°Æ¡i có phải là ngÆ°á»i không ?
Giá»ng nói vẫn khô khan kỳ lạ , ngÆ°á»i có má»™t bà n tay nhÆ° váºy thì tại Sao lại
có má»™t giá»ng nói nhÆ° váºy ? Yến Tháºp Tam trả lá»i rất Ä‘Æ¡n giản :
- Ta là ngÆ°á»i .
- Có phải ngÆ°á»i Sống không ?
- Cho đến bây giỠvẫn Sống .
- Nhưng ngươi lại không biết ta là ai .
- Ta biết ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là ngÆ°á»i mà còn là má»™t ngÆ°á»i Sống .
- Thế đã đủ à ?
- Rất đủ .
- Xe ngựa của ta không phải là để đồ ăn cắp , rượu của ta cũng phải là đồ
ăn cắp , tại Sao ta vô cá»› má»i ngÆ°Æ¡i lên xe , Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i đến Lục Thuá»· Hồ mÃ
còn má»i ngÆ°Æ¡i uống rượu ?
- Tại vì ngươi cao hứng .
NgÆ°á»i áo Ä‘en chÆ°ng há»ng hồi lâu bá»—ng nhiên lại cÆ°á»i ha hả . Bây giá»
giá»ng cÆ°á»i của nà ng đã thay đổi , chuyển Sang yêu kiá»u mà dá»… nghe . Bây giá»
thì dù cho bất cứ ai cÅ©ng phải biết nà ng là đà n bà , mà lại còn má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n
bà dá»… nhìn . NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà dá»… nhìn , Ä‘Ã n ông nhất định thÃch nhìn .
NgÆ°á»i áo Ä‘en :
- Ngươi không muốn nhìn xem ta là ai à ?
- Không muốn .
- Tại Sao ?
- Gì ta không muốn gây phiá»n não .
- váºy Æ° ?
- Má»™t ngÆ°á»i vô duyên cá»› má»i ngÆ°á»i ta lên xe uống rượu Ãt nhiá»u có chút
không bình thÆ°á»ng .
- Ta không bình thÆ°á»ng hay là có nhiá»u phiá»n não ?
- Má»™t ngÆ°á»i không bình thÆ°á»ng Ãt nhiá»u gì cÅ©ng có chút phiá»n não .
NgÆ°á»i áo Ä‘en lại cÆ°á»i , tiếng cÆ°á»i cà ng dá»… nghe :
- Không chừng ngươi Sau khi nhìn qua ta Sẽ cảm thấy dù ta có gây chút
phiá»n não cÅ©ng xứng đáng .
- ồ !
- Tại vì ta là đà n bà mà còn rất dễ nhìn .
- ồ !
- Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dá»… nhìn thÆ°á»ng hay vá»ng được ngÆ°á»i khác nhìn .
- ồ !
- Nếu ngÆ°á»i khác cá»± tuyệt nà ng , nà ng nhất định Sẽ cảm thấy Sỉ nhục , nhất
định Sẽ đau lòng .
Nà ng nhẹ nhà ng thở ra :
- Lúc má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đau lòng khó chịu thì hay là m những việc kỳ lạ .
- Thà dụ việc gì ?
- Thà dụ không chừng nà ng bá»—ng nhiên Ä‘uổi ngÆ°á»i khách mà mình má»i
đến xuống xe .
Yến Tháºp Tam bắt đầu thở ra . Lúc bắt đầu thở dà i , hắn đã mở mắt ra .
NhÆ°ng hắn láºp tức nhắm mắt lại , giống nhÆ° gặp ma váºy . Bởi vì hắn Ä‘ang
thấy , đã không phải là má»™t ngÆ°á»i mà toà n thân phủ trong lá»›p áo thụng Ä‘en .
Hắn nhìn thấy cÅ©ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không phải là ma , cho dù trên trá»i dÆ°á»›i đất
cÅ©ng váºy . Hắn nhìn thấy má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà , má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà khá»a thân ,
toà n thân đến một mảnh và i cũng không có . Chỉ có tơ lụa , nà ng có một là n
da trÆ¡n tru mb miá»u nhÆ° tÆ¡ lụa .
***
Yến Tháºp Tam Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên tên tháºt của hắn không phải là Yến Tháºp Tam
nhưng hắn cũng không phải là thằng khỠ, cà ng không phải là Liễu Hạ Huệ .
Hắn từng thấy Ä‘Ã n bà , nhiá»u loại Ä‘Ã n bà hắn đã từng thấy qua . Có ngÆ°á»i mặc
áo quần , có ngÆ°á»i không mặc áo quần , có ngÆ°á»i có lẽ Ä‘ang mặc áo quần
nhÆ°ng Sau đó lại cởi ra , có ngÆ°á»i cởi rất lẹ là ng . Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà khoả
thân đáng lẽ không là m hắn kinh ngạc nhÆ° váºy . Hắn kinh ngạc cÅ©ng không
phải vì ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà quá đẹp cÅ©ng không phải vì nà ng có má»™t vòng eo quá
hẹp , má»™t cặp nhÅ© hoa quá Ä‘Ã y đặn . ÃÆ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng không phải vì đôi
chân thon dà i bóng lán của nà ng . Những việc nà y chỉ là m cho tim hắn đạp
mạnh chứ không là m hắn kinh ngạc . Hắn kinh ngạc chỉ vì ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà y
hắn đã từng gặp qua , lúc nà y còn gặp qua , còn là m một việc đáng để hắn
kinh ngạc . NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà y dÆ°á»ng nhÆ° không phải là Má»™ Dung Thu Ãịch .
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà y lại là ngÆ°á»i vợ Àn Nhu Hiá»n Thục của Hạ Hầu Tinh , lÃ
nà ng dâu của của Hạ Hầu thế gia ở Há»a Diệm sÆ¡n , Hồng vân Cốc .
***
Kiếm pháp của Hạ Hầu Tinh xem chừng không đáng Sợ nhưng gia tộc của
há» Hạ Hầu lại rất đáng Sợ . Há» Hạ Hầu ở Há»a Diệm sÆ¡n , Hồng vân Cốc
không những gia thế hiển hách mà còn gia quy nghiêm chặt . NgÆ°á»i của Hạ
Hầu sÆ¡n Trang dù Ä‘i đến đâu cÅ©ng không được để ngÆ°á»i khác khinh rẻ Sỉ
nhục . Ãà n bà của Hạ Hầu sÆ¡n Trang ngÆ°á»i khác cà ng không dám nhìn . Bởi
vì nếu ngÆ°á»i khác dám nhìn rất có thể cặp mắt của ngÆ°á»i đó Sẽ bị móc ra .
Cho nên dù ai bá»—ng phát hiện nà ng dâu lá»›n của Hạ Hầu thế gia Ä‘ang khá»a
thân ngồi đối diện vá»›i mình Ä‘á»u phải giáºt mình kinh hãi . Ngồi đối diện còn
được . Bây giỠTiết Khả Nhân lại ngồi kỠbên hắn , ngồi rất gần , hắn gần như
đã cảm giác được hÆ¡i thở của nà ng . Nà ng Ä‘ang thở Ä‘á»u Ä‘á»u bên tai hắn . Yến
Tháºp Tam hình nhÆ° đã ngừng thở . Hắn không phải loại ngÆ°á»i thiếu Suy nghÄ© ,
hắn cÅ©ng không ngu . Hắn đã tÃnh toán được Sau khi ngồi lên chiếc xe nà y Ãt
nhiá»u gì cÅ©ng có chút phiá»n não . NhÆ°ng hắn không biết được có bao nhiêu
phiá»n não . Bây giá» hắn đã biết . Nếu hắn Sá»›m biết được quá nhiá»u phiá»n não
nhÆ° váºy , hắn thà bò đến Lục Thủy Hồ cÅ©ng không ngồi lên chiếc xe ngá»±a nà y
.
***
Má»™t ngÆ°á»i đẹp khá»a thân ngồi ká» bên mình ngÆ°á»i và nhẹ nhà ng thở bên
tai ngÆ°á»i . Ãó là má»™t quang cảnh đẹp là m Sao , thi vị êm dịu là m Sao . Nếu nói
rằng Yến Tháºp Tam không chút Ä‘á»™ng lòng , đó nhất định là lá»i dối trá , không
những ngÆ°á»i không tin ngay cả chÃnh hắn cÅ©ng không tin .
Cho dù hắn biết rõ Ä‘Ã n bà rất nguy hiểm , nguy hiểm nhÆ° má»™t ngá»n núi
lá»a Ä‘ang chá»±c chá» Sá»± bùng nổ bất cứ lúc nà o . Cho dù có thể nÃn thở để
không gá»i được mùi hÆ°Æ¡ng phát ra từ thân thể của nà ng nhÆ°ng hắn không
thể là m tim mình ngừng đệp không nhảy . Tim hắn Ä‘áºp rất nhanh . Nếu hắn
Sá»›m biết được Sẽ xảy ra việc nà y , giả tháºt hắn không bao giá» ngồi lên chiếc
xe ngựa nà y . Nhưng bây giỠhắn đang ngồi trong đó . Bên tai hắn không
ngừng có hÆ¡i thở , có tiếng rúi rÃt .
- Tại Sao ngươi không nhìn ta , ngươi không dám nhìn à ?
Yến Tháºp Tam đã mở mắt ra và đang nhìn nà ng . Tiết Khả Nhân cÆ°á»i dịu
dà ng nói :
- Dù Sao ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông , Ãt ra cÅ©ng phải gan dạ má»™t
chút .
Yến Tháºp Tam :
- Nhưng dù cho ta nhìn ba ngà y ba đêm cũng không nhìn ra .
- Không nhìn ra cái gì ?
- Nhìn không ra ngÆ°Æ¡i , ngÆ°Æ¡i có phải là má»™t con ngÆ°á»i không ?
- Ãáng lẽ ngÆ°Æ¡i phải nhìn ta .
Nà ng ưỡn ngực lên , dùi thẳng đôi chân :
- Nếu ta không phải là con ngÆ°á»i thế thì ta là cái gì ?
Chỉ cần có má»™t cặp mắt Ä‘á»u phải nhìn ra nà ng không phải là má»™t con
ngÆ°á»i , má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà , má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà Sống mà còn là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n
bà trong Ä‘Ã n bà , má»—i tấc má»—i phân Ä‘á»u là của Ä‘Ã n bà .
Tiết Khả Nhân :
- NgÆ°Æ¡i nghÄ© không ra tại Sao ta là m váºy ?
Nà ng rất giống đà n bà nhưng việc là m của nà ng lại không giống .
- NgÆ°Æ¡i nghÄ© không ra tại Sao ta là m váºy ?
- Nếut a nghÄ© ra được ta cÅ©ng không phải là con ngÆ°á»i .
- NgÆ°Æ¡i cho ta là ngÆ°á»i xấu ?
- Cũng không xấu lắm .
- Quá già ?
- Cũng không quá già .
- Có khuyết táºt gì ?
- Không có .
- Từng có ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà o thÃch ngÆ°Æ¡i không ?
- Có và i ngÆ°á»i .
- váºy ngÆ°Æ¡i cảm thấy có gì kì lạ ?
- Nếu nà ng là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà khác không những ta không cảm thấy kì
lạ mà còn không khách Sáo nữa nhưng rất tiếc nà ng ...
- Ta là m Sao ?
- Nà ng đã có chồng .
- Ãà n bà trÆ°á»›c Sau giì cÅ©ng phaỉu lấy chồng , Sau khi đám cÆ°á»›i thì nhất
định phải có chồng .
Nhưng câu nói hình quá dư thừa nhưng lại không phải . vì câu nói tiếp
theo của nà ng tháºt Ä‘á»™c ác :
- Nếu nà ng không phải lấy má»™t con ngÆ°á»i thì nên xem nà ng đã có chồng
chÆ°a ?
Câu há»i nà y tháºt Ä‘á»™c đáo , câu nói tiếp theo còn Ä‘á»™c đáo hÆ¡n :
- Nếu nà ng lấy một con dao , một con chà hay một khúc gỗ thì nên xem
nà ng đã có chồng không ?
Yến Tháºp Tam tháºt không biết trả lá»i ra Sao , hắn Ä‘Ã nh há»i lại :
- Hạ Hầu Tinh là heo ?
- Không phải .
- Là một khúc gỗ ?
- Cũng không phải .
- váºy thì hắn là má»™t con chó ?
Tiết Khả Nhân thở dà i :
- Nếu hắn là một con chó có lẽ là tốt hơn .
- Tại Sao ?
- vì má»™t con chó Ãt ra cÅ©ng biết má»™t chút ý ngÆ°á»i , có má»™t chút tình ngÆ°á»i
.
Nà ng cắn môi lá»™ vẻ bi ai vừa oán háºn :
- Hạ Hầu Tinh còn lÆ°á»i hÆ¡n heo , không hiểu tình cảm còn thua má»™t khúc
gá»— , cắn ngÆ°á»i còn hÆ¡n cả chó , lại còn ra vẻ ta đây . Ta đã lấy ba năm trá»i ,
má»—i ngà y Ä‘á»u muốn bá» Ä‘i .
- Tại Sao nà ng bỠđi ?
- vì ta không có cÆ¡ há»™i . Bình thÆ°á»ng hắn không cho phép ta rá»i hắn ná»a
bÆ°á»›c .
Yến Tháºp Tam Ä‘ang tìm kiếm , tìm bình rượu lúc nãy hắn còn chÆ°a uống
hết . Hắn muốn lấy bình rượu bịt miệng hắn lại . vì hắn tháºt Sá»± không biết
nên nói gì .
|
20-07-2008, 01:14 PM
|
|
Quá»· VÆ°Æ¡ng Äại Lão Gia
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: ha noi
Bà i gởi: 613
Thá»i gian online: 1 giá» 27 phút 20 giây
Thanks: 79
Thanked 105 Times in 10 Posts
|
|
Yến Tháºp Tam
Tác giả: Cổ Long
Hồi 7
Há»a thượng thân lai
Nguôn:story.mi9.com
Bình rượu đang đối diện với hắn , hắn đã thấy nhưng không thể dùng bình
rượu nà y để bịt miệng mình . vì miệng của hắn đã bị má»™t váºt khác bịt lại ,
má»™t váºt vừa thÆ¡m lại vừa má»m . Ãa Số Ä‘Ã n ông lúc bị váºt đó bịt miệng thông
thÆ°á»ng cÅ©ng chỉ có má»™t cách phản ứng . Má»™t cách phản ứng của trẻ con .
NhÆ°ng Yến Tháºp Tam lại có phản ứng khác . Hắn có má»™t phản ứng nhÆ° Ä‘ang
bị má»™t con rắn Ä‘á»™c chui và o miệng , má»™t con rắn Ä‘á»™c, rất Ä‘á»™c . Ãó là má»™t
phản ứng khác thÆ°á»ng là m ngÆ°á»i ta mất vui . Tiết Khả Nhân mất vui đến nổi
giáºn , trá» môi :
- Ta có độc ?
- Hình như là không có .
- Ngươi có ?
- Chắc cũng không .
- Thế ngươi Sợ gì ?
- Chẳng qua muốn biết một việc .
- việc gì ?
- Ta chỉ muốn biết tháºt ra nà ng muốn ta là m gì ?
- Ngươi nghĩ rằng ta đối xỠvới ngươi như thế chỉ vì muốn nhỠngươi là m
việc à ?
Yến Tháºp Tam cÆ°á»i cÆ°á»i . ý nghÄ©a của cÆ°á»i cÆ°á»i là thừa nháºn . Tiết Khả
Nhân nổi giáºn , nổi giáºn thá»±c Sá»± . NhÆ°ng rất tiếc giáºn má»™t mình mình ra gì
cho nên cuối cùng nà ng đã nói tháºt . Nà ng nói :
- Tháºt ra đấy không phải là lần đầu tiên ta bá» trốn , ta bá» trốn bảy lần .
- ồ !
- Ngươi đoán xem ta bị bắt vỠbao nhiêu lần ?
Yến Tháºp Tam không cần Suy nghÄ© :
- Bảy lần .
Tiết Khả Nhân thở dà i :
- NgÆ°á»i của Hạ Hầu Tinh không có bản lãnh gì khác , chỉ có má»™t bản lãnh
lớn nhất .
- ồ !
- Cho dù ta trốn ở dâu , hắn cũng có bản lãnh để bắt ta vỠ.
- Bản lãnh khá đấy .
- Cho nên lần nà y , trước Sau gì hắn cũng tìm được ta . Rất may lần nà y lại
khác .
- sao lại khác ?
- Lần nà y lúc hắn tìm được ta , ta đã là ngÆ°á»i của ngÆ°Æ¡i .
Nà ng không để cho Yến Tháºp Tam phủ nháºn , giaiẻ thÃch tiếp :
- Ãt ra hắn cÅ©ng nghÄ© rằng ta đã là ngÆ°á»i của ngÆ°Æ¡i .
Yến Tháºp Tam không cÆ°á»i nhÆ°ng cÅ©ng không há» phủ nháºn . Cho dù ai
thấy há» trong tình trạng nhÆ° váºy cÅ©ng không thể có cách nghÄ© khác . Tiết Khả
Nhân :
- Con ngÆ°á»i hắn có má»™t bản lãnh khác , hắn rất hay ghen .
Bản lãnh nà y thÆ°á»ng có ở những ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông .
Tiết Khả Nhân :
- Cho nên nếu hắn thấy chúng ta trong tình trạng nhÆ° váºy chắc chắn hắn
Sẽ giết ngươi .
Yến Tháºp Tam cÅ©ng đồng ý .
- Nếu có kẻ khác muốn giết ngÆ°Æ¡i , nhất định phải giết ngÆ°Æ¡i , ngÆ°Æ¡i tÃnh
Sao ?
Nà ng lại trả lá»i dùm hắn :
- ÃÆ°Æ¡ng nhiên ngÆ°Æ¡i chỉ còn cách giết hắn .
Yến Tháºp Tam thở dà i . Bây giá» thì hắn đã hiểu rõ ý của nà ng . Tiết Khả
Nhân dịu dà ng :
- Nhưng ngươi cũng không cần thở dà i vì Suy ra ngươi chẳng lỗ lãi gì , có
rất nhiá»u Ä‘Ã n ông chỉ vì má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nhÆ° ta mà cam tâm Ä‘i giết ngÆ°á»i .
- Ta tin chắc có nhiá»u Ä‘Ã n ông nhÆ° thế nhÆ°ng ta ...
- Ngươi cũng thế thôi .
- sao nà ng biết ta cũng như thế ?
- vì đến lúc đó ngÆ°Æ¡i không còn cách chá»n lá»±c khác .
Nà ng ôm cổ hắn :
- Ãến lúc đó, ngÆ°Æ¡i không giết chết hắn , hắn cÅ©ng Sẽ giết ngÆ°Æ¡i cho nên
bây giỠ...
Nà ng không nói tiếp không phải vì có má»™t váºt gì bịt miệng nà ng lại mà lÃ
vì miệng của nà ng đã bị lại miệng của Yến Tháºp Tam . Lần nà y Yến Tháºp
Tam không xem nà ng như rắn độc nữa , hình như hắn đã nghĩ thông Suốt .
Rất tiếc đúng lúc đó , con ngựa kéo xe bỗng hà lên kinh hãi . Hắn Sợ hãi quay
đầu lại thì liá»n thấy ở ngoà i cá»a Sổ má»™t bánh xe từ xe ngá»±a của há» lăn ra phÃa
trÆ°á»›c . ChÃnh là bánh xe của chiếc xe ngá»±a mà há» Ä‘ang Ä‘i .
Ãang lúc hắn nhìn thấy chiếc bánh xe lăn Ä‘i , xe ngá»±a của hỠđã đâm và o
bên Ä‘Æ°á»ng , ngã xuống . Lúc xe ngá»±a ngã xuống thì cá»a Sổ ngá»a lên trá»i .
Má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang đứng ở trên lạnh lùng nhìn há» vá»›i khuôn mặt anh tuấn lạnh
lùng vá»›i cặp mắt đầy oán háºn .
Tiết Khả Nhân thở dà i :
- Ta đã nói hắn có bản lãnh mà .
- Ãúng nhÆ° váºy .
***
Hạ Hầu Tinh là thế gia đệ tá» . Thế gia đệ tá» thông thÆ°á»ng có rất nhiá»u gia
giáo . Cho nên dù muốn gá»i ngÆ°á»i ta " xéo " thông thÆ°á»ng cÅ©ng chỉ nói " má»i
" . NhÆ°ng dù bất cứ má»™t ngÆ°á»i nà o cÅ©ng có lúc kém phong Ä‘á»™ , bây giá» Hạ
Hầu Tinh rõ rà ng đã đến lúc đó . Bây giá» hắn không còn nhảy lên chá»i mắng ,
tháºt ra đã rất khó tả . Hắn chỉ nói :
- Tiện nhân , xéo ra đây .
Tiết Khả Nhân lại rất nghe lá»i , kêu nà ng ra , nà ng liá»n ra ngay . Trên
mình nà ng không có một tấc vải . Hạ Hầu Tinh run rẩy quát :
- Không được bước ra .
Tiết Khả Nhân thở dà i :
- NgÆ°Æ¡i biết ta lúc nà o cÅ©ng nghe lá»i của ngÆ°á»i nhÆ°ng bây giá» ngÆ°Æ¡i vừa
gá»i ta xéo ra lại không cho ta ra , ta biết là m Sao bây giá» ?
Khuôn mặt trắng trẻo của Hạ Hầu Tinh đã giáºn đến phát tÃm , tay chỉ Yến
Tháºp Tam :
- NgÆ°Æ¡i .... ngÆ°Æ¡i ... ngÆ°Æ¡i .
Hắn đã là má»™t ngÆ°á»i không khéo ăn nói , bây giá» vừa giáºn vừa run nên nói
không ra lá»i .
Tiết Khả Nhân :
- Xem chừng hắn gá»i ngÆ°Æ¡i xéo ra đấy ?
Yến Tháºp Tam :
- Chắc chắn không phải .
- Không phải ?
- vì ta không phải là tiện nhân , cũng không biết xéo .
Hắn mỉm cÆ°á»i nói tiếp :
- Ta biết Hạ Hầu công tá» là ngÆ°á»i có gia giáo , nếu hắn muốn ta bÆ°á»›c ra
chắc chắc Sẽ khách Sáo mà nói chữ má»i .
Khuôn mặt của Hạ Hầu Tinh lại từ tÃm chuyển Sang trắng bệt , hai tay
chấp lại :
- Má»i , má»i , má»i , má»i ...
Hắn nói ra má»™t hÆ¡i mÆ°á»i chÃn chữ "má»i " .
Yến Tháºp Tam đã bÆ°á»›c ra, hắn vẫn không ngừng nói .
Yến Tháºp Tam cÆ°á»i :
- NgÆ°Æ¡i định má»i ta là m gì ?
Hạ Hầu Tinh :
- Ta má»i ngÆ°Æ¡i Ä‘i chầu Diêm vÆ°Æ¡ng .
***
Trên mặt Ä‘Æ°á»ng , xa xa Ä‘áºu má»™t chiếc xe ngá»±a , trên cá»a xe có tiêu hiệu
của Hà Hầu thế gia . Má»™t đứa trẻ và ngÆ°á»i đánh xe ngồi ở hà ng ghế phÃa
trÆ°á»›c Ä‘ang nhìn Yến Tháºp Tam . NgÆ°á»i đánh xe là má»™t ông lao tóc bạc trắng
, vừa ốm vừa nhá» ngÆ°á»i , là m nghá» nà y cÅ©ng chÃắc khá lâu năm , lúc đánh xe
chắc chắn không thua bá»n thanh niên . đứa trẻ tay chân linh hoạt , chắc cÅ©ng
từng luyện võ công . Nhưng hỠchắc không có cách nà o giúp được Hạ Hầu
Tinh cho nên Yến Tháºp Tam chỉ cần đối phó má»™t mình Hạ Hầu Tinh . vá» vấn
Ä‘á» nà y , Yến Tháºp Tam cảm thấy yên tâm . Hạ Hầu Tinh tay không dá»… dà ng
đối phó , thanh Thiên Xà Kiếm của hắn là một binh khà rất lợi hại . Nhưng
Yến Tháºp Tam không lo ngại chl lắm . Hắn chỉ cầm thấy việc nà y có má»™t chút
gì không xuôi . Tuy hắn đối với Hạ Hầu Tinh , trăm ngà n con rắc độc đã như
" Mãn Thiên Ngân vÅ© " mà giáng xuống . Ãúng ra hắn có thể dùng bất cứ
chiêu nà o trong " Ãoạt Mệnh Tháºp Tam Kiếm " để phá giải chiêu nà y .
Nhưng trong chớp mắt hắn bỗng có một Suy nghĩ kỳ lạ . Tà o Băng có thể
dùng Quạ đen để thỠkiếm , tại Sao ta không thừa cơ hội nà y để thỠuy lực
chiêu kiếm của Tam thiếu gia ? Ãúng lúc hắn bắt đầu có ý nghÄ© đó , kiếm
chiêu của hắn đâm đâm ra tự nhiên như một là n gió , diễm lệ như ánh hoà ng
hôn . Quả thực hắn đang SỠdụng chiêu kiếm của Tam thiếu gia cho dù không
thuần thục cho lắm . Ngay cả lúc hắn SỠdụng cũng không cảm giác được uy
lá»±c của nó . Hắn láºp tức cảm thấy được . sá»± công kÃch nhÆ° rắn Ä‘á»™c của Hạ
Hầu Tinh bỗng chốc hóa giải dưới là n kiếm qua như gió thoảng , như những
cà nh liá»u bị rối loạn bởi gió xuân , nhÆ° băng tuyết chảy tan dÆ°á»›i ánh mặt trá»i
. NgÆ°á»i của Hạ Hầu Tinh văng ra bảy , tám trượng rÆ¡i xuống mui chiếc xe
ngá»±a của chÃnh hắn. ChÃnh Yến Tháºp Tam cÅ©ng cảm thấy Sợ hãi. Lão đánh xe
đang chăm Sóc cho Hạ Hầu Tinh, đứa trẻ đang trừng mắt nhìn hắn một cách
Sợ hãi . Tiết Khả Nhân thở dà i, vừa thở dà i vừa mỉm cÆ°á»i, thở dà i là giả, mỉm
cÆ°á»i là tháºt . Nụ cÆ°á»i rất ngá»t ngà o :
- Không ngỠkiếm pháp của ngươi còn khá hơn trong tưởng tượng của ta .
Yến Tháºp Tam vừa cÆ°á»i vừa thở dà i:
- Ta tháºt không ngá» .
Cái thở của hắn không giả nhÆ°ng nụ cÆ°á»i lại là cÆ°á»i gượng . Hắn biết nếu
Sá» dụng " Ãoạt Mệnh Tháºp Tam Kiếm " bất luáºn chiêu nà o không có uy lá»±c
nhÆ° váºy .
- Nếu không có Sá»± chỉ Ä‘iá»u của Má»™ Dung Thu Ãịch , hắn là m Sao hóa giải
được chiêu kiếm nà y ? Bây giỠcho dù hắn đánh bại được Tam thiếu gia , Sự
thắng lợi đó có âm mÆ°u gì ? Yến Tháºp Tam thấy trong lòng rối bá»i thu kiếm
và o vỠ. Hắn không còn chú ý đến Hạ Hầu Tinh nữa . Không ngỠlúc hắn
ngá»ng đầu lên Hạ Hầu Tinh đã đứng trÆ°á»›c mặt hắn , lạnh lùng nhìn hắn . Yến
Tháºp Tam thở dà i :
- Ngươi còn muốn gì ?
- Má»i .
- Còn muốn má»i ta Ä‘i chầu Diêm vÆ°Æ¡ng à ?
Lần nà y , Hạ Hầu Tinh bình tĩnh lạnh lùng :
- Chiêu kiếm vừa rồi của các hạ quả đúng là kiếm pháp thiên hạ vô Song .
Yến Tháºp Tam không thể phủ nháºn . Ãây không những là câu nói tháºt là ,
cũng là câu nói khen ngợi nhưng nghe rồi trong lòng hắn lại không cảm thấy
thoải mái . Tại vì đó không phải là kiếm pháp của hắn . Hạ Hầu Tinh lại tiếp :
- Tại hạ đến đây cũng vì muốn lãnh giáo lại chiêu kiếm vừa rồi của các hạ
.
- Ngươi muốn lãnh giáo một lần nữa à ?
- Ãúng .
Yến Tháºp Tam cÆ°á»i . Ãó Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không phải là cÆ°á»i tháºt cÅ©ng không
phải là cÆ°á»i lạnh lùng , cà ng không phải là cÆ°á»i gượng . Nụ cÆ°á»i đó chẳng
qua là để che Ä‘áºy những Suy nghÄ© của hắn .
- Tiểu tá» nà y ngang tháºt dám đến để lãnh giáo chiêu kiếm đó nếu không
phải là điên thì chắc cũng biết cách hóa giải .
- Hắn xem ra cũng không dám điên .
- Chẳng lẽ hắn đã nghi được cách hóa giải ? Mà còn nắm chắc phần thắng
.
Yến Tháºp Tam đã Ä‘á»™ng lòng . Tháºt ra hắn rất muốn biết trên Ä‘á»i nà y có
cách hóa giải naòi khác không . Hạ Hầu Tinh Ä‘ang đợi hắn trả lá»i . Yến Tháºp
Tam chỉ nói một chữ :
- Má»i .
vừa nói dứt , Hạ Hầu Tinh đã ra tay , Thiên Xà Kiếm lại biến thà nh Mãn
Thiên Ngân vÅ© Ä‘ang bay múa . Chiêu nà y hình nhÆ° là hÆ° chiêu . Yến Tháºp
Tam nhìn ra nên không để ý . Cho dù đối phương SỠdụng hư chiêu hay thực
chiêu cũng thế , chiêu kiếm của Tam thiếu gia cũng có thể đối phó . Lần nà y
hắn SỠdụng thuầnthục hơn . Ngay lúc hắn xuất ra , bắt đầu biến hóa thì một
tiếng " crắc " , Mãn Thiên Ngân vũ hợp thà nh một thanh kiếm . Kiếm quang
ngưng lại , một chiêu đâm ra . Một chiêu đơn giản , đơn giản mà thô thiển
nhưng lại đâm ngang chỗ hở duy nhất trong chiêu kiếm của Tam thiếu gia .
Yến Tháºp Tam thá»±c Sá»± Sợ hãi . Cách hóa giải nà y của Hạ Hầu Tinh Sao giống
Yến Tháºp Tam cách hóa giải của hắn đã Sá» dụng trÆ°á»›c mặt Má»™ Dung Thu
Ãịch . Bây giá» hắn Ä‘ang Sá» chiêu kiếm của Tam thiếu gia nhÆ°ng Hạ Hầu Tinh
lại SỠdụng chiêu hóa giải do hắn nghĩ ra để giết hắn . Bây giỠkiếm pháp của
hắn đã khởi động không thể thay đổi được nữa , không lẽ hắn lại bại dưới
chiêu kiếm do chÃnh mình nghÄ© ra ? Hắn không chết . Hắn biết rõ chá»— hở
trong chiêu kiếm kiếm mình đang SỠdụng , biết rõ chiêu kiếm của đối
phương là một đòn trà mạng . Nhưng lúc chiêu kiếm của đối phương vừa đâm
tới , chiêu kiếm mà hắn đang SỠdụng lại có biến hóa . Biến hoá một cách
ngay cả hắn không ngỠđược là cách biến hóa nà y không phải do hắn nghĩ ra
. Ãó là biến hóa trong biến hóa của kiếm . CÅ©ng nhÆ° thác nÆ°á»›c trên cao , lúc
chao xuống , ngÆ°á»i rõ rà ng thấy có má»™t chá»— hở trong đó nhÆ°ng nếu ngÆ°á»i
Ä‘Æ°a tay và o chá»— hở đó thì chá»— hở đó đã bị nÆ°á»›c trà n ngáºp tá»± bao giá» . Má»™t
tiếng tiếng " tưng" . Thiên Xà Kiếm đã gãy , gãy thà nh trăm ngà n mảnh nát
vụn , ngÆ°á»i của Hạ Hầu Tinh lạik bị văng xa , văng xa hÆ¡n nữa . Lúc nà y lão
đánh xe cũng hoảng Sợ nhìn hắn , quên cả chăm Sóc cho Hạ Hầu Tinh . Lần
nà y Tiết Khả Nhân không những cÆ°á»i mà còn vá»— tay nữa . NhÆ°ng lần nà y trái
tim của Yến Tháºp Tam lại chìm xuống , chìm xuống đáy hồ lạnh ngắt . Bây
giá» hắn má»›i hiểu , chá»— hở trong chgiêu kiếm của Tam Thiếu gia đâu phải lÃ
chá»— hở . Bây giá» hắn má»›i hiểu rõ trên Ä‘á»i nà y không có ai hóa giải được chiêu
kiếm nà y . Chắc chắn không có ai . Nếu hắn muốn hóa giải tức là tự tìm cái
chết . Tà o Băng đã Ä‘i , hắn Sẽ chết chắc . Nếu hóa giải được chiêu kiếm đó lÃ
quang vinh , nếu không hóa giải được thì ngÆ°á»i chết cÅ©ng phải là hắn .
Hạ Hầu Tinh nằm dÆ°á»›i đất vẫn chÆ°a dáºy được , hai mép còn rỉ máu . Lão
đánh xe và đứa trẻ Sợ hãi đến ngẩn ngơ . Nhưng con ngựa kéo xe vẫn còn
đứng vững và ng , bất cứ ai cũng nhìn ra được đó là một con ngựa tốt được
huấn luyện kb cà ng . Hắn muốn cướp con ngựa đó . Hắn phải vội đến Thần
Kiếm sơn Trang cho dù đến để chết hắn cũng phải đến . Hắn chắc chắn
không thể để Tà o Băng chết cho mình . Bởi vì hắn là ngÆ°á»i giang hồ . NgÆ°á»i
giang hồ cÅ©ng có cách Suy nghÄ© riêng biệt của há» . Ãúng lúc đó , hắn nghe
má»™t tiếng hà . Má»™t kẻ bụi Ä‘á»i ăn mặc dÆ¡ dáy rách rÆ°á»›i , mình hắn vừa dÆ¡ lại
vừa hôi từ trong rừng Ä‘i ra Ä‘ang không ngừng ho . Lúc nẫy cả há» Ä‘á»u không
thấy ngÆ°á»i nà y . Hắn Ä‘i rất cháºm , Ä‘ang ho dữ dá»™i . Hắn hình nhÆ° không thấy
cuộc ác đấu kinh thiên động địa lúc nãy . Hắn cũng hình như không thấy tất
cả những ngÆ°á»i Ä‘ang hiện diện ở đây . Má»™t mb nữ khá»a thân , má»™t ná»a thân
hình lá»™ ra ngoà i cá»a Sổ má»™tchiếc xe ngá»±a . Hắn không thấy . Má»™t tuyệt đại
kiếm khách , trong tay còn nắm chặt thanh kiếm còn Sát khà hắn cũng không
nhìn thấy . Trong mắt hắn hình nhÆ° chỉ thấy có má»™t ngÆ°á»i : lão đánh xe vừa
ốm lại vừa nhỠ.
***
Lão đánh xe hoảng Sợ đến co rúm thân mình lại , đang không ngừng run
rẩy . Kẻ bụi Ä‘á»i vẫn không ngừng ho và từ từ bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c xe ngá»±a , bá»—ng
nhiên đứng lại . Lão đánh xe cà ng hoảng Sợ , rụt rè nhìn hắn . Hắn đã ngừng
ho , tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói vá»›i lão đánh xe :
- Khá»e .
Lão đánh xe :
- Khá»e . Khá»e cái gì ? Cái gì khá»e ?
Kẻ bụi Ä‘á»i :
- NgÆ°Æ¡i khá»e chứ ?
- Ta khá»e chá»— nà o ?
- NgÆ°Æ¡i chá»— nà o cÅ©ng khá»e .
Lão đánh xe gượng cÆ°á»i , chÆ°a kịp mở miệng , kẻ bụi Ä‘á»i lại tiếp :
- Lúc nãy nếu chÃnh ngÆ°Æ¡i ra tay thì giỠđây chắc ngÆ°á»i kia chết rồi . vừa
dứt câu nói , hắn lại tiếp tục ho , cháºm chạp bÆ°á»›c Ä‘i . Lão đánh xe hoảng Sợ
nhìn hắn , má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u hoảng Sợ nhìn hắn . Hình nhÆ° Ä‘á»u không hiểu hắn
nói gì . Yến Tháºp Tam hình nhÆ° hiểu ra Ä‘iá»u gì , vừa muốn Ä‘uổi theo để há»i rõ
nhÆ°ng hắn đã mất dạng . Tuy hắn Ä‘i rất cháºm nhÆ°ng trong chá»›p mắt đã mất
dạng , ngay cả tiếng ho cũng không còn nữa . Tiết Khả Nhân lẩm nhẩm :
- Lạ tháºt , ngÆ°á»i nà y trông rất quen mặt .
Lão đánh xe cũng lẩm bẩm :
- Kỳ lạ , ngÆ°á»i nà y muốn nói gì ?
Yến Tháºp Tam bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c mặt lão :
- Những gì hắn nói vá»›i ngÆ°á»i khác có thể không hiểu nhÆ°ng ta hiểu .
Lão đánh xe :
- ồ !
- Không những ta hiểu , ngươi cũng hiểu .
Lão đánh xe im lặng nhìn hắn với ánh mắt kinh ngạc .
Yến Tháºp Tam :
- Hai mươi năm trước đây , cao thủ mạnh nhất của Hồng vân Cốc đâu
phải là trang chủ bây giá» Hạ Hầu Trá»ng sÆ¡n .
Lão đánh xe :
- Không phải lão trang chủ thì là ai ?
- Là bà o đệ của hắn , Hạ Hầu Phi sơn .
- Nhưng mà ...
- NhÆ°ng hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c Hạ Hầu Phi sÆ¡n bá»—ng nhiên mất tÃch đến bây
giá» không ai biết tông tÃch của hắn .
Lão đánh xe thở dà i :
- Chỉ Sợ nhị gia đã chết lâu rồi .
- Trong giang hồ Ä‘á»u nghÄ© rằng hắn đã chết , bây giá» ta má»›i biết hắn chÆ°a
chết .
- Nhị gia hiện đang ở đâu ?
- ở đâu .
Hắn nhìn và o cặp mắt của lão đánh xe nói từng tiếng :
- NgÆ°Æ¡i chÃnh là Hạ Hầu Phi sÆ¡n .
***
Một đêm buông xuống , gió cà ng lạnh . Lão đánh xe co ro lúc nà y giỠlại
đứng thẳng ngÆ°á»i .
Yến Tháºp Tam :
- Cách đây hai mÆ°Æ¡i năm , ngÆ°Æ¡i có dịp gặp gỡ vá»›i Ãoạt Mệnh Tháºp Tam
Kiếm .
|
20-07-2008, 01:16 PM
|
|
Quá»· VÆ°Æ¡ng Äại Lão Gia
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: ha noi
Bà i gởi: 613
Thá»i gian online: 1 giá» 27 phút 20 giây
Thanks: 79
Thanked 105 Times in 10 Posts
|
|
Yến Tháºp Tam
Tác giả: Cổ Long
Hồi 8
Say mèm như đất
Nguôn:story.mi9.com
Chà ng giải thÃch thêm:
"Hai mươi năm trước trên tuyệt đỉnh núi Hoa Sơn, ông cùng tiên phụ đã giao thủ,
ngÆ°á»i khác không biết nhÆ°ng tôi biết !"
Ông già dong xe nắm chặt tay lại.
Yến Tháºp Tam bảo:
"Trong tráºn đánh đó, ông đã bại dÆ°á»›i kiếm của tiên phụ. Hai mÆ°Æ¡i năm nay, chắc
hẳn ông đã nghiên cứu thấu đáo vá» "mÆ°á»i ba kiếm Ä‘oạt mạng", vì ông luôn nghÄ©
đến chuyện tìm cơ hội để báo thù mà !"
Ông già dong xe bỗng thở dà i bảo:
"Chỉ tiếc là ông ấy qua Ä‘á»i hÆ¡i quá sá»›m !"
Yến Tháºp Tam bảo:
"Chỉ vì ông đã nghiên cứu "mÆ°á»i ba kiếm Ä‘oạt mạng" đến quá thấu suốt cho nên
ông thừa biết ngoà i mÆ°á»i ba kiếm còn kiếm thứ mÆ°á»i bốn vì thế ông má»›i có thể
nghĩ ra cách phá giải vừa rồi."
Chà ng thở dà i nói tiếp:
"Có lẽ trừ ông ra trên Ä‘á»i nà y khó có ngÆ°á»i thứ hai !"
Ông già dong xe không phủ nháºn.
Yến Tháºp Tam nói tiếp:
"Tiết Khả Nhân có chạy đến đâu cÅ©ng không thoát khá»i tay Hạ Hầu TÄ©nh, dÄ© nhiên
cũng là do ông thôi !"
Ông già dong xe thốt ra:
"Há» ?"
Yến Tháºp Tam bảo:
"Tà i ba truy tìm Ä‘uá»—i bắt của "Há»a diệm thần Æ°ng" Hạ Hầu Phi SÆ¡n (chim Æ°ng thần
núi lá»a), từ hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c trên giang hồ đã Ãt ngÆ°á»i sách kịp".
Ông già dong xe nhạt nhẽo khen:
"Chuyện ngÆ°Æ¡i biết tháºt chẳng Ãt"
Yến Tháºp Tam nói:
"ÄÃch thá»±c không Ãt"
Từ đôi mắt của ông già dong xe chợt bắn ra những ánh mắt sáng lạnh như mũi
kiếm rồi bảo: "NgÆ°Æ¡i còn biết tại sao bá»—ng dÆ°ng ta mất tung tÃch không ? Sau khi
mất tÃch rồi tại sao lại hạ mình là m tôi tá»› là m kẻ dong xe cho Hạ Hầu TÄ©nh không
?"
Yến Tháºp Tam lạnh nhạt bảo:
"Những chuyện đó tôi bất tất phải biết là m gì !"
Những chuyện đó chà ng bất tất phải biết là m gì tháºt vì đó là chuyện bà máºt của
ngÆ°á»i khác, chuyện phải che giấu của ngÆ°á»i khác. Tuy váºy đâu phải là chà ng
không biết ! Anh em tranh già nh, em chồng chị dâu tằng tịu... một bước sa chân,
trăm năm ôm háºn !
Những chuyện đó là các bi kịch thÆ°á»ng xẩy ra trong các gia tá»™c lá»›n ngÆ°á»i đông thế
mạnh, đâu phải chuyện riêng xẩy ra trong hỠHạ Hầu. Chẳng qua chỉ vì vẻ hà o
nhoáng và cái thanh danh hiển hách của nhà hỠđủ là m lóa mắt ngÆ°á»i Ä‘á»i, là m
ngÆ°á»i Ä‘á»i không còn nhìn thấy những chuyện xấu xa bi thảm đó mà thôi !
Hạ Hầu Phi SÆ¡n năm xÆ°a mất tÃch phải chăng là vì mối tình thầm vụng vá»›i chị dâu
?
Hạ Hầu Phi SÆ¡n mất tÃch xong lại lén lút trở vá» tình nguyện hạ mình là m tôi tá»›, là m
kẻ dong xe cho Hạ Hầu Tinh là vì cớ là m sao?
Hay Hạ Hầu Tinh là đứa con ông ta sinh ra từ mối tình oan nghiệt đó?
... Những chuyện nà y Yến Tháºp Tam Ä‘á»u không muốn Ä‘oán mò. Vì đó toà n lÃ
những chuyện riêng tÆ° bà ẩn của ngÆ°á»i khác, chà ng bất tất phải biết! Mà chà ng
cũng không muốn biết nữa !
***
Ông già dong xe Ä‘ang nhìn chà ng, Ä‘ang dùng đôi mắt không còn vẻ mệt má»i chán
chÆ°á»ng nữa để nhìn chà ng. Yến Tháºp Tam không có ý tránh ánh mắt đó.
Má»™t con ngÆ°á»i tá»± há»i lòng mà không thấy thẹn thì hà tất phải né tránh, bất kỳ
chuyện gì cÅ©ng chẳng cần né tránh ! Bá»—ng ông già dong xe buông mấy câu há»i tháºt
kỳ quái:
Ông ta há»i:
"GiỠngươi hỠgì ?"
Yến Tháºp Tam đáp:
"HỠYến. Yến là chim yến !"
Ông già lại há»i:
"NgÆ°Æ¡i là Yến Tháºp Tam ?"
Yến Tháºp Tam đáp:
"Phải !"
Ông già dong xe bảo:
"NgÆ°Æ¡i tháºt là con trai Hà Lão tá» chứ ?"
Yến Tháºp Tam đáp:
"Phải !"
***
Mấy câu đối đáp đó không chỉ há»i kỳ quái vốn chẳng ra đầu cua tai nheo gì cả, mÃ
ngÆ°á»i trả lá»i cÅ©ng chẳng ra đầu chẳng ra cuối gì. Há»i, đáp toà n chuyện không đâu !
Há»i chuyện không đâu, đáng lẽ chẳng cần trả lá»i, nhÆ°ng Yến Tháºp Tam lại không
thể không trả lá»i. Vì riêng chà ng biết những câu há»i đó đâu phải không đâu. VÃ
những câu sau nà y của ông già dong xe cũng lại chẳng phải chuyện không đâu !
Ông ta bảo:
"Ngươi đã là con của bố ngươi, lẽ ra ta phải giết ngươi!"
Yến Tháºp Tam không hé môi.
Chà ng hiểu rõ tâm tình của ông già nà y. Nằm táºn đáy lòng, trong con mắt khách
giang hồ thì sá»± nhục nhã vì thất bại là má»™t loại thù háºn khó quên nhất !
Có thù háºn thì phải báo thù !
Ông già dong xe bảo:
"Chỉ tiếc là Hạ Hầu Tinh ra tay quá má»m yếu, sá»± biến hóa chiêu kiếm đó của ngÆ°Æ¡i
tháºt đáng sợ"
Yến Tháºp Tam bảo:
"Gã ra tay không má»m yếu đâu, chỉ có Ä‘iá»u đối vá»›i bản thân gã đã mất mất lòng tin
!"
Ông già dong xe lặng im.
Yến Tháºp Tam lại bảo:
"Chiêu kiếm đó của tôi dùng chÆ°a thuần thục vì váºy khi nẫy nếu ngÆ°á»i ra tay lÃ
ông thì có lẽ chắc tôi sẽ chết dưới lưỡi kiếm đó rồi !"
Ông già dong xe cÅ©ng thừa nháºn váºy. NgÆ°á»i lang thang nhìn nháºn tháºt là chuẩn
xác!
Ông ta là ai ?
Kỳ nhân dị sÄ© trong giang hồ vốn rất đông, nhÆ°ng há» không muốn bá»™c lá»™ thân pháºn
thì ta cứ nhất định truy cứu là m gì ?
Yến Tháºp Tam bảo:
"Bây giá»..."
Ông già dong xe nói:
"Bây giỠkhác rồi !..."
Yến Tháºp Tam há»i:
"Có gì khác ?"
Ông già dong xe bảo:
"Bây giỠđối với việc dùng chiêu kiếm đó ngươi đã có lòng tin rồi, ngay ta cũng
không phá nỗi !"
Yến Tháºp Tam bảo:
"Ãt ra ông cÅ©ng cứ thá» xem sao đã !"
Ông già bảo:
"Chẳng cần!"
Yến Tháºp Tam nhắc lại:
"Chẳng cần ?"
Ông già dong xe bảo:
"Có má»™t số việc ngÆ°Æ¡i bất tất phải biết, vì váºy có má»™t số việc ta cÅ©ng chẳng cần thá»
nữa !"
Không để cho Yến Tháºp Tam kịp mở miệng, ông già đã nói ngay:
"Hai mươi năm trước ta bại dưới kiếm của bố ngươi, hai mươi năm sau Hạ Hầu
Tinh lại bại dưới kiếm của ngươi, ta hà tất phải thỠnữa là m gì !"
Yến Tháºp Tam đã hiểu ý của ông già , hiểu ông Ä‘ang Ä‘au lòng xót dạ, có lẽ không
phải vì sự thất bại năm xưa mà là sự thất bại hôm nay. Chắc là vì ông già dong xe
cuối cùng đã phát giác ra là con ruá»™t mình cÅ©ng không so được bằng con ngÆ°á»i
khác !
Äó má»›i là sá»± thất bại tháºt sá»±, thất bại hoà n toà n và sá»± thất bại nà y không còn cách
gì cứu vãn nỗi.
Dù ông có giết được con của ngÆ°á»i kia thì cÅ©ng để là m gì ?
Ông già dong xe cháºm rãi nói:
"Há» Hạ Hầu hôm nay thua rồi, ngÆ°á»i của há» Hạ Hầu ngÆ°Æ¡i có thể tùy thÃch Ä‘Æ°a Ä‘i
theo, không có gì ngăn trở !"
Ông già sẵn sà ng để Yến Tháºp Tam mang Tiết Khả Nhân Ä‘i. Chắc ông không cần
loại con dâu như thế!
Yến Tháºp Tam bảo:
"Tôi chẳng muốn đưa ai đi cả !"
Ông già dong xe há»i gặng:
"NgÆ°Æ¡i tháºt sá»± không muốn Æ° ?"
Yến Tháºp Tam lắc đầu quầy quáºy và bảo:
"Nhưng tôi lại muốn..."
Cặp mắt ông già nheo lại, bảo:
"Nếu ngươi muốn lấy đầu ta, ta cũng cho mang đi !"
Yến Tháºp Tam cÆ°á»i bảo:
"Chẳng qua tôi nói là muốn con ngựa, con tuấn mã kia !"
***
Quả là tuấn mã, đúng là ngựa hay.
Yến Tháºp Tam quáºt ngá»±a phóng nhÆ° Ä‘iên, thứ tuấn mã cả vạn con má»›i chá»n được
một con mà chà ng không hỠthương tiếc một chút nà o!
Ngay cả sức khá»e bản thân chà ng cÅ©ng không há» tiếc rẻ. Äối vá»›i tráºn chiến nà y
chà ng không hoà n toà n nắm chắc phần thắng, không có hy vá»ng thắng vì chà ng đã
hiểu rõ không ai có thể phá giải được chiêu kiếm của Tam thiếu gia, tuyệt đối
không có ai !
Chà ng hy vá»ng tá»›i hồ Lục Thủy trÆ°á»›c Tà o Băng.
Hồ Lục Thủy dưới chân núi Thúy Vân Phong.
Thần kiếm sÆ¡n trang dá»±a núi ká» nÆ°á»›c, kiến trúc cá»— kÃnh hùng vÄ©. Má»™t bên hồ lÃ
xóm núi nho nhá», ngÆ°á»i trong thôn phần lá»›n há» Tạ. NgÆ°á»i muốn đến Thần kiếm
sÆ¡n trang thông thÆ°á»ng phải qua sá»± chuyển đạt của ông chủ hà ng há» Tạ. CÅ©ng
giống nhÆ° phần đông các địa phÆ°Æ¡ng khác, quán rượu ở đây cÅ©ng lấy tên chữ lÃ
"Thôn hoa hạnh" (Hạnh Hoa Thôn).
Một "Hạnh Hoa Thôn" nho nhỠ!
Khi Yến Tháºp Tam chạy tá»›i Hạnh Hoa Thôn bé nhá» thì ngá»±a cÅ©ng Ä‘á»— váºt ra.
May sao chà ng chÆ°a Ä‘á»—. Chà ng xông và o định tìm Tạ VÆ°Æ¡ng Tôn há»i xem Tà o
Băng đã tới Thần kiếm sơn trang chưa.
NhÆ°ng chà ng đâu phải há»i. Vì khi chà ng vừa xá»™c và o thì đã có ngay câu trả lá»i.
Má»™t câu trả lá»i sống Ä‘á»™ng.
Trong quán Hạnh Hoa Thôn be bé chỉ có hai ngÆ°á»i. Yến Tháºp Tam vừa xá»™c và o thì
đã thấy ngay Tà o Băng. Một Tà o Băng sống nguyên, Tà o Băng còn sống ! Gã đã
gặp Tam thiếu gia rồi, nhưng hiện tại gã còn sống nguyên, chẳng lẽ Tam thiếu gia
đã chết dưới lưỡi kiếm của gã ư ?
Yến Tháºp Tam không tin, lại cà ng không thể tin được. Tà o Băng không phải là loại
ngÆ°á»i có tÃnh nhẫn nại, má»™t khi đã tá»›i đây tất gã phải xông ngay và o Thần Kiếm
sÆ¡n trang. Không Ä‘á»i nà o gã lại chịu ngồi ở đây chỠđợi.
Bất kỳ ai xông và o Thần kiếm sơn trang mà còn có thể sống để trở ra thì chỉ có một
lý do.
NgÆ°á»i đó đánh bại được con ngÆ°á»i đáng sợ của Thần kiếm sÆ¡n trang!
Tà o Băng tuy còn sống nhưng lại đang say. Say mèm ! Say như chết!
May sao quán rượu còn má»™t ngÆ°á»i nữa mà lại không say, Ä‘ang đứng nhìn Tà o Băng
mà lắc đầu quầy quáºy và thở dà i sÆ°á»n sượt.
"NgÆ°á»i anh em nà y nhất định không phải là dân nháºu nhẹt, chỉ uống có ná»a cân
rượu mà đã say mê mệt suốt cả một ngà y rồi !"
Không phải dân nháºn nhẹt sao lại cần uống rượu ?
Chỉ là vì thấy trống rỗng sau khi thắng lợi hoặc giả trước khi quyết chiến gã định
uống rượu để tăng thêm gan dạ, nà o ngỠsay trước!
Yến Tháºp Tam nhịn không được phải há»i:
"Ông có biết anh hai đây đã gặp Tam thiếu gia của nhà hỠTạ chưa ?"
Ông chủ hỠTạ bảo:
"Tôi không rõ"
Yến Tháºp Tam há»i:
"Anh ta đã và o Thần kiếm sơn trang chưa ?"
Ông chủ hỠTạ đáp:
"Tôi không rõ"
Yến Tháºp Tam lại há»i:
"Bây giỠTam thiếu gia ở đâu ?"
Ông chủ hỠTạ đáp:
"Tôi không rõ !"
Yến Tháºp Tam lạnh lùng há»i:
"Thế ông rõ gì ?"
Chủ quán há» Tạ cÆ°á»i lên bảo:
"Tôi chỉ rõ các hạ là Yến Tháºp Tam, chỉ rõ các hạ muốn Ä‘i Thần kiếm sÆ¡n trang"
Yến Tháºp Tam cÆ°á»i lên.
Các việc đáng biết thì ngÆ°á»i nà y không biết gì, những việc không đáng biết thì
ngÆ°á»i nà y dÆ°á»ng nhÆ° biết hết ! Yến Tháºp Tam há»i:
"Ông có thể đưa tôi đi được không ?"
Chủ quan hỠTạ bảo:
"Äược !"
***
Nước hồ Lục Thủy mầu lục biếc.
Chỉ tiếc giỠđã và o Ä‘á»™ tà n thu, ven bá» không có thụy liá»…u mà chỉ có má»™t con thuyá»n
Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c.
"Con thuyá»n nà y cốt để đón chà ng, tôi đã chuẩn bị sẵn từ ba ngà y nay !"
Há» lên thuyá»n. Trên thuyá»n chẳng những có rượu, có thức ăn, mà còn cả má»™t cây
Ä‘Ã n, má»™t bà n cá», má»™t cuốn sách và má»™t cục đá rắn trÆ¡n bóng.
Yến Tháºp Tam há»i:
"Äây là cái gì ?"
Ông chủ quán hỠTạ đáp:
"Äây là "kiếm thạch" (đá kiếm)
Ông Tạ mỉm cÆ°á»i giải thÃch:
"NgÆ°á»i đến Thần Kiếm sÆ¡n trang tôi gặp cÅ©ng đã nhiá»u. Má»™t ngÆ°á»i lên thuyá»n
xong thì là m gì chẳng ai giống ai.
Yến Tháºp Tam cứ lắng nghe.
Chủ quán hỠTạ bảo:
"Có ngÆ°á»i lên thuyá»n thì uống rượu tì tì"
Yến Tháºp Tam nói thêm:
"Uống rượu và o có thể bạo gan thêm !".
Chà ng rót một chén rượu, một tợp là cạn rồi nói tiếp:
"Nhưng uống rượu cũng không nhất định để bạo gan thêm đâu !"
Chủ quán há» Tạ láºp tức đồng ý, mỉm cÆ°á»i bảo:
"Có những ngÆ°á»i uống rượu chỉ vì thÃch rượu..."
Yến Tháºp Tam uống liá»n ba chén.
Chủ quán hỠTạ bảo:
"Có ngÆ°á»i thÃch gảy Ä‘Ã n, Ä‘á»c sách, tháºm chà có ngÆ°á»i còn thÃch đánh cá» má»™t mình"
"Những việc đó Ä‘á»u có thể giúp tâm thần ngÆ°á»i ta thÆ° thái, là cách để trấn tÄ©nh tinh
thần"
Chủ quán hỠTạ kể tiếp:
"NhÆ°ng phần lá»›n ngÆ°á»i ta lên thuyá»n nà y xong Ä‘á»u thÃch mà i kiếm !"
"Mà i kiếm cũng là một cách trấn định tinh thần mà lại hoà n toà n không dùng đến
đầu óc"
Chủ quán há» Tạ nhìn kiếm của Yến Tháºp Tam rồi bảo:
"Äây là hòn đá mà i kiếm cá»±c tốt !"
Yến Tháºp Tam cÆ°á»i lên bảo:
"Cây kiếm nà y của tôi xưa nay chưa bao giỠdùng đá mà i cả !"
Chủ quán há» Tạ há»i:
"Không dùng đá mà i thì dùng thứ gì ?"
Yến Tháºp Tam cÆ°á»i nhạt bảo:
"Dùng cá»— ngÆ°á»i, cá»— kẻ thù !"
***
NÆ°á»›c hồ lăn tăn chiếu ngược lại ánh tà huy đầy trá»i, núi Thúy Vân Phong ở xa xa
trông cà ng đẹp, cứ như ở trong tranh.
Trong khoang thuyá»n rất lặng lẽ vì chủ quán há» Tạ đã ngáºm miệng. Cá»— ông ta đâu
có để dùng cho ngÆ°á»i khác mà i kiếm nhÆ°ng đôi mắt ông ta vẫn nhịn không được cứ
dõi nhìn theo cây kiếm. Trên cây kiếm có khảm mÆ°á»i ba hạt châu. Äây không phải
là cây bảo kiếm mà là cây danh kiếm, cây kiếm cực kỳ nỗi danh !
Yến Tháºp Tam ngó mặt qua cá»a sá»— ngắm cảnh hồ sắc núi, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang có Ä‘iá»u
tâm sự. Chẳng biết được bao lâu, chà ng ngoái đầu lại bảo:
"Dĩ nhiên ông gặp Tam thiếu gia rồi chứ ?".
Chủ quan há» Tạ không thể không thừa nháºn.
Yến Tháºp Tam lại bảo:
"Tam thiếu gia bình thÆ°á»ng dùng kiếm thế nà o ông có biết không ?"
Chà ng từng thấy Tam thiếu gia ra tay, nhìn thấy một lần ở xa xa nhưng chà ng
không nhìn rõ cây kiếm kia vì Tam thiếu gia ra tay quá nhanh. Vì váºy chà ng không
nhịn được nên má»›i há»i thá», nhÆ°ng há»i rồi má»›i cảm thấy là quá thừa.
Vì câu trả lá»i của chủ quan há» Tạ sẽ lại là : "
Tôi không biết !".
Nà o ngá» lần nà y chà ng lại nghÄ© sai. Chủ quán há» Tạ trầm ngâm rồi má»›i cháºm rãi
bảo: "Chà ng có biết chuyện luáºn kiếm ở Hoa SÆ¡n không ?"
Tất nhiên Yến Tháºp Tam biết.
Chủ quán hỠTạ bảo:
"Cây kiếm Tam thiếu gia dùng chÃnh là cây kiếm ngà y ấy"
Yến Tháºp Tam bảo:
Cây "thiên hạ đệ nhất kiếm" ?
Chủ quán há» Tạ gáºt đầu thở dà i bảo:
"Äó má»›i tháºt là cây danh kiếm chân chÃnh có má»™t không hai trong thiên hạ"
Yến Tháºp Tam thừa nháºn:
"Quả đúng như thế !"
Chủ quán hỠTạ bảo:
"Äã có rất nhiá»u ngÆ°á»i ngồi trên thuyá»n nà y, nhÆ°ng Ä‘á»u tá» lòng kÃnh ngưỡng cây
kiếm đó cả !"
Yến Tháºp Tam há»i:
"Lần nà o đón đưa khách cũng là ông cả ư ?"
Chủ quán hỠTạ đáp:
"Thông thÆ°á»ng là tôi, lúc Ä‘i tôi cÅ©ng thÆ°á»ng cùng há» chÆ¡i cá», uống rượu !"
Yến Tháºp Tam há»i tiếp:
"Thế còn lúc trở vỠ?"
Chủ quán hỠTạ đáp:
"Lúc trở vá» thông thÆ°á»ng tôi vá» má»™t mình !"
Yến Tháºp Tam há»i:
"Tại sao ?"
Chủ quán hỠTạ bảo:
"Vì há» chỉ có Ä‘i, rất Ãt trở vá» !"
***
Bóng chiá»u nhạt dần, mà n đêm dà y thêm.
Ngá»n núi xanh ở tÃt xa xa, dần dần lẩn và o trong bóng đêm dà y đặc, giống nhÆ° má»™t
bức tranh nhạt mà u dần.
Trong khoang thuyá»n giá» rất yên tÄ©nh. Chỉ vì Yến Tháºp Tam giá» cÅ©ng ngáºm miệng
nốt.
GiỠchà ng cũng một đi, liệu có còn sống mà quay trở lại nữa không ?
Chà ng bá»—ng nhá»› tá»›i rất nhiá»u bạn bè chÆ¡i vá»›i nhau lúc còn trai trẻ, chà ng cÅ©ng
nghÄ© đến những ngÆ°á»i đã bá» mình dÆ°á»›i lưỡi kiếm của mình.
Trong số nà y liệu có bao nhiêu ngÆ°á»i đáng chết ?
Chà ng sá»±c nhá»› tá»›i ngÆ°á»i phụ nữ đầu tiên đã ngủ vá»›i mình, lúc ấy chà ng còn là má»™t
đứa trẻ không biết gì còn nà ng thì đã có thừa kinh nghiệm.
Äối vá»›i chà ng thì chuyện đó đâu phải là má»™t lần từng trải thú vị nhÆ°ng đến giá» Ä‘á»™t
nhiên lại sực nhớ tới.
Rồi chà ng nhớ cả Tiết Khả Nhân. Liệu giỠnà ng ta có cùng trở vỠvới Hạ Hầu Tinh
không ? Hạ Hầu Tinh có còn cần đến nà ng nữa không ?
Những chuyện đó căn bản đáng lẽ chà ng không nên nghĩ tới, không cần nghĩ tới
mà cÅ©ng là những chuyện vốn xÆ°a nay chà ng Ãt nghÄ© tá»›i. Thế mà giá» chà ng lại nhá»›
lại tất cả, nghÄ© lại rất linh tinh. Äúng lúc tÆ° tưởng chà ng Ä‘ang loạn xạ nhất chà ng
bá»—ng thấy má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang đứng trong mà n đêm của buá»—i chiá»u tà tà n thu ven bá» hồ
Lục Thủy.
Má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang nghÄ© lung tung thông thÆ°á»ng Ãt khi nhìn thấy ngÆ°á»i khác má»™t cách
dễ dà ng.
Yến Tháºp Tam trong khi Ä‘ang nghÄ© lung tung nhất thì lại nhìn thấy ngÆ°á»i kia.
NgÆ°á»i nà y lại không có gì đặc biệt. NgÆ°á»i trạc tuá»—i trung niên, có khi già hÆ¡n tuá»—i
trung niên má»™t Ãt. Tóc hai bên thái dÆ°Æ¡ng đã bạc, ánh mắt để lá»™ vẻ mệt má»i của tuá»—i
đã vỠgià .
Ông ta ăn mặc giản dị, má»™t tấm áo xanh, già y vải đế trắng. Xem ra ông ta chỉ lÃ
má»™t ngÆ°á»i rất bình thÆ°á»ng cứ tùy tiện nhân thể Ä‘i đến ven hồ Lục Thủy nà y ngắm
nhìn cảnh sắc nÆ°á»›c non trong buá»—i chiá»u tà n thu và cÅ©ng tùy tiện mà đứng ở đây.
Có lẽ do ông ta quá bình thÆ°á»ng, bình thÆ°á»ng đến ná»—i cÅ©ng chẳng khác gì mà u tối
của buá»—i tà n thu và cÅ©ng vì thế Yến Tháºp Tam má»›i nhìn thấy ông ta.
NgÆ°á»i và việc cà ng bình thÆ°á»ng ngược lại có khi cà ng không dá»… không nháºn ra.
Yến Tháºp Tam nhìn thấy ông ta cÅ©ng y nhÆ° nhìn thấy cảnh sắc buá»—i chiá»u tối tà n
thu, trong lòng chỉ còn lại cảm giác rất là bình tĩnh, rất thoải mái dễ chịu, rất đẹp
đẽ, tuyệt nhiên không có chút gì là kinh lạ hay hãi sợ.
|
20-07-2008, 01:19 PM
|
|
Quá»· VÆ°Æ¡ng Äại Lão Gia
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: ha noi
Bà i gởi: 613
Thá»i gian online: 1 giá» 27 phút 20 giây
Thanks: 79
Thanked 105 Times in 10 Posts
|
|
Yến Tháºp Tam
Tác giả: Cổ Long
Hồi 9
Giấu kÃn không lá»™
Nguôn:story.mi9.com
Chủ quán há» Tạ cÅ©ng nhìn thấy ngÆ°á»i ấy nhÆ°ng lại lá»™ vẻ rất kinh ngạc, tháºm chÃ
còn có phần khiếp sợ nữa.
Yến Tháºp Tam không nén ná»—i phải há»i:
"NgÆ°á»i ấy là ai váºy ?"
Chủ quán há» Tạ há»i ngược lại:
"Chà ng có biết trang chủ Ä‘á»i nà y của Thần kiếm sÆ¡n trang là ai không ?"
Yến Tháºp Tam đáp:
"Tạ Vương Tôn !"
***
Tạ Vương Tôn không phải là loại danh hiệp quát thét giang hồ, oai chấn võ lâm.
Ông ta nỗi tiếng thiên hạ chỉ vì là trang chủ của Thần kiếm sơn trang.
Yến Tháºp Tam biết Ä‘iá»u đó nhÆ°ng cÅ©ng không nghÄ© ra vị Tạ trang chủ danh lừng
thiên hạ mà cuối cùng lại là má»™t con ngÆ°á»i hiá»n là nh, bình dị, dá»… gần đến thế !
Xem ra ông ta tuy không đến ná»—i quá lá»m khá»m, nhÆ°ng cuá»™c Ä‘á»i ông ta đã đến lúc
xế tà n đúng y nhÆ° cảnh tượng buá»—i hoà ng hôn lúc tà n thu êm Ä‘á»m, lặng lẽ lúc nà y
mà không còn thứ gì ở trên Ä‘á»i còn có thể khiến ông ta Ä‘á»™ng lòng.
Bà n tay ông ta khô và ấm. GiỠông ta Ä‘ang chìa tay nắm chặt bà n tay Yến Tháºp
Tam, mỉm cÆ°á»i mà bảo:
"Chà ng khá»i phải tá»± giá»›i thiệu mình, lão biết chà ng rồi !"
Yến Tháºp Tam nói:
"NhÆ°ng tiá»n bối..."
Tạ Vương Tôn bảo:
"Muôn và n xin chá»› gá»i ta là tiá»n bối, đã tá»›i đây chà ng là khách của ta".
Yến Tháºp Tam không tranh cãi nữa và cÅ©ng không là m khách nữa luôn. Äược đôi
tay kia ôm chặt chà ng bá»—ng thấy trong lòng ấm áp hẳn lên. Tuy váºy tay kia của
chà ng vẫn nắm chặt đốc kiếm.
Tạ Vương Tôn bảo:
"Nhà lão ở trước mặt không xa, chúng ta có thể thong thả đi vỠ!"
Ông ta cÆ°á»i rồi bảo:
"Trong má»™t ngà y đẹp đẽ thế nà y lại được cùng má»™t ngÆ°á»i nhÆ° chà ng Ä‘i tản bá»™ tán
chuyện quả là chuyện vô cùng vui sướng !"
***
Bóng chiá»u tuy đã tà n mất hẳn nhÆ°ng lá phong trên dốc núi vẫn sáng lên đẹp đẽ.
Trong là n gió tối trà n trỠhương lá rừng khô lẫn mùi thơm phà tới tự trái núi xa xa.
Trong giải rừng phong hẹp có má»™t con Ä‘Æ°á»ng mòn lát đá nho nhá».
Trong lòng Yến Tháºp Tam bá»—ng dâng lên má»™t niá»m vui thÃch và bình yên mÃ
chà ng từng có nhiá»u năm trÆ°á»›c. Chà ng chợt nghÄ© đến bà i thÆ¡:
"ÄÆ°á»ng đá mòn leo núi lạnh xa,
Chốn sâu mây trắng có nhà ta,
Dừng xe ngồi nán rừng phong muộn
Sương lá hồng lên, hoa tháng ba..."
Giá» phút nà y, phong cảnh nà y há chẳng phải là lúc cảnh tình dà nh cho ý thÆ¡ Æ° ? Äi
bên cạnh chà ng há chẳng phải là ngÆ°á»i trong thÆ¡, ngÆ°á»i trong há»a Æ° ?
Tạ VÆ°Æ¡ng Tôn bÆ°á»›c Ä‘i rất cháºm. Äối vá»›i ông sá»± sống còn rấn ngắn nhÆ°ng ông
không hỠlo lắng, không hỠvội vã.
Nhìn phÃa xa xa là tòa nhà Thần kiếm sÆ¡n trang hùng vÄ© cá»— kÃnh đã máºp má» trông
thấy được. Tạ Vương Tôn bảo:
"Äây là ngôi nhà tá»— tiên lão tạo dá»±ng lên từ hai trăm năm trÆ°á»›c, đến giá» vẫn chÆ°a
thay đỗi tà nà o !"
Giá»ng nói của ông ta cÅ©ng mang niá»m cảm xúc:
"NhÆ°ng con ngÆ°á»i ở đây lại đã thay Ä‘á»—i rồi, thay Ä‘á»—i rất nhiá»u rồi !"
Yến Tháºp Tam lẳng lặng lắng nghe. Chà ng đã nghe được ná»—i lòng và niá»m cảm xúc
trong lòng ông ta, nhưng chẳng qua mới là một chút cảm xúc mà thôi chứ chưa
phải là xúc Ä‘á»™ng. Vì ông già đã nhìn thấu má»i sá»±: "Con ngÆ°á»i vốn cần phải thay
đỗi thì hà tất còn phải cảm thương là m gì những sự đỗi thay !"
Tạ Vương Tôn bảo:
"NgÆ°á»i gây dá»±ng nên sÆ¡n trang nà y cÅ©ng là tá»— tiên Ä‘á»i thứ nhất của chốn nà y, đại
khái chắc chà ng cũng biết vỠhỠ!"
DÄ© nhiên Yến Tháºp Tam biết.
Hai trăm năm trÆ°á»›c các hiệp khách ná»—i danh tá» tá»±u cả ở Hoa SÆ¡n bà n võ luáºn kiếm,
đó là chuyện khiến cho biết bao ngÆ°á»i say mê hÆ°á»›ng vá». Và o thá»i đó già nh được
sá»± tôn kÃnh của các hiệp khách ná»—i danh thiên hạ, con ngÆ°á»i đó phải là con ngÆ°á»i vÄ©
đại biết chừng nà o.
Tạ Vương Tôn nói:
"Từ sau khi lão nhân gia lên tiên rồi, ở chốn nà y trải qua bao Ä‘á»i, tuy không có ai
sánh bằng vị tá»— ngà y trÆ°á»›c nhÆ°ng con cháu há» Tạ Ä‘á»i nà o cÅ©ng Ä‘á»u có cả má»™t giai
Ä‘oạn lịch sá» vẻ vang, là m những việc kinh trá»i Ä‘á»™ng đất !"
Ông ta cÆ°á»i lên rồi nói tiếp:
"Có đâu nhÆ° lão, lão chỉ là má»™t con ngÆ°á»i rất bình thÆ°á»ng, không xứng là m con
cháu nhà hỠTạ !"
Ông ta cÆ°á»i rất chi là thản nhiên, rất chi là thoải mái mà nói tiếp:
"Chỉ vì lão biết rõ mình là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, bất tà i, vì váºy lão má»›i được hưởng
má»™t cuá»™c Ä‘á»i bình thÆ°á»ng yên á»—n".
Yến Tháºp Tam chỉ còn biết nghe. Lá»i ông già nà y nói chà ng không sao nói nối và o
được.
Tạ Vương Tôn nói:
"Lão có hai đứa con gái, ba đứa con trai. Con gái lớn gả cho một thanh niên đầy
triển vá»ng, chỉ đáng tiếc là hÆ¡i quá kiêu căng nên bá»n chúng đã chết sá»›m cả !".
Yến Tháºp Tam đã nghe biết chuyện nà y rồi. Äại tiểu thÆ° nhà há» Tạ được gả cho
má»™t thanh niên kiếm khách nhanh nhẹn, dÅ©ng cảm nhất trên giang hồ thá»i ấy.
Äúng là há» chết rất sá»›m, chết ngay trong đêm Ä‘á»™ng phòng hoa chúc, bị ám toán
ngay trong phòng tân hôn.
Tạ Vương Tôn kể:
"Con gái thứ hai của lão cũng chết sớm, chỉ vì ngần ngại mà chết. Trong lòng nó
yêu má»™t ngÆ°á»i, đó là thÆ° đồng của lão nhÆ°ng lại không dám mạnh dạn nói ra. Vợ
chồng lão không biết nên đem nó gả cho một gia nhân khác, ngà y cưới đã định
nhưng nó lại lẳng lặng mà chết."
Ông ta thở dà i khe khẽ:
"Tháºt ra dù nó có Ä‘em tâm sá»± ra bá»™c bạch vợ chồng lão cÅ©ng đâu có phản đối bởi
thư đồng nà y cũng là một đứa tốt !"
Äây là lần đầu tiên nghe ông ta thở dà i, nhÆ°ng chẳng qua cÅ©ng chỉ là má»™t tiếng thở
dà i cam chịu mà thôi! NhÆ°ng cÅ©ng không đến ná»—i quá nhiá»u bi thÆ°Æ¡ng!
"ở Ä‘á»i ngÆ°á»i ta hà tất cứ phải bi thÆ°Æ¡ng vì những việc đã qua?"
Tạ Vương Tôn bảo:
"Con trai lớn của lão là một đứa ngớ ngẩn, chết yểu từ khi còn nhỠtuỗi. Con trai
thứ hai của lão đi báo thù cho chị và anh rể rồi chết trong chiến đấu."
Ngừng một chút rồi Tạ Vương Tôn bảo:
"Äó toà n là những Ä‘iá»u bất hạnh trong gia môn nhà lão, lão cÅ©ng chẳng oán háºn gì
ai!" Giá»ng của ông vẫn rất bình thản:
"Má»™t con ngÆ°á»i Ä‘á»u có số pháºn của mình. Số may hay số không may ? Äâu có thể
Ä‘á»— oán sang ngÆ°á»i khác ! Cho nên những năm lại đây lão đã dần dần thấy rõ vấn Ä‘á»
nà y!"
"Má»™t ngÆ°á»i trải qua chừng ấy bi thảm và bất hạnh rồi mà vẫn giữ được cõi lòng
bình tÄ©nh, chỉ riêng má»™t Ä‘iểm nà y ông ta đã là má»™t con ngÆ°á»i ghê gá»›m rồi !"
Yến Tháºp Tam bá»™i phục, vô cùng bá»™i phục!
Tạ Vương Tôn bảo:
"Hiện giá» lão nghÄ© tháºt sá»± thoáng! Tạo nên bằng ấy bất hạnh trong má»™t Ä‘á»i con
cháu, có lẽ là vì tỗ tiên hỠTạ có sát nghiệp quá nặng chăng..."
"Dám nghÄ© đến chuyện đó đúng là cà ng là m ngÆ°á»i ta phải khâm phục ! NhÆ°ng tại
sao ông ta lại mang những chuyện nà y ra nói vá»›i ngÆ°á»i ngoà i ? Äáng ra đây là điá»u
ẩn tình trong dòng há», vốn cần gì phải cho ngÆ°á»i ngoà i biết !"
"Ông ta cho chà ng biết những chuyện nà y, phải chăng vì ông ta, coi chà ng như
ngÆ°á»i đã chết rồi ? Vì chỉ có ngÆ°á»i chết má»›i vÄ©nh viá»…n không bao giá» tiết lá»™ những
chuyện bà máºt !"
Yến Tháºp Tam đã nghÄ© thông Ä‘iá»u đó. Tuy váºy chà ng cÅ©ng chẳng để tâm. ChÃnh vì
bản thân chà ng cÅ©ng nghÄ© thoáng rồi: ngÆ°á»i khác muốn nhìn nháºn chà ng thế nà o
chà ng cũng không quan tâm!
Tạ Vương Tôn lại bảo:
"Chà ng dĩ nhiên là biết lão còn đứa con trai nữa tên là Tạ Hiểu Phong."
Yến Tháºp Tam đáp:
"Cháu biết ạ !"
Tạ Vương Tôn bảo:
"Rõ rà ng nó là má»™t đứa con trai thông minh sáng láng. DÆ°á»ng nhÆ° sinh khà của
dòng há» Tạ Ä‘á»u táºp trung và o mình nó."
Yến Tháºp Tam nói:
"Cháu biết khi còn thiếu niên anh ấy từng đánh bại kiếm khách lừng danh Hoa
Thiếu Khôn!"
Tạ Vương Tôn bảo:
"Kiếm pháp của Hoa Thiếu Khôn đâu được cao siêu nhÆ° truyá»n thuyết, đã thế lại
quá kiêu ngạo, kiêu ngạo dễ tạo nên sơ sót mà bất kể một điểm sơ sót nà o cũng đủ
trà mệnh rồi!"
Äây đúng là tiếng ngá»c lá»i và ng, dÄ© nhiên Yến Tháºp Tam phải lắng nghe.
Tạ VÆ°Æ¡ng Tôn lại cÆ°á»i lên bảo:
"Nhưng đứa con trai nà y của lão lại không mắc cái thiếu sót ấy, tuy nó được thà nh
danh từ khi thiếu niên nhÆ°ng từ xÆ°a tá»›i nay nó chÆ°a bao giá» dám coi thÆ°á»ng bất kỳ
ai!"
Yến Tháºp Tam nén không được, bá»—ng thở dà i bảo:
"Chỉ bằng và o điểm đó cũng chẳng nên lạ khi anh ấy có thể vô địch thiên hạ !"
Tạ Vương Tôn lại thở dà i bảo:
"Rất tiếc đó cÅ©ng là điá»u bất hạnh của nó!"
Yến Tháºp Tam há»i:
"Tại sao ạ ?"
Tạ Vương Tôn bảo:
"Chỉ vì xÆ°a nay nó không dám coi thÆ°á»ng bất kỳ ai nên khi đã đối địch là dốc toà n
lá»±c..."
Tuy ông ta không nói hết nhÆ°ng Yến Tháºp Tam hiểu rõ ý ấy.
"Má»™t ngÆ°á»i khi giao đấu đã dốc toà n lá»±c nhất định sẽ hại ngÆ°á»i dÆ°á»›i kiếm của
mình!"
Chà ng đã biết từ lâu là dưới lưỡi kiếm của Tam thiếu gia là m gì còn có tù binh!
Tạ Vương Tôn lại thở dà i bảo:
"Sai lầm lá»›n nhất trong Ä‘á»i nó là giết chóc quá nhiá»u!"
Yến Tháºp Tam bảo:
"Äiá»u đó cÅ©ng không thể kể là cái sai của anh ấy được!"
Tạ VÆ°Æ¡ng Tôn há»i:
"Không kể ?"
Yến Tháºp Tam bảo:
"Có khi anh ấy cÅ©ng chẳng muốn giết ngÆ°á»i. Anh ấy giết ngÆ°á»i chỉ vì anh ấy
không còn cách nà o khác!"
"Ta không giết ngÆ°á»i thì ngÆ°á»i giết ta ! NgÆ°á»i không giết ta thì ta giết ngÆ°á»i!"
Yến Tháºp Tam cÅ©ng thở dà i bảo:
"Má»™t ngÆ°á»i đã và o giang hồ, có nhiá»u khi nhiá»u việc không còn do mình là m chủ
nữa, giết ngÆ°á»i cÅ©ng váºy thôi!"
Tạ VÆ°Æ¡ng Tôn nhìn Yến Tháºp Tam, nhìn rất lâu rồi má»›i cháºm rãi nói:
"Tháºt không ngá» chà ng lại hiểu rõ nó đến thế !"
Yến Tháºp Tam bảo:
"Vì cháu cÅ©ng đã phải giết ngÆ°á»i!"
Tạ VÆ°Æ¡ng Tôn há»i:
"Phải chăng cháu cũng rất muốn giết nó ?"
Yến Tháºp Tam đáp:
"Vâng!"
Tạ Vương Tôn bảo:
"Cháu rất thà nh thực!"
Yến Tháºp Tam bảo:
"NgÆ°á»i giết ngÆ°á»i phải thà nh thá»±c đã, ngÆ°á»i không thà nh thá»±c thông thÆ°á»ng sẽ chết
dÆ°á»›i kiếm của ngÆ°á»i khác thôi!"
NgÆ°á»i há»c kiếm là phải lòng thà nh ý thá»±c, đạo lý nà y cÅ©ng váºy thôi!
Tạ VÆ°Æ¡ng Tôn lại nhìn Yến Tháºp Tam, trong ánh mắt bá»—ng biểu lá»™ ý tình rất quái
lạ, bỗng ông ta bảo:
"Tốt! Chà ng hãy theo lão!"
Yến Tháºp Tam đáp:
"Äa tạ tiá»n bối!"
***
"Äa tạ tiá»n bối!",
vốn đây chỉ là má»™t câu nói bình thÆ°á»ng. Lúc nà y, ở đây mà Yến Tháºp Tam còn
thốt ra được câu nà y má»›i tháºt là rất kỳ quái!
Tại sao chà ng phải cảm ơn ? Chỉ vì sự hiểu biết vỠchà ng của ông già nà y hay vì
ông già nà y sẽ đưa chà ng đến chỗ chết ?
Vốn chà ng đến đây để chịu chết mà !
***
Äêm.
Sắc đêm vừa rủ, Thần Kiếm sÆ¡n trang bá»—ng tuần tá»± mà đèn lá»a sáng lên.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i và o má»™t gian nhà ở bên sảnh Ä‘Æ°á»ng lá»›n. Äại sảnh đèn lá»a huy hoà ng
còn trong gian nhà nà y đèn lá»a tù mù và ng vá»t.
Các đồ đạc trong phòng Ä‘á»u phủ vải Ä‘en nên cà ng tăng vẻ âm thầm lạnh lẽo.
Tại sao Tạ Vương Tôn không tiếp khách ở đại sảnh ? Tại sao ông ta lại dẫn khách
đến nÆ¡i nà y ? Yến Tháºp Tam không há»i và thấy bất tất phải há»i.
Tạ Vương Tôn nhấc một tấm vải đen ra để lộ ra một tấm biển với mấy chữ và ng lấp
lánh: "Kiếm báºc nhất thiên hạ". Tạ VÆ°Æ¡ng Tôn bảo:
"Từ xÆ°a tá»›i nay, trên giang hồ chÆ°a từng thấy ai được vinh dá»± nà y. Con cháu nhÃ
há» Tạ đối vá»›i nó vừa cảm thấy quý trá»ng vừa cảm thấy há»— thẹn!"
Yến Tháºp Tam há»i:
"Hỗ thẹn?"
Tạ Vương Tôn:
"Vì từ khi lão nhân gia cưỡi hạc lên tiên rồi con cháu nhà hỠTạ chẳng có ai xứng
đáng với năm chữ nà y nữa !"
Yến Tháºp Tam bảo:
"NhÆ°ng bây giá» giang hồ lại công nháºn có ngÆ°á»i xứng đáng rồi còn gì!"
Chỉ có má»™t ngÆ°á»i. Tam thiếu gia nhà há» Tạ!
Tạ Vương Tôn bảo:
"Äó là vì cây kiếm năm xÆ°a lão nhân gia dùng trên núi Hoa SÆ¡n giá» Ä‘em truyá»n lại
cho nó". Ông nhấn mạnh thêm:
"Cây kiếm nà y nhiá»u năm nay chÆ°a há» Ä‘á»™ng đến, cho đến giá» truyá»n lại cho nó!"
Yến Tháºp Tam hiểu.
Trừ "nó" ra còn ai xứng dùng cây kiếm nà y ?
Tạ Vương Tôn bảo:
"Chà ng có muốn xem cây kiếm nà y không ?"
Yến Tháºp Tam bảo:
"Muốn, rất muốn!"
Lại má»™t tấm vải Ä‘en nhấc bá», lá»™ ra chiếc giá gá»—.
Trên giá gỗ gác một cây kiếm. VỠkiếm đen sì, tuy rất cũ kỹ nhưng vẫn giữ
nguyên là nh. Tra kiếm mầu mÆ¡ chÃn đã bạc phếch, lưỡi kiếm hình thức cá»— xÆ°a, tao
nhã, nhưng vẫn sáng lấp lánh.
Tạ VÆ°Æ¡ng Tôn lặng lẽ đứng trÆ°á»›c cây kiếm nhÆ° đứng trÆ°á»›c thần tượng tôn kÃnh
nhất trong lòng. Tâm tình Yến Tháºp Tam cÅ©ng y nhÆ° váºy. Tháºm chà tâm tình chà ng
còn thà nh kÃnh hÆ¡n cả lòng Tạ VÆ°Æ¡ng Tôn vì chà ng biết trên Ä‘á»i nà y chỉ có cây
kiếm nà y giết nỗi chà ng!
Bỗng Tạ Vương Tôn bảo:
"Äây không phải kiếm sắc do danh sÆ° đúc nên, cÅ©ng không phải là kiếm cá»— đâu!"
Yến Tháºp Tam bảo:
"Cây kiếm nà y nà y là danh kiếm có một không hai trong thiên hạ!"
Tạ VÆ°Æ¡ng Tôn thừa nháºn:
"Äúng là nhÆ° váºy!"
Yến Tháºp Tam bảo:
"Có Ä‘iá»u cháu thá»±c tình muốn xem lại không phải là cây kiếm nà y!"
Tạ Vương Tôn:
"Lão biết!"
Yến Tháºp Tam nói luôn:
"Cháu muốn gặp chủ nhân cây kiếm, chủ nhân hiện tại của cây kiếm!"
Tạ Vương Tôn bảo:
"Thì cháu đang đối mặt đó thôi!"
Yến Tháºp Tam "Ä‘ang đối mặt" là cái giá gá»—, cái giá gá»— gác cây kiếm. PhÃa sau giá
gá»— còn má»™t váºt gì đó phủ vải Ä‘en, má»™t váºt gì đó vuông vuông dà i dà i...
Trong lòng Yến Tháºp Tam chợt lóe lên má»™t ý nghÄ© lạnh giá, lạnh buốt từ trong lòng
xuống táºn lòng bà n chân. Chà ng đã cảm thấy sá»± việc gì đó khác cÆ¡. Äịnh há»i
nhÆ°ng chà ng không dám há»i. Tháºm chà chà ng còn không dám tin mà cÅ©ng không
muốn tin. Chà ng hy vá»ng cảm giác đó là sai lầm.
Äáng tiếc là chà ng không sai. Tấm vải Ä‘en được vén lên lá»™ ra má»™t cá»— quan tà i, cá»—
quan tà i mới tinh, hình như có tám chữ gì trên đó.
Yến Tháºp Tam nhìn thấy ba chữ "Tạ Hiểu Phong"...
***
Trong đại sảnh tuy vẫn đèn sáng huy hoà ng như cũ, nhưng dù đèn sáng đến đâu
cÅ©ng chẳng thể soi sáng được cõi lòng Yến Tháºp Tam. Vì ánh sáng trong lòng
chà ng đã tắt!
ánh kiếm đã tắt!
ánh cây kiếm duy nhất có thể giết được chà ng!
"Tạ Hiểu Phong chết đã mÆ°á»i bẩy hôm rồi!"
Dĩ nhiên không phải chết dưới lưỡi kiếm của Tà o Băng! Không có ai hạ nỗi Tạ
Hiểu Phong! Tuyệt đối không có, dù bất kỳ ai!
Duy nhất hạ nỗi Tạ Hiểu Phong là số mệnh!
Má»™t con ngÆ°á»i Ä‘á»u có số pháºn của riêng mình, có lẽ vì số mệnh của chà ng ta quá
huy hoà ng nên má»›i quá ngắn nhÆ° váºy!
Chà ng chết đột ngột nhưng bình yên. Trong ánh mắt ông bố già có ngấn lệ nhưng
tiếng nói vẫn bình tĩnh lắm!
"Lão cÅ©ng không đến ná»—i khó chịu Ä‘á»±ng quá, vì Ä‘á»i nó sống thế cÅ©ng đủ rồi, cuá»™c
Ä‘á»i nó thế là cÅ©ng có giá trị, có chết cÅ©ng không đáng tiếc háºn!"
Tạ VÆ°Æ¡ng Tôn bá»—ng há»i Yến Tháºp Tam:
"Chà ng sẽ lặng lẽ sống suốt cuá»™c Ä‘á»i hay tình nguyện sống mấy năm nhÆ° nó?"
Yến Tháºp Tam không đáp, mà cần gì phải trả lá»i.
"NgÆ°Æ¡i muốn là m ánh sao băng hay muốn là m ngá»n nến cháy ?"
"ánh sao băng tuy ngắn ngủi, nhưng vẻ huy hoà ng diễm lệ không gì sánh nỗi đó há
Ä‘em muôn và n ngá»n nến cháy đòi Ä‘á» cho bằng?"
***
Äại sảnh đèn sáng huy hoà ng nhÆ°ng Yến Tháºp Tam tình nguyện Ä‘i và o tăm tối.
Trong vùng núi xa là cả một vùng tối tăm không bỠkhông bến.
Yến Tháºp Tam bá»—ng nói:
"Vừa rồi tiá»n bối nói lại những chuyện ấy vá»›i cháu phải chăng là đã coi cháu nhÆ°
ngÆ°á»i chết rồi?"
Dĩ nhiên không phải!
Tam thiếu gia đã chết, chà ng là m sao mà chết? Yến Tháºp Tam chợt quay đầu lại,
đối mặt với Tạ Vương Tôn và bảo:
"Tại sao tiá»n bối kể những chuyện ấy vá»›i cháu?"
Tạ Vương Tôn nhạt nhẽo đáp:
"Vì ta biết chà ng đến để chết!"
Yến Tháºp Tam há»i lại:
"Tiá»n bối biết Æ° ?"
Tạ Vương Tôn đáp:
"Vì ta nhìn thấy sá»± khâm phục và tôn kÃnh của cháu đối vá»›i Hiểu Phong, vì cháu tá»±
biết tuyệt không có cơ hội đánh bại nó!"
Ông ta lại cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i mang theo vẻ thê lÆ°Æ¡ng:
"Chà Ãt ta cÅ©ng kÃnh trá»ng cháu vì ta tuyệt không có cái dÅ©ng khà ấy, vì ta chẳng
qua chỉ là con ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, lại già lão rồi..."
Giá»ng nói của ông ta cà ng lâu cà ng thấp dần thấp đến Ä‘á»™ chỉ nhÆ° tiếng thở dà i.
Gió thu cũng trầm thấp y như tiếng thở dà i.
Vừa đúng lúc ấy từ trong bóng tối nhoáng ra má»™t bóng ngÆ°á»i, má»™t bóng kiếm!
***
Má»™t con ngÆ°á»i, má»™t cây kiếm. Äá»™ng tác của ngÆ°á»i mạnh mẽ tá»±a Æ°ng vồ, nhát kiếm
đâm ra nhanh như điện chớp!
NgÆ°á»i đó xuất hiện từ phÃa sau lÆ°ng Tạ VÆ°Æ¡ng Tôn, cây kiếm cÅ©ng đâm và o lÆ°ng
ông ta...
Äợi khi Yến Tháºp Tam trông thấy thì đã không kịp ngăn đỡ giúp ông ta...
Tựa hồ Tạ Vương Tôn hoà n toà n không cảm giác thấy có chuyện đó mà chỉ thở dà i
cúi mình xuống nhặt má»™t chiếc lá khô giÆ¡ lên. Äá»™ng tác của ông ta tuy cháºm rãi vÃ
việc nhặt lên má»™t chiếc lá khô lên dÆ°á»ng nhÆ° chỉ do má»™t giây xúc Ä‘á»™ng tâm tình
bất ngá»...
Sinh mệnh của ông ta cÅ©ng nhÆ° chiếc lá cây khô ná» tà n úa rụng xuống. NhÆ°ng nhá»
đó ông đã khéo léo tránh thoát nhát kiếm nhanh như điện chớp kia.
Chỉ trong nháy mắt, rõ rà ng ánh kiếm đã đâm và o sau tim Tạ VÆ°Æ¡ng Tôn, thế mÃ
lại thà nh đâm trượt và o khoảng không. Khoảng cách đó chỉ bằng khe sợi tóc!
NgÆ°á»i xồ ra đâm đó đã hoà n toà n sá» dụng toà n bá»™ sức lá»±c, muốn thu thế vá» cÅ©ng
không kịp, cả thân mình trượt trên lÆ°ng Tạ VÆ°Æ¡ng Tôn lá»™n vá» phÃa trÆ°á»›c, tay kiếm
của gã biến thà nh đâm và o Yến Tháºp Tam. Sức thừa của nhát kiếm đó vẫn còn, vẫn
còn đủ lá»±c đâm chết ngÆ°á»i!
Yến Tháºp Tam không thể không đánh lại. Kiếm của chà ng đã ra khá»i vá», ánh kiếm
đã nhoáng lên...
NgÆ°á»i kia lá»™n mình, lăng không bay ra xa ngoà i bẩy tám thÆ°á»›c, trên bá»™ mặt xanh
mét vẫn mang vẻ say rượu.
"Tà o Băng !"
Yến Tháºp Tam kêu lên lạc giá»ng. Trong tiếng kêu có ba phần kinh ngạc bẩy phần
tiếc nuối.
Tà o Băng nhìn Yến Tháºp Tam, trong ánh mắt trà n trá» kinh lạ và sợ hãi, gã định mở
miệng nói gì đó nhÆ°ng nói chẳng nên lá»i.
Từ yết hầu gã Ä‘á»™t nhiên vá»t ra má»™t dòng máu đỠối, sau đó gã ngã xuống.
***
Gió thu vẫn thở dà i.
Tạ VÆ°Æ¡ng Tôn chầm cháºm nhặt chiếc lá khô lên, lặng lẽ ngÆ°ng thần ngắm nghÃa
tựa hồ không hay biết gì vỠviệc vừa xẩy ra.
Chỉ trong nháy mắt đó, sinh mệnh má»™t con ngÆ°á»i đã nhÆ° chiếc lá khô tà n rụng.
Sinh mệnh chiếc lá cây tuy ngắn ngủi nhÆ°ng năm sau lá cây lại má»c.
Còn con ngÆ°á»i ?
Tạ VÆ°Æ¡ng Tôn lại cháºm chạp cúi xuống, thả chiếc lá khô rÆ¡i xuống đất. Yến Tháºp
Tam vẫn nhất má»±c nhìn theo ông ta, trong ánh mắt dạt dà o ngưỡng má»™ và tôn kÃnh.
Cho tá»›i giá», chà ng má»›i phát hiện ra ông già nà y má»›i tháºt là đại cao thủ khéo giấu
chẳng lá»™ mình. Võ công của ông ta đã đến Ä‘á»™ xuất thần nháºp hóa, đã đến Ä‘á»™ "lá»™
há»a thuần thanh", đã hoà n toà n hòa lẫn vá»›i đại tá»± nhiên. ChÃnh vì thế mà chÆ°a có ai
nháºn ra Ä‘iá»u nà y!
Khi cực rét đến, ta đâu có nhìn thấy sức mạnh của rét mà rét đã từ trong vô hình
biến nÆ°á»›c thà nh băng, là m ngÆ°á»i chết cóng.
"Lão chẳng qua chỉ là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng..."
Trên thế gian nà y thá» há»i mấy ngÆ°á»i là m được đến Ä‘á»™ đạt hai chữ "bình thÆ°á»ng" ấy
?
***
Yến Tháºp Tam chẳng nói năng gì.
GiỠđây tuy chà ng đã nhìn nháºn được thêm nhiá»u vấn Ä‘á» nhÆ°ng chÆ°a nói ra, chà ng
đã há»c được giữ im lặng.
Tạ Vương Tôn chỉ thỠơ buông ra một câu:
"Äêm đã khuya rồi, cháu đã cần phải Ä‘i!"
Yến Tháºp Tam nói:
"Phải ạ !"
|
20-07-2008, 01:22 PM
|
|
Quá»· VÆ°Æ¡ng Äại Lão Gia
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: ha noi
Bà i gởi: 613
Thá»i gian online: 1 giá» 27 phút 20 giây
Thanks: 79
Thanked 105 Times in 10 Posts
|
|
Yến Tháºp Tam
Tác giả: Cổ Long
Hồi 10
Kiếm còn ngÆ°á»i còn
Nguôn:story.mi9.com
Vì thế chà ng đi.
Sắc đêm cà ng Ä‘áºm. Tạ VÆ°Æ¡ng Tôn chầm cháºm Ä‘i băng qua sân nhà tăm tối, Ä‘i lên
gian lầu nhỠở phÃa sân sau.
Trên lầu nhỠđèn lá»a ảm đạm. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà già nua tiá»u tụy, lặng ngắt ngồi
bên ngá»n đèn cô quạnh, tá»±a hồ Ä‘ang đợi chá».
NgÆ°á»i bà đợi là ngÆ°á»i thế nà o đây ?
Tạ VÆ°Æ¡ng Tôn trông thấy bà ta, trong ánh mắt chợt trà o lên niá»m thÆ°Æ¡ng tiếc, bất
kỳ ai cÅ©ng Ä‘á»u cần phải nhìn thấy tình cảm của ông ta đối vá»›i bà già nà y tha thiết
đến thế nà o!
Hai ngÆ°á»i là đôi vợ chồng dá»±a và o nhau mà sống, đã cùng nhau nếm trải hết má»i
buồn vui sÆ°á»›ng khá»— của Ä‘á»i ngÆ°á»i!
Bà già bá»—ng há»i:
"A Cát vẫn chưa vỠư ?"
Tạ Vương Tôn lặng lẽ lắc đầu.
Trong đôi mắt già nua mệt má»i của bà già đã có ngấn nÆ°á»›c mắt, nhÆ°ng trong giá»ng
nói vẫn trà n trá» niá»m tin. Bà già bảo:
"Tôi biết là sá»›m muá»™n gì nó cÅ©ng trở vá», ông bảo phải thế không ?"
Tạ Vương Tốn đáp:
"Phải !"
***
Má»™t con ngÆ°á»i chỉ cần còn má»™t chút hy vá»ng, thì sinh mệnh vẫn còn đáng quý.
Hy vá»ng sống mãi vá»›i nhân gian!
***
Sắc đêm sâu nặng. BỠhồ đầy tăm tối, chỉ le lói một đốm sáng đèn.
ánh đèn từ cá»a sá»— má»™t chiếc thuyá»n nhẹ rá»i ra. Chủ quan há» Tạ ngồi má»™t mình dÆ°á»›i
đèn độc ẩm.
Yến Tháºp Tam lẳng lặng bÆ°á»›c lên thuyá»n, lẳng lặng lại ngồi đối diện vá»›i chủ quán
hỠTạ và lẳng lặng rót ra một chén rượu.
Chủ quán há» Tạ nhìn Yến Tháºp Tam, trong ánh mắt có nét cÆ°á»i lặng lẽ.
Thuyá»n rá»i bá», cháºm chạp bÆ¡i và o trong sắc đêm thê lÆ°Æ¡ng giữa hồ nÆ°á»›c lặng lá».
Yến Tháºp Tam đã uống ba chén rượu rồi bá»—ng há»i Ä‘á»™t ngá»™t:
"Ông biết là tôi sẽ trở lại ?"
Chủ quán há» Tạ cÆ°á»i lên đăm đăm nhìn chà ng bảo:
"Nếu không tôi đợi chà ng là m gì ?"
Yến Tháºp Tam ngẩng đầu nhìn chủ quán há» Tạ bảo:
"Ông còn biết gì nữa ?"
Chủ quán hỠTạ nâng chén bảo:
"Tôi còn biết rượu nà y rất không tồi, có thể uống nhiá»u nhiá»u má»™t chút !"
Yến Tháºp Tam cÅ©ng cÆ°á»i bảo:
"Có lý lắm!"
***
Con thuyá»n nhẹ ở giữa hồ.
Chủ quán há» Tạ dÆ°á»ng nhÆ° đã mang hÆ¡i rượu, bá»—ng há»i:
"Chà ng thấy cây kiếm rồi chứ?"
Yến Tháºp Tam gáºt đầu.
Chủ quán hỠTạ bảo:
"Chỉ cần thần kiếm còn, Thần Kiếm sơn trang vĩnh viễn tồn tại !".
Ông ta khe khẽ thở dà i, cháºm rãi nói tiếp:
"Cho là ngÆ°á»i không còn, kiếm vẫn tồn tại mãi!"
Trong tay Yến Tháºp Tam cÅ©ng có kiếm. Chà ng Ä‘ang ngÆ°ng thần nhìn cây kiếm
trong tay mình, rồi bá»—ng đứng lên Ä‘i ra ngoà i khoang thuyá»n, đến táºn mÅ©i thuyá»n.
Trên hồ má»™t vùng tối Ä‘en. Chà ng bá»—ng tuốt kiếm khắc lên mÅ©i thuyá»n má»™t chữ
"tháºp" (+) sau đó ném mạnh cây kiếm theo chà ng đã hai mÆ°Æ¡i năm giết ngÆ°á»i
không tÃnh toán ra giữa lòng hồ.
Hoa nÆ°á»›c vá»t lên, rồi nÆ°á»›c hồ lại phẳng lặng nhÆ° cÅ©. Chỉ có kiếm đã chìm nghỉm.
Chủ quán há» Tạ giáºt mình nhìn Yến Tháºp Tam, nén không được Ä‘Ã nh báºt há»i:
"Tại sao chà ng lại không cần cây kiếm ấy nữa ư ?"
Yến Tháºp Tam bảo:
"Có lẽ tôi sẽ lại cần đến kiếm, tới lúc ấy tôi sẽ trở lại!"
Chủ quán há» Tạ há»i:
"Chà ng có biết đó là việc ngu xuẩn biết chừng nà o không?"
Yến Tháºp Tam đáp:
"Tôi biết chứ !"
Chủ quán há» Tạ lại há»i:
"Äã biết sao còn là m ?"
Yến Tháºp Tam cÆ°á»i lên bảo:
Vì tôi bá»—ng phát giác ra là ở trong Ä‘á»i, má»™t con ngÆ°á»i nhiá»u Ãt gì cÅ©ng phải là m
mấy việc ngu xuẩn, huống hồ..."
Trong vẻ cÆ°á»i cợt của chà ng mang theo thầm ý:
"Có má»™t số việc là m, suy đến cùng có tháºt ngu xuẩn không ? Hay là sáng suốt?
ThÆ°á»ng thÆ°á»ng dù ai cÅ©ng chẳng có cách gì phán Ä‘oán được!"
***
NÆ°á»›c hồ lặng lẽ, mà n đêm lặng lẽ. NgÆ°á»i vẫn còn, chỉ có danh kiếm đã chìm.
***
"Äêm nay tỉnh rượu nÆ¡i nao ?
Trăng tà n, gió sá»›m, lao xao liá»…u bá»..."
***
Thu tà n, đông tới, buốt giá.
Gió lạnh nhÆ° dao cứa, mặt đất hoang lÆ°Æ¡ng, trá»i xanh vô tình.
Lãng tỠcạn khô nước mắt.
***
A Cát nghênh vá» phÃa gió lạnh thá»—i vá»— mặt, xiết chặt chiếc áo Ä‘Æ¡n má»ng mảnh từ
"ngõ há» Hà n" Ä‘i tá»›i. Căn bản là chà ng chẳng có chốn nà o vá».
Trong mình chà ng chỉ còn lại có hai mÆ°Æ¡i ba đồng tiá»n nhÆ°ng chà ng nhất định phải
rá»i bá» nÆ¡i nà y, rá»i bá» má»i thứ coi nhÆ° đối đãi má»™t cách thiện ý vá»›i con ngÆ°á»i
chà ng.
Chà ng chưa rơi nước mắt.
Äã là lãng tá» là không còn nÆ°á»›c mắt, chỉ có máu, mà bây giỠđến máu chà ng cÅ©ng
đã đông cóng lại.
***
ở "Ngõ hỠHà n" nỗi tiếng nhất là mụ cả Hà n, mụ cả Hà n ở "Lầu hỠHà n" (Hà n gia
lâu). Lầu hỠHà n là kỹ viện, là "nhà thỗ".
Lần đầu tiên A Cát chạm mặt mụ Cả Hà n là khi chà ng nằm trên má»™t chiếc giÆ°á»ng
lạnh ngắt mà ướt đầm đìa.
Trên ván giÆ°á»ng cứng quèo, lạnh giá, đâu đâu cÅ©ng là vết tÃch nôn á»e của chà ng,
vừa bẩn thỉu vừa tanh tưởi.
Tình trạng con ngÆ°á»i của chà ng so vá»›i chiếc giÆ°á»ng nhÆ¡ nhá»›p kia cÅ©ng chẳng hÆ¡n
kém nhau là mấy. Chà ng đã say mê mệt suốt năm ngà y, lúc tỉnh dáºy chỉ thấy mồm
miệng khô không khốc, đầu đau như búa bỗ.
Mụ cả Hà n tay chống nạnh và o hông đứng ở đầu giÆ°á»ng nhìn chà ng.
NgÆ°á»i mụ cao bẩy thÆ°á»›c trở lên, eo tròn xoe nhÆ° hình vại, những ngón tay thô múp
mÃp Ä‘eo đầy nhẫn và ng và nhẫn ngá»c phỉ thúy, bá»™ mặt tròn và nh vạnh da dẻ căng
lên khiến nom mụ còn trẻ hÆ¡n tuá»—i má»™t Ãt. Khi tâm tình vui vẻ, ngẫu nhiên trong
ánh mắt của mụ lại lá»™ vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nghịch ngợm nhÆ° ở trẻ con. NhÆ°ng lúc ấy trên
mặt mụ chẳng có vẻ gì là cÆ°á»i cợt cả.
A Cát dùng sức dụi dụi mắt, lại cố mở to mắt ra, tựa hồ muốn nhìn cho rõ kẻ đứng
đầu giÆ°á»ng mình là đà n ông hay Ä‘Ã n bà .
Äà n bà mà nhÆ° ngÆ°á»i nà y rõ rà ng là bình thÆ°á»ng không thể dá»… gặp.
A Cát trăn trở bò dáºy, cÆ¡n say rượu đêm láºp tức xuyên và o cốt tủy chà ng nhÆ° kim
đâm. Chà ng thở dà i lẩm bẩm bảo:
"Hai ngà y vừa rồi nhất định tôi đã uống như một con mèo say!"
Mụ Cả Hà n bảo:
"Äâu phải mèo say, nhÆ° chó chết chứ!"
Mụ lạnh lùng nhìn A Cát há»i:
"Mà y từ vùng ngoà i tá»›i phá»ng?"
A Cát gáºt đầu. Không sai. Chà ng từ vùng khác tá»›i tháºt, từ nÆ¡i rất xa xôi, xa đến ná»—i
khiến chà ng hoà n toà n chẳng nhớ gì nữa hết.
Mụ Cả Hà n há»i:
"Mà y có tiá»n không?"
A Cát lắc đầu. Äiểm nà y thì chà ng còn nhá»›. ÄÄ©nh bạc nhá» cuối cùng của chà ng đã
dùng mua rượu và lần nà y chà ng tỉnh rượu ở xứ nà o đây?
Chà ng cũng quên nốt.
Mụ Cả Hà n bảo:
"Tao cÅ©ng biết là mà y không tiá»n, chúng tao đã lục lá»i khắp ngÆ°á»i mà y, đúng lÃ
mà y còn nghèo hơn cả con chó chết!"
A Cát nhắm mắt lại. Chà ng còn muốn ngủ nữa.
Men rượu ngấm và o cốt tủy đã khiến tinh lực của chà ng tiêu tan sạch. Chà ng chỉ
muốn biết:
"Mụ có còn gì muốn há»i tôi nữa không?"
Mụ Cả Hà n bảo:
"Còn một câu nữa!"
A Cát bảo:
"Tôi nghe đây!"
Mụ Cả Hà n bảo:
"Kẻ không tiá»n lấy gì mà thanh toán đây?"
A Cát há»i lại:
"Thanh toán?"
Mụ Cả Hà n bảo:
"Năm ngà y vừa rồi mà y đã uống ở đây hết bẩy mÆ°Æ¡i chÃn lạng bạc rượu!"
A Cát hÃt sâu má»™t hÆ¡i bảo:
"Thế đâu có nhiá»u!"
Mụ Cả Hà n bảo:
"Äối vá»›i bá»n không tiá»n trả, chúng ta ở đây thông thÆ°á»ng có hai cách đối phó!"
A Cát lắng nghe.
Mụ Cả Hà n bảo:
"Mà y muốn bị ngÆ°á»i đánh gẫy má»™t chân hay muốn rút ba sợi gân?"
A Cát bảo:
"Tùy mụ!"
Mụ Cả Hà n bảo:
"Mà y không để ý à ?"
A Cát bảo:
"Ta chỉ mong các ngÆ°á»i ra tay nhanh nhanh lên, đánh xong để ta còn Ä‘i".
Mụ Cả Hà n nhìn A Cát, mắt mụ lộ ánh kiêu kỳ.
"Cái gã trẻ tuá»—i nà y là loại ngÆ°á»i gì đây? Vì cá»› gì mà gã trở nên chán nản, bừa bãi
đến độ nà y? Phải chăng là trong lòng gã có nỗi uất ức gì không giải được hay
không quên được chuyện đau lòng cũ?"
Mụ Cả Hà n nén không được bèn há»i:
"Mà y vội muốn đi, định đi đâu bây gi�"
A Cát đáp:
"Không biết nữa!"
Mụ Cả Hà n há»i:
"Bản thân mà y cũng không biết?"
A Cát đáp:
"Äi đến đâu thì được đến đó!"
Mụ Cả Hà n lại đăm đăm nhìn A Cát rất lâu, bỗng bảo:
"Mà y còn trẻ tuỗi, còn có sức lực sao lại không đi là m để trả nợ?"
ánh mắt mụ Cả Hà n dần dần dịu lại:
"ở đây tao đang có một chỗ sai vặt cho mà y là m, mỗi ngà y năm phân bạc, mà y
chịu không?"
A Cát đáp:
"Tùy ý mụ."
Mụ Cả Hà n bảo:
"Mà y cÅ©ng không há»i đây là nÆ¡i nà o? Cần mà y là m việc gì Æ°?"
A Cát đáp:
"Tùy ý, việc gì tôi cũng là m!"
Mụ Cả Hà n cÆ°á»i, dùng sức vá»— bồm bá»™p và o vai A Cát:
"TrÆ°á»›c hết Ä‘i ra sau bếp, lấy cháºu nÆ°á»›c nóng tắm rá»a cái thân mà y Ä‘i đã, bây giá»
nhìn mà y như con chó chết, tanh tưởi khác gì cá ươn!"
Trong mắt mụ lại ánh lên nét cÆ°á»i.
"NgÆ°á»i là m việc ở chá»— tao đây coi nhÆ° không phải ngÆ°á»i, xem mà y cÅ©ng có hình
ngÆ°á»i đấy!"
***
Nhà bếp ngà o ngạt mùi cơm trắng và canh thịt, từ trong gió lạnh ở ngoà i mảnh sân
nhỠbước và o bếp cà ng cảm thấy ấm áp dễ chịu biết chừng nà o!
Là m việc trong nhà bếp là má»™t đôi vợ chồng, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao to thô khá»e nhÆ°ng
lại bị câm cứ nhÆ° má»™t khúc gá»—, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà thì gầy nhá» nhÆ°ng hung, cứ nhÆ° má»™t
mÅ©i dùi váºy. Ngoà i hai vợ chồng há», trong bếp còn năm ngÆ°á»i nữa.
Năm ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà áo quần lôi thôi lếch thếch, đầu tóc bù rối, trên mặt còn dây vết
phấn son của đêm trÆ°á»›c cá»™ng vá»›i vẻ mệt nhoà i chán chÆ°á»ng không sao tả ná»—i. Tuá»—i
há» từ hai mÆ°Æ¡i đến hai mÆ°Æ¡i lăm. NgÆ°á»i cao tuá»—i nhất có đôi nhÅ© hoa thây lẩy nhÆ°
hai quả dÆ°a lá»›n và đôi mắt ngáºp trà n ánh nhục dục đầy vẻ trụy lạc và tá»™i lá»—i.
Mãi vá» sau A Cát má»›i biết ả ta là "chị cả" của các cô gái kia, khách là ng chÆ¡i thÃch
gá»i ả ta là "con voi nan".
NgÆ°á»i Ãt tuá»—i nhất là má»™t cô gái nhìn cứ nhÆ° đứa trẻ con, eo thót, ngá»±c phẳng lì,
chân tay lẻo khoẻo nhÆ°ng lại là ngÆ°á»i "đắt khách" nhất. Phải chăng là khách là ng
chÆ¡i Ä‘á»u có dục vá»ng mang tÃnh chất dã thú, tà n nhẫn vá»›i đồng loại?
Thấy A Cát bÆ°á»›c và o, cả bá»n há» Ä‘á»u tá» vẻ tò mò và kinh ngạc, may sao mụ Cả Hà n
cÅ©ng cùng bÆ°á»›c theo và o. Tất cả các cô gái Ä‘á»u gằm cả đầu xuống.
Mụ Cả Hà n bảo:
"Có nhiá»u việc chỉ Ä‘Ã n ông má»›i là m được. Äà n ông nhà ta đâu phải khúc gá»— mà lÃ
cụ rùa, bây giá» tao tÃnh kiếm vá» má»™t đứa còn có vẻ ngÆ°á»i đây!"
Mụ lại dùng sức vỗ và o vai A Cát bảo:
"Nói cho lũ chó cái nà y hay mà y tên là gì đi!"
A Cát bảo:
"Tôi là A Cát!"
Mụ Cả Hà n bảo:
"Mà y không có hỠà ?"
A Cát bảo:
"Tôi là A Cát!"
Mụ Cả Hà n dùng sức gõ mạnh và o đầu A Cát cÆ°á»i ha hả bảo:
"Thằng ranh nà y không có hỠnhưng cũng có cái hay đây!"
Mụ cÆ°á»i khoái chá:
"Nó không lắm mồm lắm miệng!"
***
Mồm miệng để ăn cÆ¡m uống rượu đâu phải để nói lắm, A Cát xÆ°a nay Ãt mồm Ãt
miệng.
Chà ng lẳng lặng Ä‘á»— má»™t gáo nÆ°á»›c nóng, ngồi thụp xuống rá»a mặt, bá»—ng đâu có má»™t
cái cẳng vÆ°Æ¡n ra hất tung cháºu nÆ°á»›c.
Má»™t cái chân múp mÃp, xá» hà i thêu hoa bằng Ä‘oạn mầu Ä‘á».
A Cát đứng dáºy nhìn và o bá»™ mặt béo phị, nhẵn thÃn, tròn xoe. Chà ng nghe thấy lÅ©
Ä‘Ã n bà đang ré lên cÆ°á»i nhÆ°ng âm thanh tá»±a hồ ở rất xa.
Chà ng lại nghe "con voi nan" đang to tiếng:
"Mà y là m ướt hết chân tao rồi, mau lau đi!"
A Cát chẳng nói gì. Chà ng lặng lẽ ngồi xuống, cầm mảnh khăn lau mà chà ng câm
vừa Ä‘Æ°a cho, lau khô cái cẳng múp mÃp ná».
Con voi nan cÅ©ng cÆ°á»i vang:
"Mà y là đứa trẻ ngoan, đến tối nếu phòng tao không có khách mà y có thể lẻn và o,
tao miá»…n phÃ!"
A Cát bảo:
"Tôi không dám."
Con voi nan bảo:
"Äến chút gan dạ ấy mà mà y cÅ©ng chẳng có à ?"
A Cát bảo:
"Tôi là thằng Ä‘Ã n ông vô dụng, tôi chỉ cần là m việc lấy tiá»n trả nợ thôi!"
Thế là từ đó chà ng được Ä‘eo thêm cái biệt hiệu gá»i là "A Cát vô dụng" nhÆ°ng
chà ng lại chẳng hỠđể ý đến chút nà o!
***
Äèn lồng vừa thắp lên, đám Ä‘Ã n bà đá»u khoác lên mình áo quần hoa hoét nhóng
nhánh nhất, mặt mũi thì trát lên một lớp son phấn dầy cộp.
"A Cát vô dụng đâu, mau rót trà cho khách!
"A Cát vô dụng đâu, ra phố lấy mấy cân rượu vỠmau!"
Cứ một lèo như thế mãi đến đêm khuya, chà ng mới náu mình trong xó bếp nghỉ
ngÆ¡i má»™t lát. Äến lúc đó chà ng câm má»›i xúc má»™t bát to cÆ¡m trắng rang thịt ngồi
nhìn chà ng ăn, trong ánh mắt ngÆ°á»i câm, mang đầy vẻ thông cảm, đồng tình.
NhÆ°ng A Cát chÆ°a bao giá» nhìn lại. Có má»™t số ngÆ°á»i tá»±a hồ không bao giá» muốn
biểu lá»™ tình cảm vá»›i ngÆ°á»i khác, A Cát là loại ngÆ°á»i ấy.
Hình như chà ng không gan dạ, lại vô dụng. Mãi đến một hôm có hai thằng thanh
niên xách Ä‘ao đến định ăn lÆ°á»ng chÆ¡i quỵt, "con voi nam" má»›i phát hiện ra má»™t
mặt khác của A Cát là chà ng không sợ đau.
Thằng trai trẻ đeo đao định cứ thế khinh khỉnh bỠđi, không ngỠchỉ có mỗi một
mình "A Cát vô dụng" dám ngăn chúng lại.
Tên trai trẻ cÆ°á»i lạnh lùng:
"Mà y muốn chết hả?"
A Cát bảo:
"Tôi không muốn chết, cÅ©ng không muốn chết đói. Các ngÆ°á»i định không trả tiá»n
mà bá» Ä‘i là định Ä‘áºp bát cÆ¡m của tôi!"
Câu nói vừa thốt ra xong thì hai cây Ä‘ao đã đâm pháºp và o ngÆ°á»i A Cát. Chà ng ta
không há» Ä‘á»™ng Ä‘áºy, đến lông mà y cÅ©ng chẳng há» chau lại, cứ thế đứng trÆ¡ ra đó
chịu đâm bẩy tám nhát đao.
Hai tên thanh niên kinh hãi nhìn A Cát rồi bá»—ng ngoan ngoãn móc tiá»n ra thanh
toán.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u kinh hoảng nhìn chà ng, định ùa cả lại đỡ A Cát nhÆ°ng chà ng không
nói không rằng mà bỠđi đến khi vỠlại sân sau xong mới ngã lăn xuống chiếc
giÆ°á»ng vừa cứng ngắc vừa lạnh ngắt, cắn chặt răng, toát mồ hôi lạnh mà quằn quại
trên giÆ°á»ng.
Chà ng đâu muốn để ngÆ°á»i khác xem mình nhÆ° anh hùng mà cÅ©ng không muốn để
ngÆ°á»i khác nhìn thấy ná»—i thống khá»— của mình.
NhÆ°ng cánh cá»a căn phòng nhá» tà đã bị ngÆ°á»i đẩy tung, rồi má»™t ngÆ°á»i len lén bÆ°á»›c
và o, ngoái tay khép chặt cá»a rồi đứng tá»±a cá»a nhìn A Cát vá»›i ánh mắt đầy thÆ°Æ¡ng
xót.
Cô ta có cặp mắt rất to, lại còn đôi tay rất khéo léo. Cô tên là Tiểu Lệ. Khách chơi
thÃch gá»i cô là "yêu tinh con" và giỠđây cô Ä‘ang dùng đôi tay xinh xắn của mình
lau mồ hôi cho A Cát.
"Tại sao anh phải là m nhÆ° váºy?"
"Vì đó là việc tôi phải là m!"
Câu trả lá»i của chà ng rất giản dị:
"Tôi phải là m việc đầu sai của mình."
"NhÆ°ng anh còn trẻ, vẫn còn rất nhiá»u việc khác có thể Ä‘i là m được!"
Cô lộ rõ vẻ quan tâm đồng tình với chà ng.
Nhưng A Cát đến nhìn cô cũng chẳng thèm nhìn, chỉ lạnh lùng bảo:
"Cô có việc của cô phải là m, sao cô không đi đi?"
Tiểu Lệ vẫn không chịu bá», lại bảo:
"Em biết trong lòng anh có rất nhiá»u việc Ä‘au lòng!"
A Cát bảo:
"Tôi đâu có!"
Tiểu Lệ bảo:
"TrÆ°á»›c đây nhất định có ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà là m anh Ä‘au lòng!"
A Cát bảo:
"Cô bói ra ma à !"
Tiểu Lệ bảo:
"Nếu anh chÆ°a từng Ä‘au Ä‘á»›n sao anh lại biến ra hình dạng nhÆ° bây giá»!"
A Cát bảo:
"Vì tôi lÆ°á»i hủi, lại là ma men!"
Tiểu Lệ há»i:
"Anh cũng háo sắc chứ?"
A Cát không chối, lÆ°á»i đến chẳng buồn chối.
Tiểu Lệ bảo:
"Nhưng bây giỠđã lâu anh chưa đụng đến đà n bà , em biết..."
Giá»ng nói của cô Ä‘á»™t nhiên trở nên kỳ quái và dịu dà ng, bá»—ng cô chá»™p lấy tay A
Cát kéo đặt lên bụng mình.
Thân thể cô dÆ°á»›i tấm áo lụa má»ng hoà n toà n lá»™ thể và A Cát cảm ngay thấy sức
nóng từ cái bụng xinh xinh của cô truyá»n ra.
Nhìn thấy dấu máu từ các chỗ vết thương do đao, mắt Tiểu Lệ như long lanh lên.
"Em biết là anh bị thÆ°Æ¡ng không nhẹ, có Ä‘iá»u chỉ cần anh cùng em... Em đảm bảo
anh sẽ quên ngay đau khỗ!"
Cô vừa nói vừa lôi kéo tay A Cát đưa đi rà khắp thân mình. Trên bộ ngực phẳng lì
của cô, đôi nhũ hoa nhỠnhưng rắn chắc.
Sự đáp ứng của A Cát thốt ra bằng có mỗi một từ:
"Cút!"
Một từ kèm theo một cái bạt tai.
Cô hất mặt lên mà ngã xuống, trên mặt lại lộ ra vẻ thắng lợi, cô mong chà ng là m
nhÆ° váºy!
"Anh khá»e tháºt!".
Cô nói.
A Cát mÃm miệng. Những vết dao đâm Ä‘au Ä‘á»›n nhÆ° lá»a đốt, trong lòng chà ng nhÆ°
cÅ©ng Ä‘ang có lá»a đốt.
A Cát phải hết sức khống chế bản thân.
Nhưng hình như Tiểu Lệ đã hạ quyết tâm không chịu bỠqua, bỗng cô dùng một
tay kéo ghì chân A Cát còn tay kia tốc áo chà ng lên mà rỠrẫm...
Cô khe khẽ rên lên, chân hông lắc lư, mình cô ướt đầm đìa...
Äang lúc ấy má»™t cánh tay vÆ°Æ¡n ra túm lấy tóc Tiểu Lệ lôi thốc ra ngoà i.
Trên bà n tay thô khá»e, múp mÃp, Ä‘eo đầy nhẫn các kiểu.
***
Khi bước và o thì mụ Cả Hà n đã say mà tay vẫn còn mang thêm rượu.
"Con chó cái ranh nà y, trá»i sinh ra đã là đồ ** rạc ** rà i."
Mụ đưa cặp mắt say rượu nhìn A Cát bảo:
"Nó ưa đà n ông đánh, đánh cà ng mạnh nó cà ng sướng!"
A Cát nhắm nghiá»n mắt lại. Chà ng bá»—ng phát hiện ra mụ Ä‘Ã n bà xồn xồn béo phục
phịch nà y cÅ©ng mang cặp mắt trà n trá» dục vá»ng nhÆ° Tiểu Lệ khi nãy. Chà ng không
muốn nhìn lại nữa.
"Nà o, uống má»™t chén. Tao biết là sâu rượu Ä‘ang ngá» nguáºy trong há»ng mà y rồi!"
Mụ cÆ°á»i khÆ¡ khá»›, nhét miệng bình rượu và o mồm A Cát.
"Hôm nay mà y đã thay tao là m được việc hay, tao phải khao thưởng háºu cho mà y!"
A Cát không nhúc nhÃch, không phản ứng.
Mụ Cả Hà n cau mà y:
"Chẳng lẽ mà y là thằng Ä‘Ã n ông vô dụng tháºt Æ°?"
A Cát bảo:
"Tôi đúng thế mà !"
***
Khi A Cát mở mắt ra thì mụ Cả Hà n đã bỠđi, trước khi đi mụ bỠmột đĩnh bạc ở
đầu giÆ°á»ng.
"Äây là tiá»n mà y đáng được thưởng, bất kỳ ai chịu bẩy tám nhát Ä‘ao Ä‘á»u không thể
chịu khống được!"
Xét cho cùng, mụ cÅ©ng chỉ nhÆ° má»™t cô gái nhá»!
"Còn việc khi nẫy tao biết mà y nhất định chẳng quên được đâu!"
A Cát nghe tiếng chân mụ bÆ°á»›c ra ngoà i cá»a xong thì bắt đầu nôn má»a. Chuyện
nà y chà ng quên sao được!
Hết nôn á»e, A Cát Ä‘Ã nh bá» Ä‘i, để Ä‘Ä©nh bạc lại chảo nấu cÆ¡m cho chà ng câm. Chà ng
ngược gió bấc lạnh Ä‘i ra khá»i ngõ há» Hà n, chà ng biết mình đã không còn ở lại
được nữa rồi.
|
|
|
| |