08-07-2012, 07:23 PM
Cơn gió vô tình Giang hồ lãng tỠQuy ẩn giang hồ
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Ngôi nhà cô Ä‘Æ¡n ....
Bà i gởi: 8,045
Thá»i gian online: 4 tháng 0 tuần 2 ngà y
Thanks: 608
Thanked 32,079 Times in 4,176 Posts
Công Ty Cho Thuê Quỷ
Tác Giả: Khản Không
Quyển 1: Äại thiên sÆ° bắt quá»·
Chương 3: Mỹ nữ xuất hiện (2)
NgÆ°á»i dịch: No_dance8x (Nhóm dịch Äá»™c Cô Thôn)
Biên dịch: No_dance8x
Nguồn: TTV
Tuy Ung Bác Văn đã thầm Ä‘oán trÆ°á»›c phản ứng của Phà Mặc nhÆ°ng hắn cÅ©ng chỉ nghÄ© đến có lẽ ông lão nà y cÅ©ng không tin và thỉnh giáo biện pháp để giải cứu hoặc là vô cùng cảm kÃch... Nà o ngá» Phà Mặc lại vá»™i và ng chạy trốn nhÆ° chạy nạn khiến hắn không khá»i sá»ng sốt má»™t chút. Lúc nà y, Ung Bác Văn má»›i nhá»› đến những lá»i mình chÆ°a nói hết nên liá»n Ä‘uổi theo sau, lá»›n tiếng nói: "Phà lão tiên sinh, tôi dám khẳng định có ngÆ°á»i đứng sau sai khiến con quá»· kia đấy. ChÃnh ông phải cẩn tháºn Ä‘á» phòng. Nếu có gì khó khăn, hãy trở lại đây tìm tôi!"
Äầu của Phà Mặc cÅ©ng chẳng thèm ngoảnh lại, hoà n toà n không để ý đến lá»i của Ung Bác Văn mà chỉ vùi đầu chạy vá» phÃa trÆ°á»›c. Dáng vẻ kia tháºt giống nhÆ° Ung Bác Văn chÃnh là ác quá»· đòi mạng váºy. Bên kia, Ung Bác Văn vẫn cảm thấy không yên lòng, hắn Ä‘ang định Ä‘uổi theo thì cá»a thông vá»›i phòng bên cạnh bá»—ng mở ra, má»™t bà lão gầy ốm nhô đầu ra, cÆ°á»i nói: "Chà ng trai, cái là do nà y đã quá cÅ© trong giang hồ rồi. Bây giá», cáºu còn cho rằng ông ta sẽ tin hay sao? Äến ngÆ°á»i già cả nhÆ° tôi còn không thèm xà i, váºy mà cáºu vẫn còn dùng! Trách không được ở đây đã lâu thế nhÆ°ng vẫn chÆ°a kéo được má»™t vị khách nà o. Chi bằng cáºu hãy nhÆ° tôi để theo kịp thủy triá»u của thá»i đại Ä‘i thôi!"
Ung Bác Văn cÅ©ng biết ngÆ°á»i vừa lên tiếng. Bà lão nà y há» LÆ°u, vốn là má»™t thầy tÆ°á»›ng số, nghe nói trÆ°á»›c kia bà ta cÅ©ng bà y bát quái, bói Dịch Kinh. Vá» sau, thứ đó không còn lÆ°u hà nh nên liá»n đổi sang bói chiêm tinh, bà i Tarot. Äến bây giá», bà lão nà y dứt khoát trở thà nh thầy tÆ°á»›ng số vi tÃnh, còn nói cái gì mà "công nghệ cao có thể dá»± Ä‘oán tÆ°Æ¡ng lai", vân vân... Bà chủ yếu xem bói cho má»™t Ãt há»c sinh trung há»c, má»™t má»±c tin tưởng những phÆ°Æ¡ng pháp bói toán của nÆ°á»›c ngoà i và xì mÅ©i coi thÆ°á»ng phÆ°Æ¡ng pháp xem bói truyá»n thống. Vừa rồi, bà lão hiện thân chỉ là vì muốn dạy dá»— lá»›p thần côn Ä‘á»i sau.
Ung Bác Văn không có cảm tình gì đối vá»›i những bà cốt hay lừa gạt trẻ con, huống chi hắn là má»™t pháp sÆ° có khả năng bắt quá»· trừ tà tháºt sá»±, sao có thể đánh đồng cùng nhau cho được. Vừa nghe mấy câu dạy dá»— nà y, trong lòng liá»n cảm thấy khó chịu nhÆ°ng do lá»… phép nên không dám phản bác mà chỉ Ä‘Ã nh miá»…n cưỡng nhe răng chà o bà ta. Äến khi quay đầu nhìn lại, bóng dáng của Phà Mặc đã không còn.
Ung Bác Văn nghÄ© ngợi chút Ãt, liá»n cảm thấy tháºt mất mặt. Rốt cuá»™c không thèm Ä‘uổi theo nữa mà quay ngÆ°á»i trở vá» phòng. Lúc nà y, Elle Vân lặng lẽ ngồi trên ghế nhìn chai thuốc chÆ°a tro tà n của quá»· cổ ở trên bà n má»™t cách ngÆ¡ ngác. Ung Bác Văn cÅ©ng không biết nà ng suy nghÄ© cái gì, láºp tức Ä‘i đến gần, Ä‘oạn cÆ°á»i há»i: "Là m sao váºy? Em vẫn còn sợ à ! Con quá»· cổ kia đã bị anh giết, thu lại tro cốt chỉ là vì phòng ngừa, những thứ tro tà n của cổ thÆ°á»ng có Ä‘á»™c nên anh phải xá» là thÃch đáng."
"Rất nguy hiểm." Giá»ng nói của Elle Vân nhà n nhạt. Khi quay đầu nhìn Ung Bác Văn, ánh mắt của nà ng có phần cổ quái khiến lòng của hắn nhảy loạn má»™t hồi, cuối cùng má»›i há»i: "Tiểu Vân tá»·, em bị gì váºy?"
"Không có gì, em chỉ Ä‘ang nghÄ© có phải sau nà y anh Ä‘á»u muốn sống cuá»™c sống nhÆ° thế nà y hay không?" Elle Vân lắc đầu rồi nhìn ngÆ°á»i con trai ở chung vá»›i nà ng từ nhỠđến lá»›n, giá»ng nói có vẻ buồn bã: "Anh có biết hay không? Vừa rồi nếu không có tiếng hét của em, thì ngÆ°á»i mất mạng chÃnh là anh, chứ không phải con quá»· cổ đó."
Tình hình lúc nãy có thể nói là nhìn cân treo sợi tóc, bây giá» nhá»› tá»›i, Ung Bác Văn không nhịn được rét run cả sống lÆ°ng: "Anh biết em là ngÆ°á»i đối tốt vá»›i anh nhất..."
"Không cần nói những câu nà y!" Elle Vân cắt đứt lá»i nói của hắn: "Em chỉ muốn biết, lần sau nếu gặp quá»·, chẳng lẽ anh cÅ©ng muốn quên mình nhÆ° hôm nay sao?"
"Äây là sứ mạng của anh!" Ung Bác Văn đã Ä‘oán được nguyên nhân dẫn đến thái Ä‘á»™ cổ quái của Elle Vân nên liá»n nắm chặt bá» vai của nà ng, mắt nhìn chằm chằm và o Elle Vân, nói rà nh mạch má»—i chữ má»—i câu: "Anh đã sinh ra trong má»™t gia đình nhÆ° váºy, nếu thế hệ nà y đã là thiên sÆ° thì anh không thể trốn tránh trách nhiệm." Kỳ tháºt lá»i nà y chÃnh là câu mà cha của Ung Bác Văn thÃch nói nhất. Từ lúc nhá», đây có lẽ chÃnh là đáp án tiêu chuẩn trong đầu hắn. Chỉ là khi hai chân vẫn còn má»m nhÅ©n nhÆ° chi chi, Ung Bác Văn nói ra mà không cần nghÄ© ngợi gì, cÅ©ng có thể xem đây chÃnh là ý nghÄ© thá»±c sá»± của hắn. Vốn Ung Văn còn định giải thÃch "Äây là kỳ vá»ng từ trÆ°á»›c đến nay cha và ông để lại..." để giải thÃch nhÆ°ng cô gái trÆ°á»›c mặt không cho hắn má»™t cÆ¡ há»™i nhÆ° váºy bao giá».
Nghe Ung Bác Văn nói đến đây, Elle Vân khẽ gáºt đầu, đẩy bà n tay trên vai mình xuống rồi đứng lên, quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c ra khá»i phòng mà không nói má»™t lá»i nà o.
"Tiểu Vân tá»·, em..." Ung Bác Văn chÆ°a từng thấy Elle Vân biểu hiện nhÆ° váºy bao giá» nên không biết phải là m thế nà o. Hẳn chỉ Ä‘Ã nh đứng nhìn, miệng gá»i váºy nhÆ°ng không biết phải nói ra sao.
Elle Vân dừng bÆ°á»›c, xoay đầu trả lá»i: "Em không sao, chỉ là muốn má»™t chút yên tÄ©nh mà thôi." Suy nghÄ© má»™t chút, lại há»i: "Còn công việc của anh..."
"Sẽ tìm, buổi chiá»u liá»n Ä‘i." Ung Bác Văn láºp tức trả lá»i mà không há» do dá»±: "Anh đã nói thì nhất định sẽ không đổi ý."
"Váºy thì tốt rồi." Khuôn mặt của Elle Vân giãn ra: "NhÆ° váºy Ä‘i, công ty Song Tháp Văn Hóa muốn muốn tìm má»™t biên táºp tạo hình mỹ thuáºt, buổi chiá»u anh vá»›i em qua đó em. Em Ä‘i trÆ°á»›c đây."
Äi được và i bÆ°á»›c, nà ng lại ngừng: "Tiểu Văn, sá»± việc xảy ra hôm nay tuyệt đối không thể cho ba mẹ em biết rõ, nói cách khác..."
"Tốt, tốt." Lúc nà y Elle Vân má»›i rá»i khá»i.
Ung Bác Văn nhìn bóng lÆ°ng của bạn gái đến ngẩn ngÆ°á»i, đến khi không còn nhìn thấy, hắn má»›i thở dà i má»™t cái để lấy lại tinh thần nhÆ°ng rồi lại ngồi đỠđẫn nhÆ° trÆ°á»›c, miệng lẩm bẩm: "Thoạt nhìn có lẽ mình phải là m nhÆ° lá»i bà lão đó má»›i được." Ung Bác Văn nói đến đây, tay vuốt ve bình thuốc, thầm suy tÃnh.
Hắn đã gặp quá»·, hÆ¡n nữa không chỉ thấy được mà còn bắt được má»™t con quá»· cổ hiếm thấy. Rốt cuá»™c thứ đã há»c hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm đã phát huy không Ãt công dụng. Nhá»› ngà y đó, tâm nguyện lá»›n nhất của ông ná»™i và cha chÃnh là gặp quá»· má»™t lần để chứng minh má»™t thân bản lÄ©nh không phải không có tác dụng. Nếu so Ä‘iểm nà y vá»›i hai ngÆ°á»i, kẻ chỉ chá» hai mÆ°Æ¡i mấy năm đã gặp quá»· nhÆ° hắn đã có thể nói là may mắn vô cùng. NhÆ°ng tâm nguyện của cha chú đã thà nh, sau đó phải là m thế nà o đây? Chẳng lẽ vẫn phải chỠđợi nhÆ° trÆ°á»›c sao?
Ung Bác Văn cảm thấy rất hoang mang, trÆ°á»›c khi gặp quá»·, hắn đã tưởng tượng rất nhiá»u khả năng. Sá»± hấp dẫn nà y chÃnh là động lá»±c để hắn chỠđợi. Äến hôm nay đã gặp quá»·, hắn cÅ©ng khó có thể kiên định đợi quá»· xuất hiện nhÆ° trÆ°á»›c.
Con ngÆ°á»i là váºy, lúc chÆ°a đạt được mục tiêu thì nhiệt tình đầy ngÆ°á»i. Äến khi đã thá»±c hiện xong mục Ä‘Ãch ban đầu sẽ mất Ä‘i phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng phấn đấu, để rồi cảm thấy hoang mang, vô lá»±c.
Tâm nguyện lá»›n nhất đã hoà n thà nh trong ngà y hôm nay nhÆ°ng có vẻ nhÆ° cảm giác chỠđợi, lo lắng khi gặp quá»· trong Ung Bác Văn cÅ©ng đã không còn. HÆ¡n nữa, Ä‘iá»u quan trá»ng hÆ¡n là từ nhá» hắn sống sá»± che chở của ngÆ°á»i thân, nguy hiểm lá»›n nhất chỉ là gãy má»™t cái răng khi té từ trên cây xuống. Ung Bác Hắn không nghÄ© má»™t ngà y sẽ tÃnh mạng để Ä‘i chém giết. Trong suy nghÄ© của hắn, thiên sÆ° bắt quá»· ắt hẳn là má»™t chuyện dá»… dà ng, chẳng khác nà o nghÄ© khi loại đồ váºt yếu á»›t nhÆ° quá»· gặp thiên sÆ° mạnh mẽ sẽ láºp tức quá»· xuống dáºp đầu xin tha, sau đó tá»± nguyện buông tay chịu trói.
Và sá»± tháºt đã chứng minh, đây chẳng qua là tưởng tượng rất chủ quan của Ung Bác Văn mà thôi.
Bắt quá»· rõ rà ng là má»™t nghá» nghiệp có tá»· lệ nguy hiểm chênh lệch vá»›i tỉ lệ hồi báo. Lần đầu ra tay, đến thù lao cÅ©ng không có mà suýt đã Ä‘i tong cái mạng nhá».
"Rất nguy hiểm..." Ung Bác Văn không khá»i nói má»™t câu y nhÆ° câu Elle Vân vừa nói, trong lòng cÅ©ng cảm nháºn được sá»± sợ hãi, lo lắng của bạn gái. Nói tháºt, khi hồi tưởng lại má»™t mà n nguy hiểm đã xảy ra, cả ngÆ°á»i vẫn còn rét run không thôi.
Con mèo Ä‘en trốn ở ngoà i cá»a cả má»™t buổi cẩn tháºn Ä‘i tá»›i tá»±a bên cạnh bà n chân của chủ nhân rồi dùng đầu cá» xát, miệng kêu meo meo.
Ung Bác Văn ôm mèo Ä‘en, bắt đầu há»i nghiêm túc: "Bông, mà y nói xem tao phải là m gì bây giá»? Hay là sau nay không bắt quá»· nữa, thay và o đó thà nh tháºt tìm má»™t công việc đứng đắn rồi cố gắng kiếm tiá»n để cÆ°á»›i Tiểu Vân tá»· vá» nhà ?"
Con mèo đen kêu meo meo, mắt nhìn chăm chằm gã chủ nhân đang sa sút phong độ.
Ung Bác Văn lại nói: "Không được, sao mình lại có thể buông tha nhÆ° váºy? Äây chÃnh là sứ mạng của phái Thiên SÆ°, kỳ vá»ng của cả nhà đá»u đặt lên trên ngÆ°á»i mình mà ."
Hắc Miêu lắc đầu.
Ung Bác Văn sá»ng sốt má»™t chút rồi gáºt đầu nói: "Mà y cÅ©ng không đồng ý sao? Äúng rồi, việc nà y quả tháºt quá nguy hiểm. Chắc hẳn Tiểu Vân tá»· bị hù dá»a không Ãt. À, lúc nghe ba và ông kể chuyện những thiên sÆ° thÆ°á»ng Ä‘á»™c thân, rất có thể Ä‘á»u do quá»· dá»a chạy. Mặc dù nói đại trượng phu rất cần vợ, nhÆ°ng rõ rà ng tao Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t Thiên SÆ°, căn bản không cần sợ cái nà y. Tuy nhiên công việc nà y, tạm không nói đến nguy hiểm, quả tháºt thù lao quá thấp. Mà y xem, vừa rồi chÆ°a kịp thu má»™t xu. Tiểu Vân tá»· nói cÅ©ng đúng, tao không thể ăn không khà để sống."
Con mèo đen dùng hau móng che tai, khổ sở nằm trên đùi chủ nhân, cũng không thèm lên tiếng.
Ung Bác Văn trái lo phải nghÄ©, trong lòng thầm do dá»±. Sau khi suy nghÄ© được ná»a ngà y, rốt cuá»™c cÅ©ng quyết định: "Dù sao quá»· cÅ©ng không dá»… đụng nhÆ° váºy. Chỉ cần vá» sau mình không chủ Ä‘á»™ng Ä‘i tìm thì theo xác suất có lẽ cÅ©ng phải ba mÆ°Æ¡i năm sau má»›i đụng. Ha ha, đợi ba mÆ°Æ¡i năm sau, khi đã cÆ°á»›i vợ sinh con rồi lại gặp quá»· thì sẽ tÃnh sau." Là m theo thói quen "không giải quyết được vấn Ä‘á» thì tạm thá»i để sang má»™t bên" của mình, trong lòng Ung Bác Văn chợt cảm khoan khoái hÆ¡n không Ãt. Ngay láºp tức không thèm để ý đến chuyện nà y nữa, thay và o đó tiếp tục thu dá»n căn phòng Ä‘ang rất bừa bá»™n.
--o0o--
Tà i sản của kimnambin
Chữ ký của kimnambin
Như chưa từng nhớ
Như chưa từng quên
Như chưa từng yêu
NhÆ° chÆ°a từng hy vá»ng
NgÆ°á»i có vui buồn tan hợp,
trăng có khi tá» khi má»
chỉ mong ngÆ°á»i mãi mãi
ngà n dặm vẫn xinh tươi
Vạn lý phong sương vạn lý sầu
Ngà n thu ôm mối háºn mÆ°a ngâu
Gió sao bắc được cầu Ô Thước
Em nhé thôi mình hẹn kiếp sau!
Lệ nhòa chảy thẳng và o tim
Trăm ngà n nổi nhớ lại thêm nổi sầu
Trải bao sương gió dải dầu
Xin đai TỠLộ xin bầu Nhang Uyên
Mai nà y dẫu gặp thuyá»n quyên
CÅ©ng Ä‘Ã nh hẹn lại tÆ¡ duyên má»™t Ä‘á»i
Một mình trong chốn bể khơi
Thân nà y tà n tạ vẻ vá»i là m chi
Xin ngÆ°á»i cứ quải gánh Ä‘i
Một mình tôi lại tìm bi với sầu
Cây không buồn sao Cây rụng lá
Äá không buồn sao đá phủ rêu
Trá»i không buồn sao mÆ°a lại đổ
Mắt không buồn sao lệ hoen mi
ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là 1 đấng nam nhi thì phải biết gánh vác việc lá»›n.
Nếu muốn thà nh công thì phải biết giữ bà máºt---->" Ném đá phải biết giấu tay".
Muốn thà nh đại nghiệp thì phải theo đuổi đến cùng, là m việc dứt khoác, đến nơi đến chốn
>"Qua cầu nhớ phải rút ván".
Phải biết ngăn chặn những mối nguy tiá»m ẩn---->" Phải biết thá»c gáºy bánh xe". Phải có khả năng hùng biện và giữ vững láºp trÆ°á»ng---->" Phải ngáºm máu phun ngÆ°á»i"
Äông vá» rồi, nÆ¡i xa anh vẫn biết
Em cô Ä‘Æ¡n và mong ngóng anh nhiá»u
Luôn mong chỠnhững tin nhắn tình yêu
Anh đã biết nói ngà n lần chưa đủ
Anh biết chứ em cần cần nhiá»u lắm
Một vòng tay ủ ấm giấc mơ mình
Chiá»u rồi tối giảng Ä‘Æ°á»ng vắng lạnh tanh
Ná»—i nhá»› em ngáºp trà n căn gác trá»
Hà Nội đêm đông có anh ngồi ngắm phố
Nhớ vỠem quên giá lạnh tê lòng...
Hạnh phúc là gì em có biết không?
Hạnh phúc là được nghÄ© vá» em dù trong má»i lúc
Hạnh phúc là khi anh biết tình cảm em trao là chân thực
sẽ chẳng đổi thay ...
Hạnh phúc là gì anh có hay
Hạnh phúc là bỠvai anh mỗi khi em muốn khóc
Hạnh phúc là khi em biết mình chẳng bao giỠđơn độc
Dù em xa anh...
Hạnh phúc là gì em có hiểu không
Hạnh phúc là khi anh bên cạnh em mỗi khi em cần anh nhất
Dù lặng im nhÆ°ng sá»± đồng cảm trong anh là chân tháºt
Anh nghĩ rằng mình gánh được nỗi đau
Hạnh phúc của anh em chẳng hiểu được đâu
Hạnh phúc bắt đầu từ khi anh gặp em ngà y ấy
Dẫu biết rằng cuá»™c Ä‘á»i vẫn còn nhiá»u sóng dáºy
Hạnh phúc vẫn yên bình khi anh có em bên cạnh
08-07-2012, 07:24 PM
Cơn gió vô tình Giang hồ lãng tỠQuy ẩn giang hồ
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Ngôi nhà cô Ä‘Æ¡n ....
Bà i gởi: 8,045
Thá»i gian online: 4 tháng 0 tuần 2 ngà y
Thanks: 608
Thanked 32,079 Times in 4,176 Posts
Công Ty Cho Thuê Quỷ
Tác Giả: Khản Không
Quyển 1: Äại thiên sÆ° bắt quá»·
Chương 3: Mỹ nữ xuất hiện (Full)
NgÆ°á»i dịch: No_dance8x (Nhóm dịch Äá»™c Cô Thôn)
Biên dịch: No_dance8x
Nguồn: TTV
Äợi đến khi thu dá»n xong xuôi tất cả má»i thứ thì mặt trá»i đã lên đến đỉnh đầu, Ung Bác Văn thấy thá»i gian không còn sá»›m. Trong lòng vừa nghÄ© sẽ ra ngoà i ăn bữa cÆ¡m trÆ°a nên liá»n thay quần áo và mang theo chai thuốc chứa tro cốt của quá»· cổ. NhÆ°ng đến khi Ung Bác Văn xoay ngÆ°á»i muốn Ä‘i thì lại nghÄ© đến thứ gì nên quay trở lại. Sau khi lấy theo kÃnh Bát Quái, hắn má»›i ra lấy má»™t quyển sách cổ, má»™t đống bùa trống (Bùa chÆ°a vẽ) mà u và ng, vẽ máy móc hÆ¡n mÆ°á»i tấm rồi má»›i nhét tất cả và o trong túi. Äến đây, Ung Bác Văn má»›i rá»i khá»i phòng. Tất nhiên, hắn muốn xá» là sạch sẽ tất cả tro tà n của quá»· cổ, còn việc mang theo những thứ nà y chỉ là để phòng bất trắc. Dù sao, theo lý giải của sách, quá»· cổ quả tháºt là thứ tà môn kỳ lạ vô cùng, nếu không chuẩn bị đầy đủ có thế sẽ không ứng biến kịp.
Ung Bác Văn mang theo nhiá»u thứ, trong đó có cả con mèo Ä‘en của hắn. Sau khi vừa bÆ°á»›c ra ngoà i, Ung Bác Văn liá»n khóa kỹ rồi má»›i bÆ°á»›c vá» phÃa thang máy. NhÆ°ng chỉ Ä‘i được và i bÆ°á»›c thì trong tai hắn chợt nghe thấy nhiá»u âm thanh cÆ°á»i đùa. Thuáºn theo hÆ°á»›ng của âm thanh, Ung Bác Văn nhìn lại và liá»n bắt gặp má»™t nam, nhiá»u nữ. Sáu, bảy ngÆ°á»i nà y từ má»™t nÆ¡i khác trong hà nh lang Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông cầm đầu Ä‘ang mang theo vẻ mặt dữ tợn, bụng lại phệ đến Ä‘á»™ ú nu ú núc. Kẻ nà y lá»›n lên nhìn sao cÅ©ng thấy giống đồ tể (NgÆ°á»i là m nghá» giết mổ gia súc), lại có phần hao hao nhÆ° đầu bếp, đây quả tháºt chÃnh là đại sÆ° phong thủy đứng đầu Xuân Thà nh, LÆ°u Ã.
Sau lÆ°ng LÆ°u đại sÆ° là và i ngÆ°á»i phụ nữ, há» Ä‘á»u là những nữ đệ tá» má»›i được đại sÆ° thu nháºn trong tuần nà y. Má»—i ngÆ°á»i trong số đó Ä‘á»u Ä‘iện nÆ°á»›c đầy đủ và gợi cảm đến bức ngÆ°á»i, lại biết cách ăn mặc, trang Ä‘iểm nên nhìn sao cÅ©ng đẹp đẽ vô cùng. Dù Ung Bác Văn cách há» tháºt xa nhÆ°ng những mùi thÆ¡m nồng Ä‘áºm đã Ä‘áºp và o mặt hắn.
Không biết mấy ngÆ°á»i nà y Ä‘ang nói đến cái gì mà cÆ°á»i đến Ä‘á»™ ngá»a tá»›i ngá»a lui, hoà n toà n không há» cố kỵ ánh mắt của ngÆ°á»i khác. Lúc nà y, những đôi bà n tay trắng nhÆ° phấn của các nữ đệ tá» Ä‘ang nện trên ngÆ°á»i của LÆ°u đại sÆ°, mà LÆ°u đại sÆ° lại cá»±c kỳ phong Ä‘á»™, hai tay trái phải nhấc lên đỡ xuống để đón lấy, đôi lúc lại tiện thể sá» soạng mông ngá»±c của các nà ng má»™t cách vô ý. Cứ tá»±a nhÆ° Ä‘á»™ng tác phản xạ, má»—i lần nhÆ° váºy, những ngón tay thô to của LÆ°u đại sÆ° khép lại rồi niết đến Ä‘á»™ các nà ng phải khẽ gá»i bằng giá»ng Ä‘iệu dịu dà ng, mÆ¡n mởn. Mà mấy ngÆ°á»i nữ đệ tá» nà y ấy thế mà tháºt tôn sÆ° trá»ng đạo, tuy chá»— hiểm bị táºp kÃch nhÆ°ng cÅ©ng không nổi giáºn vá»›i sÆ° phụ, ngược lại nụ cÆ°á»i cà ng thêm quyến rÅ©, hÆ¡n nữa các nà ng còn cố Ä‘em mấy cái gò núi tháºt cao của mình cá» thêm lên ngÆ°á»i của sÆ° phụ.
Ung Bác Văn thấy quan hệ thầy trò hòa hợp đến Ä‘á»™ nà y thì tim Ä‘áºp cà ng nhanh, trong lòng hâm má»™ vô cùng. Tuy nói hắn đã ở chung vá»›i Tiểu Vân tá»· nhiá»u năm nhÆ°ng cá» chỉ thân thiết lắm má»›i là ôm ôm ấp ấp hay va chạm thân thể má»™t cách do dá»± mà thôi, đã thế còn phải vụng trá»™m tiến hà nh lúc không có ngÆ°á»i... CÅ©ng lạ, hình nhÆ° mấy đệ tá» nà y lão ta thu chÆ°a được mấy ngà y mà đã được dạy dá»— thà nh ngoan ngoãn nhÆ° váºy. Äại sÆ° quả nhiên là đại sÆ°, tháºt không giống nhÆ° ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng.
Ung Bác Văn Ä‘ang nhìn chằm chằm thì LÆ°u à dÆ°á»ng nhÆ° đã cảm thấy được ánh mắt của hắn. Lúc nà y, LÆ°u à liá»n liếc lại ngÆ°á»i trẻ tuổi, ánh mắt rất bất thiện. Ung Bác Văn thấy váºy, vá»™i và ng thu hồi ánh mắt của mình rồi quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa thang máy.
Hai thang máy Ä‘á»u có thể lên đến tầng cao nhất, Ung Bác Văn chỉ cần mất chút thá»i gian chỠđợi. Mà ngay lúc nà y, hắn nghe thấy âm thanh cÆ°á»i cợt từ xa đến gần, không lâu sau đã tá»›i sau lÆ°ng, cái gì mà "SÆ° phụ xấu lắm", "Äêm nay để cho cô sung sÆ°á»›ng", "SÆ°á»›ng đến chết"..., đôi câu và i lá»i nà y vừa nghe đã đủ khiến thanh niên thuần khiết nhÆ° Ung Bác Văn ngượng ngùng, xấu hổ. Trong khi hắn Ä‘ang tâm hoảng ý loạn, lại nghe âm thanh cÆ°á»i nói chợt ngừng lại, sau đó là má»™t tiếng gá»i thô bạo: "Ê, thằng nhóc kia!"
Ung Bác Văn quay đầu, khuôn mặt máºp mạp đã ở gần hắn trong gang tấc, bên trong miệng tên nà y lá»™ ra hà m răng và ng khè, mùi hôi thối toát ra từng đợt khiến Ung Bác Văn sợ đến mức vá»™i và ng lui vá» sau má»™t bÆ°á»›c, lúng túng há»i: "Có chuyện gì?"
LÆ°u đại sÆ° vẫn nhìn Ung Bác Văn bằng ná»a con mắt, lạnh lùng nói: "Thằng nhóc kia, là m ngÆ°á»i phải biết tốt xấu, rõ rà ng dám Ä‘oạt chuyện là m ăn vá»›i ta à . Hừ, xem ra ngÆ°Æ¡i đã không còn muốn lăn lá»™n ở Xuân Thà nh rồi."
Ung Bác Văn cà ng nghe nghe hồ đồ, há»i lại: "Äoạt chuyện là m ăn gì? Từ lúc nà o ta Ä‘oạt chuyện là m ăn của vá»›i ngÆ°Æ¡i?"
LÆ°u đại sÆ° hừ lạnh, mắt lóe lên hung quang: "Thằng nhóc, chỉ bằng ngÆ°Æ¡i mà dám là m ăn vá»›i lão PhÃ? NgÆ°Æ¡i chÆ°a xem lại cân lượng của chÃnh mình sao, rồi lúc đó hẵng há»i thăm xem lão Phà là loại ngÆ°á»i nà o!"
Ung Bác Văn bừng tỉnh, rất có thể cuộc nói chuyện tại hà nh lang cùng Phà Mặc, hơn nữa lại đem ông lão vỠstudio của mình đã bị Lưu à thấy được, xem ra đại sư cho rằng mình đoạt chuyện sinh ý của ông ta rồi.
"Ta không có..." Ung Bác Văn muốn giải thÃch nhÆ°ng LÆ°u à đã không còn kiên nhẫn: "Bởi vì ngÆ°Æ¡i can thiệp nên ta má»›i có ý tốt nhắc nhở: Äạo hạnh không đủ thì đừng có xen và o, chẳng may sẽ mất Ä‘i cái mạng nhá»!"
"Chẳng lẽ LÆ°u đại sÆ° đã nhìn ra có hấp khà quá»· bám và o trên ngÆ°á»i Phà tiên sinh? Váºy hắn vì sao mặc kệ? Hẳn là có thâm ý khác. Xem ra ta đã vô tình là m hÆ° mất chuyện của hắn." Ung Bác Văn nghe đến đây, trong ná»™i tâm thầm bất an, Ä‘ang muốn hÆ°á»›ng đại sÆ° thỉnh giáo thì cá»a thang máy lại phát ra "Äinh đông" rồi mở ra. LÆ°u đại sÆ° không hỠđể ý tá»›i hắn nữa, sau khi ôm choà ng đầu vai của hai nữ đệ tá» liá»n vượt lên trÆ°á»›c, Ä‘i và o thang máy, mấy nữ đệ tá» khác cÅ©ng Ä‘á»u không cam lòng rÆ¡i lại phÃa sau nên vá»™i theo và o thang máy. Cá»a thang máy dần khép lại, bắt đầu cháºm rãi Ä‘i xuống.
Ung Bác Văn ngẩn ngÆ¡ rồi lại lắc đầu, thấy cái thang máy khác cÅ©ng đã đến, liá»n vá»™i và ng Ä‘i và o.
Trong thang máy không có má»™t bóng ngÆ°á»i, Ung Bác Văn tiện tay ấn nút Ä‘i xuống lầu má»™t, nhÆ°ng vừa má»›i Ä‘i được ná»a tầng lầu thì Ä‘á»™t nhiên trong thang máy phát ra tiếng còi báo Ä‘á»™ng. Ngay sau đó, không gian nhá» hẹp dần tối lại, ánh đèn chá»›p tắt liên tục.
"Không phải xui xẻo đụng phải trục trặc thang máy rồi chứ!" Ung Bác Văn vừa má»›i lầm bầm má»™t câu, liá»n nghe và i tiếng nổ "Bụp" "Bụp" "Bụp" phát ra, thang máy Ä‘ang Ä‘ung Ä‘Æ°a liá»n ngừng lại, bốn phÃa trở nên Ä‘en kịt, có thể nói là đưa tay không thấy được năm ngón.
"Tháºt sá»± là ... Uầy, dÆ°á»ng nhÆ° hôm nay váºn khà rất kém cá»i!" Ung Bác Văn chẳng mấy khẩn trÆ°Æ¡ng, cái thang máy trong tòa building nà y cÅ©ng không biết là ở đâu là m ra mà bình quân má»™t tháng cÅ©ng phải hÆ° nhÆ° thế hai ba lần, chất lượng tồi tệ nhÆ° thế nhÆ°ng công ty quản là quyết không chịu đổi Ä‘i, quả tháºt rất keo kiệt. Tuy Ung Bác Văn ở chá»— nà y má»›i hÆ¡n má»™t tháng, nhÆ°ng cÅ©ng không phải lần đầu tiên gặp phải chuyện nà y.
"Có lẽ ta nên quay lại để vẽ thêm má»™t tấm phù tăng thá»i váºn rồi mang lên." Ung Bác Văn hồi tưởng đến tấm phù gia tăng váºn khà đã từng gặp ở trong sách cổ cùng vá»›i bùa chú đổi váºn tÆ°Æ¡ng quan, cùng lúc đó ngón trá» của hắn vÆ°Æ¡n ra trên không trung vẽ lung tung. NhÆ°ng má»›i vẽ ra hai nét, đầu ngón tay liá»n đụng phải má»™t thứ má»m nhÅ©n lại tròn trịa, hÆ¡n nữa còn rất co dãn. Hắn không khá»i cảm thấy sững sá», còn chÆ°a kịp phản ứng, chợt nghe đối diện thét lên má»™t tiếng, đúng là giá»ng nói của nữ!
"Ã? Xin lá»—i, tôi xin lá»—i... Ai da, tháºt không phải!" Trong đầu Ung Bác Văn láºp tức hiện ra hình tượng mê ngÆ°á»i mình Ä‘ang cầm trong tay. Theo bản năng, hắn vá»™i và ng rút tay vá» rồi xin lá»—i, nhÆ°ng nói được và i câu má»›i nháºn ra sá»± tình bất thÆ°á»ng: Trong thang máy rõ rà ng chỉ có má»™t mình hắn, cô gái phÃa trÆ°á»›c từ đâu xuất hiện đây?
Chẳng lẽ lại là quỷ đến quấy phá?
Ung Bác Văn cả kinh, láºp tức liên tưởng tá»›i con quá»· cổ vừa má»›i bị chÃnh mình tiêu diệt, hắn không khá»i cảm thấy toà n thân phát lạnh.
"Chủ nhân của con quá»· cổ kia không ngá» lại tá»›i báo thù nhanh nhÆ° váºy!" à nghÄ© nà y tá»± nhiên vì váºy mà hiện ra, Ung Bác Văn không cần nghÄ© ngợi mà khẽ đảo tay, ngón tay là m ra quá»· ấn, hung hăng bắt lấy bá»™ vị vừa đụng phải, tay trái tung chưởng, miệng hét lá»›n má»™t tiếng.
Trong tưởng tưởng của Ung Bác Văn, đây hẳn là cái đầu.
Chỉ nghe má»™t tiếng trầm đục vang lên, Ung Bác Văn vừa vặn vá»— trúng nÆ¡i nà y, ngay láºp tức liá»n thấy thứ trên tay vừa má»m vừa ấm, tá»±a nhÆ° là má»™t khu vá»±c hình tam giác. Mặc dù tay trái của hắn vá»— và o giữa hai cái bá»™ vị vừa má»m vừa to nà y, tuy nhiên trong phút chốc hắn vẫn không thể xác định rõ đó là bá»™ vị nà o, nhÆ°ng có thể khẳng định rằng đó không phải là cái đầu nhÆ° trong tưởng tượng của mình!
"Äây là váºt gì? Chẳng lẽ lại là má»™t quái thai nhÆ° quá»· cổ vừa nãy?" ChÃnh trong lúc Ung Bác Văn cảm thấy hoang mang trăm mối nhÆ°ng vẫn không có cách nà o giải đáp, chỉ nghe thấy giá»ng nữ ở phÃa đối diện hét lên má»™t tiếng: "Sắc lang!" Kình phong theo đó phất tá»›i, thẳng đến trÆ°á»›c mặt hắn.
Ung Bác Văn nhanh chóng ngá»a đầu vá» phÃa sau, mÅ©i liá»n ngá»i thấy má»™t mùi thÆ¡m nhà n nhạt lÆ°á»›t qua chóp mÅ©i, láºp tức má»™t tiếng xé gió phát ra trên đỉnh đầu, má»™t thứ gì đó Ä‘ang nện xuống đỉnh đầu của Ung Bác Văn, đồng thá»i má»™t kình lá»±c khác đánh vá» phÃa bụng của hắn má»™t cách mạnh mẽ đến bức ngÆ°á»i, đúng là tấn công cả trên lẫn dÆ°á»›i.
Giá» phút nà y má»i nÆ¡i Ä‘en ngòm, Ung Bác Văn trợn mắt tháºt to nhÆ°ng cÅ©ng nhÆ° Ä‘ui mù, tình huống không rõ rà ng nhÆ°ng khi trên dÆ°á»›i đồng thá»i bị táºp kÃch, hắn lại không chút bối rối, tay phải gắt gao bắt lấy bá»™ vị má»m mại không buông, tay trái giÆ¡ lên kết hợp cùng đùi phải ngăn cản kẻ địch tấn công.
Nữ quá»· công kÃch không thà nh công, ngay sau đó liên tiếp táºp kÃch, đòn tấn công liên miên không dứt nhÆ° bão tố. Ung Bác Văn đã dá»±a và o bá»™ vị trên tay phải mà phán Ä‘oán phÆ°Æ¡ng vị của nà ng nên mặc dù nhìn không thấy, nhÆ°ng là cÅ©ng có thể dá»±a và o thÃnh giác để Ä‘oãn được đại khái thế tấn công và miá»…n cưỡng chống đỡ.
Trong phút chốc, trong bóng tối phát ra âm thanh "Bốp" "Bốp", giống nhÆ° mÆ°á»i bà n tay đồng loạt vá»— và o nhau, rồi ngay sau đó âm thanh nối thà nh má»™t chuá»—i không thể Ä‘ong đếm. Chỉ vá»›i thá»i gian ngăn ngủi hÆ¡n mÆ°á»i giây, không biết hai bên đã trải qua bao nhiêu chiêu thức.
Nữ quá»· vừa công kÃch vừa hô to: "Buông tay! Sắc lang chết tiệt! Thả ta ra!". Giá»ng cao sắc lạnh, the thé nà y là m mà ng tai của Ung Bác Văn ngà y cà ng Ä‘au nhức, đầu đã choáng mà não lại cà ng to ra. Trong lòng không khá»i hoảng sợ, thầm nghÄ© ở trong sách cÅ©ng chÆ°a há» gặp qua giá»›i thiệu vá» loại công kÃch bằng âm thanh lợi hại nhÆ° thế nà y.
"Liên kÃch Tà Lui Quá»· Chú cÅ©ng không thể đánh lui nó, tuyệt không phải là Lệ Quá»· bình thÆ°á»ng!" Trong lòng Ung Bác Văn thoáng kinh hãi, sợ thá»i gian cà ng dà i hẳn sẽ có biến nên cắn răng, thét gấp: "Biến hóa má» mịt, lôi Ä‘iện cấp tốc, nghe hô mau đến..."
Hắn vừa niệm NgÅ© Lôi há»™ thân chú đến má»™t ná»a, Ä‘á»™t nhiên trÆ°á»›c mắt hiện lên má»™t ánh sáng trắng, đèn thang máy đã rá»±c lên, không gian nhá» hẹp, tối tăm láºp tức rõ rà ng. NhÆ°ng cảnh tượng phÃa trÆ°á»›c Ä‘áºp và o trong mắt khiến Ung Bác Văn không khá»i cảm thấy hoảng sợ đến biến sắc!
--o0o--
Tà i sản của kimnambin
08-07-2012, 07:24 PM
Cơn gió vô tình Giang hồ lãng tỠQuy ẩn giang hồ
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Ngôi nhà cô Ä‘Æ¡n ....
Bà i gởi: 8,045
Thá»i gian online: 4 tháng 0 tuần 2 ngà y
Thanks: 608
Thanked 32,079 Times in 4,176 Posts
Công Ty Cho Thuê Quỷ
Tác Giả: Khản Không
Quyển 1: Äại thiên sÆ° bắt quá»·
Chương 4: Sát cơ (1)
NgÆ°á»i dịch: No_dance8x (Nhóm dịch Äá»™c Cô Thôn)
Biên dịch: No_dance8x
Nguồn: TTV
Äó là má»™t cô gái lá»›n lên trông rất đẹp, tuổi tác Æ°á»›c chừng trên dÆ°á»›i mÆ°á»i bảy, mÆ°á»i tám tuổi, tóc tết Ä‘uôi ngá»±a tháºt dà i, trên ngÆ°á»i mặc áo sÆ¡ mi kết hợp vá»›i quần jean và già y du lịch, dáng ngÆ°á»i cao gầy uyển chuyển, nÆ¡i nên lồi thì lồi, nên lõm thì lõm, đủ để cho ngÆ°á»i thưởng thức chảy nÆ°á»›c miếng.
Nếu hình dung theo lá»i cổ nhân thì hẳn chÃnh là : Da trắng nõn nà , tá»±a nhÆ° ấu trùng thiên ngÆ°u, răng nhÆ° hồ tê, mắt phượng mà y ngà i, nụ cÆ°á»i lại khéo tÆ°Æ¡i đẹp là m sao...
NhÆ°ng kỳ tháºt, cáºu cuối cùng không thể nà o đúng được, bởi vì giá» phút nà y rõ rà ng mỹ nhân má»›i vừa trưởng thà nh Ä‘ang trong cÆ¡n giáºn dữ, hai gò má á»ng hồng, đôi mắt đẹp trừng trừng, dù váºy bá»™ dạng hung dữ nà y tháºt sá»± cà ng báºt lên vẻ đáng yêu của nà ng.
Tuy vị nà y tuổi còn trẻ nhÆ°ng bá»™ dạng chân đạp trần nhà , trồng cây chuối hÆ°á»›ng xuống đất tháºt sá»± rất cổ quái. Dù váºy, cuối cùng Ung Bác Văn đã nháºn ra nà ng là ngÆ°á»i tháºt, không phải yêu ma quá»· quái gì cả.
Nguyên nhân rất Ä‘Æ¡n giản, đầu tiên, quá»· nhất định không có bóng, nếu không phải thi triển pháp thuáºt để qua tấm gÆ°Æ¡ng nhìn thấy hình bóng của quá»·. Mà vị mỹ nữ kia, dÆ°á»›i ánh đèn bóng dáng rõ rà ng hay không còn chÆ°a nói, chỉ vá»›i tấm gÆ°Æ¡ng theo trên thang máy thì đã có thể dá»±a mà đó mà tinh tÆ°á»ng nói: Bóng lÆ°ng của nà ng rất mê ngÆ°á»i;
Tiếp theo, quá»· là âm váºt, không có nhiệt khÃ, mà dá»±a theo cảm giác từ bá»™ vị mà bà n tay của Ung Bác Văn Ä‘ang nắm, hắn có thể để xác định ba chuyện, thứ nhất, tuy cách quần áo, nhÆ°ng là n da trắng nõn nà của nà ng vẫn Ä‘ang để lại cho hắn cảm giác kÃch Ä‘á»™ng đến nói không nên lá»i, thứ hai, cái bá»™ vị nà y hiển nhiên rất lá»›n, lá»›n đến ná»—i Ung Bác Văn không cách nà o nắm giữ bằng chỉ má»™t bà n tay, hÆ¡n nữa bá»™ vị nà y có Ä‘á»™ co dãn rất tốt, nhất là cái đốm nhô lên ở giữa lòng bà n tay mang cảm giác xốp xốp giòn giòn theo bà n tay má»™t má»±c truyá»n xuống dÆ°á»›i đáy lòng của hắn, thứ ba, cÅ©ng là vấn Ä‘á» quan trá»ng nhất, Ä‘á»™ ấm xuyên thấu qua quần áo truyá»n tá»›i tay đủ để hắn tinh tÆ°á»ng nháºn ra rằng: Nà ng có dÆ°Æ¡ng khÃ.
Ngá»n đèn Ä‘á»™t nhiên sáng lên đã khiến cho hai ngÆ°á»i Ä‘ang giao thủ không khá»i sá»ng sốt má»™t chút, ánh mắt của hai bên cÅ©ng đụng và o cùng má»™t chá»—. Sau khi trải qua má»™t thá»i gian đối mặt ngắn ngủi, hai ngÆ°á»i đồng thá»i kêu to lên.
Ung Bác Văn láºp tức thu hồi ma trảo đã xâm phạm đối phÆ°Æ¡ng đến trên dÆ°á»›i hai phút, còn cô gái Ä‘ang Ä‘u trên trần nhà thì liá»n té xuống mặt đất trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp, đến bốn chi Ä‘á»u chổng ngược lên trá»i, nhìn sao cÅ©ng thấy mất mặt.
"Tiểu thÆ°, ngÆ°Æ¡i không sao chá»›." Chứng kiến cô gái té chổng gá»ng, lại Ä‘ang ở trên mặt đất rên rỉ, Ung Bác Văn có lòng tốt tiến lên rồi đỡ nà ng dáºy.
"Không nên đụng ta!" Cô gái hét rầm lên giống nhÆ° phản xạ có Ä‘iá»u kiện, Ung Bác Văn sợ tá»›i mức lui vá» phÃa sau liên tiếp, đến khi đụng và o bức thà nh thang máy má»›i có thể dừng lại, trái tim nhảy lambada, rất có thể sẽ nhanh chóng từ trong miệng rÆ¡i ra ngoà i.
"Sắc lang chết tiệt!" Cô gái dùng âm Ä‘iệu mang theo má»™t chút nức nở để mắng hắn rồi cố gắng hết sức đứng trên, má»™t tay xoa xoa nÆ¡i va chạm vá»›i mặt đất, tay còn lại nắm lấy bá»™ ngá»±c má»›i vừa bị Ung Bác Văn cầm lấy, đôi mắt hồng hồng, mặt mÅ©i trà n ngáºp ai oán xen lẫn sá»± phẫn ná»™.
Phải biết rằng, vừa rồi Ung Bác Văn sợ không thể chế trụ cái nà y lệ quá»· cho nên dùng trảo vá»›i khá nhiá»u sức. Bá»™ vị má»m mại nhÆ° váºy mà bị loại thủ pháp bắt quá»· nặng tay ngắt ấn đến hai phút... nếu không Ä‘au thì đó má»›i gá»i việc lạ.
"Thá»±c xin lá»—i, thá»±c xin lá»—i." Ung Bác Văn ý thức được chÃnh mình đã phạm và o sai lầm rất lá»›n, nhất thá»i mồ hôi trên thái dÆ°Æ¡ng tuôn ra nhÆ° suối, miệng vá»™i và ng giải thÃch: "Tiểu thÆ°, không phải do ta cố ý, ta còn tưởng rằng là có quá»·..."
"Ta có Ä‘iểm nà o giống quá»· ah!" Cô gái hÆ°á»›ng vá» phÃa ngÆ°á»i thanh niên thuần khiết đã sợ đến ná»—i sắp chảy cả máºt mà rống to, má»™t chút phong phạm thục nữ Ä‘á»u không có: "Trên thế giá»›i nà y có quá»· xinh đẹp nhÆ° ta hay sao? Có loại quá»· mang bóng hay sao? Có loại quá»· có Ä‘á»™ ấm hay sao? NgÆ°Æ¡i vừa rồi cầm lấy bá»™ ngá»±c của ta má»™t thá»i gian dà i nhÆ° váºy, chẳng lẽ Ä‘iểm ấy cÅ©ng không nháºn ra? Rõ rà ng chÃnh là ngÆ°Æ¡i muốn mượn cÆ¡ há»™i chiếm tiện nghi của ta! Äà n ông trong thiên hạ bình thÆ°á»ng dù có Ä‘en tối, nhÆ°ng ta còn chÆ°a thấy qua ngÆ°á»i nà o ghê tởm nhÆ° ngÆ°Æ¡i cả!"
"NhÆ°ng mà , nhÆ°ng mà ngÆ°Æ¡i Ä‘á»™t nhiên xuất hiện..." Ung Bác Văn bị chá»i đến ná»—i lúng ta lúng túng, nói cÅ©ng không ra lá»i, chỉ có cảm giác mình tháºt sá»± là còn oan hÆ¡n so vá»›i Ä‘áºu nga. Sá»± tình vừa rồi có thể trách hắn sao? Chỉ trách cách xuất hiện của cô nà ng nà y quá quái dị mà thôi. Trá»i tối om nhÆ° má»±c mà đột nhiên xuất hiện trên không, đổi lại là ngÆ°á»i khác có ai lại không cho rằng nà ng là quá»·?
HÆ¡n nữa, sá»± tình vừa rồi phát sinh rất Ä‘á»™t ngá»™t, vá»›i lại hắn khẩn trÆ°Æ¡ng muốn chết, còn phải táºp trung tÆ° tưởng để suy nghÄ© cách so chiêu vá»›i đối phÆ°Æ¡ng, nà o có lòng dạ nà o để thưởng thức cảm giác cầm lấy đồ váºt chứ?
"Không có gì nhÆ°ng nhị gì hết! Má»™t cái Mao SÆ¡n thuáºt Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không biết sao?" Cô gái căn bản không để cho Ung Bác Văn có cÆ¡ há»™i giải thÃch mà đã chỉ rõ rằng hắn là pháºn sắc lang: "Äược rồi, khoản nợ nà y ta sẽ ghi nhá»›. TrÆ°á»›c tiên chúng ta hãy nói vá» chÃnh sá»± thì tốt hÆ¡n."
Nói chÃnh sá»±? Ung Bác Văn cảm thấy khó hiểu, thầm nhìn thấy lá»a giáºn của cô gái nà y vẫn còn chÆ°a tắt, không thể tưởng được nà ng sẽ còn có chÃnh sá»± gì muốn nói vá»›i mình, chẳng lẽ là muốn má»i mình Ä‘i bắt quá»· sao? Hay là vì bị mình nắm trúng má»™t phát mà muốn mình lấy thân báo đáp?
"NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i của Thiên SÆ° đạo à ." Cô gái lấy ra má»™t cái máy tÃnh xách tay từ trong ba lô, ấn ấn và i cái, sau đó thì thầm: "Ung Bác Văn, nam, hai mÆ°Æ¡i sáu tuổi, phụ thân Ung Cảnh Thắng, tổ phụ Ung Lãng Duy, tá»± xÆ°ng là truyá»n nhân chÃnh tông của Thiên SÆ° bắc phái."
"Cái gì gá»i là tá»± xÆ°ng!" Nghe đến đây, Ung Bác Văn nhịn không được mà phải mở miệng cắt lá»i: "Truyá»n nhân chÃnh tông chÃnh là truyá»n nhân chÃnh tông!"
"Trừ chÃnh bản thân ngÆ°Æ¡i ra thì ai có thể thừa nháºn chuyện nà y? Bá»™ ngÆ°Æ¡i có giấy chứng nháºn chÃnh thức hay sao?" Cô gái liếc nhìn Ung Bác Văn, cÆ°á»i lạnh rồi nói: "Trừ mình ngÆ°Æ¡i ra, cÅ©ng không có ai ngÆ°á»i thừa nháºn, chẳng lẽ không phải là tá»± xÆ°ng à ?"
"Lại phải có ngÆ°á»i thừa nháºn?" Ung Bác Văn nghe xong không khá»i ngạc nhiên đến há hốc mồm, dù sao hắn chÆ°a không bao giá» nghÄ© tá»›i Ä‘iểm nà y nên cÅ©ng chẳng biết trả lá»i thế nà o.
NhÆ°ng phà m là danh xÆ°ng gì Ä‘i chăng nữa thì phải có ngÆ°á»i thừa nháºn má»›i có ý nghÄ©a. Äến trÆ°á»ng được bằng tốt nghiệp, muốn là m kế toán phải có bằng chứng nháºn kế toán, muốn là m lái xe phải bằng lái xe, muốn là m cảnh sát phải mang chứng nháºn cảnh sát, là m thầy thuốc thì phải có chứng nháºn bác sÄ©... Mà cho dù ngÆ°Æ¡i không có nghá» gì nhÆ°ng chỉ cần còn sống thì phải có CMND.
Những thứ chứng nháºn nà y Ä‘á»u do nhiá»u ngÆ°á»i thừa nháºn và căn cứ theo đó để xác minh, không có chứng minh, cÅ©ng sẽ không được má»i ngÆ°á»i thừa nháºn, váºy nên ngÆ°Æ¡i không thể dá»±a và o đó để là m việc được.
NhÆ°ng cái danh hiệu truyá»n nhân chÃnh tông của Thiên SÆ° bắc phái không có chứng nháºn, chỉ là trong nhà Ung Bác Văn Ä‘á»i Ä‘á»i Ä‘á»u nói nhÆ° váºy, lại không thấy trong hiện thá»±c dá»±a theo căn cứ để xác minh, cÅ©ng chẳng há» có lệnh bà i trong truyá»n thuyết, đây không phải tá»± xÆ°ng thì là cái gì?
Trên trăm năm, toà n bá»™ gia đình mấy Ä‘á»i truyá»n xuống danh hiệu truyá»n nhân chÃnh tông của Thiên SÆ° bắc phái đến nay trá»i má»›i biết chẳng qua chỉ là tá»± xÆ°ng, vì váºy Ung Bác Văn không khá»i ngÆ¡ ngác, sững sá».
Hắn là ngÆ°á»i thông minh, nhÆ°ng cà ng là ngÆ°á»i thông minh liá»n cà ng có nhiá»u trói buá»™c, nếu là hắn ngu ngốc thì cÅ©ng không nghÄ© nhiá»u đến nhÆ° váºy. Quản cho có chứng nháºn khỉ gió gì hay không chứng nháºn, chỉ cần bản thân mình biết rằng chÃnh mình là truyá»n nhân chÃnh tông của Thiên SÆ° bắc phái, bấy nhiêu là đã đủ rồi.
Äáng tiếc Ung Bác Văn không phải ngÆ°á»i suy nghÄ© Ä‘Æ¡n giản, cho nên chỉ vá»›i má»™t câu nói Ä‘Æ¡n giản của cô gái liá»n là m cho tâm tÆ° trong lòng hắn láºp tức sôi trà o. Không có ngÆ°á»i thừa nháºn, cho dù bắt nhiá»u quá»· hÆ¡n Ä‘i chăng nữa, đó cÅ©ng không thể chứng nháºn cÆ°Æ¡ng vị của hắn. Nếu đã Ä‘i là m nghá» nà y mà ngÆ°á»i có tÆ° cách hà nh nghá» muốn kiểm tra ngÆ°Æ¡i, cảnh sát muốn bắt ngÆ°Æ¡i và muốn xếp ngÆ°Æ¡i và o hạng lừa đảo, thì cho dù là đối tượng phục vụ cÅ©ng sẽ không bao giá» tin tưởng ngÆ°Æ¡i.
Bắt quá»· má»™t chuyến nà y coi nhÆ° có trÆ°á»›c hai loại ảnh hưởng, nhÆ°ng tại sao phải là hai loại đâu chứ? Ãt nhất cuối cùng Ung Bác Văn cảm thấy trà n đầy cảm xúc.
Hắn ở chá»— nà y mÆ°á»›n Studio bắt quá»· đã được trá»n vẹn má»™t tháng, dán hÆ¡n má»™t ngà n miếng quảng cáo đầy Ä‘Æ°á»ng, có thể nói là cho tá»›i hôm nay cÅ©ng không có má»™t ngÆ°á»i khách tá»›i cá»a, thế giá»›i nà y hiển nhiên không phải thanh bình sẽ không có quá»·, nếu không cÅ©ng chẳng có quá»· cổ vừa rồi?
Nói trắng ra là ngÆ°á»i ta không tin cái thân pháºn truyá»n nhân chÃnh tông của Thiên SÆ° bắc phái!
"Cho nên hà nh vi bắt quá»· của ngÆ°Æ¡i thuá»™c vá» hà nh vi phi pháp do không có chứng nháºn!" Cô gái dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng đắc ý nói tiếp: "Lẽ ra phải bắt ngÆ°á»i và o tù, nhÆ°ng coi đây là lần đầu tiên ngÆ°Æ¡i vi phạm nên lần nà y sẽ không xá» phạt." Ẩn bên trong lá»i nói của nà ng là khẩu khà của cảnh sát vừa bắt được kẻ là m kinh doanh mà không có chứng nháºn.
Ung Bác Văn cảm thấy hÆ¡i chóng mặt, thuáºn miệng trả lá»i: "Con quá»· bị ta là m cho siêu thoát hết rồi."
"Cái gì? Siêu thoát hết rồi!" Äá»™t nhiên cô gái thét lên, bá»™ dáng kia giống nhÆ° mèo bị dẫm và o cái Ä‘uôi, chỉ và o ngÆ°á»i Ung Bác Văn, nà ng kêu to: "NgÆ°Æ¡i là đồ đần, ngu ngốc, đồ gà má», ngÆ°Æ¡i biết ngÆ°Æ¡i đã là m ra việc gì hay không?"
Ngược lại, Ung Bác Văn cà ng bị chá»i lại cà ng tỉnh táo lại: "Chá» má»™t chút, chá» má»™t chút, tiểu thÆ°, ngÆ°Æ¡i là m cái gì? Ta bắt được quá»· thì có quan hệ gì vá»›i ngÆ°Æ¡i?"
Cô gái lấy ra má»™t tấm thể từ trong ba lô rồi giÆ¡ vá» phÃa Ung Bác Văn: "Ta tên là NgÆ° Thuần Băng, hà nh nghá» thẩm tra tÆ° cách trong hiệp há»™i pháp sÆ°, chuyên môn đối phó loại thần côn không có chứng nháºn hà nh nghá» nhÆ° ngÆ°Æ¡i."
"Hiệp há»™i pháp sÆ°? Tại sao ta chÆ°a từng nghe nói có má»™t tổ chức nhÆ° váºy?" Ung Bác Văn lầm bầm nháºn lấy tấm thể, chỉ thấy trên mặt có đóng dấu: "Chứng nháºn Pháp sÆ° có TÆ° cách Ä‘iá»u tra viên", nhẹ nhà ng mở ra, bên trong có dán tấm ảnh 3x4 của NgÆ° Thuần Băng và bao gồm tÃnh danh, chức vụ... tất cả Ä‘á»u không khác vá»›i lá»i nói của nà ng, cùng vá»›i quyá»n hạn, phÃa dÆ°á»›i còn có má»™t dòng viết: "Äược quyá»n xét xá» nhÆ°ng ngÆ°á»i có nghá» nghiệp bắt quá»· nhÆ°ng không có chứng nháºn".
Toà n bá»™ giấy chứng nháºn Ä‘á»u theo cách thức tiêu chuẩn, in ấn tinh mỹ, là quan trá»ng hÆ¡n là ngoại trừ giữ lại đóng đấu "Hiệp Há»™i Pháp sÆ°" chạm nổi ở bên ngoà i, còn có vẽ mấy tấm bùa chú phức tạp.
Ung Bác Văn là ngÆ°á»i trong nghá», liếc sÆ¡ cÅ©ng có thể nháºn ra những tấm bùa chú nà y tuyệt đối là bùa Trấn tà hà ng tháºt giá tháºt. Chỉ cần vẽ đạo bùa nà y lên, thì tấm giấy nà y ngoại trừ có công năng chứng nháºn thì liá»n còn có thêm má»™t há»™ thân để phòng ma quá»·.
NgÆ° Thuần Băng lấy lại giấy chứng nháºn rồi nói: "Hiệp há»™i pháp sÆ° cÅ©ng không phải là thứ mà ngÆ°á»i nà o cÅ©ng có thể biết má»™t cách tùy tiện. Nếu không phải ngÆ°Æ¡i bắt được quá»· thì cho dù má»™t trăm năm sau cÅ©ng sẽ không biết có tổ chức nhÆ° váºy. Äây là ngà nh sản xuất tá»± hạn chế nên hiệp há»™i đã thống nhất quản lý, kể cả bắt quá»·, tránh ma quá»·, Hà ng Yêu phục ma, phong thuá»·, xem bói, thầy tÆ°á»›ng số... và tất cả các ngà nh nghá» liên quan đến truyá»n thống huyá»n há»c, nhÆ°ng chỉ có pháp sÆ° chÃnh thức má»›i có thể biết được sá»± hiện hữu của nó."
Ung Bác Văn hoà i nghi mà nói: "Ta nhÆ°ng là pháp sÆ° chân chÃnh, váºy tại sao ta lại không biết?"
"Tại sao ngÆ°Æ¡i lại đần nhÆ° váºy đây chứ!" NgÆ° Thuần Băng nhếch miệng, khinh thÆ°á»ng nói: "Không muốn nói nhiá»u vá»›i ngÆ°Æ¡i nữa, tóm lại ta thay mặt Hiệp Há»™i Pháp sÆ° chÃnh thức tuyên bố: Hà nh vi bắt quá»· vừa rồi của ngÆ°Æ¡i thuá»™c vá» hà nh vi không có chứng nháºn hà nh nghá» và không tuân theo quy định đặt ra, vốn chỉ cần ngÆ°Æ¡i Ä‘em quá»· bắt được ná»™p lên, đã có thể đạt được chứng nháºn hà nh nghá» sÆ¡ cấp, lại có thể miá»…n xá» phạt. Thế nhÆ°ng mà ngÆ°Æ¡i lại là m quá»· siêu thoát, đã váºy còn dám táºp kÃch bản Ä‘iá»u tra viên là ta..."
NgÆ° Thuần Băng nhìn ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trÆ°á»›c mắt từ trên xuống dÆ°á»›i, khóe miệng lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i xấu xa.
Trong ná»™i tâm, Ung Bác Văn có chút kinh hãi, vừa định nói má»™t chút gì đó, nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên thang máy hạ thấp xuống rồi dừng lại. Cá»a thang máy từ từ mở ra, má»™t ngÆ°á»i Ä‘i và o bên trong.
Äó là má»™t cô gái thanh tú, Æ°á»›c chừng khoảng hai mÆ°Æ¡i tám, hai mÆ°Æ¡i chÃn tuổi. Cô gái nà y mặc má»™t bá»™ đồ công sở liá»n thân, tóc để ngắn, lá»™ ra má»™t sá»± giá»i giang không thể diá»…n tả bằng lá»i.
--o0o--
Tà i sản của kimnambin
08-07-2012, 07:26 PM
Cơn gió vô tình Giang hồ lãng tỠQuy ẩn giang hồ
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Ngôi nhà cô Ä‘Æ¡n ....
Bà i gởi: 8,045
Thá»i gian online: 4 tháng 0 tuần 2 ngà y
Thanks: 608
Thanked 32,079 Times in 4,176 Posts
Công Ty Cho Thuê Quỷ
Tác Giả: Khản Không
Quyển 1: Äại thiên sÆ° bắt quá»·
Chương 4: Sát cơ (Full)
NgÆ°á»i dịch: No_dance8x (Nhóm dịch Äá»™c Cô Thôn)
Biên dịch: No_dance8x
Nguồn: TTV
Cô gái nà y Ä‘i và o trong thang máy rồi nhìn hai ngÆ°á»i, cÆ°á»i nói: "Tiểu NgÆ°, ngÆ°Æ¡i lại Ä‘i trêu đùa ngÆ°á»i khác rồi." Tuy tiếng nói của nà ng hÆ¡i khà n khà n nhÆ°ng có sức hút cá»±c kỳ, đây là loại hấp dẫn rất kỳ lạ.
NgÆ° Thuần Băng chu má» là m nÅ©ng vá»›i cô gái nà y, giá»ng nói tá» ra vẻ chán chê: "Uyển Lam tá»·, vừa rồi hắn ức hiếp ngÆ°á»i ta đó nha."
Câu nà y vừa á»n ẻn vừa ngá»t ngà o. Mặc dù cô gái kia vẫn chÆ°a tá» vẻ gì nhÆ°ng Ung Bác Văn đã không nhịn được mà nhếch miệng, rùng mình má»™t cái.
Không ngá» con mắt của NgÆ° Thuần Băng không có nghỉ ngÆ¡i, vừa là m nÅ©ng bên nà y, bên kia cÅ©ng chẳng há» quên theo dõi. Äến khi chứng kiến bá»™ dạng quái dị của Ung Bác Văn, nà ng láºp tức xoay đầu lại, trừng mắt vá»›i hắn: "NgÆ°Æ¡i có ý gì?"
"À? Không có, ta chỉ cảm thấy có hÆ¡i chóng mặt." Ung Bác Văn bối rối giải thÃch.
"Xin chà o, ta là điá»u tra viên La Uyển Lam thuá»™c phân há»™i bắt quá»· trừ ma của Hiệp há»™i pháp sÆ° tại phân bá»™ Xuân Thà nh!" La Uyển Lam nói xong thì vÆ°Æ¡n tay vá» phÃa Ung Bác Văn.
Ung Bác Văn cuống quÃt bắt tay cùng cô gái có khà độ trầm ổn bất phà m nà y, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hắn cÅ©ng tá»± giá»›i thiệu mình: "Ta tên là Ung Bác Văn."
"Ta biết." La Uyển Lam trả lá»i rất thân thiện: "Trên thá»±c tế, từ bốn mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, nhà há» Ung đã được Hiệp há»™i pháp sÆ° xếp và o diện cần Ä‘iá»u tra và phát triển, nhÆ°ng vì các ngÆ°á»i vẫn chÆ°a có bắt được quá»·, cho nên chỉ có thể âm thầm quan sát mà không có tiến hà nh tiếp xúc."
"Má»™t má»±c theo dõi nhà của chúng ta táºn bốn mÆ°Æ¡i năm? Hèn gì ta vừa gặp quá»· thì các ngÆ°á»i đã kịp chạy đến." Ung Bác Văn không khá»i kêu lên, trong lòng cảm thấy khó chịu không thôi, bị ngÆ°á»i khác quan sát bốn mÆ°Æ¡i năm thì chẳng lẽ tất cả bà máºt Ä‘á»u bị tiết lá»™ ra hay sao?
"Không phải theo dõi, là quan sát." La Uyển Lam giải thÃch: "Chỉ là cứ cách má»™t Ä‘oạn thá»i gian, bá»n ta tá»›i tìm hiểu má»™t chút tình huống trong gia đình các ngÆ°á»i. Còn lý do chúng ta có thể đến đây nhanh nhÆ° váºy là vì hiệp há»™i đã phát triển ra kỹ thuáºt tiên tiến thế giá»›i để hình thà nh hệ thống giám sát vị trà của Quá»· Hồn. NhỠđó, chúng ta có thể giám sát toà n bá»™ Xuân Thà nh má»i lúc, cho dù ở vị trà nà o xuất hiện Quá»· Hồn cÅ©ng có thể láºp tức phát hiện. Giống nhÆ° gian phòng của ngÆ°Æ¡i, hôm nay vừa xuất hiện má»™t Quá»· Hồn, chúng ta liá»n láºp tức biết rõ. NhÆ°ng không đợi chúng ta hà nh Ä‘á»™ng thì tin tức của Quá»· Hồn láºp tức biến mất. Thông qua Ä‘iá»u tra tÆ° liệu cùng phân tÃch những tÆ° liệu xung quanh đây, cuối cùng chúng ta liá»n có thể Ä‘oán được con quá»· kia đã bị ngÆ°Æ¡i thu phục."
"Ah, thì ra là nhÆ° thế. Váºy các ngÆ°Æ¡i đến tìm ta vá»›i mục Ä‘Ãch là ..." Ung Bác Văn nghe được xong thì trong lòng cảm giác nghi ngá», hắn nghÄ© những lá»i của La Uyển Lam vừa nói tháºt sá»± rất không chÃnh xác. Nếu cái hệ thống giám sát của các nà ng tháºt sá»± lợi hại nhÆ° váºy thì có lẽ sá»›m đã sá»›m phát hiện quá»· hấp khà trên ngÆ°á»i Phà Mặc má»›i đúng chứ, tại sao lại có thể để cho quá»· xuất hiện để hắn nhìn thấy cÆ¡ chứ?
NhÆ°ng Ung Bác Văn chỉ hoà i nghi trong lòng mà cÅ©ng không nói ra. Bởi vì hắn má»™t má»±c không biết rõ hai cô gái Ä‘ang muốn là m gì cho nên liá»n theo trà tưởng tượng, nói ra sÆ¡ lược sá»± tình của quá»· cổ.
"Ta không phải vừa má»›i nói rồi hay sao?" NgÆ° Thuần Băng cÆ°á»›p lá»i: "NgÆ°Æ¡i bắt được quá»·, cÅ©ng có thể nháºn tÆ° cách pháp sÆ° sÆ¡ cấp, nhÆ°ng phải giao ra quá»· hồn thì chúng ta má»›i có thể phát chứng nháºn để ngÆ°Æ¡i trở thà nh há»™i viên chÃnh thức. Sau đó, từ nay vá» sau đã được bắt quá»· má»™t cách quang minh chÃnh đại rồi."
Äối vá»›i những lá»i nà y, Ung Bác Văn xì mÅ©i coi thÆ°á»ng: "Chẳng lẽ ta không giao, các ngÆ°Æ¡i có thể cấm ta bắt quá»· à ? Ta cá»±c khổ lắm má»›i bắt được quá»·, dá»±a và o cái gì phải giao cho các ngÆ°Æ¡i không công? Chẳng lẽ các ngÆ°Æ¡i là m nhÆ° váºy mà không thấy mình lá»›n lối quá hay sao?"
"NgÆ°Æ¡i nếu không giao thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên chúng ta cÅ©ng không thể cấm ngÆ°Æ¡i bắt quá»·." La Uyển Lam rất kiên nhẫn giải thÃch: "NhÆ°ng nếu nói nhÆ° váºy, chúng ta sẽ không cung cấp cho ngÆ°Æ¡i bất cứ tin tức nà o liên quan đến quá»·, cho ngÆ°Æ¡i từ nay vá» sau cÅ©ng khó có thể gặp được bất cứ con quá»· nà o."
à của nà y đã rõ rà ng rằng nà ng muốn trá»±c tiếp cấm Ung Bác Văn bắt quá»·. NhÆ°ng dù váºy, trÆ°á»›c đó Ung Bác Văn đã quyết định không là m cái ngà nh nghá» không có bảo hiểm nà y nữa rồi. Trừ khi quá»· chủ Ä‘á»™ng tìm tá»›i táºn cá»a tìm hắn mà thôi. Bởi vì váºy, cho dù vá» sau công việc nà y có không ổn định Ä‘i chăng nữa thì cÅ©ng chẳng có gì uy hiếp.
Ung Bác Văn cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, nói: "Tháºt là đáng tiếc, con quá»· khi đã bị ta đánh cho hồn phi phách tán, không có cách nà o giao cho các ngÆ°á»i."
"Tiêu tán rồi sao?" La Uyển Lam lẫn NgÆ° Thuần Băng Ä‘á»u cảm thấy ngoà i ý muốn: "NgÆ°Æ¡i là m cách nà o lại có thể siêu Ä‘á»™ nó? Chuyện nà y quả tháºt đúng là quá..."
"Ngu xuẩn, ngoan độc, không có thiên lý!" Ngư Thuần Băng đang đứng ở bên cạnh La Uyển Lam trực tiếp bổ sung những từ ngữ mà không biết ngượng ngùng.
"Tiểu Ngư!" La Uyển Lam liếc xéo Ngư Thuần Băng khiến nà ng sợ tới mức thè lưỡi, rốt cuộc cũng không dám nói gì nữa.
"Äã nhÆ° váºy..." La Uyển Lam trầm ngâm má»™t lát rồi nói: "Tình huống nà y trÆ°á»›c giá» chúng ta chÆ°a từng gặp qua nên cần phải Ä‘i vá» xin chỉ thị từ thượng cấp, tạm thá»i chúng ta sẽ không hạ bất cứ lệnh cấm nà o đối vá»›i ngÆ°Æ¡i. NhÆ°ng vá» sau, nếu Ung tiên sinh lại gặp quá»·, ngà n vạn lần không nên siêu Ä‘á»™ nó. Quá»· Hồn cÅ©ng là má»™t loại trong vạn linh của trá»i đất, tùy ý siêu Ä‘á»™ có thể là m thay đổi thiên hòa, tuổi thá» hao tổn. Gần hai mÆ°Æ¡i năm nay, cho dù là lệ quá»· hung ác đến đâu, nhóm pháp sÆ° của Hiệp há»™i cÅ©ng thÆ°á»ng không dám tùy tiện siêu Ä‘á»™."
"À." Ung Bác Văn đáp lá»i mà lòng không yên. Hắn cúi đầu nhìn đồng hồ trên tay má»™t chút, cuối cùng má»›i là m ra biểu hiện không kiên nhẫn.
La Uyển Lam mỉm cÆ°á»i, rất thức thá»i mà nói: "Váºy cứ nhÆ° thế Ä‘i, vá» sau có cÆ¡ há»™i chúng ta sẽ gặp lại. Bây giá» không dám là m cháºm trá»… thá»i gian của Ung tiên sinh nữa. Tiểu NgÆ°, chúng ta Ä‘i thôi."
NgÆ° Thuần Băng bất mãn nói: "Cứ nhÆ° váºy để hắn Ä‘i sao? Hắn siêu Ä‘á»™ Quá»· Hồn rõ rà ng là hà nh vi không tuân theo quy định mà ."
"Äược rồi, Tiểu NgÆ°, đừng ồn à o nữa." La Uyển Lam trách mắng nà ng rồi nhá» nhẹ nói: "Ung tiên sinh vẫn chÆ°a phải là há»™i viên chÃnh thức, cÅ©ng không cần phải tuân theo quy định gì."
NgÆ° Thuần Băng nhếch miệng vá» phÃa Ung Bác Văn rồi má»›i quay ngÆ°á»i Ä‘i và o trong thang máy.
La Uyển Lam thì lấy má»™t tấm danh thiếp ra, Ä‘Æ°a đến trÆ°á»›c mặt Ung Bác Văn: "Äây là danh thiếp của ta, vá» sau có chuyện gì cần há»— trợ, có thể gá»i Ä‘iện thoại cho ta là được rồi."
Ung Bác Văn tiện tay nháºn lấy danh thiếp, nhìn cÅ©ng không nhìn mà trá»±c tiếp đút và o trong túi quần, lá»i nói liá»n đáp lại nhÆ°ng không há» có thà nh ý: "Nhất định rồi."
La Uyển Lam cÅ©ng không thèm để ý đến thái Ä‘á»™ của hắn. Nà ng rất có phong Ä‘á»™ mà khẽ gáºt đầu, quay ngÆ°á»i rá»i khá»i.
Äối vá»›i Ung Bác Văn, ấn tượng đầu tiên khi tiếp xúc vá»›i Hiệp há»™i pháp sÆ° chẳng mấy tốt đẹp. Hắn cÅ©ng không cho rằng vá» sau mình sẽ lại gặp quá»· rồi phát sinh bất cứ quan hệ gì vá»›i há» cho nên khi vừa rá»i khá»i thang máy, hắn liá»n Ä‘em chuyện đặt ở sau đầu.
Sau khi rá»i khá»i văn phòng, Ung Bác Văn ăn báºy và i món trong quán cÆ¡m nhỠđể nhét đầy cái bao tá» của mình. CÅ©ng ở quán cÆ¡m nà y, hắn mua ná»a cân rượu đế 75 Ä‘á»™ rồi kêu má»™t chiếc taxi, thẳng Ä‘Æ°á»ng đến ngay cÆ¡ quan thị chÃnh.
Cái cÆ¡ quan thị chÃnh nà y thuá»™c hoà ng khÃ, trong thuáºt phong thuá»· nói đây là đất cô sát chà dÆ°Æ¡ng. Mặc dù có chút tà khÃ, nhÆ°ng nếu nÆ¡i nà y dùng để trấn áp hung thần lệ quá»· thì không có gì để chê trách.
Lần đầu tiên, Ung Bác Văn bắt quá»· đã đụng trúng loại quá»· cổ chà tà , tuy thà nh công nhÆ°ng trong lòng luôn cảm thấy không an tâm, hắn sợ con quá»· cổ nà y không chết hẳn, lại sợ ngÆ°á»i nuôi cổ đến báo thù. Cuối cùng Ung Bác Văn má»›i dứt khoát chá»n quyết định nhẫn tâm, đó là dùng hoà ng khà cá»™ng vá»›i pháp thuáºt để trấn áp tro cốt của quá»· cổ. NhÆ° váºy, cho dù con quá»· cổ nà y chÆ°a chết cÅ©ng vÄ©nh viá»…n không có cách nà o hiện thế nữa. Mà cà ng chủ yếu hÆ¡n chÃnh là chủ nhân của quá»· cổ có tâm thần tÆ°Æ¡ng thông vá»›i quá»· cổ, hẳn sau đó số mệnh sẽ đại giảm. Từ nay vá» sau lại dá»… dà ng tai Æ°Æ¡ng máu me, nghiêm trá»ng còn có thể trở thà nh kẻ bị bệnh tâm thần.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên những Ä‘iá»u nà y Ä‘á»u là lá»i trong sách, vá» phần có phải là tháºt hay không thì hắn không biết.
Ung Bác Văn lén lút tránh né bảo vệ, Ä‘i và o trong đại viện, thẳng lên khi lên sân thượng của cao ốc thị chÃnh, thấy mái nhà không ngÆ°á»i má»›i tìm nÆ¡i ánh mặt trá»i chiếu sáng nhất thì lấy tro tà n của cái chai đó ra, mở bình rồi rót ra má»™t chút sau đó đóng nắp bình lại, vặn nhanh. Tiếp theo, hắn lại đặt bốn bình chứa đầy rượu sang bốn phÃa rồi vẽ lên tấm bùa lá»›n. Sau đó, hắn giẫm chân tại chá»— niệm Ä‘á»™ng chú ngữ rồi uống sạch rượu thừa, lấy ra má»™t cái báºt lá»a ném vá» phÃa trÆ°á»›c, miệng phun ra má»™t ngá»n lá»a khiến tá» bùa lá»›n Ä‘ang đặt trên mặt đất trở thà nh há»a bùa.
Sát phong trên sân thượng quá dà y, chỉ thấy tá» há»a bùa lóe ra sáng lam rồi cháºp chá»n lắc lÆ° trong gió, nhÆ°ng lạ chÃnh là lá»a vẫn không tắt. Mặt đất dÆ°á»›i chai thuốc giống nhÆ° biến thà nh cát chảy. DÆ°á»›i lá»a thiêu, chai thuốc cháºm rãi chìm xuống, má»™t lát sau liá»n hoà n toà n chui và o trong ná»n nhà , ngay lúc đó lá»a Ä‘á» xung quanh nhanh chóng lan vá» nÆ¡i chai thuốc vừa chìm xuống. Tá»±a nhÆ° bị nÆ°á»›c bị hút và o trong cống thoát nÆ°á»›c, lá»a Ä‘á» dần dần không còn má»™t chút gì nữa.
NÆ¡i đặt cái chai vừa rồi chỉ còn lại má»™t dấu tròn trên mặt đất, nhìn nhÆ° có má»™t váºt gì đó được gắn và o trong xi măng.
Ung Bác Văn đứng ở nÆ¡i đó nhìn dấu tròn trong chốc lát. rốt cuá»™c nhìn thế nà o cÅ©ng cảm thấy rất chói mắt. Hắn sợ có ngÆ°á»i sẽ nhìn thấy, chẳng may trong lúc hiếu kỳ lại Ä‘Ã o lên thì tháºt không hay. Cuối cùng Ung Bác Văn định lấy má»™t chút xi măng đắp lên dấu vết cuối cùng nà y, để hoà n toà n có thể hủy thi diệt tÃch. NhÆ°ng không đợi hắn Ä‘i tìm xi măng, Ä‘iện thoại lại vang lên.
Vừa nghe thấy tiếng niệm kinh Kim CÆ°Æ¡ng của nhà Pháºt, Ung Bác Văn liá»n láºp tức biết ngÆ°á»i nà o Ä‘iện đến. Bởi vì đây chÃnh là tiếng chuông Elle Vân tá»± mình cà i đặt riêng cho hắn. Tuy váºy, nà ng không có tin Pháºt, chỉ là cảm thấy tiếng Pháºt xÆ°á»›ng rất êm tai, lại có thể nhắc nhở bạn trai không nên trêu hoa ghẹo nguyệt. Lại nói, Ung Bác Văn vá»™i và ng dẹp má»i lo lắng sang má»™t bên, trÆ°á»›c tiên nháºn Ä‘iện thoại của bạn gái.
"Tiểu Văn, ta đã liên hệ được bên Song Tháp Văn hóa rồi. Xe của ta Ä‘áºu ở bãi Ä‘á»— xe dÆ°á»›i lầu rồi, bây giá» ngÆ°Æ¡i lái xe đến phòng khám bệnh đón ta Ä‘i."
Trong Ä‘iện thoại, giá»ng Ä‘iệu của Elle Vân đã hoà n toà n khôi phục nhÆ° bình thÆ°á»ng, Ä‘iá»u nà y khiến cho Ung Bác Văn yên tâm không Ãt. Hắn láºp tức đáp lá»i rồi liá»n quay ngÆ°á»i rá»i khá»i sân thượng, tạm thá»i ném dá»± định che dấu dấu vết ra sau đầu.
Ung Bác Văn rá»i khá»i sân thượng chỉ má»›i được ba hai phút, má»™t ngÆ°á»i cúi đầu trốn khá»i chá»— núp. Khi Ä‘i tá»›i, thân thể hắn lảo đảo giống nhÆ° ngÆ°á»i mang theo bệnh nặng. Vừa đến chá»— là m phép, tên nà y quỳ xuống đất, hai tay vuốt cái kia dấu tròn kia rồi láºp tức khóc rống nhÆ° cha chết mẹ chết, đầu thì Ä‘áºp lên mặt đất liên tục: "Xong rồi, toà n bá»™ đã xong rồi, má»™t trăm năm trá»i, má»™t trăm năm tâm huyết, tất cả Ä‘á»u đã xong hết rồi. Ta thá»±c xin lá»—i liệt tổ liệt tông, thá»±c sá»± xin lá»—i háºu thế..."
NgÆ°á»i nà y cà ng khóc cà ng hăng say, chợt nghe có ngÆ°á»i quát: "NgÆ°Æ¡i là đang là m cái gì đó? Muốn khóc thì Ä‘i ra ngoà i khóc, cÅ©ng không coi coi đây là nÆ¡i nà o sao!"
NgÆ°á»i nỠđã bị quấy rầy thì liá»n thu tiếng khóc, ngẩng đầu nhìn lại liá»n thấy má»™t bảo an đứng ở lối và o sân thượng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn hắn.
Bảo an vừa nhìn rõ mặt mÅ©i của ngÆ°á»i ná», sắc mặt láºp tức biến đổi, toà n thân cứng Ä‘á» giống nhÆ° gặp quá»·, giữa cổ há»ng phát ra tiếng "á»°c" nhè nhẹ, bá» môi run rẩy phát ra âm thanh mÆ¡ hồ, cÅ©ng không biết là lầm bầm câu gì mà chỉ thấy hắn láºp tức quay ngÆ°á»i bá» chạy.
NhÆ°ng hắn vừa má»›i phóng ra ngoà i má»™t bÆ°á»›c, liá»n cảm thấy má»™t bà n tay lạnh nhÆ° băng đá chá»™p lấy cổ. Hắn quay đầu lại má»™t cách vô ý thức, nhÆ°ng trÆ°á»›c mắt lại là má»™t mảnh máu me.
--o0o--
Tà i sản của kimnambin
08-07-2012, 07:28 PM
Cơn gió vô tình Giang hồ lãng tỠQuy ẩn giang hồ
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Ngôi nhà cô Ä‘Æ¡n ....
Bà i gởi: 8,045
Thá»i gian online: 4 tháng 0 tuần 2 ngà y
Thanks: 608
Thanked 32,079 Times in 4,176 Posts
Công Ty Cho Thuê Quỷ
Tác Giả: Khản Không
Quyển 1: Äại thiên sÆ° bắt quá»·
ChÆ°Æ¡ng 5: Hoạt thi Ä‘á»™t kÃch (1)
NgÆ°á»i dịch: No_dance8x (Nhóm dịch Äá»™c Cô Thôn)
Biên dịch: No_dance8x
Nguồn: TTV
Vì thá»i gian là m việc buổi chiá»u đã đến nên trong bãi Ä‘á»— xe không thể thấy ná»a bóng ngÆ°á»i. Già y da vừa giẫm lên mặt đất liá»n phát ra tiếng bÆ°á»›c chân trà n ngáºp tiết tấu. Ở trong ở không gian trống trải, âm thanh nà y cà ng là m tô Ä‘áºm thêm và i phần tÄ©nh lặng.
Gần đây, Ung Bác Văn không thÃch loại bãi Ä‘á»— xe dÆ°á»›i mặt đất nhÆ° trÆ°á»›c mắt.
Lấy ánh mắt chuyên nghiệp của má»™t Thiên SÆ° nhÆ° hắn, bãi Ä‘á»— xe dÆ°á»›i mặt đất quanh năm Ä‘á»u không thấy ánh nắng mặt trá»i, lại ẩm Æ°á»›t âm u. Mà nÆ¡i nhân khà rất thÆ°a thá»›t nhÆ° thế nà y, tuyệt đối là nÆ¡i sinh sôi nảy nở Æ°a thÃch của những váºt chà âm chà tà .
Mà văn phòng của hắn lại ở và o chá»— trÅ©ng, theo trục hoà nh để so sánh kháºp khiá»…ng thì ná»n móng của bãi Ä‘á»— xe thấp hÆ¡n ná»n của kiến trúc gần má»™t mét. Äiá»u nà y khiến tất cả không khà ẩm thấp trong phạm vi và i dặm Ä‘á»u tụ táºp đến đây. CÅ©ng vì váºy, bãi Ä‘á»— xe nà y thÆ°á»ng tá»a ra hÆ¡i lạnh, cho dù ở trong tiết trá»i khô nóng, trên ngÆ°á»i mặc ba lá»›p quần áo mà có Ä‘i và o đây cÅ©ng không thể không rùng mình.
Ung Bác Văn Ä‘i đến bên cạnh chiếc Chery mà u trắng Ä‘ang nằm ở giữa bãi Ä‘á»— xe rồi lên xe, cháºm rãi Ä‘iá»u khiển nó rá»i khá»i vị trà ban đầu.
"Phanh"
Bá»—ng má»™t tiếng trầm đục vang lên, thân xe liá»n chấn Ä‘á»™ng, má»™t bóng ngÆ°á»i không biết từ nÆ¡i nà o xông tá»›i, Ä‘ang cố đâm và o Ä‘uôi xe rồi té lên trên đó.
"Mẹ kiếp, Ä‘iên à !" Ung Bác Văn cảm thấy căm tức, nhịn không được liá»n đấm lên tay lái. Ung Bác Văn Ä‘iểu khiến xe vá»›i tốc Ä‘á»™ khá cháºm, trên cÆ¡ bản có thể Ä‘ua vá»›i ốc sên, nhÆ°ng cái thằng nà y lại xông tá»›i vá»›i tốc Ä‘á»™ nhÆ° nóng lòng đầu thai. Nhìn tÆ° thế nà y, rõ rà ng là gã chủ Ä‘á»™ng đụng lên xe của hắn.
Nếu đã là m nhÆ° váºy, ngoại trừ đầu óc của ngÆ°á»i nà y bị nÆ°á»›c thấm và o thì cÅ©ng chỉ có ý xấu mà thôi. Loại chuyện nhÆ° thế nà y trÆ°á»›c kia hắn đã nghe nói qua, nhÆ°ng không nghÄ© đến và o má»™t ngà y đẹp trá»i, chÃnh bản thân mình cÅ©ng có cÆ¡ há»™i gặp được.
Tuy Ung Bác Văn suy Ä‘oán ác ý vá» mục Ä‘Ãch của đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng hắn cÅ©ng không thể không để ý tá»›i ngÆ°á»i bị đụng. Chá» Ung Bác Văn xuống xe rồi Ä‘i tá»›i phÃa sau, hắn má»›i nhìn thấy ngÆ°á»i kia đã không còn nhúc nhÃch mà nằm rạp trên mặt đất, nhìn không rõ khuôn mặt, chỉ là trên ngÆ°á»i tên nà y mặc má»™t bá»™ đồng phục bảo vệ vừa sạch sẽ vừa chỉnh tá», lại hết sức thu hút ánh mắt. Ung Bác Văn không khá»i sững sá», trong ná»™i tâm liá»n có hÆ¡i bồn chồn.
Từ khi nà o, bảo vệ phải bất lực đến nỗi là m ra việc trắng trợn như thế nà y chứ, trừ phi vỠsau hắn không muốn là m công việc nà y nữa rồi.
"Tiên sinh, ngÆ°Æ¡i không sao chá»›." Ung Bác Văn Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i ná» rồi vá»— nhẹ lên ngÆ°á»i gã bảo vệ. NhÆ°ng đến khi tay của hắn chạm và o trên lÆ°ng ngÆ°á»i nà y thì má»›i cảm thấy cứng ngắc mà lạnh nhÆ° băng. Trong lòng Ung Bác Văn khẽ run rẩy, khuôn mặt tá» ra kinh hãi. Theo bản năng, hắn láºp tức lui vá» phÃa sau mấy bÆ°á»›c.
Gã bảo an vốn không nhúc nhÃch cÅ©ng đứng thẳng lên ngay lúc đó. Thân thể của gã chuyển Ä‘á»™ng rất lạ. Lúc nà y, gã Ä‘ang hung hãn vá»t vá» phÃa Ung Bác Văn, tá»±a nhÆ° dÆ°á»›i chân có lắp lò xo.
Ung Bác Văn cà ng cảm thấy hoảng sợ hÆ¡n. Trong lúc tình thế dần trở nên cấp bách, cả thân ngÆ°á»i ngã nhà o vá» phÃa sau rồi ngồi bệt lên trên mặt đất trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp.
NhÆ°ng nhân viên an ninh kia thá»±c sá»± không định dừng lại, láºp tức cÅ©ng cố ngã xuống để chụp lấy Ung Bác Văn.
Ngay láºp tức, Ung Bác Văn lăn sang má»™t bên, chỉ nghe má»™t tiếng vang trầm đục, bụi đất văng đầy. Có lẽ gã bảo vệ đã ngã rất mạnh trên mặt đất.
Lúc nà y hai ngÆ°á»i cùng nằm sóng vai vá»›i nhau, Ung Bác Văn quay đầu nhìn lại, gã bảo vệ kia cÅ©ng quay đầu, hai ngÆ°á»i vừa vặn đối mặt vá»›i nhau.
Cơ bắp của gã bảo vệ vừa cứng ngắc mà lại vặn vẹo một cách kỳ quái, trên khuôn mang mà u tro tà n rất quỷ dị. Tuy nằm cánh Ung Bác Văn chỉ trong gang tấc, nhưng trong đôi mắt tái nhợt đảo đi đảo lại của một mảng mỠmịt.
"NgÆ°Æ¡i..." Ung Bác Văn lên tiếng, nhÆ°ng chỉ tá»›i kịp nói ra má»™t chữ, gã bảo vệ đã Ä‘Æ°a đầu vá» phÃa hắn rồi há mồm cắn hệt nhÆ° loà i chó.
Ung Bác Văn nhanh chóng rụt đầu, hà m răng mang theo mùi hôi thối nồng nặc vừa vặn lướt qua chóp mũi của hắn. Âm thanh giòn tan do hà m trên va chạm với hà m dưới cà ng là m Ung Bác Văn lại thêm kinh hãi. Hắn không thèm nghĩ ngợi gì nữa, chân tung một cước và o bụng dưới của gã bảo vệ.
"Bốp", má»™t cÆ°á»›c nà y đã đâm tháºt sâu và o trong bụng của gã bảo vệ.
Trong cổ gã bảo vệ phát ra một tiếng gầm tựa như dã thú, hai tay hai chân cố gắng kẹp lấy cổ cùng eo của Ung Bác Văn.
Ung Bác Văn bị bóp đến Ä‘á»™ hai mắt Ä‘á» hồng, mồm há lưỡi thè, hô hấp cà ng ngà y cà ng gian nan. Lồng ngá»±c của hắn đã muốn nổ tung, vì váºy hai nắm đấm cà ng cố nện lên trên mặt của gã bảo vệ. Chỉ trong chốc lát, khuôn mặt của gã nà y đã sÆ°ng thà nh đầu heo.
Gã bảo vệ cÅ©ng không thèm để ý mà chỉ gắt gao bóp chặt cổ há»ng của Ung Bác Văn.
Chợt má»™t tiếng phốc vang lên, Ung Bác Văn vừa đá trúng bụng dÆ°á»›i của gã bảo vệ. NhÆ°ng kỳ lạ là dÆ°á»ng nhÆ° chân hắn đã chạm và o má»™t tầng giấy dà y, công kÃch chẳng há» có tác dụng gì.
Ung Bác Văn thấy mình đánh lung tung mãi mà không có bất kỳ hiệu quả nà o, hai tay dần dần trở nên vô lá»±c. DÆ°á»›i tình thế cấp bách, hắn cÅ©ng bất chấp tất cả mà ra sức là m thủ thế bát quái, miệng niệm NgÅ© Lôi chú. Ngay sau đó, chỉ nghe thấy tiếng ầm ầm trầm đục vang lên không dứt, rồi từ đây má»™t tia sét nổ bung tách hai ngÆ°á»i Ä‘ang đánh nhau đến sống chết ra. Giữa tiếng kêu gà o thảm thiết, hai thân hình vừa tách khá»i nhau tá»a ra mùi khét lẹt nồng nặc.
Gã bảo vệ kia bị tia sét đánh văng ra tháºt xa. Äến khi đâm và o cá»™t xi măng, gã má»›i có thể thoải mái ngã xuống mặt đất. Nhìn lại má»›i thấy cả ngÆ°á»i tên nà y đã khét lẹt, trên bụng còn có má»™t cái lá»— tháºt lá»›n, tháºt giống nhÆ° má»™t lá»— há»—ng giữa bó dây thừng cuốn lại váºy, tình hình nà y tháºt sá»± vô cùng thê thảm. Tuy nhiên, kẻ kêu thảm không phải bảo an, mà lại chÃnh là Ung Bác Văn.
Vừa nãy, lúc Ung Bác Văn dây dÆ°a má»™t chá»— vá»›i tên bảo vệ, hắn nghÄ© cái NgÅ© Lôi chú nà y hình nhÆ° thuá»™c vá» chiêu số công kÃch nên má»›i liá»n gá»i vỠđể đánh bay gã bảo vệ, nhÆ°ng háºu quả lại bị sét giáºt khiến cả ngÆ°á»i cháy Ä‘en, khói xanh ứa ra. Trong phút chốc, Ä‘au khổ trà n đến không thôi, tháºt ứng vá»›i câu châm ngôn: Tá»± là m tá»± chịu.
Ung Bác Văn kêu thảm thiết và i tiếng, nhÆ°ng không để cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n nhÆ° tê liệt toà n thân kết thúc thì gã bảo vệ đã báºt dáºy, dÆ°á»ng nhÆ° gã chẳng xem vết thÆ°Æ¡ng trên ngÆ°á»i ra gì. Chân rảo nhanh, hắn lại xông lên rồi!
"Tiên sÆ°, đây là thứ gì thế? Hoạt thi? CÆ°Æ¡ng thi hay Hà nh thi?" Ung Bác Văn vốn chuyên tấn công bắt quá»· nhÆ°ng đối vá»›i tránh ma diệt thi lại không am hiểu lắm. Lúc bình thÆ°á»ng, hắn Ä‘á»c sách vá» cÆ°Æ¡ng thi cÅ©ng chỉ là cho có mà thôi. Äến hôm nay cần đống kiến thức nà y, hai mắt liá»n trở nên Ä‘en kịt, trong lòng háºn mình không Ä‘á»c tháºt kỹ cách đối phó.
NhÆ°ng ăn năn hối háºn trong thá»i khắc nguy hiểm cÅ©ng không phải là ý hay. Ung Bác Văn cÅ©ng bất chấp suy nghÄ© rối ren, hắn vá»™i và ng báºt dáºy. Sau khi tìm kiếm xung quanh, Ung Bác Văn nhìn thấy há»™p cứu há»a. Äến lúc nà y, hắn má»›i kháºp khiá»…ng chạy qua rồi dùng khuá»·u tay Ä‘áºp nát mặt kÃnh thủy tinh đạp, lấy rìu chữa cháy ra. Vừa xoay ngÆ°á»i nhìn lại, Ung Bác Văn liá»n nháºn ra gã bảo vệ bÆ°á»›c gần đến. Dù váºy, tốc Ä‘á»™ của gã đã không còn nhanh nhẹn nhÆ° khi vừa bị xe tông. Hiển nhiên, dù là ngÆ°á»i hay cÆ°Æ¡ng thi thì đã trúng NgÅ© Lôi Chú Ä‘á»u bị thÆ°Æ¡ng không nhẹ.
Ung Bác Văn vung thỠlưỡi búa trên tay, trong lòng dần trở nên chắc chắn. Hắn không chạy mà quyết định chà o đón gã bảo vệ.
Gã bảo vệ kia đã không còn khả năng tùy cÆ¡ ứng biến lẫn năng lá»±c tÆ° duy của nhân loại. Tuy Ung Bác Văn cầm vÅ© khà xông lên nhÆ°ng cặp mắt của gã vẫn lá»™ ra ý đồ không tốt, rõ rà ng không muốn tránh né mà vẫn ngây ngốc giÆ¡ hai cánh tay xông vá» phÃa trÆ°á»›c.
Ung Bác Văn sẽ không khách khà vá»›i cái xác nà y. Vừa vá»t tá»›i trÆ°á»›c mặt gã bảo vệ, tay hắn nâng búa lên cao rồi bá»a xuống.
"Xoẹt", má»™t ánh sáng lạnh lẽo chá»›p lên, đầu của nhân viên an ninh liá»n rụng xuống, rồi lăn lông lốc. Cùng lúc đó, nhân viên an ninh đã nhân cÆ¡ há»™i khi Ung Bác Văn chém đầu gã để bóp cổ Ung Bác Văn rồi xách cả ngÆ°á»i Ung Bác Văn lên trên không. Nhìn sao cÅ©ng thấy nhẹ nhõm vô cùng, tháºt giống nhÆ° diá»u hâu Ä‘ang kẹp cổ gà con.
Ung Bác Văn bị bóp đến nỗi mắt trợn trắng nhưng vẫn cố gắng vung búa để chặt đứt cánh tay đang bóp cổ mình.
Tuy gã bảo vệ không có đầu, nhÆ°ng phản ứng vẫn nhÆ° trÆ°á»›c. Cánh tay phải vừa bị Ung Bác Văn chặt đứt, cánh tay trái liá»n duá»—i ra thay thế tay phải. DÆ°á»ng nhÆ° gã có thâm cừu đại háºn vá»›i Ung Bác Văn, nên không vặn gãy cổ kẻ ở đối diện là không được.
Ung Bác Văn bị bóp cổ nãy giá», lá»a giáºn cùng không khà trong phổi láºp tức đã muốn tháo chạy. Lợi dụng búa, tay hắn bay múa má»™t cách cuồng loạn. Trong nháy mắt, ba chi còn lại của gã bảo vệ Ä‘á»u rá»i khá»i thân thể.
Ung Bác Văn ngã xuống mặt đất, bá» mông Ä‘au nhÆ° nát thà nh tám múi. Sau khi kéo hai cánh tay vẫn còn dÃnh trên trên cổ, hắn xoa bá» mông rồi chống búa đứng lên để nhìn khối thân thể bị chém đứt bốn chi nhÆ°ng vẫn còn Ä‘á»™ng Ä‘áºy. Ung Bác Văn liá»n ném búa Ä‘i. Từ trong ngá»±c, hắn lấy ra má»™t quyển sách cổ, láºt đến chÆ°Æ¡ng, trang có liên quan. Lại tốn thêm và i phút má»›i tra ra Äịnh thi pháp (Pháp thuáºt cố định thi thể). Lúc nà y, Ung Bác Văn cắn nát đầu ngón tay, lấy máu vẽ bùa máu trên khối thân thể còn lại của gã bảo vệ, miệng thì thà o niệm và i câu, rốt cuá»™c cái xác nà y má»›i dần yên tÄ©nh.
Ung Bác Văn nhẹ nhà ng thở ra, vừa đặt mông ngồi trên mặt đất, hắn vừa thở dốc má»™t hồi. Từ trong túi quần, hắn lấy má»™t bao thuốc lá rồi nhét má»™t Ä‘iếu và o trong miệng. Bà n tay định dùng báºt lá»a châm Ä‘iếu thuốc nhÆ°ng bà n tay của hắn quá run nên là m thế nà o cÅ©ng không đốt cháy Ä‘iếu thuốc. Cuối cùng chỉ có thể ném báºt lá»a trên mặt đất, miệng ngáºm cái kia Ä‘iếu thuốc không cháy, mặt mÅ©i kinh ngạc nhìn cái xác của nhân viên an ninh kia rồi sá»ng sá» má»™t lúc.
Bảy tám khối thịt rÆ¡i lả tả trên đất nhÆ°ng ngay cả má»™t giá»t máu cÅ©ng không chảy ra. Ngay miệng vết thÆ°Æ¡ng trÆ¡n nhẵn do búa gây ra cÅ©ng chỉ thấy cÆ¡ bắp trắng bệch, mạch máu từ nÆ¡i đó cÅ©ng không có máu.
Ung Bác Văn buồn nôn không thôi. Rốt cuá»™c cÅ©ng phải ói ra. Phun hết lần đầu tiên, hắn liá»n không thể ngăn cản nữa. Äầu cúi xuống ói đến khi chỉ còn lại nÆ°á»›c dạ dà y má»›i có thể dừng lại.
Hắn lại ngồi yên má»™t lát, chá» cho ná»—i sợ hãi trong lòng giảm hết má»›i miá»…n cưỡng ngồi dáºy kéo mấy khối xác vụn và o cùng má»™t chá»—, lại móc ra má»™t lá bùa, nhẹ nhà ng ném lên trên đống xác. Lúc nà y, đống xác kia liá»n bốc cháy hừng há»±c nhÆ° được rót xăng.
Ngá»n lá»a ố và ng Ä‘ang thiêu hủy xác chết cà ng là m tâm tình của Ung Bác Văn thêm xao Ä‘á»™ng. Bây giá» hắn không dám tin chuyện bắt quá»· diệt cổ mà không có nguy hiểm vá» sau nữa rồi, bởi vì sá»± việc trÆ°á»›c mắt của Ung Bác Văn đã phát triển vượt ra khá»i phạm vi tưởng tượng của hắn.
NhÆ° váºy từ nay vá» sau, sá»± trả thù có thể lại đến liên tục hay không? Hay là loại trả thù nà y không chỉ dừng ở má»™t mình Ung Bác Văn, mà còn muốn liên lụy đến tất cả ngÆ°á»i thân, bạn bè của hắn.
NghÄ© đến đây, trong lòng Ung Bác Văn run rẩy. Hắn vá»™i và ng lấy Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng ra rồi ấn má»™t dãy số tháºt nhanh.
"Tèn... Ten... Tén... Ten..." Trong Ä‘iện thoại vang lên má»™t khúc nhạc chá», tâm tình của Ung Bác Văn cÅ©ng cà ng ngà y cà ng trở nên khẩn trÆ°Æ¡ng.
--o0o--
Tà i sản của kimnambin
Từ khóa được google tìm thấy
/cong-ty-cho-thue-quy/ , äîìàøíèé , công ty cho thu quá»· , công ty cho thuê quá»· , công ty cho thuê quỷ , công ty cho thue quá»· , cong ty cho thuÄ‘ quy , cong ty cho thue quy , cong ty cho thue quy 4vn , cong ty cho thue quy prc , cong ty cho thue quyen3 , êàëåíäàðü , huyền huyễn yy , huyá»n huyá»…n là gì , ïåòåðáóðãà , quá»· hà m trảo quá»· , sat than , thu an cua dao gia