06-05-2010, 04:09 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Sep 2009
Äến từ: nÆ¡i còn có em....
Bà i gởi: 16
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 3
Thanked 75 Times in 16 Posts
Ngạo Kiếm Lăng Vân
Tác giả: Tiểu Äao Phong Lợi
Chương 22: Lăng đại tướng quân
Dịch: longdinh
Nguồn: 4vn.eu
“Tá»™c trưởng... Cái tên Lăng gia trÆ°á»›c mắt còn Ä‘ang tại nhà , hắn có thể tìm đến phiá»n toái hay không?†Hải Thiên trên mặt biểu tình rối rắm, mặc dù lúc trÆ°á»›c đối mặt Lăng Tiêu, Hải Thiên rất kiêu ngạo nói Lăng Tiêu nếu không phục thì có thể bảo phụ thân ngÆ°Æ¡i tá»›i tìm ta, nhÆ°ng trên thá»±c tế tâm lý vẫn thá»±c là không muốn .
Thế lá»±c của Ô Lan gia tá»™c nếu so vá»›i Lăng Gia thì thá»±c ra không kém, ngược lại Ô Lan gia tá»™c có nhiá»u sinh ý cùng sản nghiệp tại rất nhiá»u địa phÆ°Æ¡ng ở Lam Nguyệt đế quốc, hÆ¡n nữa còn cÆ¡ hồ lÅ©ng vá» buôn bán vÅ© khà tại đế đô.
Trên phÆ°Æ¡ng diên thá»±c lá»±c vá» kinh tế mà nói còn mạnh hÆ¡n Lăng Gia, nếu không cÅ©ng không thể có thể có chuyện Ô Lan Thác - má»™t cá»u giai Kiếm Thị nhÆ°ng trong tay lại cầm tam giai phụ ma kiếm .
NhÆ°ng Lăng Thiên Khiếu cÅ©ng là má»™t lão gia há»a luôn khiến ngÆ°á»i khác phải Ä‘au đầu, Hải Thiên không chắc Ô Lan Hùng có thể vì hắn mà đắc tá»™i vá»›i má»™t tÆ°á»›ng quân có thá»±c quyá»n hay không.
Ô Lan Hùng là lão cáo già , Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nghe hiểu được ý tứ của Hải Thiên, trên thá»±c tế hắn khẳng định không muốn Ä‘i đắc tá»™i cái tên Lăng Thiên Khiếu kia, nhÆ°ng Hải Thiên lại chÃnh là ngÆ°á»i cứu nhi tá» của mình, nếu không thể bảo trụ hắn, thì những cao thủ do gia tá»™c nuôi dưỡng sẽ không cảm thấy hà n ý sao.
“Hải lão lo lắng quá rồi, ta còn không tìm hắn tÃnh sổ, hắn là m sao dám...†Ô Lan Hùng lá»i còn chÆ°a dứt, chợt nghe truyá»n đến má»™t tráºn tiếng bÆ°á»›c chân dồn dáºp, đồng thá»i đại quản gia Ô Lan Kiến ở bên ngoà i, thanh âm rối loạn vang lên:“Lão gia, lão gia... Không tốt ......â€
Äôi chân mà y Ô Lan Hùng nhăn thà nh má»™t chữ “Xuyên†(“å·â€ – 3 gạch dá»c, sao là m được ta ^^? - DG), Ä‘ang lúc tâm phiá»n ý loạn, đứa con ở bên trong tình huống thế nà o còn không biết, lão quản gia ngà y thÆ°á»ng luôn luôn trầm ổn, nhÆ° thế nà o lúc nà y cÅ©ng trở nên hoảng loạn nhÆ° váºy, Ä‘i tá»›i má»™t tay nắm lấy cánh cá»a mở ra. Mặt âm trầm quát:“NgÆ°Æ¡i hoảng cái gì!â€
“A... Lão gia thứ tá»™i, lão gia thứ tá»™i!†Ô Lan Kiến chÆ°a từng gặp qua lão gia phẫn ná»™ nhÆ° váºy bao giá», nhất thá»i bị dá»a sợ chết khiếp, run rẩy quỳ xuống, bình thÆ°á»ng hắn cÅ©ng rõ Ô Lan Hùng cÅ©ng chÃnh là má»™t tiếu diện hổ*.
“Còn không mau nói!†Ô Lan Hùng hừ lạnh má»™t tiếng, vung tay áo hÆ°á»›ng và o trong phòng Ä‘i, hiện tại hắn lo lắng nhất chÃnh là đứa con đã mất Ä‘i năng lá»±c nối dõi tông Ä‘Æ°á»ng, nam nhân của Ô Lan gia tá»™c tháºt ra không Ãt, nhÆ°ng Ô Lan Hùng hắn chỉ có duy nhất má»™t đứa con trai.
“Lão gia, Lăng... Lăng Thiên Khiếu tÆ°á»›ng quân ngay tại bên ngoà i, còn dẫn theo… dẫn theo hai trăm danh thân vệ, hắn nói ngà i nếu không mau Ä‘i ra ngoà i, liá»n… sẽ và o ngay!†Quản gia lắp ba lắp bắp nói xong, ngẩng đầu nhìn Ô Lan Hùng, thần tình đáng thÆ°Æ¡ng vô cùng.
“NgÆ°Æ¡i nhÆ° thế nà o không nói sá»›m!†Ô Lan Hùng đá má»™t cÆ°á»›c Ä‘em quản gia ngã lăn trên mặt đất, nhÆ° là má»™t đầu sÆ° tỠđầy phẫn ná»™, bá»—ng nhiên quay đầu lại hÆ°á»›ng vá» phÃa Hải Thiên nói: “Hải lão không cần Ä‘i ra, thân pháºn của ngÆ°Æ¡i hiện không tiện lá»™ diện! Ta tháºt muốn nhìn, chỉ là má»™t lão binh lÃnh cà n quấy, dám ở Ô Lan gia tá»™c ta nháo nháo là m được chuyện gì!â€
Nói xong hầm hầm thẳng hÆ°á»›ng tiá»n viện mà đi, Ô Lan Hùng má»›i vừa đến gần tiá»n viện, thấy má»™t đám gia Ä‘inh, còn có há»™ vệ Ä‘á»u đứng tránh xa xa đại môn, ngốc đầu ra bên ngoà i mà xem, không dám bÆ°á»›c ra, liá»n lạnh lùng quát: “Äá»u tại đây nhìn cái gì! Còn không mau Ä‘i là m việc! Còn thể thống gì!â€
Nói xong hÆ°á»›ng đại môn Ä‘i đến, hắn quả tháºt không sợ Lăng Thiên Khiếu, nÆ¡i nà y là đế đô, hắn – má»™t tên binh lÃnh cà n quấy dám nhÆ° thế nà o là m cà n?
Lúc nà y má»™t gã thị vệ của Ô Lan Hùng bá»—ng nhiên thần sắc khẽ Ä‘á»™ng, gắt gao kéo Ô Lan Hùng Ä‘ang hÆ°á»›ng đại môn Ä‘i đến, tu vi của Ô Lan Hùng miá»…n cưỡng đạt tá»›i nhất giai Äại Kiếm SÆ°, hÆ¡n nữa mấy năm nay chÆ°a từng có tâm tÆ° ở phÆ°Æ¡ng diện tu luyện, là m sao có thể cảm giác đến cái gì nguy hiểm, biết thị vệ trung thà nh và táºn tâm, cÅ©ng nhịn không được có chút tức giáºn:“NgÆ°Æ¡i kéo ta là m cái gì......â€
Lá»i còn chÆ°a dứt, chợt nghe oanh má»™t tiếng, má»™t cá»— lá»±c lượng khổng lồ đánh lên cá»a chÃnh cao 5 thÆ°á»›c rá»™ng 10 thÆ°á»›c của Ô Lan gia tá»™c, bốn đạo kiếm khà sắc bén nhÆ° là má»™t tráºn cÆ¡n lốc, Ä‘iên cuồng tà n sát bừa bãi, nháy mắt liá»n ở đại môn Ô Lan gia lÆ°u lại trăm ngà n đạo ấn tÃch, Ä‘em hai phiến thiết má»™c ngà n năm dà y ná»a thÆ°á»›c bao bá»c đại môn đánh sụp xuống .
Äầy trá»i đầy bụi gá»— cùng hai cánh cá»a đại môn bị đánh thà nh mảnh vụn, bốn đạo kiếm khà nhÆ° trÆ°á»›c không có đình chỉ giống nhÆ° mÆ°a rÆ¡i à o và o trong sân Ô Lan gia.
Tên thị vệ kia vừa má»›i biết không tốt, láºp tức gắt gao Ä‘em Ô Lan Hùng há»™ phÃa sau ngÆ°á»i, trong viện gia Ä‘inh há»™ vệ má»™t tráºn gà bay chó sủa, không may bị mảnh vụn bắn trúng , nhất thá»i phát ra má»™t tráºn than khóc kêu gà o thảm thiết .
Trên cá»a chÃnh của Ô Lan gia tá»™c lá»™ ra tấm bà i biển do chÃnh tiên hoà ng ngá»± ban, trên viết: Ô Lan công tÆ°á»›c phủ!
Giá» phút nà y nhÆ°ng không có ná»a phần tổn hại, ở không trung giống nhÆ° má»™t mảnh phiêu linh thu diệp, rung rinh cháºm rãi dừng ở trÆ°á»›c mắt Ô Lan Hùng Ä‘ang giáºn giữ trong vòng bảo vệ của thị vệ.
Äầy trá»i bụi mù dần dần tiêu tán, bên ngoà i truyá»n đến má»™t tiếng hùng hồn gầm lên:“Ô Lan lão thất phu! Mau lăn ra đây cho lão tá»!â€
“Tổ tông nhà ngÆ°Æ¡i Lăng Thiên Khiếu!†Tốt xấu gì cÅ©ng có tu vi Äại Kiếm SÆ°, Ô Lan Hùng tránh khá»i thị vệ, Ä‘iên dại đứng lên, hai mắt Ä‘á» ngầu, nhìn chá»— hổng tháºt lá»›n trÆ°á»›c mặt, Ô Lan gia tá»™c trăm năm tiá»n tu đại môn cứ nhÆ° váºy bị hủy, Ä‘au lòng thiếu chút nữa tức chết, mắt Ô Lan Hùng nhÆ° nứt ra gắt gao nhìn chằm chằm bên ngoà i:“Lăng Thiên Khiếu, ngÆ°Æ¡i khinh ngÆ°á»i quá đáng! Hôm nay ngÆ°Æ¡i nếu không cho ta má»™t cái thuyết pháp, ta liá»u mạng vá»›i ngÆ°Æ¡i!â€
“Tiết kiệm hÆ¡i sức Ä‘i, lão thất phu.†Lăng Thiên Khiếu sát khà đầy ngÆ°á»i, mang theo hai trăm danh thân vệ đạp lên đại môn đã biến thà nh má»™t đống rác Ä‘i và o, nhanh chóng táºp kết má»™t chá»— cùng giằng co vá»›i bá»n thị vệ của Ô Lan gia tá»™c.
“Lăng Thiên Khiếu, hay là ngươi muốn tạo phản phải không?†Ô Lan Hùng nghiến răng nghiến lợi nhìn Lăng Thiên Khiếu cùng hai trăm thân vệ có tu vi cũng không thấp hơn lục giai Kiếm Sư nói.
“Ta chẳng cần nói với ngươi chuyện nà y, mau đem Hải Thiên – cái tên vương bát đản giao ra đây!†Lăng Thiên Khiếu lạnh lùng nhìn Ô Lan Hùng.
Ô Lan Hùng thiếu chút nữa tức giáºn đến há»™c máu, cả giáºn nói:“NgÆ°Æ¡i là ác nhân còn dám trÆ°á»›c cáo trạng! Ta không biết cái gì Hải Thiên, Lăng Thiên Khiếu, ta muốn đến bệ hạ tố cáo ngÆ°Æ¡i!â€
“Tố cáo ta?†Lăng Thiên Khiếu hừ má»™t tiếng, nói:“Tùy ngÆ°Æ¡i, ta chỉ há»i ngÆ°Æ¡i má»™t câu. NgÆ°Æ¡i giao... hay là không giao!â€
“Ta không có, nhÆ° thế nà o mà giao!†Ô Lan Hùng lấy tay chỉ Lăng Thiên Khiếu,“NgÆ°Æ¡i đừng khinh ngÆ°á»i quá đáng! Ta nói cho ngÆ°Æ¡i biết, con ta bây giá» còn sinh tá» không biết, chÃnh là chuyện tốt của con của ngÆ°Æ¡i là m đó! Ô má»— còn chÆ°a có Ä‘i tìm ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i ngược lại còn có dÅ©ng khà đến táºn cá»a, thá»±c cho rằng Ô Lan gia tá»™c ta dá»… khi dá»… phải không!â€
Lúc nà y bên ngoà i đã sá»›m tụ táºp không Ãt ngÆ°á»i xem náo nhiệt , Ô Lan gia tá»™c cÅ©ng rất có tiếng ở đế đô, hôm nay cÆ° nhiên lại có ngÆ°á»i dám đến phá đại môn, đại môn là cái gì? Äó là thể diện của má»™t gia tá»™c! Lăng Thiên Khiếu tÆ°á»›ng quân là m thế chẳng khắc nà o cho má»™t cái tát và o mặt Ô Lan Hùng!
Không Ãt ngÆ°á»i thấy Ô Lan gia gặp há»a thì nhìn có chút hả hê, tháºm chà có ngÆ°á»i còn đánh cuá»™c Lăng Thiên Khiếu tÆ°á»›ng quân có thể hay không, Ä‘ang trong lúc giáºn dữ Ä‘em cả phòng ốc của Ô Lan gia cÅ©ng phá nốt...
Lăng Thiên Khiếu lạnh lùng cÆ°á»i, trong túi áo mang ra má»™t mảnh giấy nhăn nhúm, nắm lại thà nh má»™t nắm rồi lấy tay ném Ä‘i, theo má»™t Ä‘Æ°á»ng thẳng cá»±c nhanh bay đến Ô Lan Hùng. Thị vệ muốn đến tiếp, nhÆ°ng Ô Lan Hùng hừ má»™t tiếng, duá»—i tay, cả ngÆ°á»i căng thẳng, dùng khà lá»±c rất lá»›n chuẩn bị nghênh đón, không nghÄ© tá»›i cái tá» giấy lại khinh khinh phiêu phiêu mà đến trong tay của hắn.
Là m cho Ô Lan Hùng nhất thá»i có cảm giác nhÆ° má»™t quyá»n cá»±c mạnh lại đánh và o bông vải, cả ngÆ°á»i run lên, thiếu chút nữa bị chÃnh khà lá»±c của mình cấp chấn thà nh ná»™i thÆ°Æ¡ng.
Lăng Thiên Khiếu vẻ mặt châm chá»c nhìn Ô Lan Hùng, ý tứ: Chỉ má»™t cái tá» giấy mà thôi, ngÆ°Æ¡i lá»›n nhÆ° váºy khà lá»±c là m gì? Ta còn có thể hại ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế nà o?
“NgÆ°Æ¡i vô sỉ!†Ô Lan Hùng không nghÄ© tá»›i Lăng Thiên Khiếu Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t gã tÆ°á»›ng quân của đế quốc, cÆ° nhiên cÅ©ng nhÆ° váºy âm hiểm, mở tá» giấy, lại thấy mặt trên chÃnh là viết văn Æ°á»›c của con mình cùng Lăng Tiêu quyết đấu sinh tá», sắc mặt láºp tức biến đổi.
Lăng Thiên Khiếu lúc nà y cÆ°á»i lạnh nói:“Má»™t hồi cÅ©ng không công bình quyết đấu, Ô Lan Hùng ngÆ°Æ¡i là Ô Lan gia tá»™c tá»™c trưởng, chỉ số thông minh của ngÆ°Æ¡i hẳn là không quá kém chứ, ngÆ°Æ¡i hẳn là không phủ nháºn là tráºn quyết đấu là không công bình?â€
“Hừ, ký sinh tá» văn Æ°á»›c, chÃnh là công bình quyết đấu, nói chuyện gì không công bình, không công bình có thể không ký mà !†Ô Lan Hùng miệng cÆ°á»i lạnh, láºp tức nhá»› tá»›i thảm trạng của con mình, nhất thá»i lại bắt đầu cảm thấy giáºn dữ.
Hắn là nhÆ° thế nà o cÅ©ng không dá»± Ä‘oán được, cái tên tiểu phế váºt Lăng Tiêu, cÆ° nhiên có thể tránh thoát được tam giai phụ ma kiếm công kÃch của con mình, còn có thể ngược lại Ä‘em Ô Lan Thác đánh thà nh nhÆ° váºy.
Lăng Thiên Khiếu bÄ©u môi, nói tiếp:“Nhất trà ng có trá»ng tà i giả, nhất trà ng có mấy nghìn ngÆ°á»i chứng kiến, các ngÆ°Æ¡i Ô Lan gia tá»™c đúng tháºt là có tiá»n nha, má»™t cái tam giai phụ ma kiếm cÆ° nhiên lại xuất hiện trong tay má»™t tiểu tá» tu vi Kiếm SÆ° cÅ©ng chÆ°a đến. Ân! Muốn hay không tìm quốc vÆ°Æ¡ng bệ hạ nói, nhìn xem các ngÆ°Æ¡i Ô Lan gia có phải hay không tháºt sá»± hà o phóng nhÆ° váºy, tam giai phụ ma kiếm, tam giai nha!â€
Ô Lan Hùng sắc mặt nhất thá»i trở nên xanh mét, bệ hạ có tÃnh tình nhÆ° thế nà o hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên rất rõ rà ng, nếu là chuyện nà y nháo đến mặt trên, biết được Ô Lan gia có tam giai phụ ma kiếm, khẳng định sẽ tìm cách lấy Ä‘i.
Nếu là bình thÆ°á»ng cÅ©ng không sao, Ô Lan Hùng còn có thể dùng các loại lý do qua loa tắc trách, bất quá hiện tại không được, ngÆ°á»i sáng suốt ai cÅ©ng Ä‘á»u biết nói Hải Thiên là ngÆ°á»i của Ô Lan gia tá»™c, mà Hải Thiên mÆ°á»i sáu năm trÆ°á»›c đã bị đế quốc truy nã, bình thÆ°á»ng quốc vÆ°Æ¡ng có thể mở má»™t con mắt nhắm má»™t con mắt, nhÆ°ng tá»›i thá»i Ä‘iểm cần tranh Ä‘oạt Ãch lợi, khẳng định sẽ bắt tá»™i Ô Lan gia tá»™c phá hÆ° quy tắc quyết đấu.
ChÃnh là Ô Lan Hùng cÅ©ng không nghÄ© tá»›i Lăng Thiên Khiếu nà y - má»™t tên tÆ°á»›ng quân cà n quấy, lại vÅ© phu, cÆ° nhiên còn giảo hoạt nhÆ° hồ ly.
Vừa đến chẳng những đánh nát đại môn trăm năm lịch sá» của Ô Lan gia tá»™c, lại là m cho tất cả lòng tin, tôn nghiêm của Ô Lan Hùng Ä‘á»u đánh cho không còn. Rồi sau đó tháºn trá»ng, gắt gao dùng lý để trấn áp hắn, là m cho Ô Lan Hùng xém chút nữa phải há»™c máu.
TrÆ°á»›c kia rất Ãt giao tiếp cùng Lăng Thiên Khiếu, không nghÄ© đúng là khó ứng phó nhÆ° váºy, đế đô quy định, mang binh không được vượt qua hai trăm ngÆ°á»i, ngÆ°á»i ta liá»n mang hÆ¡n hai trăm, lại luôn miệng cãi thà nh là đi đánh tiểu nhân, Ä‘em lão tá» ra là m trò, má»—i câu Ä‘á»u cho là có lý.
Ô Lan Hùng giá» phút nà y chỉ phải cắn răng nuốt máu mà nén giáºn, gắt gao nhìn chằm chằm Lăng Thiên Khiếu, ngá»±c kịch liệt pháºp phồng, khóe miệng cÅ©ng run rẩy, tháºt lâu sau má»›i nói:“Lăng lão đệ là m gì cần phải tá»±c giáºn? Có vấn Ä‘á» gì, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u có thể thÆ°Æ¡ng lượng mà .â€
Lăng Thiên Khiếu cÆ°á»i dà i má»™t tiếng:“Lão tá» tá»›i tìm ngÆ°Æ¡i là kiếm chá»— tốt hay sao? Ô Lan Hùng Æ¡i là Ô Lan Hùng, ngÆ°Æ¡i thá»±c tưởng ai cÅ©ng Ä‘á»u giống ngÆ°Æ¡i sao? Hôm nay ta đến, chẳng qua là muốn nói cho ngÆ°Æ¡i biết, đế đô, không phải là địa phÆ°Æ¡ng Ô Lan gia tá»™c ngÆ°Æ¡i có thể lấy ta che trá»i đâu. Lăng Gia ta, cÅ©ng không phải rùa Ä‘en rút đầu cho má»i ngÆ°á»i vủ nhục, không phải thấy lão tá» hà ng năm không ở nhà , các ngÆ°Æ¡i là có thể muốn là m gì thì là m. Từ nay vá» sau, ta mà còn nghe nói Ô Lan gia tá»™c các ngÆ°Æ¡i lại có tâm tÆ° xấu xa, coi chừng ta mang binh trá»±c tiếp diệt căn cÆ¡ của Ô Lan gia tá»™c các ngÆ°Æ¡i tại tây bá»™ hà nh tỉnh! Äừng tưởng rằng lão tá» là m không được chuyện nà y!â€
Má»™t câu giống nhÆ° sấm rá»n bên tai, khoảng cách từ đất phong của Ô Lan gia tá»™c đến Uy TÆ° Hồ không đến ná»a ngà y lá»™ trình, nếu là Lăng Thiên Khiếu muốn là m cái gì, đế đô bên nà y ngay cả phản ứng Ä‘á»u không kịp!
Ô Lan Hùng tức giáºn run cả ngÆ°á»i, Lăng Gia ngÆ°Æ¡i không phải rùa Ä‘en rút đầu, Ô Lan gia ta sẽ bị ngÆ°Æ¡i là m khinh nhục sao? Lăng Thiên Khiếu... NgÆ°Æ¡i cứ chá» Ä‘i! Không thể trả thù, ta Ô Lan Hùng liá»n tá»± tuyệt ở trÆ°á»›c mặt bà i vị của tổ tông!
Lăng Thiên Khiếu nói xong mang theo nhất chúng dÆ°á»›i tay xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i, vừa Ä‘i tá»›i cá»a , dùng chân đá văng ra má»™t khối ván cá»a chặn Ä‘Æ°á»ng, trên mặt lá»™ ra giá»ng mỉa mai, cÅ©ng không quay đầu lại nói:“Äúng rồi, sinh ý của Ô Lan gia các ngÆ°Æ¡i không phải luôn luôn công bình chÃnh trá»±c đồng tẩu vô khi (lừa gạt - DG) sao? Vừa lúc ta Ä‘i ngang qua vÅ© khà điếm của các ngÆ°Æ¡i, gặp được thượng đẳng tinh thiết khóa tá» giáp cÆ° nhiên má»™t ngân tệ má»™t bá»™, tháºt sá»± là rất rẻ nha! Äúng lúc bá»n thị vệ của ta Ä‘ang cần, liá»n mua hai trăm bá»™, tháºt còn muốn cảm tạ Ô Lan tá»™c trưởng hà o phóng, biết chúng ta tham gia quân ngÅ© ở tiá»n tuyến tháºt không dá»… dà ng, ha ha!â€
Thượng đẳng tinh thiết khóa tá» giáp, hÆ¡n má»™t trăm kim tệ má»™t bá»™, hai trăm bá»™, thì phải là hÆ¡n hai vạn mai kim tệ! Äối Ô Lan gia tá»™c mà nói, số đó tháºt không phải là quá lá»›n, mấu chốt cái nà y chÃnh là tháºt quá mất mặt!
“Còn có......†Lăng Thiên Khiếu ngữ khà lạnh nhạt nói:“Nói cho Hải Thiên - lão ô quy không dám gặp ngÆ°á»i kia, hôm nay sở dÄ© không giết hắn, là giữ lại cho con ta tá»± tay giết hắn !â€
Lăng Thiên Khiếu bá»n há» Ä‘i ra tháºt xa , chưởng quầy vÅ© khà điếm má»›i dám chạy đến, ủy khuất khóc lóc kể lể vá»›i Ô Lan Hùng vỠđám binh lÃnh chết tiệt kia có bao nhiêu đáng háºn.
Ô Lan Hùng nghe vá»›i vẻ mặt mệt má»i, lúc nà y phÃa sau có ngÆ°á»i vá»™i vã chạy tá»›i, nhá» giá»ng ở bên tai Ô Lan Hùng nói và i câu, Ô Lan Hùng thần sắc cứng Ä‘á», hai mắt đảo mạnh má»™t cái, phun ra má»™t ngụm máu tÆ°Æ¡i, thân mình lung lay ngã xuống.
Ô Lan gia tá»™c, má»™t tráºn đại loạn......
......
Lúc nà y Lăng Tiêu, đã cùng bá»n VÆ°Æ¡ng Siêu, bÆ°á»›c trên hà nh trình Ä‘i đến Phạm Äế à đại tuyết sÆ¡n.
------------------------
* Tiếu diện hổ : cá»p biết cÆ°á»i gần nghÄ©a khẩu pháºt tâm xà - DG
PS: trong bà i dịch của ta có thay đổi một số tên tiếng Anh (bản dịch từ nguồn vip.******.vn) thà nh tên phiên âm cho đồng nhất với tất các tên trong truyện:
- Gaia = Cái Ã
- Isabella = Y Toa Bối Lạp --> Isa = Y Toa
Tà i sản của longdinh
Chữ ký của longdinh [FONT="Fixedsys"][/FONT]Nothing is Impossible :00 (32):[FONT="Garamond"][SIZE="1"][/SIZE][/FONT]
Last edited by longdinh; 06-05-2010 at 04:34 PM .
Lý do: thks lão Thương Long đã góp ý
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của longdinh
06-05-2010, 04:34 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Sep 2009
Äến từ: nÆ¡i còn có em....
Bà i gởi: 16
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 3
Thanked 75 Times in 16 Posts
Ngạo Kiếm Lăng Vân
Tác giả: Tiểu Äao Phong Lợi
Chương 23: Vu Thản Trấn
Dịch: longdinh
Nguồn: 4vn.eu
Trước đó mấy canh giỠtrước, tại Lăng phủ, Xuân Lan cùng Thu Nguyệt đang ở bên lão gia Lăng Thiên Khiếu cùng phu nhân báo cáo lại những sự tình của Lăng Tiêu mấy ngà y qua.
Lăng phu nhân nghe khi thì mỉm cÆ°á»i, khi thì kinh ngạc, nghe tá»›i lúc Lăng Tiêu quyết định cùng cá»u giai Kiếm Thị Ô Lan Thác quyết đấu, Lăng phu nhân trên mặt nhất thá»i mất Ä‘i huyết sắc, trong mắt cÅ©ng trà n đầy lo lắng.
Xuân Lan vá»™i và ng cÆ°á»i nói: "Phu nhân yên tâm, thiếu gia đã Ä‘em Ô Lan Thác... cái tên không có phong Ä‘á»™ quý tá»™c kia đánh bại rồi!" Nói vá» thắng lợi của thiếu gia, Xuân Lan cùng Thu Nguyệt Ä‘á»u là vẻ mặt kiêu ngạo.
Xuân Lan đem quá trình quyết đấu của Lăng Tiêu cùng Ô Lan Thác tỉ mỉ kể lại.
Khi nói đến Lăng Tiêu trên tay có hai thanh nhị giai phụ ma kiếm, Lăng Thiên Khiếu tÆ°á»›ng quân có chút Ä‘á»™ng dung, trong lòng thầm than “Tiểu tá» thúi, lại có váºn khà tốt nhÆ° váºy! CÆ° nhiên có hai cô gái hÆ°á»›ng hắn tặng kiếm! Äúng là phải tạ Æ¡n nha đầu Tạ gia kia, đúng là có mắt không tròng!â€
Sau khi Xuân Lan cùng Thu Nguyệt nói xong tất cả chuyện tình, Lăng Thiên Khiếu tÆ°á»›ng quân cùng Lăng phu nhân cÅ©ng lâm và o trầm mặc, không nghÄ© tá»›i con của mình vô thanh vô tức, cÆ° nhiên có thể chiến thắng má»™t gã có tu vi cao hÆ¡n tứ giai! Cà ng là m cho ngÆ°á»i ta kinh ngạc hÆ¡n, ngÅ© giai Kiếm Thị có thể tránh thoát tam giai phụ ma kiếm. Tá»±a hồ, có chút rất khó tin a!
Cho dù cá»u gia Kiếm Thị cầm trong tay tam giai phụ ma kiếm, cÅ©ng đã là m cho ngÆ°á»i ta khó có thể tưởng tượng được, Lăng Tiêu là m nhÆ° thế nà o tránh thoát đây?
"Chẳng lẻ bị một cái tát của ta mở ra khiếu rồi?" Lăng Thiên Khiếu tướng quân thì thà o tự nói.
"Äi chết Ä‘i!" Lăng phu nhân hung hăng liếc mắt phu quân má»™t cái, trong lòng thầm nói: sá»± kiện đó còn không có tÃnh sổ vá»›i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i còn dám cho là mình thông minh Æ°? Xuân Lan cùng Thu Nguyệt cúi đầu, muốn cÆ°á»i nhÆ°ng lại là m ra bá»™ dáng không dám.
"Sau đó thì sao? Tiêu nhi không có bị thÆ°Æ¡ng chứ?" Lăng phu nhân cÅ©ng không cần con mình nắm giữ cao cấp kiếm kỹ, nà ng chỉ muốn biết, con mình có sao hay không. Nghe đến Lăng Tiêu bị má»™t ngÆ°á»i lão giả thần bà tên là Hải Thiên gây thÆ°Æ¡ng tÃch, phá hÆ° tráºn quyết đấu, Lăng phu nhân nhất thá»i vừa vá»™i vừa giáºn nhìn Lăng Thiên Khiếu: "Phu quân, có phải hay không bây giá» tùy tiện má»™t ngÆ°á»i, cÅ©ng Ä‘á»u có thể khi dá»… Lăng gia chúng ta sao?"
Lăng Thiên Khiếu nghe được cái tên Hải Thiên, cũng có chút ngoà i ý muốn, lộ ra thần sắc như cố nhớ lại. Bất quá hắn cà ng để ý hơn đến câu nói của Lăng Tiêu mà hai nà ng Xuân Lan cùng Thu Nguyệt vừa mới nhắc đến.
Con mình nói với Hải Thiên:"Ngươi đừng có chết quá sớm!"
Cái nà y có ý nghÄ©a gì chứ? à nghÄ©a con mình có má»™t sá»± tin cÆ°á»ng đại! Äối vá»›i má»™t ngÆ°á»i từng là phế váºt, tinh thần sa sút, nhÆ°ng lại má»™t lần nữa lại có thể đứng lên thì có gì vui vẻ hÆ¡n có thể so sánh chứ!
Lại nghe Xuân Lan cùng Thu Nguyệt nói, Lăng Tiêu bây giá» má»—i ngà y buổi sáng Ä‘á»u tu luyện rất lâu, thể chất so vá»›i lúc trÆ°á»›c đã tốt hÆ¡n rất nhiá»u. Lăng Thiên Khiếu vui mừng không thôi.
"Thiếu gia bây giỠđang tại chỗ Thượng Quan sư phụ dưỡng thương, phu nhân, Thượng Quan sư phụ đúng là rất quan tâm thiếu gia nha, tựa hồ…" Xuân Lan vừa nói, con ngươi đảo một cái, không nói tiếp nữa.
Lăng phu nhân nghe ra liá»n hiểu, nà ng nhÆ°ng tháºt ra biết Thượng Quan VÅ© Äồng cùng nữ nhi Lăng Tố quan hệ rất tốt, nhÆ°ng vá»›i Lăng Tiêu lại cho mượn má»™t thanh phụ ma kiếm qúy báu, lúc nguy hiểm vừa lại xông lên bảo há»™ ở phÃa trÆ°á»›c, bị thÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c tiên liá»n mang Ä‘i đến chá»— mình dưỡng thÆ°Æ¡ng, tuy nói nà ng là sÆ° phụ Lăng Tiêu, là bạn thân của Lăng Tố, nhÆ°ng phần quan tâm nà y, cÅ©ng có thể nói rõ đúng là rất Æ°u ái Lăng Tiêu nha.
Lăng phu nhân bây giá» còn không biết nà ng cÅ©ng đã tặng Liá»…u Kiếm cho Lăng Tiêu rồi, nếu không cà ng thêm nháºn định con mình cùng Thượng Quan sÆ° phụ nhất định có vấn Ä‘á».
Bên ngoà i Ä‘á»™t nhiên có ngÆ°á»i thông báo, có ngÆ°á»i mang đến má»™t phong thÆ¡, nói là Tam thiếu gia nhá» hắn Ä‘Æ°a tá»›i.
"Tiêu nhi Ä‘Æ°a đến?" Lăng phu nhân đứng lên tiếp nháºn lá thÆ°, mở ra nhìn và i lần, trên khuôn mặt tá»±a nhÆ° trăng rằm xinh đẹp tuyệt trần liá»n cau lại, vá»— vá» cái trán rồi cháºm rãi ngồi xuống, sau đó nói:"Hồ đồ! Äứa nhá» Tiêu nhi nà y. Äây… đây không phải là quá hồ đồ sao!"
Thấy trượng phu nghi hoặc nhìn vá» phÃa mình, Lăng phu nhân vẻ mặt bất đắc dÄ© Ä‘em thÆ° tÃn Ä‘Æ°a cho Lăng Thiên Khiếu, Lăng Thiên Khiếu nhìn qua nhÆ°ng lại cÆ°á»i ha hả, tán dÆ°Æ¡ng:"Hảo, hảo! đây má»›i đúng là con của Lăng Thiên Khiếu! Có khà phách! Tháºt con mẹ nó sảng khoái! Xem sau nà y ai còn dám nói Lăng gia ta là tam hổ nhất khuyển? Từ nay vá» sau, Lăng gia ta vừa lại có thêm má»™t hổ!"
Nguyên lai, Lăng Tiêu Ä‘Æ°a tá»›i phong thÆ° nà y, viết rất rõ rà ng ân oán của hắn cùng Ô Lan gia, phân tÃch Ä‘á»™ng cÆ¡ của Ô Lan gia, sau đó ý bảo Lăng Thiên Khiếu có thể mượn cÆ¡ há»™i Ä‘i Ô Lan gia tá»™c náo loạn má»™t tráºn, thuáºn tiện chiếm má»™t chút tiện nghi, Lăng Tiêu lại chỉ ra những thứ tốt có trong vÅ© khà điếm của Ô Lan gia tá»™c.
Kỳ tháºt, trong lúc Lăng Tiêu chuẩn bị váºt phẩm cho chuyến mạo hiểm, trong lúc vô ý Ä‘i dạo đến vÅ© khà điếm của Ô Lan gia tá»™c, sau đó nhìn thấy thượng đẳng tinh thiết khóa tá» giáp, biết loại đồ váºt nà y đối vá»›i chiến sÄ© biên cÆ°Æ¡ng mà nói, quả thá»±c chÃnh là bá»™ phòng ngá»± tuyệt hảo, thế nhÆ°ng đế phà có hạn, loại áo giáp nà y giá hÆ¡n má»™t trăm mai kim tệ má»™t bá»™, phần lá»›n là cho các quý tá»™c đệ tá» mang Ä‘i khoe khoang mà thôi.
Lăng Tiêu nói, Ô Lan gia tá»™c lần nà y khẳng định sẽ ngáºm bồ hòn là m ngá»t, mà bởi vì chÃnh mình mang đến gia tá»™c tai tiếng, cÅ©ng sẽ bởi vì việc Lăng Thiên Khiếu tìm tá»›i Ô Lan gia tá»™c lần nà y mà là m nhạt bá»›t. Chỉ là Lăng Tiêu không nghÄ© tá»›i, phụ thân hắn không chỉ Ä‘Æ¡n giản nhÆ° thế chiếm tiện nghi, mà còn là rất dã man, trá»±c tiếp dẫn ngÆ°á»i Ä‘em cánh cá»a trăm năm của Ô Lan gia tá»™c Ä‘áºp cho tan nát.
Cuối cùng, trong thÆ° tÃn Lăng Tiêu nói, lần nà y Ä‘i ra ngoà i là muốn tìm kiếm dược thảo để giải khai thiên mạch, nên nói cha mẹ không nên lo lắng, hắn chắc chắn trở vá», hÆ¡n nữa sẽ trở nên cÆ°á»ng đại mà trở vá», cho nên Lăng Tiêu tại thÆ° tÃn khẩn cầu phụ thân, cho dù có gặp lão tặc Hải Thiên, cÅ©ng không nên giết hắn, mà đem hắn lÆ°u lại cho chÃnh mình, tá»± tay báo thù!
Äây má»›i là điểm vui mừng nhất của Lăng Thiên Khiếu, con mình tháºt là đã trưởng thà nh! Vá»›i tà i trà nhÆ° váºy, cho dù không thể giải khai thiên mạch, váºy thì thế nà o? Lão Thừa tÆ°á»›ng Khang TÆ° Thản cÅ©ng không phải cÅ©ng chÃnh là thiên mạch nhân sao? Ai dám nói hắn má»™t câu bất hảo?
Nam nhân, dù là thân thể suy nhược, cÅ©ng không có thể không cái má»™t trái tim cÆ°á»ng giả!
Cho nên tâm lý vì con mình phát triển mà hÆ°ng phấn, Lăng Thiên Khiếu, trá»±c tiếp dẫn ngÆ°á»i Ä‘i đến vÅ© khà điếm của Ô Lan gia tá»™c. Lấy Ä‘i không chỉ hai trăm bá»™ tinh thiết khóa tá» giáp, còn có tinh cÆ°Æ¡ng kiếm chÃnh là thượng phẩm vÅ© khÃ, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, cùng so vá»›i tinh thiết khóa tá» giáp, sẽ không tÃnh cái gì. Lăng Thiên Khiếu khẳng định không thừa nháºn là mình Ä‘oạt Ä‘i, bởi vì hắn trả tiá»n rồi, má»™t ngân tệ má»™t bá»™, hai trăm bá»™, hắn tổng cá»™ng thanh toán hai mai kim tệ! (cái nà y gá»i là trấn lá»™t – DG)
Món tiá»n nà y cÅ©ng không nhá» Ã ...Vá»›i hai mai kim tệ hả, đủ má»™t gia đình bình dân sống thoải mái má»™t hai tháng!
……
Lăng Tiêu sá»›m đã Ä‘em XÃch Viêm Kiếm trả lại cho Y Toa, liá»n cáo từ rá»i Ä‘i, Y Toa cÅ©ng không cho rằng Lăng Tiêu lúc nà y sẽ rá»i Ä‘i há»c viện, dù sao cÅ©ng còn Ä‘ang dưỡng thÆ°Æ¡ng. Trong lòng còn có y định, ngà y mai sẽ mang đến thá»±c váºt có dinh dưỡng cao cho Lăng Tiêu ca ca.
Sáng sá»›m hôm sau, Lăng Tiêu liá»n sá»›m xuất môn, đồng thá»i Ä‘em phong thÆ¡ đã viết, dùng má»™t mai ngân tệ, tìm má»™t tiểu nhị, nhá» hắn hai canh giá» sau mang tá»›i tÆ°á»›ng quân phủ, sau đó Ä‘i thẳng đến khách sạn đã Æ°á»›c định vá»›i VÆ°Æ¡ng Siêu.
Lăng Tiêu mặ quần áo hoa mỹ, tÆ°á»›ng mạo anh tuấn, trong tay mang theo Liá»…u Kiếm tá»±a nhÆ° là thanh má»™c côn, lúc nà y Ä‘i đến khu dân nghèo, khiến cho trong ánh mắt rất nhiá»u ngÆ°á»i có chút kỳ lạ.
Lăng Tiêu cÅ©ng không thèm để ý, trá»±c tiếp tìm được khách Ä‘iếm đã Æ°á»›c hẹn, Ä‘i và o má»›i phát hiện trừ mình ra, những ngÆ°á»i khác cÅ©ng đã đến, Lăng Tiêu áy náy cÆ°á»i nói:"Xin lá»—i, ta đã tá»›i muá»™n."
"Ha ha, không muá»™n, không muá»™n!" VÆ°Æ¡ng siêu vẻ mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, đứng lên Ä‘i tá»›i bên cạnh Lăng Tiêu, Ä‘á»™t nhiên di má»™t tiếng. Sau đó nhÃu mà y nói:"Lăng huynh đệ, ngÆ°Æ¡i bị thÆ°Æ¡ng sao?" Vừa nói vừa cầm xem cánh tay Lăng Tiêu:"NgÆ°á»i nà o là m ngÆ°Æ¡i bị thÆ°Æ¡ng?" Lá»i nói lá»™ ra má»™t cổ âm hà n tà n nhẫn thanh âm, vẻ mặt cá»±c kỳ phẫn ná»™.
Lăng Tiêu trong lòng cảm thấy ấm áp, nói:"VÆ°Æ¡ng đại ca, không có việc gì, chút vết thÆ°Æ¡ng nhá» mà thôi, cÅ©ng tốt, không sai biệt lắm, ngà y sau ta chÃnh mình tá»± Ä‘i giải quyết!"
VÆ°Æ¡ng siêu sá»ng sốt má»™t chút, láºp tức buông Lăng Tiêu, trên vai hắn vá»— và i cái, cÆ°á»i nói:"Hảo huynh đệ, có chà khÃ! Ca ca ta tin tưởng ngÆ°Æ¡i!"
An Nhã nhìn phÃa Lăng Tiêu, trong ánh mắt vẫn nhÆ° cÅ© có chút nóng bá»ng, nà ng rất có hứng thú vá»›i bãn lãnh dùng kim châm chữa thÆ°Æ¡ng của Lăng Tiêu.
Cái à lúc nà o trên mặt cÅ©ng cÆ°á»i toe toét, ngÆ°á»i nhÆ° thế phá»ng chừng cho tá»›i bây giá» chÆ°a bao giá» cảm thấy u sầu. Thanh niên anh tuấn ÄÆ°á»ng Minh nhìn chằm chằm Liá»…u kiếm trong tay Lăng Tiêu và i lần, trên mặt có chút co giáºt và i cái, nhÆ°ng lại không nói gì thêm.
Ngô LÆ°Æ¡ng mÆ¡ hồ nhìn Lăng Tiêu vá»›i ánh mắt khinh thÆ°á»ng, ngà y đó Lăng Tiêu biểu hiện chÃnh xác rất rung Ä‘á»™ng, bất quá Ngô LÆ°Æ¡ng cho rằng, thá»±c lá»±c má»›i quyết định hết thảy, tá»±a nhÆ° VÆ°Æ¡ng Siêu, hắn khôi phục lại thá»±c lá»±c, hắn chÃnh là lão Äại!
VÆ°Æ¡ng Siêu nhìn thoáng qua má»i ngÆ°á»i, Ä‘em vẻ mặt má»i ngÆ°á»i thu và o trong mắt, sau đó trầm giá»ng nói: "Nhiệm vụ lần nà y, theo dÄ© vãng không có gì bất đồng, chúng ta chỉ có má»™t tôn chỉ, đó chÃnh là --- Ä‘oà n kết! Không buông tha cho bất cứ má»™t Ä‘á»™i hữu nà o! Chỉ có nhÆ° váºy, chúng ta má»›i có thể chiến thắng tất cả khó khăn, má»—i lần chúng ta xuất phát, Ä‘á»u đã nói má»™t lần, hôm nay, lại có huynh đệ má»›i gia nháºp, ta biết các ngÆ°Æ¡i có thể cho rằng Lăng huynh đệ thá»±c lá»±c không đủ, sẽ kéo chân chúng ta, nhÆ°ng ta ở chá»— nà y nói cho các ngÆ°Æ¡i được rõ, Lăng huynh đệ, do ta tá»± mình chiếu cố! Các ngÆ°Æ¡i ba ngÆ°á»i bảo vệ tốt cho An Nhã là được!"
An Nhã sững sốt, có chút hâm má»™ nhìn Lăng Tiêu, có má»™t Ma kiếm sÄ© bảo vệ, sẽ giảm bá»›t được rất nhiá»u nguy hiểm. Tháºt đúng là váºn khà tốt a!
"Tốt lắm, nếu tất cả má»i ngÆ°á»i không có gì dị nghị, chúng ta bây giá» xuất phát!" VÆ°Æ¡ng Siêu nói xong, mang theo má»i ngÆ°á»i rá»i khá»i khách sạn.
Bá»n há» tổng cá»™ng sáu ngÆ°á»i, thuê má»™t chiếc xe ngá»±a to, trên quan đạo bẳng phằng nhanh chóng phóng Ä‘i, rất nhanh đã Ä‘em đế đô xa hoa xa xa vứt ở phÃa sau.
Äến tối, đã Ä‘i tá»›i Vu Thản trấn cách đế đô khoảng 300 dặm, đây là má»™t đại trấn có hÆ¡n mÆ°á»i vạn ngÆ°á»i.
Mặc dù là có xe ngá»±a, nhÆ°ng phần lá»›n ban ngà y Ä‘á»u hà nh tẩu nên là m cho má»i ngÆ°á»i có chút mệt má»i, VÆ°Æ¡ng Siêu nói:"Tìm má»™t địa phÆ°Æ¡ng nghỉ ngÆ¡i, sau đó có thể Ä‘i ra ngoà i uống má»™t chén giải khát, bất quá tất cả má»i ngÆ°á»i nhá»› kỹ, không nên gây chuyện!"
----------
ChÆ°Æ¡ng sau:
-Lăng Tiêu lần đầu ăn Ä‘áºu hủ
ÄÆ°á»ng Minh đối chiến Äại Kiếm SÆ° :00 (32):
Các bạn vui lòng báo lỗi tại đây: http://4vn.eu/forum/showthread.php?p=434612#post434612
Tà i sản của longdinh
Last edited by longdinh; 07-05-2010 at 12:30 AM .
Lý do: bổ sung
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của longdinh
07-05-2010, 10:48 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Sep 2009
Äến từ: nÆ¡i còn có em....
Bà i gởi: 16
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 3
Thanked 75 Times in 16 Posts
Ngạo Kiếm Lăng Vân
Tác giả: Tiểu Äao Phong Lợi
ChÆ°Æ¡ng 24: Vô Vá»ng Chi Há»a
Dịch: longdinh
Nguồn: 4vn.eu
Sáu ngÆ°á»i, dùng bốn phòng, An Nhã là nữ hà i tá», chÃnh mình má»™t gian. VÆ°Æ¡ng Siêu là m Ä‘á»™i trưởng má»™t mình má»™t gian, nguyên bản hắn là muốn cùng má»™t phòng vá»›i Lăng Tiêu .
Thá»±c lá»±c mất Ä‘i rồi lại hồi phục là m cho VÆ°Æ¡ng Siêu mừng nhÆ° Ä‘iên, đồng thá»i cÅ©ng Ãt nhiá»u có Ä‘iểm lo được lo mất, chung quy là sợ thá»±c lá»±c của mình khôi phục chỉ là nhất thá»i, nên cảm thấy có thể má»i thá»i khắc Ä‘á»u cùng má»™t chá»— vá»›i Lăng Tiêu má»›i là an tâm nhất.
Bất quá không biết vì cái gì, má»™t ngÆ°á»i luôn trầm mặc Ãt nói nhÆ° ÄÆ°á»ng Minh lại yêu cầu cùng má»™t phòng vá»›i Lăng Tiêu, VÆ°Æ¡ng Siêu cÅ©ng chỉ có thể đáp ứng mà thôi.
“Lăng Tiêu, cùng nhau Ä‘i uống má»™t chén Ä‘i.†ÄÆ°á»ng Minh trên khuôn mặt anh tuấn trà n ngáºp chân thà nh nhìn Lăng Tiêu má»i nói.
Lăng Tiêu cảm giác từ lúc sáng thấy ÄÆ°á»ng Minh, hắn liá»n nhÆ° là có cái gì đó muốn há»i mình, nhÆ°ng lại dÆ°á»ng nhÆ° không mở miệng được, Lăng Tiêu trong lòng mặc dù có chút buồn bá»±c, nhÆ°ng cÅ©ng sẽ không chủ Ä‘á»™ng đến há»i ÄÆ°á»ng Minh, thấy hắn má»i mình Ä‘i uống má»™t chén, đối vá»›i thế giá»›i nà y vẫn còn chÆ°a có hiểu rõ nên Lăng Tiêu vui vẻ đồng ý.
Vu Thản trấn dân cư đông đảo, vẫn trong phạm vi quản hạt của đế đô, cho nên sự phồn hoa ở nơi nà y so với đế đô cũng không kém bao nhiêu.
HÆ¡n nữa bởi vì bên nà y cÅ©ng là con Ä‘Æ°á»ng để tiến và o Uy TÆ° Hồ, Phạm Äế à đại tuyết sÆ¡n và má»™t Ãt mạo hiểm thánh địa, lại tụ táºp đại lượng mạo hiểm giả cùng dong binh Ä‘oà n, nên các loại sinh ý Ä‘á»u tháºp phần náo nhiệt.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, địa phÆ°Æ¡ng yêu thÃch nhất của mạo hiểm giả chÃnh có thể uống má»™t chén tại tá»u quán.
Mạo hiểm giả cùng các dong binh hà ng năm Ä‘á»u là dùng Ä‘ao kiếm cùng máu huyết mà sống, rất nhiá»u thá»i Ä‘iểm Ä‘á»u cÅ©ng có hôm nay mà không có ngà y mai. Cho nên, bá»n há» chỉ cần có tiá»n, sẽ uống rượu tốt nhất, ăn món ngon nhất, hưởng thụ cô nÆ°Æ¡ng trẻ tuổi xinh đẹp nhất!
Mạo hiểm giả nếu như có kim tệ , trừ phi còn có gia đình, nếu không không ai ngốc đến nỗi vì ngà y mai có thể không thấy được thái dương mà giữ lại kim tệ.
Cách khách Ä‘iếm bá»n há» không xa, có má»™t gian tá»u quán rất lá»›n, tên quán thì má»™t Ä‘iểm ý tứ Ä‘á»u không có, gá»i là “Mạo hiểm giả tá»u quánâ€. Tên tá»u quán giống nhÆ° váºy, trên toà n bá»™ đại lục sợ là không chỉ có ngà n vạn , tuyệt đại Ä‘a số mạo hiểm giả Ä‘á»u là tÃnh cách táo bạo và tâm huyết. NgÆ°Æ¡i lại vẽ lên cái tên nho nhã nhÆ° là “Ãi Lệ Ti tá»u quánâ€, tên nhÆ° váºy, ở đế đô hấp dẫn thu hút các quý tá»™c còn được, tại địa phÆ°Æ¡ng táºp hợp đủ loại mạo hiểm giả, rất nhiá»u tục tằng hán tá» sợ là chỉ biết đối vá»›i bảng hiệu nhổ má»™t ngụm nÆ°á»›c bá»t, sau đó dùng chân chà chà đạp đạp, ngoà i miệng lại mắng câu:“Chá»— của phụ nữ!â€.
Trong tá»u quán cÅ©ng không nhiá»u ngÆ°á»i lắm, cÅ©ng không có nhÆ° trong tưởng tượng ồn à o náo Ä‘á»™ng, chỉ là ánh sáng hÆ¡i thá»±c ám, má»i ngÆ°á»i phần lá»›n Ä‘á»u Ä‘ang là m chuyện của mình, cÅ©ng không ai chú ý tá»›i Lăng Tiêu bá»n há» hai ngÆ°á»i xa lạ đến, đối vá»›i nhiá»u ngÆ°á»i tá»›i đây mà nói, trừ đồng bạn ra, những ngÆ°á»i khác Ä‘á»u là xa lạ.
ÄÆ°á»ng Minh đè thấp thanh âm cùng Lăng Tiêu nói: “Ở trong nà y, ngà n vạn lần đừng lo chuyện bao đồng, loại địa phÆ°Æ¡ng nà y ngÆ° long há»—n tạp, lão bản ở đây cÅ©ng đặc biệt lợi hại! Cho nên, mặc kệ thấy cái gì, cÅ©ng đừng nên xen và o!â€
Thấy ÄÆ°á»ng Minh trên mặt lá»™ ra thần sắc cẩn tháºn, Lăng Tiêu gáºt gáºt đầu. Nói tháºt, tÃnh tình của hắn, sợ là so vá»›i ÄÆ°á»ng Minh còn là ngÆ°á»i chẳng thÃch phiá»n toái hÆ¡n. Chỉ cần ngÆ°á»i khác không trêu chá»c trên đầu hắn, Lăng Tiêu hẳn là sẽ không chủ Ä‘á»™ng gây sá»±.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i và o má»™t chá»— yên tÄ©nh ngồi xuống ghế bằng gá»—, bá» trên còn bóng loáng, thoạt nhìn còn có chút năm đầu , là m cho ngÆ°á»i ta má»™t loại cảm giác vừa dà y vừa nặng. Có ngÆ°á»i phục vụ Ä‘i đến, ÄÆ°á»ng Minh tháºp phần thuần thục gá»i hai chén rượu rẻ tiá»n, ngÆ°á»i phục vụ cÅ©ng không có thái Ä‘á»™ gì là không khách khÃ, dù sao không phải mạo hiểm giả nà o cÅ©ng Ä‘á»u già u có.
“Hà ng năm chúng ta đại khái Ä‘á»u phải Ä‘i ngang qua nÆ¡i nà y hai lần.†ÄÆ°á»ng Minh uống má»™t ngụm rượu có chút đục ngầu, thanh âm lạnh nhạt nói.
Trong ánh mắt của ÄÆ°á»ng Minh có thể thấy được Ä‘iểm tang thÆ°Æ¡ng không không thuá»™c vá» tuổi tác, cuá»™c sống của mạo hiểm giả, cÅ©ng không tốt đẹp giống nhÆ° tưởng tượng của rất nhiá»u cô gái, chuyện xÆ°a Äồ Long dù cho có nghe, cÅ©ng chỉ là chuyện xÆ°a. Thá»±c tế, cuá»™c sống mạo hiểm nà o có nhiá»u lãng mạn nhÆ° váºy.
“Có thể há»i ngÆ°Æ¡i má»™t vấn Ä‘á» hay không?†ÄÆ°á»ng Minh cầm lấy chén, má»™t hÆ¡i uống hết, sau đó nhìn Lăng Tiêu há»i:“Thanh kiếm trên tay ngÆ°Æ¡i là là m sao mà có?â€
Lăng Tiêu sá»ng sốt, bá»—ng nhiên nhá»› tá»›i chÃnh mình cùng lão sÆ° lúc nói sẽ Ä‘i ra ngoà i mạo hiểm cùng VÆ°Æ¡ng Siêu, Thượng Quan VÅ© Äồng trên mặt lá»™ ra thần thái có chút quái dị, chẳng lẽ, bá»n há» có quen biết? Lăng Tiêu nghÄ© má»™t chút, nếu Thượng Quan VÅ© Äồng không có nói việc nà y vá»›i mình, nhÆ° váºy hắn cÅ©ng sẽ không nói nhiá»u là m gì.
Trầm ngâm má»™t chút, sau đó nói:“Äây là do má»™t bằng hữu của ta cho ta mượn dùng.â€
ÄÆ°á»ng Minh nhÆ° là đoán được đáp án của Lăng Tiêu, cÆ°á»i khổ lắc lắc đầu, lẩm bẩm:“Nà ng vẫn là nhÆ° thế, ha ha, không thÃch ngÆ°á»i khác biết chuyện của nà ng.†Nói xong nổi lên má»™t tia tá»± giá»…u cÆ°á»i khổ:“Cho ngÆ°Æ¡i mượn kiếm , là nữ nhân phải không?â€
Láºp tức lại cảm thấy được trong lá»i của mình có chút liá»u lÄ©nh , liá»n nói tiếp:“Quên Ä‘i, ngÆ°Æ¡i không cần phải nói , ta hiểu được.†Nói xong thở dà i má»™t tiếng, thanh âm lẩm bẩm tá»± nói:“Nếu ta có thể có má»™t quyển cao cấp kiếm kÄ© mà nói, à i......â€
Lăng Tiêu có chút không biết nói gì, trên mặt co quắp và i cái, trong lòng thầm nói: “NgÆ°Æ¡i hiểu được! Ta còn chÆ°a rõ mà â€, bất quá ÄÆ°á»ng Minh không nói, hắn cÅ©ng sẽ không há»i nhiá»u.
ÄÆ°á»ng Minh tá»±a hồ tâm tình có chút không tốt, lại uống thêm và i chén rượu, con mắt có chút Ä‘á» lên, trên khuôn mặt tái nhợt hiện lên và i phần hồng nhuáºn. CÅ©ng không giống ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng khi uống nhiá»u rượu lại thÃch lải nhải, ÄÆ°á»ng Minh nói rất Ãt, Lăng Tiêu cÅ©ng không thÃch nói chuyện. hai cái hÅ© nút cứ nhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i tá»›i ta Ä‘i , thế nhÆ°ng cÅ©ng uống không Ãt rượu.
Nếu không phải ngÆ°á»i phục vụ thấy Lăng Tiêu nhìn không giống nhÆ° là ngÆ°á»i không có tiá»n , sợ là cÅ©ng không dám tiếp tục cung cấp cho bá»n hắn, cho dù là rượu rẻ tiá»n, cÅ©ng không chịu nổi cung cấp cho kẻ cuồng ẩm.
Tá»u quán bá»—ng nhiên truyá»n đến má»™t tráºn âm thanh ầm ỹ, Lăng Tiêu ngẩng đầu nhìn lại, cách bà n mÆ°á»i thÆ°á»›c, ngồi ba ngÆ°á»i, trong đó má»™t ngÆ°á»i có thân hình cao lá»›n nhÆ° má»™t ngÆ°á»i khổng lồ, cao khoảng hai thÆ°á»›c, thoạt nhìn không có ba trăm cân cÅ©ng không kém bao nhiêu, đứng ở nÆ¡i đó là m cho ngÆ°á»i ta cảm thấy má»™t loại áp lá»±c vô hình, chụp và o má»™t tên gầy mặc hắc y bên cạnh, giáºn dữ hét:“Xú tiểu tá»! NgÆ°Æ¡i chán sống sao? Dám đụng và o lão tá»! Ta đánh chết ngÆ°Æ¡i!â€
Hắc y nhân vóc dáng tuy nhá» bé nhÆ°ng Ä‘á»™ng tác lại rất linh hoạt, nhÆ° con cá chạch, tránh trái tránh phải, cÅ©ng không rá»i hắn quá xa, nhÆ° là đang trêu chá»c ngÆ°á»i khổng lồ váºy.
Mặt khác, hai ngÆ°á»i ngồi cùng bà n thì cÆ°á»i hì hì xem náo nhiệt, cÅ©ng không có ý muốn há»— trợ.
Thấy Lăng Tiêu cÅ©ng ngó qua, ÄÆ°á»ng Minh thản nhiên nói:“Äừng nhìn, không có gì lý thú đâu, loại chuyện nà y má»™t chút cÅ©ng không ngạc nhiên. HÆ¡n nữa, mấy ngÆ°á»i kia, là lÃnh đánh thuê!â€
LÃnh đánh thuê, thoạt nhìn cùng mạo hiểm giả không có gì bất đồng, bởi vì bá»n há» là cùng má»™t loại ngÆ°á»i.
NhÆ°ng trên thá»±c tế, cÆ¡ hồ tất cả mạo hiểm giả cÅ©ng không nguyện ý Ä‘i trêu chá»c lÃnh đánh thuê. Má»™t tên lÃnh đánh thuê có tu vi nhất giai đại kiếm sÆ°, ở trÆ°á»›c mặt nhị giai tháºm chà tam giai mạo hiểm giả Ä‘á»u có thể diá»…u võ dÆ°Æ¡ng oai, ngÆ°á»i khác có thấy cÅ©ng Ä‘á»u cảm thấy hết sức bình thÆ°á»ng. Gặp được loại sá»± tình nà y, tuyệt đại Ä‘a số mạo hiểm giả Ä‘á»u đã lá»±a chá»n cẩn tháºn tránh Ä‘i, nếu tháºt sá»± tránh không khá»i, cÅ©ng sẽ không dá»… dà ng cùng vá»›i há» phát sinh xung Ä‘á»™t.
Bởi vì sau lÆ°ng lÃnh đánh thuê thÆ°á»ng thÆ°á»ng Ä‘á»u có má»™t cái thế lá»±c rất lá»›n, gặp phải má»™t ngÆ°á»i, chẳng khác nà o gặp phải má»™t đám, mạo hiểm giả có tâm huyết không giả, nhÆ°ng không phải đầu óc có vấn Ä‘á», không đáng cÅ©ng nhÆ° không có việc gì thì tá»™i gì chÃnh mình Ä‘i đối địch vá»›i má»™t cái cÆ°á»ng địch chứ.
Huống chi trong quá trình liệp sát ma thú, khó tránh khá»i gặp nguy hiểm, có thể giúp đỡ lẫn nhau má»™t chút, cÅ©ng có thể cấp chÃnh mình lÆ°u lại má»™t cái Ä‘Æ°á»ng lui. Cho nên, mạo hiểm giả cùng lÃnh đánh thuê từ đó đến nay vẫn Ä‘á»u vẫn duy trì mối quan hệ vi diệu “nÆ°á»›c sông không phạm nÆ°á»›c giếngâ€. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, lÃnh đánh thuê khẳng định là luôn tá» ra hung hăng kiêu ngạo .
Cá»± hán khổng lồ hồ bị trêu chá»c có chút tức giáºn, rút ra má»™t thanh đại kiếm bên hông, hà n quang bắn ra tứ phÃa, ngÆ°á»i chung quanh nhất thá»i kinh hô má»™t tiếng, láºp tức giải tán, đứng xa xa nhìn.
Hắc y nhân tá»±a hồ biết đã rÆ°á»›c lấy há»a rồi, đứng dáºy muốn chạy, kiếm trong tay Cá»± hán vung lên, nhất thá»i bên trong tá»u quán hôn ám bạo khởi má»™t mảnh hà o quang, có ngÆ°á»i kinh hô:“Äại kiếm sÆ°!â€
Äá»™ng tác dÆ°á»›i chân của hắc y nhân má»™t chút cÅ©ng không cháºm, trá»±c tiếp hÆ°á»›ng Lăng Tiêu bá»n há» bên nà y chạy tá»›i, nhÆ°ng vẫn là hÆ¡i cháºm má»™t chút, bị kiếm khà của cá»± hán đả thÆ°Æ¡ng vai phải, không trung nhất thá»i nổi lên má»™t mảnh huyết vụ. Hắc y nhân kêu má»™t tiếng, thanh âm cÆ° nhiên rất thanh thúy, thẳng hÆ°á»›ng Lăng Tiêu nhà o tá»›i, đầu ngã và o trong lòng Lăng Tiêu.
Bên kia cá»± hán gầm lên má»™t tiếng:“Chạy Ä‘i đâu!†Dẫn theo đại kiếm liá»n chém tá»›i, miệng còn mắng:“Ai không liên quan thì mau tránh ra cho lão tá»!â€
Hai tay Lăng Tiêu phản xạ đẩy hắc y nhân ra, bá»—ng nhiên cảm giác hai tay mình nhÆ° là chạm và o bánh bao, rất má»m a. Trong lòng ngá»±c, hắc y nhân bá»—ng nhiên Æ°m má»™t tiếng, ngẩng đầu phẫn ná»™ nhìn chăm chú và o Lăng Tiêu.
Lăng Tiêu nói:“Cẩn tháºn!†Thân mình liá»n kéo theo hắc y nhân lao Ä‘i, cả hai cùng té ngã trên mặt đất. Cá»± hán cầm kiếm ầm ầm chém và o phÃa Lăng Tiêu ngồi, Ä‘em cái ghế rắn chắc chém thà nh hai ná»a.
Lúc nà y, những ngÆ°á»i đứng xem phát ra tiếng ồn à o, cùng má»™t tiếng thở dà i, cÅ©ng không phải lo lắng cho bá»n Lăng Tiêu, mà là tiếc nuối không thể chứng kiến cảnh máu tÆ°Æ¡i văng khắp nÆ¡i ......
Cá»± hán đối chÃnh mình má»™t kiếm trảm và o khoảng không rất là bất mãn, hÆ°á»›ng vá» phÃa Lăng Tiêu mắng:“Mẹ nó, xú tiểu tá», ngÆ°Æ¡i dám chõ mõm và o sao? Muốn chết phải không!â€
Lúc nà y hắc y nhân hai tay hung hăng đẩy Lăng Tiêu ra, sau đó thân mình giống nhÆ° má»™t là n khói nhẹ thoát chạy ra ngoà i, mà cá»± chán lại bị chiếc bà n do chÃnh mình phá hÆ° ngăn lại, nhất thá»i nổi tráºn lôi đình, hÆ°á»›ng vá» phÃa Lăng Tiêu trợn mắt mắng:“Lão tá» chém chết ngÆ°Æ¡i!â€
Trong tay đại kiếm chém ra má»™t đạo kiếm khà vá» phÃa Lăng Tiêu, Lăng Tiêu trong mắt hà n quang chợt lóe, vừa rồi hắn má»›i biết hắc y nhân kia là má»™t cô gái, cho nên má»›i sá»ng sốt má»™t hồi, giá» thấy cá»± hán không phân rõ phải trái liá»n ra tay chém ngÆ°á»i, nhất thá»i trong lòng lá»a giáºn dâng lên, không phải khinh ta là đồ bá» hay sao!
Lăng Tiêu trong tay mang nhuyá»…n kiếm vừa muốn rút ra khá»i vá», bên kia ÄÆ°á»ng Minh đã rất nhanh rút ra trÆ°á»ng kiếm, vững và ng ngăn lại má»™t kiếm mạnh mẽ của Cá»± hán, hai kiếm tÆ°Æ¡ng tranh vang lên má»™t tiếng thanh thúy, ÄÆ°á»ng Minh lúc nà y không có ná»a Ä‘iểm nhÆ° là say rượu, nhìn Cá»± hán trầm giá»ng nói:“Bằng hữu, có thể bá» qua cho đồng bạn của ta hay không, coi nhÆ° nể mặt ta có được không?â€
----------------------------
ChÆ°Æ¡ng sau:
Äại Kiếm SÆ° tu vi cÆ°á»ng đại
Tiếng oanh và ng cất tiếng thối lui.
Tà i sản của longdinh
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của longdinh
08-05-2010, 03:47 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Sep 2009
Äến từ: nÆ¡i còn có em....
Bà i gởi: 16
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 3
Thanked 75 Times in 16 Posts
Ngạo Kiếm Lăng Vân
Tác giả: Tiểu Äao Phong Lợi
Chương 25: Hoà ng Bộ Gia Tộc
Dịch: longdinh
Nguồn: 4vn.eu
"Oa ha ha ha ha!" Cá»± hán nhÆ° là nghe thấy má»™t chuyện hết sức buồn cÆ°á»i liá»n Ä‘iên cuồng cÆ°á»i rá»™ lên, ánh mắt lạnh nhÆ° băng khinh miệt nhìn ÄÆ°á»ng Minh:"Tiểu tá», đừng tưởng rằng ngÆ°Æ¡i là Äại Kiếm SÆ° liá»n có tÆ° cách quản chuyện của ngÆ°á»i khác rồi, cút ngay! Ta không muốn nói lần thứ hai!"
Lúc nà y hai ngÆ°á»i bằng hữu của cá»± hán cÅ©ng Ä‘á»u đứng lên, sắc mặt bất thiện nhìn bên nà y, cháºm rãi Ä‘i tá»›i.
Lúc nà y Lăng Tiêu cÅ©ng đã đứng lên, nhẹ giá»ng nói:"ÄÆ°á»ng Minh, ngÆ°Æ¡i tránh ra Ä‘i."
"Không." ÄÆ°á»ng Minh quáºt cÆ°á»ng phun ra má»™t chữ, hắn biết, chÃnh mình nếu là tránh ra, cái tên cá»± hán nà y tháºt sá»± huy kiếm giết Lăng Tiêu, bằng và o Lăng Tiêu – má»™t cái tu vi Kiếm SÆ° cÅ©ng không có, đừng nói cầm trên tay chÃnh là nhị giai phụ ma kiếm, cho dù có cầm hÆ¡n cá»±c phẩm ngÅ© giai phụ ma kiếm cÅ©ng không được a!
Cá»± hán thoạt nhìn cÅ©ng là nhị giai Äại Kiếm SÆ°, hai ngÆ°á»i kỳ tháºt tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng, nhất là ÄÆ°á»ng Minh, vóc dáng mặc dù so vá»›i cá»± hán có lẽ thấp hÆ¡n rất nhiá»u, nhÆ°ng vá» mặt khà thế má»™t Ä‘iểm cÅ©ng không thua hắn, hai mắt cÅ©ng bá»™c phát ra má»™t mảnh tinh quang:"Hắn là đồng bá»n của ta, ngÆ°á»i cao to, ngÆ°Æ¡i có thói quen vứt bỠđồng bá»n sao?"
Cá»± hán sắc mặt nghiêm túc hẳn lên, cái tên trẻ tuổi kia cÅ©ng có và i phần đáng kÃnh trá»ng a, bất quá hắn - Nham Thạch Thân Khắc lúc nà o đã cấp cho ngÆ°á»i khác mặt mÅ©i chứ? Bên ngoà i dÆ°Æ¡ng quang theo khe hở của tá»u quán chiếu xạ và o, Ä‘em bên trong tá»u quán có vẻ cà ng hôn ám, nhÆ° là bịt kÃn má»™t tầng khói xanh, cá»± hán Thân Khắc trên mặt má»™t vẻ dữ tợn, Ä‘iên cuồng cÆ°á»i nói:"Váºy các ngÆ°Æ¡i cùng chết Ä‘i!"
"Bạch lãng trảm!" Cá»± hán Thân Khắc gầm lên giáºn dữ, cá»± kiếm lần nữa xoay lên, má»™t đạo kiếm khà dà i hÆ¡n má»™t thÆ°á»›c nhÆ° sÆ°Æ¡ng trắng từ trÆ°á»ng kiếm tuôn ra, hung hăng chém vá» phÃa đầu ÄÆ°á»ng Minh, hai gã đồng bạn của Thân Khắc ở phÃa sau đứng áp tráºn, trên mặt cÅ©ng rất nhẹ nhà ng, không có vẻ gì lo lắng, có lẽ rất tá»± tin ở đồng bạn của mình.
ÄÆ°á»ng Minh cả ngÆ°á»i cÅ©ng tuôn ra khà thế cÆ°á»ng đại, hai mắt lá»™ ra quang mang bất khuất, nhÆ°ng kiếm kỹ của hắn so vá»›i cá»± hán Thân Khắc thấp hÆ¡n nhiá»u cấp báºc. ÄÆ°á»ng Minh tu luyện chÃnh là trung giai Nhân cấp kiếm kỹ, tháºm chà không bằng vá»›i cao cấp kiếm kỹ tu luyện của há»™ vệ quý tá»™c.
Hai ngÆ°á»i trong thá»i gian ngắn đã giao thủ sáu bảy chiêu, ÄÆ°á»ng Minh cÅ©ng nhìn ra nhược Ä‘iểm cá»± hán Thân Khắc, thân thể khổng lồ, không đủ linh hoạt, nếu không cÅ©ng sẽ không bị tiểu hắc y nhân ná» trêu chá»c rồi, sá» dụng kiếm kỹ thÆ°á»ng xuyên mở rá»™ng đại hạp, Ä‘á»u là dá»±a và o xu thế chiêu thức mạnh mẽ, mặc dù tÃnh linh hoạt không tÃnh rất cao, nhÆ°ng nếu là bị rÆ¡i và o công kÃch nhanh, kết quả không chết tức thÆ°Æ¡ng!
Lăng Tiêu ở má»™t bên đứng nhìn, đối vá»›i kiếm kỹ của thế giá»›i nà y có má»™t cái nháºn thức hoà n toà n má»›i, trải qua ngà n vạn năm phát triển, vô số thế hệ trà tuệ, kiếm kỹ của ThÆ°Æ¡ng Lan đại lục Ä‘á»u không thể xem thÆ°á»ng. Xem ra chÃnh mình bằng và o Äá»™c Cô Cá»u Kiếm cÅ©ng chỉ có thể đối phó vá»›i ngÆ°á»i có tu vi dÆ°á»›i Äại Kiếm SÆ°, nếu là gặp tên cá»± hán nà y, sợ là cÅ©ng chỉ có thể kỳ địch dÄ© nhược, là m cho đối phÆ°Æ¡ng không chú ý, sau đó khi có cÆ¡ há»™i xuất ra má»™t kÃch. Má»™t kÃch không trúng, phải phóng ngÆ°á»i mà chạy, nếu không tuyệt đối không phải đối thủ của đối phÆ°Æ¡ng.
Má»™t Äại Kiếm SÆ° thân kinh bách chiến còn nhÆ° thế, tu vi cao hÆ¡n nhÆ° Cuồng Kiếm SÆ°, trên nữa là Ma Kiếm SÄ©, Ma Kiếm Sư… thì sao, Lăng Tiêu trong mắt Ä‘á»™t nhiên trà n đầy chiến ý!
Nhân sinh chỉ có khiêu chiến, mới có thể nhanh chóng đỠcao tu vi!
Phảng phất cảm nháºn được chiến ý trên ngÆ°á»i Lăng Tiêu, hai ngÆ°á»i đồng bạn của Nham Thạch Thân Khắc cÅ©ng vẻ mặt âm lãnh nhìn chằm chằm Lăng Tiêu, tâm lý cÅ©ng rất buồn bá»±c, cảm giác được tiểu tá» nà y thá»±c lá»±c không đáng để ý, nhÆ°ng cái khà thế trên ngÆ°á»i so vá»›i Äại Kiếm SÆ° lại không kém chút nà o, phảng phất còn muốn cao hÆ¡n!
Ngay lúc Nham Thạch Thân Khắc cùng ÄÆ°á»ng Minh hai ngÆ°á»i khó phân thắng bại, Ä‘á»™t nhiên truyá»n đến má»™t thanh âm ngá»t lịm là m cho ngÆ°á»i ta cả ngÆ°á»i liá»n nổi da gà .
"Um, nhị vị đại ca, đây là do vì sao? Chẳng lẻ nói tiểu Ä‘iếm có cái gì chiêu đãi không chu toà n sao?" Lá»i nói phát ra nhÆ° rất kÃnh cẩn, nhÆ°ng tất cả má»i ngÆ°á»i nghe thấy Ä‘á»u không tá»± kìm hãm được run sợ cả ngÆ°á»i, ngay cả ÄÆ°á»ng Minh cùng Nham Thạch Thân Khắc Ä‘ang giao chiến, cÅ©ng giống nhÆ° chuá»™t nghe được tiếng mèo kêu, tức thì tách ra, lùi vá» sau và i bÆ°á»›c láºp tức đứng yên.
Nham Thạch Thân Khắc hắc hắc cÆ°á»i và i tiếng: "Cái kia, hắc hắc, chúng ta chỉ là đùa giỡn thôi. Luáºn bà n… chÃnh là luáºn bà n má»™t chút, ngÆ°Æ¡i nói đúng không… đúng không tiểu tá»?" Nham Thạch Thân Khắc hai mắt giống nhÆ° ác lang nhìn ÄÆ°á»ng Minh, phảng phất đối phÆ°Æ¡ng chỉ cần thốt ra má»™t chữ “không†liá»n sẽ lao vá» phÃa hắn.
ÄÆ°á»ng Minh căn bản không nhìn hắn, hÆ°á»›ng vá» phÃa thanh âm khom ngÆ°á»i nói:"Hoà ng Bá»™ tiểu thÆ°, chúng ta chỉ là luáºn bà n má»™t chút thôi, không cẩn tháºn là m hÆ° hao đồ váºt của ngà i, nÆ¡i nà y tất cả hết thảy tổn thất, cÅ©ng do ta bồi thÆ°á»ng, ngà i có bằng lòng kông?"
Äang đứng xa xa xem náo nhiệt, đám ngÆ°á»i cÅ©ng Ä‘á»u câm nhÆ° hến, Ä‘Ã ng hoà ng ngồi trở lại uống rượu, tá»±a hồ ngay cả lá»›n tiếng nói chuyện cÅ©ng không dám.
Là m cho Lăng Tiêu tâm lý cảm giác phi thÆ°á»ng kinh ngạc, theo từ cá»a bên ngoà i quang dÆ°Æ¡ng chiếu xạ và o, hÆ°á»›ng bên trong nhìn lại, má»™t ngÆ°á»i phụ nữ có dáng ngÆ°á»i nổi báºt, đứng ở nÆ¡i âm u, mông lung, xem không rõ khuông mặt, nhÆ°ng có thể là m cho ngÆ°á»i khác có má»™t loại cảm giác cá»±c kỳ mị hoặc! Phảng phất cảm nháºn được ánh mắt của Lăng Tiêu, thanh âm báºt cÆ°á»i nói:"Ha ha, lâu rồi nÆ¡i nà y cÅ©ng không thấy qua ngÆ°á»i má»›i rồi, nà y tiểu tá» kia, tháºt có ý tứ, lá gan cÅ©ng rất lá»›n nha!"
Má»™t bên, ÄÆ°á»ng Minh liá»u mạng nhìn Lăng Tiêu nháy mắt, trên mặt những mạo hiểm giả Ä‘ang ngồi lá»™ ra có chút hả hê, ngay cả hai bằng hữu của Nham Thạch Thân Khắc, trên mặt cÅ©ng lá»™ ra vẻ trà o phúng.
“Tiểu tá» kia!†Nghe thanh âm, cÅ©ng nháºn biết ngÆ°á»i nà y không quá lá»›n! Lăng Tiêu tâm lý buồn bá»±c, ta bất quá nhìn ngÆ°Æ¡i liếc mắt má»™t cái, hoà n lại không thấy rõ, nhÆ° thế nà o là có “lá gan lá»›n†chứ?
"Ôi, các ngÆ°Æ¡i nà y má»™t đám Ä‘Ã n ông, tháºt sá»± suốt ngà y ăn no rồi ngủ, quên Ä‘i, hai ngÆ°á»i kia đánh nhau, váºy má»™t ngÆ°á»i má»™t trăm kim tệ Ä‘i, xem nhÆ° bá» qua cho các ngÆ°Æ¡i má»™t lần váºy." Cô gái tá»±a hồ cảm giác được nhà m chán, thanh âm thá» Æ¡ nói.
Má»™t trăm kim tệ! Lăng Tiêu mặc dù không có nhiá»u khái niệm vá» tiá»n lắm, nhÆ°ng cÅ©ng biết cái nà y cÅ©ng không phải là má»™t số lượng nhá», nhÆ° hôm nay hắn theo ÄÆ°á»ng Minh liá»u mạng uống nhiá»u rượu nhÆ° váºy, cÅ©ng không đến ná»a mai kim tệ, nữ nhân nà y má»™t lần há mồm chÃnh là má»™t trăm kim tệ, nhìn sắc mặt của những ngÆ°á»i chung quanh, hình nhÆ° đây là má»™t cái ân huệ rất lá»›n rồi.
Nghe được ý tứ của nữ nhân nà y, Nham Thạch Thân Khắc nhÆ° là sợ nữ nhân nà y thay đổi chủ ý, gấp rút từ túi tiá»n móc ra má»™t túi kim tệ, xem bá»™ dáng chừng hÆ¡n má»™t trăm, cÅ©ng không cần Ä‘iểm lại, đặt ở trên bà n, nhanh chóng mang theo hai đồng bạn hÆ°á»›ng bên ngoà i mà phóng Ä‘i.
Lúc Ä‘i ngang qua ÄÆ°á»ng Minh cùng Lăng Tiêu, Nham Thạch Thân Khắc đè thấp thanh âm, hừ lạnh nói:"Hôm nay các ngÆ°Æ¡i váºn khà tốt, Cuồng Äồ Dong Binh Äoà n nhá»› kỹ bá»™ dáng của các ngÆ°Æ¡i rồi! Chúng ta sau nà y chắc chắn còn gặp lại!
Lúc nà y ÄÆ°á»ng Minh cÅ©ng thà nh tháºt từ thắt lÆ°ng xuất ra má»™t cái túi tiá»n rất lá»›n, vẻ mặt Ä‘au lòng, Lăng Tiêu ngăn cản ÄÆ°á»ng Minh:"Äể ta xuất tiá»n Ä‘i!"
"Hì hì, tháºt là má»™t tiểu tá» có ý tứ". Äứng ở chá»— âm ám, nữ nhân kia Ä‘á»™t nhiên yêu kiá»u cÆ°á»i má»™t tiếng, sau đó nói:"Coi nhÆ° kết thúc Ä‘i, ta cÅ©ng thấy, chuyện nà y vá»›i các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không có quan hệ, các ngÆ°Æ¡i cứ tiếp tục hảo hảo uống rượu Ä‘i." Nói xong liá»n hÆ°á»›ng phÃa trong Ä‘i.
Thẳng đến nữ nhân ná» hoà n toà n Ä‘i xa, trong tá»u quán, tất cả mạo hiểm giả cÅ©ng nhÆ° là đột nhiên sống lại, nguyên bổn vừa rồi yên tÄ©nh đến có thể nghe tiếng kim rÆ¡i, Ä‘á»™t nhiên vù vù má»™t tiếng bắt đầu rỉ tai thì thầm, rất nhiá»u ngÆ°á»i nhìn vá» phÃa Lăng Tiêu cùng ÄÆ°á»ng Minh - hai ngÆ°á»i tuổi trẻ tÆ°á»›ng mạo anh tuấn nà y, trên mặt cÅ©ng trà n đầy ghen ghét, đại khái nghÄ© không ra tại sao Hoà ng Bá»™ tiểu thÆ° lại bá» qua cho bá»n há» hai ngÆ°á»i.
"Äại khái có lẽ Hoà ng Bá»™ tiểu thÆ° hôm nay tâm tình rất tốt." CÆ¡ hồ tất cả mạo hiểm giả ở đây, tâm lý Ä‘á»u cho là nhÆ° váºy, nghÄ© nhÆ° váºy, là m cho bá»n há» tâm lý dá»… tiếp nháºn hÆ¡n rất nhiá»u.
ÄÆ°á»ng Minh trên mặt cÅ©ng lá»™ ra má»™t tia kinh ngạc, móc ra má»™t quả kim tệ đặt ở trên bà n, liá»n láºp tức lôi kéo Lăng Tiêu Ä‘i ra ngoà i.
Trong ánh mắt hâm má»™ của đám mạo hiểm giả, hai ngÆ°á»i Ä‘i nhanh ra ngoà i cá»a, cÅ©ng không có nhÆ° dá»± Ä‘oán của Lăng Tiêu, cá»± hán kia cÅ©ng không có đứng chá» ngoà i cá»a, hai mắt ÄÆ°á»ng Minh nhìn thoáng qua, liá»n lôi kéo Lăng Tiêu chạy nhanh trở vá» khách sạn.
Äóng cá»a phòng, má»›i thở dà i má»™t cái, sau đó nói:"Trá»i ạ, là m ta sợ muốn chết, không nghÄ© anh tuấn Äại Kiếm SÆ° ÄÆ°á»ng Minh ta, hôm nay thiếu chút bá» mạng á» nÆ¡i nà y rồi."
"Hả?" Lăng Tiêu có chút kinh ngạc không biết nói gì, lặng nhìn ÄÆ°á»ng Minh má»™t bên cảm thán. Hắn đến bây giá» còn có không hiểu mô tê già cả, không phải chỉ là má»™t nữ nhân có giá»ng nói rất dá»… nghe thôi sao? Cho dù nà ng là Ma Kiếm SÆ°, CÅ©ng không đến nổi là m cho má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cảm thấy đáng sợ chứ?
ÄÆ°á»ng Minh lúc nà y cÅ©ng bình tỉnh lại, chủ Ä‘á»™ng hÆ°á»›ng Lăng Tiêu giải thÃch: "Lăng Tiêu, ngÆ°Æ¡i có lẽ không rõ, Hoà ng Bá»™ tiểu thÆ° kia có lai lịch rất lá»›n a! Äừng nói là chúng ta, coi nhÆ° là đội trưởng thấy nà ng, cÅ©ng chỉ có thể cố mà tránh xa thôi, hôm nay cÅ©ng may tâm tình của nà ng tốt, không may mà nói, chúng ta hai mạng cÅ©ng có lẽ bá» lại nÆ¡i đó rồi!"
"Nghiêm trá»ng váºy sao?" Lăng Tiêu Ãt nhiá»u có chút không tin, hắn mặc dù không quá hiểu rõ vá» là m sinh ý, nhÆ°ng cÅ©ng biết nói 4 chữ “hòa khà sinh tà iâ€, nà ng nếu không vui, sẽ lấy mạng ngÆ°á»i khác sao. Váºy tá»u quán của nà ng, ai mà còn dám tá»›i chứ? HÆ¡n nữa, nà ng có cái bản lãnh đó sao? Mạo hiểm giả Ä‘á»u là giữa đầm rồng hang hổ, bình thÆ°á»ng tại đế đô cÅ©ng khó gặp được Äại Kiếm SÆ°, Lăng Tiêu hôm nay cảm giác được rất nhiá»u ngÆ°á»i có tu vi thấp nhất cÅ©ng là Äại Kiếm SÆ°! Còn không có Ãt ngÆ°á»i lợi hại hÆ¡n, nà ng cÅ©ng chỉ là má»™t nữ lÆ°u, còn có thể là m nhÆ° thế nà o chứ?
"Nghiêm trá»ng! Phi thÆ°á»ng nghiêm trá»ng!" ÄÆ°á»ng Minh dùng hết sức khẳng định ngữ khà nói:"NgÆ°Æ¡i chẳng lẻ không nghe nói qua Hoà ng Bá»™ gia tá»™c sao? À, ngÆ°Æ¡i tuổi còn quá nhá», vừa lại không có kinh nghiệm mạo hiểm, không biết cÅ©ng là bình thÆ°á»ng. Hoà ng Bá»™ gia tá»™c là má»™t thÆ°Æ¡ng gia lá»›n nhất của cả Lam Nguyệt đế quốc! CÅ©ng là nÆ¡i lá»›n nhất sản xuất và buôn bán phụ ma kiếm! Chúng ta nà y … mạo hiểm giả cÅ©ng tốt, đại dong binh Ä‘oà n cÅ©ng tốt, ngÆ°á»i nà o không phải dá»±a và o mua bán mà sinh tồn chứ? Hoà ng Bá»™ tiểu thÆ° có thá»±c lá»±c thế nà o thì ta không rõ lắm, nhÆ°ng bên ngÆ°á»i nà ng lại có được bốn vị Ma Kiếm SÄ© há»™ vệ, bốn vị Ma Kiếm SÄ© đó! Nghe nói tu vi cao nhất cÅ©ng đã tá»›i ngÅ© giai rồi! Huynh đệ, ngÅ© giai Ma Kiếm SÄ©! NgÆ°Æ¡i cảm giác được trong đám mạo hiểm giả, có ngÆ°á»i có thể địch nổi má»™t gã ngÅ© giai Ma Kiếm SÄ© sao?"
ÄÆ°á»ng Minh nói tiếp." Cái nà y, ngÆ°Æ¡i rõ rà ng là tại sao chÆ°a có ngÆ°á»i nà o dám ở chá»— nà ng gây chuyện rồi chứ? Hoà ng Bá»™ tiểu thÆ° tÃnh tình rất kém, nà ng nếu là không vui, chủ Ä‘á»™ng tìm đại má»™t cái cá»› cÅ©ng có thể Ä‘em ngÆ°á»i đánh chết rồi quăng ra Ä‘Æ°á»ng, cho dù có Ä‘ui mù, giết cÅ©ng sẽ giết."
"Hả, ngÆ°Æ¡i đã thấy qua? Cho tá»›i bây giá» cÅ©ng chÆ°a có ngÆ°á»i nà o quản tá»›i sao?" Lăng Tiêu nhìn ÄÆ°á»ng Minh, trong lòng thầm nói cái nà y cÅ©ng quá bạo lá»±c Ä‘i, vừa má»›i cảm thấy cái tên cá»± hán kia cÅ©ng rất bạo lá»±c rồi, không nghÄ© tá»›i cái nữ nhân có âm thanh ngá»t ngà o kia lại Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên ác Ä‘á»™c nhÆ° váºy!
"Mặc dù ta chÆ°a có thấy qua, nhÆ°ng tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói nhÆ° váºy! Quản sao? Äừng nói giỡn chứ, ngÆ°Æ¡i có biết không, Hoà ng Bá»™ tiểu thÆ° chÃnh là hôn thê của con trai tá»™c trưởng Ô Lan gia tá»™c ở đế đô! Ô Lan gia tá»™c đó, Lăng huynh đệ, ngÆ°Æ¡i chắc chung quy phải nghe nói qua rồi chứ?" ÄÆ°á»ng Minh vẻ mặt ngốc ngốc nhìn Lăng Tiêu, trong lòng nói: xem bá»™ dáng của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng xem nhÆ° má»™t quý tá»™c, ngÆ°Æ¡i ngay cả Ô Lan gia tá»™c cÅ©ng chÆ°a từng nghe qua, váºy ngÆ°Æ¡i chÃnh tháºt là quá ngu ngốc rồi!
Lăng Tiêu sá»ng sốt má»™t chút, láºp tức gáºt đầu, Ô Lan gia tá»™c sao? Hôn thê của con trai tá»™c trưởng? Ô Lan Thác? ha ha, có ý tứ!
ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼
Chương tiếp:
Hai chữ để hình dung Trung giai Äịa cấp kiếm kỹ:
- ÄÆ°á»ng Minh: Tây Thi
- Lăng Tiêu: cùi bắp :0 (128):
Tà i sản của longdinh
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của longdinh
09-05-2010, 11:42 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Sep 2009
Äến từ: nÆ¡i còn có em....
Bà i gởi: 16
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 3
Thanked 75 Times in 16 Posts
Ngạo Kiếm Lăng Vân
Tác giả: Tiểu Äao Phong Lợi
ChÆ°Æ¡ng 26: Trung Giai Äịa Cấp Kiếm Kỹ
Dịch: longdinh
Nguồn: 4vn.eu
ÄÆ°á»ng Minh sau khi vui mừng má»™t chút, nhá»› tá»›i vừa rồi chiến đấu vá»›i cá»± hán, thoạt nhìn sắc mặt lại có chút khó khăn, ngẩng đầu nhìn Lăng Tiêu nói:"Chúng ta đã rÆ°á»›c lấy há»a rồi, Cuồng Äồ dong binh Ä‘oà n là má»™t dong binh Ä‘oà n cấp 7, có hÆ¡n năm trăm ngÆ°á»i, tại đế đô cÅ©ng rất có danh tiếng. Ôi, mấy ngÆ°á»i kia đã nhá»› bá»™ dáng của chúng ta, tốt nhất là đi tìm lão Äại nói, thừa dịp đêm nay trá»i tối, chúng ta mau Ä‘i thôi."
Lăng Tiêu lúc nà y Ä‘á»™t nhiên từ trong lòng móc ra má»™t quyển sách, lá»›p niêm phong bên ngoà i đã bị tà n phá, thoạt nhìn nhÆ° là có chút lâu năm, Lăng Tiêu khóe miệng nhếch lên nói:"Vừa rồi tên hắc y nhân kia cÆ° nhiên là má»™t tiểu tặc, còn là má»™t nữ tá», khi đụng và o ta liá»n Ä‘em đồ váºt nà y thuáºn thế nhét và o trong lòng ta, có lẽ rất trá»ng yếu a."
ÄÆ°á»ng Minh sá»ng sốt, ngÆ¡ ngác nói:"NgÆ°Æ¡i nói hắc y ná» là má»™t nữ tá»?"
Lăng Tiêu mặt Ä‘á» lên, gáºt đầu nói:"Äúng váºy, thanh âm của nà ng ngÆ°Æ¡i không có nghe thấy? Ta xem má»™t chút đây là cái sách gì đây. Di, Äoạt Mệnh kiếm kỹ, a, là trung giai Äịa cấp kiếm kỹ?"
Ở bên nà y Lăng Tiêu lầm bầm lầu bầu, bên kia địa ÄÆ°á»ng Minh cÅ©ng đứng ngốc ra, vẻ mặt khó tin nhìn Lăng Tiêu, trố mắt đứng nhìn nói: "Hả. Trung giai? Äịa cấp kiếm kỹ?"
Lăng Tiêu gáºt đầu, mở ra nhìn và i lần, cảm giác kiếm pháp cÅ©ng bình thÆ°á»ng thôi, tiện tay ném cho ÄÆ°á»ng Minh, nói:"Hôm nay nếu không có ngÆ°Æ¡i, ta đã gặp nguy hiểm rồi, quyển sách nà y tặng ngÆ°Æ¡i váºy."
"Äây. Cái nà y sao được!" ÄÆ°á»ng Minh miệng tuy nói thế, nhÆ°ng hai mắt lại bá»™c phát ra má»™t tráºn tinh quang, nhìn chăm chú và o quyển sách, hai tay cẩn tháºn nâng niu quyển kiếm kỹ, có bá»™ dáng trong nhÆ° Ä‘ang nghiến răng nghiến lợi là m cho Lăng Tiêu xem có chút lo lắng. "ÄÆ°á»ng Minh, ngÆ°Æ¡i không sao chứ?"
"Lăng Tiêu huynh đệâ€, ÄÆ°á»ng Minh hÃt sâu má»™t hÆ¡i, sau đó nhắm mắt lại, lúc mở mắt ra, hai mắt đã khôi phục má»™t mảnh thanh tÄ©nh:"Ta không thể nháºn."
"Tại sao?" Lăng Tiêu trong lòng có chút buồn bá»±c, không phải chỉ là má»™t quyển trung giai Äịa cấp kiếm kỹ thôi sao, không đáng để trong mắt, Lăng Tiêu rõ rà ng biết mình tháºt xui xẻo, chÃnh là không có biện pháp sá» dụng ná»™i lá»±c, má»™t khi kinh lạc giải khai, tu vi sẽ tiến triển cá»±c nhanh, kiếm kỹ tốt, cÅ©ng phải xem ngÆ°á»i nà o luyện chứ.
"NgÆ°Æ¡i có biết giá trị quyển sách nà y hay không?" ÄÆ°á»ng Minh vuốt ve quyến kiếm kỹ nhÆ° vuốt ve ngÆ°á»i yêu: "Nếu nhÆ° Ä‘em nó mang đến phòng đấu giá, hẳn là có thể rất dá»… dà ng mang vá» và i chục vạn kim tệ, đây là có bao nhiêu giá trị, ta nhÆ° thế nà o có thể lấy chứ?"
ÄÆ°á»ng Minh nói xong, mặc dù trong lòng tháºt sá»± không muốn, nhÆ°ng vẫn Ä‘em quyển sách Ä‘Æ°a lại cho Lăng Tiêu.
Lăng Tiêu sá»ng sốt, và i chục vạn kim tệ. Quả tháºt rất nhiá»u, phá»ng chừng phụ thân quét sạch vÅ© khà điếm của Ô Lan gia tá»™c, cÅ©ng bất quá má»›i trị giá mấy vạn kim tệ thôi, và i chục vạn, rất mê ngÆ°á»i nha. Nhá»› tá»›i vẻ mặt ÄÆ°á»ng Minh thống khổ lầm bầm lầu bầu, Lăng Tiêu vừa lại cảm giác được hẳn là nên thà nh toà n cho hắn, không vì cái gì khác, tá»· nhÆ° hôm nay lúc mình gặp nguy hiểm, ÄÆ°á»ng Minh liá»n có thể rút kiếm há»— trợ, hÆ¡n nữa còn nói rõ hắn sẽ không buông bỠđồng bạn của mình!
Phải biết rằng, trÆ°á»›c khi bá»n há» uống rượu, ÄÆ°á»ng Minh đã nhắc nhở là không nên gây sá»± ở chá»— nà y. Không sai, hắn là vì mình, má»›i gặp phải ngÆ°á»i của Cuồng Äồ dong binh Ä‘oà n.
"Và i chục vạn kim tệ nha. NghÄ© không ra nó cÆ° nhiên đáng giá nhÆ° váºy!" Lăng Tiêu tay vá»— nhẹ nhẹ quyển sách, vẻ mặt nghiêm túc. ÄÆ°á»ng Minh trong mắt hiện lên má»™t chút thất vá»ng, bất quá sau đó ánh mắt láºp tức hiện lên vẻ thông hiểu, dù sao, cho dù là trong tay mình, sợ là cÅ©ng không dá»… dà ng Ä‘Æ°a cho ngÆ°á»i khác. Vá» phần nói hắn ra tay giúp Lăng Tiêu, đó cÅ©ng là tố chất của má»™t mạo hiểm giả - không vứt bỠđồng bạn. Äến lúc ngÆ°Æ¡i gặp nguy hiểm, đồng bạn má»›i sẽ không vứt bá» ngÆ°Æ¡i!
"Bất quá." à cÆ°á»i tại trong mắt Lăng Tiêu cháºm rãi mở ra, vừa lại Ä‘em nó ném vá» phÃa ÄÆ°á»ng Minh:"Chúng ta là đồng bá»n có phải không? Kim tệ ta cÅ©ng không thiếu!" Lăng Tiêu vừa nói, vừa vá»— vá»— túi tiá»n treo bên hông của mình, tay vừa vá»— lên liá»n dừng lại trên không, sá»ng sốt hồi lâu má»›i hiện lên vẻ mặt ảo não mắng:"Tiểu tặc chết tiệt..."
ÄÆ°á»ng Minh cầm trong tay quyển kiếm kỹ, trợn mắt há hốc
mồm nhìn Lăng Tiêu, trên mặt vẻ cảm kÃch chÆ°a kịp lui xuống, láºp tức, không thể át chế liá»n phát ra má»™t tráºn cÆ°á»i to, cÆ°á»i đến chảy nÆ°á»›c mắt, thấy Lăng Tiêu sắc mặt rối rắm má»›i dừng lại, ôm bụng nói:"Là tên kia... tiểu tặc trá»™m Ä‘i?"
Thấy Lăng Tiêu buồn bá»±c gáºt đầu, vẻ mặt ÄÆ°á»ng Minh tiểu ý nói:"Trong túi tiá»n ngÆ°Æ¡i, cho dù có nhiá»u nhất hÆ¡n 1000 kim tệ Ä‘i? Coi nhÆ° cÅ©ng là má»™t khoản lá»›n, bất quá, nếu so vá»›i quyển trung giai Äịa cấp kiếm kỹ nà y thì vẫn là không đáng nói ra! Ha hả, lại nói tiếp, ta lại cho rằng chúng ta đã chiếm tiện nghi rất lá»›n rồi a! Không có kim tệ thì sao, ngÆ°Æ¡i sợ cái gì chứ, của ta lại không phải là của ngÆ°Æ¡i Æ°!"
Lăng Tiêu ngẫm lại cÅ©ng cho là đúng, hắn buồn bá»±c, nguyên nhân chủ yếu là vì cÆ° nhiên vô thanh vô tức bị tiểu tặc Ä‘á»™ng tay Ä‘á»™ng chân trên ngÆ°á»i, lúc quyển sách được nhét và o trong lòng, Lăng Tiêu cÅ©ng đã biết rõ.
NhÆ°ng tiá»n trong túi lúc nà o bị trá»™m, lại có thể đổi thà nh má»™t khối thiết có trá»ng lượng tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng, Lăng Tiêu hoà n toà n không biết, hÆ¡n nữa lúc đó nữ tá» kia không phải là đang bị thÆ°Æ¡ng sao? CÆ° nhiên khi đã thụ thÆ°Æ¡ng cÅ©ng không quên Ä‘i trá»™m đồ, tháºt đúng là có tinh thần nghá» nghiệp nha, khiến cho ngÆ°á»i ta cÅ©ng không biết phải nói sao!
Lúc nà y ÄÆ°á»ng Minh đứng dáºy, hÆ°á»›ng vá» phÃa Lăng Tiêu cúi ngÆ°á»i hà nh lá»…, thấy Lăng Tiêu muốn trốn, ÄÆ°á»ng Minh trầm giá»ng nói:"Lăng Tiêu huynh đệ, tại hạ nhìn ra được ngÆ°Æ¡i xuất thân cao quý, mặc dù thá»±c lá»±c không cao, nhÆ°ng có được má»™t tay y thuáºt rất xuất sắc, khẳng định thà nh tá»±u ngà y sau không hạn lượng, ÄÆ°á»ng Minh nà y không dám vá»›i cao, nhÆ°ng hôm nay Lăng Tiêu huynh đệ đã tặng ta má»™t món ân tình, ÄÆ°á»ng Minh nhá»› kỹ trong lòng!"
ÄÆ°á»ng Minh cÅ©ng không có nói lá»i vô dụng nhÆ° ngà y sau chắc chắn háºu tạ, ngÆ°á»i ta ngay cả và i chục vạn kim tệ cÅ©ng chÆ°a từng ngó qua, lại Ä‘i quan tâm háºu tạ ngÆ°Æ¡i sao? ÄÆ°á»ng Minh chỉ có thể Ä‘em phần ân tình nà y nhá»› kỹ trong lòng, lúc Lăng Tiêu cần trợ giúp hắn sẽ nghÄ©a bất dung từ đứng ra.
Lăng Tiêu đỡ lấy ÄÆ°á»ng Minh, vừa cÆ°á»i vừa nói: "ÄÆ°á»ng huynh sao lại nói những lá»i nà y chứ, nếu đã trở thà nh má»™t mạo hiểm giả, cho dù thân pháºn có lá»›n đến đâu thì cÅ©ng Ä‘á»u là mạo hiểm giả! HÆ¡n nữa, nếu tÃnh theo cấp báºc mạo hiểm giả mà nói, ta má»›i chỉ là nhất cấp … cấp thấp nhất thôi a, ha ha."
"Ha ha." ÄÆ°á»ng Minh cÆ°á»i má»™t tiếng vui vẻ, sau đó nói:"Khó trách Ä‘á»™i trưởng coi trá»ng ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy, thoạt nhìn ngÆ°Æ¡i cÅ©ng giống má»™t mạo hiểm giả trá»i sinh!"
"Thôi Ä‘i." Lăng Tiêu vẻ mặt buồn bá»±c, " NgÆ°Æ¡i đã từng gặp qua má»™t mạo hiểm giả trá»i sinh nà o mà ngay cả túi tiá»n của mình bị tráo, mà cÅ©ng không phát hiện ra chÆ°a!â€
Lúc nà y bên ngoà i có ngÆ°á»i gõ cá»a, ÄÆ°á»ng Minh thần sắc không thay đổi, trung giai Äoạt Mệnh kiếm kỹ trong tay liá»n cất và o trong lòng, sau đó VÆ°Æ¡ng Siêu từ bên ngoà i tiến và o, phÃa sau còn có ba ngÆ°á»i khác.
Vẻ mặt VÆ°Æ¡ng Siêu biểu lá»™ thản nhiên, nhÆ°ng sắc mặt Ngô LÆ°Æ¡ng lại hết sức khó coi, vừa Ä‘i và o liá»n chỉ trÃch: "ÄÆ°á»ng Minh, Lăng Tiêu, hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i đúng là là m chuyện tốt! Äá»™i trưởng ngà n vạn lần dặn dò các ngÆ°Æ¡i không nên gây chuyện. ÄÆ°á»ng Minh, tốt xấu gì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là lão nhân rồi, nhÆ° thế nà o ngay cả quy củ cÅ©ng không biết chứ?"
Ngoà i miệng thì Ngô LÆ°Æ¡ng nói ÄÆ°á»ng Minh, nhÆ°ng trên thá»±c tế ý tứ của hắn là nhắm và o Lăng Tiêu mà chỉ trÃch, Lăng Tiêu ngÆ°Æ¡i má»›i là ngÆ°á»i không biết quy củ, là m cho bá»n hắn phải gặp đại há»a.
"Còn có…." Ngô LÆ°Æ¡ng vừa lại muốn nói cái gì liá»n bị VÆ°Æ¡ng Siêu chặn lại.
VÆ°Æ¡ng Siêu cau mà y nói: "Quên Ä‘i, chuyện đã phát sinh, oán giáºn cÅ©ng không là m được gì, chúng ta mau dá»n dẹp má»™t chút đồ váºt, trÆ°á»›c nghỉ ngÆ¡i tÄ©nh dưỡng tinh thần má»™t chút, buổi tối liá»n rá»i Ä‘i!"
An Nhã cùng Cái à đối Lăng Tiêu cùng ÄÆ°á»ng Minh cÅ©ng tá» ra thần sắc an ủi, tá» vẻ ủng há»™, là m cho hai ngÆ°á»i Ä‘ang có chút áy náy liá»n thÆ° thái Ä‘i không Ãt, lại nhìn Ngô LÆ°Æ¡ng, đứng đó vá»›i vẻ mặt “khổ đại cừu thâmâ€, nhìn Lăng Tiêu vá»›i ánh mắt trà n đầy khinh thÆ°á»ng, chán ghét. Ngô LÆ°Æ¡ng cảm thấy đồng ý mang theo thiếu niên nà y là má»™t chuyện hết sức sai lầm.
Nhiá»u năm qua, hà ng năm bá»n há» cÅ©ng Ä‘á»u Ä‘i qua Vu Thản Trấn má»™t hai lần, cho tá»›i bây giá» cÅ©ng không phát sinh ra sá»± tình gì, nhÆ° thế nà o hắn vừa gia nháºp liá»n xảy ra chuyện chứ? CÅ©ng may vừa rồi có mạo hiểm giả nháºn biết được bá»n há», cùng ở tại khách Ä‘iếm nà y, liá»n chạy tá»›i Ä‘Æ°a tin, nói và i tên lÃnh đánh thuê của Cuồng Äồ dong binh Ä‘oà n Ä‘ang tìm kiếm bá»n ÄÆ°á»ng Minh ở chung quanh đây, xem bá»™ dáng hình nhÆ° là rất phẫn ná»™.
Mạo hiểm giả đó cÅ©ng không nháºn ra Lăng Tiêu, nhÆ°ng là nháºn biết ÄÆ°á»ng Minh, bình thÆ°á»ng quan hệ vá»›i má»i ngÆ°á»i cÅ©ng không tệ, liá»n tá»›i đây nhắc nhở VÆ°Æ¡ng Siêu. Loại chuyện nà y, nhiá»u lúc rất khó Ä‘i phán Ä‘oán ai đúng ai sai, hÆ¡n nữa mạo hiểm giả tá»›i báo tin cÅ©ng nói, chuyện cÅ©ng không thể trách bá»n ÄÆ°á»ng Minh, là do cái đám lÃnh đánh thuê đó hÆ¡i quá đáng.
VÆ°Æ¡ng Siêu cÅ©ng không phải là má»™t ngÆ°á»i do dá»± thiếu quyết Ä‘oán, cho nên lúc nà y liá»n quyết định buổi tối sẽ rá»i khá»i, đến đây chỉ bất quá nhắc nhở hai ngÆ°á»i nên cẩn tháºn má»™t chút, đừng Ä‘i ra ngoà i nữa.
VÆ°Æ¡ng Siêu nói xong xoay ngÆ°á»i xuất môn, Ngô LÆ°Æ¡ng hừ má»™t tiếng cÅ©ng bá» Ä‘i, Cái à gãi gãi đầu, cÆ°á»i ngây ngô hai tiếng, sau đó nói:"Không có việc gì, nếu gặp thì đánh, đánh không lại thì bá» chạy!"
ÄÆ°á»ng Minh hÆ°á»›ng Cái à giÆ¡ ngón tay cái lên, An Nhã ở má»™t bên bÄ©u môi:"Äại ngốc, nếu chạy không được thì sao?"
"Chạy không được?" lúc Cái à đang nghiêng đầu suy nghÄ©, thì bị An Nhã kéo lôi Ä‘i ra ngoà i, bên ngoà i hà nh lang truyá»n lại tiếng Cái à lầm bầm:"Chạy không được thì liá»u mạng thôi!"
"Ngốc, quá»· má»›i cùng ngÆ°Æ¡i liá»u mạng."Tiếng cÆ°á»i An Nhã nhÆ° chuông bạc nhẹ nhà ng vang lên.
Sau khi bá»n há» rá»i Ä‘i, ÄÆ°á»ng Minh vá»— vá»— vai Lăng Tiêu: "Không có việc gì, Ngô LÆ°Æ¡ng là loại ngÆ°á»i nóng nảy, không cần phải chấp nhất vá»›i hắn, ngÆ°Æ¡i ở lại trong phòng đợi Ä‘i, ta Ä‘i theo lão Äại giải thÃch!"
ÄÆ°á»ng Minh thấy VÆ°Æ¡ng Siêu vừa rồi cái gì cÅ©ng chÆ°a há»i, cÅ©ng có chút lo lắng hắn đối vá»›i mình không vừa lòng, cho nên liá»n Ä‘i theo để giải thÃch.
Lăng Tiêu nằm ở trên giÆ°á»ng, trong đầu nhá»› lại quá trình giao thủ của ÄÆ°á»ng Minh vá»›i cá»± hán, trong lòng âm thầm tÃnh toán, nếu nhÆ° chÃnh mình ra tay, thì có được mấy thà nh nắm chắc có thể đánh bại cá»± hán.
Cá»a phòng Ä‘á»™t nhiên bị đẩy ra, Lăng Tiêu còn tưởng rằng ÄÆ°á»ng Minh nhanh nhÆ° váºy đã quay trở lại rồi, Ä‘á»™t nhiên nghe được thanh âm hô hấp không đúng, vừa mở mắt, liá»n thấy má»™t ngÆ°á»i toà n thân bao phủ trong hắc y, Ä‘ang nhìn chằm chằm và o mình, trong áo choà ng hiện ra ánh mắt đầy lá»a giáºn!
ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼ï¼
ChÆ°Æ¡ng sau:
“Phu quân†hai tiếng ân tình, :0 (93):
Lăng Tiêu vứt áo, dẫn nà ng ly khai. :0 (153):
NÆ¡i góp ý - bình luáºn : http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=63168
Tà i sản của longdinh
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của longdinh
Từ khóa được google tìm thấy
bach luyen thanh tien , dau pha thuong khung , êåðàìîãðàíèò , ïåäàãîãè÷åñêèõ , ìåáåëü , ìàñòåð , ïåðåâîäîâ , ìàðãàðèòà , íîãòåé , ïîïêà , ìîñýíåðãîñáûò , ïðèêîëüíûå , kiem the lang van , lang kiem lang van , lang van kiem , lăng tiêu thà nh , ngaạo khà lăng vân , ngan kiem lang van , ngao kem lang van , ngao khi lang van , ngao khieu lang van , ngao kiem , ngao kiem lang can , ngao kiem lang va , ngao kiem lang van , ngao kiem lang van 198 , ngao kiem lang van 222 , ngao kiem lang van 282 , ngao kiem lang van 286 , ngao kiem lang van 314 , ngao kiem lang van 37 , ngao kiem lang van 4 , ngao kiem lang van 4vn , ngao kiem lang van 620 , ngao kiem lang van 664 , ngao kiem lang van da tu , ngao kiem lang van dich , ngao kiem lang van full , ngao kiem lang van lsb , ngao kiem lang van o 4vn , ngao kiem lang van tren , ngao kiem lang van txt , ngao kiem lang van' , ngao kiem lang van.net , ngao kiem lang vang 286 , ngao kiem lang vang vân , ngao kiem lang van\ , ngao kiem lang vna , ngao kiem langlăng vân , ngao kiem langvan , ngao kiem lau full vang , ngao kirm lang van , ngao lang van kiem 282 , ngao thi lang van , ngạo kiếm lăng vân , ngạo thị lăng vân , ngo kiem lang van , ôèíàì , õîñòèíã , sachiep ngukiemlangvan , ðàìáëåð