Nhóc con, không cần hỏi nữa, chỉ ngươi có thể nhìn thấy ta, mà… đến tột cùng kẻ nào giam ta tại đây, không nhớ nữa, a… Chiến Thần Điện, đau đầu quá... dù sao nếu ngươi có thể mở ra được đại trận giam cầm này thì chứng tỏ chúng ta có duyên” – Người trong đoàn sáng cố gắng chắp nối những kí ức đứt đoạn, chẳng qua cũng nhận thấy được gã không phải loại người vì việc nhỏ này mà phiền não.
“Mở ra?”
“Đúng vậy, cấu trúc gien của ngươi rất tinh khiết”
Vương Động vui vẻ - “Nói như vậy, gien của tôi thật vĩ đại, ha ha, tôi biết mình không phải vật trong ao mà!”
“Phì, cái này chỉ có thể nói tám đời tổ tông nhà người đều là bần cố nông, nếu có ít tiền thì đã đi điều chỉnh lại gien một chút rồi”
Người trong đoàn sáng liền giáng cho Vương Động “một gậy”, đập tan sự đắc chí của bạn học Vương Động.
Vương Động bĩu môi – “Tôi ngay cả cha mẹ đều không có, nói gì đến tám đời tổ tông”
Người trong đoàn sáng thoáng ngạc nhiên – “Khụ khụ, thôi bỏ đi, chỉ cần ta truyền cho ngươi mấy chiêu là ngươi có thể tung hoành thiên hạ, đúng rồi, đây là thời gian nào?”
“Năm 2565, chúng ta đang ở hành tinh Norton thuộc chòm sao Nhân Mã, đang bị tộc Zago vây khốn.”
“Hai ngàn năm trăm sáu mươi nhăm… Hình như… không nhớ rõ lắm…, một đám sâu thì có gì đáng sợ, ra ngoài giết hết chúng cho xong, cho dù trăm ngàn con Zago tới đây cũng không có gì đáng sợ, nhớ năm đó… ta… không nhớ nổi” Người trung niên biểu tình trên mặt không ngừng biến hóa, lúc tỏ ra là một cao thủ, lúc lại vô cùng ngây ngốc, khiến Vương Động đứng bên kia cũng cảm thấy hồi hộp.
“Ông chú, ông còn có thể bóp chết một con kiến sao?” Vương Động hỏi.
Oành…
Trong đoàn ánh sáng, bỗng có tiếng nổ mạnh, hình thành một cơn lốc, vấn để ở chỗ, sức ảnh hưởng cũng như lực lượng lại quá nhỏ.
Thử lại vài lần, người đàn ông trung niên chỉ có thể buông xuôi, “Nhóc con, chúng ta thực hiện một vụ trao đổi nhé, ta dạy công phu cho ngươi, ngươi dẫn ta đến Chiến Thần Điện, ta nhớ mang máng, ta cùng Chiến Thần Điện có chút quan hệ, nói không chừng chính là ở đó ta đã bị nhốt vào cái nơi ngu xuẩn này!”
“Thưa ông chú, thưa ngài, ngài có biết Chiến Thần Điện là chỗ nào không?” Vương Động nhìn gã như nhìn một đứa ngốc, trong lòng nhủ thầm, cho dù đứa trẻ con 3 tuổi cũng biết Chiến Thần Điện là do Chiến Sĩ Đao Phong lưu lại, nơi đó giống như chỗ ở của thần, luôn mang ý nghĩa vô địch, đáng tiếc Thần Điện chân chính luôn mù mịt ở không gian Asian, nghe nói chỉ có truyền nhân của tướng quân Lý Phong mới có thể bước vào.
Chẳng qua nói thật, tuy rằng không thể cảm nhận được đòn công kích gió lốc tinh thần của ông ta, nhưng đây quả thực là cao thủ, tuy hắn không rõ thuộc cấp bậc nào.
“Mặc kệ nó, vụ trao đổi này với ngươi rất có lợi, tìm được Chiến Thần Điện là ngươi hoàn thành nhiệm vụ, ta dạy cho ngươi một bộ công pháp coi như trả thù lao, thế nào?”
Người trong đoàn sáng dường như cố gắng hấp dẫn Vương Động.
Trong đầu Vương Động nhanh chóng tính toán - “Ông vì sao muốn dạy công pháp cho tôi, là muốn thu đồ đệ hay có âm mưu quỷ kế gì?”
Mật ngọt chết ruồi, cẩn thận vẫn hơn.
Đây là một câu đầy chí lý khác của ông lão, lão đã than lên như vậy sau khi toàn bộ tiền trong túi bị lừa sạch sành sanh.
“Đúng vậy, sao ta phải làm như vậy?” – Người trong trong đoàn sáng cũng mơ hồ, dường như đó không phải chủ ý của ông ta, mà tại cái gì đó thôi thúc gã làm như vậy.
Rất nhanh, ông chú này đã khôi phục bình thường – “Không cần biết nguyên nhân gì, ngươi tu luyện công pháp rác rưởi nào, đối phó với một con Zago cấp thấp cũng cần dùng đến cạm bẫy, lại còn chật vật đến vậy, khiến toàn bộ chiến sĩ loài người đều vì thế mà mất mặt, nhớ năm đó…”
Kí ức mơ hồ không rõ, ông chú này liền phất tay, không muốn nghĩ nữa.
“Là bí quyết Đao Phong” – Vương Động trả lời, bí quyết đao phong 16 độ của bản thân so với bí quyết Đao Phong 8 độ bình thường khác mạnh hơn không ít.
“Bí quyết Đao Phong???” – Ông chú trợn mắt há mồm, chỏ tay vào Vương Động, ngay sau đó cười phá lên – “Ha ha ha, nếu đây là bí quyết Đao Phong thì ta chính là Chiến Sĩ Đao Phong!”
“Tên công pháp quả thực là bí quyết Đao Phong, đây chính là công pháp thông dụng nhất của loài người chúng ta để tu luyện não vực thứ tám, cho dù đã khai khiếu hay chưa đều có thể dùng, cũng không phải chỉ có tôi gọi như vậy, huống hồ công pháp bình thường chỉ có 8 độ, mà của tôi có đến 16 độ”
Vương Động bực mình nói, hắn đối với ông lão vẫn rất tôn trọng, người này chỉ được cái mồm, chứ chưa thấy bản lĩnh gì.
“Hừ” Ánh mắt như một viên đạn xuyên thấu Vương Động, tình huống vận chuyển của bí quyết Đao Phong tựa hồ hiện ra rõ mồn một trước mắt người đàn ông trung niên này.
“Có chút đặc biệt, thế nhưng đơn giản hóa bí quyết Đao Phong thành như vậy thì còn cái rắm uy lực, nếu Chiến Sĩ Đao Phong biết bí quyết Đao Phong thiên hạ vô địch của mình bị biến thành hàng vỉa hè thế này thì không biết sẽ có cảm tưởng gì, xem ra thời gian quả là đáng sợ, nhóc con, ngươi có muốn học bí quyết Đao Phong chân chính không?”
“Muốn!” Vương Động không chút do dự gật đầu, quả là nói thừa, nếu là bí quyết Đao Phong của Chiến Sĩ Đao Phong vô địch thiên hạ năm đó thì ai ai cũng muốn, Chiến Sĩ Đao Phong là thần thoại vĩnh hằng của loài người, chính bởi có anh ta, tộc Zago cường đại vô cùng mới có thể gặp phải đả kích đến nỗi gần như bị hủy diệt, có người nói, kỳ thực Chiên Sĩ Đao Phong chính là hóa thân của Thượng Đế, lực lượng anh ta sử dụng không phải kỹ thuật thời đại này có thể đạt tới.
Lại có chuyện tốt như vậy?
“Điều kiện gì?” – Vương Động biết trên đời không ai giúp không ai điều gì.
Người đàn ông trung niên thở dài – “Không có điều kiện gì, ta muốn rời khỏi địa phương quỷ quái này, cũng muốn giúp ngươi rời khỏi đây, lấy thực lực của ngươi bây giờ, ra ngoài là chết, ngươi chết, ta lại bị giam trong cái lồng giam ngu ngốc không thấy mặt trời này, thôi, trước tiên đi ra ngoài đã rồi nói, ngươi trước hết cần thường xuyên cho ta ra ngoài để ta được hít thở không khí là được”
“Điều này không thành vấn đề!” Vương Động gật đầu – “Này, có một vấn đề không biết có nên hỏi không?”
“Hỏi thừa, nam tử hán đại trượng phu sao lại lề mề, có gì cứ nói”
“Ông không phải là tội phạm đấy chứ?” Vương Động dò xét.
…Không khí trầm xuống…
Gừ…
“Lão Tử đỉnh thiên lập địa, danh vang thiên hạ, là chiến sĩ cấp võ thần được vạn người kính ngưỡng, sao có thể là tội phạm, nhóc con, ngươi còn dám nghi ngờ nhân phẩm của ta, ta sẽ đem ngươi đánh thành thịt vụn!”
Người đàn ông trung niên trong đoàn ánh sáng quát rống lên.
Vương Động khẽ nhún vai, xem ra cho dù không phải tội phạm thì cũng gần thế; hung hăng, hiếu chiến như vậy. Chẳng qua Vương Động có thể cảm nhận được tâm địa người này không xấu.
“Được rồi, có cần bái sư không, mà bắt đầu luôn đúng không?”
“Đây là chủ ý của lão tử, không cần bái sư, ta dạy ngươi công phu, trong tương lai ngươi cần tìm biện pháp giúp ta đi ra khỏi đây, thế là được, không ai nợ ai”
“Được rồi, bắt đầu đi” – Vương Động vô cùng khát vọng có được lực lượng cường đại, thậm chí có điểm khẩn cấp.
“Tốt lắm, suối nguồn lực lượng của loài người chúng ta chính là tinh thần hải, chỉ cần đủ mạnh thì sẽ có được lực lượng của thần, mà bí quyết Đao Phong chính là công pháp tu luyện tinh thần hải cực mạnh”
“Liệu ông có thể là Chiến Sĩ Đao Phong không? Hẳn là không, bằng không tôi sẽ rất thương cảm đấy”
“Vớ vẩn, đương nhiên không phải ta!”
“Vậy ông sao biết được bí quyết Đao Phong, không phải là gạt tôi đấy chứ, hơn nữa nếu bí quyết Đao Phong là công pháp hàng đầu hiên hạ, thì sao ông lại bị người khác nhốt ở đây”
Hàng loạt câu hỏi của Vương Động như những loạt pháo liên tục oanh kích, kỳ thực trong lòng hắn vẫn có chút hoài nghi.
“Hừm, thằng nhóc nhà ngươi rất cẩn thận, đây quả thực là bí quyết Đao Phong, nhưng ta cũng biết bí quyết Đao Phong. Sở dĩ nói cho ngươi biết là bởi trận pháp chết tiệt này đang điều khiển ta làm thế, mà bí quyết Đao Phong lại ở ngay đây, nếu ta không làm theo thì trận pháp sẽ khiến ta phải nhận chút đau khổ, ngươi nói ta làm sao bây giờ!”
“Ồ, ra là vậy, dù sao chỉ có mình tôi, lại hãm thân vào tuyệt cảnh, công pháp gì cũng dám luyện, ông không có tên gọi vậy để tôi kiếm cho ông một cái tên, ông đã nói bản thân là cao thủ cấp võ thần, nhưng lại không có cách nào chứng minh, vậy gọi là Võ Thần Tự Nhận?”
“Cái gì gọi là võ thần tự nhận, lão tử đâu cần phải tự nhận!”
“Không nói nhiều đến chuyện này, võ thần phải có sự độ lượng của võ thần, ngay cả một chút độ lượng rộng rãi cũng không có thì sao có thể là võ thần” – Vương Động rất biết cách đối phó với loại người này, câu đầu tiên cần đem ‘Võ Thần’ ra áp chế gã.
“Nhóc con, bí quyết Đao Phong này được người đời xưng là công pháp hàng đầu, từ khi Chiến Sĩ Đao Phong sáng lập tới nay chỉ sợ chưa có ai luyện qua, ta cũng không biết tại sao lại xuất hiện ở đây, nhưng ta xem qua thì không thấy khó khăn lắm, cũng không phải cái loại 16 độ của ngươi, mà là 256 độ, chỉ cần một lần không thông thì đành bỏ phí, ta chỉ phụ trách truyền thụ, ngươi có thể lĩnh ngộ dược bao nhiêu thì phải phụ thuộc bào bản thân, nếu cái không gian thủy tinh chết tiệt này chọn ngươi, nhất định có đạo lý trong đó”
“Ha ha, tôi đã nói tư chất tôi tốt mà”
Võ Thần Tự Nhận gườm gườm liếc Vương Động, trong đoàn ánh sáng xuất hiện một nhân thể đồ, trên bề mặt có chi chít các điểm đỏ - đây chính là 256 độ gien hạch lực trung tâm của bí quyết Đao Phong đầy đủ.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Phong™
Vương Động nhận thấy có chút quen mắt, bí quyết Đao Phong mà hắn thường luyện có vẻ chính là bản đã được giản lược rất nhiều từ chính bí quyết Đao Phong này, mỗi một độ mà bản thân tu luyện đều là một trong 256 độ trung tâm này.
“Nhìn sang bên tay phải, trước hết luyện tay phải!” Võ Thần Tự Nhận nói: “Ngươi cần tập trung tinh lực, hừm, không ngờ rằng có một ngày lão tử cũng làm lão sư, đúng rồi, ngươi từ từ rút tinh thần lực ra từ trong tinh thần hải.
Võ Thần Tự Nhận nói thế nào, Vương Động liền làm theo như thế, tinh thần lực từ trong tinh thần hải chậm rãi tiến vào 16 độ hạch tâm bên tay phải.
“Tập trung tinh thần lực, lúc đầu khá khó khăn, bí quyết Đao Phong có chỗ đặc biệt của mình, không những có thể phát huy hạch lực đến mức độ lớn nhất, hơn nữa có thể phối hợp rất tốt tinh thần lực với gien hạch lực, ban đầu tu luyện mỗi một độ đều vô cùng gian nan, ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt!”
Võ Thần Tự Nhận trở lên nghiêm túc, bản thân gã cũng vô cùng ngạc nhiên với bí quyết Đao Phong, đáng tiếc, trừ phi gã tán công, nếu không sẽ không thể luyện, hơn nữa tu luyện bí quyết Đao Phong còn phải phù hợp với điều kiện đặc thù nào đó, nếu không thì luyện thế nào cũng vô tác dụng.
“Tốt lắm, độ thứ nhất, trùng kích!”
Vương Động cắn răng, tinh thần lực từ hạch tâm tay phải đột nhiên hướng lên phía trên tiến lên, cảm giác qua ải này quả thực rất ấn tượng, rất khó, Võ Thần Tự Nhận nói nhiều như vậy chứng tỏ nó khó thế nào.
Oành…
Tinh thần lực của Vương Động trực tiếp xuyên qua một độ… hai độ… ba độ… Rất nhanh, không hề giống như Võ Thần Tự Nhận nói, tinh thần lực giống như bị thứ gì đó dẫn dắt trực tiếp hoàn thành một vòng tuần hoàn nhỏ tại 16 độ bên tay phải.
“Võ Thần Tự Nhận, thế này đã được coi là hoàn thành chưa?” – Vương Đông mờ mịt nhìn ông chú trung niên này, chút khó khăn này không quá ghê gớm, còn không bằng một phần vạn hắn tu luyện bí quyết Đao Phong lúc ban đầu, đây liệu có phải là hàng dỏm?
Vẻ mặt đầy nghiêm túc của Võ Thần Tự Nhận bỗng có chút xấu hổ - “Hôm nay đến đây thôi, ngươi cứ luyện tiếp đi” – Nói xong, đoàn ánh sáng chợt tắt.
Biến mất trong nháy mắt, Võ Thần Tự Nhận chỉ than thở một câu… vận *** chó.
Vương Động cũng mặc kệ là vận gì, hoàn thành là được, hắn hào khí bừng bừng bắt đầu luyện tập; quả thật có điểm khác biệt, đúng là rất tốt, bí quyêt Đao Phong ông lão truyền cho lúc này mang ra tập luyện quả thực không có chút ý nghĩa, người trẻ tuổi luôn tràn ngập hứng thú với những thứ mới, huống chi đây là ‘bí quyết Đao Phong’ trong truyền thuyết.
Võ Thần Tự Nhận đại khái là bị biểu hiện xuất sắc đến không ngờ của Vương Động khiến cho bất ngờ một chút, cho đến hai ngày sau mới đi ra – “Nhóc con, luyện một vòng cho ta xem”
Vương Động dẫn tinh thần lực dạo một vòng thông xuốt, bí quết Đao Phong hắn đã luyện từ năm 7 tuổi, cho tới bây giờ cũng không cảm thấy có hiệu quả gì, nhưng ông lão vẫn khăng khăng bắt hắn luyện tiếp, những chuyện khác còn có thể thương lượng còn chuyện này thì không thể, hiện tại cuối cùng cũng nhìn ra điểm hữu dụng.
“Hừ, ta rất hoài nghi ngươi có hay không có quan hệ huyết thống với Chiến Sĩ Đao Phong, không tồi, thử chụp một chưởng hướng về phía tường xem”
Vương Động không nói một lời, liền xông tới. Ầm ầm… tiếng động vang lên, trên vách tường nứt ra một cái rãnh.
“Đồ đầu lợn, ta bảo ngươi phách không một chưởng, ai bảo ngươi trực tiếp đánh một chưởng lên tường, sao ngươi đầu lợn thế, muốn đem chúng ta chôn chung hả”
Tuy rằng không cảm thấy đất đá rơi xuống, nhưng nếu Vương Động bị chôn sống thật thì gã cũng đừng mong nhìn thấy mặt trời.
Vương Động gãi đầu ngượng ngùng, hắn sao biết được mình lại có khí lực lớn đến vậy, trong một khắc kia, toàn bộ thân thể đều như tràn đầy sức mạnh.
“Đây là lực lượng của gien hạch lực sao?”
Câu hỏi hay ho của Vương Động chỉ được đổi lại bằng ánh mắt khinh bỉ của Võ Thần Tự Nhận, tính cách của gã quả thực không hợp để làm lão sư, chẳng qua Võ Thần Tự Nhận vẫn giải đáp - “Đương nhiên… không phải. Nếu gien hạch lực chỉ có chút sức mạnh như vậy thì toàn bộ loài người đều là trẻ con hết cả, ngươi trước khi hoàn thành bí quyết Đao Phong sẽ không thể khởi động gien hạch lực, hiện tại chính là tinh thần lực phối hợp với sức chiến đầu của thân thể ngươi, nhiều lắm dẫn phát một chút, coi như không tồi, hôm nay có thể tiếp tục”
Dường như trong ánh mắt Võ Thần Tự Nhận cũng có chút hân thưởng, tuy rằng sức chiến đấu của Vương Động không đáng nhắc tới, nhưng bí quyết Đao Phong được xưng là vô cùng khó luyện vậy mà trở lên vô cùng dễ dàng với hắn, quả là một chuyện kì lạ.
Kế tiếp là một quãng thời gian sống dưới hầm tối, thức ăn đã sớm hết sạch, Vương Động chỉ có thể tìm kiếm lá cây trên hành tinh Norton để nhét vào máy chuyển hoán dinh dưỡng để tạo ra vài viên thuốc dinh dưỡng dạng nén, thứ này quả thực khó nuốt, cũng không cần nói tới nguyên bản thực vật trên hành tinh Norton quả thực cũng có mùi quá sức ghê tởm, chẳng qua tất cả tinh thần đều tập trung cho tu luyện nên Vương Động rất nhanh đã hình thành thói quen, hắn chưa bao giờ chuyên chú như vậy, đương nhiên mỗi ngày đều không thể thiếu được việc ‘đàm luận sùi bọt mép’ với Võ Thần Tự Nhận, mà Cục Than cũng chuẩn bị các trang thiết bị cho một cuộc sống đơn giản của Vương Động, vào những lúc không cần đến nó, Cục Than đều im lặng đứng vào một góc.
Nhưng chỉ cần có nó, đã khiến cho cuộc sống của Vương Động cảm thấy không cô đơn, bất tri bất giác, Cục Than đã không còn đơn thuần là một người máy bình thường nữa, mà đã trở thành một bằng hữu của hắn.
Thế mà bí quyết Đao Phong đã được Vương Động học xong, nói thực hai người cũng chưa từng nghĩ tới có thể hoàn thành nhanh đến vậy, nhưng dù sao cũng đã học xong. Bởi vì mỗi khi Vương Động luyện xong một phần thì một điểm đỏ trên quang ảnh cũng sẽ biến mất, mà bây giờ nó đã biến mất hoàn than, Võ Thần Tự Nhận dường như cũng không hiểu nổi tại sao bí quyết Đao Phong vốn luyện tập khó khăn như thế, cũng không nghe nói có người luyện qua, vậy mà đã thành công.
Công pháp đang vận chuyển một cách phức tạp theo 256 độ trong cơ thể, hiện tại Vương Động thực hiện một vòng tuần hoàn lớn phải mất cả ngày, thực sự là quá chậm, chẳng qua cuối cùng cũng thành công.
Đáng tiếc, sự việc kinh thiên động địa này lại diễn ra ở một cái hầm tối om, nếu năm đại gia tộc biết được có người luyện thành bí quyết Đao Phong thì sẽ sảy ra một trường náo loạn thế nào?
Công pháp trong truyền thuyết này đã trải qua 400 năm mai một, nên đã bị bụi thời gian phủ mờ uy lực vốn có, hiện giờ nó chỉ có tác dụng duy nhất chính là đề cao tỉ lệ khai khiếu, đương nhiên đây là bản đã được đơn giản hóa, bản thực sự thì chưa có ai nhìn qua.
Không tồi, lấy tư chất của ngươi có thể luyện đến mức này coi như đã hoàn thành, một tháng kế tiếp, ngoài trừ việc tu luyện cũng cần phải đi vào thực chiến” Võ Thần Tự Nhận gật gù.
“Thực chiến, ha ha, tốt quá, tôi đang muốn thử uy lực của bản thân, tôi đã có thể khai mở gien hạch lực ra rồi chứ?”
“Ngu xuẩn, đương nhiên là không thể, gấp cái gì, trước tiên đem công pháp luyện để khai mở lại, không biết trong trường học họ dạy những gì cho các ngươi, lại không biết công pháp ổn định ở việc khởi động gien hạch lực!”
“Khụ khụ, tôi không học ở trường quân sự, tình huống cụ thể tôi đâu có biết”
Vương Động sao có thể biết, dù sao vừa tới thời điểm, hắn ngay cả khai khiếu cũng chưa khai, càng miễn bàn việc tìm hiểu những việc sau khi trở thành một chiến sĩ võ trang.
“Hừm, nhóc con ngươi cảm tạ thượng đế sao, những thứ ta dạy trong khoảng thời gian này không hề có trong các trường học quân sự…”
“Mà là thân truyền của võ thần đúng không, điều đó thì tôi biết” Vương Động tiếp lời.
“Tốt lắm, trước khi thực chiến, nói cho ngươi rõ một việc, chiến đấu không phải là trò đùa, nếu kẻ thù không chết thì ngươi chết, xuống tay phải chuẩn, những thứ khác từ từ ta sẽ dạy, chỉ cần ngươi nghe lời!”
“He he, Võ Thần Tự Nhận, ngay cả tộc Zago vây công mà tôi vẫn có thể sống sót, mạng của tôi còn lớn lắm, chờ xem!”
Lần đầu tiên… đúng hơn là lần thứ hai, Vương Động lại đối mặt với một con nhện Zago cấp thấp, chỉ tốn một ít sức lực con sâu đã bị đánh cho thủng bụng, chỉ là hắn đắc thắng còn hơi sớm, bởi vì tộc Zago cho bị đánh nát đầu thì vẫn còn có thể dãy dụa, cho nên bụng hắn cũng bị móng vuốt của con sâu này xé rách một vết.
Võ Thần Tự Nhận chỉ để lại một câu: thời gian để tự đắc không bằng giáng thêm cho kẻ địch một quyền.
Vương Động nhớ kỹ, đây là bài học bằng máu của hắn.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Phong™
Đợt tập huấn tiếp tục diễn ra, một tháng qua, trên người Vương Động xuất hiện hơn 20 vết thương lớn nhỏ khác nhau, thiếu chút nữa là có thể chia đều cho mỗi ngày gần đây, mỗi ngày một chỗ. Nhiều chuyện trên lý thuyết ai cũng biết, đạo lý ai cũng hiểu được, nhưng đến khi thực chiến lại xảy ra vấn đề; hoặc là thời cơ không thích hợp, hoặc là hành động cùng với suy nghĩ không ăn khớp, thế nhưng Vương Động đã sống sót, hơn nữa còn từ từ trưởng thành.
Tuần này những tên Zago đơn lẻ đều bị hắn dọn dẹp sạch sẽ, hai ngày trước hắn còn xử lý một tên Zago phi hành cấp bậc khá cao. Loại này thích nhất là đem người lôi lên không trung rồi sau đó lại ném xuống, chúng nó dường như vô cùng thích thú khi nghe tiếng kêu cứu thảm thiết của con người từ trên không trung rơi xuống đất. Lúc ấy hẳn là lúc nó đi tuần tra, liền bị cây gậy sắt của Vương Động đâm xuyên đầu.
Hiện tại phạm vi gần căn cứ xem như là khu vực săn bắn của Vương Động, cho dù năm sáu tên Zago cùng tiến lên cũng không phải là đối thủ của hắn, nhất là sau khi hiểu biết tính giảo hoạt của Zago, kỹ xảo chiến đấu của Vương Động cũng từ từ hoàn thiện. Tuy rằng mỗi lần đều bị Võ Thần Tự Nhận chê bai, lúc ấy hắn cũng rất bực, nhưng khi tỉnh táo lại, lại cảm thấy rất có đạo lý.
Người mà, ai cũng gặp phải sai lầm, nhưng hai lần cùng phạm phải một sai lầm như vậy phải gọi là ngu xuẩn.
Đây là một lần duy nhất Vương Động bị thương cùng vào một chỗ, Võ Thần Tự Nhận vô cùng, vô cùng khinh bỉ liền mắng hắn.
Vương Động muốn cãi lại, con người cũng không phải máy móc, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng Võ Thần Tự Nhận, lời phản bác này đành phải gắng gượng mà nuốt xuống.
Nếu ngươi không muốn làm thì sẽ tìm ra vô số lý do, nhưng nếu ngươi muốn làm cũng sẽ nghĩ ra vô số biện pháp.
Vương Động không phải người nhu nhược, trái lại là một kẻ vô cùng quật cường, trước đây khi luyện tập bí quyết Đao Phong mấy lần làm biếng, khi đó ông lão chỉ nói một câu: "Không ngờ rằng nhóc con ngươi lại là một kẻ hèn nhát" - ánh mắt ấy đã khích thích Vương Động vô cùng sâu sắc.
Cho nên hắn tuyệt sẽ không kiếm cớ, chỉ cần hắn nhận, hắn sẽ làm tới cùng.
Lúc này những tên Zago cấp thấp đã hoàn toàn không còn là đối thủ của hắn, đương nhiên Võ Thần Tự Nhận vẫn rất coi thường, giết vài tên lâu la bình thường cũng đắc chí, định lấy bản thân làm chuyện dọa người sao, cho nên bạn học Vương Động của chúng ta một chút khoái cảm sinh ra cũng không có. Hắn chỉ có thể cùng với Cục Than kể ra chuyện tâm đắc của mình, dù sao cũng là người trẻ tuổi, dù có làm ra vẻ trưởng thành cũng không thể che dấu được cảm xúc trẻ con của mình.
Kỳ thật, hắn hiện tại làm việc mà người ta nghe rợn cả người, chưa mở ra gien hạch lực, chứ đừng nói gì đến áo giáp võ trang , thế nhưng có thể đánh chết bọn Zago, có lẽ đối với cao thủ thì không đáng nói tới, nhưng Vương Động chỉ là thằng nhóc choai choai tuổi 15.
Vương Động cứ mỗi tuần lại đi tuần tra một lần, phạm vi của hắn không ngừng mở rộng, bên người Cục Than phụ trách thu nhận tín hiệu, đáng tiếc vũ trụ không ổn định, loài người cùng tộc Zago đánh qua đánh lại, thế nhưng lại biến thành đánh lâu dài.
Bỗng nhiên thân hình Vương Động dừng lại, hắn cảm thấy có nguy hiểm - đây là một loại giác trực giác… mia, mình bị bao vây!!!
Hắn nhanh chóng nấp đi, nhưng rốt cục cũng có vấn đền xảy ra, tên trinh sát đang bay của Zago tộc kia bị hắn xử lý. Việc này tiếp tục gây ra sự chú ý, khiến tộc Zago điều đội ngũ quân đội côn trùng của chúng tới đây, hiễn nhiên chúng coi rằng Vương Động là một mối uy hiếp đối với chúng.
Nhìn qua một lượt, thế nhưng có tới mấy trăm con, lần này có một mình, không thể do dự, chỉ có một chữ… chạy!
Tộc Zago quả thực rất thông minh, dường như chúng phát hiện ra ý định của Vương Động, lập tức rống to, từ bốn phía lao xuống chỗ Vương Động.
Chính lúc này Võ Thần Tự Nhận không biết chổ nào chui ra: "Nhóc con, ta đã nói cho ngươi đừng bao giờ mất cảnh giác, ngay cả thực lực như lão tử cũng có thể gặp nguy hiểm, huống gì một thằng nhóc như ngươi".
Lũ Zago mặc dù nhiều, nhưng với tốc độ vốn có của Vương Động, hắn vẫn có thể vẫn có thể chạy đi. Có lẽ là sợ bị hắn phát hiện ra nên bọn Zago đều mai phục ở khá xa.
Chỉ có điều, tốc độ của Cục Than rất chậm, trong chớp mắt đã tụt lại đằng sau Vương Động tới hơn hai mươi mét, mà lũ Zago ở phía sau như thủy triều vọt tới.
Vương Động thật sự rất hối hận, hắn không nên đem Cục Than ra ngoài, thật không ngờ tới...
Vĩnh viễn đừng nên nói hai chữ không ngờ, bởi vì kẻ địch làm gì không phải là điều ngươi có thể ngờ được!
Đây là câu mà Võ Thần Tự Nhận đã nói, bây giờ hắn mới hiểu hết ý nghĩa của câu nói đó.
Cho nên hắn ngừng lại.
"Nhóc con, ngươi điên rồi, chẳng lẽ ngươi..." - Không đợi Võ Thần Tự Nhận nói xong, Vương Động đã quay đầu chạy ngược lại.
"Ây, ây, tên ngu ngốc, đấy chẳng qua là một người máy, ngươi muốn đem hai người chúng ta chôn chung ở chỗ này sao!" - Võ Thần Tự Nhận giận điên lên - thật là một tên điên, trên chiến trường sinh tử đều ở trong chớp mắt, cho dù là anh em ruột cũng không thể lo cho nhau huống chi là một người máy không có chút ý nghĩa nào.
Vương Động vỗ vào không gian thủy tinh đem Võ Thần Tự Nhận hút vào bên trong, để khỏi phải nghe những lời ‘nói nhàm’ này.
Cục Than là người máy, nhưng dù sao cũng là một người máy có trí tuệ, cũng biết sợ hãi, cho nên vẫn cố sức chạy, nhưng khi nhìn thấy Vương Động bỗng nhiên chạy lại về phía nó, trong khoảng thời gian ngắn liền luống cuống tay chân suýt chút nữa ngã sấp xuống.
"Ông chủ, chạy mau, nguy hiểm, nguy hiểm!"
Cục Than quơ cánh tay bằng máy lên hô, đây chính là quy tắc tiêu chuẩn thứ nhất của một người máy giám hộ.
Vương Động vẫn không nói lời nào, nói lời vô nghĩa không bằng nghĩ cách cứu Cục Than. Trong lời nói của Võ Thần Tự Nhận hiển nhiên là đang kích thích hắn, có lẽ đối với người khác Cục Than chỉ là một cái người máy cấp thấp rách nát không đáng một đồng, nhưng nếu không có người máy rách nát này có lẽ hẵn cũng đã sớm chết rồi.
Cái gì là chuẩn tắc chiến đấu tất cả chuẩn tắc đều là vô nghĩa, hắn chỉ biết rằng, tuyệt đối không thể nhìn Cục Than chết đi như vậy được.
Vèo...
Vương Động bỗng nhiên nhảy lên, linh hoạt đứng trên người một con Zago, vung quyền đấm thẳng xuống ót của nó, sau khi đấm xong một đấm lập tứng nhảy lên không hề dừng lại - "Cục Than, mau chạy về phía trước, đây là mệnh lênh."
Chỉ cần Cục Than chạy thoát, hắn có thể lợi dụng tốc độ bỏ lại đám Zago này.
Cục Than vốn nghĩ muốn trợ giúp Vương Động, nhưng mệnh lệnh của chủ nhân phải tuân thủ, chỉ có thể hướng về phía trước chạy đi.
Liên tục nhảy lên, một quyền tiếp một quyền đánh xuống, ban đâu cơ hồ là một quyền một con, mỗi một quyền đều đánh cho một con Zago vỡ đầu, nhưng lực phòng ngự của lũ Zago này vô cùng mạnh mẽ, sau khi đánh hơn mười quyền Vương Động cũng cảm giác não vực thứ tám của mình có vẻ không theo kịp.
Đây cũng là lần đầu tiên hắn chiến đấu bạo lực như thế, cũng không còn cách khác - quá nhiều sâu bọ.
Một móng vuốt thật lớn xẹt qua, Vương Động lập tức né tránh, tiếp sau đó lại có thêm vài con nữa lao tới; lợi dụng địa hình, Vương Động có thể cùng một thời gian tận lực giảm bớt công kích tới cùng một lúc… lại có hai bóng đen đánh úp tới.
Trong nháy mắt liên tục tấn công, làm cho Vương Động muốn di chuyển tránh né cũng không còn thời gian, chắng qua hắn vẫn ý thức được phải bảo vệ nơi yếu hại, liền đưa hai cánh tay lên đỡ đòn.
Oanh...
Cả người Vương Động bị đánh bay, vô cùng đau nhức, thân thể giờ phút này hoàn toàn cứng ngắc, lực lượng của con người bắt nguồn từ gien hạch lực, nhưng phải dựa vào não vực thứ tám kích thích, tuy rằng cũng có thể sinh ra lực lượng, nhưng đối phó nhiều Zago như vậy, cũng coi như là cực hạn của Vương Động.
Lũ Zago dường như cảm thấy rất hứng thú với lực lượng của Vương Động, vòng vây từ bốn phía đã được hình thành, con Zago lúc nãy đánh bay Vương Động giơ lên lên móng vuốt.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Phong™
Chiếc vuốt của con Zago xuyên qua đùi Vương Động như xuyên qua một tờ giấy, cả người hắn bị kéo lên không trung. Vương Động bị cơn đau kích thích, một tay chém ra, trực tiếp chặt đứt móng vuốt của nó, người cũng từ trên cao rơi xuống.
Lần này xong rồi.
"Giết!"
Một âm thanh cứng nhắc mang theo đầy cảm xúc vang lên, Cục Than không biết từ chỗ nào kiếm được một khúc gỗ khá lớn, hướng về phía này vọt tới, tuy là máy móc nhưng trong ánh mắt lại tỏa ra cảm xúc mãnh liệt.
Oanh…
Khúc gỗ đem con Zago bị gẫy tay đánh bay đi, trước khi những con Zago khác kịp phản ứng, Cục Than liền ôm lấy Vương Động bỏ chạy.
Lập tức những con Zago khác gào thét xông lên, các nẻo đường bốn phía đều bị bao vây, cửa hầm ngay trong gang tấc mà cứ như cách tận chân trời.
"Cục Than, mau để ta xuống." Vương Động cảm giác được mục tiêu của đám Zago chính là hắn.
Thế nhưng… đây là lần đầu tiên Cục Than không chấp hành mệnh lệnh của Vương Động, nó cứ chạy thẳng về phía trước, bỗng nhiên Cục Than không hề nhúc nhích, thân thế từ từ ngã xuống mặt đất.
"Ông chủ… chạy mau…”
Lồng ngực của nó đã bị đâm thủng, Vương Động rơi xuống trên mặt đất, Cục Than giãy dụa ngăn cản, nhưng hiển nhiên lũ Zago không có hứng thú với một mớ sắt vụn, liền đưa móng vuốt đem Cục Than xé thành mảnh nhỏ.
Một con Zago màu đỏ thẫm chậm rãi bò lên, Vương Động chưa bao giờ thấy qua một con Zago nào như vậy – hiển nhiên nó cảm thấy có hứng thú với Vương Động. Con Zago đỏ thẫm nhấc chân dẫm nát thân thể Cục Than, tựa như dẫm lên một mớ rác rưởi. Đừng nghĩ đây là việc ngẫu nhiên, Zago trí tuệ không thấp, chúng nó luôn thích đùa giỡn con mồi.
Vương Động vốn đã muốn buông xuôi tất cả, nhưng cảnh trước mắt này đã chọc giận hắn, đầu óc trống rỗng, bị kích thích điên cuồng.
Giết! Giết! Giết!!!
Bí quyết Đao Phong vốn gần như đình chỉ, bỗng như một cơn gió xoáy cuộn lên, bùng nổ thành một cơn lốc lớn. Thân thể Vương Động bỗng nhiên trở nên nhẹ nhàng.
256 độ gien hạch lực trong nháy mắt kích hoạt, lực lượng tích tụ vào trong đan điền, rồi như muốn nổ tung càn quét ra ngoài.
Gầm!!!
Vương Động giống như kẻ điên nhảy bổ vào trong đàn Zago, gặp một giết một, không có con Zago nào có thể ngăn được một quyền của hắn, hoàn toàn không có một phương pháp hoặc kỹ xảo nào, thậm chí có con Zago bị Vương Động dùng sức, mạnh mẽ xé nát. Hai đồng tử của Vương Động đã biến mất, dưới tình huống này rất có thể hắn đang bị tẩu hỏa nhập ma.
Tu luyện não vực thứ tám vô cùng nguy hiểm, dù sao trong thế giới tinh thần, một khi không cẩn thận sẽ bị hỗn loạn, khi đó: hoặc là thành kẻ điên, hoặc là thành người thực vật. Hàng năm đều có không ít người liều lĩnh tu luyện công pháp hoặc bị kích thích mãnh liệt mà bị tẩu hỏa nhập ma, lúc đó có thể bảo vệ được tính mạng cũng coi như là may mắn.
Cũng có một số sau khi bị tẩu hỏa nhập ma thì tinh thần lực tăng vọt, nhưng lại biến thành ác ma giết người, cuối cùng vẫn bị giết chết.
Cho nên khi tu luyện công pháp, nhất định phải cẩn thận, bí quyết Đao Phong sở dĩ được phổ biến rộng rãi, cũng bởi vì nó không bao giờ xuất hiện hiện tượng tẩu hỏa nhập ma.
Nhưng lúc này Vương Động bộc phát ra sức chiến đấu, lại giống như một người đang bị tẩu hỏa nhập ma.
Mấy trăm tên Zago trong phút chốc đã bị Vương Động giết sạch sẽ, mất đi mục tiêu ánh mắt Vương Động trở lên đờ đẫn, một cảm giác đau thương tràn ngập; không một tiếng động - Vương Động bỗng nhiên ngã sụp xuống.
Từ bé đến giờ, đây lần đầu tiên hắn cảm nhận cảm nhận được sự bi thương.
Sau khi Vương Động ngã xuống, không gian thủy tinh bỗng phát sáng, Võ Thần Tự Nhận chậm rãi bay ra, nhìn thoáng qua Vương Động, lại nhìn qua đống hỗn độn xung quanh, thở dài một hơi: "Lỗ mãng, nhưng đó cũng là bản tính chân thật, khó trách người được chọn là ngươi, nhóc con, đường đi còn dài, hãy học cách kiên cường đi."
Vương Động bị ánh nắng chiếu vào dần dần tỉnh lại, lúc tỉnh dậy hắn không hề nghĩ gì, việc đầu tiên khi đứng lên là tìm kiếm Cục Than, lúc này Vương Động trông giống như một con chó cảnh sát, quỳ rạp trên mặt đất tìm kiếm, cho tới khi hắn từ một đống sắt vụn lấy ra một cái hộp nhỏ.
Đây là hộp tổng của Cục Than, thật là may mắn vẫn còn nguyên vẹn. Vương Động thổi hết bụi trên bề mặt, rồi cẩn thận để vào trong lồng ngực.
"Ái chà"
Vương Động đặt mông ngồi xuống đất, mia…cả người đau chết mất, gãy xương toàn thân thì vừa?
"Nhóc con, ngươi nên cảm tạ Thượng Đế vì vẫn còn sống tới bây giờ." Võ Thần Tự Nhận nói rất ‘phiêu’.
Vương Động nhếch môi: "Chuyện gì sảy ra vậy, vẫn còn sống sao."
"Nếu ngươi biết một khi hộp tổng của người máy vẫn còn thì vẫn có thể sống lại, thì cớ gì còn đem tính mạng ra đùa, thiếu chút nữa cũng đưa mạng của võ thần ta góp vào trong đó”.
Vương Động gãi đầu: "Xin lỗi, tôi lúc ấy không nghĩ được cái gì."
Vương Động vừa nói như thế, Võ Thần Tự Nhận cảm giác được mình có chút nhỏ nhen, tốt xấu gì thì mình cũng là nhân vật cấp võ thần cơ mà.
"Thôi bỏ đi, ngươi cần phải hiểu, trong chiến đấu, không phải muốn cứu ai cũng được, ngươi tự cho mình là võ thần ư. Lần này coi như mạng của ngươi lớn, trong lúc vô ý mở ra gien hạch lực, lại sống sót sau khi bị tẩu hỏa nhập ma, đừng tưởng rằng đó là thực lực của ngươi, cho dù đó là thực lực của ngươi thì nói thật cũng không đáng nhắc tới."
Võ Thần Tự Nhận từ trước tới nay luôn kiếm cớ châm biếm Vương Động làm thú vui, không phải có câu, đau khổ của người khác là niềm vui sướng đối với mình đó sao.
"Tôi hiểu được, tôi đã biết."
"Biết là tốt rồi, cho ngươi thời gian một ngày." - Nói xong Võ Thần Tự Nhận liền trở về.
Vương Động đột nhiên cảm giác được người này không hẳn là một kẻ máu lạnh. Sờ vào chiếc hộp nhỏ trong ngực, có thể tồn tại đó cũng coi như là một kỳ tích, tùy rằng không hoàn toàn có thể khiến cho Cục Than sống lại, nhưng Vương Động cũng không hề hối hận về những gì đã làm.
Nam tử hán đại trượng phu, có việc nên làm có việc không nên làm, ít nhất hiện tại hắn đứng ở chỗ này có thể ưỡn ngực ngẩng cao đầu!
Hic... Đau chết mất.
Vương Động khập khiễng đi về hầm, chân trái của hắn vẫn bình thường, xương cốt vẫn còn lành lặn, thật sự trong cái rủ có cái may.
Lần này phải đứng trước cửa Quỷ Môn quan gần một ngày, làm Vương Động rút ra khá nhiều kinh nghiệm, cảm giác trên đi trên con đường tử vong rồi vật lộn trở về thật khó có thể nói nên lời.
Vương Động mất hơn mười phút mới đến nơi, hắn không rõ bọn Zago còn có tiếp tục kéo tới hay không, nhưng lúc này hắn có cảm giác như mình là một chiến sĩ. Mặc dù trước kia ước mơ của hắn là một nhà khoa học, nhưng xem ra hoạt động tay chân càng thích hợp với hắn hơn là hoạt động trí óc.
Vương Động đặt mông ngồi xuống, không hề nghĩ ngơi mà bắt đầy tu luyện bí quyết Đao Phong, thời điểm càng mệt nhọc càng khó khăn, càng là lúc có cơ hội kích phát tiềm lực.
Lần này bí quyết Đao Phong lại có điểm không giống bình thường, trong cơ thể hắn có nhiều thêm một chỗ, đó chính là não vực thứ tám hay còn gọi là tinh thần hải. Mà ở đan điền cũng xuất hiện một nguồn năng lượng, đây chính là điểm mà gien hạch lực bùng nổ. Xem ra lần tẩu hỏa nhập ma này hoàn thành điểm mấu chốt khởi động gen hạch lực của hắn.
Lần này thời gian hoàn thành một vòng lớn cũng không kéo dài, Vương Động từ trước tới này chưa bao giờ hoàn thành nó trong vòng năm giờ. Lúc này Vương Động mới cảm thấy đói mờ mắt, viên nén dinh dưỡng mùi vị rất khó nuốt, nhưng dù sao cũng là thứ giúp hắn sinh tồn hiện nay, hắn vẫn lấy một mớ ném vào trong miệng. Sau đó đem hộp tổng của Cục Than thu vào không gian thủy tinh, mặc kệ tỷ lệ là bao nhiêu, nhưng nếu như có thể trở về Trái Đất, hắn cũng phải nghĩ biện pháp thử xem.
Cứ như vậy, Vương Động lại trở nên cô độc, tuy rằng Võ Thần Tự Nhận cũng coi như là một người, nhưng dù sao cũng không giống Cục Than, nhìn thấy mà sờ không thấy. Hơn nữa Võ Thần Tự Nhận tựa như rất bất mãn với thực lực của Vương Động, bắt đầu lên kế hoạch huấn luyện tàn khốc. Vương Động bên ngoài tuy mạnh mẽ nhưng lại là người sống rất nội tâm, việc Cục Than gặp chuyện không may cũng coi như là việc ngoài ý muốn, nhưng bản thân hắn vẫn cho là sai lầm của mình, mà có sai nhất định phải sửa, sự kiêu ngạo của tuổi trẻ cũng có sự phân biệt, hắn không hề nghĩ ngợi lung tung liền đắm mình trong thế giới ảo diệu của bí quyết Đao Phong.
Đối với việc tu luyện bí quyết Đao Phong, Võ Thần Tự Nhận cũng không có chỉ điểm gì, bởi vì hắn cũng chưa bao giờ tập luyện qua, hắn chỉ truyền thụ những kinh nghiệm và kỹ xảo chiến đấu. Chẳng qua Vương Động cảm giác được Võ Thần Tự Nhận luôn lấy sự châm biếm hắn làm niềm vui, mỗi lần chê bai Vương Động, Võ Thần Tự Nhận mới có phong thái của một võ thần, nhưng bất kể như thế nào những lời ấy rất có đạo lý.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Phong™
Thời gian trôi qua rất nhanh. Ước chừng một năm trôi qua, làn da Vương Động đã biến thành màu ngăm đem, thân thể cũng trở nên cường tráng. Hắn cũng không còn cảm giác bỡ ngỡ trên hành tinh Norton này nữa. Xung quanh đây đều đã trở thành địa bàn của hắn. Một năm nay hắn cũng đã kết thành đại thù với tộc Zago. Những con Zago chết trên tay hắn cũng có đủ loại. Về cơ bản, Vương Động cũng không biết tên chúng là gì, hắn cũng chỉ có thể đặt cho chúng mấy cái tên như Sâu lớn, Sâu nhỏ, Sâu hoa, Sâu bay… để phân biệt. Dù sao cũng đều là chết cả. Hắn còn có một phát hiện thú vị khác là hóa ra những con Zago này có thể ăn được.
Nếu là một năm trước chắc là chỉ nghe thấy thôi thì hắn đã muốn nôn mửa rồi. Nhưng hoàn cảnh lại có thể cải tạo bất cứ kẻ nào. Một là chết đói, hai là phải ăn. Không có bất cứ sự lựa chọn nào khác. Tuy vỏ lũ sâu bọ này vô cùng cứng nhưng bên trong không ngờ lại có chất hữu cơ. Ăn sống rõ ràng là không được, nhưng đây không phải là dinh dưỡng sao, cộng thêm thực vật trên hành tinh coi như là vừa có thức ăn chay lại có thức ăn mặn. Còn thịt nó có độc hay không thì không biết, dù sao Vương Động vẫn sống khỏe.
Mấy ngày này Vương Động đã thu thập, gói gém hành lý lại. Cứ ngồi chờ chết như vậy thì không ổn. Hỏa lực trên không trung càng lúc càng ít, xem ra không phải loài người rút lui mà là tộc Zago đang bại trận. Mà gần đây quả thực cũng ít thấy bọn sâu bọ này. Có lẽ là nên mạo hiểm ra ngoài. Chứ ở lại nơi này, có trời mới biết khi nào viện quân mới tới.
Ngồi trên đống đổ nát, nhìn lên bâu trời, đám mây trên không trung biến thành một cái bánh Hamburger thật to. Mặc dù không đói nhưng nước miếng Vương Động vẫn chảy ròng ròng.
Vù...Vù vù....
Nghe nhầm à?
Vèo....
Một phi thuyền trinh sát loại nhỏ bay vụt qua. Lạy chúa tôi, đây không phải là ảo giác, là phi thuyền của loài người!
Vương Động nhanh như đạn bắn, vội vàng leo lên cột cờ mà hắn dựng từ trước. Trên lá cờ là hình vẽ đơn giản quốc kỳ mà hắn tự vẽ, hy vọng có người có thể phát hiện ra hắn.
Vương Động nhìn chằm chằm vào chiếc phi thuyền, ra sức vung cái áo rách nát của mình, yết hầu mở ra, dùng một loại thanh âm gần như phát rồ gào lên: "Cứu... Cứu..."
Nếu được hắn tuyệt không ngại ngần mà dùng nốt cái quần cộc của mình mà vung lên.
Phi thuyền bay qua.... Vương Động đau lòng đến suýt nữa ngã lăn ra. Nhưng rất nhanh sau đó phi thuyền liền lượn một vòng cung, bay ngược trở lại, dừng lại trên đỉnh đầu Vương Động một lúc rồi từ từ đáp xuống. Nhân sinh biến đổi khôn lường, thực kích thích biết bao.
Vương Động điên rồi, thực sự điên rồi. Suốt một năm qua, ngoại trừ sâu vẫn là sâu, hắn có cảm giác mình đang dần biến thành một con sâu bọ hình người.
Uỳnh....
Phi thuyền chậm rãi hạ xuống. Ình..., cánh cửa lên xuống mở ra. Vương Động gần như là nước mắt đầy mặt, lao vọt tới: " Cảm tạ thượng đế, tốt cuộc các người cũng tới rồi!"
Hai chiến sĩ cũng không lớn tuổi lắm. Nam ước chừng hai lăm hai sáu tuổi, nữ thì có lẽ nhỏ hơn, chỉ là cô mặc bộ quân trang phẳng phiu nên rất khó phán đoán, vẻ mặt cũng toát lên vẻ kinh ngạc. Một mặt là Vương Động thực sự hơi trẻ, mà mặt khác cũng kinh ngạc vì không ngờ nơi này cũng còn có người sống sót.
"Chào cậu, tôi là Trung úy Marcelo Rios. Còn đây là Thiếu úy Trương Tĩnh, trực thuộc...."
Chẳng đợi Marcelo Rios nói xong Vương Động đã xông tới ôm chầm lấy anh ta: "Cám ơn, cám ơn các anh. Cảm tạ thượng đế. Tôi còn tưởng phải sống nốt quãng đời còn lại với bọn sâu bộ trên hành tinh này chứ."
Trương Tĩnh đứng bên cạnh mỉm cười: - "Chúng ta đại thắng, tộc Zago đang tháo chạy. Hiện tại chúng ta đang tiêu diệt tàn dư của bọn chúng, cứu viện người còn sống sót. Cậu là người duy nhất còn sống mà chúng tôi phát hiện trong hơn mười ngày qua. Chúc mừng cậu."
"Ha ha. Cảm ơn cảm ơn." Tuy anh bạn Vương Động của chúng ta hàng ngày cũng tự hỏi tự trả lời, nhưng cảm giác có người nói chuyện vẫn tốt hơn.
"Cậu làm sao có thể sống sót được? Đúng là kỳ tích." Marcelo Rios hiếu kỳ hỏi.
"Ha ha, tôi trốn vào trong hầm. Cảnh cửa đó rất dày. Trong khoảng thời gian này, tôi đều dựa vào viên dinh dưỡng mà chống đỡ tới tận bây giờ. Nếu các anh không đến chắc đã phát điên rồi."
Hai người mỉm cười, dường như họ cũng có thể cảm nhận được sự hưng phấn này. "Chúng ta nhanh đi thôi. Sau khi đợt hành động giải cứu này chấm dứt, quân đội sẽ tiến hành càn quét."
Đám sâu bọ này có năng lực ẩn nấp rất giỏi, quân đội chắc chắn nhân dịp này mà tiến hành thanh tẩy quy mô lớn một phen. Từ nay về sau việc khai phá hành tinh Norton lại càng thêm khó khăn rồi, nhưng loài người đã sớm quen với việc này.
Phi thuyền từ từ bay lên. Nhìn đống hoang tàn phía dưới càng lúc càng nhỏ đi, Vương Động trong lòng cảm khái vạn phần. Rốt cuộc hắn cũng được về nhà.
Ngoài cửa sổ, vô số con Zago tràn đầy mặt đất, hướng về phía phi thuyền gào rú điên cuồng, rõ ràng là hận thấu xương với kẻ nào đó ở phía trên. Anh bạn Vương Động phất phất tay, thầm nói: "Bye bye đám sâu bọ, không cần nhớ ta đâu."
Người may mắn còn sống cũng không chỉ có một mình Vương Động nhưng tuyệt đại đa số mọi người đã chết trong đợt tập kích lần này của tộc Zago. Tổng cộng những người sống sót cũng không đủ trăm người. Đa số là có vũ khí trong tay, hoặc là bản thân là chiến sĩ võ trang lại có chuẩn bị từ trước nên mới có thể may mắn sống sót. Tính huống như Vương Động thực sự là hiếm thấy, chẳng qua cũng không ai hỏi đến hắn, hầu như đã ngầm thừa nhận Vương Động cũng là một chiến sĩ võ trang.
Những người sống sót được tắm rửa một chút, kiểm tra qua thân thể rồi được đưa trở về địa cầu. Vì phải bịt miệng những người này mà Liên Bang thỏa mãn hết tất cả những yêu cầu không quá đáng của họ. Dù sao điều này cũng liên quan đến mặt mũi và hình tượng của Liên Bang. Tuy tộc Zago tấn công mà không có một dấu hiệu nào, nhưng tạo thành thảm kịch như vậy thì rõ ràng không thể đổ hết lên đầu bọn sâu bọ. Liên Bang cũng có một phần trách nhiệm. Chỉ riêng tiền an ủi thân nhân người chết đã làm cho Liên Bang đau lòng không thôi rồi. May mắn mà cuộc chiến kết thúc với chiến thắng. Tuyệt đối không thể để những người sống sót trở về gây lộn xộn. Hiện nay giới truyền thông đều đang để ý đến thắng lợi của cuộc chiến. Hy sinh một chút nho nhỏ mà đổi được lợi ích chính trị thì tất nhiên là đám chính khách rất vui lòng.
Yêu cầu của Vương Động rất đơn giản. Hắn muốn đến trường, hơn nữa được miễn học phí. Nhân viên tiếp đãi hắn rất vui vẻ mà đáp ứng. Quả nhiên là người trẻ tuổi dễ đối phó. Người nhân viên đưa cho hắn một bức thư đề cử có đóng dấu của Liên Bang, hơn nữa còn nói rằng có vấn đề gì cũng có thể đến tòa thị chính ở thành phố xin giúp đỡ.
Tay nhân viên nở nụ cười sáng lạn, vỗ vỗ bả vai Vương Động rồi khen hắn là một công dân tốt.
Công dân tốt?
Có lẽ vậy, Vương Động thầm mong được trở về nhà thật nhanh.
Phi thuyền trở về không hề rách nát như lúc đến. Phi thuyền lần này rất ổn, rất hào hoa, có rạp chiếu phim, có quán cà phê, có một số phương tiện giải trí, bọn họ cũng không cần ngủ trong khoang thuyền nữa. Chuyến hành trình trở về là chuyến lữ hành hàng đầu, có một cô gái tiếp viên hàng không xinh đẹp phục vụ họ trên cả chuyến đi, hưởng thụ chuyến đi hạng nhất của kẻ có tiền.
Có thể còn sống trở về làm tất cả mọi người đều hứng khởi. Hơn nữa Liên Bang lại tạo cho điều kiện rất tốt. Có thể nói là đại nạn không chết thì cuộc sống hạnh phúc đã đến. Liên Bang tựa hộ cũng muốn dùng bọn họ để gây chú ý một chút, ý là bọn họ đã tận tâm cứu vớt mỗi một công dân thế nào. Nhưng những thứ này Vương Động chẳng hề có hứng thú.
Chẳng biết làm sao, sau khi rời khỏi hành tinh Norton, trong lòng lại có cảm giác thấy trống rỗng. Dù sao cuộc sống một năm ở đó cũng đã biến đổi cuộc đời hắn. Có lẽ một ngày nào đó hắn sẽ quay lại.
"Cậu là Vương Động đúng không?" Một giọng nữ êm ái vang lên bên tai Vương Động. Kỳ thật bây giờ Vương Động chỉ cần nghe thấy thanh âm của người thôi cũng là êm ái hết. Cả ngày nghe cái giọng nam cao thô bỉ của tên Võ Thần Tự Nhận cũng sắp phát điên rồi.
"Cô là?" Vương Động nhìn cô gái xinh đẹp trước mắt mà cảm thấy hoa lên, hắn cũng tìm không ra từ nào để hình dung.
Cô gái khúc khích cười: "Tôi là Trương Tĩnh đây. Mới gặp không lâu, chẳng lẽ tôi lại dễ quên như vậy sao?"
Nói đùa... Lúc ấy Vương Động hưng phấn quá mức, chỉ biết là nhìn thấy loài người chứ làm gì có tâm trí để ý mấy thứ khác nữa.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Phong™