|
|
07-04-2009, 06:14 PM
|
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: ha noi
Bà i gởi: 40
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 16 Times in 9 Posts
|
|
Phá Quân
Chương 1: Lữ nhân (2)
Tác giả: Thương Nguyệt
Dịch: Hà n Yên Thúy _ Lãnh Nguyệt
Hiệu Ä‘Ãnh: Bạt Phong Hà n
Nguồn: Tà ng thư viện
Ná»a đêm, Vân Hoán bị lay tỉnh bởi tiếng khóc thút thÃt khi có khi không, tưởng chừng có vô số ngÆ°á»i vây quanh y bÆ°ng mặt nức nở, bi ai dị thÆ°á»ng. Y xoay mình nhanh nhÆ° chá»›p, Ä‘ang nằm đứng báºt dáºy, theo phản xạ nắm chặt Quang Kiếm bên hông, tụ lá»±c nÆ¡i vai.
Song, ngÆ°á»i đâu chẳng thấy, chỉ có gió cát thét gà o. Những cồn cát dÆ°á»›i ánh trăng mang mà u trắng bạc Ä‘ang chầm cháºm di chuyển. Không má»™t bóng ngÆ°á»i.
TÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã thiêm thiếp ngủ, tấm thân kiá»u mỵ ẩn mình bên dÆ°á»›i chiếc áo choà ng, nằm nghiêng bên đống lá»a, mái tóc xanh sẫm óng ánh nhÆ° dòng suối Ä‘ang tuôn chảy trên sa mạc.
Vân Hoán không dám lÆ¡ là , nghiêng tai chăm chú lắng nghe tiếng khóc lúc xa lúc gần, chợt thấy trong lòng rúng Ä‘á»™ng khác thÆ°á»ng.
"Phạch phạch"... Ä‘á»™t nhiên từ phÆ°Æ¡ng xa thăm thẳm phảng phất truyá»n lại tiếng Ä‘áºp cánh của má»™t loà i khổng lồ nà o đó. Văng vẳng, thoảng trong tiếng gió cát rÃt gà o. Nếu không phải Vân Hoán đã được Kiếm Thánh chân truyá»n, tu luyện ngÅ© uẩn lục thức, căn bản không thể phân biệt được. Vừa thoáng nghe thấy tiếng Ä‘á»™ng đó, sắc mặt đại biến, y không kịp suy nghÄ© láºp tức nắm lấy má»™t góc thảm kéo lên khá»i mặt đất.
Tương đang say ngủ bị hất ra, lăn tròn trên cát, ngỡ ngà ng tỉnh giấc.
Song chẳng đợi giao nhân khôi lá»—i phản ứng gì, Vân Hoán vừa nhấc vừa xoay tấm thảm, trùm ngay lên đống lá»a Ä‘ang cháy bừng bừng. Tấm thảm được dệt bằng giao ti, thủy há»a bất nháºp, láºp tức dáºp tắt đống lá»a. Äồng thá»i, thiếu tÆ°á»›ng của ThÆ°Æ¡ng LÆ°u đế quốc Ä‘iểm chân nhảy tá»›i, ấn đầu khôi lá»—i xuống, kéo cô nằm xuống phÃa sau cồn cát.
Một loạt động tác đó diễn ra nhanh như chớp, nhưng chỉ trong nháy mắt, trên đầu đã nghe tiếng vù vù chấn động.
Gió cát cà ng thêm mãnh liệt, thấp thoáng phảng phất có luồng khà lÆ°u xoay chuyển, tạo thà nh vòi rồng bằng cát. Tiếng Ä‘áºp cánh lúc gần lúc xa đó đã ở ngay trên đầu, tiếng khóc lóc vang vá»ng cà ng rõ hÆ¡n, có tiếng ngÆ°á»i già , ngÆ°á»i trẻ, nỉ non não nùng, khiến bầu không khà quá»· dị không sao tả xiết.
Khôi lá»—i vốn đâu biết sợ, chủ nhân không cho phép cô Ä‘á»™ng Ä‘áºy nên chỉ ngÆ¡ ngẩn nằm dà i trên cát, nhìn mây mù ban đêm tụ lại thà nh má»™t tảng mây Ä‘en khổng lồ, lÆ¡ lá»ng bay ngang qua bầu trá»i trên đầu mình.
"Äiểu linh đông quá... sao Ä‘á»™t nhiên chúng lại dồn vỠđây?" Vân Hoán đặt tay lên lÆ°ng TÆ°Æ¡ng cho tá»›i khi tiếng khóc lóc lùi xa má»›i ná»›i lá»ng tay, mắt dõi theo đám mây Ä‘en trôi xa vá» phÆ°Æ¡ng Bắc. Y chợt ngẩng đầu nhìn trăng, lẩm bẩm má»™t mình: "Phải rồi, đêm mai là đêm rằm tháng năm, đêm trăng tròn. Äám Ä‘iểu linh nà y phải chăng muốn tá»›i núi Không Tịch để khóc bái?"
Y tuy chÆ°a tá»± mình trải qua cuá»™c chiến vô tiá»n khoáng háºu má»™t trăm năm trÆ°á»›c, nhÆ°ng cÅ©ng láng máng nghe kể vá» quang cảnh thảm liệt năm đó.
Khi Không Tang tiá»n triá»u bị chinh phục, trừ mÆ°á»i vạn dân chúng đế đô trầm mình dÆ°á»›i Vô Sắc thà nh thoát khá»i kiếp nạn, còn lại ngà n vạn dân chúng Ä‘á»u bị tà n sát, máu chảy thà nh sông, thây phÆ¡i vạn dặm. Những ngÆ°á»i Không Tang lúc còn sống tin và o thần linh, chết rồi cÅ©ng không chịu yên ổn an nghỉ, hóa thân thà nh linh Ä‘iểu gây há»a cho Vân Hoang, mÆ°u đồ là m lung lay sá»± thống trị của đế quốc má»›i.
Äế quốc Ä‘iá»u Ä‘á»™ng quân Ä‘oà n Chinh Thiên truy quét đã nhiá»u năm, cuối cùng cÅ©ng ép buá»™c đám Ä‘iểu linh phải an pháºn hÆ¡n má»™t chút, tuân thủ hiệp Æ°á»›c không tấn công dân là nh. Tháºp Vu láºp ra tế Ä‘Ã n ở núi Không Tịch phÆ°Æ¡ng Bắc, trấn áp tất cả âm hồn của ngÆ°á»i Không Tang chết trong chiến tranh tại đó, dùng sức mạnh vô thượng phong ấn đám ác quá»·, không để chúng trốn thoát lên dÆ°Æ¡ng thế, dÆ°á»›i núi còn có rất nhiá»u chiến sÄ© đế quốc đóng quân canh giữ.
Tuy nhiên, trăm năm sau đám ác quá»· bị phong ấn trên núi Không Tịch vẫn không chịu yên nghỉ, đêm đêm ở trên núi ngóng vỠđế đô Già Lam thà nh gà o khóc thảm thiết, tiếng khóc vang khắp miá»n Vân Hoang, dẫn dụ đồng loại của chúng. Má»—i năm và o ngà y rằm tháng năm, đám Ä‘iểu linh tản mác khắp vùng Vân Hoang lại từ bốn phÆ°Æ¡ng tám hÆ°á»›ng bay tá»›i núi Không Tịch. Chúng tụ lại trên đỉnh cao nhất chất đầy những thi thể than khóc, biểu thị ná»—i bi thống và cừu háºn mất nÆ°á»›c, trăm năm chÆ°a từng nguôi ngoai.
Vân Hoán nghe tiếng khóc lóc của chúng xa dần, thở phà o nhẹ nhõm. Y rá»i khá»i chá»— nấp, tra thanh Quang Kiếm và o vá».
Tuy đế quốc và đám ma quá»· đó đã có hiệp Æ°á»›c không xâm phạm lẫn nhau, nhÆ°ng thân mang nhiệm vụ cÆ¡ máºt trá»ng yếu, y không muốn sinh thêm phiá»n toái xung Ä‘á»™t vá»›i đám linh Ä‘iểu, tránh được thì cứ tránh.
TÆ°Æ¡ng đứng thẳng dáºy không chút biểu tình, nhìn chủ nhân đợi lệnh.
"Cô ngủ Ä‘i, đừng nhóm lá»a lại nữa." Vân Hoán nghỉ ngÆ¡i chốc lát đã hồi phục thể lá»±c, lãnh đạm ra lệnh cho giao nhân khôi lá»—i. TÆ°Æ¡ng nghe lệnh, láºp tức ngoan ngoãn nằm xuống đất. Tuy tấm thảm cách đó không xa, cô vẫn nằm ngủ ngay trên mặt cát.
"Khôi lá»—i tháºt là phiá»n phức..." Vân Hoán cau mà y, cúi ngÆ°á»i nắm lấy tấm thảm khi nãy vừa dáºp lá»a, hãy còn âm ấm. "…dặn thiếu má»™t câu cÅ©ng không được…" Y nhẹ hất tay, tấm thảm trùm chuẩn xác lên ngÆ°á»i TÆ°Æ¡ng: "Cô đắp cái nà y và o!"
Bà n tay nhá» nhắn của TÆ°Æ¡ng bắt ngay tấm thảm, nghe lá»i đắp kÃn mình, rồi xoay ngÆ°á»i ngủ thiếp Ä‘i.
Äại mạc dÆ°á»›i trá»i sao nhÆ° hải dÆ°Æ¡ng lấp lánh má»™t mà u trắng bạc, từng viên đá sá»i thấp thoáng ánh sáng nhu hòa. Tiếng gió rÃt gà o lúc đến lúc Ä‘i, trà n ngáºp hÆ¡i thở hoang dã phóng túng. Kể từ năm mÆ°á»i sáu tuổi rá»i khá»i Sa Quốc tá»›i sống ở đế đô ngá»™t ngạt chẳng khác trong lồng, đã gần mÆ°á»i năm nay Vân Hoán chÆ°a từng được hÃt thở bầu không khà quen thuá»™c nà y. NÆ¡i từng ngáºp trà n tráng chà của kẻ thiếu niên giÆ°Æ¡ng cung bắn Æ°ng, ruổi ngá»±a vung kiếm...
Trong mắt thiếu tÆ°á»›ng của đế quốc ThÆ°Æ¡ng LÆ°u chợt thoáng ánh nhiệt tình, Ä‘á»™t nhiên thở dà i, soạt má»™t tiếng rút kiếm ra. Ãnh trăng lạnh lẽo, kiếm ảnh lấp loáng tung hoà nh khắp vạn dặm biển cát, dá»c ngang giữa sa mạc mênh mông vô táºn. Trong mà n đêm đại mạc chỉ có trăng ngà mỠảo cùng gió hoang ruổi rong là m bạn, sÄ© quan trẻ tuổi Æ°u tú nhất hiện thá»i của đế quốc ThÆ°Æ¡ng LÆ°u múa kiếm dÆ°á»›i trăng, đâm ngang bạt dá»c, khác hẳn vẻ trầm lặng kìm nén tại đế đô. Chỉ dÆ°á»›i ánh trăng xÆ°a, trên hoang mạc cÅ© y má»›i có thể trở lại thuở thiếu thá»i mÆ°á»i lăm mÆ°á»i sáu tuổi, bá»™c lá»™ hết thảy sá»± cuồng nhiệt ngang tà ng, tà i năng và tá»± phụ của mình.
Vân Hoán thi triển Thiên Vấn kiếm pháp nhÆ° nÆ°á»›c chảy mây trôi, kiếm quang nhÆ° Ä‘iện chá»›p dá»c ngang, thân hình tá»±a du long cất cánh, phiêu hốt vô định. Y sá» chiêu Cá»u Vấn liá»n má»™t mạch ba lần, liên miên bất tuyệt, tá»›i khi trán đã lấm tấm mồ hôi má»›i từ từ cháºm lại, kiếm thế cÅ©ng theo đó mà đình trệ.
Há»i trá»i bao tuổi? Há»i đất bao xa? Äá»i ngÆ°á»i mấy ná»—i? Sống có gì vui? Chết có gì khổ? Tình ái là chi?... Chúng sinh tá»™i gì?
MÅ©i kiếm vẽ lên không trung má»™t Ä‘Æ°á»ng cong mạnh mẽ, cuối cùng ngÆ°ng lại. Nhịp thở của Vân Hoán có phần gấp gáp, ánh mắt sáng trong má» Ä‘i: đã có tạp niệm. Không ngá» khi y dốc hết sức lá»±c luyện kiếm lại không kìm nén nổi luồng tạp niệm à o ạt trong lòng. Khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, trong đầu y bất ngá» dấy lên vô số ý niệm lẫn lá»™n... Tá»· tá»· Vân Chúc, muá»™i muá»™i Vân Tẫn, Vu Bà nh đại nhân, rồi trá»ng trách lần nà y… Không ngá» trong má»™t sát na còn nhá»› đến Tiêu... Tháºm chà cả thân thể nõn nà , má»m mại của TÆ°Æ¡ng khi nãy.
Bao ý niệm trong phút chốc dấy lên à o ạt không thể không chế ấy đã kìm hãm Ä‘Æ°á»ng kiếm của y, Quang Kiếm phảng phất bị má»™t lá»±c lượng vô hình chế trụ, từ từ cháºm lại. Vân Hoán toát mồ hôi lạnh Æ°á»›t đẫm trán, Ä‘á»™t nhiên hÃt sâu má»™t hÆ¡i, cố gắng sá» kiếm nhanh hÆ¡n, khống chế những tạp niệm lẫn lá»™n Ä‘ang bừng bừng trong lòng.
"Bịch!" Quang Kiếm Ä‘á»™t nhiên tuá»™t tay cắm sâu xuống cát, ngáºp đến táºn chuôi. Vân Hoán kiệt sức khụy xuống giữa hoang mạc, ngón tay cắm ngáºp và o cát, run rẩy không ngừng, mặc cát đá thô ráp cứa và o lòng bà n tay.
Không được... vẫn không được. Gần đây trong lòng chất chứa quá nhiá»u tạp niệm, quả tháºt vô cùng há»—n loạn, trÆ°á»›c đây chÆ°a từng có chuyện thế nà y.
Má»™ Yên sÆ° phụ từng nói: y có tÆ° chất hÆ¡n ngÆ°á»i, thiên tÆ° luyện kiếm có phần còn cao hÆ¡n hẳn hai đệ tá» trÆ°á»›c đây, nên má»›i Ä‘á»™ng lòng mến tà i, bá» qua quy định của bá»™ tá»™c, thu y nháºp môn. Cả phái Không Tang Kiếm Thánh lÆ°u truyá»n đã ngà n năm, đây là lần đầu thu nháºn đệ tá» ngoại tá»™c chăng? HÆ¡n nữa lại là đệ tá» xuất thân Băng tá»™c, bá»™ tá»™c trăm năm trÆ°á»›c đã tiêu diệt Không Tang quốc.
Lúc đầu, trong ba năm há»c nghệ, y quả tháºt tiến bá»™ rất mau, ngà y Ä‘i ngà n dặm, luyện thà nh KÃch Kiệp Cá»u Vấn trong thá»i gian cá»±c ngắn, kiếm kÄ© cao thâm nhất trong Thiên Vấn kiếm pháp. SÆ° phụ bèn để y xuất sÆ°, sau đó rá»i Sa Quốc trở lại đế đô. Song ở Già Lam thà nh, tuy kiếm thuáºt ngạo thị đồng liêu, đứng đầu ba quân, nhÆ°ng bất kể y bá» bao công sức khổ luyện, vất vả không sao nói hết, hÆ¡n tám năm vẫn chÆ°a thấy tiến bá»™ gì đáng kể.
Y không hiểu nổi bản thân mình ra sao... dốc hết bao nhiêu ý chÃ, tinh lá»±c, thá»i gian, hÆ¡n hẳn thá»i niên thiếu, nhÆ°ng chẳng có chút gì tiến bá»™.
Tiếng Quang Kiếm rÆ¡i xuống đánh thức TÆ°Æ¡ng, cô mở choà ng mắt ra ngÆ¡ ngác, nhìn chủ nhân nhÆ° dò há»i. NhÆ°ng ánh mắt trong veo ngẩn ngÆ¡ đó lại khiến y nhá»› tá»›i dáng vẻ mỹ nhân ngÆ° trắng trẻo, nõn nà dÆ°á»›i ánh trăng, phiá»n não và u uất trong lòng cà ng tăng. Y quay ngoắt đầu Ä‘i, rồi bất chợt gằn giá»ng quát: "Nhắm mắt lại!"
Giá»ng nói đầy sát khà đó chẳng há» khiến giao nhân khôi lá»—i kinh Ä‘á»™ng, TÆ°Æ¡ng vẫn không chút biểu tình, ngoan ngoãn nhắm mắt lại.
Vân Hoán rút Quang Kiếm lên, mÅ©i kiếm chầm cháºm cứa và o lòng bà n tay y, máu Ä‘á» nhÆ° san hô từng giá»t từng giá»t ứa ra. Cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n kịch liệt đó khiến hÆ¡i thở y dần dần bình ổn lại. NhÆ°ng trong mà n đêm tÄ©nh mịch nà y, y Ä‘á»™t nhiên nghe thấy từ xa vá»ng vá» tiếng gà o thét và kêu cứu. Ngoại trừ tiếng Ä‘áºp cánh nhẹ nhà ng mÆ¡ hồ tưởng chừng không thể nghe thấy giữa gió cát rÃt gà o, ẩn Æ°á»›c còn có tiếng ngÆ°á»i và gia súc than khóc, gà o thét.
Có ngÆ°á»i? Gần đây có ngÆ°á»i? Những ngÆ°á»i đó đã bị táºp kÃch sao?
Mắt Vân Hoán chợt lóe sáng, hÆ°á»›ng vá» phÆ°Æ¡ng xa, nÆ¡i âm thanh khi nãy chợt truyá»n qua, chỉ sợ mình tá»›i không kịp. TÆ°Æ¡ng ở bên cạnh thấy chủ nhân đứng dáºy, cÅ©ng tá»± biết nhanh chóng thu tháºp đồ đạc, định Ä‘i theo cùng.
"Cô ở yên đây đừng cá» Ä‘á»™ng!" Vân Hoán dừng lại má»™t chút, quay đầu nhìn thoáng qua giao nhân khôi lá»—i đã mệt lá», "Cô không theo kịp ta đâu, đợi ta qua bên đó xem có chuyện gì, rồi sẽ quay lại tìm cô. Cô chá»› Ä‘i lung tung, ở tại chá»— nà y đốt lá»a là m dấu."
"Dạ!" Giao nhân khôi lỗi cúi đầu, tuân lệnh.
|
07-04-2009, 06:15 PM
|
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: ha noi
Bà i gởi: 40
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 16 Times in 9 Posts
|
|
Phá Quân
Chương 1: Lữ nhân (3)
Tác giả: Thương Nguyệt
Dịch: Hà n Yên Thúy _ Lãnh Nguyệt
Hiệu Ä‘Ãnh: Bạt Phong Hà n
Nguồn: Tà ng Thư viện
Vị trà âm thanh đó truyá»n tá»›i đại khái ở ngoà i mÆ°á»i dặm, Vân Hoán vừa vun vút lao Ä‘i trong gió cát, vừa không ngừng nhìn sao trá»i phán Ä‘oán phÆ°Æ¡ng vị. Tuy y không dám cháºm trá»… má»™t khắc, nhÆ°ng khi tá»›i nÆ¡i thì mà n giết chóc đó đã gần kết thúc.
Tảng mây Ä‘en kịt cuồn cuá»™n trôi qua, che phủ hết thảy tinh tú. Bầy linh Ä‘iểu tụ táºp đông nghịt đó, phát ra tiếng kêu chói tai, tiếng nỉ non thút thÃt, chao lên liệng xuống, Ä‘iên cuồng xé nát thân thể đám mục dân Ä‘ang cuống cuồng chạy trốn. Vân Hoán ngẩn ra giây lát, cân nhắc xem có nên xuất thủ hay không. NhÆ°ng chỉ trong sát na ấy, má»™t con linh Ä‘iểu to lá»›n đã vÆ°Æ¡n móng vuốt nhá»n hoắt quắp lấy má»™t thiếu niên, mÆ°á»i móng kẹp chặt nhÆ° gá»ng kìm, nhÆ° muốn xé nát tấm thân huyết nhục ở giữa.
"A Äô!" Trong đám ngÆ°á»i Ä‘á»™t nhiên có tiếng nữ nhân thét lên, má»™t mÅ©i tên và ng xé gió bay tá»›i, cắm pháºp và o khá»›p xÆ°Æ¡ng móng vuốt của linh Ä‘iểu, mạnh mẽ và chuẩn xác, chá»›p mắt đã xuyên qua. Con linh Ä‘iểu bị thÆ°Æ¡ng rÃt lên má»™t tiếng kinh thiên Ä‘á»™ng địa, máu Ä‘en tà tách nhá» xuống, vuốt sắc ná»›i lá»ng, thiếu niên kia từ trên không rÆ¡i xuống ná»n cát. NhÆ°ng những bóng Ä‘en khổng lồ xung quanh thoáng chốc đã vây chặt lấy nữ lang áo hồng vừa bắn tên giữa đám ngÆ°á»i.
“A Äô?â€
Hai tiếng ngắn ngủi nhÆ° gió thoảng qua tai lại khiến Vân Hoán Ä‘ang ở xa xa chợt giáºt mình. Ngoảnh đầu lại, y thoáng thấy đám mây Ä‘en đã vây kÃn xung quanh bóng áo hồng phất phÆ¡ nhÆ° lá»a ấy.
Vô số bá»™ móng sắc nhá»n, dà i nhÆ° trÆ°á»ng mâu chá»™p tá»›i, dÆ°á»›i ánh trăng má» lóe lên ánh kim lạnh lẽo. Linh Ä‘iểu cánh Ä‘en không ngừng biến hóa thà nh nhiá»u bá»™ mặt khác nhau, nhÆ°ng bá»™ mặt nà o cÅ©ng mang đôi mắt Ä‘á» vằn sắc máu, phát ra tiếng cÆ°á»i nấc lên nhÆ° tiếng khóc than nức nở, vây lấy thiếu nữ đã đả thÆ°Æ¡ng đồng loại chúng. Nữ lang áo hồng đó xông ra ngược hÆ°á»›ng vá»›i đám tá»™c nhân Ä‘ang trốn chạy, chợt quay đầu, bắn ba phát liên tiếp vá» phÃa đám linh Ä‘iểu truy Ä‘uổi, nhÆ°ng chúng đã có Ä‘á» phòng trÆ°á»›c, ba mÅ©i tên đó chỉ là m chúng cháºm lại chứ chẳng há» có mÅ©i nà o trúng Ä‘Ãch.
Vuốt sắc lại vồ tá»›i, nhanh nhÆ° chá»›p giáºt. Nữ lang áo hồng Ä‘á»™t nhiên thu cung, rút phắt trong ống già y má»™t thanh Ä‘oản kiếm, xoay cổ tay má»™t cái, chiêu số vô cùng xảo diệu, Ä‘oản kiếm chém sắt nhÆ° bùn, trong chá»›p mắt, quanh mình đã có má»™t vầng kiếm quang bao bá»c. Äám linh Ä‘iểu không kịp dừng lại, những móng vuốt vÆ°Æ¡n tá»›i liá»n bị chặt đứt, nhao nhao hốt hoảng thoái lui.
Dẫn dụ được đám ma Ä‘iểu khát máu cho ngÆ°á»i trong tá»™c chạy xa, nữ lang lúc nà y bắt đầu Ä‘uối sức, hÆ¡i thở dần dần rối loạn. Mảnh lụa hồng buá»™c tóc bị cà o rách, mái tóc và ng bung ra, chảy dà i nhÆ° suối. Song không đợi cô kịp lấy hÆ¡i, bầy linh Ä‘iểu lại vá»— cánh rÃt lên, nhà o tá»›i!
"Tá»· tá»·! Tá»· tá»·!" Thiếu niên thoát chết khi nãy trông thấy tình huống nguy ngáºp trÆ°á»›c mắt, hét lá»›n xông tá»›i.
"Mau tránh ra! Mang thần váºt theo má»i ngÆ°á»i chạy trốn nhanh lên!" Nữ lang áo hồng vừa cá»±c lá»±c dùng Ä‘oà n kiếm ngăn trở nanh vuốt nhÆ° rừng của đám ma thú, vừa nghiêm giá»ng quát lá»›n, nhÆ°ng chỉ thoáng phân tâm, đầu vai liá»n bị vuốt nhá»n xuyên qua. "Pháºp" má»™t tiếng, con linh Ä‘iểu đã nhanh chóng chá»™p được nà ng, móng sắc quắp chặt và o đầu vai nhấc bổng nà ng lên không.
Trong chá»›p mắt, vô số cặp móng sắc cắm và o ngÆ°á»i nà ng, những muốn xé nữ nhân Ä‘ang vùng vẫy chống trả kịch liệt nà y thà nh muôn mảnh.
"Tá»· tá»·!" Thiếu niên bên dÆ°á»›i không chịu bá» Ä‘i, vừa khóc vừa lết lại, nhÆ°ng không là m được gì. Äám ma Ä‘iểu ùn ùn Ä‘en kịt phÃa trên, quắp chặt lấy nữ lang áo hồng, máu của nà ng từ trên không nhá» xuống, rÆ¡i trên mặt đệ đệ.
"Tá»· tá»·!" Thiếu niên bất chất tất cả nhà o và o vòng vây, kêu khóc khản giá»ng: "Tá»· tá»·!"
"Diệp Tái NhÄ©!" Trong đám ngÆ°á»i Ä‘ang cuống cuồng chạy trốn Ä‘á»™t nhiên vang lên tiếng thét thất thanh. Má»™t ngÆ°á»i quay đầu chạy lại, hai tay vung thanh cá»± kiếm lao và o vòng vây của đám ma Ä‘iểu, tưởng nhÆ° bất chấp cả tÃnh mạng quyết Ä‘oạt lại nữ nhân đó.
Nhưng, đã không còn kịp.
"Giết!" Äá»™t nhiên giữa hoang mạc lóe lên ánh chá»›p chói lòa nhÆ° tuyết, xẻ dá»c mà n đêm. Tia chá»›p ấy từ dÆ°á»›i chiếu thẳng lên trên, đâm xuyên qua con ma Ä‘iểu Ä‘ang quặp chặt nữ lang áo hồng, má»™t nhát kết liá»…u. Con váºt khổng lồ rÆ¡i ầm xuống đất, sải cánh quét trúng thiếu niên Ä‘ang kêu khóc khiến cáºu bé ngã lăn ra đất.
"Phạch phạch phạch!" Cả đám linh Ä‘iểu Ä‘á»u bị kinh Ä‘á»™ng, những ánh mắt hung ác nhất loạt nhìn chằm chằm và o má»™t chá»—.
Con linh Ä‘iểu đã chết, cổ bị lưỡi kiếm ánh bạc xuyên qua. Äiá»u kỳ lạ nhất là trên thân kiếm phát ra bạch quang lấp lánh, vô hình vô chất, chiếu rá»i lên gÆ°Æ¡ng mặt lạnh lùng của gã thanh niên giữa vòng chiến đấu. Sau khi bạt kiếm nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, Vân Hoán chẳng hỠđể ý đến nữ nhân thụ thÆ°Æ¡ng ngã trên mặt đất, chỉ láºt tay rút Quang Kiếm khá»i cổ ma Ä‘iểu, lãnh đạm ngẩng đầu nhìn bá»n linh Ä‘iểu Ä‘ang tụ táºp trên không.
"Quang Kiếm... Quang Kiếm!" Tiếng rÃt trầm trầm từ đám linh Ä‘iểu truyá»n lại, hốt hoảng thấy rõ, "Là đệ tá» Kiếm Thánh!"
"Các ngÆ°Æ¡i đã có hiệp định cùng Trà Giả đại nhân, không được xâm nháºp đế quốc chúng ta là m hại bách tÃnh!" Nắm chặt kiếm, không ngừng Ä‘á» phòng đám ma Ä‘iểu phản công, Vân Hoán kỳ thá»±c cÅ©ng không muốn giao tranh vá»›i đối phÆ°Æ¡ng, Ä‘Ã nh phải Ä‘Æ°a ra lý do Ä‘Ã ng hoà ng đó. "Lẽ nà o các ngÆ°Æ¡i tưởng rằng nÆ¡i đây trá»i thì cao hoà ng đế thì xa, nên muốn là m gì thì là m sao? Còn phải há»i xem Quang Kiếm trong tay ta có đồng ý hay không đã!"
"Là quân nhân!"
"Quân nhân của Thương Lưu đế quốc!"
"Ai da, bị phát hiện rồi!"
Trông thấy nam tá» Ä‘ang cầm kiếm đứng nhìn xung quanh đó, bầy ma Ä‘iểu nhìn nhau má»™t lúc, khe khẽ thì thầm. Äá»™t nhiên chừng nhÆ° đã thá»a thuáºn xong Ä‘iá»u gì đó, chúng đồng loạt vá»— cánh kêu quang quác, bay vá» phÃa cuối trá»i Tây, bá» lại bữa tiệc huyết nhục thịnh soạn.
Cả hoang mạc bỗng chốc lại rơi và o sự tĩnh lặng đáng sợ, mùi máu tanh lan đi giữa mà n đêm.
|
07-04-2009, 06:17 PM
|
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: ha noi
Bà i gởi: 40
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 16 Times in 9 Posts
|
|
Phá Quân
Chương 1: Lữ nhân (4)
Tác giả: Thương Nguyệt
Dịch: Hà n Yên Thúy _ Lãnh Nguyệt
Hiệu Ä‘Ãnh: Bạt Phong Hà n
nguồn: Tà ng thư viện
Quang Kiếm... hà hà , là đệ tá» Kiếm Thánh?" Trong vÅ©ng máu, nữ lang áo hồng gắng gượng đứng dáºy. Táºn mắt thấy má»™t kiếm kinh thiên Ä‘á»™ng địa khi nãy, trong mắt nà ng ánh lên nét kinh ngạc xen lẫn vui mừng, báºt thốt: "Lẽ nà o ngÆ°Æ¡i là , là ... Vân Hoán?"
"Diệp Tái NhÄ©. A Äô." Gã thanh niên cÅ©ng đứng trong vÅ©ng máu, tra kiếm và o bao, khóe miệng thoảng qua nụ cÆ°á»i hiếm hoi, quay đầu nhìn hai chị em loạng choạng đứng lên. "Tháºt không ngá» gặp lại được các ngÆ°á»i."
Tháºt là ... ai mà ngỠđược? Lần nà y tá»›i sa mạc Bác Cổ NhÄ© không má»™t bóng ngÆ°á»i của Sa Quốc chấp hà nh nhiệm vụ, lại gặp được bằng hữu quen biết thuở thiếu thá»i! Những dân tá»™c du cÆ° trên sa mạc ấy, chá»— nà o có nguồn nÆ°á»›c và đồng cá» thì hỠđến, chẳng há» có chá»— ở cố định. Năm mÆ°á»i sáu tuổi y theo ngÆ°á»i nhà quay lại Già Lam thà nh, chẳng bao giá» nghÄ© còn có thể gặp lại bá»n tá»· đệ Diệp Tái NhÄ©.
"A Äô, đệ mau qua đây, đệ xem đây là ai!" DÆ°á»›i ánh trăng, cô nÆ°Æ¡ng áo hồng Diệp Tái NhÄ© nhìn rõ mặt đối phÆ°Æ¡ng, mừng mừng tủi tủi kéo đệ đệ Ä‘ang kinh hồn bạt vÃa, "Äệ mau lại xem, đây là ai?"
Thiếu niên mặt mÅ©i đầm đìa huyết lệ bị kéo lên phÃa trÆ°á»›c, lúng ta lúng túng ngẩng đầu nhìn gã thanh niên cao hÆ¡n mình cả má»™t cái đầu, Ä‘á»™t nhiên ngẩn ra, sau đó dùng mu bà n tay dụi mắt lia lịa, nhìn Ä‘i nhìn lại. Äến khi nhìn rõ Quang Kiếm ngá»i ngá»i ánh bạc, cáºu kinh ngạc vui mừng nhảy lên, thoắt ôm chặt cổ đối phÆ°Æ¡ng: "Vân Hoán! Vân Hoán! Vân Hoán trở vá» rồi!"
Những mục dân Ä‘ang tháo chạy tán loạn xung quanh đó lục tục trở vá», nghe thấy tiếng hoan hô của hai tá»· đệ, rất nhiá»u ngÆ°á»i láºp tức xúm lại, vây quanh kiếm khách trẻ tuổi đó. NhÆ°ng há» tá» thái Ä‘á»™ khá lạ lùng, đám tá»™c nhân lá»›n tuổi vẻ mặt vô cảm, ánh mắt nghi ngá» dò xét ngÆ°á»i má»›i tá»›i, lạnh nhạt hà n huyên mấy câu. Chỉ có đám mục dân trẻ tuổi há»›n hở túm lại, vá»— vai ồn à o thăm há»i. Äá»u là bạn bè quen biết của y thuở nhá» sống tại Sa Quốc, bây giá» Ä‘á»u đã lá»›n lên, trở thà nh thanh niên oai hùng dÅ©ng mãnh rồi.
Tuy thế, Vân Hoán lại có phần lúng túng. Nhiá»u năm sống trong quân Ä‘oà n khiến má»i phản ứng của y đã trở nên lãnh đạm, gần nhÆ° không biết phải đáp lại sá»± nồng nhiệt ấy thế nà o. Những bà n tay vui vẻ Ä‘Æ°a ra vá»— vai bị y vô thức lách ngÆ°á»i tránh né không để lá»™ chút dấu vết, trên mặt vẫn luôn giữ nụ cÆ°á»i nhà n nhạt đúng lá»… tiết.
"Vân Hoán! NgÆ°Æ¡i còn nhá»› ta là ai không?" Chợt má»™t đôi tay nhanh hÆ¡n hẳn, y nghiêng mình Ä‘i nhÆ°ng tránh không khá»i, đôi tay rắn chắc đó láºp tức nắm chặt hai vai y, bên tai nghe có tiếng ngÆ°á»i cÆ°á»i ha hả. "Ta là Ão Phổ! Là tên Ão Phổ to con ngà y xÆ°a má»—i lần váºt lá»™n hay đè ngÆ°Æ¡i ra đánh ấy mà , quên rồi hả?"
Ão Phổ? Y thoáng ngẩn ngÆ°á»i, ngÆ°á»›c đầu nhìn khuôn mặt mà u đồng hun, tấm thân cÆ°á»ng tráng cùng nụ cÆ°á»i cởi mở. Äây chÃnh là hán tá» cao lá»›n khi nãy đã cầm kiếm lao và o giữa đám ma Ä‘iểu tìm cách cứu Diệp Tái NhÄ©, đệ nhất dÅ©ng sÄ© Ão Phổ.
Khóe miệng Vân Hoán không kìm nổi thoáng hiện nụ cÆ°á»i, nhÆ°ng chẳng nói gì, chỉ hÆ¡i nghiêng vai. Không biết y sá» lá»±c thế nà o, thân mình đã vuá»™t khá»i tay đối phÆ°Æ¡ng, lùi lại phÃa sau má»™t bÆ°á»›c.
Những bà n tay nồng nhiệt vÆ°Æ¡n ra Ä‘á»u rÆ¡i và o khoảng không, Ão Phổ không nhịn được, sững ngÆ°á»i lại. Äống lá»a lại được đốt lên, nhìn trang phục cá» chỉ của đối phÆ°Æ¡ng, chợt hiểu thân pháºn ngà y nay của Vân Hoán, thần sắc má»i ngÆ°á»i láºp tức trở nên nguá»™i lạnh. Diệp Tái NhÄ© lặng lẽ nhìn ngÆ°á»i khách vừa tá»›i, chừng nhÆ° muốn buá»™t miệng kinh hô, nhÆ°ng hà m răng trắng muốt lại cắn chặt và o môi, cố gắng nén nhịn.
"Vân Hoán! Cả nhà huynh năm đó đã dá»i Ä‘i đâu, Ä‘á»u không vá» lại đại mạc sao?" Chỉ có thiếu niên A Äô chÆ°a cảm thấy sá»± thay đổi thái Ä‘á»™ của má»i ngÆ°á»i, vẫn còn tâm trạng vừa vui mừng vừa kinh ngạc vì tháºp tá» nhất sinh lại tha hÆ°Æ¡ng ngá»™ cố tri, má»™t má»±c lôi kéo đối phÆ°Æ¡ng và o trÆ°á»›ng. "Mau mau và o đây uống rượu sữa ngá»±a tá»· tá»· má»›i cất... xem xem có ngon hÆ¡n rượu trÆ°á»›c đây huynh uống không nhé! À, huynh có biết bây giá» tá»· tá»· đã là tá»™c trưởng rồi không? Mấy năm nay tháºt quá nguy hiểm, tá»· tá»· dẫn dắt má»i ngÆ°á»i trốn chạy trên sa mạc, bị đám quân Thiên Sát đó truy Ä‘uổi, ná»a khắc cÅ©ng không dám ngÆ°ng nghỉ, huynh mau lại đây..."
Vừa nói được má»™t ná»a, mà n trÆ°á»›ng đã vén lên, cánh tay thiếu niên Ä‘á»™t nhiên khá»±ng lại, loạng choạng lùi ra ngoà i. A Äô kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn tá»™c trưởng tá»· tá»· đứng chặn trÆ°á»›c mặt mình.
"Trong trÆ°á»›ng cất giữ thần váºt của tá»™c, ngÆ°á»i ngoà i không được và o." Diệp Tái NhÄ© vừa quấn lại tóc gá»n gà ng, áo hồng nhuốm máu, vẫn lạnh lùng chặn ngang cá»a, ánh mắt dừng ngay trên ngÆ°á»i ân nhân vừa cứu mạng mình, dằn từng chữ má»™t: "Äặc biệt là thiếu tÆ°á»›ng của quân Ä‘oà n Chinh Thiên đế quốc ThÆ°Æ¡ng LÆ°u nhÆ° các hạ!"
"Vân Hoán!" Giáºt nảy mình, thiếu niên A Äô thấp giá»ng gá»i, kinh hoà ng quay đầu lại.
Äống lá»a đã đốt lên, ánh lá»a hồng báºp bùng chiếu lên bá»™ quân phục hai mà u bạc - Ä‘en trên mình khách, nÆ¡i cổ tay và vạt áo Ä‘á»u có thêu ký hiệu loà i chim hai đầu cánh và ng. Còn sáu chiếc cánh là tiêu chà thể hiện thân pháºn tÆ°á»›ng lÄ©nh trong quân Ä‘oà n Chinh Thiên của đế quốc ThÆ°Æ¡ng LÆ°u.
A Äô không dám tin và o mắt mình, quan sát trang phục trên ngÆ°á»i Vân Hoán, đôi mắt trong trẻo sáng ngá»i chợt tối sầm lại. Vân Hoán đứng ngoà i cá»a trÆ°á»›ng, cảm giác bà n tay thiếu niên Ä‘ang nắm chặt tay mình, từng ngón từng ngón tay dần ná»›i lá»ng, khóe miệng chợt để lá»™ nụ cÆ°á»i nhạt. Y không đợi đối phÆ°Æ¡ng buông hẳn, chỉ hÆ¡i láºt tay đã hất thiếu niên ra, khẽ cúi đầu vá»›i hồng y nữ tỠđứng chắn ngang cá»a: "Chẳng qua chỉ là ngẫu nhiên gặp mặt, ta cÅ©ng có việc gấp, không thể nán lại lâu. Giao nhân khôi lá»—i của ta còn Ä‘ang đợi."
Ngáºp ngừng má»™t lát, quân nhân trẻ Ä‘ang trầm ngâm đó nói thêm má»™t câu: "Ta chỉ muốn mua của các ngÆ°á»i hai con xÃch Ä‘Ã và má»™t chiếc thuyá»n cát, thế nà o?"
Diệp Tái NhÄ© Ä‘anh mặt lại, dÆ°á»ng nhÆ° hÆ¡i khó nghÄ©, ngẩng đầu nhìn những ngÆ°á»i già và tá»™c nhân vây quanh mình má»™t lượt, không biết trả lá»i thế nà o. Từ lần tạo phản vì không thể nhẫn nhục năm mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c, những ngÆ°á»i Hoắc Äồ bá»™ nhÆ° bá»n hỠđã bị đế quốc ThÆ°Æ¡ng LÆ°u truy sát nhiá»u năm ròng, cho dù gắng hết sức trốn chạy tá»›i vùng đất bồi hoang vu hẻo lánh, cÅ©ng không tránh khá»i má»™t năm, ná»a năm lại bị bức ép tà n sát. Bá»™ tá»™c của há» chẳng khác nà o loà i chim bÆ¡ vÆ¡ lÆ°u lạc không chá»— trú chân, nhất định phải dùng toà n lá»±c trốn chạy trên sa mạc hoang vu không má»™t bóng ngÆ°á»i nà y. Trên con Ä‘Æ°á»ng lÆ°u vong mấy chục năm đó, đã có bao nhiêu tá»™c nhân chết trong tay quân Ä‘á»™i đế quốc ThÆ°Æ¡ng LÆ°u?
Mối háºn thù sâu sắc nà y dÆ°á»ng nhÆ° đã khắc cốt ghi tâm, nếu đổi lại là quân nhân ThÆ°Æ¡ng LÆ°u khác, ngay khi bÆ°á»›c và o doanh trÆ°á»›ng đã bị toà n tá»™c hợp lá»±c giết chết. NhÆ°ng, ngÆ°á»i đến lần nà y lại là Vân Hoán. Là Vân Hoán đã cùng bá»n há» lá»›n lên.
"Diệp Tái NhÄ©, đừng ép ta". Nhìn thấy nét phẫn háºn trên mặt các trưởng lão, hiểu ngay mình sẽ nháºn được hồi đáp ra sao, ánh mắt thiếu tÆ°á»›ng đế quốc chợt lạnh băng, giá»ng Ä‘iệu đã trở nên sắc bén: "Äừng bức ta phải tá»± mình Ä‘á»™ng thủ, ta không muốn là m sá»± tình xấu Ä‘i... Ta chẳng qua chỉ muốn tá»›i núi Không Tịch gặp sÆ° phụ, cần có thuyá»n cát và xÃch Ä‘Ã ."
Thái Ä‘á»™ vừa uy hiếp vừa khẩn cầu hết sức lạnh lung, trấn tÄ©nh đó Ä‘á»™t nhiên dáºp tắt hoà n toà n niá»m vui sÆ°á»›ng trùng phùng khi nãy.
"Vân Hoán?" Thiếu niên A Äô bị sát khà lạnh lùng đó là m chấn Ä‘á»™ng, không kiá»m chế nổi lui lại má»™t bÆ°á»›c, nhìn kẻ từng cùng mình vui đùa lúc nhỠđó, lẩm bẩm đầy nghi hoặc: "Huynh, huynh Ä‘ang Ä‘e dá»a... muốn giết hết bá»n ta Æ°?"
"Äây không phải Ä‘e dá»a, ta chỉ nói theo luáºt lệ. Äế quốc có quy định: trên thuá»™c địa, phà m bất cứ tà i váºt gì của má»—i cÆ° dân, khi cần thiết, quân Ä‘á»™i đế quốc Ä‘á»u có thể trÆ°ng dụng không cần hoà n lại." Ãnh mắt thiếu tÆ°á»›ng chẳng chút lá»… Ä‘á»™, tay đặt lên chuôi kiếm, chằm chằm nhìn nữ tá»™c trưởng, nhắc lại lần nữa, "Ta cần hai con xÃch Ä‘Ã và má»™t chiếc thuyá»n cát."
"Vứt cái thứ luáºt lệ thối tha của đế quốc Ä‘i!" Má»™t giá»ng nói lạnh lùng cất lên, kÃch Ä‘á»™ng kèm phẫn ná»™ từ đám thanh niên trong tá»™c, vô số ngÆ°á»i xông lên phÃa trÆ°á»›c giáºn dữ chá»i mắng, tuốt sẵn gÆ°Æ¡m Ä‘ao, nhÆ°ng bị Ão Phổ cao lá»›n ngăn cản lại, lạnh lùng trầm giá»ng quát: "Äối phÆ°Æ¡ng là đệ tá» Kiếm Thánh! Äừng tìm Ä‘Æ°á»ng chết!"
"Äệ tá» Kiếm Thánh?" Äám ngÆ°á»i Hoắc Äồ bá»™ đồng loạt ngá»› ra, chỉ riêng má»™t lão phụ nhân tóc hoa râm, chống gáºy lẩm bẩm, ánh mắt oán Ä‘á»™c sôi sục. "Nữ Kiếm Thánh Má»™ Yên trong Không Tịch cổ má»™ sao? Môn phái Không Tang Kiếm Thánh sao lại thu nháºn rợ Băng là m đệ tá»? Má»™ Yên Kiếm Thánh ngủ yên đã trăm năm, lẽ nà o thần trà đã tháºt sá»± lú lẫn rồi sao?..."
"Giết!" Tiếng lẩm bẩm của lão phụ nhân còn chưa dứt, đột nhiên khăn bịt đầu của bà ta xổ tung ra, mái tóc hoa râm bay tung lên. Gương mặt bà lão tái nhợt, lùi lại ba bước dà i, cô bé tóc và ng bên cạnh thét lên, nhà o lại đỡ lấy bà ta: "Bà ngoại! Bà ngoại!"
"Còn dám có chút gì vô lá»… vá»›i sÆ° phụ ta, ta sẽ lấy đầu bà đó." Thiếu tÆ°á»›ng ThÆ°Æ¡ng LÆ°u vốn luôn giữ thái Ä‘á»™ kiá»m chế, lúc nà y sát khà trong mắt đã hiện rõ, bà n tay cầm kiếm chợt nổi đầy gân xanh, hung tợn Ä‘e dá»a bà cụ già nua. Thái Ä‘á»™ hung hãn đó nhất thá»i đã trấn áp được đám ngÆ°á»i Hoắc Äồ bá»™, nhÆ°ng mặt khác lại kÃch Ä‘á»™ng tinh thần phản kháng mãnh liệt của đám mục dân.
"Giao cho hắn!" Äang lúc giằng co, thân là m tá»™c trưởng, Diệp Tái NhÄ© áo hồng chợt thốt lên: "Giao cho hắn những thứ hắn cần!"
"Diệp Tái Nhĩ..." Trong đám tộc nhân xung quanh bắt đầu có những tiếng rì rầm phản đối.
"Không phải là giao cho quân Ä‘á»™i ThÆ°Æ¡ng LÆ°u, cứ xem nhÆ° là báo đáp hắn đã cứu toà n tá»™c chúng ta khá»i bầy linh Ä‘iểu thôi." Ãnh mắt Diệp Tái NhÄ© sắc lạnh nhÆ° băng tuyết, từng chữ từng chữ má»™t hạ lệnh: "NgÆ°á»i của sa mạc ân oán phân minh, yêu cầu của ân nhân cứu mạng, không ai có thể cá»± tuyệt."
Äám mục dân nhìn nhau, Ä‘á»u biết tá»™c trưởng nói không sai. Tiếng thì thầm kháng nghị dần dần dịu lại. Lão bà lẩm bẩm mấy câu, Ä‘oạn vén mà n trÆ°á»›ng quay Ä‘i thu xếp đám gia súc trong chuồng. Äứng ngoà i cá»a trÆ°á»›ng đợi đám tá»™c nhân chuẩn bị đồ đạc, Diệp Tái NhÄ© nghiêng mình, kéo A Äô Ä‘ang đứng ngẩn ra đó lại gần, ôm cáºu bé và o lòng: "Äừng gần gÅ©i vá»›i hắn nữa, nói không chừng, hắn có khi sẽ dẫn đám ma quá»· đó đến truy sát chúng ta!"
"Diệp Tái Nhĩ tỷ tỷ!" Thiếu niên không nhịn nổi quay đầu nhìn khuôn mặt lạnh băng của gã quân nhân một lượt, phảng phất nét sợ sệt, vội dựa sát và o tay tỷ tỷ, thân mình khẽ run lên.
"Lần nà y ta tá»›i đây không phải để truy sát các ngÆ°á»i." Hiển nhiên ngà y trÆ°á»›c chung sống tại đại mạc hoang vu đã quá hiểu bá»™ tá»™c nà y, Vân Hoán rá»i tay khá»i cán kiếm, cụp mắt xuống. "Ta có nhiệm vụ khác, các ngÆ°á»i không phải lo lắng."
"A... ngÆ°Æ¡i là quân nhân của đế quốc ThÆ°Æ¡ng LÆ°u, quay vá» chẳng lẽ không Ä‘em tin tức của ngÆ°á»i Hoắc Äồ bá»™ chúng ta báo lên thượng cấp để lÄ©nh công sao?" Diệp Tái NhÄ© cÆ°á»i nhạt, nhìn nam tá» thanh mai trúc mã vá»›i nà ng trÆ°á»›c kia, ánh mắt vừa bi ai vừa quáºt cÆ°á»ng. "ThÆ°Æ¡ng LÆ°u đế quốc các ngÆ°Æ¡i truy sát chúng ta năm mÆ°Æ¡i năm nay, vẫn chÆ°a có cách nà o má»™t mẻ hốt trá»n tất cả. Äây quả là công lao to lá»›n mà ..."
Vân Hoán thần sắc vẫn không đổi, cúi mặt xuống nhìn bá»™i kiếm trong tay, lạnh nhạt trả lá»i: "Nếu nhÆ° nguyên soái không há»i tá»›i, ta sẽ không nói."
Câu trả lá»i đó ngược lại khiến Diệp Tái NhÄ© sững sá» má»™t thoáng, Ä‘oạn phá lên cÆ°á»i: "Không há»i thì không nói? Nếu há»i thì sao?"
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên là sẽ nói tháºt. Thân là quân nhân của đế quốc, tuyệt đối không được nói dối thượng cấp." Vân Hoán trả lá»i không chút biểu tình: "Chẳng qua từ khi ta gia nháºp quân Ä‘oà n tá»›i giá», Vu Bà nh nguyên soái chÆ°a bao giá» há»i đến việc riêng của ta. Ta nghÄ© không có chuyện bất ngá», lần nà y ngà i cÅ©ng sẽ không há»i đến."
"Vân Hoán, tÃnh tình ngÆ°Æ¡i sao vẫn cứ ngang ngạnh nhÆ° váºy?" Lối trả lá»i chém Ä‘inh chặt sắt đó khiến Diệp Tái NhÄ© không nén nổi nở nụ cÆ°á»i, không biết nên phẫn ná»™ hay nên cảm thấy an ủi. Miệng mỉm cÆ°á»i mà ánh mắt sáng trong lại trở nên ảm đạm, nà ng siết chặt đệ đệ trong lòng.
"Tá»· tá»·, tá»·... sao tá»· lại phát run?" Thiếu niên mÆ°á»i ba tuổi không biết che giấu, kinh hoảng ngÆ°á»›c đầu lên.
"Không sao cả." Diệp Tái NhÄ© hất đầu, mái tóc dà i và ng óng bay phấp phá»›i, dứt khoát quay đầu, "XÃch Ä‘Ã và thuyá»n cát Ä‘á»u xong rồi. Vân Hoán, từ nay vá» sau, chúng ta không ai nợ ai."
Nói chÆ°a dứt lá»i, thiếu tÆ°á»›ng của ThÆ°Æ¡ng LÆ°u đế quốc đã tá»›i bên xÃch Ä‘Ã và thuyá»n cát, rõ rà ng không yên tâm vá»›i những thứ đối phÆ°Æ¡ng đã chuẩn bị, kiểm tra má»™t lượt cá»±c kỳ thà nh thạo nhanh nhẹn. Xác nháºn không giấu bất kỳ cÆ¡ quan nà o, y má»›i quay sang khẽ gáºt đầu vá»›i nữ tá»™c trưởng, lạnh lùng dắt xÃch Ä‘Ã , quay ngÆ°á»i Ä‘i: "Äã là m phiá»n rồi."
Cả đám di dân Hoắc Äồ bá»™ tụ táºp trÆ°á»›c trÆ°á»›ng, trÆ¡ mắt nhìn thiếu tÆ°á»›ng trẻ tuổi nà y vừa cưỡi vừa dắt theo gia súc trong tá»™c nghênh ngang bá» Ä‘i, mấy thanh niên không nhịn nổi đã giÆ°Æ¡ng cung lắp tên, nhắm và o sau lÆ°ng kẻ dám ngang nhiên cÆ°á»›p Ä‘oạt đó.
"Dừng tay!" Ão Phổ muốn ngăn cản nhÆ°ng đã chẳng kịp, mấy mÅ©i tên vô thanh vô tức xé toạc bầu không khÃ, vùn vụt lao Ä‘i!
"Vân Hoán!" Trong chá»›p mắt, A Äô nghe thấy tá»· tá»· hét lên thất thanh.
Song, thiếu tÆ°á»›ng của ThÆ°Æ¡ng LÆ°u đế quốc vẫn không dừng bÆ°á»›c, chỉ phất tay má»™t cái, đã thu hết những mÅ©i tên bay đến và o tay, ngón tay hÆ¡i dừng lại, tá»±a nhÆ° cân nhắc xem có nên phản kÃch hay không. Mấy thanh niên lá»— mãng trong tá»™c đó kinh hoảng lui ra sau, nháy mắt đã thấy những mÅ©i tên khi nãy vun vút bay trở lại, tốc Ä‘á»™ nhanh gấp ba lần lúc trÆ°á»›c, há» còn chÆ°a kịp lùi đã bị đâm trúng và o tâm oa.
"Ai da!" Trong tá»™c vang lên má»™t loạt tiếng hô hoán, bạn bè ngÆ°á»i thân của đám thanh niên đó vây lấy xung quanh, cuống quÃt đỡ há» dáºy, kinh hoà ng chá»i mắng. NhÆ°ng đám thanh niên ngã trên mặt đất chỉ Ä‘á» ra nhÆ° kẻ ngốc, hồi lâu má»›i thở phà o má»™t tiếng, tá»± mình đứng dáºy, mÅ©i tên ở tâm khẩu (1) rÆ¡i ra.
MÅ©i tên nà o cÅ©ng Ä‘á»u nhẵn nhụi, đầu mÅ©i tên đã bị bẻ gãy.
(1): Vị trà bá»™ pháºn tâm oa, tức bá»™ pháºn tâm khẩu (ngá»±c) , cÅ©ng chÃnh là chá»— lõm phÃa dÆ°á»›i chÃnh giữa của xÆ°Æ¡ng ức (xÆ°Æ¡ng lồng ngá»±c), trên thá»±c tế chÃnh là vị trà của dạ dà y. Äó là nhiá»u vị trà chứ không phải chỉ má»™t Ä‘iểm nà o đó (Theo baidu.com)
|
07-04-2009, 06:18 PM
|
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: ha noi
Bà i gởi: 40
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 16 Times in 9 Posts
|
|
Phá Quân
Chương 1: Lữ nhân (5)
Tác giả: Thương Nguyệt
Dịch: Hà n Yên Thúy _ Lãnh Nguyệt
Hiệu Ä‘Ãnh: Bạt Phong Hà n
Nguồn: Tà ng thư viện
"Mất mặt quá, ta tưởng ngÆ°á»i Hoắc Äồ bá»™ ai ai cÅ©ng là hảo nam nhân chứ." Dừng chân lại, chiến sÄ© đế quốc váºn quân trang quay đầu nhìn đám thanh niên còn Ä‘ang kinh hoà ng đó, khóe miệng nở nụ cÆ°á»i sắc lạnh. "Diệp Tái NhÄ©, Ä‘em sá»± dÅ©ng mãnh sắc sảo khi xÆ°a của cô ra mà quản giáo tá»™c nhân Ä‘i, nếu sau nà y ta tháºt sá»± phụng mệnh tá»›i truy sát, các ngÆ°á»i còn có sức mà chống đỡ má»™t tráºn."
Câu nói lạnh lùng sắc bén đó lại Ä‘i kèm vá»›i nụ cÆ°á»i khổ não sâu thăm thẳm. Lúc quay mình bá» Ä‘i, dÆ°á»ng nhÆ° nghÄ© đến chuyện gì đó, Vân Hoán bổ sung: "Äúng rồi, kiếm pháp của cô có phải là do sÆ° phụ ta năm đó đã dạy cô trong ba ngà y không? Luyện táºp chẳng đúng phÆ°Æ¡ng pháp gì cả... Kiếm pháp không phải cứ cà ng nhanh thì cà ng tốt, mà chÃnh là sá»± biến hóa vô cùng vô táºn, khi tÄ©nh tại thì hà m ý phong phú, đó má»›i là chÃnh đạo. Cô quay vá» cố mà suy nghÄ© thêm, để tránh sau nà y không đón đỡ nổi mÆ°á»i chiêu kiếm của ta."
Nghe thấy lá»i căn dặn kiểu đó, Diệp Tái NhÄ© không nén nổi giáºn dữ, bá»—ng giáºm chân má»™t cái, hét lên thất thanh, chá»i mắng: "Rợ Băng chết tiệt nhà ngÆ°Æ¡i, vì sao ngÆ°Æ¡i lại Ä‘i là m tÆ°á»›ng quân của đế quốc khốn kiếp đó! Vì sao lại thế chứ! Äược thôi, chúng ta từ nay là kẻ thù không Ä‘á»™i trá»i chung!"
Thiếu nữ áo hồng giáºm chân má»™t cái, Ä‘á»™t nhiên bắn ra má»™t mÅ©i tên.
Vân Hoán hÆ¡i ngá»a đầu ra, mÅ©i tên lÆ°á»›t sát qua mÅ©i, tay y nhẹ nhà ng bắt lấy mÅ©i tên và ng, phảng phất cÅ©ng có chút cảm khái, quay đầu lại, nhìn đám bạn thân thuở thiếu thá»i, ánh mắt dừng trên khuôn mặt mỹ lệ của hồng y nữ lang: "Diệp Tái NhÄ©, vì sao cô lại là m tá»™c trưởng của Hoắc Äồ bá»™? Äó Ä‘á»u là do má»—i ngÆ°á»i chúng ta tá»± mình lá»±a chá»n thôi."
Thuáºn tay nhét luôn mÅ©i tên nhá» và o chiếc túi trên lÆ°ng xÃch Ä‘Ã , thiếu tÆ°á»›ng ThÆ°Æ¡ng LÆ°u đế quốc nhảy lên mình xÃch Ä‘Ã , bá» Ä‘i.
"Äể xem rợ Băng còn hung hăng cà n quấy được bao lâu..." DÆ°á»›i ánh trăng, bóng ngÆ°á»i và xÃch Ä‘Ã dần dần khuất dạng, Diệp Tái NhÄ© vẫn còn ngÆ¡ ngẩn xuất thân, bên tai chợt nghe thấy thanh âm khà n khà n già nua, ẩn chứa ná»—i oán háºn cay Ä‘á»™c: "Äừng tưởng là m môn hạ của nữ Kiếm Thánh thì có thể hoà nh hà nh ngang ngược!"
Cô kinh ngạc quay đầu lại, nhìn thấy ngÆ°á»i vừa nói chÃnh là Äịch Ão đại nÆ°Æ¡ng, vừa là vu sÆ°, vừa là thầy thuốc trong tá»™c. Lão phụ nhân từng có năm con trai, ba con gái, nhÆ°ng suốt năm mÆ°Æ¡i năm lÆ°u lạc, Ä‘á»u lần lượt mất cả, hiện tại chỉ có má»™t cô cháu ngoại nhá» tuổi ở cùng bà lão gần nhÆ° mù lòa nà y. Nói đến cừu háºn vá»›i ThÆ°Æ¡ng LÆ°u đế quốc, trong tá»™c chỉ e không ai không có.
Äôi mắt mà u hổ phách mỠđục của lão phụ nhân, dÆ°á»›i ánh trăng phát ra ánh nhìn oán Ä‘á»™c, dõi theo hÆ°á»›ng ngÆ°á»i Ä‘i xa dần.
"Äịch Ão đại nÆ°Æ¡ng... ngÆ°á»i, ngÆ°á»i chẳng lẽ..." Chợt cảm thấy bất thÆ°á»ng, Diệp Tái NhÄ© buá»™t miệng.
"Ha ha.... đúng đấy, Diệp Tái NhÄ© Ä‘iệt nữ, cháu Ä‘oán đúng rồi đấy!" Nữ pháp sÆ° già trong mắt rá»±c lên ánh sáng phục cừu sôi sục, cánh tay gầy đét giÆ¡ lên cho tá»™c trưởng thấy vết cắt trên ngón áp út vẫn còn rỉ máu, ha hả cÆ°á»i dà i, vung vẩy cánh tay: "Ta đã hạ chú rồi! Tổng cá»™ng đã hạ Nhiên Huyết chú ba lần trên mình hai con xÃch Ä‘Ã !"
"Äịch Ão đại nÆ°Æ¡ng!" Diệp Tái NhÄ© sắc mặt tái nhợt, thân là ngÆ°á»i Hoắc Äồ bá»™, cô cÅ©ng biết tác dụng của Nhiên Huyết chú là gì. Nhiên Huyết chú vốn là thứ phù chú tán phát ra mùi máu, hấp dẫn đám ma váºt trong vòng trăm dặm Ä‘iên cuồng công kÃch!"
"A a a... bá»n rợ Băng đó! Chỉ biết thao túng gá»— đá, là m ra mấy thứ máy móc quái váºt, đối vá»›i pháp thuáºt hẳn là má»™t chút cÅ©ng không thông! Hô hô hô, xem hắn kiểm tra má»™t hồi, vẫn không thấy được phù chú trên thân xÃch Ä‘Ã !" Lão nữ vu vung vẩy cánh tay nhuốm máu, khuôn mặt nhăn nheo đầy nét oán Ä‘á»™c. "Äi tá»›i núi Không Tịch? Tháºt tốt quá... Ta để hắn tá»›i núi Không Tịch là m mồi cho ma váºt! Trong vòng má»™t trăm dặm quanh chân núi, đám ma váºt nhất định sẽ tụ táºp tấn công, chén sạch hắn không còn má»™t mẩu! Hô hô hô hô..."
"Trá»i Æ¡i..." Chợt hiểu ra dụng tâm kế hoạch của nữ vu sÆ°, Diệp Tái NhÄ© rùng mình: "Vân Hoán!"
Theo bản năng,thiếu nữ áo hồng muốn láºp tức Ä‘uổi theo cảnh cáo thiếu tÆ°á»›ng đế quốc ThÆ°Æ¡ng LÆ°u đó, nhÆ°ng Ão Phổ đã kịp thá»i giữ lấy tay nà ng, nhìn nà ng khẽ lắc đầu, ra hiệu cho nà ng thấy ánh mắt đám tá»™c nhân bừng bừng cừu háºn xung quanh, khiến nà ng hiểu ra hiện tại tuyệt đối không thể lại bênh vá»±c cho thiếu tÆ°á»›ng bên địch.
Äang lúc chần chừ, Ä‘á»™t nhiên nghe thấy A Äô má»›i vừa hối hả và o trÆ°á»›ng chợt hét lên, rầm má»™t tiếng, là tiếng đồ váºt gì đó rÆ¡i xuống.
"Cái gì thế?" Nghe thấy váºt nặng rÆ¡i xuống đất, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u hoảng sợ thất sắc, Diệp Tái NhÄ© mặt trắng bệch, nghiêm giá»ng quát lá»›n: "A Äô? Äệ là m rÆ¡i thần váºt rồi sao?"
Vừa quát há»i, nữ tá»™c trưởng vừa vén rèm xông và o, nhìn thấy đệ đệ Ä‘ang đứng ngây ngÆ°á»i ra đó.
"Không! Không phải đệ là m đâu!" Thiếu niên vốn Ä‘ang hoảng sợ đến ngay ngÆ°á»i, mãi lúc nà y má»›i hoà n hồn, nhảy dá»±ng lên, chỉ há»™p đá trên mặt đất. "Là nó, là nó Ä‘á»™t nhiên cá» Ä‘á»™ng! Nó bá»—ng tá»± mình cá» Ä‘á»™ng đó!"
Chiếc há»™p bằng đá trắng đặt dÆ°á»›i đất, trên mặt Ä‘iêu khắc hoa văn phức tạp. Äây chÃnh là thần váºt mà năm mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c tá»™c Hoắc Äồ bá»™ nổi dáºy chống lại ách thống trị của đế quốc ThÆ°Æ¡ng LÆ°u, đã xông và o tế Ä‘Ã n Băng tá»™c trên núi Không Tịch Ä‘oạt vá». Ngoà i pháp sÆ° cao tuổi nhất trong tá»™c, từ trÆ°á»›c đến giá» chẳng má»™t ai biết trong há»™p phong ấn thứ gì, có giá trị lá»›n đến nhÆ°á»ng nà o. Mấy chục năm gần đây đế quốc ThÆ°Æ¡ng LÆ°u bám theo truy sát nhÆ° hình vá»›i bóng mãi không buông tha, hỠđã phải hi sinh vô số tá»™c nhân để bảo vệ thần váºt nà y.
"Thần linh ôi! Lẽ nà o... lẽ nà o bánh xe mệnh váºn bắt đầu chuyển Ä‘á»™ng rồi sao?" Lão nữ vu chợt quỳ xuống, cẩn tháºn khẽ khà ng nâng há»™p đá đó lên, ngón tay khô gầy vuốt ve những chú ngữ phức tạp khắc trên mặt há»™p, xem xét kỹ cà ng.
Từ phong ấn bao bá»c nắp há»™p ban đầu, má»™t vết nứt nhá» dần dần lan ra. DÆ°á»›i vết nứt, có thể thấy lá» má» má»™t cánh tay trắng nhợt bị chém đứt nằm trong há»™p, ngón tay bắt đầu khe khẽ Ä‘á»™ng Ä‘áºy.
Äôi mắt mà u hổ phách của lão nữ vu Ä‘á»™t nhiên phát ra ánh sáng đáng sợ. Bà ta chợt nằm phục xuống đất, nâng há»™p đá lên cao quá đỉnh đầu, cất giá»ng nói già nua khản đặc, run run tuyên bố: "Cảm tạ thần linh, cảm tạ thần linh! Lục hợp phong ấn đã bị phá rồi... Huyết thống đế vÆ°Æ¡ng đã bắt đầu dịch chuyển! Bánh xe váºn mệnh lại lần nữa quay tròn, ngÆ°á»i Hoắc Äồ bá»™ chúng ta lại có thể thấy ánh mặt trá»i rồi!â€
Tuy chẳng hiểu ý tứ những câu nói ban đầu của nữ vu sÆ°, nhÆ°ng câu cuối cùng lại nhanh nhÆ° gió truyá»n giữa đám tá»™c nhân. Dá»± Ä‘oán thá»i tÆ°Æ¡i sáng tá»± do đã đến, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u láºp tức quỳ rạp xuống, phủ phục dÆ°á»›i đất, ca tụng thần linh, trong mắt ánh lên niá»m vui mừng khôn xiết.
"Thần linh từng báo má»™ng cho ta, nói vá»›i ta: khi phong ấn trên há»™p xuất hiện vết nứt, chúng ta nhất định phải mang thần váºt Ä‘i ngay tá»›i thà nh thị phồn hoa nhất ở phÃa Äông Nam, gặp thiếu nữ do mệnh váºn chỉ định giải khai phong ấn, để sức mạnh của dòng máu đế vÆ°Æ¡ng tái hiện lần nữa trên thế gian nà y, sá»± thống trị của rợ Băng sẽ tiêu tan theo băng tuyết." Lão nữ vu rì rầm kể lại những lá»i vẫn nói vá»›i ngÆ°á»i trong tá»™c bao năm nay, "Hiện nay, cuối cùng cÅ©ng đến lúc rồi..."
"Thà nh thị phồn hoa nhất phÃa Äông Nam? Là nói Diệp Thà nh phải không?" Nữ tá»™c trưởng ngẩng đầu, nhìn chằm chặp và o chiếc há»™p đá thần bÃ, thì thầm tá»± há»i má»™t câu, "Muốn ngÆ°á»i Hoắc Äồ bá»™ chúng ta... Ä‘i tá»›i cái nÆ¡i sặc mùi tiá»n đó?"
"Nhất định phải Ä‘i, tá»™c trưởng." Trong mắt lão nữ vu ánh lên sá»± cuồng nhiệt không cho phép nghi ngá», nhìn Diệp Tái NhÄ©, ngón tay nhÆ° móng gà run run nắm chặt lấy pháp trượng. "Äó là trách nhiệm mà số mệnh của cô đã định sẵn, cÅ©ng là mệnh váºn mà tất cả ngÆ°á»i Hoắc Äồ bá»™ chúng ta nhất định phải đối diện! Năm mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, chúng ta phải trả cái giá diệt tá»™c để Ä‘oạt lấy cánh tay trái của thần linh, chịu Ä‘á»±ng má»i sá»± Ä‘Ã y Ä‘á»a nà y, cuối cùng cÅ©ng tá»›i lúc váºn mệnh xoay chuyển rồi!"
"Váºn mệnh?" Diệp Tái NhÄ© ngẩn ngÆ°á»i, mái tóc và ng óng từ trong chiếc khăn hồng lả tả rủ xuống. Nữ tá»™c trưởng than má»™t tiếng dà i, nhãn thần trở lại kiên quyết. "Äược, váºy chúng ta sẽ xuyên qua sa mạc Bác Cổ NhÄ© tá»›i Diệp Thà nh! Ta muốn xem xem, cái gá»i là váºn mệnh đó tháºt ra là thứ gì!"
|
07-04-2009, 06:19 PM
|
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: ha noi
Bà i gởi: 40
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 16 Times in 9 Posts
|
|
Phá Quân
Chương 2: Cổ Mộ (1)
Tác giả: Thương Nguyệt
Dịch: Lãnh Nguyệt
Hiệu Ä‘Ãnh: Bạt Phong Hà n
Nguồn: Tà ng thư viện
Mà n đêm buông xuống, ánh lá»a yếu á»›t láºp lòe trên sa mạc, là n khói nhạt vẩn vÆ¡ bay lên không trung.
Bên cạnh đống lá»a, thiếu nữ giao nhân vá»›i mái tóc xanh mà u nÆ°á»›c biển lặng lẽ đợi chủ nhân trở vá». Không bao lâu, quả tháºt có tiếng bÆ°á»›c chân từ hÆ°á»›ng Tây Bắc vá»ng đến, hai con xÃch Ä‘Ã kéo theo má»™t cá»— thuyá»n cát xuất hiện giữa sắc đêm tăm tối. Má»™t gã thanh niên khoác quân phục nhảy xuống, vắn tắt ra lệnh: "Thu dá»n đồ đạc! Khởi hà nh trong đêm!"
HÆ¡n ná»a đêm không được an giấc, TÆ°Æ¡ng vẫn chỉ đáp lại má»™t tiếng, không chút oán than bắt đầu thu dá»n hà nh trang.
"Ném lên đây!" Äợi má»i thứ thu dá»n xong, Vân Hoán ngồi trên thuyá»n cát Ä‘Æ°a tay vá» phÃa TÆ°Æ¡ng. Thiếu nữ ngÆ°á»i cá vất vả dùng hai tay nâng bao hà nh lý đó lên, Ä‘Æ°a cho thiếu tÆ°á»›ng. Vân Hoán má»™t tay nháºn lấy, tay kia đồng thá»i Ä‘Æ°a xuống, nhẹ nhà ng đỡ TÆ°Æ¡ng, đặt và o chá»— ngồi bên cạnh mình.
"Biết Ä‘iá»u khiển xÃch Ä‘Ã chứ?" Vân Hoán trao dây cÆ°Æ¡ng và o tay giao nhân , lạnh lùng căn dặn: "Quan sát sao Bắc Äẩu trên trá»i để phán Ä‘oán phÆ°Æ¡ng vị, Ä‘i thẳng vá» hÆ°á»›ng tây!"
"Vâng!" TÆ°Æ¡ng đáp lại má»™t tiếng, vẻ mặt vô cảm, nháºn lấy dây cÆ°Æ¡ng, bắt đầu Ä‘iá»u khiển xÃch Ä‘Ã lên Ä‘Æ°á»ng.
XÃch Ä‘Ã sải những bÆ°á»›c lá»›n, uyển chuyển trên cát, ung dung tiến lên, kéo theo chiếc thuyá»n cát được chế tạo từ gá»— Hồ DÆ°Æ¡ng, lÆ°u lại trên Ä‘Æ°á»ng hai vệt hằn sâu. Gió hoang mạc gà o thét, thốc thẳng và o mặt. Tuy là tiết trá»i tháng tÆ°, song ná»a đêm, vùng sa mạc Bác Cổ NhÄ© nà y vẫn lạnh run ngÆ°á»i, hÆ¡i nóng phả ra từ khóe miệng trong chốc lát đã biến thà nh là n khói trắng.
Äôi Mắt Vân Hoán vẫn Ä‘iá»m tÄ©nh ngắm sao. Giữa những ngôi sao nhá» rải rác khắp mà n trá»i, bảy ngôi sao trong chòm Bắc Äẩu rá»±c rỡ huy hoà ng. Ãnh mắt y dừng lại ở ngôi sao thứ bảy: Phá Quân, bá»—ng nhá»› đến phong hiệu của y trong quân Ä‘oà n là : Phá Quân Thiếu TÆ°á»›ng. Khóe môi y hÆ¡i nhếch lên, ThÆ°Æ¡ng LÆ°u Băng tá»™c từ trÆ°á»›c đến nay không tin và o những Ä‘iá»u đại loại nhÆ° số mệnh, y cÅ©ng không thừa nháºn ngôi sao đó đối ứng vá»›i hà nh Ä‘á»™ng và bản thân mình. Song Vu Bà nh đại nhân lại giải thÃch ý nghÄ©a hai từ Phá Quân là thiện chiến, đánh tan tác quân địch, dùng để ám chỉ ái tÆ°á»›ng kiêu dÅ©ng, đứng đầu ba quân.
DÆ°á»›i mà n đêm, xÃch Ä‘Ã kéo theo thuyá»n cát chạy vá» cuối trá»i Tây, song suốt dá»c Ä‘Æ°á»ng ánh mắt thiếu tÆ°á»›ng lại có vẻ ngẩn ngÆ¡ khác thÆ°á»ng.
Y dẫu sau vẫn không có bạn... Mẫu thân mất sá»›m, phụ thân hi sinh trên sa trÆ°á»ng, tá»· tá»· và muá»™i muá»™i trÆ°á»›c sau hiến thân thà nh Thánh nữ. Tất cả những ngÆ°á»i bên cạnh y Ä‘á»u không thể lÆ°u lại lâu dà i. Bên y lâu nhất chẳng ngá» lại là má»™t giao nhân, Tiêu... Song ba tháng trÆ°á»›c cÅ©ng đã vì y hi sinh trong má»™t tráºn chiến. Hiện tại, cả những bằng hữu thân thiết trÆ°á»›c kia cÅ©ng đã Ä‘oạn tuyệt quan hệ vá»›i y.
Thế nhÆ°ng trong lúc những hồi ức nà y trá»—i dáºy, sắc mặt thiếu tÆ°á»›ng ThÆ°Æ¡ng LÆ°u đế quốc vẫn lạnh lùng nhÆ° thÆ°á»ng lệ.
Lặng lẽ bôn ba, không biết qua bao lâu, sắc trá»i dần dần sáng hÆ¡n. Äại mạc vẫn trải dà i mênh mông vô táºn, song trong lá»›p bụi cát và ng mù mịt đã mÆ¡ hồ thấy được bóng dãy núi xanh thẫm uốn lượn nÆ¡i phÆ°Æ¡ng xa. Äó chÃnh là núi Không Tịch, sừng sững cuối trá»i Tây.
Trong là n gió trÆ°á»›c buổi bình minh vẫn còn nghe văng vẳng tiếng khóc than. Bi thÆ°Æ¡ng và oán háºn đến trăm năm vẫn chÆ°a tan.
NgÆ°á»i Không Tang tiá»n triá»u tin rằng con ngÆ°á»i sau khi chết Ä‘i vẫn còn lÆ°u lại hồn phách. Núi Cá»u Nghi ở táºn cùng phÆ°Æ¡ng Bắc chÃnh là cá»a và o âm giá»›i. NgÆ°á»i chết từ nÆ¡i đó sẽ qua bỉ ngạn chuyển sinh. Nếu những hồn phách ấy không thể bÆ°á»›c qua cá»a, thì sẽ đến tụ há»p trên đến đỉnh núi Không Tịch sừng sững giá buốt cuối trá»i Tây, cùng nhau tan biến. Má»™t trăm năm trÆ°á»›c đế quốc ThÆ°Æ¡ng LÆ°u đã thống trị vùng Vân Hoang đại địa, để trấn áp những ngÆ°á»i Không Tang sau khi chết vẫn không chịu an pháºn nghỉ ngÆ¡i, hỠđã láºp nên tế Ä‘Ã n trên núi Không Tịch, thiết láºp phong ấn vô cùng lợi hại.
GiỠđây, không ai dám leo lên đỉnh núi ngút trá»i, quanh năm tuyết phủ đó nữa. Truyá»n thuyết kể rằng, sau khi những ngÆ°á»i Không Tang bị đóng Ä‘inh trên núi Không Tịch, thi thể được phân theo bá»™ tá»™c thuá»™c địa thà nh sáu núi lá»›n. Má»—i má»™t núi xác ngÆ°á»i ấy Ä‘á»u khúc khuá»·u ngoằn ngoèo, tá»±a hồ nhÆ° lăng má»™ mãi mãi không có Ä‘iểm dừng. Lăng má»™ tá» vong ấy phân thà nh chÃn tầng, bốn bức tÆ°á»ng lại dùng ngà n vạn xÆ°Æ¡ng trắng xây nên. Má»—i má»™t cá»a cung Ä‘á»u có dán bùa chú cấm cố tá»± tay Trà Giả đại nhân viết. Thi thể cà ng cao quý, tá»· nhÆ° chúa tể các tá»™c, cà ng bị phong ấn sâu trong địa cung.
Thế nhÆ°ng những quá»· hồn kia vẫn không thể an pháºn, tuy bị cấm cố tại lăng má»™, vô phÆ°Æ¡ng rá»i khá»i, nhÆ°ng lại cố gắng mang oan niệm xuyên khá»i địa cung, má»c rá»… đâm chồi thà nh cây thân Ä‘á», hÆ°á»›ng vá» cố đô phÃa Äông than khóc không ngừng. Những “cây†hình ngÆ°á»i ấy má»c chi chÃt khắp núi Không Tịch. Từ xa nhìn lại, trên đỉnh núi trắng nhÆ° tuyết nhÆ° má»c ra rừng san hô Ä‘á», mỹ lệ muôn phần. Song những nhánh cây ấy lại cá»±c kì âm Ä‘á»™c, có thể lôi kéo bất cứ sinh linh nà o tiếp xúc vá»›i nó và o vùng tá» vong. Má»™t trăm năm nay, không ai dám lên núi Không Tịch má»™t bÆ°á»›c, tháºm chà chim chóc cÅ©ng chÆ°a từng bay qua đỉnh núi.
Ngoại trừ quân Ä‘oà n đế quốc ThÆ°Æ¡ng LÆ°u đóng quân trấn giữ Sa Quốc ở Tây Bắc ngoà i thà nh Không Tịch, vùng sa mạc nà y hiếm có mục dân xuất hiện, dù là những tên cÆ°á»ng đạo cÆ°á»›p của tung hoà nh sa mạc, coi trá»i bằng vung cÅ©ng không dám đến gần khu vá»±c tá» vong nà y.
Trong ánh bình minh, Vân Hoán nhìn ngá»n núi đồ sồ phÆ°Æ¡ng xa Ä‘ang dần dần hiện rõ, thần sắc có chút ngẩn ngÆ¡.
Khi còn bé, y cùng ngÆ°á»i nhà bị đế quốc ThÆ°Æ¡ng LÆ°u trục xuất đến vùng nà y. CÆ° trú ở nÆ¡i đây, thiếu niên bÆ°á»›ng bỉnh, lầm lì bị tất cả mục dân bản xứ ức hiếp và cô láºp, không chỉ ngÆ°á»i lá»›n không qua lại vá»›i gia đình y, tháºm chà những đứa trẻ hung hãn trên sa mạc đó cÅ©ng thÆ°á»ng xuyên gây khó dá»… cho hà i tá» Băng tá»™c, sắc mặt trắng bệch nhÆ° y. Má»—i ngà y chỉ cần y Ä‘i má»™t mình, gây hấn và đánh lá»™n là điá»u không thể tránh khá»i.
Những thiếu niên đại mạc đó bản thân cÅ©ng có sá»± kiêu ngạo riêng, tuy kéo bạn đến, nhÆ°ng chÆ°a từng quần ẩu vá»›i má»™t đứa trẻ Băng tá»™c Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c, chỉ khiêu chiến má»™t chá»i má»™t. Bá»n trẻ con mục dân cao và khá»e ấy, váºt lá»™n bắn tên so vá»›i y cà ng thông thạo gấp mÆ°á»i lần, song trong những tráºn đánh ác liệt, y vẫn chiến thắng bởi sá»± hung dữ và ngoan cÆ°á»ng. Cách đánh liá»u mạng nhÆ° váºy dần dần dá»a được bá»n trẻ con mục dân cao to đó. Bất kể có phải là rợ Băng hay không, má»i bá»™ tá»™c dÆ°á»›i ánh mặt trá»i gay gắt trên đại mạc rá»™ng lá»›n Ä‘á»u kÃnh trá»ng tÃnh cách bất khuất, ngoan cÆ°á»ng. Vá» sau, đánh nhau má»—i ngà y không còn là khiêu chiến giữa các chủng tá»™c vá»›i nhau, ngược lại trở thà nh má»™t dạng trò chÆ¡i Ä‘á» sức giữa những đứa trẻ cùng tuổi.
Ão Phổ cao to đè y đánh, nha đầu Diệp Tái NhÄ© ngang tà ng ngà y xÆ°a thÃch lấy roi da quất y, lúc đó A Äô vẫn còn bé tÃ... ChÃnh những ngÆ°á»i đó đã khiến cho thá»i niên thiếu bấp bênh, trôi giạt của y không còn trống trải. Lúc đấy y chẳng qua chỉ là má»™t đứa trẻ Băng tá»™c bình thÆ°á»ng bị lÆ°u Ä‘Ã y, vẫn không biết đám ngÆ°á»i du mục đó lại là di dân bá»™ lạc Hoắc Äồ mà đế quốc truy sát nhiá»u năm.
Thế nhÆ°ng... Äiá»u đó có quan trá»ng gì? Khoảng thá»i gian đó, y không phải quân nhân, không phải thiếu tÆ°á»›ng quân Ä‘oà n Chinh Thiên, y chẳng cần quan tâm ngÆ°á»i bên cạnh có mÆ°u đồ láºt đổ quốc gia của bá»n y hay không. Y chẳng qua là má»™t đứa trẻ mÆ°á»i hai, mÆ°á»i ba tuổi chÆ¡i vá»›i đám trẻ con cùng tuổi, bởi vì trong thà nh Không Tịch không có đứa trẻ Băng tá»™c nà o khác.
Còn nhá»›, có má»™t hôm, nha đầu Diệp Tái NhÄ© Ä‘Æ°a ra Ä‘á» nghị. Cô bé kể rằng bãi đá hoang vắng phÃa Nam bên ngoà i thà nh, dÆ°á»›i chân núi Không Tịch, có má»™t ngôi má»™ cổ xây bằng đá. Trong truyá»n thuyết, đó là nÆ¡i ở của nữ tiên. Và o đêm trÆ°á»›c ngà y trăng tròn, rất nhiá»u mục dân Ä‘á»u đến trÆ°á»›c má»™ quỳ bái, khấn vái, thỉnh cầu sá»± ban phúc của nữ tiên trong má»™. DÆ°á»›i ánh trăng rằm, khi bá»n linh Ä‘iểu và tà ma gà o thét, nữ tiên đó liá»n xuất hiện, Ä‘iá»u khiển chá»›p Ä‘iện chói sáng trên bầu trá»i, xua Ä‘uổi những con ma váºt ấy, bảo há»™ sá»± an toà n của mục dân và váºt nuôi.
"Chúng ta đến đó xem Ä‘i!" Tất cả trẻ con Ä‘á»u chất chứa ná»—i niá»m khát khao phiêu lÆ°u mạo hiểm trong tâm. Nghe xong câu chuyện của Diệp Tái NhÄ©, toà n bá»™ hô hoán đứng dáºy, chen chúc nhau chạy đến ngoại thà nh, y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng bị kéo theo cùng.
Sau đó, tại nÆ¡i hoang vu ngoà i thà nh Không Tịch, những đứa trẻ nhanh chóng bị các cạm bẫy và tráºn pháp kì quái giữ chặt, kêu cứu thất thanh. Cá»a đá cổ má»™ chầm cháºm mở ra, má»™t nữ nhân thanh nhã, mÄ© lệ ngồi trên xe lăn mỉm cÆ°á»i, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang ngẩng đầu ngắm nhìn ánh tà dÆ°Æ¡ng trên cao rá»i xuống bá» mặt đại mạc, trong lòng ôm má»™t con tiểu hồ ly mà u xanh, ánh mắt lanh lợi, chăm chú nhìn những vị khách.
Thiếu niên Băng tá»™c và hết thảy bạn y cùng ngây ngÆ°á»i ra nhìn. Nữ nhân trÆ°á»›c mắt không còn trẻ, tuổi tác Æ°á»›c Ä‘á»™ tam tuần, sắc mặt trắng bệch nhÆ° có bệnh. Y phục toà n thân trắng toát, mái tóc Ä‘en dà i nhÆ° thác nÆ°á»›c tuôn xuống, lúc mỉm cÆ°á»i, sóng mắt ôn nhu nhÆ° má»™ng, trong vẻ dịu dà ng mÄ© lệ khôn tả lại mÆ¡ hồ ẩn hiện khà chất mạnh mẽ.
Rất lâu, nữ nhân trên xe lăn đó má»›i quay đầu lại, hÆ°á»›ng vỠđám trẻ con Ä‘ang hoang mang ấy, nở nụ cÆ°á»i: "Hoan nghênh!"
Äấy là nữ Kiếm Thánh của tiá»n triá»u Không Tang, cùng vá»›i Tôn Uyên là ngÆ°á»i có kiếm thuáºt tối cao trên khắp Vân Hoang đại lục, tên gá»i Má»™ Yên. Từ lúc Không Tang khai quốc đến nay, Kiếm Thánh truyá»n từ Ä‘á»i nà y sang Ä‘á»i khác, sinh ra vô số anh hùng hiệp khách, lÆ°u danh sá» sách. Song danh xÆ°ng Kiếm Thánh chẳng phải chỉ má»™t ngÆ°á»i, má»—i má»™t Ä‘á»i Ä‘á»u có nam nữ hai vị Kiếm Thánh, địa vị ngang nhau. Má»—i ngÆ°á»i được truyá»n thụ và thông hiểu phong cách kiếm thuáºt khác nhau, tá»±a nhÆ° ngà y vá»›i đêm, trá»i cùng đất, tÆ°Æ¡ng há»— sinh tồn. Do rất nhiá»u nguyên nhân, Má»™ Yên ngà y trÆ°á»›c sau khi xuất sÆ°, chÆ°a từng hà nh tẩu trên vùng đất Vân Hoang đã gặp phải biến cố, Ä‘oạn tuyệt ý nghÄ© đặt chân và o hồng trần. Cho nên dù là nữ Kiếm Thánh Không Tang, không nhÆ° sÆ° huynh Tôn Uyên danh chấn thiên hạ, sá»± tồn tại của bà tháºm chà ngÆ°á»i thÆ°á»ng không há» biết đến.
Những Ä‘iá»u nà y, sau khi chÃnh thức bái sÆ° nháºp môn, trong khoảng thá»i gian ba năm y má»›i dần dần biết được. TrÆ°á»›c đó, y chỉ cảm thấy nữ nhân nhÆ° thế tuyệt không phải ngÆ°á»i Ä‘ang sống trong cõi hồng trần nà y, phảng phất nhÆ° hình ảnh lạnh lẽo xuất trần từ khoản thá»i gian nà o xa xÆ°a lắm, khiến lòng ngÆ°á»i sinh lạnh, dấy lên niá»m kÃnh ngưỡng.
Dẹp bá» sá»± gai góc, bÆ°á»›ng bỉnh, thiếu niên Băng tá»™c phủ phục dÆ°á»›i chân nữ tá» dị tá»™c. Và ngÆ°á»i sá» dụng xe lăn ấy nhẹ nhà ng đặt tay lên đỉnh đầu y, truyá»n thụ kiếm quyết. Không ngá» y đã bái má»™t nữ nhân Không Tang là m sÆ° phụ.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
ãåîìåòðèÿ, ãëàìóð, đế đô phù prc, đế đô phú kiemhiep, đế đô phú prc, đế đô phủ prc, bôi tuyết hệ liệt, de do phu thuong nguyet, dpc truyen kinh he liet, ïóøêèí, kÃnh hệ liệt, kÃnh hệ liệt ebook, kÃnh thÆ°Æ¡ng nguyệt, kính h, kinh he liet, kinh thuong nguyet prc, lanh gia he liet, ñêàéëèíê, pha quản, tac pham thuong nguyet, tan thien he liet prc, thuong nguyet prc, thuong nguyet tac pham |
| |