Lạc Minh lúc này đang sải những bước chân cực kì cực kì chậm chạp tiến về phía trước. Không sử dụng thân pháp mà thậm chí còn giảm tốc độ lại nhiều lần. Nếu có tên béo ở đây sợ rằng còn đi nhanh hơn hắn. Nguyên nhân rất đơn giản bởi vì phía trước không xa là một ngọn núi vô cùng uy nga, hùng vĩ. Người bình thường không biết sẽ tưởng phía trước là đầm rồng hang hổ nhưng người tu võ thì hoàn toàn rõ ràng dãy Trường Sơn này là nơi sinh sống của Việt tộc.
Hắn sao lại không muốn sớm về nhà??? Hắn ghét nhà?? Không phải! Hắn sợ nhà? Không phải! Vậy….Nghĩ đến hắn lại đột nhiên rùng mình một cái. Lúc này, phía trước bổng nhiên nổi lên cuồng phong thét gào, mặt Lạc Minh phút chốc biến thành màu trắng, trắng như tờ giấy, đến rồi!!! Cuối cùng cũng đến rồi!!!
-Tiểu tử kia còn biết về đây sao? Hôm nay không dạy ngươi thì ta không phải Lạc Thiên.
Đúng vậy Lạc Thiên-cha của Lạc Minh và cũng là tộc trưởng Việt tộc,được xưng là thiên hạ đệ nhất cao thủ đương thời,và cũng từng là người được Lạc Minh đạt cho danh hiệu cao quý nhất: thiên hạ đệ nhất đáng sợ. Tuy nhiên sau này do sự xuất hiện của một nhân vật khác mà bị rớt top. Nhưng cũng không vì vậy mà hắn bớt đi chút nào sự sợ hãi về ông, ngược lại theo thời gian hắn lớn lên sự sợ hãi đó càng ngày càng tăng.
-Ta biết sai rồi! phụ thân! ta về phòng suy nghĩ kĩ lại hành động của mình.
Lạc Minh dùng giọng điệu rất chi là hối hận để cầu xin. Khuôn mặt chất phát lộ ra vẻ vô cùng thành khẩn.
Lạc Thiên vẫn như không nhìn thấy, vừa ra quyền vừa nói:
-Hứ. Tiểu tử thôi giả bộ đi, người mà biết hối hận sao? Cũng đừng hòng dùng bộ mặt đó lừa gạt ta. Bị ngươi lừa gạt nhiều lần, hết công hiệu rồi.
Lạc Minh cũng chỉ biết cười khổ, ra quyền nghênh đón,…. 4 tiếng sau, “Bốp” một tiếng vang như ai đập thứ gì đó vang lên. Lạc Minh lúc này thương tích đầy mình, hai con mắt như gấu trúc, mặt mày sưng vù. Lạc Thiên dùng tu vi ngang với hắn đánh suốt 4 tiếng cũng may Việt tộc có thể chất cực tốt nếu không hắn đã sớm đi chầu ông bà rồi.
Lạc Minh thở dài một hơi, cuối cùng cũng xong roài. Haiz người ta nói anh tuấn quá cũng bị trời ghét, quả nhiên đúng vậy, phụ thân quá xấu xí nên mới tìm cớ xả giận đây mà hehe, hắn khẽ cười đểu, có vài phần an ủi trong lòng, ai ngờ Lạc Thiên vừa định đi lại nhìn thấy nụ cười này của hắn, nhớ đến năm đó hắn từng nói:”phụ thân xấu xí có người con anh tuấn như ta cần phải hãnh diện mới đúng a”. Nhất thời mặt mày đỏ bừng:
-Đến đây lại đánh một trận!
Lạc Minh: “a……..” khóc không ra nước mắt.
Ngày hôm sau Lạc Thiên gọi Lạc Minh đến phòng mình.Lạc Minh thật ra cũng không bị thương gì chẳng qua là bị chút bầm dập mà thôi dựa vào thể chất mạnh mẽ và vận công liệu thương hôm nay đã khỏi hoàn toàn. Chẳng qua hắn lại nghĩ thầm trong lòng:
-Phụ thân hắn có lẽ sẽ không dần cho mình một trận nữa đi?
Nghĩ đến đây mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Lạc Thiên ngồi trên ghế giữa đại sảnh ánh mắt có chút buồn phiền nhưng cũng có chút nóng cháy nhìn chằm chằm nhi tử quát:
-Ngươi cũng biết qua hai ngày nữa là ngày gì phải không? Còn dám trốn đi chơi, nếu ngươi không về kịp thì thế nào ta cũng bẻ cổ ngươi.
Biết phụ thân rất chú trọng việc này nên hắn cũng không dám nói gì, cuối đầu đáp:
-Việt lễ-lễ hội đặc biệt quan trọng của chúng ta.
-Vậy ngươi cũng biết trong Việt lễ sẽ cử hành thứ gì đi?
Nhắc đến việc này ánh mắt Lạc Thiên vô cùng nóng cháy.
-Đại hội tỷ võ và nghi thức chọn rồng?
-Đúng vậy đại hội tỷ võ ngươi không thắng cũng không sao. Nhưng nếu ngươi không chọn được một con rồng xuất sắc, vậy thì ngươi cứ chờ đi.
Nói đến đây Lạc Thiên bỗng lấy ra một viên ngọc, chậm rãi đi đến giao cho Lạc Minh.
Lạc Minh cầm nó trong tay, viên ngọc vốn trong suốt bỗng nhiên chuyển thành màu vàng kim tỏa sáng rực rỡ. Thấy vậy Lạc Thiên nước mắt đột nhiên tuôn rơi.
-Haha! Ta quả nhiên không có lầm, long châu hóa vàng! Hahaha! Long châu hóa vàng rồi.
Lạc Minh có chút khó hiểu, viên châu này hồ nhỏ hắn luôn cầm chơi thấy nó khi cầm có thể phát sáng nên rất thích. Nhưng sau khi phụ thân thấy được lại giống như phát điên lên vừa khóc lại vừa cười, hắn thấy sợ nên không dám cầm nữa.
Last edited by vippo999; 10-06-2013 at 11:39 AM.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của vippo999
Lạc Thiên lau đi nước mắt, nhìn nhi tử thật sâu sau đó thở dài một hơi,nói:
-Minh nhi, ta có lẽ phải nói cho ngươi biết một số chuyện rồi. Truyền thuyết về thiên long Lạc Long Quân và thiên nữ Âu Cơ hoàn toàn là sự thật, chúng ta đích thực là tộc nhân của họ, chẳng qua vạn vật tự nhiên đều có thịnh ắt có suy, nước chảy đá cũng phải mòn.Thời gian hơn vạn năm trôi qua, tộc nhân ta mặc dù vẫn giữ được dòng máu của tổ tiên nhưng đã loãng đi rất nhiều, hai bản công pháp trấn tộc tuy có thể tu luyện nhưng đã không còn phát huy được 5 phần hiệu quả vốn có. Đã vài trăm năm qua, không có một tộc nhân nào có dòng máu nồng đậm đủ để phát huy hoàn toàn sức mạnh trong hai bản công pháp đó.
Ông lại thở dài:
-Haiz. Việt tộc ta đã không còn hưng thịnh như vẽ bề ngoài nữa.
Lạc Minh hai mắt trợn tròn, cực kì kinh ngạc, truyền thuyết đó hắn cũng nghe qua nhưng cũng chỉ cười xòa, không cho là thật. Mình là có dòng máu thiên long, thiên nữ? Hehe, hắn đột nhiên nở nụ cười đểu, hèn chi mình anh tuấn thần võ như vậy, hông biết thiên long Lạc Long Quân có anh tuấn như mình hem? Hehe.
Lạc Thiên đang cực kì là nghiêm túc nói chuyện đột nhiên thấy hắn cười, liếc mắt là biết trong lòng hắn đang nghĩ gì, chỉ có thể cười khổ, nhi tử tinh ranh này thật chẳng ra làm sao. Đột nhiên cốc đầu hắn một cái lôi hắn ra từ trong suy nghĩ lung tung.
Lạc Minh giật mình tỉnh táo lại, hắn đột nhiên ý thức được một việc cực kì kinh khủng:
-Phụ thân, người cũng không có dòng máu nồng đậm?
Biết làm sao được từ nhỏ an đòn đã quen, hơn nửa phụ thân hắn còn được xưng là thiên hạ đệ nhất cao thủ nên hình tượng của ông trong lòng hắn luôn cao vời vợi.
Lạc Thiên nghe vậy lại cười khổ:
-Nếu ta có được cũng không nói Việt tộc không còn hưng thịnh.Haizz
Đến đây hắn đột nhiên thay đổi giọng nói không còn là giọng điệu buồn thảm như trước nữa mà là lời nói cực kì hưng phấn, mang theo hi vọng vô hạn:
-Nhưng không sao, vài trăm năm… đúng vậy vài trăm năm qua tộc nhân ta luôn hi vọng, cuối cùng hi vọng cũng thành sự thật rồi, một lần xuất hiện đến hai người mang dòng máu nồng đậm của tổ tiên, lại cực kì may mắn là phân biệt ra một người thích hợp tu luyện Thiên long quyết và một người thích hợp tu luyện Thiên nữ thánh pháp, và kẻ mang trong mình dòng máu nồng đậm của thiên long Lạc Long Quân, thích hợp tu luyện Thiên long quyết chính là ngươi. Vật phát sáng đó chính là long châu, dùng để kiểm nghiệm dòng máu của thiên long, lẽ ra lúc ngươi mười ba tuổi mới có thể kiểm nghiệm được nhưng không ngờ dòng máu thiên long trong ngươi lại cực kì nồng đậm, mới năm tuổi đã có thể làm long chau hóa vàng, lúc đó ta không chắc lắm nên không dám khẳng định bây giờ chắc chắn rồi.Hahaha!
Lạc Minh có chút phát ngốc, dòng máu thiên long nồng đậm? Thích hợp tu luyện Thiên long quyết? Mình sao? Thật là mình sao? Nghĩ đến đây khóe miệng lại nhếch lên, Hắc hắc ta ngưu như vậy sao? Chẳng những anh tuấn bây giờ còn ngưu nữa, hehe đàn ông trên đời còn có chỗ để sống sao?
Chẳng qua hắn vẫn còn thắc mắc:
-Phụ thân, người thích hợp tu luyện Thiên nữ thánh pháp là ai?
Người mang dòng máu Thiên nữ nồng đậm rất khó là đàn ông vì dòng máu đó chí âm chí nhu không thích hợp với đàn ông, chỉ có thể là nữ, cũng như dòng máu Thiên long không bao giờ xuất hiện ở phụ nữ vậy.
Nghe thấy lời này Lạc Thiên nở một nụ cười, nụ cười này nhìn kĩ có tám phần giống nụ cười đểu của nhi tử hắn, thì ra hắn mới là người truyền thụ lại cho Lạc Minh:
-Ngươi sẽ sớm biết thoai, hehe
Trông thấy nụ cười này của hắn Lạc Minh rùng mình một cái, hưng phấn, vui vẻ đều biến mất sạch, hắn như rơi vào hầm băng vậy. Bởi vì nụ cười này của phụ thân hắn chỉ thấy có 2 lần, lần này và lần gặp nhân vật đáng sợ kia…Lúc trước hắn vui vẻ vì sau này có lẽ sẽ trừng trị được nàng ta không ngờ bây giờ…
Sẽ không xui xẻo như vậy chứ? Ông trời! Ta hận….
Last edited by vippo999; 26-06-2013 at 03:48 PM.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của vippo999
Chú thích một chút để sau này mọi người không khó hiểu
Địa cầu đại lục là một khối đại lục cực kì to lớn, diện tích bao nhiêu không ai biết rõ, có người bảo rằng những đại năng hiện tại của võ giới muốn đi hết cả đại lục cũng phải mất cả năm trời, từ đó không ai dám ôm tâm niệm đo đạc nữa cả.
Địa cầu đại lục sinh sống rất nhiều chủng tộc khác nhau:
-Tinh linh tộc không có khả năng chiến đấu, là chủng tộc được chào đón nhất vì bọn họ yêu thích thiên nhiên, yêu thích trồng cây, yêu hòa bình,…
-Tộc người khổng lồ không biết tu luyện, trí tuệ không cao, nhưng sức mạnh và thiên phú thể chất lại vô cùng ghê gớm, người khổng lồ trưởng thành là những kẻ mà người tu võ cũng không nguyện ý trêu trọc.
-Tộc người lùn được mệnh danh là bậc thầy vũ khí, họ cũng không tu luyện võ công mà chủ yếu là chế tạo, có thể nói 9/10 trang bị, vũ khí của toàn đại lục là do bọn họ chế tác mà thành. Vì vậy tộc người lùn luôn được tôn trọng, họ có thể dùng trang bị, vũ khí để phòng thủ cũng như tấn công, cũng có thể dùng để đổi sự bảo vệ,…
-Tộc người: là chủng tộc vô cùng trí tuệ cũng là chủng tộc duy nhất có thể tu võ ngoài Việt tộc.
-Việt tộc: Có thể nói Việt tộc thuộc về tộc người bởi theo như truyền thuyết thì Thiên đế vốn là từ một con người tu luyện mà thành vì vậy tướng mạo của hai tộc hoàn toàn giống nhau, chỉ khác là Việt tộc mang dòng máu của Thiên nữ Âu Cơ, mà Thiên nữ vốn đã không còn là người bình thường nữa dòng máu đã được thiên khí tẩy rữa nên hậu nhân của nàng có được thế chất mạnh hơn, hơn nữa Việt tộc còn mang dòng máu của thiên long Lạc Long Quân, vốn dĩ là một vị thần cực kì mạnh mẽ, nên họ có sức mạnh to lớn cũng có thể hiểu được, có người nói nhìn Việt tộc không giống long tộc đó là vì sao?
Đơn giản vì lực lượng lúc đó của thiên long Lạc Long Quân đã không còn bị trói buộc bởi bản thể, muốn thay hình đổi dạng cũng là việc cực kì bình thường, nếu không sao ông lại được xưng là thần.
-Long tộc:Vốn dĩ là chủng tộc mạnh nhất nhưng sau khi thiên long Lạc Long Quân biến mất thì họ lại bắt đầu xuống dốc, Long tộc không thể tu luyện công pháp, họ chỉ có thể thông qua phương pháp nguyên thủy nhất là hô hấp để thu lấy thiên khí trong thiên địa rèn luyện cơ thể, mặc dù không còn cường đại như thời thượng cổ có thể hủy thiên diệt địa nhưng bản thân long tộc lại có thiên phú thể chất mạnh hơn cả tộc người khổng lồ một bậc.Có lẽ là vì dòng máu nên Long tộc cực kì thân thiện với Việt tộc, cả hai đã kết minh với nhau hơn vạn năm. Không thể nói Long tộc và Việt tộc ai mạnh hơn bởi lẽ họ đều mang cùng một dòng máu.
-Cấp bật tu vi của đại lục địa cầu bao gồm: luyện khí, luyện thể, luyện thần, thần thông , đạo, thông thiên…
-3 cấp bậc đầu mỗi cấp chia thành 10 tầng, 3 cấp sau mỗi cấp chia ra làm: sơ kỳ , trung kỳ, hậu kỳ.
- Trang bị, vũ khí chia làm: bạch, hoàng, tử, hắc, sử thi, truyền kỳ, thần thoại….
-Công pháp căn cứ vào cấp bậc tu vi có thể luyện đến mà tính từ cấp 1->6(1 luyện khí…6 thông thiên), dựa vào uy lực và tác dụng công pháp lại chia ra làm 3 chữ là nhân địa thiên. Thông thường công pháp có thể đạt đến cấp 5 trở lên đều là chữ thiên .(Thiên long quyết và Thiên nữ thánh pháp đương nhiên sẽ là cấp 6 chữ thiên) nếu không sao lại gọi là kì diệu nhất đại lục.
-Võ giới là nơi tập trung những người tu võ, bất kì ai đều có thể đến, nơi đó không có quy luật, không có áp chế, là thiên đường của những người tu võ( giang hồ đấy mà). Chia thành 2 phái là chính tà ( hiển nhiên)
Theo như đồn thổi lời ong tiếng ve thì hình như những người mạnh nhất của địa cầu đại lục hiện nay là thông thiên trung kỳ.
Lạc Thiên thực ra chỉ có tu vi thần thông hậu kỳ, đươc xưng là cao thủ đệ nhất thiên hạ vì những người có tu vi cao hơn đều là lão bất tử sống mấy nghìn năm, cũng không mặt dày đi tranh giành cái gì, Lạc Thiên hiện nay có tu vi như vậy nhưng chỉ có 147 tuổi đã được xem là thiên tài nghìn năm có một rồi.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của vippo999