24-11-2008, 07:05 PM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 6: Thanh lâu tiểu tá»
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 6: Thanh lâu tiểu tá»
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Lại nói đến Hà m Nhi ngồi trong kiệu mặc cho ngÆ°á»i ta khiêng đến chá»— bán. Ngồi suốt cả trÆ°a hè mà không ai nghÄ© đến việc cho cô bé ra ngoà i hÃt thở hay Ä‘i vệ sinh. Cho đến lúc tá»›i Tình Phong Quán, cô bé cảm thấy muốn Ä‘i lắm rồi, ngồi trong kiệu cứ nhấp nhổm, mà không dám lên tiếng.
Cuối cùng, cá»— kiệu cÅ©ng dừng lại trong Tình Phong Quán, cô bé nghe thấy đám kiệu phu bá» Ä‘i uống trà , đợi cho đám ngÆ°á»i Lục lão lục ra đến ngoại sảnh má»›i dám nhẹ nhà ng vén rèm kiệu lên nhìn ra ngoà i.
Lúc đó trá»i đã xâm xẩm, cô bé thấy chiếc kiệu Ä‘ang ở trong má»™t tòa viện rá»™ng rãi, chung quanh tối Ä‘en nhÆ°ng ánh đèn lấp lánh tá»a ra từ mấy gian phòng cách đó không xa. Cô bé vẫn sợ hãi không dám ra khá»i kiệu, cảm giác không được Ä‘i vệ sinh khó lòng nhịn được nữa, trong lúc bà bách, nÆ°á»›c mắt bất giác lăn dà i.
Äúng lúc đó, Ä‘á»™t nhiên có tiếng bÆ°á»›c chân Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa chiếc kiệu. Hà m Nhi vá»™i và ng buông rèm kiệu xuống, thu mình lên ghế. NhÆ°ng tiếng bÆ°á»›c chân đã đến trÆ°á»›c kiệu, rèm được vén lên và má»™t cái đầu thò và o.
Trong bóng tối chỉ thấy thân hình ngÆ°á»i đó nhá» thó, tá»±a hồ là má»™t hà i tá», tay cầm má»™t chiếc đèn dầu. Hà i tá» ná» nhìn thấy cô bé “ồ†lên má»™t tiếng Ä‘oạn nói: “Ta không có mắt mất rồi, trong kiệu quả tháºt có má»™t tân nÆ°Æ¡ng tá»!†Nó Ä‘Æ°a cái đèn dầu và o sát mặt Hà m Nhi, cÆ°á»i há»i: “Tiểu cô nÆ°Æ¡ng, Ä‘ang khóc hả?â€
DÆ°á»›i ánh đèn và ng vá»t, cô bé vẫn thấy hà i tá» ná» mi thanh mục tú, dung mạo khá Æ°a nhìn. Quan sát cẩn tháºn má»™t hồi, Hà m Nhi nhìn ra đó là má»™t tiểu nam hà i, tuổi cÅ©ng tÆ°Æ¡ng tợ vá»›i mình. Cô bé hiếm khi tiếp xúc vá»›i những nam hà i tá» cùng trang lứa thà nh ra không dám bắt chuyện, cúi đầu xuống, nÆ°á»›c mắt nhá» giá»t cà ng nhiá»u.
Tiểu nam hà i nhìn cô má»™t hồi, là m vẻ mặt quá»·, nói: “Trong kiệu tối om thế nà y, có gì hay ho đâu nhỉ? Tiểu cô nÆ°Æ¡ng theo ta, ta sẽ Ä‘Æ°a đến chá»— khác.†Nói Ä‘oạn nắm lấy tay cô bé kéo ra khá»i kiệu. Hà m Nhi còn nghi ngá» nhÆ°ng khà lá»±c không mạnh được nhÆ° tiểu nam hà i, Ä‘Ã nh phải bÆ°á»›c theo.
Nam hà i Ä‘Æ°a cô bé và o má»™t gian phòng trống bên cạnh tòa viện, đặt đèn lên chiếc bà n ở giữa phòng. Hà m Nhi ngẩng đầu nhìn, thấy phÃa trên có bà y má»™t tượng thần cưỡi ngá»±a cầm Ä‘ao cao chừng năm xÃch, râu dà i đến ngá»±c, mà y trắng mắt Ä‘á» trông rất Ä‘á»—i cổ quái; cạnh thần tượng còn bà y cả những Ä‘á»™ng váºt nhÆ° sóc và ng, nhÃm, rắn cùng chuá»™t. Cô bé không biết rằng thần tượng là Bạch my thần vẫn được các thanh lâu thá» là m tổ sÆ°, mấy con váºt đó là năm loại Ä‘á»™ng váºt được thanh lâu coi là “NgÅ© tiênâ€, nên lá»™ vẻ kinh hoảng.
Nam hà i nhi chỉ và o má»™t chiếc ghế rồi bảo cô: “Tiểu cô nÆ°Æ¡ng ngồi xuống Ä‘i.â€
Hà m Nhi ngồi xuống mà lòng ngáºp đầy sợ hãi, cô sợ bá»n VÆ°u Tuấn phát hiện mình đã lẻn Ä‘i sẽ truy bắt, lại cảm thấy trong ngÆ°á»i bà bách song không dám nói ra, nÆ°á»›c mắt không ngừng lăn dà i trên khuôn mặt Ä‘á» lá»±ng.
Nam hà i há»i: “Tiểu cô nÆ°Æ¡ng khóc nhiá»u thế? Ở đây dá»… chịu hÆ¡n trong kiệu nhiá»u, tiểu cô nÆ°Æ¡ng không thÃch được ta má»i đến đây à ?†Hà m Nhi lắc đầu.
Nam hà i lại há»i: “Sao tiểu cô nÆ°Æ¡ng cứ mãi không nói gì?â€
Hà m Nhi chỉ cúi đầu lặng thinh.
Nam hà i không kiên nhẫn nổi, há»i: “Tiểu cô nÆ°Æ¡ng bị câm?â€
Hà m Nhi lắc đầu.
Nam hà i hừ má»™t tiếng, lại há»i: “Sao khóc dữ thế?â€
Hà m Nhi vẫn lắc đầu không nói.
Nam hà i ngoái đầu lại, bá»±c mình quát: “Lão tá» không có thá»i gian dây dÆ°a, ngÆ°Æ¡i nói thì tốt, không nói lão tá» sẽ gà ng mồm ra.â€
Thấy cô bé vẫn ngáºm miệng, nó lại há»i: “NgÆ°Æ¡i đói à ?â€
Hà m Nhi lắc đầu.
Nam hà i há»i: “á»m sao?â€
Hà m Nhi vẫn lắc đầu.
Nam hà i liên tục há»i má»™t trà ng, Hà m Nhi chỉ lắc đầu. Mãi đến cuối, nó má»›i há»i: “NgÆ°Æ¡i muốn Ä‘i giải?â€
Hà m Nhi không lắc đầu nữa.
Nam hà i ha hả cÆ°á»i lá»›n: “Nguyên lai tiểu cô nÆ°Æ¡ng muốn Ä‘i giải! Thế thì có khó gì? Äi nà o, ta Ä‘Æ°a cô đến nhà xÃ.â€
Nói rồi nó dẫn cô bé ra khá»i gian nhà , quanh quanh co co mấy báºn ngoà i hà nh lang thì đến nhà xÃ. Hà m Nhi ngá»i thấy mùi thối, rất sợ mùi vị nà y nhÆ°ng muốn giải quyết ná»—i buồn, chần chừ má»™t lúc, rốt cuá»™c cÅ©ng phải Ä‘i và o.
Lúc cô bé bÆ°á»›c ra đã thấy nam hà i đợi ở ngoà i cá»a, má»™t tay bịt mÅ©i má»™t tay xua xua ra vẻ cÆ°á»i cô hôi hám. Hà m Nhi vừa giáºn vừa xấu hổ, quay đầu Ä‘i. Nam hà i cÆ°á»i vang rồi Ä‘Æ°a cô bé trở lại gian nhà lúc trÆ°á»›c, vừa Ä‘i vừa nói: “Ồ, ta thấy tiểu cô nÆ°Æ¡ng không phải là hà i nhi quán nà y má»›i chiêu nạp, đến đây là m gì? Äã không phải là hà i nhi bị bán chắc trốn nhà và o trú ẩn tại quán chúng ta? NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng ta không định thu lÆ°u con cái nhà ngÆ°á»i đâu, ta khuyên tiểu cô nÆ°Æ¡ng sá»›m vá» Ä‘i, tránh bị đánh đòn.â€
Nó quay đầu lại, phát hiện cô bé tịnh không Ä‘i theo mình, bèn dừng lại há»i: “Sao? Không Ä‘i à ? Còn muốn Ä‘i nhà xà nữa à ?†Hà m Nhi đứng nguyên má»™t chá»—, cúi đầu nhìn xuống mÅ©i hà i, không nói câu nà o.
Nam hà i ngắm nghÃa cô bé má»™t hồi, má»›i phát hiện cô có vẻ Ä‘Ã i các, tịnh không giống má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng má»›i bị bán và o, không khá»i lấy là m kỳ quái, há»i: “Tiểu cô nÆ°Æ¡ng từ đâu đến đây?â€
Hà m Nhi khóc òa lên: “Ta… ta bị ngÆ°á»i ta bắt Ä‘i, lại bảo muốn Ä‘em ta Ä‘i bán. Ta muốn vá» nhà .â€
Nam hà i lắc đầu: “Ta biết ngay là cô trốn Ä‘i mà . NgÆ°á»i ta chắc giá» Ä‘ang tìm cô khắp nÆ¡i, cô không thể cứ trốn mãi trong viện nhà chúng ta được.â€
NÆ°á»›c mắt lo lắng lại nhòe nhoẹt khóe mắt Hà m Nhi: “Thế… thế ta phải là m gì?â€
Nam hà i tá» vẻ không liên quan gì đến mình: “Ta là m sao biết được?†Nó quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i, Hà m Nhi lẳng lặng theo sau, không lâu sau hai hà i tá» vỠđến gian nhà có bức tượng thần cổ quái.
Hà m Nhi nghÄ© tá»›i dung mạo hung ác của hai ngÆ°á»i bá»n Ngô, VÆ°u, lòng không khá»i hoảng sợ: “Bá»n há» mà phát hiện mình trốn ra chắc sẽ giáºn lắm. Mình đã trốn ra cá»› gì còn quay lại kiệu để há» Ä‘em bán? Mình biết trốn Ä‘i đâu? Nên là m gì?â€
Nam hà i không biết moi đâu ra hai Ä‘Ä©a Ä‘iểm tâm đặt lên bà n: “Lại đây nà o, nếm mấy món Ä‘iểm tâm danh tiếng của Tình Phong Quán xem sao. Äây là bánh quế thiên tầng, đây là ‘liên tá» sinh tô’, món mà u lục nà y là bÃch ngá»c oản Ä‘áºu hoà ng. Tiểu cô nÆ°Æ¡ng ăn Ä‘i, ăn rồi thì quay vá», đừng để bá»n há» và o bắt, lôi xá»nh xệch ra thì khó coi lắm.â€
Hà m Nhi Ä‘ang đói meo, mấy món Ä‘iểm tâm lại tháºp phần tinh xảo, toan giÆ¡ tay lấy ăn, song nghe câu nói sau rốt của nam hà i lòng lại hoảng kinh, không nén được khóc òa lên.
Nam hà i bÆ°á»›c đến vá»— nhẹ và o lÆ°ng cô bé, dá»— dà nh: “Äừng khóc nữa! Tiểu cô nÆ°Æ¡ng cứ thÃch khóc nhÆ° thế, ngà y sau là m sao sống được trong Yên Thủy tiểu lá»™ng há»—n tạp nà y?â€
Hà m Nhi nghe thấy khẩu khà ôn nhu của cáºu bé lại cà ng không nén được, khóc to hÆ¡n: “Ta muốn vá» nhà , ta nhá»› cha mẹ lắm.â€
Nam hà i tá» thở dà i: “Không có cách nà o đâu. Nhà tiểu cô nÆ°Æ¡ng ở đâu? Nghe khẩu âm hình nhÆ° ở phÆ°Æ¡ng Bắc.â€
Hà m Nhi nói: “Nhà ta ở kinh thà nh.â€
Nam hà i tá»: “Chà , Tô Châu cách kinh thà nh hÆ¡n ngà n dặm, tiểu cô nÆ°Æ¡ng không tá»± vỠđược rồi, đừng mÆ¡ má»™ng nữa Ä‘i.â€
Hà m Nhi cÅ©ng sá»›m biết thế, nghe cáºu bé nói ra nÆ°á»›c mắt cà ng đổ xuống nhiá»u hÆ¡n: “Cha mẹ chắc nhá»› ta lắm. Há» nhất định sẽ phái ngÆ°á»i tìm ta khắp kinh thà nh, không bao giá» ngá» rằng mấy ngÆ°á»i xấu lại mang ta đến chốn xa xôi nà y. Cha…cha chỉ có mình ta, bình nháºt thÆ°Æ¡ng ta nhất, là m sao ngá» rằng hai ngÆ°á»i xấu xa đó dám và o táºn vÆ°á»n nhà bắt ta mang Ä‘i?â€
Nam hà i lấy là m kỳ quái: “Có ngÆ°á»i lá»›n máºt thế Æ°, không dụ dá»— ở chá»— hoang lÆ°Æ¡ng hay chốn đông ngÆ°á»i, lại dám xông và o táºn nhà tiểu cô nÆ°Æ¡ng bắt ngÆ°á»i? Hay là cÆ°á»ng đạo?â€
Hà m Nhi lắc đầu: “Bá»n há» không phải cÆ°á»ng đạo mà là thị vệ trong hoà ng cung. Kỳ tháºt bá»n há» bắt nhầm ngÆ°á»i, lúc phát hiện vốn định giết ta diệt khẩu, sau đó má»›i cải biến chủ ý, mang ta đến đây bán.â€
Cô bé nhá»› lại rồi thao thao kể lại đầu Ä‘uôi tình huống xảy ra ở nhà cùng việc mình bị bắt Ä‘i. NhÆ°ng chuyện Trịnh Hà n Khanh nhá» chuyển giao váºt, Thụy đại nÆ°Æ¡ng mang ngÆ°á»i Ä‘i trốn thì không nói ra, nguyên vì Trịnh Hà n Khanh đã cảnh cáo cô không được tiết lá»™ cho bất cứ ai.
Nam hà i tá» ngoẹo đầu nhìn cô bé, vừa ăn Ä‘iểm tâm vừa lắng nghe, sau cùng há»i: “Cha tiểu cô nÆ°Æ¡ng là ai?â€
Hà m Nhi đáp: “Cha ta tên là Chu Minh Äạo, hiện là m thượng thÆ° bá»™ Lá»… kiêm Hoa cái Ä‘iện đại há»c sỹ.†Phụ thân cô bé thụ phong tÆ°á»›c vị chÆ°a lâu, lúc nháºn thụ phong nhà cá»a được má»™t phen nhiệt náo, tuổi cô còn nhá» nên nhá»› rất rõ phẩm hà m của cha.
Nam hà i tá» báºt cÆ°á»i: “Thượng thÆ° má»›i chả hạ thÆ° cái gì mà con cái cÅ©ng không giữ được? Äại há»c sỹ, chắc là quan lá»›n?â€
Hà m Nhi gáºt đầu: “Äúng, cha ta là m chức to lắm.â€
Nam hà i tá» lại quan sát tỉ mỉ cô bé má»™t lần nữa, cÆ°á»i ồ lên: “Ta không tin, tiểu oa nhi ngÆ°Æ¡i là m sao lại là con nhà nhÆ° thế được?â€
Thá»i đó, những hà i nhi bị bán và o thanh lâu Ä‘a phần xuất thân nhà nông hoặc con nhà nghèo túng, cha mẹ quá Ä‘á»—i khốn cùng, không thể không bán con, cÅ©ng có má»™t phần xuất thân con nhà trung bình, còn thiên kim gia đình là m quan nhÆ° Hà m Nhi Ä‘Ãch xác là cá»±c kỳ hiếm hoi.
Hà m Nhi thấy cáºu bé hoà i nghi thân thế của mình, vừa giáºn vừa sốt ruá»™t: “Ta không có nói dối, sao ta lại phải lừa ngÆ°Æ¡i là m gì?â€
Nam hà i tá» không tá» vẻ gì, thu hết Ä‘iểm tâm trên bà n gói và o khăn tay Ä‘Æ°a cho cô bé Ä‘oạn nói: “Bất kể ngÆ°Æ¡i là thiên kim hay con nhà nghèo, đã đến chá»— rối ren nà y sẽ không thoát được. Gói Ä‘iểm tâm nà y cho ngÆ°Æ¡i, ăn rồi thì trốn Ä‘i.â€
Suốt dá»c Ä‘Æ°á»ng Hà m Nhi phải chịu ấm ức, VÆ°u Tuấn, Ngô CÆ°Æ¡ng cùng Lục lão lục chỉ coi cô bé là má»™t món hà ng không hÆ¡n không kém, hoặc Ä‘Æ¡n giản là má»™t đống bạc trắng nên không nói vá»›i cô câu nà o. Tháºt không dá»… má»›i gặp được tiểu nam hà i nà y, Ãt ra nó cÅ©ng coi cô bé là ngÆ°á»i, nguyện ý nghe cô nói chuyện, không nén được má»›i Ä‘em hết má»i ná»—i khổ sở ra kể lể. Nguyên cô bé cÅ©ng biết tiểu nam hà i nà y không lá»›n hÆ¡n mình, là m sao mà giúp gì được, nhÆ°ng má»›i thố lá»™ được đôi Ä‘iá»u ná»—i niá»m, cáºu ta lại không đồng tình, chỉ muốn Ä‘uổi mình khá»i nhà , nên vừa tức giáºn vừa thÆ°Æ¡ng tâm, không nháºn gói Ä‘iểm tâm mà đứng dáºy bÆ°á»›c ra ngoà i.
Nam hà i lại chạy lên trÆ°á»›c, giữ tay cô bé lại: “Gượm đã, ta còn chÆ°a há»i tên tiểu cô nÆ°Æ¡ng.â€
Hà m Nhi hất tay ra: “NgÆ°Æ¡i không phải là ngÆ°á»i tốt, ta không thèm nghe ngÆ°Æ¡i nói.â€
Nam hà i nhi mỉm cÆ°á»i: “Xem tiểu cô nÆ°Æ¡ng dá»… giáºn chÆ°a nà y, không chừng lại là thiên kim tháºt. Ta có phải là ngÆ°á»i tốt hay không, khó nói lắm. Thế nà y nhé, tiểu cô nÆ°Æ¡ng gá»i ta ba tiếng hảo ca ca, ta sẽ Ä‘Æ°a vá» nhà .â€
Hà m Nhi ngây ra: “NgÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a ta vá» nhà ? NgÆ°Æ¡i biết Ä‘Æ°á»ng Æ°?â€
Nam hà i nhi đáp: “Ta chÆ°a từng rá»i Tô Châu, là m sao biết Ä‘Æ°á»ng?â€
Hà m Nhi xụ mặt, toan mở miệng thì Ä‘á»™t ngá»™t nghe thấy ngoà i cá»a có ngÆ°á»i cất tiếng hô: “Thất nÆ°Æ¡ng có lệnh, má»i ngÆ°á»i lắng nghe nà o! Má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng do Lục lão lục mang đến Ä‘ang lẩn trốn trong quán, Thất nÆ°Æ¡ng kêu má»i ngÆ°á»i lÆ°u tâm tìm kiếm, tìm thấy thì mau dẫn vá».â€
Má»™t ngÆ°á»i hầu chêm và o: “Äúng rồi, Phan đại thiếu gia Ä‘ang tiếp khách, các ngÆ°Æ¡i không được quấy nhiá»…u khách nhân.†Rồi tiếng bÆ°á»›c chân vang lên, má»i ngÆ°á»i đổ Ä‘i tìm kiếm.
Hà m Nhi nghe thấy sắc mặt liá»n nhợt Ä‘i, tay chân lẩy bẩy. Nam hà i là m hiệu bảo cô bé im lặng, nhấc tấm mà n che bà n thá» thần lên, chỉ ngón tay xuống rồi thấp giá»ng bảo: “Nhanh trốn và o đây.â€
Hà m Nhi vá»™i và ng trốn và o dÆ°á»›i bà n. Không lâu sau, tiếng kẹt cá»a vang lên, má»™t ngÆ°á»i nói: “Úi, A Quan, cháu má»™t mình ở đây là m gì?â€
Nam hà i đáp: “NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng bảo cháu và o thắp đèn, bà y biện má»™t Ãt đồ ăn. Hồng thẩm, bên ngoà i có chuyện gì mà ầm Ä© thế?â€
Hồng thẩm đáp: “Nghe nói là má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng trốn mất, nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng sai ngÆ°á»i Ä‘i tìm kiếm.â€
Nam hà i tá» vẻ ngạc nhiên: “Váºy à , từ lúc cháu ở đây ăn cÆ¡m có thấy tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà o đâu.â€
Hồng thẩm thở dà i: “Ta đã bảo là tiểu cô nÆ°Æ¡ng chạy trốn rồi, bá»n há» chả cần phải tìm. Tìm thì tìm, hà tất phải là m ra vẻ kinh thiên Ä‘á»™ng địa?â€
Nam hà i nói: “Äúng rồi, lại là m Hồng thẩm vất vả.†Hồng thẩm còn ca thán thêm hai câu nữa rồi má»›i Ä‘i.
Hà m Nhi trốn dÆ°á»›i gầm bà n, không dám thở, cÅ©ng không dám cá» Ä‘á»™ng. Nam hà i nhi đợi cho Hồng thẩm Ä‘i xa má»›i nhấc khăn che lên, Ä‘Æ°a đèn và o cÆ°á»i há»i: “Thế nà o, gá»i ta là hảo ca ca hay không?â€
Hà m Nhi lúc đó tứ cố vô thân, tiểu nam hà i nà y đã giúp mình qua được má»™t Ä‘áºn nhÆ°ng vẫn còn giáºn thằng oắt nà y không tin gia thế của mình, lại phẫn háºn nó không đồng tình vá»›i mình, còn là m ra vẻ cÆ°á»i trên ná»—i Ä‘au của ngÆ°á»i khác, ngạo khà trong lòng trá»—i dáºy, lắc đầu: “Ta không gá»i! NgÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a ta ra là được. Ta có chết cÅ©ng không cần ngÆ°Æ¡i giúp.â€
Nam hà i nhìn cô bé, mồm chặc chặc hai tiếng, nói: “Dá»… giáºn chÆ°a kìa! Ta còn nói mẹ trẻ ngÆ°Æ¡i má»m xèo, hoà n toà n vô dụng, nguyên lai còn ra vẻ cốt khÃ. Mẹ ta mà thấy nhất định sẽ thÃch lắm. Äược rồi! Tiểu cô nÆ°Æ¡ng muốn Ä‘i thì ta Ä‘Æ°a Ä‘i.†Nói Ä‘oạn cầm gói Ä‘iểm tâm trên bà n, thổi tắt đèn, chui xuống dÆ°á»›i bà n thá»: “Theo ta.â€
Hà m Nhi lấy là m kỳ dị: “Äi đâu?â€
Nam hà i nhi đáp: “Tiểu cô nÆ°Æ¡ng là kẻ trốn chạy còn muốn nghênh ngang Ä‘i bằng cá»a lá»›n chắc? Lục lão tặc đó thủ Ä‘oạn lợi hại, nhất định đã sá»›m bố trà nhân thủ ở cá»a, tiểu cô nÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c ra khá»i Tình Phong Quán má»™t bÆ°á»›c sẽ láºp tức bị bắt ngay. Ta mà đưa tiểu cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i cùng thì mấy tên khốn kiếp đó biết thế nà o được.â€
Hà m Nhi bán tÃn bán nghi, bám theo cáºu bé Ä‘i ra phÃa sau bà n thá».
--- Xem tiếp hồi 7 ----
Tà i sản của livan
Last edited by kedatinh1974; 27-11-2008 at 11:41 PM .
24-11-2008, 09:50 PM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 7: Trà kế thoát thân
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 7: Trà kế thoát thân
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Hà m Nhi chui xuống dÆ°á»›i bà n thá» má»›i phát hiện trên bức tÆ°á»ng phÃa sau có má»™t cá»a thông, nam hà i dẫn cô bé bÆ°á»›c qua cá»a sang má»™t gian sảnh, trên sảnh huyên náo, tá»±a hồ Ä‘ang tiếp khách.
Nam hà i thò đầu và o xem xét rồi má»›i cùng Hà m Nhi Ä‘i hẳn sang. Cánh cá»a thông ra phÃa sau má»™t tấm bình phong, ngăn cách vá»›i đám ngÆ°á»i trên sảnh.
Hà m Nhi ngẩng đầu lên nhìn, sảnh Ä‘Æ°á»ng quả rất lá»›n, bố trà cá»±c kỳ xa hoa, tiếng cÆ°á»i, tiếng sênh ca không ngá»›t vá»ng và o tai, nghe chừng phải hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i Ä‘ang yến ẩm.
Nam hà i cùng Hà m Nhi luồn khá»i bình phong má»™t quãng, Ä‘i qua má»™t cánh cá»a rồi lại luồn qua má»™t hà nh lang hẹp, phÃa cuối hà nh lang là má»™t cầu thang dẫn xuống bên dÆ°á»›i. Hai đứa bé Ä‘i được chừng mÆ°á»i hai báºc, quanh co mấy lần thì đến được má»™t khung cá»a nhá».
Nam hà i nói: “ChÃnh là đây rồi.†Äoạn đẩy cá»a và chỉ ra ngoà i.
Hà m Nhi không do dá»± nhÆ°ng thấy bên ngoà i tối om, lại không biết đây là đâu nên không dám nhảy ra khá»i cá»a.
Nam hà i nhi cÆ°á»i giá»…u: “Tiểu cô nÆ°Æ¡ng nhát quá, má»›i nhìn thấy chá»— tối đã sợ rồi. Äược, để ta tiá»…n tiểu cô nÆ°Æ¡ng má»™t Ä‘oạn.†Nó nhảy xuống trÆ°á»›c, nguyên lai cánh cá»a đó không thông thẳng xuống đất mà cách mặt đất chừng năm xÃch.
Nam hà i nhảy xong, quay ngÆ°á»i lại nói: “Tiểu cô nÆ°Æ¡ng nhảy xuống Ä‘i, ta đỡ.†Hà m Nhi nhảy xuống, nam hà i giÆ¡ tay ra đỡ nhÆ°ng chân trụ không vững thà nh ra phải thoái lui hai bÆ°á»›c, hai đứa cùng lăn chiêng ra mặt đất.
Hà m Nhi toan đứng dáºy, nam hà i giữ tay cô bé lại nói: “Suỵt.â€
Hai đứa nghe thấy tiếng bÆ°á»›c chân vang lên, có hai ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i Ä‘ang lá»›n tiếng tranh luáºn.
Má»™t giá»ng nói ồ ồ: “Ta sá»›m hoà i nghi vị huynh đệ kết bái cuả ngÆ°Æ¡i có vấn Ä‘á». Y quá hiểu nhân tình ở Yên Thủy tiểu lá»™ng nà y, là m thế nà o còn để cho tiểu cô nÆ°Æ¡ng chạy thoát được? Chả lẽ y Ä‘ang giở trò quá»· gì?â€
Má»™t ngÆ°á»i khác đáp: “Lục lão lục tuy gian trá nhÆ°ng không giở loại thủ Ä‘oạn hạ lÆ°u nà y ra vá»›i ta. ChÆ°a kể bán tiểu cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i, y cÅ©ng có phần.â€
NgÆ°á»i trÆ°á»›c đó lại nói: “Hừ, ngÆ°Æ¡i đáp ứng cho hắn cái gì, sao ta không biết?â€
NgÆ°á»i sau nói: “Hắn là kẻ buôn bán, tất nhiên phải vòi vÄ©nh tà chút, trÆ°á»›c thì vòi chúng ta, sau lại vòi chủ mua.â€
NgÆ°á»i trÆ°á»›c há»i: “Hắn đòi bao nhiêu?â€
NgÆ°á»i sau đáp: “Nghe hắn nói là hai phần.â€
NgÆ°á»i trÆ°á»›c lại hừ má»™t tiếng: “Äòi nhiá»u thế! Má»™t ngà n năm trăm lạng của chúng ta phải chia thà nh nhiá»u phần để cúng cho hắn sao?â€
NgÆ°á»i sau đáp: “Chuyện nà y thì ta không rõ. Ta vốn định hôm nay sẽ há»i hắn cho rõ rà ng, ai ngá» gặp phải chuyện lãng xẹt nà y, ngân phiếu đến tay lại không nhiên bay Ä‘i mất.â€
Hà m Nhi lúc nà y má»›i nhìn rõ, thì ra cô bé Ä‘ang ở trong má»™t con ngõ bé tẹo, hai ngÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện Ä‘Ãch thị Ngô CÆ°Æ¡ng cùng VÆ°u Tuấn. Hai ngÆ°á»i đó vừa tranh cãi vừa Ä‘i dần đến chá»— nam hà i và cô bé.
Hà m Nhi thấy tim Ä‘áºp thình thịch, hai kẻ kia chỉ Ä‘i thêm và i bÆ°á»›c nữa là dẫm lên hai hà i tá». Nam hà i ôm cô bé nằm bất Ä‘á»™ng dÆ°á»›i đất, ý niệm xoay chuyển trong đầu: “Hai tên khốn kiếp Ä‘ang đến lại là thị vệ ở kinh thà nh. Sao mà xui thế, không nhiên lại đụng nhằm chá»— bá»n chúng? Là m thế nà o mà gạt được chúng?â€
Nó thò tay khua khoắng khắp mặt đất, bốc một nắm bùn xoa lên mặt mình và Hà m Nhi, rồi vò tóc cô bé rối tung lên. Hà m Nhi không hiểu tên oắt nà y định là m gì, không nhịn được kêu “a†lên.
Hai ngÆ°á»i Ngô, VÆ°u nghe thấy tiếng kêu, vá»™i và ng chạy tá»›i. Ngô CÆ°Æ¡ng quát: “Ai đó?â€
Nam hà i nắm lấy tay Hà m Nhi, là m ra vẻ má»™t ngÆ°á»i què, ngẩng lên cất giá»ng rè rè: “Äại lão gia, xin hãy bố thÃ! Huynh đệ chúng con đã hai ngà y nay không có há»™t cÆ¡m nà o, xin đại gia nhón tay cho mấy đồng.†Nói rồi giÆ¡ tay nắm lấy vạt áo Ngô CÆ°Æ¡ng, bùn đất lấm lem ống tay áo y.
Ngô CÆ°Æ¡ng mắng: “Tiểu khất cái, cút mau!†rồi phất tay đánh và o mặt nam hà i. Nam hà i ngã lăn xuống đất, toà n thân lấm đầy bùn, lồm cồm bò dáºy đẩy Hà m Nhi ra sau lÆ°ng: “Tiểu đệ, hai vị đại gia nà y Ä‘á»™c ác lắm, không cho thì thôi còn xuất thủ đánh ngÆ°á»i. Chúng ta mau Ä‘i thôi!†Nói Ä‘oạn kéo Hà m Nhi lẩn và o trong má»™t góc khác của con ngõ.
Hai ngÆ°á»i Ngô, VÆ°u đứng trong bóng tối không nhìn thấy dung mạo Hà m Nhi, lại nghe nam hà i gá»i cô bé là tiểu đệ, nhất thá»i cÅ©ng không nghi ngá», chỉ mắng hai tên tiểu cái vô gia cÆ° trú ẩn trong cái ngõ tồi tà n. Hai ngÆ°á»i má»›i Ä‘i được và i bÆ°á»›c, VÆ°u Tuấn Ä‘á»™t ngá»™t nghÄ© ra má»™t chuyện, ngoái đầu lại gá»i: “Ồ, tiểu khất cái, quay lại đây.â€
Nam hà i thất kinh, dừng bÆ°á»›c quay đầu lại, hà m hà m hồ hồ thốt lên: “Gì cÆ¡?â€
VÆ°u Tuấn bÆ°á»›c tá»›i, nam hà i sợ y nháºn ra Hà m Nhi, vá»™i đẩy cô bé ra sau, bÆ°á»›c lên trÆ°á»›c mặt chặn ngang ngõ.
VÆ°u Tuấn há»i: “NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i bản địa? NgÆ°Æ¡i có biết Tình Phong Quán nà y ngoà i cá»a trÆ°á»›c và cá»a sau còn có lối ra nà o khác không?â€
Nam hà i là m ra vẻ ngây ngô: “Tình Phong Quán? Tình Phong Quán là gì? Äại gia muốn đến chá»— quan sai chăng?â€
VÆ°u Tuấn chỉ và o bức tÆ°á»ng cao vút trong ngõ: “Là kỹ viện nà y nà y.†Nam hà i nói: “Kỹ viện nà y? Tiểu nhân không biết. Kỹ viện thì là m cái gì?â€
Ngô CÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c lên nói: “Nó chỉ má»™t thằng ngốc, há»i cÅ©ng vô dụng thôi. Äi nà o.â€
VÆ°u Tuấn Ä‘ang định quay Ä‘i, Ä‘á»™t nhiên chú ý thấy y phục của nam hà i tuy bẩn thỉu nhÆ°ng không há» rách rÆ°á»›i, tuyệt không giống vá»›i tiểu khất cái, y sinh nghi, giÆ¡ tay chá»™p đầu thằng bé: “NgÆ°Æ¡i không phải là khất cái! NgÆ°Æ¡i là m gì ở đây? Nói mau!â€
Tiểu nam hà i thân thủ khá linh hoạt, lòn ngÆ°á»i xuống tránh thoát, váºn lá»±c hất chân má»™t cái, má»™t tấm ván gá»— Ä‘á»™t ngá»™t bắn vá»t lên, vừa hay Ä‘áºp trúng bẹn VÆ°u Tuấn. VÆ°u Tuấn kêu lên thảm thiết, tức giáºn mắng chá»i: “Há»—n tiểu tá», ngÆ°Æ¡i muốn chết!â€
Nam hà i sá»›m đã quay ngÆ°á»i bá» chạy, lao đến chá»— Hà m Nhi gà o lên: “Nhanh chạy nà o.†Rồi lôi tuá»™t cô bé lao Ä‘i.
Hai ngÆ°á»i VÆ°u, Ngô vừa chá»i váng lên vừa nhanh chóng Ä‘uổi theo, đến đầu ngõ thì bóng dáng hai tiểu hà i mất hút. Hai ngÆ°á»i nhìn tả nhìn hữu, thấy má»™t lối thông ra bá» sông, má»™t lối thông ra phố. VÆ°u Tuấn sáng mắt, thấy trên bá» sông ẩn Æ°á»›c có bóng ngÆ°á»i di Ä‘á»™ng, kêu lên: “Bên nà y!†Hai ngÆ°á»i liá»n Ä‘uổi theo.
Äuổi đến bá» sông thì thấy má»™t chiếc thuyá»n nhá» Ä‘ang ngược lên thượng du, má»™t thân ảnh nhá» thó đứng ở đầu thuyá»n, trong tay cầm má»™t cây sà o dà i chống thuyá»n. Lúc bấy giá» trăng sáng sao thÆ°a, hai ngÆ°á»i Ngô, VÆ°u nhìn rõ ngÆ°á»i Ä‘ang đẩy thuyá»n chÃnh là nam hà i vừa chạm trán trong ngõ nhá», trên thuyá»n còn có má»™t hà i tá» nữa trông giống nhÆ° Hà m Nhi.
Ngô CÆ°Æ¡ng kêu lá»›n: “Con ranh Ä‘ang ở trên thuyá»n! Mau Ä‘uổi.â€
Thuyá»n nhá» nên Ä‘i không nhanh, hai ngÆ°á»i Ngô, VÆ°u chạy theo hÆ¡n mÆ°á»i bÆ°á»›c đã gần Ä‘uổi kịp.
Ngô CÆ°Æ¡ng thấy lòng sông khá hẹp, thuyá»n lại cách bá» không xa bèn Ä‘á» khà nhảy lên, quăng ngÆ°á»i xuống thuyá»n.
Nam hà i đã liệu trÆ°á»›c, dụng lá»±c và o sà o đẩy mạnh, con thuyá»n lao Ä‘i khiến Ngô CÆ°Æ¡ng không có chá»— đặt chân, tức thì lao tùm xuống sông. Y là ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng bắc, không biết bÆ¡i, hoảng hốt kêu lên oa oa, uống liá»n mấy ngụm nÆ°á»›c.
Nam hà i đẩy thuyá»n Ä‘i, đứng trên thuyá»n ha hả cÆ°á»i vang: “Thế là dìm chết tên ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng bắc nà y.â€
VÆ°u Tuấn không biết bÆ¡i, không dám nhảy xuống cứu, trong lúc nguy cấp nhặt lấy má»™t Ä‘oạn thừng trên bá» ném xuống cho Ngô CÆ°Æ¡ng nắm và o, luống cuống kéo y lên. Toà n thân Ngô CÆ°Æ¡ng Æ°á»›t sÅ©ng, lên đến bá» vừa phun nÆ°á»›c phì phì vừa chá»i mắng. Bị nam hà i cho nếm khổ đầu, hai ngÆ°á»i trong lòng đại háºn, phóng mắt nhìn thấy thuyá»n đã Ä‘i xa Ä‘Ã nh chạy bá»™ dá»c bá» sông Ä‘uổi theo.
Äi Ä‘á»™ và i chục bÆ°á»›c, lòng sông thình lình rá»™ng ra, trên mặt sông có hÆ¡n mÆ°á»i con thuyá»n đèn Ä‘uốc sáng choang Ä‘ang Ä‘á»—, nhất thá»i không thể phân biệt rõ đâu là thuyá»n của tiểu nam hà i.
Äây chÃnh là dòng sông phÃa sau Yên Thủy tiểu lá»™ng, các gia viện Ä‘á»u có bến, rất nhiá»u thuyá»n Ä‘áºu lại, có khách là lại lên thuyá»n. Thuyá»n phu thấy hai kẻ hung thần ác sát vung Ä‘ao xông lên lùng sục Ä‘á»u hô hoán, có ngÆ°á»i dùng thổ ngữ Tô Châu thóa mạ, có ngÆ°á»i kêu cha gá»i mẹ phù há»™.
Hai ngÆ°á»i sục sạo má»™t hồi vẫn không thấy thuyá»n của tiểu nam hà i, Ä‘á»u tức giáºn vô cùng. VÆ°u Tuấn nói: “Không bắt được thằng lá»i thì thôi, nhất định phải tóm được oa nhi vá».â€
Ngô CÆ°Æ¡ng nói: “Oa nhi đó đáng giá má»™t ngà n năm trăm lạng, là m sao có chuyện không tóm vỠđược? Tặc tiểu tá» cÅ©ng không thể bá» qua, lão tá» không cho nó má»™t tráºn thì không xả được uất khà trong tâm.â€
Hai ngÆ°á»i Ä‘i dá»c bá» sông, phÃa trÆ°á»›c là má»™t cây cầu nhá». Cả hai cùng lên cầu, phóng mắt nhìn xuống hạ du thì thấy má»™t chiếc thuyá»n khả nghi.
Ngô CÆ°Æ¡ng lá»›n tiếng rủa: “Há»—n tiểu tá», chân tay nhanh nhẹn gá»›m, đã Ä‘i được xa thế sao?â€
VÆ°u Tuấn nói: “Tiểu tặc nà y trÆ¡n nhÆ° chạch. Hình nhÆ° nó là ngÆ°á»i bản địa, má»™t tên tiểu hà i đồng có chạy cÅ©ng thoát khá»i Tô Châu thà nh được. Äợi đến mai chúng ta tìm kiếm cẩm tháºn quanh khu bá» sông nà y, bắt cả hai oa nhi má»™t thể.â€
Ngô CÆ°Æ¡ng giáºn cà nh hông, gầm lên: “Con mẹ nó, chúng ta từ kinh thà nh đến đây, thẳng Ä‘Æ°á»ng thuáºn lợi thế mà đến cái Tô Châu thà nh bé bằng lá»— mÅ©i nà y lại xảy chân, bị má»™t tiểu ngoan đồng đùa bỡn.â€
VÆ°u Tuấn hừ lên má»™t tiếng: “Không biết lai lịch của tiểu tặc nà y thế nà o, vì sao lại dẫn con ranh đó Ä‘i trốn? Hay nó được ngÆ°á»i ta sai khiến, dẫn oa nhi Ä‘i rồi Ä‘em bán? Bà nÆ°Æ¡ng há» Tôn nà y gian hoạt vô bỉ, nói không chừng chÃnh tiện nhân nà y sai ngÆ°á»i đến giở trò. Ngà y mai chúng ta bắt được tiểu tặc phải há»i cho rõ rà ng.â€
Ngô CÆ°Æ¡ng lại gầm lên: “Ai dám cản mÅ©i lão tá», lão tá» không cho hắn má»™t tráºn không xong! Hừ, lão tá» chỉ muốn nhanh nhanh cầm tiá»n trong tay để Thanh Trúc cô nÆ°Æ¡ng của Tình Phong Quán bồi tiếp lão tá», hưởng thụ má»™t phen đã Ä‘á»i.â€
Nói đến Thanh Trúc, hai gã Ä‘á»u thấy trong lòng rạo rá»±c, lá»i lẽ trở nên ô uế. Nói má»™t hồi vẫn không thấy bóng dáng hai hà i tá», hai gã cÅ©ng không có cách gì, quyết định tìm Lục lão lục thÆ°Æ¡ng lượng, bèn cất bÆ°á»›c bá» Ä‘i.
--- Xem tiếp hồi 8 ----
Tà i sản của livan
Last edited by kedatinh1974; 27-11-2008 at 11:41 PM .
25-11-2008, 10:32 AM
Chân tiểu nhân Nhất đại thánh tăng
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 93
Thá»i gian online: 5 giá» 20 phút 15 giây
Thanks: 0
Thanked 32 Times in 20 Posts
Thiên Quan song hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 8: Triệu Quan ca ca
Nguồn: Vô Tranh hà - Nhạn Môn Quan
NgÆ°á»i dịch: K5
Tuy nhiên thuyá»n của nam hà i Ä‘ang Ä‘áºu ngay dÆ°á»›i chiếc cầu. NÆ¡i đó tuy âm ám, lại là chá»— ẩn tà ng tốt nhất. Nam hà i lom khom ở đầu thuyá»n, giÆ¡ tay bịt miệng Hà m Nhi, ngẩng đầu nhìn lên lắng nghe hai ngÆ°á»i Ngô, VÆ°u nói chuyện. Äợi đến khi tiếng bÆ°á»›c chân Ä‘i xa, nam hà i má»›i buông Hà m Nhi ra, cÆ°á»i nụ: “Hai tên khốn kiếp đó Ä‘i rồi. Thế nà o, tiểu cô nÆ°Æ¡ng thấy có hay không?â€
Hà m Nhi thở hắt ra má»™t hÆ¡i, tim vẫn Ä‘áºp liên hồi, nhìn sang nam hà i thấy nó thần khà đầy mặt, tá»±a hồ không có vẻ gì khẩn trÆ°Æ¡ng, xem những kinh hiểm vừa rồi chẳng qua là trò đùa nghịch. Cô bé chỉ cảm thấy thằng lá»i nà y cổ quái vô cùng, trừng mắt nhìn mà không đáp.
Nam hà i nhi lại nói: “Tiểu cô nÆ°Æ¡ng không thấy hay à , thì thôi váºy. Vừa nãy ta đã cứu tiểu cô nÆ°Æ¡ng má»™t phen, có được tÃnh là ngÆ°á»i tốt không? Tiểu cô nÆ°Æ¡ng cho ta biết tôn tÃnh đại danh chứ?â€
Hà m Nhi hÆ¡i ngần ngừ: “Ta tên là Hà m Nhi.â€
Nam hà i nhi nói: “Chu Hà m Nhi? Tên nà y sao chẳng hay tà nà o. Ta thấy má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u tên là Oanh Oanh, Thụy Lan, tên của tiểu cô nÆ°Æ¡ng rất hiếm.â€
Hà m Nhi tịnh không biết đó là những nhân váºt trong các vở kịch thịnh hà nh Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i ‘Tây SÆ°Æ¡ng KÃ’, ‘Bái Nguyệt Äình’, ‘Sô Mai’, nghe nam hà i bảo tên mình không đẹp bèn tức giáºn nói: “Tên ngÆ°Æ¡i thì hay ở chá»— nà o?â€
Nam hà i nhi cÆ°á»i đáp: “Tên ta hay lắm. Ta há» Hác, tên Ca Qua. Chữ ca trong xÆ°á»›ng ca, qua trong can qua.â€
Hà m Nhi nghe thấy tháºt kỳ quái, thốt lên: “Hác Ca Qua[1]? Cái tên nà y cÅ©ng tháºt kỳ quái.â€
Nam hà i nhi nói: “Kỳ quái chá»— nà o? Tiểu cô nÆ°Æ¡ng cứ lẩm nhẩm và i lần sẽ quen miệng ngay.â€
Hà m Nhi lẩm bẩm: “Hác Ca Qua, Hác Ca Qua.â€
Nam hà i nhi vá»— tay cÆ°á»i lá»›n: “Thông minh!â€
Hà m Nhi lúc đó má»›i tỉnh ngá»™, nguyên lai thằng lá»i nà y Ä‘ang lấy cô bé là m trò tiêu khiển, vừa giáºn vừa xấu hổ: “Hay nhỉ, ngÆ°Æ¡i tháºt là loại ngÆ°á»i xảo trá.â€
Nam hà i nhi cÆ°á»i tÆ°Æ¡i: “Vì muá»™i đã gá»i ta ba tiếng hảo ca ca, ta cÅ©ng sẽ khen lại ba câu. Hảo, hảo, hảo.â€
Hà m Nhi giáºn dữ: “NgÆ°Æ¡i là loại ngÆ°á»i gì thế? Không cho ngÆ°Æ¡i gá»i ta nhÆ° váºy.â€
Nam hà i cÆ°á»i hi hi: “Bao nhiêu ngÆ°á»i muốn ta gá»i há» là con mà ta không muốn. Váºy ta gá»i muá»™i là Hà m Nhi.â€
Hà m Nhi vẫn không đồng ý: “NgÆ°Æ¡i phải gá»i ta là Chu cô nÆ°Æ¡ng.â€
Nam hà i nhi ha hả cÆ°á»i vang: “Tiểu cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i theo ta mà còn lên mặt nhÆ° thế à ? Ta không đùa vá»›i tiểu cô nÆ°Æ¡ng nữa, vá» nhà thôi.â€
Hà m Nhi tức thì lo lắng: “Không, ngÆ°Æ¡i không được Ä‘i. Ta…ta má»™t mình ở đây thì là m thế nà o?â€
Nam hà i bảo: “Ta có Ä‘i cùng là đi cùng Hà m Nhi của ta thôi, còn Chu đại tiểu thÆ° thì không dám phụng bồi.â€
Hà m Nhi Ä‘Ã nh nói: “Äược rồi, ngÆ°Æ¡i tùy tiện kêu ta là gì cÅ©ng được. NgÆ°Æ¡i không được Ä‘i.â€
Nam hà i phủi bùn bám trên y phục, đứng dáºy, giÆ¡ sà o lên chống thuyá»n, nói: “Chúng mình phải nhanh lên Ä‘Æ°á»ng, đợi lúc bá»n Lục lão lục Ä‘uổi đến thì không dá»… tẩu thoát đâu.â€
Hà m Nhi gáºt đầu, nhá»› ra má»™t chuyện bèn há»i: “Rốt lại ngÆ°Æ¡i tên là gì?â€
Nam hà i đáp: “Hảo ca ca của muá»™i Ä‘i không đổi há», ngồi không đổi tên, há» Triệu tên Quan.â€
Hà m Nhi lẩm bẩm cái tên Triệu Quan, thầm nhủ: “Cái tên nà y không khó nghe lắm.â€
Má»™t lúc sau, nam hà i chống thuyá»n đến má»™t ngã tÆ° trên sông. Hai hà i tá» nghe thấy có tiếng bÆ°á»›c chân vang lên, bá» sông bên hữu có má»™t đám ngÆ°á»i Ä‘ang chạy tá»›i, Hà m Nhi vá»™i nói: “Là đuổi theo muá»™i thì phải?â€
Triệu Quan tấp thuyá»n và o sát bá», lẫn và o chá»— có bảy thá»›t thuyá»n Ä‘ang Ä‘á»—, vẫy tay là m hiệu cho Hà m Nhi rạp xuống, tá»± mình thò đầu lên ngó nghiêng. Nó thấy má»™t đám hắc y nhân cầm Ä‘ao vác kiếm chạy trên bá», tổng số phải đến ba chục ngÆ°á»i, lẳng lặng vây chặt trạm tuần tra váºn lÆ°Æ¡ng.
Triệu Quan thấp giá»ng nói vá»›i Hà m Nhi: “Không phải là thủ hạ của Lục lão lục. Mấy tên khốn kiếp đó không nhanh váºy được.â€
Trạm tuần tra chỉ là má»™t gian nhà ngói nhá», Triệu Quan biết những trạm tuần tra kiểu nà y cứ cách mÆ°á»i dặm trên bá» sông lại có má»™t cái, ban ngà y có quân binh trông coi. Con Ä‘Æ°á»ng váºn tải trên sông của Tô Châu phủ xÆ°a nay vẫn yên bình, trong trạm tuần tra đó có năm binh lÃnh thay nhau trông coi, lúc nà y Ä‘á»u Ä‘ang trùm đầu ngủ kỹ. Äám hắc y nhân trao đổi ám hiệu, thình lình phá cá»a xông và o vung Ä‘ao chém xuống.
Binh lÃnh lúc đó má»›i láºt Ä‘áºt tỉnh dáºy, kêu lên kinh hoảng: “Kẻ nà o?â€, “Tặc tá» lá»›n máºt!â€, “Ôi chao, mẹ Æ¡i!†từ trong gian nhà vẳng ra ba tiếng Ä‘ao kiếm tÆ°Æ¡ng giao cụt lủn, binh lÃnh Ä‘ang lúc kinh hoảng há»—n loạn, là m sao mà chống cá»± được, thoáng sau tất cả đã im lìm.
Trong đám hắc y nhân vang lên má»™t giá»ng nói già nua: “Äá»u giải quyết cả rồi chứ?â€
Những ngÆ°á»i còn lại đáp: “Vâng.â€
Lão già lại nói: “Cởi hết y phục bá»n chúng ra, nhét thi thể và o bao rồi dìm xuống sông.†Lại có tiếng ngÆ°á»i vâng dạ.
Lão già tiếp tục: “Chiếu theo đúng kế hoạch, các ngÆ°Æ¡i mặc y phục quân binh và o rồi đợi ở đây. Äến lúc thuyá»n váºn lÆ°Æ¡ng đến thì lên thuyá»n gây loạn. Là m cho gá»n gà ng, không được để lá»™ dấu tÃch, đến DÆ°Æ¡ng Châu lại Ä‘á»™ng thủ tiếp.â€
Tiếp đó có mấy ngÆ°á»i mang năm cái bao bố ra bá» sông, nhất nhất quẳng hết xuống, nÆ°á»›c văng tung tóe, cá»± ly cách chá»— Triệu Quan và Hà m Nhi không đầy mÆ°á»i trượng. Hai hà i tá» nằm rạp xuống đáy thuyá»n, không dám thở mạnh.
Äám hắc y nhân nhanh chóng rá»i khá»i trạm tuần tra, cất bÆ°á»›c rá»i Ä‘i. Äúng lúc đó, lại có tiếng bÆ°á»›c chân vang lên, má»™t bá»n ngÆ°á»i cầm Ä‘uốc ồn à o chạy tá»›i. Hắc y nhân dừng bÆ°á»›c, Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, tá»±a hồ vô cùng kinh nghi.
Lão giả thủ lÄ©nh thấp giá»ng: “NgÆ°á»i đến chÆ°a biết là địch hay bạn, đừng vá»™i xuất thủ, đợi ta thăm dò má»™t chút.†Rồi cao giá»ng thốt: “NgÆ°á»i đến là ai? Lúc nà y còn đến đây là m gì?â€
Bá»n ngÆ°á»i má»›i đến nhìn thấy hắc y nhân liá»n ngây ra, dừng bÆ°á»›c lại, má»™t ngÆ°á»i bÆ°á»›c lên vòng tay nói: “Tại hạ Tô Châu Lục lão lục, lấy buôn bán ngÆ°á»i là m sinh ý, vẫn được gá»i là Tô Châu Lão Lục. Xin há»i chÆ° vị là bằng hữu lá»™ nà o?â€
Lão giả hừ má»™t tiếng đáp: “Lão phu Lang Hoa của bang Giang Nam.â€
Lục lão lục cả kinh: “Nguyên lai là má»™t trong ba vị đầu mục của Giang Nam Bang, Phá Bi Thần Chưởng Lang gia! Thất kÃnh thất kÃnh. Tiểu nhân thÆ°á»ng ngà y vẫn nghe thanh danh quý bang vang dá»™i, sinh lòng kÃnh ngưỡng nhÆ°ng chÆ°a từng có may mắn gặp được nhân váºt trong bang. Hôm nay không biết thá»i váºn Ä‘Æ°a đẩy thế nà o lại có may mắn gặp được kim diện Lang lão anh hùng! Nhá»› năm xÆ°a Lang lão anh hùng nhất chưởng kÃch chết Thái Hồ bang chủ, Ä‘Æ¡n thân đốt sạch Thái Hồ bang, võ công cái thế, danh chấn giang hồ. Hôm nay tiểu nhân gặp được Lang lão anh hùng, eo hùm lÆ°ng hổ, tinh thần quắc thÆ°á»›c, già nhÆ°ng còn gân lắm, tháºt danh bất hÆ° truyá»n. Tiểu nhân đúng là tam sinh hữu hạnh, tam sinh hữu hạnh!†Ngữ khà của gã biến đổi, lá»™ rõ vẻ cung kÃnh pha lẫn xiểm nịnh, có phần sợ sệt.
Nên biết rằng Giang Nam Bang nà y là bang há»™i Hắc đạo có thế lá»±c mạnh nhất bá» nam TrÆ°á»ng Giang, Lục lão lục bất quá chỉ là má»™t tên buôn ngÆ°á»i nhá» xÃu, tuy được coi là nhân váºt trong Hắc đạo nhÆ°ng địa vị cá»±c thấp, tất nhiên phải táºn lá»±c bốc thÆ¡m đầu mục của Giang Nam Bang.
Lang Hoa nghe mấy lá»i nịnh hót của Lục lão lục, chỉ cÆ°á»i hăng hắc há»i: “Không biết Lục lục gia dẫn theo ngần ấy thủ hạ đến đây vì chuyện gì?â€
Lục lão lục đáp: “Tháºt không dám giấu, má»™t tên tiểu oa nhi mà tiểu nhân má»›i mua hôm nay đã chạy trốn, vừa nãy có ngÆ°á»i thấy nó trốn ở bá» sông, món sinh ý nà y không nhá», vì thế tiểu nhân má»›i suất lÄ©nh thủ hạ đến bắt vá».â€
Lang Hoa nói: “Ta có thấy tiểu oa nhi nà o đâu, chắc nó trốn đâu đây bên bá» tả.â€
Lục lão lục đáp: “Vâng, vâng.†Äoạn láºt Ä‘áºt rá»i Ä‘i.
Äúng lúc đó có tiếng khua nÆ°á»›c vang lên, má»i ngÆ°á»i quay đầu lại nhìn, tuy tối om nhÆ°ng vẫn thấy được má»™t bóng Ä‘en từ từ tiến tá»›i, nhìn tháºt kỹ là má»™t con thuyá»n lá»›n, trên thuyá»n có cắm má»™t lá tam giác kỳ xà mà u xanh. PhÃa sau lá cá» có hai cá»— thuyá»n nữa, tổng cá»™ng là ba cá»— Ä‘á»u neo gần trạm tuần tra.
Trừ ba ngÆ°á»i Hà m Nhi cùng Ngô, VÆ°u là ngÆ°á»i nÆ¡i khác, những ngÆ°á»i còn lại cùng biết đó là thuyá»n váºn chuyển lÆ°Æ¡ng thảo, cá» xà hình tam giác cắm trên thuyá»n chÃnh là tiêu xà của đại bang váºn lÆ°Æ¡ng Thanh Bang.
Lang Hoa biến sắc, vòng tay nói: “Lục lão lục, ta thấy hôm nay trăng đẹp, lại không có đại sá»± gì, muốn Ä‘Æ°a huynh đệ Ä‘i uống rượu, tản bá»™. Giá» xin cáo từ.†Lại thấp giá»ng Ä‘e: “NgÆ°Æ¡i nhìn thấy việc của ta, ná»a câu cÅ©ng không được tiết lá»™, bằng không cẩn tháºn cái mạng chó.â€
Lục lão lục nghe thấy khẩu khà của y nghiêm lạnh, sợ đến nhợt nhạt mặt mà y, gáºt đầu liá»n liá»n, nhá» tiếng đáp: “Tiểu nhân hiểu rồi, hiểu rồi. Lang lão anh hùng mạnh giá»i.†Lang Hoa vá»™i và ng suất lÄ©nh thủ hạ rá»i khá»i, biến mất và o bóng tối.
[1]: Hác Ca Qua gần âm với 'Hảo ca ca'
Tà i sản của phongtrancuongkhach
Chữ ký của phongtrancuongkhach
Last edited by kedatinh1974; 27-11-2008 at 11:41 PM .
25-11-2008, 07:50 PM
Chân tiểu nhân Nhất đại thánh tăng
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 93
Thá»i gian online: 5 giá» 20 phút 15 giây
Thanks: 0
Thanked 32 Times in 20 Posts
Thiên Quan song hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 9: Ngoan đồng hà tặc
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh hà - Nhạn Môn Quan
Lục lão lục thấy bá»n Lang Hoa Ä‘i rồi má»›i thở hắt ra má»™t hÆ¡i. Ngô CÆ°Æ¡ng há»i: “Äám ngÆ°á»i đó là m gì mà khoa trÆ°Æ¡ng thế nhỉ?â€
Lục lão lục vá»™i nói: “Ngô huynh đừng nói bừa. Äó là nhân váºt trong Giang Nam Bang, không được trêu và o! Trong bang đó, ngÆ°á»i nà o cÅ©ng vÅ© công cao cÆ°á»ng, vừa nãy hỠđịnh giết sạch chúng ta, cÅ©ng may là chúng ta chÆ°a đến hồi mạt váºn.â€
Ngô CÆ°Æ¡ng mắng: “Con mẹ nó, lại có loại ngang ngược thế à ? Lão tá» không sợ hắn.â€
Lục lão lục không muốn sinh ra lắm chuyện, quay sang quát thủ hạ: “Còn đứng ngây ra đó là m gì, Ä‘i tìm mau!†Hắn mang theo hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i thủ hạ ngõ hầu tản ra tìm kiếm khắp các ngóc ngách ven sông, VÆ°u Tuấn cùng Ngô CÆ°Æ¡ng cÅ©ng Ä‘i theo. Cả bá»n tìm kiếm má»™t hồi, chợt nghe thấy tiếng khua nÆ°á»›c, má»™t ngÆ°á»i kêu vang lên: “Nhìn kìa! Con thuyá»n kia cổ quái chÆ°a!â€
Ngay giữa lòng sông má»™t con thuyá»n nhá» Ä‘ang tá»± xuôi vá» hạ du. Lục lão lục cÅ©ng thủ hạ đồng loạt Ä‘uổi theo, Ngô CÆ°Æ¡ng cÅ©ng bám riết. VÆ°u Tuấn lại thấy khả nghi, lÆ°u lại trên bá» sông quan sát chung quanh.
Triệu Quan thấy bá»n ngÆ°á»i của Lục lão lục chạm trán vá»›i Giang Nam Bang, trong lòng chỉ mong đôi bên xuất thủ choảng nhau sứt đầu mẻ trán, nó và Hà m Nhi sẽ nhân lúc há»—n loạn tẩu thoát. Nà o ngá» Lang Hoa lại bá» Ä‘i dá»… dà ng nhÆ° thế, bá»n Lục lão lục đổ ra tứ phÃa truy tìm, tình thế nguy hiểm vô cùng. Nó nhìn sang đại thuyá»n của Thanh Bang, linh cÆ¡ máy Ä‘á»™ng, trong lòng thầm nhủ: “Äà nh mạo hiểm váºy!â€
Láºp tức nó lẳng lặng đẩy con thuyá»n nhá» sát và o má»™t thuyá»n váºn lÆ°Æ¡ng, thì thầm vá»›i Hà m Nhi: “Chúng ta trốn lên đại thuyá»n.†Lúc con thuyá»n nhỠẩn và o bóng của thuyá»n váºn lÆ°Æ¡ng, nó lấy ra má»™t ngá»n tiểu Ä‘ao, cắt đứt dây thừng má»™t thuyá»n bên cạnh, đẩy mạnh má»™t cái mặc cho con thuyá»n dáºp dá»nh theo sóng trôi Ä‘i.
Thấy bá»n Lục lão lục đã Ä‘uổi theo con thuyá»n nhá», Triệu Quan ôm lấy Hà m Nhi Ä‘Æ°a sát và o mạn đại thuyá»n rồi dụng lá»±c đẩy mạnh cho cô bé leo và o trong thuyá»n trÆ°á»›c. Hà m Nhi lăn xuống sà n, toan nhổm dáºy ra mạn thuyá»n tiếp ứng Triệu Quan thì nghe má»™t ngÆ°á»i quát to: “Tặc tiểu tá», nguyên lai ngÆ°Æ¡i trốn ở đây! Còn không mau thò mặt ra?â€
NgÆ°á»i vừa quát chÃnh là VÆ°u Tuấn. Hắn đứng lại trên bá» sông, thấy trên má»™t con thuyá»n nhỠẩn Æ°á»›c có bóng ngÆ°á»i di Ä‘á»™ng liá»n chạy đến ria sông, nhảy xuống má»™t chiếc thuyá»n. Hắn không biết chèo thuyá»n, để tránh không tái láºp lại thảm cảnh ngã xuống nÆ°á»›c nhÆ° Ngô CÆ°Æ¡ng bèn thi triển khinh công, chỉ đạp chân xuống thuyá»n là m trụ, vững và ng lÆ°á»›t qua năm sáu con thuyá»n, đến thẳng thuyá»n của Triệu Quan. Thấy trong thuyển chỉ có mình Triệu Quan, VÆ°u Tuấn vÆ°Æ¡n tay chá»™p lấy áo thằng bé, quát to: “Tiểu oa nhi đâu?â€
Triệu Quan không trốn và o đâu được, láºp tức bị VÆ°u Tuấn tóm cổ, thầm rủa trong lòng: “Tên trá»c khốn kiếp nà y cÅ©ng thông minh, không Ä‘uổi theo con thuyá»n kia.†NhÆ°ng ngoà i miệng lại nói: “Tiểu oa nhi nà o?â€
VÆ°u Tuấn vung tay vả cho nam hà i má»™t cái, tức giáºn: “Há»—n tiểu tá», còn ra vẻ ngu ngốc nữa sao?â€
Triệu Quan bị hắn đánh cho tóe hoa cà hoa cải trÆ°á»›c mắt, lá»›n tiếng chá»i: “Tặc tá» chết bầm, đồ khốn nạn, chỉ dám khi phụ tiểu hà i nhi thì có tác dụng gì?â€
VÆ°u Tuấn nhá»› lại lúc ở trong ngõ bị tiểu tặc nà y đá miếng gá»— trúng bẹn, đến giá» còn Ä‘au liá»n bốc há»a, vung chân lên đá ngay và o tiểu phúc Triệu Quan. Triệu Quan lãnh đòn, kêu ầm lên, mồm vẫn không ngừng thóa mạ.
VÆ°u Tuấn Ä‘e: “NgÆ°Æ¡i không chịu nói ta sẽ đánh chết ngÆ°Æ¡i.â€
Triệu Quan mắng: “Con mẹ ngÆ°Æ¡i, tiên sÆ° tổ tông mÆ°á»i tám Ä‘á»i nhà ngÆ°Æ¡i.â€
VÆ°u Tuấn đại ná»™, tay đấm chân đá, đánh Ä‘áºp không tiếc tay. Không ngá» niên ká»· nam hà i còn nhá», cứng cá»i lại có thừa, bị đánh dữ dá»™i nhÆ° váºy song không ngừng chá»i rủa, nhất định không chịu nói ra nÆ¡i Hà m Nhi ẩn núp.
VÆ°u Tuấn đánh Ä‘áºp má»™t hồi cÅ©ng không có tác dụng gì, đánh nữa có khi giết chết Triệu Quan. Hắn lại đá thêm má»™t cÆ°á»›c rồi dá»a cáºu bé: “NgÆ°Æ¡i mà không nói, ta sẽ cắt tai ngÆ°Æ¡i, sau đó sẽ cắt đầu ngón tay. NgÆ°Æ¡i nói hay không?â€
Triệu Quan giÆ¡ tay lau vết máu trên mép, Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i ha ha. VÆ°u Tuấn ngẩn ra, trong tình cảnh nà y mà thằng oắt con còn cÆ°á»i nổi, bèn mắng má»: “Tiểu há»—n đản, cÆ°á»i cái gì?â€
Triệu Quan biết Hà m Nhi Ä‘ang ở trên mạn đại thuyá»n, cá»± ly rất gần, chỉ cần cô bé thò đầu ra sẽ bị VÆ°u Tuấn nhìn thấy, bèn tá»± nhủ: “Phải lừa cho hắn Ä‘i xa má»™t chút, Hà m Nhi sẽ an toà n.†Nó lên tiếng: “Ta cÆ°á»i ngÆ°Æ¡i ngu xuẩn. Ta mà nói ra chá»— tiểu oa nhi trốn, ngÆ°Æ¡i nhất định sẽ đến tìm, đúng không?â€
VÆ°u Tuấn nói: “Vá»› vẩn! Còn không nói mau?â€
Triệu Quan đáp: “Ta sợ ngÆ°Æ¡i không có khả năng tìm được đâu. Vừa nãy tiểu oa nhi biết không thoát khá»i ma trảo của các ngÆ°Æ¡i nên đã khóc má»™t tráºn rồi đâm đầu xuống sông tá»± táºn rồi. NgÆ°Æ¡i muốn tìm cứ nhảy xuống đó từ từ tìm kiếm.â€
VÆ°u Tuấn bán tÃn bán nghi, há»i: “Äang yên Ä‘ang là nh sao nó lại nhảy xuống sông?â€
Triệu Quan đáp: “Ta là m sao biết được? Chắc là tiểu oa nhi biết các ngÆ°Æ¡i định Ä‘em bán và o thanh lâu, không muốn là m cô nÆ°Æ¡ng ở đó nên cạn nghÄ©.â€
VÆ°u Tuấn giÆ¡ tay tóm lấy áo Triệu Quan, nhấc bổng lên: “Tiểu tá» nà y nói năng không câu nà o tháºt cả. Tiểu há»—n đản, ngÆ°Æ¡i là loại ngÆ°á»i gì? Vì sao lại dẫn tiểu oa nhi Ä‘Ã o tẩu?â€
Triệu Quan tÃnh toán rằng Lục lão lục cùng thủ hạ phát hiện ra con thuyá»n lúc trÆ°á»›c không có ngÆ°á»i chắc sẽ nhanh chóng quay lại, thằng cha bắc phÆ°Æ¡ng nà y không biết mình song những kẻ khác Ä‘á»u là ngÆ°á»i bản địa tất nháºn ra, ý niệm xoay chuyển, lên tiếng: “Không dám giấu ngÆ°Æ¡i, ta là tiểu tá» của Lá»™ng Nguyệt Lâu, tên là Tiểu NgÆ°u. Tôn má má cho ta ba lạng bạc bảo ta Ä‘Æ°a tiểu cô nÆ°Æ¡ng trốn đến Lá»™ng Nguyệt Lâu. NgÆ°Æ¡i coi, bến nà y không phải là cá»a sau của Lá»™ng Nguyệt Lâu sao? Ta vừa chèo thuyá»n ra đến đây, ai ngá» lại bị ngÆ°Æ¡i đợi sẵn.â€
VÆ°u Tuấn vốn đã nghi ngá» thằng lá»i nà y là ngÆ°á»i do Tôn má má phái Ä‘i, giá» nghe nó nói váºy láºp tức tin liá»n, quát: “Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i nói tháºt chứ, tiểu cô nÆ°Æ¡ng đã bị Ä‘Æ°a và o Lá»™ng Nguyệt Lâu? Tôn lão bà tá» bảo ngÆ°Æ¡i nói láo, gạt ta là tiểu cô nÆ°Æ¡ng đã nhảy sông tá»± táºn, đúng không?â€
Triệu Quan giả bá»™ kinh dị, thuáºn miệng hùa theo: “á»i, sao ngÆ°Æ¡i lại biết? Tháºt là liệu sá»± nhÆ° thần. NgÆ°Æ¡i đã Ä‘oán đúng rồi thì ta không lừa ngÆ°Æ¡i nữa. NgÆ°Æ¡i muốn tìm tiểu cô nÆ°Æ¡ng thì cứ đến Lá»™ng Nguyệt Lâu tìm Tôn má má, nhÆ°ng đừng nói là ta mách, không thì ba lạng bạc kia ta không lấy được đâu.â€
VÆ°u Tuấn kêu “ồ†rồi ngẩng đầu nhìn lên bá» sông, định hô hoán bá»n Lục lão lục, song le Triệu Quan lại nói: “Cháºm đã! Tôn má má tinh minh vô cùng, sá»›m đã giấu tiểu oa nhi và o má»™t nÆ¡i các ngÆ°Æ¡i không thể tìm được. Các ngÆ°Æ¡i cùng xông và o Lá»™ng Nguyệt Lâu chất vấn, bà ta liá»u chết không nháºn thì các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không là m gì được.â€
VÆ°u Tuấn há»i: “Bà ta giấu con nhãi ở đâu?â€
Triệu Quan đáp: “Chá»— đó rất bà máºt, ngay cả Lục lão lục cÅ©ng không biết. NgÆ°Æ¡i cho ta ba lạng bạc, ta sẽ dẫn ngÆ°Æ¡i đến đó.â€
VÆ°u Tuấn thấy nó vòi tiá»n, thầm nhủ đúng là phÆ°á»ng tiểu tỠđầu Ä‘Æ°á»ng xó chợ, chỉ cần có tiá»n là chuyện gì cÅ©ng là m, bèn đáp: “Không thà nh vấn Ä‘á», ta cho ngÆ°Æ¡i ba lạng bạc.â€
Triệu Quan giả đò hoan hỉ: “NgÆ°Æ¡i nói thì phải giữ lá»i đấy. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i không được gá»i thêm ngÆ°á»i khác, ta chỉ dẫn má»™t mình ngÆ°Æ¡i Ä‘i thôi, ngÆ°Æ¡i mà gá»i cả đám theo thì ta không dẫn.â€
VÆ°u Tuấn há»i: “Vì sao?â€
Triệu Quan đáp: “Dẫn theo má»™t đám đông, Tôn má má sẽ biết ta đã tiết lá»™ bà máºt. Nếu dẫn theo má»™t mình ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i vÅ© công cao cÆ°á»ng, tá»± thân cÅ©ng cứu được oa nhi, mang theo cô bé đến chất vấn Tôn má má, bà ta sẽ không thể chối cãi.â€
VÆ°u Tuấn Ä‘ang do dá»±, lại nghe Triệu Quan lẩm bẩm: “Oa nhi đó có gì hay ho mà đáng giá đến má»™t ngà n năm trăm lượng? Ngần ấy ngân lượng mà ở Tình Phong Quán cÅ©ng đủ cho ngÆ°Æ¡i hưởng thụ má»™t tháng. NhÆ°ng nếu phải chia thà nh hai phần cho huynh đệ của ngÆ°Æ¡i thì chỉ được ná»a tháng thôi, ná»a tháng chẳng qua là mÆ°á»i lăm đêm, là m sao mà đủ được.â€
VÆ°u Tuấn nghe váºy, trong lòng máy Ä‘á»™ng. Y vốn là loại láºt lá»ng, lúc trÆ°á»›c trốn khá»i kinh thà nh là chủ ý của y, tiện tay kéo theo Ngô CÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c là tăng thêm can đảm, sau là dá»±a và o há» Ngô giúp đỡ ngõ hầu thuáºn lợi Ä‘em Hà m Nhi đến Tô Châu. Giao tình của y và Ngô CÆ°Æ¡ng rất nhạt nhẽo, lúc trốn chạy thì chung thuyá»n, hiện giá» sá»± tình đã thà nh, có thể cùng hoạn nạn chứ không thể cÅ©ng hưởng thụ. Y nguyên coi thÆ°á»ng Ngô CÆ°Æ¡ng, sinh lòng muốn gạt bá» Ä‘i. Giá» nghe Triệu Quan nói váºy, ác tâm trá»—i dáºy, thầm nhủ: “Ta cứ nói láo vá»›i tên há» Ngô nà y là tiểu oa nhi đã chết rồi, ngấm ngầm nói rõ vá»›i Lục huynh đệ bán tiểu oa nhi Ä‘i rồi cho Ä‘i hai phần tiá»n, lẽ nà o y lại không đồng ý? NhÆ°ng là m sao mà lừa Ngô CÆ°Æ¡ng dá»… thế được?â€
Triệu Quan nhìn sắc mặt VÆ°u Tuấn đã Ä‘oán biết tâm ý, chêm và o: “Ta Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i Ä‘i tìm tiểu oa nhi, ngÆ°Æ¡i không lá»™ ra thì ai mà biết được. NgÆ°Æ¡i lá»±a lúc nói vá»›i há» Ngô là oa nhi đã đâm đầu xuống sông tá»± táºn, có rất nhiá»u ngÆ°á»i trên bá» chứng kiến. Lục lão lục là huynh đệ kết bái của ngÆ°Æ¡i sẽ giúp ngÆ°Æ¡i nói dối. NgÆ°Æ¡i cứ để Lục lão lục ra mặt, mang oa nhi đến Nam Kinh tìm má»™t kỹ viện có tiếng nà o đó, giá tiá»n chỉ có cao hÆ¡n Lá»™ng Nguyệt Lâu mà thôi. Cầm tiá»n trong tay rồi, ngÆ°Æ¡i và há» Ngô Ä‘Æ°á»ng ai nấy Ä‘i. Qua má»™t thá»i gian ngÆ°Æ¡i quay lại Yên Thủy tiểu lá»™ng mà vung tay tiêu xà i, thế không phải kÃn kẽ nhÆ° thiên y vô phùng sao? Kể cả sau nà y há» Ngô phát hiện ngÆ°Æ¡i quay lại Yên Thủy tiểu lá»™ng, há»i ngÆ°Æ¡i có tiá»n từ đâu thì ngÆ°Æ¡i cứ bảo là thắng ở đổ trÆ°á»ng, cho ngÆ°á»i bản địa và i ba lạng bạc giúp ngÆ°Æ¡i là m chứng. Tháºt là sạch sẽ, không có dấu vết gì.â€
VÆ°u Tuấn nghe nam hà i suy tÃnh chu đáo, bị thuyết phục đến Ä‘á»™ Ä‘á»™ng tâm. Lúc đó, Lục lão lục và Ngô CÆ°Æ¡ng Ä‘ang quay vá», y không hô hoán lên mà thấp giá»ng: “Tiểu tá», ta nghe ngÆ°Æ¡i váºy. Mau Ä‘Æ°a ta Ä‘i tìm oa nhi, những đừng hòng giở trò vá»›i ta.â€
Triệu Quan đáp: “NgÆ°Æ¡i đồng ý cho ta ba lạng bạc, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên ta không đùa rồi.†Lại nói tiếp: “Ta phải chèo thuyá»n, ngÆ°Æ¡i buông ta ra.â€
VÆ°u Tuấn buông áo Triệu Quan ra, giục: “Là m nhanh lên!â€
Tà i sản của phongtrancuongkhach
Last edited by kedatinh1974; 27-11-2008 at 11:42 PM .
26-11-2008, 07:49 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 10: Thanh Bang lÆ°Æ¡ng thuyá»n
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 10: Thanh Bang lÆ°Æ¡ng thuyá»n
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh hà - Nhạn Môn Quan
Triệu Quan cầm sà o đẩy con thuyá»n sang bá» bên kia, rẽ và o má»™t con lạch nhá» xÃu. Hai bên bá» lạch toà n là những ngôi nhà thấp lè tè lợp ngói Ä‘en, chÃnh là nÆ¡i dân cÆ° sinh sống nổi danh thiên hạ của Tô Châu. Nhà nà o trông ra bá» sông Ä‘á»u có thủy môn, cạnh má»—i thủy môn lại có buá»™c hai ba con thuyá»n nhá». Triệu Quan cho thuyá»n chạy ngoằn ngoèo má»™t hồi, luẩn quẩn trong lạch, thoáng sau VÆ°u Tuấn đã hoà n toà n mất phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng. Y đâm ra nghi vấn: “Còn chÆ°a tá»›i sao?â€
Triệu Quan đáp: “Sắp đến rồi. á»’, ngÆ°Æ¡i nhìn há»™ ta xem cuối con lạch nà y có phải có má»™t ngôi miếu nhá» không?â€
VÆ°u Tuấn thò đầu ra xem, quả nhiên thấy ở đằng xa có mấy ánh đèn Ä‘o Ä‘á», đáp: “Hình nhÆ° thế.â€
Triệu Quan nói: “NgÆ°Æ¡i nhìn kỹ chÆ°a? Không sai chứ?â€
VÆ°u Tuấn dõi mắt nhìn, đáp: “TrÆ°á»›c cá»a có má»™t cái lÆ° lá»›n, không sai, Ä‘Ãch xác là má»™t ngôi miếu vÅ©.â€
Y nháºn ra con thuyá»n đứng im không nhúc nhÃch liá»n há»i: “Ở đó sao?†Quay đầu lại má»›i nháºn ra trên thuyá»n còn có má»—i mình, nam hà i không biết đã Ä‘i đâu mất.
VÆ°u Tuấn đại ná»™, đứng lên phóng mắt nhìn tứ phÃa nhÆ°ng trong con lạch tối om, dân cÆ° hai bên yên tÄ©nh vô cùng, nà o có thấy bóng dáng nam hà i ở đâu? Y giÆ¡ tay định cầm sà o thì thấy con sà o Ä‘ang lá»nh bá»nh cách đó mÆ°á»i trượng, nhÆ° thể bị nam hà i cố ý quăng xuống nÆ°á»›c. VÆ°u Tuấn loay hoa loay hoay, vừa vá»™i vừa giáºn, chỉ Ä‘Ã nh giáºm chân đứng lại trong thuyá»n, rủa thầm tiểu nam hà i gian hoạt vô bỉ, rõ rà ng chỉ là má»™t tên tiểu đồng trói gà không chặt váºy mà có thể đùa bỡn y thảm thÆ°Æ¡ng.
Triệu Quan từ bé đã sinh trưởng ở Tô Châu, cá»±c kỳ quen thuá»™c vá»›i những con lạch phụ cáºn, lần nà y lừa Ä‘Æ°a VÆ°u Tuấn lá»t và o trong con lạch rắc rối có chÃn khúc quanh, mÆ°á»i tám ngã rẽ rồi nhảy lên bá», lẩn và o má»™t gian nhà ngói mà tẩu thoát.
Nó chạy trở lại bá» sông phÃa sau Yên Thủy tiểu lá»™ng, thấy bá»n Lục lão lục đã bá» Ä‘i bèn nhảy xuống má»™t con thuyá»n nhá», chèo đến bên mạn đại thuyá»n Thanh Bang, bám và o dây buồm mà leo lên thuyá»n. Nó ngồi chồm há»—m trên sà n thuyá»n, thấp giá»ng gá»i: “Hà m Nhi, muá»™i ở đâu? Huynh là Triệu Quan đây.†Má»™t bóng Ä‘en từ góc thuyá»n mò ra nói: “Muá»™i ở đây. Huynh không sao chứ?â€
Triệu Quan cÆ°á»i: “Hảo ca ca của muá»™i không sao. Tên trá»c khốn kiếp đó bị huynh lừa Ä‘i rồi.â€
DÆ°á»›i ánh trăng, Hà m Nhi thấy mÅ©i nó sÆ°ng phồng, chắc bị đánh rất Ä‘au, nÆ°á»›c mắt liá»n chảy dà i. Cô bé vừa táºn mắt thấy Triệu Quan thà bị đánh Ä‘áºp cÅ©ng không chịu nói ra chá»— mình ẩn nấp, trong lòng vạn phần cảm kÃch, cảm giác hảo ca ca là ngÆ°á»i tốt nhất trên Ä‘á»i, có gá»i má»™t trăm tiếng hảo ca ca cÅ©ng không đủ Ä‘á»n đáp, vừa khóc vừa nói: “Vì sao huynh lại tốt vá»›i muá»™i nhÆ° thế?â€
Triệu Quan cÆ°á»i: “Vì muá»™i là thân nhân của ta, ta tá»± nhiên phải che chở cho muá»™i rồi.â€
Hà m Nhi thấy môi nó rách toạc, lúc nói là m Ä‘á»™ng đến khóe môi hình nhÆ° rất Ä‘au, khóc tỉ tê: “Huynh đừng nói nữa, để muá»™i lau mặt cho huynh.â€
Cô bé lấy khăn tay ra, nhúng nÆ°á»›c rồi nhẹ nhà ng lau sạch những vết máu trên mặt Triệu Quan. Thấy khuôn mặt dá»… coi của nó bị đánh đến ná»—i nổi khối tÃm xanh, lòng Ä‘au nhÆ° cắt, vừa lau vừa chảy nÆ°á»›c mắt.
Lúc trÆ°á»›c Triệu Quan bị VÆ°u Tuấn đánh Ä‘áºp tà n nhẫn, má»›i đầu không có cảm giác gì, hiện giá» cảm thấy toà n thân Ä‘au nhÆ° dần, mắng chá»i: “Con mẹ nó, có ngà y ta sẽ trả lại hắn tráºn đòn nà y.â€
Nó thấy Hà m Nhi khóc mãi, cÆ°á»i nói: “NgÆ°á»i Ä‘au là ta, muá»™i khóc cái gì?†Rồi lấy má»™t gói nhá» từ trong ngá»±c ra, chÃnh là điểm tâm của Tình Phong Quán, bảo: “Vừa nãy muá»™i không có lòng dạ nà o ăn uống, giá» có đói không?â€
Hà m Nhi quả đã đói ngấu rồi, nhón lấy má»™t miếng thiên tầng cao, cắn má»™t miếng rồi nói: “Sao huynh không ăn?â€
Triệu Quan đáp: “Ta và muá»™i không có gì không chia sẻ được. Muá»™i thấy ta bị đánh thì Ä‘au lòng đến rÆ¡i lệ; ta thấy muá»™i ăn là bao tỠđã no rồi.†Hà m Nhi nghe nó hồ thuyết bát đạo mà không cÆ°á»i nổi.
Triệu Quan ngắm cô bé ăn Ä‘iểm tâm, Ä‘á»™t ngá»™t kể: “HÆ¡n má»™t năm trÆ°á»›c, có má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng không chịu nổi Ä‘Ã y Ä‘á»a của Lá»™ng Nguyệt Lâu đã nhân lúc trá»i tối trốn Ä‘i. Sau đó bị bắt vá», bị Tôn má má đánh cho sống dở chết dở. Ta có gặp qua tiểu cô nÆ°Æ¡ng đó, lá»›n lên chắc rất đẹp, tuổi cÅ©ng xấp xỉ muá»™i. Tôn má má đó nổi tiếng bạo ngược, luôn tâm ngoan thủ lạt vá»›i những cô nÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i tay. Tiểu cô nÆ°Æ¡ng đó bị bắt vá» không đầy má»™t tháng thì treo cổ tá»± sát.†Äoạn thở dà i.
Từ lúc gặp Triệu Quan đến giá», Hà m Nhi chỉ thấy y luôn liến thoắng, luôn mồm bỡn cợt, đây là lần đầu tiên được nghe nó nói mấy lá»i Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh. Cô bé tỉnh ngá»™: “Nguyên lai huynh ấy muốn cứu mình, chắc huynh ấy sợ mình cÅ©ng sẽ giống nhÆ° tiểu cô nÆ°Æ¡ng kia.†Trong lòng cảm Ä‘á»™ng, cô bé há»i: “Tôn má má đó vì sao lại ác Ä‘á»™c vá»›i tiểu cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy?â€
Triệu Quan giải thÃch: “Bà ta muốn tiểu cô nÆ°Æ¡ng há»c táºp cách tiếp khách, tiểu cô nÆ°Æ¡ng không chịu nghe lá»i, không giúp bà ta kiếm tiá»n nên bị bà ta đánh chá»i.â€
Hà m Nhi lại há»i: “Tiếp khách là gì? Là tiếp đãi khách nhân Æ°?â€
Triệu Quan sinh trưởng ở kỹ viện, tất nhiên hiểu rõ những ngoắt ngoéo chốn buôn hÆ°Æ¡ng bán phấn, dầu sao nó còn nhá», đối vá»›i chuyện nam nữ còn chÆ°a hiểu tà gì, giá» Hà m Nhi không hiểu nhÆ°ng không biết giải thÃch thế nà o cho hợp nhẽ, Ä‘Ã nh lấp liếm: “Những chuyện nhÆ° thế muá»™i không biết thì tốt hÆ¡n. Tóm lại là Tôn má má chỉ là loại ngÆ°á»i cầu lợi, trong mắt có má»—i kim tiá»n, không đối đãi vá»›i cô nÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i tay giống nhÆ° vá»›i con ngÆ°á»i. Chiá»u khách chỉ cốt moi tiá»n, khách yêu cầu gì cÅ©ng sẽ đáp ứng.â€
Hà m Nhi tuy không minh bạch nhÆ°ng cÅ©ng biết chuyện đó mÆ°á»i phần đáng sợ. Cô bé suy nghÄ© rất lung má»™t lúc rồi há»i: “Nhà huynh là Tình Phong Quán à ? NgÆ°á»i trong nhà huynh thì thế nà o?â€
Triệu Quan đáp: “Tình Phong Quán nhà huynh tất nhiên phải khác. Mẹ huynh là Tình Phong Quán chủ LÆ°u Thất NÆ°Æ¡ng, luôn chiếu cố hết mức cho các cô nÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i tay. Nếu các cô nÆ°Æ¡ng không muốn gặp bất cứ vị khách nà o, mẹ Ä‘á»u có cách bảo há»™, không để há» bị khinh khi. Viện nhà huynh nổi danh ở Tô Châu bao nhiêu năm nay, hiệu xÆ°ng Giang Nam đệ nhất danh viện, không phải chỉ có hÆ° danh đâu.†Lá»i lẽ hết sức kiêu ngạo.
Hà m Nhi nói má»™t cách nhẹ tênh: “Muá»™i cứ đến nhà huynh cÅ©ng được.â€
Triệu Quan cÆ°á»i há»i: “Ô là la, sao thế, Chu đại tiểu thÆ° không muốn vá» nhà sao?â€
Hà m Nhi ngẩn ra: “Muá»™i Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên muốn vá» nhà . NhÆ°ng muá»™i…muá»™i là m thế nà o mà vỠđược?â€
Triệu Quan nói: “Huynh có chủ ý thế nà y. Thuyá»n váºn lÆ°Æ¡ng nà y Ä‘ang lúc ngược bắc tiến kinh ná»™p lÆ°Æ¡ng thảo. Chúng ta cứ trốn trên thuyá»n, bám cà ng vỠđến kinh thà nh.â€
Hà m Nhi đại hỉ, vá»— tay hoan hô: “Hay quá, hay quá!â€
Triệu Quan cÆ°á»i nụ nhìn cô bé hoan hỉ, nó biết sá»± tình không dá»… dà ng thế được. Thuyá»n váºn lÆ°Æ¡ng nà y là của Thanh Bang, nhiệm vụ váºn lÆ°Æ¡ng lại cá»±c kỳ nghiêm cẩn, là m sao dung nạp cho hai hà i đồng Ä‘i nhá» thuyá»n? NhÆ°ng lúc đó nó thấy đầu Ä‘au nhÆ° muốn nứt ra, tá»± nhủ ngà y mai nghÄ© cách cÅ©ng không muá»™n, bèn nhắm mắt lại, nằm xuống sà n thuyá»n ngủ say sÆ°a. Hà m Nhi ngồi cạnh cáºu bé, lòng nghÄ© đến chuyện và i hôm nữa sẽ vỠđến nhà nên vui sÆ°á»›ng vô cùng, không lâu sau cÅ©ng ngủ thiếp Ä‘i.
Trá»i còn chÆ°a sáng, Hà m Nhi đã bị Triệu Quan lay tỉnh, trong lúc mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ nghe Triệu Quan nói: “Thuyá»n sắp Ä‘i rồi, chúng ta mau nấp Ä‘i.†Rồi kéo cô bé lom khom Ä‘i ra cá»a khoang thuyá»n toan mò và o trong đó.
Trong khoang rặt những bao dệt bằng Ä‘ay rất lá»›n chất chồng, hoà n toà n không có kẽ hở. Triệu Quan kéo Hà m Nhi cố lách và o, và o được trong khoang thì cÅ©ng tìm được má»™t chá»— có thể miá»…n cưỡng dung thân trên má»™t chiếc bao lá»›n. Triệu Quan dụng lá»±c đẩy mấy cái bao lá»›n ra, lại kéo hai cái bao nhá» che kÃn lối và o, khoảng không nà y trở thà nh má»™t căn phòng nho nhá», vừa dủ cho hai hà i tá» ngồi tá»±a vai và o nhau.
Trong khoang cá»±c kỳ ngá»™t ngạt, Triệu Quan thấp giá»ng: “Bây giá» trá»i còn sá»›m, muá»™i ngủ thêm chút nữa Ä‘i. Chốc nữa huynh sẽ ra ngoà i lấy đồ ăn sáng cho muá»™i.†Hà m Nhi gáºt đầu nhÆ°ng trong lòng khẩn trÆ°Æ¡ng, không ngủ lại được.
Trá»i vừa sáng, đã nghe trên boong thuyá»n có tiếng ngÆ°á»i hô lá»›n, giục nhổ neo lên Ä‘Æ°á»ng. Chiếc thuyá»n từ từ di Ä‘á»™ng, xuôi theo dòng sông. Triệu Quan cùng Hà m Nhi nhìn qua kẽ nứt của ván thuyá»n, thấy hai đại thuyá»n nữa cÅ©ng bắt đầu khởi hà nh, xung quanh đó cÅ©ng có những đại thuyá»n tÆ°Æ¡ng tá»±, phải đến hÆ¡n mÆ°á»i chiếc, thuyá»n nà o cÅ©ng lặc lè những bao lá»›n dệt bằng Ä‘ay. Hà m Nhi chÆ°a từng thấy qua tình cảnh nà y, cảm thấy má»›i mẻ vô cùng.
Lúc nà y Ä‘ang tiết tháng ba ấm áp, chÃnh là thá»i tiết lý tưởng để váºn chuyển lÆ°Æ¡ng thảo. Từ cuối triá»u Minh, việc váºn chuyển lÆ°Æ¡ng thảo bằng Ä‘Æ°á»ng sông Ä‘á»u do quân Ä‘á»™i chuyên trách Ä‘Æ°a đến kinh thà nh, duy chỉ có “bạch lÆ°Æ¡ng†do năm phủ ở Giang Nam Tô Châu, Tùng Giang, ThÆ°á»ng Châu, Gia HÆ°ng và Hồ Châu thu nạp là dân gian váºn chuyển. LÆ°Æ¡ng thảo trên những thuyá»n nà y chÃnh là loại gạo tám và gạo nếp trắng tinh chất lượng thượng đẳng do hai mÆ°Æ¡i tÆ° huyện của má»™t trong năm phủ là m ra, chuyên cung cấp cho cung đình, Tông nhân phủ cùng bách tÃnh kinh sÆ° hưởng dụng, được gá»i là “thượng cung ngá»c thá»±c.†Má»—i năm ngÅ© phủ phải thu nạp chừng hai mÆ°Æ¡i vạn thạch bạch lÆ°Æ¡ng, các châu huyện thu lÆ°Æ¡ng thảo xong thì các thuyá»n Ä‘á»™i tá»± láºp thà nh bang, đồng loạt lên Ä‘Æ°á»ng, gá»i là “khai bang khởi váºn.†Nhân vì trên chặng Ä‘Æ°á»ng ngược lên phÃa bắc dà i ba ngà n dặm phải qua nhiá»u Ä‘oạn hiểm trở, tai nạn sóng gió, thổ hà o cÆ°á»›p bóc, Ä‘Æ°á»ng Ä‘i cá»±c kỳ gian nan, hung hiểm. Các thuyá»n Ä‘á»™i muốn tÆ°Æ¡ng trợ, chi viện, chiếu cố lẫn nhau nên hợp thà nh Thuyá»n bang, là má»™t bang há»™i bà máºt trong dân gian, còn gá»i là Thanh Bang (xem lá»i chú thÃch của tác giả). Sau triá»u Minh việc váºn chuyển lÆ°Æ¡ng bằng Ä‘Æ°á»ng thủy lá»ng lẻo dần, Thanh Bang bắt đầu chiếm lÄ©nh phi pháp phÆ°Æ¡ng thức váºn tải thủy. Sáu tỉnh còn duy trì việc váºn chuyển lÆ°Æ¡ng bằng Ä‘Æ°á»ng sông, tức là những tỉnh phÃa nam gồm Chiết Giang, Giang Tây, Hồ Quảng, Hà Nam cùng SÆ¡n Äông, phần lá»›n Ä‘á»u do thuyá»n và bang chúng Thanh Bang đảm nháºn, tháºm chà má»™t phần váºn chuyển Ä‘Æ°á»ng biển từ SÆ¡n Äông đến Thiên Tân (còn gá»i là Già dÆ°Æ¡ng váºn) cÅ©ng do hải thuyá»n Thanh Bang bao luôn. Vì thế, bang chúng Thanh Bang đông đảo, thế lá»±c lá»›n, năm Gia TÄ©nh đạt đến cả vạn ngÆ°á»i, là bang há»™ bà máºt lá»›n nhất Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i.
Tô Châu phủ là phủ già u thứ hai Giang Nam, số bạch lÆ°Æ¡ng phải đảm trách cà ng lá»›n, má»—i năm thu cho kinh sÆ° năm vạn thạch. Bây giá» thuyá»n Ä‘á»™i lên Ä‘Æ°á»ng từ Tô Châu phủ gồm má»™t trăm mÆ°á»i bảy chiếc, hoà nh tráng hết má»±c, cá»±c kỳ tráng quan. Lúc nhá» Triệu Quan thÆ°á»ng thÆ°á»ng trốn ra bá» sông xem thuyá»n váºn lÆ°Æ¡ng lên Ä‘Æ°á»ng, lÄ©nh bang đầu mục của Thanh Bang đứng tại mÅ©i chiếc thuyá»n Ä‘i đầu, phất lá đại kỳ mà u xanh, hạ lệnh má»™t tiếng là cả trăm đại thuyá»n đồng thá»i giÆ°Æ¡ng buồm khởi hà nh, uy phong vô cùng. Tháng bảy, đại thuyá»n sẽ đến kinh thà nh, giao ná»™p bạch lÆ°Æ¡ng xong xuôi, tiện thể chở các loại hà ng hóa, sản váºt phÆ°Æ¡ng bắc vá» nam, chừng giữa tháng mÆ°á»i sẽ vỠđến Tô Châu. Lúc đó sẽ mở má»™t chợ lá»›n bán hà ng hóa phÃa bắc, truyá»n đạt tin tức, náo nhiệt phi phà m.
Triệu Quan thi thoảng được nghe những hán tá» Ä‘i theo thuyá»n kể lại những kiến văn tân tiến thu nạp được sau khi thuyá»n Ä‘á»™i rá»i Tô Châu, sinh lòng ngưỡng má»™ nhÆ°ng chÆ°a từng có ý định bám theo thuyá»n Ä‘á»™i lên phÆ°Æ¡ng bắc má»™t phen. Lần nà y tấu xảo lên thuyá»n váºn lÆ°Æ¡ng, nó đã toại nguyện, chắc mẩm lúc li khai Tô Châu sẽ được khai nhãn giá»›i nên rất má»±c cao hứng.
[Lá»i chú của tác giả: Trong thá»±c tế, Thanh Bang hay Tà o Bang mãi đến năm Ung ChÃnh triá»u Thanh má»›i thà nh láºp. Lúc đó, Thanh triá»u muốn tăng cÆ°á»ng váºn tải thủy, treo bảng chiêu hiá»n, để công tác váºn tải Ä‘Æ°á»ng sông cho dân gian đảm nháºn, tổ chức dân gian coi váºn tải sông là m hoạt Ä‘á»™ng chÃnh yếu được gá»i là Tà o Bang. Do bang chúng dùng vải bố xanh quấn lên đầu mà được gá»i là Thanh Bang. TrÆ°á»›c thá»i Ung ChÃnh, bang há»™i nà y không há» tồn tại. Từ giữa triá»u Minh, việc váºn chuyển bốn trăm vạn thạch lÆ°Æ¡ng thảo bằng Ä‘Æ°á»ng sông từ sáu tỉnh Ä‘á»u do quân Ä‘á»™i quốc gia chuyên trách, gá»i là “Váºn quânâ€; duy có số lượng hai mÆ°Æ¡i vạn thạch bạch lÆ°Æ¡ng thủy chung vẫn do dân gian váºn chuyển. Còn chuyện các thuyá»n Ä‘á»™i váºn chuyển bạch lÆ°Æ¡ng ở triá»u Minh kết thà nh bang phái hay không, bang phái nà y có nhúng tay và o việc váºn chuyển Ä‘Æ°á»ng sông của quân Ä‘á»™i không thì không có căn cứ, váºy cứ coi là sáng tạo của tiểu thuyết gia.]
--- Xem tiếp hồi 11 ----
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 01-12-2008 at 08:48 PM .