|
|
10-08-2008, 12:38 AM
|
|
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: 4vn
Bà i gởi: 179
Thá»i gian online: 41 giây
Thanks: 0
Thanked 12 Times in 12 Posts
|
|
TIỂU TÀ THẦN PHẦN 2
TÃC GIẢ : Là LÆ¯Æ NG
CHÆ¯Æ NG 6:Bà MẬT THẦN VÕ MÔN
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Nếu không phế bá» võ công của ngÆ°Æ¡i, ta là m sao ăn nói vá»›i quần hùng võ lâm đây? Hãy tránh sang má»™t bên. Nếu không ngÆ°Æ¡i sẽ hối háºn.
Äá»™ Phi Ä‘au buồn, rÆ°Æ¡m rÆ°á»›m nÆ°á»›c mắt nói :
- Nếu ngươi phế bỠvõ công của ta thì sau nà y ta đâu còn cùng thiên hạ so tà i.
Äá»™ VÄ©nh Thế thấy cháu mình bị phế võ công, Ä‘au lòng nói :
- Tiểu Tà ngươi rất độc ác. Ta sẽ cùng ngươi quyết đấu đến hơi thở cuối cùng.
Tiểu Tà quay sang mắng :
- Lão già ác Ä‘á»™c! Nếu ngÆ°Æ¡i trả lá»i trả lá»i xứng đáng câu há»i của ta may ra còn má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống.
- Äá»™ VÄ©nh Thế chỉ lùi lại, không đáp :
Tiểu Tà há»i :
- VÄ© Diệt Huyá»n và Chu Lãng có phải do ngÆ°Æ¡i giả trang không?
Äá»™ VÄ©nh Thế nhìn Tiểu Tà , ngạc nhiên :
- Äiá»u đó không quan trá»ng.
Tiểu Tà tiếp :
- Mấy năm trÆ°á»›c tại Thanh DÆ°Æ¡ng trấn, có phải ngÆ°Æ¡i đã nói VÄ© Diệt Huyá»n Ä‘ang ở tại đảo Thần Tiên, phải không?
Äá»™ VÄ©nh Thế hét lên :
- Äó là lá»i nói của sÆ° huynh ta.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- NgÆ°Æ¡i tháºt là mÆ°u mô. Tại sao VÄ© Diệt Huyá»n bị bắt? Lúc đó ngÆ°Æ¡i đã thu phục được Phi Long bảo lại còn muốn là m Phi Long bảo chủ nữa. Tại sao lúc đó lại có đến hai VÄ© Diệt Huyá»n xuất hiện? Äiá»u nà y tháºt ta không hiểu nổi. NgÆ°á»i VÄ© Diệt Huyá»n thứ nhất có phải là thuá»™c hạ của ngÆ°Æ¡i không?
Hắn chÃnh là má»™t tên Hắc y sát thủ mà sau nà y ngÆ°Æ¡i giết chết để diệt khẩu?
Äá»™ VÄ©nh Thiên nhÆ° Ä‘iên lên, cÆ°á»i lá»›n, nói :
- NgÆ°Æ¡i, nói ra câu nà o cÅ©ng đúng cả. Ta muốn xÆ°ng bá võ lâm thì những chuyện nhÆ° váºy có gì lạ đâu? Ha... ha!
Lão tiếp tục cÆ°á»i giống nhÆ° má»™t ngÆ°á»i Ä‘iên thá»±c sá»±.
Tiểu Tà há»i tiếp :
- Äá»™ VÄ©nh Thế! NgÆ°Æ¡i đã chiếm hết quyá»n lá»±c của Phi Long bảo bao nhiêu năm, tại sao còn muốn là m Bảo chủ?
Äá»™ VÄ©nh Thế nghiến răng căm háºn :
- Chỉ qua má»™t đêm cÆ¡ đồ của chúng ta tiêu tan cả thì cái gì cÅ©ng nói... nói hết... không ân háºn...
Tiểu Tà há»i :
- Tên giả mạo đó là ai? Nói mau!
Äá»™ VÄ©nh Thế mặt nhÆ° má»™t con ác quá»· nói :
- Hắn chÃnh là Hắc y sứ giả đó... VÅ©...
Tiếng nói chÆ°a dứt thì má»™t bóng ngÆ°á»i từ đâu bay tá»›i, vung chưởng đánh tống và o đầu chú cháu Äá»™ VÄ©nh Thế, là m cho hai ngÆ°á»i nà y bất ngá» bị té xuống vá»±c sâu.
Chú cháu Äá»™ VÄ©nh Thế giống nhÆ° hai con diá»u đứt dây, rÆ¡i xuống núi, kết thúc má»™t Ä‘á»i tá»™i ác của kẻ gian hùng.
Tiểu Tà còn Ä‘ang muốn há»i thêm chú cháu Äá»™ VÄ©nh Thế để biết trong Thần Võ môn còn có nhân váºt nà o đủ bản lÄ©nh duy trì tổ chức nhÆ°ng lại bị má»™t bóng ngÆ°á»i xông tá»›i giết chú cháu Äá»™ VÄ©nh Thế má»™t cách bất ngá», là m cho Tiểu Tà không sao ngăn cản kịp.
NgÆ°á»i vừa ra tay đánh chú cháu Äá»™ VÄ©nh Thế trạc tuổi thất tuần, thân mình cao ốm, tóc bạc, y phục mà u tÃm, mắt nhá», môi dà y, má bên trái có má»™t nốt ruồi, không giống ngÆ°á»i trong võ lâm.
Äánh xong, ngÆ°á»i nà y không cần để ý đến Tiểu Tà , lặng lẽ bá» Ä‘i.
Tiểu Tà gá»i lại, nói :
- Tiểu lão đầu! NgÆ°Æ¡i muốn giết ngÆ°á»i diệt khẩu sao?
Lão nhân cÆ°á»i hiá»n là nh :
- Công tá» có phải là DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp không? Lão phu há» ChÆ°Æ¡ng tên Thắng, nhà ở Triá»u Gia Táºp, cách đây không bao xa, lâu nay chÆ°a từng tái xuất giang hồ.
Tiểu Tà nhất thá»i không nháºn ra, nói :
- Chẳng hay lão có liên quan gì mà giết ngÆ°á»i diệt khẩu nhÆ° váºy?
ChÆ°Æ¡ng Thắng há»i văn :
- Há»… giết ngÆ°á»i là diệt khẩu sao? DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp. Hai ngÆ°á»i nãy có phải là chú cháu Äá»™ VÄ©nh Thế không?
Tiểu Tà khẽ gáºt :
- Không sai!
Chương Thắng bình thản nói :
- Váºy là đúng rồi. Ta không giết lầm ngÆ°á»i. Hai tên ác tặc nà y ai cÅ©ng thống háºn, huống chi lão phu cùng vá»›i chúng nó có thâm thù đại háºn. Lão phu hôm nay ra tay trừ được hai kẻ gian ác nà y là trả được thù cho Anh Nhi.
Nói đến đây lão rươm rướm nước mắt, tỠvẻ đau buồn.
Tiểu Tà vẫn cố chấp :
- Lão đầu. Ngươi phải nói rõ nguyên do, nếu không hôm nay ta không bỠqua.
Chương Thắng có vẻ lãnh đạm, nói :
- DÆ°Æ¡ng Tiểu Ta. Ta không biết cái gì là giết ngÆ°á»i diệt khẩu. Lúc nãy ta từ chân núi qua đây có gặp má»™t bạch y cô nÆ°Æ¡ng và được biết nà ng Ä‘ang truy sát chú cháu Äá»™ VÄ©nh Thế. Chú cháu Äá»™ VÄ©nh Thế là kẻ đại thù của ta nên ta láºp tức Ä‘i tìm hai tên ác tặc nà y để trả thù. Bởi váºy, khi thây mặt chúng nó ở đây là ta đã không nhịn nổi.
Tiểu Tà nghĩ thầm :
- “Thì ra lão đã gặp được Tiểu Linh, và Tiểu Linh đã chỉ bảo lão đến đây, nhÆ° váºy hà nh Ä‘á»™ng đó không phải là giết ngÆ°á»i diệt khẩu rồiâ€
Tiểu Tà nhẹ giá»ng :
- Lão có mối thâm thù gì vá»›i chú cháu Äá»™ VÄ©nh Thế?
Chương Thắng buồn rầu :
- Ba năm vá» trÆ°á»›c, ta cùng vá»›i đứa con gái là Anh Nhi đến trấn Chánh Bình mãi võ để sinh sống. Äá»™ VÄ©nh Thế thấy con gái ta có sắc đẹp, bắt Ä‘i là m nhục, con gái ta xấu hổ tá»± vẫn.
Tiểu Tà thấy lão than thở tá»™i nghiệp nên tá» lá»i an ủi :
- Lão đầu! NgÆ°á»i chết không thể sống lại. Äá»™ VÄ©nh Thế cÅ©ng đã chết dÆ°á»›i tay của ông. Oán thù được trả, thÆ°Æ¡ng buồn mà chi?
Chương thắng nói :
- Nếu ta không gặp Dương thiếu hiệp, mối thù của ta biết bao giỠmới trả được?
Tiểu Tà khoát tay :
- Bây giỠkhông có chuyện gì thì ông hãy vỠđi.
Lão già nói :
- Váºy lão phu xin cáo biệt, khi nà o rảnh má»i thiếu hiệp đến Triệu Gia Táºp, lão phu nhất định háºu đãi.
Dứt lá»i, lão phi thân biến mất sau dãy núi.
Tiểu Tà tỠvẻ lo lắng :
- Không biết Tiểu Linh là m gì mà lại gặp lão già nà y? Ta tưởng lão già định giết ngÆ°á»i diệt khẩu chứ.
Láºp tức Tiểu Tà chạy sang chá»— Tiểu Thất.
Tiểu Thất thấy Tiểu Tà chạy đến, vá»™i gượng dáºy, há»i :
- Chú cháu Äá»™ VÄ©nh Thế chết cả rồi sao?
Tiểu Tà nói :
- Có thể nhÆ° váºy! Nếu không chết thì cÅ©ng phải mấy năm nữa má»›i trở lại võ lâm. ThÆ°Æ¡ng thế của ngÆ°Æ¡i ra sao rồi?
Tiểu Thất cÆ°á»i, nói :
- Ná»™i tạng có chút Ãt Ä‘au Ä‘á»›n.
Tiểu Tà đỡ Tiểu Thất dáºy :
- Äi! Chúng ta Ä‘i tìm Tiểu Linh sẽ có kim châm Ä‘á»™ huyệt cho ngÆ°Æ¡i. Ta đảm bảo chỉ năm ngay sẽ hết.
A Tứ và Tiểu Tà đỡ Tiểu Thất nhắm hướng chân núi chạy đi.
Chỉ chốc lát, ba ngÆ°á»i đã đến chá»— Tiểu Linh Ä‘ang ẩn trú trong má»™t hang núi.
Tiểu Linh chạy ra, há»i?
- Tiểu Thất có sao không?
Tiểu Thất cÆ°á»i :
- Không có sao! Có Tiểu Linh ở đây tôi không sợ gì hết.
Tiểu Linh lÆ°á»m :
- Äừng lắm chuyện. Mau nằm xuống để ta xem thÆ°Æ¡ng thế ra sao!
Tiểu Thất tuân lá»i nằm xuống. Tiểu Linh xem xét vết thÆ°Æ¡ng xong nói :
- Không có gì nguy hiểm.
Liá»n Ä‘Æ°a cho Tiểu Thất má»™t viên thuốc và nói :
- Bây giỠổn rồi, tìm má»™t thạch Ä‘á»™ng để hai ngÆ°á»i dưỡng thÆ°Æ¡ng.
Tiểu Tà nói :
-Tìm thạch Ä‘á»™ng không khó gì. NhÆ°ng chúng ta xuống núi và o thị trấn nghÄ© ngÆ¡i thì khá»e.
Tiểu Linh lấy kim châm độ huyệt chữa thương cho Tiểu Thất.
Tiểu Tà thấy má»i việc đã yên ổn bắt đầu nghÄ© đến thÆ°Æ¡ng thế trên ngÆ°á»i mình.
Xem lại, thì ra trên ngÆ°á»i của Tiểu Tà không biết bao nhiêu vết thÆ°Æ¡ng lá»›n nhá» nhÆ°ng nặng nhất là vết thÆ°Æ¡ng sau lÆ°ng, có cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n rất khó chịu.
Tiểu Linh trông thấy kêu lên :
- Tiểu Tà ! Anh là m gì váºy? Em thấy anh không lên tiếng tưởng là không có việc gì, ai ngá» trong ngÆ°á»i cÅ©ng mang nhiá»u vết thÆ°Æ¡ng.
Tiểu Tà trấn an :
- Äối vá»›i ta, thÆ°Æ¡ng tÃch nhÆ° váºy có há» chi.
Tiểu Linh than thở :
- Lần nà y Bang Thông Thá»±c chúng ta tổn thất quá nặng, thiếu Ä‘iá»u bá» mạng thôi.
Tiểu Tà nói :
- Bá»n Tây Vá»±c sát thủ võ công quả nhiên cao cÆ°á»ng. NhÆ° A Tam, võ công tuy cÅ©ng khá, nhÆ°ng chỉ có thể giao đấu chừng và i hiệp là cùng. Nếu chúng tăng cÆ°á»ng và i ngÆ°á»i nữa thì không sao chịu nổi rồi.
Tiểu Linh lo lắng :
- Nếu váºy thì nÆ¡i đây có thể còn bá»n Hắc Y sát thủ, chúng ta phải trở lại thanh toán Ä‘i.
Tiểu Ta nghi ngá» há»i :
- Tiểu Linh. Tại Tây LÆ°Æ¡ng SÆ¡n có lần em đã gặp má»™t lão đầu và chỉ Ä‘Æ°á»ng cho lão lên núi không?
Tiểu Linh gáºt đầu :
- Lão đầu tháºt tá»™i nghiệp. Em muốn lão có cÆ¡ há»™i báo thù. Chuyện nà y nhÆ° thế nà o rồi.
Tiểu Tà nghe Tiểu Linh nói là đã chỉ Ä‘Æ°á»ng cho lão già lên núi, nên ngồi thá» ra, nói :
- Anh tưởng rằng lão muốn giết ngÆ°á»i giệt khẩu.
Tiểu Linh cÆ°á»i :
- Có phải lúc đó anh Ä‘ang tra há»i Äá»™ VÄ©nh Thế không?
Tiểu Tà gáºt đầu :
- Không sai. Anh muốn há»i hắn xem đứng đằng sau hắn còn ai nữa không? Ai ngá» má»›i khai thác ná»a chừng thì chú cháu Äá»™ VÄ©nh Thế đã bị đánh rÆ¡i xuống núi.
Tháºt là mất hứng.
Tiểu Linh há»i :
- Äã khai thác được chút gì không?
Tiểu Tả nói :
- Äá»™ VÄ©nh thế lúc đầu cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên sau nà y má»›i nhắc đến Hắc y sứ giả.
Nhưng vừa nói đến tiếng “Vũ†thì bị đánh rơi xuống núi.
Tiểu Linh cÆ°á»i :
- Chuyện nà y Ä‘Æ¡n giản thôi. NgÆ°á»i mà hắn muốn nói đến chÃnh là Giang Chấn VÅ©, Hắc y sứ giả đó.
- Tiểu Tà nói :
- TrÆ°á»›c kia Äá»™ VÄ©nh Thế sắp chết cÅ©ng đã từng nói ra, nhÆ°ng tại sao hắn không muốn tiết lá»™ ngÆ°á»i phản bá»™i VÄ© Diệt Huyá»n?
Tiểu Linh khẽ lắc đầu :
- Tiểu Tà ! Anh nghÄ© không ra sao? NgÆ°á»i VÄ© Diệt Huyá»n thÃch tháºt hiện Ä‘ang bị nhốt tại đảo Thần Tiên mà . NgÆ°á»i giả mạo VÄ© Diệt Huyá»n chÃnh là Giang Trấn VÅ©.
Tiểu Tà băn khoăn :
- Em nói cũng có lý mặc dù trong sự việc còn có vấn đỠchưa rõ lắm.
Tiểu Linh há»i :
- Có gì trắc ẩn nữa sao?
Tiểu Tà nói :
- Có bảy tên Hắc y Ä‘i cứu chúng nó, nhÆ°ng số ngÆ°á»i nà y không phải đồng bá»n vá»›i Giang Trấn VÅ©. Hình nhÆ° trong ná»™i bá»™ có Ãt nhiá»u mâu thuẫn.
Tiểu Linh nghĩ một lát rồi nói :
- Hay là Äá»™ VÄ©nh Thế dùng má»™t mÅ©i tên bắn hai con chim, trong âm mÆ°u nà y đã gây mâu thuẫn?
Tiểu Tà vỗ tay :
- Äúng! Em nói có lý! Không ngá» Äá»™ VÄ©nh Thế là má»™t con hồ ly.
Tiểu Linh há»i :
- Tại sao anh nói nhÆ° váºy?
Tiểu Ta giải thÃch :
- Bá»n Tây Vá»±c Hắc y sát thủ bị Giang Trấn VÅ© thỉnh đến Trung Nguyên, nhất định là có âm mÆ°u. Hai bên hợp tác xÆ°ng bá võ lâm. Sau nà y Giang Trấn VÅ© không thá»±c hà nh được. Luôn cả việc chiếm Ä‘oạt Pháºt tượng Quan Âm cÅ©ng thất bại nên bá»n Tây Vá»±c Hắc y sát thủ má»›i phản lại Giang Trấn VÅ©. Bá»n ngÆ°á»i nhÆ° chúng nó thì không bao giá» trá»ng nghÄ©a.
Tiểu Linh nghe nói gáºt đầu :
-Chúng nó chỉ là những bá»n lợi dụng để lừa gạt nhau, kết cuá»™c nhÆ° thế cÅ©ng không có gì khó hiểu. NhÆ°ng cứ nghÄ© đến cha nuôi của em Ä‘ang bị giam cầm trên đảo mà đau lòng.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Không chừng ông ta lúc nà y còn đang nuôi heo ngoà i đảo và đã trở thà nh vua heo rồi.
Bá»—ng A Tam toà n thân đã cá»±a quáºy được, Tiểu Linh vá»™i há»i :
- A Tam! Tỉnh rồi sao? Có đau không.
A Tam pha trò :
- Mẹ kiếp. Lần nà y trúng số rồi.
Tiểu Tà lấy ra má»™t cuốn sách Ä‘Æ°a cho A Tam, há»i :
- Quyển sách nà y có phải “Thái Thượng ma kinh†hay không?
A Tam đỠmặt :
- Tiểu Tà bang chủ. Anh định nói dối hay sao váºy? Anh Ä‘ không biết chữ, còn em cÅ©ng chÆ°a từng thấy qua, là m sao biết được?
Tiểu Tà mắc cỡ, cÆ°á»i :
- Ta tưởng ngÆ°Æ¡i có nhiá»u kinh nghiệm, nhất là chuyện võ lâm nên má»›i há»i ngÆ°Æ¡i. Bây giá» chỉ có Tiểu Linh má»›i giải quyết nổi.
Láºp tức Tiểu Tà lấy quyển sách trao cho Tiểu Linh.
Tiểu Linh xem qua một lúc, sắc mặt đỠlên, nói :
- Thiên hạ lầm rồi. Ngoà i mặt sách là “Thái Thượng ma kinh†nhÆ°ng bên tron nói toà n chuyện dâm dáºt. Tháºt là má»™t cuốn sách kỳ quái.
Tiểu Tà nói :
- Phải hay không cũng chẳng cần. Mau đem đốt nó đi.
Tiểu Linh láºp tức đốt bá» Ma Kinh. Toà n quyển phút chốc cháy thà nh tro bụi.
Tiểu Linh nói :
- Từ ngay vá» sau trên võ lâm không còn ai tranh Ä‘oạt. “Thái Thượng ma kinh†nữa. NhÆ°ng Tiểu Tà ! Anh lấy quyển sách nà y từ đâu váºy?
Tiểu Tà nói :
- Từ trong ngÆ°á»i Äá»™ Phi. Lúc nãy anh thấy hắn dùng má»™t chiêu đã đánh A Tứ ngất xỉu nên tưởng đó là má»™t loại tà công.
A Tứ lúc nà y đã rõ :
- Thì ra là nhÆ° váºy. Em lại cứ tưởng mình uống rượu say. Ha... ha!
Tiểu Linh cÆ°á»i mỉa mai :
- Thì ra là loại sách dâm dục..., cũng may chú cháu hắn đã chết.
Tiểu Tà nói :
- Chết rồi, khá»e rồi. Chỉ sợ rằng ngÆ°á»i tốt không sống lâu.
Tiểu Linh cằn nhằn :
- Thôi! Äừng có lảm nhảm nữa. Bây giá» chúng ta có trở lại Thiếu Lâm tá»± không?
Hai ngà y sau, A Tam thÆ°Æ¡ng thế đã là nh, tất cả Ä‘á»u xuất sÆ¡n hÆ°á»›ng vá» Thiếu Lâm tá»±.
Minh Tâm Chưởng môn trá»±c tiếp ra nghênh đón, sắc diện của ông có vẻ trở lại bình thÆ°á»ng.
Minh Tâm đại sư nói :
- A Di Äà Pháºt, DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp trở vá» không đúng hẹn, là m chúng tôi quá lo lắng. Bây giỠđã bình an, lão nạp rất hoan nghênh.
Tiểu Tà nói :
- Äa ta đại sÆ° quan tâm, chú cháu Äá»™ VÄ©nh Thế đã bị má»™t lão đầu đánh rÆ¡i xuống vá»±c sâu chết rồi. Nhiệm vụ của tại hạ đến đây là kết thúc.
Minh Tâm đại sư hoan hỉ :
- NhÆ° váºy rất tốt! Ãc ma bị diệt trừ, võ lâm sắp thái bình, chúng sinh được thoát nạn. Công đức DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp tháºt vô lượng.
Tiểu Tà khiêm nhÆ°á»ng :
- Tại hạ không dám nháºn công đức nhÆ° váºy. Hiện nay chúng ta cần phải ra đảo Thần Tiên giải thoát cho các nạn nhân võ lâm. Không biết đại sÆ° đã chuẩn bị gì chÆ°a?
Minh Tâm đại sÆ° há»i :
- Việc nà y cần bao nhiêu ngÆ°á»i?
Tiểu Tà nói :
- Không cần nhiá»u lắm.
Minh Tâm đại sÆ° tiếp lá»i :
- Hiện nay có ba Chưởng môn của các phái Thái SÆ¡n, Hằng SÆ¡n và Võ Äang, còn lại thì do ở xa quá nên chÆ°a đến kịp.
Tiểu Tà khoát tay :
- Bấy nhiêu đó đủ rồi, hÆ¡n nữa nhiá»u ngÆ°á»i cÅ©ng không tốt.
Minh Tâm đại sư nói :
- Má»i DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp đến chá» tại La Hán Ä‘Æ°á»ng, lão nạp sẽ má»i các Chưởng môn đó đến há»™i kiến.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Tháºt là m phiá»n Chưởng môn đại sÆ° quá.
Không lâu, Minh Tâm đại sÆ° đã dẫn ba vị Chưởng môn đến La Hán Ä‘Æ°á»ng.
Tiểu Tà vá»™i đứng dáºy chắp tay thi lá»… :
- Xin chà o các vị Chưởng môn.
Ba vị Chưởng môn cùng chắp tay đáp lá»… rồi an tá»a trên ba chiếc ghế đã được Minh Tâm đại sÆ° cho ngÆ°á»i bà y sẵn.
Võ Äang Nhất Chánh Tá» cÆ°á»i nói :
- Dương thiếu hiệp quả là nhân tà i trong thiên hạ, lão phu vô cùng khâm phục.
Tiểu Tà vui vẻ nói :
- Nhất Chánh TỠđạo sĩ quá khách sáo, nếu không có sự đồng tâm hiệp lực của Thiếu Lâm đệ tỠvà các đại môn phái thì chúng tôi chắc không toà n mạng với Thần Võ môn rồi.
Nhất Chánh Tá» gáºt gù :
- DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp nói không sai, má»i ngÆ°á»i đồng tâm hiệp lá»±c thì bá»n gian tà chắc chắn sẽ bị diệt trừ. Chúng ta nhất định vÄ©nh viá»…n hợp tác, không biết DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp nghÄ© thế nà o?
Tiểu Tà phấn khởi nói :
- Äồng ý! Mong rằng chúng ta hợp tác chặt chẽ.
Hai Chưởng môn phái Thái SÆ¡n và Hằng SÆ¡n cÆ°á»i không dứt. HỠđối vá»›i Tiểu Tà giỠđây rất cảm phục, nếu không thì sau tráºn chiến hỠđã ra vá» cả rồi. Mục Ä‘Ãch há» lÆ°u lại cÅ©ng là muốn cùng Tiểu Tà ra đảo Thần Tiên giải cứu cho các nạn nhân võ lâm mà thôi.
Tiểu Tà thấy má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u mến má»™ mình thì cÅ©ng không khách sáo, phấn khởi nói :
- Trong chúng ta có ai giá»i vá» thủy công chăng?
Minh Tâm đại sÆ° thú nháºn :
- Lão nạp không giá»i vá» thủy công, té xuống nÆ°á»›c thì không xong rồi.
Nhất Chánh TỠđỠmặt :
- Bần đạo cũng mắc chứng bệnh đó.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Thuyá»n chìm có thể vá»›t gá»— được mà , có sao đâu. NhÆ°ng tôi nghÄ© thì Minh Tâm đại sÆ° nên ở lại, để Minh Äá»™ đại sÆ° Ä‘i thì tốt hÆ¡n.
Minh Tâm đại sÆ° không hiểu, há»i :
- DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp, nhÆ° váºy là ý gì?
Tiểu Tà nói :
- Sá»± thá»±c không có gì. Má»™t là Thiếu Lâm và Võ Äang là hai đại môn phái của võ lâm Trung Nguyên, mà hai vị Chưởng môn cùng đến má»™t nÆ¡i, là m cho sá»± việc quá quan trá»ng. Hai là các vị đại Chưởng môn ở Trung Nguyên nếu có tình hình bất trắc xảy ra thì sẽ kịp thá»i đối phó. Ba là ngÆ°á»i trên đảo Thần Tiên hiện giá» rất tầm thÆ°á»ng, không cần nhá»c sức nhiá»u ngÆ°á»i. à của đại sÆ° ra sao?
Minh Tâm đại sư suy nghĩ một lát rồi nói :
- Thôi được, để Minh Äá»™ sÆ° đệ Ä‘i giải cứu đại sÆ° bá.
Minh Tâm đại sư đã biết Tiểu Tà muốn mình ở lại là vì nguyên nhân thứ hai.
Tiểu Tà nói :
- NhÆ° váºy rất tốt. Tránh được việc chúng ta chÆ°a Ä‘i đến nÆ¡i đã bị địch thủ tấn công.
Thái Sơn Chưởng môn Chu Thiên Vân lên tiếng :
- Dương thiếu hiệp, võ công của ta không kém, nếu cần thì ta cũng giúp một tay tiêu diệt Thần Tiên đảo.
Tiểu Tà đùa :
- Chu Chưởng môn, lần nà y chúng ta không cần ngồi thuyá»n, cứ bÆ¡i thẳng má»™t mạch đến Thần Tiên đảo nhé.
Chu Thiên Vân xua tay, cÆ°á»i nói :
- Ta chÆ°a từng bÆ¡i xa nhÆ° váºy, nếu DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp thấy ta bất tà i thì ta Ä‘Ã nh trở vá» môn phái mà thôi.
Hằng Sơn Chưởng môn nói :
- Lần nà y ra quân, DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp định Ä‘iá»u Ä‘á»™ng bao nhiêu ngÆ°á»i? Lão phu có dẫn theo hai mÆ°Æ¡i môn đệ, không biết có đủ dùng không?
Tiểu Tà nói :
- Xin chỠtôi một lát.
Äoạn quay sang A Tam nói :
- A Tam, em tÃnh xem má»™t con thuyá»n chở được bao nhiêu ngÆ°á»i?
A Tam đáp :
- Khoảng ba trăm ngÆ°á»i.
Tiểu Tà gáºt đầu :
- Váºy thì quá tốt, chúng ta không cần nhiá»u nhÆ° thế, má»™t trăm năm mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i là đủ rồi.
Minh Tâm đại sư lo lắng :
- Liệu có đủ sức đối địch không? Lão nạp e rằng chưa đến đảo thì có sự cố xảy ra.
Tiểu Tà khoát tay :
- Äại sÆ° không cần lo lắng, bá»n chúng lá»±c lượng tuy đông nhÆ°ng võ công rất kém, chỉ có má»™t quần chủ mà thôi, nên chúng ta không cần Ä‘em theo nhiá»u ngÆ°á»i.
Má»™t con thuyá»n thì dá»… Ä‘iá»u khiển, hai con thuyá»n thì khi có chuyện xảy ra khó mà bảo vệ lẫn nhau.
Minh Tâm đại sÆ° thấy Tiểu Tà nói có lý nên không há»i thêm nữa, mấy ngà y qua ông đã biết được Tiểu Tà tÃnh toán rất chu đáo nên cÅ©ng yên tâm.
Cuộc bà n thảo đến đây coi như kết thúc.
Last edited by jimmy19; 10-08-2008 at 01:54 PM.
|
10-08-2008, 12:43 AM
|
|
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: 4vn
Bà i gởi: 179
Thá»i gian online: 41 giây
Thanks: 0
Thanked 12 Times in 12 Posts
|
|
TIỂU TÀ THẦN PHẦN 2
TÃC GIẢ:Là LÆ¯Æ NG
CHÆ¯Æ NG 7:VƯỢT BIỂN GẶP GIAN NGUY
Chiá»u ngà y hôm sau, Tiểu Tà dẫn má»™t Ä‘oà n ngÆ°á»i đến Thần Tiên giang.
Rất nhanh, Tiểu Tà tìm được má»™t con thuyá»n Ä‘ang di lÆ°u trên mặt sông. Láºp tức cả Ä‘oà n ngÆ°á»i xâm nháºp lên thuyá»n.
NgÆ°á»i lái thuyá»n là má»™t tên râu ngắn, mắt to, mà y ráºm, trán hói. TÆ°á»›ng mạo giống nhÆ° TrÆ°Æ¡ng Phi. Thuyá»n phu có hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i tên, mặt mà y ngÆ°á»i nà o trông cÅ©ng dữ tợn.
Sắp xếp chá»— nghỉ cho má»i ngÆ°á»i xong, Tiểu Tà xuống thuyá»n, lên bá» mua má»™t Ãt thịt chó để dà nh Ä‘i Ä‘Æ°á»ng ăn. Cháºp tối Tiểu Tà má»›i trở lại thuyá»n, bên ngoà i vắng lặng không má»™t bóng ngÆ°á»i.
Nhìn và o trong thuyá»n, Tiểu Tà cảm giác không ổn, nghÄ© thầm :
- “Tại sao má»›i tá»›i mà ngÆ°á»i trong thuyá»n nhÆ° Ä‘ang ngủ mê váºy nhỉ?â€.
Hắn liá»n chạy và o khoang thuyá»n.
Má»™t tiếng cÆ°á»i vang ra rất chát tai, Tiểu Tà trấn tÄ©nh, biết ngay đã có chuyện xảy ra. Loáng mắt, từ trong khoang hiện ra má»™t ngÆ°á»i mặc áo xanh, tay cầm má»™t sợi dây rất lá»›n, đầu trá»c, đôi mắt sâu, gÆ°Æ¡ng mặt đầy gian trá.
Tiểu Tà nhìn lão, báºt thốt :
- Yêu Linh Quá»· VÆ°Æ¡ng Lý Tam Siêu? Lão chÃnh là thiên hạ đệ nhị Ä‘á»™c?
Lý Tam Siêu cÆ°á»i sằng sặc :
- Dương Tiểu Tà ! Ngươi không ngỠta còn sống phải không?
Tiểu Tà nói :
- Lý Tam Siêu! Không ngỠngươi đến rất đúng lúc. Hôm nay ngươi mất mạng chắc rồi.
Lý Tam Siêu cÆ°á»i nhạt :
- Là nh dữ không cần biết! Trước đây ta đã nghe danh ngươi rồi thế mà ta vẫn ngang nhiên xuất hiện trước mặt ngươi, chứng tỠta không sợ ngươi. Ha... Ha...!
Lão ngá»a mặt cÆ°á»i nhÆ° quá»· khóc.
Tiểu Tà là m sao không biết lão già nà y đã phục thuốc mê cho tất cả những ngÆ°á»i trên thuyá»n, nên gằn giá»ng, nói :
- Lão quá»·! NgÆ°Æ¡i đừng có cÆ°á»i nhÆ° thế được không? Tiếng cÆ°á»i của ngÆ°Æ¡i rất khó nghe. Mau tìm cách thoát thân Ä‘i! Còn ngÆ°á»i võ trang mà u Ä‘en cứu ngÆ°Æ¡i là ai?
Lý Tam Siêu vẫn chÆ°a nÃn cÆ°á»i, thái Ä‘á»™ tá» ra ngạo nghá»…, không đáp.
Tiểu Tà giáºn dữ :
- Lão quỷ! Ta nói cho ngươi biết, hắn là một tên Hắc y sát thủ tại Trung Nguyên, Tam Tú Chỉ Nhất Giang Chấn Vũ đó.
Lý Tam Siêu nói :
- Hai chúng ta chẳng quan hệ gì. Chủ yếu là ta còn sống trên thế gian nà y, đồng thá»i Ä‘ang đứng trên con thuyá»n nà y.
Tiểu Tà chá»c tức :
- Lý Tam Siêu! Ngươi muốn thỠnước nóng một lần nữa không?
Lý Tam Siêu nghÄ© đến lần trÆ°á»›c tại Hồi Hồi Cốc, trong lòng nổi giáºn, nói :
- Dượng Tiểu Tà ! Ngươi đừng múa lưỡi! Hôm nay ta sẽ cho ngươi chết không chỗ chôn thây.
Tiểu Tà nhe răng cÆ°á»i đáp :
- NgÆ°Æ¡i chá»› có tức giáºn nhÆ° váºy! Ta không phải không cho ngÆ°Æ¡i trả thù. Ta thì muốn biết có phải ngÆ°á»i hắc y đó cứu ngÆ°Æ¡i, mÆ°á»›n ngÆ°Æ¡i lên thuyá»n nà y để chở chúng ta Ä‘i hay không?
Lý Tam Siêu đắc ý nói :
- Không sai! Chuyện của thiên hạ không có gì qua mặt ngươi được. Ngươi chuẩn bị chịu chết đi là vừa.
Tiểu Tà nghÄ© không thể Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy được. Tại sao Hắc y sát thủ lại nhúng tay và o chuyện nà y? Vì Ä‘ang mãi suy nghÄ© nên hắn quên mất câu nói của Lý Tam Siêu.
Lý Tam Siêu thấy váºy tưởng Tiểu Tà đang nghÄ© cách đối phó, trong bụng cÅ©ng hÆ¡i sợ hãi, nói :
- DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà ! NgÆ°Æ¡i đừng mong nghÄ© cách chạy trốn, vì trong thuyá»n nà y má»™t ngÆ°á»i còn sống sót chỉ là cÆ¡ may hiếm có, không tin ngÆ°Æ¡i cứ thá» xem.
Tiểu Tà bị hắn hăm dá»a, nổi giáºn nói :
- Bạn bè của ta bị ngươi sát hại, bây giỠngươi muốn gì nơi ta để buông tha cho h�
Lý Tam Siêu cÆ°á»i :
- Nếu ngÆ°Æ¡i chịu trói ta sẽ thả hết bá»n chúng.
Tiểu Tà mạnh dạn đưa hai tay cho Lý Tam Siêu trói.
- NgÆ°Æ¡i...
Lý Tam Siêu kinh ngạc nghĩ thầm :
- “Hắn chịu trói nhÆ° váºy hẳn là có âm mÆ°uâ€.
Vì váºy lão không dám đến gần.
Tiểu Tà khÃch :
- Lý Tam Siêu! Ngươi sợ cái gì? Con tin ở trong tay ngươi, ngươi sợ ta giở trò sao?
Lý Tam Siêu nhất thá»i không biết là m cách nà o. Qua má»™t lúc, hắn quay và o phÃa trong thuyá»n, gá»i lá»›n :
- Thuyá»n trưởng Äồng Anh! NgÆ°Æ¡i Ä‘i đến bắt hắn trói lại cho ta!
- Dạ!
Tên thuyá»n trưởng đáp lại bằng giá»ng nói đầy dÅ©ng khÃ.
“Bốp! Bốp!â€
Hai tiếng phát ra cấp tốc. Tiểu Tà đã tát và o tên thuyá»n trưởng hai cái, đến ná»—i miệng ói máu.
Äồng Anh nổi giáºn hét :
- Tiểu quỷ! Ngươi chán sống rồi sao?
Tiếng nói vừa dứt hắn đã tung ra một chưởng đánh trả lại Tiểu Tà .
Thuyá»n trưởng Äồng Anh là má»™t tay võ công có hạng, chỉ cần hắn nổi giáºn, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng chÆ°a chắc đã chịu nổi má»™t quyá»n.
- Chết chưa?
Tiểu Tà tay phải vung lên đánh và o cánh tay trái của tên thuyá»n trưởng.
Kì quái vô cùng! Thuyá»n trưởng Äồng Anh bị Tiểu Tà chặt và o tay phải.
- Oa!
Äồng Anh kinh hãi kêu lên má»™t tiếng, tay phải nhÆ° bị chặt là m đôi, cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n không chịu nổi. Hắn lăn ra trên ván thuyá»n, bá»™ dạng rất thê thảm.
Tiểu Tà không cần nhìn hắn, quay vá» phÃa Lý Tam Siêu, cÆ°á»i lá»›n. Lý Tam Siêu thấy váºy mặt tái xanh, vá»™i bÆ°á»›c lùi lại. Tháºt sá»± hắn đã sợ hết hồn, không dám khoe khoang.
Lão lẩm bẩm :
- Tiểu Tà ! NgÆ°Æ¡i dám tiến đến gần ta má»™t bÆ°á»›c bạn bè của ngÆ°Æ¡i trên thuyá»n sẽ chết tức khắc.
Tiếng nói của Lý Tam Siêu đã má»m yếu, không còn hùng khà nhÆ° trÆ°á»›c.
Tiểu Tà rút lưỡi dao trủy thủ ra, nói :
- NgÆ°Æ¡i đã hạ Ä‘á»™c ngÆ°á»i của ta trong thuyá»n nà y, nếu má»™t ngÆ°á»i nà o bị chết, lưỡi dao nà y không tha mạng ngÆ°Æ¡i!
- Äúng váºy trong thuyá»n nà y có tẩm Ä‘á»™c. Việc là m nà y chỉ để trả thù mà thôi. Rất tiếc...
Tiểu Tà hét lên :
- Lý Tam Siêu! Ngươi không xứng đáng đi tìm ta báo thù!
Tuy Tiểu Tà ngoà i miệng nói nhÆ° váºy nhÆ°ng trong bụng rất lo lắng cho số pháºn má»i ngÆ°á»i.
Tiểu Linh, Tiểu Thất, A Tam và A Tứ đã từng uống qua ná»™i Ä‘Æ¡n, chắc chắn không bao lâu sẽ tỉnh lại. Còn Tiểu Tà nhất định không thể bị nhiá»…m Ä‘á»™c vì Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không đã hÆ¡n mÆ°á»i năm ngâm hắn và o thùng thuốc Ä‘á»™c để dùng kim châm đả thông kinh mạch.
Dù váºy, trÆ°á»›c mặt Tiểu Tà rất đông ngÆ°á»i trong các phái bị hại, không thể là m ngÆ¡.
Tiểu Tà không muốn ép ngÆ°á»i, cÅ©ng không muốn quá dá»… dãi, cố kéo dà i thá»i gian để chế phục đối phÆ°Æ¡ng.
Lý Tam Siêu đối vá»›i Tiểu Tà thì ná»a tin ná»a ngá». NhÆ°ng hắn là má»™t tên xảo trá, lúc không nắm chắc thắng lợi thì không bao giá» dám Ä‘Æ°a sinh mạng ra đùa giỡn.
Lý Tam Siêu nói :
- DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà ! Äồng bá»n của ngÆ°Æ¡i đã trúng Ä‘á»™c của ta, nếu trong ba giỠđồng hồ không được chữa trị, thuốc Ä‘á»™c sẽ phát tác, bá»n chúng mất mạng là chắc rồi. Ta thấy ngÆ°Æ¡i tốt hÆ¡n nên buông tay chịu trói để bạn bè của ngÆ°Æ¡i được toà n mạng.
Tiểu Tà nói :
- Ta muốn buông tay chịu trói lắm song ta nghÄ© nếu ta bị mất tá»± do thì còn ai can thiệp và o hà nh Ä‘á»™ng của ngÆ°Æ¡i? Trái lại, nếu ngÆ°Æ¡i không giải Ä‘á»™c cho bè bạn ta thì ta chết rất oan. Trên Ä‘á»i nà y có ai khá» ngốc đến nhÆ° váºy? NgÆ°Æ¡i ép ta sao được? Ta sẽ cùng ngÆ°Æ¡i thà mạng.
Ngoà i mặt, Tiểu Tà nhÆ° muốn nhượng bá»™ cho Lý Tam Siêu ở thế thượng phong, mà chỉ có nhÆ° váºy má»›i khống chế được Lý Tam Siêu không là m báºy.
Quả nhiên, Lý Tam Siêu nghe nói tinh thần trở nên ổn định :
- DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà ! Thì ra ngÆ°Æ¡i chỉ muốn cứu mạng đồng bá»n sao? Lão phu cam Ä‘oan nếu ngÆ°Æ¡i buông tay chịu trói thì đồng bá»n của ngÆ°Æ¡i sẽ nháºn được thuốc giải.
Tiểu Tà nói :
- Có gì bảo đảm lá»i nói của ngÆ°Æ¡i? Hiện tại ngÆ°Æ¡i chiếm được thượng phong, ta cÅ©ng không hồ đồ. NhÆ°ng tối thiểu sinh mạng của ngÆ°Æ¡i phải được ta giải quyết.
NgÆ°Æ¡i nghÄ© cách Ä‘á» phòng Ä‘i! NgÆ°á»i của ta sống được ba giá» nữa thì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng váºy, có thể còn sá»›m hÆ¡n.
Bây giá» Lý Tam Siêu đã hết cách, không ngá» Tiểu Tà chÆ¡i chiêu nà y, tháºt là đã cao hÆ¡n Lý Tam Siêu má»™t báºc. Tháºt xui xẻo cho hắn!
Äôi bên không ai tin tưởng thá»i gian trôi qua rất nhanh. Lý Tam Siêu tâm trạng khẩn trÆ°Æ¡ng để nghÄ© kế sách.
Tiểu Tà cũng thế.
Tình hình mỗi lúc một căng thẳng. Tiểu Tà thấy Tiểu Linh chưa tỉnh lại cũng nôn nóng vô cùng.
Trăng lên cao chiếu sáng khắp má»i nÆ¡i.
Sóng biển dâng cao nhÆ° lòng ngÆ°á»i Ä‘ang dao Ä‘á»™ng, tìm cách đấu trà vá»›i địch thủ. Không ai dám bá» cuá»™c...
Chỉ còn giây lát nữa thì ba giỠđồng hồ sẽ trôi qua.
Lý Tam Siêu trán đẫm mồ hôi, đôi mắt có lúc trông ra cá»a thuyá»n muốn nhảy xuống biển tẩu thoát. NhÆ°ng Tiểu Tà đã biết trÆ°á»›c, phóng theo hét to :
- Äứng lại!
Bà n tay Tiểu Tà đã kịp nắm chặt bả vai Lý Tam Siêu, là m cho lão phải dội ngược lại.
Tiểu Tà nói :
- Nếu ngươi dám bước tới một bước, lưỡi đao nà y không tha mạng đâu.
Lý Tam Siêu quả nhiên không dám bước tới, chỉ buồn bã nói :
- DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà ! NgÆ°Æ¡i tháºt không lo cho sinh mạng của đồng bá»n ngÆ°Æ¡i sao?
Tiểu Tà giả bộ rầu rĩ :
- Dù muốn lo cũng không được rồi. Hay chúng ta cùng nhảy xuống nước xem sao? Kết cuộc ta sẽ theo ngươi ra đi.
Hắn phát hiện thuốc Ä‘á»™c của Lý Tam Siêu không phải tầm thÆ°á»ng, nên cố duy trì để tìm cách khác đối phó.
Lý Tam Siêu không hiểu :
- NgÆ°Æ¡i Ä‘i theo ta? Là m sao ta tin được lá»i nói đó?
Tiểu Tà nói :
- NgÆ°Æ¡i có thể cho ta uống thuốc Ä‘á»™c nhÆ° những ngÆ°á»i khác.
Lý Tam Siêu cÆ°á»i :
- Ai cũng biết ngươi đã luyện qua tà công, không sợ một thứ chất độc nà o.
Bá»n chúng thì trúng Ä‘á»™c, còn ngÆ°Æ¡i thì không sao cả, ta là m sao hại được ngÆ°Æ¡i đây?
Tiểu Tà suy nghĩ một hồi rồi nói :
- CÅ©ng được! Nếu ta thấy má»i ngÆ°á»i bình an vô sá»± thì ta chịu trói, sau đó ngÆ°Æ¡i giải Ä‘á»™c cho há».
Lý Tam Siêu đắc ý. Lần nà y phần thắng lão như đã nắm trong tay, lão nói :
- Äược! Chúng ta Ä‘i! HÆ¡n ba giỠđồng hồ rồi.
Tiểu Tà lắc đầu :
- NgÆ°Æ¡i Ä‘i trÆ°á»›c, ta theo sau.
Lý Tam Siêu quay thân Ä‘i và o khoang thuyá»n, Tiểu Tà cÅ©ng nối gót theo sau.
Chỉ thấy má»i ngÆ°á»i ngất xỉu, còn Tiểu Linh, Tiểu Thất, A Tam và A Tứ thì trong tÆ° thế bình thÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang ngủ mê.
Ba mÆ°Æ¡i mấy tên thuyá»n phu lúc nà y giống nhÆ° những tên hung thần, ác quá»·, Ä‘ang cầm dao ká» cổ những ngÆ°á»i trúng Ä‘á»™c.
Tiểu Tà nhìn qua số thuyá»n phu, trong đầu nghÄ© cách đối phó vá»›i sá»± cố Ä‘ang phát sinh.
Từ khi ra giang hồ đến nay, Tiểu Tà chưa từng thất bại.
Lý Tam Siêu nhìn xung quanh chẳng có gì khác lạ, yên tâm nói :
- Bây giá» má»i ngÆ°á»i vẫn còn ở đây cả. NgÆ°Æ¡i hãy Ä‘Æ°a tay chịu trói để ta xá» lý.
Tiểu Tà ngoan cố :
- Ta phải nhìn thấy thuốc giải của ngươi trước đã.
Lý Tam Siêu lấy ra một lỠthuốc mà u đỠ:
- Äây chÃnh là thuốc giải.
Tức thì...
- A... A...!
Má»™t tiếng hét lá»›n truyá»n lại nhÆ° sấm sét, vang trá»i dáºy đất.
Tiếng hét nà y là m cho con thuyá»n chao đảo, rúng Ä‘á»™ng.
Tiểu Tà thừa cÆ¡ há»™i, hai tay vung lên mấy đạo hà o quang xẹt tá»›i, mấy tên thuyá»n phu không kịp trở tay đối kháng.
Tiếp đến, Tiểu Tà bay ngÆ°á»i đến liên tục tấn công và o đám thuyá»n phu.
Lý Tam Siêu giáºt mình định chạy trốn nhÆ°ng khoang thuyá»n chỉ có má»™t cá»a ra, bất đắc dÄ© phải Ä‘á»™ng thủ đánh liá»u, thừa sÆ¡ hở chạy thoát.
- Hãy nạp mạng đi!
Hắn nhÆ° má»™t con hổ xuất sÆ¡n, áºp đến tấn công Tiểu Tà .
Tiểu Tà nhất định cứu ngÆ°á»i. Tuy Lý Tam Siêu võ công cÅ©ng lợi hại, nhÆ°ng bá»n thuyá»n phu đã bá» mạng cả rồi, má»™t mình lão rất khó Ä‘Æ°Æ¡ng cá»±.
Chỉ phút chốc, Tiểu Tà đã khống chế được Lý Tam Siêu.
“Bùngâ€.
Tiểu Tà tống mạnh và o Lý Tam Siêu một chưởng như vũ bão, nhưng Lý Tam Siêu cũng không vừa, khiến Tiểu Tà bị một chưởng trúng ngay lưng té xuống.
Tuy váºy, Lý Tam Siêu thấy tình thế không khả quan mấy, vá»™i tiếp thêm má»™t chưởng nữa để thừa cÆ¡ tẩu thoát.
Nà o ngá», Tiểu Tà chỉ giả cách té xuống, đợi Lý Tam Siêu ra tay, liá»n phóng mình lên. Lý Tam Siêu kêu lên má»™t tiếng hoảng hốt, văng lên khoang thuyá»n nhÆ° má»™t con ếch.
Tiểu Tà láºp tức quay ngÆ°á»i, dùng dao trủy thủ phóng đúng và o mắt Lý Tam Siêu, máu vá»t ra có vòi, chết ngay tại chá»—.
Tiểu Tà láºp tức nhảy tá»›i, thò tay và o ngÆ°á»i Lý Tam Siêu lấy ra ba lá» thuốc giải Ä‘á»™c. Má»™t lá» mà u Ä‘á», má»™t lá» mà u tÃm, má»™t lá» mà u xanh.
Ba lá» thuốc khác mà u, Tiểu Tà không biết lá» nà o có công dụng giải Ä‘á»™c nên phải lấy má»—i thứ má»™t Ãt bá» và o miệng nếm thá». Cuối cùng Tiểu Tà chá»n lá» thuốc mà u tÃm, bá» và o thùng nÆ°á»›c, múc Ä‘em cho má»i ngÆ°á»i uống.
Tiếp đến, Tiểu Tà vác xác bá»n thuyá»n phu bá» hết xuống biển.
Lúc Tiểu Tà là m xong việc nà y thì các nạn nhân ngộ độc cũng lần lượt tỉnh lại.
Tiểu Linh tỉnh dáºy trÆ°á»›c tiên.
Tiểu Tà há»i :
- Tiểu Linh! Em không sao chứ?
Tiểu Linh thấy thân thể Tiểu Tà dÃnh đầy máu, Ä‘oán biết vừa rồi đã xảy ra má»™t cuá»™c huyết chiến trên thuyá»n, nên há»i :
- Tiểu Tà ! Äã xảy ra việc gì váºy?
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Chuyện xong rồi! Chúng ta Ä‘i trúng tặc thuyá»n. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u bị hại nhÆ°ng anh đã giải quyết xong.
Tiểu Linh ngơ ngác :
- Tặc thuyá»n? Anh muốn nói thuyá»n nà y là của bá»n giặc cÆ°á»›p?
Tiểu Tà gáºt :
- Äúng váºy! Lý Tam Siêu cùng vá»›i Giang Chấn VÅ© liên kết để hại mạng chúng ta.
Tiểu Linh kinh ngạc :
- Lý Tam Siêu? Không phải hắn đã bỠmạng nơi Xà Cốc trước đây rồi sao?
Tiểu Tà nói :
- Äáng lý hắn chết, nhÆ°ng nhá» có Giang Chấn VÅ© cứu sống, sau đó hai tên nà y đã liên kết vá»›i nhau. NhÆ°ng em đừng há»i nữa, hãy xem giỠđây má»i ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng thế ra sao? CÅ©ng may, bá»n thuyá»n phu nà y võ công rất tầm thÆ°á»ng, nếu không chúng ta hôm nay nguy to rồi.
Tiểu Linh gáºt đầu, Ä‘i xem bệnh trạng từng ngÆ°á»i.
Tiểu Tà quay sang A Tứ, nói :
- A Tứ! Chúng ta lên mé trên xem sao?
A Tứ tuân lệnh theo Tiểu Tà phóng lên cầu thang.
Tiểu Tà vừa đi vừa nói :
- Lúc nà y phải tra há»i tên thuyá»n trưởng nà y rồi. Hãy bắt hắn dẫn đến mau!
A Tứ nhìn vá» phÃa Ä‘uôi thuyá»n, thấy tên thuyá»n trưởng Äồng Anh Ä‘ang đứng núp ở đó, láºp tức nhảy đến bắt, lôi Äồng Anh đến trÆ°á»›c mặt Tiểu Tà .
Tiểu Tà chỉ mặt Äồng Anh, quát :
- Thuyá»n trưởng! Ta vá»›i ngÆ°Æ¡i không thù không oán, chỉ cần ngÆ°Æ¡i cho biết mấy vấn Ä‘á», ta láºp tức tha mạng.
Thấy Äồng Anh còn chần chá», Tiểu Tà tiếp :
- NgÆ°Æ¡i đừng mong tên Hắc y sát thủ Giang Chấn VÅ© đến cứu ngÆ°Æ¡i. Trong vòng má»™t tháng ta sẽ tìm hắn để giết. Bây giá» ta là chủ thuyá»n. Bản thân các ngÆ°Æ¡i nhÆ° cá nằm trên thá»›t, là m sao bảo vệ được sinh mạng?
Câu nói nà y quả nhiên đã là m cho Äồng Anh sợ hãi :
- Äược rồi! Ta sẽ nói hết má»i chuyện.
Tiểu Tà tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nói :
- Ta há»i ngÆ°Æ¡i tại sao ngÆ°Æ¡i biết chúng ta từ Thần Tiên giang lên Ä‘Æ°á»ng đến đảo Thần Tiên?
Äồng Anh lắc đầu :
- Ta không biết gì hết. Ta chỉ là ngÆ°á»i là m theo mệnh lệnh trừ khá» các ngÆ°Æ¡i dá»c Ä‘Æ°á»ng. Má»i chuyện khác ta không rõ.
Tiểu Tà há»i :
- Ai ra lệnh cho ngươi?
Äồng Anh nói :
- Ta không biết hắn là ai? Má»—i lần xuất hiện chúng Ä‘á»u bịt mặt.
Tiểu Tà nghĩ thầm :
- Số ngu ngốc nà y là m sao hiểu được hà nh động của Hắc y sát thủ.
Nên há»i sang việc khác :
- Lý Tam Siêu lên thuyá»n lúc nà o?
Äồng Anh nói :
- Lúc các ngÆ°Æ¡i đến thÆ°Æ¡ng lượng mÆ°á»›n thuyá»n thì hắn láºp tức lên thuyá»n.
Tiểu Tà lẩm bẩm :
- Nếu váºy chÆ°a chắc hắn đã biết bá»n ta lên thuyá»n nà y. Các ngÆ°Æ¡i có bao nhiêu ngÆ°á»i trên thuyá»n, và ở đây có bao nhiêu thuyá»n bị bá»n Hắc y sát thủ khống chế?
Äồng Anh đáp :
- Ở đây có năm con thuyá»n, nhÆ°ng mấy hôm trÆ°á»›c đã phân tán hết rồi.
Tiểu Tà chột dạ :
- Tại sao phân tán?
Äồng Anh thà nh tháºt :
- Tôi không biết. Chúng tôi lúc nà o cÅ©ng ở Thần Tiên giang đánh cá, nhÆ°ng hôm trÆ°á»›c tiếp được máºt lệnh nên má»™t số thuyá»n đã rá»i Ä‘i nÆ¡i khác.
Tiểu Tà suy đoán :
- Giang Chấn VÅ© biết bá»n ta nhất định Ä‘i thuyá»n đến đảo Thần Tiên nên hắn chi phối thuyá»n khắp nÆ¡i, dù cách nà o cÅ©ng không thoát khá»i bà n tay của hắn. Còn Lý Tam Siêu lại theo dõi sát hà nh Ä‘á»™ng của chúng ta, nên chúng ta lên thuyá»n là láºp tức hắn theo truy sát.
Äồng Anh chỉ ngồi nghe, không đáp. Tiểu Tà há»i :
- Äồng Anh! NgÆ°Æ¡i biết thuyá»n ra đảo Thần Tiên phải dừng lại ở những nÆ¡i nà o để tiếp tế đồ ăn, thức uống hay không?
Äồng Anh nói :
- Rất nhiá»u nÆ¡i! NhÆ°ng tôi thì thÆ°á»ng dừng ở hai chá»—, mà cÅ©ng không nhất định ở địa Ä‘iểm đó.
Tiểu Tà thầm nghĩ :
- “Thì ra Äá»™ VÄ©nh Thiên bắt ngÆ°á»i giam ở đảo Thần Tiên cÅ©ng còn thông qua Giang Chấn VÅ©, vì thế mà Äá»™ VÄ©nh Thế trÆ°á»›c khi chết còn muốn che giấu Giang Chấn VÅ©â€.
Bá»—ng nhiên, Tiểu Tà cảm giác có gì không ổn, vá»™i há»i :
- Äồng Anh! TrÆ°á»›c đây có thuyá»n ra đảo Thần Tiên không và và o lúc nà o?
Äồng Anh đáp :
- Cách đây bốn bữa, và o lúc ban đêm, xuất phát từ Quan Äại Châu. Bây giá» có thể đã quay vá» rồi.
Tiểu Tà nhẩm tÃnh, nói :
- Bốn ngà y! Có thể là m được nhiá»u công chuyện.
Dứt lá»i, Tiểu Tà quay sang A Tứ, nói :
- A Tứ! Em hãy dẫn hắn đến cho Tiểu Linh trị bệnh đi!
CÅ©ng và o giá» nà y, Võ Äang Nhất Chánh Tá», Thái SÆ¡n Chu Thiên Vân, Hằng SÆ¡n Bất Cố thần ni, Thiếu Lâm Minh Äá»™ đại sÆ° cÅ©ng đã tỉnh dáºy, chạy xuống khoang thuyá»n tìm gặp Tiểu Tà .
Tiểu Tà hÆ°á»›ng vá» ba vị Chưởng môn và Minh Äá»™ đại sÆ°, há»i :
- Quý vị có khá»e không?
Ba vị Chưởng môn và Minh Äá»™ đại sÆ° lúc nà y đã rõ sá»± cố xảy ra, nên chắp tay nói :
- Äa tạ DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp cứu giúp, nếu không chúng tôi đã bá» mạng rồi!
Tiểu Tà khoát tay :
- Chúng ta cùng là ngÆ°á»i giang hồ và cùng má»™t trách nhiệm. Nếu tôi có bị thÆ°Æ¡ng quý vị cÅ©ng phải cứu giúp váºy.
Minh Äá»™ đại sÆ° nói :
- Từ xÆ°a có Âu DÆ°Æ¡ng tiên sinh rất hà o hiệp, ngà y nay truyá»n nhân của Âu DÆ°Æ¡ng tiên sinh cÅ©ng rất đạo nghÄ©a, tháºt phúc cho võ lâm thiên hạ!
Bất Cố thần ni cung tay thủ lễ :
- Äại Æ¡n đại đức! Hằng SÆ¡n phái chúng tôi mang Æ¡n DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp rất sâu nặng!
Tiểu Tà cảm động nói :
- Äa tạ! Tôi là DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà , còn Ãt tuổi, kém lá»… nghÄ©a, còn quý vị là danh môn chánh phái, tiá»n bối võ lâm, xin chá»› nặng lá»i tôn kÃnh!
Câu nói khiêm tốn của Tiểu Tà đã là m cho Chưởng môn các phái cà ng thêm thương mến.
Tiểu Tà tiếp :
- Chuyện trong đêm nay chỉ là bá»n Hắc y sứ giả đùa giỡn thôi. Ngà y mai chúng ta đến đảo Thần Tiên có thể còn nhiá»u rắc rối nữa.
Chu Thiên Vân há»i :
- DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp! Lá»i nói vừa rồi có lẽ thiếu hiệp muốn nói bá»n chúng sẽ thoát ra chống giữ đảo Thần Tiên?
Tiểu Tà gáºt đầu :
- Phải! Tôi nghÄ© đây chỉ là chuyện của Thần Võ môn, không ngá» lại có liên quan đến Hắc y sát thủ. Bá»n chúng ra đảo được bốn ngà y, có thể đã dá»i con tin đến má»™t nÆ¡i khác.
Nhất Chánh Tá» há»i :
- NhÆ° váºy con tin có nguy hiểm gì không?
Tiểu Tà nói :
- Theo tôi nghÄ© thì không có gì nguy hiểm, bởi vì hỠđã bị khống chế nhÆ° những phế nhân. Bản thân há» thì không còn tác dụng, nhÆ°ng đối vá»›i các môn phái thì rất quan trá»ng. ChÃnh vì váºy mà bá»n Hắc y sứ giả phải chủ trÆ°Æ¡ng Ä‘em giấu nÆ¡i khác.
Minh Äá»™ đại sÆ° há»i :
- Việc con tin thì không có vấn Ä‘á», nhÆ°ng tình hình nà y chúng nó có thể dẫn con tin và o đất liá»n không?
Tiểu Tà lắc đầu :
- Việc đó khó xảy ra vì chúng phải dẫn đến và i chục ngÆ°á»i và o đất liá»n, tất nhiên sẽ bại lá»™. Tôi nghÄ© bá»n chúng sẽ tìm má»™t tiểu đảo khác để cất giấu, vì nÆ¡i đó có rất nhiá»u tiểu đảo. Chúng ta sẽ rất khó khăn trong việc tìm kiếm nà y.
Bất Cố thần ni lo lắng :
- Chúng ta không có ngÆ°á»i nà o biết được địa Ä‘iểm, nếu đánh chiếm đảo thì mất rất nhiá»u thá»i gian, mà con tin lâu ngà y gặp nhiá»u gian khổ.
Tiểu Tà trấn an :
- Có má»™t ngÆ°á»i biết.
Chu Thiên Vân há»i :
- DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp muốn nói đến thuyá»n trưởng Äồng Anh?
Tiểu Tà gáºt đầu :
- ChÃnh hắn! Hắn ở trên biển đã mấy mÆ°Æ¡i năm, má»i ngõ ngách hắn Ä‘á»u thông thuá»™c.
Minh Äá»™ đại sÆ° há»i :
- Nếu nó không chịu hợp tác thì sao?
Tiá»u Tà cÆ°á»i :
- Nếu váºy tôi phải tá»± mình xuống nÆ°á»›c Ä‘i tìm rồi.
Chu Thiên Vân thắc mắc :
- Tại trong nước là m sao tìm được đây?
Tiểu Tà nói :
- Cách thì có nhÆ°ng trÆ°á»›c hết chúng ta nghiên cứu hà nh Ä‘á»™ng của bá»n chúng, sau đó má»›i Ä‘uổi theo.
Gió lá»™ng trên mui thuyá»n, tà áo má»i ngÆ°á»i phất phÆ¡, ai nấy cÅ©ng trầm tÆ° suy nghÄ©, mong sá»›m tìm ra cách đối phó.
Không lâu, A Tứ chạy đến, theo sau có Äồng Anh. Tiểu Tà nói :
- Äồng Anh! NgÆ°Æ¡i thị sát phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng hình nhÆ° chạy chệch Ä‘Æ°á»ng ra đảo?
Äồng Anh cÆ°á»i tá»± tin :
- Ta là m nghá» hà ng hải mấy chục năm, nếu không giá»i thì đã bá» xác trên biển lâu rồi.
Bây giá» trá»i sáng, má»i ngÆ°á»i ai nấy Ä‘á»u đã tỉnh táo trÆ°á»›c bình minh.
TrÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i là đảo Thần Tiên. Tiểu Tà nghiêng đầu suy nghÄ© hồi lâu, hình nhÆ° suy tÃnh kế hoạch khi đặt chân lên đảo.
Ai cÅ©ng dõi mắt lên đảo để quan sát. HỠđã từng nghe tiếng đảo Thần Tiên là má»™t nÆ¡i kỳ quan, nay táºn mắt há» trông thấy và sắp đặt chân lên.
NhÆ°ng há» có chút thất vá»ng vì đảo Thần Tiên và những tiểu đảo khác không khác gì hÆ¡n. Sá»± khác biệt chỉ có cây cối và loại thảo má»™c nhiá»u hÆ¡n má»™t chút.
Tiểu Linh nghi ngá» há»i Tiểu Tà :
- Äảo Thần Tiên nà y giống nhÆ° hoang đảo, má»™t bóng ngÆ°á»i cÅ©ng không có.
NhÆ° váºy chúng ta Ä‘i sai hÆ°á»›ng rồi chăng?
Tiểu Tà lắc đầu :
- Không thể sai! ChÃnh là nÆ¡i nà y. NhÆ°ng ta cÅ©ng cảm giác kỳ lạ. Không lẽ bá»n chúng đã dá»i con tin Ä‘i hết rồi sao?
Nhất Chánh TỠlên tiếng :
- Tiểu đảo nà y chung quanh toà n đá, sóng biển lá»›n nhÆ° váºy tà u thuyá»n là m sao và o được đây?
Äồng Anh giải thÃch :
- Tháºt ra trÆ°á»›c kia không có Ä‘Æ°á»ng và o nhÆ°ng sau nà y ngÆ°á»i trên đảo dùng rất nhiá»u nhân lá»±c má»›i mở được má»™t con Ä‘Æ°á»ng và o Ãt nguy hiểm.
Thuyá»n rẽ sang trái, Tiểu Tà nói :
- Äồng Anh! NgÆ°Æ¡i dẫn Ä‘Æ°á»ng!
Thuyá»n vừa cáºp đảo, Tiểu Tà đã nháºn ra là ng xóm trên đảo, nÆ¡i hắn từng đặt chân lên lần đầu.
Thuyá»n bị sóng dá»™i ầm ầm, là m cho má»i ngÆ°á»i muốn ói má»a.
Trên đảo không má»™t bóng ngÆ°á»i, các doanh trại xÆ°a kia hầu nhÆ° dỡ bá».
Tiểu Linh thấy váºy thất vá»ng nói :
- Bá»n chúng bá» chạy cả rồi.
Tiểu Tà nói :
- Bá»n chúng bá» chạy không lâu, vết tÃch tà n phá nÆ¡i đây còn má»›i.
Nhất Chánh TỠthở ra một hơi, nói :
- Dương thiếu hiệp đoán không sai! Có cần lên đảo xem không?
Tiểu Tà gáºt đầu :
- Chúng ta lên đảo mấy ngÆ°á»i được rồi.
Dứt lá»i, Tiểu Tà thi triển công phu “Phi Phụng Thủ Lâm†và “TrÆ°á»ng Hồn Quán Nháºt†thân hình nhÆ° luồng hà o quang phóng lên bá».
Láºp tức, mấy bóng ngÆ°á»i phóng theo. Äó là Tiểu Thất, A Tam, A Tứ, Tiểu Linh, Nhất Chánh Tá», Chu Thiên Vân, Bất Cố thần ni và Minh Äá»™ đại sÆ°.
Äảo Thần Tiên ba mặt bao quanh là doanh trại nay bá» trống, gai cá» um tùm.
Cảnh nà y đối với Tiểu Tà không lạ.
Tiểu Tà phân chia má»i ngÆ°á»i Ä‘i lùng xét khắp nÆ¡i, kết quả các doanh trại tuy bị Ä‘áºp phá, nhÆ°ng những đồ dùng còn lại không Ãt. Di váºt của những con tin rÆ¡i vãi khắp nÆ¡i.
Tiểu Linh há»i :
- Nơi nà y nghĩa phụ em đã ở sao?
Tiểu Tà nói :
- Không sai! NhÆ°ng ông ta còn sống rất khá»e.
Tiểu Linh đau buồn nói :
- Chúng ta mau tìm cách giải cứu nạn nhân đi!
Tiểu Tà trở lại Ä‘Æ°á»ng cÅ©. Má»i ngÆ°á»i chạy theo, vẻ thất vá»ng không Ãt.
Tiểu Tà hÆ°á»›ng vá» Minh Äá»™ đại sÆ°, nói :
- Äại sÆ°! Tôi Ä‘oán bá»n chúng vừa Ä‘i khá»i nÆ¡i đây không lâu. VÆ°á»n cải còn xanh, có dấu chân ngÆ°á»i má»›i dẫm qua. Gió biển rất lá»›n, nếu qua thá»i gian lâu thì dấu tÃch sẽ bị xóa Ä‘i.
Minh Äá»™ đại sÆ° gáºt gù :
- Dương thiếu hiệp nói không sai!
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Váºy thì đúng rồi! Chúng ta lúc má»›i đến thấy bá» biển và bãi cát không bình thÆ°á»ng, nhiá»u dấu chân còn in lại chÆ°a bị xóa Ä‘i. NhÆ° váºy bá»n chúng dá»i Ä‘i cách đây không lâu.
Minh Äá»™ đại sÆ° há»i :
- Thá»i gian bá»n chúng dá»i Ä‘i khoảng bao lâu?
Tiểu Tà đáp :
- Từ một đến hai ngà y mà thôi.
Minh Äá»™ đại sÆ° nói :
- Quả nhiên nhÆ° váºy. DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp tháºt sáng trà hÆ¡n ngÆ°á»i!
Tiểu Tà nói :
- Äại sÆ° quá khen rồi! Kinh qua nhiá»u nên hiểu biết nhiá»u mà thôi.
Nhất Chánh Tá» há»i :
- Còn nguyên nhân thứ hai, thiếu hiệp giải thÃch là m sao đây?
Tiểu Tà nói :
- Vấn Ä‘á» thứ hai có Ä‘Æ¡n giản hÆ¡n, chỉ cần để ý sẽ thấy ngay. Lúc nãy tại vÆ°á»n cải tôi phát hiện lá cải còn Æ°á»›t, nhÆ° váºy chứng tá» cải má»›i được tÆ°á»›i không lâu.
Má»i ngÆ°á»i nghe Tiểu Tà nói rất thán phục. Tiểu Linh giục :
- Tiểu Tà ! Chúng ta đừng cháºm trá»… nữa! Mau nghÄ© cách cứu ngÆ°á»i Ä‘i!
Tiểu Tà kêu lên :
- Äừng lo lắng! Anh Ä‘i mà !
Tiếng nói vừa dứt, Tiểu Tà đã nhảy lên thuyá»n, há»i :
- Äồng Anh! NgÆ°Æ¡i có biết mấy hôm trÆ°á»›c có bao nhiêu thuyá»n ra đảo Thần Tiên không?
Äồng Anh nói :
- Tôi không rõ lắm. Có thể nÆ¡i khác cÅ©ng có tà u thuyá»n Ä‘i đến đảo Thần Tiên. Nếu mà có tà u thuyá»n thì nÆ¡i nà o ra đảo Thần Tiên chẳng được. Suy Ä‘oán e không chÃnh xác.
Tiểu Tà suy nghĩ một lúc, nói :
- NhÆ° váºy nÆ¡i lân cáºn đây có tiểu đảo nà o cách đây ná»a ngà y không?
Äồng Anh gáºt :
- Có ba nÆ¡i. Má»™t là Äông phÆ°Æ¡ng, má»™t là Tây Nam phÆ°Æ¡ng, má»™t tại Äông bắc vá» hÆ°á»›ng Bắc. Chúng ta bây giá» muốn hÆ°á»›ng vá» hải đảo nà o?
Tiểu Tà suy nghĩ :
- Bá»n chúng nếu muốn đổi chá»— nhất định không Ä‘i vá» Tây Nam phÆ°Æ¡ng mà sẽ Ä‘i xa hÆ¡n. Có thể là Äông bắc phÆ°Æ¡ng. Váºy thì chạy vá» hÆ°á»›ng Bắc Ä‘i!
Äồng Anh nói :
- Äược!
Láºp tức tay lái Äồng Anh chuyển vá» hÆ°á»›ng Bắc.
Quyết định nhÆ° váºy vì Tiểu Tà nghÄ© rằng hÆ°á»›ng Äông bắc có Vô Danh đảo của Thần Võ môn giam cầm các con tin. Má»—i lần giam cầm các nạn nhân phải thông qua nÆ¡i đó rồi má»›i chuyển qua Thần Tiên đảo.
Tiểu Linh há»i :
- Nếu chúng có ba con thuyá»n Ä‘i ba nÆ¡i thì chúng ta giải quyết sao đây?
Tiểu Tà rất tự tin nói :
- Không sao! Bây giá» chúng ta chia thà nh bốn hÆ°á»›ng, lấy Thần Tiên đảo là m trung tâm. Từ đất liá»n đến phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng nà o không cần đếm xỉa tá»›i. Äảo Thần Tiên hÆ°á»›ng Nam là Vô Danh đảo, nó là đÃch cuối cùng chúng ta truy Ä‘uổi.
Má»i ngÆ°á»i nghe Tiểu Tà phân tách rất khâm phục. Nếu nhÆ° ngÆ°á»i khác thì đã rối loạn trÆ°á»›c mê tráºn rồi.
Chu Thiên Vân bây giỠmới hiểu ra :
- Thì ra DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp nói đến cuá»™c truy Ä‘uổi trên biển chÃnh là ở nguyên nhân nà y. Lão phu rất khâm phục, khâm phục!
Last edited by jimmy19; 10-08-2008 at 01:53 PM.
|
10-08-2008, 12:46 AM
|
|
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: 4vn
Bà i gởi: 179
Thá»i gian online: 41 giây
Thanks: 0
Thanked 12 Times in 12 Posts
|
|
TIỂU TÀ THẦN PHẦN 2
TÃC GIẢ:Là LÆ¯Æ NG
CHÆ¯Æ NG 8:GIANG Há»’ DẬY SÓNG
Tiểu Tà nhắc nhở :
- Chuyện không được cháºm trá»…, chúng ta phải Ä‘i trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c. Má»i ngÆ°á»i cứ thẳng hÆ°á»›ng Äông bắc. Nếu má»™t ngà y sau, các ngÆ°á»i chÆ°a phát hiện được dấu tÃch gì, đồng thá»i ta cÅ©ng chÆ°a vá», thì các ngÆ°á»i cứ chỠđợi ở đó.
Minh Äá»™ đại sÆ° nói :
- Dương thiếu hiệp cứ an tâm! Chúng tôi biết lo liệu lấy.
Tiểu Tà nói :
- Nếu váºy ta xin Ä‘i trÆ°á»›c!
Dứt lá»i, Tiểu Tà giống nhÆ° con linh xà , bÆ¡i lặn dÆ°á»›i nÆ°á»›c không má»™t tiếng Ä‘á»™ng, phút chốc đã Ä‘i xa.
Tiểu Tà xuống nÆ°á»›c nhÆ° trở vá» quê hÆ°Æ¡ng thủy công của hắn. Thủy công của Tiểu Tà đã mang danh là Thiên hạ vô địch. Hắn bÆ¡i vá»›i tốc Ä‘á»™ so vá»›i con thuyá»n còn nhanh hÆ¡n gấp ba lần, nên lÅ© cá dÆ°á»›i biển khó mà so tà i vá»›i hắn.
Chỉ má»™t giá» sau, Tiểu Tà đã phát hiện má»™t tiểu đảo. Hòn đảo nà y núi đá rất nhiá»u, xung quanh Ä‘á»u có đá dá»±ng lởm chởm. Tiểu Tà không bá» qua cÆ¡ há»™i, láºp tức tiến lên đảo, dò xét từng chút.
Không bao lâu, hắn đã tá» ra thất vá»ng, chạy ngược vá» phÃa bãi biển. NhÆ°ng hắn chợt phát hiện má»™t tấm ván, chứng tá» trên đảo từng có ngÆ°á»i. Tiểu Tà vui mừng cÆ°á»i lên, biết rằng có má»™t số ngÆ°á»i chạy vá» Äông phÆ°Æ¡ng đã để lại di váºt.
Hắn hÃt má»™t hÆ¡i, nhảy ngay xuống biển, nhắm hÆ°á»›ng Äông bÆ¡i Ä‘i. Kết cuá»™c, Tiểu Tà tìm được sáu tiểu đảo nhÆ°ng chÆ°a có dấu vết gì má»›i. Cảm giác chÆ°a thất vá»ng, Tiểu Tà tiếp tục dò theo Ä‘Æ°á»ng biển.
Hắn rất thông minh, đợi đêm đến lần mò và o má»™t tiểu đảo, Ä‘Æ°a mắt quan sát chung quanh. Bá»—ng nhiên... Má»™t giá»ng cÆ°á»i phá ra...
- Ha... ha...!
Chỉ thấy không xa xuất hiện má»™t luồng bóng Ä‘en, giống nhÆ° chân trá»i không sao. NhÆ°ng hiện tượng nà y đối vá»›i Tiểu Tà đủ chứng tá» Ä‘iá»u gì rồi. Tiểu Tà vui miệng huýt sáo, nhảy xuống biển, bÆ¡i tiếp vá» phÃa có luồng bóng Ä‘en.
Hai giá» trôi qua, trÆ°á»›c mặt Tiểu Tà nổi lên má»™t ánh lá»a, má»—i lúc má»™t to hÆ¡n, và tiếng ồn à o từ ánh lá»a đó truyá»n đến. Cuối cùng, Tiểu Tà trông rõ má»™t con thuyá»n và những ngÆ°á»i trên đảo.
BÆ¡i lần tá»›i, Tiá»u Tà thấy có đến ba con thuyá»n, trong bụng nghÄ© thầm :
- “Ta có nên đục thuyá»n bá»n nà y không nhỉ?â€
Sau cùng, Tiểu Tà quyết định bảo tồn số thuyá»n nà y, vì cho rằng số ngÆ°á»i xấu chỉ là má»™t Ãt những ngÆ°á»i cầm đầu, còn Ä‘a số là kẻ vô tá»™i.
Tiểu Tà tiến đến gần, dùng phi đao kỠvà o cổ một tên, nói :
- Huynh đệ! Äừng sợ hãi! Chỉ cần ngÆ°Æ¡i chịu hợp tác, bảo đảm ngÆ°Æ¡i sống mãi trên Ä‘á»i nà y.
NgÆ°á»i canh gác quá sợ hãi, nói nhanh :
- Äừng giết tôi! NgÆ°Æ¡i muốn gì tôi sẽ nói hết.
Tiểu Tà hà i lòng nói :
- Rất tốt! Ta há»i ngÆ°Æ¡i tại sao phải dá»n đến nÆ¡i đây?
NgÆ°á»i canh gác nói :
- Bốn hôm trÆ°á»›c chúng tôi đón được ba con thuyá»n có ba vị chưởng quan Ä‘iá»u Ä‘á»™ng chúng tôi phải dá»i ra đây.
Tiểu Tà há»i :
- Những ngÆ°á»i đó còn ở lại đây không?
Tên canh gác đáp :
- Vẫn còn ở đây.
Tiểu Tà nghe nói, yên tâm há»i :
- Chúng bay cai quản con tin, váºy há» Ä‘ang ở đâu?
Tên canh gác chỉ tay :
- Tại hang núi mé trong.
Tiểu Tà há»i tiếp :
- NÆ¡i đó có bao nhiêu ngÆ°á»i canh gác?
Tên canh gác nói :
- Khoảng hai mươi tên.
Tiểu Tà lại há»i :
- Các ngươi chỉ tạm dừng chân nơi đây hay ở lại lâu dà i?
Tên canh gác lắc đầu :
- Äiá»u đó tôi không được biết.
Tiểu Tà vui vẻ nói :
- Äược! NgÆ°Æ¡i hợp tác rất tốt. Bây giá» ngÆ°Æ¡i cứ tiếp tục canh gác, xem nhÆ° không có xảy ra sá»± cố nà y.
Tên canh gác run giá»ng :
- Tôi hiểu rồi!
Tiểu Tà thâu hồi phi Ä‘ao, hÆ°á»›ng vá» hoang đảo phÃa trong chạy Ä‘i.
Tên canh gác từ nãy đến giá» giống nhÆ° kẻ mất hồn, tim Ä‘áºp thình thịch.
- Một... hai... ba... bốn...
Tiểu Tà đếm được mÆ°á»i tám tên. Nếu má»™t lúc mà thu phục cả bá»n nà y e rằng xảy ra biến Ä‘á»™ng, nên tìm cách Æ°á»›m thá».
Hắn lượm má»™t viên sá»i ném và o chá»— đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang đứng.
“Bịchâ€
Hòn sá»i trúng ngay má»™t tên Hắc y sát thủ, láºp tức hắn chạy Ä‘i.
Nhanh nhÆ° chá»›p, Tiểu Tà phóng ngÆ°á»i ra, bằng má»™t Ä‘á»™ng tác nhanh gá»n, song chưởng tung ra, tên Hắc y sát thủ ngã gục trÆ°á»›c ngá»n phi Ä‘ao.
Tiểu Tà láºp tức thay đổi y phục, lấy quần áo của tên Hắc y sát thủ mặc và o chạy trở vá» chá»— cÅ©. Äá»™ng tác rất nhanh đến ná»—i không ai có thể ngỠđược.
Má»™t tên Hắc y sát thủ chạy đến, Tiểu Tà chỉ quÆ¡ tay má»™t cái mÅ©i phi Ä‘ao đã găm ngay tại cổ, hắn chết không kịp la má»™t tiếng. Tiểu Tà bắt tên nà y để dá»±a và o má»™t tảng đá phÃa sau má»™t gốc cây, không để ai phát hiện.
Cứ nhÆ° váºy mà là m. Chẳng bao lâu mÆ°á»i má»™t tên Hắc y đã ná»™p mạng dÆ°á»›i ngá»n phi Ä‘ao của Tiểu Tà . Vì quá khoan khoái, Tiểu Tà đột nhiên cÆ°á»i lá»›n lên :
- Ha... ha!..
Äến lúc chợt nhá»› lại thì không kịp dừng.
Má»™t tên Hắc y chạy tá»›i há»i :
- Phó bang! NgÆ°Æ¡i cÆ°á»i gì váºy?
Tiểu Tà nhìn tên Hắc y, nghĩ thầm :
- “Mẹ kiếp! Trong hoà n cảnh nà y tại sao ta lại cÆ°á»i được nhỉ?â€
Tuy váºy, Tiểu Tà vẫn không nao núng, vì bá»n Hắc y chỉ còn lại bảy ngÆ°á»i.
Hắn hướng và o tên cầm đầu Hắc y, nói :
- NgÆ°Æ¡i...
Rất nhanh chóng, Tiểu Tà bước đến.
Trong nháy mắt, ngá»n phi Ä‘ao trong tay Tiểu Tà đã chẻ thẳng ngÆ°á»i tên Hắc y từ trên xuống dÆ°á»›i.
Cũng may, số Hắc y sát thủ ở đây toà n là bị cắt lưỡi, nếu không hà nh động của Tiểu Tà đã bị bại lộ rồi.
Sáu tên Hắc y sát thủ còn lại chia nhau liên thủ vây đánh Tiểu Tà . Tiểu Tà quyết định phải cấp tốc hạ nhanh bá»n nà y má»›i mong đạt kết quả.
Tay Tiểu Tà vung lia lịa ngá»n phi Ä‘ao nhÆ° những con linh xà , nháy mắt đã giết chết hai tên Hắc y sát thủ. Thân mình lanh lẹ, kết hợp vá»›i thủ pháp ném phi Ä‘ao, là m cho đối thủ không kịp trở tay. Chúng lần lượt bá» mạng dÆ°á»›i những Ä‘Æ°á»ng phi Ä‘ao của Tiểu Tà .
Tuy bên ngoà i há»—n chiến nhÆ° váºy, nhÆ°ng bên trong các con tin bị cầm giữ vẫn không há» hay biết. Má»—i ngÆ°á»i Ä‘ang theo dõi má»™t cảm giác xa xôi.
NgÆ°á»i thứ nhất Tiểu Tà muốn kiếm là Chu Lăng, nên sau khi đánh tan bá»n Hắc y, Tiểu Tà xông và o tìm liá»n thấy Chu Lăng, lão già chăn heo Ä‘ang ngủ khì ở má»™t góc hang đá.
Tiểu Tà gá»i lá»›n :
- Lão ăn mà y! Có Tiểu Tà tá»›i đây rồi. Lần trÆ°á»›c ta ra đây giải cứu lão nhÆ°ng bị chúng giả mạo. Hôm nay lão có tháºt là Chu Lăng không?
Chu Lăng nhìn Tiểu Tà một lúc, nói :
- Ngươi là ...
Tiểu Tà bị há»i, nhá»› ra bản thân mình Ä‘ang bịt mặt, nên nói :
- Là con, Dương Tiểu Tà !
Chu Lăng như nhớ lại, bỗng kêu lên :
- DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà ! Äã lâu không gặp.
Ai nấy mở mắt tháºt to, cảm giác nhÆ° không phải là sá»± tháºt.
Tiểu Tà sợ má»i ngÆ°á»i la to, Ä‘Æ°a tay lên miệng suỵt má»™t tiếng, nói :
- Äừng lên tiếng! Tôi sẽ khôi phục công lá»±c cho các ngÆ°á»i.
Tiểu Tà biết thá»i gian không còn nhiá»u, nên nhanh chóng dùng kim châm Ä‘á»™ huyệt và phục hồi công lá»±c cho Chu Lăng.
Tiểu Tà đã từng uống qua “Cá»u linh chi†nên công lá»±c rất thâm háºu, nhanh chóng truyá»n ná»™i công cho Chu Lăng. Chẳng bao lâu, Chu Lăng hoà n toà n bình phục, vui mừng đến trà o nÆ°á»›c mắt, nói :
- Dương Tiểu Tà đây sao?
Tiểu Tà nói :
- Äến lượt ngÆ°á»i khác!
Tiếp đến là Thiên Trì lão nhân, Tinh.... Tá», VÄ© Diệt Huyá»n, Quan Ngạo Thiên... Không đầy ba tiếng đồng hồ, Tiểu Tà đã khôi phục công lá»±c cho mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i.
CÅ©ng tại giá» nà y, má»™t bá»n Hắc y khác đến đổi phiên gác. Bá»n chúng thấy váºy nhanh chóng rút trÆ°á»ng Ä‘ao bao vây hoang đảo. Tiểu Tà rất an tâm vì thấy con tin công lá»±c đã hồi phục nên không để ý đối phó vá»›i bá»n Hắc y sát thủ mà chỉ cÆ°á»i ngạo nghá»…, nói :
- Các ngÆ°Æ¡i hãy chấm dứt vai trò Hắc y sát thủ nà y Ä‘i! Các ngÆ°Æ¡i nên tìm Ä‘Æ°á»ng trốn chạy, vì công lá»±c các con tin đã được phục hồi. Nếu không sợ chết các ngÆ°Æ¡i cứ thá» tiến lên.
Chu Lăng vũ động đôi tay, chạy tới, đắc ý nói :
- Mẹ kiếp! Lão già nà y ở không mÆ°á»i mấy năm, thá» xem hôm nay công lá»±c có thay đổi chút gì không?
Một tên Hắc y sát thủ vẫy tay :
- Lên!
Dứt tiếng, đã có mấy tên Hắc y sát thủ giáp chiến vá»›i Chu Lăng. Chu Lăng bị mÆ°á»i mấy năm giam cầm khổ sở, nay có ý giải sầu. Thân mình lão giống nhÆ° má»™t con đại bà ng tấn công và o bá»n Hắc y sát thủ.
Rõ rà ng võ công của Cái bang quả nhiên siêu việt.
Mấy con tin Chưởng môn còn lại cÅ©ng không chịu thua, cùng má»™t lúc xông tá»›i tấn công bá»n Hắc y. Má»—i ngÆ°á»i Ä‘Æ°a ra má»™t chiêu khiến bá»n Hắc y sát thủ không sao chịu nổi. Chỉ loáng mắt bá»n nà y đã bị hạ.
Mấy tên Hắc y còn lại sợ hãi, không dám tiến thêm má»™t bÆ°á»›c. Bá»—ng nhiên má»™t tiếng cÆ°á»i từ trên không vang tá»›i. TrÆ°á»›c mắt Chu Lăng đã đáp xuống hai bóng ngÆ°á»i, cùng vá»›i má»™t lão tóc bạc “Äá»™c thủâ€.
Tiếng cÆ°á»i vừa phát ra chÃnh là của lão tóc bạc “Äá»™c thủ†nà y.
Tiểu Tà nhìn thấy, nói :
- Ta cứ tưởng ai, thì ra là Ó Trảo Nhân Ma Ngụy Kiếm Sầu!
Chu Lăng nghe đến Ngụy Kiếm Sầu, má»™t tên trong bá»n Cá»u Ma Chỉ Nhất, cÅ©ng giáºt mình, nói :
- Ngụy Kiếm Sầu! Ta với ngươi không thù oán, nhưng hôm nay ta phải đòi lại công đạo võ lâm. Ta với ngươi thà mạng xem sao?
Ngụy Kiếm Sầu cÆ°á»i ngạo :
- Chu Lăng! NgÆ°Æ¡i tưởng ngÆ°Æ¡i được hồi phục công lá»±c là ta sợ ngÆ°Æ¡i sao? Hôm nay trong các ngÆ°Æ¡i, không ai thoát khá»i nÆ¡i đây được đâu.
Chu Lăng cả giáºn :
- Câm miệng!
Song chưởng của Chu Lăng vung lên, đánh ngay vá» phÃa Ngụy Kiếm Sầu, cố tình dùng má»™t chiêu giết ngay tên ác ma.
Nhưng sau lưng Ngụy Kiếm Sầu đã xuất hiện hai cao thủ Hắc y phóng tới đỡ.
Tiếp theo một trên một dưới phản công Chu Lăng.
Chu Lăng không ngá» hai tên Hắc y há»— trợ Ngụy Kiếm Sầu võ công lại cao siêu nhÆ° váºy, nhÆ°ng bản thân lão nhá» má»›i nháºn được công lá»±c của Tiểu Tà , phát huy vá»›i “Giáng Long tháºp bát chưởng†liên tục Ä‘Æ°a ra, là m cho hai tên Hắc y sát thủ phải khó khăn lắm má»›i đỡ nổi, tháºm chà phải thối lui.
Lần nà y Chu Lăng táºp trung ná»™i lá»±c đánh ra, hai tên Hắc y há»™ vệ liên tục bị thối lui bảy tám bÆ°á»›c. NhÆ°ng chúng chỉ nhượng bá»™ hai chiêu, rồi lại trở vá» nguyên vị.
Chu Lăng sợ hãi. Lão không thể tin vá»›i hai chiêu nà y không hạ nổi địch thủ, tháºm chà địch thủ còn ngang nhiên tấn thủ. Chuyện xảy ra nhÆ° váºy khiến lão phải suy nghÄ©.
Tiểu Tà kêu lên :
- Chúng nó luyện phép “TỠThi ma công†không máu, không hồn, không ăn cơm, chỉ uống thuốc mà sống. Không dễ gì đối phó.
Ngụy Kiếm Sầu đắc ý, nói :
- Tiểu quỷ! Ngươi còn biết gì vỠcông lực lợi hại của Hắc y sát thủ nữa không?
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Lão quá»·! NgÆ°Æ¡i chá» má»™t chút, ta muốn nói chuyện vá»›i bá»n bá»™ hạ của ngÆ°Æ¡i! NgÆ°Æ¡i hãy đứng sang má»™t bên có được không?
Ngụy Kiếm Sầu lớn lối :
- Có gì mà không dám? Ta để cho ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c khi chết được nói lá»i trăn trối.
Tiểu Tà gáºt đầu :
- Äược rồi! Các vị thuá»™c hạ Thần Võ môn! Hiện nay Thần Võ môn đã bị ta hủy diệt rồi, các vị không cần nghe lệnh bá»n Hắc y sát thủ mà bá» mạng vô Ãch. Ta trÆ°á»›c tiên đối phó vá»›i Ngụy Kiếm Sầu, sau đó sẽ thu nháºn các ngÆ°Æ¡i trở vá» chánh nghÄ©a.
Nói câu nà y Tiểu Tà đã chia rẽ bá»n thuá»™c hạ Thần Võ môn vá»›i bá»n Hắc y sát thủ cho nên bá»n thuá»™c hạ Thần Võ môn âm thầm chỠđợi kết quả cuá»™c chiến, ai thắng sẽ hùa theo.
Ngụy Kiếm Sầu hét to :
- Dương Tiểu Tà ! Chuyện ngươi muốn nói đã nói hết rồi. Hãy chuẩn bị chịu chết đi.
Tiểu Tà quay vá» phÃa các Chưởng môn con tin, hô :
- Các vị Chưởng môn! Tiến lên!
Chu Lăng và và i ba Chưởng môn đồng tiến lên, chỉ để lại mấy ngÆ°á»i chÆ°a phục hồi công lá»±c. Toà n lá»±c lượng hỠđược mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i, cùng má»™t lúc thi triển công phu nhắm và o bá»n Hắc y sát thủ công đến.
Trong nháy mắt, bóng kiếm lượn qua, lóe sáng đầy trá»i, phong quang biến đổi. Hai bên giao chiến rất dữ dá»™i.
Thá»i gian trôi qua, Tiểu Tà hạ được hai tên Hắc y sát thủ Tây Vá»±c võ công rất cao, công lá»±c uyên thâm, Tiểu Tà nhất định phải giết chúng để Ä‘á»n lại tá»™i ác. Còn lại mấy tên kia, xem ra võ công tầm thÆ°á»ng, hình nhÆ° chỉ hà nh Ä‘á»™ng vì bức xúc trong cuá»™c sống.
Trong giao tranh, Tiểu Tà cố ý xá» lý nhanh chóng xác chết của những Hắc y nà y, không biết vá»›i dụng ý gì. Phi Ä‘ao của Tiểu Tà liên tục xé trên đùi trái của hai xác chết Hắc y. Lợi dụng cÆ¡ há»™i nà y, má»™t tên Hắc y đã dùng dao chém trúng lÆ°ng Tiểu Tà , rạch má»™t Ä‘Æ°á»ng dà i hÆ¡n bảy tấc, khiến Tiểu Tà đau thấu xÆ°Æ¡ng.
Tiểu Tà cắn răng nhịn đau, hét to :
- Giết!
Phi đao tiếp tục phóng và o tên Hắc y, chặt là m ba khúc.
Tiểu Tà thở ra một hơi dà i, chân bước liểng xiểng, muốn ngã xuống đất.
Bây giỠcòn lại mấy tên Hắc y sát thủ hợp lực với Ngụy Kiếm Sầu, tiếp tục giao tranh.
Thế cuộc rất chênh lệch. Ngay bản thân Ngụy Kiếm Sầu lúc nà y đã cụt hết một cánh tay, mà phải đối phó với một loạt Chưởng môn cao thủ, dù cho là “Ó Trảo Thần Ma†lợi hại đến đâu cũng không thể duy trì nổi cuộc chiến.
Bá»—ng nghe :
- Bùng!
Một tiếng kêu tiếp theo, Ngụy Kiếm Sầu miệng rỉ máu tươi, té ngã xuống đất.
Tiểu Tà thấy kẻ địch nguy hiểm đã bị hạ, quay sang bá»n thuá»™c hạ Thần Võ môn, nói :
- Các ngươi được giải thoát rồi, Bây giỠcác ngươi có thể an tâm ngủ một giấc, không cần gác nữa.
Bá»n thuá»™c hạ Hắc y thấy những kẻ đầu não đã bị trừ khá», nên cÅ©ng không dám hợp công, từ từ rút lui hết.
Tiểu Tà thấy thái Ä‘á»™ bá»n chúng nhÆ° váºy cÅ©ng an tâm, chạy Ä‘á»n trÆ°á»›c mặt Chu Lăng, hồ hởi nói :
- Lão ăn mà y tháºt là giá»i à !
Chu Lăng vỗ vai Tiểu Tà , nói :
- Tiểu huynh đệ! Cũng may là có ngươi.
Hai ngÆ°á»i tâm đắc, ôm nhau cÆ°á»i rất lá»›n.
Hôm sau trá»i vừa hừng sáng Tiểu Tà đã thức dáºy, lên núi lượm má»™t số củi khô chất thà nh đống rồi đốt lá»a, khói trắng bay ngất trá»i, cốt là m hiệu cho thuyá»n biết Ä‘Æ°á»ng cáºp đến.
Không lâu, các vị Chưởng môn đã thức dáºy, Tiểu Tà vá»™i giÆ¡ tay reo vui :
- Các vị lão tiá»n bối đã tỉnh dáºy rồi!
Chưởng môn Cái bang Chu Lăng tinh thần rất sảng khoái, nói :
- Äa tạ tiểu huynh đệ giúp đỡ, nếu không giỠđây chúng ta không biết ra sao nữa!
Tiểu Tà cÆ°á»i nói :
- Xin quý vị đừng khách sáo. Quý vị muốn ở lại đảo sinh sống hay muốn trở vỠvới môn phái mình để khôi phục võ lâm?
Các Chưởng môn Ä‘á»u nói :
- Có Dương thiếu hiệp xuất giang hồ thì chúng tôi còn e ngại gì mà không trở vỠkhôi phục môn phái?
Lúc đến đây Tiểu Tà đã cố ý giữ lại ba con thuyá»n tại bến, nên lúc nà y má»i ngÆ°á»i liá»n sá» dụng để trở vỠđất liá»n.
Chỉ còn Khiên Nguyên đại sÆ°, Võ Äang, Thái SÆ¡n, Quân SÆ¡n thì còn báºn rá»™n, lo chôn cất má»™t số xác chết của bá»n Hắc y trên đảo nên chÆ°a kịp xuống thuyá»n.
Giữa lúc đó, Tiểu Tà nhìn xa xa có má»™t bóng thuyá»n lá» má» trên mặt biển, láºp tức váºn ná»™i công, hú lên má»™t tiếng lá»›n.
Tiếng hú được đáp lại từ xa.
Tiểu Tà đắc ý nói :
- NgÆ°á»i trên thuyá»n đã đáp lá»i rồi.
Thuyá»n từ từ chạy đến và tấp và o mé đảo.
Có tiếng nói :
- Tiểu Tà bang chủ sao rồi? Xin má»i xuống thuyá»n hết!
Äó là tiếng nói của Tiểu linh.
Tiểu Tà mừng rỡ, đáp vội :
- Tiểu Linh! Cha của em ở đây.
Tiểu Linh vá»™i nhảy xuống thuyá»n, há»i :
- Tiểu Tà ! Cha nuôi của em?
Nói chưa hết câu, nước mắt đã chảy dà i.
Tiểu Tà gáºt đầu, ra vẻ thống khổ, bản tánh của hắn hay diá»…u cợt, khoái chá»c ghẹo Tiểu Linh, song gÆ°Æ¡ng mặt chẳng để lá»™ chút gì dối trá.
Tiểu Linh há»i :
- Tiểu Tà ! Cha em giỠnà y đang ở đâu?
Cà ng há»i nÆ°á»›c mắt Tiểu Linh cà ng tuôn nhÆ° mÆ°a.
Tiểu Tà không nỡ đùa cợt nữa, dẫn Tiểu Linh chạy nhanh vỠhướng Chu Lăng.
Tiểu Linh đôi mắt sững sá», kêu :
- Cha!
Chu Lăng cằn nhằn :
- Là m gì ồn à o thế? Sao không cho ta ngủ một chút?
Vừa nói, Chu Lăng vừa ngồi dáºy.
Tiểu Tà và Chu Lăng bốn mắt nhìn nhau tỠý muốn ghẹo Tiểu Linh.
Tiểu Linh đôi mắt mở to, giáºt mình nói :
- Cha! Tại sao cha lạnh nhạt với con gái?
Chu Lăng cố là m ra vẻ lạnh lùng :
- Con gái?
Tiểu Linh ngơ ngác quay sang Tiểu Tà dùng tay đánh thùm thụp.
Tiểu Tà là m bá»™ né tránh, thối lui lại, cÆ°á»i ha hả.
Chu Lăng can :
- Con gái à ? Thôi bỠđi! Ai bảo con không mang rượu thịt đến đây cho cha.
Ông ta âu yếm vỗ đầu Tiểu Linh, nói :
- Không ngá» con gái ta hôm nay hiá»n và xinh đẹp quá. Kỳ nà y Tiểu Tà chết chắc rồi.
Tiểu Linh mắc cỡ, chu miệng nói :
- Cha! Con rất nhớ cha, không ngỠcha còn giả bộ gạt con.
Tiểu Tà xen và o :
- Tiểu Linh! Anh đã bảo em đừng khóc mà , anh đã đến cứu là m sao lão ăn mà y gặp chuyện không hay được.
Tiểu Linh háy mắt nói :
- Biết nhÆ° váºy sao anh còn chá»c ghẹo ngÆ°á»i ta!
Chu Lăng xua tay :
- Thôi! Äược rồi con gái! Äừng cãi vã vá»›i Tiểu Tà nữa! Chẳng qua trong lúc con mừng vui, Tiểu Tà cÅ©ng góp vui mà thôi. Hà n Trúc có mạnh khá»e không?
Tiểu Linh nũng nịu :
- ThÆ°a cha, Hà n huynh vẫn mạnh khá»e và rất nhá»› cha. Bây giá» cha trở vá», Hà n huynh nhất định rất vui mừng.
Chu Lăng thở một hơi dà i :
- Gần hai mÆ°Æ¡i năm qua Hà n Trúc chắc chắn chịu nhiá»u khổ cá»±c vá»›i môn phái. Tiểu Linh, hãy lại đây cho cha xem con gái cha thế nà o?
Tiểu linh nhanh chóng vui vẻ trở lại. NhÆ°ng Chu Lăng cứ chăm chú nhìn nà ng, là m Tiểu Linh ngạc nhiên, há»i :
- Tại sao cha lại nhìn con nhÆ° váºy?
Chu Lăng cÆ°á»i :
- Con gái của ta nay lá»›n khôn, xinh đẹp nhÆ° váºy, là m sao cha không chú ý?
Có lẽ nay mai ngÆ°á»i ta rÆ°á»›c Ä‘i, cha không còn nhìn được nữa.
Tiểu Tà nhanh nhẩu nói :
- Lão ăn mà y cứ yên tâm! Con gái của lão ngoà i tôi ra không ai dám cưới đâu. Rất tiếc nà ng chưa chịu gieo cầu để kén phò mã.
Chu Lăng lo lắng há»i Tiểu Linh :
- Có chuyện gì không ổn sao?
Tiểu Linh phụng phịu :
- Cha! Äừng nghe Tiểu Tà nói báºy!
Tiểu Tà giễu :
- Nếu em đồng ý chịu gieo cầu kén phò mã thì anh gấp rút Ä‘i loan báo cho má»i ngÆ°á»i biết.
Tiểu Linh e thẹn, mặt đỠlên.
Chu Lăng xà xóa :
- Thôi được rồi! Äợi ta trở vá» Cái bang thì sẽ tÃnh má»i việc. NÆ¡i đất liá»n má»i ngÆ°á»i Ä‘ang chá» chúng ta đó.
Dứt lá»i, má»i ngÆ°á»i cùng cất bÆ°á»›c xuống thuyá»n.
Má»i ngÆ°á»i đã đủ mặt, thuyá»n từ từ rá»i bến.
Ba ngà y sau, Thiếu Lâm tá»± đánh lên hai bốn tiếng chuông. Äây là lần thứ hai Thiếu Lâm báo tin. Lần trÆ°á»›c là báo tin nguy cÆ¡, lần nà y là báo tin là nh.
Tiểu Tà và đồng bá»n đến Thái Hồ để ăn uống.
A Tứ há»i :
- Tiểu Tà bang chủ! Anh muốn đến đây là m gì?
Tiểu Tà nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải có chuyện là m. Không phải ngÆ°Æ¡i đã cho ta biết Giang Chấn VÅ© Ä‘ang lén lút tại vùng lân cáºn Thái Hồ sao? Äêm nay ta phải bắt hắn giết Ä‘i.
A Tứ nói :
- Nhưng Thái Hồ bao la, là m sao tìm được hắn?
Tiểu Tà dứt khoát :
- Chúng ta cứ đến nÆ¡i hắn ở để chá». Biết đâu tại đó chúng ta sẽ tìm ra đôi chút manh mối.
Lúc nà y chợt có hai tên đại hán bÆ°á»›c và o, ngồi và o bà n kế cáºn.
Tên đại hán áo tÃm nói :
- Lão nhị! Chúng ta tuy không phải danh môn chánh phái nhưng sống đến nay chưa bị ai đoạt mạng thì cũng là vui rồi. Anh có nghe chuyện Bang chủ Cái bang không?
Câu nói nà y là m cho Tiểu Tà và A Tứ rất chú ý, cả hai liếc mắt nhìn hai gã đại hán, cố ý dò xét.
Tiểu Linh thoáng nghe hai ngÆ°á»i nà y Ä‘á» cáºp đến Cái bang nên cÅ©ng để tâm lắng nghe câu chuyện của há».
Tên hán tỠáo tÃm tiếp :
- Cái bang mấy năm gần đây gặp nhiá»u tai nạn. Cách đây không lâu xuất hiện má»™t Bang chủ giả, bị DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà phát hiện. Sau đó trưởng lão Cái bang Lạc Tốt Giả hạ lệnh giết Ä‘i. CÅ©ng may là tiểu Bang chủ Hà n Trúc thông minh má»›i duy trì được môn phái. Hôm qua nghe nói Bang chủ là Chu Lăng trở vá» rồi. Không ngá» hôm nay lại có tin lão bị ngÆ°á»i ta giết. Tháºt không hiểu là chuyện gì đây nữa?
Tiểu Linh nghe xong, mặt mà y tái nhợt, đôi mắt phá» ra nhÆ° ngÆ°á»i mất hồn.
Tiểu Tà thấy váºy nhanh tay Ä‘iểm ngay huyệt mê của Tiểu Linh, quay sang A Tam :
- Coi chừng Tiểu Linh!
Dứt lá»i, bá» mặc Tiểu Linh cho A Tam, phóng má»™t bÆ°á»›c dà i đến trÆ°á»›c mặt hai đại hán, há»i :
- Hai vị mạnh khá»e không? Tại hạ chÃnh là DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà .
Hai gã đại hán giáºt mình, vì trÆ°á»›c đây đã nghe danh Tiểu Tà , bá»—ng nhiên hôm nay lại xuất hiện trÆ°á»›c mặt.
Cả hai vá»™i đứng dáºy, sợ hãi nhÆ° gặp phải má»™t hung thần.
Tiểu Tà trấn an :
- Xin hai vị bình tĩnh kể cho tôi biết tại sao Bang chủ Cái bang bị giết?
Hán tỠáo tÃm nói :
- Chúng tôi không phải là ngÆ°á»i của chÃnh phái, chúng tôi chỉ nghe ngÆ°á»i ta nói lại, không biết hÆ° thá»±c ra sao?
Tiểu Tà khoát tay :
- Không sao! Quý vị chỉ cần nói lại những Ä‘iá»u đã nghe được.
Hán tỠáo tÃm nói :
- Anh em chúng tôi trong giang hồ thÆ°á»ng gá»i là TÆ°á»ng Kim nhị hổ. Äêm hôm qua, chúng tôi Ä‘i ngang qua Hồ Bắc, thấy không Ãt đệ tá» Cái bang, hình nhÆ° Ä‘ang truy nã hung thủ. Sau nà y nghe nói Bang chủ má»›i vá» hai ngà y thì bị giết, chúng tôi chỉ nghe được chừng đó thôi.
Tiểu Tà thở dà i, nghĩ thầm :
- “Không ngá» sá»± cố xảy ra nhanh nhÆ° váºy.â€
Vẻ mặt nặng trĩu đau buồn, Tiểu Tà chấp tay cam ơn hai hán tỠrồi quay vỠbà n, bảo A Tứ :
- Ngươi đi mướn một cỗ xe ngựa! Chúng ta đến Quần Sơn.
Không lâu, A Tứ trở vá», nói :
- Tiểu Tà ! Xe đến rồi!
Tiểu Tà bồng Tiểu Linh từng bÆ°á»›c rất cháºm Ä‘Æ°a ra xe, và nói nhá» :
- Tiểu Linh! Em tháºt khổ! Má»›i gặp lại cha thì đã biệt ly. Lần nà y anh không cách nà o để giải cứu được rồi. Em phải can đảm lên má»™t chút!
Tiểu Tà cảm giác như mình thiếu năng lực.
Xe ngựa chạy rất nhanh, lòng Tiểu Tà còn gấp hơn nữa.
Äoạn Ä‘Æ°á»ng đến Quần SÆ¡n rất xa, dá»c Ä‘Æ°á»ng há» phải thay ngá»±a đến ba lần má»›i đến được Hồ Äá»™ng Äình.
Tiểu Tà vừa xuống xe đã cảm giác nÆ¡i đây có sát khÃ. Tuy váºy, hắn vẫn thản nhiên bồng Tiểu Linh chạy Ä‘i.
Giữa lúc đó, có ba tên ăn mà y chạy theo. nói :
- Dương Tiểu Tà ! Hãy theo chúng tôi đi vỠhướng nà y!
Nháºn ra đệ tá» Cái bang, Tiểu Tà liá»n theo chân đến Quần SÆ¡n.
Vừa bÆ°á»›c và o đã thấy nÆ¡i tiá»n sảnh được bố trà thà nh linh Ä‘Æ°á»ng, nhang khói nghi ngút.
Hà n Trúc thấy Tiểu Tà đến, vừa khóc vừa nói :
- Tiểu Tà ! Anh đã đến đấy ư?
Tiểu Tà giao Tiểu Linh cho Hà n Trúc, hướng vỠA Tứ, nói :
- A Tứ! Äốt nhang!
Tiểu Tà cầm mấy nén nhang, lòng đầy thương cảm, nói :
- Lão ăn mà y! Không ngá» duyên pháºn chúng ta đến đây là dứt. Quả đã có ngÆ°á»i giết lão. Tôi nhất định tìm ra hung thủ để báo thù.
Sau khi Ä‘Æ°a Tiểu Linh và o Hà n Linh phạn, Hà n Trúc trở lại linh Ä‘Æ°á»ng.
Tiểu Tà há»i :
- Hà n huynh! Chuyện gì đã xảy ra váºy?
Hà n Trúc rầu rĩ :
- Hôm trước và o canh ba, tại Hà n Phong lầu, cha ta đang thưởng nguyệt, bỗng kêu lên một tiếng thảm thiết. Ta chạy tới thì phát hiện mặt mũi cha ta bị cắt tan nát, chết rất thê thảm.
Tiểu Tà nói :
- Tôi có thể xem qua thi thể của Chu bang chủ hay không?
Hà n Trúc đáp :
- Äược chứ! Tôi hy vá»ng DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp sẽ tìm ra má»™t chút manh mối trên thi thể cha tôi.
Quan tà i được mở ra, Tiểu Tà quan sát kỹ từ đầu đến chân Chu Lăng.
Hà n Trúc há»i :
- Tiểu Tà ! Anh phát hiện được gì chưa?
Tiểu Tà gáºt đầu :
- Äược chứ! Mặt của cha anh bị ngÆ°á»i ta dùng thủ pháp “Trấn thủ pháp†kÃch trúng. Chỉ má»™t chưởng đã bá» mạng. Trên trán không để lại dấu tÃch. NgÆ°á»i nà y dùng tay trái xuất thủ. Ngoà i ra không còn manh mối nà o khác.
Hà n Trúc hoang mang :
- Ai có công lá»±c ghê gá»›m nhÆ° váºy? Không lẽ là Võ Si?
Tiểu Tà nói nước đôi :
- Rất có thể! Nếu mấy ngà y nay các Chưởng môn phái liên tục bỠmạng thì chắc là do Võ Si rồi.
Hà n Trúc cắn răng căm háºn :
- Tên trá»i đánh nà y! Cái bang không bắt hắn chặt thà nh trăm mảnh thì không là m ngÆ°á»i.
Không lâu, Tiểu Linh tỉnh lại thấy mình đang ở trong Hà n Linh phạn, biết Tiểu Tà đã đưa nà ng vỠCái bang.
Bên ngoà i rá»™n rà ng, Tiểu Linh chợt nhá»› đến chuyện mấy ngà y qua, vá»™i chạy đến linh Ä‘Æ°á»ng, nÆ¡i Ä‘ang có đủ mặt má»i ngÆ°á»i.
Nà ng há»i Tiểu Tà :
- Cha em chết tháºt rồi phải không anh?
Tiểu Tà đau xót :
- Em...
Tiểu Linh nước mắt chảy dà i, gục đầu và o ngực Tiểu Tà , nức nở.
Last edited by jimmy19; 10-08-2008 at 01:53 PM.
|
10-08-2008, 02:03 PM
|
|
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: 4vn
Bà i gởi: 179
Thá»i gian online: 41 giây
Thanks: 0
Thanked 12 Times in 12 Posts
|
|
TIỂU TÀ THẦN PHẦN 2
TÃC GIẢ:Là LÆ¯Æ NG
CHÆ¯Æ NG 9:THÔNG THá»°C BANG LÂM NẠN
Mấy ngà y nay giang hồ liên tục sôi nổi. Tiếng chuông Thiếu Lâm tá»± vừa giống lên chúc mừng Khiên Nguyên đại sÆ° từ đảo Thần Tiên trở vá», nay chÆ°a đấy bảy ngà y lại gióng lên báo Ä‘á»™ng vị Chưởng môn đã bị sát hại.
Tiếp đó :
- Võ Äang Tinh Má»™c Tá».
- Thái Sơn Quan Ngạo Thiên.
- Quấn Sơn Thái Tứ Vô Hồi.
- Thiên sơn thiên trì lão nhân.
- Chung Nam.
- Côn Lôn.
- Hùng Sơn.
Các phái lần lượt báo tin buồn. Số ngÆ°á»i chết để lại vết tÃch giống nhau. Má»™t chưởng bị bá» mạng, mặt mÅ©i thì tan nát.
Trong thiên hạ không ai có thể là m được ngoà i tên Võ Si.
Giữa lúc đó trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i Thái Nguyên có má»™t xe ngá»±a dừng lại ở khách Ä‘iếm ở Giang Nguyệt
Trên xe nhảy xuống năm nhân váºt chÃnh là Tiểu Tà , Tiểu Linh, A Tam, A Tứ, Tiểu Thất
Cả năm tiến nhanh và o khách điếm Tại khách điếm, Tiểu Tà ngồi trên ghế dựa an ủi Tiểu Linh :
- Tiêu Linh! Câu chuyện vừa qua em có cảm giác ra sao?
Tiểu Linh sụt sùi :
- Äau buồn quá nhiá»u.
A Tứ đỠnghị :
- Gần đây giang hồ nhiá»u chuyện xảy ra nhiá»u chuyên phi thÆ°á»ng thế nà o cÅ©ng có tin tức o tá»u Ä‘iếm. Chúng ta ta thá» há»i bá»n tiểu nhị xem?
Tiểu Tà băn khoăn :
- Tháºt khó mà lượng định được tình hình nếu không Ä‘i sâu và o sà o huyệt của Hắc y sát thủ
A Tam gá»i tiểu nhị Ä‘em rượu tá»›i há»i :
- Gần đây bá»n Hắc y có và o tiểu Ä‘iếm không?
Tiểu nhị lắc đầu :
- Má»™t bóng cÅ©ng không. Lúc nà y bá»n chúng rút lui hết rồi, tháºt khó kiếm ai!
Tiểu Tà há»i :
- Có chuyện gì mới mẻ ngoà i chuyện các phái bị hại không?
Tiểu nhị nói :
- Cũng không có. Hình như gianh hồ lắng dịu rồi
Tiểu Tà suy đoán :
- Chỉ còn lại một mình Giang Chấn Vũ, có lẽ hắn đang trốn ở Thái Hồ, chúng ta phải ra đó lần nữa
A Tam nóng nảy :
- Tiểu Tà bang chủ, anh đã nghĩ ra diệu kế nà o chưa?
Tiểu Tà ra vẻ quan trá»ng :
- Tới lúc đó mới nói.
Dứt lá»i, quay lại há»i Tiểu Linh :
- Tiểu Linh! em muốn ở lại Thái Nguyên hay cùng đi với anh?
Tiểu Linh tha thiết :
- Em muốn cùng đi với các anh.
Tiểu Tà gáºt đầu cÆ°á»i :
- Äi vá»›i cho giải buồn cÅ©ng được. A Tam, em tá»›i tiểu vÆ°Æ¡ng gia mượn tiá»n, hẹn má»™t tháng sau chúng ta sẽ hoà n trả.
A Tam vá»™i Ä‘i, không bao lâu đã trở lại vá»›i hai túi tiá»n đầy nhóc
Äêm đó trăng rất sáng...
Năm bóng ngÆ°á»i y phục mà u Ä‘en lÆ°á»›t Ä‘i trong sÆ°Æ¡ng.
Năm ngÆ°á»i nà y là năm nhân váºt trong bang Thông Thá»±c của Tiểu TÃ
Chỉ qua má»™t đêm, Tiểu Tà , và đồng bá»n đã đến Tổng Ä‘Ã n của Hắc y sát thủ, ngoà i cùng núi Trúc Lâm.
A Tam cÆ°á»i nói :
- Tiểu Tà bang chủ! ở đây có kỳ môn tráºn thế, không có gì thay đổi. Chúng ta chÆ¡i cút bắt má»™t chút được không?
Tiểu Tà xua tay :
- Ta không rảnh chÆ¡i trá» cút bắt vá»›i ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i muốn chÆ¡i thì tá»± chÆ¡i má»™t mình Ä‘i Nghe nói váºy A Tam, A Tứ cụt hứng không muốn bầy trò chÆ¡i nữa.
Sau đó năm ngÆ°á»i tiến sâu và o vùng trung tâm Tổng Ä‘Ã n.
Chuẩn quan bảo tháp đã xuất hiện trong bóng tối như một tháp tiên.
Tiểu Tà quan sát một lúc, nói :
- Tai sao bên ngoà i không có ngÆ°á»i canh gác? chăng lẻ bon Hắc y sát thủ đã bá» trốn hết rồi sao?
A Tam nói :
- Chúng ta mau lên đó rồi sẽ biết.
Dứt lá»i, năm ngÆ°á»i buông ngÆ°á»i phóng lên tầng thứ nhất sÆ¡n Ä‘á»™ng phóng Ä‘i.
Tiểu Tà phát hiện ra có tiếng Ä‘á»™ng, và bảo má»i ngÆ°á»i phải cẩn tháºn.
A Tam nói nhỠ:
- Có ngÆ°á»i đến.
Tiểu Tà phân công :
- Tiểu Linh, Tiểu Thất, A Tứ ở lại đây chỠta va A Tam trở lại.
Nhanh nhÆ° chá»›p, hai ngÆ°á»i tiến và o cá»a Ä‘á»™ng.
Bá»—ng má»™t luồng ám khà bay vút đến, đống thá»›i mấy bòng ngÆ°á»i bay đến cháºn Tiểu Tà , hét :
- Muốn chết?
Tiểu Tà nhanh chóng xô A Tam ra má»™t bên tránh ám khÃ, hét to :
- Ãc tặc, chúng bay dám phóng ám khà à ?
Cùng vá»›i tiếng hét, đôi tay Tiểu Tà cÅ©ng không cháºm trá»…, rút phi Ä‘ao ra nhắm và o tên Hắc y sát thủ phóng tá»›i.
Mấy tên Hắc y sát thủ nà y so vá»›i những tên trÆ°á»›c đây Tiểu Tà đã từng đối đầu thì bá»n chúng võ công cao hÆ¡n nhiá»u.
Tiểu Tà má»™t mặt đối phó vá»›i chúng, má»™t mặt quan sát xem xét có còn những tên đánh lén không để Ä‘á» phòng bá»n chúng phúc kÃch
Má»™t tiếng hét to, Tiểu Tà đã phi thân và o góc cá»a Ä‘á»™ng, phi đáo láºp tức đánh rút vế má»™t tên Hắc y sát thủ, giống nhÆ° mảnh hổ xuất sÆ¡n.
Tên hắc y sát thủ trúng ngay má»™t ngá»n phi Ä‘ao nÆ¡i cổ, ngã xuống chết ngay tức khắc.
Liá»n đó, Tiểu Tà phóng hai ngá»n phi Ä‘ao nữa vá» phÃa hai tên Hắc y sát thủ phÃa sau lÆ°ng.
A Tam cÆ°á»i lá»›n :
- Té ra không có chuyện gì để là m. Tiểu Tà bang chủ đã giải quyết hết rồi.
Tiểu Tà nói :
- Muốn có việc thì chúng ta tiếp tục và o trong đó.
Vừa nói Tiểu Tà vừa triển khai khinh công bay đi trước.
A Tam há»i :
- Tại sao số ngÆ°á»i nà y lại rút lui không kháng cá»±?
Tiểu Tà nói :
- Có thể bên trong vẫn còn có cÆ¡ quan mai phục, chúng ta phải cẩn tháºn má»›i được.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i dần và o trong, bà n ghế ngổn ngang khắp nÆ¡i, má»™t bóng ngÆ°á»i cÅ©ng không thấy.
A Tam thắt mắc :
- Tiểu Tà ! anh nghĩ xem, không lẽ chúng nó biết chúng ta đến đây nên đã bỠtrốn hết?
Tiểu Tà lắc đầu :
- Nếu muốn trốn thì chúng đã bá» trốn từ lâu rồi. Ta nghÄ© bá»n chúng Ä‘ang ẩn nấp chá» Ä‘á»™t kÃch chúng ta đó.
Tiểu Tà nắm tay A Tam phóng lên tầng hai. Khoảng cách từ tầng má»™t đến tầng hai đến mÆ°á»i mấy trượng, Tiểu Tà và A Tam nhẹ nhÆ° gió dấy lên không, loáng mắt đã đáp nhẹ trÆ°á»›c cá»a Ä‘á»™ng thứ hai.
Cả hai lùng kiếm bên trong vẫn chẳng thấy gì. Äến Ä‘á»™ng thứ ba, thứ tÆ° cÅ©ng váºy.
Bây giỠcả hai đang xông và o tầng động thứ năm.
A Tam nói :
- Tầng nà y là tầng cuối cùng, nếu như không có kết quả thì chúng ta đã hoà i công thôi.
Tiểu Tà nói :
- Có thể bá»n chúng núp trong tầng cuối cùng nà y.
Tiếng nói chÆ°a dứt thì má»™t giá»ng cÆ°á»i đã truyá»n ra, tiếng cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên dại, là m bốn vách tÆ°á»ng rung Ä‘á»™ng, cảm giác rất khó chịu.
Tiểu Tà quát :
- CÆ°á»i cái gì? Ra đây mau! các ngÆ°Æ¡i trốn tránh không khá»i chúng ta đâu.
Trong hang Ä‘á»™ng, má»™t ngÆ°á»i phóng ra, tay cầm chÄ©a dà i, thân mình cao to.
A Tam trông thấy nói :
- Quá»· Cốt Ma VÆ°Æ¡ng Äông Huyết Soái.
Äông Huyết Soái kiêu ngạo :
- Dương Tiểu Tà ! Lần nà y ngươi chết chắc rồi. Ta sẽ trả thù cho huynh đệ của ta. Ha... ha... Sứ giả dự đoán qua nhiên không sai, các ngươi tự tìm lấy cái chết.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Äông Huyết Soái! Hắc y sứ giả của ngÆ°Æ¡i chạy đâu rồi? Hãy gá»i hắn ra mặt Ä‘i! Trốn mãi không phải là biện pháp an toà n. DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà đã đến đây thì nhất định phải lấy mạng hắn.
Äông Huyết Soái cÆ°á»i ngạo nghá»… :
- DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà ! NgÆ°Æ¡i đã đến rồi. NÆ¡i đây chÃnh là địa huyệt của ngÆ°Æ¡i. Nếu muốn biết vị sứ giả ở đâu thì xuống Diêm VÆ°Æ¡ng sẽ rõ.
Tiểu Tà há»i :
- Ở đây chỉ có một mình ngươi sao?
Äông Huyết Soái cÆ°á»i nhạt :
- Một mình ta thì sao?
Tiếng nói chÆ°a dứt, Tiểu Tà nhÆ° má»™t vệt sáng, phóng vá» phÃa Äông Huyết Soái, miệng hét :
- A Tam, mau lui ra!
Dứt lá»i, phi Ä‘ao đã găm trên thân của Äông Huyết Soái.
A Tam nghe nói, biết cho chuyện khẩn cấp, liá»n quay đâu chạy nhanh xuống núi
Äông Huyết Soái không ngá» Tiểu Tà ra tay chá»›p nhoáng nhÆ° váºy, muốn tránh cÅ©ng không kịp, chỉ la lên má»™t tiếng, trên ngá»±c đã bị Tiểu Tà xẻ ra đến ná»a thÆ°á»›c, máu phun lên, chân lảo đảo.
NhÆ°ng Äồng Huyết Soái lại gượng dáºy chưởng vá» phÃa Tiểu Tà má»™t chiêu, nói :
- Dương Tiểu Tà ! Ngươi chết chắc rồi!
Không ngá» sắp chết tá»›i nÆ¡i mà Äồng Huyết Soái lại cÆ°á»i trÆ°á»›c mặt Tiểu Tà má»›i lạ.
Tiểu Tà nghĩ thầm :
- “Hắn sắp chết lại cÆ°á»i, nhất định có nguyên nhân?â€
NghÄ© nhÆ° váºy, Tiểu Tà láºp tức Ä‘Æ°a phi Ä‘ao lên cổ Äồng Huyết Soái, đâm lút và o.
Äồng Huyết Soái gạt phắt ra thân mình liểng xiểng chạy và o trong mấy bÆ°á»›c đã bị Tiểu Tà phóng tiếp má»™t ngá»n phi Ä‘ao trúng ngay tim, chết tÆ°Æ¡i.
Bỗng nhiên...
Äùng!
Má»™t tiếng nổ rá»n vang nhÆ° sấm, cát đá tung bay, khói tá»a mịt mù.
Äệ nhất Ä‘á»™ng sụp ngã, Tiểu Tà bị bay ra xa, đầu đụng và o cây cổ thụ, ngất xỉu.
Tiểu Linh, A Tam, A Tứ, Tiểu Thất cũng bị chấn động đến khà huyết đảo ngược, hai tay run rẩy rất khó chịu.
“Bùng...! Bùng...! Bùng...!â€
Tiếp đến mấy tiếng nổ nữa, cả một vùng đất biến thà nh một thung lũng to.
Nháy mắt Bảo Tháp biến thà nh một đống gạch vụn.
Khoảng ná»a giá» sau, cát bụi lắng xuống, Tiểu Linh đứng dáºy chạy đến chá»— Tiểu Tà , chi thấy Tiểu Tà đang nằm nhÆ° ngủ mê trên mặt đất Tiểu Linh hốt hoảng nhà o tá»›i :
- Tiểu Tà !
Nà ng vô cùng lo lắng đưa tay dò mạch Tiểu Tà .
Qua một lúc xem xét, Tiểu Linh thở ra nói :
- Hóa ra không có gì nguy hiểm. Chỉ nhất thá»i bị ngất xỉu mà thôi.
A Tam, A Tứ, Tiểu Linh mình mẩy đầy cát bụi, mừng rỡ reo to :
- Tiểu Tà không sao! Cũng may lúc Bảo Tháp nổ tung, Tiểu Tà nhanh chóng thoát ra, nếu không xác anh bây giỠbị vùi sâu dưới một thước đất rồi.
Tiểu Tà nghe tiếng má»i ngÆ°á»i cãi vã, mở mắt la :
- Các ngÆ°Æ¡i đừng có ồn à o nữa được không? Ta đâu thể bá» mạng dá»… nhÆ° váºy chứ
Nghe tiếng Tiểu Tà , A Tam, A Tứ liá»n dừng việc tranh cãi, đứng yên.
Tiểu Linh há»i nhanh :
- Tiểu Tà ! Anh thấy sao rồi?
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Cũng may thuốc nổ đã không lấy mạng anh, nếu không lần nà y anh chết chắc.
Tiểu Thất xen và o :
- Tiểu Tà ! Anh tháºt là giá»i. Từ trên Ä‘á»™ng té xuống đất mà không bị thÆ°Æ¡ng chút nà o.
Tiểu Tà cÆ°á»i nhạt :
- NgÆ°á»i cho đó là may mắn sao? Ta cứ tưởng có mai phục, tên LÆ°Æ¡ng Chấn VÅ© thế nà o cÅ©ng có mặt ở đấy. Trên tầng cao phát hiện có sáu cái giÆ°á»ng. Váºy còn má»™t tên chÆ°a có mặt. Cuối cùng ta nghÄ© đến Äồng Huyết Soái tÃnh khà rất kiêu ngạo, chắc chắn bên trong có chôn má»™t số thuốc nổ cố tình chôn sống bá»n chúng ta.
Tiểu Linh thắc mắc :
- Nếu váºy Äồng Huyết Soái cÅ©ng liá»u thân chịu chết sao?
Tiểu Tà lắc đầu :
- Hắn không ngu ngốc đâu. Bên trong có máºt đạo nên hắn má»›i dám hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° váºy.
Tiểu Linh vá»™i há»i :
- Äồng Huyết Soà i chạy thoát rồi sao?
Tiểu Tà nói :
- Không! Hắn bị ta hạ sát ngay cá»a Ä‘á»™ng. Hắn định tẩu thoát nhÆ°ng không kịp.
A Tam há»i :
- Bây giỠra sao? Chúng ta có cần đến Thái Hồ không?
Tiểu Tà dứt khoát :
- Chuyện nà y không được cháºm trá»…. Chúng ta phải đến đó ngay.
Cả bá»n trong bang Thông Thá»±c lại kéo nhau hÆ°á»›ng vá» Thái Hồ xuất phát.
* * * * *
Bây giỠvà o tiết tháng tư...
Khắp Giang Nam, khách du lịch dáºp dìu, ngÆ°á»i xe rá»™n rịp.
Tiểu Tà và đồng bá»n đến nÆ¡i và o má»™t buổi trÆ°a, dừng chân trÆ°á»›c Giang phủ.
A Tam nóng nảy Ä‘áºp cá»a kêu :
- Mở cá»a mau! Mở cá»a! Ban ngà y mà đóng cá»a định là m chuyện gì đây?
A Tứ cÅ©ng chá»i :
- Giang Chấn VÅ© là tên ác mạ, muốn tránh khá»i tay chúng ta sao được? Hãy mở cá»a mau, nếu không chúng ta phá ra đấy.
Bên trong có tiếng khà n khà n vá»ng ra :
- Muốn há»i gì cÅ©ng phải lịch sá»± má»™t chút chứ?
Qua má»™t lúc, má»™t lão già áo tÃm ra mở cá»a há»i :
- Quý vị muốn tìm ai? Tại sao lại thô lá»— nhÆ° váºy?
Tiểu Tà lên tiếng :
- Lão đầu! Chúng ta muốn gặp Giang Chấn Vũ. Hắn có nhà không?
Lão già đáp :
- Có thì có! Ngươi muốn gặp lão gia ta có chuyện gì? Lão gia ta đâu phải...
“Bốp! Bốp!â€
Tiểu Tà đánh lão hai bạt tai, nói :
- Lão đầu! NgÆ°Æ¡i đừng á»· thế hiếp ngÆ°á»i! Mau và o trong má»i Giang Chấn VÅ© ra gặp ta, nếu không hôm nay ta sẽ đốt rụi ổ giặc của các ngÆ°Æ¡i đó.
Tiếp đó lão già đưa chân đá và o mông lão già một cái, là m cho lão té lăn cù dưới đất.
Lão già lồm cồm ngồi dáºy, mắng :
- Ngươi muốn đến đây kiếm chuyện sao?
Tuy có vẻ sừng sộ nhưng lão già cũng sợ hãi, chạy vội và o trong.
Không bao lâu từ trong háºu viện xuất hiện mÆ°á»i mấy tên võ sÄ©, tay cầm trưởng kiếm, sắc máºt ngÆ°á»i nà o cÅ©ng giáºn dữ.
Lão quản gia nói :
- Các ngÆ°Æ¡i là ai? Äến đây để là m gì? Các ngÆ°Æ¡i chán sống rồi sao? Nếu lão gia ta không ra lệnh không được đánh ngÆ°á»i thì ta đã đánh cho các ngÆ°Æ¡i què chân rồi đấy.
A Tam chạy tới nói :
- Lão quỉ! Ngươi muốn nói lão chủ nhà của ngươi lương thiện à ? Rất tiếc, các ngươi không được đánh ngươi, còn ta trái lại rất khoái đánh các ngươi.
Tiếng nói chÆ°a dứt, A Tam Ä‘áºy bay tá»›i tấn công, giống nhÆ° má»™t con linh xà .
Chỉ thấy bóng chÆ°á»ng tung ra, tức thì má»™t tiếng nấc vang lên. ChÆ°a đầy ba phút bá»n chúng đã bị A Tam đánh tÆ¡i bá»i.
A Tam vỗ tay nói :
- Thì ra các ngÆ°Æ¡i võ công rất tầm thÆ°á»ng, là m sao đánh lại ta đây? NhÆ° váºy sao còn không kêu Giang Chấn VÅ© ra đây chịu tá»™i?
Tiểu Tà bá»i thêm cho tên quân gia má»™t đá; nói :
- Bang chủ, Thông Thá»±c đã đến. Các ngÆ°Æ¡i bấy lâu nay tác yêu tác quái nên phải sá»›m thức tỉnh, bằng không ta sẽ đốt Giang phủ ra tro, các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng cùng chung số pháºn.
Bá»n bảo vệ trong Giang phủ mặt tái ngắt, vá»™i vã rút lui và o trong.
Qua má»™t lúc, từ trong háºu viện, có má»™t tên trung niên hán tá» xuất hiện.
A Tam nhìn hắn nói :
- Hắc y sứ giả Giang Chấn Vũ!
Tiểu Tà gáºt đầu :
- Ta biết rồi.
Giang Chấn Vũ là m mặt lạ, nói :
- Ta cứ tưởng ai, hóa ra là danh chấn thiên hạ Dương Tiểu Tà . Lão phu không kịp ra tiếp, xin thứ lỗi! Thứ lỗi!
Tiểu Tà nhếch môi :
- Giang Chấn VÅ©! Äừng nhiá»u lá»i! Ta đến đây, ngÆ°Æ¡i đã biết ý định của ta là gì rồi chứ?
Giang Chấn Vũ ra vẻ không hiểu :
- Thứ lá»—i cho lão phu được há»i DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp muốn gì? Thiếu hiệp cứ nói ra, nếu được lão phu sẽ táºn tình giúp đỡ. Xin má»i DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp và o trong uống trà rồi thÆ°Æ¡ng lượng được không?
Tiểu Tà mỉa mai :
- NÆ°á»›c trà có Ä‘á»™c không váºy hả? NgÆ°Æ¡i đừng mong dùng Ä‘á»™c đánh lừa chúng ta.
Giang Chấn VÅ© cÆ°á»i lá»›n :
- Dương thiếu hiệp đừng quá lo lắng! Ta là Giang Chấn Vũ từng xuôi ngược giang hồ, xưa nay chưa từng là m chuyện gì xấu, cũng không là m chuyện gì đắc tội với võ lâm đồng đạo, thì lẽ nà o lại đi ám toán thiếu hiệp? Nếu Dương thiếu hiệp không an tâm thì lão phu cũng không ép.
Tiểu Tà nói :
- Thá»±c ra chúng ta còn nhiá»u chuyện phải là m, nhÆ°ng thôi, giá» xin đồng ý theo ông.
Giang Chấn VÅ© Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng.
Tiểu Linh há»i nhá» :
- Tiểu Tà , Giang Chấn Vũ không phải dùng kế sao?
Tiểu Tà đáp :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có. Hắn thản nhiên nhÆ° váºy nhất định có ý hại và o cÆ¡ mÆ°u gì đây.
Má»i ngÆ°á»i không nói gì nữa lặng lẽ theo Giang Chấn VÅ© bÆ°á»›c và o sảnh Ä‘Æ°á»ng.
Tức thì, má»™t tiểu a hoà n Ä‘em trà nóng lên rồi láºp tức rút lui.
Giang Chấn Vũ nói :
- DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp! Trà nà y là Thiết Quan Âm, mùi thÆ¡m phức, bảo đảm ai thưởng thức qua Ä‘á»u cảm thấy sảng khoái.
Tiểu Tà nói :
- Giang Chấn Vũ! Ngươi dùng độc hay không ta cũng chẳng sợ. Hôm nay, ngươi phải chuẩn bị ứng phó với chúng ta, nếu không ngươi sẽ chết như những con chó đã bị ta giết.
Giang Chấn Vũ nói :
- Ta cÅ©ng muốn nói vá»›i ngÆ°Æ¡i má»™t lá»i không biết ngÆ°Æ¡i có chịu hợp tác hay không?
Suy nghĩ một lúc, Tiểu Tà đáp :
- Ta và ngươi chẳng có gì để hợp tác.
Giang Chấn Vũ thở ra một hơi, chép miệng than :
- Tháºt đáng tiếc!
Tiểu Tà chuyển đỠtà i :
- Ta chỉ muốn biết ngươi giấu thuộc hạ ở đâu?
Giang Chấn Vũ khinh bỉ :
- NgÆ°Æ¡i nghÄ© rằng ta sẽ nói ra Ä‘iá»u nà y?
Tiểu Tà lắc đầu :
- Không! Váºy ngÆ°Æ¡i hãy nói chuyện của Thần Võ môn Ä‘i!
Giang Chấn Vũ nói :
- TrÆ°á»›c đây, Äá»™ VÄ©nh Thiên là nhân váºt chÃnh phái nên lão phu đã từng cá»™ng tác vá»›i hắn. Sau đó hắn Ä‘i theo con Ä‘Æ°á»ng riêng, lão phu buá»™c phải chia tay vá»›i hắn.
Tiểu Tà ngắt ngang :
- NgÆ°Æ¡i không cần biện minh chuyện tốt của ngÆ°Æ¡i. Chỉ cần kể lại mức Ä‘á»™ quan hệ giữa ngÆ°Æ¡i và Äá»™ VÄ©nh Thiên là đủ.
Giang Chấn Vũ nhẫn nhịn :
- Ta đã nói cho các ngÆ°Æ¡i biết là Äá»™ VÄ©nh Thiên có ý phản bá»™i ta, nên ta phải rút lui, không cá»™ng tác vá»›i hắn nữa. Dù khi Äá»™ VÄ©nh Thiện chết, ngÆ°á»i em là Äá»™ VÄ©nh Thế và ngÆ°á»i con là Äá»™ Phi mÆ°u dá»±ng cÆ¡ đồ. Không ngá», chỉ trong má»™t đêm Tần Võ Môn đã bị thiêu hủy.
Tiểu Tà cÆ°á»i nhạt :
- Ta cảm giác không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° ngÆ°Æ¡i nói. Thuá»™c hạ của ngÆ°Æ¡i bị ta giết không Ãt. Äá»™ VÄ©nh Thế đến phút chót còn cầu cứu ngÆ°Æ¡i, lẽ nà o sá»± liên hệ lại không gắn bó?
Giang Chấn Vũ thở ra :
- Dù sao Thần Võ môn cÅ©ng không còn và Äá»™ VÄ©nh Thiên, Äá»™ VÄ©nh Thế cÅ©ng đã bá» mạng. Ta còn gì để nói ma có nói cÅ©ng chẳng Ãch gì.
Tiểu Tà nói :
- Sao lại không? Ta muốn biết ngay từ đầu, khi ngÆ°Æ¡i và Äá»™ VÄ©nh Thiên hợp tác, gây dá»±ng Thần Võ môn, tạo nên má»™t thế lá»±c rất lá»›n, khống chế toà n bá»™ các môn phái.
Giang Chấn Vũ đáp :
- Không sao! Ta và hắn hợp tác trên tinh thần ngang hà ng, đồng sức vá»›i nhau, nhÆ°ng ngôi vị Môn chủ thì ta nhÆ°á»ng cho hắn.
Tiểu Tà há»i :
- Váºy hiện nay, ngÆ°á»i cai quản đảo Thần Tiên là ai?
Giang Chấn VÅ© giáºt mình :
- Äảo Thần Tiên? Ta không hiểu chuyện nà y?
Tiểu Tà cÆ°á»i nhạt :
- Giang Chấn VÅ©! Äã đến nÆ°á»›c nà y ngÆ°Æ¡i nên thà nh thá»±c nói ra. TrÆ°á»›c sau gì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng bị ta trừng phạt.
Giang Chấn Vũ thở ra một hơi đi đi, lại lại trong đại sảnh nói :
- Không ngá» số con tin ta Ä‘ang khống chế, cuối cùng ngÆ°Æ¡i đã giải cứu được rồi. Những hà nh Ä‘á»™ng của ta Ä‘á»u bị ngÆ°Æ¡i khám phà hết.
Tiểu Tà nói :
- Ngươi vẫn còn một tên trợ thủ đắc lực chưa nói ra.
Giang Chấn VÅ© há»i :
- Cái gì trợ thủ đắc lực?
Tiếng nói chưa dứt, sắc mặt của Dương Tiểu Tà đã nghiêm lại, nói :
- Giang Chấn Vũ! Ngươi...
Thân mình như điện xẹt. Tiểu Tà tung ra một chưởng ngay mặt Giang Chấn Vũ.
Giang Chấn VÅ© nghiêng mình né tránh, láºp tức phi thân lên không.
“Bùng!â€
Một tiếng nổ lớn, nơi mặt đất đai sảnh mở ra một miệng hang, chân ghế quay tròn...
Toà n bang Thông Thực nhanh chóng dồn vỠmột góc để tránh núp, tưởng như kẻ thù gà i thuốc nổ.
Chỉ có Tiểu Tà bình tÄ©nh, miệng hầm vừa lá»™ ra Giang Chấn VÅ© liá»n bay xuống, Tiểu Tà nhanh chóng lao mình theo. Thân mình Tiểu Tà vừa lá»t xuống cá»a hầm đã đóng kÃn lại.
Giang chấn vÅ© thốt lên má»™t trà ng cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nói :
-Tiểu Tà ! ngươi cũng có một ngà y mất mạng rồi.
Trong Ä‘Æ°á»ng hầm tối Ä‘en nhÆ° má»±c, Tiểu Tà quyết tâm Ä‘uổi theo Giang Chấn VÅ©.
Theo Ä‘uổi má»™t lúc sau thì đã đến cuối Ä‘Æ°á»ng hầm.
Bây giá» bá»n Tiểu Thất, Tiểu Linh, A Tam A Tứ phát hiện ra cÆ¡ quan xuống Ä‘Æ°á»ng hầm chÃnh là vòng xoay của chiếc ghế mà Giang Chấn VÅ© đã ngồi, nên theo thể cách tức vặn đầu ghế xoay ba vòng. Cá»a hang chuyển Ä‘á»™ng, cả bốn ngÆ°á»i chui theo Ä‘Æ°á»ng hầm Ä‘i xuống.
Không lâu có tiếng kẹt kẹt vang lên. Bốn ngÆ°á»i theo sau và cả Tiểu Tà đá»u rÆ¡i và o má»™t hố nÆ°á»›c.
Lúc Tiểu Tà tỉnh dáºy thì thấy Tiểu Linh cÅ©ng nằm bên cạnh, liá»n rút phi Ä‘ao hÆ°á»›ng vá» phÃa tÆ°á»ng đá phóng tá»›i. Cứ nhÆ° tạo thà nh các nấc thang, rồi cả bá»n leo lên nhÆ° ngÆ°á»i leo núi để tránh nÆ°á»›c ngáºp quá đầu Tiểu Tà tức giáºn nói :
-Tên lão tà nà y dám đùa cợt với ta, có ngà y ta sẽ lột da ngươi ra từng mảnh.
Má»i ngÆ°á»i leo lên vách đá nhÆ° những con nhái, tay chân má»i rá»i nhÆ°ng không dám thả lá»ng.
Tiểu Tà động viên tinh thần má»i ngÆ°á»i :
- Hãy cố gắng! Thủy động nà y sâu lắm và hiểm hóc vô cùng. Nếu có chuyện xả ra thực ta không có cách nà o giải cứu.
Tiểu Linh há»i :
- Tiểu Tà , đây là nơi nà o?
Tiểu Tà trả lá»i :
- Äây là địa lao của Giang Chấn VÅ©. Chúng ta bây giá» là phạm nhâm của hắn.
A Tam lên tiếng :
- Tiểu Tà bang chủ! chúng ta tại sao ra đến nông nổi nà y? Giang Chấn VÅ© dùng cách nà o để hạ chúng ta váºy?
Tiểu Tà nghiến răng :
- Hắn dùng cơ quan nhốt chúng ta và o
A Tứ há»i :
- Có phải trong ly trà có độc không?
Tiểu Tà lắc đầu :
- Trong trà không có độc mà trong trầm hương.
A Tam không hiểu?
- Trầm hÆ°Æ¡ng cách xa nhÆ° váºy là m sao có tác dụng? Tại sao khi lá»t và o Ä‘Æ°á»ng hầm chúng ta má»›i mê man Ä‘i?
Tiểu Tà cÆ°á»i nhạt :
- Sau nà y Giang Chấn VÅ© má»›i bá» thuốc và o nÆ°á»›c Tiểu Linh há»i :
- Tại sao chúng để lộ cơ quan cho chúng ta biết?
- Äó là má»™t âm mÆ°u! Giang Chấn VÅ© cÅ©ng là má»™t tên cáo già chẳng kém gì Äá»™ VÄ©nh Thiên. Hắn nhá» chúng ta cùng xuống địa đạo để cùng má»™t lúc tiêu diệt cả bang Thông Thá»±c chúng ta
A Tam nói :
- Quả nhiên chúng ta bị mất lừa rồi! Tiểu Tà tÃnh tình cẩn tháºn mà lần nà y cÅ©ng bị Giang Chấn VÅ© dùng kế hại!
Tiểu Tà tức giáºn vá»— ngá»±c :
- Ta không thể chết ngá»™p dÆ°á»›i thủy Ä‘á»™ng của hắn được. Má»i ngÆ°á»i cứ chá» xem!
Tiểu Tà quan sát má»™t lúc, rồi cÆ°á»i :
- Hắn tá»± xÆ°ng hợp tác trên danh nghÄ©a vá»›i Thần Võ môn, nhÆ°ng tháºt sá»± hai tên nà y tranh tái tranh sức vá»›i nhau trong Thần Võ môn chÆ°a đủ còn muốn xÆ°ng bá võ lâm. Äá»™ VÄ©nh Thiên trÆ°á»›c đây còn đủ lá»±c lượng, còn Giang Chấn VÅ© thì má»™t ngÆ°á»i hoạt Ä‘á»™ng Ä‘Æ¡n phÆ°Æ¡ng. GiÅ©a lúc đó Hắc y sứ giả cần bá»™ “Thái Thượng ma kinh†nên chúng hợp tác trao đổi Ä‘iá»u kiện vá»›i nhau. Có nhÆ° váºy Giang Chấn VÅ© má»›i có trợ thủ đắc lá»±c nhÆ° Võ Si. Việc lợi dụng Võ Si tà n sát má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đổ tá»™i lên Äá»— VÄ©nh Thiên hết. Äến lúc Äá»™ VÄ©nh Thiên chết, Thần Võ môn lại có ngÆ°á»i quá»· quyệt hÆ¡n mÆ°u mô hÆ¡n đó là Äá»— VÄ©nh Thế, nhÆ°ng rốt cuá»™c vẫn thua tên Äá»™ Phi qua tÃnh toán. Nếu thế “Thái Thượng ma kinh†lá»t và o tay Äá»— VÄ©nh Thế thì đến khi nà o chúng ta má»›i tiểu diệt được thế lá»±c của Thần Võ môn, và tên cáo già Äá»— VÄ©nh Thế.
|
10-08-2008, 02:06 PM
|
|
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: 4vn
Bà i gởi: 179
Thá»i gian online: 41 giây
Thanks: 0
Thanked 12 Times in 12 Posts
|
|
TIỂU TÀ THẦN PHẦN 2
TÃC GIẢ:Là LÆ¯Æ NG
CHÆ¯Æ NG 10:CÆ MƯU THẦN DIỆU
Tiểu Tà căn dặn :
- Tất cả đừng nóng nảy, để ta lặn xuống đáy nước xem có gì khác lạ không đã!
Dứt lá»i Tiểu Tà liá»n trầm mình xuống nÆ°á»›c. Không lâu, Tiểu Tà trồi đầu lên, nói :
- DÆ°á»›i nÆ°á»›c toà n là ngân thạch, không có Ä‘Æ°á»ng ra.
A Tam nói :
- NhÆ° váºy chúng ta phải tìm Ä‘Æ°á»ng thoát trên cạn.
Tiểu Tà nói :
- Vị trà chúng ta đang ở là tại đáy Thái Hồ.
A Tam kêu lên :
- Äáy Thái Hồ? NhÆ° váºy thì nguy rồi. Nếu nÆ°á»›c từ trên hồ đổ xuống, chúng ta không phải ngá»™p nÆ°á»›c chết sao?
Tiểu Tà lẩm bẩm :
- Chuyện nà y quả tháºt rắc rối! Tiểu Thất! Cho ta mượn Hà n Ngá»c Ä‘ao!
Tiểu Thất lấy Hà n Ngá»c Ä‘ao Ä‘Æ°a cho Tiểu Tà , nói :
- Äịnh thoát ra Ä‘Æ°á»ng nà o đây? Có phải khoét tÆ°á»ng đục đá không?
Tiểu Linh thở dà i :
- Nếu khoét tÆ°á»ng xẻ đá không biết bao giá» má»›i xong đây?
A Tứ lạc quan :
- Không hỠgì! Bây giỠchúng ta bắt đầu đà o khoét từ nơi nà o đây?
Tiểu Tà quyết định :
- Bắt đầu từ mé trên. NhÆ°ng hãy chá» má»™t chút để ta trèo lên trên hang Ä‘á»™ng xem thỠđá. Nếu nhÆ° má»i nÆ¡i bị phong kÃn thì chúng ta chỉ còn có cách Ä‘Ã o trên nóc hang mà thôi.
A Tứ nói :
- Tiểu Tà bang chủ! Anh đà o bên phải được không? Nếu đà o từ bên trên thì đá rơi xuống nguy hiểm lắm.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Các ngÆ°Æ¡i cứ yên tâm! NÆ¡i đây tuy cháºt hẹp nhÆ°ng ta đã có cách.
- Cách gì váºy?
- Trước tiên đà o một lỗ bên hông để các ngươi chui và o đó ẩn núp. Sau mới tiến hà nh đà o trên nóc hang.
Nhưng chỉ chốc lát, Tiểu Tà lại la lớn :
- Thôi khá»i! Các ngÆ°Æ¡i hãy bò lên dốc đá, tránh xéo qua má»™t bên là được rồi. NhÆ° váºy đỡ tốn công.
Nói xong, Tiểu Tà cầm Hà n Ngá»c Ä‘ao giÆ¡ lên, bắt đầu công việc mở má»™t con Ä‘Æ°á»ng.
Äá nứt ra tóe lá»a, lăn xuống ầm ầm.
Thá»i gian Ä‘á»™ tà n ba cây nhang, năm ngÆ°á»i đã bò lên hết Ä‘oạn dốc đá.
Tiểu Tà nói :
- A Tam! Ngươi bò tiếp lên cao xem có gì trên đó không?
A Tam dạn dĩ đáp :
- Äược!
Hắn liá»n nhanh chân lẹ tay bám và o đá leo lên nhÆ° má»™t con nhái.
Tiểu Linh nháºn xét :
- Té ra cÆ¡ quan giam ngÆ°á»i của Giang Chấn VÅ© chẳng có gì kÃn đáo mấy.
Tiểu Tà cÆ°á»i Ä‘au khổ :
- Giang Chấn VÅ© thiết kế cÆ¡ quan nà y không phải không lợi hại. Nếu chúng ta hà nh Ä‘á»™ng không cẩn tháºn thì sẽ bá» mạng nhÆ° chÆ¡i. HÆ¡n nữa, nếu chúng ta không Ä‘em Hà n Ngá»c Ä‘ao theo thì chúng ta xem nhÆ° đã bó tay chá» chết rồi.
Không lâu, A Tam trở lại, nói :
- Tên Giang Chấn VÅ© quái ác! Vừa Ä‘i má»™t ná»a Ä‘Æ°á»ng hắn đã cho ngÆ°á»i tấn má»™t tảng đá lá»›n suýt đè nát xÆ°Æ¡ng em. CÅ©ng may em dùng thần lá»±c đỡ được tảng đá nà y.
Tiểu Tà nói :
- NhÆ° váºy chúng ta chỉ còn cách Ä‘Ã o tÆ°á»ng thôi.
Dứt lá»i Tiểu Tà vung Hà n Ngá»c Ä‘ao lên thân mình hÆ°á»›ng vá» nóc hang phóng lên chém và o mấy tảng đá lá»›n.
Hà n Ngá»c Ä‘ao là loại kiếm báu, chém đá nhÆ° chém bùn. Äá cục nứt ra, rÆ¡i xuống ầm ầm. Liên tục chém đá má»™t lúc lâu, Tiểu Tà mồ hôi đã Æ°á»›t đẫm. Công việc Ä‘Ã o núi đá nà y quả là thiên nan vạn nan. Chẳng bao lâu, Tiểu Tà mệt đừ, vá»™i chuyển Hà n Ngá»c Ä‘ao cho A Tứ là m tiếp.
Cứ như thế, lần lượt đến A Tam, rồi Tiểu Thất.
Äã hÆ¡n má»™t tiếng đồng hồ mà công việc vẫn chÆ°a thấm và o đâu. Tuy nhiên, công phu của ba ngÆ°á»i dồn lại cÅ©ng đã Ä‘Ã o được hÆ¡n mÆ°á»i mấy trượng.
CÅ©ng may, cà ng moi sâu và o thì cà ng dá»… hÆ¡n, trong lúc đó sức ngÆ°á»i cÅ©ng đã kiệt. Rốt cuá»™c, trá»i không phụ lòng ngÆ°á»i, Tiểu Tà và đồng bá»n đã đạt được thà nh công.
“Bùng...â€
Tảng đá cuối cùng vỡ ra, lăn xuống như thiên binh vạn mã.
- Oa!
Tiểu Tà reo lên má»™t tiếng, lách mình không kịp, bị dòng thác nháºn chìm xuống đáy hố. CÅ©ng may là Tiểu Tà , nếu là má»™t ngÆ°á»i khác thì đã bá» mạng rồi.
Tiểu Tà rÆ¡i xuống đáy nÆ°á»›c liá»n trồi đầu lên, bụng nghÄ© chắc Tiểu Thất, Tiểu Linh, A Tam, A Tứ cÅ©ng cùng chung số pháºn nhÆ° mình, nên rất lo lắng.
Nà o ngá», vừa ló đầu lên đã thấy bốn ngÆ°á»i bạn của mình Ä‘ang núp và o má»™t mé tÆ°á»ng.
Tiểu Tà mừng rỡ :
- Chúng ta có Ä‘Æ°á»ng thoát rồi!
Quả đúng nhÆ° váºy! Bên kia dòng nÆ°á»›c, ánh sáng mặt trá»i đã chiếu và o hang.
Tiểu Thất giục giã :
- Mau chạy nhanh qua!
Tiểu Tà láºp tức nắm tay Tiểu Linh nhảy qua má»™t tảng đá to, theo dòng nÆ°á»›c chảy, lách mình phóng tá»›i.
Năm ngÆ°á»i phút chốc đã ra khá»i thủy Ä‘á»™ng, ai nấy quần áo Æ°á»›t sÅ©ng.
Tiểu Tà quay sang A Tam :
- A Tam! Cởi áo cà sa ra!
Không chần chá», A Tam cởi áo cà sa trao cho Tiểu Tà . Tiểu Tà dùng áo cà sa khoác lên ngÆ°á»i Tiểu Linh, vì lúc nà y Tiểu Linh Ä‘ang lạnh run.
Tiểu Linh cảm động :
- A Tam! Cám ơn anh! Tiểu Tà ! Chúng ta mau và o thị trấn mua quần áo đi!
Lần nà y anh không được để Giang Chấn VÅ© xá» mÅ©i ngÆ°á»i của bang Thông Thá»±c chúng ta nữa đó.
A Tam vênh váo :
- Tiểu Linh! Äừng khách sáo! Tôi là thầy tu, là m chuyện Æ¡n nghÄ©a đã quen rồi.
Cả năm ngÆ°á»i chạy vá»™i vá» phÃa thị trấn, vẻ mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, há»›n hở.
* * * * *
Bữa ăn sáng rất ngon là nh.
A Tam nói :
- Tháºt là phúc đức ba Ä‘á»i à ! Lần nà y không biết là lần thứ mấy suýt bá» mạng dÆ°á»›i tay Giang Chấn VÅ©.
Tiểu Tà nói :
- Giang Chấn VÅ© gian trá vô cùng. Lúc thì đóng vai ngÆ°á»i tốt, lúc lại đóng vai kẻ xấu. Tháºt khó lÆ°á»ng được mÆ°u kế của hắn. Tá»™i ác tà y trá»i của hắn trÆ°á»›c sau cÅ©ng bị ta trừng trị. Ta nghÄ© hắn bị Ä‘á»™ng ổ đã dá»i Ä‘i nÆ¡i khác rồi.
Tiểu Linh chợt há»i :
- Äi nÆ¡i khác rồi sao? Tiểu Tà ! Anh không nghÄ© là hắn còn giữ âm mÆ°u phục tại cÆ¡ sở sao?
Tiểu Tà nhìn Tiểu Linh, cÆ°á»i :
- Em không thấy khi chúng ta đến Giang phủ tìm hắn mà hắn vẫn ngang nhiên đối đầu sao? NhÆ° váºy tức là hắn á»· lại và o má»™t lá»±c lượng tá»± vệ. Nay cÆ¡ quan thủy Ä‘á»™ng đã bị phá vỡ, hắn còn dá»±a và o đâu để ở lại Giang phủ nữa?
Tiểu Linh nói :
- Em cÅ©ng nghÄ© nhÆ° váºy nhÆ°ng có thể hắn không tin là chúng ta đã thoát ra khá»i thủy Ä‘á»™ng. Vì thủy Ä‘á»™ng quá nguy hiểm, chỉ có chết chứ đừng mong sống trở ra.
Tiểu Tà lắc đầu :
- Giang Chấn VÅ© là tên mÆ°u mô, xảo quyệt. Hắn không thể suy Ä‘oán mù quáng. Vả lại, lá»±c lượng Hắc y sát thủ vẫn còn trong tầm tay khống chế của hắn, nhất định hắn phải tìm chá»— ẩn thân để Ä‘iểu khiển bá»n thuá»™c hạ. Bởi váºy, chúng ta còn phải gặp nhiá»u gian nan vất vả.
A Tan nói :
- Nói gì thì nói nhÆ°ng trÆ°á»›c hết phải tìm nÆ¡i ngủ má»™t giấc cho lại sức rồi sẽ tÃnh toán việc tìm hắn trả thù cÅ©ng chÆ°a muá»™n.
Tất cả Ä‘á»u nhất trà và o tá»u Ä‘iếm tìm phòng trá».
Äây là tá»u lầu Thiên HÆ°Æ¡ng, ở má»™t tiểu trấn nên khách khứa không đông lắm, thá»i gian má»™t ngà y má»™t đêm trôi qua trong yên lặng.
Tiểu Tà thức dáºy sá»›m, há»i A Tam :
- A Tam! NgÆ°Æ¡i nhá»› lại xem gần đây trong võ lâm có bà kÃp võ công nà o được giang hồ đồn đại mà chÆ°a thấy xuất hiện không?
A Tam gáºt đầu :
- Có! Cách đây ba trăm năm đã xuất hiện hai cuốn bà kÃp võ lâm. Còn cách đây năm trăm năm thì...
A Tứ ngắt ngang :
- A Tam! Sư phụ đã từng nói cách đây năm trăm năm có một vị Thiên Nam kiếm khách tên Vũ Văn Quán.
A Tam tiếp :
- Äúng rồi! ChÃnh là ông ta.
Tiểu Tà vui mừng :
- A Tam! Ngươi nói thỠxem?
A Tam nói :
- VÅ© Văn Quán năm trăm năm trÆ°á»›c đây chÃnh là Võ lâm Minh chủ. Má»™t cây “PhÃch Huyết LÆ°Æ¡ng Sanh†đánh thắng thiên hạ. Trong võ lâm không có địch thủ. TrÆ°á»›c khi chết, ông ta dùng ná»™i công khắc tên lưỡi kiếm. Sau đó lấy kiếm giấu má»™t nÆ¡i bà máºt, không ai biết được. Thanh kiếm “PhÃch Huyết LÆ°Æ¡ng Sanh†nà y đã có nhiá»u ngÆ°á»i bá» công Ä‘i tìm nhÆ°ng chÆ°a ai có duyên pháºn. Thá»i gian cÅ©ng phai dần đối vá»›i ngÆ°á»i Ä‘á»i, cho đến nay không ai buồn nhắc đến nữa.
Tiểu Tà chưa vừa ý :
- Ngươi nói rõ hơn một chút. Công dụng và lý lịch của cây kiếm ấy ra sao?
A Tam nói :
- Cây kiếm nà y vá» lai lịch không ai biết được, có thể là do bản thân VÅ© Văn Quán chế ra. Nếu nói đến công dụng thì rất nhiá»u. Nó dà i khoảng hai thÆ°á»›c, so vá»›i kiếm thÆ°á»ng thì ngắn hÆ¡n má»™t thÆ°á»›c, rá»™ng khoảng hai lóng tay, rất má»ng nhÆ°ng lại rất nặng, mà u sắc tÃm xanh, hÆ¡i lạnh rợn ngÆ°á»i, chém sắt nhÆ° chém bùn. Äặc biệt là má»—i lần vấy máu thì từ mÅ©i kiếm xuất hiện má»™t con rồng Ä‘á» bay lên. Quan trá»ng nhất là con rồng nà y. Nếu ai bắt được con rồng để hòa và o ly rượu uống thì công lá»±c tăng thêm hai mÆ°Æ¡i năm. Hiện nay “PhÃch Huyết LÆ°Æ¡ng Sanh kiếm†của VÅ© Văn Quán nhắc lại ai nghe cÅ©ng phải Ä‘á»™ng tâm.
Tiểu Tà gáºt đầu hà i lòng :
- Kế hoạch của ta là dùng “PhÃch Huyết LÆ°Æ¡ng Sanh kiếm†dụ Giang Chấn VÅ© ra đây.
Tiểu Linh nghe xong cÆ°á»i :
- Thì ra là nhÆ° váºy! Tiểu Tà ! Anh là m sao tìm ra cây “PhÃch Huyết LÆ°Æ¡ng Sanh†mà dụ Giang Chấn VÅ©? Nếu tìm ra cây kiếm báu đó thì không cần dụ, Giang Chấn VÅ© cÅ©ng mò đến.
Tiểu Tà kiêu ngạo :
- Cứ theo tánh tình của Giang Chấn Vũ thì nhất định hắn sẽ bị mắc bẫy trong chiêu nà y của ta.
A Tứ lên tiếng :
- NhÆ°ng anh là m sao lấy được “PhÃch Huyết LÆ°Æ¡ng Sanh kiếm†đây?
Tiểu Tà nói :
- Không có kiếm tháºt thì là m kiếm giả không được sao? Chuyện gì cuối cùng chân thiện má»›i phân minh.
A Tam há»i :
- Tiểu Tà ! Anh muốn thuê thợ là m má»™t cây nhÆ° váºy, sau đó sÆ¡n mà u để không ai biết là đồ giả?
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Ngốc Æ¡i! NgÆ°Æ¡i tưởng Giang Chấn VÅ© là con nÃt ba tuổi sao? Không cần dùng đến kiếm!
Tiểu Linh không hiểu :
- Không cần dùng đến kiếm? Tiểu Tà ! Anh nói rõ hơn một chút được không?
Tiểu Tà nhún vai :
- Rất đơn giản! Câu cá chưa chắc đã phải dùng mồi. Giang Chấn Vũ nhất định phải cắn câu.
Tiểu Linh muốn há»i tiếp nhÆ°ng sợ Tiểu Tà chê ngốc nên lặng thinh, chỉ có A Tam không sợ chá»i mắng, lên tiếng há»i :
- Tiểu Tà ! Anh nói gì mÆ¡ hồ, em không hiểu. Anh nói rõ hÆ¡n má»™t chút nữa Ä‘i, em không ngại anh gá»i em là Äại ngốc tỠđâu.
Tiểu Tà giải thÃch :
- Chúng ta chỉ cần rao tin là “PhÃch Huyết LÆ°Æ¡ng Sanh kiếm†xuất hiện má»™t nÆ¡i nà o đó thì nhất định bá»n giang hồ võ lâm sẽ vác xác đến đó ngay. Giang Chấn VÅ© cÅ©ng không thể bá» qua. Chừng đó quần hùng lại má»™t lần há»™i ngá»™ ở má»™t hoang sÆ¡n nà o đó, không vui sao?
Tiểu Linh lo lắng :
- Nếu nhÆ° ngÆ°á»i tìm đến quá đông thì mÆ°u kế chúng ta không xong rồi.
Tiểu Tà nói :
- Mục Ä‘Ãch của chúng ta là Giang Chấn VÅ©. ÄÆ°Æ¡ng nhiên nhá» cá»p sụp hầm thì kế hoạch phải chu đáo, đâu thể nà o để cho chúng sẩy chuồng cắn phá tùm lum.
TrÆ°á»›c hết, chúng ta tìm má»™t nÆ¡i thần bÃ, nÆ¡i mà ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng không dám đến.
Sa đó, chúng ta theo dõi tại Linh Can, thấy ai khả nghi thì mai phục. Việc quan trá»ng là phải nhá» Tiểu Linh giúp sức.
Tiểu Linh hăng hái :
- Em? Em giúp anh được gì trong việc nà y?
Tiểu Tà nói :
- Em hãy chế ra má»™t loại thuốc không ai ngá»i được chỉ có anh ngá»i ra mà thôi.
Tiểu Linh cÆ°á»i :
- Anh muốn lấy thuốc nà y bá» tại nÆ¡i mục tiêu để Giang Chấn VÅ© dÃnh và o ngÆ°á»i, sau đó chúng ta theo dõi để khá»i sai lạc.
Tiểu Tà gáºt đầu :
- Không sai! Các ngÆ°á»i xem kế hoạch của ta có đắc dụng không?
Tiểu Linh nói :
- Äược thì được! NhÆ°ng theo em nghÄ© nếu ngÆ°á»i đến quá nhiá»u công việc theo dõi sẽ rất phức tạp.
Suy nghĩ một tuần trà , Tiểu Tà mới nói :
- Muốn không cho nhiá»u ngÆ°á»i biết, chúng ta phải tìm má»™t ngÆ°á»i để thay thế.
Äôi mắt Tiểu Linh bá»—ng mở to, há»i :
- Tìm ngÆ°á»i thay thế? Anh có kế hoạch gì khác sao?
Tiểu Tà đắc ý :
- Phải! Chúng ta trước tiên phải kiếm một tấm bản đồ bằng vải cũ.
A Tam xen và o :
- Tìm vải cũ thì quá đơn giản rồi! Chỉ cần đến Miếu Lão Ông thì vải cũ vô số. Nhưng là m sao tạo thà nh bản đồ?
Tiểu Tà nói :
- Äược! Chúng ta lấy nhang chÃch và o miếng vải.
Tiểu Linh nôn nóng há»i :
- Lấy ai để thay thế đây?
Tiểu Tà nói :
- Liễu Dĩ Vân!
Tiểu Linh nói :
- Nếu Giang Chấn Vũ không gặp Liễu Dĩ Vân thì kế hoạch của chúng ta thất bại sao?
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Thá»±c ra ngụy kế nà y chÆ°a được tháºp toà n. NhÆ°ng trÆ°á»›c kia Khổng Minh là m kế không thà nh cÅ©ng chỉ là mạo hiểm thôi. Nếu lúc đó TÆ° Mã à đánh và o thì nguy to. Ngụy kế nà o cÅ©ng chỉ lÆ°á»ng được má»™t mức Ä‘á»™ tÆ°Æ¡ng đối mà thôi.
Tiểu Linh há»i :
- Bây giỠanh nhắm ngụy kế của anh có bao nhiêu mức độ thà nh công?
Tiểu Tà nói nhanh :
- Äá»™ chÃn phần mÆ°á»i!
Tiểu Linh cÆ°á»i :
- Mức Ä‘á»™ cao nhÆ° váºy sao?
Nà ng tá» vẻ vui mừng và ước mong thà nh sá»± tháºt.
Tiểu Tà nói :
- Liá»…u DÄ© Vân là nhân váºt nổi tiếng, bá»n chúng thÆ°á»ng có quan hệ vá»›i nhau.
Gần đây, Liá»…u DÄ© Vân và Triệu Chánh Thiên Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng, thế nà o Giang Chấn VÅ© cÅ©ng cá» thuá»™c hạ Ä‘i tìm tông tÃch để thăm viếng, đồng thá»i xem xét có gì sÆ¡ xuất hoặc phản bá»™i hắn. Nếu ngụy kế của ta mà Giang Chấn VÅ© không nghÄ© ra thì hắn chết là chắc rồi.
Tiểu Linh nói :
- Äược! Em tin tưởng và o suy luáºn của anh. Hãy mau tiến hà nh Ä‘i, đừng cháºm trá»…!
Tiểu Tà nói :
- Hãy nghÄ© ra má»™t nÆ¡i nà o bà máºt để dụ chúng nó đã.
A Tam nói :
- Em Ä‘ang suy nghÄ© đấy! Äại Biệt sÆ¡n, tháp Thiên Phụng là nÆ¡i rất thÃch hợp.
ÄÆ°á»ng và o hiểm ác vô cùng, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng khó mà đặt chân đến đó.
Tiểu Tà vừa ý, nói :
- Tốt! Tháp Thiên Phụng nằm ở đâu? Chúng ta đi!
Năm ngÆ°á»i liá»n hÆ°á»›ng vá» Äại Biệt sÆ¡n xuất phát.
Äại Biệt sÆ¡n, tháp Thiên Phụng là nÆ¡i danh bất hÆ° truyá»n. Ngá»n tháp nhÆ° má»™t cây lệ kiếm cắm trên mặt đất.
Hoà ng hôn buông xuống...
Bá»n Tiểu Tà đã tá»›i nÆ¡i. Cả năm ngÆ°á»i thân pháp rất nhanh nhẹn nhÆ° năm con hồ ly, nháy mắt đã ở lÆ°ng chừng núi.
Tiểu Tà báºt thốt :
- Nơi nà y quả ác hiểm. Tiểu Linh! Em mau lấy thuốc mùi rải bên nà y. Tốt hơn phải rải rộng ra xung quanh một chút.
Không lâu, Tiểu Linh đã là m xong. Thuốc mùi bấy giỠđã rải khắp nơi.
Tiểu Tà gáºt đầu, nói :
- Em bây giá» tìm nÆ¡i ẩn trú, đồng thá»i khắc lên vách đá bảy chữ “Thất dÄ© chủ thệ Thiên Nam tinhâ€.
A Tam há»i :
- Tại sao lại phải khắc lên bảy chữ nà y?
A Tứ ra vẻ thông thạo, nói :
- Anh tháºt ngốc à ! à Tiểu Tà là muốn kêu bá»n chúng nó đúng ngà y bảy tháng bảy lên đây.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Äây là má»™t trong những phÆ°Æ¡ng cách không để cho Giang Chấn VÅ© nghi ngá» ngụy kế của chúng ta. Lấy thá»i gian nà y Giang Chấn VÅ© sẽ không nghi ngá» gì cả.
Tiểu Linh mỉm cÆ°á»i, há»i :
- Vì váºy mà anh khắc “Thiên Nam tinh†chứ không phải “Nữ Thiên tinhâ€.
A Tam ghẹo :
- Tiểu Linh không phải là “Chức Nữ tinh†đi tìm “Ngưu Lang†ở đây sao?
Ha... ha...!
Tiểu Linh đỠmặt mắng :
- A Tam! Äừng lắm chuyện! NgÆ°á»i ta khắc lên “Thiên Nam tinh†tức là Thiên Nam đại hiệp để Giang Chấn VÅ© dÃnh bẫy. Ta là m sao khắc “Nữ thiên tinhâ€
ở đây?
A Tứ cũng trêu và o :
- Không sao! Khắc nhỠmột chút thì được mà .
Tiểu Tà đánh nhẹ và o đầu A Tứ một cái, nói :
- Äừng đùa giỡn! Nếu không bắt được Giang Chấn VÅ© thì đầu ngÆ°Æ¡i vÄ©nh viá»…n trá»c lóc để là m hòa thượng. Ta không cho má»c tóc đâu.
A Tứ không dám nói nữa.
Tiểu Linh nhanh chóng dùng Ä‘ao khắc và o tảng đá, má»™t mặt tạo thêm cho Ä‘Æ°á»ng nét có vẻ cÅ© kỹ, thÃch hợp vá»›i thá»i gian.
Là m xong, Tiểu Linh quay há»i Tiểu Tà :
- Tiểu Tà ! Anh xem thá» em khắc nhÆ° váºy có được không?
Tiểu Tà bước tới chăm chú nhìn một lúc, rồi nói :
- Tiểu Linh! Em quả là có tay nghá», là m giống nhÆ° tháºt váºy. Thôi! Chúng ta Ä‘i Ä‘i, đừng để mất thá»i giá»!
Tức thì năm ngÆ°á»i phi nhanh xuống núi.
* * * * *
Và o đêm mồng một tháng năm...
NÆ¡i hoang đạo tại Phụng DÆ°Æ¡ng bên cạnh chân Thụ Lâm, bá»n Tiểu Tà đang có mặt ở đó.
Tiểu Tà nôn nóng :
- Tiểu Linh! Em khẳng định Liễu Dĩ Vân sẽ đi ngang qua đây sao?
Tiểu Linh nói :
- Không sai! Äệ tá» Cái bang đã thông báo vá»›i em, Ä‘á»™ ná»a giá» nữa Liá»…u DÄ© Vân nhất định sẽ Ä‘i ngang qua đây.
Tiểu Tà yên tâm :
- NhÆ° váºy rất tốt! Chúng ta cứ ở đây chỠđợi.
A Tam nói :
- Ai là ngÆ°á»i Ä‘Æ°a bản đồ cho hắn?
Tiểu Tà nói :
- Ta sẽ là m việc đó.
A Tam đùa cợt :
- Em đi có được không?
Tiểu Tà cÆ°á»i nhạt :
- Không được! NgÆ°Æ¡i là hòa thượng, đầu trá»c láng bóng, dá»… phát sáng gây sá»± cố lắm.
Tiểu Thất xen và o :
- Còn em?
Tiểu Tà lắc đầu :
- NgÆ°Æ¡i Ä‘i lại cà ng không được. NgÆ°Æ¡i bị thÆ°Æ¡ng rồi, bá»n chúng sẽ nháºn ra ngay. Chúng bay toà n là oan gia, không chừng hôm nay là m há»ng việc hết.
Tiểu Linh cÆ°á»i, xoa dịu :
- Tiểu Tà ! Em cho anh giả trang má»™t chút, chỉ cần trên đầu anh cắt bá» má»™t chòm tóc thì đối thủ sẽ không nháºn ra.
Tiểu Tà gáºt đầu :
- Cũng được!
Äùa cợt má»™t hồi, Tiểu Tà suy nghÄ©, nói :
- Chá» má»™t lát ta từ sau lÆ°ng Liá»…u DÄ© Vân khÃch tá»›i, đánh rÆ¡i bản đồ rồi bá» chạy. Các ngÆ°Æ¡i hãy để ý từng cá» chỉ của hắn!
Tiểu Linh gáºt đầu :
- Không sao! Em sẽ rất chú ý!
Năm ngÆ°á»i yên lặng, trở vá» vị trà ẩn núp.
Qua má»™t lúc lâu, bá»—ng trên hoang đạo xuất hiện má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang hÆ°á»›ng vá» phÃa thà nh Phụng DÆ°Æ¡ng cất bÆ°á»›c. NgÆ°á»i nà y chÃnh là Liá»…u DÄ© Vân.
Tiểu Tà kêu nhỠ:
- Hắn đến rồi!
Tiểu Linh cũng nói :
- Em không nói sai mà !
Tiểu Tà hÆ°á»›ng vá» phÃa Liá»…u DÄ© Vân Ä‘i tá»›i và láºp tức hà nh Ä‘á»™ng ngay.
Nhanh nhÆ° tên bắn, nháy mắt Tiểu Tà đã chạy sát ngay vai Liá»…u DÄ© Vân, quẹt má»™t cái rồi lẫn và o Ä‘Æ°á»ng vòng, chạy và o Thụ Lâm, trở vá» vá»›i đồng bá»n.
Liễu Dĩ Vân bất thần thốt lên một tiếng :
- Oa!
Liá»n Ä‘Æ°a tay sá» và o vai trái, cảm giác hÆ¡i Ä‘au, nhÆ°ng đôi mắt đã phát hiện má»™t gói nhá» Tiểu Tà vừa đánh rÆ¡i, nên rảo bÆ°á»›c chạy đến lượm lên, mở ra xem thì thấy bên trong chỉ là má»™t miếng vải mục nát, có dấu nhang đốt.
Phản ứng tháºt lạ kỳ mà xÆ°a nay các nhân váºt võ lâm thÆ°á»ng gặp, Liá»…u DÄ© Vân lẩm bẩm :
- PhÃch Huyết LÆ°Æ¡ng Sanh!
Mấy tiếng vừa thốt ra, hắn đã ngÆ°ng ngay lại, Ä‘Æ°a mắt quan sát xung quanh, thấy không có ai, hắn láºp tức giấu nhanh gói vải và o ngÆ°á»i rồi cấp tốc chạy Ä‘i.
A Tam thấy váºy nhịn cÆ°á»i không được, nói vá»›i A Tứ :
- Tiểu Tà chÆ¡i thiệt hay à ! Bá»n chúng cứ tưởng miếng vải mục kia là bá»u bối.
Liễu Dĩ Vân và Giang Chấn Vũ lần nà y nhất định mê mệt với trò đùa của chúng ta rồi.
Tiểu Linh nói :
- A Tam! Anh đừng vội vui mừng!
A Tứ xen và o trêu chá»c :
- A Tam tánh hay đùa cợt quen rồi, chuyện nà y cứ để cho hắn cÆ°á»i má»™t chút cÅ©ng không sao. Hắn phải vui vẻ má»›i khá»i mắc bệnh thần kinh.
A Tam nhà o tới gõ và o đầu A Tứ, nói :
- Hừ! Ngươi dám nói ta mắc bệnh thần kinh à ?
A Tứ nhăn mặt :
- Ngươi dám ăn hiếp ta à ?
Hai ngÆ°á»i ôm nhau váºt lá»™n.
Tiểu Linh mặc kệ :
- Muốn đánh nhau thì đánh cho đã đi, đến khi và o cuộc thì phải nghiêm túc.
Hai ngÆ°á»i nà y trong lúc không có việc thì đùa giỡn nhau là chuyện thÆ°á»ng nên không ai ngăn cản.
Tiểu Thất thấy váºy cÆ°á»i hÃ... hÃ... rồi thừa cÆ¡ đánh úp A Tam, A Tứ dạt ra hai bên. Bây giá» A Tam, A Tứ má»›i tỉnh ra, thì cả hai Ä‘á»u mặt sÆ°ng, mÅ©i Ä‘á», trán nổi nhiá»u cục u.
Tiểu Tà vỠđến thấy váºy há»i :
- Chuyện gì đây?
A Tam bất đắc dĩ nói :
- Chỉ là đùa giỡn thôi. Có gì quan trá»ng mà anh để ý?
A Tứ lấy tay lau mặt, nói :
- Em thấy lúc nà y cần phải hóa trang đôi chút để kẻ địch không nháºn ra.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Quần áo rách hết rồi. Hãy lo vá lại Ä‘i! Äến lúc có việc cần không trở tay kịp đó.
A Tam, A Tứ Ä‘á»u là m ra vẻ lo lắng, chỉnh đốn lại quần áo nhÆ°ng vẫn cÆ°á»i nói vui vẻ.
Tiểu Tà há»i :
- Việc vừa rồi kết quả ra sao?
Tiểu Linh nói :
- Liễu Dĩ Vân rất đắc ý khi lượm được gói vải rách đó.
Tiếp theo, nà ng kể lại tỉ mỉ cho Tiểu Tà nghe.
Tiểu Tà rất hà i lòng quay qua nói với Tiểu Thất :
- Tiểu Thất! Ngươi theo dõi Liễu Dĩ Vân còn chúng ta đến Kim Lăng tìm Triệu Chánh Thiên. Năm ngà y sau chúng ta gặp nhau tại chân núi Biệt Sơn.
* * * * *
Ngà y mồng ba tháng năm...
Trá»i quang mây tạnh.
Tại Phụng Hoà ng tá»u lầu, nÆ¡i cá»a sổ bên trái, bà n thứ ba, có má»™t đại hán, Ä‘á»™ bốn mÆ°Æ¡i tuổi, Ä‘ang ngồi ăn uống. NgÆ°á»i nà y chÃnh là Kim Lăng Tú Tà i Triệu Chánh Thiên.
Hắn mặc chiếc cẩm bà o mà u tÃm, ngồi kế bên bà n hắn là má»™t đôi vợ chồng già . NgÆ°á»i chồng đầu tóc bạc phÆ¡, y phục mà u xanh nay đã phai mà u, phong thái cháºm chạp vì tuổi tác trông rất thÆ°Æ¡ng hại. NgÆ°á»i vợ tóc cÅ©ng đã bạc mà u, thân thể xem rất tiá»u tụy, yếu á»›t.
Ông lão nói :
- Bà ơi! Tháºt là nguy hiểm! Nếu không phải Liá»…u đại hiệp ra tay giải cứu, bá»n mình chắc đã chết dÆ°á»›i tay kẻ cÆ°á»ng khấu rồi.
Bà lão cằn nhằn :
- Lão bất tá» nà y! CÅ©ng tại ông muốn đến Khai Phong tìm bá»u bối, nhÆ°ng lại rẽ sang Ä‘Æ°á»ng nà y má»›i gặp nạn. Tháºt là ...
Bà lão nhìn ông lão có vẻ trách móc rồi tiếp :
- May có Liễu đại hiệp giúp đỡ...
Ông lão nhắc nhở :
- NgÆ°á»i nà y là Liá»…u DÄ© Vân! Bà nhá»› kỹ cái tên đó để sau nà y có dịp chúng ta còn Ä‘á»n Æ¡n.
Triệu Chánh Thiên nghe hai ông bà già nhắc đến tên bạn hữu nên ngồi yên lắng tai nghe.
Bà lão háy mắt nhìn ông lão một cái, nói :
- Không nhớ! Không nhớ! Tôi chỉ nhớ một chữ Liễu thì đã bị ngất xỉu rồi.
Ông lão gáºt đầu :
- Bà nói cÅ©ng phải! Nếu ta không thấy Liá»…u đại hiệp má»™t lần thì cÅ©ng khó mà nhá»› tên. Liá»…u đại hiệp nà y võ công tháºt cao cÆ°á»ng, chỉ nghe ông ta nói gì “PhÃch Huyết LÆ°Æ¡ng Sanh†giống nhÆ° niệm chú là bá»n cÆ°á»ng khấu láºp tức bá» chạy. Câu nói đó quả có uy lá»±c vô cùng.
Triệu Chánh Thiên nghe đến “PhÃch Huyết LÆ°Æ¡ng Sanh†thì trợn mắt, hÆ°á»›ng nhìn vỠông lão, cảm giác hai ngÆ°á»i nà y không có gì đặc biệt, chỉ là ngÆ°á»i dân thÆ°á»ng nên không có vẻ gì là nghi ngá», lại yên lặng nghe tiếp câu chuyện của há».
Bà lão nói :
- Ông nói sai rồi! Bá»n đạo tặc đâu phải sợ câu “PhÃch Huyết LÆ°Æ¡ng Sanh†Liá»…u đại hiệp đã nói ra, mà do chúng nghe nhiá»u chuyện vá» Giang đại hiệp, NhÆ°ng thôi!
Chuyện giang hồ chúng ta không hiểu bao nhiêu thì cÅ©ng không nên bà n. Có lúc thì nói đến Giang đại hiệp, có lúc lại nói đến Liá»…u đại hiệp, có lúc thì nói đến “PhÃch Huyết LÆ°Æ¡ng Sanh†là m cho tôi muốn Ä‘iên cái đầu.
Triệu Chánh Thiên nghe đến đây lòng như rộn lên, nghĩ thầm :
- “Không lẽ Liá»…u DÄ© Vân đã Ä‘oạt được “PhÃch Huyết LÆ°Æ¡ng Sanh†sao? Ta phải tìm đến Giang gia xem thá» má»›i được.â€
NghÄ© nhÆ° váºy, Triệu Chánh Thiên láºp tức đứng dáºy, hÆ°á»›ng ra cá»a, thoăn thoắt bÆ°á»›c Ä‘i, không cần tìm hiểu sá»± tháºt hai ông bà nà y chÃnh là Tiểu Tà và Tiểu Linh hóa trang.
Khi Triệu Chánh Thiên ra khá»i cá»a, cả hai ông bà già liá»n cất tiếng cÆ°á»i ha...
ha...
* * * * *
Ngà y mồng năm tháng năm...
Äâu đâu cÅ©ng thấy ngÆ°á»i ta Ä‘i cúng bái chùa miếu.
Và o lúc canh ba, tại Giang phủ, nÆ¡i đại sảnh, có ba ngÆ°á»i cùng ngồi Ä‘Ã m đạo.
Ba ngÆ°á»i nà y chÃnh là Giang Chấn VÅ©, Triệu Chánh Thiên và Liá»…u DÄ© Vân.
Qua ba tuần trà , Giang Chấn Vũ mới và o đỠ:
- Liá»…u DÄ© Vân! Anh có biết chuyện “PhÃch Huyết LÆ°Æ¡ng Sanh†xuất hiện không?
Liá»…u DÄ© Vân thoáng giáºt mình, song vẫn cÆ°á»i ha... ha..., nói :
- Giang huynh! Anh biết tin quá chÃnh xác và quá nhanh. Tiểu đệ má»›i nghe chuyện nà y Ä‘á»™ ba hôm nay.
Giang Chấn Vũ cầm ly rượu lên, nói :
- Liá»…u huynh! Triệu huynh! Tôi kÃnh hai ngÆ°á»i má»™t ly rượu!
Ba ngÆ°á»i chạm ly, uống má»™t hÆ¡i, Triệu Chánh Thiên nói :
- Gần đây nghe tin “PhÃch Huyết LÆ°Æ¡ng Sanh†tái xuất giang hồ, ai nấy Ä‘á»u để mắt dòm ngó, tiểu đệ biết việc nà y cÅ©ng do Liá»…u huynh nói ra. Xin Liá»…u huynh đừng chấp trách! Ba chúng ta đã mÆ°á»i mấy năm giao tình, không thể vì món bá»u bối nà y mà là m sứt mẻ tình cảm.
Liá»…u DÄ© Vân cÆ°á»i :
- Giang huynh! Triệu huynh! Hai ngÆ°á»i đã quá khách sáo rồi. Sá»± tháºt tôi chỉ lấy được tấm bản đồ của Thiên Nam kiếm khách VÅ© Văn Quán để lại mà thôi.
Còn tìm ra nơi cất giấu bảo kiếm vẫn còn là vấn đỠnan giải.
Giang Chấn Vũ nói :
- Thì ra là váºy! NhÆ°ng chúng tôi muốn xem qua cái mà Liá»…u huynh đã Ä‘oạt được để thá»a mãn tánh hiếu kỳ mà thôi.
Liá»…u DÄ© Vân bị Giang Chấn VÅ© há»i khéo, cảm thấy khó lòng từ chối, nên lấy tấm bản đồ ra, nói :
- Sá»± tháºt trong đây chẳng có gì. Hai ngÆ°á»i cứ xem qua sẽ rõ!
Liá»…u DÄ© Vân lấy miếng vải mà u và ng mục nát Ä‘Æ°a ra, chỉ thấy trên đó lốm đốm từng lá»— nhang chÃch, tưởng tượng ra thì có thể cho những nÆ¡i nà y là má»™t hòn núi nhô cao lên, xung quanh bao bá»c nhiá»u tiểu sÆ¡n. SÆ¡n phong bên trái có hai chữ “Thiên nam†bên phải có hai chữ “PhÃch huyếtâ€. Chỉ bấy nhiêu đó thôi. Ngoà i ra chẳng có gì khác.
Giang Chấn Vũ nhìn một lúc lâu, kêu lên :
- Ta ngu ngốc tháºt! Nhìn mãi cÅ©ng chẳng hiểu gì cả. Liá»…u huynh có hiểu gì không?
Liá»…u DÄ© Vân lắc đầu cÆ°á»i :
- Tôi cũng như Giang huynh. Một chút suy tưởng ra manh mối cũng không có.
Giang Chấn VÅ© há»i :
- Tháºt sao? Trà tuệ Liá»…u huynh siêu quần nhÆ° thế lẽ nà o lại Ä‘oán không ra?
Liá»…u DÄ© Vân và Triệu Chánh Thiên nhìn nhau cÆ°á»i ngất.
Giang Chấn Vũ trợn mắt nói :
- Hai ngÆ°á»i cÆ°á»i đủ chÆ°a? à của ta là nếu hai ngÆ°á»i cÆ°á»i đã đủ rồi thì có thể xuống âm phủ báo cáo được rồi.
Triệu Chánh Thiên và Liễu Dĩ Vân thất kinh kêu lên :
- Giang huynh! NgÆ°Æ¡i...
Giang Chấn VÅ© là m mặt giáºn, nói :
- DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà nói không sai. Ta chÃnh là Hắc y sứ giả. Hai ngÆ°á»i biết được tung tÃch của ta thì có chết cÅ©ng thá»a mãn rồi.
Dứt lá»i Giang Chấn VÅ© rút kiếm chặt vá» phÃa Liá»…u DÄ© Vân và Triệu Chánh Thiên.
Liá»…u DÄ© Vân nổi nóng. TrÆ°á»›c đây hắn cứ tưởng tình bạn hữu luôn luôn trung thà nh vá»›i nhau, không ngá» Giang Chấn VÅ© lại là Hắc y sứ giả, nên láºp tức rút trÆ°á»ng kiếm, nói :
- Giang Chấn Vũ! Không ngỠngươi gạt ta.
TrÆ°á»ng kiếm vung lên ép tá»›i Giang Chấn VÅ© nhÆ°ng má»›i múa được và i Ä‘Æ°á»ng thì thân ngÆ°á»i Liá»…u DÄ© Vân và cả Triệu Chánh Thiên đã đổ xuống, bà n ghế cÅ©ng nghiêng ngá»a.
Giang Chấn Vũ nói :
- Hai ngươi cứ ngủ đi! Ta còn cần hai ngươi, nên chưa đến lúc hai ngươi bị hạ thủ. Ha... ha... ha!
Giang Chấn Vũ bước tới lượm tấm vải rách của Liễu Dĩ Vân, bỠvà o túi áo.
* * * * *
Ngà y mồng sáu tháng năm...
Tại chân núi Äại Biệt sÆ¡n, Tiểu Tà và đồng bá»n Ä‘ang mai phục tại sÆ¡n lâm.
Tiểu Tà thoải mái nằm trên cá» ngủ say sÆ°a vì cả bá»n Ä‘ang chỠđợi giá» phút hà nh Ä‘á»™ng.
A Tam bá»±c bá»™i há»i :
- Không biết chừng nà o Giang Chấn Vũ mới xuất hiện đây?
Tiểu Tà nói :
- Sắp đến rồi!
ChÃnh và o đêm mồng năm, Tiểu Thất đã nhìn thấy Liá»…u DÄ© Vân và Triệu Chánh Thiên bÆ°á»›c và o Giang gia. Nếu Giang Chấn VÅ© có Ä‘oạt được bản đồ của Liá»…u DÄ© Vân thì cÅ©ng phải nghiên cứu qua má»™t ngà y đêm rồi má»›i dám hà nh Ä‘á»™ng.
A Tam há»i :
- Nếu bá»n chúng giải không ra bà máºt trên bản đồ thì sao? NhÆ° váºy chúng ta mai phục nÆ¡i đây tháºt uổng công rồi.
Tiểu Linh nói :
- Không thể nhÆ° váºy được. Em dùng nhang đốt rất rõ rà ng. Nếu không phải tháp SÆ¡n Phong vẫn còn có vấn Ä‘á» thì Giang Chấn VÅ© nhất định sẽ đến.
Không lâu, Tiểu Thất chạy vỠbáo :
- Tiểu Tà bang chủ! Có ngÆ°á»i đến rồi!
Tiểu Tà vui mừng, láºp tức ngồi dáºy, há»i :
- Giang Chấn Vũ đến rồi. Hắn ở tại đâu?
Tiểu Thất nói :
- Hắn ở chân núi. Chốc nữa sẽ lên đây.
Tiểu Tà há»i :
- NgÆ°Æ¡i thấy táºn mặt hay là ngÆ°á»i bịt mặt?
Tiểu Thất đáp :
- Hắn bịt mặt, trông nhÆ° bá»n Hắc y sát thủ.
Tiểu Tà thá»a mãn :
- Không sao. Chúng ta cứ ở đây chỠhắn đến tháp Thiên Phong.
Không bao lâu, một bóng đen nhanh như điện xẹt, hướng vỠđỉnh núi bay lên.
NhÆ°ng loáng mắt, bóng Ä‘en lại biến mất trên Ä‘Æ°á»ng mòn.
Tiểu Tà nhìn thấy bóng Ä‘en liá»n nói :
- Không sai! Hắn chÃnh là Giang Chấn VÅ©.
A Tam nói :
- Chúng ta mau đuổi theo hắn, đừng để hắn chạy mất!
Tiểu Tà lắc đầu :
- Không được Ä‘uổi theo. Chúng ta chá» hắn trở vá». Sau đó má»›i dùng thuốc mùi theo hắn vá» Tổng Ä‘Ã n Hắc y sát thủ.
Tiểu linh nói :
- Nếu Giang Chấn Vũ không đến tháp Thiên Phong chúng ta có cách nà o đuổi theo hắn không?
Tiểu Tà nói :
- Chá» hắn xuống núi Tiểu Thất bám sát sau lÆ°ng hắn. Nếu không phát hiện mùi thuốc chúng ta sẽ ra mặt. Nếu giết được hắn thì bá»n thuá»™c hạ nhÆ° rắn mất đầu, không còn tác dụng gì.
Tiểu Linh lẩm bẩm :
- Giết được Giang Chấn VÅ© thì tốt rồi. Trừ được tên đầu sá» Hắc y sát thủ kể nhÆ° đỡ được má»™t phần hiểm há»a cho võ lâm.
Ba giỠđồng hồ trôi qua...
Bóng Ä‘en cháºp chá»n Ä‘i lần xuống theo Ä‘Æ°á»ng mòn lúc nãy. Tiểu Tà nhìn thấy ra lệnh :
- Tiểu Thất! Bám theo!
Tiểu Thất xung phong phi ngÆ°á»i tá»›i rất nhanh. Số ngÆ°á»i còn lại cÅ©ng lần lượt bám theo.
* * * * *
Ngà y mồng bảy tháng năm...
Trá»i mÆ°a lâm râm.
Tại Thiên Linh sÆ¡n xuất hiện năm bóng ngÆ°á»i. Äó là Tiểu Tà và đồng bá»n trong Bang Thông Thá»±c Ä‘ang tiến lên núi.
Trá»i quang mây đãng. Gió thổi hiu hiu. Cảnh váºt rất hữu tình.
Tiểu Tà lo lắng nói :
- Giang Chấn VÅ© đã đến nÆ¡i đây, muốn đùa vá»›i chúng ta sao? Äêm nay cuá»™c Ä‘á»i hắn sắp kết thúc rồi.
Tiểu Thất nói :
- Theo em nghÄ© bá»n nà y trốn nÆ¡i đây chắc chắn có máºt đạo, bởi vì xung quanh đây không để lại vết tÃch gì cả. Mùi thuốc trên thân Giang Chấn VÅ© đến đây cÅ©ng biến mất, máºt đạo chắc chắn ở gần đây.
Tiểu Tà gáºt :
- Có thể nhÆ° váºy. Hắn trốn lên đây dÄ© nhiên là máºt Ä‘á»™ng của hắn ở đây.
Tuyệt đối không để ngÆ°á»i ngoà i phát hiện nên hắn dùng máºt đạo để thoát ra.
A Tam nói :
- Thiên Linh sÆ¡n là núi nằm ngang, nếu chúng dùng máºt đạo xuyên sÆ¡n thì dá»… tìm ra rồi.
Tiểu Tà nói :
- Dấu tÃch Giang Chấn VÅ© đến đây biến mất, cÆ¡ quan của chúng nhất định gần đây thôi. Song nÆ¡i nà y quá phức tạp, không dá»… gì nháºn định cách bố trà của hắn.
Cả bá»n cẩn tháºn từ từ bò qua Thiên Linh sÆ¡n.
Khoảng má»™t tuần trà thì Tiểu Linh bá»—ng giáºt mình kêu lên má»™t tiếng.
- Oa!
Tiểu Tà láºp tức bụm miệng Tiểu Linh lại và nói nhá» :
- Tiểu Linh! Tại sao kêu to nhÆ° váºy?
Tiểu Linh mở to đôi mắt, đưa tay chỉ thẳng và o một cây cổ thụ, có vẻ sợ hãi vô cùng.
Trên cây cổ thụ, một con trăn rất lớn đang quấn mình vắt trên cà nh cây, lòng thòng thò đầu xuống đất, miệng hả to ra như muốn đớp mồi.
Tiểu Tà nhìn thấy, nói :
- Thì ra là chuyện nà y.
Vừa dứt lá»i, Tiểu Tà đã rút dao ra, bay mình vá» phÃa con trăn, chém sả má»™t Ä‘Æ°á»ng.
Nháy mắt, đầu trăn lìa khá»i cổ, máu phun ra thà nh vòi, Ä‘uôi trăn quáºt xéo lên, mùi máu rất tanh hôi.
Tiểu Tà trở vỠvị trà cũ, đứng bên Tiểu Linh, nói :
- Hết chuyện rồi! Chúng ta tiếp tục đi!
Cả bá»n năm ngÆ°á»i hÆ°á»›ng vá» phÃa trÆ°á»›c thoát Ä‘i rất nhanh.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âíåøòîðãáàíê, àðõèòåêòóðà, doc ta than phan 2, doc truyen ta than phan2, êèòàéñêèé, ëèòåðàòóðà, ëîãîòèï, èñëàì, ñòðèæêè, ôàêòû, ôóòáîë, phan 2 ta than lam phat, ta than 2, ta than chap 1 phan 2, ta than p2, ta than pan 2, ta than phan 2, ta than phan 2 chap 2, ta than phần 2, ta thần phần 2, taÌ€ thần phần 2, tà thần phan 2, tà thần phần 2, tà thần phần 2, tục tiểu tà thần, thieu ta than phan 2, tiểu tà thần full, tieu ta than 2, tieu ta than 2 chap 5, tieu ta than chap 2, tieu ta than phan 2, tieu ta than phan ii, tieu ta than tap 2, tieu tà thần phần 2, tieutathan 2, truyen ta than p2, truyen ta than phan 2, tuc tieu ta than phan 2, ÷àñîâîé |
| |