24-10-2008, 03:27 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Sherlock Holmes nhớ lại
Trong lúc nhâm nhi tách cà phê, Sherlock Holmes kể cho chúng tôi nghe câu chuyện vỠcú lừa ngoạn mục mà ông vừa thực hiện đối với cả thế giới.
"Chắc các ông có nghe nói vá» giáo sÆ° Moriarty," Sherlock Holmes nói, đẩy ghế ra xa bà n nÆ°á»›c và đuổi đôi chân dà i ra, chá»n má»™t tÆ° thế thoải mái.
"TỠThe Times of India có đăng một bà i vỠđế chế tội ác của hắn, cùng một lúc với bản cáo phó vỠcái chết của ngà i [1] ," tôi đánh bạo nói.
"Chúng tôi nháºn được thông tin từ London vá» giáo sÆ° và băng đảng của hắn ta," Strickland lên tiếng. "Tôi cÅ©ng đã Ä‘á»c má»™t câu chuyện vô cùng sống Ä‘á»™ng vá» toà n bá»™ vụ nà y trên tá» Strand Magazine".
"Äó có thể chỉ là bản miêu tả của ông bạn bác sÄ© Watson vá» những gì mà ông ấy nghÄ© là đã xảy ra," Holmes nháºn xét vá»›i vẻ mặt trầm ngâm trong khi nhồi thuốc và o tẩu. "Trong toà n bá»™ vụ nà y, Ä‘iá»u mà tôi lấy là m tiếc nhất là ná»—i hoảng sợ và lo lắng không cần thiết mà tôi đã gây ra cho ngÆ°á»i bạn của tôi. NhÆ°ng tôi cho rằng mình không còn cách nà o khác. Tiá»n đặt cược thì quá cao, mà thuá»™c hạ của Moriarty lại quá ghê gá»›m".
"Phải, hắn tháºt sá»± là má»™t thiên tà i," Sherlock Holmes nói tiếp, báºp báºp tẩu thuốc. "Má»™t bá»™ óc Ä‘á»™c ác xấu xa nhất thế ká»·, ấy váºy mà không ai nghe thấy gì vá» hắn cả. Äiá»u đó vượt ra ngoà i sá»± hình dung thông thÆ°á»ng. Không còn nghi ngá» gì nữa, các ông hẳn đã được Ä‘á»c những chi tiết khủng khiếp trong sá»± nghiệp tá»™i ác của hắn ta. Váºy mà trong thá»±c tế, con ngÆ°á»i xấu xa nà y lại thuá»™c vá» những dòng há» lâu Ä‘á»i và đáng kÃnh trá»ng nhất. Khi còn bé xÃu, hắn thá» hiện những tÆ° chất của má»™t thần đồng toán há»c mà má»™t ná»n giáo dục Æ°u tú đã phát triển lên đến đỉnh cao phi thÆ°á»ng. Năm hai mÆ°Æ¡i mốt tuổi, hắn đã viết cả má»™t luáºn án vá» Äinh lý nhị thức và được tán dÆ°Æ¡ng trên toà n châu Âu. Nhá» thà nh tÃch nà y, hắn được phong chức giáo sÆ° toán há»c tại má»™t trong những trÆ°á»ng đại há»c nhá» của chúng tôi. Hắn cÅ©ng là tác giả trứ danh của cuốn Äá»™ng lá»±c há»c của má»™t hà nh tinh nhá», má»™t cuốn sách đạt đến đình cao hiếm thấy của toán há»c thuần tuý và ngÆ°á»i ta dồn rằng không có má»™t nhà khoa há»c nà o có khả năng phê bình nó.
NhÆ°ng tháºt đáng tiếc, mầm mống xấu xa tuôn chảy trong dòng máu của hắn trở nên trầm trá»ng hÆ¡n, nguy hiểm hÆ¡n, đáng sợ hÆ¡n gấp bá»™i cÅ©ng bởi năng lá»±c tÆ° duy phi thÆ°á»ng của hắn. Những lá»i đồn đại vá» những việc là m ghê tởm của hắn đã tạo ra má»™t đám mây Ä‘en vây bua hắn trong thá»i gian giảng dạy đại há»c, cuối cùng hắn bị buá»™c phải từ chức và chuyển xuống London [2] .
"Trong suốt những năm qua, tôi chÆ°a bao giá» nguôi nghi ngá» vá» má»™t tổ chức tá»™i ác rất có thế lá»±c, hà nh sá»± hết sức Ä‘á»™c ác và có mặt khắp nÆ¡i trong thế giá»›i ngầm ở London. Những năm tháng ấy tôi đã ná»— lá»±c hết sức để phá vỡ mÆ°u đồ Ä‘en tối nà y và cuối cùng cÆ¡ há»™i đó cÅ©ng đã tá»›i khi các nghiên cứu của tôi dẫn đến - sau hà ng nghìn những lối ngoặt hết sức ngoắt ngoéo, bất ngá» - chÃnh vị cá»±u giáo sÆ° toán há»c danh nổi nhÆ° cồn Moriarty của chúng ta. Hắn ta chÃnh là kẻ tổ chức hầu hết các vụ tá»™i ác ở nÆ°á»›c Anh, trong đó Ä‘a số các vụ còn chÆ°a được Ä‘iá»u tra và rất có thể còn nhiá»u vụ chÆ°a được biết đến. Gã giáo sÆ° ngồi đó, kiên nhẫn và bất Ä‘á»™ng nhÆ° con nhện giữa cái mạng của nó, má»™t mạng lÆ°á»›i có đến hà ng nghìn sợi dây chằng chịt mà chỉ hắn có khả năng nháºn biết rõ từng rung Ä‘á»™ng dù là nhá» nhất. Vô cùng khôn ngoan, hắn hiếm khi ra tay. Hắn chỉ ngồi láºp chÆ°Æ¡ng trình cho các kế hoạch tá»™i ác. Äám thuá»™c hạ của hắn thì đông vô kể và là má»™t tổ chức có quy củ hiếm thấy. Phải, đó là má»™t lãnh địa Ä‘en mà tôi đã khám phá ra được và thÆ°a quý ông, cÅ©ng là cái mà tôi nguyện dà nh hết thá»i gian để bóc trần và huá»· diệt. NhÆ°ng tên giáo sÆ° quá»· quyệt kia đã dá»±ng lên má»™t hà ng rà o bảo vệ xung quanh, khéo léo và thông minh đến ná»—i và o cuối tháng thứ ba, tôi buá»™c phải Ä‘i đến chá»— thừa nháºn rằng mình đã gặp phải má»™t đối thủ ngang tà i ngang sức, nếu không muốn nói là còn nhỉnh hÆ¡n nữa. NhÆ°ng tôi vẫn kiên trì Ä‘iá»u tra cho đến má»™t ngà y kia, tên giáo sÆ° xấu xa đó phạm phải má»™t sai lầm. Chỉ là má»™t sai lầm nhá», tôi công nháºn nhÆ° thế, má»™t sá»± sÆ¡ suất tà ti; nhÆ°ng nó đã cho tôi má»™t cÆ¡ há»™i. Bắt đầu từ cái Ä‘iểm ấy, tôi bắt đầu giăng lÆ°á»›i xung quanh hắn ta".
Không cần thiết phải viết hết ra đây toà n bá»™ câu chuyện mà chúng tôi nghe được, vá» cách thức thông minh tuyệt đỉnh mà Sherlock Holmes đã sá» dụng Ä‘á» cố lôi ra ánh sáng và gà i bẫy tên giáo sÆ° xảo quyệt cùng toà n bá»™ tổ chức của hắn và việc là m thế nà o mà Scotland Yard, vá»›i sá»± cẩu thả và bất cẩn của nó, đã tạo má»™t khe hở giúp giáo sÆ° và má»™t số tay chân thân tÃn nhất lá»t khá»i cái lÆ°á»›i đã giăng rất kỹ của thám tá» Sherlock Holmes tà i danh. Không còn nghi ngá» gì nữa, Ä‘á»™c giả đã được Ä‘á»c vá» câu chuyện ly kỳ nà y trên tá» Strand Magazine, trong đó toà n bá»™ câu chuyện, bao gồm cả cuá»™c gặp gỡ tiá»n định giữa giáo sÆ° Moriarty và Sherlock Holmes đã được kể lại vá»›i những cao trà o đầy kịch tÃnh; và cÅ©ng trong bà i báo đó, nhÆ° má»™t cái tang lá»›n của cả Äế quốc Anh, ngÆ°á»i ta đã rút ra kết luáºn sai lầm chết ngÆ°á»i rằng vị thám tá» vÄ© đại đã bị chôn vùi trong dòng nÆ°á»›c khủng khiếp của thác Reichenbach.
Strickland và tôi lắng nghe như bị thôi miên khi Sherlock Holmes kể cho chúng tôi nghe vỠnhững giây phút đối đầu cuối cùng của ông với tên giáo sư độc ác.
"Tôi đã Ãt nhiá»u nghi ngá», thÆ°a các quý ông," Sherlock Holmes tiếp tục sau khi há»›p má»™t ngụm rượu mạnh, "khi cái hình vóc đầy nham hiểm của tên cá»±u giáo sÆ° lù lù hiện ra trÆ°á»›c mặt, ở Ä‘oạn cuối con Ä‘Æ°á»ng duy nhất chỉ đủ má»™t ngÆ°á»i Ä‘i, dẫn đến nÆ¡i thoát hiểm, phải, tôi đã nghi ngại rằng có lẽ mình đã Ä‘i đến giá»›i hạn táºn cùng trong cái sá»± nghiệp có thể gá»i là thà nh công của mình. Äôi mắt xám của hắn lóe lên má»™t ý định quá»· quyệt đầy háºn thù. NhÆ°ng hắn ta đã chà o đón tôi theo khuôn phép lịch sá»±. Giữa chúng tôi đã có má»™t cuá»™c trao đổi thú vị nhÆ°ng ngắn gá»n, trong đó hắn ta tiết lá»™ cho tôi biết mấy Ä‘iểm cÆ¡ bản nhất trong những phÆ°Æ¡ng pháp mà hắn đã sá» dụng khiến cho lá»±c lượng cảnh sát chuốc lấy những thất bại ê chá». ÄỠđáp lại, tôi cÅ©ng hé cho hắn biết má»™t và i chi tiết vá» việc là m thế nà o tôi phát hiện ra tổ chức ngầm và những hoạt Ä‘á»™ng được che Ä‘áºy dÆ°á»›i nhiá»u vá» bá»c của hắn. Sau đó tôi được tên tá»™i phạm lịch lãm cho phép viết má»™t bức thÆ° ngắn gá»i cho bác si Watson mà tôi đã để lại cùng vá»›i há»™p xì gà và cây gáºy. Tôi Ä‘i dá»c con Ä‘Æ°á»ng mòn, Moriarty theo bén gót cho đến khi tá»›i Ä‘oạn cuối cùng. Ngay trÆ°á»›c mặt tôi là má»™t thác nÆ°á»›c, hà ng nghìn khối nÆ°á»›c hung hãn đố xuống má»™t cái hồ kêu sùng sục nhÆ° má»™t vạc dầu sôi khủng khiếp vá»›i những vá»±c xoáy tÃt mù và lá»›p bá»t tung trắng xoá. Tôi quay đầu nhìn hắn. Moriarty không rút vÅ© khÃ, nhÆ°ng tôi có thể nháºn thấy cái mặt nạ bình tÄ©nh bá» ngoà i của hắn từ từ bở ra từng mảng. Cái trán cao gồ hắn lên của hắn giáºt giáºt nhÆ° má»™t con váºt sống. Äôi mắt hắn lóe lên tia nhìn của má»™t lòng thù háºn cá»±c Ä‘á»™, là má»™t Ä‘iá»u mà tôi chÆ°a từng chứng kiến trong Ä‘á»i. Äôi môi hắn mấp máy, vặn vẹo liên tục và không còn gì phải nghi ngá» nữa, hắn Ä‘ang thốt ra những lá»i nguyá»n rủa tôi má»™t cách Ä‘á»™c địa nhất, má»™t Ä‘iá»u mà , may mắn thay, tôi không phải nghe nhá» có tiếng thác nÆ°á»›c đổ à o à o sôi sục.
Rồi, tháºt bất ngá», hắn gầm lên má»™t tiếng và cắm đầu lao thẳng và o tôi. Hà nh Ä‘á»™ng và dáng vẻ của hắn giống hệt nhÆ° má»™t ngÆ°á»i Ä‘iên và đúng là hắn có sức mạnh của má»™t kẻ mất trÃ. Vá» mặt thể chất mà nói, tôi cÅ©ng khá»e mạnh chẳng kém gì hắn, nếu không muốn nói là còn có phần hÆ¡n, nhÆ°ng cÆ¡n cuồng ná»™ và điên loạn của tên giáo sÆ° toán há»c thoạt đầu khiến tôi luống cuống, mất tá»± chủ. Những ngón tay tái dại của hắn bấu chặt quanh cổ há»ng tôi và vá»›i tất cả sức mạnh của kẻ loạn trÃ, hắn bắt đầu bóp cổ tôi vá»›i má»™t diệu bá»™ đáng sợ nhất. Miệng hắn, méo xẹo di trong sá»± háºn thù cùng cá»±c, nhểu ra những giá»t nÆ°á»›c dãi trông nhÆ° má»™t con chó dại.
"Chết Ä‘i, Holmes. Äồ khốn kiếp! Chết Ä‘i!†Cuối cùng, hắn hét lên, phun phì phì thứ nÆ°á»›c bá»t kinh tởm và o mặt tôi. Thân hình của cả hai chúng tôi xô và o nhau, cùng lảo đảo, nghiêng ngả ngay trÆ°á»›c vá»±c thẳm. Tuy nhiên, tôi có được há»c Ãt nhiá»u vá» môn đấu váºt bujitsu[3] của Nháºt Bản, má»™t môn võ không Ãt lần đã cứu tôi thoát chết. Túm chặt cổ áo Moriarty rồi tấn má»™t bà n chân và o bụng hắn, tôi dùng sức hất mạnh cả thân hình hắn ra sau vai [4] .
Với một tiếng thét kéo dà i rợn gai ốc, hắn ta rơi xuống vách núi.
NhÆ°ng có lẽ khát vá»ng sống là má»™t trong những mong muốn mạnh mẽ và dữ dá»™i nhất của con ngÆ°á»i. Sau khi gượng đứng lên, phần nà o vẫn còn run rẩy, tôi nháºn ra tên giáo sÆ° Ä‘ang cố bám và o má»™t cái gá» trên vách đá đã chặn được cú rÆ¡i của hắn. Lúc nà y hắn ta Ä‘ang lung lẳng treo ngÆ°á»i trên cái vá»±c thẳm tối om, sùng sục giáºn dữ phÃa dÆ°á»›i, những ngón tay hắn cà o bá»›i má»™t cách tuyệt vá»ng để bám vÃu và o vách đá. Äôi mắt trợn trừng lên vì kinh hãi của hắn bắt gặp cái nhìn của tôi.
"Là m ơn cứu tôi… cứu với…" hắn cất tiếng van xin.
Trong tÃch tắc, cái cảm giác ghê tởm tá»± nhiên trong tôi đối vá»›i gã Ä‘Ã n ông khốn khổ nà y tan biến. Tôi bÆ°á»›c lên trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, không mảy may nghi ngá» vá» Ä‘á»™ng cÆ¡ tráo trở thấp hèn Ä‘ang ẩn giấu táºn đáy lòng hắn, nhÆ° má»™t con rắn núp trong búi cá». Bà n tay phải của hắn vung lên cố chá»™p lấy chân tôi và thiếu chút nữa thì nắm chặt được nó. NhÆ°ng hắn đã thất bại. Bà n tay kia, không chịu nổi sức nặng của cả cÆ¡ thể, đã để tuá»™t khá»i Ä‘iểm bấu vÃu cuối cùng. Sau má»™t cố gắng ngắn ngủi toan bám lại và o vách đá, hắn rÆ¡i tuá»™t xuống vá»±c nhÆ° má»™t hòn đá nhá». Tôi đứng đấy, chứng kiến cảnh cả thân hình hắn buông rÆ¡i má»™t quãng dà i.
Cuối cùng, ngÆ°á»i hắn Ä‘áºp và o má»™t tảng đá, nảy lên rồi chìm nghỉm trong là n nÆ°á»›c sủi bá»t trắng xoá.
Tôi đứng chôn chân bên mép vá»±c, không sao nhúc nhÃch được trong và i phút. Có không Ãt kẻ căm ghét tôi, nhÆ°ng sá»± thù hằn sôi sùng sục nhÆ° cái thác nÆ°á»›c kia mà Moriarty bá»™c lá»™ ra cho tôi thấy thì tôi chÆ°a từng được biết và lúc ấy, biết rõ hắn đã chết rồi mà hệ thống thần kinh bình thÆ°á»ng vốn khá mạnh mẽ của tôi vẫn còn bị chấn Ä‘á»™ng.
Tôi chỉ vừa má»›i bắt đầu quay lại con Ä‘Æ°á»ng mòn thì chợt hiểu ra rằng đây là má»™t may mắn vô cùng hi hữu mà số mệnh đã đặt ra trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»i của tôi. Moriarty không phải là kẻ thù duy nhất. Còn Ãt nhất ba tên trợ thủ đắc lá»±c của hắn đã trốn khá»i vòng vây của cảnh sát và chúng sẽ không để mất má»™t giây tìm đến tôi báo thù. Chúng Ä‘á»u là những kẻ giết ngÆ°á»i không ghê tay và không từ má»™t thủ Ä‘oạn nà o, vì thế sẽ chỉ là tá»± lừa dối mình nếu cho rằng tôi có thể tránh được chúng mãi mãi. Äáng sợ nhất trong số nà y là phó tÆ°á»›ng của Moriarty. Má»™t kẻ mà trong Ä‘á»i không có má»™t tá»™i ác nà o hắn chÆ°a nhúng tay và o, nhÆ°ng vá»›i má»™t bá»™ óc thông minh tuyệt đỉnh, cÅ©ng bà ẩn và vô danh vá»›i hầu hết má»i ngÆ°á»i nhÆ° chÃnh mồ ma ông chủ của hắn. Việc là m xấu xa của những tên kia được nhiá»u ngÆ°á»i biết đến hÆ¡n. Có thể các ông còn nhá»› vụ L oiseau, má»™t tên diá»…n viên nhà o lá»™n ở thác Niagara nổi tiếng, kẻ đã ám sát thủ tÆ°á»›ng Hy Lạp ngay tại giÆ°á»ng ngủ của ông ta và thoát khá»i nhà tù của cảnh sát mà không Ä‘á» lại phÃa sau má»™t dấu vết gì. Tên còn lại là Luff, vá»›i biệt danh "quả bom Ä‘iên" là má»™t nhân váºt vá»›i những kỳ tÃch vá» chất nổ đã là m tiêu tốn không biết bao nhiêu giấy má»±c của giá»›i báo chà cách đây Ãt năm. Các ông thấy đấy, Moriarty tin và o các nguyên tắc kinh doanh của ngÆ°á»i Mỹ trong việc dãi ngá»™ những kẻ đạt đến tuyệt chiêu trong ngón nghá» hẹp của mình. DÄ© nhiên, những kẻ nà y Ä‘á»u là những nhân váºt xuất sắc nhất. Má»™t trong ba tên kể trên, không đứa nà y thì đứa khác, sá»›m muá»™n gì cÅ©ng sẽ tìm đến tôi.
Tất cả những Ä‘iá»u nà y dẫn đến má»™t tiá»n Ä‘á», nếu cả thế giá»›i nà y bị thuyết phục rằng tôi đã chết thì chúng có thể sẽ mất cảnh giác, sẽ khinh nhá»n mà hoạt Ä‘á»™ng công khai, thế thì chẳng chóng thì chầy tôi sẽ cho chúng và o bẫy.
Vì váºy mà tôi cố náu mình tháºt kỹ sau má»™t vách đá cao trong khi nhóm cứu nạn, do bác sÄ© Watson tổ chức, đến hiện trÆ°á»ng.
Cuối cùng, sau khi hỠđã tiến hà nh xong tất cả các thủ tục Ä‘iá»u tra và đi đến má»™t kết luáºn hoà n toà n sai lầm, há» rút khá»i, chỉ còn lại má»™t mình tôi.
Bất thình lình, má»™t tảng đá khống lồ rÆ¡i từ trên cao xuống, sượt qua ngÆ°á»i tôi và lao xuống vá»±c thẳm. Trong tÃch tắc đầu tiên, tôi nghÄ© rằng đó thuần tuý là má»™t tai nạn, nhÆ°ng khi ngÆ°á»›c lên nhìn theo hÆ°á»›ng rÆ¡i của tảng đá, tôi thấy đầu má»™t gã Ä‘Ã n ông in trên ná»n trá»i tôi tối. Má»™t tảng đá khác rÆ¡i trúng và o cái gá» mà tôi Ä‘ang nằm nép và o, cách đầu tôi khoảng ba mÆ°Æ¡i xăngtimét.
Tất nhiên, ý nghÄ©a của những việc nà y rõ nhÆ° ban ngà y. Moriarty không chỉ đến đây má»™t mình. Hắn có trợ thủ, và chỉ cần nhìn thoáng qua tôi đã đánh giá được mức Ä‘á»™ cá»±c kỳ nguy hiểm của kẻ đồng mÆ°u giấu mặt nà y. ChÃnh hắn đã canh chừng khi tên giáo sÆ° toán há»c tấn công tôi. Giấu mình từ má»™t khoảng cách mà tôi không thể nhìn thấy được, hắn đã chứng kiến cái chết của thủ lÄ©nh và việc tôi chủ tâm trốn tránh Ä‘á»™i cứu nạn. Hắn kiên nhẫn chỠđợi và sau đó, vòng lên đỉnh núi đá, cố gắng thá»±c hiện nốt cái việc mà ông chủ của hắn đã thất bại.
Tôi không mất nhiá»u thá»i gian để Ä‘i đến má»™t quyết định, thÆ°a quý ông. Tôi tìm cách bò xuống con Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™c đạo, có lúc tưởng chừng nhÆ° đã ngã xuống vá»±c thẳm, khi má»™t tảng đá khác rÆ¡i sượt qua tôi. Äi xuống được ná»a dÆ°á»ng, tôi lại bị trượt chân, nhÆ°ng nhá» Chúa phù há»™ mà tôi bám lại được và o vách núi cheo leo, nhÆ°ng toà n thân thì bầm dáºp và chảy máu suốt Ä‘oạn dÆ°á»ng đó.
Tôi cố thoát khá»i cái nÆ¡i khủng khiếp ấy và không hiểu sức mạnh ở đâu ra mà cÅ©ng Ä‘i hết mÆ°á»i dặm dÆ°á»ng chỉ toà n dốc núi trong đêm tối. Cuối cùng, tôi cÅ©ng tìm đến được má»™t trong những túp lá»u của những ngÆ°á»i chăn cừu mà các ông có thể gặp trên dãy Alps. Má»™t căn lá»u trống hoác, chỉ có má»™t thanh gá»— ngắn dùng Ä‘á» chặn cái cá»a gá»— chắc chắn. Tôi ngã lăn ra sà n, dò dẫm trong bóng tối nhÆ° bÆ°ng, cuối cùng cÅ©ng tìm được má»™t chiếc đèn lồng bằng thiếc méo mó. DÆ°á»›i cái ánh sáng vui tÆ°Æ¡i của nó, có lẽ tôi đã tìm được cho mình má»™t mái nhà . Váºt dụng trong lá»u cổ phần thô sÆ¡, chỉ ở mức phục vụ cho những nhu cầu tối thiểu nhÆ°ng còn dồi dà o chán so vá»›i yêu cầu Ãt á»i của tôi, tháºt ra còn được còn là xa hoa nếu căn cứ và o tình huống gay go của má»™t kẻ vừa thoát khá»i cái chết trong gang tấc. Tôi rá»a ráy, tá»± băng bó những vết thÆ°Æ¡ng; tháºt cám Æ¡n ông Trá»i vì đó chỉ là những vết thÆ°Æ¡ng ở phần má»m.
Sáng hôm sau, tôi lại một mình sải bước trên những đồng cỠcủa dãy Alps với một tâm trạng lâng lâng nhẹ nhõm. Mặc dù không một phút lơ là cảnh giác, nhưng tôi đã gạt sang một bên hầu hết những suy nghĩ vỠMoriarty và băng đảng của hắn.
Dù sao mặt trá»i cÅ©ng chẳng má»c lên rá»±c rỡ, những đỉnh núi kia chẳng khoác má»™t chiếc áo choà ng trắng muốt tinh khôi nhÆ° buổi khai thiên láºp địa và những khu rừng anh Ä‘Ã o cổ xÆ°a tồn tại từ thá»i cha ông tôi chẳng tạo thà nh má»™t bức tranh tuyệt đẹp đó sao? Váºy thì việc gì phải băn khoăn vá» má»™t tên giết ngÆ°á»i đáng ghê tởm đã chết. Chiá»u tối hôm đó tôi đến thị trấn Hospenthal. Vá»›i sá»± giúp đỡ của má»™t ngÆ°á»i dẫn Ä‘Æ°á»ng, tôi đã vượt qua đèo St. Gotthard ngáºp sâu trong tuyết và cứ tiếp tục hÆ°á»›ng vá» phÃa Nam đến thị trấn biên giá»›i ở Como. MÆ°á»i ngà y sau, tôi đến được Florence, thà nh phố của Dante - ngÆ°á»i có nháºn xét chà lý cách đây và i thế ká»·, "Nel mezzo del cammin di nostra vita"[5] có thể dùng để miêu tả tình trạng hiện tại của tôi.
Tôi đánh Ä‘i má»™t bức Ä‘iện cho má»™t ngÆ°á»i thân ở London đã lâu năm, há»i mượn tiá»n [6] . Ông là ngÆ°á»i bạn duy nhất mà tôi có thể tin tưởng và trông cáºy, ông cÅ©ng chÃnh là ngÆ°á»i đã đánh Ä‘iện cho Äại tá Creighton Ä‘á» nghị giúp đỡ tôi trong lúc tôi ở đây, tại Ấn Äá»™ nà y. NhÆ° các ông thấy đấy, Ãt lâu sau má»i việc trở nên rõ nhÆ° han ngà y, rằng tôi có thể yêu cầu được trợ giúp má»™t cách tÃch cá»±c, nhất là khi tôi đến những vùng đất xa lạ, trong trÆ°á»ng hợp những kẻ báo thù cho Moriarty không thể mò đến được. Bốn âm mÆ°u khác nhau đã được thá»±c hiện nhằm lấy mạng tôi: vụ gần đây nhất xảy ra ngay trÆ°á»›c Khách sạn Gezirah Palace ở thủ đô Cai-ro, nÆ¡i tôi bị tấn công bởi hai tên hắc y sá» dụng Ä‘iá»u luyện những thanh mã tấu ngoại cỡ. May mắn sao, tôi đã lÆ°á»ng trÆ°á»›c bằng cách mua má»™t khẩu súng rất nhạy và má»™t trăm viên đạn Boxer, vì váºy mà lợi thế nghiêng hẳn vá» phÃa tôi.
Còn bây giỠđến vụ giết ngÆ°á»i quái đản nà y, và nếu các giả thuyết của tôi là đúng, thì đây sẽ là vụ cuối cùng và đáng quan tâm nhất trong Ä‘á»i tôi. NhÆ°ng sức cám dá»— của việc Ä‘Æ°a ra những giả thuyết vá»™i vã dá»±a trên những cÆ¡ sở dữ liệu chÆ°a đầy đủ chÃnh là tai hoạ tiá»m tà ng trong nghá» của chúng ta. Không nên vá»™i Ä‘Æ°a ra má»™t kết luáºn trÆ°á»›c khi kết quả xét nghiệm tá» thi được công bố. Tôi hy vá»ng rằng anh, Strickland ạ, là ngÆ°á»i sẽ ráp cái mảnh ghép cuối cùng của trò chÆ¡i ghép hình nà y và o ngà y mai. Còn bây giá» thì xin chúc các vị ngủ ngon".
Trên chiếc xe ngá»±a lóc cóc chạy dá»c theo những con phố tối tăm của Bombay trên Ä‘Æ°á»ng vá» nhà trá», tôi cố gắng sắp xếp lại trong đầu những sá»± kiện xảy ra trong ngà y. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông tá»™i nghiệp đó đã bị giết nhÆ° thế nà o? Lý do gì khiến tất cả lượng máu trong ngÆ°á»i Ä‘á»u chảy ra hết? Giữa ngÆ°á»i quản lý khách sạn, tên Moriarty và cái gã có khuôn mặt chồn sÆ°Æ¡ng ấy có mối liên hệ vá»›i nhau nhÆ° thế nà o? NhÆ°ng vấn Ä‘á» nà y vượt quá khả năng giải quyết cá»a tôi. Tôi biết rằng mình phải đợi cho tá»›i ngà y mai để có được câu trả lá»i.
Äêm hôm đó, tôi có những giấc mÆ¡ tháºt hãi hùng.
[1] Gần nhÆ° chắc chắn bản thông Ä‘iệp của Reuter đã xuất hiện trên tất cả báo chà Anh và o ngà y 7-5-1881, đã được bác sÄ© Watson nhắc tá»›i trong truyện Bà máºt trong ngôi nhà trống.
[2] Má»™t bản tiểu sá» ngắn gá»n vá» giáo sÆ° Moriarty gần giống nhÆ° thế nà yđã được Holmes cung cấp cho bác sÄ© Watson trong Äiệp vụ cuối cùng và Thung lÅ©ng khủng khiếp.
[3] Má»™t trong những sai lầm nhá» Ãt được hoan nghênh của bác sÄ© Watson, vá»›i tÆ° cách là nhà báo, đã thể hiện rõ ở đây. Trong Bà máºt trong ngôi nhà trống, Watson viết rằng Shertock Holmes đánh bại Moriarty là nhá» hiểu biết vá» "… boritsu hoặc môn đấu váºt Nháºt Bản…" Trong thá»±c tế, từ boritsu không há» tồn tại trong ngôn ngữ Nháºt Bản. Thuáºt ngữ tháºt sá»± đã được Holmes sá» dụng và Hurree sá»a lại cho chÃnh xác là bujitsu, từ thông dụng của Nháºt Bản để nói vá» má»™t môn võ thuáºt trong hệ thống đấu váºt Nháºt Bản (Jujitsu) Cùng vá»›i những ná»™i dung khác nhÆ° đấu kiếm, bắn cung v.v… Há»c giả trứ danh ngÆ°á»i Nháºt, Bá tÆ°á»›c Makino, cÅ©ng đã Ä‘Æ°a ra lá»i giải thÃch tÆ°Æ¡ng tá»± vá» lá»—i viết của Watson trong má»™t bà i Ä‘á»c tại cuá»™c gặp mặt những ngÆ°á»i sáng láºp Há»™i Baritsu của Baker Street Irregulars tại Tokyo và o ngà y 12 tháng MÆ°á»i năm 1948. (Xin tham khảo Foreign Devil. Thirty Years of reporting in the Far East, Richard Hughes, Andre Deutsch, Anh Quốc, 1972).
[4] Rất giống thế ném "hy sinh" trong Judo có tên là Tomoe-nage.
[5] "Äến ná»a Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»i": câu mở đầu phần 1 "Äịa ngục" (Interno) của Dante Alighieri (1265-1321).
[6] NgÆ°á»i nà y là anh trai của Sherlock Holmes, tên là Mycroft, nhÆ° Sherlock Holmes giá»›i thiệu thiệu vá»›i bác sÄ© Watson sau nà y, lúc ông đã quay lại London (Xem Bà máºt trong ngôi nhà trống). TrÆ°á»›c đó, Holmes cÅ©ng đã kể cho bác sÄ© Watson nghe, mặc dù hÆ¡i quanh co, úp mở rằng Mycroft tháºt ra là ngÆ°á»i lãnh đạo CÆ¡ quan tình báo Anh. Trong NgÆ°á»i phiên dịch Hy Lạp, Holmes cho biết Mycroft là m chủ "má»™t số văn phòng nhá» dÆ°á»›i quyá»n ChÃnh phủ Anh", mặc dù trên thá»±c tế ông là má»™t ngÆ°á»i "giả sá» nếu đất nÆ°á»›c cần má»™t ai đó không thể thiếu được thì đó chÃnh là ông ấy". Trong Những kế hoạch của Bruce Partington, Sherlock Holmes tiết lá»™ nhiá»u hÆ¡n vá»›i Watson rằng, vị trà độc nhất vô nhị của Mycroft trong chÃnh phủ là ở "trung tâm trao đổi dữ liệu đáng tin cáºy" và nhiá»u lần lá»i nói của anh ấy đã quyết định đến chÃnh sách quốc gia".
Tà i sản của ngudoc
24-10-2008, 03:31 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Quần thể thá»±c váºt và động váºt
Mặc dù trải qua má»™t đêm cháºp chá»n đầy má»™ng mị và thao thức không yên, tôi vẫn có mặt ở khách sạn và o tá» má» sáng hôm sau. Má»™t lần nữa tôi lại trở thà nh mục tiêu cho cái nhìn thù địch của viên gác cá»a ngÆ°á»i Sikh, nhÆ°ng tôi tìm cách tránh mặt ngÆ°á»i quản lý cÅ©ng nhÆ° viên thÆ° ký trong tiá»n sanh và nhanh chóng đến phòng Sherlock Holmes.
"Má»i và o, má»i và o," má»™t giá»ng nói lanh lảnh kêu lên khi tôi gõ cá»a phòng số 289.
Trong phòng mù mịt khói thuốc, nhÆ°ng má»™t tấm sáo duy nhất hé mở cho phép má»™t chút ánh nắng ban mai rá»i và o phòng.
Sherlock Holmes Ä‘ang ngồi vắt chân theo kiểu má»™t rajah [1] xứ Ấn Äá»™ trên má»™t kiểu trÆ°á»ng ká»· Äông phÆ°Æ¡ng mà ông tá»± tạo ra trên sà n bằng mấy cái gối lấy từ trên giÆ°á»ng cùng vá»›i các tấm đệm lót lÆ°ng ở sofa và ghế bà nh. Ấn tượng vá» nét lá»™ng lẫy phÆ°Æ¡ng Äông được tăng thêm bởi bá»™ áo choà ng mà u Ä‘á» tÃa rá»±c rỡ, mà u của hoà ng tá»™c mà ông khoác trên ngÆ°á»i cùng cái tẩu thuốc sang trá»ng trÆ°á»›c mặt, má»™t loại tẩu có lá»›p da bóng mÆ°á»›t nhÆ° lụa quý vá»›i cái tay cầm hết sức tao nhã tạc bằng hổ phách mà ông kẹp má»™t cách trầm ngâm giữa các ngón tay dà i, mảnh. Äôi mắt phiêu du của ông lÆ¡ đãng nhìn lên má»™t góc trần nhà . Là n khói xanh lững lá» bốc lên từ nõ Ä‘iếu, trong lúc ông ngồi, dáng trầm tÆ°, bất Ä‘á»™ng thì má»™t tia nắng ban mai chiếu sáng những dÆ°á»ng nét mạnh mẽ nhÆ° chim Æ°ng trên khuôn mặt ông.
"Chà o buổi sáng, thÆ°a tôn ông Sherlock Holmes. Tôi nháºn thấy hôm nay ông ủng há»™ cho các nhà sản xuất tẩu thuốc ná»™i địa".
"Nó có nhiá»u Æ°u Ä‘iểm," ông uể oải trả lá»i, "nhất là và o những khoảnh khắc tÄ©nh tại nhÆ° thế nà y. CÅ©ng lại là má»™t phát hiện gần đây nhất của tôi, rằng cái mùi thÆ¡m dìu dịu của thuốc lá ná»™i địa đặc hiện có lợi cho việc duy trì trạng thái thiá»n định kéo dà i".
Ông rÃt má»™t hÆ¡i thuốc dà i vẫn vá»›i vẻ trầm tÆ° mặc tÆ°Æ¡ng nhÆ° thế. Khói thuốc dáºy lên nồng nồng thÆ¡m thÆ¡m quyện trong mùi nÆ°á»›c hoa hồng.
"Ngà i không ngu được Æ°, thÆ°a ngà i?" tôi lo lắng há»i.
"Không, không. Tôi cứ láºt Ä‘i láºt lại má»™t vấn Ä‘á» nhá» của chúng ta cho tá»›i khi có thể tÆ°á»ng táºn vá» nó, cùng vá»›i má»™t và i Ä‘iểm khác. Ông có thể nói cho tôi biết…" ông Ä‘á»™t ngá»™t chuyển má»™t Ä‘á» tà i khác, "ý nghÄ©a của cuá»™c Ä‘á»i, của vòng xoay vô táºn của Ä‘au khổ, ná»—i sợ hãi và bạo lá»±c là gì không?" [2]
"á»’ thÆ°a ngà i," tôi nói, có phần bối rối trong việc chá»n từ. "Tôi chỉ là … xin ngà i thứ lá»—i cho cách diá»…n đạt nà y, má»™t nhà khoa há»c và nhÆ° váºy sẽ không có đủ hiểu biết để phát biểu ý kiến vá»â€¦ những vấn Ä‘á» tâm linh nhÆ° váºy. NhÆ°ng theo má»™t Lạt Ma ngÆ°á»i Tây Tạng mà tôi đã có vinh hạnh được trao đổi vá»›i mục Ä‘Ãch dân tá»™c há»c thuần tuý, xung quanh những vấn Ä‘á» tÃn ngưỡng và lá»… nghi của Pháºt giáo Äại thừa thì có quan Ä‘iểm nêu lên rằng Ä‘á»i là bể khổ. Quả tháºt, đó là điá»u quan yếu nhất chi phối cách nghÄ© của ông ta".
"Má»™t ngÆ°á»i khôn ngoan," Holmes lẩm bẩm, "tháºt là má»™t ngÆ°á»i thông tuệ". Ông im lặng má»™t lúc, đôi mắt đăm đăm nhìn và o khoảng không vá»›i má»™t vẻ vừa lÆ¡ đãng vừa mãnh liệt, trông rất lạ lùng. Trong khoảnh khắc ấy, dÆ°á»ng nhÆ° đối vá»›i tôi, bên dÆ°á»›i cái vẻ ngoà i Ä‘iá»m tÄ©nh, lý trà và trịch thượng kia là má»™t tâm hồn khác mãnh liệt, gần gÅ©i, luôn thao thức trÆ°á»›c cuá»™c Ä‘á»i - tuyệt đối không phải là của ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng Tây thuần tuý - mà chỉ có thể bắt gặp ở phÆ°Æ¡ng Äông trong má»™t "hà nh giả" tháºt sá»±. Sau đó, vá»›i má»™t ná»— lá»±c của sá»± bừng tỉnh, ông thoát ra khá»i trạng thái mÆ¡ mà ng kỳ lạ của mình và trở lại vá»›i những vấn Ä‘á» của Ä‘á»i thÆ°á»ng.
"Ông đã ăn sáng chÆ°a?" ông há»i. Tôi nhìn thấy má»™t khay Ä‘iểm tâm đã dùng rồi được đẩy qua má»™t bên. " Má»™t tách cà phê nhé? Không Æ°? Tốt lắm, váºy thì nếu không quá sá»›m, phiá»n ông hãy Ä‘i cùng tôi đến Há»™i Lịch sá» Tá»± nhiên Bombay mà ông đã nhắc tá»›i tối qua".
"Ông Symington thÆ° ký tại toà nhà đó dáºy rất sá»›m, thÆ°a ngà i. Ông ấy tiến hà nh nghiên cứu ở đó khi trá»i dịu mát, thÆ°á»ng là và o các buổi sáng sá»›m".
"Tốt quá. Thế thì chúng ta không nên lãng phà thá»i gian nữa".
Ông cẩn tháºn cuá»™n cái tẩu lại, cởi áo choà ng phÆ°Æ¡ng Äông ra, khoác lên ngÆ°á»i chiếc áo Jacket bằng vải lanh xám mà ông đã mặc hôm trÆ°á»›c. Không nhÆ° hầu hết những ngÆ°á»i châu Âu khác ở Ấn Äá»™, ông không dá»™i mÅ© bấc hay mÅ© cát, mà đội má»™t chiếc mÅ© lưỡi trai nhẹ, loại mà tôi nghÄ© được gá»i là mÅ© săn.
Chúng tôi nhanh chóng xuống cầu thang. TrÆ°á»›c khi rá»i khá»i khách sạn, Sherlock Holmes đến quầy tiếp tân và ông viết tháu má»™t lá»i nhắn, rồi bá» và o bao thÆ° và trao cho má»™t trong những ngÆ°á»i tiếp tân đứng sau quầy. Tôi Ä‘oán là nó được gá»i cho Strickland. Sau đó, Sherlock Holmes và tôi rá»i khá»i khách sạn, trong má»™t chiếc xe ngá»±a.
Không khà se lạnh buổi ban mai thoang thoảng mùi i-ốt trà n và o trong xe giữa lúc nó bon bon chạy xuống con Ä‘Æ°á»ng song song vá»›i bãi biển, nÆ¡i các cáºu bé gần nhÆ° trần nhÆ° nhá»™ng Ä‘ang rao bán dừa nÆ°á»›c vá»›i lá»›p vá» còn tÆ°Æ¡i nguyên. Gần đó có hai sadhu [3] toà n thân phủ đầy tro Ä‘ang thá»±c hiện nghi thức thá» phụng mặt trá»i trên biển. Không khà không còn được thanh bình nhÆ° thế khi xe chạy đến chợ trá»i Borah, nÆ¡i các chủ tiệm, những ngÆ°á»i bán dạo, ngÆ°á»i đánh xe ngá»±a, các tay cu li và đủ loại khách bá»™ hà nh Ä‘ang ồn à o và hối hả bắt đầu má»™t ngà y má»›i. Cuối cùng chúng tôi cÅ©ng đến toả nhà xây bằng gạch của Há»™i Lịch sá» Tá»± nhiên Bombay.
Chúng tôi đứng chá» trong đại sảnh lá»›n trong lúc má»™t chaprasi [4] Ä‘i tìm ông Symington. Toà n bá»™ không gian nÆ¡i đây được lấp đầy bởi vô số các mẫu váºt phong phú vá» chim và động váºt lâu Ä‘á»i bên trong các tủ kÃnh có dán nhãn. Ãt phút sau, chaprasi kia quay trở lại.
"Sahib đang đợi các ông. Xin vui lòng theo lối nà y".
Cẩn tháºn lách ngÆ°á»i qua những mẫu váºt cá sấu và các loà i váºt có móng guốc khác đặt trên tấm thảm trải sà n, chúng tôi theo anh ta qua má»™t hà nh lang, tá»›i má»™t căn phòng dà i vá»›i vô số chai lá» hoá chất khác nhau được sắp thà nh dãy hoặc để bừa bãi trên bà n. Những cái bà n rá»™ng và thấp chất đầy những chiếc bình cố cong, ống nghiệm và nhiá»u đèn Bunsen nhá» vá»›i những ngá»n lá»a riu riu, xanh biếc lung linh. Trong phòng nồng nặc mùi khà focmandehyt át tất cả các mùi khác. Tuy váºy, nó dÆ°á»ng nhÆ° không là m phiá»n Symington, ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi phÃa sau má»™t cái bà n bằng đá cẩm thạch rất dà i, dùng má»™t cái kẹp Ä‘á» phân loại thứ gì đó mà theo tôi thì trông rất giống vá»›i má»™t loại bèo tấm dÆ¡ bẩn. Äó là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nhá» bé, dáng vẻ hÆ¡i luá»™m thuá»™m vá»›i cái đầu hói bóng loáng chỉ còn và i chòm tóc lÆ¡ thÆ¡ ở hai bên thái dÆ°Æ¡ng và sau gáy. Ngẩng mặt lên má»™t chút, ông nhìn khách má»™t cách săm soi qua cặp kÃnh dà y vá»›i cặp mắt đùng đục có những bá»ng mỡ nhá» quanh mắt.
"Xin chà o, có phải ông Mookerjee đó không?"
"Phải, chà o ông Symington. Ông khá»e chứ?"
"Khá»e, đúng nhÆ° ta mong muốn. Tốt quá, tôi chÆ°a bao giá» có được cÆ¡ há»™i cám Æ¡n ông vì mẫu váºt Primula glacialis[5] . Nó là niá»m tá»± hà o thá»±c sá»± của tôi, ông ạ. Tháºm chà cả đến Hooker [6] cÅ©ng chÆ°a bao giá» có được cái thứ ấy".
"Phải, thÆ°a ngà i, loà i hoa đó chỉ phát triển ở Ä‘á»™ cao trên sáu nghìn mét. Con ngÆ°á»i khó mà thÃch ứng được khi ở trên má»™t Ä‘á»™ cao nhÆ° thế".
"Váºy thì là m thế nà o mà ông lên được tá»›i táºn đó hả đồ quỳ già ," ông ta cÆ°á»i khùng khục trong cổ, đẩy cặp kÃnh luôn có xu hÆ°á»›ng trá»… xuống dÆ°á»›i tinh mÅ©i lên. "Nà o, ngÆ°á»i bạn Ä‘i cùng ông tôi đây là ai thế?"
"À, ông Sigerson đây đến từ Na Uy, thưa ngà i. Ông ấy là một… một… nhà thám hiểm".
"Má»™t nhà thám hiểm Æ°? Tháºt thú vị. Rất vui được gặp ngà i, thÆ°a ngà i. Tôi có thể giúp gì cho ngà i đây?"
"Nếu không quá phiá»n phức cho ông," Sherlock Holmes đáp vắn tắt, "tôi muốn tham khảo bất cứ tà i liệu nà o mà ông có trong tay vá» Hirudenia"
"Hirudenia Æ°? Váºy thì ngà i gõ đúng cá»a rồi đấy. Chúng tôi có tất cả những văn bản chÃnh thống vá» Ä‘á» tà i nà y, bao gồm cả má»™t số báo cáo quan trá»ng và rất đặc biệt mà tôi có thể mạnh miệng nói rằng ông không thể tìm thấy ở bất cứ nÆ¡i nà o tại châu Âu Ãt nhất là cho đến thá»i Ä‘iểm nà y. Xin vui lòng theo tôi".
Ông Ä‘i trÆ°á»›c, dẫn chúng tôi và o má»™t căn phòng hẹp kê những tủ sách cao, mà u gá»— gụ được sắp thà nh hà ng ở tất cả các phÃa. Ông mở má»™t trong những cánh cá»a kÃnh và chăm chú nhìn ngó hồi lâu và o các bá»™ sÆ°u táºp sách bên trong.
"Tôi có thể phiá»n ông lấy giùm cái thang đó không?" ông ta xoay lại, chỉ và o má»™t chiếc thang gấp thấp để gần đó. Tôi mang thang lại cho ông ta.
"Cám Æ¡n". Ông leo lên ba báºc thang đầu tiên và săm soi kỹ lưỡng má»™t hà ng sách trên nóc kệ, lầm rầm Ä‘á»c tên các tác giả mà tôi cho rằng tất cả Ä‘á»u là các chuyên gia vá» "Hirudenia", bất kể há» viết gì Ä‘i nữa.
"Fowler… Merridew… Konrad… Hackett, hừm… Hacketl. Äừng nghÄ© rằng ông ta có Ãch cho ngà i; ngÆ°á»i nà y chỉ nói vá» vá» Ä‘á»™ng váºt không xÆ°Æ¡ng sống nói chung. Konrad và Merridew đặc biệt giá»i vá» Hirudenia ở đất nÆ°á»›c nà y". Ông rút ra hai cuốn sách má»ng, thổi bụi khá»i bá» mặt rồi trao cho Holmes. "Hy vá»ng ngà i tìm thấy những gì mình cần ở đây, bắn thân tôi không quan tâm tá»›i chúng lắm. Tôi chỉ thuần tuý là má»™t nhà thá»±c váºt há»c thôi. Còn những con quá»· khát máu nà y đã giết má»™t ná»a váºt thồ của tôi trong má»™t lần thám hiểm. Vâng, tôi sẽ để ngà i lại má»™t mình để nghiên cứu".
Holmes ngồi ngay trên cái thang gấp bắt đầu Ä‘á»c. Ông láºt từng trang trong cuốn sách đầu tiên má»™t cách thiếu kiên nhẫn, khi láºt đến cuối sách thì đặt nó qua má»™t bên vá»›i má»™t tiếng khịt mÅ©i ghê tởm. Hẳn ông phải tìm thấy những Ä‘iá»u cần thiết trong cuốn sách thứ hai vì tiếng sá»™t soạt của những trang sách ngừng lại và ông kêu lên má»™t tiếng nho nhỠđầy vẻ đắc thắng.
"Ha! Ha! Tháºt tuyệt diệu!" ông cÆ°á»i, vẫn vá»›i cái vẻ lặng lẽ rất riêng của mình má»™t cách thoả mãn, Ä‘á»c trang đó hết sức cẩn tháºn, ngón tay bồn chồn vạch theo từng câu má»™t. Thỉnh thoảng, ông ngừng lại hà hoáy viết cái gì đó lên cổ tay. Má»™t lúc sau, ông quay vá» phÃa tôi, lắc lắc đầu là m bá»™ Ä‘ang Ä‘au khổ ghê gá»›m. "Ôi trá»i! Má»™t thế giá»›i xấu xa; chà , khi má»™t ngÆ°á»i thông minh dà nh tất cả trà tuệ mình và o việc trả thù thì đó là điá»u tồi tệ nhất trong tất cả những Ä‘iá»u tồi tệ. Bây giá», tôi nghÄ© mình đâu có đủ thông tin…"
"Sherlock Holmes! Ngà i đã giải quyết…"
"Äúng là nhÆ° váºy, ông Mookerjee ạ. Chả là tôi đã Ä‘i đến cùng má»™t kết luáºn nhÆ° tối hôm qua, tất nhiên má»™t phần là nhá» sá»± giúp đỡ của và i gam thứ thuốc lá ná»™i địa. Cái nà y…" ông nói tiếp vừa nói, vừa gấp cuốn sách lại bằng má»™t ngón tay cái, "… chỉ là để củng cố những kết luáºn của tôi mà thôi".
"Nhưng tôi không hiểu là m thế nà o mà …"
"Hãy kiên nhẫn má»™t chút," ông trả lá»i. "Tất cả sẽ được tiết lá»™ và o đúng thá»i Ä‘iểm, tôi xin đảm bảo vá»›i ông đấy. Quả là , tôi có cách là m việc hÆ¡i khác ngÆ°á»i và ông cÅ©ng phải tha thứ cho tôi thôi. Còn bây giá» cần phải nghÄ© đến những trò giải khuây má»™t chút. Tôi muốn táºn dụng cái cÆ¡ há»™i mà ông đã Ä‘á» nghị trong cuá»™c gặp đầu tiên của chúng ta ở bến tà u, phải, tôi muốn được ông hÆ°á»›ng dẫn Ä‘i thăm thú phong cảnh xứ nà y".
Chúng tôi rá»i khá»i thÆ° viện và đi đến phòng thà nghiệm để chà o tạm biệt ông Symington. Nhà thá»±c váºt há»c già bắt tay Holmes và , vá»›i má»™t cố gắng không lấy gì là m tế nhị lắm, cố moi thông tin vá» những khao sát chuyên sâu từ Sherlock Holmes, ngÆ°á»i mà ông nghÄ© là má»™t nhà thám hiểm.
"Tốt lắm, ông Sigerson, tôi chúc ông tháºt may mắn trong những cuá»™c chinh phục mạo hiểm của mình. Ông Mookerjee đây đúng là thổ công và có thể hÆ°á»›ng dẫn ông an toà n đến… À mà ông đã nói là ông định theo Ä‘uối những khao sát khoa há»c của mình ở đâu ấy nhỉ?"
"Tôi còn chÆ°a nói ra mà ," Holmes trả lá»i, nghe nhÆ° có âm Ä‘iệu vui sÆ°á»›ng trong giá»ng nói. "NhÆ°ng sá»± hợp tác của ông quả là vô giá, vì váºy sẽ là không công bằng nếu nhÆ° tôi không nói ra. Vá»›i tất cả lòng tin tưởng, tôi muốn nói cho ông biết rằng dá»± định của tôi là đến Tây Tạng và thăm thà nh phố huyá»n thoại Lhassa".
NhÆ° tôi thầm lo ngại, trên mặt Symington xuất hiện má»™t vẻ tham lam và ông láºp tức kể ra má»™t danh sách dà i những mẫu váºt cây cá» trên cao nguyên Tây Tạng mà chúng tôi dù thế nà o Ä‘i nữa cÅ©ng phải thu tháºp cho ông ta.
"Ông nhớ kỹ nhé, tôi muốn mẫu cây anh túc xanh và steleria decumbens, rễ và tất cả… và đừng ngại ngần với các loại cây có gai… Gentiana depressa hẳn phải ở trong hệ cây lùn đa dạng khác"
Vừa Ä‘Æ°a ra và i câu trả lá»i nÆ°á»›c đôi, vừa tìm cách Ä‘i giáºt lùi, cuối cùng tôi cố gắng giải thoát bản thân và Sherlock Holmes khá»i sá»± Ä‘eo bám của Symington, tháºm chà tôi dám đánh cuá»™c là ông ta sẽ lẵng nhẵng bám theo chúng tôi xuống táºn Ä‘Æ°á»ng vá»›i bản danh sách cây cá» dà i vô táºn nếu chúng tôi không may mắn đón được má»™t chiếc xe ngá»±a ngay tại cổng toà nhà . Chúng tôi vá»™i vã nhảy lên xe và láºp tức rá»i khá»i đó.
Sherlock Holmes tá»±a lÆ°ng và o chiếc ghế bá»c da bị rạn, mủm mỉm cÆ°á»i.
"Từ gốc của từ "nhiệt tình" có thể truy nguyên từ tÃnh từ enthousia của Hy Lạp, có nghÄ©a là bị ám ảnh bởi má»™t vị thần hay ma quá»·. NhÆ°ng đến nay tôi vẫn chÆ°a bao giá» nghÄ© đến việc là m thế nà o mà từ nguyên của nó vẫn còn giữ lại nguyên cái nghÄ©a ban đầu".
"Tôi e là mình đã đặt ông và o má»™t hoà n cảnh khó xá», ông Sherlock Holmes ạ," tôi nói vá»›i giá»ng có lá»—i, "vá»›i việc tuyên bố rằng ông là nhà thám hiểm".
"Vô lý Hurree. Lá»i giải thÃch của ông, mặc dù bá»™c phát, hoà n toà n có thể Ä‘oán trÆ°á»›c được. Sau khi kết thúc vụ nà y, tôi dá»± định sẽ thá»±c hiện má»™t cuá»™c thám hiểm và đóng góp má»™t phần bé nhá» của mình và o việc giúp đỡ những ngÆ°á»i ở biên giá»›i".
"Nhưng sao lại là Tây Tạng chứ, ông Holmes?"
"Äiá»u đó không rõ rà ng sao? Äó là má»™t trong những nÆ¡i bà ẩn cuối cùng trên trái đất, nÆ¡i thách thức hầu hết các nhà phiêu lÆ°u mạo hiểm trong việc mở những cánh cá»a Ä‘ang đóng chặt của nó".
"Ông sẽ không bao giỠđến được đó đâu," tôi thầm nghĩ.
Sherlock Holmes ạ, ông có thể là vị thám tá» vÄ© đại nhất trên thế giá»›i, nhÆ°ng giá»›i lãnh đạo ở Tây Tạng đâu có thiện cảm gì vá»›i ngÆ°á»i ngoại quốc, đặc biệt là ngÆ°á»i châu Âu. Tháºm chà chÆ°a từng có ngÆ°á»i nà o được phép đến gần Linh Thà nh mà không có chiếu khán của chÃnh quyá»n, mà nó thì chÆ°a từng được cấp cho má»™t ngÆ°á»i da trắng nà o cả. Cả đến bản thân tôi cÅ©ng chỉ Ä‘i được ná»a Ä‘Æ°á»ng đến Lhassa mà đã bị nhà cầm quyá»n phát hiện ra danh tÃnh và thiếu chút nữa thì đến cái đầu chết tiệt nà y tôi cÅ©ng còn không giữ nổi nữa là ".
"TrÆ°á»›c đây," Sherlock Holmes nói tiếp, "tôi đã từng bị lôi cuốn và o những nghiên cứu chuyên sâu vá» những vấn Ä‘á» có sẵn trong thiên nhiên hÆ¡n là những vấn Ä‘á» há»i hợt, do tình trạng tồn tại nhân tạo của chúng ta tạo ra. Má»™t trong những vấn Ä‘á» căn bản nà y là ý nghÄ©a cuá»™c sống của chúng ta. ChÃnh hy vá»ng có thể tìm được câu trả lá»i cho những vấn Ä‘á» nà y đã khiến tôi muốn cất công đến Tây Tạng má»™t phen. Dù đúng hay sai, thì nÆ¡i đây cÅ©ng được xem là sợi dây liên lạc sống cuối cùng nối kết chúng ta vá»›i những ná»n văn minh xa xÆ°a, nÆ¡i chứa Ä‘á»±ng kho tà ng kiến thức vá» những năng lá»±c còn giấu kÃn của tâm linh con ngÆ°á»i". Ông đốt tẩu thuốc và rÃt má»™t hÆ¡i vá»›i dáng Ä‘iệu trầm tÆ°. "Không có địa hạt nà o cần đến phép diá»…n dịch nhiá»u hÆ¡n nhÆ° trong tôn giáo cả. Nó có thể được xây dá»±ng nhÆ° má»™t ngà nh khoa há»c chÃnh xác bởi các nhà lý luáºn" [7] .
Chiếc xe lăn bánh xuống dÆ°á»ng Hornby đến Äá»n Mumba Devi và tôi thá»±c hiện trách nhiệm của má»™t hÆ°á»›ng dẫn viên du lịch trong việc giải thÃch rõ cho Sherlock Holmes hệ thống thá» cúng nữ thần Mumba (má»™t hiện thân của Parvati, vợ của Shiva) trong cái thà nh phố mang tên bà . Sherlock Holmes, cÅ©ng giống nhÆ° Strickland (bởi váºy không giống phần lá»›n những ngÆ°á»i Anh khác) là má»™t ngÆ°á»i biết lắng nghe; sá»± quan tâm của ông là chân tháºt và rất khoa há»c. Chắc bạn hiểu rõ, tháºt là má»™t niá»m vui lá»›n cho tôi khi có dịp giải thÃch cho vị khách đặc biệt nà y những thông tin có liên quan đến những thắng cảnh trong thà nh phố, đồng thá»i không quên chua thêm và o bà i thuyết trình đầy cảm hứng của mình những giai thoại thú vị và đúng chá»—. Chẳng hạn, không phải ai cÅ©ng biết được, tháºm chà cả những công dân ở thủ phủ xinh đẹp nà y, rằng con ngÆ°á»i đã xuất hiện ở khu vá»±c nà y từ thá»i kỳ Äồ đá. Má»›i gần đây thôi, các đồ dùng bằng đá thuá»™c thá»i kỳ Äồ đá cÅ© đã được phát hiện ở Kandivli thuá»™c Greater Bombay bởi má»™t nhà khoa há»c quen biết vá»›i tôi, ông Cunningham thuá»™c Hiệp há»™i Hoà ng gia châu Ã.
PhÃa Bắc của Greater Bombay là những hang Ä‘á»™ng của ngÆ°á»i Kanheri (đã biến thà nh má»™t Ä‘iểm du lịch rất thu hút khách) cÅ©ng là nÆ¡i toạ lạc của má»™t trÆ°á»ng đại há»c Pháºt giáo thuá»™c loại cổ xÆ°a nhất. HÆ¡n má»™t trăm hang Ä‘á»™ng đã được phát hiện vá»›i má»™t lượng lá»›n các tác phẩm Ä‘iá»u khắc khổng lồ vá» Pháºt giáo.
NgÆ°á»i Bồ Äà o Nha chinh phục các đảo và o năm 1534 đã Ä‘Æ°a những tác phẩm nà y vá» Anh và o năm 1661 nhÆ° má»™t phần trong số của hồi môn của công chúa Catherine xứ Braganza - em gái của đức vua Bồ Äà o Nha - khi bà kết hôn vá»›i vua Charles đệ nhị.
Từ đó vá» sau, dÆ°á»›i sá»± che chở của Tổng trấn Ấn Äá»™, Tổng quản của Nữ hoà ng Anh, Bombay đã phát triá»n vượt báºc, trở thà nh má»™t thà nh phố lá»›n của má»i lá»›p ngÆ°á»i cả vá» phÆ°Æ¡ng diện công nghiệp, xây dá»±ng, giáo dục, vân vân và không nghi ngá» gì nữa, chÃnh là đô thị lá»›n nhất của Äế chế, tất nhiên chỉ xếp sau London, nÆ¡i tôi chÆ°a có vinh hạnh đặt chân đến.
Holmes và tôi đã trải qua má»™t ngà y vui vẻ thú vị trong khi Ä‘i du ngoạn khắp thà nh phố và chỉ đến cuối giá» chiá»u, sau khi đã xem xét má»™t cách thÃch thú các hiện váºt tại Bảo tà ng Victoria và Alhert, Sherlock Holmes má»›i quay lại vụ án giết ngÆ°á»i má»™t lần nữa.
"À tôi nghÄ© hôm nay chúng ta thÆ° giãn thế là đủ rồi đấy," ông nói khi ngồi lên chiếc xe ngá»±a Ä‘áºu ngoà i cổng viện bảo tà ng. "Và o giá» nà y, chắc Strickland đã chuẩn bị sẵn sà ng giải pháp cuối cùng cho vấn Ä‘á» của chúng ta. Xin vui lòng bảo ngÆ°á»i đánh xe Ä‘i thẳng vá» khách sạn".
Ông Holmes thả má»™t đồng tiá»n và o tay má»™t dứa bé xin bố thÃ, dá»±a lÆ°ng ra sau ghế rồi đốt má»™t Ä‘iếu thuốc. Sau đó ông hÆ°á»›ng dẫn tôi má»™t cách chi tiết, cụ thể.
"Nà y, Hurree, má»™t Ä‘iá»u có tÃnh nguyên tắc là ông phải nhất nhất là m theo chỉ dẫn của tôi, chÃnh xác đến từng Ä‘iểm má»™t. Khi chúng ta đến khách sạn, ông sẽ Ä‘i cùng tôi và o tiá»n sảnh, chúc tôi ngủ ngon rồi Ä‘Ã ng hoà ng Ä‘i ra, sao cho tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn thấy. Sau đó, ông vòng ra phÃa sau khách sạn, sá» dụng lối Ä‘i dà nh cho ngÆ°á»i tiếp phẩm rồi cố lẻn và o phòng tôi mà không để cho ai nhìn thấy. Gõ cá»a nhẹ nhà ng ba tiếng, Strickland sẽ để cho ông và o. Từ lúc đó ông sẽ là m theo má»i chỉ thị của anh ta. Vá» phần mình, tôi sẽ thông báo cho ngÆ°á»i quản lý khách sạn hay nhân viên trá»±c ở quầy tiếp tân rằng tôi hết sức má»i mệt sau chuyến tham quan suốt cả ngà y hôm nay, rằng tôi muốn Ä‘i ngủ sá»›m sau khi ăn qua loa má»™t bữa tối vá»™i và ng tại phòng ăn. NhÆ° váºy sẽ tạo cho ngÆ°á»i hạn của chúng ta, bất kể hắn là ai Ä‘i chăng nữa, cá»› đủ thá»i gian để sắp xếp kế hoạch của hắn".
Tất nhiên, tôi lạnh cả sống lưng khi biết sắp đến hồi kết của vụ nà y, nhưng tôi cũng được an ủi phần nà o vì tâm trạng trầm mặc dễ sợ của ông Holmes vỠvụ án. Xe chúng tôi đến khách sạn.
Má»™t lần nữa, trong gian tiá»n sảnh, tôi chà o Sherlock Holmes, chúc ông ngủ ngon và rá»i khá»i khách sạn bằng cá»a trÆ°á»›c, dÄ© nhiên là vẫn dÆ°á»›i cái nhìn soi mói khinh khỉnh của tay gác cá»a.
Khi xe ngá»±a của tôi chạy qua lối đánh xe và o khách sạn, tôi thoáng thấy cảnh Sherlock Holmes Ä‘ang nói gì đó vá»›i tay thÆ° ký ngÆ°á»i Bồ Äà o Nha, gã nà y đứng trÆ°á»›c mặt ông vá»›i Ä‘iệu bá»™ khúm núm, đầu hÆ¡i cúi nhÆ° thÆ°á»ng lệ.
[1] Raiah: tiểu vương.
[2] Holmes đã diễn đạt một ý tưởng tương tự trong phần kết của tác phẩm Cuộc phiêu lưu của chiếc hộp các tông.
[3] sadhu: đạo sÄ© hoặc ẩn sÄ© theo trÆ°á»ng phái khổ hạnh phÆ°Æ¡ng Äông, chủ trÆ°Æ¡ng rằng thân xác con ngÆ°á»i ta có khổ thì ngÆ°á»i ấy má»›i có được tâm thanh tịnh.
[4] chaprasi: ngÆ°á»i hầu, ngÆ°á»i giúp việc.
[5] Có má»™t tà i liệu tham khảo duy nhất của Peter Coullart trong Hoà ng tá» xÆ°Æ¡ng Ä‘en, Nhà xuất bản John Murray 1959, mà tôi khám phá ra được có nói vá» loà i cây Ä‘á»™c nhất nà y. Cullart viết: "Tôi được má»™t nhà thá»±c váºt há»c xuất chúng kể rằng cao cao trên sÆ°á»n ngá»n núi Minya Konkka, má»c lên dÆ°á»›i lá»›p tuyết là má»™t loà i hoa anh thảo rất đặc biệt có tên là Primula Glacialis, má»™t trong những loà i hoa quý hiếm nhất thế giá»›i đã được má»™t linh mục Công giáo phát hiện. Tháºm chà nó khiến cho trá»i xanh cÅ©ng phải phát ghen bởi cái mà u xanh tinh khiết và những Ä‘Æ°á»ng nét tao nhã của nó. Tại sao những loà i hoa đẹp nhất, Ä‘em lại những ấn tượng thị giác hà i hoà nhất và thanh nhã nhất trên trái đất lại thÆ°á»ng nằm ở quá cao và trong những hoà n cảnh môi sinh quá khác nghiệt, hầu nhÆ° không có những Ä‘iá»u kiện tối thiểu cho sá»± sống, nhÆ° thách thức của sÆ°Æ¡ng giá, mÆ°a đá, lở đất và những cÆ¡n gió dữ dá»™i, nằm ngoà i ảnh hưởng của con ngÆ°á»i?"
[6] Sir Joseph Dalton Hooker đã Ä‘i khắp Ấn Äá»™ (1848-1850) đặc biệt là vùng Sikkim Himalaya để nghiên cứu vá» sá»± phân bổ và phát triển của giá»›i thá»±c váºt. Ông là má»™t trong những nhà khoa há»c lá»—i lạc nhất thế ká»· 19 và là bạn tri ká»· của Darwin.
[7] Sherlock Holmes đã có những phát biểu tÆ°Æ¡ng tá»± trong Äiệp vụ cuối cùng và vụ án trÆ°á»›c đó, Hợp đồng hải quân . Äiá»u thú vị là chiá»u hÆ°á»›ng siêu hình trong ông đã xuất hiện quá rõ rà ng trong hai vụ án nà y, ngay trÆ°á»›c cuá»™c chạm trán cuối cùng của ông vá»›i giáo sÆ° Moriarty và chắc chắn đó là khoảnh khắc đáng sợ nhất nhÆ°ng có ý nghÄ©a nhất trong Ä‘á»i ông từ trÆ°á»›c đến nay.
Tà i sản của ngudoc
24-10-2008, 03:32 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Con voi đồng thau
Ra khá»i cổng khách sạn, tôi nhảy xuống xe ngá»±a, tên đánh xe lÆ°u manh đòi gấp đôi tiá»n xe thông thÆ°á»ng vá»›i lý do trên xe có má»™t quý ông ngÆ°á»i Anh. Tôi chá»i hắn tháºm tệ vì hà nh Ä‘á»ng bất lÆ°Æ¡ng đó rồi nhanh chóng tìm cách len đến phÃa sau khách sạn Taj Mahal. Trá»i đã tối hẳn. Tôi di chuyển tháºn trá»ng, chá»n những chá»— tối nhất trong con hẻm mà đi. Tôi phải chá» mất má»™t lúc, nép sau má»™t đống thùng rá»—ng, trong lúc hai ngÆ°á»i khuân vác nặng nhá»c khênh những cây nÆ°á»›c đá Ä‘i qua lối Ä‘i tiếp phẩm của khách sạn. Khi há» Ä‘i khá»i, tôi nhanh nhẹn băng qua con hẻm và len và o toà nhà . Tôi mò mẫm leo lên những báºc thang ná»™i bá»™ tối om, cháºt hẹp và vá»™i vã bÆ°á»›c tá»›i hà nh lang tranh tối tranh sáng. Xung quanh không có má»™t bóng ngÆ°á»i. Tôi gõ mạnh ba tiếng và o cánh cá»a phòng 289. Anh chà ng Strickland tÃnh nóng nhÆ° lá»a mở phắt cánh cá»a và gần nhÆ° lôi tuá»™t tôi và o trong.
"Muốn là m cho cả là ng biết hay sao mà gõ mạnh thế! Và o nhanh lên, ông bạn. Hắn ta sẽ đến đây trong Ãt phút nữa thôi".
Chúng tôi náu mình sau má»™t tấm bình phong bằng đá cẩm thạch có lÆ°á»›i sắt ngăn giữa phòng ngủ vá»›i ban công trông ra cá»a sổ Tôi tò mò muốn biết tại sao thám tá» Sherlock Holmes lại cá» Strickland bảo vệ phòng, cÅ©ng hồi há»™p muốn biết nhân dạng của kẻ không má»i mà đến và đang được chỠđợi hồi há»™p nhÆ° thế nà y; nhÆ°ng nhiá»u năm là m việc trong Bá»™ đã dạy tôi má»i thứ, chẳng hạn dạy tôi cách cầm ly nÆ°á»›c đầy là m sao không để sánh ra ngoà i má»™t giá»t trong khi bản thân Ä‘ang bị chế ngá»± bởi má»™t cảm xúc tiêu cá»±c nà o đó, mong rằng lối diá»…n đạt của tôi có thể chấp nháºn được.
Chúng tôi đứng im nhÆ° thóc trong bồ phÃa sau tấm vách ngăn của tấm lÆ°á»›i sắt, dần dần tôi cÅ©ng có thể phân biệt được hình dáng lá» má» của các đồ váºt trong phòng. Strickland khịt mÅ©i má»™t cách đầy nghi ngá».
"Khiếp cái mùi đến kinh," anh ta thì thầm với âm điệu cáu bẳn. "Ông không bao giỠcó cơ hội dùng loại nước hoa nà o có đẳng cấp hơn phải không, ông Hurree?"
"Chắc chắn là không, Strickkand ạ" tôi thủng thẳng tiếng má»™t, trong lúc tìm cách "chÆ¡i" lại kẻ không biết ngÆ°á»i biết ta kia.
"Mùi thÆ¡m nà y bắt nguồn từ má»™t loại mỹ phẩm dà nh cho tóc mà hà ng ngà y tôi vẫn xức lên da đầu. Äó là loại mỹ phẩm thượng hạng và đắt tiá»n, giá bán lẻ là má»™t ru-pi và bốn anna má»™t chai, sần phẩm chÃnh hiệu của Hãng Armitage và Astruthers tại nhà máy hiện đại của hỠở Liverpool. Tôi xin mách nhá» vá»›i anh, Strickland ạ, rằng nó có thể Ä‘em lại nhiá»u phép lạ cho kiểu tóc của anh đấy.
Anh ta thở dà i chịu đòn. Chúng tôi lại tiếp tục canh chừng trong sá»± im lặng đầy ấn tượng. Äá»™t nhiên Strickland nắm chặt lấy cánh tay tôi. Có tiếng lách cách nhẹ nhà ng của má»™t chiếc chìa khoá Ä‘ang tra và o ổ. Cánh cá»a được mở ra êm ru, không gây nên má»™t tiếng Ä‘á»™ng nà o và kia, trong phút chốc hiện lên cái bóng rõ rà ng là của má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông, nhỠánh đèn khà hắt từ ngoà i hà nh lang và o. Cánh cá»a nhanh chóng được đóng lại. Cái ngÆ°á»i kia lén lút băng ngang qua gian phòng đến gần chiếc giÆ°á»ng ngủ.
Má»™t que diêm được đánh lên. Ngá»n lá»a nhá» xÃu trên đầu que diêm cÅ©ng đủ soi cho tôi thấy khuôn mặt núc nÃch đầy căng thẳng của tay thÆ° ký ngÆ°á»i Bồ Äà o Nha. Hắn thắp má»™t ngá»n nến nhá» rồi đặt lên bà n trang Ä‘iểm gần đầu giÆ°á»ng, rồi nhanh chóng di chuyển cái bà n từ má»™t góc phòng (cÅ©ng chÃnh là cái bà n mà ông Holmes đã bình luáºn ngà y hôm qua) đến bên giÆ°á»ng.
Má»™t tay cầm ngá»n nến, hắn nặng ná» leo lên trên giÆ°á»ng rồi đứng hẳn lên ban. Hắn vá»›i tay tóm lấy con voi bằng đồng thau vãn được treo toòng teng phÃa trên giÆ°á»ng, kéo nó lại gần và thá»±c hiện má»™t loạt Ä‘á»™ng tác lén lút ám muá»™i mà từ chá»— Ä‘ang nấp chúng tôi không thể nhìn rõ.
Tháºt khó cho hắn trong khi vừa phải cầm ngá»n nến lại vừa phải nắm sợi dây của con voi đồng những giá»t mồ hôi to tÆ°á»›ng rịn ra trên khuôn mặt bóng nhãy của hắn, cả các cÆ¡ trên mặt cÅ©ng nhÆ° giáºt giáºt vì lo lắng, căng thẳng. Hắn rút má»™t váºt - trông nhÆ° má»™t cái há»™p nhá» - ra khá»i túi áo khoác và trút thứ gì đó từ trong há»™p và o chiếc đèn. Cuối cùng, hắn thắp ngá»n đèn trên bà n của con voi hằng đồng thau và để nó Ä‘ung Ä‘Æ°a nhẹ nhà ng trên đầu.
Sau đó, hắn nhảy xuống, kê cái bà n vá» cho cÅ©, rồi lau mồ hôi túa trên mặt bằng má»™t chiếc khăn tay rá»™ng khổ. Äoạn hắn lén lút rá»i khá»i phòng, khoá cá»a đằng sau lại. Strickland và tôi vẫn đứng im không nhúc nhÃch phÃa sau bức bình phong trong vòng mÆ°á»i phút cho tá»›i khi có ba tiếng gõ cá»a khác vang lên.
Strickland mở cá»a bằng má»™t chiếc chìa khoá lấy từ trong túi.
Sherlock Holmes Ä‘i và o, nhìn ngay lên ngá»n đèn hình con voi Ä‘ang cháy và bây giá» chỉ còn Ä‘ung Ä‘Æ°a nhè nhẹ.
"A ha ha! Tôi nháºn thấy chúng ta đã có khách. Tháºt tuyệt vá»i tuyệt vá»i," ông nháºn xét, xoa xoa hai bà n tay và o vá»›i nhau.
"Là m Æ¡n báºt ngá»n đèn khà lên giùm tôi. Có lẽ chúng ta sẽ có má»™t mà n giải trà nữa và o tối nay, nhÆ°ng lần nà y không phải là dà nh cho ngÆ°á»i bạn của chúng ta để xem kết qua hà nh Ä‘á»™ng của hấn chỉ vá»›i ánh sáng của ngá»n đèn kỳ lạ nà o".
Sá»± vui nhá»™n của ông Holmes không xua tan được ná»—i sợ hãi trong tôi. Ngá»n đèn hình con voi rõ rà ng không phải là món đồ thủ công mỹ nghệ bình thÆ°á»ng trong nhà bạn và vì váºy, việc ở trong cùng má»™t phòng vá»›i nó quả có khiến cho tôi lo ngại Ãt nhiá»u.
"Tôi hy vá»ng hoạt Ä‘á»™ng của nó không là m hại ngÆ°á»i khác," tôi nói, giá»ng nói không giấu được những băn khoăn lo lắng.
"Chắc chÆ°a phải ngay lúc nà y nhÆ°ng chúng ta sẽ sá»›m biết thôi" Holmes nói tránh xa ngá»n đèn má»™t chút và nhìn và o Strickland. "Nà o, Strickland xin hãy cho tôi biết từng chi tiết?"
Ông ngồi xuống, ngả ngÆ°á»i duá»—i dà i trên sofa trong lúc Strickland thông báo tất cả những việc đã xảy ra trong phòng.
"Tôi đã là m theo những chỉ dẫn mà ông viết trong thÆ°, ông Holmes ạ. Và o lúc năm giá», ngay trÆ°á»›c khi mặt trá»i lặn, tôi và o khách sạn mà không để ai nhìn thấy tất nhiên là từ phÃa sau, bằng lối Ä‘i ná»™i bá»™ và lấy chìa khoá để dÆ°á»›i tấm thảm dừa ở trÆ°á»›c cá»a phòng. Từ lúc ấy đến giá» tôi chỉ việc chỠđợi, và đó là má»™t cuá»™c chỠđợi dà i dằng dặc nhÆ°ng kết cục tốt đẹp".
"Phải, phải, nó đạt được má»™t kết quả mỹ mãn," Sherlock Holmes cÆ°á»i lá»›n, "Vì những sá»± cố mà anh quan sát cách đây Ãt lâu Ä‘á»u đã được dá»± báo từ trÆ°á»›c. Chúng ta đã lÆ°á»ng trÆ°á»›c được má»i chuyện. Giá» thì hay kiểm tra tất cả các dữ liệu trÆ°á»›c khi bắt đầu. Báo cáo của ngÆ°á»i khám nghiệm tá» thi nhÆ° thế nà o?"
"À, thÆ°a ông Holmes, bác sÄ© Patterson ấy, ông ta hoà n toà n bó tay. Patterson nói chÆ°a bao giá» gặp má»™t vụ bất thÆ°á»ng nhÆ° thế nà y. Không có dấu hiệu của việc sá» dụng bất cứ loại Ä‘á»™c được nà o, cÅ©ng không há» có bất cứ vết thÆ°Æ¡ng nghiêm trá»ng nà o gây ra việc chảy máu nhiá»u đến thế, ngoà i má»™t và i vết thâm tÃm, cho nên cái chết gần nhÆ° được quy cho việc ngã cầu thang. Thá»±c tế, nhân viên Ä‘iá»u tra đã lau sạch xác chết để kiểm tra và phát hiện gần nhÆ° không còn má»™t chút máu nà o ở tất cả các mạch máu. Tôi chÆ°a bao giá» nhìn thấy má»™t ngÆ°á»i ban xứ nà o tái dại đến thế trong suốt quãng Ä‘á»i là m việc của mình".
"Anh Ä‘oan chắc là xác chết không có má»™t vết thÆ°Æ¡ng nà o chứ?" Holmes há»i Ä‘i há»i lại. "Tuyệt không có má»™t vết thÆ°Æ¡ng nhá» nà o Æ°? Cả đến má»™t vết thÆ°Æ¡ng đáng lÆ°u ý nà o đó trên da, quanh gáy hay cổ, cÅ©ng không có Æ°?"
"Ông Sherlock Holmes, nếu ông nghÄ© ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông kia chết vì má»™t vết rắn cắn thì tôi có thể đảm bảo là không phải. Không có bò sát, tuy váºy thuốc Ä‘á»™c thì có thể có…"
"Có bất cứ vết lõm nà o không?" Holmes cắt ngang, giá»ng ông nhÆ° đã mất hết kiên nhẫn.
"Có má»™t và i vết xây xÆ°á»›c nhẹ sau cổ, nhÆ°ng ông không thể gá»i đó là những vết lõm hay lá»— thủng. Tôi đã nhìn thấy tất cả các kiểu rắn cắn ở nÆ°á»›c nà y và nhiá»u dấu vết mà chúng để lại trên da. NhÆ°ng dấu nà y nông hÆ¡n, chỉ là những vết khÃa và …"
"Vết xây xước đó có cái hình như thế nà y phải không?"
Holmes há»i, chìa ra má»™t mình giấy mà ông đã vạch sẵn má»™t và i ký hiệu.
"Là m thế quái nà o mà …" Strickland thốt lên, ngá»› ngÆ°á»i ra.
"Tôi đã suy nghÄ© rất nhiá»u," Holmes kêu lên, báºt những ngón tay dà i kêu tanh tách. "Vụ phá án của tôi thế là đã hoà n chỉnh, thÆ°a các quý ông, giỠđã đến lúc kết thúc vấn Ä‘á». Strickland, phiá»n anh há»™ tống ông Carvalio, thÆ° ký ở bá»™ pháºn Tiá»n sảnh lên đây má»™t lúc. Tôi e là chỉ có cái mác của má»™t sÄ© quan nhà nÆ°á»›c nhÆ° anh má»›i có thể thà nh công trong việc diệu quý ông ấy lên đây má»™t lần nữa. anh hãy Ä‘Æ°a hắn ta đến thẳng chá»— giÆ°á»ng ngủ và bắt hắn ngồi lên giÆ°á»ng". Holmes bắt đầu sắp xếp mấy cái ghế đói diện vá»›i chiếc giÆ°á»ng. "Sau đó anh sẽ ngồi ở ghế nà y, nếu không thấy có gì phiá»n; còn Hurree, ông ngồi đây. Tôi thì ngồi trên chiếc ghế bà nh ở chÃnh giữa. Tôi nghÄ© nhÆ° váºy chúng ta sẽ gây ấn tượng đủ mạnh để má»™t kẻ Ä‘á»™c ác phải chá»™t dạ vá» tá»™i ác của mình".
Strickland rá»i phòng và chẳng mấy chóc đã quay lại vá»›i viên thÆ° ký ngÆ°á»i Bồ Äà o Nha. Gã nà y giáºt mình, lùi lại mấy bÆ°á»›c, rõ rà ng là hết sức sá»ng sốt và sợ hãi trÆ°á»›c những bá»™ mặt hình sá»± của chúng tôi nhÆ°ng Strickland cÆ°Æ¡ng quyết ấn hắn ngồi lên giÆ°á»ng.
"Má»i ngồi, ông Carvallo, má»i ngồi," Sherlock Holmes nói giá»ng vui vá». "Chúng tôi rất xin lá»—i vì đã quấy quả ông trong lúc ông Ä‘ang thá»±c thi nhiệm vụ, nhÆ°ng chúng tôi mong ông sẽ thông cảm, Ä‘iá»u tra vá» tấn thảm kịch tối qua phải được Æ°u tiên hÆ¡n tất cả những chuyện khác. Không, không, là m Æ¡n ông hãy lên ngồi ở chÃnh giữa giÆ°á»ng ấy, ngồi ở sát mép nhÆ° thế không được thoải mái đâu, ông cÅ©ng biết mà . Ông không cần phải đứng để tiếp chuyện chúng tôi".
Viên thÆ° ký loay hoay dịch dần thân hình phục phịch và o trong mép giÆ°á»ng, thỉnh thoảng lại tia má»™t cái nhìn lén lút lên ngá»n đèn bằng đồng thau treo trên đầu. Khuôn mặt căng thẳng lo âu của hắn vã mồ hôi, tháºm chà còn nhiá»u hÆ¡n cái lúc hắn lén lút đổ cái gì đó và o chiếc đèn, má»™t việc mà chúng tôi đã chứng kiến từ đầu đến cuối.
"Thế tốt lắm," Holmes nói, ngả lÆ°ng ra sau ghế. "Nà o, ông Carvallo, xin ông vui lòng kể cho chúng tôi nghe sá»± tháºt vá» sá»± cố ngà y hôm qua".
Khuôn mặt béo tốt của gã Ä‘Ã n ông chuyển thà nh mà u trắng bệch nhÆ° tấm ga trải giÆ°á»ng, trắng đến táºn chân tóc.
"Tôi… tôi không hiểu ngà i nói gì, thÆ°a ngà i…", hắn láºp báºp nói, cố gắng tá» ra bình tÄ©nh.
"Thôi mà , thôi mà . Ông đừng nghĩ chúng tôi quá khỠkhạo như thế".
"Thưa ngà i, tôi hoà n toà n không biết gì vỠnhững việc đã xảy ra…"
"Váºy là xui xẻo quá," Holmes vừa nói vừa lắc đầu. "NhÆ°ng tôi sẽ nêu ra má»™t số gợi ý ngõ hầu giúp khôi phục trà nhá»› của ông vì hình nhÆ° ông mắc căn bệnh đãng trà khá trầm trá»ng thì phải. Chúng tôi có đủ má»i lý do để tin rằng ông là má»™t công cụ trong thảm kịch ngà y hôm qua. Chúng tôi đã sẵn sà ng Ä‘i đến má»™t kết luáºn hợp lý rằng ngÆ°á»i chết không phải là nạn nhân trong dá»± định của ông mặc dù tôi không cho rằng kết luáºn nà y có thể gây ấn tượng tốt vá»›i má»™t quan toà giúp ông ta giảm nhẹ cái án Ä‘Æ°a ông lên Ä‘oạn đầu Ä‘Ã i. Nạn nhân thá»±c sá»± của ông chÃnh là tôi, phải váºy không, thÆ°a ngà i Carvallo? Ông đã phạm má»™t sai lầm nhá» - kết quả của việc ông bị căng thẳng quá mức chăng - khi khiến cho máy móc hoạt Ä‘á»™ng hÆ¡i sá»›m quá. Phải chăng ông đã dùng quá Ãt sáp? Có lẽ ông đã vô tình báºt và o má»™t cái gì đó khi đã là m xong nhiệm vụ ông không muốn nói gì à . Chao ôi, ông tháºt không biết Ä‘iá»u chút nà o".
Kẻ phá hoại thè lưới liếm đôi môi dà y và khô, nhưng vẫn không nói gì cả.
"À, cÅ©ng không sao. Chỉ là má»™t Ä‘iểm không mấy quan trá»ng và chúng ta có thể quay lại vấn Ä‘á» nà y sau khi ông ở và o tam trạng muốn cá»™ng tác".
"Ôi! Không, không được," Strickland kêu lên giáºn dữ, ẩy mạnh và o vai tên thÆ° ký, buá»™c hắn quay lại chiếc giÆ°á»ng mà hắn lại cố len lén lảng ra xa lần nữa.
"Ông, ông Carvallo," Sherlock Holmes lắc ngón tay trá» tỠý khiển trách. "Má»i ông ngồi yên lặng ở chá»— đó cho đến khi tôi nói xong những gì cần phải nói. Nà o, tôi đã nói đến đâu nhi? Ã, phải. NgÆ°á»i hầu phòng đáng thÆ°Æ¡ng trong khách sạn đã chiết nhÆ° thế nà o. Tôi nghÄ© nhiá»u khả năng con ngÆ°á»i xấu số đó có việc Ä‘i ngang qua căn phòng nà y, nhìn qua cánh cá»a mở - mà ông, do quá căng thẳng nên đã quên đóng - và là má»™t ngÆ°á»i nhân viên mẫn cán, ông ấy phát hiện ra tấm ga trải giÆ°á»ng không phẳng phiu nhÆ° lẽ ra nó phải nhÆ° thế. Tôi e, đó lại là má»™t lá»—i khác, háºu quả của việc hà nh sá»± cẩu thả hấp tấp của ông. Phải, là má»™t nhân viên phục vụ chu đáo và gÆ°Æ¡ng mẫu của khách sạn nà y, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông quý hoá kia bÆ°á»›c và o phòng, cúi gáºp ngÆ°á»i trên giÆ°á»ng, bắt đầu vuốt vuốt tấm ga trên giÆ°á»ng cho thẳng thêm.
Äó là lúc chuyện ấy xảy ra, đúng không? Phải, chúng ta có thể không bao giá» biết chắc má»i việc xảy ra theo trình tá»± nhÆ° thế nà o. NhÆ°ng tôi nghÄ© láºp luáºn của mình là khá chÃnh xác và hợp lô-gÃc, Ãt nhất thì cÅ©ng đủ vang để thuyết phục được bồi thẩm Ä‘oà n. Anh có đồng ývá»›i tôi không, Scrickland?
"Cả hai ta!", Strickland nói giá»ng dứt khoát.
"Xin là m Æ¡n. Là m Æ¡n", viên thÆ° ký thì thà o bằng giá»ng khà n khà n. Con ngÆ°á»i khốn khổ ấy bắt đầu run nhÆ° giẽ vì kinh hoà ng, đôi mắt hắn mở trợn trừng, mất hết thần sắc, hÆ°á»›ng vá» phÃa chiếc đèn trên đầu nhÆ° thể bị thôi miên bởi chiếc đèn hình con voi bằng đồng thau Ä‘ang cháy sáng.
"Con voi nà y có gì hấp dẫn ông lắm à ?" Sherlock Holmes há»i, là m ra vẻ lần đầu tiên thấy chiếc đèn và quan sát nó vá»›i vẻ hiếu kỳ đầu thÃch thú của má»™t nhà sÆ°u tầm. "Chắc chắn nó là tác phẩm của má»™t nghệ nhân báºc thầy, được là m bằng đồng thau Benaras, tôi dám nói nhÆ° thế; mặc dù đây là lần đầu tiên tôi thấy má»™t cái đèn nhÆ° thế treo dÆ°á»›i má»™t cái trÆ°á»›ng. Tinh xảo lắm, hằn là ông nghÄ© nhÆ° váºy. Quả tháºt là rất tà i tình". Ông cố chua thêm má»™t câu đầy vẻ Ä‘e doạ và o nhÆ°ng lá»i kết luáºn của mình.
Bị kÃch Ä‘á»™ng đúng và o nổi kinh hoà ng Ä‘ang trà n ngáºp trong lòng, tên thÆ° ký nhảy phắt ra khá»i giÆ°á»ng, ngã sụp xuống trÆ°á»›c mặt Sherlock Holmes. Hắn ôm lấy chân Holmes rồi nức nở kêu lên:
"Tôi thú nháºn… Hức hức…Tôi thú nháºn hết. Cái ấy nằm trong ngá»n đèn. Äó là má»™t cái bẫy. Xin… hãy để tôi rá»i khá»i phòng trÆ°á»›c khi…"
Äúng lúc đó từ ngá»n đèn vang lên má»™t tiếng tách nhá»; khi nhìn lên, chúng tôi thấy má»™t nắp nhá» báºt tung ra từ mông con voi và má»™t váºt nhá», sáng mà u rÆ¡i xuống giÆ°á»ng. Viên thÆ° kýhét lên má»™t tiếng kinh hoà ng. Váºt đó mà u Ä‘á» và trông nhÆ° Ä‘ang phát sáng, dà i không quá hai tấc, có cả Ä‘á»™ dà y lẫn hình dáng của má»™t cái găng tay bạn mang Ä‘i là m vÆ°á»n. Nó nhổm dáºy, má»™t đầu dá»±ng lên trong không trung ngúc ngắc từ phÃa nà y sang phÃa khác.
"Chuyện quái quý gìthế nà y?" Strickland há»i.
"Ma quá»·," Holmes trả lá»i, đút má»™t tay và o trong túi áo.
Ngay khi cái váºt kia ngừng ngó ngoáy, nó cứng Ä‘á» toà n thân trong má»™t giây rồi vá»›i những bÆ°á»›c di chuyển khác thÆ°á»ng, nó hÆ°á»›ng vá» phÃa chúng tôi. Mặc dù ná»—i kinh hoà ng tá»™t Ä‘á»™ của viên thÆ° ký chắc chắn là có tác dụng lan truyá»n nhanh nhất sang ngÆ°á»i bên cạnh sá»± hiếu kỳ thuần tuý khoa há»c buá»™c tôi dán mắt và o cách thức di chuyển kỳ lạ của cái váºt đó. Ngay khi phần trên của nó rÆ¡i xuống đất thì phần sau lại nhổm dáºy và ngá» nguáºy rÆ°á»›n tá»›i trÆ°á»›c. Khúc trên lại nhá»m dạy lần nữa và nhảy vá» phÃa trÆ°á»›c và khúc Ä‘uôi láºp tức phối hợp theo. Nó thá»±c hiện nhÆ°ng Ä‘á»™ng tác nà y vá»›i tốc Ä‘á»™ đáng kinh ngạc và nhanh chóng tiến vá» phÃa chúng tôi.
Viên thÆ° ký mất hết cả hồn vÃa lùi mãi ra sau, ngã nhà o, trốn sau ghế của tôi. Strickland và tôi, mặc dù không sợ đến mất hết cả hồn vÃa nhÆ° hắn nhÆ°ng cÅ©ng phải rùng mình co ngÆ°á»i lại trÆ°á»›c bÆ°á»›c tiến của con váºt, mÆ¡ hồ ý thức được mối nguy hiểm ghê gá»›m ẩn nấp trong con vạt, bất chấp kÃch thÆ°á»›c không đáng kể của nó. Chỉ có Sherlock Holmes vẫn hoà n toà n bình thản.
Ông Ä‘iá»m nhiên ngồi trên ghế, và khi cái váºt đó tiến đến gần chân mình thì thá»c tay và o túi, lấy ra má»™t lá» muối mà u bạc, nhanh nhẹn cúi xuống trút cái chất Ä‘á»±ng trong lá» lên cái váºt kia.
Ngay khi muối chạm và o thân, con váºt bắt đầu quằn quại và búng mình tanh tách dữ dá»™i, nhÆ° thể Ä‘ang trải qua má»™t sá»± Ä‘au Ä‘á»›n ghê gá»›m.
"Trá»i Æ¡i, đó là má»™t con đỉa!", tôi kêu lên kinh ngạc.
"NhÆ°ng không phải loại đỉa thông thưởng có thể tìm thấy ở bất cứ ao hồ nà o". Holmes nói, giá»ng nghiêm nghị, "Äây là má»™t con thuá»™c giống đỉa Ä‘á» khổng lồ [1] sống ở vùng thấp nhất của dãy Himalaya, tên khoa há»c của nó là Herudenia Himalaya Giganticus thuá»™c loà i Haemadipse. Chúng ta phải cám Æ¡n Thượng đế nhân từ vì đã giá»›i hạn sá»± tồn tại của chúng chỉ trong khu vá»±c nhá» bé Kaladhungi tại phÃa Tây Himalaya. Chỉ vì loại nà y có má»™t số lượng cá»±c hiếm mà nó không vang danh thiên hạ nhÆ° là má»™t sát thủ đáng sợ nhất. Có lẽ các ông cÅ©ng biết rằng nÆ°á»›c bá»t của loà i đỉa thông thÆ°á»ng chứa những chất hoá há»c không chỉ gây tê vùng quanh vết thÆ°Æ¡ng, mà còn chứa chất hirudin chống đông tụ máu, đã được dùng trong y khoa để ngăn chặn việc máu đông thà nh cục. Tà i liệu mà tôi Ä‘á»c sáng nay tại Viện Bảo tà ng Lịch sá» Tá»± nhiên cho biết rằng, loà i đỉa Ä‘á» khổng lồ nà y không chỉ lá»›n hÆ¡n đỉa thÆ°á»ng mà ngÆ°á»i ta biết là có tá»›i ba trăm loà i, mà nÆ°á»›c bá»t của chúng còn chứa những chất hoá há»c tÆ°Æ¡ng tá»±, nhÆ°ng tÃnh năng còn mạnh hÆ¡n mấy nghìn lần".
" Hèn gì con ngÆ°á»i tá»™i nghiệp đó đã chảy nhiá»u máu nhÆ° thế," tôi nói mà cảm thấy ná»—i sợ luồn cá và o xÆ°Æ¡ng sống.
"NhÆ°ng đó chÆ°a phải là tất cả," Holmes nói, giá»ng nghiêm nghị, kiểm tra lại nhÆ°ng ghi chép trên cổ tay. "Có hai chất hoá há»c phức tạp khác hiện có trong nÆ°á»›c bá»t của loà i đỉa khống lồ nà y. Má»™t chất hoạt hoá hệ thống phản ứng vá»›i dị ứng trong mô cÆ¡ thể để sản xuất ra chất histamine, má»™t loại amin được hình thà nh từ histidiene, có tác dụng là m giãn nở mạch máu và các lá»— chân lông trên da. Chất thứ ba tạo ra má»™t số lượng lá»›n chất paroxysmal tachycardia má»™t môi trÆ°á»ng trong đó tim Ä‘á»™t nhiên chuyển sang Ä‘áºp tháºt dữ dá»™i vá»›i tốc Ä‘á»™ từ 250 đến 300 nhịp/phút, trong má»™t khoảng thá»i gian đáng kể nà o đó. NhÆ° váºy má»™t khi nÆ°á»›c bá»t loà i đỉa nà y xâm nháºp và o mạch máu, cÆ¡ thế sẽ ở trong má»™t trạng thái tÃch luỹ đến má»™t mức Ä‘á»™ khiến cho trái tim bị kÃch ứng dữ dá»™i sẽ bÆ¡m tất cả dòng máu mệt má»i trong thân thể ra ngoà i qua các lá»— chân lông đã nở rá»™ng dÆ°á»›i da".
"Lạy Chúa tôi," Strickland rùng mình. "NhÆ°ng mà trÆ°á»›c hết, là m thế nà o mà con đỉa đó bò lên ngÆ°á»i nạn nhân được?"
"Nó đã rÆ¡i xuống gáy ngÆ°á»i nà y khi ông ta cúi xuống để vuốt phẳng tấm ga giÆ°á»ng".
"Äúng váºy, Ä‘iá»u đó giải thÃch tại sao có những vết xây xÆ°á»›c trên cổ," Strickland kêu lên.
"Phải, loại đỉa có ba hà m cùng vá»›i những chiếc răng sắc nhá»n đã tạo thà nh nhÆ°ng vết khÃa hình chữ Y mà ban nãy tôi đã vẽ cho anh xem. Các hà m và giác trên miệng nó bám chặt và o da thịt nạn nhân không rá»i ra. Có nhiá»u khả năng nạn nhân đã cố gắng dứt con đỉa ra khá»i cổ ngay sau khi ông ta lao bổ ra hà nh lang má»™t cách hoảng loạn. Äó là nÆ¡i vết máu bắt đầu. Sau đó có lẽ ông ta đã vứt cái váºt khủng khiếp đó xuống đất và đạp lên nó cho đến chết. Hurree, ông có nhá»› cái "miếng cao su Ấn Äá»™" mà tôi đã phát hiện ở hà nh lang tối hôm qua không? Tất nhiên đó là con đỉa đã bÆ¡m thứ nÆ°á»›c bá»t đáng sợ của nó và o ngÆ°á»i nạn nhân và từ lúc đó không có gì và không ai có thể ngăn cản việc quả tim ông ta biến thà nh má»™t cái bÆ¡m hoạt Ä‘á»™ng hết công suất để tống máu ra ngoà i cÆ¡ thể. Có quá nhiá»u chất chống đông tụ trong máu ngÆ°á»i chết đến ná»—i tháºm chà sau khi cái xác đã đó xuống sà n mà máu vẫn phun xối xả và trong hÆ¡n má»™t tiếng đồng hồ sau, nó vẫn không có dấu hiệu đông lại".
"Ông đã tình cá» chú ý đến hiện tượng nà y ngà y hôm qua lúc chúng ta Ä‘i xuống tiá»n sảnh sau cuá»™c Ä‘iá»u tra, phải không ông Sherlock Holmes?" tôi lêu len khi nhá»› lại những sá»± việc hôm qua.
NhÆ°ng Sherlock Holmes lại Ä‘ang báºn rá»™n trèo lên chiếc bà n mà ông đã đẩy đến sát cạnh giÆ°á»ng. Ông nắm lấy chiếc đèn cẩn tháºn lót tay bằng má»™t chiếc khăn tay, tháo sợi dây treo chiếc đèn lÆ¡ lá»ng trên trần nhà . Sau đó, ông nhẹ nhà ng nhảy khá»i bà n và đặt con voi lên bà n ngắm nghÃa.
"Hừm. Tháºt tà i tình. Má»™t thứ vÅ© khà độc nhất vô nhị và má»›i khủng khiếp là m sao!". Ông kiểm tra con voi kỹ lưỡng. "Lại là má»™t tác phẩm nghệ thuáºt tinh xảo đến thế kia chứ. Nhìn xem nà y, hÆ¡i nóng của cái đèn bên trong cái khung được che trÆ°á»›ng…"
"Cái bà nh voi, thưa ngà i…" tôi chỉnh lại.
"Cám Æ¡n," ông đáp giá»ng cụt lủn. "… là m thế nà o mà hÆ¡i nóng của cái đèn bên trong bà nh voi lại được chuyển đến bụng voi, đó là nhá» những sợi dây bằng đồng đó nà y. HÆ¡i nóng dần dần là m tan chảy lá»›p sáp đã giữ má»™t cÆ¡ quan tinh vi trong bụng voi và rồi, sau má»™t khoảng thá»i gian đã được tÃnh toán tháºt chÃnh xác, căn cứ và o Ä‘á»™ dà y của lá»›p sáp được sá» dụng, khiến cho cái nắp báºt ra, mở má»™t lối cho con đỉa kia rÆ¡i xuống. Tôi đã là m thà nghiệm vá»›i cái nắp báºt tối hôm qua và phát hiện rằng nó sẽ chẳng có tác dụng gì má»™t khi vẫn bị đóng kÃn - má»™t khi chiếc đèn được đốt lên khoảng hÆ¡n hai giá». Vì váºy, tôi biết chắc rằng sẽ không ai chuẩn bị cái bẫy Ä‘á»™c ác nà y má»™t lần nữa trÆ°á»›c khi trá»i tối. Mặc dù váºy, để đảm bảo an toà n tuyệt đối nên tôi đã yêu cà u anh Strickland ạ, ở trong phòng tôi trÆ°á»›c khi mặt trá»i lặn. Khi gặp ông Carvallo ở tiá»n sảnh, tôi đã báo cho ông ta biết rằng tôi se Ä‘i nghỉ ngay sau bữa tối, sá»›m hÆ¡n thÆ°á»ng lệ. Nhá» thế ông bạn của chúng ta sẽ có thá»i gian dÆ° dả mà hà nh sá»±, trong lúc đó tôi ung dung dùng má»™t bữa nhẹ và sau đó há»i mượn nhà bếp má»™t chiếc lá» Ä‘á»±ng đầy muối"
"NhÆ°ng sai lầm của ngà y hôm qua là gì, thÆ°a ngà i Sherlock Holmes?", tôi há»i.
"NgÆ°á»i bạn quá căng thẳng của chúng ta đây…" Holmes nói, quay mặt vá» phÃa tên thÆ° ký Ä‘ang co rúm ngÆ°á»i lại trong má»™t góc phòng, "… đã dùng quá nhiá»u hÆ¡i nóng để dán sáp và o cái nắp báºt hôm qua, nên đã khiến má»™t phần sáp nhá» xuống cái khăn trải giÆ°á»ng. NhÆ° váºy lá»›p sáp má»ng Ä‘i là nguyên nhân khiến cho cái nắp báºt ra sá»›m hÆ¡n. NhÆ°ng có lẽ tôi đã đổ lá»—i cho ông quá nhiá»u, ông Carvallo ạ. Suy cho cùng thì đây là má»™t nhiệm vụ quá kinh khung và quá tinh vi mà má»™t ngÆ°á»i yếu bóng vÃa nhÆ° ông đây khó lòng đảm nhiệm mà không để lại sÆ¡ sót gì. Nó đòi há»i bất cứ ai thá»±c hiện cÅ©ng phải mang hết dÅ©ng khà ra để Ä‘iá»u khiển má»™t sinh váºt nhÆ° thế, chỉ má»™t lần thôi, thế mà ông lại phải là m đến hai lần! Chà chà , má»™t đòi há»i quá cao và vượt ra ngoà i cái được gá»i là trách nhiệm. Hoặc cÅ©ng có thể là bởi vì chủ của ông sẽ không bá» qua cho má»™t sá»± thất bại chăng? Äó là má»™t ông chủ vô cùng nghiêm khắc, không khoan nhượng phải không nà o? Quả khó mà hình dung nổi má»™t kẻ không há» biết tha thứ nhÆ° cái tên côn đồ mà ông, tháºt không may, phải ở dÆ°á»›i trÆ°á»›ng và chịu sá»± Ä‘iá»u khiển. Mà nà y, hắn đã nắm được cái gót A-sin gì ở ông thế?"
"Tôi… tôi không thể nói được". Con ngÆ°á»i khốn khổ kia rên rỉ kêu lên, vẫn giấu mặt sau hai bà n tay. "Äã quá trá»…," hắn nấc lên. Má»™t lúc sau, hắn ngẩng đầu lên và vá»›i má»™t ná»— lá»±c lá»›n, cố đứng dáºy. HÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, hắn nói tiếp, vẻ phản kháng vô vá»ng cà ng nhấn mạnh tÃnh bi thiết trong giá»ng nói của hắn.
"Không, thÆ°a các ngà i, dù thế nà o tôi cÅ©ng không thể nói. Dù cái bản án mà luáºt pháp có thể áp đặt trong trÆ°á»ng hợp của tôi là gì Ä‘i nữa, thì nó cÅ©ng còn tá» tế hÆ¡n và êm ái hÆ¡n nhiá»u so vá»›i những gì mà tôi chắc chắn phải gánh chịu nếu phản bá»™i chủ tôi".
"á»’, ông nghÄ© thế tháºt sao?" Strickland nói vá»›i vẻ mặt nghiêm khắc, mở còng tay tròng và o tay hắn. "Äể tôi nói cho ông biết, ông bạn, rằng nếu tôi có bất cứ Ä‘iá»u gì để nói thì đó là việc ông sẽ chỉ treo lung lẳng dÆ°á»›i cái giá treo cổ cao nhất trong vùng Bombay nà y". Anh ta quay sang tôi. "Là m Æ¡n rung chuông Ä‘i, ông Hurree".
Ãt phút sau, thanh tra MacLeod và hai đồng sá»± Ä‘i và o.
Strickland giao cho há» má»™t số chỉ thị trong công việc. Ãt phút sau đó há» rá»i khá»i phòng cùng vá»›i tên phạm nhân khốn khổ.
"Sức mạnh của ná»—i sợ hãi," Sherlock Holmes nói má»™t cách trang trá»ng khi đã ngồi yên vị trong chiếc ghế bà nh. "Tôi không nên đánh giá thấp nó. Hãy xem, tháºm chà má»™t kẻ đáng thÆ°Æ¡ng nhÆ° tên thÆ° kýngÆ°á»i Bồ Äà o Nha cÅ©ng có khả năng tôi luyện bản thân để chống lại chúng ta, phải, nôi ám ảnh kinh hồn vỠđòn trừng phạt của Moriarty đã phủ má»™t cái bóng Ä‘en ngòm lên trái tim hắn…"
"NhÆ°ng hắn đã chết rồi cÆ¡ mà ," tôi tranh luáºn. "Ông chẳng đã nói…"
"NgÆ°á»i thì chết, đã Ä‘Ã nh thế," Holmes chỉnh lại, "NhÆ°ng sá»± nghiệp của hắn thì vẫn còn sống. Tên giáo sÆ° có thể đã nằm dÆ°á»›i đáy thác Reichenbach, nhÆ°ng cái há»™i kÃn há»™i hở của hắn vẫn sống, vẫn còn sức mạnh để ban thưởng, và trong những việc có liên quan Ãt nhiá»u đến vụ án của chúng ta thì là để trừng phạt những kẻ dám mÆ°u toan phản bá»™i. Äây là Ấn Äá»™, cả má»™t dế chế tá»™i ác rá»™ng lá»›n được cai trị bởi má»™t ngÆ°á»i bạn tri ký của Moriarty. Äó là kẻ đã thừa hưởng bá»™ não Ä‘en tối xấu xa của hắn. Äó cÅ©ng là kẻ Ä‘ang ngà y đêm Ä‘eo bám tôi".
"Hãy cho tôi biết tên hắn đi, ông Holmes," Strickland nói, "và tôi sẽ sớm là m cho hắn phải đổ mồ hôi hột đằng sau song sắt.
"Tôi đánh giá cao lòng nhiệt tình của anh, Strickland ạ. NhÆ°ng tôi e rằng má»™t hà nh Ä‘á»™ng trá»±c tiếp nhÆ° váºy sẽ chỉ dẫn tá»›i thất bại. Äại tá Sebastian Moran là má»™t kẻ thù nguy hiểm và tinh ranh nhất. Và o lúc nà y, mạng lÆ°á»›i của chúng ta lại quá mong để có thể bắt giữ má»™t con mồi ghê gá»›m đến dÆ°á»ng ấy"
"NhÆ°ng, mẹ kiếp". Strickland kêu lên. "NgÆ°á»i mà ông vừa nhắc đến là má»™t quân nhân đáng kÃnh trá»ng".
Sherlock Holmes giơ hai tay ra tỠvẻ cam chịu.
"Quả tháºt, mạng lÆ°á»›i của chúng ta quá má»ng khi má»™t đại diện luáºt pháp lại không thể nháºn ra kẻ thù ghê gá»›m nhất của mình".
"Ông là m tôi kinh ngạc đấy Sherlock Holmes ạ". Strickland phản đối. "Ông chỠđợi tôi phải tin rằng, má»™t quý ông ngÆ°á»i Anh, má»™t trong những thà nh viên sáng láºp của quân Ä‘á»™i Hoà ng gia Ấn Äá»™, tay súng hạng nặng giá»i nhất xứ nà y, má»™t tay săn cá»p vô địch mà lại là má»™t tên tá»™i phạm nguy hiểm Æ°? Sao chứ, chỉ má»›i cách đây hai đêm tôi đã gặp mặt ông ta ở Câu lạc bá»™ Cố nhân. Chúng tôi còn cùng chÆ¡i bà i Uýt vá»›i nhau cÆ¡ mà ".
"À," Sherlock Holmes nhún vai, "tôi cho rằng quả không thể mong đợi anh lại là ngÆ°á»i có thể nhìn thấu tâm can hắn qua má»™t cái vá» bá»c hoà n hảo nhÆ° anh vừa mô tả. Vá»›i lại nói đâu xa, chỉ cách đây và i tháng thôi, thì tháºm chà đến Scotland Yard cÅ©ng không biết đến sá»± tồn tại của giáo sÆ° James Moriarty cÆ¡ mà . NhÆ°ng xin hãy tin tôi, khi tôi khẳng định vá»›i anh rằng, sau vị giáo sÆ° ná» thì Äại tá Moran đáng kÃnh chắc chắn là tên tá»™i phạm nguy hiểm nhất vẫn còn sống trên Ä‘á»i".
Sherlock Holmes thá»c tay và o túi quần lấy ra má»™t cuốn sổ tay má»ng bá»c da dá»… thuá»™c.
"Hừm. Hãy xem cho đến nay, chúng ta đã biết được những Ä‘iá»u gì vỠông ra. Chỉ là má»™t và i mục mà tôi đã chép lại từ bản liệt kê tiểu sá». A! Äây rồi".
Ông trao má»™t tấm thẻ bà i cho Strickland. Tôi nhá»m dáºy, vòng ra đứng đằng sau Strickland, dòm qua vai anh ta.
Moran Serbatian, đại tá
Không nghá» nghiệp. Từng thuá»™c Ä‘á»™i công binh Bangalore, số 1. Sinh ở London, 1840.Con trai của nam tÆ°á»›c Augustus Moran, Công dân danh dá»±, từng là Äại sứ Anh tại Ba TÆ°. Há»c tại các trÆ°á»ng Eton và Oxford. Äã phục vụ trong chiến dịch Jowaki, chiến dịch Afghanistan, Charasiab (đặc phái Sherpur, Cabul. Tác giả của cuốn Những trò chÆ¡i hạng nặng ở Tayy Himalaya (1881); Ba tháng trong rừng nhiệt Ä‘á»›i (1884). Äịa chỉ ở London: Ä‘Æ°á»ng Conduit. Tham gia các câu lạc bá»™: Cố nhân; Tankerville, Bagatelle Card. Äịa chỉ ở Ấn Äá»™: biệt thá»± Auckland, căn cứ quân sá»± Lahore. Tham gia các câu lạc bá»™: The Punjab (ở Lahore), Cố nhân (ở Bombay), The Black Hearts (ở Simla).
"NhÆ°ng thÆ°a ngà i Sherlock Holmes," tôi phản đối, "Trên phÆ°Æ¡ng diện binh nghiệp mà nói thì quý ông nà y là má»™t quân nhân đáng kÃnh".
"Äó là má»™t sá»± tháºt không thể chối cãi", Holmes đáp. "Trên má»™t phÆ°Æ¡ng diện nà o đó thì đúng là ông ta rất đáng kÃnh. Ông ta bao giá» cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i có hệ thần binh thép và không nghi ngá» gì nữa, chắc là anh, Strickland ạ, đã nghe chuyện ông ta bò xuống má»™t cái mÆ°Æ¡ng, nằm phÃa sau má»™t con hổ ăn thịt ngÆ°á»i Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nà o. Có má»™t số loà i cây, ông Hurree ạ, má»™t khi má»c cao đến má»™t mức nà o đó rồi thì Ä‘á»™t nhiên phát triển các lá»— má»t trong thá»› gá»—. Ông cÅ©ng sẽ thÆ°á»ng xuyên phát hiện đặc Ä‘iểm đó trong con ngÆ°á»i. Tôi Ä‘ang xây dá»±ng má»™t lý thuyết rằng má»—i cá nhân đại diện cho sá»± phát triển của toà n bá»™ tổ tiên mình và việc Ä‘á»™t nhiên rẽ ngoặt sang hÆ°á»›ng phát triển tốt hay xấu là do má»™t số ảnh hưởng mạnh mẽ và sâu xa từ trong cái dòng máu mà anh ta mang. Con ngÆ°á»i trở thà nh, nhÆ° nó vốn váºy hình ảnh thu nhá» của lịch sÆ° dòng tá»™c mình".
"Äiá»u nà y chắc chắn là hÆ¡i có phần tưởng tượng," Strickland chỉ trÃch.
"À, tôi cÅ©ng không khăng khăng rằng bất kể mình nói ra Ä‘iá»u gì thì cÅ©ng Ä‘á»u từ đúng trở lên. Phải, dù vá»›i nguyên do gì Ä‘i nữa thì đại tá Moran cÅ©ng đã bắt đầu Ä‘i lầm dÆ°á»ng. Tôi chắc chắn má»™t Ä‘iá»u, Strickland, nếu vụ xì căng Ä‘an trong chuyện đánh bà i ở Hyderabad không là m hoen ở được danh tiếng của ngà i Äại tá, thì cái chết bà ẩn của ngÆ°á»i quản gia bản xứ của ông ta Ãt nhất cÅ©ng là m lá»±c lượng cảnh sát nảy sinh má»™t số nghi ngá»› đối vá»›i khá năng kiá»m chế tình cảm của con ngÆ°á»i nà y".
"Ông Holmes, chúng tôi cÅ©ng có biết má»™t số sai lầm trong những việc là m của Äại tá Moran, nhÆ°ng ghép cho má»™t ngÆ°á»i cái tá»™i là thủ lÄ©nh má»™t băng đảng tá»™i phạm ghê tởm lại là chuyện khác, cÅ©ng cần phải trả lá»i khá nhiá»u vấn đỠđấy".
"Không nghi ngá» gì tÃnh đúng đắn trong lá»i nói của anh," giá»ng Holmes hÆ¡i gắt lên. Ông lấy má»™t Ä‘iếu xì gà trong cái há»™p để trên bà n và châm lứa. Sau đó ông ngả hẳn ngÆ°á»i và o lÆ°ng ghế bà nh và nhìn đăm đăm lên trần nhà , bắt đầu nhả từng cuốn khói và o không trung. "Phải, đây là má»™t ván bà i nan giải, nhÆ°ng tôi nhất định phải chÆ¡i nếu cái danh tiếng nhá» nhoi đáng thÆ°Æ¡ng của tôi nhÆ° nó vốn thế, không bị tiêu tán mất. Nà y Strickland, vì anh đã từng chÆ¡i bà i vá»›i Äại tá Moran, chắc anh củng nháºn ra má»™t Ä‘iểm bất thÆ°á»ng ở ngón cái bà n tay phải của ông ta".
"Ông ta có một vết sẹo sâu, dà i bắt chéo qua ngón tay cái. Kết quả của một tai nạn nà o đó với một con dao săn".
"Tháºt sá»± thì ông ta đã nháºn vết thÆ°Æ¡ng đó trong má»™t cuá»™c váºt lá»™n vá»›i má»™t ngÆ°á»i phụ nữ Ä‘ang dùng dao, ngÆ°á»i mà ông ta đã phản bá»™i và huá»· diệt má»™t cách bẩn thiu. NhÆ°ng và o lúc nà y, Ä‘iá»u đó không nằm trong mối quan tâm của chúng ta. Nà o, Hurree, nếu ông vui lòng cho tôi mượn má»™t cái bút chì từ bá»™ sÆ°u táºp những dụng cụ viết lách rất đẹp mà tôi thoáng thấy ở túi áo ngá»±c ông thì tôi sẽ cố gắng chứng minh cho lá»i tuyên bố của mình rằng Sebastian Moran là thủ phạm thá»±c sá»± của tá»™i ác ghê tởm nà y".
Sherlock Holmes lấy má»™t con dao nhÃp ra khá»i túi áo và bắt đầu vót nhá»n đầu cây bút chì. Ông gá»t lá»›p gá»—, má»™t Ä‘oạn ruá»™t bút chì má»m dà i và i phân bắt đầu nhô ra, sau đó ông tháºn trá»ng dùng dao cạo ruá»™t chì lên má»™t tá» giấy sạch. Khoảng mÆ°á»i phút sau, trên tá» giấy đã có má»™t lá»›p bá»™t chì mịn có mà u Ä‘en óng rất đẹp. Quay lại chá»— con voi bằng đồng thau, ông bắt đầu dùng kÃnh lúp săm soi nó từ trong ra ngoà i má»™t lúc lâu. Con voi đồng sáng lên lấp lánh khi Sherlock Holmes xoay nó lúc theo hÆ°á»›ng nà y lúc lại chuyển sang hÆ°á»›ng khác, bao giá» cÅ©ng dÆ°á»›i ánh sáng ngá»n đèn khÃ; nhÆ°ng tôi nháºn thấy ông cẩn tháºn không tiếp xúc trá»±c tiếp vá»›i con voi mà khéo léo lót trên tay má»™t chiếc khăn tay má»ng.
"Ôi, ông Carvallo Æ¡i là ông Carvallo…" Holmes lẩm nhẩm má»™t mình, "Lý ra ông không nên chà xát cái thứ nà y quá nhiá»u bằng đôi tay đâm mồ hôi của mình chứ"
Cảnh nà y diá»…n ra gần hai mÆ°Æ¡i phút, suốt thá»i gian ấy, vầng trán ông dÆ°á»ng nhÆ° được kẻ thêm nhiá»u nếp nhăn hÆ¡n do thất vá»ng cÅ©ng có mà bá»±c mình cÅ©ng có. Rồi, tháºt bất ngá» vá»›i cả hai cá» toạ chúng tôi ông nhảy phắt khá»i ghế, kêu lên má»™t tiếng vô cùng sảng khoái.
"Hay! Hay lắm! Tháºt tà i tình. Bây giá», nếu quý vị không phiá»n mà bÆ°á»›c lên và i bÆ°á»›c gần hÆ¡n, tôi có thế khiến các ông kinh ngạc vá»›i chút mẹo vặt nà y".
Hai chúng tôi xúm quanh bà n, Sherlock Holmes nhặt tá» giấy lên, hà hÆ¡i nhẹ nhà ng để thổi đám mây bá»™t chì lên bá» mặt con voi, bên sÆ°á»n trái của nó. Rồi ông vẫn dùng con dao nhÃp cạo nhẹ lên mình voi, cho tá»›i khi tất cả bá»™t than chì rá»›t hết xuống bà n. NhÆ° thể có ma thuáºt, má»™t số dấu vân tay, trong đó có cả dấu ngón cái hiện lên trên phần thân voi có dÃnh bá»™t chì. Những Ä‘Æ°á»ng nét thẳng và xoắn Ä‘en Ä‘en của dấu vân tay hiện lên rất rõ dÆ°á»›i ánh sáng mà u và ng nhẹ của ngá»n đèn bằng đồng thau.
“Phải," Holmes nói, "hầu hết những dấu tay nà y Ä‘á»u thuá»™c vá» những ngón tay nhÆ¡m nhá»›p mồ hôi của anh bạn Bồ Äà o Nha kia, nhÆ°ng nếu các ông quan sát kỹ hÆ¡n ở đây…"
Sá» dụng mÅ©i dao nhÆ° má»™t váºt để Ä‘iểm chỉ, ông chỉ và o má»™t dấu tay to, rõ rà ng, vá»›i những Ä‘Æ°á»ng vân lượn tròn của má»™t ngón tay cái thô kệch bị má»™t Ä‘Æ°á»ng chéo cắt ngang qua.
"Äó không phải là bằng chứng có sức thuyết phục cao", Sherlock Holmes nói, gấp con dao nhÃp lại bá» và o túi, "nhÆ°ng Ãt nhất nó cÅ©ng có thể dùng để chứng minh rằng Äại tá Moran, ở má»™t thá»i Ä‘iá»m nà o đó, đã cầm tá»›i váºt nà y"
"Äó là bằng chứng tuyệt vá»i nhất, thÆ°a ngà i; quod erat demonstrandum[2] nếu tôi được miá»…n thứ cho má»™t diá»…n đạt nhÆ° thế," tôi thốt lên khâm phục.
"Tôi nợ ông má»™t lá»i xin lá»—i, ông Holmes ạ," Strickland nói, giá»ng rầu rÄ©, "Tôi nên tin tưởng nhiá»u hÆ¡n và o tà i năng của ông má»›i phải".
"Anh đã khen ngợi tôi quá lá»i rồi đấy, Strickland ạ. Tôi phải thừa nháºn là đã gặp may trong trÆ°á»ng hợp nà y. Khi cân nhắc các khả năng, tôi đã không dám hy vá»ng má»™t mẫu hoà n hảo đến thế vá» dấu ngón tay cái của ngà i Äại tá, nhất là khi viên thÆ° ký trung thà nh vá»›i chủ đã xoá Ä‘i gần hết dấu vân tay đã in lên trên mình voi trÆ°á»›c đó bằng những hà nh Ä‘á»™ng vụng dại, non ná»›t của mình.
NhÆ°ng tôi đã nắm lấy cÆ¡ há»™i vì "a vaincre sans peril, on triomphe sans gloire"[3] . Corneille [4] nói rất hay vá» những Ä‘iá»u nhÆ° thế. NhÆ°ng để có được bằng chứng không thể chối cãi, anh cÅ©ng cần có trong tay má»™t mẩu dấu ngón tay cái của đại tá Ä‘á» so sánh vai dấu tay trên mình voi. Chắc anh cÅ©ng biết, không có hai ngÆ°á»i nà o có dấu tay giống nhau".
“Phải, ông Holmes," Strickland trả lá»i, "tôi đã nghe má»™t Ä‘iá»u gì đó tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° thế; mặc dù cho đến nay tôi vẫn chÆ°a hiểu rõ, không biết Ä‘iá»u nà y liệu có Ãch gì trong thá»±c tế, nhất là trong việc diệt trừ tá»™i ác không?â€
"Má»™t vốn hiểu biết rá»™ng và chÃnh xác là vô cùng cần thiết cho việc cải thiện nghệ thuáºt Ä‘iá»u tra của nghá» thám tá»". Sherlock Holmes giải thÃch vá»›i tác phong của má»™t ông thầy. "Từ thuở xa xÆ°a, ngÆ°á»i Babilon đã lăn dấu tay lên đất sét để xác định tác giả của những kiểu chữ viết hình nêm và để chống lại việc giả mạo. Dấu tay cÅ©ng đã được ngÆ°á»i Trung quốc sá» dụng từ rất sá»›m vá»›i mục Ä‘Ãch nháºn dạng. Có thể các ông chÆ°a biết rằng tôi là tác giả của má»™t chuyên khảo khiêm nhÆ°á»ng vá» Ä‘á» tà i nà y. Trong cuốn sách có tá»±a Ä‘á» Nét Ä‘á»™c đáo và sá»± phân loại dấu tay và ngón tay ngón tay cái con ngÆ°á»i tôi đã phân ra thà nh năm nhóm chÃnh vá»›i những đặc Ä‘iểm tiêu biểu nhất cùng các nhóm phụ khác; theo đó dấu tay con ngÆ°á»i có thể được phân loại và láºp hồ sÆ¡ theo hệ thống. Tôi đã dà nh trá»n hai chÆ°Æ¡ng táºp trung nói vá» những phÆ°Æ¡ng pháp, qua đó có thể phát hiện dấu tay trên các váºt nhÆ° thuá»· tinh, kim loại, gá»—, tháºm chà cả trên giấy. Bản thân tôi cÅ©ng đã phát triển má»™t phÆ°Æ¡ng pháp riêng, mà các ông vừa chứng kiến má»™t cách sÆ¡ sà i, nhá» thế các dấu vân tay gần nhÆ° không thể nhìn thấy lại có thể được là m nổi báºt hay hiện rõ lên bằng cách sá» dụng khéo léo các loại bá»™t mịn có mà u sắc tÆ°Æ¡ng phản thÃch hợp vá»›i bá» mặt của váºt. Bá»™t bám chặt và o các Ä‘Æ°á»ng nét của dấu tay, vì chất dầu và mồ hôi trên cÆ¡ thể bao giá» cÅ©ng hiện lên trên bá» mặt bà n tay con ngÆ°á»i và luôn để lại dấu vết bà n tay trên bất cứ bá» mặt nà o mà chúng ta chạm và o: Những dấu tay hiện rõ nhÆ° thế có thể được chụp lại để cung cấp - nhÆ° chúng ta có thể nói - nhÆ° má»™t váºt chứng ở toà án.
"Trong chuyên khảo đó tôi cÅ©ng cung cấp nhÆ°ng bằng chứng không thể chói cai vá» má»™t hệ thống dấu tay tốt hÆ¡n hệ thống của ngà i Bertillon [5] trên phÆ°Æ¡ng diện nhân trắc há»c trong việc nháºn dạng tá»™i phạm. NhÆ°ng chắc là tôi đã khiến các vị phải mệt má»i vá» những ám ảnh của tôi vá» những chi tiết vụn vặt "
"á»’, không phải nhÆ° váºy," Strickland háo hức nói. “ Äó là mối quan tâm lá»›n nhất của tôi. Chắc chắn, má»™t hệ thống nhÆ° ông miêu tả có thể tạo nên má»™t cuá»™c cách mạng tháºt sá»± trong công việc của ngà nh cảnh sátâ€.
"Äiá»u đó thì không có gì phải nghi ngá» nữa, nhÆ°ng nó không nằm trong thẩm quyá»n của má»™t cố vấn Ä‘iá»u tra Ä‘á»™c láºp nếu ngÆ°á»i nà y muốn áp dụng má»™t hệ thống nhÆ° thế để hưởng lợi nhiá»u nhất từ hệ thống. Má»™t việc nhÆ° váºy đòi há»i nguồn lá»±c của má»™t tổ chức lá»›n thuá»™c vá» nhà nÆ°á»›c, nhÆ° Scotland Yard chẳng hạn, chỉ có há» má»›i có thể láºp hồ sÆ¡ dấu tay của tất cả những tên tá»™i phạm hay những kẻ bị tình nghi mà hỠđã gặp rồi lÆ°u trữ lại bằng cách thức nà o đó khiến cho bất cứ dấu tay mẫu nà o cÅ©ng luôn có sẵn để đối chiếu vá»›i dấu vân tay trên hiện trÆ°á»ng vụ án. NhÆ°ng có vẻ nhÆ° Scotland Yard không phải là những ngÆ°á»i sẽ hà o hứng ủng há»™ cho bất cứ má»™t hệ thống nà o mang tÃnh cách mạng".
“Chà , ông Holmes ạ, tôi sẽ xem đó là má»™t vinh dá»± lá»›n nêu nhÆ° ông cho phép tôi áp dụng hệ thống dấu vân tay của ông trên đất nÆ°á»›c nà y [6] . Lá»±c lượng cảnh sát Ấn Äá»™, mặc dù còn nhiá»u Ä‘iểm thiếu hụt vẫn đủ trẻ trung để thỉnh thoảng đám nháºn vai trò của ngÆ°á»i Ä‘i tiên phongâ€
"Vinh dá»± đó sẽ thuá»™c vá» tôi chứ, Strickland. Không há» có bằng sáng chế hay bảo há»™ bản quyá»n cho những phÆ°Æ¡ng pháp của tôi đâu. Chỉ có má»™t yêu cầu duy nhất, anh không được tiết lá»™ tên tôi, nhất là trong trÆ°á»ng hợp những cố gắng của anh Ä‘Æ¡m hoa kết trái, đủ để thu hút sá»± chú ý của báo giá»›i. Trong hoà n cảnh hiện nay thì Ä‘iá»u phù hợp nhất vá»›i mục Ä‘Ãch của tôi là hãy để cho cả thế giá»›i nà y nghÄ© là tôi đã chết. Rất tiếc là tôi không Ä‘em theo má»™t bản sao chuyên khảo đó đến đây, nhÆ°ng anh có thể lấy nó ở chá»— Huber ở London, nếu anh muốn. Há» cÅ©ng có má»™t số tác phẩm không đáng kể khác của tôi mà có lẽ cÅ©ng khiến anh quan tâm. Má»™t cuốn có tên là Sá»± phân biệt giữa các tà n thuốc lá khác nhau có thể rất hữu Ãch cho anh. Còn Ä‘iá»u nà y nữa, nếu anh có thể nháºn ra được tà n thuốc lá mà u Ä‘en loại Trichinopol tại hiện trÆ°á»ng của má»™t vụ giết ngÆ°á»i, váºy thì anh có thể tÃnh Äại tá Sebastian Moran và o diện tình nghi, vì tôi biết ông ta hút loại thuốc đóâ€.
"Tốt lắm, ông Holmes ạ!†Strickland nói vá»›i má»™t tiếng cÆ°á»i khe khẽ trong cổ, "dù là thuốc hiệu Trichinopoly hay Lunkah thì ông cÅ©ng có thể trông cáºy và o chúng tôi trong việc buá»™c ông đại tá phải đứng sau song sắt trong má»™t tÆ°Æ¡ng lai không xa. Má»™t khi tên thÆ° ký đã có thá»i gian để ngẫm nghÄ© vá» thái Ä‘á»™ của mình trong xà lim, hắn sẽ phải cân nhắc xem có nên thà nh tháºt khai báo để nháºn cái án Ä‘i Ä‘Ã y đến đảo Andaman vốn nhẹ nhà ng hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i việc treo toòng teng dÆ°á»›i giá treo cổ hay không".
Äúng lúc đó có tiếng gõ hối hả và o cánh cá»a. Strickland đứng dạy ra mở cá»a. Äứng ở ngoà i hà nh lang là gÆ°Æ¡ng mặt căng thẳng xá»›n xác của má»™t viên cảnh sát sở tại.
"Havildar, có chuyện gì thế?" Strickland há»i.
Viên cảnh sát lầm bầm Ä‘iá»u gì đó mà chúng tôi nghe không rõ. Strickland quay gÆ°Æ¡ng mặt lo lắng vá» phÃa chúng tôi:
"Viên thÆ° ký ngÆ°á»i Bồ Äà o Nha vừa bị bắn chết ngay trÆ°á»›c sở cảnh sát".
[1] Có thể nà o con đỉa nà y có mối liên hệ nà o đó vá»›i "Câu chuyện ghê gá»›m vá» con đỉa Ä‘á»" mà Watson đã nhắc tá»›i ở phần giá»›i thiệu trong cuá»™c phiêu lÆ°u Chiếc kÃnh kẹp mÅ©i bằng và ng?
[2] quod erat demonstrandum (tiếng Latin): sự việc đã được chứng minh
[3] a vaincre sans peril, on triomphe sans gloire (tiếng Pháp): thắng mà không hiểm nguy thì cũng chẳng vinh quang gì.
[4] Pierre Corneille (1606-1684): nhà soạn kịch vÄ© đại ngÆ°á»i Pháp trong thế ká»· 17được mệnh danh là "cha đẻ của bi kịch Pháp".
[5] Alphonse Bertillon (1853-1914), thám tá» vÄ© đại ngÆ°á»i Pháp, là cha đẻ của má»™t hệ thống mang tÃnh cách mạng trong việc phân loại và bắt tá»™i phạm bằng cách Ä‘o và ghi chép lại những phần không thể thay đổi trong cÆ¡ thể ngÆ°á»i. Ông gá»i phát minh của mình là "nhân trắc há»c" hay phép Ä‘o ngÆ°á»i.
[6] Và o năm 1896, tại quáºn Hooghly ở Bengal, lần đầu tiên trên thế giá»›i thanh tra trưởng sở cảnh sát đã giá»›i thiệu hệ thống dấu tay nháºn dạng tá»™i phạm. NhÆ°ng mãi đến năm 1901, Scotland Yard má»›i chấp nháºn hệ thống phân loại dấu tayHenry dá»±a trên cÆ¡ sở "hình dáng và đưá»ng vân tay".
Tà i sản của ngudoc
24-10-2008, 03:34 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Phát súng trong đêm
Không nói má»™t lá»i, Sherlock Holmes lao ra khá»i phòng. Strickland và tôi láºp cáºp chạy theo, phóng ra ngoà i khách sạn, chạy thẳng đến chá»— xe ngá»±a Ä‘áºu thà nh dãy ngoà i cổng chá» khách. Trong khi cá»— xe ngá»±a lá»c cá»™c lăn bánh xuống Ä‘Æ°á»ng Frere rồi đến sở cảnh sát Horniman, Holmes châm má»™t Ä‘iếu thuốc và hút trong tâm trạng dằn vặt, bá»±c bõ.
"Tháºt là má»™t sá»± bất cẩn tai hại, đó là vì tôi đã không lÆ°á»ng trÆ°á»›c được Ä‘Æ°á»ng Ä‘i nÆ°á»›c bÆ°á»›c của Moran," ông nhấm nhẳn nói. "Giá» tôi sợ rằng cái sợi dây má»ng manh mà chúng ta vừa tìm được trong vụ án nà y đã bị cắt đứtâ€.
"NhÆ°ng chúng ta vẫn còn bằng chứng vá» dấu tay cái kia mà , ông Holmes," tôi gợi ý “bá»n nó không đủ, dù chỉ là ad interim [1] để bắt giam Äại tá Moran cho đến khi những tá»™i ác ghê gá»›m hÆ¡n của hắn được phÆ¡i bà y ra ánh sáng hay sao?â€
"Hurree thân mến, bằng chứng vá» vân tay ngón cái sẽ là quá outré [2] đối vá»›i bất cứ vị quan toà nà o để ký lệnh bắt má»™t ngÆ°á»i có vai vế trong xã há»™i nhÆ° Äại tá Moran. Chúng ta cÅ©ng không bao giỠđược quên rằng gã thợ săn già đá»i kia là má»™t kẻ quyá»n biến, giảo hoạt có tà i xoay chuyển tình thế; hắn ta có thể phủi sạch bất cứ những chÆ°á»›ng ngại nà o - nhÆ° cái trở ngại mà chúng ta vừa đặt trên lối Ä‘i của hắn - nhẹ nhà ng nhÆ° không".
"Tôi e là ông nói đúng, ông Holmes ạ," Strickiand nói, giá»ng chán nản. "Chúng ta cần có lá»i khai của tên thÆ° ký trá»i đánh thánh váºt đó, váºy mà giá» thì hắn đã Ä‘i Ä‘á»i nhà ma. Lẽ ra tôi nên cảnh báo cho MacLeod…"
"Lá»—i hoà n toà n thuá»™c vá» tôi, Strickland ạ†Sherlock Holmes nói cá»™c lốc. "Anh là m sao lÆ°á»ng trÆ°á»›c được má»™t việc nhÆ° váºy. NhÆ°ng thôi! Tôi thấy chúng ta đã tá»›i nÆ¡i rồi. Không gì trên Ä‘á»i nà y có thể khiến thiên hạ chen vai thÃch cánh bên nhau nhìn ngó cho bằng má»™t vụ án mạng, nếu nhÆ° sá»± tò mò thiếu là nh mạnh của ngÆ°á»i dân London là cái có thế dùng để đánh giá phần nhân loại còn lại".
Quả tháºt, đám đông há»—n loạn trÆ°á»›c đồn cảnh sát Horniman là nguyên nhân trá»±c tiếp dẫn đến việc dòng xe lÆ°u thông trên Ä‘Æ°á»ng bị tắc nghẽn nghiêm trá»ng. Mặc cho những lá»i rầy la xối xả của tôi, nhÆ°ng thằng nhóc Ä‘Æ°á»ng phố Ä‘i chân trần vẫn nhÆ° những con khỉ con leo bám lên xe chúng tôi để nhìn cho rõ hÆ¡n.
Cuối cùng, Strickland và viên hạ sÄ© phải xuống xe dùng cái mác cảnh sát của mình để mở Ä‘Æ°á»ng Ä‘i qua đám đông. Sau khi trả tiá»n xe, tôi và Holmes Ä‘i theo há».
"Tránh Ä‘Æ°á»ng, Ä‘i chá»— khác nà o!†Strickland la lên, át cả những tiếng huyên náo trên Ä‘Æ°á»ng, “di đến chá»— kia kìaâ€. Vung vẩy chiếc roi chỉ huy má»™t cách mạnh mẽ trÆ°á»›c mặt, anh ta cố gắng mở má»™t lối Ä‘i giữa đám ngÆ°á»i cháºt nhÆ° nêm cối. Má»™t số cảnh sát nhìn thấy chúng tôi bèn khua những cây gáºy bịt sắt lên để giúp sức. Ngay khi lá»t qua đám đông, tôi nhìn thấy má»™t vÅ©ng máu lá»›n trên mặt đất. Cái xác đã được chuyển và o đồn. Bên trong sở cảnh sát, viên thanh tra MacLeod hoà n toà n quẫn trà chạy đến gặp chúng tôi, hà ng ria xám xá»™c xệch rủ xuống, thiểu não hÆ¡n bao giá» hết.
“Tôi rất… rất thà nh tháºt xin lá»—i vá» việc nà y thÆ°a ngà i," anh ta nói cà lăm, “Có đến chết tôi cÅ©ng không thế tưởng tượng đượcâ€
“MacLeod thân mến, " Strickland cắt ngang, "hãy cho chúng tôi biết chÃnh xác chuyện gì đã xảy ra…"
"Vâng, thÆ°a ngà i,†viên thanh tra bắt đầu, "tôi… tôi áp giải phạm nhân ra khá»i khách sạn bằng chiếc xe ngá»±a bốn bánh của cảnh sát. Có hai cảnh sát khác Ä‘i cùng. Chiếc xe vỠđến đồn và tôi Ä‘ang bÆ°á»›c xuống xe thì có cái gì đó đánh và o phạm nhân, trúng ngay và o ngá»±c, gây tổn thÆ°Æ¡ng nghiêm trá»ng. Căn cứ và o vết thÆ°Æ¡ng thì có thể hiểu đó là háºu quả của má»™t phát súng, nhÆ°ng cÅ©ng có thể không phải nhÆ° váºy, vì cả tôi lẫn mấy tay cảnh sát kia Ä‘á»u không nghe thấy tiếng súng nổ. Chúng tôi cố gắng Ä‘Æ°a ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng và o bên trong và bác sÄ© Patterson ngay láºp tức có mặt để chăm sóc, nhÆ°ng không còn là m được gì nữa. Phạm nhân tắt thở và i phút sau đó".
Má»™t ông ngÆ°á»i Anh dáng bệ vệ, tuổi cỡ trung niên, mặc áo choà ng phẫu thuáºt trắng toát từ má»™t căn phòng khác Ä‘i ra. Tôi Ä‘oán đó là bác sÄ© Patterson.
"Xin chà o ông Strickland… chà o các ôngâ€, ông gáºt đầu tháºt nhanh vá»›i chúng tôi và quay sang thanh tra MacLeod. "Phạm nhân của anh rõ rà ng là bị bắn, MacLeod ạ, và đây là viên đạn đã gây ra chuyện nà y. Tôi vừa lấy ra viên đạn ra khá»i ngá»±c nạn nhân".
Ông chìa ra má»™t chiếc Ä‘Ä©a sứ men trắng trên đó có má»™t viên đạn dÃnh máu Ä‘ang lăn qua lăn lại trong lòng Ä‘Ä©a, là m vang lên những tiếng lanh canh. Sherlock Holmes cúi xuống kiểm tra.
"Má»™t viên đạn bay ra từ má»™t khẩu súng lục có ở quay nhẹ," ông tuyên bố, nhÆ° các vị sẽ thấy, nó đã nở rá»™ng má»™t cách bất thÆ°á»ng sau khi bị bắn Ä‘i, vì thế mà gây nên tổn thÆ°Æ¡ng nghiêm trá»ng trong cÆ¡ thể nạn nhân nhÆ° ông thanh tra MacLeod đã mô tảâ€.
"NhÆ°ng nó không thể là má»™t khẩu súng lục có ổ quay được,†viên thanh tra kêu lên bối rối, giáºt giáºt bá»™ râu tua tua má»™t cách bứt rứt “NhÆ° tôi đã nói tuyệt không có má»™t tiếng súng khai hoả nà o cả. Vả lại và o thá»i Ä‘iá»m ấy trá»i đã tối, Ä‘Æ°á»ng phố cÅ©ng đã yên ắng trở lại, không thể có chuyện có tiếng súng nổ mà đám cảnh sát chuyên nghiệp chúng tôi lại không nghe thấy được".
"Váºy thì anh hãy tá»± nhìn xem,†Sherlock Holmes nói, chỉ tay và o viên dạn lăn qua lăn lại trên Ä‘Ä©a.
"Tôi không phu định đó là má»™t viên đạn, thÆ°a ngà i," viên thanh tra cÆ°Æ¡ng quyết bảo vệ quan Ä‘iểm của mình, những thÆ°a đại uý Strickland, hẳn ngà i cÅ©ng biết rõ rằng sân trÆ°á»›c của đồn cảnh sát được chiếu sáng rất tốt bằng đèn khÃ. Tôi sẵn sà ng đánh cược cả khoản tiá»n hÆ°u của mình rằng không có má»™t ma nà o lảng vang quanh tù nhân và tôi, Ãt nhất là trong tầm ngắm".
"NhÆ°ng nếu xa hÆ¡n nữa thì sao nà o,†Strickland gợi ý "chẳng hạn ở bên kia Ä‘Æ°á»ng".
"Từ đó đến đây chắc cÅ©ng phải hai mÆ°Æ¡i lăm thÆ°á»›c hoặc xa hÆ¡n nữa," viên thanh tra trả lá»i, "trong trÆ°á»ng hợp nà y thì tôi không dám chắc".
"Váºy có bất cứ phÆ°Æ¡ng tiện giao thông nà o trên Ä‘Æ°á»ng, tỉ nhÆ° má»™t chiếc xe ngá»±a chạy ngang qua xe các anh lúc đó không?â€
"Không, tôi đảm bảo Ä‘iá»u đó mà … có má»™t chiếc xe tải… má»™t trong những chiếc xe giao hà ng… Ä‘ang Ä‘áºu trÆ°á»›c cá»a má»™t trong những cá»a hà ng ở bên kia Ä‘Æ°á»ng. NhÆ°ng tháºm chà cả má»™t xạ thủ cá»± phách nhất cÅ©ng không thể bắn trúng má»™t ngÆ°á»i từ má»™t khoảng cách xa nhÆ° váºy bằng khẩu súng lục, nhất là lại và o ban đêm".
"Chẳng lẽ muá»™n thế mà ngÆ°á»i ta vẫn giao hà ng hay sao?†Holmes nháºn xét, tiến đến bên cánh cá»a sổ hé mở và nhìn ra ngoà i mà n đêm. "Dù sao thì hiện giá» nó cÅ©ng không còn ở đó nữaâ€. Ông quay lÆ°ng lại cá»a sổ, đứng đối mặt vá»›i chúng tôi.
"Than ôi! Than ôi! Äúng là má»™t vấn đỠđặc biệt nan giải".
Có má»™t cái gì đó trong âm Ä‘iệu của ông là m tôi chú ý. Äối vá»›i tôi, âm hưởng của giá»ng nói ấy không những không có chút gì bối rối mà lại gián tiếp ám chỉ má»™t thông tin riêng biệt nà o đó.
Strickland cÅ©ng có thể đã nháºn ra, vì anh ta láºp tức chấm dứt cuá»™c thảo luáºn và dẫn Sherlock Holmes ra khá»i sở cảnh sát.
"Tối nay chúng ta sẽ chẳng còn việc gì để là m nữa," Strickland nói, giá»ng có phần hÆ¡i quá nhấn mạnh khi tiến ra cá»a.
"MacLeod, Ä‘iá»u đầu tiên tôi muốn anh là m là há»i tất cả các chủ tiệm và ngÆ°á»i dân quanh đây xem có bất ký hà nh Ä‘á»™ng nà o bất thÆ°á»ng nà o hay có kẻ khả nghi nà o mà hỠđã nhìn thấy và o thá»i gian xảy ra vụ bắn súng khôngâ€.
Äám đông tụ táºp bên ngoà i dồn cảnh sát lúc nà y đã giải tán. Ãnh sáng rá»±c rỡ của những ngá»n đèn khà đốt soi rõ bóng má»™t và i kẻ ăn xin Ä‘ang nằm sấp mặt trên vỉa hè đá lát mà ngủ. Tiếng tÆ°ng tÆ°ng của má»™t cây Ä‘Ã n xita vang lên dặt dìu lúc khoan lúc nhặt trong không khà tÄ©nh lặng của má»™t đêm tối trá»i. Trong giây lát tôi nghÄ© đến viên thÆ° ký khách sạn ngÆ°á»i Bồ Äà o Nha vá»›i thân hình phốp pháp hiện Ä‘ang nằm bất Ä‘á»™ng trên phiến bê tông lạnh lẽo trong nhà xác của sở cảnh sát trong khi linh hồn hắn Ä‘ang bắt đầu cuá»™c hà nh trình đến "má»™t đất nÆ°á»›c chÆ°a được phát hiện nÆ¡i mà du khách má»™t khi đã Ä‘i qua thì không thể quay trở vê được ná»a". Má»™t viên cảnh sát vẫy xe ngá»±a cho chúng tôi và cả ba lại quay vá» khách sạn, thưởng thức cảm giác mát lạnh của không khà Bombay khi đêm vá» khuya.
Có vẻ nhÆ° nhà thám tá» tà i ba của chúng ta cÅ©ng có lúc buồn phiá»n, gÆ°Æ¡ng mặt vá»›i những Ä‘Æ°á»ng nét sắc cạnh dÆ°á»›i chiếc mÅ© săn của Sherlock Holmes gục xuống rầu rÄ©. Ông hoà n toà n đắm chìm trong những suy nghÄ© riêng tÆ° nên Ä‘Æ°á»ng nhÆ° không nghe thấy câu há»i của Strickland.
"Nó đã được thá»±c hiện nhÆ° thế nà o, thÆ°a ông Holmes?â€
"Cái gì cÆ¡?â€
"Phát súng ấy, ông Holmes. Gã Bồ Äà o Nha đã bị bắn nhÆ° thế nà o?â€
"á»’ cái đó,†Holmes trả lá»i vá»›i giá»ng lanh đạm và từ từ ngẩng đầu lên, "chỉ là má»™t khẩu súng hÆ¡i".
"Ông nói gì thế má»™t khẩu súng hÆ¡i, Strickland thân mến. Hay đúng hÆ¡n là má»™t khẩu súng trÆ°á»ng hÆ¡i. Hay tin tôi, có má»™t thứ nhÆ° thế đã tồn tại [3] . Má»™t thứ vÅ© khà độc nhất vô nhị, không gây ra tiếng Ä‘á»™ng, còn khả năng sát thÆ°Æ¡ng thì vô địch. Tôi biết rõ rằng Von Herder, tay thợ máy mù ngÆ°á»i Äức đã chế tạo ra nó theo lệnh của giáo sÆ° Moriarty quá cố. Äạn mà nó bắn ra là đạn súng lục loại nhẹ. Äó là má»™t kỳ tÃch, vì ai có thể chỠđợi má»™t việc nhÆ° váºy từ má»™t khẩu súng trÆ°á»ng hÆ¡i. Moran, hÆ¡n má»™t lần, đã cố hạ gục tôi vá»›i món đồ chÆ¡i đó, nhÆ°ng số pháºn đã tá» tế vá»›i tôi hÆ¡n là nhÆ°ng con cá»p của Äại tá".
"NhÆ°ng chắc chắn hắn ta sẽ thá» lại lần nữa," tôi nháºn xét, “nếu chúng ta không cố bắt giữ hoặc chặt bá»›t vây cánh của hắn ta. Tiếp tục ở lại đây sẽ vô cùng nguy hiểm cho tÃnh mạng ông, Holmes ạâ€.
"Xét vá» khÃa cạnh nà o đó thì tôi cÅ©ng không phải là má»™t kẻ yếu bóng vÃa, Hurree ạ, nhÆ°ng tôi hiểu quan Ä‘iểm của ông. Váºy ông Ä‘á» nghị ta sẽ hà nh Ä‘á»™ng theo hÆ°á»›ng nà o đây?â€
"Tránh voi không xấu mặt nà o , biết ngÆ°á»i biết ta cÅ©ng là cái dÅ©ng của kẻ trà váºy, nếu có thể, tôi khuyên ông hãy nhanh chóng rút khá»i cái thà nh phố đã trở thà nh má»™t nÆ¡i nguy hiểm nhất đối vá»›i ông,†tôi Ä‘á» nghị.
"Hurree nói đúng đấy ông Holmes," Strickland nói, "tại Bombay nà y Äại tá Moran có rất nhiá»u lợi thế, có thể xem nhÆ° hổ má»c thêm cánh váºy. Ngoà i việc thà nh phố nà y có diện tÃch rất lá»›n, lại ở trong tình trạng, e hèm, có thể nói là rất lá»™n xá»™n, gây nhiá»u trở ngại cho việc thi hà nh công vụ của cảnh sát, còn có vô số tổ chức tá»™i ác mà Moran có thể dá»… dà ng tuyển má»™ cho những mục Ä‘Ãch xấu xa của hắn".
"Tôi Ä‘á» nghị má»™t chá»— trú chân tạm thá»i ở Simia, ông Holmes ạ," tôi nói. “Và o thá»i Ä‘iểm nà y trong năm, thá»i tiết cá»±c kỳ dá»… chịu và rất phù hợp vá»›i thể chất ngÆ°á»i châu Âu. Các vị có nhá»› không “…những triá»n đồi xanh tÆ°Æ¡i, những dòng suối trong vắt nhÆ° pha lê, là n gió vùng trung du mát má» mang hÆ¡i thở ngát hÆ°Æ¡ng của những loà i thông bất diệt…†chúng ta có thể nháºn được những thông tin tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° thế trong cuốn Sổ tay hÆ°á»›ng dẫn du lịch Simla của tác giả Towell".
"Ông chá»› để cho những câu văn vần của Hurree là m cho mất tinh thần, ông Holmes à ," Strickland đáp. “Phải, Simla là nÆ¡i nghỉ xả hÆ¡i tốt nhất cho ông và o lúc nà y. Mặc dù nó là thủ phủ mùa hè của quan chức chÃnh phủ, nhÆ°ng nó đủ nhỠđể chúng ta có thể theo dõi được bất cứ du khách nà o tá» vẻ bất thÆ°á»ng, ngoà i ra dân ở đây Ä‘á»u là những ngÆ°á»i dân miá»n núi rất chất phác, lÆ°Æ¡ng thiện. Vá»›i lại, má»™t khi lên vùng cao thì ông Hurree đây sẽ giống nhÆ° cá gặp nÆ°á»›c, ông ta có thể bảo vệ ông má»™t cách hiệu quả".
Tôi rất vui khi biết được rằng mình có thể trở thà nh bạn đồng hà nh cùng Holmes đến Simla. Chỉ sau hai ngà y quen biết ông, tôi đã hoà n toà n tin chắc rằng được ở gần con ngÆ°á»i đặc biệt nà y không chỉ giúp ngÆ°á»i ta há»c há»i thêm nhÆ°ng kiến thức nhiá»u mặt mà còn là cả má»™t niá»m vui lá»›n.
"Tà u chở thÆ° đến Peshawar sẽ lăn bánh lúc má»™t giỠđêm nay, ông Strickland ạ," tôi nhìn chiếc đồng hồ Ä‘eo tay lá»›n mà u bạch có hình củ cải mà tôi thừa hưởng từ cha. “Nếu không có việc gì cần kÃp đối vá»›i ông Holmes, chúng ta còn khoảng hai giá» nữa để đón chuyện tà u đó".
"Tốt lắm, tôi đã sống cuá»™c Ä‘á»i nay đây, mai đó quá lâu rồi," Sherlock Holmes trả lá»i, "và hai giá» là khoảng thá»i gian quá đủ để cho tôi lấy cái túi xách ở khách sạnâ€.
"Thế là ổn cả,†Strickland nói khi chiếc xe dừng lại trÆ°á»›c cá»a khách sạn. “Ông cà ng rá»i khá»i Bombay sá»›m thì cà ng Ãt có cÆ¡ há»™i cho Moran giở trò đối phó vá»›i ông. Nà y, ông Hurree,†anh ta quay sang tôi, ra lệnh, "hãy mau chóng vá» nhà lấy hà nh lý rồi đến gặp chúng tôi ở ga Victoria ngay tại quần bán sách bảo gần phòng đợi đầu tiên nhé".
[1] ad interim (tiếng Latinh): tạm thá»i
[2] outré (tiếng Pháp): quá đáng, thái quá
[3] Mặc cho đặc Ä‘iểm khá má»›i lạ của nó, súng trÆ°á»ng hÆ¡i đã được sá» dụng tháºm chà còn sá»›m hÆ¡n nữa trong lịch sá». Louis XIV đã săn hÆ°Æ¡u vá»›i má»™t khẩu nhÆ° váºy. Tháºm chÃ, quân dá»™i Pháp đã sá» dụng loại vÅ© khà nà y rất thà nh công để chống lại quân Ão trong cuá»™c chiến tranh của Napoleon. Lewi’s và Clark từng dùng má»™t khẩu súng trÆ°á»ng hÆ¡i trong cuá»™c thám hiểm nổi tiếng của há»
Tà i sản của ngudoc
24-10-2008, 03:36 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chuyến tà u thư biên giới
Victoria chắc chắn là nhà ga tà u hoả tráng lệ nhất thế giá»›i. Nó được mở và o tháng Tám, má»›i cách đây năm năm, nhân dịp lá»… mừng đám cÆ°á»›i và ng của Nữ hoà ng của chúng ta. Sá»± lá»™ng lẫy cÅ©ng nhÆ° sang trá»ng của nó được ngÆ°á»i ta tán tụng ở khắp nÆ¡i trong lãnh thổ, duy chỉ có bà Dufferin, Phó vÆ°Æ¡ng phu nhân là không chấp nháºn mà cho rằng nó "quá xa hoa đói vá»›i đám đông hà nh khách ô hợp huyên náo của ngà nh hoả xa". Dinh thá»± Ä‘á»™ng lá»›n nà y vá» mặt kiến trúc mà nói, là sá»± kết hợp hà i hoà giữa các phong cách Viên, gothic, Tân cổ Ä‘iển, Hindu và Hồi giáo. Các cá»™t chống được là m từ loại đá granit xẫm mà u rất đặc biệt, nháºp khẩu từ Aberdeen, tạo nên má»™t kết cấu tráng lệ pha lẫn nét Ä‘Æ°á»ng bệ của Hoà ng tá»™c.
Tôi đứng dá»±a lÆ°ng và o má»™t trong những chiếc cá»™t chống vững chãi ấy, hà nh lý xách tay và chiếc giÆ°á»ng xếp nằm dÆ°á»›i chân, đôi mắt lÆ¡ đãng quan sát dòng ngÆ°á»i đến và đi, há» len lá»i bÆ°á»›c qua những hình nhân nằm ngá»a mặt lên trá»i, đó là những hà nh khách hạng ba, những ngÆ°á»i mua vé tà u đêm và tranh thủ chợp mắt ở thá»m nhà ga trong lúc đợi tà u. Những ngÆ°á»i bán bánh kẹo, ngÆ°á»i chở nÆ°á»›c, bán trà dạo bán thuốc lá và trầu cau (Paan) dạo cất tiếng rao ông ổng rất ồn à o át cả tiếng huyên náo của đám đông Ä‘i lại trong nhà ga.
Tôi mua tá» Thá»i báo Ấn Äá»™ tại quầy sách báo A. H. Wheeler, ở đó cÅ©ng trÆ°ng bà y cả những tác phẩm của ông Kipling vá»›i những bìa sách mà u xanh đặc biệt (ThÆ° viện ÄÆ°á»ng sắt Ấn Äá»™) giúp giải khuây cho hà nh khách trong chuyến hà nh trình dà i dằng dặc phÃa trÆ°á»›c. Trong lúc trả tiá»n cho ngÆ°á»i bán báo và kẹp tá» báo dÆ°á»›i nách, tôi thoáng thấy má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông dáng nhó thó mặc bá»™ đồ vải bông dà y nhiệt Ä‘á»›i mà u cháo lòng, Ä‘á»™i sùm sụp má»™t chiếc mÅ© cát quá khổ. Hắn ta từ cá»a phòng chá» hạng hai [1] lao ra ngoà i và thình lình biến mất trong đám kỵ binh đông đảo ngÆ°á»i Sikh. Gã Ä‘Ã n ông có khuôn mặt chồn sÆ°Æ¡ng hai mặt má»™t tên máºt thám? Có đúng là hắn không. Rất nhiá»u ngÆ°á»i trên đất nÆ°á»›c nà y Ä‘á»™i mÅ© cát quá khổ và mặc bá»™ quần áo vải bông dà y dÆ¡ bẩn nhÆ°ng má»™t lần nữa…
TrÆ°á»›c khi tôi có thể sắp xếp lại các suy nghÄ© của mình má»™t cách thÃch hợp thì có ai đó vá»— và o vai tôi từ phÃa sau khiến tôi giáºt nảy mình.
“Ồ, là anh à , Strickland,†tôi kêu lên mừng rỡ.
"Giá» thì hãy nghe tôi đây, ông Hurree. Tôi đã cố gắng lấy được ngăn buồng cuối cùng ở toa hạng nhất cho hai ngÆ°á»i từ suất Æ°u tiên của chÃnh phủ, vì thế ông có thể Ä‘i vá»›i ông Holmes mà không phải lo lắng vá» bất cứ vấn Ä‘á» nà o nảy sinh vá»›i những hà nh khách châu Âu khác".
“Ồ, sẽ không có vấn Ä‘á» gì đâu, anh bạn quý hoá ạâ€.
"Tôi cÅ©ng không chắc lắm đâu, Hurree ạ. Tôi vẫn không sao yên tâm được khi để ông và ông Holmes ra Ä‘i nhÆ° thế nà yâ€.
"Nhưng tại sao chứ, Strickland? Chúng ta đã nhất trà là …"
“Tôi biết ông Holmes sẽ an toà n hÆ¡n khi rá»i khá»i Bombay, nhÆ°ng má»™t con tà u trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i của nó có vẻ nhÆ° cÅ©ng là má»™t mục tiêu lý tưởng cho má»™t cuá»™c tấn công khác…"
“Äừng lo, thÆ°a ngà i. Tôi sẽ không ngủ nghê gì đâu".
Chuyến tà u thÆ° biên giá»›i rầm ráºp lăn bánh và o ga, chỉ muá»™n hÆ¡n má»™t và i phút so vá»›i giá» ghi trên vé là 1 giá» 45 phút sáng.
Äám ngÆ°á»i nằm ngủ gà gáºt ngổn ngang trên thá»m ga lồm cồm bò dáºy. Tiếng ồn và sá»± huyên náo thông thÆ°á»ng của má»™t nhà gả lúc nà y đã lên tá»›i đỉnh Ä‘iểm, hà nh khách thi nhau gà o lên trong lúc táºp hợp hà nh lý, túi ngủ, trẻ con và ngÆ°á»i thân, rồi lao Ä‘i nhÆ° Ä‘iên, chen lấn nhau nhốn nháo ở cá»a lên xuống và cá»a sổ các toa tà u. Sá»± tán loạn của đám hà nh khách dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng lây cả sang những ngÆ°á»i bán dạo, đám phu khuân vác và đoà n ngÆ°á»i ăn xin trong lúc há» la hét, tranh cÆ°á»›p khách hà ng và cầu xin lòng thÆ°Æ¡ng xót của những ngÆ°á»i Ä‘ang vá»™i vã cho má»™t chuyến Ä‘i xa.
Chúng tôi đến đón ông Holmes ở phòng chá» hạng nhất. Vá»›i sá»± giúp đỡ của má»™t phu khuân vác mặc sÆ¡ mi chinh tá» mà u Ä‘á» và thắt dải băng mà u đồng nÆ¡i cánh tay - anh nà y nhanh nhảu Ä‘á»™i số hà nh lý Ãt á»i của chúng tôi lên đầu - chúng tôi cÅ©ng phải chen lấn qua đám đông há»—n loạn má»›i lên được tà u. NhÆ° má»™t biện pháp ngăn ngừa bá»n thổ phỉ tấn công, xe lá»a ở Ấn Äá»™ không có lối Ä‘i thông toa nà y sang toa khác, má»—i toa Ä‘á»u có má»™t lối Ä‘i lên xuống Ä‘á»™c láºp từ thá»m ga. Trên sân ga có má»™t nhóm quân nhân ngÆ°á»i Anh nhốn nháo - dáng vẻ bặm trợn rất lÃnh tráng của trung Ä‘oà n Hoà ng gia Warwickshire - ngay láºp tức há» chiếm toa tà u nối liá»n vá»›i toa chúng tôi.
"Ông đã vÅ© trang đầy đủ chÆ°a, ông Holmes?" Strickland há»i.
"Tôi có má»™t khẩu súng rất nhá». Tôi nghÄ© nó cÅ©ng đủ tốt để mang theo.
“Tôi sẽ nhẹ nhõm và an tâm hÆ¡n nếu ông bao giá» cÅ©ng giữ nó cạnh mình, ngà y cÅ©ng nhÆ° đêm, không má»™t phút lÆ¡ là canh giác. Hurree là má»™t tay lão luyện trong chuyện nà y, ông có thể tuyệt đối tin tưởng và o ông ấyâ€.
"Hắn rồi. Tốt lắm, bây giỠthì tạm biệt anh, Strickland. Tôi không biết cám ơn thế nà o cho đủ vỠsự giúp đỡ quý báu của anh".
"Tạm biệt ông, Sherlock Holmes,†Strickland nói khi tà u bắt đầu lăn bánh khá»i thá»m ga và những đứa bé ăn xin cố sức những ná»— lá»±c Ä‘iên cuồng cuối cùng để gợi lòng thÆ°Æ¡ng hại của hà nh khách trên tà u.
“Tạm biệt Hurree. Nhớ là không được bất cẩn đấy".
Sau khi xua Ä‘uổi và i đứa bé ăn mà y, Ä‘ang nhảy nhÆ° con choi choi toan trèo và o trong toa, tôi ngồi xuống, tá»±a lÆ°ng và o ghế và chúi mÅ©i và o tá» báo má»›i mua, trong lúc con tà u rá»i khá»i ga, bắt đầu cuá»™c hà nh trình dà i đến Peshawar nằm dÆ°á»›i chân đèo Khyber, sau sẽ chạy qua Deolali, Burhanpur, Khandwa, Bhopal, Jhansi, Gwalior, Agra, Dehli, Umballa, Amristar và Lahore, nhÆ°ng chúng tôi sẽ xuống ga tại Umballa và đón má»™t chuyến xe ngá»±a đến Simla.
Holmes thò đầu ra ngoà i cá»a sổ, chăm chú nhìn xuống má»™t cái gì đó ở bên ngoà i. Má»™t lúc sau ông thụt đầu và o trong, cÅ©ng ngả ngÆ°á»i và o lÆ°ng ghế và châm tẩu thuốc. Tôi sắp xếp hà nh lý gá»n gà ng lên cái giá phÃa trên đầu, rồi bá» má»™t miếng paan và o miệng. Trong lúc cháºm rãi nhai paan, tôi Ä‘iểm lại má»™t lần nữa tất cả những sá»± kiện vừa xảy ra trong ngà y. Äá»t nhiên tôi nhá»› đến gÆ°Æ¡ng mặt chồn sÆ°Æ¡ng của má»™t gã Ä‘Ã n ông.
"Có chuyện gì thế, Hurree?†giá»ng Ä‘iểm tÃnh của Holmes vang lên phá vỡ ná»—i Æ°u tÆ° của tôi. "Trông ông nhÆ° thể vừa má»›i nuốt phải má»™t đồng ba xu váºyâ€.
Tôi thuáºt lại cho ông nghe vá» chuyện vừa thoáng bắt gặp gÆ°Æ¡ng mặt kẻ bám theo Ä‘uôi chúng tôi ở nhà ga.
"Nhưng tôi cũng chẳng chắc lắm, thưa ngà i,†tôi nói. "Tất cả diễn ra quá nhanh".
"Hừm. Dù váºy sẽ là má»™t sá»± khinh suất đáng trách nếu chỉ xem nó nhÆ° má»™t sá»± cố ngẫu nhiên. Và o lúc nà y thì chắc chắn tên Moran đã biết việc chúng ta rá»i khá»i Bombay tối nay. Äó không phải là má»™t ý nghÄ© dá»… chịu gì cho lắm. Trở thà nh Ä‘Ãch ngắm, má»™t lần nữa, cho những Ä‘á»™ng váºt nguy hiểm và những viên đạn nở rá»™ng thể tÃch khi xuyên và o ngÆ°á»i, nhất là khi ta lại ở trong khoảng không gian rất giá»›i hạn của má»™t toa tà u Ä‘ang chạy, là má»™t cái gì quá sức đối vá»›i tạng ngÆ°á»i nhÆ° tôi. NhÆ°ng may mắn thay Sherlock Holmes đã khéo léo lái tâm trà tôi thoát khá»i những suy nghÄ© ảm đạm bằng cách hÆ°á»›ng cuá»™c nói chuyện của chúng tôi sang các Ä‘á» tà i dá»… chịu và có tÃnh há»c thuáºt hÆ¡n.
"Dân tá»™c há»c là chuyên môn của ông, đúng không Hurree?†Holmes gợi chuyện, “Ông có thể vui lòng nói cho tôi biết hình ảnh má»™t bà n tay xòe ra có ý nghÄ©a tượng trÆ°ng nà o trên đất nÆ°á»›c ông hay không?â€
"Một bà n tay mở ư? Ồ, đó là biểu tượng của nữ thần Kali".
"Là m ơn nói cho tôi biết một cách chi tiết hơn".
“Rất hân hạnh, thÆ°a ông Holmes. Kali chắc chắn không phải là vị thần nhân ái bình thÆ°á»ng nhÆ° trong suy nghÄ© của ông. Hoà n toà n không phải nhÆ° váºy. Bà ta là hiện thân của những khÃa cạnh hung dữ và khủng khiếp nhất của Devi, Nữ thần Tối cao; chắc chắn đó là vị thần Ä‘á»™c ác nhất trong thần hệ của ngÆ°á»i Hindu. Kali được mô tả nhÆ° má»™t mụ phù thuá»· gá»›m ghiếc, toà n thân nhuốm máu tÆ°Æ¡i, nhe răng thè lưỡi ra ngoà i. Bốn bà n tay của bà ta nắm giữ những váºt khác nhau, má»™t thanh gÆ°Æ¡m, má»™t cái khiên, má»™t bà n tay gá»›m guốc của ngÆ°á»i khổng lồ và má»™t sợi dây thòng lá»ng. Có má»™t thá»i, các nghi lá»… thá» cúng nữ thần Kali bao gồm cả việc tà n sát những váºt cúng tế. Kali được cho là đã… phải, đã phát triển sở thÃch hút máu ngÆ°á»i khi bà ta được má»i đến để giết quá»· Raklavija.
"NhÆ°ng nói chung, tất cả những Ä‘iá»u nà y Ä‘á»u xuất phát từ những tÃn ngưỡng mê tÃn và man rợ, ông Holmes ạ, hoà n toà n không phù hợp vá»›i tÆ° duy khoa há»c. Bản thân tôi, má»™t ngÆ°á»i Brahmo Somajist[2] , thì tránh xa những hà nh Ä‘á»™ng tà n ác nhÆ° thế và thay và o đó luôn tôn trá»ng những nguyên tắc hợp đạo lý và mang tÃnh nhân văn cao quý, những Ä‘iá»u đã được diá»…n ta trong Upanishads[3] vốn dại diện cho những triết lý nhân sinh chân chÃnh của Ấn Äá»™ giáo chÆ°a há» bị hoen ố".
Rút cái tẩu thuốc ra khá»i miệng, Sherlock Holmes hÆ¡i cúi ngÆ°á»i vá» phÃa trÆ°á»›c, nói:
"Tháºt thú vị, nhÆ°ng có phải nữ thần tà n bạo kia hay biểu tượng bà n tay mở có bất cứ mối liên hệ nà o vá»›i má»™t Ä‘iá»u gì khác hÆ¡n chuyện thần thoại ông vừa kể, vá»›i má»™t tá»™i ác, chẳng hạn.…â€
"Chuyện đó thì có đấy thưa ngà i. Kali là nữ thần được hội “Những kẻ sát nhân†thỠphụng.
“À tôi nhá»› là đã Ä‘á»c vá» chúng cách đây và i năm. Má»™t há»™i giết ngÆ°á»i chuyên nghiệp, có phải không?â€
"Äúng váºy, thÆ°a ông Sherlock Holmes. Chúng là thà nh viên của liên minh những kẻ ám sát được tổ chức rất tốt trong thế giá»›i ngầm của Ấn Äá»™ suốt hÆ¡n ba trăm năm qua".
"Là m Æ¡n tiếp tục Ä‘i,†Holmes nói, đôi mắt nhắm lại, các đầu ngón tay chụm và o vá»›i nhau, trong khi cả thân ngÆ°á»i ngả và o lÆ°ng ghế.
"Cách hà nh sá»± của những kẻ giết ngÆ°á»i hiểm Ä‘á»™c nà y khá Ä‘Æ¡n giản, chúng tìm cách chiếm được lòng tin của khách bá»™ hà nh và khi đã trở nên thân thiết vá»›i há», chúng tìm cách bóp cổ há» từ đằng sau bằng má»™t chiếc khăn tay đã được thắt nút lại ở các góc (để nắm cho chặt hÆ¡n) và má»™t đồng bạc dâng tặng cho Kali. Nhất nhất việc gì cÅ©ng Ä‘á»u phải thá»±c hiện theo những quy định nghiêm ngặt, cổ xÆ°a, tiếp theo việc cá» hà nh những nghi thức tôn giáo đặc biệt trong đó việc phong thánh cho cuốc chim và lá»… dâng Ä‘Æ°á»ng kÃnh là phần được thá»±c hiện má»™t cách nối báºt nhất. Mặc dù tÃn Ä‘iá»u tôn giáo chủ yếu của há» là tôn thá» Kali, nhÆ°ng có thể thấy nhiá»u dấu vết của giáo lý đạo Hồi hiện diện trong tÃn ngưỡng của há». PhÆ°á»ng há»™i nà y sá» dụng má»™t loại biệt ngữ riêng được gá»i là Ramasi. Bá»n chúng cÅ©ng Ä‘Æ°a ra những dấu hiệu đặc biệt để các thà nh viên có thể nháºn ra nhau".
"Khi nà o thì nhà cầm quyá»n biết đến sá»± tồn tại của tổ chức nà y?â€
“Bằng chứng rõ rà ng vá» môn phái sát nhân nà y chỉ được phát hiện khi huân tÆ°á»›c William Bentinck trở thà nh Toà n quyá»n Ấn Äá»™; Ä‘iá»u nà y xảy ra và o những năm 1830, đúng cái thá»i hoà ng kim của công ty Bahadur - Công ty Äông Ấn đáng kÃnh. Huân tÆ°á»›c đã chỉ đạo đại uý Sleeman thá»±c hiện những biện pháp cần thiết để trừng trị những kẻ coi thÆ°á»ng Luáºt pháp Äại Anh quốc.
Trong vòng năm năm có không dÆ°á»›i ba nghìn kẻ sát nhân bị bắt và bị kết án; má»™t trong số đó đã thừa nháºn riêng bản thân hắn thá»±c thiên không dÆ°á»›i 719 vụ giết ngÆ°á»i, nhiá»u vụ khác diá»…n ra cÅ©ng phải quá lâu trÆ°á»›c những vụ được kê trong bản danh sách phong thiếp nà y. HÆ¡n 400 kẻ sát nhân đã bị treo cổ, phần còn lại bị lÆ°u Ä‘Ã y, chắc chắn là đến quần đảo Andamanâ€.
“NhÆ° váºy là toà n bá»™ bá»n man rợ Ä‘á»™c ác nà y đã bị quét sạch?"
“À đó sẽ là má»™t luáºn Ä‘iểm… à … mặc nhiên, nhÆ°ng cÅ©ng không hẳn là nhÆ° váºy… e concensu gentium[4] ông cÅ©ng biết đấyâ€.
“Nhiá»u kẻ còn sống sót Æ°?â€
“Không nhiá»u, nhÆ°ng cÅ©ng đủ để khôi phục và duy trì tổ chức tá»™i ác nà y. Khi đại úy trẻ tuổi Sleeman thá»±c hiện những cuá»™c truy sát, thì Những kẻ sát nhân có địa bà n hoạt Ä‘á»™ng chủ yếu ở Trung Ấn, phần lá»›n ở những khu vá»±c nông thôn hẻo lánh và vùng rừng núi. Những kẻ bị mắc kẹt ở những vùng xa xôi hẻo lánh Ä‘á»u đã bị tóm, không sá»›m thì muá»™n. Chỉ có má»™t số Ãt đã thay đổi thói quen hà nh sá»±, mò đến những thà nh phố lá»›n nhÆ° Calcutta hay Bombay thì còn sống sót. Äó là lý do tại sao tôi muốn ông rá»i khá»i Bombay cà ng sá»›m cà ng tốt, ông Holmes ạ. Chúng vẫn nhởn nhÆ¡ ở đó, vẫn giết ngÆ°á»i nhÆ° ngóe, sẵn sà ng bán linh hồn và tay nghá» của mình cho những kẻ nhÆ° Äại tá Moran".
Ra khá»i Bombay Ä‘oà n tà u chạy cháºm lại và dừng lại ở má»™t ga xép nhá». Có lẽ Ä‘Æ°á»ng ray phÃa trÆ°á»›c chÆ°a được giai phóng hoặc lịch tránh tà u đã có gì thay đổi. Má»™t ngÆ°á»i soát vé lai Âu-Ã, trông dáng vẻ nhÆ° thể Ä‘ang có Ä‘iá»u gì lo lắng ghê gá»›m Ä‘i và o khoang; gÆ°Æ¡ng mặt khó đăm đăm của ông ta, bị khuất má»™t phần dÆ°á»›i chiếc mÅ© cát to bất tiện, bóng loáng những giá»t mồ hôi.
Ông ta nhìn chõ và o tôi vẻ trịch thượng, dễ ghét:
"Nà y Ba bu. Sao lại lớ xớ ở đây? Nikal jao Jaldi![5]
"Quý ông nà y Ä‘ang Ä‘i du lịch cùng vá»›i tôi," Holmes nói giá»ng ôn tồn nhÆ°ng cÆ°Æ¡ng quyết. “Chúng tôi đã thuê bao toà n bá»™ khoang nà y đây là vé của chúng tôi".
Lau mặt bằng má»™t chiếc khăn tay không lấy gì là m sạch sẽ cho lắm, ngÆ°á»i soát vé chăm chú tìm tên chúng tôi trong táºp danh sách hà nh khách - má»™t xấp giấy nhà u nát ẩm Æ°á»›t kẹp trong má»™t cái bìa dá»±ng hồ sÆ¡ - và cuối cùng Ä‘Ã nh bấm và o cuống vé của chúng tôi má»™t cách bất đắc dÄ©. Äúng lúc ông ta quay lÆ°ng Ä‘i khá»i, Sherlock Holmes nói:
"Xin lá»—i, không biết ông có tình cá» mang theo má»™t mà u phấn không?â€
NgÆ°á»i soát vé có phần hÆ¡i ngạc nhiên trÆ°á»›c Ä‘á» nghị bất ngá» của Holmes, nhÆ°ng vẫn móc ra má»™t cục phấn trắng nhá» từ túi chiếc áo đồng phục mà u xanh đã bạc mà u và đưa cho Holmes.
Nhìn chung, nhân viên soát vé và bảo vệ thÆ°á»ng mang phấn theo ngÆ°á»i để đánh dấu và o hông toa tà u cho dá»… kiểm soát.
"Cám Æ¡n rất nhiá»u," Holmes nói khi ngÆ°á»i soát vé kẹp bìa hồ sÆ¡ dÆ°á»›i nách và đi khá»i. Tôi cÅ©ng rá»i khá»i khoang Ä‘i tìm xe bán thức ăn. CÅ©ng may là nó không ở quá xa nên tôi có thể mua má»™t Ãt bia Murree Æ°á»›p lạnh cho ông Holmes và nÆ°á»›c khoáng có pha quinin cho mình. Khệ nệ mang nhÆ°ng thứ nà y, tôi vá»™i vã qua lại khoang, may mà vừa đúng lúc, vì tôi vừa vỠđến nÆ¡i thì tà u bắt đầu lăn bánh trong mà n đêm dà y đặc.
Sherlock Holmes cÅ©ng không ở trên tà u, ông Ä‘ang leo và o toa theo tôi. Khi ông và o đến cá»a, tôi để ý thấy tay ông dÃnh đầy bụi phấn. Sau đó, ông và o toilet nối và o toa của chúng tôi. Khi ông quay, lại, tôi nháºn thấy đôi tay ông đã được rá»a sạch sẽ.
Xe lá»a tá» từ tăng tốc, gầm lên trong lúc xuyên qua cái nóng hầm háºp vỠđêm của Ấn Äá»™. Hai chúng tôi ngồi và o bà n. Chúng tôi vừa uống bia lạnh và nÆ°á»›c khoáng, ăn nho Cabuli và quả hồ trăn mà tôi đã mua từ sá»›m tại chợ Bhindi vừa thân máºt trao đổi vá» những vấn đỠđặt ra trong cuá»™c Ä‘á»i con ngÆ°á»i, vá» nghệ thuáºt và triết há»c trÆ°á»›c khi cái má»i mệt và cÆ¡n buồn ngủ áºp đến.
Khoảng ba giá» sáng, tôi Ä‘á»™t ngá»™t thức dáºy vì những tiếng ẩu đả từ toa tà u bên cạnh, tháºm chà nghe có cả tiếng súng nổ. Có lẽ, đám lÃnh ngÆ°á»i Anh đã nốc đầy rượu và o và nhÆ° thÆ°á»ng lệ, trở nên ngá»— ngược bất trị, chỉ là m những chuyện là m ô danh bá»™ quân phục trên ngÆ°á»i. Có tiếng ai đó dÆ°á»ng nhÆ° hét to Ä‘iá»u gì đó bằng tiếng Hindu, nhÆ°ng tôi không nghe rõ lắm. Má»™t lúc sau, tiếng la ó lắng xuống và thần má»™ng lại dịu dà ng ôm chặt tôi và o lòng.
NhÆ°ng ngay trÆ°á»›c khi lịm và o giấc ngủ, tôi nghÄ© mình đã nghe Sherlock Holmes cÆ°á»i khe khẽ má»™t mình trong bóng tối toa tà u.
Khi thức giấc lần nữa, tôi thấy Sherlock Holmes mặc chiếc áo choà ng mà u tÃa Ä‘ang hút tẩu thuốc và đá»c tá» Thá»i báo Ấn Äá»™, trong khi má»™t nhân viên phục vụ Ä‘Æ°á»ng sắt mặc chế phục trắng tinh Ä‘ang phục vụ bữa sáng trên tấm ván gá»— dùng nhÆ° chiếc bà n gấp.
"Chà o buổi sáng Hurree," Holmes nói, sá»™t soạt láºt thêm má»™t trang báo. “Tôi tin là ông đã ngủ rất ngonâ€.
"á»’, phải, thÆ°a ông Holmes. NhÆ° má»™t đứa trẻ. Chỉ có Ä‘iá»u tiếng huyên náo chết tiệt ở toa bên cạnh phần nà o đã là m phiá»n giấc ngủ của tôi. Chắc nó cÅ©ng đánh thức ông chứ?â€
"Babuji!†ngÆ°á»i phục vụ nghe câu chuyện giữa hai chúng tôi thì láºp tức xen và o, má»™t Ä‘iá»u không phải phép cho lắm. "Có hai tên thổ phỉ đã tấn công toa tà u bên cạnh và o đêm hôm qua".
"Là m thế nà o anh biết được Ä‘iá»u đó?†tôi há»i bằng tiếng địa phÆ°Æ¡ng.
"Babuji, chÃnh tôi đã và o toa đó để phục vụ bữa trà sá»›m tại ga chÃnh Jalgaon và o sáng sá»›m hôm nay. Nhân viên cảnh sát ở đó đã bắt má»™t tên từ toa tà u bên cạnh. NgÆ°á»i soát vé cho tôi biết rằng hai tên thổ phi đã cố cÆ°á»›p má»™t toa tà u chở đầy lÃnh Anh. Hai! Bewakoof[6] , khi biết mình đã nhầm địa chỉ, má»™t tên đã nhảy ra theo Ä‘Æ°á»ng cá»a sổ. Tên kia bị má»™t quân nhân bắn và o chân. Xin lá»—i, giá» tôi phải Ä‘i để phục vụ cho những toa khácâ€.
"Má»™t lÅ© thổ phỉ hữu dÅ©ng vô mÆ°u, lại đâm đầu và o má»™t toa đầy nhÆ°ng lÃnh vÅ© trang đến táºn răng cÆ¡ chứ," tôi đăm chiêu nói sau khi đã phiên dịch câu chuyện của ngÆ°á»i phục vụ cho ngÆ°á»i bạn Ä‘Æ°á»ng đặc biệt của mình nghe. theo chá»— tôi biết, bá»n tá»™i phạm kiếu nà y vốn cẩn tháºn và chuẩn bị rất kỹ cà ng má»—i khi ra tay cÆ¡ mà !â€
NhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° nhà thám tá» không chia sẻ những nghi ngá» vá»›i tôi. Má»™t ánh lá»a hiểu biết và tinh nghịch lóe lên trong cặp mắt chim Æ°ng của ông.
"Trá»i đất Æ¡i, ông Holmes," tôi kêu lên, "tôi nháºn thấy ông đã Ä‘i đến má»™t kết luáºn đúng đắn vá» vấn Ä‘á» nà y. Xin ông đừng bắt tôi phải sống mãi trong bóng tối của sá»± ngu dốt nữa"
â€Có gì đâu,†ông bá» tá» báo qua má»™t bên, "Tất cả bắt đầu vá»›i việc vẽ má»™t bà n tay mở. Ông vẫn nhá»› là tối hôm qua tôi đã há»i ông vỠý nghÄ©a của biểu tượng đó chứ?â€
“Vâng, thÆ°a ông. Tôi đã bảo ông đó là biểu tượng của Kaliâ€.
"Và tôi đã chú ý đến má»™t phác thảo y nhÆ° thế được vẽ bằng phấn trắng ngay bên hông toa tà u của chúng ta, chỉ ngay trÆ°á»›c khi tà u rá»i ga ở Bombay".
"Sao tôi chẳng thấy gì cả?â€
"Ông có thấy nhÆ°ng nó không được lá»c và o bá»™ nhá»› của ông thôi. Sá»± khác biệt rất rõ rà ng. Và dụ, hẳn ông đã Ä‘i hà ng trăm chuyến tà u trong Ä‘á»i và thÆ°á»ng xuyên nhìn thấy các bánh xe dÆ°á»›i gầm toa".
"Vâng, thế thì sao?â€
“Váºy thì tôi há»i, theo ông có bao nhiêu bánh xe ở má»—i toa nà o?â€
“Bao nhiêu Æ°? Tôi cho là bốn. NhÆ°ng tôi cÅ©ng không chắc lắmâ€.
“Vấn Ä‘á» là ở chá»— ấy đấy! Ông đã không quan sát dù ông đã từng nhìn thấy nó. NhÆ°ng tôi thì khác. Tôi biết rõ là có tám bánh xe ở má»—i toa bởi vì tôi đã thấy và đã ghi nháºn. NhÆ°ng hãy quay lại Ä‘á» tà i lúc nãy: khi nhìn thấy hình vẽ bà n tay xòe rá»™ng tôi đồng thá»i biết rằng nó chỉ có thế rÆ¡i và o má»™t trong hai trÆ°á»ng hợp: trò nghịch ngợm vô hại của trẻ con, hoặc má»™t dấu hiệu được để lại vá»›i má»™t mục Ä‘Ãch rõ rà ng nà o đó. Khi ông cho tôi biết rằng, hình vẽ đó là má»™t biểu tượng của nữ thần Kali và do đó là biểu trÆ°ng giáo phái của tổ chức tá»™i phạm Những kẻ sát nhân , thì tôi biết có má»™t trò chÆ¡i đã được sắp đặt và chuyến Ä‘i của chúng ta đã bị phát hiệnâ€.
"NhÆ°ng ai có thể là m Ä‘iá»u đó? Ông Strickland đặt chá»— cho chúng ta ngay trÆ°á»›c khi tà u và o ga, và chúng ta luôn ở trong toa từ lúc lên tà u cÆ¡ mà â€.
"Có thể đó là má»™t trong những kẻ ăn xin leo lên cá»a sổ toa tà u. Chắc chắn Moran sẽ Ä‘á» phòng bằng cách bố trà ngÆ°á»i canh chừng tại nhà ga, phòng trÆ°á»ng hợp tôi bá» trốn".
"Rất có thể gã mặt chồn là một trong những kẻ đó thưa ngà i".
"Nhiá»u khả năng hắn chÃnh là kẻ đứng đầu và đã rải vô số tai mắt ở khắp các vị trà khác nhau tại nhà ga để báo lại cho hắn nhất cá» nhất Ä‘á»™ng của chúng ta, nếu chúng phát hiện ra bất cứ Ä‘iá»u gìâ€.
“Phải, tất nhiên. Tôi hoà n toà n đồng ý với ông, Holmes ạ".
“Lúc ấy tôi không thể nhá» cảnh sát can thiệp chỉ vì má»™t cái hình vẽ ngá»› ngẩn nà o đó, đấy là đặt giả thuyết chúng ta có được má»™t sá»± giúp đỡ nhÆ° thế trên má»™t Ä‘oà n tà u Ä‘ang chạy. Chúng ta ai cÅ©ng thừa biết rằng trÆ°á»›c khi ra tay giúp đỡ, nhất định cảnh sát sẽ muốn biết rõ vị trà của tôi trong cái kế hoạch được sắp đặt nà y má»™t Ä‘iá»u tháºt khó mà giải thÃch cho há» hiểu chân tÆ¡ kẽ tóc. CÅ©ng có khả năng Äại tá Moran ngụy trang má»™t số tay chân của mình thà nh cảnh sát để đánh lừa chúng ta. Chẳng còn sá»± lá»±a chá»n nà o khác, tôi Ä‘Ã nh xoá hình vẽ bên hông toa tà u của chúng ta và vẽ má»™t cái tÆ°Æ¡ng tá»± và o toa kế bên, toa tà u chở đầy lÃnh vÅ© trang".
“Úi chà ! Tất nhiên rồi. NhÆ° váºy Những kẻ sát nhân đã tấn công và o toa tà u ấy tối hôm qua, chứ không phải là thổ phỉ. Chao ôi. Nếu không có sá»± tháºn trá»ng và nhanh trà của ông rất có thế những chiếc khăn tay đã xoắn quanh há»ng chúng ta lúc ná»a đêm vá» sáng rồi. Cha mẹ Æ¡i!"
“Ồ, không đến mức bi đát thế đâu. Khẩu súng của tôi bao giá» cÅ©ng sẵn sà ng nhả đạn cÆ¡ mà . NhÆ°ng giám bá»›t nguy cÆ¡ thì vẫn tốt hÆ¡n. Xem nà o, chúng ta có gì đây nhỉ?†Holmes hói, nhấc nắp Ä‘áºy thức ăn lên, hÃt hÃt má»™t hồi rồi khen ngợi. "Chà , thịt xông khói và trứng. Xin được phục vụ ông má»™t chút Hurree à . Nếu tôi không lầm, việc dùng má»™t và i lát thịt hun thói không vi phạm những nguyên đắc đạo đức cÆ¡ bản trong tÃn ngưỡng đặc biệt của ôngâ€.
Khoảng mÆ°á»i má»™t giá» tối, chúng tôi đến Dehli. Tôi nhảy khá»i giÆ°á»ng ngủ và thò đầu ra ngoà i cá»a sổ nhìn và o cái nhà ga xấu xÃ, trông nhÆ° má»™t cái lô cốt xây bằng đá mà u Ä‘á» quạch.
Tiết trá»i rất nóng, còn nóng hÆ¡n ở Bombay nữa, và hết sức bụi bặm. Má»™t ngÆ°á»i chở nÆ°á»›c Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c Ä‘ang phun Æ°á»›t thá»m ga bằng má»™t chiếc bình đã mà u da trâu Ä‘á»±ng đầy nÆ°á»›c, nhÆ°ng tiếc thay việc đó không giúp thanh lá»c được bà u không khà bụi mù hay là m nó mát dịu Ä‘i được chút nà o. Trên sân ga, đám ngÆ°á»i ăn xin còn ồn à o và lá»™ng hà nh hÆ¡n ở đâu hết. Tôi mua paan từ ngÆ°á»i bán dạo chá»™t mắt và nhai cho tá»›i khi may sao con tà u được kéo ra khá»i nhà ga. Thỉnh thoảng cÅ©ng có và i cÆ¡n gió nhẹ thổi qua cá»a sổ toa tà u và tôi nằm xuống ngủ lại.
Sáng hôm sau và o lúc năm giá», tà u lăn bánh và o nhà ga thà nh phố Umballa, nÆ¡i Holmes và tôi xuống tà u. CÆ¡n mÆ°a phùn lất phất đã tẩy sạch bụi bặm và là m tÆ°Æ¡i má»›i là n không khà ban mai. Trong lúc chúng tôi ăn sáng tại má»™t nhà hà ng nhá» nhÆ°ng sạch sẽ ở nhà ga con tà u thÆ° biên giá»›i tiếp tục cuá»™c hà nh trình dà i đến ga cuối cùng ở Peshawar.
Ở thá»i Ä‘iểm nà y còn chÆ°a có Ä‘Æ°á»ng xe lá»a đến Simla, chúng tôi đón má»™t chuyến xe trạm của công ty Váºn tải Miá»n núi Ä‘áºu sẵn tại ga và lên Ä‘Æ°á»ng đến Kalkay Ä‘iểm dừng đầu tiên en route[7] đến Simla.
[1] Hạng hai, má»™t trong ba hạng của các công ty tà u Ấn Äá»™ thá»i ấy. Là loại nằm giữa vé cho toa hạng nhất vá»›i hạng ba. Toa hạng nhất thá»i ấy chỉ dùng để phục vụ cho ngÆ°á»i Âu.
[2] Brahmo Somai hay Há»™i thần thánh được Raja Ram Mohan Roy - má»™t nhà cải cách lá»›n ngÆ°á»i Ấn và là nhân sÄ© lão thà nh của Thá»i kỳ phục hÆ°ng Bengal - sáng láºp và o năm 1828. Hoạt Ä‘á»™ng của ông ta trên những nguyên tắc lý tÃnh và quyá»n cá nhân được diá»…n đạt trong Upanishada. TÆ° tưởng lý luáºn của ông trở thà nh những khái niệm căn bản cho tÆ° tưởng của cả ngÆ°á»i Ấn Äá»™ lẫn ngÆ°á»i châu Âu và hình thà nh má»™t cÆ¡ sở, qua đó chúng có thể vay mượn và ảnh hưởng lẫn nhau. Mohan Roy đả phá hệ thống sati và sÆ° lạm dụng đẳng cấp, ủng há»™ việc nâng cao địa vị cho ngÆ°á»i phụ nữ và thủ tiêu hệ thống sùng bái ngẫu tượng
[3] Upanishads là tên gá»i chung cho những táºp luáºn văn cổ Ấn Äá»™, trong đó má»™t số táºp sá»›m nhất được sáng tác và o khoảng từ thế ká»· 6 đến 3 trÆ°á»›c công nguyên. Äược coi là nối tiếp các bá»™ Vệ Äà và là phần văn bản cuối cùng của thá»i kỳ Vệ Äà , Upanishads là những tÆ° liệu cổ lần đầu tiên đặt ra những vấn Ä‘á» triết há»c nhÆ°: chúng ta từ đâu đến, Ä‘ang ở đâu, sẽ Ä‘i vỠđâu. Upanishads cÅ©ng là nguồn gốc của hệ thống triết há»c duy tâm khách quan Vệ Äà , có ảnh hưởng lá»›n đối vá»›i sá»± phát triển của tÆ° tưởng triết há»c và giáo lý Ấn Äá»™ (các đạo Bà La Môn, Pháºt, Jana…) cÅ©ng có ảnh hưởng đến các quan Ä‘iểm của các nhà tÆ° tưởng lá»›n nhÆ° Schopenhauer (ngÆ°á»i Äức, thế ká»· 19) Gandhi (lãnh tụ Ấn Äá»™ thế ká»· 20).
[4] e concensu gentium (tiếng Latinh): bởi sá»± đồng thuáºn chung
[5] Nikal jao Jaldi: đi ra ngoà i mau!
[6] Hai! Bewakoof: Úi giá»i! Äồ ngốc!
[7] en route (tiếng Pháp): trên Ä‘Æ°á»ng.
Tà i sản của ngudoc