03-11-2011, 04:31 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Vân Mộng Thà nh Chi Mê
Tác giả: Huỳnh Dị
-----oo0oo-----
Hồi 6: Thiên Nữ Ngá»c Kiếm
Dịch giả: Trúc Äà o
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Cô Nguyệt Minh thúc ngá»±a phóng nhanh trên quan đạo ngà y đêm không ngừng, liên tục đến bảy ngà y sau, lúc nà y chỉ còn má»™t giá» nữa là đến Äại Giang.
Lá»i Phụng công công nói, câu nà o tháºt, câu nà o giả? Cô Nguyệt Minh không xác định được. Từ lúc ra Ä‘á»i đến nay, lần đầu tiên y cảm thấy bối rối, lá»i Phụng công công nói rất khó tin.
Phu Mãnh là kẻ phản bội Hoà ng thượng, hay chỉ là kẻ bị hại?
Cô Nguyệt Minh nhá»› lúc Phụng công công má»›i nói đến nhiệm vụ nà y, cả ngÆ°á»i lão nhÆ° trẻ ra ba, bốn chục tuổi, mắt lão chứa đầy sá»± mong đợi và khát vá»ng. Äiá»u nà y không hợp lý, lão chỉ phụng mệnh Hoà ng thượng hà nh sá»±, Sở hạp có chứa kỳ trân hiếm có gì thì cuối cùng cÅ©ng không thuá»™c vá» lão, mà thuá»™c vá» Hoà ng thượng.
Äiểm khó lý giải hÆ¡n nữa, là nếu Phụng công công nói tháºt, thì chÃnh lão cÅ©ng không biết bên trong Sở hạp có chứa váºt gì, là m thế nà o khao khát má»™t váºt mà không biết nó là gì.
Hay là Phụng công công biết rõ đó là váºt gì, tháºm chà muốn chiếm là m của riêng?
Giả sá» sá»± tháºt là nhÆ° váºy, ngay khi giao Sở hạp cÅ©ng là lúc Phụng công công sẽ giết y diệt khẩu. Cô Nguyệt Minh thầm cÆ°á»i lạt: “Nếu lão có chủ ý nhÆ° ta suy Ä‘oán, thì lão đánh giá ta quá thấp, lúc ấy quyá»n chủ Ä‘á»™ng trong tay ta, chẳng phải do lão thao túng nữa. Nếu ta không vì cả đại gia tá»™c thì cà ng chẳng có gì cố kỵ, muốn bá» Ä‘i là điâ€. Chỉ tiếc gia tá»™c của y là má»™t trách nhiệm không thể vứt bỠđược.
Lại nghÄ© qua Sở hạp, bên trong ấy có bảo bối gì mà có thể khiến Phụng công công Ä‘á»™ng lòng, trong khi lão thừa sức lấy bất cứ bảo váºt nà o trong quốc khố. Bất giác Cô Nguyệt Minh nhá»› đến thần kiếm “Thất Phản†treo bên mình ngá»±a, đến lúc nà y y vẫn không buồn lấy kiếm ra xem, chẳng chút hứng thú.
MÆ°a phùn lất phất, quan đạo tối má» má», vá»›i cặp mắt đã từng khổ luyện của Cô Nguyệt Minh, cÅ©ng không thể thấy xa hÆ¡n ba trượng, cảnh tượng nà y khiến y có cảm giác giữa trá»i đất chỉ mình y Ä‘Æ¡n thân Ä‘á»™c mã, tâm tÆ° rung Ä‘á»™ng không gì so sánh được.
Ngay lúc ấy, Cô Nguyệt Minh cảm nháºn có sát khà ở phÃa trÆ°á»›c, đấy là khả năng linh cảm của má»™t kiếm thủ siêu cấp qua nhiá»u năm khổ công tu luyện, khó giải thÃch được.
Cô Nguyệt Minh không chút kinh sợ, chỉ thầm ngạc nhiên, kẻ nà o có thể biết được y sẽ Ä‘i qua đây và o lúc nà y? Theo thói quen của y, đúng ra không ai có thể nắm rõ hà nh tung của y, tuy nhiên sá»± tháºt trÆ°á»›c mắt cho thấy Æ°u thế của y đã không còn.
Cô Nguyệt Minh thúc ngá»±a chạy mau hÆ¡n, bá»—ng phÃa trÆ°á»›c má»™t bóng ngÆ°á»i xuất hiện, đứng chắn giữa quan đạo, thân hình khôi vÄ©, đầu Ä‘á»™i nón rá»™ng và nh có chóp nhá»n, toà n thân chìm trong hắc bà o rá»™ng, má»™t tay cầm trÆ°á»ng côn cao quá thân ngÆ°á»i, tay kia để phÃa sau, chỉ nhìn khà thế trầm tÄ©nh trá»±c láºp, đủ biết đây là má»™t cao thủ báºc nhất. Cô Nguyệt Minh đã gặp không Ãt kỳ nhân dị sÄ© trong thiên hạ, nhÆ°ng lần đầu má»›i gặp má»™t kẻ nhÆ° ngÆ°á»i nà y.
Cô Nguyệt Minh cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng nhÆ°ng không giảm tốc Ä‘á»™, thúc ngá»±a xông thẳng đến kẻ đứng cháºn Ä‘Æ°á»ng phÃa trÆ°á»›c. Trong mình y máu huyết nhÆ° sôi lên, cảm giác kÃch thÃch chạy toà n thân, song não bá»™ tinh thần lại bình tÄ©nh, lạnh nhÆ° băng tuyết. Y thÃch cảm giác gần sá»± sống chết nà y, không phải ngÆ°á»i chết thì ta vong mệnh. Giết hay bị giết, đối thủ nà y có tÆ° cách giết y.
Trong thiên hạ những kẻ dùng côn, không ai hÆ¡n mãnh tÆ°á»›ng của Äại Hà Minh là Khâu Cá»u SÆ°, tám mÆ°Æ¡i mốt Ä‘Æ°á»ng Phong Thần Côn pháp của há» Khâu, tÆ°Æ¡ng truyá»n không ai có thể chịu được quá năm mÆ°Æ¡i, phát huy uy lá»±c nhất trong lúc đấu nhiá»u ngÆ°á»i. Thà nh tÃch trứ danh nhất của Khâu Cá»u SÆ° là má»™t mình xâm nháºp tổng Ä‘Ã n Äại Ba Bang, hạ sát gần sáu chục địch nhân kể cả bang chủ Cừu PhÆ°Æ¡ng Giáp nổi tiếng hung ác, tráºn chiến ấy Ä‘Æ°a Phong Thần Côn của Khâu Cá»u SÆ° lên ngôi vị thiên hạ đệ nhất côn.
Song Cô Nguyệt Minh biết rõ kẻ cháºn Ä‘Æ°á»ng phÃa trÆ°á»›c không phải Khâu Cá»u SÆ°, tuy vóc dáng và khà phách phù hợp vá»›i lá»i đồn vá» há» Khâu. Nguyên do là vì binh khà trong tay kẻ cháºn Ä‘Æ°á»ng chắc chắn không phải là trÆ°á»ng côn. Äây là trá»±c giác lâu năm qua nhiá»u lần và o sinh ra tá», y nháºn thấy thủ pháp và tÆ° thế cầm côn của đối phÆ°Æ¡ng hÆ¡i gượng gạo, chÆ°a thể đạt đến cảnh giá»›i thân ngÆ°á»i và côn hợp nhất. Nhá» có cảm ứng tinh tế, y bắt được nhược Ä‘iểm của đối thủ.
Cách hai trượng.
Hai ngÆ°á»i cùng di Ä‘á»™ng.
Kẻ cháºn Ä‘Æ°á»ng nghiêng ngÆ°á»i nhÆ° sắp né sang bên tả, cuối cùng lại xẹt sang bên hữu, thân pháp xảo diệu, chỉ cần sai má»™t khắc phán Ä‘oán là có thể ôm háºn tại chá»—.
Một trượng.
Tay tả Cô Nguyệt Minh Ä‘Æ°a ra sau nhÆ° muốn rút kiếm khá»i vá», lúc nà y trÆ°á»ng côn của đối phÆ°Æ¡ng đã từ dÆ°á»›i đánh thốc lên, tấn công và o vùng ngá»±c bên hữu của y.
Cô Nguyệt Minh có má»™t bà máºt, đó là y thà nh danh vá»›i kiếm pháp sá» dụng bằng tay trái, chÆ°a có kẻ nà o còn sống nhìn thấy y dùng kiếm bằng tay phải, sá»± tháºt là tuy bẩm sinh y thuáºn tay trái, nhÆ°ng tay phải sỠđược nhiá»u kiếm thuáºt hÆ¡n, tháºm chà có thể phân tâm cùng lúc hai tay thi triển hai kiếm pháp khác nhau. Chỉ thấy kẻ cháºn Ä‘Æ°á»ng tấn công dá»±a theo tả thủ kiếm của y, thì biết kẻ nà y nhắm đúng mục tiêu là y, tuyệt đối không phải kiếm lầm ngÆ°á»i.
Cô Nguyệt Minh thu hồi tay trái, tay phải nhanh nhÆ° chá»›p rút kiếm khá»i vá», nhắm chÃnh xác ngay đầu côn đối phÆ°Æ¡ng đâm và o, váºn kình khéo léo nhanh nhẹn, khiến ngÆ°á»i không khá»i có cảm giác không thể tránh kịp.
“Phụt!â€.
TrÆ°á»ng kiếm ghim và o đầu côn, sâu ná»a tấc.
Äối phÆ°Æ¡ng toà n thân chấn Ä‘á»™ng, hiển nhiên không ngá» kiếm của Cô Nguyệt Minh bén nhá»n, tốc Ä‘á»™ nhanh kinh ngÆ°á»i nhÆ° thế, cà ng không ngỠđược kiếm đâm xuyên đầu côn.
Kiếm và côn cùng bị giảm lực, treo giữa chừng, tuy chỉ trong chớp mắt nhưng nhìn rất quỷ dị.
Cô Nguyệt Minh đã dò ra đối phÆ°Æ¡ng sức lá»±c kinh ngÆ°á»i, không thua chÃnh mình, chỉ vì mình chiếm Æ°u thế từ trên đánh xuống má»›i tạo được tình thế có lợi trÆ°á»›c mắt.
Tuấn mã vẫn tung vó, trÆ°á»ng kiếm kéo theo trÆ°á»ng côn, Cô Nguyệt Minh cất tiếng cÆ°á»i dà i, lá»™n mình xuống ngá»±a, kiếm và côn má»›i rá»i ra.
NgÆ°á»i kia thu hồi trÆ°á»ng côn không nói tiếng nà o.
Cô Nguyệt Minh rá»i khá»i con ngá»±a Ä‘ang phóng nhanh và đáp xuống đất, chỉ lúc nà y má»›i thấy rõ thân thủ hÆ¡n ngÆ°á»i của y.
Chân vừa chạm đất, Cô Nguyệt Minh xẹt đến đối phÆ°Æ¡ng, kiếm trong tay nhÆ° linh xà chuyển Ä‘á»™ng tấn công và o trÆ°á»ng côn của đối phÆ°Æ¡ng. Y chiếm Æ°u thế vì đối phÆ°Æ¡ng không phải sá» dụng binh khà sở trÆ°á»ng nên không quen thuá»™c côn cách.
NgÆ°á»i kia không hổ là cao thủ, chẳng tá» ra khiếp sợ, tuy không thể không lui nhÆ°ng chẳng chút hoảng loạn, y đổi thà nh hai tay cầm côn, dùng hai đầu côn chống đỡ những thế kiếm nhÆ° cuồng phong của Cô Nguyệt Minh.
Tiếng côn kiếm đánh nhau vang liên tục.
Giữa tiếng vó ngá»±a chạy xa dần, Cô Nguyệt Minh tấn công má»™t hÆ¡i bảy kiếm, má»—i thế Ä‘á»u váºn đủ kình đạo, góc Ä‘á»™ hiểm ác không bá» sót phÃa nà o, song đối phÆ°Æ¡ng im lặng đỡ đủ bảy kiếm, thủ rất vững và ng. Lần đầu Cô Nguyệt Minh má»›i gặp má»™t đối thủ cao cÆ°á»ng nhÆ° vầy, y cảm thấy thống khoái, kÃch thÃch vô cùng. Y nhắm đúng ngay lúc trÆ°á»ng côn bị kiếm đánh báºt ra, nhanh nhÆ° tên bắn đẩy kiếm chá»c thẳng và o yết hầu đối phÆ°Æ¡ng, bất kể đầu côn của đối phÆ°Æ¡ng phản công lại.
Thể chất Cô Nguyệt Minh hÆ¡n ngÆ°á»i thÆ°á»ng, tÃnh cách hết má»±c kiên nghị, má»›i trở thà nh kiếm thủ vang danh thiên hạ. Chẳng những y có khả năng chịu Ä‘á»±ng và hồi phục mau hÆ¡n ngÆ°á»i khác, nhÆ°ng đáng sợ nhất vẫn là tác phong lấy mạng đòi mạng, y không những muốn giết ngÆ°á»i mà còn muốn tìm cái chết, sinh mệnh đối vá»›i y chỉ là gánh nặng và thống khổ, y giết ngÆ°á»i không chùn tay, cà ng không sợ tá» vong.
Cho đến lúc nà y Cô Nguyệt Minh vẫn chưa thấy chân diện mục của đối thủ, vì kẻ kia có đeo một tấm lưới từ trên đỉnh nón tre rũ xuống, che mất gương mặt, chứng tỠđối phương cố ý che giấu lai lịch.
Kẻ kia vẫn không đổi thế tấn công, cÅ©ng có thể đánh gãy tay Cô Nguyệt Minh, nhÆ°ng chắc là yết hầu sẽ bị xuyên thấu. Äến lúc nà y kẻ kia vẫn không tá» ra hoảng loạn, chỉ lá»™n sang bên dùng đầu côn chấm đất mượn lá»±c nhảy ra cánh rừng thÆ°a bên Ä‘Æ°á»ng.
Cô Nguyệt Minh nghÄ© thầm: “NgÆ°Æ¡i muốn thi thân pháp cÆ°á»›c lá»±c vá»›i ta, chỉ là tìm chá»— chếtâ€. Äang định Ä‘uổi theo, bá»—ng thấy trÆ°á»›c mắt tối sầm, y giáºt mình lui gấp ra sau, má»›i thấy rõ là đối phÆ°Æ¡ng tung hắc bà o phủ đầu, nên che mất tầm nhìn của y.
Hắc bà o rÆ¡i nhẹ xuống đất, tiếng chân kẻ đánh lén mau chóng rá»i xa, chỉ sẩy má»™t khắc, đối phÆ°Æ¡ng trở thà nh kẻ đầu tiên có thể sống sót trốn khá»i Ä‘Æ°á»ng kiếm của Cô Nguyệt Minh.
Vó ngá»±a từ xa đến gần, tuấn mã đến sau lÆ°ng y, thân thiết ngá»i sau gáy chủ nhân, nhÆ° hân hoan vì chủ lại má»™t lần nữa thắng lợi.
Cô Nguyệt Minh tra kiếm và o vá», song chẳng có cảm giác thắng lợi chút nà o cả, lần nà y thắng là may mắn, nếu đối phÆ°Æ¡ng dùng binh khà sở trÆ°á»ng, ai thắng ai bại cÅ©ng chÆ°a biết.
Nhân váºt đáng gá»m nà y là ai? Có liên quan gì đến nhiệm vụ lần nà y chăng?
o0o
Nguyễn Tu Chân bước thẳng và o đại sảnh, Hoà ng Phủ Thiên Hùng một mình ngồi ăn sáng, vẻ mặt dà u dà u không vui, vẫn chìm đắm trong nỗi đau mất con.
Hoà ng Phủ Thiên Hùng ngẩng đầu lên, nhìn thấy Nguyá»…n Tu Chân liá»n nói: “Ngồi Ä‘i! Tiên sinh ăn sáng chÆ°a, lấy má»™t phần nhÆ° ta chứ?â€.
Nguyá»…n Tu Chân ngồi xuống bên cạnh long đầu, trầm giá»ng nói: “Có tin tức NgÅ© Äá»™n Äạo rồi!â€.
Hoà ng Phủ Thiên Hùng tinh thần đại chấn, vá»™i há»i: “Äã tóm cổ hắn chÆ°a?â€.
“Sắp bắt được rồi! Tên tiểu tặc nà y y phục tÆ¡i tả xuất hiện phÃa nam Äá»™ng Äình Hồ, trong má»™t thị trấn tên Bách Thúy, hắn đứng trÆ°á»›c má»™t đổ quán do dá»± má»™t chốc rồi má»›i bÆ°á»›c và oâ€.
Hoà ng Phủ Thiên Hùng nhÃu mà y: “Chẳng phải hắn đã thua sạch tiá»n? Còn lấy tiá»n đâu Ä‘i đánh bạc?â€.
“Hắn còn lại má»™t lượng bạc cuối cùng. Sá»± tình diá»…n ra sau đó rất cổ quái, NgÅ© Äá»™n Äạo thắng liên tiếp bảy ván, thắng được bốn trăm chÃn mÆ°Æ¡i chÃn lượng bạc, cá»™ng thêm má»™t lượng là m vốn ban đầu là vừa đúng năm trăm lượngâ€.
“Không ai thấy hắn gian láºn sao?â€.
Nguyá»…n Tu Chân thần sắc kỳ dị: “Hắn không há» gian láºn, mà là ngÆ°á»i của đổ trÆ°á»ng ăn gian. Sau khi NgÅ© Äá»™n Äạo thắng liên tục ba ván, liá»n khÆ¡i sá»± chú ý của đổ quán, chủ phái ngÆ°á»i đến cung phụng hắn, dÆ°á»›i bao nhiêu cặp mắt của mấy chục ngÆ°á»i, ngÆ°á»i của đổ trÆ°á»ng dùng má»i ngón nghá», mà vẫn bị hắn thắng thêm bốn bà n. Lúc ấy thần sắc NgÅ© Äá»™n Äạo trở nên rất cổ quái, nhÆ° ná»a mừng ná»a sợ, tái mặt định thu tiá»n rá»i Ä‘i. NgÆ°á»i của đổ trÆ°á»ng có thể khẳng định là hắn không giở trò lừa gạt, theo tôi thấy thì hắn vốn không hiểu cách đánh bạc, nếu hiểu thì trong quá khứ hắn đã không thua nhiá»u nhÆ° váºy, cách giải thÃch duy nhất là hắn được ông trá»i đặc biệt chiếu cốâ€.
Hoà ng Phủ Thiên Hùng thốt: “NgÆ°á»i của đổ trÆ°á»ng là m sao chịu nháºn thua, gặp kẻ xa lạ đến, giết chết hắn cÅ©ng không ai để ýâ€.
Nguyá»…n Tu Chân nói: “Äiá»u đó hẳn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, đặc biệt là NgÅ© Äá»™n Äạo y phục không chỉnh tá», da và ng gầy nhom, râu đầy mặt, ngÆ°á»i của đổ trÆ°á»ng là m sao chịu để hắn lấy bạc Ä‘i. Hai bên lá»i qua tiếng lại thà nh Ä‘á»™ng thủ, hÆ¡n mÆ°á»i tay biết võ Ä‘á»u bị NgÅ© Äá»™n Äạo đánh văng hết, hắn lấy năm trăm lượng bạc rá»i Ä‘i. Nếu không nhá» tráºn náo nhiệt ấy, e rằng không ai nghÄ© ra hắn là NgÅ© Äá»™n Äạoâ€.
Ngừng má»™t chút Nguyá»…n Tu Chân lại nói: “Bá»n ta muốn láºp bẫy bắt sống NgÅ© Äá»™n Äạo, do đó treo giải thưởng ở phÃa nam Äại Giang, chỉ phái ngÆ°á»i liên lạc các bang há»™i địa phÆ°Æ¡ng phÃa ấy, hòng bà máºt hà nh sá»±. Khi ngÆ°á»i của ta đến Bách Thúy trấn, NgÅ© Äá»™n Äạo đã rá»i khá»i trấn được năm ngà y. Theo báo cáo Ä‘Æ°a vá», sau khi hắn rá»i khá»i trấn, bèn đến huyện ká» cáºn ăn uống thá»a thuê, lại mua y phục má»›i, không ghé chá»— nà o mà đang đêm rá»i Ä‘i, sau đó không ai gặp hắn nữaâ€,
Hoà ng Phủ Thiên Hùng đổi sắc, lạnh lùng há»i: “Thân thủ của hắn thế nà o?â€.
“Lần nà y má»›i là lần đầu có ngÆ°á»i nhìn thấy NgÅ© Äá»™n Äạo Ä‘á»™ng thủ vá»›i kẻ khác, do đó huynh đệ của ta báo cáo khá tÆ°á»ng táºn, qua sá»± phân tÃch của tôi, võ công của NgÅ© Äá»™n Äạo cÅ©ng cao minh nhÆ° thâu thuáºt của hắn. Äáng ngạc nhiên là hắn không có môn pháp, chỉ có thể hình dung là tùy cÆ¡ ứng biến, bất cứ váºt gì cầm và o tay liá»n biến thà nh võ khà hữu hiệu nhất, hắn lại tinh thông phÆ°Æ¡ng vị kinh huyệt trên thân ngÆ°á»i. Hắn có má»™t đôi tay vô cùng linh xảo, công phu đằng không phóng nhảy xuất thần nháºp hóa, cả hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i không cách gì đụng được góc áo của hắn, còn hắn đánh ngÆ°á»i chỉ vừa ngã là ngÆ°ng, những kẻ bị hắn đánh ngã chỉ bị Ä‘au sÆ¡ sà i ngoà i da. Theo quy củ giang hồ, ngÆ°á»i ta thủ hạ lÆ°u tình, đổ quán chỉ có thể tá»± than bị xui xẻo, không Ä‘uổi theo hắnâ€.
Hoà ng Phủ Thiên Hùng hiển nhiên Ä‘ang nghÄ© đến việc NgÅ© Äá»™n Äạo đối vá»›i con trai lão không thủ hạ lÆ°u tình, lão hừ lá»›n má»™t tiếng.
Nguyá»…n Tu Chân thong dong nói: “NgÅ© Äá»™n Äạo sau khi thắng bảy ván, lá»™ vẻ kinh sợ, đủ biết hắn cÅ©ng không hiểu vì sao mình được đổ váºn hanh thông. Äối vá»›i dân cá» bạc, bá»—ng đâu chuyển hảo váºn thì khiến ngÆ°á»i không dám tin, lại sợ không phải Ä‘iá»u tốt, rất có thể là chuyển sang tá» váºn, cÅ©ng nhÆ° trÆ°á»›c khi hà nh hình được ăn mỹ vị phong phú, do đó NgÅ© Äá»™n Äạo má»›i lo sợ bất an nhÆ° thếâ€.
Hoà ng Phủ Thiên Hùng đầy sát cÆ¡, há»i: “Bá»n ta nên bố trà thế nà o?â€.
“Tri ká»· tri bỉ, là điểm then chốt trong việc thắng bại. Bá»n ta tuyệt đối không thể xem thÆ°á»ng NgÅ© Äá»™n Äạo, chỉ xem cách hắn cho khổ chủ Ä‘em tiá»n chuá»™c sau khi trá»™m bảo váºt, đủ thấy hắn không phải đạo tặc tầm thÆ°á»ng, mà là má»™t thiên tà i. Từ lúc hắn xuất đạo đã là m được bảy chuyến, lần nà o cÅ©ng thà nh công, má»™t cú là trúng, chÆ°a bao giỠđể cho ai tóm được Ä‘uôi, chứng tá» hắn chuẩn bị đầy đủ trÆ°á»›c khi hà nh sá»±, vạch rõ kế hoạch trốn Ä‘i sau khi xong việc, để không ai truy tìmâ€.
Hoà ng Phủ Thiên Hùng gáºt đầu đồng ý, lão lão luyện giang hồ, thừa biết háºu quả xem thÆ°á»ng kẻ địch, tuy nhiên lão không hà i lòng khi nghe Nguyá»…n Tu Chân tán dÆ°Æ¡ng kẻ địch.
Nguyá»…n Tu Chân lại nói: “Hắn là ngÆ°á»i rất theo nguyên tắc, tuy chỉ còn lại má»™t lượng bạc, nhÆ°ng vẫn không chịu phạm ba Ä‘iá»u kiện trá»™m đồ của mình, mà đem lượng bạc cuối cùng Ä‘i đánh bạc, để lấy tiá»n là m chi phà hà nh sá»±â€.
Hoà ng Phủ Thiên Hùng trợn mắt nghiến răng nói: “Äồ bất hảo nà y lại sắp trá»™m đồ, lần nà y hắn định trá»™m bảo váºt của nhà nà o?â€.
Nguyá»…n Tu Chân hạ giá»ng: “Lạc DÆ°Æ¡ng là đại thà nh già u có nhất phÆ°Æ¡ng Nam, nÆ¡i nhiá»u phú há»™ táºp trung. Theo tác phong của NgÅ© Äá»™n Äạo, mục tiêu Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là đệ nhất phú gia tại Lạc DÆ°Æ¡ng...â€.
Hoà ng Phủ Thiên Hùng Ä‘áºp bà n: “Ấy là Tiá»n Thế Thần, ngÆ°á»i nà y gia tà i vạn quán, nghe đồn y trả cho Phụng công công má»™t ngà n lượng và ng để mua chức quan cho mình.
“Trấn gia chi bảo của Tiá»n Thế Thần, không gì khác hÆ¡n là Thiên Nữ Ngá»c Kiếm danh truyá»n thiên hạ, Ä‘iá»u nà y ai cÅ©ng biết, NgÅ© Äá»™n Äạo có thể đỡ tốn công Ä‘iá»u tra, vá»›i tình trạng không nhà của hắn hiện tại, không còn mục tiêu nà o lý tưởng hÆ¡nâ€.
Hoà ng Phủ Thiên Hùng trầm ngâm: “Bá»n ta có nên chá» hắn trá»™m báu xong Ä‘i tìm tay buôn của trá»™m, rồi má»›i hà nh Ä‘á»™ng?â€.
Nguyá»…n Tu Chân lắc đầu: “Tiá»n Thế Thần không giống các cá»± phú khác, bản thân võ công cao cÆ°á»ng, lại là đại quan địa phÆ°Æ¡ng, chá»— y ở là bố chÃnh sứ ti phủ được phòng vệ nghiêm máºt, dù NgÅ© Äá»™n Äạo có trá»™m báu thà nh công, thì ná»™i vùng phÃa Nam e rằng không ai dám nháºn mối vì sợ đắc tá»™i Tiá»n Thế Thần, do đó NgÅ© Äá»™n Äạo nếu quả tháºt hạ thủ tại tÆ° gia Tiá»n Thế Thần, tất hắn sẽ tá»± ra mặt đòi tiá»n chuá»™c báu vá»›i há» Tiá»n, lấy xong ngân phiếu là trốn lên phÆ°Æ¡ng Bắc tiếp tục ăn chÆ¡i phong lÆ°u. Vì váºy bá»n ta cần được sá»± hợp tác của Tiá»n Thế Thần má»›i có cÆ¡ há»™i bắt được NgÅ© Äá»™n Äạoâ€.
Hoà ng Phủ Thiên Hùng trầm ngâm chốc lát, bèn há»i: “Chuyện Tiết Äình Hao có đầu mối gì chăng?â€.
“Bá»n ta đã xuất toà n lá»±c thám thÃnh, lại tìm những kẻ có quan hệ vá»›i Pháºt môn, nhá» nghe ngóng giùm hà nh tung của hòa thượng giả nà y, nay chứng thá»±c ngôi chùa mà y dừng chân sau cùng là má»™t ngôi chùa trên núi gần huyện Hà n SÆ¡n ở phÃa bắc Äá»™ng Äình Hồ, năm ngà y trÆ°á»›c hắn rá»i chùa Ä‘i đâu chẳng biết. À! Lại là Äá»™ng Äình Hồ, tháºt trùng hợp!â€.
Hoà ng Phủ Thiên Hùng không để ý: “Láºp tức truyá»n tin nà y bằng phi cáp truyá»n thÆ° đến Quý Nhiếp Äá», sau đó ta sẽ thảo má»™t lá thÆ° Ä‘Æ°a cho Khâu Cá»u SÆ° Ä‘em Ä‘i gặp Quý Nhiếp Äá», Tiá»n Thế Thần thế nà o cÅ©ng phải nể mặt Quý Nhiếp Äá», còn vá» phần há» Quý, việc dá»… dà ng nà y nhất định y sẽ giúp taâ€.
Nguyá»…n Tu Chân Ä‘iá»m đạm nói: “Nếu đại long đầu cho phép, Tu Chân tôi hy vá»ng tá»± đứng ra xá» lý việc nà yâ€.
Hoà ng Phủ Thiên Hùng ngơ ngác nhìn Nguyễn Tu Chân.
Hai mắt Nguyá»…n Tu Chân lấp lánh, gã thở dà i: “NgÅ© Äá»™n Äạo có thể là má»™t đại đạo xuất sắc nhất từ trÆ°á»›c đến nay, lại là má»™t kẻ rất giảo hoạt, tôi mong có vinh dá»± bắt sống được hắn, hy vá»ng đại long đầu chuẩn cho, tôi tin chắc có thể trói hắn Ä‘em đến trÆ°á»›c mặt cho long đầu tá»± tay xá» trịâ€.
Lần đầu tiên Hoà ng Phủ Thiên Hùng má»›i thấy vị quân sÆ° trầm tÄ©nh nhÆ° Thái SÆ¡n nà y tá» lá»™ khát vá»ng, đủ thấy NgÅ© Äá»™n Äạo đã kÃch thÃch lòng tranh thắng của Nguyá»…n Tu Chân. Do dá»± má»™t chút, lão gáºt đầu: “Äược! Giao việc NgÅ© Äá»™n Äạo cho tiên sinh toà n quyá»n thay ta xá» lý. Äúng là ta không thÃch hợp để đối phó hắn, vì ta sẽ bị lòng háºn thù che mất lý trÃ. Nếu có Khâu Cá»u SÆ° trợ giúp tiên sinh, ta sẽ an lòng hÆ¡n nhiá»uâ€.
Nguyá»…n Tu Chân hân hoan: “Tôi sẽ thÆ°Æ¡ng lượng cùng Cá»u SÆ°, sau đó láºp tức Ä‘i Lạc DÆ°Æ¡ngâ€.
Hoà ng Phủ Thiên Hùng đăm chiêu, cháºm rãi nói: “Nếu có cÆ¡ há»™i, tiên sinh giúp ta khuyên Cá»u SÆ°, vì ta cá»± tuyệt việc chống đối triá»u đình, mà Cá»u SÆ° cứ má»™t má»±c giữ hoà i bão đóâ€.
Nguyá»…n Tu Chân nhẹ nhà ng thốt: “Cá»u SÆ° là má»™t ngÆ°á»i có chà lá»›n, mắt nhìn triá»u đình hủ bại không chịu được, lại thÆ°Æ¡ng dân chúng khốn khổ lây, nên hy vá»ng...â€.
Hoà ng Phủ Thiên Hùng ngắt lá»i há» Nguyá»…n: “ChÃnh vì triá»u đình quá hủ bại, ta má»›i không muốn tiếp lấy má»™t cục diện há»—n tạp, e thiên hạ đại loạn, ngoại tá»™c sẽ thừa cÆ¡ xâm nháºp, chỉ là Cá»u SÆ° không hiểu khổ tâm của taâ€.
Y lại nhÃu mà y há»i: “Tiên sinh nói bênh Cá»u SÆ°, phải chăng có cùng quan Ä‘iểm vá»›i hắn?â€.
Nguyá»…n Tu Chân cẩn tháºn đáp lá»i: “Vấn Ä‘á» không phải tôi có đồng ý vá»›i Cá»u SÆ° hay không, mà là vấn Ä‘á» tiên phát chế nhân. Bang ta năm năm gần đây phát triển mau chóng, bất luáºn bá»n ta ká»m chế đến đâu, vẫn ảnh hưởng đến uy lá»±c của triá»u đình. Vá»›i tÃnh khà của Phụng công công, chẳng thể nà o cho phép bang ta tiếp tục bà nh trÆ°á»›ng, chuyện lão đối phó bá»n ta chỉ là sá»›m muá»™n mà thôi. Nếu bá»n ta không chuẩn bị, không chừng ná»™i trong má»™t đêm có thể bị triá»u đình nhổ táºn gốc. Má»™t núi không dung hai hổ, Phụng công công sẽ không cho phép má»™t thế lá»±c khác cùng tồn tại. Ngồi không chá» chết, chi bằng nắm thế chủ Ä‘á»™ng khởi sá»± trÆ°á»›c, lúc ấy chÆ°a chắc phe nà o thua phe nà oâ€.
Hoà ng Phủ Thiên Hùng lộ vẻ nghiêm nghị, bỗng chuyển sang thở dà i.
Nguyá»…n Tu Chân phấn khởi thốt: “Bổn bang bang chúng đến năm vạn ngÆ°á»i, ai ai cÅ©ng nguyện xả thân, có thể nói vạn chúng đồng tâm. Thanh thế bổn bang rất tốt, chỉ cần bang chủ phất tay lên tiếng, bảo đảm thiên hạ theo tùngâ€.
Hoà ng Phủ Thiên Hùng cảm xúc dâng trà o: “Mấy năm nay nhá» ná»— lá»±c của Tu Chân cùng Cá»u SÆ°, bá»n ta Ä‘Ãch thá»±c có được thà nh tÃch tốtâ€.
Bá»—ng lão nghiêm mặt nói: “Giết xong NgÅ© Äá»™n Äạo, ta sẽ nhượng chức đại long đầu cho Cá»u SÆ°â€.
Nguyá»…n Tu Chân thất kinh: “Äại long đầu xin chá»› có lối suy nghÄ© nà y, tôi và Cá»u SÆ° má»™t lòng trung thà nh vá»›i long đầu, chỉ có long đầu má»›i có tÆ° cách và uy danh ngồi lên ngôi cá»u ngÅ© của tân triá»uâ€.
Hai mắt Hoà ng Phủ Thiên Hùng lá»™ vẻ mệt má»i: “Ta nói tháºt đấy, Hoà ng má»— chỉ là má»™t kẻ bất hiếu trong dòng há» Hoà ng Phủ, khiến gia môn tuyệt háºu. Ta đã già rồi, chẳng còn tinh lá»±c Ä‘i tranh thiên hạ, tÆ°Æ¡ng lai nên thuá»™c vá» lá»›p ngÆ°á»i má»›i trà n đầy nhuệ khà nhÆ° các ngÆ°Æ¡i. Và i năm trÆ°á»›c ta ghé qua vùng Ba Thục, thấy má»™t nÆ¡i sÆ¡n minh thủy tú, trong lòng rất thÃch, nÆ¡i ấy để lại ấn tượng sâu, tâm nguyện duy nhất của ta bây giá» là báo thù cho con, rồi thoái ẩn vá» phÆ°Æ¡ng ấy, không để tâm đến chuyện gì khác nữa. à ta đã quyết, Tu Chân khá»i mất công khuyên giải, hãy tìm NgÅ© Äá»™n Äạo vỠđây cho ta, để ta bằm hắn ra trăm mảnh, những việc khác chá»› nói nữaâ€.
Tà i sản của Minh Huệ
Chữ ký của Minh Huệ
03-11-2011, 04:33 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Vân Mộng Thà nh Chi Mê
Tác giả: Huỳnh Dị
-----oo0oo-----
Hồi 7: Tân Äá»™ Giải Câu
Dịch giả: Trúc Äà o
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Cô Nguyệt Minh dắt ngá»±a Ä‘i dá»c theo bá» sông vá» phÃa bãi thuyá»n, trong đầu suy nghÄ© miên man. Ãnh nắng sá»›m mai thá» Æ¡ chiếu lấp lánh trên mặt Äại Giang, so vá»›i cảnh quan đạo đêm qua tháºt là má»™t trá»i má»™t vá»±c.
Trong đầu y có má»™t dấu há»i lá»›n.
Äêm qua kẻ đánh lén dùng kế kim thiá»n thoát xác tuy rất ngoạn mục, nhÆ°ng lý do chÃnh khiến y lỡ mất thá»i cÆ¡ Ä‘uổi theo, là y cảm giác “trÆ°á»›c mắt tối sầmâ€, dù hắc bà o có phủ đầu y, y cÅ©ng không thể có cảm giác kỳ dị ấy, nó gần nhÆ° má»™t dạng yêu pháp, đánh và o tinh thần của mình. Tay thÃch khách cố ý che giấu lai lịch, chắc chắn có liên quan đến nhiệm vụ kỳ nà y, Ãt nhất kẻ ấy biết rằng Cô Nguyệt Minh Ä‘ang trên Ä‘Æ°á»ng đến Lạc DÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng là m sao đối phÆ°Æ¡ng nắm được lá»™ trình của y? Chẳng lẽ nhá» và o yêu pháp? Nếu là váºy, đây là lần đầu tiên y gặp phải má»™t kình địch võ công không thua y, lại biết dùng yêu pháp.
Máu huyết Cô Nguyệt Minh cuá»™n lên, có lẽ ngÆ°á»i nà y có thể hạ sát được y, má»™t kẻ chÆ°a có đối thủ. Lối suy nghÄ© nà y khiến y Ä‘á»™t nhiên cảm thấy nhÆ° hồi sinh. Thá»i Ä‘iểm lâu nay mong đợi cuối cùng sắp đến. Giết ngÆ°á»i hay bị giết, sinh mệnh nhÆ° váºy má»›i có ý nghÄ©a, còn những thứ khác chẳng có gì quan trá»ng.
Tuy nhiên chỉ cần y gặp lại ngÆ°á»i nà y, bất luáºn đối phÆ°Æ¡ng biến đổi ra thể nà o, y cÅ©ng nháºn ra không sai, vì y đã ngá»i được hÆ¡i của đối phÆ°Æ¡ng từ chiếc trÆ°á»ng bà o bá» lại, đây là má»™t trong số những bản lãnh hÆ¡n ngÆ°á»i của Cô Nguyệt Minh, má»™t chiếc mÅ©i đặc biệt.
Tại bãi thuyá»n có đủ loại ngÆ°á»i, xe đến ngÆ°á»i Ä‘i, có ngÆ°á»i bên kia sông Ä‘á»— bến bên đây, có ngÆ°á»i chuẩn bị lên thuyá»n sang sông, bốn bến thuyá»n bằng gá»— từ bá» nhô ra ngoà i sông, khách bá»™ hà nh và xe ngá»±a di Ä‘á»™ng trên sà n gá»—, tạo ra đủ loại âm thanh, xen lẫn tiếng ngÆ°á»i nói, tạo ra má»™t không khà trà n đầy sinh hoạt thÆ°á»ng nháºt.
Trên bá» từng đống hà ng hóa chất cao, cách bến hÆ¡n trăm bÆ°á»›c là má»™t dãy hÆ¡n mÆ°á»i căn lá»u bán thức ăn, không Ãt ngÆ°á»i ghé và o, tiếng xà o xáo tạo quang cảnh náo nhiệt.
Má»™t chiếc thuyá»n chở hà ng vừa cặp và o má»™t bến, những kẻ đợi thuyá»n tuy đã nóng lòng, nhÆ°ng cÅ©ng theo lệ chỠđến phiên mình lên thuyá»n.
Cô Nguyệt Minh đứng nhìn, biết mình đã lỡ chuyến nà y nhÆ°ng không báºn tâm, vì y rất kiên nhẫn, má»™t sá»± kiên nhẫn kiểu thợ săn rình con mồi, y thÃch thưởng thức cảm giác chỠđợi nhÆ° thế.
Má»™t ngÆ°á»i bÆ°á»›c và o tầm mắt Cô Nguyệt Minh, ngÆ°á»i nà y tay dắt tuấn mã Ä‘en tuyá»n, đầu Ä‘á»™i nón tre che nắng, kéo xuống tháºt thấp che ngang mÅ©i, toà n thân bá»c trong áo choà ng rá»™ng mà u tro, dáng ung dung tạo cho ngÆ°á»i nhìn ấn tượng ốm thon Æ°u nhã.
Cô Nguyệt Minh theo trá»±c giác nháºn ra ngÆ°á»i nà y là phái nữ, hoặc có thể vì ngÆ°á»i nà y mặc đồ giống thÃch khách đêm qua nên gây sá»± chú ý của y; cÅ©ng có thể vì nữ nhân nà y Ä‘ang đứng trÆ°á»›c má»™t bảng cáo thị, trông bắt mắt hÆ¡n ngÆ°á»i qua lại chung quanh.
Cô Nguyệt Minh nhìn bảng cáo thị, trên bảng dán đủ giấy cáo thị lá»›n nhá», song Ä‘áºp và o mắt nhất là má»™t bức há»a hình ngÆ°á»i treo giải thưởng ngay trung tâm. Cô Nguyệt Minh láºp tức cảm thấy ngứa nghá», nghÄ© ngay nếu thuáºn tay bắt má»™t và i tên trá»™m vặt chắc rất thống khoái, nhÆ°ng y biết mình không thể bá» mặc nhiệm vụ, nên thầm nghÄ© đáng tiếc.
Vừa nghÄ© vừa Ä‘i, Cô Nguyệt Minh đã đến sau lÆ°ng nữ nhân cách hai bÆ°á»›c. Hắc mã của nữ nhân phản ứng trÆ°á»›c, hà nhá» má»™t tiếng, ái mã của Cô Nguyệt Minh cÅ©ng lên tiếng đáp. Nữ nhân không hỠđể ý, vẫn chuyên chú nhìn hình ngÆ°á»i trong bức há»a treo giải thưởng.
Cô Nguyệt Minh thầm ngạc nhiên, theo lẽ thÆ°á»ng má»™t nữ nhân Ä‘Æ¡n thân Ä‘i Ä‘Æ°á»ng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải nhất nhất Ä‘á» phòng, không lý do gì có nam nhân đến sát bên, mà vẫn không quay lại nhìn, bất giác y quay sang nhìn nữ nhân.
Y chỉ nhìn thấy phần mặt từ ngang mÅ©i trở xuống. Thân hình tá»± nhiên cân đối rất xinh, Ä‘iểm thu hút y nhất là đôi môi má»m Ä‘á» má»ng mang chút nét trẻ con, sóng mÅ©i cao, là n da mịn, tất cả khiến ngÆ°á»i xem phải thốt lá»i khen khà chất Æ°u nhã của nữ nhân.
Trong lòng Cô Nguyệt Minh tá»± dÆ°ng dấy lên má»™t tình cảm chÃnh y cÅ©ng không giải thÃch được, cÅ©ng chÆ°a bao giá» trải qua. Äó là má»™t cảm giác xa xÆ°a, xa đến nhÆ° trăm ngà n năm trÆ°á»›c đã xảy ra trong má»™t tiá»n kiếp nà o đó, cái miệng dá»… thÆ°Æ¡ng kia chừng nhÆ° đã từng nói vá»›i y má»™t câu, nhÆ°ng không sao nhá»› được câu nói ấy là gì. Thế mà y vẫn chÆ°a thấy hết cả dung mạo của nữ nhân.
Cô Nguyệt Minh không thể nhìn Ä‘i nÆ¡i khác, chÆ°a từng có nữ nhân nà o có thể là m Ä‘á»™ng lòng y, nhÆ°ng vị cô nÆ°Æ¡ng có ná»a khuôn mặt vẫn giấu trong nón tre đã khuấy Ä‘á»™ng tình tá»± của y.
HÃt sâu má»™t hÆ¡i, nén xuống sóng lòng Ä‘ang giao Ä‘á»™ng, y miá»…n cưỡng lấy lại bình tÄ©nh và lên tiếng há»i: “Cô nÆ°Æ¡ng có quen biết kẻ bị treo giải thưởng tróc nã nà y không?â€.
Phản ứng của nữ nhân hoà n toà n bất ngỠđối với y, nà ng hừ nhạt một tiếng, vô cùng bất mãn Cô Nguyệt Minh bắt chuyện với mình, tỠvẻ bất bình dắt ngựa bỠđi, để lại y với cảm giác sượng sùng vì bị cự tuyệt.
Cô Nguyệt Minh báºt cÆ°á»i, lắc lắc đầu thầm bảo mình sao lại biến thà nh lãng tá» hiếu sắc, tá»± nhiên bắt chuyện vá»›i má»™t cô gái không quen, tháºt là vô vị. NghÄ© thì nghÄ© váºy, nhÆ°ng sợi tình cảm kỳ lạ mà cô gái đánh Ä‘á»™ng vẫn khó xua Ä‘i, cứ bám theo y nhÆ° oan hồn. Y lÆ¡ Ä‘á»…nh nhìn sang bức há»a hình treo giải, hình vẽ má»™t nam nhân tuổi Ä‘á»™ thanh niên, không có nét đặc biệt gì, xem đến giá tiá»n thưởng là hai trăm lượng và ng, y má»›i chú ý, thầm nghÄ©: “Chẳng biết đại đạo nà o đáng giá nhÆ° vầy?â€. Vá»™i xem kỹ bản văn, y láºp tức tròn mắt nhÆ° khó tin nổi.
Nếu trên thế gian nà y có má»™t đại đạo mà Cô Nguyệt Minh không muốn hạ sát nhất, chắc chắn phải là NgÅ© Äá»™n Äạo. Cô Nguyệt Minh chẳng những thưởng thức tà i của hắn, mà còn thấy hắn rất thú vị, chỉ nghe giá»›i Ä‘iá»u “tam bất thâu†của hắn cÅ©ng đủ thấy Ä‘á»™c đáo. Lại nữa NgÅ© Äá»™n Äạo chÆ°a từng đả thÆ°Æ¡ng ai, nghá» trá»™m qua tay hắn đã trở thà nh má»™t nghệ thuáºt, không thể xếp hắn chung hà ng vá»›i các đại đạo cùng hung cá»±c ác. NgÅ© Äá»™n Äạo là má»™t quân tá» giữa phÆ°á»ng đạo tặc.
Cô Nguyệt Minh kêu thầm: “NgÅ© Äá»™n Äạo ngÆ°Æ¡i chuyến nà y đã là m gì mà luân lạc đến ná»—i nà y, bị ngÆ°á»i Ä‘iểm mặt, chân diện mục bị cáo thị khắp nÆ¡i, phe xuất giải thưởng lại là Äại Hà Minh uy chấn Äại Giangâ€.
Tuy Cô Nguyệt Minh thÃch tác phong hà nh sá»± của NgÅ© Äá»™n Äạo, song oan có đầu nợ có chủ, đây không phải việc y nên nhúng tay và o, cÅ©ng không rảnh mà để ý đến. Thở ra má»™t hÆ¡i, y dắt ngá»±a Ä‘i xuống bãi để chá» qua sông.
BÆ°á»›c chân xuống bến, chỉ thấy rải rác có và i ngÆ°á»i đứng chá», nữ lang kia cùng hắc mã đứng ngay vị trà bÆ°á»›c lên thuyá»n, trong lòng Cô Nguyệt Minh lại rá»™n lên cảm giác kỳ dị kia, y vá»™i dằng xuống, thầm nghÄ© hôm nay sao kỳ lạ, chẳng lẽ y thấy sắc đẹp nên Ä‘á»™ng lòng? NghÄ© kỹ lại thì không phải thế, y chÆ°a bao giá» Ä‘eo Ä‘uổi tình cảm nam nữ, cà ng không tin có tình ái vÄ©nh cữu, Ä‘á»i ngÆ°á»i chỉ là má»™t con Ä‘Æ°á»ng ngắn ngủi khó Ä‘i, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u là khách qua Ä‘Æ°á»ng, mà y mong muốn nhất là nhìn thấy kết thúc của Ä‘oạn hà nh trình nà y. Y không hiểu chÃnh mình, song quả tháºt không có ngÆ°á»i hay sá»± việc nà o có thể tạo cho y hứng thú, ngoại trừ sá»± tá» vong.
Mải suy nghÄ©, Cô Nguyệt Minh dÆ°á»ng nhÆ° không tá»± chủ, lại tá»›i sau lÆ°ng cô gái.
Nữ lang không quay đầu lại, hô nhá»: “NgÆ°Æ¡i còn tiếp tục Ä‘i theo ta thì ta không lịch sá»± nữa đâuâ€.
Thanh âm êm ái vui tai, hết sức hấp dẫn, nghe một lần đã khó quên.
Cô Nguyệt Minh nhún vai đáp: “Cô nÆ°Æ¡ng chá»› hiểu lầm, tại hạ cÅ©ng giống cô nÆ°Æ¡ng Ä‘ang chá» lên thuyá»n sang sôngâ€.
Nữ lang trầm giá»ng: “Váºy thì xéo Ä‘i, cách xa ta chútâ€.
Lần đầu tiên Cô Nguyệt Minh gặp phải má»™t “ác nữ†cấm ngÆ°á»i đến tiếp cáºn, y tá»± thấy mình tÆ°á»›ng mạo không quá tầm thÆ°á»ng, song đối phÆ°Æ¡ng chẳng nhìn đến ná»a mắt. Äịnh nói thêm, bá»—ng y nghe tiếng bÆ°á»›c chân của và i ngÆ°á»i vang lên từ phÃa sau, bÆ°á»›c Ä‘i Ä‘á»u Ä‘á»u, tạo má»™t không khà đầy áp lá»±c.
Cô Nguyệt Minh đầy kinh nghiệm giang hồ nên biết sắp có phiá»n phức, lúc chÆ°a xuống bến thuyá»n, y đã phát giác nhiá»u có đại hán mặc khinh phục mà u Ä‘en, ngoà i khoác trÆ°á»ng bà o mà u tro, trÆ°á»›c ngá»±c thêu hình phi Æ°ng, tiêu ký của Äại Hà Minh. Nhóm đại hán nà y trà trá»™n giữa đám đông, hiển nhiên Äại Hà Minh huy Ä‘á»™ng bang chúng canh kỹ má»i bãi thuyá»n, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên mục Ä‘Ãch là vây bắt NgÅ© Äá»™n Äạo.
“Xin há»i bằng hữu cùng cô nÆ°Æ¡ng từ đâu đến, và định Ä‘i đâu?â€.
Nữ lang cuối cùng quay đầu lại, xuyên qua nón tre liếc Cô Nguyệt Minh má»™t cái, rồi chuyển mục tiêu sang năm đại hán của Äại Hà Minh Ä‘ang tiến vá» phÃa hai ngÆ°á»i. Nà ng lạnh nhạt thốt: “Hắn và ta không có chút quan hệ gì cảâ€.
Nói xong nữ lang dắt ngựa sang chỗ khác đứng.
Cô Nguyệt Minh quay lại, bá»±c bá»™i nói: “Tại hạ nhìn giống NgÅ© Äá»™n Äạo lắm sao? ChÆ° vị đại ca đừng mất thì giá» vá»›i tại hạ được không?â€.
Năm đại hán táºp trung tinh thần dò xét Cô Nguyệt Minh, hẳn là muốn xem kỹ mặt y có hóa trang chăng, nên không lÆ°u ý việc nữ lang bá» Ä‘i. Nhìn má»™t hồi, trang hán dẫn đầu ôm quyá»n nói: “Công tá» không phải ngÆ°á»i chúng tôi muốn tìm. Tại hạ Giang Äức, phân Ä‘Ã hÆ°Æ¡ng chủ Äại Hà Minh, lỡ đắc tá»™i, xin công tá» bá» quaâ€.
Cô Nguyệt Minh thầm khen, bang há»™i lá»›n quả nhiên có phong cách riêng, chỉ má»™t hÆ°Æ¡ng chủ nhá» nhoi, cÅ©ng nói năng đủ lá»… khiến ngÆ°á»i nghe mát dạ. Tuy nhiên đối phÆ°Æ¡ng báo tÃnh danh chức vị, theo giang hồ quy củ, y cÅ©ng nên đáp lá»… cho biết lai lịch của mình, vấn Ä‘á» dÄ© nhiên là vì y Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm, ra dáng cao thủ, khiến đối phÆ°Æ¡ng không dám khinh thị.
Từ trÆ°á»›c đến nay Cô Nguyệt Minh Ä‘i lại má»™t mình, đến nói chuyện cÅ©ng không muốn nói thừa má»™t câu, là m thế nà o có thể tùy tiện bá»™c lá»™ lai lịch, nghÄ© thế y liá»n thong thả kéo áo choà ng sang má»™t bên, để lá»™ lệnh thông hà nh Ä‘ang treo nÆ¡i thắt lÆ°ng.
Cả năm đại hán đổ dồn mắt và o lệnh phù.
Má»—i lần quan chức từ kinh đô đến địa phÆ°Æ¡ng là m việc, lệnh phù và công văn Ä‘á»u không thể thiếu, để cho quan phủ địa phÆ°Æ¡ng nháºn biết lai lịch. Lệnh phù chia ra bốn cấp, cao nhất là Kim long phù, biểu thị trá»±c tiếp nháºn lệnh của Hoà ng thượng là m sứ giả đặc biệt của vua đến địa phÆ°Æ¡ng thi hà nh mệnh lệnh của vua. Dù là đại thần bản địa, nhìn thấy lệnh phù nà y cÅ©ng phải khom ngÆ°á»i thi lá»…, chẳng dám lÆ¡i là .
Ngay lúc nà y, Cô Nguyệt Minh cảm giác được nữ lang thần bà đang đứng bên kia cÅ©ng phóng tia nhìn vá» phÃa y, vá»™i nhìn sang thì đối phÆ°Æ¡ng vừa quay đầu Ä‘i, không chịu chạm mắt vá»›i y. Cô Nguyệt Minh chợt nghÄ©: “Nữ lang vốn không chú ý bất cứ ai, nay nhìn sang đây là thế nà o?â€.
Giang Äức lá»™ thần sắc chấn Ä‘á»™ng, ngẩng đầu nhìn Cô Nguyệt Minh.
Cô Nguyệt Minh buông tay cho trÆ°á»ng bà o rÅ© xuống che lại lệnh phù, Ä‘Æ°a mắt ra hiệu vá»›i Giang Äức, thị ý chá»› nên quảng bá Ä‘iểm nà y.
Giang Äức gáºt đầu chứng tỠđã hiểu rõ.
Có tiếng Ä‘á»™ng lá»›n, thuyá»n vừa cặp bến.
Cô Nguyệt Minh cùng ái mã đứng gần phÃa mÅ©i thuyá»n, im lặng chá» thuyá»n rá»i bến, có tiếng vó ngá»±a truyá»n lại, y không cần nhìn cÅ©ng biết nữ lang thần bà lạnh lùng kia Ä‘ang đến bên cạnh. Y không phải biết trÆ°á»›c, mà vì nữ lang né tránh Cô Nguyệt Minh nên từ vị trà đứng đầu tụt xuống đứng giữa. Má»™t bên thuyá»n đã chứa đầy hà ng hóa và khách, nữ lang Ä‘Ã nh theo lá»i ngÆ°á»i thu tiá»n Ä‘i sang phÃa còn chá»— trống, thẳng đến cạnh Cô Nguyệt Minh, đúng nhÆ° câu “ngõ hẹp đụng oan giaâ€.
Cái mÅ©i rất thÃnh của Cô Nguyệt Minh hÃt sâu má»™t hÆ¡i, mùi hÆ°Æ¡ng là nh mạnh của nữ lang xông và o mÅ©i, nhÆ° và o táºn ruá»™t gan, khiến Cô Nguyệt Minh có cảm giác khó hình dung được, bất giác y thầm than: “Ta là m sao thế nà y?â€.
Y từng gặp cô gái nà y chÆ°a? Chắc chắn là chÆ°a, vì trà nhá»› y rất tốt, ngÆ°á»i nà o y đã tiếp xúc Ä‘á»u để lại má»™t ấn tượng không bao giá» tan, huống chi là má»™t cô gái xuất chúng nhÆ° váºy.
Nữ lang chăm chú nhìn mặt sông, con hắc mã đứng má»™t bên cứ ngóc đầu sang phÃa con ngá»±a của Cô Nguyệt Minh mà hà nhá», nhÆ° Ä‘ang vui mừng, nhÆ°ng ngá»±a của y lại là m ngÆ¡ giống nhÆ° nữ lang, hai bên chủ và ngá»±a tạo nên hai thái cá»±c thú vị.
Cô Nguyệt Minh nhìn kỹ con hắc mã của nữ lang, khẽ lên tiếng há»i: “Con ngá»±a của cô nÆ°Æ¡ng có phải là giống Khất Äan ở phÆ°Æ¡ng Bắc?â€.
Nữ nhân lạnh lùng đáp: “Không mắc má»› gì đến ngÆ°Æ¡i. Còn tiếp tục múa mép, ta sẽ Ä‘áºp cho ngÆ°Æ¡i má»™t tráºn, đừng trách ta không cảnh cáo trÆ°á»›câ€.
Cô Nguyệt Minh chẳng những không giáºn, mà còn cảm thấy thÃch thú, y cÅ©ng Ä‘oán sẽ bị nói xóc, mà không dá»… gì cô gái chịu mở miệng, nên y cảm thấy vui vui.
Thuyá»n rá»i bến Ä‘i.
Äá»™t nhiên Cô Nguyệt Minh thấy tim Ä‘áºp mạnh, là trá»±c giác của má»™t kiếm thủ, song không liên quan gì đến nữ lang đứng cạnh, Ä‘ang còn suy nghÄ©, bá»—ng tiếng ná» bắn vang lên, má»™t mÅ©i tên từ mặt sông phÃa trÆ°á»›c lao thẳng đến trÆ°á»›c ngá»±c y.
Má»i việc xảy ra quá nhanh và quá bất ngá», Cô Nguyệt Minh vừa nhìn thấy thì mÅ©i tên chỉ cách ngá»±c không đầy bốn thÆ°á»›c, không còn kịp rút kiếm.
Nữ lang phản ứng mau lẹ, hô lên một tiếng, nhìn sang Cô Nguyệt Minh.
Thần sắc y không đổi, tay trái thu thà nh quả đấm, vung lên đỡ mũi tên.
“Keng!â€.
Không phải tay y đánh trúng mÅ©i tên, mà là cổ tay có bá»c sắt giấu trong tay áo, mÅ©i tên bị đánh báºt ngược ra rÆ¡i xuống sông.
Tiếng Ä‘á»™ng gây sá»± chú ý của những kẻ đứng gần, Ä‘á»u quay sang nhìn hai ngÆ°á»i bên nà y, chỉ thấy cả hai thần thái nhÆ° thÆ°á»ng nên không lÆ°u ý.
Cô Nguyệt Minh có cảm giác kẻ bắn tên ám toán lặn xuống đáy thuyá»n, sang bên kia rá»i Ä‘i, y biết dù có nhảy xuống sông cÅ©ng khó Ä‘uổi kịp, Ä‘Ã nh dẹp bỠý định.
Nữ lang ngưng thần, xuyên qua nón tre nhìn y.
Cô Nguyệt Minh nhìn sang nà ng, mỉm cÆ°á»i: “Cô nÆ°Æ¡ng có nháºn ra đầu tên tẩm chất kịch Ä‘á»™c chăng?â€.
Nữ lang quay sang hướng khác, không nhìn y nữa.
Cô Nguyệt Minh nhìn xuống nÆ°á»›c, thầm nghÄ© không nói cÅ©ng biết là tay thÃch khách đêm qua lại đến ám toán mình.
Tá»±u trung là ai muốn hạ sát y? ThÃch khách tinh thông Ä‘á»™c dược, có thể nà o liên quan đến vụ hai mÆ°Æ¡i bốn ngÆ°á»i trong Ä‘oà n tìm bảo váºt của Phu Mãnh bị trúng Ä‘á»™c mà chết chăng? Hay là thÃch khách nà y chÃnh là Phu Mãnh. NhÆ°ng Cô Nguyệt Minh mau chóng loại bá» giả thuyết nà y. Phu Mãnh tuyệt đối không có cách nà o biết y phụng mệnh xuống phÆ°Æ¡ng Nam. Nếu Phu Mãnh còn sống, thì hắn chỉ tìm cách ẩn cÆ° chứ không Ä‘i khắp nÆ¡i giết ngÆ°á»i.
Trong óc Cô Nguyệt Minh hiện ra cảnh lúc Phụng công công đặt Thất Phản kiếm trên bà n.
Phụng công công muốn y phụ trách nhiệm vụ nà y, chắc hẳn đã có dá»± mÆ°u trÆ°á»›c, rất có thể đã báo trÆ°á»›c cho Tiá»n Thế Thần hoặc Quý Nhiếp Äá», do đó hai kẻ nà y má»›i biết việc y xuống phÆ°Æ¡ng Nam. ThÃch khách đáng gá»m nà y chắc chắn có liên hệ vá»›i má»™t trong hai kẻ.
NghÄ© đến đây, tâm cÆ¡ rúng Ä‘á»™ng. Nếu y theo kế hoạch dá»± định ban đầu, đến thẳng Lạc DÆ°Æ¡ng, hà nh trình sẽ rÆ¡i và o dá»± tÃnh của kẻ địch, sẽ mất Æ°u thế chủ Ä‘á»™ng mà trở thà nh thế bị hại.
Có cách gì biến thế bị động thà nh chủ động chăng?
Thuyá»n Ä‘i cháºm lại, thì ra đã đến bá» bên kia.
o0o
Cô Nguyệt Minh thúc ngựa rong ruổi trên quan đạo, đi vỠhướng nam.
Lúc nãy vừa lên bá», nhìn nữ lang lên ngá»±a Ä‘i, Cô Nguyệt Minh nhÆ° bị thôi thúc rất muốn Ä‘uổi theo, y cố hết sức nén xuống ý niệm ngu xuẩn nà y, cà ng không hiểu có phải mình bá»—ng phát Ä‘iên hay chăng, tá»± dÆ°ng nảy sinh ý quyến luyến vá»›i má»™t nữ nhân không quen chỉ là bình thủy tÆ°Æ¡ng phùng. Y tá»± nháºn mình là má»™t kẻ vô tình, đối vá»›i ai cÅ©ng thế, tại sao bá»—ng dÆ°ng thay đổi? NghÄ© thì nghÄ© thế, nhÆ°ng trong lòng cứ bất an, nhÆ° mất má»™t thứ gì.
ThÃch khách kia nhất thá»i mất cÆ¡ há»™i đánh lén y, trừ phi hắn má»c cánh bay theo kịp. Ãm toán dÆ°á»›i nÆ°á»›c bất thà nh, đối phÆ°Æ¡ng tất phải lá»™i ngược trở lại bắc ngạn, rồi tìm cách qua sông Ä‘uổi theo y, lúc nà y y đã lên bá» phÃa nam, còn chỠđối phÆ°Æ¡ng má»™t hồi, không thấy ai cả nên y má»›i thúc ngá»±a Ä‘i mất.
Y sẽ Ä‘i qua Lạc DÆ°Æ¡ng nhÆ°ng không và o thà nh, mà đến vùng Äá»™ng Äình trÆ°á»›c, lại vòng qua Äá»™ng Äình Ä‘i vá» hÆ°á»›ng tây đến đầm Vân Má»™ng thuá»™c vùng TÆ°Æ¡ng Thủy. Y sẽ thăm dò cho rõ Vân Má»™ng Trạch là má»™t nÆ¡i nhÆ° thế nà o, rồi sau đó trở lại Lạc DÆ°Æ¡ng sau.
Nhiệm vụ kỳ nà y nhất quyết không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° Phụng công công nói, y ngá»i thấy mùi âm mÆ°u, Tiá»n Thế Thần và Quý Nhiếp Äá» Ä‘á»u là những kẻ đáng nghi ngá», bởi y bị phục kÃch đến hai lần.
Dám dây và o Cô Nguyệt Minh nà y là chán sống rồi, bất kể ngÆ°á»i ấy quyá»n thế cỡ nà o.
o0o
Ô Tá» HÆ° giáºt mình tỉnh giấc, ngồi dáºy giữa rừng sâu, thở gấp dữ dá»™i, toát mồ hôi lạnh toà n thân.
Khiếp quá.
Hắn vốn hiếm khi nà o nằm má»™ng, lần trÆ°á»›c gặp mỹ nhân đứng trên cá»— chiến xa đến nay, hắn vẫn chÆ°a biết rõ là má»™ng hay tháºt, nhÆ°ng đêm qua rõ rà ng là má»™t cÆ¡n ác má»™ng. Hắn thấy mình ở má»™t nÆ¡i cổ quái, ngÆ°á»i chết khắp nÆ¡i, Ä‘i đến đâu cÅ©ng thấy tá» thi, nam có nữ có, gồm cả tráng Ä‘inh phụ ấu. Ấn tượng sâu sắc nhất là tại má»™t căn nhà cả gia đình lá»›n nhá» hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i chết nằm chất đống. Xác chết không có thÆ°Æ¡ng tÃch gì rõ rà ng, xem ra nhÆ° bị bệnh mà chết chứ chẳng phải bị đồ sát, giống nhÆ° bị ôn dịch.
Từ khi bắt đầu sinh nhai là m NgÅ© Äá»™n Äạo, hắn chÆ°a từng bị thụ Ä‘á»™ng nhÆ° bây giá». Những tưởng có được dạ minh châu, váºn xui sẽ hết. Hắn Ä‘em lượng bạc sau cùng Ä‘i đánh bạc vá»›i lòng tin nà y. ChÆ°a bao giá» hắn thắng liá»n tay nhÆ° lần nà y, đến lúc thắng được năm trăm lượng bạc, má»›i dứt cÆ¡n máu mê mà tỉnh táo trở lại, trong lòng phát sinh má»™t ná»—i sợ run, chấn Ä‘á»™ng hồn phách.
Năm trăm lượng bạc đúng là kinh phà cho má»—i lần trá»™m báu, sá»± việc xảy ra khéo đến mức hắn không thể nà o cho là trùng hợp. Sá»± tháºt là từ lúc xảy chân rá»›t xuống dòng nÆ°á»›c xiết, đến khi nhặt được dạ minh châu, mÆ¡ hồ nhÆ° có má»™t Ä‘á»™ng lá»±c Ä‘ang thao túng váºn mệnh của hắn, hÆ¡i giống tình trạng bị quá»· mê theo nhÆ° truyá»n thuyết. Chẳng những hắn bị mê, mà cả đổ trÆ°á»ng cÅ©ng bị mê, đến ná»—i đối phÆ°Æ¡ng dùng thủ thuáºt nà o cÅ©ng không xong, để cho hắn thắng liên tiếp bảy ván.
“Trá»i ạ! Rốt cuá»™c là chuyện gì đây? Ngà i Ä‘ang chá»c tôi hay Ä‘ang giúp tôi? Phải là m sao đây?â€.
Hắn phảng phất tá»± biết câu trả lá»i. Hắn không có sá»± chá»n lá»±a nà o khác, phÆ°Æ¡ng pháp lúc trÆ°á»›c bây giá» không dùng được, dù trá»™m được bảo váºt, chẳng những không ai dám nháºn mua, mà còn có thể hại hắn.
Tất cả hy vá»ng của hắn, tÆ°Æ¡ng lai của hắn, toà n bá»™ ký thác nÆ¡i viên dạ minh châu cất trong mình.
o0o
Khâu Cá»u SÆ° đứng nÆ¡i mÅ©i thuyá»n, gió sông thổi áo hắn bay lồng lá»™ng, nhìn uy vÅ© nhÆ° thiên thần.
Nguyá»…n Tu Chân đến bên cạnh, lên tiếng: “Cá»u SÆ° nhÆ° có tâm sá»±?â€.
“Tôi Ä‘ang nghÄ© đến ba quẻ mà tiên sinh đã gieo, có phải có liên quan đến việc long đầu muốn nhÆ°á»ng chức?â€.
Nguyá»…n Tu Chân nhÃu mà y đáp: “Cá»u SÆ° hoà i nghi dụng tâm của long đầu chăng?â€.
Khâu Cá»u SÆ° lắc đầu nói: “Tôi không khi nà o hoà i nghi thà nh ý của long đầu. Từ lúc công tá» mất Ä‘i, long đầu thỉnh thoảng để lá»™ vẻ chán chÆ°á»ng, tôi hiểu rõ long đầu là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o, lá»i đã nói ra không bao giá» rút lại. Trong tình cảnh nà y, tôi phải bắt sống cho được NgÅ© Äá»™n Äạo để báo đáp ân tình long đầu dà nh cho bá»n ta, và hoà n thà nh tâm nguyện cuối cùng của long đầuâ€.
Nguyá»…n Tu Chân gáºt đầu: “Bây giá» bá»n ta chá»› nghÄ© chuyện gì khác, chỉ táºp trung tinh thần bắt sống NgÅ© Äá»™n Äạo, lần nà y hắn có cánh cÅ©ng khó bay. Váºy Cá»u SÆ° Ä‘i gặp Quý Nhiếp ÄỠđược chăng?â€.
Khâu Cá»u SÆ° ngỡ ngà ng há»i: “Chẳng phải đã nói rõ là tiên sinh sẽ thân hà nh bái phá»ng Quý Nhiếp Äá» hay sao?â€.
Nguyá»…n Tu Chân hứng gió sông hÃt sâu má»™t hÆ¡i rồi đáp: “Vì tôi có việc quan trá»ng hÆ¡n cần là mâ€.
Khâu Cá»u SÆ° ngạc nhiên há»i: “Còn có việc nà o quan trá»ng hÆ¡n việc bắt sống NgÅ© Äá»™n Äạo?
Nguyá»…n Tu Chân Ä‘iá»m nhiên đáp: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên là không, tôi cần đến đổ trÆ°á»ng ấy tại Bách Thúy trấn, há»i cho rõ bảy canh bạc kia thua nhÆ° thế nà oâ€.
Khâu Cá»u SÆ° nhÃu mà y: “Chẳng phải đã há»i rõ rà ng? Việc vặt nà y đâu cần tiên sinh thân hà nh tra xétâ€.
Nguyá»…n Tu Chân nghiêm túc đáp: “Bởi vì để ngÆ°á»i khác là m không xong, chỉ có tôi má»›i biết cần há»i cái gì, xem thá» có thể tìm ra manh mối vá» vụ quá»· hà o tá» Ä‘á»™ngâ€.
NhÆ° Khâu Cá»u SÆ° dÅ©ng mãnh không dá»… khiếp sợ, mà cÅ©ng cảm thấy rợn ngÆ°á»i. Nguyá»…n Tu Chân chẳng phải kẻ thÃch suy Ä‘oán lung tung, nghi thần nghi quá»·, gã tinh thông thiên văn địa lý, nếu gã xem trá»ng việc kỳ quái xảy ra tại đổ trÆ°á»ng, chắc chắn phải có mục Ä‘Ãch.
Nếu việc thắng lá»›n của NgÅ© Äá»™n Äạo quả có liên hệ quá»· thần, thì muốn bắt được hắn không dá»… nhÆ° dá»± tÃnh, mà kết quả chẳng ai liệu được.
o0o
Kinh thà nh, Lân Hoa Cư.
Hoa Má»™ng phu nhân má»i Ký Thiện và o phòng, ngồi xuống bà n, chá» nữ tỳ dâng trà lui ra xong, chỉ còn lại hai ngÆ°á»i. Ký Thiện vẫn cùng má»™t vẻ hòa hoãn, nhÆ°ng Hoa Má»™ng phu nhân thừa biết chỉ là kiểu tiếu lý tà ng Ä‘ao, nà ng cảm thấy rất bất an. Ký Thiện phen nà y đến để là m gì? Hay lại do Phụng công công phái đến?
Ký Thiện nâng chén trà uống cạn, không mà n trà nóng, thÆ° thả lên tiếng há»i: “Phu nhân đã truyá»n tin cho Nguyệt Minh chÆ°a?â€.
Hoa Má»™ng phu nhân ung dung đáp: “ThÆ°a chÆ°a! Xin công công thứ lá»—iâ€.
Ký Thiện không mấy lÆ°u tâm, há»i tiếp: “Có thể xin phu nhân cho biết nguyên do chăng?â€.
Hoa Má»™ng phu nhân so vai: “Khi chÆ°a có cách chứng thá»±c tin nà y, thiếp không thể truyá»n tin cho Nguyệt Minh, trừ phi công công thuyết phục được thiếpâ€.
Ký Thiện ngạc nhiên há»i: “Phu nhân đêm nay cá»› sao thay đổi, trở nên cứng rắn thế?â€.
Hoa Má»™ng phu nhân mỉm cÆ°á»i: “Sau khi công công Ä‘i vá», nô gia bá»—ng thức tỉnh ra mình có má»™t chá»— tá»±a rất vững, công công không có sá»± chá»n lá»±a nà o khác, nếu không sẽ không cần đối phó nô giaâ€.
Ký Thiện chẳng chút giáºn dữ, ung dung nói: “Chá»— tá»±a vững nà o mà đến Ký Thiện ta cÅ©ng phải nể ba phần?â€.
Hoa Mộng phu nhân nói tỉnh như không: “Nguyệt Minh được chăng?
Ký Thiện phá lên cÆ°á»i: “Cô Nguyệt Minh Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là chá»— tá»±a quá vững, chỉ cần Cô Nguyệt Minh còn có mặt thì Phụng công công cÅ©ng phải suy xét lại, có ai dám xem thÆ°á»ng sá»± trả thù của Cô Nguyệt Minh. Song ta có thể thẳng thừng nói cho phu nhân hay, ta không lo ngại chút nà o, vì ngay từ đầu ta không há» có ý nghÄ© hãm hại phu nhân, mà còn muốn táºn lá»±c bảo vệ phu nhân, vì chỉ qua phu nhân, ta má»›i có thể giúp Nguyệt Minh thắng được chuyến nà y, chỉ có thắng lợi hoà n toà n, thì Ký Thiện nà y má»›i bảo toà n tÃnh mệnh. Phu nhân nghÄ© lần nà y ta đến vì chuyện gì? Ta muốn báo cho phu nhân biết, thiên hạ đệ nhất dụng Ä‘á»™c cao thủ là ai, mà kẻ nà y cÅ©ng sinh sống ven vùng Lưỡng Hồâ€.
Hoa Mộng phu nhân nghe đến lạnh gáy.
Ký Thiện để ý quan sát phản ứng của nà ng, thân tình há»i: “Phu nhân còn muốn biết nhiệm vụ kỳ nà y của Nguyệt Minh chăng?â€.
Hoa Má»™ng phu nhân tháºt không biết đáp sao, chỉ biết mình đã đánh giá thấp Ký Thiện, cứ tưởng gã chỉ là má»™t tay chân trung thà nh của Phụng công công, sá»± tháºt không phải váºy, mà chÃnh nà ng Ä‘ang bị gã kéo và o vòng tranh đấu quyá»n lá»±c ác liệt của triá»u đình.
Ký Thiện thở ra má»™t hÆ¡i: “Lần trÆ°á»›c trÆ°á»›c khi đến thăm phu nhân, ta chÆ°a thể xác định được nhiệm vụ của Nguyệt Minh có phải nhÆ° ta Ä‘oán chăng. Ta rất cảm Æ¡n phu nhân đã giúp ta chứng thá»±c dá»± Ä‘oán là đúngâ€.
Hoa Má»™ng phu nhân cả sợ há»i: “Công công không phải phụng mệnh Phụng công công đến gặp nô gia sao?â€.
Hai mắt Ký Thiện lấp lánh, gã thong thả đáp: “Phu nhân quả là huệ chất lan tâm, biết hiểu ý ngÆ°á»i, chẳng trách Nguyệt Minh thÃch tìm phu nhân để thố lá»™ tâm sá»±â€.
Hoa Má»™ng phu nhân lòng dạ rối bá»i, há»i lại: “Tại sao lão gia muốn phản Phụng công công?â€.
Ký Thiện hạ nhá» giá»ng đáp: “Bởi vì ta cần giữ mạng sống của mình. Giữa Hoà ng thượng và Phụng công công, ta phải có sá»± chá»n lá»±a, bây giá» phu nhân hẳn thấu hiểu sá»± chá»n lá»±a của taâ€.
Hoa Mộng phu nhân hiểu ra.
“Bây giá» phu nhân nên hiểu rõ rồi, lợi Ãch của phu nhân, Nguyệt Minh và Ký Thiện nà y đã hợp thà nh má»™t, nếu Nguyệt Minh thất bại trong nhiệm vụ kỳ nà y, Ký Thiện ta sẽ chết thảm, phu nhân sẽ lãnh đại há»a, Hoà ng thượng sẽ mất cÆ¡ há»™i duy nhất Ä‘oạt lại quyá»n lá»±c từ tay Phụng công côngâ€.
Hoa Má»™ng phu nhân lắc đầu: “Thiếp không hiểu, nhiệm vụ của Nguyệt Minh tại sao có ảnh hưởng lá»›n đến thế?â€.
“Sẽ có ngà y phu nhân hiểu hết những chi tiết bên trong, bây giá» chÆ°a đúng lúc. Phu nhân lúc nà y nên tin và hợp tác vá»›i ta, cùng Ä‘Æ°a tin tức chÃnh xác nhất cho Nguyệt Minh, bằng không vá»›i khả năng của y trong tình trạng không rõ việc, e khó có thể sống sót trở vá»â€.
Hoa Má»™ng phu nhân thở gấp hÆ¡n, má»™t lúc sau má»›i trở lại bình thÆ°á»ng, rồi há»i: “Công công muốn nô gia phải là m nhÆ° thế nà o?â€.
- o O o -
Tà i sản của Minh Huệ
03-11-2011, 04:34 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Vân Mộng Thà nh Chi Mê
Tác giả: Huỳnh Dị
-----oo0oo-----
Hồi 8: Mệnh Váºn Chi Võng
Dịch giả: Trúc Äà o
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Ô Tá» HÆ° đầu Ä‘á»™i lồng tre, vai Ä‘eo bá»c to, bÆ°á»›c chân vững và ng Ä‘i trên quan đạo vá» phÃa Lạc DÆ°Æ¡ng, chẳng chút e ngại ánh mắt của ngÆ°á»i qua lại, thỉnh thoảng còn lên tiếng chà o há»i.
Hắn có lý do không sợ, lúc nà y dù có gặp ngÆ°á»i Ä‘ang cố công tìm hắn, cÅ©ng không ai nháºn ra. Sở dÄ© hắn trở thà nh má»™t đại đạo vô ảnh vô hình, là do hắn có má»™t sở trÆ°á»ng không ai bì được, ấy là hắn đóng vai gì cÅ©ng không có má»™t chút sÆ¡ hở, vì hắn đã từng là m qua nghỠđó. Nói đúng ra, hắn không cần giả dạng, chỉ cần biến mình trở lại tay thợ năm xÆ°a là đủ, nhÆ° là thợ sắt, thợ má»™c, mã phu, lái buôn ngá»c thạch, thầy xoa bóp nắn xÆ°Æ¡ng, hoặc là đầu bếp, ngÆ° phu, nông phu, thợ hà ng thịt, giang hồ thuáºt sÄ©. Bởi thế hắn có thể dá»… dà ng che giấu thân pháºn, chÆ°a bao giá» bị ngÆ°á»i nháºn diện. Có nghá» nà o hắn chÆ°a thá» qua? Hắn tùy cÆ¡ hóa thân, bám theo mục tiêu Ä‘iá»u tra kỹ lưỡng, sau đó má»›i ra tay Ä‘oạt báu.
Không may hắn có má»™t nhược Ä‘iểm lá»›n nhất, ấy là hắn chỉ thÃch trở lại bản sắc tháºt của chÃnh mình. Có ngân lượng trong tay, hắn sẽ trở lại chân diện mục, nhÆ° váºy má»›i táºn tình hưởng thụ cuá»™c sống, cảm giác mình còn sống trên Ä‘á»i. ChÃnh Ä‘iểm đó đã gây thất bại lần nà y.
Bây giá» hắn Ä‘ang giả dạng má»™t tay bắt rắn lấy máºt bán, trong lồng tre chứa hÆ¡n mÆ°á»i con rắn Ä‘á»™c đã bị hắn bẻ nanh, Ä‘á»u do chÃnh tay hắn bắt được dá»c Ä‘Æ°á»ng. Bất kỳ ai xem hắn là nh nghá» cho tay và o lồng bắt rắn Ä‘á»™c giết lấy máºt, không ngÆ°á»i nà o có thể liên tưởng hắn vá»›i NgÅ© Äá»™n Äạo. Lại thêm hắn nói rặt khẩu âm vùng Vân Quý, sau khi dịch dung thấy rõ da Ä‘en đúa vì sạm nắng, lÆ°ng gù, mắt ná»a nhắm ná»a mở, toà n thân bốc mùi thuốc rắn, đến chÃnh hắn soi bóng dÆ°á»›i nÆ°á»›c cÅ©ng khó nháºn ra bản thân.
Chỉ cần hắn lẻn được và o trong thà nh Lạc DÆ°Æ¡ng, hắn sẽ có cách. Tuy nhiên là m thế nà o tiếp xúc Tiá»n Thế Thần? Äiểm nà y thì không dá»… dà ng, nhÆ°ng hắn tá»± tin có thể là m được.
Ngà y mai và o lúc hoà ng hôn chắc tá»›i thà nh Lạc DÆ°Æ¡ng, “mệnh váºn†sẽ đặc biệt chiếu cố hắn, hay ngoảnh mặt là m khó hắn?
o0o
Lạc DÆ°Æ¡ng Thà nh. Bố chÃnh sứ ti phủ.
Quý Nhiếp Äá» ngồi ghế chủ, chuyên chú Ä‘á»c truyá»n thÆ° của Phụng công công.
Tiá»n Thế Thần ngồi cạnh, vị đại thần địa phÆ°Æ¡ng có ảnh hưởng lá»›n nhất ở phÆ°Æ¡ng Nam nà y, niên ká»· xấp xỉ Quý Nhiếp Äá», mÆ°á»i ngà y trÆ°á»›c vừa qua sinh nháºt bốn mÆ°Æ¡i ba tuổi. Vóc ngÆ°á»i gã không cao, nhÆ°ng cho ngÆ°á»i xem cảm giác tráng kiện linh hoạt, cổ và vai hà m chứa sức mạnh, nếu đôi tay lá»›n thô của gã cầm trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng, hẳn có uy thế không ai đỡ ná»—i.
Diện mạo Tiá»n Thế Thần khá kỳ lạ, mắt dà i mà nhá», khiến ngÆ°á»i nghÄ© đến mÅ©i dao bén nhá»n, tròng mắt chiếu sáng nhÆ° có vẻ thâm trầm. Khuôn mặt rá»™ng, cằm bạnh, nhÆ°ng khác hẳn Quý Nhiếp Äá», gã biểu lá»™ tình cảm, có thể cÆ°á»i vui đón khách, nhÆ°ng bất thần cÅ©ng có thể biến ra sát khà đằng đằng.
Lúc nà y Tiá»n Thế Thần Ä‘ang mÃm chặt cặp môi dầy, tá» vẻ không phục, nhÆ° má»™t đứa trẻ hÆ° Ä‘ang vùng vằng.
Quý Nhiếp ÄỠđể thÆ° trên bà n, nhắm mắt dưỡng thần, y vừa đến Lạc DÆ°Æ¡ng, Tiá»n Thế Thần láºp tức Ä‘Æ°a truyá»n thÆ° của Phụng công công cho y Ä‘á»c.
Tiá»n Thế Thần bá»±c tức nói: “Quý đại nhân nói thá» xem! Äại công công phái ngÆ°á»i tá»›i đây nhÆ° vầy, chẳng phải cho rằng bá»n ta không có khả năng giải quyết việc nà y là gì?â€.
Quý Nhiếp Äá» vẫn nhắm hai mắt, dá»±a ra lÆ°ng ghế, thÆ° thả nói: “Ta biết Cô Nguyệt Minh, má»™t kẻ đáng sợ nhất mà ta bình sinh đã gặp, không những y là má»™t kiếm thủ siêu cấp, mà còn là má»™t kẻ không sợ chết. Y là vÅ© khà đáng sợ nhất của đại công công, sở trÆ°á»ng của y là bản lãnh truy tầm và điá»u tra, vá» mặt nà y ta tin rằng y có khả năng thiên phúâ€.
Tiá»n Thế Thần nhÃu mà y: “Quý đại nhân không nghÄ© nếu để cho y thà nh công bắt được Tiết Äình Hao, thì công lao của bá»n ta bị y lãnh trá»n hết sao? Dù không tÃnh công, Ãt nhất cÅ©ng sẽ cho thấy bá»n ta bất lá»±câ€.
Quý Nhiếp Äá» mở mắt chăm chú nhìn Tiá»n Thế Thần, trÆ¡ nhÆ° gá»— đá: “Công lao ai lá»›n hÆ¡n, ta không tÃnh. Ta chỉ quan tâm là là m thế nà o tìm được Sở hạp. Äại công công phái Cô Nguyệt Minh đến đây, là để tăng cÆ°á»ng thá»±c lá»±c của bá»n ta. Cô Nguyệt Minh đến Lạc DÆ°Æ¡ng không phải để đối đầu, mà để trợ giúp bá»n ta. Trong má»™t số tình huống, có nhiá»u ngÆ°á»i chÆ°a chắc hữu dụng, nếu không bá»n ta đã bắt được Tiết Äình Hao từ lâu. Song Thế Thần nên nhá»› kỹ, Cô Nguyệt Minh không phải đến đây là m thủ hạ của bá»n ta, vì cả đại công công cÅ©ng không thể khống chế cách hà nh sá»± Ä‘á»™c lai Ä‘á»™c vãng của Cô Nguyệt Minhâ€.
Tiá»n Thế Thần bị Quý Nhiếp Äá» nói má»™t hÆ¡i, Ä‘Ã nh im lặng không dám phản đối.
Ãnh mắt Quý Nhiếp Äá» ngÆ°ng tụ, phát ra tinh quang, thong thả thốt từng chữ: “Có lẽ Thế Thần vẫn chÆ°a tá»± giác mình Ä‘ang Ä‘i trên má»™t con Ä‘Æ°á»ng rất nguy hiểm, đó là hoà i nghi dụng tâm của đại công công, năm chục năm qua, tất cả những ai hoà i nghi đại công công Ä‘á»u không má»™t ngÆ°á»i có kết thúc tốt đẹpâ€.
Tiá»n Thế Thần cúi đầu, sợ hãi nói: “Thế Thần nà y tuyệt đối không có ý niệm đó, thỉnh Quý đại nhân giữ kÃn giùm, hạ thần xin táºn tâm táºn lá»±c là m việc của đại công công giao phóâ€.
Quý Nhiếp Äá» lại nhắm mắt.
Lúc nà y ngÆ°á»i hầu và o báo có Khâu Cá»u SÆ° cầu kiến Quý đại nhân.
Quý Nhiếp Äá» mở hai mắt, trong mắt chứa đầy sát cÆ¡, y lên tiếng: “Thế Thần không cần tránh Ä‘i. Má»i há» Khâu và o đâyâ€.
o0o
Quý Nhiếp Äá» xem xong thÆ° của Hoà ng Phủ Thiên Hùng gá»i, tiện tay Ä‘Æ°a qua cho Tiá»n Thế Thần để gã xem qua, rồi nhìn Khâu Cá»u SÆ° Ä‘ang ngồi phÃa bên kia bà n và nói: “Lần trÆ°á»›c ta gặp Hoà ng Phủ bang chủ, đã cảm thấy thần sắc bang chủ khác thÆ°á»ng, thì ra xảy ra chuyện bất hạnh nhÆ° váºy, Cá»u SÆ° an tâm! Bá»n ta sẽ táºn lá»±c phối hợp quý bang, lần nà y NgÅ© Äá»™n Äạo dù có cánh cÅ©ng khó thoátâ€.
Tiá»n Thế Thần ném thÆ° xuống bà n, cả giáºn nói: “Hắn dám đụng đến Tiá»n má»—, quả là chán sống rồiâ€.
Khâu Cá»u SÆ° vá»™i vã cảm tạ, lại nói: “Theo dá»± Ä‘oán của bá»n tôi, mục tiêu thuáºn tiện nhất của NgÅ© Äá»™n Äạo là ‘Thiên Nữ Ngá»c Kiếm’, tÆ°Æ¡ng truyá»n trấn gia chi bảo của Tiá»n đại nhân, cÅ©ng theo thói quen của NgÅ© Äá»™n Äạo, hắn là má»™t kẻ thông minh nhÆ°ng dại dá»™t thÃch là m chuyện khó khăn, không thể nà o không mê thÃch Thiên Nữ Ngá»c Kiếm, còn những bảo váºt khác hắn không thèm ghé mắtâ€.
Quý Nhiếp Äá» nhìn nhÆ° dò xét Khâu Cá»u SÆ°: “Cá»u SÆ° nắm vững tÃnh cách NgÅ© Äá»™n Äạo, miêu tả khá sinh Ä‘á»™ng, thuyết phục được cả Quý má»—, NgÅ© Äá»™n Äạo rất có thể đến tìm Thế Thần. Song ta có má»™t chuyện vẫn nghÄ© chÆ°a thông, là dù hắn trá»™m được Ngá»c Kiếm, rồi là m thế nà o bán ra? Ai cÅ©ng biết đó là bảo váºt của Thế Thần?â€.
Khâu Cá»u SÆ° từ tốn đáp: “Hắn có thể thân hà nh đến đòi tiá»n Tiá»n đại nhânâ€.
Tiá»n Thế Thần lắc đầu: “Äiá»u nà y không thể xảy ra được, dù hắn có ba đầu sáu tay, mà bá»n ta chuẩn bị chá» sẵn, hắn dám đến thì kể nhÆ° tá»± đâm đầu và o lÆ°á»›iâ€.
Quý Nhiếp Äá» thốt: “Do đó bá»n ta tuyệt đối không thể để cho hắn cảnh giác rằng bá»n ta Ä‘ang bà y tráºn chá» hắn và o, nhÆ° váºy chỉ là m hắn sợ trốn mấtâ€.
Khâu Cá»u SÆ° thầm nghÄ©, so sánh ra thì bất luáºn tà i trà kiến thức, Quý Nhiếp Äá» Ä‘á»u vượt xa Tiá»n Thế Thần, đáng sợ nhất là y hỉ ná»™ vô hình, không giống nhÆ° Tiá»n Thế Thần bao nhiêu tình cảm hiện lên mặt hết. Khâu Cá»u SÆ° nói: “Thủ Ä‘oạn hay nhất của NgÅ© Äá»™n Äạo là độn thuáºt. Do đó má»—i lần hắn trá»™m báu xong, khổ chủ má»›i giáºt mình nháºn ra bản thân đã thà nh mục tiêu của hắn. Qua đây có thể thấy hắn có má»™t bản lãnh che giấu lai lịch, qua mắt má»i ngÆ°á»i. Bất kể khổ chủ cất bảo váºt kỹ đến đâu, hắn cÅ©ng có cách tìm đượcâ€.
Quý Nhiếp Äá» gáºt đầu: “Quý bang quả tháºt đã Ä‘iá»u tra NgÅ© Äá»™n Äạo rất kỹâ€.
Tiá»n Thế Thần ra vẻ không quan tâm, gã nói: “Ngón nghá» của NgÅ© Äá»™n Äạo, là m sao ra tay trong ti phủ được? Chỉ ná»™i đám chó canh phủ tổng cá»™ng mÆ°á»i hai con, bảo đảm hắn chỉ vô chứ không có Ä‘Æ°á»ng raâ€.
Khâu Cá»u SÆ° thốt: “Nghe má»™t số khổ chủ kể lại, há» Ä‘á»u có nuôi chó dữ, nhÆ°ng trong khoảng thá»i gian NgÅ© Äá»™n Äạo trá»™m báu, chẳng có con nà o lên tiếng, nhÆ° là chúng không biếtâ€.
Tiá»n Thế Thần tá»± tin: “Äể ta kể cho Quý đại nhân và Cá»u SÆ° biết má»™t bà máºt, ngá»c kiếm của ta có bản tháºt và giả, bình thÆ°á»ng treo ở chủ Ä‘Æ°á»ng là bản mô phá»ng do ta tìm thợ khéo tay chế ra, gặp lúc có lá»… lá»›n thì má»›i Ä‘em váºt tháºt ra. Do đó nếu NgÅ© Äá»™n Äạo dám đến trá»™m báu, rất có thể bị nhầm đồ giả. NhÆ°ng dù là đồ giả, Ãt nhất cÅ©ng đáng và i trăm lượng và ng, do đó ta đặc biệt gắn cÆ¡ quan trong giá để ngá»c kiếm, chỉ cần kiếm rá»i khá»i giá, láºp tức chuông báo Ä‘á»™ng kêu lá»›n, có thể khiến NgÅ© Äá»™n Äạo không kịp trốnâ€.
Quý Nhiếp Äá» và Khâu Cá»u SÆ° cùng khen Ä‘á»™c đáo.
Tiá»n Thế Thần dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng đắc ý: “Bá»n ta không cần là m gì cả, ti phủ cứ ra và o bình thÆ°á»ng, thà nh Lạc DÆ°Æ¡ng cÅ©ng chẳng cần tăng cÆ°á»ng canh gác hay tuần tra, NgÅ© Äá»™n Äạo không đến thì thôi, há»… đến thì nhất định rÆ¡i và o thiên la địa võng của bá»n taâ€.
Khâu Cá»u SÆ° hân hoan: “Nếu NgÅ© Äá»™n Äạo đến Ä‘oạt báu nhÆ° bá»n ta dá»± liệu, thì đây là lần đầu từ lúc hắn xuất đạo bị ngÆ°á»i biết trÆ°á»›c hà nh Ä‘á»™ng của hắnâ€.
NgÆ°ng má»™t chút hắn nói tiếp: “Tuy nhiên để tránh sÆ¡ sót, bá»n tôi có má»™t loại phấn tên là ‘thần bộ’, chỉ cần hòa tan trong nÆ°á»›c, thoa lên cả hai thanh ngá»c kiếm giả và tháºt, mùi nhÆ° có nhÆ° không, có thể để đến và i tháng không phai, nhÆ°ng ngÆ°á»i nà o tiếp xúc vá»›i phấn nà y sẽ bị dÃnh mùi, lúc ấy trừ phi NgÅ© Äá»™n Äạo biết cả ngÅ© hà nh Ä‘á»™n thuáºt, bằng không sẽ giống nhÆ° cá trong lÆ°á»›i, chỉ nhá» chó săn đánh hÆ¡i là có thể tìm ra hắnâ€.
Quý Nhiếp Äá» và Tiá»n Thế Thần cùng lúc thay đổi nét mặt, kế nà y quả là không chá»— sÆ¡ hở, chẳng sợ NgÅ© Äá»™n Äạo không mắc bẫy.
Quý Nhiếp Äá» há»i: “Kế nà y ai nghÄ© ra?â€.
Khâu Cá»u SÆ° đáp: “Äây là thủ pháp bổn bang quen dùng để theo dấu kẻ địchâ€.
Sá»± tháºt thì đây là diệu kế mà Nguyá»…n Tu Chân nghÄ© ra để đối phó NgÅ© Äá»™n Äạo, nhÆ°ng Khâu Cá»u SÆ° không muốn Quý Nhiếp Äá» sinh lòng úy kỵ Nguyá»…n Tu Chân, nên má»›i nói sÆ¡ qua mà thôi.
Tiá»n Thế Thần trầm ngâm: “NgÅ© Äá»™n Äạo có cảnh giác là quý bang đã biết lai lịch của hắn chÆ°a?â€.
Khâu Cá»u SÆ° nghÄ© đến những lá»i phân tÃch của Nguyá»…n Tu Chân vá» NgÅ© Äá»™n Äạo, liá»n đáp: “NgÅ© Äá»™n Äạo tinh thông nhiá»u ngón nghá» giang hồ, bản thân hắn chắc chắn là má»™t kẻ thông minh tuyệt đỉnh, hắn chắc chắn biết đã kết thâm thù vá»›i Äại Hà Minh, vá»›i nhân lá»±c của chúng tôi rất dá»… dà ng dò được chân tÆ°á»›ng của hắn, do đó hắn phải biết tình cảnh của hắn thế nà oâ€.
Tiá»n Thế Thần hoà i nghi: “Váºy mà hắn vẫn dám đến sao? Nguy hiểm nhiá»u quáâ€.
Quý Nhiếp Äá» cả quyết: “Chỉ cần có phân ná»a cÆ¡ há»™i, bá»n ta cÅ©ng phải xem nhÆ° hắn nhất định sẽ đến, đây có thể là cÆ¡ há»™i duy nhất để bắt được NgÅ© Äá»™n Äạo. Chuyện của Hoà ng Phủ bang chủ cÅ©ng quan trá»ng không kém chuyện của bá»n ta, tuyệt đối không thể lÆ¡ là â€.
Khâu Cá»u SÆ° thầm thở dà i, phen nà y mang nợ há» Quý là chắc rồi, nhÆ°ng không là m váºy thì có mà bắt sống NgÅ© Äá»™n Äạo. Vá»›i tÃnh cách của chÃnh hắn, sau nà y dù Quý Nhiếp Äá» có trở thà nh kẻ địch, thì ân nà y vẫn phải trả. Hắn vá»™i thốt: “Ân tình của Quý đại nhân và Tiá»n đại nhân, tệ bang trên dÆ°á»›i Ä‘á»u không bao giá» quên đượcâ€.
Tiá»n Thế Thần nói: “Cá»u SÆ° có chá»— nghÄ© chân tại Lạc DÆ°Æ¡ng chÆ°a? Nếu không ngại, ta có thể dà nh má»™t viện riêng trong phủ cho Cá»u SÆ° nghÄ© ngÆ¡i, bảo đảm ra và o tiện lợi, mà ta cÅ©ng trá»n tình chủ nhà â€.
Khâu Cá»u SÆ° vá»™i từ chối khéo, ba ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng lượng kỹ lại các chi tiết cần phối hợp, sau đó Khâu Cá»u SÆ° cáo từ ra vá». Äối vá»›i há», NgÅ© Äá»™n Äạo lá»t lÆ°á»›i chỉ là vấn Ä‘á» sá»›m muá»™n mà thôi, không ai nghÄ© sá»± tình sẽ nảy thêm nhiá»u thứ khác, hoà n toà n vượt ngoà i dá»± liệu của há».
o0o
Vô Song Nữ ngÆ°á»›c nhìn bầu trá»i đầy sao, trong lòng cảm thấy má» mịt.
Hắc nhi Ä‘ang thong thả ăn cá» bên bá» sông nhá», nó là quà sinh nháºt năm nà ng mÆ°á»i sáu tuổi của An thúc tặng, tình cảm An thúc dà nh cho nà ng nhÆ° cha thÆ°Æ¡ng con, nhÆ°ng An thúc không thể thay thế vị trị của thân phụ trong tim nà ng.
Sáng nay ngÆ°á»i mà nà ng gặp lúc qua sông rất có thể là ngÆ°á»i của quan phủ, nếu không Äại Hà Minh thủ hạ đã không trở nên cung kÃnh khi nhìn thấy váºt bên trong trÆ°á»ng bà o của ngÆ°á»i ấy. Chỉ nhìn thần thái không bấn loạn của ngÆ°á»i ấy lúc đỡ tên, phản ứng mau lẹ bình tÄ©nh, đủ biết y là má»™t hảo thủ báºc nhất. Mà kẻ ám toán cÅ©ng không thể xem thÆ°á»ng, nà ng chÆ°a bao giá» thấy thân thủ nhÆ° thế.
Bất giác hiện lên trong trà Vô Song Nữ hình há»a thanh niên bị Hoà ng Phủ Thiên Hùng treo giải thưởng hai trăm lượng và ng. Cô biết chắc mình chÆ°a từng gặp hắn, thì tại sao hắn lại gợi cho nà ng má»™t cảm giác gì đó rất khó hình dung? Cảm giác nhÆ° đã từng quen biết.
Thôi! Không nghÄ© lá»™n xá»™n nữa. Nguyện vá»ng duy nhất của nà ng là đến Vân Má»™ng Trạch, tìm được cữu phụ. Dù sá»± tháºt thế nà o, nà ng cÅ©ng thá» phải truy cho rõ, nà ng nhất định không tin cha mình là hạng ngÆ°á»i nhÆ° thế.
o0o
Ô TỠHư ngồi trên đỉnh núi, ngắm xa xa cảnh đèn sáng huy hoà ng trong thà nh Lạc Dương. Thà nh trì nà y sẽ là khởi điểm mới của hắn, hay là kết thúc, hắn không dám chắc.
Äối vá»›i Äại Hà Minh, hắn úy kỵ nhất không phải Hoà ng Phủ Thiên Hùng, mà là hai ngÆ°á»i dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Nguyá»…n Tu Chân và Khâu Cá»u SÆ°. Nếu Nguyá»…n Tu Chân đúng là tay cÆ¡ trÃ, sẽ Ä‘oán được hắn cần là m má»™t chuyến buôn bán má»›i có đủ tiá»n ẩn náu má»™t thá»i gian. Trong tình cảnh của hắn, không có mục tiêu nà o hÆ¡n Thiên Nữ Ngá»c Kiếm của Tiá»n Thế Thần. Trong tình thế đó, Äại Hà Minh sẽ đến Lạc DÆ°Æ¡ng giăng bẫy, chỉ cần hắn lá»™ hà nh tung, nhất định là không chá»— nà o trốn được, vì tháºt sá»± hắn hoà n toà n không biết ngÅ© hà nh Ä‘á»™n pháp.
Nếu có sá»± chá»n lá»±a, hắn sẽ không khi nà o và o thà nh Lạc DÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng tất cả má»i hy vá»ng của hắn Ä‘á»u ký thác nÆ¡i viên dạ minh châu.
Mấy năm gần đây thế lá»±c Äại Hà Minh bà nh trÆ°á»›ng, đã khiến triá»u đình úy kỵ, còn Tiá»n Thế Thần là má»™t đại thần tại địa phÆ°Æ¡ng, hẳn cÅ©ng nghi ngá» bang há»™i nà y, sẽ không bắt tay hợp tác cùng Äại Hà Minh.
Ngà y mai hắn sẽ là kẻ đầu tiên bÆ°á»›c và o thà nh Lạc DÆ°Æ¡ng, hắn sẽ quên Ä‘i chÃnh mình, hoà n toà n hòa mình và o cuá»™c sống của ngÆ°á»i thợ bắt rắn bán máºt. Còn chiếc bá»c lá»›n chứa đủ các dụng cụ thì đã giấu trong rừng phÃa ngoà i thà nh, để chá» lúc cần sẽ dùng.
NghÄ© đến đây, máu huyết hắn sôi lên. Hắn thÃch cảm giác kÃch thÃch nhÆ° thế, nhÆ° váºy cuá»™c sống má»›i có mà u sắc.
o0o
Cô Nguyệt Minh phi thân xuống ngá»±a, bÆ°á»›c đến bãi cá» bên giòng sông nhá», mùi hÆ°Æ¡ng quen thuá»™c xông và o mÅ©i, trong đầu y lại hiện lên bóng dáng nữ lang kia.
Nà ng có vẻ rất kiên cÆ°á»ng Ä‘á»™c láºp, phong tÆ° uyển Æ°á»›c, toà n thân đầy nét thần bÃ, nhÆ° có má»™t bà máºt không thể nói cho ai biết, khiến nà ng xa lánh má»i ngÆ°á»i. Tuy nhiên đó không phải nguyên do hấp dẫn Cô Nguyệt Minh, váºy thì cái gì hấp dẫn y? Y không trả lá»i được.
Nữ lang má»›i rá»i Ä‘i cách đây Ä‘á»™ ná»a giá», nhÆ°ng Cô Nguyệt Minh biết muốn Ä‘uổi theo nà ng không dá»…, vì ngá»±a của nà ng là giống quý, không thua ngá»±a của y.
Rất nhiá»u ngÆ°á»i cho rằng Cô Nguyệt Minh là má»™t kẻ vô tình, nhÆ°ng y tá»± biết mình, tháºt ra y là má»™t ngÆ°á»i có nhiá»u tình cảm, nếu không sẽ chẳng cảm thấy trách nhiệm nặng ná» của cuá»™c sống, cảm thấy con Ä‘Æ°á»ng nà y tháºt khó Ä‘i. Là m ngÆ°á»i rất khổ, nhÆ°ng ná»—i khổ lá»›n nhất, là y không hiểu được tại sao mình phải Ä‘au khổ nhÆ° thế. Y không có lý do gì phải cảm thấy nhÆ° váºy. NhÆ°ng khi trên Ä‘á»i không có sá»± việc gì khiến mình hứng thú, là m sao vui ná»—i?
Nữ lang đã đi đâu?
Lúc rá»i bến sông, nữ lang lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i vá» hÆ°á»›ng ThÆ°á»ng Äức, theo phÃa tây Äại Giang, nhÆ°ng chỉ là kế nghi binh, nà ng lại vòng lại Äá»™ng Äình Hồ. Nếu y không tốn ná»a giỠở bên sông chá» thÃch khách kia, để xem đối phÆ°Æ¡ng có ngu xuẩn đến Ä‘á»™ theo y sang sông chăng, thì nữ lang chẳng thể nà o Ä‘i trÆ°á»›c y.
Hà nh tung tránh né của nữ lang, là m Cô Nguyệt Minh cà ng tin rằng nà ng có việc không thể cho ai biết. Nà ng phải giấu ai? Rất có thể là chÃnh y. Nà ng nhìn phản ứng của thủ hạ Äại Hà Minh lúc ở bến thuyá»n bên kia sông, hẳn đã Ä‘oán y là ngÆ°á»i thuá»™c quan phủ.
Từ sâu trong ná»™i tâm Cô Nguyệt Minh dâng lên má»™t sá»± run sợ. Nếu mục Ä‘Ãch cuối cùng của nữ lang là Vân Má»™ng Trạch, và bà máºt của nà ng có liên hệ đến Sở hạp, thì đó giống nhÆ° má»™t định mệnh không tránh khá»i, đã chủ định há» gặp gỡ bên sông, cái võng mệnh váºn kéo há» và o cùng má»™t chá»—.
Cô Nguyệt Minh không nghÄ© mình đã Ä‘em lòng yêu nữ lang kia, không phải chuyện đó, nhÆ°ng nà ng quả tháºt đánh Ä‘á»™ng tình tá»± của y. Y có phải từng quen biết nữ lang chăng? Nà ng đã từng nói vá»›i y câu gì? Äiá»u nà y không thể xảy ra được.
Con ngá»±a Khôi Tiá»…n đến bên Cô Nguyệt Minh, y nhảy lên ngá»±a, phục xuống ghé bên tai ngá»±a nói nhá»: “Ta và ngÆ°Æ¡i Ä‘uổi theo má»™t ngÆ°á»iâ€.
Hú một tiếng, y thúc ngựa đi.
o0o
Tiá»n Thế Thần tiến và o hoa viên ở vÆ°á»n phÃa đông, đến trÆ°á»›c má»™t thạch thất, so vá»›i những chá»— khác trong ti phủ, đây là má»™t không gian riêng biệt, nhÆ° đứng riêng khá»i trần thế, tÄ©nh lặng mà cô tịch.
Thạch thất khác xa vá»›i các khu phòng hoa lệ khác trong phủ, có vẻ giống nhÆ° má»™t căn nhà dân miá»n núi để nguyên mà đưa và o trong phủ, tÆ°á»ng xám ngói xanh, tầm thÆ°á»ng không xa hoa, nhÆ°ng lại hòa nháºp trong lâm viên, khiến ngÆ°á»i có cảm giác quên Ä‘i cảnh phà m.
“Và o Ä‘i!â€.
Giá»ng nói bình hòa đôn háºu, hà m lá»±c khiến ngÆ°á»i tùng phục.
Tiá»n Thế Thần lá»™ vẻ cung kÃnh, đẩy cá»a bÆ°á»›c và o.
Bên trong ngoại trừ trong góc có để má»™t cái rÆ°Æ¡ng to, chỉ có hai tấm chiếu lá»›n. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang xếp bằng ngồi trên tấm chiếu sát tÆ°á»ng, vì không có đèn nên ngÆ°á»i ấy nhÆ° hòa mình trong bóng tối. NhỠánh trăng lá»t và o qua cá»a sổ phÃa đông, có thể thấy ngÆ°á»i nà y tóc dà i chấm vai, thân ốm, hai bà n chân để trần, Ä‘ang tÄ©nh tá»a bất Ä‘á»™ng, cho ngÆ°á»i cảm giác trấn định nhÆ° tòa núi, nhÆ°ng cÅ©ng tạo ra không khà âm u, đáng sợ.
Tiá»n Thế Thần cung kÃnh gá»i “sÆ° huynhâ€, rồi ngồi xuống chiếc chiếu đối diện, hạ giá»ng: “SÆ° huynh đã vá», tình hình thế nà o?â€.
Tiá»n Thế Thần từ từ quen vá»›i bóng tối trong phòng, dung mạo của ngÆ°á»i kia trở nên rõ hÆ¡n, đôi mắt đối phÆ°Æ¡ng nhÆ° chứa đầy trà tuệ, Ä‘ang loé sáng rừng rá»±c nhìn gã chăm chú.
NgÆ°á»i kia lạnh nhạt: “Rất khéo, Cô Nguyệt Minh quả nhiên danh bất hÆ° truyá»n, không phải kẻ hÆ° danh, ta phục kÃch y hai lần, lần đầu y nháºn ra thứ ta dùng không phải binh khà sở trÆ°á»ng, suýt bị thua, nếu ta không kịp thá»i thi triển Äạo thuáºt, e khó an toà n thoát thân. Sau đó ta nhân lúc y đón thuyá»n sang sông, từ dÆ°á»›i nÆ°á»›c dùng ná» bắn tên, cÅ©ng bị y dùng há»™ hoà n giấu trong tay áo đánh rÆ¡i, Cô Nguyệt Minh tuyệt đối không phải kiếm thủ tầm thÆ°á»ng, quả là má»™t kỳ sÄ©â€.
Tiá»n Thế Thần giáºt mình há»i: “Vá»›i khả năng của sÆ° huynh cÅ©ng không thể đả bại y Æ°?â€.
NgÆ°á»i kia bình tÄ©nh đáp: “Nếu công bằng mà đấu kiếm, Qua Mặc ta chỉ có năm phần mÆ°á»i cÆ¡ may giết được y, nhÆ°ng nếu ta phối hợp Äạo thuáºt, thì y chắc chắn toi mạngâ€.
Tiá»n Thế Thần trong lòng lại dâng lên cảm giác đặc biệt má»—i lần gặp Qua Mặc trong quá khứ, ấy là khi vị sÆ° huynh nà y nhìn gã, nhÆ° thể Ä‘ang dùng má»™t cặp mắt khác dò tìm bà máºt trong ná»™i tâm gã. Khi nghe gã nói, Qua Mặc chừng nhÆ° Ä‘ang dùng má»™t đôi tai khác để nghe những âm thanh mà ngÆ°á»i khác không nghe được. Tuy sÆ° huynh Ä‘ang đứng trÆ°á»›c mặt gã, nhÆ°ng con ngÆ°á»i tháºt của sÆ° huynh nhÆ° Ä‘ang ở má»™t tầng cao hÆ¡n.
Tiá»n Thế Thần Ãt sợ ai, nhÆ°ng đối vá»›i vị sÆ° huynh nà y thì má»™t lòng kÃnh sợ tháºt sá»±.
Tiá»n Thế Thần thè lưỡi nói: “Cô Nguyệt Minh ghê gá»›m đến thế sao? Váºy bá»n ta phải là m sao?â€.
Qua Mặc trầm giá»ng: “Phụng công công phái y đến đây, chứng tá» Phụng công công đã hết nhẫn nại, quyết dồn hết và o má»™t canh bạc định ăn thua, vì Cô Nguyệt Minh không chịu sá»± khống chế của ai, kể cả Phụng công công. Cách là m việc má»™t mình tá»›i lui của Cô Nguyệt Minh, và bản lãnh Ä‘iá»u tra truy tầm của y sẽ là nguy hiểm lá»›n nhất cho bá»n ta, nếu y tìm được Tiết Äình Hao trÆ°á»›c bá»n ta, háºu quả không thể tưởng tượng. Cách duy nhất bây giá», không phải là hạ sát Cô Nguyệt Minh, mà phải tìm ra Tiết Äình Hao, xem thá» hắn biết chuyện năm xÆ°a nhiá»u Ãt, sau đó giết hắn diệt khẩuâ€.
Tiá»n Thế Thần thất vá»ng: “NhÆ°ng mà Tiết Äình Hao cứ nhÆ° đã biến mất, sÆ° huynh dùng thông thần thuáºt vẫn không cách nà o biết được hắn ở đâuâ€.
Qua Mặc lạnh lùng thốt: “Tiết Äình Hao đã và o Vân Má»™ng Trạchâ€.
Tiá»n Thế Thần ngẩn ngÆ¡ há»i: “SÆ° huynh xác định chÆ°a?â€.
Qua Mặc nói: “Chỉ ở Vân Má»™ng Trạch, Äạo thuáºt của ta má»›i không thi triển được, nếu không phải thế, năm xÆ°a ta đã không mất cÆ¡ há»™i được Sở hạp. Bên trong Vân Má»™ng Trạch có má»™t lá»±c lượng kỳ dị của thần linh cổ xÆ°a, há» bảo vệ cổ thà nh, canh gác Sở hạp. Tuy nhiên ta có cảm giác là lá»±c lượng ấy Ä‘ang xuất hiện dao Ä‘á»™ng. Nếu ta Ä‘oán không sai, quá»· tiết năm nay, cổ thà nh sẽ mở ra má»™t lần nữa, đến lúc ấy sẽ biết rõ rà ng Sở hạp ở đâu. Tiết Äình Hao vì ở bên trong Vân Má»™ng Trạch, nên tránh khá»i sá»± truy tìm của thần thông thuáºtâ€.
HÆ¡i thở Tiá»n Thế Thần gấp lên, hai mắt đầy khát vá»ng, gã há»i: “SÆ° huynh phải chăng chuẩn bị và o Vân Má»™ng Trạch?â€.
Qua Mặc không trá»±c tiếp trả lá»i gã, mà há»i: “Phần Quý Nhiếp Äá» thế nà o?â€.
Tiá»n Thế Thần khổ sở đáp: “Lão cáo già nà y tháºt khó dò tâm ý, song tiểu đệ cứ cảm thấy y có cách nhìn khác vá» chuyện xảy ra năm xÆ°a, áp lá»±c của y đối vá»›i bá»n ta không dÆ°á»›i Cô Nguyệt Minh. Lần nà y Ä‘i theo y còn có ba mÆ°Æ¡i sáu cao thủ tinh nhuệ của xưởng vệ, ngÆ°á»i nà o cÅ©ng võ nghệ cao cÆ°á»ng, dù đệ có dốc toà n lá»±c, cÅ©ng khó mà giết được yâ€.
Qua Mặc thốt: “Giết Quý Nhiếp Äá» là đại hạ sách, trừ phi ngÆ°Æ¡i quyết định từ bá» tiá»n tà i, quyá»n thế và chức vịâ€.
Hắn ngÆ°ng má»™t chút lại nói tiếp: “Ta nhìn sắc diện của ngÆ°Æ¡i, mà mắt tụ ám khÃ, phải chăng vì tá»u sắc quá Ä‘á»™?â€.
Tiá»n Thế Thần biết Qua Mặc có thể nhìn má»i váºt trong bóng tối rõ nhÆ° ban ngà y nên không chút ngạc nhiên vì gã đã quá quen, chỉ cÆ°á»i gượng đáp: “Cứ nghÄ© đến việc Sở hạp suýt chút và o tay mình, tiểu đệ cà ng cảng thấy buồn bá»±c, muốn kiếm chá»— giải buồn. Tà i phú, quyá»n lá»±c, mỹ nữ, đối vá»›i đệ thiếu mất thứ nà o cÅ©ng là m cuá»™c sống thiếu trá»n vẹn, có bao nhiêu ngÆ°á»i có thể nhÆ° sÆ° huynh, xem những thứ nà y nhÆ° bùn đấtâ€.
Qua Mặc bất mãn “Ta không trách hà nh vi của ngÆ°Æ¡i vá» mặt nà y, tuy nhiên tá»u là m thay đổi tÃnh tình, sắc có thể hại thân, bất cứ thứ gì cÅ©ng cần có chừng má»±c, biết tiết chế má»›i có thể hưởng thụ các lạc thúâ€.
Tiá»n Thế Thần nhÆ° bá» ngoà i tai, lẩm bẩm: “Tháºt muốn dẫn sÆ° huynh Ä‘i gặp má»™t ngÆ°á»iâ€.
Hai mắt Qua Mặc hiện ý khinh rẻ, nhưng không nói gì.
Tiá»n Thế Thần vẫn má»™t vẻ mê say, tá»± nói tiếp: “Äệ muốn dẫn sÆ° huynh Ä‘i gặp Bách Thuần cô nÆ°Æ¡ng tại Hồng Diệp Lâu, nà ng chẳng những đẹp mà còn linh lợi xinh xắn, đôi mắt đầy tình ý, lúc nhiệt tình vẫn có đôi chút thẹn thùng, hấp dẫn tháºt là hấp dẫn, tháºt muốn xem thá» sÆ° huynh có vì nà ng mà phá giá»›i chăngâ€.
Qua Mặc trầm giá»ng: “Äừng trách ta không biết thưởng thức, bây giá» cáºn ngà y mÆ°á»i bốn tháng bảy, ngÆ°Æ¡i cần giữ cảnh giác, nếu có sÆ¡ sót gì, háºu quả ngÆ°Æ¡i gánh không nổi đâu. NgÆ°Æ¡i muốn lấy được Sở hạp? Tốt nhất là m theo lá»i taâ€.
Tiá»n Thế Thần nghÄ© thầm đêm nay không biết gặp váºn gì, hết Quý Nhiếp ÄỠđến Qua Mặc Ä‘á»u trách cứ gã, bá»±c tức mà không dám nói, gã vá»™i chuyển Ä‘á» tà i: “SÆ° huynh định khi nà o và o Vân Má»™ng Trạch?â€.
Qua Mặc bình tÄ©nh đáp: “Tá»a vong Ä‘á»™ má»™t canh giá», sau đó ta sẽ Ä‘i Vân Má»™ng Trạch ngay. NgÆ°Æ¡i nên cẩn tháºn mà ứng phó Cô Nguyệt Minh, y là kẻ khó dây và o nhất, rất có thể là đối thủ duy nhất hiện nay của Qua má»—â€.
Tiá»n Thế Thần ngạc nhiên há»i: “Tá»a vong? Äây là Äạo pháp gì?â€.
“Do suy nghÄ© mà được, do suy nghÄ© mà quên; bá» hình lấy trÃ, nháºp cùng đại đạo, ấy là tá»a vong. Nói thẳng ra, những lá»i ta nói ngÆ°Æ¡i nghe và o cÅ©ng nhÆ° Ä‘Ã n khảy tai trâu. Tâm lạnh nhÆ° tro, thì việc gì cÅ©ng định; thân hòa cùng đạo, thì pháp nà o cÅ©ng thông. Tiết Äình Hao không còn là má»™t kẻ tầm thÆ°á»ng nữa, mà đã thà nh má»™t cao tăng đắc đạo, nếu ta không thể nháºp trạng thái tối cao, sẽ mất cÆ¡ há»™i duy nhất để hạ sát hắn. NgÆ°Æ¡i lui ra Ä‘i!â€.
Tiá»n Thế Thần biết Ä‘iá»u, vá»™i cáo lui rá»i Ä‘i.
- o O o -
Tà i sản của Minh Huệ
03-11-2011, 04:35 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Vân Mộng Thà nh Chi Mê
Tác giả: Huỳnh Dị
-----oo0oo-----
Hồi 9: Vô Hình Äối Thủ
Dịch giả: Trúc Äà o
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Bát nguyệt hồ thủy bình
Hà m hư hỗn thái thanh
Khà chưng Vân Mộng Trạch
Ba hám Lạc Dương thà nh.
Mặt hồ tháng tám phẳng bằng
NÆ°á»›c trá»i há»—n hợp má»™t vùng trong xanh
Hà đầm Vân Mộng vây quanh
Trồng trá»nh sóng lượn lay thà nh Lạc DÆ°Æ¡ng.
(ThÆ¡ Mạnh Hạo Nhiên, bản dịch Trần Trá»ng Kim)
o0o
Lạc DÆ°Æ¡ng có cổ danh là Ba Khâu, hoặc Ba Lăng, triá»u đình thiết láºp ra Lạc DÆ°Æ¡ng phủ, vị trà tại giao Ä‘iểm Äá»™ng Äình Hồ và Äại Giang, do nằm phÃa nam Thiên Lạc SÆ¡n mà thà nh tên .
Thá»i Tam Quốc, Äông Ngô đại tÆ°á»›ng Lá»— Túc phòng thủ Ba Khâu, xây thà nh Ba Khâu, dá»±ng Ä‘Ã i duyệt binh, đến đầu Ä‘á»i ÄÆ°á»ng năm thứ tÆ°, Trung thÆ° lệnh TrÆ°Æ¡ng Thuyết mở rá»™ng thêm Ä‘Ã i duyệt binh, gá»i là lầu Nam, vá» sau đổi tên là lầu Lạc DÆ°Æ¡ng, lại chiêu táºp há»c sÄ© văn nhân lên lầu là m thÆ¡. Tá»›i thá»i Bắc Tống, Phạm Trá»ng Yêm viết “ký sá»± lầu Lạc DÆ°Æ¡ngâ€, tên lầu nhá» văn chÆ°Æ¡ng mà được biết đến, văn chÆ°Æ¡ng nhá» có lầu mà phổ biến, Lạc DÆ°Æ¡ng do đó vang danh khắp thiên hạ.
Nguyá»…n Tu Chân và o thà nh trÆ°á»›c giá» Ngá», Ä‘oà n tùy hà nh có tám cao thủ trong bang, ngÆ°á»i ngÆ°á»i vóc dáng kiêu dÅ©ng, võ công cao cÆ°á»ng, do Khâu Cá»u SÆ° đặc biệt chá»n ra để theo bảo vệ vị thÆ° sinh nho nhã nà y. Cả chÃn ngÆ°á»i cỡi ngá»±a và o thà nh, chen chúc theo giòng ngÆ°á»i và xe trên đại lá»™ phồn hoa náo nhiệt dẫn từ cá»a chÃnh, thẳng đến lầu Ban Trúc thì xuống ngá»±a. NÆ¡i đây nổi danh vá» món cua đặc sản tại Äá»™ng Äình Hồ. Khâu Cá»u SÆ° đã đứng chá» ngoà i cá»a, hắn dẫn cả Ä‘oà n và o trong, lên thẳng lầu hai đến sÆ°Æ¡ng phòng giáp mặt Ä‘Æ°á»ng. Tám vệ thủ lÆ°u lại ngoà i sảnh Ä‘Æ°á»ng dùng cÆ¡m, riêng hai ngÆ°á»i ra chá»— ngồi lý tưởng nÆ¡i lan can lầu Ban Trúc, gá»i xong thức ăn và rượu, cả hai nhìn nhau, bá»—ng cảm thấy không khà có chút kỳ dị.
Nguyá»…n Tu Chân nở nụ cÆ°á»i cổ quái.
Khâu Cá»u SÆ° ngÆ¡ ngác há»i: “Chuyện gì thế?â€.
Nguyá»…n Tu Chân nhÆ° Ä‘ang lắng tai nghe, thÆ° thả đáp: “Nghe không? Có ngÆ°á»i Ä‘ang rao bán máºt rắn, nghe nói dùng máºt rắn nhúng rượu, có công hiệu trừ phong thấp thần kỳ, tôi tháºt muốn mua dùng thá», vừa đến vùng Äá»™ng Äình thì tôi cÅ©ng bị hÆ¡i má»i lÆ°ng Ä‘au vaiâ€.
Khâu Cá»u SÆ° mỉm cÆ°á»i: “Tôi gá»i ngÆ°á»i xuống mua máºt rắn cho tiên sinh nhé?â€.
Nguyá»…n Tu Chân ngăn lại: “Phải tá»± Ä‘i mua má»›i thú, nếu không hiệu nghiệm chỉ tá»± trách mình nhãn quang không đủ giá»iâ€.
Khâu Cá»u SÆ° than: “Äừng vẽ trò nữa, tiên sinh Ä‘iá»u tra được kết quả gì chăng?â€.
“Hay là Cá»u SÆ° nói trÆ°á»›c chuyện Quý Nhiếp Äá» Ä‘iâ€.
Khâu Cá»u SÆ° tÆ°á»ng thuáºt việc Ä‘i gặp Quý, Tiá»n hai ngÆ°á»i, Ä‘oạn nói: “Tôi thấy hai kẻ đó không hòa hợp cho mấy, lúc tôi đến, há» Ä‘ang nói chuyện, sắc diện Tiá»n Thế Thần có vẻ khó coi, nhÆ° Ä‘ang bị Quý Nhiếp Äá» quở tráchâ€.
Nguyá»…n Tu Chân nhìn qua lan can xuống đại lá»™ náo nhiệt, dÆ°á»›i ánh nắng chói có cảm giác nhÆ° cảnh váºt hÆ¡i nhòe Ä‘i. Gã thốt: “Ná»™i vụ Phu Mãnh và Tiết Äình Hao không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° Quý Nhiếp Äá» nói đâu, mãi đến ngà y nay Quý Nhiếp Äá» vẫn không Ä‘á» cáºp đến nguyên do há» Phu và há» Tiết bá»™i phản hôn quân kia. Có sá»± việc gì quan trá»ng đến mức y phải thủ khẩu nhÆ° bình?â€.
Khâu Cá»u SÆ° nói: “Việc nà y không can dá»± đến bá»n ta, trÆ°á»›c mắt bá»n ta chỉ cần táºn lá»±c phối hợp để đổi lấy sá»± hợp tác của há»â€.
Nguyá»…n Tu Chân khẽ gáºt đầu, song vẫn ra chiá»u suy nghÄ©, khiến Khâu Cá»u SÆ° không biết gã có đồng ý cách nhìn của mình không. Bá»—ng Nguyá»…n Tu Chân nhìn sang Khâu Cá»u SÆ°, cháºm rãi thốt: “Bá»n há» bị quá»· mê hoặc rồiâ€.
Khâu Cá»u SÆ° ngẩn ngÆ°á»i há»i: “Ai bị quá»· mê?â€.
“Là bốn đổ bác cao thủ tá»± nháºn là tứ đại thiên vÆ°Æ¡ng tại đổ trÆ°á»ng. Hôm trÆ°á»›c, sau khi NgÅ© Äá»™n Äạo thắng liên tục ba ván, bốn kẻ kia thay phiên nhau ra tay, kết quả vẫn là đại bại. Bá»n há» thua rất kỳ quái, và dụ rõ rà ng phải bắt được mÆ°á»i hai Ä‘iểm má»›i thắng, nhÆ°ng trong đầu cứ nghÄ© phải bắt số thấp hÆ¡n mÆ°á»i hai Ä‘iểm, là m cho há» thua mà chẳng hiểu vì sao, không phải bị quá»· mê thì là gì?â€.
Khâu Cá»u SÆ° nhÃu mà y suy nghÄ©, gáºt đầu: “Äúng là kỳ lạ quá, tuy nhiên cÅ©ng không cần nghÄ© chi thần bÃ, có thể NgÅ© Äá»™n Äạo tinh thông vu pháp, hay biết dị thuáºt nuôi ngải, nói cho cùng chỉ là thủ Ä‘oạn thấp hèn trên giang hồ, chẳng phải chÃnh pháiâ€.
Nguyá»…n Tu Chân hai mắt phát sáng, hạ giá»ng thốt: “Từ nhá» tôi rất hiếu kỳ, há»i ngÆ°á»i nhà hoà i không chán. Năm mÆ°á»i lăm tuổi, tôi bắt đầu nghiên cứu dịch lý thuáºt số, vì các loại sách bách gia chÆ° tá» không mấy hứng thú, chỉ thÃch loại huyá»n thuáºt thần bÃ. Còn nhá»› lần đầu bốc quẻ Ä‘oán việc hôm sau, chẳng ngỠứng nghiệm, cảm giác nhÆ° mở ra má»™t chân trá»i má»›i, đến bây giá» tôi vẫn chÆ°a quênâ€.
Khâu Cá»u SÆ° ngỡ ngà ng nhìn Nguyá»…n Tu Chân, tuy không hiểu tại sao tiên sinh lại chuyển đầu Ä‘á», song hắn biết rõ lòng hiếu kỳ chÃnh là động lá»±c thúc đẩy Nguyá»…n Tu Chân tiến lên và trở thà nh má»™t há»c sÄ© quảng bác và má»™t trà giả Ä‘a mÆ°u.
Nguyá»…n Tu Chân trầm ngâm, Ä‘oạn nói tiếp: “Tôi thÆ°á»ng nghÄ©, mình xem quẻ được ứng nghiệm, tháºt sá»± là vì có linh cảm tà ng ẩn, hay có quá»· thần thao túng? Bây giá» có thể tôi đã có câu trả lá»i. NgÅ© Äá»™n Äạo chắc chắn không biết vu pháp, Ãt nhất hắn không biết loại vu pháp mà có thể giúp hắn thắng đổ cuá»™c, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hắn cà ng không biết thuáºt nuôi quá»·, bằng không ngà y trÆ°á»›c hắn không phải bị thua bao nhiêu lần, đúng chăng?â€.
Khâu Cá»u SÆ° cảm thấy Nguyá»…n Tu Chân phân tÃch quá rõ, không cách gì phản bác, y cÆ°á»i gượng: “Tiên sinh có đáp án nhÆ° thế nà o?â€.
Nguyá»…n Tu Chân có chút phấn khởi thốt: “Ngoà i thế giá»›i hiện hữu trÆ°á»›c mắt bá»n ta, còn có những váºt khác, bá»n ta gá»i chung là quá»· thần. Chuyện lạ nhÆ° NgÅ© Äá»™n Äạo thắng liên tục bảy ván, cho bá»n ta thấy má»™t Ä‘iểm rất quan trá»ng, đó là tuy quá»· thần không thể ảnh hưởng số Ä‘iểm của con xúc xắc, song có thể ảnh hưởng tinh thần của ngÆ°á»i đổ xúc xắc, khiến hỠđổ ra số sai. Má»™t ngÆ°á»i cÅ©ng váºy, bốn ngÆ°á»i cÅ©ng váºy, thì không còn là ngẫu nhiên thất thủ nữaâ€.
Khâu Cá»u SÆ° há»i: “Nếu tâm chà đủ kiên định, có thể không bị ảnh hưởng của quá»· thần chăng?â€.
“Ai mà biết đượcâ€.
“Tiên sinh nói là m tôi cÅ©ng rùng mình. Bây giá» bá»n ta phải là m sao?â€.
“Vì có yếu tố không lÆ°á»ng được nà y, bá»n ta tuy bá» ngoà i chiếm thượng phong, nhÆ°ng việc bắt NgÅ© Äá»™n Äạo tháºt sá»± là tốt xấu khó liệu, bá»n ta nên có chuẩn bịâ€.
“Có nên má»i đạo sÄ© pháp lá»±c cao cÆ°á»ng đến Ä‘uổi ma trừ quá»·?â€.
Nguyễn Tu Chân im lặng suy nghĩ.
Khâu Cá»u SÆ° nói: “Nếu nói vá» bản lãnh bắt quá»·, không ai hÆ¡n Äạo gia Qua Mặc, nghe nói ngÆ°á»i nà y há»c được thiên thÆ° thần bà của Nguyên Thủy Thiên Tôn, vị thần cao nhất trong Äạo giáo, hắn tinh thông phù chú, biết pháp lá»±c khó dò. Lúc trÆ°á»›c tôi chẳng khi nà o nghe mấy lá»i đồn nà y, bây giá» lại hy vá»ng có thể má»i được hắn đến giải nghi vấn nà y. Chỉ có Ä‘iá»u ngÆ°á»i nà y hà nh tung vô định, hiện tại không biết nên Ä‘i đâu tìm hắnâ€.
Nguyá»…n Tu Chân cÆ°á»i gượng: “Chá»› có lẫn lá»™n. Nguyên Thủy Thiên Tôn sinh trÆ°á»›c thái nguyên, nhÆ°ng cuốn kinh xÆ°a nhất của Äạo giáo là Thái Bình kinh lại không Ä‘á» cáºp, phải đến thá»i Äông Tấn trong cuốn ‘Chấm Trung Thư’ của Cát Hồng má»›i thấy xuất hiện những ghi chép vỠ‘Nguyên Thủy Thiên Hoà ng’, chừng ấy đủ biết Nguyên Thủy Thiên Tôn chỉ là má»™t danh xÆ°ng nhÆ° Ngá»c Hoà ng Äại Äế. Chỉ Ä‘iểm nà y cÅ©ng đã khiến tôi khó tin Qua Mặc. Cầu ngÆ°á»i chi bằng cầu chÃnh mình, tôi vẫn theo câu nói ‘táºn nhân sá»±, thÃnh thiên mệnh’. Không thể không thừa nháºn, cà ng lúc tôi cà ng thÃch trò Ä‘uổi bắt NgÅ© Äá»™n Äạo nà yâ€.
Khâu Cá»u SÆ° Ä‘ang định nói, tiếng vó ngá»±a chợt vang lên, hai ngÆ°á»i cùng nhìn xuống Ä‘Æ°á»ng.
Sáu con ngá»±a từ xa phóng đến gần, qua mặt những xe, ngá»±a trên Ä‘Æ°á»ng, có lúc tháºm chà lấn lên cả lối của ngÆ°á»i Ä‘i bá»™, khiến ngÆ°á»i ngÆ°á»i lo tránh, gây nguy hiểm cho đám đông trên Ä‘Æ°á»ng.
Sáu kỵ sÄ© Ä‘á»u khoảng hai mÆ°Æ¡i tuổi, mình mặc võ phục, Ä‘ao Ä‘eo ngang hông, bên mình ngá»±a treo cung tên, nhìn nhÆ° má»™t Ä‘oà n ngÆ°á»i nai nịt Ä‘i săn, nhÆ°ng không biết tại sao không xuất thà nh mà lại chạy ngược và o trong thà nh. Nhóm ngÆ°á»i nà y có vẻ ngạo mạn không nể ai cả, nếu không phải con nhà quyá»n thế, thì cÅ©ng thuá»™c nhà già u có, má»›i dám hoà nh hà nh bá đạo, không kể đến sá»± an nguy của ngÆ°á»i khác.
Còn cách lầu Ban Trúc chừng má»™t trăm bÆ°á»›c, nhóm ngÆ°á»i nà y nhÆ° tìm được mục tiêu theo Ä‘uổi, cùng hô lên, tung roi quất ngá»±a, láºp tức ngá»±a phóng nhanh hÆ¡n, vượt qua ba chiếc xe lừa chở hà ng và o thà nh, chạy lên cháºn đầu má»™t cá»— xe có hai ngá»±a kéo.
Má»™t ngÆ°á»i trong nhóm Ä‘Æ°a tay nắm lấy dây cÆ°Æ¡ng của ngá»±a kéo xe, bắt xe ngá»±a dừng gấp lại. Tên phu đánh xe sợ tái mặt không biết là m gì. Những ngÆ°á»i khác trong nhóm lục tục tá»›i nÆ¡i, vây quanh cá»— xe ngá»±a dừng bên Ä‘Æ°á»ng kêu lá»›n nhÆ° vô cùng phấn khởi. Các xe khác đến sau chỉ có cách Ä‘i vòng má»™t bên mà vượt qua, chẳng ai dám nói má»™t tiếng, đừng nói chi dừng chân can thiệp. NgÆ°á»i Ä‘i bá»™ cÅ©ng vá»™i vã né má»™t bên Ä‘i qua, không ai dám dừng lại xem, hẳn là sợ liên lụy vô cá»›.
Sáu kỵ sÄ© đồng nhảy xuống ngá»±a, hai ngÆ°á»i trong nhóm bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c cá»a xe, má»™t kẻ cúi mình thi lá»… má»™t cách khoa trÆ°Æ¡ng, cất giá»ng quái dị xÆ°á»›ng lên: “Lạc DÆ°Æ¡ng lục công tá» thỉnh an Bách Thuần cô nÆ°Æ¡ngâ€.
NgÆ°á»i bên cạnh tiếp lá»i: “Nhóm tại hạ Ä‘ang định xuất thà nh, nghe được Bách Thuần cô nÆ°Æ¡ng định đến Äông miếu dâng hÆ°Æ¡ng cầu phúc, vá»™i quay ngược trở lại, muốn má»i cô nÆ°Æ¡ng cùng xuất thà nh Ä‘i săn. Má»i không bằng ngẫu nhiên gặp gỡ, Bách Thuần cô nÆ°Æ¡ng xin chá»› cá»± tuyệtâ€.
NgÆ°á»i phÃa sau lại cÆ°á»i nói: “Bách Thuần cô nÆ°Æ¡ng cầu quẻ gì? Nếu là cầu duyên, tại hạ sẳn sà ng giải quẻ cho cô nÆ°Æ¡ngâ€.
Cả bá»n nghe xong cùng cÆ°á»i hô hố.
Bách Thuần trong xe chÆ°a có cÆ¡ há»™i phản ứng, bá»—ng từ phÃa trên truyá»n xuống má»™t tiếng hừ lạnh lùng, má»™t giá»ng nói hùng tráng vang vang: “Sáu tên nhãi ranh dÆ°á»›i đó, mau câm miệng và cút Ä‘i, chá»› là m ta mất tá»u hứngâ€.
Lạc DÆ°Æ¡ng lục công tá» cùng nổi cÆ¡n thịnh ná»™, tại Lạc DÆ°Æ¡ng có ai dám vuốt râu hùm của há»? MÆ°á»i hai con mắt lá»™ hung quang nhìn lên phÃa trên. Chỉ thấy trên lầu Ban Trúc bên lan can có hai ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi, phong thái nhà n nhã, Ä‘ang nhìn há» dò xét nhÆ° chẳng có gì đáng kể.
Lục công tỠđồng thanh chá»i mắng, hai ngÆ°á»i trong bá»n Ä‘ang muốn xông và o tá»u quán, từ trên lầu cách mặt Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™ ná»a trượng, đại hán mặc võ phục cất tiếng cÆ°á»i dà i, vÆ°Æ¡n mình đứng dáºy, phóng qua lan can đáp xuống đất vững và ng. Hắn Ä‘Æ°a tay nói: “Cần chi nhá»c công lên lầu? Ta chịu khó chạy xuống đây nà y?â€.
Lục công tá» bị chá»c tức tóe khói, đồng loạt vung Ä‘ao xông đến đánh đại hán.
Kẻ ra tay nghÄ©a hiệp Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là Khâu Cá»u SÆ°, gặp chuyện bất bình hắn không nhịn được, biết rõ là náo Ä‘á»™ng nhÆ° vầy sẽ lá»™ hà nh tung, sẽ gây bất lợi cho việc Ä‘uổi bắt NgÅ© Äá»™n Äạo, song hắn vẫn không thể là m ngÆ¡. Má»™t chiếc túi da dà i ba thÆ°á»›c Ä‘eo sau lÆ°ng hắn, bên trong là cây Phong Thần côn danh chấn thiên hạ của hắn, lúc vung ra có thể dà i đến sáu thÆ°á»›c, thu xếp sáu tiểu tá» nà y chẳng phà sức chi cả. Tuy nhiên hắn không thể dùng côn vì nhÆ° thế sẽ cho má»i ngÆ°á»i trong thà nh biết Khâu Cá»u SÆ° đã đến.
Khâu Cá»u SÆ° cÆ°á»i khanh khách, chân bÆ°á»›c và o khoảng trống giữa lằn Ä‘ao má»™t cách dá»… dà ng.
“Bình!â€.
Má»™t tiếng rú lên, má»™t ngÆ°á»i trong nhóm Lục công tá» văng ra ngoà i, thì ra gã bị Khâu Cá»u SÆ° đá trúng bụng dÆ°á»›i, chẳng những Ä‘ao vuá»™t khá»i tay, mà còn té bò cà ng dÆ°á»›i đất không dáºy nổi.
Má»™t kẻ khác nhắm và o vai Khâu Cá»u SÆ° chém tá»›i, nà o hay bá»—ng thấy hoa mắt, đối phÆ°Æ¡ng đã dá»i đến bên gã, chẳng những vừa tránh khá»i thế công của những kẻ khác, mà còn Ä‘Æ°a tay chá»™p lấy cổ tay cầm Ä‘ao của gã nhÆ° gá»ng sắt siết chặt, xÆ°Æ¡ng vừa gãy thì Ä‘ao của gã cÅ©ng bị đối phÆ°Æ¡ng Ä‘oạt mất, lồng ngá»±c bá»—ng Ä‘au nhói, thì ra gã bị trúng chưởng của đối phÆ°Æ¡ng, Ä‘au Ä‘á»›n rú lên má»™t tiếng quỳ gục sang bên.
Tiếp theo đó tiếng Ä‘ao chém vang lên không ngá»›t, trong chá»›p mắt bốn công tá» còn lại Ä‘á»u bị Khâu Cá»u SÆ° dùng Ä‘ao vừa Ä‘oạt được đánh văng trÆ°á»ng Ä‘ao, gần gãy xÆ°Æ¡ng tay, vá»™i ôm tay lui ra bốn phÃa, ngÆ°á»i ngÆ°á»i mặt cắt không còn giá»t máu, lá»™ vẻ không thể tin được những gì vừa xảy ra.
Khâu Cá»u SÆ° vẫn má»™t vẻ thong dong, quay sang tên công tá» quỳ bên cạnh Ä‘ang sợ tái mặt, thuáºn tay tra Ä‘ao và o vá» Ä‘ao trên mình gã, miệng cÆ°á»i bảo: “Trả cho ngÆ°Æ¡i!â€.
Lại vá»— tay nói: “Công phu dÆ°á»ng nà y mà cÅ©ng dám chÆ°á»ng mặt ra giang hồ, mau cút ngay Ä‘i, chá»› để ta gặp mặt lần nữaâ€.
Kẻ đầu tiên lên tiếng ghẹo Bách Thuần, xem ra kẻ đứng đầu nhóm, run run môi cất tiếng: “Có gan thì lÆ°u lại tÃnh danh xem!â€.
Khâu Cá»u SÆ° nhún vai báºt cÆ°á»i thốt: “Các ngÆ°Æ¡i chÆ°a đủ tÆ° cách há»i tên ta, có đủ bản lãnh thì Ä‘i dò xem ta trỠở đâu, nếu chuyện vặt ấy cÅ©ng không là m được, thì chá» sáng mai đến lầu Ban Trúc kiếm taâ€.
Hai mắt hắn chiếu thẳng và o kẻ phát ngôn, hừ má»™t tiếng: “Việc nà y ta đã lãnh, theo quy củ giang hồ, từ nay các ngÆ°Æ¡i không được quấy nhiá»…u Bách Thuần cô nÆ°Æ¡ng. Nếu ta biết được các ngÆ°Æ¡i là m cà n không theo quy củ, thì bất luáºn các ngÆ°Æ¡i trốn đến chân trá»i góc bể nà o, ta cÅ©ng nắm cổ lôi ra được, chừng ấy các ngÆ°Æ¡i sẽ biết thủ Ä‘oạn của ta, không còn thủ hạ lÆ°u tình nhÆ° hôm nay. Cút Ä‘i!â€.
Lục công tá» tá»± biết không đấu lại Khâu Cá»u SÆ° vì chênh lệch quá xa, chẳng dám nói gì thêm, tức tối lên ngá»±a rá»i Ä‘i.
Khâu Cá»u SÆ° hÆ°á»›ng vá» phÃa xe ngá»±a phủ rèm châu thốt: “Äáng tiếc đã là m cô nÆ°Æ¡ng kinh sợ!â€.
Hắn bảo ngÆ°á»i phu xe còn chÆ°a định thần: “Còn không mau đánh xe Ä‘i! Mau Ä‘Æ°a cô nÆ°Æ¡ng vá» nhà â€.
Nói xong hắn quay lưng bỠđi.
Má»™t giá»ng nói dịu ngá»t, trong nhÆ° tiếng chim hót, từ bên trong rèm châu vá»ng ra: “Xin tráng sÄ© dừng bÆ°á»›câ€.
Khâu Cá»u SÆ° không quay đầu lại nhÆ°ng ngÆ°ng bÆ°á»›c, lạnh nhạt thốt: “Chỉ là chuyện nhá», cô nÆ°Æ¡ng không cần để tâm. Danh xÆ°ng tráng sÄ© chỉ thêm thẹn, cô nÆ°Æ¡ng vá» nhà đi nhé!â€.
Tiếng rèm khua lên phÃa sau Khâu Cá»u SÆ°, thanh âm mê hoặc của Bách Thuần vang lên: “Công tá» quả tháºt anh hùng, thi ân bất vá»ng báo, có thể nà o quay lại cho nô gia xem tÆ°á»ng táºn dung mạo chăng?â€.
Khâu Cá»u SÆ° chẳng ngá» Bách Thuần lại bạo dạn trá»±c tiếp nhÆ° thế, hắn ngạc nhiên quay lại, bá»—ng thấy trÆ°á»›c mắt sáng rá»±c lên.
Rèm châu vén lên, hiện ra má»™t dung mạo mỹ lệ, đôi mắt to ủy mị vừa Ä‘en vừa sáng, Ä‘uôi mắt hÆ¡i xếch lên, mà y mảnh nhÆ° tÆ¡, trông vô cùng hấp dẫn, có thể khuấy Ä‘á»™ng khát vá»ng sâu kÃn nhất của bất cứ nam nhân nà o, khiến ngÆ°á»i cảm thấy chủ nhân của đôi mắt chắc chắn phải là phần thưởng lá»›n nhất của thượng đế.
Trong chốc lát Khâu Cá»u SÆ° quên cả chú ý đến chiếc mÅ©i xinh xắn, bá» môi má»ng Ä‘á», da thịt căng má»m của nà ng.
Bách Thuần e thẹn mỉm cÆ°á»i, để lá»™ hà m răng trắng Ä‘á»u, hân hoan nói: “Äến Hồng Diệp Lâu là tìm được nô gia, chỉ cần công tá» xÆ°ng là vị công tá» trÆ°á»›c lầu Ban Trúc, Bách Thuần sẽ hết lòng tiếp đãi, hy vá»ng đêm nay có thể gặp lại công tá»â€.
Dứt lá»i rèm châu hạ xuống, xe ngá»±a lăn bánh.
Ô Tá» HÆ° và Khâu Cá»u SÆ° cùng má»™t lúc nhìn thấy dung mạo đầy tÃnh kÃch thÃch của Bách Thuần, Ä‘á»u bị sắc đẹp của nà ng là m chấn Ä‘á»™ng. Tuy hắn đứng xa hÆ¡n Khâu Cá»u SÆ° hai chục bÆ°á»›c, nhÆ°ng nhá» nhãn lá»±c hÆ¡n ngÆ°á»i hắn nhìn rõ mỹ nhân, khiến hắn nhá»› lại kiá»u nữ tuyệt sắc trên cá»— chiến xa, mà đến giá» hắn vẫn chÆ°a rõ là cảnh tháºt hay má»™ng. Hắn chÆ°a từng gặp mỹ nữ nà o khiến ngÆ°á»i Ä‘á»™ng lòng hÆ¡n Bách Thuần, ngoại trừ cổ mỹ nhân kia. Tim hắn Ä‘au nhói, tình hình trÆ°á»›c mắt không cho phép hắn Ä‘á»™ng lòng, vì hắn đã nháºn ra tay anh hùng cứu mỹ nhân kia là ai. Cuá»™c Ä‘á»i sao cứ gặp thất bại và chuyện bất khả kháng? Kiếp trÆ°á»›c hắn đã tạo nghiệp chÆ°á»›ng gì mà kiếp nà y phải trả nợ? Mệnh váºn gì thế nà y?
Khâu Cá»u SÆ° nhìn xe ngá»±a Ä‘i xa dần, máu huyết toà n thân vẫn còn đảo lá»™n, thầm than khắp thiên hạ có nữ nhân nà o đầy ý vị hÆ¡n thế. Ôi! Chỉ rất tiếc...
Nguyá»…n Tu Chân đến bên cạnh Khâu Cá»u SÆ°, tám vệ thủ từ trong lầu Ban Trúc bÆ°á»›c theo ra đứng tản ra sau lÆ°ng y, khà thế oai phong nhÆ° váºy, ai cÅ©ng nhìn ra há» chẳng phải pháºn tầm thÆ°á»ng, không sợ bất cứ ai kể cả quan phủ.
Khâu Cá»u SÆ° nhÃu mà y há»i: “Là m nhÆ° vầy phải chăng quá khoa trÆ°Æ¡ng?â€.
Nguyá»…n Tu Chân không đáp, mỉm cÆ°á»i thốt: “Mỹ nhân tạ ân, công tá» trÆ°á»›c lầu Ban Trúc đêm nay có đúng hẹn chăng?â€.
Khâu Cá»u SÆ° cÆ°á»i gượng: “Tiên sinh cÅ©ng trêu tôi, kẻ nà y chà tại sa trÆ°á»ng, da ngá»±a bá»c thây, chẳng dám Ä‘a mang chuyện nhi nữ tÆ° tình. Tôi tuyệt đối không tìm gặp nà ng đâu. Tiên sinh vẫn chÆ°a trả lá»i câu há»i của tôiâ€.
Nguyá»…n Tu Chân hai mắt linh hoạt, bình tÄ©nh đáp: “Ngay lúc Cá»u SÆ° nhảy xuống mặt Ä‘Æ°á»ng, tôi có cảm giác rất kỳ diệu, nhÆ° có má»™t Ä‘á»™ng lá»±c nà o Ä‘ang thao túng bá»n ta. Nà y nhé, tại sao lục công tá» không cháºn Ä‘Æ°á»ng xe ngá»±a ở chá»— nà o khác, mà ngay tại đây dÆ°á»›i chân bá»n ta? Tôi cảm thấy sau khi xảy ra việc nà y, váºn mệnh tÆ°Æ¡ng lai của Cá»u SÆ° đã bị dẫn sang má»™t hÆ°á»›ng khácâ€.
Khâu Cá»u SÆ° nhÃu mà y: “Tiên sinh nên xem chừng cách suy nghÄ© của mình đến gần mức tẩu há»a nháºp ma đấy, luáºn việc Ä‘Æ¡n giản thà nh phức tạp. Sá»± tháºt vẫn nhÆ° cÅ©, giữa tôi và Bách Thuần sẽ không phát sinh chuyện gì cả, duyên gặp nà ng chỉ là giây phút khi nãy mà thôiâ€.
Nguyá»…n Tu Chân vui vẻ thốt: “Cá»u SÆ° bị tôi nói đâm ra có ý sợ rồi, má»›i cảnh cáo tôi nhÆ° thế. Song vấn Ä‘á» của Cá»u SÆ° là không dám đối diện vá»›i sá»± tháºt không thể lý giải được. Ba lần gieo quẻ Ä‘á»u là ba quẻ quá»· hà o tá» Ä‘á»™ng, chỉ vì do tôi nói nên Cá»u SÆ° khó tin đượcâ€.
Khâu Cá»u SÆ° lúng túng nói: “Tiên sinh phải biết rằng tôi tuyệt đối tÃn nhiệm tiên sinh, là m sao có thể nghÄ© thế đượcâ€.
“Vấn Ä‘á» không nằm chá»— Cá»u SÆ° tÃn nhiệm tôi hay không, mà là cho đến giây phút nà y, Cá»u SÆ° vẫn chÆ°a thể chấp nháºn quái sá»± xảy ra ngay trÆ°á»›c mắtâ€.
Khâu Cá»u SÆ° bá»±c tức: “Tiên sinh bảo tôi đối đầu thiên binh vạn mã thì tôi là m được, vì tôi tin mình có thể đánh thắng. NhÆ°ng nếu đối thủ là quá»· thần, bá»n ta nằm trong thế bị Ä‘á»™ng, không thể hoà n thủ. Nếu tôi thá»±c sá»± tin và o ‘cảm giác’ của tiên sinh, thì tôi đâu cần là m việc gì nữa?â€.
Nguyá»…n Tu Chân ung dung thốt: “Tri ká»· tri bỉ, bách chiến bất bại, phép quân lược nà y dùng để đối phó quá»· thần cÅ©ng thế. Tôi có nói lá»±c ấy chỉ có thể ảnh hưởng tinh thần của con ngÆ°á»i, chứ không thể ảnh hưởng kết quả của con xúc xắc, do đó lá»±c quá»· thần vẫn là hữu hạn. Luáºn nhÆ° vầy tức là tri bỉâ€.
Ãnh mắt Khâu Cá»u SÆ° nhìn ra Ä‘Æ°á»ng, má»™t chiếc xe chở lÆ°Æ¡ng thá»±c dùng má»™t con la kéo Ä‘i qua, kẻ đánh xe là má»™t nam nhân, phÃa sau lÆ°ng có má»™t đứa trẻ ngồi trên đống hà ng chất cao nhÆ° núi, Ä‘ang Ä‘ong Ä‘Æ°a hai chân, miệng hát nghêu ngao, cả hai xem chừng nhÆ° là cha con. Giữa ban ngà y, quang cảnh nà y rất thÆ°á»ng thấy, rất sinh Ä‘á»™ng chân thá»±c. NhÆ°ng nghe xong lá»i Nguyá»…n Tu Chân nói, dù trên Ä‘Æ°á»ng ngÆ°á»i, xe, ngá»±a vẫn qua lại tấp náºp, song hắn có cảm giác mình và Nguyá»…n Tu Chân Ä‘ang ở riêng trong má»™t thế giá»›i khác, khiến hắn cảm thấy rợn ngÆ°á»i. Lá»i Nguyá»…n Tu Chân nói có phải là sá»± thá»±c, hay chỉ là cảm giác sai lầm?
Nguyá»…n Tu Chân nói tiếp: “Äây là nguyên do ‘tam quá»· tá» Ä‘á»™ng’. Bá»n ta phải đối phó không chỉ riêng NgÅ© Äá»™n Äạo, mà còn cả lá»±c lượng đã khiến hắn thắng liên tiếp bảy lần, ấy là má»™t dạng dị lá»±c có thể lay chuyển tâm ý bá»n ta. Từ lúc NgÅ© Äá»™n Äạo khai sát giá»›i má»™t cách ly kỳ, hạ sát ái tá» Ä‘á»™c nhất của Äại long đầu bổn bang, thì lá»±c lượng ấy má»™t má»±c chi phối bá»n ta. Lá»±c nà y vô hình vô ảnh, chỉ lá»™ dấu vết trong ba lần gieo quẻ của tôi và trong lần thắng đổ trÆ°á»ng của NgÅ© Äá»™n Äạo, tất cả những kẻ có liên quan đến việc nà y Ä‘á»u bị kéo và o, đặc biệt là Cá»u SÆ° và tôi, tháºm chà có thể kiêm luôn cả Quý Nhiếp Äá» và Tiá»n Thế Thần. Bá»n ta Ä‘ang bị dẫn từng bÆ°á»›c má»™t đến má»™t kết quả nà o đó, mà kết quả ấy bá»n ta hoà n toà n không khống chế được, vì kẻ Ä‘ang thao túng là lá»±c lượng ấy chứ không phải bá»n ta. Tất cả bá»n ta bị hãm trong vòng mệnh váºn nà o đó, do tâm không tá»± chủ mà hóa ra thân không tá»± chủ được, ngà y nà o bá»n ta chÆ°a phá được cục diện nà y, thì bá»n ta không có cách gì cầm chắc sá»± thà nh bạiâ€.
Khâu Cá»u SÆ° yếu á»›t há»i: “Váºy bá»n ta có thể là m được gì?â€.
Nguyá»…n Tu Chân đáp: “Bất cứ bố cục nà o có liên lụy nhiá»u ngÆ°á»i, cÅ©ng cần vòng nối vòng nhÆ° mắt xÃch, bất kỳ vòng nà o xảy ra sÆ¡ sót thì sẽ ảnh hưởng toà n bá»™ cục diện, cÅ©ng nhÆ° mà n lÆ°á»›i váºn mệnh có má»™t lá»— lủng. Nếu má»™t trong bốn kẻ đánh bạc cùng NgÅ© Äá»™n Äạo lúc ấy phục hồi được sức tá»± chủ, thắng hết ngân lượng của NgÅ© Äá»™n Äạo, thì sá»± việc sẽ không phát triển theo hÆ°á»›ng hiện tại. Do đó bá»n ta chẳng phải hoà n toà n không thể hoà n thủ, chỉ cần bá»n ta đừng để bị ảnh hưởng, ắt có cÆ¡ há»™i phá cục, và quyá»n chủ Ä‘á»™ng sẽ rÆ¡i và o tay bá»n ta, lúc ấy mệnh váºn của NgÅ© Äá»™n Äạo sẽ do bá»n ta định Ä‘oạtâ€.
Khâu Cá»u SÆ° nghe đến phấn chấn tinh thần: “Tiên sinh nghÄ© ra cách phá cục chÆ°a?â€.
“TrÆ°á»›c hết phải xem thá» bá»n ta có thể nháºn biết bố cục của đối thủ chăng. Ngay lúc Cá»u SÆ° nhảy xuống đây, tôi có cảm giác mÆ¡ hồ rằng lá»±c lượng ấy Ä‘ang dẫn bá»n ta, đến khi Bách Thuần vén rèm nói chuyện, lÆ°u lại lá»i hẹn tái ngá»™, thì cảm giác mÆ¡ hồ trở nên rõ rà ng, đối phÆ°Æ¡ng muốn Cá»u SÆ° cùng Bách Thuần tạo dây tình ái để thay đổi Cá»u SÆ° hoà n toà n, dùng nữ sắc chôn anh hùng. Tuy bá»n ta không biết là m nhÆ° váºy được mục Ä‘Ãch gì, song ta có thể cảm nháºn được đây là má»™t mắc xÃch quan trá»ng của cả bố cục, nhÆ°ng nếu Cá»u SÆ° có thể không bị lay chuyển thì bá»n ta có thể phá cụcâ€.
Khâu Cá»u SÆ° cảm thấy phiá»n toái: “NhÆ°ng bá»n ta là m thế nà o biết đối phÆ°Æ¡ng muốn tôi nghiêng vá» Bách Thuần, hay là cá»± tuyệt nà ng?â€.
“Äiá»u đó còn tùy và o tâm ý của Cá»u SÆ°, nếu đối phÆ°Æ¡ng muốn Cá»u SÆ° nghiêng theo Bách Thuần, thì bằng đủ má»i cách Cá»u SÆ° sẽ cảm thấy sức hấp dẫn của nà ng má»—i lúc má»™t mạnh, không chấp nháºn Bách Thuần sẽ trở thà nh má»™t ná»—i khổ khó có thể chịu ná»—i. NhÆ°ng nếu Cá»u SÆ° có thể xem nhÆ° chuyện vừa rồi chÆ°a từng xảy ra, trong lòng nhÆ° chÆ°a từng biết qua má»™t nà ng Bách Thuần, thì bá»n ta xem nhÆ° đã thắng tráºn nà yâ€.
Trên mặt Khâu Cá»u SÆ° lá»™ vẻ kiên quyết, khẽ gáºt đầu, nhÆ° muốn dùng Ä‘á»™ng tác nà y giúp mình hạ quyết tâm.
Nguyá»…n Tu Chân thốt: “Sáu tiểu tá» bị trừng trị lúc nãy, tuy là vô danh tiểu tốt trên giang hồ, nhÆ°ng vẫn là bá»n côn đồ nổi tiếng tại Lạc DÆ°Æ¡ng nà y, việc nà y rồi sẽ truyá»n khắp thà nh, vá»›i bản lãnh thám thÃnh tinh vi của NgÅ© Äá»™n Äạo, lại thêm hắn biết bá»n ta Ä‘ang truy bắt hắn, ắt sẽ Ä‘oán ra là Cá»u SÆ° xuất thủ tÆ°Æ¡ng trợ, nên có khoa trÆ°Æ¡ng hay không cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á» nữa. Tháºt ra, bá»n ta đã lá»™ hà nh tung, mà đây cÅ©ng là má»™t mắc xÃch khác trong kế hoạch của đối phÆ°Æ¡ng. à tôi nói vòng kết vòng là thếâ€.
Khâu Cá»u SÆ° nói không nên lá»i.
Nguyá»…n Tu Chân thở dà i: “Nếu bắt không được NgÅ© Äá»™n Äạo, vá»›i tÃnh cách của Cá»u SÆ°, dù Long đầu có chịu nhượng vị, Cá»u SÆ° cÅ©ng nhất định không muối mặt mà tiếp nháºn, thế thì tất cả công lao trong quá khứ của Cá»u SÆ° sẽ đổ ra biển cả. MÆ°u đồ bá nghiệp gì cÅ©ng kể nhÆ° không. Do đó giữa mỹ nhân và giang sÆ¡n, tÆ°á»›ng quân chỉ có thể chá»n má»™t. Tôi thá»±c không muốn nói ra Ä‘iá»u nà y, nhÆ°ng chẳng thể không nóiâ€.
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang đứng giữa đại lá»™ phồn hoa tại thà nh Lạc DÆ°Æ¡ng, mà bà n chuyện tạo phản, láºt đổ triá»u đình hủ bại.
Khâu Cá»u SÆ° lấy lại thần sắc bình tÄ©nh thÆ°á»ng ngà y, đặt tay lên vai Nguyá»…n Tu Chân, mỉm cÆ°á»i nói: “Quá»· thần không có thần thông quảng đại nhÆ° bá»n ta tưởng tượng đâu, bằng không thiên hạ đã đại loạn, tuy nhiên bất kể thế nà o, tôi xin nghe lá»i khuyên của tiên sinh, không Ä‘i tìm Bách Thuần. Nà o! Äể tôi tặng tiên sinh má»™t cái máºt rắn ngâm rượuâ€.
Vừa nói hắn vừa đẩy Nguyá»…n Tu Chân Ä‘i vá» phÃa Ô Tá» HÆ°, Ä‘ang đứng bên Ä‘Æ°á»ng rao bán máºt rắn.
Nguyá»…n Tu Chân vui vẻ thốt: “Khá»i mất công, lúc nãy tôi chỉ cố ý nói lảng để có thêm thá»i gian suy nghÄ©, chứ không phải thá»±c sá»± muốn mua máºt rắnâ€.
Khâu Cá»u SÆ° cÆ°á»i đáp: “NhÆ°ng tiên sinh quả có bị phong thấp, mà tôi cÅ©ng nghe nói máºt rắn trừ phong thấp hiệu nghiệm thần kỳ, thá» má»™t phen đâu có saoâ€.
Ô Tá» HÆ° vừa bán xong má»™t cái máºt rắn, lúc nà y hắn đã hoà n toà n nháºp vai, thì thấy hai ngÆ°á»i bÆ°á»›c đến, liá»n mừng rỡ Ä‘Æ°a ngón tay cái vá» phÃa Khâu Cá»u SÆ°, giá»ng khà n khà n nói lá»›n: “Vị đại gia nà y quả là công phu số má»™t, tiểu nhân Ä‘i khắp nam bắc Äại giang, cÅ©ng chÆ°a gặp ai có thân thủ mau nhÆ° thế, giữa Ä‘Æ°á»ng gặp chuyện bất bình ra tay tÆ°Æ¡ng trợ, đúng là báºc hiệp nghÄ©a mà kẻ nà y kÃnh trá»ng, máºt rắn của tiểu nhân bán lấy ná»a giá cho đại gia váºyâ€.
Nguyá»…n Tu Chân tức cÆ°á»i thốt: “Lão huynh tháºt là biết cách là m ănâ€.
Khâu Cá»u SÆ° tỉnh queo há»i: “Lão huynh hôm nay buôn bán thế nà o?â€.
Ô Tá» HÆ° tá»± hà o đáp: “Lạc DÆ°Æ¡ng thà nh nhiá»u ngÆ°á»i dÆ° tiá»n nhất, nếu hai vị chịu mua máºt rắn, tổng cá»™ng bán ra bốn cái, là hôm nay kẻ nà y có thể dẹp hà ng sá»›mâ€.
Nguyá»…n Tu Chân vụt há»i: “Lão huynh ở trá» quán nà o?â€.
Khâu Cá»u SÆ° lá»™ nét ngạc nhiên trong mắt, thầm nghÄ© chẳng lẽ Nguyá»…n Tu Chân nghi ngá» hán tá» nà y.
Ô Tá» HÆ° than thở: “Mang theo lồng rắn Ä‘á»™c, toà n thân hôi mùi rắn, có quán nà o chịu cho ở? Tôi tìm đại chá»— nà o đó, nằm xuống được thế là nhà , tôi đã quen cách sinh nhai nà y, cảm thấy sống nhÆ° vầy tá»± tại hÆ¡n những kẻ nhà già uâ€.
Nguyá»…n Tu Chân gáºt đầu không nói.
Khâu Cá»u SÆ° nói: “Ta muốn mua loại máºt rắn có thể trị phong thấp nhức má»i, tốn bao nhiêu?â€.
Ô Tá» HÆ° chẳng há» nhìn xuống, mở nắp lồng thá»c tay và o bắt ra má»™t con rắn toà n thân sắc và ng sáºm lẫn Ä‘iểm trắng dà i Ä‘á»™ năm thÆ°á»›c, cÆ°á»i nói: “Con nà y tên là Hoa Bạch Dong, sống trong núi sâu, chỉ vỠđêm má»›i xuất hiện, rất khó bắt, cả Ä‘á»i tôi má»›i bắt được lần nà y là con thứ ba, cá»±c kỳ khó kiếm, bảo đảm dùng xong thấy hiệu nghiệm ngay, nếu không ứng nghiệm, chỉ cần tôi chÆ°a rá»i thà nh thì xin hoà n tiá»n. Nguyên giá mÆ°á»i lượng, giá» bán năm lượng cho hai vị đại gia, coi nhÆ° vừa bán vừa cho. Cần nhá»› là phải nuốt sống chung vá»›i rượu, mà phải là rượu hạng tốt nhÆ° Thiêu Äao Tá», má»›i có thể lÆ°u thông huyết dịch mà trừ bệnhâ€.
Khâu Cá»u SÆ° và Nguyá»…n Tu Chân nhìn nhau cÆ°á»i, cùng cảm thấy kẻ nà y đúng là tay lão là ng, biết là hắn nói phóng đại nhÆ°ng không thiếu sức thuyết phục.
Khâu Cá»u SÆ° bảo: “Váºy ta mua con nà yâ€.
Ô Tá» HÆ° kéo thẳng con rắn trong tay, cầm đầu rắn Ä‘Æ°a đến trÆ°á»›c mắt, miệng niệm chú, sau đó quỳ má»™t chân đè lên Ä‘uôi rắn, tay cầm đầu rắn giÆ¡ cao cho thân rắn thẳng tắp, tay kia lấy con dao nhá»n bên cạnh lồng tre, mổ bụng rắn lấy máºt để và o chén để dÆ°á»›i đất.
Nguyá»…n Tu Chân nhÃu mà y: “Không thể giết rắn trÆ°á»›c khi lấy máºt sao?â€.
Ô Tá» HÆ° vừa bá» xác rắn còn Ä‘ang quằn quại và o bao vải, vừa nói: “Nếu rắn bị thÆ°Æ¡ng chà mạng, sẽ phát ra tá» khà và giảm công hiệu của máºt rắn rất nhiá»u, thế nên cần phải mổ sống lấy máºt. Äại gia quả có từ tâm. Yên tâm Ä‘i! Tôi đã niệm chú vãn sinh cho nó, không chừng kiếp tá»›i nó được đầu thai là m ngÆ°á»i, còn tôi vì sát nghiệp quá nặng, kiếp tá»›i phải là m rắn, biết đâu bị nó giết lại không chừngâ€.
Nói xong hắn đứng dáºy, hai tay cầm chén được máºt rắn cung kÃnh trao cho Khâu Cá»u SÆ°. Hắn tiếp lấy chén, tay kia trả tiá»n, cÆ°á»i nói: “Nếu không thấy công hiệu, ta sẽ tá»›i tìm ngÆ°Æ¡i thanh toán đấyâ€.
Hai ngÆ°á»i vui vẻ rá»i Ä‘i, bÆ°á»›c vá» phÃa lầu Ban Trúc, các thủ hạ đã chuẩn bị ngá»±a đứng chá».
Khâu Cá»u SÆ° không nhịn được lên tiếng há»i: “Tiên sinh phải chăng nghi ngá» hắn? NhÆ°ng xem ra rất khó giả dạng đượcâ€.
Nguyá»…n Tu Chân trầm ngâm nói: “Rất kỳ quái, lúc nãy tôi bá»—ng nghÄ©, nếu kẻ trÆ°á»›c mắt là NgÅ© Äá»™n Äạo giả dạng, thì Ä‘á»™n thuáºt của hắn quả là không chá»— sÆ¡ hở. Äiá»u không là m ai nghi ngỠđược là cổ tay hắn có mấy vết sẹo cÅ©, chứng tá» hắn đã từng bị rắn cắn.
Khâu Cá»u SÆ° đồng ý: “Nếu Ä‘á»™n thuáºt của NgÅ© Äá»™n Äạo cao minh nhÆ° thế, thì bất kỳ ai ngoà i Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng có thể là hắn, chắc chắn không tìm được dấu vết. Tuy nhiên tôi nghÄ© bá»n ta đánh giá hắn quá cao, vì từ trÆ°á»›c đến nay, Æ°u Ä‘iểm lá»›n nhất của hắn là không ai biết hắn sẽ đánh cắp bảo váºt của nhà nà o, còn bây giá» hắn đã mất Æ°u Ä‘iểm đóâ€.
Hai ngÆ°á»i lên ngá»±a, Khâu Cá»u SÆ° bá»—ng biến sắc.
Nguyá»…n Tu Chân ngÆ¡ ngác há»i: “Xảy ra chuyện gì?â€.
Khâu Cá»u SÆ° quay đầu nhìn theo hÆ°á»›ng Ô Tá» HÆ°, hắn Ä‘ang thu xếp đồ nghá» chuẩn gì dẹp hà ng. Hắn trầm giá»ng nói: “Tiên sinh nói đúng, tà lá»±c kia Ä‘ang ảnh hưởng tâm tôi, tá»± dÆ°ng tôi nảy sinh cảm giác bất định hoang mang, tôi chÆ°a bao giá» có cảm giác nhÆ° được lại mất nhÆ° vầyâ€.
Nguyá»…n Tu Chân cÆ°á»i gượng: “Tráºn đấu nà y không dá»… đâu, ngà y nà o chÆ°a bắt được NgÅ© Äá»™n Äạo, thì tÆ°á»›ng quân không thể uống rượu, rượu và o tÃnh loạn, bá»n ta sẽ không tá»± chủ đượcâ€.
Khâu Cá»u SÆ° thở dà i má»™t tiếng, thúc ngá»±a Ä‘i trÆ°á»›c, Nguyá»…n Tu Chân theo sát phÃa sau, tám tay thủ hạ lần lượt phi thân lên ngá»±a, Ä‘uổi theo hai ngÆ°á»i Ä‘i mất.
PhÃa bên kia, Ô Tá» HÆ° đổ mồ hôi trán, mau chóng lẩn Ä‘i nÆ¡i khác.
- o O o -
Tà i sản của Minh Huệ
03-11-2011, 04:36 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Vân Mộng Thà nh Chi Mê
Tác giả: Huỳnh Dị
-----oo0oo-----
Hồi 10: Minh Minh Chi Trung
Dịch giả: Trúc Äà o
Nguồn: Nhạn Môn Quan
DÆ°á»›i ánh nắng chiá»u, Cô Nguyệt Minh cùng ngá»±a dừng trên má»™t sÆ°á»n núi nhá», Ä‘Æ¡n thân Ä‘á»™c mã, chỉ có chiếc bóng ngã dà i dÆ°á»›i đất là m bạn, trông thêm phần hoang vắng tịch mịch.
PhÃa tây nam dãy núi nối liá»n mấy chục dặm, ở giữa có má»™t giòng sông uốn khúc vắt ngang, dÆ°á»›i ánh tà huy rá»±c rỡ, nÆ°á»›c xanh in bóng núi, cảnh sÆ¡n thủy nhÆ° thi nhÆ° há»a, khiến ngÆ°á»i mÆ¡ hồ tưởng Ä‘ang ở nÆ¡i giáp giá»›i tiên cảnh.
Tương Thủy.
Ôi! Tương Thủy.
Nữ lang kia rất có thể và o Vân Má»™ng Trạch. Từ đáy lòng Cô Nguyệt Minh trá»—i lên cảm giác lạnh ngÆ°á»i trÆ°á»›c váºn mệnh. Tình cá» gặp gỡ nÆ¡i bến đò, truy tầm theo cả trăm dặm, dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t đôi tay vô hình đẩy hai ngÆ°á»i lại vá»›i nhau. Ná»a giá» trÆ°á»›c đây, y theo đến bên bá» suối thì mất dấu nữ lang, không chừng nà ng đã phát hiện bị theo dõi, nên bÆ°á»›c xuống nÆ°á»›c Ä‘i để che dấu vết vó ngá»±a. Y lại hy vá»ng mất luôn dấu nữ lang, từ nay không gặp lại nữa, chứ không mong bị mệnh váºn trói chung hai ngÆ°á»i. Thá»i gian sẽ là m phai má» tất cả, đến má»™t ngà y kia, nữ lang ấy chỉ còn là má»™t ký ức mÆ¡ hồ trong Ä‘á»i y. NhÆ°ng y biết mình sẽ không quên được nữ lang, không quên được cảm giác thâm khắc ấy. Y cảm nháºn được nữ lang sẽ Ä‘i và o Vân Má»™ng Trạch, nà ng có liên quan đến Sở hạp.
Cô Nguyệt Minh lại thở dà i, Ä‘Æ°a tay vuốt nhẹ ngá»±a quý Khôi Tiá»…n, tay vô tình chạm trúng chiếc túi dà i Ä‘á»±ng kiếm Thất Phản cùng máºt lệnh của Phụng công công. Tâm tÆ° dấy Ä‘á»™ng, y mở túi da, Ä‘Æ°a tay và o cầm trúng ống tre Ä‘á»±ng máºt lệnh, bèn bá» lại trong túi, rồi lấy ra cây thần kiếm Thất Phản mà Phụng công công hình dung là có thể trừ yêu trấn ma. Y cầm kiếm nhìn kỹ, liá»n thấy ngá» vá»±c.
Äó là má»™t thanh Ä‘oản kiếm dà i ná»a thÆ°á»›c không vá», chuôi kiếm tròn loe to phần đầu, thân chuôi thon, đốc kiếm lõm, thân kiếm phÃa mÅ©i uốn cong lên, là m bằng đồng pha sắt, song chỉ có má»™t và i dấu vết đồng, hiển nhiên không giống loại kiếm đồng thÆ°á»ng thấy, nhÆ°ng vẫn cho ngÆ°á»i cảm giác rất bén nhá»n và cứng rắn.
Cô Nguyệt Minh nhìn đến khó hiểu, đây rõ rà ng là má»™t thanh kiếm được chế tạo từ thá»i Xuân Thu Chiến Quốc, kiểu cổ xÆ°a, so vá»›i kiếm thá»i nay rất khác biệt vá» hình thể và chất liệu chế tạo, tại sao Phụng công công lại bảo tên kiếm là Thất Phản.
Nói đến “thất phản cá»u hoà nâ€, ấy là danh từ tu luyện của ngÆ°á»i trong Äạo môn, mà Äạo môn chÆ°a xuất hiện và o thá»i Xuân Thu Chiến Quốc, tại sao Phụng công công nói dối lai lịch tên kiếm, chẳng lẽ Phụng công công không biết y là đại hà nh gia sá» dụng kiếm sao? Vá» lai lịch danh kiếm, Cô Nguyệt Minh có kiến thức khá sâu rá»™ng.
Cô Nguyệt Minh cầm kiếm thuáºn tay múa và i Ä‘Æ°á»ng. Khôi Tiá»…n nhÆ° cảm ứng Ä‘iá»u gì, quay đầu lại nhìn, cất tiếng hà nho nhá».
Cô Nguyệt Minh bá»—ng chấn Ä‘á»™ng toà n thân, vá»™i ngÆ°ng ngay, nhÆ°ng cảm giác dị thÆ°á»ng lan khắp châu thân.
Sao thế nhỉ? Cầm thanh Ä‘oản kiếm chuyển Ä‘á»™ng, y có cảm giác nhÆ° Ä‘ang sá» dụng thanh Bạch Lá»™ VÅ© Ä‘eo bên mình, rất quen thuá»™c, tá»± nhiên, chẳng có má»™t chút cảm giác má»›i lạ khi thá» kiếm. Chừng nhÆ° y có thể biết trÆ°á»›c là m thế nà o phát huy uy lá»±c của thanh kiếm nà y trong nhiá»u tình huống khác nhau, nhÆ° thể y hoà n toà n nắm được đặc tÃnh của cổ kiếm. Cảm giác ấy gây rúng Ä‘á»™ng, tay của y cùng cổ kiếm nối nhau, thì nhÆ° hợp thà nh má»™t thể.
Cô Nguyệt Minh nhìn kỹ cổ kiếm, cảm giác quen thuộc cà ng mạnh hơn.
Thừ ngÆ°á»i ra má»™t lúc sau, Cô Nguyệt Minh cất cổ kiếm và o túi da, trong lòng có cảm giác không Ä‘Ã nh, hết sức quái lạ.
Y không hiểu nổi.
Tất cả má»i chuyện xảy ra gần đây, Ä‘á»u khiến y có cảm giác bối rối hoang mang, cÅ©ng nhÆ° nữ lang kia, và thanh kiếm nà y.
Cô Nguyệt Minh Ä‘i xuống núi, Khôi Tiá»…n Ä‘i theo phÃa sau cách chừng mÆ°á»i bÆ°á»›c, hÆ°á»›ng vá» phÃa khoảng rừng thÆ°a dÆ°á»›i chân núi.
Qua khoảng rừng thÆ°a thì đến đông ngạn sông TÆ°Æ¡ng, ven theo bá» Ä‘i thêm hai giá», rồi rẽ sang hÆ°á»›ng đông là đúng chá»— Vân Má»™ng Trạch, nÆ¡i ấy là má»™t vùng đất kỳ dị nhÆ° thế nà o?
o0o
Ô Tá» HÆ° chiếm má»™t bà n riêng trong quán ăn, hắn gá»i má»™t bình Nữ Nhi Hồng, lại kêu thêm món lÆ°Æ¡n nÆ°á»›ng nổi tiếng vùng Äá»™ng Äình, ra chiá»u hưởng thụ khoan khoái nhÆ° thể vừa tìm được chút giá» rãnh giữa lúc báºn rá»™n sinh kế.
Äến bây giá» hắn má»›i thấy nhẹ nhõm. Sau khi thu dá»n hà ng, hắn tìm đến má»™t ngôi miếu rất Ãt ngÆ°á»i viếng, trả chút ngân lượng đổi lấy chá»— tá túc, rồi thả bá»™ khắp Lạc DÆ°Æ¡ng Thà nh để nắm vững địa bà n. Äây là thói quen trÆ°á»›c nay của hắn, mà cÅ©ng là nguyên tố thà nh công của hắn.
Trong mắt ngÆ°á»i chung quanh, Ô Tá» HÆ° ăn uống khá cầu kỳ, sá»± thá»±c không phải thế, vì hắn không có thói xấu kén ăn, mà hầu nhÆ° thứ gì ăn được hắn Ä‘á»u cảm thấy ngon, do đó dù là món ngon đắt giá hay món rất bình dân, hắn Ä‘á»u chịu ăn. Hắn tá»± nháºn là má»™t kẻ cổ quái, trong lúc Ä‘ang tiến hà nh kế hoạch trá»™m báu, hắn sẽ hóa thân là m nhiá»u nghá» khác nhau, hắn hoà n toà n nháºp vai từ cách sống đến cách suy nghÄ©, kể cả những thói quen do nghá» nghiệp mà có, nhÆ° thể hắn biến thà nh nhiá»u ngÆ°á»i khác nhau, mà qua đó cuá»™c sống Ä‘Æ¡n Ä‘iệu trở nên phong phú, nhiá»u mà u sắc và đầy cảm giác má»›i lạ. Có lúc hắn hoà i nghi bản thân phải chăng là má»™t kẻ Ä‘a nhân cách.
Hắn thÃch nhất là đóng vai má»™t hà o khách vung tiá»n nhÆ° nÆ°á»›c, để nhìn thấy ánh mắt sáng rỡ của kỹ nữ khi nháºn tiá»n trá»ng thưởng của hắn, cảm giác ấy không cách nà o hình dung được. Hắn không báºn tâm đối phÆ°Æ¡ng có chân tình hay giả ý, chỉ thÃch cảm giác lúy túy trụy lạc tầm hoan trong chốc lát để quên khuấy má»i thứ. Sau đó hắn sẽ cảm thấy rất vô vị, chỉ muốn mau chóng rá»i bá» nữ nhân xa lạ Ä‘ang nằm cạnh. Chẳng được bao lâu sau, hắn lại tiếp tục tìm đến má»™t nữ nhân khác, để che lấp sá»± trống rá»—ng trong tim.
Hắn biết mình gan nhá», Ä‘iểm mâu thuẫn là hắn Ä‘am mê cách sinh nhai đầy mạo hiểm, đầy tÃnh kÃch thÃch vì có thể bị ngÆ°á»i bắt bất cứ lúc nà o. NhÆ°ng khi hắn “biến†ra NgÅ© Äá»™n Äạo, lẻn và o nhà già u có ngÆ°á»i canh và chó dữ để trá»™m báu, hắn lại hết sợ mà bình tÄ©nh ra tay, suy tÃnh chu đáo tÆ°á»ng táºn, sau khi xong việc thÆ°á»ng nghÄ© lại, hắn cảm thấy lúc ấy hắn khác thÆ°á»ng nhÆ° thể đã “biến†ra má»™t kẻ khác hoà n toà n.
Cứ nghÄ© sẽ có má»™t ngà y thất thủ bị bắt, hắn cà ng muốn hưởng thụ cuá»™c sống hiện tại, “hảo hoa kham chiết trá»±c tu chiết, mạc đãi vô hoa không chiết chi â€.
Nếu hái được đóa hoa tÆ°Æ¡i Bách Thuần, khi tỉnh dáºy hắn có phá lệ lần đầu, không muốn bá» Ä‘i chăng?
Ô Tá» HÆ° tá»± cảnh cáo, trÆ°á»›c khi bán được dạ minh châu, hà nh Ä‘á»™ng hái đóa hoa kia sẽ là má»™t việc là m vô cùng ngu xuẩn chẳng khác nà o tá»± nạp mạng cho quan phủ. Theo quy luáºt hắn tá»± đặt cho bản thân, trÆ°á»›c khi trá»™m được bảo váºt tuyệt đối không thể phóng túng, sau khi xong việc thì phải rá»i xa nÆ¡i trá»™m báu, không bao giá» trở lại, do đó chỉ có thể gặp Bách Thuần má»™t lần trong Ä‘á»i, không còn có lần khác.
Khâu Cá»u SÆ° cùng Nguyá»…n Tu Chân xuất hiện tại thà nh Lạc DÆ°Æ¡ng, đúng vá»›i dá»± Ä‘oán của hắn, kẻ địch cho rằng hắn muốn ra tay trá»™m Ngá»c kiếm của Tiá»n Thế Thần, hẳn đã bố trà thiên la địa võng chá» hắn đâm đầu và o. May là hắn còn có má»™t Æ°u Ä‘iểm, ấy là hắn không cần Ä‘á»™t nháºp Bố chÃnh sứ ti phủ để trá»™m đồ, mà chỉ cần tìm cÆ¡ há»™i gặp riêng Tiá»n Thế Thần, nên có thể gặp bất cứ nÆ¡i đâu. Hắn ngồi tại đây để chá» má»™t cÆ¡ há»™i nhÆ° thế, bằng không hắn đã trốn Ä‘i từ lâu.
Khâu Cá»u SÆ° còn chÆ°a dùng đến Phong Thần côn uy chấn thiên hạ, mà thân thủ của há» Khâu đã khiến hắn giáºt mình, hắn biết chắc nếu công bình mà đấu vá»›i Khâu Cá»u SÆ° là tá»± tìm tá» lá»™. NgÆ°á»i nà y quả là danh bất hÆ° truyá»n.
Chá»— quán ăn hắn Ä‘ang ngồi cách Bố chÃnh sứ ti phủ bên trong thà nh khoảng và i ngà n bÆ°á»›c, không thể trá»±c tiếp theo dõi tình hình ngá»±a, xe ra và o cổng chÃnh của phủ, phải Ä‘i qua khu kỹ viện phÃa bắc thà nh, nếu Khâu Cá»u SÆ° phái ngÆ°á»i theo dõi chung quanh phủ thì sẽ không bắt được gì. Nguyá»…n Tu Chân có mÆ°u trà đến đâu cÅ©ng sẽ tÃnh sai, không thể nà o biết hắn chẳng cần dò xét địa bà n sứ ti phủ.
Bách Thuần!
Một mỹ nữ hấp dẫn như thế bình sinh hắn mới thấy lần đầu, nếu không hái được hoa nà y, thì các hoa khác phải chăng sẽ trở nên vô vị? Nghĩ đến đấy, trong tim hắn lại hiện lên mỹ nữ trên cỗ chiến xa, so với nà ng, Bách Thuần như kém bớt và i phần.
Ngay lúc ấy, má»™t Ä‘oà n ngÆ°á»i ngá»±a Ä‘i ngang qua.
Ô Tá» HÆ° chú ý nhìn ra, vá»™i mừng váºn may, vì hắn đã nghe ngóng rất rõ vá» dung mạo và ngoại hình của Tiá»n Thế Thần, nên vừa nhìn đã nháºn ra há» Tiá»n trong Ä‘oà n ngÆ°á»i. Hắn vá»™i trả tiá»n rá»i quán, bám theo Ä‘oà n ngÆ°á»i.
o0o
Khâu Cá»u SÆ° bÆ°á»›c đến tiểu đình ngoà i vÆ°á»n, Nguyá»…n Tu Chân ngồi ngay bà n đá, nhÆ° Ä‘ang thừ ngÆ°á»i. Ai đã quen Nguyá»…n Tu Chân Ä‘á»u biết đây là thói quen của gã, má»—i ngà y Ä‘á»u cần thá»i gian biệt láºp để suy nghÄ© sá»± việc.
Khâu Cá»u SÆ° ngồi xuống trÆ°á»›c mặt gã và nói: “NgÅ© Äá»™n Äạo có thể chÆ°a và o thà nhâ€.
Nguyá»…n Tu Chân gáºt đầu: “Có thể lắm, phải chăng Cá»u SÆ° Ä‘iá»u tra đã có kết quả?â€.
“NgÆ°á»i của bá»n ta đã tuần tra các tiệm hà ng sắt lá»›n nhá», há»i qua các chá»— chế dụng cụ tiểu xảo nổi danh và vô danh, tất cả Ä‘á»u không thấy ngÆ°á»i lạ nà o ghé và o trong vòng mÆ°á»i ngà y qua. Tôi lý giải thế nà y, thuốc hóa trang hay thuốc tránh chó thì có thể mua được ở các hÆ°Æ¡ng trấn lân cáºn, hay và o núi hái và chế biến được, nhÆ°ng nếu muốn có đồ nghá» leo tÆ°á»ng vượt rà o, thì chỉ có ở thà nh thị lá»›n nhÆ° Lạc DÆ°Æ¡ng má»›i kiếm được. Hay là NgÅ© Äá»™n Äạo thá»±c sá»± chÆ°a và o thà nh? Tôi ngại nhất là đoán sai mục tiêu của hắn, chẳng những phà thá»i giá» chá» hắn, mà còn để hắn trốn Ä‘i mấtâ€.
Nguyá»…n Tu Chân chăm chú dò xét Khâu Cá»u SÆ° má»™t lát rồi há»i: “Cá»u SÆ° cảm thấy vô vị Æ°?â€.
Khâu Cá»u SÆ° cÆ°á»i gượng: “Tôi biết tiên sinh Ä‘ang nghÄ© gì, nhÆ°ng tôi quả tình không phải nhÆ° tiên sinh nghÄ© đâu, từ trÆ°á»›c đến nay há»… quyết định là tôi không khi nà o dao Ä‘á»™ng, tiên sinh phải tin tưởng tôi chứâ€.
“Tại sao má»›i có hÆ¡n má»™t ngà y mà Cá»u SÆ° đã mất kiên nhẫn?â€.
“Có thể vì sá»± việc trá»ng đại, có liên quan đến hoà i bão lá»›n nhất trong Ä‘á»i tôi, nên dá»… lo sá»± được mấtâ€.
Cặp mắt Nguyá»…n Tu Chân sáng rá»±c, trầm giá»ng thốt: “Cá»u SÆ° chá»› lo, tôi khẳng định rằng tình huống nà y Ä‘ang phát triển ứng theo quẻ đã bốc, NgÅ© Äá»™n Äạo nhất định có mặt tại thà nh Lạc DÆ°Æ¡ng, tôi gần nhÆ° biết chắc lúc nà y hắn Ä‘ang ở nÆ¡i nà o trong thà nh, Ä‘iá»u nà y chủ định phải xảy ra, nhân lá»±c nà o cÅ©ng khó đổi dá»iâ€.
Khâu Cá»u SÆ° thẫn thá» im lặng, Nguyá»…n Tu Chân chÆ°a bao giá» thấy há» Khâu có nét mặt nhÆ° váºy.
Nguyá»…n Tu Chân mỉm cÆ°á»i há»i: “Vẫn cảm thấy khó chấp nháºn, đúng không?
Khâu Cá»u SÆ° chìa tay ra: “Tôi còn nói được cái gì?â€.
Nguyá»…n Tu Chân thốt: “Tráºn đấu nà y khác biệt, tÆ°á»›ng quân chẳng những phải kháng cá»± ham muốn Ä‘i gặp Bách Thuần, mà còn phải đối phó vá»›i cảm giác vô vị không biết mình Ä‘ang là m gì. Ai cÅ©ng muốn mình sống sao cho có ý nghÄ©a, tÆ°á»›ng quân định mục tiêu cho mình là vì hy vá»ng sẽ có cuá»™c sống nhiá»u mà u sắc, không uổng má»™t Ä‘á»i. Song má»—i ngà y thức dáºy thì lại không biết là m thế nà o cho vừa, ngà y nà o cÅ©ng nhÆ° ngà y nấy, nhìn không thấy sá» chẳng được đối thủ, kẻ có ý chà kiên định nhất cÅ©ng sẽ chùng bÆ°á»›c. Do đó tráºn đấu nà y chẳng phải dá»… dà ng, bây giá» tÆ°á»›ng quân hẳn đã hiểu rất rõâ€.
Khâu Cá»u SÆ° không phục: “Tôi chÆ°a đến mức vô dụng nhÆ° tiên sinh hình dungâ€.
Nguyá»…n Tu Chân thốt: “Những lá»i vừa rồi không phải nói riêng vá»›i Cá»u SÆ°, mà nói chung má»i ngÆ°á»i, kể cả tôi. CÅ©ng tá»±a nhÆ° ông trá»i Ä‘ang tra khảo mình, bá»n ta Ä‘á»u biết dù ngÆ°á»i kiên định đến đâu cÅ©ng có lúc bùng nổ, chỉ là vấn Ä‘á» sá»›m muá»™n mà thôiâ€.
HÃt sâu má»™t hÆ¡i, gã nói tiếp: “Bây giá» tà lá»±c ấy Ä‘ang hà nh hạ Cá»u SÆ°, khiến Cá»u SÆ° gặp được má»™t nữ nhân đáng Ä‘á»™ng lòng, mà chỉ cần mình muốn là có thể tiếp cáºn nà ng là m quen, để có cảm giác ấm lòng, nhÆ°ng Cá»u SÆ° nhất định phải quên nà ng Ä‘i, cá»± tuyệt nà ngâ€.
Khâu Cá»u SÆ° cÆ°á»i gượng: “Tình huống chÆ°a tồi tệ đến mức ấy, tuy nhiên Ãt nhất tiên sinh nói đúng má»™t câu, nà ng ấy Ä‘Ãch thá»±c để lại ấn tượng khó phai trong tôi. Lắm lúc tôi cà ng hoà i nghi cách nhìn của tiên sinh đối vá»›i sá»± việc nà y, sá»± tháºt có phải nhÆ° tiên sinh Ä‘oán chăng, hay tiên sinh suy diá»…n quá mức?â€.
Nguyá»…n Tu Chân mỉm cÆ°á»i: “Äây là lần đầu tÆ°á»›ng quân nghi ngá» phán Ä‘oán của tôiâ€.
Khâu Cá»u SÆ° vá»™i nói: “Xin thứ lá»—i, nhÆ°ng lá»i nói của tiên sinh là m tôi khó chịu quáâ€.
Nguyá»…n Tu Chân bình thản thốt: “Nói cho cùng, tÆ°á»›ng quân vẫn muốn Ä‘i gặp Bách Thuầnâ€.
Khâu Cá»u SÆ° lắc đầu đáp: “Vá» mặt nà y tôi vẫn còn sức tiết chế. Nói thẳng ra, suy Ä‘oán của tiên sinh thì dá»±a theo sá»± tháºt đã xảy ra, mà hiện nay việc tróc nã NgÅ© Äá»™n Äạo là việc quan trá»ng hà ng đầu, lo toan việc khác không phải là viá»…n kiến. Do đó tôi đồng ý vá»›i cách suy nghÄ© của tiên sinh, bằng không bây giá» tôi đã không ngồi đây, mà ngồi ở Hồng Diệp Lâuâ€.
Hắn đổi Ä‘á» tà i, há»i: “Máºt rắn Hoa Bạch Dong công hiệu thế nà o? Ngà y mai tôi có cần Ä‘i kiếm tiểu tá» kia đòi tiá»n lại chăng?â€.
Nguyá»…n Tu Chân nói: “Rất thần kỳ! Äêm qua tôi còn ngủ không ngon vì bị Ä‘au chân, nhÆ°ng theo lá»i hắn chỉ uống máºt rắn, thì cả ngÆ°á»i nhẹ hẳn ra, tháºm chà các chá»— Ä‘au kinh niên cÅ©ng không cánh mà bayâ€.
Khâu Cá»u SÆ° lá»™ vẻ bất ngá», bảo: “Chẳng ngá» tiểu tỠấy không nói dóc, nếu gặp lại hắn tôi sẽ Ä‘Æ°a thêm kim lượng nhá» hắn Ä‘i bắt Hoa Bạch Dong, để phòng khi tiên sinh cần dùngâ€.
Nguyá»…n Tu Chân gáºt đầu đồng ý, tÆ° lá»± thốt: “Hắn chẳng những là cao thủ bắt rắn, mà còn là má»™t kẻ kỳ dị, nhìn ánh mắt của hắn thì hiểu được hắn không cam tâm chỉ bán máºt rắn, mà nhÆ° thể hắn Ä‘ang khao khát chá» kỳ tÃch xuất hiệnâ€.
Khâu Cá»u SÆ° biết gã có tà i xét Ä‘oán ngÆ°á»i, vui vẻ nói: “Nếu kỳ tÃch mà hắn ao Æ°á»›c cÅ©ng giống nhÆ° tôi, thì tôi có thể thu nạp hắn dùng là m thuyết khách hùng biện, để liên kết chà sÄ© khắp thiên hạâ€.
Nguyá»…n Tu Chân thốt: “TÆ°á»›ng quân hãy vá» ngủ má»™t giấc cho ngon, sáng mai bá»n ta đến lầu Ban Trúc ăn sáng, bằng không nếu sáu tiểu tá» tìm ngÆ°á»i không được, lại cho rằng tÆ°á»›ng quân sợ chúngâ€.
Khâu Cá»u SÆ° cÆ°á»i khanh khách nhÆ° thấm ý, đứng dáºy rá»i Ä‘i.
o0o
Nữ lang ấy là ai?
Cô Nguyệt Minh vượt qua khu rừng thÆ°a thì đến má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá» ngoằn nghoèo đầy dấu chân và phân trâu, cách phÃa hữu sông TÆ°Æ¡ng khoảng ba đến bốn dặm.
Cô Nguyệt Minh thả bá»™ ven rừng, để cho Khôi Tiá»…n nghỉ ngÆ¡i, mấy hôm nay nó đã là m việc khá nhiá»u. Cả hai Ä‘i dá»c theo bá» sông vá» phÃa nam, ngá»±a Ä‘i sau chủ cách xa hÆ¡n mÆ°á»i bÆ°á»›c, nhÆ° hoà n toà n hiểu thấu tÃnh cách cô Ä‘á»™c của Cô Nguyệt Minh.
Nữ lang kia có liên quan gì đến Sở hạp?
Cô Nguyệt Minh bình tÄ©nh phân tÃch tất cả những ngÆ°á»i có liên hệ đến sá»± việc nà y, Phụng công công, Quý Nhiếp Äá», Tiá»n Thế Thần, Qua Mặc, Phu Mãnh, Tiết Äình Hao, Tiết NÆ°Æ¡ng...
Trá»i! Hay nữ lang kia chÃnh là con gái Phu Mãnh, Æ°á»›c tÃnh ra tuổi nà ng cÅ©ng lá»›n dÆ°á»ng ấy rồi.
Cô Nguyệt Minh cảm thấy tim mình thắt lại, y biết Ä‘iá»u mình rất không muốn xảy ra cuối cùng đã phát sinh. Nữ lang và y sắp trở thà nh kẻ địch, mà nút thắt không Ä‘Æ°á»ng tháo gỡ là Tiết Äình Hao. Không bắt được Tiết Äình Hao, thì không có cách gì tìm được Sở hạp, mà không có Sở hạp, thì y sẽ phải ra chiến trÆ°á»ng.
“Ta không khi nà o cho phép tình trạng ấy xảy ra, cần phải tìm được Sở hạpâ€, Cô Nguyệt Minh thầm quát lên.
“Nhưng ta có nhẫn tâm hạ thủ giết nữ lang chăng?
“Cách giải quyết tốt nhất là nà ng ta tá»± sát, nhÆ° váºy thì sẽ không liên can gì đến ta. Nà ng ta có bản lãnh nà y chăng?â€.
NghÄ© đến đây, Ä‘á»™t nhiên má»™t mÅ©i phi Ä‘ao từ phÃa tả cánh rừng bắn thẳng và o ngÆ°á»i y.
o0o
Ô Tá» HÆ° đứng nhìn Tiá»n Thế Thần Ä‘i và o Hồng Diệp Lâu, hắn cảm thấy rùng mình lạnh cả ngÆ°á»i. Tại sao lại khéo nhÆ° váºy, Hồng Diệp Lâu chẳng phải là chá»— ở của Bách Thuần sao? Bất giác hắn lại nhá»› đến vụ thắng liên tục bảy ván ở sòng bạc và được vừa đúng năm trăm lượng.
- o O o -
Tà i sản của Minh Huệ
Từ khóa được google tìm thấy
áåñïëàòíàÿ , ãìþéíëÿðáþ , êóíèëèíãóñ , ïëèòêà , íîóòáóê , ñàìûé , òåïëûé , tác giả huỳnh dị , van mong chi me , van mong chi me 4vn , van mong thanh chi me , vanmongthanhchime pdf , vân má»™ng chi thà nh , vân má»™ng thà nh chi