Hì! ta chỉ là con tép trên mép con mèo thôi. So với 2 lão MOD box còn lại của box này ta chưa là gì cả.
1. Lão huynhduongcongtu sáng tác thơ bá cháy.
2. Lão VuongTienKhach Sính thơ đường vật vã, lại nói tiếng Trung như gió.
Nói chung về thơ ca cũng được coi là cao thủ, nhiều khi cùng các lão ấy nói về thơ ta ong hết cả đầu.
-> Kết Luận : Ta kém
Lão không phải bơm anh em thế đâu. Các cụ dậy: Hữu xạ tự nhiên hương. Chú bị hôi nách thì người khác sẽ ngửi thấy mùi ngay mà. Không cần quảng cáo.
Để dễ hiểu. Chú làm mấy bài Thất ngôn bát cú hoặc Thất ngôn tứ tuyệt đi. Đừng chơi mấy bài dài ngoằng thế kia, anh em tiêu hóa sao được.
Sặc sao lão lại bêu xấu ta hả, muốn ta păm không hả? Thôi để cho lão chưởng quản thơ Đường (ta chỉ thi thoảng chấm mút tý thôi). Ta xoay sang thơ tình vậy
wow..trong này nhiều người mộ thơ và tiếng hán quá... ta thích!
ta phải đi tìm những bài thơ xưa để giải trí với mấy lảo. Ở đây ta nhớ một đoạn ngắn:
Quân tại Tương giang đầu
thiếp tại tương giang vĩ
đồng ẩm tương giang thuỷ
tương tư bất tương kiến.
thơ ai viết ta quên mất rồi. Ai có cao kiến gì tự nhiên nói ra
Lạc hoa lạc diệp lạc phân phân,
Tận nhật tư quân bất kiến quân.
Trường dục đoạn hề trường dục đoạn,
Lệ châu ngân thượng cánh thiêm ngân.
Ngã hữu nhất thốn tâm,
Vô nhân cộng ngã thuyết.
Nguyện phong xuy tán vân,
Tố dữ thiên biên nguyệt.
Huề cầm thượng cao lâu,
Lâu cao nguyệt hoa mãn.
Tương tư vị tất chung,
Lệ trích cầm huyền đoạn.
Nhân đạo Tương giang thâm,
Vị để tương tư bạn.
Giang thâm chung hữu để,
Tương tư vô biên ngạn.
Ngã tại Tương giang đầu,
Quân tại Tương giang vĩ.
Tương tư bất tương kiến,
Đồng ẩm Tương giang thuỷ.
Mộng hồn phi bất đáo,
Sở khiếm duy nhất tử.
Nhập ngã tương tư môn,
Tri ngã tương tư khổ.
Trường tương tư hề, trường tương tư,
Trương tương tư hề, vô tận cực.
Tảo tri như thử quải nhân tâm,
Hồi bất đương sơ mạc tương thức.
Tương tư dài
(Người dịch: Vũ Ngọc Khánh)
Hoa hoa lá lá rụng tơi bời
Lòng nhớ người sao chẳng thấy người
Ruột muốn đứt thêm, thêm đứt ruột
Châu rơi thành ngấn lại châu rơi
Ta có một tấc lòng
Không có ai mà hỏi
Muốn nhờ gió đuổi mây
Để được cùng trăng nói
Ôm đàn lên lầu cao
Lầu cao trăng giãi khắp
Tương tư khúc chẳng thành
Lệ nhỏ dây đàn đứt
Người bảo sông Tương sâu
Tương tư sâu gấp bội
Sông sâu còn có đáy
Tương tư chẳng bến bờ
Chàng ở đầu sông Tương
Thiếp ở cuối sông Tương
Nhớ nhau không gặp mặt
Cùng uống nước sông Tương
Hồn mộng bay không đến
Còn một chết thôi mà
Bước vào cửa tương tư
Mới biết tương tư khổ
Tương tư hoài, dài tương tư
Tương tư dài, dài khôn xiết
Sớm biết nỗi đau lòng
Xưa đừng cùng quen biết.
Trong "Tình sử" có chép như sau vào triều nhà Chu đời Ngũ Quý (Ngũ Đại), có người con gái của Lương Tiêu Hồ 梁瀟湖 tên Ý Nương 意娘, cùng với Lý Sinh 李生 là họ hàng con cô con cậu. Lý Sinh thường qua lại rất nhiều. Nhân ngày trung thu ngắm trăng, ngầm hẹn ước với Ý Nương, lưu luyến không rời. Sự việc lâu ngày lộ ra, Tiêu Hồ nổi giận, ngăn cấm hai người gặp nhau. Gặp ngày trời thu, Ý Nương viết bài thơ này.
namkhathaithu,
Cám ơn bạn đã đăng cả bài, bằng cả hai ngôn ngữ.
Sau khi ta đặt câu hỏi này xong thì đọc mấy bài được đăng trong hộp thi trai mới biết có người đã đăng bài này rồi.
Rất hứng thú a!