19-03-2008, 07:46 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
Saint-Laurent Du Maroni
Bá»n giám thị đổi phiên cho nhau để Ä‘i thay áo quần. Há» lần lượt quay trở lại, mặc toà n đồ trắng và đội mÅ© thuá»™c địa thay cho kepi. Julot nói: “Sắp đến nÆ¡i rồiâ€. Trong hầm tà u nóng kinh khủng vì các cá»a sổ Ä‘á»u bị đóng hết. Qua tấm kÃnh tròn có thể trông thấy cảnh rừng ráºm. Váºy là tà u đã Ä‘i và o sông Maroni. NÆ°á»›c sông đục ngầu, cánh rừng trinh xanh tÆ°Æ¡i và sâu thẳm. Mấy con chim cất cánh bay vút lên, hoảng sợ vì tiếng còi tà u. Tà u Ä‘i rất cháºm, cho nên chúng tôi tha hồ ngắm kỹ cái thế giá»›i thá»±c váºt mà u xanh thăm thẳm, dà y đặc và phồn vinh. Äã nhìn thấy những nếp nhà đầu tiên bằng gá»—, mái lợp tôn kẽm. Mấy ngÆ°á»i da Ä‘en, Ä‘Ã n ông có Ä‘Ã n bà có, đứng trÆ°á»›c cá»a nhìn chiếc tà u Ä‘i qua. HỠđã quen nhìn cảnh chiếc tà u nà y đổ xuống bến món hà ng bằng thịt ngÆ°á»i của nó, cho nên không há» có má»™t cá» chỉ chà o đón gì. Ba hồi còi và những tiếng chân vịt cho chúng tôi biết là đã đến nÆ¡i, rồi má»i tiếng máy dừng hẳn. Bây giá» thì má»™t con ruồi bay ngang cÅ©ng có thể nghe thấy tiếng.
Không ai nói vá»›i nhau má»™t lá»i. Julot đã mở con dao nhÃp ra, rạch má»™t Ä‘Æ°á»ng trên ống quần ngang chá»— đầu gối rồi xé cho mấy Ä‘Æ°á»ng khâu bung ra. Phải lát nữa, khi Ä‘i trên cầu cáºu ta má»›i rạch đầu gối, để trÆ°á»›c đó đừng có vết máu. Bá»n giám thị mở cá»a chuồng và bắt chúng tôi xếp hà ng ba. Julot ở hà ng thứ tÆ°, má»™t bên là Dega còn bên kia là tôi: Chúng tôi lên boong tà u. Lúc bấy giỠđã hai giá» trÆ°a, và má»™t vầng thái dÆ°Æ¡ng bằng lá»a dá»i thẳng và o cái đầu húi trá»c và và o hai mắt tôi. Chúng tôi xếp hà ng trên boong và được hÆ°á»›ng dẫn ra cầu. Äến khi Ä‘oà n ngÆ°á»i hÆ¡i chững lại vì những ngÆ°á»i Ä‘i đầu bắt đầu bÆ°á»›c lên cầu, tôi giữ cho cái bị của Julot đừng rÆ¡i khá»i vai, còn anh ta thì má»™t tay cầm da đầu gối kéo căng ra, má»™t tay cầm dao ấn lưỡi và o chá»— da ấy, chỉ má»™t nhát cắt ngá»t bảy tám phân thịt. Anh ta chuyá»n cái dao cho tôi và má»™t mình giữ lấy bị. Khi chúng tôi bÆ°á»›c lên cầu anh ta ngã khụy và lăn lông lốc xuống đến cuối cầu. NgÆ°á»i ta vá»±c Julot dáºy, và thấy anh bị thÆ°Æ¡ng, liá»n gá»i những ngÆ°á»i khiêng cáng. Sá»± việc đã diá»…n ra đúng theo kịch bản của Julot: cáºu ta được Ä‘Æ°a và o bệnh viện trên má»™t cái cáng hai ngÆ°á»i khiêng. Má»™t đám đông pha tạp tò mò đứng nhìn chúng tôi. Những ngÆ°á»i da Ä‘en, lai da Ä‘en, những ngÆ°á»i thổ dân Anh-Ä‘iêng, những ngÆ°á»i Tà u, những ngÆ°á»i da trắng tiá»u tụy trông không còn ra hồn ngÆ°á»i (chắc là tù khổ sai mãn hạn) chăm chú nhìn từng tù nhân đặt chân lên đất liá»n và đến xếp hà ng sau lÆ°ng những ngÆ°á»i xuống trÆ°á»›c. Bên phÃa đối diện, những viên giám thị, những ngÆ°á»i Âu mặc thÆ°á»ng phục sang trá»ng, những bà đầm mặc áo mùa hè, những đứa trẻ con da trắng, ai nấy Ä‘á»u Ä‘á»™i mÅ© cối thuá»™c địa trên đầu. Há» cÅ©ng đứng nhìn những ngÆ°á»i tù má»›i đến. Khi đã lên bỠđược hai trăm ngÆ°á»i, Ä‘oà n tù đầu tiên nà y cất bÆ°á»›c. Chúng tôi Ä‘i khoảng mÆ°á»i phút thì đến trÆ°á»›c má»™t cái cổng rất cao bằng gá»— súc, phÃa trên có Ä‘á»: “Trạm trừng giá»›i Saint- Lau rent du-Maroni. Sức chứa 3000 ngÆ°á»iâ€. Hai cánh cổng mở rá»™ng ra và chúng tôi xếp hà ng mÆ°á»i bÆ°á»›c và o. “Äi Ä‘á»u, bÆ°á»›c, má»™t hai, má»™t hai?†Má»™t đám tù khá đông nhìn chúng tôi kéo và o. Có những ngÆ°á»i đứng trên cá»a sổ hay leo lên những tảng đá lá»›n để nhìn cho rõ.
Và o đến giữa sân, có lệnh: đứng lại! Äặt bị xuống trÆ°á»›c mặt. Bá»n kia, phát mÅ© Ä‘i!†Há» phát cho chúng tôi má»—i ngÆ°á»i má»™t cái mÅ© rÆ¡m. Quả tháºt chúng tôi Ä‘ang rất cần mÅ©: chÆ°a chi đã có hai ba ngÆ°á»i ngã xuống vì say nắng. Dega và tôi nhìn nhau, vì có má»™t tên cảnh binh Ä‘eo lon đã cầm lên má»™t cái danh sách ở trong tay. Chúng tôi nghÄ© đến những Ä‘iá»u Julot đã nói. Chắc há» sắp gá»i le Guitou đứng riêng ra. Quả nhiên, le Guitou láºp tức được hai viên giám thị kèm hai bên. Hắn rá»i hà ng Ä‘i lại. Suzini cÅ©ng váºy, Girasol cÅ©ng y trang.
- Jules Pignard! (tức là Julot đấy)
- Jules Pignard nó bị thương, đi bệnh viện rồi.
- Äược - Äó là những ngÆ°á»i bị cấm cố ở quần đảo.
Viên giám thị nói tiếp:
- Các ngÆ°á»i hãy nghe kỹ đây. NgÆ°á»i nà o tôi gá»i tên thì vác bị ra khá»i hà ng, đến xếp hà ng trÆ°á»›c mặt cái lán quét vôi và ng kia, lán số 1 ấy.
Dage, Carrier và tôi ở trong số những ngÆ°á»i được gá»i ra xếp hà ng trÆ°á»›c lán. Cá»a lán mở ra, và chúng tôi bÆ°á»›c và o má»™t gian phòng hình chữ nháºt dà i khoảng hai mÆ°Æ¡i mét. á» giữa có để má»™t lối Ä‘i rá»™ng hai mét; bên phải và bên trái Ä‘á»u có má»™t thanh sắt chạy suốt từ đầu đến cuối phòng. Những tấm vải toan dùng là m võng được căng giữa thanh sắt và bức tÆ°á»ng, trên má»—i tấm có má»™t cái chăn. Ai muốn chá»n chá»— nà o thì cứ đến đấy. Dega; Pierrot le Fou, Santori, Grandet và tôi chá»n chá»— nằm gần nhau, và láºp tức các “xóm ở chung†hình thà nh. Tôi Ä‘i ra cuối phòng: bên phải là dãy buồng tắm, bên trái là dãy cầu tiêu. Không có nÆ°á»›c máy. Bám và o chấn song các cá»a sổ, chúng tôi chứng kiến thủ tục phân phối chá»— ở cho những ngÆ°á»i tù đến sau chúng tôi. Louis Dega, Pierrot le Fou và tôi mừng rÆ¡n lên: chúng tôi được xếp và o má»™t cái lán chung nhÆ° thế tức là không bị cấm cố. Chứ không thì giá» nà y đã và o xà -lim cả rồi, nhÆ° Julot đã giải thÃch. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u hà i lòng, mãi cho đến lúc năm giá» chiá»u, khi má»i việc đã xong xuôi. Lúc bấy giá» Grandet nói:
- Ngá»™ tháºt, trong Ä‘oà n tù nà y chÆ°a thấy gá»i tên má»™t ngÆ°á»i nà o bị cấm cố. Kỳ quặc tháºt. Thôi thì nhÆ° thế cà ng hay!: Grandet là ngÆ°á»i đã lấy sạch tiá»n trong tủ két sắt của má»™t nhà tù trung tâm, má»™t vụ trá»™m đã là m cho cả nÆ°á»›c Pháp cÆ°á»i vỡ bụng.
ở vùng nhiệt Ä‘á»›i, đêm và ngà y áºp tá»›i không có hoà ng hôn mà cÅ©ng chẳng có bình minh. Ngà y chuyển sang đêm và đêm chuyển sang ngà y ngay tức khắc, quanh năm lúc nà o cÅ©ng đúng và o giỠấy. Äến sáu giá» rÆ°á»i chiá»u, đêm sáºp xuống má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t. Và cÅ©ng đúng sáu giá» rưỡi, hai ngÆ°á»i tù khổ sai già xách và o hai cái đèn dầu lá»a treo lên má»™t cái móc ở trên trần, tá»a ra má»™t ánh sáng yếu á»›t. Ba phần tÆ° gian phòng chìm trong bóng tối. Äến chÃn giá», má»i ngÆ°á»i đã ngủ say, vì sau những giá» phút khÃch Ä‘á»™ng lúc má»›i đến, ai nấy Ä‘á»u mệt nhoà i vì nóng bức. Không có má»™t hÆ¡i gió thoảng, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u mặc quần đùi mà ngủ. Võng của tôi ở và o giữa Dega và Pierrto le Fou, chúng tôi nói chuyện thì thầm má»™t lát rồi ngủ thiếp Ä‘i. Sáng hôm sau, trá»i hãy còn tối thì tiếng kèn đã vang lên. Ai nấy vùng dáºy, Ä‘i rá»a mặt và mặc áo quần. Há» phát cà -phê, và má»—i ngÆ°á»i được má»™t ổ bánh mì tròn. Cạnh chá»— nằm, má»—i ngÆ°á»i có má»™t tấm ván gắn và o tÆ°á»ng để đặt ổ bánh mì, cái cà -mèn và những đồ lặt vặt khác. Äến chÃn giá» thấy hai viên giám thị và má»™t ngÆ°á»i tù khổ sai trẻ tuổi mặc đồ trắng không có sá»c, bÆ°á»›c và o lán. Hai gã cảnh sát là ngÆ°á»i Corse, há» nói tiếng Corse vá»›i những ngÆ°á»i tù đồng hÆ°Æ¡ng. Trong khi đó ngÆ°á»i y tá Ä‘i Ä‘i lại lại trong phòng. Äi qua chá»— tôi, anh ta nói:
- Khá»e không Papi? Cáºu không nháºn ra tá»› à ?
- Không.
- Tá»› là Sierra l’Algérois, tá»› đã là m quen vá»›i cáºu ở nhà Dante ở Paris.
à phải, bây giá» thì tôi nháºn ra rồi. NhÆ°ng cáºu Ä‘i năm hăm chÃn, năm nay đã là ba mÆ°Æ¡i ba mà cáºu vẫn ở đấy à ?
ừ cÅ©ng chẳng nhanh được đâu. Cáºu khai ốm ngay Ä‘i. Còn anh nà y là ai?
- Dega, bạn tôi đấy!
- Tôi cÅ©ng ghi tên cho anh khám bệnh. Papi thì bị kiết lỵ. Còn anh bạn già kia thì lên cÆ¡n suyá»…n. Tá»› sẽ gặp lại các cáºu ở Phòng khám bệnh lúc mÆ°á»i má»™t giá», tá»› có chuyện cần nói vá»›i các cáºu.
Anh ta tiếp tục Ä‘i vừa Ä‘i vừa nói to: “ở đây có ai ốm Ä‘au gì không?†Há»… có ai giÆ¡ tay là anh ta đến há»i và ghi tên, Khi quay trở lại ngang chá»— chúng tôi, cùng Ä‘i vá»›i anh ta có má»™t ngÆ°á»i giám thị già nua, nÆ°á»›c da sạm:
- Papillon, tôi giá»›i thiệu vá»›i cáºu ông thủ trưởng của tôi, y tá trưởng kiêm giám thị Bartiloni. ThÆ°a ông Bartiloni, anh nà y và anh nà y là hai bạn của tôi, nhÆ° tôi đã thÆ°a chuyện lúc nãy.
- Äược rồi Sierra ạ, đến buổi khám ta sẽ dà n xếp vá»›i nhau, cáºu cứ tin tôi. Äến mÆ°á»i má»™t giá», ngÆ°á»i ta và o gá»i mấy ngÆ°á»i khai ốm. Chúng tôi có chÃn ngÆ°á»i cả thảy. Chúng tôi Ä‘i qua trại giữa các đám tù. Khi đến trÆ°á»›c má»™t cái lán má»›i hÆ¡n và là cái lán duy nhất được sÆ¡n trắng có vẽ chữ tháºp Ä‘á», chúng tôi dừng lai và bÆ°á»›c và o má»™t gian phòng đợi trong đó có khoảng sáu mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i. ở má»—i góc phòng có hai viên giám thị. Sierra hiện ra, mình mặc má»™t chiếc blouse trắng muốt. Anh ta nói: “'Anh nà y, anh nà y và anh nà y, và o Ä‘iâ€. Chúng tôi bÆ°á»›c và o má»™t căn phòng có thể nháºn ra ngay là phòng là m việc của bác sÄ©. Anh ta nói vá»›i ba ngÆ°á»i bạn bằng tiếng Tây-ban-nha. Cái anh Tây ban-nha nà y thì tôi nháºn ra ngay láºp tức: đó là Fernandez, kẻ đã giết ba ngÆ°á»i Argentina ở hiệu cà -phê Madrid ở Paris. Khi hai ngÆ°á»i đã trao đổi vá»›i nhau mấy câu, Sierra Ä‘Æ°a hắn và o má»™t cái buồng kÃn ăn thông vá»›i gian phòng, rồi ra gặp chúng tôi:
- Papi, cáºu để tá»› hôn cái. Tá»› rất hà i lòng được dịp giúp cáºu và bạn cáºu má»™t việc quan trá»ng nhÆ° thế nà y. Cả hai Ä‘á»u bị cấm cố... ồ! cáºu cứ để tá»› nói? Cáºu thì chung thân, còn Dega thì năm năm. Các cáºu có tiá»n không?
Váºy thì má»—i cáºu Ä‘Æ°a đây năm trăm francs, sáng mai hai cáºu sẽ được nháºp viện. Cáºu thì bị kiết lỵ. Còn bác Dega thì thế nà y: Ä‘ang đêm bác hãy ra đấm cá»a, hay tốt hÆ¡n là má»™t cáºu nà o khác gá»i tên gác và đòi y tá nói rằng Dega Ä‘ang chết ngạt. Phần còn lại tôi sẽ lo Pappilon ạ, tôi chỉ xin cáºu má»™t Ä‘iá»u: nếu cáºu chuồn, cáºu phải báo trÆ°á»›c cho tôi biết kịp thá»i, tôi sẽ đúng hẹn. ở bệnh viện, má»—i ngÆ°á»i trả má»™t trăm francs má»™t tuần thì há» có thể giữ cho nằm má»™t tháng, là m nhanh lên.
Fernandez từ trong buồng kÃn Ä‘i ra và đưa năm trăm francs cho Sierra ngay trÆ°á»›c mặt chúng tôi. Tôi liá»n Ä‘i và o buồng và khi trở ra tôi Ä‘Æ°a cho anh ta không phải là má»™t ngà n francs mà là ngà n rưởi. Sierra từ chối cái số năm trăm francs kia. Tôi không muốn nà i thêm.
Anh ta nói với tôi:
- Số bÃm cáºu Ä‘Æ°a cho tá»› là để đút cho viên cảnh binh. Còn tá»› thì tá»› không lấy gì đâu. Chúng mình là bạn kia mà ?
Hôm sau, Dega, tôi và Fernandez đã nằm trong má»™t gian phòng rá»™ng thênh thang của bệnh viện. Dega đã được Ä‘Æ°a vỠđây lúc ná»a đêm. NgÆ°á»i y tá trông nom phòng nà y là má»™t ngÆ°á»i ba mÆ°Æ¡i lăm tuổi tên là Chatal. Hắn đã được Sierra dặn dò đầy đủ vá» ba chúng tôi. Khi nà o bác sÄ© qua đây, hắn sẽ cho ông ta xem má»™t kết quả xét nghiệm trong đó ông ta có thể thấy ruá»™t tôi đầy ắp a-mÃp. Vá» phần Dega thì mÆ°á»i phút trÆ°á»›c khi bác sÄ© đến đến, anh ta cho đốt má»™t Ãt lÆ°u huỳnh và đưa cho bác ta hÃt, đầu Ä‘á»™i má»™t cái khăn mặt. Fernandez thì má»™t bên má sÆ°ng vù to bằng quả dừa: anh ta đã chÃch thủng lá»›p da phÃa trong má và đã thổi tháºt mạnh trong má»™t tiếng đồng hồ. Anh ta là m việc nà y má»™t cách táºn tình đến ná»—i cái má ung to lấp hẳn má»™t mắt. Gian phòng bệnh nhân đặt ở tầng lầu má»™t của má»™t tòa nhà khá lá»›n, có gần bảy mÆ°Æ¡i bệnh nhân nằm, trong đó có nhiá»u ngÆ°á»i bị kiết lỵ. Tôi há»i ngÆ°á»i y tá xem Julot ở đâu. Anh ta nói:
- ở tòa nhà ngay trÆ°á»›c mặt. Cáºu có muốn tá»› nhắn gì không?
- Có. Nhá» cáºu nói vá»›i Julot là BÆ°Æ¡m bÆ°á»›m và Dega Ä‘ang ở đây, cáºu ấy hãy ra đứng ở cá»a sổ.
NgÆ°á»i y tá muốn ra và o phòng nà y lúc nà o cÅ©ng được. Muốn thế anh ta chỉ cần gõ cá»a, sẽ có má»™t ngÆ°á»i A-ráºp ra mở ngay. NgÆ°á»i A-ráºp nà y là má»™t ngÆ°á»i “giữ thìa khóaâ€, tức má»™t ngÆ°á»i tù khổ sai giúp việc cho các giám thị. Hai bên cá»a ra và o có đặt ghế tá»±a cho ba viên giám thị ngồi, súng trÆ°á»ng để sẵn má»™t bên. Chấn song cá»a sổ Ä‘á»u là những thanh Ä‘Æ°á»ng ray xe lá»a: tôi cứ tá»± há»i không biết là m cách nà o để cÆ°a đứt những chấn song to và chắc nhÆ° váºy. Tôi ngồi xuống cạnh cá»a sổ.
Khoảng giữa tòa nhà của chúng tôi và tòa nhà của Julot có má»™t mảnh vÆ°á»n đầy hoa đẹp. Julot hiện ra ở cá»a sổ, tay cầm má»™t tấm bảng Ä‘en nhá» trên đó có viết bằng phấn má»™t chữ BRAVO (“hoan hôâ€). Má»™t giá» sau ngÆ°á»i y tá Ä‘em lại cho tôi má»™t cái thÆ° của Julot. Anh ta viết: “tôi Ä‘ang tìm cách sang phòng cáºu. Nếu tôi thất bại, cáºu cố sang phòng tôi. Lý do là các cáºu có những kẻ thù ở bên phòng ấy. Thế ra các cáºu bị phạt cấm cố à ? Can đảm lên, ta sẽ thắng chúng nóâ€. Cái biến cố xảy ra ở nhà lao Beaulieu trong đó hai chúng tôi cùng chịu Ä‘au Ä‘á»›n đã gắn chặt chúng tôi lại vá»›i nhau. Julot là chuyên gia vá» môn sá» dụng chà y vồ, cho nên má»›i được mệnh danh là “ngÆ°á»i cầm búaâ€. Cách hà nh Ä‘á»™ng của Julot hồi còn tá»± do là nhÆ° sau: anh ta Ä‘i xe hÆ¡i đến Ä‘á»— trÆ°á»›c má»™t cá»a hà ng bán đồ trang sức và o giữa ban ngà y, và o lúc những thứ kim hoà n đẹp nhất được bà y ra tủ kÃnh phÃa trÆ°á»›c. Trong khi chiếc xe hÆ¡i do má»™t ngÆ°á»i khác lái vẫn nổ máy đứng đợi, anh ta xuống xe rất nhanh, tay cầm má»™t cái vồ lá»›n bằng gá»— phang mạnh và o cứa kÃnh, vÆ¡ tháºt nhiá»u đồ nữ trang rồi nhảy lên xe phóng Ä‘i nhanh. Sau khi đã thà nh công ở Lyon, Angers, Tours, Le Havre, Julo tấn công và o má»™t hiệu kim hoà n lá»›n ở Paris và o lúc ba giá» chiá»u, lấy Ä‘i má»™t số đồ nữ trang trị giá gần má»™t triệu. Anh ta chÆ°a bao giá» kể cho tôi nghe mình đã bị nháºn dạng nhÆ° thế nà o và tại sao. Anh ta bị xá» hai mÆ°Æ¡i năm tù khổ sai, và đến năm thứ tÆ° anh ta đã vượt ngục. Và , nhÆ° anh ta đã kể vá»›i chúng tôi, chÃnh vì trở vá» Paris mà anh ta bị bắt lại: anh ta Ä‘i tìm cái ngÆ°á»i trÆ°á»›c kia vẫn oa trữ những đồ anh trá»™m được để giết hắn, vì hắn mãi không chịu giao lại cho em gái Julot má»™t số tiá»n lá»›n mà hắn nợ của anh ta. Hắn tình cá» trông thầy Julot tha thẩn trÆ°á»›c phố hắn ở, liá»n báo cảnh sát Julot bị bắt và đà nh trở lại vá» nhà tù khổ sai vá»›i chúng tôi.
Chúng tôi nằm bệnh viện đã được má»™t tuần. Hôm qua tôi đã Ä‘Æ°a hai trăm francs cho Chatal, đó là cái giá hà ng tuần hai chúng tôi phải trả để được giữ lại ở bệnh viện. Äể được kÃnh nể, chúng tôi lấy thuốc lá ra má»i tất cả những ngÆ°á»i không có thuốc lá. Má»™t ngÆ°á»i tù khổ sai sáu mÆ°Æ¡i tuổi quê ở Marseille tên là Carora, đã kết bạn vá»›i Dega. Ông ta là cố vấn của Dega. Má»—i ngà y ông tác nhắc Ä‘i nhắc lại vá»›i Dega nhiá»u lần là nếu Dega có nhiá»u tiá»n và ở trong là ng ngÆ°á»i ta biết nhÆ° thế (qua các báo từ Pháp gá»i sang, ở đây ngÆ°á»i ta biết được những vụ lá»›n), Dega đừng vượt ngục thì hÆ¡n, vì những ngÆ°á»i tù mãn hạn đã được trả tá»± do sẽ giết bác ta để lấy plan. Dega nói lại cho tôi biết những buổi nói chuyện nà y vá»›i ông già Carora. Tôi ra sức nói cho Dega hiểu rằng lão già kia chắc chắn là má»™t ngÆ°á»i vô tÃch sá»±, phải có thể má»›i Ä‘Ã nh chịu ngồi lỳ ở đây hai mÆ°Æ¡i năm nay, nhÆ°ng bác ta không chịu nghe. Dega bị những lá»i lẽ của lão già tác Ä‘á»™ng rất mạnh và tôi phải khó nhá»c lắm má»›i giữ vững được tinh thần cho bác ta bằng niá»m tin mạnh mẽ của tôi.
Tôi gá»i cho Sierra má»™t mảnh giấy yêu cầu anh ta Ä‘Æ°a Galgani và o nằm bệnh viện. Tôi không phải đợi lâu. Ngay hôm sau Galgani đã và o viện, nhÆ°ng lại nằm trong má»™t phòng không có chấn song. Là m thế nà o để trả lại cho Galgani cái plan của cáºu ta? Tôi nhắn Chatal rằng tôi hết sức cần gặp Galgani, và để cho anh ta hiểu rằng đây là má»™t cuá»™c chuẩn bị vượt ngục. Chatal nói vá»›i tôi rằng anh ta có thể Ä‘Æ°a Galgani đến gặp tôi năm phút và o lúc mÆ°á»i hai giá» trÆ°a. Äến giỠđổi gác, anh ta sẽ cho Galgani ra hiên nói chuyện vá»›i tôi ở cá»a sổ, và không chịu lấy tiá»n công gì cả. Äúng mÆ°á»i hai giá» trÆ°a, Galgani được Ä‘Æ°a đến gặp tôi ở cá»a sổ. Tôi trá»±c tiếp Ä‘Æ°a cái plan cho cáºu ta. Galgani đứng trÆ°á»›c mặt tôi cho plan và o bụng. Cáºu ta khóc. Hai ngà y sau, cáºu ta gá»i cho tôi má»™t tá» tạp chà trong đó có để năm tá» giấy má»™t ngà n francs và má»™t chữ gá»n thon lá»n: merci. Khi trao cho tôi tá» há»a báo, Chatal đã trông thấy số tiá»n. Anh ta không nói gì, nhÆ°ng bản thân tôi muốn biếu anh ta chút đỉnh. Anh ta từ chối. Tôi nói:
- Chúng tôi ra đi đây. Anh có muốn đi với chúng tôi không?
- Không, BÆ°Æ¡m bÆ°á»›m ạ, tôi đã hẹn vá»›i má»™t nhóm khác phải năm tháng nữa, khi ngÆ°á»i cùng nhóm vá»›i tôi ra khá»i xà -lim, tôi má»›i Ä‘i được. Lúc bấy giá» cuá»™c vượt ngục sẽ được chuẩn bị kỹ hÆ¡n, và nhÆ° thế chắc ăn hÆ¡n. Còn anh bị cấm cố, cho nên vá»™i là phải, nhÆ°ng ở đây cá»a có chấn song thế kia sẽ gay lắm đấy. Anh đừng mong nhá» tôi giúp, vì tôi không thể để mất chá»— là m nà y. ở đây tôi có thể yên tâm đợi bạn tôi ra khá»i xà -lim.
- Rất tốt Chatal ạ. ở Ä‘á»i phải trung thá»±c, từ nay tôi sẽ không nói gì vá»›i cáºu vá» việc ấy nữa.
- Tuy váºy, tôi vẫn sẽ tiếp tục Ä‘Æ°a thÆ° cho anh và là m những việc anh nhá».
- Cám ơn Chatal.
Äêm hôm ấy có tiếng tiểu liên bắn mấy loạt. Sáng hôm sau chúng tôi được biết rằng “ngÆ°á»i cầm búa†đã vượt ngục. Tôi cầu mong Thượng đế phù há»™ cho anh ta; đó là má»™t ngÆ°á»i bạn tốt. Chắc anh ta gặp được má»™t cÆ¡ há»™i nà o đấy và đã thừa cÆ¡ bá» trốn. Thôi cÅ©ng mừng cho anh.
MÆ°á»i lăm năm sau, tức và o năm 1948, tôi Ä‘ang ở Haiti, cùng Ä‘i vá»›i má»™t nhà triệu phú ngÆ°á»i Venezuela đến gặp ông chủ nhiệm Casino để thÆ°Æ¡ng lượng ký hợp đồng quản lý sòng bạc ở Haiti. Má»™t đêm, tôi vừa uống sâm-banh trong má»™t tiệm rượu ra, thì má»™t trong những cô gái cùng Ä‘i vá»›i chúng tôi, ngÆ°á»i Ä‘en nhÆ° than nhÆ°ng có giáo dục nhÆ° má»™t cô gái nhà là nh ở má»™t tỉnh lẻ bên Pháp nói vá»›i tôi:
- Bà ngoại em là m thầy lá»… đạo vaudou, hiện nay sống vá»›i má»™t ông già ngÆ°á»i Pháp. Äó là má»™t ngÆ°á»i tù Cayenne vượt ngục. Hai ông bà ở vá»›i nhau đã được hai mÆ°Æ¡i năm nay. Ông ta suốt ngà y say khÆ°á»›t. Tên ông ta là Jules Marteau.
Tôi láºp tức tỉnh rượu:
- Cô bé hãy dẫn tôi đến nhà bà ngoại cô ngay.
Cô ta dùng phÆ°Æ¡ng ngữ Haiti nói vá»›i ngÆ°á»i lái tắc-xi Ä‘ang phóng hết tốc Ä‘á»™. Khi Ä‘i qua má»™t há»™p đêm sáng trÆ°ng, tôi bảo dừng xe lại rồi chạy và o mua má»™t chai Pernod, hai chai sâm-banh, hai chai rhum ná»™i địa. Xe lại lên Ä‘Æ°á»ng. Chúng tôi đến bá» biển, xe đổ trÆ°á»›c má»™t ngôi nhà đá»m dáng tÆ°á»ng sÆ¡n trắng, mái lợp ngói Ä‘á», nÆ°á»›c biển và o đến gần sát báºc thá»m. Cô gái gõ cá»a hồi lâu má»›i thấy má»™t bà già cao lá»›n, tóc bạc trắng, ra mở. Bà ta mặc má»™t cái áo thụng dà i đến táºn mắt cá. Hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nói gì vá»›i nhau bằng tiếng địa phÆ°Æ¡ng má»™t lúc, rồi bà già nói: “Má»i ông và o trong, ngôi nhà nà y là của ôngâ€. Má»™t ngá»n đèn đất soi sáng má»™t căn phòng rất sạch, bà y những lồng chim và bể cá.
- Ông muốn gặp Julot à ? Xin ông đợi cho má»™t chút, ông ấy ra ngay. Jules, Jules? Có ngÆ°á»i muốn gặp ông đây nà y.
Mình mặc má»™t bá»™ pyjama sá»c xanh khiến tôi nhá»› lại đồng phục của nhà tù khổ sai, má»™t ông già đi chân không bÆ°á»›c ra.
- Nà o, bà Cục Tuyết nói lại nghe coi, ai lại đến thăm tôi và o giỠnà y? Bươm bướm! Không, chẳng lẽ? - Julot ôm chầm lấy tôi và nói:
- ÄÆ°a cái đèn lại đây, bà Cục Tuyết, để tôi nhìn mặt thằng bạn già chút nà o. Thôi đúng rồi, Ä‘Ãch thị. ChÃnh cáºu đây rồi! Thế là cáºu là thượng khách. Ngôi nhà nà y, món tiá»n tôi Ä‘ang có, đứa con gái của vợ tôi, tất cả Ä‘á»u là của cáºu. Cáºu chỉ cần nói má»™t tiếng.
Chúng tôi đã cùng uống hết chai Pernod, hai chai sâm-banh, hai chai rhum, và thỉnh thoảng Julot lại cất tiếng hát.
Thế là rốt cục cánh ta vẫn thắng chúng nó cáºu nhỉ? Cáºu thấy chÆ°a, không có gì tuyệt bằng phiêu lÆ°u mạo hiểm. NhÆ° tá»› đây đã Ä‘i qua Colombia, Panama, Costa Ria, la Jamaica, để rồi cách đây chừng hai mÆ°Æ¡i năm, dừng lại ở đây và tìm được hạnh phúc vá»›i Cục Tuyết là ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà tốt nhất mà má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông có thể gặp được trên Ä‘á»i nà y. Bao giá» cáºu Ä‘i. Cáºu ở đây có lâu không?
- Không, một tuần thôi.
Cáºu đến đây có việc gì?
- Ký hợp đồng trá»±c tiếp vá»›i chủ nghiệm Casino vá» quyá»n quản trị sòng bạc ở đây.
- Cáºu ạ tá»› cÅ©ng muốn rằng cáºu ở lại đây suốt Ä‘á»i vá»›i tá»› trong cái xóm tiá»u phu đốt than nà y, nhÆ°ng nếu cáºu đã bắt liên hệ vá»›i thằng cha chủ nhiệm ấy thì cáºu chá»› là m gì chung lÆ°ng vá»›i hắn, hắn sẽ cho ngÆ°á»i ám sát cáºu khi thấy công việc của cáºu phồn vinh.
- Cám Æ¡n lá»i khuyên.
- Còn bà Cục Tuyết, bà hãy chuẩn bị cuộc vũ hội đạo vaudou “không dà nh cho khách du lịch†đi. Một cuộc vũ hội thứ thiệt cho bạn tôi!
Và o má»™t dịp khác tôi sẽ kể cho các bạn nghe cái buổi vÅ© há»™i trứ danh nà y của đạo vaudou, “không dà nh cho khách du lịchâ€.
Váºy là Julot đã vượt ngục, còn tôi, Dega, Fernandez vẫn Ä‘ang chỠđợi. Thỉnh thoảng tôi lại nhìn những chấn song cá»a sổ, cố là m ra vẻ vô tÆ°. Äó quả là những khúc Ä‘Æ°á»ng ray xe lá»a tháºt, không tà i nà o phá được. Bây giá» chỉ còn lại cá»a lá»›n. Ngà y đêm lúc nà o cÅ©ng có ba tên giám thị có súng ngồi canh. Từ khi Julot vượt ngục, việc canh phòng cà ng thêm cẩn máºt. Những lượt Ä‘i tuần dà y hÆ¡n, ông bác sÄ© không Ä‘Æ°á»›c ân tình nhÆ° trÆ°á»›c. Chatal má»—i ngà y chỉ đến hai lần để tiêm thuốc và đo nhiệt Ä‘á»™ cho bệnh nhân. Lại má»™t tuần nữa trôi qua, tôi lại trả thêm hai trăm francs, Dega thì nói đủ các thứ chuyện, trừ chuyện vượt ngục. Hôm qua bác ta trông thấy con dao mổ của tôi, há»i luôn:
- Cáºu vẫn giữ con dao ấy đấy à ? Äể là m gì thế?
Tôi bá»±c bá»™i trả lá»i:
- Äể bảo vệ cái thân tôi và cả cái thân bác nữa khi cần.
Fernandez không phải ngÆ°á»i Tây-ban-nha, cÅ©ng không phải ngÆ°á»i Argentina. Äó là má»™t ngÆ°á»i khá, má»™t tay giang hồ chân chÃnh, nhÆ°ng chÃnh anh ta cÅ©ng bị tác Ä‘á»™ng vì những câu chuyện của lão già Carora. Má»™t hôm tôi nghe thấy anh ta nói vá»›i Dega: “ở Quần đảo hình nhÆ° khà háºu tốt lắm chứ không phải nhÆ° ở đây, mà không nóng mấy. Nằm trong phòng nà y rất dá»… lây bệnh kiết lỵ vì chỉ cần Ä‘i ngoà i là có thể bị vi trùng dÃnh và o rồiâ€. Trong căn phòng dà nh cho bảy mÆ°Æ¡i bệnh nhân nà y ngà y nà o cÅ©ng có má»™t hai ngÆ°á»i chết vì bị kiết lỵ.
Có má»™t Ä‘iá»u kỳ thú đáng lÆ°u ý là há» Ä‘á»u chết và o lúc triá»u lên buổi chiá»u hay buổi tối. ChÆ°a có má»™t ngÆ°á»i bệnh nà o chết và o buổi sáng. Äó là má»™t Ä‘iá»u bà ẩn của thiên nhiên.
Äêm hôm ấy tôi có má»™t cuá»™c thảo luáºn vá»›i Dega. Tôi nói vá»›i bác ta rằng thỉnh thoảng ban đêm tên giữ chìa khóa ngÆ°á»i A-ráºp lại và o phòng đến giở chăn đắp của những ngÆ°á»i ốm nặng trùm chăn kÃn mặt. Äó là má»™t hà nh Ä‘á»™ng rất sÆ¡ hở. Chúng tôi có thể đánh và o đầu cho nó ngất xỉu, mặc áo quần của nó và o (chúng tôi Ä‘á»u chỉ mặc sÆ¡-mi dà i và đi dép, ngoà i ra không có gì khác).
Äóng bá»™ xong, tôi sẽ Ä‘i ra và bất thình lình giáºt súng của má»™t tên giác cá»a, chÄ©a súng và o mặt chúng nó, bắt chúng nó và o phòng rồi khóa trái cá»a lại. Sau đó chúng tôi sẽ nhảy qua tÆ°á»ng của bệnh viện ở phÃa sông Maroni, lao xuống nÆ°á»›c rồi để cho luồng nÆ°á»›c cuốn Ä‘i. Sau đó sẽ hay. Sẵn có tiá»n, chúng tôi sẽ mua má»™t cái thuyá»n và má»™t Ãt lÆ°Æ¡ng thá»±c để vượt biển. Cả Dega lẫn Fernandez Ä‘á»u dứt khoát bác bá» kế hoạch nà y, lại còn phê phán tôi nặng lá»i nữa. Tôi thấy rõ là hỠđã nản chà cho nên rất thất vá»ng. Trong khi đó thá»i gian cứ trôi qua.
Chúng tôi nằm đây đã được gần ba tuần. Tối Ä‘a chỉ còn mÆ°á»i, mÆ°á»i lăm ngà y để chuẩn bị vượt ngục.
Hôm nay là ngà y hai mÆ°Æ¡i mốt tháng mÆ°á»i má»™t năm 1933, má»™t ngà y đáng ghi nhá»›. Má»™t bệnh nhân má»›i bÆ°á»›c và o phòng: đó là Joanes Clousiot, ngÆ°á»i mà hỠđã tìm cách ám sát ở Saint-Martin, trong phòng cắt tóc của nhà lao. Hai mắt anh ta nhắm nghiá»n, đầy những mủ, anh ta hầu nhÆ° đã mù. Khi Chatal đã ra khá»i phòng, tôi đến cạnh Clousiot. Rất nhanh, anh ta nói vá»›i tôi rằng mấy ngÆ°á»i tù cấm cố kia đã lên Ä‘Æ°á»ng ra Quần đảo mÆ°á»i lăm hôm nay rồi, nhÆ°ng riêng anh ta thì há» bá» quên. Cách đây ba hôm, má»™t nhân viên kế toán đã báo cho anh ta biết. Anh ta liá»n bá» má»™t hạt thầu dầu và o mắt: mắt anh mÆ°ng mủ lên cho nên anh được Ä‘Æ°a và o đây. Clousiot rất quyết tâm vượt ngục.
Anh ta nói vá»›i tôi rằng anh ta sẵn sà ng là m tất, kể cả giết ngÆ°á»i nếu cần, miá»…n sao Ä‘i được. Anh ta có ba nghìn francs. Khi đã được rá»a mặt bằng nÆ°á»›c nóng anh ta liá»n nhìn rõ ngay. Tôi trình bà y dá»± định vượt ngục cho anh nghe. Anh ta tán thà nh, nhÆ°ng lại nói rằng muốn đánh úp bá»n giám thị phải có hai ngÆ°á»i, nếu được thì ba cà ng tốt. Có thể tháo chân giÆ°á»ng ra, má»—i ngÆ°á»i cầm má»™t cái (chân giÆ°á»ng là m bằng sắt) để đánh và o đầu bá»n gác. Theo anh ta thì dù có cầm súng chÄ©a và o chúng nó, chúng nó cÅ©ng sẽ không tin rằng mình dám bắn, và chúng nó có thể gá»i bá»n gác ở tòa nhà kế cáºn, nÆ¡i Julo đã trốn thoát, chỉ cách chá»— chúng tôi không đầy hai mÆ°Æ¡i mét.
Tà i sản của tarta12a
Last edited by khungcodangcap; 19-10-2008 at 11:35 PM .
19-03-2008, 07:47 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
3. Vượt ngục lần thứ nhất
Trốn khá»i nhà thÆ°Æ¡ng
Tối hôm ấy tôi gặp Dega, và sau đó là Fernandez. Dega nói vá»›i tôi là bác ta không tin tưởng và o kế hoạch vượt ngục của tôi; bác ta định đủ má»™t số tiá»n lá»›n, nếu cần, để được miá»…n cấm cố. Bác ta yêu cầu tôi viết thÆ° há»i Sierra xem thá» là m nhÆ° thế liệu có được không. Ngay hôm ấy Chatal Ä‘Æ°a thÆ° Ä‘i và đem thÆ° trả lá»i vá» cho chúng tôi. Sierra viết: “Äừng đút tiá»n cho bất cứ ai để xin miá»…n cấm cố. Việc nà y chỉ có các quan chức bên Pháp giải quyết được, còn ở đây thì không có má»™t ai, kể cả viên giám đốc trại khổ sai, có thể miá»…n cho tù nhân chế Ä‘á»™ cấm cố. Nếu không còn hy vá»ng gì vượt ngục từ bệnh viện, các anh có thể tìm cách xin ra viện má»™t ngà y sau khi chiếc tà u chuyên chở tù nhân ra Quần đảo (chiếc Mata) đã lên Ä‘Æ°á»ngâ€.
Là m nhÆ° váºy sẽ được nằm lại tám ngà y ở khu vá»±c giam thÆ°á»ng trÆ°á»›c khi có chuyến tà u sau ra đảo, và có lẽ ở đấy Ä‘á»… vượt ngục hÆ¡n là ở gian phòng chúng tôi hiện Ä‘ang nằm ở bệnh viện. CÅ©ng trong cái thÆ° ấy, Sierra nói rằng nếu tôi muốn anh ta sẽ cho má»™t ngÆ°á»i tù khổ sai đã được trả tá»± do đến gặp tôi để nếu cần tôi có thể nhá» anh ta chuẩn bị cho má»™t chiếc thuyá»n để sẵn ở phÃa sau bệnh viện. NgÆ°á»i tù mãn hạn nà y là má»™t ngÆ°á»i quê ở Toulouse, tên là Jésus. Cách đây hai năm, chÃnh hắn đã chuẩn bị cho cuá»™c vượt ngục của bác sÄ© Bougrat. Muốn gặp hắn, tôi sẽ phải đến chiếu Ä‘iện ở phòng X-quang. Phòng nà y cÅ©ng nằm trong phạm vi bệnh viện nhÆ°ng muốn đến đó tù nhân phải có giấy gá»i Ä‘i khám X-quang. Sierra dặn tôi là nếu Ä‘i chiếu Ä‘iện phải bá» plan ra trÆ°á»›c khi đến phòng X- quang, vì bác sÄ© có thể nhìn thấy nó nếu ông ta soi xuống phÃa dÆ°á»›i phổi. Tôi gá»i giấy cho Sierra bảo anh ta cứ cho Jésus đến phòng X-quang và nhá» Chatal thu xếp cho tôi được Ä‘i chiếu Ä‘iện. Ngay tối hôm ấy Sierra báo cho tôi biết rằng buổi chiếu Ä‘iện là và o ngà y kia, chÃn giá» sáng.
Ngà y hôm sau, Dega xin ra viện cả Fernandez cÅ©ng thế. Chiếc Mata vừa Ä‘Æ°a tù cấm cố ra Quần đảo hồi sáng sá»›m. Hai ngÆ°á»i hy vá»ng có thể trốn từ khu vá»±c giam tù thÆ°á»ng trong trại. Tôi chúc há» may mắn, còn tôi thì vẫn không thay đổi kế hoạch.
Tôi đã gặp Jésus. Äó là má»™t ngÆ°á»i tù khổ sai già đã được trả lại tá»± do, khô nhÆ° má»™t con mắm, da mặt Ä‘en sạm, có hai vết sẹo gá»›m ghiếc chéo qua mặt. Hắn có má»™t con mắt cứ chảy nÆ°á»›c mắt sống khi nhìn ngÆ°á»i ta. Má»™t gÆ°Æ¡ng mặt ghê sợ, má»™t cái nhìn cÅ©ng ghê sợ không kém. Tôi không thấy tin hắn cho lắm, và sá»± thể sau nà y sẽ chứng minh rằng tôi có lý. Chúng tôi Ä‘i và o việc ngay:
- Tôi có thể chuẩn bị cho các anh má»™t chiếu thuyá»n chở được bốn ngÆ°á»i, tối Ä‘a là năm. Má»™t thùng ton-nô nÆ°á»›c ngá»t, má»™t Ãt lÆ°Æ¡ng thá»±c, cà -phê, thuốc lá; ba cái chèo kiểu thổ dân, mấy cái bao bá»™t không, má»™t cây kim và mấy sợi chỉ để anh tá»± khâu lấy buồm chÃnh buồm phụ; má»™t cái la bà n, má»™t cái rìu, má»™t con dao, năm lÃt rượu tafia (rượu rhum xứ Guyane) cả thảy hết hai ngà n năm trăm francs. Ba ngà y nữa thì hết tuần trăng. Sau bốn ngà y, nếu anh đồng ý, tôi sẽ ngồi trong thuyá»n đợi các anh từ tám giá» tối đến ba giá» sáng trong tám đêm liá»n. Khi bắt đầu có trăng non tôi sẽ không đợi nữa. Äịa Ä‘iểm đợi là ở chá»— chiếu thẳng từ góc phÃa dÆ°á»›i của bức tÆ°á»ng bệnh viện. Cứ theo đúng hÆ°á»›ng bức tÆ°á»ng mà đi xuống phÃa sông, vì sẽ không trông thấy thuyá»n đâu. Cách hai mét cÅ©ng chÆ°a trông thấy đượcâ€.
Tôi không tin lắm, nhÆ°ng tôi vẫn Æ°ng thuáºn.
- Còn tiá»n thì sao? - Jésus há»i.
- “Tôi sẽ gá»i qua Sierraâ€. - Tôi vá»›i hắn từ giã nhau mà không bắt tay. Công chuyện chẳng có vẻ gì lạc quan cho lắm.
Äến ba giá», Chatal đến trại Ä‘Æ°a tiá»n cho Sierra, hai ngà n năm trăm francs. Tôi tá»± nhủ: “Mình đánh bạc số tiá»n nà y, coi nhÆ° có mất cÅ©ng thôi. CÅ©ng nhá» có Galgani má»›i chÆ¡i sang thế được. Miá»…n sao hắn không nÆ°á»›ng hết cả hai ngà n rưỡi tá» và o rượu tafiaâ€. Clousiot vui mừng khôn xiết. Anh ta tin và o bản thân, tin và o tôi và và o kế hoạch vượt ngục. Anh ta chỉ băn khoăn có má»™t Ä‘iá»u: không phải đêm nà o cÅ©ng thế, nhÆ°ng có nhiá»u đêm tên “giữ chìa khóa†ngÆ°á»i A-ráºp lại Ä‘i và o phòng bệnh nhân, mà lại thÆ°á»ng là và o lúc đầu hôm, chÆ°a khuya lắm. Còn má»™t vấn Ä‘á» nữa: biết chá»n đâu ra má»™t ngÆ°á»i thứ ba để cùng bà n việc nà y? ở đây có má»™t cáºu ngÆ°á»i Corse, thuá»™c giá»›i giang hồ thà nh phố Nice, tên là Biangi. Cáºu ta ở tù khổ sai từ 1929. Cáºu bị giam ở phòng bệnh dà nh cho tù nhân cần giám sát nghiêm ngặt nà y là vì cáºu can tá»™i giết ngÆ°á»i. Clousiot vá»›i tôi bà n nhau xem có nên nói vá»›i cáºu ta không, và nói và o lúc nà o. Chúng tôi Ä‘ang thầm thì bà n bạc nhÆ° váºy thì cáºu ta đến: đó là má»™t thÆ° sinh mÆ°á»i tám tuổi, đẹp lá»™ng lẫy nhÆ° má»™t thiếu nữ. Há» cáºu ta là Maturette, cáºu bị xá» tá» rồi được giảm án xuống khổ sai chung thân vì còn quá Ãt tuổi - mÆ°á»i bảy tuổi - Cáºu ta can tá»™i giết chết má»™t ngÆ°á»i lái tầu. Tham gia vụ nà y có hai cáºu, má»™t cáºu mÆ°á»i sáu tuổi, má»™t cáºu mÆ°á»i bảy. Ra tòa đại hình, hai cáºu bé nà y không những không buá»™c tá»™i lẫn nhau mà còn khăng khăng chứng minh rằng chÃnh mình, và chỉ có má»™t mình mình thôi, đã giết ngÆ°á»i lái xe. Thế nhÆ°ng trên ngÆ°á»i nạn nhân chỉ có má»™t vết đạn. Thái Ä‘á»™ của hai cáºu bé trong phiên tòa đại hình đã là m cho tất cả các phạm nhân khổ sai ở đây yêu mến há». Váºy thì Maturette, dáng dấp giống hệt con gái, đến cạnh chúng tôi và cất tiếng thá» thẻ xin lá»a hút thuốc. Chúng tôi liá»n châm thuốc cho cáºu ta, lại cho thêm bốn Ä‘iếu thuốc và má»™t há»™p diêm. Cáºu ta mỉm má»™t nụ cÆ°á»i đấy sức quyến rÅ© cảm Æ¡n chúng tôi rồi lui ra. Bá»—ng Clousiot nói vá»›i tôi: “Papi ạ, thôi ổn rồi. Thằng A-ráºp sẽ và o phòng hoà n toà n theo ý chúng mình cho mà xem. Cáºu cÅ©ng biết bá»n A-ráºp rất thÃch con trai và o tuổi măng tÆ¡ nhÆ° cáºu ấy. Từ đó đến chá»— dụ thằng giữ chìa khóa kia lẻn và o phòng ban đêm để tá»± tình vá»›i cáºu bé xinh trai chẳng có gì khó. Cáºu ta sẽ uốn éo vá» là m khó dá»…, nói là chỉ sợ nhỡ ai ngÆ°á»i ta trông thấy, để thu xếp sao cho thằng A-ráºp và o phòng đúng giá» và o chúng tôi cần.
Äể tôi bà n vá»›i cáºu ấy.
Tôi Ä‘i gặp Maturette. Cáºu ta tiếp tôi vá»›i má»™t nụ cÆ°á»i đầy ý khuyến khÃch. Cáºu ta tưởng tôi đã “cảm†vì nụ cÆ°á»i lẳng lÆ¡ ban nãy. Tôi nói ngay: “Cáºu lầm rồi. Äi và o nhà xà má»™t látâ€. Và o đến nhà xÃ, tôi bắt đầu thÆ°Æ¡ng lượng.
- Những Ä‘iá»u tôi sắp nói vá»›i cáºu, nếu cáºu hở ra cho ai lấy má»™t tiếng là cáºu toi mạng ngay. Äây: cáºu có thể là m thế nà y, thế nà y và thế nà y giúp chúng tôi được không? Chúng tôi sẽ trả tiá»n; cáºu muốn lấy bao nhiêu? Hay cáºu muốn Ä‘i vá»›i chúng tôi?
- Tôi muốn đi với các anh, được không?
- Xong ngay! Cứ thế nhé? Cứ thế? - Chúng tôi xiết chặt tay nhau.
Maturette Ä‘i ngủ. Tôi gặp Clousiot nói qua cho cáºu ta biết tình hình xong cÅ©ng Ä‘i ngủ nốt. Tối hôm sau đến tám giá» Maturette ra ngồi ở cá»a sổ. Cáºu ta không phải gá»i thằng A-ráºp. Tá»± nó dẫn xác đến, thế là hai ngÆ°á»i bắt đầu nói chuyện rì rầm vá»›i nhau má»™t lúc. Äến mÆ°á»i hai giá» Maturette Ä‘i ngủ. Tôi và Clousiot thì đã Ä‘i nằm từ lúc chÃn giá», giả vá» ngủ. Thằng A-ráºp Ä‘i và o phòng, dạo hai vòng, phát hiện ra má»™t bệnh nhân vừa chết. Hắn ra cá»a gõ mấy tiếng, và má»™t lát sau có hai ngÆ°á»i khiêng cáng và o Ä‘em xác chết Ä‘i. NgÆ°á»i xấu số kia sẽ có Ãch cho chúng tôi vì cái chết của anh ta sẽ là má»™t cái cá»› để cho tên giữ chìa khóa A-ráºp có thể và o phòng bất cứ giá» nà o trong đêm. Theo đúng lá»i khuyên của chúng tôi, hôm sau Maturette hẹn gặp hắn lúc mÆ°á»i má»™t giỠđêm. Äúng giỠấy, tên giữ chìa khóa và o phòng. Äi ngang giÆ°á»ng cáºu bé, hắn kéo chân đánh thức cáºu ta dáºy rồi Ä‘i thẳng và o nhà xÃ. Maturette liá»n Ä‘i theo. MÆ°á»i lăm phút sau tên giữ chìa khóa ra và rá»i phòng bệnh nhân. Maturette láºp tức Ä‘i ngủ lại, không phải nói gì vá»›i chúng tôi nữa. Ngà y hôm sau cÅ©ng lại nhÆ° thế, nhÆ°ng và o lúc mÆ°á»i hai giỠđêm. Má»i sá»± Ä‘á»u ổn: thằng A-ráºp sẽ đến đúng và o giá» cáºu bé dặn.
Ngà y 27 tháng mÆ°á»i má»™t năm 1933, chúng tôi đã sẵn sà ng hà nh Ä‘á»™ng. Hai cái chân giÆ°á»ng bằng sắt đã được mở vÃt sẵn, muốn tháo ra lúc nà o cÅ©ng được. Tôi đợi đến bốn giá» chiá»u sẽ có giấy của Sierra cho biết những tin tức cuối cùng. Äúng giá», Chatal đến, không cầm giấy má gì, chỉ nói vá»›i tôi “Francois Sierra bảo tôi nói vá»›i anh là Jésus đợi các anh ở địa Ä‘iểm đã định. Chúc các anh may mắn. “Äến tám giá» tối, Maturette nói vá»›i thằng A-ráºpâ€
- Hôm nay anh đợi quá ná»a đêm hẵng đến: và o quãng ấy có thể gặp nhau lâu hÆ¡n.
Thằng A-ráºp hẹn đến sau mÆ°á»i hai giá». Äúng ná»a đêm, chúng tôi đã chuẩn bị xong má»i thứ. Äến mÆ°á»i hai giá» mÆ°á»i lăm thằng A-ráºp và o, Ä‘i thẳng đến giÆ°á»ng Maturette kéo chân cáºu ta rồi Ä‘i tiếp và o nhà xÃ. Maturette và o theo hắn. Tôi tháo chân giÆ°á»ng của tôi ra, nó rÆ¡i xuống sà n, hÆ¡i ồn má»™t chút. Bên giÆ°á»ng Clousiot thì không có tiếng Ä‘á»™ng. Theo kế hoạch, tôi phải đứng sẵn bên cá»a nhà xÃ, còn Clousiot thì cứ Ä‘i thoải mái đến chá»— nhà xà để thu hút sá»± chú ý của hắn. Sau má»™t thá»i gian chỠđợi khoảng hai mÆ°Æ¡i phút, má»i sá»± việc diá»…n ra rất nhanh. Thằng A-ráºp từ trong nhà xà đi ra. Trông thấy Clousiot, hắn ngạc nhiên há»i:
- Giá» nà y anh còn đứng giữa phòng là m cái gì thế? Äi ngủ Ä‘i.
Ngay tức khắc, hắn bị má»™t đòn “con thá»â€ đánh và o giữa sá», im lặng ngã khuỵu xuống. Tôi láºp tức mặc áo quần của hắn và o, Ä‘i cả già y của hắn. Chúng tôi lôi hắn và o gầm giÆ°á»ng, và trÆ°á»›c khi đẩy hắn và o phÃa trong, tôi bồi thêm cho hắn má»™t vố nữa và o gáy. Thế là xong được má»™t việc.
Cả tám mÆ°Æ¡i bệnh nhân nằm trong phòng không thấy má»™t ngÆ°á»i nà o Ä‘á»™ng Ä‘áºy. Tôi Ä‘i nhanh vá» phÃa cá»a ra và o, theo sau có Clousiot và Maturette mặc áo ngủ dà i. Tôi gõ cá»a. Tên giám thị vừa mở ra là tôi giáng cho má»™t phát chân giÆ°á»ng sắt lên đầu. Tên thứ hai để khẩu mousqueton trượt xuống đất. Chắc chắn là hắn ngủ quên. Hắn chÆ°a kịp thức giấc thì tôi đã đánh hắn gục xuống. Mấy tên của tôi không kịp kêu, còn cái thằng bị Clousiot đánh thì chỉ “A!†lên má»™t tiếng khẽ trÆ°á»›c khi gục xuống. Hai tên tôi vừa đánh gục trên ghế, còn tên thứ ba thì nằm dà i ra đất. Chúng tôi nÃn thở. Cái tiếng “A?†kia chúng tôi tÆ°á»ng chừng nhÆ° cả nhân loại Ä‘á»u nghe thấy. Quả tình tiếng kêu ấy cÅ©ng khá to, nhÆ°ng chẳng thấy ai Ä‘á»™ng tÄ©nh gì cả. Chúng tôi không Ä‘Æ°a chúng và o phÃa bên trong phòng là m gì. Chúng tôi cứ thế bá» Ä‘i, cầm theo ba khẩu súng. Clousiot Ä‘i đầu, cáºu bé Ä‘i giữa, còn tôi Ä‘i sau cùng. Chúng tôi Ä‘i xuống cái thang gác sáng má» má» dÆ°á»›i ánh đèn dầu. Clousiot đã bá» cái chân giÆ°á»ng sắt, còn tôi vẫn cầm nó theo trong tay trái tay phải tôi cầm khẩu súng trÆ°á»ng. Xuống đến tầng dÆ°á»›i cùng chẳng thấy gì. Xung quanh tối Ä‘en nhÆ° má»±c. Phải nhìn tháºt kỹ má»›i trông thấy bức tÆ°á»ng Ä‘i vá» phÃa bá» sông. Chúng tôi vá»™i ra chân tÆ°á»ng. Tôi đứng áp và o tÆ°á»ng là m thang cho các bạn leo lên. Clousiot leo lên ngồi cưỡi trên bức tÆ°á»ng rồi lôi Maturette lên, sau đó là tôi. Chúng tôi buông ngÆ°á»i xuống phÃa bên kia tÆ°á»ng, trong bóng tối. Clousiot rÆ¡i và o má»™t cái hốc, kêu Ä‘au chân. Maturette và tôi xuống ổn hÆ¡n. Cả hai chúng tôi đứng dáºy. Chúng tôi Ä‘á»u đã buông khẩu mousqueton trÆ°á»›c khi nhảy xuống. Clousiot toan đứng dáºy nhÆ°ng không sao đứng được. Anh ta nói là gãy mẹ nó cái chân rồi. Tôi để Maturette đứng lại vá»›i Clousiot, lần theo bức tÆ°á»ng chạy vá» phÃa bá» sông, vì tối quá nên hai tay tôi cứ phải sá» sá» lên tÆ°á»ng. Chạy đến hết tÆ°á»ng nà o cÅ©ng không hay, hai tay bị hụt ngã má»™t cái nhÆ° trá»i giáng, tưởng đến vỡ mặt. Từ phÃa sông có giá»ng ai nói vá»›i lên:
- Các cáºu đấy à ?
- Ừ! Jésus đấy à ?
- Ừ!
Hắn quẹt diêm lên trong khoản ná»a giây. Tôi đã xác định được chá»— hắn đứng, liá»n lá»™i xuống nÆ°á»›c Ä‘i đến đấy. Cùng đứng vá»›i Jésus còn có má»™t ngÆ°á»i nữa.
- Lên trước đi. Ai đấy?
- Papillon đây.
- Tốt.
- Jésus à , phải Ä‘i trở lại phÃa sau, bạn tôi bị gãy chân trong khi trèo tÆ°á»ng.
- Thế thì cầm lấy cái nà y, chèo đi.
Ba cái chèo pagaie vục xuống nước và chẳng bao lâu chiếc xuồng nhẹ đã vượt qua cái khoảng cách chừng một trăm thước từ chỗ xuồng chỠđến chỗ các bạn tôi (tôi đoán chừng chỗ ấy, vì tối quá chẳng trông thấy gì).
Tôi gá»i: “Clousiot?â€.
- Khẽ chứ, trá»i đất - Jésus nói. Nà y l' Enflé, báºt đá lá»a lên chút nà o! Mấy tia lá»a xanh xanh lóe ra. Các bạn tôi đã trông thấy. Clousiot khẽ huýt sáo qua kẽ răng theo kiểu dân Lyon: đây là kiểu huýt sáo không ồn nhÆ°ng lại nghe rất rõ, hÆ¡i giống tiếng huýt của loà i rắn. Cáºu ta cứ thế huýt liên tục má»™t lúc, cho đến khi chúng tôi đến nÆ¡i. l' Enflé bÆ°á»›c xuống ôm xốc Clousiot dÆ°a lên xuồng. Maturette lên theo, rồi đến l' Enflé. Trên xuồng nhÆ° váºy có đến năm ngÆ°á»i, nÆ°á»›c chỉ còn cách mạn xuồng có hai lóng tay.
- Há»… muốn Ä‘á»™ng Ä‘áºy phải nói trÆ°á»›c nhé, - Jésus nói, - BÆ°Æ¡m bÆ°á»›m, đừng chèo nữa, cái chèo đặt nằm ngang trên đùi ấy. Äi thôi l' Enflé!
Láºp tức chiếc xuồng theo dòng lao và o đêm tối. Äi dược chừng má»™t cây số, chúng tôi đã đến ngang tầm khu trại tù sáng má» má» dÆ°á»›i ánh Ä‘iện tồi tà n do má»™t cái máy phát Ä‘iện hạng bét phát ra. Lúc bấy giá» xuồng Ä‘ang ở giữa dòng sông và trôi băng băng theo dòng, vá»›i má»™t tốc dá»™ khó tưởng tượng nổi. L' Enflé đã nhấc chèo lên. Chỉ có Jésus áp mái chèo sát dùi giữ thăng bằng cho chiếc xuồng. Hắn không chèo mà chỉ giữ cho xuồng Ä‘i thẳng. Jésus nói: “Bây giá» thì có thể nói và hút thuốc được rồi. Hình nhÆ° ổn cả. Cáºu có chắc là vừa rồi các cáºu không là m ai chết không?
- Tôi tin nhÆ° váºy.
- Trá»i đất! Thế là cáºu bịp tá»› rồi đấy Jésus ạ! – l’Enflé nói. - Cáºu bảo đây là má»™t chuyến vượt ngục thÆ°á»ng thôi chẳng có chuyện gì hóa ra là má»™t cuá»™c vượt ngục của dân cấm cố, theo nhÆ° tá»› hiểu.
- Äúng, đây là dân cấm cố, l’Enflé ạ. Tá»› không nói cho cáºu biết từ đầu là vì nói ra cáºu Ä‘á»i nà o chịu giúp tá»›. Thế mà tá»› lại Ä‘ang cần má»™t ngÆ°á»i giúp. Cáºu đừng lo có chuyện gì tá»› sẽ đứng ra chịu hết.
- Thế má»›i phải, Jésus ạ. Ä‚n của cáºu có má»™t trăm tá» mà bị xá» tá» hay bị chung thân thì á»›n quá. (Nếu trong má»™t cuá»™c vượt ngục mà có má»™t ngÆ°á»i canh tù bị giết thì phạm nhân và đồng lõa Ä‘á»u bị xá» tá», còn nếu có má»™t ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng thì há» sẽ bị khổ sai chung thân). Tôi nói:
- l’Enflé ạ, tá»› sẽ biếu thêm hai cáºu má»™t ngà n francs.
- Thế thì được, anh bạn ạ. NhÆ° thế là hợp lẽ. Cám Æ¡n cáºu, trong là ng chúng tá»› chết đói đến nÆ¡i cả. Äược thả còn tệ hÆ¡n là khi Ä‘ang ở tù. Ãt ra khi ở tù còn có cái ăn cái mặc hà ng ngà y.
- Cáºu có Ä‘au lắm không? - Jésus há»i Clousiot. Không sao, - Clousiot nói. - NhÆ°ng Papia ạ, vá»›i cái chân gãy của tôi thì còn là m ăn gì?
- Sẽ thu xếp sau. Bây giỠta đang đi đâu thế nà y, Jésus?
Tá»›i sẽ Ä‘Æ°a các cáºu đến nấp trong má»™t cái vịnh cách cá»a biển ba mÆ°Æ¡i cây số. Các cáºu sẽ ở lại đấy tám ngà y để cho qua giai Ä‘oạn căng nhất trong cuá»™c săn lùng của bá»n cảnh sát và bá»n Ä‘i săn ngÆ°á»i thuê. Phải là m cho há» tưởng là ngay đêm nay các cáºu đã Ä‘i hết sông Maroni và ra đến biển rồi. Bá»n săn ngÆ°á»i Ä‘i thuyá»n không gắn máy, đáng sợ hÆ¡n cả. Nói chuyện, ho, đốt lá»a Ä‘á»u có thể Ä‘Æ°a đến kết quả tai hại nếu chúng nó Ä‘ang rình ở nÆ¡i nà o gần đấy. Còn bá»n cảnh sát thì Ä‘i xuồng máy không và o vịnh được, vì sẽ mắc cạn.
Äêm sáng dần. Cả bá»n Ä‘i tìm mãi má»›i lần ra được chá»— Jésus đặt mốc (chỉ có má»™t mình hắn biết chá»— nà y), và thuyá»n chúng tôi bắt đầu Ä‘i và o má»™t vùng bụi bá» ráºm rạp. Chiếc xuồng là m cho bụi bá» rạp hẳn xuống, và khi xuồng đã Ä‘i qua thì nó lại trá»—i dáºy ở sau lÆ°ng chúng tôi, là m thà nh má»™t bức mà n bảo vệ khá dà y. Phải là má»™t tay phù thủy má»›i biết được rằng chá»— nà y có đủ nÆ°á»›c cho má»™t chiếc thuyá»n Ä‘i qua được. Chúng tôi cứ thế Ä‘i sâu và o vùng bụi bá» trong má»™t tiếng đồng hồ, vừa Ä‘i vừa gạt những cà nh cây chắn trÆ°á»›c mặt. Bá»—ng nhiên chúng tôi thấy thuyá»n đã Ä‘i và o má»™t thứ kênh thế là chúng tôi dừng lại. Bá» kênh cá» má»c xanh rá»n, rất sạch sẽ, có những cây đại thụ sum sê, cà nh lá tá»a rất rá»™ng, ánh sáng ban ngà y (lúc bấy giỠđã sáu giá» sáng) không lá»t qua được. DÆ°á»›i vòm lá uy nghiêm nà y vang lên tiếng kêu của những lá»i muôn thú mà tôi chÆ°a há» biết. Jésus nói: “Äây là nÆ¡i các cáºu phải ở lại chá» tám ngà y. Äến ngà y thứ bảy tôi sẽ đến Ä‘Æ°a lÆ°Æ¡ng thá»±c cho các cáºuâ€.
Từ dÆ°á»›i má»™t bụi ráºm hắn lôi lên má»™t con thuyá»n Ä‘á»™c má»™c nhá» xÃu dà i chừng hai mét. Trong thuyá»n có hai mái chèo. Äây là cái thuyá»n hắn sẽ dùng để trở vá» là ng khi nÆ°á»›c triá»u lên.
Bây giá» ta hãy lo việc cho Clousiot lúc ấy Ä‘ang nằm trên bá» kênh. Vì cáºu ấy vẫn mặc má»—i chiếc áo ngủ dà i, cho nên hai chân cáºu vẫn để trần. Chúng tôi dùng rìu đẽo lại mấy cái cà nh khô cho thẳng, thà nh hình những thanh gá»— má»ng. L'Enflé cầm chân cáºu kéo tháºt mạnh. Clousiot toát mồ hôi cố chịu Ä‘au. Äến má»™t lúc nà o đấy cáºu nói: “Stop! ở tÆ° thế nà y tôi thấy đỡ Ä‘au hÆ¡n cả, chắc xÆ°Æ¡ng lắp đúng rồiâ€. Chúng tôi lấy mấy cà nh cây đã đẽo thẳng lắp dá»c cái chân gãy, lấy dây gai má»›i trong chiếc thuyá»n buá»™c lại. Clousiot thấy nhẹ hẳn. Jésus đã mua cho chúng tôi bốn cái quần, bốn cái sÆ¡-mi và bốn cái áo va-rÆ¡i bằng len thuá»™c, bá»™ đồng phục của những ngÆ°á»i bị Ä‘Ã y biệt xứ. Maturette và Clousiot mặc cái thứ đó và o, còn tôi vẫn để nguyên bá»™ đồ của tên “giữ chìa khóa†ngÆ°á»i A-ráºp. Cả bá»n cùng uống rượu rhum. Äây là chai thứ hai được uống cạn kể từ khi lên Ä‘Æ°á»ng. May thay, cÅ©ng ấm ngÆ°á»i lên tháºt. Muá»—i tấn công chúng tôi không ngá»›t: Ä‘Ã nh phải hy sinh má»™t bó thuốc lá. Chúng tôi ngâm thuốc lá trong má»™t cái gáo rồi lấy nÆ°á»›c bôi lên mặt, lên tay, lên chân. Nhá» có mấy cái áo va-rÆ¡i bằng len cho nên má»›i giữ được hÆ¡i ấm trong cái không khà ẩm thấp cứ thấm sâu và o ngÆ°á»i chúng tôi.
L’Enflé nói: “Chúng tôi Ä‘i đây. Thế cái món má»™t ngà n tì kia đâu?â€.
Tôi Ä‘i ra chá»— khác má»™t lát rồi trở vá», tay cầm má»™t tá» giấy bạc má»™t ngà n francs má»›i toanh.
- Thôi ở lại nhé, tám ngà y tá»›i cứ ở lỳ chá»— nà y, - Jésus nói. - Äến ngà y mồng bảy chúng tá»› sẽ đến. Ngà y mồng tám là các cáºu ra khÆ¡i. Trong thá»i gian nà y các cáºu khâu buồm, thu dá»n trên thuyá»n cho tháºt đâu ra đấy. Vặn cho chặt bản lá» bánh lái: “Chúng tá»› chÆ°a kịp lắp. Nếu đợi đến mÆ°á»i ngà y mà không thấy chúng tá»› đến thì tức là chúng tá»› đã bị tóm ở trong là ng. Vì chuyến nà y lại có thêm vụ đánh tên giám thị cho nên tình hình gay lắmâ€.
Äến đây Clousiot lại cho chúng tôi biết rằng anh ta không để lại khẩu súng trÆ°á»ng ở chân tÆ°á»ng, mà trÆ°á»›c khi trèo anh ta đã ném nó qua tÆ°á»ng, không ngá» sông lại gần thế, cho nên khẩu súng bây giá» chắc chắn là nằm dÆ°á»›i nÆ°á»›c. Jésus cho rằng nhÆ° thế rất hay, vì nếu tìm không thấy khẩu súng đâu, bá»n săn ngÆ°á»i sẽ nghÄ© là chúng tôi có súng. Bá»n nà y lại là bá»n nguy hiểm hÆ¡n cả, vì chúng sục sạo sâu hÆ¡n bá»n cảnh sát, nhÆ°ng vÅ© khi của chúng chỉ có má»™t khẩu súng lục và má»™t con dao phát bá»: tưởng chúng tôi mang theo khẩu mousqueton, chúng sẽ không dám sục sạo nữa. Hai bên chà o tạm biệt nhau Jésus dặn thêm là trong trÆ°á»ng hợp bị lá»™ chúng tôi phải bá» xuồng, Ä‘i ngược dòng kênh cho đến khoảng bụi ráºm không ngáºp nÆ°á»›c, rồi cứ dùng địa bà n nhắm thẳng hÆ°á»›ng bắc mà đi mãi. Có rất nhiá»u khả năng chúng tôi sẽ gặp, sau hai ba ngà y Ä‘i bá»™, khu trại chết ngÆ°á»i gá»i là “Charveinâ€. Äến đó thì phải thuê tiá»n má»™t ngÆ°á»i nà o vá» báo cho Jésus biết là chúng tồi Ä‘ang ở đâu..
Hai ngÆ°á»i tù khổ sai mãn hạn đã bá» Ä‘i. Chỉ mấy phút sau, chiếc thuyá»n Ä‘á»™c má»™c của hỠđã khuất hẳn, không còn nghe thấy gì, trông thấy gì nữa. ánh sáng ban ngà y lá»t và o rừng ráºm theo má»™t cách thức tháºt là đặc biệt. NgÆ°á»i ta có cảm tưởng nhÆ° mình Ä‘ang đứng dÆ°á»›i những cái mái vòm che ánh sáng và không để lá»t má»™t tia nà o xuống phÃa dÆ°á»›i. Trá»i bắt đầu nóng bức. Lúc bấy giá» chúng tôi má»›i chợt nháºn ra rằng chỉ còn ba đứa chúng tôi, Maturette, Clousiot và tôi ở lại vá»›i nhau mà thôi chứ không còn ai khác nữa. Phản xạ trÆ°á»›c tiên: chúng tôi nhìn nhau cÆ°á»i lá»›n - công chuyện vừa qua cứ chạy êm ru nhÆ° có lắp ổ bi. Chỉ có má»™t chuyện hÆ¡i phiá»n là cái chân của Clousiot. NhÆ°ng bản thân anh ta thì cứ nói rằng bây giỠđã buá»™c nẹp rồi thì má»i sá»± Ä‘á»u ổn. Có thể Ä‘un nÆ°á»›c pha cà -phê ngay. Thế là chúng tôi nhen bếp lên, và má»™t lát sau má»—i đứa uống má»™t ca cà phê Ä‘en bá» Ä‘Æ°á»ng thô. Ngon tuyệt. Từ tối hôm qua chúng tôi đã tiêu phà nhiá»u năng lượng đến ná»—i bây giá» không sao có đủ can đảm soát lại đồ đạc hay xem xét chiếc thuyá»n. Äể sau rồi hẵng hay. Bây giá» chúng tôi đã được tá»± do, tá»± do, Tá»± DO! Kể từ khi chúng tôi đến trại khổ sai cho đến hôm nay là đúng ba mÆ°Æ¡i bảy ngà y. Nếu chuyến vượt ngục nà y thà nh công, cái án chung thân của tôi chẳng lấy gì là m dà i hạn. Tôi nói: “ThÆ°a ngà i chánh án, án chung thân ở Pháp chừng bao lâu thì mãn hạn ạ?†Rồi cÆ°á»i phá lên. Maturette cÅ©ng váºy, vì cáºu ta cÅ©ng bị án chung thân. Clousiot nói: “Chúng mình khoan hẵng ca khúc khải hoà n. Xứ Colombia còn xa lắm, mà cái thuyá»n là m bằng má»™t thân cây thui lá»a nà y tôi trông khó lòng Ä‘i biển đượcâ€.
Tôi lặng thinh không đáp, vì tôi, nói tháºt ra, mãi cho đến phút cuối tôi vẫn cứ tưởng rằng chiếc thuyá»n nà y chỉ là má»™t cái xuồng Ä‘á»™c má»™c dùng để Ä‘Æ°a chúng tôi đến nÆ¡i dấu chiếc thuyá»n Ä‘i biển thá»±c sá»±. Khi thấy rõ mình nhầm, tôi không dám nói gì, sợ ảnh hưởng đến các bạn ngay từ bÆ°á»›c đầu. Mặt khác, vì thấy Jésus có vẻ nhÆ° coi việc dùng má»™t chiếc thuyá»n nhÆ° thế nà y để vượt bể là điá»u hoà n toà n tá»± nhiên, tôi không muốn là m cho má»i ngÆ°á»i có cảm giác là mình không thông thạo vá» những thứ thuyá»n thÆ°á»ng vẫn dùng dể vượt ngục.
Chúng tôi đã qua cái ngà y đầu tiên nà y để nói chuyện và để tiếp xúc vá»›i cái môi trÆ°á»ng lạ nà y: rừng ráºm. LÅ© khỉ và những loà i sóc nhá» nhà o lá»™n trên đầu chúng tôi. Má»™t Ä‘Ã n bakir (má»™t giống heo rừng nhá») đến uống nÆ°á»›c và ngụp lặn. Dá»… đến hai ngà n con là Ãt. Chúng ùa và o vịnh bÆ¡i lá»™i tứ tung, giáºt đứt những rá»… cây rÅ© lòng thòng trên mặt nÆ°á»›c. Má»™t con cá sấu cai-man không biết từ đâu xông ra ngoạm chân má»™t con heo bakir: con nà y ré lên thất thanh, thế là cả bầy heo xông và o con cá sấu, trèo cả lên lÆ°ng nó, tìm cách cắn và o mép nó. Má»—i lần con cá sấu quẫy Ä‘uôi là má»™t con heo văng ra, quay tÃt mấy vòng rồi má»›i rÆ¡i xuống. Má»™t con bị Ä‘uôi cá sấu quáºt vỡ đầu nổi lá»nh bá»nh, bụng ngá»a lên trên. LÅ© đồng loại láºp tức xúm lại ăn thịt nó.
Cái vịnh Ä‘á» ngầu những máu. Cảnh nà y diá»…n ra trong khoảng hai mÆ°Æ¡i phút. Con cá sấu lặn Ä‘i đâu mất, không thấy trở lại nữa. Äêm hôm ấy chúng tôi ngủ rất ngon, và đến sáng lại pha cà -phê: Tôi cởi bá» cái áo va-rÆ¡i để tắm rá»a bằng bánh xà -bông Marseille tìm thấy trong thuyá»n. Maturette dùng con dao mổ của tôi cạo râu cho tôi má»™t cách grosso modo* (*đại khái -tiếng La-tinh thÆ°á»ng dùng trong sách vở, ở đây dùng có ý hà i hÆ°á»›c), rồi cạo cho Clousiot, còn bản thân cáºu ta thì không có râu. Khi tôi cầm chiếc va-rÆ¡i lên định mặc và o thì thấy rÆ¡i ra má»™t con nhện to tÆ°á»›ng, mình mẩy lông lá, mà u Ä‘en tÃm, hãy còn dÃnh và o áo bằng má»™t sợi tÆ¡. Lông con nhện rất dà i, ở đầu mút nhÆ° có má»™t hòn bi nhá» mà u bạch kim. Nó nặng đến năm trăm gam là Ãt, trông nó to đùng. Tôi thấy tởm quá, liá»n dẫm cho nó chết ngay. Chúng tôi đã lấy tất cả các thứ trong lòng thuyá»n ra, kể cả cái thùng ton-nô nhá» Ä‘á»±ng nÆ°á»›c. NÆ°á»›c trong thừng mà u tÃm, chắc là Jésus, muốn cho nÆ°á»›c khá»i thối, đã cho quá nhiá»u thuốc tÃm và o đấy. Trong mấy cái chai Ä‘áºy nút rất kỹ có Ä‘á»±ng diêm và vá» quẹt. Cái địa bà n chỉ là thứ địa bà n của há»c trò cÆ¡n nÃt; nó chỉ cho Nam, Bắc, Äông, Tây, không có Ä‘Æ°á»ng ghi Ä‘á»™: Cá»™t buồm chỉ cao được hai mét rưỡi, thà nh thá» chúng tôi lấy mấy cái bao bá»™t khâu buồm thà nh hình thang, bên rìa có Ä‘Ãnh má»™t sợi dây cho thêm chắc. Tôi là m má»™t tấm buồm foc hình tam giác cân, sẽ lắp ở mÅ©i thuyá»n cho nó dá»… nhấc bổng lên má»—i khi có đợt sóng ngược chiá»u.
Khi chúng tôi cắm cá»™t buồm, tôi nháºn thấy đáy thuyá»n không chắc: cái lá»— tròn để đút cá»™t buồm và o mòn lở hết. Khi vặn mấy cái vòng có trục xoắn ốc xuống gá»— để lắp bản lá» bánh lái, trục sắt cứ lún tuá»™t và o gá»— nhÆ° thể cắm và o bÆ¡. Chiếc thuyá»n nà y mục quá rồi. Cái thằng JésÆ°s khốn kiếp ấy nó Ä‘Æ°a chúng tôi và o chá»— chết. Tôi miá»…n cưỡng chỉ cho hai bạn thấy rõ Ä‘iá»u nà y: tôi không có quyá»n giấu há». Biết là m thế nà o bây giá»? Khi nà o Jésuss đến chúng tôi sẽ bắt hắn tìm má»™t cái thuyá»n chắc chắn hÆ¡n. Muốn thế, chúng tôi sẽ tÆ°á»›c khà giá»›i hắn, và tôi sẽ thủ con dao và cầm cây rìu cùng Ä‘i vá»›i hắn và o là ng để kiếm má»™t cái thuyá»n khác. Là m nhÆ° thế rất nguy hiểm, nhÆ°ng vẫn không nguy hiểm bằng ra khÆ¡i trên cái thứ quan tà i kia. LÆ°Æ¡ng thá»±c thì nhÆ° thế cÅ©ng đủ: có má»™t bi-đông dầu ăn và mấy há»™p bá»™t sắn lá»›n. Vá»›i từng ấy thứ có thể Ä‘i xa được. Sáng hôm ấy chúng tôi chứng kiến má»™t cảnh khá ngá»™ nghÄ©nh: má»™t bầy khỉ mặt xám đánh nhau vá»›i má»™t bầy khỉ mặt Ä‘en lông xù. Trong cuá»™c ấu đả nà y chúng đã ném xuống má»™t khúc cà nh cây rÆ¡i trúng đầu Maturette, là m nổi lên má»™t cục u to bằng quả ổi. Chúng tôi ở lại chá»— nà y đã được năm ngà y và bốn đêm. Äêm hôm nay mÆ°a nhÆ° trút. Chúng tôi che thân bằng những tà u lá chuối dại. NÆ°á»›c chảy nhÆ° suối trên mặt lá trÆ¡n, nhÆ°ng chúng tôi chẳng bị Æ°á»›t chá»— nà o trừ hai chân. Sáng hôm sau ngồi uống cà -phê tôi nghÄ© mà thấy ghê ngÆ°á»i vì sá»± bất lÆ°Æ¡ng của thằng Jésus: đây là má»™t tá»™i ác đáng ghê tởm. Hắn đã lợi dụng sá»± thiếu kinh nghiệm của chúng tôi để thay cho chúng tôi cái xuồng mục ruá»—ng nà y! Äể bá»›t lại năm trăm hay má»™t ngà n quan, hắn đã Ä‘Ã nh tâm Ä‘Æ°a ba con ngÆ°á»i tá»›i chá»— chết chắc chắn. Tôi cứ tá»± há»i xem sau khi đã bắt hắn đổi được chiếc thuyá»n khác liệu tôi có tá»± kiá»m chế được để đừng giết hắn hay không.
Chợt những tiếng chim gì kêu the thé là m náo Ä‘á»™ng cả cái thế giá»›i nhá» của chúng tôi, nhÆ°ng tiếng kêu lảnh lót, chói chang đến ná»—i tôi phải bảo Maturette lấy con dao phát Ä‘i xem thá». Năm phút sau cáºu ta quay vá» và ra hiệu cho tôi. Tôi liá»n Ä‘i theo. Chúng tôi Ä‘i đến má»™t nÆ¡i cách chá»— để thuyá»n khoảng trăm rưỡi mét: tôi nhìn thấy má»™t con chim trÄ© hay gà lôi gì đấy treo lủng lẳng trên không. Chân nó bị mắc và o má»™t sợi thòng lá»ng buá»™c trên cà nh cây. Bằng má»™t nhát dao phát, tôi chặt đầu nó để chấm dứt những tiếng kêu ghê ngÆ°á»i của nó. Tôi nhấc thá» trên tay: dá»… phải đến năm ki-lô là Ãt. Chân nó có cá»±a nhÆ° chân gà . Chúng tôi quyết định Ä‘em nó vá» là m thịt ăn, nhÆ°ng lại chợt nghÄ© ra rằng cái dây thòng lá»ng ắt phải có ngÆ°á»i treo lên, và chắc quanh đây còn có nhiá»u dây thòng lá»ng khác nữa. Thừ tìm xem đã. Chúng tôi quay trở lại chá»— kia thì thấy má»™t hiện tượng rất lạ: cách vịnh khoảng mÆ°á»i mét có cả má»™t dãy rà o Ä‘an bằng lá và dây leo cao ba mÆ°Æ¡i phân chạy dà i song song vá»›i bá» vịnh. Cứ cách má»™t quãng lại có má»™t chá»— để ngá», và ở má»—i chá»— nhÆ° thế lại có má»™t sợi dây thòng lá»ng bằng thau ngụy trang bằng những nhánh cây, má»™t đầu buá»™c và o má»™t cái cà nh cây chÄ©a đôi. Tôi hiểu ngay ra rằng con chim từ phÃa vịnh Ä‘i và o tất phải vấp và o dãy rà o và phải Ä‘i dá»c rà o để tìm lối và o. Gặp chá»— hở, nó liá»n Ä‘i qua, nhÆ°ng chân nó vÆ°á»›ng và o sợi dây là m cho cà nh cây báºt lên. Thế là con chim bị treo ngược trên cà nh cho đến khi chủ nhân mấy cái bẫy đến bắt nó vá».
Cuá»™c phát hiện nà y là m cho chúng tôi rất lo. Dãy rà o có vẻ được trông nom khá tốt, hẳn không phải là rà o cÅ©, và nếu thế thì chúng tôi có nguy cÆ¡ bị ngÆ°á»i là m rà o phát hiện. Ban ngà y không thể đốt lá»a lên được, nhÆ°ng ban đêm thì ngÆ°á»i kia chắc không đến đây là m gì Chúng tôi cắt phiên nhau gác để Ä‘á» phòng phÃa dãy rà o có đặt bẫy. Chiếc thuyá»n được giấu dÆ°á»›i má»™t lá»›p cà nh cây và bao nhiêu đồ đạc, lÆ°Æ¡ng thá»±c Ä‘á»u được Ä‘Æ°a và o rừng ráºm giấu hết.
Hôm sau phiên gác của tôi trúng và o khoảng mÆ°á»i giá». Tối hôm qua chúng tôi vừa ăn com chim trÄ© hay con gà lôi gì đấy, chúng tôi cÅ©ng chẳng biết nữa. Nồi nÆ°á»›c suýt tháºt là béo bổ, và thịt con chim, tuy chỉ luá»™c lên thôi, mà ngon tuyệt vá»i. Má»—i đứa ăn đến hai cà -mèn. Tôi đứng gác nhÆ°ng vì mải mê nhìn Ä‘Ã n kiến sắn lá»›n mà u Ä‘en đứng tha má»—i con má»™t dúm mảnh lá lá»›n vá» má»™t cái tổ kiến khổng lồ, tôi quên cả gác. Mấy con kiến nà y dà i khoảng má»™t phân rưỡi, chân rất cao.
Má»—i con tha mấy mảnh lá rất lá»›n. Tôi Ä‘i theo chúng đến táºn chá»— cái cây chúng Ä‘ang lá»™t lá, và được thấy cả má»™t tổ chức có qui củ. TrÆ°á»›c hết có những con kiến chuyên cắt lá thà nh từng mảnh. Chúng nó xén má»™t tà u lá to thuá»™c loại chuối rừng thà nh từng mảnh kÃch thÆ°á»›c rất Ä‘á»u nhau má»™t cách hết sức khéo léo rồi thả rÆ¡i xuống đất. ở phÃa dÆ°á»›i có má»™t hà ng kiến cùng giống vá»›i bá»n kia nhÆ°ng há»i khác má»™t chút: bên cạnh hà m chúng cá»› má»™t cái vạch mà u xám. Mấy con kiến nà y đứng thà nh hình bán nguyệt, giám sát bá»n kiến tha lá. Bá»n nà y từ bên phải nối Ä‘uôi nhau kéo đến chá»— nháºn các mảnh lá rồi Ä‘i vá» phÃa trái, phÃa tổ kiến.
Chúng nó nhanh nhẹn lÄ©nh phần mình rồi Ä‘i và o hà ng, nhÆ°ng thỉnh thoảng có những con hấp tấp trong khi nháºn phần hay xếp hà ng gây thà nh tình trạng nghẽn lối. Lúc bấy giá» mấy con kiến cảnh sát xông và o can thiệp và đẩy từng con và o đúng chá»— của nó. Có má»™t con kiến thợ, không hiểu đã phạm má»™t lá»—i gì nặng mà bị lôi ra khá»i hà ng, và hai con kiến cảnh binh, con thì cắt đứt đầu nó ra, con thì cắt ngÆ°á»i nó ra là m hai mảnh ở chá»— ngang thắt lÆ°ng. Hai con kiến thợ bị bá»n kiến cảnh sát chặn lại, chúng đặt chá»— lá Ä‘ang khiêng xuống, Ä‘Ã o má»™t cái lá»—, và ba cái mảnh của con kiến bị xá» tá»: đầu ngá»±c và bụng, bị vùi xuống lá»— và đắp đất lên.
Tà i sản của tarta12a
Last edited by khungcodangcap; 19-10-2008 at 11:39 PM .
19-03-2008, 07:47 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
Äảo bồ câu
Tôi Ä‘ang mải mê đứng ngắm cái thế giá»›i tà hon nà y và theo dõi mấy con kiến cảnh binh xem thá» sá»± giám sát của chúng có đến táºn sát cá»a và o tổ kiến hay không, thì bá»—ng có tiếng ngÆ°á»i nói:
- Không được Ä‘á»™ng Ä‘áºy. Há»… nhúc nhÃch là chết ngay... Quay lại!
Äó là má»™t ngÆ°á»i cởi trần, mặc quần soá»c ka ki, chân Ä‘i má»™t đôi ủng da mà u Ä‘á», tay cầm má»™t khẩu súng hai nòng. NgÆ°á»i ấy tầm vóc trung bình, to ngang, nÆ°á»›c da cháy nắng. Äầu hắn hói trán, quanh hai mắt và ở vùng mÅ©i xăm chà m rất Ä‘áºm, là m thà nh má»™t cái mặt nạ vẽ. Ngay giữa trán có xăm hình con dán.
- Anh có vũ khà không?
- Không.
- Anh có một mình à ?
- Không.
- Các anh có mấy ngÆ°á»i?
- Ba.
- Anh đưa tôi đến chỗ các bạn anh đi.
- Không được, vì má»™t trong hai ngÆ°á»i có má»™t khẩu mousqueton, và tôi không muốn anh bị bắn chết trÆ°á»›c khi biết ý định của anh.
- à ! Váºy thì anh phải đứng yên và nói khe khẽ má»™t phút. Các anh chÃnh là ba tù nhân vừa trốn khá»i bệnh viện phải không?
- Vâng.
- Ai là Bươm bướm?
- Tôi đây.
- à thế thì anh có thể coi nhÆ° anh đã gây ra cả má»™t cuá»™c cách mạng ở trong là ng vá»›i cuá»™c vượt ngục của anh! Má»™t ná»a số phạm nhân mãn hạn đã bị bắt giải vá» sở hiến binh.
Hắn bước lại gần tôi, nòng súng chĩa thấp xuống đất chìa tay ra cho tôi bắt và nói:
Tôi là Le Breton Mặt nạ. Anh đã từng nghe nói vỠtôi chưa?
- ChÆ°a, nhÆ°ng tôi thấy rõ anh không phải là kẻ săn ngÆ°á»i.
- Äúng đấy. Tôi đặt bẫy ở đây để bắt chim hocco. Hổ ăn mất cá»a tôi má»™t con rồi... nhÆ°ng cÅ©ng có thể là các anh.
- Chúng tôi ăn đấy.
- Anh uống cà -phê nhá?
Trong cái xắc hắn Ä‘eo sau lÆ°ng có má»™t cái bình thủy. Hắn rót ra cho tôi má»™t Ãt cà phê, và bản thân cÅ©ng uống má»™t Ãt. Tôi nói:
- Äến gặp các bạn tôi Ä‘i.
Hắn đến, và ngồi xuống vá»›i chúng tôi. Hắn cÆ°á»i khe khẽ má»™t mình vá» câu chuyện khẩu mousqueton mà ban nãy tôi đã bịa ra để lòe hắn. Hắn nói:
- Thế mà ban nãy tôi tưởng tháºt, vì không có má»™t tên săn ngÆ°á»i nà o chịu nháºn Ä‘i tìm các anh: ai nấy Ä‘á»u biết rằng các anh có mang theo má»™t khẩu mousqueton.
Le Breton Mặt nạ giảng giải cho chúng tôi biết rằng anh ta đã ở Guyane được hai mÆ°Æ¡i năm và đã ra khá»i tù được năm năm nay. Anh ta bốn mÆ°Æ¡i lăm tuổi. Vì đã lỡ dại dá»™t xăm hình lên mặt, anh ta không nghÄ© đến chuyện vá» Pháp nữa. Anh ta rất mê rừng và toà n sống nhá» và o rừng: da rắn, da hổ, sÆ°u tầm bÆ°Æ¡m bÆ°á»›m, và nhất là bắt chim hocco - con chim mà chúng tôi vừa ăn. Anh ta kể cho chúng tôi nghe nhÆ° sau:
- Äây là má»™t giống chim hoang dã thuá»™c loại gà rừng. DÄ© nhiên nó chÆ°a bao giá» tiếp xúc vá»›i gà nhà hay vá»›i ngÆ°á»i. Tôi đặt bẫy bắt sống giống chim nà y, Ä‘em và o là ng và bán cho ngÆ°á»i nà o có chuồng gà , vì đây là giống chim rất được Æ°a chuá»™ng. Còn phải nói. Chẳng cần vặt lông cánh, chẳng cần là m gì, cứ thế đến sâm sẩm tối cho nó và o chuồng gà , đến sáng mở cứa chuồng là nó ra đứng trÆ°á»›c cá»a có vẻ nhÆ° Ä‘ang đếm số gà trống và gà mái Ä‘ang ra chuồng. Nó Ä‘i theo Ä‘Ã n gà , và cÅ©ng ăn nhÆ° gà , nhÆ°ng vừa ăn vừa Ä‘Æ°a mắt nhìn kỹ bốn phÃa mÆ°á»i phÆ°Æ¡ng, quan sát cả các bụi ráºm ở xung quanh.
Äó là má»™t con chó giữ gia cầm không có gì sánh kịp. Äến tối nó vỠđứng ở cá»a chuồng gà , và không thể hiểu nó là m thế nà o mà biết được còn thiếu con nà o, chỉ biết là nó biết, và láºp tức Ä‘i tìm. Dù gà trống hay gà mái, há»… tìm ra là nó mổ rõ Ä‘au và o để dạy cho chú gà kia biết giá» biết giấc. Nó giết chuá»™t đồng, rắn, nhện, rết, bá» cạp, và há»… thoáng có bóng má»™t con diá»u hâu xuất hiện trên ná»n trá»i là nó lùa cả Ä‘Ã n gà và o đám cá» ráºm trong khi bản thân nó đứng ra đối địch vá»›i kẻ thù. Äã Ä‘em nó vá» là nó không rá»i chuồng gà bá» Ä‘i nữa.
Má»™t con chim lạ lùng nhÆ° thế mà chúng tôi đã luá»™c ăn nhÆ° má»™t con gà tầm thÆ°á»ng.
Le Breton Mặt nạ cho chúng tôi biết rằng Jésus, l; Enflé và khoảng ba chục cá»±u phạm nhân hiện Ä‘ang bị giam ở sở cảnh binh Saint-Laurent; ở đấy hỠđến xem các tù nhân mãn hạn, xem thá» có nháºn ra má»™t ngÆ°á»i nà o đã từng rình mò xung quanh tòa nhà mà chúng tôi đã ở trÆ°á»›c khi trốn Ä‘i không. Thằng “giữ chìa khóa†ngÆ°á»i A-ráºp thì bị nhốt xà -lim ở sở cảnh binh. Hắn bị giam cách ly, vì há» nghi là hắn đồng lõa vá»›i chúng tôi. Hai cú chân giÆ°á»ng sắt đã là m cho hắn ngất Ä‘i nhÆ°ng không để lại chút thÆ°Æ¡ng tÃch nà o, còn bá»n cảnh sát thì chỉ bị sÆ°ng đầu nhẹ. “Còn tôi thì cảnh sát không Ä‘á»™ng đến, vì ai cÅ©ng biết tôi không bao giá» nhúng tay và o các vụ vượt ngục†Le Breton nói vá»›i chúng tôi rằng Jésus là má»™t thằng rất khốn nạn. Khi tôi nói tá»›i chiếc xuồng, anh ta đòi xem. Vừa trông thấy nó anh ta đã kêu lên:
- Nó thà mạng các anh còn gì. Cái xuồng nà y sẽ không bao giá» nổi lấy được má»™t tiếng đồng hồ trên mặt biển. Há»… gặp phải má»™t ngá»n sóng hÆ¡i mạnh má»™t chút, khi dáºp xuống nó sẽ vỡ ra là m đôi ngay. Chá»› có Ä‘i chiếc xuồng nà y: chẳng khác gì tá»± sát.
- Thế thì biết là m cách nà o bây gi�
- Anh có tiá»n không?
- Có
- Bây giá» tôi nói cho anh biết rõ phải là m gì, hÆ¡n nữa, tôi sẽ giúp anh: anh xứng đáng được giúp đỡ. Tôi sẽ giúp không thôi, sao cho anh và các bạn anh thà nh công. Vì bất cứ lý do gì các anh cÅ©ng không được đến gần là ng. Muốn có được má»™t cái thuyá»n tốt, phải đến đảo Bồ câu. Trên đảo nà y có gần hai trăm ngÆ°á»i hủi. Ở đây không có giám thị, và không bao giá» có má»™t ngÆ°á»i nà o là nh mạnh đến đấy, kể cả thầy thuốc. Cứ má»—i ngà y và o lúc tám giá», má»™t chiếc xuồng Ä‘Æ°a lÆ°Æ¡ng thá»±c đến cho ngÆ°á»i trên đảo đủ dùng trong hai mÆ°Æ¡i bốn tiếng, toà n đồ ăn sống. Viên y tá bệnh viện nhà lao giao má»™t thùng thuốc cho hai viên y tá của đảo (Ä‘á»u mắc bệnh hủi), chuyên chăm sóc bệnh nhân trên đảo. Không có má»™t ai, dù là cảnh sát, linh mục hay bá»n săn ngÆ°á»i, đặt chân lên đảo. Những ngÆ°á»i hủi sống trong mấy túp nhà tranh nhá» do chÃnh há» dá»±ng lên. Há» có má»™t căn nhà chung để há»™i há»p. Há» nuôi gà vịt để cải thiện bữa ăn hà ng ngà y. Há» không được công khai bán bất cứ thứ gì, nhÆ°ng há» vẫn bà máºt giao dịch mua bán vá»›i Saint-Laurent, Saint-Jean và vá»›i dân Tà u ở Guyane thuá»™c Hà -lan, ở Albina. Há» Ä‘á»u là những kẻ sát nhân thuá»™c loại nguy hiểm. Rất Ãt khi há» giết lẫn nhau, nhÆ°ng há» rất hay bà máºt ra khá»i đảo, phạm má»™t tá»™i ác rồi sau đó lại trở vỠẩn náu trên đảo. Äể thá»±c hiện những chuyến Ä‘i ấy, há» có má»™t số thuyá»n lấy trá»™m được của dân là ng bên. ở đảo nà y, tá»™i nặng nhất là có má»™t chiếc thuyá»n. Cảnh sát được lệnh bắn và o bất cứ thuyá»n nà o Ä‘i và o đảo Bồ câu hay ra khá»i đảo. Vì váºy bá»n hủi nháºn chìm thuyá»n của há» xuống nÆ°á»›c và lấy đá chặn cho thuyá»n khá»i nổi lên. Má»—i khi cần đến thuyá»n, há» lặn xuống nÆ°á»›c bỠđá ra, thế là thuyá»n lại nổi lên. Trên đảo có đủ các giống ngÆ°á»i, từ khắp các miá»n của nÆ°á»›c Pháp.
Kết luáºn: cái xuồng của anh chỉ có thể dùng trên sông Maroni mà thôi, mà vá»›i Ä‘iá»u kiện là không chở nặng quá! Muốn ra biển phải kiếm má»™t chiếc thuyá»n khác và cách tốt nhất là đến đảo Bồ câu mà tìm.
- Là m thế nà o để đến đấy?
- Äây. Tôi sẽ cùng Ä‘i vá»›i anh trên sông cho đến khi trông thấy đảo. Nếu Ä‘i má»™t mình, anh sẽ không tìm ra hoặc có thể nhầm sang đảo khác. Äảo nà y cách cá»a sông má»™t trăm năm mÆ°Æ¡i cây số. Váºy phải quay trở lại phÃa sau. Nó ở phÃa trên Saint - Laurent đến năm mÆ°Æ¡i cây số. Tôi sẽ Ä‘Æ°a anh đến tháºt gần đảo, sau đó tôi sẽ chuyển sang xuồng của tôi (ta sẽ kéo nó theo) và má»™t mình anh sẽ hà nh Ä‘á»™ng trên đảo.
- Tại sao anh không lên đảo với chúng tôi?
- Trá»i Æ¡i, - Le Breton nói. - Tôi đặt chân lên bến ván của há» có má»™t lần (cái bến ván nà y là nÆ¡i ghé chÃnh thức của thuyá»n Ban quản trị). Hồi đó là giữa ban ngà y, thế mà những Ä‘iá»u tôi trông thấy đã đủ cho tôi ngán lắm rồi. Anh tha thứ cho tôi, Papi ạ, nhÆ°ng cho tá»›i chết tôi sẽ không bao giá» còn đặt chân lên đảo nà y nữa. Vả chăng tôi sẽ không khắc phục nổi cái cảm giác ghê tởm khi đứng gần há», khi phải nói chuyện, phải thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i há». NhÆ° váºy tôi sẽ có hại hÆ¡n là có lợi cho anh.
- Bao giỠthì đi?
- Sâm sẩm tối thì đi.
- Thế bây giỠlà mấy giỠrồi, Breton?
- Ba giá».
- Äược thế thì tôi ngủ má»™t lát.
- Không được đâu, anh phải thu xếp chở hết đồ đạc lên xuồng.
- Ồ, không, tôi sẽ đi xuồng không, sau đó sẽ quay vỠđón Clousiot. Clousiot sẽ ở lại đây trông đồ.
- Không thể được, không bao giá» anh có thể tìm lại chá»— nà y, ngay giữa ban ngà y cÅ©ng váºy. Mà ban ngà y thì anh tuyệt nhiên không được có mặt trên sông. Cuá»™c lùng bắt các anh chÆ°a chấm dứt đâu. Vùng sông vẫn còn nguy hiểm lắm.
Chiá»u xuống. Le Breton Ä‘i tìm cái xuồng Ä‘á»™c má»™c của anh. Chúng tôi buá»™c nó và o phÃa sau thuyá»n của chúng tôi. Clousiot ngồi cạnh Le Breton Ä‘ang cầm chèo lái Maturette ngồi giữa, tôi ngồi phÃa trÆ°á»›c. Thuyá»n ra khá»i vịnh má»™t cách khó khăn, và khi ra đến sông thì trá»i đã sắp tối. Má»™t vầng thái dÆ°Æ¡ng khổng lồ mà u Ä‘á» huyết dụ là m bùng lên má»™t đám cháy ở chân trá»i phÃa biển. Muôn và n tia lá»a của má»™t tráºn pháo hoa vÄ© đại Ä‘ang thi nhau bùng lên, nhÆ° thể những tia Ä‘á» Ä‘ang cố sao cho Ä‘á» hÆ¡n những tia Ä‘á» khác, những tia và ng Ä‘ang cố sao cho và ng hÆ¡n những tia và ng khác, và ở những vùng các mà u sắc pha trá»™n và o nhau thì cố sao kết hợp được tháºt nhiá»u mà u sắc. Có thể trông rõ ở phÃa trÆ°á»›c, cách chúng tôi hai mÆ°Æ¡i cây số, cái cá»a bể của con sông oai nghiêm Ä‘ang đổ ra đại dÆ°Æ¡ng trong những đợt sóng mà u hồng chen ánh bạc lấp lánh.
Le Breton nói: “Giá» nÆ°á»›c ròng sắp hết. Chỉ má»™t tiếng đồng hồ nữa sẽ thấy nÆ°á»›c triá»u lên: ta sẽ lợi dụng nó để Ä‘i ngược sông Maroni, và đi nhÆ° thế chẳng cần chèo chống gì nhiá»u, rất chóng đến nÆ¡iâ€.
Äêm tối đổ sáºp xuống má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t.
- Äi thôi, - Le Breton nói. - Chèo cho mạnh để ra giữa sông. Äừng hút thuốc nữa. Mấy mái chèo vục xuống nÆ°á»›c, và chúng tôi cắt ngang dòng Ä‘i khá nhanh. Tôi và Le Breton phối hợp rất ăn nhịp vá»›i nhau, mái chèo cắt nÆ°á»›c Ä‘á»u đặn. Maturette Ä‘em hết sức bình sinh ra chèo. Cà ng ra giữa dòng cà ng cảm thấy rõ thủy triá»u Ä‘ang đẩy thuyá»n lao mạnh vá» phÃa trÆ°á»›c. Thuyá»n lÆ°á»›t Ä‘i vun vút, cứ nứa giá» má»™t lại cảm thấy thủy triá»u lên mạnh hÆ¡n. Sáu giá» sau, chúng tôi đã đến rất gần đảo. Thuyá»n lao thẳng và o đấy: má»™t cái vệt lá»›n gần đúng giữa dòng sông, chi hÆ¡i chếch vá» bên phải má»™t chút. “Äây rồi†- giá»ng Le Breton nói khẽ. Äêm không tối lắm, nhÆ°ng chắc đứng hÆ¡i xa không sao thấy được chúng tôi, vì là n sÆ°Æ¡ng mù bay là là trên mặt sông. Chúng tôi đã đến sát đảo. Khi đã phân biệt được rõ hÆ¡n những Ä‘Æ°á»ng nét của giải bỠđá, Le Breton bÆ°á»›c sang chiếc thuyá»n Ä‘á»™c má»™c của anh ta, nhanh nhẹn cởi dây buá»™c và nói khẽ má»™t câu: “Chúc các bạn may mắn!â€.
- Cám ơn nhé.
- Không có gì.
Chiếc thuyá»n của chúng tôi, không được Le Breton Ä‘iá»u khiển nữa, bị dòng nÆ°á»›c đẩy ngang và o bỠđảo. Tôi cố lái cho nó Ä‘i thẳng trở lại, nhÆ°ng không có kết quả cho lắm, và vẫn bị dòng nÆ°á»›c đẩy mạnh, chiếc thuyá»n đâm cheo chéo và o những khóm lá rÅ© trên mặt nÆ°á»›c. Thuyá»n xô và o bá» rất mạnh, mặc dầu tôi đã dùng chèo cố hãm lại, đến ná»—i giá đây không phải là má»™t lùm cây mà là má»™t tảng đá, thì chiếc thuyá»n đã vỡ tan ra rồi, và thế là đi tong các thứ đồ dùng và lÆ°Æ¡ng thá»±c, v. v. Maturette nhảy xuống nÆ°á»›c, kéo chiếc thuyá»n và o, thế là chúng tôi chui và o phÃa dÆ°á»›i má»™t lùm cây rất to. Cáºu ta lại kéo nữa, và chúng tôi đã buá»™c được thuyá»n và o má»™t cà nh cây. Chúng tôi uống má»—i ngÆ°á»i mấy ngụm rượu rhum, và tôi leo lên bá» má»™t mình, để hai bạn tôi ngồi lại dÆ°á»›i thuyá»n..
Tay cầm địa bà n, tôi bÆ°á»›c Ä‘i sau khi đã là m gãy mấy cà nh cây và móc và o nÆ¡i nà y nÆ¡i ná» những miếng vải bao bá»™t mà tôi đã xé sẵn ra trÆ°á»›c khi lên Ä‘Æ°á»ng. Äi được má»™t lát, tôi thấy có ánh đèn láºp lòe phÃa trÆ°á»›c và chợt nghe thấy những tiếng ngÆ°á»i nói. TrÆ°á»›c mặt tôi có ba nếp nhà tranh. Tôi bÆ°á»›c vá» phÃa đó. Vì tôi không biết mình sẽ trình diện vá»›i những ngÆ°á»i ở trên đảo ra sao, tôi quyết định để cho há» phát hiện tôi trÆ°á»›c. Tôi đánh má»™t que diêm. Khi ánh lá»a lóe lên, má»™t con chó nhá» vừa sủa vừa xông và o tôi. Nó cứ chồm chồm chỉ chá»±c cắn và o chân tôi. Mong sao nó đừng mắc bệnh hủi†- tôi thoáng nghÄ©. Ngu quá, chó có bao giá» lại mắc bệnh hủi!
- Ai đấy? Ai? Cáºu đấy hả Marcel?
- Tôi là má»™t ngÆ°á»i vượt ngục.
- Anh đến đây là m cái gì? Äể ăn trá»™m hẳn? Anh tưởng chúng tôi có của thừa chắc?
- Tôi cần được giúp đỡ.
- Giúp không hay có trả tiá»n?
- Mà y có câm mồm đi không, thằng Chouette kia?
Bốn bóng ngÆ°á»i từ trong mấy nếp nhà tranh Ä‘i ra.
- Äi tá»›i từ từ anh bạn! Tôi cuá»™c rằng anh chÃnh là ngÆ°á»i có khẩu mousqueton. Nếu anh có mang theo, anh cứ để xuống đất Ä‘i, ở đây anh không sợ gì hết.
- Vâng, chÃnh tôi, nhÆ°ng khẩu mousqueton thì tôi không mang theo.
Tôi bÆ°á»›c tá»›i sát há». Trá»i tối quá tôi không phân biệt được nét mặt mấy ngÆ°á»i ấy. Tôi giÆ¡ tay ra má»™t cách ngu xuẩn. Không ai bắt lấy bà n tay tôi. Tôi hiểu ra, má»™t cách hÆ¡i muá»™n mà ng, rằng bắt tay là má»™t cá» chỉ không bao giá» có ở đây: há» không muốn là m cho tôi nhiá»…m bệnh.
- Và o nhà đi, - La Chouette nói.
Túp lá»u tranh sáng má» má» dÆ°á»›i ánh má»™t cây đèn dầu đặt trên bà n.
- Ngồi xuống đi.
Tôi ngồi xuống má»™t chiếc ghế rÆ¡m không có lÆ°ng tá»±a. La Chouette thắp thêm ba cây đèn dầu nữa và đem má»™t cây đặt lên cái bà n ngay trÆ°á»›c mặt tôi. Ngá»n khói bốc lên từ cái bấc đèn dầu dừa tá»a ra má»™t thứ mùi ngá»i mà buồn nôn. Tôi ngồi, còn năm ngÆ°á»i kia đứng, tôi không trông rõ mặt há». còn mặt tôi thì vừa ngang tầm ánh đèn, chắc há» trông rất rõ: hẳn là há» có chủ ý để ánh sáng nhÆ° váºy. Giá»ng nói ban nãy đã mắng bảo La Chouette câm mồm bây giá» lại nói:
- L'anguille, cáºu sang bên nhà chung há»i xem bên ấy có muốn chúng ta Ä‘Æ°a anh nà y sang không. Toussaint trả lá»i ra sao vỠđây báo ngay, nhất là trong trÆ°á»ng hợp Toussaint đồng ý. ở đây chúng tôi không có gì để má»i anh uống đâu anh bạn ạ, trừ khi anh vui lòng nuốt trứng sống.
Hắn đặt trước mặt tôi một cái giỠđan đựng đầy trứng.
- Cám ơn, tôi không cần đâu.
Bên tay phải, rất gần chá»— tôi, má»™t ngÆ°á»i trong bá»n há» ngồi xuống, và lần đầu tiên tôi trông thấy bá»™ mặt của má»™t ngÆ°á»i hủi. Tháºt là gá»›m ghiếc. Tôi phải cố gắng lắm má»›i không ngoảnh mặt Ä‘i và không để lá»™ cái cảm giác ghê tởm ra ngoà i. Cái mÅ©i đã bị ăn mòn hết cả thịt lẫn xÆ°Æ¡ng, ở chÃnh giữa mặt chỉ thấy má»™t cái lá»— lá»›n. Tôi nói là má»™t cái lá»—, chứ không phải hai đâu, nó to bằng má»™t đồng tiá»n hai francs. Cái môi dÆ°á»›i vá» phÃa bên phải cÅ©ng bị ăn sứt, để lá»™ ba cái răng tróc nếu, rất dà i Ä‘á»u và ng khè, cắm thẳng và o xÆ°Æ¡ng hà m trên đã tróc hết thịt. Hắn chỉ còn má»™t tai. Hắn đặt má»™t bà n tay băng bó lên bà n: đó là bà n tay phải. Bằng hai ngón tay cuối cùng còn lại trên bà n tay phải, hắn cầm má»™t Ä‘iếu xì gà to và dà i, chắc chắn là do hắn quấn lấy bằng má»™t tấm lá thuốc chÆ°a khô hẳn, vì Ä‘iếu xì-gà có mà u tai tái. Chỉ còn con mắt bên trái của hắn là con mi, mắt bên phải không nhắm lại được, và má»™t vết loét dà i và sâu từ mắt phải chạy lên trán rồi mất hút trong má»› tóc hoa râm bù xù.
Bằng má»™t giá»ng khản đặc, hắn nói vá»›i tôi:
- Chúng tôi sẽ giúp anh, anh bạn ạ. Chứ không thì rồi dần dà anh sẽ có đủ thì giỠđể trở thà nh nhÆ° tôi: Ä‘iá»u đó tôi chẳng muốn.
- Cám ơn.
Tôi tên là Jean sans Peur, tôi là dân ngoại ô. Khi tôi bÆ°á»›c chân đến trại khổ sai, tôi còn đẹp hÆ¡n, là nh mạnh hÆ¡n, khá»e hÆ¡n anh. Trong mÆ°á»i năm, tôi đã hóa ra thế nà y.
- HỠkhông chữa cho anh sao?
- Có chứ. Từ khi tôi tiêm dầu choumogra cho đến nay thì thấy có đỡ. “Äây anh xemâ€. Hắn quay nghiêng đầu cho tôi xem mé bên trái: - Bên nà y Ä‘ang khô dần. Má»™t niá»m thÆ°Æ¡ng xót vô hạn trà n ngáºp lòng tôi, và tôi giÆ¡ tay ra toan sá» và o má bên trái của hắn để bà y tá» niá»m thông cảm. NhÆ°ng hắn đã né ngÆ°á»i ra phÃa sau, nói:
- Cám Æ¡n anh đã có lòng muốn chạm và o tôi. NhÆ°ng tôi phải khuyên anh là đừng bao giá» chạm và o má»™t ngÆ°á»i bệnh, mà cÅ©ng đừng bao giỠăn hay uống và o má»™t cái cà -mèn của há».
TrÆ°á»›c sau tôi chỉ má»™t lần trông thấy mặt má»™t ngÆ°á»i hủi - ngÆ°á»i duy nhất đã có đủ can đảm chịu để cho tôi nhìn thẳng và o mặt.
- Hắn ta đâu? - Trên ngưỡng cá»a hiện ra má»™t bóng ngÆ°á»i thấp tịt, gần nhÆ° má»™t ngÆ°á»i lùn.
- Toussaint và mấy tay kia muốn gặp hắn. ÄÆ°a hắn tá»›i trung tâm Ä‘i.
Jean sans Peur đứng dáºy, nói vá»›i tôi:
- Äi theo tôi.
Chúng tôi cùng Ä‘i cả ra ngoà i trong đêm tối, bốn năm ngÆ°á»i Ä‘i phÃa trÆ°á»›c, Jean sans Peur Ä‘i bên cạnh tôi, mấy ngÆ°á»i nữa Ä‘i phÃa sau. Ba phút sau, khi chúng tôi Ä‘i đến má»™t cái ná»n rá»™ng đắp cao lên, ánh trăng má» má» soi lên cái thứ quảng trÆ°á»ng nà y. Äó là chá»— cao nhất trên đảo. ở chÃnh giữa có má»™t ngôi nhà . Má»™t Ãt ánh sáng lá»t qua hai khung cá»a sổ. Khoảng hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c cá»a chá» chúng tôi. Chúng tôi bÆ°á»›c tá»›i. Và o đến cá»a, há» xê ra hai bên cho chúng tôi và o nhà . Äó là má»t gian phòng hình chữ nháºt chiá»u dà i khoảng mÆ°á»i mét, chiá»u rá»™ng bốn mét, có má»™t thứ lò sưởi củi gá»— Ä‘ang cháy, bốn góc có đặt bốn tảng đá lá»›n cao ngang nhau. Gian phòng được chiếu sáng bằng hai cây đèn bão lá»›n thắp dầu há»a. Ngồi trên má»™t chiếc ghế đẩu là má»™t ngÆ°á»i không có tuổi, mặt trắng bệch, mắt Ä‘en. Sau lÆ°ng hắn có năm sáu ngÆ°á»i ngồi trên má»™t chiếc ghế dà i.
Hắn nói với tôi:
- Tôi là Toussaint le Corse, còn anh là Papillon?
- Vâng.
- ở trại khổ sai tin tức đi rất nhanh, cũng nhanh ngang những hà nh động của anh. Khẩu mousqueton của anh để đâu?
- Chúng tôi ném xuống sông rồi.
- Ở chỗ nà o?
Ngay trÆ°á»›c bức tÆ°á»ng bệnh viện, đúng ở chá»— chúng tôi leo qua tÆ°á»ng.
- Thế thì có thể tìm lại được chứ?
- Tôi nghĩ là có thể, vì nước chỗ ấy không sâu.
Sao anh biết?
- Vì chúng tôi phải lá»™i xuống nÆ°á»›c để khiêng anh bạn của chúng tôi bị thÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a lên thuyá»n.
- Hắn ta bị thương thế nà o?
- Gãy một chân.
- Anh đã là m gì cho hắn chưa?
- Tôi đã buộc nẹp cho anh ta.
- Hắn có đau không?
- Có
- Bây giỠhắn đâu?
- Dưới xuồng ấy.
- Anh bảo là anh đến đây vì cần được giúp đỡ: váºy anh cần thứ gì?
- Má»™t chiếc thuyá»n.
- Anh cần chúng tôi giúp anh má»™t chiếc thuyá»n?
- Vâng. Chúng tôi có tiá»n để trả.
- Äược Tôi sẽ bán cho anh chiếc thuyá»n của tôi. Nó là thứ tuyệt hảo, và hãy còn má»›i toanh. Tôi vừa má»›i lấy trá»™m được tuần trÆ°á»›c ở Albina. Äó không phải là má»™t cái thuyá»n, đó là má»™t chiếc tà u viá»…n dÆ°Æ¡ng. Chỉ thiếu có má»™t cái: đó là cái trụ đáy. Trong hai tiếng đồng hồ bá»n tôi sẽ lắp cho anh má»™t cái trụ đáy tÆ°Æ¡m tất. Còn thì cái gì cÅ©ng có sẵn: bánh lái có cả tay lái đầy đủ, cá»™t buồm cao bốn mét bằng gá»— lim và má»™t lá buồm bằng vải lanh má»›i tinh khôi. Anh trả tôi bao nhiêu?
- Anh cứ nói giá đi! Tôi không biết giá cả ở đây.
- Ba ngà n francs nếu anh có đủ tiá»n trả, còn nếu không đủ thì anh quay vá» tìm khẩu mousqueton Ä‘i rồi tối mai Ä‘em đến đây mà đổi lấy thuyá»n.
- Không, tôi sẽ trả tiá»n.
- Äược rồi. Xong phắt. La Puce, dá»n cà -phê!
La Puce tức là cái ngÆ°á»i lùn tịt ban nay đã sang bên kia tìm tôi. Hắn đến cạnh má»™t tấm ván đóng và o tÆ°á»ng phÃa trên lò sưởi, lấy má»™t cái cà -mèn má»›i tinh đã được lau chùi bóng lá»™n lên, rồi lấy má»™t cái chai Ä‘á»±ng cà phê rót và o đấy và bắc bên bếp lá»a. Má»™t lát sau hắn bá» cà -mèn xuống, rót cà -phê ra mấy cái ca Ä‘á» cạnh bốn tảng đá. Toussaint cúi ngÆ°á»i cầm lấy và chuyển cho mấy ngÆ°á»i ngồi sau lÆ°ng hắn. La Puce cầm cái cà -mèn Ä‘Æ°a cho tôi, nói: “Uống Ä‘i, đừng sợ, cái cà -mèn nà y chỉ dùng cho khách vãng lai. Không có ngÆ°á»i bệnh nà o uống và o đây đâuâ€.
Tôi cầm lấy cái cà -mèn uống rồi đặt lên đùi. Lúc bấy giá» tôi má»›i nháºn thấy có má»™t đốt ngón tay ngÆ°á»i dÃnh và o cái cà -mèn. Tôi Ä‘ang ngỡ ngà ng thì La Puce nói:
- Chà , mình lại rÆ¡i đâu mất má»™t ngón tay nữa rồi! Äi Ä‘i Ä‘Ã ng nà o thế không biết?
- Nó đây - Tôi vừa nói vừa chỉ cái cà -mèn. La Puce gỡ cái ngón tay ra, ném và o lá»a. Hắn lại Ä‘Æ°a cà -mèn cho tôi, nói:.
- Anh cứ uống Ä‘i, vì tôi là loại hủi khô. Tôi cứ rụng dần từng bá»™ pháºn má»™t, nhÆ°ng tôi không bị rữa, chứng nà y không lây đâu.
Một mùi thịt nướng thoang thoảng trên không. Tôi nghĩ bụng chắc đó là mùi cái ngón tay bị ném và o lò sưởi
Toussaint nói: “Anh sẽ phải ở lại đây cả ngà y cho đến tối để chá» nÆ°á»›c ròng. Bây giá» anh phải ra bảo cho các bạn anh biết. Các anh hãy khiêng anh bạn bị gãy chân lên má»™t căn lá»u mà nằm, xuống thuyá»n lấy hết các thứ lên rồi nháºn chìm nó Ä‘i. ở đây không có ai đỡ được cho các anh má»™t tay đâu. Chắc anh cÅ©ng hiểu tại sao rồi.
Tôi láºp tức ra chá»— hai bạn tôi Ä‘ang đợi ở dÆ°á»›i thuyá»n. Tôi và Maturette khiêng Clousiot lên, đặt cho anh ta nầm trong má»™t căn lá»u. Má»™t giá» sau dÆ°á»›i thuyá»n không còn thứ gì nữa, và các đồ đạc, thá»±c phẩm của chúng tôi Ä‘á»u được xếp lại ngăn nắp. La Puce xin chúng tôi cái xuồng và má»™t mái chèo. Tôi cho ngay. Hắn liá»n Ä‘em xuồng Ä‘i dìm ở má»™t nÆ¡i hắn biết. Äêm đã qua rất nhanh.
Cả ba chúng tôi cùng nằm trong căn lá»u tranh, trên những tấm chăn má»›i do Toussaint gá»i tá»›i. Má»—i tấm Ä‘á»u được trao cho chúng tôi trong má»™t cái túi bá»c bằng giấy gói hà ng loại cứng. Tôi nằm dà i trên chăn kể lại cho Clousiot và Maturette nghe những sá»± việc đã diá»…n ra từ khi tôi lên đảo và kết quả cuá»™c thÆ°Æ¡ng lượng giữa tôi vá»›i Toussaint. Clousiot nói ra má»™t câu rất ngốc, chẳng qua vì không kịp suy nghÄ©:
- Váºy là chuyến vượt ngục nà y tốn sáu ngà n năm trăm francs. Tá»› sẽ Ä‘Æ°a cáºu má»™t ná»a số tiá»n ấy, tức là cái món ba ngà n francs của tá»›.
- Tụi mình đến đây không phải để ngồi là m những con tÃnh kiểu Armêni nhÆ° váºy. Chừng nà o tôi hãy còn xu là tôi cứ trả. Rồi sau hẵng hay.
Không má»™t ngÆ°á»i hủi nà o và o căn lá»u của chúng tôi. Trá»i sáng thì thấy Toussaint đến.
- Chà o các anh. Các anh có thể ra ngoà i chơi. Cứ yên tâm: ở đây không có ai đến quấy rầy các anh đâu.
Trên ngá»n cây dừa ở Ä‘Ã ng kia có má»™t tay của chúng tôi gác. Xem có thuyá»n của cảnh sát Ä‘i trên sông không. Bây giá» không có. Chừng nà o vẫn thấy miếng vải trắng kia bay trên ngá»n dừa tức là không có gì. Nếu trông thấy gì, tay gác trên ngá»n dừa sẽ xuống báo ngay. Các anh có thể tá»± Ä‘i hái Ä‘u đủ lấy mà ăn nếu thấy thÃch.
Tôi nói:
- Toussaint nà y, thế cái trụ đáy thì thế nà o đây?
- Sẽ lấy cánh cá»a bệnh xá mà là m. Äó là loại “gá»— rắnâ€, rất nặng. Xẻ đôi cánh cá»a ra thà nh hai tấm gá»— ghép lại là xong. Anh em ở đây đã Ä‘Æ°a thuyá»n lên bãi cao từ hồi đêm. Anh đến mà xem.
Chúng tôi cùng đến xem. Äó là má»™t chiến thuyá»n tuyệt đẹp dà i năm mét hãy còn má»›i tinh. Trên thuyá»n có hai tấm ván bắc ngang trong đó má»™t tấm có khoét lá»— để đút cá»™t buồm. Thuyá»n rất nặng. Tôi và Maturette phải khó nhá»c lắm má»›i láºt sấp nó xuống được. Cánh buồm và dây lèo Ä‘á»u má»›i. Hai bên mạn thuyá»n có gắn những cái vòng để buá»™c các thứ chở theo, trong đó có thùng nÆ°á»›c ngá»t. Chúng tôi bắt tay và o việc. Äến trÆ°a, má»™t cái trụ đáy chắc chắn, cà ng vá» phÃa trÆ°á»›c cà ng thon lại, đã được gắn chặt và o đáy thuyá»n bằng những cái Ä‘inh xoắn ốc rất dà i và bằng bốn cái Ä‘inh chốt có lắp vòng mà tôi đã mang theo.
Äứng thà nh vòng tròn xung quanh chúng tôi, đám ngÆ°á»i hủi im lặng xem chúng tôi là m. Toussaint chỉ vẽ cho chúng tôi rõ cần là m những gì, và chúng tôi cứ thế mà là m theo. Mặt Toussaint thoạt trông có vẻ nhÆ° bình thÆ°á»ng: không có chá»— nà o lở loét hay sứt sẹo; chỉ khi nà o hắn nói má»›i thấy là chỉ có má»™t ná»a mặt bên trái nhúc nhÃch. Hắn cÅ©ng nói rõ cho tôi biết là ná»a bên phải bị liệt hẳn, và cÅ©ng nói thêm rằng hắn bị bệnh hủi khô. Ngá»±c bên phải và cánh tay phải của hắn cÅ©ng bi liệt và hắn dá»± tÃnh là chỉ Ãt lâu nữa cái chân phải cÅ©ng sẽ liệt nốt: Con mắt phải của hắn im lìm bất Ä‘á»™ng nhÆ° mắt giả. Nó vẫn thấy, nhÆ°ng không cá» Ä‘á»™ng được. Tên những ngÆ°á»i hủi trên mấy trang giấy nà y Ä‘á»u không phải là tên tháºt của há». Äể đừng bao giá» những ai đã từng yêu Ä‘Æ°Æ¡ng hay quen biết những con ngÆ°á»i khốn khổ nà y biết được hỠđã bị thối rữa ngay khi còn sống má»™t cách ghê sợ nhÆ° thế nà o.
Tôi vừa là m việc vừa nói chuyện vá»›i Toussaint. NhÆ°ng ngÆ°á»i khác chẳng ai nói gì. Chỉ trừ có má»™t lần: lúc ấy tôi toan cầm lấy mấy cái bản lá» hỠđã tháo ra từ má»™t cái tủ trong bệnh xá để đóng thêm và o trụ đáy cho chắc, thì má»™t ngÆ°á»i hủi nói: “Khoan đã, cứ để đấy. Trong khi tháo tôi bị đứt tay nên máu dÃnh và o đấy. Tôi đã chùi di nhÆ°ng chÆ°a sạch hẳnâ€. Má»™t ngÆ°á»i hủi khác lấy rượu rhum rót lên chiếc bản lá» rồi châm lá»a đốt hai lần, xong má»›i nói: “Bây giá» thì được rồi, anh lấy Ä‘iâ€.
Trong khi chúng tôi là m việc, Toussaint nói vá»›i má»™t ngÆ°á»i hủi: “Cáºu đã mấy lần Ä‘i, cáºu phải nói kỹ cho BÆ°Æ¡m bÆ°á»›m hiểu rõ cung cách, vì ba cáºu nà y Ä‘á»u chÆ°a Ä‘i lần nà oâ€. NgÆ°á»i kia láºp tức giảng giải:
- Chiá»u nay sẽ có nÆ°á»›c ròng rất sá»›m, ba giỠđã bắt đầu rồi. Cháºp tối khoảng sáu giá», sẽ có má»™t dòng nÆ°á»›c thủy triá»u xuống rất mạnh, trong khoảng chÆ°a đến ba tiếng đồng hồ sẽ Ä‘Æ°a các anh xuống chỉ cách cá»a bể chừng má»™t trăm cây số. Äến chÃn giá» là phải dừng lại. Anh phải buá»™c kỹ thuyá»n và o má»™t thân cây trong rừng mà đợi cho qua sáu tiếng đồng hồ nÆ°á»›c thủy triá»u lên: tức là đến ba giá» sáng. Anh đừng ra Ä‘i và o giá» nà y, vì nÆ°á»›c xuống chÆ°a mạnh. Äến bốn giá» rưỡi sáng anh hãy cho thuyá»n ra giữa sông. Anh có được má»™t tiếng rÆ°á»i để Ä‘i năm mÆ°Æ¡i cây số trÆ°á»›c khi mặt trá»i lên. Cái thá»i gian má»™t tiếng rưỡi nà y là thá»i cÆ¡ Ä‘á»™c nhất vô nhị của anh đấy. Äến sáu giá», khi trá»i sáng, anh phải ra biển rồi. Dù bá»n cảnh sát có trông thấy anh, chúng cÅ©ng không Ä‘uổi theo anh được, vì chúng sẽ đến chá»— giáp triá»u ở cá»a biển đúng và o lúc thủy triá»u bắt đầu lên. Chúng sẽ gặp phải ngá»n triá»u dữ dá»™i không tà i nà o vượt qua được trong khi anh đã ra khÆ¡i rồi. Cái khoảng cách má»™t cây số ngăn chia bá»n cảnh sát vá»›i anh khi chúng trông thấy anh, bằng bất cứ giá nà o anh cÅ©ng phải có được nó: vì đó chÃnh là sinh mệnh của anh. ở đây chỉ có má»™t lá buồm, trÆ°á»›c đây anh đã sắm được những gì cho cái xuồng kia?
- Má»™t lá buồm chÃnh và má»™t lá buồm foc.
- Chiếc thuyá»n nà y nặng, có thể chịu được hai foc, má»™t lá căng đứng dá»c cá»™t buồm, đáy hình tam giác chạy từ mÅ©i thuyá»n đến chân cá»™t buồm, má»™t lá buá»™c lá»ng cho nó phồng lên ở phÃa trÆ°á»›c mÅ©i thuyá»n, để nó nâng mÅ©i thuyá»n lên khi có sóng ngược chiá»u. Khi vượt cá»a biển anh cho căng hết buồm lên, đâm thẳng và o các đợt sóng: ở cá»a biển sóng bao giá» cÅ©ng rất to. Anh cho hai bạn anh nằm sát đáy thuyá»n để cho nó có thăng bằng hÆ¡n, còn anh, anh phải cầm tay lái tháºt vững. Äừng buá»™c lèo và o chân, phải luồn nó và o cái vòng bên mạn thuyá»n và giữ nó bằng cách quấn má»™t vòng quanh cổ tay (chỉ má»™t vòng thôi đấy). Nếu anh thấy sức gió thổi cùng chiá»u vá»›i má»™t ngá»n sóng lá»›n là m cho nó mạnh thêm gấp bá»™i, và anh phải nằm rạp xuống nÆ°á»›c vá»›i nguy cÆ¡ láºt thuyá»n, anh hãy buông hết ra, sẽ thấy thuyá»n tức khắc lấy lại thăng bằng. Khi đó anh đừng hãm lại, cứ thả lá»ng cho buồm chÃnh váºt qua váºt lại mặc sức, chỉ dùng hai lá foc cho thuyá»n tiến thẳng và o luồng gió. Mãi đến khi nà o ra đến chá»— nÆ°á»›c xanh anh má»›i đủ thì giỠđể bảo cáºu bé hạ buồm xuống, thu gá»n nó và o lòng thuyá»n, rồi sau đó cho kéo nó lên và lại chuyển sang hÆ°á»›ng má»›i. Anh biết Ä‘Æ°á»ng Ä‘i trên biển chứ?
- Không. Tôi chỉ biết rằng xứ Venezuela và xứ Colombia ở vá» phÃa tây-bắc.
Äúng đấy, nhÆ°ng anh phải coi chừng đừng để gió thổi dạt và o bá». Xứ Guyane thuá»™c Hà Lan há» giao trả tù vượt ngục đấy, xứ Guyane thuá»™c Anh cÅ©ng váºy. Äảo Trinidad thì không giao trả tù nhÆ°ng lai bắt anh phải lên Ä‘Æ°á»ng sau mÆ°á»i lăm ngà y cho tạm trú. Xứ Venezuela thì trao trả tù vượt ngục sau khi đã bắt anh là m phu sá»a Ä‘Æ°á»ng má»™t hai năm.
Tôi vểnh hết tai lên nghe tháºt kỹ. Toussaint nói là thỉnh thoảng anh ta vẫn Ä‘i, nhÆ°ng vì anh ta mắc bệnh hủi cho nên cÅ©ng bị há» trả vá» má»™t cách dứt khoát. Anh ta thú tháºt là chÆ°a bao giá» Ä‘i quá được Georgetown ở Guyane thuá»™c Anh. Bệnh hủi của Toussaint chỉ có thể thấy rõ khi nà o anh ta Ä‘i chân không: bao nhiêu ngón chân Ä‘á»u đã rụng hết. Anh ta bắt tôi nhắc lại những Ä‘iá»u anh ta vừa dặn dò tôi. Tôi nhắc lại không sai má»™t chữ. Äến đây Jean sans Peur nói: “Anh ta phải Ä‘i ra khÆ¡i trong bao nhiêu lâu?†Tôi trả lá»i trÆ°á»›c:
- Tôi sẽ Ä‘i hÆ°á»›ng bắc - đông - bắc trong ba ngà y. Vá»›i ảnh hưởng của hải lÆ°u, hÆ°á»›ng thá»±c tế sẽ thà nh bắc bắc; đến ngà y thứ tÆ° tôi sẽ chuyển sang hÆ°á»›ng tây bắc, và kết quả sẽ là chÃnh tây.
- Khá lắm, - Toussaint nói. - Tôi thì lần vừa rồi tôi chỉ Ä‘i hai ngà y theo hÆ°á»›ng đông - bắc, thà nh thá» tôi rÆ¡i đúng và o Guyane thuá»™c Anh. Vá»›i ba ngà y theo hÆ°á»›ng bắc, anh sẽ vòng qua phÃa bắc Trinidad hay Barbados, và băng má»™t phát qua Venezuela mà không hay, để rÆ¡i trúng và o Curacao hay Colombia.
Jean sans Peur nói:
- Toussaintnà y, cáºu vừa bán chiếc thuyá»n bao nhiêu?
- Ba ngà n, - Toussaint nói. - Äắt quá hay sao?
- Không. Tôi há»i không phải có ý nhÆ° thế. Chẳng qua để biết thôi. Anh có đủ sức trả không, Papillon?
- Có
Trả xong có còn được Ãt nhiá»u gì không? Không. Chúng tôi chỉ có ngần ấy: đúng ba ngà n francs trong plan của cáºu Clousiot.
- Toussaint ạ, tôi Ä‘Æ°a khẩu súng lục của tôi cho cáºu - Jean sans Peur nói. - Tôi muốn giúp các cáºu nà y. Cáºu trả tôi bao nhiêu?
- Má»™t ngà n francs, - Clousiot nói. - Tá»› cÅ©ng muốn giúp các cáºu ấy.
- Cám Æ¡n các anh nhiá»u quá, - Maturette nhìn Jean sans Peur nói.
- Cảm ơn, - Clousiot cũng nói.
Còn tôi, lúc ấy tôi thấy xấu hổ vì đã nói dối há». Tôi nói:
- Không được, tôi không thể nháºn của anh má»™t món quà nhÆ° váºy: không có lý do gì cho phép tôi nháºn nhÆ° thế.
Jean sans Peur nhìn tôi, nói:
- Có chứ, có lý do đấy. Ba ngà n francs là má»™t món tiá»n lá»›n, thế nhÆ°ng vá»›i cái giá ấy Toussaint thiệt Ãt nhất là hai ngà n, vì chiếc thuyá»n tốt cá»±c kỳ. Không có lý gì tôi lại không góp phần giúp các anh.
Lúc bấy giỠđã xảy ra má»™t Ä‘iá»u rất cảm Ä‘á»™ng: La Chouette ném má»™t cái mÅ© xuống đất, thế là đám ngÆ°á»i hủi ném và o đấy ngÆ°á»i thì tiá»n đúc, ngÆ°á»i thì tiá»n giấy. Từ khắp má»i nÆ¡i Ä‘á»u có những ngÆ°á»i hủi kéo tá»›i, và ai ai cÅ©ng có Ãt nhiá»u bá» và o cái mÅ©. Tôi thấy xấu hổ quá NhÆ°ng bây giá» tôi không thể nói rằng tôi còn tiá»n? Trá»i Æ¡i, biết là m thế nà o bây giá»? Tôi đã xá» sá»± má»™t cách tháºt đốn mạt trÆ°á»›c nghÄ©a cá» cao đẹp của há». Tôi nói: “Tôi van các anh, các anh đừng hy sinh nhÆ° váºy!â€. Má»™t ngÆ°á»i da Ä‘en Tombouetou, hai tay cùi hết chỉ còn là hai cục thịt, không sót lấy được má»™t ngón, nói: tiá»n của chúng tôi không phải để sống. Anh cứ nháºn Ä‘i, đừng ngượng ngáºp. Tiá»n chúng tôi dùng để đánh bạc hay để hôn hÃt mấy con mẹ hủi vẫn thỉnh thoảng từ Albina tá»›iâ€. Những lá»i nà y là m cho tôi thấy đỡ nặng lòng, và đến đây tôi má»›i từ bỠý định thừa nháºn là mình hãy còn tiá»n.
HỠđã cho luá»™c hai trăm quả trứng khiêng tá»›i cho chúng tôi trong má»™t cái thùng mang dấu chữ tháºp Ä‘á». Äó là cái thùng Ä‘á»±ng các thứ thuốc há» vừa nháºn được sáng nay. Há» còn mang đến hai con rùa sống má»—i con Ãt ra cÅ©ng phái đến ba chục cân, sau khi đã trói nó lại rất kỹ, má»™t má»› thuốc lá chÆ°a thái, hai chai đầy diêm que và bìa quẹt, má»™t bị gạo chừng năm mÆ°Æ¡i cân, hai bị than củi, má»™t cái bếp cồn (cái bếp của bệnh xá), và má»™t bi-đông xăng. Cả cái táºp thể khốn khổ nà y Ä‘á»u xúc Ä‘á»™ng vì tình cảnh của chúng tôi, và ai cÅ©ng muốn góp phần và o sá»± thà nh công của chuyến vượt ngục. Tưởng chừng nhÆ° chÃnh há» Ä‘ang vượt ngục váºy. Chúng tôi đã kéo chiếc thuyá»n đến má»™t cái bến gần chá»— chúng tôi ghé xuồng đêm trÆ°á»›c. HỠđã đếm số tiá»n quyên góp trong cái mÅ©: tám trăm mÆ°á»i francs. Tôi chỉ phải Ä‘Æ°a má»™t ngà n hai trăm francs cho Toussaint là đủ. Clousiot Ä‘Æ°a cái plan của cáºu ta cho tôi, tôi mở nó ra trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i. Nó Ä‘á»±ng má»™t tá» giấy bạc má»™t ngà n francs và bốn tá» năm trăm. Tôi trao cho Toussaint má»™t ngà n rưởi francs, anh ta thối lại ba trăm rồi nói:
- Anh cầm lấy khẩu súng nà y, tôi tặng anh đấy. Các anh đã chÆ¡i xả láng vá»›i số kiếp, phải là m sao đừng để xảy ra cái tình trạng là đến phút cuối chỉ vì không có vÅ© khà mà đi tong hết cả bấy nhiêu công sức. Tôi hy vá»ng rằng anh sẽ không có dịp nà o cần phải dùng đến nó.
Tôi không còn biết nói thế nà o để cảm Æ¡n anh ta - trÆ°á»›c hết là anh ta, và sau đó là tất cả cái khối cá»™ng đồng của há». NgÆ°á»i y tá của đảo đã xếp sẵn má»™t cái há»™p Ä‘á»±ng bông thấm nÆ°á»›c, cồn, aspirin, băng, i-ốt, má»™t cái kéo và má»™t cuá»™n băng dÃnh. Má»™t ngÆ°á»i hủi mang đến hai tấm ván má»ng bà o rất kỹ và hai giải băng Velpeau má»›i tinh còn để nguyên trong há»™p. Anh ta tặng chúng tôi mấy thứ đó chẳng qua để chúng tôi thay bá»™ nẹp chân cho Clousiot.
Äến khoảng năm giá» trá»i bắt đầu đổ mÆ°a. Jean sans Peur nói vá»›i tôi.
- Các anh gặp may đấy. Trá»i nà y thì không sợ bị chúng nó nhìn thấy. Các anh có thể lên Ä‘Æ°á»ng ngay và nhÆ° thế là lợi được cả ná»a giá». Khi phải dừng lại đợi, các anh sẽ ở gần cá»a biển hÆ¡n để lại lên Ä‘Æ°á»ng lúc bốn giá» rưỡi sáng.
Tôi nói:
- Tôi sẽ là m thế nà o để biết giỠgiấc đây?
Thủy triá»u sẽ cho anh biết giá», tùy theo lúc nó lên hay xuống.
Chúng tôi hạ thủy chiếc thuyá»n. Nó chẳng phải nhÆ° cái xuồng kia đâu: mạn thuyá»n nhô cao lên trên mặt nÆ°á»›c đến hÆ¡n bốn tấc trong khi chở cả ba chúng tôi lẫn toà n bá»™ đồ lá» và lÆ°Æ¡ng thá»±c. Cá»™t buồm được quấn trong mấy lá buồm và đặt nằm trong lòng thuyá»n, vì đến khi xuất phát để ra biển má»›i dùng đến buồm. Chúng tôi lắp bánh lái, tay lái đâu và o đấy, đặt thêm má»™t cái đệm bằng dây leo để tôi ngồi lái thuyá»n cho êm. Chúng tôi lại dùng mấy tấm chăn lót thà nh má»™t chá»— nằm cho Clousiot ở đáy thuyá»n (cáºu ta không chịu thay băng). Clousiot nằm ngay dÆ°á»›i chân tôi: cáºu ta nằm giữa lòng thuyá»n, má»™t bên là tôi, bên kia là cái thùng Ä‘á»±ng nÆ°á»›c ngá»t. Maturette cÅ©ng ngồi giữa lòng thuyá»n, nhÆ°ng ở phÃa trÆ°á»›c. Tôi láºp tức có được má»™t cảm giác an toà n mà tôi không há» thấy có khi ngồi lên cái xuồng trÆ°á»›c kia.
Trá»i vẫn mÆ°a. Tôi sẽ phải Ä‘i xuôi dòng ở khoảng giữa sông, nhÆ°ng hÆ¡i chếch sang bên trái, phÃa bá» thuá»™c địa pháºn Hà Lan. Jean sang Peur nói:
- Lên Ä‘Æ°á»ng mạnh giá»i nhé! Thôi Ä‘i ngay Ä‘i cho sá»›m sủa.
- Chúc các anh may mắn! - Toussaint nói Ä‘oạn đạp mạnh chiếc thuyá»n ra khá»i bá».
“Cảm Æ¡n Toussaint, cảm Æ¡n Jean, cảm Æ¡n tất cả các bạn má»™t ngà n lầnâ€. - Và chúng tôi rá»i khá»i đảo rất nhanh dÆ°á»›i sức đẩy của dòng nÆ°á»›c thủy triá»u xuống đã bắt đầu từ cách đây hai tiếng rưỡi và bây giá» Ä‘ang chảy băng băng nhÆ° dòng thác.
Trá»i vẫn mÆ°a, nhìn ra phÃa trÆ°á»›c cách mÆ°á»i thÆ°á»›c đã không trông thấy gì rồi. Vì ở phÃa xuôi có hai hòn đảo nhá» nữa, cho nên Maturette cứ phải chồm ngÆ°á»i lên, mắt đăm đăm nhìn trÆ°á»›c mặt, để cho thuyá»n khá»i đâm và o những tảng đá ven bỠđảo. Äêm đã xuống. Má»™t cái cây đại thụ cùng trôi xuôi dòng vá»›i chúng tôi đã có lúc là m cho chúng tôi phải lúng túng vá»›i những cà nh lá xum xuê của nó. May thay nó trôi cháºm hÆ¡n, cho nên chúng tôi cÅ©ng nhanh chóng gạt nó ra xa chiếc thuyá»n, và tiếp tục lao tá»›i vá»›i tốc Ä‘á»™ ba mÆ°Æ¡i cây số má»™t giá» là Ãt. Chúng tôi hút thuốc lá, uống rượu rhum.
NgÆ°á»i trong là ng hủi đã cho chúng tôi sáu chai đầy. Có Ä‘iá»u lạ là trong chúng tôi không có ai nhắc tá»›i những vết loét khủng khiếp mà chúng tôi đã nhìn thấy trên thân thể những ngÆ°á»i hủi. Câu chuyện chỉ xoay quanh má»™t Ä‘á» tà i duy nhất: lòng tốt của há», sá»± hà o phóng của há», tÃnh ngay thẳng của há», và cái hên của chúng tôi đã gặp được Le Breton Mặt nạ Ä‘Æ°a chúng tôi đến Äảo Bồ Câu.
Trá»i mÆ°a má»—i lúc má»™t to, tôi Æ°á»›t nhÆ° chuá»™t lá»™t, nhÆ°ng mấy cái áo va-rÆ¡i len tốt đến ná»—i mặc dầu Æ°á»›t sÅ©ng nó vẫn giữ được hÆ¡i ấm nhÆ° thÆ°á»ng. Chúng tôi không thấy lạnh. Chỉ có bà n tay toi cầm lái bị nÆ°á»›c mÆ°a là m cho tê dại Ä‘i. Maturette nói:
- Bây giá» chúng mình trôi phải đến bốn mÆ°Æ¡i cây số má»™t giá». Äã Ä‘i được bao nhiêu lâu rồi nhỉ?
- Äể yên tá»› nói cho mà nghe, - Clousiot nói. - Äợi tà nhé: ba tiếng mÆ°á»i lăm phút.
- Cáºu nà y Ä‘iên! Cáºu là m thế nà o mà biết được?
- Từ khi bắt đầu Ä‘i tá»› đã đếm từng ba trăm giây má»™t, cứ má»—i lần tá»› lại cắt má»™t miếng các-tông. Tá»› đã có được ba mÆ°Æ¡i chÃn miếng. Má»—i miếng là năm phút, vị chi là ba giá» mÆ°á»i lăm phút. Nếu tá»› không nhầm, chỉ mÆ°á»i lăm hay hai mÆ°Æ¡i phút nữa chúng mình sẽ không Ä‘i xuôi nữa, mà sẽ trôi ngược vá» Ä‘iểm xuất phát.
Tôi đẩy tay lái sang phải để cho thuyá»n Ä‘i chéo góc và o bá», phÃa Guyane thuá»™c Hà Lan. ChÆ°a và o đến bỠđã thấy dòng nÆ°á»›c đứng lại, không chảy xuôi mà cÅ©ng chẳng chảy ngược. Trá»i vẫn cứ mÆ°a. Bây giá» chúng tôi không hút thuốc, không nói chuyện nữa, chỉ bảo nhau thầm thì: “Cầm lấy chèo mà chèo và o Ä‘iâ€. Tôi cÅ©ng chèo, còn tay lái thì kẹp và o đùi cho bánh lái khá»i đảo. Thuyá»n từ từ ghé và o dải bá» ráºm rạp. Chúng tôi vÃt cà nh cho thuyá»n chui và o dÆ°á»›i má»™t lùm cây, và nấp và o đấy Xung quanh cây lá dà y đặc, tối nhÆ° bÆ°ng. Dòng sông phủ má»™t lá»›p sÆ°Æ¡ng mù xám xịt. Nếu không căn cứ và o nÆ°á»›c thủy triá»u lên xuống thì không thể nà o biết được phÃa nà o là biển, phÃa nà o là nguồn sông.
Tà i sản của tarta12a
Last edited by khungcodangcap; 21-10-2008 at 09:11 PM .
19-03-2008, 07:48 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
GiỠhoà ng đạo
Thủy triá»u lên sẽ kéo dà i sáu giá». Thêm má»™t tiếng rưỡi đợi nÆ°á»›c ròng nữa: nhÆ° váºy tôi có thể ngủ bảy tiếng đồng hồ, mặc dầu tôi Ä‘ang ở và o má»™t trạng thái phấn khÃch dữ dá»™i. Tôi phải ngủ bằng được, vì má»™t khi đã ra khÆ¡i rồi, tôi còn ngủ và o lúc nà o được nữa? Tôi nằm xuống giữa cái thùng ton-nô và cái cá»™t buồm, Maturette căng má»™t tấm chăn là m mái giữa cái thùng và tấm ván ngang, thế là tôi đã được che mÆ°a che gió tÆ°Æ¡m tất, tha hồ ngủ cho kỹ. Tuyệt nhiên không có gì đến quấy rầy giấc ngủ say nhÆ° chết của tôi, dù là má»™t giấc chiêm bao, là mÆ°a gió hay là tÆ° thế nằm không thoải mái. Tôi ngủ, ngủ mãi cho đến khi Maturette đánh thức tôi dáºy:
- Papi Æ¡i, hình nhÆ° đến giá» rồi, hay gần gần nhÆ° thế. NÆ°á»›c thủy triá»u bắt đầu xuống từ lâu rồi.
Tôi thò tay xuống nÆ°á»›c thì thấy luồng nÆ°á»›c chảy vá» phÃa mÅ©i thuyá»n, tức vá» phÃa biển, rất nhanh (chúng tôi cho thuyá»n quay mÅ©i sẵn ra biển). Trá»i đã tạnh mÆ°a. Má»™t và nh trăng khuyết cho phép chúng tôi nhìn thấy khá rõ trÆ°á»›c mặt chúng tôi hà ng trăm mét, dòng sông Ä‘ang cuốn Ä‘i những đám cá», những thân cây, những khối gì Ä‘en ngòm. NÆ¡i chúng tôi buá»™c thuyá»n không có gió. Liệu ra giữa sông sẽ có chăng? Gió có mạnh không? Chúng tôi từ dÆ°á»›i lùm cây ráºm chui ra, thuyá»n vẫn buá»™c và o má»™t rá»… cây bằng má»™t cái nút thòng lá»ng. Tôi nhìn lên trá»i để xác định đâu là bá» biển, đâu là nÆ¡i dòng sông kết thúc và cá»a biển bắt đầu. Chúng tôi đã xuống đến gần cá»a biển hÆ¡n nhiá»u so vá»›i dá»± tÃnh, và tôi có cảm giác chỉ Ä‘á»™ không đầy mÆ°á»i cây số nữa là ra đến biển. Chúng tôi uống mấy ngụm rượu rhum cho tháºt tỉnh ngÆ°á»i. Tôi trÆ°ng cầu ý kiến hai bạn: ta dá»±ng cá»™t buồm ở đây chăng? Phải, chúng tôi cùng dá»±ng nó lên: nó đứng rất vừng trên cái ổ của nó ở đáy thuyá»n, và cái lá»— tròn trên tấm ván ngang khoét vừa khuýp giữ nó rất chặt. Tôi kéo buồm lên nhÆ°ng không trÆ°Æ¡ng ra, cứ để nó cuá»™n tròn xung quanh cá»™t. Buồm chéo và buồm foc đã được sắp sẵn đâu và o đấy để Maturette có thể lắp và o ngay khi nà o tôi thấy cần. Äể trÆ°Æ¡ng buồm ra, chỉ cần buông sợi dây quấn nó xung quanh cá»™t buồm. ChÃnh tôi sẽ từ chá»— cầm lái mà là m thao tác nà y. Maturette ngồi ở phÃa trÆ°á»›c cầm chèo; tôi cÅ©ng cầm chèo ngồi ở phÃa sau. Phải rứt ra khá»i bá» tháºt mạnh và tháºt nhanh, vì luồng nÆ°á»›c cứ ép chúng tôi và o đấy.
- Coi chừng, chuẩn bị Lên Ä‘Æ°á»ng, tùy Æ¡n Chúa
- Tùy ơn Chúa! - Clousiot nhắc lại.
- Xin phó thác thân tôi và o tay NgÆ°á»i, - Maturette nói.
Chúng tôi giáºt mạnh con thuyá»n ra khá»i bá». Rất Ä‘á»u tay, chúng tôi vục chèo xuống nÆ°á»›c và kéo tháºt mạnh: thuyá»n tách ra má»™t cách dá»… dà ng. Má»›i ra cách bá» chÆ°a được hai mÆ°Æ¡i thÆ°á»›c mà đã Ä‘i được má»™t trăm thÆ°á»›c vá» phÃa xuôi. Äá»™t nhiên gió áºp tá»›i và đẩy chúng tôi ra giữa sông.
Lắp buồm chéo và foc, dây buá»™c cho chặt. Gió lùa và o hai cánh buồm, và chiếc thuyá»n chồm lên nhÆ° má»™t con tuấn mã rồi lao tá»›i, nhanh nhÆ° mÅ©i tên. Chắc chúng tôi lên Ä‘Æ°á»ng muá»™n so vá»›i giỠđã định, vì dòng sông Ä‘á»™t nhiên sáng bừng lên nhÆ° giữa ban ngà y. Có thể trông rõ bá» bên phải thuá»™c dịa pháºn của Pháp cách chúng tôi khoảng hai cây số, và bên trái, cách má»™t cây số, là bá» thuá»™c địa pháºn Hà Lan. PhÃa trÆ°á»›c mặt có thể trông rất rõ những đợt sóng biển bạc đầu, giống nhÆ° má»™t Ä‘Ã n cừu.
- Trá»i đất Æ¡i! Chúng mình nhầm giá» mất rồi, - Clousiot nói. - Liệu có kịp ra biển không?
- Không biết. - Tôi đáp xẵng.
- Xem kìa: sóng biển cao quá, đỉnh sóng trắng quá! Không khéo thủy triá»u bắt đầu lên rồi cÅ©ng nên. Không thể được, tôi vẫn thấy các thứ Ä‘ang trôi xuôi đấy
Maturette nói:
- Chúng mình không được rồi, chúng mình sẽ không tới kịp.
Tôi liá»n gắt:
- Câm mồm Ä‘i, ngồi cho sát chá»— dây buồm foc và buồm chéo. Cả cáºu nữa Clousiot ạ. Cáºu im mồm Ä‘i cho tôi nhá».
Äoà ng - ình...! Äoà ng - ình...? Mấy phát súng các bin bắn vá» phÃa chúng tôi. Phát thứ hai tôi định vị được rất rõ rà ng. Hoà n toà n không phải bắn từ phÃa bá»n cai ngục, mà là từ phÃa Guyane thuá»™c Hà Lan.
Tôi trÆ°Æ¡ng buồm lá»›n. Nó phồng lên mạnh đến ná»—i chỉ thiếu chút nữa nó giáºt cổ tay lôi tôi ra khá»i thuyá»n. Con thuyá»n nghiêng hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i lăm Ä‘á»™. Tôi cố hứng gió đến mức tối Ä‘a: Ä‘iá»u đó chẳng khó gì, vì gió quá nhiá»u. Äoà ng - ình, Ä‘oà ng - ình, Ä‘oà ng - ình, rồi không nghe thấy gì nữa. Gió Ä‘Æ°a chúng tôi vá» phÃa bá» Pháp nhiá»u hÆ¡n, và chắc hẳn vì thế mà tiếng súng trÆ°á»ng ngừng bặt.
Thuyá»n chúng tôi lao Ä‘i vá»›i má»™t tốc Ä‘á»™ khủng khiếp dÆ°á»›i má»™t ngá»n gió mãnh hệt tưởng có thể cuốn phăng má»i váºt. Thuyá»n lao nhanh đến ná»—i tôi có cảm giác nhÆ° bị ném vá» phÃa giữa cá»a bể rồi chỉ và i phút nữa là đâm và o bá» Pháp. Có thể trông thấy rất rõ mấy ngÆ°á»i chạy ra bá» sông. Tôi từ từ đảo buồm bằng cách kéo tháºt mạnh sợi lèo. Bây giá» buồm chÃnh đã dòng thẳng trÆ°á»›c mặt tôi. Buồm foc tá»± nó đảo lại, cả lá buồm chéo cÅ©ng thế. Chiếc thuyá»n xoay ba phần tÆ°, tôi liá»n thả buồm ra và chúng tôi ra khá»i cá»a biển vá»›i gió thổi thẳng từ sau lÆ°ng. Uf! Xong rồi! MÆ°á»i phút sau, đợt sóng biển đầu tiên tìm cách chặn chúng tôi lại, chúng tôi cưỡi lên trên ngá»n nó má»™t cách dá»… dà ng, và tiếng suýt-suýt của con thuyá»n khi còn lÆ°á»›t trên sông nhÆ°á»ng chá»— cho tiếng tắc-i-tắc i-tắc của sóng biển vá»— và o ức thuyá»n. Sóng rất cao, thế mà chúng tôi vượt qua má»™t cách dá»… dà ng chẳng khác gì má»™t cáºu bé nhảy cừu. Tắc-i-tắc, chiếc thuyá»n leo lên má»™t ngá»n sóng rồi lại trượt xuống mà không há» rung hay lắc. Chỉ có tiếng “tắc†của vá» thuyá»n Ä‘áºp xuống mặt nÆ°á»›c khi từ má»™t ngá»n sóng cao trượt xuống.
- Urra! Urra! Ra được rồi! Ra được rồi! - Clousiot gà o cáºt lá»±c.
Và để thêm hà o quang cho tráºn thắng nà y của chà kiên quyết của chúng tôi trÆ°á»›c những sức mạnh của thiên nhiên, Chúa lòng là nh đã gá»i cho chúng tôi má»™t cảnh mặt trá»i má»c sáng chói. Các đợt sóng biển cứ tiếp nối nhau theo má»™t nhịp Ä‘iệu đồng Ä‘á»u. Chúng tôi cà ng tiến ra biển cả thì sóng cà ng bá»›t cao. NÆ°á»›c biển còn gợn bùn trông rất bẩn. TrÆ°á»›c mặt chúng tôi, vá» phÃa bắc, mà u nÆ°á»›c trông nhÆ° Ä‘en: lát nữa nó sẽ là mà u xanh biếc. Tôi không cần nhìn địa bà n: cứ để mặt trá»i đúng bên vai phải, tôi lao thẳng phÃa trÆ°á»›c, gió đầy buồm nhÆ°ng thuyá»n không nghiêng nhiá»u nhÆ° ban nãy vì tôi buông má»™t phần dây buồm chÃnh, nó chỉ phồng má»™t ná»a mà không bị căng. Cuá»™c phiêu lÆ°u lá»›n của chúng tôi bắt đầu.
Clousiot nhổm dáºy. Anh muốn chồm cả ngÆ°á»i lên, ngẩng đầu lên để nhìn cho rõ. Maturette liá»n đến đỡ anh ngồi dáºy quay mặt vá» phÃa tôi, lÆ°ng dá»±a và o cái thùng ton-nô. Anh vấn cho tôi má»™t Ä‘iếu thuốc lá, châm lên rồi chuyá»n cho tôi. Cả ba chúng tôi cùng hút thuốc.
- ÄÆ°a chai rhum đây, ta uống má»™t chầu mừng chuyến vượt cá»a biển, - Clousiot nói.
Maturette rót rõ đầy ba cái ca sắt: thế là chúng tôi chạm cốc. Maturette ngồi sát cạnh tôi bên tay trái. Chúng tôi nhìn nhau. GÆ°Æ¡ng mặt hai bạn tôi sáng ngá»i hạnh phúc. Chắc hẳn gÆ°Æ¡ng mặt tôi cÅ©ng váºy. Clousiot nói:
- ThÆ°a thuyá»n trưởng, xin ngà i cho biết chúng ta Ä‘ang Ä‘i đâu?
- Äi Columbia, nếu Thượng đế vui lòng.
- Thượng đế vui lòng quá đi chứ! - Clousiot nói.
Mặt trá»i lên rất nhanh, chẳng mấy chốc chúng tôi đã khô ráo. Mấy chiếc áo sÆ¡ mi của bệnh viện được cải biến thà nh khăn choà ng “burnous†kiểu A-ráºp. Chốc chốc chúng tôi lại thấp nÆ°á»›c Ä‘á»™i lên đầu cho mát để khá»i bị say nắng. Biển cả má»™t mà u xanh ngá»c bÃch, sóng cao ba mét nhÆ°ng rất dà i cho nên thuyá»n Ä‘i rất thoải mái. Gió vẫn mạnh, nên khoảng cách giữa chúng tôi và bá» biển tăng lên rất nhanh. Chốc chốc tôi lại ngoái nhìn dải bá» Ä‘ang má» dần ở chân trá»i. Cà ng cách xa, cái khối mà u lá cây ấy cà ng phô rõ những Ä‘Æ°á»ng nét thêu thùa bà ẩn của nó ra. Tôi Ä‘ang mải nhìn vá» phÃa sau thì má»™t đợt sóng đánh ngang sÆ°á»n nhắc cho tôi nhá»› đến trách nhiệm của mình đối vá»›i tÃnh mạng của các bạn và của bản thân.
- Em đi thổi cơm đây, - Maturette nói.
- Äể tá»› cầm cái lò cho, - Clousiot nói, - còn cáºu cầm cái nồi.
Cái can xăng được chèn rất kỹ ở tÃt mÅ©i thuyá»n, nÆ¡i tuyệt đối cấm hút thuốc. CÆ¡m chÃn tá»›i thÆ¡m phức. Chúng tôi ăn cÆ¡m nóng trá»™n vá»›i hai há»™p cá xác-Ä‘in.
Sau đó là má»™t chầu cà -phê ngon tuyệt. “Má»™t chầu rượu rhum nhé?†Tôi từ chối, vì trá»i nóng quá. Vả lại tôi chẳng phải là tay bợm rượu. Cứ chốc chốc Clousiot lại quấn thuốc lá rồi châm lên cho tôi. Bữa cÆ¡m đầu tiên trên thuyá»n đã diá»…n ra má»™t cách êm đẹp. Cứ vị trà của mặt trá»i thì lúc bấy giá» là mÆ°á»i giá» sáng. Chúng tôi má»›i ra khÆ¡i được có năm tiếng đồng hồ, nhÆ°ng có thể cảm thấy biển dÆ°á»›i đáy thuyá»n rất sâu. Sóng đã bá»›t cao, thuyá»n cắt sóng mà không thà nh tiếng vá»—. Má»™t ngà y tuyệt đẹp. Tôi nháºn thấy rằng ban ngà y chẳng mấy khi cần đến la bà n. Thỉnh thoảng tôi má»›i phải so vị trà mặt trá»i vá»›i kim chỉ nam và cứ theo đấy mà định hÆ°á»›ng, dá»… lắm. ánh nắng phản chiếu trên mặt biển là m cho tôi má»i mắt. Tôi thấy tiếc là đã không nghÄ© đến việc kiếm má»™t cặp kÃnh râm.
Bỗng dưng, Clousiot nói với tôi:
- Tôi gặp được anh ở bệnh viện tháºt may cho tôi quá!
- Äâu phải chỉ có anh là may? Anh đến cÅ©ng là rất may cho tôi. - Tôi nghÄ© đến Dega, đến Fernandez... Giá hỠđồng ý, có phải bây giỠđã cùng ở đây cả rồi không
- ChÆ°a chắc, - Clousiot nói. Anh sẽ gặp những chuyện rắc rối vì khó lòng có thể thu xếp sao cho thằng A-ráºp và o phòng đúng lúc thuáºn tiện cho anh.
- Äúng, Maturette đã giúp Ãch cho chúng ta rất nhiá»u, và tôi Ä‘ang mừng cho mình là đã Ä‘Æ°a cáºu ấy Ä‘i, vì cáºu ấy rất táºn tâm, can đảm và tháo vát.
- Cám Æ¡n anh, - Maturette nói, - và cám Æ¡n cả hai anh đã không khinh em còn Ãt tuổi và ... ẻo lả thế nà y, mà vẫn tin tưởng và o em. Em sẽ cố sao cho xứng đáng vá»›i lòng tin của hai anh.
Rồi tôi nói: “Cả Francois Sierra nữa, giá có cả anh ta cùng di thì hay biết mấy! Cả Galgani nữa...â€
- Cứ nhÆ° sá»± tình đã diá»…n ra thì không thể được, anh Papi ạ. Và thá» Jésus là ngÆ°á»i đứng đắn, kiếm được cho ta má»™t chiếc thuyá»n tốt, ta có thể đợi hai anh ấy ở chá»— nấp còn hắn, tức Jésus ấy, có thể giúp cho há» trốn và đưa hỠđến đây vá»›i ta. Vả chăng, há» Ä‘á»u biết rõ anh và hiểu rằng sở dÄ© anh không cho tìm há» chẳng qua là vì không thể là m nhÆ° thế được mà thôi: à Maturette, nhân thể cÅ©ng há»i cáºu luôn, đầu Ä‘uôi ra sao mà cáºu lại được xếp và o phòng dà nh cho loại phạm nhân nguy hiểm trong bệnh viện?
- Dạo ấy em không biết là em bị cấm cố. Em Ä‘i khám vì em thấy Ä‘au há»ng, và cÅ©ng để kiếm cá»› Ä‘i đâu cho đỡ buồn. Thế rồi ông bác sÄ©, khi nhìn thấy em, liá»n nói: “Xem phiếu của cáºu tôi thấy là cáºu bị cấm cố ở Quần đảo. Vì tá»™i gì thế - “ThÆ°a bác sÄ© tôi không biết ạ Bị cấm cố là thế nà o ạ?†- “Thôi được rồi. Chẳng là thế nà o cả. Và o bệnh viện Ä‘iâ€. Thế là em được nháºp viện, có váºy thôi.
- Ông ta muốn gia ân cho cáºu đấy, - Clousiot nói.
Ai mà biết được vì nguyên do gì ông ta là m nhÆ° thế, cái ông Toubib*(*cách gá»i thân máºt dùng cho thầy thuốc). Chắc bây giỠông ta Ä‘ang tá»± nhủ:
“Cái cáºu có bá»™ mặt nhÆ° thằng bé giúp lá»… trong nhà thỠấy kể ra cÅ©ng không đến ná»—i tồi: nó dám vượt ngục kia mà ?â€.
Chúng tôi nói chuyện tầm phà o má»™t lúc. Tôi nói biết đâu ta sẽ gặp Julot, “con ngÆ°á»i cầm búa†ấy. Chắc bây giá» anh ta Ä‘i xa lắm rồi, trừ phi anh ta vẫn ẩn náu trong rừngâ€. Clousiot nói: “Tôi ấy mà , lúc ra Ä‘i tôi có để lại má»™t mảnh giấy dÆ°á»›i cái gối ấy, Ä‘á» là : “Äã ra Ä‘i không để địa chỉ lạiâ€. Cả bá»n cÆ°á»i phá lên.
Chúng tôi dong thuyá»n trong năm ngà y không có chuyện gì xảy ra. Ban ngà y, mặt trá»i, trong cuá»™c hà nh trình từ đông sang tây của nó, được tôi dùng là m địa bà n. Ban đêm thì tôi xem địa bà n để chỉnh hÆ°á»›ng. Sáng ngà y thứ sáu, má»™t vầng thái dÆ°Æ¡ng rạng rỡ đón chà o chúng tôi, biển lặng hẳn Ä‘i, mấy Ä‘Ã n cá chuồn bay vá»t lên cách chúng tôi không xa. Tôi mệt nhừ cả ngÆ°á»i ra.
Äêm qua, để tôi khá»i ngủ quên, Maturette chốc chốc lại lấy khăn lông thấm nÆ°á»›c biển lau lên mặt tôi, ấy thế mà tôi vẫn ngủ nhÆ° thÆ°á»ng. Lúc bấy giá» Clousiot dúi Ä‘iếu thuốc lá Ä‘ang cháy và o ngÆ°á»i tôi. Sáng nay, thấy biển lặng gió, tôi quyết định ngủ. Chúng tôi hạ buồm lá»›n và buồm foc xuống, chỉ để lại cái buồm chéo, thế là tôi lăn ra lòng thuyá»n ngủ nhÆ° chết. Lá buồm lá»›n đã được căng ra trên đầu tôi để che nắng cho tôi. Không rõ tôi đã ngủ được bao lâu thì Maturette lay tôi dáºy nói: “Bây giá» chỉ Ä‘á»™ mÆ°á»i hai giá» hay má»™t giá» trÆ°a, nhÆ°ng em đánh thức anh dáºy vì có cÆ¡n gió lạnh bắt đầu nổi lên, và ở chân trá»i, từ phÃa gió thổi tá»›i, thấy Ä‘en kịt lạiâ€.
Tôi choà ng dáºy và ra ngồi bên tay lái. Cánh buồm foc lúc bấy giỠđược căng má»™t mình, kéo chúng tôi Ä‘i trên mặt biển phẳng nhÆ° gÆ°Æ¡ng. Sau lÆ°ng tôi, vá» hÆ°á»›ng đông, trá»i Ä‘en kịt lại, và gió thổi má»—i lúc má»™t lạnh hÆ¡n. Buồm chéo và buồm foc cÅ©ng đủ kéo thuyá»n lÆ°á»›t Ä‘i rất nhanh. Tôi cho cuốn lá buồm chÃnh xung quanh cá»™t buồm và buá»™c lại tháºt chặt.
- Hai cáºu giữ cho vững nhé, vì đây là má»™t tráºn bão. Những giá»t mÆ°a nặng trịch bắt đầu rÆ¡i lá»™p bá»™p trên lÆ°ng chúng tôi. Cái đám Ä‘en ngòm trên vòm trá»i phÃa đông tiến vá» phÃa chúng tôi vá»›i má»™t tốc Ä‘á»™ thần kỳ, nhìn mà chóng cả mặt: chỉ trong mÆ°á»i lăm phút mà từ chá»— mãi tÃt ở chân trá»i nó đã đến ngay sát chúng tôi
Thôi xong, nó đến rồi. Má»™t luồng gió hung hãn vô cùng xô và o chúng tôi. Những đợt sóng bá»—ng dÆ°ng nổi lên má»™t cách bất ngá» nhÆ° do má»™t phép thần thông, đợt nà o cÅ©ng sủi bá»t trắng xóa. Mặt trá»i mất Ä‘i Ä‘Ã ng nà o không còm tăm tÃch, mÆ°a đổ xuống xối xả, xung quanh tối mịt không còn trông thấy gì, và sóng đánh và o thuyá»n tung tóe quất mạnh và o mặt tôi rát buốt nhÆ° những nhát roi da. Bão biển. Äây là tráºn bão đầu tiên của tôi, vá»›i toà n bá»™ già n nhạc binh khủng khiếp của những sức mạnh thiên nhiên được tháo củi sổ lồng, vá»›i đủ lệ bá»™ sấm, sét, mÆ°a, sóng gà o, gió hú, từ khắp bốn phÆ°Æ¡ng đổ vá»›i vây chặt lấy chúng tôi, đâm bổ và o chúng tôi.
Chiếc thuyá»n của chúng tôi bị tung lên nhÆ° má»™t mảnh rÆ¡m rác, khi thì nhấc bổng lên đến những chiá»u cao khó lòng tưởng tượng nổi, khi thì ném xuống những vá»±c sâu thăm thẳm, sâu đến ná»—i khó có thể hình dung rằng nó có thể ngoi lên được. ấy thế nhÆ°ng, sau những cuá»™c đâm đầu xuống vá»±c quái đản nhÆ° thế, nó vẫn bay vút lên, vượt qua má»™t ngá»n sóng bạc đầu nữa, rồi cứ thế mà lao tá»›i. Hai tay tôi nắm chặt lấy tay lái, sẵn sà ng chỉnh hÆ°á»›ng cho con thuyá»n để đón những đợt sóng cả hiểm nghèo. Có má»™t lần, nghÄ© rằng nên cưỡng lại má»™t phần nà o đợt sóng cả cao ngất Ä‘ang tiến tá»›i, tôi hÆ°á»›ng mÅ©i thuyá»n và o nó. Có lẽ tôi quay thuyá»n quá nhanh, cho nên kết quá là nÆ°á»›c trà n và o rất nhiá»u, ngáºp hết cả lòng thuyá»n, phải đến bảy mÆ°Æ¡i lăm phân nÆ°á»›c là Ãt. Tôi cuống quÃt quay trở thế nà o không biết mà rốt cuá»™c đã để cho má»™t đợt sóng đánh thẳng và o bên sÆ°á»n chiếc thuyá»n - má»™t Ä‘iá»u cá»±c kỳ nguy hiểm là m cho nó nghiêng hẳn vá» má»™t bên, suýt láºt úp xuống, đến ná»—i bao nhiêu nÆ°á»›c trong lòng thuyá»n Ä‘á»u bị dốc ra ngoà i gần hết.
- Cừ quá! - Clousiot reo lên. - Cáºu quả là tay sói biển Ä‘iêu luyện, BÆ°Æ¡m bÆ°á»›m ạ! Nhoáng má»™t cái đã hắt hết nÆ°á»›c ra rồi!
Tôi nói: “Äấy, đã thấy chÆ°a?â€
Cáºu ta có biết đâu là do tôi thiếu kinh nghiệm mà cả lÅ© suýt toi mạng vì để thuyá»n láºt sấp giữa biển khÆ¡i Tôi quyết định thôi không váºt lá»™n vá»›i các đợt sóng nữa, chỉ lo tá»›i hÆ°á»›ng Ä‘i, cố gắng giữ sao cho thuyá»n được thăng bằng đến mức tối Ä‘a. Tôi đón sóng chênh chếch ba phần tÆ°, tôi để cho thuyá»n hạ xuống theo Ä‘Ã sóng, và cùng lên má»™t cách thụ Ä‘á»™ng vá»›i mặt biển. Tôi nhanh chóng nháºn ra rằng đó là má»™t phát kiến quan trá»ng: là m nhÆ° thế, tôi đã thủ tiêu được chÃn mÆ°Æ¡i phần trăm nguy hiểm. MÆ°a đã tạnh. Gió vẫn thổi nhÆ° Ä‘iên nhÆ° dại, nhÆ°ng bây giá» Ä‘iá»u đó cho phép tôi nhìn thấy rõ phÃa trÆ°á»›c và phÃa sau tôi. PhÃa sau thì sáng, phÃa trÆ°á»›c thì tối Ä‘en, chúng tôi Ä‘ang ở giữa hai cái thái cá»±c ấy.
Äến khoảng năm giá», má»i sá»± Ä‘á»u đã qua. Mặt trá»i lại chói sáng trên ná»n trá»i, gió đã trở lại bình thÆ°á»ng, sóng không còn cao lắm nữa. Tôi giÆ°Æ¡ng buồm lá»›n lên, và chúng tôi lại lên Ä‘Æ°á»ng, vui khấp khởi vì hà i lòng vá»›i bản thân. Hai bạn tôi dùng cà -mèn tát nốt chá»— nÆ°á»›c còn Ä‘á»ng lại ở đáy thuyá»n. Há» lấy mấy tấm chăn ra phÆ¡i: buá»™c lên cá»™t buồm, cứ gió thế nà y chẳng mấy chốc mà khô. Chúng tôi nấu cÆ¡m, chiên bá»™t vá»›i dầu, ăn xong lại uống cà -phê hai suất, rồi là m má»™t chầu rượu rhum ra trò. Mặt trá»i sắp lặn, bao nhiêu lá»a tà n ném hết ra soi lên mặt biển xanh biếc, vẽ thà nh má»™t bức tranh không sao quên được: ná»n trá»i má»™t mà u huyết dụ, vầng thái dÆ°Æ¡ng đã chìm má»™t ná»a xuống biển chiếu lên trá»i vá»›i mấy là n mây trắng và dá»i lên mặt biển những chùm tia sáng và ng. NhÆ°ng đợt sóng khi dâng lên thì xanh biếc ở phần gốc, xanh lục ở phần giữa, còn phần ngá»n thì Ä‘á», hồng hay và ng tùy theo mà u của tia sáng dá»i và o. Má»™t cảm giác thanh thản và êm dịu lạ lùng trà n và o hồn tôi. Và cùng vá»›i trạng thái thanh thản ấy là má»™t niá»m tin vừng chãi ở bản thân. Tôi đã qua cuá»™c thá» thách má»™t cách trót lá»t, và tráºn bão ngắn vừa qua đã rất bổ Ãch cho tôi. Tôi đã tá»± mình há»c được cách Ä‘iá»u khiển con thuyá»n trong những trÆ°á»ng hợp nhÆ° thế. Tôi sẽ bÆ°á»›c và o đêm nay má»™t cách hoà n toà n thanh thản.
- Thế nà o, Clousiot, cáºu đã thấy rõ cái thao tác dốc nÆ°á»›c ra khá»i thuyá»n chÆ°a?
- Bạn Æ¡i, giả sá» cáºu không là m nhÆ° váºy và để cho má»™t đợt sóng thứ hai xô và o sÆ°á»n, thì thuyá»n đã đắm mẹ nó rồi. Cáºu quả là má»™t quán quân.
- Anh há»c qua các thứ đó trong hải quân đấy à ? - Maturette nói:
- Äúng, cáºu thấy đấy, kể ra được huấn luyện trong hải quân cÅ©ng có Ãch Ãt nhiá»u đấy chứ, nhỉ.
Chắc chúng tôi đã Ä‘i chệch hÆ°á»›ng khá nhiá»u. NhÆ°ng vá»›i những cÆ¡n sóng gió nhÆ° vừa qua, ai mà biết được trong bốn tiếng đồng hồ chúng tôi đã chệch hÆ°á»›ng mất bao nhiêu? Tôi sẽ theo hÆ°á»›ng tây bắc để chỉnh lại. Äúng đấy Äêm đổ sáºp xuống ngay sau khi mặt trá»i lặn hết xuống biển, ném lên chân trá»i những tia cuối cùng của tráºn pháo hoa, lần nà y mà u tÃm.
Chúng tôi lại dong buồn Ä‘i thêm sáu ngà y nữa mà không có chuyện gì xảy ra trừ và i ba cÆ¡n mÆ°a bão không lần nà o kéo dà i quá ba tiếng đồng hồ, và cÅ©ng không thể nà o sánh kịp tráºn bão đầu tiên mà chúng tôi có cảm giác nhÆ° đã kéo dà i vô táºn. Sáng hôm ấy đến mÆ°á»i giá» gió đứng hẳn, mặt biển không má»™t gợn sóng. Tôi ngủ được má»™t giấc gần bốn tiếng. Khi thức dáºy tôi thấy rát môi quá: nó tróc hết cả da rồi, mÅ©i tôi cÅ©ng váºy, bà n tay phải của tôi cÅ©ng không còn da, thịt cứ phô trần ra Ä‘á» há»n. Maturette và Clousiot cÅ©ng chẳng khá hÆ¡n. Chúng tôi phải bôi dầu lên mặt và lên hai bà n tay má»—i ngà y hai lần, nhÆ°ng nhÆ° thế vẫn chÆ°a đủ: chỉ mấy tiếng là nắng nhiệt Ä‘á»›i đã là m cho lá»›p dầu khô rang.
Lúc bấy giá» chắc và o khoảng hai giá» trÆ°a theo bóng nắng. Tôi ăn trÆ°a, rồi chúng tôi thu xếp căng lá buồm lên là m mái để tránh nắng, vì trên biển không có lấy má»™t hÆ¡i gió thoảng. Có má»™t Ä‘Ã n cá xúm lại quanh thuyá»n, nÆ¡i Maturette vừa rá»a chén dÄ©a. Tôi cầm lấy con dao phát rừng và bảo Maturette ném mấy nắm gạo xuống nÆ°á»›c (chá»— gạo của chúng tôi từ khi bị Æ°á»›t đã bắt đầu lên men). Äà n cá ngoi lên sát mặt nÆ°á»›c Ä‘á»›p gạo. Má»™t con gần nhÆ° nhô hẳn đầu lên trên mặt nÆ°á»›c, tôi liá»n chém cho má»™t nhát, thế là nó quay Ä‘Æ¡ ra, ngá»a bụng lên. Con cá nặng đến bốn ki-lô. Chúng tôi đánh sạch vảy rồi Ä‘em luá»™c lên. Tối hôm ấy chúng tôi ăn cá luá»™c vá»›i bá»™t sắn.
Chúng tôi ra khÆ¡i đã được mÆ°á»i má»™t ngà y. Trong suốt thá»i gian ấy chỉ có má»™t lần chúng tôi nhìn thấy má»™t chiếc tà u rất xa ở táºn chân trá»i. Tôi bắt đầu băn khoăn tá»± há»i không biết chúng tôi Ä‘ang ở đâu thế nà y. DÄ© nhiên là ở ngoà i khÆ¡i, rất xa má»i vùng đất liá»n; Ä‘iá»u đó thì hoà n toà n chắc chắn rồi. NhÆ°ng ở vị trà nà o so vá»›i Trinidad hay bất cứ má»™t hòn đảo nà o thuá»™c Anh? Cái nà y thì chịu. NhÆ°ng vừa nghÄ© tá»›i đã có câu trả lá»i ngay... Quả nhiên, ngay trÆ°á»›c mặt chúng tôi, có má»™t cái chấm Ä‘ang từ từ to dần lên. Tà u viá»…n dÆ°Æ¡ng hay sà -lúp Ä‘i biển? Thôi nhầm rồi, nó không Ä‘i vá» phÃa chúng tôi Bây giỠđã trông thấy rõ đó là má»™t chiếc tà u lá»›n, Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa bên hông chúng tôi. Nó Ä‘ang Ä‘i lại gần tháºt, nhÆ°ng Ä‘i chênh chếch, và chúng tôi không nằm trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i của nó. Vì lúc ấy không có gió cho nên mấy lá buồm của chúng tôi buông thõng xuống má»™t cách thảm hại, chiếc tà u chắc chúng trông thấy chúng tôi. NhÆ°ng bá»—ng có tiếng còi tà u hú lên, sau đó là ba tiếng “tu tu tu, ngắn, rồi chiếc tà u đổi hÆ°á»›ng và đi thẳng vá» phÃa chúng tôi.
- Miễn sao nó đừng đến gần quá - Clousiot nói.
- Không có gì nguy hiểm dâu, biển lặng như dầu thế nà y...
Äó là má»™t chiếc tà u chở dầu há»a. Nó cà ng đến gần chúng tôi cà ng trông rõ có ngÆ°á»i đứng trên boong. Có thể Ä‘oán chắc há» Ä‘ang băn khoăn tá»± há»i không biết mấy con ngÆ°á»i kia Ä‘ang là m gì trên cái vá» Ä‘áºu phụng ở giữa biển khÆ¡i thế nà y. Tà u từ từ tiến vá» phÃa chúng tôi bây giỠđã trông thấy rõ mấy viên sÄ© quan và đám thủy thủ, có cả ngÆ°á»i đầu bếp, rồi lại thấy mấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà mặc áo dà i hoa và mấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mặc sÆ¡-mi mà u. Chúng tôi hiểu đó là những hà nh khách trên tà u. NhÆ°ng tà u chở dầu mà lại có cả hà nh khách chúng tôi thấy cÅ©ng hÆ¡i lạ. Chiếc tà u tiến tá»›i rất cháºm, và viên thuyá»n trưởng nói vá»›i chúng tôi bằng tiếng Anh.
- Where are you coming from? (Các ông từ đâu đến?).
- French Guyane. (Guyan thuộc Pháp).
- Vous parlez francais? (Các ông nói được tiếng Pháp chứ?) - một bà nói.
Tôi liá»n trả lá»i bằng tiếng Pháp:
- Thưa bà vâng,
- Các ông là m gì giữa biển khơi thế nà y?
- Chúng tôi Ä‘i theo Ä‘Æ°á»ng Trá»i định.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà quay sang nói chuyện vá»›i viên thuyá»n trưởng má»™t lát rồi lại nói vá»›i chúng tôi:
- Ông thuyá»n trưởng má»i các ông lên tà u, ông ấy sẽ cho trục thuyá»n của các ông lên luôn.
- Bà nói giúp là chúng tôi cảm Æ¡n ông thuyá»n trưởng, nhÆ°ng chúng tôi xin Ä‘i thuyá»n nà y thôi.
- Tại sao các ông không để cho chúng tôi giúp đỡ?
- Vì chúng tôi là những tù nhân vượt ngục, và vì chúng tôi không đi cùng hướng với tà u của các vị.
- Các ông định đi đâu?
- Äi Martinique, có lẽ còn xa hÆ¡n nữa. Chá»— nà y là chá»— nà o? '
- Giữa biển khơi.
Muốn đến quần đảo Antilles phải đi như thế nà o?
- Các ông có biết Ä‘á»c bản đồ hà ng hải của Anh không?
- Có
Một lát sau hỠgiòng dây xuống biếu chúng tôi một tấm bản đồ hà ng hải, mấy tút thuốc lá, súc bánh mì, một cái đùi cừu rô ti.
- Ông xem bản đồ đi?
Tôi xem bản đồ rồi nói:
Tôi phải đi hướng tây 1/4 nam mới có thể và o quần đảo Antilles thuộc Anh, có phải thế không?
- Äúng.
- Chừng bao nhiêu hải lý?
- Äi hai ngà y thì đến, - viên thuyá»n trưởng nói.
Tạm biệt, cảm ơn tất cả các vị!
Thuyá»n trưởng có lá»i khen ngợi lòng cam đảm hải hồ của các ông!
- Cám ơn, vĩnh biệt!
Chiếc tà u chở dầu từ từ ra Ä‘i. Nó rà sát cạnh chúng tôi tôi phải cho thuyá»n tránh ra, sợ luồng nÆ°á»›c xoáy sau chân vịt. Vừa lúc ấy má»™t thủ thủ ném cho tôi má»™t cái mÅ© lưỡi trai của sÄ© quan hà ng hải. Nó rÆ¡i đúng và o giữa thuyá»n. Tôi đã Ä‘á»™i chiếc mÅ© lưỡi trai có gắn chiếc má» neo và thêu má»™t lon và ng kim tuyến nà y khi chúng tôi đến Trinidad sau hai ngà y dong buồm bình an vô sá»±.
Tà i sản của tarta12a
Last edited by khungcodangcap; 21-10-2008 at 09:33 PM .
19-03-2008, 07:48 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
Trinidad
Chim trá»i đã báo cho chúng tôi biết đã sắp tá»›i đất liá»n trÆ°á»›c khi chúng tôi trông thấy đất liá»n rất lâu. Và o khoảng bảy giá» rưỡi sáng, má»™t Ä‘Ã n chim đã bay đến lượn vòng xung quanh thuyá»n chúng tôi. “Äến rồi, các bạn Æ¡i, đến rồi? Chúng mình đã hoà n thà nh được phần đầu của cuá»™c vượt ngục, phần khó nhất. Tá»± do vạn tuế!â€
Cả ba đứa chúng tôi Ä‘á»u bá»™c lá»™ ná»—i vui mừng của mình bằng những tiếng reo hò, những lá»i cảm thán trẻ thÆ¡. Mặt chúng tôi Ä‘á»u trát đầy mỡ ca-cao (chiếc tà u vừa gặp có cho chúng tôi má»™t Ãt để bôi những chá»— bị bá»ng nắng cho đỡ rát). Äến khoảng chÃn giá» thì trông thấy đất liá»n. Má»™t ngá»n gió mát rượi nhÆ°ng không mạnh lắm nhanh chóng Ä‘Æ°a chúng tôi và o bá» trên má»™t mặt biển khá phẳng lặng. Mãi đến khoảng bốn giá» chiá»u chúng tôi má»›i nhìn thấy những chi tiết của má»™t hòn đảo dà i viá»n những ngôi nhà trắng chụm lại thà nh từng khóm nhá», trên chóp đảo má»c đầy những rặng dừa. ChÆ°a trông rõ đây là má»™t hòn đảo hay là má»™t bán đảo, mà cÅ©ng chÆ°a rõ mấy khóm nhà kia có ngÆ°á»i ở hay không. Phải đến hÆ¡n má»™t tiếng đồng hồ nữa má»›i nhìn thấy những bóng ngÆ°á»i Ä‘ang chạy ra cái bãi cát mà thuyá»n chúng tôi Ä‘ang tiến và o. Không đầy hai mÆ°Æ¡i phút sau, má»™t đám đông há»—n tạp đủ mà u sắc đã tụ táºp lại Cả cái là ng nhá» bé nà y đã ra bãi biển hết, không còn sót má»™t ai, để tiếp đón chúng tôi. Vá» sau chúng tôi được biết rằng đây là là ng San Fernando.
Cách bá» ba trăm thÆ°á»›c tôi bá» neo. Neo ăn ngay láºp tức. Tôi là m nhÆ° váºy má»™t phần là đẻ xem thá» phản ứng của dân là ng ra sao, và cÅ©ng để thuyá»n khá»i bị thủng khi chạm đáy, nếu đáy biển ở đây bằng san hô. Chúng tôi hạ buồm và chỠđợi. Má»™t chiếc xuồng nhá» bÆ¡i ra phÃa chúng tôi. Trên xuồng có hai ngÆ°á»i da Ä‘en ngồi chèo và má»™t ngÆ°á»i da trắng Ä‘á»™i mÅ© cối kiểu thuá»™c địa.
- Xin hoan nghênh các vị khách má»›i đến Trinidad, - ngÆ°á»i da trắng nói bằng tiếng Pháp rất sõi. Hai ngÆ°á»i da Ä‘en cÆ°á»i niá»m nở, phô hết hai hà ng răng trắng muốt.
- Xin cám Æ¡n ngà i vá» những lá»i lẽ tốt đẹp của ngà i. Äây bãi là san hô hay là cát ạ?
- Cát đấy các ông có thể và o táºn bá» mà không ngại gì cả.
Chúng tôi kéo neo lên, và sóng biển từ từ đẩy chúng tôi và o bá» cát. Thuyá»n vừa chạm đất thì có mÆ°á»i ngÆ°á»i lá»™i xuống nÆ°á»›c kéo thẳng má»™t mạch chiếc thuyá»n lên bãi. Há» ngắm nghÃa chúng tôi, giÆ¡ tay sá» chúng tôi má»™t cách thân ái, mấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà da Ä‘en hay ấn Ä‘á»™ gì đấy phác những cá» chỉ má»i má»c. Ai ai cÅ©ng muốn má»i chúng tôi vá» nhà : ngÆ°á»i da trắng biết nói tiếng Pháp giảng giải cho chúng tôi nhÆ° váºy. Maturette bốc má»™t nắm cát và đưa lên môi hôn. Thế là cả đám ngÆ°á»i reo hò nhảy nhót nhÆ° Ä‘iên nhÆ° dại.
Sau khi tôi nói rõ tình trạng của Clousiot cho ngÆ°á»i da trắng biết, ông ta liá»n sai ngÆ°á»i khiêng cáºu ấy vá» nhà ông ta, gần ngay bãi biển. Ông ta nói rằng chúng tôi có thể để nguyên đồ đạc trên thuyá»n cho đến mai, không có ai Ä‘á»™ng đến đâu. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u gá»i tôi là “captain†(“thuyá»n trưởngâ€), tôi cÆ°á»i lá»›n khi nghe mình được Ä‘á» bạt nhÆ° váºy. Ai cÅ©ng nói vá»›i tôi: “Good captain, long ride on smal boat!†(Thuyá»n trưởng giá»i, chuyến Ä‘i thì xa mà thuyá»n thì nhá» thế!â€).
Äêm đã xuống. Sau khi yêu cầu hỠđẩy thuyá»n lên cao hÆ¡n chút nữa và buá»™c nó và o má»™t chiếc thuyá»n to hÆ¡n nhiá»u Ä‘ang nằm giữa bãi, chúng tôi Ä‘i theo ngÆ°á»i da trắng (ông ta là ngÆ°á»i Anh) vá» nhà ông. Äó là má»™t ngôi bungalow thuá»™c loại thÆ°á»ng thấy ở bất cứ vùng đất nà o thuá»™c Anh; và i ba báºc thá»m bằng gá»—, má»™t cái cá»a ra và o có chăng lÆ°á»›i sắt. Tôi và o theo ngÆ°á»i Anh, Maturette Ä‘i sau lÆ°ng tôi. BÆ°á»›c và o nhà , tôi trông thấy Clousiot ngồi trên má»™t chiếc ghế bà nh, cái chân bị gãy kê trên má»™t chiếc ghế, Ä‘ang ba hoa chÃch chòe vá»›i má»™t thiếu phụ và má»™t cô con gái.
- Äây là vợ tôi và con gái tôi, - ngÆ°á»i Anh nói. Tôi còn má»™t đứa con trai nữa Ä‘ang Ä‘i há»c ở Anh.
- Xin các ông tá»± coi là thượng khách của nhà nà y, ngÆ°á»i thiếu phụ nói bằng tiếng Pháp.
- Má»i các ông ngồi, - cô con gái vừa nói vừa đêm lại cho chúng tôi chiếc ghế bà nh bằng mây Ä‘an.
- Cám Æ¡n bà , cám Æ¡n cô, xin các vị dừng tá»± là m phiá»n nhiá»u quá vì chúng tôi.
- Sao lại thế ạ? Chúng tôi rất biết các ông từ đâu đến, xin các ông cứ yên tâm, và tôi xin nhắc lại: các ông là thượng khách trong nhà nà y.
Chủ nhân là má»™t trạng sÆ°, gá»i là master Bowen, có văn phòng luáºt sÆ° ở Port of Spain, thủ đô của đảo Trinidad, cách đây bốn mÆ°Æ¡i cây số.
Há» dá»n ra cho chúng tôi má»™t ấm trà pha sữa, má»™t Ä‘Ä©a bánh mì nÆ°á»›ng phết Ä‘Æ°á»ng, má»™t Ä‘Ä©a bÆ¡ và má»™t hÅ© mứt. Äây là buổi tối đầu tiên chúng tôi được là m ngÆ°á»i tá»± do, tôi sẽ không bao giá» quên buổi tối nà y. Không có má»™t lá»i nà o nhắc tá»›i quá khứ của chúng tôi, không có lấy má»™t câu há»i tò mò nà o có thể là m cho chúng tôi ngượng ngáºp: há» chỉ há»i xem chúng tôi lênh đênh mất mấy ngà y trên biển và chuyến Ä‘i có vất vả gì không, Clousiot có Ä‘au lắm không, chúng tôi có muốn há» Ä‘i đăng ký vá»›i cảnh sát địa phÆ°Æ¡ng ngay ngà y mai hay để đến ngà y kia, chúng tôi có còn ông cụ bà cụ không, có vợ con gì không. Nếu chúng tôi muốn viết thÆ° cho ngÆ°á»i thân, há» sẽ Ä‘i bá» thÆ° cho... Còn biết nó vá»›i các bạn những gì nữa: đó là má»™t cuá»™c đón tiếp hết sức đặc biệt, của dân đảo ngoà i bãi biển cÅ©ng nhÆ° của cái gia đình đầy thiện ý chân thà nh đối vá»›i ba ngÆ°á»i bôn tẩu.
Master Bowen gá»i Ä‘iện thoại cho má»™t ông bác sÄ© để há»i ý kiến ông ta vá» ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng. Bác sÄ© dặn là đến chiá»u mai phải Ä‘Æ°a ngÆ°á»i ấy đến bệnh viện tÆ° của ông để soi X-quang xem cần phải là m gì. Master Bowen lại gá»i Ä‘iện đến Port of Spain cho vị chỉ huy Äạo Quân Cứu thế (Salvation Army). Ông nà y hứa là sẽ chuẩn bị cho chúng tôi má»™t căn phòng trong khách sạn của Äạo, bao giá» thÃch đến thì đến, và dặn chúng tôi giữ thuyá»n cho cẩn tháºn néu có còn tốt, vì chúng tôi sẽ cần đến nó để ra Ä‘i. Ông ta há»i xem chúng tôi là tù khổ sai hay là dân bị Ä‘Ã y biệt xứ. Chúng tôi trả lá»i là tù khổ sai.
Äiá»u đó hình nhÆ° là m cho ông bác sÄ© hà i lòng.
- Các ông có muốn tắm táp, cạo mặt không? - cô con gái nói. - Nhất là các ông đừng từ chối nhé, không có chút gì phiá»n hà cho chúng tôi đâu. Trong phòng tắm đã có sẵn mấy bá»™ đồ để thay. Tôi hy vá»ng các ông sẽ mặc vừa.
Tôi và o tắm, cạo râu, chải đầu cẩn tháºn rồi trở ra trong má»™t bá»™ trang phục tiêm tất: quần xám, sÆ¡-mi trắng, giầy tennics, bÃt tất trắng.
Má»™t ngÆ°á»i ấn Äá»™ gõ cá»a ngoà i. Anh ta cầm má»™t cái gói lá»›n, Ä‘Æ°a cho Maturette, nói rằng bác sÄ© được biết tôi vóc ngÆ°á»i xấp xỉ bằng bác sÄ© cho nên dá»… mượn áo quần, nhÆ°ng Maturette thì vóc ngÆ°á»i bé nhá», mà trong nhà ông luáºt sÆ° không có ái bé nhá» nhÆ° thế, cho nên không thể mặc nhá» của ai được, ông ta phải gá»i gói áo quần số nhá» nà y tá»›i. Nói xong, ngÆ°á»i ấn Äá»™ cúi mình chà o chúng tôi theo táºp quán của ngÆ°á»i theo đạo Hồi, và lui ra. Äứng trÆ°á»›c má»™t lòng nhân háºu lôn lao nhÆ° váºy, tôi biết nói sao để các bạn hiểu được ná»—i xúc Ä‘á»™ng không sao tả ná»—i Ä‘ang trà n ngáºp lòng tôi lúc bấy giá»? Clousiot được cho Ä‘i ngủ trÆ°á»›c, còn năm ngÆ°á»i chúng tôi ngồi giá» lâu trao đổi ý kiến vá» nhiá»u vấn Ä‘á» khác nhau. Äiá»u là m cho hai ngÆ°á»i phụ nữ quan tâm hÆ¡n cả là chúng tôi định sẽ là m lại cuá»™c Ä‘á»i ra sao. Không ai đả Ä‘á»™ng đến quá khứ, chỉ toà n chuyện hiện tại và tÆ°Æ¡ng lai.
Master Bowen lấy là m tiếc rằng Trinidad không chấp nháºn cho những ngÆ°á»i vượt ngục định cÆ° trên đảo. Ông phân trần rằng ông đã có mấy lần xin nhà chức trách trên đảo chấp nháºn biện pháp nà y cho má»™t và i ngÆ°á»i nhÆ°ng chÆ°a bao giỠđược chấp thuáºn. Cô con gái nói tiếng Pháp y hệt ngÆ°á»i Pháp, không thua gì cha cô, không bao giá» phát âm sai hay có giá»ng lÆ¡ lá»›. Cô ta tóc và ng, mặt đầy tà n nhang, tuổi chừng từ mÆ°á»i bảy đến hai mÆ°Æ¡i (tôi không dám há»i xem cô bao nhiêu tuổi). Cô nói:
- Các ông hãy còn trẻ lắm; cả má»™t quãng Ä‘á»i dà i Ä‘ang đợi các ông. Tôi không biết các ông đã là m gì nên tá»™i mà bị xá» nhÆ° váºy, và không muốn biết. NhÆ°ng đã có đủ can đảm để lao ra biển trên má»™t con thuyá»n nhá» bé nhÆ° váºy để Ä‘i má»™t hà nh trình dà i và nguy hiểm nhÆ° váºy, thì tất nhiên các ông sẵn sà ng trả bất cứ giá nà o để được sống tá»± do và đó là má»™t Ä‘iá»u rất đáng phục.
Äêm hôm ấy, chúng tôi đã ngủ đến tám giá» sáng má»›i dáºy. Bà n ăn đã dá»n sẵn. Hai ngÆ°á»i phụ nữ nói vá»›i chúng tôi má»™t cách rất tá»± nhiên rằng Master Bowen đã Ä‘i Prot of Spain đến chiá»u má»›i vá», có Ä‘em theo những tà i liệu cần thiết để váºn Ä‘á»™ng cho chúng tôi. Con ngÆ°á»i ấy đã Ä‘i khá»i nhà trong khi có ba tên tù khổ sau vượt ngục Ä‘ang ở đấy: đó là má»™t bà i há»c có má»™t không hai đối vá»›i chúng tôi. Ông ta muốn nói vá»›i chúng tôi: “Các anh là những con ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, là nh mạnh; các anh có thể thấy tôi tin các anh nhÆ° thế nà o khi tôi má»›i tiếp xúc vá»›i các ông có mÆ°á»i hai tiếng đồng hồ mà đã để cho các ông ở lại trong nhà má»™t mình vá»›i vợ con tôi. Sau khi đã nói chuyện vá»›i ba ông, tôi đã thấy rõ rằng ba ông là những con ngÆ°á»i hoà n toà n đáng tin cáºy, đến mức các ông không thể nà o có má»™t hà nh vi, má»™t cá» chỉ hay má»™t lá»i lẽ nà o đáng trách ở nhà tôi, cho nên tôi đã để các ông ở trong nhà tôi nhÆ° những ngÆ°á»i bạn cÅ©. Cách bà y tá» lòng tin cáºy nà y đã là m cho chúng tôi rất cảm Ä‘á»™ng.
Tôi không phải là má»™t ngÆ°á»i tri thức có thể miêu tả lại cho bạn Ä‘á»c - nếu má»™t ngà y kia cuốn sách nà y sẽ có ngÆ°á»i Ä‘á»c - vá»›i sức truyá»n cảm cần thiết, vá»›i đầy đủ tÃnh hùng biện, để bạn Ä‘á»c hiểu hết cái cảm giác tá»± trá»ng lá»›n lao... không phải: cái cảm giác trong sáng và mãnh liệt của kẻ thấy mình được phục hồi, nếu không phải là được bÆ°á»›c và o má»™t cuá»™c sống má»›i. Lá»… rá»a tá»™i tưởng tượng ấy, cuá»™c tẩy rá»a thanh cao ấy, cuá»™c nâng cao con ngÆ°á»i tôi lên trên đống bùn nhÆ¡ mà tôi đã sa và o, cái cách thức mà ngÆ°á»i ta đã dùng để chỉ qua má»™t ngà y đã trao cho tôi má»™t trách nhiệm thá»±c sá»± ấy, vừa rồi đã là m cho tôi biến thà nh má»™t con ngÆ°á»i khác má»™t cách giản dị đến ná»—i cái mặc cảm của ngÆ°á»i tù khổ sai khiến cho ngÆ°á»i ta còn nghe thấy tiếng xiá»ng xÃch ngay cả khi đã được trả tá»± do và luôn luôn có cảm giác nhÆ° có ai Ä‘ang theo dõi mình, đến ná»—i tất cả những gì tôi đã trông thấy, đã trải qua và đã chịu Ä‘á»±ng, tất cả những gì đã xô tôi đến chá»— trở thà nh má»™t con ngÆ°á»i táºt nguyá»n, thối nát, luôn luôn nguy hiểm cho má»i ngÆ°á»i, bá» ngoà i thì phục tùng má»™t cách thụ Ä‘á»™ng nhÆ°ng bất cứ lúc nà o cÅ©ng có thể biến thà nh má»™t kẻ nổi loạn hung hãn khủng khiếp, tất cả- những cái đó giỠđây bá»—ng biến mất nhÆ° do má»™t phép thần thông. Xin cám Æ¡n Luáºt sÆ° Bowen, vị trạng sÆ° của Hoà ng gia, cám Æ¡n ông đã là m cho tôi trở thà nh má»™t con ngÆ°á»i khác trong má»™t thá»i gian ngắn ngủi nhÆ° váºy!
NgÆ°á»i con gái có mái tóc và ng óng, có đôi mắt xanh nhÆ° biển khÆ¡i ở xung quanh, Ä‘ang ngồi vá»›i tôi dÆ°á»›i rặng dừa má»c quanh nhà cha cô. NhÆ°ng già n hoa giấy Ä‘á», và ng và tÃm nhạt Ä‘ang nở rá»™ là m cho mảnh vÆ°á»n có được cái thi vị cần thiết cho giá» phút nà y.
- Ông Henri ạ (cô gá»i tôi là Monsieur. Äã bao nhiêu lâu rồi không ai còn gá»i tôi là Monsieur nữa!), nhÆ° ba tôi đã nói vá»›i ông hôm qua, má»™t sá»± thiếu thông cảm đầy bất công của nhà cầm quyá»n Anh không cho phép các ông ở lại đây: tháºt đáng tiếc. Há» chỉ cho các ông mÆ°Æ¡i lăm ngà y để nghỉ ngÆ¡i rồi lại ra Ä‘i. Sáng sá»›m hôm nay tôi vừa ra xem chiếc thuyá»n của các ông, nó quá nhá» bé và mong manh đối vá»›i cuá»™c viá»…n hà nh Ä‘ang chỠđợi các ông. Ta hãy hy vá»ng rằng các ông sẽ đến được má»™t đất nÆ°á»›c có tinh thần mến khách hÆ¡n xứ sở chúng tôi và cÅ©ng hiểu biết ngÆ°á»i hÆ¡n. Tất cả các đảo thuá»™c Anh Ä‘á»u hà nh Ä‘á»™ng giống nhau trong những trÆ°á»ng hợp tÆ°Æ¡ng tá»±. Nếu trong chuyến Ä‘i sắp tá»›i ông phải khổ sở nhiá»u, tôi xin ông đừng oán giáºn những ngÆ°á»i dân ở trên các đảo đó; ngÆ°á»i dân không phải là ngÆ°á»i chịu trách nhiệm vá» cách quan niệm nà y. Äây là những mệnh lệnh xuất phát từ nÆ°á»›c Anh, do những ngÆ°á»i không hiểu biết gì vá» các ông ban hà nh. Äịa chỉ của ba tôi là 101 Queen Street, Port of Spain, Trinidad. Tôi xin ông, nếu sau nà y Chúa muốn rằng ông có Ä‘iá»u kiện là m nhÆ° váºy, tôi xin ông viết cho chúng tôi và i dòng để chúng tôi được biết số pháºn của các ông.
Tôi cảm Ä‘á»™ng đến ná»—i không còn biết trả lá»i ra sao nữa. Bà Bowen đến cạnh chúng tôi. Äó là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đẹp trạc bốn mÆ°Æ¡i tuổi, tóc mà u hạt dẻ và ng, mắt mà u xanh ngá»c thạch. Bà mặc má»™t chiếc áo dà i trắng rất giản dị, thắt má»™t cái giải trắng, chân Ä‘i má»™t đôi dép mà u lá mạ.
- ThÆ°a ông, chồng tôi đến năm giá» má»›i vá». Ông ấy Ä‘ang váºn Ä‘á»™ng các ông có thể Ä‘i xe của nhà chúng tôi lên thủ đô mà không có cảnh sát Ä‘i kèm. Nhà tôi cÅ©ng muốn là m thế nà o để các ông khá»i ngủ qua đêm đầu tiên ở Sở Cảnh sát Port of Spain. NgÆ°á»i bạn bị thÆ°Æ¡ng của ông sẽ đến thẳng bệnh viện tÆ° của má»™t bác sÄ© bạn nhà tôi, còn ông và cáºu em Ãt tuổi kia sẽ đến Khách sạn của Äạo quân Cứu thế.
Maturette Ä‘i đâu vá», ra vÆ°á»n gặp chúng tôi, cáºu ấy kể là vừa ra chá»— để thuyá»n: có má»™t đám ngÆ°á»i hiếu kỳ Ä‘ang đứng quanh. Má»i váºt trên thuyá»n Ä‘á»u y nguyên, không có ai Ä‘á»™ng đến. Trong khi xem xét chiếc thuyá»n, mấy ngÆ°á»i hiếu kỳ tìm thấy má»™t viên đạn giắt và o Ä‘Ãt thuyá»n, ở phÃa dÆ°á»›i bánh lái. Má»™t ngÆ°á»i trong bá»n há»p xin phép Maturette giữ viên đạn là m ká»· niệm. Cáºu ta trả lá»i: “captain, captainâ€. NgÆ°á»i thổ dân hiểu rằng muốn thế phải xin ông thuyá»n trưởng, anh ta nói: “Sao không thả mấy con rùa ra?â€.
- Các ông có rùa à ? - Cô con gái há»i. - Thế thì ra xem Ä‘i.
Chúng tôi cùng ra chá»— để thuyá»n. Giữa Ä‘Æ°á»ng, má»™t cô bé thổ dân xinh đẹp cầm lấy tay tôi má»™t cách hết sức tá»± nhiên. “Good afternoon†- đám ngÆ°á»i nhiá»u mà u sắc ấy cùng nói má»™t lượt. Tôi bắt hai con rùa ra rồi há»i cô con gái chủ nhà : “Bây giá» thế nà o nhỉ? Ném xuống biển nhé? Hay là cô Ä‘em vỠđể trong vÆ°á»n ấy, cô có thÃch không?'.
- Cái bể ở cuối vÆ°á»n Ä‘á»±ng nÆ°á»›c biển. Ta sẽ nuôi chúng nó trong cái bể ấy, nhÆ° váºy tôi sẽ có được chút ká»· niệm của các ông.
- Phải đấy.
Tôi Ä‘em tất cả những váºt để trong thuyá»n ra phân phát cho những ngÆ°á»i dân đảo có mặt ở đấy, trừ cái địa bà n, má»› thuốc lá, con dao, cái rá»±a, cây rìu, mấy tấm chăn và khẩu súng lục mà tôi gói kÃn trong chăn: không ai trông thấy nó.
Äến năm giá» chiá»u Master Bowen vá».
- ThÆ°a các ông, má»i việc Ä‘á»u đã dà n xếp xong xuôi. ChÃnh tôi sẽ Ä‘Æ°a các ông đến thủ đô. Ta sẽ Ä‘Æ°a ông bạn bị thÆ°Æ¡ng và o bệnh viện trÆ°á»›c, rồi sau đó ta sẽ ra khách sạn.
Chúng tôi xếp cho Clousiot nằm ở ghế sau của chiếc xe. Tôi đang cảm ơn cô con gái thì bà mẹ đến, tay xách một chiếc va-li. Bà nói:
- Xin ông nháºn cho mấy bá»™ quần áo của nhà tôi, chúng tôi xin biếu ông vá»›i tất cả tấm lòng thà nh.
Tôi còn biết nói gì trÆ°á»›c má»™t lòng nhân háºu đầy tình ngÆ°á»i nhÆ° thế!
- Cảm ơn ông bà , cảm ơn vô cùng.
Chúng tôi lên xe ra Ä‘i. Äó là má»™t chiếc xe hÆ¡i tay lái đặt bên phải. Äến sáu giá» kém mÆ°á»i lăm chúng tôi đã đến bệnh viện. Nó được gá»i là bệnh viện Saint- George. Mấy ngÆ°á»i y tá đặt Clousiot lên cáng và đưa và o má»™t gian phòng có má»™t ngÆ°á»i thổ dân Ä‘ang ngồi trên giÆ°á»ng. Bác sÄ© đến. Ông bắt tay Bowen, rồi bắt tay chúng tôi. Ông không nói được tiếng Pháp, nên nhỠông luáºt sÆ° nói lại vá»›i chúng tôi rằng Clousiot sẽ được chăm sóc chu đáo, và chúng tôi có thể đến thăm anh bao nhiêu cÅ©ng được. Chúng tôi lại lên xe ông Bowen Ä‘i qua thà nh phố. Chúng tôi Ä‘á»u trầm trồ trÆ°á»›c quang cảnh những dãy phố sáng trÆ°ng dÆ°á»›i ánh Ä‘iện, xé hÆ¡i và xe đạp qua lại tấp náºp. Những ngÆ°á»i da trắng, da Ä‘en, da và ng, ấn Äá»™, thổ dân, chen vai thÃch cảnh trên các vỉa hè của cái thà nh phố Port of Spain xây dá»±ng toà n bằng gá»—. Äến khách sạn của Äạo quân Cứu thế, má»™t tòa nhà chỉ có tầng dÆ°á»›i xây bằng đá còn các tầng trên Ä‘á»u bằng gá»—, được đặt ở má»™t vị trà khá đẹp trên má»™t quảng Ä‘Æ°á»ng sáng trÆ°ng mà ở lối và o tôi có thể Ä‘á»c thấy mấy chữ Fish Market (Chợ cá), ông thống lÄ©nh Äạo quân Cứu thế tiếp chúng tôi cùng vá»›i toà n bá»™ Ban tham mÆ°u của ông gồm có những há»™i viên cả nam lẫn nữ. Ông có biết má»™t Ãt tiếng Pháp, còn thì má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói vá»›i chúng tôi bằng tiếng Anh. Chúng tôi không hiểu được bao nhiêu, nhÆ°ng gÆ°Æ¡ng mặt há» tÆ°Æ¡i cÆ°á»i ánh mắt há» niá»m nở đến ná»—i chúng tôi Ä‘á»u biết chắc đó là những lá»i lẽ đầy tình thân ái.
NgÆ°á»i ta Ä‘Æ°a chúng tôi lên má»™t căn phòng ở tầng thứ ba, có ba cái giÆ°á»ng - cái thứ ba dà nh sẵn cho Clousiot - ăn thông vá»›i má»™t căn buồng tắm có để sẵn xà phòng và khăn mặt cho chúng tôi dùng. Sau khi Ä‘Æ°a chúng tôi vá» phòng, ông thống lÄ©nh nói:
- Nếu các ông muốn dùng bữa, đến bảy giá», tức ná»a tiếng nữa, các ông có thể dá»± bữa ăn tối chung của khách sạn.
- Thôi ạ, chúng tôi không đói.
- Nếu các ông muốn Ä‘i dạo phố, xin các ông cầm lấy hai đồng dollars tiá»n Antilles nà y để uống chén cà phê hay chén trà . Nhất là xin các ông đừng Ä‘i lạc. Khi nà o muốn vá» khách sạn, xin các ông há»i Ä‘Æ°á»ng bằng mấy chữ Ä‘Æ¡n giản: “Salvation Army, please?â€.
MÆ°á»i phút sau chúng tôi đã ra phố. Chúng tôi Ä‘i trên vỉa hè, chen vai thÃch cánh vá»›i khách qua Ä‘Æ°á»ng. Chẳng ai nhìn ngó chúng tôi, chẳng ai để ý đến chúng tôi. Chúng tôi thở tháºt sâu, bồi hồi thưởng thức những bÆ°á»›c Ä‘i tá»± do đầu tiên trong má»™t thà nh phố. Sá»± tin cáºy thÆ°á»ng xuyên đã khiến ngÆ°á»i ta để cho chúng tôi Ä‘i tá»± do trong má»™t thà nh phố khá lá»›n nhÆ° thế nà y là m cho chúng tôi hởi lòng, và không những Ä‘em lại cho chúng tôi lòng tá»± tin, mà còn soi sáng thêm cho chúng tôi hoà n toà n ý thức được rằng không Ä‘á»i nà o mình lại có thể phụ lòng tin ấy. Maturette và tôi Ä‘i chầm cháºm giữa đám đông. Chúng tôi thấy cần chen vai thÃch cánh vá»›i há», được há» chen lấn xô đẩy, được hỠđồng hóa thà nh má»™t bá»™ pháºn của há». Chúng tôi và o má»™t quán bao gá»i hai cốc bia. “Two beers, please†- mấy tiếng đó có gì lạ đâu? Phải, nó nghe tá»± nhiên hoà n toà n. ấy thế mà chúng tôi vẫn thấy có cái gì hoang Ä‘Æ°á»ng, huyá»…n hoặc khi má»™t ngÆ°á»i con gái Anh-Ä‘iêng Ä‘eo cái vỠốc và ng trong mÅ©i nói vá»›i chúng tôi sau khi dá»n bia ra: “Half a dollar, sirâ€. Nụ cÆ°á»i của cô gái vá»›i hà m răng nhÆ° chuá»—i ngá»c trai, đôi mắt to mà u Ä‘en tÃm hÆ¡i xếch ở bên khóe, mái tóc huyá»n xõa ngang vai, chiếc yếm hÆ¡i hở ở chá»— đôi vú bắt đầu, đủ cho ngÆ°á»i ta Ä‘oán được vẻ đẹp tuyệt vá»i của đôi vú ấy, những thứ vặt vãnh và toà n hoà n tá»± nhiên đối vá»›i má»i ngÆ°á»i ấy đối vá»›i chúng tôi lại là những chuyện thần tiên huyá»n ảo. Æ kìa, Papi, không phải đâu, không thể nhÆ° thế được, chẳng lẽ Ä‘ang là má»™t xác chết còn sống, mà má»™t tên tù khổ sai chung thân, mà bá»—ng dÆ°ng đùng má»™t cái đã hóa thà nh má»™t ngÆ°á»i tá»± do sao?
Vừa rồi là Maturette trả tiá»n bia, cáºu ta chỉ còn ná»a dollar. Bia mát rượi uống đã lắm. Maturette bà n: “Uống thêm cốc nữa nhé?†Cái việc uống liá»n má»™t lúc hai chầu bia tôi thấy là không nên:
- Kìa, Maturette, cáºu má»›i được thá»±c sá»± tá»± do có chÆ°a đầy má»™t tiếng đồng hồ mà đã muốn say sÆ°a be bét rồi?
- ồ! Em xin anh, Papi, anh đừng nói quá lá»i! Uống hai cốc bia mà anh gá»i là say sÆ°a be bét?
- Có thể cáºu có lý, nhÆ°ng tôi cho rằng nếu đứng đắn thì không nên vồ lấy những lạc thú trÆ°á»›c mắt. Theo tôi nên nhấm nháp từng tà má»™t thì hÆ¡n là nhai ngấu nhai nghiến. Vả lại tiá»n có phải của mình đâu.
- Vâng, đúng thế tháºt, anh có lý. Ta sẽ há»c sống tá»± do theo kiểu nhá» giá»t, nhÆ° thế xứng đáng hÆ¡n. Chúng tôi rá»i khách sạn Ä‘i ra dãy phố lá»›n chạy suốt từ đầu đến cuối thà nh phố - gá»i là Watters Street. Và chúng tôi hân hoan vá»›i những chuyến tà u Ä‘iện qua lại, vá»›i những con lừa kéo xe, những chiếc xe hÆ¡i, những ánh đèn Ä‘iện quảng cáo ở các rạp chiếu bóng và các quán rượu ban đêm, vá»›i những đôi mắt của các thiếu nữ da Ä‘en hay ấn Äá»™ vừa nhìn chúng tôi vừa cÆ°á»i, đến ná»—i chúng tôi không há» có chủ Ä‘Ãch mà cÅ©ng đã ra đến cảng từ bao giá» không biết. TrÆ°á»›c mặt chúng tôi là những chiếc tà u thủy đèn thắp sáng trÆ°ng, những chiếc thuyá»n du lịch vá»›i những tên gá»i diệu huyá»n: Panama, Los Aggeles, Boston, Québec; những chiếc tà u chở hà ng: Hamburg, Amsterdam, London, và chạy dà i dá»c bá» xây, xế hà ng san sát và o nhau, là những quán ăn, quán rượu, quán bar đầy những khách nam nữ Ä‘ang ăn, uống, nói, cÆ°á»i, lá»›n tiếng cãi cá» vá»›i nhau. Bá»—ng nhiên má»™t nhu cầu không sao cÆ°á»ng nổi giục giã tôi trà trá»™n và o đám đông nà y, chen vai thÃch cánh vá»›i những con ngÆ°á»i có lẽ cÅ©ng phà m tục, nhÆ°ng lại đầy sức sống.
ở sân hiên má»™t quán bar có những dãy thùng nÆ°á»›c đáp Æ°á»›p nà o sò, nà o nhÃm biển, nà o tôm cà ng, nà o “dao biểnâ€, nà o trai, nà o vẹm, cả má»™t cuá»™c trÆ°ng bà y những món ăn hải sản ngon là nh cám dá»— ngÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng. Những chiếc bà n tải khăn ca-rô trắng chen Ä‘á», phần nhiá»u Ä‘á»u có khách ngồi, nhÆ° Ä‘ang chà o má»i chúng tôi. Những cô gái da nâu nhạt, nét mặt thanh tú, loại con gái lai da Ä‘en nhÆ°ng không còn giữ lại má»™t nét nà o của chủng tá»™c negroid, thân hình bó chặt trong những bá»™ coóc-xê đủ mà u cổ hở rất rá»™ng, Ä‘ang đứng chà o hà ng, lại cà ng khiến cho ngÆ°á»i ta muốn thưởng thức các thứ đó hÆ¡n nữa. Tôi đến cạnh má»™t cô gái, nói:
- French money good? (Tiá»n Pháp tốt không?) - vừa nói vừa Ä‘Æ°a ra má»™t tá» giấy bạc má»™t ngà n francs.
- Yes, I change for you (Tốt, tôi đổi giúp ông).
Cô ta cầm lấy tá» giấy bạc rồi mất hút trong căn phòng cháºt nÃch những ngÆ°á»i. Má»™t lát sau cô ta trở lại, nói: “Come here (đến đâyâ€), rồi dẫn tôi đến chá»— quầy tÃnh tiá»n. Có má»™t ngÆ°á»i Tà u Ä‘ang ngồi đấy.
- Ông là ngÆ°á»i Pháp?
- Vâng.
- Äổi má»™t ngà n francs à ?
- Vâng.
- Äổi hết ra dollars Artilles à ?
- Vâng.
- Hộ chiếu đâu?
- Không có.
- Thẻ thủy thủ?
- Không có.
- Giấy nháºp cảnh?
- Không có.
- Äược
NgÆ°á»i tà u nói mấy tiếng vá»›i cô gái, cô ta nhìn căn phòng má»™t thoáng rồi đến cạnh má»™t ngÆ°á»i dáng dấp nhÆ° má»™t thủy thủ, Ä‘á»™i má»™t cái mÅ© cát-kết giống nhÆ° cái của tôi, có má»™t và nh lon kim tuyến và má»™t cái má» neo, rồi dẫn hắn đến cạnh quầy tÃnh tiá»n. NgÆ°á»i tà u nói:
- Giấy căn cước anh đâu?
- Äây
Thế là ngÆ°á»i Tà u thản nhiên nhÆ° không là m má»™t tá» phiếu đổi má»™t ngà n francs mang tên ngÆ°á»i lạ mặt, bảo hắn ký và o, xong đâu đấy cô gái cầm cánh tay hắn lôi Ä‘i. Chắc chắn là ngÆ°á»i kia không sao biết được việc gì Ä‘ang xảy ra. Còn tôi thì nháºn hai trăm năm mÆ°Æ¡i dollars Antilles trong đó có năm mÆ°Æ¡i dollars bằng giấy ăn má»™t và ăn hai dollars. Tôi Ä‘Æ°a cho cô gái má»™t dollar, chúng tôi Ä‘i ra ngoà i và ngồi và o bà n gá»i đủ các thứ món hải vị và mấy chai rượu vang trắng loại mạnh, chén má»™t bữa ngon tuyệt trần.
Tà i sản của tarta12a
Last edited by khungcodangcap; 21-10-2008 at 09:38 PM .