30-10-2008, 03:02 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên mã hà nh không - Hồi 6: Khóa việt thá»i không Ä‘Ãch củ triá»n.
Thiên mã hà nh không - Tiêu Phong háºu truyện
Tác giả: Lâm Tịch Ngữ
Táºp 2: Anh hùng vô mịch xứ
Hồi 6: Khóa việt thá»i không Ä‘Ãch củ triá»n (Không gian và thá»i gian lá»›p lá»›p chồng chéo và o nhau)
HÆ¡n ba tháng trÆ°á»ng, mặc A Tá» Ä‘i tìm khắp nÆ¡i phÆ°Æ¡ng Bắc, Tiêu Phong vẫn biệt vô âm tÃn. Lúc nà y, nà ng Ä‘ang trên Ä‘Æ°á»ng vỠđịa phÆ°Æ¡ng cÆ° ngụ của ngÆ°á»i Mông Cổ, mà chiến loạn vá»›i ngÆ°á»i Tống kéo dà i triá»n miên không dứt, vùng đất nà ng Ä‘ang qua mang nhiá»u dấu vết binh lÃnh thiện chiến Mông Cổ thÆ°á»ng xuyên lui tá»›i. Äang tiết trá»ng đông, gió bấc rét cắt da, hoa tuyết rÆ¡i phÆ¡i phá»›i, toà n thể không gian, mặt Ä‘Æ°á»ng, cây cối, nhà cá»a phủ toà n tuyết, đất trá»i mênh mông má»™t mầu trắng xoá.
Ngà y hôm đó, A Tá» ghé má»™t tiểu Ä‘iếm, vì khà trá»i lạnh lẽo, khách hà ng trong quán thÆ°a thá»›t. A Tá» gá»i má»™t hồ rượu nhá», má»™t cân thịt bò, cháºm rãi ăn uống. Nhá»› đến hồi má»›i quen Tiêu Phong, nà ng bám theo sát ông lên phÆ°Æ¡ng Bắc, cả hai cÅ©ng dừng chân nÆ¡i má»™t quán nhá» nhÆ° thế nà y, Tiêu Phong gá»i nhà hà ng đòi mÆ°á»i cân rượu trắng, hai cân thịt bò, má»™t con gà béo, nà ng cÅ©ng cÅ©ng bắt chÆ°á»›c chá»c phá ông, cÅ©ng đòi mÆ°á»i cân rượu trắng, hai cân thịt bò và má»™t con gà béo, lúc đó bá»±c mình tên tiểu bảo nói năng lung tung xem thÆ°á»ng nà ng, nên đã ra tay cầm chuá»· thủ cắt mất của y ná»a miếng lưỡi, sau đó, khi bị hai sÆ° huynh Ä‘uổi theo tá»›i nÆ¡i, nà ng toà n nhá» Tiêu Phong ra tay chống đỡ cho ... Bây giá» má»™t thân má»™t mình, Ä‘i tìm chà ng ròng rã gần ná»a năm trá»i, vẫn không má»™t chút tin tức. Ông thân hình khôi vÄ©, mang tuyệt thế võ công, chỉ cần ông còn tại thế, nhất định phải có chút tăm hÆ¡i trên trên giang hồ. Trừ phi ông căn bản không còn sống trên Ä‘á»i nữa, tất cả hy vá»ng tìm ra ông rốt cục Ä‘á»u là huyá»…n tưởng trong đầu? NghÄ© đến đấy, A Tá» thấy trá»i đất quay cuồng, toà n thân yếu á»›t không chút khà lá»±c, nà ng gục đầu xuống bà n, cất tiếng khóc nức nở!
Tiểu bảo thấy nà ng Ä‘ang ngồi ăn ăn uống uống, bá»—ng dÆ°ng khóc lóc thổn thức, hắn lấy là m kỳ quái, bèn bÆ°á»›c đến gần thăm há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng có tâm sá»± gì Ä‘au thÆ°Æ¡ng lắm sao? Ôi, trên Ä‘á»i nà y, thÆ°á»ng mÆ°á»i Ä‘iá»u thì đến chÃn là m ngÆ°á»i ta bất nhÆ° ý, cô chẳng biết sao?
A Tá» vung tay Ä‘áºp mạnh và o mặt bà n, các thức trên mặt bà n va chạm loảng xoảng, hét to:
- Cút đi!
Nghe tiếng thét đó, má»™t nhân ảnh chạy nhanh nhÆ° tên bắn lại phÃa bà n của nà ng, rồi má»™t giá»ng nói run rẩy cất lên:
- A Tá», cô đấy à ?
A Tá» ngẩng đầu lên, thấy má»™t ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c bà n, nà ng bá»—ng kêu "ồ" má»™t tiếng lá»›n, đứng báºt dáºy, mặt mà y tái mét, đầy vẻ khủng khiếp.
Gã trai đó đứng ngơ ngẩn tại chỗ, đôi mắt dán chặt và o A TỠ, miệng lẩm nhẩm:
- A Tá», A Tá», đúng là cô rồi đây mà !
Rồi gã bỗng phát cuồng, ngồi thụp xuống, nắm chặt hai chân của nà ng, gã già n giụa nước mắt, kêu lên:
- Tôi cuối cùng cũng tìm ra được cô, cuối cùng cũng gặp lại được cô!
A Tá» váºn sức và o hai chân, định vùng vẫy hất hắn ra, nhÆ°ng tay hắn nắm chặt và o đôi chân nà ng nhÆ° đóng Ä‘ai sắt, má»™t luồng ná»™i lá»±c từ gã áºp và o khiến nà ng toà n thân nhÆ° bị băng hà n tê dại! Nà ng bèn Ä‘Æ°a tay nắm đầu tóc gã, lôi gã ra, miệng thét to:
- Thằng đầu sắt thối tha, buông ta ra mau!
Nguyên đó chÃnh là ngÆ°á»i từng bị nà ng tròng mặt nạ sắt và o đầu, đã từng bị nà ng Ä‘em Ä‘i là m trò thả diá»u ngÆ°á»i, Ä‘Ãch thị Du Thản Chi.
Ngà y đó, Tiêu Phong tá»± vẫn trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i, A TỠôm xác Tiêu Phong đến gần bá» vá»±c thẳm, Du Thản Chi ruá»™t gan Ä‘au Ä‘á»›n khôn cùng, khi gã thấy A Tá» buông mình rÆ¡i xuống vá»±c, gã cÅ©ng nhảy xuống theo, rồi gã cÅ©ng bị luồng khà lÆ°u nÆ¡i đáy vá»±c thổi giạt vá» má»™t thá»i gian và không gian khác, cuối cùng, xuất hiện, gặp nhau ở thế giá»›i nà y. Gã có ý nghÄ© giống A Tá», cho rằng A Tá» rồi sẽ trở vá» cùng má»™t thế giá»›i vá»›i gã, nên cÅ©ng đã trải bao gian khổ Ä‘i tìm nà ng khắp nÆ¡i, cuối cùng đã tìm ra nà ng trong tá»u quán đây!
Du Thản Chi nghe A TỠquát tháo ra lệnh buông thả, gã vội và ng bỠchân A TỠra, lùi lại và i bước, khoanh tay đứng kế bên bà n.
A TỠngồi vững trở lại xuống ghế, nà ng nghĩ bụng:
- Tá»· phu tìm hoà i không thấy, lại va và o cái của nợ mặt mà y xấu xà biến dạng nà y, rõ tháºt xui xẻo quá trá»i!
Nà ng láºp tức cúi đầu chán nản, há»i:
- Ngươi là m sao cũng đến được nơi đây?
Du Thản Chi Ä‘á»™t ngá»™t gặp lại A Tá», gã vui mừng quá sức, lÃu lưỡi, lắp bắp trả lá»i:
- Tôi cũng nhảy theo ... nhảy xuống theo, tự dưng tôi nhảy xuống theo mà chẳng hiểu tại sao ... Không biết tại sao tôi lại trôi giạt vỠthế giới nà y, rồi tôi đi tìm cô khắp nơi, tưởng là ... cứ tưởng là không còn ...
A Tá» mất kiên nhẫn, ngắt lá»i hắn:
- Ờ ... được, được ... Ta biết rồi! Ta chỉ há»i ngÆ°Æ¡i má»™t câu, tại sao ngÆ°Æ¡i lại nói huyên thuyên nhiá»u chuyện quá thế?
Nà ng ngoái đầu, liếc sÆ¡ qua hắn má»™t phát, thấy Du Thản Chi da mặt trÆ¡n nhẵn, đôi mắt sáng long lanh hữu thần, hiển nhiên gã cÅ©ng đã khôi phục lại diện mạo cÅ© trÆ°á»›c lúc bị đóng khung sắt và o đầu, nà ng lấy là m lạ, há»i gã:
- Da mặt ngươi tự nó cũng trở lại nhẵn nhụi tốt đẹp, phải không?
Du Thản Chi vui mừng đáp:
- Äúng thế, lúc tôi tỉnh dáºy, chẳng những phục hồi thị giác, mà còn phát hiện rằng da dẻ trên mặt cÅ©ng tốt ra nhiá»u, rồi lại thấy thế thái trên Ä‘á»i ... - gã bá»—ng nhá»› lá»i A Tá» mắng mình huyên thuyên lắm Ä‘iá»u, bèn vá»™i vã ngáºm miệng lại.
- Phát hiện rằng thế thái đã thay đổi hẳn, phải không? Thá»i gian đã cách xa hÆ¡n trăm năm, Ä‘iá»u đó tháºt khó tưởng tượng nổi!
A TỠnâng cốc rượu lên, khẽ nói:
- Ta há»i ngÆ°Æ¡i, tại sao ngÆ°Æ¡i lại cÅ©ng theo ta nhẩy xuống vá»±c, bá»™ ngÆ°Æ¡i không sợ chết sao?
Du Thản Chi đáp:
- Sợ chứ, nhÆ°ng thấy cô đã chết Ä‘i, tôi còn sống lại trên Ä‘á»i là m gì? Tôi lúc đó chỉ cầu mong được chết chung vá»›i cô má»™t chá»—!
A Tá» dang tay tát hắn "bốp" má»™t tiếng, trên mặt Du Thản Chi láºp tức hiện rõ dấu năm ngón tay, nà ng giáºn dữ:
- Ai cho phép ngươi được chết cùng chỗ với ta? Ta chết, mặc ta, can gì đến ngươi! Mai nà y ta chết, cấm ngươi chết theo, nếu không, ta sẽ thà nh ác quỷ, sẽ không buông tha ngươi đâu!
Du Thản Chi vá»™i và ng liá»n miệng đáp:
- Äược, được, tôi không dám nữa đâu, cô nÆ°Æ¡ng đừng bá»±c tức!
Nhưng trong lòng gã lại tự nhủ "Cô chết rồi, là m sao còn khăng khăng cấm ta chết theo được! Cô biến thà nh quỷ bám theo ta, ta vui mừng còn không hết!
Gặp lại Du Thản Chi, A Tá» bá»—ng thấy hy vá»ng tìm ra Tiêu Phong tại thế tăng lên gấp bá»™i, nhÆ°ng nà ng chợt nhá»› khi xÆ°a, Tiêu Phong từng thúc giục mình gả cho Du Thản Chi, trong lòng nà ng nảy sinh bất ổn, thầm tÃnh toán là m cách nà o bá» rÆ¡i gã Du Thản Chi nà y, nếu không, lúc tìm gặp được Tiêu Phong, chỉ e bị ông bó buá»™c, Ä‘em gả mình cho hắn!
Äúng lúc ấy, từ ngoà i cá»a tiến và o hai ngÆ°á»i, má»™t nam, má»™t nữ, ngÆ°á»i nam nghi biểu Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng, ngÆ°á»i nữ xinh đẹp tuyệt thế. Tá»u bảo liá»n chạy ra chà o há», cất tiếng há»i:
- Xin há»i vị đại gia và vị tiểu thÆ° đây muốn mÆ°á»›n phòng trá» hay muốn dùng cÆ¡m?
Nam tá» trả lá»i:
- Ä‚n cÆ¡m! Cho ta má»™t hồ rượu, chút Ãt thức ăn đặc biệt của quán!
Tiểu bảo giơ mấy ngón tay lên, đếm đếm:
- Bảng thá»±c Ä‘Æ¡n quán chúng tôi có nhiá»u món lắm, có thịt bò kho nà y, có gà quay nà y, có thịt dê hầm, có gà tay cầm, có thịt cá»p ...
Nữ tá» không khá»i mất kiên nhẫn, nà ng ngắt lá»i hắn:
- Chỉ cần dá»n ra và i món ngon nhất là được, đâu cần lắm lá»i thế!
Tiểu bảo cÆ°á»i, đáp:
- Tiểu thÆ° đây nói sai rồi, thứ nhất, quán nà y món ăn nà o cÅ©ng Ä‘á»u ngon và o hà ng thượng hạng, chÆ° vị phải lá»±a thứ nà o trong số đó, không thể lấy hết tất cả, vì chẳng thể nà o ăn hết được, thứ nữa, tiểu thÆ° bảo má»™t và i món, váºy má»™t và i là ba hay là bốn thứ ...
Cô nÆ°Æ¡ng ná» Ä‘áºp bà n, nhÆ°á»›ng mà y liá»…u lên, toan Ä‘á»™ng thủ, nhwng đã bị nam tá» ná» nhanh chóng Ä‘Æ°a tay chặn lại, bảo:
- Phù muá»™i, muá»™i chẳng nên tức giáºn, chẳng nên tranh hÆ¡i vá»›i chúng nhân nhÆ° váºy!
Rồi quay qua tiểu bảo, gã nói:
- Cho món ngỗng xà o rau cải, bò kho, gà hầm tay cầm và hai bát mì nấu rau, là m nhanh lên nhé.
Tiểu bảo ứng tiếng nháºn lá»i, quay ngÆ°á»i Ä‘i và o trong, miệng lầu bầu cái gì không ai hiểu rõ.
Nam tá» cúi đầu xuống, thấp giá»ng trò chuyện cùng cô nÆ°Æ¡ng đó, chợt từ ngoà i cá»a, má»™t tên khất cái tiến và o. Hắn rảo bÆ°á»›c, Ä‘i thẳng đến chá»— hai ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi, cung kÃnh chắp tay, thÆ°a:
- KÃnh chà o Gia Luáºt thiếu hiệp cùng Quách cô nÆ°Æ¡ng! Hoà ng Bang chủ sai tiểu nhân đến thông báo tin tức cùng hai vị.
Nam tỠđó liá»n Ä‘Æ°a tay khoát, ra hiệu cho khất cái hạ thấp giá»ng xuống.
A TỠchợt động tâm:
- Vừa rồi, nghe nam tá» gá»i cô kia Phù muá»™i, giá» lại nghe khất cái xÆ°ng hô Quách cô nÆ°Æ¡ng, còn thêm thiếu hiệp vá»›i bang chủ, chẳng phải cô ta là Quách Phù, cừu nhân của DÆ°Æ¡ng đại ca hay sao? Há» không phải ngụ tại phÆ°Æ¡ng Nam à ? Lý do gì khiến há» xuất hiện nÆ¡i vùng đất băng giá nà y váºy?
Nghĩ đến đấy, ánh mắt lay chuyển, trong lòng nà ng bèn sắp đặt kế sách. A TỠlớn tiếng bảo Du Thản Chi:
- TrÆ°á»›c đây Ãt lâu, ta có tham dá»± má»™t cuá»™c há»p của hà ng vạn ngÆ°á»i tại Hà Bắc, tháºt là má»™t cuá»™c tụ há»™i náo nhiệt, chắc ngÆ°Æ¡i chÆ°a từng thấy trong Ä‘á»i!
--- Xem tiếp hồi 7 ----
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 01-12-2008 at 07:16 PM .
30-10-2008, 07:40 PM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên mã hà nh không - Hồi 7: Quách Phù bÃnh thượng A Tá» .
Thiên mã hà nh không - Tiêu Phong háºu truyện
Tác giả: Lâm Tịch Ngữ
Táºp 2: Anh hùng vô mịch xứ
Hồi 7: Quách Phù bÃnh thượng A Tá» (Quách Phù đụng Ä‘á»™ A Tá»).
Khi nam tá» và nữ tá» nghe nà ng nói thế, há» cùng ngoảnh nhìn vá» phÃa A Tá». Du thản Chi được A Tá» chủ Ä‘á»™ng chuyện trò cùng mình, cao hứng quá, gã lắp ba lắp bắp trả lá»i:
- Äúng ... đúng thế ... tiểu nhân sao có được phúc pháºn Ä‘i dá»± má»™t cuá»™c tụ há»p đông ngÆ°á»i nhÆ° váºy.
A Tá» há»i:
- NgÆ°Æ¡i Ä‘oán thá» xem đông đảo ngÆ°á»i tụ táºp lại nhÆ° thế để là m gì không?
Du thản Chi trả lá»i "Nhất định để khai mạc Äại há»™i võ lâm, tuyển cá» Võ Lâm Minh chủ.
Nữ tá» nghe gã nói váºy, bèn "hừ" lạnh má»™t tiếng.
A TỠcũng chẳng thèm để ý đến ả, nói tiếp:
- Nói nhÆ° ngÆ°Æ¡i, bị ngÆ°á»i ta chê kiến thức tầm thÆ°á»ng, tháºt không oan uổng chút nà o! Äâu phải cứ khai đại há»™i là để bầu Minh chủ đâu? CÅ©ng là để bình chá»n Võ lâm Mỹ nhân, Võ lâm quái nhân chẳng được hay sao?
Du thản Chi cÆ°á»i cÆ°á»i, đáp:
- Cô nÆ°Æ¡ng dạy tháºt đúng, tiểu nhân kiến thức thô láºu, mong được cô nÆ°Æ¡ng chỉ giáo nhiá»u thêm.
A TỠbảo gã:
- Äược rồi! Äể ta nói cho nghe, cÅ©ng là dịp cho ngÆ°Æ¡i được mở mang kiến thức.
Lúc đó, tất cả má»i ngÆ°á»i trong quán Ä‘á»u im lặng, ai nấy Ä‘á»u chú tâm lắng tai xem tụ há»p đông đảo để là m gì!
A TỠhết sức nghiêm trang nói:
- Anh hùng khắp thiên hạ, từ vạn dặm xa xôi rủ nhau, đã trèo non lá»™i suối tìm vá» Hà Bắc, chÃnh là để bình bầu ra ngÆ°á»i 'Xấu Xà đệ nhất Võ Lâm'
Cả quán đồng loạt cÆ°á»i rá»™! A TỠđứng thẳng ngÆ°á»i lên, nói:
- ChÆ° vị đừng cÆ°á»i, chÃnh bản thân ta đã tham dá»± ở đấy, đúng chuyện có tháºt mà .
Má»™t hán tá» mặt bá»± thịt, nom tháºt xấu xÃ, lên tiếng há»i:
- Váºy cuối cùng tuyển được ai thế?.
A Tá» cÆ°á»i cÆ°á»i, nói tỉnh bÆ¡:
- NgÆ°á»i bị bình chá»n đó có gốc gác khá bá»±, chÆ° vị chắc hẳn Ä‘á»u từng nghe danh Quách TÄ©nh, Quách đại hiệp, tiếng nổi nhÆ° cồn?
Nữ tỠđó "Xì" má»™t cái, đứng báºt dáºy, trá» ngón tay và o A Tá», bảo:
- Cô kia. Cô nói năng vớ vẩn gì lắm thế!
Nam tá» vá»™i và ng Ä‘Æ°a tay kéo ả, khó khăn lắm má»›i khiến ả ngồi trở xuống ghế, hắn nhá» giá»ng:
- Phù muá»™i, bá»n mình có chuyện lá»›n khẩn yếu phải là m, chẳng thể sinh chuyện dây dÆ°a.
Lại nghe hán tá» xấu xà há»i:
- Váºy cuối cùng có phải đại há»™i đã bình chá»n Quách đại hiệp không? Nghe nói ông ta ngÆ°á»i giản dị chất phác, chÆ°a từng thấy nói ông ta là ngÆ°á»i xấu xà bao giá»!
A Tá» cÆ°á»i đáp:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên chẳng phải váºy! Quách Ä‘ai hiệp anh dÅ©ng thần vÅ©, khà phách hiên ngang, là m sao lại là m ngÆ°á»i xấu xà đệ nhất được? Chẳng qua kẻ được bình chá»n có liên can máºt thiết tá»›i đại hiệp thôi.
Hán tỠđó trả lá»i "NgÆ°á»i có can hệ máºt thiết vá»›i Quách đại hiệp đếm được má»™t nhúm, từng theo há»c võ công vá»›i đại hiệp có hÆ¡n mÆ°á»i vị; từng và o sinh ra tá» vá»›i đại hiệp, giao tình sâu Ä‘áºm vá»›i đại hiệp, con số cÅ©ng không rõ, váºy cô bảo là ngÆ°á»i nà o trong số đó?
A TỠnói:
- Äừng nóng, rồi từ từ ta sẽ nói cho nghe! Cái ngÆ°á»i đó , nhá» dung mạo cá»±c xấu, váºy mà nhá» thế đã từng láºp má»™t chiến công nho nhá» trong quân Tống. Nghe nói ngÆ°á»i đó, tuy xấu xà mặt mà y, nhÆ°ng tối Æ°a thÃch cái đẹp, thÆ°á»ng xuyên ra ngoà i thà nh tìm hái hoa đẹp. Có má»™t lần, thấy má»™t tiểu Ä‘á»™i quân Mông cổ từ xa chạy đến, ngÆ°á»i đó hoảng sợ, tÃnh tháo lui, quân Mông trông thấy, ruổi ngá»±a Ä‘uổi theo, Ä‘uổi ghân tá»›i sau lÆ°ng, ngÆ°á»i đó liệu chừng không chạy thoát, cuối cùng quà y mình, tuốt kiếm, định ở lại quyết chiến sinh tá» má»™t phen, ai dè mÆ°á»i mấy tên quân binh Mông cổ lúc trông rõ dung nhan ngÆ°á»i đó, thảy Ä‘á»u ngã ngá»±a, có đứa bị té chết, có đứa bị ngá»±a xéo, mấy đứa may mắn thoát chết Ä‘á»u bảo nhau bá» chạy, miệng la um sùm: "Có quá»·, có quá»·". Mấy đứa quân binh đó lúc trở vá» trại, bẩm báo chủ tÆ°á»›ng là đã bị quá»· hù! Chủ tÆ°á»›ng không tin, rầy rằng: "Giữa thanh thiên bạch nháºt, là m gì có quá»· ma!", rồi sai thám báo Ä‘i dò xét. Lúc thám tá» trở vá», Ä‘á»u báo cáo là tại thà nh TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng có má»™t ngÆ°á»i mặt mà y tuy xấu xa quá»· mị, nhÆ°ng thá»±c sá»± là ngÆ°á»i, không phải quá»·. Nhóm binh lÃnh đã gặp quá»· thoát chết trở vá» Ä‘á»u không tin, cùng nói là trên Ä‘á»i, không có ai mà xấu nhÆ° quá»· đến thế cả, giữa ban ngà y sáng trÆ°ng, rõ rà ng mÆ°á»i phân chắc chắn quá»· dữ không còn nghi ngá» gì nữa!".
NgÆ°á»i trong quán nghe kể Ä‘á»u bò lăn ra cÆ°á»i!
Gã hán tá» xấu xà ôm bụng, nhịn cÆ°á»i, há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng, váºy cái ngÆ°á»i đó rút cục là ai thế?
A Tá» nhìn quanh, há»i lại "Quả tình chÆ° vị Ä‘á»u không biết đó là ai hay sao?
Hán tỠđó vội đáp:
- Bá»n ta ở nÆ¡i hẻo lánh, Ãt hiểu biết, Ãt tin tức, xin cô nÆ°Æ¡ng là m Æ¡n mau mau bảo cho biết vá»›i!
A Tá» nâng chung rượu lên nhắp má»™t ngụm, dá»nh dang nói:
- Cái ngÆ°á»i ấy à ...- bá»—ng nà ng đặt mạnh chung rượu xuống, ngồi thẳng lÆ°ng dáºy, chúng nhân thẩy Ä‘á»u nÃn thở, trong quán không má»™t tiếng Ä‘á»™ng.
A TỠlớn tiếng nói:
- Cái ngÆ°á»i đó là thiên kim tiểu thÆ° của Quách đại hiệp, Ä‘Ãch danh Quách Phù.
Cả bá»n đồng thanh khai khẩu, bà n cãi râm ran.
Nữ tá» kia xạm mặt lại, báºt ngÆ°á»i đứng lên, "xoạt" má»™t cái, rút kiếm nhắm A Tá» xông tá»›i, miệng thét lá»›n:
- Xem ta tới lấy mạng ngươi đây!.
Du thản Chi láºp tức văng mình ra, Ä‘Æ°a tay chụp đúng và o tay cầm kiếm của nữ tá» lại! Gã váºn sức, kéo mạnh má»™t cái, nữ tá» tuá»™t tay đánh rÆ¡i kiếm xuống đất.
A Tá» cÆ°á»i:
- Ta có bảo ngÆ°á»i đó là cô nÆ°Æ¡ng đâu, cá»› sao cô nổi giáºn quá váºy?
Nữ tá» cá»±c kỳ giáºn dữ, nói "Ta đây Ä‘Ãch danh Quách Phù, ta chẳng là m gì đắc tá»™i vá»›i nhà ngÆ°Æ¡i, sao nhà ngÆ°Æ¡i lên giá»ng miệt thị bôi nhá» ta váºy?
Nguyên nữ tỠđó đúng là Quách Phù, nam tá» kia tên Gia Luáºt Tá».
A Tá» cÆ°á»i rá»™, nói:
- Thì ra ngươi là Quách Phù, đúng là đi mòn gót giầy sắt tứ xứ tìm chẳng thấy, tự dưng gặp gỡ chẳng tốn công!
Mặt A TỠđột nhiên biến sắc, nà ng quát:
- Äầu sắt, mau ra chặt đứt má»™t tay của thị xuống cho ta!
Du thản Chi ứng tiếng, cúi đầu, thò tay nhặt thanh kiếm của Quách Phù Ä‘ang nằm trên sà n nhà , hốt nhiên nghe tiếng kiếm phong tấp và o ngay đầu. Gã nhanh nhẹn trÆ°á»n mình tránh sang má»™t bên, chỉ thấy Gia Luáºt Tá» bảo kiếm trong tay, mÅ©i kiếm hÆ°á»›ng và o Du thản Chi, há»i:
- Tôn giá là ai, yại sao muốn là m khó dá»… bá»n ta?
Du thản Chi trả lá»i:
- Ta và bá»n ngÆ°Æ¡i chẳng há» quen biết, chỉ vì ả nà y đắc tá»™i vá»›i cô nÆ°Æ¡ng A TỠđây, cÅ©ng nhÆ° đã đắc tá»™i vá»›i chÃnh ta, cô nÆ°Æ¡ng A Tá» hạ lệnh chặt tay ả, ngÆ°Æ¡i tá»± dÆ°ng xen và o, bá»™ muốn cùng ta Ä‘á»™ng thủ chăng?
Gia Luáºt Tá» cá»±c kỳ tức giáºn, thét to:
- Äược lắm! NgÆ°Æ¡i muốn chặt tay ná»™i tá», để ta xem xem ngÆ°Æ¡i có đủ bản lÄ©nh hay không đã!
Tay huy Ä‘á»™ng, mÅ©i kiếm vạch thà nh má»™t mà n hoa kiếm, nhằm thẳng ngá»±c Du thản Chi công tá»›i. Du thản Chi chuyển ngÆ°á»i tránh, lui bÆ°á»›c, vung kiếm chặn, chỉ nghe má»™t tiếng "cạch", thanh kiếm trên tay Du thản Chi bị chém gãy đôi. Du thản Chi trong bụng biết đối phÆ°Æ¡ng có bảo kiếm, gã ném ná»a mẩu kiếm còn lại vá» phÃa Gia Luáºt Tá» , nhón gót, phóng mình lên, hữu thủ vung thà nh chưởng, phản công đánh và o trán Gia Luáºt Tá». Gia Luáºt TỠđược Qúach TÄ©nh và Hoà ng Dung Ä‘Ãch thân dạy bảo, võ công cÅ©ng và o loại khá, nhÆ°ng ná»™i lá»±c thì kém ná»™i lá»±c thâm háºu của Du thản Chi, vả lại công phu Du thản Chi gốc gác võ công âm nhu của Tinh Tú phái, chưởng phong cá»±c kỳ hà n Ä‘á»™c, hai ngÆ°á»i đấu được mÆ°á»i hiệp, Gia Luáºt Tá» lá»t dần xuống thế hạ phong, hắn chỉ dá»±a và o lợi thế bảo kiếm để cố chống chá»i. Trong quán, bà n ghế gãy đổ, bát Ä‘Ä©a tung bay, ngÆ°á»i ngÆ°á»i ôm đầu tìm Ä‘Æ°á»ng trốn chạy, chủ quán không ngá»›t giáºm chân, đấm ngá»±c.
Quách Phù mắt thấy trượng phu bất lợi, ả phóng mình tá»›i, song thủ huy Ä‘á»™ng thà nh chưởng nhằm Du thản Chi tấn công, các chiêu thức trổ ra đúng là ngón "Lạc anh thần chưởng" gia truyá»n, hiá»m vì ả tÆ° chất kém cá»i, lại chẳng chịu khổ công táºp luyện, môn chưởng pháp tinh diệu đó ả chẳng há»c được bao nhiêu, Ä‘em sá» dụng trÆ°á»›c Du thản Chi đã không chút công hiệu, lại còn là m cho Gia Luáºt Tá» phân tâm để ý lo cho ả, tình thế hai ngÆ°á»i cà ng lúc cà ng trở nên bất diệu. Gia Luáºt Tá» nói khẽ:
- Phù muội, muội chạy đi, thỉnh nhạc mẫu đến đối phó ác tặc nà y.
Quách Phù trả lá»i:
- Không, muội nhất quyết ở lại, cùng chà ng chết chung một chỗ.
Nói vừa xong, đã thấy Du thản Chi tiến lên má»™t bÆ°á»›c, huy Ä‘á»™ng song cÆ°á»›c quét và o ngang chân Quách Phù, ngang chân của nà ng, đồng thá»i hét má»™t tiếng "hô", tung má»™t chưởng và o nÆ¡i tiểu phúc Gia Luáºt Tá». Gia Luáºt Tá» thầm nghÄ© bất hảo, gắng tránh nhanh sang má»™t bên, nhÆ°ng vùng bụng đã bị kÃch trúng má»™t chưởng lăng lệ đó. Gia Luáºt Tá» cảm thấy má»™t luồng hà n khà xâm nháºp và o táºn gan ruá»™t, toà n thân hắn láºp tức má»m oặt xuống, chân bÆ°á»›c loạng choạng, bảo kiếm trong tay vụt rÆ¡i xuống đất, rồi hắn oằn ngÆ°á»i ngồi xuống má»™t cái ghế kế bên! Tá»± biết mình đã trúng kịch Ä‘á»™c, lại chẳng thể váºn khà liệu thÆ°Æ¡ng, mắt hắn lại thấy Quách Phù Ä‘ang bị đánh bại, trong lòng kinh hoảng, láºp tức hà n Ä‘á»™c công tâm, là m hắn ngã lăn, bất tỉnh tại chá»—.
--- Xem tiếp hồi 8 ---
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 01-12-2008 at 07:15 PM .
31-10-2008, 06:13 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên mã hà nh không - Hồi 8: Äoạn tý chi cừu.
Thiên mã hà nh không - Tiêu Phong háºu truyện
Tác giả: Lâm Tịch Ngữ
Táºp 2: Anh hùng vô mịch xứ
Hồi 8: Äoạn tý chi cừu (Mối thù chặt tay)
Du thản Chi Ä‘iểm huyệt Quách Phù xong, gã nhặt thamh bảo kiếm lên, nhắm cánh tay trái Quách Phù bổ xuống. Dù Ä‘ang mặc tấm Nhuyá»…n Vị giáp, nhÆ°ng nà ng dÆ° biết thanh bảo kiếm "ThÆ°Æ¡ng Lãng" nà y của trượng phu chặt sắt nhÆ° cắt bùn, trong lòng Quách Phù vẫn thắc thá»m không hiểu dÆ°á»›i lưỡi kiếm , tấm áo giáp đó có thể cản được nhát chém hay không, mắt nà ng nhìn và o là n kiếm Du thản Chi sắp hạ xuống, sắc mặt nà ng vụt chuyển qua mà u trắng bệch. Ngay lúc đó, A Tá» bá»—ng thét lên:
- Dừng tay!
Du thản Chi vá»™i cố thu sức tay, trì lại, lưỡi kiếm chỉ còn cách cánh tay Quách Phù chÆ°a tá»›i má»™t tấc! Quách Phù tưởng A TỠđổi ý, trong lòng chợt mừng khôn xiết. Chỉ thấy A Tá» cÆ°á»i hì hì, bảo:
- Äầu sắt, ngÆ°Æ¡i chặt sai chá»— rồi, ta bảo chặt tay phải, sao ngÆ°Æ¡i lại Ä‘i chặt tay trái cuả thị? ÄÆ°a kiếm đó đây, để chÃnh ta ra tay!.
Du thản Chi bèn Ä‘Æ°a kiếm cho A Tá». đẩy Quách Phù ra Ä‘Ã ng trÆ°á»›c A Tá», nói:
- A Tá» cô nÆ°Æ¡ng, má»i cô nÆ°Æ¡ng ra tay!
A Tá» giÆ¡ kiếm lên cao, nhắm vai phải Quách Phù chém xuống, khi thấy Quách Phù tuy mặt mà y thất sắc, nhÆ°ng trong mắt không có lấy má»™t nét khẩn cầu, nà ng bèn dùng lưỡi kiếm cá» quẹt và o má Quách Phù và i lần, cÆ°á»i nói:
- NgÆ°Æ¡i không chịu tá»± nháºn mình là đệ nhất Xú nhân, bây giá» nếu ta rạch và i Ä‘Æ°á»ng trên má nà y, ngÆ°Æ¡i xem thá» xem có phải ngÆ°Æ¡i sẽ đáng mang cái danh hiệu Xú Bát quái đó hay không?
Quách Phù dù tháºm yêu quý dung mạo của mình, nhÆ°ng vốn tÃnh tình Æ°Æ¡ng ngạnh, chÆ°a từng khuất phục ai bao giá», ả tức giáºn bảo:
- NgÆ°Æ¡i muốn giết, cứ giết, nói năng chi lắm lá»i thế!
A Tá» thấy ả ta chẳng có vẻ sợ hãi, nghÄ© bụng: "Phải tìm cách là m cho ả sống chẳng được, chết chẳng xong, cho ả thấy bản sá»± của cô nÆ°Æ¡ng ta đây!" Mắt liếc sang Du thản Chi Ä‘ang thõng tay đứng bên cạnh, trong lòng rúng Ä‘á»™ng, nà ng láºp tức nảy sinh chủ ý, cÆ°á»i nói:
- Äầu sắt, hay mình diá»…n lại cái trò Ä‘eo mặt nạ sắt, ngÆ°Æ¡i nghÄ© sao?
Du thản Chi nghe A Tá» doạ dẫm, gã chợt hồn phi phách tán, định co giò bá» chạy, nhÆ°ng lòng còn chút hy vá»ng, gã liá»n quỳ thụp ngay xuống đấy, thân hình run rẩy, lạc giá»ng năn nỉ:
- A Tá», A Tá» cô nÆ°Æ¡ng, xin tha mạng ... cô nÆ°Æ¡ng tha mạng tiểu nhân Ä‘i mà !
A TỠđưa tay vỗ vỗ và o đầu gã, bảo:
- Äừng lo, lần nà y ngÆ°á»i mang nạ sắt sắt chẳng phải là ngÆ°Æ¡i!
Rồi nà ng quay sang, chỉ tay và o Quách Phù, nói:
- Ta muốn nói ngÆ°á»i mang nạ là ả nà y nà y!
Du thản Chi thở ra má»™t hÆ¡i dà i, gã bèn đứng dáºy, nói:
- Tạ ơn A TỠcô nương!
Thấy má»™t tay võ nghệ cao cÆ°á»ng nhÆ° Du thản Chi , vừa nghe tá»›i Ä‘eo nạ sắt đã quỳ thụp ngay xuống xin tha mạng, Quách Phù biết ngay đấy là má»™t trò hà nh hạ cá»±c kỳ phi nhân, trong lòng nà ng bắt đầu phát sợ hãi to, nhÆ°ng khi nhìn Gia Luáºt Tá» nằm bất Ä‘á»™ng thẳng cẳng trên sà n nhà , không rõ sống chết ra sao, lòng nà ng rá»™ lên thù hằn hoà vá»›i tức giáºn, nà ng quên phắt ngay má»i sợ hãi của trò hà nh hạ, lá»›n tiếng quát tháo:
- Ngươi cứ mặc sức giết ta đi, gia gia, má má ta nhất định sẽ xúm nhau lại băm vằm ngươi ra vạn mảnh, báo thù cho ta!
A Tá» dang tay bạt cho cô ta má»™t cái tát, cÆ°á»i gằn:
- NgÆ°á»i thiên hạ ai cÅ©ng sợ cha mẹ ngÆ°Æ¡i, duy chỉ có ta là chẳng ngán!. Cho ngÆ°Æ¡i hay, khi ta bảo ngÆ°Æ¡i im miệng rồi, tốt nhất là ngÆ°Æ¡i ngáºm chặt cái miệng lại cho ta!
Trong Ä‘á»i Quách Phù , chỉ trừ lần bị DÆ°Æ¡ng Qua tát tai, chÆ°a khi nà o nà ng bị vÅ© nhục đến thế, ná»™ khà ngáºp trà n tâm can, nà ng lá»›n tiếng chá»i A Tá»:
- Xú a đầu, có bổn sá»± thì chá» gia gia ta tìm đến đây, thừa lúc ta thất thế mà đánh Ä‘áºp ta, đó là bản sắc anh hùng ná»—i gì, hừ , hừ, chẳng cần gia gia ta, chỉ má»—i má má ta thôi cÅ©ng đủ đánh cho ngÆ°Æ¡i nhà o té lăn quay!
Lá»i còn chÆ°a dứt, A TỠđã lấy má»™t váºt gì đó tháºt hôi thối nhét và o miệng nà ng; nguyên đó là Du thản Chi theo lệnh nà ng, cởi giầy, tuá»™t đôi vá»› mang đã lâu ngà y ở chân ra Ä‘Æ°a cho, gã đút bà n chân trần và o giầy!
A Tá» sai Du thản Chi Ä‘i lấy má»™t sợi thừng dà i, má»™t đầu dây quấn trói Quách Phù nhÆ° rà ng đòn bánh tét, tay nà ng cầm đầu kia kéo Ä‘i. Nà ng ra khá»i cá»a quán, leo lên mình ngá»±a, nhìn Du thản Chi bảo:
- Äầu sắt, ngÆ°Æ¡i còn nhá»› chá»›, hồi ấy, cái vụ ta bắt ngÆ°Æ¡i Ä‘i là m con diá»u giấy đó? Chỉ tiếc rằng bây giá», ở đây, con ngá»±a nà y chạy không nhanh lắm, nếu không, bá»n mình sẽ cho Quách đại tiểu thÆ° nếm mùi bay bổng trên không xem xem tÆ° vị đó ra sao!
Rồi A Tá» quà y lại, nheo mắt liếc Quách Phù , dẩu má», nói:
- NhÆ°ng xem ra ả nà y vừa béo vừa đần, cho dù có thiên lý mã ở đây, quá ná»a phần, chÆ°a chắc ả đã bay bổng lên được!
Du thản Chi nhá»› lại ngà y ấy, trong thá»i gian bị A Tá» giam giữ, cổ gã đã bị tròng nhiá»u sợi dây, nhiá»u ngÆ°á»i cùng cầm dây cưỡi ngá»±a chạy, thân mình gã bị dây kéo căng bay bổng trong không trung hệt nhÆ° má»™t con diá»u giấy bay lượn, bá»n ngÆ°á»i Khiết Äan đứng chung quanh vá»— tay reo hò tán thưởng trò "thả diá»u ngÆ°á»i". Dù sá»± việc xảy ra đã lâu, giá» nhá»› lại cái tình huống kinh tâm Ä‘á»™ng phách đó, hai hà m răng trong miệng gã không rét mà run, chúng va và o nhau kêu lá»™p cá»™p. Bá»—ng gã nghe A Tá» hô to "phi", con ngá»±a phát chạy, kéo Quách Phù lệt xệt dÆ°á»›i đất; Du thản Chi vá»™i Ä‘á» khà tung mình chạy theo.
Quách Phù cảm thấy thân mình bị quay mòng mòng, bên tai nghe tiếng gió vù vù, còn may là mặt đất quanh đấy được tÃch luỹ tầng tầng lá»›p lá»›p là tuyết, lúc bị kéo Ä‘i, hiếm khi nà ng bị va chạm và o đá, chỉ có Ä‘iá»u đầu cổ, mặt mà y bám dÃnh tinh là tuyết, mắt mÅ©i Ä‘á»u không mở ra được, trong miệng lại bị nhét vá»› hôi thối gần muốn nôn. Nà ng từ nhỠđược mẹ cÆ°ng chiá»u, chÆ°a từng trải qua má»™t chút Ä‘au khổ nà o, bữa nay đâu dè bị lãnh biết bao khổ nhục nhÆ° váºy, trong lòng nà ng láºp tức nổi hung, chẳng mấy chốc đã ngất xỉu!
Quách Phù Ä‘ang cÆ¡n mê man, hốt nhiên cảm giác toà n thân giá lạnh, nà ng cháºm chạp mở mắt ra, thấy A Tá» Ä‘ang bÆ°ng má»™t cái cháºu, miệng cÆ°á»i tủm tỉm, rồi nà ng thấy toà n thân mình Æ°á»›t mem Ä‘ang nằm trên đất, bá»… lò rèn ở giữa nhà đang hừng há»±c lá»a, má»™t ngÆ°á»i hình dạng tá»±a thợ rèn Ä‘ang cầm má»™t cái kìm to xoay trở má»™t món đồ sắt Ä‘en nhoang nhoáng phÃa trên lá»a lò bá»…. Quách Phù định thần, nhìn kỹ váºt bằng sắt Ä‘en nhoang nhoáng đó, thấy có nhiá»u lá»— hổng, vị trà phân bố các lá»— hổng giống nhÆ° các lá»— khoét trên má»™t mặt nạ. A Tá» thấy Quách Phù chăm chú nhìn cái mặt nạ, nà ng cÆ°á»i, bảo:
- NgÆ°Æ¡i chẳng cần nhìn kỹ váºy, ta đã cho Ä‘o kỹ kÃch thÆ°á»›c mặt ngÆ°Æ¡i, bảo đảm vừa khÃt.
Lại thấy nà ng đưa tay sỠsỠvà o mặt Quách Phù, nói: "ChỠta gắn cho ngươi cái mặt nạ sắt nà y và o xong, nhất định ngươi sẽ nói là toà n thiên hạ chẳng ai dám so cái xấu xà với ngươi!
Quách Phù trợn tròn đôi mắt, bị doạ, thâm tâm nà ng cá»±c kỳ khủng bố, nÆ°á»›c mắt ròng ròng, nà ng cố ngồi lên, xoay đầu định Ä‘áºp và o tÆ°á»ng, nhÆ°ng tay chân Ä‘á»u bị đã trói chặt, nà ng váºn đụng tất cả khà lá»±c trong ngÆ°á»i, mà chỉ Ä‘Æ°a thân mình nhÃch tá»›i được có má»™t chút. A Tá» cÆ°á»i mát, bảo:
- Äịnh tá»± tá» Ã . Äâu có dá»… váºy, ta còn chÆ°a xong vá»›i ngÆ°Æ¡i mà !
Quách Phù thét, lạc giá»ng:
- NgÆ°Æ¡i, con Ä‘Ã n bà ác Ä‘á»™c! Ta đã là m gì đắc tá»™i vá»›i ngÆ°Æ¡i mà ngÆ°Æ¡i hà nh hạ ta nhÆ° váºy?
A TỠnói:
- NgÆ°Æ¡i chẳng đắc tá»™i gì vá»›i ta cả, chỉ là ngÆ°Æ¡i có tá»™i vá»›i ngÆ°á»i vừa là ân nhân cứu mạng ta, vừa là bằng hữu của ta, bá»n há» không thể tá»± tay báo thù, ta chỉ dụng công giúp há» chút đỉnh thôi!
Quách Phù nhất thá»i nà o nghÄ© ra ả nà y nhắc tá»›i món nợ chặt tay DÆ°Æ¡ng Qua, hÆ¡n nữa, cho tá»›i giá», nà ng vẫn nghÄ© mình đã không là m gì quá đáng trong chuyện chặt tay đó, lúc nà ng nhìn cái mặt nạ sắt bị nung nóng đến Ä‘á» hồng, trong lòng cá»±c kỳ hãi sợ, thấy đúng là sống mà phải Ä‘eo mặt nạ sắt nhÆ° vầy, thà chết Ä‘i còn hÆ¡n!
NgÆ°á»i thợ rèn nghe nói phải tròng cái mặt nạ sắt nóng bá»ng đó lên bá»™ mặt xinh đẹp của Quách Phù , y sợ quá, bảo A Tá»:
- Cô nương, chuyện nà y chẳng phải chuyện đùa, tròng cái đó lên mặt, da thịt sẽ cháy tiêu rục hết sao?
A TỠđáp:
- Äừng quản và o chuyện ngÆ°á»i khác! Ta bảo ngÆ°Æ¡i nung đốt, ngÆ°Æ¡i cứ việc nung đốt thôi!
NgÆ°á»i thợ rèn lại bảo:
- Nếu cô ta đã đắc tá»™i vá»›i cô, cô chỉ cần đánh Ä‘áºp, mắng má» là được rồi, đâu cần ...
Lá»i nói chÆ°a dứt câu, ông ta kêu thảm lên má»™t tiếng, thân trên đã bị A Tá» quất trúng má»™t roi ngá»±a. Ông ta Ä‘au quá, hét ầm lên, tuá»™t tay đánh rÆ¡i cái mặt nạ sắt và o lá»a Ä‘ang cháy phừng phừng.
A TỠquát:
- NgÆ°Æ¡i mà còn lắm lá»i, ta sẽ cắt phăng cái đầu lưỡi đó Ä‘i bây giá»! Mau nhặt cái kìm sắt lên cho ta, liệu hồn, còn nói lung tung nữa, ngÆ°Æ¡i xem ta sẽ sá» ngÆ°Æ¡i ra sao!.
NgÆ°á»i thợ rèn bị doạ đến đôi chân run láºp cáºp, ông không còn dám hó hé gì nữa, hai tay lá»ng cá»ng lấy kìm gắp cái mặt nạ sắt lên, tiếp tục nÆ°á»›ng trên lá»a hồng. Má»™t lúc sau, ông thợ rèn run giá»ng, nói nhá»:
- Cô . . . Cô nương ... được rồi đấy.
A TỠnhìn Du thản Chi, bảo:-
- Ngươi đem ả lại đây. Ta giữ chặt cái đầu ả, ngươi ráp cái mặt nạ sắt và o cho nó.
Du thản Chi thấy cái mặt nạ sắt bị nung nóng Ä‘á» rá»±c, gã nhá»› lại hồi trÆ°á»›c, lúc chÃnh mình cÅ©ng đã bị ngÆ°á»i ta giữ chặt lại để tròng lồng sắt và o đầu, da thịt cháy bá»ng xèo xèo, cá»±c kỳ Ä‘au Ä‘á»›n; Gã bá»—ng rên lên má»™t tiếng lá»›n, Ä‘Æ°a hai tay ôm và o đầu, ngã gục và o góc tÆ°á»ng, toà n thân mình gã, từ đầu đến chân thấy run nhÆ° cầy sấy!
A TỠmắng gã:
- Äồ vô tÃch sá»± gì đâu! Cầm lấy nà y - nà ng vừa nói, vừa ném cái roi ngá»±a cho Du thản Chi, rồi cẩn tháºn đón lấy cái kìm trong tay ngÆ°á»i thợ rèn, mầu Ä‘á» rá»±c của cái mặt nạ sắt bị nung phản chiếu lên gò má, đôi mắt nà ng cÅ©ng rá»±c ánh lá»a. Nà ng Ä‘i từng bÆ°á»›c má»™t đến bên Quách Phù, cÆ°á»i nói:
- Qúach đại tiểu thư, từ giỠtrở đi, cô nên đổi danh tánh, cô bảo xem, cái tên Quách đầu sắt hoặc cái tên Quách Thiết Phù, tên nà o nghe hay hơn?
Quách Phù thấy mặt nạ sắt rá»±c Ä‘á» má»—i lúc má»™t Ä‘Æ°a và o gần, hÆ¡i nóng phả và o da mặt, nà ng giáºn tá»›i mặt mà y Ä‘anh lại, chẳng thốt nên lá»i. A Tá» thấy biểu tình Quách Phù , nà ng chợt rúng Ä‘á»™ng tâm can: "Mình là m thế nà y liệu có quá tà n ác không? Nếu tá»· phu hay được, huynh ấy sẽ tức giáºn đến đâu?". NghÄ© đến đấy, tay kìm cầm cái mặt nạ sắt chững lại giữa khoảng không.
--- Xem tiếp hồi 9 ----
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 01-12-2008 at 07:15 PM .
01-11-2008, 03:01 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên mã hà nh không - Hồi 9: Du Thản Chi đấu Hoà ng Dung.
Thiên mã hà nh không - Tiêu Phong háºu truyện
Tác giả: Lâm Tịch Ngữ
Táºp 3: Phong tuyết dạ sầu nhân
Hồi 9: Du Thản Chi đấu Hoà ng Dung
Äúng lúc ấy, chợt có tiếng kêu lá»›n: “Chết nà y!â€, hoà cùng tiếng rÃt xé gió của má»™t món ám khà từ ngoà i cá»a sổ bay thẳng và o.
A Tá» chÆ°a kịp phản ứng, cái mặt nạ sắt nung Ä‘á» trong tay bá»—ng bị Ä‘áºp trúng, kêu "keng" má»™t tiếng, tuá»™t rá»i khá»i tay, đồng thá»i thấy má»™t cây gáºy lục trúc xanh bóng loáng vụt tá»›i, rồi thân hình Quách Phù bị kéo ra xa, A Tá» Ä‘ang tÃnh lùi nhanh lại, không ngá», cái mặt nạ sắt đã vẽ ra má»™t vòng hồng quang trong không khÃ, từ trên cao rÆ¡i xuống, chiếu đúng và o đầu A Tá».
TrÆ°á»›c biến cố Ä‘á»™t ngá»™t đó, A Tá» còn chÆ°a kịp hoà n hồn, nà ng nhất thá»i chÆ°a biết tránh đỡ ra sao, mắt thấy sắp bị nguy, nhÆ°ng đã may mắn được Du Thản Chi vụt nhanh ngá»n roi ngá»±a quấn và o thân mình, gã váºn sức tay, kịp thá»i kéo nà ng sang má»™t bên, cái mặt nạ sắt rÆ¡i cách xa thân mình A Tá» có và i tấc!
Hốt nhiên, nghe Quách Phù kêu:
- Má má.
Rồi ả cất tiếng khóc ầm.
A Tá» quà y đầu lại nhìn, thấy má»™t trung niên mỹ phụ váºn áo vải thô mầu xáºm Ä‘ang đứng bên cạnh Quách Phù, trên y phục có và i mảnh vá, nhÆ°ng chẳng là m giảm Ä‘i chút nà o vẻ đẹp tá»± nhiên, chẳng là m giảm Ä‘i khà độ phi phà m bẩm sinh. NgÆ°á»i đó chÃnh là Hoà ng Dung, ở đại bản doanh Cái Bang tại nÆ¡i phÆ°Æ¡ng Bắc. Tuy Ä‘ang lúc Mông cổ tiến hà nh xâm lược, dù nhà Äại Tống đã bị chiếm Ä‘i mất má»™t phần lãnh thổ miá»n Bắc, nhÆ°ng Cái bang và bang chúng đã không chịu lui vá» phÃa Nam, cố bám trụ lại miá»n Bắc, để hoặc hà nh hiệp trượng nghÄ©a, hoặc dá» thám địch tình.
Hoà ng Dung lần nà y lên xá» lý công việc của Cái Bang, có vợ chồng Quách Phù theo cùng. Sau vụ đại há»™i Hà Bắc, theo máºt báo của bang chúng, ná»™i tình Mông cổ vừa xảy ra biến cố lá»›n, chúng Ä‘ang Ä‘iá»u binh khiển tÆ°á»›ng, có khả năng sẽ lại tiến công xuống miá»n Nam lần nữa. Hoà ng Dung lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i miá»n Bắc, chuẩn bị ngăn chống Mông cổ. Ngà y hôm nay, bà đã triệu táºp các đầu mục Cái Bang bà n thảo nghị sá»± quân tình, chợt được báo tin Quách Phù gặp nạn lá»›n, Gia Luáºt Tá» bị đả thÆ°Æ¡ng, bà rất kinh hãi. Vừa thoáng nghe thuáºt lại tình cảnh Gia Luáºt Tá», Hoà ng Dung qua hiểu ngay con rể Ä‘ang trúng Ä‘á»™c không nhẹ, trong bụng bà nghÄ© địch nhân ra tay cá»±c kỳ ác Ä‘á»™c, rồi lo lắng Quách Phù gặp nạn, bà láºp tức cưỡi Tiểu Hồng mã, lần theo dấu chân ngá»±a và vết kéo ngÆ°á»i Quách Phù còn in trên tuyết, thẳng Ä‘Æ°á»ng Ä‘uổi theo.
Äi đến lò rèn, từ ngoà i song cá»a, khi bà thấy A Tá» gà cái mặt nạ sắt nung nóng lại gần Quách Phù , bà kinh hoà ng, nhẩm tÃnh nếu phi thân và o cứu sẽ không kịp, bà nhanh chóng phóng ám khà Äạn chỉ thần công gia truyá»n, đẩy cái mặt nạ sắt tuá»™t khá»i A Tá», sau đó phi thân và o, tung Äả Cẩu bổng kéo Quách Phù ra xa. Bây giá» là m xong má»i việc, bà tá»± nghÄ©, nếu tâm trà không lanh lẹ, võ công xuất ra chỉ cần suy suyển má»™t chút, có khi cái mặt nạ đã trùm lên Quách Phù mất rồi!
Hoà ng Dung cởi dây trói cho Quách Phù, bà tiến tá»›i và i bÆ°á»›c, hằn há»c liếc nhìn A Tá» , gằn giá»ng:
- Cái nhà cô nÆ°Æ¡ng nà y, ra tay tháºt Ä‘á»™c ác!
A Tá» cÆ°á»i lạnh, trả lá»i:
- Ta Ä‘á»™c ác, nhÆ°ng chẳng há» Ä‘á»™ng thủ chặt đứt cánh tay ngÆ°á»i khác!
Hoà ng Dung cau mà y, thét to:
- NgÆ°Æ¡i là gì của thằng DÆ°Æ¡ng Qua váºy? Có phải nó nhá» ngÆ°Æ¡i Ä‘i báo thù không?
A Tá» chợt nháºn ra mình đã nói há»›, nà ng vá»™i bÄ©u môi, trả lá»i ngay:
- DÆ°Æ¡ng Qua là ai? Y là m sao nhá» ta báo thù? Nói cho bà hay, trÆ°á»›c đây không lâu, có ngÆ°á»i bạn kể ta nghe rằng, đứa con gái bảo bối của bà đã chặt đứt má»™t cánh tay bằng hữu của há», và nhá» ta sau nà y có dịp, ra tay giáo huấn thị giùm.
Hoà ng Dung thấy nà ng nói láo chẳng chút ngượng miệng, coi chuyện nà y nhÆ° đùa, bà nhá»› lại vẻ mặt tháºt Ä‘anh ác của cô lúc cầm nặt nạ sắt, nên bà không nén nổi cÆ¡n giáºn, cÆ°á»i rằng:
- Äược lắm! Cô muốn giáo huấn con gái ta, trÆ°á»›c hết, ta hãy xem bản lãnh cô ra sao đã!
Nói vừa dứt lá»i, huy Ä‘á»™ng Äả Cẩu bổng tiến và o tấn công, A Tá» tránh mình sang má»™t bên, chỉ thấy bốn phÃa bóng gáºy mầu xanh dầy đặc, không Ä‘Æ°á»ng tránh né, trong lòng cá»±c kỳ hoảng loạn, hốt nhiên thấy hoa mắt, Du Thản Chi đã phóng ngÆ°á»i ra đứng Ä‘Ã ng trÆ°á»›c mình, tung chưởng liên miên, khà âm hà n cá»±c lạnh của chưởng phong buá»™c Hoà ng Dung phải nhanh chóng thối lui và i bÆ°á»›c. Hoà ng Dung ngà y xÆ°a từng bị trúng thÆ°Æ¡ng nÆ¡i chưởng Thiết Sa của Cừu thiên Nháºn, từng nếm Ä‘au khổ khốn cùng, suýt nữa đã không còn giữ được tÃnh mạng, bây giá» gặp song chưởng của Du Thản Chi thoáng hiện mầu Ä‘en. chưởng phong có phần là m ngÆ°á»i ta rét buốt không cùng, biết ngay là thứ kịch Ä‘á»™c khôn tả, Gia Luáºt TỠđại khái chỉ bị sÆ°á»›t qua, giá mà trúng nặng ắt là đã táng mạng rồi! Lòng nghÄ© trÆ°á»›c hết phải bắt sống địch thủ, rồi sẽ bắt y Ä‘Æ°a giải dược ra cứu chữa, láºp tức thi triển ba mÆ°Æ¡i sáu lá»™ Äả Cẩu bổng pháp, chiêu thức lăng lệ. Du Thản Chi tuy chiêu thức tầm thÆ°á»ng, nhÆ°ng ná»™i lá»±c Ä‘Æ°a và o chưởng là xuất xứ từ chất tối Ä‘á»™c của con Băng Tầm, đấu chẳng há» thua kém Hoà ng Dung . Hai bên qua lại chừng mÆ°á»i chiêu, thấy rõ Hoà ng Dung ná»™i lá»±c sút kém, chiêu thức xuất ra bắt đầu có phần lÆ¡i lá»ng.
A TỠđứng bên cạnh theo dõi cuá»™c chiến, rồi liếc vá» phÃa Quách Phù , nghÄ© bụng, bất kể Du Thản Chi thua hay thắng, phải nhân lúc y Ä‘ang bị trói chân vá»›i Hoà ng Dung , mình chặt tay Quách Phù , rồi bá» chạy, luôn tiện bá» rÆ¡i y luôn. Bèn cá» thanh ThÆ°Æ¡ng Lãng kiếm, tung mình vá» phÃa trÆ°á»›c Quách Phù , má»™t kiếm sả mạnh, nhắm ngay vai phải ả ta chém xuống. Quách Phù Ä‘ang để hết tâm trà theo dõi tráºn đấu, chẳng Ä‘á» phòng A Tá» Ä‘á»™t nhiên đánh lén má»™t kiếm, tá»›i khi phát hiện ra thì đã thấy kiếm quang má»™t vệt từ trên không chặt xuống ngay mình. Hoà ng Dung thất kinh, la lá»›n:
- Quách Phù, coi chừng!
Äồng thá»i, bà đánh ra má»™t hÆ° chiêu, định bụng chạy đến cứu con gái, nà o ngỠđã bị Du Thản Chi vung tay phải ra, chụp trúng ngay và o đầu bổng, Äả Cẩu bổng vốn dÄ© là váºt báu trấn bang, Hoà ng Dung nà o dám buông tay. ChÃnh ngay lúc đó, chỉ nghe "a" má»™t tiếng thất thanh, kiếm ThÆ°Æ¡ng Lãng vù vù chặt ngay tại đầu vai Quách Phù , Hoà ng Dung vá»™i quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Quách Phù ngồi bệt xuống đất, hai cánh tay hoà n toà n nguyên vẹn, không bị vết tÃch gì. Bà không thể không thở ra má»™t hÆ¡i dà i, nghÄ© bụng Nhuyá»…n Vị giáp đúng là thần váºt hiếm có trên Ä‘á»i, đến ngay bảo kiếm ThÆ°Æ¡ng Lãng cÅ©ng chẳng thể chặt đứt. Bà thò tay và o bá»c móc ra hai hòn đạn, nhắm Du Thản Chi Ä‘ang nắm đầu gáºy Äả Cẩu bổng bắn tá»›i, vì cá»± ly quá gần, Du Thản Chi chẳng là m gì khác hÆ¡n là buông tay nhảy ra tránh né, Hoà ng Dung tay phải thuáºn thế thá»c ra má»™t gáºy nhắm huyệt Äản trung Du Thản Chi công tá»›i, tay trái lại bắn tiếp theo má»™t đạn nữa. "A", nghe A Tá» kêu lên thất thanh, kiếm bị trúng đạn, tuá»™t khá»i tay bay ra. Hoà ng Dung định bồi theo má»™t đạn nữa kết liá»…u tÃnh mạng A Tá» , nhÆ°ng Du Thản Chi đã múa song chưởng nhÆ° vÅ© bão dồn dáºp đánh và o, Hoà ng Dung không dám khinh thÆ°á»ng, toà n tâm xuất lá»±c ứng chiến.
A Tá» cứ tưởng má»™t kiếm đó đủ chặt đứt rá»i cánh tay Quách Phù , đâu ngỠả ta Ä‘ao kiếm không phạm và o được, nà ng còn Ä‘ang hồ nghi, kiếm trên tay đã bị đạn của Hoà ng Dung đánh rÆ¡i, nà g biết rằng hôm nay khó thể tiếp tục dá»± tÃnh chặt tay Quách Phù được nữa, lại sợ dây dÆ°a lâu ở đây, sẽ không có cÆ¡ há»™i trốn thoát khá»i Du Thản Chi bám riết, khoé mắt lay chuyển, lấy ngay quyết định. Cô cúi nhặt thanh ThÆ°Æ¡ng Lãng lên, hÆ°á»›ng vá» Du Thản Chi nói:
- Äầu sắt, ngÆ°Æ¡i thay ta đánh bại mụ đó, nhÆ°ng đừng là m hại tÃnh mạng mụ ta. Nếu ngÆ°Æ¡i không thắng được mụ, đừng tá»›i gặp mặt ta nữa!
Nói xong, láºp tức thò và o tay lấy má»™t váºt gì trong túi áo, nà ng giÆ¡ cao lên, vung ra má»™t đám bụi phấn mầu tÃm nhắm và o mặt Quách Phù bay tá»›i. Quách Phù kêu thảm má»™t tiếng, hai tay bÆ°ng mắt, ả lăn mình nhà o xuống đất, gà o thét ầm Ä©. A Tá» phóng nhanh ra ngoà i cá»a, nhảy lên mình ngá»±a, nhắm hÆ°á»›ng Bắc Ä‘Ã o tẩu.
Chạy nhÆ° váºy không biết được bao lâu, đến lúc con ngá»±a kiệt sức không Ä‘i được nữa, A Tá» xuống ngá»±a, nghÄ© đến võ công của Hoà ng Dung và Du Thản Chi , chỉ e mình cuối cùng không trốn thoát tay há», nà ng bèn móc ra tấm mặt nạ da ngÆ°á»i mà Trình Anh đã tặng, nhanh chóng Ä‘eo cẩn tháºn và o mặt, lại trát thêm lên má»™t lá»›p phấn má»ng nữa, rồi thung dung lên ngá»±a tiếp tục hà nh trình.
--- Xem tiếp hồi 10 ----
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 01-12-2008 at 07:14 PM .
01-11-2008, 07:27 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên mã hà nh không - Hồi 10: Khách sạn ngộ hiểm.
Thiên mã hà nh không - Tiêu Phong háºu truyện
Tác giả: Lâm Tịch Ngữ
Táºp 3: Phong tuyết dạ sầu nhân
Hồi 10: Khách sạn ngộ hiểm
Sắc trá»i tối dần, trên Ä‘Æ°á»ng, lượng khách bá»™ hà nh má»—i lúc má»—i nhiá»u hÆ¡n, vì A Tá» hiện đã và o đến má»™t thị trấn nhá». Äến trÆ°á»›c má»™t khách sạn, nà ng hắng giá»ng gá»i:
- Tiểu nhị, cho ta lấy một phòng thượng hạng.
- Ra ngay, ra liá»n ngay bây giá» - má»™t ngÆ°á»i đầu bếp từ trong chạy ra, vừa thấy mặt A Tá» , chân hắn bá»—ng loạng choạng nhÆ° sắp ngã! Hắn dá»±a ngÆ°á»i và o khung cá»a, đứng hồi lâu, tần ngần không thốt nên lá»i. A Tá» trong lòng ná»±c cÆ°á»i, to tiếng mắng:
- Bộ quán các ngươi không muốn là m ăn nữa hay sao? Còn không mau ra dắt ngựa cho ta!
Gã đầu bếp lấy lại tinh thần, vượt ngang qua nà ng, ra dắt ngá»±a và o Ä‘Ã ng sau khách sạn. A Tá» Ä‘i thẳng và o bên trong, rảo mắt tìm chá»— tốt, rồi đến ngồi kế bên cá»a sổ, quanh đó có không Ãt ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi ăn bá»—ng kêu lá»›n:
- Tiểu bảo, tÃnh tiá»n!
A Tá» Ä‘áºp bà n, gá»i:
- Tiểu nhị, đem cho món thịt dê đi!
Tiểu nhị bưng ra một tô thịt dê đặt trên bà n, lắp bắp nói:
- Khách ... Má»i khách quan thong thả dùng!
Gã nói xong, quay mình bước đi, A TỠhét lên:
- Äứng lại đấy, bá»™ sợ ta ăn thịt ngÆ°Æ¡i hả? Mau mang thêm ra đây má»™t hồ rượu trắng !
- Dạ . . . Dạ - tiểu nhị luôn mồm đáp, bước từng bước ngắn, lùi và o trong.
A Tá» cÆ°á»i thầm, nghÄ© bụng: “Chắc mặt nạ quái dị lắm, Ãt ra cÅ©ng đã có thể là m nhiá»u ngÆ°á»i sợ hãi". Nà ng gắp má»™t miếng thịt dê bá» và o mồm, Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh, thấy không Ãt ngÆ°á»i Mông cổ thân hình khôi vÄ©, cao lá»›n, nhÆ°ng chẳng má»™t ai có dáng dấp nhÆ° Tiêu Phong, bèn thò đầu ra ngoà i cá»a sổ, xem ngÆ°á»i Ä‘i lại trên Ä‘Æ°á»ng, thấy há» phần lá»›n dắt ngá»±a, hốt nhiên bóng con hồng mã Ä‘áºp và o mắt, A Tá» thất kinh, nà ng nhìn kỹ lại, ngÆ°á»i ngồi trên lÆ°ng ngá»±a chÃnh thị Hoà ng Dung!
A Tá» rụt nhanh đầu và o, nghÄ©: “Bà nà y rượt theo nhanh dữ a, không biết thằng đầu sắt có bị chết dÆ°á»›i tay bà ta hay không? Váºy cÅ©ng được, đỡ bị y bám theo quẩn chân!â€. Nà ng chợt nhá»›, nhủ thầm: "Mình Ä‘ang Ä‘eo mặt nạ, việc gì phải sợ Hoà ng Dung nháºn diện!". Lại thò đầu ra, thấy Hoà ng Dung cưỡi ngá»±a Ä‘i xa dần.
A TỠăn xong, nghỉ tại khách sạn má»™t đêm, hôm sau, lúc Ä‘i xuống trả tiá»n phòng, nà ng hốt nhiên thấy Du Thản Chi từ ngoà i cá»a bÆ°á»›c và o, A Tá» ngạc nhiên không Ãt, nà ng Ä‘ang đứng chình ình trÆ°á»›c gã, nhất thá»i chẳng thể tránh né và o đâu được. Du Thản Chi cÅ©ng có vẻ khá lạ lẫm nhìn nà ng, mồm há hốc, rồi gã Ä‘i và o, chầm cháºm vượt ngang qua bên cạnh nà ng, chẳng dám ngoái đâù nhìn trở lại, gã tiếp tục Ä‘Æ°a mắt tìm kiếm phÃa Ä‘Ã ng trÆ°á»›c. A Tá» trong lòng cá»±c kỳ vui mừng, vì gã đã chẳng nháºn ra nà ng, thầm nghÄ©: "Bây giá» mình Ä‘i lấy ngá»±a ngay, chỉ e hắn trông thấy ngá»±a sẽ nháºn ra mình, chi bằng chá» hắn Ä‘i xa rồi, mình sẽ tìm cách đổi ngá»±a khác, sẽ lại chạy tiếp."
Do đó, nà ng vá» ngồi tại cái chá»— cÅ© gần cá»a sổ hôm qua, gá»i má»™t bình trà , cháºm rãi ngồi uống, chỉ thấy Du Thản Chi chạy lên chạy xuống tìm kiếm má»™t hồi, sau đó thấy gã bÆ°á»›c đến há»i thăm tiểu nhị. Gã tiểu nhị nheo nheo mắt nhÆ° Ä‘ang lục lá»i trà nhá»›, sau đó khoát tay, lắc đầu trả lá»i y. Du Thản Chi ra dáng thất vá»ng, quay ngÆ°á»i Ä‘i ra ngoà i. A Tá» thò đầu ra xem, chỉ thấy gã đứng trên Ä‘Æ°á»ng, trÆ°á»›c cá»a khách sạn, nhìn ngược nhìn xuôi má»™t lúc, rồi gã chuyển mình rảo bÆ°á»›c vá» hÆ°á»›ng đông.
A Tá» Ä‘eo bao phục và o lÆ°ng, tÃnh Ä‘i ra chá»— quầy khách sạn, chợt nà ng thấy Hoà ng Dung Ä‘ang bÆ°á»›c và o, thẳng đến chá»— tiểu bảo há»i han gì đó. A Tá» vốn Ä‘eo mặt nạ, và cÅ©ng vì chÃnh Du Thản Chi vừa rồi đã không nháºn ra nà ng, A Tá» bèn chẳng sợ đụng Ä‘á»™ Hoà ng Dung , tiếp tục Ä‘i ra quầy, trả tiá»n. Hoà ng Dung nhìn thấy nà ng, mặt thoáng biến sắc. A Tá» thanh toán tiá»n xong, qua chá»— Hoà ng Dung Ä‘i ra, Hoà ng Dung Ä‘á»™t nhiên khua gáºy Äả Cẩu, quát há»i:
- Môn nhân Äà o Hoa đảo kia, sao lại dùng tên giả?
A TỠtịnh không lý đến bà , chẳng thèm nhìn lại, tiếp tục bước đi.
Hoà ng Dung bèn múa gáºy Äả Cẩu bổng , nhảy chặn trÆ°á»›c mặt A Tá», há»i:
- Ngươi là ai, mau tháo bỠmặt nạ ra!.
A Tá» lúc đó má»›i nghÄ© ra, mặt nạ đó do chÃnh tay phụ thân Hoà ng Dung chế tạo, là m sao bà chẳng nháºn biết được! Nà ng thất kinh, ý nghÄ© trong đầu xoay chuyển cá»±c nhanh, bèn quay lại, phất ống tay áo lên, bắn ra hai mÅ©i Ä‘á»™c châm và o mặt Hoà ng Dung. Khoảng cách giữa hai ngÆ°á»i vốn gần, vả lại Hoà ng Dung chÆ°a rõ nguyên ủy ngÆ°á»i lạ mặt có liên quan thế nà o vá»›i phụ thân mình, nên bà không có ý nặng tay từ đầu; bà nhanh chóng lui tránh vá» Ä‘Ã ng sau.
A Tá» thừa cÆ¡ há»™i, vá»t nhanh ra ngoà i, sẵn dịp tiểu nhị kiêm đầu bếp Ä‘ang lững thững dắt con Tiểu Hồng Mã vá» chuồng ngá»±a ở sau khách sạn, liá»n thò tay cÆ°á»›p dây cÆ°Æ¡ng. Nà ng nhảy tót lên mình ngá»±a, hét lá»›n "phi", giục ngá»±a phóng Ä‘i. Hoà ng Dung Ä‘uổi theo ra ngoà i khách sạn, gá»i to má»™t tiếng "hu", Tiểu Hồng Mã bèn cất đầu, hai chân trÆ°á»›c bốc lên, dừng lại. Năm xÆ°a, tại Liêu quốc, A Tá» từng ngà y ngà y là m bạn vá»›i ngá»±a, ngá»±a trở chứng cách mấy nà ng cÅ©ng có cách trị, bèn cất giá»ng hô lá»›n, tay dùng sức kéo mạnh cÆ°Æ¡ng ngá»±a, hai đùi kẹp chặt và o mình ngá»±a, hai vó trÆ°á»›c Tiểu Hồng mã ráºp mạnh xuống đất, rồi thừa thế phóng nhanh nhÆ° gió ra Ä‘Ã ng trÆ°á»›c. Äúng lúc đó, A Tá» vụt nghe sau lứng có tiếng thét, vá»™i rạp mình, cúi đầu xuống, vừa cháºm lại má»™t chút, nghe "pháºp" má»™t tiếng, lÆ°ng đã bị ám khà phi hoà ng thạch Ä‘áºp và o, cÅ©ng may váºn tốc chạy của Tiểu Hồng mã khá lá»›n, viên phi thạch hết Ä‘Ã , lá»±c đạo giảm Ä‘i, kÃch trúng A Tá» không nặng lắm. NhÆ°ng dù váºy, A Tá» suýt chút nữa bị ám khà đó là m ngã ngá»±a. Nà ng cắn răng chịu Ä‘au, ká»m chặt dây cÆ°Æ¡ng, nhằm hÆ°á»›ng Bắc phóng Ä‘i, ngÆ°á»i trên Ä‘Æ°á»ng hốt hoảng né tránh sang hai bên, còn may lúc đó sáng sá»›m, trên Ä‘Æ°á»ng chÆ°a nhiá»u bá»™ hà nh, trong chá»›p mắt, ngÆ°á»i vag ngá»±a Ä‘Ã biến mất dạng.
Hoà ng Dung không hiểu tại sao Tiểu Hồng mã chẳng chịu đứng lại khi nghe bà gá»i, giỠđây, chẳng thể là m gì được, dẫu có trổ khinh công rượt theo cÅ©ng không kịp, bà nghÄ© bụng phải tìm cách khác. Nguyên hôm qua, A Tá» tung bụi phấn đả thÆ°Æ¡ng Quách Phù , Hoà ng Dung thấy con gái cÆ°ng nằm lăn lá»™n kêu gà o, lòng Ä‘au nhÆ° cắt, bèn dừng tay, lui ra sau và i bÆ°á»›c, bảo Du Thản Chi:
- Ta chịu thua! Vị cô nÆ°Æ¡ng đó đã buá»™c tôn giá không được đả thÆ°Æ¡ng ta, nếu tôn giá là m sai lá»i, sau nà y sợ không được phép gặp mặt cô ta nữa!
A TỠbắt Du Thản Chi đánh bại Hoà ng Dung, nhưng cấm y không được đả thương bà , và o lúc khẩn trương nà y, Hoà ng Dung liệu chừng Du Thản Chi ngỠnghệch, bà bèn chủ động chịu thua!
Du Thản Chi rất kinh ngạc khi nghe Hoà ng Dung nói, y tưởng chừng nhÆ° A Tá» hãy còn đứng tại trÆ°á»›c mặt ra lệnh, nghÄ© bà nói có lý, dừng ngay lại, gã không đánh nữa, quay gót bá» Ä‘i. Hoà ng Dung nhanh chóng tiếp lá»i:
- Tôn giá đã là m nữ tế bị độc thương, là m ơn cho ta xin thuốc giải, được không?
Du Thản Chi cúi đầu đáp:
-Ta không có thuốc giải!.
Nói xong, đã đi mất tiêu.
Hoà ng Dung vô phÆ°Æ¡ng, quay trở lại đỡ Quách Phù dáºy, kéo hai tay Quách Phù ra khá»i mặt nà ng, chỉ thấy mắt nhắm nghiá»n, máu tÃm bầm rỉ ra, gò má thâm Ä‘en, xem chừng trúng Ä‘á»™c không nhẹ; Quách Phù khóc ầm, kêu la:
- Mắt con chẳng nhìn thấy gì nữa!
Hoà ng Dung ôm con gái, bà vừa sót ruá»™t, vừa giáºn. Bình thÆ°á»ng thông minh, nhanh nhẹn, bà giỠđây bụng dạ rối bá»i. Vừa may, có trưởng lão Cái Bang tìm đến, Hoà ng Dung mau chóng nhá» há» cá» bang chúng Ä‘Æ°a Quách Phù vá» tổng Ä‘Ã n, tìm thầy thuốc chữa trị, còn mình thì cưỡi Tiểu Hồng mã lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘uổi theo A Tá». Bà nghÄ© bụng, phải tìm cách bắt nà ng, để bụộc nà ng Ä‘Æ°a ra thuốc giải Ä‘á»™c. Không ngá» bây giá» lại bị A Tá» cÆ°á»›p Tiểu Hồng mã, bá» trốn mất.
--- Xem tiếp hồi 11 ----
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 01-12-2008 at 07:14 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
àóäèîêíèãè , củ thiên ma , êîìñîìîëåö , ïåñíÿ , nh hết cjieeu , then ma hanh khong , thiÊn mà hÀnh khÔng , thiên mã hà nh không , thien ma hang khon , thien ma hanh khong , thien ma hanh khong 4vn , thien ma hanh khong full , thien ma hanh khong prc , thien ma khong prc full , thienmahanhkhong , tien ma hanh khong