16-10-2008, 04:04 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
ChÆ°Æ¡ng 6
Ba tên hải tặc
Lần nà y, Tom đã nhất quyết: vì chẳng ai quan tâm đến nó, nó sẽ ra Ä‘i và sẽ theo nghỠđạo tặc. Nó tá» ra cao thượng, tha thứ cho những ai đã gây ra ná»—i bất hạnh cho nó nhÆ°ng sẽ không đổi ý. Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, nó gặp tên bạn cố tri Joe Harper cÅ©ng Ä‘ang rầu rÄ© không kém: nó vừa bị mẹ đánh đòn vì đã nuốt hết má»™t tô kem, tô kem mà cam Ä‘oan là nó không hỠđụng đến.
Chẳng nghi ngá» gì nữa, đó là má»™t cái cá»› để Ä‘uổi nó Ä‘i cho rảnh. Nó cầu mong mẹ nó hạnh phúc sung sÆ°á»›ng khi không có nó và không hối tiếc vì sá»± cứng rắn của bà khi đã quá trá»…... Hai kẻ không được Ä‘á»i hiểu thá» giữ tình bạn keo sÆ¡n và quyết định gắn liá»n hai số pháºn bi đát vá»›i nhau, trong khi chỠđợi cái chết giải thoát gánh nặng của cuá»™c sống.
Joe sẵn sà ng tÃnh đến chuyện là m ngÆ°á»i ẩn tu, sống trong hang bằng những mẩu bánh vụn.cất giữ lâu ngà y cho đến khi chết vì đói, lạnh và tuyệt vá»ng. NhÆ°ng Tom nêu rõ cho nó thấy những Æ°u Ä‘iểm của cuá»™c Ä‘á»i cÆ°á»›p biển và nó đã không mấy ngần ngại từ bá» các dá»± tÃnh kia. Hai đứa chợt nghÄ© đến chuyện má»i bạn Huck chia xẻ cuá»™c Ä‘á»i má»›i mẻ và phiêu lÆ°u của chúng: thằng bé lang thang không đòi há»i gì hÆ¡n là được nháºp bá»n vá»›i chúng.
Cách là ng mÆ°á»i lăm cây số vá» phÃa hạ lÆ°u, tại má»™t chá»— sông Mississipi đặc biệt rất rá»™ng, có má»™t cù lao nhiá»u cây cối và không có ngÆ°á»i ở, gá»i là cù lao Jacson. Má»™t bãi cát nổi cho phép Ä‘i đến đó dá»… dà ng. Váºy đây là má»™t sà o huyệt lý tưởng cho bá»n hải tặc. Ba kẻ đồng mÆ°u hẹn gặp lại nhau khi trá»i vừa tối ở phÃa thượng lÆ°u của đảo, Ä‘em theo lưỡi câu, cần câu và lÆ°Æ¡ng thá»±c nếu có thể. Má»™t chiếc bè tấp gần bá» sẽ Ä‘Æ°a chúng đến sà o huyệt.
Thế là khoảng ná»a đêm, Tom đến chá»— hẹn vá»›i khúc thịt muối to tÆ°á»›ng và má»™t và i món đồ ăn lặt vặt. Có tiếng há»i nhá»:
- Ai đó?
- Tom Sawyer, Hiệp sĩ Hắc y Báo oán vùng biển Antilles. Còn các ngươi?
- Finn - Bà n tay Äá» và Joe Harper, Hung thần của Äại dÆ°Æ¡ng. Máºt khẩu?
- Không tha mạng!
Hung thần của đại dÆ°Æ¡ng đã "cÆ°á»›p" được má»™t khúc thịt mỡ xông khói tháºt to, và Finn -Bà n tay ÄỠđã Ä‘em theo má»™t cái chảo rán, má»™t số lá thuốc hút và lõi bắp để là m ống vố. Hiệp sÄ© Hắc y Báo oán tuyên bố là chúng không thể lên tà u trÆ°á»›c khi kiếm được đồ nhóm lá»a. Thấy má»™t lò than vừa má»›i tà n, ba ngÆ°á»i bạn chá»™p lấy má»™t khúc củi to và và i cà nh nhá» rồi nhảy lên bè. Joe chèo mÅ©i và Huck chèo lái. Tom chỉ huy.
Trong thâm tâm, nó khoan khoái nhẩm Ä‘i nhẩm lại rất nhiá»u ý tưởng thú vị: Chà ! Âớc chi "nà ng" thấy được nó Ä‘ang chỉ huy con tà u, coi thÆ°á»ng sóng gió, Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i hiểm nguy, tinh thần thanh thản và quả tim gan dạ, nụ cÆ°á»i khinh bạc trên môi!
Khoảng hai giá» sáng, chiếc bè tấp và o trên doi cát gần mÅ©i đất của cù lao. Ba tên hải tặc lên bá». Trên bè chúng đã tìm thấy má»™t mảnh buồm cÅ© và chúng lấy nó để che phủ lÆ°Æ¡ng thá»±c quý giá chúng mang theo. Ná»—i báºn tâm trÆ°á»›c nhất của chúng là nhóm lên má»™t bếp lá»a lá»›n ở bìa rừng và rán má»™t miếng mỡ trên chảo. Trong.niá»m vui của bữa tiệc ngẫu nhiên nà y, xa cách ná»n văn minh và những trói buá»™c của nó, ba chà ng tuổi nhá» tá»± khen mình vá» quyết định dứt khoát Ä‘oạn tuyệt vá»›i thế giá»›i...
- Äá»i đẹp quá, các bạn Æ¡i! Không phải thức dáºy lúc sáng sá»›m, không Ä‘i há»c, không phải tắm rá»a, không phải nghe eo sèo ở bà n ăn, không mầu mè kiểu cách. - Tom tổng kết vá»›i vẻ ngây ngất khoái trá. - Thấy không Joe, là m hải tặc hay hÆ¡n nhiá»u so vá»›i là m tu sÄ© ẩn dáºt: là m ẩn tu, cáºu phải cầu nguyện suốt ngà y rồi còn ăn chay nhịn đói, mặc áo quần vải gai và hà nh xác, đủ bao nhiêu thứ!... Còn chúng ta, khi là m hải tặc, chúng ta mặc quần áo lá»™ng lẫy, Ä‘eo và ng đầy ngÆ°á»i và trang sức bằng đá quý. Ngoà i ra hải tặc được má»i ngÆ°á»i kÃnh nể, trong khi các vị ẩn tu, tin tá»› Ä‘i, thì hÆ¡i lá»—i thá»i rồi...
Joe sẵn sà ng đồng ý. Trong khi hai đứa chuyện trò lên tinh thần nhÆ° thế, Huck đã khoét má»™t cái lõi bắp và nhồi thuốc lá rồi gắn má»™t khúc sáºy là m đầu cán và bây giá» nó rÃt mấy hÆ¡i dà i, nhả khói thÆ¡m phức vá»›i sá»± khoái trá ra mặt.
Hai đứa kia thèm lác mắt trÆ°á»›c cái táºt xấu rất oai đó và tá»± hứa sẽ sá»›m có ngà y thá» má»™t lần cho biết...
Sau đó ba chà ng trẻ tuổi phiêu lÆ°u bắt đầu cảm thấy mệt. Huck là ngÆ°á»i đầu tiên thiếp Ä‘i nhÆ° chết. Hai đứa kia khó ngủ hÆ¡n vì trong tâm trà chúng đã bắt đầu dấy lên những Ä‘iá»u ăn năn hối háºn: biến mất Ä‘i nhÆ° thế mà không báo trÆ°á»›c chẳng phải là chúng đã là m má»™t việc sai quấy sao? Liệu ngÆ°á»i ta không cảm thấy lo hay sao?
Còn miếng thịt mà chúng đã ăn cắp nà y nữa chứ, vì đó không phải là má»™t việc ăn cắp vặt nhÆ° khi ngÆ°á»i ta xoáy kẹo mứt... Hai đứa sẵn sà ng bá» qua việc tá»± vấn lÆ°Æ¡ng tâm hà ng ngà y cÅ©ng nhÆ° việc Ä‘á»c Kinh buổi tối, nhÆ°ng chúng sợ thái Ä‘á»™ tùy tiện vá»›i ông trá»i nhÆ° thế sẽ gây ra má»™t tai há»a ghê gá»›m...
Hôm sau, Tom mở mắt trÆ°á»›c nhất. Trá»i đã sáng; má»™t cảm giác yên bình và thanh thản tuyệt thú tá»a ra từ khu rừng tÄ©nh mịch. Rồi là n sÆ°Æ¡ng mù buổi sáng dần dần tan và thiên nhiên tỉnh giấc trÆ°á»›c con mắt ngỡ ngà ng, thán phục của Tom: chẳng mấy chốc, vạn váºt bắt đầu rung rinh xao Ä‘á»™ng.
Trên má»™t chiếc lá còn Ä‘á»ng sÆ°Æ¡ng mai, Tom trông thấy má»™t con sâu nhá» mà u xanh biếc. Nó có vẻ lưỡng lá»± chÆ°a biết chá»n hÆ°á»›ng nà o. Sau khi suy nghÄ© kỹ, nó quyết định bò lên đùi Tom.là m thằng bé vui mừng khôn xiết: chắc chắn đó là má»™t Ä‘iá»m may, báo trÆ°á»›c những ngà y sung sÆ°á»›ng ở lại trên đảo. Tom cÅ©ng còn tiếp má»™t Ä‘Ã n kiến ghé thăm trên Ä‘Æ°á»ng chúng Ä‘i lao Ä‘á»™ng, má»™t con bá» rùa mà u và ng, má»™t con bá» hung, má»™t con sóc xám và sau cùng là má»™t chú cáo con. Há»a mi, gõ kiến, chim cưỡng và bÆ°á»›m Ä‘ang là m rung rinh tà n lá chung quanh chá»— Tom.
Tom lay hai tên hải tặc kia. Chúng đứng phóc dáºy hò reo sảng khoái. Cả ba đứa cởi quần áo trong nháy mắt và chạy ùa vá» phÃa bãi cát trắng. Chiếc bè của chúng đã bị dòng nÆ°á»›c cuốn trôi nhÆ°ng Ä‘iá»u đó chỉ là m chúng vui mừng thêm.
Tắm xong cảm thấy thèm ăn, chúng trở lại trại và khêu bếp lá»a lên. Äể có đồ ăn sáng, chúng quyết định thá» Ä‘i câu cá và bắt được khẳm tay, chỉ trong nháy mắt chúng đã bắt nà o là cá mang giổ, cá dầy, cá măng và chúng Ä‘em chiên ngon là nh. Cách đó không xa, Huck khám phá ra má»™t con suối: ba thằng bé múc nÆ°á»›c Ä‘á»±ng trong những chiếc lá quấn lại nhÆ° loa kèn rồi yên lặng ngồi uống, rất vui vá»›i tà i khéo léo của mình.
Buổi chiá»u là thá»i gian Ä‘i tìm hiểu giang sÆ¡n của chúng: đảo dà i khoảng bốn hay năm cây số, rá»™ng Ä‘á»™ bốn trăm thÆ°á»›c. Mãi đến chiá»u tối chúng má»›i trở vá» chá»— cắm trại. Tại đây, chúng thanh toán khúc thịt muối của Tom rồi ngồi thoải mái tán gẫu. Dần dần, câu chuyện hóa ra uể oải và ná»—i nhá»› nhà bắt đầu xâm chiếm tâm trà ba đứa bé nhÆ°ng không đứa nà o dám thú nháºn.
Bỗng một tiếng nổ vang lên ở đằng xa khuấy động cảnh im lặng. Tiếp theo là tiếng nổ thứ hai.
- Cái gì váºy? - Joe há»i nhá».
- Tá»› cÅ©ng tá»± há»i nhÆ° váºy. - Tom trả lá»i cùng má»™t giá»ng.
Ba đứa bé đứng lên, Ä‘i vá» phÃa bá» sông đối diện vá»›i là ng. Cách đó khoảng hai cây số, chiếc tà u hÆ¡i nÆ°á»›c nhỠđảm nhiệm việc qua lại trên con sông Ä‘ang thả trôi theo dòng nÆ°á»›c. Trên boong Ä‘en đặc những ngÆ°á»i. Nhiá»u thuyá»n nhá» vây quanh con tà u, thuyá»n chèo có, thuyá»n buồm có. Liá»n sau đó, má»™t chùm khói trắng bốc lên từ chiếc tà u và vang lên má»™t tiếng nổ thứ ba.
- Phải rồi, tớ hiểu ra rồi! - Tom kêu lên. -HỠđang kiếm một kẻ chết đuối...
- ừ, đúng đó. Năm ngoái há» cÅ©ng là m nhÆ° váºy khi Bill Turner chết Ä‘uối: ngÆ°á»i ta bắn má»™t.phát đại bác trên mặt nÆ°á»›c, hình nhÆ° là m thế thì cái xác sẽ nổi lên...
- Chà , nếu ở được bên kia thì tớ khoái quá!
- Joe nói reo lên.
- Tá»› cÅ©ng váºy. - Huck nói. - Äể thấy được ai là kẻ chết Ä‘uối lần nà y, thì mất gì tá»› cÅ©ng không tiếc.
Bỗng Tom vỗ lên trán, như được ơn trên soi sáng.
- ‰, tá»› biết rồi các cáºu Æ¡i: những kẻ chết Ä‘uối là bá»n mình đấy!
- Thế thì ghê tháºt! - Huck bình luáºn, phát biểu cảm giác chung sau cùng của cả ba đứa.
Dần dần, chúng cảm thấy mình quan trá»ng:
chúng đã mất tÃch, ngÆ°á»i ta Ä‘ang khóc chúng nhÆ° khóc những anh hùng tá» tráºn! Chắc chắn ngÆ°á»i ta đã đổ nÆ°á»›c mắt cho số pháºn bi đát, cho cuá»™c Ä‘á»i tuổi trẻ ngắn ngủi của chúng; có lẽ tháºm chà má»™t và i ngÆ°á»i còn tá»± trách mình đã quá nghiêm khắc vá»›i chúng... Cả là ng nói vá» chúng, má»—i ngÆ°á»i có má»™t giai thoại để kể, bạn bè chúng đã ghen tị đến tái mặt trÆ°á»›c cảnh má»i ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng mến chúng nhÆ° thế... NhÆ° váºy cÅ©ng tuyệt vá»i lắm! Sá»± đầy ải của chúng đã không vô Ãch.
Lúc mà n đêm buông xuống, chiếc tà u hÆ¡i nÆ°á»›c tiếp tục lại là m công việc Ä‘á»u đặn của nó và các thuyá»n bè giải tán. Các kẻ bị chết Ä‘uối bèn trở vá» trại vẫn còn mang ấn tượng sâu Ä‘áºm và cảm xúc mạnh vá» công lao khó nhá»c hỠđã bá» ra để lo cho chúng.
Chúng lẳng lặng lấy cần câu để câu cá cho bữa ăn tối: nghÄ© đến ná»—i Ä‘au buồn và tuyệt vá»ng của bà con và bằng hữu, chúng cảm thấy lòng kiêu hãnh của chúng được mÆ¡n trá»›n vuốt ve. Sau khi ăn xong, chúng không nói gì, nhìn ngá»n lá»a, má»—i đứa triá»n miên theo Ä‘uổi ý nghÄ© riêng.
NhÆ°ng lần nà y, sá»± háo hức ban đầu đã qua: sá»± già y vò, hối háºn dấy lên trong lòng Tom và Joe, hai đứa dá»… dà ng tưởng tượng ra sá»± không vui của má»™t số ngÆ°á»i mà chúng yêu mến... Bất giác chúng buông mấy tiếng thở dà i. Không kìm lòng được nữa, Joe muốn thăm dò tình thế bèn gợi ra ý kiến có thể trở vá» vá»›i văn minh, lẽ tất nhiên không phải liá»n bây giá», nhÆ°ng...
Tom nhất định không nghe và chế nhạo sá»± hèn nhát của bạn, gá»i bạn nó là con gà ướt. Huck cÅ©ng theo ý kiến đó..Khi Joe và Huck đã ngủ say, Tom rón rén ngồi dáºy. Qua ánh than hồng, nó Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh và cúi xuống nhặt lên hai mảnh vá» cây sung. Nó lấy phấn Ä‘á» viết mấy chữ lên má»—i mảnh rồi đút mảnh thứ nhất và o túi áo vét của mình và đặt mảnh kia và o chiếc mÅ© của Huck. Cùng và i món vặt vãnh quý giá đối vá»›i má»™t đứa há»c trò: má»™t cục phấn, má»™t quả bóng cao su, ba lưỡi câu và má»™t viên bi thủy tinh. Rồi nó bá» Ä‘i vá» hÆ°á»›ng doi cát...
Và i giây lát sau, Tom Ä‘i xuống sông, lá»™i qua chá»— cạn qua bỠđối diện. Gặp chá»— dòng sông chảy quá xiết, Tom nhà o xuống nÆ°á»›c và bắt đầu bÆ¡i mạnh. Sau đó nó thả mình trôi đến má»™t chá»— ở đó nó có thể leo lên bá». Và o khoảng mÆ°á»i giá» nó vỠđến là ng. Theo những lối quanh để yên tâm không gặp ai cả, nó Ä‘i đến nhà bà dì nó, vượt qua hà ng rà o và đứng gần cá»a sổ ở tầng trệt còn sáng đèn. Trong căn phòng lá»›n có dì Polly, Sid, Mary và bà mẹ của Joe Ä‘ang ngồi nói chuyện. Tom cẩn tháºn tiến đến gần cá»a ra và o, đẩy nhẹ cá»a ra rồi bò và o phòng mà không ai thấy. Nó nấp sau má»™t ghế bà nh lá»›n.
- Sao nến cháºp chá»n váºy? - Dì Polly há»i. -Coi kìa, hình nhÆ° cái cá»a tá»± mở ra đấy! Sid đến đóng lại Ä‘i con.
Bấy giá» cuá»™c trò chuyện lại tiếp tục, nghe tháºt mủi lòng:
- Thằng bé chẳng phải là đứa trẻ hÆ° há»ng đâu, hoà n toà n ngược lại. Tinh nghịch, khinh suất, ma mãnh, quả là có thá»±c, nhÆ°ng không há» Ä‘á»™c ác, má»™t tấm lòng và ng... Nó không có ác ý khi chá»c ghẹo tôi.
- Giống hệt nhÆ° thằng Joe tá»™i nghiệp nhà tôi. - Bà Harper ngắt lá»i. - Luôn luôn sẵn sà ng là m những trò rồ dại nhÆ°ng Ä‘á»™c ác thì chẳng há» có chút mảy may. Váºy mà tôi đã quất nó vá» tá»™i ăn tô kem mà chÃnh tôi đã đổ bá» vì nó đã trở mùi chua! Không bao giá» tôi tha thứ mình chuyện đó!
Thế rồi bà òa khóc nức nở.
- Cháu cầu mong anh Tom sung sÆ°á»›ng ở chá»— ở hiện nay, - Sid bèn nói vá»›i giá»ng nghiêm trang, - nhÆ°ng giá mà anh đã ngoan ngoãn...
- Sid! Không được nói Ä‘á»™ng má»™t tiếng đến thằng Tom thân yêu của ta! Trong hoà n cảnh nhÆ° vầy, sao cháu nói váºy được? Äừng sợ, Chúa sẽ lo cho nó vì nó xứng đáng được nhÆ° thế. ôi, bà Harper Æ¡i, mất nó rồi biết bao giá» tôi khuây khá»a được. Quả tháºt nó đã nhiá»u lần là m tôi Ä‘iên tiết nhÆ°ng nó biết hối lá»—i rất chân thà nh....- Chúa nhân từ đã cho rồi lấy lại, xin vinh danh Ngà i. NhÆ°ng quả tháºt thế nà y thì Ä‘au lòng quá. Nói để bà hay, chỉ má»›i thứ bảy vừa rồi, thằng Joe đã đốt má»™t quả pháo dÆ°á»›i tai tôi. Tôi đã bá»›p và o đầu nó má»™t cái nên thân. Nếu bây giá» nó là m lại chuyện đó, hẳn tôi sẽ ôm hôn nó bà ạ!
- Còn tôi, khi tôi nghÄ© tôi đã đánh thằng Tommie nhà tôi, chỉ vì nó đã cho con mèo uống má»™t muá»—ng thuốc rượu bé tà tẹo... NhÆ° váºy những lá»i nói cuối cùng nó nghe ở trần gian nà y lại là những lá»i trách cứ la rầy, tá»™i nghiệp thằng nhá». NhÆ°ng thôi, tại phÆ°Æ¡ng trá»i nó Ä‘ang ở, nó không còn Ä‘au khổ nữa, tháºt tình phải nói nhÆ° thế.
Lúc nà y, Tom khóc cÅ©ng không kém gì so vá»›i cả ba ngÆ°á»i, dì Polly, Mary và bà Harper há»p lại, cảm tưởng cuá»™c Ä‘á»i ngắn ngủi của nó và sá»± thiếu cảm thông nó gánh chịu bấy lâu nay.
Phải nháºn rằng ná»—i buồn phiá»n và lòng khoan dung của bà dì tốt bụng cÅ©ng là m nó cảm Ä‘á»™ng và nó phải tá»± kiá»m chế để khá»i phóng ra khá»i chá»— nấp, ôm lấy cổ bà mà an ủi...
Tiếp tục lắng nghe, Tom còn biết thêm rằng, nếu đêm thứ bảy, các cuá»™c tìm kiếm vẫn không kết quả thì sáng chủ nháºt ngÆ°á»i ta sẽ cá» hà nh tang lá»…... Tom cảm thấy lạnh xÆ°Æ¡ng sống và cổ há»ng nhÆ° tắc nghẹn lại.
Äến đây, bà Harper đứng lên từ giã dì Polly ra vá». Hai ngÆ°á»i phụ nữ ôm choà ng lấy nhau.
Sid sụt sịt mấy tiếng và Mary thì khóc mùi mẫn, hai đứa lên lầu Ä‘i ngủ. Còn lại má»™t mình, dì Polly quỳ gối cầu nguyện cho Tom được cứu rá»—i, giá»ng già nua run run, trà n đầy âu yếm và đau khổ là m Tom cảm thấy lòng bùi ngùi vô hạn.
Thế rồi, bà đi ngủ. Tom nghe bà rên rỉ, thở dà i, nằm lăn qua trở lại trên giÆ°á»ng cho đến lúc giấc ngủ thÆ°Æ¡ng hại bà và ban cho bà ân huệ được lãng quên.
Bấy giá» Tom lẻn bò ra khá»i chá»— nấp và đến gần bên bà dì Ä‘ang ngủ, ngắm nhìn âu yếm khuôn mặt tiá»u tụy, tá»™i nghiệp của bà . Nó bèn rút trong túi ra mảnh vá» cây mang tin tức chắc thể nà o cÅ©ng là m bà yên lòng. NhÆ°ng bá»—ng trong đầu óc phong phú của nó lại nảy ra má»™t ý khác, má»™t ý nghÄ© rất tuyệt vá»i, vô cùng kinh ngạc! Nó vá»™i và ng bá» mảnh vá» cây và o túi lại, đặt má»™t nụ hôn âu yếm lên gò má nhăn nheo của dì nó, lặng lẽ.bÆ°á»›c ra và trở lại đảo nhÆ° lúc nó bá» Ä‘i. Äêm đã gần tà n.
Khi vỠlại nơi đóng trại và o lúc rạng sáng, nó nghe Joe nói:
- Không đâu, Huck ạ, Tom là đứa trung nghÄ©a, nó sẽ trở lại, chứ không phải nó Ä‘Ã o ngÅ© đâu. Vả lại, đối vá»›i má»™t hải tặc là m váºy thì nhục nhã quá!
- Dầu sao, những gì nó đã để lại trong mÅ© của cáºu là của chúng ta, phải không?
- Chưa, nó viết là cái đó sẽ thuộc vỠchúng ta nếu nó không trở lại và o giỠăn sáng... Hãy kiên nhẫn!
Tom chá»n ngay lúc đó để xuất hiện.
- Cúc cu! Tá»› trở lại rồi đây. Äố ai Ä‘oán được đêm qua tá»› ở đâu?
Bị Huck và Joe thúc giục, Tom kể tỉ mỉ chuyến Ä‘i của nó. Joe rất cảm Ä‘á»™ng vì được thÆ°Æ¡ng tiếc nhiá»u đến thế.
Buổi chiá»u, má»—i đứa trang bị má»™t cây gáºy Ä‘i tìm trứng rùa. Chá»— nà o cây gáºy cắm xuống đất dá»… dà ng là chúng quỳ xuống Ä‘Ã o bá»›i và thÆ°á»ng bắt gặp khoảng năm mÆ°Æ¡i cái trứng to bằng hạt hồ Ä‘Ã o. Khi nóng quá, chúng chạy à o ngã mình xuống nÆ°á»›c. Chúng đầm mình khoái trá, ôm nhau cÆ°á»i và thả mình cho dòng nÆ°á»›c cuốn Ä‘i má»™t Ä‘oạn ngắn, pha trò đùa giỡn. Khi đã mệt, chúng ngã mình xuống bãi cát nóng lăn lá»™n thá»a thÃch.
Sau đó, chúng chÆ¡i bi, kể chuyện bông đùa và say sÆ°a chÆ¡i đủ thứ trò giải trÃ.
Rồi đến lúc sá»± vui chÆ¡i nhÆ°á»ng chá»— cho sá»± mÆ¡ má»™ng và buồn bã lúc nà o không hay. Tom không thể không nghÄ© đến Becky. Nó vạch tên cô bé lên cát, rồi xóa rất nhanh để viết lại liá»n, Joe thở dà i rÆ°ng rÆ°ng nÆ°á»›c mắt: nó thấy nhá»› nhà ghê gá»›m và không thể có ý nghÄ© xa gia đình mãi mãi. Ngay Huck cÅ©ng không vui và đâm ra tiếc cái thùng phuy hoặc vá»±a lúa nó dùng là m nÆ¡i trú ẩn.
Äể đánh tan cảm giác chán nản và quạnh hiu thình lình trà n ngáºp trong lòng ba đứa, Tom cất giá»ng vui tÆ°Æ¡i:
- Nà y các cáºu, nếu có má»™t kho tà ng cất giấu trên đảo, bá»n mình Ä‘i tìm nó chẳng phải là má»™t ý tuyệt vá»i Æ°?
NhÆ°ng lá»i Ä‘á» nghị của nó không được hưởng ứng. Cuối cùng Joe nói bằng giá»ng buồn rầu:.- Tá»› Ä‘á» nghị nên chấm dứt trò nà y Ä‘i. Tá»› ngán rồi, tá»› muốn vá» nhà . ở đây bá»n mình lẻ loi quá, kéo dà i chịu hết nổi.
- Joe à , cáºu hãy nghÄ© đến những buổi Ä‘i câu Ä‘ang chá» chúng ta trÆ°á»›c mắt chẳng thú vị sao?
- Tớ chẳng thiết gì đến chuyện đó nữa. Tớ muốn vỠnhà .
- Còn vụ Ä‘i tắm thì sao? Cáºu biết chá»— nà o tắm tốt hÆ¡n ở đây không hả?
- Bơi, bơi... Suốt ngà y bơi lội tớ chán lắm rồi.
- Em bé muốn bám váy mẹ rồi phải không nà o?
- Äúng, tá»› muốn vá» cho mẹ tá»› yên lòng. Các cáºu không biết thế là thế nà o đâu. Các cáºu đâu còn mẹ!
- Thế thì được, em bé trở vỠnhà với mẹ.
Thế mà cũng đòi là m hải tặc! Còn chúng ta là đà n ông, chúng ta sẽ ở lại đây, đúng không hở Huck?
Huck ừ ừ trong miệng, xem như đồng ý.
Không má»™t tiếng giã từ, Joe đứng lên, Ä‘i vá» phÃa doi cát. Tom cảm thấy bị phản bá»™i; lòng nó se lại. Sau và i giây, đến lượt Huck đứng lên.
- Tá»› cÅ©ng váºy, tá»› muốn Ä‘i. Cuá»™c Ä‘i trốn của bá»n ta kéo dà i đã đủ rồi. ở đây vắng vẻ quá.
Nếu gặp tai nạn, ta biết là m sao?
- Hai đứa bây Ä‘i Ä‘i, đồ lÅ© gà ướt. Còn tá»›, tá»› ở lại. Tá»› không ngán. - Tom ạ, tá»› bảo... tháºt vá»›i cáºu, cáºu cÅ©ng nên vá» là hay hÆ¡n. Cáºu chá»› cứng đầu! Nà o vá» Ä‘i!
- Không bao giá»!
Huck thở dà i rồi đi theo Joe.
Tom tin tưởng sự cương quyết của nó sẽ là m hai đứa kia suy nghĩ và đổi ý vì quá xấu hổ.
Nhưng khi thấy không được gì, Tom quyết định đánh đòn quyết liệt và đưa ra con bà i tẩy. Vừa chạy theo, nó vừa la ơi ới:
- Khoan đã, các cáºu! Tá»› nói chÆ°a hết!
Hai đứa kia dừng phắt lại. Tom báo cho chúng một tin là m chúng trở lại vui vẻ và hăng hái:
- Mê ly quá! Tuyệt cú mèo! Váºy sao cáºu giấu bá»n tá»›? Nếu váºy thì bá»n tá»› đâu có bá» Ä‘i!
Ba đứa trẻ vui vẻ trở lại nÆ¡i đóng trại. Ngoà i sá»± kÃch thÃch của cái tin bà máºt, chúng còn được nhẹ lòng vì có thể chấm dứt sá»± bất hòa Ä‘á»™t xuất và là m là nh vá»›i nhau. Bữa ăn rất vui, gồm có trứng rùa và cá.
Sau đó, Tom tỠý muốn táºp hút thuốc lá, dÄ© nhiên là Joe cÅ©ng hùa theo. Huck khoét hai cái ống vố và nhồi thuốc. Nằm dà i ra đất, ba đứa trẻ bắt đầu rÃt những hÆ¡i dà i. Hai kẻ má»›i lần đầu hút thuốc không nén được ho và hÆ¡i xanh mặt.
- Gá»›m, hút thuốc đâu có khó gì lắm. HÃt..
hà ! Giá tá»› biết, tá»› đã hút sá»›m rồi, hÃt... hà ! -Tom nói.
- Tá»› cÅ©ng váºy, - Joe tiếp lá»i. - Từ lúc hÃt...
hà ... tớ bắt đầu muốn.
- Còn tá»›, tá»› đã cho cáºu biết... bao nhiêu lần vá» cái ý thÃch nà y rồi, phải không nà o?
- Tá»› thấy tá»› có thể hút suốt ngà y - hÃt... hà - Tá»› chẳng thấy buồn nôn chút nà o cả...
- Nà y, tá»› muốn thấy tụi bạn của mình hút xem thá» sao! Tá»› Ä‘oan chắc - hÃt... hà - bá»n chúng hút má»™t hÆ¡i đầu là quay mòng mòng ngay thôi!
- Chắc váºy rồi! Và khi bá»n ta nói cho chúng biết - hÃt... hà - bá»n ta đã táºp hút thuốc khi là m hải tặc, chúng nó sẽ hối háºn không Ä‘i theo bá»n ta cho mà xem!
Câu chuyện vá» Ä‘á» tà i nà y tiếp tục được má»™t lúc sau đó tắt nghỉm. Hai kẻ má»›i táºp tà nh lúc nà y đã hÆ¡i xanh mặt và không ngăn được nôn á»e... Không chịu nổi được nữa, Joe đứng dáºy, hai chân lảo đảo..- Tá»› nghÄ©... tá»› đã đánh mất con dao nhÃp của tá»›. Tá»› Ä‘i... tìm nó má»›i được. - Nó cất tiếng yếu á»›t.
- Chá» chút, tá»› sẽ... giúp cáºu. - Tom thá»u thà o nói. - Cáºu chỉ việc Ä‘i ngả kia, còn tá»›... Ä‘i ngả nà y... Huck đừng báºn tâm,... cáºu không Ä‘i cÅ©ng được!
Và hai đứa khốn khổ đi tìm chỗ riêng để giải uế.
Buổi tối, sau khi ăn xong, Huck nhồi tẩu của mình và ngỠý chuẩn bị hai tẩu khác. Joe và Tom lịch sá»± từ chối viện lý do cảm thấy đầy bụng và không được khá»e lắm.
Khoảng ná»a đêm, Joe thức giấc: không khà nặng ná» khó thở. Nó khẽ đánh thức hai bạn dáºy.
Và tiếp theo má»™t ánh sáng chợt lóe là m tà n lá cây hiện rõ trong giây lát; rồi ánh sáng thứ hai, ánh sáng thứ ba lóe mạnh hÆ¡n. Gió mát nhẹ nổi lên. Lần nà y, má»™t ánh chá»›p chói lá»i soi cảnh váºt rõ mồn má»™t, trong khi má»™t tiếng sấm là m Ä‘iếc tai các đứa bé Ä‘ang hoảng hốt. Bây giá» gió lạnh thổi tá»›i là m lá và ng rụng bay tÆ¡i tả và tro bếp tung tóe. Má»™t tia chá»›p nữa ngoằn ngoèo xẹt qua bầu trá»i trong khi má»™t tiếng Ä‘á»™ng răng rắc nổi lên phÃa trên đầu, bá»n trẻ lâm nạn chết Ä‘iếng ngÆ°á»i vì kinh hoà ng. Thiên nhiên nổi cÆ¡n cuồng ná»™. Khi các giá»t nÆ°á»›c đầu tiên bắt đầu rÆ¡i xuống, Tom bình tÄ©nh lại và hét lá»›n:
- Nhanh lên, chạy vá» lá»u!
Bây giá» chá»›p lóe liên hồi, sấm vang không ngá»›t. Gió thổi từng cÆ¡n dữ dá»™i, mÆ°a nhÆ° thác đổ áºp xuống khu rừng Ä‘ang rung chuyển táºn gốc rá»…. Chúng chạy vấp lên rá»… cây, vÆ°á»›ng và o dây leo, lảo đảo va và o đó, cuối cùng chúng đến được tấm vải buồm căng thà nh lá»u che Ä‘áºy lÆ°Æ¡ng thá»±c, đứt hết cả hÆ¡i, Æ°á»›t nhÆ° chuá»™t lá»™t và run cầm cáºp. Bão thổi mạnh hÆ¡n nữa. Những tiếng sấm kinh hồn xé tai nhức óc. Hòn đảo tưởng chừng nhÆ° rÅ© ra, sắp bị chìm và o dòng sông. Gió quáºt tung tấm buồm và bá»n trẻ hoảng sợ bám và o nhau rồi cuối cùng tìm được chá»— trú dÆ°á»›i má»™t cây sồi lá»›n gần bên sông. Äêm ác má»™ng tưởng chừng nhÆ° không bao giá» chấm dứt.
Sau đó, dần dần gió giảm nhẹ và chá»›p thÆ°a bá»›t: giông bão lắng dịu và thanh bình trở lại vá»›i cảnh váºt xác xÆ¡, vẫn còn run lẩy bẩy, chân Ä‘i loạng choạng chÆ°a kể đến những vết đứt, vết trầy và bầm tÃm là m chúng Ä‘au Ä‘iếng, bá»n trẻ gặp nạn trở vá» chá»— dá»±ng trại. Cây sung to trÆ°á»›c đó chúng ngủ vô tÆ° dÆ°á»›i gốc bây giỠđã bị sét đánh,.nằm sóng soà i trên mặt đất... Æ°u tiên số má»™t là nhóm lại bếp lá»a mà nhá» nằm khuất dÆ°á»›i má»™t gốc cây tán lá dà y ráºm vẫn còn âm ỉ dÆ°á»›i lá»›p tro. Bá»n trẻ lạnh cóng, áo quần nÆ°á»›c chảy ròng ròng. Răng đánh cầm cáºp, bá»n chúng Ä‘i kiếm những cà nh nhá» và vá» cây Ãt nhiá»u khô ráo. Sau má»™t giá» tìm kiếm kiên nhẫn, chúng nhóm lại được bếp lá»a, khiến tinh thần sa sút của chúng vững hÆ¡n lên rất nhiá»u. Chúng hong khô và nÆ°á»›ng phần thịt muối còn lại, ăn ngon là nh và ngồi nói chuyện cho đến sáng, bởi vì mặt đất Æ°á»›t đẫm không cách gì ngả lÆ°ng được.
Cuối cùng, tảng sáng hôm sau, khi những tia nắng đầu tiên vá»n trên gò má của chúng, bá»n trẻ mệt lả nằm dà i trên doi cát đánh vùi má»™t giấc.
Giữa trÆ°a trá»i nắng nóng, lúc đó chúng má»›i thức dáºy. Tê cóng, ê ẩm cả ngÆ°á»i và da thịt Ä‘au rát, chúng đỠđẫn và rÅ© rượi. Ná»—i nhá»› nhà lại bắt đầu chá»›m dáºy. Äể là m các bạn khuây khá»a, Tom nhắc chúng hạnh váºn Ä‘ang chá» chúng nếu chúng kiên trì cho đến ngà y chủ nháºt và đỠnghị là m dân da Ä‘á» thay cho hải tặc. Chúng vui vẻ vá»›i ý tưởng đó: sau khi cởi quần áo, chúng bôi bùn vằn vện khắp mình rồi Ä‘i tấn công ngay trại của ngÆ°á»i da trắng. Kể đến, đóng vai các bá»™ tá»™c thù địch, chúng xông và o nhau, la hét man dại, xẻo da cấu thịt nhau, lá»™t đầu; giết nhau bằng thÃch.
Buổi chiá»u tà n sát đó để lại cho chúng má»™t ká»· niệm rất đáng nhá»›. Chỉ có tẩu thuốc hút chung giữa hai thủ lãnh để ký kết má»™t ná»n hòa bình vững bá»n là thứ là m hai đứa trong bá»n chúng nấn ná thấy ngại. NhÆ°ng rồi, lần nà y xem ra đã quen, chúng chuyá»n tẩu cho nhau hút phì phèo, không quên trò chuyện khoác lác. Chúng đã trở thà nh những kẻ Ä‘Ã n ông, Ä‘Ã n ông thá»±c sá»±! Ghê gá»›m tháºt!.
Tà i sản của quykiemtu
Chữ ký của quykiemtu Rượu gặp bạn hiá»n ngà n chén thiếu
Chuyện ngÆ°á»i không hợp ná»a câu thừa
16-10-2008, 04:04 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
ChÆ°Æ¡ng 7
Chuyển biến bất ngỠở nhà thá»
Buổi chiá»u hôm nay, không khà buồn bã nặng ná» bao trùm ngôi là ng. Gia đình Harper, dì Polly và Mary chuẩn bị tang phục, thẫn thá» Ä‘au Ä‘á»›n. Những cuá»™c tìm kiếm chẳng Ä‘i đến đâu, má»i hy vá»ng Ä‘Ã nh phải bá».
Trong sân trÆ°á»ng vắng lặng, Becky Thatcher Ä‘i lang thang, lòng trà n ngáºp má»™t ná»—i buồn sầu thảm.
- ôi! Phải chi mình giữ chiếc vòng của anh ấy! - Cô bé than thở. - Má»™t ká»· niệm của anh ấy mình cÅ©ng chẳng có... Thế là hết, mình sẽ không bao giá» gặp lại anh ấy nữa, sau những lá»i kinh tởm mình đã nói ra vá»›i anh! Chắc anh ấy đã chết vì tuyệt vá»ng!
Và những giá»t nÆ°á»›c mắt to chảy dà i trên má cô bé. Lúc đó, má»™t đám trẻ, bạn của Tom và Joe, trai có gái có, Ä‘i qua. Chúng tìm đủ má»i cÆ¡ há»™i để gợi lại má»™t cá» chỉ, nhá»› lại má»™t lá»i nói nà o đó của má»—i má»™t trong hai đứa bé mất tÃch.
Chúng cãi nhau để biết ai là kẻ nói chuyện vá»›i Tom và Joe lần sau cùng. Tất cả Ä‘á»u cho rằng chúng đã linh cảm vá» tai há»a. Äứa nà o cÅ©ng ca tụng những việc là m lừng lẫy của các vị anh hùng quá cố.
Hôm sau, sau buổi há»c ngà y chủ nháºt, tiếng chuông cầu hồn thảm đạm kêu gá»i tÃn đồ đến dá»± thánh lá»… thay cho hồi chuông vui vẻ ngà y chủ nháºt. Dân là ng lần lượt kéo nhau tá»›i, Ä‘i thà nh từng nhóm lặng lẽ. Khi đến cổng nhà thá», há» trao đổi cảm tưởng vá» biến cố buồn thảm trong giây lát rồi thủng thỉnh bÆ°á»›c và o nhà thá».
Khi dì Polly, Sid, Mary và gia đình Harper Ä‘i và o, má»i ngÆ°á»i đứng dáºy tỠý kÃnh trá»ng, chá» há» và o ngồi ở hà ng ghế đầu rồi má»›i ngồi xuống.
Những chiếc khăn tay bắt đầu được lia lịa móc ra để lau nÆ°á»›c mắt. Vị mục sÆ° bèn lên tiếng thuyết giảng hăng say vá» Ä‘á» tà i sá»± phục sinh và cuá»™c sống Ä‘á»i Ä‘á»i Ä‘ang chá» các đứa bé thân yêu ra Ä‘i quá sá»›m. ông ta dùng những lá»i rất cảm Ä‘á»™ng nói đến nhiá»u đức tÃnh tốt đẹp của các nạn nhân bé nhá», gợi lại tÃnh vui tÆ°Æ¡i hồn nhiên, tÃnh.tinh nghịch nhÆ°ng không hỠác ý, tÃnh tá»± nhiên hà o hiệp, bản chất trìu mến và trung nghÄ©a, tÃnh tình dÅ©ng cảm - tháºm chà táo bạo và than ôi!
Äây có lẽ là nguyên nhân khiến chúng phải gánh chịu cuá»™c Ä‘á»i ngắn ngủi - ông ta nói say sÆ°a đến ná»—i những ngÆ°á»i ngồi nghe, ai cÅ©ng tá»± há»i là m sao mà các chú bé hoà n thiện đến nhÆ° váºy lại có lúc đối vá»›i há» lại giống nhÆ° những tên vô lại cần phải sá»a trị thẳng tay... để chúng nên ngÆ°á»i...
TÃn đồ cà ng lúc cà ng cảm Ä‘á»™ng, vị mục sÆ° cà ng lúc cà ng lâm li, văn chÆ°Æ¡ng bay bổng chẳng khác gì thánh Jean Chrytostone, diá»…n giả "lá»i lá»i châu ngá»c", đến ná»—i chẳng mấy chốc toà n thể cá» tá»a Ä‘á»u rÆ¡i nÆ°á»›c mắt và sau đó chỉ còn nghe những tiếng nức nở, tiếng thút thÃt và những biểu hiện khác của ná»—i Ä‘au chung.
Thình lình cánh cá»a nhà thá» rÃt kêu khe khẽ, tiếng Ä‘á»™ng hoà n toà n mất hút trong bản đồng ca Ä‘ang than vãn. Mục sÆ° mắt đẫm lệ, tiếp tục chủ đỠđó trong suốt cả mÆ°á»i phút thì ông bá»—ng ngÆ°ng bặt nhÆ° biến thà nh tượng đá. ông trợn mắt nhìn vá» phÃa cuối chÃnh Ä‘iện nhÆ° thế nhìn thấy ma hiện. Các tÃn đồ, từng ngÆ°á»i má»™t quay lui từ từ để nhìn xem cái gì đã cháºn ngang sá»± hùng biện và lôi cuốn sá»± chú ý của mục sÆ° nhÆ° váºy. Lúc đó má»i ngÆ°á»i thấy ba kẻ được xem nhÆ° đã chết từ từ Ä‘i lên phÃa chÃnh Ä‘iện, quần áo rách rÆ°á»›i tả tÆ¡i, tóc tai bù xù nhÆ°ng má»›i nhìn qua cÅ©ng thấy rõ là còn sống nhăn...
Dì Polly, Mary và gia đình Harper nhà o tá»›i ôm chầm Tom và Joe, hôn nhÆ° mÆ°a và siết lấy siết để là m chúng đến ngạt thở. Những tiếng la sá»ng sốt xen lẫn tiếng kinh cầu tạ Æ¡n Chúa vang lên không ngá»›t. Chỉ tá»™i nghiệp má»™t mình Huck không được quyá»n hưởng sá»± đón tiếp cuồng nhiệt đó.
- Dì Polly, - Tom nói, - váºy là không công bằng. Huck cÅ©ng phải có ngÆ°á»i nà o đó hà i lòng khi gặp lại cáºu ta chứ!
- Kìa, dì cũng hà i lòng, sung sướng mừng như điên được gặp lại nó đấy chứ! Gặp lại nó ai cũng mừng cả! Còn sống, chúng còn sống đây, ôi cảm ơn Chúa!
Và lần nà y, bà cũng biểu lộ những tình cảm thân thương sướt mướt, nồng nà n luôn cả với Huck là m nó ngượng đến chết.
Bá»—ng má»™t bà i thánh ca tạ Æ¡n Chúa vang rá»n là m rung cả cá»a kÃnh nhà thá»: ai nấy Ä‘á»u ráng hết sức để hát tháºt to, nhÆ° váºy là giải tá»a được.những cảm xúc mà suốt cả tuần qua há» chất chứa trong lòng. Tom vẫn bị siết đến nghẹt thở trong vòng tay bà dì, nó vui mừng rạng rỡ và tá»± cho đó là ngà y đẹp nhất trong Ä‘á»i mình. Bá»n trẻ đứa nà o cÅ©ng nhìn nó, lác mắt thèm thuồng. Sống lại, đó là má»™t kỳ công dá»… dà ng là m ngÆ°á»i ta nổi báºt trong cõi ngÆ°á»i trần!
Ngà y hôm đó, tùy theo tâm trạng của dì Polly tá»™i nghiệp, Tom từng lúc được ôm hôn hoặc bị những cái tát tá»›i tấp nhiá»u lần hÆ¡n suốt cả má»™t năm, ấy cÅ©ng do nó đã là m bà lo lắng đến Ä‘iên cuồng. Và nó bối rối không biết giữa những cú tát và những cái vuốt ve, cái nà o trong hai thứ đó biểu lá»™ đúng nhất tình thÆ°Æ¡ng của bà dì dà nh cho nó và lòng biết Æ¡n của bà đối vá»›i Chúa nhân từ.
Váºy ra đó là kế hoạch phi phà m của Tom để giữ lại trên đảo hai đứa bạn Ä‘ang lúc chao đảo tinh thần; cho chúng dá»± tang lá»… của chÃnh bản thân chúng! Vì váºy, tối thứ bảy, sau khi vượt qua sông trên má»™t thân cây trôi giạt, chúng đã ngủ trong khu rừng, cách là ng và i cây số, rồi lá»±a ngà y giá» thÃch hợp len lá»i trong những hẻm phố vắng vẻ và đã lẻn và o nhà thỠđể dá»± tang lá»… má»™t cách khoái trá.
Tuy nhiên, và o sáng thứ hai, giá» tÃnh sổ đã đến. Dì Polly ná»a vui ná»a buồn cất lá»i hạch há»i Tom:
- Tom nà y, dì không nói rằng phỉnh gạt được cả là ng nhÆ° váºy trong gần má»™t tuần lá»… chẳng phải là má»™t vụ đùa nghịch hết sức thú vị. Dì nghÄ© bất cứ đứa nhóc nà o cÅ©ng bị quyến rÅ© là m chuyện đó. Cái mà dì trách cháu, đó là đã để dì trong tình trạng pháºp phồng kinh khủng, dì đây yêu thÆ°Æ¡ng trìu mến cháu thay thế bà mẹ tá»™i nghiệp của cháu - cầu Chúa cứu vá»›t linh hồn mẹ cháu!
Cháu là m váºy là chẳng dá»… thÆ°Æ¡ng chút nà o. Vì cháu có thể vượt sông vá» tham dá»± tang lá»…, thì cháu cÅ©ng có thể bằng cách nà o đó vá» cho dì hay để dì yên lòng vá» số pháºn của cháu chứ!
Cháu biết rõ là dì lúc đó sẽ tha thứ việc là m liá»u lÄ©nh của cháu kia mà !
- Thưa dì - Mary xen và o - cháu chắc rằng nếu nó có nghĩ tới, hẳn nó đã là m chuyện đó. Tom yêu dì lắm, đâu đến nỗi cố ý là m dì đau khổ!
- Có tháºt cháu sẽ là m thế không, Tom? - Dì Polly há»i ra vẻ không yên tâm. - Cháu đã không cố ý muốn là m dì pháºp phồng lo lắng chứ?.- NhÆ°ng cho dì biết thì sẽ há»ng bét hết rồi còn gì?
- Váºy ra cháu yêu dì Ãt quá... - Bà cụ nói giá»ng Ä‘au Ä‘á»›n là m Tom áy náy.
Mary lên tiếng biện hộ:
- Dì Æ¡i, hãy tha lá»—i cho nó, tÃnh nó nhÆ° váºy, có bao giá» nó nghÄ© tá»›i cái gì đâu.
- Dì ạ, dì biết cháu thương dì lắm. Bây giỠcháu tiếc là đã không báo trước cho dì biết. Dầu sao, cháu đã nằm mơ thấy dì, đó không phải là một bằng chứng sao?
- Thế cháu đã mơ thấy gì nà o hở cháu? Dì tò mò muốn biết đấy...
- Thế nà y nhá... Äêm thứ tÆ° rạng ngà y thứ năm, cháu mÆ¡ thấy dì ngồi ở phòng khách, chá»— kia kìa, còn Sid ngồi trên cái rÆ°Æ¡ng gá»— và Mary ở bên cạnh, và mÆ¡ thấy bà Harper đến thăm dì...
- Äúng rồi, tối đó bà ta đã tá»›i!
- Trong giấc mÆ¡, cháu thấy có gió và có lúc gió đã là m ngá»n nến pháºp phồng...
- Chúa ôi! Lạ tháºt: đúng nhÆ° đã xảy ra... nói tiếp Ä‘i, Tom!
- Lúc đó, hình nhÆ° dì bảo Sid lại đóng cá»a vì cá»a hÆ¡i hé mở. Rồi sau đó dì bảo cháu không phải là má»™t đứa Ä‘á»™c ác, mà chỉ hÆ¡i... dại dá»™t.
- Chúa ôi! Hoà n toà n đúng nhÆ° váºy. Dì sẽ kể lại chuyện nà y cho Sereny Harper nghe rồi má»›i biết. Äể xem bà còn bảo dì giấc mÆ¡ chẳng có gì tháºt và toà n là chuyện mê tÃn nữa hay không! Nói tiếp Ä‘i Tommie!
- Lúc ấy bà Harper đã khóc lóc, nhá»› lại bà đã phạt Joe vì tá»™i ăn bát kem mà chÃnh bà đã đổ bá»... Rồi Sid nói...
- Em có nói gì đâu. - Sid nói để chống chế.
- Có mà , em có nói. - Mary nói.
Và cứ thế Tom dần dà tái tạo lại toà n bá»™ cảnh tượng đã diá»…n ra dÆ°á»›i mắt nó trong cái đêm li kỳ đó, bị gián Ä‘oạn Ä‘á»u đặn bởi những câu xuýt xoa của dì Polly.
- Äúng là má»™t phép lạ, phép lạ tháºt sá»±! - Dì nói. - Tom à , có lẽ cháu đã thấy hết cả nên nói không khác má»™t Ä‘iá»u gì! Hẳn phải có mặt má»™t thiên thần! Rồi sao nữa?
- Rồi dì Ä‘i nằm; cháu xúc Ä‘á»™ng quá chừng khi thấy nÆ°á»›c mắt và lá»i cầu Kinh của dì nên cháu đã lấy má»™t mảnh vá» cây sung và viết lên đó má»™t câu nhắn gởi để dì yên lòng. Cháu đã.để nó trên bà n, gần bên cây đèn cầy. Rồi cháu cúi hôn dì.
- Tháºt váºy không? Nếu cháu đã là m nhÆ° váºy, dì sẵn sà ng tha thứ cho cháu ngay! - Rồi bà ôm hôn Tom âu yếm đến ná»—i nó cảm thấy đôi chút hối háºn.
- Phải, anh ấy tháºt tá» tế, dù đó chỉ là trong mÆ¡. - Sid nói phá»›t nhẹ ra vẻ không tin, nhÆ° chỉ để mình nghe.
- Im Ä‘i, Sid. Khi thức là m sao thì ngÆ°á»i ta chiêm bao là m váºy: tâm tÃnh chân tháºt lá»™ ra, cái đó không đánh lừa được! Nà y Tom, cháu cầm quả táo nà y Ä‘i, quả lá»›n nhất đấy! Dì đã để dà nh nó cho cháu khi ngÆ°á»i ta đã tìm ra cháu. Thôi bây giá» tất cả Ä‘i đến trÆ°á»ng hết Ä‘i, các cháu ạ!
Và bà đuổi chúng Ä‘i má»™t cách nhã nhặn, miệng vẫn lẩm bẩm những lá»i tạ Æ¡n Chúa vá» lòng quảng đại của Ngà i đã cho bà tìm lại được đứa cháu thân yêu, đứa con của ngÆ°á»i em gái quá cố, dẫu bà không chút xứng đáng vá»›i lòng nhân từ của Chúa, và lá»i lẽ theo giá»ng Ä‘iệu ấy cứ tiếp tục tuôn ra...
Sau đó, bà đÃch thân lên Ä‘Æ°á»ng đến kể cho bà Harper nghe phép lạ đã hiện ra dÆ°á»›i mái nhà của bà .
ở trÆ°á»ng, dÄ© nhiên Tom và Joe đã trở thà nh những anh hùng, nhân váºt danh tiếng. Cả hai nghênh ngang nhìn, đáp trả má»i ngÆ°á»i, có thế má»›i đáng mặt là những tay hải tặc ghê gá»›m đã từng trải bao ná»—i hiểm nguy của cuá»™c Ä‘á»i hoang dã, những kẻ thoát hiểm từng đối diện vá»›i cái chết... Cả hai là m ra vẻ nhÆ° không nghe thấy những câu chuyện đầy vẻ tán tụng của các ngÆ°á»i thà nh kÃnh theo sau lÆ°ng chúng, nhÆ°ng trong thâm tâm, chúng khoái chà lên táºn chÃn tầng mây và ngây ngất trÆ°á»›c những lá»i ca ngợi ngá»t ngà o nhÆ° sữa mẹ... Các đứa nhá» hÆ¡n xúm xÃt theo sau gót, hãnh diện được ngÆ°á»i ta thấy mình Ä‘i bên chúng. Những đứa lá»›n hÆ¡n trong lúc là m bá»™ dá»ng dÆ°ng thá» Æ¡, vẫn tái mặt vì thèm muốn có được nÆ°á»›c da rám nắng và bắp chân trầy trụa của chúng, bằng cá»› hiển nhiên của trò liá»u mạng vinh quang. Chẳng cần phải nói vì thế mà cả hai đứa trở thà nh kiêu ngạo không chịu nổi: chúng không ngá»›t thuáºt lại các cuá»™c phiêu lÆ°u của mình, luôn luôn thêm vẻ li kỳ trÆ°á»›c má»™t cá» tá»a háu chuyện và thÆ°á»ng nhÆ° thế chúng không quên kết thúc bà i ca bằng cách lÆ¡ đãng rút trong túi.ra chiếc ống vố, phì phèo nhÆ° những thủy thủ lão luyện.
GiỠđây Tom Ä‘ang ở cá»±c Ä‘iểm vinh quang, được má»i ngÆ°á»i săn đón và xu nịnh, má»™t bất hòa của nó vá»›i Becky chỉ còn xem nhÆ° là má»™t giai Ä‘oạn vui vui thá»i quá khứ. Bây giá», cô ta cứ thá» Ä‘Æ°a ra tÃn hiệu ngỠý là m là nh vá»›i nó xem, cô sẽ thấy mình chuốc lấy sá»± đối xá» thá» Æ¡ đến mức nà o! A, tiểu thÆ° đã khinh rẻ chiếc vòng của nó, những lá»i thá» nguyá»n chung thủy tháºt lòng của nó... Äược rồi, cô nà ng đã là m bá»™ bị xúc phạm...
Bây giá» sẽ đến lượt nó cho mà xem! Váºy là , khi cô bé Ä‘i đến, Tom giả tảng không trông thấy.
Äể trả thù nó, Becky là m bá»™ lăng xăng há»›n hở, vui vẻ rượt Ä‘uổi các bạn gái và rú lên cÆ°á»i khanh khách khi chụp được má»™t đứa. NhÆ°ng Tom nháºn thấy ngay là con bé vẫn không quên liếc nhanh nhiá»u lần vá» phÃa nó để xem nó có chú ý không. Cái trò nà y thay vì là m nó má»m lòng lại cà ng khiến nó quyết tâm là m lÆ¡ hÆ¡n nữa. Äược má»™t lát, cô bé ngừng trò chÆ¡i và cất bÆ°á»›c vừa Ä‘i lang thang vừa thở dà i, nhất là khi trông thấy nó nói chuyện sôi nổi vá»›i Amy Laurence. Amy mỉm cÆ°á»i, uốn éo, thỉnh thoảng đụng và o ngÆ°á»i Tom...
NhÆ° bị thá»i nam châm hút, con bé tiến lại gần nhóm có Tom Ä‘ang đứng và giữ ý không nhìn thấy nó, cô ta nóng nảy nói vá»›i cô bạn gái Mary Austin:
- Nà y Mary, cáºu có thÃch dá»± má»™t buổi Ä‘i pÃc-nÃc không?
- PÃc-nÃc hả? ThÃch chứ, mà tại nhà ai thế?
- Tại nhà bá»n nà y đó. Mẹ mình cho phép mình tổ chức. Mình muốn má»i ai cÅ©ng được.
- Tuyệt vá»i! Nghe nói mình thèm chết Ä‘i được. Äịnh bao giá» tổ chức đấy?
- Ngay khi vừa nghỉ hè.
- Thế thì bá»n mình sẽ vui biết mấy! Cáºu má»i tất cả bá»n tá»› chứ?
- Tất cả những bạn nà o muốn dá»± Ä‘á»u có thể má»i hết. - Vừa nói nó vừa liếc trá»™m vá» phÃa Tom. NhÆ°ng thằng bé nà y vẫn mải say sÆ°a nói chuyện: vá»›i những chi tiết rà nh mạch, nó kể cho Amy nghe chuyện sét đã đánh rụi cây sung đại thụ và và i ba cây khác, chỉ cách nó mấy bÆ°á»›c nhÆ° thế nà o. Amy lắng nghe nó nhÆ° uống lấy từng lá»i..- Tá»› có thể đến được không? - Má»™t cô bé há»i.
- Äược. - Becky đáp.
- Còn tớ? Còn tớ thì sao?
Äứa bé nà o cÅ©ng muốn được má»i. Riêng Tom và Amy vẫn mải mê trò chuyện không đòi được ân huệ đó. Chuông reo, bá»n trẻ phải và o lá»›p. Cô bé Becky đáng thÆ°Æ¡ng đã khóc! Buổi pÃc-nÃc mà không có Tom chẳng là m cô ta thÃch thú chút nà o!
Giá» ra chÆ¡i, Tom muốn kéo dà i cái trò Ä‘á»™c ác của nó. NhÆ°ng nó phà công vô Ãch. Tá»± ái bị tổn thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng Becky rõ rà ng đã trấn tÄ©nh, cô ta đến ngồi bên cạnh Alfred Temple. Chụm đầu và o nhau, hai đứa say mê ngắm nhìn các hình ảnh má»™t cách ngoan ngoãn. Máu ghen của Tom sôi lên sùng sục. Uất ức trong lòng, nó cảm thấy hai má Ä‘á» bừng và tim Ä‘áºp nhÆ° muốn vỡ ra. Nó tá»± xỉ vả mình bằng đủ các thứ tên gá»i vì đã bá» lỡ mất lá»i cầu hòa mà Becky đã Ä‘á» nghị.
Nó tức tối như điên khi nhìn thấy sự đồng lõa rõ rệt, sự ăn ý hoà n toà n giữa Becky và Alfred.
Hẳn cô bé đã chá»n hắn trong bao đứa khác rõ rà ng vì nó có bá»™ tịch kiêu kỳ, là m bá»™ cao sang và áo quần đẹp đẽ. Nó thấy hà i lòng khi nhá»› lại tráºn đòn nó đã nện cho thằng kia khi hắn má»›i tá»›i là ng và muốn là m lại má»™t lần nữa má»›i cam.
Nó đâu có ngá» là Becky dù cho ra vẻ chăm chú nhÆ° váºy, đã không bá» qua má»™t thoáng cảm xúc nà o lần lượt hiện lên mặt Tom và con bé mừng thầm cho sá»± thà nh công của mÆ°u kế nó bà y ra.
NhÆ°ng Tom bá» Ä‘i là m cô ta cụt hứng: cô bé không còn vui vẻ, nó đâm ra thẫn thá», buồn bã.
Tá»™i nghiệp thằng bé Alfred nháºn ra nó đã thất thế nhÆ°ng không biết tại sao và vẫn kiên trì lôi kéo sá»± chú ý của nó:
- ồ, hình nà y nà y! Nhìn xem nó đẹp biết bao!
Becky hết chịu nổi, đuổi nó không một chút nể nang:
- Bá»±c mình lắm rồi, tranh vá»›i ảnh! Sao mà ngốc đến dữ váºy!
Nói xong, con bé òa khóc, đứng dáºy, quay phắt ngÆ°á»i và bá» chạy.
Alfred muốn an ủi, bèn lẽo đẽo đi theo.
NhÆ°ng là m thế, hắn cÅ©ng không được Becky tá» ra Æ°u ái, mà trái lại....- Äừng Ä‘eo theo tôi nhÆ° con chó con nữa!
Rõ ghét cái mặt! - Con bé nói thẳng, mặt mà y sừng sộ.
Bối rối, tức giáºn, Alfred trở và o lá»›p. Chỉ cần má»™t lúc nó hiểu ra ngay: rõ rà ng là Becky đã dùng nó để chá»c Tom ghen tức. Váºy ra chÃnh vì Tom, vì thằng khoác lác, thằng trá»i đánh thánh váºt ấy mà nó phải chịu sá»± thất vá»ng cay đắng nà y. Thằng nà y không để yên đâu! Alfred rút má»™t cuốn sách há»c của Tom lòi ra khá»i bà n viết.
Nó láºt ra đúng trang phải há»c trong ngà y rồi đổ bình má»±c lên đó.
Ngay lúc ấy, Becky nhìn qua cá»a sổ lá»›p há»c và bắt quả tang Alfred Ä‘ang là m chuyện đó. Má»›i đầu con bé định tìm gặp Tom tại nhà để kể hết cho thằng bé biết. Nó có cá»› rất chÃnh đáng để bắt chuyện vá»›i Tom và sá»± bất hòa giữa chúng chắc chắn sẽ chấm dứt. Tom biết Æ¡n, ắt sẽ cám Æ¡n cô ta. NhÆ°ng trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i con bé đổi ý.
Tom đã coi rẻ vụ pÃc-nÃc, đã nối lại quan hệ vá»›i vị hôn thê cÅ©. Nếu nó bị đòn vì là m hÆ° sách thì đó cÅ©ng là má»™t bà i há»c cho nó. Nó không xứng đáng vá»›i tình yêu của cô ta và hÆ¡n nữa, cô ta căm ghét nó.
Tom vá» nhà vá»›i tâm trạng rất buồn bá»±c. Hỡi Æ¡i, khổ nhÆ° thế chÆ°a thấm và o đâu. Khi thấy nó, dì nó gá»i nó lại vá»›i giá»ng cay cú khác thÆ°á»ng:
- à , thằng nà y đã vỠđó hả? Äáng tá»™i nhÆ° mà y mà không biết cái gì đã ngăn tao không bóp cổ mà y chết quách cho xong!
- Dì Æ¡i, cháu là m gì mà dì giáºn váºy?
- Thế mà mà y còn dám há»i à , đồ nhãi ranh vô liêm sỉ! Mà y là m gì, để tao nói cho mà y nghe.
Mà y đã dối tao, mà y đã Ä‘em tao là m trò cÆ°á»i cho thiên hạ. Tao đến nhà bà Harper, là m duyên là m dáng, hà há»ng xúc Ä‘á»™ng, và vá»™i kể cho bà ta nghe giấc mÆ¡ của mà y, tháºt ra là giấc mÆ¡ bịa đặt của mà y... Bởi vì, té ra tao đâu có biết. Mà y đã vỠđây tối thứ tÆ°, mà y đã nghe những gì bá»n tao nói. ChÃnh thằng Joe đã cho mẹ nó biết nhÆ° váºy.
Là m gì có sá»± sáng suốt siêu phà m mà tao thán phục! A, tao phải là m gì mà y đây hả Tom? Sao mà y có thể để tao Ä‘i đến nhà bà Harper trong khi mà y biết tao sẽ chuốc lấy sá»± lố bịch vá»›i câu chuyện hoang Ä‘Æ°á»ng thô thiển ấy... Rồi đây cả là ng sẽ cÆ°á»i tao còn gì!
Xúc động vì sự khốn khổ của bà dì tốt bụng, Tom thấy trò đùa của nó mang một vẻ hoà n.toà n khác hẳn, không phải vô hại như nó đã tưởng trước kia.
- Dì Æ¡i, cháu rất tiếc đã gây ra ná»—i buồn phiá»n nà y; cháu đã không suy nghÄ©.
- ChÃnh cái đó là điá»u ta trách cháu đấy, cháu không bao giá» chịu suy nghÄ© trÆ°á»›c khi hà nh Ä‘á»™ng cả, cháu chẳng nghÄ© tá»›i gì hết, chẳng nghÄ© tá»›i ai ngoà i bản thân của cháu. Cháu chỉ nghÄ© đến việc vỠđây lúc ná»a đêm để đánh lừa bá»n dì, cháu chỉ nghÄ© đến chuyện phỉnh gạt dì vá»›i cái tà i thấu thị vô cùng sáng suốt của cháu, những cái đó thì có, nhÆ°ng cháu chẳng mảy may nghÄ© đến ná»—i buồn mà bá»n dì có thể cảm thấy, cÅ©ng không nghÄ© đến cách nà o để tránh cho bá»n dì khá»i má»™t chút buồn phiá»n đó.
- ThÆ°a dì, cháu rất lấy là m xấu hổ, bây giá» cháu biết rằng cháu đã có lá»—i vá»›i dì, nhÆ°ng quả tháºt không phải cháu có ác ý. HÆ¡n nữa, sở dÄ© cháu vỠđây đêm thứ tÆ° là vì cháu có ý định nói để dì khá»i lo, rằng bá»n cháu không bị chết Ä‘uối.
- Tom ạ, nếu ta tin được lá»i mà y thì mất gì ta cÅ©ng chẳng tiếc. NhÆ°ng giải thÃch thế nà o đây khi cháu lại bá» Ä‘i mà chẳng nói gì vá»›i ta cả?
- ThÆ°a dì, ấy là vì khi nghe dì nói đến buổi tang lá»…: liá»n lúc ấy, cháu chỉ mang má»™t ý duy nhất trong đầu, đó là chứng kiến tang lá»…. Cháu không thể từ bỠý nghÄ© ấy được. Thế là cháu để lại mảnh vá» cây và o trong túi áo cháu rồi bá» Ä‘i mà không nói gì cả.
- Mảnh vỠcây nà o?
- Dạ miếng vá» cây trên đó cháu giải thÃch cho dì biết là chúng cháu Ä‘ang ở trên đảo chÆ¡i trò hải tặc. Lúc cháu hôn dì, cháu muốn dì thức dáºy biết mấy; nếu váºy thì đã hay hÆ¡n cho má»i ngÆ°á»i cả rồi!
- Thế có tháºt cháu đã hôn dì không hở Tom?
- Dì Polly há»i, lòng đã dịu lại.
- Trong giấc ngủ, dì lộ vẻ khổ sở đến nỗi cháu thấy tim cháu se lại và cháu muốn an ủi dì theo cách riêng của cháu. Cháu thương dì lắm dầu cho không phải lúc nà o cháu cũng biểu lộ rất đúng cách.
Bà cụ cảm Ä‘á»™ng vì lá»i thú tá»™i ngây thÆ¡ đó, Ä‘Ã nh phải xiêu lòng. Bà kéo thằng cháu lại vá»›i mình:.- Nà o, lại hôn dì má»™t lần nữa Ä‘i, thằng mất nết. Thôi bây giá», hãy Ä‘i há»c nhanh lên, đừng có Ä‘i phiêu lÆ°u mà không báo trÆ°á»›c nữa đó!
Tom vừa quay gót thì dì Polly chạy đến tủ treo quần áo nơi Tom đã móc cái áo vét rách tả tơi nó mặc ở trên đảo.
- Chúa ôi, ta có dám nhìn không? Liệu có gặp thêm má»™t lần thất vá»ng nữa chăng? Thằng nhá» thân yêu đó sẽ nói dối ta vì lòng tá» tế để ta khá»i buồn. Ta nhìn và o không hay thôi Ä‘i?
Thôi, ta chỉ còn Ä‘Ã nh biết trách mình nếu phải khóc cả buổi chiá»u nay vì ta là má»™t mụ già ngu ngốc...
Hai lần bà đưa tay ra, hai lần bà dừng tay lại. Lần thứ ba, bà không chịu nổi nữa, bèn lục lá»i cái áo và thấy mảnh vá» cây! NÆ°á»›c mắt ròng ròng, bà vừa khóc vừa Ä‘á»c lá»i nhắn gá»i đã phai nhòe hết má»™t ná»a rồi giá»ng bà run run vì xúc Ä‘á»™ng kêu lên:
- Từ giỠtrở đi mình sẽ tha thứ cho nó dù nó phạm đến trăm ngà n tội lỗi!
Tà i sản của quykiemtu
16-10-2008, 04:04 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
ChÆ°Æ¡ng 8
Hòa giải
TrÆ°a hôm đó, khi Tom ở trÆ°á»ng vá», dì nó đã ôm hôn nó vá»›i lòng biết Æ¡n trìu mến, khiến nó hoà n toà n trở lại vui tÆ°Æ¡i há»›n hở. Do đó, sau bữa ăn, khi lại Ä‘i há»c, nó cảm thấy lòng thanh thản và yêu Ä‘á»i. Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i nó gặp Becky. Chẳng chút do dá»±, nó dẹp bá» tá»± ái, chạy đến phÃa cô bé và nói bằng giá»ng ăn năn hối háºn:
- Becky, hôm nay tôi đã tá» ra tà n nhẫn vá»›i bạn, tôi tháºt lòng hối tiếc. Tôi hứa sẽ không bao giá» là m nhÆ° váºy nữa. Ta giảng hòa vá»›i nhau nhé, bạn có chịu không?
Láºp tức, Becky buông ngay câu trả lá»i khô khan và thù địch:
- ông Sawyer, ông muốn là m gì cứ là m, tôi xem ông không còn là bạn của tôi nữa..Tom đứng sững cả ngÆ°á»i. Rồi nó nổi tức Ä‘iên ruá»™t. › kìa, con bé phách lối nà y lại cá»± tuyệt nó trong khi nó đã công khai tạ lá»—i, không ngần ngại bóc trần trái tim nó trÆ°á»›c mặt cô ta.
Nó tiếc rằng Becky không phải là con trai chứ không thì lần nà y nó đã nện cho con bé má»™t tráºn nên thân! Khi gặp lại con bé, nó chẳng tiếc lá»i quáºt cho con bé má»™t câu nháºn xét cay cú vá» tÃnh bần tiện nhá» nhen của bá»n con gái. Con bé đốp lại cùng chung giá»ng Ä‘iệu và lá»i qua tiếng lại thêm phần kịch liệt. Sau đó, con bé quay lÆ°ng bÆ°á»›c và o lá»›p, giữ thái Ä‘á»™ là m nghiêm. Bây giá» nó giáºn Tom đến ná»—i nóng lòng muốn thấy Tom bị ăn đòn vá» tá»™i là m hÆ° sách. Con bé đáng thÆ°Æ¡ng đâu có ngá» rằng chÃnh nó cÅ©ng sắp sá»a bị tai nạn giống nhÆ° váºy và chỉ có cách cÆ° xá» hà o hiệp của Tom má»›i cứu nó thoát...
Số là Becky đã Ä‘i và o lá»›p và lúc ngang qua trÆ°á»›c bà n thầy giáo Dobbins, nó thấy ngăn kéo thÆ°á»ng được khóa lúc ấy Ä‘ang mở hé. Nên biết rằng ngăn kéo nà y đặc biệt kÃch thÃch tÃnh tò mò của bá»n trẻ - nói chÃnh xác hÆ¡n đó là thứ bên trong ngăn kéo, má»™t cuốn sách bà máºt mà thầy giáo mải mê ngồi Ä‘á»c má»—i khi có dịp. Bá»n trẻ thÆ°á»ng đánh đố nhau đó là sách gì. Không cưỡng lại được, Becky chá»™p lẹ cuốn sách quý và đá»c tá»±a Ä‘á» má»™t cách thèm thuồng. Äó là má»™t cuốn "Khái luáºn giải phẫu há»c của giáo sÆ° Dick-inson".
Vấn đỠđó hoà n toà n xa lạ đối vá»›i nó, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên khá»i cần phải nói.
Mà tại sao ông giáo khả kÃnh lại có cuốn khái luáºn vá» y há»c nà y nhỉ? Bởi vì trÆ°á»›c kia ông đã mÆ¡ là m bác sÄ© - má»™t tham vá»ng mà ông phải từ bá» vì thiếu Ä‘iá»u kiện há»c hà nh nên ông sốt sắng ngấu nghiến bất cứ sách y nà o rÆ¡i và o tay ông...
Vá»›i hy vá»ng biết rõ thêm vá» cuốn sách, Becky bèn láºt từng trang. Nó bắt gặp má»™t hình vẽ mà u trình bà y thân thể con ngÆ°á»i trần truồng lõa lồ.
Äúng lúc đó má»™t cái bóng in hình lên trang sách:
đó là Tom Ä‘ang Ä‘i và o. Becky hốt hoảng, láºt Ä‘áºt gấp cuốn sách lại. Bị kéo mạnh tay vá»™i và ng nên trang hình rách toạc má»™t Ä‘Æ°á»ng từ bên nà y thấu bên kia! Cô bé vứt cuốn sách và o lại trong ngăn kéo, xoay chìa khóa má»™t vòng rồi đối mặt nhìn Tom.
- Rình mò ngÆ°á»i ta, xấu xa quá! Äồ không biết xấu hổ! Thế nà o anh cÅ©ng sẽ tố giác tôi và .tôi sẽ bị phạt là cái chắc! Tôi sẽ bị đòn trÆ°á»›c mắt má»i ngÆ°á»i, mà tôi chÆ°a bao giá» từng bị cả!
Bỗng cô bé òa khóc nức nở, nói thêm:
- Tôi muốn chết cho rồi! ôi tôi ghét anh quá!
Nói xong, nó quay gót Ä‘i ra khá»i phòng, đóng sầm cá»a lại.
Tom đứng lại quá sức bối rối trước cơn kịch biến đó, đối với nó không cách gì hiểu nổi.
- Bá»n con gái sao mà kỳ cục rắc rối đến thế!
- Nó lẩm bẩm. - Bị đòn trước mặt bạn bè, thì đã sao! Chuyện đó nó cho là ghê gớm lắm sao?
Chuyện đó chẳng đã xảy ra vá»›i nó nhiá»u lần hÆ¡n Æ°! Và tại sao con nhá» muốn nó Ä‘i mách vá»›i ông cụ Dobbins? Nếu nhất thiết nó phải trả thù, nó biết nhiá»u cách khác hÆ¡n cách đó. Chá»c ghẹo thì có thể có nhÆ°ng bần tiện nhá» nhen thì không Ä‘á»i nà o! Bây giá» rồi sẽ ra sao đây? Nó phân tÃch tình hình và tá»± há»i. Dobbins sẽ biết cuốn sách quý của ông bị rách, ông sẽ há»i ai là m. Vì không ai trả lá»i, ông sẽ lần lượt há»i từng đứa và dÄ© nhiên Becky sẽ lá»™ tẩy. Bá»n con gái há»… Ä‘á»™ng đến là đỠmặt. Chà , cứ mặc kệ, chuyện của nó kia mà . Nó đâu tá» tế gì vá»›i mình.
Thế rồi Tom Ä‘i ra nháºp bá»n vá»›i lÅ© bạn ngoà i sân. Má»™t lát sau, thầy giáo đến và chuông reo.
Dầu đã quyết tâm, Tom không thể nà o quay mắt tránh nhìn cô bé Becky tội nghiệp đang mang vẻ mặt lo âu là m nó bất giác cảm thấy xúc động.
Trái tim quảng đại của nó se lại vì thương hại con bé khốn khổ.
Mải mê suy nghÄ©, Tom mở cuốn sách chÃnh tả ra lúc nà o không để ý và đồng thá»i vá»›i thầy giáo, nháºn thấy má»±c đã lem nhiá»u chá»—. Nó thản nhiên nháºn má»™t tráºn đòn. Äúng là nó đã quen bị ăn đòn. Ngoà i ra, Tom quá ngay thẳng nên không nghi ngỠđó là hà nh Ä‘á»™ng của má»™t đứa bạn bất nghÄ©a. Nó tá»± nhủ có lẽ nó đã vô ý là m đổ bình má»±c trong khi chÆ¡i giỡn cùng vá»›i chúng bạn lúc nãy.
Má»™t giá» trôi qua. Rồi trong khi há»c trò lo giải má»™t lô bà i táºp toán, ông Dobbins lục trong ngăn kéo, rút cuốn Khái luáºn vá» giải phẫu há»c quý giá của ông ra. Becky nhÆ° ngồi trên đống than hồng, khuôn mặt nó Ä‘á» bừng rồi dần dần xanh mét. án mắt nó là ánh mắt của má»™t con thú bị săn Ä‘uổi. Vở kịch sắp gỡ nút... Tom vắt.óc nhÆ°ng không nghÄ© ra được cách nà o để cứu nó thoát được vòng nguy khốn.
Sau khi ngồi xuống thoải mái trên ghế, trÆ°á»›c tiên thầy giáo láºt sách má»™t cách lÆ¡ đãng rồi có vẻ chăm chú Ä‘á»c. ChÃnh lúc đó ông bắt gặp bức hình bị rách. Äứng báºt dáºy, ông nhìn lá»›p há»c bằng cặp mắt đổ lá»a, có vẻ nhÆ° co rúm ngÆ°á»i lại.
- Trò nà o đã cả gan mó và o cuốn sách nà y?
- ông giáºn dữ hét vang nhÆ° sấm nổ.
Äáp lại lá»i ông dÄ© nhiên là sá»± im lặng, má»™t sá»± im lặng nặng ná» lo âu. Thế rồi ông dò xét lần lượt từng gÆ°Æ¡ng mặt để phát hiện má»™t dấu hiệu phạm tá»™i trên mặt của má»™t kẻ nà o đó. Bá»n há»c trò khiếp vÃa cụp mắt xuống, kẻ vô tá»™i cÅ©ng nhÆ° thủ phạm.
- Benjamen Rogers, có phải trò đã là m rách cuốn sách nà y không?
- ThÆ°a thầy, không ạ. - Äứa bé lắp bắp.
- Joe Harper có không?
Lần lượt tên các há»c trò được thốt ra nhÆ° những lưỡi dao máy chém. Thầy sắp gá»i đến bà n của Becky. Không chịu nổi nữa, Tom đứng báºt dáºy nhÆ° lò xo và nói quả quyết:
- ThÆ°a thầy, chÃnh con!
TrÆ°á»›c lá»i thú nháºn bắt nó sẽ phải chịu hình phạt, cả lá»›p há hốc mồm... mà ngÆ°á»i trÆ°á»›c tiên chÃnh là Tom. Rồi sau khi định thần lại, hoà n toà n chấp nháºn hy sinh, nó can đảm lãnh tráºn đòn dữ dá»™i nhất trong cuá»™c Ä‘á»i nghá» nghiệp của ông Dobbins, không má»™t chút than van. Rõ rà ng lúc bấy giá» nó Ä‘á»c thấy trong ánh mắt của Becky sá»± biết Æ¡n và cảm phục đến mức nó sẵn sà ng chịu tá»™i thay cho con bé má»™t trăm lần nữa cÅ©ng không ngán. Mông rát bá»ng nhÆ°ng lòng thanh thản và miệng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nó trở vá» ngồi xuống ghế, được Joe Harper đón tiếp hết sức ân cần.
Nhưng nó chỉ để mắt nhìn Becky.
Lúc tan trÆ°á»ng, con bé chạy lại vá»›i nó và hổn hển nói:
- Tom... tá» tế lắm... anh là m thế tháºt tá» tế quá. Tôi sẽ không bao giá» quên!
Rồi con bé tiết lá»™ việc là m hèn hạ của Alfred Temple là thủ phạm. Äiá»u nà y khÆ¡i dáºy mối hiếm khÃch của nó đối vá»›i đối thủ cÅ©. NhÆ°ng những lá»i ca ngợi của Becky mau chóng là m nó quên Ä‘i ý muốn trả thù. Thấm thoắt kỳ nghỉ hè đã đến. NhÆ°ng trÆ°á»›c khi được hưởng thá»i kỳ thần tiên nà y, còn phải qua kỳ thi cá», kết thúc bằng má»™t cuá»™c tranh tà i hùng biện diá»…n ra trÆ°á»›c sá»± hiện diện của các nhân váºt tai mắt trong tỉnh.
Thầy giáo thÆ°á»ng ngà y vốn đã nghiêm khắc, nay lại nghiêm khắc gấp đôi và cây roi của ông không bao giá» nghỉ hoạt Ä‘á»™ng được lâu. Thá»±c tình ông cố tâm là m bá»n há»c trò mình thi Ä‘á»— cao và ông không bá» qua phÆ°Æ¡ng tiện nà o để đạt mục Ä‘Ãch ấy. Chỉ những cô cáºu nà o tháºt bé má»›i thoát khá»i bị trừng phạt nhục hình. Và ông đánh tháºt Ä‘au, bởi vì mặc dù ông mang cái đầu hói trá»c lóc giấu dÆ°á»›i mái tóc giả, tháºt ra ông vẫn còn trẻ, các cÆ¡ bắp còn chắc nịch. Bất cứ lá»—i nhá» nà o cÅ©ng bị phạt nên những đứa há»c sinh nhá» nhất cÅ©ng phải suốt ngà y run rẩy, vừa vì sợ lẫn vì Ä‘au và suốt đêm nghiá»n ngẫm những dá»± định báo thù. Cuá»™c chiến đã tuyên bố!
Thế là bá»n con trai há»p nhau sắp đặt má»™t âm mÆ°u chắc thế nà o cÅ©ng sẽ mang lại má»™t chiến thắng vang dá»™i. Chúng lôi kéo con trai của ông há»a sÄ© vẽ bảng hiệu trong là ng tham gia và o vụ nà y và nó sẵn lòng tiếp tay. Quả tháºt, thầy giáo hiện Ä‘ang trá» trong nhà bố mẹ nó và thằng bé có nhiá»u lý do để than phiá»n vá» chuyện nà y. Thế là đồng ý, nó sẽ sắp đặt để cho buổi tối diá»…n ra cuá»™c thi hùng biện, thầy giáo đạo mạo ăn má»™t bữa nhiá»u rượu và ông ta sẽ đến dá»± thÃnh trong trạng thái say sÆ°a quá chén. Ngoà i ra nó còn tá»± hứa sẽ thêm và o đó má»™t trò đùa do nó sáng chế.
Buổi tối tiá»n định đã đến. Tất cả há»c trò và gia đình chúng kéo nhau tá»›i ngôi trÆ°á»ng đèn Ä‘uốc sáng trÆ°ng và được trang hoà ng bởi những bó hoa và trà ng hoa rá»±c rỡ. Thầy giáo trông không còn được tÆ°Æ¡i tỉnh lắm, Ä‘ang ngồi chá»…m chệ trên khán Ä‘Ã i, chung quanh là những thân hà o nhân sÄ© của thà nh phố. Tại má»™t góc phòng các há»c trò thà sinh dá»± thi Ä‘ang đứng, tắm rá»a sạch sẽ, áo quần hồ ủi thẳng thá»›m, ăn diện đẹp đẽ, trang sức cầu kỳ. Bá»n con gái lăng xăng, xúng xÃnh trong những bá»™ áo quần vải sa, vải phin, băng vải, hoa và những đồ trang sức lặt vặt.
Cuá»™c thi bắt đầu. Lần lượt từng thà sinh tiến lên bục, Ä‘á»c thÆ¡ hoặc các bà i văn của mình trÆ°á»›c những ánh mắt thán phục của các phụ huynh há hốc miệng để nhìn và những cái gáºt đầu hảo ý của các vị tai mắt. Sau phiên các đứa nhá» nhất Ä‘á»c túa lua bằng giá»ng máy móc - má»™t bà i thÆ¡ đã ngà n lần lặp lại đến lượt các cô gái lá»›n..Các bà i văn của chúng được tô Ä‘iểm bằng những lá»i thuyết giảng đạo đức và trang trá»ng mà mục sÆ° tuôn ra và o má»—i ngà y chủ nháºt để giáo hóa đám cá» tá»a trẻ tuổi của ông. Chủ Ä‘á» của chúng là "Tình bằng hữu chân thá»±c là gì?" "Ká»· niệm thá»i xa xÆ°a", "Tôn giáo qua các thá»i đại", "Kẻ vô đạo bị trá»i đánh", "Những lợi Ãch của văn hóa", "Hiếu đạo", v.v... Các bà i văn nà y được nhồi nhét những từ ngữ cầu kỳ, bà hiểm, hoa hòe, khoa trÆ°Æ¡ng, rá»—ng tuếch và dÄ© nhiên trong đó vấn đỠđạo đức, lòng sùng kÃnh, các tình cảm cao thượng chiếm phần lá»›n.
Má»—i bà i tham luáºn được hoan nghênh bằng những trà ng pháo tay rầm rá»™. Cuối cùng má»™t đứa con gái lá»›n có nÆ°á»›c da và ng ngà và nét mặt bi thÆ°Æ¡ng giáºt được cà nh nguyệt quế. Bà i văn của cô bé được coi là tác phẩm xuất sắc nhất trong cuá»™c thi và ông thị trưởng nồng nhiệt khen ngợi tà i hùng biện của ngÆ°á»i Ä‘oạt giải. ông thầy giáo cÅ©ng không muốn ngồi thừa: ông lảo đảo đứng dáºy khá»i ghế để hoan hô cô gái Ä‘ang Ä‘á» bừng mặt.
NhÆ°ng ô kìa, cái nắp cá»a sáºp ở ngay bên trên bục ngồi lúc ấy mở ra và má»™t con mèo chui xuống, bị quấn quanh mình má»™t sợi dây nịt, Ä‘ong Ä‘Æ°a ở đầu sợi dây. Con váºt tá»™i nghiệp Ä‘áºp bốn chân chá»›i vá»›i trong khoảng không vá»›i hy vá»ng bám được và o má»™t váºt gì đó. Cuối cùng móng vuốt của nó gặp má»™t váºt: Äó là bá»™ tóc giả của thầy giáo. Con mèo được kéo lên láºp tức, quặp theo trong chân chiến lợi phẩm mà nó không chịu buông ra. Cá» tá»a cÆ°á»i nghiêng ngả và cà ng cÆ°á»i lăn lóc hÆ¡n nữa vì thằng con trai của ông há»a sÄ© đã nghÄ© ra ý bôi kim nhÅ© lên vầng trán bóng láng của nhà giáo bất hạnh! Sá»± cố xảy ra chấm dứt buổi dạ há»™i, bá»n há»c trò trở vá» nhà vá»›i tâm trạng hả hê được trả thù cho những ná»—i khổ đã qua. Mùa nghỉ hè có thể bắt đầu!
Than ôi, những ngà y hè má»›i bắt đầu của Tom rất tệ hại. TrÆ°á»›c hết, bởi vì Becky đã theo bố mẹ Ä‘i Missouri; kế đến, bởi vì cảm giác tá»™i lá»—i của Tom đối vá»›i Muff Potter đã phát triển tá»›i mức trở thà nh má»™t cá»±c hình tháºt sá»±. Cuối cùng là vì Tom mắc bệnh sởi và không được ra khá»i nhà suốt hai tuần...
Khi ra khá»i phòng, ngÆ°á»i nó xanh xao, yếu á»›t, gầy mòn. Nó thấy dÆ°á»ng nhÆ° tình hình trong là ng đã thay đổi bất lợi cho chúng. Rõ rà ng đã có má»™t giáo Ä‘oà n truyá»n đạo ngang qua là ng và phát Ä‘á»™ng má»™t chiến dịch sùng tÃn: má»i ngÆ°á»i.đã trở nên đạo hạnh kinh khủng, không những ngÆ°á»i lá»›n mà còn cả trẻ con nữa! Tom lang thang Ä‘i tìm kẻ vô tÃn ngưỡng để nó có thể an tâm cùng vá»›i những kẻ giống nó, nhÆ°ng chẳng có ai.
Joe Harper - nhìn nó nản quá - Ä‘ang mải mê Ä‘á»c Kinh thánh, Ben Rogers Ä‘ang phân phát sách của giáo Ä‘oà n cho ngÆ°á»i nghèo, Jim Hollis lúc nà o cÅ©ng nói đến Chúa. Khi Huck, thằng bạn thân thiết của nó vừa tiếp nó vừa trÃch dẫn những câu Kinh thánh thì cuá»™c Ä‘á»i xem nhÆ° chấm dứt:
Tom rÆ¡i và o má»™t ná»—i tuyệt vá»ng táºn cùng.
Äêm hôm đó trá»i nổi má»™t cÆ¡n giông tố kinh hoà ng và tà n phá dữ dá»™i. Tom trùm chăn kÃn đầu, chỠđợi cái chết sắp tá»›i bởi vì nó chẳng còn gì nghi ngá» nữa: thần thánh đã nổi cÆ¡n lôi đình vì thái Ä‘á»™ cố chấp không có lòng tin. NhÆ°ng cuối cùng khi cÆ¡n bão dịu lại, nó ngạc nhiên sung sÆ°á»›ng thấy mình vẫn còn sống. Hình nhÆ° Chúa đã cho nó được triển hạn... Việc là m đầu tiên của Tom là cảm tạ Æ¡n thánh quan phòng và quyết tâm mạnh mẽ muốn sá»a mình; việc thứ hai, nói cho cùng là chỠđợi má»™t lá»i cảnh báo khác của trá»i Ä‘Æ°a xuống.
Hôm sau, bác sÄ© trở lại vì bệnh của Tom tái phát. Nó phải nằm liệt giÆ°á»ng thêm ba tuần lá»…, ba tuần lá»… đối vá»›i nó dÆ°á»ng nhÆ° dà i vô táºn...
Khi đã có thể ra khá»i nhà , nó Ä‘i thÆ¡ thẩn trên Ä‘Æ°á»ng là ng, hy vá»ng gặp má»™t thằng bạn nà o đó có tâm trạng lạc quan hÆ¡n... Quả nhiên, nó bắt gặp Joe và Huck Ä‘ang chia nhau má»™t quả dÆ°a ăn cắp được. Thì ra bệnh của chúng cÅ©ng tái phát! Ba đứa bạn nhanh chóng tìm lại được mối quan hệ đồng lõa nhÆ° trÆ°á»›c kia..
Tà i sản của quykiemtu
16-10-2008, 04:05 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
ChÆ°Æ¡ng 9
Vụ xỠán
Khi vụ sát hại bác sÄ© Robinson được Ä‘Æ°a ra trÆ°á»›c tòa, dÆ° luáºn trong vùng rất xôn xao.
Vá» phần Tom, nó mất ăn mất ngủ: nó bứt rứt không yên và rùng mình má»—i khi nghe má»™t lá»i ám chỉ nhá» nhặt nà o tá»›i tá»™i ác đó, tưởng rằng ngÆ°á»i ta nhìn mặt nó có thể Ä‘oán biết tất cả má»i bà máºt.
Không còn chịu nổi, nó kéo Huck ra riêng một chỗ vắng.
- Huck, cáºu đã không nói gì vá»›i ai chứ?
- VỠchuyện gì cơ?
- Cáºu biết chuyện gì rồi mà !
- Không, tớ không nói gì hết.
- Không nói với ai cả chứ?
- Không mà ! Tại sao cáºu há»i váºy?
- Thì há»i váºy thôi. Tá»› sợ.
- Äừng sợ, đừng sợ tá»› nói. Tá»› cÅ©ng biết lo cho cái thân của tá»› chứ!
- Nà y Huck, liệu ngÆ°á»i ta có thể bắt buá»™c cáºu nói không?
- Bắt tá»› phải nói à ? Há»a chăng chỉ khi nà o tá»› chịu để cho thằng cha Joe Da Ä‘á» giết chết má»™t cách thảm khốc, còn không thì khá»i Ä‘i...
- Chúng ta thá» giữ bà máºt má»™t lần nữa, cáºu thấy sao?
- Nếu cáºu muốn.
Hai kẻ đồng mÆ°u bèn long trá»ng láºp lại lá»i thá», cam chịu những hình phạt ghê gá»›m nhất nếu không giữ lá»i.
- Cáºu nghÄ© Muff Potter sẽ ra sao, Tom?
- Tá»› sợ lão ta sẽ nguy... cái gì cÅ©ng bất lợi cho lão. Tá»™i nghiệp, lão tiêu Ä‘á»i! Chỉ nghÄ© đến là tá»› đã rụng rá»i!
- Tá»› cÅ©ng váºy, chuyện đó là m tá»› khổ tâm.
Có lẽ lão không phải là con ngÆ°á»i có phẩm hạnh gÆ°Æ¡ng mẫu, nhÆ°ng tháºt ra, lão không phải con ngÆ°á»i xấu. Äồng ý là lão không chịu khó, đồng ý là lão Ãt khi chừng má»±c. NhÆ°ng ngoà i những Ä‘iá»u ấy ra, lão khá trung háºu. Có lần tá»› không câu được con cá nà o, lão đã chia cá của lão cho.tá»› trong khi lão chẳng dÆ° thừa gì. Nhiá»u lần tá»› lâm cảnh túng bấn, lão đã giúp tá»› vượt qua.
- Vá» phần tá»›, lão đã thÆ°á»ng hay sá»a giúp con diá»u cho tá»› và nhiá»u khi buá»™c lưỡi câu lại cho nữa. Chà ! Phải chi bá»n mình là m được Ä‘iá»u gì cho lão!
- ừ, tá»› cÅ©ng váºy, tá»› Ä‘au lòng khi nghe ngÆ°á»i ta kết tá»™i lão trong khi lão có là m gì đâu...
Câu chuyện cứ tiếp tục Ä‘Æ°a đẩy theo cùng má»™t giá»ng Ä‘iệu nhÆ° thế mà chẳng thấy Ä‘Æ°a ra má»™t kết luáºn hay má»™t quyết định nà o cả. Bây giá» trá»i bắt đầu tối. Hai thằng bé đã lại gần nhà tù lúc nà o không hay, có lẽ vá»›i niá»m hy vá»ng mÆ¡ hồ sẽ có má»™t phép lạ an bà i má»i chuyện. NhÆ°ng chẳng có gì xảy ra cả: các vị phúc thần dÆ°á»ng nhÆ° chẳng quan tâm đến số pháºn của kẻ vô tá»™i không may.
Chúng chuyá»n qua cho lão Potter thuốc lá và diêm quẹt, nhÆ° chúng đã từng là m nhiá»u lần.
Qua khung cá»a sổ song sắt chúng nghe vá»ng ra giá»ng nói biết Æ¡n của ngÆ°á»i tù bất hạnh:
- Nà y các cháu bé, tôi cám ơn các cháu lắm:
các cháu tá» tế hÆ¡n bất cứ ai trong là ng. Tôi thÆ°á»ng tá»± nói vá»›i chÃnh mình để cảm thấy bá»›t lẻ loi và tôi nói: có nhiá»u đứa bé đã được tôi dán lại cho con diá»u hay chỉ cho má»™t chá»— nhiá»u cá trong khi tôi có thể giữ riêng cho tôi. ấy thế mà tất cả bá»n chúng đã bá» rÆ¡i tôi... Chỉ có Tom và Huck là không quên tôi... Từ đáy lòng tôi chúc phúc cho cháu. ồ, dÄ© nhiên tôi chẳng đáng giá là bao. Tôi là má»™t lão già nghiện ngáºp và tôi đã phạm má»™t tá»™i ác ghê tởm. Bây giá» tôi Ä‘á»n tá»™i nhÆ° váºy là đúng lẽ công bằng. NhÆ°ng, các cháu ạ, tôi vẫn rất cảm Ä‘á»™ng vá» những gì các cháu là m cho tôi. Nà y các cháu hãy xÃch lại gần má»™t chút để tôi thấy những gÆ°Æ¡ng mặt bạn bè trÆ°á»›c khi tôi chết. Và nếu các cháu vui lòng, má»—i cháu hãy nắm tay tôi má»™t cái. Những bà n tay nhân háºu nhá» bé đã giúp đỡ Muff Potter và có lẽ sẽ còn giúp đỡ nhiá»u hÆ¡n nếu có thể là m được. Tôi sẽ không quên các cháu, thôi các cháu vá» Ä‘i!
Các lá»i khen của lão Potter bất hạnh là m cho hai thằng bé cảm thấy khó chịu hÆ¡n. LÆ°Æ¡ng tâm của chúng từ hồi nà o đến giá» chỉ khẽ cằn nhằn, bây giá» cao giá»ng trách cứ thái Ä‘á»™ hèn nhát, nhu nhược và đạo đức giả của chúng. Hai đứa chia tay nhau không nói má»™t lá»i.
Äêm đó, Tom mÆ¡ thấy những ác má»™ng rùng rợn. Hôm sau và ngà y kế tiếp, nhÆ° bị má»™t sức hút vô hình lôi cuốn, nó cứ lảng vảng gần cá»a.phòng xỠán không dứt ra được. Nó gặp Huck, thằng nà y có vẻ không khả quan gì hÆ¡n nó. Cả hai đứa háo hức nghe kể lại diá»…n tiến của phiên tòa. Gá»ng ká»m cà ng lúc cà ng siết chặt lão Potter tá»™i nghiệp, lúc nà y không ai còn nghi ngá» gì vá» phán quyết của ban há»™i thẩm.
Äêm trÆ°á»›c ngà y tuyên án, Tom thấy trong lòng bứt rứt không yên: mặc dù đã đếm hà ng ngà n con cừu, Tom cÅ©ng không thể nà o ngủ được. LÆ°Æ¡ng tâm ray rứt mãi không thôi... Không chịu nổi nữa, nó vùng đứng dáºy.
Sáng hôm sau, toà n thể dân là ng kéo nhau đến tòa án. Ngà y trá»ng đại đã đến. Kết cục dÆ°á»ng nhÆ° đã định trÆ°á»›c. Sau khi chỠđợi má»™t lúc lâu, các há»™i thẩm Ä‘i và o và tiến đến chá»— ngồi. Lát sau, Muff Potter xuất hiện, mặt xanh mét nhÆ° xác chết: lão bị còng hai tay và trông có vẻ hốt hoảng. Joe Da Ä‘á» vẫn bình thản nhÆ° bao giá».
Cuối cùng ông chánh án đi đến và phiên tòa bắt đầu.
NgÆ°á»i ta gá»i nhân chứng thứ nhất; ngÆ°á»i nà y xác nháºn đã thấy Potter tắm ở suối rất sá»›m và o buổi sáng ngà y án mạng được phát hiện. Rồi tá»›i ngÆ°á»i chứng thứ hai, ngÆ°á»i chứng thứ ba. Má»—i lần nhÆ° váºy, luáºt sÆ° có nhiệm vụ bà o chữa cho Potter Ä‘á»u cho qua, không hỠđặt má»™t câu há»i nà o, rõ rà ng không có má»™t cố gắng nhá» nà o để tìm cách cứu mạng cho thân chủ bất hạnh của mình. Tiến trình xét xá» tháºt bất thÆ°á»ng khiến công chúng tham sá»± bắt đầu xì xà o phản đối.
Luáºt sÆ° gì mà coi nhẹ sinh mạng của thân chủ mình đến thế?
Thế là tất cả các nhân chứng đã khai bất lợi cho Potter và má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u rút lui mà không há» bị má»™t câu chất vấn. Chủ tá»a phiên tòa đã phải nhắc nhở công chúng giữ tráºt tá»± vì há» biểu lá»™ sá»± bất mãn má»™t cách ồn à o. Công tố viên đứng dáºy rồi cất tiếng nói:
- ThÆ°a các vị há»™i thẩm, qua các lá»i chứng của những công dân đáng tÃn nhiệm, chúng ta có thể xác quyết không chút nghi ngá» rằng bị cáo là thủ phạm gây ra án mạng kia. Chúng tôi không có gì để nói thêm. Yêu cầu công lý phải được thá»±c thi!
Trong sá»± im lặng nặng ná» bao trùm căn phòng, lúc ấy ngÆ°á»i ta nghe kẻ bị cáo bất hạnh buông dà i má»™t tiếng rên rỉ. Thế là tất cả Ä‘Ã n ông Ä‘Ã n bà biểu lá»™ xúc Ä‘á»™ng và giáºn dữ. Dầu con ngÆ°á»i nghiện ngáºp nà y đã phạm Ä‘iá»u sai trái,.nhÆ°ng diá»…n tiến bất thÆ°á»ng của phiên tòa là m cho há» sá»ng sốt.
Äến đây, luáºt sÆ° của Potter bèn quyết định ra tay can thiệp:
- Thưa ông chánh án, thưa các vị hội thẩm, chúng ta đã không chất vấn đủ các nhân chứng.
Tôi còn có thể nói là chúng ta đã quên đòi nhân chứng quan trá»ng nhất ra tòa, ngÆ°á»i đã chứng kiến tá»™i ác... Xin hãy má»i Thomas Sawyer và o!
Trong đám cá» tá»a vang lên má»™t tiếng kêu kinh ngạc.
Tom đến trước và nh móng ngựa và tuyên thệ. Mặt mũi nó tái mét.
- Tom Sawyer, em đã ở đâu và o đêm xảy ra án mạng?
Cứng ngÆ°á»i vì lo lắng, Tom nuốt nÆ°á»›c bá»t mấy lần trÆ°á»›c khi thốt ra má»™t tiếng nhá» xÃu, giá»ng nghẹn ngà o:
- ở nghĩa địa.
Tom thấy Joe Da Ä‘á» giáºt mình. Äến phiên nó, nó á»›n lạnh từ đầu đến chân.
- Thế em có ở gần chỗ ngôi mộ của Horse Williams không?
- Thưa ông chánh án, có ạ. - Tom lắp bắp - Cháu... nấp sau đám cây du... ở bên cạnh ngôi mộ.
- Em chỉ có một mình à ?
- Thưa ông chánh án, không phải ạ?
- Chúng tôi sẽ cho đòi ngÆ°á»i Ä‘i vá»›i em lúc nà o thấy cần thiết. Còn bây giá», em hãy thuáºt lại những gì đã xảy ra trong đêm ấy, không bá» sót chi tiết nà o. Nà o nói Ä‘i, Tom!
Tom bèn bắt đầu kể câu chuyện rùng rợn bằng giá»ng ngáºp ngừng; rồi sau đó rắn rá»i hÆ¡n và ai cÅ©ng Ä‘á»u có thể thấy sống lại những sá»± việc nhÆ° đã xảy ra. Má»i ngÆ°á»i nghe say sÆ°a, kinh hãi bám từng câu từng lá»i trên môi nó và ngÆ°á»i ta không nghe thấy dù má»™t tiếng ruồi bay. Lúc Tom sắp nhắc lại hà nh Ä‘á»™ng nham hiểm của Joe Da Ä‘á», tên nà y gạt phăng những ai Ä‘ang đứng ngáng Ä‘Æ°á»ng hắn ta và nhanh nhÆ° chá»›p nhảy qua cá»a sổ. Tên thủ phạm Ä‘Ãch thá»±c đã chạy thoát!
Chỉ trong má»™t ngà y, Tom trở thà nh ngÆ°á»i anh hùng trong là ng. NgÆ°á»i lá»›n khen nó gan dạ, trẻ con thèm muốn sá»± táo bạo của nó. Tên nó.còn được in chữ lá»›n trên tá» báo địa phÆ°Æ¡ng!
NgÆ°á»i ta tiên Ä‘oán tÆ°Æ¡ng lai của nó sẽ rá»±c rỡ và có kẻ còn tin nó sẽ là m tổng thống Mỹ không chừng... miá»…n là Joe Da Ä‘á» không là m cà n!
Tom sống những ngà y vinh quang tháºt sá»±, nhÆ°ng ban đêm nó chỉ mÆ¡ toà n ác má»™ng! Äêm nà o nó cÅ©ng mÆ¡ thấy Joe Da Ä‘á», má»™t Joe Da Ä‘á» hầm hầm sừng sá»™, chỉ nói toà n chuyện trả thù.
Trá»i chạng vạng là Tom không dám liá»u bÆ°á»›c ra khá»i nhà . Ban ngà y, Tom sung sÆ°á»›ng là đã có can đảm phá bá» lá»i thá», sá»± biết Æ¡n của Muff Potter là m nó ấm lòng hả dạ. Ban đêm, nó lại hối thà không là m gì cả.
Thằng Huck tá»™i nghiệp cÅ©ng trải qua những dằn vặt tÆ°Æ¡ng tá»±. Vì Tom đã ép nó Ä‘i theo đến nhà luáºt sÆ° và đêm trÆ°á»›c ngà y xỠán, nó cÅ©ng đã nói ra và bây giá» lại run sợ là Joe Da Ä‘á» biết sá»± dÃnh lÃu của nó trong vụ nà y. Luáºt sÆ° đã hứa giữ bà máºt nhÆ°ng nó có thể tin được ông ta chăng? Vấn Ä‘á» tất cả ở chá»— đó.
Hai đứa bé có cảm giác là chúng chỉ an tâm bảo đảm và chỉ dám thở ra khoan khoái khi nà o chÃnh mắt bá»n chúng thấy Joe Da Ä‘á» bị treo cổ.
Than ôi! NgÆ°á»i ta vẫn chÆ°a thể tìm ra được mặc dù đã treo giải cho ai bắt được hắn và ngÆ°á»i ta đã lùng kiếm khắp nÆ¡i. NgÆ°á»i ta còn má»i cả má»™t thám tá» từ Saint - Louis tá»›i; ông nà y cam Ä‘oan sẽ tìm ra tên thủ phạm giết ngÆ°á»i, nhÆ°ng, hứa gì thì hứa, ông ta cÅ©ng trở vá» tay không.
Tháng ngà y lần lữa trôi qua, tâm trà má»i ngÆ°á»i lắng dịu, cuá»™c sống trở lại bình thÆ°á»ng..
Tà i sản của quykiemtu
16-10-2008, 04:06 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
ChÆ°Æ¡ng 10
Săn tìm kho báu
Vá»›i bản chất thiếu niên nhÆ° bao đứa trẻ bình thÆ°á»ng khác, má»™t hôm Tom cảm thấy khát khao ham muốn Ä‘i tìm má»™t kho tà ng được chôn giấu... Váºy là nó Ä‘i tìm gặp Joe Harper nhÆ°ng thằng nà y chẳng thấy bóng dáng đâu cả. Nó bèn đến nhà Ben Roger nhÆ°ng Ben đã Ä‘i câu. Khi ra khá»i nhà Roger, Tom gặp ngay Huck. Kéo thằng nà y ra chá»— vắng, sợ có ngÆ°á»i nghe lá»m, nó hết sức kÃn đáo cho Huck biết dá»± tÃnh của nó. Lúc đầu Huck hăng hái nháºn lá»i Ä‘i theo nó nhÆ°ng sau khi suy nghÄ© lại tá» ra nghi ngại.
- NhÆ°ng, Tom nà y, tháºt sá»± ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng thÆ°á»ng tìm thấy kho tà ng ở đâu nhỉ?
- Kìa, gần như ở đâu cũng có.
- Là m sao tìm ra? Chỉ cần đà o là thấy hả?
- Äâu phải váºy, rõ ngốc! ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải chá»n địa Ä‘iểm chứ. Tại má»™t nÆ¡i hẻo lánh nhÆ° má»™t đảo hoang chẳng hạn hoặc dÆ°á»›i má»™t gốc cây, nÆ¡i bóng nó rá»i xuống, lúc ná»a đêm, hoặc nữa, trong má»™t ngôi nhà có ma dÆ°á»›i sà n ván kêu cá»t kẹt... Kho tà ng được giấu tại những chá»— ấy.
- Và ai đã giấu chúng?
- DÄ© nhiên là bá»n trá»™m cÆ°á»›p chứ ai! Cáºu tưởng ngÆ°á»i lÆ°Æ¡ng thiện mà là m chuyện đó sao chứ!
- Tá»› là m sao biết được? Nói tháºt, nếu tá»› có má»™t kho tà ng, tá»› không bao giá» Ä‘em chôn giấu, là m váºy là ngốc lắm. Tá»› sẽ Ä‘em nó ra xà i, xà i cho đã thôi!
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên tá»› cÅ©ng váºy nhÆ°ng bá»n cÆ°á»›p hà nh Ä‘á»™ng cách khác. Bá»n chúng Ä‘em chôn kho tà ng của chúng và để yên ở đó, chuyện đó ai cÅ©ng Ä‘á»u biết.
- Thế chúng không bao giỠđi tìm lại sao?
- Không. Chắc chắn là chúng có ý định nhÆ°ng không bao giá» là m được nhÆ° ý đâu. Lắm khi chúng đánh mất cái sÆ¡ đồ có đánh dấu nÆ¡i chôn của hoặc chúng chết không kịp đến để kiếm và đủ thứ lý do khác. Lúc nà o kho báu cÅ©ng nằm lại đó rất lâu. Và má»™t ngà y kia, những thằng nhóc nhÆ° tá»› và cáºu vá»› được má»™t tấm giấy da cÅ©.úa và ng đầy những ghi chú bà ẩn và nhá» những chỉ dẫn nà y để tìm ra kho tà ng.
- Tuyệt quá! Cáºu đã tìm được má»™t tá» giấy nhÆ° váºy à ?
- Không, chưa...
- NhÆ°ng nếu nhÆ° váºy, chúng ta là m sao có được những chỉ dẫn ấy?
- Cáºu đừng lo! Bá»n ta sẽ tìm ra. Nghe nà y, bá»n ta đã bắt đầu Ä‘Ã o trên đảo Jackson, bá»n ta có thể sẽ tiếp tục tìm kiếm. Sau đó, nếu không kết quả, bá»n ta sẽ có thể thỠở ngôi nhà cổ có ma dÆ°á»›i chân đồi và kế đó là các cây khô...
- Sao! ở má»—i gốc cây khô Ä‘á»u có má»™t kho báu à ?
- Không phải đâu, sao cáºu dốt thế!
- Váºy là m sao chúng ta biết gốc cây nà o mà đà o?
- Thì sẽ đà o thỠtất.
- Cái điệu đó, có mà đi đà o suốt mùa hè nà y. - Huck bình phẩm, đã khá chán nản.
- Cháºc, dầu sao bá»n ta không có cách nà o là m khác hÆ¡n. Cáºu cứ tưởng tượng chúng ta tìm được má»™t cái nồi cÅ© trong đó có má»™t đống đô la, Ãt ra là má»™t trăm, hoặc má»™t cái tráp Ä‘á»±ng đầy đá quý, cáºu nghÄ© nhÆ° váºy không đáng công sao?
Nghĩ đến cảnh đó, cặp mắt của Huck long lanh thèm muốn...
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên thế thì tuyệt rồi! Tá»› sẽ lấy đô la còn cáºu sẽ giữ lấy đá quý.
- Cái đó tá»› không từ chối. Vì cáºu biết kim cÆ°Æ¡ng và bao nhiêu thứ đó đáng giá nhiá»u đô la lắm chứ!
- Cáºu không từ chối, nói tháºt chứ?
- Chắc rồi. Cáºu biết chỉ có vua chúa má»›i có thể mua nổi đá quý, đắt lắm đó!
- Cáºu có biết vua chúa nà o không?
- Dĩ nhiên là không, chúng ta ở đây chỉ có tổng thống. Nhưng ở châu Âu, vua chúa có khối, thiếu gì.
- Thôi mặc kệ vua chúa! Nà y, nói trở lại chuyện đứng đắn, bá»n ta sẽ bắt đầu ở đâu?
- Chúng ta sẽ xem xét gốc cây khô trên kia, gần ngã tư Still House, đồng ý không?
- Äồng ý.
Trang bị má»™t cái xẻng và má»™t cây cuốc, bá»n chúng lên Ä‘Æ°á»ng. Vừa Ä‘i chúng vừa chuyện gẫu..- Nà y Dick, tìm được kho báu rồi cáºu dùng phần cáºu để là m gì nà o?
- Ngà y nà o tớ cũng sẽ mua một khúc thịt và nước chanh. Mỗi lần gánh xiếc đến là tớ sẽ đi xem. Rồi thì...
- Cáºu không để dà nh để cho ngà y sau Æ°. -Tom ngắt lá»i.
- Mắc gì để dà nh, để bố tớ vơ hết cả hả?
Còn cáºu sẽ mua gì, Tom?
- Má»™t cái trống má»›i, má»™t thanh gÆ°Æ¡m tháºt, má»™t cái cà vạt Ä‘á» và má»™t con chó. Tá»› còn lấy vợ nữa.
- › kìa, cáºu tráºt lất rồi, ông bạn Æ¡i! Cái dại dá»™t nhất của Ä‘Ã n ông là ở chá»— đó. Cáºu nhìn bố mẹ tá»› mà xem: lúc nà o hai ông bà cÅ©ng cãi nhau!
Äá»i đẹp lắm đấy!
- NgÆ°á»i mà tá»› lấy sẽ không nhÆ° thế đâu, tá»› thá» vá»›i cáºu!...
- NgÆ°á»i ta cứ tin váºy, thế nhÆ°ng vừa má»›i Ä‘eo nhẫn và o ngón tay, cô nà ng õng ẹo sẽ sinh sá»± vá»›i bạn ngay... Hãy nghÄ© lại cho kỹ trÆ°á»›c khi đâm đầu và o đó, cáºu ạ. Chá»— bạn bè tá»› khuyên cáºu nhÆ° váºy. Vị hôn thê của cáºu tên gì nhỉ? Tá»› có biết con nhỠđó không?
- TrÆ°á»›c hết, đó không phải là má»™t con nhá» tầm thÆ°á»ng mà là má»™t cô nÆ°Æ¡ng. Và sau nữa, đó là việc riêng của tá»›.
- Tùy cáºu, tá»› đã nói trÆ°á»›c cho cáºu rồi đấy.
NhÆ°ng có Ä‘iá»u nếu cáºu lấy vợ, tá»› còn má»™t mình sao?
- Äâu có, cáºu sẽ đến ở chung vá»›i bá»n tá»›.
Váºy là thân máºt. Thôi, bây giá» chúng mình đến nÆ¡i rồi. Äừng nói phiếm nữa: nà o ta bắt tay là m việc!
Chúng hăng hái liên tục Ä‘Ã o suốt ná»a giỠđầu tiên, rồi sau khi ngừng tay má»™t lát, chúng lại Ä‘Ã o tiếp.
- Các kho báu... lúc nà o cÅ©ng chôn... sâu đến thế nà y sao? - Huck vừa thở hổn hển vừa há»i.
- Không phải lúc nà o cũng thế. - Tom bảo.
- ThÆ°á»ng thÆ°á»ng theo tá»› nghÄ© là không. Tháºt ra, tá»› tá»± há»i không biết bá»n ta Ä‘Ã o có đúng chá»— không đây...
Hai đứa quyết định thá» thá»i váºn ở má»™t nÆ¡i khác. Sau má»™t lúc khá lâu, Huck dừng tay để lau mồ hôi chảy ròng ròng trên trán.
- Äà o xong chá»— nà y, bá»n mình có thể Ä‘i đâu?.- Chúng ta có thể thá» Ä‘Ã o ở cây cổ thụ ở Äồi Cardiff, đằng sau nhà bà góa ấy. - Tom Ä‘á» nghị.
- › kìa, cáºu tưởng bà góa ấy không giữ lại kho báu sao? Dầu sao nó cÅ©ng nằm trong đất của bà .
- Không đâu, kho báu thuá»™c vá» ngÆ°á»i nà o tìm ra nó, ai cÅ©ng biết Ä‘iá»u đó.
- Tá»› cÅ©ng khoái váºy lắm! Bao nhiêu công lao mà không được gì! Nà y Tom, tá»› có cảm tưởng lần nà y bá»n ta vẫn còn nhầm chá»— đấy...
- Cáºu nghÄ© thế à ? Hay là bị ảnh hưởng của mụ phù thủy không chừng. Äôi khi chúng cản phá và đà nh phải bó tay.
- Giữa ban ngà y là m sao có chuyện đó?
- Quả tháºt, cáºu nói phải đấy. à thôi, tá»› biết trục trặc gì rồi: phải đợi đến ná»a đêm má»›i biết chÃnh xác phải Ä‘Ã o chá»— nà o.
- Rõ khéo, bá»n mình là m đến thế mà không được gì cả sao? Lại còn phải gác lại tá»›i ná»a đêm!
Äâu có gần gÅ©i gì! Mà cáºu có ra khá»i nhà được không chứ?
- Äừng lo! Cáºu hãy đến dÆ°á»›i cá»a sổ tá»› và kêu meo meo nhÆ° thÆ°á»ng lệ.
- Äược rồi. Bá»n mình hãy giấu dụng cụ trong bụi cây nà y.
Và o giỠđã định, hai thằng bé trở lại. Cảnh váºt vắng vẻ rùng rợn. Xa xa ngÆ°á»i ta nghe tiếng chó sủa, tiếng cú rúc. Tiếng Ä‘á»™ng ban đêm giống tiếng ma quá»· thì thầm. Hai đứa bé vừa đợi vừa run. Khi chúng cho rằng đã đến ná»a đêm, chúng bắt đầu Ä‘Ã o ở chá»— bóng cây rá»i xuống. Niá»m hy vá»ng thúc đẩy những nhát cuốc bổ xuống không ngừng. Má»—i lần cuốc đụng má»™t váºt cản, chúng lại tăng thêm can đảm gấp đôi để rồi lại thất vá»ng: lúc thì má»™t hòn đá, lúc thì má»™t cái rá»… cây...
Cuối cùng Tom nói, giá»ng yếu xìu:
- Tiếp tục cÅ©ng vô Ãch, Huck ạ. Hoặc không đúng gốc cây hoặc không đúng giá» tốt rồi.
- Äúng đó. Có lẽ chúng ta đến quá sá»›m hoặc quá trá»…, không thể biết chÃnh xác nó ở đâu. Nói tháºt tình, tá»› phải thú nháºn vá»›i cáºu là tá»› muốn bá» Ä‘i thôi. ở đây nhÆ° thế nà y, giữa các mụ phù thủy và ma quá»·, nãy giá» tá»› đã nổi da gà rồi!
- ấy là chÆ°a kể bá»n cÆ°á»›p thÆ°á»ng chôn má»™t thây ma bên cạnh kho báu để canh giữ. Cáºu biết không, ta mà trêu và o nó, nó không chá»i rủa ta sao?.- ôi Tom, đừng nói nữa, tá»› van cáºu. Cáºu biết tá»› không phải là đứa chết nhát, nhÆ°ng mà ở đây... Ta Ä‘i thôi!
- ừ, nhÆ° váºy là hÆ¡n. Ta tá»›i ngôi nhà có ma Ä‘i!
- Äồng ý nhÆ°ng để ngà y mai đã. Ta thoát khá»i thây ma không phải để rá»i và o bá»n quá»·.
Quá»· còn ngán hÆ¡n, chúng nghiến răng và đủ thứ chuyện... ôi dà , tháºt tình tá»› thấy không dá»… chịu trong ngôi nhà đó, giữa đêm hôm khuya khoắt nhÆ° thế nà y: biết đâu ta lại chẳng gặp hồn ma của ngÆ°á»i đã bị ám sát ở đó vá»›i bạn bè của y!
Bá»n há» muốn trả thù thì sao?
- Nói cho cùng, không phải lúc nà o chúng cũng hiện ra lúc ban ngà y.
- Äược, đồng ý sẽ Ä‘i đến ngôi nhà có ma.
Còn bây giỠta hãy vỠnhà cái đã.
Hôm sau và o lúc giữa trÆ°a, Tom và Huck lên Ä‘Æ°á»ng tá»›i nÆ¡i đã định. Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, chúng chuyện trò vui vẻ. Bá»—ng Huck há»i:
- Tom nà y, hôm nay là thứ mấy nhỉ?
- Chết rồi, tá»› đâu nghÄ© tá»›i. Hôm nay là thứ sáu. Ai cÅ©ng biết rằng thứ sáu không phải là ngà y may mắn. Huck à , nếu bá»n ta dá»i sang ngà y mai thì cáºu có phiá»n lắm không?
Huck vốn không mặn mà vá»›i ý nghÄ© Ä‘i đến ngôi nhà có ma, nói vui vẻ chấp nháºn hoãn lại.
- ừ, tá»› nghÄ© nhÆ° váºy phải hÆ¡n, nhất là đêm qua tá»› nằm mÆ¡: tá»› đã mÆ¡ thấy chuá»™t cống.
- ạ là là ! Thấy chuột cống là dấu hiệu tương lai gặp rắc rối lắm đó! Chúng có cắn lộn nhau không?
- Không!
- May quá! Váºy là không đến ná»—i xấu nhÆ° tá»› đã sợ! Dầu sao, chúng ta phải tháºn trá»ng và hãy bá» qua hôm nay Ä‘i. Hay bá»n mình chÆ¡i trò Robin Hood nhé?
- Là ai váºy?
- Sao, cáºu không biết à ? Cáºu chÆ°a nghe nói vá» anh ta hả? Äó là ngÆ°á»i anh hùng vÄ© đại trong lịch sá» nÆ°á»›c Anh: đó là má»™t tay cÆ°á»ng đạo.
- Tuyệt quá! Äó là cái nghá» tao thÃch đó!
Mà anh ta cướp cái gì?
- Tiá»n của bá»n già u để cho ngÆ°á»i nghèo:
luôn luôn anh ta chia của cÆ°á»›p được cho há».
- NgÆ°á»i đâu mà tốt thế!
- Vá» mặt ấy đã Ä‘Ã nh! Ngà y nay không còn những ngÆ°á»i nhÆ° anh ta nữa, đáng tiếc tháºt!.Ngoà i cái đó ra, anh ta còn có sức mạnh: anh ta có thể dùng má»™t tay hạ bất cứ đối thủ nà o!
- Tháºt không!
- Nhất định là thế! Và anh ta bắn cung tà i giá»i phi thÆ°á»ng: vá»›i cây cung bằng gá»— thủy tùng, anh ta đã bắn xuyên thủng má»™t đồng tiá»n ở xa hÆ¡n hai cây số!
- Phi thÆ°á»ng tháºt! NhÆ°ng gá»— thủy tùng là gì váºy?
- Chẳng biết. Có lẽ là thứ gá»— ngÆ°á»i ta dùng để là m cung và o thá»i đó. Cáºu biết, hình nhÆ° anh ta đã khóc nếu mÅ©i tên của anh ta chỉ lÆ°á»›t sát qua đồng tiá»n đấy!
Huck tặc lưỡi để chứng tỠnó đánh giá cao đúng mức giai thoại đó.
- Thế thì nhất định bá»n ta chÆ¡i trò Robin Hood chứ?
- Sao còn há»i là m gì!
Váºy là hai đứa chÆ¡i trò Robin Hood suốt cả buổi chiá»u, thỉnh thoảng không quên liếc nhìn lo ngại vá» phÃa ngôi nhà có ma. Khi mặt trá»i bắt đầu lặn, chúng trở vá» nhà và hẹn nhau ngà y mai.
Buổi chiá»u thứ bảy, hai đứa bé trở lại gốc cây khô. Sau khi Ä‘Ã o thêm chút nữa để lấy lệ hÆ¡n là tháºt tình tin tưởng, chúng Ä‘i vá» phÃa ngôi nhà có ma. Hà ng rà o bao quanh nhà trÆ°á»›c kia đã biến mất từ lâu, cá» dại má»c um tùm; ống khói đã sụp đổ, cá»a kÃnh không còn má»™t ô, má»™t góc mái đã sụp. Ngôi nhà toát ra má»™t cảm giác cô tịch và thê lÆ°Æ¡ng đến ná»—i Tom và Huck phải lùi lại trÆ°á»›c khi liá»u mạng bÆ°á»›c và o. Rồi sau khi lấy lại can đảm, chúng rẽ má»™t lối Ä‘i giữa đám cây cối ráºm rạp tá»›i táºn thá»m cá»a và tháºn trá»ng nhìn và o bên trong. Chúng thấy má»™t căn phòng không còn mặt sà n, cÅ©ng bị cá» dại xâm lấn: lò sưởi cÅ© đã hoang phế và cầu thang lên gác đã hÆ° há»ng. Khắp nÆ¡i giăng đầy mạng nhện. Hai kẻ đồng mÆ°u bÆ°á»›c và o nhà , tim Ä‘áºp thình thịch, vểnh tai nghe ngóng, lúc nà o cÅ©ng giữ thế thủ.
Dần dần chúng bá»›t sợ và bắt đầu xem xét. Sau khi xem kỹ tầng trệt, chúng có ý nghÄ© thá» leo lên gác. Vì váºy chúng để dụng cụ trong má»™t góc và leo liá»u lên cầu thang. ở trên đó, chúng gặp má»™t cảnh cÅ©ng hoang tà n nhÆ° dÆ°á»›i nhà . Lúc chúng định trở xuống, Tom nắm cánh tay Huck, ngăn ngay nó lại.
- Khoan đã!
- Gì thế?
- Lắng nghe xem, có ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i....Quả đúng, những tiếng ngÆ°á»i nói Ä‘ang tiến lại gần. Kinh hồn, hai đứa trẻ nằm sát xuống sà n.
Dán mắt và o má»™t cái lá»— hổng ở sà n, chúng theo dõi những kẻ má»›i đến. Hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông bÆ°á»›c và o nhà . Chúng chỉ nháºn ra má»™t trong hai kẻ đó là lão Tây Ban Nha câm Ä‘iếc má»›i gần đây có đôi lần ra thà nh phố. Y Ä‘á»™i má»™t chiếc mÅ© to, mái tóc dà i thõng xuống, mắt khuất sau cặp kÃnh mà u xanh lục. NgÆ°á»i kia Ä‘ang Ä‘á»™ tuổi cÆ°á»ng tráng ăn mặc rách rÆ°á»›i và gá»›m ghiếc. Hai tên bắt đầu nói:
- Tao đã nghĩ kỹ. - Tên lạ mặt nói. - Tao không đi đâu. Quá nguy hiểm.
- Nguy hiểm, nguy hiểm! - Tên giả bá»™ câm Ä‘iếc la lá»›n là m bá»n trẻ rất Ä‘á»—i ngạc nhiên. - Mà y là con gà ướt thì đúng hÆ¡n!
Chúa ôi, giá»ng nói đó là giá»ng của Joe Da Ä‘á»! Hai đứa nguy đến nÆ¡i rồi. Than ôi, đâm lao thì phải theo lao biết sao bây giá»!
- Ban ngà y mà đến chá»— nà y đã là liá»u lắm rồi, thấy chúng ta bất cứ ai cÅ©ng nghi ngỠđược.
- Tao biết lắm chứ nhÆ°ng tao muốn rá»i khá»i cái nhà bẩn thỉu nà y cà ng nhanh cà ng tốt. Lẽ ra phải xong từ hôm qua. NhÆ°ng vì hai thằng quá»· con chÆ¡i trên đồi...
Nghe váºy, hai thằng quá»· con được nhắc tá»›i rùng mình nghÄ© lại: chúng đã may mắn thoát nạn.
Nếu chúng đến đây hôm thứ sáu như đã định lúc đầu, không biết chúng đã ra sao?
Joe Da đỠnói tiếp:
- Phần mà y, mà y sẽ đi ngược dòng, song đến chỗ mà y đã biết, mà y phải đợi đó để chỠtin tao.
Phần tao, tao sẽ tạt vỠlà ng xem tình hình ra sao.
Nếu êm, bá»n ta sẽ tiến hà nh mau lẹ và sau đó chúng ta sẽ sống cuá»™c Ä‘á»i đẹp đẽ ở Texas! Trong khi chỠđợi, tao ngủ má»™t chút cho khá»e. Mà y canh gác nhé?
Tên Da Ä‘á» nằm dà i tênh hênh trên đám cá» dại má»c dà y trên mặt đất và nhắm mắt ngủ ngay.
Không bao lâu, tiếng ngáy của y là m rung cả các bức tÆ°á»ng. Và tên kia cÅ©ng nhanh chóng bắt chÆ°á»›c theo. Hai đứa bé thở phà o má»™t tiếng nhẹ nhõm.
- Ta chạy lẹ Ä‘i. - Tom nói nhá».
- Tá»› không thể. - Huck nghẹn ngà o nói. -Nếu chúng thức dáºy, ta sẽ nguy...
- Mặc kệ, tớ cứ đi.
Nói xong là m ngay, Tom thá» nhá»m dáºy.
NhÆ°ng vừa toan nhúc nhÃch má»™t cái, thì sà n gác kêu rắc má»™t tiếng nên nó nằm xuống ngay, sợ.muốn chết. Váºy là phải chá» cho hai tên bất lÆ°Æ¡ng thức dáºy, bá» Ä‘i.
Cuối cùng sau má»™t thá»i gian, hai đứa bé tưởng chừng nhÆ° kéo dà i vô táºn, Joe Da Ä‘á» ngÆ°ng ngáy. Nó nhÆ°á»›ng má»™t mà mắt và thấy tên đồng mÆ°u của nó Ä‘ang ngủ say. Y Ä‘Æ°a chân đá cho nó má»™t cú và o sÆ°á»n, kèm theo những tiếng chá»i rủa tháºm tệ. Rồi y bảo:
- Mà y thức canh nhÆ° váºy đó hả? Nếu đã không xảy ra chuyện gì, chắc cÅ©ng nhá» mà y đó hẳn!
- Váºy tôi cÅ©ng đã thiếp Ä‘i à ? - Tên kia há»i, vẫn còn ngái ngủ.
- Còn gì nữa! Mà y ngáy to đến nỗi trong là ng cũng nghe thấy. Thôi, đến giỠđi rồi. Cái kho báu nà y ta phải là m sao đây? Sáu trăm năm mươi đô la bằng bạc, nặng lắm đó!
- Chôn ở đây Ä‘i, khi xong má»i việc ta sẽ trở lại tìm.
- ý kiến hay đó.
Không phải chỉ có hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông tán thà nh ý kiến đó. ở chá»— ẩn nấp trên kia, Tom và Huck quên cả sợ hãi và âm thầm vui sÆ°á»›ng vá» món của trá»i cho đã dá»n sẵn trên mâm! Sáu trăm năm mÆ°Æ¡i đô la: đầu óc chúng quay cuồng!
Thá»±c tế xa hÆ¡n những hy vá»ng Ä‘iên rồ nhất của chúng!
Joe tiến lại lò sưởi vá»›i má»™t cái túi kêu leng keng tháºt êm tai rồi láºt má»™t tấm đá lót ná»n lò sưởi. Y lấy dao găm Ä‘Ã o xuống chá»— đó. Không lâu sau, cây dao găm bị khá»±ng lại bởi má»™t váºt cản.
- Cái gì thế nà y! Má»™t tấm ván cÅ© mục nát; ô kìa, không phải, má»™t cái thùng chứa. Äược rồi, tao đã xoi được má»™t lá»—. Không biết nó có thể Ä‘á»±ng thứ gì trong đó nhỉ?
Nó thá»c tay và o thùng.
- Äồng tiá»n, mà y Æ¡i, những đồng tiá»n và ng!
Chúng ta kéo thùng lên lẹ đi!
Khá»i cần nói Tom và Huck chẳng khác nà o nằm trên than Ä‘á»...
Hai tên Ä‘Ã n ông Ä‘Ã o cái thùng lên và báºt nắp. Chúng sá»ng sốt cất chân không nổi.
- Má»™t kho báu! Chắc chắn có đến hà ng ngà n đô la! - Joe Da Ä‘á» la lên, giá»ng tin tưởng.
- Từ trÆ°á»›c đến giá» nghe ngÆ°á»i ta nói Murzel và đồng bá»n đã lảng vảng ở đây. Chắc cái nà y là của chúng chăng? Xét ra, bây giá» mà y không còn cần là m vụ kia nữa Joe ạ, chúng ta già u rồi!
- Cái nà y không liên quan gì cả. Vụ kia không phải là trộm cướp, đó là một cuộc phục thù. Bây giỠmà y hãy quay vỠthăm vợ con mà y đi rồi ở đó chỠdấu hiệu của tao.
- Trong khi chỠđợi, cái nà y ta tÃnh sao? Hay ta cứ chôn nó lại xuống đất, không ai thấy chẳng ai biết?
- ừ, - Joe Da đỠđồng ý. - Hay thôi đi thì hơn. Mà y có thấy mấy cái dụng cụ trong góc kia không? Chúng mới sỠdụng đây thôi, có lẽ chúng sẽ trở lại tìm. Nếu chúng thấy đất mới xới, chắc chúng sẽ có những ý nghĩ không hay! Tốt hơn chúng ta để nó và o chỗ cất giấu.
- Äồng ý, ở chá»— giấu số má»™t à ?
- Không, ở chá»— giấu số hai, dÆ°á»›i cây tháºp giá. Chúng ta Ä‘i thôi, bây giá» trá»i đã tối.
Ta có thể tưởng ra được những tâm trạng hai đứa trẻ đã lần lượt trải qua: niá»m hy vá»ng Ä‘iên cuồng trÆ°á»›c đây là m chúng hăng hái đã nhÆ°á»ng chá»— cho má»™t sá»± thất vá»ng não ná». Và bao nhiêu khổ tâm, lo lắng của chúng đâu đã hết.
Joe Da đỠtỠvẻ chưa muốn đi. Y đang nghĩ ngợi.
- Nói gì thì nói tao cũng cứ thắc mắc những cây cuốc nà y không biết của ai. Cái nà y tao thấy không êm... Biết đâu chúng nó ở trên kia?
Tom và Huck sợ Ä‘iếng ngÆ°á»i. Bây giá» chúng chỉ còn cách duy nhất là cầu xin má»™t phép lạ của Thượng đế; nếu không, giá» phút cuối cùng của chúng đã đến không còn có thể nghi ngá» gì nữa.
Joe Da đỠrút dao ra và tiến đến cầu thang.
DÆ°á»›i chân y, các báºc thang kêu răng rắc. Lúc Tom và Huck sắp sá»a ngất Ä‘i vì sợ hãi thì cầu thang sụp đổ và tên Mỹ lai da Ä‘á» rá»›t té xuống đống bụi bặm và xác gá»— mục.
- Thôi bá» Ä‘i - tên kia nói. - Nếu trên đó có ngÆ°á»i, cứ để chúng yên. Dầu sao ta cÅ©ng Ä‘em của theo. Còn nếu chúng muốn theo bá»n ta cÅ©ng không được vì trá»i tối. Theo tao nghÄ©, những kẻ Ä‘em dụng cụ lại đây nếu có thấy chúng ta ắt đã bá» chạy vì tưởng chúng ta là ma. Mà y biết dân ở xó nà y mê tÃn lắm.
Váºy là hai tên Ä‘Ã n ông ra khá»i nhà , mang theo đống của quý giá của chúng. Tom và Huck nÃn chá» khoảng mÆ°á»i phút nữa rồi má»›i ngồi dáºy.
Bây giỠđã qua cÆ¡n nguy, chúng nổi tức ói gan ói máºt: giá không bá» lại cuốc xẻng ở dÆ°á»›i nhà .thì chúng đã gặp thá»i rồi! Chúng thá» quyết canh chừng và theo dõi tên Tây Ban Nha giả hiệu khi hắn vá» là ng. Phải tìm ra cho được chá»— cất giấu số hai!
Thình lình, Tom xanh mặt:
- Nà y, sá»± trả thù mà hắn nói đến đó cáºu có nghÄ©... là nhắm và o chúng ta không?
- ôi Tom à , tá»› van cáºu đừng nói thế! Tá»› cảm thấy nhắm mắt không yên. NhÆ°ng tá»› nghÄ©, hắn đâu có biết tá»› nhúng tay và o vụ đó!
Tom không tán thưởng cho lắm thái độ đà o ngũ bỠnó lại một mình với bao nỗi lo sợ trong lòng.
Sáng hôm sau, Tom thức dáºy rã rá»i sau má»™t đêm trằn trá»c không yên. Bốn lần trong giấc ngủ, nó thấy mình đặt tay lên kho báu phi thÆ°á»ng và cả bốn lần, những đồng tiá»n và ng đã tan biến giữa những ngón tay tham lam của nó... Má»—i lần nhÆ° váºy nó thất vá»ng đến ná»—i dáºt dá» ná»a tỉnh ná»a mê.
NhÆ°ng tháºt ra cuá»™c phiêu lÆ°u ngà y hôm qua cÅ©ng chỉ là má»™t giấc mÆ¡ hay Ä‘iá»u có thá»±c? Äối vá»›i nó, má»™t kẻ bao giá» cÅ©ng chỉ có và i xu trong túi, đống tiá»n và ng khó tin kia có vẻ chỉ là tưởng tượng thì đúng hÆ¡n. Má»™t trăm đô la đã quá lá»›n, mà đây đến cả hà ng ngà n... ừ phải, chuyện nà y rõ rà ng đáng ngá». Có lẽ tất cả chỉ là nằm mÆ¡.
Äể chắc chắn hÆ¡n, nó quyết định gặp Huck để há»i cho sáng tá» vấn Ä‘á» và dứt khoát yên tâm.
NhÆ°ng nó sẽ không Ä‘á» cáºp trÆ°á»›c. Nếu Huck cÅ©ng không nói tá»›i, vấn Ä‘á» coi nhÆ° đã giải quyết.
Hoà n toà n là nó đã tưởng tượng!
- ‰, Huck!
Huck mặt mà y ủ rÅ©, chà o Tom má»™t cách Æ¡ há».
- Tá»› nghÄ© giá lúc ấy, bá»n ta để dụng cụ ở dÆ°á»›i gốc cây khô thì bá»n ta đã già u nứt đố rồi!
- Váºy ra không phải là nằm mÆ¡!
- Là m sao mÆ¡ được. Bá»n ta đã gặp má»™t cÆ¡ há»™i ngà n năm má»™t thuở và đã bá» lỡ mất rồi.
Äiên lên được! Hy vá»ng duy nhất bây giá» là tìm cho ra con số hai chết tiệt kia!
- Cáºu nghÄ© đó có thể là số gì?
- Không biết. Số nhà chăng?
- Nếu váºy thì nó không ở trong là ng vì ở đây nhà đâu có số?
- Váºy thì số phòng trong má»™t quán trá», cáºu nghÄ© sao?.- Nếu đúng váºy thì tìm sẽ không rắc rối gì, vì chỉ có hai quán trá» thôi. Nà y Huck, cáºu ở đây, còn tá»› sẽ Ä‘i Ä‘iá»u tra má»™t chút.
Tom phóng nhanh nhÆ° tên bắn. Ná»a giá» sau nó trở lại, mặt mà y há»›n hở.
- Tá»› tin bá»n mình lần theo đúng Ä‘Æ°á»ng rồi, Huck à !
Lúc nãy Tom trÆ°á»›c tiên đã đến quán trá» diêm dúa nhất, khách thÆ°á»ng lui tá»›i nhiá»u nhất.
ở đây, phòng số hai đã được má»™t nhân viên phòng công chứng mÆ°á»›n ở từ lâu. ông nà y thì chẳng có gì nghi ngỠđược. Kế đó, nó đến quán trá» thứ hai, Ãt nổi tiếng hÆ¡n. Nó đã há»i chuyện được thằng bé con chủ quán mà không gây má»™t chút ngá» vá»±c. Theo lá»i thằng bé, phòng nà y gần nhÆ° luôn luôn đóng cá»a, ngÆ°á»i thuê bao giá» cÅ©ng chỉ vá» lúc ban đêm.
- ồ, ồ! Äiá»u đó đáng lÆ°u tâm đấy! - Huck bảo - Bây giá» bá»n mình sẽ là m sao đây?
- Nà y nhé, phòng ấy có lối và o thứ hai ở phÃa háºu, cá»a nà y mở ra má»™t Ä‘Æ°á»ng cụt không ai qua lại. Bá»n ta sẽ cố gắng đánh cắp được cà ng nhiá»u chìa khóa cà ng tốt để thá» mở cá»a trong đêm không trăng đầu tiên. Trong khi chỠđợi, ta phải chú ý tá»›i Joe Da Ä‘á». Nếu cáºu thấy hắn đâu, cứ rình theo hắn.
- Một mình mình theo hắn, tớ thấy không yên lòng lắm...
- Chà ! Hắn đâu muốn nhắm trả thù cáºu đâu, lại thêm Ä‘i trong đêm tối thì không có nguy hiểm gì cả.
- Äược, tá»› sẽ cố. - Huck thở dà i.
- Äừng lo. Nếu trá»i tối, tá»› cÅ©ng sẽ rình theo nó. Tá»› nghÄ© cuối cùng hắn phải lo đến số tiá»n thôi.
Tối đó, Tom và Huck đứng canh chừng, má»™t đứa theo dõi con Ä‘Æ°á»ng cụt, đứa kia nhìn lối Ä‘i và o quán. Không có ai giống Joe Da Ä‘á», dù Ãt dù nhiá»u, Ä‘i và o đầu nà y cÅ©ng nhÆ° đầu kia. Vì đêm trăng sáng nên không thể thá» chìa khóa, Tom quyết định bá» vá» nhà . Huck sẽ đến kêu meo meo dÆ°á»›i cá»a sổ của nó nếu trá»i tối. Khoảng ná»a đêm, Huck rá»i vị trà để Ä‘i ngủ trong cái thùng phuy theo thÆ°á»ng lệ.
Ngà y thứ ba và thứ tư, kịch bản vẫn như cũ.
Thứ năm có dấu hiệu tốt hÆ¡n. Tom ăn cắp cây đèn bão của dì nó, cẩn tháºn bá»c trong má»™t cái khăn lá»›n để che khuất ánh sáng. Hai đứa bạn bắt đầu đứng canh. Äến mÆ°á»i má»™t giá», quầy rượu.ở tầng trệt đóng cá»a, khách vá» phòng mình và đèn Ä‘uốc tắt. Cả khu nhà tối om, đây là lúc thá» thá»i váºn.
Tom tiến và o ngõ cụt, tay kẹp cây đèn trong khi Huck canh chừng. Thằng Huck tá»™i nghiệp, lo cay cáy trong bụng; thá»i gian chỠđợi đối vá»›i nó dÆ°á»ng nhÆ° dà i vô táºn. Trong trà tưởng tượng phong phú của nó, diá»…n ra đủ thứ tai há»a trì hoãn hoặc ngăn trở Tom trở vá». Äá»™t nhiên nó trông thấy cây đèn! Tom vẫn còn sống! Còn sống nhăn nên má»›i chạy hụt hÆ¡i nhÆ° váºy...
- Chạy mau đi! - Tom vừa phóng qua vừa bảo.
Không má»™t chút chần chá», Huck cÅ©ng vắt giò lên cổ chạy theo Tom. Äến má»™t nÆ¡i cách xa quán má»™t khoảng đáng kể Tom má»›i tá» bá»™ chạy cháºm lại. Ngay khi lấy lại được hÆ¡i, Tom giải thÃch tình hình cho Huck hiểu.
- Tá»› đã thá» hai chìa khóa không kết quả rồi tá»› vô tình vặn quả nắm cá»a. Thế là cá»a mở ra, nó không khóa gì cả! Tá»› lặng lẽ bÆ°á»›c và o, cẩn tháºn gỡ khăn che cây đèn. Thế là tá»› thấy gì? Tá»› cuá»™c cáºu Ä‘oán đấy?
- Thôi Tom à , cáºu đừng bắt tá»› chết mòn, van cáºu nói Ä‘i!
- Tá»› thấy Joe Da Ä‘á», nằm thÆ°á»n thượt trên sà n nhà , nồng nặc mùi rượu. BÆ°á»›c thêm má»™t bÆ°á»›c nữa, e tá»› đã giẫm ngón tay của hắn rồi... NghÄ© lại, tá»› còn run!
- Rồi sao nữa?
- Sao à ? Tá»› phóng chạy chứ sao và lẳng lặng mà cút. Nếu là cáºu, cáºu là m gì nà o?
- Còn kho báu? Cáºu có thấy cái rÆ°Æ¡ng không?
- Theo như tớ nhìn thoáng qua trước khi bỠchạy thì chẳng có cái rương lẫn cây thánh giá.
Nhưng tớ không bảo đảm gì hơn!
- Nà y Tom, nếu Joe Da đỠsay mèm, chúng ta có thể quay lại...
- Tá»› van cáºu, Huck à . Toi mạng cáºu đấy!
- á», cáºu nói có lý, là m váºy liá»u quá. Tốt hÆ¡n ta nên đợi đêm nà o đó thấy nó ra khá»i nhà : lúc đó, bá»n ta tha hồ có thì giá» bình tÄ©nh lục lá»i căn phòng. Cáºu vá» Ä‘i, tá»› đứng canh cho. Nếu có chuyện gì má»›i mẻ, tá»› đến cho cáºu hay. Từ nay vá» sau, tá»› ngủ ban ngà y và thức ban đêm..
Tà i sản của quykiemtu