Chương 6: Cây thương truyền thuyết và vũ khí tối thượng - Một phút bình yên trong mắt bão...
(đừng tin vào cái tựa đề của chương...)
Đau! Cảm giác mãnh liệt kích thích vào dây thần kinh làm Minh tỉnh lại từ trong hôn mê. Cơ thể liên tục truyền đến cảm giác như có người xát muối vào vết thương làm nó nhanh chóng tỉnh táo. Ý thức đã trở về với cơ thể nhưng mí mắt nó nặng trĩu không tài nào mở được ra: "ĐM ( định mệnh) Sao lại xót thế này, không phải lại là trò gì của thằng Thi khốn nạn đấy chứ" Minh cố gắng vùng dậy nhưng cơ thể không nghe lời. Nó ngấm ngầm tụ lực vào hai tay muốn bất ngờ cho thằng bạn một chưởng.
Lặng lẽ hít một hơi thật sâu, Minh gồng mình vung mạnh hai tay, ý đồ bóp cổ thằng bạn:
- Hự! Hây Ya…..! - Cảm giác mới lạ truyền đến tay nó "ĐM, thằng này tập cái éo gì mà ngực nở thế nhỉ?". Bóp thêm vài cái "Quái sao không thấy nó phản công?". Cố gắng mở mắt ra để xem có gì lạ xung quanh thì:
"WTF! Mình làm cái quái gì thế này?" Gào thét nên trong lòng, Minh thấy, trước mắt nó không phải là thằng bạn bẩn bựa như mọi khi. Đập vào mắt nó là một khuôn mặt xinh đẹp đang đỏ bừng như bị thiêu đốt, môi mím chặt, đôi mắt đã ậng nước như chực khóc.
Nắn nhẹ thứ trong tay, cái cảm giác mềm mại tuyệt vời lại truyền đến. Giật thót người "Quả này hỏng mẹ nó rồi, sao lại là Thủy cơ chứ?".
Sức mạnh không biết từ đâu truyền đến, nó bắn người, nép sát vào chân tường với một tốc độ nhanh khó tin, hai tay khua loạn xạ, miệng hét lớn:
- Tôi không cố ý, tất cả chỉ là hiểu nhầm (thằng Thi chết tiệt, mày hại tao rồi) - La hét một lúc, thấy mọi người nhìn mình với ánh mắt kì lạ, nó dừng lại, liếc đôi mắt lấm lét ra nhìn xung quanh.
Lén lút liếc trộm nhìn Thủy, Minh không thấy vẻ tức giận hay khóc lóc như trong dự liệu. Thủy ngồi ở đó cúi đầu im lặng, mái tóc che phủ hết khuôn mặt của cô nhưng Minh nhìn thấy cánh tay cầm bông băng của cô đang run lên nhè nhẹ. "Chết mẹ rồi, cô ấy giận rồi, đây chắc là bình yên trước cơn bão, phải chuồn khỏi đây ngay mới được...".
Đảo mắt xung quanh tìm thằng bạn, Minh thấy nó đang nằm dài dưới sàn, mắt lim dim, đầu gối lên cặp đùi mềm mại của Lan, để mặc cho em vuốt tóc.
- Mày….! - Minh cất tiếng gọi nhưng chưa kịp nói hết, thằng Thi đã quay đầu ra:
- Mầy nhìn giề! - Giọng nói lè nhè, mắt lim dim, khuôn mặt bựa không thể tả được, kết hợp với dòng máu mũi chảy ra làm Minh tức không chịu được "Tất cả là tại thằng chết tiệt này".
Vừa lao ra định cho thằng Thi một trận, thì Minh cảm thấy lỗ tai đau nhói. Cả người nó bị kéo lại, một bàn tay nhỏ nhắn cố định tai nó lại, chủ nhân cánh tay đó đương nhiên là Thủy, cô hừ một tiếng lạnh lùng gắt:
- Hai cậu có thôi đi không, ở đây còn có người khác kìa.
- A…! Đau… đau... đau..! Cô bỏ tôi ra, tất cả là tại nó… - Minh vừa giãy giụa, vừa la hét, chỉ cánh tay vào thằng Thi.
Cùng lúc đó, Thi cũng đột ngột ôm chặt lấy đùi bé Lan, miệng hét lớn:
- Em bỏ anh ra, đừng cản anh, để anh cho nó một trận…
- Nhưng anh phải bỏ em ra chứ … - Lan cúi đầu đỏ mặt lí nhí nói với giọng nức nở.
- ...
Bốn người ngoại quốc ngây người nhìn hai thằng làm loạn, đầu đầy dấu hỏi. Chẳng lẽ những người châu Á kia không hiểu hoàn cảnh của bọn họ bây giờ thế nào hay sao. Thật không thể hiểu được, với hoàn cảnh khốc liệt thế này mà họ vẫn có thể cười đùa vui vẻ được. Dần dần hòa nhập với không khí nhốn nháo của bốn người châu Á tạo ra, bốn người ngoại quốc cũng thả lỏng cơ thể.
Đang kiểm tra súng ống, đạn dược và hộp cứu thương, người đàn ông mặc chiếc áo không tay để lộ ra cánh tay cơ bắp đầy hình săm, quay đầu nhếch miệng cười với đồng bạn:
- Impressive, the young are always full of life. (Thật thú vị, tuổi trẻ có khác luôn tràn đầy sức sống )
- Stop saying like an old man, will ya? you are no older than any of us (Thôi nói như ông cụ đi, anh thì nhiều tuổi hơn ai) - Cô gái duy nhất trong bốn người phản bác lại.
Người đàn ông săm mình nghe vậy, ngậm ngùi yên lặng ''Không thèm cãi nhau với phụ nữ"( mà thực ra có cãi cũng không lại).
..........
Sau khi gồng mình chịu một trận phấn quyền, tú cước của Thủy ( thực ra chẳng có đau đớn gì, mà hai thằng chỉ thấy sảng khoái bất ngờ). Hai thằng, mỗi thằng ngồi úp mặt vào một góc tường, trở nên quy củ hẳn, rất có dáng vẻ "Bé ngoan hối lỗi". Mặc dù hai thằng chẳng phải bé ngoan cũng chẳng biết mình mắc lỗi gì.
Sau khi xử lý xong hai thằng, Thủy quay ra, hướng về phía bốn người ngoại quốc mỉm cười nhẹ nhàng nói:
- Sorry for making you guys laugh at me (Xin lỗi! Đã để các bạn chê cười ).
- No problem, we find it kinda interesting (Không sao chúng tôi cũng cảm thấy thú vị mà ). - Bốn người ngoại quốc mỉm cười đáp lại, thật ra sự nhốn nháo của hai thằng làm họ có những giây phút thư giãn hiếm hoi.
Bỗng nhiên một tiếng hét có vẻ thê lương vang lên - Ớ... ớ... ớ... ớ... oh yer... - cắt đứt đoạn hội thoại của Thủy với mấy người ngoại quốc.
Quay đầu lại, Thủy thấy hai thằng hùng hục lao đến, rồi bất chấp mọi quy tắc vật lý, khựng lại trước mặt bàn để vũ khí, đạn dược trước mặt bốn người ngoại quốc. Mắt sáng lên như đèn pha, sà vào đống súng đạn trước sự ngỡ ngàng của mọi người.
Hai thằng bắt đầu làm việc. Thi thì ra sức tháo súng, Minh thì ra sức tháo đạn. Chỉ mất vài phút, hai thằng đã biến đống súng ống đạn dược thành linh kiện.
Nhìn hai thằng bận rộn tháo lắp súng, người đàn ông săm mình cảm thấy thú vị không nhịn được cúi xuống hỏi:
- You two are very good at guns... (Hai cậu có vẻ rành về súng ống nhỉ... ). - Chưa kịp nói hết câu, đúng lúc đó người đàn ông da đen, mặc đồ nhân viên văn phòng trong nhóm bốn người ngoại quốc tiến đến, huých nhẹ vai người đàn ông săm mình nói:
- Take a look at your own gun, will you (Cậu thử nhìn lại súng của mình đi ).
- O My God ! WTF! - Người đàn ông săm mình trợn mắt thốt lên nhìn về khẩu súng của mình. Khẩu M4A1 trên tay bây giờ chỉ còn lại báng súng trơ trọi móc vào dây đeo. Không biết đã bị hai thằng tháo xuống tự lúc nào.
Nhìn người đàn ông săm mình đần người ra, chắc là bị sốc bởi việc cây súng yêu quý của mình bị biến thành sắt vụn, Thủy ngượng ngùng liên mồm xin lỗi anh ta. Mặc dù mới đây từng chứng kiến hai thằng biến một đống linh kiện thành vũ khí, nhưng thấy hai thằng có hành vi quá khích tháo cả súng của người khác. Thủy xin lỗi xong, tức giận định quay ra giáo huấn hai thằng thì... Cô há hốc mồm ngạc nhiên khi thấy.
Chỉ sau hơn 10 phút, hai thằng đã biến đống linh kiện thành hai cây đoản thương máy móc với tạo hình kỳ lạ. Cây thương dài khoảng mét rưỡi, tạo hình kì lạ giống như ống kim loại một đầu vát nhọn, được ráp lại bằng những linh kiện súng.
Hai thằng đang ra sức nhét đạn shogun vào chiếc hộp dài khoảng 30 cm giáp ở giữa cây thương, có lẽ là hộp đạn.
Người đàn ông săm mình càng ngạc nhiên hơn khi nhìn thứ vũ khí kì lạ được hai thằng tạo ra. Thắc mắc tự hỏi không biết nó dùng để làm gì thì được hai thằng nhét vào tay một đống ống kim loại bịt kín hai đầu, một đầu còn có một sợi dây dẫn bắt ra giống như ngòi nổ. Coi như bồi thường lại khẩu súng lúc trước.
Ớ người ôm một đống ống kim loại trong ngực, vẻ mặt của người đàn ông săm mình càng trở lên quái dị. Ban nãy, hắn còn nhìn thấy hai tên nhồi đầy thuốc súng vào bên trong.
Những người xung quanh ngạc nhiên nhìn một loạt hành động kì lạ, cổ quái của hai thằng. Chưa kip thắc mắc thì đã thấy...
Hai thằng bỗng nhiên đứng thẳng người, vẻ mặt nghiêm trang, tay phải cầm ngang cây thương giơ lên cao quá đầu, tay trái chắp sau lưng, đồng thanh nói như tuyên thệ:
- Sinh ra trong khói lửa chiến tranh, sứ mệnh của ngươi chỉ là chiến đấu. Chiến đấu cho niềm tin và hi vọng. Từ nay ngươi là biểu tượng của lòng dũng cảm. Nhân danh "Chòm sao màu máu" ta ban tên cho ngươi: Sếu con
Thằng Minh giơ cao cây thương trong tay lên và hô: - Sếu con 01.
Thằng Thi cũng làm động tác tương tự và hô to: - Sếu con 02.
- Cái tên mang theo vinh dự sẽ theo ngươi cho đến khi ngươi trở về với cát bụi.
- .... - Những người còn lại tắt tiếng nhìn hành vi quái dị của hai thằng.
- O My God (ô mai chúa ^_+ )! Is this a ritrual of the legendary "Kungfu"? (Chẳng nhẽ đây là nghi thức của môn phái "kungfu" trong truyền thuyết ) - Người đàn ông săm mình thốt lên ngạc nhiên đánh rơi cả đống ống kim loại trong ngực, quên luôn sự kiện cây súng đáng thương của mình biến mất. Từ trong ánh mắt toát lên vẻ sùng bái.
Mặc dù hai thằng nghe không hiểu lời nói của người đàn ông săm mình, nhưng vẫn nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng cuồng nhiệt của anh ta. Gật đầu hài lòng với ánh mắt đó, hai thằng mở miệng đáp lại:
- Âu dê! âu căm!...âu sít!
Hai thằng đang nói liên mồm, nước bọt bắn ra như mưa rào, vãi đầy mặt người đàn ông săm mình thì tự nhiên cảm thấy lỗ tai đau nhói:
- Hai cậu có thôi làm trò hề đi không - Thủy mặt đỏ bừng túm tai hai thằng kéo lại, hướng về phía bốn người ngoại quốc liên tục nói xin lỗi.
Lan ngồi bên cạnh nhìn hai thằng chịu sự ngược đãi của Thủy, cất tiếng cười khúc khích.
.........
Sau khi phát tiết một lúc, thấy hai thằng ngồi cúi đầu ôm thương không phản ứng. Thủy có vẻ thấm mệt, "hừm" một tiếng bất mãn rồi mặc kệ ánh mắt hoảng hốt của thằng Minh, cô ngồi xuống cạnh nó. Quay đầu sang phía khác, phồng má nên có vẻ hờn dỗi, nhưng cơ thể lại bất giác tựa vào người nó.
Bên kia Lan cũng ngồi tựa vào Thi, ánh mắt tò mò đánh giá cây thương 'Sếu con' trong tay nó. Bầu không khí chợt lắng lại. Một phút yên bình trong mắt bão.
Bốn đứa đang mải mê theo đuổi suy nghĩ riêng của mình thì một âm thanh sang sảng vang lên đánh vỡ bầu không khí bình lặng:
- Hey young boys and girls, we are getting out of this place, wanna join us? (Các bạn trẻ, chúng tôi sắp rời khỏi đây, gia nhập cùng chúng tôi chứ? ) - Người đàn ông mặc quân trang hướng về phía bốn đứa lên tiếng, bên cạnh ba người còn lại đang chụm đầu thảo luận vấn đề gì đó bằng tiếng Anh.
Do mấy lần thấy Thủy nói tiếng Anh nên cả ba đứa đều hướng ánh mắt về phía Thủy. Thủy phiên dịch lời nói của người đàn ông mặc quân trang cho cả nhóm, Lan yên lặng không nói hướng ánh mắt nhìn Thi ý như muốn nói: " Em nghe theo anh". Còn hai thằng sau khi nghe Thủy phiên dịch thì cứ "âu dia" loạn hết cả lên.
Thủy hướng nhóm bốn người sống sót nói:
- OK! We agree! (Ok! Chúng tôi đồng ý ).
Nhận được câu trả lời của Thủy, người đàn ông mặc quân trang mỉm cười vui vẻ. Thực ra khi thấy hai thằng "Âu dia" ầm lên thì ba người còn lại đã bắt đầu hoan hô vui mừng.
Người đàn ông săm mình tiến lại gần, vỗ vai hai thằng cười nói:
- Xin chào. Tôi là Francis, quân nhân kia là Bill, anh chàng da đen này là Louis, còn cô bé duy nhất trong đội là Zoe. - Chỉ vào từng người giới thiệu xong, Francis quay lại nhìn hai thằng với ánh mắt cuồng nhiệt nói: - Có phải thứ lúc trước, thứ hai cậu dùng để hạ con Tank là "kungfu" trong truyền thuyết? (từ bây giờ trở đi tất cả lời nói đều được Thủy phiên dịch cho hai bên).
- Âu dia! - Hai thằng liên tục gật đầu nói.
- Kungfu china?
- No..no! Việt Nam sờ mi.
-...
Hai người đàn ông còn lại không nói gì nhưng cũng lại gần nghe với vẻ đầy hứng thú. Một lúc sau Francis sống chết đòi nhận hai thằng làm sư phụ. Nhưng hai thằng mỗi thằng quay đầu về một hướng ngửa mặt lên trời lắc đầu, vẻ mặt tiếc nuối:
- Đứng lên đi, mặc dù chúng ta nói chuyện rất hợp nhau, nhưng chúng tôi đã lập lời thề sẽ không nhận đàn ông làm đồ đệ, nếu là phụ nữ bọn ta còn xem xét...
- ...
Khi biết mọi người sẽ đi cùng nhau, Zoe tiến đến bắt chuyện với Thủy, nhéo cái má nhợt nhạt của Lan, làm Lan tức giận. Zoe cười lên khanh khách, thật lâu cô mới có giây phút thư giãn như thế này. Từ lúc nhìn thấy Lan, vẻ đáng yêu như trẻ con của Lan đã chinh phục cô rồi, bây giờ có cơ hội không thể bỏ qua việc bẹo má Lan được.
Ba cô gái bắt chuyện với nhau, rồi nhanh chóng thân quen. Cả ba chụm đầu vào một góc tâm sự. Thỉnh thoảng, Thủy cũng không quên quay ra, phiên dịch cho hai thằng.
Sau một hồi năn nỉ cầu xin, cuối cùng Francis đau lòng dứt ruột dâng lên bộ ảnh quý "Thiên nhiên quyến rũ" của mình cho hai thằng làm lễ. Minh liếc mắt qua bộ ảnh một tí rồi quay ra nhìn Thi, hai thằng gật đầu miễn cưỡng chấp nhận:
- Thấy ngươi có lòng kiên trì, cố gắng lại thêm có lòng thành dâng lễ, bọn ta miễn cưỡng phá lệ một lần, thu nhận ngươi.
- Hãy cho ta biết mục đích học võ của ngươi là gì, niềm tin của ngươi là gì.
- Hãy tự hỏi xem lời thề của ngươi là gì. Khi ngươi xác định được niềm tin, tìm ra lời thề, khi đó bọn ta sẽ chính thức nhận ngươi làm đồ đệ.
Francis lặng người, ánh mắt mờ mịt câu hiểu câu không, nhưng cố gắng ghi nhớ lời hai thằng.
- Lại đây, ta dạy cho vài đường cơ bản..
- Phải nắm đấm như thế này này....
- Nắm đấm phải nắm thật chặt, nắm càng chặt, lực sát thương càng lớn. Muốn đấm vỡ được đá thì các tế bào ở nắm tay phải chặt chẽ hơn đá.
- Đây, cầm lấy cục đá này rồi nắm tay lại. Khi nào bóp vỡ được hòn đá đó thì tạm đạt yêu cầu...
- Yêu cầu...?
- Ờ, yêu cầu làm công nhân đập đá không cần búa.
- ...
- Lúc đấm thì phải khép cái nách này lại, tay để sát eo mà đấm ra, cú đấm sẽ đi theo một đường thẳng - đường đi ngắn nhất, đi sau mà tới trước, còn có thể kết hợp thêm 1 số kỹ thuật khác làm tăng sát thương.
- Lúc đấm phải xoay eo, vặn mình, đồng thời dậm chân, dồn trọng tâm, vận dụng hết cơ bắp vào trong cú đấm. "Sói con vồ hổ" cũng phải dùng hết sức.
- Sư tử vồ thỏ...
..........
Hãy chiến đấu để bảo vệ niềm tin của ngươi. Tìm ra lời thề của chính mình. Kiên định với nó, ngươi mới có thể tiến đến đỉnh cao của con đường võ học...
(con đường võ học làm đếch gì có đỉnh, chú cứ chém... ^_+ )
....................
Bên ngoài căn phòng nhỏ, nơi cả bọn đang bàn bạc là một bầu trời u ám. Thỉnh thoảng, một vài tia chớp lóe lên, chiếu sáng những khuôn mặt nhợt nhạt, từng bộ phận cơ thể thối rữa không lành lặn. Một tiếng gầm vang lên giữa bầu trời đen tối, những con zombie thân thể cứng nhắc như những cỗ máy, đang vật vờ đi lại trong thành phố hoang tàn. Cả thành phố chìm trong bóng tối lạnh lẽo, chỉ còn sót lại một vài ngọn đèn đường leo lét sáng như chứng tỏ trước kia, đây đã từng là một thành phố xa hoa mĩ lệ.
Thành phố này đã bị chúa bỏ rơi.
Trong căn phòng nhỏ, một nhóm tám người đang quây xung quanh tấm bản đồ thành phố được đặt trên chiếc bàn trong không gian chật hẹp. Một người trong số đó chỉ lên tấm bản đồ và nói:
- Chúng ta hiện đang vị trí này, bây giờ mục tiêu của chúng tôi là bệnh viện để cầu cứu và tìm thêm thuốc men. Nếu các cậu không có ý kiến gì thì chúng ta sẽ đi theo lộ tuyến này... - Ngón tay của Bill trượt theo một con đường trên bản đồ - ... Đó là con đường ngắn nhất.
Hai thằng, một thằng vuốt cằm, một thằng xoa trán, mắt khép hờ gật đầu ra vẻ đã hiểu. Nhưng thực ra hai thằng chả hiểu đếch gì nhưng nghe loáng thoáng thấy từ ''Hospital - Bệnh viện" nhớ ra nhiệm vụ đường nhánh là phải bảo vệ mấy người này đến bệnh viện nên cứ gật đầu đồng ý. Sau khi nghe thấy Thủy phiên dịch hai thằng càng an tâm. Hai thằng chỉ sợ cái bệnh viện nó cách xa cả trăm kilomet, không biết bao giờ mới tới nơi, trong khi nhiệm vụ chính chỉ còn lại có bốn mươi năm phút nữa là kết thúc.
Cả nhóm chuẩn bị kĩ càng, vũ trang đầy đủ: Bill, Zoe và Louis mỗi người một cây M4A1 đầy đủ đạn dược. Thủy và Lan vẫn dùng hai khẩu súng lục, chỉ đeo thêm ba lô cứu thương. Tiếp theo là Minh và Thi với cây đoản thương "Sếu con" trên tay. Cuối cùng là Francis, tay cầm lục ghẻ, khắp người treo lủng lẳng những ống kim loại - Minh và Thi gọi nó là: Vũ khí tối thượng "Chày No.1". Francis vẻ mặt xị ra như đưa đám theo sát hai thằng.
Cánh cửa sắt bật mở, Bill với Zoe dẫn đầu đi ra ngoài, lia súng diệt sạch vài con zombie vật vờ trước cửa. Tiếp theo Lan, Thủy và Francis đi ra. Minh và Thi bọc sườn hai bên còn Louis đi sau cùng, đoạn hậu.
Bill dẫn đầu mang cả nhóm chạy theo lộ tuyến đã định sẵn từ trước. Đi qua hai con phố, cả nhóm không gặp nhiều zombie, lại toàn là loại thường nên dễ dàng giải quyết.
Cả nhóm đang thong thả tiến lên, bỗng nhiên Thi cảm thấy mép áo mình bị níu lại. Quay đầu lại, nó thấy bé Lan đang túm chặt lấy mép áo nó, cả người run lên nhè nhẹ. Không cần đợi em nói nó đã hiểu ý hô to lên với mọi người:
- Cẩn thận... - Chưa kịp nói hết câu thì một loạt âm thanh gào thét vang lên. Từng cơ thể tàn khuyết xuất hiện hai bên con phố, điên cuồng lao về phía cả nhóm.
Bill nhổ điếu thuốc đang hút dở xuống, lấy chân dậm mạnh rồi buột miệng chửi thề:
- Mẹ kiếp, lại là bọn khốn này, dai như đỉa - Bill nâng súng lên xả đạn vào lũ zombie khiến chúng ngã như ngả rạ. Bên kia, Zoe và Louis cũng bắt đầu nã đạn. Thủy, Lan cũng dùng súng lục hỗ trợ.
Đám zombie ngã xuống hết lớp này đến lớp khác, không thể nào đột phá tiến vào khu vực 10m xung quanh cả nhóm. Ngẫu nhiên có vài con cá lọt lưới, thì Minh và Thi cũng xử lí nốt.
Cả nhóm tiếp tục tiến về phía trước, lũ zombie càng ngày càng nhiều, bắt đầu có sự xuất hiện zombie biến dị.
Bommer điên cuồng lao vào tấn công rồi phát nổ, lưu lại từng cụm khói xanh dưới lòng đường.
Hunter thấp thoáng xuất hiện, lẩn khuất trong đám zombie thường, sẵn sàng lao vào tấn công bất cứ khi nào có cơ hội.
Thỉnh thoảng còn có một vài cái lưỡi Smoke bắn tới, nhưng Minh và Thi cũng kịp thời chặt đứt.
Càng ngày càng có nhiều zombie lọt lưới. Cây thương trên tay hai thằng liên tục đâm, chọc, quét, giải quyết hết những con zombie lọt lưới.
Rút cây thương ra khỏi đầu một con zombie, Minh thấy một bóng đen phóng tới, nhanh chóng áp sát nó. Đâm cây thương vào bóng đen một cách không do dự. Hơi bất ngờ khi không trúng mục tiêu, nó nhìn kĩ lại, thì ra là một con Hunter.
Nhếch miệng mỉm cười, Minh siết bàn tay phải, bóp mạnh một thứ giống như còi súng trên thân "Sếu con 01". - Pằng..! - một tiếng, con Hunter đã tưởng thoát khỏi tầm công kích bỗng nhiên vỡ toác đầu ngã xuống. Thì ra "Sếu con 01" còn có thể bắn ra được đạn shogun.
Đưa tay lên đạn, vỏ đạn bắn ra ngoài, rơi xuống đất tạo ra âm thanh thanh thúy, Minh xoay thân thương một vòng rồi hướng tới mục tiêu tiếp theo.
Phía bên kia thằng Thi cũng hạ gục vài ba con zombie bằng cách tương tự.
Francis ra sức xiết cò khẩu lục ghẻ của mình nhưng không ăn thua. Vẻ mặt nhăn nhó không biết làm gì hơn thì tiếng Thi vọng lại:
- Là một võ giả thì không được do dự, không được hối hận. Đã quyết định việc gì thì cứ phóng tay mà làm. Hãy dùng "Chày No.1" để giải quyết vấn đề.
Tháo xuống ống một kim loại với vẻ mặt nghi hoặc. Châm lửa vào đầu dây dẫn rồi vận hết sức đáp vào đám zombie. Khoảng 5s sau, một tiếng nổ lớn vang lên. Francis há hốc mồm nhìn vụ nổ được gây ra bởi "Chày No.1", sức công phá còn mạnh hơn cả lựu đạn. Tất cả zombie trong bán kính 5m đều bị thổi bay hoặc ngã rạp.
Biết được sức công phá kinh khủng của "Chày No.1" cả bọn để Francis mở đường. Đám zombie nhanh chóng bị quét sạch. Thấp thoáng đằng xa, bệnh viện đã hiện ra trong tầm mắt. Cả bọn nhanh chóng tiêu diệt những con zombie cản đường, tiến đến bệnh viện.
Trước quảng trường bệnh viện có khá đông zombie. Francis hét lên đáp nốt mấy quả "Chày No.1" vào đám zombie, cả bọn thấy thế nã đạn điên cuồng giải quyết nốt đám zombie còn sót lại.
Hạ gục hết đám zombie cản đường. Trong tích tắc, Thi đạp đổ cửa bệnh viện tiến vào thì âm thanh của hệ thống vang lên trong đầu Minh, Thi, Lan và Thủy:
- Hoàn thành nhiệm vụ đường nhánh: Bảo vệ bốn người sống sót đến bệnh viện, được thưởng 2000 điểm và nhận được 3 huy chương vận mệnh.- Bốn người thở phào một hơi, cuối cùng cũng làm xong nhiệm vụ phụ, đợi khoảng 10 phút nữa là hết thời gian để hoàn thành nhiệm vụ chính.
***************************************
Lan_Thi
Một mai trong đám du côn ấy...
... có kẻ đi tù, bỏ cuộc chơi.
**********
Truyện được thực hiện bởi nhóm viết: Hoa Bão
Viết chính: Lan_Thi
Phụ tá : Minh_Thần
Sói lạc lối
Cộng tác viên: Mộc Chi
Akuma No Ryuu
Last edited by tukimlong93; 12-04-2014 at 04:53 PM.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của tukimlong93
Chương 7: Witch – Tiếng khóc trong bệnh viện hoang
Cả nhóm thận trọng tiến vào trong bệnh viện nhưng kì lạ không thấy một con zombie nào. Do sắp kết thúc nhiệm vụ chính nên cả bốn đứa đều có phần buông lỏng cảnh giác.
Kiểm tra đại sảnh, quầy tiếp tân và vài căn phòng bên cạnh, không gặp một con zombie nào. Cả nhóm thở phào một hơi, thả lỏng cơ thể rồi tùy tiện ngồi xuống mấy băng ghế chờ nghỉ ngơi.
Tháo khẩu súng M4A1 dựng vào bờ tường, Bill ngồi xuống, móc ra bao thuốc lá nhăn nhúm, châm một điếu, rít mạnh rồi thở ra từng vòng khói lên trần nhà. Francis thấy thế cũng tiến lại xin một điếu. Cầm điếu thuốc trên tay thì như chợt nghĩ ra điều gì đó, Francis cầm luôn cả bao thuốc của Bill hướng đến hai thằng cung kính nói:
- Sư phụ, làm một hơi chứ.
- No..no! Tôi không thích.
- ...
Khoảng 5 phút sau, Zoe đứng lên, đá vào chân Louis và nói:
- Dậy, đi cùng với tôi nào. Chúng ta cần tìm thêm thuốc kháng sinh và thuốc tiêu viêm. - Rồi quay đầu hướng về phía cầu thang tầng hai tiến đến. Louis nhún vai, lắc đầu rồi đứng lên, xách súng đi theo. Cả hai mất hút trên chiếc cầu thang hướng lên tầng hai.
Cả đại sảnh chìm trong yên lặng, không khí lan tỏa một thứ mùi hỗn hợp giữa mùi thuốc lá và thuốc kháng sinh, mỗi người đều mải mê theo đuổi một suy nghĩ của riêng mình.
Thủy và Lan ngồi nép vào người hai thằng.
Minh và Thi thì ngẩng đầu, đưa ánh mắt lơ đãng nhìn Francis và Bill nhả ra từng vòng khói lên không trung một cách đầy nghệ thuật, lòng thán phục không thôi.
"Card" một tấm thẻ bán trong suốt hiện lên trước mặt Minh, đếm thời gian trên đó: " Còn 1 phút". Không biết sau khi thời gian kết thúc bọn nó sẽ bị chuyển đi đâu.
Còn 50s...
Còn 45s
Còn 40s...
Tưởng rằng tất cả đến đây là kết thúc. Bỗng nhiên, Minh cảm thấy sống lưng lạnh toát, các lỗ chân lông dựng hết lên, một cảm giác nguy hiểm ập đến. Nó bật người đứng dậy, cảnh giác nhìn xung quanh. Bên cạnh, thằng Thi cũng như cảm giác được điều gì đó. Nó kéo Lan về phía sau mình, tay nắm lấy cây thương chắn ngang trước ngực.
Francis và Bill nhìn hành động kì lạ của hai thằng cũng dừng hút thuốc, bắt chước hai thằng tò mò nhìn xung quanh. Vừa định hỏi thì nghe đã nghe thấy thắng Thi cất tiếng, nói:
- Mọi người, có nghe thấy tiếng khóc không... - Cùng lúc đó phần đánh giá cấp độ bản đồ cũng lặng lẽ tăng từ GG (cấp 3 sao) lên F (cấp 4 sao).
Bill nghiêng đầu lắng nghe rồi tái mặt hét lên:
- Mẹ kiếp..! Con điếm Witch ở đây, mọi người bình tĩnh, Francis lên tầng hai gọi mấy người kia xuống, chúng ta thoát khỏi bệnh viện nhanh, con Witch không chủ động tấn công nếu…
- Vù ... Phập…- Một bóng trắng lướt qua, máu bắn tung tóe. Một chiếc đầu lâu bay lên, rơi xuống cạnh chân Thi, lăn lông lốc. Trái tim Thi như thắt lại khi nhận ra đó là đầu của Bill, khuôn mặt nó trở lên vặn vẹo, đồng tử co lại: " Vừa còn đùa với nhau, vậy mà...".
Bóng trắng lại lóe lên trước mắt Thi, nó chỉ kịp nâng thương lên đỡ - ...Rầm..! - Âm thanh trầm muộn vang lên, cơ thể Thi bay ngược về phía sau, kéo theo cả bé Lan đứng sau lưng nó nữa. Cây thương đã vỡ vụn, hai cánh tay của nó cũng trở lên vặn vẹo bất quy tắc có vẻ như đã bị gãy, đau đớn kịch liệt. Thi chỉ kịp vòng ra ôm trọn Lan vào trong lòng, không để em tiếp xúc trực tiếp với bức tường.
Từ lúc con Witch xuất hiện đến lúc tấn công Thi xong cũng chỉ là một cái chớp nhoáng. Âm thanh vang lên khi con Witch tấn công Thi làm Francix giật mình bừng tỉnh, chồm lên phía trước nhặt khẩu M4A1 của Bill rồi gầm lên, điên cuồng xả đạn vào bóng trắng.
- Phụt... phụt... phụt... phụt... phụt...
Cơ thể con Witch bị bắn thủng lỗ chỗ, nhưng chỉ bằng mắt thường cũngcó thể thấy được, các đầu đạn dần bị đẩy ra ngoài, vết thương đang khép lại một cách nhanh chóng.
Bị trúng đạn liên tiếp từ Francis, con Witch ngẩng đầu lên, hướng ánh mắt đỏ ngầu về phía hắn rồi biến thành một bóng trắng lướt đi. Bộ móng vuốt sắc bén của tay phải lướt qua, khẩu súng đang khạc đạn đứt ra làm đôi. Vung nốt tay còn lại, mấy móng tay dài, sắc nhọn như dao mổ khẽ liếm qua bụng Francis. Máu tươi trào ra, Francis đưa tay ôm lấy vết thương, vẻ mặt không thể tin nổi, mọi thứ mờ dần đi trong mắt. Trước khi hoàn toàn bị mất đi thị giác, Francis còn kịp nhìn thấy một bàn tay mang đầy móng vuốt nhanh chóng phóng đại lên trong con ngươi của hắn. - Vù...
Rầm..!- Francis bị tát bay đi, cơ thể nặng nề rơi xuống quầy tiếp tân, không rõ sống chết.
Con Witch co người, định lao tới quầy tiếp tân tiếp tục xé xác Francis thì ngay lúc đó, Minh hiện ra bên cạnh, đâm mạnh cây thương trong tay vào đầu nó. Con Witch nghiêng đầu, né được mũi thương rồi nhanh chóng bật ra ngoài. Cùng lúc đó, thằng Minh cũng khẽ siết lấy cò súng trên thân thương ..Pằng..! Đạn shogun từ mũi thương bắn ra, găm lung tung vào mặt con Witch. Một nửa khuôn mặt con Witch bị bắn nát ra, máu thịt bầy nhầy, lộ ra cả xương trắng.
Con Witch gầm lên một tiếng, cơ thịt lúc nhúc hoạt động, nửa khuôn mặt đã nát nhanh chóng lành lại bằng tốc độ có thể nhận thấy bằng mắt thường.
Ngạc nhiên trước sinh mệnh lực cường đại của Witch nhưng Minh nhanh chóng bình tĩnh lại, vì con Witch đã điên cuồng lao tới. Khuôn mặt khủng bố cùng với các cơ thịt vẫn còn đang lúc nhúc như những con giòi đang điên cuồng ngọ nguậy càng tăng thêm vẻ kinh tởm.
Không kịp lên đạn cho phát tiếp theo, Minh nắm chặt cây thương đâm thẳng về phía trước. Con Witch lách người tránh được, cây thương sượt qua, chỉ gây ra một vết thương nông trên lưng con Witch. Một trảo ảnh lóe lên, cây thương của Minh đứt ra làm vài khúc.
Sau khi chém đứt cây thương, sườn con Witch cũng lộ ra trong tầm tấn công của Minh.
Vứt đoạn thương gãy trên tay đi một cách không do dự, bước chân phải lên phía trước, tay phải co lại tung một quyền chuẩn xác vào sườn con Witch. Lực đạo mạnh làm sườn con Witch lõm lại, dư lực làm con Witch bay người ra, đập mạnh vào bờ tường đối diện.
Chớp ngay cơ hội hiếm hoi, Minh giậm mạnh chân làm viên gạch đá hoa dưới chân nứt ra như mạng nhện, cả người bắn đi như một mũi tên. Giáng mạnh quyền phải vào vị trí xương mỏ ác, vùng tiếp giáp ngực và bụng con Witch, cú đấm mạnh làm người con Witch hơi nẩy lên.
Nhưng chưa dừng lại ở đấy, Minh tiếp tục giậm mạnh chân trái, tay trái gập lại giáng luôn một cùi trỏ, sau đó lại vặn mình húc tiếp vai phải vào con Witch. Cả ba đòn đều cùng tấn công vào một vị trí, "Bạch hổ - Phá tâm" được thực hiện hoàn mĩ trong trạng thái cấm thuật. Tuyệt chiêu này lấy mục tiêu tấn công là vị trí xương mỏ ác trước ngực. Vị trí này là một yếu điểm trên cơ thể người, bị công kích vào có thể chấn động tim, làm tim ngừng đập tạm thời khiên cho cơ thể bị sốc hoặc trực tiếp tử vong.
Cơ thể con Witch bị đánh giắt lại trên tường, các vết nứt trên bờ tường đằng sau lưng lan ra như mạng nhện. Vị trí bị tấn công bị khoét thành một cái lỗ sâu, lộ cả ra nội tạng và xương sống, đầu gục xuống có vẻ như đã chết.
Hết lực, Minh lui ra ngoài vài bước, rồi thu người giậm mạnh chân lấy đà cho đợt tấn công tiếp theo. Nó không tin con Witch có thể bị tiêu diệt một cách đơn giản như vậy.
Vung mạnh nắm đấm đang rung động kịch liệt về phía đầu con Witch. Minh chắc rằng, nếu trúng đòn này dù không thể nào đấm vỡ được xương sọ cứng như thép nhưng chấn động cũng có thể chấn nát não bộ của con quái vật. Một cơ thể dù mạnh mẽ đến đâu nhưng bộ não bị phá hủy thì cũng vô phương hoạt động.
Nắm đấm mờ đi do rung động kịch liệt tạo lên một mảng sóng sánh sắp xửa chạm vào đầu con Witch thì đột nhiên chững lại khi chỉ còn cách vài centimet. Minh mở to mắt, không tin nhìn vào bụng mình. Một cánh tay xương xẩu đã đâm sâu vào mép bụng trái của nó, ba ngón tay dài, sắc như dao mổ xuyên thủng bụng, lộ cả ra đằng sau lưng.
Năng lực phục hồi của con Witch mạnh đến đáng sợ. Bên trong vết thương nơi ngực, các cơ thịt đang vặn vẹo, điên cuồng tổ hợp. Vết thương lành lại một cách nhanh chóng.
Chưa kịp phản ứng, Minh thấy cơ thể mình bị hất bay đi, đập vào bức tường đối diện làm vỡ cả bức tường. Chấn động mạnh làm cơ thể của nó tạm thời không cử động được, ngã xuống nền bệnh viện. Cố gắng vùng vẫy nhưng cơ thể nó không nghe lời. Minh mở to mắt bất lực nhìn con Witch điên cuồng lao về phía mình.
Con Witch vung móng vuốt lên rồi lạnh lùng đâm xuống. Một trảo ảnh phóng đại nên trong mắt nó.
- Phập..! Máu nóng bắn tung tóe, phun đầy lên mặt Minh, nhưng không phải máu của nó. Trước khi móng vuốt xuyên thủng ngực Minh, thì một bóng người đã chồm đến chắn trước người nó.
Minh trợn mắt to hết cỡ như muốn nứt ra, trong mắt nó in sâu khuôn mặt của Thủy.
Thủy mím chặt môi, hơi mỉm cười, máu tươi tràn ra từ khóe miệng của cô, từng giọt tí tách nhỏ xuống mặt Minh. Mở to mắt như muốn nhìn Minh lần cuối.
Ngay lúc đó, con Witch giật mạnh tay làm cả người Thủy nẩy lên, máu tươi tràn ra, nhuộm đỏ cái áo trắng của Minh.
.....
Sau khi Thi bị con Witch đánh bay ra. Hai cánh tay đã gãy nát, lại cố gắng xoay người chắn cho Lan khỏi tiếp xúc với bờ tường. Đầu nó đập mạnh vào bờ tường, các vết thương cũ bung hết ra. Đau đớn kịch liệt làm nó bị ngất đi, ngã úp sấp xuống đè lên cô bé trong lồng ngực.
Lan cảm thấy kinh hãi tột độ, em thấy nhìn thấy vô số những cánh bướm đen sinh ra từ trong hư không, bao phủ kín khắp nơi, ngay cả hai anh Minh và Thi cũng không ngoại lệ.
Run rẩy bò ra từ người Thi, nhìn về hướng có nhiều cánh bướm đen nhất, ở đó những cánh bướm cuộn lại thành dòng xoáy như một cơn lốc nhỏ. Tại trung tâm cơn lốc là thảm cảnh của Thủy bị con Witch vung móng vuốt đâm xuyên qua ngực. Nước mắt trào ra, nỗ lực lay người Thi hi vọng anh ấy tỉnh lại.
Trong mơ màng, Thi cảm thấy một giọt nước rơi vào trong miệng mình, vị mặn hòa tan trong miệng nó, kích thích dây thần kinh khiến cho nó tỉnh lại.
Mở mắt ra, thấy vẻ hoảng loạn của Lan, định chống tay nhổm dậy theo thói quen thì cơn đau ập đến khiến Thi nhăn mặt. Sực nhớ ra, hai tay mình đã bị con Witch đánh gẫy. Vội vàng đảo mắt nhìn xung quanh, nó phát hiện ra thằng bạn nằm dưới sàn nhà cách chỗ nó hơn chục mét, trên người nó là Thủy bị một cánh tay của con Witch đâm xuyên qua ngực.
Không kịp suy nghĩ nhiều, Thi liền bật người dậy, đạp mạnh vào bờ tường đằng sau mượn lực phản chấn lao tới. "Cấm thuật" mở ra ngay trong lúc di chuyển. Hai mắt vằn đầy tơ máu. Đồ án hình ngôi sao năm cánh lộn ngược ẩn hiện trong con ngươi mắt trái. Cảm giác như có một luồng năng lượng kì lạ từ mắt trái lan ra, chạy khắp cơ thể, rồi hội tụ vào hai lòng bàn chân.
Khoảng cách 10m bị vượt qua trong thời gian không đến 1 giây. Khi còn cách con Witch khoảng 1 mét, Thi bước dài chân phải lên phía trước, cả người nghiêng hết về một bên vặn eo, chân trái nâng lên quá đầu rồi quật mạnh như lưu tinh xuống đầu con Witch. Cú đánh đầu tiên trong tổ hợp đòn "Rìu - Diệt thế".
Rút tay ra người Thủy, Witch định tiếp tục làm công việc xé xác mà nó yêu thích thì một cảm giác nguy hiểm ập đến. Là zombie ở thể tiến hóa cao nhất, Witch đã thức tỉnh một chút linh trí, không còn hoàn toàn hành động theo bản năng ăn thịt thuần túy. Cảm giác được tính mạng bị uy hiếp, con Witch hơi khựng lại, nghiêng đầu sang một bên theo bản năng. Đúng lúc đó, một đạo tàn ảnh sượt qua vị trí ban nãy còn là đầu nó, vẽ lên một cung tròn hoàn hảo trên không trung rồi giáng mạnh vào vai con Witch.
Bả vai con Witch lõm xuống, cơ thịt toét ra, lộ cả xương trắng. Cả người con Witch quỳ sụp xuống, đầu gối tiếp xúc mạnh với nền bệnh viện làm mặt sàn đá hoa nứt ra như mạng nhện.
Mượn lực phản chấn, Thi lại vuốt mạnh chân phải lên trong khi chân trái vẫn gác trên vai con Witch. Mũi giày chuẩn xác xúc vào hàm con quái làm đầu nó ật ngửa ra sau. Cả người Thi thuận thế bay ngược lên cao gần 3m. Đầu hướng xuống dưới, hai chân co lại khi đến điểm cao nhất. Xương sống ngiêng một góc 45 độ so với mặt đất. Cả người bắt đầu lao xuống. Trong lúc đó, nó điều chỉnh trọng tâm cho đầu hướng lên trên, hai chân xuống trước, thuận thế đạp mạnh vào đầu con Witch bên dưới. Cú công kích cuối cùng của tuyệt chiêu "Rìu - Diệt thế".
Nhưng đòn công kích cuối cùng không trúng đầu con Witch như trong dự liệu. Con Witch khi bị Thi vuốt ngược lên, ỷ vào năng lực hồi phục mạnh mẽ, nó nhanh chóng ổn định thân mình, chụm hai tay lại giống hình chữ "X" đỡ cú công kích cực mạnh của Thi.
-Rầm...! - Âm thanh trầm đục vang lên. Lực đạo quá mạnh làm con Witch gập người xuống, đầu gối đập mạnh xuống nền bệnh viện làm sàn nhà chấn động theo hình gợn sóng lấy con Witch làm trung tâm lan ra xung quanh.
Va chạm với nền bệnh viện làm nguyên mảng cơ thịt từ đầu gối con Witch lan ra xung quanh nát bét, bầy nhầy. Nền bệnh viện dưới chân con Witch không chịu nổi lực đạo vỡ ra từng mảnh.
Con Witch gầm lên hất tung chân Thi ra. Mượn lực, Thi xoay một vòng trên không trung rồi nhẹ nhàng tiếp đất. Vừa tiếp đất, con Witch đã hiện ra trước mắt nó. Cả hai cuốn lại chiến đấu với nhau.
...................
Minh điên cuồng đem hai tay bịt chặt miệng vết thương trên ngực Thủy. Nhìn Thủy, nước mắt nó trào ra như mưa, miệng lẩm bẩm: - Không sao đâu...! Sẽ không sao đâu...! - Nhưng không có tác dụng gì, máu tươi vẫn len lỏi tràn qua khe tay của nó.
Khi Minh bị con Witch đánh bay ra, đập vào bờ tường ngay bên cạnh chỗ Thủy. Đằng xa, con Witch đang lao vào. Thấy Minh không có phản ứng chống đỡ. Cô giật mình hoảng hốt, trong đầu một mảng trống rỗng, cơ thể tự phản ứng như một phản xạ tự nhiên. Chồm người qua, lấy thân hình nhỏ nhắn của mình nỗ lực che trước người Minh.
"...Lạnh! Lạnh quá..! Mình chưa bao giờ cảm thấy lạnh như vậy. Mình sẽ chết sao Không...! Mình không muốn chết, mình muốn được thấy anh ấy mỗi ngày, muốn anh ấy cầm tay, cõng mình vượt qua những nguy hiểm". Ánh mắt Thủy nhìn Minh mờ dần, máu chảy xối xả mang dần đi hết sinh cơ, ý thức dần trở nên mơ hồ "mình không cam lòng, mình muốn mãi mãi nằm trong lòng anh ấy, muốn được anh ấy che chở bảo vệ, mình thích cảm giác an toàn, thoải mái khi tựa vào bờ vai của anh ấy...."
Thủy cả người run lên từng đợt, miệng trào máu tươi ngày càng nhiều, ôm chặt Minh, mắt đờ đẫn nhìn Minh, miệng thì thào nói:
- Lạ~~nh… quá…!Ô..m..chặt…em..! Đừ~~~ng… buông…em…ra ! - Minh xiết chặt Thủy vào trong lòng, áp mặt vào trán Thủy, nước mắt không ngừng chảy.
Thủy giật người lên không ngừng, đây là dấu hiệu tử vong đã cận kề. Run mạnh lên hai cái, hai tay buông thõng, đầu ngửa về phía sau. Thủy đã vĩnh viễn yên lặng trong vòng tay Minh.
Ngửa mặt, gào lên với âm thanh thê lương và thống khổ:
- K..H..Ô..N..G…! A…A…A..
Minh quay ra, hướng ánh mắt cừu hận mãnh liệt nhìn Witch đang giằng co với Thi đã mở cấm thuật.
Nhẹ nhàng đặt Thủy nằm xuồng, hai tay run run vuốt đôi mắt đã mất hết sinh cơ của Thủy. Nhìn khuôn mặt đẹp tinh xảo đã nhợt nhạt trắng bệch, như một tác phẩm nghệ thuật không có linh hồn.
Minh nhói đau trong lòng "Một người con gái xinh đẹp đã vĩnh viễn biến mất trước mắt mình... Khốn nạn thật!... Chết tiệt!... Tại mình, tất cả là tại mình, mình đã làm hại cô ấy. Đáng ra người nằm đây phải là mình... Khốn nạn! chỉ vì một chút chủ quan của mình mà khiến cô ấy chết thảm, nếu mình cẩn thận hơn một tí thì... Thủy xin lỗi em, tôi đã không bảo vệ được em, không giữ được lời thề..." Một cảm giác đau đớn tê tâm liệt phế bùng lên khiến khuôn mặt Minh vặn vẹo trở nên dữ tợn "Bọn súc vật...Tao sẽ khiến cho bọn mày vĩnh viễn biến mất khỏi cõi đời này..." Minh gào lên trong nội tâm, ý thức của nó mất dần, trong đầu chỉ có toàn ý niệm giết chóc điên cuồng.
Ngẩng đầu lên, những tơ máu đã xuất hiện từ lúc dùng cấm thuật, bây giờ lan ra phủ kín lấy con ngươi. Máu trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, áp suất tăng cao làm cho nhiều mạch máu không chịu được mà vỡ toác. Các vết thương cũ cũng bung hết. Máu của nó chảy ra, hòa lẫn với máu của Thủy nhuộm đỏ thân mình. Cả người thằng Minh bây giờ trông như một huyết nhân. Hai hàng huyết lệ chảy dài trên má.
- Giết...Giết...Giết...! - Ý thức duy nhất còn lại trong đầu nó. Giậm mạnh chân làm nứt nền đá hoa, lao về phía con Witch.
...
Dù đã dùng cấm thuật nhưng do bị thương quá nhiều, Thi không đỡ nổi quá ba chiêu đã bị con Witch hất tung ra ngoài. Lúc bị hất bay đi, nó nhìn thấy một bóng người lướt qua, lao thẳng về phía con Witch.
Minh gầm lên, lao nhanh vào con Witch, mặc kệ trảo kình đâm xuyên qua, lưu lại từng vết thương dài trên cơ thể. Hoàn toàn bỏ qua phòng ngự, nó tung liên tiếp một loạt đòn đánh vào con Witch làm con Witch bay đập vào bờ tường. Minh đuổi theo sát nút, ra đòn điên cuồng làm cho con Witch lún sâu dần vào bờ tường. Bức tường sau lưng con Witch vỡ nát ra rồi sụp xuống.
Đè lên người con Witch, Minh ra quyền không ngừng nghỉ. Những vòng tròn đồng tâm dưới chân cũng lan rộng ra, càng ngày càng sáng lên theo sự điên cuồng của nó. Những vết máu trên sàn, sau khi vòng tròn lan đến đều hóa thành sương máu rồi nhanh chóng bay về phía Minh, cuốn quanh người nó. Cả cơ thể nó được bao phủ bởi một màn vụ đỏ trông cực kỳ quỷ dị.
Cả người con Witch bắt đầu méo mó, cơ thịt bị đánh vỡ ra, tốc độ khôi phục kinh người cũng không thể chữa trị kịp:
- …Gr~~ao..! - Con Witch rống lên, gồng mình hất tung Minh ra khỏi người nó. Thằng Minh bị ném xuyên qua lỗ hổng nó vừa tạo ra, bay ra ngoài rồi rơi xuống nền đại sảnh.
Bò dậy từ đống đổ nát, Thi thấy thằng Minh "Ma hóa" sắp mất hết ý thức. Bất chấp thương thế, nó lao vào, chắn trước người con Witch. Con Witch thấy có người cản đường, tiện tay đâm một trảo:
- Phập...! - Lần này Thi không né tránh mà để cánh tay con Witch đâm xuyên qua bả vai phải của mình. Sinh mạng nó đang trôi dần đi theo dòng máu. Mặc kệ tất cả, điều khiển cơ bắp xung quanh bả vai xiết chặt vết thương lại. Cùng lúc đó, nó vắt chân phải lên, kẹp chặt lấy cổ con Witch. Cả hai bị cố định lại với nhau.
Ngay lúc Thi khóa được con Witch, Minh hiện ra đằng sau con quái, đấm điên cuồng vào người nó. Hai cánh tay của Minh bắt đầu nứt ra như đồ gốm. Các vết nứt lan ra chằng chịt theo từng cú đấm.
Con Witch hứng chịu quyền của Minh, cơ thể bắt đầu bị nát dần, phần đầu đến lưng đã không còn da thịt nữa, trơ ra xương trắng. Rất nhanh sau đó, xương trắng cũng vỡ nát. Cánh tay Minh khi tung quyền cũng phải chịu thảm cảnh như con Witch. Đến khi con Witch bị đấm nát hết phần trên cơ thể không còn nhận ra được hình dạng nữa thì tay Minh cũng chỉ còn độc xương trắng, gãy ra từng đoạn.
Thi khóa con Witch cũng không hơn gì, một bên vai bị xé toạc hẳn ra, đứt mất một cánh tay, nhìn thấy cả xương, người từ từ gục xuống.
Máu chảy ra ồ ạt, Thi cảm thấy lạnh, lạnh lắm. Hai mắt bắt đầu mờ dần đi, ý thức trôi dần theo thời gian. Trước khi ý thức mất hẳn, nó còn nhìn thấy bé Lan vừa khóc vừa bò đến chỗ nó. Đằng xa là thằng Minh đang điên cuồng lao đến.
" Ma hóa...". Trước mắt nó tối sầm lại, hoàn toàn mất đi ý thức...
- Chúc một ngày tốt lành. Bây giờ là 6:13' sáng ngày thứ nhất.
Âm thanh vang vọng trong đầu. Thi cố gắng mở mắt ra, nó thấy mình đang lơ lửng giữa không trung và được một màn ánh sáng màu trắng sữa nhu hòa bao lấy. Bên cạnh nó, bé Lan và thằng Minh cũng được bao lại bởi màn sáng tương tự. Không còn đau nữa, hình như vết thương cũng đang tự lành lại với tốc độ nhanh kinh khủng. Một giây trước, nó tưởng nó chết chắc rồi. Bây giờ nó vẫn còn cảm thấy cánh tay con Witch như vẫn còn đâm xuyên qua bả vai. Còn thằng Minh thì điên cuồng công kích mặc kệ chấn động chuyền sang cơ thể nó. Bây giờ nghĩ lại cảm thấy thật đáng sợ, lúc đấy thằng Minh mất lý trí rồi, mình với em Witch còn đang dính lại với nhau, quả đấy không may nó lại quay sang đấm mình thì hỏng hẳn.
- Lần đầu trị liệu: trừ 0 điểm. Lần đầu tịnh hóa: trừ 0 điểm. - Được miễn phí à? ngon!
- Phát hiện nguy cơ tiền bệnh trĩ, tổn thương không thuộc về "Kho dữ liệu", trị liệu cần 100 điểm. Xác định trị liệu ?
Âm thanh lại một lần nữa vang lên trong đầu Thi. "Cái gì? Nguy cơ tiền bệnh trĩ? Cái này nghe có vẻ nguy hiểm. Trị luôn".
- Bắt đầu trị liệu. Trị liệu hoàn tất. Một quyết định sáng suốt, theo hệ thống dự đoán nếu không trị liệu chắc chắn 80 năm sau mầm bệnh sẽ bộc phát - " What? 80 năm sau? Thế là mình 100 tuổi. Troll nhau à, bọn dùng "Cấm thuật" có thằng nào sống được quá 60.
Lành lặn và sạch sẽ, màn sáng bên người bé Lan nhạt dần đi. Em từ từ hạ xuống đất. Hơn một phút sau, hai thằng cũng được thả xuống nhưng theo một cách hoàn toàn khác. - Phụt - màn sáng quanh người hai thằng không nhạt dần như của Lan mà vụt tắt. Dưới tác dụng của trọng lực, hai thằng rơi thẳng từ độ cao hơn 3 mét xuống đất.
- Bịch... Hự - Tiếp đất với tư thế nằm úp sấp, bụng ngực tiếp đất, Minh cảm thấy bụng nó đau quặn lại, nội tạng như xoắn vào nhau. Đau quá, chẳng lẽ lại phải tốn tiền trị liệu, ban nãy đã bị troll mất hơn trăm điểm trị tận gốc virut tiêu chảy mà khoảng 90 năm sau mới bộc phát rồi. Nó nhảy dựng lên:
- ĐM (định mệnh) đùa nhau à - Bên cạnh, Thi vẫn nằm im dưới đất, thằng này tiếp đất bằng đỉnh đầu. Máu chảy ra thành vũng, lấy đầu nó làm trung tâm rồi lan dần trên nền nhà màu trắng.
- A...! - Kêu lên một tiếng hốt hoảng, Lan vội vàng chạy tới, cố gắng ôm lấy Thi, ấn đầu nó vào trong ngực mình mà xoa mà thổi. Bây giờ ngoài máu đầu ra, thằng Thi còn chảy thêm cả máu mũi nữa. Nó liếc đôi mắt đang híp lại về phía Minh :" A. Thương tổn gấp đôi, mất khả năng hoạt động, không thể thoát khỏi tay kẻ thù... Chiến hữu... Xin lỗi mầy... Tau đi trước..." Như đọc được thông tin trong mắt thằng Thi, khuôn mặt Minh nổi lên đầy gân xanh. Vừa định tiến lại nắm chân thằng bạn kéo ra thì:
- Bất kì thương tổn nào, cả về cơ thể lẫn linh hồn, trong Khu lưu trữ đều tự động phục hồi trong thời gian ngắn. - Một âm thanh trung tính đột ngột vang lên trong đầu từng đứa.
- Tại đây chỉ cần có đủ điểm tích lũy các ngươi có thể đổi được tất cả mọi thứ. Cánh cửa màu đen trên đầu có thể giải đáp mọi thắc mắc của các ngươi. Thỏa mãn mọi yêu cầu của các ngươi. Xung quanh Đại sảnh có 20 cánh cửa, hãy chọn một trong số đó, nó sẽ là không gian cá nhân của ngươi tại Khu lưu trữ này cho tới khi ngươi tử vong. Các ngươi có thời gian 10 ngày nghỉ ngơi tại đây trước khi tham gia vào bản đồ tiếp theo, mỗi ngày tốn 2 điểm tích lũy.
Chúc nghỉ ngơi thoải mái.
Ta là "Chương trình quản lí".
Âm thanh biến mất, Minh cảm thấy bụng đã hết đau, đầu thằng Thi cũng không còn chảy máu nhưng không hiểu sao máu mũi nó vẫn chảy tòng tòng: - Chắc là lỗi chương trình - Nhét cái gì đó (đen đen bẩn bẩn) vào trong mũi cho máu đỡ chảy, Thi giải thích.
Cả bọn đang đứng ở một cái sân (bọn nó cho là sân) hình tròn có bán kính khoảng 30 mét có vẻ như đây là nơi mà Quản lý gọi là Đại sảnh. Một bức tường màu trắng cao không thấy điểm trên cùng bao quanh, làm cho nơi này trông có vẻ như là một không gian biệt lập.
Sàn màu trắng làm bằng một thứ vật liệu hai thằng không thể nhận ra có điêu khắc rất nhiều hoa văn kí tự nổi, nếu nhìn từ trên cao sẽ thấy các hoa văn tổ hợp với nhau thành những vòng tròn, hình lục giác, ngũ giác đồng tâm.
Giữa đại sảnh, lơ lửng ngay trên đầu bọn nó là một cái cửa tỏa ra quang mang màu đen lóng lánh. Cái cửa được điêu khắc vô số kí hiệu kì lạ chớp sáng liên tục, hai bên cánh cửa khép chặt, chính giữa có hình một cái cây lớn với gốc rễ lộn ngược lên trên, cành cây và những tán lá mọc đâm xuống dưới:" Cánh cửa chân lý" thông tin bỗng xuất hiện trong đầu, nơi có thể dùng điểm tích lũy đổi lấy bất cứ thứ gì.
Trên bức tường bao xung quanh có 20 cánh cửa đơn cách đều nhau.
Khắp nơi ánh lên một thứ ánh sáng trắng nhu hòa không chói mắt.
Nhìn khắp một lượt, Thi thấy không thú vị bằng bé gái ngồi cạnh mình (đúng hơn là ôm). Ngẩng đầu híp mắt lại nhìn em. Thi thấy nước da em không còn vẻ trắng bệch bệnh tật nữa mà hồng hào đầy sức sống, có lẽ bệnh nan y của em đã được hệ thống chữa khỏi.
Khuôn mặt tinh xảo như búp bê. Đôi mắt to tròn linh động đảo qua đảo lại như hiếu kì với mọi thứ, mái tóc đen dù không dày lắm nhưng dài và mềm mại đang thả xuống chạm cả vào mặt nó, mùi hương thoang thoảng truyền vào mũi. Lén lút hít sâu một hơi:" Trời ơi, nó phê..! Thì ra đây là mùi con gái. Thơm. Éo có hôi như mấy thằng con trai. Mà chết. Mình có hôi không nhỉ - Khịt..Khịt...- (ặc hôi vãi) à..! Không hôi, chỉ có "Khí tức nam tử nồng nặc thôi". Tự sướng trong đầu. Hơi cọ đầu vào ngực Lan tìm cảm giác. Nụ cười khả ố lại nở trên môi.
Lan hiếu kì đánh giá xung quanh. Em không chết. Những cánh bướm đen cũng đã biến mất hết không còn sót lại con nào. Ba tiếng trước, khi mới tỉnh dậy, em đã rất sợ, lạ lẫm, cô đơn và những cánh bướm đen bay đầy trời.
Thực ra người tỉnh lại đầu tiên không phải là Minh, cũng không phải là Thi, mà là em, nhìn thấy xung quanh khắp nơi đều là những cánh bướm đen, cả người em cũng bị bám kín. Sợ hãi, hoảng loạn và em nhìn thấy hai người (Minh và Thi). Xung quanh hai người con trai đó chỉ có một vài cánh bướm lượn lờ.
Lấy hết dũng khí, em chui vào lòng Thi, chàng trai đang ngủ với nước miếng chảy ra ngoài. Vì Minh, người còn lại, đang nằm úp sấp. Vui mừng suýt khóc khi thấy những cánh bướm quanh mình đang tản đi, em vòng tay ôm thật chặt. Cứ thế, em đi theo hai thằng.
Bị bệnh nan y từ nhỏ nên phần lớn thời gian Lan đều phải ở trong bệnh viện, không có bạn bè, không được ra ngoài. Bố mẹ em luôn luôn vội vã. Em chỉ có thể gặp được họ qua những lần phát bệnh. Vội vã ghé qua, vội vã xoa đầu, một vài câu an ủi và rất nhiều tiền cho bác sĩ. "Có lẽ, bố mẹ phải bận kiếm tiền cho em chữa bệnh" em nghĩ thế. Em cảm thấy cô đơn.
Đến nơi này, được gặp anh Minh, gặp anh Thi, gặp chị Thủy, được mọi người bảo vệ, quan tâm, được dùng năng lực của mình trợ giúp cho mọi người. Mặc dù nhiều lúc thật đáng sợ nhưng em cảm thấy mình đang sống, thật sự sống. Đây cũng là lần đầu tiên em cảm ơn ông trời vì năng lực mình đang sở hữu.
Mặc dù rất buồn vì chuyện của chị Thủy, em đã khóc rất nhiều. Nhưng đã nhìn thấy rất nhiều cái chết được báo trước từ khi còn nhỏ, em đã học được cách vui vẻ mà sống tiếp.
Vui mừng vì bệnh nan y của mình được chữa khỏi, chỉ mất có 20 điểm. Cảm nhận cơ thể tràn đầy sức sống, em hiếu kì đánh giá xung quanh:" Một nơi thật kì diệu ".
Bỗng nhiên, Lan cảm thấy cái gì đó cạ cạ vào ngực mình. Giật mình nhớ ra vẫn ôm Thi trong lòng. Mặt em đỏ dần lên, ngượng ngùng quay đầu sang một bên không dám nhìn xuống:" Đáng ghét, xấu hổ quá, phải làm sao bây giờ...".
Đang hứng thú nghiên cứu "Cánh cửa chân lý" Minh cảm thấy có điều gì đó không ổn, giác quan thứ "Sáu trừ hai cộng một" nói cho nó biết có cái gì đó bất thường đang xảy ra. Quay đầu lại nhìn, thấy "Hành động bọ gậy" của thằng Thi và vẻ ngượng ngùng của bé Lan. Trán nó nổi đầy gân xanh:" Bọn mày trêu tao đấy à". Nắm chân thằng Thi lôi ngược ra ngoài.
Bị kéo bất ngờ, Thi không kịp đề phòng, cả người ật ngửa ra, đầu đập xuống sàn kêu côm cốp.
- Đau. Mầy làm CL (con lợn) gì đấy?
- Tao chơi mày đấy, làm gì được nhau nào?
- Chơi cái Shit. Mầy ghen tị với vẻ đẹp trai của tau nên muốn ám sát chứ gì.
- Ám cái mông mày đấy. Bố chỉ éo có nhìn được mày lợi dụng trẻ em dưới tuổi vị thành niên thôi.
- Mầy éo biết cái gì cả, đó là tình anh em, tình đồng đội. Tau còn chưa biến thái đến mức có ý định gì với bé gái 13 tuổi.
-.........
Hai thằng vừa cãi nhau vừa lăn lộn dưới sàn đúng kiểu đánh nhau tiêu chuẩn của học sinh mẫu giáo. Đang hăng, bỗng một âm thanh cao vút cất lên làm gián đoạn trận chiến thế kỷ của hai thằng:
- Im đi - Lan đứng đậy, mắt đẹp trừng lớn, miệng chu lên, hai tay chống nạnh ra vẻ hết sức đanh đá quát vào mặt hai thằng - Người ta 16 tuổi rồi, không được gọi người ta là bé nữa.
- 16 tuổi...? - Hai thằng tạm ngưng chiến đấu, cùng quay ra đồng thanh hỏi với vẻ mặt khó tin, trong khi đó tay vẫn cố gắng bóp cổ nhau. - Trông nhỏ cứ như 13 ấy...?
Lan bất giác cúi xuống nhìn ngực mình, mặt hơi đỏ lên chống chế: - Đó là do người ta bị bệnh, bây giờ hết rồi người ta sẽ lớn bù mà. Cứ chờ mà xem - Vội vàng xoay người đi đến trước một cánh cửa, mở ra, bước vào rồi đóng sầm cửa lại, không quên bỏ lại một câu: - Đáng ghét, cứ chờ xem....- Trên cánh cửa, một con số hiện lên: 02
Không còn khán giả, hai thằng cũng mất hứng thú đánh nhau:" Mình có thắng cũng không ai biết, nói lại nó chối ngay. Đánh không được gì, không đánh nữa."
- Ục ~~~~ ục, ục, uc~~~~~~ - Âm thanh du dương từ bụng Thi phát ra, nó xị mặt nhìn thằng Minh. Thấy thằng bạn cũng đang nhìn nó với vẻ mặt tương tự. Tối qua mỗi thằng ăn được có bảy bát cơm chan với nước mì tôm (gạo quê mang lên, 1 gói mì nấu với thật nhiều nước, lấy nước chan cơm), lúc sáng lại đi vội chưa kịp ăn uống gì, lại đánh nhau suốt nên bây giờ cảm thấy đói lả người. Minh hướng về phía cánh cổng chân lý hỏi:
- Dùng điểm đổi đồ ăn có được không?
- Được. - Âm thanh ngọt ngào của hệ thống vang lên.
- Tôi có thể đổi 1 điểm được không?
- Có thể.
- Vậy tôi đổi 1 điểm lấy đồ ăn... Thịt gà đi.
- Xác nhận đổi một 1 tích lũy lấy các món ăn được chế biến từ thịt gà?
- Xác nhận.
Thịt gà. Các món ăn bắt đầu xuất hiện trên không trung: gà rán, gà luộc, gà quay... nhiều quá. Hình như có điều gì đó không ổn. Đống thịt gà đổi bằng 1 điểm của Minh đã chất thành một ngọn núi nhỏ lơ lửng giữa không gian.
- Quy đổi hoàn tất - Ánh sáng biến mất, núi đồ ăn rơi thẳng xuống đầu hai thằng.
- A........! - Phát động "Cấm thuật" với ý tưởng chạy ra ngoài nhưng đống đồ ăn vẫn nhanh chóng chôn vùi bọn nó.
- Lưu ý, nên đổi 1 điểm tích lũy lấy 1000 TA (the activities - điểm sinh hoạt) để sử dụng trong hoạt động hằng ngày.
- ĐM (định mệnh). VCL (vô cùng lớn)... - Tiếng kêu không cam lòng vọng lên từ dưới đống đồ ăn.
Chật vật chui ra khỏi núi đồ ăn, cười to hai tiếng, hai thằng bắt đầu sử lý "Bữa sáng đơn giản" của mình.
Tọng vào miệng một cái đùi gà, chẳng biết là quay hay rán, lúc rút ra chỉ còn lại một nửa đoạn xương, Thi bỗng giật mình nhớ ra một việc hết sức quan trọng. Nó vội vàng đứng lên, chạy về phía một cánh cửa đơn, vừa chạy vừa chùi hai bàn tay dính đầy mỡ vào áo, chiếc áo đã rách bươm bây giờ lại thêm phần nhem nhuốc. Đưa tay đập mạnh vào cánh cửa có số 02, nó hét to:
- Lan ơi, ra đây mau lên, có chuyện quan trọng lắm....- cánh cửa hơi hé mở ra, không đợi được, Thi đưa tay giật mạnh làm cho cô gái phía bên kia phải kêu lên hoảng hốt. Nắm lấy tay Lan, kéo em ra ngoài hướng về phía ngọn núi nhỏ giữa đại sảnh, chỗ thằng Minh đang một tay ôm ngực, một tay liên tục đập xuống nền nhà, hình như đang bị nghẹn cái gì đó, đi tới. Lan đỏ mặt cúi đầu, tùy ý để nó kéo đi.
- Ăn uống nó quan trọng lắm, cứ tự nhiên đi đừng ngại, phải ăn nhiều mới lớn được.- Vừa nói, Thi vừa xé một cái đùi gà ra đưa cho Lan, phần còn lại nó tọng nốt vào mồm.
Ngẩn người, trước giờ em đều phải ăn cơm một mình, buồn lắm, bữa cơm cũng mất hết mùi vị, không cảm thấy ngon. Đưa cái đùi gà bị xé nham nhở lên miệng, cắn một miếng nhỏ, nhai thật kỹ rồi từ từ nuốt xuống, em cảm thấy đây là món ngon nhất mình từng ăn. Nở nụ cười hạnh phúc, Lan nhanh chóng hòa vào tranh cướp thức ăn với hai thằng. Tiếng cười vui vẻ của em cùng với tiếng quát tháo, cãi vã của hai thằng vang vọng khắp không gian.
Ăn uống no say, hai thằng cảm thấy "căng da bụng, trùng da mắt" mặc kệ hết thảy, nằm lăn ra đất, chẳng mấy chốc tiếng ngáy đều đều đã vang lên.
Cái bụng nhỏ bé của Lan chẳng chứa được mấy thức ăn, nãy giờ em tranh nhau với hai thằng cho vui thôi. Nên khi thấy hai thằng đã ngủ, Lan cũng đứng dậy, đi về phòng của mình. Em muốn tắm. Dù "Tịnh hóa" đã loại bỏ hết tạp chất trên người nhưng Lan vẫn muốn tắm, còn gì tuyệt hơn là sau khi trải qua một cuộc phiêu lưu nguy hiểm lại được trở về ngâm mình trong làn nước ấm.
Mở cửa tiến vào, sau cánh cửa là một đoạn hành lang ngắn. Cuối hành lang, một cánh cửa nhỏ đang mở, ánh sáng phát ra từ bên trong, đó là phòng ngủ của Lan.
Khi vừa cầm vào tay nắm cửa, hệ thống đã cho em biết, không gian đằng sau cánh cửa có thể tùy ý biến đổi theo suy nghĩ của em. Lan tưởng tượng ra cho mình một phòng ngủ nhỏ nhắn xinh xắn với màu hồng chủ đạo. Mở một cái tủ cạnh giường, bên trong là hàng đống quần áo, chọn lấy một bộ rồi đi vào phòng tắm.
Nửa tiếng sau, Lan bước ra ngoài, em đã thay bộ đồ bệnh nhân bằng một cái váy ngắn và áo thun dài tay, hơi nước còn lượn lờ xung quanh làm em càng thêm phần xinh xắn. Nằm xuống chiếc giường nhỏ nhắn, nhắm mắt lại muốn ngủ nhưng cứ trằn trọc mãi, không sao ngủ được. Lan lại đứng dậy, mở cửa đi ra ngoài Đại sảnh.
Bên ngoài, hai thằng vẫn nằm lăn lóc ngủ. Minh nằm nghiêng về một bên, nước dãi từ miệng chảy ra tòng tòng, đọng lại thành vũng trên nền Đại sảnh, thỉnh thoảng, cơ thể nó lại giật lên một cái, trông còn có vẻ giống người mắc bệnh nan y hơn cả Lan. Thi nằm ngửa, cũng không co giật gì nhưng nước mắt nước mũi chảy ra như mưa, miệng liên tục ú ớ nói. Lan nghe câu được câu mất: - Ông ơi, bà ơi...cô dì chú bác....con được vào lớp mẫu giáo lớn rồi....
Bước qua hai thằng, hơi nhíu mày nhìn đống đồ ăn trước mặt, Lan ngẩng đầu lên nhìn vào "Cánh cửa chân lý". Vài giây sau, đống thức ăn biến mất, những quang điểm nhỏ bé xuất hiện quanh người hai thằng một giây rồi cũng biến mất, mang theo cả vết thức ăn và thịt vụn dính trên người.
Hài lòng với hiệu quả Tịnh hóa, em ngồi xuống bên cạnh Thi, rút một chiếc khăn tay ra lau nước mắt nước mũi cho nó. Nhớ lại cảm giác được nó ôm vào lòng, mặt Lan hơi đỏ lên. Chần chừ một lúc, em chui vào ngực nó, hơi ấm quen thuộc làm em cảm thấy an tâm, nhắm mắt lại ngủ một giấc ngon lành.
***********************************************
Lan_Thi
Một ngày kia mặt trời không ló rạng...
... em sẽ là gì giữa muôn vạn đau thương.
(Sói lạc lối - Ngày tàn)
Truyện được thực hiện bởi nhóm viết: Hoa Bão
Viết chính: Lan_Thi
Phụ tá : Minh_Thần
Sói lạc lối
Cộng tác viên: Mộc Chi
Last edited by tukimlong93; 12-04-2014 at 04:53 PM.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của tukimlong93
Không biết đã ngủ bao lâu, Thi mới miễn cưỡng mở mắt tỉnh dậy. Nó đang mơ thấy mình được đắp một chiếc chăn lông mềm mại, ấm áp và thơm tho.
Nhưng nó phải dậy, nhất định phải dậy. Đơn giản vì nó đang buồn đi tiểu. Cảm thấy như có vật nặng đè lên người, nhìn xuống, nó phát hiện ra chiếc chăn trong giấc mơ của nó thật ra là cái gì.
Lan đang nằm vùi đầu vào ngực nó mà ngủ, mái tóc hơi toán loạn, miệng hơi mím lại và tiếng thở nhẹ đều đều. Một tay em còn luồn vào trong áo của nó nữa mới chết chứ. Cảm nhận những ngón tay nhỏ khẽ cào lên ngực, trong đầu nó lại tràn ngập những ý nghĩ đen thuần khiết:"Trời ơi..! Nó Phê..!" cơ thể bắt đầu phản ứng lại " Chết cha, chính quyền không thể xoa dịu được mâu thuẫn giai cấp, tầng lớp bị áp bức đang mãnh liệt ngóc đầu đứng lên (phản ứng mà ai cũng biết là cái gì ấy.. .
Nhẹ nhàng đặt Lan xuống, nó vội vàng chạy đến một cánh cửa đơn. Mở ra và bước vào, bên trong chỉ có đúng một cái bồn cầu, bức tường bên cạnh bắt ra một cái vòi nước tác dụng duy nhất là để rửa tay.
Sau khi giải quyết nỗi buồn, Thi bước ra ngoài sảng khoái vươn vai. Trên cánh cửa đằng sau lưng nó, một con số đã hiện lên: 03. Đưa mắt về phía trung tâm đại sảnh, Lan vẫn nằm đó, thằng Minh không biết đã trốn đi đâu mất rồi. Dáo dác nhìn xung quanh:" ĐM (định mệnh) không phải thằng này lại bị "Quản lý" bắt đi rồi đấy chứ. Nó cất giọng gọi to:
- Minh ơi, Minh ơi.... - Chưa kịp gọi đến câu thứ ba, một âm thanh từ cánh cửa bên cạnh, cánh cửa có đánh số 05, vọng ra:
- Ơi, ơi, tao ở đây.
- Mầy làm cái éo gì trong ấy đấy.
- Tao có việc quan trọng. Mà này, mày có giấy không đấy?
- Éo có đâu, lấy ngón tay mà dùng.
-.......
Sau khi hi sinh cái áo "made in Tung Của" quý giá, Minh cũng đi ra được bên ngoài. Nó làm như không có việc gì xảy ra, hoán đổi một chiếc áo mới mặc vào trong ánh mắt kỳ quái của Lan và Thi, hoán đổi tiếp một bữa ăn nhẹ cho cả bọn rồi điềm nhiên dùng bữa. Hai đứa còn lại cũng không hề ngại, tiến tới ăn cùng. Bữa ăn hết sức nhẹ, chỉ có 5 bát phở, 2 con gà và 4 cân dưa hấu ăn tráng miệng.
Nhanh chóng kết thúc bữa ăn nhẹ của mình, cả bọn hào hứng hướng đến "Cánh cửa chân lý" giữa đại sảnh. "Đổi được tất cả những gì mình muốn..." "Quản lý" đã nói thế.
Minh hướng về phía Cánh cửa chân lý, tâm niệm vừa động, một màn hình lớn bán trong suốt đã hiện lên trước mặt. Nó thấy hình của mình trong đó, bên cạnh là vài hàng chữ:
Luân hồi giả: Đỗ Văn Minh
Số hiệu: 01305 (Thành viên đánh số 05 thuộc tiểu đội 013)
Huyết thống: Nhân loại
Chỉ số cơ bản:
- Thể lực 287
- Linh hoạt 167
- Tinh thần lực 71
- Sinh mệnh lực 170
- Trí lực 103
- Miễn dịch lực 81 [Đã cộng thêm 30 điểm khi hoàn thành nhiệm vụ chính của bản đồ Left 4 Dead]
Giá trị chỉ số trung bình của nhân loại là 100.
Các chỉ số cơ bản ngoài trí lực có thể tự do cường hóa: 5 điểm thưởng cường hóa được 1 điểm chỉ số. Sinh mệnh lực tăng 5 điểm, thể lực tự động tăng 1 điểm. Trí lực bị hạn chế cường hóa: 15 điểm thưởng cường hóa được 1 điểm trí lực. Khi trí lực đạt 200 muốn cường hóa chi phí gấp đôi.
Kỹ năng: - Phệ huyết level 1 [Quà tân thủ] [Kỹ năng có thể thăng cấp]
- Trạng thái: Nội tại
- Mô tả: Tự động hấp thụ 20% máu trong bán kính 5 mét quanh cơ thể chuyển thành sinh mệnh lực cho bản thân.
Kháng thể R: Miễn dịch 80% với các loại virut sinh hóa
Bản đồ đã thông qua: - Left 4 Dead
Điểm tích lũy: 3595 điểm và 3 huy chương vận mệnh cấp 3, 1 huy chương vận mệnh cấp 5 sao ( Đã ghép thành 1 huy chương cấp 3, 1 huy chương cấp 4 và 1 huy chương cấp 5).
- 500 điểm thưởng cố định khi thông qua bản đồ.
- 2000 điểm thưởng và 3 huy chương vận mệnh cấp 3 sao khi hoàn thành nhiệm vụ đường nhánh "Hộ tống nhân vật chính".
- 1107 điểm thưởng khi thực hiện nhiệm vụ đường nhánh "Tiêu diệt Zombie": Witch số lượng 1 đạt 500 điểm và 1 huy chương vận mệnh cấp sao. Hunter số lượng 4 đạt 400 điểm, Smoker số lượng 3 đạt 150 điểm, zombie thường số lượng 147 đạt 147 điểm.
[2 huy chương vận mệnh cấp thấp có thể ghép thành 1 huy chương vận mệnh cấp cao hơn. Có thể tách ra.]
Thông tin 6 chỉ số cơ bản:
- Thể lực: Sức mạnh cơ bắp.
- Linh hoạt: Phản xạ của thần kinh, sự nhanh nhẹn của cơ thể.
- Tinh thần lực: Điểm Intelligence để sử dụng skill ( có thể ví như thùng chứa mana, điểm tinh thần lực càng cao càng chứa được nhiều mana, tốc độ hồi phục mana sau khi sử dụng skill càng nhanh).
- Sinh mệnh lực: Điểm sinh mệnh, độ bền tổ chức cơ thể, tình trạng sức khỏe, khả năng chịu đòn và hồi phục thương thế.
- Trí lực : Khả năng ghi nhớ và suy luận.
- Miễn dịch lực: Khả năng chống lại và làm giảm những hiệu ứng bất lợi cho cơ thể.
"Chà, chỉ số của mình cao vãi, cái kỹ năng này chắc là ba vòng tròn đồng tâm đây, mà sao không có "Cấm thuật" nhỉ".
Hài lòng với mọi thứ, ngoài trừ cái "Hình đại diện" trên bảng thông tin. "Ơ cái Định Mệnh, hệ thống nghĩ cái éo gì mà cho mình cái hình đại diện trông bựa thế này.
Hình đại diện của thằng Minh trên bảng thông tin trông bựa không thể tả, nhưng chỉ cần liếc mắt một phát là Minh có thể nhận ra nó ngay. (Như đã nói ở trên "Hình đại diện bựa không thể tả" nên sẽ không tả nữa...).
Khẽ ngẩng đầu lên ý kiến với Cánh cửa chân lý:
- Này, tôi muốn đổi hình đại diện được không?
- Hình đại diện là do Hệ thống mặc định, không thể thay đổi. - Âm thanh ngọt ngào của hệ thống lập tức trả lời.
Âm thanh của Hệ thống tuy rất "ngọt ngào" nhưng Minh có cảm giác như bị đấm vào tai. " Cái Định Mệnh, chẳng lẽ phải mang cái "Hình đại diện" bựa thế này cả đời. Thôi kệ, quan trọng là mình có rất nhiều điểm và một đống huy chương. Phải đem khoe mới được". Tự sướng trong đầu, Minh biết cái màn hình này chỉ mình nó nhìn thấy thôi, những đứa khác lại nhìn thấy màn hình khác. Nó hỏi hỏi thầm trong đầu:
- Tôi có thể cho người khác nhìn thấy màn hình của mình được không?
- Có thể - Âm thanh hệ thống vang lên trong đầu - Xác nhận đối tượng được phép xem thông tin của bạn.
- Cả hai đứa nó: Lan và Thi.
- Xác định đối tượng hoàn tất. Mở hạn chế.
Đang nghiên cứu thông tin của chính mình, Lan và Thi tự nhiên thấy một màn hình tương tự hiện ra cạnh thằng Minh. Chưa kịp đưa ra nghi vấn đã thấy thằng Minh quay lại, nở nụ cười khả ố, nhăn nhở nói:
- Thế nào? Tao cho bọn mày nhìn thấy đấy. Sao? Thấy những chỉ số cao ngất ngưởng của tao chưa? Khà...Khà . Cứ hâm mộ anh đi, anh sẽ sẵn sàng cho chữ ký.
- Mầy là cái éo gì, nhìn của tau đây này - Vài giây sau, màn hình của Thi cũng hiện ra trước mắt mọi người. Ảnh đại diện của nó cũng không khá hơn của thằng Minh là mấy.
Luân hồi giả: Nguyễn Hữu Thi
Số hiệu: 01303
Huyết thống: Nhân loại
Chỉ số cơ bản:
- Thể lực 301
- Linh hoạt 170
- Tinh thần lực 65
- Sinh mệnh lực 151
- Trí lực 105
- Miễn dịch lực 83 [Đã cộng thêm 30 điểm khi hoàn thành nhiệm vụ chính của bản đồ Left 4 Dead]
Kỹ năng: - Phệ hồn level 1 [Quà tân thủ] [Kỹ năng có thể thăng cấp]
- Trạng thái: Nội tại
- Mô tả: Khi tiêu diệt một sinh mạng sống sẽ cắn nuốt linh hồn của sinh mạng đó, tiêu hóa linh hồn bị cắn nuốt chuyển 3% năng lượng linh hồn thành hồn lực, giá trị linh hồn tối đa có thể dung nạp: 17 [Nhân loại trung bình có điểm tinh thần lực 100 cho giá trị linh hồn là 1], tốc độ tiêu hóa 80 giây trên 1 giá trị linh hồn [1 giá trị linh hồn tiêu hóa mất 80 giây].
Hồn lực: Dạng năng lượng đặc thù, có thể dùng để sử dụng kỹ năng, gia trì lên cơ thể hoặc một số vũ khí đặc thù, gây thêm sát thương lên mục tiêu bị công kích
Kháng thể R: Miễn dịch 80% với các loại virut sinh hóa
Bản đồ đã thông qua: - Left 4 Dead
Điểm tích lũy: 3543 điểm và huy chương vận mệnh cấp 3 sao, 1 huy chương vận mệnh cấp 4 sao (Đã ghép thành 1 huy chương cấp 4 và 1 huy chương cấp 5).
- 500 điểm thưởng cố định khi thông qua bản đồ.
- 100 điểm và 1 huy chương vận mệnh cấp 3 sao khi hoàn thành nhiệm vụ ẩn "Đặt tên cho bản đồ".
- 2000 điểm thưởng và 3 huy chương vận mệnh cấp 3 sao khi hoàn thành nhiệm vụ đường nhánh "Hộ tống nhân vật chính".
- 943 điểm thưởng khi thực hiện nhiệm vụ đường nhánh "Tiêu diệt Zombie": Tank số lượng 1 đạt 200 điểm và 1 huy chương vận mệnh cấp 4 sao. Hunter số lượng 5 đạt 500 điểm. Smoker số lượng 2 đạt 100 điểm. Bommer số lượng 5 đạt 50 điểm, zombie thường số lượng 193 đạt 193 điểm.
Lan cũng đã mở ra màn hình của mình.
Luân hồi giả: Hoàng Vân Lan
Số hiệu: 01302
Huyết thống: Nhân loại
Chỉ số cơ bản:
- Thể lực 21
- Linh hoạt 85
- Tinh thần lực 162
- Sinh mệnh lực 52
- Trí lực 125
- Miễn dịch lực 70 [Đã cộng thêm 30 điểm khi hoàn thành nhiệm vụ chính của bản đồ Left 4 Dead]
Kỹ năng: Phệ quang [Quà tân thủ] [Kỹ năng không thể thăng cấp]
- Trạng thái: Nội tại
- Mô tả: Tự động cắn nuốt ánh sáng của các tinh thần thiên thể khi được chiếu vào người, đẩy nhanh tốc độ hồi phục thương thế, dần dần cải tạo tinh thần, thể chất. Tác dụng mạnh nhất là ánh trăng, tiếp đến mặt trời và các vì sao.
Kháng thể R: Miễn dịch 80% với các loại virut sinh hóa
Bản đồ đã thông qua: - Left 4 Dead
Điểm tích lũy: 2509 điểm và 3 huy chương vận mệnh cấp 3 sao (Đã ghép thành 1 huy chương cấp 4 sao và 1 huy chương cấp 3 sao)
- 500 điểm thưởng cố định khi thông qua bản đồ.
- 2000 điểm thưởng và 3 huy chương vận mệnh cấp 3 sao khi hoàn thành nhiệm vụ đường nhánh "Hộ tống nhân vật chính".
- 9 điểm thưởng khi thực hiện nhiệm vụ đường nhánh "Tiêu diệt Zombie": Zombie thường số lượng 9 đạt 9 điểm.
Nhốn nháo so sánh chỉ số và các thông tin liên quan của mình, cả bọn hào hứng hướng về cánh cửa chân lý, mở ra mục cường hóa:
Huyết thống, kỹ năng, vật phẩm
Ba hạng mục lớn hiện ra
- Huyết thống thiên sứ: Cấp A [ Cấp 9 sao], 6000 điểm tích lũy. Tự động thức tỉnh " Thánh lực". Có khả năng bay lượn. Có thể lựa chọn: Nguyên tố thiên sứ, Thánh chiến thiên sứ, Huyết thiên sứ.
- Huyến thống người sói (Lycanthrope): Cấp B [ Cấp 8 sao], 4700 điểm tích lũy. Tự động thức tỉnh kỹ năng hóa sói, sức mạnh tăng dần vào đêm trăng. Hành vi sẽ bị ảnh hưởng bởi bản năng tộc sói. Thương tổn nghiêm trọng khi bị tấn công bằng vũ khí bạc. Có thể lựa chọn: Hoàng kim thánh lang, Phệ nguyệt thiên lang, U minh ma lang.
- Gen biến dị spider-Man (Người nhện): cấp D [ Cấp 6 sao], 2700 điểm tích lũy. Tăng mạnh chỉ số linh hoạt, có khả năng di chuyển đa dạng trên nhiều loại địa hình. Tự động nhận được kĩ năng thiên phú "Phun tơ".
-....
- Cổ võ học: Nội công tâm pháp. Cấp B [ Cấp 8 sao], 3500 điểm. Phương pháp tu luyện nội công, cải tạo thể chất, tăng cường khả năng chiến đấu.
- Chuyển hóa chacra...
- Tinh thần minh tưởng.....
- Niệm lực thức tỉnh...
Woa! Ba đứa nhìn đến hoa cả mắt, đủ loại huyết thống kỹ năng chỉ có trong phim ảnh truyện tranh hiện ra trước mắt, hơn nữa bọn nó lại có thể đạt được chúng. Liên tục lật xem mục cường hóa như mấy tên nhà quê đi hội chợ.
- Quả ác ma: cấp D [ Cấp 6 sao] 2300 điểm tích lũy. Ngẫu nhiên nhận được 1 trái ác ma, sau khi sử dụng sẽ đạt được năng lực của ác ma. Bị biển cả từ chối, không thể bơi trong mọi môi trường nước.
- Nhẫn Vongola (Hitman): một bộ phận trong hệ thống 73, thắp lên lửa sinh mệnh...
Ma thạch (Thánh thạch rave), ma trượng thậm chí cả đũa phép đều có. Các loại súng ống thì nhiều vô số kể, từ loại đồ cổ bắn đạn gém một viên xong lại phải nhồi đến pháo lare, tiểu liên năng lượng...
Vui quá trớn, Thi đưa ra yêu cầu với hệ thống:
- Cho tui xem toàn bộ các mục cường hóa cấp S trở lên. - Các mục cường hóa cấp S trở lên " Cấp nghịch thiên" dần xuất hiện.
- Sáng thế: kỹ năng nghịch thiên cấp SS. năng lực kiến tạo thế giới.
- Ma đạo tinh linh lực: năng lực nghịch thiên cấp SSS. năng lực có thể bẻ cong thời không.
- Đại dự ngôn thuật: cấm thuật nghịch thiên cấp S. can thiệp vào nhân quả, những lời nói ra đều trở thành sự thật.
-...
- Huyết thống Phồng Tôm: huyết thống nghịch thiên cấp SSS, huyết thống thánh Tôm. Tự lĩnh ngộ tuyệt chiêu "Nhất quyền đoạt mệnh", làm đối thủ trọng thương hoặc chết chỉ trong một quyền.
- Huyết thống chuẩn men: huyết thống nghịch thiên cấp SS. Là một loại huyết thống cự kì bí ẩn và hết sức chuẩn men. Mô tả: - Em không gay, thằng người yêu em mới gay..."
- Cạp đất mà ăn: kỹ năng nghịch thiên cấp S. Có thể hấp thu chất dinh dưỡng qua con đường cạp đất. Đảm bảo có thể sống sót qua những bản đồ khắc nhiệt nhất.
100k like: Đạo cụ nghịch thiên cấp SS. Bỏ qua mọi quy tắc, hồi sinh một sinh mạng thể bất kỳ.
Khi nhìn đến đoạn cuối, hai thằng trợn mắt lên,đầu đổ đầy mồ hôi:
- Mạnh quá, tao phải đổi ngay một cái mới được.
- Dạo này bọn mềnh phải chú ý hơn, nhìn thấy thằng nào có mấy cái nầy phải chạy thật xa, không chạy được thì phải quỳ xuống tôn nó lên làm thánh.
-.....
-...
******************************************
. Lan_Thi
Hoa cải trắng dập dờn trong gió lạnh...
... đợi bướm về để quấn quýt bên nhau.
. . (Sói lạc lối - Ngày tàn)
Truyện được thực hiện bởi nhóm viết: Hoa Bão
Viết chính: Lan_Thi
Phụ tá : Minh_Thần
Sói lạc lối
Cộng tác viên: Mộc Chi
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của tukimlong93
Choáng ngợp trước sự đa dạng của hệ thống cường hóa, 3 đứa sôi nổi thảo luận và tưởng tượng về khả năng cường hóa của mình. Minh đưa ra ý kiến nên chọn loại huyết thống nào đó phù hợp với kỹ năng nội tại sẵn có của mình. Hai đứa còn lại liền tán thành và bắt đầu lựa chọn.
Cường hóa huyết thống của kho dữ liệu chỉ tăng độ thuần huyết thống, không hỗ trợ tiến hóa nâng cấp huyết thống. Ví dụ như khi cường hóa huyết thống "Cửu vĩ thiên hồ", dù bạn chọn tỉ lệ thấp nhất 1/7 hay tỉ lệ cao nhất 1/1 thì khi cường hóa xong bạn vẫn chỉ có duy nhất một đuôi, muốn thăng thêm đuôi chỉ còn cách là trải qua sinh tử chiến đấu, tu luyện gian khổ mà đề cao yêu lực, khi đạt đủ điều kiện nhất định mới có thể mọc được đuôi tiếp theo. Độ thuần huyết thống càng cao càng dễ dàng thức tỉnh và sử dụng kỹ năng chủng tộc, tu vi tiến cảnh nhanh hơn, làm ít mà hưởng nhiều.
Đang chìm đắm trong một kho huyết thống, Minh cảm thấy bả vai của mình bị nắm lấy. Quay đầu lại, nó thấy Thi đang nhìn nó với ánh mắt nghiêm túc. Minh biết thằng bạn cà chớn này của mình bình thường bựa không thể tả nhưng mỗi khi ánh mắt này xuất hiện là chắc chắn nó có việc gì đó rất quan trọng muốn nói. Khẽ gật đầu, nó bị Thi kéo lùi về phía sau. Liếc nhìn Lan vẫn đang mải mê với các loại kỹ năng huyết thống, Thi nói nhỏ với Minh:
- Để tau cho mày xem cái này - Nói rồi nó mở màn hình, lật qua lật lại một lúc rồi chỉ vào một chỗ. Minh đưa mắt nhìn theo
- Hồi sinh tân thủ: Mỗi luân hồi giả có quyền hồi sinh một tân thủ bất kỳ (chưa thông qua một bản đồ nào) cần 6000 điểm tích lũy và một huy chương cấp E [ Cấp 5 sao ]. Ghi chú: Mỗi luân hồi giả chỉ sử dụng được một lần, người được hồi sinh cũng mất quyền này.
Đồng tử hơi co lại, cả người Minh hơi run rẩy. Thi lại nói:
- Gom điểm của tau và mầy vào, hồi sinh được Thủy.- Từ khi trở về, thằng Minh vẫn vui cười, nhưng Thi nhận ra, tiếng cười của nó lạ lắm. Thỉnh thoảng, nó còn ngẩn người nhìn vào một điểm vô hình nào đó. Thi biết, thằng Minh nhớ đến Thủy.
Hai thằng không lắm tiền như mấy anh đại gia, không đập chai như các “ôpa” hàn quốc. Trong mắt bọn con gái, hai thằng là lũ Otaku chính hiệu, tính tình thì bệnh hoạn biến thái, lúc nào cũng làm trò cười cho thiên hạ. Vậy nên, mười chín, hai mươi tuổi đầu hai thằng vẫn FA (Forbidden Angel - Thiên thần bị giam cầm).
Từ khi tiến vào "Kho dữ liệu", nhận thấy tình cảm hai cô gái dành cho mình, hai thằng tiếp nhận một cách thản nhiên, cố gắng bảo vệ, cố gắng giữ gìn. Thủy chết, Minh điên cuồng, ma hóa. Nếu đổi lại là Lan, chắc chắn rằng Thi cũng vậy. Đau lắm, nhưng người chết thì đã chết, người còn sống vẫn phải tiếp tục sống, chỉ cần không bao giờ quên lãng thì người đó vẫn sống mãi trong lòng. Cố gắng vui cười, kiên cường mà sống, nhưng sự trống vắng trong lòng vẫn không thể nào vơi đi.
Lặng người đi một lúc, Minh lắc đầu, gian nan nói:
- Bỏ hết điểm ra hồi sinh Thủy, tao với mày vẫn yếu như vậy, lấy cái gì ra để bảo vệ Thủy, để bảo vệ Lan. Cứ cường hóa đi cái đã. Bản đồ sau cố gắng kiếm điểm, lúc đấy hẵng hồi sinh. - Vẻ mặt Minh kiên định, sự quyết tâm hiện lên trong mắt, cái vẻ cười là lạ cũng không còn. Thấy thằng bạn mình đã trở lại bình thường, Thi cũng nở nụ cười thoải mái:
- Thoải mái thôi, bản đồ sau bố kiếm 10 vạn điểm cho mầy xem (May quá, nó trở lại bình thường rồi, cứ ức chế tâm lí như thế nó lại chuyển thành thần kinh, rồi nảy sinh xu hướng tình dục lệch lạc thì chết, mềnh lại ở với nó suốt ngày).
Thở ra một hơi, biết có thể cứu sống Thủy, Minh cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm hẳn. Bây giờ, việc quan trọng với nó là phải lựa chọn được một huyết thống rẻ, bá đạo mà lại phù hợp với bản thân (Éo có đâu, cứ ở đấy mà mơ đi người yêu ợ - Chương trình quản lý). Tiếp tục chìm đắm vào hệ thống cường hóa của kho dữ liệu.
Kho dữ liệu có hai hệ thống tưởng thưởng riêng biệt: Điểm tích lũy và huy chương vận mệnh. Điểm tích lũy có thể dễ dàng đạt được bằng việc giết quái hay chỉ đơn giản là hoàn thành nhiệm vụ chính và sống sót. Nhưng huy chương vận mệnh lại khác, chỉ có thể đạt được bằng cách tiêu diệt những mục tiêu có độ khó cao hay hoàn thành một số nhiệm vụ ẩn, nhiệm vụ phụ nào đó. Tất nhiên là khó hơn rất nhiều. Ví như Minh và Thi, đạt được vài cái huy chương vận mệnh mà phải đánh nhau với Tank, với Witch. Lần nào hai thằng cũng gần chết, và Thủy thì hi sinh.
Tương đương với hệ thống tưởng thưởng, hệ thống hoán đổi của Kho dữ liệu cũng chia ra làm hai. Vật phẩm chỉ hoán đổi bằng điểm tích lũy và vật phẩm yêu cầu thêm huy chương vận mệnh.
Vật phẩm chỉ hoán đổi bằng điểm tích lũy thì chủ yếu là những vật phẩm thông thường, nguyên, nhiên, vật liệu hay tài liệu nghiên cứu. Vũ khí lạnh dao động từ 1 đến 50 điểm một thanh. Vũ khí nóng thì đắt hơn, dao động từ 5 điểm một khẩu súng lục bắn đạn gém đến 200 điểm một khẩu gatingun, đạn phải tự mua riêng.
Đó chỉ là những vật phẩm bình thường, còn những vật phẩm chỉ hơi mang một chút khả năng đặc biệt thì giá đã bị đội lên tận trời. Ví dụ như đổi kiếm. Chỉ cần 2 điểm là đã đổi được một thanh kiếm tốt, băm thịt chặt xương thoải mái. Bỏ ra 10 điểm là đổi được một thanh tuyệt kiếm có thể chém đinh chặt sắt. Nhưng khi muốn đổi một thanh kiếm có khoảng 10% hiệu ứng “Phá tà” hay 5% hiệu ứng “Xé rách” mà chỉ bằng điểm thưởng thì phải bỏ ra khoảng 500 đến 700 điểm thưởng, bằng tiền đổi một cái xe tăng rồi.
Những vật phẩm hoán đổi yêu cầu thêm huy chương vận mệnh thì lại chủ yếu là những vật phẩm có khả năng đặc biệt và đạo cụ khoa học kỹ thuật vượt thời đại. Hoặc là các loại kỹ năng, huyết thống trong truyền thuyết. Những vật phẩm này có thể yêu cầu điểm thưởng không cao nhưng muốn hoán đổi thì phải trả thêm một lượng huy chương vận mệnh.
Ví dụ như một thanh kiếm có 10% hiệu ứng “Phá tà” chỉ đổi bằng điểm thưởng thì mất 650 điểm tích lũy còn khi đổi có trả thêm huy chương vận mệnh thì chỉ mất có 175 điểm nhưng cần thêm 1 huy chương vận mệnh cấp 2 sao. Một băng đạn loại Infinity bắn hoài không hết được đánh giá cấp H chỉ tốn có 200 điểm tích lũy và 1 huy chương cấp 2 sao.
Hầu hết các kỹ năng, huyết thống của Kho dữ liệu đều chia ra làm nhiều cấp. Muốn hoán đổi được kỹ năng hoặc huyết thống cấp cao hơn thì bắt buộc phải có sẵn kỹ năng cấp thấp. Cùng một kỹ năng nhưng chia ra thành lv1, lv2 và lv3 được đánh giá lần lượt là cấp E, cấp D và cấp C. Luân hồi giả muốn đạt được kỹ năng ở cấp độ cao nhất thì bắt buộc phải hoán đổi lần lượt từ dưới lên. Vậy là để có thể đạt được một kỹ năng hay huyết thống trong Kho dữ liệu thì nhiều khi, cái giá bỏ ra không chỉ đơn giản là bằng với số điểm và huy chương ghi trong mục hoán đổi…