|
|
08-01-2009, 11:15 PM
|
|
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 06
Chốn rừng hoang gặp mỹ nữ
Nơi đá núi bị trói tay
Bịch! Miếng ngói rÆ¡i xuống đất, mặt láng ngá»a lên trá»i, chà ng gáºt đầu mấy cái rồi bÆ°á»›c và o nhà .
Cừu Thiên Hiệp mở tủ lấy má»™t số tiá»n lá»™ phà và má»™t lưỡi kiếm nhá» buá»™c và o lừng rồi bÆ°á»›c thẳng ra khá»i “Phi Lai sÆ¡n trangâ€. Chà ng Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Bắc để tìm đến “Hạc Long sÆ¡n†vì trá»i kia đã bảo chà ng nhÆ° thế mà !
Mặt trá»i đã gát non tây. Chim chóc đã bay vá» tổ. Thế mà gã Cừu Thiên Hiệp vẫn còn lá»ng thá»ng trong khu rừng già . Äêm nay chà ng nghỉ nÆ¡i đâu?
Tuy thân hình chà ng vạm vỡ, da thịt hồng hà o nhÆ°ng vẻ mặt vẫn còn trẻ măng mà nÆ¡i đây bá»n tà đạo võ lâm thÆ°Æ¡ng hay qua lại, hÆ¡n nữa chốn nà y há»… đêm đến là mảnh hổ Ä‘i tìm mồi gầm thét vang rừng, chà ng có đủ sức chống cá»± lại bao nhiêu Ä‘iá»u nguy hiểm nà y không?
Có lẽ gã Cừu Thiên Hiệp cÅ©ng biết thế, nên gã vá»™i bÆ°á»›c Ä‘i thoăn thoắt, vì há»… ra khá»i khu rừng nà y thì đến ngay má»™t thị trấn, chà ng có thể và o khách sạn nghỉ qua má»™t đêm rồi ngà y mai sẽ lên Ä‘Æ°á»ng.
Từ thuở bé đến giá» Cừu Thiên Hiệp chÆ°a bao giá» ra khá»i “Phi Lai sÆ¡n trangâ€, hôm nay trên bÆ°á»›c giang hồ rá»™ng thênh thang chà ng cảm thấy nao nao tấc dạ.
Thá»i gian qua gấp rút, quảng Ä‘Æ°á»ng rừng còn dà i dằn dặt, chà ng Ä‘ang bÆ°á»›c vá»™i.
Bá»—ng bên mé rừng có má»™t bóng Ä‘á» thoáng qua, tức thì trÆ°á»›c mặt chà ng xuất hiện má»™t thiếu phụ bảnh bao, áo quần lòe loẹt, môi son má phấn. Nà ng đứng ngay giữa lá»™ liếc mắt Ä‘Æ°a tình miệng Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i nhÆ° hoa Ä‘Ã o hé nhụy.
Cừu Thiên Hiệp nhìn kỹ thì quả thị là “Ngá»™ Hiệp Yên Äà o†Hồ Mỵ Dung. Chà ng vá»™i vã tránh sang má»™t bên để Ä‘i gấp kẻo trá»i sắp tối, nà ng vá»™i nắm tay chà ng kéo lại tha thiết nói :
- Ông bạn trẻ của tôi Æ¡i! Tôi có lòng chỠđợi ngÆ°á»i ở đây đã muốn đứt hÆ¡i thế mà gặp nhau chÆ°a kịp mừng rỡ chà ng đã vá»™i bá» Ä‘i sao mà bạc tình lắm váºy!
Nói đến đây, nà ng sa sầm nét mặt, hai hà ng nước mắt chảy ròng ròng.
Cừu Thiên Hiệp tuy đã đến tuổi cặp kê, nhÆ°ng chà ng đâu có biết được cái liếc Ä‘Æ°a tình, những cá» chỉ dâm loà n và giá»t nÆ°á»›c mắt giả nhÆ¡n giả nghÄ©a ấy.
Cừu Thiên Hiệp tháºt thà nói :
- Bà chá» tôi để là m gì? Muốn giáºt “Thiết thư†của tôi sao?
Dứt lá»i chà ng Ä‘Æ°a tay giữ chặt Thiết thÆ° trong bụng và bÆ°á»›c lùi má»™t bÆ°á»›c thủ thế, Ä‘á» phòng bất trắc.
Äứng trÆ°á»›c má»™t chà ng trai còn trẻ măng chÆ°a thạo phong tình, nhÆ°ng nà ng không nản chÃ, vẫn Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i khiêu dâm và mÆ¡n trá»›n :
- á»’! Là m gì mà sợ tôi đến thế! Tôi không phải là ngÆ°á»i đẹp đáng thÆ°Æ¡ng sao?
Lúc bấy giỠCừu Thiên Hiệp đã có một cảm giác thẹn thùng, đôi má chà ng đỠrực lên và vội lách đi sang mé rừng.
Chà ng nói :
- Mặc kệ bà , tôi Ä‘i Ä‘Æ°á»ng tôi!
Bá»—ng bóng đỠấy lÆ°á»›t nhẹ qua má»™t cái. Hồ Mỵ Dung không những đã cháºn ngang trÆ°á»›c mặt chà ng mà đôi tay của nà ng nhÆ° hai cà nh liá»…u đã gác trên vai chà ng.
Hồ Mỵ Dung bắt đầu thá» thẻ giá»ng oanh và ng :
- á»’! Sao mà bạc nghÄ©a vô tình quá váºy?
Cừu Thiên Hiệp cảm thấy nhÆ° má»™t luồng Ä‘iện giá»±t và o ngÆ°á»i, toà n thân chà ng bá»—ng nóng nhÆ° lá»a đốt vá»™i và ng nhảy trái qua má»™t bên xa hÆ¡n má»™t trượng rồi láºp báºp nói :
- Bà .. bà !
Hồ Mỵ Dung bị chà ng hất hai tay ra nên mất thăng bằng chệnh choạng, đáng lẽ có thể đứng vững lại được nhưng nà ng thừa cơ hội ấy “ồ†lên một tiếng rồi ngồi phịch xuống đất than thở rên xiết trông rất tội nghiệp.
Anh chà ng Cừu Thiên Hiệp quá non nớt, là m gì biết được mưu kế của dâm phụ, bởi thế chà ng cảm thấy mình đã là m một việc tà n nhẫn, chà ng không nở bỠđi nên từ từ bước lại nói :
- Sao? Có đau gì không?
Äược thể, Hồ Mỵ Dung cà ng tá» vẻ Ä‘au Ä‘á»›n hÆ¡n nữa, nà ng ôm bà n chân vá» bóp và xuýt xoa ngáºp ngừng nói :
- Ôi! Ôi!..Chân.. của tôi đã..
Cừu Thiên Hiệp cứ tưởng tháºt nà ng bị té Ä‘au, nên chà ng vá»™i ngồi xuống lo vò bóp bà n chân cho nà ng và há»i :
- Äau ở đâu?
Hồ Mỵ Dung cà ng rên xiết không ngớt và đưa tay nắm bà n tay của chà ng kéo lần lên và nói :
- á»’! Nó Ä‘au! Nó Ä‘au! Xê lên tý nữa! Xê lên tý nữa phÃa trên nà y kia mà !
Hồ Mỵ Dung kéo bà n tay của chà ng xÃch lên trái chân cho chà ng vò bóp rồi đến đầu gối.. Rồi đến bắp vế.. Äùi lá»›n!..
Bá»—ng quả tim chà ng Ä‘áºp thình thịch, chà ng có cảm giác nhÆ° chạm phải má»™t luồng Ä‘iện lá»±c. Toà n thân nhÆ° tê bại rất khó chịu.
Lúc ấy Hồ Mỵ Dung lại vặn qua bẻ lại thân mình uốn éo nhÆ° con rắn, đôi mắt mÆ¡ mà ng đầy vẻ khiêu dâm nhìn chà ng chòng chá»c. Lúc bấy giá» nà ng không rên xiết nữa mà chỉ Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i khiêu khÃch.
Toà n thân của Cừu Thiên Hiệp nhÆ° bị bốc cháy quả tim chà ng nhÆ° muốn thoát ra khá»i lồng ngá»±c, các sợi lông trong ngÆ°á»i nhÆ° muốn dá»±ng đứng lên và nổi gai óc.
Hồ Mỵ Dung thở một hơi nặng nỠrồi nheo mắt nói :
- Sao không bồng tôi lên để cho đỡ đau?
Suỵt!..
Tiếp theo là má»™t tiéng cÆ°á»i gằn không biết từ đâu Ä‘Æ°a lên.
Tiếng cÆ°á»i gằn nhè nhẹ ấy là m cho Cừu Thiên Hiệp giáºt mình. Chà ng buông tay nhảy ra ngoà i hÆ¡n ba bÆ°á»›c.
Rẹt!..
Chà ng coi lại thì trước ngực chà ng đã bị Hồ Mỵ Dung xé rách chiếc áo gần hai tấc.
Thì ra Hồ Mỵ Dung đã lén thò tay và o bụng chà ng toan muốn lấy trá»™m Thiết thÆ°, nhÆ°ng chà ng nhảy ra mau lẹ quá nà ng không kịp rút tay nên đã lá»™ cÆ¡ mÆ°u nhÆ° váºy.
Lúc bấy giỠCừu Thiên Hiệp mới sực tỉnh, chà ng trợn mắt hét lớn :
- Hừ bà định lấy Thiết thư của tôi hả!
Hồ Mỵ Dung lại còn liếc mắt vùng vằng là m bá»™ giáºn dữ nữa.
Bá»—ng ngoà i rừng Ä‘Æ°a đến má»™t giá»ng cÆ°á»i khinh bỉ và nói :
- Dại dá»™t quá! Cho đến bây giá» ngÆ°á»i má»›i biết âm mÆ°u của hắn sao?
Má»™t giá»ng nói thanh tao và rõ rà ng chắc chắn là giá»ng của má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nhÆ°ng chà ng nhìn tứ phÃa không thấy bóng ngÆ°á»i ấy đâu cả.
Cừu Thiên Hiệp bèn lắc mạnh đôi vai phóng ra ngoà i má»™t trượng chạy thẳng và o rừng gá»i lá»›n :
- Ai đấy!
NhÆ°ng trong rừng vẫn lặng lẽ không tìm thấy ai cả. Chà ng quay lại thì thấy Hồ Mỵ Dung Ä‘uổi theo và gá»i lá»›n :
- Ã! Chân của tôi Ä‘au.. mà ngÆ°á»i nhẫn tâm..
Cừu Thiên Hiệp là má»™t kẻ thông minh Ä‘Ä©nh ngá»™, má»™t bà i há»c mà chà ng đã thông cảm được bảy tám phần rồi lẽ dÄ© nhiên chà ng có thể hiểu hết. Chà ng còn lạ lùng gì âm mÆ°u đê tiện của Hồ Mỵ Dung nữa?
Lúc bấy giá» chà ng không thèm để ý đến lá»i yêu gá»i tha thiết của nà ng nữa, chỉ vá»™i và ng ra diá»…n ra thân pháp “Lôi Hà nh cá»u chuyểnâ€. Thân chà ng nhẹ nhÆ° chiếc lá chạy bay ra khá»i khu rừng già và tiến tá»›i thị trấn.
Äây là má»™t đô thị nhỠđếm Ä‘i đếm lại cÅ©ng chỉ có mấy trăm căn nhà . Tuy thế cÅ©ng có rất nhiá»u lữ quán và tá»u lầu.
Ngắm nghÃa hồi lâu, chà ng và o má»™t tá»u lầu tÆ°Æ¡ng đối sạch sẽ, chà ng thuê má»™t căn phòng vá» hÆ°á»›ng đông để cho có gió mát.
Sau khi cÆ¡m nÆ°á»›c xong, chà ng lên giÆ°á»ng ngủ ngaỵ Tấm lòng trẻ thÆ¡ không bợn nhÆ¡ ấy, má»›i vừa nằm xuống đã ngủ ngon là nh.
Ã!..
Thình lình có má»™t tiếng ré thất thanh và tiếp theo má»™t tiếng “hự†từ ngoà i cá»a sổ Ä‘Æ°a và o. Chà ng giáºt mình ngồi dáºy thì thấy cá»a sổ đã bị mở toan. Chà ng vá»™i cất giấu Thiết thÆ° rồi phóng mình ra ngoà i và nhìn bốn phÃa để xem Ä‘á»™ng tịnh.
Lúc bấy giỠbóng trăng trung tuần đã ngay đĩnh đầu nên chiếu sáng như ban ngà y.
Chà ng cố đưa tầm mắt ra xa nhưng không tìm thấy bóng dáng gì cả, cũng không nghe một tiếng độn khả nghị Chà ng chỉ nghe tiếng trống điểm canh ba vang lên một hồi rồi im bặt.
Bá»—ng chà ng thấy bên phòng đối diện có má»™t ánh đèn lá»t ra khe cá»a hình nhÆ° ngÆ°á»i trong phòng nà y còn chÆ°a ngủ.
Cừu Thiên Hiệp Ä‘ang cúi đầu suy nghÄ©, chợt chà ng thấy dÆ°á»›i đất, bên cá»a sổ của căn phòng có má»™t vÅ©ng máu.
Qúa kinh ngạc, chà ng bước tới xem xét thì quả nhiên vết máu còn tươi, chà ng đoán biết có kẻ vừa mới bị thương nơi đây.
Chà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn lên cá»a sổ thì chợt thấy trong phòng chà ng có bóng Ä‘en lÆ°á»›t Ä‘á»™ng rõ rà ng là có ngÆ°á»i đã và o trong phòng rồi!
Cừu Thiên Hiệp hét lớn :
- Ai!
Vừa dứt tiếng hét, chà ng liá»n lao mình nhảy và o phòng.
Nên biết rằng, tuy Cừu Thiên Hiệp chÆ°a được luyện qua ná»™i công. NhÆ°ng chà ng chuyên tâm tỉnh tá»a nên đã có cÆ¡ bản vá» võ nghiệp. Thêm và o đó chà ng được “Kim BÃch đầu đà †Thái Linh Quan tặng cho ba mÆ°Æ¡i năm công lá»±c phối hợp vá»›i thiên tà i luyện võ của chà ng. HÆ¡n nữa chà ng được “Lôi Hà nh cá»u chuyển†má»™t thân pháp tuyệt thế ká»· bà trên Thiết thÆ° thì không đáng sợ lắm!
Vừa nhảy và o phòng, chà ng đã thấy có hai hán tá» bay vụt ra cá»a sổ sau.
Cừu Thiên Hiệp tròn xoe đôi mắt quát :
- Tại sao vô cớ mà và o phòng ta là m gì?
ChÆ°a dứt lá»i bá»—ng nghe phÃa sau có tiếng rú thất thanh, tiếp theo là má»™t tiếng hét chát chúa rồi im bặt.
Chà ng vá»™i và ng nhảy vá»t ra phÃa sau thì không thấy bóng ngÆ°á»i nà o cả, nhÆ°ng chỉ có má»™t Ä‘iá»u là m cho chà ng thất kinh đứng sá»ng sốt, vì ở dÆ°á»›i đất ngay cá»a sổ phÃa sau phòng ấy lại thêm má»™t vÅ©ng máu tÆ°Æ¡i và trong vÅ©ng máu tÆ°Æ¡i lại có má»™t váºt gì tròn tròn dá»… sợ.
Cúi xuống, chà ng hất qua hất lại rồi nhặt xem thì váºt nà y chÃnh là má»™t cái và nh tai ngÆ°á»i.
Bấy giá» bóng trăng đã ném vá» tây, bóng Ä‘en của căn nhà chiếu xuống sân, chà ng chợt thấy trên nóc nhà cÅ©ng có má»™t bóng ngÆ°á»i in xuống ná»n sân gạch.
NgÆ°á»›c mắt nhìn lên rồi lẹ nhÆ° chá»›p chà ng tung mình nhảy phóc lên nóc nhà thì lạ thay, chà ng không tìm thấy bóng ngÆ°á»i ấy đâu nữa cả, chà ng chỉ nghe văng vẳng đâu đây có tiếng cÆ°á»i phì rồi im bặt.
Cừu Thiên Hiệp đứng sững sá» trên nóc nhà nhÆ° mất má»™t váºt gì tìm không ra váºy.
Chà ng lặng lẽ nhìn xem bốn phÃa và lắng tai nghe ngóng thì bá»—ng dÆ°á»›i chân chà ng có tiếng Ä‘á»™ng. Chà ng cúi xuống nhìn kỹ thì quả nhiên tiếng Ä‘á»™ng nà y chÃnh ở trong căn phòng chà ng ở.
Cừu Thiên Hiệp giáºt mình lao mình xuống rồi nhảy và o cá»a sổ sau chui và o phòng. Chà ng đã thấy ánh đèn chá»›p má»™t cái thì có má»™t bóng trắng lách qua cá»a sổ trÆ°á»›c và thoát ra ngoà i.
Lúc bấy giá» chà ng muốn Ä‘uổi theo bắt gặp ngÆ°á»i ấy thì cÅ©ng không khó gì, nhÆ°ng chà ng đã phát hiện được trên bà n có viết mấy dòng chữ lá»›n. Những chữ nà y lại viết bằng nÆ°á»›c trà của ly nÆ°á»›c thừa mà chà ng uống lúc nảy. Vì váºy chà ng sợ nếu để lâu thì sẽ bị khô mất.
Những chữ nà y thì dùng ngón tay chấm viết nhÆ°ng tháºt đẹp và chẳng khác rồng bay phượng múa.
Chà ng khẽ Ä‘á»c :
Bốn bá» nhiá»u kẻ trá»™m
Bảo váºt có trong lòng
Ngà y sau thà nh tuyệt thế!
Tại sao không đỠphòng?
Bốn câu nà y cũng không thà nh một bà i thơ nhưng ý tứ rất rõ rà ng. Cừu Thiên Hiệp xem xong rất ngạc nhiên.
Chà ng tá»± há»i :
- Äó là ai váºy?
Ha... há..
Lại má»™t tiếng cÆ°á»i the thé bên ngoà i cá»a sổ.
Cừu Thiên Hiệp bị ngÆ°á»i ta chá»c ghẹo liên tiếp nên tức giáºn chà ng gằn giá»ng nói :
- Mi là ngÆ°á»i hay quá»·!
Dứt lá»i, chà ng liá»n bay tung ra ngoà i cá»a sổ Ä‘Æ°a tay ra chụp. Chà ng thoáng nghe má»™t mùi hÆ°Æ¡ng thÆ¡m dìu dịu, chà ng lại chụp hụt mất. Bóng trắng ấy lòn qua nách chà ng rồi lÆ°á»›t qua nhẹ nhÆ° khói.
Cừu Thiên Hiệp vì thiếu kinh nghiệm chiến đấu nên vì quá tức giáºn chà ng chụp tá»›i quá mạnh, đến khi bị hụt chà ng phải bị mất trá»›n chụp lên khuông gá»— của cá»a sổ.
Xẹt!..
Má»™t miếng gá»— cá»a sổ bị tét văng ra, lại bị mất thăng bằng nên ngÆ°á»i chà ng chệch choạng mấy cái rồi má»›i đứng vững.
Há! Há!
Lại má»™t tiếng cÆ°á»i the thé từ căn nhà dÆ°á»›i Ä‘Æ°a ra giống y tiếng cÆ°á»i lúc nãy không khác chút nà o cả. Chắc chắn là chỉ có má»™t ngÆ°á»i áo trắng ấy cÆ°á»i mà thôi!
Cừu Thiên Hiệp quá giáºn liá»n nhảy tá»›i đứng ngoà i cá»a nói lá»›n :
- Ai mà lại nhút nhát nhÆ° váºy? Nếu có gan hãy ra đây coi thá»!
Rẹt! Rẹt!
Bên trong có ngÆ°á»i xô cánh cá»a mở toang ra.
Cừu Thiên Hiệp không ngăn được nổi tức giáºn, chà ng tống và o cá»a sổ má»™t chưởng.
- Ã!
NgÆ°á»i trong phòng kêu lên má»™t tiếng rồi thối lùi hÆ¡n bảy tám thÆ°á»›c má»›i có thể tránh khá»i chưởng lá»±c của chà ng.
Má»™t giá»ng nói khe khắc từ trong vá»ng ra :
- Ná»a đêm lại đến kêu cá»a la hét, má»›i vừa mở cá»a lại ra tay ngay nghÄ©a là gì?
ÄÆ°a mắt nhìn và o cá»a sổ, ánh đèn rá»i sáng căn phòng chà ng thấy rõ kẻ nói ấy là má»™t thiếu nữ đẹp tuyệt thế.
Lá»a giáºn của chà ng bá»—ng lắng dịu xuống, chà ng thối lùi hai bÆ°á»›c ôn tồn nói :
- Xin lỗi cô nương!
Thiếu nữ bÆ°á»›c tá»›i cá»a sổ; chiếc áo xanh của nà ng phản chiếu ánh đèn là m tăng thêm vẻ giáºn dữ trên nét mặt nà ng.
Nà ng gằn giá»ng :
- Ở đây tuy là lữ quán, cÅ©ng có pháp luáºt tại sao ngÆ°á»i lại xâm phạm đến đây?
Cừu Thiên Hiệp cảm thấy rất áy náy. Chà ng gượng cÆ°á»i nói :
- Xin lá»—i cô nÆ°Æ¡ng! Sá»± Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t của tôi nhÆ° thế nà y tháºt là thất lá»…..
Rẹt! Rẹt!
Chà ng nói chÆ°a dứt lá»i thì hai cánh cá»a sổ đã đóng chặt và ánh đèn trong phòng lại tắt lịm.
Há! Há!
Lại má»™t giá»ng cÆ°á»i the thé..
Cừu Thiên Hiệp đứng sừng sững giữa sân lòng rất hoà i nghị Tiếng cÆ°á»i ấy quả thị là nà ng chứ không ai khác hÆ¡n cả!
Chà ng bóp trán suy nghĩ :
- VÅ©ng máu lần trÆ°á»›c ta không thấy rõ là ai; tiếp đến vÅ©ng máu ở sân sau và má»™t lá»— tai ngÆ°á»i, chÃnh là mắt ta thấy hai bóng Ä‘en thì chắc chắn không phải là nà ng. Còn bóng ngÆ°á»i nà o phóng và o viết chữ rồi vụt ra ngoà i cá»a sổ cÆ°á»i the thé lại là bóng ngÆ°á»i áo trắng, mà nà ng lại mặc áo xanh thì nghi ngá» sao được? NhÆ°ng cứ theo giá»ng cÆ°á»i thì không khác gì quả tháºt là má»™t Ä‘iá»u lạ lùng quá!
Suy nghĩ một lúc nhưng chà ng không tìm hiểu được bèn trở vỠphòng, nhưng chà ng thao thức mãi không thể ngủ được nữa.
Cừu Thiên Hiệp suy nghĩ miên man nhưng không sao nghĩ ra những sự việc đã xảy ra trong đêm nay.
Bình minh vừa xuất hiện chà ng đã vá»™i vã sá»a soạn lên Ä‘Æ°á»ng. Chà ng gá»i tên tá»u bảo lên để tÃnh tiá»n.
Tên tá»u bảo lon ton chạy lên nhìn chà ng mỉm cÆ°á»i rồi nói :
- ThÆ°a khách quan! Tiá»n phòng và tiá»n ăn của ngÆ°á»i đã có kẻ trả rồi!
Cừu Thiên Hiệp vá»™i há»i :
- Ai? Ai lại trả tiá»n cho ta?
Tên tá»u bảo Ä‘Æ°a tay chỉ căn phòng đối diện mỉm cÆ°á»i rồi nói :
- Vị nữ khách ở bên phòng kia đã trả hộ cho khách quan đấy!
Cừu Thiên Hiệp cau mà y đáp :
- Thế là nghÄ©a gì? Tại sao nà ng lại phải trả tiá»n phòng cho tôi?
Tên tá»u bảo nhún vai cÆ°á»i hi hi nói :
- Việc ấy khách quan còn không hiểu thì ai mà biết được?
Chà ng vá»™i há»i :
- Thế nà ng đâu rồi?
Hắn đáp :
- Nà ng đã đi từ hồi chưa sáng kia!
Cừu Thiên Hiệp toan há»i thêm thì tên tá»u bảo đã bÆ°á»›c ra khá»i phòng chà ng. Ôi! Quả là má»™t việc vô cùng bà máºt!
Chà ng lẩm bẩm :
- Äối vá»›i nà ng, ta tuyệt nhiên không quen biết gì cả, khi hôm ta đến kêu cá»a là m mÃch lòng khiến cho nà ng giáºn dữ, nhÆ°ng tại sao nà ng lại trả tiá»n cho ta là nghÄ©a lý gì chứ!
Tháºt tình chà ng không sao khám phá được mà n bà máºt ấy, Ä‘Ã nh lặng lẽ bÆ°á»›c ra khá»i tá»u lầu rồi vÆ°Æ¡n mình bá» chạy.
Lúc bấy giá», mặt trá»i đã xuất hiện, chim chóc lÃu lo trên cà nh, ngoà i Ä‘Æ°á»ng đã có nhiá»u ngÆ°á»i qua lại. Chà ng nhắm hÆ°á»›ng Bắc chạy nhÆ° bay.
Chạy hồi lâu, trÆ°á»›c mặt chà ng bá»—ng hiện lên má»™t hòn nói đá nho nhá». DÆ°á»›i chân núi có má»™t túp lá»u tranh trống trải. Chà ng liá»n ghé và o đó để nghỉ chân má»™t lát rồi hãy tiếp tục lên Ä‘Æ°á»ng.
Vừa bÆ°á»›c và o, chà ng thấy trong lá»u đã có hai ngÆ°á»i khách bá»™ hà nh ngồi nghỉ chân. Má»™t ngÆ°á»i có đôi mắt chuá»™t, hình vóc trung bình, còn ngÆ°á»i kia thì vừa ốm vừa Ä‘en, lÆ°ng gù mắt ốc nhồi trong dị kỳ lắm.
Cừu Thiên Hiệp bÆ°á»›c và o đứng nghỉ chân nhìn ra ngoà i nhÆ° không thèm để ý đến há».
Bá»—ng nhiên, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u đứng phắt dáºy đăm đăm nhìn chà ng cÆ°á»i ha hả nói :
- Quả nhiên ta đoán không sai!
Vừa dứt lá»i, cả hai Ä‘á»u vÆ°Æ¡n hai cánh tay lên chụp đến Cừu Thiên Hiệp.
Hà nh Ä‘á»™ng nà y quá bất ngá» lại lanh lẹ vô cùng, nếu chà ng có tránh khá»i cánh tay của ngÆ°á»i khòm thì lại không thoát khá»i cánh tay ngÆ°á»i mắt chuá»™t. Thế là bên vai trái của chà ng bị đối phÆ°Æ¡ng nắm chặt cứng.
Äôi tay của ngÆ°á»i mắt chuá»™t cứng nhÆ° sắt khóa chặt cánh tay trái của chà ng và nói :
- Mi chá»› hoảng hốt! Ta là Lãnh Diện Phi Hồ lâu nay không bao giá» hại ngÆ°á»i vô cá»› đâu! Còn ông bạn nà y là Tuyết SÆ¡n Äà Duyên cÅ©ng là má»™t kẻ từ bi bác ái. Chúng ta chỉ cần mi ngoan ngoãn nghe lá»i chúng ta thì sẽ không xảy ra việc gì cả?
Tuy chà ng bị thất thế nhưng chà ng vẫn trợn mắt hét :
- Các ngươi muốn gì?
Bá»—ng Tuyết SÆ¡n Äà Duyên nhảy đến chụp cánh tay mặt của chà ng và nói lá»›n :
- Không có gì lạ cả! Lâu nay nghe đồn Thiết thÆ° là bảo váºt võ lâm, nên chúng ta định xem thá»!
Äôi tay của Lãnh Diện Phi Hồ bá»—ng xiết chặt lại rồi hét :
- Lấy ra mau! Chúng ta lấy Thiết thư chứ không lấy mạng ngươi đâu!
Chà ng nghe nói, tức giáºn sôi gan, cố vùng vẫy nhÆ°ng không thoát khá»i mấy cánh tay sắt của hai ngÆ°á»i kia.
Cừu Thiên Hiệp liá»n nhảy vá»t lên mang cả hai ngÆ°á»i kia lên cao hÆ¡n tám thÆ°á»›c, đôi chân chà ng co lại rồi đá thẳng và o đầu gối của hai ngÆ°á»i.
Thấy thế cả hai tên nà y Ä‘á»u phi thân vụt cao hÆ¡n chà ng.
Tuyết SÆ¡n Äà Duyên hét lá»›n :
- Nếu mi không biết Ä‘iá»u thì chúng ta hạ Ä‘á»™c thủ đấy!
Dứt lá»i, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u váºn lá»±c định quăng chà ng và o núi đá nhá»n hoắc kia.
Lúc bấy giỠđôi chân của Cừu Thiên Hiệp đã rá»i khá»i mặt đất nên không có chá»— tá»±a để mượn sức tháºt là nguy hiểm.
Lãnh Diện Phi Hồ “hứ†một tiếng rồi nói :
- Chớ trách lão tỠnà y lòng dạ ác độc đấy!
Bỗng nhiên có tiếng gió à o à o và một chấm đỠtừ xa bay đến.
Pháºp!
Má»™t mÅ©i tên mang theo má»™t lá cá» máu Ä‘á» rá»±c từ xa bay đến cắm lên trên cá»™t lá»u gió thổi phất phÆ¡.
Cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u giáºt mình biến sắc.
Bỗng một tiếng hét lớn :
- Hãy thả ngÆ°á»i ra mau!
Tiếng hét nhÆ° sấm sét dá»™i và o hốc đá vá»ng ra thà nh má»™t âm thanh nghe rùng rợn.
Vừa dứt tiếng, trên tảng đá lá»›n phÃa trÆ°á»›c đã xuất hiện má»™t ngÆ°á»i cao to nhÆ° thiên thần váºy.
NgÆ°á»i ấy có má»™t chiếc đầu sÆ° tá», miệng rá»™ng mắt to, thân mình cao hÆ¡n má»™t trượng, mình mặc áo Ä‘á», tay cầm thiết táng Ä‘en lóng lánh. Diện mạo trông rất hùng dÅ©ng.
Lãnh Diện Phi Hồ và Tuyết SÆ¡n Äà Duyên Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau vá»›i vẻ mặt kinh hãi, tuy thế há» vẫn không buông chà ng ra mà vẫn nói :
- Có phải Há»™ pháp là chủ tá»a của “Huyết Quan giáo†không?
NgÆ°á»i ấy trầm giá»ng nói :
- Cần gì phải há»i! Mi không thấy “Huyết Kỳ lệnh†đó sao?
Tuyết SÆ¡n Äà Duyên gượng cÆ°á»i quay lại nhìn lá cá» ba góc Ä‘á» tÆ°Æ¡i cấm trên cây cá»™t bay phất phÆ¡ theo chiá»u gió.
Lão nói :
- Phải, chúng tôi đã thấy rõ Huyết Kỳ lệnh rồi, nhÆ°ng đến nhÆ° Há»™ pháp Lôi Thanh Minh mà cÅ©ng ra mặt, tháºt là má»™t việc quá bất ngá».
Hộ pháp Lôi Thanh Minh trỠmôi ra vẻ khinh bỉ nói :
- Không thả hắn ra còn chỠcái gì nữa?
Tháºt là má»™t giá»ng nói phách lối của kẻ bá» trên, khiến cho Lãnh Diện Phi Hồ nổi giáºn, nhÆ°ng lão cố nén lòng lạnh lùng cÆ°á»i nhạt rồi nói :
- Lôi há»™ pháp! Tại hạ không được lừng danh nhÆ° các hạ, nhÆ°ng cÅ©ng không phải là đứa bé ba tuổi. Tháºt tình chúng tôi đã ăn trên ba mÆ°Æ¡i năm cÆ¡m giang hồ rồi ạ!
Lôi Thanh Minh trợn đôi mắt nảy lá»a hét :
- Câm miệng! Chúng bây muốn đôi co với ta sao?
Dứt lá»i, lão vung thiết tảng ra kêu “xẹt xẹt†rồi xoay tròn kêu “vo vo†tức thì thiết tảng toa? ra má»™t khoảng hà o quang xanh rợn ngÆ°á»i.
Äây là má»™t thứ khà giá»›i vô cùng lợi hại khiến cho Lôi Thanh Minh được thà nh danh trên giang hồ.
Thiết tán loáng ra hà o quang mỗi lúc một lan dần rồi tạo nên một luồng kình phong dữ dội.
Tuyết SÆ¡n Äà Duyên sợ hãi vá»™i buông tay nhảy ra ngoà i hÆ¡n má»™t trượng và la lá»›n :
- Ra tay như thế là trái lẽ quá!
Lãnh Diện Phi Hồ cũng không chịu nổi đà nh buông tay nhảy xéo ra ngoà i hét :
- á»’! Lại muốn dùng Ä‘á»™c thủ để bắt nạt ngÆ°á»i à !
Lôi Thanh Minh từ trên tảng đá bay vụt xuống lá»u Ä‘Æ°a tay vịn trên vai Cừu Thiên Hiệp nói :
- Hãy đứng đây chỠta một lát để ta đánh đuổi hai thằng quỷ nà y đã.
Dứt lá»i lão trợn đôi mắt nổ lá»a và phóng tá»›i tay vung thiết tảng, ánh hà o quang lại tá»a ra và cuốn tá»›i má»™t luồng kinh lá»±c phi thÆ°á»ng.
Lão hét lớn :
- Hãy nộp mạng đây!
Vừa dứt tiếng hét, má»™t tiếng rú thất thanh vang lên chÆ°a thấy lão ra tay nhÆ° thế nà o, thân mình của Lãnh Diện Phi Hồ đã bắn tung lên cao hÆ¡n hai trượng rồi rá»›t “bịch†xuống đất. Toà n thân Ä‘á»u bị lÅ©ng lá»— máu tuông lai láng chết ngay láºp tức.
Tuyết SÆ¡n Äà Duyên thấy thế cả kinh hãi rống lên má»™t tiếng rồi bá» chạy nhÆ° bay, chỉ trong nháy mắt đã mất dạng Lôi Thanh Minh không rượt theo.
Lão lẩm bẩm :
- Äồ vô dụng! Chịu không nổi má»™t chiêu của ta, má»™t mạng đã chót toi, còn má»™t mạng chạy dà i.. Hạ. hạ.
Dứt lá»i, lão xếp thiết tảng lại rồi từ từ bÆ°á»›c tá»›i bên Cừu Thiên Hiệp giÆ¡ bà n tay to lá»›n nhÆ° cánh quạt ra rồi quát lá»›n :
- ÄÆ°a đây, mau!
|
08-01-2009, 11:16 PM
|
|
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 07
Song Lệnh giao hoan
Cừu Thiên Hiệp tuy bị đối phÆ°Æ¡ng dùng công lá»±c rợn ngÆ°á»i áp đảo, nhÆ°ng chà ng không chút sợ hãi. Có lẽ đứng trÆ°á»›c má»™t võ lâm cao thủ hùng tâm của chà ng lại cà ng tăng lên.
Vì váºy, chà ng chỉ lùi lại ná»a bÆ°á»›c rồi cất giá»ng cÆ°á»i khoái chÃ, nói :
- Là m gì mà hồ đồ thế?
Sắc mặt Kiêu Dương Táng Lôi Thanh Minh bỗng dưng trầm lại trước thái độ kiêu hùng của chú bé.
Lão nói :
- Bộ thiên tà ng thiết báu khà thư của bổn giáo đâu?
Cừu Thiên Hiệp mỉm cÆ°á»i, ngạo nghá»… nói :
- Thiết thư của quà giáo tại sao lại đến đây đòi tôi?
Lôi Thanh Minh cau đôi mà y ráºm, ngÆ°á»›c mặt cÆ°á»i ha hả, giá»ng cÆ°á»i nhÆ° hăm dá»a, nhÆ° thịnh thị. Lão chỉ và o thi thể nát bấy của Lãnh Diện Phi Hồ nằm trên đống đá và nói :
- Thằng nhá»! Mà y có thấy cái gì đấy không?
Cừu Thiên Hiệp cÅ©ng nhÆ°á»›ng đôi mà y kiá»u lên, thần thái vẫn trầm lặng đáp :
- á»’! Chẳng lẽ ai cÅ©ng yếu Ä‘uối nhÆ° thế cả hay sao. Äến nhÆ° Tuyết SÆ¡n Äà Duyên.. còn chÆ°a..
Câu nói của chà ng chưa dứt thì Kiêu Dương Táng Lôi Thanh Minh đã rống to lên :
- Thằng bé to gan!
Vốn là má»™t kẻ nóng tÃnh Lôi Thanh Minh không là m sao kiên nhẫn được nữa.
Thấy không còn cách nà o hÆ¡n là chiến đấu, Cừu Thiên Hiệp mÃm môi lại, đôi mắt sáng quắc, thò tay và o bụng rút ra má»™t cây Ä‘oản kiếm, rồi trầm giá»ng nói :
- Äừng quá phách lối! Hãy xuất thủ Ä‘i...
Lôi Thanh Minh chÆ°a từng thấy má»™t đứa bé cao ngạo nhÆ° váºy, lão bất giác rú lên má»™t trà ng cÆ°á»i lạnh nhÆ° tuyết đổ, và nói :
- Khá» khạo nhÆ° ngÆ°Æ¡i chắc chÆ°a biết được trá»i cao đất rá»™ng đến đâu. NgÆ°Æ¡i có thể tưởng tượng được cây thiết tảng của ta lợi hại đến bá»±c nà o không?
Cừu Thiên Hiệp bước tới một bước nhấp nháy đôi mắt đáp :
- Chắc ngươi cũng chưa được biết cây đoản kiếm của ta lợi hại đến bực nà o?
Lôi Thanh Minh giáºn đến Ä‘iên ngÆ°á»i, mặt mà y tái ngắt, lão cÆ°á»i Ä‘iên dại và có cảm tưởng trÆ°á»›c mặt lão má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘iên cuồng cả.
- Hạ. hạ. hạ. ha!
CÆ°á»i má»™t lúc dÆ°á»ng nhÆ° đã thá»a mãn lòng tá»± phụ. Lôi Thanh Minh bá»—ng nhiên lắc đôi vai má»™t cái, cây thiết táng trên tay lão vÆ°Æ¡ng ra, tức thì má»™t luồng kình phong ồ ạt ép tá»›i Cừu Thiên Hiệp nhÆ° sóng gà o gió táp.
Quả tháºt không phải tay vừa! Lão chỉ vÅ© Ä‘á»™ng cây thiết táng mà công lá»±c phát ra thế ấy thì trên giang hồ ai dám khinh lão?
Thế mà Cừu Thiên Hiệp vẫn thản nhiên, chú bé gan dạ nà y tháºt hiếm có. Chà ng tung cây Ä‘oãn kiếm lên! Cây kiếm chà ng cụt lủn và yếu á»›t! Tuy nhiên, chà ng đã há»c qua bốn thế kiếm trong “ThÆ°á»ng Thắng bát kiếm†trên cuốn “Thiết thư†nên tay chà ng vừa vung ra thì má»™t đạo kiếm quang phát hiện.
Chà ng hét lớn :
- Hãy tiếp chiêu!
Kiêu Dương Táng có coi chà ng ra gì, lão vung thiết táng quét qua một cái rồi lớn tiếng nói :
- á»’! Äừng là m trò múa rối! Cây Ä‘oản kiếm xắt thịt trâu ấy mà cÅ©ng Ä‘em ra múa máy trÆ°á»›c mắt tạ Bổn há»™ pháp nhÆ°á»ng cho mi công trÆ°á»›c mÆ°á»i chiêu cÅ©ng chẳng ăn thua gì.
Tháºt là má»™t Ä‘iá»u lầm lẫn!
“ThÆ°á»ng Thắng bát kiếm†là má»™t kiếm há»c đệ nhất võ lâm, được lÆ°u truyá»n hà ng mấy thế ká»·. Trong đó có tám chiêu, nhÆ°ng Cừu Thiên Hiệp má»›i chỉ há»c lóm qua được có bốn chiêu mà thôi.
Mặc dù váºy vá»›i sức thông minh của Cừu Thiên Hiệp, chà ng đã lãnh há»™i được, và còn có thể sá» dụng bốn chiêu thức ấy theo ý muốn không há» ngượng ngáºp.
Vì váºy, tiếng nói của Lôi Thanh Minh vừa dứt thì Cừu Thiên Hiệp đã hét lên má»™t tiếng.
Chỉ thấy mÅ©i kiếm chà ng vừa vung lên thì hà ng trăm luồng hà n tinh phát xuất, gió lông vù vù. Lôi Thanh Minh cảm thấy nhÆ° hà ng trăm mÅ©i kiếm cùng má»™t lượt Ä‘iểm và o các đại huyệt của ông ta váºy!
Má»™t việc quá bất ngá»! Má»™t thằng con nÃt lại có thể sá» dụng kiếm pháp phi thÆ°á»ng chÆ°a từng thấy nhÆ° váºy?
Mắt lão tái ngắt, lão đưa cây thiết táng lên ngăn lại.
Nhưng một tiếng “keng†phát ra, lão bị cây đoãn kiếm đánh văng ra xa ba trượng.
May thay, Cừu Thiên Hiệp chỉ đánh ra một chiêu rồi dừng tay không đánh nữa.
Chà ng cất tiếng cÆ°á»i ha hả, nói :
- Lão quái, má»›i má»™t chiêu mà chịu không nổi thì đừng phách lối đòi đến mÆ°á»i chiêu.
Lôi Thanh Minh đứng sá»ng nhÆ° má»™t pho tượng trÆ°á»›c má»™t đứa bé oai hùng.
Tháºt ra, cây thiết táng của Lôi Thanh Minh thuở nay đã đứng và o hà ng vô địch.
Dù cho má»™t võ lâm cao thủ cÅ©ng chÆ°a chắt trong mÆ°á»i chiêu mà có thể đánh báºt cây thiết táng của lão ra ngoà i được, huống hồ cây Ä‘oãn kiếm yếu á»›t của chú bé kia!
Thế mà sá»± việc đã ra ngoà i trà tưởng tượng của lão thì bảo sao lão khá»i kinh ngạc.
Trái lại, Thiên Hiệp đẩy được cây thiết táng của lão ra vừa mừng vừa thÃch chÃ.
Mừng là vì chà ng đã có đủ sức Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i má»™t võ lâm cao thủ, thÃch chà là vì chà ng sá» dụng được môn võ mà chà ng má»›i há»c qua.
Kiêu DÆ°Æ¡ng Táng Lôi Thanh Minh đứng nhìn chà ng má»™t lúc mặt Ä‘á» gay, hà m râu rung chuyển vì giáºn dữ, đôi mắt xếch ngược lên. Là má»™t kẻ đã từng vang danh trong võ lâm thì thà chết chứ đâu được phép chịu nhục.
Lão nghiến răng hét như sấm :
- Thằng nhá»! Mi là đồ đệ của ma đạo nà o, hãy đỡ lấy chiêu của ta đây.
Cây thiết táng vừa lÆ°á»›t đến, tức thì má»™t luồng gió tạt ra nhÆ° má»™t lượng sóng thần đẩy và o bá» váºy. Ba mÆ°Æ¡i sáu cây cốt sắt xung quanh cÅ©ng đồng thá»i tung ra má»™t lượt xoe tròn nhÆ° má»™t cây lá»ng, hợp thà nh ba mÆ°Æ¡i sáu mÅ©i Ä‘ao, bắn thẳng và o mình đối phÆ°Æ¡ng.
Tháºt là má»™t thứ vÅ© khà lạ Ä‘á»i!
Cừu Thiên Hiệp lại má»™t lần nữa vung Ä‘oản kiếm, thá»±c hiện chiêu thế trong “ThÆ°á»ng Thắng bát kiếmâ€. Hà ng trăm mÅ©i tinh quang lại loáng ra, đánh báºt cây thiết táng của Lôi Thanh Minh trở vá»!
“Kengâ€!
Rầm! Rầm! Rầm!
Một tiếng động vang tai, tiếp theo mấy tiếng dội kinh khủng!
Thì ra, Lôi Thanh Minh đã ná»™ khà đánh nhằm má»™t chiếc cá»™t lá»u, là m cho mái ngói sáºp xuống, gạch đá đổ tung xuống, cát bụi bay ngá»™p trá»i.
Cừu Thiên Hiệp kịp thá»i dùng thuáºt khinh công lÆ°á»›t mình ra ngoà i ba trượng. Tuy nhiên những gạch đá vụn vẫn còn bay tung và o ngÆ°á»i chà ng.
Kiêu Dương Táng không ngỠthân pháp của Cừu Thiên Hiệp lại lẹ là ng đến mức ấy!
Lão toan phóng mình theo nhÆ°ng không còn kịp nữa, má»™t cây kèo nhà đã sáºp xuống đánh toạc và o vai trái của lão.
Lão rống lên một tiếng, đưa cây thiết táng lên đỡ.
May nhỠthiết táng là thứ vũ khà hạng nặng, và lão lại có sức nội công ghê hồn nên mới đánh bạt được cây kèo nhà ấy.
Lão vá»™i thu mình nhảy ra ngoà i, râu tóc áo quần Ä‘á»u dÃnh đầy bụi cát.
Bị đánh hụt, lại là m sáºp mái nhà suýt vong mạng, lão nổi giáºn gầm lên nhÆ° hổ dữ :
- Thằng con nÃt! Hãy nạp mạng đây!
Vừa nói lão vừa giơ cây thiết táng lên trông rất khủng khiếp!
Cừu Thiên Hiệp chỉ dùng có một thế kiếm mà hai lần đẩy lui được Lôi Thanh Minh, chà ng vui mừng tiến tới, nói :
- Lão quái! Äừng trách tôi! Vì lão quái áp bức tôi quá nên buá»™c lòng tôi phải sá» dụng võ lá»±c đó.
Lôi Thanh Minh bây giá» cÆ¡n tức giáºn đã nhÆ° Ä‘iên lên, lão không cần nói phải trái gì nữa vung thiết táng đánh tá»›i.
Cừu Thiên Hiệp lại ra tay! Chà ng múa đoản kiếm vun vút. Cứ một chiêu kiếm của chà ng là chà ng đẩy lùi Lôi Thanh Minh lại ba bước.
Chà ng liên tiếp đánh bốn chiêu. Lôi Thanh Minh tối cả mặt mà y nhÆ° không còn biết Ä‘Æ°á»ng nà o đỡ nữa.
Muôn nghìn ánh kiếm bao phủ lấy ông ta là m cho cây thiết táng, má»™t vÅ© khà lợi hại dÆ°á»ng ấy mà cÅ©ng phải hóa ra vô dụng.
Cừu Thiên Hiệp đánh đủ bốn chiêu kiếm thì đã ép Lôi Thanh Minh lùi ra mÆ°á»i hai bÆ°á»›c dà i, và là m cho tay chân của Lôi Thanh Minh rối loạn.
NhÆ°ng khổ thay, chà ng chỉ má»›i há»c được có bốn chiêu, đến chiêu thứ năm thì bá»—ng tay chà ng yếu xịu, bị cây thiết táng của lão quái đánh báºt trở lại.
Biết tà i nghệ mình chỉ chừng đó, Cừu Thiên Hiệp không dại gì để cho đối phÆ°Æ¡ng biết được sở Ä‘oản của chà ng, nên chà ng vá»™i dừng tay lùi lại, cao giá»ng nói :
- Thế nà o! Lão quái! Ngươi còn dám đòi “Thiết thư†nữa không?
Kiêu DÆ°Æ¡ng Táng Lôi Thanh Minh không những là nháºn váºt số má»™t trong Huyết Quan giáo, chỉ thua có vị Giáo chủ mà thôi, lão còn là má»™t võ lâm cao thủ trong giang hồ tên tuổi ai cÅ©ng biết.
Bởi váºy, lão không thể nà o chịu nổi giá»ng nói khÃch lệ của Cừu Thiên Hiệp được.
Lão dáºm chân ré lên :
- Thằng tiểu quỷ! Ai dạy mi ăn nói ngạo nghễ như thế. Lão phu không giết được mi thà chịu chết chứ không chịu nhục.
Cừu Thiên Hiệp cố cùng lá»i khÃch là m cho lão giáºn dữ để lão mất bình tÄ©nh hầu tìm cách thoát thân vì chà ng Ä‘oán biết vá»›i bốn chiêu kiếm của chà ng chÆ°a thể nà o hạ lão được.
Chà ng tiến tới, và bắt đầu trở lại bằng chiêu thứ nhất ép Lôi Thanh Minh quay tròn như một con vụ.
Tuy váºy chà ng cÅ©ng chỉ đánh đến chiêu thứ tÆ° rồi lùi lại, và bắt đầu bằng chiêu thứ nhất nữa.
Lúc nà y Kiêu Dương Táng đã quen với thế kiếm kỳ diệu của chà ng. Vì tuy là một võ lâm cao thủ, dầu cho những chiêu thế độc hại đến đâu mà chỉ dùng mãi thì tất ông ta phải khám phá được cái bà quyết bên trong mà tránh né.
Ầy váºy, qua má»™t lúc giao tranh Lôi Thanh Minh không còn sợ sệt nữa, tuy ông ta vẫn phải thối lui.
Äợi cho Cừu Thiên Hiệp đánh qua má»™t loạt hết bốn chiêu, lão má»›i vểnh râu lên hét :
- Tiểu quỷ! Ngươi định dùng mãi bốn chiêu kiếm ấy để nhát ta sao?
Tuy la hét vang trá»i mà lão vẫn sợ sệt không dám tiến tá»›i.
Cừu Thiên Hiệp thấy nguy, vì nếu cứ nhÆ° thế đánh mãi chẳng khác nà o Ä‘em chiêu thuáºt của mình cho đối phÆ°Æ¡ng nghiên cứu.
Chà ng giả vỠđổi cách, tung Ä‘oản kiếm ra trÆ°á»›c mặt rạch báºy má»™t chiêu lòe đối phÆ°Æ¡ng.
NhÆ°ng khổ thay ngoà i bốn chiêu kiếm trong “Thiết thư†thì những võ há»c của chà ng đã thụ giáo nÆ¡i Nhiệm Tá» Huệ toà n là những đồ bá».
Chà ng vừa vung tay lên thì đã bị cây thiết táng của Lôi Thanh Minh ép tá»›i, sức gió à o ạt, là m cho cây Ä‘oản kiếm của chà ng muốn vụt ra khá»i tay.
Keng!
Cây đoản kiếm trong tay Cừu Thiên Hiệp bị thất thủ. Chà ng không còn cách nà o sỠdụng được nữa.
Cây thiết táng của đối phương đã khóa chặt thanh kiếm của chà ng, và đưa ngay giữa ngực như sắp đâm thủng con tim chà ng.
Cừu Thiên Hiệp toát mồ hôi lạnh, đừng trân trân không dám nhúc nhÃch.
Lôi Thanh Minh ngá»a mặt lên trá»i cÆ°á»i đắc ý :
- Tiểu quỷ! Ngươi còn dám phách lối với lão phu nữa không? Hãy mau lấy “Thiết thư†trao ra!
Cừu Thiên Hiệp tuy bị bại, nhưng vẫn không kém khà phách. Chà ng nảy ngực ra trước hứng lấy mũi thiết táng và nói :
Muốn lấy “Thiết thư†thì cứ việc hủy mạng tôi trước đã.
Lôi Thanh Minh đỠmặt :
- Tại sao ngươi ương ngạnh đến thế?
- Tôi chẳng bao giỠchịu để ai bức hiếp.
- Nhưng ngươi không còn đủ sức bảo vệ Thiết thư nữa?
- Nhưng tôi chưa chết thì quyết không để cho ai xâm phạm đến nó.
Lôi Thanh Minh “hừ†lên một tiếng lớn :
- Thằng nhá»! NgÆ°Æ¡i tưởng ta không dám giết ngÆ°Æ¡i sao?
Äôi mắt lão lóe ra hai luồng hung quang sáng rá»±c. Äôi tay lão vừa nhếch lên, toan cầm thiết táng đâm và o ngá»±c Cừu Thiên Hiệp thì bá»—ng Ä‘Ã ng xa có tiếng “lốp bốp†là m cho lão dừng tay quay đầu lại.
Tiếng “lốp bốp†từ xa vang lại chÃnh là tiếng vó ngá»±a nện trên Ä‘Æ°á»ng đá.
Má»™t con ngá»±a nhÆ° tuyết, Ä‘ang trÆ°á»n mình phi nhanh vá» phÃa đấu trÆ°á»ng.
Trên lưng con bạch mã lại có một thiếu phụ, mặc xiêm y trắng toát lướt gió như một vừng mây bạc.
Tiếng thiếu phụ ngồi trên lÆ°ng ngá»±a hét lanh lảnh nhÆ° ngá»c rót :
- Hãy dừng tay! Chá»› là m báºy!
Âm thanh nà ng vừa dứt thì con bạch mã đã dừng vó trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà áo trắng từ trên ngá»±a phóng mình xuống, phÆ¡i phá»›i nhÆ° má»™t đóa hoa lìa cà nh lượn theo chiá»u gió.
Kiêu DÆ°Æ¡ng Tánh Lôi Thanh Minh trong thấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ấy vá»™i thu thiết táng vá», và cung kÃnh cúi đầu thủ lá»… :
- Té ra là Phó giáo chủ! Tại hạ thất lễ không kịp nghênh đón.
Thiếu phụ áo trắng nhếch đôi môi Ä‘á» má»ng nói :
- Hộ pháp chớ quá lễ nghi! Xin cho biết tại sao lại có chuyện xảy ra nơi đây?
Lôi Thanh Minh tung mình chạy đến nÆ¡i cây cá»™t bị ngã sụp lúc nãy, lấy cây cá» tam giác nhá» Ä‘á» tÆ°Æ¡i, câm nÆ¡i tay, rồi cung kÃnh đáp lá»i :
- Tại hạ theo lệnh của Giáo chủ đến Phi Lai sÆ¡n trang để tìm lại “Thiết thư†không ngá» nÆ¡i đó không có ai cả. Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, tại hạ lại nghe tin Thiết thÆ° lá»t và o tay thiếu niên nà y, vì váºy má»›i có việc chạm trán nÆ¡i đây.
Bạch Y thiếu phụ mỉm cÆ°á»i nói :
- À! Thế thì việc đòi lại Thiết thư xin Hộ pháp giao lại trách nhiệm cho tôi.
Dứt lá»i, nà ng khoác tay áo má»™t cái ra lệnh cho Lôi Thanh Minh trở vá».
Lôi Thanh Minh ngáºp ngừng, Ä‘Æ°a cây tam giác kỳ lên, mà u cá» Ä‘á» rá»±c phất phÆ¡ trÆ°á»›c gió, lão nói :
- Thưa Phó giáo chủ, tại hạ tuân hà nh theo Huyết Kỳ lệnh, việc nà y...
Bạch Y mỹ nữ, nhÆ°á»›ng đôi mà y liá»…u lên, là n thu thủy nổi sóng nhÆ° bất bình, nhÆ° tức giáºn. Nà ng Ä‘Æ°a tay lên mái tóc, rút mau đóa hoa hồng thiết chạm trá»— rất tinh vi, ném đến trÆ°á»›c mặt Lôi Thanh Minh và nói :
- Giữ lấy váºt ấy!
Không nghe một tiếng động nà o, thế mà cuống đóa hoa hồng đó lại cắm và o đống đá trông rất kỳ quái.
Cừu Thiên Hiệp bất giác sững sá», chà ng buá»™c miệng khen thầm :
- Ồ! Nội lực quá mức uyên thâm!
Kiêu Dương Tánh Lôi Thanh Minh nhìn sững đóa hoa hồng một cái, rồi lễ phép nói :
- Phó giáo chủ! Việc “Thiết thư†nà y không phải việc nhá»..
Bạch Y nữ trên mặt thoáng qua nét giáºn dữ, hai là n mi nhún lên nhún xuống, đôi môi mÃm chặt.
Nà ng trầm giá»ng bảo :
- Há»™ pháp là má»™t môn hạ có chức vị lá»›n nhất trong bổn giáo, lẽ nà o không hiểu quyá»n lá»±c của “Song Lệnh giáoâ€.
Lôi Thanh Minh nghe đến ba tiếng “Song Lệnh giáo†mặt biến đổi. Ông ta lùi lại ba bước rồi cong mình xuống nói :
- Tại hạ là m sao không biết “Song Lệnh giáo†chỉ vì việc nà y...
Bạch Y mỹ nữ tức giáºn, không đợi lão nói dứt câu, hét :
- Nếu ngÆ°Æ¡i đã biết thì nên chiếu theo lệnh mà hà nh sá»±, còn đợi ta giải thÃch nữa sao?
Lôi Thanh Minh cúi mặt ú ớ nói :
- Thưa Phó giáo chủ..
Bạch Y mỹ nữ “hừ†một tiếng :
- Há»™ pháp! NgÆ°Æ¡i coi quyá»n lá»±c của Phó giáo chủ không ra gì cả!
Vừa dứt lá»i thì “sẹt†má»™t tiếng. Bạch Y mỹ nữ vá»›i tay ra sau lÆ°ng rút ruá»™t cây kiếm lưỡi dà i bảy tất, Ä‘Æ°a ra phÃa trÆ°á»›c mặt, kiếm quang chói lòe, khà thế của nà ng trông uy dÅ©ng vô cùng.
Lôi Thanh Minh liá»n quăng cây thiết táng của ông ta Ä‘ang cầm trên tay xuống đất cách ra ba trượng, và nói hối hả :
- Thưa.. thưa Phó giáo chủ, môn hạ không dám sai lệnh!
Tiếp đó, lão lại cúi đầu Ä‘Æ°a cây tam giác huyết kỳ lên khá»i đầu và đá»c mấy câu giáo lệnh :
Huyết quan lệnh kỳ hoa hồng hoa,
Hồng hoa lệnh xuất phiên thiên ải!
Úy động giang hộ song mệnh hội.
Mãn thiên phong vũ vân hà !
Sau khi Ä‘á»c xong bốn câu giáo lệnh của Huyết Quan giáo, lão lại xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c tá»›i đống đá, lá» má» nhặt đóa hoa hồng lên, má»™t tay nâng “Tam Giác kỳ†má»™t tay nâng “Hồng Hoa lệnh†đưa cao khá»i đầu, từ từ bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c mặt Bạch Y mỹ nữ, và nói lá»›n :
- Huyết Quan giáo chủ hạ bộ pháp Lôi Thanh Minh xin trao Phó giáo chủ Huyết Kỳ lệnh.
Bạch Y mỹ nữ đưa tay đỡ lấy cây tam giác kỳ, và nói :
- Tham lệnh!
Lôi Thanh Minh lại cất cây Hồng hoa lệnh và o bá»c rồi cúi mình lui lại ba bÆ°á»›c, Ä‘Æ°a mắt liếc xéo Cừu Thiên Hiệp má»™t cái tá» ra căm tức vô cùng.
Cừu Thiên Hiệp má»›i bÆ°á»›c chân và o giang hồ, đối vá»›i luáºt lệ các bang há»™i võ lâm chà ng Ä‘á»u mù tịt.
Tuy nhiên, sá»± việc vừa diá»…n biến trÆ°á»›c mặt chà ng là m cho chà ng hứng thú không Ãt.
Chà ng không nghĩ đến an nguy hiện tại của sinh mạng chà ng, mà chà ng cứ đứng nhìn sững.
Bạch Y mỹ nữ nói với Lôi Thanh Minh :
- Lôi há»™ pháp! Phiá»n ngÆ°Æ¡i thuáºn Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°a con bạch mã của ta vá» Huyết Quan giáo luôn má»™t thể.
Câu nói ấy như một mệnh lệnh buộc Lôi Thanh Minh phải trở vỠngay!
Hai lá»— mÅ©i trâu của lão Lôi Thanh Minh cá» Ä‘á»™ng mấy cái nhÆ° uất lòng, và đôi mắt xếch của lão từ từ Ä‘Æ°a vá» phÃa con bạch mã Ä‘ang đứng.
Rồi lão búng nhẹ đôi chân một cái, toà n thân lão đã phóng lên cao, bay thẳng lên lưng con tuấn mã, cách xa năm trượng.
Cứ như thân pháp của lão, dù là cao thủ võ lâm cũng phải lắc đầu khen ngợi.
TrÆ°á»›c khi ra cÆ°Æ¡ng cho tuấn mã cất vó, lão còn nhìn Cừu Thiên Hiệp, dùng giá»ng mÅ©i “hứ†má»™t tiếng tháºt dà i và tháºt kêu để trút và o chà ng những gì căm phẫn Ä‘ang trà n ngáºp trong lòng lão.
Tuấn mã lÆ°á»›t trên mặt cá» nhÆ° má»™t vừng mây trắng trôi theo gió. Phút chốc, ngÆ°á»i ngá»±a đã mất dạng.
Bấy giỠBạch Y mỹ nữ mới cỠđộng. Nà ng nhẹ bước đến trước mặt Cừu Thiên Hiệp nói :
- Thiếu hiệp! NgÆ°Æ¡i nhìn gì mà sững sá» nhÆ° váºy. Có phải vừa rồi ngÆ°Æ¡i bị cây thiết táng của hắn áp đảo đến loạn trà đi chăng?
Cừu Thiên Hiệp Ä‘ang sững sá» trông theo bóng ngá»±a, nghe nói bá»—ng giáºt mình quay lại trố mắt nhìn Bạch Y mỹ nữ.
Chà ng hồi giỠchưa từng nói chuyện với đà n bà ở nơi hoang vắng, mà trước đây chà ng lại chạm phải thái độ dâm dục của Ngô hiệp yêu đà o Hồ Mỵ Dung, nên hiện giỠđối với đà n bà chà ng có một thà nh kiến chán ghét.
Vì váºy chà ng mỉm má»™t nụ cÆ°á»i nhạt nói :
- Buồn cÆ°á»i quá!
Bạch Y mỹ nữ không để ý đến thái Ä‘á»™ của chà ng mà chỉ ngáºp ngừng há»i :
- á»’! Lạ tháºt! Nghe nói Thiết thÆ° đã bị Hùng phong vạn lý Nhiệm Tá» Huệ Ä‘oạt rồi, tại sao lại vá» tay thiếu hiệp.
Nà ng nhắc đến tên Hùng Phong Nhiệm TỠHuệ là m cho Cừu Thiên Hiệp sực nhớ đến thân thế hiện tại của chà ng.
Chà ng tự nhủ :
- Nhiệm Tá» Huệ là ngÆ°á»i thù của mình, cầm giữ mình để báo oán, còn mỹ phụ nà y lại là Phó giáo chủ Huyết Quan giáo, cÅ©ng lại là kẻ thù của mình nữa. Cứ nhÆ° lá»i của Hữu SÆ¡n nhị quá»· nói thì Huyết Quan giáo cÅ©ng muốn bắt mình để trả mối thù truyá»n kiếp. NhÆ° váºy mình phải cẩn tháºn, không nên lầm lá»i dụ hoặc.
Chà ng mÃm môi đáp :
- Cô nương không cần tìm hiểu đến việc ấy?
Bạch Y mỹ nữ nhìn chà ng :
- Hừ! Thiếu hiệp quá phách lối rồi! Thiếu hiệp có thể cho tôi biết danh hiệu không?
Cừu Thiên Hiệp đáp ngay :
- Có gì phải giấu! Cừu Thiên Hiệp là tên hỠcủa tôi đấy.
Bạch Y mỹ nữ đôi mắt đăm chiêu qua một phút suy tư nà ng tự nhủ :
- Việc nà y hÆ¡i lạ! Theo ta biết thì Nhiệm Tá» Huệ chÆ°a há» nghe thà nh hôn vá»›i ai, vả lại lão ấy luyện vá» môn “Äồng Tá» công†thì là m sao có con được? Theo lá»i đồn đãi của võ lâm giang hồ thì “Thiết thư†đã bị đứa con của lão Ä‘oạt lấy và đem Ä‘i, nếu phải là ngÆ°á»i nà y thì chà ng cÅ©ng không là con của Nhiệm Tá» Huệ đâu!
Lẩm bẩm một lúc, nà ng bỗng buộc miệng nói :
- A! Tôi hiểu rồi! Thiên Hiệp là đệ tỠcủa Nhiệm TỠHuệ?
Cừu Thiên Hiệp ngạo nghễ lắc đầu nói :
- Nhiệm TỠHuệ là kẻ thù của tôi.
Bạch Y mỹ nữ nhÆ° Ä‘oán ra được má»™t Ä‘iá»u gì quan trá»ng, nà ng gáºt gù nói :
- Phải rồi! Thế nghĩa là thiếu hiệp đã giết đệ tỠcủa Nhiệm TỠHuệ mà lấy Thiết thư?
Câu nói nà y là m cho Cừu Thiên Hiệp ngạc nhiên. Mỹ nữ nà y là Phó giáo chủ của Huyết Quan giáo mà lại không rõ được lai lịch của chà ng Æ°? á»’, nhÆ° váºy nà ng đã tưởng chà ng là môn hạ của má»™t môn phái nà o rồi!
Nghĩ như thế, chà ng cũng không muốn cãi lại, lơ đểnh đáp :
- Cô nương muốn nghĩ sao cũng được cả. Còn việc cô muốn lừa phỉnh tôi để lấy Thiết thư thì nhất định không thể được.
Thái Ä‘á»™ lạnh nhạt, kiêu hùng của Cừu Thiên Hiệp là m cho mỹ nhân khó chịu không Ãt. Nà ng toan há»i nữa thì Cừu Thiên Hiệp đã quay mình bá» xuống núi.
Mỹ nữ lại cố nhịn nhục, nối gót Ä‘uổi theo sau, và há»i :
- Thiếu hiệp! Tôi muốn há»i thiếu hiệp đồng bá»n của thiếu hiệp đâu?
Cừu Thiên Hiệp lộ vẻ bực tức, quay lại đáp :
- Äồng bạn! Tôi có ai là đồng bạn đâu?
Äôi má mỹ nữ lúm hai đồng tiên duyên dáng, tuy nhiên, trong nụ cÆ°á»i duyên dáng mà lại chứa Ä‘á»±ng má»™t cái gì bất mãn không vui.
Nà ng nói tiếp :
- Cừu Thiên Hiệp. Tôi có cảm tưởng Thiếu hiệp là kẻ khà phách, tháºt thà , ngỠđâu Thiếu hiệp cÅ©ng là kẻ dối gạt.
Cừu Thiên Hiệp chạm tự ái, gắt :
- Tôi chÆ°a bao giá» dối gạt ai má»™t Ä‘iá»u gì cả.
Mỹ nữ được lá»i vá»™i há»i tiếp :
- A! Nếu váºy đêm vừa rồi ai đả thÆ°Æ¡ng ba ngÆ°á»i trong số NgÅ© quá»·, và xẻo tai lão tam quá»·.
- Việc đó..
Cừu Thiên Hiệp lúng túng không biết trả lá»i ra sao cả.
Mỹ nữ cÆ°á»i khúc khÃch :
- Thế thì thiếu hiệp bảo là không có đồng bạn sao được.
Bị lâm và o chá»— bà không thể nói ra được, Cừu Thiên Hiệp vùng vằng giáºn dữ :
- Cừu Thiên Hiệp nà y không biết gì vỠviệc đó cả. Tôi phải đi thôi.
Dứt lá»i, chà ng sá» dụng “Lôi Hà nh cá»u chuyểnâ€, phóng ngÆ°á»i lẹ Ä‘i nhÆ° gió, bắn thẳng ra ngoà i sÆ°á»n núi đá.
Bạch Y mỹ nữ không ngá» bất thần chà ng lại vụt Ä‘i nhÆ° váºy, gá»i lá»›n :
- Hãy khoan Ä‘i đã, tôi còn nhiá»u chuyện nói vá»›i thiếu hiệp mà !
NhÆ°ng “Lôi Hà nh cá»u chuyển†là môn pháp khinh công tuyệt thế. Chỉ chá»›p mắt, thân hình Cừu Thiên Hiệp nhÆ° má»™t vệt khói đã Ä‘i ra ngoà i hai mÆ°Æ¡i trượng rồi.
Bạch Y mỹ nữ tức giáºn mỉm môi nói :
- Ồ! Ta phải đuổi theo ngươi mới được!
Nà ng phất tay áo má»™t cái, thân hình nà ng cÅ©ng lÆ°á»›t nhanh trên Ä‘á»t cá» nhÆ° má»™t là n mây bạc cuốn trôi.
Cừu Thiên Hiệp giở ra môn khinh thân “Lôi Hà nh cá»u chuyển†đi vun vút, mặc dầu mỹ nữ có má»™t thân pháp tuyệt há»c nhÆ°ng cÅ©ng không sao theo kịp. Hai ngÆ°á»i vẫn cách xa nhau trên mÆ°á»i trượng.
Cừu Thiên Hiệp lại lá»±a các con Ä‘Æ°á»ng hẻo lánh mà đi, nên rất mau.
Qua một lúc, trước mặt chà ng xa xa đã nổi lên một bức thà nh trắng xóa.
Äó là thà nh TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng!
Trá»i còn sá»›m, bên trong phố xá nhá»™n nhịp vô cùng.
Cừu Thiên Hiệp nghĩ thầm :
- Mỹ nữ cứ Ä‘uổi theo ta mải, nếu ta không lợi dụng đám đông ngÆ°á»i mà lẫn tránh thì cÅ©ng khó thoát khá»i tầm mắt của nà ng. Vả lại ta đã có ý định đêm nay nghỉ lại thà nh TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, nhÆ° váºy cÅ©ng nên thừa cÆ¡ há»™i ấy.
NghÄ© nhÆ° váºy, chà ng phi thân tiến nhanh vá» phÃa cá»a thà nh, ẩn lá»™n vá»›i đám dân chúng.
Quả nhiên như dự đoán của chà ng, mỹ nữ không còn tìm thấy chà ng đâu nữa.
Mừng rỡ, Cừu Thiên Hiệp rảo bÆ°á»›c tìm má»™t khách sạn thuê má»™t phòng ngủ kÃn đáo.
Sau khi đã xếp đặt xong. Cừu Thiên Hiệp thầm nghĩ :
- Lâu nay nghe tiếng đồn Tương Dương thà nh là một nơi phồn hoa đô hội mà ta chưa có dịp để gót dạo chơi. Nay nhân dịp qua đây cũng nên nhà n du cho biết.
NghÄ© nhÆ° váºy chà ng tắm rá»a, rồi khóa chặt cá»a phòng Ä‘i ra ngoà i dạo phố.
NÆ¡i đây quả tháºt là chá»— đô há»™i anh tà i, nhà cá»a nhÆ° úp phát, phố xá dẫy đầy, ngoà i Ä‘Æ°á»ng đủ hạng ngÆ°á»i sang hèn lịch lãm.
Chà ng mãi mê Ä‘i từ phố nà y sang phố ná» mãi cho đến khi đèn phố sáng rá»±c, chà ng má»›i quay gót trở vá» phòng trá».
Vì đêm qua chà ng mất ngủ, nên đêm nay trá»i chÆ°a khuya lắm chà ng đã lên giÆ°á»ng tÄ©nh tá»a Ä‘iá»u dưỡng.
Chà ng hà nh công xong thì đã đến canh hai rồi. Tinh thần chà ng bấy giỠrất khoan khoái và công lực dồi dà o.
Tuy nhiên chà ng mãi nghĩ đâu đâu, không sao ngủ được.
Bá»—ng nhiên, chà ng sá»±c nhá»› đến trách vụ của chà ng. Từ đây đến Hạc Lang sÆ¡n có trên ngà n dặm, nếu công phu chà ng không cao thâm tất cÅ©ng phải gặp nhiá»u trở ngại trong việc truy tầm song thân. Bằng chứng trong mấy ngà y qua đã là má»™t bà i há»c khiến chà ng lÆ°u ý đến võ công.
Nghĩ như thế, chà ng vội thò và o túi, móc quyển “Thiết thư†ra.
Trước mắt chà ng, Thiết thư vẫn là mấy tấm sắt đen nhẵn. Tuy nhiên, hiện giỠchà ng đã rõ cách sỠdụng rồi.
Chà ng bắt chÆ°á»›c theo phÆ°Æ¡ng pháp của Kim BÃch đầu Ä‘Ã Thái Linh Quan váºn hà nh công lá»±c, táºp trung sức nón và o hai bà n tay nung Ä‘á» Thiết thÆ°.
Từ nhỠđến giá» Cừu Thiên Hiệp theo Hùng Phong Vạn Lý Nhiệm Tá» Huệ chỉ há»c lấy công phu “tÄ©nh tá»a†trong mÆ°á»i năm.
MÆ°á»i năm công phu ấy tuy có hà m chứa má»™t căn bản ná»™i lá»±c, song chỉ nhÆ° là má»™t giếng nÆ°á»›c Ä‘á»ng, không dùng được gì, vì Nhiệm Tá» Huệ có bao giá» dám truyá»n võ công cho chà ng để chà ng có thể sá» dụng ná»™i lá»±c ấy.
Nay được thêm và o ba mÆ°Æ¡i năm tu vị ná»™i công của Thái Linh Quan, và há»c qua và i chiêu thế kỳ ảo trong Thiết thÆ°, những cái đó nhÆ° má»™t vừng ánh sáng chiếu thẳng và o chá»— thâm u Ä‘en tối, khiến cho tiá»m lá»±c ná»™i công của chà ng bá»—ng nhiên dâng cao, và tÆ°Æ¡ng lai của chà ng sáng lạng.
Bấy giá» chà ng láºt Thiết thÆ° để lên hai bà n tay, và váºn táºp công lá»±c, đôi mắt chăm chú nhìn lên trang sách. Chà ng biết, dù sao ná»™i công chà ng cÅ©ng chÆ°a phải đã sung mãn, nếu có sá» dụng được Thiết thÆ° cÅ©ng chỉ trong chá»›p nhoáng là kiệt sức, bởi váºy chà ng không dám tham lam, chỉ láºt đến trang hai để há»c tiếp thế kiếm thứ năm và thứ sáu trong “ThÆ°á»ng Thắng bát kiếm†mà thôi.
Tinh thần chà ng đã táºp trung quy nhất, nhiệt khà từ Ä‘an Ä‘iá»n chuyển lên rồi phát ra hai lòng bà n tay.
Quả nhiên Thiết thÆ° đổi mà u, từ miếng sắt Ä‘en nhẳn đổi sang mà u Ä‘á» sáºm, phát ra má»™t luồng sáng.
Tiếp đó, từ từ biến thà nh mà u Ä‘á» tÆ°Æ¡i. Cả phòng sáng rá»±c lên nhÆ° ánh tÆ°á»ng vân chiếu sáng.
Äôi mắt của Cừu Thiên Hiệp không há» lÆ¡ đảng. Chà ng để ý xem những chữ và ng nối tiếp nhau nổi lên, và chà ng chỉ chú trá»ng Ä‘á»c từ chiêu thứ năm trở vá» sau trong “ThÆ°á»ng Thắng bát kiếmâ€.
Chà ng vừa Ä‘á»c được hai chiêu thứ năm và thứ sáu thì ná»™i lá»±c của chà ng đã yếu Ä‘i, và Thiết thÆ° cÅ©ng má» dần.
Giữa lúc đó, bá»—ng bên ngoà i cá»a sổ có má»™t giá»ng nói thanh tao vá»ng và o :
- Gan to nhỉ! Dám cả gan đem Thiết thư ra mà sỠdụng!
Lòng chà ng bất giác rá»™n lên! Chà ng vá»™i thu hồi công lá»±c, xếp Thiết thÆ° lại rồi bÆ°á»›c xuống giÆ°á»ng.
Chẳng ngá» ngay lúc ấy lại có má»™t giá»ng nói nữa, vang lên lanh lảnh :
- Ồ! Chuyện nà y đâu có quan hệ gì đến ngươi mà ngươi xen và o!
Cả hai giá»ng nói Ä‘á»u là đà n bà .
Cừu Thiên Hiệp đút vá»™i Thiết thÆ° và o bá»c rồi ứng tiếng há»i :
- Các ngÆ°á»i là ai váºy!
|
08-01-2009, 11:17 PM
|
|
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 08 Thiên Nam song tinh
Bên ngoà i không có tiếng đáp.
Chỉ nghe một tiếng gió đánh “tạt†một cái.
“Phá»±t!â€
Vá»›i tiếng gió tạc ấy Cừu Thiên Hiệp Ä‘oán biết cả hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đá»u má»™t loạt nhảy lên mái ngói.
Tuy không rõ hai ngÆ°á»i đó ai là bạn, ai là thù, song Thiên Hiệp không thể không lo lắng.
Chà ng Ä‘Æ°a tay đẩy cánh cá»a sổ, rồi lòn ngÆ°á»i ra ngoà i, đánh báºt má»™t cái, thân chà ng đã bay ngược lên trên, chân chà ng nhẹ nhà ng đáp lên nhÆ° má»™t chiếc lá khô.
Chà ng vừa chiêu dÆ°Æ¡ng xong nên tinh thần của chà ng khá»e khoắn, ná»™i công của chà ng rà o rạc khiến chà ng lanh lẹ vô cùng.
Lúc chà ng đánh thoắt lên mái ngói thì thấy bốn bỠvắng tanh, không có tiếng động.
ÄÆ°a mắt nhìn vá» phÃa xa xa, ngoà i hai chục trượng, chà ng má»›i nháºn ra có hai bóng ngÆ°á»i Ä‘uổi nhau nhÆ° hai vệt khói má» trong bóng tối âm u.
Äoán biết hai cái bóng đó là hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà vừa đối thoại vá»›i nhau cạnh cá»a sổ phòng ngủ của chà ng, chà ng liên cong mình lại định diá»…n ra thuáºt “khinh thân thần tốc†đuổi theo.
NhÆ°ng rắc rối là m sao, chà ng chÆ°a kịp thoát Ä‘i thì từ phÃa đông lại có hai bóng Ä‘en khác phi thân vá» phÃa chà ng.
Lối phi hà nh của hai ngÆ°á»i nà y cÅ©ng thần tốc không kém.
Chỉ loáng mắt, hai bóng Ä‘en lá»›n dần, và Cừu Thiên Hiệp nháºn ra đó là hai hán tá» trung niên.
Cừu Thiên Hiệp giáºt mình, không ngá» nÆ¡i thà nh TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nà y trong lúc ná»a khuya lại có nhiá»u cao thủ võ lâm xuất Ä‘á»™ng nhÆ° váºy?
Chà ng vá»™i lách mình núp và o bóng tối để dò xét hà nh Ä‘á»™ng của hai ngÆ°á»i má»›i đến.
Chà ng vừa núp xong thì hai ngÆ°á»i kia cÅ©ng đã đến cách chà ng không bao xa.
NgÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c là má»™t quái nhân mình ốm nhÆ° má»™t bá»™ xÆ°Æ¡ng khô, đôi mắt sâu húp và o nhÆ° hai cái lá»—. Tuy nhiên, hai cái lá»— sâu ấy lại chiếu ra hai luồng tinh quang sáng rá»±c. Äằ?g sau lÆ°ng ngÆ°á»i đó có Ä‘eo lủng lẳng má»™t cây trÆ°á»ng kiếm.
NgÆ°á»i Ä‘i sau, mặt và ng, bên trái có má»™t vết sẹo Ä‘á» nhÆ° máu to bằng bà n tay, bên hông có quấn má»™t sợi gân beo.
Cả hai Ä‘á»u có vẻ dè dặt, nên há» lần từng bÆ°á»›c má»™t, không phát ra má»™t tiếng Ä‘á»™ng nà o.
Khi đến chá»— mái ngói, gần Cừu Thiên Hiệp núp, ngÆ°á»i cao ốm quay đầu lại khẽ há»i đồng bá»n :
- Qúi hữu chắc chắn thằng bé ấy trú tại khách sạn nà y sao?
NgÆ°á»i mặt và ng có vết sẹo đỠứng tiếng đáp ngay :
- ChÃnh váºy! Lúc ấy tôi thấy rõ hắn Ä‘i dạo trên các Ä‘Æ°á»ng phố rồi lẽn và o đây trú ngụ.
NgÆ°á»i cao ốm nói :
- Thế thì chúng ta lục soát mấy căn phòng nà y, thế nà o cũng phải gặp mặt hắn.
Vừa nói, hai ngÆ°á»i dắt tay nhau nhảy xuống sân khách sạn, tiến dần đến nÆ¡i căn phòng lúc nảy Cừu Thiên Hiệp vừa thoát ra.
Thiên Hiệp đứng trên cao nhìn xuống trông thấy rõ rà ng từng cá» Ä‘á»™ng của hai ngÆ°á»i.
Há» rón rén đến bên cánh cá»a sổ mà chà ng vừa mở, cả hai Ä‘Æ°a đầu và o.
Bá»—ng nhiên, cả hai Ä‘á»u giáºt mình, bắn ngÆ°á»i lùi ra ba bÆ°á»›c mặt lÆ¡ láo, liếc nhìn nhau má»™t cái rồi đứng trân trân nhÆ° hai con gà gá»—.
Cừu Thiên Hiệp lấy là m lạ, không hiểu việc gì đã xảy ra?
Tại sao há» vừa nhìn và o phòng ngủ của chà ng lại thất kinh hồn vÃa nhÆ° thế?
Äứng sá»ng má»™t lúc, hai ngÆ°á»i kia lại rón rén lui ra phÃa sân khách sạn, rồi đánh thoắt lên mái ngói.
Cả hai tiến dần đến bên chỗ chà ng núp cách không bao xa, và hỠtìm một bóng tối ẩn thân.
Lúc nà y Cừu Thiên Hiệp không trông thấy hai ngÆ°á»i kia nữa, nhÆ°ng vẫn nghe được tiếng của há» thầm thì trò chuyện.
Má»™t ngÆ°á»i nói :
- Qúy hữu trông thấy rõ chứ?
Có tiếng đáp lại :
- Sao lại không? Mà u lục lóng lánh của chiếc “Tráng ÄÆ¡n lệnh†cắm ngay ở cá»a sổ ai mà không thấy?
NgÆ°á»i kia lại thở dà i than :
- Äêm nay chúng ta khó hà nh Ä‘á»™ng rồi! Nếu chúng ta là m kinh Ä‘á»™ng đến vị “sát tinh†đó thì chúng ta mất mạng ngay.
NgÆ°á»i nỠứng tiếng đáp :
- Tại Bảo SÆ¡n mà chúng ta không Ä‘oạt được Thiết thÆ°, để hắn mang ra khá»i Hoà ng Hà thì còn khó khăn hÆ¡n nữa.
Lúc bấy giá» Cừu Thiên Hiệp má»›i biết hai nhân váºt võ lâm nà y vì muốn cÆ°á»›p giáºt Thiết thÆ° của chà ng mà đến đây.
Bất giác lòng chà ng cảm thấy tức giáºn không sao dằn được nữa.
á»’! Lại có kẻ theo rình ráºp để mÆ°u Ä‘oạt lấy Thiết thÆ° của chà ng sao?
Chà ng không thèm nghe hai ngÆ°á»i Ä‘Ã m đạo nữa.
Từ trong bóng tối, chà ng phóng mình nhảy ra cất giá»ng nói :
- Cừu Thiên Hiệp ở đây, và Thiết thÆ° cÅ©ng ở đây. Các ngÆ°Æ¡i có giá»i thì tranh Ä‘oạt Ä‘i.
Thái Ä‘á»™ Æ°Æ¡ng ngạnh của chà ng thiếu niên nà y tháºt đáng tức cÆ°á»i.
Tuy nhiên, sá»± việc xảy ra bất ngá» nhÆ° váºy khiến cho hai ngÆ°á»i kia kinh khủng!
Chẳng hiểu vì sao, cả hai Ä‘á»u cong mình xuống van xin :
- Cô nương!.. Bẩm cô nương!.. Chúng tôi..
Cừu Thiên Hiệp nghe há» nói cÅ©ng không hiểu gì cả. Tại sao há» lại gá»i chà ng là cô nÆ°Æ¡ng?
Chà ng nhổng cao ngÆ°á»i lên, nhìn đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang đứng sát và o nhau, mặt đầy vẻ sợ sệt, nói :
- Hừ! Ai là cô nương! Các ngươi điên rồi sao! Hãy mở mắt mà nhìn kỹ xem ta là con trai hay con gái?
Bây giá» hai ngÆ°á»i kia nhÆ° sá»±c tỉnh, bốn mắt sáng quắt nhìn chà ng chăm chăm má»™t lúc.
NgÆ°á»i cao ốm nhÆ° bá»™ xÆ°Æ¡ng khô hét lên má»™t tiếng nói :
- A! Té ra là ngÆ°Æ¡i! Tốt lắm! Váºy thì ngÆ°Æ¡i quả là đứa bé gan dạ chÆ°a từng thấy.
Cừu Thiên Hiệp cÆ°á»i khúc khÃch :
- Ta không gan dạ gì cả nhÆ°ng quyết không có những hà nh Ä‘á»™ng đê hèn, rình ráºp để mÆ°u Ä‘oạt báu váºt của kẻ khác.
NgÆ°á»i mặt và ng có vết sẹo Ä‘á» xen và o :
- Thiết thư của giang hồ, đâu phải của ngươi. Kẻ nà o đủ sức thì đoạt lấy nó.
Cừu Thiên Hiệp dõng dạc nói :
- Äược! Nếu các ngÆ°Æ¡i đủ sức thì cứ Ä‘oạt lấy xem sao.
Giá»ng nói cứng rắn của má»™t gã thiếu niên chÆ°a từng góp mặt trên giang hồ, khiến cho hai ngÆ°á»i kia cÅ©ng lo sợ.
HỠnghĩ rằng :
- Thằng bé chÆ°a ráo máu đầu, võ công dù cao Ä‘iệu đến đâu cÅ©ng không thể ngạo nghá»… nhÆ° váºy. Có lẽ là má»™t nhân váºt lừng danh nà o hiên Ä‘ang theo phò há»™ hắn là phải.
NghÄ© nhÆ° thế cả hai Ä‘á»u mắt liếc vá» phÃa khách sạn có vẻ kinh sợ.
Cừu Thiên Hiệp nói :
- Các ngươi cứ ra tay cướp đoạt đi.
NgÆ°á»i cao ốm nhÆ° bá»™ xÆ°Æ¡ng khô nói :
- Chúng ta ra ngoà i thà nh nói chuyện.
Cừu Thiên Hiệp há»i :
- Tại sao lại không giải quyết nơi đây?
NgÆ°á»i mặt và ng có sẹo Ä‘á» quắt mắt nói :
- Nếu mi có gan thì cứ theo chúng ta mà đi, đừng há»i lý do tại sao cả. NhÆ° thế má»›i gá»i là anh hùng.
Cừu Thiên Hiệp vốn là kẻ tự cao tự đại, nên nghe câu nói ấy rất khó chịu. Chà ng ứng tiếng đáp ngay :
- Äại trượng phu là m việc gì cÅ©ng sáng sủa không sợ ai bắt nạt cả. Nếu muốn thế các ngÆ°Æ¡i cứ Ä‘i trÆ°á»›c Ä‘i.
Hai ngÆ°á»i kia thấy Cừu Thiên Hiệp lầm kế của há», cả hai mừng rỡ, coi nhÆ° báu váºt trong tay liá»n cất mình Ä‘i trÆ°á»›c.
Cừu Thiên Hiệp nối gót theo sau!
Khinh công của hai ngÆ°á»i kia không phải tầm thÆ°á»ng, chỉ loáng mắt hỠđã chuyển qua hÆ¡n mÆ°á»i nóc nhà rồi.
Cừu Thiên Hiệp cÅ©ng không chịu để đối phÆ°Æ¡ng khinh bỉ, chà ng lắc đôi vai má»™t cái, đã Ä‘uổi theo hai ngÆ°á»i kia bén gót.
Cả hai Ä‘á»u thoát ra khá»i khách sạn rẽ và o má»™t khu rừng vắng, cách thà nh TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hai mÆ°Æ¡i dặm.
Lẽ ra nÆ¡i đây cÅ©ng có thể nói chuyện được rồi, nhÆ°ng hai ngÆ°á»i kia cứ tiến bÆ°á»›c Ä‘i mãi và o rừng sâu.
Äêm khuya cảnh vắng, gió rÃt rạc rà o khu rừng cà ng âm u tịch mịch trông rất dể sợ.
Thế mà Cừu Thiên Hiệp không chút e dè!
Phải chăng vì chà ng á»· lại thuáºt phi hà nh và mấy thế kiếm mà chà ng đã há»c được trong Thiết thÆ° khiến cho chà ng tá»± phụ?
Không! Cừu Thiên Hiệp là đứa bé gan dạ và liá»u lÄ©nh. Chà ng tá»± tin ở lòng khẳng khái và trà thông minh của chà ng. Chà ng Ä‘oán biết võ công của chà ng hiện nay không đến nổi dá»… cho giang hồ bắt nạt, chạm đến danh dá»± của chà ng.
Khi đã tiến sâu và o má»™t nÆ¡i hoà n toà n vắng lặng, ngÆ°á»i gầy ốm nhÆ° bá»™ xÆ°Æ¡ng dừng chân quay đầu lại nhìn Cừu Thiên Hiệp, các gân mặt giáºt mấy cái trÆ°á»›c khi hắn cất giá»ng the thé giá»›i thiệu :
- Ta là Bạch Cốt Âm Sát Sa LÆ°Æ¡ng, còn ngÆ°á»i nà y là Châu Sa Quá»· Diện Vạn Thắng.
Chắc ngươi cũng đã nghe danh khi nho nhỠcủa hai anh em ta rồi chứ?
Cừu Thiên Hiệp chỉ nhếch mép cÆ°á»i qua má»™t cái rồi nói :
- Chưa! Ta chưa từng nghe qua những cái tên kỳ dị đó.
Vết sẹo Ä‘á» của Châu Sa Quá»· Diện bá»—ng tÃm bầm lên, gã hét lá»›n :
- Tiểu tá»! Tên tuổi của Thiên Nam song tinh mà mà y chÆ°a há» nghe qua, váºy thì mà y là đứa ngốc tá» lại dám lăn lá»™n trên giang hồ sao?
Cừu Thiên Hiệp thản nhiên đáp :
- Ta hồi giỠkhông có ý định lăn lộn trên giang hồ!
Châu Sa Quỷ Diện Vạn Thắng lại cà ng tức bực hơn, quai mồm hét như sấm :
- Thằng nhá»! Mà y lại dám dùng lá»i “xóc hông†vá»›i Vạn gia gia! Hừ! Ta coi bá»™ mà y có số chết yểu rồi đấy.
Dứt lá»i, má»™t tiếng “sét†vang lên, vòng dây gân nai quấn nÆ¡i lÆ°ng của gã tung ra, gã thuáºn tay quét má»™t cái trên không nhÆ° để hăm dá»a.
Bạch Cốt Âm Sát Sa Lượng lướt mình tới chằng đôi mắt ra cản lại nói :
- Qúi hữu! Hãy khoan! Chá» tôi há»i nó và i câu đã. Chúng ta đã lôi được hắn đến đây rồi thì không còn sợ hắn chạy Ä‘i đâu nữa.
Tiếp đó, Sa Lượng lại quay qua nhìn Cừu Thiên Hiệp, há»i :
- Có phải ngươi hiện đi chung với một đồng bạn không?
Cừu Thiên Hiệp “hừ†một tiếng đáp :
- Hạ. ha! Ta không có ai là đồng bạn cả. Các ngÆ°Æ¡i là m gì phải báºn tâm Ä‘iá»u ấy?
Bạch Cốt Âm Sát Sa Lượng cau mà y suy nghÄ©. NhÆ°ng Châu Sa Quá»· Diện Vạn Thắng đã nhe răng cÆ°á»i hì hì, nói :
- Sa huynh! Thiết tưởng chúng ta há»i hắn Ä‘iá»u ấy cÅ©ng bằng thừa. Hắn là đứa con nÃt là m sao có thể đồng bạn của đóa hoa “Äá»™c trang Ä‘Æ¡n†được?
Bạch Cốt Âm Sát Sa Lượng thấy lá»i nói của Châu Sa Quá»· Diện cÅ©ng có lý, nên khẽ gáºt đầu, rồi rút kiếm ra nghiến răng hét lá»›n :
- Chúng ta nói tháºt cho ngÆ°Æ¡i biết, từ Thiên Nam đến đây chúng ta chỉ vì quyển Thiết thÆ° của ngÆ°Æ¡i hiện bá»c trong mình đó. Nếu biết Ä‘iá»u, hãy Ä‘Æ°a Thiết thÆ° ra thì chúng ta tạm tha cho mạng sống.
Cừu Thiên Hiệp không ngá» chỉ vì má»™t quyển Thiết thÆ° mà trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i của chà ng lại gặp nhiá»u rắc rối nhÆ° váºy, chà ng nổi giáºn hét :
- Thì ta đã bảo chúng ngươi nếu có tà i thì cướp đoạt đi. Chẳng những ta không để mất Thiết thư mà còn lấy mạng chúng bay để là m gương cho những quân cướp khác.
Dứt lá»i, chà ng không đợi cho Thiên Nam song tinh đánh trÆ°á»›c, chà ng xuất thủ, váºn dung đôi chưởng phát ra hai luồng kình lá»±c ép thẳng tá»›i song tinh.
Cừu Thiên Hiệp tuy chÆ°a táºp luyện vá» công phu chưởng pháp, nhÆ°ng nhỠđược lão đầu Ä‘Ã truyá»n cho ba mÆ°Æ¡i năm tu vi công lá»±c, sức chưởng của chà ng hiện giá» cÅ©ng không phải tầm thÆ°á»ng.
Chưởng lực vừa phát động thì bụi cát tung lên, xoáy tròn, đánh tạt và o mặt song tinh.
Thiên Nam song tinh liá»n lách mình sang hai bên, chia chưởng phong ra là m hai, rồi tiến lên dùng trÆ°á»ng kiếm và sợi gân nai cá»± chiến.
Công lá»±c của song tinh quả tháºt phi phà m. Chúng vừa xuất thủ đã đánh bạt luồng chưởng phong của Cừu Thiên Hiệp, và song song tiến tá»›i ba bÆ°á»›c.
Rồi trÆ°á»ng kiếm và roi gân nai hợp lá»±c nhau tấn công tá»›i tấp.
Cừu Thiên Hiệp chỉ dùng tay không, không có vÅ© khÃ, tuy váºy nhá» há»™ pháp “Lôi Hà nh cá»u chuyển†mà chà ng có thể né tránh được những đòn sát thủ tối Ä‘á»™c của song tinh.
Äánh nhau được má»™t lúc, Cừu Thiên Hiệp thiếu kinh nghiệm vá» giao đấu, nên bị song tinh áp đảo, chà ng chỉ còn có nÆ°á»›c né tránh không phản công được chưởng nà o cả.
Bên kia, song tinh được thế cà ng trổ tà i thao túng. Roi gân nai và trÆ°á»ng kiếm vÅ© Ä‘á»™ng nhÆ° gió táp mÆ°a sa.
Châu Sa Quá»· Diện Vạn Thắng váºn sức và o Ä‘an Ä‘iá»n xuất ngón Ä‘á»™c, hét lên :
- Nạp mạng!
Tiếng hét kịp theo má»™t sức gió, roi gân nai nịt ngang qua má»™t đòn tưởng nhÆ° kết thúc tráºn đấu.
NgỠđâu, bá»™ pháp “Lôi Hà nh cá»u chuyển†là má»™t môn khinh thân ảo diệu phi thÆ°á»ng.
Chỉ thấy Cừu Thiên Hiệp lắc mình má»™t cái, thân chà ng đã bắn ra khá»i lằn roi của Châu Sa Quá»· Diện.
Gã nà y thấy đối phÆ°Æ¡ng thân pháp cao cÆ°á»ng nhÆ° váºy, lòng tá»± ái dâng trà n, gã lÆ°á»›t mình tá»›i bồi thêm má»™t roi nữa, trong lúc đối phÆ°Æ¡ng chân chÆ°a kịp chấm đất.
Tháºt là má»™t kẻ “tối Ä‘á»™c chà nhânâ€.
Cừu Thiên Hiệp chÆ°a từng gặp những nguy hiểm trên chiến tráºn nhÆ° váºy, nên chà ng thất kinh ré lên má»™t tiếng, phóng mình nhảy lên cao và tránh được tầm roi của địch thủ.
Tuy nhiên, chà ng lại chạm phải má»™t cà nh liá»…u phất phÆ¡ gần đấy, khiến cho chà ng Ä‘au Ä‘iếng cả ngÆ°á»i.
Lanh trÃ, chà ng vá»›i tay nÃu lấy cà nh liá»…u Ä‘u mình nhảy vá»t lên!
Äầu roi da của Châu Sa Quá»· Diện liên tiếp quất mấy cái, nhÆ°ng ngÆ°á»i chà ng đã ở trên cây liá»…u rất an toà n.
Bạch Cốt Âm Sát cầm trÆ°á»ng kiếm toan phóng lên, ngỠđâu má»™t cà nh liá»…u ném xuống ngay đầu Bạch Cốt Âm Sát Sa Lượng
Sa Lượng thất kinh, Ä‘Æ°a Ä‘Æ°á»ng kiếm chặt ngang qua má»™t Ä‘Æ°á»ng.
“Phá»±t!â€
Cà nh cây liễu vừa ném xuống bị đứt tiện đi, chỉ còn lại một khoản dà i hơn bảy thước, nhẵn nhụi, rơi “bịch†dưới đất.
Song tinh thấy Cừu Thiên Hiệp có vẻ hà i hÆ°á»›c, mặt hầm hầm phóng mình lên cây liá»…u quyết giết cho được chà ng thì giữa lúc ấy, Cừu Thiên Hiệp đã từ trên Ä‘á»t cây phóng xuống nhẹ nhà ng nhÆ° má»™t chiếc lá khô.
Chà ng reo lớn một tiếng :
- Hay quá!
Và chà ng cúi mình lượm lấy cà nh liễu múa vun vút, nói lớn :
- Thiên Nam song tinh, hãy coi kiếm của ta đây!
Thiên Nam song tinh thấy Thiên Hiệp múa cà nh liá»…u mà gá»i là “kiếm†bất giác cÆ°á»i lên má»™t trà ng dà i.
Bạch Cốt Âm Sát Sa Lượng nói :
- Thằng nhá»! Mà y định là m trò há» trÆ°á»›c cái chết của mà y Æ°?
Dứt lá»i, song tinh lại kẻ roi ngÆ°á»i kiếm hiệp lá»±c tấn công Cừu Thiên Hiệp tá»›i tấp.
Bây giá» Cừu Thiên Hiệp được cà nh liá»…u trong tay khác nà o cá»p thêm vây. Chà ng không dùng “Lôi Hà nh cá»u chuyển†để tránh né nữa mà áp dụng chiêu thế “ThÆ°á»ng Thắng bát kiếm†trong Thiết thÆ°.
Chà ng tun mình lên, vung cà nh liễu đánh thẳng và o tầm vũ khà của địch.
Chân sa quá»· diện thấy váºy cÆ°á»i lá»›n lên má»™t tiếng, rồi quất đầu roi quấn thẳng và o cà nh liá»…u Cừu Thiên Hiệp.
Với lối đánh nà y, Châu Sa Quỷ Diện cầm chắc ưu thế trong tay, nên gã hét to :
- Thằng nhá»! Mà y tá»± Ä‘i tìm lấy cái chết!
Tiếng hét gã chưa dứt, thì một tiếng “sẹt†nổi lên!
Äầu cà nh liá»…u đã quất trên cánh tay của Châu Sa Quá»· Diện, là m cho cánh tay của gã tê cứng Ä‘i, và sợi roi gân nai bị cà nh liá»…u hất bay ra xa năm trượng, uốn éo trong không trung nhÆ° má»™t con rắn dà i, rồi rÆ¡i xuống đất.
Châu Sa Quỷ Diện “á†lên một tiếng, bắn ra xa bảy thước, mặt biến sắc.
Trong lúc đó thì Bạch Cốt Âm Sát vung trÆ°á»ng kiếm chém bổ qua má»™t Ä‘Æ°á»ng quyết chặt đứt cà nh liá»…u của Cừu Thiên Hiệp, cứu nguy cho đồng bá»n, ngỠđâu kiếm hắn vừa vung lên thì hắn lại rú lên má»™t tiếng, mặt biến sắc, nhảy lùi lại Ä‘Ã ng sau nhÆ° bị Ä‘iện giáºt váºy.
Hắn đứng nhìn Cừu Thiên Hiệp trân trân như một pho tượng đá.
Vẻ mặt kinh dị của hắn lại cà ng là m cho hắn xấu xà hÆ¡n, khiến cho Cừu Thiên Hiệp không thể nà o nhịn cÆ°á»i được.
Sá»± việc xảy ra không những là m cho song tinh mất vÃa, mà ngay cả Cừu Thiên Hiệp cÅ©ng phải ngạc nhiên.
Chà ng thầm nhũ :
- Ta chỉ đánh Châu Sa Quá»· Diện má»™t chiêu trong “ThÆ°á»ng Thắng bát kiếm†sao lại có thể là m cho cả hai cùng má»™t lúc bị bắn ra nhÆ° váºy. Hay là chúng thấy thế kiếm của ta quá lợi hại nên khủng khiếp Ä‘i chăng.
Dù sao, đã thắng được địch thủ má»™t chiêu, chà ng dại gì không nhân cÆ¡ há»™i kết thúc tráºn đấu.
Chà ng tung mình nhảy tới, vung cà nh liễu áp dụng thế kiếm thứ hai, đâm bổ và o Châu Sa Quỷ Diện.
Châu Sa Quỷ Diện vừa mới tỉnh hồn lại đã thấy trước mắt bóng cà nh liễu loang loán đâm đến trước ngực. Lúc đó, gã tay không, roi gân nai mất rồi, không biết cách nà o đối phó được nữa. Gã muốn lách mình né tránh, nhưng lại không kịp đánh phải đưa hai tay ra chụp lấy cà nh liễu của Cừu Thiên Hiệp.
Nà o ngá», Cừu Thiên Hiệp váºn dụng thế kiếm trong “ThÆ°á»ng Thắng thiết thư†uy mãnh vô biên.
Châu Sa Quỷ Diện Vạn Thắng rú lên một tiếng máu tươi bắn tung ra như mưa.
Tiếng rú của Châu Sa Quá»· Diện là m cho Bạch Cốt Âm Sát thất kinh hắn không còn tinh thần nà o để Ä‘Æ°Æ¡ng cá»± vá»›i Cừu Thiên Hiệp nữa, vá»™i tung mình nhảy đến trÆ°á»›c mặt Châu Sa Quá»· Diện há»i :
- Vạn huynh! Sao váºy?
Vạn Thắng mếu máo nói như khóc :
- Sa huynh! Taỵ. của tôi..
Máu tÆ°Æ¡i nhuá»™m cả thân mình Vạn Thắng. Té ra đôi tay của gã đã bị cà nh liá»…u của Cừu Thiên Hiệp Ä‘áºp nát ra, chỉ còn là hai cục thịt lòng thòng trông rất ghe rợn.
Thấy đồng bá»n thảm hại nhÆ° váºy, Bạch Cốt Âm Sát Sa Lượng nổi khùng, quay lại dùng trÆ°á»ng kiếm đâm và o Cừu Thiên Hiệp tá»›i tấp, miệng hét :
- Tiểu quỷ! Mi dùng loại ám khà nà o mà hại bạn ta?
Cừu Thiên Hiệp cÅ©ng không ngá» thế kiếm của chà ng mạnh đến nhÆ° váºy. May mà cà nh liá»…u, chứ nếu tháºt là kiếm tháºt thì đôi tay của Châu Sa Quá»· Diện đã đứt lìa rồi chứ không phải dáºp xÆ°Æ¡ng mà nát thôi.
Thấy Bạch Cốt Âm Sát tÃnh liá»u lÄ©nh, Cừu Thiên Hiệp hét lá»›n :
- To gan! Ngươi cũng muốn bỠmạng sao?
Bạch Cốt Âm Sát cố trả thù cho đồng bá»n không kể gì nguy hiểm nữa, hắn má»™t mặt xông và o đâm chém, buá»™c Cừu Thiên Hiệp phải vung cà nh liá»…u để nghênh chiến.
Chà ng bÆ°á»›c tá»›i ba bÆ°á»›c, đánh tạt ra má»™t đòn, gà i cây trÆ°á»ng kiếm của đối phÆ°Æ¡ng lại.
Rồi chỉ trong loáng mắt mÅ©i cà nh liá»…u đã Ä‘iểm và o yếu huyệt trên cánh tay Bạch Cốt Âm Sát là m cho cánh tay hắn tê cứng Ä‘i trÆ°á»ng kiếm rÆ¡i xuống đất.
Hắn thất kinh, rú lên một tiếng nhảy tránh ra đằng sau hơn bảy thước.
- Hay lắm! Kiếm pháp tuyệt trần!
Chà ng ngạc nhiên vừa quay lại, đã thấy bóng một thiếu nữ mà u lục xuất hiện.
Nà ng nhẹ nhà ng lướt tới, gót sen uyển chuyển tỠra một kẻ phong lưu đà i các.
Cừu Thiên Hiệp giáºt nảy ngÆ°á»i, nhá»› lại thiếu nữ áo xanh nà y đúng là ngÆ°á»i con gái mà trÆ°á»›c đây chà ng đã gá»i lá»™n cá»a. Chà ng buá»™c miệng nói :
- Lại là cô nương?
Thiếu nữ áo xanh nhoẻn miệng cÆ°á»i tÆ°Æ¡i đáp ngay :
- Phải! ChÃnh là tôi! Thiếu hiệp tháºt là má»™t cao nhân không lá»™ chân tÆ°á»›ng. Kiếm pháp nhÆ° váºy trên Ä‘á»i ai còn bì kịp?
Cừu Thiên Hiệp bị thiếu nữ táng tụng mấy câu, bất giác đỠmặt lên vì hổ thẹn.
Chà ng thu cà nh liá»…u lại, lòng rất khó chịu khi phải dùng cà nh liá»…u thay cây kiếm trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i.
Lục Y thiếu nữ nhÆ° thông cảm, nhe hà m răng ngá»c chữa thẹn cho chà ng :
- Dùng kiếm bằng cây mà hạ được đối thủ còn hay hơn là dùng kiếm thép.
Cừu Thiên Hiệp tuy không đáp lá»i, nhÆ°ng vẻ mặt rất hà i lòng vá»›i câu nói ấy.
Lục Y thiếu nữ lại quay vá» phÃa Bạch Cốt Âm Sát Sa Lượng cất giá»ng lạnh lùng nói :
- Thiên Nam song tinh vì đâu lại dám chÆ°á»ng mặt và o Trung Nguyên mà tác yêu tác quái nhÆ° váºy?
Bạch Cốt Âm Sát hình nhÆ° rất sợ Lục thiếu nữ nà y, nên hắn rung giá»ng đáp :
- Thưa Hoa Quỷ lệnh chủ! Anh em chúng tôi sở dĩ đến đây là vì..
Thiếu nữ áo xanh không đợi hắn nói dứt lá»i, đôi mắt phát ra hai luồng tinh quang sáng rá»±c, nà ng hét to :
- Câm mồm! Ai cho chúng bây gá»i là “Hoa Quá»· lệnh chủâ€. Ta rất ghét ngÆ°á»i Ä‘á»i gá»i ta bằng cái tên ấy. Tên ta là BÃch Lệ Hồng sao các ngÆ°Æ¡i không gá»i?
Bạch Cốt Âm Sát nghe hét, chân run cầm cáºp, đứng không vững :
- Xin lá»—i BÃch cô nÆ°Æ¡ng! Kẻ ngu dốt nà y không ngá» BÃch cô nÆ°Æ¡ng đã có lệnh cấm nhÆ° váºy. ChÃnh chúng tôi cÅ©ng đã trông thấy “Trang ÄÆ¡n lệnh†của cô nÆ°Æ¡ng rồi!
Câu nói nà y là m cho Cừu Thiên Hiệp sực nhớ lại câu chuyện song tinh đà m đạo lúc nảy ở trước phòng ngủ của chà ng. Chà ng buộc miệng nói :
- A! Té ra là cô nương! Tôi biết rồi!
Thiếu nữ áo xanh không hiểu Cừu Thiên Hiệp muốn nói gì cả, nà ng mở to đôi mắt nhìn thẳng và o mắt chà ng, há»i :
- Sao thiếu hiệp biết tôi?
Không do dự, Cừu Thiên Hiệp đáp ngay :
- Phải! NgÆ°á»i ta gá»i cô nÆ°Æ¡ng là “Äá»™c trang Ä‘Æ¡n†phải không?
Mặt BÃch Lệ Hồng bá»—ng nhiên biến sắc và cả đến Bạch Cốt Âm Sát cÅ©ng giáºt nảy ngÆ°á»i lùi lại ba bÆ°á»›c.
Cừu Thiên Hiệp trái lại ngÆ¡ ngác, không hiểu tại sao chà ng nói ra cái tên “Äá»™c trang Ä‘Æ¡n†lại là m cho thiếu nữ giáºn đến tái mặt, còn Bạch Cốt Âm Sát lại khiếp ngÆ°á»i nhÆ° váºy?
Chà ng liá»nh há»i thêm má»™t câu nữa :
- Có phải như thế không? Tôi đoán không sai mà !
BÃch Lệ Hồng lùi lại má»™t bÆ°á»›c, mÃm chặt đôi môi nhìn Cừu Thiên Hiệp há»i :
- Việc đó ai nói cho ngươi biết?
Mặt Cừu Thiên Hiệp vẫn thản nhiên, vì chà ng không hỠhiểu sự việc bên trong có quan hệ thế nà o cả.
Chà ng chỉ và o mặt Châu Sa Quá»· Diện Ä‘ang nằm má»p dÆ°á»›i đất, cách ngoà i ba trượng nói :
- Lúc nãy chÃnh hắn đã nói vá»›i Bạch Cốt Âm Sát nhÆ° váºy.
Bạch Cốt Âm Sát Sa Lượng mặt tái mét như chà m đổ xua tay chối lia lịa :
- Không, không! Chúng tôi có to gan lá»›n máºt đến đâu, cÅ©ng không dám vô lá»… nhÆ° váºy. Xin BÃch cô nÆ°Æ¡ng đừng nghe theo lá»i hắn.
Thiếu nữ áo lục từ từ bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Châu Sa Quá»· Diện hai tay nắm chặt lại, tá» ra giáºn dữ đến cá»±c Ä‘á»™.
Nà ng quát lớn :
- Hừ! Ngươi dám nhục mạ kẻ khác rồi giả chết nằm đó hay sao?
Bấy giá» Cừu Thiên Hiệp má»›i biết cái danh hiệu “Äá»™c trang Ä‘Æ¡n†là danh hiệu giang hồ dùng để chỉ thiếu nữ áo lục là má»™t thiếu nữ Ä‘á»™c ác! Nếu không phải thế thì sao nà ng lại giáºn dữ cho là đã nhục mạ nà ng?
Châu Sa Quá»· Diện bị cút hết hai bà n tay Ä‘au Ä‘á»›n quá, nằm thiếp Ä‘i, nhÆ°ng khi nghe thiếu nữ áo xanh nói nhÆ° váºy cÅ©ng cố gắng cất đầu lên vang xin :
- Lệnh chủ.. á»’! BÃch cô nÆ°Æ¡ng! Tôi xin thá» có đất trá»i tôi tháºt không..
Cừu Thiên Hiệp thấy hắn chối quanh hèn hạ nhÆ° váºy, nên nạt lá»›n :
- Äồ hèn! Chẳng lẻ ta nói dối ngÆ°Æ¡i hay sao?
BÃch Lệ Hồng hét to :
- NgÆ°Æ¡i không nói thì sao hắn biết được. Ta đã từng nghe trong hai đạo hắc bạch giang hồ gá»i ta là “Äá»™c trang Ä‘Æ¡nâ€. Ta định Ä‘i tìm và i ngÆ°á»i há»i thá» ta Ä‘á»™c ở chá»— nà o mà chúng dám gá»i nhÆ° váºy?
Bạch Cốt Âm Sát sợ thay cho bạn, vội nói :
- BÃch cô nÆ°Æ¡ng! Chúng tôi thá»±c không dám..
Nà ng giáºn dữ hét :
- Câm miệng! Các ngÆ°Æ¡i đã thấy “Trang ÄÆ¡n lệnh†tại sao không rá»i xa khá»i ba mÆ°Æ¡i dặm, mà lại dám lẩn quẩn nÆ¡i đây. NhÆ° thế các ngÆ°Æ¡i có ý khinh dá»… ta rồi!
Châu Sa Quỷ Diện nói :
- Chúng tôi thấy “Trang ÄÆ¡n lệnh†đã có ý định lánh mặt Ä‘i nÆ¡i khác rồi, không ngá» thằng bé nà y lại ép chúng tôi đến đây giao đấu.
Thiếu nữ áo xanh đưa tay lên nói :
- Thì giá» không còn bao nhiêu nữa, bổn cô nÆ°Æ¡ng không thể để cho ngÆ°Æ¡i nói nhiá»u lá»i, hãy lên Ä‘Æ°á»ng cho sá»›m!
“Bùng!â€
Tiếp theo là một tiếng rú kinh hồn!
Thân thể của Châu Sa Quá»· Diện bị chưởng phong của BÃch Lệ Hồng đánh nát nhÆ° tÆ°Æ¡ng, máu thịt tung tóe, trông rất khủng khiếp!
Cừu Thiên Hiệp bất giác rợn ngÆ°á»i, chà ng nhủ thầm :
- Thủ Ä‘oạn nhÆ° váºy ngÆ°á»i Ä‘á»i gá»i là “Äá»™c trang Ä‘Æ¡n†cÅ©ng đã đáng lắm rồi, sao nà ng còn trách thiên hạ?
Chà ng cảm giác cô nà ng áo lục nà y đúng là một nữ ma đầu cực độc, tuy chà ng không nói ra.
Thái độ và hà nh động của nà ng chứng tỠnà ng đã từng tác yêu tác quái trên giang hồ, mà ai cũng phải khiếp sợ.
BÃch Lệ Hồng Ä‘áºp chết Châu Sa Quá»· Diện xong, nhÆ°ng nét mặt nà ng không có má»™t chút thay đổi gì cả.
- Sa Lượng! Ngươi thấy lệnh mà không tránh đi, tội ấy ngươi định sao?
Mặt của Sa Lượng tái nhợt! Hắn quỳ gối xuống đất run rẩy nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng! Chúng tôi là bá»n hạ lÆ°u bất tà i, xin cô nÆ°Æ¡ng lÆ°u tinh tha tá»™i.
Thiếu nữ khinh bỉ nói :
- Phải! Chúng bay chỉ là bá»n hạ tiện không có má»™t khà tiết nà o là võ lâm anh hùng cả. Tuy nhiên, đã thấy lệnh mà không tránh tức là phạm tá»™i rồi! Ta có thể tha chết cho ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i phải tá»± đâm má»™t mắt, rồi cút Ä‘i nÆ¡i khác cho mau.
Nà ng vừa dứt lá»i thì nÆ¡i mé rừng lại có má»™t giá»ng nói lanh lảnh vang lên :
- A! Oai quá nhỉ! Xem nhÆ° dÆ°á»›i mắt không có ngÆ°á»i!
|
09-01-2009, 01:59 PM
|
|
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 09 Thà chịu chết, không chịu mất võ công
Hoa Quá»· lệnh chủ BÃch Lệ Hồng vÆ°Æ¡n đôi mà y liá»…u lên quá lá»›n :
- Nghiêm NhÆ° Ngá»c! Nếu mi có gan thì hãy ra đây!
Dứt lá»i, bá»—ng nghe có tiếng đáp lại ngay :
- Mi tưởng ta không dám sao?
Tức thì, má»™t thiếu nữ mặc áo trắng nhÆ° tuyết từ trong rừng bay vụt ra. Ôi! Tháºt là má»™t thiếu nữ đẹp tuyệt sắc. DÆ°á»›i ánh trăng huyá»n diệu ngÆ°á»i ta có cảm giác nhÆ° tiên nữ hạ trần giang, Hằng Nga ly Nguyệt Ä‘iện.
Cừu Thiên Hiệp nhìn kỹ thì quả nhiên thiếu nữ ấy chÃnh là Phó giáo chủ của “Huyết Quan giáo†mà chà ng đã từng gặp giữa ban ngà y tại núi đá.
Chà ng thầm nghĩ :
“Sao mà oan gia cứ theo ta đầy rẫy nhÆ° váºy? Ta má»›i ra đạo mà hình nhÆ° là má»™t kẻ đã bị phạm Ä‘Ã o hoa tinh, nên Ä‘Ã n bà cứ theo khuấy rối mãi!â€
NghÄ© nhÆ° váºy, vừa tức giáºn vừa buồn cÆ°á»i, chà ng lẩm bẩm :
- Ta bỠđi cho xong chuyện!
Chà ng không thèm lo đến việc chết sống giữa Phó giáo chủ của Huyết Quan giáo và Hoa Quá»· lệnh chủ BÃch Lệ Hồng nữa, chà ng chỉ lắc Ä‘á»™ng đôi vai má»™t cái là diá»…n ra thân pháp “Lôi Hà nh cá»u chuyển†phi thân nhanh nhÆ° chá»›p và o thà nh TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng.
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, chà ng liếc mắt nhìn hai bên mé rừng có vô số ngÆ°á»i lay Ä‘á»™ng, xa xa lại trồi lên tiếng la hét vang trá»i, chà ng cảm thấy xung quanh chà ng toà n là má»™t mối Ä‘e dá»a hãi hùng.
Khi chà ng bay tạt qua thà nh TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chợt thấy mấy bóng ngÆ°á»i cÅ©ng dùng thân pháp lẹ nhÆ° sao băng chạy thẳng và o trong thà nh, chà ng Ä‘oán biết bá»n ngÆ°á»i nà y không phải là kẻ tầm thÆ°á»ng.
Cừu Thiên Hiệp chạy thẳng vỠkhách sạn rồi nhảy lẹ và o phòng.
Má»›i bÆ°á»›c chân và o phòng, linh tÃnh cho chà ng biết nÆ¡i đây có má»™t không khà ghê rợn khác thÆ°á»ng, chà ng cảm thấy lạnh mình.
ÄÆ°a mắt quan sát tứ bá», bá»—ng chà ng nháºn ra được trên giÆ°á»ng chà ng nằm, chiếc mùng lại thả phủ xuống. BÆ°á»›c tá»›i vén mùng ra xem bá»—ng chà ng giáºt nảy ngÆ°á»i.
Cừu Thiên Hiệp quá sức kinh hãi.
Trên giÆ°á»ng nằm sóng soà i má»™t lão già đầu bù tóc rối, râu ria xồm xà m, đôi mắt lồi nhÆ° hai quả trứng và phóng ra hai luồng nhỡn quang trông dá»… sợ.
Sắc mặt của lão già tái nhợt và lạnh nhÆ° tiá»n, tay chân duá»—i thẳng nhÆ° ngÆ°á»i chết.
Lão nhìn chà ng chòng chá»c không má»™t cá» chỉ hay má»™t hà nh Ä‘á»™ng gì cả.
Cừu Thiên Hiệp nhìn sá»ng má»™t lúc rồi hét lá»›n :
- Ngươi là ai?
Äôi tròng mắt lồi của lão liếc qua má»™t cái, luồng nhỡn quang quét thẳng và o mặt chà ng khiến chà ng giáºt mình thối lui má»™t bÆ°á»›c.
Lão cố gắng nhấc hai cánh tay chì ra ngoà i mùng và nói :
- Mi xem đây!
Thì ra hai bà n tay của lão bị đứt rất nhiá»u ngón taỵ Chà ng đếm Ä‘i đếm lại tổng cá»™ng hai bà n tay chỉ còn năm ngón mà thôi.
Cừu Thiên Hiệp cau mà y nói :
- Ông là ngÆ°á»i bị tà n phế?
Sắc mặt lão bá»—ng lạnh lại rồi trầm giá»ng nói :
- Mi đã từng nghe tên Hiến Bá Vong chưa?
Cái tên ấy chà ng đã từng nghe Nhiệm Tá» Huệ thÆ°á»ng hay ca tụng nhÆ°ng chà ng đâu có biết ngÆ°á»i ấy ra sao; nhÆ°ng chà ng cÅ©ng gáºt đầu tá» ra có nghe biết.
Sắc mặt lão bỗng lạnh lại và nói :
- Mi đã biết được thân thế rồi, ta cÅ©ng không cần giấu mị Năm xÆ°a, phụ thân mi đã dùng má»™t Ä‘Æ°á»ng kiếm quá Ä‘á»™c hiểm đả thÆ°Æ¡ng chÃn cao thủ cùng má»™t lúc, trong đó có tạ Bởi thế ta bị đứt mấy ngón tay nà y là má»™t mối háºn thù.
Nói chÆ°a dứt lá»i, lão đã nghiến răng ken két vẻ mặt đầy căm phẫn.
Cừu Thiên Hiệp giáºt mình vì chà ng đã biết rõ chà ng là kẻ thù của lão, tuy thế nhÆ°ng chà ng muốn nhá» cÆ¡ há»™i nà y để biết thân phụ chà ng là ai nên bình tỉnh lại há»i :
- Thân phụ tôi là ...
Lão không để cho chà ng nói hết câu, vội hét :
- Thằng bé! Hãy xÃch lại đây!
Chà ng cắn răng váºn công lá»±c lên hai cánh tay hùng dÅ©ng nói :
- Nợ cha con trả là lẽ thÆ°á»ng, nhÆ°ng phải nói lý do phụ thân tôi đã kết thù nhÆ° thế nà o? Nếu xét ra là việc to tát Cừu Thiên Hiệp nà y có thể đảm nhiệm cho! Hãy nói Ä‘i!
Lão bá»±c tức Ä‘áºp tay lên cạnh giÆ°á»ng láºp lại câu nói của lão :
- Ta đã bảo mi xÃch lại đây mà !
Chà ng cắn răng tiến tá»›i má»™t bÆ°á»›c nữa rồi gằn giá»ng :
- NgÆ°á»i muốn gì?
Vừa nói, chà ng vừa nhìn chăm chăm và o mặt lão để Ä‘á» phòng lão có hà nh Ä‘á»™ng gì bất ngá», chà ng còn có thể kịp thá»i đối phó.
Nhưng lạ thay, sắc mặt lão bỗng dịu lại rồi ôn tồn nói :
- Không sao đâu, mi cứ yên tâm! Mối thù ấy, há» Hiến nà y đã Ä‘Ã nh chịu bá» qua rồi! Hãy xÃch lại đây, ta có việc cần mi.
Sắc mặt lúc giáºn dữ, lúc ôn hòa của lão khiến cho chà ng quá ngạc nhiên không thể nà o Ä‘oán biết tâm trạng của lão được?
Hiến Bá Vong trầm tư nghĩ ngợi một lúc rồi lẩm bẩm :
- Phải lắm, thì ta cứ là m nhÆ° váºy Ä‘i!
Dứt lá»i, lão vẹt mùng nhảy phóc ra lẹ nhÆ° tên baỵ Cừu Thiên Hiệp chÆ°a kịp diá»…n ra thân pháp “Lôi Hà nh cá»u chuyển†thì đôi cánh tay chà ng đã bị lão nắm giữ chặt cứng.
Cừu Thiên Hiệp biến sắc mặt hét lớn :
- á»’! Là m nhÆ° váºy đâu phải là kẻ anh hùng hảo hán?
Lão không nói năng gì cả, chỉ lôi chà ng lại rồi váºt ngồi phịch xuống giÆ°á»ng, lão nhìn thẳng và o mặt chà ng nói :
- Tiểu tá»! Thiết thÆ° có phải rÆ¡i và o tay mi không?
Chà ng lạnh mình đáp :
- Äúng! NhÆ°ng muốn cÆ°á»›p Ä‘oạt Thiết thÆ° cần phải dùng tà i năng đánh đấu chứ hà nh Ä‘á»™ng tiểu nhÆ¡n nhÆ° thế nà y thì ta không phục chút nà o cả. Ta quyết bảo vệ Thiết thÆ° cho đến hÆ¡i thở cuối cùng!
Hiến Bá Vong cÆ°á»i gằn mấy tiếng rồi trầm giá»ng nói :
- HỠHiến nà y mà gặp mi trước đây hai giỠthì chắc là lấy mạng mi và cướp đoạt cho kỳ được Thiết thư ấy, nhưng bây giỠhì.. hì.. dù Thiết thư có quà giá đến đâu cũng không thèm nữa!
Dứt lá»i da mặt lão bá»—ng co rúm lại, tay chân lão bá»—ng nóng bừng lên, hai luồng nhỡn quang chiếu sáng nhÆ° đèn.
Cừu Thiên Hiệp lấy là m lạ há»i :
- Như thế nghĩa là gì?
Hiến Bá Vong hét :
- Chá»› nói nhiá»u lá»i, hãy cúi xuống mau!
Lão vừa nói vừa đè đầu chà ng cúi xuống rồi thuáºn tay cháºn lên đại huyệt linh Ä‘Ã i của chà ng, hà nh Ä‘á»™ng ấy lẹ nhÆ° chá»›p.
Cừu Thiên Hiệp cảm thấy một luồng nhiệt lực chạy và o ngũ tạng và cắn rứt như kim châm.
Chà ng thầm than :
- Thôi, thế là nguy đến nơi rồi!
Chà ng liá»n váºn khà đơn Ä‘iá»n tá»a ra khắp cháºu thân đẻ kháng cá»± lại :
Lão hét lớn :
- Äừng dại dá»™t! Mi muốn chết sao?
Lúc bấy giá» chà ng cảm thấy đã đến giá» phút nguy cÆ¡ nhất, nên chà ng không còn kể gì cả, chà ng vẫn tiếp tục váºn công thì lá»±c táºp khà đỠthần chống cá»± lại mà thôi.
Bá»—ng Hiến Bá Vong giáºt nảy ngÆ°á»i ra vẻ kinh ngạc nói :
- Tiểu tá»! Ai đã truyá»n cho mi ba mÆ°Æ¡i năm công lá»±c nhÆ° váºy?
Chà ng vẫn im lặng không đáp chỉ cắn răng váºn khà đỠkhán mà thôi.
Lão quát lớn :
- Thằng bé! Chá»› nên dại dá»™t! Äể cho ta tiếp dẫn công lá»±c cho, nếu mi khán cá»± lại thì ngÅ© tạng mi sẽ bị thối nát há»™c máu ra chết tức khắc.
Tiếng hét vừa dứt, lão liá»n lẩm bẩm Ä‘á»c :
- ÄÆ¡n Ä‘iá»n táºp khà tẩn tuyển phÆ°Æ¡ng
Chấn khà thủ lâu tại trung ương
Khà lưu thượng hải vỠkhai phóng
Cánh bế trung đình mạ hoán tương
Cừu Thiên Hiệp lấy là m lạ, vì chà ng thừa hiểu mấy câu nà y là khẩu quyết chi thượng bà quyết của ná»™i công tu vi, dùng để truyá»n công lá»±c cho kẻ khác. Chà ng vá»™i và ng nhắm mắt tÄ©nh tâm không dám nhúc nhÃch.
Bá»—ng nhiên chà ng cảm thấy má»™t luồng nhiệt lÆ°u nhá» nhÆ° sợi chỉ chạy thẳng và o huyệt đạo của chà ng và tá»a ra khắp huyết quản rất thông suốt. Luồng nhiệt lÆ°u ấy chảy mãi và o ngÆ°á»i chà ng không ngá»›t má»—i lúc má»™t mạnh thêm.
Chỉ trong chốc lát, chà ng cảm thấy ngÅ© tạng lục phủ nhÆ° muốn nứt rạng, trong ngÆ°á»i chà ng tất cả cái gì cÅ©ng bị căng thẳng đúng mức. Toà n thân chà ng mồ hôi toát ra nhÆ° tắm, chà ng quằn quại Ä‘au khổ vô cùng.
Cừu Thiên Hiệp nhắm mắt nghe lão lẩm bẩm :
- Tổ sư lưu hạ tạo hóa công
Thất tinh bát mạch bất như phong
Tâm tạng bế môn tình mạc động
Trùng tu khai thủ “nhiệm đốc†thông!
- Xẹt!..
Một luồng khà lực tống thẳng và o mạng môn chà ng hòa lẩn với nhiệt lực tạo thà nh một sức nóng nung đốt mãnh liệt. Chà ng cảm thấy tê liệt tứ chi rồi dần dần tê liệt cả thân mình, thân mình chà ng như bay bổng trên không trung thế là chà ng mê man như sa và o cơn ác mộng.
Bay lên cao..
Và bay đến vô táºn!..
Không biết bao lâu, chà ng tỉnh dáºy, vừa cá»±a mình má»™t cái thì các khá»›p xÆ°Æ¡ng trong ngÆ°á»i kêu răn rắt, toà n thân Ä‘au nhÆ° dần, chà ng mở mắt ra thì thấy Ä‘ang nằm dÆ°á»›i đất phÃa trÆ°á»›c chiếc giÆ°á»ng ấy.
Chà ng uể oải đứng dáºy thì thấy Hiến Bá Vong thân hình bị co rúm lại, da mặt tái ngắt, cả tóc râu Ä‘á»u biến thà nh mà u và ng, đôi mắt lão sâu húp và o, hả miệng thở hổn hển nhÆ° má»™t ngÆ°á»i sắp chết.
Cừu Thiên Hiệp vịn cạnh giÆ°á»ng mon men xÃch lại, chà ng thấy đôi môi lão mấp máy liá»n ká» tai và o nghe lão nói :
- Lão phụ. truyá»n cho mị. má»™t giáp tá» tu vi đó!..
Bá»—ng chà ng giáºt mình lẩm bẩm :
- á»’! Má»™t giáp tứ tu vi sao! NghÄ©a là những sáu mÆ°Æ¡i năm công lá»±c, là m gì mà có việc dá»… dà ng nhÆ° váºy?
NghÄ© nhÆ° váºy lòng chà ng sanh nghi bèn trợn mắt hét lá»›n :
- Äừng giả vá» há» Cừu nà y xÆ°a nay không muốn chịu Æ¡n của ai cả! NgÆ°á»i muốn đổi công lá»±c để lấy Thiết thÆ° của tôi sao?
Lão cố gắng xê lại một chút rồi thì thà o :
- Ta không.. có ý định.. đó đâu! NhÆ°ng thá»i gian.. gấp rút.. không nên.. nói nhiá»u! Hãy nháºn.. váºt nà y!
Cừu Thiên Hiệp Ä‘Æ°a tay ra nháºn, nhÆ°ng không ngá» cánh tay chà ng Ä‘au Ä‘á»›n quá và nháºn thấy không còn má»™t chút công lá»±c nà o nữa cả.
Chà ng thất kinh nói :
- Ồ! Lão già nà y..
Chà ng vừa thốt ra lão đã hiểu ngay nên vội nói :
- Mi bi... đau nhức.. phải không? Hãy yên tâm! Vì.. công lực còn.. phát tán..
Cừu Thiên Hiệp vừa kinh hãi vừa tức giáºn nên không thèm nghe lão nói và cÅ©ng không mở bá»c ấy xem thá» cái gì trong ấy.
Chà ng cắn răng nói :
- Lão quái! NgÆ°Æ¡i hại ta, tháºt là tồi bại!
Lúc ấy bá»—ng nghe Ä‘Ã ng xa có tiếng la hét vang rá»n. Lão liá»n giáºt mình cắn răng ngồi dáºy và nói ra tiếng :
- Chúng nó đuổi theo gần tới rồi trốn mau lên!
Chà ng thấy lão quái sợ hãi liá»n há»i :
- Chúng nó là ai? Việc gì can hệ đến tôi mà phải trốn?
Hiến Bá Vong nói :
- Chúng nó là kẻ thù hai mươi năm vỠtrước của tạ Khi nãy, ta không may bị chúng dùng âm thủ điểm và o “phản huyệt†của tạ Ta rán sức đến đây, nên bây giỠchúng nó...
Nói đến đây, lão thở dà i một hơi dà i chán nản.
Chà ng lạnh lùng nói :
- Kẻ thù của ngươi, lại có quan hệ gì đến tôi?
Lão nói trong hơi thở :
- Phản huyệt ta đã bị điểm.. sau ba tiếng đồng hồ công lực.. bị tiêu tan mất hết..
thà nh ngÆ°á»i tà n phế.. vì váºy..
Tiếng la hét má»—i lúc má»—i gần hÆ¡n, số ngÆ°á»i nà y có lẽ đông lắm. Mặt mà y lão ra vẻ khẩn trÆ°Æ¡ng chỉ xuống giÆ°á»ng nói :
- Hãy mau mau chui xuống gầm giÆ°á»ng nà y núp Ä‘i!
Chà ng cau mà y nói :
- Tôi, Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng nam tá» mà lại chui nấp dÆ°á»›i gầm giÆ°á»ng sao?
Lão biết rõ chà khà của chà ng, bèn ôn tồn nói :
- Bây giá» công lá»±c của mi chÆ°a phục nguyên, huyết khà hẳn loạn. Cần phải nghe lá»i tạ Sở dÄ© ta thà công truyá»n lá»± cho mi cÅ©ng chỉ vì hy vá»ng mi có thể.. báo thù cho ta!
Lúc bấy giá» chà ng má»›i hiểu rõ hà nh Ä‘á»™ng của lão chà ng gáºt đầu nói :
- Lão tiá»n bối! Tôi sẽ nghe lá»i..
ChÆ°a dứt lá»i tiếng la hét đã đến gần quá. Lão liá»n bÆ°á»›c xuống giÆ°á»ng đẩy chà ng chui và o trong xó.
Chà ng muốn vùng vẫy, nhÆ°ng không còn chút sức lá»±c nà o nữa cả, Ä‘Ã nh ngoan ngoãn chui trốn dÆ°á»›i gầm giÆ°á»ng.
Bịch! Bịch!
Tiếng chân ngÆ°á»i nhảy và o..
Két!
Cá»a phòng mở toang ra. Bảy tám luồng nhỡn quang rá»i thẳng và o phòng. Hiến Bá Vong nằm yên trên giÆ°á»ng không nhúc nhÃch.
- Hì hì! Ha ha!..
Tiếng cÆ°á»i rùng rợn nhuá»™m đầy sát kiếp nghe khiếp ngÆ°á»i.
Cừu Thiên Hiệp nằm dÆ°á»›i gầm giÆ°á»ng hé mắt, nhìn ra chỉ thấy hai bà n chân to lá»›n bÆ°á»›c và o, và tiếng hét lên nhÆ° sấm :
- Hiến Bá Vong! Dù thân pháp mi có lanh lẹ đến đâu cÅ©ng không thể thoát khá»i bà n tay Ä‘á»™c thủ của lão phu đâu!
Hiến Bá Vong ngồi dáºy bÆ°á»›c xuống giÆ°á»ng cố gắng đứng vững và ng rồi nghiến răng nói :
- Lão ma đầu! Mi đã điểm huyệt đạo của ta rồi, còn muốn gì nữa?
Äối phÆ°Æ¡ng hừ má»™t tiếng rồi nói :
- Thuở nay ta chÆ°a tha chết cho ai bao giá». Ta đến đây để buá»™c mi phải trao “Ma lệnh†và lấy mạng mi, hạ. hạ. hạ.
Tiếng cÆ°á»i của tên ma đầu nhÆ° quá»· khóc chứa đầy sá»± hăm dá»a.
Hiến Bá Vong cÆ°á»i nhạt nói :
- Mi sẽ thất vá»ng đấy!..
Phịch!...
Hiến Bá Vong nói đến đây cố gắng không nổi nên ngã xỉu trên giÆ°á»ng rồi hả miệng thở hổn hển.
Tên ma đầu thấy thế gằn giá»ng :
- Hiến Bá Vong! Mi chá»› giả vá»! Tuy mi bị Ä‘iểm “phản huyệt trung†nhÆ°ng chÆ°a được mÆ°á»i hai tiếng đồng hồ thì là m gì có thể nhÆ° váºy! Mi định phỉnh gạt ta để thoát chết sao? Hì.. hì.. MÆ°u kế của mi dá»… biết quá! Hãy trao “Ma lệnh†đây và chịu chết cho rồi!
Lúc bấy giỠhơi thở của Hiến Bá Vong chỉ còn thoi thóp toà n thân lão quằn quại một cách đau khổ.
Tên ma đầu thấy thế, vừa tức giáºn, vừa ngạc nhiên liá»n bÆ°á»›c tá»›i xách Hiến lên hét to :
- Hiến Bá Vong! Mi có trao “Ma lệnh†cho ta không?
Hiến Bá Vong ráng hết sức Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i nhạt rồi nói :
- Khi mà mi tìm được “Ma lệnh phủ†đó thì mạng mi cũng không còn hạ. hạ. hạ.
Bốp!
Tên ma đầu tức giáºn tát và o ót Hiến Bá Vong má»™t cái rồi cÆ°á»i khanh khách.
Sau đó, Cừu Thiên Hiệp lắng tai nghe, nhÆ°ng bấy giá» không có tiếng rên hoặc hÆ¡i thở nà o của Hiến Bá Vong nữa, quả tháºt là lão đã chết rồi.
Tên ma đầu xem xét huyệt đạo của lão thì biết rằng lão đã chết tháºt, bèn lục soát trong mình nhÆ°ng không tìm thấy “Ma lệnh†đâu cả, hắn lấy là m lạ quẳng Hiến Bá Vong lên giÆ°á»ng rồi nói lá»›n :
- Lạ quá! “Ma lệnh†hắn giấu đâu rồi?
Tức thì bốn bóng Ä‘en từ ngoà i cá»a nhảy và o. NgÆ°á»i và o trÆ°á»›c nói :
NgÆ°á»i và o trÆ°á»›c nói :
- Nếu “Ma lệnh†không có trong mình hắn thì chắc chắn là hắn đã trao cho ngÆ°á»i khác rồi, và hắn cÅ©ng má»›i trao tức thì đây chứ không lâu đâu!
NgÆ°á»i thứ hai nói :
- Thế thì ngÆ°á»i mang “Ma lệnh†chắc cÅ©ng còn đâu đây chúng ta hãy lục soát thá» xem nà o!
Cừu Thiên Hiệp nghe chúng đỠnghị lục soát, chà ng biết không thể trốn núp được nữa. Khi mà chúng bắt gặp, thì còn mặt mũi nà o nhìn thấy võ lâm trên giang hồ.
NghÄ© nhÆ° thế chà n định xuất hiện ngay, nhÆ°ng lại nghe má»™t ngÆ°á»i trong số khẽ nói :
- Tên Hiến Bá Vong mánh khóe rất xảo quyệt, hắn đã trao “Ma lệnh†cho ngÆ°á»i khác thì tất nhiên ngÆ°á»i nháºn lịnh ấy đã Ä‘i xa rồi. Sở dÄ© Hiến Bá Vong nằm nÆ¡i đây tức là mÆ°u kế để cho kẻ ấy có thể chạy thoát. Theo tôi, Ä‘oán thì ngÆ°á»i mang “Ma lệnh†sẽ chạy vá» hÆ°á»›ng ngược chiá»u. Nếu chúng ta ở đây lục soát sợ e tốn thì giá» và có thể thả sẩy mất!
Tên ma đầu đứng trÆ°á»›c dáºm chân má»™t cái rồi nói :
- Có lý lắm! Chúng ta hãy đi gấp!
Vừa dứt lá»i, mấy bóng ngÆ°á»i phóng ra ngoà i cá»a lẹ nhÆ° bay.
Chà ng Ä‘ang định ló đầu ra thì bá»—ng má»™t luồng kình lá»±c từ ngoà i cá»a tống và o, chà ng phải nằm rạp xuống.
Bịch!
Thây thể của Hiến Bá Vong nát bấy, máu thịt bay tung óc huyết và ruá»™t gan văng tứ phÃa, máu tanh chảy xuống Æ°á»›t mình chà ng.
Thì ra bá»n nà y vá»™i vã ra Ä‘i, nhÆ°ng không muốn thây thể Hiến Bá Vong còn nguyên vẹn, nên hắn quay lại đánh má»™t chưởng rồi má»›i bằng lòng bá» Ä‘i.
Bây giá» tiếng la hét đã xa dần, chà ng má»›i bò ra, cả mình dÃnh đầy máu thịt và đất cát trông rất ghê gá»›m.
Bá»—ng ngoà i kia lại có tiếng ngÆ°á»i xôn xao, chà ng Ä‘oán biết những ngÆ°á»i trong khách sạn đã thức dáºy, hỠđã biết nÆ¡i đây có việc bất trắc xảy ra, nhÆ°ng trá»i còn tối, há» không dám đến. Chá» khi trá»i sáng há» sẽ truy hô đến quan phủ. Thế thì mình ở lại đây bất tiện lắm.
NghÄ© nhÆ° thế, chà ng liá»n bÆ°á»›c ra cá»a rồi cong mình phóng ra.
Ã!
Chà ng định phóng mình ra giữa sân, nhÆ°ng công lá»±c chà ng bấy giá» rất phi thÆ°á»ng, cÅ©ng vá»›i thế nhảy ấy mà bây giá» lại bay xa quá sức, tà nữa là va đầu và o bức tÆ°á»ng phÃa bên kia sân. Thế thì lá»i nói của Hiến Bá Vong là đúng sá»± tháºt chắc chắn công lá»±c đã thêm má»™t giáp tá» rồi.
Chà ng ré lên má»™t tiếng rồi Ä‘Æ°a tay ra đõ bức tÆ°á»ng. Äoạn chà ng nhảy phóc lên mái nhà không tốn má»™t tý sức lá»±c.
Bây giá» không những thân thể chà ng đã hết Ä‘au Ä‘á»›n mà còn nhẹ nhÆ° bông, tinh thần rất sảng khoái, nhỡn quang thÃnh lá»±c Ä‘á»u sáng suốt hÆ¡n xÆ°a.
Chà ng mừng rỡ chạy bay trong nháy mắt đã ra khá»i thà nh TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng.
Khi trá»i vừa sáng thì chà ng đã Ä‘i xa hÆ¡n năm mÆ°Æ¡i dặm Ä‘Æ°á»ng rồi, bên vệ Ä‘Æ°á»ng có cái quán nhỠđã mở cá»a, thằng bé là m công Ä‘ang nhúm lá»a thổi “pho phoâ€.
Cừu Thiên Hiệp bÆ°á»›c và o xin nÆ°á»›c để rá»a rấy rồi kêu và i món ăn lót lòng.
Bá»—ng chà ng nhá»› lại cái bá»c vải mà Hiến Bá Vong đã trao cho chà ng lúc nãy, vì gấp rút chà ng không mở ra xem nên không biết gì trong ấy chà ng chỉ nghe bá»n ma đầu gá»i là “Ma lệnh†mà thôi!
NghÄ© nhÆ° váºy, chà ng cặm cụi mở ra xem thì chà ng chỉ thấy má»™t chiếc mặt nạ do má»™t tay thợ là nh nghá» Ä‘iêu khắc tà i tình, giống hệt nhÆ° cái mặt ngÆ°á»i sống, vẻ mặt hồng hà o, đôi mắt sáng sủa tinh vị Nếu Ä‘em bịt lên mặt thì đố ai biết được lá»›p mặt giả tạo ấy!
Chà ng Ä‘oán biết đây là má»™t đồ chÆ¡i quý báu, bèn bá» và o bá»c và cá»™t và o trong bụng cùng vá»›i Thiết thÆ°.
Bá»—ng có tiếng chân lá»™p cá»™p từ ngoà i Ä‘i và o và xuất hiện trÆ°á»›c cá»a quán bốn trung niên đạo sỉ đứng sắp hà ng ngay thẳng. Tất cả Ä‘á»u mặc đạo phục mà u và ng, lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm.
Nhìn thẳng và o mặt chà ng, cả bốn ngÆ°á»i Ä‘á»u chắp tay lên ngá»±c mỉm cÆ°á»i và niệm Pháºt hiệu.
- A Di Äà Pháºt!
Cừu Thiên Hiệp thấy thế liá»n đứng dáºy lá»… phép nói :
- Xin má»i bốn vị đạo trưởng ngồi!
Bốn vị đạo trưởng nhìn nhau, rồi má»™t ngÆ°á»i trong bá»n nói :
- Hình như không phải hắn!
Má»™t ngÆ°á»i nhá» nhất trong bá»n đáp :
- Chắc chắn không sai! Nghe nói hắn là đứa bé má»›i xuất đạo. Hãy há»i hắn thá» nà o!
Dứt lá»i ngÆ°á»i ngồi trÆ°á»›c đứng dáºy chắp tay cung kÃnh há»i chà ng.
- Các hạ có phải từ “Phi Lai sơn trang†đến đây không?
Nghe lá»i nói của chúng, chà ng sanh nghi, nhÆ°ng không thể nói dối được. Chà ng dõng dạc đáp :
- Äúng đấy! Tại hạ chÃnh là Cừu Thiên Hiệp từ “Phi Lai sÆ¡n trang†đến đây!
Äạo sÄ© nhá» vác kiếm lên vai rồi chắp tay cÆ°á»i dà i nói :
- Bần đạo chúng tôi tuân theo lệnh Chưởng môn ở đây chỠcác hạ đã hai ngà y rồi.
Váºy xin má»i các hạ hãy theo chúng tôi gấp Ä‘i!
|
09-01-2009, 01:59 PM
|
|
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 10 DÆ°á»›i chân núi Võ Äang
Cừu Thiên Hiệp cÆ°á»i ha hả nói :
- Bốn vị đạo trưởng tu tại núi nà o? Tại sao quà Chưởng môn lại Ä‘oán chắc tại hạ Ä‘i ngang qua đây mà đón má»i?
Äạo sÄ© ốm nghiêm sắc mặt nói :
- Chúng tôi Ä‘á»u ở Võ Äang sÆ¡n Thanh KhÆ° quan?
Cừu Thiên Hiệp biết rõ Võ Äang sÆ¡n Thanh KhÆ° quan là nÆ¡i phát nguyên của danh môn chánh phái. Kiếm thuáºt quán tuyệt võ lâm, nhÆ°ng chà ng vẫn giả vá» nói :
- Qúi Chưởng môn là vị nà o?
Nghe nói, đạo sÄ© ốm cau mà y ra vẻ khó chịu rồi trao kiếm sang tay mặt trầm giá»ng nói :
- Võ Äang chưởng môn chúng tôi, tuyệt thế võ lâm, uy danh vÅ© ná»™i ai mà không biết cái tên Vân Tiên đạo trưởng? Tại sao các hạ lại há»i ngá»› ngẩn nhÆ° váºy?
Cừu Thiên Hiệp cÆ°á»i khúc khÃch đáp :
- Thế mà tại hạ không biết được, tháºt đáng trách!
Kiếm dà i của bốn đạo sÄ© bá»—ng khua Ä‘á»™ng “leng kengâ€, đạo sÄ© trẻ tuổi ưỡn ngá»±c nói lá»›n :
- Nhị sÆ° huynh! Chá»› nên đôi co nữa, hãy má»i Ä‘i!
Äạo sÄ© ốm vung lưỡi kiếm chỉ ra ngoà i cá»a và nói :
- Xin má»i các hạ Ä‘i!
Chà ng nheo đôi mắt lại “hừ†nhẹ một tiếng rồi ngồi xuống bà n vừa rót nước ra chén vừa nói :
- Lâu nay tại hạ không quen biết gì vá»›i quà Chưởng môn, hÆ¡n nữa tại hạ quá báºn việc nên không tiện Ä‘i theo quà đạo trưởng. Nếu cần, hẹn ngà y khác tại hạ sẽ đến đấy!
Dứt lá»i, chà ng nâng chén nÆ°á»›c uống má»™t cách tá»± nhiên nhÆ° không có việc gì xảy ra xung quanh váºy.
Thấy thái Ä‘á»™ của chà ng coi thÆ°á»ng há» nên cả ba đạo sÄ© kia siết chặt cây kiếm trong tay ra vẻ giáºn dữ.
Má»™t ngÆ°á»i trong số nhìn thẳng và o mặt đạo sÄ© ốm gắt :
- Nhị sư huynh!..
Tiếng nói nhÆ° nhắc nhở việc gì, đạo sÄ© ốm liá»n chá»›p đôi mắt rồi lạnh lùng nói vá»›i Cừu Thiên Hiệp :
- Xin má»i các hạ hãy Ä‘i má»™t lượt vá»›i chúng tôi. Vì các hạ không muốn Ä‘i cÅ©ng không được!
Cừu Thiên Hiệp cau mà y há»i :
- Tại sao thế?
Äạo sÄ© trẻ tuổi cÆ°á»i hăng hắc nói :
- Tại vì đã có bốn ngÆ°á»i trong tám đại kiếm thủ của Võ Äang đã đứng trÆ°á»›c mặt các hạ rồi!
Cừu Thiên Hiệp đặt mạnh ly nÆ°á»›c xuống bà n rồi cÆ°á»i ha hả nói :
- Dù cho có đủ mặt tám đại kiếm thủ của Võ Äang nÆ¡i đây Ä‘i nữa; việc Ä‘i hay không cÅ©ng Ä‘á»u do tôi quyết định, không ai có quyá»n ép buá»™c tôi cả.
Vừa dứt lá»i, đạo sÄ© trẻ tuổi lúc lắc đôi vai rồi tiến đến bên bà n nhìn thẳng và o mặt chà ng quát lá»›n :
- á»’! Giá»ng nói tá»± cao quá nhỉ! NgÆ°Æ¡i có biết nÆ¡i đây là thuá»™c địa pháºn của ai đây không?
Cừu Thiên Hiệp nổi giáºn đứng dáºy vá»— bà n và quát lá»›n :
- NgÆ°á»i Ä‘á»i có quyá»n Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»i, không cần biết là địa phÆ°Æ¡ng của ai cả và cÅ©ng không có quyá»n cản trở!
Äạo sÄ© gầy liá»n lÆ°á»›t tá»›i cầm lưỡi kiếm trên bà n lên gằn giá»ng nói :
- Ta không ngá» ngÆ°Æ¡i lại không biết Ä‘iá»u đến nhÆ° váºy! DÆ°á»›i chân núi Võ Äang nà y xÆ°a nay chÆ°a có ngÆ°á»i nà o dám trái lệnh cả!
Hai đạo sĩ kia cũng ứng tiếng nói lớn :
- Nếu ngÆ°Æ¡i không vâng lá»i thì buá»™c lòng chúng tôi phải ra tay váºy!
Cừu Thiên Hiệp quá tức giáºn, chống hai tay lên bà n nhún má»™t cái, thân hình chà ng đã bay vụt ra ngoà i sân, giÆ¡ tay chỉ và o mặt bốn đạo sÄ© nói lá»›n :
- Ta, Cừu Thiên Hiệp không thù oán gì vá»›i các ngÆ°Æ¡i nên không muốn ăn thua là m gì, nhÆ°ng đến nÆ°á»›c nà y không ra tay cÅ©ng không được. Váºy thì các ngÆ°Æ¡i cứ đánh Ä‘i để ta xem thá» kiếm pháp quán tuyệt giang hồ của Võ Äang ra thế nà o?
Bốn đạo sÄ© Ä‘á»u lần lượt bay ra sau, ai nấy Ä‘á»u váºn công Ä‘Æ°a ngang kiếm thủ thế chá» cÆ¡ há»™i ra tay.
Cừu Thiên Hiệp thấy sắc mặt của há» nổi lên sát kiếp nhỡn quang loáng ra sáng ngá»i, chà ng cÆ°á»i hăng hắc nói :
- Võ Äang kiếm thủ lại cháºm chạp nhÆ° thế sao? Ra chiêu Ä‘i!
Äạo sÄ© ốm hét :
- Ngươi hãy lấy binh khà ra đi!
Chà ng giơ hai cánh tay ra nói :
- Tại hạ chỉ dùng hai cánh tay nà y thôi! Các ngươi cứ việc đem hết sức lực mà đánh đi!
- Äược rồi! Thằng bé, mi cÅ©ng quá kiêu ngạo!
Äạo sÄ© trẻ tuối rống lên má»™t tiếng rồi nhảy tá»›i đánh ra má»™t chiêu “Bạch Hạc Triển Chi†đưá»ng kiếm bay vun vút quả nhiên kiếm chiêu của Võ Äang tháºt phi phà m.
Bấy giá» công lá»±c của chà ng đã tăng thêm gấp bá»™i, tuy chÆ°a đến mức thân tâm hợp nhất, nhÆ°ng chà ng biết có thể diá»…n “Lôi Hà nh cá»u chuyển†để tránh né cÅ©ng không đến ná»—i gì.
Do đó chà ng rất vững tâm, bình tỉnh lách sang rất lanh lẹ tránh khá»i Ä‘Æ°á»ng kiếm rồi dùng hai ngón tay đâm thẳng lên cánh tay mặt của đạo sÄ© trẻ tuổi, luồng chỉ phong tống ra ghê gá»›m.
Äạo sÄ© trẻ tuổi má»›i đánh ra má»™t chiêu thì thấy chà ng biến mất, nên rất ngạc nhiên bèn thâu kiếm trở lại. NhÆ°ng vừa má»›i rút kiếm, bá»—ng nghe trên cánh tay có má»™t luồng chỉ phong công đến. Äạo sÄ© ré lên má»™t tiếng thất thanh rồi nhảy ra ngoà i hÆ¡n má»™t trượng mặt mà y há»›t hải láºp cáºp nói :
- á»’! Tiểu tá»..
Cừu Thiên Hiệp không ngá» mình đánh tầm báºy nhÆ° váºy mà lại có uy lá»±c khả dÄ©, chà ng phấn khởi cÆ°á»i ha hả nói :
- Ta tha chết cho ngươi một lần đấy!
Äạo sÄ© ốm thấy thế liá»n quất kiếm nhảy tá»›i nói lá»›n :
- Ngươi hãy đở thêm chiêu nữa của ta đây.
ÄÆ°á»ng kiếm của đạo sÄ© nà y quả nhiên tinh vi hÆ¡n đạo sÄ© kia nhiá»u. Chiêu kiếm biến hóa thà nh muôn vạn lưỡi kiếm, ánh kiếm tá»a ra sáng ngá»i thế công mãnh liệt.
Cừu Thiên Hiệp đã có má»™t công lá»±c gấp năm lần tuổi tác của chà ng lại còn thêm tuyệt thế thần công trên Thiết thÆ°, giỠđây chà ng chỉ còn thiếu kinh nghiệp chiến đấu mà thôi. Thì là m sao Nhị đại đệ tá» của Võ Äang bì vá»›i chà ng được?
NgÆ°á»i ta thấy bóng chà ng bay lượn nhÆ° má»™t là n khói nhè bốn lưỡi kiếm chém tá»›i nhÆ° mÆ°a nhÆ°ng không là m sao có thể Ä‘á»™ng đến vạt áo của chà ng.
Lúc ấy khách qua Ä‘Æ°á»ng có rất đông ngÆ°á»i đứng xem, ai nấy trầm trồ khen ngợi không ngá»›t.
Qua hồi lâu, chà ng cảm thấy hứng thú váºn công lá»±c lên hai cánh tay rồi hét lá»›n :
- Hãy buông tay hết!
Keng! Keng! Keng Tiếng thét của chà ng vừa dứt thì bốn cây trÆ°á»ng kiếm Ä‘á»u văng ra xa hÆ¡n má»™t trượng, bốn đạo sÄ© Ä‘á»u kinh hãi ré lên, kiếm trong tay đã văng mất mà còn ngã lăn dÆ°á»›i đất, mặt mà y dÃnh đầy tro bụi.
Chà ng không đánh tiếp mà chỉ đứng đó cÆ°á»i khanh khách nói :
- Chỉ có hai chiêu xuất quá»· nháºp thần ấy mà cÅ©ng định bắt nạt ngÆ°á»i sao?
Bao nhiêu khách bộ hà nh đứng ngoà i xem bỗng vỗ tay reo lớn :
- Hay lắm, hay lắm!
Bốn đạo sÄ© trố mắt nhìn nhau sắc mặt tÃm ngắt. Trong đó có hai ngÆ°á»i bị sÆ°ng mắt lẹm mÅ©i lại cà ng là m cho những ngÆ°á»i đứng xem tức cÆ°á»i nôn ruá»™t.
Chà ng nhịn cÆ°á»i, chỉ và o mặt bốn đạo sÄ© nghiêm sắc mặt trầm giá»ng nói :
- Hãy nhá»› lấy bà i há»c hôm nay, và từ nay đừng có á»· số đông mà hòng bắt nạt kẻ cô đấy nhé!
Trong đám quần chúng bá»—ng vang lên tiếng con gái cÆ°á»i the thé, và nói :
- Hà hÃ! Bà i há»c vỡ lòng hay lắm! Hay lắm! Hôm nay Võ Äang kiếm thủ lại bị nhục ở nÆ¡i đất mình, tháºt không thể ngỠđược!
Bốn đạo sÄ© liá»n Ä‘á» mặt đứng phắt dáºy quét tám luồng nhỡn quang vá» phÃa phát ra giá»ng nói móc há»ng đó.
Cừu Thiên Hiệp cÅ©ng cau mà y nhìn sang phÃa quần chúng. Thì ra ngÆ°á»i nói ấy không ai khác hÆ¡n là Hoa Quá»· lệnh chủ BÃch Lệ Hồng, mà chà ng đã gặp được ở ngoà i thà nh TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, và o đêm ác chiến vá»›i Thiên Nam song tinh ấy.
Thấy thế chà ng định xoay mình bỠđi. NgỠđâu tám con mắt của đạo sĩ không thèm để ý đến chà ng mà chỉ hầm hầm muốn ăn thua với thiếu nữ kia.
Chà ng liá»n dừng chân lại nói vá»›i bốn đạo sÄ© :
- Nếu cần, cứ đến tìm ta Cừu Thiên Hiệp, chá»› đừng Ä‘i gây chuyện vá»›i ngÆ°á»i khác.
Äạo sÄ© ốm nhìn chà ng trừng trừng gằn giá»ng nói :
- Thanh sÆ¡n bất cãi, lục thủy trÆ°á»ng lÆ°u! Chúng mình hôm nay cứ chia tay và yên tâm Ä‘i. Rồi đây đạo gia chúng tôi sẽ không quên món nợ hôm nay đâu!
Cừu Thiên Hiệp cÆ°á»i ha hả đáp :
- Há» Cừu nà y nếu được trá»i nuôi sức khá»e thì lúc nà o cÅ©ng sẵn sà ng lãnh giáo!
BÃch Lệ Hồng bÆ°á»›c tá»›i nheo đôi mà y liá»…u, lạnh lùng nói :
- Quân tỠbáo thù, ba năm không trễ hạ. hạ.ha
Má»™t câu nói đầy mỉa mai chế nhạo, khiến cả bốn đạo sÄ© dừng chân lại áp tá»›i vây quanh BÃch Lệ Hồng.
Äạo sÄ© ốm vung tay nạt :
- BÃch Lệ Hồng! Chúng ta không can phạm gì đến mi, tại sao mi muốn sanh chuyện vá»›i chúng ta?
Thì ra hỠđã quen biết với nhau rồi!
Hoa Quá»· lệnh chủ BÃch Lệ Hồng lạnh lùng nói :
- Các ngÆ°Æ¡i đánh đấu nhÆ° thế thì ai mà không tức cÆ°á»i? Tất cả những ngÆ°á»i ở đây Ä‘á»u cÆ°á»i hết chứ đâu phải má»™t mình ta?
Nà ng đưa tay trỠđám quần chúng nói tiếp :
- Các ngÆ°Æ¡i xem kìa! Có ai không cÆ°á»i đâu? Ha hạ. hà hÃ..
Dứt lá»i nà ng cÆ°á»i ngất nga ngất ngoẻo, khiến bốn đạo sÄ© giáºn tái mặt.
Äạo sÄ© ốm nghiến răng kẹt kẹt nói :
- Mi quên rằng BÃch lão ma và Chưởng môn bổn phái là đôi bạn giao du thân thiết sao?
BÃch Lệ Hồng nghe nói biến sắc mặt quát lá»›n :
- Nà y Trà Huyá»n! Tiểu Tạp Mao! Mi nói ai là lão ma hả?
Vừa nói nà ng vừa chống nạnh lướt tới vươn cánh tay mặt lên như muốn đánh bốn đạo sĩ.
Cừu Thiên Hiệp thấy thế thầm nghĩ :
- Há»a khà của cô nÆ°Æ¡ng nà y tháºt không vừa, ngÆ°á»i ta nói lỡ lá»i má»™t tiếng là định ra tay ngay, thế thì khách giang hồ gán cho cái hiệu “Äá»™c trang Ä‘Æ¡n†là phải lắm mà !
á»’! Tháºt là danh bất hÆ° truyá»n.
Äạo sÄ© ốm cÅ©ng ná»™ khà xung thiên lÆ°á»›t tá»›i đứng sát trÆ°á»›c mặt nà ng nói lá»›n :
- BÃch cô nÆ°Æ¡ng muốn phá tan há»a khà thì cứ việc ra tay Ä‘i!
Tuy đạo sÄ© ốm là m ra vẻ giáºn dữ trong lòng cÅ©ng hÆ¡i ngại, căn cứ trên tiếng gá»i BÃch cô nÆ°Æ¡ng thì cÅ©ng đủ biết trong thâm tâm có phần sợ hãi.
Hoa Quá»· lệnh chủ BÃch Lệ Hồng vẫn còn chÆ°a bá»›t giáºn, nà ng trá» và o mặt đạo trưởng trẻ tuổi nạt ná»™ :
- Lúc nãy Trà Huyá»n tiểu tạp mao dám buông lá»i xấc láo gá»i lão ma kia, lão ma ná».
Phải gá»i hắn giải quyết cho xong câu nói đó, nếu không ta quyết không nghe đấy!
Äạo sÄ© ốm dịu giá»ng nói :
- Bát sư đệ tuổi còn trẻ nên ăn nói còn chưa đứng đắn lắm!
Nghe nói, nà ng lại cà ng thêm giáºn dữ hÆ¡n và nói lá»›n :
- Chẳng lẽ bát đại kiếm thủ mà còn trẻ tuổi hÆ¡n tôi sao? ChÃnh nhÆ° tôi đây mà còn bị gán cái hiệu “Äá»™c trang Ä‘Æ¡n†thì để cho công bằng hÆ¡n, trong Võ Äang “Huyá»n†của các ngÆ°á»i bắt đầu hôm nay phải liệt thêm và o má»™t chữ “bối†tôi má»›i nghe, vì má»™t ngÆ°á»i trong bá»n dám buông lá»i ngạo mạn má»™t kẻ bá» trên.
Ngừng một lát nà ng tiếp :
- Sao? Có bằng lòng nhÆ° thế thì cho biết ý kiến Ä‘i! Nếu không hôm nay tất cả bốn ngÆ°á»i Ä‘á»u phải ở đây hết, nhất thiết ta không cho vá» Thanh KhÆ° quan đâu!
Cừu Thiên Hiệp nghe nà ng nói, chà ng cảm thấy lạnh mình và thầm nghĩ :
- Võ Äang và Thiếu Lâm là hai danh môn chánh phái đệ nhất của võ lâm mà BÃch Lệ Hồng lại dám buông lá»i không kiên nể gì cả. Tháºt là quá vô lá»…!
Tức thì, đạo sÄ© trẻ tuổi lách mình má»™t cái lÆ°á»›t tá»›i trÆ°á»›c mặt BÃch Lệ Hồng cắn răng nói :
- Äá»™c trang Ä‘Æ¡n! Trà Huyá»n nà y hôm nay cÅ©ng liá»u chút tÆ° vi, để xem thá» cái Ä‘á»™c của mi nhÆ° thế nà o cho biết!
BÃch Lệ Hồng trợn mắt quát lá»›n :
- Thằng lá»— mÅ©i trâu! Mi lại còn dám cả gan nói lên cái ngoại hiệu của ta nữa sao? Tháºt là xấc xược hết cỡ, để ta thay thế chủ Võ Äang mà cho mi má»™t bà i há»c cho mi biết!
Dứt lá»i, ngÆ°á»i ta thấy má»™t bóng xanh, lÆ°á»›t qua lẹ nhÆ° Ä‘iện chá»›p, nà ng đứng sau lÆ°ng đạo sÄ© trẻ tuổi thét lá»›n :
- Sao? Mi có thừa nháºn thêm và o chữ “bối†không?
Ba đạo sÄ© kia thấy thế tái mặt gá»i lá»›n :
- Bát sư đệ!..
- Ã!
Tiếng kêu của ba đạo sĩ chưa dứt, thì đạo sĩ trẻ tuổi đã ré lên một tiếng thất thanh, thân mình đạo sĩ co rúm lại như con cóc, hai hà m răng cắn chặt, đôi chân run rẩy như thằn lằn bị đứt đuôi.
NgÆ°á»i ta thấy năm ngón tay của BÃch Lệ Hồng đã bấu chặt lên vai trái của đạo sÄ© trẻ tuổi. Nà ng bóp đúng huyệt “Kiên Cảnh†nên đạo sÄ© ấy bị co rút và đau Ä‘á»›n vô cùng.
Cừu Thiên Hiệp thấy thế cũng lạnh mình thầm nói :
- Ôi! Thủ pháp gì mà lanh lẹ và đÃch xác quá váºy!
Ngoà i kia, má»i ngÆ°á»i đứng xem Ä‘á»u khen hay không ngá»›t.
Lúc bấy giá» trên tráng của Tri Huyá»n đạo sÄ© đã toát mồ hôi to nhÆ° hạt Ä‘áºu, đôi mắt trợn ngược lên hà m răng nghiến ken két đôi môi mấp mấy nhÆ°ng vì Ä‘au quá không nói gì được nữa.
Ba đạo sÄ© kia thấy thế ai nấy Ä‘á»u tức giáºn Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, bá»—ng đạo sÄ© ốm lÆ°á»›t tá»›i dịu dà ng nói :
- BÃch cô nÆ°Æ¡ng! Lệnh tôn đại nhÆ¡n và bá»™ chưởng môn đã kết giao vá»›i nhau rất máºt thiết, xin cô nÆ°Æ¡ng chá»› vì việc nhá» nhÆ° thế mà ..
Hoa Quá»· lệnh chủ BÃch Lệ Hồng vÆ°Æ¡n đôi mà y liá»…u lên siết chặt bà n tay thêm tý nữa rồi nói :
- Ta vẫn biết tình bạn giữa phụ thân ta và Chưởng môn của các ngÆ°Æ¡i không phải là không máºt thiết, nhÆ°ng hắn đã gá»i phụ thân ta là “lão ma†ta cần phải tìm thằng lá»— mÅ©i trâu già đó để há»i thá» hắn dạy đệ tá» hắn xấc xược nhÆ° thế sao?
Äạo sÄ© ốm tái mặt nói :
- Bát sÆ° đệ nói lỡ lá»i má»™t tà mà cô nÆ°Æ¡ng lại dám..
BÃch Lệ Hồng trầm giá»ng há»i :
- Tôi sao?
Äạo sÄ© ốm liếm hai và nh môi rồi nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng vừa má»›i gá»i Chưởng môn của chúng tôi bằng thằng..
Nà ng vẫn biết đạo sÄ© ấy không dám láºp lại tiếng “lá»— mÅ©i trâu già †của nà ng vừa má»›i nói, nhÆ°ng nà ng vẫn giả vá» há»i :
- Thằng gì? Nói đi!
Cừu Thiên Hiệp là ngÆ°á»i ngay thẳng trung háºu, chà ng đâu biết được nà ng muốn gây chuyện là m khó dá»… bốn vị đạo sÄ© ấy! Bởi thế chà ng cho những việc ấy Ä‘á»u vô ý thức mà thôi, nên chà ng xen và o can thiệp nói :
- Lúc nãy cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng gá»i Chưởng môn của ngÆ°á»i ta bằng “thằng lá»— mÅ©i trâu già †thế thì hòa cả là ng rồi! Vì hai bên đã kết nghÄ©a tâm giao vá»›i nhau rồi chá»› nên là m mÃch lòng nhau. Tôi Ä‘á» nghị bá» qua việc nà y Ä‘i là hÆ¡n!
Nà ng chu miệng đưa mắt háy chà ng một cái rồi nói :
- á»’! NgÆ°á»i lại giảng hòa sao? Chắc là sợ phái Võ Äang trả thù nên phải tìm cách nịnh bợ trÆ°á»›c chứ gì?
Chà ng không ngá» mình có lòng tốt nhÆ° váºy mà lại bị nà ng nói xấu, chà ng lắc đôi vai toan lÆ°á»›t tá»›i nhÆ°ng rồi nghÄ© lại mình là con trai không nên đôi co vá»›i con gái.
Chà ng dịu giá»ng nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng lầm rồi! Tại hạ chỉ sợ lẽ phải thôi chứ bình sanh không biết sợ ai cả. Mặc dù Võ Äang có cao thủ đệ nhất giang hồ Ä‘i nữa mà là m Ä‘iá»u không phải, tại hạ cÅ©ng “cóc cầnâ€!
BÃch Lệ Hồng cau mà y nói :
- Thế thì ngÆ°Æ¡i cho rằng tôi sợ Võ Äang sao?
Chà ng không ngá» nà ng lại khà phách đến nhÆ° váºy, nên quá lo ngại cho nà ng bèn gượng cÆ°á»i và ngáºp ngừng nói :
- Cô nương! Cô không nên..
Nà ng vẫn lấn lướt không chịu thôi :
- Tôi sao? Chỉ có thế mà ngÆ°á»i cho là quá sức tưởng tượng của ngÆ°á»i rồi sao? Phải lắm, để tôi bÆ°á»›c thêm má»™t bÆ°á»›c nữa cho ngÆ°á»i xem!
Dứt lá»i, nà ng quay lại nói vá»›i ba đạo sÄ© :
- Ta muốn ba ngÆ°á»i Ä‘á»u đồng thanh hô lên má»™t tiếng “lá»— mÅ©i trâu già â€. Nếu không thì hừ! Hừ! Hừ!..
Tuy nà ng không nói ra là nà ng sẽ là m gì nữa, nhÆ°ng chắc chắn là nà ng sẽ váºn thêm công lá»±c bóp mạnh hÆ¡n nữa, để cho Trà Huyá»n đạo sÄ© quằn quại trên tay nà ng, thì các đạo sÄ© kia sẽ Ä‘au lòng chịu không nổi chứ gì?
Lúc bấy giá» sắc mặt của đạo sÄ© ốm giáºn đến bầm tÃm còn hai đạo sÄ© kia cÅ©ng tức giáºn vô cùng, há» Ä‘á»u lăm le thanh trÆ°á»ng kiếm muốn ra tay.
Nà ng lạnh lùng hét :
- Có đồng thanh hô không? Äá»™c trang Ä‘Æ¡n nà y sẽ ra tay “độc†đấy!
Bà n tay nà ng lại siết chặt thêm tà nữa khiến Trà Huyá»n kêu lên :
- Ã! Ừ, ừ.. à , ồ..a!
Äạo sÄ© ốm nghiến răng rồi sa sầm nét mặt nói :
- Äược! Tôi bằng lòng rồi đấy, hãy buông ra!
Nà ng cÆ°á»i the thé nói :
- Ngươi hô lên rồi ta sẽ buông tay!
Äạo sÄ© ốm liếc nhìn hai ngÆ°á»i phÃa sau nháy nhá» rồi cả ba đồng thanh hô :
- Lỗ mũi trâu già !
Những ngÆ°á»i đứng xem ngoà i kia Ä‘á»u vá»— tay cÆ°á»i lá»›n, còn nà ng thả Trà Huyá»n ra rồi cÅ©ng cÆ°á»i ngất nga ngất ngoẻo.
Bốn vị đạo sÄ© vá»™i vã nhặt bốn thanh trÆ°á»ng kiếm rồi cắm đầu chạy má»™t mạch không thèm ngó lại. Tháºt là khó coi quá!
Cừu Thiên Hiệp cau mà y nhìn BÃch Lệ Hồng còn Ä‘ang cÆ°á»i hăng hắc. Chà ng lắc đầu lia lịa.
Tấn hà i kịch nà y đến đây dÆ°á»ng nhÆ° đã chấm dứt nên má»i ngÆ°á»i đứng xem Ä‘á»u lần lượt giải tán mất hết.
Nà ng liếc đôi mắt Ä‘en lay láy vá» phÃa Cừu Thiên Hiệp rồi gằn giá»ng :
- Ngươi lắc đầu cái gì? Xem như thế không sướng mắt sao?
Cừu Thiên Hiệp khẽ cÆ°á»i nói :
- Cô nương là m như thế thì thà giết chết hỠđi còn hơn, tôi xem bốn đạo sĩ ấy đã căm gan lắm đấy. Món nợ hôm nay sợ e khó phai mòn lắm!
Nà ng cắn môi nói :
- NgÆ°á»i sợ chúng nó chứ tôi thì không khi nà o sợ!
Chà ng nói :
- Tôi không phải nói ai sợ, mà tôi chỉ muốn ở Ä‘á»i không nên gây thù kết háºn, hÆ¡n nữa đối vá»›i Võ Äang cô nÆ°Æ¡ng không có thâm thù đại háºn gì thì không nên là m nhÆ° thế!
Nà ng nghiêm sắc mặt nói :
- Chỉ vì ngÆ°á»i nên má»›i sanh ra chuyện đó còn nói gì nữa?
- Vì tôi?
Nà ng gáºt đầu đáp :
- Phải đấy, nếu ngÆ°á»i không đánh bay trÆ°á»ng kiếm của chúng nó thì đâu đến ná»—i?
Vì khi văng kiếm ra chúng bò lết nhÆ° mấy con cóc thì ai mà không tức cÆ°á»i. Bởi thế tôi má»›i khen hay nên má»›i phát sinh ra việc nà y chứ sao?
Nghe váºy, chà ng không biết nói sao cả, vì chà ng đã thừa hiểu tÃnh tình của cô nÆ°Æ¡ng nà y rồi. Nếu nói vá»›i nà ng thì sẽ bị nà ng nói lý sá»± xoay vần không biết lúc nà o má»›i xong.
NghÄ© thế, chà ng gáºt đầu mấy cái rồi nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng nói rất có lý! Việc ấy Ä‘á»u do tại hạ cả, xin cô nÆ°Æ¡ng bá» qua cho!
Dứt lá»i, chà ng cúi chà o BÃch Lệ Hồng rồi quay mình bá» Ä‘i.
Nà ng vá»™i gá»i lá»›n :
- Hãy khoan đã! NgÆ°á»i Ä‘i đâu váºy?
Chà ng vừa đi vừa quay đầu lại nói :
- Tại hạ có việc gấp, phải đến Hạc Long sơn chắc không thể tiếp chuyện với cô nương được nữa đấy!
BÃch Lệ Hồng lại bÆ°á»›c theo chà ng than thở :
- NgÆ°á»i không muốn gần tôi, thì để tôi gần vá»›i ngÆ°á»i chứ biết là m sao bây giá»?
Cừu Thiên Hiệp nghe nói rất áy náy trong lòng, chà ng cau mà y nói :
- Tá»™i gì cô nÆ°Æ¡ng lại phải là m nhÆ° váºy?
Nà ng vá»™i bÆ°á»›c nhanh tá»›i mấy bÆ°á»›c nữa sát cánh vá»›i Cừu Thiên Hiệp, rồi ná»a giả ná»a tháºt nói :
- Thế nà o? Con Ä‘Æ°á»ng nà y chỉ có má»™t mình ngÆ°á»i má»›i có quyá»n Ä‘i thôi sao?
Chà ng vội lắc đầu nói :
- Tôi không có ý nghÄ© thế! Cô nÆ°Æ¡ng có quyá»n Ä‘i lắm chứ!
Nà ng chu miệng lại nói :
- Thế thì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết Ä‘iá»u đấy!
Chà ng không dám trả lá»i nữa chỉ lặng lẻ bÆ°á»›c nhanh, còn nà ng thì theo sát nhÆ° bóng vá»›i hình. Có lúc chà ng Ä‘i mau, có khi lại bÆ°á»›c cháºm thế mà nà ng vẫn sát cánh không cho rá»i khá»i tà nà o cả.
Hồi lâu, mặt trá»i đã bắt đầu lặn chỉ còn cố gắng lắm má»›i phóng ra tia nắng cuối cùng cÅ©ng nhÆ° nà ng BÃch Lệ Hồng không thể chịu Ä‘á»±ng được không khà trầm lặng nà y nữa.
Nà ng nói :
- Tại sao ngÆ°á»i không nói chuyện nữa?
|
|
|
| |