25-01-2010, 05:31 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: usa
Bà i gởi: 5,508
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 715
Thanked 6,344 Times in 1,509 Posts
Quyển 1 - Má»™ng ÄÃch Khai Thủy
Hồi 6: Kiến Quỷ
(Gặp quỷ)
Dịch giả:Kenji
Biên dịch: vivarichmount
Biên táºp: ái tà i uyên Æ°Æ¡ng
Nguồn: phienhylau.com
Nhìn thấy tình cảnh trên Ä‘Æ°á»ng, Má»™ Dung Thiên cà ng lúc cà ng kinh ngạc, bởi vì không thể ngá» con Ä‘Æ°á»ng quốc lá»™ dẫn đến thà nh phố ThÆ°Æ¡ng Kinh phồn hoa bây giá» lại không có lấy má»™t chiếc xe nà o, chứ đừng nói chi là ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng.
Gió cà ng lúc cà ng lá»›n, đâu đâu cÅ©ng thấy cát bay đá chạy, cây cối kêu kẽo kẹt thê lÆ°Æ¡ng trong tiếng rÃt của cuồng phong. Má»™t giá»t nÆ°á»›c lá»›n nhÆ° hạt Ä‘áºu rÆ¡i trúng và o đầu Má»™ Dung Thiên, rồi sau đó là hai giá»t, ba giá»t...chỉ trong thoáng chốc thì mÆ°a lá»›n nghiêng trá»i lệch đất đã kéo đến, và cÅ©ng nhanh chóng là m cho quần áo của hắn bị Æ°á»›t sÅ©ng. Cái mái nho nhá» của trạm xe buýt căn bản là không đủ để che chắn cÆ¡n mÆ°a nà y.
- Hừ! Con mẹ nó, tháºt là xui xẻo!
Má»™ Dung Thiên không khá»i mở miệng văng tục. Hắn đứng chá» tại trạm xe cả hÆ¡n mÆ°á»i phút, nhÆ°ng vẫn không thấy bóng dáng của má»™t chiếc xe nà o. Cuối cùng thì hắn cÅ©ng Ä‘Ã nh phải buông xuôi má»i cố gắng và hy vá»ng, có lẽ những chuyến xe buýt trong đêm nay đã nghỉ sá»›m hết rồi.
MÆ°a cà ng lúc cà ng dà y đặc khiến cho đôi mắt của Má»™ Dung Thiên không mở ra được. NÆ°á»›c mÆ°a theo tóc, lông mà y, sống mÅ©i, chảy thẳng xuống cổ, rất khó chịu. MÆ°a giăng giăng khắp nÆ¡i tá»±a nhÆ° má»™t tấm rèm châu che chắn trá»i đất, vừa dà i vừa rá»™ng đến vô biên vô hạn. Và o thá»i khắc nà y, đừng nói là xe buýt, ngay cả xe hà ng, xe khách, xe đạp, tháºm chà là máy kéo, máy cà y cÅ©ng chẳng có. DÆ°á»›i loại thá»i tiết tồi tệ nà y, những ánh đèn pha của xe cá»™ cÅ©ng không thể chiếu rõ má»i váºt trÆ°á»›c mắt trong chu vi má»™t thÆ°á»›c, tất nhiên là sẽ không có má»™t tà i xế nà o dám Ä‘em cái mạng nhá» của mình ra đùa giỡn, bá»n hỠđã sá»›m cùng vá»›i chiếc xe yêu quý của mình Ä‘áºu lại ở nÆ¡i nà o đó an toà n để tránh bị mÆ°a bão già y vò, còn các chủ xe thì có lẽ đã vá» nhà , hoặc là đi hưởng thụ cuá»™c sống rồi.
Má»™ Dung Thiên mang tâm trạng phẫn ná»™ Ä‘i thẳng ra ngoà i. Còn trú mÆ°a gì nữa chứ, dù sao thì quần áo cÅ©ng Ä‘á»u bị Æ°á»›t hết rồi. Trên Ä‘Æ°á»ng không có xe, cứ ngang nhiên ngẩng đầu mà đi, tốt xấu gì cÅ©ng ung dung được má»™t lúc. Hắn tá»± an ủi trong lòng: “CÅ©ng tốt thôi, lão tá» có lẽ là ngÆ°á»i đầu tiên Ä‘i trên con Ä‘Æ°á»ng nà y sau khi nó được hoà n thà nh.†NghÄ© váºy rồi, tinh thần của hắn cÅ©ng được khÃch lệ thêm đôi phần, trong chá»›p mắt, hắn liá»n trở nên dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng đắc ý, bao nhiêu bá»±c dá»c Ä‘á»u được tạm thá»i ném sang má»™t bên.
Bầu trá»i tối Ä‘en nhÆ° má»±c khiến cho lòng ngÆ°á»i sợ hãi, giống nhÆ° má»™t cái miệng khổng lồ của mãnh thú Ä‘ang mở rá»™ng để nuốt chá»ng ngÆ°á»i ta. Từng tia chá»›p rạch ngang bầu trá»i đêm nhÆ° ngân xà loạn vÅ© [1], tiếng sấm ầm ầm không dứt bên tai. Cuồng phong gà o thét, những cà nh khô của cây to bên Ä‘Æ°á»ng bị gãy lìa và phát ra những tiếng kêu răng rắc nhÆ° không cam lòng, khiến cho đầy đất Ä‘á»u toà n là cà nh gãy vá»›i lá héo. Ở tại ngã tÆ° Ä‘Æ°á»ng, nÆ°á»›c mÆ°a đã sá»›m hợp thà nh má»™t dòng lÅ© nhá» cuốn Ä‘i các loại vá» trái cây, túi giấy, há»™p cÆ¡m, lon nÆ°á»›c và đủ thứ rác rưởi v..vv…..Gió mang theo mÆ°a đánh lên trên ngÆ°á»i Má»™ Dung Thiên Ä‘au buốt. Hắn thầm kinh sợ, mÆ°a lá»›n dữ dá»™i tháºt, nói không chừng tráºn mÆ°a nà y có thể sẽ được ghi và o sá» sách của thủ đô nữa đây.
"Phụp" má»™t tiếng, Ä‘á»™t nhiên từng ngá»n đèn Ä‘Æ°á»ng nối tiếp nhau vụt tắt nhÆ° má»™t hiệu ứng dây chuyá»n theo kiểu bà i domino, sau đó thì từng góc, từng góc của khu phố rá»±c rỡ ánh đèn liá»n bị rÆ¡i và o mà n đêm dà y đặc. ChÆ°a đầy ná»a phút, tình huống nà y đã nhanh chóng lan ra khắp nÆ¡i, cuối cùng thì toà n bá»™ thà nh phố cÅ©ng Ä‘á»u trở nên Ä‘en kịt. Hiển nhiên là hệ thống Ä‘iện của thà nh phố Ä‘ang có vấn Ä‘á», và đây cÅ©ng là lần đầu tiên mà Má»™ Dung Thiên chứng kiến cảnh nà y kể từ sau khi đến Thượng Kinh. Trên Ä‘Æ°á»ng không có bóng dáng của má»™t chiếc xe hay khách bá»™ hà nh nà o, tất cả hà ng quán Ä‘á»u đóng kÃn mÃt cá»a nẻo. Ngà y thÆ°á»ng con Ä‘Æ°á»ng nà y đông nghẹt ngÆ°á»i và xe, nhÆ°ng bây giá» lại trở nên vắng vẻ nhÆ° là có phép thuáºt biến nó thà nh má»™t tòa thà nh chết, y nhÆ° ở trong bá»™ phim kinh dị rất nổi tiếng: "Resident Evil", và nó hoà n toà n không có chút sinh khà nà o. Má»™ Dung Thiên dù to gan lá»›n máºt nhÆ°ng giỠđây trong lòng cÅ©ng bắt đầu cảm thấy sợ hãi.
Lúc nà y, từ phÃa sau Ä‘á»™t nhiên truyá»n đến tiếng bÆ°á»›c chân khe khẽ, khiến Má»™ Dung Thiên cà ng thêm hoảng sợ. Và o thá»i Ä‘iểm nà y là m gì có tên ngu ngốc nà o cÅ©ng phát Ä‘iên lên giống nhÆ° mình chứ. Căn cứ và o tiếng bÆ°á»›c chân nhẹ nhà ng đó mà phán Ä‘oán, Má»™ Dung Thiên có thể dám chắc là con ngÆ°á»i không thể tạo ra được thứ tiếng Ä‘á»™ng nhÆ° thế, huống chi vừa rồi hắn cÅ©ng chẳng há» phát hiện ra bên cạnh mình có ngÆ°á»i nà o cả.
Cúp Ä‘iện, cô Ä‘á»™c, và bầu không khà tÄ©nh mịch đầy vẻ chết chóc đã tạo nên má»™t hiện tượng không thể lý giải được, do đó mà má»™t danh từ rất đáng sợ bất giác nổi lên trong đầu Má»™ Dung Thiên: quá»·? Hắn bạo gan Ä‘i thêm và i bÆ°á»›c nữa, bao nhiêu lông tóc Ä‘á»u dá»±ng cả lên, nhÆ°ng tiếng bÆ°á»›c chân khe khẽ ở phÃa sau vẫn theo sát không rá»i.
Lão đầu tá» cha nuôi của Má»™ Dung Thiên rất tin mấy chuyện quá»· thần, tÆ° tưởng của ông ta có mức Ä‘á»™ ảnh hưởng nhất định đến Má»™ Dung Thiên. Ông và hắn đã từng nói qua vá» việc quá»· nháºp xác, nếu nhÆ° có con quá»· nà o đó muốn nháºp xác thì sẽ chá»n má»™t địa phÆ°Æ¡ng vắng vẻ không ngÆ°á»i, đồng thá»i cÅ©ng đặc biệt tối Ä‘en mà bám sát theo sau ngÆ°á»i bị hại nhÆ° hình vá»›i bóng, rồi tùy thá»i mà hù dá»a cho ngÆ°á»i đó sợ chết khiếp. Nạn nhân do sợ hãi nên bắt buá»™c sẽ phải chạy vá» phÃa trÆ°á»›c, cố gắng thoát khá»i con quá»· kia. Nếu váºn khà ngÆ°á»i đó tốt thì chỉ bị quá»· trêu chá»c, và có thể chạy thoát, còn nếu nhÆ° váºn khà xấu thì sẽ bị quá»· mê hoặc, vô luáºn chạy nhÆ° thế nà o tất cÅ©ng sẽ trở lại chá»— cÅ©, và cứ lặp Ä‘i lặp lại nhÆ° thế, cuối cùng nạn nhân bị suy sụp tinh thần, sau đó quá»· sẽ nhân cÆ¡ há»™i ấy mà nháºp và o cÆ°á»›p lấy thân xác kẻ bị hại.
Tình cảnh không ngÆ°á»i và đen kịt trÆ°á»›c mắt cùng vá»›i câu chuyện vá» việc quá»· nháºp xác quả rất tÆ°Æ¡ng xứng, da đầu của Má»™ Dung Thiên nhÆ° muốn nổ tung ra, hắn kêu má»™t tiếng thất thanh "Mẹ Æ¡i!" rồi quay đầu chạy nhÆ° Ä‘iên. Và o thá»i Ä‘iểm tÃnh mạng bị uy hiếp, tiá»m lá»±c của con ngÆ°á»i là vô hạn, tốc Ä‘á»™ chạy nhÆ° Ä‘iên của Mô Dung Thiên trong vòng năm phút đã tiếp cáºn ká»· lục của giải quán quân chạy cá»± ly dà i thế giá»›i. Tiếng thở hồng há»™c của hắn so vá»›i trâu còn mạnh bạo hÆ¡n, nếu còn chạy thêm nữa, nói không chừng hắn sẽ bị kiệt sức mà chết, do đó, hắn má»›i dừng lại. Khi còn chÆ°a kịp lấy lại hÆ¡i thì lại chợt nghe có tiếng bÆ°á»›c chân rất nhá» truyá»n đến.
Má»™ Dung Thiên phát lạnh trong lòng, hắn cà ng thêm khẳng định phán Ä‘oán của mình. Lúc nãy vì muốn bảo tồn cái mạng nhá» của mình mà hắn đã chạy nhanh đến mức vượt qua cá»±c hạn của bản thân, dám chắc trên Ä‘á»i nà y không có mấy ai có khả năng Ä‘uổi theo kịp, thế mà cái thứ "quá»· quái" ở phÃa sau kia không những là bắt kịp mà lại còn rất ung dung thoải mái nữa kia. Con ác quá»· đó xem ra không há» có ý định buông tha cho mình rồi.
NhÆ°ng dù sao Má»™ Dung Thiên cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i to gan lá»›n máºt, sau khi biết được mình sẽ không thể chạy thoát, nên ác niệm của hắn liá»n nảy sinh, tâm chuyển nhÆ° Ä‘iện. Hắn láºp tức xác định kế hoạch tác chiến: "Bất kể tên kia là ngÆ°á»i hay ma, lão tá» quyết không thể bó tay chịu chết. Ừm, mình sẽ bất ngá» xoay ngÆ°á»i ra sau, nhảy lên hét to má»™t tiếng hù dá»a, rồi lợi dụng lúc "nó" Ä‘ang còn sững sá», trÆ°á»›c tiên thì tay trái của mình sẽ đấm móc câu từ dÆ°á»›i lên má»™t cái, sau đó tay phải sá» má»™t chiêu Hầu Tá» Chôm Äà o, bóp mạnh "trứng" của hắn.....ặc, nhÆ°ng nếu là nữ quá»· thì là m sao bây giá»?"
Äây là mánh khóe đánh nhau từ nhỠđến lá»›n mà Má»™ Dung Thiên thÆ°á»ng dùng nhất, nó cÅ©ng tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° ba chiêu búa của Trình Giảo Kim váºy, Ä‘Æ¡n giản mà hữu dụng, đối phÆ°Æ¡ng khó lòng đánh bại được. Chỉ có Ä‘iá»u, lâu nay đối thủ của hắn toà n là nam nhân, và hắn cÅ©ng chÆ°a từng xuống tay vá»›i nữ tá» yếu nhược bao giá». Thế nhÆ°ng những ma quá»· thÆ°á»ng xuất hiện trong phim kinh dị nhiá»u nhất và hung hãn nhất thì hÆ¡n phân ná»a Ä‘á»u là nữ quá»· oán niệm ngất trá»i, do đó, phÃa sau cÅ©ng rất có khả năng là má»™t nữ quá»· nhÆ° thế, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên "Ä‘Ã o" nà y không thể trá»™m được và o tay rồi. Má»™ Dung Thiên bị lâm và o thế khó khăn, hắn suy nghÄ© má»™t lát liá»n hạ quyết tâm: "Äược rồi! Nam quá»· hay nữ yêu Ä‘á»u đối xá» nhÆ° nhau, cùng lắm thì lão tá» sẽ đổi thà nh Long Trảo Thủ, bóp nát váºt của hắn
Sau khi định Ä‘oạt kế hoạch xong, Má»™ Dung Thiên quay đầu lại hét lá»›n má»™t tiếng, tay trái thuáºn thế đánh ra cú đấm móc, quyá»n phong mạnh mẽ, khà thế bất phà m, chỉ tiếc là cú đấm đó bị rÆ¡i và o hÆ° không --- bởi vì ở trÆ°á»›c mặt vốn chẳng có gì, bất quá chỉ có vô số hạt mÆ°a dà y đặc nhÆ° tên, má»™t ná»a cái bóng cÅ©ng chẳng có chứ đừng nói gì là ngÆ°á»i hay quá»·.
Trái tim ngoan Ä‘á»™c của Má»™ Dung Thiên nhất thá»i nhÆ° bị rÆ¡i và o hầm băng, ngay cả cái bóng quá»· cÅ©ng không sỠđược, váºy là m thế nà o để phản kháng đây? Chạy không thoát, đánh không được, nên chỉ còn cách dùng biện pháp khác. Má»™ Dung Thiên Ä‘á»™t nhiên quỳ thụp xuống đất, toà n thân run rẩy, không ngừng van xin:
- Quá»· đại nhân, ngà i là ngÆ°á»i đại lượng, xin hãy bá» qua cho kẻ tiểu nhân đáng thÆ°Æ¡ng nà y. Tiểu nhân trên còn có mẹ già tám mÆ°Æ¡i tuổi, dÆ°á»›i còn con nhá» cần nuôi, tiểu nhân không thể bá» mặc không lo cho há»! Hay là ngà i hãy lÆ°u lại địa chỉ của quý phủ, đợi đến tiết Thanh Minh, tiểu nhân sẽ đốt cho ngà i tháºt nhiá»u tiá»n.
Má»™ Dung Thiên cÅ©ng không hổ là da mặt dà y nhÆ° núi, khả dÄ© có thể Ä‘em Ä‘i là m tÆ°á»ng thà nh cÅ©ng tuyệt không kém chút nà o. Vì cái mạng nhá» mà ăn nói lung tung, trong nháy mắt lại có thêm hai ngÆ°á»i thân má»™t già má»™t trẻ, lại còn Ä‘em tiá»n ra dụ hoặc ma quá»·. Äúng là có tiá»n thì sai khiến quá»· thần cÅ©ng được [2], Ä‘iá»u nà y cho thấy tiá»n đối vá»›i ma quá»· cÅ©ng rất Æ° hữu dụng.
Hết hồi 6
======================
Chú thÃch:
[1] Ngân xà loạn vũ: rắn bạc nhảy múa điên cuồng.
[2] Nguyên văn “hữu tiá»…n năng sá» quá»· thôi ma.â€
Tà i sản của hailua2523
Chữ ký của hailua2523
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của hailua2523
25-01-2010, 05:54 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: usa
Bà i gởi: 5,508
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 715
Thanked 6,344 Times in 1,509 Posts
Quyển 1 - Má»™ng ÄÃch Khai Thủy
Hồi 7: Hắc Äá»™ng
(Lá»— Äen)
Dịch giả:Kenji
Biên dịch: vivarichmount
Biên táºp: ái tà i uyên Æ°Æ¡ng
Nguồn: phienhylau.com
Quỳ lạy suốt cả ná»a buổi mà vẫn không nghe được chút âm thanh nà o, Má»™ Dung Thiên đánh bạo mở to mắt ra nhìn. Trong mà n mÆ°a tối Ä‘en, hắn thấy thấp thoáng có má»™t cái bóng trắng nho nhá». Sau khi định thần nhìn kỹ thì hắn má»›i thấy rõ đó là con chó nhá» mà hắn đã gặp ở trong quán Mì Quái Vị.
Má»™ Dung Thiên bá»—ng nhiên hiểu ra, nguyên lai những tiếng Ä‘á»™ng lạ vang lên từ nãy giá» là do con váºt nhá» nà y đây. CÅ©ng bởi vì vóc dáng của nó quá nhá» nên lúc nãy mình không trông thấy, mà tiếng bÆ°á»›c chân của loà i chó tất nhiên là rất nhá», và tốc Ä‘á»™ thì cÅ©ng nhanh hÆ¡n con ngÆ°á»i nhiá»u. NghÄ© thông được Ä‘iểm nà y rồi thì hắn đứng dáºy thở phà o nhẹ nhõm, nhá»› tá»›i bản thân mình suýt nữa đã bị má»™t con chó nhá» hù cho bể lá gan, nên khuôn mặt của Má»™ Dung Thiên dà i thượt ra. NhÆ°ng cÅ©ng may là không có ngÆ°á»i nà o trông thấy, nếu không thì há» nhất định sẽ cÆ°á»i rụng hết cả răng. Má»™ Dung Thiên cá»±c kỳ tức giáºn, khuôn mặt lúc xanh lúc trắng, mắng:
- Hừ, mẹ kiếp, tên gia há»a ngÆ°Æ¡i là m ta sợ muốn chết. Bá»™ mà y còn chÆ°a được ăn no à ? Lão tá» không có tiá»n để mua thêm thức ăn cho ngÆ°Æ¡i đâu. Xùy, xùy, cút Ä‘i, mau vá» nhà đi.
Hắn tá»± nói má»™t trà ng, xong rồi cÅ©ng không cần biết nó có nghe hay không, hắn chỉ khoát khoát tay và tiếp tục Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c.
"Gâu gâu." Con chó nhá» hÆ°á»›ng vá» Má»™ Dung Thiên sủa nhẹ hai tiếng, rồi vẫn bám sát phÃa sau hắn. Má»™ Dung Thiên suy nghÄ© thoáng qua liá»n hiểu được, con chó nhá» dÆ¡ đến thế nà y có lẽ do bị chủ nhân nhẫn tâm bá» rÆ¡i, và trở thà nh chó hoang không có nhà để vá». NghÄ© váºy rồi, Má»™ Dung Thiên chợt nảy ra cảm giác đồng bệnh tÆ°Æ¡ng lân. Số pháºn của nó đúng là cÅ©ng tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° mình. Má»›i sinh ra đã bị cha mẹ bá» rÆ¡i, sau khi cha nuôi qua Ä‘á»i, mình trở thà nh má»™t ngÆ°á»i cô Ä‘Æ¡n lẻ loi không ngÆ°á»i thân thÃch, rồi bởi vì tiếng xấu lÆ°u manh nên cÅ©ng chẳng có mấy ngÆ°á»i là bằng hữu, à i.
Cà ng nghÄ© thì Má»™ Dung Thiên cà ng cảm thấy buồn khổ trong lòng, hắn mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ bÆ°á»›c Ä‘i trong mÆ°a gió, con chó nhá» cÅ©ng không sủa nữa mà nhanh nhẹn bám sát phÃa sau. “Chó là ngÆ°á»i bạn trung thà nh nhất của con ngÆ°á»iâ€, câu nói ấy quả không sai chút nà o. Chú chó nhá» kia chỉ ăn và i miếng thịt của hắn cho mà giỠđây đã trở thà nh sinh váºt duy nhất chịu bồi bạn vá»›i Má»™ Dung Thiên để lang thang trong cÆ¡n mÆ°a to gió lá»›n nà y.
Thế nhÆ°ng, nếu cứ đứng trong mÆ°a mãi thế nà y thì đó cÅ©ng không phải là má»™t biện pháp tốt, vì váºy nên Má»™ Dung Thiên bèn bÆ°á»›c đến gõ cá»a má»™t căn khách sạn bên Ä‘Æ°á»ng, song bên trong lại không có chút phản ứng gì. Trong cái thá»i tiết tệ hại nà y, và lại còn bị mất Ä‘iện nữa, thá» há»i ai lại không đóng cá»a sá»›m để nghỉ ngÆ¡i chứ? HÆ¡n nữa, cho dù há» có mở cá»a thì mình lấy cái gì mà thanh toán? CÆ¡n mÆ°a nà y cÅ©ng không biết đến khi nà o má»›i dứt, mà bây giá» cuồng phong đã nổi lên ầm ầm, nghe lão Hoà ng nói cÆ¡n giông nà y cao nhất là có thể đạt đến cấp sáu, nó có thể thổi bay cả con ngÆ°á»i, vì váºy nên trÆ°á»›c tiên vẫn phải tìm má»™t chổ trú thân là tốt nhất. Má»™ Dung Thiên Ä‘á»™t nhiên nhá»› tá»›i cây cầu bắt chéo ở má»™t ngã tÆ° Ä‘Æ°á»ng, mà gầm cầu chÃnh là má»™t nÆ¡i trú ẩn tuyệt vá»i, nghÄ© váºy xong, hắn liá»n vá»™i cất bÆ°á»›c Ä‘i vá» hÆ°á»›ng đó.
Giữa trá»i mÆ°a mù mịt, má»™t ngÆ°á»i má»™t chó bÆ°á»›c Ä‘i lặng lẽ. Mãi đến khi trÆ°á»›c mắt xuất hiện chiếc cầu thì má»›i đứng lại. Nhìn gầm cầu dÆ¡ dáy bẩn thỉu, Má»™ Dung Thiên rất lấy là m bá»±c tức, tháºt không thể tưởng tượng nổi ngÆ°á»i nhÆ° mình mà lại phải qua đêm tại đây. Tuy nhiên, việc đã đến nÆ°á»›c nà y thì hắn cÅ©ng không còn biện pháp nà o tốt hÆ¡n nữa cả.
Trong lúc hắn vừa định chạy tá»›i, bá»—ng nhiên có và i tiếng nổ "ầm ầm" vang lên. Rồi má»™t đạo sấm sét chá»›p lên xé tan mà n đêm và gây ra nhiá»u tiếng Ä‘á»™ng vang dá»™i ở dÆ°á»›i gầm cầu, khiến cho Má»™ Dung Thiên bị chấn Ä‘á»™ng và kinh sợ đến nổi run rẩy cả tay chân, mãi má»™t lúc lâu sau má»›i hồi phục lại tinh thần. Hôm nay hắn liên tiếp gặp phải nhiá»u chuyện xui xẻo tá»™t cùng, nên sá»± chịu Ä‘á»±ng của hắn cÅ©ng đạt tá»›i cá»±c hạn. Trong cÆ¡n giáºn dữ, Má»™ Dung Thiên chỉ tay lên trá»i chá»i:
- Mẹ kiếp, có ngon thì đánh chết lão tỠđi!
"Uỳnh!" Má»™t tiếng sét còn to hÆ¡n lúc nãy nổ vang ngay trên đầu hắn, khắp nÆ¡i trên mặt đất Ä‘á»u bị rung rinh dữ dá»™i, rồi má»™t đạo thiểm Ä‘iện cÅ©ng chá»›p lên cùng vá»›i tiếng nổ và láºp tức chẻ đôi má»™t thân cây đại thụ ở bên cạnh Ä‘Æ°á»ng, bao nhiêu cà nh lá đứt gãy và bá»t nÆ°á»›c văng Ä‘i tứ tung, tháºt là kinh ngÆ°á»i.
Äôi tai của Má»™ Dung Thiên bị tiếng sét là m chấn Ä‘á»™ng nên tạm thá»i không nghe được gì ngoà i những tiếng oong oong. Hắn láºp tức sợ hãi, ngÆ°á»i hÆ¡i co lại và i phần, giá»ng nói cÅ©ng hạ thấp xuống, run rẩy nói:
- Hê….đừng có bổ trúng ta đấy nhé. Ta….ta vẫn còn là má»™t xá» nam a, tháºt…tháºt là quá lãng phà đấy....
Rồi hắn lại nhá»› tá»›i câu nói của Tiêu Băng: "Cái tên tá» sắc lang nà y, sá»›m muá»™n gì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng sẽ có má»™t ngà y bị thiên lôi đánh chết!"NghÄ© đến đây, trong lòng Má»™ Dung Thiên liá»n thấy thấp thá»m không yên, nên bất giác buá»™t miệng niệm pháºt:
- A Di Äà Pháºt, A Di Äà Pháºt! Lá»i nữ nhân nói không nên tin là tháºt.
Hắn vừa niệm vừa soải bÆ°á»›c chạy vá» hÆ°á»›ng chiếc cầu, tráºn mÆ°a lá»›n nà y tháºt chẳng hay ho chút nà o, cứ nhÆ° thể là muốn bỡn cợt vá»›i cái mạng nhá» của mình từng phút từng giây váºy.
Bất thình lình ngân quang lấp lánh chá»›p lên, chiếu rõ khuôn mặt của Má»™ Dung Thiên trắng bạch, tháºm chÃ, trong má»™t cái nháy mắt, cả khu phố cÅ©ng rá»±c sáng nhÆ° ban ngà y. Má»™ Dung Thiên sững ngÆ°á»i đứng lại, sau đó thì hắn thấy được má»™t cảnh tượng mà chÆ°a từng thấy qua bao giá».
ChÃn đạo tia chá»›p to lá»›n từ bốn phÆ°Æ¡ng tám hÆ°á»›ng đồng thá»i lóe lên, nhÆ°ng Ä‘iá»u đó còn chÆ°a đủ để khiến Má»™ Dung Thiên kinh hoảng đến mức phải dừng chân lại, mà điá»u kỳ lạ ở đây chÃnh là chÃn tia chá»›p kia lại đồng thá»i đánh và o cùng má»™t Ä‘iểm ngay trên đầu của hắn, không bên nà o chịu nhÆ°á»ng bên nà o. Vô số tia lá»a bắn ra tứ tung từ cuá»™c tranh đấu kịch liệt ấy, khiến cho nÆ¡i đó trông giống nhÆ° má»™t vầng thái dÆ°Æ¡ng nhá» cỡ bằng nắm tay, đồng thá»i còn phát ra những tiếng nổ lách tách. Chỉ trong nháy mắt, má»™t chu vi khá rá»™ng xung quanh vầng thái dÆ°Æ¡ng nhá» kia đã sáng bừng lên nhÆ° ban ngà y và chiếu rõ tất cả má»i thứ.
Má»™ Dung Thiên trợn mắt há miệng đứng nhìn kỳ quan vạn năm khó gặp nà y, nhÆ°ng ngay sau đó, hắn liá»n phát hiện ra đốm lá»a nhÆ° vầng thái dÆ°Æ¡ng kia chợt biến mất, trong không gian cÅ©ng khôi phục lại sá»± há»—n Ä‘á»™n vốn có của nó. Thế nhÆ°ng, ngay tại trụ Ä‘iểm mà lúc nãy những tia chá»›p va chạm và o nhau lại nãy sinh ra má»™t Ä‘iểm Ä‘en nhá». Äiểm Ä‘en ấy rất Æ° quá»· dị, tháºm chÃ, nếu so vá»›i bóng đêm thì nó còn có vẻ tối hÆ¡n và i phần, tối đến nổi khiến cho ná»™i tâm của Má»™ Dung Thiên cảm thấy phát lạnh.
Ngay khi Ä‘iểm Ä‘en ấy xuất hiện, Má»™ Dung Thiên mÆ¡ hồ cảm thấy có Ä‘iá»u không ổn, hắn theo bản năng muốn rá»i khá»i nÆ¡i nà y tháºt xa. Con chó nhá» vốn vẫn lặng lẽ bám theo sau hắn từ nãy giá» nay bất ngá» lao lên sủa nhÆ° Ä‘iên. Loà i Ä‘á»™ng váºt có má»™t loại khứu giác đặc biệt rất nhạy cảm đối vá»›i hiểm nguy, và Má»™ Dung Thiên hiểu rất rõ Ä‘iá»u nà y, do đó, hắn không còn do dá»± gì nữa, láºp tức vắt chân lên cổ mà chạy trối chết.
Vừa má»›i nhấc chân chạy được và i bÆ°á»›c, Má»™ Dung Thiên Ä‘á»™t nhiên hoảng sợ khi cảm thấy phÃa sau mình chợt xuất hiện má»™t cá»— hấp lá»±c rất kỳ dị. Má»™ Dung Thiên cố nén lòng hiếu kỳ, cÅ©ng không dám quay đầu lại, hắn liá»u mạng chạy vá» phÃa trÆ°á»›c, song cổ hấp lá»±c kia cÅ©ng nhanh chóng gia tăng sức hút. Chẳng mấy chốc, Má»™ Dung Thiên liá»n phát hiện ra mình chỉ có thể dáºm chân tại chá»—, cà ng gay go hÆ¡n là ngay sau đó hắn đã bị hút lên không, tá»±a nhÆ° bị má»™t sợi dây vô hình nà o đó treo lên cao váºy. Má»™ Dung Thiên cả kinh quay đầu nhìn lại phÃa sau, thì ra nÆ¡i Ä‘ang phát ra luồng hấp lá»±c to lá»›n kia quả nhiên là điểm Ä‘en nhá» do các tia chá»›p tạo thà nh, chÃnh xác mà nói thì Ä‘iểm Ä‘en đó không còn là má»™t lá»— Ä‘en nhá» nữa, bởi vì nó bây giỠđã mở rá»™ng thà nh má»™t lá»— Ä‘en to lá»›n có Ä‘Æ°á»ng kÃnh dà i đến 5 thÆ°á»›c.
Lá»— Ä‘en!
Danh từ khoa há»c thần bà nà y chợt nảy ra ngay trong đầu Má»™ Dung Thiên, Ä‘iá»u đó khiến hắn sợ hãi gần nhÆ° ngất Ä‘i. XÆ°a nay dÆ°á»ng nhÆ° chÆ°a bao giá» nghe ai nói vá» việc tia chá»›p giao kÃch và tiếp xúc nhau mà lại có khả năng mở ra lá»— Ä‘en, có lẽ đó cÅ©ng là bởi vì trong lịch sá» loà i ngÆ°á»i vốn chÆ°a từng có chuyện chÃn đạo tia chá»›p giao kÃch tại má»™t chá»—, và cÅ©ng vì thế mà không ai có thể kiểm chứng được Ä‘iá»u ấy.
Trong các cuốn sách khoa há»c viá»…n tưởng có nói đến lá»— Ä‘en có khả năng nuốt chá»ng tất cả má»i thứ trên Ä‘á»i, kể cả bản chất của ánh sáng. Thế nhÆ°ng cái lá»— Ä‘en ở trÆ°á»›c mặt đây dÆ°á»ng nhÆ° hÆ¡i có chút khác biệt, nó chỉ nuốt chá»ng các váºt sống, bởi vì hiện nay chỉ có con chó nhỠở cùng vá»›i Má»™ Dung Thiên là bị hút lên và cÅ©ng Ä‘ang sủa inh á»i không ngừng, còn lại những váºt chết trên mặt đất nhÆ° nhánh cây, lá cây, tảng đá, tháºm chà ngay cả nÆ°á»›c mÆ°a cÅ©ng vẫn nhÆ° thÆ°á»ng và không có gì khác lạ cả.
Theo suy Ä‘oán của các nhà khoa há»c, các váºt thể sau khi tiến và o lá»— Ä‘en thì có lẽ sẽ bị Ä‘Æ°a đến má»™t nÆ¡i khác trên địa cầu, hoặc là xuất hiện ở má»™t ngõ ngách bất kỳ nà o đó trong vÅ© trụ, hay tệ hÆ¡n nữa, thì nó có thể là thông đạo thá»i gian, có thể Ä‘Æ°a ngÆ°á»i ta trở vá» thá»i cổ đại hoặc đặt chân đến tÆ°Æ¡ng lai.....
Tuy nhiên, tất cả chỉ Ä‘á»u là phá»ng Ä‘oán, trong đó, dá»± Ä‘oán có khả năng xảy ra nhất và không thể tránh né, đó là : nếu tiến và o lá»— Ä‘en không phải là váºt chết mà là má»™t ngÆ°á»i sống, váºy thì ngÆ°á»i đó rất có khả năng sẽ mất mạng.
Nói dá»… nghe má»™t chút thì là mất mạng, còn nói cho khó nghe hÆ¡n thì là con mẹ nó, toi Ä‘á»i. NghÄ© đến việc mình có thể bị toi mạng, Má»™ Dung Thiên không thể áp chế được ná»—i sợ hãi trong lòng nữa, hắn hét lên tháºt thảm thiết:
- Cứu mạng!
Tuy nhiên, con ngÆ°á»i ta khi gặp nạn thì sẽ sá» dụng thanh âm cao nhất và lá»›n nhất để kêu gá»i sá»± giúp đỡ, nhÆ°ng trong tình huống nà y thì hiển nhiên má»i cố gắng Ä‘á»u chỉ là uổng công vô Ãch, khoan hãy nói đến trong cÆ¡n bão lá»›n thế nà y căn bản là không có ai nghe được tiếng kêu của hắn, mà cho dù có nghe được thì cÅ©ng không có cách nà o giúp đỡ. Cứu ngÆ°á»i từ lá»— Ä‘en Æ°? Äừng có giỡn, cái mạng nhá» của mình có khi còn mất luôn ấy chứ.
Má»™ Dung Thiên tuyệt vá»ng nhìn bản thân mình cách mặt đất cà ng lúc cà ng xa, từ nhá» hắn vẫn thÆ°á»ng hâm má»™ các chú chim nhá» vì chúng có khả năng bay lượn tá»± do trên bầu trá»i, hắn cÅ©ng từng khát khao sẽ có má»™t ngà y mình được cảm thụ cái loại cảm giác bay bổng kỳ diệu ấy. Thế nhÆ°ng bây giá» nguyện vá»ng đã thà nh hiện thá»±c, nhÆ°ng Má»™ Dung Thiên lại khóc không ra nÆ°á»›c mắt. Hắn liá»u mạng giãy dụa song chẳng có chút sức lá»±c nà o. Lá»— Ä‘en nhanh chóng nuốt đôi chân của hắn và o trÆ°á»›c. Không có Ä‘au Ä‘á»›n, cÅ©ng không ngứa ngáy, không có bất kỳ cảm giác nà o, Má»™ Dung Thiên chỉ cảm thấy bá»™ não của mình đã hoà n toà n mất Ä‘i sá»± liên hệ vá»›i các dây thần kinh nối vá»›i hai chân, tá»±a nhÆ° chúng chẳng phải là má»™t bá»™ pháºn ở trên thân ngÆ°á»i của mình váºy. Tiếp theo là bắp đùi, rồi thân mình, và chúng cÅ©ng từ từ mất Ä‘i cảm giác. Má»™ Dung Thiên nhìn thấy con chó nhỠở bên cạnh thì giống nhÆ° nhìn thấy ngá»n cá» cứu mạng, hắn liá»n vÆ°Æ¡n tay ra định kéo nó đến bên cạnh, song dù cho hắn đã duá»—i tay ra hết cỡ nhÆ°ng vẫn còn thiếu chút nữa má»›i vá»›i tá»›i. Cuối cùng thì Má»™ Dung Thiên cÅ©ng hoà n toà n tuyệt vá»ng. Thế rồi, lá»— Ä‘en cÅ©ng hoà n toà n nuốt hết toà n bá»™ thân thể của hắn, cả con chó nhá» cÅ©ng đồng thá»i biến mất không thấy nữa. Sau đó, lá»— Ä‘en dần dần thu nhá» lại, và cuối cùng thì hoà n toà n biến mất.
Mưa vẫn lớn như trút nước, cuồng phong vẫn gà o thét như cũ, cứ tựa như là chưa từng phát sinh ra chuyện gì cả.
Hết hồi 7
Tà i sản của hailua2523
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của hailua2523
26-01-2010, 04:20 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: usa
Bà i gởi: 5,508
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 715
Thanked 6,344 Times in 1,509 Posts
Quyển 1 - Má»™ng ÄÃch Khai Thủy
Hồi 8: Thiên Quốc
Dịch giả: alosolanlan
Biên dịch: vivarichmount
Biên táºp: ái tà i uyên Æ°Æ¡ng
Nguồn: phienhylau.com
"Toong, toong!â€
Mồ hôi lạnh từ trên ngÆ°á»i Má»™ Dung Thiên không ngừng tuôn ra. Hắn tá»±a nhÆ° gặp phải cÆ¡n ác má»™ng, cảm thấy bản thân mình nhÆ° bị má»™t con quái thú hai đầu vây quanh, và cái miệng rá»™ng lá»›n của nó liên tục phun ra lá»a.
Giấc má»™ng nà y giống y nhÆ° tháºt váºy, giống đến nổi mà giỠđây khi Má»™ Dung Thiên nhá»› lại giấc má»™ng ấy thì vẫn còn cảm thấy rùng mình sợ hãi. Theo bản năng, trái tim của hắn Ä‘áºp thình thịch không thôi. NhÆ°ng bây giá» thì hắn thở phà o nhẹ nhõm, tháºt là buồn cÆ°á»i, trên Ä‘á»i nà y là m gì có quái váºt hai đầu chứ?
Sau khi bình tÄ©nh trở lại, Má»™ Dung Thiên má»›i nhá»› đến các sá»± việc xảy ra ngà y hôm qua, hắn vá»™i Ä‘Æ°a mắt quan sát và đánh giá tình hình chung quanh, xem thá» rốt cuá»™c thì tòa hắc Ä‘á»™ng kia đã Ä‘Æ°a mình đến táºn đâu rồi.
Bầu trá»i trong xanh khiến cho lòng ngÆ°á»i say đắm, má»™t mà u xanh thẳm không chút tì vết hệt nhÆ° má»™t xá» nữ thuần khiết. Äó là những từ ngữ đẹp đẽ nhất mà Má»™ Dung Thiên có thể sá» dụng để khen ngợi khung trá»i nà y. Mặc dù vẫn chÆ°a biết mình Ä‘ang ở đâu, nhÆ°ng hắn dám khẳng định nÆ¡i đây quyết không phải là Thượng Kinh. Thượng Kinh vốn là má»™t thà nh phố công nghiệp thuá»™c hạng nặng, quanh năm không thấy ánh mặt trá»i nên không thể có khoảng trá»i mỹ lệ nhÆ° váºy. DÆ°á»›i chân là má»™t vùng thảo nguyên cao đến mắt cá chân, mà u xanh biêng biếc không thấy táºn cùng. Những cÆ¡n gió mát thổi nhè nhẹ khiến cho đồng cá» dáºp dá»nh nhÆ° sóng, kéo theo mùi hÆ°Æ¡ng cây cá» trong là nh ùa và o mặt, lại thêm má»™t số loại côn trùng không biết tên phát ra những tiếng kêu trong trẻo hệt nhÆ° đánh Ä‘Ã n, rất vui tai. Bầu không khà trong là nh khác thÆ°á»ng, Má»™ Dung Thiên không khá»i hÃt thêm và i hÆ¡i, trong lòng thầm nghÄ©: “Chẳng lẽ đây là đại thảo nguyên sao? Quả là rất tuyệt, so vá»›i những gì mình đã thấy trên ti vi thì còn tuyệt vá»i hÆ¡n nhiá»u.â€
Ở phÃa xa xa tại chân trá»i, nÆ¡i đó có má»™t cụm khói trắng bốc thẳng lên cao. Má»™ Dung Thiên thấy váºy thì mừng rỡ vô cùng. Hắn hiểu rõ luồng khói đó chÃnh là khói bếp, mà nÆ¡i nà o có khói bếp thì nÆ¡i đó hẳn là có ngÆ°á»i. Vì váºy, hắn vá»™i rảo nhanh vá» hÆ°á»›ng có khói bốc lên.
Äi bá»™ Æ°á»›c chừng được ná»a canh giá» thì nÆ¡i xuất hiện khói bếp đã ở ngay trÆ°á»›c mặt. NÆ¡i đây là má»™t tiểu trấn có phong thái đặc sắc của Tây Âu, cùng má»™t loại phong cách của thế giá»›i Châu Âu. Nguyên liệu là m nên các con Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u không phải loại tầm thÆ°á»ng, mà đó Ä‘á»u là từng viên, từng viên đá lá»›n và cứng rắn hợp lại mà thà nh, tháºm chà nó trông còn có vẻ sạch sẽ và láng bóng hÆ¡n những con Ä‘Æ°á»ng bình thÆ°á»ng nữa. Ở dá»c hai bên Ä‘Æ°á»ng có rất nhiá»u viên đá được Ä‘iêu khắc: nà o là má»™t thiên sứ xinh đẹp có đôi cánh, má»™t chà ng kỵ sÄ© Ä‘ang cưỡi trên lÆ°ng má»™t con quái thú, má»™t ác ma có diện mục đáng sợ, và má»™t ma pháp sÆ° Ä‘ang cầm cây pháp trượng….v…vv…đưá»ng cong của những bức Ä‘iêu khắc ấy tháºt là má»m mại nhu hòa và rất sống Ä‘á»™ng, trông tháºt đẹp mắt. Những kiến trúc chủ thể ở trên con Ä‘Æ°á»ng nà y mang nhiá»u sắc thái khác nhau và đá»u rất đặc sắc. Chúng được xây san sát nhau, có vẻ rất dà y đặc, thế nhÆ°ng lại không há» tạo ra chút cảm giác cháºt hẹp nà o. NgÆ°á»i thiết kế các kiến trúc nà y cÅ©ng chÃnh là má»™t kiến trúc sÆ°, nhÆ°ng có lẽ nên gá»i ông ta là má»™t nghệ thuáºt gia thì thÃch hợp hÆ¡n, bởi vì tÆ° tưởng của ông ta quả tháºt đã khiến ngÆ°á»i ta phải thán phục sát đất. Ông ta đã dùng má»™t thủ pháp mạnh bạo để phát huy má»™t không gian hữu hạn lên đến cá»±c Ä‘á»™ rất Æ° là xảo diệu.
Sau khi xem xong các kiến trúc, lúc nà y Má»™ Dung Thiên má»›i phát giác ra ngÆ°á»i ở trong trấn ăn mặc rất kỳ quái. Cứ án theo trang phục của há» thì hắn có thể phân biệt ra hÆ¡n mÆ°á»i loại.
Loại thứ nhất: áo vải thô, tay áo rộng, mang phong thái cổ trang, và chiếm tuyệt đại đa số.
Loại thứ hai: trang phục nhìn có chút hÆ¡i giống vá»›i các đấu sÄ© của La Mã cổ đại. Các bá»™ khôi giáp ấy mang hình dạng rất kỳ lạ, có bá»™ được là m bằng cÆ°Æ¡ng thiết hoặc cÅ©ng có bá»™ là m bằng đồng; ngoà i ra còn có má»™t số loại không biết chế tạo từ chất liệu gì. Quân sÄ© của những ngÆ°á»i ấy Ä‘á»u mang theo Ä‘ao thÆ°Æ¡ng. Loại ngÆ°á»i nà y so vá»›i ngÆ°á»i thÆ°á»ng thì tÆ°Æ¡ng đối tráng kiện hÆ¡n – tuy nhiên, đó chỉ là nói vá» nam nhân, còn nữ nhân thì không thể gá»i là “tráng kiệnâ€, vì nhÆ° váºy thì e rằng không hợp cho lắm. TÆ° thế của các nữ chiến sÄ© Ä‘á»u thẳng tắp lạnh lùng, và còn có phần dÆ°Æ¡ng cÆ°Æ¡ng. Những bá»™ khôi giáp ở trên ngÆ°á»i các nà ng Ä‘á»u có vẻ nhẹ nhà ng và dá»… coi hÆ¡n nhiá»u.
Loại thứ ba: là những quái nhân mặc áo bà o rá»™ng thùng thình, đầu Ä‘á»™i nón có chóp nhá»n trông rất kỳ dị. Toà n bá»™ thân thể của những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u được dấu sau bá»™ y phục và chỉ để lá»™ ra cặp mắt, cho nên rất khó phân biệt được giá»›i tÃnh của há». Những ngÆ°á»i nà y đặc biệt có dáng dấp tÆ°Æ¡ng đối cao gầy, và trong tay ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u cầm má»™t cây trượng ngắn có khảm má»™t viên bảo thạch xinh xắn. Căn cứ và o dáng Ä‘iệu Ä‘i Ä‘Æ°á»ng của há», hiển nhiên là há» không há» có táºt ở chân, vì váºy mà những cây trượng đó quyết không phải được dùng để phụ trợ cho việc Ä‘i lại, hẳn là nó có má»™t tác dụng nà o đó nhÆ°ng ngÆ°á»i ngoà i lại không thể biết được.
Loại thứ tÆ°: những ngÆ°á»i nà y có phần giống nhÆ° tên Lý Ngang nà o đó mà lúc nãy má»i ngÆ°á»i vừa nhắc đến. Bá»n há» Ä‘á»u là những kỵ sÄ© cưỡi tuấn mã, tay cầm vÅ© khà dà i và thuẫn bà i. Tuy nhiên, gá»i là ngá»±a cho sang váºy thôi, chứ tháºt ra những con váºt mà há» cưỡi Ä‘á»u không phải là ngá»±a, chúng Ä‘á»u là những giống thú mà Má»™ Dung Thiên chÆ°a biết tên.
Loại thứ năm: là những loại ngÆ°á»i mặc áo chùm cả ngÆ°á»i, tay cầm má»™t cây Ä‘oản trượng, trông khá giống vá»›i nhóm ngÆ°á»i thứ hai, thế nhÆ°ng y phục của há» lại không quá rá»™ng, hÆ¡n nữa lại Ä‘á»u có chung má»™t mà u áo, đó là mà u trắng, còn trên đầu thì Ä‘á»™i má»™t chiếc mÅ©. Nhóm ngÆ°á»i nà y còn có má»™t đặc Ä‘iểm lá»›n nhất, đó là há» Ä‘á»u là nữ tá», và hình dáng của há» cá»±c kỳ thánh khiết, trông có phần giống nhÆ° các nữ tu sÄ©.
Loại thứ sáu: trong số mÆ°á»i nhóm phân loại, trang phục của loại ngÆ°á»i nà y tÆ°Æ¡ng đối gần gÅ©i vá»›i trang phục của nhân gian hÆ¡n, nhÆ°ng đó cÅ©ng chỉ là tÆ°Æ¡ng đối mà thôi, bởi vì bá»n há» Ä‘á»u mặc hắc y bó sát ngÆ°á»i, toà n thân từ đầu đến chân Ä‘á»u là mà u Ä‘en, tháºm chà có ngÆ°á»i còn Ä‘eo cả khăn che mặt. Nếu là ở địa cầu, và bá»n há» xuất hiện và o buổi tối thì sẽ dá»… dà ng gây ra ấn tượng là há» sắp Ä‘i ẩu đả vá»›i ai đó, ngoà i ra, há» còn trông rất giống vá»›i những tên trá»™m đạo. Nhóm ngÆ°á»i nà y có cả nam lẫn nữ, cho dù ngÆ°á»i ta không nhìn thấy diện mạo của há», nhÆ°ng chỉ cần dá»±a và o vóc dáng thì cÅ©ng có thể dá»… dà ng suy Ä‘oán ra được giá»›i tÃnh của há».
Linh hồn của Má»™ Dung Thiên không vì bị Ä‘Æ°a đến Thiên Quốc mà được gá»™t rá»a sạch sẽ. Vì thế nên ánh mắt của hắn vẫn theo thói quen mà lÆ°á»›t trên bá»™ ngá»±c đầy đặn và đôi bá» mông tròn trịa săn chắc của má»™t nữ tá» Ä‘ang mặc bá»™ y phục bó sát ngÆ°á»i kia, à , lại còn thêm đôi chân mỹ miá»u nữa chứ. Khi ánh mắt của Má»™ Dung Thiên dá»i đến đôi chân của nà ng thì hắn Ä‘á»™t nhiên cảm thấy kinh ngạc, bởi vì nà ng ta có Ä‘eo má»™t thanh chủy thủ sắc bén ngay sát bắp đùi của mình. Úi chà , tiểu muá»™i muá»™i nà y hung hăng tháºt nhỉ! Nà ng là nữ cÆ°á»ng bạo Æ°?
Loại thứ bảy: trang phục của nhóm ngÆ°á»i nà y là những bá»™ khôi giáp hạng nhẹ, đặc Ä‘iểm lá»›n nhất của há» chÃnh là các bao tên Ä‘ang Ä‘eo sau lÆ°ng, còn vÅ© khà của há» thì tất nhiên là cung hoặc ná» rồi.
Loại thứ tám: là những ngÆ°á»i khoác áo choà ng rá»™ng trên vai, hai tay để trần và trên đó có vẽ các loại bùa chú vô danh, khiến nguá»i ngoà i trông váo rất có ác cảm.
Má»™ Dung Thiên suýt tà nữa thì cÆ°á»i ra thà nh tiếng, những ngÆ°á»i nà y sao lại mặc những bá»™ trang phục cổ quái nhÆ° váºy nhỉ?
Những ngÆ°á»i khác cÅ©ng nhìn vị khách không má»i mà đến là Má»™ Dung Thiên bằng ánh mắt kỳ quái. Há» chỉ chỉ trá» trá», bà n tán xôn xao, tháºm chà còn có mấy nữ nhân che miệng cÆ°á»i khúc khÃch nữa.
Ãnh mắt của há» mang theo ý tứ cÆ°á»i cợt khi trông thấy sá»± việc khác thÆ°á»ng. Còn Má»™ Dung Thiên thì phát hiện ra bản thân mình lại xui xẻo nằm trong cái hoà n cảnh bất hạnh đó: quầ̀n jean, áo thun. Hiển nhiên là không có ai ăn mặc giống mình. Bá»™ dạng của hắn trông tháºt là nhếch nhác, cÅ©ng chỉ bởi vì vừa bị dầm mÆ°a cách đây không lâu, quần áo vừa Æ°á»›t mèm lại vừa dÆ¡ dáy hôi hám, tháºt chẳng khác nà o những tên khất cái.
Má»™ Dung Thiêm cảm thấy tháºt xấu hổ, nhÆ°ng rốt cuá»™c đây là địa phÆ°Æ¡ng nà o? Trông kiến trúc thì giống nhÆ° Tây Âu, nhÆ°ng mà trang phục của ngÆ°á»i Tây Âu đâu có kỳ lạ cổ quái nhÆ° váºy, quả tháºt mình chỉ má»›i thấy lần đầu. Hay nÆ¡i đây là má»™t quốc gia nà o đó tại Châu Mỹ? Nhất thá»i, Má»™ Dung Thiên trở nên trầm tÆ° mà tạm thá»i quên Ä‘i má»i việc.
“Lá»c cá»c, lá»c cá»c!†Tiếng vó ngá»±a dồn dáºp vang trên Ä‘Æ°á»ng cái, từ xa đến gần, khiến Má»™ Dung Thiên giáºt mình bừng tỉnh, vừa lúc có má»™t bóng Ä‘en tháºt lá»›n mang theo má»™t khà thế hùng háºu xuất hiện ngay trÆ°á»›c mặt.
Má»™ Dung Thiên theo phản xạ tá»± nhiên lăn ngÆ°á»i sang má»™t bên để tránh, vừa kịp lúc bóng Ä‘en đó lao à o đến ngay vị trà mà hắn vừa má»›i đứng, và lại còn kéo theo má»™t tráºn gió mạnh thổi vù tá»›i.
Má»™ Dung Thiên lòm còm bò dáºy, vừa má»›i định ngoác miệng thóa mạ má»™t câu “Mẹ kiếp!†thì Ä‘á»™t nhiên hai mắt trợn to, còn đôi tròng mắt thì gần nhÆ° muốn rá»›t ra ngoà i luôn. Thì ra bóng Ä‘en vừa rồi là má»™t con tuấn mã toà n thân trắng nhÆ° tuyết, và điá»u là m cho hắn khiếp sợ hÆ¡n không phải là thân thể to lá»›n của con tuấn mã, mà chÃnh là đôi cánh mà u trắng nằm trên lÆ°ng con váºt đó!
Là thiên mã [1] Æ°? Trong các truyá»n thuyết thần thoại của Tây phÆ°Æ¡ng có nói, các vị thần thÆ°á»ng dùng thiên mã để kéo xe, tuy nhiên, hiện nay ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi trên xe tuyệt không phải là má»™t vị thần nà o đó, mà y chỉ là má»™t kỵ sÄ© uy vÅ© hiên ngang, toà n thân mặc chiến giáp mà u hoà ng kim, tay cầm má»™t cây trÆ°á»ng mâu mà u trắng. Theo sau y là hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i ăn mặc phục sức khác nhau. Äám ngÆ°á»i đó ai nấy Ä‘á»u cưỡi những con thú lạ vô danh, có mấy con có đến cả ba hoặc sáu chân, và tốc Ä‘á»™ của chúng Ä‘á»u rất nhanh.
Má»™ Dung Thiên đứng nhìn há hốc miệng bên lá» Ä‘Æ°á»ng, hai mắt cứ nhìn thẳng và o Ä‘oà n ngÆ°á»i cưỡi thiên mã Ä‘ang Ä‘i xa dần. Hắn Ä‘á»™t nhiên hiểu ra, chắc là mình đã chết, thì ra mình đã không thoát khá»i ách váºn quái ác trÆ°á»›c cái lá»— Ä‘en chết bầm kia?
Còn nơi đây phải chăng là Thiên quốc?
Hết hồi 8
============================
Chú thÃch:
[1] Thiên mã (pegasus): loại ngá»±a có hai cánh trên lÆ°ng, thÆ°á»ng xuất hiện trong các thần thoại của Tây phÆ°Æ¡ng.
Tà i sản của hailua2523
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của hailua2523
26-01-2010, 04:25 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: usa
Bà i gởi: 5,508
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 715
Thanked 6,344 Times in 1,509 Posts
Quyển 1 - Má»™ng ÄÃch Khai Thủy
Hồi 9: Trư Nhân
Dịch giả: vivarichmount
Biên táºp: ái tà i uyên Æ°Æ¡ng
Nguồn: phienhylau.com
Suy Ä‘oán nà y có khả năng chÃnh xác rất lá»›n, bởi vì nÆ¡i đây không có tục khà của những tòa cao ốc trá»c trá»i, cÅ©ng không có những dòng xe cá»™ dáºp dìu qua lại không ngừng. Những váºt thể ở chung quanh đây Ä‘á»u rất xảo diệu, cả những tòa kiến trúc tinh kỳ cÅ©ng chẳng có cái nà o giống vá»›i những gì hiện hữu tại nhân gian, mà hoà n cảnh nÆ¡i đây trông có đến tám phần tÆ°Æ¡ng tá»± vá»›i những truyá»n thuyết nói vá» Thiên quốc. HÆ¡n nữa, vừa rồi hắn lại còn thấy được cá»— xe thắng thiên mã, nhÆ° váºy thì không còn gì để nghi ngá» nữa rồi. Má»™ Dung Thiên Ä‘á»™t nhiên nhá»› ra, bản thân hắn không phải là má»™t giáo đồ, mà có lẽ đây là sai lầm lá»›n nhất của hắn khi còn tại thế, bởi vì nghe nói đâu nếu không phải là giáo đồ thì khi đến Thiên quốc sẽ không được đãi ngá»™ tốt. NghÄ© đến đây thì Má»™ Dung Thiên cảm thấy chán nản vô cùng.
"Thì ra Thiên quốc cÅ©ng không được tốt đẹp đến nhÆ° trong tưởng tượng, cái gì là hòa bình, Ä‘oà n kết, tÆ°Æ¡ng ái kia chứ? Äám kỵ sÄ© lúc nãy rõ rà ng là rất hung hăng thô lá»—, suýt tà chút là đã gây ra tai nạn giao thông rồi còn gì, hừ!" Má»™ Dung Thiên tức giáºn nghÄ© thầm trong lòng, thá»i khắc nà y, giá trị của Thiên quốc ở trong mắt hắn cÅ©ng đã bị giảm Ä‘i rất nhiá»u. Tuy nghÄ© váºy nhÆ°ng hắn không dám nói ra lá»i, chỉ sợ các thiên sứ thần thông quảng đại, có thể nghe được ngÆ°á»i khác chá»i thầm bá»n há», đến lúc đó chỉ e rằng sẽ không kham nổi háºu quả.
Khi ngÆ°á»i ta biết được tin tức vá» cái chết của bản thân mình thì Ä‘iá»u đó quả không dá»… chịu gì. Lúc nà y Má»™ Dung Thiên cÅ©ng cảm thấy có chút thÆ°Æ¡ng tâm, tuy nhiên, cảm giác đó chỉ lÆ°á»›t qua rất nhanh. NgÆ°á»i chết thì cÅ©ng đã chết rồi, dù sao thì lúc mình sống cÅ©ng chẳng có ngÆ°á»i thân nà o, bản thân cÅ©ng chỉ là má»™t kẻ dÆ° thừa trên trái đất, là má»™t cái gai trong mắt các giáo viên, là má»™t tên lÆ°u manh trong mắt các mỹ nữ, và cÅ©ng không có lấy má»™t bằng hữu thâm giao nà o. Tháºm chÃ, ngay cả cái đám bằng hữu ở chung ký túc xá của hắn thì cÅ©ng chỉ có thể xem là trÆ° bằng cẩu hữu [1] mà thôi. Cuá»™c sống của bá»n há» sẽ không vì thiếu Ä‘i sá»± có mặt của hắn mà sẽ thay đổi. Trong đầu Má»™ Dung Thiên Ä‘á»™t nhiên hiện lên khuôn mặt tuyệt mỹ của Tiêu Băng, có lẽ nà ng là má»™t ngoại lệ duy nhất. à nghÄ© đó tháºt là kỳ quái, dù rằng bản thân hắn thÆ°á»ng ngà y vẫn hay có hà nh Ä‘á»™ng phi lá»… vá»›i nà ng, nhÆ°ng chung quy hắn vẫn có cảm giác rằng nếu nà ng mỹ nữ ấy biết được hắn bị thất tung thì hẳn cÅ©ng sẽ bị thÆ°Æ¡ng tâm đây. Ài, nếu biết thế thì lúc trÆ°á»›c cÅ©ng nên tốt vá»›i nà ng má»™t chút, mà không nên......ừm, phi lá»… vá»›i nà ng nhiá»u nhÆ° váºy.
- #@&%@#$!
Nhìn Ä‘oà n xe Thiên mã à o ạt chạy qua, má»i ngÆ°á»i có mặt tại đó Ä‘á»u lá»›n tiếng mắng chá»i. Bá»n há» dùng má»™t thứ ngôn ngữ rất kỳ quái mà Má»™ Dung Thiên chÆ°a bao giá» nghe qua. Song, Ä‘iá»u kỳ lạ hÆ¡n là hắn lại nghe hiểu được thứ ngôn ngữ đó, hắn nghe loáng thoáng những cái tên nhÆ° là Lý Ngang, A NhÄ© Pháp gì gì đó. Äiá»u nà y lại cà ng là m cho Má»™ Dung Thiên cà ng tin chắc hÆ¡n rằng mình Ä‘ang có mặt tại Thiên quốc, chỉ có ở Thiên quốc thì má»›i có thể phát sinh ra những chuyện không bao giá» tưởng tượng nổi.
- Äó là vị thiếu chủ trẻ tuổi nhất của Gia tá»™c A NhÄ© Pháp, và cÅ©ng là má»™t Bạch Ngân kỵ sÄ© trẻ tuổi nhất củaTát à Da Lá»™ Ma Võ Há»c Viện. Nghe nói, y sắp được thăng tiến lên thà nh Hoà ng Kim kỵ sÄ© rồi đấy.
À, Lý Ngang A NhÄ© Pháp hẳn là tên kỵ sÄ© hung hăng vÆ°a rồi, tuy nhiên, Ä‘iá»u khiến cho Má»™ Dung Thiên hứng thú hÆ¡n chÃnh là hai chữ "gia tá»™c." Té ra ở Thiên quốc của có phân chia gia tá»™c hay sao? Còn Há»c Viện? Äúng là má»™t danh từ vừa nghe đến thì đã thấy Ä‘au đầu ròi. Chẳng lẽ ngÆ°á»i ta chết rồi mà vẫn phải tiếp tục há»c hà nh hay sao? Váºy còn Hoà ng Kim kỵ sÄ© và Bạch Ngân kỵ sÄ© thì không biết là cái gì nhỉ.
- Trong kỳ thi trắc nghiệm vừa rồi của Há»c Viện, y đã tiêu diệt má»™t con ma thú hung tà n cấp C+ là Há»a Äồng Báo ở cánh rừng phÃa đông trấn ta. Tuy nhiên, nghe đâu sở dÄ© y đến nÆ¡i nà y là vì muốn theo Ä‘uổi Lăng Äế TÆ° đấy.
- Ta nghe nhiá»u ngÆ°á»i bảo Lăng Äế TÆ° rất xinh đẹp, nhÆ°ng tiếc rằng đến bây giá» ta vẫn chÆ°a được gặp nà ng.
- Oa, y tháºt là đẹp trai a! Lại rất cÆ°á»ng tráng nữa!
Thì ra má»™t đám thiếu nữ ái má»™ Lý Ngang đến Ä‘iên cuồng Ä‘ang nức nở khen ngợi hắn, trông bá»™ dáng bá»n há» rất giống ngÆ°á»i địa cầu khi chạy theo các minh tinh thần tượng của mình. Äúng váºy, dÅ©ng sÄ© cưỡi thiên mã vừa rồi chÃnh là bạch mã hoà ng tỠở trong mắt rất nhiá»u thiếu nữ tại đây.
- ..............
- ..............
Sau khi má»i ngÆ°á»i thưởng thức và nhìn ngắm phong thái của Lý Ngang xong, rồi ánh mắt của há» lại rÆ¡i trên ngÆ°á»i Má»™ Dung Thiên, trong lúc nà y, dù hắn rất tá»± tin vá»›i Ä‘á»™ dà y của da mặt mình, nhÆ°ng khi đứng trÆ°á»›c nhìu ánh mắt Ä‘ang nhìn mình nhÆ° má»™t đám du khách Ä‘ang nhìn ngắm má»™t Ä‘á»™ng váºt trong vÆ°á»n bách thú, thì hắn không nuốt trôi được, mà chỉ Ä‘Ã ng mắng thầm trong lòng: "Mẹ kiếp! Nhìn cái gì chứ? Có gì lạ đâu? Lúc trÆ°á»›c các ngÆ°Æ¡i má»›i đến đây cÅ©ng nhÆ° ta mà thôi."
Vừa lúc đó, hắn liếc thấy má»™t ngôi tá»u Ä‘iếm ở bên cạnh Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, ừm, chắc là má»™t tá»u Ä‘iếm rồi, bởi vì ở phÃa trên có má»™t tấm biển xanh vá»›i hình vẽ tiêu chà là má»™t chén rượu. Má»™ Dung Thiên vốn đã cảm thấy khô cổ há»ng đã lâu, nay thấy được tá»u Ä‘iếm nà y thì lại cà ng thấy Thiên quốc và nhân gian có rất nhiá»u Ä‘iểm giống nhau. Hắn khẽ chép miệng rồi cúi đầu bÆ°á»›c và o quán.
Quán rượu nà y có má»™t phong vị khá cổ kÃnh, diện tÃch không được rá»™ng mấy, chỉ có khoảng hÆ¡n mÆ°á»i cái bà n, nhÆ°ng khung cảnh rất hữu tình. Bà n ghế, quầy kệ, sà n nhà , và cả những vách tÆ°á»ng Ä‘á»u được là m bằng má»™t loại hÆ°Æ¡ng má»™c mà u nâu không biết tên, và trên trần nhà có Ä‘Ãnh má»™t viên bảo thạch mà u trắng phát ra ánh sáng nhu hòa. Khách nhân trong quán túm năm tụm ba, quây quần thà nh từng nhóm riêng, bá»n há» ai nấy cÅ©ng dùng chén rượu bằng pha lê, và thứ há» uống là má»™t chất dịnh mà u xanh thẩm trông rất lạ mắt. Mùi hÆ°Æ¡ng của thịt nÆ°á»›ng và rượu trong quán xông lên ngà o ngạt rồi quyện lấy nhau, tạo nên hai mùi vị tÆ°Æ¡ng phản rất rõ rệt, và khiến cho thá»±c khách khi ngá»i được chúng thì liá»n cảm thấy đói bụng ngay. Má»™ Dung Thiên thầm lấy là m lạ, không ngá» tá»u Ä‘iếm ở Thiên quốc cÅ©ng có phục vụ thêm cả thịt nÆ°á»›ng nữa, vì váºy mà hắn chỉ Ä‘Ã nh nuốt má»™t ngụm nÆ°á»›c miếng đánh á»±c.
Thá»±c khách trong tá»u Ä‘iếm nhìn thấy Má»™ Dung Thiên xông và o thì ai nấy cÅ©ng nhìn hắn vá»›i vẻ kỳ quái, tuy nhiên, nhìn thì nhìn váºy thôi chứ cÅ©ng chẳng ai thèm ngó ngà ng đến hắn. "Tốt lắm, nÆ¡i đây có tố chất của nhân loại khá cao." Má»™ Dung Thiên thầm nghÄ©. Tuy váºy, ná»™i dung của những cuá»™c Ä‘Ã m luáºn kia cÅ©ng rất kỳ quái, nà o là ma thú, thăng tiến giai cấp, linh khÃ, trang bị, công há»™i....vv....tất cả Ä‘á»u là những Ä‘á» tà i rất xa lạ, không giống vá»›i những đầu Ä‘á» nhÆ° kiếm tiá»n và nữ nhân mà bá»n nam nhân nhÆ° hắn vẫn thÆ°á»ng tán gẫu vá»›i nhau. Có lẽ Thiên quốc và nhân gian cÅ©ng có những Ä‘á» tà i không giống nhau.
Ừ nhỉ, bÆ°á»›c tiếp theo thì nên là m những gì nhỉ? Nếu có thể tìm được nghÄ©a phụ thì tốt rồi. Mình má»›i vừa đến đây, má»i chuyện vẫn còn chÆ°a biết rõ, tháºm chà là còn chÆ°a biết chá»— nà o để đến trình diện nữa đây. Äiá»u nà y chắc tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i việc khi ở tại nhân giá»›i, ngÆ°á»i ta má»›i sinh ra thì phải đăng ký há»™ tịch váºy. Mình đến Thiên quốc thì cÅ©ng chẳng khác nà o bắt đầu má»™t sinh mạng má»›i, rồi lại còn thêm các pháp luáºt dở hÆ¡i của Thiên quốc nữa chứ. Äáng lý giá» nà y ở bên cạnh mình phải có ngÆ°á»i hÆ°á»›ng dẫn và sắp đặt má»i thứ rồi má»›i phải, báo hại lão tá» mất mặt quá. NhÆ°ng rốt cuá»™c chuyện đã đến nÆ°á»›c nà y, Má»™ Dung Thiên cÅ©ng không còn cách nà o khác, chỉ Ä‘Ã nh tá»± mình Ä‘i kiếm nÆ¡i đăng ký nhân khẩu thôi.
HÆ¡n ná»a số ngÆ°á»i ở trong quán Ä‘á»u ngồi chung từng nhóm vá»›i nhau, có lẽ không nên quấy rầy há». May thay, Má»™ Dung Thêin nhìn thấy má»™t nam nhân Ä‘ang ngồi Ä‘á»™c ẩm, vóc ngÆ°á»i của y cao lá»›n dị thÆ°á»ng, lÆ°ng hùm vai gấu, tuy y chỉ Ä‘ang ngồi trên ghế mà Má»™ Dung Thiên cÅ©ng chỉ có thể thấy được bóng lÆ°ng của ngÆ°á»i đó mà thôi, tuy nhiên, tháºt đáng tiếc là đôi chân của ngÆ°á»i đó lại rất ngắn, vì váºy mà đã phá Ä‘i cái hình thể uy mãnh đầy mỹ cảm kia.
- Huynh Ä‘Ã i, xin cho tại hạ há»i thăm má»™t vấn đỠđược chăng?
Má»™ Dung Thiên bÆ°á»›c đến sau lÆ°ng ngÆ°á»i ấy và vá»— vai y, há»i.
NgÆ°á»i ná» vừa quay đầu lại, Má»™ Dung Thiên vừa thấy rõ dung mạo của y thì đôi tròng mắt liá»n nhÆ° muốn láºp tức rÆ¡i ra ngoà i.
Heo! Một cái đầu heo!
Nếu chỉ là má»™t chú há» trong gánh xiếc thì Má»™ Dung Thiên cÅ©ng không ngạc nhiên đến thế, nhÆ°ng đó quả tháºt là má»™t cái đầu heo. Hai chiếc tai lá»›n Ä‘ang phe phẩy nhÆ° hai cái quạt, y Ä‘Æ°a mắt quan sát Má»™t Dung Thiên từ đầu đến chân má»™t lượt, sau đó mở miệng há»i:
- Chuyện gì?
Thần sắc và thanh âm của y rất lạnh lùng tà n khốc, lại thêm đôi răng nanh sắc nhá»n trông cÅ©ng tháºt là chÆ°á»›ng mắt.
Lạy chúa, ta không phải Ä‘ang nằm mÆ¡ đó chứ? Má»™ Dung Thiên gần nhÆ° bị dá»a cho đến chết khiếp. Sau má»™t lúc lâu thì hắn má»›i hoà n hồn, rồi lắp bắp nói:
- Heo….heo biết nói.
Chẳng những ngÆ°á»i kia có thể Ä‘i đứng thẳng ngÆ°á»i bằng hai chân, mà lại còn biết mặc quần áo và uống rượu nữa.
NgÆ°á»i đầu heo nghe váºy thì tức giáºn vô cùng, mÅ©i phun phì phì mấy tiếng, rồi nói vá»›i giá»ng không vui:
- Ta là trÆ° nhân [2] duy nhất của Thú tá»™c tại trấn nà y. Mong các hạ hãy gá»i ta là chiến sÄ© Ba Tây, nếu không thì ta sẽ thách đấu vá»›i ngÆ°Æ¡i đấy.
“Chúng sanh bình đẳng, chúng sanh bình đẳng……†Má»™ Dung Thiên không ngừng lặp Ä‘i lặp lại những lá»i nà y ở trong lòng. Cuối cùng thì hắn cÅ©ng trấn tÄ©nh tinh thần và chấp nháºn sá»± tháºt ở trÆ°á»›c mắt, rồi nói:
- Ấy, à , à …..chiến sÄ© Ba Tây đầy dÅ©ng cảm, xin hãy cho ta biết, nÆ¡i đăng ký nhân khẩu ở đâu thế? Là ….là ….cái chá»— sau khi ngÆ°á»i ta…..á»â€¦.chết thì phải tìm đến ấy.
Má»™ Dung Thiên cảm thấy mình phải dùng lá»i nói khách khà nhÆ° thế để nói chuyện vá»›i má»™t nhân váºt ná»a ngÆ°á»i ná»a thú thì hoà n toà n không thá»a đáng chút nà o, trong nhất thá»i, hắn vẫn theo thói quen mà huyên thuyên không thôi.
Có lẽ vì Má»™ Dung Thiên đã chêm và o thêm hai chữ “dÅ©ng cảm†nên đã khiến cho Ba Tây có chút đắc ý, sắc mặt của y cÅ©ng hòa hoãn Ä‘i nhá»iu. Y thoáng nhÃu mà y trong chốc lát, rồi đáp nhanh:
- Ta không biết.
Nói xong, y liá»n cầm má»™t cái chân thú không biết tên là gì, cho và o miệng nhai ngồm ngoà m và không thèm ngó ngà ng tá»›i Má»™ Dung Thiên nữa.
Úi chà , Má»™ Dung Thiên cảm thấy tháºt là nhức đầu. Ài, cái đầu heo kia, à ừm....đầu óc của gã chiến sÄ© Ba Tây kia so vá»›i phà m gian cÅ©ng không giống nhau lắm, bởi váºy cho nên y má»›i không hiểu mình nói cái gì. Y là ngÆ°á»i già u kinh nghiệm, không, là heo già u kinh nghiệm, vì thế mà không biết nÆ¡i đăng ký nhân khẩu ở đâu cÅ©ng phải.
- Tiên sinh, xin hãy trình cho xem chức nghiệp huy chương, để tiểu nhân tiện việc phục vụ ngà i.
Không biết từ khi nà o đã thấy má»™t nữ tiếp thị có đôi tai thá» tháºt dà i, mình mặc áo da thú ngắn tá»›i rốn, trông rất gợi cảm, tiến tá»›i bên cạnh Má»™ Dung Thiên. Äôi mắt đẹp của nà ng đảo nhìn khắp trên thân hắn, cÅ©ng Ä‘Ã nh chịu thôi, bá»™ y phục khác lạ Ä‘ang mặc trên ngÆ°á»i hắn đúng là má»™t thứ có sức hấp dẫn rất lá»›n vá»›i những ngÆ°á»i xung quanh.
Hết hồi 9
=====================================
[1] trư bằng cẩu hữu: ý nói là bạn bè xôi thịt.
[2] trÆ° nhân: ngÆ°á»i heo (ná»a ngÆ°á»i ná»a heo)
Tà i sản của hailua2523
Last edited by Vô Tình; 21-06-2010 at 08:56 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của hailua2523
26-01-2010, 04:37 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: usa
Bà i gởi: 5,508
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 715
Thanked 6,344 Times in 1,509 Posts
Quyển 1 - Má»™ng ÄÃch Khai Thủy
Hồi 10: Phao KhÃ
(Dứt Bá»)
Dịch giả:vivarichmount
Biên táºp: ái tà i uyên Æ°Æ¡ng
Nguồn: phienhylau.com
Äến lúc nà y, Má»™ Dung thiên tà i má»›i nhá»› ra là mình Ä‘ang ở trong tá»u quán của ngÆ°á»i ta, và hiện tại cÅ©ng chÆ°a uống má»™t chút gì, lý do rất Ä‘Æ¡n giản, đó là vì trong túi hắn vốn không có má»™t đồng xu nà o. HÆ¡n nữa, hắn cÅ©ng không biết cái gì là "Chức nghiệp huy chÆ°Æ¡ng", có lẽ nó cÅ©ng giống nhÆ° chứng minh thÆ° hay thẻ Ä‘inh dùng để chứng minh thân pháºn gì đó. Bá»™ máy cai trị của Thiên quốc cá»±c kỳ nghiêm minh, muốn uống rượu thì nhất định phải chứng minh được thân pháºn của mình. Bà thế quá, Má»™ Dung Thiên chỉ Ä‘Ã nh nói:
- Xin lá»—i! Ta cÅ©ng chỉ vừa má»›i đến địa phÆ°Æ¡ng nà y, nên muốn và o đây há»i má»™t câu thôi. Không biết nÆ¡i đăng ký nhân khẩu ở đâu nhỉ?
Hoà n cảnh lúc nà y của hắn tháºt là mất mặt, rõ rà ng mỹ nhân Ä‘ang ở trÆ°á»›c mắt, nhÆ°ng lại không thể ngắm cho no mắt. Việc nà y đúng là lần đầu tiên hắn gặp phải. Mà mỹ nhân kia tại sao lại có đôi tai thá» nhỉ, tuy thấy lạ, nhÆ°ng do từ lúc tá»›i đây, Má»™ Dung Thiên đã gặp quá nhiá»u chuyện chÆ°a bao giá» gặp phải nên giỠđây hắn không cảm thấy kỳ quái nữa.
Nữ tiếp thị há»i lại:
- Có phải tiên sinh muốn há»i cái nÆ¡i chuyên là m chứng nháºn vá» chức nghiệp không?
Má»™ Dung Thiên thầm nghÄ© có lẽ "chứng nháºn chức nghiệp" cÅ©ng giống vá»›i "chứng minh thÆ°", hai việc nà y chắc có cùng má»™t khái niệm đây. NghÄ© váºy nên hắn vá»™i và ng nói ngay:
- Äúng rồi, đúng rồi, cô có biết nó nằm ở đâu không?
Nữ tiếp thị lộ nét mặt kỳ quái, nói:
- Chẳng lẽ tới bây giỠmà ngà i vẫn chưa có chức nghiệp hay sao?
Mộ Dung Thiên đáp:
- Æ hay, tại hạ má»›i nói rồi đó, tại hạ chỉ vừa má»›i đến đây thôi.
Ãnh mắt của nữ tiếp thị trà n đầy vẻ hoà i nghi, nà ng đảo mắt quan sát hắn và i lượt, sau đó má»›i nói:
- Tại trấn nà y không có nÆ¡i nà o để chứng nháºn chức nghiệp cả. NÆ¡i gần nhất có lẽ phải là Uy NhÄ© thà nh, chỉ e rằng tiên sinh phải đến táºn đó thì má»›i tìm được nÆ¡i mình muốn tìm.
Má»™ Dung Thiên lấy là m lạ, há»i:
- Uy NhÄ© thà nh? Bá»™ Thiên quốc còn được phân chia ra là m nhiá»u thà nh trấn nữa à ?
Lại còn có gia tộc gì nữa đây, hắn cảm thấy rất kỳ quái.
Nữ tiếp thị khẽ nhÃu đôi mà y liá»…u:
- Thiên quốc?
Mộ Dung Thiên đáp:
- Äúng váºy, chẳng lẽ nÆ¡i nà y không phải là Thiên quốc sao?
Nữ tiếp thị lắc lắc đầu, nói:
- Tuy ta không biết Thiên quốc là địa phÆ°Æ¡ng nà o, nhÆ°ng ta có thể xác định vá»›i ngà i má»™t Ä‘iểm, đó là thị trấn nà y có tên gá»i là Cách Lâm trấn, là má»™t địa hạt thuá»™c Lam Nguyệt đế quốc của Thần Phong đại lục.
Má»™ Dung Thiên vừa nghe váºy thì thoáng sá»ng sốt, sau đó má»›i cÆ°á»i khan má»™t tiếng rồi nói:
- Ta vốn tưởng là mình rất hà i hÆ°á»›c, không ngá» cô nÆ°Æ¡ng còn vui tÃnh hÆ¡n cả ta.
Vừa dứt lá»i, Má»™ Dung Thiên chợt nháºn ra vẻ mặt của nữ tiếp thị đó không có chút nà o đùa cợt, vì váºy hắn liá»n cảm thấy bất ổn, nên tháºn trá»ng há»i lại:
- Lá»i cô vừa nói là tháºt chứ?
Nữ tiếp thị gáºt đầu nói:
- Äúng váºy!
"Thần Phong đại lục, Lam Nguyệt đế quốc" Ä‘á»u là những danh từ mà Má»™ Dung Thiên má»›i nghe lần đầu, khiến cho hắn rất bỡ ngỡ. Rồi còn những cái tên khác nhÆ° là thiên mã, A NhÄ© Pháp gia tá»™c, trÆ° nhân (ngÆ°á»i heo), rồi đến nữ tiếp thị tai thá», Tát à Da Lá»™ há»c viện, ma thú....vv....tất cả những thứ nà y Ä‘á»u là những thứ mà hắn chÆ°a từng thấy qua hay nghe nói đến. Chúng cứ lần lượt lÆ°á»›t qua trong óc Má»™ Dung Thiên, rồi bá»—ng nhiên trong lòng hắn nổi lên má»™t cÆ¡n sợ hãi vô danh, rồi sau đó nó nhanh chóng xâm chiếm lấy tÆ° tưởng của hắn. Nếu nÆ¡i đây quả là Thiên quốc thì đối vá»›i cách phục sức của hắn, má»i ngÆ°á»i tá» ra kỳ quái là má»™t việc rất hiển nhiên. Còn nếu là ở tại nhân gian, thì cách ăn mặc của hắn là rất phổ thông, có gì lạ đâu? Má»™ Dung Thiên Ä‘á»™t nhiên đứng báºt dáºy, rồi cất bÆ°á»›c Ä‘i đến má»™t chiếc bà n gần đấy. Tại đó có ba chiến sÄ© mặt mà y vui vẻ Ä‘ang thù tạc vá»›i nhau, trong đó có má»™t ngÆ°á»i mặc khôi giáp mà u xám Ä‘ang khoa chân múa tay, nói chuyện hăng say đến văng cả bá»t mép:
- Nó đúng là má»™t con lam huyết hùng [1] hung dữ. Nếu không nhá» ta vừa há»c được trung cấp Ä‘ao khà thuá»™c há»a hệ thì e rằng lúc ấy đã chết rồi, lại thêm............
Má»™ Dung Thiên Ä‘ang cố nuôi má»™t hy vá»ng cuối cùng, hắn vòng tay há»i:
- Xin chư vị cho tại hạ được biết, nơi nà y có phải là Thiên quốc hay không?
Khôi giáp chiến sÄ© kia Ä‘ang kể chuyện hăng say, chợt bị Má»™ Dung Thiên cắt ngang thì đã cảm thấy bá»±c bá»™i rồi, nay lại thấy hắn mặc đồ dÆ¡ dáy hôi hám thì quát há»i:
- Thiên quốc cái gì? Chỉ cần là ngÆ°á»i của trấn nà y thì dù ai ngu ngốc đến đâu cÅ©ng biết nÆ¡i đây chÃnh là Cách Lâm trấn của Lam Nguyệt đế quốc rồi. TÆ° Ân!
Äến mấy chữ cuối thì gã gân cổ lên gá»i lá»›n.
Nghe tiếng gá»i, má»™t lão nhân Ä‘ang ở sau bà n quỹ tÃnh toán tiá»n nong liá»n vá»™i và ng chạy tá»›i. Lão khom ngÆ°á»i, miệng vâng dạ liên hồi:
- Các vị dÅ©ng sÄ© đáng kÃnh, xin há»i chÆ° vị có gì cần phân phó?
Khôi giáp chiến sĩ chỉ và o Mộ Dung Thiên, nói:
- Mau kêu hắn Ä‘i chá»— khác ngay, đừng ở đây là m vuá»›ng chân vÆ°á»›ng tay bá»n ta.
Lão nhân có tên là TÆ° Ân ấy liá»n Ä‘Æ°a mắt đánh giá bá»™ y phục trên ngÆ°á»i Má»™ Dung Thiên má»™t lượt, rồi há»i nữ tiếp thị ở bên cạnh:
- Lạc Na, vị tiên sinh nà y...........
Lạc Na lúng túng trả lá»i:
- Y còn chÆ°a có chứng nghiệp chứng nháºn.
Ãnh mắt của TÆ° Ân cÅ©ng trở thà nh kỳ quái giống nhÆ° ánh mắt của Lạc Na lúc nãy, lão thoáng do dá»± má»™t lúc, rồi nói vá»›i giá»ng đầy khách khÃ:
- Tiên sinh, ta thấy hay là ngà i hãy trở vỠbà n của mình trước nhé.....
"Thần Phong đại lục, Lam Nguyệt đế quốc, Thần Phong đại lục, Lam Nguyệt đế quốc, Thần Phong đại lục....." Má»™ Dung Thiên đứng sững nhÆ° trá»i trồng, hai mắt vô thần, miệng thì cứ lầm bầm láºp Ä‘i láºp lại hai danh từ đó. Trong đầu hắn lúc nà y hoà n toà n trống rá»—ng, chỉ cảm thấy toà n thần phát lãnh. Qua má»™t lúc sau, hắn Ä‘á»™t nhiên hét lá»›n má»™t tiếng, rồi ôm đầu chạy thẳng ra khá»i tá»u quán.
Khôi giáp chiến sÄ© kia thấy váºy thì mắng:
- Äúng là má»™t tên Ä‘iên đáng chết! TÆ° Ân lão đầu, lão coi Ä‘i, mai mốt đừng có để cho hạng ngÆ°á»i nhÆ° thế và o quán đấy.
Tư Ân vội và ng đáp:
- Dạ, dạ!
Sau khi chạy nhÆ° Ä‘iên ra khá»i quán, Má»™ Dung Thiên vẫn tiếp tục cắm đầu chạy vá» phÃa trÆ°á»›c mà không có mục Ä‘Ãch gì. Hắn Ä‘ang sợ Ä‘iá»u bất hạnh kia là sá»± tháºt: đó là hắn Ä‘ang có mặt tại má»™t thế giá»›i khác.
Tại thế giá»›i của thế ká»· 22 có má»™t há»c thuyết vá» không gian bốn chiá»u rất trứ danh của nhà không gian há»c tên là Ai Khắc Lý TÆ° [2]. Ông ta đã Ä‘á» xuất ra má»™t tÆ° tưởng thế nà y: ở trong vÅ© trụ luôn có nhiá»u không gian cùng tồn tại song song vá»›i nhau. Và o những lúc bình thÆ°á»ng, các không gian nà y hoà n toà n không có má»™t chút liên hệ nà o vá»›i nhau, nhÆ°ng nếu gặp phải tình huống đặc thù nà o đó, má»™t trong những không gian Ä‘ang tồn tại sẽ có khả năng mở ra má»™t sá»± kết nối vá»›i má»™t không gian khác. Chỉ cần là ngÆ°á»i có chút trà thức thì cÅ©ng Ä‘á»u nghe qua vá» há»c thuyết không gian bốn chiá»u nà y. Má»™ Dung Thiên tuy là má»™t kẻ bất há»c vô thuáºt, nhÆ°ng dù sao hắn cÅ©ng là má»™t sinh viên đại há»c. Äối vá»›i cái há»c thuyết ấy, hẳn là hắn cÅ©ng có hiểu biết đôi chút. Tuy nhiên, nói thế nà o thì hắn cÅ©ng ngà n vạn lần không thể tin nổi chÃnh bản thân mình lại là ngÆ°á»i chứng kiến cho há»c thuyết đó. Mà có lẽ hắn cÅ©ng chÃnh là ngÆ°á»i đầu tiên thấy được những sá»± việc nhÆ° thế nà y.
Má»™ Dung Thiên dốc hết sức chạy được hÆ¡n má»™t khắc [3], trong lúc bất tri bất giác hắn đã chạy tá»›i má»™t bãi cá» lá»›n ở bên ngoà i tiểu trấn. Äến lúc nà y thì hai đầu gối của hắn đã má»i nhừ, cuối cùng vì không chống được nữa mà ngã quỵ xuống đất. Hắn muốn bò Ä‘i, nhÆ°ng do hai chân đã váºn dụng sức quá Ä‘á»™ mà cÆ¡ hồ nhÆ° đã bị tê dại hoà n toà n và không thể nà o nhấc chúng lên được nữa. Thấy mình không còn khả năng để chạy tiếp, Má»™ Dung Thiên láºp tức rÆ¡i và o trạng thái tuyệt vá»ng, kêu lên Ä‘au Ä‘á»›n:
- Mẹ nó, hãy cho ta trở vá»! Hãy cho ta trở vá» Ä‘i......
Hắn không ngừng vung quyá»n đánh mạnh xuống mặt đất, tá»±a nhÆ° không biết Ä‘au là gì mặc dù máu tÆ°Æ¡i cứ liên tục chảy qua kẽ tay mà rÆ¡i xuống thảm cá», nhuá»™m Ä‘á» cả má»™t vùng, quả tháºt khiến ngÆ°á»i ta nhìn thấy mà đau lòng. HÆ¡n nữa, hòa vá»›i dòng máu tÆ°Æ¡i Ä‘ang chảy ra kia thì lại còn có má»™t loại dịch thể trong suốt nữa.
- Hãy cho ta vá»!
Má»™ Dung Thiên ngá»a mặt lên trá»i kêu tháºt lá»›n. Hắn nhìn vòm trá»i trong xanh, cùng vá»›i thảm cá» xanh biếc và các loại hoa dại Ä‘ang Ä‘ua nhau khoe sắc tranh hÆ°Æ¡ng, mÅ©i thì hÃt má»™t hÆ¡i không khà trong là nh tháºt sâu để trấn tỉnh tinh thần, đồng thá»i cÅ©ng hưởng thụ luồng gió nhẹ đầy ôn nhu nhÆ° bà n tay ve vuốt của tình nhân. Bên cạnh thảm cá» là má»™t con suối nhá», dòng nÆ°á»›c trong veo có thể thấy đáy Ä‘ang nhẹ nhà ng trôi vá» hạ lÆ°u. DÆ°á»›i sá»± phản chiếu của ánh tịch dÆ°Æ¡ng, từng gợn sóng lăn tăn không ngừng nổi lên, và bên dÆ°á»›i là những Ä‘Ã n cá Ä‘ang bÆ¡i lượn vui đùa trong nÆ°á»›c. Hai bên bá» suối cá»n có những con thú nhá» trông giống nhÆ° những chú vịt con rất đáng yêu Ä‘ang uống nÆ°á»›c. Äôi mắt của chúng vừa tròn vừa to, toà n thân được phủ má»™t lá»›p lông mượt mà , chúng Ä‘ang dùng móng của mình để giúp đồng bạn "chải' lông, trông có vẽ rất Ä‘oà n kết gắn bó.......Thế giá»›i nà y tháºt là xinh đẹp và đầy dẫy sinh cÆ¡, ấy váºy mà Má»™ Dung Thiên lại cứ nhá»› tá»›i cái thế giá»›i đầy ô nhiá»…m, suốt ngà y không thấy ánh mặt trá»i, và những tòa nhà cao chá»c trá»i được là m bằng các loại xi măng lạnh buốt tại địa cầu. Äó còn là chÆ°a kể tá»›i con ngÆ°á»i tại nÆ¡i đó còn vì quyá»n lá»±c, tiá»n tà i và nữ nhân mà không tin tưởng lẫn nhau.......Mặc kệ tốt xấu thế nà o thì đó thủy chung cÅ©ng là quê hÆ°Æ¡ng của hắn. Thế nhÆ°ng, và o thá»i khắc nà y, bản thân hắn đã bị quê hÆ°Æ¡ng ruồng bá» má»™t cách vô tình, cả bao nhiêu chuyện bi thÆ°Æ¡ng cÅ©ng Ä‘á»u bị dứt bá» luôn. Nếu nhÆ° xÆ°a kia Má»™ Dung Thiên bị cha mẹ ruồng bá» lúc còn bé và chÆ°a hiểu chuyện thì hắn còn có thể chịu Ä‘á»±ng được. NhÆ°ng giỠđây, hắn đã khôn lá»›n, nên hoà n toà n hiểu rõ và cảm thụ được niá»m thống khổ khắc cốt ghi tâm nà y. Tại sao lão thiên gia lại đối xá» vá»›i mình nhÆ° thế? Má»™ Dung Thiên cÅ©ng biết rõ bản thân mình không phải là má»™t ngÆ°á»i tốt gì, vừa vô lại, vừa sa Ä‘á»a, vô sỉ, hạ lÆ°u, là má»™t há»c sinh hÆ° há»ng nhất ở trong mắt các giáo viên, và là má»™t kẻ lÆ°u manh nhất trong mắt các nữ nhân....vv....Thế nhÆ°ng, ngoà i những Ä‘iá»u đó ra thì hắn cÅ©ng đâu có gây nên những chuyện thÆ°Æ¡ng thiên hại lý gì? Ngoà i những lần tá» ra phi lá»… quá mức vá»›i Tiêu Băng ra thì hắn cÅ©ng đâu có là m gì khác quá đáng? Trên Ä‘á»i nà y có rất nhiá»u kẻ vì tiá»n tà i mà là m những chuyện bất lÆ°Æ¡ng và keo kiệt bủn xỉn, nhÆ°ng còn hắn thì chỉ dá»±a và o số tiá»n bảo hiểm nhân thá» của cha nuôi để lại mà sống qua ngà y, tháºm chÃ, thỉnh thoảng lại còn bố thà cho những kẻ ăn mà y bên vỉa hè, thế mà hắn lại phải gánh má»™t sá»± trừng phạt hà khắc nhÆ° thế nà y sao? Ngay từ lúc má»›i sinh ra Ä‘á»i cho đến nay, lão thiên gia tá»±a nhÆ° đã không ban cho hắn má»™t ân sủng nà o. Äầu tiên là bị cha mẹ ruá»™t ruồng bá» không thÆ°Æ¡ng tiếc, phải khó khăn lắm má»›i có được ngÆ°á»i cha nuôi hết lòng thÆ°Æ¡ng yêu mình, nhÆ°ng chÆ°a được bao lâu thì ngÆ°á»i cÅ©ng bị lão thiên gia gá»i Ä‘i, để rồi khiến cho hắn biến thà nh má»™t kẻ không thân không thÃch. Trải qua bao gian truân thì hắn má»›i khôn lá»›n thà nh ngÆ°á»i được, rồi thi và o đại há»c, vốn tưởng rằng có thể sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i bình dị nhÆ° bao ngÆ°á»i khác, thế rồi ác váºn lại giáng xuống đầu quá nhanh, khi khổng khi không lại bị Ä‘Æ°a đến má»™t thế giá»›i hoà n toà n xa lạ nhÆ° thế nà y đây.
Toà n bá»™ sá»± việc nà y cứ y nhÆ° là má»™t giấc má»™ng hÆ° ảo váºy, song nó lại rất chân tháºt. Má»™ Dung Thiên cà ng nghÄ© cà ng thấy Ä‘au lòng hÆ¡n, hai tay không ngừng Ä‘áºp xuống đất cho đến khi máu thịt bầy nhầy mÆ¡ hồ không phân biệt rõ nữa. Hắn muốn thông qua sá»± thống khổ của cÆ¡ thể để trốn tránh sá»± tháºt tang thÆ°Æ¡ng kia, và trong miệng vẫn cứ lầm bầm mấy chứ "hãy cho ta vá»......." Thanh âm cà ng lúc cà ng yếu dần, sau đó thì tắt hẳn. Cuối cùng thì hắn cÅ©ng gục hẳn xuống bãi cá» mà hôn mê bất tỉnh. Vầng thái dÆ°Æ¡ng cÅ©ng hạ dần vá» phÃa tây, những ánh dÆ°Æ¡ng quang cuối cùng trong ngà y chiếu lên gÆ°Æ¡ng mặt của hắn, và o thá»i khắc nà y, khuôn mặt của nam hà i tá» cao to nhÆ°ng cô Ä‘Æ¡n lẻ loi nà y hiển lá»™ ra nét bất lá»±c và trÆ¡ trá»i không ai giúp đỡ.
Trong lúc ngủ say, hắn hoà n toà n không thể ngỠđược rằng, giấc má»™ng tháºt sá»± và o lúc nà y chỉ má»›i là bắt đầu mà thôi.
Hết hồi 10 – Hết quyển 1
=======================================
Chú thÃch:
[1] lam huyết hùng: gấu máu lam (xanh).
[2] Ai Khắc Lý Tư: tên tiếng Anh là Eck Reese.
[3] 1 khắc = 15 phút
Tà i sản của hailua2523
Last edited by Vô Tình; 21-06-2010 at 08:56 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của hailua2523
Từ khóa được google tìm thấy
4vn di gioi duoc su , 4vn.eu di gioi duoc su , âèäåîêëèïû , ãîñòèíèöà , Ä‘i gioi duoc su 4vn , bach luyen thanh tien , dị giá»›i dá»±c sÆ° , dị giá»›i dược su , dị giá»›i dược sÆ° , dị giá»›i dược sÆ°- , dị giá»›i dược sÆ°. , dị giá»›i dÆ°Æ¡Ì£c sÆ° , dị gioi duoc sÆ° , di dói dược sÆ° , di dioi duoc su 4vn , di doi duoc su , di doi duoc su 134 , di duoi duoc su , di duong duoc su 4vn , di gi , di giá»›i duoc su , di giá»›i dược su , di giá»›i dược sÆ° , di gioi dai duoc su , di gioi dao tac , di gioi duco su , di gioi duo csu , di gioi duo su 4vn , di gioi duoc , di gioi duoc su , di gioi duoc su 1 , di gioi duoc su 144 , di gioi duoc su 149 , di gioi duoc su 201 , di gioi duoc su 203 , di gioi duoc su 4vn , di gioi duoc su 4vn eu , di gioi duoc su 4vn.eu , di gioi duoc su 5 , di gioi duoc su full , di gioi duoc su full prc , di gioi duoc su hoi 300 , di gioi duoc su hoi 339 , di gioi duoc su luan dam , di gioi duoc su prc , di gioi duoc su prc dich , di gioi duoc su prc full , di gioi duoc su quyen 12 , di gioi duoc su quyen 13 , di gioi duoc su tom tat , di gioi duoc su tulangtu , di gioi duoc su. , di gioi duoc su.4vn , di gioi duocsu , di gioi luyen duoc su , di gioi prc , di gioi thuy , di giÆ¡i dược sÆ° , di goi duoc su , di hioi duoc su , di the duoc su , di the thanh duoc su 4vn , diị giá»›i dược sÆ° , ditheduocsu , doc di gioi duoc su , doc digioi duócu , duoc sÆ° vô si dao tac , dƯỢc sƯ di gioi , êîðáèíà , íèêîëü , ïðåäñêàçàíèÿ , ñòèðàëüíûõ , òåëåôîííûé , phienhykau-digioiduocsu , truyen di gioi duoc su , tuchangioi-digioiduocsu , vo si dao tac , ýëåêòðîìîíòàæ