@anh tuấn: chả cần xóa spam đâu anh ạ, bài viết em dành cho mọi người, để mọi người cảm thấy thoải mái, để phần nào giúp mọi người thấy được cái "mái nhà này được mất cái gì đối với cuộc sống thôi". Mọi người cứ thoải mái đi.
Với cái được và mất đó, chúng ta lại tính toán.
Cái đó mất thời gian mà chả được cái gì cả, cống hiến làm gì.
Cái đó giải trí thôi, thích thì làm không thì té.
Cái đó vui thôi, thỉng thoảng lên chém phát rồi lặn, ai biết mình là ai.
Cái đó mình đã nhận mình cần có trách nhiệm, mình sẽ làm.
Cái đó khó khắn quá, nhưng mình tin mình sẽ làm được.
Cái đó diễn ra sao không đúng kế hoạch nhỉ, có gì sai lầm chăng.
Cái đó người đọc nghĩ sao nhỉ, mình dịch đã hay chưa.
Cái đó làm đã ổn chưa, nhiều người down không nhỉ.
Cái đó viết ra có nhiều người đọc không mà sao mình thấy thanks ít quá vậy ta...
Còn rất nhiều cái đó, mỗi người một suy nghĩ, mỗi người một quan điểm để rồi dăm bữa nửa tháng có người tiếp tục, có người từ bỏ...
Em biết có một người đi rồi quay lại vì tình cảm,
Em biết có một người bị chém rồi lại phấn đấu thành mod,
Em biết có một người nói ra sướng miệng rồi ra đi vĩnh viễn,
Em biết có một người cống hiến thật nhiều nhưng thời thế không hợp rồi ra đi,
Em biết có một người chả biết làm có được gì không mà vẫn làm,
Em biết có một người vì sướng cái miệng mà chết oan,
Em biết có một người muốn quay lại mà ngại cái tôi quá lớn để không về,
Em biết có một người đôi lúc vì diễn đàn mà quên mất mình vẫn còn cuộc sống thật...
Em biết một vài người như thế.
Em biết họ đã, đang và sẽ đặt niềm tin cho diễn đàn như thế, họ đã đang và sẽ nhận lại nhiều hơn, ít hơn thậm chí chả có gì từ cái mái nhà này mà họ vẫn làm.
Và lời cuối em xin nhắn gửi những người đọc được đến dòng này là:" mỗi người chỉ có một cuộc đời để sống, sống sao cho đáng là được. Nếu muốn ra đi không ai trách, nếu muốn ngoi ngóp cũng ok thôi, còn nếu muốn một lần nữa đặt niềm tin, thì xin hãy dẹp cái tự ái cá nhân lại trước, hãy dẹp cái được và mất lại một bên nhé".
Bài viết em viết theo kiểu tổng hợp, đưa ra các tình huống nên có lẽ đụng chạm đến nhiều người, mong mọi người thông cảm và bỏ qua. Còn lý do tại sao em viết bài này thì em xin được giữ trong lòng, mong mọi người đừng hỏi nhiều ạ. Em xin chân thành cám ơn!!!
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Nấm
Lâu lâu không có chủ đề gì để ngẫm , càng đọc những điều mà mọi người viết ra lại càng thấy hay , thử đặt bản thân mình vào những lời chê, trách , khen thưởng , kỷ luật.... thấy câu nào cũng đúng gần hết :(
Mỗi người chỉ có một cuộc đời , một lý tưởng sống , một niềm tin và nhiều thứ khác nữa vậy thì sao phải xoắn nhỉ Mình biết đến 4rum như một xã hội ảo , một thế giới ảo , nhưng tình cảm giữa con người với con người dành cho nhau là thật, từ chuyện thăm hỏi nhau, giúp đỡ nhau trong một vài lĩnh vực , động viên , chia sẻ an ủi nhau đến những điều khác...., được học hỏi , hiểu biết , tự do yêu đương , tự do ngôn luận... Những ai đã và đang gắn bó với 4rum sẽ thấy một điều là : nếu như 1 ngày sever bị die thì chắc hôm đấy cũng buồn như một ngày mưa dầm từ sáng đến tối, đến khi server vào được lại thì ..... mọi người cũng đoán được là tâm trạng lúc đó như thế nào nhỉ ( vui , háo hức , vội vã log vào , lên chém gió , đọc truyện , tìm hiểu kiến thức .....), như một ngày nắng đẹp ...... đang viết thì sếp gọi, lát viết tiếp .....
Lão Nấm bức xúc quá Trời nóng thế này bức xúc quá dễ thăng thiên lắm.
Lâu không vào 4rum, tối qua mới lò dò vào lại, mãi mới nhớ ra password. Người cũ ra đi rất nhiều, các khuôn mặt mới trẻ trung cũng không ít, cảm thấy mình già mất rồi. May là trên chatbox còn có mấy bóng hồng, mắt thấy gái mới sáng lên đôi chút, trông con chữ mới đỡ lem nhem.
Đọc bài lão Nấm thấy hắn còn già hơn cả mình, thấy cũng được an ủi đôi chút. Đoán rằng lão Nấm triết lý nhiều nên vẫn cứ lùn tịt chả lớn lên được
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của docgia