Vương Triều Chi Kiếm
Tác giả : Biên Thành Lãng Tử
Thể loại : Trò Chơi Thực Tế Ảo
Chương 5 : Gã Chữ Đỏ Quái Dị
Nguồn dịch : wind... - www.lachongthuvien.com
Nguồn truyện : qidian.com
Chương 5
Một hồi tiếng cười quái dị cuồng vọng từ trong rừng truyền đến, chỉ thấy một nam nhân mặc đạo bào bằng vải màu xanh, đầu đội mũ trúc rộng vành xuất hiện trong tầm mắt.
Trương Hách mặc dù không nhận ra người này, nhưng lại nhận ra được cách ăn mặc của hắn, đây là trang phục của đệ tử phái Thanh Thành trực thuộc khu vực Ích Châu.
Phái Thanh Thành là một môn phái chủ yếu tu luyện võ công thiên môn cùng luyện đan hái thuốc, bọn hắn ở trong « Vương Triều » dù vẫn chưa thể tính là môn phái lớn có danh tiếng gì, nhưng tại khu vực Ích Châu này tuyệt đối là một trong số những môn phái lớn có tiếng, điều kiện tối thiểu nhất khi phái Thanh Thành tuyển người cũng là đã chuyển chức lần 2.
Nói cách khác, cho dù người trước mắt này là đám đệ tử có địa vị thấp nhất phái Thanh Thành, thì cũng không phải là thứ mấy người Hoạt Tử Nhân có thể ứng phó, chuyển chức lần 1 cùng chuyển chức lần 2 nhìn bên ngoài thì chỉ là khác nhau về con số mà thôi, nhưng chênh lệch trong đó lại là một trời một vực.
Trương Hách nhìn thoáng qua Hoạt Tử Nhân nói:”Không thể không nói, Anh thật sự rất có năng lực, không ngờ có thể dẫn tới cái phiền toái lớn bằng này.”
Năm người Hoạt Tử Nhân còn có lòng dạ nào mà trả lời hắn, nguyên một đám giơ đao lên như lâm đại địch, bởi vì này sau lưng tên đệ tử phái Thanh Thành còn có một tên, tên này một thân giáp da màu đen, bên hông đeo một thanh kiếm bằng vàng đen, thanh kiếm ngắn còn chưa rút khỏi vỏ, nhưng khí thế trong mơ lúc hồ đã khiến người kinh sợ rồi, về mặt khí độ thì người mặc áo đen kia càng có vẻ trầm ổn hơn hẳn.
Một điểm trọng yếu nhất là, toàn thân người mặc áo đen tản tầng tầng tia sáng màu đỏ, tựa như là vừa bị máu heo dội qua vậy, người này rõ ràng là bị chữ đỏ, chữ đỏ có nghĩa chỉ là số tà ác cao, phải giết ít nhất 5 người trở lên mới thành như vậy.
* DG : (chữ đỏ : cách gọi của gamer việt nam, nguyên văn là hồng danh – tên đỏ, nhớ không nhầm thì cách gọi này bắt đầu có từ thời mu và vltk đang thịnh hành)
“Lũ ranh con Kỳ Dị Môn, lần này để xem bọn bay chạy đâu cho thoát?” Thanh Thành đệ tử làm rỡ cười to.
Hoạt Tử Nhân hít một hơi thật sâu:”Cẩu Bất Lý, mày quên không hỏi sư huynh của họ Cẩu mày ngày hôm qua tại trấn Hoàng Hà về làng như thế nào rồi sao?”
* DG : ( Cẩu Bất Lý : chó cũng chẳng thèm )
Cẩu Bất Lý sắc mặt trầm xuống, giọng căm hận nói:”Hắn ngày hôm qua về làng như thế nào, hôm nay chúng mày sẽ phải bị gấp 10 lần như thế.”
Trương Hách âm thầm nhớ lại những topic trao đổi kinh nghiệm của các người chơi trên diễn đàn, võ công cơ bản khi nhập môn của phái Thanh Thành chính là Thanh Phong Đinh ( phóng đinh gió ), cái võ công trụ cột này yêu cầu là nội công cùng căn cốt, nếu tên Cẩu Bất Lý này là một đệ tử bình thường trong phái Thanh Thành, thì thể chất cùng thân pháp hẳn sẽ không cao, do đó khó trách hắn không dám một mình đấu với năm người Hoạt Tử Nhân, nên hiện ở bên cạnh mới có thêm một tên chữ đỏ, nếu đoán không nhầm thì, hẳn là được cái tên Cẩu Bất Lý này mời đến giúp đỡ rồi.
Chỉ có điều cách người này ăn mặc hơi quái dị, chỉ dựa theo ăn mặc thì không cách nào phân biệt ra được là thuộc môn phái nào.
Tinh thần gian, Mộc Đầu Tượng cùng Thủy Y Nhân đồng loạt xuất chiêu, trong vầng sáng lưu chuyển, hai thanh đao một trái một phải đâm về phía Cẩu Bất Lý.
Từ tốc độ cùng phương vị mà nói, hai người phối hợp thật sự là không còn vấn đề gì đáng bàn, dù sao cũng là sư huynh muội cùng môn phái.
Nhưng ngay tại thời điểm thanh đao chuẩn bị chạm đến Cẩu Bất Lý, một đường ánh sáng màu xanh chớp lên, thanh kiếm ngắn của tên chữ đỏ kia đã chém tới cổ tay Thủy Y Nhân, đánh bay thanh đao rơi xuống đất.
Trương Hách lắp bắp kinh hãi, người này thủ pháp vô cùng nhanh, lực lượng cũng lớn, tuyệt đối là người chơi chuyển chức ít nhất 2 lần trở lên.
Tên chữ đỏ sau khi lao qua, mục tiêu chính thức lại không phải là Thủy Y Nhân, mà là Mộc Đầu Tượng, chữ đỏ theo đà xông tới dùng bả vai húc Mộc Đầu Tượng lui ra, sau đó lại lật tay đâm chéo sang một kiếm tới Thủy Y Nhân.
“Phập”
Người chơi đánh ra hiệu ứng ”Một Chiêu Trí Mạng” chỉ số thương tổn màu vàng:”-81!”
Ánh đao ánh kiếm chỉ lóe lên trong chớp mắt, từ cổ họng Thủy Y Nhân phun ra một mảnh mưa máu, sau đó cả người liền ngã xuống.
Cũng không thể nói là tên chữ đỏ này thực lực cao tuyệt đỉnh, chỉ là do cấp độ song phương chênh lệch quá lớn, mới kiến Thủy Y Nhân trong nháy mắt bị một kiếm đâm chết mà thôi.
“Y Y!” Mộc Đầu Tượng vừa sợ vừa giận, lại vung đao lên nhắm tới hướng tên chữ đỏ.
“Đại Tượng, quay lại ngay!” Hoạt Tử Nhân còn tồn tại một tia lý trí, biết rõ lúc này cảm xúc tức giận sẽ càng chỉ làm mọi người thêm khả năng bị chôn xác tại đây.
Nhưng giờ phút này hắn còn có thể hô Đại Tượng quay lại được sao?
Trương Hách bất lực thở dài, hắn biết rõ mấy người Hoạt Tử Nhân hôm nay khẳng định sẽ phải toàn bộ nằm lại ở chỗ này rồi.
Tên bị chữ đỏ này là cũng có thể coi là một nhân vật, dù rằng từ đầu đến giờ hắn chưa nói câu nào, nhưng hắn chỉ dựa vào quan sát đã nhìn ra được cảm tình giữa hai người này vô cùng tốt mà ra tay nhằm vào điểm đó, hắn vốn ban đầu cho vũ khí bay khỏi tay Thủy Y Nhân, sau đó liền giả bộ công kích Mộc Đầu Tượng, trên thực tế hắn biết rõ một khi giết nữ nhân kia trước, nam nhân còn lại tự nhiên sẽ giận dữ, trong cơn giận dữ khẳng định sẽ lộ ra sơ hở.
“Xoẹt” một tiếng, thanh kiếm ngắn đi sau mà đến trước, ánh kiếm lóe lên, thanh kiếm liền đâm trúng vào bả vai Mộc Đầu Tượng, chỉ số thương tổn màu đỏ bay lên :”—39!”
Mà thanh đao của Mộc Đầu Tượng lại bổ vào khoảng không, thân thể tên chữ đỏ khẽ chuyển, chân trái đá ra, Mộc Đầu Tượng dính đòn đau toát mồ hôi khụy trên mặt đất, chờ khi hắn ngẩng lên được, đoản kiếm đã như một con rắn độc mổ tới.
Mộc Đầu Tượng theo bản năng giơ đao chém ra, nhưng con rắn này lại nhẹ nhàng linh hoạt lướt trên thanh đao của hắn, hắn cảm giác trên thân đao truyền đến một cỗ lực phản chấn kỳ dị, lực lượng này cũng không hề mạnh, nhưng lại khiến đao của hắn chém tới cổ họng của chính mình.
“Xuy ”
Chỉ số thương tổn màu vàng hiện lên:”—78!”
Mộc Đầu Tượng cũng giống như Thủy Y Nhân, trên cổ phun ra làn mưa máu ngã xuống.
Bất quá cũng chỉ mới hơn mười giây thời gian, bên Hoạt Tử Nhân đã hai người ngã xuống, điều đặc sắc trong chế độ pk của « Vương Triều » chính là như thế, ở trước chênh lệch tuyệt đối, bất luận chống cự ra sao cũng đều là phí công.
Ba người Hoạt Tử Nhân theo bản năng lui về phía sau vài bước, lúc này Cẩu Bất Lý đột nhiên giơ một tay lên, bàn tay chỉ hướng lên trời, trong lòng bàn tay đột nhiên lũ lượt phóng ra ngoài một mảng khói đen, khói đen phảng phất như một chiếc ô, từng cây đinh dài màu đen sắc nhọn từ trong đám khói đen phóng ra bao phủ xuống đầu ba người phía bên dưới.
Cái này chính là võ công nhập môn Thanh Phong Đinh của phái Thanh Thành, nói trắng ra thì đây chính là một loại ám khí, chỉ có điều Cẩu Bất Lý chỉ là đệ tử bình thường, cái võ công này tu luyện còn chưa đạt tới tầng cao, chứ không nếu để cho trưởng lão cao cấp có biệt hiệu bốn người ưu tú nhất Thanh Thành đến đây phóng mà nói, cái đám khói đen mày không chỉ là từng cây, mà là từ bên trong bay ra hàng chục cây một lần cũng không phải chuyện kỳ lạ gì.
“Cẩn thận!” Hoạt Tử Nhân quát to một tiếng, ba người phân tán ra ba phía, cái cây thanh phong đinh kia liền đánh tới Bách Linh Điểu, có hai đồng môn nhắc nhở, Bách Linh Điểu không dám lơ là vung đao ngăn cản lại, mà Cẩu Bất Lý lại tiếp tục phóng ra từng cái từng cái thanh phong đinh, mỗi cây đều hướng phía đầu nàng đâm tới.
Môn phái chính thức vượt trội hơn loại môn phái tự gây dựng chính là ở điểm này, thời gian làm lạnh kỹ năng thanh phong đinh là năm giây, nội công của Cẩu Bất Lý có thể chèo chống mỗi lần thi triển kỹ năng phát ra ba cây, sau ba lần liên tục Bách Linh Điểu cũng đã cảm thấy phải cố hết sức, nàng hiện tại chỉ có thể phòng thủ vô pháp tiến công.
Mà trong lúc nàng chân tay đang luống cuống, tên chữ đỏ lại không có chút ý tốt nào hướng nàng đánh đến, động tác cùng tốc độ so sánh với lúc trước đối phó với hai người Mộc Đầu Tượng không chậm hơn chút nào, người ta căn bản không nằm ở cùng một đẳng cấp với người của Kỳ Dị Môn.
“Cẩn thận!” Lượng Y Can ở gần đấy duỗi đao tới trợ giúp tranh thủ thời gian cho đồng đội, ai ngờ đây chỉ là hư chiêu của gã chữ đỏ, kiếm chuyển hướng đánh tới cánh tay trái của Lượng Y Can.
Trương Hách không hề chuyển mắt nhìn chằm chằm vào toàn bộ biến hóa, tên chữ đỏ ngay cả võ công thật sự còn chưa hề hiển lộ, mà chỉ hoàn toàn dựa vào kinh nghiệm phong phú đã đủ khiến cho Lượng Y Can nằm trên mặt đất rồi, bởi vì đoản kiếm chưa phải là một chiêu trí mạng chính thức, mà là sau đó Cẩu Bất Lý vừa thấy Lượng Y Can trọng thương thanh phong đinh liền đột nhiên cải biến mục tiêu, sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy được.
Cái biến cố bất ngờ này khiến cho Bách Linh Điểu hoàn toàn ngây người, mà ngay lúc này thanh phong đinh lại chuyển hướng quay trở lại nàng, sau vài đao miễn cưỡng ngăn cản, thanh đoản kiếm của gã chữ đỏ đã đâm vào ngực của nàng, đâm ngập hoàn toàn vào trong, thần tiên muốn cứu cũng khó mà cứu được.
Nhìn bốn cỗ thi thể của sư đệ sư muội bị máu tươi nhuộm đỏ trên mặt đất , Hoạt Tử Nhân vô thức lui về phía sau, hắn biết rõ hôm nay mình chạy lên trời cũng không tránh khỏi nắng rồi, hắn dù thế nào cũng không tưởng tượng được, cái tên cao thủ áo đen tên màu đỏ này là tự nhiên ở đâu xuất hiện, theo lý thuyết tuyệt đối không nên xuất hiện tại vùng thôn dành cho tân thủ mới đúng.
Cẩu Bất Lý thấy kết cuộc đã được khống chế trong tầm tay, tiến lên hai bước cười ha hả:”Hoạt Tử Nhân, mày muốn chết như thế nào, nói ra đi, tao cam đoan mày sẽ được chết một cách ‘vô cùng thoải mái’.”
Hoạt Tử Nhân cả mặt tái nhợt, bởi vì hắn trông thấy Cẩu Bất Lý làm càn đem bàn cước dẫm lên trên thi thể của Thủy Y Nhân, hai chân hung hăng giẫm xuống, cơn tức này hắn không thể nào nuối trôi.
Cẩu Bất Lý cười nói:”Một cái môn phái rác rưởi, tưởng phái Thanh Thành chúng tao dễ trêu vào hả? Hừ hừ, hôm nay có vị hắc nhân huynh tao mời đến ở đây, xem mày làm sao chạy trốn, xông lên!”
Gã chữ đỏ lạnh nhạt nói:”Giết hắn được trả bao nhiêu tiền?”
Cẩu Bất Lý nói:”Quy củ như cũ, 1 lượng bạc.”
Gã chữ đỏ nhìn qua Hoạt Tử Nhân nói:”2 lượng bạc.”
“Vì sao?” Cẩu Bất Lý kỳ quái hô lên,”Chúng ta trước đó không phải đã bàn bạc ổn thỏa rồi hay sao? Giết một người 1 lượng bạc, huống chi tôi cũng vậy thanh toán trước 5 lượng bạc rồi.”
Tên chữ đỏ nói:”Người này bảo trì bình thản, so với bốn vừa rồi mạnh hơn nhiều, hắn rất đáng tiền, nếu không anh tự mình động thủ đi.”
Hoạt Tử Nhân lúc này đầy một bụng chua chát, ở trong mắt đối phương, bản thân mình không ngờ chỉ trị giá 2 lượng bạc, điều này quả thực là so với bị giết còn muốn nhục nhã hơn.
Cẩu Bất Lý nói:”Thành giao!”
Chữ ”giao” kia vừa ra khỏi miệng, Trương Hách liền thấy ánh kiếm chớp lên, tiếng kêu thảm thiết vang lên từng người đều nghe rõ được, nhưng người kêu lại không phải là Hoạt Tử Nhân, mà là tên Cẩu Bất Lý kia.
Đoản kiếm của tên chữ đỏ đâm vào sau lưng phía Cẩu Bất Lý, sau đó còn bồi thêm một chưởng, Trương Hách cùng Hoạt Tử Nhân đã nhìn thấy phía sau lưng Cẩu Bất Lý xuất hiện một cái quả cầu nội lực màu đỏ đánh tới.
“Uỳnh” một tiếng, quả cầu nội lực màu đỏ nổ tung ra, Cẩu Bất Lý liền bị chưởng lực đó đánh bay ra xa 5m, cái loại võ công này ngay cả Hoạt Tử Nhân cũng đều chưa thấy qua lần nào.
“Khốn khiếp...” Cẩu Bất Lý nằm trên mặt đất vừa nhổ ra được hai chữ này liền tắt thở luôn, hắn vĩnh viễn không rõ vì sao tên chữ đỏ lại ra tay giết ngược lại hắn, hắn chỉ biết là mình xong rồi, bởi vì cảnh vật trong tầm mắt đã biến thành hai màu trắng và đen, thi thể tiến nhập hình thức u linh.
Tên chữ đỏ cầm theo đoản kiếm chậm rãi đi tới chỗ Hoạt Tử Nhân, Hoạt Tử Nhân quát một tiếng lăng lệ, thanh đao trong tay phảng phất biến thành màu da cam, chắc hẳn chính là võ học của môn phái này, tên chữ đỏ dáng vẻ hời hợt, đâm ra một kiếm.
Cái đấu pháp này hoàn toàn là muốn đồng quy vu tận, thanh đao nặng nề chém lên trên bờ vai tên chữ đỏ, kiến một mảng lớn hoa máu bắn ra, một cái chỉ số thương tổn màu vàng bay ra: ”-101!”
Được võ học của kỳ dị môn trợ giúp, lúc bình thường chỉ đánh được ra chỉ số thương tổn tầm 30 mà lúc này không ngờ lại có thể đánh ra số điểm thương tổn cao như vậy, điều này đã là đáng quý lắm rồi.
Chỉ là kiếm của tên chữ đỏ trực tiếp đâm vào trên người của Hoạt Tử Nhân vốn là chỉ tạo ra chỉ số thương tổn màu đỏ ”-42” mà thôi, nhưng theo quả cầu nội lực màu đỏ đánh tới, kết cục của Hoạt Tử Nhân cũng giống như Cẩu Bất Lý, chẳng những bị đánh bay, mà lại còn tạo ra điểm thương tổn ”-75”.
Ngoại trừ Trương Hách ở một bên ngơ ngác đứng xem cuộc chiến ra, quả nhiên cả đám Hoạt Tử Nhân đều nằm lại đỉnh Thanh Loan hết.
Tên chữ đỏ từ đầu đến cuối cũng không mở miệng nói chuyện, ở trong cái quá trình chém giết tàn khốc này, trên người hắn không thể nghi ngờ là đã lộ ra toàn bộ khí chất tàn nhẫn lãnh khốc, giờ phút này hắn đang cầm theo kiếm chậm rãi đi tới hướng Trương Hách, mũi kiếm vẫn còn nhỏ xuống từng giọt từng giọt máu tươi.
Sáu người nằm trên mặt đất đang tồn tại trong hình thức u linh đều tập trung nhìn về hướng này, đoán chừng cái tên tân thủ này cũng không tránh được kết cục chết thảm rồi, bất quá khiến cho mọi người cũng kỳ quái chính là, dù vậy lại không thấy Trương Hách có dấu hiệu muốn chạy trốn, cũng thần thái không có nửa điểm sợ hãi, hắn ngược lại khí định thần nhàn chờ tên chữ đỏ đến đưa mình về thành miễn phí.
Hoạt Tử Nhân thật sự là nghĩ không ra, thằng nhóc này đến tột cùng dựa vào cái gì? Mà không ngờ lúc này còn có thể bảo trì trấn định như thế.
_________________Chú thích___________________
* DG : quả cầu nội lực gâng như quả cầu năng lượng trong mu hay naruto hay cả diablo cũng có vậy, giống skill đầu tiên ‘quả cầu năng lượng’ của nhân vật dark wizard đó. Hình tượng này gần giống như nhân vật tác giả đang tả, chỉ khác mỗi một tay cầm kiếm 1 tay dùng quả cầu nội lực còn trong ảnh dưới đây là cầm gậy và trông không tà ác = mà thôi.
Vương Triều Chi Kiếm
Tác giả : Biên Thành Lãng Tử
Thể loại : Trò Chơi Thực Tế Ảo
Chương 6 : Cao Thủ Làm Ăn
Nguồn dịch : wind... - www.lachongthuvien.com
Nguồn truyện : qidian.com
Chương 6
Trương Hách không có chạy trốn cũng không phải bởi vì trấn định, mà là hắn tự mình hiểu được, hắn biết dù mình có chạy thế nào chạy cũng trốn không thoát.
Hắn vừa xem qua quá trình tên chữ đỏ ra tay, lấy 5 điểm thân pháp của bản thân hắn so sánh cùng tên chữ đỏ mà nói, tên chữ đỏ này để cho bản thân trốn trước 5 phút đồng hồ thì tên kia cũng có thể dễ dàng đuổi theo kịp mình, vô tình kết quả lại vẫn là đem mình chém chết.
Ngay tại khi tên chữ đỏ tới gần, Trương Hách bỗng nhiên nói:”Anh đang luyện chỉ số tà ác phải không!”
Khẩu khí của hắn khẳng định mưới phần, tên chữ đỏ giật mình, ánh mắt càng trở nên lạnh lẽo hơn, hắn không có ngờ tới cái gã tân thủ này ánh mắt lại có thể chuẩn như vậy.
Kỳ thật từ trước thời điểm người đầu tiên bị giết cho giết cho đến thời điểm Thủy Y Nhân ngã xuống, Trương Hách đã nhìn ra, dù cho tên chữ đỏ cùng Cẩu Bất Lý liên thủ, cũng chưa chắc đã có thể tóm gọn được đám Hoạt Tử Nhân.
Bởi vì đám Hoạt Tử Nhân đã cùng phái Thanh Thành kết cừu oán từ lâu, mà năm người lại có thể đi đến được đỉnh Thanh Loan, mặc cho ven đường bị đệ tử Thanh Thành một đường ngăn chặn đuổi giết, nếu không có chút tài năng đã không thể nào bình yên vô sự đến được đây rồi.
Mà ưu thế của Hoạt Tử Nhân chính là cả nhóm cùng nhau tiến thối, nhưng chỉ do một thoáng Mộc Đầu Tượng bị xúc động liền khiến cho cái ưu thế này không còn sót lại chút gì, rất rõ ràng, tên chữ đỏ cùng Cẩu Bất Lý đã chuẩn bị xong chiến thuật từ trước đó.
Chỉ ngắn ngủi trong thời gian vài phút, chỉ vài chiêu vô cùng đơn giản đã quật ngã được ba bốn người, tới lúc này đã có thể rất dễ dàng nhìn ra được, chỉ đáng tiếc là chính bản thân khổ chủ là Hoạt Tử Nhân nghĩ không ra, ngược lại lại để cho một người ngoài như Trương Hách phân tích ra được một cách rành mạch.
Thẳng đến khi Lượng Y Can bị đánh chết, tên chữ đỏ xác định Hoạt Tử Nhân không phải là đối thủ của hắn, mới cố ý phân tán sự chú ý của Cẩu Bất Lý, từ đó đánh lén thành công giết chết Cẩu Bất Lý, cuối cùng chỉ cần đối phó với một mình Hoạt Tử Nhân không còn gì phải băn khoăn nữa.
Ngoại trừ tu luyện ”chỉ số tà ác”, Trương Hách thật sự tìm không thấy nguyên nhân khác để giải thích động cơ cho việc tên chữ đỏ vừa làm.
Trương Hách mở miệng nói:”Tôi có giá trị hơn 2 lượng bạc nhiều.”
Những lời này vừa nói ra, chẳng những đám người Hoạt Tử Nhân kinh ngạc, mà ngay cả tên chữ đỏ cũng dừng bước lại, cảm thấy rất là ngoài ý muốn liền đáp:”Hử?”
Trương Hách nói:”Trên người của anh hẳn cũng chẳng còn bao nhiêu thuốc phục hồi.”
Lời này của hắn quả thật đúng là không hề nói lung tung, bởi vì theo như lẽ thường, trong khi PK bị vết thương nặng, thì trước tiên hẳn phải dừng lại dùng thuốc hồi phục cho bản thân mình, đây cũng không phải chỉ là thói quen cá nhân, mà là kinh nghiệm trong trò chơi, nếu như ngươi tự cho là mình thiên hạ vô địch mỗi lần bị thương rồi lại tiếp tục bị thương, cứ ngang ngạnh đợi chỉ số tính mạng tự động khôi phục, cái đó không thể nghi ngờ là một điều ngu xuẩn, bởi vì vạn nhất trong lúc này có một cao thủ thuộc loại ám khí gì gì đó... Bắn trộm ngươi một phát, thì ngươi cứ từ từ mà khóc đi.
Theo phong cách của tên chữ đỏ mà nói, hắn tuyệt đối sẽ không thể không biết những kinh nghiệm cơ bản tối thiểu nhất này.
Sau khi hắn trúng một đao cực nặng của Hoạt Tử Nhân vẫn một mực không xài thuốc bổ xung, rất không may là điều này đã bị ánh mắt độc đáo của Trương Hách nhìn ra được.
Tên chữ đỏ sắc mặt trầm xuống, ánh mắt cũng trở nên lạnh lùng hơn:”Nói tiếp đi.”
Trương Hách cắn răng ném đi một viên Toán Nhĩ Ngoan qua, tên chữ đỏ sau khi chấp nhận lệnh ”yêu cầu giao dịch” của đối phương gửi đến, hắn không nói đến câu thứ hai liền đem luôn viên thuốc vừa nhận được rắc lên bắp đùi mình, thể chất liền bắt đầu hồi phục nhanh như bay.
Trương Hách thản nhiên nói:”Viên này là tặng cho anh, nhưng từ viên tiếp theo khỏa tôi sẽ không đưa miễn phí nữa, anh có thể lựa chọn hoặc là hiện tại tiễn tôi về thành, dù sao tôi chỉ có mới đạt tới cấp 12, bị ‘về làng’ rồi cũng chẳng có bất kỳ tổn thất gì, hoặc là anh lựa chọn cùng tôi giao dịch, chính anh tự cân nhắc lợi hại đi.”
Hoạt Tử Nhân, Cẩu Bất Lý đều lộ ra ánh mắt kinh ngạc, cái tên sát thủ vô tình lạnh lùng tàn khốc tới mức lục thân không nhận này không ngờ lại bị một tay mới chơi cấp 10 nói ba xạo một hồi liền bị hù dọa, không những thế lại còn lộ ra vẻ suy ngẫm nữa chứ.
Loại chuyện này bọn hắn chẳng những chưa từng thấy qua, mà quả thực là ngay cả nghĩ cũng nghĩ chưa từng nghĩ đến.
Tên chữ đỏ thật sự đang rất kinh ngạc, cái gã tân thủ này ánh mắt cũng không khỏi cũng quá độc đáo đi, những chi tiết nhỏ đến thế này cũng bị hắn nhìn ra được, kỳ thật mình bây giờ đúng là thiếu tiền thiếu thuốc thật, hy vọng trở về thành xa vời hắn sớm đã bỏ đi rồi, còn chuyện nhờ người mua hộ nhất thời hắn tìm không ra được ai, nếu như Cẩu Bất Lý trở về liền tụ tập ngay một đám đệ tử phái Thanh Thành tìm tới, thì chính mình gặp nguy hiểm rồi.
Nếu như không chịu suy nghĩ đi giết cái tên tân thủ này không có thù hận gì với mình này, dù có thể được tăng thêm nhiều chỉ số tà ác, nhưng gã tân thủ này cũng sẽ chẳng tổn thất gì.
Hệ thống máy chủ có rất nhiều quy định nhằm bảo vệ tân thủ, ví dụ như tân thủ từ cấp 20 trở xuống khi bị chết, sẽ không bị rơi trang bị vật phẩm, hay ví dụ như tân thủ có mang theo số đồ nặng vượt quá 200% vẫn có thể hành động nhẹ nhàng như cũ...
Sau khi suy nghĩ khá lâu, tên chữ đỏ mới nói:”Viên thuốc giống như vậy hiện tại trên người mày có bao nhiêu?”
Trương Hách hết sức cẩn trọng đáp:”Anh muốn bao nhiêu?”
Người chữ đỏ trầm ngâm, nói:”20 viên!”
“70 tiền đồng một viên, thiếu một tiền cũng không bán, kể cả tiễn tôi về làng tôi cũng không bán!” Thái độ chém đinh chặt sắt của Trương Hách kiến cho Hoạt Tử Nhân cực kỳ bội phục, em gái nhà ngươi chứ ngươi mở quầy ở trong thôn bán giá cao nhất cũng chỉ tới 40 văn một viên, mà đến nơi hoang dã này giao dịch, ngươi liền hô giá tiền cơ hồ gấp đôi, thằng nhãi này, ngươi thật là có tiềm chất khai mở hắc điếm đó, theo anh mày thấy việc này rất chi là khả quan.
Ai ngờ tên chữ đỏ thập phần sảng khoái, liền đi tới mở ra bảng giao dịch ném luôn vào đó 1 lượng bạc cùng 400 tiền đồng.
Điều này khiến cho Hoạt Tử Nhân cảm thấy choáng váng, tiểu tử, con mịe nó quá là thiên tài mà, ở cùng một chỗ với tội phạm giết người vậy mà không ngờ còn nghĩ được đến chuyện làm ăn buôn bán.
Bất quá đấy là do đám Hoạt Tử Nhân không biết được suy nghĩ trong lòng của tên chữ đỏ mà thôi, hiện tại có người tình nguyện bán thuốc cho hắn đã là chuyện rất khó tìm được rồi, mà thuốc này lại còn là thuốc xịn, giao dịch tại nơi hoang dã thì giá cả phải cao hơn rồi, đạo lý cũng không khác mấy người thường ngày mua mì ăn liền là mấy, tại siêu thị ngươi có thể dùng 3 đồng 5 cắc mua được một túi mì Khang Sư Phụ, hoặc loại mì xào nào đó, nhưng là một khi ngươi ngồi lên trên chuyến xe lửa đường dài từ Thẩm Dương thông đến Côn Minh, thì đừng nói mua mì ăn liền, chỉ với 3 đồng của ngươi mà muốn mua một chai bình nước khoáng, cái chuyện này nghĩ cũng đừng bao giờ nghĩ tới nữa.
Sau khi giao dịch thuốc xong Trương Hách nói :”Chỗ này của tôi còn 150 viên, tôi có thể bán nốt cho anh với một điều kiện.”
Cái này tuyệt đối là nói dối, chỉ là lời nói dối này lại quá giống thật mà thôi, vì theo lý thuyết thì tân thủ cấp 12 mang theo số thuốc nhiều như vậy là vẫn có thể miễn cưỡng hành động được, điểm này ngươi đừng mơ tưởng giấu diếm được tên chữ đỏ, bởi vì nếu ngươi nói là ngươi còn ba trăm tới năm trăm viên, tên chữ đỏ sẽ có thể nhanh chóng nhìn thấu được chuyện ngươi nói láo.
Chỉ là ngay cả 150 viên Trương Hách cũng tuyệt đối không có nhiều như vậy, trên thân hắn hiện tại thể chỉ còn có cùng lắm 60 viên mà thôi, một khi bán toàn bộ cho tên chữ đỏ, bản thân chắc chắn liền sẽ bị đối phương giết người bịt miệng ngay, đây là một đạo lý rất đơn giản, chỉ cần một khi mà ngươi mất đi giá trị lợi dụng, sẽ lọt vào tình huống bị người khác vô tình vứt bỏ ngay, vô luận « Vương Triều » hay là thế giới hiện thực, rất nhiều chuyện đều là như vậy hết.
Tên chữ đỏ lạnh lùng nói:”Điều kiện gì?”
Trương Hách nói:”Anh phải kéo tôi một lúc.”
Tên chữ đỏ không nói hai lời liền gửi lời mời gia nhập tổ đội, Trương Hách nhìn qua, tên chữ đỏ tên này tên gọi là Kiếm Vô Ngữ, danh tự quả nhiên trâu bò, nhưng cũng phải nói thêm là người này quả thật có vốn để trâu bò, bởi vì tin tức trên kênh đoàn đội biểu hiện như sau:
Kiếm Vô Ngữ, chuyển chức lần 2, lvl 46.
Từ điều này cũng không còn khó giải thích chuyện vì sao một đoàn năm người Hoạt Tử Nhân bị giết chết nữa, một nhóm 2x chuyển chức lần 1 đấu với người ta cấp 46 chuyển chức lần 2, vậy là chẳng khác gì đội du kích Iraq mặt đất dùng mấy khẩu súng cùi bắp bắn nhau với máy bay chiến đấu hornet của mỹ rồi, làm chẳng khác nào muốn chết.
Trông thấy Kiếm Vô Ngữ mang theo Trương Hách rời khỏi cánh rừng, đám Hoạt Tử Nhân cảm thấy kinh ngạc đến tột đỉnh, đầu năm nay, thời đại phát triển thật nhanh nha, rất nhiều chuyện không cần cần chém chém giết giết để giải quyết vấn đề nữa, lừa đảo cũng là một một vũ khí lớn trong trò chơi nha.
Đi theo Kiếm Vô Ngữ hướng khe suối vua heo trong rừng rậm xuất phát, Trương Hách có cảm giác vui sướng vô cùng, lợn rừng bình thường căn bản chẳng làm gì được hắn, bởi vì thời điểm lợn rừng lao đến, Kiếm Vô Ngữ cái quả cầu nội lực màu đỏ kia liền có thể một chưởng đem con lợn rừng đó đánh lui, cho dù cho số lượng có nhiều một chút, Kiếm Vô Ngữ cũng có thể ngay lập tức đâm ra 2 kiếm, trực tiếp đối đầu nhận lấy mười điểm thương tổn liền có thể dễ dàng có thể đem đám lợn rừng đó đánh gục liền.
Xâm nhập ngày càng sâu vào trong rừng, ven đường đi thi thể lợn rừng rải đầy đất, điểm kinh nghiệm của Trương Hách tăng lên như bay, chỉ qua thời gian một giờ, liền trực tiếp cưỡi tên lửa phóng lên lvl 18 21%, nhưng cái thời gian thời gian một giờ này, Kiếm Vô Ngữ cũng dần mất đi kiên nhấn đối với mấy con quái vật cấp thấp, quay đầu nói:”Ở gần đây có con Boss nào không?”
Trương Hách chính là đang đợi những lời này của hắn, không chút do dự trả lời:”Có!”
Kiếm Vô Ngữ là cảm thấy thoải mái hơn nói:”Dẫn đường đi!”
Boss ở gần đó chính là vua lợn rừng hung ác cấp 10, thuộc về loại Boss cấp thấp nhất trong « Vương Triều », nhưng đối với đám bọn họ tân thủ mà nói, vua lợn rừng hung ác lại tựa như ngọn núi lớn không cách nào vượt qua, nhưng đối với người chơi cao cấp như Kiếm Vô Ngữ như vậy mà nói, mặc dù chỉ một mình xông tới cũng chỉ như ăn một bữa sáng mà thôi.
Chỉ có điều ai cũng biết, cái loại Boss này có đồ tốt gì thì cũng rơi hết trong lần bị giết đầu tiên rồi, vua lợn rừng trên đỉnh Thanh Loan cũng không biết đã bị giết qua bao nhiêu lần rồi, hiện tại trên cơ bản khó mà rớt nổi ra đồ gì.
Nhưng Trương Hách vẫn hết sức vui vẻ dẫn đường, bởi vì trong lòng cũng hắn hiện tại cũng có tính toán riêng của mình.
Boss bên trong « Vương Triều » phân ra thành : cấp độ hung ác, cấp độ tàn bạo, cấp độ khủng bố, cấp độ hủy diệt , và cấp độ truyền thuyết, cho dù là cùng một con Boss, nhưng mỗi một cấp độ đều có tính chất khác nhau, ví dụ như vua lợn rừng thuộc cấp độ hung ác đẳng cấp 10 có lẽ sẽ không đáng coi vào đâu, nhưng nếu là cấp 10 thuộc cấp độ tàn bạo thì Kiếm Vô Ngữ muốn ứng phó cũng có chút phải cố hết sức, mà cấp 10 thuộc cấp độ khủng bố, thì cũng không phải chỉ mình hắn có thể xử lý được.
Mà trong đó, chỉ có loại thấp nhất là hung ác hệ thống mới cho xuất hiện trở lại theo thời gian cố định mà thôi, còn các loại khác ngoài thời gian xuất hiện không cố định, còn cần ở trong hoàn cảnh đặc biệt mới có thể sinh ra, cái này cần người chơi phải sử dụng tới kinh nghiệm, trí tuệ cùng dũng khí đi thăm dò.
Khe suối heo vương nằm ở tận cùng phía trong rừng rậm, nơi này không những toàn bùn còn không có tới một ngọn cỏ, trên gò đất phía trước có một cái hang động tối om, loại địa hình này chỉ cần người có kinh nghiệm liền có thể nhìn ra được ở đây có điều không bình thường.
“Ở chỗ này hả?” Kiếm Vô Ngữ hỏi.
Trương Hách không có trả lời hắn, đứng phía bên rừng không hề bước chân vào vùng đất trống, nói thẳng ra chính là không muốn tiến vào phạm vi của cuộc đại chiến, để tránh hấp dẫn độ thù hận tới trên người.
Nhìn điệu bộ này của hắn, Kiếm Vô Ngữ cũng không hỏi nhiều nữa, cầm lên một cục nham thạch trên mặt quăng vào trong động, Trương Hách nhìn chằm chằm không rời mắt vào hành động ‘dẫn rắn ra khỏi hang’ của Kiếm Vô Ngữ .
Thẳng đến khi ném vào trong động đến lần thứ sáu, trong huyệt động mới rốt cuộc phát ra một tiếng kêu như heo bị chọc tiết, chỉ là âm thanh này lớn hơn của lợn rừng bình thường rất nhiều, cái loại tiếng kêu này bén nhọn đến mức làm cho lỗ tai người ta cảm thấy có chút đau nhức.
Sau một lát, con heo thể tích có thể so với một con nghé con xuất hiện ở cửa động, nếu những con lợn rừng bình thường khác màu đen, thò cái con vua lợn rừng này toàn thân lông bờm lại đều là màu nâu cả, nếu như không phải thấy thân hình của nó béo tròn như quả bóng, mà nếu ngươi chỉ nhìn đầu của nó, thì thậm chí sẽ cảm thấy hoài nghi bản thân mình hiện tại gặp phải một con sói hay không nữa.
“Đến hiện tại mà mày còn có thể không lộ ra võ công môn phái của mình thì đó mới là việc lạ đó!” Trương Hách yên lặng thì thầm.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Chris Andy