Đây là một dạng đặc biệt của thơ thất ngôn tứ tuyệt, đặc biệt chỉ dùng thanh bằng, tạo nên âm điệu lạ.
Đêm buồn lang thang qua nơi xưa
Còn đây trời buồn, lâm râm mưa
Thôi rồi, còn ai cho ta đưa
Chiều chiều tan trường, mưa lưa thưa
Hoàng hôn đem về bao cơn say
Cho ta ngồi hoài nơi nơi đây
Nhìn trời lưa thưa qua bóng mây
Mưa rồi em ơi ta đang say
Còn đâu ngày xưa đôi ta yêu
Ngày ngày mong sao trời mau chiều
Đôi mình gặp nhau, tình thật nhiều
Ôi thôi, ngày xưa ta cùng yêu.
Em giờ sang sông theo người ta
Còn anh tìm về phương phương xa
Đem hồn buông trong lời ai ca
Chôn vùi tình đầu, đời xót xa.
Last edited by Lệ Sầu Thiên Hải; 18-06-2010 at 09:38 PM.
|