24-12-2008, 10:56 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 1 ngà y 5 giá» 18 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Nạp Thiếp Ký - Chương 5
BỘ I. ÄẠI MINH ÄỀ HÃŒNH QUAN
Tác giả : Má»™c Dáºt
ChÆ°Æ¡ng Năm: Hình phạt đánh Ä‘Ãt!
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : ******.vn
DÆ°Æ¡ng Thu Trì hÆ¡i ngượng, lắc đầu nhún vai rồi quay ngÆ°á»i lại nhìn toà n bá»™ sÆ¡n thôn Ä‘ang nép mình trong sÆ°á»n núi. Hắn vốn muốn Ä‘i và o thôn há»i cho ra lẽ, nhân tiện nghỉ ngÆ¡i chút vì Ä‘i cả ná»a ngà y cÅ©ng mệt má»i lắm rồi, nhÆ°ng nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, thấy nÆ¡i đây chỉ cách huyện thà nh có năm dặm, Ä‘i thẳng và o thà nh há»i xem ra tốt hÆ¡n. NghÄ© thế, hắn nhắm thẳng huyện thà nh tiếp tục cất bÆ°á»›c.
Äi được má»™t lúc, hắn đã vượt ra khá»i núi, đạp bÆ°á»›c trên bình nguyên. Äi thêm má»™t lúc nữa, đã thấy má»™t Ä‘oạn tÆ°á»ng thà nh nhô lên từ phÃa xa xa. Dần dần, chân của hắn đã bÆ°á»›c trên đại lá»™, ngÆ°á»i Ä‘i lại cÅ©ng nhiá»u hÆ¡n, hầu hết Ä‘á»u mặc áo bố thô kệch mà u nâu Ä‘en, Ä‘á»™i mÅ© rÆ¡m, hoặc gánh đồ đạc, hoặc đẩy xe nhá», nhiá»u ngÆ°á»i còn dẫn theo gia xúc Ä‘i lại tất báºt trên Ä‘Æ°á»ng.
Äi đến dÆ°á»›i tÆ°á»ng thà nh, hắn thấy có má»™t há»™ thà nh hà , nÆ°á»›c sông trong vắt, có má»™t cây phù kiá»u vắt ngang. Cá»a thà nh được hai binh sÄ© mang yêu Ä‘ao đứng canh, trông rất giống các binh sÄ© trong phim cổ trang. Cá»a thà nh có ba chữ đại tá»± cá»±c lá»›n: "Quảng Äức huyện".
"Quản Äức huyện? Äây là chá»— quái nà o thế? ChÆ°a há» nghe nói tá»›i bao giá», Ä‘i và o trÆ°á»›c rồi tÃnh!"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì bÆ°á»›c và o cá»a thà nh. Hai lÃnh canh không há» ngăn cản, tháºm chà không thèm nhìn hắn lấy ná»a con mắt. há» còn Ä‘ang báºn cÆ°á»i nói Ä‘iá»u gì đó vá»›i nhau.
Trong thà nh tháºp phần náo nhiệt, Ä‘Æ°á»ng Ä‘i không lá»›n, hai bên lại đầy tiệm tạp phô (cá»a hiệu, quầy bán nhá»), treo đầy các bảng chiêu bà i đại loại nhÆ° "Thụy Phúc ÄÆ°á»ng", "Diệu Thủ ÄÆ°á»ng", "Lâm Gia Tá»u Tứ"...
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cảm thấy rất lạ lẫm, vừa ngó đông ngó tây, vừa bÆ°á»›c dá»c theo đại lá»™. Äi chÆ°a được bao xa, hắn đã đến má»™t ngã tÆ°, thấy má»™t tòa kiến trúc vô cùng to lá»›n và hùng vÄ© chiếm trá»n má»™t khu đất lá»›n, bao quanh là tÆ°á»ng thà nh mà u Ä‘á» cao ngút trá»i. Nhìn kỹ hÆ¡n, hắn thấy má»™t cá»a lá»›n rá»™ng ba gian (Cá»a lá»›n có ba gian, má»—i gian là má»™t cánh cá»a nhá» hÆ¡n, rá»™ng 3.33 m) sÆ¡n toà n mà u Ä‘en. Hai cá»a hong khép kÃn, cá»a giữa mở rá»™ng. TrÆ°á»›c cá»a có má»™t đôi sÆ° tỠđá, uy vÅ© hùng tráng. Hai bên cá»a lá»›n có dá»±ng má»™t cái bản, trên đó có ghi hai chữ "Phóng cáo". Äây là ý gì? Không hiểu được.
Bên cạnh cá»a lá»›n đó có má»™t hán tá» Ä‘eo Ä‘ao Ä‘ang đứng, xem ra là má»™t vị quan sai. DÆ°Æ¡ng Thu Trì bÆ°á»›c đến bên thá»m, ôm quyá»n hÆ°á»›ng vá» hán tỠđó, há»c theo giá»ng Ä‘iệu của ngÆ°á»i xÆ°a há»i: "Xin há»i vị đại ca nà y, nÆ¡i đây là địa phÆ°Æ¡ng nà o?"
Hán tỠđó nhìn Dương Thu Trì đánh giá một hồi, khẽ hừ mũi, phát ra hai từ cụt ngủn: "Huyện nha!" rồi quay đầu đi không lý gì hắn nữa.
Huyện nha? Äây là nha môn của Quảng Äức huyện sao? Có ý tứ! Khi nghÄ© tá»›i nha môn, đầu DÆ°Æ¡ng Thu Trì liá»n hiện ngay hình ảnh quan lão gia vá»— án, nha dịch hai bên cùng hét trầm "Uy vÅ©...." nhÆ° trong các phim cổ trang. Äi và o coi thá»! Thấy đại môn không ngừng có ngÆ°á»i ra ra và o và o, hán tá» mang Ä‘ao đó cÅ©ng không thèm tra xét, xem ra có thể tùy tiện và o xem. DÆ°Æ¡ng Thu Trì thò đầu và o trong đại môn nhìn, thấu trong đó có mấy ngÆ°á»i Ä‘ang chỉ chỉ Ä‘iểm Ä‘iểm và o má»™t bức bình phong, liá»n ưỡn ngá»±c giả vá» nhÆ° không có chuyện gì, cất bÆ°á»›c và o trong cá»a, thẳng tiến đến bức bình phong đó.
Bức bình phong nà y đối diện đại môn, dùng gạch đá mà i nhẵn mà tạo thà nh, che phủ từ chân tÆ°á»ng đến táºn mái ngói. Trong những bố cáo thiếp trên tấm bình phong ấy, có má»™t cái Ä‘á» những chữ đại loại nhÆ°: "Xét thấy Äiá»n Gia thôn Äiá»n Äại Tráng cùng VÆ°Æ¡ng Tiểu SÆ¡n mua bán ruá»™ng đất mà không báo thuế, ná»™p thuế, việc mua bán ruá»™ng đất nà y là không rõ rà ng, Ä‘em tiá»n bá» túi riêng không bá» không bến. Gian tâm của Kim VÆ°Æ¡ng Tiểu SÆ¡n nổi tiếng khắp nÆ¡i, xảo trá trăm Ä‘iá»u. Không khai thuế thÆ°, muốn xóa má» chứng cứ. Không thu sổ tịch, tÃnh bỠẩn giấu chẳng ná»™p lÆ°Æ¡ng. Nếu nhÆ° đối vá»›i kẻ coi thÆ°á»ng pháp luáºt nà y, ngÆ°á»i ngồi trên bà n cầm cân nãy má»±c..." DÆ°Æ¡ng Thu Trì coi cả ná»a ngà y, đối vá»›i những chữ cổ văn bên trên bình phong chỉ có thể hiểu loáng thoáng nhÆ° váºy. Chúng hầu hết được viết theo dạng phồn thể, lại không diá»…n giải rõ rà ng, nên vô cùng khó hiểu. Có Ä‘iá»u, từ dòng tối háºu "Trượng nhất bách" (đánh đòn má»™t trăm trượng) mà xét, thì đây có vẻ là bản phán quyết của lão quan huyện sau quá trình thẩm án. Những chữ cuối cùng còn ghi rõ: "VÄ©nh Lạc thất niên cá»u nguyệt sÆ¡ nhị" (Ngà y 2 tháng 9 năm thứ bảy niên hiệu VÄ©nh Lạc).
VÄ©nh Lạc thất niên? VÄ©nh Lạc! VÄ©nh Lạc Äại Äiển! Chẳng lẻ mình xuyên thá»i gian trở vá» Minh triá»u? DÆ°Æ¡ng Thu Trì có biết vá» VÄ©nh Lạc đại Ä‘iển. Trong sách giáo khoa môn lịch sá» thá»i trung há»c, và thầy giáo có giảng rằng VÄ©nh Lạc chÃnh là niên hiệu của Minh Thà nh Tổ Chu Lệ. Vị hoà ng đế nà y chủ trì biên soạn má»™t bá»™ bách khoa toà n thÆ° cá»±c lá»›n, lấy niên hiệu của mình là m danh, gá»i là "VÄ©nh Lạc đại Ä‘iển", chÃnh là bá»™ bách khoa toà n thÆ° hà ng đầu trong lịch sá» Trung Quốc.
Minh triá»u, mình quay trở lại Minh triá»u rồi sao? DÆ°Æ¡ng Thu Trì chợt cảm thấy ong ong trong não, vừa mừng vừa lo. Hắn há»c lịch sá» không giá»i, cố lắm má»›i nhá»› được ngÆ°á»i khai sáng ra triá»u đại nà y là má»™t lão tên là Chu Nguyên ChÆ°Æ¡ng. Äó là chuyện vá» má»™t gã ăn mà y mặt muối xấu xa lên là m hoà ng đế. Rồi hắn cố nhá»› được vụ Trịnh Hòa Ä‘i Tây DÆ°Æ¡ng! Trịnh Hòa là má»™t ngÆ°á»i thuá»™c Minh triá»u, là má»™t tên thái giám, nhÆ°ng có phải thuá»™c thá»i đại của Minh Thà nh Tổ hay không thì hắn không rõ. Äúng rồi, còn có Cẩm Y Vệ, hai tổ chức đặc vụ “Äông Hánâ€, “Tây Hán†(Äông Xưởng, Tây Xưởng?) còn những cái khác thì không nhá»› nổi nữa.
Äối vá»›i Minh Thà nh Tổ, DÆ°Æ¡ng Thu Trì chỉ có thể nhá»› đến chuyện vá» VÄ©nh Lạc Äại Äiển, còn những Ä‘iá»u khác thì hoà n toà n rá»—ng không. Thôi rồi, muốn Ä‘oán biết tÆ°Æ¡ng lai sau nà y thế nà o Ä‘á»u không được nữa rồi! DÆ°Æ¡ng Thu Trì thầm cÆ°á»i khổ, nếu sá»›m biết sẽ quay vá» thá»i đại Minh triá»u, thì đã sá»›m há»c cho giá»i lịch sá» liên quan đến Minh triá»u, nhÆ° váºy thì có thể dá»± Ä‘oán được chuyện vị lai, cải biến lịch sá» rồi! Ai....! Cái mạng khổ cứ hoà n khổ, không thể trách gì ai được!
Lúc nà y chợt có má»™t trà ng tiếng la thảm truyá»n tá»›i tai, đánh báºt má»i suy nghÄ© của DÆ°Æ¡ng Thu Trì. Thanh âm nà y dÆ°á»ng nhÆ° là vá»ng ra từ sau bức bình phong. DÆ°Æ¡ng Thu Trì di chuyển ngÆ°á»i sang phÃa ấy, thấy bên trong có má»™t đại viện Ä‘ang táºp trung rất nhiá»u ngÆ°á»i. PhÃa đông có má»™t nhóm ngÆ°á»i đứng thà nh Ä‘á»™i ngÅ© rất tráºt tá»±, phÃa trÆ°á»›c có má»™t đại Ä‘iện, trên đó có báºc tam cấp cao gần ná»a ngÆ°á»i dẫn lên má»™t nguyệt Ä‘Ã i dà i là m bằng đá. PhÃa bên trái Nguyệt Ä‘Ã i có tám trung niên hán tá» Ä‘ang nằm sấp trên má»™t hà ng ghế dà i, khố bị cá»i ra đến táºn đầu gối, hai tay bị trói thúc ké lên táºn vai, mông Ä‘Ãt Ä‘ang chịu những cú đánh "bách bách" liên tục. Những hán tá» nà y bị đánh phát ra những tiếng thét nhÆ° heo bị chá»c tiết, khiến đám ngÆ°á»i xem chung quanh cÆ°á»i ầm cả lên.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhanh chóng chạy lại coi náo nhiệt. NgÆ°á»i đứng quanh xem trò cá»±c hình đó khá đông, DÆ°Æ¡ng Thu Trì chỉ có thể đứng ở xa xa phÃa sau, nhón chân nhÆ°á»›n cổ lên má»›i xem được. Trên đại Ä‘Æ°á»ng lúc bấy giá» Ä‘ang có hai hà ng ngÆ°á»i giống nhÆ° nha dịch Ä‘ang đứng nghiệm, tay ngÆ°á»i nà o cÅ©ng cá»™t má»™t sợi dây mà u hồng to bản. Ở giữa là má»™t cái lò sưởi, phÃa trÆ°á»›c là bà n xỠán. Má»™t lão đầu mặc quan bà o ngồi sau bà n xá», râu đã hoa râm. Do trong đại Ä‘iện thiếu ánh sáng, nên tÆ°á»›ng mạo của lão đầu đó khá mÆ¡ hồ, nhìn không rõ lắm.
Hán tá» kia ăn đòn mấy chục hèo, mông Ä‘Ãt tứa máu tÆ°Æ¡i, không đứng lên ná»—i. Chá» cho ngÆ°á»i hà nh pháp bá» ngÆ°á»i nà y ra, trong đám ngÆ°á»i đứng xem có hai tên tiểu hóa tá» chạy ra cúi xuống kéo khố của hắn từ lên, rồi dìu đến nằm trên má»™t cái phảng hè nhau khiêng ra ngoà i nha môn.
Má»™t tên nha dịch Ä‘i đến nhóm ngÆ°á»i Ä‘ang chá», đánh má»—i ngÆ°á»i má»™t heo, hai ngÆ°á»i phÃa trÆ°á»›c há» trợn trừng mắt, lấy ra má»™t cái tá» giấy tráng, chia nhau tiến lên đại Ä‘iện giữa Nguyệt Ä‘Ã i, cúi ngÆ°á»i Ä‘Æ°a miếng giấy đó cho má»™t ngÆ°á»i có bá»™ dạng nhÆ° thÆ° sinh. Sau đó, há» lui ra háºu Ä‘Æ°á»ng quỳ xuống, khấu đầu lại ông quan râu bạc má»™t cái, rồi đứng lên lùi lại mấy bÆ°á»›c, quay ngÆ°á»i Ä‘i ra khá»i đại Ä‘Æ°á»ng. Khi đến trên Nguyệt Ä‘Ã i, má»™t ngÆ°á»i quỳ xuống trên khối đã lá»›n bên trái, ngÆ°á»i còn lại quỳ xuống khối đá bên phải. Xem ra hai ngÆ°á»i nà y là nguyên cáo và bị cáo, đến đây để cùng nhau kiện lên quan.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nghe lão quan râu bạc nói Ä‘iá»u gì đó, do khá xa nên hắn không được rõ rà ng. Hắn thấy cứ thể không có ý nghÄ©a gì, bụng lại Ä‘ang kêu rá»™t rá»™t, nên quyết định không xem nhiệt náo nữa, Ä‘i kiếm cái gì đó bá» và o bụng rồi nói tiếp.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì chuyển thân Ä‘i ra ngoà i, phát hiện phÃa sau bức bình phong có hình Ä‘iêu khắc trên gạch, là tượng của má»™t con quái thú. Quái thú nà y có hình dạng nhÆ° kỳ lân, há miệng lá»›n, chung quanh có không Ãt kim ngân tà i bảo, trên có má»™t mặt trá»i Ä‘á» au. Äây là ý gì thì rõ rà ng hắn chẳng hiểu nổi.
Ra khá»i đại môn, hắn quay đầu nhìn lại lần nữa, phát hiện tÆ°á»ng hai bên đại môn không bằng phẳng, mà có hai hà ng tám chữ to. Tám chữ nà y dùng trình tá»± đảo ngược lại, giống nhÆ° xông thẳng ra đại môn, nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại đại ý nó nhÆ° sau: "Nha môn mở váºn mai, có lý không tiá»n đừng có đến". Xem ra má»i nha môn Ä‘á»u có cách hà nh xá» y nhÆ° tám chữ nà y, quả là có ý tứ!
Rá»i nha môn Ä‘i thẳng vá» trÆ°á»›c, không lâu sau hắn đã thấy má»™t tòa tá»u lâu ở xa xa. Tá»u lâu có treo má»™t biển lá»›n, trên Ä‘á»: "Cao Bằng khách sạn." Khi hắn vừa đến cổng khách sạn, má»™t tiểu nhị Ä‘á»™i mÅ© quả dÆ°a, vai khóac má»™t cái khăn lông thú mà u trắng bÆ°á»›c lên nghênh tiếp, cÆ°á»i hì hì há»i: "Khách quan, ngà i đến 'đả tiêm' hay là 'trụ Ä‘iếm'?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì đã nghe qua câu há»i nà y trong phim quá nhiá»u lần rồi, 'đả tiêm' chÃnh là ăn xong rồi Ä‘i, 'trụ Ä‘iếm' thì ăn xong rồi ngủ lại. Do đó, hắn thuáºn miệng đáp: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên là trụ Ä‘iếm!"
"Äược!" Äiếm tiểu nhị quay đầu hô lá»›n, “Trụ Ä‘iếm, má»™t vị khách quanâ€, sau đó cúi ngÆ°á»i thÆ°a: “Thỉnh khách quan Ä‘i lối nà y.â€
Thái Ä‘á»™ quả là không tệ! DÆ°Æ¡ng Thu Trì cất bÆ°á»›c định Ä‘i và o, Ä‘á»™t nhiên nhá»› lại bản thân mình không có chút đồng bạc nà o thì lấy gì mà ăn mà ở? Mặt hắn chợt Ä‘á» lên, miá»…n cÆ°á»ng cÆ°á»i cÆ°á»i nói: “Không xon rồi, ta quên mang theo tiá»n.â€
Tà i sản của Silverwing
Chữ ký của Silverwing Pháºn là m trai gõ phÃm bình thiên hạ :00 (32):
Chà anh hùng click :0 (35): chuá»™t định giang san :0 (156): Äi kiếm vợ nà o
25-12-2008, 08:47 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
BỘ I. ÄẠI MINH ÄỀ HÃŒNH QUAN
Tác giả : Má»™c Dáºt
Chương 6: Tiệm cầm đồ
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : ******.vn
Nụ cÆ°á»i của tên Ä‘iếm tiểu nhị vừa chợt tắt: "Không tiá»n mà đòi ở..." chợt thấy cuá»™n da hổ to lá»›n cá»±c lá»›n kẹp dÆ°á»›i nách DÆ°Æ¡ng Thu Trì, thì mặt hắn chợt chuyển sang cÆ°á»i lại: "Khách quan, cảm tình ngà i là má»™t thợ săn, lại đánh được con hổ to nhÆ° thế, ngà i quả tháºt là lợi hại nha!" Vừa nói vừa Ä‘Æ°a ngón tay cái lên, "Không tiá»n không sao, ngà i chẳng phải là có tấm da hổ đó sao, bán xong rồi chẳng phải là có tiá»n rồi! Khách quan, tiệm chúng tôi có tá»›i trăm năm trong nghá», sạch sẽ vệ sinh vô cùng, lại có nhiá»u món ăn ngon, và dụ nhÆ° 'Quyết ngÆ° cách thủy'..."
Äiếm tiểu nhị giÆ¡ ngón tay ra định vừa đếm vừa kể lể, bị DÆ°Æ¡ng Thu Trì phất tay ngan lại. DÆ°Æ¡ng Thu Trì nghe hán nói tấm da hổ nà y có thể bán lâu tiá»n, lòng liá»n vui mừng, há»i: "Xin há»i tấm da hổ nà y có thể bán ở đâu?"
Äiếm tiểu nhị kéo DÆ°Æ¡ng Thu Trì bÆ°á»›c ra ngoà i Ä‘Æ°á»ng và i bÆ°á»›c, rồi chỉ vá» phÃa xa xa: "Äi thẳng tá»›i chá»— ngoặc là tá»›i." Hắn suy nghÄ© má»™t chút rồi nói tiếp: "Dù sao hiện giá»› cÅ©ng không có khách, chá» ta nói vá»›i chưởng quỹ má»™t tiếng, rồi dẫn ngà i đến đó!"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cảm kÃch gáºt đầu lia lịa, xem ra ngÆ°á»i ở Minh triá»u vẫn còn quá chất phác!
Äiếm tiểu nhị chảy và o trong quầy, lát sau đã quay ra, cÆ°á»i hì hì nói vá»›i DÆ°Æ¡ng Thu Trì: "Thà nh công rồi, chúng ta Ä‘i thôi." Nói xong hắn liá»n Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng. DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘i theo Ä‘iếm tiểu nhị băng quan và i con lá»™, đến trÆ°á»›c má»™t tiệm cầm đồ đẩy cá»a bÆ°á»›c và o.
Trong mắt của DÆ°Æ¡ng Thu Trì, tiệm cầm đồ so vá»›i xã há»™i Ä‘á»™c ác là cùng má»™t duá»™c. Lão bá tÃnh tháºt ra sống rất khốn khổ, gom chút đồ đạc còn sót lại trong nhà đến tiệm cầm cố đổi lấy lÆ°Æ¡ng thá»±c, thế mà chưởng quỹ của tiệm trá» môi ép giá, bóc lá»™t sạch tà i sản của há». Do đó, DÆ°Æ¡ng Thu Trì đối vá»›i tiệm cầm đồ nà y chẳng có ấn tượng tốt nà o. Tuy nhiên, ngoại trừ từ Ä‘iện ảnh ra, hắn chÆ°a há» chân chánh thấy má»™t tiệm cầm đồ nà o, do đó trong lòng có chút hiếu kỳ.
Khi vừa bÆ°á»›c trong tiệm, thứ Ä‘áºp ngay và o mắt là má»™t cái quầy hà ng cao khoảng đầu ngÆ°á»i. Äứng bên quầy đó, ngÆ°á»i ta căn bản không thấy được mặt trên của nó là nhÆ° thế nà o. trên quỹ Ä‘Ã i còn có má»™t vòng rà o mà u Ä‘en xì. PhÃa sau vòng rà o có má»™t trung niên mặt to tai lá»›n Ä‘ang ngồi khảy khảy bà n toán, bên cạnh y có má»™t cuốn sổ đóng theo lối buá»™c chỉ (là cách đóng sách truyá»n thống của Trung Quốc, sợi chỉ lá»™ rõ ra ngoà i bìa), xem có vẻ nhÆ° là má»™t cuốn sổ ghi chép nợ nần. Trung niên máºp đó thấy hai ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thu Trì tiến và o, chỉ hÆ¡i ngẩng đầu liếc xéo hai ngÆ°á»i má»™t cái, rồi tiếp tục cúi xuống khảy bà n toán tiếp.
Äiếm tiểu nhị dùng tay vá»— vá»— quầy: "Ê! Tiá»n chưỡng quỹ, có má»™t vị khách quan đến cầm đồ đây!"
Tên Tiá»n chưởng quỹ đó ngẩng lên nhìn nhìn Ä‘iếm tiểu nhị, rồi quay sang nhìn DÆ°Æ¡ng Thu Trì. Khi ánh mắt của lão dá»i đến cuá»™n da hổ, hai mắt liá»n phát ra tia sáng rá»±c, nhÆ°ng vá»™i biến mất ngay, khôi phục lại thần thái cÅ©: "Cầm cái gì?"
Dương Thu Trì lấy cuộn da hổ để lên quầy: "Một tấm da hổ!"
Tiá»n chưởng quỹ không há» Ä‘á»™ng tá»›i da hổ, chỉ chá» môi qua lại má»™t và i cái, rồi cầm má»™t cây bút lông lên xoay qua dùng cán bút chỉa chỉa và o đầu của con hổ, lẫm nhẫm nói má»™t mình: "Phần đầu của con hổ nà y bị cắt mất, không đáng tiá»n." Y bá» cây bút lông xuống, dùng tay vuốt vuốt lông hổ, kéo ra má»™t chút rồi nói: "Lông cÅ©ng muốn trá»c hết rồi, không biết là lấy từ đâu đến."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì trợn mắt nhÃu mà y: "Cái gì mà lấy? NgÆ°Æ¡i không thấy máu tÆ°Æ¡i trên da hổ còn chÆ°a khô sao, ta vừa má»›i săn được nó đây!" Hán quay đầu nhìn Ä‘iếm tiểu nhị, thần tình có chút đắc ý. Äiếm tiểu nhị khom ngÆ°á»i cÆ°á»i theo, vẻ cung kÃnh trên gÆ°Æ¡ng mặt tăng gấp bá»™i.
Tiá»n chưỡng quỹ không thèm để ý, hai mắt nhìn trá»i, kéo dà i giá»ng ra, nói theo giá»ng mÅ©i: "Má»™t tấm da hổ bị cắt mất đầu, tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng mÆ°á»i lượng bạc trắng!"
MÆ°á»i lượng bạc trắng? Là bao nhiêu tiá»n? DÆ°Æ¡ng Thu Trì không có chút khái niệm nà o đối vá»›i sá»± nhiá»u Ãt trong giá trị của bạc trắng ở Minh triá»u. HÆ¡n nữa bản thân hắn cÅ©ng không biết đáp lá»i nhÆ° thế nà o, chỉ biết nhìn Tiá»n chưởng quỹ, rồi nhìn Äiếm tiểu nhị, nhất thá»i không biết đối đáp ra sao.
Äiếm tiểu nhị nhún nhún vay, nhắc nhở: "Khách quan, tấm da hổ nà y của ngà i ChÆ°Æ¡ng quỹ xuất giá mÆ°á»i lượng bạc trắng, ngà i có chịu bán không?"
"MÆ°á»i lượng bạc trắng là bao nhiêu tiá»n?" DÆ°Æ¡ng Thu Trì cảm thấy mù tịt.
Không biết giá trị của bạc trắng? NgÆ°á»i nà y xem ra chÆ°a bao giá» nhìn thấy bạc là gì hết đây! Tiá»n chưởng quỹ vừa nghe thế, liá»n hối háºn trong lòng. Tấm da hổ nà y ngoà i mấy cái lá»— ở đầu, da lông trên ngÆ°á»i vẫn còn hoà n chỉnh, rõ rà ng là má»›i vừa bị lá»™t xuống. Äây chÃnh là da của má»™t con hổ trưởng thà nh, giá trị không nhá». Nếu Ä‘em bán trên thị trÆ°á»ng, giá trị Ãt nhất phải 70 lượng. Mình tùy tiện trả mÆ°á»i lượng, tÃnh ra là đã chiếm táºn tiện nghi rồi. NhÆ°ng hiện giá» xem ra chỉ cần tùy tiện Ä‘Æ°a và i đồng cho hắn cÅ©ng đủ là m hắn thá»a mãn lắm rồi, đâu có cần dùng tá»›i 10 lượng.
Äiếm tiểu nhị là má»™t ngÆ°á»i chân tháºt, dù gì cÅ©ng là ngÆ°á»i dùng khách sạn là m kế sinh nhai, đã tiếp đủ má»i hạng ngÆ°á»i tam giáo cá»u lÆ°u. Tuy nhiên, má»™t ngÆ°á»i ngay cả mÆ°á»i lạng bạc có giá trị bao nhiêu mà cÅ©ng không biết, thì quả là khó kiếm. Tuy y cảm thấy tức ngÆ°á»i, nhÆ°ng ngoà i mặt vẫn không biểu lá»™ ra, lại còn khách khà nói: "MÆ°á»i lượng bạc trắng là mÆ°á»i quan tiá»n, là bằng má»™t vạn đại tiá»n đó." (Chú: Thá»i cổ tiá»n có lá»— ở giữa để xâu lại. Má»™t dây xâu tiá»n nghìn đồng gá»i là má»™t quan. Nhà có vạn quan tiá»n được cho là nhà già u).
MÆ°á»i quan? Má»™t vạn đồng tiá»n? Váºy là bằng bao nhiêu nhân dân tệ? DÆ°Æ¡ng Thu Trì vẫn còn cảm thấy mông lung. Nhá»› đến hệ thống tiá»n tệ cổ đại thÆ°á»ng dùng sức mua bán để tÃnh toán, thì có thể dùng các váºt phẩm đồng dạng ở cổ đại tÃnh ra bao nhiêu tiá»n, rồi tÃnh bao nhiêu tiá»n tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng ở hiện đại, thì có thể tÃnh ra giá trị của chúng. NhÆ°ng dùng váºt phẩm gì để là m váºt tham chiếu tÃnh toán bây giá»? Thông dụng nhất Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là gạo, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thu Trì chÆ°a há» Ä‘i mua gạo ở đây, cÅ©ng không biết ở xã há»™i hiện đại bao nhiá»u đồng má»™t ký gạo, thì dùng cái gì để quy ra đây? Äó là chÆ°a kể ở đây dùng cái gì để tÃnh, bác, thùng, hay cân? Hay là thay bằng vịt quay? Hay bánh sủi cảo? DÆ°á»ng nhÆ° không cái nà o có thể là m đại diện tốt. À, đúng rồi, bình thÆ°á»ng gã thÃch ăn bao tá» hấp, hay là dùng cái đó tÃnh toán váºy. NghÄ© váºy, DÆ°Æ¡ng Thu Trì bèn há»i: "Ở chá»— quý Ä‘iếm, má»™t cái bao tá» hấp giá bao nhiêu tiá»n?"
Äiếm tiểu nhị nghe thấy thế, súyt chút nữa gãi đầu bức tai. Sao tá»± nhiên sao há»i bao tá» hấp chứ? Xem ra gã nà y chắc là đói lắm rồi, bèn cÆ°á»i cÆ°á»i đáp: "Má»™t chén thịt bao tá» giá ba đồng. Má»—i chén có sáu cái. TÃnh ra thì má»—i cái ná»a đồng."
Má»™t đồng mua được hai cái, nhÆ° váºy có thể nói má»™t đồng ở Minh triá»u gần tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng má»™t nhân dân tệ. Váºy mÆ°á»i lạng bạc tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng mÆ°á»i vạn nguyên nhân dân tệ. Cái da hổ nà y giá mÆ°á»i vạn, tÃnh ra cÅ©ng không tệ. DÆ°Æ¡ng Thu Trì không biết da hổ có giá trị rất cao ở Minh triá»u, nhÆ°ng cho dù là váºy, suốt cả ngà y hắn không ăn gì, đói quá thì giá nà o cÅ©ng bán, cho dù là bị lừa. Sau nà y có tiá»n thì quay lại chuá»™c. Khi nghÄ© đến cái ăn, bao tá» của hắn bắt đầu kêu rá»™t rá»™t.
Äiếm tiểu nhị thấy sắc mặt của DÆ°Æ¡ng Thu Trì lúc buồn lúc vui, cÅ©ng không biết hắn nghÄ© gì, chợt nghe bao tá» hắn réo inh á»i nhÆ° thế, suýt chút nữa cÆ°á»i lá»›n lên: "Khách quan, món bao tỠở khách sạn chúng tôi được xem là có danh trong Quảng Äức huyện nà y. Bánh thì lá»›n da lại má»ng, là do lá»±a chá»n thịt ngon mà đem hấp, ăn má»™t miếng mồm đầy hÆ°Æ¡ng vị. Chá» ngà i cầm cái nà y xong, trở vá» khách sạn, tiểu nhân sẽ mang lên cho ngà i nếm thá»."
DÆ°Æ¡ng Thu Trì vốn đói đến hai mắt tóe lá»a, hiện giá» nghe Ä‘iếm tiểu nhị mô tả có mùi có vị phong phú nhÆ° váºy, chỉ thiếu Ä‘iá»u muốn bay thẳng đến khách sạn mà ngốn ngay món nhục bao tỠđó. Hắn gấp gáp nói: "Cầm đây cầm đây! Mau Ä‘Æ°a tiá»n!"
Tiá»n chưởng quỹ thở dà i má»™t hÆ¡i, tuy là có tiếc, nhÆ°ng lá»i đã nói ra sau lấy lại được, chỉ biết viết ra cái phiếu cầm đồ, lấy mÆ°á»i lượng bạc trắng Ä‘Æ°a cho DÆ°Æ¡ng Thu Trì.
Tà i sản của Sóng Xô Bá»
Chữ ký của Sóng Xô Bá»
26-12-2008, 07:22 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
BỘ I. ÄẠI MINH ÄỀ HÃŒNH QUAN
Tác giả : Má»™c Dáºt
Chương 7: Thiếu Niên Tuấn Tú
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : ******.vn
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhìn mấy mảnh bạc nhá» trên lòng bà n tay, đây là bạc trắng sao? TrÆ°á»›c đây hắn đã từng nhìn qua dây chuyá»n hoặc vòng tay bằng bạc, nhÆ°ng dùng bạc để là m tiá»n tệ mua đồ thì chÆ°a thấy bao giá», nên cảm thấy vô cùng má»›i lạ. Trong phim ảnh, bạc chẳng phải ở hình cái yên ngá»±a hay sao? Tại sao tên chưởng quỹ nà y lại Ä‘Æ°a cho mình mấy miếng bạc nhá» xÃu giống cục đá thế nà y? Hắn thá»±c sá»± không biết rằng, bạc có hình yên ngá»±a là do triá»u đình sau khi thu thuế xong, được nha môn chuyên thiết láºp má»™t "Khuynh ngân phòng" nấu chảy bạc ra, rồi ép thà nh nén có hình yên ngá»±a, má»—i nén nặng năm mÆ°Æ¡i lượng. Äấy chÃnh là dạng thức chuẩn nhất của bạc, còn thứ bạc do bách tÃnh phổ thông sá» dụng hầu hết là loại bạc vụn không có hình thù đặc biệt gì.
Khi DÆ°Æ¡ng Thu Trì cùng Ä‘iểm tiểu nhị rá»i khá»i tiệm cầm đồ, hắn thấy Ä‘iếm tiểu nhị cứ nhìn mấy vụn bạc trong tay mình má»™t cách thèm thuồng. Thứ ánh mắt khát khao nà y không thể nà o giấu được. Xem ra bạc nà y đúng là tháºt, Tiá»n chưởng quỹ không há» lừa hắn. DÆ°Æ¡ng Thu Trì lá»±a trong đám bạc vụn đó ra má»™t miếng nhá», Ä‘Æ°a cho Ä‘iếm tiểu nhị nói: "Thưởng cho ngÆ°Æ¡i nè!"
Äiếm tiểu nhị nhìn DÆ°Æ¡ng Thu Trì trù trừ, thấy hắn không phải là đùa, bèn chỉ chỉ và o tay DÆ°Æ¡ng Thu Trì, rồi chỉ và o mÅ©i mình, đằng hắng mấy tiếng rồi nuốt nÆ°á»›c bá»t, há»i: "Cho ta?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘Æ°a khối bạc ra, há»i: "Chê Ãt hả?"
"Không không không!" Äiếm tiểu nhị vừa kinh vừa mừng, run rẫy cầm lấy miếng bạc, cầm chặt và o trong tay, ngay cả lá»i cảm Æ¡n cÅ©ng run rẫy: "Äa tạ! ... Äa tạ đại gia! Ngà i quả.... Ngà i quả là ... là đại hảo nhân!"
Miếng bạc ấy nặng hÆ¡n má»™t lượng, tên Ä‘iếm tiểu nhị nà y thá»±c ra chỉ là m ở má»™t cái khách sạn nhá» vô cùng phổ thông ở huyện thà nh, khách vãng lai Ä‘á»u là dân phu tiêu tốt, Ä‘á»u là những ngÆ°á»i có má»™t đồng tiá»n háºn không thể chặt là m hai. Khi gặp khách nhân hà o phóng, có thể thưởng cho và i đồng là đã tốt lắm rồi. Tiá»n công của hắn má»™t tháng không tá»›i sáu trăm văn, DÆ°Æ¡ng Thu Trì thưởng má»™t cái đã hÆ¡n má»™t lượng, tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng gần hai tháng tiá»n công của hắn, sao lại không khiến hắn kÃch Ä‘á»™ng chứ? Trong những năm thuá»™c Ä‘á»i VÄ©nh lạc của Minh triá»u, má»™t lượng bạc trắng có thể tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng má»™t nghìn nguyên nhân dân tệ bây giá», tùy tiện thưởng cho má»™t bồi bà n nghìn nhân dân tệ trong xã há»™i ngà y nay xem ra quả là báºc đại gia má»›i là m được.
"Không cần cảm Æ¡n!" Khiến ngÆ°á»i khác cảm kÃch dù sao vẫn hay hÆ¡n là là m cho há» sợ. DÆ°Æ¡ng Thu Trì cÆ°á»i cÆ°á»i, nâng các nén bạc trong tay lên nhìn, chợt bị má»™t cái tay nhá» xÃu từ bên cạnh thò qua, chá»™p lấy. DÆ°Æ¡ng Thu Trì kinh hoảng, vá»™i thu tay lại, nhÆ°ng đã trá»… rồi, mấy khối bạc đó đã biến mất không còn nữa. DÆ°Æ¡ng Thu Trì chuyển thân nhìn, thấy bên cạnh có má»™t thiếu niên Ä‘ang đứng, bá»™ dạng khoảng mÆ°á»i bốn mÆ°á»i lăm tuổi, đôi mắt vừa sáng vừa Ä‘en Ä‘ang chá»›p chá»›p, dung mạo tuấn tú vô cùng. Toà n thân hắn mặc má»™t bá»™ đồ ngắn bằng lụa mà u trắng rất sang trá»ng, hiển nhiên là con em của nhà khá giả. Thiếu niên nà y Ä‘ang cầm chặt trong tay má»™t sợi dây dà i. Äầu sợi dây có cá»™t má»™t con chó Ä‘en nhá». Trên ngÆ°á»i con chó đầy bùn đầy đất, trên cổ bị cá»™t dây thừng, chặt đến nổi nó trợn mắt lên trắng dã, cố sức dùng chân trÆ°á»›c đẩy sợi dây ở cổ ra.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì thấy ngÆ°á»i nà y không phải là kẻ cÆ°á»›p, lại là má»™t cáºu bé má»›i lá»›n, nghÄ© rằng tiểu công tá» nhà ngÆ°á»i ta Ä‘ang giởn chÆ¡i, bèn hÆ¡i yên tâm, chìa tay ra nói: "Lấy ngân lượng hoà n lại cho ta!"
"Hoà n lại cho ngÆ°Æ¡i?" Thiếu niên đó thảy thảy mấy vụn bạc trên tay lên, nói tiếp: "Bạc của ngÆ°Æ¡i chẳng phải là nhiá»u quá sao? ChÆ°a gì hết đã thưởng cho ngÆ°á»i ta, mấy lượng bạc nà y cứ tÃnh là thưởng cho ta Ä‘i!"
"Thưởng cho ngÆ°Æ¡i?" DÆ°Æ¡ng Thu Trì miá»…n cưỡng cÆ°á»i, bạc trong tay ngÆ°á»i ta, không Ä‘á»™ng thủ lấy lại ắt không xong. Tuy nhiên, tên hà i tá» nà y giống nhÆ° mắc kinh phong váºy, chỉ cần dùng má»™t ngón tay chắc cÅ©ng đẩy hắn ngã nhà o rồi. NhÆ°ng mà , mình vừa đến đây, lạ nÆ°á»›c lạ cái, không nên gây sá»±, nói mấy lá»i tốt vá»›i hắn, có thể không Ä‘á»™ng thủ thì tốt hÆ¡n: "Hay lắm, tiểu bằng hữu, DÆ°Æ¡ng má»— ta là m bạn vá»›i ngÆ°Æ¡i váºy. NgÆ°Æ¡i lÆ°u lại má»™t miếng, còn lại trả cho ta. NhÆ° thể là được rồi!"
"Bắt thang lên há»i ông trá»i Ä‘i ha. Bạc đã và o tay ngÆ°á»i khác rồi, sao lại có chuyện giữ lại má»™t miếng nhá» xÃu thôi chứ!" Thiếu niên nà y bắt đầu nháy nháy mắt, gÆ°Æ¡ng mặt cÆ°á»i rất gian.
Má»™t miếng bạc vụn mà còn chê Ãt, Ä‘iá»u ấy khiến DÆ°Æ¡ng Thu Trì khóc không được mà cÆ°á»i cÅ©ng không xong: "NgÆ°Æ¡i tưởng ngÆ°Æ¡i là ai thế? Ta là m sao mà cho ngÆ°Æ¡i nhiá»u tiá»n váºy được?" Hắn quay đầu lại nhìn Ä‘iếm tiểu nhị, thấy y Ä‘ang lấp lấp ló ló co rúc lại ở phÃa sau nhìn thiếu niên, có vẻ nhÆ° rất sợ sệt, bèn thuáºn miệng há»i: "À, tiểu nhị, tên tiểu tá» nà y ngÆ°Æ¡i biết mặt không?"
Äiếm tiểu nhị gáºt gáºt đầu, vừa định nói, chợt thấy thiếu niên sầm mặt xuống, vá»™i lắc lắc đầu, không dám lên tiếng nữa.
Thấy bá»™ dạng của Ä‘iếm tiểu nhị nhÆ° váºy, DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘Æ°a bá»™ mặt đầy nghi ngá» nhìn thiếu niên. Gã thiếu niên đó cÅ©ng cÆ°á»i cÆ°á»i: "Ngay cả ta mà ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không nháºn ra sao, ngÆ°Æ¡i vừa đến chá»— nà y hả?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì vừa định đáp lá»i, con chó nhỠở phÃa sau lÆ°ng thiếu niên đó chợt rên lên bi thảm, tuyệt vá»ng cà o và o sợi dây thừng. Thiếu niên đó khẽ nhÃu mà y, kéo mạnh sợi dây, chú chó nhá» ngã nhà o xuống đất, rồi chồm dáºy định kêu, nhÆ°ng không còn kêu nổi nữa. Nó lè lưỡi ra, bi thảm nhìn DÆ°Æ¡ng Thu Trì.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhÃu mà y, nhìn thiếu niên ngược đãi má»™t con chó nhá» nhÆ° thế, nên có chút bá»±c mình, cố gắng nhẹ lá»i không muốn gây rắc rối: "NgÆ°Æ¡i là m gì mà hà nh hạ má»™t con chó nhá» thế, mau thả nó ra!"
"Ha ha, ngÆ°Æ¡i nghÄ© ngÆ°Æ¡i là cái gì, bằng cái gì mà bảo ta thả con chó nhó nà y Ä‘i? Là m nhÆ° nhà của ngÆ°Æ¡i không bằng!" Thiếu niên vừa nói, vừa giáºt giáºt mạnh sợi dây trong tay, coi đó nhÆ° trò đùa.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì không muốn nói nhiá»u vá»›i gã, Ä‘Æ°a tay giằng lại sợi dây trong tay thiếu niên. Thiếu niên đó cÆ°á»i hì hì không há» Ä‘á»™ng Ä‘áºy, đợi cho tay DÆ°Æ¡ng Thu Trì vừa vặn chạm tá»›i tay mình, liá»n trở tay má»™t cái, chá»c hai ngón tay và o cùi chá» của DÆ°Æ¡ng Thu Trì. DÆ°Æ¡ng Thu Trì cảm thấy thân ngÆ°á»i mình nhÆ° Ä‘iện giáºt, vừa nhá»™t vừa Ä‘au, hoảng loạn lùi vá» sau mấy bÆ°á»›c, lòng vô cùng kinh ngạc. Những từ ngữ của tiểu thuyết võ hiệp chợt hiện vá» trong đầu hắn, thì ra đây là má»™t ngón Ä‘iểm huyệt!
Chẳng lẽ thiếu niên nà y có thể Ä‘iểm huyệt? Tuy tay phải của mình vừa Ä‘au vừa nhá»™t, nhÆ°ng vẫn có thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy, không nhÆ° ngón Ä‘iểm huyệt trong truyá»n thuyết. Chẳng lẽ hắn há»c nghệ không tinh, vẫn chÆ°a tá»›i mức Ä‘iểm cho đối phÆ°Æ¡ng không cách gì Ä‘á»™ng Ä‘áºy? Hoặc là hắn Ä‘iểm và o huyệt nhá»™t của mình, cố ý là m cho mình Ä‘au và nhá»™t chứ không phải không cho Ä‘á»™ng Ä‘áºy?
Thiếu niên đó cÆ°á»i hì hì nói: "ChÆ¡i vui không? Äó là chút trừng phạt nho nhá» dà nh cho ngÆ°Æ¡i, ai bảo ngÆ°Æ¡i quản và o chuyện không đâu, lại còn muốn Ä‘á»™ng thủ Ä‘á»™ng cÆ°á»›c."
Thiếu niên nà y biết võ công! Xem bá»™ dạng của Ä‘iếm tiểu nhị nhÆ° váºy, có thể Ä‘oán hắn là con của má»™t đại phú gia trong huyện thà nh, bị chiá»u quá biến thà nh hÆ° rồi. Xem ra, không thể dùng sức diệt địch, thì dùng trà thủ thắng váºy.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cÆ°á»i ha ha và i tiếng, giÆ¡ ngón tay cái lên "Hảo công phu! Thiếu niên còn trẻ mà có tu vi nhÆ° ngÆ°Æ¡i đây, quả thá»±c là hiếm có!"
Thiếu niên đó cÆ°á»i nói: "NgÆ°Æ¡i vuốt Ä‘uôi ngá»±a không Ãch gì, mấy lạng bạc nà y là ngÆ°Æ¡i cho ta, Ä‘a tạ nghe!" Nói xong hắn đắc ý là m cái mặt quá»·, rồi rút ra trong ngÆ°á»i má»™t túi tiá»n thêu hoa, bá» mấy lạng bạc vụn và o, sau đó cất và o trong ngÆ°á»i, ngoảnh đầu chuyển thân định Ä‘i.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cÆ°á»i ha hả nói: "Mấy lạng bạc nà y mà tÃnh là m gì? Äúng là kẻ chÆ°a từng trải Ä‘á»i!"
"Cái gì? Cái tên nhà quê ngÆ°Æ¡i dám nói ta chÆ°a từng trải Ä‘á»i à !" Mặt thiếu niên lạnh lùng nhÆ° sÆ°Æ¡ng. Hắn bÆ°á»›c gần đến DÆ°Æ¡ng Thu Trì, giÆ¡ trảo chá»™p tá»›i.
Dương Thu Trì lùi vỠsau một bước, xua tay liên hồi: "Nam nữ thỠthỠbất thân, động thủ động cước thì còn ra thể thống gì!"
Thiếu niên đó láºp tức vô cùng kinh ngạc: "NgÆ°Æ¡i biết ta là nữ à ?" Câu há»i nà y đúng là không đánh mà khai, chẳng phải "hắn" đã thừa nháºn mình là má»™t cô bé hay sao? Thiếu niên quay đầu nhìn Ä‘iếm tiểu nhị trừng trừng: "Là ngÆ°Æ¡i nói đúng không!" Äiếm tiểu nhị vá»™i vã lắc đầu: "Äại tiểu thÆ° à , tôi nà o có dám. Cô cứ má»™t má»±c chứng kiến nãy giỠđấy thôi, tôi cả miệng cÅ©ng không dám mở, lấy gì nói đây?"
Äại tiểu thÆ°? Cô bé nà y quả nhiên là có gốc lá»›n đây!
Cô bé gáºt gáºt đầu, sau đó kỳ quái há»i DÆ°Æ¡ng Thu Trì: "Ê! Sao ngÆ°Æ¡i biết ta là nữ hà i tá» váºy? Là ta hóa trang không giống, có chá»— nà o sÆ¡ sót sao?"
Tà i sản của Sóng Xô Bá»
27-12-2008, 08:10 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Tác giả : Má»™c Dáºt
BỘ I. ÄẠI MINH ÄỀ HÃŒNH QUAN
ChÆ°Æ¡ng 8: Äiêu Trùng Tiểu Kỹ
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : ******.vn
Dáng vẻ bá» ngoà i của nam nữ có sá»± khác biệt rất rõ rà ng. Xét vá» gÆ°Æ¡ng mặt, nữ nhân có góc cạnh nhu hòa hÆ¡n nam nhân. Ở cổ, nam nhân có trái cổ nổi lá»™ ra ngoà i. Vá» ngá»±c, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết nữ nhân có nhÅ© phòng đầy đặn sung túc, trong khi nam nhân có ngá»±c kết thà nh má»™t khối. Äiá»u rõ rà ng nhất là tá»· lệ ba vòng ngá»±c, eo và mông. Do cấu tạo xÆ°Æ¡ng cốt hÆ¡i khác, nên nữ nhân bình thÆ°á»ng có mông rá»™ng, hình thang, là vòng lá»›n nhất trong ba nÆ¡i. Trong khi đó, nam nhân có mông vừa nhá» vừa lép, vòng mông thÆ°á»ng khiêm tốn hÆ¡n vòng ngá»±c. DÆ°Æ¡ng Thu Trì là ngÆ°á»i tốt nghiệp đại há»c y khoa chuyên ngà nh pháp y, nếu có má»™t bá»™ xÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c mặt, nhất định sẽ dá»… dà ng nháºn ra sá»± khác biệt đặc hữu của bá»™ xÆ°Æ¡ng nà y, tháºm chà còn phán Ä‘oán vá» ngÆ°á»i đó giống nhÆ° cÆ¡ thể sống của há» Ä‘ang đứng trÆ°á»›c mặt hắn váºy.
Trong phim ảnh thÆ°á»ng có cảnh nữ giả nam trang khiến ngÆ°á»i khác trong phim không tà i nà o nhìn ra. Äó là hắn không hiểu nổi. Hắn quan niệm rằng, nữ nhân chỉ Ä‘Æ¡n thuần mặc đồ của nam, thì đừng có mong ngÆ°á»i khác nháºn không ra, trừ khi nữ nhân đó có thân hình y hệt nam nhân váºy. Mà cho dù nữ nhân đó có dáng Ä‘iệu y hệt nam nhân Ä‘i chăng nữa, hoặc cố tình là m cho xấu Ä‘i, thì cÅ©ng không nói được Ä‘iá»u gì, bỡi vì lấy mức Ä‘á»™ chuẩn xác quái dị của kết cấu xÆ°Æ¡ng nhÆ° trên, thì nam nhân “kỳ quái†ấy tuyệt nhiên sẽ gặp không Ãt “diá»…m ngá»™â€.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cÆ°á»i nói: "Cô Ä‘oán coi ta là m sao mà biết được?"
Cô gái nhá» nhìn lên nhìn xuống bản thân mình tá»± đánh giá má»™t hồi, tháºm chà đứng tại chá»— xoay và i vòng, sá» sá» bá»™ ngá»±c đã dùng bố bó chặt lại, rồi nhìn DÆ°Æ¡ng Thu Trì, thấy hắn không có biểu tình dị dạng gì, lòng vô cùng rối rắm, lắc đầu nói: "Ta Ä‘oán không ra, ngÆ°Æ¡i nói thá» coi."
"Äược thôi, ta nói cho cô nghe, nhÆ°ng cô phải thả con chó nhá» nà y Ä‘i." DÆ°Æ¡ng Thu Trì thấy con chó nhá» gần nhÆ° tát thở, thầm nghÄ© cô bé nà y quả là tà n nhẫn, không khá»i nhÃu mà y khó chịu.
Cô bé hừ má»™t tiếng, đáp: "NhÆ° váºy không được, ta muốn nhốt nó lại!" Dừng má»™t chút, nà ng dáºm chân giục: "NgÆ°Æ¡i mau nói cho ta biết, vì sao ngÆ°Æ¡i lại biết ta là má»™t nữ hà i tá»?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì lấy lui là m tiến: "Nếu nhÆ° cô không nguyện ý, thì ta cÅ©ng không ép là m gì, cứ váºy Ä‘i nha." Nói xong xoay ngÆ°á»i định Ä‘i.
Cô bé rất muốn biết DÆ°Æ¡ng Thu Trì bằng cách nà o Ä‘oán được thân pháºn nữ nhân của mình. Nà ng muốn biết bản thân nà ng có chá»— sai sót nà o khi hóa trang không, có chá»— nà o khiến ngÆ°á»i khác vừa nhìn đã nháºn chá»— sÆ¡ hở, để từ đó nà ng có thể cải tiến kỹ thuáºt hóa trang. Còn con chó nhá» nà y sống chết cÅ©ng chả sao, dù sao thì kiếm má»™t con khác cÅ©ng được. NghÄ© váºy, nà ng tặc lưỡi, há» hững trao sợi dáºy buá»™c cổ con chó cho DÆ°Æ¡ng Thu Trì, nói: "Hừ! Sao hảo tâm giống Ä‘Ã n bà váºy, chẳng giống Ä‘Ã n ông chút nà o!"
"Ngược đãi má»™t con chó nhá» chẳng lẽ cÅ©ng tÃnh là bản chất nam nhi?"
"Cái đó thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên! Ta nghe ngÆ°á»i ta nói, nam nhân phải là m đại sá»±, không câu nệ tiểu tiết."
Hèn gì cô muốn cá»™t cổ con chó nhá» nà y, muốn dùng nó để thể hiện cái bản chất lạnh lùng, chứng tá» mình là nam nhi chứ chẳng phải nữ hà i tá». DÆ°Æ¡ng Thu Trì láºp tức hiểu ngay nguyên nhân ngược đãi chú chó nhá» của cô bé. Hắn tiếp lấy sợi dây thừng, cúi ngÆ°á»i xuống, cẩn tháºn mở dây cá»™t cổ của con chó ra.
Chú chó nhỠthoát được cầm cố, đưa chân gãy gãy cổ, kêu lên uông uông và i tiếng, ánh mắt như biết nói long lanh nhìn Dương Thu Trì, cái đuôi nhỠngúc ngoắc lia lịa, kêu loạn lên vui mừng.
"Äược rồi, ta Ä‘ang chá» nghe ngÆ°Æ¡i nói đây." Cô bé lúc lắc ngón tay, giống nhÆ° Ä‘ang uy hiếp hắn là nếu không tháºt thà "phun" ra hết, đừng có trách ta không khách khà đấy nhé!
DÆ°Æ¡ng Thu Trì vẫn vá» nhÆ° không thấy Ä‘iá»u đó, há»i: "Cô được mÆ°á»i lăm tuổi rồi phải không?"
Cô bé gáºt đầu: "Cái đó có quan hệ gì đâu?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì sá» sá» trái cổ của mình, đáp: "Nếu nhÆ° thá»±c là má»™t cáºu trai, thì đến tuổi nà y cô nhất định phải có trái cổ rồi, hà hà ."
Cô bé Ä‘Æ°a tay sá» sá» cổ mình, quả nhiên là láng bóng phẳng lì, lại nhìn trái cổ nhô lên cao của DÆ°Æ¡ng Thu Trì, Ä‘á»™t nhiên ngá»› ngÆ°á»i ra, gáºt đầu nói: "Thì ra là nhÆ° thế! NhÆ°ng ta là m sao giả tạo má»™t cái trái cổ đây? Dùng khăn quà ng cổ có được không?"
"Nếu Ä‘ang là mùa đông thì không có vấn Ä‘á» gì, chứ còn mùa hè thì sẽ khiến ngÆ°á»i ta sinh lòng hoà i nghi đấy."
"NhÆ° váºy thì là m sao đây?"
"Vì sao ta lại cho cô biết? Cô lấy tiá»n của ta, còn há»i ta là m cái gì?" DÆ°Æ¡ng Thu Trì xụ mặt xuống.
Cô bé tặc tặc lưỡi, nói: "Mấy lượng bạc nỠđó là ngươi cho ta, chứ đâu phải ta giựt của ngươi?"
"ChÆ°a bao giá» nghe ai nói cái thứ đạo lý nhÆ° cô cả!" DÆ°Æ¡ng Thu Trì không biết nên khóc hay nên cÆ°á»i, nói tiếp: "NhÆ° vầy hen, ta là m trò ảo thuáºt cho cô xem, cô trả lại bạc cho ta, được không?"
"Ảo thuáºt? NgÆ°Æ¡i cÅ©ng biết là m trò ảo thuáºt?" Cô bé mở to mắt, chá»›p chá»›p ánh mắt Ä‘en láy: "Mau biến ra cho ta xem."
"NhÆ°ng cô phải đáp ứng trả tiá»n lại cho ta."
"NgÆ°Æ¡i tháºt là phiá»n, có mấy lạng bạc vụn mà cÅ©ng là m quan trá»ng quá váºy. NgÆ°Æ¡i cứ biến trò vui cho ta xem, nếu hay thì tÃnh tiếp." Cô bé cÆ°á»i hì hì nháy mắt lia lịa đầy giảo trá.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nghiêng ngÆ°á»i qua má»™t bên, tránh ánh mắt của cô gái, rút máy chụp hình mi ni từ trong lòng ra, báºt nắp Ä‘iá»u chỉnh thà nh dạng chụp hình có flash. Sau đó, hắn dùng hai tay che cái máy Ä‘i, chỉa thẳng ống kÃnh vá» phÃa cô bé, chỉ chừa má»™t lá»— nhỠở đèn chá»›p, cÆ°á»i nói: "Coi ta phóng thiểm Ä‘iện đây!"
Hắn ấn nút má»™t cái, má»™t tia sáng chói lóe lên, cô bé kêu lên má»™t tiếng thất thanh, sợ đến mặt mà y tái ngắt. Nà ng nhắm chặt hai mắt lại, lùi lịt bịt vá» phÃa sau mấy bÆ°á»›c, Ä‘Æ°a hai tay chặn trÆ°á»›c ngÆ°á»i, khua lên loạn xạ. Äiếm tiểu nhị cÅ©ng sợ đến nổi rụt cổ ôm đầu, ngồi phịch xuống đất.
Bá»n há» chÆ°a bao giá» thấy ánh sáng chá»›p lóe sáng của đèn flash, và cÅ©ng không có khái niệm của từ "Ä‘iện". Ngoại trừ sét ở trên trá»i, từ trÆ°á»›c đến giá» há» chÆ°a từng thấy ai có thể phóng xuất luồng quang tuyến rõ rà ng nhÆ° váºy, do đó Ä‘á»u bị má»™t vố hoảng sợ vô cùng. Rất may là trên Ä‘Æ°á»ng phố lúc nà y không có ai, nếu không sẽ gây má»™t tráºn sôi Ä‘á»™ng kinh thế hãi tục chứ chẳng chÆ¡i. Nhân lúc bá»n há» nhắm tịt mắt lại, DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhanh chóng bá» máy chụp vi phim và o lại trong ngÆ°á»i.
Cô bé nhắm kÃn mắt Ä‘Æ°a hai tay ra trÆ°á»›c khua loạn má»™t hồi, không thấy chuyện gì xảy ra tiếp nữa, bèn mở mắt nhìn, sau đó kinh khủng ngó DÆ°Æ¡ng Thu Trì, cả ná»a ngà y sao má»›i ấp úng há»i: "Chuyện nà y là thế nà o? NgÆ°Æ¡i có thể phóng thiểm Ä‘iện? Là trò vui hay là công phu gì váºy?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên muốn nà ng tin đây là má»™t môn công phu. Tuy nhiên, thân thủ của hà nh gia rõ rà ng là mình không có. Nếu nhÆ° vì thế mà gây hiểu lầm khiến ngÆ°á»i khác đến lÄ©nh há»™i công phu của mình, rồi vì để đạt mức "nhất kÃch thà nh công", nên ra tay tất nhiên rất Ä‘á»™c ác, nói không chừng lấy luôn cái mạng nhá» của mình. Xem ra, cái chuyện nà y không bốc phét giởn chÆ¡i được, hắn bèn cÆ°á»i đáp: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên là là m trò, nếu ta biết công phu, còn có thể để cô khi phụ ta sao?"
Cô bé nhá» dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng đắc ý gáºt đầu: "NgÆ°Æ¡i biết váºy thì tốt. Váºy mau nói cho ta biết trò đó chÆ¡i nhÆ° thế nà o?"
"Cô trả tiá»n lại cho ta, ta sẽ nói cho cô biết."
Cô bé trừng mắt, nói: "NgÆ°Æ¡i không nói cho ta biết, ta sẽ Ä‘iểm huyệt ngÆ°Æ¡i, khiến ngÆ°Æ¡i sống hay chết Ä‘á»u không được!" Dứt lá»i, nà ng giÆ°Æ¡ng hai đầu ngón tay lên, ngoe nguẫy trÆ°á»›c mặt DÆ°Æ¡ng Thu Trì.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì cÆ°á»i cÆ°á»i, hai tay ôm ngá»±c, nhắm mắt lại: "Váºy cô ra tay Ä‘i."
Cô bé bÆ°á»›c đến cạnh DÆ°Æ¡ng Thu Trì, tay là m bá»™ sắp Ä‘iểm tá»›i. Bầu mắt của DÆ°Æ¡ng Thu Trì ngay cả Ä‘á»™ng Ä‘áºy cÅ©ng không. Hắn biết cô ả nà y nhất định cho rằng hắn biết là m trò ảo thuáºt, chá» chẳng thể nà o biết luồng thiểm Ä‘iện đó là từ máy chụp hình của mình mà ra. Nếu đã coi đó thá»±c là trò ảo thuáºt, dạy ảo thuáºt cÅ©ng đáng được thưởng bạc lắm đây. Tiểu nữ hà i nà y là con của ngÆ°á»i trong huyện thà nh nà y, rất có khả năng là tiểu thÆ° nhà quan. Tuy có gan cùng mình, nhÆ°ng nhất định sẽ không cưỡng bách má»™t đại nam nhân trên Ä‘Æ°á»ng nhÆ° thế. Mình dù sống hay chết cÅ©ng không dạy, thì ả cÅ©ng bó tay mà thôi. Quả nhiên, tiểu nữ hà i giÆ¡ tay lên xuống mấy lần mà vẫn chÆ°a Ä‘iểm tá»›i, bá»±c mình dáºm chân má»™t cái nói: "Äược rồi! Äược rồi!" rồi móc từ trong lòng cái túi thêu hoa, Ä‘Æ°a cho DÆ°Æ¡ng Thu Trì, bảo: "Nè lấy Ä‘i Ä‘i, đúng là đồ nhá» nhen!"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nhanh chóng đón lấy, thấy túi tiá»n nà y dùng lụa trắng kết vá»›i cẩm tuyến mà u Ä‘á» mà thà nh, được gia công vô cùng tinh trÃ, trên đó có má»™t chữ "Tống" nho nhá» thêu rất đẹp, chỉ cần Ä‘Æ°a nhẹ lên mÅ©i là có má»™t luồng u hÆ°Æ¡ng xá»™c lên. Hắn cố ý Ä‘Æ°a lên mÅ©i láºt qua láºt lại, ngá»i tá»›i ngá»i lui.
Tiểu nữ hà i đỠbừng mặt, hai mắt trừng lên, muốn phác tác, nhưng suy đi nghĩ lại, cuối cùng cũng nhịn được.
Tà i sản của Sóng Xô Bá»
29-12-2008, 01:12 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
NẠP THIẾP KÃ
Tác giả : Má»™c Dáºt
BỘ I. ÄẠI MINH ÄỀ HÃŒNH QUAN
ChÆ°Æ¡ng 09: Giết ngÆ°á»i rồi!
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : ******.vn
DÆ°Æ¡ng Thu Trì sá» sá» cái túi, lắc lắc số bạc bên trong: "Không phân biệt tiá»n nà o là của cô, tiá»n nà o là của ta, là m sao bây giá»?"
"Hai thá»i to trắng hÆ¡n đấy là của ta, do cha ta cho để tiêu vặt. Mấy lạng bạc vụn mà u sắc không tốt chÃnh là của ngÆ°Æ¡i!"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì tá» tế nhìn, quả nhiên mà u sắc không Ä‘á»u nhau, cô bé nhá» nà y đúng là không nói dối. Hắn bá» hai khối bạc và o trong túi tiá»n, vừa định trả lại cho cô bé, chợt thấy bá»™ dạng cÆ°á»i cÆ°á»i của nà ng, Ä‘á»™t nhiên nghÄ© đến chuyện tiểu nữ hà i nà y có võ công, xem ra là kẻ có ngÆ°á»i đỡ đầu, chá» khi ả biết bà máºt phóng thiểm Ä‘iện của mình, rồi giáºt luôn số bạc và cái máy chụp hình nà y, thì mình không còn cách nà o, bó tay luôn thôi. Cần phải nghÄ© biện pháp má»›i được!
DÆ°Æ¡ng Thu Trì Ä‘em cái dây cá»™t rút của tiá»n thêu hoa đó buá»™t chặt và o eo, nhìn hÆ°á»m hÆ°á»m cô bé, rồi Ä‘á»™t nhiên giở Ä‘ai lÆ°ng ra, bá» túi tiá»n và o trong khố, kẹp chặt giữa hai đùi.
Cô gái nhỠthất kinh, hét lớn: "Ngươi muốn chết!" Hai tay nà ng vươn ra, chộp thẳng và o mặt Dương Thu Trì.
Vá» Ä‘iểm nà y thì DÆ°Æ¡ng Thu Trì đã sá»›m lÆ°á»ng trÆ°á»›c, sau khi bá» túi tiá»n của cô gái nhá» và o trong túi, thấy ả Ä‘á»™ng thủ, láºp tức quay đầu nhắm chá»— có nhiá»u ngÆ°á»i chạy, vừa chạy vừa la: "Cứu mạng a! Tống đại tiểu thÆ° giết ngÆ°á»i rồi!"
Má»i ngÆ°á»i nghe hắn la to nhÆ° thế, Ä‘á»u kéo lại xem náo nhiệt. DÆ°Æ¡ng Thu Trì hòa và o đám đông, lách phải luồn trái. Cô gái nhá» vốn chá»™p hắn không dÃnh, lại nghe hắn kêu la bảo mình giết ngÆ°á»i, nên nếu tiếp tục truy kÃch, nà ng chẳng phải là mang tá»™i danh giết ngÆ°á»i tháºt sá»± hay sao? Từ nhá» tá»›i giá», nà ng chÆ°a bao giá» bị ngÆ°á»i ta chá»c tức đến nhÆ° váºy, liá»n chỉ tay và o mặt DÆ°Æ¡ng Thu Trì, tức đến run ngÆ°á»i, không mở miệng nói được gì.
Trong lúc tiểu nữ hà i vô kế khả thi, Ä‘á»™t nhiên trong đám ngÆ°á»i bao quanh có ngÆ°á»i thét lá»›n: "Lôi bá»™ đầu ở đây, ai dám ở đây giết ngÆ°á»i? Là ngÆ°á»i nà o?" Liá»n sau đó, đám ngÆ°á»i phân ra, hai đại hán vạm vỡ cầm yêu Ä‘ao bÆ°á»›c tá»›i. NgÆ°á»i dẫn đầu là má»™t ngÆ°á»i vừa cao vừa máºp, Ä‘Æ°a đôi mắt to mà y ráºm lấp lóe hữu thần nhìn quanh, há»i: "Là ai giết ngÆ°á»i?"
"Lôi thúc thúc, ngÆ°á»i đến tháºt kịp lúc, là tên nhà quê nà y lấy mất bạc của cháu!" Cô gái nhá» vừa thấy bá»™ khoái đến phảng phất nhÆ° thấy cứu tinh, giÆ¡ tay chỉ DÆ°Æ¡ng Thu Trì kêu lên.
"A! Thì ra là tiểu thÆ°! Sao cô lại ở đây? NgÆ°Æ¡i sao dám giáºt bạc của tiểu thÆ° chúng ta thế, bá»™ ngÆ°Æ¡i không muốn sống sao?" Lôi bá»™ đầu nhìn trên nhìn dÆ°á»›i dò xét DÆ°Æ¡ng Thu Trì má»™t hồi, thấy hắn mặc má»™t chiếc áo ngắn mà u Ä‘en cÅ© kỹ, bị mất má»™t ống tay áo, trên cánh tay còn bị thÆ°Æ¡ng, trên vai vác hai cái đùi to của Ä‘á»™ng váºt, không phải đùi dê cÅ©ng không phải đùi heo, nhÆ°ng không nghÄ© ra đó là đùi hổ. Y vốn định bÆ°á»›c lên bắt ngÆ°á»i, nhÆ°ng thấy ngÆ°á»i nà y mi thanh mục tú, dÆ°á»ng nhÆ° là kẻ Ä‘á»c sách, nên không dám hà nh Ä‘á»™ng lá»— mãn, liá»n thét há»i trÆ°á»›c để xem Ä‘á»™ng tÄ©nh thế nà o.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì thấy Lôi bá»™ đầu là ngÆ°á»i quen của tiểu nữ hà i nà y, trong lòng thầm kêu không ổn, nhÆ°ng nghÄ© lại rõ rà ng là cô nhóc nà y giáºt bạc của mình trÆ°á»›c, rồi mình dùng kế mÆ°u má»›i lấy lại được, tuy là thuáºn tiện lừa ả má»™t chút, nhÆ°ng rõ rà ng là mình có lý hÆ¡n, do đó sợ gì thiên hạ chứ. Nói cho cùng thì dùng lá»i mà tranh đấu, không cho ả là m trá»™m mà đi bắt trá»™m là được. NghÄ© thế, hắn ngẩng mặt già nh nói trÆ°á»›c: "Là cô ấy giáºt bạc của ta trÆ°á»›c, đó là mÆ°á»i lượng ta có được từ tiá»n cầm tấm da hổ. Ta cho Ä‘iếm tiểu nhị má»™t lượng, còn lại chÃn lượng bị cô ấy giáºt lấy bá» và o trong túi tiá»n. Ta bất quá là lấy tiá»n của mình lại thôi. Ông không tin thì Ä‘i há»i Tiá»n chÆ°Æ¡ng quỹ của tiệm cầm đồ và điếm tiểu nhị của 'Cao bằng khách sạn' Ä‘i! ... Æ ? Äiếm tiểu nhị đâu rồi?"
Dương Thu Trì lúc nà y mới phát hiện, tên điếm tiểu nhị đó đã đi mất không biết từ lúc nà o.
"Không há» gì!" Má»™t nhân chứng cÅ©ng không còn, DÆ°Æ¡ng Thu Trì ở chá»— lạ nÆ°á»›c lạ cái thá»i cổ đại thế nà y, lại không phải là má»™t xã há»™i pháp chế thá»i hiện đại, nên trong lòng có chút khẩn trÆ°Æ¡ng. Hắn rút phiếu cầm đồ trong ngÆ°á»i ra, Ä‘Æ°a lên trên đầu, cho má»i ngÆ°á»i xung quanh xem: "Má»i ngÆ°á»i coi, đây là phiếu cầm đồ ta vừa cầm bá»™ da hổ đây!†Dừng lại má»™t chút, hắn muốn đánh chút đòn tâm lý, giả vá» nghẹn ngà o nói: "Chá»— tiá»n... chá»— tiá»n nà y là để ta dùng.... dùng trị bệnh ... cho mẫu thân già tám mÆ°Æ¡i tuổi của ta đó!"
Má»i ngÆ°á»i hạ giá»ng nghị luáºn, Ä‘ua nhau Ä‘Æ°a ánh mắt đồng tình nhìn DÆ°Æ¡ng Thu Trì.
Tiểu nữ hà i vốn muốn báo cho má»i ngÆ°á»i cáo trạng của ác nhân nà y, ai ngá» bị DÆ°Æ¡ng Thu Trì chiếm mất tiên cÆ¡. Sau đó lại nghe hắn nói dùng chá»— bạc nà y để dà nh trị bệnh cho mẫu thân, lòng cảm thấy bất nhẫn, khà giáºn tiêu mất, tuy mặt vẫn còn giáºn nhÆ°ng muốn xuống nÆ°á»›c, nên cứ lầu bầu trong miệng không nói gì.
Lôi bá»™ đầu bÆ°á»›c lại nhìn phiếu cầm đầu đó, sau đó quay đầu nhìn tiểu nữ hà i kia, thấy nà ng không nói gì, biết là ngÆ°á»i trẻ tuổi nà y nói tháºt. Nếu thế thì đúng là cô bé nà y giáºt bạc dùng để cứu mạng của ngÆ°á»i ta rồi. NghÄ© thế, y trả lại tấm phiếu cầm đồ cho DÆ°Æ¡ng Thu Trì, vừa định lên tiếng hóa giải, chợt bá»™ khoái phÃa sau bÆ°á»›c lên nhìn kỹ DÆ°Æ¡ng Thu trì, há»i: "NgÆ°Æ¡i là DÆ°Æ¡ng ngá»— tác (ngá»— tác: ngÆ°á»i là m nghá» khám nghiệm tá» thi) à ? Không phải nghe nói là ngÆ°Æ¡i gặp chuyện không may rồi sao?"
"DÆ°Æ¡ng ngá»— tác?" Lôi bá»™ đầu há»i, "DÆ°Æ¡ng ngá»— tác nà o cà ?"
"HÆ¡! Lôi lão đầu, chÃnh là đồ đệ má»›i vừa thu của lão ngá»— tác trong nha môn huyện ta ấy mà , sao lão lại quên rồi!"
Lôi bá»™ đầu nhìn lại DÆ°Æ¡ng Thu Trì má»™t cách cẩn tháºn, rồi vá»— đầu nói: "À ha, lần trÆ°á»›c khám nghiệm hiện trÆ°á»ng có gặp qua hắn má»™t lần, đúng là đồ đệ má»›i thu của lão ngá»— tác." Y nhìn DÆ°Æ¡ng Thu Trì, dò xét trên dÆ°á»›i: "Ta nghe nói vừa rồi ngÆ°Æ¡i bị cuồng phong cuốn Ä‘i, thì ra là ngÆ°Æ¡i không bị sao ha?"
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nghe hai ngÆ°á»i nói chuyện, Ä‘oán là mình tá thi hoà n hồn và o má»™t ngÆ°á»i đồ đệ má»›i thu của má»™t lão ngá»— tác. Ngá»— tác chÃnh là ngÆ°á»i phụ trách kiểm nghiệm tá» thi trong nha môn thá»i cổ đại, là nhân viên bán chÃnh thức nhà quan, loại công tác nà y đại loại cÅ©ng nhÆ° pháp y thá»i hiện đại. Không ngá» bản thân mình ngược thá»i gian mấy trăm năm vá» thá»i cổ đại mà vẫn là m cái nghá» dÃnh dáng đến xác chết! Tuy nhiên, ngá»— tác của thá»i cổ đại không có địa vị nhÆ° pháp y thá»i nay. Há» chẳng khác gì tiện dân, có địa vị thấp kém, trong ba Ä‘á»i không cho phép tham gia khảo thà khoa cá». Biết chuyện nà y, lòng hắn không khá»i buồn rầu, không có lá»i đáp nà o đối vá»›i câu há»i của Lôi bá»™ đầu.
"Không cần biết ngÆ°Æ¡i là ai, Ä‘em tiá»n trả lại ta!" Tiểu nữ hà i bÆ°á»›c đến cạnh DÆ°Æ¡ng Thu Trì, phụng phịu gÆ°Æ¡ng mặt xinh.
DÆ°Æ¡ng Thu Trì nghe nà ng nói thế, cÅ©ng không muốn dây dÆ°a là m gì, bản thân hắn má»›i vừa tá»›i đây, không muốn gây sá»±, đây chÃnh là cÆ¡ há»™i hạ Ä‘Ã i tốt nhất, bèn lấy cái túi tiá»n thêu hoa từ trong khố ra. Sau khi hắn lấy lại chá»— bạc vụn của mình, để lại hai khối bạc lá»›n lại trong túi, dùng hai ngón tay giữ chặt thắt lÆ°ng, tay còn lại Ä‘Æ°a túi tiá»n ra.
Túi tiá»n thêu hoa rất đẹp ấy từ từ được Ä‘Æ°a ra, tiểu nữ hà i Ä‘Æ°a tay định tiếp lấy, Ä‘á»™t nhiên nhá»› lại vị trà mà ngÆ°á»i tuổi trẻ nà y lúc nãy đã nhét và o, không khá»i Ä‘á» mặt thu tay lại.
"Sao váºy? Lấy Ä‘i chứ!' DÆ°Æ¡ng Thu Trì cÆ°á»i quá»· quái.
"Phì! Hạ lưu!" Mạt tiểu nữ hà i đỠhồng.
Lá»i nói nà y của nà ng có chút kỳ dị, khiến những ngÆ°á»i không hiểu sá»± tình đứng xung quanh Ä‘á»u cảm thấy ù ù cạc cạc. Duy chỉ có mình DÆ°Æ¡ng Thu Trì là biết rõ, nhÆ°ng giả vá» là m dáng vẻ buồn rầu nói: "Hạ lÆ°u? Ta sao lại hạ lÆ°u được?"
Tiểu nữ hà i mấp máy bá» môi, vừa định nói gì đó, nhÆ°ng lại thôi. Chuyện nà y má»™t cô gái nhá» nhÆ° nà ng không thể nà o giải thÃch được. Nà ng cắn môi, xua xua tay: "Ta cÅ©ng không có nhá» nhen gì. Thôi Ä‘i, xem cái vẻ chán ngắt đáng thÆ°Æ¡ng của ngÆ°Æ¡i, bạc hay là túi tiá»n gì Ä‘á»u cho ngÆ°Æ¡i hết đó!"
Hai khối bạc đó Ãt nhất cÅ©ng được ba lượng. Túi tiá»n nà y lại vô cùng tinh xảo, chà Ãt cÅ©ng có giá hai lượng nữa, ả nói không cần là không cần, rá»™ng lượng nhÆ° váºy quả tháºt là vượt ngoà i ý nghÄ© của DÆ°Æ¡ng Thu Trì. "Cho ta hết à ? Nếu váºy thì thiệt cảm tạ cô lắm, cô đúng là ngÆ°á»i tốt!†Hắn cÆ°á»i ha ha cung tay xá xá, định bá» và o trong lòng, thì cô bé đã bảo: “NhÆ°ng mà ngÆ°á»i phải đáp ứng vá»›i ta má»™t chuyện.â€
Tà i sản của Sóng Xô Bá»
Từ khóa được google tìm thấy
baychimchit choe thang , chuyen nap thiep ky , co dai trinh tham , co dai trinh tham i , doc nap thiep ki 4vn , doc nap thiep ky , doc truyen nap thiep ky1 , down nap thiep ky , ëèòåðàòóðà , ëîãè÷åñêèå , êîòòåäæ , êîðáèíà , ìàãàçèíû , ïàðàãðàô , ïåðâûé , ìàøèíû , íèêîëü , kim ki242 lauxanh , lauxanh.us nap thiep ky , llg.lauxanh.us , nao thiep ky i , nap kiem ky txt , nap kiep ky txt , nap thiêp ky 1 , nap thiep download full , nap thiep ki , nap thiep ki 1 , nap thiep ki 1 2 3 full , nap thiep ki 242 , nap thiep ki 4eu , nap thiep ki chuong 250 , nap thiep ki online , nap thiep ky , nap thiep ky 1 , nap thiep ky 1 4vn , nap thiep ky 1 full , nap thiep ky 1.txt , nap thiep ky 3 , nap thiep ky 307 , nap thiep ky 4vn , nap thiep ky c413 , nap thiep ky chuong 242 , nap thiep ky chuong 243 , nap thiep ky chuong 275 , nap thiep ky chuong 285 , nap thiep ky ful , nap thiep ky full , nap thiep ky full txt , nap thiep ky hoan thanh , nap thiep ky i full text , nap thiep ky iii txt , nap thiep ky moc dat , nap thiep ky moc dat 4vn , nap thiep ky txt , nạp thiêp ký , nạp thiêp ký 1 2 , nạp thiếp ký , nạp thiếp ký 1 , nạp thiếp ký 242 , nạp thiếp ký online , nạp thiếp lý 1 , nhap thiep ky , òåíäåð , ôèíñêàÿ , ôèòíåñ , phim nap thieu ky , tieu thiep thu 101 , tong hop truyen txt , trinh tham txt , truyen nap thiep ki , truyen nap thiep ky , truyen nap thiep ky 1 , truyen napthiepky , truyen txt trinh tham , ðàñïðîäàæà