|
|
01-06-2008, 10:11 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 10
Äại há»™i Biên Thùy (tiếp theo )
Äêm vá» khuya dần. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng tỉnh hẳn rượu. Bệnh não nhÆ° tiêu tan, ná»—i lòng u uất ban chiá»u lắng xuống, tinh thần tỉnh táo hẳn lên, nhÆ° vừa được dùng má»™t hoà n linh dược.
Vẻ lá» Ä‘á» ná»a tỉnh ná»a thức đã biến sạch, khuôn mặt há» Voòng đã lấy lại cái vẻ quắc thÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng hoà ng của vị chúa tể núi cao.
– Nhị vị tiên sinh! ChÃnh phủ bảo há»™ Äông DÆ°Æ¡ng muốn mua đầu của nhị vị, má»—i cái trị giá má»™t hòm bạc “xoèâ€, năm cân và ng nén, và mÆ°á»i xe muối. Nếu hà ng giao sống, giá trị sẽ gấp đôi!
Hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông sống ngoà i vòng pháp luáºt thốt chá»™t dạ, nhìn Chúa H mông... khó hiểu. Voòng Chúa vẫn Ä‘iá»m nhiên nhÆ° không, cháºm chạp chống tay ngồi dáºy. Má»™t cô nà ng túc trá»±c gần sáºp, vá»™i sà xuống ngồi sau vua H mông là m đệm cho ông ngả lÆ°ng. GiÆ¡ tay nhẹ vuốt chòm ria mép, Chúa H mông cháºm rãi tiếp lá»i, giá»ng Ä‘á»u Ä‘á»u nhÆ° không cảm xúc:
– Và ng bạc đã tải đến ban chiá»u. Muối còn nằm chá»— trú quân ngoà i biên giá»›i Su Phì. TÆ°á»›ng Roux và đại tá Gilbert vốn là chá»— quen biết vá»›i há» Voòng.
Dứt lá»i, thình lình Chúa H mông quà i tay vá» phÃa sau, giáºt nhẹ mấy cái dõng dạc:
– Bay đâu!
Khách Giang Hồ, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng cùng lúc Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau.
Cá»a mở. Năm sáu vệ binh lá»±c lưỡng từ ngoà i bÆ°á»›c và o, nhanh nhÆ° tráºn gió lùa.
– Mang các thứ và o đây.
– Dạ!
Äám vệ binh cúi đầu lui ra, thoáng cái đã khệ nệ khiêng và o hai cái rÆ°Æ¡ng lá»›n, hai cái há»™p nhá» có Ä‘ai thép mấy vòng. Äặt mấy chiếc rÆ°Æ¡ng bên sáºp, toán vệ binh đứng lui vá» hai bên, chắp tay kÃnh cẩn đợi chá». Mắt Chúa H mông chợt sáng lên ánh thép.
– Gươm đâu!
Má»™t sÆ¡n nữ chạy tá»›i bên vách, nhấc bao gÆ°Æ¡m chạm trổ tuyệt xảo nâng hai tay, cúi đầu dâng lên ngang mà y. Chúa H mông cầm lấy bao, đặt tay và o đốc gÆ°Æ¡m, rút phắt ra. “Xoạt†má»™t cái, ánh thép xanh biếc loáng dÆ°á»›i ánh đèn, phả hÆ¡i lạnh toát và o Ä‘a mặt hai ngÆ°Æ¡i Ä‘Ã n ông giang hồ. Chúa H mông liếc nhanh hai chà ng và chuyển mình quai tay chém vút xuống liá»n mấy nhát.
Lưỡi gươm lạnh bén bay trên đầu hai chà ng hạ xuống mặt rương.
Hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông ngang tà ng vẫn ngồi im không nhúc nhÃch. Liếc nhìn xuống, mấy vòng Ä‘ai thép đã bị chặt tung.
Chúa H mông dà gÆ°Æ¡m và o mép rÆ°Æ¡ng, hất mạnh. Ãnh và ng, bạc lóa Ä‘ang lấp lánh dÆ°á»›i ánh đèn khuya, đầy hai rÆ°Æ¡ng bạc, hai há»™p và ng. Chúa H mông lấy rnÅ©i gÆ°Æ¡m đảo những đồng bạc “xòe†đoạn khẽ phất mÅ©i gÆ°Æ¡m mấy cái. Mấy vệ binh cúi đầu lui khá»i phòng.
Chúa H mông gõ nhẹ lưỡi gươm và o mép rương, nhìn hai chà ng tuổi trẻ:
– Nhị vị thấy thế nà o? Liệu đã phải giá chưa?
Hai chà ng “loạn tÆ°á»›ng†đưa mắt nhìn nhau. Khách Giang Hồ mỉm cÆ°á»i:
– Kể cÅ©ng hÆ¡i cao giá đó! ChÃnh phủ Bảo há»™ Äông DÆ°Æ¡ng cÅ©ng...
biết Ä‘iá»u lắm...
– Và cÅ©ng biết lợi dụng tình thế, chá»n mặt gá»i và ng rất... nhằm nÆ¡i, thÆ°a ngà i!
Vẫn Ä‘iá»m nhiên trÆ°á»›c giá»ng mỉa mai chua chát của “loạn tÆ°á»›ngâ€.
Voòng Chà Sinh lấy gÆ°Æ¡m tra và o vá», gáºt gù, khó hiểu:
– Nhị vị tiên sinh khiêm tốn lắm, thá»±c ra, thủ cấp nhị vị tiên sinh còn đáng giá gấp trăm lần nhÆ° thế. Nếu và o địa vị nhà nÆ°á»›c Voòng sẽ đánh giá cao bằng cả nguồn lợi dải đất Hoà ng Su Phì nà y e cÅ©ng còn chÆ°a xứng váºy.
Hai chà ng loạn tÆ°á»›ng vẫn dè dặt vá» lá»i nói úp mở của vị Chúa Núi biên Thùy, thì há» Voòng đã nhẹ vuốt chòm râu mép, cÆ°á»i kiêu hãnh:
– NhÆ°ng... ChÃnh phủ bảo há»™ Äông DÆ°Æ¡ng đã lầm lá»›n, tá»›i ngà y nay vẫn chÆ°a hiểu óc Voòng. Voòng nà y đâu vì chút váºt má»n, để tá»± sát dá»… dà ng, vÃt hết sinh lá»™ trên mảnh đất nà y. Nhất là lại mua đầu kẻ mà Voòng ái má»™! Hà hà !
Chúa H mông cất tiếng cÆ°á»i vang, Ä‘oạn quay vá» nẻo góc phòng, lá»›n tiếng:
– Thuốc bay!
Nhìn hai chà ng, chúa H mông nghiêm hẳn mặt, hạ giá»ng:
– NhÆ°ng... thượng sách là dùng kế hoãn binh. Tôi sẽ kéo dà i kỳ hạn, đến lúc nhị vị tiên sinh “bà máºt†rá»i Hoà ng Su Phì!
Thấy nét thà nh thá»±c hiện rõ trên mặt ông vua núi, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng từ tốn:
– Xin thâm cảm tình tri ngá»™, ngà i đã tÃnh kế vẹn toà n chá»..
– Nếu không được ngà i rá»™ng lượng, để Chà Plan cô nÆ°Æ¡ng Ä‘em quân giải vây đêm nà o tại lÆ°ng đèo tuyệt lá»™, chúng tôi đã lâm thế cùng nÆ¡i hãm địa rồi, ân tri ngá»™ biết lấy gì Ä‘á»n đáp?
Vua H mông lắc đầu:
– Có chi đâu! Tôi chỉ muốn giữ tròn đạo nghĩa “Tam hoà †không thể để quý khách nà o lâm nguy vì xuất đầu lộ diện nơi dải đất hẻo lánh nà y!
Dá»c tẩu lại bắt đầu chạy tá»›i. Hai chà ng tuổi trẻ lại nằm đối diện vua H mông nghe tiếng thuốc phiện Su Phì réo trong lá» sà nh tinh luyện. Chợt từ xa nghe vẳng tiếng reo hò, lá»›p lá»›p. Há» Voòng hÆ¡i nheo mắt lắng tai, rồi lại tiếp tục kéo.
Những tiếng reo hò lại nổi lên vang dá»™i, lần nà y nghe gần hẳn, tiếp theo, nhiá»u tiếng súng đì đẹt canh khuya. Chúa H mông liá»n giáºt luôn sợi dây sau lÆ°ng. Vệ binh hiện ra ngay.
– Ngoà i kia sao huyên náo thế?
– Bẩm Chúạ.. đã tá»›i giá» thi bắn! Má»—i cánh quân đóng ngoà i biên, Ä‘á»u gá»i và o má»™t tiểu Ä‘á»™i!
– À nhỉ! Ta cũng quên khuấy mất! Thôi cho lui!
Chúa H mông lại đỡ lấy dá»c tẩu kéo liên hồi. Hai chà ng “loạn tÆ°á»›ng†nằm im nghe thuốc reo. Ngoà i kia gió đêm vẫn chạy rà o cà nh lá vòng dinh, mang tá»›i phòng khuya những tiếng súng mÆ¡ hồ, lúc lúc lại Ä‘á»™t khởi giữa tiếng nÆ°á»›c đổ triá»n miên Ä‘Æ¡n Ä‘iệu, chìm nổi trong đêm rừng.
Khói “moóc phin†thượng hạng Hoà ng Su Phì đã hoà n toà n thấm và o não tủy, chà ng tÆ°á»›ng Tháºp Vạn Äại SÆ¡n lim dim mắt, nằm nghÄ© vẩn vÆ¡, Ä‘ang tưởng tá»›i đám thủ hạ miá»n hùng cứ Hoa Nam, lại sá»±c nghÄ© tá»›i thái Ä‘á»™ quá bất ngá» của Phượng Kiá»á»¥.. ý nghÄ© nhảy lung tung... cháºp chá»n, không mạch lạc.
Giữa lúc cảm thấy hình hà i nhÆ° Ä‘ang tan vụn ra, bá»nh bồng quyện và o khói thuốc, chợt cá»a phòng hé mở. Voòng Sá»nh bÆ°á»›c và o, tiến đến bên sáºp cung kÃnh cúi đầu:
– Bẩm... Chúa Ba thỉnh Chúa ra xem võ trÆ°á»ng, tÆ°á»›ng khách biên thùy đã bắt đầu biểu diá»…n, so tà i!
Vua H mông hơi cau mà y:
– Sao? Khách tướng so tà i? Mà ai đã khởi xướng việc đó?
– Bẩm, đệ tam công tá»!
Vua, H mông dướn cao lông mà y và sụp xuống, mắt nheo lại:
– Voòng Sám. À! Thế còn Voòng Dắt, Voòng Nhì đâu không bảo nó! Ta đã truyá»n, lần nà y quan khách xa gần lá»›i dá»± há»™i đông, cấm chúng xÆ°á»›ng xuất việc tÆ°á»›ng khách Ä‘ua tà i mà !
– Bẩm, nhất, nhị công tá» lúc đó còn báºn việc quân chÆ°a ra. Vả lại các tÆ°á»›ng nhà nÆ°á»›c vừa tiếp lá»i Tam công tá», thì phần đông tÆ°á»›ng khách đã đồng thanh hưởng ứng rồi.
Chúa H mông, nhÆ° chợt hiểu, Ä‘Æ°a mắt nhìn Khách Giang hồ, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng, gáºt gù cÆ°á»i ná»a miệng:
– Hừ! Bá»n tÆ°á»›ng Roux hiểm lắm! Äịnh dùng quan khách loại nhau đây. NhÆ°ng sao các khách sÆ¡n vÆ°Æ¡ng cÅ©ng mắc mÆ°u dá»… dà ng thế?
Voòng Sá»nh Ä‘Æ°a mắt nhìn Chúa H mông, Khách Giang Hồ, và kÃn đáo liếc sang Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng, nhÆ° muốn nói gì, nhÆ°ng ngại sá»± có mặt của tÆ°á»›ng Tháºp Vạn Äại SÆ¡n, nên lưỡng lá»± mãị..
Chúa H mông nghiêm mặt bảo viên cáºn tÆ°á»›ng:
– Ta không muốn có sá»± đổ máu trong ngà y vui lá»… của Hoà ng Su Phì! Sá»nh, ngÆ°Æ¡i ra cho các công tá» rõ! Ta sẽ ra sau.
NhÆ°ng Voòng Sá»nh vẫn chÆ°a lui. Khách Giang Hồ liá»n khẽ Ä‘Æ°a mắt cho Sá»nh, Ä‘oạn theo ra.
– ThÆ°a, quan tÆ°á»›ng nhà nÆ°á»›c xem chừng muốn bầy trò diá»…n võ để mÆ°u hại Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng. Nhiá»u kẻ Ä‘ang lá»›n tiếng khiêu khÃch, có lẽ hỠđã rõ Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng chÆ°a khá»i bệnh, tay chân còn rã rá»i, yếu mệt, nên nhất định lợi dụng cÆ¡ há»™i đến cùng. Nữ Chúa Chà Plan tôi cùng Nguyệt Tú cô nÆ°Æ¡ng có dặn tÆ°á»›ng quân cố cầm Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng lại, chá»› để ngÆ°á»i ra, chắc không nhịn được trÆ°á»›c lá»i khiêu khÃch ngạo mạn của bá»n há». Nhị vị cô nÆ°Æ¡ng ở ngoà i đó sẽ tùy cÆ¡ liệu định, tÆ°á»›ng quân cứ an tâm!
Thấy ngÆ°á»i bạn ngang tà ng đã chìm mình trong vòng cảm giác “moóc phinâ€, Khách Giang Hồ liá»n lẳng lặng đứng lên, vẫy mấy cô thôn nữ đến góc phòng, khẽ căn dặn cẩn tháºn, Ä‘oạn bÆ°á»›c ra ngoà i khóa trái cá»a lại. Gặp viên tÆ°á»›ng vệ binh tại phòng bên, chà ng lại ghé tai nói nhá» mấy câu rồi má»›i ra thẳng phòng khách lấy súng. Tìm Voòng Lầu không thấy đâu, chà ng định giấu cả súng bạn Ä‘i, nhÆ°ng tần ngần mấy khắc, lại thôi, ra ngoà i, theo viên quan hầu già hÆ°á»›ng dẫn tá»›i cổng tiá»n lúc nãy.
Rá»i khá»i vùng dinh, thấy quanh mình vắng tanh, thỉnh thoảng má»›i có bóng quân H mông Ä‘i lại, Khách Giang Hồ tiến vá» phÃa sảnh Ä‘Æ°á»ng, có tiếng súng nổ, ngÆ°á»i hô Ä‘á»™t khởi trong đêm tối.
Võ trÆ°á»ng nằm ngay bên nhà sảnh không xa. Äứng tại sân sảnh đã thấy lá»a võ trÆ°á»ng sáng rá»±c, lố nhố ngÆ°á»i đứng đông nhÆ° kiến.
Rảo bÆ°á»›c tá»›i, chà ng lách giữa đám đông nhìn và o. Võ trÆ°á»ng rất rá»™ng, cá» xanh mÆ°á»›t lóng lánh những giá»t sÆ°Æ¡ng khuya trông nhÆ° dát thuá»· soạn. Quanh võ trÆ°á»ng, ngá»±a đứng, ngá»±a chạy rầm ráºp.
Khách Giang Hồ ghé và o giữa lúc mấy ky sÄ© vừa từ giữa bãi chạy tá»›i trÆ°á»›c hà ng ghế quan khách, giÆ¡ khà giá»›i lên trá»i chà o, rồi tế ngá»±a và o phÃa tả khuất.
Má»™t chà ng trai H mông y phục sang trá»ng, cưỡi ngá»±a phủ mảnh thổ cẩm sặc sỡ từ trong tế ngá»±a ra, hô lá»›n:
– Quý khách biên thùy vừa diễn tà i đánh ngựa, nhà o hông chém tướng, giỠvị nà o xin cho được ngưỡng mộ tà i riêng?
Lá»i vừa dứt đã thấy má»™t ngÆ°á»i cởi trần, lông ngá»±c xồm xoà m nhÆ° râu tóc, hình thù cao lá»›n, bắp thịt nổi nhÆ° thừng chão, mặt mÅ©i dữ tợn, đầu chÃt khăn chữ nhân, chân quấn xà cạp vằn có vẻ tÆ°á»›ng sÆ¡n cÆ°á»›c Quà Châu, vá»t ngá»±a ra, tay khoa cặp câu liêm to bản, bay ngá»±a vòng võ trÆ°á»ng, khà thế tháºp phần hùng dÅ©ng.
Vừa thấy tÆ°á»›ng sÆ¡n cÆ°á»›c khác thÆ°á»ng ra, đám đông đã reo hò náo Ä‘á»™ng cả võ trÆ°á»ng. DÆ°á»›i ánh lá»a cặp câu liêm bay vụt khá»i tay nhÆ° hai ánh chá»›p khiến ai cÅ©ng phải giáºt mình chá»™t dạ, tưởng câu liêm bay thẳng tá»›i tiện xoắn cổ mình! NhÆ°ng lạ thay! Câu liêm chỉ bay khá»i tay viên tÆ°á»›ng kỳ dị kia chừng má»™t thÆ°á»›c, ánh hà o quang chợt uốn vòng cung. Má»i ngÆ°á»i vừa chá»›p mắt, đã thấy câu liêm nằm gá»n trong tay tÆ°á»›ng lạ. Rồi cứ thế, hắn ném liá»n mấy lần, Ä‘oạn giÆ¡ thẳng má»™t tay ra, tay khác ném ngang, câu liêm ném mạnh ra, nhÆ°ng lại chạy vòng tròn quanh cánh tay hắn. Xong, hắn lại ném câu liêm chạy vòng cổ ngá»±a, chẳng khác má»™t vòng tròn hà o quang loang loáng. Tiếng reo hò nổi lên vang dá»™i. Quan khách nhiá»u ngÆ°á»i thÃch mắt nhổm hẳn lên xem. TÆ°á»›ng lạ liá»n thúc ngá»±a quanh võ trÆ°á»ng biểu diá»…n, Ä‘oạn đứng giữa võ trÆ°á»ng la lá»›n, tiếng ồ ồ nhÆ° sấm gầm hang núi:
– VÅ© Di SÆ¡n Ä‘Æ°á»ng xa, tá»›i cháºm, từng nghe miá»n biên cÆ°Æ¡ng lắm bá»±c tà i giá»i, muốn giáp mặt, nên chăng?
Võ trÆ°á»ng im phăng phắc, vì câu thách đố ngạo nghá»… của viên tÆ°á»›ng giặc VÅ© Di SÆ¡n. TÆ°á»›ng giặc dứt lá»i chÆ°a thấy ai lên tiếng, liá»n tế ngá»±a tá»›i trÆ°á»›c hà ng quan khách, Ä‘Æ°a mắt liếc má»™t lượt, Ä‘oạn bất ngá» phóng chiếc câu liêm ra. Câu liêm xoẹt trÆ°á»›c mặt đám tÆ°á»›ng xạ phang, rồi lại vá» tay tÆ°á»›ng ngạn mạn. Cùng lúc mấy tÆ°á»›ng thổ phỉ biên giá»›i đứng vụt lên. NhÆ°ng... tÆ°á»›ng giặc VÅ© Di SÆ¡n đã quay sang bên tả, thoáng thấy mấy khuôn mặt hoa, liá»n ném vụt câu liêm ra, còn Ä‘ang nhếch mép cÆ°á»i nghạo nghá»…, chợt tắt ngay, vì má»™t bà n tay đã quà i theo câu liêm, nhanh nhÆ° chá»›p, bắt dÃnh và o chuôi nhÆ° có nhá»±a êm không. Thiếu phụ đứng lên, đẹp yêu ma, phong tình.
– Liễu Nương!
– Hảo Liễu Nương!
Äám tÆ°á»›ng thổ phỉ có mấy gã reo lên khen phục, và cả bá»n ngồi xuống. Thiếu phụ ném vụt chiếc câu liêm ra, tÆ°á»›ng ngạo vá»™i quà i tay bắt lấy, nhÆ°ng nhìn xuống, bá»m ngá»±a đã bị há»›t xoẹt má»™t mảng rồi.
– Trò câu liêm bất quá của bá»n bán thuốc dạo Quà Châu, sao dám Ä‘Æ°a ra ngạo quan khách? Muốn há»c thêm mấy miếng phòng thân, để Liá»…u NÆ°Æ¡ng nà y truyá»n cho!
Tuá»›ng dị dạng VÅ© Di SÆ¡n thoáng vẻ ngạc nhiên, không ngỠđịnh khÃch đám khách Ä‘Ã n ông lại bị Ä‘Ã n bà ra mặt, nhÆ°ng tÆ°á»›ng lạ chỉ hÆ¡i nheo mắt ngắm thiếu phụ lẳng đẹp, cÆ°á»i ná»a miệng:
– Liá»…u NÆ°Æ¡ng trại Võ Tắc Thiên đó Æ°? Lâu nay vẫn được nghe tiếng, không ngỠđược gặp! Xin chà o Trại Võ Háºu!
Thình lình bị tÆ°á»›ng lạ gá»i sống sượng há»—n danh ngay trÆ°á»ng là ng quan khách, Liá»…u NÆ°Æ¡ng vùng cả thẹn bÆ°á»›c phắt ra, quát lá»›n:
– Ngá»±a đâu? Äể cho mi nếm mấy đòn của bản cô nÆ°Æ¡ng!
Mã phu dẫn ngá»±a lại, vừa lúc ngÆ°á»i trai H mông cÅ©ng tiến đến bên, má»›i nghiêng mình chÆ°a kịp nói gì, thì Chúa H mông Voòng Chà Sinh đã gá»i:
– Voòng Sám!
Sám vá»™i xuống ngá»±a chạy tá»›i trÆ°á»›c mặt cha, há» Voòng chÆ°a kịp truyá»n thì viên lão tÆ°á»›ng nhà nÆ°á»›c ngồi bên đã mỉm cÆ°á»i:
– Thưạ.. Ngà i hãy yên lòng; để khách tÆ°á»›ng Ä‘ua tà i! Có ngà i dá»± lãnh, chắc ai cÅ©ng phải cầm chừng. Nếu không há» cÅ©ng gặp nhau chá»— khác, khi không có ngà i ngà i, có lẽ còn đổ máu nhiá»u hÆ¡n!
Chúa H mông nhìn viên tÆ°á»›ng bảo há»™ già đá»i, Ä‘oạn quay bảo con:
– Khá nhá»› lá»i ta dặn, không được để nÆ¡i đây thà nh bãi chiến trÆ°á»ng!
– Dạ.
NgÆ°á»i con thứ ba của vua H mông cúi rạp mình trên ngá»±a Ä‘oạn quay ra, Ä‘Æ°a mắt kÃn đáo nhìn viên tÆ°á»›ng nhà nÆ°á»›c, miệng hÆ¡i nhếch cÆ°á»á»‹.. bà hiểm.
Liá»…u NÆ°Æ¡ng đã nhảy lên lÆ°ng ngá»±a, cùng tÆ°á»›ng giặc VÅ© Di SÆ¡n phóng ra giữa bãi. Thiếu phụ rút phăng thanh trÆ°á»ng kiếm bên sÆ°á»n, trá» mặt tÆ°á»›ng giặc lông xồm, quát lá»›n:
– Cho ngươi và o trước đó!
TÆ°á»›ng lạ cÆ°á»i to:
– Ta đây thách đấu, khác chi chủ cuộc, nà ng hãy và o trước đi!
Liá»…u NÆ°Æ¡ng vá»t ngá»±a lại, ngay khắc đầu đã vÅ© lá»™ng thanh kiếm dà i chém luôn mấy nhát xuống địch thủ. TÆ°á»›ng dị rạp mình tránh luôn hai Ä‘Æ°á»ng, đến phát thứ ba má»›i quáºt câu liêm lại. Câu liêm đánh trúng kiếm, tóe lá»a. Liá»…u NÆ°Æ¡ng thấy tê chồn cả tay, biết sức địch mạnh hÆ¡n mình nhiá»u, nên tung hết tà i nghỠđánh, tránh, không dùng sức chá»i nữa. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông to lá»›n. Má»™t bà nhá» nhắn, xoắn lấy nhau, binh khà bay vun vút, cả hai Ä‘á»u tá» ra lợi hại, đứng ngoà i không thể Ä‘oán được hÆ¡n thua. Giữa lúc má»i ngÆ°á»i Ä‘ang chăm chú theo dõi cuá»™c chiến. Thình lình, thấy ánh hà o quang vụt tắt, tiếp theo tiếng Ä‘Ã n ông quát nhÆ° sấm:
– Coi đây!
Má»i ngÆ°á»i nhìn kỹ đã thấy hai con ngá»±a sát và o nhau, cặp câu liêm của tÆ°á»›ng giặc VÅ© Di SÆ¡n đã kẹp chặt lấy thanh kiếm của Liá»…u NÆ°Æ¡ng, nhÆ° kìm thép. Liá»…u NÆ°Æ¡ng Ä‘á» mặt, dùng hết sức giáºt kiếm ra nhÆ°ng không thể được, còn Ä‘ang lúng túng thì tÆ°á»›ng dị kia đã khoa mạnh tay câu liêm má»™t cái, thanh kiếm đã bị xoắn rá»i tay Liá»…u NÆ°Æ¡ng, bay bổng lên cao. TÆ°á»›ng giặc chém gió má»™t nhát trÆ°á»›c mặt Liá»…u NÆ°Æ¡ng, Ä‘oạn đánh ngá»±a sang bên, cÆ°á»i ngạo nghá»…. Thiếu phụ cả thẹn, rút luôn bên ngá»±a ra má»™t ngá»n Ä‘inh ba, nghiến răng:
– Chớ vội xược ta! Coi đây!
Vừa nói, vừa vá»— ngá»±a tá»›i, khoa ngá»n Ä‘inh ba phóng và o địch thủ.
TÆ°á»›ng dị Ä‘iá»m nhiên coi thÆ°á»ng, tiến đánh. Äược mấy khắc, thình lình thiếu phụ chuyển tay phải gạt luôn mấy cái và đâm thốc ngá»n Ä‘inh ba và o bụng địch. TÆ°á»›ng dị vừa hạ câu liêm xuống gạt thì “soạt†má»™t cái, VÅ© Di SÆ¡n tÆ°á»›ng ngạo tưởng mây Ä‘en vừa sụp xuống, chá»›p mắt, đã bị lÆ°á»›i gai chụp kÃn cả thân hình, lúng túng nhÆ° hùm dữ sa rá».
Liá»…u NÆ°Æ¡ng giáºt mạnh tay lÆ°á»›i gai, hầu nhÆ° tÆ¡ trá»i xiết chặt lại, quà ng từ đầu tá»›i ngang hông, bó cả tay câu liêm, không hòng cá»±a quáºy. Biết thế nguy, vì khinh xuất, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông dị tÆ°á»›ng quát lá»›n, vung tay cá»±a mình... nhÆ°ng vô Ãch! LÆ°á»›i đã bó chặt, vô phÆ°Æ¡ng. Liá»…u NÆ°Æ¡ng cÆ°á»i the thé:
– Số mi đã táºn má»›i dám trêu và o tay Liá»…u NÆ°Æ¡ng nà y! Coi đây!
TÆ°á»›ng VÅ© Di SÆ¡n Ä‘ang nhắm mắt chá» chết, chợt nghe tiếng nổ, mở mắt ra thấy tấm lÆ°á»›i đã đứt lìa, liá»n hất mạnh tay, thoát mình khá»i lÆ°á»›i. Và cÅ©ng nhÆ° quan khách, đôi bên nam, nữ địch thủ Ä‘á»u ngÆ¡ ngác nhìn quanh, vẻ kinh ngạc nhiên rõ trên mặt vì tà i bắn súng, ném dao cắt lÆ°á»›i ghê gá»›m của kẻ bà máºt nà o đó.
Liá»…u NÆ°Æ¡ng còn Ä‘ang bà ng hoà ng, đã thấy má»™t bóng kỵ sÄ© từ đám đông vá»t ngá»±a ra, tá»›i gần, là má»™t thiếu phụ, Ä‘en đủi dữ tợn, cao lá»›n nhÆ° Ä‘Ã n ông, phóng lên nÆ°á»›c ngá»±a tÆ°á»›ng giặc VÅ© Di SÆ¡n, trá» mặt Liá»…u NÆ°Æ¡ng mắng lá»›n:
– NÆ¡i đây là chốn Ä‘ua tà i, sao mi dám dùng lÆ°á»›i gai, toan hạ Ä‘á»™c thủ chồng ta? Có giá»i hãy cùng ta Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng giao đấu?
Liá»…u NÆ°Æ¡ng cau mà y liá»…u, chòng chá»c nhìn ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà má»›i ra, khẽ hất hà m:
– Quá»· Dạ Xoa! Thế ra chÃnh mi chặt lÆ°á»›i quà của ta Æ°?
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà thoáng ngÆ¡ ngác, Ä‘oạn cÆ°á»i gằn:
– Bất tất nhiá»u lá»i! Äể ta trói mi cho biết tay Mẫu Dạ Xoa núi VÅ© Di đã!
Dứt lá»i, thiếu phụ giáºt phắt dải thắt lÆ°ng mà u hồ thủy, tung vụt ra trÆ°á»›c ngá»±a. Chiếc thắt lÆ°ng lụa má»m vÆ°Æ¡n thẳng vút nhÆ° chiếc gáºy, khiến quan khách phải trầm trồ khen ngợi và Liá»…u NÆ°Æ¡ng không khá»i giáºt mình, vì vốn là tay gái lục lâm lăn lá»™n trong nghá» võ, Trại Võ Háºu đã thừa rõ đánh dây lụa là má»™t nghệ thuáºt tuyệt khó, phải tay cao cÆ°á»ng, có sức lá»±c hÆ¡n ngÆ°á»i má»›i dùng nổi.
Mẫu Dạ Xoa đã giáºt dây lÆ°ng lại, khoa nhẹ quanh mình. Liá»…u NÆ°Æ¡ng chẳng nói chẳng rằng, cÅ©ng rút luôn cây thiết lÄ©nh quấn quanh ngÆ°á»i. Thấy địch thủ cÅ©ng dùng đồ má»m, không sá» dụng đồ cứng, Mẫu Dạ Xoa biết Trại Võ Háºu chẳng phải tay vừa, liá»n vÅ© lá»™ng dải lụa xanh nhạt nhanh thêm, chỠđợi. Liá»…u NÆ°Æ¡ng xốc tá»›i, nhÆ°ng chỉ cho ngá»±a vòng quanh, lá»±a thế. Dải lụa phất phá»›i, uốn quanh ngÆ°á»i ngá»±a nhÆ° con rắn xanh, vòng từ trên xuống, chẳng khác mấy vòng Ä‘ai, dải lụa hay vù vù, đánh gió thốc ra tứ phÃa, mạnh mẽ lạ lùng.
Äám đông reo hò ầm Ä©, nhÆ° được xem má»™t trò xiếc lạ. Liá»…u NÆ°Æ¡ng vẫn lượn quanh.
Hình nhÆ° muốn tá» sức lợi hại của dải lụa trên tay vợ, viên tÆ°á»›ng VÅ© Di SÆ¡n liá»n đánh ngá»±a tá»›i trÆ°á»›c đám vệ binh cầm giáo canh quanh bãi vẫy mấy ngÆ°á»i, ra hiệu, đồng thá»i, đỡ lấy má»™t cây giáo, tiến tá»›i, phóng và o Mẫu Dạ Xoa. Sức mạnh vô cùng, giáo Ä‘i vun vút.
Rắc! Cây giáo vừa lao và o vòng đai lụa, chỉ thấy Dạ Xoa nhẹ hất tay một cái, cây giáo đã gãy là m đôi, quay đảo một vòng rồi bắn lên cao.
Äám đông khoái mắt reo hò. Voòng Sám tế ngá»±a đến, ngoắc tay là m hiệu, vệ binh liá»n nhất loạt xông tá»›i lao giáo và o Mẫu Dạ Xoa. Giáo gãy liá»n. Liá»…u NÆ°Æ¡ng thấy thế cÅ©ng múa tÃt thiết lÄ©nh, xông lên cháºn Ä‘Æ°á»ng giáo, xoắn gãy luôn mấy cái và vá»— ngá»±a đánh và o vòng Ä‘ai Mẫu Dạ Xoa. Äứng ngoà i, chỉ thấy ngà y dải hà o quang xanh xanh trắng trắng quấn lấy nhau, vù vù xoà n xoạt nhÆ° tiếng gió lùa, vải xé.
Cuá»™c giao đấu giữa Mẫu Dạ Xoa và Võ Háºu Ä‘ang gay go, thình lình nhÆ° ngừng hẳn. Hai nữ tặc gò mình trên lÆ°ng ngá»±a, kéo miết. Thì ra, hai món khà giá»›i đã xoắn dÃnh lấy nhau không gỡ ra nổi nữa, cặp kỳ phùng địch thủ chỉ còn biết lấy sức giáºt nhau cho ngã ngá»±a. Äám đông lại reo hò inh á»i.
Sốt ruá»™t, Liá»…u NÆ°Æ¡ng ghìm má»™t tay, còn tay kia rút Ä‘inh ba, đâm sang. NhÆ°ng Mẫu Dạ Xoa cÅ©ng tinh mắt rút gÆ°Æ¡m ra, đánh lại. Thấy cuá»™c giằng co kéo dà i, Chúa H Mông toan ra hiệu cho Voòng Sám ngăn lại, thì từ chá»— quan khách má»™t thiếu nữ đẹp nhÆ° hoa tế ngá»±a ra chá»— hai nữ tặc, dáng hình uyển chuyển dÆ°á»›i ánh lá»a báºp bùng.
– Nguyệt Tú!
Khách Giang Hồ nãy giá» vẫn đứng xem, chợt hÆ¡i cau mà y, lẩm bẩm khi thấy cô em gái vá»t ra võ trÆ°á»ng.
– Hừ! Con bé là m gì đây? Äịnh bắt chÆ°á»›c bá»n giặc cái khoe tà i chắc?
Ngoà i bãi, Nguyệt Tú đã tế ngá»±a tá»›i chá»— hai nữ tặc, nghiêng mình, nhoẻn miệng cÆ°á»i tÆ°Æ¡i:
– Nhị cô nương hãy ngừng tay. Thế đã đủ danh tà i nữ tướng rồi.
Vừa nói, nà ng vừa dịu dà ng nắm hai cổ tay cặp nữ tặc kéo ra.
Liễu Nương mặt vẫn còn hầm hầm như định nuốt sống Dạ Xoa. Còn Dạ Xoa mặt vẫn đầy sát khà không kém.
– Xin má»i nhị cô nÆ°Æ¡ng hãy và o nghỉ tay! Chị em ta còn trò chuyện!
Hai nữ tặc vẫn còn gầm ghè nhau, nhÆ°ng có lẽ đã lượng được sức kỳ phùng, lại thêm được ngÆ°á»i khuyên giải dịu ngá»t, Ä‘Ã nh quay ngá»±a Ä‘i. Nháºn thấy không có ai ở gần, Nguyệt Tú liá»n khẽ bảo bai vợ chồng Mẫu Dạ Xoa:
– Há»™i còn mấy buổi, không lo thiếu dịp Ä‘ua tà i. NhÆ°ng hãy tháºn trá»ng đừng để mắc mÆ°u thâm Ä‘á»™c. TÆ°á»›ng nhà nÆ°á»›c Äông DÆ°Æ¡ng định dùng khách tÆ°á»›ng ganh tà i sát hại lẫn nhau đó!
Äám văn quan võ tÆ°á»›ng nhà nÆ°á»›c bảo há»™ thấy thế, liá»n Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau. Viên lão tÆ°á»›ng có vẻ nóng ruá»™t, vá»™i láy mắt là m liệu cho bá»n Lừng, Lầm.
Lầm vua ám khà vừa nhá»m lên, thì Äại VÆ°Æ¡ng Lừng đã đứng lên, ấn Lầm ngồi xuống, Ä‘oạn Lừng đảo mắt má»™t vòng, hình nhÆ° muốn tìm Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng, Khách Giang Hồ. Vẫn không thấy, viên tÆ°á»›ng xạ phang hÆ¡i cau mà y, và nhÆ° có dá»± định, vua thòng lá»ng tiến ra, cúi đầu trÆ°á»›c Chúa H mông, quan khách, và nhảy phóc lên lÆ°ng ngá»±a chá»±c sẵn. Vừa lúc Nguyệt Tú quay ngá»±a và o.
– Khoan đã cô nÆ°Æ¡ng! Chẳng hay Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đâu chẳng thấy ló mặt ra? Chắc cô nÆ°Æ¡ng có biết?
Nghe giá»ng khiêu khÃch ngạo mạn của tÆ°á»›ng xạ phang, Nguyệt Tú không nén được giáºn, quắc luôn mà y phượng:
– Chú ở khoảnh rừng nà o, muốn chiêm bái ngÆ°á»i Æ°?
– Ngộ chỉ muốn mượn lại tiếng Thần Xạ của hắn thôi?
Thấy hắn nhìn sống sượng, nói ngạo, Nguyệt Tú cÆ°á»i nhạt:
– May cho chú, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng lại có việc báºn tối nay, nhÆ°ng nếu không thể đợi được, tôi có thể tạm thay ngÆ°á»i giúp chú bất cứ món nà o.
Lừng Äại VÆ°Æ¡ng biết kẻ khÃch đã thà nh, nhÆ°ng hÆ¡i ngạc nhiên vì câu thách của ngÆ°á»i đẹp.
– Hầy! Con gái sức nà o chịu nổi má»™t quả đấm của Lừng! Hãy Ä‘i gá»i thằng Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng thôi! Còn cô em chá»› dại, uổng xuân! Ngá»™ có thể chìa cổ cho cô em chém ba nhát chỉ xin lại má»™t nhát, được không?
Cả Nguyệt Tú lẫn quan khách Ä‘á»u tưởng tÆ°á»›ng xạ phang đùa cợt ngÆ°á»i đẹp. Riêng Voòng Lầu nãy giá» vẫn ngồi im, chợt quay bảo khẽ Chà Plan:
– Nữ chúa hãy tìm cách ngăn cán cuộc thách thức mau! Thằng Lừng có phép “gồng†lợi hại lắm, đao kiếm chém không nổi đâu!
Chà Plan ngạc nhiên, chÆ°a biết tÃnh sao, thì Nguyệt Tú đã nghiêm mặt:
– Chớ lộng ngôn trước đông đủ quan khách:
Có gan hãy cùng tạ..
đấu súng!
Lừng cÆ°á»i lá»›n:
– Cô em chớ vội thoái thác! Ngà y lễ vui mừng. Hãy khoan dùng súng. Ta để cô em chém trước mà !
Nguyệt Tú nghiêm mặt:
– NÆ¡i đây đủ mặt khách tÆ°á»›ng bốn phÆ°Æ¡ng, nhà ngÆ°Æ¡i không được lá»™ng ngôn! Nếu không muốn đấu súng, hãy cùng bản cô nÆ°Æ¡ng đấu quyá»n cÆ°á»›c, xạ tên, hoặc đấu gÆ°Æ¡m, tùy ý!
Lừng Äại VÆ°Æ¡ng vuốt râu cÆ°á»i ngạo nghá»…:
– Äấu gÆ°Æ¡m, tên, quyá»n cÆ°á»›c Æ°? Rồi được thua, cÅ©ng đến chém đầu thôi. Äấu chi cho hoà i công, nhăm mắt ngÆ°á»i coi. Sao bằng ngá»™ vÆ°Æ¡n cổ cho cô nÆ°Æ¡ng chém truá»›c? NhÆ°ng ngá»™ bảo thá»±c! Chá»› nháºn mà uổng mạng! Cổ cô nÆ°Æ¡ng chịu sao nổi má»™t nhát gÆ°Æ¡m Ä‘Æ°a.
Nói xong, Lừng đưa mắt nhìn quan khách, lớn tiếng:
– Äây có Chúa Tể Hoà ng Su Phì, cùng khắp hà ng quan khách chứng kiến, chẳng những cô nÆ°Æ¡ng, mà vá»›i tất cả các sÆ¡n tÆ°á»›ng, võ tÆ°á»›ng, Lừng nà y nhắc lại lá»i thách chém, và sẵn sà ng để ngÆ°á»i chém trÆ°á»›c ba nhát, chỉ xin đổi má»™t nhát phần Lừng!
Tiếng viên tÆ°á»›ng xạ phang kiêu ngạo vang khắp má»™t vùng võ trÆ°á»ng, nhÆ° những nhát búa giáng và o đầu óc đám giang hồ tứ chiếng. Các văn quan võ tÆ°á»›ng nhà nÆ°á»›c láºp tức vá»— tay cổ súy, tiếp liá»n tiếng reo hò của đám thổ phỉ phe Lừng nhÆ° đổ thêm dầu và o những ngá»n lá»a tức khà xung thiên.
Qua giây khắc ngạc nhiên, Chúa H Mông cùng khách tÆ°á»›ng chợt hiểu ngay viên tÆ°á»›ng xạ phang vốn khét tiếng dâm bạo, thâm hiểm chắc phải có thuáºt lạ gì, má»›i dám ngang nhiên lá»›n tiếng ngạo khắp hà ng dÅ©ng sÄ©. Và hiểu ngay, bẫy Ä‘á»™c đã giÆ°Æ¡ng lên. Chúa H mông bất giác Ä‘Æ°a mắt nhìn mấy viên chức nhà nÆ°á»›c, và tá»± nhiên hÆ¡i liếc nhìn cô cháu gái Chà Plan. Hiểu ý thúc phụ, Chà Plan đứng ngay lên.
NhÆ°ng đã muá»™n, ngoà i kia Nguyệt Tú đã long mắt phượng nháºn lá»i thách thức, và Lừng Äại VÆ°Æ¡ng vừa cởi phắt áo ngoà i. Ném mảnh áo cho kẻ tùy tòng, tÆ°á»›ng xạ phang ngá»a mặt hà má»™t hÆ¡i dà i, và ngồi ngay ngắn nhÆ° tượng gá»—. Hai cánh tay từ từ Ä‘Æ°a lên ngang vai, bắp thịt theo Ä‘Ã tay nổi cuá»™n hẳn lên nhÆ° thừng chảo xoắn. Miệng lẩm bẩm nhÆ° khấn hứa, mắt nhắm nghiá»n, Lừng Äại VÆ°Æ¡ng từ từ vÆ°Æ¡n cổ lên thình lình thét lá»›n:
– Chém!
TÆ°á»›ng giặc vừa dứt tiếng, Nguyệt Tú đã rút phắt thanh gÆ°Æ¡m trÆ°á»ng, tế ngá»±a vụt vá» phÃa sau, chừng mÆ°á»i thÆ°á»›c, Ä‘oạn khoa tÃt gÆ°Æ¡m quát:
– Coi đây!
Và theo nhịp ngá»±a phi, tá»›i ngang ngá»±a Lừng, thanh gÆ°Æ¡m sáng loáng phạt luôn má»™t Ä‘Æ°á»ng nhanh, mạnh nhÆ° vÅ© bão và o giữa cần cổ tÆ°á»›ng giặc. Bịch! Lưỡi gÆ°Æ¡m vừa chém và o gáy đã bị báºt dá»™i hất vá» phÃa sau, Nguyệt Tú có cảm giác vừa chém và o má»™t bánh xe hÆ¡i cao su, tay chồn hẳn Ä‘i. Con ngá»±a Ä‘ang phi bị cản thình lình, chồm hai vó trÆ°á»›c hà mạnh. Bà ng hoà ng, nà ng kịp nhìn và o gáy Lừng còn thấy rõ vệt gÆ°Æ¡m đỠăn sâu xuống Ä‘ang vụt nổi lên, cần cổ vẫn nhÆ° thÆ°á»ng sau nhát gÆ°Æ¡m vÅ© bão! Quan khách có nhiá»u ngÆ°á»i đứng lên rÆ°á»›n mình nhìn ra, và bầu không khà kinh dị nhÆ° trùm khắp võ trÆ°á»ng.
– Nguy cho cô nương rồi! Thằng Lừng đang có phép gồng ghê gớm mà !
– Không phép phá, phạm sao nổi và o da thịt nó! Phen nà ỵ.. mắc bẫy tướng gồng rồị..
Thoòng Má»nh nay giá» vẫn ngồi im, chợt khẽ lên tiếng, tiếp lá»i Voòng Lầu, khiến Chà Plan vá»™i tiến đến bên ngÆ°á»i thủ hạ giang hồ của Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng, lo lắng há»i khẽ:
– Là m sao bây gi�
– Chém!
Ngoà i bãi “yêu tÆ°á»›ng†lại thét lá»›n, giá»ng nghe rá»n rợn hẳn lên.
Nguyệt Tú Ä‘á» bừng mặt vì tiếng reo hò cổ súy của đám đông, giáºt phăng tay cÆ°Æ¡ng, tế ngá»±a thẳng lên phÃa trÆ°á»›c, lấy Ä‘Ã . Thiếu nữ phải cắn chặt hà m răng cho tay cÆ°Æ¡ng khá»i run lên vì hoang mang... giáºn uất... chân thúc luôn và o hông ngá»±a. NhÆ°ng lạ thay, con ngá»±a nhÆ° bị dÃnh chặt chân xuống đất. Ngạc nhiên ngoảnh lại, thiếu nữ vừa mừng vừa sợ khẽ kêu lên:
– Trá»á»‹.. anh?
Khách Giang Hồ đã đứng sừng sững bên hông sau ngựa, buông tay nắm dây đai, nghiêm trang:
– Xuống ngay! Äể anh đối phó vá»›i yêu tặc!
– Nhưng...
– Xuống! Không nguy đến tÃnh mệnh bây giá»! Sao vá»™i và ng nông nổi nháºn lá»i thách vá»›i thằng giặc có tà thuáºt? Không biết phép phá, chém nó chi nhÆ° chém và o cao su thôi! Xuống em!
Khách Giang Hồ lạnh lùng, hÆ¡i vẫy tay ra hiệu. Nguyệt Tú tần ngần xuống ngá»±a. nhìn anh. Cả võ trÆ°á»ng Ä‘á»u đồ dồn mắt vá» phÃa Nguyệt Tú. Viên tÆ°á»›ng xạ phang Lừng hô xong mãi không thấy chém, mở mắt ra thấy cô gái đã xuống ngá»±a trao cÆ°Æ¡ng cho ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông, liá»n cất tiếng cÆ°á»i chế giá»…u:
– Sao? Cô em không chém nữa Æ°? Hãy Ä‘á»n ta nhát gÆ°Æ¡m vừa rồi Ä‘i!
Khách Giang Hồ nhảy phóc lên lưng ngựa cất tiếng sang sảng:
– Tướng kia! Có ta tới trả nợ đây!
– Không! Chúng nó chỉ muốn thủ cấp Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng, để nợ đó cho tôi trả chúng!
Anh em Khách Giang Hồ giáºt mình quay lại, tÆ°á»›ng Tháºp Vạn Äại SÆ¡n vừa từ đám đông lách ngá»±a và o, khuôn mặt bệnh vẫn còn phảng phất dÆ° ảnh... năm ngá»n đèn dầu lạc trong máºt thất chúa Mèo.
– Kìa! Bạn còn lảo đảo, sao lại ra trÆ°á»ng diá»…n võ? Thế vệ binh...
– Còn nằm ngất tại tư dinh! Không sao? Có lẽ giỠđã tỉnh rồi?
Chà ng tÆ°á»›ng núi ngang tà ng nhếch miệng cÆ°á»i, dợm ngá»±a Ä‘i, mắt chợt nghiêm hẳn:
– Phép gồng của thằng Lừng ghê gá»›m không vừa! Là m sao chém thÆ°á»ng được nó, mà bạn định liá»u ra?
Dứt lá»i, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng tế ngá»±a thẳng tá»›i trÆ°á»›c Äại VÆ°Æ¡ng Lừng giữa trăm ngà n tiếng reo hò nồng nhiệt. Quan khách đứng cả lên, trÆ°á»›c sá»± xuất hiện thình lình của viên tÆ°á»›ng bệnh. Trần Tắc sáng mắt bảo Phượng Kiá»u, Robert Lợi:
– Kìa! Trông hắn rạ.. nộp thủ cấp cho ta? Ngồi ngựa còn lảo đảo!
Một tay Lừng là đủ xong việc rồi !
Phượng Kiá»u vẫn lạnh lùng nhìn ra phÃa Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng, khuôn mặt nhÆ° không còn cảm xúc. TÆ°á»›ng trẻ non cao hÆ°á»›ng vá» quan khách, lá»›n tiếng:
– Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng tá»›i cháºm, xin có lá»i chà o! Äâu, vị nà o muốn lấy thủ cấp của kẻ tầm thÆ°á»ng nà y, hãy quá bá»™ ra đây mà nháºn?
ChÆ°a ai lên tiếng, thì chà ng tÆ°á»›ng bệnh đã quay phắt sang Lừng Äại VÆ°Æ¡ng:
– Gươm đao đâu? Khá rút mau để ta biếu cho chúng mà y cái đầu đem lĩnh thưởng!
Lừng tưởng chà ng thách đấu, còn đang ngơ ngác thì chà ng tướng núi đã vươn cổ, thét lớn:
– Äầu ta đây! Cứ chém Ä‘i!
Lá»i chà ng tÆ°á»›ng bệnh vừa vang lên, võ trÆ°á»ng nhÆ° có tráºn gió kinh ngạc chạy khắp hà ng quan khách. Khách Giang Hồ, Nguyệt Tú giáºt mình xô cả lại chá»— Chúa H Mông, Chà Plan. Há» Voòng Chà cÅ©ng lạ lùng không kém, cùng má»i ngÆ°á»i Ä‘Æ°a mắt ngó ngÆ°á»i thủ túc của Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng, nhÆ° dò há»i, trong lúc đám Trần Tắc, tÆ°á»›ng Tây, thổ phỉ cùng mở to mắt vì sá»± việc xảy ra quá bất ngá» nhanh hÆ¡n cả mÆ°u định. NhÆ°ng chÃnh Voòng Lầu cÅ©ng kinh ngạc không kém má»i ngÆ°á»i.
Lúc đó Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng cùng Lừng Äại VÆ°Æ¡ng đứng không xa chá»— quan khách, nên má»i ngÆ°á»i thấy rõ từng cá» chỉ nhá» của hai bên. Thấy Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡n cổ, Lừng tưởng gặp kẻ Ä‘iên khùng, vì là kẻ có gồng ngải, hắn hiểu hÆ¡n ai hết cái nguy hiểm của bà thuáºt nà y.
– Chém!
Äại VÆ°Æ¡ng Lừng láºp tức rút phắt thanh mã tấu sắc nhÆ° nÆ°á»›c, lia cặp mắt hiểm Ä‘á»™c vá» phÃa hÆ°á»›ng Tây, Ta, miệng nhếch cÆ°á»i khan, tÆ°á»›ng gồng múa thanh mã tấu nhÆ° Ä‘ao phủ giỡn tá»™i phạm trên Ä‘oạn đầu Ä‘Ã i.
Ngá»±a cứ theo nhịp tiến đến, qua hông ngá»±a địch gần thÆ°á»›c, bất thình lình Lừng rạp ngá»a mình, phạt lưỡi mã tấu vá» phÃa sau nhanh nhÆ° chá»›p, trúng gáy Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng rất “ngá»t! “. ÄÆ°á»ng mã tấu của bạo tÆ°á»›ng xạ phang Ä‘i vút mạnh hiểm. Từ chúa H Mông tá»›i Khách Giang Hồ, Chà Plan, Voòng Lầu muốn sởn da thịt, nhắm mắt lại.
NhÆ°ng... Bịch! Thanh mã tấu báºt ra, nhÆ° bị má»™t bà n tay vô hình hất lại, định thần ngó lên, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vẫn ngồi yên trên mình ngá»±a, nhÆ° thÆ°á»ng, và viên tÆ°á»›ng gồng dÅ©ng mãnh Ä‘ang mất Ä‘Ã , lảo đảo vì bị hất văng mã tấu lại. Qua giây khắc bà ng hoà ng, đám đông vùng reo hò nhÆ° sấm, khách tÆ°á»›ng nhiá»u kẻ thở phà o, yên dạ, bên những vẻ mặt sững sá» ngÆ¡ ngác của hà ng địch thủ Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng. Chợt có tiếng quát lá»›n, giá»ng xạ phang:
– Chém phá mới được!
Chà ng tÆ°á»›ng núi ngang tà ng vẫn không nhúc nhÃch. Và má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u không khá»i ngạc nhiên khi thấy chà ng chỉ nhếch mép cÆ°á»i khinh, không tá» vẻ chi lo ngại vá» phép phá của địch thủ. Bất thình lình, Lừng thét to mấy tiếng nghe rất dữ dá»™i, tay khoa thanh mã tấu, chém luôn hai nhát và o cuống há»ng Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng. TÆ°á»›ng Tháºp Vạn Äại SÆ¡n vẫn trÆ¡ trÆ¡ trên ngá»±a nhÆ° bức tÆ°á»ng đồng, thanh mã tấu sắc nhÆ° nÆ°á»›c lại báºt trở lại nhÆ° vừa chém và o lốp xe hÆ¡i dà y đặc, dị kỳ.
Tiếng reo hò lại nổi lên như thác chuyện.
Lừng Äại VÆ°Æ¡ng chồn hẳn cánh tay, mặt biến hẳn sắc, trố mắt nhìn địch thủ, nhÆ° ngó... yêu ma. Có lẽ tÆ°á»›ng xạ phang kinh ngạc vì phép Ä‘á»c chú phá gồng vẫn hiệu nghiệm xÆ°a nay, không là m gì nổi tÆ°á»›ng gồng? Lừng mất hẳn vẻ hùng hổ ngạo mạn, giáºt luôn tay cÆ°Æ¡ng định tế ngá»±a “chẩuâ€.
– Khoan đã! Chú còn nợ lại hai nhát! Äịnh vá»— nợ sao? Äứng lại!
Äi đâu vá»™i!
Thấy chà ng quắc mắt, Lừng Äại VÆ°Æ¡ng túng thế phải dừng cÆ°Æ¡ng. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i khinh bỉ:
– Chú tưởng chỉ có chú là biết yêu thuáºt chắc, dám lợi dụng định nhục hại ngÆ°á»i. Ngồi im để ta dạy cho cách phá gồng! Chú đã quen má»—i thứ gồng phải có má»™t lối phá? Thuáºt của chú chỉ đủ là m trò cho Ä‘Ã n bà con gái xem thôi!
Nói xong chân tÆ°á»›ng núi quay vá» phÃa sau gá»i lá»›n:
– Nguyệt Tú cô nương!
Nguyệt Tú nghe gá»i, chÆ°a kịp lên tiếng, thì ngoà i bãi, Lừng Äại VÆ°Æ¡ng hình nhÆ° đã Ä‘oán được ý định của Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng, nhân lúc chà ng quay Ä‘i, nhanh nhÆ° cắt tÆ°á»›ng xạ phang đã vung luôn cánh tay trái vá» phÃa địch.
– Thầy!
Voòng Lầu đã kịp thét lá»›n, khi má»i ngÆ°á»i vừa thấy vua thòng lá»ng vung tay ra. NhÆ°ng hình nhÆ° Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đã kịp nghe hÆ¡i gió vút, vừa dứt tiếng gá»i Nguyệt Tú, đã hất mạnh cánh tay trái lên khá»i đỉnh đầu, đồng thá»i quay lại. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng phản ứng rất nhanh, đúng lúc sợi dây thòng lá»ng từ trên chụp xuống, nhá» cái hất tay, nên tròng dây chỉ chụp được cổ tay chà ng thắt lại. Láºp tức, Lừng giáºt mạnh tay thòng lá»ng định kéo Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng ngã ngá»±a.
TrÆ°á»›c tình thế hiểm nghèo, chà ng tÆ°á»›ng núi vẫn bình tÄ©nh vÆ°Æ¡n ngay ngÆ°á»i vá» phÃa trÆ°á»›c, nắm lấy Ä‘oạn dây trên ghìm lại. Lừng váºn sức bình sinh giáºt kéo, nhÆ°ng Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đã thúc ngá»±a lên, tay phải nắm lấy Ä‘oạn trên, tay trái giáºt nút ra. Chà ng là m nhanh đến ná»—i Lừng vừa khoa mã tấu chém xuống thì chà ng đã thoát gút, bắt luôn tay mã tấu của Lừng, bẻ mạnh, còn má»™t tay Ä‘iểm luôn và o nách hắn. Toà n thân viên tÆ°á»›ng xạ phang vùng rÅ© liệt vì ngón đòn Ä‘iểm huyệt tuyệt kỹ của Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng.
– Biết Ä‘iá»u ngồi yên! Äể ta lấy lại ba nhát dao còn nợ.
Và dứt lá»i, dao rừng đã rút soạt ra khá»i vá». Chà ng tÆ°á»›ng trẻ Tháºp Vạn Äại SÆ¡n khoa dao má»™t vòng đầu, khà thế nhÆ° vÅ© bão. Ai cÅ©ng tưởng chà ng sẽ chém rụng đầu Lừng. NhÆ°ng thình lình, vừa lúc Ä‘ao hạ xuống gần cổ hắn chợt dừng, xén luôn má»™t mảng tóc sau gáy hắn, ném xuống đất. Và chà ng tÆ°á»›ng núi ngang tà ng đánh ngá»±a tá»›i bên Lừng Äại VÆ°Æ¡ng, vá»— mạnh tay và o hông ngá»±a, Ä‘oạn cất tiếng cÆ°á»i vang. Con ngá»±a Lừng hÆ°á»›ng thẳng vá» phÃa quan khách, trên yên, tÆ°á»›ng xạ phang ngồi nhÆ° má»™t hình nhân, thân xác to lá»›n chỉ chá»±c đổ xuống vì rÅ© liệt. Äợi cho ngá»±a Lừng tá»›i trÆ°á»›c quan khách, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng má»›i cho ngá»±a lững thững bÆ°á»›c theo. Quan khách thấy Lừng ngồi trên ngá»±a nhÆ° cái xác không hồn, thảy Ä‘á»u kinh ngạc, đứng cả lên, giÆ°Æ¡ng mắt nhìn. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng tiến đến bên Lừng, nhẹ nhà ng vuốt tay trên lÆ°ng hắn. Tay vừa vuốt khẽ, huyệt giải rồi, Lừng Äại VÆ°Æ¡ng chá»›p mắt, cá» Ä‘á»™ng nhÆ° thÆ°á»ng, liếc nhìn Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng, Ä‘oạn lẳng lặng rẽ ngá»±a lẩn và o đám đông giữa những tiếng reo hò vang dá»™i. Chúa H mông thÃch chà quá, vừa toan cất lá»i thì chà ng tÆ°á»›ng núi ngang tà ng đã nhìn thẳng và o đám văn quan, võ tÆ°á»›ng nhà nÆ°á»›c, cùng bá»n tÆ°á»›ng phản nghịch, tia mắt nhÆ° bốc cháy, khi thoáng nhìn Phượng Kiá»u ngồi giữa đám Robert Lợi, Trần Tắc.
– Còn quà khách nà o muốn cần thủ cấp Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng?
Nãy giá» Phượng Kiá»u vẫn lạnh lùng theo dõi má»i biến chuyển.
Thấy Lầm Äại VÆ°Æ¡ng toan ra, bị Thoònh Má»nh giữ lại, nà ng liá»n ghé sát và o tai Robert Lợi:
– Còn đợi gì nữa! CÆ¡ há»™i thuáºn tiện đến rồi. NhÆ°ng chỉ đấu súng thôi. Và nhá»› để hắn xoay lÆ°ng lại phÃa nà y!
Giá»ng thá» thẻ của ngÆ°á»i đẹp khiến Robert Lợi sáng hẳn mắt lên.
NhÆ°ng vẫn có ý chá»n chợn vì vừa mục kÃch tÆ°á»›ng bệnh hạ Lừng.
Phượng Kiá»u hiểu ý liá»n khẽ giục:
– Anh từng chiếm giải nhất vá» tà i bắn súng, không hạ hắn sao được? ChÃnh anh phải nhổ cái gai đó, vì...
Cô gái ngừng lại, không nói tiếp, vì Robert Lợi đã đứng lên xốc lại cặp súng bên sÆ°á»n, lá»›n tiếng:
– Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng!
Má»i ngÆ°á»i nhìn cả vá» phÃa con trai tuần phủ Hà Giang. Thoòng Má»nh cÆ°á»i nhạt bảo Lầm:
– Có đứa thế mạng kia rồi! Hãy ngồi xuống coi tà i Thần Xạ.
Thằng đó vô địch bắn súng bên Pháp vỠđấy!
Viên tuần phủ Hà Giang lúc đó Ä‘ang ghé tai nghe lão tÆ°á»›ng Roux cùng Trần Tắc bà n tán Ä‘iá»u gì, chợt ngẩng mặt lên, thấy thằng con trai Ä‘ang xô ghế bÆ°á»›c ra, viên quan Nam triá»u giá»±t nảy mình đứng phắt dáºy, giáºt giá»ng:
– Kìạ..
NhÆ°ng không đợi cha chạy ra, Roberl Lợi đã Ä‘Æ°á»ng hoà ng tiến lại, Ä‘Æ°a mắt nhìn vị quan Tây già cùng “nhạc phụ tÆ°Æ¡ng laiâ€, mỉm cÆ°á»i:
– Thầy quên là con đã từng chiếm hai giải nhất vỠbắn súng tại Âu Châu sao? Và ... xin hãy coị..
TÆ°á»›ng núi Tháºp Vạn Äại SÆ¡n chỉ hÆ¡i nheo mắt nhìn Robert Lợi, Ä‘oạn lẳng lặng ngoặt ngá»±a Ä‘i ra. Quá và i chục bá»™, tÆ°á»›ng núi má»›i quay ngá»±a lại buông cÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c má»™t nhìn chà ng con trai tuần phủ Hà Giang, cặp mắt Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng lạnh lẽo nhÆ° ánh thép. Hai con ngá»±a tiến thẳng tá»›i nhau. Chợt Robert Lợi rẽ tay cÆ°Æ¡ng quay sang, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng láºp tức dừng ngá»±a, từ từ nhìn theo. Cho mãi tá»›i khi hắn đã vòng hẳn lại phÃa sau lÆ°ng, tÆ°á»›ng Tháºp Vạn Äại SÆ¡n vẫn ngồi im trên ngá»±a nhÆ° pho tượng, không thèm quay lại. Và Robert Lợi vẫn tiến đến sau lÆ°ng, vừa tìm súng:
– Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng! Quay lại!
TÆ°á»›ng núi vẫn không nhúc nhÃch, cặp mắt vẫn nhìn hà ng quan khách và đăm đăm chiếu thẳng và o mắt Phượng Kiá»u. Thái Ä‘á»™ của viên tÆ°á»›ng núi khiến từ Nữ Chúa H Mông tá»›i Khách Giang Hồ, quan khách lục lâm Ä‘á»u lấy là m lạ. Phượng Kiá»u chá»›p chá»›p hà ng mi, vẻ lạnh lùng chợt biến mất, nét hoảng kinh vụt hiện trong cặp mắt phượng âm thầm trÆ°á»›c vẻ Ä‘iên rồ chán chÆ°á»ng của Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng.
Vừa xoay lÆ°ng lại địch thủ, đúng tầm súng, đã hoà n toà n thất thế, nhất là trÆ°á»›c tay súng từng vô địch trá»i Tây, dầu nhanh đến mấy, má»™t cái xoay lÆ°ng trên ngá»±a đã đủ giây khắc cho địch thủ khạc đạn kịp rồi.
– Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng!
Giữa cảnh lặng yên phăng phắc, tiếng hô của Robert Lợi vang lên nhÆ° tiếng gá»i của tá» thần. Má»i ngÆ°á»i nÃn thở, chá» má»™t cái xoay mạnh của Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng tÆ°á»›ng lạc thảo vẫn buông thõng hai tay bất Ä‘á»™ng nhìn Phượng Kiá»u không chá»›p mắt. Thiếu nữ cà ng hoảng khi vụt Ä‘oán chà ng Ä‘ang ngồi chỠđịch thủ... nhả đạn và o lÆ°ng. Thiếu nữ không biết là m sao vá»™i cả sợ Ä‘Æ°a mắt ngó Khách Giang Hồ, Nguyệt Tú, Voòng Lầụ.. cầu khẩn. Viên thủ lÄ©nh Cầu Mây biết tình thế tháºp phần nguy hiểm, đã bÆ°á»›c vụt ra, chiếu tÆ°á»›ng tầm mắt và o Robert Lợi, hai tay thõng xuống bên sÆ°á»n chá» Robert Ä‘á»™ng thủ là xuống tay. NhÆ°ng... muá»™n rồi. Vừa quát dứt tiếng, Robert Lợi đã đánh luôn tay xuống sÆ°á»n.
Phượng Kiá»u kịp thấy cặp súng của Lợi rút ra khá»i bao, giữa lúc Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vẫn nhìn vá» phÃa quan khách, súng Lợi vừa lóe hình dÆ°á»›i ánh lá»a rừng rá»±c, thiếu nữ vá»™i nhắm mắt lại, tâm hồn nhÆ° đảo lá»™n hẳn trong khắc xúc Ä‘á»™ng gá»›m ghê! Äoà ng, Ä‘oà ng... Hai nhát nổ xé không gian, nhÆ° xoáy và o táºn tim ngÆ°á»i. Tiếp theo, liá»n mấy tiếng kêu “Trá»i†kinh dị.
Phượng Kiá»u nghẹt thở, mở choà ng mắt ra, hà ng mi cong chá»›p chá»›p liên hồi, tưởng chừng mê ngủ, định thần. Nhìn ra thấy sau lÆ°ng Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng, chà ng vô địch trá»i Tây lảo đảo trên mình ngá»±a, súng rụng đâu mất, hai tay còn chá»›i vá»›i bên sÆ°á»n, rÅ© liệt, và chà ng tÆ°á»›ng lạc thảo miá»n Tháºp Vạn Äại SÆ¡n vẫn ngồi trên yên vững nhÆ° bức thà nh đồng, hai bà n tay còn khuynh bên sÆ°á»n, chÄ©a ngược ngá»n súng vá» phÃa sau lÆ°ng, cặp mắt vẫn nhìn nà ng sâu thẳm.
Kinh ngạc trùm khắp võ trÆ°á»ng. Qua giây khắc ngá»™t ngạt, tiếng reo hò nổi lên nhÆ° thác chuyển. Từ quan dân xứ H mông tá»›i đám lÃnh nhà nÆ°á»›c, lục lâm, nghịch đảng Ä‘á»u không ngăn nổi cảm giác khoái trá Ä‘á»™t khởi trÆ°á»›c tà i Thần Xạ gá»›m ghê. Äám võ quan nhà nÆ°á»›c chỉ còn biết ngÆ¡ ngác nhìn nhau, viên tuần phủ Hà Giang hoảng hốt giáºt luôn lấy khẩu súng chÄ©a thẳng và o Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng. Vút! Súng vừa chÄ©a ra thì má»™t ngá»n roi ngá»±a từ bên đã đánh trúng đầu thép, rụng ngay xuống đất, tuần phủ giáºt mình nhìn sang, thấy Chúa H mông Voòng Chà Sinh vừa thu roi da lại, cặp mắt sáng quắc nhìn viên quan Triá»u, nghiêm nghị từ tốn:
– Xin ngà i chá»› vá»ng Ä‘á»™ng cho loạn phép võ trÆ°á»ng, chúng nhân nổi giáºn! Cuá»™c đấu súng tay đôi đã vượt khá»i sá»± ngay thẳng, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đã nhượng công tá» nhà lắm rồi đó!
Chúa H mông vừa dứt lá»i, thì Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nhếch miệng cÆ°á»i, cắm súng và o bao, hÆ¡i cúi đầu lá»… phép bảo viên tuần phủ:
– Không dám quá thất lễ với các thượng quan, nên lôi chỉ dám bắn què tay quà công tỠthôi! Xin ra vực và o băng bó cho cầm máu lại! Và ... còn vị nà o?
Vừa nói, chà ng vừa Ä‘Æ°a mắt suốt hà ng thá»±c khách. Thình lình, Voòng Lầu gá»i giáºt giá»ng:
– Thầy!
Má»i ngÆ°á»i chÆ°a ai hiểu chuyện gì, thì Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đã lá»™n xuống bụng ngá»±a nhanh nhÆ° má»™t con sóc, cùng lúc ngÆ°á»i còn Ä‘eo dÃnh dÆ°á»›i bụng ngá»±a, cánh tay trái đã dÃnh luôn và o sÆ°á»n nhÆ° chà y máy.
Äoà ng... Äoà ng... Sau tiếng nổ, chà ng tÆ°á»›ng núi lá»™n ngồi lên nhÆ° cÅ©, phất nhẹ ngá»n súng, giá»ng lạnh lùng:
– A Voòng! Äiệu hắn và o dây.
NgÆ°á»i thủ hạ băng mình Ä‘i, dắt cả ngÆ°á»i lẫn ngá»±a Robert Lợi và o. Kéo sát ngá»±a tá»›i trÆ°á»›c hà ng quan khách, Voòng láºt luôn mảnh vải phủ thân ngá»±a lên, miệng cÆ°á»i nhạt, lừ mắt nhìn đám nghịch tÆ°á»›ng. Lúc đó, quan khách má»›i chợt rõ. Má»—i bên sÆ°á»n ngá»±a Robert Lợi Ä‘á»u buá»™c má»™t cây súng trÆ°á»ng, ngá»n chÄ©a chênh chếch lên phÃa trÆ°á»›c, chá»— cò súng buá»™c má»™t sợi dây xÃch nhá» nhÆ° sợi chỉ, má»™t đầu nhô lên chá»— mép yên, khi cần, chỉ việc nắm đầu dây xÃch giáºt khẽ là đạn nhả và o đối phÆ°Æ¡ng phÃa trÆ°á»›c rồi.
Ngay từ lúc xoay lÆ°ng lại địch thủ, tuy Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c, nhÆ°ng Voòng Lầu đã quan sát nẻo sau lÆ°ng “Thầyâ€, thấy địch Ä‘á»™ng thủ là ra ám hiệu. Lúc Robert Lợi đã bị đạn hai tay, Voòng thấy hắn cố sá» soạng bên mép yên, đã nghi hắn có ám khÃ, nên khi hắn vừa chuyển vai “khác thÆ°á»ng†Voòng đã báo kịp cho thầy, nên viên đạn chỉ xẹt trên mình Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng và xói trúng khăn viên tuần phủ. Tuần phủ cùng má»™t và i ngÆ°á»i nữa định chạy ra đỡ Robert Lợi, nhÆ°ng Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đã quắc mắt, phất ngá»n súng cản lại, giá»ng khinh giáºn:
– Ta đã có ý thÆ°Æ¡ng hại kẻ không xứng tà i đối thủ, chÆ°a biết lượng sức mình, nên vẫn có ý không nỡ xuống tay. Thằng Lừng, ta đã tha mạng, tên Lợi nà y, ta đã nhÆ°á»ng đến thế, chỉ bắn ngược sau lÆ°ng cho què. NhÆ°ng thì ra có nhiá»u kẻ mÆ°u hạ Ä‘á»™c thủ ta trong cÆ¡n bệnh trá»ng, đến đất Hoang Su Phì là m khách dá»± lá»…, vẫn không chịu để ta yên bệnh! A Voòng!
Lá»i quát vừa dứt, Voòng thẳng tay quất roi và o hông ngá»±a Robert Lợi. Còn váºt lồng phăng ra ngoà i bãi. Lúc đó, Lợi bị thÆ°Æ¡ng nÆ¡i tay, lại má»™t phát đạn ở vai, Ä‘au quá, dụi trên yên, ôm lấy cổ ngá»±a cho khá»i rÆ¡i. Chá» cho ngá»±a hắn chạy xa chừng mấy chục thÆ°á»›c, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng liá»n quay ngoắt mình, bắn luôn hai phát, Ä‘oạn cắm súng và o bao. Ngá»±a Lợi lồng ngoà i bãi rồi phóng vòng vá» chá»— quan khách, Robert vẫn dụi trên bá»m ngá»±a sắp “rụngâ€. Äịnh thần nhìn kỹ, cánn tay vô địch trá»i Tây đã bị.... cụt mất má»™t rồi.
Tuần phủ Hà Giang kinh sợ vùng ôm lấy gã con trai. Äám võ tÆ°á»›ng Tây, Ta cùng bá»n lục lâm thù nghịch thình lình rút phắt súng ra. NhÆ°ng, nhanh nhÆ° chá»›p:
Voòng Lầu, Khách Giang Hồ, Chà Plan, Chà Pliên, vợ chồng tướng giặc Vũ Di Sơn, đám thảo khấu lạ....
Thoòng Má»nh đã đánh tay cả xuống báng súng, chÄ©a những há»ng Ä‘en ngòm và o đám nghịch thù Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nhanh hÆ¡n ná»a khắc.
Khách Giang Hồ nghiêm nghị:
– Lá»—i tá»± các ông khiêu khÃch, mÆ°u hại ngÆ°á»i trong cÆ¡n bệnh trá»ng. Robert Lợi tá»± chuốc há»a và o thân, may chỉ cụt tay là phúc nhà há» Lã! Các ông hãy biết Ä‘iá»u để súng nằm trong, bao.
– Cuá»™c đấu chiến Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng, con quan tuần phủ dám mÆ°u dùng ám khÃ, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đã rá»™ng dung mấy lượt. Hiá»m riêng không cần biết, chúng tôi vốn là địch thủ của Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng sẽ nổ súng hạ kẻ nà o là m loạn phép dấu Ä‘Æ°á»ng hoà ng! Hạ súng xuống!
Nhìn kỹ lại chÃnh Pạc Hoá»c Äại VÆ°Æ¡ng Thoòng, tÆ°á»›ng thổ phỉ râu xồm đã nhiá»u lần ôm háºn vì tay Thần Xạ Tháºp Vạn Äại SÆ¡n.
Äám võ tÆ°á»›ng nhà nÆ°á»›c, lục lâm, còn Ä‘ang ngạc nhiên, trù trừ ngó Thoòng Má»nh cùng đám thảo khấu phÆ°Æ¡ng xa, thì lão tÆ°á»›ng Tây quỉ quyệt đã Ä‘Æ°a mắt nhìn Chúa H mông nhÆ° dò phản ứng. NhÆ°ng há» Voòng vẫn Ä‘iá»m nhiên nhÆ° không, chỉ nhếch miệng cÆ°á»i tÆ°Æ¡i, giá»ng ôn tồn, Ä‘anh thép:
– Xin quà khách hãy an tá»a. Xứ H mông cheo leo tá»± trị không phải là chiến trÆ°á»ng để giải quyết nghịch thù. Cuá»™c đấu chiến tay đôi thắng bại là thÆ°á»ng, sao quà khách lại quá báºn tâm là m mất hòa khà võ trÆ°á»ng, khi chúng ta Ä‘á»u thấy cuá»™c đấu đã quá Ä‘Æ°á»ng hoà ng, hợp lý.
Sau khi súng ống đám võ tÆ°á»›ng nhà nÆ°á»›c, lục lâm cháºm chạp và o bao. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng liá»n nhảy xuống ngá»±a, đến trÆ°á»›c Voòng Chà Sinh nói gì không rõ. Chỉ biết khi chà ng lui ra, Chúa H mông liá»n nói lá»›n:
– Xin quý khách cứ ngồi nguyên chá»—! Và hãy bình tâm, Voòng Sám, Voòng Sá»nh dâu! Truyá»n quân tắt lá»a Ä‘i.
Hai ngÆ°á»i há» Voòng láºp tức vá»t ngá»±a Ä‘i, và giữa lúc quan khách còn ngạc nhiên chÆ°a rõ chuyện gì thì đèn lá»a thình lình phụt tắt.
Trong khoảnh khắc, khắp vùng võ trÆ°á»ng vụt chìm trong tăm tối, im lìm. Äứng gần nhau má»›i thấy hình ngÆ°á»i má» má», đứng ngồi nhÆ° hình tượng. Nhìn lên vòm trá»i, chỉ còn má» nhạt ánh sao thÆ°a ẩn hiện sau hÆ°Æ¡ng khói. Và cháºp chá»n khắp bãi, chỉ còn le lói ánh Ä‘om đóm nhấp nháy giữa đêm thâu.
Võ trÆ°á»ng vừa im bặt, tiếng chim khảm khắc muôn Ä‘á»i đã theo gió Ä‘Æ°a vá», bâng khuâng. Rồi giữa đêm tối, chợt có tiếng vó ngá»±a nổi lên, rầm ráºp phóng nhÆ° bay suốt bãi. Lúc lÆ°á»›t qua chá»— Chúa H mông ngồi, quan khách má»›i nháºn ra chÃnh Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng. TÆ°á»›ng núi phóng khắp võ trÆ°á»ng, quan khách chÆ°a hiểu chà ng là m gì, chỉ nghe tiếng roi vụt không khà vun vút và đom đóm thấy Ä‘á»™ng chạy dồn cả vá» phÃa quan khách, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vẫn vừa phóng vừa vụt roi. Äom đóm tản mát dần ra ngoà i bãi, chỉ còn mÆ°Æ¡i con cháºp chá»n lÆ¡ lá»ng tắt hiện ngay trÆ°á»›c mặt quan khách, cao thấp không Ä‘á»u. Chợt từ ngoà i xa có tiếng Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nói lá»›n:
– Äám trÆ°á»›c mặt còn mÆ°á»i hai con Ä‘om đóm. Xin coi đây.
Äoà ng phụt... Äoà ng phụt. Cứ má»—i phát súng canh thâu, lại má»™t ánh lân tinh tắt phụt trong bóng tối. Nhanh, Ä‘á»u, đến ná»—i tưởng nhÆ° giống súng liên thanh, cứ thế vang rá»n giữa tiếng ngá»±a phi.
Tá»›i lúc tiếng súng im bặt, thì ánh lân tinh cÅ©ng đã tắt ngấm trong đêm, chỉ còn nghe tiếng chân ngá»±a từ ngoà i áºp tá»›i, vá»t qua mặt quan khách, rồi nhÆ° gió cuốn vá» nẻo xa, xa dần.
|
01-06-2008, 10:16 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 11
Sứ mạng bà ẩn của Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng
Hai con ngá»±a sải kiệu đại, xuyên sÆ¡n ngược mãi lên Bắc. Cặp ngá»±a dừng phắt trên ngá»n đèo cao, khắc rõ trên ná»n trá»i, hình thù ngÆ°á»i ngá»±a đứng im nhÆ° dÃnh chặt và o mây úa muôn Ä‘á»i.
Trên yên hai kỵ sĩ ghìm tay cương, đảo mắt nhìn suối vùng núi rừng quạnh vắng nằm bà n bặt dưới vùng ánh sáng úa và ng.
– Äây đã tá»›i biên giá»›i! Giá» chia tay!
Vẫn nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c, ngÆ°á»i tÆ°á»›ng Tháºp Vạn Äại SÆ¡n khẽ lên tiếng, giá»ng nhÆ° chìm hẳn Ä‘i. Xế sau lÆ°ng, Voòng Lầu hÆ¡i nhúc nhÃch, định nói Ä‘iá»u gì, lại ngáºp ngừng thôi, mãi tá»›i lúc thấy chủ tÆ°á»›ng dợm phóng ngá»±a Ä‘i, má»›i tiến lên, khẽ giá»ng:
– Thầỵ..
– Äoà n lữ hà nh đã cắm trại sẵn đợi Voòng tại chân tháp Phai Phia! Hãy thay ta, là m xong việc... đáp lá»… Chúa H lnông cùng Khách Giang Hồ! Trao “hà ng†xong, mua hết võ khÃ, lấy thêm phần súng đạn ta trữ lại hang sâu, và láºp tức chở sang xứ H mông. Voòng Sá»nh, Chu Bá»™t sẽ cùng Ä‘i vá»›i Voòng. Nếu Tháºp Vạn Äại SÆ¡n không cần gấp. Voòng khá cùng sang vá»›i Ä‘oà n há»™ tống gặp ta có việc trá»ng, chá» Voòng.
Äang nói trầm Ä‘á»u, chợt Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng quay mặt nhìn đăm đăm thủ hạ, cặp mắt viên tÆ°á»›ng núi trẻ tuổi lóe lên nhÆ° ánh thép tá» thần:
– GiỠta đi báo thù nhà !
Dứt lá»i, viên tÆ°á»›ng núi giáºt tay cÆ°Æ¡ng, quay ngoắt ngá»±a, xuống đèo. Voòng Lầu đứng ngó theo chủ, tần ngần mấy khắc, chợt đánh ngá»±a theo.
– Thầy à !
Voòng Lầu nhìn hồi lâu mặt chủ tÆ°á»›ng, muốn nói gì lại ngáºp ngừng không thốt nên lá»i. Mãi sau má»›i khẽ bảo:
– Thầy Ä‘i cho mạnh giá»i.
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đặt nhẹ tay lên vai thuá»™c hạ:
– Voòng hãy Ä‘Æ°a Ä‘oà n lữ hà nh vá» Tháºp Vạn Äại SÆ¡n cho được nhanh chóng! Và khá chá»› quên lá»i ta dặn, nghÄ© tá»›i việc ta trao, chá»› băn khoăn vá» việc ta là m bên nà y!
– Nhưng...
– Ta đã rõ! Và ta đã mừng là từ ngà y theo ta, Voòng đã chẳng phụ lòng ta! Tất cả tà i nghá», bà thuáºt má»™t tuần nay ta đã truyá»n hết cho Voòng. Giá» Voòng có thể thay ta đảm Ä‘ang má»i việc, và ta có thể an lòng má»™t mình Ä‘i báo thù riêng!
Dứt lá»i, viên tÆ°á»›ng núi dợm phóng ngá»±a Ä‘i, hình nhÆ° không muốn kéo dà i khắc chia tay. Voòng Lầu vá»™i nắm lấy cÆ°Æ¡ng ngá»±a chủ tÆ°á»›ng:
– Nhưng... thầy lại một mình, một ngựa, tôi đi sao an dạ được!
Hay thầỵ.. hãy chá» Ãt bữa chúng tôi sang.
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nhếch miệng cÆ°á»i:
– Còn nhiá»u chuyện gấp. Ta phải là m xong chuyện riêng trÆ°á»›c.
– Nhưng... kẻ thù vẫn bặt tăm? Còn Trần Tắc...
Voòng dừng lại nhìn chủ tÆ°á»›ng có vẻ ái ngại. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nhìn thủ hạ, Ä‘oạn chầm cháºm cúi nhìn xuống bá»m ngá»±a. Cùng lúc hai thầy trò nghÄ© tá»›i Phượng Kiá»u – NhÆ° muốn cắt ngang ý tưởng, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vùng giáºt tay cÆ°Æ¡ng, cho ngá»±a xuống đèo. Voòng Lầu đứng ngó theo ngÆ°á»i ngá»±a thầy lao xuống nhÆ° tên, còn Ä‘ang tần ngần, chợt Voòng vá»™i cau mà y ngạc nhiên, vì dÆ°á»›i thung lÅ©ng, ngay trÆ°á»›c đầu ngá»±a Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng, vừa xuất hiện má»™t Ä‘oà n ngÆ°á»i ngá»±a Ä‘ang phóng vùn vụt dÆ°á»›i trăng, hình thù nhấp nhô di Ä‘á»™ng giữa ná»n cây lá xanh và ng. Sinh nghi, Voòng không cần nghÄ© thêm, láºp tức tế phăng ngá»±a theo thầy.
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng xuống vừa tá»›i chân đèo thì Ä‘oà n ky sÄ© đã áºp tá»›i.
Viên tÆ°á»›ng Tháºp Vạn Äại SÆ¡n vừa định rẽ ngá»±a và o bụi khuất đã thấy mấy bóng kỵ sÄ© Ä‘i trÆ°á»›c dÆ°á»›i ánh trăng, nháºn ngay được kẻ dẫn đầu chÃnh Voòng Chà Plan Nữ Chúa. Thiếu nữ dừng ngá»±a nhoẻn miệng cÆ°á»i:
– Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng! Xin hãy chầm cháºm! Thúc phụ tôi sắp tá»›i.
Lá»i nà ng vừa dứt, ngá»±a đã kỠđầu, sau lÆ°ng có cả Chà Pliên cùng mấy viên tùy tÆ°á»›ng.
– Kìạ.. Nhị cô nương!
– Ông... tệ đến thế thì thôi! Ra Ä‘i không má»™t lá»i cáo biệt. Nếu không có quân báo, còn biết Ä‘Æ°á»ng nà o theo nữa!
Nghe giá»ng trách móc nhẹ của thiếu nữ, viên tÆ°á»›ng lạc thảo vá»™i nghiêng mình từ tốn:
– Ra Ä‘i Ä‘á»™t ngá»™t, tháºt cam thất lá»…, nhÆ°ng cÅ©ng dám xin cô nÆ°Æ¡ng thứ cho, vì... có việc gấp...
Nói đến đó, tướng núi vội ghé sát lại:
– Äệ tam công tá» nhà vẫn có ý định muốn bắt ná»™p thầy trò tôi cho chánh phủ bảo há»™ Äông DÆ°Æ¡ng, mà dầu sao thầy trò tôi cÅ©ng không dám để máu há» Voòng lại chảy trên đất Su Phì... Nhị cô nÆ°Æ¡ng đã thừa rõ...
Hai cô gái há» Voòng im lặng mấy khắc, mặt thoáng buồn. Riêng Chà Plan cứ nhìn đăm đăm và o đôi mắt Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nhÆ° dò xét và đột ngá»™t dịu dà ng hói:
– Một mình Voòng Lầu vỠlà đủ, còn ông?
Chà ng tÆ°á»›ng núi còn Ä‘ang lúng túng vì câu há»i của cô gái thông minh, thì Voòng Lầu đã phóng ngá»±a tá»›i, vừa lúc đám ngÆ°á»i ngá»±a sau Chà Plan cÅ©ng vá»t đến. DÆ°á»›i ánh trăng chúa tể Hoà ng Su Phì ngồi trên lÆ°ng bạch mã, dẫn đầu, uy nghi nhÆ° lão tÆ°á»›ng thá»i cổ.
Hai cô cháu gái vá»™i nhÃch sang bên, nhÆ°á»ng lối cho thúc phụ tiến lên. Thầy trò Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nghiêng mình chà o. TÆ°á»›ng núi vừa định cất lá»i tạ lá»—i, thì chúa H mông đã cất tiếng sang sảng:
– TÆ°á»›ng quân! ÄÆ°á»ng Ä‘i muôn dặm gian lao. VÆ°Æ¡ng đã đặt tiệc tiá»…n hà nh, tiếc thay không dược cùng tÆ°á»›ng quân thù tạc. TÆ°á»›ng quân gấp việc, VÆ°Æ¡ng chẳng dám cố lÆ°u, theo tiá»…n tá»›i biên thùy là mãn nguyện cho Voòng rồi. Mã phu đâu?
Thầy trò Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng còn Ä‘ang ngạc nhiên, thì từ sau Chúa H mông, hai tên phu ngá»±a đã dắt lên má»™t con ngá»±a lông xù nhÆ° hùm xám, tầm thÆ°á»›c, khác hẳn ngá»±a thÆ°á»ng, trên lÆ°ng đã thắng sẵn yên cÆ°Æ¡ng. Chúa H mông trá» con kỳ mã, bảo Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng:
– Con Hắc Phong Câu nà y vốn nòi ngá»±a rừng, bắt được tại vùng biên giá»›i, sức chạy nhÆ° gió cuốn, đáng mặt ngá»±a hay. TÆ°á»›ng quân xông pha đây đó, cần có ngá»±a tốt đỡ chân. Xin tặng váºt má»n gá»i là ká»· niệm mối tình tri ngá»™.
Dứt lá»i Voòng Chà Sinh nhảy xuống cầm cÆ°Æ¡ng ngá»±a thân máºt trao tay Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng. Viên tÆ°á»›ng núi hai ba lần cố chối từ không được, phải đỡ lấy tay cÆ°Æ¡ng.
– Äể đại nhân đêm khuya phải nhá»c lòng, kẻ má»n nà y đã cam đắc tá»™i, dám đâu nháºn thâu ngá»±a quà nữạ..
Chà Sinh vỗ nhẹ và o đầu ngựa, nghiêm mặt bảo:
– Quà váºt tìm quà nhân. Con nà y vốn bất kham hung dữ khó trị, phải tay hà o kiệt, má»›i cưỡi được lên mình nó.
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng tiến đến trÆ°á»›c ngá»±a, Ä‘Æ°a mắt xem, biết ngay váºt quÃ, cả mừng, liá»n giÆ¡ tay vuốt nhẹ lông bá»m. Con váºt cứ trừng trừng ngó tÆ°á»›ng núi. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nghiêng mình trÆ°á»›c Chúa H mông, Ä‘oạn nhảy vá»t lên lÆ°ng “Hắc Phong Câu†thúc chạy vụt Ä‘i. Lạ thay!
Con váºt hung tợn chỉ vùng vằng má»™t chút rồi hà mạnh, tế và o rừng thẳm nhÆ° gió cuốn, thoáng cái dã mất hút.
Con Hắc Phong Câu nà y chạy thanh nhÆ° gió, luồn rừng vượt núi, chạy đất bằng, Ä‘Æ°á»ng lõm Ä‘á»u hay, đặc biệt khi nó phóng kiệu băm (Vốn là nÆ°á»›c chạy xốc nhất) ngồi trên lÆ°ng cầm bát nÆ°á»›c đầy không trà n. Ngoà i ra, nó lại có tà i lá»™i nÆ°á»›c, vượt Ä‘Æ°á»ng thủy nhanh hết sức, ngồi trên, không bị nÆ°á»›c bắn Æ°á»›t mình. Vốn tÃnh hùng hổ, nó nghe tiếng súng đạn, ngÆ°á»i hò, không há» giáºt hoảng, tháºt là má»™t con ngá»±a tráºn, quà hóa cho ngÆ°á»i phiêu bạt, dá»c ngang.
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đánh con Hắc Phong Câu xuyên mấy cánh nrng, vượt suối băng đèo, lÆ°á»›t bụi, hết nÆ°á»›c kiệu đại đến kiệu băm, quần thả má»™t lúc má»›i tế ngá»±a vá». Chà ng tÆ°á»›ng núi say sÆ°a rạp hẳn xuống, vô và o đầu tuấn mã:
– Hắc Phong Câu! Từ nay mi sẽ cùng ta dá»c ngang đây đó! Là m bạn vá»›i gió núi trăng rừng. Hãy giúp ta là m tròn sứ mạng!
Con váºt nghe nhÆ° hiểu tiếng ngÆ°á»i, láºp tức hà vang nhÆ° mừng chủ má»›i, bốn vó nuốt rừng hoang gấp gấp. Chúa H mông Voòng Chà Sinh Ä‘ang đứng nói chuyện vá»›i cháu gái cùng Voòng Lầu, nhìn ra đã thấy bóng ngÆ°á»i ngá»±a chạy nhÆ° gió cuốn dÆ°á»›i ánh trăng sÆ°Æ¡ng, thoáng cái, đã vá» tá»›i. Trên yên, ÄạI SÆ¡n VÆ°Æ¡ng mặt rạng rỡ hẳn ra, còn say sÆ°a vá»›i nÆ°á»›c mã hồi. Tuấn mã còn hà thêm mấy tiếng nhÆ° chÆ°a đã cÆ¡n lồng. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nhảy xuống. nghiêng mình bái tạ chúa H mông và xin phép lên Ä‘Æ°á»ng ngay.
– Ân tri ngá»™ kẻ hèn xin ghi tạc. Mong đến Ä‘á»™ láºp thu, sẽ kịp tá»›i tái kiến đại nhân.
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vừa đỡ lấy chiếc “sắc†trên tay Voòng Lầu, chuyá»n từ lÆ°ng ngá»±a cÅ© sang, thì Chà Plan, Chà Pliên đã cùng liá»n lại.
– Hãy khoan đã! Chị em tôi có váºt má»n tặng ngÆ°á»i!
Vừa nói Chà Plan vừa Ä‘Æ°a ra má»™t cặp súng, trao Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng.
Cặp súng báng Ä‘á»u dát và ng óng ánh, có khắc mấy hà ng chữ Hán “Trân tặng†khắc ngay trên sống bản, chá»— cuối báng, lại ghi thêm mấy chữ “Chà Plan, Chà Pliên cùng ngà y khai há»™i biên thùyâ€. Chà ng tÆ°á»›ng núi chỉ còn biết cảm kÃch nháºn váºt, Ä‘oạn Ä‘Æ°a mắt cho Voòng Lầu, và hai thầy trò nhẩy lên lÆ°ng ngá»±a, lên đèo để qua biên giá»›i.
Tá»›i lúc sang hẳn đất Tà u, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng má»›i chia tay thủ hạ, cho ngá»±a chạy dá»c biên giá»›i má»™t lúc lâu, rồi lại lá»™n sang đất Việt.
Äêm sau, chà ng tÆ°á»›ng núi đã đặt vó câu trên Ä‘Æ°á»ng dẫn vá» thị trấn Hà Giang, trong hình dạng má»™t ông già miá»n núi. Tá»›i thị trấn, chà ng nháºn thấy ngay vẻ khác thÆ°á»ng, vì Ä‘Æ°á»ng và o thị trấn Ä‘á»u có cây cản ngang, thấp thoáng bóng quan binh Ä‘i lại chặn xét há»i giấy tá» và khám xét tất cả kẻ ra ngÆ°á»i và o. Sinh nghi, chà ng liá»n lẳng lặng quay ngá»±a lại, tìm má»™t nhà ngoà i thị trấn nghỉ chân, Ä‘oạn gá»i ngá»±a, tìm Ä‘Æ°á»ng tắt và o phố. Lúc đó má»›i khoảng chÃn giỠđêm, nhÆ°ng hà ng phố nhiá»u nhà đóng cá»a. Chà ng liá»n Ä‘i dá»c mấy nÆ¡i quan sát, Ä‘oạn lần tá»›i khu chợ, kiếm má»™t tá»u quán khách trú ăn uống qua loa, chá» khuya hẳn liá»n ung dung tiến tá»›i dinh viên tuần phủ.
Vùng dinh sáng tối nham nhở. Nhìn qua hà ng rà o, thấy ngoà i hoa viên, thấp thoáng lÃnh canh Ä‘i lại. Trong dinh phòng tối phòng sáng, lâu lâu có bóng gia nhân từ dãy nhà dÆ°á»›i lên hà ng hiên bên tả, có thân cây lá»›n, cà nh lá um tùm, liá»n tiến sát dáºu định thần nhìn lên nhÆ°ng cà nh lá tối om không thấy suốt được Vốn lão luyện việc dạ hà nh, chà ng tÆ°á»›ng núi nghi có kẻ nấp trên cây nên cứ ẩn bóng tối đợi mãi. Tá»± nhiên từ đâu má»™t con chim đêm bất ngá» bay vụt tá»›i ngá»n cây, vừa Ä‘áºu xuống, lại bay vá»t lên, Ä‘áºu sang cây khác. Cà ng sinh nghi, chà ng liá»n lấy trong tay áo ra má»™t lưỡi dao nhá», phóng vút lên. Chỉ thấy “rà o†nhẹ rồi im bặt. Biết dao cắm và o cà nh, chà ng liá»n xoay hÆ°á»›ng khác, phóng lưỡi thứ hai và o chá»— cà nh lá um tùm ngang ban công biệt thá»±. Láºp tức trên cây có tiếng rà o nhÆ° gió thổi, tiếp theo thấy cà nh nặng trÄ©u hẳn xuống rồi má»™t bóng ngÆ°á»i “rụng†xuống gốc cây, rồi má»™t bóng nữa.
Ẩn ngoà i dáºu, chà ng thấy rõ hai bóng ngÆ°á»i vừa rụng xuống đã lăn tròn mấy vòng và o bóng dáºu gần đấy, rồi má»›i đứng lên. Má»™t bóng ôm tay có vẻ Ä‘au Ä‘á»›n. Cả hai nhá»›n nhác đảo mắt nhìn quanh tìm tòi kẻ ném dao. Má»™t cÆ¡n gió nhẹ thổi khiến cà nh cây phÃa cổng lay Ä‘á»™ng ánh Ä‘iện vụt hắt tá»›i khu hồi chiếu tia giữa thân hình hai bóng lạ.
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nhổm hẳn lên, ngạc nhiên vì hai dáng hình nhá» nhắn vừa xuất hiện, cùng vá»›i vẻ mặt thoáng má»™t vẻ đẹp yêu ma. Hai thiếu nữ tá» ra có bà n lãnh không vừa. Tuy bất ngá» bị thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng rÆ¡i mình êm nhÆ° chiếc lá, khiến cặp lÃnh canh cổng trÆ°á»›c, tuyệt không nghe thấy tiếng Ä‘á»™ng nhá».
– Có kẻ phóng ám khà nấp đâu đây! Ra thôi!
Bên kia dáºu, tiếng Ä‘Ã n bà thì thà o vừa dứt, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đã thấy hai bóng Ä‘en ngòm tung vá»t qua dáºu găng nhÆ° hai trái cầu, ngay trên đầu chà ng.
May lúc đó, chà ng đã ẩn sát và o chân dáºu, có cà nh găng ráºm rÅ© che kÃn. Bóng hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà vừa cất mình ra, đã lao nhanh và o bóng tối khuất xa. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng toan bám theo, nhÆ°ng lại thôi, chà ng liá»n nhặt má»™t hòn sá»i ném vá» phÃa cổng tiá»n, trÆ°á»›c mặt cặp lÃnh canh vừa ngoảnh vá» phÃa sá»i rÆ¡i, thì chà ng tÆ°á»›ng núi đã tung mình và o hoa viên nhÆ° con cắt, truyá»n luồn lên ngá»n cây. Chà ng vừa định Ä‘u và o “ban côngâ€, chợt nghe phÃa cổng ngoà i, có nhiá»u tiếng chân ngá»±a khua Ä‘á»™ng. Ngó ra, thấy má»™t tốp năm, sáu ngÆ°á»i phóng ngá»±a thẳng tá»›i, lách vá»™i vã qua cánh cổng sắt hé mở và o thẳng trong, buá»™c cả ngá»±a ngay bá» dáºu găng. Má»™t bóng cao lênh khênh giÆ¡ tay là m hiệu cho may ngÆ°á»i khác đứng lại cả ngoà i hoa viên, rồi bóng cao và o thẳng tòa biệt thá»±. Ãnh đèn ngay cá»a chÃnh soi rõ mặt ngÆ°á»i đó, khiến Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nháºn ngay được chÃnh Hai Cao. Chừng hai mÆ°Æ¡i phút sau, đã thấy Hai Cao ra, vẫy đồng bá»n cùng lên ngá»±a, rá»i vùng dinh phóng vá» nẻo trung tâm thị trấn.
Má»™t gã cao lá»›n xách súng Ä‘ang Ä‘i tá»›i. Chỉ má»™t cái vá»›i tay, tÆ°á»›ng núi đã ghì chặt lấy cổ hắn, má»™t tay Ä‘iểm huyệt nách. Nhét giẻ và o miệng, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng quắc mắt khẽ há»i:
– Phòng Trần Tắc đâu?
Hắn chỉ nhìn trừng trừng, căm tức. Ấn ngón tay và o huyệt, tướng núi hất hà m:
– Ta không hại ngươi đâu! Cưỡng uổng mạng!
Hằn ú á»›, nhăn nhó, trá» tay vá» phÃa sau.
– Phòng nà o? Tả hay hữu? Tả sao? Thôi! Chịu nằm ngất một lúc!
Vừa nói, chà ng vừa lôi hắn và o xó tối chém má»™t nhát tay và o gáy, Ä‘oạn bÆ°á»›c vụt ra “ban công†trÆ°á»›c. Äẩy cánh cá»a khép há», tÆ°á»›ng lạc thảo lách và o. Bên trong không tiếng Ä‘á»™ng. TÆ°á»›ng núi phục xuống áp tai nghe, rồi nhoà i và o nhÆ° con rắn. Không má»™t bóng ngÆ°á»i. Mà n còn vắt cao, trên mắc, chỉ thấy chiếc mÅ©, cái ba toong quen thuá»™c của Trần Tắc.
Äứng vụt lên, tÆ°á»›ng núi lách ra ngay, tiến đến trÆ°á»›c căn phòng tay phải. Cá»a khóa trái. Không tiếng Ä‘á»™ng nhẹ. NghÄ© mấy khắc, chà ng lấy trong mình ra má»™t chùm chìa khóa, lần tra và o lá»—, nhẹ vặn quả sứ. Hé nhìn và o, thấy mà n nhung buông kÃn, trên chiếc mà n đêm kê đầu giÆ°á»ng, ngá»n đè phủ chao xanh hắt vùng ánh sáng dịu dà ng lên má»i váºt. Má»™t mùi hÆ°Æ¡ng thoảng bay ra, quen quen. Trái tim tÆ°á»›ng núi chợt Ä‘áºp rá»™n lên, trên chiếc ghế vải gần cá»a sổ má»™t chiếc áo lót Ä‘Ã n bà vắt rủ buông lÆ¡i. tÆ°á»›ng núi đứng im nhÆ° pho tượng bán phần, và cháºm chạp bÆ°á»›c và o theo Ä‘Ã , kéo áºp cá»a lại. Chẳng hiểu sao viên tÆ°á»›ng ngang tà ng khẽ thở dà i nhẹ nhÆ° hÆ¡i gió lùa và o phóng the, mắt đăm đăm ngó vá» phÃa giÆ°á»ng hoa. Mấy khắc sau, chà ng má»›i khẽ cúi đầu, trở bÆ°á»›c ra.
– Giơ tay lên! Không nát óc!
Bất thình lình, có tiếng quát trầm phÃa sau lÆ°ng, tuy gay gắt nhÆ°ng rõ tiếng Ä‘Ã n bà . TÆ°á»›ng núi hÆ¡i giáºt mình, nhÆ°ng vẫn đứng im.
– Quay mặt lại! Giơ lay lên!
Giá»ng oanh vừa thốt, tÆ°á»›ng núi không phản ứng chỉ cháºm cháºm, quay lại, tay vẫn buông xuôi. Sau tủ gÆ°Æ¡ng, má»™t ngá»n súng từ từ nhô ra, rồi má»™t dáng hình thiếu nữ đẹp não nùng trong bá»™ quần áo ngủ.
Phượng Kiá»u. Tay vẫn chÄ©a súng. Cặp mắt phượng long lanh Ä‘ang quắc sáng, chợt thoáng nét ngạc nhiên, khi thấy ông già lạ cứ đứng trân trân ngó mình. Ngó từ đầu đến chân ông già , chợt thiếu nữ giáºt mình khi nháºn ra bao súng bên sÆ°á»n lão.
– Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng!
Phượng Kiá»u báºt kêu khẽ, xúc Ä‘á»™ng bất thần. TÆ°á»›ng núi vẫn nhìn nà ng, bối rối mãi má»›i khẽ cất tiếng:
– Em !
Trong khoảnh khắc, khuôn mặt cô gái thoáng nhiá»u nét biến đổi, rồi tá»± nhiên giá»ng vụt trở nên lạnh lùng:
– Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng! NhÆ° thế còn chÆ°a đủ sao? Ông còn tá»›i đây là m chi?
– Kìạ.. em!
– GiỠông vá»›i tôị.. còn chi nữa! Ông biết báo thù chạ.. cha tôi chết, dầu saá»..
– Phượng em! Em nói sao? Cha em chết ?
– Ông hãy bắn nốt tôi đi! Thà chết bởi tay ông.
– Cha em mất rồi sao? Trá»i! Bao giá»?
Cô gái mở to mắt ngạc nhiên vì vẻ mặt sá»ng sốt của tÆ°á»›ng Tháºp Vạn Äại SÆ¡n. Mãi, nà ng má»›i khẽ há»i:
– Kìa thá»±c... anh không biết sao? Äêm kia có kẻ bà máºt đến táºn đây bắt cha em Ä‘i mất tÃch. Äến sáng má»›i rõ, tá»›i phòng chỉ còn nhặt được con dao lá liá»…u đẫm máụ.. khắc hai chữ “phục thùâ€. Em lại tưởng...
Nghe ngÆ°á»i yêu nói, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nheo mắt nhìn ra ngoà i cá»a sổ đứng suy nghÄ© giây lát, Ä‘oạn kể qua loa việc vừa xảy ra cho Phượng Kiá»u rõ. Cô gái vừa mừng, vừa hối háºn, vá»™i lau nÆ°á»›c mắt khẽ nói:
– Anh tha tội cho em...
Äang đứng nghÄ© ngợi, chợt viên tÆ°á»›ng núi vá»™i giÆ¡ ngón tay bên miệng suỵt khẽ, và kéo Phượng Kiá»u và o góc phòng. Ãnh đèn đêm phụt tắt.
– Có kẻ Ä‘á»™t nháºp vùng dinh!
Trong bóng tối thiếu nữ nghiêng đầu lắng tai nghe. Nhưng bên ngoà i, chỉ có tiếng gió đêm thổi và o cà nh lá.
– Chắc “chúng†lộn lại! Em cứ ẩn trong nà y!
Dứt lá»i Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng lách vụt ra ngoà i. Äứng trong “ban công†lầu nhìn ra, vẫn thấy cặp lÃnh gác Ä‘i lại bên cổng tiá»n. Trên ngá»n cây, cà nh lá Ä‘en ngòm hÆ¡i lay Ä‘á»™ng khác thÆ°á»ng. Chợt từ nhà dÆ°á»›i, có bóng ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông tiến ra ngó khắp hoa viên. NhỠánh đèn loang lổ, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nháºn rõ hình dáng “on trai viên tuần phủ Hà Giang. Robert Lợi tiến và o bóng tối. hình nhÆ° cố ý tránh cặp mắt lÃnh canh. Từ trên cây ráºm, má»™t bóng ngÆ°á»i cao lá»›n rÆ¡i xuống nhẹ nhà ng, ngay trÆ°á»›c mặt Lợi. Hai bóng ngÆ°á»i ghé sát và o nhau, thì thầm gần ná»a phút.
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng còn Ä‘ang ngạc nhiên vá» hà nh Ä‘á»™ng của Robert Lợi, chợt nghe trên cây cao có tiếng cú rúc. Con trai tuần phủ vá»™i chạy ẩn luôn và o bóng tối, còn bóng Ä‘en kia cÅ©ng lÆ°á»›t vá» phÃa Ä‘áºu.
im lặng má»™t lúc lâu. Chợt ngoà i dáºu, cái bóng vừa gặp Lợi lùi ra vùng ánh sáng, tay thủ má»™t lưỡi dao găm. Rồi cái bóng cao lênh khênh cÅ©ng hiện ra, tay chÄ©a ngá»n súng, quát dằn giá»ng:
– Biết Ä‘iá»u đứng lại ! Không tao bắn vỡ sá»? Tao chá» chúng mà y đã mấy tối rồi!
Bóng kia vẫn lùi quanh. Bóng cao vẫn tiến theo, sát tá»›i. Thình lình từ bóng tối, cánh tay ban nãy lại vÆ°Æ¡n ra, chém và o gáy bóng cao. NhÆ°ng bóng nà y đã hụp xuống tránh thoát, vừa lúc địch thủ ném mạnh lưỡi dao chà tá». Cái bóng cao tá» ra có bản lÄ©nh không vừa, láºp tức lăn mình má»™t vòng, vảy luôn ngá»n súng và o địch thủ, gục luôn.
Ngá»n súng vừa chÄ©a vá» phÃa tả, chợt có tiếng quát:
– Hai Cao! Không có mắt sao?
Bóng cao vá»™i dừng tay ngạc nhiên, mở to mắt ngó con trai tuần phủ vừa từ bóng tối hiện ra, má»™t bà n tay còn bị ngá»n dao cắm ngáºp, rung rinh.
– Ra cáºu! Saá»..
Hai Cao vừa nói tá»›i đây, thì từ trên cây, má»™t bóng Ä‘Ã n ông chụp xuống, ôm chặt lấy Hai Cao váºt lá»™n. Hai Cao Ä‘ang quần thảo, chợt có tiếng hô lá»›n:
– Anh em và o bắt sống thằng kia.
Rồi năm, sáu bóng ngÆ°á»i từ ngoà i áºp và o, đổ dồn vá» chá»— Hai Cao cùng bóng lạ. Biết thế nguy, bóng lạ láºp tức gỡ thế, xoay mình chạy ra phÃa dáºu. Hai Cao cùng đồng bá»n lao mình Ä‘uổi theo.
– Cố bắt sống lên đó! Anh em!
Từ trên lầu, có tiếng Phượng Kiá»u quát lanh lảnh. Ngoà i vùng dinh đêm tối má». Äịnh thần nhìn kỹ, thấy loáng thoáng bóng ngÆ°á»i chạy thẳng vá» vùng ngoại trấn, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng liá»n lÆ°á»›t theo hình cung, chạy đón Ä‘Æ°á»ng bóng lạ. Quả nhiên, chỉ mấy phút sau, đã thấy có bóng ngÆ°á»i cắm đầu chạy dÆ°á»›i ánh sao thÆ°a, nhắm thẳng khu rừng ráºm. Tá»›i chá»— khuất, bóng lạ đứng lại, ngó vá» phÃa sau và thốt nhiên cất tiếng rúc mấy tiếng cú mèo. Biết hắn là m hiệu cho đồng bá»n, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng không để cháºm má»™t khắc, liá»n luồn cây, tá»›i bên, bất thình lình chụp lấy. Chà ng tấn công nhanh đến ná»—i bóng lạ chỉ kịp thấy má»™t khối Ä‘en áºp xuống là đã thấy tứ chi rÅ© liệt, huyệt Ä‘á»™c bị Ä‘iểm rồi. Nhanh nhẹn, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng liá»n vác luôn bóng lạ trên vai, lao mình chạy chếch sang phÃa tả cánh rừng. Äặt kẻ lạ dá»±a và o gốc cây, tÆ°á»›ng núi giải huyệt, xong ghì chặt nhÆ° kìm cặp, cúi xuống há»i:
– NgÆ°Æ¡i tá»›i bắt Phượng Kiá»u?
Bóng lạ ngó Äại sÆ¡n VÆ°Æ¡ng, cố ngạc nhiên, nhăn nhó gáºt đầu.
– Các ngươi giam Trần Tắc ở dâu?
– Ở... ở...
Hắn dừng lại, lấm lét ngó váo bóng tối sợ sệt.
– Cứ nói! Ngươi sợ đồng đảng sao? Giam ở đâu? Nói!
Im mấy khắc, hình như biết không cưỡng nổi ý muốn của kẻ vô danh quá lợi hại, bóng lạ ấp úng:
– Ở trên Phản Tây Phà n...
Äang chăm chú nghe, chợt Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vá»™i hụp đầu xuống, vì tiếng gió lạ sau gáỵ.. Má»™t lưỡi dao từ bóng tối bay vèo ra, xoẹt qua đầu chà ng cắm đúng ngay và o trái tim bóng lạ. Nhanh nhÆ° chá»›p, viên tÆ°á»›ng núi liá»n phóng mạnh tay vá» phÃa sau. Chỉ nghe rõ có tiếng váºt nặng đổ và o bá» bụi. Sau nhát dao thần tốc, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng liá»n tung mình vá» phÃa đó, được mÆ°Æ¡i bÆ°á»›c dừng phắt lại. Mót bóng Ä‘Ã n ông vừa đổ xuống bụi cây, còn Ä‘ang quằn quại, dÆ°á»›i đốm sao thÆ°a, trong tay còn má»™t lưỡi dao nhá»n. Nắm ngá»±c áo lôi lên, bóng lạ đã thở hắt ra, lịm đị.. vì mÅ©i dao trúng huyệt. Äang tần ngần, viên tÆ°á»›ng núi thoáng thấy trong bụi cây gần đấy má»™t bá»n Ä‘ang trên yên ngá»±a ẩn mình, và phÃa sau má»™t dáng thon nhá» ngồi trên lÆ°ng ngá»±a nhÆ° Ä‘ang theo dõi nhóm kia.
Sá»±c nhá»› tá»›i bóng Ä‘Ã n bà trong dinh tuần phủ ban nãy, viên tÆ°á»›ng núi liá»n rút súng lia theo luôn và o chân sau bóng ngá»±a. Con váºt bị đạn sượt và o khoeo chân, hoảng chồm lên, hất luôn bóng ngÆ°á»i trên yên xuống. Nhanh nhÆ° cắt, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng lao mình tá»›i, vừa lúc bóng ngÆ°á»i tung mình đứng lên. DÆ°á»›i ánh sao thÆ°a nhạt, chà ng nháºn ngay được khuôn mặt đẹp của em gái thủ lÄ©nh thác Cầu Mây.
– Kìa ! Cô Nguyệt Tú !
Thiếu nữ vừa khoa tay định đánh xuống địch thủ, chợt nghe giá»ng quát quen quen, dừng phắt lại, ngÆ¡ ngác ngó ông già lạ, tay vẫn thủ thế. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng liá»n giáºt bá»™ râu ráºm khá»i cằm, giá»ng vẫn chÆ°a hết ngạc nhiên:
– Cô nương tới đây là m gì? May tôi cốt bắt sống nên chỉ nhắm chân ngựa thôi!
Nguyệt Tú nháºn ra Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng, vá»™i nắm lấy cÆ°Æ¡ng ngá»±a, Ä‘Æ°a mắt nhìn theo bóng cặp ngá»±a trÆ°á»›c chạy mất hút và o đêm má».
– Tiếc quá ! Mất bao công phu theo dõi tung tÃch. Ông tá»›i đây bao giá»? Tưởng ông cùng Voòng Lầu vá» Tháºp Vạn Äại SÆ¡n? Chà o ông nhé!
Miệng nói, chân thúc ngá»±a vá»t Ä‘i để mặc Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đứng ngạc nhiên trông theo, quên cả tiếng chân ngÆ°á»i áºp đến. Mãi tá»›i lúc thấy phÃa tả lố nhố bóng ngÆ°á»i, biết là Phượng Kiá»u dẫn bá»n Hai Cao Ä‘uổi theo quân gian, chà ng vá»™i luồn rừng, lá»™n vá» nhà trá».
Thị trấn biên giá»›i đã bắt đầu hoạt Ä‘á»™ng nhá»™n nhịp, kẻ qua ngÆ°á»i lại khá đông, viên tÆ°á»›ng núi Ä‘i lần và o đám đông, cho ngá»±a quanh mấy phố, Ä‘oạn tìm tá»›i quan khách trú đêm qua, dùng Ä‘iểm tâm. Theo thói quen của những tay giang hồ tứ chiếng, chà ng thÆ°á»ng chá»n những quán có lầu, ban công, ngồi trông rõ cả mặt tiá»n, mặt háºu.
Khách đến ăn sáng rất đông. Chà ng chá»n bà n bên cá»a sổ tiá»n.
Vừa nâng chén trà thÆ¡m lên, chà ng tÆ°á»›ng núi đã đặt xuống, vì dÆ°á»›i Ä‘Æ°á»ng có má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cÆ°á»i ngá»±a tá»›i, Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh, Ä‘oạn lá»™n lại. Ná»a phút sau, đã thấy hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà mặc xiêm y Thái sang trá»ng Ä‘i ngá»±a tá»›i, theo sau là gã Ä‘Ã n ông vừa giá», có vẻ hầu cáºn. Hai thiếu nữ cÅ©ng Ä‘Æ°a mắt nhìn những con ngá»±a buá»™c trÆ°á»›c quán, nhÆ° quan sát thứ chi, rồi má»›i ném cÆ°Æ¡ng cho ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông, và o quán. MÆ°Æ¡i phút sau, đã thấy hai ngÆ°á»i theo tá»u bảo lên thang lầu, ngồi và o bà n đối diện Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng ngay cá»a sổ bên.
Tá»›i lúc tá»u bảo Ä‘em trà nÆ°á»›c lên, má»™t nà ng nâng ly uống, viên tÆ°á»›ng má»›i má»›i giáºt mình vì thấy bà n tay có buá»™c băng thÆ°Æ¡ng che bằng chiếc khăn thêu cầm tay.
– Cô gái đêm qua!
Hai thiếu nữ ấy có vẻ đẹp sắc sảo, mắt liếc nhÆ° dao cau, nhìn qua cÅ©ng biết là ngÆ°á»i có bản lÄ©nh khác thÆ°á»ng. Chợt ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông theo hầu từ dÆ°á»›i lên, cúi đầu nói nhá» Ä‘iá»u gì, chỉ thấy hai hai cô gái cùng nhìn cả xuống Ä‘Æ°á»ng. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng cÅ©ng kÃn đáo ngó theo, chân mà y thoáng hÆ¡i cau lại, vì dÆ°á»›i Ä‘Æ°á»ng, Phượng Kiá»u Ä‘ang Ä‘i ngá»±a tá»›i, theo sau có Hai Cao. Bên kia bà n, hai cô gái cùng Ä‘Æ°a mắt cho tên hầu cáºn. Gã Ä‘Ã n ông vá»™i rút luôn xuống phòng dÆ°á»›i, đã thấy Phượng Kiá»u, Hai Cao bÆ°á»›c lên. Phượng Kiá»u đứng lại mấy khắc ngoà i khung cá»a, Ä‘Æ°a mắt nhìn khắp phòng ăn, Ä‘oạn nhanh nhẹn tìm bà n trống, ngồi lÆ¡ đãng, dáng buồn buồn nhÆ° mải nghÄ© chuyện đâu đâu. Còn Hai Cao vẫn đứng thủ lá»…, nữ chủ má»i mãi, sau má»›i kéo ghế ngồi ghé Và o.
Ä‚n uống qua loa mấy cái bánh, Phượng Kiá»u cùng Hai Cao lại xuống lầu, Ä‘i ngay. Äằng bà n kia, hai cô gái lạ cÅ©ng láºp tức xuống theo. Chá» cho mấy ngÆ°á»i ra hẳn Ä‘Æ°á»ng, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng má»›i lững thững ra sau.
Nhìn theo, thấy Phượng Kiá»u, Hai Cao vẫn lững thững Ä‘i trÆ°á»›c còn hai cô gái lạ và gã Ä‘Ã n ông cưỡi ngá»±a theo sau cách chừng và i chục bÆ°á»›c. Thấy cô gái lạ trở vá» nẻo trÆ°á»›c, rồi lại đảo mắt nhìn quanh, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng thấy khác lạ, biết ngay bá»n nà y định theo bắt Phượng Kiá»u, chà ng liá»n xé ngay mảnh giấy nhá» viết vá»™i mấy chữ, Ä‘oạn nhân thấy có đám thổ dân từ ngoà i Ä‘i và o, chà ng liá»n cho ngá»±a chạy kiệu băm vượt qua bá»n gái lạ, tiến thẳng tá»›i bên Phượng Kiá»u, kÃn đáo phóng luôn má»™l lưỡi dao nhá» và o mép yên trÆ°á»›c. Viên tÆ°á»›ng núi ném nhanh gá»n đến ná»—i Hai Cao Ä‘i bên Phượng Kiá»u cÅ©ng chỉ thoáng thấy má»™t vệt loáng bay nhÆ° tia nắng sá»›m, qua chá»— nữ chủ, còn bá»n gái lạ Ä‘i dÆ°á»›i tuyệt không hay.
Bá»n lạ đã thúc ngá»±a tiến lên theo hình cánh quạt. hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông bá» Ä‘Æ°á»ng, vòng chặn lối. Còn cặp gái lạ phi lên, cùng lúc rút súng ra chÄ©a và o Phượng Kiá»u, Hai Cao:
– Äứng im! Ta theo đã lâu rồi!
Phượng Kiá»u, Hai Cao vẫn tế ngá»±a thẳng vá» hÆ°á»›ng trang trại.
Cặp gái lạ vừa vá»t theo được mấy chục thÆ°á»›c, chợt Phượng Kiá»u quay phắt đầu ngá»±a, cất tiếng cÆ°á»i khanh khách. Hai cô gái lạ giáºt mình nhìn quanh chá»™t dạ, định dừng ngá»±a, nhÆ°ng không kịp nữa. Từ khắp bụi cây lùm cá», những ngá»n súng đã từ từ nhô lên, chia quanh mình bá»n lạ, rồi từng bụi lá xanh di Ä‘á»™ng, xiết mau.
– Biết Ä‘iá»u đứng im tất cả! Quân đâu! Trói chúng lại cho ta!
Biết đã sa cÆ¡, bá»n con gái buá»™c băng tay Ä‘Ã nh thúc thủ, buông thõng tay cÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng má»™t gã Ä‘Ã n ông Ä‘i ngoà i cùng đã vùng thúc ngá»±a xé vây chạy mất.
– Bắt lấy tên kia.
Hai Cao vừa kịp quát lên, thì hắn đã đánh ngá»±a ngoắt sau bụi ráºm nhanh nhÆ° biến, tránh luôn được hà ng loạt đạn bắn vãi theo.
Nấp gần đấy, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng không bá» lỡ cÆ¡ há»™i, liá»n băng mình vá» chá»— buá»™c ngá»±a, vừa nhảy phóc lên chỉ thấy hút hắn khá xa. Rạp trên bá»m, viên tÆ°á»›ng núi vá»— Hắc Phong Câu Ä‘uổi theo, chỉ chá»›p mắt, con ngá»±a báu đã tá»›i sát ngá»±a trÆ°á»›c. Gã Ä‘Ã n ông thấy có kẻ Ä‘uổi gấp tá»›i gần, liá»n quà i tay lại định nã súng, nhÆ°ng đã bị bắn tung vÅ© khÃ, còn Ä‘ang kinh sợ, Hắc Phong Câu đã tá»›i ká» bên. TÆ°á»›ng Tháºp Vại Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nhảy bay sang ôm ghì lấy kẻ lạ, lá»™n xuống đất. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông lạ chÆ°a kịp phản ứng đã bị tÆ°á»›ng núi thá»c ngay và o huyệt, bủn rủn cả chân tay.
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vừa buông hắn ra, đã nghe tiếng vó ngá»±a rầm ráºp phÃa sau, biết quân Trần Tắc đã tá»›i, liá»n chém luôn và o đầu cho hắn xỉu Ä‘i, Ä‘oạn vác xác nhảy lên Hắc Phong Câu bắt theo cả ngá»±a lạ đánh chạy và o rừng. Lát sau, chà ng dừng bên suối giải huyệt cho kẻ lạ, Ä‘oạn ấn đầu xuống nÆ°á»›c cho tỉnh hẳn. Kéo lên đặt hắn ngồi dá»±a lÆ°ng và o gốc cây cổ thụ, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đứng tá»±a thân cây trÆ°á»›c mặt lạnh lùng chỠđợi. MÆ°á»i khắc sau, tá»± nhiên hắn mở choà ng mắt ra ngÆ¡ ngác ngó quanh. NhÆ° sá»±c nhá»› tá»›i việc vừa qua hắn vùng lên chạy. NhÆ°ng Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đã nhảy tá»›i nắm vai hắn ấn xuống giá»ng khô khan:
– Hãy bình tÄ©nh ngồi yên, ta có Ä‘iá»u muốn há»i. Kẻ lạ Ä‘Æ°a mắt gÆ°á»m gÆ°á»m nhìn Hồng LÄ©nh mấy khắc, Ä‘oạn lắc đầu, cÆ°á»i gằn:
– Vô Ãch! Äã bắt được ta, cứ giết Ä‘i! Äừng hòng ta khai!
Giá»ng nói cÆ°Æ¡ng quyết của kẻ lạ khiến lại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng biết ngay hắn là tay lợi hại không vừa, chà ng toan giÆ¡ tay thá»c huyệt cho hắn mất ý chà luôn, nhÆ°ng chợt thôi ngay, chăm chú nhìn từ mặt cho tá»›i chân hắn, óc tÆ°á»›ng lạc thảo loé lên má»™t mÆ°u định vô cùng táo bạo.
Rút trong mình ra má»™t sợi dây thừng nhá», chà ng trói chặt kẻ lạ, Ä‘oạn ghé vai xốc phăng hắn lên, vá»— luôn cặp cÆ°Æ¡ng ngá»±a, và tiến thẳng đến chân núi đá gần đấy. Äảo mắt quan sát má»™t lượt, chà ng hÆ°á»›ng và o chân núi, hú lên mấy tiếng khô cằn. Tiếng hú Ä‘áºp và o chân núi, vang truyá»n, láºp tức phÃa tả có tiếng hú dá»™i lại. Biết chắc chá»— đó có hang khuất, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng láºp tức dắt ngá»±a vác kẻ lạ, xăm xăm vạch cà nh lá tiến thẳng tá»›i. Quả nhiên ngang chân núi, có miệng hang Ä‘en ngòm nbÆ° cái nong ẩn sau bụi ráºm trong má» tối.
BÆ°á»›c và o thấy lòng hang khá rá»™ng, viên tÆ°á»›ng núi cả mừng liá»n ném kẻ lạ xuống, mắt nhìn thấy ánh sáng trắng lá» mà u nÆ°á»›c biển, chà ng bèn lần “sắc†lấy ra má»™t cặp hồng lạp, thắp soi khắp lòng hang, và o sâu thêm mấy chục bÆ°á»›c thấy đã tá»›i lòng hang, chà ng má»›i trở ra, đặt kẻ lạ ngồi dá»±a vách đá, và cắm hai ngá»n nến trÆ°á»›c mặt hắn.
Kẻ lạ vẫn Ä‘Æ°a mắt tò mò nhìn Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng. TÆ°á»›ng núi từ từ quỳ má»™t chân xuống ná»n hang, đối diện hắn. Soạt má»™t cái, má»™t lưỡi dao lá liá»…u sắc nhÆ° nÆ°á»›c đã nằm gá»n trong tay. Kẻ lạ thoáng rùng mình. DÆ°á»›i vùng ánh sáng Ä‘á» khè cháºp chá»n, khuôn mặt tÆ°á»›ng núi vụt trở nên dữ tợn lạ lùng, cặp mắt chòng chá»c nhìn kẻ lạ, nhu muốn soi mói táºn chiá»u sâu tÆ° tưởng hắn. Kẻ lạ mÃm chặt miệng, thu hết sức lá»±c nhìn lại, nhÆ° sẵn sà ng nháºn má»i ná»—i gá»›m ghê. NhÆ°ng chỉ được mÆ°Æ¡i giây, hắn đã chá»›p vá»™i hà ng mi, bà ng hoà ng, vì cặp mắt Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đã thà nh hai tia lá»a nóng bá»ng dị kỳ nhÆ° Ä‘ang đốt cháy hết sinh lá»±c trong mình hắn. Tá»± nhiên, thân thể hắn rung lên bần báºt, cố gắng chống đỡ vẫn cảm rõ mình Ä‘ang rÆ¡i và o má»™t thế giá»›i dị kỳ, hắn vừa há miệng định thét lên, thì Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đã từ từ Ä‘Æ°a mÅ©i dao khoa trÆ°á»›c mặt hắn rồi bịt tai hắn, má»™t giá»ng nói trầm trầm chợt nổi lên Ä‘á»u Ä‘á»u mÆ¡ hồ nhÆ° tiếng nói từ má»™t thế giá»›i xa xôi vừa theo ngá»n gió hanh lùa vá»:
– à chÃ, ngÆ°Æ¡i hãy lắng xuống chiá»u sâu cho linh hồn lâng lâng sống vá»›i những hình ảnh trong tiá»m thức. Hãy kể ta nghe tất cả những gì chứa dá»±ng trong trà nhá»› ngÆ°Æ¡i, cuá»™c Ä‘á»i ká»· niệm, thói quen, bệnh táºt... kể ta nghe những việc Ä‘ang là m...
Tiếng nói nhá» dần, nhá» dần nhÆ° ngấm và o lòng đá, mÆ¡ hồ. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vẫn khoa nhẹ tay dao, thình lình cắm pháºp ngay xuống đất, hai bà n tay bắt chặt và o nhau, cặp mắt lóe lên nhÆ° bốc cháy.
– Bắt đầu kể từ ngà ỵ..
... Cho tá»›i khi rừng sâu biên giá»›i vá» chiá»u phÃa chân núi đá khẽ vang lên những tiếng vó câu dồn dáºp, má»™t bóng Ä‘Ã n ông cưỡi trên lÆ°ng con Hắc Phong Câu vá»t Ä‘i dÆ°á»›i ánh nắng hoe và ng.
Kẻ Lạ.
Tế ngá»±a lên má»™t ngá»n đồi, kẻ lạ dừng cÆ°Æ¡ng, nhìn vá» phÃa xa, nhếch nụ cÆ°á»i bà ẩn.
– Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng! NgÆ°Æ¡i hãy nằm yên trong hang tối để Vô đầu lÄ©nh nà y Ä‘i giải cứu Nhị NÆ°Æ¡ng.
Hắn đứng mãi trên đồi, chá» cho ánh nắng tắt hẳn, bóng tối bôi nhá» Ä‘Æ°á»ng mòn, má»›i đánh ngá»±a vá» khu trại Phượng Kiá»u. Võ Long đảo má»™t vòng trại rá»™ng, Ä‘oạn lá»™n lại phÃa cổng tiá»n, leo lên ngá»n cây ráºm Ä‘u mình chuyển cà nh rÅ©, ngồi đợi. PhÃa dãy nhà chÃnh giữa nhà ngang, vẫn le lói ánh đèn. Má»™t lúc lâu má»›i thoáng thấy bóng ngÆ°á»i cầm súng qua lại. Ãp và o má nhìn ngược lên, thấy má»™t bóng ngÆ°á»i lá»±c lưỡng xách súng từ đầu mái nhà kia Ä‘i tá»›i, hình nhÆ° cÅ©ng định xuống sân thượng.
– Chà ! Cô nà ng tinh quái lắm! Cho quân canh cả trên cao! Suýt nữạ..
Võ Long vừa nghÄ© vừa lá»±a địa thế, láºp tức tuá»™t xuống sân trÆ°á»›c nhÆ° con thạch sùng. Gã quân canh vừa Ä‘u xuống đã bị hai gá»ng kìm thép ghì chặt, không tiếng Ä‘á»™ng, rồi ném tên đó và o góc sân. Võ Long nhanh nhẹn chuyá»n hết thà nh tÆ°á»ng nà y tá»›i thà nh tÆ°á»ng kia, tiến đến chá»— có ánh đèn le lói. Nhìn qua khung cá»a sổ trông thấy Phượng Kiá»u thỉnh thoảng lại cau mà u liá»…u nhÆ° có gì buồn bá»±c. Chợt nà ng ngẩng đầu ngó ra phÃa cá»a hông. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n bÆ°á»›c và o, cúi đầu chà o kÃnh cẩn, Ä‘oạn tiến đến gần nữ chủ.
– Hai Cao! Có gì lạ không?
– Thưa không. Hình như chúng đã ngủ, vì tôi vừa đi tuần qua nhìn và o thấy nằm yên lắm.
NgÆ°á»i thuá»™c hạ đăm đăm ngó nữ chủ, Ä‘oạn thấp giá»ng thêm:
– Chúng gan lắm! Cô Ba ! Nhất định không hé răng, dá»a nạt mấy cÅ©ng váºy. Chỉ có cá»±c hình má»›i xong!
Phượng Kiá»u nhÃu mà y ngẫm nghÄ© mấy khắc, Ä‘oạn bảo thuá»™c hạ:
– Thôi được! Äể sá»›m mai tôi sẽ liệu tra há»i cho ra chá»— chúng giam cụ. Tôi đã có cách. Giá» cứ cho canh giữ cẩn tháºn! Vá»›i bá»n nà y, dùng đến tra khảo cÅ©ng không hÆ¡n gì, vả lại tôị..
Nà ng ngừng lại, chép miệng.
– Tôi thấỵ.. tà n nhẫn thế nà o ấy! Dầu sao hỠcũng là ... đà n bà ...
Hai Cao lẳng lặng chà o, lui ra rồi cùng má»™t ngÆ°á»i nữa, chiếu đèn bấm loang loáng, tiến thẳng xuống dãy nhà ngang. Biết được chá»— giam hai thiếu nữ, Võ Long láºp lức lần ngay tá»›i. Hai Cao và o căn nhà ngói, má»™t lúc quay lên phÃa nhà trên. Võ Long liá»n men bóng đêm lần tá»›i, tìm cách Ä‘á»™t nháºp, chà ng chợt giáºt mình áp lÆ°ng và o góc tÆ°á»ng tối. Má»™t bóng thanh thanh thình lình vá»t qua trÆ°á»›c mặt, dừng lại cách Võ chỉ chừng và i bÆ°á»›c, nhìn quanh nhÆ° tìm kiếm gì, mặt hÆ°á»›ng vá» phÃa dãy chÃnh giữa, nghÄ© ngợi, Ä‘oạn băng mình vá» phÃa, lÆ°á»›t qua chá»— Võ Long ẩn. Ãnh sao thÆ°a nhạt cÅ©ng đủ soi má»i khuôn mặt lạ.
– Nguyệt Tú? Quái! Em gái thủ lĩnh Cầu Mây cũng tới đây là m gì?
Võ trông theo, hết sức ngạc nhiên vì sá»± xuất hiện Ä‘á»™t ngá»™t của Nguyệt Tú, đầu óc Võ đảo lá»™n nhiá»u ý nghÄ© phức tạp. Khẽ tặc lưỡi má»™t cái. Võ men sát tá»›i cạnh tên quân, nhặt viên sá»i ném nhẹ và o bụi cây gần đấy. Trong nháy mắt, tên quân đã bị Ä‘iểm huyệt, đặt dá»±a lÆ°ng ngồi ngay bên cá»a, để Võ Long Ä‘iá»m nhiên lách và o. Phòng má» tối. Từ trong cÅ©ng có ánh đèn hắt ra, định thần má»›i rõ phÃa cuối đó là má»™t căn buồng hẹp, có song sắt nhÆ° má»™t thứ buồng kho, ngoà i có hai tên quân canh ngồi lẫn và o bóng tối. Cạnh chiếc bà n có để mấy thứ lặt vặt. Võ Long rón rén bÆ°á»›c và o. Ãnh đèn dầu và ng vá»t hắt và o phòng trong, soi má» má» hai hình thù Ä‘Ã n bà nằm trên phản, bất Ä‘á»™ng. Từ chá»— Võ Long nấp tá»›i cặp quân canh, còn cách đến hai thÆ°á»›c, không thể tiến sát hÆ¡n nữa. Võ móc túi lấy đồng xu ném vá» phÃa sau lÆ°ng tên còn thức. Hắn vừa giáºt mình quay nhìn lại thì Võ đã lao ra, ghì chặt lấy, còn má»t tay thì phạt luôn và o gáy. Tên lÃnh ngủ gáºt choà ng tỉnh, chÆ°a kịp cá» Ä‘á»™ng đã bị chụp liá»n. Chùm chìa khoá bất ngá» rÆ¡i mạnh xuống ná»n gạch, khiến phÃa trong, hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà cùng lúc ngồi phắt dáºy nhìn cả ra. Äúng lúc Võ Long buông hai tên quân canh vừa bị ngất xỉu cúi nhìn chùm chìa khóa, đứng phắt lên trÆ°á»›c ánh đèn.
– Võ đầu lĩnh!
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông lẳng lặng tiến đến bên cá»a, nhanh nhẹn tra chìa và o ổ khoá, mở cá»a bÆ°á»›c và o, mở tung xÃch chân cho cặp thiếu nữ, nhanh giá»ng:
– Nhị cô nương! Thoát mau thôi! Còn thằng Tư đâu?
– Cắn lưỡi chết rồi!
NhÆ° cặp hùm cái sổ cÅ©i, hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà tung mình ra khá»i bục gá»—, theo Võ lao ra khá»i phòng giam.
– Cẩn tháºn, có ngÆ°á»i và o!
Vừa nói, Võ vừa giúi và o tay má»—i nà ng má»™t khẩu súng lục, kéo ẩn cả và o bóng tối bên cá»a ngoà i. Cánh cá»a khép há» kêu kèn kẹt. Má»™t bóng ngÆ°á»i theo hÆ¡i gió vụt và o, dừng ngay trÆ°á»›c mặt bá»n Võ Long.
Bóng lạ đứng nhìn sững và o trong, mắt long lanh dưới ánh đèn dầu.
– Nguyệt Tú.
Thiếu nữ bÆ°á»›c và o thá»m, ngó quanh cảnh trống rá»—ng, bá»±c bá»™i, thất vá»ng, quay ra ngay. Nấp bên cá»a, thình lình cô gái vung tay định đánh mạnh báng súng xuống đầu Nguyệt Tú. Võ Long nhanh mắt nắm vá»™i lấy cánh tay nà ng. Chá» cho Nguyệt Tú ra hẳn, Võ má»›i buông tay, Ä‘iá»m nhiên:
– Không nên khua Ä‘á»™ng! Trại nà y có nhiá»u tay súng! Phải thoát mau!
Cả ba lách ra ngoà i, vá»t và o hoa viên tối. Võ Long dẫn hai cô gái thẳng ra dáºu, nhÆ°ng má»™t nà ng đã nắm lại:
– Võ đầu lÄ©nh! CÆ¡ há»™i thuáºn lợi, ta phải bắt Phượng Kiá»u. Äầu lÄ©nh nghÄ© sao?
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông nhìn quanh nhÆ° suy tÃnh lợi hại, Ä‘oạn khẻ gáºt gù:
– Trại im lặng, giá» nà y có lẽ cô nà ng đã Ä‘i nằm. CÆ¡ há»™i thuáºn lắm! Chỉ ngại có kẻ... nà o phá đám. NhÆ°ng ai bắt được? Nhị cô hay Tam cô?
Hai cô gái Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, Ä‘oạn Nhị cô – cô gái bị thÆ°Æ¡ng tay đêm trÆ°á»›c – cÆ°á»i bảo Võ Long:
– Con bé xinh đẹp lợi hại đó xin để phần đầu lĩnh! May ra bắt trị được nó!
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông cÆ°á»i lạnh lùng, Ä‘oạn lẳng lặng bÆ°á»›c vụt Ä‘i, thoáng cái đã mất dạng vá» căn nhà chÃnh giữa. Không đầy mÆ°á»i phút sau đã thấy bóng Ä‘Ã n ông xuất hiện trong phòng Phượng Kiá»u. Mà n the đã buông kÃn. Trong phòng, cô gái há» Trần vừa vừa chợp mắt. Võ Long tiến đến bên giÆ°á»ng nhẹ nhà ng giÆ¡ tay vén mà n nhìn và o. Khuôn mặt hoa lồ lá»™ dÆ°á»›i vùng ánh sáng dịu xanh, dáng hình thanh tú của mỹ nhân nổi báºt trên ná»n đệm trắng... Chà ng chép miệng – Tá»™i nghiệp! Lại má»™t phen gian hiểm. NhÆ°ng không theo chân hùm sao và o được hang dữ Tây Phà n!
Nhị cô, Tam cô ở sau lùm cây ráºm chạy ra:
– Phượng Kiá»u đó sao? Chà không ngá» Võ đầu lÄ©nh tà i đến thế!
Nháy mắt đã bắt được cô gái tinh quái nà y! Tháºt không ngá»?
– Phải, tháºt không ngá»!
Nhị cô vừa buông lá»i khen, thình lình có tiếng ngÆ°á»i nhắc lại trong bóng tối tiếp theo má»™t chuá»—i cÆ°á»i khanh khách. Cả ba giáºt mình, còn Ä‘ang ngÆ¡ ngác nhìn quanh, đã thấy má»™t thiếu nữ từ trên cao nhảy vụt xuống, nghiêm giá»ng:
– Äể bá»c đó lại cho ta! GiÆ¡ cả tay lên!
Ngá»n súng chÄ©a thẳng và o ba ngÆ°á»i trong đêm má», hiện ra khuôn mặt cô gái thác Cầu Mây. Thấy địch thủ chỉ có má»™t mình, Nhị Cô cÆ°á»i nhạt:
– Việc riêng của chúng ta, can dá»± chi tá»›i Cầu Mây! Biết Ä‘iá»u hãy lui ra!
Lá»i vừa dứt, đã nghe tiếng Ä‘á»™ng sau lÆ°ng, cả ba ngoảnh lại đã thấy má»™t bóng Ä‘Ã n ông sừng sững khoanh tay, trong vùng má» tối.
– Äể bá»c đó lại! Và giÆ¡ cả tay lên! Kháng cá»± uổng mạng.
Võ Long nghe giá»ng nói, báºt kêu khẽ:
– Khách Giang Hồ!
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông lạnh lùng:
– Phải chÃnh ta! Mấy phen lùng kiếm. Giá» má»›i gặp bá»n ngÆ°Æ¡i đây!
Bá»n Võ Long bị chặn hai phÃa chÆ°a biết tÃnh sao, chợt nghe vút má»™t cái, từ trên cao má»™t ngá»n roi đánh xuống, quấn ngay lấy ngá»n súng trên tay Nguyệt Tú giáºt bắn Ä‘i. Nhanh nhÆ° cắt, cùng lúc Nhị cô, Tam cô lao phăng và o thiếu nữ Cầu Mây, đồng thá»i Võ Long cÅ©ng ôm bá»c lá»™n nhà o xuống mặt cá», lăn tá»›i chá»— Khách Giang Hồ. Bị phản ứng bất ngá», viên thủ lÄ©nh Cầu Mây không dám lảy cò, vì há» Võ khôn ngoan đã ẩn kÃn sau cái “bá»c quÃâ€.
Thủ lÄ©nh Cầu Mây vừa cất mình nhảy vá»t lên thì Võ Long cÅ©ng đã đứng phắt dáºy, phục luôn sau má»™t thân cây. Không ngỠđịnh thủ lại thiện nghệ đến thế, Khách Giang Hồ cả giáºn giắt luôn súng và o mình, định xông tá»›i, đã nghe liá»n mấy phát súng nổ vang rá»n, cùng tiếng quát lanh lảnh. Cả hai bên còn Ä‘ang ngÆ¡ ngác, chợt lại nghe tiếng quát tiếp ngay gần đấy:
– Khách Giang Hồ! Nguyệt Tú! Coi ta bắn bay khăn bịt đầu nà y!
Lá»i vừa dứt, là n đạn cứ nhè anh em thủ lÄ©nh Cầu Mây xối tá»›i, khiến cả hai phải lăn mình ẩn vá»™i. Biết kẻ bà máºt ám trợ mình, Võ Long láºp tức ôm bá»c cùng hai cô gái băng mình ra dáºu. Khách Giang Hồ, Nguyệt Tú bị ngá»n súng vô hình bắn kìm chân, không sao bám sát được bá»n Võ Long. Lại thêm bá»n Hai Cao đã vùng thức, vác súng xông ra, bấm đèn lia lịa, nên hai ngÆ°á»i Ä‘Ã nh bá»±c tức tung mình ra khá»i vùng trại. Nguyệt Tú bá»±c tức định phóng mình theo, Khách Giang Hồ đã ngăn lại. Thủ lÄ©nh thác Cầu Mây đứng sững nhìn theo hút bá»n Võ Long, có dáng suy nghÄ© Ä‘oạn quay bảo em gái:
– Từ mÆ°á»i mấy năm nay ngang dá»c, ta má»›i gặp tà i nghệ ghê gá»›m nhất là Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng. Lạ tháºt! Sao bá»n nà y lại có ngÆ°á»i kỳ tà i đến thế! Hắn ôm cả bá»c ngÆ°á»i lăn và o chân ta nhanh nhÆ° gió cuốn là m ta không kịp trở tay! Chẳng lẽ trên Ä‘á»i lại có nhiá»u kẻ tà i nghệ nhÆ° Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng?
Nguyệt Tú nhÆ° chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì, vùng bảo anh:
– NhÆ°ng Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đã cùng Ä‘oà n lữ hà nh vá» sà o huyệt rồi mà !
– Lại còn cô gái bà máºt nà o theo ám trợ bá»n nà y. Ta xem bản lÄ©nh không thÆ°á»ng! Thôi được! Ta đã có kế đối phó!
Khách Giáng Hồ ghé tai em gái căn dặn giây lát, Ä‘oạn đến chá»— buá»™c ngá»±a, nhảy lên, xuyên rừng vá» thẳng nẻo Hà Giang. Không ngá» bá»n Võ Long vượt qua dáºu, chÆ°a Ä‘i ngay, chạy được và i chục thÆ°á»›c, ngoảnh lại thấy nhiá»u tia đèn đổ dồn cả ra ngoà i. Võ Long liá»n cùng hai cô gái vòng lá»™n lại khu háºu trại, và o tà u lấy thêm ngá»±a rồi má»›i ung dung mở cổng háºu rút thẳng và o cánh rừng sau trại. Äi Ä‘á»™ lúc lâu, tá»›i căn nhà chênh vênh lÆ°ng đồi, bá»n Võ Long, Nhị cô má»›i dừng ngá»±a. Má»™t gã thổ dân khoẻ mạnh cầm Ä‘uốc ra đón, Ä‘Æ°a mấy ngÆ°á»i và o trong. Ném cÆ°Æ¡ng cho hắn, Võ Long vác luôn “bá»c ngÆ°á»i†lên thang cùng Nhị cô. Mấy gã Ä‘Ã n ông vừa thức giấc, chạy sồ ra, kÃnh cẩn chà o đầu lÄ©nh. Võ Long đặt phịch bá»c trên sà n, hất hà m bảo trống không.
– Nhóm lá»a to lên! Và sá»a soạn thêm chá»— nằm cho má»™t nữ tù!
Vừa nói, Võ vừa cởi bá»c chăn thoăn thoắt. Trong nháy mắt, nữ tù đã hiện ra dÆ°á»›i ánh lá»a báºp bùng, đẹp nhÆ° cánh phù dung sau giông bão. Tay vừa được cởi, nữ tù đã giáºt phắt chiếc mùi xoa trong miệng ra quắc mắt nhìn kẻ địch. Thấy toà i tụi đầu trâu mặt ngá»±a dữ tợn, cô gái chá»™t dạ, biết ngay thân liá»…u bồ đã sa tay cÆ°á»ng đạo, bất giác cắn chặt hà m răng lại, quay nhìn vá» phÃa bếp lá»a không nói ná»a lá»i.
Ngay lúc đó Nhị cô, Tam cô cÅ©ng vừa lên tá»›i, tiến thẳng tá»›i trÆ°á»›c Phượng Kiá»u.
– Cô em mạnh giá»i chứ!
Cả hai sá»— sà ng ngó thẳng và o mặt Phượng Kiá»u, cất tiếng cÆ°á»i the thé, hiến cô gái há» Trần bất giác rùng mình cho cảnh sa cÆ¡ nguy hiểm. Võ Long phất tay bảo thủ hạ:
– Giam cô bé nà y cạnh buồng ta! Cấm đứa nà o được và o phòng!
CÆ¡m nÆ°á»›c Ä‘Æ°a chuyá»n và o! Và phải thay phiên canh gác cẩn máºt!
Mất tù các chú sẽ mất đầu nghe!
Chá» cho thủ hạ dẫn Phượng Kiá»u Ä‘i, Võ Long quay há»i Nhị, Tam cô:
– Sá»›m mai ta có thể lên Ä‘Æ°á»ng?
Nhị cô vùng nhanh giá»ng:
– Äầu lÄ©nh giải nó Ä‘i trÆ°á»›c váºy! Xong việc, chị em tôi sẽ ngược theo luôn!
– Thế cũng được!
Tỉnh giấc vì tiếng vượn hú, há» Võ liá»n thắng ngá»±a lên Ä‘Æ°á»ng, lúc Nhị, Tam cô còn ngủ kỹ. Hai con ngá»±a bÆ°á»›c Ä‘á»u trong ánh bình minh.
Lòng Phượng Kiá»u ngổn ngang trăm mối, cà ng và o rừng sâu cà ng vắng. Mặt trá»i đã lên cao. Thình lình Võ Long quất cho ngá»±a Phượng Kiá»u bá» Ä‘Æ°á»ng mòn, chạy và o má»™t cánh rừng ráºm bên đồi. Ngá»±a Ä‘ang xuyên rừng, tá»›i má»™t bá» suối, chợt Võ Long vượt ngá»±a lên, nắm lấy cÆ°Æ¡ng ngá»±a Phượng Kiá»u.
– Nghỉ má»™t lát chá»— nà y! – Cả hai xuống ngá»±a – Em... chÆ°a nháºn được ra anh Æ°? – Vừa nói, Võ Long vừa khẽ nắm lấy tay Phượng Kiá»u.
Phượng Kiá»u giáºt phắt tay ra, Ä‘á» mặt, vừa toan trừng mắt mắng, đã thấy Võ Long cất tiếng cÆ°á»i vang.
– Trá»i? Äến em cÅ©ng chÆ°a nháºn được. Thế nà y thì bá»n chúng phải chết vá»›i anh.
|
01-06-2008, 10:19 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 12
Sứ mạng bà ẩn của Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng (tiếp theo)
Câu thứ hai, Võ Long nói khác hẳn giá»ng, khiến Phượng Kiá»u vùng kêu lên sá»ng sốt:
– Trá»i! Thế rạ.. anh đó sao?
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông cả cÆ°á»i, bÆ°á»›c tá»›i bá» suối, rá»a sạch nét hóa trang.
Phượng Kiá»u cÅ©ng bÆ°á»›c theo. Khi những nét giả tạo đã biến sạch, để lá»™ ra khuôn mặt tÆ°Æ¡i tắn cÆ°Æ¡ng nghị của chà ng tÆ°á»›ng trẻ Tháºp Vạn Äại SÆ¡n, Phượng Kiá»u cất tiếng cÆ°á»i khanh khách, ôm chầm lấy ngÆ°á»i yêu, mừng rỡ không nói nên lá»i. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng kể lại mấy việc vừa qua, Ä‘oạn bảo nà ng:
– Giá» ta đã biết được sà o huyệt chúng, phải gấp lên Ä‘Æ°á»ng.
Phượng Kiá»u nhìn nÆ°á»›c trôi, suy nghÄ©:
– ThÆ°á»ng xÆ°a nay, má»i việc, em cùng thầy em Ä‘iá»u khiển. NhÆ°ng từ buổi ông kêu em trở vá», có nhiá»u Ä‘iá»u ông muốn giấu hẳn. Em cảm thấy có sá»± bà ẩn, nguy hiểm, Ä‘ang cố tìm hiểu. Thì thình lình ông bị mất tÃch. TrÆ°á»›c đó mấy giá» vừa Ä‘i vá», ông cho gá»i em đến phòng riêng, căn dặn phải tháºn trá»ng Ä‘á» phòng nguy biến, rồi truyá»n Hai Cao canh gác cẩn máºt, xong Ä‘i nằm, sáng ra đã bị rồi. Theo lá»i Hai Cao, hôm đó cùng thầy em Ä‘i có việc, có gặp má»™t ông già lạ giữa Ä‘Æ°á»ng cách Hà Giang Ä‘á»™ và i chục cây số, hai ngÆ°á»i nói chuyện có vẻ gay gắt lắm.
– Một ông già lạ?
– Vâng... vì Hai Cao ở vá»›i ba em đã mÆ°á»i mấy năm.
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đăm đăm nhìn và o cặp mắt Phượng Kiá»u. Mấy phút sau bảo nà ng:
– TÃnh mạng thầy em chÆ°a nguy mấy, Ãt ra cÅ©ng tá»›i ngà y chúng bắt được em!
– Anh cho vì thù chăng?
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng hÆ¡i nhếch cÆ°á»i khó hiểu:
– Còn nguy hiểm hÆ¡n cả thù riêng. Rồi em sẽ rõ! Thôi! Giá» ta tiếp tục lên Ä‘Æ°á»ng!
Phượng Kiá»u vẫn còn băn khoăn nhiá»u, bá»—ng không dám há»i thêm, ngoan ngoãn cùng ngÆ°á»i yêu trở lại chá»— buá»™c ngá»±a.
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng trút hẳn lốt Võ Long trên mình, Ä‘oạn cùng Phượng Kiá»u lên yên, thẳng Ä‘Æ°á»ng Tây Bắc chếch, xuyên sÆ¡n. Thấy ngá»±a cứ ngược lên phÆ°Æ¡ng Bắc mãi, Phượng Kiá»u ngạc nhiên há»i Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng:
– ÄÆ°á»ng Ä‘i khúc khuá»·u cheo leo thế nà y, phải mấy ngà y má»›i tá»›i anh?
Viên tÆ°á»›ng núi vẫn nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c:
– Äây lên trên núi Phản Tây Phản Ãt nhất cÅ©ng mất và i hôm, Ä‘Æ°á»ng xuyên sÆ¡n hiểm trở, nhÆ°ng có nhiá»u Ä‘oạn ta có thể bắt và o Ä‘Æ°á»ng mòn, nhanh hÆ¡n.
Phượng Kiá»u thấy nói lên Tây Phản, cà ng ngạc nhiên, tiến ngá»±a lại sát, khẽ bảo:
– Nếu thế sao không xuôi vỠhướng Tuyên Quang Yên Bái rồi đáp tà u lên Là o Cai có nhanh hơn không?
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng Ä‘iá»m nhiên gáºt đầu:
– Äi ngả đó tiện lắm. NhÆ°ng lần nà y chúng ta phải dùng Ä‘Æ°á»ng xuyên sÆ¡n của bá»n giang hồ tứ chiếng má»›i được. Chỉ hÆ¡i tiếc là ngá»±a em không phải ngá»±a nòi, vượt đèo chắc kém, để dá»c Ä‘Æ°á»ng anh sẽ kiếm thay ngá»±a khác!
Äi bên Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng, Phượng Kiá»u không còn tưởng gì tá»›i Ä‘Æ°á»ng xa dặm thẳm, tâm hồn phÆ¡i phá»›i tưởng nhÆ° Ä‘ang Ä‘i giữa ngá»n gió xuân. Nà ng cố xua Ä‘uổi những ám ảnh nặng nỠđể sống trá»n những ngà y giỠđằm thắm cạnh ngÆ°á»i yêu, và cÅ©ng nhÆ° ngà y nà ng và o thác Cầu Mây Lục Yên Châu, nà ng chỉ muốn cuá»™c hà nh trình kéo dà i vô táºn, tuy trong lòng, không khắc nà o không lo lắng cho váºn mạng cha già trong tay quân hiểm. Nà ng luôn luôn cÆ°á»i nói, những lúc nghỉ ngÆ¡i, thÆ°á»ng chạy tắm suối, hái những đóa hoa ngà n tÆ°Æ¡i mát. Nhiá»u lúc gặp cảnh đẹp thiên nhiên lại cất tiếng hát véo von.
Chà ng tÆ°á»›ng núi thấy ngÆ°á»i yêu há»›n hở nhÆ° má»™t cô gái vô tÆ° lá»±, cÅ©ng cố xua Ä‘uổi những ý nghÄ© u uất, cÆ°á»i nói cùng nà ng cho khuây khá»a.
Ngà y ngồi trên lÆ°ng ngá»±a, đêm dá»±ng lá»u vải lÆ°ng đèo, hai ngÆ°á»i tuy gần gÅ©i không rá»i ná»a bÆ°á»›c, âu yếm thiết tha nhÆ°ng vẫn giữ được tình yêu thanh khiết.
Má»™t buổi, Ä‘ang Ä‘i dá»c biên giá»›i, vừa bắt và o má»™t con Ä‘Æ°á»ng mòn, chợt Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng dừng phắt tay cÆ°Æ¡ng, chăm chú nhìn xuống Ä‘Æ°á»ng mòn. Rất nhiá»u vết chân ngá»±a in rõ trên mặt đất:
– Có đám quân nà o vừa qua đây không đầy ná»a tiếng, cá» dại bị giẫm nát còn thÆ¡m mùi!
Phượng Kiá»u cÅ©ng xuống yên, chăm chú nhin những dấu chân ngá»±a, lẩm bẩm:
– Không biết quan binh haỵ.. lạc thảo? Dấu mỠquá không phân biệt được.
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng không nói gì, lẳng lặng cho ngá»±a tiến ngược Ä‘Æ°á»ng mòn, dõi theo dấu ngá»±a, chợt quay bảo Phượng Kiá»u:
– Không phải chỉ một đám quân! Dấu ngựa, chắc phải mấy thứ ngựa khác nhau!
Hai ngÆ°á»i tiến lên, tá»›i đỉnh núi dừng lại.
– Kìa có bóng ngÆ°á»i ngá»±a!
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng lấy tay che ngang mà y, ngó theo ngón tay nà ng trá», quả nhiên thấy má»™t bóng kỵ sÄ© di Ä‘á»™ng trên ná»n cá» biếc, từ phÃa Nam chạy lên phÃa Äông Bắc.
Chăm chú ngó, bất giác chà ng tÆ°á»›ng lạc thảo báºt khen:
– Chà ! Con ngựa chạy hay quá! Lên xuống nhẹ như tên, chắc phải nòi thiên lý mã!
Phượng Kiá»u ngó kỹ, vừa toan mở miệng khen, chợt Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đã quay phắt lại, mắt sáng quắc:
– Phải đổi con ngựa đó mới được! Em hãy đứng khuất sau cây, lúc nà o thấy anh đã bắt xong ngựa hãy chạy xuống!
Dứt lá»i, không đợi Phượng Kiá»u lên tiếng, tÆ°á»›ng lạc thảo Tháºp Vạn Äại SÆ¡n láºp tức tế luôn ngá»±a xuống chân đèo, bá» Ä‘Æ°á»ng mòn, băng thung lÅ©ng tiến thẳng tá»›i nẻo đầu ngá»±a lạ Ä‘ang phi. Thoáng cái, Hắc Phong Câu đã lÆ°á»›t đầu thung. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng dừng lại sau bụi cây, ngay bên con Ä‘Æ°á»ng mòn vắt ngang, chỉ còn cách non trăm thÆ°á»›c. Trên yên, kỵ sÄ© mải miết ra roi, đầu rạp hẳn xuống bá»m ngá»±a, có vẻ vá»™i vã khác thÆ°á»ng. Äó là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đã đứng tuổi, gầy đét nhÆ° que củi, da tái nhÆ° rêu đá, mặt trông gian ác vô cùng. Nhìn qua thân hình, cặp mắt, cách cầm cÆ°Æ¡ng, cặp súng trá»… qua sÆ°á»n...
cÅ©ng đã rõ đó là kẻ có bản lÄ©nh không thÆ°á»ng, vá»›i hà nh Ä‘á»™ng không kém bá» bà hiểm. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vừa trông thấy ngÆ°á»i đó, đã giáºt mình vì sá»± gặp gỡ bất ngá», còn Ä‘ang đứng xem hắn định là m gì nữa, chợt thấy từ phÃa trÆ°á»›c, cùng lúc ba con ngá»±a, trên yên, ba ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông y phục quân binh chÄ©a súng thẳng và o gã Ä‘Ã n ông gầy, từ từ hiện ra. Gã Ä‘Ã n ông gầy đét vừa thấy bóng quân binh, láºp tức đánh tay xuốngg sÆ°á»n, nhÆ°ng mấy ngÆ°á»i dáng sÄ© quan đã dợm nhẹ ngá»n súng tiểu liên trên tay, hô lá»›n:
– Äứng im! Äá»™ng Ä‘áºy chết ngay! Hãy ném khà giá»›i, xuống ngá»±a!
Ta được lênh bắt ngươi!
NgÆ°á»i gầy đét Ä‘Ã nh buông tay, tiến ngá»±a lên từng bÆ°á»›c.
– Ném súng xuống!
Mặc, hắn vẫn tiến lên, rất Ä‘iá»m nhiên, mắt nhìn chòng chá»c và o quân binh. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng ngó qua đã biết ngay dụng ý của gă gian hiểm cố trì hoãn chá» cho vừa tầm súng. Hình nhÆ° đã Ä‘oán được mÆ°u địch thủ, viên sÄ© quan hô lá»›n:
“Bắnâ€! Miệng hô, tay lảy cò. NhÆ°ng đã muá»™n. Hai bà n tay gã gian hiểm đã đánh xuống sÆ°á»n. Äồng thá»i, thân hìnhl hắn lá»™n gục bên cổ ngá»±a. Liá»n mấy tiếng tiểu liên, nổ loạn xạ. Trông ra, viên sÄ© quan đã nhăn nhó ôm tay bị đạn, cạnh bên, hai tùy tùng cÅ©ng Ä‘ang chá»›i vá»›i. Và gã gầy đét đã ngồi ngay trên lÆ°ng ngá»±a, cÆ°á»i gằn, cắm súng và o bao.
– Ta tha cho toà n mạng đó! Khá vỠbảo với quan trên:
Việc ai nấy là m! Äừng hòng bá»™i Æ°á»›c! Lui mau!
Quan binh cả ba vừa vừa Ä‘au vừa giáºn, biết gặp tay lợi hại, Ä‘Ã nh nuốt nhục, tÃnh nÆ°á»›c mã hồi. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nghe mấy ngÆ°á»i đối đáp sinh nghi, kịp thấy ba quan binh thảm bại, viên tÆ°á»›ng Tháºp Vạn Äại SÆ¡n chợt nảy ra má»™t ý, liá»n giáºt cÆ°Æ¡ng cho ngá»±a tiến ra. Thình lình thấy má»™t ngÆ°á»i từ sau bụi cây xuất hiện, cả bốn Ä‘á»u giáºt mình ngạc nhiên, chÆ°a rõ bạn hay thù? NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông gầy đét vừa vá»— tay xuống sÆ°á»n, thì cặp súng đã nằm gá»n trên tay Thần Xạ. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nghiêm giá»ng:
– Ta khá khen tà i bắn súng của ngÆ°Æ¡i đó! NhÆ°ng ta muốn há»i:
NgÆ°Æ¡i mang váºt gì trong mình, hãy Ä‘Æ°a đây!
Gã gầy đét nheo mắt nhìn chà ng tuổi trẻ, chá»™t dạ vì tà i rút súng nhanh nhÆ° chá»›p, nhÆ°ng trấn tÄ©nh, quắc mắt há»i:
– Ngươi là ai mà dám xen và o chuyện riêng của chúng ta? Hãy coi gương ba tên quân nhà nước!
Viên tÆ°á»›ng núi cắm súng và o bao, Ä‘iá»m nhiên tiến ngá»±a đến gần:
– Ta chỉ muốn xem qua váºt mang trong mình ngÆ°Æ¡i và mượn con ngá»±a cho bạn ta đỡ chân, mấy hôm sẽ trả!
Chỉ còn cách mÆ°Æ¡i thÆ°á»›c. Gã gầy đét chợt đánh tay xuống lần thứ hai. NhÆ°ng lần thứ hai, cánh tay Thần Xạ cÅ©ng rút súng ra nhÆ° chá»›p. Kẻ lạ Ä‘Ã nh buông tay, biết đã gặp ngÆ°á»i quá lợi hại. Hắn uất ức nhìn chà ng tuổi trẻ, chá»±c nhÆ° vừa nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u chi, hắn vùng há»i:
– Ngươị.. phải chăng ngÆ°Æ¡i là Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng?
TÆ°á»›ng núi nhếch miệng cÆ°á»i nhẹ:
– NgÆ°Æ¡i đã nháºn ra ta đó sao? Khá lắm! Váºy biết chá»› trái lá»i!
Hãy bỠkhăn bịt đầu ta coi!
Kẻ lạ vẫn nhìn trân trân, nhá»›n nhác. Nhanh nhÆ° Ä‘iện, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng liá»n rút súng bắn tung khăn bịt đầu hắn xuống. Khăn vừa bay, tÆ°á»›ng núi đã báºt lên:
– ChÃnh mi! Mi là quân phản bạn! Ta từ Tà u sang đây rá»a háºn, chỉ còn mấy đứa! Không ngá» lại gặp mi chốn nà y. Sá»a soạn rút súng mau!
Lá»a thù ngụt giá»ng, viên tÆ°á»›ng núi quắc mắt nhìn dữ dá»™i, thoáng qua, mặt đã lạnh nhÆ° mà u thép nguá»™i. Gã gầy đét vẫn đứng trÆ¡, hình nhÆ° đã lượng nổi tà i thần xạ vô địch của tÆ°á»›ng Tháºp Vạn Äại SÆ¡n, và lá»i nguyá»n sắt đá của tÆ°á»›ng núi ngang tà ng, hắn lặng lẽ nhìn cừu địch, thình lình giáºt cÆ°á»ng quay phắt ngá»±a. Thấy địch thủ xoay lÆ°ng lại, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng khinh bỉ quát lá»›n:
– Quân khiếp nhược! Không dám khai chiến Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng! Äứng lại!
Ngá»±a trÆ°á»›c vẫn bÆ°á»›c má»™t, mấy bÆ°á»›c, rồi chuyển luôn lên nÆ°á»›c đại, có vẻ biết chắc không thể bị bắn sau lÆ°ng. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng cả giáºn vá»— ngá»±a Ä‘uổi theo. Äược chừng hÆ¡n trăm bá»™, thình lình, phÃa trÆ°á»›c hà ng loạt súng nổ vang dồn, có vẻ mở đầu tráºn chiến lá»›n. Gã gầy đét vẫn phi thẳng vá» phÃa súng nổ. Thấy tình thế kéo dà i bất lợi, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vá»™i thúc ngá»±a nuốt thung rừng gấp gáp, nháy mắt Hắc Phong Câu đã sát quân thù. Ngay lúc đó, hai bóng kỵ sÄ© chợt từ sau rừng cây sÆ°á»n thung vá»t tá»›i, nã súng luôn và o Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng.
TÆ°á»›ng núi vá»™i rút súng bắn cả hai lá»™n nhà o xuống ngá»±a, quay lại, vừa kịp thấy gã gầy đét thừa thế chÄ©a súng và o chà ng sắp lảy cò. Cánh tay Thần Xạ vẫy luôn ngá»n súng cÆ°á»›p thá»i gian. Súng vừa khạc đạn, tên kia đã lá»™n nhà o theo. Vừa ngã xuống, hắn đã ôm vai định lăn và o bá» bụi. NhÆ°ng Hắc Phong Câu đã vá»t tá»›i, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng lao từ trên ngá»±a xuống, ghìm chặt lấy hắn.
– Äồng bá»n mi đâu? Nói mau!
Hắn vẫn trừng trừng nhì tÆ°á»›ng núi, và bất ngá», Ä‘Æ°a ngón tay lên miệng. TÆ°á»›ng núi vá»™i hất tay ra, nhÆ°ng hà m răng hắn đã kịp thá»i nghiến đứt ngón tay út, nuối chá»ng chỉ trong chá»›p mắt. Máu trong miệng hắn đã ứa ra, mắt má» tinh lạc. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng bá»±c tức, vừa buông hắn ra, chợt nghe có tiếng nổ sau lÆ°ng, quay lại, vừa thấy má»™t hình thù vạm vỡ rá»i tay súng nhà o xuống đất, phÃa sau, bóng ngá»±a Phượng Kiá»u vá»t ra.
– Em đứng trên đồi nghe tiếng súng, vá»™i đánh ngá»±a xuống. May quá, vừa kịp thấy nó chÄ©a súng và o lÆ°ng anh sắp bắn! Sao? Bá»n nà o đó, anh?
Vừa nói, Phượng Kiá»u vừa nhảy xuống đất, bÆ°á»›c đến bên Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng. TÆ°á»›ng núi mỉm cÆ°á»i nhìn nà ng, Ä‘oạn cúi láºt ngá»a xác chết.
– Hừ! Bá»n nà y gan lắm! Chịu chết để khá»i khai chá»— ở của đồng đảng! SÆ¡ ý má»™t chút để nó kịp cắn ngón tay thuốc Ä‘á»™c mất.
Vừa nói, chà ng vừa lục soát khắp ngÆ°á»i kẻ thù, không thấy váºt gì lạ cả, đã toan đứng lên. Chợt tình cá» Ä‘á»™ng tá»›i cổ áo, thấy hÆ¡i dầy cá»™m khả nghi, chà ng liá»n rút dao cắt luôn khoanh bÃ, soi lên ánh nắng, thấy bên trong in Ä‘áºm hình má»™t miếng giấy nhá», cả mừng, lấy dao rạch ngay, quả nhiên là má»™t mảnh giấy gấp nhá» tháºt khéo léo.
– Gì đấy anh?
– Chắc là một tỠthư.
Miệng nói, tay nhẹ nhà ng láºt trải từng nếp má»™t, nếp vừa láºt ra, chợt Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng thoáng biến sắc mặt, giở gấp gấp, cặp mắt sáng hẳn lên nhÆ° dÃnh chặt và o mặt giấy chỉ bằng ná»a bà n tay.
– Trá»i! Thá»±c bất ngá»! Phải chăng linh hồn tiá»n nhân run rủi giữa Ä‘Æ°á»ng?
Viên tÆ°á»›ng núi lẩm bẩm khẽ, giá»ng run hẳn lên vì xúc Ä‘á»™ng khác thÆ°á»ng. Ngạc nhiên, Phượng Kiá»u cúi xuống chăm chú và o tá» giấy hình tam giác. Cà ng lấy là m lạ vì thái Ä‘á»™ của Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c mảnh giấy nhầu vô nghÄ©a lý, cô gái toan cất tiếng há»i ngÆ°á»i yêu, chợt tÆ°á»›ng lạc thảo đã láºt mặt sau, gỡ ra má»™t mảnh giấy Ä‘Ãnh há» nữa, vừa liếc qua đã ngẩng phắt lên nhìn Phượng Kiá»u, vẻ mặt ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông ngang tà ng, bà máºt vụt biến đổi khác thÆ°á»ng, cặp mắt sắc nhÆ° dao nhÆ° muốn chiếu và o táºn tâm can cô gái. Và lẳng lặng trao mảnh giấy sau cho nà ng.
Gởi Hồ Ba Bể Thủy Vương.
Hãy khảo sát ngay! Cần rõ thá»±c hÆ° bản của Trần Tắc nà y, và tá»›i ngay thạch Ä‘á»™ng máºt Ä‘Ã m.
Phản Tây Phà n Äá»™ng Chủ.
Xem qua mấy dòng chữ thảo, Phượng Kiá»u ngẩng vá»™i lên nhìn Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng. Cặp mắt mở to đầy ngạc nhiên đượm lo lắng của cô gái khiến tÆ°á»›ng núi bất giác Ä‘Æ°a mắt liếc lại mảnh giấy chữ Hán, và quay há»i khẽ nà ng:
– Thế rạ.. em cũng không biết gì sao?
Thiếu nữ ngó xác kẻ lạ, lắc đầu, lo lắng:
– Chuyện chi đó anh? Sao lại bản giấy của thầy em? Có Ä‘iá»u chi nghiêm trá»ng mà coi anh...
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng gấp cả hai mảnh giấy bá» và o túi trong, Ä‘oạn đứng phắt lên, túm lấy cÆ°Æ¡ng ngá»±a của kẻ lạ:
– Em thay ngá»±a nà y nhanh! Chúng ta phải ra khá»i thung ngay!
Vừa đến lÆ°ng đèo, đã nghe tiếng súng nổ, quân reo áºp tá»›i đầu thung. Ngoảnh lại vẫn chÆ°a thấy gì, hai ngÆ°á»i thúc ngá»±a vượt hẳn lên đỉnh dốc, đầu khuất sau cà nh lá rủ, nhìn xuống phÃa thung dÆ°á»›i.
Ngá»n đèo cao trá»™i hẳn lên, đứng trên trông được cả ba mặt. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng rút ống nhòm ra chiếu xem, chợt Ä‘Æ°a cho Phượng Kiá»u.
– Quái! Hình như có bóng dáng Nguyệt Tú thì phải. Em xem!
Phượng Kiá»u đỡ lấy ống nhòm, vừa ngó coi đã báºt nói:
– Äúng rồi! Nguyệt Tú cùng nữ binh!
– Có lẽ Ä‘ang bị quân nà o truy kÃch!
DÆ°á»›i kia, toán nữa binh vừa vá»t ra chừng trăm thÆ°á»›c, đã thấy má»™t toán khác đến mấy chục ngÆ°á»i ngá»±a vá»t theo bắn riết. Nữ binh vừa chạy vừa bắn trả lại.
Trong ống viá»…n kÃnh, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nháºn ngay được bóng dáng Khách Giang Hồ. Thủ lÄ©nh Cầu Mây phóng ngá»±a Ä‘oạn háºu chầm cháºm, hình nhÆ° chặn cho quân gia thồ ngá»±a Ä‘i trÆ°á»›c. Thỉnh thoảng lại dừng phắt, bắn vá» phÃa sau, cách không đầy trăm thÆ°á»›c, má»™t toán địch quân đông gấp bá»™i lần Ä‘uổi riết. Lúc cánh đầu quân Khách Giang Hồ vừa nháºp và o toán nữ binh Nguyệt Tú, thình lình từ nẻo Äông Bắc, lại xuất hiện má»™t toán nữa, đông đến hà ng trăm, nhắm thẳng quân Cầu Mây kẹp lại. Nhìn kỹ, cánh quân Äông Bắc mặc đồng phục quan binh, còn cánh Tây Bắc dùng y phục dân miá»n núi lẫn lá»™n.
– Bạn ta bị lá»t và o gá»ng kìm! Không mau sẽ bị vây giữa thung trống mất!
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nhanh giá»ng:
– Xuống mau! Hãy đi sát bên anh!
Cặp ngá»±a chồm phăng xuống chân đèo, rất gấp. PhÃa dÆ°á»›i, bất ngá» tá»›i quan binh chặn đầu, Khách Giang Hồ đã vá»t lên, nhìn thấy dãy núi đá chân đèo, vá»™i lÆ°á»›t ngá»±a lên quát lá»›n:
– Rút cả vá» phÃa núi đá! Chiếm Ä‘iểm tá»±a đó mau!
Quát xong, vừa toan lá»™n lại chặn háºu cho quân rút, chợt nhìn vá» phÃa đèo ngang, thấy có cặp ngá»±a phi thẳng tá»›i, còn Ä‘ang ngạc nhiên, thì Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đã cùng Phượng Kiá»u xốc tá»›i nhÆ° gió cuốn.
– Mau dẫn quân chiếm núi đá! Äể tôi bắn cản chúng cho! Phượng Kiá»u hãy tá»›i giúp Nguyệt Tú mở Ä‘Æ°á»ng đánh chặn quan binh!
Khách Giang Hồ rất ngạc nhiên vì sá»± xuất hiện bất ngá» của Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng, toan cất tiếng há»i thì tÆ°á»›ng Tháºp Vạn Äại SÆ¡n đã nói nhanh:
– Trước sau tiến thoái lưỡng nan! Bạn phải mau chiếm lấy điểm tựa, không quan binh đoạt trước mất!
Khách Giang Hồ nhìn lại, thấy quả nhiên quan binh Ä‘ang phóng chếch vá» hÆ°á»›ng núi đá, không tiến thẳng tá»›i đầu ngá»±a toán nữa binh nữa. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng má»™t mình má»™t ngá»±a vá»t tá»›i cháºn Ä‘Æ°á»ng cánh quân trÆ°á»›c, còn cánh không đầy trăm thÆ°á»›c, liá»n nằm rạp lên lÆ°ng ngá»±a, hai cánh tay Thần Xạ vẩy lia lịa ngá»n súng nhanh nhÆ° chầy máy. Liá»n năm sáu lên quân Ä‘i đầu nhà o luôn xuống đất, ngá»±a không ngÆ°á»i cất vó, hoảng chồm. Äấm quân lạ truy kÃch Cầy Mây, thình lình thấy má»™t kỵ sÄ© tay không súng dà i lao tá»›i, Ä‘á»u không khá»i ngạc nhiên. Viên tÆ°á»›ng lạc thảo liá»n cất mình, quỳ hẳn trên lÆ°ng ngá»±a, trá» ngá»n súng vá» phÃa trÆ°á»›c, quát vang nhÆ° chuông đồng:
– Chúng mà y là quân nà o, dám á»· đông bức bạn ta? Có Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng thần xạ tá»›i đây!
Hình nhÆ° đám quân lạ Ä‘á»u hÆ¡i giáºt mình khi nghe danh Thần Xạ, sức ngá»±a Ä‘ang phi, chợt hạ luôn láºp tức. NhÆ°ng ngay lúc đó, từ phÃa sau có tiếng quát vá»ng lên:
– Tiến thẳng! Bắn táºp trung! Chá»› cho nó kịp thay đạn!
Hà ng loạt đạn theo tiếng quát, lia tá»›i, nhắm cả và o Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng viên tÆ°á»›ng núi đã thình lình quay ngá»±a chạy chếch chữ chi, lúc ngồi hẳn lên, lúc đã lá»™n ôm cổ ngá»±a nhanh nhÆ° con cóc, vừa tránh đạn, vừa bắn lại có ý dụ địch theo mình. Quà nhiên, thấy Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vừa lá»™n vừa bắn nhÆ° trò đùa, viên tÆ°á»›ng địch cả giáºn, thét vang:
– Äuổi cho cùng! Chia quân hai ngả! Tiến sát lại không để nó có thì giá» tra đạn!
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng Ä‘ang phi ngá»±a, thoáng nghe tiếng tÆ°á»›ng địch truyá»n lệnh tiến lên, biết ngay là hắn là má»™t tay lão luyện chiến tráºn không vừa. Vì cặp súng chỉ đủ mÆ°á»i hai viên đạn, cho dù mang thêm cÅ©ng chỉ má»™t hai khẩu nữa, bắn khoảng hai mÆ°Æ¡i phát là phải thay đạn má»›i, vá»›i Ä‘Ã ngá»±a bay khoảng cách không đầy trăm thÆ°á»›c, đám quân đông sẽ Ä‘oạt thá»i khắc dá»… dà ng, đạn chÆ°a thay, địch đã thừa thế tấn công à o ạt không kịp trở tay. Thêm nữa, địch lại chia hai ngả, cánh Ä‘uổi Cầy Mây, cánh theo Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng, gặp dịp cÅ©ng có thể kẹp gá»ng kìm lại nhÆ° chÆ¡i. Hiểu thâm ý địch, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng liá»n lá»™n ngá»±a sang phÃa hữu, chạy chếch dá»c sÆ°á»n đèo, không để lá»t và o giữa hai cánh quân, đảo mắt quan sát, thấy gần đấy có mấy bụi ráºm, bên mấy cây cổ thụ, chà ng tiến ngay ngá»±a và o trong, nhảy phắt xuống quà ng vá»™i cÆ°Æ¡ng sau má»™t cây lá»›n, và phục liá»n bên, bắn lên.
PhÃa sau lÆ°ng, quân Cầu Mây đã gặp đầu quân nhà nÆ°á»›c, hai bên Ä‘ang nổ súng dà nh dãy núi đá, chÆ°a bên nà o chịu nhÆ°á»ng. Nẻo trÆ°á»›c, tÆ°á»›ng lạ thấy Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng chạy ẩn sau cây cổ thụ, liá»n truyá»n quân cứ nhà o thẳng tá»›i, và hình nhÆ° hắn Ä‘ang đếm từng phát súng của Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng. Vừa đúng mÆ°á»i tám phát, thấy ngừng, hắn Ä‘oán là tÆ°á»›ng núi vừa hết ba cối đạn, láºp tức bay ngá»±a lên, hô lá»›n:
– Súng nó hết đạn rồi Chớ để nó kịp thay! Tiến mau!
Ẩn sau ngá»n cây ba khẩu súng của Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng quả vừa hết đạn. NhÆ°ng tay Thần Xạ có thừa kinh nghiệm tác chiến Ä‘Æ¡n thân.
Äạn vừa hết, chỉ má»™t cái lắc, vá»— đạn đã rá»›t, tay kia thá»c túi quần, lấy ra má»™t ống đạn rất kỳ khôi. á»ng đạn chÃnh do chà ng chế lấy, trong ống có sáu ống nhá» nữa, ống nà o cÅ©ng nhồi sẵn đạn, rất vừa khá»›p. Chỉ việc đặt ống lá»›n và o miệng súng là sáu viên đạn từ sáu ống nhỠđã “rót†luôn, và chỉ má»™t cái lắc là tay thần xạ đã có thể gá»i viên đạn và o đầu địch thủ.
TÃnh theo tốc Ä‘á»™ ngá»±a phi chỉ được mấy bÆ°á»›c, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đã tra được năm viên đạn. Mặc địch phi tá»›i, chà ng cứ Ä‘iá»m nhiên tra nốt cặp nữa, đợi chá». Cùng lúc, năm sáu tên hung hăng bay ngá»±a tá»›i.
Äể cho chúng tá»›i cách chỉ năm mÆ°á»i thÆ°á»›c, chà ng má»›i vẩy hai ngá»n súng từ sau thân cây ra má»™t loạt. Năm phát nổ, năm kẻ lá»™n nhà o. Từ giữa đám quân, viên tÆ°á»›ng địch đã xông ngá»±a lên, tay phất ngá»n súng là m hiệu. Láºp tức, hai toán vòng ngá»±a sang hai bên, còn má»™t toán xuống ngá»±a chạy ẩn sau các thân cây, tiến dần lên.
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng thấy viên tÆ°á»›ng hình dáng quái dị, giá»ng quát lÆ¡ lá»› nhÆ° ngÆ°á»i miá»n núi, chà ng liá»n chÄ©a súng định hạ luôn, nhÆ°ng hắn đứng quá xa tầm súng lục, truyá»n lệnh xong là đánh ngá»±a và o sau gốc cây lá»›n, nhảy xuống đất ngay, do đó Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng cứ phục nguyên, bất Ä‘á»™ng, đợi địch tiến vừa tầm súng má»›i bắn.
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng biết kéo dà i tình thế, sẽ bị rÆ¡i và o thế tam diện thụ địch, hai bên sÆ°á»n lại thiếu váºt che chở, liá»n nhảy phắt lên lÆ°ng Hắc Phong Câu, bay vá» phÃa tráºn Cầu Mây. Viên tÆ°á»›ng lạ cÅ©ng nhảy luôn lên ngá»±a, vẫy tay súng hô binh Ä‘uổi theo liá»n. Hai cánh quân tả bữu reo hò đánh thốc lại, khà thế vô cùng mạnh mẽ. Viên tÆ°á»›ng lạ thấy địch tÆ°á»›ng chạy giữa tráºn mÆ°a đạn nhÆ° không, cả giáºn, thét lá»›n, và cùng mấy tên cáºn tÆ°á»›ng thúc ngá»±a vượt lên trÆ°á»›c hà ng quân, vừa bắn vừa quát vang:
– Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i có giá»i hãy ghìm cÆ°Æ¡ng đối địch. Sao chạy riết nhÆ° loà i cầy cáo?
Äang rạp mình trên ngá»±a, nghe tiếng quát, tÆ°á»›ng Tháºp Vạn Äại SÆ¡n quay lại, nhìn má»›i biết Hắc Phong Câu đã bá» xa quân địch trên trăm thÆ°á»›c. Chà ng liá»n giáºt phắt cÆ°Æ¡ng vòng ngá»±a lại. TÆ°á»›ng lạ cả mừng vẫy tay là m hiệu cho tùy lÆ°á»›ng, cả mấy tên xốc tá»›i. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đã vòng ngá»±a lại, chầm cháºm có ý chỠđịch tá»›i. TÆ°á»›ng lạ thấy chà ng táo bạo quá, láºp tức cùng cáºn tÆ°á»›ng nhất loạt nổ luôn mấy phát rà ngang mình. Chỉ chá» có thế, cùng lúc mấy cánh tay địch vung lên, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đã ôm cổ ngá»±a nhà o dÃnh sát bụng con váºt, má»™t bà n chân rê trên mặt cá», và theo Ä‘Ã ngá»±a phi, tay phải đồng thá»i đã vẩy luôn mấy phát nhanh nhÆ° máy. TÆ°á»›ng lạ cùng hai, ha tên nữa nhà o ngay xuống chân ngá»±a. Nhìn lên, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng lại Ä‘Æ°a mình ngồi ngay ngắn trên ngá»±a, xoay lÆ°ng lại, nã luôn hai phát nữa. Mấy tên còn lại hoảng kinh giáºt cÆ°Æ¡ng dừng ngá»±a vô tình đỡ đạn thay cho ngÆ°á»i. Toán sau cùng vừa tiến lên, được chứng kiến tà i nghệ ghê gá»›m thần tình nhÆ° ảo thuáºt của Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng liá»n vá»™i hạ nÆ°á»›c phóng, chỉ hò reo bắn vá»›i theo. Viên tÆ°á»›ng lạ cùng má»™t tên cáºn tÆ°á»›ng may chỉ bị trúng đạn và o vai, lồm cồm bò dáºy, thì Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đã vá»t ngá»±a ra xa, Ä‘ang nhắm hÆ°á»›ng tráºn trÆ°á»›c xông tá»›i. TÆ°á»›ng lạ vừa bá»±c vừa kinh hãi, cố nhịn Ä‘au, xé vải buá»™c vai, má»™t mặt truyá»n quân Ä‘uổi gấp.
Lúc đó, phÃa đầu thung kia, Khách Giang Hồ đã cùng Phượng Kiá»u, Nguyệt Tú đánh giạt đám quân binh, cho quân gia tiến lên chiếm dãy núi đã gần xong. Tốp nữ binh Nguyệt Tú cùng má»™t số nam binh đã phục sau những mô đá dá»±ng, bắn yểm há»™ cho quân dÆ°á»›i và Khách Giang Hồ Ä‘ang cùng Ãt quân háºu táºp tiến sau những hà ng cây cổ thụ tá»›i bên núi, chỉ còn cách má»™t khoảng trống chừng và i chục thÆ°á»›c. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng bay ngá»±a tá»›i cạnh Khách Giang Hồ nói vừa để bạn nghe:
– Quân sau Ä‘uổi đã gần tá»›t rồi. Bạn mau cùng quân sÄ© rút gấp lên sÆ°á»n núi, để tôi bắn cản cho. Sá»a soạn đánh ngá»±a ra.
Vừa nói, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vừa vẩy súng lia lịa vá» phÃa quan binh, liá»n mấy tên vừa nhô ra chÆ°a kịp bắn đã gục chết tÆ°Æ¡i. Khách Giang Hồ đã cùng quân gia xuống ngá»±a. Sau loạt đạn, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng liá»n quát lên má»™t tiếng nhÆ° sấm Ä‘á»™ng, cùng má»i ngÆ°á»i nhất tá» quất ngá»±a vá»t ra. Trên núi cÅ©ng nhất loạt bắn xả xuống yểm trợ. Quân binh nghe tiếng quát còn Ä‘ang ngÆ¡ ngác chÆ°a hiểu chuyện chi, thình lình thấy ngá»±a vá»t ra, bá»n hà ng đầu nấp sau cây gần đấy nhanh mắt, liá»n nhô ra bắn theo liá»n. NhÆ°ng tên nà o vừa nhô ra đã bị đạn thần xạ xói trúng đầu, trúng tay. Những tên khác kịp bắn tiếp thì ngá»±a đã bay qua khoảng trống ngược dÆ°á»›i luồng đạn từ lên núi bắn xuống, thà nh ra quân bắn theo ngá»±a lại bị đạn sói thẳng và o, bị chết, bị thÆ°Æ¡ng la liệt.
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng bắn hết đạn, liá»n rút súng khác, định bắn tiếp thì phÃa sau, bóng ngá»±a địch đã xuất hiện, nhìn ra, thấy quân Cầu Mây đã chạy qua khoảng trống, bóng Khách Giang Hồ Ä‘ang lấp ló sau má»™t mô đá vẫy tay là m hiệu. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng má»›i lên ngá»±a.
Khách Giang Hồ láºp tức truyá»n quân gia bắn xả vá» phÃa quan binh.
Quân binh vừa kịp trố mắt ngạc nhiên trÆ°á»›c trò quá»· thuáºt lạ lùng, thì Hắc Phong Câu đã vá»t qua đến hai phần ba khoảng trống, kịp lúc đạn quân binh bắn loạn thì Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đã nhà o xuống, lăn veo veo trên mặt cá», chá»›p mắt đã cuá»™n và o sau má»™t mô đá, nhắm lên, bắn trả lại nhÆ° máy. Vừa lúc đó, cánh quân Tây Bắc cÅ©ng áºp tá»›i.
NhÆ°ng ngá»±a đã xua cả lên núi khuất, quân tÆ°á»›ng đã ẩn kÃn sau những mô đá ven sÆ°á»n núi bắn ra.
Chiếm được nÆ¡i thiên hiểm là m Ä‘iểm tá»±a, quân Cầu Mây Ä‘oạt được Æ°u thế chiến trÆ°á»ng, má»™t tay súng có thể Ä‘Æ°Æ¡ng cá»± được mÆ°á»i quân địch. Lượng rõ tình thế, quân dÆ°á»›i núi không dám xông liá»u.
Äám quân mặc lối thổ dân dà nh cùng quan binh xuống cả ngá»±a chia nhau kiếm chá»— nấp bắn lên, thỉnh thoảng lại reo hò ầm Ä©. Sau má»™t hồi cầm cá»±, quân dÆ°á»›i bị hạ đến hÆ¡n tiểu Ä‘á»™i. Viên tÆ°á»›ng lạ nóng ruá»™t, hai ba lần hô quân gia liá»u mạng xông lên. NhÆ°ng cả mấy lần Ä‘á»u bị đánh lui, Ä‘Ã nh khiêng xác đồng bá»n rút vá» chá»— cÅ©.
Trên núi, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đứng trấn ngay phÃa dÆ°á»›i, cứ tên nà o nhô ra là bắn. Khách Giang Hồ thấy bạn bắn đã lâu liá»n truyá»n ngÆ°á»i thay giữ, Ä‘oạn cùng Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng rút và o sau má»™t hốc đá tạm nghỉ tạm. Phượng Kiá»u, Nguyệt Tú trấn hai bên tả hữu cÅ©ng lui và o.
Thấy đám quân thổ dân lạ có vẻ quyết liệt muốn giải quyết chiến trÆ°á»ng ngay, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng lấy là m lạ, há»i bạn:
– Tình thế nà y rất chênh vênh, tạm bợ cho ta. NhÆ°ng quân chúng nó có thể án binh tÃnh thế trÆ°á»ng cá»u thủ thắng, sao có vẻ quyết liệt gấp thế? Quân nà o đó?
Khách Giang Hồ đăm đăm nhìn bạn:
– Cánh quân trên Phản Tây Phà n! Chúng vẫn có hiá»m vá»›i Cầu Mây vì tôi đã mấy lần chặn đánh chúng. Bá»n đó vừa buôn láºu, vừa là m giặc, và thÆ°á»ng có lúc hòa vá»›i quan binh, trong những trÆ°á»ng hợp có lợi cho cả đôi bên.
Nghe bạn nói quân Tây Phà n, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng gáºt gù suy nghÄ©, Ä‘oạn mỉm cÆ°á»i há»i bạn:
– NhÆ° tráºn nà y chẳng hạn, xem chừng cả hai bên Ä‘á»u muốn tranh thắng cả. Bạn bị phục đánh vì...
– Chúng muốn Ä‘oạt súng của tôi thồ Ä‘i tiếp cho chi Ä‘oà n Äông Bắc! Tôi Ä‘ang bắt đầu mở rá»™ng khu vá»±c, láºp thêm cứ Ä‘iểm phải chia binh ngầm đóng nhiá»u nÆ¡i, luyện thêm tay súng. Chỉ chá» súng ống từ Tháºp Vạn Äại SÆ¡n chuyển vá», là có đủ ngÆ°á»i sá» dụng. Tôi tưởng bạn cùng Ä‘i vá»›i Ä‘oà n lữ hà nh rồi?
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nhìn Phượng Kiá»u, nhá»› tá»›i chuyện đêm nà o tại trại nà ng, nên nói thác:
– Có việc phải lá»™n lại. Ban sá»›m Ä‘ang xuyên sÆ¡n, thấy có năm, sáu tên áp giải má»™t cô gái, đứng xa tưởng bá»n xạ phang chuyên bắt ngÆ°á»i Ä‘em Ä‘i bán, tôi xuống đánh giải cứu, không ngá» lại là Phượng Kiá»u.
Khách Giang Hồ, Nguyệt Tú chòng chá»c nhìn Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng, muốn nói gì lại thôi, Nguyệt Tú quay lại Phượng Kiá»u:
– Phụ thân chị bị kẻ thù bắt đi, em có được tin. Chị đã biết được sà o huyệt chúng chưa?
Phượng Kiá»u nhìn ngÆ°á»i yêu, chÆ°a kịp nói, thì Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đã Ä‘iá»m nhiên:
– Bá»n gian trên Phản Tây Phà n! ChÃnh tôi Ä‘Æ°a Phượng Kiá»u lên đó giải cứu cha nà ng. Bạn có biết tên đầu đảng?
Khách Giang Hồ hÆ¡i nhÃu mà y:
– Bạn định Ä‘Æ¡n thân lên Phản Tây Phà n? NhÆ°ng bạn có biết Äá»™ng Chủ Tây Phà n vô cùng lợi hại ác hiểm khó lÆ°á»ng, lại có mấy tên thủ hại rất lão luyện, tinh quái?
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng buá»™t miệng nối lá»i:
– Chẳng hạn nhÆ° tên gầy đét nhÆ° que củi có tà i bắn súng nhÆ° Pạc Hoá»c Äại VÆ°Æ¡ng Thoòng?
Khách Giang Hồ giáºt mình há»i nhanh:
– Bạn có biết tên đó sao? Hắn...
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng Ä‘iá»m nhiên nhìn Phượng Kiá»u, mỉm cÆ°á»i và thuáºt lại chuyện chà ng vừa hạ tên “gầy đétâ€.
Nguyệt Tú xen và o:
– Hay tên đó đị.. liên lạc vá»›i quan binh? Lúc trÆ°á»›c còn thấy hắn Ä‘i vá»›i toán tiá»n phong Tây Phà n mà ?
Khách Giang Hồ nhìn xuống núi ngẫm nghĩ, chợt ngước mắt lên đỉnh núi lẩm bẩm:
– Tình thế không thể kéo dà i, phải đánh thốc xuống mới được!
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng lắc đầu:
– Liá»u mạng vô Ãch. Quân địch đông gấp bá»™i. Quân ta thÆ°a thá»›t quá. Rá»i Ä‘iểm tá»±a nà y là lao xuống vá»±c thẳm đó! Äà nh chá» tối váºy.
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vừa dứt lá»i, chợt nghe phÃa dÆ°á»›i núi có tiếng kèn trống dáºp dình, chiếu ống nhòm thấy từ nẻo Äông Bắc có má»™t toán chừng và i chục ngÆ°á»i Ä‘i ngá»±a tá»›i, quan binh má»™t số đã xếp hà ng chà o. Äám ngÆ°á»i má»›i tá»›i dừng lại ngay sát háºu tuyến, Ä‘oạn rẽ và o chá»— khuất mất. Chừng mÆ°á»i phút sau lại thấy năm, sáu ngÆ°á»i cưỡi ngá»±a từ sau quân tiến lên trÆ°á»›c tráºn, dừng lại chỉ trá» lên núi. Trong ống viá»…n kÃnh hiện rõ cả khuôn mặt từng ngÆ°á»i, vá»›i đủ vạch kim tuyến trên vai. Äứng giữa là má»™t viên tÆ°á»›ng Pháp già , cao lá»›n, vạm vỡ râu xồm. Äại tá Gilbert!
Khách Giang Hồ nháºn được mặt viên tÆ°á»›ng già trÆ°á»›c nhất. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vẫn nhìn và o ống nhòm, cháºm rãi:
– Chà ! Viên quan năm chỉ huy quân Ä‘oà n lÆ°u Ä‘á»™ng biên giá»›i tá»›i đây, chắc đại quân cÅ©ng đóng cách đây không xa mấy! Nếu váºy tÆ°á»›ng Roux vẫn còn lẩn quẩn vùng nà y!
– Ngay từ buổi tan há»™i Su Phì, quân chúng đã chia nhiá»u toán phục khắp yếu lá»™, cố chặn tiêu diệt các cánh quân nghịch từ xứ H mông ra. NhÆ°ng tôi đã cho quân phân tán thà nh nhiá»u toán nhá»!
Lần nà y hắn biết có chúng ta, lại Ä‘Æ¡n quân, thế nà o sá»›m muá»™n cÅ©ng Ä‘iá»u Ä‘á»™ng quân tá»›i nữa! Tình thế nà y, kéo dà i thêm nguy hiểm!
Phượng Kiá»u, Nguyệt Tú đồng thanh:
– Phải mở Ä‘Æ°á»ng máu gấp!
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng buông ống nhòm, Ä‘iá»m nhiên:
– Chúng sắp tới cà ng hay! Ta còn thừa thì giở nghỉ ngơi. Hãy cho quân gia ăn uống kỹ, ngựa cho tháo dây nịt, thôi túc trực. Chúng ta sẽ đánh quan binh trước khi quân tiếp viện tới!
NhÆ° hiểu ý bạn, Khách Giang Hồ có vẻ tán đồng Ä‘iá»u đó. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng gáºt đầu quay lại phÃa hai cô gái:
– Kìa! Nhị vị nữ tướng còn đứng đó sao? Cho chúng tôi uống gì chứ? Khát cháy cổ rồi?
Nguyệt Tú mỉm cÆ°á»i:
– Haị.. anh dùng cà phê chứ?
– Còn phải nói! Ngồi uống cà phê hút thuốc lá trên trên sÆ°á»n núi, mà đợi xem địch rút lui, còn gì bằng nữa! Bất chiến tá»± nhiên thà nh... má»™t ná»a mà ! – Viên tÆ°á»›ng Tháºp Vạn Äại SÆ¡n hÆ¡i nhÃu mà y, rút ống nhòm quan sát, chợt quay bảo Nguyệt Tú:
– Cánh quân Tây Phà n sá»a soạn rút Ä‘i! Cô nÆ°Æ¡ng... truyá»n quân mình bắn cầm chừng, chá»› hoang phà đạn dược.
Nguyệt Tú, Phượng Kiá»u chiếu viá»…n kÃnh xem, thấy quả nhiên chỉ có cánh quân Tây Phà n hoạt Ä‘á»™ng, mở đầu cuá»™c tấn công Ä‘Æ¡n phÆ°Æ¡ng, còn quân binh vẫn án binh bất Ä‘á»™ng. Trên sÆ°á»n núi, quân Cầu Mây thấy địch bắn loạn xạ, vẫn bình tÄ©nh trấn các má»m đá, bắn lại rất Ãt, má»—i phát súng là má»™t địch quân gục bên cây cổ thụ.
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nghe tiếng súng phản công, gáºt bảo Nguyệt Tú:
– Cô nÆ°Æ¡ng bất tất phải ra lệnh! Lệnh huynh đã thừa biết chủ ý địch rồi! Chúng ta cứ việc đứng đây xem chúng rút lui bây giá»!
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vừa dứt lá»i, đã thấy Khách Giang Hồ từ phÃa tả núi chạy tá»›i.
– Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng, bạn tÃnh sao? Ta nên nÆ°Æ¡ng Ä‘Ã rút lui đánh thốc xuống chứ? Kìa, chúng sắp sá»a lên ngá»±a rồi.
Má»i ngÆ°á»i im lặng trông xuống, thấy quân Tây Phà n Ä‘ang đánh bá»™, chợt lùi cả vá» phÃa sau, thoáng cái, đã thấy bóng ngÆ°á»i ngá»±a xuất hiện lố nhố.
– Äánh thẳng lên sÆ°á»n núi!
Tiếng quát nhÆ° sấm từ háºu tráºn vừa vang lên, đã thấy quân Tây Phà n nhất loạt hò reo, xông lên.
Khách Giang Hồ như đã cầm chắc sự rút quân của Tây Phà n, vụt quay lại, mắt sáng lên tia quyết định:
– Phải cho anh em lên ngựa gấp mới kịp!
Vừa nói, vừa dợm quay Ä‘i. NhÆ°ng Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đã giÆ¡ tay cản lại.
|
01-06-2008, 10:23 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 13
Äá»™ng Chủ Phản Tây Phà n
Fan Si Pan! Äỉnh núi quanh năm mây trùm tuyết Ä‘á»ng, mù mịt giá băng, dân bản địa Ãt khi Ä‘uợc trông thấy ngá»n. ThÆ°á»ng, chỉ vá» mùa hạ cÅ©ng chỉ thấy Ä‘á»™ cao hai ngà n mét trở xuống. Mấy năm trÆ°á»›c khách du lịch còn lắm kẻ tò mò rủ nhau leo lên sÆ°á»n núi chÆ¡i, chừng hÆ¡n năm nay, mấy ngÆ°á»i Ä‘i không trở lại, sau tìm thấy xác Ä‘á»u bị mãnh thú xé nát, từ đó không mấy ngÆ°á»i dám lên nữa.
Khách Sa Pa chỉ tá»›i chân núi là phải lá»™n vá» vì nhà chức trách địa phÆ°Æ¡ng đã dá»±ng biển, biến nhiá»u chá»— thà nh cấm địa. Thổ dân đồn rằng trên núi Fan Si Pan có má»™t con hổ xám thà nh tinh cai quản má»™t bầy hổ tá»›i mấy chục con, thÆ°á»ng sục sạo khắp vùng Là o Cai Sa Pa bắt ngÆ°á»i tá»›i số.
Cho tá»›i hôm viên quan Châu Thổ già , từ mạn Phòng Tô Bát Sát, má»™t mình má»™t ngá»±a và o miá»n cấm địa hÆ¡n hai hôm sau không thấy ra. Ai cÅ©ng Ä‘inh ninh quan Châu Thổ già đã chết vá» tay cá»p tinh, thì chợt chiá»u ngà y thứ ba, ông cưỡi ngá»±a ra, bắt theo má»™t hổ má»™ng mà u xám, nhÆ° dắt chó con. Từ đó cả miá»n Ä‘á»u khiếp oai quan Châu Thổ Phòng Tô nhÆ° má»™t vị thần. Và cứ Ãt lâu ông ta lại tá»›i bắt hổ Ä‘em ra.
NhÆ°ng nạn hổ tinh chÆ°a dứt, lại tá»›i nạn cÆ°á»›p rừng giặc cá». Giặc cÆ°á»›p hoà nh hà nh khắp miá»n Là o Cai, Sa Pa, lan khắp biên giá»›i, đánh phá kháp các bản, các đồn khố xanh không sao trừ nổi. Giặc dữ còn hÆ¡n hổ báo, đến đâu vét sạch, đốt hết, bắt Ä‘Ã n bà , con gái, trẻ con Ä‘em Ä‘i bán. Có Ä‘iá»u lạ là có rất nhiá»u giặc không biết từ đâu tá»›i. NhÆ°ng phá đâu Ä‘á»u để má»™t mÅ©i tên cánh trÄ© khắc năm chữ “Äá»™ng chủ Phản Tây Phà nâ€. NhÆ°ng giữa cÆ¡n nhiá»…u loạn gá»›m ghê, má»™t đêm giặc Tây Phà n đến phá vùng kia, viên quan Châu Thổ liá»n Ä‘em lÃnh dõng gia Ä‘inh tá»›i chặn đánh tan tà nh. Cho nên từ ngÆ°á»i Thổ đến ngÆ°á»i Kinh, ai cÅ©ng kÃnh phục quan Châu Thổ há» Cầm. KÃnh mến quan Châu Thổ bao nhiêu, cà ng thù ghét “Äá»™ng chủ Phản Tây Phà n†giặc dữ bấy nhiêu.
Và cÅ©ng không ai ngá» trên ngá»n núi Fan Si Pan lạnh lẽo, hoang vu đầy hùm tinh, ma quái, đêm naỵ.. trong lòng hang thẳm cách mặt đất trên hai nghìn thÆ°á»›c cao, Ä‘á»™ng chủ Phản Tây Phà n Ä‘ang ngồi đăm đăm nhìn ngá»n lá»a nhá»±a trám, mặt đục ngầu sát khÃ, trên mặt bà n còn vất nguyên chiếc bà i ngà quan Châu Thổ há» Cầm!
Quan Châu Cầm Ä‘á»™ng chủ Phản Tây Phà n! Ngồi không nhúc nhÃch, hai bà n tay bấu chặt mép bà n, mắt sắc nhÆ° dao nhìn lá»a trám trừng trừng, mặt quả dÆ°a, râu ba chòm dà i thÆ°a, và nh môi má»ng hÆ¡i mÃm lại, Ä‘á»™ng chủ trông lạnh lẽo nhÆ° má»™t hình thạch nhÅ© khắc trong hang đá lâu Ä‘á»i. Thoạt trông phảng phất nhÆ° má»™t báºc quân sÆ° thá»i cổ, khiến kẻ gặp mặt phải nể vì ngay, nhÆ°ng chỉ hÆ¡i nhúc nhÃch mà y, Ä‘Æ°a mắt vẻ hiểm Ä‘á»™c gian hùng vụt phát lá»™, kẻ tinh mắt ngó thấy lạnh mình, biết ngay Ä‘ang đối diện má»™t kẻ đầy ma thuáºt, có thể vừa cÆ°á»i vừa chôn sống kẻ địch.
Chợt có tiếng Ä‘á»™ng nhẹ phÃa trÆ°á»›c. Äá»™ng chủ ngẩng đầu lên. Má»™t viên tùy tÆ°á»›ng lách và o theo hÆ¡i gió:
– Bẩm Ä‘á»™ng chủ, cánh quân Ä‘i Äông Bắc vừa vá» muốn trình Ä‘á»™ng chủ!
Viên động chủ hơi cau mà y:
– Cánh quân Äông Bắc, cánh lên Hồ Ba Bể?
– Dạ.
Giáºt nẩy mình, Ä‘á»™ng chủ đứng phắt lên, nhanh giá»ng:
– Saá».. vá» sá»›m thế? Hay đã có chuyện gì?
Tùy tướng lấm lét:
– Bẩm hình nhÆ° có biến. Chỉ còn phó tÆ°á»›ng cùng tà n quân trở vá»!
– Gá»i hắn và o đây!
Tùy tÆ°á»›ng ra, thoáng cái đã thấy má»™t gã cao lá»›n bị thÆ°Æ¡ng băng bó táºp tá»…nh bÆ°á»›c và o cúi chà o Ä‘á»™ng chủ. Äá»™ng chủ lừ lừ ngó viên tÆ°á»›ng bại ngồi xuống, mãi má»›i nén giáºn lên tiếng:
– Bị thất tráºn phải không? Hừ! Thế còn Nguyá»…n Lâm?
Viên bại tướng e dè nhìn động chủ, khẽ nói:
– Bẩm, được ná»a Ä‘Æ°á»ng, gặp bá»n anh em Khách Giang Hồ chặn đánh. Vừa lúc đó, binh đại tá Gilbelt áºp tá»›i, anh em hắn Ãt quân tháo chạy. Chúng tôi sắp bắt thì... gặp tên tÆ°á»›ng Tháºp Vạn Äại SÆ¡n!
NhÆ° chiếc lò xo, viên Ä‘á»™ng chủ báºt lên, nhắc lại:
– Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng?
– Dạ! Hắn má»™t mình má»™t ngá»±a, cản lối quân ta cứu thoát bá»n Cầu Mây. Tôi đã liá»u chết xông lên nhiá»u lần không nổi. Hai tay súng hắn nhạy nhÆ° thần.
Ngừng má»™t chút viên bại tÆ°á»›ng đăm đăm nhìn Ä‘á»™ng chủ, Ä‘oạn tiếp, giá»ng tiếc háºn:
– Tôi đã rút quân Ä‘i phục yếu lá»™. Thình lình gặp quân Ba Bể, quá mừng bèn cùng nhau lá»™n lại đánh táºp háºp, không ngá» lại chạm quân tiếp viện Cầu Mây! Mặt trÆ°á»›c lại có quân Xạ Phang đến cứu chúng, tráºn Ä‘ang quyết liệt, thình lình trá»i lại đổ mÆ°a to gió lá»›n, quân gia thất tán lạc rừng.
Äá»™ng chủ cau mà y nhìn ngá»n lá»a, chợt quay há»i, giá»ng lo ngại:
– Còn Nguyễn Lâm?
– Bẩm đã vá»t Ä‘i ngay khi chạm súng!
Äá»™ng chủ thở phà o nhÆ° cất được gánh nặng, mặt dịu Ä‘i đôi chút:
– Thôi được. Cho lui vỠnghỉ. Sớm mai và o ta bảo.
Bại tÆ°á»›ng vừa quay ra, Ä‘á»™ng chủ tiến đến bên vách đá, Ä‘ang giÆ¡ tay lên giá gá»— lấy cuốn sách thì bên ngoà i có tiếng Ä‘á»™ng. Äá»™ng chủ quay ra, viên tùy tÆ°á»›ng bÆ°á»›c và o nhanh giá»ng:
– Võ đầu lÄ©nh đã bắt được con gái Trần Tắc Ä‘em vá», muốn và o trình Ä‘á»™ng chủ!
Lá»i tùy tÆ°á»›ng vừa dứt, mắt Ä‘á»™ng chủ lóe lên nhÆ° Ä‘ang bốc cháy:
– Bắt được con gái Trần Tắc? Bảo Võ đầu lĩnh và o ngay!
Tùy tÆ°á»›ng cúi đầu lui ra. Äá»™ng chủ ngồi xuống ghế, nhìn ra cá»a, ná»a phút sau, vẫn chÆ°a thấy ngÆ°á»i và o, hắn liá»n bÆ°á»›c ra ngoà i hang, Ä‘i Ä‘i lại lại, nhÆ° mãnh thú chá»±c mồi.
– ThÆ°a Ä‘á»™ng chủ! Xin ná»™p ngÆ°á»i đứa con gái Trần Tắc! Nhị cô, Tam cô còn có việc ở lại Hà Giang, chắc cÅ©ng sắp vá» tá»›i đây!
Võ Long cúi đầu kÃnh cẩn chà o Ä‘á»™ng chủ, tay trá» Phượng Kiá»u trói đứng bên. Lão Ä‘á»™ng chủ khẽ gáºt đầu tá» vẻ hà i lòng và nheo mắt nhìn thiếu nữ. Không há» sợ hãi, Phượng Kiá»u cÅ©ng quắc mắt nhìn kẻ địch. DÆ°á»›i ánh lá»a trám cháºp chá»n, khuôn mặt kiá»u mị của cô gái khiến lão Ä‘á»™ng chủ bất giác gáºt gù, nhếch mép cÆ°á»i ghê gá»›m:
– Con gái há» Trần chóng lá»›n đến thế Æ°? Hà ? Gặp ngoà i Ä‘Æ°á»ng có lẽ ta không nháºn ra nó! Äẹp thế nà y chịu sao nổi Hủi Cụt tay cai ngục!
Lão ngả lÆ°ng và o thà nh ghế, giÆ¡ ngón tay nhẹ vẫy Phượng Kiá»u lại, miệng vẫn cÆ°á»i nhÆ° không. Cô gái không thèm nhúc nhÃch. Lão Ä‘á»™ng chủ ngồi phắt ngay ngắn vùng nghiêm sắc mặt lạnh lẽo:
– Và o tá»›i đây khôn hồn ngoan ngoãn! Chá»c giáºn ta cho và o Hủi Cụt tay liá»n!
Trong lốt Võ Long, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vừa nghe mấy tiếng “Hủi Cụt tay†đã muốn dá»±ng tóc gáy, bất giác Ä‘Æ°a mắt nhìn Phượng Kiá»u. Vì đêm qua, tá»›i gần nhà giam Trần Tắc, chà ng đã được trông thấy viên cai ngục mang tên ghê tởm Hủi Cụt tay đó! Hắn chừng bốn mÆ°Æ¡i tuổi, cao lênh khênh, thân thể xám xịt, lở loét vì vi trùng hủi kinh niên, mấy ngón tay trái đã bị đứt cụt lủn, mắt trắng dã, môi chìa, trông chẳng khác loà i yêu quá»·. Viên tÆ°á»›ng núi liá»n tiến ngay đến trÆ°á»›c Ä‘á»™ng chủ:
– NgÆ°á»i con gái nà y vốn tay nữ tặc trên Cao Bằng, đã láºp mÆ°u bắt sống Nhị, Tarn cô. Tôi phải cháºt váºt lắm má»›i bắt nổi. Con bé nà y bÆ°á»›ng bỉnh lắm, nhÆ°ng...
Chà ng buông lá»ng câu, không nói tiếp, nhÆ°ng viên Ä‘á»™ng chủ thoáng nhìn vẻ mặt đã Ä‘oán hiểu gã đầu lÄ©nh định nói gì. Lão gáºt gù ngó “Võ Longâ€, Phượng Kiá»u, Ä‘oạn giÆ¡ tay vuốt ve chòm râu mép:
– Chà ! Con gái Trần Tắc bản lÄ©nh đến thế Æ°? Hay lắm! NhÆ°ng đầu lÄ©nh chắc không phải mất công dụ dá»—. Äể ta coi con bé nà y có tà i chịu nổi “Hủi Cụt tay†không?
Dứt lá»i, lão Ä‘á»™ng chủ đứng lên, ngắm suốt thân hình thanh tú của Phượng Kiá»u và khẽ cÆ°á»i khẩy.
– Một đêm với Hủi Cụt có lẽ hơi dà i với nà ng lắm đó! Bay đâu?
Tùy tướng bước vội và o. Phất nhẹ tay, lão động chủ dằn từng tiếng một:
– Dẫn con bé nà y tá»›i cho Hủi Cụt! Bảo nó ta chá».. trá»n đêm nay và sá»›m mai phải có đủ những lá»i khai của cha con Trần Tắc! Trói chặt chân tay lại, Ä‘iệu Ä‘i ngay!
– Xin y lệnh!
Tên tùy tÆ°á»›ng rút phắt trong mình ra má»™t sợi dây nhá» nhÆ° cÆ°á»›c, thoăn thoắt trói thêm mấy vòng tay Phượng Kiá»u, Ä‘oạn cúi xuống định quà ng và o chân nà ng, Phượng Kiá»u không nhịn nổi nữa, bất thần tung chân đá thốc má»™t cái và o ngá»±c tên tùy tÆ°á»›ng. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đứng gần đấy thoáng thấy nà ng chuyển mình, vá»™i nhảy vút lại dịnh giÆ¡ tay cản, nhÆ°ng không kịp nữa. Chân nà ng đã giáng trúng ngá»±c, viên tùy tÆ°á»›ng báºt ngá»a vá» phÃa sau nhÆ° trái cầu. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng Ä‘inh ninh hắn sẽ giáºp ngá»±c vì ngá»n cÆ°á»›c Ä‘iêu luyện dó, nhÆ°ng lạ thay hắn đã nhá»m ngay dáºy, hùng hổ nhà o tá»›i Phượng Kiá»u.
Bị cản, tên tùy tÆ°á»›ng định vùng ra nhÆ°ng không nổi, ngay lúc đó, lão Ä‘á»™ng chủ đã tiến lại, xoè má»™t tay định đánh và o Phượng Kiá»u, thì Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng cháºn luôn trÆ°á»›c mặt nà ng, trừng mắt mắng:
– Cô bé nà y sao dám há»—n! Và o tá»›i đây rồi sức liá»…u yếu chống cá»± được bao nhiêu? Biết Ä‘iá»u hãy đứng im.
Miệng nói, tay giáºt ngay lấy dây quà ng luôn và o chân ngÆ°á»i yêu, nhân lúc không ai để ý, chà ng liá»n cấu nhẹ và o chân nà ng má»™t cái là m hiệu. Phượng Kiá»u hiểu ý chỉ vùng vùng chiếu lệ để chà ng trói há», nhÆ°ng trong lòng hoang mang vì mấy tiếng “Hủi Cụt tay†vô cùng. Viên Ä‘á»™ng chủ thấy đã trói xong, liá»n lạnh lùng phất tay má»™t cái. Tên tùy tÆ°á»›ng sấn lại, đẩy Phượng Kiá»u Ä‘i ngay. Là m vẻ Ä‘iá»m nhiên, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng cÅ©ng theo gót nà ng luôn, nhÆ°ng gã Ä‘á»™ng chủ đã gá»i giáºt lại:
– Äầu lÄ©nh hãy ở lại, ta há»i đã!
Äã ra gần cá»a, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng Ä‘Ã nh quay lại:
– ThÆ°a Ä‘á»™ng chủ truyá»n!
– Äầu lÄ©nh xuống Hà Giang, có gặp Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng?
Chà ng tÆ°á»›ng núi Ä‘iá»m nhiên gáºt đầu:
– Hằn là kẻ thù không Ä‘á»™i trá»i chung của Trần Tắc!
– Và là ngÆ°á»i tình của con gái há» Trần!
Lão Ä‘á»™ng chủ ngÆ°ng lại, ngó viên đầu lÄ©nh vẻ cân nhắc Ä‘iá»u chi.
– Thắng giặc Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vừa má»›i chạm trán vá»›i quân Nguyá»…n Lâm tại biên giá»›i!
Chợt thấy lão nhắc tá»›i Nguyá»…n Lâm, chà ng tÆ°á»›ng núi sá»±c nghÄ© tá»›i mảnh há»a đồ bà máºt trong mình tên tÆ°á»›ng Tây Phà n, vá»™i nói nhanh:
– Quên! Äá»™ng chủ nói đến, má»›i nhá»› ra. Nãy giá» báºn việc con gái Trần Tắc, chÆ°a kịp trình Ä‘á»™ng chủ.
Chà ng hạ giá»ng buồn rầu:
– Nguyá»…n Lâm đã chết dá»c Ä‘Æ°á»ng rồi. Chắc Ä‘á»™ng chủ chÆ°a hay!
Äá»™ng chủ thoáng biến sắc mặt, mấy khắc sau, cau mà y giáºn dữ:
– Sao tên phó đầu lÄ©nh không hay? Bá»n nà y phải trừng lại nặng má»›i được.
Không đợi lão nói hết câu, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng lấy trong mình ra mảnh há»a đồ lẳng lặng trao tay lão. Äá»™ng chủ cầm lấy xem qua, mặt tÆ°Æ¡i hẳn lên, vá»— vai chà ng, có vẻ hà i lòng.
– Võ Long, không ngá» ngÆ°Æ¡i Ä‘i má»™t việc, được hai. Không có ngÆ°Æ¡i, bá»n chúng là m há»ng việc ta rồi còn gì...
Không bá» lỡ dịp, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nói luôn:
– Bản nà y thực giả chưa rõ. Chỉ con gái Trần Tắc có thể biết được thôi! Con bé chết đi, chắc khó tra xét!
Äá»™ng chủ mân mê mảnh giấy, suy nghÄ© mấy khắc:
– Äầu lÄ©nh cho là con bé sẽ chịu chết để thoát khá»i tay Hủi Cụt?
– Nhất định thế! Tôi phải giải con bé đi mấy ngà y đêm đã rõ.
Nếu Ä‘á»™ng chủ cho phép, tôi có kế má»n, chỉ hai mÆ°Æ¡i bốn tiếng là nhiá»u, sẽ biết được má»i Ä‘iá»u Ä‘á»™ng chủ muốn. NhÆ°ng có lẽ... muá»™n rồi.
Lão Ä‘á»™ng chủ nheo mắt ngó Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng:
– Äầu lÄ©nh nói sao?
Chà ng tÆ°á»›ng núi mỉm cÆ°á»i, thản nhiên:
– Con bé đó đã gặp Hủi Cụt, khi nà o chịu sống thêm một khắc?
Bà máºt đồ bản chắc đã mang xuống tuyá»n Ä‘Ã i còn đâu!
Lão Ä‘á»™ng chủ vá»™i cúi xem đồng hồ và vẫy tay, nhanh giá»ng:
– Mau cùng ta xuống ngục! May còn kịp đó!
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nãy giá» tuy là m bá»™ Ä‘iá»m nhiên, nhÆ°ng trong lòng đã nhÆ° lá»a đốt, vá»™i cùng lão Ä‘á»™ng chủ bÆ°á»›c nhanh ra khá»i hang. Äêm má» lạnh lẽo sÆ°á»n non. Lối Ä‘i toà n vắt qua những đợt núi tai mèo nhá»n hoắt, nhấp nhô. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng thấy lão Ä‘á»™ng chủ nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘i ngoạn cảnh. Chà ng không khá»i giáºt mình lấy là m lạ vì lão Ä‘i vẫn có vẻ ung dung nhÆ°ng thân thể lÆ°á»›t vùn vụt dÆ°á»›i trăng má», đủ rõ thuáºt phi hà nh của lão đã tá»›i mức kỳ diệu rồi. Äi được chừng non phút, chợt thấy từ phÃa trÆ°á»›c có bóng ngÆ°á»i xăm xăm Ä‘i tá»›i, lại gần, nháºn ra chÃnh viên tùy tÆ°á»›ng vừa giải Phượng Kiá»u đến ngục.
– Sao? Con bé?
– Bẩm, đã trao cho Hủi Cụt tay rồi! Chắc hắn đang... và o việc?
Lão Ä‘á»™ng chủ thoáng cau mà y, lẳng lặng vẫy tay má»™t cái. Hai ngÆ°á»i vụt Ä‘i, lần nà y không theo lối khe nữa, toà n băng tắt qua chá»— lượn khúc, có chá»— phi nhảy xa hà ng mấy thÆ°á»›c trên chá»m tai mèo.
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng liếc mắt nhìn quanh thấy rất nhiá»u vá»ng gác bà máºt, trông tinh mắt má»›i thấy bóng ngÆ°á»i cầm súng ẩn sau những mô đá lùm cây. Tá»›i má»™t nÆ¡i vách dá»±ng nhÆ° thà nh, lão Ä‘á»™ng chủ liá»n cất mình bám dây leo Ä‘u vá»t. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng còn Ä‘ang bỡ ngỡ vì thấy khác hẳn lối Ä‘i trÆ°á»›c, đã thấy lão ném dây leo lại. VÃt dây Ä‘u lên, đặt chân xuống má»›i biết phÃa trên núi ăn vùng và o khá lá»›n lao mạnh theo chiá»u dốc, má»›i rõ đã và o tá»›i má»™t chiếc hang lá»™ thiên nhân tạo.
Vừa đặt chân xuống, đã thấy mấy tên quân xuất hiện, cúi rạp đầu chà o động chủ.
– Hủi Cụt tay hiện ở ngách nà o?
– Bẩm, đang ở buồng riêng, bên chỗ giam Trần Tắc. Cai ngục đem cô gái tới đó đã mấy phút rồị..
– Trá»i! Muá»™n quá mất rồị.. Giá» nà ỵ..
Giá»ng chà ng tÆ°á»›ng núi run hẳn lên kinh hoảng khôn cùng, mắt muốn hoa lên, chạy bay theo Ä‘á»™ng chủ đến buồng riêng con quá»· Tây Phà n...
Ra khá»i hang Ä‘á»™ng viên tùy tÆ°á»›ng đẩy Phượng Kiá»u Ä‘i luôn. Viên tùy tÆ°á»›ng thấy nà ng đứng lại, liá»n giÆ¡ tay toan đẩy, nhÆ°ng Phượng Kiá»u đã quắc mắt mắng lá»›n:
– Mi đã quên cái đá vừa rồi sao? Äể ta Ä‘i tá» tế, nếu không giá» hồn đó!
Viên tùy tÆ°á»›ng cả giáºn vung tay định đánh nhÆ°ng nghÄ© thế nà o lại thôi, chỉ cÆ°á»i nhạt:
– Giá»i lắm! NhÆ°ng thôi hãy để sức mà chống vá»›i Hủi Cụt! Xen cô em có đủ sức hay không!
Mấy tiếng Hủi Cụt kéo Phượng Kiá»u vá» thá»±c cảnh, Phượng Kiá»u bất giác buá»™t miệng há»i:
– Sắp tới chưa? Sao lâu thế... Chú?
Thấy giá»ng cô gái bÆ°á»›ng bỉnh đã dịu hẳn, viên tùy tÆ°á»›ng bá»›t giáºn ngạc nhiên há»i:
– Cô em muốn chóng gặp Hủi Cụt sao? Chà ! To gan nhỉ?
Thiếu nữ liá»n là m mặt tÆ°Æ¡i há»i:
– Hủi Cụt chắc cũng như chú, có gì mà sợ!
Khóe mắt ngÆ°á»i đẹp dÆ°á»›i trăng đêm và giá»ng thanh ấm nhÆ° rót và o tai khiến viên tùy tÆ°á»›ng vụt bối rối, cÆ°á»i gằn:
– Hừ! Sợ hay không mấy phút nữa sẽ biết!
NhÆ°ng hắn đã vượt lên, chắn hẳn lấy lối Ä‘i, nhìn nhÆ° muốn nuốt chá»ng cô gái đẹp. Phượng Kiá»u bèn khẽ há»i:
– Sắp tới chỗ Hủi Cụt chưa? Có cần phải tới ngay không?
Câu nói úp mở của nà ng khiến viên tùy tÆ°á»›ng nhÆ° mê hẳn Ä‘i, chá»›i vá»›i tay toan nắm lấy Phượng Kiá»u, chợt buông thõng tay nhÆ° lại Ä‘iện giáºt, vẫy Phượng Kiá»u Ä‘i luôn. Nhìn ra, đã thấy hai, ba bóng ngÆ°á»i từ phÃa tả rảo bÆ°á»›c thẳng vá» phÃa hai ngÆ°á»i. Phượng Kiá»u bá»±c tức Ä‘Ã nh bÆ°á»›c theo viên tùy tÆ°á»›ng, Ä‘i được Ä‘oạn xa, ngó lại vẫn thấy mấy bóng ngÆ°á»i kia theo sau.
– Ai đó?
– Quân quần núi!
Phượng Kiá»u thất vá»ng, lo lắng khẽ bảo viên tùy tÆ°á»›ng:
– Tìm lối khác có... tiện?
Hắn lắc đầu bực bội:
– Chúng đã biết đưa tù tới ngục.
– Ngục đá Hủi Cụt!
Cô gái biết tình thế đã mÆ°á»i phần nguy hiểm không thể nấn ná được nữa, liá»n xoay phắt lÆ°ng và o vách đá, ngá»a mặt nhìn viên tùy tÆ°á»›ng.
– Chú... Ä‘Ã nh Ä‘Æ°a tôi ná»™p cho con quá»· sống tháºt sao? Chú... tôị..
Nà ng buông lá»ng, tình tứ, thẹn thùng, ánh lá»a từ trong hắt ra lung linh trên khuôn mặt đẹp não nùng, khiến viên tùy tÆ°á»›ng ngẩn ra nhÆ° lạc mất hồn vÃa, cÅ©ng đứng phắt lại, ngây ngÆ°á»i nhÆ° tượng gá»—.
Mấy khắc, chợt gã dáo dác nhìn trÆ°á»›c nhìn sau thấy không có bóng ngÆ°á»i, liá»n sấn phăng lại, dang rá»™ng cánh tay ôm chầm lấy nà ng.
Phượng Kiá»u liá»n né nhẹ qua má»™t bên, đồng thá»i Ä‘Æ°a cả hai tay trá» lên đỡ lấy tay hắn, nói tháºt khẽ nhÆ° trách móc:
– Kìạ.. là m gì vá»™i thế! Hủi Cụi nó ra bây giá»!
Dứt lá»i, nà ng liếc mắt nhìn quanh, thấy có chá»— khá tối ngay sát cá»a, liá»n giáºt nhẹ luôn hắn, Ä‘oạn lẳng lặng bÆ°á»›c luôn tá»›i xó tối. NhÆ° con hùm dữ đói mồi, viên tỳ tÆ°á»›ng chồm theo nhÆ° muốn nuốt ngay thiếu nữ. NhÆ°ng Phượng Kiá»u đã ngả lÆ°ng giÆ¡ luôn cổ tay bị trói lên, thì thầm giục giã:
– Phải cởi dây ra chứ! Nhanh lên...
Giá»ng ngÆ°á»i đẹp thốt ra, thêm mùi hÆ°Æ¡ng kỳ dị thoáng phà o, khiến ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông tặc đảng mê Ä‘i, nhÆ° bị thôi miên liá»n run tay vá»™i vã lần cởi dây trói. NhÆ°ng xúc Ä‘á»™ng quá, luống cuống mãi vừa cởi được múi dây, chÆ°a kịp giáºt ra, thì từ trong hang, thình lình hiện ra hai, ba tên cầm dao, súng bÆ°á»›c ra. Gã tùy tÆ°á»›ng giáºt mình vừa buông tay, thì mấy tên kia đã áºp tá»›i.
– Ai? Giơ tay lên?
Má»™t tên quát lá»›n, chÄ©a súng, xông lại. Phượng Kiá»u lúc đó đứng khuất sau thân hình to lá»›n của tên tùy tÆ°á»›ng, liá»n nhanh tay giáºt luôn được khẩu súng hên sÆ°á»n hắn, chÄ©a vá» phÃa trÆ°á»›c, miệng khẽ bảo:
– Hạ chúng đi còn đợi gì nữa!
Nhưng hắn vẫn đứng im, do dự. Cả mấy tên từ từ tiến lại.
Phượng Kiá»u tay còn bị trói, cố giáºt ra, nhÆ°ng dây má»›i cởi mối, còn quấn quanh tay chằng chịt. Äịnh nổ súng, nhÆ°ng lại e quân địch đổ đến, còn Ä‘ang lưỡng lá»±, chợt má»™t bà n tay lạ từ sau lÆ°ng nà ng đánh vụt lên, khiến khẩu súng trên tay rÆ¡i luôn xuống ná»n hang. Giáºt mình quay lại, Phượng Kiá»u suýt rú lên, vì má»™t thân hình lêu nghêu đã đứng sững đó từ lúc nà o, vùng cất tiếng cÆ°á»i the thé. Trong vùng sáng tối nham nhở, cái mặt hắn lắc lÆ°, loang lổ, nhÆ° yêu ma, hai tay cụt ngón còn ngay sát nà ng. Cô gái lùi phắt lại, đúng lúc, viên tùy tÆ°á»›ng cÅ©ng quay lại, ngÆ¡ ngác nhặt khẩu súng dÆ°á»›i chân.
– Hủi Cụt!
Tỳ tÆ°á»›ng vừa khẽ báºt lên, Hủi Cụt đã nhe răng cÆ°á»i, tiến lên, chòng chá»c ngó Phượng Kiá»u, nhÆ° con quái váºt nhìn mồi. Lúc đó, Hủi Cụt đã hiện giữa vệt ánh sáng từ trong hang chiếu ra, khiến Phượng Kiá»u rùng mình, lạnh toát sống lÆ°ng, vá»™i Ä‘Æ°a mắt ngó viên tuỳ tÆ°á»›ng.
Tùy tÆ°á»›ng chÆ°a kịp mở miệng, thì sau lÆ°ng Hủi Cụt đã thấy lố nhố mấy bóng ngÆ°á»i, Ä‘Ã nh nuốt háºn, quay bảo Hủi Cụt:
– Cám Æ¡n chú đã kịp giúp ta. Äá»™ng chủ truyá»n ta dẫn cô gái nà y tá»›i ngục... Cho chú đó!
Hình nhÆ° đã quá quen nhiệm vụ, Hủi Cụt lại cÆ°á»i nhe răng sấn ngay tá»›i quá» tay cụt nắm lấy Phượng Kiá»u. Thất thế hoà n toà n, Phượng Kiá»u dà nh để bá»n chúng lôi Ä‘i. Hủi Cụt táºp tá»…nh Ä‘i sát sau nà ng. Hang sâu thẳm, nhiá»u ngách, cà ng và o cà ng rá»™ng. Äến hÆ¡n hai trăm bÆ°á»›c, Ä‘i qua má»™t phòng có chấn song sắt, Phượng Kiá»u thoáng thấy bên trong có ánh lá»a, liá»n Ä‘Æ°a mắt ngó và o, chợt giáºt nảy mình khi thấy cha bị xÃch góc phòng, râu tóc rối bù, hốc hác nhÆ° ma.
– Trá»i Æ¡i! Thầỵ..
Trần Tắc nghe tiếng ngẩng mặt lên, vừa kịp thoáng thấy bóng con gái, thì Hủi Cụt cùng bá»™ hạ đã lôi phắt nà ng Ä‘i. Phượng Kiá»u lòng Ä‘au nhÆ° cắt, cố ngoái cổ lại, nhÆ°ng chỉ còn tưởng thấy chấn song sắt vô tình.
– Thôi! Cho chúng mà y vá», để đấy mặc tao!
Hủi Cụt đẩy mạnh nà ng và o, đóng sáºp cá»a lại. Phòng sáng trÆ°ng, ánh lá»a trám leo lét góc phòng. Sá»± vắng vẻ của gian nhà đá khiến Phượng Kiá»u bất giác rởn tóc gáy, hoang mang cá»±c Ä‘á»™. Thoáng thấy phòng trống trÆ¡n, chỉ có chiếc giÆ°á»ng gá»— góc phòng, trái tim nà ng muốn ngừng Ä‘áºp vì sá»± im lặng mênh mông của gian phòng đá. Má»™t mùi tanh phà và o mÅ©i, và có tiếng cÆ°á»i the thé sau lÆ°ng. Phượng Kiá»u lấy hết nghị lá»±c, quay mắt lại. Hủi Cụt tay đứng giữa vùng sáng Ä‘á» khè, mặt mÅ©i tay chân lở loét gá»›m ghê. Äôi mắt Hủi Cụt chợt mở to hà ngó rõ mặt mÅ©i thân hình cô gái đẹp. Có lẽ gã Ä‘Ã n ông không ngá» lại có ngÆ°á»i nhan sắc đến thế, nên hắn chá»›p mắt, ngây ngÆ°á»i ra ngắm, đến mÆ°Æ¡i khắc sau, má»›i cất giá»ng cÆ°á»i há»nh hệch, tiến lại quá» tay định nắm lấy cô tiên. Lần thứ hai bản năng tá»± vệ lại vùng dáºy, Phượng Kiá»u thấy tay chân đã bị trói chặt, liá»n giả vá» thẹn, lui lại ngó hắn nhÆ° van lÆ¡n, khẩn cầu.
– Cô em... không sợ mà ...
Vừa nói hắn vừa xông lại. Phượng Kiá»u lá»±a thế vòng ra cá»a, nhÆ°ng chân bị trói chỉ bÆ°á»›c được những bÆ°á»›c rất ngắn, nên tá»›i được cá»a thì hắn cÅ©ng đã đến sát chỉ cách chừng ná»a thÆ°á»›c. Hắn giÆ¡ chiếc chìa khóa lên trÆ°á»›c mặt cho nà ng coi và ném mạnh lên má»™t hốc đá trần hang.
– Äừng hòng chạm tá»›i! Tôi liá»u chết cho coi!
Vừa nói nà ng vừa nghiêng đầu, mắt nhìn thẳng và o Hủi Cụt. Con quá»· sống vá»™i ngừng ngay lại, mặt thoáng vẻ ngÆ¡ ngác. Biết hắn đã sợ mất mồi ngon, Phượng Kiá»u liá»n dịu nét mặt, há»i trống không:
– Thế... Có biết Ä‘á»™ng chủ gá»i tôi lại đây là m gì không?
Hủi Cụt nhe răng cÆ°á»i, không nói gì. Nà ng buồn rầu nói khẽ:
– Tôi bị động chủ bắt phải là m vợ chú. Nếu anh cưỡng bước thì tôi thà chết.
Hủi Cụt tai nghe nói Ä‘á»™ng chủ bắt nà ng là m vợ mình, đứng ngẩn ra ngó ngÆ°á»i đẹp, không ngá» lại được diá»…m phúc suốt cả Ä‘á»i ká» tiên nữ, vì hắn Ä‘inh ninh Ä‘á»™ng chủ chỉ trao để là m nhiệm vụ quá»· sống lấy tà i liệu trong chốc lát nhÆ° lệ thÆ°á»ng thôi.
Äá»c rõ vẻ sung sÆ°á»›ng pha lẫn hoà i nghi trên cái mặt sần sùi Ä‘á» loét, Phượng Kiá»u liá»n vá» ngó quanh há»i:
– Tôi đói quá, cả ngà y chưa được ăn gì, chú có gì cho tôi ăn uống không?
– Äói rồi ăn, giá»...
Thừa biết quá»· đói khao khát muốn vồ mồi ngay, Phượng Kiá»u lại nhÃch ra xa, lắc đầu:
– Không... Tôi còn biến đâu khá»i cái nhà đá nà y mà chú cứ cuống lên nhÆ° ăn cÆ°á»›p thế!
NhÆ° chợt nhá»› ra, nà ng hạ giá»ng trách móc nhÆ° hứa hẹn:
– Váºy cởi dây mau Ä‘i. Chú tệ lắm! Ai lại để trói thế nà y mãi.
CÅ©ng nhÆ° tên tùy tÆ°á»›ng, Hủi Cụt đã bị ngÆ°á»i đẹp là m lạc cả hồn vÃa trong nháy mắt, nên láºt Ä‘áºt cởi dây trói tay cho nà ng, nhÆ°ng con quá»· sống vẫn ngó chừng nà ng nhÆ° chỉ sợ cởi dây là con chim xanh bay mất. Phượng Kiá»u được Hủi Cụt cởi trói nhÆ°ng đã Ä‘á» phòng, liá»n khéo léo gạt tay Hủi Cụt khi hắn định Ä‘Æ°a tay sá» nắn mình, nhanh giá»ng giục:
– Kìạ.. Còn chân nữa! Mau lên đã!
NhÆ°ng Hủi Cụt nhÆ° không có sức chỠđợi được nữa, cặp mắt con quá»· sống đã đục ngầu. Phượng Kiá»u biết không thể trì hoãn được nữa, liá»n vá» thẹn thùng ngoan ngoãn lui đến góc phòng trong, ngồi phịch xuống thà nh giÆ°á»ng, ngả ngÆ°á»i và o vách đá, hai tay khoanh sau gáy, miệng nhoẻn cÆ°á»i, tay kÃn đáo lần khẩu súng giắtt trong má»› tóc mây. Con quá»· sống thấy ngÆ°á»i đẹp ngoan ngoãn, mừng run lên, hấp tấp tiến đến, dang tay vồ lấy, môi mấp máy phá»u phà o:
– Nà ng... nà ng...
Phượng Kiá»u co hai chân trói lên, ngá»a hẳn ngÆ°á»i ra chỠđợi, thân hình quá»· sống vừa cúi xuống, hai bà n tay vừa vồ lấy vai ngÆ°á»i đẹp, bất thình lình, trong khắc tháºp phần nguy hiểm, hai chân Phượng Kiá»u đạp thốc lên giữa bụng dÆ°á»›i quá»· sống mạnh, nhanh nhÆ° vÅ© bão. Hủi Cụt báºt hẳn ngÆ°á»i ra phÃa sau nhÆ° trái cầu, theo Ä‘Ã chân đạp, cô gái há» Trần đã tung mình ngồi lên, khẩu súng nhá» xÃu đã nằm gá»n trong bà n tay trái chÄ©a và o Hủi Cụt, tay phải thoăn thoắt lần lần cởi dây trói.
Bị cái đạp trá»i giáng, Hủi Cụt đã gượng ngay dáºy được, ngó thấy “mồi đẹp†đang cởi dây. Hủi Cụt rút luôn trong mình ra má»™t khẩu súng Mauser ,†nhá», chÄ©a và o nà ng, gầm lên:
– Giá»i lắm! Mà y dám lừa tao! Ngồi im!
Bá»™p. Nhanh nhÆ° cắt, Phượng Kiá»u đã lảy cò, viên đạn bắn và o giữa ngá»±c Hủi Cụt. NhÆ°ng lạ thay, Hủi Cụt vẫn trÆ¡ trÆ¡, hắn định bóp cò, nhÆ°ng nghÄ© sao, liá»n lùi lại bên vách đá. Sợi dây trói chân cÅ©ng vừa bị giáºt ra, Phượng Kiá»u đứng phắt dáºy, biết ngá»±c hắn có thép bá»c, định bắn phát nữa và o đầu, nhÆ°ng nhá»› lại ngÆ°á»i yêu dặn tầm súng, nà ng toan tiến lên, chợt thấy ná»n hang dÆ°á»›i chân chuyển Ä‘á»™ng, vá»™i cất chân nhảy vá»t lên. NhÆ°ng từ nóc hang, má»™t tấm lÆ°á»›i đã chụp xuống đầu, cùng lúc, ná»n hang tụt hẳn xuống, cả lÆ°á»›i lẫn ngÆ°á»i vừa hạ, rÆ¡i luôn xuống hầm tối. Phượng Kiá»u thấy thân hình nhÆ° rÆ¡i và o má»™t khoảng không vô táºn, bên tai chỉ toà n tiếng vù vù nhÆ° gió thổi, Ä‘oán mình Ä‘ang lao xuống vá»±c thẳm, thiếu nữ nhắm nghiá»n mắt lại, ruá»™t gan nhÆ° đảo lá»™n quay cuồng. Chợt thấy thân hình chạm nhẹ và o má»™t váºt nhẹ bá»nh bồng, rồi bên tai không còn tiếng vù vù nữa, nà ng vá»™i mở choà ng mắt ra, ngạc nhiên thấy mình nằm trên má»™t tấm lÆ°á»›i căng, giữa má»™t vùng tối tăm mù mịt. Cố lấy lại thăng bằng, lắng nghe, dÆ°á»›i chân có tiếng nÆ°á»›c chảy róc rách Ä‘á»u Ä‘á»u. Rồi nhÆ° có váºt gì lá»™i bì bõm dÆ°á»›i nÆ°á»›c, đến ngay phÃa dÆ°á»›i. Nà ng vá»™i hếch mÅ©i lên, ngá»i rõ mùi tanh lợm giá»ng lên. Ngạc nhiên, nà ng vá»™i lấy sức lăn mình luôn mấy vòng, thì thấy thân thể chạm phải vách đá mốc rêu, cố vùng vẫy mãi không thoát được tấm lÆ°á»›i chụp. Còn Ä‘ang lúng túng chợt thấy phÃa trÆ°á»›c đêm tối nhÆ° loãng dần, có ánh sáng cháºp chá»n ẩn hiện. Nà ng định thần nhìn kỹ, thấy má»™t đốm sáng nhÆ° ma trÆ¡i lá»ng lÆ¡ tiến đến, cách nà ng chừng mÆ°Æ¡i thÆ°á»›c dừng lại lắc lÆ°.
Còn Ä‘ang kinh tởm, chợt nghe tiếng phì, nhìn sang thấy cặp trăn lá»›n nhoà i trên vách đá tiến đến, nà ng vá»™i lăn mình sang bên kia, lại nghe có tiếng gầm gừ, chú ý nhìn, thấy má»™t con hổ má»™ng đứng ngay bên bá» nÆ°á»›c nhòm lên. Biết mình rÆ¡i xuống hầm Ä‘á»™c, Phượng Kiá»u luồn tay sá» tìm khẩu súng, nhÆ°ng súng đã rÆ¡i mất, còn Ä‘ang lúng túng trong lÆ°á»›i, chợt lại thấy trong bóng tối má»™t hình thù cao thình hình từ từ tiến đến. Cách chá»— nà ng Ä‘á»™ và i thÆ°á»›c, hình thù dừng lại hú lên mấy tiếng dị kỳ! Thoáng cái, thuồng luồng, trăn, hổ biến mất, hình thù cao lá»›n liá»n tiến đến sát tấm lÆ°á»›i căng, cÆ°á»i the thé. Lúc đó, nà ng má»›i nháºn rõ nó là má»™t dã nhân lá»›n nhÆ° ngÆ°á»i khổng lổ, toà n thân lông lá xồm xoà m. Dã nhân giÆ°Æ¡ng mắt thao láo ngó ngÆ°á»i nằm trong lÆ°á»›i, khi nháºn ra chÃnh là má»™t cô gái tuyệt sắc, dã nhân vùng rống lên, quà i tay kéo mạnh mép lÆ°á»›i. Phượng Kiá»u giáºt mình kinh sợ khi thấy hình thù phi nhân phi thú đã ká» mình, trong khắc hoảng hốt, nà ng định lăn ra xa, nhÆ°ng tấm lÆ°á»›i nhÆ° chùn hẳn lại, nháy mắt, hai cánh tay khổng lồ đã quà i ra, ôm bổng cả nà ng lẫn lÆ°á»›i nhẹ nhà ng nhÆ° bắt con cá nhá». Phượng Kiá»u vùng vẫy tuyệt vá»ng giữa gá»ng kìm thép. Nếu không có tấm lÆ°á»›i bá»c quanh mình, nà ng có thể ghê tởm đến ngất Ä‘i trên cánh tay dã nhân đầy lông lá. Con váºt bồng nà ng Ä‘i tá»›i đâu, đốm sáng lá»ng lÆ¡ theo tá»›i đó, nà ng phải nÃn thở vì hÆ¡i tanh khẳm sặc sụa phà và o mÅ©i. Xoạt. Năm ngón tay quái váºt đã xé rách xiêm y. Vùng hiểu rõ, Phượng Kiá»u cả kinh vung tay chống cá»±. Phượng Kiá»u kinh hoà ng nhìn xuống thấy xiêm áo đã rách mấy Ä‘Æ°á»ng lá»›n, và cặp mắt con váºt tinh quái đục ngầu Ä‘ang chòng chá»c ngó nhÆ° muốn nuốt sống tấm da thịt mịn mà ng, nà ng vá»™i thét lên, vừa thẹn sợ vừa giáºn dữ, vùng táºn lá»±c bình sinh, đá má»™t ngá»n cÆ°á»›c trúng huyệt nách dã nhân. Bị trúng hiểm huyệt, con quái váºt tê buốt ná»a thân, buông rÆ¡i miếng mồi ngon. Hai chân vừa chạm đất, cô gái liá»n nhảy luôn và o góc hang, hai tay khép Ä‘Æ°á»ng xiêm rách, mắt đảo quanh tìm má»™t nhÅ© đá tai mèo. Trong khắc nguy nan, vô phÆ°Æ¡ng tá»± vệ trÆ°á»›c dã nhân khổng lồ, nà ng vụt tÃnh tá»›i chuyện quyên sinh bảo toà n trinh tiết. Dã nhân từ từ tiến lại, trong vùng ánh sáng nham nhở, hình thù đầy lông lá lắc lÆ° nhÆ° bóng quỉ nháºp trà ng. Hai tay dã nhân dang rá»™ng, chỉ má»™t cái vá»›i tay là nắm được mỹ nhân.
Phượng Kiá»u mÃm môi, nghiêng đầu định lao và o nhÅ© đá.
– NgÆ°á»i rừng!
Hủi Cụt đứng sừng sững giữa cá»a, dao súng giắt ngang sÆ°á»n, mắt trợn trừng nhìn dã nhân.
– Sao không đem lên phòng tao ngay? Lại đem và o hang mà y là m chi! Ra ngay!
Dã nhân lừ mắt nhìn Hủi Cụt. Thấy quái váºt cÅ©ng không nhúc nhÃch, Hủi Cụt tiến thêm và o má»™t bÆ°á»›c, phất tay cho con váºt lui ra.
NhÆ°ng có lẽ bị mất miếng mồi ngon ká» táºn miệng, quái váºt đã nổi tÃnh rừng, liá»n từ từ tiến lại trÆ°á»›c Hủi Cụt, vung tay đánh xuống. Bị kháng lệnh, Hủi Cụt rút phắt dao quắm ra, nghiến răng ken két:
– Chà ! Con váºt nà y đã đến ngà y táºn số, dám trái lá»i ta!
Dứt lá»i, Hủi Cụt ra cá»a, hú lên mấy tiếng dị kỳ. Dứt tiếng hú, Phượng Kiá»u thấy mấy con hùm xám, báo ở đâu nhảy vút và o đánh con dã nhân. Thế là cả mấy con váºt hùng hổ quần nhau trong lòng hang cháºt, tay chân đầu Ä‘uôi quất vun vút, mấy lần suýt đánh và o cô gái. Nà ng vá»™i lá»±a thế vừa tránh lần ra cá»a hang, nhÆ°ng vừa tá»›i, đã bị Hủi Cụt nhanh tay nắm lấy. Ngay lúc đó, hùm xám bị đánh tung ra ngoà i, chân quá» cả và o nà ng. Phượng Kiá»u chÆ°a kịp gỡ thoát, thình lình từ xó tối, má»™t bong ngÆ°á»i lao vút tá»›i, chỉ thấy loáng má»™t cái, đã thấy Hủi Cụt nhăn nhó ôm tay. Ngạc nhiên, cô gái há» Trần suýt nữa không cầm xúc Ä‘á»™ng báºt gá»i tên chà ng, nếu không thoáng thấy lão Ä‘á»™ng chủ Phản Tây Phà n đứng sau.
– Chúng bay hãy ngừng tay. Có động chủ tới!
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nghiêm giá»ng quát, tiếp theo, lão Ä‘á»™ng chủ tiến lại cá»a hang, phất tay là m hiệu. Bầy thú dữ vá»™i ngừng giao đấu, máu me loang lổ trên mình. Lão Ä‘á»™ng chủ ngó Phượng Kiá»u, Ä‘uôi mắt thoáng nheo lại khi thấy xiêm y cô gái bị xé toạc. Lúc đó, Phượng Kiá»u má»›i sá»±c nhá»› ra, vừa giáºn vừa thẹn, lấy tay khép áo lại. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng cố nén lo sợ, Ä‘Æ°a mắt nhìn nà ng. Thiếu nữ chá»›p mắt, kÃn đáo nhếch miệng hoa cÆ°á»i gượng, mừng mừng tủi tủi, không dám nói nên lá»i. Lão Ä‘á»™ng chủ nhếch cÆ°á»i ná»a miệng, tay vuốt nhẹ chòm râu mép, quay bảo Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng:
– Äầu lÄ©nh! Ta trao cô gái há» Trần cho, đầu lÄ©nh là m sao nên việc. Quá thá»i hạn không xong phải trao nà ng cho Hủi Cụt!
Dứt lá»i, lão ngó Phượng Kiá»u, Ä‘oạn cÆ°á»i khì, tiếp:
– Nhưng đầu lĩnh phải coi chừng. Nhan sắc con gái hỠTrần đã là m bầy thú dữ của ta cũng phải động lòng rồị..
Ngoắt tay má»™t cái, lão Ä‘á»™ng chủ quay ra liá»n. Không cháºm trá»…, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng liá»n tiến tá»›i bên Phượng Kiá»u, tuốt dao chém tung dây trói, kéo luôn nà ng Ä‘i theo Ä‘á»™ng chủ.
– May cho nà ng, Ä‘á»™ng chủ đến kịp đó! ThÆ°Æ¡ng nà ng pháºn gái, Ä‘á»™ng chủ ta không nỡ để bá»n quá»· sống già y vò ngay, nên trao nà ng cho ta dẫn dụ. Biết Ä‘iá»u hãy ngoan ngoãn theo ta!
Chà ng tÆ°á»›ng núi nói hÆ¡i to, cốt để lão Ä‘á»™ng chủ nghe tiếng, Ä‘i được má»™t quãng, ngoảnh lại không thấy ai, liá»n ghé sát và o Phượng Kiá»u, khẽ há»i:
– Anh đã tưởng không kịp! Em phải một phen kinh hãi! Có sao không?
Vừa nói, chà ng vừa khoác áo choà ng lên vai nà ng. Phượng Kiá»u mừng mừng tủi tủi:
– Không ngá» bá»n nà ỵ.. ghê gá»›m quá! Em không dùng mỹ nhân kế hoãn binh khéo chết rồi! Mấy lần định Ä‘áºp đầu và o vách đá...
Lão Ä‘á»™ng chủ chỉ hÆ¡i gáºt đầu đáp lại khi thấy đầu lÄ©nh cúi chà o, khi dẫn Phượng Kiá»u tiến lại gần, đứng im nhÆ° chá» lệnh. Gã nói vá»›i Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c khi bÆ°á»›c thẳng ra ngoà i:
– Khuya rồi, ta cho đầu lÄ©nh Ä‘em cô gái há» Trần vá» phòng riêng đó! Nhá»› lá»i ta dặn nghe!
– Dạ. Xin động chủ an tâm. Võ nà y sẽ có phúc trình ngay!
Chá» cho lão Ä‘i khuất hẳn, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng má»›i quay bảo Phượng Kiá»u:
– Cô em đã nghe rõ chứ? Váºy nên theo ta vá» phòng riêng cho ngoan ngoãn, đừng để Võ Long nà y phải phiá»n lòng... ! Nếu bÆ°á»›ng bỉnh, chá»› trách ta Ä‘á»™c ác.
Vá» tá»›i phòng riêng hang ngách, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng truyá»n quân hầu nhóm lá»a sưởi, rồi Ä‘uổi hết chúng ra, đóng cá»a lại, giục Phượng Kiá»u thay xiêm áo.
– Anh Æ¡i! Còn nằm trong sà o huyệt sà i lang nà y phút nà o, lòng em vẫn nhÆ° lá»a đốt! Anh thÆ°Æ¡ng em, hãy giải cứu cha em khá»i cảnh ghê gá»›m nà y. Thoát khá»i, em sẽ vá» Cao Bằng Ä‘em quân gia lên là m cá» bá»n nà y má»›i nghe!
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nhẹ vuốt tóc nà ng:
– Coi em mệt lắm, phải ăn uống, nghỉ ngÆ¡i cho lại sức đã! Má»i việc để anh liệu.
Phượng Kiá»u gáºt đầu nhoẻn miệng cÆ°á»i thẹn, gần Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng, nà ng chỉ là má»™t thiếu nữ Ä‘Ã o tÆ¡ liá»…u yếu phó thác váºn mạng cả cho chà ng tÆ°á»›ng núi ngang tà ng. Ä‚n uống xong, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng liá»n dìu nà ng và o giÆ°á»ng nghỉ cho lại sức, chÃnh tay chà ng kéo chăn đắp lên ngá»±c nà ng và cÅ©ng nhÆ° thÆ°á»ng lệ, chà ng ngồi bên lá»a canh cho nà ng ngù, gần sáng má»›i ngả lÆ°ng lên bếp lá»a chợp mắt cho đỡ mệt.
Tỉnh dáºy đã nghe vượn hú sÆ°á»n non. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nhìn lên thấy Phượng Kiá»u đã ngồi bên để đầu chà ng gối lên đùi nà ng từ lúc nà o rồi.
– Anh... đã dáºy!
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nhìn quanh thấy ấm nÆ°á»›c trên bếp, cạnh có để chiếc cháºu nhá», chà ng ngạc nhiên há»i:
– Em lấy nước ở đâu đấy?
Phượng Kiá»u trá» ra ngoà i:
– Mạch nÆ°á»›c gần đây! Em... há»i bá»n quân canh!
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng hÆ¡i cau mà y gắt nhẹ:
– Äã bảo không nên ra ngoà i mà ! Là m váºy lỡ xảy ra chuyện gì thì sao? Em là m nhÆ° ở nhà váºy!
Phượng Kiá»u cÆ°á»i tạ lá»—i, im mấy giây nói khẽ:
– Hình như chúng không biết rõ, anh ạ. Có mấy đứa tưởng em là ... vợ đầu lĩnh, chúng lễ phép lắm, tranh nhau lấy nước cho em.
Vừa nói, nà ng vừa nhanh nhẹn sá»a soạn nÆ°á»›c ấm cho chà ng rá»a mặt, và lục “sắc†lấy “phin†pha cà phê, dáng dấp âu yếm nhÆ° ngÆ°á»i vợ má»›i cÆ°á»›i hầu hạ chồng thá»i trăng máºt nhà n du váºy.
TÆ°á»›ng Tháºp Vạn Äại SÆ¡n vá»™i liếc qua và o mảnh gÆ°Æ¡ng trên tay Phượng Kiá»u, xem qua nét ngụy trang, Ä‘oạn khẽ vẫy tay bảo nà ng ra mở cá»a, còn mình vẫn ngồi uống cà phê.
– Ai đó?
Miệng há»i, tay kéo then sắt, Phượng Kiá»u hé cá»a nhìn ra. Má»™t khuôn mặt Ä‘Ã n bà hiện ngoà i khung cá»a, cặp mắt quắc nhìn trừng và o cô gái há» Trần.
– Võ đầu lĩnh đã thức chưa?
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà khẽ hất hà m, giá»ng lạnh nhÆ° băng. Phượng Kiá»u cau mà y định cá»±, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng reo:
– Kìa Cầm cô nương!
Cô gái lạ vẫn đứng im, mặt hầm hầm nhìn Phượng Kiá»u, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nhá»› tá»›i lá»i Võ Long khai, sá»±c hiểu ngay, vì cô gái yêu của Ä‘á»™ng chủ vốn có tình ý thầm vá»›i đầu lÄ©nh Võ Long, là m vẻ thản nhiên, chà ng trá» cô gái bảo Phượng Kiá»u:
– Äây Cầm cô nÆ°Æ¡ng chÃnh là ái nữ Ä‘á»™ng chủ! Còn đâỵ.. Cô gái há» Trần.
Cô gái Ä‘á»™ng chủ bÆ°á»›c và o, Ä‘Æ°a mắt ngó khắp gian nhà , chăn mà n ly tách ngổn ngang, Ä‘oạn nhếch miệng cÆ°á»i khẩy má»™t trà ng:
– Äá»™ng chủ muốn gặp đầu lÄ©nh! Äêm qua, chắc đầu lÄ©nh đã là m xong nhiệm vụ, vì xem chừng... Cô nà ng có vẻ ngoan vá»›i đầu lÄ©nh lắm!
Mấy câu sau, cô gái há» Cầm nhìn sang Phượng Kiá»u, khinh bỉ.
Thiếu nữ há» Trần giáºn nóng mặt, nhÆ°ng chợt nhá»› lá»i ngÆ°á»i yêu, Ä‘Ã nh là m mặt thẹn thùa ngó Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng. Không ngá» vẻ thẹn thùng cà ng là m cô gái há» Cầm ghen uất lên, vùng bÆ°á»›c ra luôn. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vá»™i bảo ngÆ°á»i yêu:
– Em đóng cá»a lại, chá» anh! Nhá»› không cho ai và o, trừ Ä‘á»™ng chủ.
Anh sẽ trở vỠngay!
Dứt lá»i, chà ng rảo bÆ°á»›c theo luôn cô gái há» Cầm.
– Tiểu thư!
– Äầu lÄ©nh vá» táºn Hà Giang bắt con gái Trần Tắc lên, sao không để Hủi Cụt bắt nó cung khai?
Thừa biết cô nà ng ghen vá»›i Phượng Kiá»u, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nghiêm trang lắc đầu:
– Vá»›i cô bé nà y đâu có được! ChÃnh Ä‘á»™ng chủ đã ra lệnh cho tôi dùng “nam nhân kế†dụ nà ng ta!
Cô gái há» Cầm nhếch miệng cÆ°á»i mỉa mai, há»n dá»—i:
– Nam nhân kế? Sao cha tôi tÃnh việc ngược Ä‘á»i thế?
Nhưng cô gái hỠCầm đã hạ luôn nhát búa:
– Không thể được! Tôi phải nói với cha tôi ngay!
Chà ng tÆ°á»›ng núi biết cô gái đã sợ sắc đẹp của Phượng Kiá»u, liá»n ghé sát bên nà ng, hạ thấp giá»ng trách móc thân máºt:
– Việc quan trá»ng lắm, phải khổ công lắm má»›i bắt được cha con Trần Tắc. SÆ¡ ý má»™t chút, chúng có thể chết ngay, Ä‘em theo Ä‘iá»u bà ẩn! Bất đắc dÄ©, phải dùng kế dụ má»m cho nên việcc, chứ lòng Võ nà y đã...
Chà ng ngừng lại, buông lá»ng, mải nhìn nà ng tha thiết, buồn buồn, khiến con gái Ä‘á»™ng chủ phải xúc Ä‘á»™ng tâm can, vợi ngay lòng ghen tức.
– Nhưng... phải mất bao lâu?
– Nay mai là cùng, tôi sẽ biết được má»i Ä‘iá»u cần thiết.
Xem chừng nà ng ta đã xiêu lòng nhiá»u rồị.. Hai ngÆ°á»i đến má»™t chá»— khuất, có cà nh lá rÆ°á»m rà . Chợt cô gái dừng ngay lại ngang Ä‘Æ°á»ng. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng Ä‘ang rảo bÆ°á»›c cÅ©ng vá»™i dừng theo, còn Ä‘ang ngạc nhiên thì cô gái đã nắm luôn lấy tay, ngả luôn đầu và o ngá»±c chà ng, lả lÆ¡i:
– Võ lang! Mấy ngà y nay nhá»› anh mất ăn mất ngủ, lá»i anh bên suối Phòng Tô vẫn còn văng vẳng bên taị.. Em không chỠđược nữa đâụ..
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng bị du và o tình thế tháºp phần khó xá», tuy không rõ chi tiết mối tình câm của viên đầu lÄ©nh vá»›i cô gái há» Cầm, nhÆ°ng cùng Ä‘oán được và i phần, chà ng còn Ä‘ang luống cuống, may thay giữa lúc đó, phÃa trÆ°á»›c thoảng có bóng ngÆ°á»i Ä‘i lại, liá»n nhanh giá»ng bảo cô nà ng:
– Có ngÆ°á»i tá»›i! Tiểu thá»±..
Cô gái vá»™i buông Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng ra thì ngÆ°á»i kia cÅ©ng đến nÆ¡i, cả hai nháºn ra chÃnh là tên tuỳ tÆ°á»›ng.
– Äá»™ng chủ muốn gặp đầu lÄ©nh ngay có việc! May quá, lại có cả tiểu thÆ°!
Con gái động chủ cau mà y vẫn còn bực bội:
– Việc gì đó? Chú cứ vỠtrước đi! Ta cùng đầu lĩnh tới ngay!
Chợt thấy một viên tướng từ trong động bước ra, vừa trông thấy chà ng, hắn vội tiến ngay lại nắm lấy tay, vồn vã:
– Võ Long! Chà ! Tức quá, bá»n đệ vừa bị thất Ä‘iên bát đảo vá»›i thằng Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng! Không gặp nó, bá»n đệ đã bắt được anh em Khách Giang Hồ rồi!
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nhếch miệng cÆ°á»i, gáºt đầu:
– Tôi có vá» qua chá»— đánh nhau. Äể gặp Ä‘á»™ng chủ ra, ta sẽ nói chuyện!
Miệng nói, chân bÆ°á»›c luôn, nhÆ°ng viên tÆ°á»›ng ngó theo Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng mấy khắc định nói gì lại thôi. Chà ng tÆ°á»›ng núi cứ là m vẻ Ä‘iá»m nhiên cùng con gái Ä‘á»™ng chủ thẳng và o trong. Qua mấy ngách, má»›i tá»›i má»™t căn rá»™ng dùng là m đại sảnh. Chà ng vừa đặt chân và o ná»n sảnh, đã thấy mấy lên võ sÄ© rạp mình chà o, lấp loáng bốn bên, gÆ°Æ¡m giáo tuốt trần, liếc mắt qua, chà ng tÆ°á»›ng núi cảm thấy nhÆ° sát khà đã đục ngầu đại sảnh.
NhÆ°ng cô nà ng nhìn và o phÃa trong, chợt quay bảo chà ng:
– Cha em có khách! Ai như Thủy Vương Ba Bể thì phải.
Thấy hai ngÆ°á»i bÆ°á»›c tá»›i, cả bá»n quay cả ra. Toà n bá»n lục lâm nữ tặc. Trại Võ Háºu Liá»…u NÆ°Æ¡ng, ngồi bên tả Ä‘á»™ng chủ, cạnh hai, ba cô gái Tà u. Bên phải lão, là má»™t thiếu nữ Kinh lai Thổ, đẹp tá»±a yêu ma.
– Nữ Thủy Vương Ba Bể!
Con gái Ä‘á»™ng chủ vừa quay bảo Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng, chà ng chÆ°a kịp ngạc nhiên thì lão Ä‘á»™ng chủ đã trá» ngay má»™t chiếc ghế ngoà i, khẽ hất hà m bảo ngồi luôn.
– Võ Long đầu lĩnh.
Lão Ä‘á»™ng chủ vừa trá» chà ng giá»›i thiệu vá»›i cả bá»n, chợt Trại Võ Háºu chòng chá»c ngó chà ng, cặp chân mà y nhÃu hẳn lại, báºt lên ngạc nhiên:
– Chà ! Äầu lÄ©nh đã xuống Hà Giang bắt sống được ngÆ°á»i tình của Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng sao?
Chà ng tÆ°á»›ng núi chÆ°a kịp lên tiếng, thì nữ Thủy VÆ°Æ¡ng Ba Bể đã nhếch miệng cÆ°á»i bảo Liá»…u NÆ°Æ¡ng:
– Cô nÆ°Æ¡ng lạ lắm Æ°? Tưởng bắt ngay Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng cÅ©ng không lạ, huống chi ngÆ°á»i tình của hắn?
Vẫn không hết ngạc nhiên, Trại Võ Háºu đăm đăm nhìn Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng, nhÆ° suy nghÄ© Ä‘iá»u gì, Ä‘oạn quay sang Ä‘á»™ng chủ nghiêm mặt, cháºm rãi:
– Viên tÆ°á»›ng Tháºp Vạn Äại SÆ¡n hiện có mặt miá»n nà y rồi! Äá»™ng chủ phải tháºn trá»ng, có khi hắn đã lá»t và o đây để giải thoát cho Phượng Kiá»u đó!
Lão Ä‘á»™ng chủ nhếch mép cÆ°á»i nham hiểm, tay vuốt nhẹ chòm ria thÆ°a:
– Cô nương yên tâm! Bẫy Tây Phà n đã giương sắn, chỠhổ đói!
Äêm kia, có lẽ tên tÆ°á»›ng giặc đó Ä‘á»™t nháºp, nhÆ°ng bị quân canh phục bắn trúng mÅ©i Ä‘á»™c và o cánh tay rồi. Nếu thoát chết, sá»›m muá»™n hắn cÅ©ng tìm tá»›i đây!
Nữ Thủy VÆ°Æ¡ng Ba Bể long lanh mắt, dằn giá»ng:
– Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nó ba đầu sáu tay sao thúc phụ và cô nÆ°Æ¡ng phải quá báºn tâm! Tiếc thay chÆ°a lần nà o hắn dám tá»›i miá»n Hồ Ba Bể!
Nghe giá»ng kiêu ngạo của Nữ Thủy VÆ°Æ¡ng, Trại Võ Háºu chỉ nhếch miệng cÆ°á»i, chÆ°a kịp lên tiếng, chợt quân hầu chạy và o rạp đầu trÆ°á»›c Ä‘á»™ng chủ:
– Bẩm, có Lầm, Lừng nhị vị đại vương vừa đến.
Äá»™ng chủ cả mừng, liá»n cùng má»i ngÆ°á»i bÆ°á»›c ra đón, được mấy bÆ°á»›c, vá»™i quay bảo Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng:
– Äầu lÄ©nh khá theo Nữ Thủy VÆ°Æ¡ng sang căn bên, có việc cần yếu!
Chà ng tÆ°á»›ng núi nhìn sang bên, thấy Nữ Thủy VÆ°Æ¡ng Ä‘ang đứng đợi cạnh con gái Ä‘á»™ng chủ, liá»n bÆ°á»›c trở và o, theo hai nà ng qua cá»a ngách, sang má»™t căn hẹp, trên tÆ°á»ng treo đầy những bản đồ núi rừng biên giá»›i. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng lẳng lặng theo hai cô gái, ngồi xuống chiếc ghế cạnh. Cô con gái Ä‘á»™ng chủ lấy trong mình ra hai tấm giấy trải trÆ°á»›c mặt, Ä‘oạn lấy ra Ãt dụng cụ khảo cổ lúi húi là m việc. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a mắt nhìn thấy má»™t tấm giấy chÃnh là mảnh há»a đồ chà ng lấy trong mình tên tÆ°á»›ng Tây Phà n Ä‘Æ°a cho Ä‘á»™ng chủ.
Không đầy mÆ°Æ¡i phút, đã thấy cô gái ngừng tay, gạt cả hai mảnh giấy sang má»™t bên, ngẩng nhìn Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng, cÆ°á»i gằn háºm há»±c:
– Mảnh há»a đồ nà y giả! Không phải thứ giấy bồi vẫn dùng hồi Tây má»›i sang hạ thà nh Huế! Lão Trần Tắc nà y gan tháºt. Phải cho hai cha con nó biết tay má»›i được.
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» phÃa tả, thấy còn má»™t ngách thông ra ngoà i hang, vá»™i bÆ°á»›c luôn ra, nhân lúc lá»™n xá»™n, nhanh nhÆ° cắt, chà ng phóng luôn hai ngá»n dao vụt qua cá»a sổ trÆ°á»›c đại sảnh, và lá»™n lại cá»a ngách luôn. Chà ng hà nh Ä‘á»™ng nhanh đến ná»—i vừa lá»™n và o cá»a ngách đã kịp thấy hai viên tÆ°á»›ng thổ phỉ đứng sững nhÆ° tượng gá»—, má»—i tên má»™t ngá»n dao con ghim sát cổ há»ng, rung rung mÅ©i dao cắm và o giá gá»— bên vách. Hai ngá»n dao bất ngá» cắm pháºp khiến cả bá»n đứng sá» nhÆ° Ä‘iện giáºt lúc quay nhìn ra ngoà i, thì Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đã ung dung từ ngách cá»a bÆ°á»›c và o.
– Có thÃch khách?
Mấy viên tỳ tÆ°á»›ng cùng lúc báºt lên giáºt giá»ng, nhốn nháo chạy cả ra cá»a sảnh. Liá»…u NÆ°Æ¡ng Trại Võ Háºu đứng gần Ä‘á»™ng chủ đã nhanh nhẹn tiến đến rút ngá»n dao ra, liếc nhìn qua và trao cho Ä‘á»™ng chủ. Lão tặc Phản Tây Phà n mở mắt trừng trừng nhìn năm chữ “Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng Thần Xạ†mặt giáºn tái nhÆ° chà m đổ. Nữ Thuá»· VÆ°Æ¡ng, con gái há» Cầm vừa xúm lại thì bất thình lình lão đã quắc mắt nhìn ra cá»a sổ, tay vung mạnh lưỡi dao, quát lá»›n:
– Quân khốn khiếp!
Má»i ngÆ°á»i vừa ngó ra, vừa lúc má»™t thân hình cao lêu nghêu vụt đổ ngoà i khung cá»a sổ. Ra coi, chÃnh là tên đốc gác vùng đại sảnh.
Vua ám khà há» Lầm vẫn chÆ°a hết kinh tâm, thấy lão Ä‘á»™ng chủ nổi giáºn, là m vẻ Ä‘iá»m tÄ©nh bÆ°á»›c đến bên, cÆ°á»i bảo:
– Lão gia chá»› khá báºn lòng! Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vốn tay thiện nghệ, đám tÆ°á»›ng thÆ°á»ng sao ngăn nổi việc nó là m?
Lão Ä‘á»™ng chủ nén giáºn má»i khách Tà u an toạ, chuyện trò. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng ngồi má»™t bên thấy Lầm, Lừng và hai tÆ°á»›ng thổ phỉ thỉnh thoảng lại Ä‘Æ°a mắt nhìn Liá»…u NÆ°Æ¡ng rồi lo liếc trá»™m mình, đến hÆ¡n phút sau, má»›i ghé tai há»i nhá» lão Ä‘á»™ng chủ câu gì không biết. Chỉ thấy Ä‘á»™ng chủ hÆ¡i nhÃu mà y, rồi lại Ä‘iá»m nhiên nhÆ° không, tiếp tục nói chuyện, chà ng đâm chá»™t dạ, là m mặt thản nhiên Ä‘Æ°a mắt cho con gái Ä‘á»™ng chủ cùng Nữ Thủy VÆ°Æ¡ng ngầm nhắc chuyện bản đồ để đánh lạc hÆ°á»›ng Ä‘i, nhÆ°ng hai cô gái chÆ°a kịp nói chi, lão Ä‘á»™ng chủ đã vẫy tay cho đám tùy tÆ°á»›ng lui ra hết, trong đại sảnh chỉ còn lại mấy ngÆ°á»i. Chà ng tÆ°á»›ng núi chÆ°a hiểu chuyện chi, thì Lầm Äại VÆ°Æ¡ng đã liếc cặp mắt sắc nhÆ° dao nhìn má»i ngÆ°á»i, thấp giá»ng nói từng tiếng má»™t:
– Tôi phải vượt biên giới sang đây gấp để báo lão gia rõ:
Bức há»a đồ Trần Tắc đã trao cho con gái hắn, còn... mảnh của lão gia bà máºt dể trong hốc đá hiện đã và o tay ngÆ°á»i bà máºt rồi!
Lá»i viên tÆ°á»›ng thổ phỉ vừa buông, khiến Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng suýt giáºt nẩy mình vì kinh ngạc.
– Sếnh sáng nói chi ta chÆ°a nghe rõ. Mảnh há»a đồ nà á»..
NhÆ° Ä‘oán rõ cả ý Ä‘á»™ng chủ, tÆ°á»›ng thổ phỉ lạnh lùng ngắt lá»i luôn:
– Lão gia chớ nghi ngại. Chúng tôi muốn hợp cùng lão gia. Xin hãy cứ tới nơi cất giấu.
Lão Ä‘á»™ng chủ ngồi im, nhìn nhÆ° xói và o ruá»™t gan tÆ°á»›ng thổ phỉ, mấy khắc sau, có lẽ nhÆ° đã có chủ định, liá»n Ä‘Æ°a mắt cho con gái. Cô gái Thổ vá»™i đứng lên ra khá»i tòa sảnh.
Lão Ä‘á»™ng chủ đứng vụt lên khi thấy cô gái quay lại, vẻ mặt khác thÆ°á»ng, nhanh giá»ng:
– Cầm Lình! Saá»..?
Cô gái bÆ°á»›c và o, mặt biến sắc, Ä‘Æ°a mắt nhìn má»i ngÆ°á»i chÆ°a kịp trả lá»i thì Lầm Äại VÆ°Æ¡ng đã Ä‘iá»m nhiên liếc nhìn Ä‘á»™ng chủ:
– Lầm đâu dám nói sai! Lão gia hãy bình tĩnh, tôi đã có kế hay giúp lão gia đoạt lại!
Äá»™ng chủ cháºm chạp gieo mình xuống ghế, da mặt tái hẳn Ä‘i, đến mÆ°Æ¡i khắc sau má»›i nghiến răng uất háºn:
– Kẻ bà máºt? Nó có tà i chi Ä‘oạt nổi báu váºt ta mất ná»a Ä‘á»i má»›i kiếm được? Phải chăng tÆ°á»›ng giặc Tháºp Vạn Äại SÆ¡n?
Lầm lắc đầu:
– Không phải hắn. NhÆ°ng nếu không lầm, ngÆ°á»i bà máºt chỉ là kẻ... trói gà không nổi.
TÆ°á»›ng Xạ Phang ngừng mấy giây, Ä‘iá»m nhiên nhìn những cặp chân mà y nhÃu hẳn lại vì ngạc nhiên, bất thần tiếp lá»i:
– Việc đó sau sẽ liệu. Giá» xin bà n ngay tá»›i bức há»a đồ trong tay cô gái há» Trần. Chúng tôi muốn mua lạị.. Cô gái đó.
Mấy cha con Ä‘á»™ng chủ không giấu vẻ lạ lùng. Äá»™ng chủ nghiêm mặt, hÆ¡i khó chịu:
– Sếnh sáng cần lấy mảnh há»a đồ?
Tướng Xạ Phang lắc đầu:
– Tôi không có nhiá»u tham vá»ng. Chỉ mua món hà ng sống đó chá».. kẻ khác, và cÅ©ng không cần biết ngÆ°á»i đó định là m gì!
|
01-06-2008, 10:30 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 14
Äá»™ng Chủ Phản Tây Phà n (tiếp theo)
Lão Ä‘á»™ng chủ nhếch mép cÆ°á»i nhạt, định chối phắt, nhÆ°ng cô gái Cầm Lình đã ghé tai cha nói nhá» gì, Ä‘oạn quay sang cÆ°á»i bảo Lầm Äại VÆ°Æ¡ng:
– Sếnh sáng có đủ mÆ°á»i cân và ng nén mua hà ng không?
Lầm nhÃu mà y, nghiêm mặt:
– Cô nương nói đùa sao? Kẻ nhỠtôi đã cho giá rõ, ngã giá có thể tới gấp đôi số đó mà !
Mấy cha con Ä‘á»™ng chủ không ngá» tÆ°á»›ng Xạ Phang dám trả giá cao đến thế. Lão Ä‘á»™ng chủ nhìn nhanh Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng, gáºt đầu, bảo Lầm:
– Ngà y mai sẽ trao hà ng! Còn và ng?
Lầm lạnh lùng:
– Hà ng xuống tá»›i chân núi, sẽ có ngÆ°á»i Ä‘em và ng tá»›i ngay.
NhÆ°ng phải ngay hôm nay, lát nữa! Äến mai ngÆ°á»i đó không cần nữa!
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng thấy lão Ä‘á»™ng chủ là m vẻ thuáºn bán Phượng Kiá»u, Ä‘oán ngay lão đã tÃnh quá»· kế, tiá»n quay sang phÃa chủ bảo.
– ChÆ°a chắc cô bé đó đã giữ mảnh há»a đồ! Nếu không nán được tá»›i ngà y mai, Ä‘á»™ng chủ có thể trao hà ng ngà y cho nhị tiên sinh cùng cô Liá»…u NÆ°Æ¡ng được! Hai mÆ°Æ¡i cân và ng má»™t cô gái đẹp cÅ©ng phái giá rồị..
Vừa nói, chà ng vừa ra ám hiệu, Ä‘á»™ng chủ hiểu ý, liá»n bảo tÆ°á»›ng Xạ Phang ngay:
– Thôi được! Xin nhÆ°á»ng cho Sếnh sáng món hà ng quý đó!
Bá»n tÆ°á»›ng thổ phỉ cả mừng liá»n đứng lên ngá» lá»i cám Æ¡n.
Äoạn Lầm bÆ°á»›c ra ngoà i, đứng nhìn vá» nẻo Tây Bắc, lấy há»a pháo bắn vá»t lên trá»i, khói trắng kéo thà nh má»™t vệt dà i lê thê đặc sệt trong mây sá»›m.
Nữ Thủy Vương Ba Bể thấy thế, khẽ bảo lão động chủ:
– TÆ°á»›ng thổ phỉ chẳng phải tay vừa. Nó báo hiệu sẵn cho đồng bá»n dá»± phòng. Thúc phụ nên cẩn tháºn!
Lão vuốt ria cÆ°á»i, truyá»n quân hầu Ä‘Æ°a khách sang phòng riêng tạm nghỉ, Ä‘oạn truyá»n Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng và o máºt thất bà n chuyện trao hà ng. Năm phút sau, chà ng tÆ°á»›ng Tháºp Vạn Äại SÆ¡n rá»i máºt thất Ä‘á»™ng chủ, trở vá» phòng riêng. Phượng Kiá»u nghe tiếng, vá»™i chạy ra mở cá»a, nắm lấy tay chà ng mừng rỡ:
– Gớm! Em nóng ruột quá ! Chỉ sợ xảy ra chuyện gì...
Chà ng tÆ°á»›ng núi không nói gì, đăm đăm nhìn ngÆ°á»i yêu nhÆ° muốn tìm Ä‘á»c những ý nghÄ© thẳm sâu phát hiện trên đôi mắt Phượng Kiá»u. Thấy chà ng ngó mình khác thÆ°á»ng, Phượng Kiá»u ngạc nhiên lo lắng khẽ há»i:
– Anh... Có chuyện gì thế? Sao anh... là m em...
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng lặng lẽ đóng cá»a, Ä‘oạn ngó nà ng khẽ há»i :
– Em có Ä‘iá»u gì cần giấu anh phải không?
Giá»ng hÆ¡i lạnh lùng của ngÆ°á»i yêu, khiến Phượng Kiá»u sợ hãi vùng nắm lấy tay chà ng ngạc nhiên:
– Kìạ.. anh bảo sao? Không! Em có Ä‘iá»u gì dám giấu anh đâu?
– Bức há»a đồ bà máºt! Từ lâu nay, nhÆ° em không há» biết đến, cả lúc tìm thấy mảnh giấy giả trên mình tên giặc Tây Phà n.
Phượng Kiá»u đứng ngây ra mấy giây, tá»± nhiên ứa nÆ°á»›c mắt:
– Từ buổi gặp anh, em... Chẳng còn gì là quan hệ cả! Bức hoạ đồ bà máºt nà o em có biết gì đâụ.. Thầy em...
Cô gái tấm tức nghẹn há»ng, mãi má»›i ngá»a mặt, não nùng:
– Anh... Có chuyện gì xảy ra thế?
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vá»™i an ủi nà ng, và kể sÆ¡ việc vừa qua. Phượng Kiá»u suy nghÄ© giây lát, khẽ bảo:
– Bá»n nà o đó gá»›m lắm! Chúng định dùng em là m mồi nhá» tất cả những kẻ Ä‘ang theo Ä‘uổi bản đồ bà máºt đó! Mua được em, chúng chỉ việc ẩn má»™t nÆ¡i, giÆ°Æ¡ng bẫy đợi chá»! Bản đồ vô giá kia đã cắt theo hình dải quạt. Kẻ nà o có má»™t tấc phải tìm hai. NhÆ° Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng chẳng hạn.
Chà ng tÆ°á»›ng núi mỉm cÆ°á»i khen:
– Em thông minh lắm. Anh Ä‘oán ý Ä‘á»™ng chủ muốn tÆ°Æ¡ng kế tá»±u kế, nên lão má»›i sai bán em cho bá»n Xạ Phang. Hà ng sẽ trao trÆ°a nay, em là m sao biết được chá»— thầy em để mảnh há»a đồ?
Phượng Kiá»u nghÄ© mấy giây:
– Anh là m sao cho em gặp thầy em, em sẽ lá»±a lá»i há»i ông. NhÆ°ng em vẫn thắc mắc chÆ°a hiểu sao anh lại quá lÆ°u tâm tá»›i váºt... vô tri đó?
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng bâng khuâng nhìn ra cá»a sổ, mắt dõi theo những dải mây sá»›m bay nhẹ ngoà i sÆ°á»n non, giá»ng nói chìm hẳn Ä‘i:
– ChÃnh anh cÅ©ng chÆ°a biết rõ váºt đó sẽ Ä‘Æ°a ngÆ°á»i tá»›i đâu? Anh từ Tà u vỠđây, chỉ là m theo lá»i ngÆ°á»i đã khuất! Nó còn quan hệ hÆ¡n cả sinh mạng anh. Vì nó có thể Ä‘Æ°a cả muôn dân ra khá»i vòng khốn khổ, Anh đã phát lá»i thá»...
Äám sÆ¡n tặc ăn uống xong, mặt trá»i vừa đứng bóng. Lầm Äại VÆ°Æ¡ng đứng lên, nói lá»›n:
– GiỠhẹn đã đến. Xin cho hà ng xuống núi!
Äợi bá»n thổ phỉ ra cả ngoà i, lão Ä‘á»™ng chủ má»›i hất hà m ra hiệu cho Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng. Viên tÆ°á»›ng núi lẳng lặng đứng lên, bÆ°á»›c vụt ra bên cá»a ngách đứng trông theo bá»n tÆ°á»›ng thổ phỉ cùng hai nữ tặc Tây Phà n Ä‘Æ°a Phượng Kiá»u xuống núi. Chá» cho cả bá»n đã khuất hẳn sÆ°á»n non, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng má»›i băng mình vá» phÃa hữu; tá»›i lối riêng sau đại sảnh. Tùy tÆ°á»›ng lâu la đã chá» sẵn, Ä‘oà n quân tinh nhuệ, đến ngót trăm tên. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng không khá»i ngạc nhiên, vì tưởng sà o huyệt trên lÆ°ng chừng Fan Si Pan chỉ và i chục tên là nhiá»u, không ngá» Ä‘á»™ng dụng, cả trăm quân đã tụ ngay dÆ°á»›i cá» trong chốc lát. Kiểm Ä‘iểm căn dặn xong, chà ng liá»n phất tay cho đám sÆ¡n tặc xuống núi.
Chỉ mÆ°Æ¡i phút sau đã thấp thoáng bóng ngÆ°á»i, ngá»±a phÃa chân núi Nam tiến đến. Qua ống viá»…n kÃnh, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng thấy rõ bóng Lừng tÆ°á»›ng Xạ Phang Ä‘i trÆ°á»›c rồi đến Liá»…u NÆ°Æ¡ng kèm sát Phượng Kiá»u, ngay hông ngá»±a là hai nữ tặc há» Cầm, phÃa sau lố nhố những tên đầu mục. Äến cách chá»— mai phục chừng non ba trăm thÆ°á»›c, đám thổ phỉ dừng ngá»±a lại, nhìn cả vá» phÃa trÆ°á»›c. Chợt có tiếng vó ngá»±a nẻo Tây Bắc, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vừa quay lại đã thấy quân dá» thám Tây Phà n bay ngá»±a tá»›i, vừa ẩn sau lùm cây ráºm, đã thấy nẻo sau những bóng ngá»±a cháºm bÆ°á»›c tá»›i, kèm má»™t con lừa thồ má»™t rÆ°Æ¡ng nhá» trên lÆ°ng. Äám ngÆ°á»i ngá»±a Ä‘i qua chá»— quân phục. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng không khá»i ngạc nhiên, khi nháºn rõ có má»™t khuôn mặt Tây râu xồm, Ä‘i lẫn giữa đám ngÆ°á»i Thổ, Kinh toà n mặc quần áo miá»n núi. Gặp đám thổ phỉ, hai bá»n kỠđầu ngá»±a nhau mấy khắc, rồi quay ngá»±a trở lạt lối cÅ©.
Qua ống nhòm, thấy hai cô gái há» Cầm đã áp tải lừa thồ rÆ°Æ¡ng vá», viên tÆ°á»›ng Tháºp Vạn Äại SÆ¡n liá»n phất tay ra hiệu cho đám sÆ¡n tặc.
Cả bá»n láºp tức kéo khăn che gần hết mặt, đợi chá». Tiếng vó câu áºp tá»›i, gấp gấp chiếu ống nhòm, thấy đám thổ phỉ quay quanh Phượng Kiá»u, đánh ngá»±a Ä‘i vùn vụt, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng liá»n đánh ngá»±a xuống cạnh lối mòn, giÆ¡ tay súng lên, chá» cho chúng lá»t vòng sẽ bắn hiệu khai há»a! Chợt chà ng tÆ°á»›ng núi cau mà y, trừng mắt ngó vá» nẻo cá»±c Bắc.
– Äạo quân lÆ°u Ä‘á»™ng biên thùy!
Vụt hiểu ngay chÃnh đám tÆ°á»›ng nhà nÆ°á»›c chủ Ä‘á»™ng vụ mua Phượng Kiá»u. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vẩy luôn ngá»n súng và o viên quan Ä‘i đầu. Viên quan Tây nhà o xuống ngá»±a, tiếp liá»n hà ng trăm ngá»n súng sÆ¡n tặc nhất loạt khạc lá»a liên hồi. Bị tấn công thình lình, quan binh dừng phắt lại, nhốn nháo mÆ°Æ¡i giây, vừa bắn vừa lui, khá»i vòng quân phục. PhÃa trÆ°á»›c, đám thổ phỉ áp giải Phượng Kiá»u đã dừng cả lại.
Lầm, Lừng hai viên tÆ°á»›ng Xạ Phang bèn vẫy mấy lên tùy tÆ°á»›ng vá»t ngá»±a lên, còn Liá»…u NÆ°Æ¡ng cùng hai tên nữa chÄ©a súng luôn và o Phượng Kiá»u, thúc ngá»±a rẽ ngang định vòng lên phÃa háºu tráºn quan binh. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng không cháºm má»™t giây, láºp tức vẫy tiểu Ä‘á»™i sÆ¡n tặc tinh nhuệ nhất luồn rừng ngược lại cháºn Ä‘Æ°á»ng bắn Lầm, Lừng để viên phó tÆ°á»›ng áp tráºn đánh quan binh. Lầm, Lừng vừa vá»t ngá»±a lên được hÆ¡n trăm bá»™, thấy có quân đổ tá»›i, láºp tức cùng tùy tÆ°á»›ng xuống ngá»±a, nấp sau những thân cây, bắn cá»± địch.
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng phất tay là m hiệu, cho tiểu Ä‘á»™i tinh nhuệ dà n chắn ngang đầu ngá»±a thổ phỉ, bắn nhầu. PhÃa lá»™ phục, theo chiến thuáºt Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đã định sẵn, viên phó tÆ°á»›ng cho quân đánh cắt quan binh thà nh nhiá»u mảnh, quay đánh không cho táºp trung phản công kịp. Sau mấy loạt súng đầu, Lầm Äại VÆ°Æ¡ng thấy tráºn phÃa trÆ°á»›c vẫn dằng dai, đã có vẻ sốt ruá»™t, lại thấy quân ngăn lối chỉ chừng hÆ¡n tiểu Ä‘á»™i, hèn nhảy phóc lên lÆ°ng ngá»±a, bay xuyên ngang, và hai tay hai “pạc hoá»c†bắn thốc và o sÆ°á»n quân địch. Thấy viên tÆ°á»›ng Xạ Phang táo tợn xông ngá»±a và o ngá»n súng sÆ¡n tặc, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng liá»n vá»— ngá»±a vá»t lên, trá» mÅ©i súng lên, quát lá»›n:
– Thằng giặc kia! Coi đây, tao lấy cặp súng mà y!
Äang bắn, Lừng chÆ°a kịp bắn luôn phát nữa đã thấy từ sau cổ ngá»±a địch má»™t cánh tay khoa lên, khẩu súng “pạc hoá»c†trên tay Lừng đã bị bắn tung, tay kia vừa kịp hạ xuống, đã thấy nhói buốt, rụng nốt khẩu súng nữa, tÆ°á»›ng Xạ Phang báºt lên giáºt giá»ng:
– Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng?
Nã xong hai phát súng, viên tÆ°á»›ng núi phóng ngá»±a lên trÆ°á»›c hà ng quân, Ä‘Æ°a mắt nhìn tứ phÃa, chợt thấy phÃa ngang tráºn thoáng có bóng ngá»±a phi đại sau cây lá, chà ng liá»n bay ngá»±a xuyên ngang, cách non trăm bá»™., ngạc nhiên, khi thấy chỉ là má»™t bóng ngÆ°á»i lạ Ä‘ang tế ngá»±a đón đầu má»™t tốp ba, bốn ngÆ°á»i chạy vá» phÃa cá»±c Bắc.
Tá»›i gần má»›i nháºn rõ kẻ trên ngá»±a mặt cÅ©ng bịt khăn kÃn, dáng nho sinh lảnh khảnh nhÆ° con gái. Äến cách đầu ngá»±a đám trÆ°á»›c chừng sáu, bảy mÆ°Æ¡i thÆ°á»›c, ngÆ°á»i có dáng nho sinh liá»n vá»t ngá»±a lên chắn hẳn lối Ä‘i. Äám trÆ°á»›c liá»n dừng ngá»±a lại, rút súng bắn kẻ chặn Ä‘Æ°á»ng. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng cả mừng khi nháºn rá»— chÃnh bá»n trại Võ Háºu, Liá»…u NÆ°Æ¡ng Ä‘ang áp giải Phượng Kiá»u. Ngạc nhiên chÆ°a rõ kẻ lạ định là m gì đã thấy ngÆ°á»i đó tế ngá»±a lên, hai tay hai súng bắn luôn mấy phát nhà o luôn Liá»…u NÆ°Æ¡ng xuống ngá»±a. Má»™t tên tùy tÆ°á»›ng khác vừa xông lên, lại bị bắn ngã luôn. Còn má»™t tên, thấy Phượng Kiá»u, liá»n áp ngá»±a sau lÆ°ng nà ng, chÄ©a súng lên. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng trông qua đã biết kẻ lạ bắn súng nhÆ° thần, còn Ä‘ang gáºt khen ngợi, chợt thấy tên tùy tÆ°á»›ng Xạ Phang dùng Phượng Kiá»u là m má»™c, cả kinh, vá»— ngá»±a xuyên ngang, đã thấy kẻ lạ thình lình ngã nhà o luôn xuống đất, theo Ä‘Ã ngá»±a phi, lăn ngang lông lốc nhÆ° trái cầu.
– Thổ phỉ chết rồi!
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vừa trông thấy kẻ lạ ngã lá»™n nhÆ° bị đạn, biết ngay định lừa thế bắn ngang, quả nhiên, tên tùy tÆ°á»›ng thấy địch ngã nhà o liá»n nhổm hẳn lên chÄ©a súng chÆ°a kịp bắn, đã bị kẻ lạ vừa lăn vừa vẩy ngá»n súng lên nhanh nhÆ° chá»›p. Viên đạn bay qua sÆ°á»n Phượng Kiá»u trúng giữa ngá»±c tên thổ phỉ.
Phượng Kiá»u ngoái nhìn lại, thấy tên giặc cuối cùng ngã lá»™n, ngạc nhiên Ä‘Æ°a mắt nhìn kẻ lạ, chÆ°a rõ kẻ kia định là m gì, thì kẻ lạ đã Ä‘iá»m nhiên nhảy lên lÆ°ng ngá»±a tiến đến trÆ°á»›c Phượng Kiá»u, cúi đầu rất từ tốn:
– Xin phiá»n cô nÆ°Æ¡ng hãy theo tôi!
Miệng nói, tay cho súng và o bao, Phượng Kiá»u thoáng cảm Ä‘iá»u bất lợi liá»n nhân lúc kẻ lạ Ä‘ang sÆ¡ ý, liá»n giáºt cÆ°Æ¡ng quay ngá»±a phi luôn. Kẻ lạ lÆ°á»›t theo cách chừng mấy thÆ°á»›c liá»n ném luôn má»™t sợi dây thòng lá»ng lên trói nghiến Phượng Kiá»u lại. Và cứ thế, kẻ lạ nắm đầu dây, kèm ngá»±a sau lÆ°ng chừng mấy thÆ°á»›c cuốn Ä‘i nhÆ° gió.
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng quan sát từ đầu chà cuối, thấy tà i lợi hại của kẻ lạ, liá»n vá»— ngá»±a Ä‘uổi theo không cháºm trá»…. Kẻ lạ ngoảnh lại, thấy có tiếng ngÆ°á»i Ä‘uổi theo, liá»n ra roi đánh ngá»±a nhanh nhÆ° gió cuốn. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng cả giáºn, rạp mình trên bá»m, xả hết sức ngá»±a vá»t lên, qua mấy cánh rừng vẫn không Ä‘uổi kịp. Äang đánh ngá»±a Ä‘uổi, chợt Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng cả mừng, khi chợt thấy con Hắc Phong Câu từ trong rừng hiện ra. Nhanh nhÆ° con vượn chuyá»n cà nh, tÆ°á»›ng Tháºp Vạn Äại SÆ¡n nhẩy phắt sang lÆ°ng con thiên lý mã, vá»— mạnh và o hông, lá»›n tiếng:
– Hắc Phong Câu! Mi tới đúng lúc lắm! Hãy trổ tà i cuốn gió, bắt kịp ngựa trước cho ta cứu nữ chủ !
Kẻ lạ quay lạ thấy ngá»±a sau sắp bắt kịp, liá»n hú lên má»™t trà ng dà i. Tiếng hú vừa dứt, đã thấy từ phÃa trÆ°á»›c, xuất hiện sáu bảy ngÆ°á»i lá»±c lưỡng cưỡi ngá»±a nhất loạt phi ngược chiá»u lại, chÄ©a súng bắn xả và o Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng. Chà ng tÆ°á»›ng núi cả giáºn. Thình lình từ sau bụi ráºm, má»™t bóng ngÆ°á»i thanh thanh bịt mặt lao ngá»±a ra, vừa vẫy súng hạ quân cản, vừa trá» vá» phÃa trÆ°á»›c ra hiệu cho chà ng cứ tiến lên. Biết ngÆ°á»i thanh nhá» có ý giúp mình, lại e kẻ lạ mặt giải Phượng Kiá»u Ä‘i mất hút, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vá»™i lặng lẽ vòng ngá»±a theo hình cung Ä‘uổi theo gấp, để ngÆ°á»i đó cản bá»n kia. Äang chạy, thấy Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đã bắt kịp Ä‘ang đâm ngay tá»›i, kẻ lạ liá»n cuốn luôn vòng dây trên tay lại. Biết hắn định áp bên Phượng Kiá»u lấy nà ng là m má»™c không cho mình bắn, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vá»™i nhả đạn luôn.
Phá»±t, dây thừng đứt đôi, vừa lúc kẻ lạ cuốn chỉ còn cách Phượng Kiá»u gần hai thÆ°á»›c. Nhanh nhÆ° chá»›p, Phượng Kiá»u nằm rạp xuống bá»m ngá»±a, cho chạy luồn sau những cây cổ thụ, vừa chạy vừa giáºt mối dây thừng. Kẻ lạ mắc ngá»n súng Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng bên sÆ°á»n, không dám vá»™i Ä‘uổi, cÅ©ng phi ngá»±a ẩn sau cây lá»›n gần đấy. NhÆ°ng Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã chiếm ngay Ä‘iểm tá»±a sau phát súng bắn đứt dây thừng.
– Gã kia! Mi là ai dám mÆ°u Ä‘oạt món hà ng của chúng ta? Biết Ä‘iá»u lui mau, không chá»› trách ta tà n nhẫn!
Không nao núng, kẻ lạ mặt cất tiếng cÆ°á»i ngạo nghá»…:
– Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng! Chá»› khá lấy vải thÆ°a che mắt thánh! Giấu sao nổi mắt ta!
Chà ng tÆ°á»›ng núi chá»™t dạ, cau mà y suy nghÄ© mấy khắc, nhìn trÆ°á»›c sau không thấy bóng ngÆ°á»i, vừa toan đánh ngá»±a ra, chợt nghe tiếng vó ngá»±a phóng tá»›i, nhìn ra toà n bóng sÆ¡n tặc Tây Phà n, dẫn đầu là hai cô gái há» Cầm, chà ng liá»n phất tay là m hiệu cho Phượng Kiá»u ẩn sau bụi ráºm, và láºp tức thúc ngá»±a bay ngang lá»±a thế bắn kẻ lạ.
NhÆ°ng kẻ lạ thấy địch quân trà n tá»›i, đã vá»t ngá»±a Ä‘i khá»i, ném lại sau mấy tiếng thách đố ngân dà i:
– Thôi! Ta nhÆ°á»ng lần nà y. Nếu có giá»i, đến gặp ta bên suối Bạc Äầu!
Lão Ä‘á»™ng chủ vá»— vai Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i ngất, sau khi nghe Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng thuáºt chuyện, cháºn đánh đám thổ phỉ:
– Võ Long quả không phụ lòng ta tin cáºy. Phen nà y đám thổ phỉ phải kinh tâm. Hãy cho quân gia nghỉ ngÆ¡i, tối dá»± tiệc khải hoà n. Cô gái nà y trao cho đầu lÄ©nh!
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng là m mặt cung kÃnh, cúi chà o lão tặc và dẫn ngay Phượng Kiá»u vá» phòng riêng cuối núi.
– Sà o huyệt nà y không còn gì để ta lÆ°u lại nữa! Äêm nay chắc phải thức nhiá»u, em hãy nghỉ ngÆ¡i cho mạnh sức.
Miệng nói, tay tháo tay súng bên sÆ°á»n, ném xuống giÆ°á»ng, Phượng Kiá»u vá»™i đỡ lấy, đặt lên giá gá»—, khẽ há»i:
– Anh nghĩ thế nà o vỠkẻ lạ mặt định bắt em đi!
Chà ng tÆ°á»›ng núi trầm ngâm, cháºm rãi:
– Hắn trông dáng nho sinh, nếu không lầm, chÃnh là tên trói gà không nổi, tÆ°á»›ng phỉ vừa kể đó! Má»™t mình Ä‘á»™i nháºp sà o huyệt Si Pan, lấy nổi bản đồ bà máºt của lão Ä‘á»™ng chủ, xem hắn chẳng phải tay vừa!
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng ngủ má»™t giấc đến xẩm tối má»›i choà ng dáºy.
Phượng Kiá»u ngồi bên thoi nhá»±a trám, nhoẻn miệng cÆ°á»i:
– Lão Ä‘á»™ng chủ vừa cho ngÆ°á»i tá»›i gá»i anh tá»›i dá»± tiệc khao quân!
Thấy anh ngủ ngon, em không dám đánh thức.
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡n vai, vá»›i vá»™i dây súng choà ng lÆ°ng vừa định bảo gì Phượng Kiá»u nhÆ°ng chợt đứng im lắng tai nghe. Trong hÆ¡i gió, vẳng có tiếng nhạc rừng Ä‘Æ°a lại, chÆ¡i vÆ¡i man dại .Chà ng tÆ°á»›ng núi nắm lấy bá» vai Phượng Kiá»u, mắt sáng hẳn lên:
– Äêm nay dạ tiệc, có “Xoèâ€, bá»n giặc sẽ say sÆ°a mê mải, việc giải thoát thầy em thêm dá»…. Em khá đóng chặt cá»a nằm nhà đợi anh, bất cứ kẻ nà o và o, lẩn ngay! Chừng chÃn giá», anh sẽ lá»™n vỠđón em!
– Tráºn thắng vừa qua nhá» tà i đầu lÄ©nh. Äêm nay đầu lÄ©nh phải cùng toà n Ä‘á»™ng vui say. Bay đâu? Rót rượu!
Lão Ä‘á»™ng chủ vừa dứt lá»i, đám sÆ¡n nữ hầu bà n dạ ran, nhất loạt tiến cả lại. Rượu máºt ong chảy đầy ly, tách. Con gái lão Ä‘á»™ng chủ nâng ly đầu tiên, uyển chuyển tiến đến trÆ°á»›c mặt Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng nghiênn mình liếc mắt tình tứ, thá» thẻ:
– Xin đầu lĩnh cạn ly rượu danh dự, cho toà n động được vuị..
Chà ng tÆ°á»›ng nút chá»™t dạ, là m mặt thản nhiên, đỡ lấy ly rượu trên tay Cầm Lình. Chà ng vừa thoáng thấy cô gái nhúng đầu ngón tay và o ly, nhanh, kÃn đến ná»—i khắp bà n tiệc chỉ riêng chà ng nhìn kịp. Biết ngay bá»n giặc đã sinh nghi vì tà i cầm quân bắn súng khác thÆ°á»ng của “Äầu lÄ©nh Võ Longâ€, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng liá»n nâng ly rượu, nói ly lá»i khiêm tốn rồi thản nhiên uống cạn. Không má»™t kẻ nà o kịp trông thấy Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đổ ly rượu, vì chà ng đổ rất nghệ thuáºt, trong mình lại mặc áo len nên rượu thấrn hết không ố chút nà o ra ngoà i.
Dạ tiệc kéo dà i hÆ¡n tiếng đồng hồ. Cả bá»n Ä‘á»u chếnh choáng hÆ¡i men. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng vốn Ãt uống rượu, nhÆ°ng khi uống thì cả lÃt vẫn không say. NhÆ°ng chà ng vẫn là m vẻ lảo đảo ngả nghiêng vừa “Xoè†cùng bầy sÆ¡n nữ. Nữ Thủy VÆ°Æ¡ng Hồ Ba Bể, Cầm Lình thay nhau ép chà ng xòe cặp, liên miên. Má»™t lát sau, chà ng liá»n cáo mệt ra ngoà i, mặc bá»n gian nhảy múa cuồng loạn. Ngoà i hang không thấy bóng ngÆ°á»i. Quân canh mấy đứa đã châu đầu xem nhảy trong nhà sà nh.
Äã đến giá» hà nh Ä‘á»™ng. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng định lá»™n vỠđón Phượng Kiá»u nhÆ°ng nghÄ© thế nà o, lại cứ lững thững bÆ°á»›c vá» phÃa nÆ¡i giam Trần Tắc.
Qua hẳn vùng hang sảnh, tá»›i chá»— vách dá»±ng nhÆ° thà nh, nhìn tứ phÃa, không thấy bóng quân canh, chà ng liá»n dùng thuáºt phi hà nh, chạy bay lên ngá»n đá tai mèo. Äược hÆ¡n trăm thÆ°á»›c, chợt thoáng thấy có bóng ngÆ°á»i bên vách núi, chà ng liá»n ẩn luôn và o bụi ráºm, lần tá»›i gần má»›i rõ đó là má»™t viên đầu mục lạ mặt Ä‘eo súng Ä‘i Ä‘i lại lại trÆ°á»›c vách đá. Còn Ä‘ang ngạc nhiên không rõ hắn đứng đó là m gì, chợt thấy bụi cây nhá» sau lÆ°ng hắn Ä‘á»™ng dáºy, rồi từ từ chạy sang bên, để lá»™ má»™t cá»a hang tối om. Từ trong, má»™t bóng ngÆ°á»i bÆ°á»›c ra vẫy tay là m hiệu cho tên đầu mục đứng ngoà i. Tên đầu mục tiến lại cá»a hang, hai tên nói gì vá»›i nhau, rồi cả hai cùng bÆ°á»›c và o. Cá»a hang khép lại. Tò mò, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng liá»n lần tá»›i, Ä‘Æ°a mắt quan sát bụi cây, tay vạch từng cà nh lá. Vừa gạt phải má»™t thân cây, chợt thấy bụi ráºm lại chuyển Ä‘á»™ng, rồi chạy sang bên. Nhìn và o hang tối, chà ng tÆ°á»›ng lạc thảo ngẫm nghÄ© mấy giây, Ä‘oạn tặc lưỡi bÆ°á»›c và o. Vừa và o chừng má»™t bá»™, đã thấy bụi ngoà i chuyển Ä‘á»™ng, cá»a hang đóng áºp lại.
HÆ¡i giáºt mình, chà ng vá»™i Ä‘Æ°a tay sá» khắp vách hang, không sao tìm thấy chá»— mở nữa. Chà ng liá»n dá»±a lÆ°ng và o vách đá, định thần trông và o phÃa trong, thấy tối Ä‘en nhÆ° má»±c. Ãp xuống ná»n đá, nghe không má»™t tiếng bÆ°á»›c chân. Chà ng bèn men vách lần và o. Hang rất phẳng, đúng là má»™t hang nhân tạo. Äoán chắc là núi bà máºt khác thÆ°á»ng, chà ng cứ và o mãi, được chừng và i chục bÆ°á»›c, thấy nẻo trÆ°á»›c má» má» sáng, vá» phÃa tả má»›i biết hang ăn và o núi theo hình thÆ°á»›c thợ.
Äi chừng mấy chục thÆ°á»›c nữa, chợt thấy dÆ°á»›i chân lồi lõm khúc khuá»·u, chà ng đứng lại quan sát. Chợt thoáng thấy phÃa trÆ°á»›c có bóng ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i, chà ng vá»™i áp sát lÆ°ng và o vách núi, nÃn thở đợi. Bóng trÆ°á»›c Ä‘i rất nhanh có vẻ đã quá quen Ä‘Æ°á»ng lối. NhỠánh má» từ sau lÆ°ng hắn hắt ra, chà ng nháºn ra chÃnh tên đâu mục lạ mặt vừa và o.
Chỉ còn cách ba thÆ°á»›c. Rồi hai thÆ°á»›c. Tên đầu mục chợt dừng phắt lại, lúc đó má»›i chợt thấy bóng ngÆ°á»i đứng lù lù bên vách.
– Ai đó?
– Ta đây mà !
Lá»i vừa dứt, lợi dụng ngay lúc tên đầu mục còn bỡ ngỡ chÆ°a dám định bạn thù, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng liá»n xuất kỳ bất ý, chém ngay bà n tay và o đúng cổ tên gian. Nhát chém tay nhanh nhÆ° gió, khiến hắn không kịp trở mình, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đã nhẹ nhà ng hạ được tên cao lá»›n không có tiếng Ä‘á»™ng. Cà ng và o. hang cà ng đỡ tối. Äi thêm năm, sáu chục bÆ°á»›c nữa, chợt tá»›i má»™t ngã ba, trên vách có treo má»™t ngá»n đèn đất hắt từng vùng sáng nham nhở khắp lòng hang. Ngay gõ tay mặt có má»™t ngăn ngách có bóng quân canh ngồi dá»±a vách đá, bên trong có tiếng ngÆ°á»i thì thà o to nhá». Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng lần theo ngách ngõ tối Ä‘i, thấy vắng ngắt, thám thÃnh má»›i rõ chỉ là nÆ¡i chứa lÆ°Æ¡ng thá»±c. Chà ng bèn lá»™n lại, men vách đến gần lên quân canh, tÃnh băng qua, nhÆ°ng phÃa trÆ°á»›c lòng hang sáng quá, biết khó qua mắt hắn.
Chà ng tÆ°á»›ng lạc thảo liá»n ngá»a bà n tay trÆ°á»›c miệng, váºn khà phản phong, thổi lÆ°á»›t theo lòng bà n tay má»™t hÆ¡i tháºt dà i, cho ngá»n lá»a rạp xuống rồi dồn hÆ¡i vụt má»™t cái. Ngá»n lá»a tắt phụt. Láºp tức tên quân đứng báºt dáºy, lẩm bẩm giá»ng Thổ:
– Quái! Không thấy gió lùa, đèn lại tắt, hết dầu chắc?
– Ngoà i đó sao tối om thế? Tắt đèn à ? Äất vừa đổ mà ?
Chà ng tÆ°á»›ng núi bÆ°á»›c hẳn và o cá»a ngách, thấy sáu, bảy tên Ä‘ang châu đầu đánh bà i, má»™t tên dáng đốc gác, Ä‘ang ngồi uống rượu khan.
Chà ng tuổi trẻ vụt có cảm giác Ä‘ang bÆ°á»›c sâu và o miá»n địa ngục dị kỳ. Men vách lần và o, đụng phải má»™t hà ng chấn song sắt bÃt hẳn lối Ä‘i. Bên trong, có bóng má»™t nữ binh Ä‘eo súng Ä‘i Ä‘i lại lại. Ãnh sáng tứ những căn hốc hắt ra loang lổ. Chà ng ngồi thụp xuống, sá» tìm nút mở nhÆ°ng không thấy. Chá» cho nữ binh tiến lại, nhÆ°ng cô gái chỉ đến cách hÆ¡n thÆ°á»›c lại quay Ä‘i, NghÄ© mãi không được cách và o, chà ng liá»n đứng phắt lên, chá» cho cô gái tá»›i gần, thình lình gá»i giáºt giá»ng khẽ bằng tiếng Thổ:
– Nà y cô em! Có việc cần!
– Gì đó, chú?
Nhanh nhÆ° con mèo vồ con chuá»™t chà ng tÆ°á»›ng lạc thảo luồn tay qua chấn song, bịt lấy miệng ghì ngay lấy nữ binh sát và o, má»™t tay Ä‘iểm luôn huyệt nách. Cá»› gái má»m nhÅ©n ngÆ°á»i ra, mở to mắt kinh ngạc nhìn chà ng.
– Mở cá»a mau! Kháng cá»± chết ngay!
Thấy cô gái vẻ ngần ngừ, chà ng tÆ°á»›ng núi gằn giá»ng:
– Chỉ ta chỗ mở chấn song. Nói lớn, mất mạng!
Vừa nói, chà ng vừa giải huyệt cho cô gái.
Äược giải huyệt, cô gái giÆ°Æ¡ng mắt nhìn chà ng, lẳng lặng giáºm chân xuống ná»n hang. Chà ng tÆ°á»›ng núi thấy cô gái vừa giáºm chân, dÆ°á»›i chân đã chuyển Ä‘á»™ng nhẹ, vụt sinh nghi, liá»n ghì chặt lấy cô gái. Quả nhiên, sau cái giáºm chân thứ ba, hà ng trăm ống sắt rút vụt lên cao, Ä‘Æ°a luôn cả hai ngÆ°á»i lên sát trần hang. Nếu không nhanh trÃ, xà ngang chấn song sẽ hất bắn cả cánh tay chà ng lên và cô gái sẽ thoát hiểm.
– Con bé nà y gớm lắm!
Miệng nói, tay Ä‘iểm mạnh huyệt, cho cô gái thiếp hẳn Ä‘i, và chà ng từ từ buông mình xuống, đặt cô gái xuống ná»n hang. Giáºm ba cái, cá»a sát hạ xuống nhÆ° cÅ©. Ném cô gái và o xó tối, chà ng tÆ°á»›ng núi bÆ°á»›c thẳng và o phÃa trong, đến trÆ°á»›c má»™t căn khá rá»™ng, có cá»a đóng, trong có ánh lá»a. Lấy mÅ©i dao lùa đẩy then ngang, chà ng vừa lách và o, đã sững sá» vì quang cảnh bên trong. Bà n ghế, giÆ°á»ng mà n tủ gÆ°Æ¡ng đủ cả, trên tÆ°á»ng treo la liệt tranh mà u, xiêm y Ä‘Ã n bà vất ngổn ngang trên thà nh giÆ°á»ng mép ghế. Không má»™t bóng ngÆ°á»i.
TrÆ°á»›c mặt, là má»™t bức rèm hoa. Sau rèm, chợt có tiếng ngÆ°á»i khúc khÃch nhá» to. Ngạc nhiên, chà ng tÆ°á»›ng núi nhẹ bÆ°á»›c thẳng tá»›i, vén cánh rèm hoa. Suýt nữa, ngÆ°á»i tuổi trẻ đã báºt lên má»™t tiếng kêu, vì...
rèm vừa vén lên, cảnh bất ngá» bên trong đã Ä‘áºp mạnh và o nhỡn quang ngÆ°á»i tÆ°á»›ng trẻ, khiến chà ng vụt có cảm giác, mình lạc bÆ°á»›c tá»›i phòng kÃn của dâm thần, bạo chúa.
Bên kia khay đèn, má»™t hình thù Ä‘Ã n ông nằm nghiêng, mắt nhìn ngá»n đèn dầu lạc, trông chênh chếch ra chá»— phÃa mấy cô gái Ä‘ang múa trần. Khuôn mặt ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông lấp ló sau thân hình cô gái ngồi bóp chân. Tá»± nhiên, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng tò mò muốn nhìn rõ mặt gã Ä‘Ã n ông trong gian phòng quái ác. Lặng lẽ nhÆ° cái bóng, tÆ°á»›ng núi lách qua rèm. Bá»n gái khá»a thân vẫn uyển chuyển lÆ°á»›t trên thá»m, câm nÃn. TÆ°á»›ng núi phục xuống, nÆ°Æ¡ng sau đồ váºt.
Vừa trông rõ khuôn mặt dâm thần, chà ng tÆ°á»›ng Tháºp Vạn Äại SÆ¡n giáºt bắn ngÆ°á»i lên, nhÆ° bị Ä‘iện xẹt. Khuôn mặt Ä‘Ã n ông lồ lá»™ lên ngá»n đèn dầu và ng sệt, rõ từ chân tÆ¡ kẽ tóc, khuôn mặt lão Ä‘á»™ng chủ Phản Tây Phà n. CÅ©ng râu thÆ°a mấy chùm, mắt sắc, thoảng coi phảng phất nhÆ° mặt các quân sÆ° thá»i cổ, nhÆ°ng là má»™t lão Ä‘á»™ng chủ khác.
Tuy giống lão Ä‘á»™ng chủ chà ng vẫn gặp nhÆ° đúc, nhÆ°ng thoạt nhìn, chà ng đã nháºn ra ngay vì có Ä‘iểm riêng trên trán, sát chân tóc, ngÆ°á»i thÆ°á»ng không phân biệt nổi. Má»™t lão Ä‘á»™ng chủ lạnh lùng hiểm Ä‘á»™c hÆ¡n, trong bóng tối Phản Tây Phà n, lão Ä‘á»™ng chủ thá»±c giữa lòng hang quái ác. Äiểm riêng chân tóc, vết tÃch lÆ°u truyá»n, đã bao năm, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng tốn công phu tìm kiếm khắp rừng thẳm khe sâu, phố phÆ°á»ng cát bụi, để rá»a mối háºn lÆ°u truyá»n! Kẻ đại thù!
Äứng trong xó tối, tÆ°á»›ng Tháºp Vạn Äại SÆ¡n thấy lão ta úp mặt và o ngá»±c cô gái, chà ng cau mà y định quay mặt Ä‘i trÆ°á»›c cảnh khó coi, chợt thấy toà n thân cô gái run hẳn lên, và những tiếng nấc không biết cÆ°á»i hay khóc, trong khi hai tay lão Ä‘á»™ng chủ bấu chặt và o chiếc lÆ°ng thon nhÆ° muốn móc cả đầu ngón tay và o da thịt. Chà ng tÆ°á»›ng núi thoáng thấy mặt tất cả đám con gái quanh đấy tái hẳn Ä‘i vì kinh sợ. Hình nhÆ° chÆ°a quen vá»›i sá»± già y vò quái ác, cô gái trong vòng tay lão Ä‘á»™ng chủ run lên bần báºt, kinh sợ quá, má»m nhÅ©n ngÆ°á»i nhÆ° bún dụi xuống giữa cánh tay thép của lão tặc, muốn ngất Ä‘i. Äau Ä‘á»›n quá, cô gái vùng rú lên. Quên cả sợ hãi, nắm ngay lấy cổ lão tặc phản đối.
Lão tặc vùng nổi giáºn, mắt đục ngầu:
– À, con nà y dám cưỡng lại ta! Äem nó cho Hủi Cụt má»™t đêm, mai ném xuống hầm rắn Ä‘á»™c! Äem Ä‘i ngay!
Äám con gái sợ hãi, tiến lại ái ngại nắm lấy cô gái khốn nạn dẫn Ä‘i! Máu bốc lên mặt, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng rút ra má»™t ngá»n dao lá liá»…u, định phóng ra kết liá»…u Ä‘á»i dâm tặc, nhÆ°ng chợt nghÄ© đến mảnh há»a đồ và lá»i nguyá»n võ thuáºt, chà ng lại cho con dao và o tay áo, đảo mắt nhìn theo cô gái xấu số. Ngay lúc đó cô gái Ä‘ang bóp chân cho lão tặc vá»™i Ä‘Æ°a mắt cho đám áp Ä‘iệu cô gái kia đứng lại. Chỉ non phút sau, đã thấy rèm sau lay Ä‘á»™ng, rồi cô gái thoát y bÆ°á»›c và o, dẫn theo đến mấy thiếu nữ.
Thoạt trông, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng đã Ä‘oán đám Ä‘Ã n bà con gái có sắc đẹp mặn mà có vẻ con nhà khá giả cả. NgÆ°á»i mặc quần áo Thái, ngÆ°á»i mặc lối Kinh, Tà u, đủ loại, mặt còn khắc rõ dấu kinh sợ, não nùng.
– Không ngỠtại dải đất nà y lại có thằng giặc già sống như bạo chúa thế ư?
Ngay lúc đó, lão tặc ngồi phắt lên, dá»±a lÆ°ng và o đệm thịt, mắt trừng trừng nhìn khắp lượt, đám Ä‘Ã n bà má»›i đến. Tia mắt lão tặc nóng bá»ng nhÆ° tia lá»a, khiến đám Ä‘Ã n bà nhá»›n nhác trông nhau, chỉ muốn khóc.
Lão tặc khẽ hất hà m ra hiệu. Cô gái thoát y thấy đám Ä‘Ã n bà nà y vẫn ngÆ¡ ngác đứng trân trân, liá»n tiến đến vừa lấy tay ra hiệu, vừa ái ngại bảo khẽ:
– Kìa! Äá»™ng chủ truyá»n bá» xiêm y, mau lên, không có lại ném hầm rắn Ä‘á»™c bây giá». Và o đến đâỵ.. Còn gì nữa. Mau lên!
Äám Ä‘Ã n bà má»›i bị bắt chÆ°a quen vá»›i tục lệ nÆ¡i máºt thất giặc già , vẫn còn cả thẹn, len lén ngó nhau. Má»™t ngÆ°á»i chắc đã có chồng, biết cháºm trá»… sẽ chết uổng, liá»n Ä‘Æ°a mắt cho đồng bá»n và đánh bạo thoát y. Cả bá»n noi gÆ°Æ¡ng là m theo. Äứng trong bóng tối, đã mấy lần chà ng tÆ°á»›ng núi rút dao ra, lại phải cố nén, lần nà y không nhịn được nữa, phải quay mặt Ä‘i. Thình lình có tiếng roi rÃt phÃa sáºp rồi những tiếng rên rỉ xuýt xoa nổi lên. Ngạc nhiên chà ng tuổi trẻ quay mặt lại.
Äám Ä‘Ã n bà con gái vừa thoát y Ä‘ang quằn quại dÆ°á»›i ngá»n roi da. Có kẻ nằm lăn lên trên mặt sà n, không dám chạy, kêu, chỉ sợ hãi, oằn mình đỡ. Mắt Ä‘á» ngầu, lão Ä‘á»™ng chủ mÃm miệng quất ngá»n roi da vun vút xuống những thân hình đẹp đẽ không tiếc tay. NhÆ° Ä‘iên dại, vừa quất, vừa rÃt lên những tiếng lạ lùng, giá»ng nhÆ° từ chốn diêm la tháºp Ä‘iện vẳng vá».
Không cầm lòng trÆ°á»›c cảnh liá»…u yếu tay má»m quằn quại tả tÆ¡i dÆ°á»›i ngá»n roi ma quái, chà ng tÆ°á»›ng Tháºp Váºn Äại SÆ¡n rút phắt ngá»n dao lá liá»…u, vừa toan vung tay phóng vá» phÃa lão tặc Tây Phà n, chợt tay dao dừng phắt trên cao, vì lão tặc đã thình lình rÃt lên kỳ dị:
– Bay đâu! Lấy cặp roi da khác, lá»›n dẻo! Má»™t đứa ra truyá»n cáºn vệ Ä‘i bắt ngay con gái Trần Tắc đến cho ta! Con gái há» Trần! Trá»á»‹..
má»›i xứng đáng cặp roi quý... Äi ngay!
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng giáºt mình, biết tình thế mÆ°á»i phần nguy ngáºp vì giá» nà y Phượng Kiá»u Ä‘ang chỠđợi tại phòng riêng, chà ng tÆ°á»›ng núi dợm mình bÆ°á»›c ra hạ kẻ đại thù dâm ác, nhÆ°ng bất ngá» nghe má»™t tiếng “vút†bên tai, má»™t váºt loáng sáng nhÆ° vệt chá»›p từ phÃa sau bay thẳng và o ngá»±c lão Ä‘á»™ng chủ. Keng. Váºt sáng ngẫu nhiên bị roi da quáºt trúng, rÆ¡i mạnh trên sáºp. Lão tặc dừng phắt tay roi, vừa Ä‘Æ°a mắt ngó ngá»n dao nằm trên sáºp, thì má»™t ánh chá»›p nữa đã bay tá»›i.
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng thấy rõ vệt sáng đã bay tá»›i cách ngá»±c lão chỉ cách Ä‘á»™ má»™t gang tay, chợt thấy lão ta khua nhẹ tay má»™t cái, dÆ°á»›i ánh sáng mầu và ng, ngá»n dao đã nằm gá»n trong bà n tay xÆ°Æ¡ng xẩu. “Vútâ€, lưỡi dao láºp tức bay ngược theo hÆ°á»›ng trÆ°á»›c.
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng quay ra, thấy rõ má»™t bóng ngÆ°á»i móc chân lên, dốc ngược đầu xuống nhÆ° con mối rụng ngay xuống sà n, tay đã thu gá»n lưỡi dao vá» từ lúc nà o rồi. Bóng lạ đứng khoanh tay ngay giữa khung cá»a, dõng dạc:
– Dâm tặc! Ta tìm mi đã mấy năm rồi! Tội ác đã chất đầy, chạy đâu cho thoát!
Dứt lá»i, bóng lạ nhảy vá»t luôn vao trong, thân hình lÆ°á»›t qua sÆ°á»n Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng, phả cả hÆ°Æ¡ng thÆ¡m và o mÅ©i chà ng. Trông theo, đã thấy bóng lạ đứng giữa vùng ánh sáng lung linh, hiện ra má»™t có gái đẹp tuyệt trần, dáng hình thanh nhá» nhÆ° Phượng Kiá»u, môi Ä‘á» nhÆ° son, da trắng hồng, mắt phượng, mà y ngà i, trông đúng là má»™t cô tiểu thÆ° khuê các, không có vẻ gì là gái xông pha. Sá»± xuất hiện thình lình của ngÆ°á»i lạ khiến đám con gái khá»a thân vá»™i len lén rút cả và o má»™t góc phòng, vừa sợ vừa mừng nhìn cô gái. Qua phút tức giáºn, lão dâm thần trố mắt lặng lẽ nhìn nhìn trân trân địch thủ nhÆ° đã bị mê hồn vì sắc đẹp mỹ nhân.
– Cô em và o đúng lúc lắm!
Thiếu nữ cả giáºn quắc mắt phụng, đặt tay mạnh và o sÆ°á»n. Xoạt, má»™t vùng sáng biếc lóe lên, tay búp măng đã cầm gá»n má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm, má»ng nhÆ° giấy. Chém gió nhẹ má»™t cái, lưỡi gÆ°Æ¡m đã thẳng cứng ra. Lão Ä‘á»™ng chủ vừa trông thấy thanh gÆ°Æ¡m báu đã chá»™t dạ, lùi lại má»™t bÆ°á»›c, vì lưỡi kiếm uốn quanh sÆ°á»n cổ kim vẫn là loại bảo kiếm, loại lÆ°u đầu của võ sÄ© đạo Phù Tang cÅ©ng không sánh kịp.
Vì loại kiếm biếc Ä‘á»i nay không phải là cổ khi lÆ°u truyá»n, chém sắt nhÆ° bùn, chỉ chạm nhẹ và o ngÆ°á»i đứt nhÆ° xả nÆ°á»›c.
Thiếu nữ khoa kiếm, rún mình nhảy tá»›i lia luôn mấy Ä‘Æ°á»ng nhanh nhÆ° chá»›p. Lão tặc hụp đầu tránh khá»i, chá» cho Ä‘Æ°á»ng kiếm chém phạt, liá»n uốn mình lá»™n xa má»™t vòng, đồng thá»i đánh mạnh roi da và o tay thiếu nữ. NhÆ°ng ngÆ°á»i đẹp chẳng phải tay vừa, chỉ phạt đứt ná»a chá»ng đã dừng luôn, đảo nhẹ tay tránh Ä‘Æ°á»ng roi và bồi chặn luôn má»™t nhát đứt cụt ngay ngá»n roi da. Äứng ngoà i, Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng không khá»i thầm khen tà i đánh kiếm của thiếu nữ lạ. Chợt thấy lão Ä‘á»™ng chủ lùi dần, thiếu nữ vẫn tiến theo, ngại nà ng sa lầm quá»· kế, thình lình có tiếng ngÆ°á»i quát khẽ đâu đây:
– Coi chừng!
Tiếng quát chÆ°a dứt đã thấy lão tặc giáºm mạnh chân xuống sà n.
Thì bất ngá» sà n tụt hẳn xuống má»™t mảng lá»›n hÆ¡n mấy thÆ°á»›c vuông, để lá»™ má»™t hầm sâu thăm thẳm. Äang Ä‘Ã hạ xuống, thiếu nữ thấy sà n đá tụt xuống thà nh hang, chỉ còn cách đánh mạnh hai chân và o không khÃ, đồng thá»i vắt ngã mình sang ngang, nhÆ°ng không kịp nữa. Hốc hang quá rá»™ng, chân gần sà n quá rồi.
Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng thấy thế nhÆ°ng đứng mãi má»™t góc phòng xa vô kế khả thi, may thay, giữa lúc vạn nan, chợt từ trên bức rèm gần đấy, má»™t bóng ngÆ°á»i lao vụt xuống, thuáºn đà ôm luôn nà ng lăn mấy vòng, má»›i đứng phắt lên, nhẹ buông cô gái lạ ra.
– Khách Giang Hồ!
Lão tặc báºt kêu lên bá»±c tức, giữa lúc có tiếng chuông réo inh á»i khắp máºt thất. Thiếu nữ nháºn ra kẻ cứu mình vá»t khá»i miệng hầm là má»™t chà ng trai mặt xanh nhÆ° ÄÆ¡n Hùng TÃn, thẹn thùng chÆ°a kịp lên tiếng, chợt thấy lão tặc đã vừa quà i tay vá»›i khẩu súng sau lÆ°ng. nà ng vá»™i vÆ°Æ¡n tay chém xả tá»›i má»™t nhát trúng ngay ngá»n súng văng luôn ra xa.
Tách tách tách... thình lình từ sau rèm, hà ng loạt tên bắn ra nhÆ° mÆ°a đạn. Khách Giang Hồ, cô gái lạ đã kịp cất mình nhảy vụt Ä‘i, nhÆ°ng ngay lúc đó chợt má»™t mạng lÆ°á»›i thép từ trên chụp xuống, kÃn phòng, úp luôn cả hai trong nháy mắt. TrÆ°á»›c cảnh hiểm nghèo, thiếu nữ lạ không há» nao núng, vung tròn tay kiếm chém xả và o lÆ°á»›i thép.
Mà ng lÆ°á»›i đứt tung hình khoanh bi. Cô gái lạ cùng Khách Giang Hồ nhảy vá»t ra ngoà i.
Thấy hai ngÆ°á»i thoát lÆ°á»›i. Äại SÆ¡n VÆ°Æ¡ng liá»n nhảy luôn ra cá»a, ẩn luôn và o bóng tối:
– Cứ thẳng Ä‘Æ°á»ng thoát ra cá»a hầm gần đấy! Nán lại thêm chúng vÃt cá»a hầm nguy đó!
Cô gái lạ và Khách Giang Hồ còn Ä‘ang Ä‘Æ°a mắt tìm quanh, chợt từ phÃa trÆ°á»›c, lố nhố những tên cáºn vệ xách súng chạy tá»›i. Hà ng loạt đạn từ trong bóng tối xả ra, mấy tên Ä‘i đầu nhà o luôn, váºt mình và o vách đá. Mấy tên Ä‘i sau cả kinh dừng phắt lại, chạy giạt sang hai bên, tìm chá»— nấp. Khách Giang Hồ nhanh nhẹn cùng thiếu nữ xông lên, má»—i ngÆ°á»i nắm luôn má»™t xác cáºn vệ là m má»™c chắn, vừa bắn vừa tiến qua cá»a sắt.
|
|
|
| |